Người bên ngoài liền đi về chỗ vừa rồi kích đấu với Ngũ Độc Thi Vương, Ngũ Độc Thi Vương vẫn đang bị trói chặt giống như đòn bánh, nhưng sau khi mất đi khống chế thần hồn và liên lạc khí tức với Ngũ Độc Thiên Sư, thần sắc hắn liền trở nên điên cuồng. Trong hai mắt tràn ngập vẻ khát máu cuồng bạo, trong miệng cũng phát ra từng đợt rít gào thê lương đặc biệt chói tai, Đường Tiêu đứng trong thần đan nghe thấy tiếng rít gào này cũng không kìm được tâm thần hoảng hốt. Người bên ngoài không chút khách khí huy động hai nắm đấm, từng quyền điên cuồng đánh lên người, lên đầu Ngũ Độc Thi Vương, đánh cho tới khi vẻ khát máu cuồng bạo trong mắt Ngũ Độc Thi Vương chậm rãi chuyển hóa thành vẻ sợ hãi, tiếng rít gào trong miệng cũng biến thành tiếng gào thét.
Cuối cùng Ngũ Độc Thi Vương mạnh mẽ bị người bên ngoài đánh cho mình đầy thương tích, rơi vào hôn mê, người bên ngoài khẽ động niệm lực, lập tức thu Ngũ Độc Thi Vương vào trong thế giới ý niệm trói lại, sau này cho dù Ngũ Độc Thi Vương tỉnh lại, cũng không cách nào tạo ra đợt sóng phản kháng nào trong thế giới ý niệm của hắn.
Sau khi thu Ngũ Độc Thi Vương vào bên trong, người bên ngoài lại đi đến chỗ thân thể của Ngũ Độc Thiên Sư vừa rồi bị phá hủy, cấm chế sư trẻ tuổi mới vừa rồi còn hấp hối đã trọng thương chết đi, nhưng hắn ngược lại có mang theo một túi trữ vật.
Trong túi trữ vật có một số đồ vật Ngũ Độc Thiên Sư cất giữ trong thế giới ý niệm lúc trước, phần lớn là các loại tài liệu chế độc, còn có một số độc trùng đã chết.
Người bên ngoài còn tìm được trong túi trữ vật một bản “Cấm chế đạo”, xem chừng là một bản tâm đắc của hắn đối với nghiên cứu cấm chế.
Người bên ngoài giao “Cấm chế đạo” lại cho Cấm chế song thù, Cấm chế song thù vô cùng mừng rỡ, hai tỷ muội nghe nói người trẻ tuổi kia chết rồi, nhất thời thổn thức một hồi. Theo các nàng thấy, người trẻ tuổi kia có một số độc đáo đối với nghiên cứu cấm chế, đợi một thời gian, tu vi cấm chế của hắn thậm chí sẽ ở trên các nàng.
Đương nhiên người bên ngoài nói chuyện với Cấm chế song thủ, Đường Tiêu ở bên trong thần đan đều nghe thấy, trong mắt Cấm chế song thù cũng không cảm thấy Đường Tiêu này có gì khác thường.
Sau khi người bên ngoài thu thập xong tất cả, tiếp tục dựa theo chỉ dẫn bên trong Phong Bạo Thiên Lô, xông về phía Phá giới tinh, khi hắn đi qua, những kỳ trùng yêu thú có ý đồ ngăn cản hắn tựa hồ đều bị lưỡi đao cung tên do Long Tinh trần vụ huyễn hóa vờn quanh người hắn tiêu diệt trong nháy mắt, thậm chí không có cả lực hoàn thủ.
Đường Tiêu trốn bên trong thần đan âm thầm kinh hãi không thôi, những kỳ trùng yêu thú bên trong tầng thứ tư này, ngay cả đoàn người Khất Cái gầy yếu đều phải kiêng kị mấy phần, trên đường đi qua, cũng phải cẩn thận từng bước, mới có thể thông hành, còn người bên ngoài này lại hoàn thành tất cả chỉ trong nháy mắt, điều khiển của hắn đối với Long tinh trần vụ cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Một đối thủ cường đại như vậy, sau này làm thế nào cướp đoạt lại thân thể từ trong tay hắn, thật đúng là một chuyện đại phiền toái.
Người bên ngoài dừng bước trước bức tranh thạch bích đoàn người khất cái gầy yếu tiến vào, hắn nhìn bức tranh cười lạnh mấy tiếng, sau đó điều khiển Long Tinh trần vụ hóa thành vô số mũi tên trong suốt bắn vào trong bức tranh trên tường, sau một tiếng bạo nổ, tất cả mũi tên tự bạo liệt ra, trên vách tường xuất hiện một cái động lớn, người đó nhảy vào trong đại động, đại động trên thạch bích lập tức tự hành phong bế lấp đầy.
Xem ra thạch bích này có cấm chế nào đó cực kỳ cường đại, trước đó đoàn người khất cái gầy yếu có thể đi vào bên trong, là do sử dụng pháp bảo đặc biệt, còn người bên ngoài chỉ dựa vào Long tinh cường hãn, cứ như vậy xông thẳng vào trong.
Rất hiển nhiên chỗ ở của Phá giới tinh mà Phong Bạo Thiên Lô nhắc tới là tầng thứ năm của Phong Bạo Thiên Nhãn, cho nên người bên ngoài tựa hồ men theo bước chân của đoàn người khất cái gầy yếu, cưỡng ép xuyên qua vô số đạo thạch bích giống như trước đó, sau hai ngày đi tới cạnh một Truyền Tống Trận.
Lúc trước đoàn người khất cái gầy yếu tới đây phải mất thời gian hơn mười ngày, vậy mà người bên ngoài chỉ dùng thời gian hai ngày đã tới được Truyền Tống Trận.
Do dự trong chốc lát, người bên ngoài lấy ra mấy khối thượng phẩm linh thạch, phát động Truyền Tống Trận, không bao lâu, hắn đã bị truyền tống vào trong hư không.
Vừa tiến vào trong hư không, kim ti lân giáp ấu long gần người Tiểu Cửu Cửu trong thế giới ý niệm của người bên ngoài liền bắt đầu trở nên bất an, người bên ngoài thả nó ra, thần trí Tiểu Cửu Cửu chưa hoàn toàn khôi phục không ngừng kêu gào bay về phương hướng nào đó, người bên ngoài mang theo Tiểu Cửu Cửu bay nhanh tới bên ngoài một khối cự băng.
Sau khi tới bên ngoài cự băng, Tiểu Cửu Cửu lao về phía bóng đen chính giữa khối băng tinh không ngừng kêu rống lên, người bên ngoài nghi hoặc bay xung quanh cự băng mấy vòng, sau đó vung cự quyền, đột nhiên đánh thẳng vào khối cự băng.
Kết quả trên cự băng lóe lên một đạo tinh quang mãnh liệt, bắn người bên ngoài ngược ra ngoài.
Người bên ngoài chịu ít tổn thương, trong miệng bắt đầu mắng chửi, sau đó lại điều khiển Long Tinh trần vụ bên người hóa thành mũi tên, trường mâu điên cuồng công kích khối cự băng kia, nhưng phòng hộ trên cự băng không phải cường đại bình thường, người bên ngoài đã dùng hết biện pháp đều không thể nào phá hư được cự băng này.
Sau khi gọi Cấm chế song thù, lại để cho Ngân Từ Phong cắn xé, thử qua các loại biện pháp mà Áo Bỉ Lão Ma cố vấn, người bên ngoài vẫn không có cách nào phá hủy khối khối cự băng kia, cũng không biết Tiểu Cửu Cửu tại sao lại có phản ứng mãnh liệt như thế với khối cự băng.
Cuối cùng người bên ngoài đành phải từ bỏ, không cách nào khuyên nhủ Tiểu Cửu Cửu chưa hoàn toàn khôi phục thần trí rời khỏi ấu long, hắn đành phải đánh ngất nó đi, sau đó cưỡng ép thu vào bên trong thế giới ý niệm.
Sau đó người bên ngoài cảm ứng chỉ dẫn bên trong Phong Bạo Thiên Lô, một lần nữa bay về một phương hướng đã xác định, sau mấy canh giờ, một số thất thải huyễn quang xuất hiện ở cách đó không xa, rất hiển nhiên người bên ngoài đang bay tới một vết nứt không gian. Vết nứt không gian này giống như một cái miệng lớn mở rộng, bên lề chứa đầy gai nhọn, giống như răng nanh, điều này càng khiến nó giống như một cái miệng khủng bố.
Gần chỗ vết nứt không gian, có một Truyền Tống Trận cỡ lớn bồng bềnh trong hư không, cũng không biết truyền tống đến chỗ nào.
Ngoài ra, đoàn người khất cái gầy yếu đang chỉnh tề đứng bên ngoài vết nứt không gian, người bên ngoài vừa nhìn thấy cảnh tượng này, liền có chút kinh ngạc, đại khái không ngờ lại gặp đến năm tên ăn mày gầy yếu ở nơi này.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Sau khi tới gần mới phát hiện, năm người này đều bị đóng băng trong một khối băng tinh, khối băng tinh này cũng không phải tự nhiên hình thành, mà là khi thần hồn của Thiên Nguyên võ giả rời khỏi cơ thể, dùng cấm chế cường đại nào đó bảo hộ cơ thể.
- Bọn hắn làm sao vậy?
Người bên ngoài hỏi Áo Bỉ Lão Ma bên trong hồ lô.
- Bọn hắn có lẽ muốn truyền tống đến khu vực mà cơ thể không cách nào xuyên qua, cho nên thần hồn tạm thời rời khỏi cơ thể, dùng loại cấm chế đóng băng để bảo vệ thân hình.
Áo Bỉ Lão Ma phỏng đoán.
- Làm như vậy không sợ người khác phá hư cơ thể của bọn hắn sao?
Người bên ngoài nheo mắt, càng không ngừng quan sát dò xét đoàn người khất cái gầy yếu bên trong băng tinh.
Cũng may lúc trước năm người này cũng không làm gì hắn, cho nên hắn cũng không đến mức nhàm chán đi phá hủy thân thể của bọn chúng.
- Đại khái bọn hắn cho rằng người ngoài không có khả năng đến nơi này? Ai biết tiểu hữu ngươi lại lấy được Phong Bạo Thiên Lô, men theo chỉ dẫn đi tới đây.
Áo Bỉ Lão Ma mỉm cười.
- Chỉ dẫn của Phong Bạo Thiên Lô nói Phá giới tinh chính là bên trong vết nứt không gian.
Người bên ngoài nhìn về hướng vết nứt không gian phía trước.
- Nếu là chỉ dẫn của Phong Bạo Thiên Lô có lẽ không sai.
Áo Bỉ Lão Ma trả lời.
- Vậy ta vào trong xem sao.
Người bên ngoài nói xong, thả người nhảy vào trong vết nứt không gian.
Nhưng không ngờ là, khi người bên ngoài sắp nhảy vào vết nứt không gian, lại bị một đạo màn sáng lam sắc ngăn cản bên ngoài, đụng độ lần này khiến hắn hơi đau đớn, cũng rất tức giận.
Sau khi thử mấy lần, người bên ngoài phát hiện, bất luận hắn dùng phương thức nào, ý đồ nào tiến vào vết nứt không gian kia, màn sáng lam sắc cũng xuất hiện ngăn cản, khiến hắn căn bản không cách nào tiến vào.
- Vết nứt không gian này có lẽ là vết nứt rất đặc biệt, thân thể không cách nào tiến vào trong, chỉ sau khi thần hồn rời khỏi cơ thể mới có thể tiến nhập.
Áo Bỉ Lão Ma suy đoán.
- Khó trách đoàn người kia mới để thân thể lại đây.
Người bên ngoài đảo mắt, tựa hồ như đang do dự gì đó.
- Tiểu hữu ngươi muốn đi vào, thần hồn phải rời khỏi thân thể trước đã, lão ma sẽ giúp ngươi trông coi cơ thể.
Áo Bỉ Lão Ma nói.
Đường Tiêu ở bên trong thần đan chợt cảm thấy lo lắng, nếu người bên ngoài thật sự làm theo lời Áo Bỉ Lão Ma, thần hồn rời khỏi cơ thể tiến nhập vào trong vết nứt không gian kia, như vậy hắn sẽ có cơ hội đoạt lại thân thể mà không cần tốn nhiều công sức.
- Thần hồn rời khỏi cơ thể dễ dàng lắm sao? Chỉ có điều nếu thần hồn rời khỏi cơ thể quá lâu, sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với thần hồn, thậm chí sẽ trở nên suy yếu. . . . . .
Người bên ngoài tựa hồ có chút do dự.
- Loại vết nứt không gian này chỉ cho phép thần hồn tiến vào, sau khi đi vào, sẽ tạm thời tạo cho ngươi một thân thể hư cấu, cho nên không cần phải lo lắng chuyện thần hồn suy yếu.
Áo Bỉ Lão Ma bắt đầu ra sức giựt giây người bên ngoài.
- Bên trong có một thân thể hư cấu sao? Vậy cũng có thể lợi dụng thân thể đó đi tìm Phá giới tinh.
Người bên ngoài khẽ gật đầu, cũng không có bất kỳ hoài nghi nào đối với Áo Bỉ Lão Ma.
Áo Bỉ Lão Ma không nói gì nữa, tựa hồ đang đợi người đó tự quyết định.
Người bên ngoài không biết niệm đọc khẩu quyết gì, tựa hồ là khẩu quyết nào đó của long tộc, không bao lâu sau, thần hồn của hắn liền từ trong cơ thể bồng bềnh thoát ra ngoài, để lại một thân thể trống rỗng.
- Ha ha, ta cũng không biết tại sao đột nhiên ta lại nắm giữ rất nhiều bí thuật long tộc, cảm giác thần hồn rời khỏi cơ thể dưới trạng thái thanh tỉnh này thật sự rất kỳ diệu, hoàn toàn không giống với cảm giác lão ma ngươi giúp ta rời khỏi thân thể lúc trước.
Sau khi thần hồn của người bên ngoài rời khỏi cơ thể, liền truyền âm cho Áo Bỉ Lão Ma bên trong hồ lô.
Lúc này Đường Tiêu đứng trong thần đan vô cùng khẩn trương, hiện tại hắn cũng không dám tùy tiện lao ra khỏi hồ lô, cướp lấy khối thân thể kia, dù sao tia thần hồn của hắn cũng vô cùng yếu ớt, nếu để thần hồn của người bên ngoài phát giác, lập tức sẽ bị thôn phệ diệt sát.
- Đúng vậy, tiểu hữu ngươi đi nhanh về nhanh, mau chóng thu hồi Phá giới tinh, lão ma sẽ thay ngươi trông coi khối thân thể này.
Áo Bỉ Lão Ma nói với người bên ngoài.
- Khối thân thể này tựa hồ để đây rất không an toàn? Vạn nhất năm người kia quay về thì sao?
Thần hồn của người bên ngoài có chút do dự, truyền âm tới.
- Ngươi có thể phá hủy thân thể của bọn chúng, làm như vậy, cho dù thần hồn của bọn chúng trở về cũng vô dụng, có lão ma ở đây, bọn hắn cũng đừng vọng tưởng cướp lấy khối thân thể này.
Áo Bỉ Lão Ma nói.
- Chuyện này....không hay lắm? Những người này...tuy nói đã lợi dụng ta, nhưng tốt xấu gì cũng giúp ta không ít, huống chi bọn chúng còn cho ta không ít bảo bối....
Người bên ngoài hiển nhiên không đồng ý với cách làm của Áo Bỉ Lão Ma.
- Còn có một cách, chính là tiểu hữu ngươi thu nhập thân thể của bọn hắn vào bên trong thế giới ý niệm của ngươi, vạn nhất thần hồn của bọn hắn đi ra trước, có lão ma ở đây, thần hồn của bọn hắn không cách nào cướp đoạt được thân thể của ngươi, cũng không cách nào tạo thành tổn thương với thân thể của ngươi, nếu tiểu hữu ngươi đi ra trước, ném trả lại thân thể của bọn hắn từ trong thế giới ý niệm vẫn còn kịp.
Áo Bỉ Lão Ma ngược lại chỉ cho người bên ngoài một cách.
Người bên ngoài rất hài lòng với đề nghị lần này của Áo Bỉ Lão Ma, hơn nữa cũng không có bất kỳ nghi vấn gì đối với Áo Bỉ Lão Ma, sau khi thu cơ thể của năm tên ăn mày gầy yếu vào trong thế giới ý niệm, một lần nữa thần hồn rời khỏi cơ thể xông vào vết nứt không gian.
Lần này, vết nứt không gian quả nhiên không xuất hiện màn sáng lam sắc nữa, thần hồn của người đó trong nháy mắt xuyên qua vết nứt không gian.
- Nhanh!
Áo Bỉ Lão Ma lập tức giải khai phong ấn trên thần đan, phóng xuất tia thần hồn của Đường Tiêu.
Đường Tiêu không dám do dự, lập tức lao ra khỏi hồ lô, tiến nhập vào trong khối cơ thể, tia thần hồn bản thể quay trở lại bản thế, vì vậy bản thể cũng không có bất kỳ bài xích nào với thần hồn, cho nên trực tiếp tiếp nạp hắn.
Một lần nữa trở lại trong thân thể, trong lòng Đường Tiêu vô cùng an tâm, nhưng hiện tại còn chưa phải thời điểm vui mừng, chỉ do dự chốc lát, Đường Tiêu liền lao về phía Truyền Tống Trận cách đó không xa.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Bất kể Truyền Tống Trận kia truyền tống tới đâu, rời khỏi đây trước mới là trọng yếu nhất, một khi thần hồn kia đột nhiên từ trong khe nứt không gian trở về thì phiền phức, hiện tại khối thân thể này đã không cách nào chống cự nó đoạt lại một lần nữa, nhưng với trạng thái thần hồn, dưới tình huống cơ thể trống rỗng, đối diện cũng không có bất cứ tiếp thu nào, thì không cách nào tiến vào Truyền Tống Trận.
Trước khi tiến vào Truyền Tống Trận, Đường Tiêu ném ra khối cơ thể của năm tên ăn mày từ trong thế giới ý niệm, giống như Đường Tiêu trước kia, hắn cũng không có ác cảm gì với năm người này, không cần phải khiến bọn chúng sau khi đi ra biến thành thần hồn không xác.
Truyền Tống Trận này lớn gấp mấy lần Truyền Tống Trận khác, cần vận chuyển gần trăm khối thượng phẩm linh thạch mới có thể phát động, Đường Tiêu lập tức cảm thấy có chút ít hoài nghi trong giây phút nào đó, Truyền Tống Trận này liệu có phải là Truyền Tống Trận bí cảnh truyền thuyết trong Lạc thần cốc hay không.
- Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?
Ngân Từ Phong nữ trong thế giới ý niệm lớn tiếng chất vấn Đường Tiêu, bởi vì thế giới ý niệm chỉ nửa phong bế, nàng cũng không thể từ bên trong đi ra, nhưng có thể cảm nhận được tất cả bên ngoài.
- Ta là Đường Tiêu, người lúc trước là giả dối.
Đường Tiêu vội vàng trở lời Ngân Từ Phong Nữ.
- Ngươi nói bậy! Ngươi rốt cuộc là ai! ? Tại sao phải cưỡng chiếm cơ thể của hắn?
Ngân Từ Phong Nữ căn bản không tin lời Đường Tiêu nói.
Đường Tiêu bất đắc dĩ không biết làm thế nào, hiện tại cũng không có thời gian giải thích chi tiết với Ngân Từ Phong Nữ, đành phải phong bế hoàn toàn thế giới ý niệm lại.
Nhà bị người khác chiếm được, sau khi về nhà, lại phát hiện vợ con không nhận ra mình, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu.
. . . . . .
Dưới tình huống không có Phá giới tinh, không cách nào khu động Phong Bạo Thiên Lô, nhưng hiện tại Đường Tiêu không quản được nhiều như vậy, nếu không thể đoạt lại thân thể, tất cả đều chỉ là nói suông, lúc này khẳng định phải coi trọng việc đoạt lại cơ thể hơn bất cứ việc gì.
Hơn trăm khối linh thạch bên cạnh Truyền Tống Trận chưa bầy đặt hoàn tất, thần hồn lúc trước không biết tại sao đột nhiên từ trong Truyền Tống Trận vọt ra, nhìn thấy cơ thể của mình tiến nhập vào Truyền Tống Trận, hắn liền kinh hãi, vừa truyền âm chất vấn Áo Bỉ Lão Ma rút cuộc muốn làm gì, vừa lao đến bên này, hiển nhiên là muốn một lần nữa đoạt lại thân thể.
Đường Tiêu thầm mắng một câu, nhưng trước khi thượng phẩm linh thạch chưa bày đặt hoàn tất sẽ không cách nào phát động Truyền Tống Trận, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thần hồn trong nháy mắt vọt tới bên ngoài Truyền Tống Trận.
Nhưng khi thần hồn của người đó vọt tới Truyền Tống Trận, lại bị một màn sáng hồng sắc ngăn cản bên ngoài, cho dù hiện tại Truyền Tống Trận còn chưa mở ra, nhưng thần hồn dưới tình huống mục đích truyền tống còn chưa tiếp ứng cơ thể, không cách nào tiến vào Thiên Địa pháp của Truyền Tống Trận mà không vi phạm, cho dù Truyền Tống Trận chưa mở ra.
- Ngươi là ai ? Tại sao lại cướp đoạt thân thể của ta?
Thần hồn kia cực kỳ phẫn nộ đập vào màn quang hồng sắc bên ngoài Truyền Tống Trận, chất vấn Đường Tiêu đang ở bên trong Truyền Tống trận.
- Ta là một tia thần hồn phân ra của chủ hồn, tuy ngươi là chủ hồn của ta, nhưng trên thực tế ngươi đã bị thần hồn của viễn cổ cự long thôn phệ, ngươi bây giờ, cũng không phải ta, chỉ là thần hồn của viễn cổ cự long có được trí nhớ của ta, ngộ nhận bản thân là ta mà thôi.
Đường Tiêu nhìn ra thần hồn kia không cách nào tiến vào Truyền Tống Trận, lập tức nhẹ nhàng thở ra, hắn vừa tiếp tục bầy đặt thượng phẩm linh thạch cần thiết trên truyền tống trận, vừa giải thích với người bên ngoài.
- Ngươi nói bậy! Một tia thần hồn vô thức của viễn cổ cự long làm sao có thể cắn nuốt sạch chủ hồn cường đại của ta! Là chủ hồn của ta cắn nuốt tia thần hồn của Viễn cổ cự long! Nếu như ngươi thật sự là một tia thần hồn của ta cắt xuống, vậy hãy nhanh chóng từ Truyền Tống Trận bước ra, cùng ta dung hợp! Chỉ dựa vào một thứ nhỏ yếu như ngươi, làm sao có thể bảo hộ thân thể này? Làm sao có thể còn sống trở lại Áo Bỉ Đảo?
Thần hồn của người bên ngoài có chút phát điên.
- Nếu như ngươi đã cắn nuốt thần hồn của Viễn cổ cự long, tại sao ngươi lại có nhiều ký ức mơ hồ như vậy? Nếu như ngươi cắn nuốt thần hồn của viễn cổ cự long, tại sao ngươi có thể thoải mái hóa thú mà không chịu cắn trả nào? Nếu như ngươi cắn nuốt thần hồn của viễn cổ cự long, tại sao ngươi có thể kích phát Long tinh chi lực cường đại? Đừng lừa gạt mình nữa! Ta mới thật sự là Đường Tiêu! Tuy ta hiện tại vẫn còn tương đối nhỏ yếu, nhưng cuối cùng ta sẽ trở nên cường đại hơn ngươi bây giờ!
Đường Tiêu lớn tiếng trả lời thần hồn bên ngoài.
- Đường Tiêu là ai?
Áo Bỉ Lão Ma bên trong hồ lô có chút kỳ quái hỏi, hắn tựa hồ cũng có chút nghi hoặc phải chăng mình đã cứu lầm người.
- Ta vốn tên là Đường Tiêu, Tôn Văn là thân thể cướp đoạt.
Đường Tiêu đành phải giải thích với Áo Bỉ Lão Ma bên trong hồ lô.
- Chỉ dựa vào ngươi! Yếu như vậy cũng xứng với cái tên Đường Tiêu này sao? Ta mới chính là Đường Tiêu! Mau cút ra Truyền Tống Trận! Nếu không để ta bắt được ngươi, nhất định sẽ rút hồn luyện phách ngươi một vạn năm!
Thần hồn bên ngoài tức giận kêu lên, nhưng vì không cách nào tiến vào Truyền Tống Trận, mà trở nên phát điên hơn.
- Ta lười nói nhiều với ngươi, có nói ngươi cũng không hiểu.
Đường Tiêu tiếp tục xếp đặt những thượng phẩm linh thạch, chuẩn bị mở ra Truyền Tống Trận cỡ lớn này. Hắn đã đoạt lại thân thể, cũng không có bất cứ ý tứ hận thù gì với thần hồn bên ngoài, ngược lại sinh ra mấy phần thương cảm, bởi vì người bên ngoài giờ phút này phát điên, hắn cũng cảm động thay.
- Nếu ngươi là tia thần hồn của ta cắt ra? Vậy làm thế nào chứng minh?
Thần hồn kia cuối cùng cũng tỉnh táo hơn một chút.
- Ngươi cảm thấy như thế nào mới có thể chứng minh?
Đường Tiêu hỏi lại.
- Ở kiếp đầu tiên, người mà ngươi quan tâm nhất là ai?
Thần hồn bên ngoài hỏi Đường Tiêu một số chuyện thầm kín trong lòng hắn, đương nhiên là những bí mật chưa từng nói qua với những bất cứ người nào, bao gồm cả Áo Bỉ Lão Ma.
- Toa Lạp.
Khi Đường Tiêu nhắc tới cái tên Toa Lạp, hắn khẽ nhíu mày, trong lòng mơ hồ nhói đau.
Thần hồn bên ngoài đương nhiên chú ý tới chi tiết này, hắn tựa hồ đã xác thực người này chính là một tia thần hồn của mình bị chiếm cứ, nhưng điều này càng khiến cho hắn phát điên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Nếu đổi thành người khác, bị một tia thần hồn cắt ra chiếm đoạt thân thể của mình, không phát điên mới là lạ, hơn nữa với tồn tại hung hãn như hắn, hiện tại nhìn thấy đối phương sắp bỏ trốn mà không có cách nào, đây quả thật là chuyện khiến người khác phẫn nộ.
- Ngươi không có Phá giới tinh, làm sao có thể trở lại Áo Bỉ Đảo? Hơn nữa truyền tống trận này sẽ truyền hướng đến phương nào, ngươi cũng không biết rõ tình hình, chi bằng ngươi ở nơi này chờ thêm một thời gian ngắn, để ta đi vào tìm được Phá không tinh sẽ đưa cho ngươi.
Thần hồn bên ngoài đột nhiên nói với Đường Tiêu.
- Không cần, ngươi có chủ ý gì, trong lòng ta biết rất rõ, thân thể này bất luận như thế nào cũng không thể trả lại cho ngươi.
Đường Tiêu đặt khối thượng phẩm linh thạch cuối cùng trong truyền tống trận, ánh mắt phức tạp nhìn thần hồn bên ngoài, tựa hồ khi thần hồn mở miệng, hắn cũng đoán được suy nghĩ trong lòng thần hồn kia.
- Lão ma! Kêu lão ma nói chuyện với ta ! Lão ma, tại sao ngươi phản bội ta!
Người bên ngoài đột nhiên chuyển mục tiêu tức giận.
- Khi ngươi hôn mê vì phát động ý niệm chi lực, bị thần hồn của viễn cổ cự long thôn phệ, ta vẫn ở cùng hắn, hắn biết rõ ai mới thật sự là ta. Cho nên, hắn không phản bội ta, ngươi đừng trách cứ gì hắn cả, ngươi thân là chủ hồn hi sinh chính mình, mới khiến chúng ta có thể còn sống rời khỏi thần cốc, chuyện còn lại ta sẽ đi hoàn thành, ngươi không cần tức giận như thế.
Đường Tiêu bình tĩnh khuyên nhủ thần hồn.
- Ngươi cút ra đây cho ta! Ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ tìm được ngươi, rút hồn luyện phách ngươi!
Thần hồn bên ngoài thấy Đường Tiêu sắp mở Truyền Tống Trận, lại bắt đầu lớn tiếng uy hiếp hắn.
- Ta sẽ đi đâu, trong lòng ngươi biết rất rõ, nhưng ta sẽ không tiếp tục chạy trốn.
Đường Tiêu lạnh lùng trừng mắt với thần hồn bên ngoài.
Thần hồn kia tựa hồ nhớ ra gì đó, quay đầu lại nhìn phía sau, Đường Tiêu trong truyền tống trận cả kinh, nhưng vào lúc này, thần hồn kia đột nhiên đánh về phía băng tinh chứa thân thể của một gã Thiên Nguyên võ giả trong đám ăn mày gầy yếu.
Bên ngoài băng tinh không có cấm chế cường đại, liền toát ra một tia băng diễm, thần hồn ý đồ cướp đoạt thân thể bị băng diễm đốt cháy, thống khổ kêu thảm thiết bắn ra ngoài. Nhưng thần hồn kia lại tiếp tục liều mạng lao vào khối băng tinh, trong băng tinh tiếp tục thoát ra một tia băng diễm, chỉ là càng không ngừng va chạm với thần hồn, băng diễm cũng càng trở nên suy yếu.
Sắc mặt Đường Tiêu biến hóa trong truyền tống trận, mặc dù Truyền Tống Trận đã được phát động, nhưng loại Truyền Tống Trận cỡ lớn này từ khi phát động cho đến khi truyền tống cần một khoảng thời gian rất dài, một khi thần hồn kia phá vỡ băng tinh đoạt xá thành công, một lần nữa có được thân thể, nói không chừng sẽ xông vào truyền tống trận.
Sau khi thúc đẩy Truyền Tống Trận, thần hồn bên ngoài va chạm với băng tinh càng thêm điên cuồng, khi băng diễm đâm vào thần hồn tạo thành tổn thương cực lớn, cũng khiến thần hồn kia chịu tổn thương cực đại, nhưng hắn vẫn điên cuồng đánh vào khối băng tinh, hiện tại với hắn mà nói, chỉ có cưỡng đoạt thân thể bên trong băng tinh, hắn mới có thể điều khiển thân thể nhảy vào trong truyền tống trận.
Truyền Tống Trận sắp khởi động hoàn tất, Đường Tiêu nhìn thần hồn bên ngoài điên cuồng, liền phát ra một tiếng thở dài thật dài, nếu hiện tại hắn là người bên ngoài, hắn cũng sẽ điên cuồng giống như y.
- Bất kể ngươi và lão ma có tin hay không! Chủ hồn của Đường Tiêu ta đã cắn nuốt thần hồn của viễn cổ cự long! Không ai biết rõ điều này hơn ta!
Một đạo bạch quang đẹp mắt hiện lên, trong nháy mắt trước khi Đường Tiêu sắp bị truyền tống đi, Đường Tiêu nghe thấy thanh âm gầm rú khàn giọng của thần hồn.
Bạch quang tan hết, Đường Tiêu cảm thấy có chút chóng mặt, qua hồi lâu mới khôi phục lại, Truyền Tống Trận này tựa hồ truyền tống rất lâu, sau khi nhìn xung quanh, trên mặt hắn hiện ra thần sắc rất kinh ngạc.
Dưới chân hắn là một Truyền Tống Trận khác, nhìn bề ngoài không khác biệt gì nhiều so với truyền tống trận truyền tới, nhưng truyền tống trận này tựa hồ nằm trên một đỉnh núi lồi lõm, đỉnh núi này giống một khối cự thạch, phía trên không có một ngọn cỏ.
Trên đỉnh đầu, ước chừng bên ngoài hơn mười trượng bao phủ một tầng sương mù dày đặc, nhưng vẫn có một ít cường quang mơ hồ từ bên ngoài truyền đến, cho nên ở đây mặc dù bị sương mù dày đặc bao trùm, vẫn có thể thấy rõ mọi thứ xung quanh.
Nơi này. . . . tựa hồ đã không còn là trong Phong Bạo Thiên Nhãn nữa rồi.
Đường Tiêu đi xuống gò núi, khi đi xuống, Đường Tiêu luôn cảm giác có chỗ nào đó kì lạ, nhưng lại không rõ kì lạ ở chỗ nào, gò núi này tựa hồ rất cao, Đường Tiêu đi một hồi lâu vẫn chưa đến dưới gò núi, khi Đường Tiêu đang muốn bay lên không trung quan sát, hắn đột nhiên phát hiện mình đã tới bên cạnh một Truyền Tống Trận khác!
Trải qua một phen quan sát, Đường Tiêu phát hiện truyền tống trận này chính là truyền tống trận đã truyền tống mình tới lúc trước!
Đường Tiêu lập tức nhảy lên giữa không trung, kết quả trước mắt khiến cho hắn càng thêm kinh ngạc!
Chỗ vừa rồi hắn ở, cũng chính là nơi ở của Truyền Tống Trận kia, lại có một thạch cầu lớn, đang bay lơ lửng trong biển sương mù.
Nói một cách khác, giống như một phiên bản địa cầu thu nhỏ, cho nên Đường Tiêu mới tưởng rằng mình đang xuống núi, kì thực hắn chỉ đi vòng quanh tảng đá lớn.
Chỉ có điều rất kỳ quái là, vừa rồi khi Đường Tiêu hành tẩu trên đại thạch cầu kia, cũng không cảm giác ra chỗ dị thường của đại thạch cầu, với tri thức mà Đường Tiêu có được ở kiếp trước, loại đại thạch cầu phiêu du trong vũ trụ thế này, nhiều lắm chỉ có thể coi là một khối tiểu thiên thạch, mà loại tiểu thiên thạch này, ở phía trên không thể nào sản sinh ra trọng lực.
Nhưng phía trên tiểu thiên thạch lại có Truyền Tống Trận, điều này rất rõ ràng trái ngược với rất nhiều quy tắc vật lý vũ trụ.
Đường Tiêu rất nhanh không nhịn được cười nhạo chính mình, bởi vì hắn luôn có loại ảo giác, trước khi hư không hắc ám vô tận trở thành vũ trụ đã biến tất cả bí cảnh thành tinh cầu, cho nên mới không tự giác nắm định luật vật lý vũ trụ để lý giải từng bí cảnh.
Chuyện này trên thực tế là chuyện hoàn toàn sai lầm, những bí cảnh này căn bản không thể so sánh với tinh cầu mà hắn biết được vào kiếp trước.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Sau khi cân nhắc trong chốc lát, Đường Tiêu kết luận trong sương mù dày đặc tuyệt đối không chỉ có một khối tinh thạch này, nếu đã xây dựng Truyền Tống Trận, gần đây khẳng định có tồn tại của đại tinh thạch, trên những đại tinh thạch đó, có lẽ còn có Truyền Tống Trận khác, thậm chí còn có con người tồn tại, có thể truyền tống hắn đến nơi gần Áo Bỉ Đảo hơn.
Tốt nhất vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, vạn nhất thần hồn kia điên cuồng phá hủy cấm chế, đoạt thể thành công đuổi theo thì xong đời, hiện tại Đường Tiêu vẫn chưa phải đối thủ của hắn.
Đường Tiêu rút phi kiếm ra xông vào trong sương mù, khuếch tán thần thức cảm ứng xung quanh, quan sát trong chốc lát gần đây phải chăng có mạch thạch hoặc tồn tại của con người nào khác. Nhưng Đường Tiêu rất nhanh thất vọng, hắn dùng thần thức tìm tòi tất cả khu vực xung quanh mấy trăm trượng, kết quả không thu hoạch được gì, hắn cảm giác được, ở đây ngoại trừ sương mù dày đặc, tựa hồ không còn gì nữa.
Chuyện này đúng là phiền toái lớn! Trong sương mù dày đặc, rút cuộc nên đi phương hướng nào mới đúng đây?
Đường Tiêu điều khiển phi kiếm, đi vòng quanh tiểu mạch thạch một vòng lớn, sau khi suy nghĩ, Đường Tiêu quyết định bay về phía ánh sáng mạnh nhất. Con người có thiên tính đuổi theo nguồn sáng, nếu trong bí cảnh sương mù này có con người sinh tồn, có lẽ cũng sẽ chủ động tiếp cận nơi có nguồn sáng giống như hắn?
Chỉ cần có thể gặp được con người, có thể nghe ngóng chuyện của truyền tống trận từ bọn họ, sau đó lại tới gần phương hướng Áo Bỉ Đảo. Sau khi xác định chính xác phương hướng ánh sáng mạnh nhất, Đường Tiêu ngự trên phi kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Sau khi bay lên, Đường Tiêu bắt đầu cẩn thận nghiên cứu Phong Bạo Thiên Lô trong cơ thể.
Bên ngoài khe hở miệng rộng, bên cạnh bốn khối băng tinh mà Khất Cái, Hồ Tuyến và Hằng Sái ẩn thân, một gã võ giả lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh một vòng, thả người bay nhanh về hướng truyền tống trận.
Sau khi hắn bay đến bên cạnh Truyền Tống Trận, lại phát hiện trong túi trữ vật trên người không có đủ thượng phẩm linh thạch, không cách nào mở ra Truyền Tống Trận cỡ lớn này, bất đắc dĩ, hắn rút từ trên người ra một thanh băng phách hàn kiếm, đi đến bên cạnh băng tinh của gã võ giả bên ngoài bốn khối băng tinh của Khất Cái, Hồ Tuyến và Hằng Sái.
- Xin lỗi.
Võ giả cầm Băng Phách hàn kiếm trong tay, đột nhiên chém lên khối băng tinh kia, với lực công kích cường đại của hắn, không cần tốn nhiều công phu vẫn có thể thoải mái chém vỡ băng tinh, lấy túi trữ vật ra, cuối cùng gom góp đủ hơn trăm khối thượng phẩm linh thạch.
Võ giả lại một lần nữa bay nhanh về hướng Truyền Tống Trận cỡ lớn, sau khi xếp đặt hơn trăm khối thượng phẩm linh thạch xung quanh Truyền Tống Trận, lại phát hiện Truyền Tống Trận này không cách nào khởi động.
Rất hiển nhiên, loại Truyền Tống Trận cỡ lớn này sau khi phát động một lần, nhất định phải qua một thời gian ngắn mới có thể phát động lần nữa.
- Khốn khiếp!
Võ giả mắng to một tiếng, thiếu chút nữa nâng Băng Phách hàn kiếm trong tay chém về phía Truyền Tống Trận.
Tên võ giả này hiển nhiên chính là chủ hồn vô thức dung hợp với thần hồn của viễn cổ cự long bị Đường Tiêu lưu lại ở đây, vừa rồi hắn hủy hoại một băng tinh cấm chế, cướp lấy thân thể của một trong năm gã Thiên Nguyên võ giả ẩn thân trong năm khối băng tinh.
- Xin lỗi ngươi, Lãnh Tuyết.
Võ giả trở lại trước mặt băng tinh của bốn người, nhìn Băng Phách hàn kiếm trong tay, nói tiếng xin lỗi với chủ nhân của khối thân thể.
Trên Băng Phách hàn kiếm, có khắc bốn chữ “Kiếm Ánh Tuyết Lãnh”. Lãnh Tuyết vừa rồi mà võ giả nói chính là một trong năm gã võ giả cấp Thiên Nguyên, cùng ở với đám người Hằng Sái, Hồ Tuyến, Khất Cái gầy yếu.
Nhưng hiện tại thân thể này đã không còn thuộc về chủ nhân thật sự của nó, hiện tại hắn đã cho rằng mình là Đường Tiêu.
- Ta căn bản không cách nào mở ra Phong Bạo Thiên Lô này.
Đường Tiêu rất phiền muộn nói với Áo Bỉ Lão Ma bên trong hồ lô.
- Có thể tu vi của ngươi không đủ, hoặc là lực của tia thần hồn này quá yếu.
- Lão ma, ngươi nói, có khả năng này hay không, trong khối thân thể này là thần hồn viễn cổ cự long bị chủ hồn của ta vô thức cắn nuốt?
Đường Tiêu hồi tưởng lại cảnh tượng trước khi truyền tống, trong lòng bỗng nhiên có loại phiền muộn khó hiểu.
- Bất kể là chủ hồn của ngươi cắn nuốt tia thần hồn vô thức của viễn cổ cự long, hay tia thần hồn vô thức của viễn cổ cự long cắn nuốt chủ hồn của ngươi, chủ hồn của ngươi cũng đã dung hợp với tia thần hồn vô thức của viễn cổ cự long, đã trở thành một thần hồn mới, cho nên không cách nào sinh ra cảm ứng giữa thần hồn với ngươi, hiện tại truy vấn đến cùng ai cắn nuốt ai đã không có ý nghĩa.
Áo Bỉ Lão Ma trả lời Đường Tiêu.
- Nhưng hắn. . . vẫn một mực tin tưởng hắn chính là ta.
Đường Tiêu thở dài.
- Có lẽ. . . . . . Hắn xác thực chính là ngươi, nhưng chuyện này còn có ý nghĩa sao?
Áo Bỉ Lão Ma tựa hồ cũng có chút đau đầu.
- Sau khi phân thần thuật, ta chỉ là một tia thần hồn bị cắt ra mà thôi, cái này chính là ta sao?
Đường Tiêu lại càng thêm hoang mang.
- Đừng quên mục tiêu của ngươi, trở lại Áo Bỉ Đảo mới là trọng yếu nhất.
Áo Bỉ Lão Ma nhắc nhở Đường Tiêu.
- Phải.
- Đúng rồi, tiểu hữu ngươi bây giờ đã đoạt lại thân thể, lão ma có thể cắt xuống một khối thần đan nhỏ để tiểu hữu ngươi nuốt dùng, như vậy có thể gia tốc cho thần hồn của ngươi khôi phục lại cường đại ban đầu, có lẽ sau khi ngươi khôi phục, có thể khởi động Phong Bạo Thiên Lô.
- Được.
Đường Tiêu hờ hững gật đầu.
Trong biển sương mù không phân biệt ngày đêm, chỉ phân biệt ánh sáng và bóng tối, Đường Tiêu dựa vào một quả tinh thần châu không biết nhặt được từ đâu phán đoán thời gian trôi qua, thoáng chốc đã trải qua một ngày một đêm, cuối cùng mới phát hiện trong biển sương mù có một khối thiên thạch khác.
Khối thiên thạch này nhỏ hơn khối thiên thạch chỗ Truyền Tống Trận lúc trước của Đường Tiêu, phía trên lồi lõm không có cái gì, Đường Tiêu đi vòng quanh nó mấy vòng, lại lắc đầu tiếp tục lên đường.
Bên trong bí cảnh rộng lớn như vậy, lẽ nào không có người khác tồn tại? Đường Tiêu khẽ nói thầm, nếu như không có những người khác, hắn sẽ không có cách nào thăm dò tin tức của Truyền Tống Trận trong những bí cảnh khác, nếu chỉ có thể dựa vào chính mình, Đường Tiêu cảm thấy để tìm được điểm dừng chân và Truyền Tống Trận mới trong biển cả sương mù này, giống như đang mò kim đáy biển.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba