Đồ Thần Chi Lộ
Chương 503: Hạo kiếp, phía sao đại môn
Dịch: colaoban
Nguồn: ST Cảm ơn garnet đã tài trợ!!!
Lúc này, cả đại sảnh bị hắc hạc đông đen chiếm cứ, trong không gian khoảng cách phi thường nhỏ. Nhưng mà, bầy hắc hạc tựa như có cảm ứng vậy, tầng tầng lớp lớp bên trong phi hành tự nhiên, bay qua bay lại như tia chớp vậy, làm cho người ta không thể tin tưởng nổi.
Làm cho người ta kinh hãi nhất là, hai tròng mắt của hắc hạc cũng một màu đen, một loại màu đen phi thường sáng. Tại bên trong không gian này trông có vẻ vô cùng chói mắt, phảng phất như ánh sao vậy, làm người xem kinh hãi.
“Ngao….!”
“Ngao ngao!”
“Miểu!”
“Miểu!”
“Bồng bồng!” Những tiếng gầm gừ như xé gió. Hiển nhiên, là do đầu mãng xà cùng đầu đại miêu đang rít gào. Bất quá, âm thanh rít gào chỉ trong nháy mắt, rồi lập tức trở nên yên lặng vô cùng.
Tựa hồ, hết thảy đã kết thúc im lặng.
Loại im lặng này tràn đầy một loại áp lực bất an.
“Trương Dương, bên ngoài như thế nào rồi?” Na Na nhìn phía trước 5 thước vô số hắc hạc đang phi hành.
“Đầu mãng xà cùng đầu đại miêu đã chết rồi”.
Trương Dương nhàn nhạt nói ra một câu sau đó cánh tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo kim quang tại không trung chuyển động.Một đạo lốc xoáy vô hình dưới sự thúc giục của lưu quang vận hành tốc độ càng ngày càng nhanh. Năng lượng mênh mông từ dưới mặt đất điên cuồng chuyển động theo “Tiên Đạo Mạn Mạn” của Trương Dương.
“Mãng xà cùng đại miêu đã chết?” Lưu Bưu kinh ngạc nhìn Trương Dương, vẻ mặt khiếp sợ hỏi. Không riêng gì Lưu Bưu đang kinh hãi, ngay cả Tiểu Lý Tử cùng A Trạch vẻ mặt bọn họ đều rung động. Bởi vì, bọn họ thủy chung không có khả năng kháng cự lại mãng xà cùng đại miêu. Nhưng mà, hai thân thể cùng tánh mạng cường hãn này đột nhiên biến mất, làm cho bọn họ tưởng rằng đầu mãng xà cùng đại miêu đã chạy trốn rồi, căn bản không nghĩ đến chúng nó thật sự đã chết.
Thời gian cứ từng giây trôi qua, cả người Trương Dương tản ra một tầng ánh sáng màu vàng kim sáng chói, ánh sang chói mắt nồng đậm giống như sương mù vậy. Thậm chí, tầng sương mù màu vàng còn che lại tầng tầng lớp lớp hắc hạc đang phi hành bên ngoài. Ánh mắt bọn Tiểu Lý Tử căn bản không thể nhìn xuyên thấu qua tầng sương mù này để quan sát hắc hạc.
Trương Dương tựa như đang chờ đợi điều gì đó.
Thời gian trôi qua phi thường thong thả, bọn Tiểu Lý Tử cảm giác được bầu không khí vô cùng áp lực. Đương nhiên, bọn họ không nghĩ đến, loại áp lực này hoàn toàn là do Trương Dương dùng “Tiên Đạo Mạn Mạn” quấy động năng lượng dưới căn cứ.
Chờ đợi!
Chờ đợi!
Trương Dương thủy chung vẫn bảo trì trầm mặc, hắn đang chờ đợi thời cơ. Hắn cảm giác giống như có thể đem căn cứ dưới đất khống chế trong bàn tay vậy.
Khắp mỗi ngõ ngách.
Mỗi một tấc không gian.
Phi hành, di động, bò sát.
Hiện tại mỗi tấc không gian bên trong căn cứ dưới đất tràn ngập giết chóc. Cả căn cứ tràn ngập sát khí. Loại sát khí này vô thanh vô thức. Chỉ có Trương Dương là cảm giác được loại sát khí dày đặc hung ác này.
Đây là một loại sinh vật vô cùng đáng sợ! Nó cơ hồ đem tánh mạng của căn cứ thôn phệ.
Mọi người nhìn thấy hai tròng mắt của Trương Dương khép hờ, bọn họ không rõ vì cái gì mà Trương Dương đối mặt với hàng ngàn hàng vạn hắc hạc mà vẫn vững như thái sơn vậy.
Trên thực tế, tất cả mọi người đều nghĩ đến một vấn đề. Đó chính là cái chết của mãng xà và đại miêu. Rất rõ ràng, đầu mãng xà cùng đại miêu chết bởi bầy hắc hạc.
Vô luận là đại miêu hay mãng xà, chúng nó đều là những tồn tại siêu việt cường giả. Ít nhất, A Trạch cùng Lưu Bưu căn bản không thể địch lại, mà Tiểu Lý Tử muốn chiến thắng đại miêu cùng mãng xà căn bản là không có khả năng. Nhiều nhất chỉ có thể tự bảo vệ mình thôi, từ đó có thể thấy được sự lợi hại của chúng. Mà bây giờ, đại miêu cùng mãng xà đều chết trong tay vô số hắc hạc phô thiên cái địa kia.
Không thể nghi ngờ, hắc hạc là sinh vật vô cùng nguy hiểm, mức độ nguy hiểm này đã vượt qua tồn tại siêu việt cường giả.
Đột nhiên!
Trương Dương mở mắt ra. Lưỡng đạo kim nang bắn ra, giống như ánh sáng sao trong màn đêm vậy, vô cùng sáng ngời chói mắt.
Kim quang xung quanh Trương Dương đột nhiên tăng vọt, phảng phất như một vòng thái dương chói mắt vậy.
Ánh kim quang tại không trung ngưng kết lại, chậm rãi ngưng tụ lại. Từ từ, hình thành một lốc xoáy màu vàng, lốc xoáy mở rộng ra vô hạn. Thời điểm đó hắc ám hư không trong căn cứ dưới đất như dung nhập vào bên trong lốc xoáy màu vàng nọ.
Lưu Bưu miệng há hốc nhìn Trương Dương như một pho tượng vàng do điêu khắc, hắn không thể át chế sùng bái cùng kính ngưỡng. Tựa như, Trương Dương là một vị thần cao cao tại thượng vậy.
Mỗi người nhìn về phía Trương Dương đều có biểu tình cùng cảm giác không giống nhau.
Na Na trước sau vẫn tràn ngập mê say, Trương Dương tỏa ra khí tức làm cho nàng mê say, nàng thích loại khí tức phát ra từ thân thể Trương Dương.
Mà A Trạch lại nhìn thấy Trương Dương tràn ngập khí tức sát phạt, loại khí tức sát phạt này đã siêu việt khỏi cái sát khí của A Trạch.
Tiểu Lý Tử lại có cảm giác bất đồng, trong những người này võ công của Tiểu Lý Tử là cao nhất. Từ trước tới nay, hắn vẫn không hiểu rõ về Trương Dương, hắn rất muốn biết. Bây giờ, hắn đã biết, hắn đã biết cái bí mật này, nhưng lại không cảm thấy vui mừng, mà ngược lại có một loại sợ hãi.
Võ công của Trương Dương đã đột phá đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Trương Dương hiện tại, đã không thể dùng cường giả để hình dung được nữa.
Trương Dương chậm rãi đi ra, hai cánh tay đột nhiên vung lên. Lốc xoáy màu vàng đột nhiên gia tốc, tựa như có vô số các hạt màu vàng đang chuyển động vậy.
“Tê!”
“Tê. Tê!”
“Tê. Tê”
Những tiếng kêu chói tai dày đặc, tựa như bên tai có vô số răng cưa đang cưa lên kim loại vậy, phát ra âm thanh là cho người ta vô cùng khó chịu.
“Phác!”
“Phác!”
“Phác!”
Âm thanh rơi xuống không ngừng bên tai, tựa như có vô số vật gì đó đang rơi xuống trên mặt đất, cứ như vậy tiếp tục. Tầng sương mù màu vàng dày đặc trở nên mỏng manh dần, bọn Lưu Bưu nhìn thấy một màn kỳ cảnh.
Chỉ thấy trên không trung tầng tầng lớp lớp phi hành hắc hạc rơi xuống. Giống như ruồi bị phun thuốc sát trùng rồi rơi xuống vậy, duy nhất bất đồng chính là dày đặc hơn, đồ sộ hơn.
Mạc danh kỳ diệu, mọi người chỉ có thể dùng từ “đồ sộ” để hình dung màn kỳ cảnh này .
Đúng thật là đồ sộ.
Nếu như mấy ngàn, thậm chí mấy vạn chim chóc từ trên bầu trời rơi xuống, tuyệt đối chỉ có thể dùng từ đồ sộ để hình dung.
Đương nhiên, đồ sộ chỉ thích hợp dùng với sinh mệnh sống thôi. Còn chứng kiến thấy vô số tánh mạng tử vong, làm cho mọi người đều có một áp lực trầm trọng. Đây là một loại tâm tình không thể nào giải thích.
Mọi người chậm rãi đi theo sau Trương Dương ra ngoài, trên không trung vô số thi thể hắc hạc dày đặc rơi xuống như mưa. Nhìn xuống dưới đất hắc hạc chỉ còn lại một bộ xương khô, nhìn thấy cảnh tượng này làm mọi người giật nảy mình.
Thân thề Trương Dương tựa như một cái hắc động đang phẫn nộ vậy, hắn điên cuồng cắn nuốt những u linh đang phi hành trên không trung.
Khủng hoảng bắt đầu lan tran bên trong hắc hạc, chúng nó cảm giác như ngày tận thế vậy, bay ra, cố gắng tránh xa Trương Dương một chút. Thế nhưng thân thể Trương Dương tràn ngập từ tính, hắc hạc căn bản không thể trốn thoát.
Trên thực tế, cả căn cứ dưới đất đều bị “Tiên Đạo Mạn Mạn” của Trương Dương khống chế, hắc hạc bay đi đâu đều phí công.
Nhìn xa xa thấy hắc hạc đang chạy trốn, Tiểu Lý Tử nhịn không được dùng chân khí khống chế một đầu hắc hạc muốn rơi đưa đến trước mắt.
Lúc này, mọi người chứng kiến trên không trung hắc hạc đang phi hành giống như u linh vậy.
Đây là một loại phi điểu rất hung ác, có chút giống như kền kền, nhưng mà, kền kền rất nhỏ, cả thân thể rất nhỏ. Nhưng làm cho người ta có cảm giác như cương thiết vậy. Toàn thân ngăm đen, vũ mao tề đoản, gắt gao dán chặt trên thân thể. Một bộ cương trảo sắc bén dị thường. Mà cái miệng vừa nhìn là thấy có lực công kích phi thường hung mãnh rồi.
Hắc hạc này quả nhiên là hung mãnh. Cả thân thể tuy bị Tiểu Lý Tử khống chế nhưng ánh mắt vẫn hung ác vô cùng, cả bộ lông mao dựng lên, tràn ngập lệ khí.
Nhìn thân thể lơ lửng hung ác của hắc hạc đang giãy giụa trên không trung, Tiểu Lý Tử không tránh khỏi trong lòng run sợ có một loại cảm giác sợ hãi. Hiển nhiên, năng lực thân thể của hắc hạc cũng không phải rất mạnh mẽ. Nhưng mà, nhìn động tác hắc hạc phi hành, có thể thấy hắc hạc phi hành rất có tổ chức. Đây là loại động vật chim ăn thịt quần cư. Hơn nữa rất thông minh, bằng không sẽ không khả năng làm cho mãng xà cùng đại miêu sợ hãi.
Trên thực tế, trong xã hội loại người. Động vật có thân thể cường đại thường không bằng những động vật sống có tổ chức theo bầy đàn. Đặc biệt là số lượng khổng lồ hình thành động vật quần cư. Tỷ như đứng trên đỉnh kim tự tháp nhân loại vậy, nhân loại sức mạnh kém xa sư tử, cọp, cá sấu. Thậm chí rất nhiều loài động vật ăn cỏ cũng dễ dàng chiến thắng loài người. Nhưng mà, xã hội nhân loại là động vật có tính quần cư, thông qua hợp tác chế tạo công cụ, loài người thủy chung đứng trên đỉnh tối cao của động vật.
Thời điểm mọi người đang kinh ngạc, Trương Dương cũng kinh ngạc vô cùng. Hắc hạc cường đại vượt xa hắn tưởng tượng. Nếu như không có bản lĩnh hấp thu năng lượng của động vật. Chỉ dựa vào “Tiên Đạo Mạn Mạn” căn bản không thể chiến thắng hắc hạc. Bởi vì, căn cứ dưới đất không thể cung cấp đủ năng lượng cho hắn.
Làm cho Trương Dương không thể tin chính là, cái miệng cùng móng vuốt sắc bén của hắc hạc tự nhiên không thể dùng “Tiên Đạo Mạn Mạn” để hấp thu năng lượng.Hơn nữa, trên cánh hắc hạc còn có cốt thứ, cũng cứng rắn dị thường. Có thể thấy được bộ xương cùng khí quan có mật độ tốt như thế nào. Lực phá hoại có bao nhiêu cường đại.
Một ngàn!
Hai ngàn!
Năm nghìn!
Một vạn!
Trương Dương hai mắt khép hờ, hắn đang dùng cảm giác để tính toán số lượng hắc hạc bên trong đại sảnh. Sau một hồi tính toán, trong đại sảnh này ít nhất có nhiều hơn ba vạn hắc hạc.
Trương Dương có chút không hiểu rõ, vì cái gì mà căn cứ này lại tạo ra nhiều động vật như vậy. Nếu nói là làm thí nghiệm thì cũng không thể tin nổi. Dù sao, thí nghiệm căn bản không có khả năng cần số lượng khồng lồ như vậy. Rất hiển nhiên, căn cứ này bồi dưỡng ra một số lượng khổng lồ động vật hung mãnh như vậy chỉ có thể là một bí mật không biết thôi.
“Bồng!”
Rốt cuộc, con hắc hạc phi hành cuối cùng trên không trung cũng rớt xuống. Trương Dương có cảm giác như năng lượng trong thân thể nổ mạnh vậy, trong lúc bất tri bất giác, năng lương thân thể hắn lại được tinh thể hóa đề cao hơn rất nhiều. Cái này ít nhiều, làm cho Trương Dương có cảm giác ngòai ý muốn, hắn chưa từng nghĩ tới thông qua cắn nuốt năng lượng sinh vật lại có thể đột phá chướng ngại của “Tiên Đạo Mạn Mạn”. Dù sao, loại võ công hấp thu năng lượng sinh vật này cũng rất nghịch thiên.
“Hả!”
Lưu Bưu há hốc miệng nhìn vào vách tường đại sảnh. Đôi mắt mở tròn tròn, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Mọi người theo ánh mắt hắn nhìn lại, nhất thời, tóc gáy mọi người như muốn nổ tung. Chỉ thấy bên dưới góc tường một bộ xương thật lớn, màu trắng sâm sâm có vẻ dị thường kinh khủng.Tựa như một pho tượng nghệ thuật tinh xảo trống không. Chỉ là, tác phẩm nghệ thuật này có vẻ vô cùng khổng lồ.
Hiển nhiên, đây là hài cốt của đầu mãng xà.
“Két!” Âm thanh của tiếng kim loại ma sát vang lên, cánh cửa sắt khổng lồ đã được sự can đảm của Lưu Bưu mở ra, làm cho người ta có một loại cảm giác âm u quỷ dị.
up up up full gòi:0 (146)::0 (146)::0 (146):
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của rennynguyen
Dịch: colaoban
Nguồn: ST Cảm ơn garnet đã tài trợ!!!
Đây là một hành lang rộng rãi làm từ xi măng, có lẽ, hành lang không gian thiết kế làm căn cứ ngầm cho trụ sở dưới đất, phi thường rộng rãi, chiều rộng ít nhất cũng 15 thước, cao hơn 10 thước, có thể cho đại lượng lớn xe cộ cùng thiết bị vận chuyển qua lại.
Đích xác, cái hành lang này là vận chuyển số lượng lớn thiết bị khổng lồ mà làm ra, trên đỉnh hành lang, có mạng lưới đèn chiếu sáng, trên vách tường hành lang cứ 10 thước lại có 1 cái đèn chiếu sáng khẩn cấp, có thể là do số lượng lớn hắc hạc, làm hư hao một số bộ phận đèn chiếu sáng khẩn cấp, một số điểm ngẫu nhiên bên trong hành lang rộng lớn còn đang phát sáng, mắt nhìn tới, dĩ nhiên không thấy tới đầu hành lang.
Trên mặt đất hành lang đều là hắc hạc bị Trương Dương hút khô năng lượng, tầng tầng lớp lớp cao tới nửa thước, người ở bên trong căn bản rất khó đi, hắc hạc mặc dù đã tử vong, nhưng mà bộ xương cùng miệng của nó lại cứng rắn như cương thiết vậy, làm cho người ta có cảm giác run sợ khi bước chân lên trên đó.
Đương nhiên, những công việc nặng nhọc này thì nên giao cho Lưu Bưu, Lưu Bưu mặc dù sợ hắc hạc khi còn sống, nhưng mà, đối phó với mấy xác chết lại là điều bình thường, hắn dùng võ công ngang ngược đem thi thể dạt sang hai bên, vì bọn Trương Dương mà làm một thông đạo nhỏ đi qua.
Làm cho mọi người giật mình chính là, theo hướng tiến vào bên trong, Lưu Bưu dùng chân khí dời hài cốt động vật qua, thì gặp một ít hài cốt thiên kỳ bách quái, có một số còn to lớn hơn cả đầu mãng xà kia, hơn nữa không biết tên là gì, vô cùng kì lạ.
Bất quá, vô luận là động vật hung mãnh đến đâu, cũng đã biết thành những bộ xương trắng rồi, trên bộ xương cho dù là dính ít thịt cũng không có.
Hiển nhiên, những động vật có thể di động dưới căn cứ này đều trở thành thực vật trong miệng hắc hạc.
Càng tiến vào sâu, mọi người càng kinh hãi, mỗi một người đều có một vấn đề đồng dạng.
Tại sao trụ sở dưới đất này lại nuôi dưỡng một số lượng khổng lồ hắc hạc như thế?
Rất rõ ràng, hắc hạc là động vật có số lượng nhiều nhất, các động vật khác mặc dù hung mãnh, nhưng từ một số hài cốt mà phân tích, hẳn là đều khống chế số lượng nhất định, duy nhất chỉ có hắc hạc là bất đồng.
Không thể nghi ngờ, dưới căn cứ này hắc hạc là vương giả.
Hắc hạc được thả ra, cũng có nghĩa là trụ sở dưới đất biến thành tử thành.
Tử thành!
Đột nhiên, Trương Dương nghĩ tới một vấn đề, rất có thể, đây là do căn cứ dưới đất thiết kế, nếu như mỗi một không gian trong này bị mất trạng thái khống chế, thì hắc hạc sẻ dùng toàn bộ lực lượng tiêu diệt bất cứ sinh mệnh nào dưới căn cứ này.
Nghĩ tới đây, Trương Dương đột nhiên có cảm giác thông suốt sáng tỏ.
Rất rõ ràng, hắc hạc dưới căn cứ này không có tác dụng dùng để nghiên cứu, mà là một đạo phòng tuyến cuối cùng.Có lẽ, ngày bình thường hắc hạc bị vây bởi trạng thái thôi miên. Một khi trụ sở này mất quyền khống chế, thì bầy hắc hạc sẽ đem toàn bộ sinh vật thời tiền sử mất khống chế này giết hết. Để tránh cho mấy đầu siêu cấp quái thú tiến vào thế giới loại người, phá hủy nền cân bằng sinh thái.
Chẳng qua, bên trong này còn có một vấn đề, nếu như người cải tạo gien mở ra cánh cửa trụ sở dưới đất, làm cho bầy hắc hạc này thoát ra ngoài thì sao bây giờ?
Đây là một vần đề không thể lý giải, Trương Dương đi theo sau Lưu Bưu một đoạn đường khổ sở suy tư, mặc dù hắc hạc đã tử vong, nhưng mà, với vấn đề tính cách của Trương Dương, sẽ cố gắng đem sự tình làm sáng tỏ.
“Ha ha, trong này có một cái xe nâng, không biết có di chuyển được hay không!”
Ngay lúc Trương Dương đang cố vắt óc ra mà suy nghĩ, Lưu Bưu đột nhiên cười ha hả. Thì ra cách bọn họ khoảng chừng 100 thước có một cái xe nâng đặt ở bên trong không gian, mà không gian bên cạnh đó, còn có rất nhiều loại hình máy móc cơ giới, có máy đào móc, có xe tải hạng nặng, hiển nhiên đây là máy móc phương tiện dùng để đào móc.
Hơn nữa, xem mấy cái màu sắc máy móc này, cũng được bảo dưỡng tương đối kỹ càng.
Thực ra, tại căn cứ dưới đất này, cái khác có thể thiếu, nhưng mà, lực lượng lao động thì không thể thiếu, không ngừng bồi dưỡng ra người sinh hóa cải tạo gien cũng đủ để hoàn thành mấy sự tình này, mà bí mật nghiên cứu bồi dưỡng ra người sinh hóa cũng là phương diện về tri thức, cho nên, mấy máy móc cơ giới này được bảo trì kỹ lưỡng cũng không có gì ngạc nhiên.
Lưu Bưu không thể đợi liền chạy đến bên xe nâng, loại máy móc này dựa vào các mạch điện mà hoạt động, đây là việc mà hắn quen thuộc và dễ làm nhất.Chiếc xe đua 250 ban đầu của hắn cũng là do hắn tự tay sửa chữa, mở ra lắp ráp, loại mạch điện của xe nâng này đơn giản hơn nhiều so với xe máy, tự nhiên không thể làm khó hắn.
“Oành oành!”
Mọi người phía sau chờ đợi sau vài phút đồng hồ, thì âm thanh oanh minh của động cơ xe nâng phát mạnh mẽ, làm cho người ta có cảm giác được đây là một động lực mạnh mẽ, hành lang u ám được ngọn đèn xe chiếu sáng như ban ngày.
Cái xe nâng này 50 động lực quả nhiên mạnh mẽ, dưới thao tác của Lưu Bưu, hắc hạc dưới đất rất nhanh bị dời sang một bên làm ra một cái thông đạo rộng lớn, một số ít hài cốt cũng bị nghiền cho nát bấy.
Bọn Trương Dương cũng không có lên xe, mà đi theo phía sau xe, Lưu Bưu lái xe như nổi điên vậy vọt mạnh lên phía trước, Trương Dương cũng không lo lắng cho an toàn của Lưu Bưu, cả cái trụ sở này đã không còn dấu hiệu của sinh mệnh, hơn nữa, theo như thiết kế của căn cứ, chắc là có thông với bên ngoài.
Hiển nhiên, cái thiết kế của căn cứ không gian này chủ yếu chỉ phòng hộ khu đại sảnh lớn khi nãy thôi, cái cửa kim lọai đó là một đạo phòng tuyến không thể phá vỡ.
Dọc theo đường đi, Trương Dương cũng chứng kiến dấu hiệu NASA của Mỹ.
Bất quá, trừ cái dấu hiệu NASA này, còn có 2 dấu hiệu chữ NY, hiển nhiên đây là dấu hiệu sở nghiên cứu tánh mạng mật mã, mà bên trong này còn có không ít dấu hiệu tiêu chuẩn của cơ quan không gian có vẻ không chỉ một loại, làm cho người ta sinh ra cảm giác quỷ dị, tựa như bên trong nồi cơm trắng có một ít ruồi bọ màu đen rơi vào.
“!”
Xa xa truyền đến một tiếng nổ, động cơ xe nâng đột nhiên oanh minh một tiếng rồi đình chỉ, vốn bên trong hành lang đang ôn ào bỗng nhiên yên tĩnh, lại một lần nữa khôi phục lại cảm giác âm u.
Trái tim Trương Dương nhảy mạnh lên.
Chẳng lẽ Lưu Bưu xảy ra chuyện gì?
Còn có sinh mệnh nào có thể trốn thoát khỏi “Tiên Đạo Mạn Mạn” giám sát?
“Trương Dương, mau đi tới đây!” Ngay lúc thân thể Trương Dương đang bay vọt qua, thì xa xa âm thanh của Lưu Bưu dồn dập vang lên.
Mọi người vội vàng chạy tới, vừa rồi chỉ hơn 10’, Lưu Bưu đã đi xe nâng cách bọn họ hơn vài trăm thước, dọc theo đường đi ngoại trừ vô số hài cốt động vật chất đống như núi, thì cũng không có cái gì khác thường.
Rất nhanh, mọi người đã chạy tới nơi, vào lúc này, Lưu Bưu đang đứng ngây người ở đó, ngửa đầu nhìn lên trên với vẻ mặt kinh hãi.
Đây là một kiến trúc rộng rãi như cái vòm trời.
Trên thực tế, bọn họ chạy tới nơi một cái đại sảnh, cả đại sảnh cao hơn 20 thước, diện tích đại sảnh ít nhất cũng hơn 400m2, tại phía sau hành lang vô cùng âm u, chính là một không gian lớn phi thường sạch sẽ, cơ hồ không có một hài cốt nào của hắc hạc. Trên thực tế thời điểm bọn Trương Dương đi vào, thi thể hắc hạc ngày càng ít, hiển nhiên, hắc hạc lúc ấy cũng hướng ra ngoài bay đi, ngược lại địa phương sâu nhất nhất định không có hắc hạc tồn tại.
Mọi người nhìn lại cái đại sảnh trước mắt, nhất thời cả đám trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt hồi hộp nhìn chung quanh vách tường.
Nếu hình dung như vậy, trời xanh giống như lò gạch phóng đại vô số lần, xung quanh là một vài hầm lò chất đống gạch.
Mọi người nhìn thấy, hầm trú ẩn đều do thiết trụ cấu tạo nên cánh cửa, hiện tại, mấy cái cửa sắt nặng hơn 10 tấn này đang mở ra, bên trong hoàn toàn trống rỗng.
Đương nhiên, làm cho mọi người hồi hộp không phải là bên trong mấy cái hầm trú ẩn trống rỗng này, mà là cái hầm trú ẩn đã đóng lại, bên cạnh cây cột thiết lớn có thể thấy bên trong có một bộ hài cốt rất lớn trong hầm trú ẩn, bộ xương màu trắng dưới ánh đèn lóe ra một màu trắng sáng lộng lẫy.
Cơ hồ không cần nghĩ cũng biết, là có vô số hắc hạc thông qua khe hở thiết trụ mà bay vào cắn nuốt mãnh thú đang bị giam cầm bên trong.
Trương Dương bắt đầu cẩn thận quan sát vách tường chung quanh hầm trú ẩn. Rất nhanh phát hiện ra một vấn đề, tại mấy cái hầm trú ẩn không có mở cửa, có một bộ hài cốt nhân loại đầy đủ, bên cạnh bộ xương có cái trọng hình vũ khí, từ động tác cùng tư thế của bộ xương có thể thấy, tựa hồ bọn họ đang cố gắng mở cái cửa sắt.
Nơi này đã xảy ra rất nhiều sự cố.
Rốt cuộc là vì cái gì?
Tại sao những người này lại đi mạo hiểm tánh mạng nguy hiểm mở cửa thả mãnh thú ra?
Căn cứ dưới đất này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Từng đầu mối từng đầu mối cứ lẩn quẩn quanh đầu Trương Dương.
Đây là trụ sở sau hạo kiếp.
Là ai tạo ra cái hạo kiếp này?
Tại sao?
Trương Dương cũng để tâm vào chuyện vụn vặt đó, trực tiếp tiến vào cái thông đạo, bên trong đầu Trương Dương đang hình thành cái hình dáng của trụ sở dưới đất, đây là dùng cảm giác để tính toán ra kết quả .
Trương Dương không thể không than thở, mê cung dưới căn cứ này thật lớn. Tựa như, bọn họ vĩnh viễn đều gặp phải một cánh cửa hợp kim vậy.
“Chờ một chút!”
Ngay lúc Trương Dương dẫn mọi người tiến vào trong, Trương Dương đột nhiên dừng bước.
“ Lưu Bưu, mày đem cánh cửa kia đóng lại một chút xem.”
“Oh. A. Kỳ quái không thể đóng được hơn nữa.”
Lưu Bưu cùng A Trạch vận khởi chân khí thôi động cánh cửa cực lớn hơn 10 tấn này, nhưng bọn họ nhanh chóng nhận ra, cái cánh cửa sắt này không thể hoàn toàn đóng lại, chỉ có thể đóng đến một trình độ nhất định thôi, chuyển trục của cánh cửa tựa hồ bị kẹt, thủy chung vẫn có một cái khe hở không thể đóng lại.
“Ta rõ ràng rồi!”
Nhìn thấy khe hở này,Trương Dương thở dài ra một hơi.
“Như thế nào rồi?” Lưu Bưu nghi hoặc dò hỏi.
“Ta tin rằng, cả căn cứ dưới đất cửa đều không thể đóng lại hoàn toàn. Rất rõ ràng, cánh cửa này đã được thiết kế, sau khi căn cứ này bị phá hư, cả căn cứ cánh cửa bên ngoài đều không thể đóng lại.
“Vì cái gì mà phải thiết kế như vậy?” A Trạch cau mày nhìn cái khe hở không lớn này, hắn cũng không biết tại sao phải thiết kế kì quái như vậy.
“Rất đơn giản, hết thảy là vì thuận tiện cho hắc hạc phi hành,ngươi cẩn thận nhìn kỹ lại một chút, cái khe hở này vừa vặn cho hắc hạc nghiêng người bay qua. Trên thực tế, cánh cửa đầu tiên căn bản không phải do mãng xà cùng đầu đại miêu đánh cho biến dạng, mà là cánh cửa kia vốn hoàn toàn không thể đóng lại. Ta nghĩ, đã sớm có người muốn đem nơi này biến thành tử địa, mà hắc hạc chính là mấu chốt.
“Là ai?” Na Na trên mặt lộ ra một cỗ sát khí.
“Không biết, chúng ta bây giờ còn không biết căn cứ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ có thể từ từ làm rõ ràng rồi mới đi đến kết luận, đi thôi, ta tin tưởng, căn cứ này đã mất khống chế, có lẽ, chúng ta có thể tìm ra tư liệu bên trong”.
Trương Dương quay đầu nhìn thoáng qua Na Na đang đi nhanh về phía trước, hắn có một dự cảm mãnh liệt, trái tim của trụ sở dưới đất đang ở phía trước, tựa như có một loại lực lượng nào đó không biết đang gọi hắn lại.
up up up full gòi:0 (146)::0 (146)::0 (146)::2 (51)::2 (51):
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của rennynguyen
Dịch: colaoban
Nguồn: ST Cảm ơn garnet đã tài trợ!!!
Giác quan thứ sáu của Trương Dương cường hãn dị thường, cứ như bản lĩnh này từ khi sinh ra đã có vậy, sau khi tu luyện phương pháp “tiên đạo mạn mạn”, giác quan thứ sáu của hắn càng có cảm giác thực chất hơn.
Cảm giác thực chất là gì? Kỳ thật, cảm giác thực chất cũng chính là cảm giác có thể nhìn có thể sờ mó, mà Trương Dương bây giờ, cơ hồ còn có thể khống chế cảm giác, có thể dùng cảm giác để đo lường tính toán khoảng cách xa gần hay bất cứ vật thể gì.
Ngay khi tiến vào căn cứ dưới đất, Trương Dương đã cảm giác được phô thiên cái địa hắc hạc rồi, tuy nhiên hắn không thể khẳng định đây là loài động vật hung ác nào, nhưng mà, hắn cảm giác được đây là loại động vật vương giả của căn cứ này.
Cũng vì nguyên nhân phát hiện ra hắc hạc, nên lúc đó Trương Dương mới chờ đợi quan sát, bởi vì, theo cảm giác hắn phát hiện ra, mãnh thú dưới đất tựa hồ mới thức tỉnh, căn bản không có ý tứ tàn sát lẫn nhau.
Hết thảy giống như Trương Dương dự liệu, dễ dàng xử lý kẻ thắng lợi cuối cùng.
Trên thực tế, trong nháy mắt khi Trương Dương tiến vào căn cứ dưới đất đã xác định được trái tim của khu căn cứ, hơn nữa hắn còn có một phát hiện…
Mọi người theo Trương Dương dẫn đầu tiến vào, trên đường cũng không có phát hiện gì, ngẫu nhiên chỉ gặp một vài bộ hài cốt linh tinh của động vật, xem bộ xương thon dài của động vật, đây đều là những động vật nhanh nhẹn dị thường, nhưng mà, tuy bọn chúng có thể chạy xa hơn một ít đối với các động vật to lớn khác, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi hắc hạc liệp sát.
Rốt cục, mọi người cũng đi tới một cánh cửa kính đã bị làm vỡ, trên mặt đất đều là những mảnh vụn thủy tinh, hiển nhiên, đây là bị một ít động vật hung mãnh phá hoại, còn nhìn thấy xung quanh cánh cửa kính còn một vài bộ hài cốt, bất quá, rất rõ ràng có thể thấy, có vài bộ hài cốt nhân loại, xem hình dáng, tựa hồ bọn họ đang cố chạy vào trong cánh cửa kính .
Bên trong cánh cửa kính là phòng điều khiển, bao phủ rậm rạp các dụng cụ, chung quanh có vài cánh cửa hợp kim màu trắng còn đang đóng lại, đây là cánh cửa duy nhất trong toàn bộ căn cứ còn đóng.
Nhìn giống như bầu trời đầy sao vậy, bọn Lưu Bưu cũng trợn tròn mắt. Nhiều dụng cụ phức tạp như vậy, nếu muốn tìm ra thiết bị điều khiển cơ quan khẳng định là không có khả năng, hơn nữa, nếu phạm phải sai lầm, làm không tốt có thể đem chính mình nhốt ở ben trong cánh cửa, đến lúc đó thì không xong.
Đây là một cái căn cứ kiên cố, nếu như phong bế từ bên ngoài, thì ngay cả Trương Dương cũng rất khó để chạy đi, ngay cả có thể chạy đi, thì không chết cũng trọng thương.
Mọi người ở đây đều bó tay không có biện pháp, thẳng đến khi Trương Dương đang tự hỏi đột nhiên hướng về phía đại môn đi nhanh qua.
Trương Dương đi đến cái cánh cửa hợp kim màu trắng, trong nháy mắt khi tới gần cánh cửa, cánh tay Trương Dương kim quang đại thịnh, chói mắt vô cùng, chói mắt như ánh mặt trời vậy.
Mọi người vốn đang đứng gần Trương Dương, đột nhiên bị nhiệt độ cao làm cho phải lùi nhanh về sau. Thời điểm ánh mắt mọi người nhìn lên Trương Dương, nhất thời ánh mắt trợn to lên như chuông đồng. Chỉ thấy trên cánh tay của Trương Dương như có một ngọn lửa, ngọn lửa kia khi chạm vào cánh cửa hợp kim, lập tức, cánh cửa như mỡ liền bị hòa tan.
Khó có thể tin!
Rất khó tin!
Nhìn chất lỏng kim loại đang chảy xuống đất, mọi người há hốc miệng, rung động bội phục, đây mới là chân chính lực lượng của Trương Dương!
Tại lúc này dưới căn cứ này, cái khăn che mặt thần bí của Trương Dương tựa hồ một tầng một tầng bong ra, lúc đầu là khi phô thiên cái địa rậm rạp hắc hạc vô duyên vô cớ rớt xuống mặt đất chỉ còn bộ xương. Còn bây giờ là hòa tan cánh cửa hợp kim dày gần nửa thước!
Hết thảy đều tràn gập thần kỳ, làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Không ai có thể tin có người nào có thể dùng nhiệt độ cơ thể người sinh ra nhiệt độ làm tan chảy sắt thép, cái này đã thoát ly khỏi phạm trù nhân loại rồi.
Đặc biệt là Na Na, đối với Trương Dương tràn ngập cảm giác thần kỳ, có một chút mạc danh kỳ diệu, phảng phất võ công Trương Dương vô cùng lợi hại, tia khát vọng nguyên thủy trong nội tâm Na Na cơ hồ càng ngày càng mãnh liệt.
Cánh cửa bị hòa tan thành một cái thông đạo cao tới 2 thước, từ bên trong cánh cửa truyền ra tiếng thét chói tai đầy hoảng sợ.
Trước mắt mọi người đằng sau cánh cửa tràn ngập hơi nước kia, đầu tiên là một lão nhân tóc bạc trắng, thân thể cao gầy, đang đứng bên cạnh cái thùng thủy tinh, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.
Đây là một cái văn phòng làm việc, một văn phòng làm việc phong bế, nghiêm khắc là nói đây là một cái phòng tư liệu, bởi vì, có thể chứng kiến rõ ràng, trong căn phòng này tràn ngập vô số két bảo hiểm, bất quá, là cho mọi người thấy kỳ quái là, tất cả két bảo hiểm đều được mở ra, trên mẵt đất giấy tờ tán loạn, trong có vẻ rất bừa bộn….
Cơ hồ đồng thời, ánh mắt mọi người đều nhìn vào bên trong cái thùng thủy tinh kia, từ hiện trường mà thấy, mọi người đều có thể phân tích ra, ông lão này đang ở đây đem tất cả tư liệu bỏ vào trong cái thùng thủy tinh kia, hơn nữa, từ bên trong thùng thủy tinh tản mát ra mùi mà xem, bên trong chắc là chất lỏng có tính ăn mòn phi thường mạnh mẽ, tư liệu bỏ vào trong hoàn toàn bị hủy diệt.
Đột nhiên, trong phòng một cỗ sát khí lan tràn trong không trung.
Là Na Na!
Vẫn ôn nhu như nước, gắt gao đi theo phía sau Trương Dương bên người, Na Na vẻ mặt nổi giận, lông mày dựng lên, sát khí lẫm liệt.
“Ngươi là ai?”
Thân thể mềm mại của Na Na như một mũi tên màu đen vậy bắn về phía lão đầu trước mặt, trong tay nàng một thanh chủy thủ sắc bén, dưới ánh đèn hàn quang từ thanh chủy thủ làm làm cho người ta sợ hãi.
“Ma… Ma Nhĩ…” Lão nhân ánh mắt thủy chung vẫn nhìn chằm chằm Trương Dương, trong mắt hắn, Trương Dương giống như ma quỷ vậy, hắn tận mắt chứng kiến người thanh niên trẻ tuổi này trên cánh tay phát ra quang mang màu trắng đem cánh cửa hợp kim hòa tan nửa thước.
“Ngươi tại sao muốn hủy mấy tư liệu này?” Na Na trên mặt vô cùng lãnh khốc, phảng phất như con báo mẹ đang nổi giận vậy, thanh chủy thủ lạnh gắt gao đặt trên cái cổ trắng.
“Ta… Ta… các ngươi… các ngươi là ai?” lão nhân thân thể tuy đang run rẩy, bất quá, đã trấn tĩnh lại không ít, hắn bắt đầu quan sát Trương Dương.
“Na Na để cho anh hỏi vài vấn đề.” Trương Dương vỗ vai Na Na.
“Anh…”
Na Na cảm giác một cỗ lực lượng hùng hồn ấm áp từ bàn tay Trương Dương truyền vào thân thể mình, trong nháy mắt luồng khí tức bạo ngược kia liền bị Trương Dương nhẹ nhàng hóa giải, Na Na chậm rãi thu hồi chủy thủ, rồi chậm rãi lui về sau Trương Dương, bộ dáng như con chim nhỏ khép nép vậy, làm cho ai cũng không thể tin rằng luồng sát khí ngập trời vừa nãy là từ người phụ nữ này mà ra.
“Nói cho ta biết thân phận của ngươi?” Trương Dương sau khi vỗ vai Na Na thì đi lên, ánh mắt thâm thúy gắt gao nhìn lão nhân đã khôi phục trấn tĩnh.
“Ma Nhĩ, người Mỹ, nhà khoa học nghiên cứu tánh mạng gien mật mã!” Lão nhân đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường, hiển nhiên, hắn đã xác định bọn Trương Dương là nhân loại, sự sợ hãi phát ra từ nội tâm cũng yếu bớt.
“Không, ta muốn biết thân phận thật sự của ngươi, một nhà khoa học bình thường không có khả năng biết mật mã của phòng tư liệu này, hơn nữa, cũng sẽ không biết trình tự điều khiển căn cứ này” Trương Dương khẽ cười, nụ cười rạng rỡ như một đứa trẻ vậy.
Cố ý trong lúc vô tình, Trương Dương vận dụng tinh thần lực.
Đáng tiếc, làm cho Trương Dương ngoài ý muốn chính là, lão nhân biểu tình vẫn như thường, không có bị vẻ mặt đơn thuần của Trương Dương mê hoặc.
“Các vị tiên sinh, nếu như các ngài muốn biết bí mật của căn cứ này, các người đầu tiên phải nói cho ta biết, các ngươi là ai? Đến nơi này có mục đích gì?!” Lão nhân tố chất tâm lý phi thường tốt, chỉ ngắn ngủi một phút đồng hồ, hắn đã khôi phục lại phần nào khí chất nho nhã, làm cho người ta có cảm giác không quan tâm đến mất mát lợi ích cá nhân.
up up up full gòi:0 (146)::0 (146)::0 (146)::2 (51)::2 (51):
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của rennynguyen
Dịch: colaoban
Nguồn: ST Cảm ơn garnet đã tài trợ!!!
“Nếu như ngươi là người thông minh, vậy không cần chúng ta nói ngươi cũng có thể đoán được?”
Trương Dương lạnh lùng nhìn lão đầu da trắng từ hoảng sợ đã trở nên bình tĩnh, nhìn lão đầu toàn nếp nhăn, lão đầu hiển nhiên đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời, người như vậy thì lịch duyệt tương đối phong phú, cùng người như vậy nói chuyện sẽ không mất thời gian.
“Các ngươi đến đây để đoạt tư liệu?”
Quả nhiên, lão đầu đã đoán trúng ý đồ của bọn Trương Dương.
“Ngươi cho rằng, chúng ta đi tới cái nơi đầy quái vật, cái căn cứ tràn ngập nguy hiểm này để du ngoạn à?”
“Đương nhiên là không, ta nghĩ các ngươi là người do Trung Quốc phái tới, hơn nữa là Long Tổ trong truyền thuyết của Trung Quốc, nghe nói tổ chức này cao thủ như mây, tự nhiên có thể tìm ra được căn cứ dưới đất này, tối quan trọng chính là, các ngươi dĩ nhiên có thể tránh được bức hạc truy sát, không dễ dàng… không dễ dàng…” Lão đầu hai mắt dò xét trên người mọi người.
“Bức hạc?”
Mọi người không khỏi sửng sốt, “bức hạc” cái tên này dùng cho hắc hạc thật đúng, trên thân thể nó có sự ưu nhã của bạch hạc, nhưng lại nắm giữ được kỹ năng phi hành vô thanh vô thức của biên bức, tại trong bóng đêm phi hành như u linh vậy.
“Sở trường của ngươi là nghiên cứu tính mệnh mật mã?” Trương Dương đột nhiên hỏi.
“Không phải” Lão đầu thở dài một tiếng, vẻ mặt buồn bã.
“Đã từng?” Ánh mắt thâm thúy của Trương Dương gắt gao nhìn chằm chằm vào đồng tử màu xám kia, phảng phất như xem thấu linh hồn của lão vậy.
“Đúng vậy, tiên sinh, ngài rất thông minh. Đáng tiếc, các ngươi phải thất vọng. Tất cả tư liệu cùng hồ sơ của căn cứ này đều bị ta hủy hết rồi. Tuy nhiên trong này còn một ít tư liệu linh tinh, nhưng mà, đây đều là tư liệu không quan trọng. Chân chính hữu dụng là nhóm tư liệu đầu tiên bị tiêu hủy. Nếu như các ngươi cảm thấy có hứng thú có thể lấy đi”.
Lão đầu nhìn thoáng qua tư liệu còn sót lại xung quanh, buông tay, nhún vai làm ra biểu tình không sao cả.
“Là ngươi hủy đi căn cứ này?” Trương Dương căn bản không có xem tư liệu, tựa hồ, hắn căn bản không có hứng thú đối với tư liệu này.
“Không phải ta, không phải ta” Lão đầu đột nhiên nổi giận, nắm chặt hai tay, hai tròng mắt đỏ lên nói: “Đây là tâm huyết của ta, là tâm huyết hơn 30 năm của ta, tâm huyết của cả đời ta”.
“Là ngươi làm, chỉ có ngươi mới có thể phá hủy trung tâm căn cứ này. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán.Trên thực tế, cả trụ sở này chỉ còn lại mình ngươi. Cho nên, đây là kết luận duy nhất.Chỉ có ngươi làm ra mới có thể an toàn ở địa phương này” Trương Dương chậm rãi nói, không chút ảnh hưởng tới sự kích động của lão đầu.
Lão đầu thân thể đang run rẩy đột nhiên bất động như bức tượng điêu khắc vậy, vẻ mặt với biểu tình chán nản.
Một hồi trầm mặc.
Rốt cuộc, lão đầu cũng nói chuyện.
“Đúng là ta làm, nơi này là một tay ta kiến thành, cho nên, chắc hẳn là nên hủy trong tay ta, chỉ có ta mới có đủ tư cách để phá hủy hoàn toàn căn cứ này. Chỉ có thể là ta”.
“Ta có thể lý giải được thống khổ của ngươi, ta cũng hiểu áp lực của ngươi” Trương Dương nhẹ nhàng thở dài một tiếng, bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai lão đầu trấn an.
“Ngươi hiểu rõ? Ngươi hiểu được?”Lão đầu hai mắt sáng ngời.
“Đúng vậy, ta hiểu!” Trương Dương gật đầu khẳng định.
“Có thể nói không?”
“Đương nhiên, thật ra, khi ta đi vào trụ sở này đầu tiên ta đã cảm nhận được công việc nghiên cứu của các nhà khoa học ở căn cứ này rất thống khổ, mỗi người đều có hy vọng được đoàn tụ với người nhà mình, không ai muốn hao phí cả đời dưới cái căn cứ không thấy ánh mặt trời này, cho dù là nhiệt tình với công việc này, cũng sẽ có một này chán ghét”.
“Đương nhiên”, lão đầu vẻ mặt tựa hồ thất vọng, Trương Dương lại nói tiếp: “Mấy cái này không phải là vấn đề chủ yếu, một người có tín ngưỡng có thể vượt qua khó khăn, vì quốc gia của mình, vì dân tộc mình, khổ một chút, mệt một chút vẫn có thể, nhưng mà, nếu sự nghiệp nghiên cứu của mình mà phải đem đến cho quốc gia, cho nhân loại tai ương diệt vong. Công việc này tựu thành một loại dày vò”.
“Ngươi hiểu được, ngươi quả nhiên hiểu được” Lão đầu vẻ mặt vui mừng, mày nhíu chặt cũng bắt đầu giãn ra, phảng phất như tìm được tri âm vậy.
“Đúng vậy, ta hiểu, ta hiểu rõ ràng, cho nên, ta đối với việc ngươi hủy đi căn cứ này cũng không cảm thấy kỳ quái, bất quá, lòng hiếu kỳ của ta rất nặng, ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra, hơn nữa, ta muốn xác nhận, chuyện này có phải giống như ngươi suy nghĩ hay không, có đúng là toàn bộ đã bị phá hủy không thể khôi phục lại không”.
“Ngươi là một người có tinh thần chính nghĩa!” Lão đầu đột nhiên vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
" Khụ khụ…"
" Khụ khụ…"
Không riêng gì Trương Dương ho khan, mà ngay cả bọn Lưu Bưu cũng ho không ngừng.
Trương Dương này bọn họ trong lòng hiểu rõ, có thể là người tốt, có thể là người lương thiện, thậm chí có thể là một tên bại hoại không từ thủ đoạn nào, mấy lần trên đường chạy trốn hắn cũng đã thể hiện ra, nhưng mà Trương Dương tuyệt đối không phải là một người có tinh thần chính nghĩa.
“Ta biết, ngươi hoài nghi chính mình, đúng vậy, không có ai có thể xác định chính mình có hay không có tinh thần chính nghĩa, con người là một loại động vật cao cấp mâu thuẫn, tại một thời điểm nào đó thì phi thường tà ác, một lúc nào đó thì phi thường chính nghĩa. Nhưng mà, ta có thể nhìn ra thế giới nội tâm của một người, từ một câu nói, một cái động tác… những năm gần đây ta nghiên cứu gien của loài người cùng động vật, nhân loại thông qua mấy ngàn năm tiến hóa, tế bào trên cơ thể người có một loại khuynh hướng tinh thần trọng nghĩa, cái này cùng bản chất của động vật bất đồng, động vật thân thể vào thời điểm nào đó, sẽ không vì đồng loại mà hy sinh, nhưng mà nhân loại thì có thể vì đồng loại mà hy sinh”.
Trương Dương há hốc miệng không còn gì để nói, cùng mấy nhà khoa học gien đàm luận mấy vấn đề này thật không phải đối thủ, người ta có cách lý luận, mà không phải là cái thứ biện luận, đương nhiên, Trương Dương cũng không muốn tham gia vào cái biện luận vô vị này.
Trương Dương bây giờ chỉ muốn biết bí mật của trụ sở này, hắn có một loại cảm giác không thể hiểu, hắn tin tưởng dưới căn cứ này có cất dấu bí mật mà hắn cần.
Một đám đi theo sau Ma Nhĩ, từ động tác của Ma Nhĩ mà xem, hắn tựa hồ muốn dẫn mọi người vạch trần đáp án của căn cứ dưới đất.
“Cái căn cứ này xây dựng 19 năm trước, lúc ấy là một căn cứ cơ quan không gian, lúc ấy, phía Mỹ cho ta mượn một nửa làm trụ sở”.
Lão đầu đi về phía trước, hướng phía ngoài phòng điều khiển đi ra, một đường vuốt ve một ít cương thiết cấu tạo trụ. Dáng người cao gầy có vẻ lam lũ.
Nhìn thấy bóng lưng cô độc, mọi người không hiểu sao sinh ra một cảm giác đau thương, đây là một người vì quốc gia mà hiến dâng cả đời thanh xuân cho khoa học.
“Ngay lúc đầu tới nơi này, nơi này thực ra lúc đầu phi thường đơn giản đều chế tạo từ cement, khắp nơi đều là thông đạo, rất ít có cửa, vì đây là căn cứ cơ quan không gian nên phải thông suốt, trong nơi này mỗi thiết bị đều là ta tự mình làm ra. Ngươi xem, đây là cánh cửa bên ngoài. Cánh cửa này, muốn đi vào nhất định phải có khẩu lệnh mới có thể mở ra, hơn nữa, cánh cửa này dày mấy thước, có thể phòng cả đạn hạt nhân”.
Lão đầu tay run rẩy nhẹ nhàng vuốt ve đồng hồ đo mặt trên có một ít đèn, trong mắt tràn đầy quyến luyến.
Mọi người cũng không có cắt lời hắn, túy ý lão đầu đắm chìm trong quá khứ năm tháng, chỉ có loại tâm tình như vậy, người ta mới có thể nói ra bí mật trong lòng.
“Bây giờ, chúng ta xem một lát căn cứ dưới đất rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Lão đầu chậm rãi ngồi xuống trên đài điều khiển, nhẹ nhàng ấn vài cái nút kế tiếp.
Lập tức, trên đài điều khiển bắt đầu hiện ra hình ảnh.
Đầu tiên là một ít đoạn ngắn tư liệu về tánh mạng nghiên cứu, có một ít tư liệu quá trình sửa sang lại, còn có một ít tư liệu về quá trình duy trì căn cứ, còn một ít hình ảnh nhân viên đang nghiên cứu, có thể là bởi vì hình ảnh có thời gian lâu rồi, nên màu sắc có chút xưa.
Từ từ hình ảnh càng ngày càng rõ ràng, hiển nhiên, là kỹ thuật hiện đại làm cho hình ảnh càng ngày càng rõ.
Đột nhiên, hình ảnh vừa chuyển.
Mọi người thấy một ít hình ảnh bên trong đột nhiên điên cuồng, người này sau khi vào trạng thái điên cuồng, tự nhiên đem quần áo không giống với các nhà khoa học xé rách tan nát, từ hình ảnh bên trong có thể chứng kiến rõ ràng, rất nhiều nhân viên xuất hiện tình trạng phát cuồng, thân thể bên ngoài xuất hiện một tầng lân giáp.
Chỉ là một cái màn ảnh, dưới lão đầu điều khiển, cái màn hình lớn liền chia làm nhiều cửa sổ nhỏ, từ những cái cửa sổ này có thể chứng kiến, cả trụ sở dưới đất tựa hồ bị vây vào trạng thái điên cuồng, khắp nơi đều là máu, có một thi thể người bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Hình ảnh dị thường tàn khốc máu tanh, ngay cả người như Lưu Bưu mà cũng có cảm giác sợ hãi.
Trong màn hình Trương Dương bọn họ thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, đều là tại địa hạ quyền tái cũng đã gặp qua, cũng chính là theo dấu bọn hắn trên đoạn đường truy tung tới nơi đây.
“Bọn họ bởi vì đồng bạn nghiên cứu mà mất đi lý trí, bọn họ thủy chung không phải loại người chính thức. Bọn họ… bọn họ là sai lầm của cả đời ta…”
Lão đầu vẻ mặt tang thương, ấn nhẹ cái nút một cái, màn hình liền tắt đi.
“Ngươi đã sớm có kế hoạch phá hủy nơi này?” Trương Dương nhìn lão đầu nói.
“Đúng vậy, vào 19 năm trước đây tánh mạng nghiên cứu mật mã từng xuất hiện một lần nguy cơ, nhưng mà, có rất nhiều mãnh thú tiền sử từ trụ sở đào tẩu, nơi này là sa mạc lớn nhất trên thế giới, dã thú bình thường căn bản không thể sinh tồn, bất quá, lúc đó chúng ta thiếu chút nữa gây ra đại họa, lúc ấy có vài loại sinh vật đặc biệt cường đại có thể thích ứng với sa mạc sinh trưởng, may mắn chính là, ngay lúc có rất nhiều dã thú đào thoát, nơi này đã xảy ra một hồi vụ nổ hạch nhân, có vài khối đạn hạch nhân nổ mạnh, đã giết nhiều dã thú tiền sử, nếu không, hậu quả thật khó mà tưởng tượng nổi”.
“Là sa mạc Sahara?” Tim Trương Dương nhảy dựng lên.
“Đúng vậy.” Lão đầu ánh mắt vô cùng âm u nói: “Khi đó là sở phó chuyên môn nghiên cứu tánh mạng mật mã, ta lúc đó không có ở trụ sở, hơn nữa , ta còn mang theo cái đĩa bí mật giao cho quân đội, đó là thành quả nghiên cứu, cũng là do nguyên nhân ngoài ý muốn đó, ta trở thành tân sở trưởng căn cứ chủ quản công việc nghiên cứu, vì tránh cho một lần tai nạn như vậy phát sinh, ta thiết kế căn cứ này vào thời điểm đặc biệt có hậu quả, ta bồi dưỡng ra mấy vạn bức hạc, một khi trụ sở xuất hiện nguy hiểm, bức hạc sẽ phụ trách vai trò sát tử mãnh thú tiền sử”.
“Ngươi không sợ bức hạc bay ra ngoài sao?” Lưu Bưu bất mãn lầm bầm nói.
“Sẽ không đâu, mấy con bức hạc này chu kỳ phi thường ngắn, hơn nữa đều là giống bức hạc đực, chúng nó có thể sống cũng không có khả năng sinh sôi nảy nở!” Lão đầu tự tin nói.
“Ta muốn biết sự việc 19 năm về trước, có tư liệu không?” Trương Dương hỏi.
“Có, chẳng qua rất linh tinh, cho tời bây giờ thủy chung ta vẫn không rõ ràng lúc ấy xảy ra chuyện gì.”
Đang nói chuyện, lão đầu lần nữa mở màn hình…
“Ai vậy?”
Trương Dương đột nhiên tiến tới, hai tròng mắt gắt gao nhìn vào màn hình, từ trong ánh mắt bắn ra kim quang làm cho người ta không dám nhìn vào.
Trên màn hình là cát vàng cuồn cuộn, trên cát vàng có một người trẻ tuổi đang chạy như điên, phía sau hắn là cát vàng bị nhấc lên giống như một con cuồng long màu vàng.
Hình ảnh không phải rất rõ ràng, hiển nhiên lúc quay hoàn cảnh không được tốt lắm, nhưng mà có thể chứng kiến, đó là một người tuổi trẻ có cái đầu tóc dài.
up up up full gòi:0 (146)::0 (146)::0 (146)::2 (51)::2 (51):
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của rennynguyen
Dịch: colaoban
Nguồn: ST Cảm ơn garnet đã tài trợ!!!
“Ta cũng không biết hắn tên gọi là gì, bất quá, lần trước ta nghe được từ miệng tướng lãnh cao cấp nước Mỹ một cái tên….” Lão đầu cúi đầu trầm tư một chút, tựa hồ đang nhớ lại ấn tượng về người này trong đầu.
“Gọi là gì?” Ánh mắt Trương Dương phát ra hai đạo kim quang làm cho tim người khác đập mạnh, cả người phát ra một cỗ áp lực khôn cùng, mỗi một người ngay cả Tiểu Lý Tử ở bên trong cũng cảm giác áp lực làm cho hít thở không thông, thân thể Trương Dương phảng phất như động cơ hạng nặng vậy.
“Vương Hào!”
Cả không gian căn cứ dưới đất không khí đột nhiên lạnh lẽo, áp lực trong tim cũng bắt đầu biến mất, thay vào đó chính là cảm giác lạnh lẽo làm cho người ta rét lạnh thấu xương, mọi người nhịn không được rùng mình một cái.
Mà ở phía sau, hai con mắt của Na Na đột nhiên sáng ngời, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm người thanh niên tóc dài trên màn hình.
Tốc độ rất nhanh!
Mái tóc dài tung bay!
Khuôn mặt lãnh khốc!
Sở hữu hết thảy, làm cho người thanh niên tóc dài có một khí thế hùng bá thiên hạ, nhìn hắn trong sa mạc chạy như điên, bên trong vô số mãnh thú giết chóc, cát vàng bắn tung tóe, người xem nhiệt huyết sôi trào.
Vương Hào!
Vương Hào!
Là hắn!
Là hắn!
Trương Dương ánh mắt sắc bén như đao phong vậy, hiện tại hắn có thể khẳng định, trung niên nhân tóc dài trong dị không gian kia chính là người thanh niên tóc dài trong màn hình, theo thời gian phỏng đoán phi thường ăn khớp.
Hiển nhiên, người thanh niên tóc dài này là phụ thân của Vương Yến, ngay lúc cơ thể Trương Dương đang khẩn trương, Na Na giống như mê muội vậy chậm rãi hướng màn hình đi đến, cái màn hình rất lớn. Cao cao tại thượng, Na Na dáng người đứng phía dưới có vẻ vô cùng nhỏ bé, Na Na bộ dáng rất say mê mà kiên định, đôi mắt đầy nhu tình.
Rốt cuộc, Na Na cũng đi tới phía dưới màn hình, vươn đôi bàn tay trắng nõn ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt ve hình ảnh đang chạy trên màn hình.
Nhìn thấy vẻ mặt si mê của Na Na, Trương Dương mọc lên luồng ghen ghét khó hiểu. Hắn cơ hồ chưa từng chứng kiến Na Na thất thố khi nhìn thấy nam nhân khác như vậy. Mà hôm nay, hắn đã được thấy, trái tim Trương Dương như có cảm giác rỉ máu vậy.
Đột nhiên, Trương Dương tâm lý vừa động.
“Na Na, em biết người này?” Trương Dương đi tới sau lưng Na Na, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mềm mại, một luồng chân khí cường đại quấn quanh Na Na, làm cho đại não Na Na khôi phục lại thanh minh.
Đáng tiếc, Na Na vẻ mặt vẫn mang biểu tình si mê, thậm chí còn có chút ngốc trệ, hai tròng mắt sáng ngời giống như bị một tầng sương mù bịt kín vậy.
“Cha, là cha em” Na Na trong miệng lẩm bẩm.
“Cha!”
Trương Dương cảm giác như trong đầu mình bị nổ tung vậy, đột nhiên trong lúc đó, trong đầu hắn hiện ra vô số hình ảnh hư cấu trọng điệp lại cùng nhau.
Áp lực!
Áp lực ở nơi nào?
Thì ra, sở hữu áp lực cường đại như vậy là một người, lão đại Mãi Mãi Đề, phụ thân Vương Yến, phụ thân Vương Phong, phụ thân Na Na…, chính mình đến bây giờ vẫn quên một cái vấn đề trọng yếu, hắn căn bản không có nghĩ tới những người này căn bản là một người, mặc dù ý niệm này chỉ ngẫu nhiên có trong đầu, nhưng mà, hắn không thể ngờ vô số phụ nữ ưu tú như vậy lại gả cho một người nam nhân, mà cái người nam nhân kia, đúng vậy chính là trung niên nhân tóc dài trong dị không gian chỉ huy trăm vạn chiến hạm.
Vô luận là ở Nhật Bản hay tại Mỹ, bóng dáng người trung niên này không chỗ nào không lưu lại.
Trên thực tế, ngay từ đầu Trương Dương đã muốn phát triển thế lực của mình để đối kháng lại cái uy hiếp không thể nhìn thấy, nhưng mà, cho đến hôm nay, hắn phát hiện ra, chính mình vô luận như thế nào cũng không thể vượt qua nhiệm vụ ẩn hình nào, cho nên, Trương Dương bắt đầu đem tầm nhìn lên làm cho thế lực của mình cường đại cùng hợp tác cộng tác với các thế lực khác.
Hiện tại, Trương Dương rốt cuộc cũng đã xác định được một ít địch nhân cùng một ít đối thủ ẩn dấu cùng là một người.
Đây là một người đàn ông tương đối thần bí.
Hắn khống chế cả hắc đạo Trung Quốc.
Hắn khống chế vô số tập đoàn quốc gia.
Thận chí, hắn còn khống chế cả thượng tầng Trung Quốc, vô luận là tướng quân hay tổng thư ký, bọn họ sau lưng đều có bóng dáng của hắn.
Hơn nữa, phi thường rõ ràng chính là, hòa thượng trí tuệ nhân tạo cũng nghe lệnh của người trung niên tóc dài.
Trương Dương rốt cuộc cũng đã hiểu rõ ràng tại sao tiểu hòa thượng lại muốn mở ra không gian thông đạo, hết thảy là vì muốn người trung niên tóc dài này trở về.
“Các người biết hắn?” Ma Nhĩ thực ra không có nghe được Na Na đang lầm bầm, thấy bộ mặt si mê của Na Na không khỏi tò mò hỏi.
“Biết một ít, ông còn biết cái gì nữa không?” Trương Dương hít sâu một hơi làm cho trái tim mình bình tĩnh trở lại, khôi phục lại tỉnh táo như cũ.
“Ta biết được rất ít, theo như tướng lãnh cao cấp kia nói, cái này có quan hệ đến cơ mật quốc gia, ta chỉ nghe nói qua đây là tin tức phi thường quan trọng, căn cứ dưới đất sa mạc Sahara chúng ta xây dựng là do chình hắn phá hủy”.
“Là hắn cho nổ chín đầu đạn hạt nhân?” Sống lưng Trương Dương một trận phát lạnh.
“Nếu như tin tức nơi phát ra đáng tin, thì đây đúng là sự thật, tại một khu vực phi thường nhỏ tập trung chín đầu đầu đạn hạt nhân, mục đích phi thường rõ ràng, đó chính là hoàn toàn phá hủy trụ sở nghiên cứu tánh mạng mật mã, hơn nữa lúc ấy đây là quân sự cơ mật cao nhất phía Mỹ, không ai hiểu tại sao mấy quốc gia đồng thời phóng ra đầu đạn hạt nhân”.
Sau khi Ma Nhĩ vừa dứt lời, đại sảnh trống rỗng này đột nhiên lâm vào tĩnh lặng,tĩnh lặng làm cho người ta có áp lực, làm cho người ta hít thở không thông.
Vô luận là Tiểu Lý Tử hay A Trạch, vẻ mặt bọn họ đều rung động.
Ngay cả to gan lớn mật như Lưu Bưu vẻ mặt cũng ngốc trệ.
Một lần tập trung tại một chỗ chín đầu đạn hạch nhân.
Là ai mà có thể vung tay lớn như vậy.
Nghĩ đến trên đầu có khả năng rơi xuống chín đầu đạn hạch nhân, mọi người đột nhiên có cảm giác như có một cái mũi nhọn đâm sau lưng vậy. Bây giờ, trước tiên là phải rời khỏi cái nơi căn cứ âm u này đã, hơn nữa, xem ra có thể cái căn cứ dưới đất này càng ngày càng tối, có thể là nguồn năng lượng không còn nhiều.
“Trương Dương, đây là cha em!” Na Na đột nhiên kéo cánh tay Trương Dương, vẻ mặt kiêu ngạo, giống như đứa bé đang tự hào vậy.
“Ừm!” Trương Dương cảm giác thân thể mình rất khó chịu, hắn không dám nhìn vào hai mắt Na Na.
“Trương Dương, cha em là người cha vĩ đại nhất trên thế giới này, trên thế giới này không có chuyện gì mà ông không thể làm được”.
Na Na còn đang si mê nhìn hình ảnh người thanh niên tóc dài đầy vui vẻ, hai tay mặc dù đang ôm chặt Trương Dương, tuy nhiên ánh mắt thủy chung vẫn nhìn lên màn hình không trọn vẹn kia.Tựa hồ, cố gắng đem hình ảnh đó khắc sâu vào trong đầu.
“Em không gặp lại cha mình sao?” Trương Dương hỏi.
“”Không có, ông ấy mất tích hơn 19 năm trước, bọn em đã cho vô số người đi tìm kiếm nhưng không có dấu vết của ông ấy, bất quá, bọn em tin tưởng, ông ấy nhất định quay trở lại.
“Mười chín năm… mười chín năm…”
Trương Dương có chút hồn lìa khỏi xác, nếu như thời gian là chính xác. Như vậy có thể nói, người thanh niên tóc dài kia 19 năm trước đã tiến vào dị không gian, hắn mất 19 năm đánh bại người thống trị của dị không gian, rồi thành lập trăm vạn chiến hạm không gian bộ đội.
Mười chín năm!
Hằn dùng 19 năm, làm một sự kiện mà cả đời người khác không thể làm được.
Tất cả chuyện này thật khó có thể tin.
Một hồi trầm mặc dài dằng dặc, ngoại trừ Na Na đang chìm đắm trong hình ảnh kia, bọn Lưu Bưu và Tiểu Lý Tử đều nhìn ra Trương Dương đang có tâm sự. Không người nào biết Trương Dương đang nghĩ gì.
Tại nhiều năm sau, có vài nhà sử học muốn phân tích nội tâm tư tưởng bây giờ của Trương Dương, nhưng mà, không có ai có thể biết Trương Dương đang chân chính nghĩ cái gì. Sợ là ngay cả địa vị cao như A Trạch cũng không biết, cái này vĩnh viễn là một cái bí ẩn….
“Chúng ta đi thôi!” Trương Dương vỗ nhè nhẹ vào Na Na.
“Đi” Na Na thanh tỉnh trở lại, ánh mắt bắt đầu rõ ràng thanh minh hơn, nàng vẫn không có quên nhiệm vụ của mình.
“Tiểu thư tôn kính, sợ là nàng phải thất vọng rồi. Ta nguyện ý phối hợp với các ngươi vì ta tương đối nắm chắc. Các ngươi tại căn cứ này, sẽ không có thu hoạch gì về tánh mạng mật mã cả” Nhìn thấy ánh mắt dò xét của Na Na, lão đầu lập tức biết tâm tư Na Na muốn gì, buông tay nhún vai.
Na Na không có nhìn Ma Nhĩ, ánh mắt bắt đầu nhìn lên màn hình, cau mày suy nghĩ, tựa hồ, đang ra một cái quyết định gian nan.
“Một khi ta đã biết cha ta không muốn chứng kiến người sinh hóa cải tạo gien xuất hiện, ta cần gì phải cưỡng cầu?!”
Rốt cục, Na Na thở dài một tiếng hạ quyết định, điều này làm cho Trương Dương thở dài nhẹ nhõm, thẳng đến bây giờ, hắn vẫn đang đắn đo việc được mất, từ sự kiện xảy ra tại căn cứ này có thể thấy được, người sinh hóa cải tạo gien thì vẫn là người sinh hóa cải tạo gien, mà không phải nhân loại chính thức, đây là một nghiên cứu tràn đầy nguy hiểm.
“Cảm ơn!”
Ma Nhĩ tự nhiên thất thố đi tới trước mặt mọi người cúi đầu một cái thật sâu, bộ dáng vô cùng chân thành. “Ông có tính toán gì không?” Trương Dương nhìn vào đỉnh đầu lão đầu, hắn đối với mỗi nhà khoa học đều có một sự kính trọng khó hiểu, không phải mỗi nhà khoa học đều có thể hủy bỏ được thành quả của mình, mà lão đầu này lại làm được, tinh thần của hắn đã thăng hoa đến một loại cảnh giới rồi, loại cảnh giới này, không phải người bình thường có thể lý giải được.
“A a, không có dự tính gì, các ngươi rời đi, sau nửa canh giờ nữa, ta sẽ đem căn cứ này hoàn toàn phong tỏa lại” Lão đầu thản nhiên tiêu sái cười.
“Nửa giờ!?”
Tim Trương Dương đột nhiên nhảy dựng lên.
“Đúng vậy, nửa canh giờ.” Lão đầu có chút cười nói: “Thời gian của các ngươi không có dư thừa”.
“Ngươi đã cài đặt bom hẹn giờ?” Trương Dương thân hình chấn động.
“Ngươi rất thông minh, ha ha, sau nửa giờ, nơi này sẽ biến thành một đống đổ nát, ồ , không, phải là sau 27 phút nữa.”
“Đi!”
Trương Dương đột nhiên quát to một tiếng, cánh tay mở ra, kéo Na Na vào trong tay, cả người nhảy một cái điên cuồng chạy đi, cơ hồ cùng lúc đó, bọn Tiểu Lý Tử cùng Lưu Bưu cũng theo sát phía sau điên cuồng chạy trốn.
“Ma Nhĩ, cảm ơn ông” Một âm thanh hùng hậu của Trương Dương truyền đến.
“Người thanh niên, còn tới 27’ đồng hồ, không cần phải gấp gáp đâu”.
Nhìn thấy thân ảnh đám người biến mất trong cái thông đạo u ám, Ma Nhĩ dùng cánh tay thô ráp nhẹ nhàng xoa lên cái hình cầu trên đài điều khiển, khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười hiền lành.
Ngay từ lúc đầu, hắn cũng đã quyết định cho quân xâm nhập này chôn cùng, nhưng mà, ở một khắc cuối cùng, hắn lại quyết định buông tha cho ý nghĩ này.
up up up full gòi:0 (146)::0 (146)::0 (146)::2 (51)::2 (51):