Lục Nguyên nghe Pháp Cường Đế Tử nói, đăm chiêu nghĩ, những khí này trước kia mình có tiếp xúc qua. Ví dụ Nhâm Độc trên người có ma khí ngập trời, hay trên người mình có chính khí. Những khí này lúc chiến đấu đúng là có tác dụng, nhưng hình như là tự nhiên troa ra, không lẽ có thể thu lấy lợi dụng ư?
Lòng Lục Nguyên dâng lên sự tò mò.
Pháp Cường Đế Tử nói tiếp:
- Không sai, tới đẳng cấp này thì có thể thu những khí đó để lợi dụng, giống như chiêu thức vậy.
- Cho nên có một số người lợi dụng khí thành công pháp chiêu thức.
- Ta luyện tập Pháp Tôn Bá Khí Quyết chính là pháp môn lợi dụng bá khí, hơn nữa là pháp môn đẳng cấp cao.
Pháp Cường Đế Tử nói với một trăm năm mươi người rằng:
- Bây giờ các ngươi đi theo sau ta, ta mang các ngươi đi một nơi.
Nói xong Pháp Cường Đế Tử bay lên, giống như cưỡi mây lướt gió bay đi, trong mây mù ẩn chứa phi hành pháp thuật, phòng ngự pháp thuật vân vân, thật nhiều ảo diệu.
Một trăm năm mươi người lập tức theo đuôi, cũng tự thi triển cách bay của mình. Có người lấy pháp thuật làm cơ sở bay như Pháp Cường Đế Tử, có người ngự pháp bảo bay, ví dụ chân đạp hai bánh xe lửa. Có một số ngự binh khí bay, ví dụ người giản chi văn minh là ngự giản mà bay. Đám Lục Nguyên thì là ngự kiếm đi.
Tổng cộng một trăm năm mươi mốt người vòng phân nửa tinh thần, bay đến góc khác của tinh thần, Pháp Cường Đế Tử rốt cuộc ngừng lại. Lục Nguyên đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phát hiện bọn họ đến một nơi phong cảnh rất đẹp.
Trước mặt hắn có thác nước vô cùng to lớn, nghi ngờ là từ cửu thiên huyền lạc rơi xuống, từ không trung đổ xuống.
Ầm ầm vù vù, tiếng động lớn vang vọng.
Thác nước này dài đến gần vạn trượng.
Thật ra vạn trượng không tính quá xa, nhưng thác nước này không phải một màu mà là năm màu. Hồng chanh hoàng lục bảy sắc đan vào, như mộng như ảo.
- Đây là Vạn Pháp Bộc Bố.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Nghe nói năm đó có người tranh hùng tại đây, cuối cùng khiến thiên địa biến dị, hình thành Vạn Pháp Bộc Bố này, còn gọi là mộng huyễn thác nước thủy lưu của thác nước khác với chỗ khác, trong thác nước còn có một loại thiên tinh ngư cực kỳ quý giá.
- Đương nhiên ta không phải kêu các ngươi đến ngắm thác nước, cũng không bảo các ngươi nhìn cá bơi trong nước.
Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng nói:
- Gọi các ngươi đến đây là vì thác nước này đặc biệt có lợi cho tu hành Pháp Tôn Bá Khí Quyết.
- Bây giờ bắt đầu, Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp. Cái gọi là Pháp Tôn Bá Khí Quyết, bá khí giả, thiên địa chi khí bá đạo.
Pháp Cường Đế Tử đọc Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp. Đọc xong rồi giải thích một phen, rồi gã mới nói:
- Các ngươi có thể lấy thác nước này luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết, một khi luyện thành có thể khiến trong một đoạn khu vực thác nước chậm trôi đi. Một khi Pháp Tôn Bá Khí Quyết đại thành sẽ khiến thác nước trong khu vực ngừng trôi.
- Bá khí vốn là khí chấn nhiếp kẻ địch.
- Bá khí luyện đến cực độ sẽ khiến đối phương không thể nhúc nhích.
- Thiên địa các khí có tác dụng riêng.
Gã giải thích cặn kẽ xong, tiếp theo mọi người bắt đầu luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết. Đây là một môn tâm pháp khá hữu dụng, một khi luyện thành sẽ chấn nhiếp đối phương, khiến họ không dám nhúc nhích, đương nhiên bây giờ cần chấn nhiếp không phải kẻ địch mà là Vạn Pháp Bộc Bố trước mắt.
Một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ bắt đầu luyện tập.
Lục Nguyên cũng bắt tay luyện.
Pháp Tôn Bá Khí Quyết tâm pháp đã xẹt qua trong đầu hắn, một chữ một câu. Lục Nguyên bắt đầu vận khí, nghĩ đến Pháp Tôn Bá Khí Quyết, dần dần dường như có điều ngộ. Bá khí! Thật ra lúc trước mình cũng có, ví dụ tại Hoa Sơn làm chưởng môn, đối mặt thuộc hạ của Nhâm Độc như Nguyên Lăng, khi đó mình cực kỳ bá khí, nói mấy chiêu diệt đối thủ là thực hành được.
Nhất phu đương quan, vạn phu mạc khai.
Nói ngươi chết là ngươi phải chết.
Những thứ này, chính là bá khí.
Đối với Pháp Tôn Bá Khí Quyết, bây giờ Lục Nguyên rất có hứng thú.
Vận hành tâm pháp, Lục Nguyên phát hiện trong người dường như sinh ra bá khí rồi. Bá khí khá cường đại, bá đạo, mình đã luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết được tiểu thành. Lục Nguyên thăm dò, lấy cách Pháp Cường Đế Tử dạy đem bá khí đưa ra ngoài người, xem coi bá khí của mình có thể khiến Vạn Pháp Bộc Bố đông lại trong khu vực nhất định không.
Kết quả lúc định toát ra bá khí thì trong người có một khí động khác đè ép bá khí, khí này tràn ngập thiên địa chính khí.
Đây là?
Chính khí!
Tại sao trong cơ thể mình có chính khí như vậy, còn cường đại lạ lùng. Thật ra rất đơn giản, tuy Lục Nguyên chưa từng luyện thứ gì có liên quan đến chính khí, nhưng từ khi bước vào đường tu tiên, hắn luôn giữ hai chữ dưỡng ngôn, chính khí toàn thân như trường giang đại hà vậy.
Chính khí khổng lồ như thế vượt xa bá khí vừa sinh ra.
Chính khí và bá khí không phải khí cùng thuộc tính. Bá khí muốn toát ra ngoài người đương nhiên chính khí không cho phép, đè chặt bá khí.
Giờ thì Lục Nguyên đã hiểu, muốn đưa bá khí ra ngoài thì mình phải làm một việc, đó là khí phách này dù không thể đứng ngang hàng với chính khí nhưng ít nhất không yếu quá mức, không thì bá khí không cách nào toát ra ngoài người được.
Ai dà, ai kêu mình vốn có chính khí công chính thiên địa, tràn đầy như trường giang đại hà.
Pháp Cường Đế Tử xem một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ, muốn xem rốt cuộc là vài người nào sớm nhất luyện ra bá khí. Càng luyện ra bá khí sớm thì thiên phú càng cao, dù gì bá khí là loại tâm pháp, xem như là tâm pháp phụ trợ. Gã đang quan sát.
Pháp Cường Đế Tử đánh giá, trong số một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ, có mấy người ví dụ Giản Huyền Cương giản chi văn minh, Phong Trung Thu của phong chi văn minh, Hoa Nguyệt Sinh của dược chi văn minh, mấy người này đều là hỗn động cảnh bát tầng, khi họ luyện ra bá khí cũng nhanh nhất.
Pháp Cường Đế Tử đang thống kê, định ra ba mươi người để đặc biệt dạy. Một hơi phải dạy một trăm năm mươi người, dạy thì được rồi nhưng thầy giáo ít mà học sinh quá nhiều, không khả năng dạy dỗ giỏi nhiều. Gã định chọn ra ba mươi người tập trung dạy, cứ lấy tốc độ tiểu thành bá khí để chọn đi.
Pháp Cường Đế Tử đêm lần lượt từng người.
Mất chút thời gian gã đã điểm danh xong ba mươi người, định bỏ công dạy ba mươi người này. Ba mươi người sẽ tranh hùng với Thắng Giả Tổ, trong đó đến từ Vô Thượng Đại Giáo có Vô Song Môn Phó Cừu, kẻ địch của Lục Nguyên.
Còn Lục Nguyên hiển nhiên không nằm trong đó.
Pháp Cường Đế Tử nhìn Lục Nguyên, có nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói về hắn, giọng điệu xem trọng, nhưng xem tình hình dường như thiên phú của Lục Nguyên không được tốt lắm, ít nhất không thích hợp mình dạy, luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết mãi vẫn không xong. Pháp Cường Đế Tử không hay biết trong người Lục Nguyên bởi vì tồn tại chính khí nên dù sớm nhất sinh ra bá khí lại không cách nào toát ra, cứ bị chính khí áp chế.
Hơn nữa nói thật, nếu không phải bị chính khí áp chế thì Lục Nguyên tuyệt đối xếp mười người đầu luyện thành bá khí rồi.
Đáng tiếc, lúc này Pháp Cường Đế Tử không thèm nhìn.
Ầm ầm vù vù!
Thác nước to lớn từ trên đầu chảy xuống.
Trong thác nước có nhiều pháp thuật ẩn sâu bên trong.
Từng người lần lượt đánh ra bá khí, đánh vào mặt thác nước, khiến tốc độ chảy của Vạn Pháp Bộc Bố giảm thấp nhiều.
Đến bây giờ đã hơn một trăm người luyện thành Pháp Tôn Bá Khí Quyết, còn hơn ba mươi người chưa luyện được.
Pháp Cường Đế Tử ho khan nói:
- Pháp Tôn Bá Khí Quyết, bộ này tổng cộng chia chín tầng. Tầng thứ nhất không khó luyện thành, không lâu liền học được, muốn luyện tầng thứ ba bình thường cần một năm. Luyện tầng thứ sáu cần một trăm năm, luyện đến tầng thứ chín phải xem bản thân người đó.
- Uy lực tầng thứ nhất chính là bây giờ các ngươi luyện thành, khiến tốc độ chảy của Vạn Pháp Bộc Bố giảm bớt, luyện đến tầng thứ ba thì tốc độ chảy càng chậm. Nếu luyện đến tầng thứ sáu sẽ khiến Vạn Pháp Bộc Bố ngừng chảy. Luyện tầng thứ chín bá khí chấp nhiếp sâu vào hồn người, có uy lực vô thượng bá đạo.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Bổn đại gia huấn luyện cũng muốn tìm ra một số người tập trung luyện, người khác không khả năng trọng điểm như vậy, vì phải là tinh anh xuất chiến đấu với Thắng Giả Tổ. Bây giờ ta điểm danh tên của ba mươi người, còn lại một trăm hai mươi người một ngày theo ta luyện bốn canh giờ, lúc khác nếu tu hành ra vấn đề có thể hỏi ta.
Pháp Cường Đế Tử đọc tên của ba mươi người, người được gọi tên rất là vui vẻ.
Pháp Cường Đế Tử dù gì cũng là thánh tử xếp thứ mười lăm, thực lực cực kỳ cao cường. Có Pháp Cường Đế Tử đích thân chỉ điểm đem đến tác dụng quan trọng biết bao.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Các ngươi ở đây luyện chốc lát, luyện tới mức rồi thì tìm ta tiếp tục đặc huấn giai đoạn tiếp theo.
Nói xong Pháp Cường Đế Tử dẫn đầu rời đi, người còn lại ở đây luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết. Luyện tập, dần dần đa số người đều thi triển ra Pháp Tôn Bá Khí Quyết được rồi.
Chỉ có số ít vài người vẫn không thi triển được Pháp Tôn Bá Khí Quyết, đa số người đã hoàn thành, có người bắt đầu luyện tầng thứ hai Pháp Tôn Bá Khí Quyết.
Khí!
Đây là một thứ rất hữu dụng. Bá khí chấn nhiếp người! Chính khí phá tà! Ma khí dẫn phát tâm ma con người! Những thứ này như là các loại tuyệt chiêu, khi giao đấu thì rất có ích.
Dần dần có một số người luyện thành Pháp Tôn Bá Khí Quyết tầng thứ hai. Nhưng người luyện thành Pháp Tôn Bá Khí Quyết tầng thứ hai rất ít ỏi, đa số vẫn ở Pháp Tôn Bá Khí Quyết tầng thứ nhất. Xem thời gian cũng tới lúc rồi, đa số người bay khỏi Vạn Pháp Bộc Bố, định đặc huấn giai đoạn thứ hai.
Người ở lại Vạn Pháp Bộc Bố rất ít, chỉ rải rác vài người.
Tất nhiên Lục Nguyên nằm trong số đó.
Thật ra Lục Nguyên là sớm nhất sinh ra bá khí, ít nhất nằm trong số mười người đầu tiên có bá khí, nhưng bị chính khí đè ép, bá khí không thể toát ra ngoài người,
chứ đừng nói đanh vào Vạn Pháp Bộc Bố. Bây giờ hắn chỉ có một cách là tăng cường bá khí trong người, tốt xấu miễn cưỡng cân bằng với chính khí, khiến mình hoàn toàn nắm giữ tuyệt chiêu này.
Lần này vận chuyển Pháp Tôn Bá Khí Quyết thật nhiều lần sau, hắn đã đẩy Pháp Tôn Bá Khí Quyết lên cấp bậc thứ hai, nhưng rõ ràng dù luyện tuyệt chiêu đến tầng thứ hai thì so với nhiều năm tích lũy chính khí vẫn cách biệt quá xa xôi.
Làm sao đây?
Bá khí! Có thể chấn nhiếp người, tốt xấu coi như một tuyệt chiêu.
Nhất định phải nắm giữ tuyệt chiêu này.
Bá khí!
Trở về Hoa Sơn rồi, chưởng môn để ta làm!
Cuộc chiến bảo vệ Hoa Sơn, đối mặt yêu ma hát bài ca ma khí ngập trời, hét dài đánh bại nhiều yêu ma, đánh bại tinh khí thần như vậy mới thú vị.
Cuộc chiến bảo vệ Hoa Sơn, nói bại người liền đánh bại.
Cuộc chiến bảo vệ Hoa Sơn, nói năm chiêu liền đón được năm chiêu của ngươi.
Cuộc chiến bảo vệ Hoa Sơn, các ngươi cùng lên thì sao?
Đến trung ương thiên triều rồi, ngươi là Kiếm Chi Tử, đấu thì sao? Ta vẫn sẽ giết.
Trung ương thiên triều, nói giết ngươi liền giết, mặc kệ sau lưng ngươi đứng là ai, mặc kệ ngươi là người giản chi văn minh cái gì, chém chết hết.
Trung ương thiên triều, ta phải lấy kiếm sáng tạo ra kiếm đại đạo.
Những điều này đều là bá khí!
Thì ra sâu trong xương cốt mình có bá khí. Lục Nguyên về mặt bá khí tu hành cũng tốt hơn người khác, vì hắn xuất thân từ nước ngoài, từng đứng đầu một môn phái, hơn nữa bá khí là đối mặt chiến đấu, ưu thế không phải những đệ tử trung tâm ở trung ương thiên triều có thể sánh bằng.
Khi Lục Nguyên nghĩ thì bên trong kiếm chi không gian, tiểu kiếm đạo thụ bắt đầu nảy sinh chút biến đổi. Tiểu kiếm đạo thụ đang trong sơ kỳ trưởng thành, dễ biến đổi nhất, Lục Nguyên mãnh liệt cần bá khí làm tiểu kiếm đạo thụ biến đổi theo, một luồng bá khí rót vào người hắn.
Trong người Lục Nguyên, bá khí càng tích càng dày, Pháp Tôn Bá Khí Quyết dần leo lên tầng thứ sáu, không sai, chính là tầng thứ sáu.
Người khác bây giờ tối đa chỉ luyện pháp quyết này đến tầng thứ hai mà thôi.
Nhưng Lục Nguyên thì luyện đến tầng thứ sáu rồi.
Tầng thứ sáu thật là rung động lòng người! Nếu có ai biết thì chắc rớt cằm, cái này qua khủng khiếp.
Đương nhiên Lục Nguyên phát hiện cho dù là vậy thì trong người sinh ra bá khí vẫn ít hơn chính khí một chút, tuy nhiên, dù ít hơn chính khí chút nhưng tốt xấu miễn cưỡng hình thành cân bằng, bá khí không còn bị đè ép chặt chẽ nữa. Lục Nguyên phát hiện mình rốt cuộc có thể phóng bá khí ra ngoài người rồi.
Chớp mắt một luồng bá khí phóng ra, giây lát sau trước mặt Lục Nguyên, trong phạm vi dài mười trượng rộng mười trượng Vạn Pháp Bộc Bố hoàn toàn đông lại.
Quả nhiên Pháp Tôn Bá Khí Quyết khi đến tầng thứ sáu thì rất có ích.
Lục Nguyên khá vừa lòng hiệu quả này.
Lúc nãy hắn thấy những người khác luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết mạnh nhất chỉ đến tầng thứ hai, có thể yếu đi tốc độ của Vạn Pháp Bộc Bố nhưng không quá nhiều, so với hắn dùng bá khí hoàn toàn đông lại Vạn Pháp Bộc Bố thì đúng là kém đến không thể so sánh.
Mình rốt cuộc nắm giữ tuyệt chiêu rồi, không tệ nha không tệ.
Tiếp theo phải thử chính khí một lần đã. Tác dụng của chính khí là khắc yêu phá ma. Bá khí của mình là tầng thứ sáu, chính khí tuyệt đối không nằm ở tầng này, không biết chính khí là tầng thứ mấy nữa.
Lục Nguyên không hề hay biết, bên cạnh Vạn Pháp Bộc Bố có một góc khuất, trong góc khuất có một cô bé mười mấy tuổi mặc hoàng y khuôn mặt tròn tròn búng ra sữa đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn. Thiếu nữ hoàng y mặt non nay không phải người bình thường, trên đỉnh đầu có một pháp bảo, pháp bảo này ẩn mà không cần, hiện mà không hiện, bên trên có hai chữ thái hư.
Thái hư ẩn nấp lệnh!
pháp bảo này là phó chủ bảo chi văn minh đích thân luyện ra, tên của nó gọi là thái hư ẩn nấp lệnh, tác dụng của nó chỉ có một, đó là ẩn nấp! Trừ điều đó ra không còn tác dụng gì nữa.
Phó chủ bảo chi văn minh gần như là hiện thời trên đời luyện pháp bảo tuyệt nhất.
Y tập trung luyện một bộ pháp bảo, tác dụng chỉ có một, vậy tác dụng của pháp bảo đó mạnh bao nhiêu gần như không thể tưởng tượng.
Không sai, thái hư ẩn nấp lệnh được gọi là dù ai dùng thì dưới cấp thiên tôn không thể phát hiện tung tích.
Dưới thiên tôn không thể phát hiện tung tích là mạnh cỡ nào.
Tất nhiên pháp bảo này có mặt trên đời chỉ vì một nhiệm vụ.
Pháp bảo này là phó chủ bảo chi văn minh đích thân luyện chế cho con gái Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối.
Phó chủ bảo chi văn minh rất cưng chiều cô con gái này, giống như là bảo bối vậy.
Thiếu nữ ẩn nấp một bên toàn thân đều là bảo vật.
Trên đỉnh đầu không trung thái hư ẩn nấp lệnh là báu vật ẩn nấp mạnh nhất, đầu cắm cây trâm xanh thập lý sai là pháp bảo loại công kích, một kích đến mười dặm không tính nhiều nhưng muốn chặn công kích kia không dễ dàng, nó lại là pháp bảo không phẩm cấp bất cứ pháp lực nào đều dùng được thắt lưng quấn bạch ngọc phật đái là pháp bảo phật tính, xưng hùng phòng ngự, khó mà bị thương chủ thể. Dưới chân một đôi phong hỏa luân cực nhanh có thể dễ dàng tăng tốc siêu nhanh, khó bị đuỏi kịp.
Một thân bảo bối chiếu rọi cô bé càng thêm non nớt, như là búp bê tuyết vậy.
Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối chỉ là cô bé mười bốn, mười lăm tuổi, luôn rất thân với Kiếm Linh Đế Cơ. Lần này nghe Pháp Linh Đế Cơ tiểu muội nói tỷ tỷ của nàng rất có khả năng thích người tên Lục Nguyên, Bảo Bối Đế Cơ kiềm không được lòng tò mò chạy đến xem cái người tên Lục Nguyên trông như thế nào.
Đương nhiên nàng có chút ghen ghét, nàng vẫn cho rằng Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết Tụ Tuyết tỷ tỷ là của nàng, nàng rất thích Tụ Tuyết tỷ tỷ, trên người Tụ Tuyết tỷ tỷ có mùi thơm dịu nhẹ. Kết quả Tụ Tuyết tỷ tỷ hơi thích Lục Nguyên này, hừ, để đại tiểu thư ta xem coi người đàn ông này có gì lợi hại.
Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối là người rất hồ đồ, lúc một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ luyện tập ngủ quên mất, vừa tỉnh lại không quan sát Lục Nguyên bao lâu, thấy hắn đanh ra Pháp Tôn Bá Khí Quyết, chớp mắt Vạn Pháp Bộc Bố ngừng chảy, khiến Bảo Bối Đế Cơ ngơ ngác trợn tròn mắt.
Dù rằng nàng rất mơ hồ nhưng tốt xấu là con gái của phó chủ văn minh, rất hiểu nhiều chuyện.
Bá khí lúc mới luyện bình thường là một tầng, ngẫu nhiên có hai tầng, muốn luyện đến tầng thứ sáu khiến Vạn Pháp Bộc Bố ngừng chảy không tính khó, thiên tư tốt gần một trăm năm. Còn về tầng thứ bảy, tám, chín thì hoàn toàn xem vận may.
Kết quả bây giờ Lục Nguyên! Người đàn ông Tụ Tuyết tỷ tỷ nhìn trúng, lại đánh ra Pháp Tôn Bá Khí Quyết tầng thứ sáu.
Người đàn ông này ghê gớm quá, chỉ một ngày mà luyện đến trình độ thiên tài bình thường cần một trăm năm mới sáng tạo ra kỳ tích.
Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối trợn to mắt tòn xoe, không thể tin nổi!
Thật ra lúc đó Pháp Cường Đế Tử vì khích lệ một trăm năm mươi người Bại Giả Tổ nên cố ý nói thấp vài chỗ khó, ví dụ Pháp Tôn Bá Khí Quyết đến tầng thứ sáu đúng là cần một trăm năm, nhưng phải là thiên tài có thiên phú, chứ không phải bất cứ ai cố gắng một trăm năm là được.
Có người không có thiên phú đối ứng dù dùng thời gian lâu hơn cũng không thể đến Pháp Tôn Bá Khí Quyết tầng thứ sáu, do đó nắm giữ tuyệt chiêu này.
Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối nói trắng ra xuất thân từ đại tiểu thư, xem thường rất nhiều gian khổ.
Vậy nên Lục Nguyên dùng một ngày đem Pháp Tôn Bá Khí Quyết đẩy lên tầng thứ sáu đáng sợ hơn cả Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối tưởng.
Bây giờ Lục Nguyên định thử một lần chính khí của mình.
Thông qua bá khí đánh ra ngoài người, Lục Nguyên dần hiểu làm sao toát ra chính khí. Hóa ra hắn có chính khí như trường giang đại hà vậy mà không hay biết.
Dùng công pháp đặc biệt đem chính khí từ tay phải cứng rắn đánh ra ngoài.
Lúc hắn đánh ra bá khí thì một khu vực bị đông lại.
Khi hắn đánh ra chính khí, trước mắt nguyên Vạn Pháp Bộc Bố như bị tinh lọc, bất cứ trọc khí, tà khí cái gì đều mất sạch, thậm chí bên trên như hiện ra một nho sinh đang ngâm nga cái gì. Lục Nguyên cho rằng chính khí của mình chắc đến tầng thứ bảy, so với tầng thứ sáu bá khí thì càng cao hơn chút.
Bảo Bối Đế Cơ ở một bên dụi mắt.
Quá! Quá! Quá khó tin!
Bá khí tầng thứ sáu.
Chính khí tầng thứ bảy.
Nhanh vậy đã tu luyện ra, Bảo Bối Đế Cơ có ánh mắt căn bản, thấy ra Lục Nguyên là lần đầu tiên sử dụng chính khí, bá khí, lần đầu mà đã mạnh mẽ như vậy.
Chính khí tầng thứ bảy trừ phá tà ra không có tác dụng gì lớn, nhưng tầng này rất khó thành. Tầng thứ sáu và dưới nữa có thể dùng thời gian tiêu hao, càng lên trên thì càng khó thể chỉ nhờ vào thời gian. Hắn nhanh như vậy đã đánh ra chính khí tầng thứ bảy, sao không khiến Bảo Bối Đế Cơ kinh ngạc được.
Bảo Bối Đế Cơ đã quyết định, phải lập tức đi tìm Tụ Tuyết tỷ tỷ, thảo luận việc liên quan đến Lục Nguyên nhà nàng.
Lục Nguyên này không đơn giản chút nào, tốc độ luyện công nhanh cực kỳ, so với người bình thường không biết cao bao nhiêu lần.
Ánh mắt của Tụ Tuyết tỷ tỷ đúng là lợi hại.
Bảo Bối Đế Cơ La Yên Bối bay thẳng đến Kiếm Linh Cung, nơi Kiếm Linh Đế Cơ cư ngụ. Kiếm Linh Cung có phong cách điền viên, tự nhiên vô cùng. Bảo Bối Đế Cơ bay nhanh đến, nghe có người đưa tới tin tức, là Pháp Thánh Đế Tử đưa tin liên quan đến Lục Nguyên.
Liễu Như Mi nói:
- Về mặt lĩnh ngộ Pháp Tôn Bá Khí Quyết, tốc độ lĩnh ngộ của Lục Nguyên khá chậm, xếp sau một trăm, xem ra không thích hợp phong cách đặc huấn của Pháp Cường Đế Tử.
Kiếm Linh Đế Cơ nhíu mày, nàng biết đặc huấn này rất quan trọng với Lục Nguyên.
Chính lúc này, Bảo Bối Đế Cơ xông vào nói:
- Ai nói chứ? Mới rồi ta thấy Lục Nguyên trong một ngày đã luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết đến tầng thứ sáu, còn chính khí quyết thì luyện đến tầng thứ bảy.
Thời gian một ngày! Bá khí quyết tầng thứ sáu! Chính khí tầng thứ bảy!
Sao có thể được!
Một người có thiên phú cần một trăm năm!
Liễu Như Mi lập tức biến sắc mặt, nàng là trợ thủ tay trái tay phải của Pháp Thánh Đế Tử, phụ trách thu thập tình báo, chưa từng thấy việc rung động như vậy.
Liễu Như Mi hỏi lại:
- Lời này có thật không?
Bảo Bối Đế Cơ chu môi nói:
- Ta không có thói quen gạt ngươi.
Liễu Như Mi rất khó hiểu, nàng lập tức lục tìm tư liệu trong ký ức, muốn nhìn ra chuyện gì, nhưng nghĩ sao cũng không thông. Nàng không biết trong kiếm phương không gian pháp tắc của Lục Nguyên có một tiểu kiếm đạo thụ, tiểu kiếm đạo thụ ở sơ kỳ sinh trưởng bị Lục Nguyên thay đổi chút thuộc tính, sinh ra bá khí.
Sau này gốc tiểu kiếm đạo thụ lớn lên sẽ còn đáng sợ hơn kiếm đạo thụ vốn có, càng cường đại hơn.
Lục Nguyên không biết rằng bên cạnh có cô bé đáng yêu mới rình lén mình, hắn đang cảm thán rốt cuộc luyện thành Pháp Tôn Bá Khí Quyết, còn một hơi đột phá đến tầng thứ sáu, chính khí luyện tới tầng thứ bảy, giờ chắc nên đi luyện thứ khác.
Hắn nhìn Pháp Tôn Bá Khí Quyết, thấy thác nước bảy sắc đan xen như mộng như ảo, Lục Nguyên không biết nên luyện cái gì nữa.
Hắn thấy trong thác nước có một loại cá cực kỳ đẹp, cá giống băng tinh vậy, nhưng chỉ thoáng quá lập tức biến mất, không cho người bình bắt giữ.
Lục Nguyên ngây người nhìn Pháp Tôn Bá Khí Quyết, trong phút chốc không nghĩ ra luyện cái gì đây.
Thôi, đến góc khác tinh thần xem Pháp Cường Đế Tử huấn luyện đi, xem xem có thể đi theo gã luyện được gì không.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Lục Nguyên đặt quyét định liền bay tới bên khác tinh thần.
Nhưng hắn trở lại bên khác tinh thần, phát hiện Pháp Cường Đế Tử đã dẫn ba mươi người lĩnh ngộ Pháp Tôn Bá Khí Quyết nhanh nhất đi chỗ khác đặc huấn, trong phút chốc không quay về, rất buồn bực.
Kiếm Hùng chợt hỏi:
- Không bằng chúng ta đi tinh thần số bảy xem xem?
Lục Nguyên ngẩn ra, hỏi:
- Tinh thần số bảy?
- Đúng vậy, tinh thần số bảy.
Kiếm Hùng nói:
- Tinh thần số bảy là thương nghiệp tinh thần của pháp cổ văn minh. Trong thương nghiệp tinh thần có nhiều tài nguyên, chỉ cần bỏ tiền ra được là gần như không có gì không mua được, so với thương nghiệp thành trì của chúng ta khổng lồ hơn rất nhiều.
Lục Nguyên nghe mà líu lưỡi. Tại Hoa Sơn chỉ là một chợt, tối đa mấy con phố liền xong. Đến Kiếm Môn có một thành trì làm chợ, bây giờ pháp cổ văn minh càng giỏi, có một tinh thần làm chợ, bỏ vốn to cỡ nào.
Kiếm Hùng và Lục Nguyên đến đây có thân phận tạm thời cho nên có thể đi tinh thần số bảy.
Muốn đi tinh thần số bảy rất dễ, thậm chí ở tinh thần số một ngàn lẻ năm có truyền tống trận, có thể trực tiếp đi tinh thần số bảy. Trải qua truyền tống trận rất nhanh đến tinh thần số bảy, tới đây rồi Lục Nguyên phát hiện đang đứng ở một ngã tư đường giao nhau.
Mỗi một con đường có một bảng hiệu.
Như là đi hướng bắc, phương bắc viết toàn là dược vật.
Hướng nam toàn là pháp bảo, có nhiều loại. Tinh thần số bảy quá to lớn, cho nên cần nhiều chỉ dẫn, hướng nào chuyên bán loại nào.
Lục Nguyên trong lòng máy động, hắn cần tu hành không gian thiết tắc, giờ chỉ kém thuấn kiếm ý và tiền hậu tả hữu càn khôn thạch. Thuấn kiếm ý thì hắn có thể ngộ ra, vậy tiền hậu tả hữu càn khôn thạch nên làm sao đây? Đi đâu mới tìm được? Lục Nguyên ngẫm nghĩ, lập tức tìm nơi tương đối, chia tay với Kiếm Hùng tự đi tìm. Phía đông bắc có một cửa hàng vô cùng lớn, trong đó hắn đã tìm được tiền hậu tả hữu càn khôn thạch.
Nhưng giá thì đúng là trên trời, hắn có hơn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch, nhưng thứ này vì quá quý gia nên không bán với giá hơn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch. Một cái tiền hậu tả hữu càn khôn thạch giá bán là ba ngàn vạn thượng phẩm linh thạch.
Bây giờ mình hai bàn tay trắng, đào đâu ra ba ngàn vạn thượng phẩm linh thạch?
Nên làm sao đây? Trong phút chốc không vơ vét nhiều thượng phẩm linh thạch như vậy được, nó không phải số lượng nhỏ, đúng là giá trên trời. Dù sao một hỗn động cảnh thất tầng bình thường chỉ có sáu, bảy chục vạn thượng phẩm linh thạch mà thôi.
Lục Nguyên trong phút chốc bó tay.
Khoan đã! Đây là cái gì!? Lục Nguyên lập tức trông thấy, loại cá đó, thiên tinh ngư! Lúc ở Vạn Pháp Bộc Bố hắn có thấy. Lục Nguyên nhìn giới thiệu loại thiên tinh ngư, phát hiện bởi vì thiên tinh ngư có mang kết tinh phòng ngự nên thuộc loại có thể ngộ chứ không cầu được, có giới thiệu thiên tinh ngư tồn tại trong Vạn Pháp Bộc Bố.
Nhưng mà loại thiên tinh ngư này ở trong Vạn Pháp Bộc Bố dễ dàng biến mất, khó tìm được. Nói đơn giản là khó bắt nó, hoặc nên nói không thể bắt được.
Một con thiên tinh ngư có giá mười vạn thượng phẩm linh thạch, tuyệt đối là giá trên trời. Hỗn động cảnh thất tầng bình thường mới có gia sản sáu, bảy chục mà một con cá đá bằng tài sản rồi.
Nhưng loại cá này rất khó bắt.
Lúc này Lục Nguyên đã quay về Vạn Pháp Bộc Bố, nhìn thiên tinh ngư trong thác nước ngẫu nhiên hiện ra. Lục Nguyên muốn bắt thiên tinh ngư, nhưng muốn bắt được nó không dễ, mỗi lần xuất hiện thời gian rất ngắn, đợi ngươi tới gần thì sớm biến mất không còn bóng dáng.
Lục Nguyên liên tục thử vài lần, phát hiện mình chỉ tốn công, không thể bắt được loại thiên tinh ngư này.
Làm sao đây?
Khoan đã! Nghĩ ra cách rồi. Nếu mình biết thuấn kiếm ý, mỗi lần thiên tinh ngư vừa xuất hiện lập tức chớp mắt di chuyển qua, lấy bá khí đông lại dòng nước chỗ đó, chớp mắt lấy âm dương xem thấu, vậy là chẳng phải bắt được thiên tinh ngư rồi ư? Tức là nói bây giờ mình cần trước học thuấn kiếm ý, kiếm ý cuối cùng của không gian thiết tắc.
Lục Nguyên suy tư, quyết định làm như vậy.
Thật ra Lục Nguyên làm như vậy rất khó khăn, trước tiên cần biết thuấn kiếm ý, rồi lại phải bá khí đến tầng thứ sáu, còn phải biết âm dương. Loại cá thiên tinh ngư điểm yếu không giống nhau, tonaf thân chỉ có một điểm yếu, nếu không thể bắt trúng điểm yếu thì nó lập tức chạy trốn ngay, ngươi có làm sao cũng vô dụng.
Bây giờ yên lòng luyện thuấn kiếm ý vậy.
Một con thiên tinh ngư có giá mười vạn thượng phẩm linh thạch, tới lúc giàu to rồi.
Cùng lúc đó, chỉ cần săn được ba trăm còn là sẽ được tiền hậu tả hữu càn khôn thạch, thuấn kiếm ý cũng thành.
Đến lúc ấy mình có thể thành thiết tắc thứ ba, chân chính thành tựu tam thiết tắc kiếm thánh.
Nghĩ đến tam thiết tắc kiếm thánh thì hắn mong chờ.
Pháp Thánh Cung Điện hoa lệ mà huy hoàng.
Lưng Pháp Thánh Thánh Tọa do chín con rồng cùng tổ thành.
Pháp Thánh Đế Tử ngồi trên thánh tọa cao cao, nhìn xuống chúng sinh bên dưới.
Nhưng bộ dạng uy nghiêm của gã lập tức nứt rạn.
- Cái gì!
Gã làm bộ mặt kinh ngạc.
Liễu Như Mi gật đầu, nói:
- Không sai, mới rồi Bảo Bối Đế Cơ truyền đến tin tức chính là như vậy, trong vòng một ngày Lục Nguyên luyện thành sáu tầng bá khí, bảy tầng chính khí.
Làm trợ thủ tay trái phải của gã, Liễu Như Mi phát hiện tình báo khác lạ đương nhiên phải bẩm báo cho Pháp Thánh Đế Tửp. Hơn nữa Pháp Thánh Đế Tử đặc biệt chú ý người tên Lục Nguyên, là thân tín của gã, Liễu Như Mi đoán được vài phần.
Pháp Thánh Đế Tử sờ cằm nói:
- Thời gian một ngày, sáu tầng bá khí, bảy tầng chính khí, nhanh thật.
- Chính khí, tuy là bảy tầng, miễn cưỡng giải thích còn được. Ta có thu thập tình báo về Lục Nguyên, kiếm của hắn là dưỡng ngô hạo nhiên chính khí. Chính khí này chắc là chảy trong người hắn, không có pháp quyết tương ứng thì thì không phát huy ra được. Bây giờ có pháp quyết ứng đối, rốt cuộc phát huy ra được, chính khí bảy tầng tuy khiến người hơi kinh ngạc nhưng còn chấp nhận được.
- Tuy nhiên, bá khí sáu tầng không dễ luyện, Lục Nguyên không có thuộc tính đối ứng, hắn làm sao được như vậy?
Pháp Thánh Đế Tử chống cằm, ngẫm nghĩ.
Pháp Thánh Đế Tử cười tươi nói:
- Liễu Như Mi, tiếp tục quan sát đi. Tiểu tử thú vị thật, có lẽ tiềm lực của hắn còn lớn hơn ta tưởng tượng, không chỉ có thể làm muội phu của ta mà còn là đồng minh với ta.
- Đồng minh.
Liễu Như Mi đăm chiêu.
Muội phu và đồng minh.
Ý nghĩa khác nhau.
Là cánh tay đắc lực của Pháp Thánh Đế Tử, Liễu Như Mi biết muốn làm đồng minh của Pháp Thánh Đế Tử cần thực lực cường đại cỡ nào.
Pháp Thánh Đế Tử, xem trọng Lục Nguyên này không bình thường.
Thôi được, để Thanh Chi Thần Nữ Liễu Như Mi ta xem coi, Lục Nguyên, tiềm lực của ngươi rốt cuộc lớn bao nhiêu, tương lai thành tựu sẽ cao bao nhiêu.
Lúc này trước Vạn Pháp Bộc Bố, Lục Nguyên đang đứng, rơi vào suy tư.
Nhiệm vụ hàng đầu của mình là luyện thành thuấn kiếm ý, chỉ cần luyện thành thậm chí có hy vọng rất lớn là thành tựu không gian thiết tắc.
Như muốn luyện thành thuấn kiếm ý, nói dễ hơn làm.
Ở chỗ kiếm ý quái vật mình muốn hấp thu thuấn kiếm ý, đã thất bại một lần. Trong Quy Kiếm Trì, muốn nhờ cách sơ đại Kiếm Chủ để lại luyện thành thuấn kiếm ý cũng chấm dứt trong thất bại. Có thể nói lúc mình muốn luyện thuấn kiếm ý đã thất bại hai lần, còn là dưới tình huống có ngoại vật.
Bây giờ không có ngoại vật gì cả, muốn luyện thành thuấn kiếm ý không dễ chút nào.
Nhưng khó khăn thì sao chứ, khó mình cũng phải làm.
Hắn ngồi trước Vạn Pháp Bộc Bố thấy thác nước ào ào chảy xuống, thác nước không ngừng biến động, nhưng không có một vật nào là giúp cho chớp mắt đổi vị trí không gian, hoàn toàn khác với thuấn kiếm ý mà hắn muốn luyện. Hắn muốn là có thể chớp mắt di chuyển.
Giáng xuống!
Lục Nguyên suy tư, lúc này chữ tiến, tuệ, si cùng tỏa ánh sáng chóia mắt. Hai chữ này đều có tác dụng cho ngộ kiếm, tiếc rằng chữ ngộ ở chỗ Kiếm Chi Tử, nếu không thì ngộ sẽ dễ dàng hơn chút.
Trong mắt Lục Nguyên nhìn thấy vạn sự vạn vật, dần dần không còn là vạn sự vạn vật nữa mà là vạn sự vạn vật đầy không gian tuyến. Nếu muốn chớp mắt di chuyển nên lấy không gian tuyến góc nào đó chớp mắt thay đổi chuyển qua chỗ khác. Nhưng muốn di chuyển không gian tuyến không phải chuyện dễ.
Thuấn di, rốt cuộc di chuyển làm sao?
Lục Nguyên đứng dậy, thử nhúc nhích.
Nhanh! Lục Nguyên động thì nhanh như tia chớp, bây giờ tốc độ của hắn rất nhanh.
Nhưng có di chuyển nhanh hơn vẫn hơi khác với di động tức thời.
Không gian di động rốt cuộc là gì?
Khoan đã! Cải kiếm ý! Trong một trăm lẻ tám kiếm ý mình lĩnh ngộ thì kiếm ý này có thể biến đổi, chuyển hoán không gian, nếu mình dung nhập một phần không gian để cải kiếm ý chuyển hoán, vậy nói không chừng sẽ thánh công thuấn di. Lục Nguyên thi triển ra cải kiếm ý, nhưng bình thường phát hiện không gian biến đổi mà mình thì không.
Không gian di chuyển, bản thân khó nhúc nhích, đây là vấn đề lớn nhất.
Luyện tập, lại luyện tập!
Thất bại, lại thất bại!
Lục Nguyên ở dưới Vạn Pháp Bộc Bố không ngừng luyện tập, không ngừng thất bại. Thuấn kiếm ý đúng là khó thành quá. Thời gian không ngừng trôi qua, mỗi lần thất bại hắn lại đứng lên. Lục Nguyên không ngừng thí nghiệm, lặp lại thử, cứ thế qua nửa ngày thì.
- Thuấn!
Lục Nguyên khẽ quát, chớp mắt đã xuất hiện ở địa điểm khác.
Thành công! Mình rốt cuộc luyện thành kiếm ý cuối cùng không gian thiết tắc cần, thuấn kiếm ý. Trong lòng Lục Nguyên dâng trào vui sướng. Một khi luyện thành thuấn kiếm ý thì tác dụng rất nhiều! Lớn thì không chỉ về mặt không gian thiết tắc, sau này nếu có người truy sát mình, có thể dùng thuấn di rời đi. Bây giờ đối thủ cao hơn mình ba tầng muốn giết mình cũng không dễ dàng. Tất nhiên nếu đối thủ tinh thông không gian thiết tắc thì không còn gì để nói, nếu đối thủ không hiểu không gian thiết tắc vậy muốn giết mình vô cùng khó khăn.
Không gian thiết tắc là một thiết tắc thích hợp truy sát cùng chạy trốn!
Cách thác nước không xa, Pháp Thánh Đế Tử và một trong cánh tay đắc lực Liễu Như Mi khoanh tay đứng. Vóc dáng Liễu Như Mi rất cao, ngực to bự, dáng bốc lửa, dường như luôn mỉm cười. Nhưng trong trung ương thiên triều không mấy người dám chọc Thanh Chi Thần Nữ này, năng lực tình báo của nàng xếp mấy hàng đầu tại pháp cổ văn minh.
Liễu Như Mi nhìn hướng Lục Nguyên không ngừng sử dụng thuấn kiếm ý, thật ra hắn tu hành nửa tháng đều nằm trong hệ thống tình báo của nàng. Liễu Như Mi ít khi thấy người hoàn toàn chìm vào trong luyện công, đó là si mê cỡ nào chữ, một người si mê kiếm đạo. Người như vậy chỉ cần không chết thì sau này sẽ trươngr thành đến có thể làm đồng minh với Pháp Thánh Đế Tử đại nhân.
Lục Nguyên, ta thừa nhận ngươi.
Liễu Như Mi thầm nhủ.
Liễu Như Mi định rời đi chợt thấy phía xa có đoàn người đến, đám người tỏa ánh sáng dược, hiển nhiên thuộc dược chi văn minh. Người dẫn đầu chính là dược chi văn minh Hải Trọng Đế Tử. Hải Trọng Đế Tử vóc người rất cao, mái tóc đỏ tràn ngập hấp dẫn, bước đi long hành hổ bộ.
Hải Trọng Đế Tử đi thẳng tới Vạn Pháp Bộc Bố. Hải Trọng Đế Tử là đế tử của dược chi văn minh, ở trong pháp cổ văn minh rất có địa vị, việc gã muốn nhất là có thể cưới Kiếm Linh Đế Cơ, kết minh cùng pháp cổ văn minh, tăng cao địa vị của mình.
Kiếm Linh Đế Cơ có nhiều người theo đuổi là có lý do. Chủ pháp cổ văn minh có thổng cộng năm con gái, ba người trước đều gả đi rồi, cuối cùng Pháp Linh Đế Cơ cũng có vị hôn phu, vị hôn phu là Pháp Chi Tử, một trong Khí Vận Thất Tử. Vậy nên có thể theo đuổi chỉ còn mình Kiếm Linh Đế Cơ.
Trong đó bốn người theo đuổi nổi tiếng nhất là phong chi văn minh Phong Nhị Thập Tứ, bản thân pháp cổ văn minh Nghiêm Thiên Pháp, võ cổ văn minh Võ Sinh Đế Tử, thái cổ văn minh Thiên Hoang Đế Tử. Nhưng trừ bốn người này ra còn có kẻ khác, ví dụ đế tử của dược chi văn minh, Hải Trọng Đế Tử.
Lần này Hải Trọng Đế Tử đến Vạn Pháp Bộc Bố là để bắt thiên tinh ngư.
Không nói đến thiên tinh ngư có kết tinh phòng ngự, cũng là con cái đẹp nhất thế gian, rất nhiều cô gái thích thiên tinh ngư.
Hải Trọng Đế Tử định tới đây bắt thiên tinh ngư để theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ.
Đương nhiên gã có mang theo bí dược đặc chế, văn hương tán. Loại văn hương tán này sẽ hấp dẫn thiên tinh ngư, còn khiến tốc độ của con cá chậm chút, nên gã tràn đầy tự tin sẽ bắt được cá. Mình nhất định phải bắt thiên tinh ngư thật đẹp để lấy lòng Kiếm Linh Đế Cơ.
Gã đi đến Vạn Pháp Bộc Bố, thấy có mấy người ở đây. Vạn Pháp Bộc Bố đúng là còn có mấy người, bao gồm cả Lục Nguyên.
Lấy thói quen bình thường của Hải Trọng Đế Tử đương nhiên muốn đuổi người đi, nhưng nơi này là pháp cổ thế giới, sợ đối thủ có người pháp cổ văn minh, không tiện làm quyết liệt.
Hải Trọng Đế Tử nói:
- Các vị cũng ở đây bắt thiên tinh ngư, vậy không bằng đánh cuộc đi? Cược với bổn đế tử, trong thời gian cố định xem ai bắt được nhiều thiên tinh ngư hơn. Kẻ thắng ở lại bắt thiên tinh ngư, người thua rời đi.
- Các ngươi dù có thắng bổn đế tử hay không thì bổn đế tử sẽ lấy ba viên hải y thăng nguyên đang tặng cho, thến nào?
Hải Trọng Đế Tử vốn hành động bá đạo, nhưng dược chi văn minh không cường đại bằng pháp cổ văn minh, không biết mấy người ở Vạn Pháp Bộc Bố có ai là người pháp cổ văn minh không, trong thoáng chốc không dám lỗ mãng, khó được ăn nói đàng hoàng.
Lục Nguyên đang luyện thành thuấn kiếm ý, định bắt thiên tinh ngư, kết quả bị đánh gãy nên đưa mắt nhìn sang. Một vị đế tử của dược chi văn minh ư? Lại một vị cường nhị đại. Cái gọi là cường nhị đại đương nhiên là cường giả nhị đại, phó chủ dược chi văn minh tuyệt đối là cường giả của trung ương thiên triều.
Lúc này trong tai Lục Nguyên vang giọng lạnh lùng. "Xin tự giới thiệu, ta là thuộc hạ của Pháp Thánh Đế Tử Liễu Như Mi, Hải Trọng Đế Tử này bắt thiên tinh ngư là muốn theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ."
Liễu Như Mi ở bên cạnh định đốt lửa, xem như là cánh tay đắc lực của Pháp Thánh Đế Tử, địa vị cao quyèn nặng thì đôi khi không tránh khỏi nổi lên tâm tình con gái, muốn bỏ dầu vô lửa.
Lục Nguyên nghe truyền âm như thế thì giận dữ cười.
Thì ra là vậy!
Không biết từ khi nào, đáy lòng mình có bóng hình thiếu nữ ấy.
Hải Trọng Đế Tử muốn theo đuổi thiếu nữ mình thích.
Tìm cái chết!
Hoặc là vì tu hành bá khí, còn luyện đến bá khí tầng thứ sáu nên phong cách hành động của Lục Nguyên bất giác mang theo chút bá đạo.
Không gian pháp tắc không ngừng chảy xuống dưới, như ngân hà đổ ngược.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Dược chi văn minh Hải Trọng Đế Tử nói xong đề nghị của mình, nói là đề nghị chứ có mấy phần uy hiếp.
Mấy người các ngươi dù có là pháp cổ văn minh thì chỉ là tiểu tốt thôi.
Hải Trọng Đế Tử là đế tử của dược chi văn minh, hơn nữa hơi được yêu thương.
Ai nặng ai nhẹ, so sánh liền biết ngay.
Hơn nữa hơi thở hỗn độn làm vậy không tính là khi dễ người, dù thua cũng từ chỗ gã có được ba viên hải y thăng nguyên đan. Hải y thăng nguyên đan rất hữu dụng, có thể tăng thực lực, nên mấy người kia đều gật đầu đồng ý cuộc so tài.
Vạn Pháp Bộc Bố ngay trước mắt.
Hải Trọng Đế Tử mỉm cười nói:
- Lần so tài này lấy thời hạn là một canh giờ được chứ?
Trận so thứ nhất là Hải Trọng Đế Tử với một người mặc đạo bào sau lưng viết chữ cổ.
Ra tay trước là người mặc đạo bào chữ cổ. Người mặc đạo bào chữ cổ liếc mắt qua, lập tức phát hiện một con thiên tinh ngư trong Vạn Pháp Bộc Bố, liền nhảy lên. Người mặc đạo bào chữ cổ này tốc độ cực nhanh, nhưng gã chưa đến nơi thì thiên tinh ngư đã biến mất.
Thiên tinh ngư được gọi là tồn tại trong Vạn Pháp Bộc Bố, thật ra nó chỉ ngẫu nhiên xuất hiện ở Vạn Pháp Bộc Bố thôi, nếu phát hiện có người đuổi bắt thì liền đi ngay, chỗ nó đi hình như là dị giới, không thể tìm ra được.
Một khi thiên tinh ngư biến mất liền không khả năng tìm thấy nữa.
Người mặc đạo bào chữ cổ chỉ có nước lần thứ hai chờ.
Thác nước như mộng huyễn, nước có ngũ nhan lục sắc thật ra là tạo trở ngại cho thiên tinh ngư.
Qua một nén nhang, rốt cuộc, con thiên tinh ngư thứ hai xuất hiện. Người mặc đạo bào chữ cổ thả tay đánh ra một cái lưới lớn, lưới này như mũi tên rời cung bắn ra, kết quả chưa đến gần thiên tinh ngư thì nó đã hoàn toàn biến mất.
Lại đợi một nén nhang, con thiên tinh ngư thứ ba xuất hiện, nhưng người mặc đạo bào chữ cổ chưa động thì thiên tinh ngư này đã biến mất trong vô tận dòng thác.
Nén nhang thứ năm lại có một con thiên tinh ngư xuất hiện, hơn nữa con thiên tinh ngư này cách người mặc đạo bào chữ cổ rất gần. Người mặc đạo bào chữ cổ lại đánh ra võng lớn, bắt thiên tinh ngư vào lưới. Nhưng mà vèo một cái, thiên tinh ngư biến mất. Thiên tinh ngư có một đặc điểm là toàn thân chỉ có một nhược điểm, nếu không thể đánh trúng nhược điểm của nó vậy dù ngươi có dùng lưới bắt nó, nó có thể đi vào thế giới khác.
Trong ba nén nhang còn lại, người mặc đạo bào chữ cổ chưa bắt được một con thiên tinh ngư.
Thiên tinh ngư vốn không dễ bị bắt, một tháng chưa bắt được một con là rất bình thường.
Nhưng tương đối thì mỗi bắt một con có thể kiếm mười vạn thượng phẩm linh thạch. Đối với người hỗn động cảnh lục tầng, thất tầng thì kiếm được mười vạn thượng phẩm linh thạch là lời to.
Rốt cuộc đến lượt Hải Trọng Đế Tử.
Hải Trọng Đế Tử mỉm cười, bắt đầu.
Hay cho Hải Trọng Đế Tử, giờ đánh ra văn hương tán, ở trong thác nước nó khiến tất cả sinh vật đều biến yếu đi, kéo dài một đoạn thời gian. Lý do Hải Trọng Đế Tử muốn đuổi đi những người khác là vì văn hương tán của gã rất quý, gã tự mình dùng chứ không muốn để mấy người khác chiếm lợi.
Trong một nén nhang gã lợi dụng tác dụng mềm yếu của văn hương tán giảm bớt tốc độ thiên tinh ngư biến mất, vô cùng may mắn bắt được một con thiên tinh ngư.
Người mặc đạo bào chữ cổ thất bại, được ba viên hải y thăng nguyên đan ra đi.
Hải Trọng Đế Tử lại so với mấy người khác. Trong một canh giờ gã thường có thể bắt được một con thiên tinh ngư, ngẫu nhiên bắt được hai con.
Lần này chỉ còn mình Lục Nguyên.
Hải Trọng Đế Tử tràn đầy tự tin, có văn hương tán trong tay, ai là đối thủ của mình? Mình chắc chắn có thể bắt được khá nhiều thiên tinh ngư tặng cho Kiếm Linh Đế Cơ. Nếu cưới được Kiếm Linh Đế Cơ là mình ở trong dược chi văn minh dù là Dược Thánh Đế Tử cũng không dám nói gì mình, địa vị của mình sẽ rất rất là cao.
Lục Nguyên nhìn hướng Hải Trọng Đế Tử, nói:
- So tài thế này không kịch liệt, tiền đặt cược quá ít, muốn chơi lớn không? Ba viên hải y thăng nguyên đan thì không thú vị lắm, vầy đi, nếu ngươi thua thì đưa nhất điểm hỗn chi đan cho ta một viên, thế nào?
Nhất điểm hỗn chi đan!
Đây là đan dược rất quan trọng.
Hỗn động cảnh ngũ tầng không gian pháp tắc muốn thăng lên hỗn động cảnh lục tầng hỗn chi khí tức là vô cùng khó khăn, cần tinh luyện ra một điểm hơi thở hỗn độn thứ nhất.
Dược chi văn minh có nhất điểm hỗn chi đan hỗ trợ trùng kích lên cảnh giới này.
Lục Nguyên cười lạnh. Vốn hắn đã gai mắt Hải Trọng Đế Tử này lắm rồi, Kiếm Linh Đế Cơ là của hắn mà mơ theo đuổi hả, hắn định cho Hải Trọng Đế Tử một bài học nhớ đời. Hắn chẳng những muốn Hải Trọng Đế Tử thua trân, còn phải thua tài. Nhất điểm hỗn chi đan có giá rất đắt, hay chính xác hơn là thiên kim khó cầu.
Hải Trọng Đế Tử thấy Lục Nguyên khiêu khích thì rất giận, thầm nghĩ thanh y thanh niên trông bộ dáng không phải đế tử gì, tiện dân bình thường mà dám khiêu khích mình? nếu đây là ở bên ngoài thì gã sớm tiêu diệt Lục Nguyên rồi, nhưng đây là trong pháp cổ thế giới, gã không dám xằng bậy.
Gã quát lạnh nói:
- Ta thua thì giao ra nhất điểm hỗn chi đan, vậy ngươi thua đưa cái gì?
- Ta thua thì giao một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, như thế nào?
Lục Nguyên báo ra giá không thấp. Nhất điểm hỗn chi đan dù là thiên kim khó cầu thì tương đương giá này thôi. Thật ra trên người Lục Nguyên chỉ có mười vạn thượng phẩm linh thạch, còn lại dùng gần hết rồi, nhưng cho rằng thắng chắc nên hắn tràn đầy tự tin.
- Tốt!
Hải Trọng Đế Tử hung dữ trừng Lục Nguyên, kiềm nén giận dữ. Tiểu tử, có gan lắm, bây giờ trước đè bẹp ngươi, ra ngoài pháp cổ thế giới rồi đụng độ ngươi thì sẽ tiêu diệt ngươi!
Lục Nguyên không thèm để ý ánh mắt hung tợn của gã.
Bây giờ là lúc hắn biểu diễn, tính thời gian một canh giờ đã bắt đầu.
Lục Nguyên nhìn Vạn Pháp Bộc Bố, con thiên tinh ngư thứ nhất đã xuất hiện. Lục Nguyên thuấn di đến bên cạnh thiên tinh ngư, chớp mắt phóng ra bá khí sáu tầng. Bá khí đúng là chấn nhiếp được nhưng chỉ có trong chớp mắt thôi, Lục Nguyên có âm dương, lập tức thấy ra sơ hở duy nhất, là ở phần đuôi của nó. Lục Nguyên như tia chớp ra tay, một con thiên tinh ngư vào tay.
Lục Nguyên mỉm cười nhìn Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Con thứ nhất.
Hải Trọng Đế Tử thấy Lục Nguyên bắt được con thiên tinh ngư thứ nhất lòng tức giận, chửi thầm, chỉ là may mắn biết thuấn kiếm ý thôi, có gì ghê gớm.
Sau một nén nhang, lại xuất hiện một con thiên tinh ngư, Lục Nguyên thuấn di tiếp, phóng ra bá khí sáu tầng, âm dương trong người, khoảnh khắc thấy ra sơ hở, ra tay như tia chớp, động tác nối liền, con thiên tinh ngư thứ hai vào tay.
Lục Nguyên mỉm cười nhìn Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Con thứ hai.
Hải Trọng Đế Tử tức đến méo mũi, không biết tại sao gã gai mắt Lục Nguyên.
- Hừ, biết thuấn di có gì ghê gớm.
Lại qua một nén nhang, một con thiên tinh ngư xuất hiện, Lục Nguyên lại thuấn di tiếp, phóng ra bá khí sáu tầng, âm dương trong người, con thiên tinh ngư vào tay, đã là con thứ ba. Lúc bắt hai con trước hắn còn hơi căng thẳng, sợ bắt không được, giờ bắt quen tay mới vững bụng, nhàn nhã nhìn thiên tinh ngư trong tay.
Đây chính là thiên tinh ngư mẫu.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tựa như phỉ thúy bình thường, không đúng, không phải phỉ thúy bình thường, dường như con thiên tinh ngư không ngừng biến ảo màu sắc, giống hệt màu chớp lóe của thác nước Vạn Pháp Bộc Bố. Phần đuôi càng xinh đẹp, có một thứ trong suốt dường như nhẹ chạm vào liền sẽ biến thành băng tinh.
Đây chính là thiên tinh ngư? Bị gọi là con cá đẹp nhất trung ương thiên triều đúng là không giả.
Mình từng thấy qua hoa đẹp nhất Tấn quốc là Trịch Trục Hoa, bây giờ lại thấy con cá đẹp nhất, trong trời đất sự vật xinh đẹp không ít. Lục Nguyên coi như hiểu những người đó bắt thiên tinh ngư không giết, phần kết tinh phòng ngự ở đuôi cá có thể dùng cách đặc biệt lấy ra rồi bán đi, có không biết bao nhiêu nữ tu thích loại thiên tinh ngư này, dù là để trang trí gian phòng hay cái khác đều đáng gọi là xa hoa.
Ba con thiên tinh ngư vào tay rồi Lục Nguyên không quên nhìn hướng Hải Trọng Đế Tử, cười nói:
- Ngại quá, con thứ ba.
Nhìn bộ dạng Hải Trọng Đế Tử sắp điên lên, Lục Nguyên tâm tình rất tốt.
Nếu đã khó chịu thì phải dạy cho Hải Trọng Đế Tử một bài học nhớ đời.
Có thể tát mạnh là phải đánh nặng vào.
Một nén nhang sau xuất hiện con thiên tinh ngư thứ bốn, lại bị Lục Nguyên bắt lấy.
Lục Nguyên lần thứ hai đi tới trước mặt Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Bốn con.
Con thứ bốn chưa thất bại thì con thứ năm cũng không lọt tay.
Bây giờ Hải Trọng Đế Tử đã tức muốn khùng, quát:
- Thuấn di thuấn di lại thêm bá khí sáu tầng, có gì ghê gớm!
Bên cạnh Hải Trọng Đế Tử một ông lão tóc bạc trắng lắc đầu nói:
- Đế tử, e rằng không đơn giản là thuấn di thêm bá khí sáu tầng. Toàn thân thiên tinh ngư chỉ có một yếu điểm, hơn nữa yếu điểm của mỗi con thiên tinh ngư khác nhau. Người áo xanh này một lần chưa từng thất bại, chứng minh hắn nhìn chính xác yếu điểm, một lần có thể nói nhìn chính xác, năm lần thì chỉ có giải thích rằng người này biết âm dương trong mười thiết tắc.
Ông lão tóc bạc cực kỳ nghiêm túc nói:
- Người áo xanh này biết thuấn di vậy dù không biết không gian thiết tắc thì cũng sắp biết, lại còn biết âm dương thiết tắc và cộng thêm bá khí sáu tầng.
- Thêm nữa hắn ra tay rất nhanh, nhanh như tia chớp, sắp so với người phong chi văn minh rồi, mà trên người hắn ta không cảm giác hơi thở phong chi văn minh.
- Dùng kiếm, là Kiếm Môn.
- Không đơn giản, thật không đơn giản.
Ông lão tóc trắng biểu tình cực kỳ trầm trọng.
Ông lão tóc trắng này khác với hộ vệ bình thường.
Hải Trọng Đế Tử coi như là đế tử được phó chủ dược chi văn minh yêu thương.
Chỉ có mình mới biết nhà mình, phó chủ dược chi văn minh hiểu con trai mình bây giờ chưa ra cái gì mà thích gây sự khắp nơi, nên kêu một vị cao thủ khá gỏi là Bạch Phát Thần Châm Hải Đồng Nhất đi theo con mình, bảo vệ con trai. Đương nhiên có dặn Bạch Phát Thần Châm Hải Đồng Nhất rằng không liên quan tính mạng của Hải Trọng Đế Tử thì không cần ra tay.
Đây là lá bài cuối cùng bên cạnh một vị đế tử.
Thực lực của lão cơ bản tương đương với hai hộ vệ theo bên cạnh Kiếm Linh Đế Cơ là Liên Tinh, Yêu Nguyệt. Nhưng Kiếm Linh Đế Cơ có hai cái, lão chỉ một người. Tuyệt đối đừng xem thường Liên Tinh, Yêu Nguyệt, hai người này thực lực xem như cao nhất Kiếm Môn, nhưng cho đến bây giờ không bị cuốn vào chuyện gì trong Kiếm Môn nên mới không được để ý.
Bạch Phát Thần Châm Hải Đồng Nhất nhìn Lục Nguyên.
Lấy ánh mắt của lão sao không nhìn ra pháp lực của Lục Nguyên.
Pháp lực hỗn động cảnh ngũ tầng, dùng kiếm.
Biết âm dương thiết tắc, nhận định sắp luyện thành không gian thiết tắc.
Bá khí sáu tầng!
Ánh mắt thật đáng sợ, ra tay như chớp!
Thật mạnh!
Người như vậy đặt ở cùng cảnh giới tuyệt đối là yêu nghiệt, không ngờ Kiếm Môn ra nhân vật biến thái đến vậy.
Nếu lão biết bây giờ Lục Nguyên sắp thành tựu ba thiết tắc chắc trừng rớt tròng mắt.
Hải Trọng Đế Tử cực kỳ khó chịu, gã rất ghét Lục Nguyên.
Đáng tiếc, gã ghét hay không thì chẳng thay đổi được sự việc. Hải Trọng Đế Tử lòng máy động, lặng lẽ đánh ra một văn minh văn tự, chữ dược này ban đầu văn tự diễn sinh ra chữ vựng, chỉ cần Lục Nguyên tiếp xúc với nước liền sẽ bị chữ vựng tập kích. Hải Trọng Đế Tử vốn không phải cái loại quang minh lỗi lạc gì.
Con thiên tinh ngư thứ sáu xuất hiện, Lục Nguyên lại là thuấn di, toát bá khí chấn nhiếp, âm dương hiện ra. Nhưng lúc âm dương hiện ra Lục Nguyên cảm giác có một văn minh văn tự ập hướng mình, chớp mắt hơi nặng đầu, đây là văn minh văn tự. Lục Nguyên dùng tâm pháp chuyển thôn mộc long đánh ra, nuốt trọn chữ đó. Thôn mộc long đã lâu không ăn mộc hệ văn tự, giờ thì ăn một ngụm, hơi lớn chút.
Lục Nguyên vung tay, bắt được con thiên tinh ngư thứ sáu.
Hắn nhìn hướng Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Con thứ sáu.
Hải Trọng Đế Tử lấy làm lạ, sao vậy nhỉ, mình rõ ràng dùng văn minh văn tự chữ vựng mà sao Lục Nguyên không bị ảnh hưởng gì?
Còn lại hai nén nhang Lục Nguyên lại bắt thêm hai con thiên tinh ngư, tổng cộng có tám con thiên tinh ngư.
Lục Nguyên giơ lên tám con thiên tinh ngư trong tay, nói:
- Mời, mời, mời.
Mời đương nhiên là Hải Trọng Đế Tử, dùng ba chữ mời không phải biểu hiện khách sáo. Hải Trọng Đế Tử hiểu tại sao Lục Nguyên dùng ba chữ mời này, đó là mời gã đi mất mặt. Dù gã dùng dược một canh giờ bắt thiên tinh ngư cũng không khả năng được nhiều vậy.
Nhưng Hải Trọng Đế Tử đã quen diễu võ dương oai, không dễ dàng chịu thua, lập tức nghĩ kế. Gã thậm chí có lẽ mình đột nhiên bùng nổ may mắn, bắt được chín con thiên tinh ngư thì sao. Tiếc rằng gã không đột nhiên may mắn, lần này không bắt được cả một con thiên tinh ngư.
- Ngươi thua.
Lục Nguyên mỉm cười xòe tay trước mặt Hải Trọng Đế Tử.
Hải Trọng Đế Tử tức sắp ói máu, gã cũng muốn nuốt lời, nhưng đường đường là đế tử mà không giữ lời thì hơi xấu mặt. Thôi, giao nhất điểm hỗn chi đan cho người này đi.
Gã hằn hộc lấy ra một phong mộc dược hộp, nói:
- Đây chính là nhất điểm hỗn chi đan.
Lục Nguyên vô cùng vui vẻ đón lấy, kiểm tra lại, đúng là giống với trong truyền thuyết nhất điểm hỗn chi đan. Có nhất điểm hỗn chi đan này, mình trùng kích hỗn động cảnh lục tầng có thêm tin chắc.
- Hải Trọng Đế Tử, ngươi đúng là người tốt!
Câu nói này tuyệt đối là thật lòng thật dạ.
Hải Trọng Đế Tử không phải người tốt được sao?
Khi mình thiếu nhất điểm hỗn chi đan thì gã tự đưa đến, còn chìa mặt ra cho mình tát đã tay. Không đúng, còn một điều, gã đưa tặng một chữ văn minh văn tự, để thôn mộc long ăn nô nê, người như vậy không phải người tốt thì còn ai nữa?
Nghe Lục Nguyên nói ngươi là người tốt, 'Người tốt' Hải Trọng Đế Tử nổi giận quát:
- Người áo xanh kia, ngươi nhớ kỹ, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, xem ngươi sẽ không luôn luôn ở trong pháp cổ thế giới!
Bỏ câu đó xong gã đi mất, theo đánh cuộc thì gã pahir rời khỏi đây.
Mới rời khỏi Vạn Pháp Bộc Bố Hải Trọng Đế Tử liền lớn tiếng la:
- Lập tức điều tra rõ người áo xanh này ch ota, rốt cuộc là nhân vật gì, ta muốn cho hắn biết cái gì là thuốc hối hận!
Không thể không công nhận thuộc hạ của Hải Trọng Đế Tử khá giỏi, chốc lát đã tra ra lai lịch người áo xanh.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Lục Nguyên, xuất thân Kiếm Môn, hiện tại tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh.
Tư liệu đưa đến trước mặt Hải Trọng Đế Tử, mặt gã lộ nụ cười dữ tợn:
- Chỉ là tạp chủng xuất thân từ môn phái nhỏ như Kiếm Môn, cho ta tìm quan hệ nội bộ pháp cổ thế giới, giết chết hắn.
Bạch Phát Thần Châm lắc đầu nói:
- Nghe nói Pháp Thánh Đế Tử vì bảo vệ Lục Nguyên mà đánh với Hoang Thánh Đế Tử ở Kiếm Môn. Pháp Thánh Đế Tử quyền thế ngập trời tại pháp cổ thế giới, muốn ở đây giết Lục Nguyên không phải chuyện dễ.
- Vậy ra lệnh cho người dược chi văn minh tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài trong kế hoạch tìm cơ hội diệt Lục Nguyên. Dám đối chọi với bổn đế tử hả? To gan lắm. Nếu hắn đi ra pháp cổ thế giới thì ta sẽ giết hắn!
Trong khi Hải Trọng Đế Tử gầm rống nguyền rủa Lục Nguyên thì hắn đang nhàn nhã bắt thiên tinh ngư trong Vạn Pháp Bộc Bố.
Kiếm Linh Đế Cơ ở trươc mặt Lục Nguyên tựa như thiếu nữ nhà bên, bởi vì nàng là linh trong kiếm, cảm giác đến kiếm của hắn, từ kiếm đến tâm, hiểu trái tim ấp áp của hắn, vậy nên từ đầu đã không bài xích hắn, dần giao lưu càng có hảo cảm với hắn hơn.
Còn trước mặt người khác vì Kiếm Linh Đế Cơ vẫn là nàng công chúa cực kỳ cao quý kiêu ngạo.
Kiếm Linh Đế Cơ đi vào Pháp Thánh Cung Điện của huynh trưởng.
Ở trước mặt huynh trưởng rất thương mình thì Kiếm Linh Đế Cơ không có bao nhiêu lạnh lùng. Nàng đi vào cung điện xa hoa lộng lẫy, Pháp Thánh Đế Tử thấy tứ muội đến nở nụ cười yêu thương.
Chính lúc này, Liễu Như Mi được gọi là Thanh Thần Chi Nữ tiến vào Pháp Thánh Cung Điện, nói.
- Bẩm đế tử, ta cảm thấy cần thành lập tiểu tổ phân tích tình báo về Lục Nguyên.
Pháp Thánh Đế Tử nhíu mày.
Kiếm Linh Đế Cơ trước tiên kinh ngạc nói:
- Có cần thiết không? Ta còn nhớ ở lứa tuổi trẻ thành lập tiểu tổ chuyên môn phân tích tình báo chỉ mới ba mươi người thôi.
Liễu Như Mi nói:
- Cần thiết chứ, rất cần, vì mới rồi ta trông thấy Lục Nguyên luyện công, ban đầu dùng chưa đến nửa tháng đã luyện thành thuấn kiếm ý.
- Nửa tháng luyện thành thuấn kiếm ý, cái này không tính khoa trương.
Pháp Thánh Đế Tử lấy làm lạ hỏi. Đối với người bình thường nửa tháng luyện thuấn kiếm ý đúng là rất không thể tưởng tượng, nhưng trên đời có một số yêu nghiệt, nếu Lục Nguyên tính vào hàng biến thái này thì chuyện như vậy không có gì quá kinh ngạc.
- Cái này không có gì, nhưng tiếp theo, hắn là hỗn động cảnh lục tầng, cực hạn thuấn di mới đầu ba trăm trượng, sau qua luyện tập đến bốn trăm trượng.
- Ngươi nói là?
Pháp Thánh Đế Tử mới đầu còn nhàn nhã lập tức ngồi ngay ngắn, hỏi:
- Thiết tắc sơ bộ hợp tác?
Liễu Như Mi gật đầu đáp:
- Đúng vậy, thiết tắc sơ bộ hợp tác.
Kiếm Linh Đế Cơ cũng biến sắc mặt. Dù nàng không luyện thành một thiết tắc nào nhưng gia đình xuất thân đã định ánh mắt của nàng, nàng biết điều này đại biểu cho cái gì, tiểu tổ phân tích tình báo chuyên về Lục Nguyên sẽ thành lập.
Liễu Như Mi nói:
- Phải rồi, bây giờ hắn ở Vạn Pháp Bộc Bố, ngươi có thể đi xem.
Kiếm Linh Đế Cơ mặt ửng hồng chối nói:
- Ta, ta mới không đi gặp hắn đâu.
Nói là vậy nhưng bước chân nàng hướng tới Vạn Pháp Bộc Bố. Đương nhiên, đương nhiên mình tuyệt đối không phải đi tìm Lục Nguyên, chỉ là muốn trợ giúp huynh trưởng tra xét thói quen tu hành của hắn thôi, nên mới đi Vạn Pháp Bộc Bố.
Không thể không nói Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết là một người không có tài nói dối, dù trong lòng tự lừa mình cũng nói lắp bắp.
Vạn Pháp Bộc Bố vẫn đẹp như vậy.
Tựa ảo mộng.
Khi Kiếm Linh Đế Cơ đến Vạn Pháp Bộc Bố thì ánh mặt trời đang chiếu rọi. Ánh nắng vàng chiếu trên Vạn Pháp Bộc Bố, khiến thác nước càng như mộng như ảo, tựa thế giới pháp thuật, giống khối bảo thạch xinh đẹp.
Lục Nguyên đang bắt thiên tinh ngư, hắn đã bắt được hơn ba trăm con thiên tinh ngư. Dường như bắt đến hơn ba trăm con thiên tinh ngư thì bên thiên tinh ngư có tin tức gì đó, mấy canh giờ rồi mà không xuất hiện một con thiên tinh ngư nào, bây giờ khó bắt quá.
Lục Nguyên đang nghĩ vậy thì đột nhiên ngoái đấu, trông thấy một thiếu nữ mặt che lụa mỏng.
Hắn nói:
- A, là nàng à.
Thiếu nữ còn đang do dự nên ra ngoài thế nào, dùng cách gì chào hỏi Lục Nguyên. Đã Lục Nguyên trước tiên gọi nàng thì nàng cũng thoiar mái đi tới cạnh hắn.
Lục Nguyên hỏi:
- A, nàng về pháp cổ thế giới?
Kiếm Linh Đế Cơ nói:
- Đúng vậy, muốn về xem mẫu thân.
- Vậy à.
Lục Nguyên gật đầu.
- Phải rồi, gần đây ta mới luyện một chiêu thuấn di không tệ nhé.
Kiếm Linh Đế Cơ ồ một tiếng:
- A, thật hả?
Kỹ xảo nói chuyện với con gái của Lục Nguyên rất là vụng về, nhưng nói đi phải nói lại, Kiếm Linh Đế Cơ cũng là lần đầu nói chuyện cùng con trai, trừ các huynh trưởng ra. Hai người ăn nói đều vụng về, thế mà nói tới nói lui ngày càng vui vẻ, ngày càng hợp rơ.
- Đúng rồi, ta bắt được một ít thiên tinh ngư khá đẹp, tặng nàng một chút.
Lục Nguyên tùy tiện lấy ra chín con thiên tinh ngư, cũng lấy một cái ly thủy tinh pháp bảo đựng. Trong ly thủy tinh khá to, chín con thiên tinh ngư tỏa ra sức hấp dẫn xinh đẹp, phần đuôi lóng lánh như ngọc lóe các loại ánh sáng, biến ảo không ngừng, như là mộng huyễn.
Mặt Vân Tụ Tuyết biến đỏ rực.
- Ngươi tặng ta chín con thiên tinh ngư?
Lục Nguyên khó hiểu hỏi:
- Đúng vậy, có vấn đề gì ư?
Lục Nguyên không biết rằng trong pháp cổ thế giới có một phong tục, đàn ông chưa thành thân tặng chín con thiên tinh ngư cho đàn bà là thổ lộ. Chính vì thiên tinh ngư có ý nghĩa đó nên nó được tiêu thụ rất tốt, giá cực kỳ đắt, mười vạn thượng phẩm linh thạch một con.
Vân Tụ Tuyết ngập ngừng một lúc mới gật đầu nói:
- Vậy ta nhận.
Nhận lấy ly thủy tinh chứa chín con thiên tinh ngư của Lục Nguyên, gò má Vân Tụ Tuyết đỏ lan đến cổ trắng ngần.
- Ta có việc, trước đi đây.
Nàng không nói gì nhiều với Lục Nguyên, vội vã rời đi.
Mình, mình nhận chín con thiên tinh ngư!
Chín con thiên tinh ngư, trong pháp cổ thế giới ý là thiên trường địa cửu, đời đời kiếp kiếp làm bạn! Mình sẽ cùng người đàn ông áo xanh tiêu sái mang chút bá khí này thiên trường địa cửu, đời đời kiếp kiếp làm bạn sao? Thiếu nữ mặt đỏ rực, trong đầu thầm nói đừng nghĩ lung tung, nhưng cứ rối loạn cả lên.
Lúc này, Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng, đang ở tinh thần số một ngàn lẻ năm, nên lúc Kiếm Linh Đế Cơ bay ra thì gã có thấy. Muội muội của mình đến nơi này làm gì? Pháp Cường Đế Tử khó hiểu, rất ít người biết chuyện của Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ.
Lục Nguyên vẫn còn khó hiểu, mới rồi Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết còn đang trò chuyện vui vẻ với mình, sao bỗng dưng gò má hây hồng chạy mất? Không thích món quà mình đưa tặng ư? Nhưng không đúng, thiên tinh ngư khá đẹp, con gái nên thích mới đúng. Lục Nguyên ngờ nghệch chẳng hiểu gì cả.
Vân Tụ Tuyết đã đi, trong tay còn hơn ba trăm con thiên tinh ngư, Lục Nguyên quyết định đi tiền hậu tả hữu càn khôn thạch.
Hắn thông qua truyền tống trận tinh thần số một ngàn lẻ năm pháp cổ thế giới, đây là thương nghiệp tinh thần.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden