Nhóm người Trần Hi cũng làm theo Trương Văn Trọng đưa ánh mắt nhìn về phía Cửu Phẩm Tiên Liên sinh trưởng trong vũng bùn phóng xạ ở dưới đáy quặng mỏ. Nhìn màu sắc bích lục cùng đỏ tươi của nó, với hương thơm thấm đượm ruột gan, mọi người đều có loại cảm giác thật thư sướng.
“Sinh trong bùn mà không nhiễm, không hỏi tanh mùi bùn.., lời nói này của Liêm Khê tiên sinh đích thật là chính xác.” Nhìn đóa Cửu Phẩm Tiên Liên không giống vật phàm nhân gian, Trần Đạo Mạnh không tự chủ được ngâm tụng danh ngôn trong Ái Liên Thuyết. Tuy hắn là một thương nhân ngành quặng mỏ, nhưng dù sao cũng sinh ra trong thế gia, tu dưỡng trong phương diện văn học phi thường vượt qua thử thách.
Trần Hi cũng không có tâm tình ngâm thơ, hắn đối với phẩm cấp của Cửu Phẩm Tiên Liên càng thêm hiếu kỳ: “Tông chủ, đóa Cửu Phẩm Tiên Liên này, là linh tài liệu thuộc phẩm cấp gì? Sao tôi cảm giác, linh khí nó phát ra còn nồng nặc tinh thuần hơn cả Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch?”
Trương Văn Trọng nói: “Nếu chỉ luận về phẩm cấp, Cửu Phẩm Tiên Liên so với Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch cao hơn không được bao nhiêu, là linh tài liệu thiên cấp tam phẩm. Nhưng từ công năng thực tế mà nói, Cửu Phẩm Tiên Liên so với Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch, thậm chí dù là Phỉ Thúy Hồn ta dùng để luyện chế Bàn Long Ngọc Xích cũng mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì ba món tài liệu trước chỉ có thể dùng để luyện khí, mà Cửu Phẩm Tiên Liên cũng vừa có thể luyện khí vừa có thể luyện đan. Không chỉ như vậy, Cửu Phẩm Tiên Liên toàn thân đều là bảo bối, trên dưới không có một chỗ nào vô dụng. Tập hợp hạt sen, hoa sen, củ sen luyện chế ra Cửu Phẩm Tam Liên Đan, có công hiệu đề thăng tu vi trên diện rộng, chính là đan dược thất phẩm.”
“Đan dược thất phẩm? Trời ạ.” Đệ tử Phong Sơn phái cùng kinh hô lên, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Trước đó Trương Văn Trọng lấy ra ngũ phẩm đan dược Tị Độc Đan và lục phẩm đan dược Tam Thanh Đại Đạo Đan cũng đã làm cho rất nhiều tu chân tông phái hơi bị điên cuồng. Trong khoảng thời gian này Trương Văn Trọng làm viên chưởng quỹ phủi tay nên không hay biết, nhưng những đệ tử Phong Sơn phái như bọn họ cũng rất rõ ràng, ở trong những ngày này, không biết có bao nhiêu tu chân tông phái hoặc gọi điện, điện báo, hoặc tự mình đi tới Vân Thai thị, chỉ vì muốn gặp Phong Sơn phái mua hai loại đan dược này.
Mà hiện tại, Trương Văn Trọng lại nói, Cửu Phẩm Tiên Liên có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm, lại làm sao không làm cho họ khiếp sợ? Bọn họ thậm chí có thể tưởng tượng được, tin tức này một khi tiết lộ ra ngoài, toàn bộ tu chân giới sẽ nhấc lên sóng to gió lớn như thế nào. Đương nhiên, khi chưa có được sự chấp thuận của Trương Văn Trọng, bọn họ tuyệt đối sẽ không đem chuyện này tiết lộ ra ngoài.
“Cửu Phẩm Tiên Liên không ngờ lại hữu dụng như vậy? Vậy chúng ta còn chờ cái gì? Nhanh hái nó xuống đi!” Trần Hi thật vất vả mới hồi phục lại từ trong sự chấn động, gấp gáp khó dằn nghĩ lập tức hái đóa Cửu Phẩm Tiên Liên.
Trương Văn Trọng vội vàng đưa tay túm hắn trở về: “Đừng xung động, tuy rằng trên người ngươi có nhiều pháp bảo hộ thể, nhưng muốn xông qua ao đầm phóng xạ không có khả năng. Một khi bị nước bùn trong ao đầm nhiễm phải, dù có ta ở đây, cũng không chắc có thể cứu được ngươi. Hơn nữa muốn hái Cửu Phẩm Tiên Liên cũng phải có chú ý, không phải tùy tiện hái xuống là được, như vậy sẽ làm hư hao linh khí cùng hiệu dụng của Cửu Phẩm Tiên Liên.”
“Như vậy làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không thể mở mắt trừng trừng nhìn nó nhưng lại không thể hạ thủ đúng không?” vẻ mặt Trần Hi lo lắng hỏi, nhìn phản ửng của hắn, đúng là còn khẩn cấp hơn cả Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng trầm ngâm một thoáng, phân phó: “Các ngươi lui về phía sau, do ta tự mình đi hái đóa Cửu Phẩm Tiên Liên.” Sau đó hắn lại gọi Trần Hi đến trước người, truyền thụ một trận pháp bày binh bố trận cho hắn, để hắn dùng ba mươi kiện pháp bảo trên người bố trí thành Pháp Bảo trận, để bảo vệ an toàn của đoàn người.
Sau khi làm xong công tác chuẩn bị, Trương Văn Trọng mới cất bước đi về hướng đóa Cửu Phẩm Tiên Liên. Hắn cũng không trực tiếp bước vào ao đầm, mà ngừng lại bên bở, cầm Bàn Long Ngọc Xích trong tay hướng ao đầm chỉ ra, trong miệng quát khẽ: “Biến dài, thành lớn.”
Một mảnh lục quang sáng rực lập tức từ bên trong Bàn Long Ngọc Xích phóng ra, soi sáng toàn bộ khu quặng mỏ. Trong phiến lục quang kia, Bàn Long Ngọc Xích theo lời phân phó của Trương Văn Trọng biến dài thành lớn, ở trong chớp mắt, đã biến thành một chiếc cầu ngọc, gác lên trên phiến ao đầm.
Trương Văn Trọng thả người nhảy lên cầu ngọc, bước nhanh về hướng đóa Cửu Phẩm Tiên Liên mọc ngay giữa ao đầm.
Mắt thấy hắn sẽ chạy đến ngay trước mặt đóa Cửu Phẩm Tiên Liên, phiến ao đầm vốn đang không có chút động tĩnh bên dưới, vào thời khắc này, đột nhiên nổi lên biến hóa. Nước bùn từ hai bên cầu ngọc dâng lên từng tảng lớn, giống như sóng to gió lớn cuộn về hướng Trương Văn Trọng. Xa xa nhìn tới, giống như hai chiếc răng nanh màu đen sắc nhọn, dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tại hướng thẳng Trương Văn Trọng.
Đệ tử Phong Sơn phái đứng ở phía sau nhìn qua, toàn bộ đều căng thẳng, thất thanh kinh hô lên: “Tông chủ, cẩn thận.”
Trương Văn Trọng cũng không khẳn trương chút nào, bởi vì sự biến hóa của phiến ao đầm, đã sớm nằm trong sự dự liệu của hắn. Tốc độ dưới chân hắn không hề giảm chút nào, chỉ đưa tay trái lên cao, trong miệng rất nhanh niệm tụng chú ngữ, một cơn lốc lập tức xuất hiện, quấn lên bên người hắn, hình thành một bức phong tưởng không
Thể phá vỡ, đem toàn bộ nước bùn cuốn về phía hắn ngăn cản bên ngoài.
Không ít nước bùn bị đạo phong tưởng thôi vẩy ra bốn phía. Trong đó có một bộ phận vẩy về hướng đệ tử Phong Sơn phái phía xa xa, bị Trần Hi dùng pháp bảo bố trí thành Pháp Bảo trận ngăn cản xuống tới.
Nguyên bản khi nhìn thấy nước bùn bắn tới, những đệ tử Phong Sơn phái hoảng sợ nhảy dựng, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Pháp Bảo trận của Trần Hi ngăn cản nước bùn, đều đồng loạt thở dài một hơi.
Lúc này Trương Văn Trọng đã bước trên Bàn Long Ngọc Xích đến ngay trước mặt Cửu Phẩm Tiên Liên, hai tay hắn giương lên, trong miệng rất nhanh niệm tụng chú ngữ. Từng sợi linh lực tinh thuần lập tức từ trong thân thế hắn phóng đi ra, giống như nước thủy triều tràn về phía Cửu Phẩm Tiên Liên.
Cửu Phẩm Tiên Liên sinh trưởng bên trong ao đầm phóng xạ, dưới linh lực của Trương Văn Trọng tác dụng, chậm rãi bốc lên. Phiến ao đầm hiển nhiên không muốn để Cửu Phẩm Tiên Liên rời khỏi như vậy, liên tục bốc lên, muốn lưu lại đóa Tiên Liên.
Tay trái Trương Văn Trọng mang ra Càn Khôn Hồ, hướng Cửu Phẩm Tiên Liên giương lên, phun ra một chữ: “Thu.” Tay phải kháp một pháp ấn, hướng nước bùn dây dưa Cửu Phẩm Tiên Liên xa xa điểm tới, trong miệng lại hộc ra một chữ: “Chước.”
Một đoàn hỏa diễm tử sắc trống rỗng xuất hiện, nhiệt độ cao cường liệt trong nháy mắt đã đem phiến nước bùn đốt thành cứng rắn, “phác thông” một tiếng rơi trở xuống ao đầm. Mà làm kẻ khác kinh ngạc chính là, phiến hỏa diễm tử sắc đốt nước bùn như vậy, nhưng đóa tiên liên nằm gần trong gang tấc lại không hề bị tổn thương.
Đã không bị phiến nước bùn phóng xạ dây dưa, trong một mảnh quang mang sáng rực từ Càn Khôn Hồ toát ra, đóa Cửu Phẩm Tiên Liên đã bị hút vào trong thế giới của Càn Khôn Hồ.
Ngay khi Trương Văn Trọng thành công hái đóa tiên liên, nguyên ao đầm phóng xạ đang cuộn trào từng đợt mãnh liệt, nhất thời lại khôi phục dáng dấp bình lặng không chút gợn sóng trước đó.
Trương Văn Trọng cũng không vội vàng rời đi, sau khi niệm tụng một câu chú ngữ, cũng tiến nhập vào thế giới của Càn Khôn Hồ. Nhìn thấy hắn vừa tiến đến, Mình Xà cùng ngủ độc yêu, và Tiêu Đồ vết thương đầy người liền nghênh đón, cung kính hướng hắn hành lễ.
Trương Văn Trọng xua tay ý bảo bọn họ không cần đa lễ, lại nhìn Thiềm Thừ Tỉnh vốn am hiểu cách đào tạo linh tài liệu hỏi: “Vừa rồi ta thu vào đóa Cửu Phẩm Tiên Liên, ngươi có biện pháp đào tạo không?”
Thiềm Thừ Tỉnh thành thật hồi đáp: “Hồi bẩm chủ nhân, tôi chưa từng đào tạo linh tài liệu thiên cấp, cho nên cũng không dám khẳng định có thể đào tạo được Cửu Phẩm Tiên Liên hay không. Nếu như chủ nhân nguyện ý, có thể cho tôi một chút hạt sen hoặc củ sen để thử xem.”
Sau một thoáng trầm ngâm, Trương Văn Trọng nói: “Vậy trước tiên ta cho ngươi ba hạt sen cùng một chút củ sen xem thế nào, nếu như ngươi có thể đào tạo thành công, ta sẽ thường cho ngươi một viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan.”
Thiềm Thừ Tỉnh vui mừng quá đỗi, vội vã quỳ xuống mặt đất khấu ta: “Đa tạ chủ nhân, tôi sẽ cạn kiệt toàn lực tranh thủ đào tạo Cửu Phẩm Tiên Liên thành công.”
Sau khi căn dặn thêm vài câu, lúc này Trương Văn Trọng mới rời khỏi Càn Khôn Hồ, về thế giới hiện thực, lại bước nhanh rời khỏi ao đầm phóng xạ sau đó thu hồi Bàn Long Ngọc Xích, về tới bên người nhóm đệ tử Phong Sơn phái.
Tuy rằng lúc này ao đầm phóng xạ đã khôi phục lại binh tĩnh, nhưng Trần Hi vẫn không kiềm chế được sự hiếu kỳ trong lòng, dò hỏi: “Tông chủ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Vì sao phiến ao đầm đột nhiên cuộn sóng mãnh liệt, còn muốn tập kích ngài?”
Trương Văn Trọng cười giải thích: “Phàm là dị bảo, đều có một ít năng lực tự bảo vệ mình. Vừa rồi trong ao đầm xuất hiện dị biến, chính là thủ đoạn của Cửu Phẩm Tiên Liên tự bảo vệ mình. Cho nên sau khi hái nó, phiến ao đầm tự nhiên cũng sẽ khôi phục lại bình thường.”
“Thì ra là thế.” Đệ tử Phong Sơn phái cùng gật đầu, lại có thêm kiến thức.
Trần Đạo Mạnh lại quan tâm việc khác: “Tông chủ, phiến ao đầm phóng xạ này, chúng ta nên làm sao xử lý?”
Trương Văn Trọng trầm ngâm một thoáng, nói: “Cứ cho nó ở chỗ này có nó, chúng ta còn có thể thu hoạch được một nhóm khoáng thạch ẩn chứa phóng xạ. Nhưng đường nhỏ đi thông ao đầm, phải dùng trận pháp phong ấn lại đồng thời để tránh người ngoài lầm đi vào mà đánh mất tính mạng, mặt khác, có thể khống chế lượng phóng xạ tán xuất ra ngoài, giảm nhỏ sự thương tổn đối với thân thể người.. , về phần trận pháp, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi, linh tài liệu cần để bố trí trận pháp, cũng sẽ chuẩn bị cho các ngươi đầy đủ.”
Nhóm người Trần Đạo Mạnh phụ trách quáng trưởng nơi này đều vui mừng, cùng kêu lên tạ ơn: “Đa tạ tông chủ.”
Trương Văn Trọng xua tay nói: “Không cần Đa tạ, các ngươi chỉ cần làm tròn công tác ở đây là được.” Dứt lời, hắn đem trận pháp phong ấn ao đầm phóng xạ truyền thụ lại cho nhóm người Trần Đạo Mạnh, lại đem ra toàn bộ linh tài liệu cần thiết từ bên trong Cản Khôn Hồ giao cho bọn họ.
P/s: Anh em nhấn dùm nút +1 bên dưới nhé Cả Ngàn người vào đọc mà không thấy mấy ai Cảm Ơn cả
Sau khi đi ra khỏi quặng mỏ, Trương Văn Trọng cũng không ở lại trong quáng trưởng quá lâu, chỉ dặn dò Trần Đạo Mạnh vài câu chú ý an toàn, liền ngồi vào xe cùng Trần Hi rời khỏi Cửu Phong sơn.
Khi Trương Văn Trọng và Trần Hi quay trở về huyện Ẩn Ngạc, đã hơn bảy giờ tối. Ban đêm mùa đông, luồn luôn phủ xuống rất sớm. Bầu trời hơn bảy giờ, nếu ở mùa hè vẫn còn rất sáng sủa, nhưng hiện tại cũng đã đen kịt một mảnh. Bởi vì thời gian này đang là lễ mừng năm mới, cho nên cũng không vắng vẻ trái lại còn rất náo nhiệt. Tiếng pháo vang lên bên tại không dứt, pháo hoa chiếu sáng bầu trời, làm ban đêm mùa đồng có vẻ mười phần náo nhiệt.
Sau khi chào từ biệt Trần Hi, Trương Văn Trọng về tới trong nhà, vừa vặn ngay giờ ăn cơm.
Cùng người nhà ăn cơm tối, lại xem ti vi, trò chuyện một phen, thời gian cũng đã đến đêm khuya. Đợi đến khi mọi người trong nhà lần lượt đi ngủ, Trương Văn Trọng lại nhẹ chân nhẹ tay đẩy cửa nhà, đi về hướng hội sở cao cấp Mục Mã Trưởng ở phía đông huyện Ân Ngạc.
Hắn muốn đi luyện chế Cửu Phẩm Tam Liên Đan, từ lúc thu được đóa Cửu Phẩm Tiên Liên, hắn đã khẳn cấp muốn luyện chế loại đan dược thất phẩm có thể bang trợ đề thăng tu vi ngay lập tức. Chỉ bởi vì không có thời gian, hơn nữa lại đưa Hỗn Độn Lô cho đệ tử Phong Sơn phái mượn dùng, cho nên phải kéo dài đến hiện tại.
Tuy rằng hiện tại là đêm khuya, nhưng người bắn pháo hoa trên đường còn rất nhiều, cho nên Trương Văn Trọng cũng không thể chạy nhanh, mà ngoắc một chiếc xe taxi, đi tới hội sở Mục Mã Trưởng.
Khi Trương Văn Trọng đi vào chỗ hồ bơi trong Mục Mã Trưởng, bên trong là một cảnh tượng náo nhiệt, Trần Nhàn, Trần Hi cùng mười đệ tử Phong Sơn phái, đang vây quanh bốn phía Hỗn Độn Lồ vội vàng lo luyện khí, luyện đan. Ngoại trừ bọn họ, còn có mấy trăm đệ tử Phong Sơn phái cũng đang chen chúc bên trong khu vực hồ bơi, đang mở to mắt nhìn từng cử động của nhóm người Trần Nhàn, thậm chí còn có người đang cầm giấy bút ghi lại từng bước hành động của bọn họ, biểu tỉnh mỗi người đều rất chăm chú, hiển nhiên rất quý trọng cơ hội học tập này.
Nhìn thấy tình cảnh này Trương Văn Trọng hài lòng gật đầu, thầm nghĩ: “Nhiệt tỉnh học tập của những người này thật cao, xem ra, sau khi hội đấu giá tu chân chấm dứt, ta phải tìm một cơ hội, giảng giải về phương pháp luyện đan luyện khí cho bọn họ. Phong Sơn phái muốn đặt chân tại tu chân giới, chỉ dựa vào việc đóng cửa khổ tu là không được, còn phải dựa vào việc luyện đan, luyện khí cùng phù chú mới xong.
Đệ tử quản lý hội sở lúc này nhìn thấy Trương Văn Trọng, vội vàng tiến lên hướng hắn chào hỏi, mà nhóm người Trần Nhàn đang bận rộn bên cạnh Hỗn Độn Lô, chỉ để lại một người thủ hộ, chín người còn lại nhanh chân chạy đến trước người Trương Văn Trọng, cung kính hướng hắn hành lễ, lại cẩn thận hỏi: “Tông chủ, đã trễ thế này ngài đến có chuyện gì quan trọng sao?”
Trương Văn Trọng cũng không vội vàng trả lời, mà đưa tay chỉ vào Hỗn Độn Lô, hỏi: “Lần này các ngươi luyện đan, còn cần bao nhiêu thời gian?”
Trần Nhàn nhìn thời gian, hồi đáp: “Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, hẳn còn cần thêm một giờ. Tông chủ, ngài cần sử dụng Hỗn Độn Lô sao?”
Trần Hi vỗ trán, nhớ tới một việc: “A nha, tôi nhớ ra rồi, tông chủ, ngài dự định luyện chế Cửu Phẩm Tam Liên Đan phải không? Hay là chúng tôi dừng việc luyện đan, đem Hỗn Độn Lô trả lại cho ngài?”
Trương Văn Trọng cười khoát tay: “Không cần, các ngươi tiếp tục luyện, ta ở đây chờ, thuận tiện cũng nhìn xem phương pháp luyện chế đan dược của các ngươi.”
“Dạ.” Nhóm người Trần Nhàn cùng kêu lên đáp, cũng không lãng phí thời gian, lập tức quay trở về chung quanh Hỗn Độn Lồ, bắt đầu hết sức chăm chú luyện chế đan dược. Cùng lúc bọn họ muốn nhanh chóng luyện xong lô đan dược, để nhanh chóng đem Hỗn Độn Lồ trả lại cho Trương Văn Trọng. Mặt khác, bọn họ muốn đem một mặt xuất sắc nhất của mình bày ra cho Trương Văn Trọng xem, không muốn làm lỗi ngay trước mặt hắn.
Khi nhóm người Trần Nhàn còn đang luyện đan, Trương Văn Trọng gọi những đệ tử Phong Sơn phái đến bên cạnh, lại đem quá trình luyện đan giảng giải cho bọn họ. Những đệ tử Phong Sơn phái đang có mặt, thế nào cũng không nghĩ đến đêm nay lại nghe được giảng giải của Trương Văn Trọng tại phương diện luyện đan. Cơ hội như vậy đối với bọn họ mà nói, thật sự khó được, tự nhiên sẽ không bỏ qua, sau khi tỉ mỉ lắng nghe, lại còn ghi lại bút ký
Thời gian một giờ trôi qua rất nhanh, nhóm người Trần Nhàn cũng đã thành công luyện chế ra lò đan dược. Sau khi đem bình sứ đựng hết đan dược ra lò nhóm người Trần Nhàn cũng không quan tâm nghi ngơi, lại đi tới trước người Trương Văn Trọng, hỏi: “Tông chủ, phương pháp luyện đan của chúng tôi chính xác hay không?”
“Rất không tệ.” Trương Văn Trọng hài lòng gật đầu, vừa cười vừa nói: “Mặc dù có chút tỳ vết, nhưng chỉ do kinh nghiệm luyện đan không đủ, chỉ cằn luyện thêm vài lằn pháp bảo hoặc đan dược, thì tỳ vết cũng sẽ được giải trừ.”
Nhóm người Trằn Nhàn cùng thở dài một hơi, nhìn nhau cười.
Nhìn Trương Văn Trọng nhảy xuống bể bơi, đi về phía Hỗn Độn Lô, Trần Hi đột nhiên nhớ ra một việc, vội vàng hỏi: “Tông chủ, người ở đây có phải nhiều quá hay không? Cần chúng tôi lảng tránh một chút?” Sau khi biết được Trương Văn Trọng dự định luyện chế Cửu Phẩm Tam Liên Đan, Trần Hi lại sợ nhiều người sẽ làm ảnh hưởng đến xác suất thành công của hắn. Dù sao Cửu Phẩm Tam Liên Đan phải dùng nguyên liệu Cửu Phẩm Tiên Liên hiếm có luyện thành, nếu như thất bại, tổn thất Chẳng phải sẽ rất lớn sao?
Trương Văn Trọng cũng không quay đầu lại nói: “Không cần, các ngươi cứ ở đó mà xem, chỉ cần đừng ồn ào là được.”
“Dạ.” Trần Hi vui vẻ đáp. Nói thật ra, kỳ thực hắn cũng không muốn rời đi. Dù sao, đứng nhìn Trương Văn Trọng luyện đan, là một cơ hội tốt không dễ gì gặp được. Hắn tin tưởng, trải qua lần tham quan học tập này, bản thân hắn ở phương diện luyện đan sẽ càng có hữu dụng, càng hiếu biết sâu đậm hơn nhiều.
Những đệ tử Phong Sơn phái cũng ôm một ý nghĩ tương tự, cho nên bọn họ đều tập trung tỉnh thần cao độ, chăm chú nhìn thằng Trương Văn Trọng, rất sợ bỏ lỡ quá trình luyện đan.
Vừa đến gần Hỗn Độn Lô, Trương Văn Trọng cũng không vội vàng bắt đầu luyện đan, mà kháp pháp ấn, niệm tụng chú ngữ đưa tới một mảnh hàn khí, đem nhiệt độ còn lưu lại trong lồ khu trục ra ngoài. Khi làm việc này, hắn cũng không quên hướng các đệ tử giải thích: “Vô luận là luyện khí hay luyện đan, hỏa hậu đều là then chốt nhất. Cho nên lúc luyện đan hay luyện khí liên tục, phải để độ nóng của đỉnh lô hạ xuống trước...”
Đệ tử Phong Sơn phái lắng nghe, liên tục gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất đem những lời này ghi lại, tam gác ngày sau tỉ mỉ nghiên cứu học tập.
Sau khi hạ nhiệt cho Hỗn Độn Lô, lúc này Trương Văn Trọng mới triệu hồi Mình Xà đi ra, ném cho nó một viên Tam Thanh Đại Đạo Đan, để cho nó phóng xuất ra Đại Tảo hung hỏa không bị gián đoạn giữa chừng.
Đợi khi Mình Xà dùng Đại Tảo hung hỏa đốt đỏ Hỗn Độn Lô, lúc này Trương Văn Trọng mới vào thế giới Càn Khôn Hồ, ngắt ba viên hạt sen, bốn cánh hoa sen và một lá sen nhỏ, lại lấy thêm một gram địa cấp bát phẩm Thâm Hải Trân Sa, hai gram địa cấp thất phẩm Nhũ Khỏi Thạch và một gram rưỡi địa cấp thất phẩm Kim Quỳ Tử, lúc này mới quay trở về hồ bơi.
Vốn Trương Văn Trọng cũng muốn lấy thêm một chút hạt sen, cánh hoa sen và lá sen, nhưng nghĩ lại nghĩ, hắn đành buông tha ý niệm này trong đầu, bởi vì hắn muốn giữ lại càng nhiều hạt sen dùng đào tạo thêm Cửu Phẩm Tiên Liên. Nếu như Thiềm Thừ Tỉnh có thể thành công đào tạo thêm Cửu Phẩm Tiên Liên, hạt sen có phải muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu? Vì tương lai tốt đẹp, hiện tại hắn cũng chỉ đành tiết kiệm Cửu Phẩm Tiên Liên.
Đầu tiên Trương Văn Trọng đem Thâm Hải Trân Sa, Nhũ Khỏi Thạch và Kim Quỳ Tử ném vào trong Hỗn Độn Lồ, đợi ba loại linh tài liệu đều bị luyện hóa thành linh khí nồng nặc, hắn mới cẩn thận đem hạt sen, cánh hoa cùng lá sen dựa theo quy luật nhất định ném vào trong Hỗn Độn Lô. Cùng lúc đó Mình Xà phóng xuất ra Đại Tảo hung hỏa, cũng đã đề thăng độ nóng, giống như một mảnh biển lửa ngập trời, cuộn trào mãnh liệt về phía đinh lô, trong nháy mắt đã bao phủ Trương Văn Trọng và đinh lô trong biển lửa.
Tuy rằng biết Trương Văn Trọng tuyệt đối không có việc gì, nhưng những đệ tử Phong Sơn phái đều khẳn trương vô cùng.
Trương Văn Trọng khoanh chân ngồi, phóng ra thần thức, điều khiển linh khí biến hóa trong Hỗn Độn Lô. Dù đang làm việc, nhưng hắn vẫn nói: “Vô luận là luyện khí hay luyện đan, ngoại trừ hỏa hầu, đối với việc khống chế linh khí biến hóa trong lô cũng trọng yếu. Hiện tại các ngươi luyện chế pháp bảo và đan dược, phẩm cấp đều thấp, cho nên khống chế linh khí trong lô cũng dễ hơn một ít. Nhưng khi phẩm cấp đề thăng, khống chế linh khí cũng sẽ đề thăng độ khó, một khi linh khí trong lô xảy ra vấn đề, vậy chỉ còn thất bại...
Trương Văn Trọng đang ở trong biển lửa, cũng không hề có chút cảm giác, thậm chí còn chậm rãi nói chuyện, phong phạm như vậy quả nhiên là có một không hai. Đệ tử Phong Sơn phái đứng khắp bốn phía hồ bơi, xa xa nhìn hắn, cảm giác hắn giống như một tiên nhân siêu phàm thoát tục. Trong lòng những đệ tử này, không tự chủ được dâng lên cao giác ngưỡng mộ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến bốn giờ sáng. Nhưng mọi người cũng không cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạp, trái lại còn cảm thấy rất nhanh. Nếu như có thể họ còn mong lúc này thời gian càng chậm hơn mười lần, trăm lần.. .Làm cho bọn họ có thêm thời gian để học tập thêm tri thức.
Ngay khi kim đồng hồ chỉ đúng bốn giờ, Trương Văn Trọng đang khoanh chân ngồi bỗng nhiên đứng dậy, chỉ vào Hỗn Độn Lồ, quát: “Khỏi.”
Nắp lô nhất thời bay lên, một hương vị nồng nặc khiến kẻ khác mê say đột nhiên xuất hiện, tràn ngập trong toàn bộ hồ bơi, lại phiêu tán ra ngoài trong khoảnh khắc, làm cho cả huyện Ẩn Ngạc đều bao trùm trong hương vị ngào ngạt. Dù là người đang ngủ say hay đang thức tỉnh, đều tham lam hồ hấp hương vị cực kỳ say lòng người.
Cửu Phẩm Tam Liên Đan, luyện chế thành công.
P/s: Anh em nhấn dùm nút +1 bên dưới nhé Cả Ngàn người vào đọc mà không thấy mấy ai Cảm Ơn cả
Hương khí xuất hiện đại quy mô trong huyện Ẩn Ngạc vào bốn giờ sáng, không thể tránh khỏi trở thành đề tài câu chuyện sau mỗi buổi trà dư tửu hậu của mọi người. Ở trong một đoạn thời gian thật dài sau đó, mọi người đều bàn bạc say sưa, đủ loại phiên bản được vẽ ra lời đồn cũng ùn ùn. Thậm chí còn có vài đài truyền hình chuyên môn làm tin tức chuyên đề, thỉnh một đám học giả chuyên gia đến thảo luận, tuy nói hấp dẫn không ít tầm mắt và thị suất bạn xem đài, nhưng cuối cùng không ai đoán được hương vị say lòng người kia từ đâu mà tới.
Tuy rằng đại bộ phận mọi người cũng không biết hương vị kia từ đâu mà tới, nhưng cũng có một bộ phận người đoán được nơi phát ra hương vị này. Những người này chính là người tu chân đến tham gia hội đấu giá tu chân. Tuy nói người tu chân đến tham gia hội đấu giá, đều tuyển chọn ở lại trong những khách sạn tốt nhất tại Vân Thai thị, nhưng cũng có một bộ phận chạy tới ở lại huyện Ân Ngạc, bởi vì muốn tiếp xúc với Phong Sơn phái, làm tốt quan hệ bàn bạc sinh ý.
Lục Hòe của Linh Xu phái, chính là một trong số đó.
Sau khi tiêu diệt Phù Bảo Tông, Lục Hòe cầm theo binh sứ đựng Tam Thanh Đại Đạo Đan quay trở về Linh Xu phái. Bình đan dược lục phẩm, không thể tránh khỏi khiến cho cao tầng của Linh Xu phái oanh động. Tuy rằng từ trong điện thoại bọn họ cũng có nghe Lục Hòe nói qua chuyện này, nhưng sau khi thực sự nhìn thấy bình Tam Thanh Đại Đạo Đan, lại vẫn khiếp sợ không ngớt.
Những cao tầng Linh Xu phái cảm thán Trương Văn Trọng ra tay thật chuyên gia rộng rãi, đồng thời đối với việc Lục Hòe tự ý kết mình hữu với Phong Sơn phái cũng cực kỳ tán thành cùng duy trì. Dù sao, tại tu chân giới hiện nay, người có thể luyện chế ra cao phẩm đan dược hoặc môn phái biết luyện chế cũng là cực nhỏ. Cùng người hoặc môn phái như vậy làm tốt quan hệ kết thành mình hữu, là có trăm lợi mà không một hại. Vì thế, Linh Xu phái trích ra hai viên Tam Thanh Đại Đạo Đan đưa cho Lục Hòe, dùng tưởng thường sự cống hiến của hắn đối với Linh Xu phái, lại lập tức phái hắn chạy tới huyện Ẩn Ngạc, ngoại trừ tham gia đại hội đấu giá tu chân, còn muốn cùng Trương Văn Trọng và Phong Sơn phái kết giao cảm tình thêm sâu sắc.
Mấy ngày nay, Lục Hòe ở lại bên trong khách sạn xa hoa duy nhất trong huyện Ân Ngạc, tuy rằng còn chưa thể tiếp xúc được với Trương Văn Trọng, nhưng cũng đã qua lại quen mắt với người của Phong Sơn phái, xem như đã đạt được mục đích. Mà khi hương khí của Cửu Phẩm Tam Liên Đan tràn ngập toàn bộ huyện Ẩn Ngạc, hắn lập tức nhảy lên khỏi giường, một bước vọt tới bên cửa sổ, đẩy ra, hít sâu một hơi hương khí say lòng người hỗn hợp với hàn ý lạnh thấu xương, thất thanh kinh hô: “Hương vị này, hẳn khi đan dược ra lồ thì phát ra. Thế nhưng đan dược bình thường ra lô hương vị tản ra tối đa chỉ mười thước. Nhưng hương vị này, lại tràn ngập toàn bộ huyện Ẩn Ngạc...Trời ạ thật khó thể tin, thực sự là khó thể tin.., đây.., đây đến tột cùng là đan dược có phẩm cấp gì a?”
Ngay khi Lục Hòe còn đang khiếp sợ không ngớt, một trận tiếng đập cửa gấp gáp vang lên. Hắn xoay người mở cửa phòng, nhưng lại phát hiện người gõ cửa là người quen, chính là Tôn Đinh Quân của Hoa Gian phái, Hoắc Thanh của Liễm Sơn kiếm tông và Tiêu Chắn của Ba sơn Tiêu gia. Bọn họ cũng giống như Lục Hòe, đều phụng lệnh cao tầng của môn phái, đến huyện Ẩn Ngạc chắp nổi với Phong Sơn phái.
Không đợi Lục Hòe mở miệng, Hoắc Thanh liền khẳn cấp hỏi: “Lão Lục, ngươi cũng ngửi được cỗ hương khí phải không? Theo ngươi xem, cỗ hương khí này là đan dược phẩm cấp nào phát ra?”
Lục Hòe lắc đầu cười khổ: “Linh Xu phái chúng ta đối với chuyện này cũng không am hiểu, cho nên ta cũng chỉ có thể đoán hương vị này là cao phẩm đan dược ra lô thì toát ra cũng không biết được phẩm cấp cụ thể của nó” Nói đến đây, hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Tôn Đình Quân, hỏi: “Lão Tôn, Hoa Gian phái các ngươi ở đan dược cũng có chút danh tiếng, ngươi nghĩ là do loại đan dược phẩm cấp nào phát ra?”
Tôn Đinh Quân trầm ngâm một lát, cấp ra một suy đoán làm mọi người có mặt chắn kinh: “Hương vị này tràn ngập toàn bộ huyện Ẩn Ngạc.. .Ta đánh giá, chí ít phải là đan dược ngoài thất phẩm, mới có thể sản sinh ra dị tượng như vậy.”
“Ngươi nói cái gì? Đan dược ngoài thất phẩm? Trời ạ.., có thể sao?” Ba người Lục Hòe trợn mắt há hốc, thất thanh kinh hô.
Tuy rằng bị nghi vấn, nhưng Tổn Đinh Quân cũng không tức giận, vuốt râu cười hắc hắc, nói: “Nếu như là ở địa phương khác, ta cũng rất khó tin tưởng có đan dược thất phẩm ra lô. Nhưng các ngươi cũng đừng quên, hiện tại chúng ta đang ở huyện Ân Ngạc, nơi này là địa bàn của Phong Sơn phái, cũng là địa bàn của hắn, lẽ nào các ngươi quên sao, lúc trước ở Băng Xuyên sơn, hắn từng nói qua, hắn có thể luyện chế được đan dược càng cao phẩm hơn cả Tam Thanh Đại Đạo Đan.
Tuy rằng Tôn Đinh Quân cũng không nói rõ “hắn” là ai nhưng ba người Lục Hòe đều biết “hắn” chính là Trương Văn Trọng.
Sau một lát trầm ngâm, Tiêu Chắn mở miệng trước: “Lão Tôn nói có đạo lý có thể sản sinh ra dị tượng như vậy, cũng chỉ có đan dược ngoài thất phẩm. Ngày trước ta còn cho rằng Trương tiên sinh đang nói giỡn, lại không nghĩ rằng, hắn thực sự có thể luyện chế ra thất phẩm đan dược.. .Không được, ta phải lập tức đem việc này hồi báo với tộc Trưởng Tiêu gia.” Dứt lời, Tiêu Chắn cũng không quản chuyện gì, chắp tay chào ba người Lục Hòe, xoay người bỏ chạy về phòng mình, cũng không quan tâm chỉ mới bốn giờ sáng, cầm điện thoại bấm dãy số của tộc trưởng Tiêu gia.
Lời nói của Tiêu Chắn, cũng làm ba người Lục Hòe giật mình tỉnh lại, bọn họ đều nói: “Không sai, phải lập tức đem việc này hướng chưởng môn hồi báo, thật không nghĩ tới, Trương tiên sinh không ngờ có thể thực sự luyện chế ra thất phẩm đan dược, theo ta thấy, chúng ta phải bỏ thêm công sức lấy lòng Trương tiên sinh và Phong Sơn phái, tranh thủ có thể cùng bọn họ thành lập quan hệ và liên mình càng thêm chặt chẽ mới được.” Nói xong đều tự quay về phòng, cầm điện thoại gọi về cho chưởng môn nhân trong tông phái.
Ngoại trừ bốn người Lục Hòe, những người tu chân còn lại đang ở bên trong huyện Ẩn Ngạc, tuy rằng vẫn đoán được hương vị kia là do cao phẩm đan dược phát ra, nhưng không biết được nơi phát ra chính xác. Dù vậy, bọn họ vẫn dùng điện thoại hoặc thông tin phù, đem dị sự phát sinh tại huyện Ẩn Ngạc thông báo về chưởng môn trong tông phái của chính mình.
Vào một buổi sáng hửng đông hàn lãnh, không ít chưởng môn của tu chân môn phái đều bị tiếng chuồng điện thoại và thông tin phù đánh thức. Mà sau khi biết được nguyên do sự tỉnh, không ít chưởng môn nhân cả kinh từ trên giường té lăn quay trên mặt đất.
Trương Văn Trọng cũng không biết việc này, dù hắn có biết, cũng không để trong lòng, tối đa chỉ cười cười mà thôi.
Sau khi nắp lô bay lên, Trương Văn Trọng lấy ra một binh sứ đã chuẩn bị sin, dùng tay phải nắm ngay miệng bình hướng Hỗn Độn Lồ. Tay trái kháp pháp ấn, hướng Hỗn Độn Lô vẫy tay, quát nhẹ một tiếng: “Thu.”
Từng đạo quang mang màu xanh từ trong Hỗn Độn Lô bắn ra, bắn thẳng vào trong binh sứ Trương Văn Trọng đang cầm. Đợi khi toàn bộ đan dược trong lồ đều bay ra Trương Văn Trọng đếm thử, lần này luyện chế ra được mười sáu viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan.
Đợi sau khi Trương Văn Trọng chấm dứt việc luyện đan, những đệ tử Phong Sơn phái đang quan sát chung quanh, mới nhảy xuống hồ bơi, xúm lại bên người hắn thò đầu hiếu kỳ đánh giá mười sáu viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan bên trong bình sứ.
Nhìn mười sáu viên đan dược màu lục bên trong bình sứ, Trần Hi nhịn không được cảm khái nói: “Tông chủ, đây là Cửu Phẩm Tam Liên Đan sao? Nhìn thật giống một viên phỉ thúy thượng phẩm nha.”
Trần Nhàn trừng mắt nhìn hắn, chắp tay hướng Trương Văn Trọng chúc mừng: “Chúc mừng tông chủ thành công luyện chế ra Cửu Phẩm Tam Liên Đan.”
Trương Văn Trọng mỉm cười, sau một thoáng trầm ngâm, lại lấy ra sáu viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan, đưa cho Trần Nhàn, Trần Hi và bốn đệ tử Trúc Cơ kỳ của Phong Sơn phái, lại dặn dò: “Các ngươi lập tức tìm một chỗ yên lặng, ăn vào, dùng hết toàn lực hấp thu linh khí ẩn chứa bên trong. Rốt cục có thể tăng bao nhiêu tu vi, thì phải xem tạo hóa của các ngươi.”
Sáu người Trần Nhàn cũng không nghĩ đến Trương Văn Trọng lại đưa Cửu Phẩm Tam Liên Đan trân quý như vậy cho bọn họ không khỏi đều ngây người, sau khi hồi phục lại tỉnh thần, bọn họ lại vội vã nói: “Tông chủ, Cửu Phẩm Tam Liên Đan thật quá mức trân quý, ngài giữ lại cho mình hoặc dùng bán đấu giá, cũng đừng lãng phí trên người chúng tôi.”
Trương Văn Trọng nghiêm mặt, hừ nói: “Cho các ngươi dùng thì cứ dùng, nào có nhiều lời vô ích như vậy? Chẳng lẽ muốn cãi lại mệnh lệnh của ta phải không?”
Đưa Cửu Phẩm Tam Liên Đan cho sáu người Trần Nhàn cũng là một cử chỉ bất đắc dĩ. Hiện tại Phong Sơn phái nổi danh trong tu chân giới, nhưng đệ tử trong phái tu vi cao nhất cũng chỉ có sáu người Trúc Cơ kỳ hiển nhiên không phù hợp với danh tiếng địa vị của Phong Sơn phái. Cho nên Trương Văn Trọng cũng chỉ đành hi vọng vào Cửu Phẩm Tam Liên Đan, mong muốn sáu người Trần Nhàn sau khi dùng, có thể tăng mạnh tu vi, tốt nhất có hai người có thể bước vào cảnh giới Kim Đan kỳ.
Nhìn Cửu Phẩm Tam Liên Đan trong tay, sáu người Trần Nhàn cảm thấy vạn phần cảm động, đều sinh ra ý nghĩ “sĩ vì tri kỳ có thể chết” trong đầu. Sau khi liếc mắt nhìn nhau, lại cùng quỳ xuống trước người Trương Văn Trọng, đồng thanh nói: “Đại ân của tông chủ, chúng tôi không thể báo đáp, chỉ đành cạn kiệt khả năng đề thăng tu vi, không để tông chủ thất vọng.”
“Đứng lên đi, thời gian cũng không còn sớm, các ngươi mau nhanh tim một chỗ yên lặng, ăn đan dược vào.” Trương Văn Trọng vẫy tay một lực vô hình nhất thời từ tay hắn phóng ra, đưa sáu người nâng lên.
“Tuân lệnh.” Sáu người cùng đáp, sau khi hướng Trương Văn Trọng hành lễ, rời khỏi hồ bơi. Trương Văn Trọng thu hồi bình sứ đựng đan cùng Hỗn Độn Lô, cũng rời khỏi hội sở. Chỉ còn lại một đám đệ tử Phong Sơn phái ở lại lo công việc dọn dẹp kết thúc.
P/s: Anh em nhấn dùm nút +1 bên dưới nhé Cả Ngàn người vào đọc mà không thấy mấy ai Cảm Ơn cả
Sau khi đi ra Mục Mã Trưởng, Trương Văn Trọng cũng không vội vàng về nhà, mà nương theo bóng tối yểm hộ, dùng tốc độ người thường không thể nhìn thấy, bay nhanh lên đỉnh Phong sơn. Một đường bay nhanh, cũng không tiêu hao bao nhiêu thời gian, rất nhanh hắn đã lên đán u Mình Đỉnh.
Hơn bốn giờ sáng hừng đông, u Mình Đỉnh đen kịt một mảnh, sau khi Trương Văn Trọng xác định nơi này đích xác không người, liền mở cửa vào địa cung Ngạc vương, đi vào bên trong.
Ngay lúc này sở dĩ Trương Văn Trọng chạy đến địa cung Ngạc vương, chỉ có một mục đích, đó là tìm một chỗ yên lặng không người, ăn vào Cửu Phẩm Tam Liên Đan, hấp thu tiêu hóa linh khí ẩn chứa trong đó để đề thăng tu vi của chính mình. Phải biết rằng, sau khi trải qua vài trận đấu liên tục, nhất là bằng vào thực lực bản thân san bằng Phù Bảo Tông, tu vi của Trương Văn Trọng cũng đã đề thăng tới Nguyên Anh đỉnh kỳ, cách Hóa Thần kỳ không xa. Chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi ăn vào viên Cừu Phẩm Tam Liên Đan, hắn có thể đột pha Nguyên Anh kỳ, tiến nhập Hóa Thần kỳ.
Địa cung Ngạc vương không chỉ bí ẩn, hơn nữa còn rắc rối phức tạp, cơ quan trùng trùng, là một đại hình mê cung. Nếu như không biết đường đi chính xác lại xông vào, cũng chỉ đành mờ mịt loạn chuyển bên trong, người có tu vi thấp, còn có thể bị bẫy rập cơ quan trong mê cung đoạt đi tính mạng, ở nơi này dùng Cừu Phẩm Tam Liên Đan, hấp thu linh khí đề thăng tu vi, Trương Văn Trọng cũng không cần lo lắng sẽ có người chạy tới quấy rối.
Mê cung phức tạp bên trong địa cung Ngạc vương, đối với Trương Văn Trọng mà nói cũng vô dụng, hắn đi nhanh theo con đường chuẩn xác, rất nhanh đã đến tẩm cung của Ngạc vương ở trung tâm. Nhưng sau khi đến đây, hắn cũng không vội vàng dùng Cừu Phẩm Tam Liên Đan, mà lấy ra một xấp phù chú, ở bên trong tẩm cung trống trải, bày ra một phòng ngự trận có tên là Linh Quy Thác Thiên Phù trận.
Trương Văn Trọng làm như vậy, cũng không phải phòng bị ai, mà phòng bị kiếp số sắp phủ xuống.
Khi người tu chân bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ, sẽ bởi vì linh lực bản thân quá mạnh, dẫn động kiếp số do linh khí thiên địa tự nhiên hình thành. Chỉ khi xông qua kiếp số này, mới có thể chân chính bước vào Hóa Thần kỳ. Nếu như không qua nổi, cũng chỉ có hai kết cục: Một, chết trong kiếp số. Hai, thân bị trọng thương, tu vi tổn hao nặng nề. Nếu là phần sau thì cũng đỡ, chí ít bảo vệ tính mạng, sau khi dưỡng thương khỏe lại, nói không chừng có thể trùng tu tu vi tổn thất trở về. Nhưng nếu đã đánh mất tính mạng, thì cơ hội gì cũng không còn nữa.
Mà bắt đầu từ Hóa Thần kỳ, tu vi người tu chân mỗi khi đề thăng một cấp sẽ đưa tới một lần kiếp số. Đồng thời theo tu vi đề thăng, uy lực kiếp số sẽ càng đề thăng tương ứng. Lần này Trương Văn Trọng bày ra Linh Quy Thác Thiên Phù trận, chính dùng ứng phó kiếp số Hóa Thần kỳ - Thiên Kiếp.
Tuy rằng đối với Trương Văn Trọng sở hữu được hai kiện chuẩn tiên khí và một đống đan dược mà nói, Thiên kiếp của Hóa Thần kỳ căn bản không cấu thành uy hiệp gì. Nhưng bởi vỉ có tiền lệ về Cừu Cừu Vô Quy Diệt Hồn đại thiên kiếp trước đó, cho nên hắn cũng không dám tiếp tục phớt lỡ, trước tiên thi thố an toàn rồi hãy tính. Dù lúc đó phủ xuống cũng không phải Thiên kiếp, nhưng có Linh Quy Thác Thiên Phù trận chống đỡ, hắn cũng đủ thời gian để ứng đối, sẽ không như kiếp trước, bị Cừu Cừu Vô Quy Diệt Hồn đại thiên kiếp phá hủy kim thân.
Tuy rằng làm như vậy sẽ tiêu hao một lượng phù chú, nhưng phù chú trong tay hắn có nhiều, tiêu hao nhiều cũng không xót xa.
Sau khi bày ra Linh Quy Thác Thiên Phù trận, một mảnh quang mang vàng óng ánh từ trong phù trận phóng ra, chiếu sáng tầm cung Ngạc vương vốn đen kịt một mảnh. Nhưng ánh sáng cũng duy trì không lâu, thoáng qua liền ảm đạm trở xuống.
Trương Văn Trọng cất bước đi vào trong trận nhãn của Linh Quy Thác Thiên Phù trận, khoanh chân ngồi, lấy ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan ăn vào, lập tức liền nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển Y Giám Tâm Kinh, hấp thu linh khí ẩn chứa bên trong ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan.
Từng đạo cảm giác mát mẻ từ trong Cửu Phẩm Tam Liên Đan phóng xuất ra tới, dọc theo kinh lạc truyền khắp toàn thân trên dưới của hắn, làm hắn cảm giác được một loại sảng khoái thích ý khó thể hình dung nên lời. Hấp thu linh khí của Cửu Phẩm Tam Liên Đan, linh lực bản thân hắn tăng trưởng với tốc độ cực nhanh.
Hắn cảm giác được linh lực bản thân đang tăng trưởng, thỏa mãn gật đầu, thẩm thắn: “Cửu Phẩm Tam Liên Đan thật không hổ là đan dược thất phẩm, linh khí ẩn chứa trong đó đúng là vô cùng tinh thuần . Xem ra ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan, đủ giúp ta bước vào Hóa Thần kỳ, lại tu luyện Y Giám Tâm Kinh đến tầng thứ ba Dưỡng Khí Cảnh - Khí Quán Trường Hồng.”
Tin tức này làm hắn thập phần phấn chắn, hắn tăng thêm sức vận chuyển Y Giám Tâm Kinh, càng nhanh thêm tốc độ hấp thu linh khí.
Thời gian trôi qua từng giây, linh khí ẩn chứa trong ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan từ từ bị Trương Văn Trọng hấp thu hầu như không còn. Sau khi từ từ hộc ra một hơi, hắn mở mắt, hai đạo quang mang chói chang như mặt trời sáng sủa từ trong mắt hắn phóng ra, đem tầm cung đen kịt chiếu lên sáng rực.
Tu vi Trương Văn Trọng thình lình đã bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ. Tu vi Y Giám Tâm Kinh cũng đúng như sự dự đoán của hắn, đột phá tới tầng thứ ba Dưỡng Khí Cảnh - Khí Quán Trường Hồng. Quang mang phóng xuất từ đôi mắt Trương Văn Trọng chợt lóe liền mất, tẩm cung cũng khôi phục lại hình dạng ban đầu. Ngay lúc này, Trương Văn Trọng đột nhiên đã nhận ra linh khí biến hóa dị thường chung quanh.
“Kiếp số muốn tới...” Tỉnh thần Trương Văn Trọng run lên, híp mắt lại cảm thụ linh khí biến hóa quanh thân, trong miệng ni non lẩm bẩm: “Đến đây đi, để cho ta xem thử, lần này kiếp số nào đánh xuống trên đầu ta.”
Linh khí trong thiên địa trong nháy mắt biến đổi trở nên thô bạo, cuồn cuộn tuôn tới bầu trời đêm trên đỉnh phong sơn, trong thời gian ngắn ngủi, độ dày linh khí hội tụ đã vượt khỏi cường độ cần có của Thiên kiếp.
Trượng Văn Trọng đối với linh khí biến hóa vốn rất nhạy cảm, hơn nữa lúc này lại đang hết sức chăm chú, cho nên trước tiên liền cảm nhận được linh khí biến hóa trên núi. Một nụ cười khổ lặng yên hiện lên trên khóe miệng của hắn, hắn lắc đầu thắn thở: “Ta đã biết, lần này kiếp số đánh xuống tuyệt đối sẽ không đơn giản chỉ là Thiên kiếp...”
Linh khí thô bạo trên núi cũng không thể giấu diếm được người tu chân từ bên ngoài đến huyện Ân Ngạc. Trong số bọn họ có không ít người, đều nhìn ra ngoài cửa phòng, nhìn lên đỉnh phong sơn.
Lục Hòe, Tôn Đình Quân, Hoắc Thanh, Tiêu Chắn bốn người lúc này vốn đang tụ tập trong phòng của Lục Hòe, thương nghị nên dùng phương pháp nào lấy lòng Trương Văn Trọng và Phong Sơn phái, để có thể từ chỗ bọn họ mua được càng nhiều Tam Thanh Đại Đạo Đan hoặc loại đan dược thất phẩm vừa ra lô. Nhưng ngay lúc này, bọn họ không hẹn mà cùng cảm giác được linh khí dị biến trên đỉnh phong sơn.
Lục Hòe “di” một tiếng, đứng dậy, cất bước đi tới bên cửa sổ, nhìn linh khí hội tụ trên Phong sơn, tràn đầy kinh ngạc nói: “Linh khí vì sao lại biến thành thô bạo lên? Đồng thời đều tập trung một chỗ? Lẽ nào có người đang độ kiếp?”
“Đầu tiên Trương tiên sinh luyện chế ra đan dược ngoài thất phẩm, hiện tại lại có người muốn độ kiếp...” Tiêu Chắn cũng bước tới bên cửa sổ, nhìn Phong sơn trong đêm tối, lắc đầu nói: “Bọn họ đã sớm chuẩn bị phải không? Bằng không việc này thế nào lại trùng hợp xảy ra trước ngày hội đấu giá tu chân khai mạc? Sợ rằng, bọn họ đang muốn ra oai phủ đầu chúng ta. Chỉ là không biết, người hôm nay độ kiếp, phải độ kiếp số nào đây?”
Lúc này Hoắc Thanh cũng tới gần, như có sở ngộ nói: “Nói tới chuyện ra oai phủ đầu, ta đột nhiên nghĩ tới một việc...Các ngươi còn nhớ kỹ, mấy ngày hôm trước chuyện luyện chế ra chuẩn tiên khí hay không?”
“Đương nhiên nhớ kỹ, lúc đó toàn bộ tu chân giới đều bị rung động. Nói đến cũng thật sự là kỳ quái, mấy trăm năm trước cũng không thấy có chuẩn tiên khí xuất hiện. Thế nhưng trong mấy tháng gần đây, lại trùng hợp xuất hiện hai kiện chuẩn tiên khí. Chỉ tiếc đến bây giờ còn chưa thể điều tra ra, hai kiện chuẩn tiên khí đến tột cùng là do người phương nào luyện chế...” Tôn Đình Quân nói đến đây, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đoán được ý tứ của Hoắc Thanh: “Lão Hoắc, ngươi nhắc tới chuyện này, không phải đang hoài nghi hai kiện pháp bảo chuẩn tiên khí, do Trương tiên sinh luyện chế ra chứ?”
Câu nói của Tôn Đình Quân, nhất thời làm Tiêu Chắn và Lục Hòe đều chắn kinh. Sau một thoáng trợn mắt há hốc, Lục Hòe từ từ thở ra một hơi, nói: “Suy đoán của lão Hoắc, cũng không phải không có khả năng a.. .Trương tiên sinh có thể luyện chế ra đan dược ngoài thất phẩm, nói không chừng thật đúng có thể luyện chế ra chuẩn tiên khí. Trời ạ, nếu như chuẩn tiên khí thực sự do Trương tiên sinh luyện chế, vậy.., vậy.
Nói ra mấy từ ấp úng. Lục Hòe vô cùng kích động cũng không thể nói hết câu kế tiếp. Nhưng mọi người ở đây đều biết rõ ý tứ của hắn. Nếu như Trương Văn Trọng thực sự có thể luyện chế ra chuẩn tiên khí, Phong Sơn phái sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tu chân đại phái Thiên Tự Hào, Trương Văn Trọng có thể sẽ vượt qua thiên kiếp, phi thăng thành tiên.
Thành tiên...
Trong tu chân giới, đã có bao nhiêu năm không ai thành tiên?
Bốn người Lục Hòe nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt đối phương thấy được vẻ kích động và khiếp sợ.
Tính cách của Hoắc Thanh và Tiêu Chắn đều vội vàng xao động, lúc này đã nói: “Phải nhanh đem việc này báo cáo chưởng môn mới ổn.”
“Chậm đã.” Tôn Đình Quân vội vàng ngăn trở hắn, nói: “Chuyện Trương tiên sinh luyện chế ra chuẩn tiên khí, hiện nay chỉ là sự hoài nghi của chúng ta, cũng không có căn cứ chính xác. Theo ta thấy, chúng ta không nên vội vàng đem việc này hồi báo với tông phái mới tốt, để tránh khỏi những phiền phức không cần thiết.
Lục Hòe cũng nói: “Lão Tôn nói có đạo lý, chúng ta nên nghĩ biện pháp nói bóng gió, sau khi có căn cứ chính xác, mới hướng tông phái hội báo. Điều khác không sợ, chỉ sợ sẽ chọc phiền phức cho Trương tiên sinh, làm hắn giận chó đánh mèo chúng ta.”
Hoắc Thanh và Tiêu Chắn đều nghĩ hai người nói có lý, nếu như đắc tội Trương Văn Trọng, thì xem như xong đỏi. Dù sao, vết xe đố của Phù Bảo Tông vẫn còn nguyên trước đó. Hai người nhìn nhau, cùng gật đầu nói: “Đa tạ nhắc nhở, chúng ta suýt chút phạm sai lầm.”
Ngay lúc này, bốn người cũng đã nhận ra linh khí tề tựu trên đỉnh phong sơn, nhưng khi bọn họ đưa mắt nhìn lên bầu trời trên đỉnh phong sơn, cũng liền thay đổi sắc mặt, thất thanh kinh hô lên: “Đây.., đây là...Cửu Tiêu Lôi Kiếp mạnh nhất trong Hợp Đạo kỳ? Trời ạ, bên trong Phong Sơn phái không ngờ có người bước vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ sao? Hơn nữa còn là loại cao thủ mạnh đến biến thái, bằng không làm sao đưa tới Cửu Tiêu Lôi Kiếp?”
Từ lúc linh khí thô bạo còn chưa hội tụ đầy đủ trên Phong sơn, Trương Văn Trọng cũng đã phán đoán ra trận kiếp số sần đánh xuống chính là Cửu Tiêu Lôi Kiếp chỉ dành cho người có tu vi Hợp Đạo kỳ, hắn vừa bày ra Linh Quy Thác Thiên Phù trận, ứng phó kiếp số Hóa Thần kỳ thì không thành vấn đề, chống lại kiếp số Luyện Hư kỳ cũng có thể chống đỡ được một đoạn thời gian, thế nhưng ở trước mặt sự bá đạo của Cửu Tiêu Lôi Kiếp trong Hợp Đạo kỳ, thì quả thật là rất khó chống đỡ. Hắn có thể khẳng định, khi đạo thiên lôi đầu tiên giáng xuống, Linh Quy Thác Thiên Phù trận sẽ hoàn toàn bị vỡ vụn.
“Không ngờ là Cửu Tiêu Lôi Kiếp...” Trương Văn Trọng cười khổ lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài nói: “Thật đúng là để mắt đến ta.”
Vừa mới bắt đầu, Trương Văn Trọng đối với việc kiếp số đánh xuống lại là Cửu Tiêu Lôi Kiếp cũng có chút ngạc nhiên buồn bực. Nhưng sau thoáng tự hỏi ngắn ngủi, hắn đã nghĩ thông suốt nguyên do trong đó.
Không sai, với tu vi vừa mới bước vào Hóa Thần kỳ như hắn, đích thật không nên dẫn động Cửu Tiêu Lôi Kiếp của Hợp Đạo kỳ, nhưng đừng quên, tu vi của hắn tuy mới bước vào Hóa Thần kỳ, nhưng thần thức của hắn cũng đã rảo bước tiến lên cảnh giới Đại La Kim Tiên, ơ dưới tình huống này, kiếp số giáng xuống chỉ là Cửu Tiêu Lôi Kiếp, cũng đều nhờ hắn phổ cứu chúng sinh, quảng kết thiện duyên, tích lũy được nhiều niệm lực cảm kích. Bằng không kiếp số, chỉ sợ sẽ là Đại Vô Lượng Kiếp, Phong Hỏa Lôi Kiếp, hoặc là những bậc kiếp số cao tầng hơn.
Mắt nhìn Cửu Tiêu Lôi Kiếp sắp thành hình, Trương Văn Trọng nhanh chóng thu liễm tâm thần, vận khỏi lên toàn bộ lực lượng, chuẩn bị bắt đầu ứng đối trận kiếp số.
Với tu vi hiện tại của Trương Văn Trọng, dù có thêm hai kiện chuẩn tiên khí hộ thể, muốn trài qua trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp bá đạo, đủ làm cho đại đa số người tu chân biến sắc, sợ rằng cũng tương đối trắc trở. Nếu không may, sẽ rơi vào hạ tràng thần hồn bị diệt, hiển nhiên đó là điều mà hắn không muốn thấy. Cho nên, hắn phải tranh thủ trước khi kiếp số phù xuống, cấu trúc ra một loại trận pháp phòng ngự mạnh mẽ hơn, mượn lực lượng trận pháp để vượt qua trận kiếp số này.
Trong lòng biết lúc này mỗi một giây một phút đều rất trân quý, Trương Văn Trọng cũng không lãng phí thời gian, nhanh đem ra Hỗn Độn Lô, biến trở thành nguyên thân, lại triệu hoán Mình Xà ra ngoài, khai lô luyện chế linh tài liệu cần để bày binh bố trận.
Ngay khi hắn chuẩn bị đem linh tài liệu bỏ vào trong Hỗn Độn Lô, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, động tác cũng chậm lại, thầm nghĩ: “Kiếp số, chính do linh khí trong thiên địa hội tụ mà thành. Nếu do linh khí biến thành, ta có nên mượn lực lượng trận pháp, hấp thu vào trong cơ thể không nhỉ? Dù chỉ hấp thu được một bộ phận nhỏ trong đó, đối với tu vi cũng sẽ đề thăng rất lớn, dù sao hiện nay trong tu chân giới linh khí thiếu thốn, cơ hội linh khí đại quy mô hội tụ như bây giờ, có thể nói là vô cùng hiếm thấy...”
Nhìn chung toàn bộ tu chân giới, dám mượn kiếp số đề thăng tu vi, đại khái cũng chỉ có một mình hắn đi thôi? Nếu như lúc này có người tu chân biết được ý nghĩ này của hắn, còn không biết sẽ bị khiếp sợ thành dạng gì. Phỏng chừng, sẽ cho rằng hắn bị hoảng sợ đến choáng váng nên nói mê sảng đi thôi?
Sau khi này sinh ý nghĩ này. Trương Văn Trọng lập tức suy tính hệ số nguy hiểm khi thực hiện thử thách như thế. Sau một phen cân nhắc cùng suy nghĩ nhiều lần, cuối cùng hắn quyết định thử một lần. Tuy rằng chuyện mượn kiếp số để tu luyện, chưa từng có người nếm thử qua, cũng tràn ngập đủ loại nguy hiểm không biết trước, thế nhưng có câu nói rất đúng - phú quỹ hiểm trung cầu.
Đương nhiên, trong kế hoạch của Trương Văn Trọng, chỉ cần bố trí tốt pháp trận phòng ngự cao, dù cuối cùng phát hiện không thể lợi dụng kiếp số đề thăng tu vi, cũng có thể trong thời gian ngắn nhất đóng chuyển linh trận, mượn lực phòng ngự cao chống cự qua Cửu Tiêu Lôi Kiếp.
Sau khi làm ra quyết định này, Trương Văn Trọng lập tức ném tài liệu vào trong Hỗn Độn Lô, dưới nhiệt độ cao do Mình Xà phóng xuất Đại Tảo hung hỏa, trong thời gian rất ngắn đã luyện chế linh tài liệu trở thành tài liệu cần thiết để bày trận, bắt đầu ở bên trong tẩm cung của Ngạc vương, bằng tốc độ nhanh nhất bố trí hai pháp trận.
Trương Văn Trọng bố trí trận đầu tiên, dùng để bang trợ chuyển hóa, thu nạp, luyện hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi, gọi là Chuyển Linh trận. Pháp trận này tương đối giản đơn, thời gian tiêu hao cũng không nhiều, rất nhanh đã được hắn bố trí xong. Lập tức hắn liền không chút chậm trễ bắt đầu bố trí pháp trận phòng ngự cao phẩm Huyền Vũ Linh Thổ trận.
Huyền Vũ Linh Thổ trận có tám mươi mốt tử trận, chỉ sau khi cấu trúc xong toàn bộ tử trận, pháp trận mới có thể phát huy ra công hiệu vốn có. Tuy rằng tốc độ cấu trúc pháp trận của Trương Văn Trọng cực nhanh, nhưng khi đạo thiên lôi đầu tiên phủ xuống, hắn cũng chỉ vừa mới hoàn thành sáu mươi bảy tử trận, còn mười bốn tử trận chưa kịp hoàn thành.
Ở dưới tình huống này, muốn nhờ vào Huyền Vũ Linh Thổ trận đến chia sẻ, ngăn trở Cửu Tiêu Lôi Kiếp vốn không thực tế, chỉ đành đem hi vọng kỹ thác vào Linh Quy Thác Thiên Phù trận. Xuất phát từ lo lắng an toàn, Trương Văn Trọng đem Bàn Long Ngọc Xích và Long Phượng Trình Tưởng Án đều mang ra, một khi Linh Quy Thác Thiên Phù trận không đỡ được thiên lôi đầu tiên, để hai kiện chuẩn tiên khí ra chống đỡ, vô luận như thế nào cũng phải kéo dài cho đủ thời gian, để hắn kịp thời cấu trúc Huyền Vũ Linh Thổ trận.
Linh khí thô bạo hội tụ trên đỉnh phong sơn, không ngừng bốc lên cao, nhìn giống như một con cự thú hồng hoang dữ tợn đáng sợ. Nó mạnh mẽ mở chiếc miệng khổng lồ, trong một tiếng sấm kinh thiên động địa đinh tại nhức óc phun ra một đạo thiểm điện khiến kẻ khác dựng đứng tóc gáy, hướng bên dưới Phong sơn oanh xuống.
Bên trong khách sạn, bốn người Lục Hòe nhìn đạo thiểm điện, thần tình rùng mình, cùng kêu lên: “Cửu Tiêu Lôi Kiếp bắt đầu rồi...”
Lục Hòe khẽ thở dài: “Cũng không biết, vị bằng hữu của Phong Sơn phái, có vượt qua được trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này hay không.”
Tôn Đình Quân cũng thở dài một hơi, nói: “Ai biết được? Chúng ta mỏi mắt mong chờ thôi. Nếu như hắn có thể vượt qua kiếp nạn này, như vậy Phong Sơn phái lại có thêm một vị cao thủ Hợp thể Đạo kỳ tọa trấn, điều này đối với chúng ta mà nói cũng là một chuyện tốt a.”
Lúc này đưa ánh mắt nhìn về hướng Phong sơn, không chỉ có bốn người Lục Hòe. Tại huyện Ân Ngạc, thậm chí là người tu chân ở tại Vân Thai thị, toàn bộ đều đã nhận ra Cửu Tiêu Lồi Kiếp hình thành bên trên đỉnh phong sơn. Bọn họ cũng đang khiếp sợ, ngờ vực, đố kỵ, ước ao đưa mắt nhìn về hướng Phong sơn, trong khoảnh khắc, đủ loại suy đoán cũng ùn ùn đến. Duy nhất có một chút giống nhau, đó là mọi người đều nhận định người đang độ kiếp chính là một vị siêu cấp cao thủ sắp bước chân vào Hợp Đạo kỳ.
Nếu như đề cho bọn họ biết, lúc này đang độ kiếp số Cửu Tiêu Lôi Kiếp, chỉ là một người mới bước vào Hóa Thần kỳ, không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng như thế nào? Có thể bọn họ sẽ cảm thấy may mắn, thân thể người tu chân đều rất không tệ, bằng không rất có khả năng sẽ vì việc này mà xảy ra chuyện có một nhóm người bị bệnh tim.
Dáng dấp của Phong sơn, đối với đạo thiểm điện mà nói, cũng không có một chút trở ngại. Nó dễ dàng xuyên qua dáng núi thật dày, trong tiếng rít chói tại chui vào trong tẩm cung Ngạc vương, trực tiếp oanh ngay huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Trương Văn Trọng. Không hề nghi ngờ, một khi bị đạo thiểm điện bắn trúng, hắn cũng chỉ đành rơi vào hạ tràng thần hồn câu diệt.
Lúc này Linh Quy Thác Thiên Phù trận vận chuyển lên, một đạo quang mang màu vàng đất thoáng hiện, dùng tốc độ cực nhanh hội tụ vào nhau, hóa thành một con rùa già mai dầy cứng rắn, vươn chiếc mai cứng rắn chắc nghênh hướng đạo thiểm điện thanh thế kinh người.
“Oanh...”
Tiếng nổ mạnh chợt vang lên, trận pháp hình con rùa trong nháy mắt bị nổ thành bột mịn, Linh Quy Thác Thiên Phù trận lập tức tan vỡ. Thương cảm phù trận cũng được xem là có lực phòng ngự mạnh mẽ, nhưng ngay cả thiên lôi đầu tiên cũng không thể vượt qua. Nhưng nó vẫn hoàn thành được sứ mạng, tiêu giao đại bộ phận lực lượng của đạo thiểm điện.
Sau khi phá hủy Linh Quy Thác Thiên Phù trận, uy thế của đạo thiểm điện giảm xuống, nhưng vẫn hướng huyệt Bách Hội của Trương Văn Trọng oanh xuống. Mà ngay lúc này, ba khí linh trong Bàn Long Ngọc Xích và Long Phượng Trinh Tưởng Ấn cùng nhau xuất động, trong một mảnh long ngâm phượng hót, đem đạo thiểm điện ngăn cản xuống tới.
Ờ trong quá trình này, Trương Văn Trọng vẫn đang liên tục cấu trúc Huyền Vũ Linh Thố trận, đối với những việc phát sinh bên người vẫn không hề phát giác, đã tiến nhập tới loại cảnh giới quên hết tất cả. Mà được hắn chuyên tâm cấu trúc, tám mươi mốt tử trận của Huyền Vũ Linh Thố trận đã hoàn thành bảy mươi chín, chỉ còn lại hai tử trận cuối cùng, một khi hoàn thành, Huyền Vũ Linh Thổ trận có thể tuyên cáo thành công.
Nhưng Cửu Tiêu Lôi Kiếp tựa hồ cũng không nguyện ý cho hắn cơ hội thành công cấu trúc ra Huyền Vũ Linh Thổ trận, ngay khi thiên lôi đầu tiên vừa bị hắn đỡ được, thiên lôi thứ hai đã rào rạt oanh xuống tới. Còn hơn thiên lôi đầu tiên, đạo thiên lôi thứ hai vồ luận là thanh thế hay uy lực thực tế, đều tăng trưởng gấp bội.
Hai đạo thiểm điện trong nháy mắt xuyên thấu vách núi, tiến nhập vào tẩm cung, giống như hai con điện long dữ tợn không ai bì nổi, rít gào hướng Trương Văn Trọng đánh tới, lộ ra răng nanh sắc bén, làm kẻ khác dựng đứng tóc gáy, như muốn một ngụm thôn phệ Trương Văn Trọng.
Ba khí linh trong Bàn Long Ngọc Xích và Long Phượng Trinh Tưởng Ấn đều không cam lòng tỏ ra yếu kém, phát ra tiếng long ngâm phượng hót đinh tại nhức óc, bay lên định nghênh chiến hai con điện long, nhưng ngay lúc này, Trương Văn Trọng vẫn không nói gì, cũng đột nhiên mở miệng: “Trở về đi.”
Lập tức, một đạo quang mang màu vàng đất chói mắt hơn cả đạo quang mang khi khỏi động Linh Quy Thác Thiên Phù trận gấp trăm ngàn lần chợt xuất hiện bên trong tấm cung Ngạc vương, không chỉ làm hai con điện long trong nháy mắt ảm đạm xuống, đồng thời xuyên thấu qua đá núi, bắn ra ngoài đỉnh phong sơn, làm cho cả bầu trời đen kịt biến thành màu vàng đất trong nháy mắt.
Quang mang màu vàng đất cũng không duy trì bao lâu, tối đa chỉ ba giây liền tối sầm trở lại. Nhưng bên trong tẩm cung Ngạc vương, cũng xuất hiện một bức tượng Huyền Vũ uy vũ bất phàm, ngăn ngay trước người hai con điện long.
Huyền Vũ Linh Thổ trận - kết thành.