Long Tiêu Diêu phát hiện bốn đại tu sĩ kia là do Huyền Không Phái phân công đến đóng ở trú địa Trường Bạch Sơn. Bọn họ xuất phát từ Huyền Không Phái đã chậm hơn Long Tiêu Diêu một chút, trên đường cũng không phi hành toàn lực, bởi vậy chạy tới Trường Bạch Sơn chậm hơn hắn gần một canh giờ.
Hai nơi tài nguyên tu tiên trọng yếu nhất của Huyền Không Phái đều có đại tu sĩ chuyên đồn trú, tuy rằng chỉ phái ba đại tu sĩ đóng ở Hàn Tuyền, nhưng một người trong đó vừa đột phá đại tu sĩ cấp bảy. Bởi vì phía bên kia là chiến trường với Quỷ tu cực bắc đại lục, cho nên Huyền Không Phái tương đối coi trọng hơn, đương nhiên còn dẫn theo rất đông tu sĩ Nguyên Anh, Kim Đan.
Dù là lúc này Long Tiêu Diêu không sợ hai đại tu sĩ trung kỳ, nhưng hắn cũng không nóng lòng chiến đấu ngay mặt đối phương. Hắn không muốn đối thủ bị đả kích nặng nề quá sớm, chủ yếu là vì e ngại đối phương lập tức co rút về trú địa tổng bộ Huyền Không Phái không đi ra, đến lúc đó thì hắn cũng khó tạo ra uy hiếp quá lớn đến siêu cấp đại phái thực lực mạnh mẽ này.
Ngược lại đối phương phân tán thực lực, Long Tiêu Diêu có thể quấy rối bất kỳ lúc nào, đối phương thiệt hại sẽ hơn xa một lần tập trung làm lớn. Trải qua chuyện ba phái Hắc Thổ cùng Trường Bạch Kiếm Phái, hắn phát hiện bắt đầu từ ngờ vực. bó tay đến bất lực, tuyệt vọng, là thủ đoạn đả kích hữu hiệu nhất đối với một cái quái vật to lớn. Hắn định bốc thuốc theo đơn, quấy nhiễu cô lập, tằm ăn rỗi dần dần suy yếu Huyền Không Phái.
Sau khi bốn đại tu sĩ Huyền Không Phái chạy đến trú địa Trường Bạch Sơn, phát hiện Long Tiêu Diêu vừa chém giết đại tu sĩ tọa trấn trú địa không lâu trước, cũng cướp sạch tu sĩ Nguyên Anh, còn phát ra cảnh cáo bảo bọn họ rời khỏi Huyền Không Phái, điều này làm cho bốn vị đại tu sĩ nổi trận lôi đình.
Nếu nói hành động trước đó của Long Tiêu Diêu chỉ tràn ngập hàm ý cảnh cáo, như vậy lần này chém giết một đại tu sĩ đã là chính thức tuyên chiến với Huyền Không Phái, vốn có người còn cho rằng hắn chỉ phô trương thanh thế không dám xung đột ngay mặt với Huyền Không Phái, hiện giờ không dám ôm lòng may mắn nữa, những tu sĩ Nguyên Anh trở về Huyền Không Phái cùng người kinh doanh ở phường thị Huyền Không đã bắt đầu có tính toán riêng cho mình.
Có lẽ tu sĩ Nguyên Anh Huyền Không Phái còn khó dứt bỏ địa vị cùng đãi ngộ hiện giờ, còn cố kỵ truy nã đuổi giết nếu phản bội môn phái. Nhưng những người kinh doanh ở phường thị thì khác, bọn họ chỉ cầu tiền tài, chỗ nào cũng có thể mua bán được, bọn họ không cần phải mạo hiểm cùng Huyền Không Phái.
Những chuyện tiếp diễn sau đó liền thuận theo lẽ thường, phần lớn các cửa hàng kinh doanh cỡ lớn ở phường thị Huyền Khôn đều dùng đủ cớ tạm thời đóng cửa ngừng kinh doanh, còn hai nhà chưa đóng cửa cũng không có hàng hóa cao cấp, chỉ để lại một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trông coi. Cửa hàng cỡ trung thì trực tiếp bỏ cửa hàng chạy lấy người, chỉ còn lại một ít cửa hàng cùng quầy hàng tiêu chuẩn định đầu cơ còn đang duy trì kinh doanh, nhưng phường thị đã xuống dốc không phanh, không còn khôi phục phồn hoa như ngày xưa nữa.
Những ngày sau đó, Long Tiêu Diêu đi phường thị Huyền Không Phái ở Trường Bạch Sơn cùng với phường thị Hàn Tuyền, mỗi nơi cướp bóc một lần, không chút lưu tình hủy diệt tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn hai tòa phường thị. Sau đó hắn bắt đầu chạy lòng vòng không quy luật xung quanh ba chỗ trú địa của Huyền Không Phái, trước sau chém giết mười mấy tên tu sĩ Huyền Không Phái ra ngoài trở về, trong đó từ Nguyên Anh Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ đều không thể trốn thoát.
Điều này làm cho mỗi đệ tử Huyền Không Phái đều cảm thấy bất an, còn cao tầng Huyền Không Phái ngoại trừ tức giận lồng lộn mắng to như sấm thì lại không nghĩ ra được biện pháp nào. Chỉ có thể tạm thời không cho đệ tử ra ngoài, còn đại tu sĩ thì bố trí dẫn dụ Long Tiêu Diêu. Đồng thời, Huyền Không Phái đưa tin đi các siêu cấp đại phái khác, yêu cầu dựa theo ước định giữa các siêu cấp đại phái, cùng nhau đối địch.
Nhưng mà lại không có siêu cấp đại phái nào chịu nhúng chân vào vũng nước đục này, cuối cùng các siêu cấp đại phái liên minh tu tiên Thần Châu đại lục đều lấy cớ nói Long Tiêu Diêu không phải kẻ địch bên ngoài, chỉ có tư oán cá nhân với Huyền Không Phái, từ chối yêu cầu hỗ trợ. Kết quả đương nhiên làm cho cao tầng Huyền Không Phái càng phát điên.
Những ngày sau đó, tình trạng Huyền Không Phái không có gì thay đổi, đệ tử ra ngoài hai lần ba lượt bị tập kích, cuối cùng thậm chí không có người dám ra ngoài làm nhiệm vụ. Còn phường thị do Huyền Không Phái mở ra đã bị cướp sạch, chỉ là lần này không còn người kinh doanh nào thoát được. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu chỉ cướp sạch tài sản của đám con buôn, cũng cảnh cáo lần sau sẽ tiêu diệt tất cả.
Huyền Không Phái nhanh chóng bước theo chân Trường Bạch Kiếm Phái khi trước, đệ tử Luyện Khí Kỳ không có thức ăn cùng Tích Cốc Đan để dùng, bao gồm đệ tử Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ, bình thường môn phái đều cung ứng đan dược phụ trợ tu luyện với số lượng nhất định. Hiện giờ Huyền Không Phái đã không cách nào cung cấp đủ cho nhu cầu của đệ tử nội môn, ưu thế của đệ tử siêu cấp đại phái đã không còn gì nữa.
Tu tiên là chạy đua với thời gian, nếu người tu tiên không thể tăng tu vi lên giai đoạn tiếp theo trước khi đại nạn thọ nguyên giáng xuống, cuối cùng thì cũng biến thành một nắm đất vàng. Mà không đủ đan dược phụ trợ, dù cho đệ tử có linh căn tốt, với trình độ linh khí nhân giới hiện giờ thì cũng khó mà đạt được thành tựu, cuối cùng ngay cả Trúc Cơ cũng khó mà đạt được.
Phương thức đối phó của Huyền Không Phái là cam đoan cung cấp đan dược cho đệ tử trung tâm; đệ tử nội môn thì cung cấp hỗn hợp đan dược cùng linh thạch; còn đệ tử ngoại môn thì hoa mỹ nói là bồi dưỡng năng lực tự lập, bị an bài đi ra lịch lãm một năm.
Kỳ thật, ai cũng biết đó là Huyền Không Phái tạm thời không có sức để ý tới đệ tử ngoại môn mà buộc phải từ bỏ. Tuy rằng phần lớn các đệ tử ngoại môn chỉ có linh căn bình thường, nhưng có thể trở thành đệ tử ngoại môn của siêu cấp đại phái, hoàn toàn có tư cách gia nhập môn phái thông thường, Huyền Không Phái đã không thể tránh khỏi chuyện xói mòn đệ tử cấp thấp.
Càng phiền phức hơn là bởi Long Tiêu Diêu bắt đầu không ngừng hạ sát tất cả đệ tử Huyền Không Phái, đệ tử cấp thấp đã bắt đầu lòng người hoảng sợ. Thậm chí bao gồm cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cũng bắt đầu dùng đủ các cớ trốn khỏi nơi thị phi này.
Huyền Không Phái nổi giận phái ra hai nhóm tu sĩ chấp pháp đuổi giết đệ tử lén bỏ trốn, định giết một người răn trăm người. Kết quả đều bị Long Tiêu Diêu tiêu diệt hết, cuối cùng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mặc kệ, nhưng quản lý tu sĩ bậc cao cùng đệ tử trung tâm càng thêm nghiêm khắc.
Tuy là nói một cái siêu cấp đại phái cần rất đông tu sĩ duy trì, nhưng có thể đại biểu được thực lực môn phái thì vẫn là tu sĩ bậc cao. Tu sĩ có thể thăng cấp Kim Đan Kỳ trở lên, gần như không ai không phải đệ tử linh căn cao cấp. Cho nên trước mắt Huyền Không Phái chỉ có thể toàn lực bảo trụ đệ tử nội môn linh căn tốt cùng một số ít đệ tử tinh anh linh căn tuyệt hảo, để đảm bảo Huyền Không Phái tương lai không rơi vào suy tàn.
Năm năm trôi qua, Huyền Không Phái đã hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động chật vật, bởi vì Vạn Niên Huyền Băng cùng Băng Phách Thụ của Hàn Tuyền đã bị Long Tiêu Diêu lấy đi, cuối cùng Huyền Không Phái từ bỏ Hàn Tuyền, phân phối toàn bộ thực lực ở tổng bộ Huyền Không Phái cùng trú địa Trường Bạch Sơn. Bởi vì hai mặt đều có đại tu sĩ bậc cao tọa trấn, ngược lại khiến hắn tạm thời không thể ra tay.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Huyền Không Phái chia đều thực lực, mỗi bên vẫn có một đại tu sĩ hậu kỳ tọa trấn, đủ để thấy được thực lực của họ. Tuy nhiên, Huyền Không Phái rõ ràng lấy trú địa tổng bộ là chủ yếu, Thái thượng Đại trưởng lão lưu tại ở tổng bộ, cùng với ba đại tu sĩ trung kỳ và mấy đại tu sĩ tiền kỳ, còn đệ tử tinh anh cấp thấp cũng lưu lại ở tổng bộ.
Nhưng mà hai trú địa Huyền Không Phái hiện giờ phần lớn đều tự làm theo ý mình, bất luận là tài nguyên tu luyện hay quản lý môn hạ đệ tử, đều giải quyết độc lập hoàn toàn. Như thế, ưu tiên lựa chọn đối tượng tan rã của Long Tiêu Diêu sẽ là trú địa Trường Bạch Sơn thực lực tương đối yếu kém.
Nhưng khi ra tay thì hoàn toàn ngược lại, Long Tiêu Diêu liên tục ẩn nấp bên ngoài tổng bộ Huyền Không Phái hơn nửa năm, tiêu diệt toàn bộ ba đợt tu sĩ Huyền Không Phái đi mua sắm, đợt mua sắm cuối cùng là đại tu sĩ cấp một, vốn Đại trưởng lão muốn để đại tu sĩ này làm mồi bám trụ Long Tiêu Diêu một lát, Đại trưởng lão sẽ tự thân viện binh đi cứu viện, thừa cơ hội tốt nhất giải quyết Long Tiêu Diêu một lần cho xong.
Nhưng mà người định không bằng trời định, đại tu sĩ kia bị thần thông Huyễn Vựng cùng Thanh Ba công kích của Long Tiêu Diêu, căn bản không kịp chống cự đã bị miễu sát ngay tại chỗ. Chẳng những làm cho Đại trưởng lão dày công bố trí quyết chiến phải chết non, còn làm Huyền Không Phái tổn thất một đại tu sĩ, trên dưới toàn phái hoảng sợ chưa từng có, tu sĩ Nguyên Anh thường ngang tàng ở giới tu tiên, đến bây giờ mới cảm thấy mình nhỏ yếu.
Trải qua nửa năm trấn áp tổng bộ Huyền Không Phái, Long Tiêu Diêu lặng lẽ chuyển dời đến gần trú địa Trường Bạch Sơn. Hiện giờ, trú địa Trường Bạch Sơn CŨNG gặp phải cục diện xấu hổ như thế, môn phái cần đan dược, dược thảo, nhưng không ai dám ra ngoài mua sắm. Hiện giờ biết một đại tu sĩ bị miễu sát, lại càng không ai dám tùy tiện chạy ra ngoài.
Nhưng mà, đan dược phụ trợ tu luyện còn có thể tạm thời dùng linh thạch thay thế trong thời gian ngắn nhưng Tích Cốc Đan cho đệ tử Luyện Khí Kỳ môn thì không thể thiếu được. Đệ tử ngoại môn ra ngoài trước kia đã xói mòn toàn bộ, nếu CŨNG giải tán các đệ tử nội môn này, sợ rằng dù cho Huyền Không Phái có vượt qua được nguy cơ trước mắt, tương lai cũng sẽ thiếu người nối nghiệp mà suy bại, đây là chuyện mà cao tầng không thể tha thứ.
Hiện giờ, Huyền Không Phái mở phường thị ở Trường Bạch Sơn đã thành danh nghĩa, vì thu mua được dược thảo đan dược cấp thấp, chỉ có thể đi ra phường thị khác ở cách đó mấy ngàn dặm. Không có tu sĩ nào có gan tùy tiện ra ngoài, dù là đại tu sĩ cũng có lòng cố kỵ. Rơi vào đường cùng, Thái thượng nhị trưởng lão Huyền Không Phái mới thăng cấp hậu kỳ gần đây đã phải tự thân ra trận.
Long Tiêu Diêu chính là chờ cơ hội này, hiện giờ dù hắn chỉ là đại tu sĩ cấp năm đỉnh phong, nhưng tự tin một mình đối mặt đại tu sĩ hậu kỳ mới thăng cấp mười mấy năm thì vẫn nắm chắc thủ thắng. Điều duy nhất phải lo là làm sao cố gắng tiêu diệt mà không để đối phương bỏ chạy.
Long Tiêu Diêu đi theo đại tu sĩ hậu kỳ kia ở xa xa, phát hiện thì ra hắn đi phường thị mua vật phẩm, lập tức hiểu được hiện giờ Huyền Không Phái đã rơi vào tình trạng khốn cùng như Trường Bạch Kiếm Phái trước kia. Vì thế, hắn ở ngoài phường thị chờ đợi đại tu sĩ kia đi ra.
Đại tu sĩ kia đi đến phường thị cỡ trung này, kiếm tiền nhiều nhất trong phường thị tu tiên chính là tiệm đan dược, nhưng cũng là cửa hàng có số lượng ít nhất trong phường thị. Bình thường dù cũng tiêu thụ Tích Cốc Đan cùng dược thảo cấp thấp, nhưng thông thường tán tu sẽ không lãng phí linh thạch sử dụng Tích Cốc Đan, còn môn phái tu tiên thì thường đều có con đường mua sắm cố định của riêng mình, cho nên dự trữ vật phẩm này cũng không nhiều.
Đại tu sĩ kia tiến vào tất cả cửa hàng đan dược liền điên cuồng quét hàng, nhưng cũng không có thu hoạch quá lớn. Đương nhiên, hắn cũng mua dược thảo cùng đan dược cấp thấp khác, đều là thứ phụ trợ đệ tử cấp thấp tu luyện cần dùng. Nếu không thể cam đoan tốc độ tu luyện của đệ tử cấp thấp, dù là bảo trụ được đệ tử nội môn, Huyền Không Phái cũng sẽ không còn có người thừa kế.
Đại tu sĩ kia thu mua được dược thảo cùng đan dược còn xa mới thỏa mãn được nhu cầu khổng lồ của đệ tử nội môn siêu cấp đại phái, hắn chỉ có thể đi đến mấy phường thị khác tiếp tục mua sắm. Hơn nữa, lần này hắn tự thân ra trận có mục tiêu mua sắm vật phẩm cần dùng trong nửa năm, hắn không muốn cứ hai ba ngày lại đi ra làm chuyện vặt vãnh mà chỉ có tu sĩ cấp thấp mới phải làm.
Long Tiêu Diêu đã sớm đoán được kết quả này, những chuyện Đại trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái trải qua lúc trước đã trở thành kinh nghiệm hôm nay, hắn đi đến phía trước chờ đợi sẵn ở nơi mà đại tu sĩ kia phải đi qua. Đương nhiên, đánh lén đại tu sĩ có thần thức siêu mạnh thì chỉ là mơ tưởng hão huyền, hắn chỉ hiện ra hình dáng ở ngọn núi nhỏ tương đối hẻo lánh, bố trí một cái ảo trận bình thường có thể để đại tu sĩ nhìn thấu, dùng nó thu hút đối thủ tới đây.
Đại tu sĩ kia quả thật tra xét hoàn cảnh xung quanh, tuy nhiên hắn không nghĩ tới Long Tiêu Diêu dám tìm tới mình, sở dĩ hắn tra xét chỉ là một loại thói quen của người tu tiên, đồng thời CŨNG hy vọng có thể tìm được tung tích của Long Tiêu Diêu, giải quyết xong phiền phức vô cùng đau đầu của Huyền Không Phái. Hắn được toại nguyện, bay ra khỏi phường thị không lâu liền phát hiện Long Tiêu Diêu, giống y như bức vẽ ở Huyền Không Phái. Hắn lập tức thi triển thuấn di nhanh chóng di động tới ngọn núi nhỏ chỗ Long Tiêu Diêu.
Đại tu sĩ kia phát hiện được tung tích của Long Tiêu Diêu tự nhiên mừng rỡ không thôi, hắn là đại tu sĩ hậu kỳ, tu luyện công pháp hệ băng Địa giai đỉnh cấp. Tuy rằng vừa thăng cấp đại tu sĩ hậu kỳ mười mấy năm, nhưng tự tin thực lực nằm trên đại tu sĩ cấp bảy thăng cấp trăm năm, đối phó một tên đại tu sĩ trung kỳ thì tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Theo đại tu sĩ này nghĩ, sở dĩ Long Tiêu Diêu làm cho Huyền Không Phái rơi xuống mức chật vật như hiện giờ, thì không phải là bởi Long Tiêu Diêu có thực lực mạnh mẽ, mà là bởi thủ đoạn đánh lén xuất quỷ nhập thần lại không chút cố kỵ của hắn. Nếu quyết chiến ngay mặt, dù là quyết đấu công bằng một chọi một, có lẽ Huyền Không Phái đã sớm tiêu diệt hắn. Hiện giờ rốt cuộc phát hiện ra tung tích của hắn, đương nhiên không thể thả hắn trốn đi.
Đại tu sĩ kia thuấn di hai lần liên tục đã xuất hiện trước mặt Long Tiêu Diêu cách đó mười mấy thước. Hắn phát hiện Long Tiêu Diêu chỉ cách đó trăm dặm, đương nhiên bằng tu vi đại tu sĩ hậu kỳ thì thuấn di một lần đã tới. Nhưng thuấn di phải xuyên qua không gian, khoảng cách càng xa thì tiêu hao chân khí thế lực càng lớn. Hơn nữa, tiêu hao này sẽ tăng lên rất rõ rệt, cũng may hai lần thuấn di cũng không mất quá nhiều thời gian.
Đại tu sĩ kia xuất hiện trước mặt Long Tiêu Diêu, hung tợn nói:
- Ngươi chính là tên tán tu lén lút quấy rối, cuồng vọng tự đại kia phải không. Hôm nay ngươi sẽ phải trả giá cho tất cả những gì mà ngươi đã làm.
Long Tiêu Diêu đang chờ đối phương đưa tới cửa, hắn căn bản không cho đối phương cơ hội nhiều lời, đại tu sĩ kia còn chưa nói xong một câu, Chu Thiên Kiếm Trận đã bao phủ hắn.
Là Thái thượng nhị trưởng lão siêu cấp đại phái tu tiên truyền thừa mấy ngàn năm, hắn đương nhiên sẽ không thiếu Pháp khí cao cấp. Hơn nữa, hắn là băng linh căn biến dị rất thưa thớt, bởi vì Đại trưởng lão không phải băng linh căn, ba kiện Tiên bảo truyền thừa thuộc tính băng của môn phái đều nằm trong tay hắn.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Huyền Không Phái là môn phái hết sức xa xưa, hơn nữa là trung tâm truyền thừa là thuộc tính băng, thủy. Mà trú địa tổng bộ Huyền Không Phái hiện giờ kỳ thật là sau này mới chiếm lấy, còn động phủ truyền thừa là thành lập trên một tòa động phủ thượng cổ ở Hàn Tuyền.
Băng hệ cùng phong hệ là hai thuộc tính biến dị có biến đổi lớn nhất. Thuộc tính thủy vốn có đặc tính chí nhu nhưng thuộc tính băng liền trở nên cứng cỏi, thậm chí còn khá giòn, gần như mất đi tính dẻo của thuộc tính thủy. Tuy nhiên, thuộc tính thủy không thể sánh với năng lực công phòng của thuộc tính băng, có thể coi là thuộc tính biến dị thành công nhất.
Nhị trưởng lão không ngờ Long Tiêu Diêu chưa nói một lời đã triển khai công kích, hừ lạnh một tiếng triệu hồi Tiên bảo truyền thừa Huyền Ngọc Tháp bảo vệ mình, lại triệu hồi Tiên bảo truyền thừa Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm đâm thẳng về phía Long Tiêu Diêu. Đồng thời, tay bấm quyết chỉ ra, thi triển thần thông đặc biệt Thiên Lý Băng Phong, lập tức lấy Long Tiêu Diêu làm trung tâm, nhiệt độ không khí trong phạm vi một dặm đột ngột giảm xuống âm ba mươi độ, trong phạm vi thần thông bao trùm dường như ngưng kết thành một khối băng khổng lồ.
Lúc này Huyền Ngọc Tháp trong suốt sáng bóng như một tòa tượng băng, phóng thích khí tức băng hàn thấu tận xương, hoàn toàn đông cứng không gian xung quanh. Cương khí Chu Thiên Kiếm Trận cắt qua băng hàn đông cứng không gian, đâm vào Huyền Ngọc Tháp chỉ làm hào quang của nó mờ đi một chút, tuy nhiên khí tức băng hàn đã giảm mạnh.
Long Tiêu Diêu cũng theo chiêu cũ, triệu hồi Cửu Bảo Phù Đồ cùng Hắc Thạch Tháp tiến hành phòng ngự, kế thừa đặc tính thổ khắc thủy, Pháp khí hệ thạch cũng có hiệu quả khắc chế nhất định đối với hệ băng, là Pháp khí tốt nhất để chống đỡ Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm.
Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm hóa thành thanh kiếm lớn hàn băng dài hơn một trượng trên không trung, hung hăng chém xuống phòng tuyến trước người Long Tiêu Diêu, không trung lưu lại một đường dấu vết màu trắng, đó là khí tức băng hàn của thanh kiếm đông cứng không gian lưu lại.
Thanh kiếm to lớn thanh thế cũng không nhỏ, nhưng chém lên tuyến phòng ngự thì chỉ làm phòng tuyến rung lắc một trận. Phẩm chất Hắc Thạch Tháp cùng Cửu Bảo Phù Đồ vốn đã không kém gì Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm, hơn nữa khắc chế thuộc tính, còn lấy hai chống một, Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm muốn tạo ra uy hiếp lên Long Tiêu Diêu thì đúng là người si nói mộng.
Long Tiêu Diêu cũng không sợ thần thông của nhị trưởng lão, Thiên Lý Băng Phong có hai công hiệu trọng yếu nhất: một là đóng băng không gian, khiến hắn không thể thi triển thuấn di bỏ chạy; hai là dùng khí tức băng hàn xâm nhập vào cơ thể đối phương, đông cứng khí huyết, ăn mòn thân thể đối phương.
Trước không nói Long Tiêu Diêu vốn không có dự tính bỏ trốn, dù là muốn chạy thì chẳng những có thể thi triển Địa Độn Thuật, cũng có thể dùng thần thông Súc Cự. Còn đối với hàn khí ăn mòn, hắn từng trải qua Hàn Tuyền luyện thể, tự nhiên không bị hàn khí ảnh hưởng.
Nhị trưởng lão nhìn thấy cương khí sắc bén cùng uy áp hùng mạnh của kiếm trận, không thể tin được hét lớn:
- Không thể nào, không phải ngươi là lôi tu hay sao? Làm sao đổi thành kiếm tu, ngươi làm sao có thể điều khiển Pháp khí hệ thạch, rốt cuộc ngươi là kẻ nào?
Giới tu tiên hiện nay đều tu luyện công pháp đơn thuộc tính, còn kiếm tu phải có được linh căn Kiếm Hồn biến dị. Tuy rằng người tu tiên xuất thân từ Võ tu có thể tu luyện công pháp thuộc tính khác, nhưng nhiều nhất có thể tu luyện ra kiếm khí, còn phải có được kim linh căn. Còn Lôi tu dù là có thể điều khiển kiếm trận, nhưng tuyệt đối không thể nắm giữ cương khí.
Lúc này, nhị trưởng lão đã cảm giác được Long Tiêu Diêu không đơn giản như hắn nghĩ, hơn nữa hắn cũng cảm thấy áp lực phòng ngự, Chu Thiên Kiếm Trận mạnh mẽ đã làm Huyền Ngọc Tháp có chút khó chống đỡ nổi. Hắn lập tức gọi ra Tiên bảo truyền thừa Huyền Băng Bảo Kính, một mặt kính tròn đường kính một thước bằng huyền băng trong suốt xuất hiện trên đầu hắn. Hắn bấm quyết chỉ ra, trong chiếc kính tròn xuất hiện một đạo ánh sáng bắn thẳng về phía Long Tiêu Diêu.
Tuy rằng không thấy ánh sáng trắng kia có gì thần kỳ, Long Tiêu Diêu cũng không dám có chút sơ ý, lập tức gọi ra Xích Kim Thuẫn đón đỡ ánh sáng trắng kia. Ánh sáng trắng chiếu lên Xích Kim Thuẫn, mặt ngoài liền xuất hiện một tầng hàn băng thật dày bao bọc Xích Kim Thuẫn, liên hệ thần thức giữa Long Tiêu Diêu với lá chắn có dấu hiệu bị ngăn cản.
Hơn nữa hàn băng bao bọc lá chắn dường như có tác dụng hấp thu chân khí, bởi vì lá chắn mất đi khống chế, cũng không có được năng lượng bổ sung, lập tức bị huyền băng bao bọc rơi xuống.
Long Tiêu Diêu không khỏi có chút hoảng sợ đối với uy lực của Huyền Băng Bảo Kính, tuy rằng lực phòng ngự Xích Kim Thuẫn tương đối bình thường, nhưng cũng là một kiện Tiên bảo truyền thừa. Không ngờ bị Huyền Băng Bảo Kính chiếu ánh sáng trắng lên liền bị đánh rơi trong nháy mắt, xem ra uy lực vượt xa các Tiên bảo bình thường. Hắn không dám để cho nhị trưởng lão tự do phát động công kích, thúc đẩy Chu Thiên Kiếm Trận phát động Tinh Thần Nghịch Chuyển Kiếm Thế.
Tinh Thần Nghịch Chuyển vừa xuất hiện, Huyền Ngọc Tháp trước người nhị trưởng lão lập tức phát ra tiếng răng rắc, một ít khối băng tan vỡ bắn ra từ trên thân bảo tháp, hào quang trên Huyền Ngọc Tháp liền mờ mịt.
Sắc mặt nhị trưởng lão liền đại biến, có lẽ Huyền Ngọc Tháp không tính là Tiên bảo phòng ngự mạnh nhất, nhưng phẩm chất tuyệt đối thuộc hàng cao cấp. Hiện giờ bị Chu Thiên Kiếm Trận công kích, liền nhanh chóng biểu hiện ra vẻ không đỡ nổi, điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nhị trưởng lão vội vàng rót chân khí duy trì ổn định phòng ngự của Huyền Ngọc Tháp, vừa khống chế Huyền Băng Bảo Kính phát ra một đạo ánh sáng trắng. Đồng thời, hắn bấm quyết chỉ ra, Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm bùng lên ánh sáng xanh, hàn khí liền tăng cường mạnh mẽ. Tiếp theo, hào quang màu xanh của thanh kiếm hội tụ thành một dòng thác nước giữa không trung, đổ ập xuống tuyến phòng ngự bên dưới.
Ánh sáng trắng từ Huyền Băng Bảo Kính bắn lên tuyến phòng ngự, mặt ngoài phòng tuyến liền bao trùm một tầng hàn băng. Long Tiêu Diêu rõ ràng cảm nhận được hàn băng quả thật có hiệu quả ăn mòn chân khí cùng thần thức, chỉ là hàn băng lần này không bao trùm mặt sau của Cửu Bảo Phù Đồ cùng Hắc Thạch Tháp, còn thần thức cùng chân khí của hắn có thể không ngừng bổ sung cho hai kiện Tiên bảo từ bên trong.
Nhưng mà nếu kéo dài tình trạng này, chẳng những Long Tiêu Diêu sẽ tiêu hao nhiều chân khí, hơn nữa cũng sẽ tổn thương thần thức. Người tu tiên tiêu hao chân khí có thể tu luyện khôi phục nhanh chóng, nhưng thần thức bị tổn thương sẽ không thể khôi phục trong thời gian ngắn. Nếu thần thức bị hao tổn nghiêm trọng, thậm chí có thể làm tổn thương nguyên thần, tạo thành tổn thương vĩnh cửu.
Thanh kiếm lớn phóng ra hào quang xanh tạo thành dòng thác cũng đổ xuống phòng tuyến, lần này tuyến phòng ngự bị hào quanh xanh đánh vào liền lung lay. Mấu chốt nhất là nhiệt độ đã giảm mạnh, nhiệt độ không gian xung quanh người Long Tiêu Diêu đột nhiên giảm xuống âm sáu mươi độ, nếu không phải hắn trải qua Hàn Tuyền luyện thể, sợ rằng bây giờ đã đông cứng khí huyết.
Nhưng Long Tiêu Diêu đã từng ngâm ở Hàn Tuyền, loại hàn khí này căn bản không có ảnh hưởng gì tới hắn. Tuy nhiên, bởi vì ánh sáng trắng từ Huyền Băng Bảo Kính không ngừng ăn mòn chân khí cùng thần thức, hắn không dám kéo dài thời gian, thi triển kiếm thế mạnh nhất mà mình nắm giữ hiện giờ, cũng triệu hồi Lưu Tinh phụ trợ công kích.
Lưu Tinh là Tiên bảo truyền thừa nổi tiếng của Hắc Thổ Tông, nhị trưởng lão kia đương nhiên nhận ra, nhất là còn có thuộc tính khắc chế, hiện giờ Huyền Ngọc Tháp đang bị kiếm trận đè ép tràn ngập nguy cơ, nhất định khó mà chống đỡ nổi. Trong mắt hắn chợt lóe hàn quang, Nguyên Anh bay ra, há mồm phun ra một ngụm chất lỏng màu trắng lên bảo kính.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thái thượng nhị trưởng lão Huyền Không Phái điều động Nguyên Anh phun ra chất lỏng máu trắng kia chính là tinh hoa chân nguyên bản mạng của hắn, trong đó ẩn chứa năng lượng còn trên cả tinh huyết. Tuy nhiên, đây là tinh hoa được tích lũy nhiều năm tu luyện, sau này phải tốn ít nhất mấy chục năm tu luyện mới bù lại được, thậm chí vì thế mà còn có thể làm tu vi rớt xuống một cấp.
Lúc này, bởi vì Huyền Ngọc Tháp đã khó mà chống đỡ Chu Thiên Kiếm Trận cùng Lưu Tinh liên hợp công kích, nhị trưởng lão đến lúc sống còn căn bản bất chấp tổn thất tu vi, có thể nói là bị bức buộc phải thi triển phương pháp liều mạng. Nguyên Anh phun ra tinh hoa, lập tức hình tượng có vẻ tiều tụy, nhanh chóng độn trở vào cơ thể hắn.
Huyền Băng Bảo Kính hấp thu tinh hoa do Nguyên Anh phun ra, lập tức bùng lên hào quang chói mắt. Tiếp đó, một đạo hào quang màu trắng như thực chất bắn ra, thẳng đến tuyến phòng ngự trước người Long Tiêu Diêu. Lần này ánh sáng trắng ẩn chứa năng lượng nồng đậm hơn hai lần trước rất nhiều, bắn lên phòng tuyến, hàn khí xuyên thấu qua Tiên bảo, hình thành một tầng hàn băng thật dày trong ngoài hai kiện Tiên bảo.
Tuy nhiên, Nguyên Anh của nhị trưởng lão phun ra tinh hoa mà trở nên suy yếu, hắn phát ra chân khí duy trì Huyền Ngọc Tháp cũng bị ảnh hưởng. Còn thế công của Chu Thiên Kiếm Trận lúc này lại tăng mạnh, Huyền Ngọc Tháp đã lung lay sắp sụp đổ. Vào lúc này Lưu Tinh bay tới nện lên Huyền Ngọc Tháp, liền đập bay Huyền Ngọc Tháp ra ngoài, thân thể nhị trưởng lão trực tiếp lộ ra trước cương khí kiếm trận tung hoành.
Nhị trưởng lão cũng có một kiện nội giáp hộ thể, nhưng đành rằng chỉ là cổ bảo đỉnh cấp. Nội giáp được chân khí của nhị trưởng lão duy trì cũng chỉ cản được hai ba nhịp thở, tiếp đó đã bị cương khí cắt thành mảnh vỡ tán loạn, thân thể nhị trưởng lão cũng lập tức bị cương khí xé nát.
Không phải nhị trưởng lão không muốn bỏ chạy, nhưng bị Chu Thiên Kiếm Trận bao phủ, không gian bị giam cầm, hắn lại không thể đột phá kiếm trận vây khốn, lại không thể thi triển thần thông không gian, dù là muốn trốn cũng không thoát khỏi kiếm trận khống chế.
Cùng lúc đó, tuyến phòng ngự trước người Long Tiêu Diêu cũng bị hàn băng bao vây cắt đứt liên hệ thần thức với hắn, Cửu Bảo Phù Đồ cùng Hắc Thạch Tháp đồng thời mất đi khống chế rơi xuống, thân thể hắn cũng trực tiếp lộ ra trước thế công của đối phương.
Làm Long Tiêu Diêu may mắn là vào lúc này thân thể của nhị trưởng lão cũng bị cương khí kiếm trận xé nát, Nguyên Anh cũng bị kiếm trận khống chế không thể trốn thoát, căn bản không thể phát động công kích hắn. Tuy nhiên, dòng thác hào quang màu xanh hình thành từ Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm vẫn chưa biến mất, dòng thác còn sót lại đang đổ xuống Long Tiêu Diêu.
Trong mắt Nguyên Anh của nhị trưởng lão đã xuất hiện ý cười, thác nước hào quang xanh kia chỉ cần đổ xuống người Long Tiêu Diêu trước một bước, dù là không thể lập tức giết hắn ngay thì cũng có thể đóng băng hắn, cũng sẽ mất đi năng lực chống cự. Còn Nguyên Anh của đại tu sĩ vẫn có thể thi triển một phần thần thông, tiêu diệt đối thủ bị đóng băng mất đi năng lực chống cự là một chuyện dễ như trở bàn tay.
Về phần mất đi thân thể, trở về tìm một thân thể đoạt xá, chỉ cần khổ tu hai ba trăm năm, tự nhiên có thể khôi phục tám chín phần mười. Chỉ cần trừ bỏ được đại địch, Huyền Không Phái tự nhiên vẫn là siêu cấp đại phái, tìm kiếm thân thể cho hắn đoạt xá cùng tài nguyên tu luyện cần thiết sẽ không phải chuyện gì khó, huống chi hắn còn có thể lấy được rất nhiều tài vật từ Long Tiêu Diêu, lần mua bán này cũng không bị thiệt.
Nhưng mà, nhị trưởng lão còn chưa tính xong, lại phát hiện Long Tiêu Diêu vẫn thoải mái đi tới một bước, nhưng chỉ một bước đã đi tới bên cạnh Nguyên Anh, tránh khỏi thác đổ từ không trung xuống, vươn tay chụp lấy Nguyên Anh.
Nhị trưởng lão đến chết cũng không thể hiểu nổi, ở trong phạm vi Thiên Lý Băng Phong thì làm sao Long Tiêu Diêu có thể di động nhanh chóng như thế. Tuy rằng cũng có đại tu sĩ nắm giữ thần thông súc địa thành thốn, nhưng cái này cần phải tu luyện công pháp thuộc tính thổ, hơn nữa lĩnh ngộ pháp tắc đại địa.
Long Tiêu Diêu tự nhiên sẽ không giải thích với hắn cái gì, trực tiếp dùng Luyện Hồn Bình hấp thu nguyên thần của nhị trưởng lão, thong thả chầm chậm quét dọn chiến trường, sau đó biến ảo thành tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bay đến phường thị mà nhị trưởng lão vừa đến, trực tiếp thuê một gian phòng bố trí Pháp trận tu luyện khôi phục.
Chiến đấu lần này không lâu lắm, nhưng Long Tiêu Diêu đã tiêu hao hết tám phần mười chân khí, chủ yếu là bởi Tinh Thần Nghịch Chuyển của Chu Thiên Kiếm Trận tiêu hao chân khí quá lớn. Hơn nữa chống đỡ tuyến phòng ngự khi bị hàn băng ánh sáng trắng ăn mòn tiêu hao rất nhiều chân khí, thậm chí còn tổn thất cả thần thức. Chỉ là trong người hắn có Dưỡng Hồn Châu, thần thức bị hao tổn cũng có hạn, không bao lâu là có thể khôi phục hoàn toàn.
Tuy rằng ba kiện Tiên bảo phòng ngự bị hàn băng ánh sáng trắng đông cứng, nhưng cũng không bị tổn hại, ngược lại còn chiếm được ba kiện Tiên bảo truyền thừa thuộc tính băng, giải quyết vấn đề thiếu Tiên bảo cho Bạch Như Ngọc. Hơn nữa, uy lực Huyền Băng Bảo Kính còn mạnh như thế, hắn tin rằng chỉ cần có ba kiện Tiên bảo này, sợ rằng không có mấy tu sĩ nhân giới có thể tổn thương đến Bạch Như Ngọc.
Toàn bộ linh thạch cùng vật tư của chi nhánh Huyền Không Phái ở Trường Bạch Sơn đều do nhị trưởng lão nắm giữ, lần này tương đương với việc Long Tiêu Diêu chiếm được non nửa gia tài của siêu cấp đại phái, sau này không cần lo chuyện linh thạch nữa. Hắn phân loại qua loa một chút, trong đó còn có một cái ngọc giản ghi lại Pháp trận hộ phái Huyền Không Phái, trú địa ở Trường Bạch Sơn của bọn họ là trực tiếp phục chế y như đại trận hộ phái.
Long Tiêu Diêu không cần đọc kỹ liền rời khỏi phường thị, bay trở về trú địa Huyền Không Phái Trường Bạch Sơn. Lúc này, tin tức Thái thượng nhị trưởng lão tử vong đã được tổng bộ Huyền Không Phái phát hiện trước tiên, vội dùng truyền âm phù truy hỏi. Nhưng tu sĩ trú địa Trường Bạch Sơn chỉ biết nhị trưởng lão ra ngoài mua đan dược, dược thảo cho đệ tử Huyền Không Phái cần dùng, bọn họ còn chưa biết nhị trưởng lão đã ngã xuống.
Đệ tử môn phái tu tiên bất kể thân phận cao thấp, chuyện đầu tiên sau khi nhập môn là lưu lại một khối Tinh huyết bài. Mà Tinh huyết bài thuộc về vật phẩm có thể bảo tồn cả đời, chỉ cần không cố ý hủy hoại, chủ nhân Tinh huyết bài không chết thì Tinh huyết bài có thể bảo tồn vĩnh cửu. Đại tu sĩ Huyền Không Phái đều gia nhập môn phái từ nhỏ, Tinh huyết bài đã tồn tại mấy trăm đến cả ngàn năm.
Thái thượng Đại trưởng lão Huyền Không Phái kinh hoàng, tổng bộ Huyền Không Phái chấn động, trú địa Trường Bạch Sơn hoảng sợ. Tuy rằng bọn họ không biết tu vi cụ thể của Long Tiêu Diêu, nhưng lại biết năm đó khi hắn chống lại Quỷ tu, tu vi còn chưa tới Nguyên Anh Kỳ. Chỉ mới mấy trăm năm ngắn ngủi, làm tán tu CŨNG có thể đạt tới Phi Thăng Kỳ đã là may mắn trời ban, còn chống lại đại tu sĩ hậu kỳ là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà hiện giờ Thái thượng nhị trưởng lão Huyền Không Phái tử vong, làm cho Huyền Không Phái không thể không xem kỹ lại tình huống trước mắt: Long Tiêu Diêu không phải chỉ đang chế tạo ra không khí khủng hoảng, mà có được có năng lực chém giết đại tu sĩ hậu kỳ. Từ giờ trở đi, bất cứ kẻ nào rời khỏi môn phái đều không an toàn, bao gồm cả Thái thượng Đại trưởng lão.
Thái thượng Đại trưởng lão Huyền Không Phái thăng cấp đã hơn hai trăm năm, nhưng tu vi CŨNG chỉ là cấp bảy, đại tu sĩ hậu kỳ nếu không có được linh thảo cấp Tiên phẩm thì hy vọng thăng cấp cực kỳ xa vời. Hắn biết Huyền Không Phái đã không thể giữ được hai nơi trú địa, quyết định co rút tử thủ.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trú địa Huyền Không Phái ở Trường Bạch Sơn hiện giờ còn bốn đại tu sĩ, nhưng ngoài một vị đại tu sĩ trung kỳ ra, ba người khác chỉ là đại tu sĩ sơ kỳ. Nếu nhị trưởng lão tử vong, trú địa Trường Bạch cũng không cách nào giữ được nữa. Còn tổng bộ cũng không dám phái ra đại tu sĩ tiếp viện, điều duy nhất có thể làm là từ bỏ trú địa Trường Bạch.
Hơn nữa, phải quyết định dứt khoát nhanh chóng hành động, nếu không để cho Long Tiêu Diêu phát hiện trú địa Trường Bạch không đủ thực lực, rất có khả năng sẽ ra tay tập kích. Nhưng mà nếu hiện giờ di chuyển quy mô lớn, tốc độ sẽ không thể nhanh. Trú địa Trường Bạch có không ít đệ tử nội môn, trong đó phần lớn chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ. Tuy rằng tu vi không cao, nhưng tư chất cực tốt, đều là trụ cột tương lai của Huyền Không Phái, Đại trưởng lão không nỡ bỏ rơi.
Rối rắm lợi ích làm cho Đại trưởng lão chậm chạp không thể quyết định, cuối cùng nhận định tình trạng trước mắt, không thể không nhịn đau tạm thời từ bỏ các đệ tự cấp thấp. Rốt cuộc, giải quyết nguy cơ trước mắt cần phải dựa vào đại tu sĩ. Hắn quyết định chia hai nhóm rút lui khỏi trú địa Trường Bạch, tu sĩ bậc cao Nguyên Anh Kỳ trở lên trở về tổng bộ bằng tốc độ nhanh nhất, đệ tử cấp thấp thì hành động phân tán, tự mình trở về.
Nhưng mà Đại trưởng lão do dự đã bỏ lỡ ba ngày, đó là cơ hội duy nhất mà tu sĩ ở trú địa Trường Bạch có thể chạy trốn, vào lúc này mới hiểu được thời gian quý giá.
Long Tiêu Diêu tu luyện khôi phục tốn hết hơn một ngày, hiện giờ tu vi của hắn tăng lên, tổng sản lượng chân khí tự nhiên cũng đã khổng lồ, dù có dùng đan dược phụ trợ đỉnh cấp, tu luyện khôi phục cũng phải tiêu hao rất nhiều thời gian. Mà đối mặt với kẻ địch hùng mạnh như Huyền Không Phái, lúc nào hắn cũng phải bảo trì trạng thái tốt, tự nhiên không thể tránh việc phải kéo dài thời gian.
Nếu Đại trưởng lão Huyền Không Phái có thể nắm chắc cơ hội, để cho tu sĩ rút lui khỏi trú địa Trường Bạch trong thời gian Long Tiêu Diêu tu luyện khôi phục, những người đó sẽ còn cơ hội sống sót. Hiện giờ, cơ hội nháy mắt lướt qua đã không thể quay đầu níu kéo, hắn trở lại trú địa Trường Bạch tra xét hơn một ngày, liền phát hiện tu sĩ bậc cao đi ra từ trong trú địa.
Một đại tu sĩ trung kỳ, ba đại tu sĩ sơ kỳ, cộng thêm hai mươi mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Dù cho Huyền Không Phái là siêu cấp đại phái, đoàn người này cũng chiếm tỷ lệ trọng yếu, tự nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không thả những người này đi. Hơn nữa, hiện giờ những người này không có uy hiếp quá lớn tới hắn, từ khi hắn còn là đại tu sĩ sơ kỳ đã từng độc chiến năm đại tu sĩ.
Long Tiêu Diêu dùng thần thông Nghĩ Thái (mô phỏng) chờ sẵn trên con đường mà các tu sĩ này phải đi qua, tuy rằng thần thông Nghĩ Thái của hắn không thể gạt được đại tu sĩ hậu kỳ, nhưng tu vi cao nhất trong nhóm người này chỉ là đại tu sĩ cấp năm, bất luận thần thức hay thần thông đều còn xa mới bằng hắn, tự nhiên không nhìn ra sơ hở gì.
Khi nhóm người này bay qua không trung ở trên chỗ Long Tiêu Diêu ẩn nấp, hắn lập tức phát động Thanh Ba công kích và thần thông Huyễn Vựng. Các tu sĩ này e ngại phân tán sẽ gặp tấn công tiêu diệt từng người, toàn bộ tập trung một chỗ, ngược lại tiện cho hắn công kích, đồng thời phát động Chu Thiên Kiếm Trận. Tu sĩ Nguyên Anh có đông hơn thì cùng uổng phí, bị công kích lập tức rơi vào hôn mê, trực tiếp té từ trên cao tan xương nát thịt.
Ba đại tu sĩ sơ kỳ cũng không thể chống đỡ công kích thần thức của Long Tiêu Diêu, huống chi bọn họ còn không có chút phòng bị, lúc này cũng xuất hiện mê muội. Nhưng nguyên thần của đại tu sĩ đã ngưng thực, có thể khôi phục bình thường rất nhanh. Nhưng Long Tiêu Diêu sẽ không cho bọn họ cơ hội này, cương khí tung hoành của Chu Thiên Kiếm Trận nháy mắt đã thu gặt sinh mệnh ba đại tu sĩ sơ kỳ kia.
Duy nhất chống đỡ được là đại tu sĩ cấp năm kia, nhưng dù hắn cùng là đại tu sĩ cấp năm như Long Tiêu Diêu, thực lực lại có chênh lệch rất lớn. Cường độ nguyên thần còn xa xa mới bằng nguyên thần tam sắc của Long Tiêu Diêu, cũng bị thần thức công kích đột nhiên mà xuất hiện hoảng hốt, chỉ là nguyên thần của đại tu sĩ trung kỳ càng thêm ngưng thực, hắn chỉ ngẩn ngơ nháy mắt đã khôi phục bình thường.
Khi thần trí của hắn tỉnh táo lại, Chu Thiên Kiếm Trận đã vây quanh hắn từ bốn phương tám hướng, cương khí sắc bén gần như đã tới người. Hắn vội vàng triệu hồi ra Tiên bảo Thanh Linh Thuẫn thuộc tính thủy che ở trước người, đồng thời gọi ra cổ bảo cực phẩm Thủy Linh Tráo bảo hộ mình.
Ở giới tu tiên hiện nay, Tiên bảo thuộc loại vật phẩm quý hiếm, còn Thần Châu đại lục chủ yếu đi đường bộ, Tiên bảo thuộc tính thủy càng như lông phượng sừng lân. Tuy rằng bản thân hắn là đại tu sĩ trung kỳ, ở trong siêu cấp đại phái, không thiếu gì linh thạch, nhưng mãi cho tới hôm nay cũng chỉ mua được Thanh Linh Thuẫn này, nhưng không cách nào tìm được Tiên bảo vòng bảo hộ phòng ngự toàn diện.
Lực phòng ngự của Pháp khí thuộc tính thủy vốn đã bình thường, tu sĩ kia nhìn thấy uy thế của Chu Thiên Kiếm Trận, đã tin rằng nhị trưởng lão quả thật chết trong tay Long Tiêu Diêu. Hiện giờ hắn căn bản không muốn so cao thấp với Long Tiêu Diêu, ý nghĩ duy nhất là làm sao mới trốn đi được.
Lúc này hắn triệu hồi Tiên bảo Thanh Long Kỳ, một lá cờ tam giác nhỏ thêu hình Thanh Long xuất hiện trong tay hắn. Hắn phun ra một ngụm tinh huyết lên lá cờ nhỏ, đồng thời rót chân khí vào. Lá cờ run run một trận, từ trong lá cờ nhỏ phát ra tiếng long ngâm, tiếp theo một con Thanh Long dài hai mươi mấy trượng bay ra từ trong lá cờ nhỏ.
Thanh Long Kỳ này chính là Tiên bảo lưu truyền từ thượng cổ, dùng thi thể cùng hồn phách Thanh Long cấp mười luyện chế ra con rối thượng cổ, sau đó dùng lá cờ nhỏ này phong ấn bảo tồn con rối. Tuy rằng chỉ là phong ấn một con rối Thanh Long, nhưng Long tộc là tồn tại hùng mạnh cỡ nào, dù là ở giới tu tiên thượng cổ thì Long tộc cũng là tồn tại hùng mạnh nhất. Hơn nữa. con rối có được thân thể, thực lực vượt xa khí linh thể hồn phách.
Tuy rằng chế thành con rối đã không thể thi triển rất nhiều thần thông truyền thừa của Long tộc, thực lực con rối Thanh Long chỉ còn lại ba phần mười bản thể, nhưng mà Long tộc cấp mười vượt xa Giao tộc chỉ có một bộ phận huyết mạch Long tộc. Cho dù mười phần thực lực hiện giờ chỉ còn lại ba phần, vẫn sẽ không kém hơn Giao tộc cấp mười.
Thanh Long trừ thuộc tính Phong Lôi tiên thiên truyền thừa Long tộc ra, còn có được thuộc tính thủy của riêng mình. Khống chế lá Thanh Long Kỳ này cần dùng ba loại thuộc tính phong, lôi, thủy. Còn tu sĩ này chỉ có chân khí thuộc tính thủy, nếu muốn kích hoạt Thanh Long Kỳ thì nhất định phải áp dụng phương thức hiến tế, dùng tinh huyết bản mạng mới có thể làm năng lượng cho con rối Thanh Long tạm thời phá tan phong ấn.
Trong một lần mạo hiểm, hắn phát hiện ra Thanh Long Kỳ ở một tòa động phủ tu sĩ thượng cổ. Bởi vì Đại trưởng lão tu luyện công pháp thuộc tính phong, cũng có thể sử dụng Tiên bảo này, hắn sợ bị Đại trưởng lão chiếm lấy cho nên bình thường căn bản không dám làm lộ ra Tiên bảo này. Hơn nữa, kích hoạt con rối Thanh Long phải tiêu hao tinh huyết bản mạng, sẽ làm hắn giảm mất sáu mươi năm thọ nguyên, hắn cũng không dám tùy tiện vận dụng.
Lúc này đã đến thời khắc nguy hiểm tới tính mạng, hắn đương nhiên sẽ không còn cố kỵ gì nữa, lúc này không tiếc tiêu hao tinh huyết bản mạng gọi ra con rối Thanh Long. Sau đó, hắn khống chế Thanh Long lao tới kiếm trận trên đầu. Tuy rằng hắn hiến tế tinh huyết bản mạng, nhưng chỉ có thể gọi ra Thanh Long trong thời gian rất ngắn, hắn không dám đánh bừa, chỉ là muốn mượn lực lượng của Thanh Long phá vây bỏ chạy.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc