Thần Nông Di Tích có phạm vi mấy ngàn dặm, khu vực bên ngoài khắp nơi đều là đại lượng yêu thú cấp bảy, tám du đãng, dường như cũng không có lãnh địa cố định riêng mà càng giống như dân du cư. Hơn nữa, đám yêu thú đó dường như hết sức sợ hãi Kim Long và Thiên Hồ, cách từ rất xa đã đều bỏ trốn mất dạng.
Long Tiêu Diêu không thèm để ý đến đám yêu thú đó mà chuyên tâm nhổ trồng các loại linh thảo phát hiện được. Nguyên nhân có thể là vì nơi này chỉ là khu vực bên ngoài, phần lớn linh thảo cấp bậc không cao, chỉ là tài liệu luyện chế đan dược Trúc Cơ, Kim Đan Kỳ.
Tuy nhiên hiện tại không gian Vạn Thú Lệnh đã rộng tới mấy ngàn dặm, không cần lo vấn đề không gian không đủ. Long Tiêu Diêu cảm thấy không gian Vạn Thú Lệnh giống như chính là một cái thế giới của riêng mình, bởi vậy hy vọng không gian có thể phong phú đa dạng. Cho dù những linh thảo nhìn như đã vô dụng hắn CŨNG đều nhổ trồng toàn bộ vào trong Vạn Thú Lệnh.
Linh thảo sinh trưởng cần hấp thu đại lượng linh khí, nhưng sau khi linh thảo trường thành sẽ không ngừng tỏa ra linh khí. Dược thảo trong Thần Nông Di Tích có rất nhiều linh thảo vạn năm, bản thân cũng có thể phóng thích linh khí, đối với không gian Vạn Thú Lệnh cũng có một ít chỗ tốt.
Vào ngày thứ tư Long Tiêu Diêu tiến vào phạm vi Thần Nông Di Tích nhìn thấy con yêu thú cấp chín đầu tiên - Kim Tiền Báo. Con Kim Tiền Báo đó là từ khu vực bên trong mà ra, sau khi bắt giết một con yêu thú cấp bảy và ăn no nê liền trở về khu vực bên trong.
Sau đó trong mười ngày tiếp theo Long Tiêu Diêu lại phát hiện vài lần loại hiện tượng cổ quái này. Lại có vài con yêu thú cấp chín từ khu vực bên trong ra bên ngoài, sau khi bắt giết ăn no lại trở về. Dường như khu vực bên ngoài này chỉ là bãi chăn nuôi của đám yêu thú cấp cao kia.
Linh thú Hóa Hình Kỳ đã có thể hấp thu linh khí tu luyện giống như người tu tiên, tuy nhiên ăn thịt và yêu đan ẩn chứa năng lượng phong phú đối với bọn chúng CŨNG có ích lợi. Hiện giờ Kim Long cùng Thiên Hồ đã xem như là thú đỉnh cao ở nhân giới, Long Tiêu Diêu ngược lại không cần quan tâm đến chúng. Nếu vào bãi chăn nuôi yêu thú, tự chúng nó có thể bắt giết con mồi. Chúng nó linh trí cực cao, CŨNG biết tận dụng thời gian dự trữ thực vật nhiều một chút, bắt lấy yêu thú lại để Long Tiêu Diêu giúp chúng cất giữ trong Vạn Thú Lệnh.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không hạn chế hai con linh sủng, chỉ dặn chúng đừng rời đi quá xa. Kết quả Kim Long cùng Thiên Hồ tự do tự tại tận tình vui chơi trong khu vực này, yêu thú cấp bảy bởi vì chúng nhìn không để vào mắt nên yêu thú cấp tám liền gặp xui xẻo. Thời gian hai mươi mấy ngày, đã có hơn trăm yêu thú cấp tám trở thành con mồi của chúng.
Thiên Hồ cậy vào thần thông biến ảo ẩn nấp, lại trước sau dụ ra để giết ba con yêu thú cấp chín tới khu vực bên ngoài săn thú. Kim Long cũng không cam yếu thế, với thần thông Xuyên Qua Không Gian, bắt giết hai con yêu thú cấp chín.
Mà Long Tiêu Diêu thì vẫn chuyên tâm nhổ trồng các loại linh thảo. Trong thời gian hơn ba mươi ngày, trước sau hắn nhổ trồng mấy trăm loại, mấy vạn cây linh thảo vạn năm. Tuy nhiên hắn đối với mỗi loại dược thảo đều chỉ nhổ trồng những cây thành thục ngàn năm trở lên, mà đối với dược thảo ngàn năm trở xuống thì đều để lại tại chỗ. Hắn cũng không muốn dược viên thiên nhiên Thần Nông Di Tích này bị tuyệt chủng từ đây.
Không biết là yêu thú của Thần Nông Di Tích tuần tra theo định kỳ hay là vì hai con linh sủng bắt giết quá nhiều yêu thú kinh động đến yêu thú thống trị, vào ngày thứ năm mươi Long Tiêu Diêu tiến vào Thần Nông Di Tích, một con yêu cầm cấp mười Thiết Bối Thương Ưng đi tới khu vực bên ngoài. Nó không có săn mồi chỉ phi hành qua lại trên không trung, dường như đang tìm kiếm cái gì.
Con Thiết Bối Thương Ưng này tuy rằng cũng tiến vào Hóa Hình Kỳ nhưng bản thân huyết thống bình thường, biến hóa hình người không hoàn toàn, chỉ là hơi có chút hình người mà thôi. Hơn nữa, nó là yêu thú cấp thấp, linh trí không quá cao, càng thích dựa vào bản thể hành động. Tuy nhiên tốc độ phi hành và năng lực công kích bản thể của Thiết Bối Thương Ưng thuộc loại nhất lưu trong yêu cầm phi hành, xuất hiện với hình tượng bản thể thật ra cũng không chịu thiệt.
Thị lực của yêu thú loại ưng thật tốt, Thiết Bối Thương Ưng từ ngoài mấy chục dặm liền phát hiện ra Long Tiêu Diêu, lập tức bay nhanh về phía hắn. Nhưng nó rất bất hạnh, Kim Long cùng Thiên Hồ đã sớm phát hiện tung tích của nó, mà nó lại không phát hiện ra hai Thần thú nếu không cho dù cho nó mượn vài lá gan cũng tuyệt đối không dám xông lên tìm chết.
Kim Long sử dụng thần thông không gian trốn đi còn Thiên Hồ thì thi triển thần thông ẩn nấp. Thẳng đến khi Thiết Bối Thương Ưng từ trên không vồ xuống, Kim Long trực tiếp sử dụng thần thông Xuyên Qua Không Gian từ nửa đường đột nhiên xuất hiện. Tuy rằng bách điểu đều không phải cấp dưới của Long tộc nhưng khí tức Long tộc cường đại vẫn lập tức ép cho Thiết Bối Thương Ưng suýt nữa từ trên không trung rơi xuống.
Thiên Hồ cũng chưa tham chiến. Thứ nhất Kim Long kế thừa sự cao ngạo của Long tộc, không chịu liên thủ đối phó với một con yêu thú cấp mười. Hơn nữa thần thông mạnh nhất của Hồ tộc là ảo thuật, mà hai mắt linh mẫn của ưng tộc ít nhiều có một chút hiệu quả khắc chế ảo thuật. Tuy rằng vì phẩm cấp huyết thống chênh lệch rất lớn, Thiết Bối Thương Ưng không thể khắc chế Cửu Vĩ Thiên Hồ nhưng là hiệu quả ảo thuật của Thiên Hồ cũng bị giảm bớt.
Kim Long cũng không đánh lén mà chính diện triển khai công kích. Nó tuy mới thăng lên cấp mười không lâu nhưng Long tộc cường đại vượt xa yêu thú bình thường có thể sánh bằng. Ưu thế về huyết mạch và thần thông truyền thừa cường đại của Thần thú hoàn toàn có thể bù lại chút chênh lệch ấy.
Kim Long cũng không sử dụng thần thông truyền thừa cường đại gì chỉ là biến thân về bản thể: Một con cự long dài mấy trượng kim quang lấp lánh, thò trảo trước ra trực tiếp chộp hướng Thiết Bối Thương Ưng.
Bản thể của Thiết Bối Thương Ưng cấp mười dang rộng hai cánh cũng đạt tới gần trượng nhưng so với Kim Long thì không đáng nhắc tới. Tuy rằng tốc độ phi hành của nó cực nhanh nhưng lúc này dưới khí tức uy áp của Kim Long di chuyển cũng cảm thấy khó khăn, không thể không đón đỡ một trảo của Kim Long.
Thiết Bối Thương Ưng là yêu cầm hệ Kim, lực công kích của móng vuốt rất mạnh, đôi mắt còn có được thần thông phụ trợ công kích. Đối mặt với Kim Long, nó thi triển ra tất cả bản lĩnh, hai mắt phát ra kim quang bắn về phía trước ngực Kim Long, hai móng đột nhiên trướng lớn vài lần, lóe ra kim quang nhàn nhạt đón đỡ long trảo của Kim Long chộp tới.
Nhưng ở trước mặt Thần thú cường đại, mọi cố gắng của Thiết Bối Thương Ưng đều phí công. Kim Long đối với kim quang công kích bắn ra từ hai mắt Thương Ưng căn bản không thèm để ý, long trảo bùng lên điện quang màu tím va chạm cùng ưng trảo, lập tức phát ra một tiếng rắc. Hai vuốt của Thương Ưng lập tức gãy rời, lôi điện phóng ra từ long trảo bao bọc toàn thân Thiết Bối Thương Ưng. Thương Ưng lập tức toàn thân không thể di động, bị Kim Long bắt lấy giao cho Long Tiêu Diêu.
Ưu thế lớn nhất của Thiết Bối Thương Ưng là tốc độ di chuyển. Tuy rằng loại ưng nổi tiếng về lực công kích nhưng là điều này chỉ đúng với yêu thú có phẩm cấp huyết thống tương đương. So với Long tộc thân thể mạnh mẽ, thân thể của chúng liền lộ vẻ quá mức yếu ớt. Thương Ưng bị ép dùng bản thể cứng đối cứng với Kim Long, đương nhiên không phải đối thủ, thậm chí căn bản không đủ sức đấu một hiệp, chỉ một chiêu đã bị bắt sống.
Linh trí của Kim Long đã mở ra toàn bộ, đương nhiên biết Long Tiêu Diêu cần thu hồn phách của yêu thú, nếu là cấp mười đương nhiên sẽ bắt giữ. Yêu thú cấp mười là cấp bậc cao nhất ở Nhân giới, Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không chê, thu hồn phách Thương Ưng vào trong huyệt đạo.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tuy nhiên Thiết Bối Thương Ưng chỉ là yêu thú bình thường, không có thần thông nào khiến Long Tiêu Diêu coi trọng tự nhiên thu hồn phách của nó vào huyệt đạo bình thường.
Có hai Thần thú ở bên cạnh căn bản không cần Long Tiêu Diêu ra tay đối phó với đám yêu thú kia, hắn liền chuyên tâm sưu tầm, nhổ trồng các loại dược thảo và linh thụ, làm phong phú giống loài trong không gian Vạn Thú Lệnh đồng thời cũng khiến linh khí trong không gian được tăng trưởng.
Hơn trăm ngày sau Long Tiêu Diêu đã đi sâu vào Thần Nông Di Tích ngàn dặm, linh khí rõ ràng phong phú không ít nhưng vẫn như cũ thuộc phạm vi bãi chăn nuôi yêu thú, các loại dược thảo linh thụ càng thêm phong phú. Hắn cũng chọn lọc hơn, chọn lựa nhổ trồng đều là dược thảo ba ngàn năm trở lên cùng với linh thụ vạn năm trở lên.
Trong thời gian này trước sau lại có ba con yêu thú cấp mười xuất hiện. Trong đó có một con Hỏa Hồ cấp mười nhìn thấy Thiên Hồ liền trực tiếp từ bỏ phản kháng, thành thật giao ra một giọt tinh huyết bản mạng. Mà còn có một con Xuyên Sơn Giáp cấp mười bởi vì linh trí không cao trực tiếp bị Thiên Hồ dùng ảo thuật khống chế, mơ mơ màng màng giao ra tinh huyết bản mạng của mình.
Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu tinh huyết bản mạng liền thả cho yêu thú cấp mười đi. Tuy rằng quy luật đào thải, cá lớn nuốt cá bé chính là pháp tắc sinh tồn của yêu thú nhưng hắn cũng không muốn quá độ bắt giết yêu thú bậc cao. Nếu không gian này tổn thất đại lượng yêu thú cấp mười, người tu tiên ngoại lai sẽ nhổ sạch linh thảo nơi này, Thần Nông Di Tích sẽ không còn tồn tại. Đây là chuyện mà hắn không muốn nhìn thấy.
Sau khi đi sâu vào Thần Nông Di Tích gần hai ngàn dặm thì nhìn không thấy những yêu thú du đãng kia nữa mà đều bị yêu thú cấp chín trở lên chiếm cứ, mỗi một lãnh địa đều có yêu thú lĩnh chủ cố định. Dược thảo, linh thụ mọc khắp nơi, tuy rằng yêu thú vẫn không gây phiền toái gì cho Long Tiêu Diêu nhưng thời gian hắn trì hoãn bởi nhổ trồng dược thảo càng nhiều, tốc độ tiến lên cũng thong thả đi rất nhiều.
Long Tiêu Diêu lại trước sau gặp hơn mười con yêu thú cấp mười các chủng loại, trong đó hơn phân nửa đều giao ra tinh huyết bản mạng sau đó thả đi. Nhưng yêu thú nơi này dường như không phải cả đời không qua lại với nhau, mà là có liên hệ tin tức lẫn nhau. Sau một năm hắn tiến vào Thần Nông Di Tích, yêu thú cấp mười liền đồng loạt mất dạng, hoặc là nói toàn bộ trốn đi.
Long Tiêu Diêu cũng không để ý, tiếp tục vừa sưu tầm nhổ trồng dược thảo vừa đi sâu vào giải đất trung tâm Thần Nông Di Tích. Lần này hắn đã thu hoạch rất lớn, không đến ba năm nhổ trồng dược thảo đạt tới mấy chục vạn cây khiến không gian Vạn Thú Lệnh chẳng những chủng loại phong phú hơn nữa linh khí cũng có tăng lên. Thu thú hồn tuy rằng trọng yếu nhưng Vạn Thú Lệnh mới là căn bản của hắn. Có thể khiến cho không gian Vạn Thú Lệnh được cải thiện, hắn đương nhiên hết sức vừa lòng.
Sau khi Long Tiêu Diêu xâm nhập Thần Nông Di Tích gần ba ngàn dặm, phát hiện ở vị trí trung tâm Thần Nông Di Tích có một ngọn núi cao, trên núi có một tòa cung điện to lớn nguy nga lộng lẫy, trên bảng hiệu cung điện có ba chữ lớn màu vàng: Thần Nông Điện. Từ trong cung điện không ngừng tản mát ra linh khí nồng đậm. Ở bốn phía cung điện lại có hơn hai mươi con yêu thú cấp mười, trong đó còn có con hắn thu tinh huyết bản mạng rồi thả đi.
Long Tiêu Diêu tuy không biết đám yêu thú kia đang làm gì, nhưng hắn có thể khẳng định thần kỳ nhất trong Thần Nông Di Tích hẳn chính là tòa cung điện thần bí kia. Nếu đã tới, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tiến vào xem một chút. Ngoài cung điện có cấm chế thần thức hắn không thể tra xét nhưng có nhiều yêu thú cấp mười chủng tộc khác nhau có thể ở chung mà còn không xâm phạm lẫn nhau, điều này đã vượt qua quy luật bình thường của thế giới yêu thú.
Sự việc khác thường tất có bí ẩn, Long Tiêu Diêu cho tới bây giờ đều chưa từng sợ mạo hiểm, hắn biết đó có khả năng là một cơ duyên ngàn năm một thuở. Đối với hắn mà nói, nhiều lần trải qua thí luyện khiến hắn hiểu được càng là nơi nguy hiểm càng có thể cất giấu vật phẩm có giá trị. Là người tu tiên, nếu bỏ qua cơ hội này có thể sẽ gây nên tiếc nuối cả đời thậm chí từ đó mà sinh ra tâm ma.
Long Tiêu Diêu cũng không dám liều lĩnh. Nơi đó có hơn hai mươi con yêu thú cấp mười thủ hộ, hắn còn không tự tin đến mức có thể đồng thời đối phó với nhiều yêu thú đỉnh cấp như vậy. Tuy nhiên trong số những yêu thú kia có một bộ phận từng bị hắn hấp thu tinh huyết bản mạng, tuy rằng loại hấp thu này không thuộc loại ký kết huyết khế nhưng những yêu thú đó lại cũng sẽ không công kích hắn.
Nhưng chung quanh cung điện cũng còn có mười ba con yêu thú cấp mười chủng loại mới, trong đó còn có Lưỡng Đầu Xà và Sáp Sí Hổ cấp dị thú cùng với Tiên Hạc và Mai Hoa Lộc cấp linh thú, không thứ nào trong bọn chúng là kẻ yếu. Cho dù có Kim Long cùng Cửu Vĩ Thiên Hồ tương trợ, Long Tiêu Diêu cũng không nắm chắc chút nào.
Long Tiêu Diêu lại cũng không vội. Hắn thu hồi Thiên Hồ và Kim Long, chính mình thì chậm rãi tiếp tục sưu tầm, nhổ trồng dược thảo. Tòa cung điện kia ở trên đỉnh núi cao, hắn tin tưởng ở trong phạm vi trăm dặm cách núi cao, yêu thú có thể phát hiện ra hắn.
Hiện tại Long Tiêu Diêu hy vọng chính là đám yêu thú thủ hộ cung điện có thể chia ra một bộ phận tới công kích. Chỉ cần tới từng nhóm, cho dù đối thủ có năm sáu con thì dưới sự trợ giúp của Kim Long cùng Thiên Hồ, hắn tự tin vẫn có thể giải quyết chúng nó.
Long Tiêu Diêu dần dần tới gần chân núi. Ngọn núi mặc dù cao ngàn trượng nhưng đám yêu thú này đã sớm phát hiện ra hắn. Nhưng đám yêu thú đó dường như không tính toán phát động công kích đối với hắn, chỉ lẳng lặng vây quanh bốn phía cung điện. Tất cả yêu thú đều thành một vòng ngoài cung điện, đều cách cung điện khoảng trăm thước, dường như ai cũng không dám quá mức tới gần cung điện nhưng cũng không muốn xa hơn yêu thú khác một bước.
Long Tiêu Diêu vẫn không nhanh không chậm nhổ trồng dược thảo như cũ, dường như không nhìn thấy đám yêu thú kia. Hiện tại, chính là so xem ai kiên nhẫn hơn. Linh thảo dưới chân núi gần như không thứ nào không phải giống quý hiếm, dù sao sớm muộn gì hắn cũng đều muốn nhổ trồng vào trong không gian Vạn Thú Lệnh, cho dù yêu thú không bị dụ ra, cuối cùng hắn cũng không bị thiệt.
Tâm tính đám yêu thú kia lại không giống nhau, tuy rằng không biết những linh thảo hiếm quý này có hữu dụng với yêu thú hay không nhưng rõ ràng chúng coi một gốc cây ngọn cỏ sinh trưởng quanh núi đều là tài sản riêng của mình, nhìn thấy Long Tiêu Diêu nhổ trồng không kiêng nể gì, con nào con nấy phẫn nộ không thôi. Trong đó mấy con yêu thú nóng tính đã phát ra tiếng rít gào.
Nhìn thấy yêu thú có phản ứng, Long Tiêu Diêu lại càng thêm kiêu ngạo. Linh thảo nơi này toàn bộ là tinh phẩm, hắn dứt khoát đem linh thảo cùng với đất đai phì nhiêu thu vào trong Vạn Thú Lệnh. Yêu thú trên đỉnh núi dường như đã không thể nhịn được thêm, tuy nhiên chúng chỉ không ngừng rít gào, trong đó có mấy con càng có vẻ rục rịch nhưng vẫn đứng chung quanh cung điện như trước, chưa thật sự xông ra.
Điều này làm cho Long Tiêu Diêu hết sức buồn bực, rõ ràng đám yêu thú này đã rục rịch, nhưng dường như có cái gì vô hình hạn chế khiến chúng nó không dám rời đi. Hắn cũng không phát hiện dấu vết cấm chế gì trên người đám yêu thú kia, chẳng lẽ còn có nhân vật lợi hại hơn đang khống chế bọn chúng?
Long Tiêu Diêu dần dần đi tới rìa chân núi, bắt đầu nhổ trồng linh thảo trên núi. Nhưng ngay khi hắn bắt đầu nhổ trồng đám linh thảo đó, một tiếng chim hót bén nhọn vang lên, yêu thú chung quanh cung điện lập tức đồng thời xông về phía hắn.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đám yêu thú đồng loạt xong lên làm cho Long Tiêu Diêu cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Hắn chỉ hy vọng dụ ra mấy con, nhưng đối phương lại đồng thời xuất kích, điều đó không khác gì hắn xông lên núi đối mặt với đám yêu thú. Tuy nhiên hắn cũng không nản lòng, nhanh chóng trốn tránh về phương xa. Hắn cũng không thi triển thuấn di, hy vọng có thể dẫn đám yêu thú đuổi đánh, cuối cùng yêu thú phi hành và yêu thú mặt đất sẽ bởi vì tốc độ khác nhau mà dần dần kéo giãn khoảng cách, đến lúc đó hắn cũng có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
Tuy rằng tốc độ đám yêu thú phi hành cực nhanh nhưng Long Tiêu Diêu từng hấp thu không ít hồn phách, tinh huyết của yêu thú phi hành, thể chất hắn được cải thiện đồng thời tốc độ phi hành cũng tăng trưởng trên diện rộng, không chậm chút nào so với đám yêu thú phi hành. Chỉ cần đối phương chịu đuổi theo, hắn nắm chắc dần dần bỏ rơi đám yêu thú mặt đất.
Nhưng lần này Long Tiêu Diêu lại tính sai. Đám yêu thú kia quả thật kéo giãn khoảng cách khi đuổi theo, trong đó Tiên Hạc nhanh nhất đi đầu, chỉ đuổi theo hơn trăm dặm liền cách yêu thú khác tới vài dặm. Hắn thấy thế trong lòng âm thầm đắc ý, tính toán chờ khoảng cách kéo ra thêm chút nữa sẽ trước tiên đột nhiên động thủ giải quyết Tiên Hạc.
Nhưng đám yêu thú kia sau khi đuổi ra trăm dặm, phía Thần Nông Điện truyền ra một tiếng hót vang, yêu thú nghe tiếng lại lập tức ngừng đuổi, nhìn theo Long Tiêu Diêu bay xa sau đó không cam lòng xoay người bay trở về Thần Nông Điện.
Long Tiêu Diêu tuy rằng cảm giác đáng tiếc nhưng cũng không nản lòng. Tuy rằng không thể nhân cơ hội giải quyết Tiên Hạc nhưng hắn cũng phát hiện đám yêu thú này như vậy là vì trong Thần Nông Điện có một con yêu cầm chỉ huy chúng.
Tuy rằng không biết yêu cầm trong điện là giống, cấp bậc gì nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu đã hiểu được cho dù có tu vi cường đại cỡ nào, chỉ cần bị hạn chế bởi pháp tắc của Nhân giới, cao nhất cũng chỉ có thể sử dụng thực lực tương đương với Phi Thăng Kỳ cấp chín đỉnh.
Tuy nhiên yêu cầm trong Thần Nông Điện tất nhiên đạt tới cấp mười đỉnh, hơn nữa phẩm chất huyết thống ít nhất là cấp linh cầm. Tiên Hạc, Lưỡng Đầu Xà ngoài điện không con nào không phải cấp mười đỉnh, hơn nữa huyết thống cũng đều bất phàm lại đều nghe lệnh bởi yêu cầm trong Thần Nông Điện thì khẳng định thực lực của nó hơn xa đám yêu thú kia.
Điều khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy đau đầu nhất vẫn là yêu cầm trong Thần Nông Điện rõ ràng đã có linh trí, không ngờ nhìn thấu sách lược dụ địch xuất động, tiêu diệt từng bộ phận của hắn.
Mà khiến Long Tiêu Diêu kỳ quái chính là không biết yêu cầm trong Thần Nông Điện không cho phép hay là Thần Nông Điện đối với đám yêu thú kia có hạn chế gì dường như bọn chúng đều không thể tới gần Thần Điện. Mà yêu cầm trong Thần Điện dường như cũng không thể ra ngoài, hoặc là có nguyên nhân gì khiến nó luyến tiếc đi ra. Nếu không, khi nhổ trồng linh thảo sinh trưởng trên núi yêu cầm trong Thần Điện rõ ràng đã bị chọc giận lại vẫn không tự mình ra tay, rõ ràng có chút khó hiểu.
Long Tiêu Diêu nghĩ lại những việc vừa trải qua, càng ngày càng khẳng định dự đoán của mình. Nếu như thật sự là như vậy, có lẽ hắn có cơ hội giải quyết phiền toái trước mắt. Tuy nhiên hắn vẫn chưa hành động thiếu suy nghĩ mà sau khi khôi phục chân khí bay trở về dưới chân núi, tiếp tục nhổ trồng một gốc linh thảo sinh trưởng ở đó.
Quả nhiên trong Thần Điện lại phát ra tiếng hót bén nhọn, yêu thú chung quanh Thần Điện lập tức lại nhằm phía Long Tiêu Diêu. Sau khi hắn bay ra trăm dặm, theo tiếng hót vang lên từ trong Thần Điện đám yêu thú kia lại từ bỏ quay về Thần Điện.
Long Tiêu Diêu trải qua hai đợt thí nghiệm đã hiểu được, nếu không giải quyết yêu cầm trong Thần Điện hắn căn bản không có khả năng có cơ hội đem đám yêu thú kia tiêu diệt từng bộ phận. Tuy rằng không biết yêu cầm trong Thần Điện rốt cục là cái gì, thực lực như thế nào nhưng hắn tự tin thực lực của mình hẳn là có thể đánh một trận với đối phương. Hơn nữa có Kim Long cùng Thiên Hồ trợ giúp, cho dù đối phương là Phượng Hoàng cấp mười đỉnh hắn cũng không phải không có lực đánh một trận.
Điều duy nhất Long Tiêu Diêu không dám khẳng định chính là yêu thú khác bởi vì cấm chế nào hạn chế không thể tiến vào Thần Điện hay không. Nếu đám yêu thú kia chỉ vì mệnh lệnh của yêu cầm trong Thần Điện mà không được tiến vào như vậy sau khi hắn tiến vào Thần Điện, yêu cầm trong Thần Điện có khả năng sẽ làm cho yêu thú khác tiến vào hỗ trợ. Đến lúc đó hắn sẽ phải đối mặt với một đám yêu thú cấp mười vây công.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu luôn tin tưởng cầu phú quý trong nguy hiểm, hơn nữa hắn tin tưởng thực lực của mình cho dù không có khả năng chiến thắng yêu thú vây công nhưng hắn có Ngũ Hành độn thuật, lại nắm giữ nhiều loại thần thông tăng tốc di chuyển, chạy trốn hẳn là không thành vấn đề. Vì thế, sau khi nghỉ ngơi khôi phục hắn lặng lẽ trở lại dưới chân núi, dùng Thổ Độn Thuật chui vào lòng đất.
Long Tiêu Diêu sau khi chui vào lòng đất lập tức chạy về hướng đỉnh núi. Hắn tính toán dùng địa độn trực tiếp tiến vào trong Thần Nông Điện, chiến đấu một trận với yêu cầm trong Thần Điện. Nếu có thể bắt giữ hoặc giải quyết nó, hắn tin tưởng những yêu thú kia sẽ vì mất chỉ huy mà tự làm theo ý mình, hắn cũng liền có cơ hội đem đám yêu thú đó tiêu diệt từng bộ phận.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại tính sai. Khi hắn độn đến phía dưới Thần Nông Điện mười trượng, thổ địa trở nên cứng rắn như sắt thép, hơn nữa Thổ Độn Thuật của hắn hoàn toàn mất hiệu lực, hắn căn bản không thể xuyên qua lớp đất cứng rắn đó.
Long Tiêu Diêu lập tức đào ra một cái huyệt động dưới lớp đất cứng rắn, gọi Phệ Linh Trùng ra gặm lớp đất phía trên, còn hắn thì ở tại huyệt động dùng đan dược tu luyện khôi phục chân khí tiêu hao. Nhưng sau khi hắn trải qua ba canh giờ hoàn toàn khôi phục chân khí lại phát hiện Phệ Linh Trùng chỉ gặm lớp đất phía trên được một chỗ lõm to bằng cổ tay, sâu không tới nửa tấc.
Phệ Linh Trùng có thể gặm mọi thứ cứng rắn, khi cấp bốn đã có thể gặm Vạn Niên Huyền Băng, hiện giờ đạt tới cấp mười, linh thạch cao cấp cứng rắn chúng cũng có thể gặm nhấm thoải mái như ăn linh thực nhưng hiện tại đối với lớp đất phía dưới Thần Điện lại có vẻ bó tay không biện pháp. Lại qua nửa canh giờ, đám Phệ Linh Trùng kia không ngờ đã sức cùng lực kiệt, đều tử đỉnh huyệt động rớt xuống.
Nhìn Phệ Linh Trùng mệt mỏi quỳ rạp trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, Long Tiêu Diêu đành phải từ bỏ loại phương pháp này. Hắn một lần nữa độn tới dưới chân núi, sau khi bay ra một đoạn bắt đầu suy nghĩ biện pháp mới.
Lần này Long Tiêu Diêu quyết định muốn mạo hiểm một chuyến. Sau khi khôi phục chân khí, hắn lại trở về dưới chân núi ra tay nhổ trồng linh thảo sinh trưởng trên núi. Sau khi bầy yêu thú đuổi theo ra trăm dặm, hắn thi triển thần thông thuấn di. Tuy nhiên phương hướng hắn thuấn di không phải là bỏ chạy mà là một lần thuấn di trăm dặm, xuất hiện ở cửa Thần Nông Điện.
Long Tiêu Diêu đi tới trước cửa Thần Nông Điện, trực tiếp đi vào cửa lớn. Nhưng cấm chế ngoài cửa lớn lại chặn đường đi, hắn thấy thế không sợ mà còn lấy làm mừng. Nếu kết giới cấm chế ngăn cản hắn tiến vào Thần Nông Điện thì tất nhiên cũng sẽ ngăn cản yêu thú tiến vào. Chỉ cần hắn có thể đi vào Thần Điện hẳn là không phải sợ yêu thú khác tiến vào Thần Điện hỗ trợ.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không phí sức phá kết giới, hắn gọi Phá Tự Phù ra. Trải qua mấy năm nay nghiên cứu phù lục thượng cổ cùng với mấy trăm năm tẩm bổ, hắn cơ bản có thể hoàn toàn nắm giữ Phá Tự Phù. Hiện tại mấu chốt chính là phá vỡ cấm chế trước khi đàn yêu thú chạy về.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tuy rằng đám yêu thú kia đuổi theo trăm dặm nhưng chúng nó chạy về cũng cần chẳng qua là thời gian một chén trà nhỏ. Long Tiêu Diêu hiện tại phải nắm chặt thời gian. Hắn thúc giục Phá Tự Phù, phù lục bay ra những phù văn Phá Tự Phù bám lên kết giới cấm chế ở ngoài cửa lớn của Thần Điện rồi dần dần chìm vào kết giới. Kết giới như tấm màng mỏng thực chất kia dần dần trở nên hư ảo.
Theo càng ngày càng có nhiều phù văn Phá Tự Phù bay ra dung nhập vào kết giới cấm chế, kết giới càng ngày càng trở nên hư ảo. Cùng lúc đó, đám yêu thú đuổi theo Long Tiêu Diêu CŨNG đang toàn lực bay trở về, Tiên Hạc đã cách Thần Điện chỉ khoảng mười mấy dặm đồng thời vẫn đang nhanh chóng tới gần.
Tuy nhiên hiện giờ Long Tiêu Diêu khống chế Phá Tự Phù đã hơn xa lúc trước ở Ngoại Hải Ma Đảo. Dưới sự khống chế của hắn, những phù văn không ngừng chìm vào kết giới cấm chế của Thần Điện đồng thời đều tập trung trong phạm vi một xích vuông. Dưới sự công kích tập trung của phù văn, vùng kết giới đó rốt cuộc hoàn toàn hư ảo giống như không khí, hắn lập tức từ chỗ kết giới biến mất đó chui vào trong Thần Điện.
Long Tiêu Diêu sau khi tiến vào kết giới cũng liền ngừng thúc giục Phá Tự Phù. Không có phù văn dung nhập, kết giới đã giống như không khí kia lại như bong bóng cá nhanh chóng ngưng kết, trong nháy mắt khôi phục bộ dạng màng mỏng như ban đầu. Kết giới cấm chế ngoài cửa Thần Nông Điện cũng khôi phục lại.
Tiên Hạc gần như bay đến cùng lúc kết giới khôi phục. Nó húc đầu vào kết giới vừa khôi phục, kết giới bắn ra một luồng sáng trắng đánh lên người Tiên Hạc, nó lập tức bị đánh bay ra ngoài gần trăm thước, lông trên người rơi xuống mấy cây. Tiên Hạc phát ra một tiếng rên rỉ, té trên mặt đất nhất thời không có sức đứng lên.
Sau khi tiến vào cửa lớn chính là thông đạo đi vào đại sảnh cung điện. Long Tiêu Diêu thở phào một hơi, còn chưa kịp cẩn thận đánh giá thông đạo sở tại thì đầu kia thông đạo lóe lên hào quang bảy màu chói mắt, đồng thời từ phía đó đi ra một con Khổng Tước. Khổng Tước cao bằng thân người, lông đuôi dài một trượng, chia làm đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, mà đỉnh đầu cũng mọc ra bảy cây linh vũ màu sắc khác nhau.
Hào quang bảy màu chính đến từ lông đuôi của Khổng Tước. Nó nhìn Long Tiêu Diêu nói:
- Nhân loại, ngươi rất giảo hoạt. Mấy ngàn năm qua ngươi là người đầu tiên tiến vào Thần Điện. Tuy nhiên nếu vào Thần Điện, ngươi nhất định vĩnh viễn ở lại nơi này.
Long Tiêu Diêu lại không sợ không giận, thản nhiên nói:
- Nếu ta phải lưu lại, ngươi có thể cho ta biết tòa Thần Nông Điện này có tác dụng gì không?
Thất Thải Khổng Tước cao ngạo ngẩng đầu nói:
- Một kẻ phàm phu tục tử như ngươi làm sao có thể biết được Thần Nông Điện. Nói cho ngươi cũng được, Thần Nông Điện này là cung điện hiến tế Tiên đế Thần Nông thượng cổ. Tu sĩ nhân loại thượng cổ cảm tạ Tiên đế phát hiện ra các loại linh thảo, nghiên cứu chế tạo ra các loại đan phương và công bố rộng rãi làm cho bọn họ có cơ hội theo đuổi trường sinh, cho nên xây dựng tòa Thần Điện này cung phụng Tiên đế.
Long Tiêu Diêu lại hỏi:
- Nếu là Thần Điện cúng tế Thần Nông Tiên đế của tu sĩ nhân loại, không biết vì sao các hạ lại sống ở nơi này?
Khổng Tước nghe vậy lộ ra vẻ mặt ảm đạm, cái đầu ngẩng cao cũng thấp đi một chút, uể oải nói:
- Năm đó ta vẫn đi theo Tiên đế, nhưng sau khi Tiên đế phi thăng thượng giới lại để ta lại canh giữ nơi đây. Tiên đế ban cho ta mười vạn năm thọ nguyên, nhưng ta lại phải canh giữ nơi đây cho Tiên đế năm vạn năm. Được rồi, tiểu tử. Cái gì nên biết đều đã biết, hiện tại ngươi tính toán là tự ở lại chỗ này hay là để lại tính mạng?
Long Tiêu Diêu cười nói:
- Ngươi đã tính toán giữ ta lại, ít nhất cũng phải lộ ra một ít bản lĩnh, không biết ngươi có thể giữ ta lại hay không?
Long Tiêu Diêu tuy nhìn như thoải mái nhưng trong lòng lại không dám khinh thị đối phương chút nào. Thất Thải Khổng Tước thân là linh sủng của Tiên đế thượng cổ, tu vi sớm đạt tới cấp mười đỉnh. Nếu không phải hạn chế của pháp tắc Nhân giới, e là đã sớm không biết tu luyện tới trình độ nào rồi. Trước không nói Thất Thải Khổng Tước này nhìn qua không phải tầm thường, đi theo Tiên đế nhiều năm ai biết sẽ có thần thông và vật phẩm đặc thù gì.
Đương nhiên công pháp của Long Tiêu Diêu truyền thừa từ Thú Thần, cũng là nhân vật cấp Tiên đế thượng cổ, hắn cũng sẽ không bị dọa ngã. Chỉ là hắn không dám sơ suất chút nào, Chu Thiên Kiếm Trận phát động trong nháy mắt, triển khai công kích Thất Thải Khổng Tước.
Thất Thải Khổng Tước cũng cảm giác được sự bất phàm của Chu Thiên Kiếm Trận, khẽ kêu một tiếng nói:
- Không trách được ngươi có thể đánh bại đám ngu xuẩn kia tiến vào đây, hóa ra trừ tiểu xà và tiểu hồ kia còn có chút thủ đoạn. Tuy nhiên những thủ đoạn này của ngươi chỉ có thể đối phó với đám thú ngu xuẩn ngoài kia. Tu vi chẳng qua là Phi Thăng Kỳ cấp tám, dám ra tay với ta, ngươi quả thật là muốn chết.
Nói xong, Thất Thải Khổng Tước vẫy lông đuôi, một luồng hào quang bảy màu phóng lên cao, bao phủ phi kiếm đầy trời vào bên trong, uy áp và cương khí của kiếm trận không ngờ tan thành mây khói trong hào quang bảy màu. Mà để Long Tiêu Diêu kinh dị chính là hào quang bảy màu kia lại có hiệu quả che chắn thần thức, sau khi phi kiếm bị bao phủ, hắn lại mơ hồ mất liên hệ cùng phi kiếm.
Tộc Khổng Tước vốn là linh cầm, mà Thất Thải Khổng Tước chính là kế thừa huyết mạch của Khổng Tước Vương, đã đạt tới linh thú Tiên cấp. Hào quang bảy màu này chính là một trong những thần thông truyền thừa mạnh nhất, có hiệu quả tan rã năng lượng và hồn thể, ngăn cách thần thức liên hệ, còn có thể dùng hào quang bảy màu ngăn cách thần thức trên pháp khí, có thể tạm thời dùng hào quang bảy màu xâm nhập sau đó khống chế, cướp lấy pháp khí.
Tuy nhiên Chu Thiên Kiếm là pháp khí bản mạng của Long Tiêu Diêu, Thất Thải Khổng Tước muốn cướp lấy cũng bất lực. Tuy nhiên hiệu quả che chắn thần thức của hào quang vẫn rất cao. Từ sau khi hắn thăng cấp đại tu sĩ hình thành nguyên thần ba màu, thần thức cường đại hơn xa so với tu sĩ khác nhưng hiện giờ bị hào quang bảy màu che chắn gần như hoàn toàn mất liên hệ với Chu Thiên Kiếm. Năng lượng ẩn chứa trong phi kiếm mất đi rất nhanh, uy lực của kiếm trận giảm mạnh, thậm chí phi kiếm còn có thể mất khống chế bất cứ lúc nào.
Long Tiêu Diêu trong lòng hoảng hốt, vội gọi Chu Thiên Kiếm về, gọi Kim Long cùng Thiên Hồ ra. Nếu hào quang bảy màu của Khổng Tước có thể ngăn cách thần thức, chỉ sợ pháp khí khác cũng khó có hiệu quả. Nếu không thể tiêu trừ ảnh hưởng của hào quang bảy màu, chỉ sợ cũng chỉ có thể dùng thần thông và pháp khí để đánh với Khổng Tước.
Tuy rằng còn không biết Thất Thải Khổng Tước còn có thần thông gì nhưng nghĩ đến bản thể Khổng Tước xa xa không bì được sự mạnh mẽ của Long tộc, sử dụng bản thể cường đại của Kim Long chiến đấu gần người với Khổng Tước có lẽ có thể lấy được hiệu quả không tưởng. Mà Thiên Hồ có thần thông Huyễn Thuật truyền thừa cũng hết sức thần diệu, nếu có thể khống chế Khổng Tước cho dù chỉ là ảnh hưởng đến hào quang bảy màu của Khổng Tước thì Long Tiêu Diêu cũng sẽ không bó tay không biện pháp như hiện giờ.
Kim Long nhìn thấy Thất Thải Khổng Tước lập tức hiện ra bản thể: Một con Kim Long dài mấy trượng, uy áp Long tộc thật lớn từ trên người nó phóng ra. Nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rồng ngâm, rồi một húc đầu về phía Khổng Tước Vương. Mà Thiên Hồ sau khi hiện thân, trên mặt không ngừng biến ảo các loại biểu tình đồng thời chín cái đuôi màu trắng đều xuất hiện, trong nháy mắt tăng vọt dài hơn trượng, giống như chín con mãng xà cuốn về phía Khổng Tước.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Khổng Tước lại cũng không dám coi thường Kim Long cùng Thiên Hồ. Nếu luận phẩm chất huyết mạch, Long Phượng hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, Cửu Vĩ Thiên Hồ thì lại là thiên thú Tiên cấp, cũng không kém so với Thất Thải Khổng Tước. Chẳng qua là con Thất Thải Khổng Tước này đã sớm đạt tới cấp mười đỉnh, mà lại còn từng đi theo Tiên đế, thần thông lĩnh ngộ đã vượt xa Thất Thải Khổng Tước bình thường.
Hào quang bảy màu của Khổng Tước trong tiếng rồng ngâm có vẻ hơi tán loạn tuy nhiên Khổng Tước bởi vì tu vi hơn Kim Long một bậc, bản thân lại không bị rồng ngâm ảnh hưởng nhiều. Nhìn thấy Kim Long xông về phía nó, bản thể Khổng Tước dù sao không bằng Long tộc, không dám để Kim Long tới gần người, lông đuôi vẫy ra, một chùm tia sáng bảy màu như thực chất bay ra đón hướng Kim Long.
Biểu tình trên mặt Thiên Hồ không ngừng biến hóa là nó thi triển thần thông Mê Huyễn. Nếu thi triển ảo thuật, Cửu Vĩ Thiên Hồ được công nhận là thứ nhất, lúc này nó thi triển Mê Huyễn thuật khiến hai mắt vốn linh động của Khổng Tước sinh ra một tia mê mang, dại ra. Nhưng Thất Thải Khổng Tước không hổ là tiên cầm cấp mười đỉnh, chỉ trong nháy mắt toàn thân nó lóe lên hào quang bảy màu chói mắt, lập tức khôi phục thanh tỉnh.
Kim Long húc đầu đánh lên chùm tia sáng bảy màu của Khổng Tước, chùm tia sáng lập tức bắn tung tóe bốn phía như cột nước. Nhưng chùm tia sáng nối tiếp sau cuồn cuộn không ngừng tràn về hướng Kim Long, những chùm tia sáng đó giống như bông gòn không hề cố sức, khiến Kim Long cảm giác có lực mà không thể sử dụng. Chùm sáng bảy màu trong nháy mắt bao trùm Kim Long, khiến Kim Long như bị lưới nhện trói buộc giữa không trung tiến thoái lưỡng nan.
Kim Long bị hào quang bảy màu trói buộc, lập tức toàn thân điện quang lượn lờ, đồng thời há mồm phun ra một cơn gió xoáy, ý đồ từ trong chùm sáng bảy màu thoát vây. Khổng Tước không dám để Kim Long có cơ hội gần người, liên tục vẫy đuôi tăng mạnh chùm sáng bảy màu.
Thiên Hồ nhìn thấy Kim Long bị nhốt, chín cái đuôi màu trắng nhanh chóng quấn quanh tới Khổng Tước. Khổng Tước dường như chỉ có hào quang bảy màu phóng ra từ lông đuôi là có lực công kích mạnh nhất, nhìn thấy chín cái đuôi dài của Thiên Hồ vươn tới, toàn thân phóng ra hào quang bảy màu hình thành một quang cầu bảy màu như thực chất bao bọc chính mình, ngăn cản chín cái đuôi, CŨNG không thừa sức đối phó Thiên Hồ nữa.
Long Tiêu Diêu lúc này cũng không nhàn rỗi, chỉ quyết khẽ điểm, một đạo Hỏa Long bay vụt hướng Khổng Tước. Hỏa diễm này chính là hỏa diễm dung hợp của Phượng Hoàng Thần Hỏa, Thái Dương Thần Hỏa, Nam Minh Ly Hỏa cùng Tam Muội Chân hỏa. Trước không nói uy lực của hỏa diễm, chỉ riêng Phượng Hoàng Thần Hỏa là có thể mang tới một loại áp lực vô hình đối với Khổng Tước thân là phi cầm.
Khổng Tước cảm thấy trong hỏa diễm có một tia khí tức Phượng Hoàng, vẻ mặt ngạo mạn lập tức thu lại. Tuy rằng nghe yêu thú thủ hạ nói tới hai con Thần thú nhưng nó vẫn cho rằng đó chẳng qua là đám yêu thú thực lực quá yếu mới có thể cảm giác đối thủ cường đại. Với hiểu biết của nó, Nhân giới sớm không có Long tộc thuần túy, nó cho rằng Kim Long trong miệng yêu thú chẳng qua là một con Kim Giao có vẻ giống Long mà thôi.
Mà Thiên Hồ đối phó với yêu thú khác căn bản chưa từng lộ ra chín cái đuôi, làm cho Khổng Tước đoán rằng đám yêu thú gặp phải Tuyết Hồ hoặc Ngân Hồ. Nhưng hai Thần thú hiện thân, nó lập tức nhận ra lai lịch, tự nhiên không còn có chút khinh địch nào.
Tuy nhiên tương đối mà nói, để cho Khổng Tước kiêng kị vẫn là tia khí tức Phượng Hoàng kia. Vua của bách điểu, vương giả trong phi cầm, cho dù Thất Thải Khổng Tước gặp phải cũng không thể không cúi đầu. Tuy rằng chỉ một tia khí tức còn không thể khiến nó thần phục nhưng cũng khiến nó cảm giác bị áp chế, lập tức coi Long Tiêu Diêu là đại địch hàng đầu.
Hơn nữa Khổng Tước từng đi theo Thần Nông Tiên đế, đương nhiên biết hai con Thần thú cùng Long Tiêu Diêu là quan hệ huyết khế. Chỉ cần Long Tiêu Diêu bỏ mình, hai Thần thú cho dù không chết theo CŨNG tất nhiên bị liên lụy mà thực lực tổn hao nhiều. Khổng Tước đột nhiên phát ra một tiếng hót thống khổ, tiếp đó bảy cây lông trên đầu bay ra, bắn thẳng hướng Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu thấy thế không dám chậm trễ, đồng thời gọi ra Tiên bảo Cửu Bảo Phù Đồ, Hắc Thạch Tráo cùng Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu. Mười viên Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu xoay quanh bay múa trước người hắn hình thành một đạo điện thuẫn nhiều màu do lôi điện tạo thành, mà Cửu Bảo Phù Đồ cùng Hắc Thạch Tráo thì chồng chất tạo thành một phòng tuyến bảo hộ hắn.
Bảy cây lông mao của Khổng Tước tạo thành hình Bắc đẩu thất tinh bay về phía Long Tiêu Diêu, bảy cây phân biệt phóng ra bảy chùm tia sáng màu sắc khác nhau, giống như cương khí của phi kiếm bắn thẳng lên điện thuẫn. Điện thuẫn lập tức vặn vẹo biến hình sau đó hoàn toàn vỡ nát, chỉ còn lại mười viên lôi cầu xoay tròn. Tuy nhiên lông mào sau khi xuyên qua điện thuẫn, chùm tia sáng vốn dài hơn một thước cũng ngắn lại gần một xích.
Bảy cây lông mào tiếp tục bay về phía trước, đâm thẳng lên tuyến phòng ngự ngoài thân Long Tiêu Diêu như là phi kiếm. Bảy cây lông đồng thời tỏa ra hào quang chói mắt, tuyến phòng ngự nhanh chóng héo rút, sụp đổ, mặt ngoài Hắc Thạch Tráo lại xuất hiện bảy vết lõm có thể thấy được rõ ràng. Tuy rằng còn không báo hỏng lập tức nhưng cũng bị hao tổn nghiêm trọng, uy lực giảm mạnh.
Tuy nhiên sau khi phá hủy tuyến phòng ngự, bảy cây lông cũng có vẻ ảm đạm không ánh sáng, mất đi lực công kích. Tiếp đó, bảy cây lông mào tự động biến mất, trong nháy mắt đỉnh đầu Khổng Tước lại thần kỳ mọc ra bảy cây khác giống y như đúc, chỉ là có vẻ ảm đạm không ánh sáng, không tươi đẹp như lúc ban đầu.
Lúc này chín cái đuôi dài của Thiên Hồ đồng thời quấn quanh quang cầu bảy màu ngoài thân Khổng Tước, đuôi dài lóe lên bạch quang chói mắt, bắt đầu không ngừng co rút quấn chặt. Quang cầu bảy màu ngoài thân Khổng Tước dưới áp bách của đuôi Thiên Hồ giống như khí cầu bị nắm chặt, vặn vẹo biến hình dần tăng lớn, dường như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Kim Long bị chùm tia sáng bảy màu bao phủ lại hoàn toàn ở thế bị động. Nó liên tục phun ra ba cơn gió xoáy nhưng chỉ xé mở chùm tia sáng không tới một thước năng lượng của gió xoáy đã bị chùm sáng cắn nuốt sạch sẽ. Mà theo Khổng Tước không ngừng đong đưa lông đuôi, chùm tia sáng bảy màu cuồn cuộn không ngừng bay ra từ đó, nhanh chóng chữa trị chùm tia sáng bị xé rách.
Mà chùm tia sáng bảy màu bao vây Kim Long đồng thời cũng đang không ngừng hòa tan lôi điện ngoài thân nó. Lôi điện bề ngoài thân Kim Long dần ảm đạm, mà Kim Long giống như bị lọt vào trong đầm lầy, hành động càng ngày càng cố sức.
Long tộc cấp mười, cho dù là Kim Long vừa mới thăng cấp, chỉ riêng lực lượng vẫy đuôi có thể phá hủy một ngọn núi nhỏ. Nhưng chùm tia sáng bảy màu lại dẻo dai mười phần, khiến Kim Long căn bản không có chỗ phát lực. Kim Long nổi giận, phát ra một tiếng rồng ngâm, tiếp đó long trảo bắt lấy chùm sáng bảy màu xé rách ra phía ngoài.
Chùm sáng bảy màu dưới tiếng rồng ngâm lộ vẻ tán loạn, nhưng Kim Long xé rách chùm sáng lại gần như không có hiệu quả. Cùng lúc chùm sáng trước bị xé ra, chùm sáng sau lập tức bù lại chỗ hổng, vẫn vây chặt Kim Long trong chùm sáng. Uy nghiêm của Long tộc sao có thể xâm phạm, Kim Long hoàn toàn nổi giận, há mồm phun ra một ngụm Long Tức tới chùm sáng bảy màu.
Cùng lúc đó hỏa diễm dung hợp của Long Tiêu Diêu CŨNG bay tới quang cầu bảy màu ngoài thân Khổng Tước. Hỏa Long cực nóng lập tức khiến cho quang cầu vốn sắp vỡ nát xuất hiện những vết rạn. Nhưng vào lúc này, toàn thân Khổng Tước lưu chuyển hào quang bảy màu, tiếp theo liền mất bóng dáng.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc