Thần Y Thánh Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 510: Món hời siêu lớn.
Dịch: manhhungc600
Nguồn: Mê truyện
Bán xong bảo bối này đi, trong lòng chủ quán thấy thoải mái hơn nhiều.
Ngọc phục linh ngàn năm kia là do ông ta thu mua được, bản thân cũng là bỏ một số tiền lớn ra để mua, bán đi cũng chẳng được lời lãi gì nhiều. Lúc đầu nghe người bán nói, đây là loại dược liệu ngàn năm, công thêm con mắt trong nghề của mình, càng thấy được đây không phải là vật tầm thường, vì vậy mới bỏ ra một số tiền lớn để mua.
Lúc mới mua, ông ta niêm yết giá ba trăm ngàn tệ.
Bỏ ra tám mươi ngàn tệ, bán ra ba trăm ngàn tệ, cũng kiếm được một khoản kha khá rồi. Nếu như không phải cửa hàng nhỏ, thì thậm chí ông ta đã đặt giá một triệu, lúc đó ông ta cứ đinh ninh rằng mình sẽ được lãi lớn rồi.
Nhưng ai ngờ đâu, người ta vừa nghe thấy cái giá ba trăm ngàn kia lập tức quay đầu đi luôn.
Sau khi hạ xuống hai trăm ngàn cũng chẳng có ai có hứng thú.
Từ hai trăm ngàn hạ xuống một trăm năm mươi ngàn cũng vẫn thế.
Nhưng điều khiến ông ta càng không ngờ rằng, hạ xuống đến tám chục ngàn với hy vọng lấy lại tiền vốn cũng chẳng có ai thèm ngó ngàng đến.
Hạ tiếp xuống nữa thì không thể, ông ta chỉ có thể bày ở đó, hy vọng một ngày nào đó có thể bán được đi.
Cuối cùng ngày này cũng đã đến, bán được đồ này đi, cho dù không kiếm được đồng tiền lời nào thì ông cũng thấy vui, vì ít nhất cũng lấy lại được tiền vốn.
- Mấy vị có muốn mua những thứ khác nữa không?
Chủ quán thấy ba người đứng đó nói chuyện, cũng không tiện ngắt lời, sau khi ba người im lặng mới hỏi một câu.
Vừa rồi bán Ngọc phục linh ngàn năm ông ta chỉ lấy lại được tiền vốn, ông ta còn hy vọng có thể bán được những thứ khác, kiếm chút tiền lời.
Trương Dương mỉm cười gật đầu, nhìn cẩn thận trong cửa hàng một lần nữa.
Nếu như có thứ tốt thì bọn họ mua thêm một ít nữa cũng không sao. Trong lòng Trương Dương còn cảm thấy vui hơn cả ông chủ cửa hàng. Đây chính là cảm giác vui sướng sau khi vớ được một món hời lớn.
Một lúc sau, Trương Dương lại chọn được mấy thứ tốt nữa cho Long Thành, chỉ cần là thứ mà ở cửa hàng khác không khó thì gần như Trương Dương đều chọn cho gã, nói thế nào đi nữa thì vừa rồi mình cũng mua được một món hời trước mặt người ta.
Không lâu sau, Long Thành đã chọn được một đống những thứ tốt, khiến cho ông chủ cửa hàng mừng rỡ đến mức không khép miệng lại được.
Đống đồ này ước chừng giá khoảng một trăm ngàn tệ, sau khi trả tiền xong thì nó đều thuộc về Long Thành.
Hơn trăm ngàn tệ, chủ cửa hàng cũng bỏ túi mấy chục ngàn tiền lời, cộng thêm tiền bán Ngọc phục linh nữa thì tổng cộng hôm nay ông ta bán được gần hai trăm ngàn, khiến cho những cửa hàng bên cạnh không khỏi ngưỡng mộ.
Phải biết rằng lúc trước đó, ba người bọn họ ở các cửa hàng khác mua nhiều nhát cũng chỉ ba bốn chục ngàn tệ.
Mua xong đồ, cũng đã tầm năm giờ chiều, ba người mua đồ cũng đã tương đối rồi, bèn trở về.
Điều này khiến cho chủ mấy cửa hàng khác không khỏi thất vọng, chỉ có ông chủ cửa hàng kia là vẫn cười mà thôi, lại còn hăng hái giúp Long Thành chuyển đồ nữa.
Một chút buổi chiều mà mua bao nhiêu là thứ như vậy, tất cả cũng phải đến hai bao tải, xe của họ phải cố nhét mới hết được, như thế này trên đường nếu muốn mua thứ gì nữa thì e rằng cũng khó, Long Thành thậm chí đã nghĩ đến việc mua thêm một chiếc xe để chở hàng nữa.
Trở về Long gia, đối với gã mà nói, mang càng nhiều lễ vật về thì càng tốt, tiêu bao nhiêu tiền gã không cần quan tâm, chỉ cần khiến cho mọi người ở Long gia vui vẻ là được rồi.
Chít chit chit
Chit chit…
Vừa mới về khách sạn, Vô Ảnh và Tia Chớp lại nhảy lên, Trương Dương mua được thứ tốt chúng đều rất rõ ràng, lúc này miệng chúng lại kêu lên.
- Đây đều là nguyên liệu, tạm thời không ăn được, phối chế thành thuốc mới dùng được, chúng mày chịu khó nhịn một chút nhé.
Trương Dương cười ha hả, vỗ đầu chúng một cái, hôm nay thu hoạch quá lớn, chuyến đi lần này cũng coi như là không phí công vô ích.
Ngoại trừ việc lần đầu tiên thu được nhân sâm ngàn năm là dựa vào trí nhớ của đời trước ra, về sau mỗi loại linh dược Trương Dương lấy được đều vô cùng cực khổ, nhiều lần trải qua gian nguy.
Ngay cả quả ba màu, thiếu chút nữa cũng khiến hắn mất mạng.
Còn Ngọc phục linh này đạt được một cách nhẹ nhàng như vậy, chỉ có tám chục ngàn tệ đã mua được rồi, đây chẳng khác gì biếu không cả.
Chít chít chít chít
Chit chit…
Hai tiểu tử lia lại kêu lên, chúng biết nguyên liệu không thể ăn, lại đòi ăn thứ khác.
Trương Dương lắc đầu cười cười, sau đó lấy hai viên Tinh huyết đan ra đưa cho chúng.
Vô Ảnh hôm nay có công rất lớn, đáng được thưởng, Ngọc phục linh không thể trực tiếp cho nó ăn, cũng có thể dùng linh dược khác để bù lại.
Cũng may Tinh huyết đan của Trương Dương còn có rất nhiều, Tinh huyết đan của hai gã kia cũng đã tiêu hóa khá nhiều rồi.
- Thật không ngờ thứ này lại là hàng thật.
Long Phong đi tới, nhìn chiếc hộp trên tay Trương Dương với vẻ hâm mộ.
Trương Dương khẽ sửng sốt, lập tức gật đầu, những lời này của Long Phong hắn rất đồng ý.
Thật ra ngay từ đầu, lúc Trương Dương nhìn vào chiếc hộp kia, căn bản là không nghĩ đến bên trong đó là Ngọc phục linh ngàn năm, trước đó đã có chủ quán thổi phồng tuổi của dược liệu lên, vì vậy trong lòng Trương Dương đã sinh ra một loại cảm giác, đó chính là tuổi của dược liệu ở đây không đúng sự thật.
Trăm năm hắn cũng không tin, chứ đừng nói đến ngàn năm như vậy.
Hắn chỉ biết cho rằng đây là thủ đoạn để thu hút khách hàng của chú quán, nếu không có Vô Ảnh thì Trương Dương căn bản không chú ý đến thứ này.
Nhưng cái điều mà họ không tin này lại là sự thật.
Ai có thể ngờ rằng, trong một cửa hàng như vậy lại có thể mua được linh dược ngàn năm chứ. Không cần phải nói những người khác, mà Trương Dương cũng có cảm khác khó tin.
Chuyện lần này hoàn toàn bất ngờ, ở đời này có thể gặp được một lần như vậy cũng đã là có phúc lắm rồi, lúc này gã cảm thấy rất thỏa mãn.
Giá trị của linh dược Long Phong hiểu rất rõ, gã hâm mộ Trương Dương chứ không phải ghen tị.
Trong lòng gã cũng rất vui vẻ, bởi vì gã biết, Trương Dương có vật gì tốt sẽ không quên gã. Trước kia là vệ sĩ của Trương Dương, thì bây giờ họ đã thân thiết với nhau như anh em ruột thịt rồi.
Đương nhiên, nếu là Trương Dương gặp lại nguy hiểm, Long Phong vẫn lựa chọn dùng tính mạng của mình để đổi lại sự an toàn cho Trương Dương, đây đã là một loại giao tình quý hơn cả tính mạng.
Thời gian nửa năm ngăn ngủi, Long Phong cùng với một người ngoài đã biến thành anh em như ruột thịt, chính gã cũng cảm thấy rất thần kỳ.
Thời gian nửa năm này đối với gã mà nói ý nghĩa không giống bình thường, và cũng đã hoàn toàn thay đổi con người gã.
Buổi tối dùng cơm ở khách sạn, đồ ăn ở đây không tệ, ba người cũng ăn khá nhiều, vừa rạng sáng ngày hôm sau đã lập tức xuất phát.
Thời điểm buổi sáng, Long Thành mới biết được Trương Dương đã mua được vật gì.
Sau khi biết miệng gã há thật to, giá trị của linh dược vô cùng rõ ràng, thứ này trước kia gã căn bản chưa từng nghĩ qua.
Sau đó Long Phong lại nói cho gã, loại thuốc Trương Dương cho gã và Khúc Mỹ Lan uống kia cũng có thành phần của linh dược, chỉ cần thể chất của họ không ổn thì được Trương Dương pha loãng hơn một chút, tạo thành loại thuốc mà bọn họ có thể hấp thu được.
Hiện giờ Trương Dương đã có nguyên liệu, về sau còn có thể phối chế cho bọn họ nhiều loại thuốc hơn nữa, Long Phong còn nói với Long Thành rằng việc này nhất định phải giữ bí mật, bất cứ ai cũng không được nói…
- Buổi trưa chúng ta đến Nghi Châu, buổi tối từ Nghi Châu lên thuyền, từ Trường Kinh mà lên, trực tiếp từ Trường Giang đi vào tỉnh Xuyên Du, sau đó sẽ xuống thuyền ở gần Lạc Châu, sau đó tiếp tục đi xe…
Trên xe, Long Phong xem bản đồ một lúc mới quyết định, kế hoạch không thay đổi, mấy ngày hôm nay ngồi xe cũng tương đối mệt, không bằng tìm chiếc thuyền lớn, xe của họ cũng có thể lên được, đi hai ngày chắc có lẽ cũng đến nơi.
Lần này xuất hành, mục đích chủ yếu vẫn là rèn luyện với Long Phong, lãnh hội phong thổ ở các nơi, tiếp xúc nhiều hơn với thế tục. Long Phong quyết định, bọn họ đương nhiên cũng không phản đối.
Huống chi Long Phong rất ít khi ngồi thuyền, gã cũng muốn nếm thử cảm giác ngồi thuyền đi trên sông xem như thế nào.
Nghi Châu cũng là một trong những thành phố quan trọng của tỉnh Ngạn Bắc, cách thành phố Kinh Tương cũng không xa lắm.
Nếu đi với tốc độ cao sẽ nhanh hơn, nếu không thì tới trưa cũng sẽ đến.
Đến Nghi Châu, vận may của bọn họ cũng không tệ chút nào, có một chiếc thuyền lớn rộng rãi đang chuẩn bị xuất phát, sau khi lên thuyền bọn họ đặt ba gian phòng, phòng bình thường thì người khác đã đặt hết rồi, giờ chỉ còn lại phòng VIP không người hỏi thăm mà thôi.
Đây cũng là tiện lợi cho bọn họ quá rồi. Trương Dương cũng không phải chưa từng nếm mùi vất vả, nhưng những lúc không cần thiết thì hắn đương nhiên cũng sẽ không chọn cách ngược đãi bản thân mình, thoải mái một chút thì tốt hơn.
Cùng lúc đó, trên chuyến tàu hỏa đi từ Tây Châu đến Nghi Châu, có một ông già miệng đang lẩm bẩm mắng, vẻ mặt rất tức giận. Tối hôm qua ông ta mới đến Tây Châu, buổi sáng nay mới tìm ra chỗ ở ngày hôm qua của Trương Dương, nhưng tìm đến thì đám Trương Dương cũng đã đi mất rồi.
Sau khi xác định được hướng đi của bọn họ, ông chỉ có thể ngồi tàu hỏa đuổi theo, chỉ việc đi đường này thôi, cũng khiến ông ta cảm thấy rất mệt rồi.
Một trận mưa lớn, khiến ông không thể đuổi kịp Trương Dương được, không ngờ chỉ có thể mãi đuổi theo phía sau như vậy, trong lòng ông già này không thoải mái lắm, miệng không nhịn được bèn mắng vài câu, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Năm giờ chiều, ông già mới xuất hiện bên bến tàu.
Đứng ở bến tàu kia, ông già chỉ lên trời như trách điều gì đó, thuyền của Trương Dương đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát, men theo sông mà lên, hiện tại muốn đuổi theo nhất định sẽ không đuổi kịp, chỉ có thể chờ loạt thuyền rồi tiếp tục ngồi thuyền đuổi theo.
Mà giờ khắc này, Trương Dương và Long Phong đã đứng trên boong thuyền, thưởng thức ánh trời chiều trên sông.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Delll
Thần Y Thánh Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 511: Lý gia Thục sơn
Dịch: manhhungc600
Nguồn: Mê truyện
Bọn Trương Dương ngồi trên một chiếc du thuyền khá lớn, tổng cộng có năm tầng. Bọn Trương Dương ở tầng bốn, tầng này có boong tàu hướng ra phía ngoài, đứng ở đó hứng gió lạnh từ sông, có cảm giác rất thú vị
Mặt trời chiều ngả về phía tây, toàn bộ mặt đất đều ngập tràn ánh sáng vàng óng. Cây cối, đồng ruộng hai bên bờ sông đều khoác lên tấm áo màu vàng rực rỡ khác thường, vẻ đẹp của thiên nhiên thời khắc này bày ra toàn vẹn
Đứng ở mui thuyền, không chỉ là Long Phong, ngay cả Trương Dương và Long Thành lúc này cũng cảm thấy rất thoải mái, Tia Chớp và Vô Ảnh cũng yên tĩnh hơn nhiều, trốn ở một bên nhỏ giọng đùa nghịch
- Vẻ đẹp tuyệt vời nhất chính là thiên nhiên.
Long Phong đột nhiên nói một câu, lúc này anh ta càng củng cố thêm lòng quyết tâm đi dần dần về nhà, lái xe hoặc đi máy bay một ngày sao có thể lãnh hội được cảnh đẹp nhường này
Lúc này, Long Phong cảm thấy nội kình của mình vận chuyển càng nhanh, tu vi nhị tầng hậu kì của anh ta càng được củng cố
- Cậu nói rất đúng, vẻ đẹp tuyệt vời nhất chính là thiên nhiên. Chỉ có điều thiên nhiên hiện nay thường bị người ta xâm hại vì lợi ích trước mắt, thật sự khiến người ta thấy đau lòng
Có một người chừng 25, 26 đi từ phía bên kia boong tàu tới, ánh mắt Long Phong hơi nhíu lại
Khoảng cách giữa bọn họ và người kia cũng phải năm, sáu mét, không xa cũng không gần, không đủ để nghe được lời cảm khái của anh ta, thanh âm rất nhỏ, người thường tuyệt đối không thể nghe được
Trương Dương nghe thấy, đó là bởi vì hắn có thính lực biến đổi
Long Thành cũng nghe thấy âm thanh, nhưng anh ta lại không nghe rõ Long Phong nói gì, khoảng cách của anh ta gần hơn so với người thanh niên này
Không chỉ Long Phong chú ý tới anh ta ta, Trương Dương lúc này cũng chú ý tới
Người này bước đi rất nhẹ, không phát ra tiếng động
Nếu là người thường chắc chắn sẽ không chú ý tới điểm này, tuy nhiên Trương Dương và Long Phong đều không phải người thường, ngay cả Long Thành cũng có nội kình
Trương Dương trực tiếp phân biết được, đây là một người tu luyện nội kình, hơn nữa tu vi không thấp
Phát hiện này khiến Trương Dương rất kinh ngạc, người tu luyện nội kình cũng không nhiều, tu luyện thành công lại càng ít. Cho dù gia tộc lớn như Long gia cũng chỉ có mấy chục người thôi, lầy này chỉ tùy tiện đi thuyền một chuyến liền gặp được một người, hai ngày nay họ khá may mắn
- Không được cho phép tự ý quầy rầy người khác, có vẻ không phải hành động của bậc quân tử
Long Phong lạnh lùng nói một câu, anh ta không phát hiện nhiều được như Trương Dương, nhưng anh ta cũng đoán được người này rất có thể giống bọn họ, cũng là người tu luyện nội kình, biểu hiện của anh ta không tầm thường, đủ để chứng minh điểm này
ở trên thuyền, đột nhiên gặp một người tu luyện xa lạ, Long Phong đề phòng một cách bản năng
Người này hơi sững sờ, lập tức cười cười, khom người nói với Long Phong:
- Quấy rầy huynh đài, đó là sự sai lầm của tôi, tôi trịnh trọng xin lỗi, kính xin huynh đài thứ lỗi
Lúc anh ta khom người còn thi lễ, hơn nữa lời anh ta nói có chút kì quái
- Không cần xin lỗi, cậu là ai?
Long Phong chậm rãi nói, anh ta vẫn đề phòng như vậy, mặc dù thực lực của mỗi người bọn họ đều không tầm thường, nhưng nhưng cũng vẫn phải có chút cảnh giác
- Tại hạ Lý Trường Phong, không biết quý tính đại danh của huynh đài?
Người thanh niên kia lại thi lễ, nói chuyện theo phong cách hơi cổ xưa, dù anh ta mặc một bộ quần áo theo kiểu tây, khiến người ta cảm thấy rất kì quái.
Nhìn anh ta, một lát sau Long Phong mới từ từ nói ra hai từ:
- Long Phong
Lý Trường Phong ánh mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn Long Phong cười nói:
- Các hạ họ Long? Họ này không hay gặp đúng không?
- Hay gặp hiếm gặp thì sao, chỉ là cái họ thôi mà
Long Phong nhìn anh ta, khẽ nói một câu. Lúc này Lý Trường Phong khiến anh ta có cảm giác không tầm thường, cảm giác này không rõ ràng, nhưng Long Phong cũng hiểu, người này tuyệt đối không đơn giản
- Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, hai vị huynh đài này xưng hô như nào?
Lý Trường Phong cười nói một câu, lần này anh ta hỏi Trương Dương và Long Thành. Lúc anh ta nhìn Trương Dương, còn nhìn kĩ hơn một lúc
Trong ba người, Trương Dương trẻ nhất, tuy nhiên lúc nhìn Trương Dương, anh ta đã có chút kiêng kị
- Trương Dương
- Long Thành
Trương Dương và Long Thành lần lượt nói. Nghe thấy Long Thành họ Long, Lý Trường Phong lại không kìm nổi quan sát Long Thành kĩ hơn, cuối cùng yên lặng gật đầu
- Mấy vị đều chưa ăn cơm đúng không, không biết tại hạ có vinh hạnh được cùng ăn tối không?
Lý Trường Phong lại nói, người này thật sự quá dễ quen, vừa nói mấy câu liền mời người ta cùng ăn, đáng tiếc bọn Trương Dương không phải mấy cô gái xinh đẹp, đều là con trai, chẳng có chút ý tứ lãng mạn nào
- Cảm ơn, không cần
Long Phong khẽ nói, người này có chút vấn đề, đối với một người xa lạ, lại cảm thấy có vấn đề, chắc chắn anh ta từ chối
- Chít
- Chít
Tia Chớp và Vô Ảnh đều kêu lên, chúng vốn đang đùa nghịch bên cạnh, hiện tại đã ào chạy tới
Lý Trường Phong thoáng nhìn hai con vật, lúc đầu cũng không để ý, nhưng sau khi nhìn lại mấy lần, ánh mắt cậu ta đột nhiên nhíu chặt lại, còn có chút hoảng sợ
- Chồn đuôi cáo
Lý Trường Phong khẽ kêu lên cái tên, thanh âm của cậu ta rất nhẹ, những người khác trên boong không nghe thấy, tuy nhiên Trương Dương, còn cả Long Phong đều nghe rõ
Tia Chớp đột nhiên thẳng người, nhìn chằm chằm người tên là Lý Trường Phong này
Dưới ánh nhìn của Tia Chớp, Lý Trường Phong có cảm giác cơ thể mình run lên, tim đập nhanh hơn, lúc này anh ta giống như con ếch bị rắn độc nhìn, không thể động đậy
- Tia Chớp
Trương Dương khẽ kêu một tiếng, Tia Chớp đang nhìn chằm chằm Lý Trường Phong lập tức nhảy lên vai Trương Dương, không nhìn anh ta nữa
Sau khi Tia Chớp đi, lúc này Lý Trường Phong mới dễ chịu hơn một chút, anh ta khẽ lau mồ hôi trên chán, chỉ một lúc như vậy, trán anh ta đã vã ra rất nhiều mồ hôi. Vừa rồi Tia Chớp gây ra áp lực rất lớn với anh ta
Biểu hiện này của anh ta,cũng khiến Trương Dương nhìn ra thực lực của anh ta, là nội kình nhị tầng trung kỳ
Dựa vào độ tuổi này mà đã tiến vào đến nội kình trung kỳ thì rất khó, cũng coi như tuổi trẻ tuấn kiệt. Nhưng cấp bậc của anh ta và Tia Chớp cách nhau quá xa. Tia chớp hiện nay là linh thú nội kình tam tầng hậu kỳ
Cấp bậc cao hơn, nên lúc Tia Chớp nhìn chằm chằm anh ta mới có cảm giác như vậy, giống như khi trước Trương Dương bị con chuột nhìn chằm chằm
Hơn nữa Tia Chớp cũng không phải linh thú bình thường, nó là độc thú uy danh hiển hách
Sửa sang lại quần áo, Lý Trường Phong vẻ mặt nghiêm túc hơn, anh ta lại thi lễ, lần này cực kì trang trọng
- Tại hạ là Lý Trường Phong của Lý gia Lục sơn, hai vị họ Long hẳn là người của Long gia?
Lúc này Lý Trường Phong giới thiệu gia môn, Trương Dương và Long Phong đều có chút không ngờ, nhưng lập tức lại thấy bình thường
Anh ta họ Lý, còn trẻ như vạy đã có thực lực cao, khẳng định xuất thân thế gia, nơi này lại gần Thục sơn, anh ta là người của Lý gia Thục sơn cũng không có gì là lạ
Chỉ có điều hai người không ngờ, trên du thuyền có thể gặp được người của Lý gia
Thục Sơn kỳ thật cũng là một dãy núi lớn. Bọn Trương Dương phải tới Nhạc Châu Nhạc sơn, và đi về Nga Mi phía trước, những ngọn núi này đều thuộc dãy Thục sơn
Cái tên Thục sơn vẫn được lưu truyền trong các gia thế cổ xưa, hiện nay thì rất ít dùng
Lý gia Thục sơn, kế thừa hơn một 1500 năm, đặc điểm lớn nhất của gia tộc họ chính là ai cũng là cao thủ kiếm đạo. Truyền thuyết về Thục sơn kiếm tu kỳ thật chính là truyền từ bản thân bọn họ
Lý gia kế thừa ngàn năm, trong lịch sử cũng xuất hiện nhiều nhân vật giỏi, tuy nhiên phần lớn ẩn cư, chỉ nổi tiếng trong giới tu luyện, người thế tục không biết
Trong thế tục đại biểu điển hình nhất của Lý gia chính là Lý Bạch đời Đường. Lý Bạch là truyền nhân của Lý gia, chỉ có điều nội kình tu luyện không cao, nhưng rất tài năng, được phong danh tiên thơ
Lý gia cũng là một trong năm gia tộc kế thừa hơn một ngàn năm hiện nay. Sau khi nghe anh ta tự giới thiệu, Long Phong và Trương Dương đều trở nên thân thiện hơn
Cùng là thế gia kế thừa ngàn năm, cũng coi là có tiếng nói chung với nhau, cũng bớt cảnh giác với anh ta hơn
- Tôi là người của Long gia, không biết Lý huynh sao lại xuất hiện trên du thuyền này?
Long Phong gật đầu, khẽ hỏi. Ngữ khí của anh ta đã đỡ hơn so với vừa rồi nhiều. Trong lịch sử, Lý gia và Long gia cũng từng có xung đột, nhưng cũng chưa tới mức là kẻ thù
Trên thực thế bốn thế gia cổ xưa lớn của bọn họ cơ bản đều có mâu thuẫn, nơi có lợi ích thì sẽ có giang hồ, mà có giang hồ thì sẽ không thể không có mâu thuẫn
- Tôi ra ngoài du ngoạn chuẩn bị về nhà, bởi vì không gấp nên đi thuyền, chỉ có điều không ngờ gặp hai vị Long huynh và Trương huynh, còn có mấy con linh thú
Lý Trường Phong cười khổ gật đầu, lúc nói chuyện lại nhìn Tia Chớp một cách mất tự nhiên. Anh ta biết rõ, năng lực của mấy người này, còn cả của đám linh thú đều mạnh hơn mình rất nhiều. Người ta mà muốn gây chuyện với mình, khẳng định mình sẽ gặp phiền toái
Lúc này anh ta có chút hối hận, tự dưng vì hứng thú nhất thời lại chạy tới chào hỏi
- Chúng tôi cũng về nhà, không gấp, vừa đi vừa du ngoạn
Long Phong cười cười, lúc này Lý Trương Phong có chút giống anh ta, đều không vội về nên thong dong, vì thế Long Phong có chút đồng cảm với người này
Người tu luyện nội kình mà ra ngoài du ngoạn cũng không nhiều, phần lớn đều không muốn lãng phí thời gian trong thế tục
- Trương huynh cũng vậy sao?
Lý Trường Phong cẩn thận nói một câu, Tia Chớp lúc này đang trong lòng Trương Dương
- Trương Dương là khách của Long gia chúng tôi, cậu ấy cũng là truyền nhân đời này của y thánh nhất mạch
Long Phong khẽ mỉm cười, nói thân phận của Trương Dương. Số người của y thánh nhất mạch rất ít, nhưng thời gian kế thừa còn dài hơn Lý gia Thục sơn của bọn họ. Ngoài Long gia, cũng chính y thánh nhất mạch có thời gian dài nhất
- Y thánh nhất mạch?
Lý Trường Phong lại sửng sốt, lần này anh ta thực sự kinh ngạc. Anh ta đã sớm biết Trương Dương không tầm thường, nhưng cũng không ngờ Trương Dương cũng giống bọn họ, cũn xuất thân thế gia
Trương gia y thánh cho dù số người không đông đúc, nhưng thân phận thế gia ngàn năm thì không thể lẫn vào đâu được
- Hóa ra Trương huynh là người của y thánh nhất mạch, mọi người đều đồng đạo, mấy vị đã tới địa giới Xuyên Thục của chúng tôi, theo lý thì tiểu đệ nên làm chủ nhà, đi, tới phòng tôi, chỗ tôi có chút rượu ngon, hãy cũng uống mấy chén
Trong lúc nói chuyện, sắc trời đã bắt đầu tối lại, tuy nhiên người trên boong tàu vẫn không ít đi. Boong tàu đèn rất sáng, rất nhiều người đều ra ngồi thưởng thức cảnh đêm mặt sông, và làn gió lành lạnh đang thổi
Long Phong nhìn Trương Dương, Trương Dương suy nghĩ một lát liền yên lặng gật đầu, lần này hắn không từ chối
Ba người cùng đứng dậy, đi theo Lý Trường Phong vào trong khoang thuyền
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Delll
Thần Y Thánh Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 512: Hầu nhi tửu
Dịch: manhhungc600
Nguồn: Mê truyện
Lý Trường Phong ở tầng năm, cũng không phải tầng bốn mà bọn Trương Dương ở
Tầng bốn đều là phòng bình thường, phòng của Lý Trường Phong lại là một trong số ít phòng sang trọng của du thuyền. Bên trong không chỉ rộng, hơn nữa trang hoàng rất tráng lệ, vách tường màu vàng óng, thoạt nhìn rất giống cung điện
Giá phòng như vậy cũng rất cao, trên chiếc du thuyền này cũng chỉ có mấy phòng như vậy, Lý Trường Phong ở trong một phòng
- Mấy vị, mời vào trong
Mở cửa phòng, Lý Trường Phong cười cười mời vào, sau khi biết ba người đều xuất thân thế gia ngàn năm, trong lòng anh ta cũng khẽ thở phào
Đều có xuất thân tương tự nhau, cho dù không phải bạn bè, cũng không phải kẻ thù
Trương Dương và Long Phong đều nhìn vào bên trong, rồi lập tức đi vào
Sau khi ba người đi vào, Lý Trường Phong lại đi ra ngoài, anh ta đi gọi nhân viên phục vụ mang vài thứ đến, bảo họ mang chút đồ ăn ngon tới phòng
Trong phòng có một cái bàn, không lớn lắm, nhưng mấy người ngồi thì không thành vấn đề. Lý Trường Phong để bọn Trương Dương ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, mình lại bận rộn vài việc
Không lâu sau, anh ta mang ra hai bình rượu cổ màu vàng, để lên bàn, còn lấy ra mấy túi nhỏ, trông giống như quả khô trong núi, cụ thể là gì Trương Dương cũng không biết
- Trương huynh, Long huynh, mời ngồi
Lý Trường Phong làm xong mấy việc này rất nhanh, vẫy tay cười với Trương Dương và Long Phong. Chiếc bàn vừa vặn cho bốn người ngồi
- Những thứ này là gì?
Chần chừ, Long Phong không kìm nổi hỏi một câu, anh ta cũng không biết mấy thứ này, trông cũng không bắt mắt lắm
- Đây đều là đặc sản của Thục sơn chúng tôi, lần này tôi ra núi vốn là đi thăm một người bạn cũ, đồ này là mang đến cho cậu ấy, tuy nhiên cậu ấy không có nhà, lại không biết đi chơi bời ở đâu, chỉ có thể mang về, lại đúng may chúng ta có đồ nhắm
Lý Trường Phong cười cười, lúc nói chuyện đã mở cái bình màu vàng kia ra, một mùi rượu tinh khiết lập tức tràn ngập gian phòng
Độ nồng của rượu này, không kém gì hương thơm của Trú Nhan Đan của hắn, cũng không kém gì linh dược
- Hầu nhi tửu?
Chỉ ngửi mấy cái, trên mặt Long Phong liền thoáng kinh ngạc, bật thốt lên một tiếng
Lý Trường Phong hơi có vẻ đắc ý, hạ giọng nói:
- Con mắt của Long huynh rất nhạy bén, đây chính là hầu nhi tửu chỉ có ở Thục sơn chúng tôi, rượu này không dễ nấu, hai người thử nếm đi
Anh ta rót đầy mấy cái chén trước mặt, Tia Chớp và Vô Ảnh lúc này cũng nằm bò trên bàn nhìn chằm chằm chén rượu
Hương vị của rượu này, rất thu hút hai người
- Hầu nhi tửu?
Trương Dương trong lòng cũng hơi động một chút, cái tên này hắn từng nghe qua. Chỉ là lúc trước không biết đây rượu đặc sản của Thục sơn
Lý Trường Phong nói không sai, nấu hầu nhi tửu không dễ, là khỉ trong núi, thu thập trăm quả cho vào bể ủ rượu, len men một năm thành
Trăm quả này không phải trái cây bình thường, rất nhiều đều là quả hiếm lạ khó gặp trong núi, cũng có những loại không phải thiên tài địa bảo, nhưng lại có đẳng cấp mang theo linh khí
Cũng giống như hoàn hồn thảo và dẫn long thảo trong tay Trương Dương, thứ có chứa linh khí như vậy, có thể làm rượu càng thơm mát
Không chỉ như vậy, hầu nhi tửu còn có công hiệu cường thân rất tốt. Người thường uống một chén, trong vòng hai ba năm sẽ không bị ốm, nếu là người tu luyện nội kình uống, còn có thể củng cố nội kình, tăng cường nội kình
Đây cũng là mộ trong số ít thứ không phải linh dược nhưng lại có tác dụng tăng cường nội kình
Điểm mấu chốt là hương vị của nó, tất cả những người từng uống hầu nhi tửu đều khen không ngớt lời, còn rất muốn được uống lần thứ hai
Thấy Tia Chớp và Vô Ảnh nằm đó, Lý Trường Phong vội vàng rót cho Tia Chớp một chén, anh ta do dự nhìn Vô Ảnh, cuối cùng cũng rót cho nó một chén
Anh ta không nhận ra thân phận của Vô Ảnh, nhưng có thể đi theo Tia Chớp và Trương Dương, khẳng định không phải động vật đơn giản, lúc này anh ta chỉ có thể nhanh chóng rót rượu
May là anh ta làm vậy, nếu chỉ rót cho Tia Chớp mà không cho Vô Ảnh, Vô Ảnh sẽ lập tức phun nội kình ra, cho anh ta hưởng thụ cảm giác nội kình phóng ra ngoài
Linh thú rất thông minh, nhưng chúng cũng không giảng đạo lý với con người
- Lý huynh, theo tôi biết, sản lượng hầu nhi tửu hàng năm của Thục sơn cũng không nhiều, anh có thể mang theo người hai bình ra ngoài, như vậy địa vị của Lý huynh chắc cũng không thấp
Cầm chén rượu, Long Phong chưa uống, mà hỏi một câu
Lý Trường Phong hơi sững sờ lập tức cười nói:
- Cái gì mà địa vị với không địa vị, đây đều là bề trên nâng đỡ, bởi vì người bạn tôi đến thăm lần này quan hệ rất tốt, nên mới lấy hai bình, đáng tiếc anh ta không có cái lộc này, chúng ta uống rượu.
Lý Trường Phong uống chén của mình trước, lập tức nhắm mắt lắc đầu, vẻ mặt thỏa mãn
Long Phong nói không sai, sản lượng hầu nhi tửu này cực nhỏ, hàng năm chỉ khoảng 40 bình. Bởi vì rượu này cần nấu bởi Mi hầu ở Thục sơn, bọn họ chỉ có thể lấy một nửa, còn lại một nửa cho bọn khỉ.
Bọn họ lấy một nửa, sau đó bảo vệ bọn khỉ. Đám khỉ cũng vui vẻ khi có được thần hộ mệnh hùng mạnh như vậy, họ lấy đi một nửa rượu chúng cũng không bận tâm
Nhưng cũng chỉ có thể lấy đi một nửa, mấy con khỉ này cũng không dễ lừa như vậy, nếu lấy hơn, không phần bọn chúng, sau này bọn chúng sẽ không cực khổ tạo ra thứ hầu nhi tửu khó làm này, tạo ra hầu nhi tửu cần rất nhiều loại quả, cũng chỉ có chúng mới có thể hái được
Nếu chỉ một nửa, hàng năm Lý gia thu hoạch cũng chỉ có hai mươi bình. Lý gia cũng không chỉ có một người là Lý Trường Phong. Không ít người như y thánh nhất mạch, rượu này thực sự chia ra, mỗi người không được một bình
Thêm nữa nếu rượu này cần dùng để làm những chuyện khác, hoặc là làm quà tặng, vậy còn lại càng ít
Cho nên Long Phong mới nói, địa vị của Lý Trường Phong trong nhà không thấp, có thể lấy hầu nhi tửu làm quà tặng, đây tuyệt đối là nhân vật quan trọng của Lý gia
Lý Trường Phong có địa vị gì, Long Phong cũng không để ý, Trương Dương cũng không nghĩ nhiều
Hai người đều uống chén hầu nhi tửu nổi tiếng đã lâu này. Rượu vào miệng có hương thơm của rượu xộc thẳng lên đầu, sau khi uống hết, hương rượu này chuyển hóa thành một dòng suối mát lành, lan tỏa khắp người
- Rượu ngon
Long Phong không kìm được thốt lên một tiếng. Trước kia gia tộc từng có hầu nhi tiểu, là quà tặng của Lý gia, đáng tiếc anh ta là thế hệ trẻ, hơn nữa trước kia nhỏ tuổi, chưa từng được uống
Anh ta cũng chỉ là từng ngửi rượu mà trưởng bối uống, biết loại rượu này rất ngon, cũng nhớ kĩ hương vị
- Đúng là rượu ngon
Trương Dương cũng cảm thán một câu. Rượu này thật sự ngon, Trương Dương cảm nhận được nhiều hơn Long Phong một chút
Trong rượu này có tinh hoa của trăm loại quả, trăm loại quả này cũng không phải bình thường, hội tụ cùng nhau sẽ có tác dụng rất lớn, không chỉ ổn định nội kình, tăng cường nội kình, còn có thể giúp cơ thể người đang tu luyện tránh được một vài tổn thương tự gây ra
Tu luyện nội kình cũng không phải thuận buồm xuôi gia, giống như rèn luyện thân thể, người rèn luyện thân thể cũng rất dễ bị thương
Nội kình cũng vậy, nếu có thương tổn do mình tự gây ra, vậy phải điều trị nghỉ ngơi, không thể tiếp tục tu luyện
Thương tổn tự thân gây ra lớn nhất, là tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì là tán công, nặng thì bỏ mạng
Hầu nhi tửu chính là có dược hiệu này, có thể khiến cơ thể dễ dàng thích ứng, điều này giúp giảm bớt khả năng bị tẩu hỏa nhập ma
Chỉ cần một tác dụng này, đây đã là bảo vật vô giá rồi. Lý Trường Phong nói anh ta có thứ rất tốt, đúng thật là thứ tốt, lúc này bọn Trương Dương và Long Phong đã nợ anh ta một món nợ ân tình, dù sao cũng đã dùng thứ tốt của người ta.
Tia Chớp và Vô Ảnh lúc này cũng đã uống được chút rượu, khuôn mặt hai con vật còn hơi đỏ lên, trong mắt còn có chút vui vẻ ngạc nhiên
Hương vị rượu này thật sự không tệ, đến bọn chúng cũng thích
Long Thành ở bên cạnh, lúc này cũng đã say trong hương rượu
Rượu này đối với Long Phong và Trương Dương đều có tác dụng, càng không cần nói đối với anh ta. Anh ta vừa đột phá nhất tầng trung kỳ, sau khi uống rượu này sẽ càng thêm ổn định, cũng có thể nói, tác dụng của rượu này không kém gì dược hoàn khi trước Trương Dương phối chế cho họ
Trong thuốc của Trương Dương, cũng có thiên tài địa bảo là nhân sâm ngàn năm. Trong rượu này lại không có đồ tốt như vậy
- Trương huynh, Long huynh, lại nếm thử mấy quả khô này đi, đây cũng đều là đặc sản của Thục sơn, bên ngoài không thấy đâu, cây cho quả này đều có tuổi thọ hơn ngàn năm
Lý Trường Phong vừ cười vừa chỉ mấy túi nhỏ trên bàn, nhìn phản ứng của mọi người lúc uống rượu, trên mặt anh ta cũng có chút tự hào
Tu vi của những người này mạnh hơn anh ta, nhưng ít ra đồ của anh ta cũng khiến họ ngưỡng mộ
- Cây ăn quả ngàn năm?
Long Phong khẽ gật đầu, lần này không giật mình quá nữa
Côn Lôn sơn của bọn họ cũng có không ít cây ăn quả ngàn năm, cây cối bình thường đương nhiên sẽ không phải thiên tài địa bảo gì, những cây ngàn năm trong núi sâu này thực ra rất nhiều, muốn phối linh dược thì cứ vào đó chặt là được
Chúng không phải là thiên tài địa bảo gì, nhưng sau khi trải qua ngàn năm, cũng mang chút linh khí, hoặc linh khí rất ít, nhưng dù sao cũng có
Loại quả này cũng có tác dụng rất lớn đối với cơ thể, bình thường hái mấy quả này trong núi sâu cũng là môt bài tập của gia tộc bọn họ
Hương vị những quả khô này cũng không tệ, sau khi Trương Dương và Long Phong nếm thử đều yên lặng gật đầu
Hai con vật Vô Ảnh và Tia Chớp sau khi uống hết một chén rượu, giơ móng vuốt ra đòi Lý Trường Phong, thấy bộ dạng giơ móng vuốt ra của bọn chúng, Lý Trường Phong đầu tiên là kinh ngạc, sau đó phá lên cười ha hả
Linh thú đúng là linh thú, không giống những động vật khác
Lý Trường Phong lại rót thêm một chén đầy cho bọn chúng, không kìm nổi lại nhìn Vô Ảnh vài lần
Anh ta cơ bản khẳng định Vô Ảnh cũng là linh thú, nhưng cụ thể không phát hiện là linh thú gì. Vô Ảnh không giống Tia Chớp, đặc điểm của chồn đuôi cáo rất rõ, khiến người ta vừa liếc mắt đã phát hiện ra
Đang nghĩ ngợi, có mấy nhân viên phục vụ từ bên ngoài đi vào, đem tới mấy thứ đồ ăn ngon
Đây là đồ ăn Lý Trường Phong gọi trên du thuyền. Anh ta có rượu ngon, nhưng không có đồ ăn. Không có thức ăn thì thật không hay, dù gì đã gọi người ta tới phong rồi
Những đồ ăn này vừa đem lên, bữa tối coi như chính thức bắt đầu. Lý Trường Phong lại rót rượu cho mọi người, không lâu vỏ rượu liền cạn sạch, anh ta lại mở túi lấy chai thứ hai ra
Độ rượu của hầu nhi tửu không cao, nhưng tác dụng sau đó rất lớn, tửu lượng của hai con vật kia không cao, sau khi uống hai chén không lâu liền nằm ngáy o o. Trương Dương chỉ có thể nói tiếng xin lỗi Lý Trường Phong, bỏ Vô Ảnh vào túi của mình
Còn Tia Chớp, để nó nằm vào lòng là được
- Chuột tìm bảo vật? Nó là chuột tìm bảo vật?
Lúc cho Vô Ảnh vào túi, bộ lông của nó đổi màu, đúng lúc Lý Trường Phong nhìn thấy
Trong giây phút này, rút cục anh ta nghĩ ra thân phận của Vô Ảnh, kinh hãi kêu lên
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Delll
Thần Y Thánh Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 513: Sự ngạc nhiên của Lý Trường Phong
Dịch: manhhungc600
Nguồn: Mê truyện
Lúc Vô Ảnh chui vào túi vải, bộ lông của nó tự nhiên biến màu
Chỉ một phát hiện nhỏ này, khiến anh ta biết được thân phận của Vô Ảnh, lực công kích của chuột tìm bảo vật đối với Lý Trường Phong mà nói còn lớn hơn so với chồn đuôi cáo
Lý Trường Phong rất rõ, công năng đặc biệt của chuột tìm bảo vật có thể có tác dụng
Một gia tộc, nếu có một con linh thú chủ động đi theo, đó chỉ là gia tăng sức chiến đấu, sức chiến đấu như vậy trong gia tộc cũng có thể tự bồi dưỡng, tiềm lực của người không thua kém linh thú
Cùng lắm có một số việc linh thú làm được nhưng họ không làm được. Hơn nữa có con linh thú thì oai hơn tí, linh thú vốn không dễ thuần hóa
Nhưng chuột tìm bảo vật thì khác, đây không phải linh thú bình thường, năng lực tìm bảo vật của nó sẽ khiến mỗi người, thậm chí mỗi gia tộc phải ghen đỏ mắt
Có chuột tìm bảo vật, chẳng khác nào có được rất nhiều tài nguyên, tương lai có thể bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài. Cho dù chuột tìm bảo vật không có năng lực chiến đấu nào, giá trị của nó còn cao hơn chồn đuôi cáo
- Vô Ảnh là chuột tìm bảo vật
Trương Dương thản nhiên nói, trên người mang theo một cổ sát khí
Biểu hiện của Lý Trường Phong có chút khác thường, Trương Dương đây cũng là nhắc nhở, anh ta đừng nghĩ ngợi quá nhiều
Đương nhiên, người ta vừa lấy rượu ngon ra đãi mình, Trương Dương không thể vì người ta nhận ra thân phận của Vô Ảnh mà trở mặt. Tuy nhiên cũng phải nhắc nhở chút
Lý Trường Phong sửng sốt, rất nhanh hiểu ra sự thất thố của mình, lập tức cười khổ nói:
- Trương huynh, nói thật lần này bị mọi người làm cho sợ rồi
Ba người, hai linh thú, anh ta thấy rất khó tin khi có thể ở cùng một chỗ
- Lý huynh, thân phận của Vô Ảnh hy vọng cậu có thể giữ bí mật
Long Phong cười cười, cũng nói một câu. Lý Trường Phong quay đầu, có chút giật mình nhìn Long Phong, sau đó lập tức gật đầu
Qua một lúc, anh ta mới do dự hỏi:
- Trương huynh, Long huynh, hai linh thú này đều là của ai thế?
Quan hệ của Tia Chớp và Vô Ảnh với hai người cũng không tệ, Lý Trường Phong chỉ thấy Tia Chớp chạy tới lòng của Long Phong, còn về Long Thành, Tia Chớp cũng chưa từng tới gần
Vô Ảnh cũng vậy, tuy nhiên hiện tại hai con linh thú đều ở bên người Trương Dương, khiến anh ta có chút mơ hồ, hai linh thú này rốt cục là của ai
Anh ta tò mò điều này, cũng liền lập tức hỏi
- Tia Chớp và Vô Ảnh đều là anh em tốt của tôi
Trương Dương khẽ mỉm cười, trả lời thay Long Phong. Lý Trường Phong lại quay đầu, há hốc mồm, ngơ ngác nhìn Trương Dương
Một người, có thể khiến hai linh thú đi theo thật không dễ dàng. Trương Dương không ngờ dẫn theo hai linh thú, trong đó còn có một là chuột tìm bảo vật
Lúc này anh ta lại nhớ tới thân phận của Trương Dương, y thánh nhất mạch
Năng lực hùng mạnh nhất của y thánh nhất mạnh không phải là năng lực chiến đấu mà là y thuật. Thuật phối dược của y thánh nhất mạch có một không hai trong thiên hạ, từ xưa đến nay có rất nhiều người bản thân không phối thuốc được, có đồ tốt đều đến tìm y thánh nhất mạch hỗ trợ phối linh dược
Bọn họ tuy phải trả thù lao, nhưng dược hiệu loại thuốc mà người của y thánh nhất mạch phối ra tốt hơn nhiều, bọn họ tuyệt đối sẽ không chịu thiệt
Đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là chuột tìm bảo vật
Có chuột tìm bảo vật, chẳng khác nào có được rất nhiều thiên tài địa bảo. Thêm cả năng lực phối dược của y thánh nhất mạch. Lý Trường Phong lúc này trong lòng rên rỉ, không ngờ có chút ganh tị
Kết hợp như vậy, khác nào có rất nhiều linh dược
Linh dược, nó trực tiếp tăng cường nội kình, là thứ đồ tốt tăng cường nội lực hơn gấp nhiều lần so với hầu nhi tửu
Linh dược cũng là thứ đồ tốt hỗ trợ lúc đột phá nội kình. Bảo bối tốt như vậy, gia tộc bọn họ rất ít có, cho dù là anh ta, cũng không biết bao giờ mới được chia một viên
Điểm này anh ta có chút giống với Long Phong, đại gia tộc nhiều người, phân phối tài nguyên sẽ ít đi
Dù sao linh dược cũng là thứ ăn một viên sẽ ít đi một viên, không giống thần binh lợi khí, thế hệ trước truyền lại cho thế hệ sau, chỉ cần không mất đi, số lượng sẽ càng ngày càng nhiều
Lòng đố kị này nổi lên một hồi, Lý Trường Phong lại nén xuống
Anh ta biết, có thể đố kị, nhưng không được thể hiện ra ngoài, bị bọn Trương Dương hiểu lầm mình có ác ý, vậy hôm nay sẽ thật sự xui xẻo, những cái khác không nói, Tia Chớp ra mặt là có thể giải quyết mình
- Trương huynh, thật khiến tôi hâm mộ
ổn định tâm tình, Lý Trường Phong cười khổ lắc đầu nói
Nhìn anh ta, Long Phong cũng cười cười. Lúc trước bản thân mình lần đầu tiên gặp Trương Dương cũng như thế, vô cùng hâm mộ hắn, tuy nhiên hiện nay không còn cảm giác đó nữa
Trương Dương đã là anh em tốt của anh ta, cũng giống như Tia Chớp và Vô Ảnh, Trương Dương càng hùng mạnh, càng có lợi cho anh ta
- Tôi cũng là may mắn thôi, Lý huynh cũng đâu có kém
Trương Dương cười khẽ nói một câu
Lý Trường Phong có chút do dự, qua một lúc, anh ta mới ngẩng đầu, nói với Trương Dương:
- Trương huynh, có một câu hỏi phức tạp tôi muốn hỏi lâu rồi, hy vọng Trương huynh có thể giải đáp thắc mắc
Trương Dương gật đầu, hắn rõ ràng có chút nghi hoặc, không biết Lý Trường Phong muốn hỏi gì
Nhìn Trương Dương, Lý Trường Phong cắn chặt răng rồi nói:
- Tôi muốn biết, có phải Trương huynh là cao thủ nội kình tam tầng không?
Anh ta vừa hỏi xong, Trương Dương và Long Phong cùng quay đầu nhìn anh ta, ngay cả Long Thành cũng ngẩng đầu lên
Thường thì không vận chuyển nội kình trực tiếp tiếp xúc, sẽ không biết thực lực nội kình của đối phương. Nếu một bên cố ý giấu, cho dù tiếp xúc cũng không nhất định phát hiện ra
Giống như lần trước Trương Dương đối chiến với Hô Diên Ngạo Bác, tuy rằng hai người đánh nhau một lần, nhưng Hô Diên Ngạo Bác vẫn không biết rõ được thực lực chân chính của Trương Dương
Anh ta chỉ có thể đoán Trương Dương trong tầm tam tầng trung kỳ trở lên
Tuy nhiên hôm nay, Lý Trường Phong và Trương Dương không tiếp xúc gì, Trương Dương cũng không sử dụng nội kình, Lý Trường Phong không ngờ có thể nhìn ra Trương Dương đã tiến vào tam tầng, quả thật có chút kì quái
Nếu anh ta là cao thủ tứ tầng thì còn dễ hiểu, nhưng anh ta chỉ là nội kình nhị tầng, không thể phân biệt được thực lực chân chính của Trương Dương
- Mấy vị không nên hiểu lầm, Lý gia chúng tôi có một tiểu công pháp, có thể phân biệt người tu luyện nội kình hay không. Tôi suy đoán Long Thành huynh hẳn còn đang ở nội kình nhất tầng, Long Phong huynh là nhị tầng, cấp bậc cụ thể thì không rõ. Về phần Trương Dương huynh, tôi thật sự nhìn không ra, chỉ có điều cảm giác là Trương huynh đã tiến nhập nội kình tam tầng
Thấy mấy người đều nhìn mình, Lý Trường Phong vội vàng giải thích
Anh ta cũng biết chuyện bên trong đây, nhưng không muốn vì việc nhỏ này mà gây ra hiểu lầm
Sau khi nghe anh ta giải thích, Trương Dương với Long Phong mới thoải mái lại, võ công tâm pháp có rất nhiều. Nếu nói có tiểu công pháp có thể nhìn ra có phải người tu luyện nội kình không thì cũng bình thường. Lý gia lại là thế gia thừa kế ngàn năm, có thứ như vậy cũng không phải kì quái
Chỉ là công pháp này của Lý gia rất tốt, không chỉ có thể nhìn ra đối phương tu luyện nội kình hay không, còn có thể nhìn ra trình độ nội kình, cái này không dễ
Khó trách vừa rồi anh ta chủ động tới, hẳn là là phát hiện ra thân phận của họ rồi
Chỉ có điều anh ta cũng không ngờ, thực lực của mấy người này mạnh như vậy, hoàn toàn vượt xa khỏi dự liệu của anh ta
- Đúng là tôi đã tiến vào tam tầng
Trương Dương từ từ gật đầu, đối phương đã nhìn ra, vậy cũng không cần phải giấu giếm nữa. Hắn chỉ nói mình có nội kình tam tầng, cũng không nói tam tầng hậu kì
Trương huynh thật là cao thủ tam tầng
Nghe Trương Dương tự thừa nhận, Lý Trường Phong lại ngây ra, cho dù lúc trước anh ta đã phát hiện ra nhưng dù sao cũng chưa khẳng định, hiện tại chính miệng Trương Dương đã thừa nhận, đây là sự thật
- Xin hỏi Trương huynh năm nay bao nhiêu tuổi?
Qua một lúc, Lý Trường Phong lại hỏi một câu, trên mặt còn có chút phức tạp
- Sang năm 21
Trương Dương khẽ cười, Lý Trường Phong giống Hô Diên ngạo bác, đều quan tâm tới tuổi của mình. Trên thực tế ai biết thực lực của Trương Dương cũng đều quan tâm tới tuổi của hắn
- 21?
Lý Trường Phong lại há hốc mồm, trên mặt có vẻ dại ra, sang năm 21, vậy còn nhỏ hơn anh ta 5 tuổi, nhỏ hơn anh ta nhiều như vậy mà đà là cao thủ nội kình tam tầng
Uổng anh ta còn được gia tộc ký thác kỳ vọng, nói anh ta là nhân tài mấy chục năm khó có được. So sánh với người ta, mình đúng là đồ bỏ đi
Năm nay anh ta 26 tuổi, anh ta vẫn là nhị tầng trung kì, vẫn chưa đột phá lên hậu kì
Trương Dương chưa tới 21, đã là cao thủ nội kình tam tầng. Chênh lệch ở đây quá lớn, lúc này anh ta có cảm giác nản lòng thoái chí
Lúc này anh ta rất giống Hô Diên Ngạo Bác, đều là lòng kiêu ngạo không chịu nổi đả kích
Long Phong khi trước cũng thế, nhưng Long Phong không tới nỗi như họ, ít nhất Trương Dương khi đó còn chưa thay đổi như này, trong chỉ nửa năm nay Trương Dương đã thay đổi rất lớn, anh ta cũng rất xúc động
Cũng may anh ta cũng không kém, mặc dù xảy ra chuyện không may, nhưng lại tu luyện tâm pháo cao cấp, hơn nữa khôi phục được thực lực
Tất cả những điều này, đều là sau khi anh ta ở cạnh Trương Dương mới có được, hiện tại xem ra, lần trước đồng ý làm vệ sĩ cho Trương Dương, người thu hoạch lớn hơn lại là anh ta
- Rất xin lỗi, Trương huynh, Long huynh, tôi thất thố
Qua một lúc, Lý Trường Phong mới phản ứng lại, vội vàng ngồi xuống
Tuy nhiên lúc này thần sắc của anh ta đã phức tạp lên, không che dấu được
- Lý huynh, tình huống của tôi có chút đặc thù, người gặp tôi lần đầu, đều rất giật mình
Trương Dương khẽ mỉm cười, nhỏ giọng giải thích. Sau đó Trương Dương rót cho Lý Trường Phong một chén rượu, mấy người lại cùng nhau uống
Đối với Lý Trường Phong, Trương Dương vẫn tương đối công nhận, xuất thân thế gia, nhưng không kiêu ngạo kiểu công tử thế gia, cho dù có cũng che dấu rất tốt
Ngoài ra người này rất hào phóng, lần đầu tiên gặp, đã lấy ra rượu quý như vậy chiêu đãi. Sự ít ỏi của hầu nhi tửu Trương Dương và Long Phong đều biết rõ
Người hào phóng, bình thường đều được người khác yêu mến
Sau khi uống mấy chén rượu, Lý Trường Phong mới ổn định tinh thần, tiếp tục nói chuyện với Trương Dương và Long Phong. Về phần Long Thành, chỉ có thể thỉnh thoảng chen vào một câu, anh ta không theo kịp sự giao lưu của họ
Nội kình của anh ta quá thấp, tuy là người tu luyện, nhưng chỉ là người tu luyện bình thường
Trương Dương, Long Phong, còn cả Lý Trường Phong mới là kiệt xuất chân chính, cũng đều thuộc thế hệ trung kiệt, ba người ở cùng nhau, nói chuyện cũng rất tự nhiên
Cứ nói chuyện, rất nhanh uống hết hai bình rượu, mấy người cũng giống như bạn tốt nhiều năm không gặp vậy
Đây cũng là do Lý Trường Phong biết cách nói chuyện, anh ta rất nhanh nhẹn, tuyệt đối không giống loại người như Hô Diên Ngạo Bác, người như vậy bình thường cũng sẽ không có nhân duyên tốt lắm
Tác dụng về sau của hầu nhi tửu không nhỏ, lại là rượu mang theo linh khí, sau khi uống vào Trương Dương hơi choáng váng
Ba người cảm ơn rồi lập tức trở về phòng nghỉ ngơi, cùng với sức nặng của rượu, mọi người đều nhanh chóng mơ giấc mơ đẹp
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Delll
Thần Y Thánh Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 514: Gậy ông đập lưng ông.
Dịch: manhhungc600
Nguồn: Mê truyện
Hầu Nhi tửu có sức ngấm về sau rất lớn, dễ dàng say, nhưng tuyệt đối ko đau đầu, cho dù uống bao nhiêu thì ngày hôm sau cũng có thể lấy lại được tinh thần sảng khoái.
Đây chính là điểm khác biệt của Hầu Nhi tửu, loại rượu này còn có một đặc điểm, chính là ko thể sử dụng nội kình để áp chế, bản thân nó còn có tác dụng tăng cường nội kình, nếu dùng nội kình áp chế thì sẽ càng say dữ hơn.
Cũng may mà tửu lượng của Trương Dương và Long Phong đều không tệ, chút rượu đó không thể khiến bọn họ say được.
Sáng sớm hôm sau Trương Dương và Long Phong đi tới boong thuyền, lúc này trời vừa hửng sáng, ngoài trời vẫn còn có chút lạnh, tuy nhiên đối với đám Trương Dương thì không thấm vào đâu cả. Đứng trên boong thuyền hít thở không khí trong lành buổi sáng, cảm giác vô cùng thoải mái.
- Anh Trương, anh Long, chào buổi sang.
Đứng bên cạnh boong tàu, Lý Trường Phong mỉm cười nói một tiếng, ngày hôm qua Lý Trường Phong mặc đồ Tây trang, hôm nay thì lại mặc Đường trang.
Sự thay đổi của gã khiến cho Trương Dương cảm thấy có chút không quen.
- Buổi sáng tốt lành, anh Lý cũng dậy sớm nhỉ?
Trương Dương khẽ mỉm cười, ngày hôm qua uống chút rượu nên thấy hơi choáng váng, hôm nay bọn họ ngủ dậy sớm hơn một chút.
Ngoài ra còn có nguyên nhân khác, đang ở trên thuyền, dậy sớm cũng không có chỗ để luyện tập, không bằng ngủ thêm một lát nữa.
Lý Trường Phong cười ha hả nói:
- Tôi quen rồi, hai vị có hứng thú chạy một vòng không?
- Chạy một vòng?
Long Phong mang theo vẻ nghi hoặc, nhẹ giọng hỏi.
Lý Trường Phong chỉ lên bờ nói:
- Bây giờ là 8h30, thuyền này sẽ đỗ ở bến tàu Đông sơn hai tiếng đồng hồ rồi xuất phát tiếp, năm giờ chiều đến bên tàu An Gang thì dừng. Từ Đông Sơn đến An Giang khoảng hai trăm cây số, hai trăm cây số này đều là gần núi, hai vị có hứng thú chạy một vòng không?
Nói xong Lý Trường Phong còn cười ha hả, Trương Dương và Long Phong đều mở to mắt nhìn.
Ý của người này là xuống thuyền chạy hai trăm cây số, đến bến tàu tiếp theo rồi lại lên thuyền.
Nếu để người khác nghe thấy thì chắc chắn người ta sẽ bảo gã bị bệnh thần kinh mất.
- Nếu anh Lý có nhã hứng như vậy thì chúng tôi cũng sẽ chạy theo một chuyến.
Long Phong suy nghĩ một chút rồi lập tức đồng ý luôn.
Trương Dương cũng mỉm cười, gật đầu nói:
- Nếu muốn chay thì đưa thứ tốt gì ra đi, tôi dùng một lọ thuốc chữa thương thượng đẳng của Trương gia để đánh cuộc hai vò Hầu Nhi tửu của anh Lý, thế nào?
Lý Trường Phong có chút sửng sốt, lập tức cười nói:
- Thuốc chữa thương thượng đẳng của Y thánh Nhất Mạch là vô cùng khó kiếm, Trương Dương đặt như vậy thì tôi cũng nhận, anh Long có đặt cược gì không?
Loại thuốc chữa thương mà Trương Dương nói không phải là linh dược, nhưng đối với người bị nội thương thì điều trị vô cùng hiệu quả, phối chế cũng không phải dễ dàng.
Một lọ thuốc gồm tám viên, giá trị của tám viên thuốc chữa thương thượng đẳng tuyệt đối không thua kém hai vò Hầu Nhi tửu, thậm chí còn cao hơn một chút.
- Tôi có đôi răng nanh Ngũ Quan Kim Mãng, cũng dùng nó để đặt cược hai vò Hầu Nhi tửu của anh Lý vậy.
Long Phong nhẹ nhàng cười nói.
Răng nanh Ngũ Kim Quan Mãng vốn ở trong tay Trương Dương, sau này có được thứ tốt hơn thì hắn bèn tặng lại đôi răng nanh này cho Long Phong.
- Ngũ Quan Kim Quan Mãng? Được, các anh đặt cược tôi đêu nhận hết.
Lý Trường Phong cười nói, nụ cười của gã cũng rất rạng rỡ, dường như chắc chắn mình có thể thắng được vậy.
Khoảng cách giữa hai bến tàu là hai trăm cây số, lộ trình chạy trong núi thì càng nhiều hơn, lộ trình ít nhất cũng phải dư ra thêm năm sáu chục cây số nữa.
Khoảng cách này là rất xa, gấp năm lần khoảng cách chạy ma-ra-tông, hơn nữa lại còn là trong núi, cho dù là có nội kình thâm hậu như bọn họ cũng phải tiêu hao rất nhiều khí lực, muốn đuổi kịp giờ lên tàu thì chắc chắn không phải chuyện dễ dàng.
Dụng ý này của Lý Trường Phong, Trương Dương và Long Phong đều hiểu được.
Người này muốn đọ tốc độ và sức chịu đựng với mình, có lẽ vẫn chưa phục thực lực của Trương Dương ngày hôm qua, cho nên mới đề xuất như vậy.
Đáng tiếc gã căn bản không biết, cho dù là Trương Dương hay Long Phong thì đều là những người có tốc độ rất nhanh.
Chit chit....
Tia Chớp và Vô Ảnh đều kêu lên, chúng tỏ vẻ đồng ý đề nghị của Lý Trường Phong, lúc mới lên thuyền chúng còn có chút thích thú vì lạ lẫm, nhưng ở mãi trên thuyền như vậy thì chúng cũng cảm thấy buồn bực, xuống thuyền chạy một chút cũng tốt.
Chúng cũng muốn đặt cược, nhưng lại không có tiền bạc hay vật giá trị gì cả, mà Lý Trường Phong cũng không hiểu chúng muốn gì.
- Vậy chúng ta ăn sáng xong thì sẽ xuất phát.
Lý Trường Phong dường như đang rất hưng phấn, trực tiếp nhảy từ boong thuyền xuống đất, khiến cho những người ở phía dưới không khỏi kinh ngạc.
Không những vậy gã còn làm kinh động đến cả những nhân viên làm việc trên tàu, động tác nhỏ đó của gã cũng được Trương Dương chú ý đến. Xem ra Lý Trường Phong trên tàu này còn rất có địa vị, nếu không thì đã không có ai đến hỏi như vậy.
Rất nhanh đã đến giờ ăn sáng, bữa sáng trên du thuyền cũng rất phong phú, Trương Dương và Long Phong đều ăn không ít, ngay cả Lý Trường Phong cũng không ngại ngần "chén" cho no bụng.
Tiếp theo họ phải chạy một quãng đường hai trăm cây số, lại còn là đường núi nữa, cho nên nhất định phải ăn cho no bụng.
Biết được ba người này sắp rời tàu, mà chạy bộ đến bến tàu tiếp theo, Long thành không khỏi há hốc miệng.
Gã cảm thấy thế giới này sắp điên đảo rồi, đâu có chuyện thuyền không ngồi mà muốn xuống chạy bộ như vậy, mà lại còn mấy trăm cây số nữa chứ.
Đáng tiếc gã không thể nói gì được, mà chỉ có thể ở trên thuyền đợi mà thôi.
Nếu chẳng may đám Trương Dương không kịp chuyến tàu tiếp theo thì còn phải nhờ gã lái xe, trên xe còn có rất nhiều đồ đạc, bao gồm cả dược liệu quý máu mà lần trước Long Thành mua.
Cũng không biết Lý Trường Phong nói với người trên thuyền này cái gì, dù sao khi bọn họ xuống tàu thì không có ai đến hỏi cả.
Hai giờ sau, tàu đã nổ máy, Long Thành đành phải ngồi trên boong tàu đợi bọn họ, gã cũng có nội kình, hơn nữa đã đến tầng thứ nhất trung kỳ, nhưng gã không có sức chịu đựng đó, cũng không đủ nghị lực để chạy hai trăm cây số đường núi như vậy.
Ra bến tàu, không lâu sau họ đã đến đường núi rồi.
Đường núi không hề dễ đi chút nào, muốn chạy được qua đây không chỉ cần phải có thực lực mà còn phải có cả may mắn nữa.
Nói không chừng phía trước chính là vách núi, khi mà không có bản đồ thì chỉ có thể tự tìm đường mà đi.
- Anh Trương, bắt đầu được rồi chứ?
Vào núi, Lý Trường Phong liền cười nói một câu, trong ánh mắt của gã hiện lên vẻ rất tự tin.
Trương Dương đoán không lầm, Lý Trường Phong đúng là không phục cho nên mới đưa ra đề nghị tỷ thí như vậy.
Lý Trường Phong luyện một môn thân pháp võ công của Lý gia, đặc điểm của môn công pháp này là tiêu hao nội kình rất nhỏ, với nội kình tầng thứ hai trung kỳ của gã hoàn toàn có thể đủ để chạy một quãng đường xa như vậy.
Gã muốn dùng tốc độ để đánh bại Trương Dương và Long Phong, để giành lại thể diện cho mình, gián tiếp chứng minh rằng mình không hề thua kém bọn họ.
Đêm qua gã đã biến nội kình của Long Phong là ở tầng thứ hai hậu kỳ, tuổi của gã và Long Phong cũng tương đương nhau, mà thực lực đã vượt qua gã, điều này gây cho gã một sư đả kích nho nhỏ.
Cũng may mà gã không biết đích xác thực lực của Trương Dương, nếu không thì đả kích sẽ càng lớn hơn nữa.
- Được, bắt đầu.
Trương Dương mỉm cười gật đầu, Long Phong cũng khởi động, tỏ vẻ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Còn về Tia Chớp và Vô Ảnh thì đều đã hưng phấn muốn xuất phát rồi.
- Xuất phát.
Lý Trường Phong hô to một tiếng, dẫn đầu chạy về phía trước, thân thể của gã giống như một tia chớp vậy, trong chốc lát gã đã chạy đến chỗ rừng sâu.
Lý Trường Phong này, tốc độ của gã quả thật không chậm chút nào.
Trương Dương và Long Phong liếc nhìn nhau, hai người đều nhếch miệng cười, thân mình rất nhanh vọt lên phía trước.
Hai người bọn họ tốc độ càng nhanh hơn, trong chớp mắt đã biến mất khỏi chỗ cũ rồi, trong thời gian uống một cốc trà đã đuổi được Lý Trường Phong và vượt qua gã.
Tia Chớp và Vô Ảnh nhanh hơn, chúng không ngừng nhảy lên, có vẻ rất thoải mái.
- Điều đó không có khả năng.
Sau khi bị Trương Dương và Long Phong vượt qua thì Lý Trường Phong tỏ ra vô cùng kinh hãi.
Tốc độ của gã đã không phải hạng thầm thường rồi, những người có nội kình tầng thứ hai hậu kỳ đều không thể so sánh được với gã, thậm chí ngay cả tầng thứ ba sơ kỳ thì gã cũng không hề thua kém.
Hơn nữa nội kình của gã tiêu hao ít, có thể kéo dài được, cho nên việc chạy quãng đường dài như vậy thật ra gã rất có ưu thế.
Nếu không có những điều đó, gã cũng sẽ không tự dưng mà đề xuất tỉ thí như vậy, càng không lôi Hầu Nhi tửu ra để đặt cược như vậy.
Gã có thể lấy ra được hai vò đã là không dễ dàng rồi, đằng này những bốn vò thì càng khó khăn hơn.
Đáng tiếc lúc này gã hối hận cũng đã muộn rồi, chỉ có thể tăng cường sức lực, gia tăng tốc độ để đuổi theo nhưng không thể đuổi theo được, ngay cả Tia Chớp và Vô Ảnh xuất phát sau cùng cũng vượt qua gã.
Đường núi xa la quả thật có chút phiền toái, nếu như đổi thành chỗ núi mà Trương Dương và Long Phong tập luyện mỗi sang thì tốc độ của bọn họ có thể sẽ nhanh hơn nữa.
Cho dù như vậy bọn họ cũng không chậm, ngay từ đầu Lý Trường Phong dùng hết khí lực mới có thể đuổi kịp mà nhìn thấy bóng dáng của hai người.
Tuy nhiên sau nửa giờ, gã đã không còn nhìn rõ những gì ở trước mắt nữa, bất luận thế nào cũng không thể chạy kịp được Trương Dương và Long Phong.
Kết quả này khiến gã cảm thấy rất buồn bực, tộc dộ cũng giảm xuống một chút, nếu như toàn lực tiến lên thì e rằng nội kình sẽ không trụ nổi đến lúc về đích, nếu nội kình bị tiêu hao hết, gã sẽ không về kịp, như vậy sẽ càng mất mặt hơn.
Chạy một hồi, Lý Trường Phong lại cười khổ một mình.
Lần này gã thật sự đã tính sai rồi, không ngờ tốc độ của hai người kia lại nhanh như vậy, lần này thuần túy là gậy ông đập lưng ông rồi, vừa nghĩ đến việc phải trả cho hai người kia mỗi người hai vò Hầu Nhi tửu thì gã đã thấy nhói đau trong lòng.
Gã chỉ còn có hai vò, hai vò kia phải nghĩ cách xin của người trong gia tộc, đến lúc đó tất nhiên phải giải thích nguyên nhân, việc đánh cuộc thua thì chắc chắn không thể giấu được.
Nói cách khác lần này khẳng định là gã đã thua, thua bởi thua một người ngoài, lại còn là người của Long gia nữa, e rằng cả gia tộc sẽ cảm thấy mất mặt.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Delll