Liên Hoa Bảo Giám Chương 492: không thể vô sỉ tới bước này
Dịch: kakesi_kenji
Nguồn : Tàng Thư Viện
Steven đang ngồi bên ngoài chơi với hai đứa nhỏ, nghe Đỗ Trần hô to, sắc mặc cũng hơi đổi, bộ dáng lãng đãng công tử nhất thời biến mất, hàon toàn biến hồi bác bì lãnh huyết cao ngạo, thuận tay ôm laýa hai con trai liền lao vào trong phòng; 'lão tam, ở đâu? đối thủ là ai?"
"Hổ sa tiểu đảo. bất quá andy vô cùng lo lắng truyền tin, bỏ lại câu nói đầu tiên bảo vệ Tuyết Cơ!" Đỗ Trần trên người đột nhiên xuất hiện một tầng mấy mù, bao lấy steven cùng hai đứa con bay ra ngòai cửa sổ, nhanh tới mức khiến cho Liya thậm chí không thấy rõ bóng người, chỉ cảm thấy Đỗ Trần tựa hồ biến mất giữa hư không.
đúng là có vận tốc của thanh vân cùng phong lôi hai cánh trợ lực!
bất quá phong lôi hai cánh tuy nhanh, nhưng dù sao đấu thần đảo cách hổ sa tiểu đảo hơn một trăm năm mươi hải lý, trước khi Đỗ Trần chạy tứoi, thời gian ngắn ngủi cũng khiến cho hổ sa tiểu đảo phát sinh nhiều chuyện.
andy sau khi báo tin cho Đỗ Trần, trong ấn tượng của hắn thì Đỗ Đức vấn yếu hơn hắn, lăng không lao xuóng, đi được nửa đường, hắn đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm, cả thân thể hóa thành một cự long màu bạc, phát ra hàn phong lao xuống, hàn long cụ phong trận.
Melina đang ảo não vì mayfair chê trách, cảm thấy sát khí hiện lên trên đầu, ngẩng đầu vừa nhìn, ngạc nhiên phát hiện: "long tộc khi nào có mười ba cấp cao thủ?" lão thái thái tiện tay một chiêu, sóng ngoài khơi hóa thành hình đinh ba, lao lên không đón đánh andy.
andy trong lòng kinh hô: "lão thiên ạ, lão thái thái này sợ rằng so với magaret còn mạnh hơn!" hắn không dám ngạnh tiếp đinh ba, long dịch chậm lại, hạ xuống hổ sa tiểu đảo, liền đó hai chân cự long chống đất, thả người nhằm phía melina.
melina sửng sốt. Đây là cái quái gì vậy? một cự long cư nhiên chạy đâm đầu vào mình? chieu này, đây là phương thức chiến đấu của hổ lang tộc mà! nhưgn lão thái thái lập tức giật mình hiểu ra, nguyên lai andy vừa chạy vài bước. thân thể lại biến ảo, cự long màu bạc khổng lồ dần thu nhỏ thân hình, háo thành một lão bối mãnh hổ màu vàng đâm đầu đánh tứoi, một vòng ánh đao màu vàng phát sau tới trước, đúng là hổ hoàng rít gáo trảm!
melina lại ngoắc tay, lại một đinh ba, hơn nứa so với vừa rồi còn nhanh hơn, andy còn muốn biến chiêu đã không kịp, ầm ầm một tiếng, đinh ba kích phá ánh đao. hơn nữa khí thế không giảm, trực bôn mặt andy.
andy nháy mắt. đột nhiên cười hắc hắc; 'đánh không lại ngươi, tái kiến." nói xong, tuyết lang ùm một tiếng nhảy vào trong biển.
melina không hề truy kích bọn người tuyết cơ. mà ánh mắt nhìn ra ngòai khơi, dị thú này biến hóa vô thường, thực lực cũng không tệ lắm khiến lão nổi lên hứng thú, nhưng melina thần niệm đảo qua biển rộng mênh mông... cư nhiên không phát hiện khí tức của andy, trong nước biển chỉ có mùi vị của hải tộc.
đang nghi hoặc, oanh long long tiếng phá nước vang lên. một kinh cức ngư nhân không lồ cao hơn trăm trượng lao ra khỏi mặt nước, một cái tát khổng lồ ầm ầm đánh xuống đầu melina. trong cái tát còn ẩn chứa quang mang lôi điện, tổ hợp dị thú biến dị ngưu nhân vương, điện man đặc tính.
một chiêu này thích hợp hải chiến, andy cực ít sử dụng, nhưng nó cũng là chiêu Đỗ Trần thích nhất, chiêu này là chiêu của ngư nhân vương mà năm đó khi hắn du học bị dịch cốt một chiêu giết chết, bât quá sau khi biến dị đã cường hóa hơn rất nhiều.
melina cười lạnh lùng, chơi trò hải chiến, andy cùng nàng thì như so người lớn với tiểu thí hài (thằng nhãi), nàng nhấc tay nghênh tiếp cự chưởng của andy...
bất quá ngay trong khi andy liên tiếp biến hình xuất ra ba chiêu, những người khác cũng không có nhàn rỗi, mayfair vuằ thấy một đầu biến than dị thú xuất hiện, thoáng sửng sốt, lập tức cười híp mắt xem náo nhiệt, nàng cũng không nhận ra andy, nhưng nghe steven nhắ tứoi đứa con thứ ba có một tổ hợp dị thú, vì vậy sớm biết khi thấy andy biến thân lần thứ hai, nhưng cũng không nóng vội, nhìn xem thần sủng của nhi tử có năng lực gì.
mặt khác, tuyết cơ cũng rất hiểu andy, vội la lên: 'là andy, lục tỷ phu chúng ta dụng ánh trăng trợ giúp hắn!" nói xong, tuyết cơ thân thể tại không trung xẹt qua một hồ tuyết đẹp đẽ, nguyệt lân vũ bí pháp tản ra ánh trăng nhu hòa thánh khiết... charleman mặc dù phong hào là tinh không đấu thần, thiện về tinh quang, nhưng ánh trăng cũng là một loại tinh quang? hắn cũng xuất ra ánh trăng chiếu lên andy! hơn nữa giờ phút này bầu trời tối đen, ba đạo ánh trăng đồng thời chiếu trên người andy.
nhìn lại.
ngư nhân khổng lồ đánh tới nửa đường, đột nhiên phát ra tiếng sói tru, thân thể đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một lang thân thon dài to lớn, hơn nữa tốc độ đột nhiên nhanh hơn mười âấy lần, melina đang nhấc tay đối phó cự chưởng của ngư nhân, nhưng chớp mắt, ngưu nhân biến mất vô tung, thân ảnh màu bạc chợt lóe, một móng vuốt sói hung ác vỗ vào mặt ....
ta, ta bị đánh trúng rồi sao? ta tứ ngự thần thú melina lại bị một hậu bối dị thú đánh trúng sao? melina cũng không có bị thương nghiêm trọng, hai má thậm chí để lại năm vết hằn mờ nhạt, nhưng... một chiêu andy đắc thủ, đột nhiên kéo giãn khoảng cách, nằm trên tiểu thạch, ngửi ngửi mùi tóc bạc giật được, ngân nguyệt thương lang, thét lên đón gío, so với đánh trọng thương melina khóai trá còn hơn vạn lần, thích ý đâu chỉ ngàn lần....
tự tôn của melina thụ trọng thương mà trước nay chưa hề có.
"hải ngự..." melina hung dữ nhìn chằm chằm andy, cơ hồ nghiến răng chỉ phát ra được mấy từ, đồng thời hai tay giang ra, ca rngười thành hình thập giá.
mayfair sắc mặt biến đổi, bí pháp truyền âm; 'andy, lão thái bạ này thật sự muốn động thủ rồi, chạy mau.'
Lúc này, Đỗ Trần cùng steven đã chạy tới bầu trời hổ sa tiểu đảo, vừa thấy phu nhân Tiết tây tư, Đỗ Trần chớp mắt liền hiểu được đại khái mọic huyện, còn phải nói sao, dám chắc là tính tình cổ điển của lão cô mẫu phát tác, muốn giáo huấn tuyết cơ tại chỗ. Đỗ Trần cực kỳ hiếm khi tức giận, nhưng, melina không thật sự là thân thích của francis, cũng có thẻ như mọi kẻ chẳng quen, càng huống chi, Đỗ Trần không phải Francis, vậy hắn còn có gì phải tôn kính melina sao?
một mặt Đỗ Trần nhận định nữ nhân, vị hôn thê. một amựt Francis chưa bao giờ gặp qua cô nãi, lão ngoan cố! vậy Đỗ Trần thái độ trong lòng cũng không chút giữ ý.
tỉnh táo quan sát tình thế, tháy andy ít nhất còn có thể trụ được một lúc nữa, Đỗ Trần lạnh nhạt nói: "đại ca, ngươi cùng hai đứa nhỏ trước tiên tránh vào trong liên hoa, nưoi này giao cho mình ta được rồi."
steven nhướng mày; "ngươi muốn làm gì/'
Đỗ Trần đau lòng liếc mắt nhìn tuyết cơ. cười nanh ác nói; 'nữ nhân của lão tử không thể bị người khi dễ! mẫu thần ở chỗ này, sợ rằng hôm nay đánh một trận nàng phải lộ mặt, vậy trước khi chính thức gặp mặt...." đơn giản vài câu, lại cười quái dị nói; 'hừ, lão tửu lão hắc bang , chuyện phía dưới không cần quý tộc các ngươi."
steven suy tư một chút, cười hắc hắc nói; "lão tam, nhớ kỹ thay ta đòi chút nợ cũ, ngày đó lão thái bà này đánh ta không nhẹ a."
Đỗ Trần gật đầu một chút, phong lôi hai cánh ẩn hình chậm rãi giương ra, trong nháy mắt, tựa hồ Đỗ Trần cùng bầu trời dung hợp làm một, cũng giống như melian vừa rồi dung hợp đại dương! bất quá thậm chsi còn hơn. cả bầu trời mấy đen chậm rãi hội tự, nhất thời sấm gió nghe hiệu lệnh....
Bồ đào thân tứ. chấp chưởng theien đại phong lôi.
ngoài khơi, melina hai tay giương ra thành hình chữ thập, đang muốn giết chết andy tại chỗ, đột nhiên. nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: 'lôi điện thật thuần túy." lôi điện của Đỗ Trần cũng như liên hoa thánh quang, mặc dù không có uy lực cường đại bằng thấm thủy thánh quang của magaret, nhưng bản chất cũng là quang mang thần thánh nhất, lôi vân cũng thế. có lẽ uy lực còn không khiến melina để trong mắt. nhưng bản chất cũng là không gì có thể so bì.
melina chậm rãi thu hồi hai tay, quát: 'duệ long, ngươi còn chưa chết sao/ thiên ngự lôi của ngươi vì sao mất đi hoàng kim thánh tức, còn thối hóa tới mười ba cấp đỉnh phong?"
lão thái thái trong lòng thầm nghĩ, trong thiên hạ có thể xử dụng lôi điện thuần túy tới như thế, nhất định là đứng đầu tứ ngự thần thú, cực mạnh duệ long.
đáng tiếc, lão đóan sai! oanh long một tiếng nổ, trên bầu trời, một đạo lôi điện màu tím đánh xuống đầu.
melina thôt nhiên giận dữ: 'duệ long, ngàn năm không gặp, chẳng lẽ ngươi muốn thử hải ngự mạc của ta có mạnh mẽ như trước hay không?"
trả lời nàng, là trăm ngàn lôi điện, từng đạo từng đạo điện quang, giống như cuồng phong bạo vũ phủ xuống nhân gian, nhưng tất cả lôi điện hạ xuống bầu trời hổ sa tiểu đảo, lại đột nhiên thay đổi phương hướng, hội thụ tới đỉnh đầu melina.
đệ lục quái lôi sí tác dụng chỉ có một .. không phủ giả, lôi phách . (ko phách bố à con, bổ chít luông)
melina hừ một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên hiện lên một vòng sáng màu đen, có lẽ đây là hải ngự mạc theo như lời lão, vầng sáng màu đen tựa hồ có năng lực thôn phệ, không chút tiếng động, tấ cả lôi điện đều tiêu tán hầu như không còn, lúc này thif... Đỗ Trần ẩn thân, phong nguyên gai tốc, hỏa liên đăng bộc phát đề tốc, kiền quái liên hoa tàng ẩn hơi khí tức, thủy mình thân phòng ngự toàn thân, chỉ gian sa huyễn háo thành trọng quyền phóng ra, xa xa vượt qua tốc độ mắt thường có thể thấy, gạt hết thảy cảm giác của melina.
"lão thái bà, có những người, không phải ngươi có thể tùy tiện khi dễ." thanh âm truyền tới tai melina thì Đỗ Trần sớm đã nhảy lên coa, dụng chiêu mà hắn thích nhất cũng là thuần thực nhất trong phương thức đánh nhau trên đường phố, một tay nắm tóc melina, lao đầu vào, phốc mộng tiếng, đầu hắn đập mạnh vào mặt melina. (ra chú Đỗ Trần luyện thiết đầu công)
melina không kịp ứng phó, bị đánh cho đầu váng mắt hoa, tóc bị đỗ trần cắm được buộc phải cúi đầu xuống, mà Đỗ Trần thuận thế xoay người, xùng một đóa liên hoa làm bản, đạnh mạnh lên gáy melian một cái, khiên nàng hừ một tiếng ngã gục xuống đất, chật vật không chịu nổi.
lúc này Đỗ Trần trong lòng cười lạnh; 'một đòn này là vì tuyết cơ, đòn này là bị đại ca, tiếp đó..."
Đỗ Trần thừa dịp lão thái thài còn chưa kịp phản ứng, phong lôi hai cánh giản ra, cuốn lấy tuyết cơ, charleman, roland, còn có andy chạy ra xa, sau đó hiển lộ thân hình, che trước người tuyết cơ, vẻ mặt giận dữ đại nghãi lẫm liệt nói; 'melina các hạ, ngươi chẳng lẽ muốn cho hải dương mênh mông cùng thiên không đêm tối chứng kiến sự vô sỉ của ngươi sao?'
melina tức giận đùng đùng, nhưng lại bị Đỗ Trần chửi cho sững sờ: "ta vô si? ngươi nghịch tử nghiệt súc này có thể diện chửi ta sao? chịu chết đi."
"ngươi nếu còn có vài phần tu sỉ, vậy đứng lại cho ta.' Đỗ Trần hét lớn một tiếng, lại bất đắc dĩ vào tư thế chiến đấu, cười lạnh nói; 'hừ, quên đi! ngươi muốn đánh, ta phụng bồi! nhìn ngươi cũng là kẻ không biết nói đạo lý."
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 492: không thể vô sỉ tới bước này(2)
Dịch: kakesi_kenji
Nguồn : Tàng Thư Viện
Melina lập tức dừng buớc không truy kích, cả giận nói; "ta khi nào không giản đao lý?"
Đỗ Trần sờ mũi, thầm nói, hô! chỉ cần lão thái bà này dừng tay là tốt rồi, nếu không... thật không có chút tự tin đối phó mụ ta.
melina đích xác mạnh, andy một trảo, Đỗ Trần một cái tát cùng một seri liên hoa vào đầu. tất cả đều đánh vào đàu mụ! nhưng melina chỉ có chút tím tái, tóc toán loạn mà thôi.. xem ra. nếu không phải andy đột nhiên biến thân, Đỗ Trần lại chiếm lợi thế pháp bảo ẩn thân, chính diện đối quyết, melian tuyệt đối không chỉ hơn bọn họ một bậc.
Ngữ khí của Đỗ Trần hòa hoãn xuống. " tốt, nếu ngài giảng đạo lý, vậy ngài nói cho ta một câu, hôn thê của ta có ân oán gì với ngươi? ngươi lại ra tay giết nàng?'
"tiểu tiện nhân này có...' melina vốn định trọng phục ba đại tội tráng nói với tuyết cơ khi nãy, nhưng lời vừa tới miệng, lại nuốt xuống. hiển nhiên sửng sốt, chẳng biết nói thế nào.
Đỗ Trần âm thầm bĩu môi cười nhẹ: 'nói đi. ngươi nói đi. lão tử xem ngươi nói gì, mẹ nó, ngươi nghĩ vừa rồi lão tử thật sự nhất thời xúc động đánh ngươi sao?
thỏ gia snoopy từng nói qua. thực lực của dị thú rất mạnh thì tâm tự tôn cũng rất mạnh. mời vừa rồi melina tự thị vũ lực siêu quần, không hề cố kị ra tay giáo huấn tuyết cơ, nhưng ngược lại ngay vừa rồi bị andy cùng Đỗ Trần lăng nhục, ngươi kêu nàng nói thế nào đây? chẳng lẽ lão thái thái rất tự tôn sẽ nói, cô nãi ta muốn thanh lý môn hô!J nhưng không có ngờ. cuối cùng lại là thanh tẩy môn hộ sao.....
melina tuyệt đối sẽ không nói ra một việc dọa người nhưu vậy! mà Đỗ Trần cúng nắm được điểm này, mới ra tay phủ đầu đánh tứ ngự thần thú. nói ra ác độc, lại đồng thời bịt miệng melina ... lão thái bà, nếu ngươi không sợ ta vạch trận làm người mất hết thể diện hôm nay, vậy cứ dụng ý nghĩ cổ điển của ngươi tới tìm ta phiền toái đi.
melina nói không ra lời, nhưng Đỗ Trần tiép tục năm được nửa câu trong miệng lão chư nói ra, chỉ vào melina cả giận nói: 'lời còn chưa nói rõ ràng, há mồm là mắng một câu tiểu tiện nhân... tốt! tốt! tốt! ta hiểu rồi, lão nhân ngài là giảng đạo lý kiểu đó, hôm nay ta Francis thật sự được mửo mắt, kiến thức biết trên đời này còn có người như thế."
melian đánh cũng không được, nói cũng không được, hắng giọng, dậm chân làm nát đá dưới chân.
lúc này tuyết cơ đứng sau lưng Đỗ Trần nói; "người này mới là nói trưởng bối gia tộc, còn nói muốn tìm ngươi thanh lý môn hộ.. chẳng lẽ ngươi không nhận ra lão sao?'
Đỗ Trần cố ý sửng sốt, kinh ngạc nhìn melina, đột nhiên tức giận quát: 'lão thái thái, ngươi không thể vô sỉ tới cỡ này."
"ta, ta ... sao lại vô sỉ?'
'melina các hạ còn giả hồ đồ/ tốt! ngươi không nói đạo lý với ta, nhưng Francis ta giảng đạo lý với ngươi, ta sớm đã nói với ngươi, ta Francis đã bị trục xuất khỏi tộc phổ, ngay cả họ cuang bị thu hồi! vậy hôm nay trưởng bối của ta cũng chỉ có Đỗ Trần thần, ngoại tộc trưởng bối chỉ có ziege sư phụ, rõ ràng là ngươi vô duyên vô cớ lấy lí do thương tổn tuyết cơ....' Đỗ Trần không nói nổi nữa, liên tục lắc đầu, một cảnh đàn gảy tai trâu, có lý mà nói không ra với bộ dáng ủy khuất.
lúc àny thì, lời này, nhưng lại kheíen tuyết cơ cùng charlemna đồng tình, bọn họ cũng nghĩ, đúng vậy, vừa rồi sanh tử trước mắt, chúng ta không kịp ngẫm nghĩ. nhưung giờ phút anỳ nghĩ ra, trưởng bối của Francis có ai. thiên hạ cơ hồ đều biết. ngay cả tuyết cơ cũng không nghe qua vị lão thái thái đột nhiên xuất hiện này, vậy... lão thái thài này thật sự như Francis nói, vì đánh ngừoi là âấy cớ, vô sỉ giả mạo trưởng bối người khác chiếm lợi.
mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn melina...
lão thái thái rốt cục ăn không tiêu, quay đầu cấp mayfair một ánh mắt cầu cứu.
mayfair nhẹ nhàng thở dài, ta chỉ biết amng theo lão ngoan cố không bàn đại sự này! quên đi, cô cô ngươi đánh steven đã làm lộ thân phận của chúng ta, vậy cũng không nói cho con trai sao? bất đắc dĩ cười, mayfair trên người huyễn hóa ra hơi nước, đợi hơi nước tan hết, dung mạo cùng quần áo của nàng đều biến hóa.
kim phát lam mâu, bạch y , dung mạo có bảy phần giống francis, nhưng thiếu đi khí dương cương trên người francis, nhưng lại lộ ra vẻ vũ mị nữ tính linh dộng: Francis, nhìn dung mạo ta, còn gì để nói không?"
"người, người là....' Đỗ Trần cùng mọi người sửng sốt, sau hồi lâu, Đỗ Trần đột nhiên quay đầu nói với melina: 'ai nha, nguyên lai ngài thật sự là trưởng bối của ta."
một câu thạt khách khí, nhưng melina nghe được, nó đâu có chút nào khách khí?
mayfairl liếc mắt nhìn hướng đấu thần đảo, không để cho mọi người có cơ hội nói: "mới vừa rồi thiên lôi xuất hiện, biển gầm, sợ rằng cao thủ trên đấu thần đảo đã chạy tới tuần tra! Francis, bi cả tử sĩ dụng tinh quang kia, hai người các ngươi đều theo ta đi.'
hôm nay tất cả những đại nhân vật đứng đầu nhân loại đã tụ tập tại dấu thần đảo, lực lượng đề phòng trên đảo cso bao nhiêu có thể tưởng tượng được ... chỉ nói hai việc, trên đảo, cso ba mươi vạn đại quân giáo đình! trong trảo, giáo hoàng cùng hai khẩu lối pháo cùng một khẩu đấu thần đảo cùng một chô! tổng cộng ba khẩu lôi hỏa chích viêm pháo đủ để oanh sát bất luận kẻ nào.
cũng quả nhiên, năng lực dò xét không kém , các cao thủ giáo đình một lát sau đã tới hổ sa tiểu đảo, bất quá lúc này mọi người sớm đã rời đi, Đỗ Trần cùng charleman mang theo mayfair bay về hướng nam hưon trăm dặm, tiến vào trong hải dương, đi tới một huyệt động dưới biển sâu, mà melina, .. lại ở bên người buồn bực.
mayfair ngồi trong huyệt động, trước tiên bảo Đỗ Trần khôgn vội, cười hỏi charleman; 'thiên tái bi ca, ung dung tử sĩ! ta hiểu được quy củ của các ngươi, thất lễ không hỏi tính danh trước kia của các ngươi. bất quá, các ngươi sao lại biết đầu thần đảo gặp đại phiền tóai. thật sự theo lời tuyết cơ sao?"
charleman nhìn thoáng qua Đỗ Trần, cười nói; 'tuyêt cơ bản tính thuần lương, không gạt người, đích xác là chúng ta được chiêm tinh tính ra."
mayfair gật đầu, lại hỏi; 'chiêm tinh thuật có bảy tầng cảnh giới, chiêm tinh sư của các ngươi... hửan là tu luyện đến đệ ngũ cảnh bàng xao trắc kích phải không?"
charlman trong lòng chấn động, thầm nói, lão nương của francis cũng thật sự quá thần kỳ! hôm nay, mayfair ngay cả lão bowen là ai cũng không biết, bộ dáng gì không hay, nàng bây giờ dựa vào cái gì, dụng phương pháp gì nói chuẩn xác cảnh giới chiêm tinh của bowen? mayfair liếc mắt nhìn sắc mặt charleman; 'chiêm tinh thuật có một quy tắc cơ bản .. càng gần người cường đại, lại càng khó có thể chiêm bặc! nếu chiêm tinh sư của các ngươi có thể tới tầng cảnh giứoi thứu bảy thần khuy, vậy các ngươi sẽ không dò xét hổ sa tiểu đảo tối nay, mà trựuc tiếp đánh tới ổ của đối phương! cũng vậy, nếu chiêm tinh sư của các ngươi có bảnh alnxh tầng thứ sáu mệnh bặc, các ngươi có thể tìm tòi phạ vi hạn định một vòng nhỏ, mà sẽ không giống tối nay chia ra sưu tầm... cho nên vị chiêm tinh sư kai chỉ có thể dụng bàng xao trắc kích đóan trước đấu thần đảo gặp nạn, nhưng không rõ rằng lắm tai nạn sẽ phát sinh khi nào, phát sinh ở đâu."
Charleman than: "phu nhân thông thái." nguyên lai thần kỳ của mayfair phu nhân đến từ tri thức uyên bác của nàng.
mayfair trầm mặc một lát, đột nhiên nhíu mày: 'ta nói mấy câu, có thể đối với ngươi phi thường khó nghe... muốn nghe không?"
"phu nhân xin cứ nói./'
mayfair phất tay; 'đi thôi, rời đấu thần đảo! trận này đấu thần đảo tai nạn các ngươi không có tư cách nhúng ta! các ngươi ở chỗ này, chỉ có thể vướng chân ta cùng melina thôi."
lời này thật sự khó nghe! charleman nhất thời thần sắc biển đổi; 'phu nhân, ngươi xem thực lực của ta thế nào?'
'mười ba cấp đỉnh phong, so với con ta Francis không hơn kém bao nhiêu."
"nhưng trong bi ca tử sĩ so với ta cường đại hơn còn có bảy người, thủ lĩnh demis đại nhân của chúng ta càng chỉ kém hơn magaret một bậc." charleman cười ngạo nghễ: 'vậy, ngài nói chúgn ta có tư cách chứng cứu đấu thần đảo không?' mayfair hờ hững, phe phẩy ngón tay: 'không có."
charleman càng kinh hoàng: 'nếu chúng ta đều không có tư cách chứng cứu đấu thần đảo, vậy sợ rằng chỉ có thần hoàng sống lại mới có tư cách chứng cứu đấu thần đảo."
mayfair rất bình thản nói; "Prince cũng không có tư cách.. nói cho ngươi rõ, lần này muốn hủy diệt đấu thần đảo là chín quái vật, chín quái vật mỗi tên đều có thực lực đánh chết prince, hơn nữa.. năm đó Prince chính là chết trong tay bọn chúng."
chẳng lẽ là xích quân?
Đỗ Trần ở bên, mayfair hai người nsoi chuyện Đỗ Trần có rất nhiều chỗ không rõ, nhưng vẫn vẫn nhẫn nhịn, nhưng lần này hắn thật sự không nhìn được.: "mẫu thân, chẳng lẽ ngài trong phản nhana gian là vì chứng cứu đấu thần đảo trong tay xích quân sao?'
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 493 : mayfair lịch hiểm ký
Dịch: kakesi_kenji
Nguồn : Tàng Thư Viện
mayfair kinh ngạc nói; 'ngươi biết xích quân/'
Đỗ Trần theo cảnh báo tiên đoán của wolf truy tra, tra ra đầu mối xích quân sau khi cùng đại ca chia tay, vậy mayfair không có khả năng biết chuyện tại phạt tội chi thành! cúi đầu suy nghĩ một chút, mayfair nói: 'vị tử sĩ này, ta cùng nhi tử của ta có chút tư mật cần nói, ngươi có thể...."
charleman hiểu chuyện ra ngoài, bất quá sắc mặt không dễ coi - mayfair nói thật cũng quá khó nghe, rơi vào tai ai thì kẻ đó vẻ mặt cũng khó coi.
trong huyệt động chỉ còn lại mayfair cùng Đỗ Trần hai người, bất quá hai người ai cũng không có tiếp tục nói về xích quân.
mayfair nhìn Đỗ Trần một cách cổ quái: 'không hổ là nhi tử của ta! mời vừa rồi, ngươi đã sớm biết thân phận của ta, nhưng lại cố ý ra tay đánh melina phải không? đừng có chối, ngươi trong khi mắng melina, lại phá lệ khách khí với bang hung là ta, điểm àny đủ để cho ta nhìn rõ tính tóan của ngươi.'
Đỗ Trần sờ mũi; 'không hổ là lão nương của ta! mời vừa rồi, ngươi cố ý dụng lời khó nghe kích bi ca tử sĩ, lại cố ý lộ ra cho hắn biết, hung thủ giết thần hoàng ở ngay đấu thàn đảo sao? người alfm như vậy... là phép khích tướng phải không? đừng có chối, tin tức ta nắm giữ viễn siêu sự tưởng tưởng cua rngười, bằng vào tin tức này, cũng đủ để ta nhìn rõ ý đồ của người.'
nói xong, Đỗ Trần nhìn mayfair một chút, mayfair cũng nhìn Đỗ Trần, hai người cùng cười.
đây là một loại nói chuyện của người thôgn minh, ăn ý khó mà nói rõ được.
so với anjiesi, Đỗ Trần thấy mayfair... rất thuận mắt.
mayfair thần sắc nghiêm chỉnh nói; 'nói đi, nói một câu ngươi biết những cái gì." Đỗ Trần không giấu diếm bao nhiêu, đơn giản giảng thuật tin tức mà hắn có được, mayfair có chút nhíu mày: "không thể tưởng ngươi biết nhiều như vậy... vậy phá khí huyền của ngươi tu luyện tới mức nào rồi/"
mayfair rất nhanh bổ sung': 'chăm chú trả lừoi ta! bởi vì cảnh giới phá khí huyền của ngươi, quan hệ tới việc ngươi có thể biết bao nhiêu từ ta! như vậy đi, nơi này có bốn kiện thánh khs, phân biệt là mười một bậc, tới mười bốn bậc, ngươi dùng phá khí huyền biểu diễn ta xem, nếu ngươi có thể trong nừa giờ nhận ra, phá giải kiện mười bốn cấp thầnh khí. ta nói hết thảy cho ngươi."
mayfair xuất ra trước mặt Đỗ Trần bốn khỏa kim chcú nguyên thái thánh khí đản. cơ hồ giống nhau như đúc, ý bỏa Đỗ Trần bắt đầu ! bất quá nàng cũng không nói cho nhi tử bốn kiện thánh khsi này có hình thái gì. lại tương ứng với cấp bậc gì, tư nhiên gia tăng khó khăn đối với việc phá giải thánh khí , một lần khảo nghiệm cực kỳ khó.
Đỗ Trần cũng không nhìn bốn kiện thành khí, đột nhiên ngước đầu lên, hâm mộ nhìn đỉnh huyệt động.
mayfair theo ánh mắt Đỗ Trần, cũng nghi hoặc ngước len. mặt trên có gì bất thường sao? không có cái gì nha! mayfair liếc mắt liền cúi xuống, đột nhiên sắc mặt trắng bệch. ngây ngốc nhìn tràng cảnh trước mặt không nói lên lời.
một thanh chủy thủ, một phân thủy thứ, hai kinh ức luân tinh trạng, bốn kiện thánh khí nằm yên trên đất, trái lại bộ ra chan thân của chúng.
mayfair chỉ cảm thấy tim mình sắp ngừng đập, ngẩng đầu lên có thể bao lâu/ motọ giâu, hay là hai giây/ có thể trong nháy mắt, Francis lại phá giải bốn kiện thánh khí.
lão thiên ạ, từ phá khí huyền đản sinh tới này, có ai đạt tới cảnh giới này chứ?
năng lực của người này.. thực sự alf....
mayfair còn không biết, kỳ thật là chậm! với lý luận nghiên cứu thành khí của Đỗ Trần, thánh khí dưới mười cấp là khóa đơn tâm, mà ngoài mười cấp là khóa đa tâm, tựa như mừoi ba cấp thấm thủy kiếm là tứ tỏa đồng tâm, kết cấu cực kỳ phức tạp, mà mười bốn cấp thánh khí là ngũ tỏa tâm! với tốc độ phong lôi của bản thân hôm nay, lại dạt tới cảnh giới ba mươi sáu tâm của Đỗ Trần mà nói... dụng nháy mắt giải khai máy thánh khí, là rất khó khăn sao?
Đỗ Trần cười thích thú nói; 'xem ra ta có thể biết hết thảy rồi."
mayfair thất thần gật gật đầul; 'có thể, thiên hạ rốt cục khôgn ai so với ngươi có tư cách biết sự kiện anỳ.'
kinh nghiệm của mayfair đại khía phân làm ba thời kỳ, thời kỳ thứ nhất là nàng giả chết chạy tới tiêu vân kinh, việc này Đỗ Trần sớm biết, đáng chú ý duy nhất là, mayfair lúc này bất quá chỉ là mười một bậc đấu thần, cũng chỉ mạnh hơn bác bì một chút mà thôi! thấy nàng tạo ra tầng tầng em vụ, trá tử chạy đi quả nhiên trốn tránh magaret đuổi giết, đồng thời nhất tâm tìm kiếm phụ thân mà thôi.
nhưng mayfair gặp phải ngàn vạn nan hiểm, đi tới tiêu vân kinh, hết thảy đều không giống với tưởng tượng....
mayfair nói: 'vẫn có một truyền thuyết về tiêu vân kinh, chính là bảo tồn bí pháp gần tới hạn đấu thần đường của thần hoàng! nhưng khi ta tới vân tiêu kinh, lại phát hiện vân tiêu kinh chỉ là một tiếp điển với tính amngj thụ rất bình thường, ngoại trừu phế khư của thần thánh liên minh, ngay cả rắm cũng không có! lúc ấy... ta rất thất vọng, đang muốn rời đi, nhưng đột nhiên từu trong thông đạo tính mạng mê cung đi ra một lão nhân, lão nhan này mặc phục sức của xích quân -- lúc ấy ta còn không biết xích quân alf cái gì, đối vớ hắn chỉ có đề phòng, không có địch ý! lão đầu rất thân thiết hỏi ta, ngươi là người tới tìm kiếm giới hạn của đấu thần đường, theo đuổi bất tử sao? ta lừa hắn, vì vậy, lão đầu nói cho ta biế, lão là người dẫn đường bất tử, kêu ta đi với hắn là có thể được bất tử....'
Đỗ Trần bĩu môi: "lão già này coi ngươi alf kẻ ngu sao? loài lời ngu ngốc này cũng chỉ có tiểu hài tử mới tin."
mayfair hugn dữ trừng mắt liếc Đỗ Trần một cái: 'nhưgn lúc ấy lão nương của ngươi alf ta lại tin, ngoan ngoãn đi theo hắn."
"cái gì?" Đỗ Trần cả kinh, mayfair không phải nguời ngu xuẩn như vậy a.
mayfair cười khổ: 'ai, sau này ta mới phát hiện, lão nhân kai kỳ thạt là dùng bí pháp tinh thần lực cực kỳ kinh khủng mị hoặc ta, nếu không lão nương của ngươi là ta dễ dàng tin sao?"
Đỗ Trần lại gật đầu, lúc này mới hợp tình hợp lý; 'vậy kế tiếp thì sao?"
'kế tiếp, ngươi tuyệt đối không tưởng nổi! lão già này mang theo ta xuyên qua một mê cung cực kỳ phức tạp, đến khi ta đều hỗn loạn. ngay cả đường cũng không nhớ rõ, hắn đột nhiên xoay người. cười lạnh nói, lôi minh đại nhân tôn quý, nô đãi ti tiện của ngài ... batuque số một đã mang đến cho ngài một khối năng nguyên thật tốt.
ta lúc này bị lão đầu -- batuque nhất hào dụng tinh thần lực không chế mang tới tử địa, mặc dù trong lòng rõ ràng muốn chạy, nhưng không có năng lực phản kháng! tiếp đó, tính mạng mê cung trở nên sáng sủa, cảnh sắc chung quanh biến thành một thần điện thật lớn, mà trong thần điện... toàn bộ đều là batuque! giống nhau như đúc, ngay cả thói quen động tác đều không hề khác batuque... dụng lời ngươi nói. những nguời này chính là bản sao của lôi thần batuque ngày trước.... lão nương ta bị bắt vào cơ địa nhân bản của xích quân.
ai, kết tiếp xảy ra nhiều chuyện kinh hiểm, trong đó, lão nương ta từng bước hiểu rõ tình hình xích quân -- bọn họ là ma khí biên dị. là một loại hình thái tính mạng mới, mà mấu chốt là, am khí này muốn tinh tồn, phải có thể nguyên! mà năng nguyên bọn họ cần. là ... đấu thần."
mayfair rất đắc ý thấy bộ dáng khiếp sợ của Đỗ Trần, giờ ba ngón tay; 'cụ thế là, năng nguyên của xích quan phân làm ba cấp bậc -- vẫn thần nguyên soái một loại đấu thần cao nhất tốt nhất, tiếp đó là thi thể của các tướng sóai . nếu không có... đấu thần pỏổ thông cũng có thể tâấu hợp, nhưng dụng lôi minh nói , ăn đấu thần bình thường, vị đạo cùng dinh dương so với ăn nhân loại không có gì khác biệt! hi, bây giờ ngươi hiểu được xích quân vì sao điên cuồng trộm thi thể chúng thần chứ/'
Đỗ Trần trầm giọng gật đầu.
Mayfair tiếp tục nói; 'ngươi biết xích quân cần năng nguyên, năng nguyên lại phân cấp bậc, còn phải hiểu được một chuyện -- đầu thần đỉnh phong cực kỳ ít, dù mang thi thể của tất cả đấu thần đỉnh phong trong thiên hạ cho bon hắn, cũng không đủ cho các đại nhân vật của xích quân tiêu dùng! Francis, nhi tử của ta, biết điều àny, ngươi có thể liên tưởng tới cái gì không/"
Đỗ Trần đáp; 'xích quân có hai dạng kỹ thuật kinh khủng, một là đấu khí truyền thừa, hai là nhân bản người! vậy lôi minh vì cấp cho xích quân đủ năng nguyên, nhất định sẽ trộm thi thể rồi nhân bản vô số bản phụ -- trong số bản sao mặc dù không có năng lượng nhưng lai có thiên phú bản thể, có thể trong thời gian ngắn tu luyện tứoi đấu khsi âấp cao, cấp xích quân năng nguyên! mẹ nó, xích quân chỉ dùng nhân loại theo nguyên lý nông nghiệp bồi dưỡng đấu thần bản sao, tiến đến nuôi sống bản thân."
Mayfair gật đầu; 'là như vậy! batuque số một bắt ta, chính là xích quân dụng một trong số các bản sao của nguyên sóai batuque, loại nô đãi này có thể làm việc cho xích quân, chờ khi xích quân bổ sung năng nguyên, lại có thể cung cấp thực vật cho bọn hắn, rõ ràng lời tiên đóan rồi chứ, xích quân không đủ năng nguyên, nhất định sẽ hướng vào tính mạng thụ cường đại hơn các đấu thần đỉnh phong, tính mạng thụ bị hủy diệt, tam đại lục cũng sẽ không tồn tại... nói đơn giản thì, nguy cơ diệt hế, chính là nguy cơ năng nguyên của xích quân dẫn phát ra! làm sao trốn tránh được?'
'phillip? hắn không phải là phản đồ của da tát thánh giáo sao, hôm nay lại đầu phúc ma tộc sao? chẳng lẽ hắn cũng có quan hệ với xích quân?'
"không như ngươi tưởng tượng. còn nhớ kỹ chứ/ phillip hạ linh loại lên thân thể mẫu tử chúng ta. mà linh loại là phillip dụng tính mạng thụ nghiên cứu ra... vậy, chúng ta mẫu tử hai người có khí tức của tính mạng thụ.'
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 493 (P2) : mayfair lịch hiểm ký
Dịch: kakesi_kenji
Nguồn : Tàng Thư Viện
Đỗ Trần trong mắt tinh quang chợt lóe: 'nhâtd định là xích quân coi trọng linh loại thể chất của người, cho nên mới cho nguời cơ hội thoat chết."
"đúng là vậy! lôi minh nói, thể chất của ta ngàn năm khó gặp, nếu ta có thể đạt tới thực lực vẫn thần nguyên soái, vậy quả thực chính là năng nguyên hoàn mỹ nhất == cho nên xích quân không tiếc hết thảy, mang đấu khí của hải quân đại nguyên sóai liên minh năm xưa là hải thần borg truyền cho ta, cho ta trở thành mười bốn cấp đấu thần!' nói đến đây, mayfair cười phi thường đắc ý, có vẻ rất lém lỉnh; 'nhưng đấu khí truyền thừa cần một đoạn thời gian tiểu hoa, vì vậy xích quân gaim ta trong một nơi mà ngươi không thể tưởng, nơi này ta gặp được người mà ngươi tuyệt không tưởng tượng được.'
Đỗ Trần cười khổ, tính tình của lão nương thật sự là .... lém lỉnh a! theo ý mayfair hỏi; 'là nơi nào/'
"là đấu thần tù lung nơi giam giữ tù binh của xích quân, àm trong đó đều là bản thể của bản sao -- cũng chính là chân thân của các anh hùng vẫn thần.'
"vậy không phải nói... tổ tiên vẫn thần ngũ gia đều còn sống, hơn nữa bị giam trong đấu thần tù lung/"
"đúng vậy! nưoi này chẳng những quan áp năm vị đại nguyên soái. càng có hằng hà sa số đại tướng, thượng tướng, nghị viên... ta tính sơ qua, cũng cơ hơn vạn người! nói cách khác, trong số tướng lãnh bỏ mình trong nhân ma đại chiến kỳ thật có rất nhiều người khôgn chết, mà bị xích quân bắt giữ, làm bản chính để tạo bản sao."
Đỗ Trần không rét mà run.
xích quân khống chế hơn một vạn thần.
đáng chết, nếu xích quân dùng cỗ lực lượng này công kích tính mạng thụ, vậy bọn họ tuyệt đối có thể diệt thế.
mayfair nói; 'ngày đó ta không khi gông cùm, bị nhốt trong đấu thần tù lung, nhưgn xích quân không biết một bí mật lớn -- lão nương ta có phá khí huyền! ha ha! phá khí huyền lấy dấu khí làm trụ ốột. luyện đến cảnh giới cao nhất, có đấu khí cao bao nhiêu, là có thể phá giải thánh khí cấp bấy nhiêu! xích quân truyền thừa cho ta lực lượng 14 cấp của hải thần. cho nên bọn họ cho ta một thánh khí tỏa mười bốn cấp, kết quả...khi lão nương ta dung hợp lực luợng của hải thân xong, một lần nữa bọn họ đưa ta ra khỏi đấu thần tù lung để nghiên cứu, ta đột nhiên mở khóa, theo đường nhỏ sớm tìm hiểu từ trước mà chạy thoát.'
Đỗ Trần thay mayfair cảm thấy may mắn. nhưng cũng nghi hoặc; 'nếu ngươi có lực lượng bậc này. vì sao không cứu các anh hùng bị giam giữ? hơn một vạn anh hùng vẫn thần a, nếu ngươi...."
mayfair lắc dầu: "không có khả năng! đấu thần tù lung là lôi minh bằng trí tuệ thần hoàng, dung hợp thái cổ binh khoa cùng luyện kim khí đạo khai sáng chung cực thánh khí tù lung, bằng vào lực lượng mười bốn cấp của ta căn bản không thể mở ra, chỉ có thể chờ bọn hắn thả ta ra ngoài thì chợt làm khó dễ, nếu không trong đấu thần tù lung, ta vĩnh viên chạy không thoát.'
Đỗ Trần nhẹ rung đầu ngón tay, đầy là phản ứng nghề nghiệp! lại hỏi: 'sau khi rời khỏi, người làm sao gặp được melina?"
'đây phải nói tới đấu thần tù lung, ta bị nhốt trong đó thì quen biết năm vị vẫn thần nguyên soái, khi bọn hắn biết ta luyện thánh phá khí huyền cảnh giới cao nhất, nói cho ta biết, nhiều anưm trước, bọn họ lần đầu bị xích quân magn đi thử nghiệm, đều tự dụng bí pháp magn chân tướng sự tình cùng lựuc lượng ẩn vào trong một bản sao Lych barton, trong đó, batuque nguyên soái tinh thông tinh thần lực hạ lời nguyền cho bản sao kia, để cho bản sao lynch barton sau khi phản bội xích quân, chạy ra khỏi căn cứ xích quân...."
Đỗ Trần thầm nghĩ, chuyện àny rõ rồi! đây là nguyên do vẫn thần ngxu gai có được các loại bảo vật như phỉ thúy ấn.
"nhưng mấy vị nguyên sóai khôgn biết bản sao kia có thể thành công hay không, cho nên nhờ ta nếu có cơ hội nói cho hậu đại của bọn họ biết -- hi, lúc ấy ta đưa ra một tay, hỏi bọn hắn, ta nếu giúp các ngươi thì được chỗ tốt thế nào/"
Đỗ Trần....
mấy vị nguyên sóai là nhân vật cao tầng nhất thần thánh liên minh, lcú anỳ nói ra một bí mật mà cực ít người biết -- trong vẫn thần đại chiến, tứ ngự thần thú đứng sau lưng nhân loại, mà melina lại thiếu mấy người lynch một chút ân tình! vì vậy mayfair trực tiếp tìm tới ổ của melina, hỏan tỉnh hải sanh thần thú đang ngủ say, đẻ cho nàng đáp trả ân tình.
kế tiếp, dưới sự hiệp trợ của melina, mayfair trải qua nhiều khó kahưn, rốt cục tại tánh mạng mê cung tìm được phụ thân, da tát giáo thủ bailu! nhưng bailu lúc này đang làm gì?
"năm đó lão phụ thần chạy thoát trong tay bowness, mất đi bi minh lệ! nhưng lão nhân gia thân thể còn cất giữ đại địa tinh hoa do tổ tiên wolf lưu lại... lão phụ thân tìm được thiên hạ ngũ nguyên lực đứng đầu, thánh khí lô! hơn nữa vẫn trốn trong tính mạng mê cung nghiên cứu bí mật thánh khí lô.'
thánh khí lô sao? Đỗ Trần nhẹ nhàng sờ mũi một chút, trong lòng rung động.
chuyện còn lại phi thuờng đơn giản, xảo hợp, nhi tử duy nhất của melian đã chết trong tay ma tộc trong vẫn thần đại chiến --- chết trong tay người nắm giữ thánh khsi lô! bailu thu phục thánh khsi lô, xem như thay melina báo thù, vì vậy, lão thái thái với tư duy cổ điển, dứt bỏ tuổi tác cùng bối phận, cùng bailu kết bái thành tỷ đệ kim lan! trong cuộc sống, bailu, mayfair, còn có melian liền theo di chí của wolf, đối kháng xích quân, không lâu trước, phát hiện xích quân cửu tôn rời sào huyệt, bailu với chiêm tinh thuật tầng thư sáu tính ra mục tiêu của bọn chúng là đấu thần đảo....
nói xong một đoạn chuyện trải qua cuối cùng anỳ, mayfair bất đắc dĩ nhún vai; 'đáng tiếc, ta trong khi lẻn vào căn cứ của xích quân, lại páht hiện tính mạng thụ trợ giúp bọn chúng sớm đã rời đi, hơn nữa tính mạng thụ giúp bọn hắn che dấu điều tra của chiêm tinh thuật... ai, thật có con mẹ nó đáng ghét."
Đỗ Trần cười cười, ngeh xong mấy câu cuối của mayfair, rung đọng trong lòng hắn mơ hồ lại tăng thêm mãnh liệt, hỏi; 'có người đồn, thiên hạ thánh khí đều đến từ thánh khsi lô... là thật sao?'
mayfair rất bình thản lắc dầu; 'dù sao ngoại công của ngươi không có nghiên cứu điến dụng thánh khí lô thế nào để chế tạo thánh khí.'
thái độ mayfair trở nên có chút quại dị, nàng tựa hồ không nói thêm về chuyện thánh khí lô, nói một đoạn thoại cuối cùng về chuyện bailu có đuợc thánh khí lô cùng là hàm hồ. mà Đỗ Trần hỏi tường tình thánh khsi lô, chỉ nói là bảo bối cảu phụ thân, ta cũng không rõ lắm, sau đó liền cười nói: 'tốt lắm. moị chuyện đều snoic ho ngươi! công sự quan trọng hơn, chúgn ta mẫu tử ngày sau nói chuyện trong nhà, ngươi trước tiên gọi bi ca tử sĩ kia tới, sau đó trờ về đấu thần đảo chừo ta, ba gnày sau, mẫu tử chúgn ta, thêm bi ca tử sĩ thương nghị biện pháp đối phó xích quân cửu tôn."
Đỗ Trần liếc nhìn mayfair; 'ngươi biết xích quân khi àno phát động, hơn nữa có biện pháp chiến thắng bọn chúng sao/'
mayfair cười thần bí; 'ba gnày sau ta sẽ nói cho ngươi.'
Đỗ Trần đi tứoi động khẩu, lưng quay về mayfair khoát tay, bĩu môi nói: 'giả thần bí làm gì? xích quân nhất định sẽ vào ngày giáo hoàng đăng cơ, cũng chính là bảy ngày sau paht động kế hoạhc, mà biện pháp chiến thắng bọn họ... hạch tâm không phải là phá khí huyền sao?'
Đỗ Trần cũng ra vẻ cao thâm. a a, kỳ thật nửa câu kết luận sau là đơn giản không cần giải thích, mà thời gian xích quân phát động....
càng đơng ảin! lão bowen khôgn phải tính ra rồi sao? giáo hoàng samar IX hoành đồ đại vận, nhưng khi đạt tới vị trí cao nhất trong đời thì sẽ bị phấn thân toái cốt. vậy nói cách khác, ngày đăng cơ, giáo hoàng samar sẽ chết phi thường khó coi, đây không phải là thời gian xích quân ra tay sao?
có lẽ, chiên tinh đệ ngũ cảnh giới -- là một loại bàng xao trắc kích?
Đỗ Trần cười, nóic ho charleman đi vào tiếp nhận phép khích tướng, mà mình xoay nguời tìm tuyêt scơ, có một số việc, phải nói rõ với tuyết cơ.....
không lâu sau, mayfair cùng charleman rời đi huyệt động, melina ở ngòai cùng mayfair rời đi. huyệt động vốn yênt ĩnh khôi phục bộ dáng trống rỗng. .. nhưng tí tách, tí tách, mấy giọt chất lỏng từ trên huỵet động rưoi xuống dưới, hơn nữa nhanh chóng ngưng kết thành một hình người.
vị trí này, đúng là nơi Đỗ Trần vừa phá giải thánh khí, vì dẫn khai chú ý của mayfair mà cố ý quan sát, nhưng hai người không có phát hiện, nưoi này cư nhiên ẩn tàng một người, hơn nữa hắn còn có thể giống magaret cùng brockman, hóa thân thành nước.
hắc giáp thiết diện, trường kích cầm tay, mời rồi khai chiến bị andy đưa tới nơi an toàn, vốn phải trờ về đấu thần học viện - Đỗ Đức.... nhìn bóng lưng mayfari ngòai cửa, nhẹ nhàng sờ mặt nạ của mình.
'lại lộ ra một sự việc, nguyên lai năm đó ta cùng magaret trao đổi bí pháp, học qua theien hạ đệ nhất ẩn thân chạy trốn thuật - lam sơn thấm thủy.'
nghiên tai lắng nghe hồi âm trong huyệt động, Đỗ Đức chậm rãi nhắm hai mắt, trong lòng nhớ lại chuyện mới nghe lén, đột nhiên giận dữ hét; 'hắn còn sống, ha ha, hắn còn sống... chờ ta, ta mặc dù không có cảm giác gì với nguwoi, nhưng ngươi dù sao cũng là huynh trưởng của ta, ta... sẽ tìm cứu ngươi ra.'
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 494 Thùy Đích Đại Đản Cao
Dịch: kakesi_kenji
Nguồn : Tàng Thư Viện
giờ khắc này, Đỗ Đức trong lòng định hạ một kế hoạch, nhưng là ngoại trừ bản thân hắn, không ai biết Đỗ Đức cụ thể muốn làm gì, cùng mayfair nhận biết, biết được tình huống của xích quân, Đỗ Trần dưới sự chỉ dẫn của charleman chậm rãi tiến về góc phái đông nam đấu thần đảo. biển sau u tĩnh, ngẫu nhiên có bầy cá bơi xẹt qua người, hải cảnh đẹp đẽ, Đỗ Trần lại vô tâm ngắm nhìn, suốt đường cúi đầu suy nghĩ chuyện của mình.
Tuyết cơ tựa hồ biết Đỗ Trần muốn tìm nàng, chủ động đi tới trước đón đường, vừa thấy Đỗ Trần tới, cúi đầu nói: 'cám ơn, cám ơn ngươi hôm nay tới cứu ta."
Đỗ Trần bình thản tươi cười; 'người một nhà, cần gì cảm tạ."
hai người đều cúi đầu, Đỗ Trần muốn nắm tay tuyết cơ, nhưng tuyết cơ nhẹ nhàng nghiên người tránh được; "francis...." tuyết cơ câu thứ hai chưa nói ra miệng, Đỗ Trần mơ hồ biết nàng muốn nói gì, bởi vì, tuyết cơ xưng hô Francis, mà không phải, á lực."
"ra đi thời gian dài như vậy, ta hiểu rất rõ ràng rồi.' tuyết cơ cười khổ; 'trên đời căn bản là không có á lực, hết thảy chỉ là ta tưởng tượng mà thôi, mà tuyết cơ cùng Francis... không hợp."
Đỗ Trần gật gật đầu, hai ngón cái giơ lên, vẫn là bộ dáng tiểu lưu amnh kiếp trước, một cước đá một tảng đá biển nhỏ, xoay người hướng đấu thần đảo rời đi; 'sau này là bằng hữu, thấy mặt đừng có không chào hỏi nha."
tuyết cơ nhìn bóng lưng uể oải của Đỗ Trần, khóe mắt hiện lên một tia lệ quang; 'ngươi yên tâm, có một số việc vĩnh viễn chỉ có tuyết cơ một người biết.'
Đỗ Trần nghiên đầu, quay lưng phất tay với nàng nói; 'ta không lo lắng ngươi nói bí mật của ta ra ngoài, nếu ngươi là loại người này, lúc trước, ta cũng sẽ không hôn ngươi."
ai, kết thúc, rốt cuộc kết thúc.
không có cãi nhau quyết liệt như trong tưởng tượng, cũng không có tiễn biệt lãng mạng thê mỹ, hết thảy đều bình đạm, không chút gợn sóng.
mặc dù cũng có thể dùng biện pháp như với chesini. từng bước thay đổi quan niệm của tuyết cơ, nhưng Đỗ Trần mệt mỏi, cũng không muốn dụng phương thức người ngu ta trá đối với nữ nhân của mình. chesini là một sư đệ trên danh nghĩa, Đỗ Trần có thể không có chỗ nào băn khoăn, nhưng tuyết cơ là nữ nhân hắn cưới, Đỗ Trần tôn trọng quan niệm của nàng.
mặc dù biết rõ tiếp tục, cũng chỉ có thể cả ngày cãi nhau, nhưng khi một đoạn tình cảm chấm dứt, trong khi motọ đoạn cảm tình chấm dứt, Đỗ Trần trong lòng vẫn phiền muộn. không có dùng phong lôi hai cánh, cũng không có dùng đấu khí phi hành, àm là cúi đầu, cứ như vậy từ trong biển trở về đấu thần đảo.
phù xuất ngoài khơi, trời đã sáng tỏ, Đỗ Trần vuằ tiến vào thành khu đấu thần đảo, chợt nghe phía trước có tiếng cười kiều mỵ vang lên không ngừng: "ai u, thập tam gia, đại gia cảu ta! ngài sao lại cúi dầu ủ rũ thế.'
Đỗ Trần ngẩng đầu nhìn, đâm đầu vào một thiếu phụ phong tao tóc màu đỏ, nàng trước mặt mọi người trênt hành khu lại chỉ mặc một áo sa mỏng mầu hồng, hơn nữa quần vén cực cao, đi đường một đôi chân thon dài ẩn hiện, khiến vô số người ghé măt nhìn, không ngờ là chru mẫu gia tộc st. barton, cũng chính là hồ ly susanna đào mộ tổ năm đó.
Đỗ Trần nhướng mày, thầm nói, thật là tức giận! xem ra hôm nay lão tử bị xui xẻo cả ngày.
susanna cùng gia chủ st. barton Long barton tới tham gia liên minh hội nghị, cũng vì vậy đôi cực phẩm phu thê này khiến cho Đỗ Trần đau đầu không thôi, trượng phu là khó tính khắc bạc, thê tử phong tao thấu cốt, chuyên môn cho lão công đội nón xanh (mọc sừng), trận đánh tại đại hạp cốc auerbach lần trước, Đỗ Trần khiến long Barton thiếu hắn một lần đổ ước, nhưugn sau này long Barton cùng Susanna tiền vào tiến tuyến trong tính mạng mê cung. đảm nhiệm trách nhiệm tuyến đầu ngăn chặn ma tộc, àm vẫn thần ngũ gia vì hiểu lầm cứu thế chủ, cho nên Đỗ Trần lần này thấy bọn họ cũng không nhắc tới chuyện năm đó, cười ha ha, lưu lại cho gia tộc st. barton chút thể diện.
susanna mị nhãn đưa tình, phía sau cũng lộ ra nữ võ sĩ hồ tộc phong tao thấu cốt.
'tới đây, ra mắt thập tam gai, a không, ra mắt Francis đại nguyên soái.'
'Francis đại soái." hơn hai mươi hồ ly tinh cúi mình hét lớn với Đỗ Trần, nhất thời khiến người khác ghé mắt nhìn không thôi.
Đỗ Trần hơi gật đầu, nhiều ngừoi nhìn như vậy, hắn cũng không thể quá mức thất lễ, cười hỏi; 'susanna phu nhân, ngài đây là."
'a, đừng quá chú ý! đêm qua hướng hổ sa tiểu đảo phong lôi tề tụ, giáo hoàng bệ hạ lo lắng, mời vẫn thần ngũ gia chúng ta hiệp trợ điều tra, ta cũng không được nhàn rỗi, dẫn theo một đội tỷ muội tới, hi, thuận tiện nhìn chàng dẹp trai một chút.' susanna không hề cố kị dán lên người Đỗ Trần, mị nhãn nhìn Đỗ Trần; 'không ngờ, thật sự gặp được.'
Đỗ Trần là trung tâm bị một đội mẫu hồ ly màu đỏ vây quanh, tránh cũng không thể tránh, nhíu mày cả giận nói; 'đã nhưu vậy, không quấy rầy phu nhân, xin cho vệ binh tránh ra.'
"đại gai, ngài gấp cái gì.' susanna càng vội vàng, lập tức khiến Đỗ Trần ngửi được mùi nồng đậm trên cơ thể, Đỗ Trần muốn phát tác, nàng lại đột nhiên nhỏ giọng nói; 'kỳ thật susanna hôm nay cố ý tới tìm ngài, thập tam gia phải nhìn lại giao tình khi xưa mà cứu ta một mạng.'
nói xong, susanna nương thân mình yểm hộ, trộm nhét cho Đỗ Trần một mảnh giấy nhỏ, sau đó cười duyên; 'đuợc rồi, xem ra Francis đại soái cũng khôgn có tâm tình nói chuyện phiếm, bọn tỷ muội, chúng ta đi.'
quái, con hồ ly này lại muốn làm gì? chẳng lẽ lá gan nàng lớn tới mức dám hợp tác với người đã hai lần bán đứng mính ao?
Đỗ Trần tìm tới một tửu quán yên tĩnh, mở mảnh giấy ra đọc, chri thấy mặt trên dùng chủ nhỏ viết ngắn ngủi mấy câu, bất quá Đỗ Trần liên hệ với tình báo mình có được, khoảng khắc liền hiểu rõ susanna, xác thực là nội tình gia tộc st. barton.
susanna hồ ly tinh đào mộ ỏổ tiên sở dĩ có thể trở thành chủ mẫu, là bởi vì máu màng hoàn toàn thất phối yêu cầu truyền thừa của thú hoàng tỷ, nhưng nàng bị đảy tới vách núi, tùy thừoi có thể phấn thân toái cốt.
nguyên lai, người duy nhất trong gia tộc st. barton khiến Đỗ Trần nhìn thuận mắt, miễn cưỡng tính là bằng hữu hawkin, mặc dù chết trận tại đại hạp cốc, thành vị anh hùng đầu tiên quyên mình trong lần thần hai dại chiến, nhưng vận mệnh nữu thần lại cheiéu cố vị thú nhân chết tráng liệt này, thê tử của ahứn hai tháng trước sinh hạ một đứa con, mà đứa nhỏ này, lại là thuyệt phối thú hoàng bảo, xuất sanh gần hai tháng, liền kế thừa vô thượng thần lực của auerbach, được định hạ làm gia chủ gia tộc st. barton.
vì vậy địa vị susanna liền không trọng yếu, mà long Barton vốn là kẻ cẩn thận, thấy susanna vô dụng, há có thể dung nhẫn thê tử mỗi ngày ở ngòai câu dẫn nam nhân, long Barton lập tức triển khai kế hoạch phế bỏ susanna. nhưng con hò ly này cũng phải dễ xơi. mấy năm nay trên dưới câu dẫn, khống chế không ít diện thủ, vừa thấy long barton trở mặt, lập tức chủan bị phản kích, hôm nay gai tộc st. barton mặt ngoài như gió êm sóng lặng, nhưng bên trong có họa căn diệt vong.
mà susanna dù sao xú danh vang dội, đánh không lại long barton được vẫn thần tứ gia ung rhộ, nhưng hồ ly này chẳng biết từ đâu biết đuợc cứu thế chủ trong truyền thuyết, biết được Đỗ Trần có ảnh hưởng lực với vẫn thần ngũ gia, cho nên hôm nay hướng Đỗ Trần cầu cứu.
Đỗ Trần nhâm nhi chén hồng tửu, ánh amứt hạ xuốgn một câu cuối cùng trên mảnh giấy, một câu cực kỳ có lực kích động; 'đại gia, susanna cùng ngài nói một lời cực kỳ thật, đối với ngài mà nói, gia tộc st. barton là minh hữu có lợi hơn hay là ngài nắm trong tay có lợi hơn? chỉ cần ngài giúp ta, susanna nguyện ý với hình thức gian thần thuần phục ngài, chỉ càn ngài cam đoan gia tộc st. barton do ta thống trị hoàn toàn. đồng thời, ngài bằng vào thân phận cứu thế chủ cũng sẽ không bị vẫn thần ngũ gia bài xích, hòan tòan có thể thuận lợi thônt ính gai tộc st. barton, không chút khó khăn trở thành một trong vẫn thần ngũ gia."
khách khách, một khoản lớn a, cư nhiên dụng cả gia tộc st. barton hối lộ Đỗ Trần, khối đản cao này thật sự là quá lớn.
câu nói đầu tiên đủ để nói rằng khối đản cao này lớn đến mức nào, đương đường bá chủ phương bắc đại lục enstein, có trong tay trăm vạn hùng binh, chiếm cứ ngàn dặm thảo nguyên mc allen. chỉ là một bộ phận tài sản àm thoi.
mà thôi.. mặt sau còn nhóm chữ nhỏ; 'thập tam gai nếu đối với giao dịch này có hứng thú, tối nay rạng sáng xin tới tế đàm Nam hải."
Đỗ Trần nhìn chằm chằm, suy tư hồi lâu, đến giữa trưa mới trở về, trước tiên nóic huyện biết được từ mayfair đem qua cho liya, giơ mảnh giấy ra trước mặt nàng; "ý kiến của ngươi thì sao/'
Liya nằm trên ghế, chân gác lên, suy nghĩ hồi lâu không nói một câu. rồi phán định về hành vi của susanna 'con hồ ly này quả nhiên là không có đường thoát a."
Đỗ Trần gật gật đầu; 'cho nên lần giao dịch này có thể tin, chỉ xem ta có muốn ăn khối đản cao này không thôi!"
Last edited by Sóng Xô Bờ; 27-12-2008 at 05:42 PM.