Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 563: Cửu Đại Thần Công. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Hồng nói:
- Huyền nhi, nếu như con chỉ dựa vào Hóa Lôi Tôn Quyết thì rất khó có thể chiến thắng được truyền thừa của Cửu Đại vương giả thượng cổ, nhưng mà con lại có Ngự Lôi Châu, đợi đến khi con đại thành Hóa Lôi Tôn Quyết thì ngược lại con có thể vô địch ở lôi đình.
Huyền Thiên cả kinh nói:
- Vì sao lại thế chứ?
Huyền Hồng nói:
- Hóa Lôi Tôn Quyết tuy là tuyệt học vương giả nhưng chỉ là công pháp tu luyện chứ không phải là kỹ xảo chiến đấu, truyền thừa của Cửu Đại vương giả không ai là không tu luyện đồng thời cả công pháp cùng với kỹ xảo chiến đấu, không chỉ có thể tu luyện mà còn có thể phát huy ra sức chiến đấu cường đại, sức chiến đấu của Vương cấp thần công vượt qua tất cả võ kỹ cùng cảnh giới.
- Thật sự là không thể ngờ được? Con đã nghe người ta nói qua đặc điểm của Cửu Đại vương giả….
Huyền Thiên nói lên tin tức đã nghe được ở chỗ đại hội đấu giá về Cửu Đại vương giả:
- Một là chiêu thức phá hủy thiên hạ Vạn Hóa Vương, hai là chiêu thúc hút hết nội lực của cường giả khắp thế gian Âm Minh Vương, ba là chiêu thức có thể biến tất cả cỏ cây hoa lá thành kiếm Mộc Kiếm Vương, bốn là huyết mạch thần long uy thế rung trời Thủy Long Vương, năm là kim cương bất hoại lực lớn vô cùng Kim Cương Vương, sáu là thu hết tất cả thiên hỏa thế gian vào trong tay hắn Thiên Hỏa Vương bảy là một cái nhìn xuyên thiên địa linh mạch, tám là có thể đưa người chết trở lại thành người sống Trường Sinh Vương, chín là tự mình xưng hoàng xưng đế Bất Tử Vương.
Huyền Hồng khẽ gật đầu:
- Xem ra thì khi con bước vào địa giai cảnh thì đã bắt đầu tiếp xúc với truyền thuyết về Cửu Đại vương giả rồi, đặc điểm theo như lời nói của con thì thật ra mà nói chính là tất cả tuyệt học của các vương giả, chỉ có truyền nhân trực hệ của thế gia cổ xưa thì mới biết được tên của những tuyệt học này.
Huyền Hồng bắt đầu kể ra lần lượt từng tuyệt học của Cửu Đại Vương giả, hai mắt của Huyền Thiên lập tức phát sáng lên, tất cả thần công của vương giả vô thượng thì ai mà không ham chứ!
Vạn Hóa Thánh Pháp của Vạn Hóa Vương có thể hóa giải hết tất cả các chiêu thức võ học của thiên hạ.
Âm Minh của Âm Minh Vương có thể hấp thu nội lực tu vi của những võ giả khác.
Vạn Kiếm Chân Kinh của Mộc Kiếm Vương có thể biến tất cả hoa cỏ cây cối thành kiếm.
Đại Thiên Long Thần Uy Công của Thủy Long Vương nội lực cương mãnh, uy thế vô địch.
Đại Kim Cương Thần Lực Công của Kim Cương Vương thì sẽ có thân thể chắc chắn, sức lực lớn vô cùng
Thiên Diễm Bảo Điển của Thiên Hỏa Vương có thể hấp thu thiên hỏa vô tận biến thành của mình.
Địa Nhãn Thần Đồng của Địa Linh Vương có thể nhìn xuyên sơn xuyên đại địa, nhìn thấu hướng đi của linh mạch thiên địa, nhìn ra sơ hở võ học của thế gian.
Huyết Vương Trường Sinh của Trường Sinh Vương có thể luyện thần thay đổi cơ cấu khiến người chết sống lại.
Bất Tử Chi Thân của Bất Tử Vương có thể khiến huyết nhục tự lành, chi bị gãy thì tự lành lại.
Huyền Thiên nghe được thì trong lòng liền cảm khái không thôi, mỗi một tuyệt học vương giả thì chỉ cần nghe tên thôi cũng đã biết là cực kì bất phàm rồi, không chỉ có phương pháp biến thành vương giả vô thượng mà chiến lực cũng vô song.
Mà Huyền Thiên đạt được truyền thừa Hóa Lôi Tôn Quyết chỉ có phương pháp tu luyện chứ không có kỹ xảo chiến đấu, nhưng mà sức chiến đấu của Huyền Thiên lại vô cùng cường đại, bởi vì thân thể cường đại, sức lực cự đại, hơn nữa lại có được lôi điện chi lực, thân mang Linh KiếmĐịa Cấp, tu vi địa giai cảnh vượt cấp khiêu chiến dễ như trở bàn tay.
Lôi thuộc tính đích thực là vô cùng cường đại, Kim thuộc tính đích thực là công kích vô song, Lôi thuộc tính chỉ có ở phương diện lực công kích thì mới có thể so sánh với chân nguyên của Kim thuộc tính, hơn nữa còn cường mãnh hơn vài phần. Tu luyện Hóa Lôi Tôn Quyết thì thực lực bản thân sẽ mạnh hơn võ giả cùng cùng giới, cho dù không có kỹ xảo chiến đấu thì thực lực cũng vô cùng khủng bố.
Hơn nữa Lôi điện có tác dụng làm tê liệt, còn có thể khắc chế kỳ diệu âm tà quỷ ác, nếu như Thây khô lông xanh khi còn sống không phải là người của Lôi cung thượng cổ, hiểu được công pháp Lôi hệ, không sợ sấm đánh thì đã sớm bị Huyền Thiên sử dụng lôi điện đánh thành mảnh vụn.
Chính là bởi vì công pháp Lôi hệ nên thân mình cùng thực lực tài trí hơn người cho nên Lôi hệ có rất ít kỹ xảo chiến đấu, Hồ đả Man đả đều là chiến lực khủng bố.
Huyền Thiên nói:
- Tuyệt học vương giả của Cửu Đại vương giả có cương mãnh, có quỷ dị, nhưng nếu bàn về sự kỳ diệu của hai vị vương giả Trường Sinh Vương cùng Bất Tử Vương, một người có thể làm cho người chết sống lại, một người có thể khiến huyết nhục tự lành, chi bị gãy sẽ tự lành, thật là quái dị!
Sau khi chết đi lại sống lại thì Huyền Thiên cũng là thấy có gì là kinh sợ cả, có thể sống lại lần thứ nhất nhưng không thể sống lại lần thứ hai, nhưng mà chém một cánh tay hay chém một cái chân mà còn có thể dài ra thì cái này thật đúng là mới nghe lần đầu, đây thật sự là điều chưa từng nghe thấy.
Huyền Hồng nói:
- Nếu như Bất Tử Vương không có tuyệt học Bất Tử Chi Thân hơn người thì lúc trước khi bị vị thiên tài kiếm trận sư đuổi giết đã đã sớm chết rồi, đó chính là bởi vì Bất Tử Vương giết không chết, chém ra một vết thương thì rất nhanh liền lành lại, chặt bỏ một cánh tay thì rất nhanh sẽ dài ra, cho nên cuối cùng mới có thể chuyển bại thành thắng.
Nhưng vị thiên tài kiếm trận sư cũng không có thân bất tử nên khi bị Bất Tư Vương giết thì liền chết thật. Bất Tử Vương vô cùng tự phụ, cho mình là vương giả đệ nhất muôn đời đến nay, tất cả các vương giả đều không thể so sánh với hắn được, vì vậy nên phân chia mình cùng với những vương giả khác ra, tự mình phong hoàng xưng đế
Tuy rằng Bất Tử Vương là một thế hệ vương giả cuối cùng, truyền thuyết về hắn hậu nhân đều biết nhưng mà không ai biết tên của Bất Tử Vương là gì, chỉ nhớ kỹ hắn tự mình phong hoàng xưng đế, làm vua Tần thời cổ.
Tần là tên của đế quốc được thành lập sau khi Bất Tử Vương thống nhất Thần Chât, gọi là Tần hoàng vì hắn chính là chủ nhân của đế quốc Đại Tần, gọi là cổ đế vì hắn là đệ nhất đế muôn đời, đời sau có người suy đoán Bất Tử Vương có thể mang họ Tần, đáng tiếc…..
Huyền Hồng thở dài một tiếng.
- Đáng tiếc gì vậy?
Huyền Thiên hỏi.
Huyền Hồng nói tiếp:
- Đáng tiếc Tần hoàng cổ đế thống nhất Thần Châu, vô địch thiên hạ, nhưng lúc trung niên lại luôn luôn cầu mong phương pháp trường sinh bất lão, đã từng nhiều lần phái người đi đến hải ngoại tìm kiếm tiên đan thần dược, cuối cùng thì ngay cả mình cũng mất tích, từ khi thống nhất Thần Châu đến khi hắn mất tích vẫn chưa tới mười năm, từ đó về sau thiên hạ không ai biết tung tích của hắn, Đại Tần đế quốc cường thịnh trong nháy mắt đã bị sụp đổ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 564: Cửu Đại Thần Công. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Trong vài năm của Tần hoàng cổ đế thì ngoại trừ đi tìm kiếm phương pháp trường sinh bất lão thì cũng đã làm một chuyện, đó chính là giết hết tất cả các kiếm trận sư trong thiên hạ, đốt hết tất cả sách vở ghi chép về đoán tạo linh kiếm, thật sự là một người trời đánh mà.
- Vương giả vô thượng có thể kéo dài tuổi thọ, có thể qua hai trăm tuổi, lúc Tần hoàng cổ đế thống nhất Thần Châu vẫn chưa tới 30 tuổi nên vẫn còn một trăm bảy mươi mấy năm để sống, vậy mà lại sốt ruột đi tìm kiếm phương pháp trường sinh bất lão.
Huyền Thiên mỉm cười, trong lòng lại suy nghĩ, cảm thấy Tần hoàng cổ đế rất có khả năng là phát hiện ra phía trên chi cảnh vương giả vô thượng còn có cảnh giới võ đạo rất cao nữa.
Thần kiếm Kiếm Linh trong mi tâm Huyền Thiên nên Huyền Thiên có thể xác định là có tồn tại chi cảnh cao hơn vương giả vô thượng, trong lòng Huyền Thiên động đậy, chi cảnh vương giả vô thương có thể kéo dài tuổi thọ, có thể qua hai trăm tuổi, như vậy thì cảnh giới cao hơn chi cảnh vương giả vô thượng thì sao? Có thể kéo dài thêm tuổi thọ hay không? Sống ba trăm năm hay là năm trăm năm?
Giờ khắc này Huyền Thiên đột nhiên cảm thấy hắn đã lấy được bí mật của Tần hoàng cổ đế bị mất tích, rất có khả năng là phát hiện ra cảnh giới võ đạo càng cao thì có thể càng sống lâu, đó là con đường mà võ giả cần phải bước lên, về phần thành công hay thất bại thì cũng không thể biết được.
Huống chi Tần hoàng cổ đế đã cách nay ngàn năm, Huyền Thiên thầm nghĩ cho dù là đạt đến cảnh giới võ đạo rất cao thì chưa chắc có thể sống lâu ngàn năm, hai chữ vận mệnh chính là số trời, muốn đổi vận kéo dài mệnh thì cơ hồ là tiến hành nghịch thiên, cho dù kéo dài mệnh thành công thì cũng không thể nghịch thiên quá lâu.
Chỉ sợ là Tần hoàng cổ đế đã sớm biến thành một thi hài cổ xưa rồi, giống như là Kim Cương Vương vậy, nếu không có Lôi cung thượng cổ xuất hiện thì không ai biết Kim Cương Vương lúc tuổi già lại tọa hóa trong nội cung ở Lôi cung thượng cổ.
Huyền Hồng nhắc nhở:
- Tuy rằng Bất Tử Vương tự phụ, phong hoàng xưng đế nhưng hắn thật sự sẽ vượt qua các vương giả khác, Bất Tử thật sự quá là quỷ dị, giết cũng không thể chết. Thiên nhi, nếu như sau này con gặp được người thừa kế của Bất Tử Vương thì cần phải hết sức cẩn thận, cho dù con chặt đứt hai tay hai chân của hắn thì hắn cũng có thể dài ra thêm lần nữa mọi lúc mọi nơi, nếu như con buông lỏng cảnh giác thì hắn có thể dồn con vào chỗ chết trong nháy mắt. Sau này nếu như con có thể đạt được truyền thừa của Bất Tử Vương thì sẽ tốt nhất, nếu như bị người khác lấy được thì cho dù người nọ là ai thì đó cũng sẽ là đối thủ kinh khủng nhất.
Phụ tử hai người trò chuyện với nhau hồi lâu, Huyền Hồng đặc biệt nhắc nhở Huyền Thiên địch nhân lớn nhất trên con đường trở thành vương giả, một người là Đệ nhất công tử, một người là Kiếm công tử, trừ hai người này ra thì Luyện Huyết công tử cũng vô cùng nguy hiểm, còn lại trong công tử cấp yêu nghiệt thiên tài thì chỉ có Đỉnh công tử là tương đối nổi trội, còn những vị khác thì tương đối mà nói thì kém hơn một ít.
Chỗ thua kém chỉ là tương đối, với bốn vị công tử cấp yêu nghiệt mà nói, nếu so sánh bọn họ với võ giả hậu bối khác thì bọn họ đều thật sự đứng đầu ở Kim tự tháp, thành tựu sau này cho dù không thành vương giả thì cũng sẽ trở thành thiên giai cảnh đỉnh phong, có thể so sánh với bọn người tổ tiên cường giả vô thượng Thiên Tinh các chủ, Luyện Huyết giáo chủ, Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh.
Số lượng yêu nghiệt thiên tài hậu bối hơn rất nhiều so với một đời trước đây, thời đại vương giả cách gần ngàn năm, sau thượng cổ gần ngàn năm thì thế gian càng rầm rộ. Nếu như lời tiên đoán cổ xưa trở thành sự thật, hàng lợt vương giả truyền thừa đều lần lượt xuất thế, Thần Châu đại địa nghênh đón một vương giả cũng khởi chi thế, có thể so sánh với sự cường thịnh phồn hoa của thời đại thượng cổ.
Sau khi cáo biệt với Huyền Hồng, Huyền Thiên trước tiên đi đến sơn cốc phụ cận Hoàng Bách trấn, Long Tử Nghiên đang bế quan tu luyện trong sơn cốc, có Long Huyết thảo phụ trợ nàng tu luyện nên tốc độ cực nhanh, tu vi của nàng mấy thắng trước đã đạt tiên thiên cảnh thập đoạn, hiện tại đang bế quan tinh luyện chân nguyên.
- Tử Nghiên!
Huyền Thiên đi tới ngoài nhà gỗ của Long Tử Nghiên, nhẹ nhàng kêu cửa.
Nguyên khí đất trời hội tụ bốn phía của nhà gỗ lập tức bất động, bên trong truyền ra một thanh âm kinh hỉ:
- Thiên ca sao?
Lập tức, cửa phòng chi nha một tiếng, một mỹ nhân áo tím vọt từ trong phòng ra, nhìn thấy Huyền Thiên liền vô cùng vui mừng:
- Thật là huynh rồi, Thiên ca! Huynh nhanh như vậy đã đạt đến tu vi địa giai cảnh, trở lại bắc vực? Nha….Huynh đã đến địa giai cảnh nhị đoạn rồi, thật là vui vẻ!
Gần nửa năm không thấy, Long Tử Nghiên lại cao lớn hơn một ít, dáng người càng ngày càng đầy đặn hơn, nàng đã hơn mười lăm tuổi, thân cao chừng một mét bảy, hai cái đùi ngọc thon dài, một đôi ngọc phong đứng thẳng, eo thon nho nhỏ dùng một sợi tơ màu tím buộc chặt không đủ nắm.
Huyền Thiên đi từ Tây Vực đến Bắc lãnh thổ, từ Bắc lãnh thổ đến Trung vực, đã gặp qua vô số mỹ nữ, nếu luận về khí chất ưu nhã thì không ai có thể hơn Hiên Viên Sơ Tuyết, nàng giống như thần nữ đến từ bầu trời, không mang theo khói lửa nhân gian. Nhưng nếu luận vẻ đẹp dung mạo thì phải nói đến Long Tử Nghiên, nàng tuy còn trẻ tuổi nhưng bất luận là dung mạo hay là dáng người thì cũng hơn hẳn phần đông mỹ nữ mà Huyền Thiên đã từng thấy.
Chỉ có thể là Long Tử Nghiên thì mới có thể coi là tuyệt sắc nhân gian, đây là nhất tuyệt trong thế gian, chỉ có nàng, nhân gian đích chí mỹ thì mới có thể ganh đua dài ngắn với thần nữ trên bầu trời Hiên Viên Sơ Tuyết.
Long Tử Nghiên mặc một bộ xiêm y màu tím, giày màu tím, khăn lụa buộc trên đầu màu tím, trên lưng thắt đai lưng màu tím, nhìn giống như là một tinh linh màu tím, xuất trần thoát tục, làm cho người khác kinh diễm.
Tu vi mọi người Hoàng gia giải phong được càng ngày càng nhiều, Phong Huyền bí thuật của Long Tử Nghiên đã sớm không thể giấu diếm được ánh mắt mọi người Hoàng gia nên đã sớm bày ra bộ mặt chân thật của mình. Mặc dù không có nhiều trang phục nhưng vẻ đẹp tự nhiên này cũng vẫn quốc sắc thiên hương như cũ, mang theo dáng vẻ khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn…
Huyền Thiên đi đến trước mặt Long Tử Nghiên, nói:
- Huynh đã mang đến không ít linh thảo, đang muốn làm phiền muội luyện đan đây.
Đây là linh thảo Huyền Thiên đấu giá được tại hội đấu giá, ước chừng một trăm cây, toàn bộ đều là linh thảo địa cấp, cũng đủ để Long Tử Nghiên luyện thành rất nhiều thuốc tiên chữa thương địa cấp, hơn nữa còn có rất nhiều linh thảo cũng không phải là nguyên liệu để chế ra linh dược chữa thương. Huyền Thiên cũng là phách liễu hạ lai, nếu như đan dược sư địa cấp muốn tấn cấp thì sẽ khó khăn hơn lúc là Huyền cấp rất nhiều, cần rất nhiều kinh nhiệm, đan dược luyện càng nhiều.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 565: Hai tên yêu nghiệt. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Long Tử Nghiên luyện linh thảo địa cấp thành linh đan địa cấp thì giá trị sẽ tăng lên mấy lần, vừa có thể tăng thêm kinh nghiệm luyện đan mà còn có thể giai tăng tài phú, nếu như đem linh đan địa cấp luyện thành bán đi thì có thể đổi lấy càng nhiều linh thảo địa cấp hơn, lúc đó nàng mới có thể trở thành đan dược sư cấp trung phẩm được.
- Việc làm của Thiên ca khiến muội cực kì vui mừng, làm sao có thể nói là phiền toái được chứ.
Long Tử Nghiên sung sướng nở nụ cười:
- Có Long Cân Thảo địa cấp không?
- Có!
Huyền Thiên nhẹ gật đầu.
Long Tử Nghiên vui vẻ nói:
- Vậy là tốt rồi, vừa có thể giúp Hồng bá bá chữa trị kinh mạch tổn thương mà vừa có thể giúp cho tu vi của bá ấy giải phong đến địa giai cảnh rồi.
Thần sắc của Huyền Thiên cũng vui vẻ, tu vi của Huyền Hồng giải phong đến địa giai cảnh thì thực lực sẽ đạt tới tình trạng vô cùng đáng sợ, hơn nữa nếu như tu vi của mọi người Hoàng gia cũng đều giải phong đến địa giai cảnh thì thực lực của Hoàng gia sẽ càng ngày càng lớn mạnh.
Hai người đi vào gian phòng, Huyền Thiên lấy hết linh thảo địa cấp từ trong Không gian giới chỉ ra, Long Tử Nghiên thu hồi hết toàn bộ, hưng phấn hỏi:
- Thiên ca, lần này huynh chuẩn bị dừng lại ở Hoàng Bách trấn sao?
Dãy núi Âm Phong, Huyền Thiên chính ngự kiếm phi hành liên tục một thời gian dài.
Thời gian đã là ngày hôm sau, Huyền Thiên xuất phát từ Hoàng Bách trấn, mục đích chính là -- sơn động mà Chu Vô Ảnh ẩn cư lúc tuổi già.
Lần này trở về Bắc vực thì Huyền Thiên tính toán muốn dừng lại ở trấn Hoàng Bách một thời gian ngắn để luyện chế bảo khí, thuần thục hóa kỹ năng luyện khí, tăng trưởng kinh nghiệm luyện khí, tốt nhất là đánh sâu vào thành luyện khí sư địa cấp, có thể rèn bảo khí địa cấp.
Nhưng mà trước đó có một sợ việc phải đi làm, trong sơn động Chu Vô Ảnh ẩn cư lúc tuổi già có di lưu kiếm trận, trong trận có rất nhiều linh thạch làm năng lượng chi nguyên, thực lực bây giờ của Huyền Thiên đủ để phá trận nên có thể nắm giữ được những linh thạch kia.
Sau khi tu vi của mọi người khôi phục đến địa giai cảnh thì cần rất nhiều linh thạch, trong sơn động Chu Vô Ảnh ẩn cư lúc tuổi già đã có sẵn linh thạch di lưu nên Huyền Thiên tự nhiên sẽ muốn đi lấy.
Hơn nữa muốn rèn bảo khí Huyền cấp thượng phẩm thì cần rất nhiều yêu hạch của yêu thú tứ cấp, ngũ cấp. Hiện tại yêu hạch tứ cấp trên người Huyền Thiên không còn thừa nhiều, đến dãy núi Âm Phong cần săn giết rất nhiều yêu thú để thu hoạch yêu hạch.
Sau đó về tới vương triều Thiên Kiếm thì cũng phải nhanh chóng đến Thiên Kiếm tông xem xét thử, sau đó mới có thể an tâm luyện khí, củng cố tu vi tại Hoàng Bách trấn.
Huyền Thiên di chuyển cực nhanh, ở trong rặng núi Âm Phong ngựa quen đường cũ nên rất nhanh đã tìm tới trước sơn cốc không có một ngọn cỏ, nơi mà trước kia đã từng bị Đặng Vạn Xuyên đuổi tới.
Trong sơn cốc không có một ngọn cỏ, tràn ngập sức lực kiếm ý vô hình, nếu như lần đó không bị Đặng Vạn Xuyên truy đuổi đến không có chỗ nào trốn khiến Huyền Thiên hoảng hốt chạy bừa thì hắn nhất định sẽ không chạy đến trong cốc không có một ngọn cỏ này.
Kiếm ý của Huyền Thiên vào thời điểm bán bộ chân nguyên cũng đã lĩnh ngộ đến trình độ tứ giai. Lúc này đã đạt đến tứ giai đỉnh phong nên mạnh hơn kiếm ý trong động một ít, kiếm ý nhất giai, nhị giai, tam giai trong sơn cốc đối với Huyền Thiên mà nói căn bản giống như là không tồn tại.
Rất nhanh Huyền Thiên đã đi đến cuối cùng sơn cốc, nơi này không còn đường để ra, phía trước chỉ có một sơn động tĩnh mĩnh, bên trong tràn ngập kiếm ý tứ giai. Cước bộ của Huyền Thiên không ngừng mà trực tiếp đi vào, kiếm ý tứ giai đỉnh phong của Huyền Thiên càng tăng lên. Dùng hư hóa thực, trong lúc vô hình đã hóa giải hết tất cả công kích kiếm ý tứ giai trong sơn động.
Trước kia, lần thứ nhất tiến đến thì tu vi của Huyền Thiên chỉ mới là tiên thiên cảnh nhị trọng, chỉ biết là kiếm ý trong sơn động vô cùng mãnh liệt, kiếm ý khắp nơi đều đặc biệt mãnh liệt. Hiện tại cảm thụ lại mới biết được kiếm ý trong sơn động ở cùng một nơi thì cũng có sự phân chia mạnh yếu, càng gần đến tâm khu vực trận pháp thì sức lực của kiếm ý càng mạnh.
Rất nhanh, Huyền Thiên đã tìm được vị trí có cường độ kiếm ý lớn nhất, ở trên vách tường một bên ở sơn động, thông qua Lôi Ngân kiếm chém xuống một kiếm, kiếm quang bén nhọn lập tức chia năm xẻ bảy phía trước vách tường, đất đá văng tung tóe, một dấu vết kiếm thật lớn sâu chừng trên mười mét.
Một viên lại một viên linh thạch đều bị lấp trong thành động bị nghiền nát, có chút ít linh thạch rơi xuống ở một bên hòn đá. Cả sơn cốc, kiếm ý tràn ngập trong sơn động trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, cái trận pháp này giúp cho sức lực kiếm ý tồn tại, bị Huyền Thiên dùng một kiếm chém vỡ trận cơ nên giờ không còn tồn tại nữa.
Huyền Thiên đào từng viên linh thạch lên, trận pháp này tựa hồ cao cấp hơn Lục kiếm tuyệt sát trực ở bên trong, linh thạch bên trong thậm chí có đến tám mươi mốt viên, hầu như giá trị càng thêm quý giá hơn so với một cây bảo kiếm cấp trung đặng, thu vào được một số lượng lớn.
Xác nhận trong vách tường, trên mặt đất không còn linh thạch nữa thì Huyền Thiên mới tiếp tục đi vào trong động, rất nhanh đã tới động sảnh nơi Chu Vô Ảnh ẩn cư, Huyền Thiên vẫn tiếp tục đi về phía trước, đi vào nơi Lục kiếm tuyệt sát trận.
Sưu sưu sưu sưu sưu sưu!
Huyền Thiên vừa mới bước vào trong phạm vi của Lục kiếm tuyệt sát trận thì trên vách tường lập tức bay ra sáu chuôi bảo kiếm Huyền cấp tạo thành kiếm trận hướng về phía Huyền Thiên chém giết, uy thế thiên địa thật lớn từ trên trời giáng xuống giống như cự sơn áp đỉnh.
Lúc này Huyền Thiên đã là địa giai cảnh nhị trọng, không còn có thể so sánh với thực lực tiên thiên cảnh nhị trọng lúc tiến vào lần trước nữa, chém Lôi Ngân kiếm trong tay xuống, mũi nhọn kiếm thật lớn chém sáu chuôi bảo kiếm Huyền cấp thất lăng bát linh, tứ phi ngũ tán.
Mà thân thể Huyền Thiên trong nháy mắt liền nhanh chóng đến trên vách tường bên cạnh, Lôi Ngân kiếm trong tay run lên, kiếm quang như mưa.
Hưu hưu hưu hưu hưu...
Linh thạch trên vách tường trong nháy mắt bị Huyền Thiên chọn lấy ra hơn phân nữa, bàn tay trái hắn duỗi ra, chân nguyên hóa thành một cự chưởng, đem toàn bộ linh thạch được chọn nắm trong tay.
Linh thạch vừa mất thì sức lực duy trì trận pháp hoạt động lập tức không đủ khiến Lục kiếm tuyệt sát trận tự sụp đổ, rất nhanh Huyền Thiên liền lấy hết sáu mươi viên linh thạch nắm trong tay.
Một trăm năm sau khi Chu Vô Ảnh chết đi thì Huyền Thiên là người thứ nhất trong võ giả xâm nhập vào trong Lục kiếm tuyệt sát trận, bình thường Lục kiếm tuyệt sát trận không phát động cho nên năng lượng của linh thạch không hề bị xói mòn, cho bên sáu mươi viên linh thạch ngoại trừ có hai viên tiêu hao gần một nửa năng lượng thì những viên còn lại đều hoàn hảo như lúc ban đầu.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 566: Hai tên yêu nghiệt. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Chu Vô Ảnh lúc già ẩn cư trong sơn động liền bày ra hai trận pháp, nhưng lại dùng đến một trăm bốn mươi mốt viên linh thạch, đối với cường giả địa giai cảnh trung kỳ mà nói thì một trăm bốn mươi mốt viên linh thạch cũng không phải là một con số nhỏ, đủ để cho tông sư trận pháp dị giới tung hoành.
Chu Vô Ảnh chỉ là một vị võ giả tiên thiên cảnh cực hạn nhưng lại có được nhiều linh thạch như vậy, cho nên có thể thấy được cuộc đời của Chu Vô Ảnh đã chém giết biết bao nhiêu cường giả địa giai cảnh, tuy rằng tu vi không cao, cả đời không bước vào địa giai cảnh nhưng cũng có thể xem như là một kỳ nhân số một.
Không đến địa giai cảnh nên mặc dù linh khí trong linh thạch nhiều nhưng cũng không có cách nào hấp thu được, linh thạch không có tác dụng với Chu Vô Ảnh nên chỉ có thể dùng nhiều linh thạch như vậy để bố trí trận pháp, bảo vệ nơi ẩn cư của hắn.
Vị trí sơn cốc này là khi vụ hoạt động của yêu thú tam cấp, chỉ có võ giả tiên thiên cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ thì mới có thể đến chứ tu vi cao hơn một chút sẽ không có khả năng đến nơi này, hơn nữa ngồi xuống xa xa cũng có thể nhìn thấy cốc không có sự sống nên cũng sẽ không tiến đến, cường giả địa giai cảnh thì cũng càng không thể đến được nơi không có một ngọn cỏ, chim không đẻ trứng như thế này.
Cho nên cả trăm năm qua mặc dù có vài vị võ giả tiên thiên cảnh phát hiện ra sơn động này nhưng đều bị mất mạng, đều bị kiếm ý trong sơn động tiêu diệt hết, vậy nên hơn một trăm viên linh thạch trong động đều giúp Huyền Thiên được lợi.
Linh thạch tới tay khiến tâm tình của Huyền Thiên vô cùng sảng khoái nên đi vào sâu trong dãy núi Âm Phong để càn quét yêu thú. Thời điểm săn bắt yêu hạch xong rồi thì Huyền Thiên lập tức dọc theo đường cũ trở về, xuyên qua thạch thất, dọc theo sơn động đi ra khỏi sơn cốc, ngay lúc này cũng không đi theo mạch nước ngầm mà là đi theo hồ nước ra khỏi.
Thời điểm còn mấy vòng nữa là rời khỏi động, khoảng chừng trăm mét thì phía trước đột nhiên tràn ngập một luồng kiếm khí.
Huyền Thiên chấn động, rõ ràng là trận pháp trong động đã bị phá mà làm sao còn có kiếm ý lưu lại chứ?
Nhưng mà ngoài động lập tức truyền đến một trận tiếng nổ kinh thiên động địa, hơn nữa thanh âm leng keng leng keng giòn tang vang lên liên miên không dứt, cũng là có người đại chiến đánh tới phụ cận ngoài động này.
- Vừa rồi lúc tiến vào ngay cả quỷ cũng đều không có, không có ngươi nào cả, hiện tại sao lại có thể có người đánh nhau tới đây vậy chứ? Nơi này cách miệng động còn có mấy vòng mà đều có thể cảm nhận được sóng dư âm của sức lực kiếm ý, người chiến đấu tuyệt đối là cao thủ.
Trong lòng Huyền Thiên thật sự kinh ngạc, lập tức đi nhanh về hướng cửa động.
Còn một chỗ ngoặt cuối cùng, ở chỗ cách cửa động khaowrng hơn hai mươi mét thì Huyền Thiên liền dừng cước bộ tránh ở một chỗ trũng nhìn ra phía ngoài động, có thể thấy rõ ràng hai người đang chiến đấu.
Thần sắc của Huyền Thiên lập tức chấn động, thực lực của hai người này đáng sợ hơn tưởng tượng của Huyền Thiên nhiều lắm, không chỉ là cao thủ mà còn là cao thủ trong cao thủ, một người dùng kiếm, một người dùng đao, lực công kích của đao cương, kiếm cương chém ra đều vô cùng khủng bố, đều là cường giả thiên giai cảnh siêu cấp.
Hiện tại nhãn lực của Huyền Thiên không có cách nào có thể đoán được cảnh giới cụ thể của hai người ở thiên giai cảnh, chỉ là có thể cảm giác được khí thể của hai người này vô cùng hùng vĩ, thực lực vô cùng khủng bố.
Sau đó, điều khiến Huyền Thiên kinh ngạc hơn nữa nữa chính là tuổi của hai kiếm khách cùng đao khách nào lại vô cùng trẻ.
Dáng người đao khách vô cùng cao lớn, khoảng chừng 1m9, mỗi một đao chém ra đều phá toái hư không, như núi sụp đổ, có sức lực vô cùng khủng bố, nhìn qua ước chừng hai mươi mốt tuổi.
Còn kiếm khách thì thoạt nhìn có vẻ trẻ tuổi hơn một chút, chỉ ước chừng hai mươi, kiếm kỹ mở ra như sao bay đầy trời tạo thành vô số ngôi sao, bao phủ hết toàn bộ một mảnh lớn phạm vi phụ cận, tầm mắt của Huyền Thiên có hạn nên căn bản không cách nào nhìn thấy kiếm kỹ của kiếm khách bao phủ bao xa, nhưng Huyền Thiên lại biết kiếm kỹ của kiếm khách trẻ tuổi vô cùng đáng sợ, cho dù lực của đao khách vô cùng lớn, đao pháp như thần thì cũng có dấu hiệu bị kiếm kỹ của bị kiếm khách này áp chế, có một chút hạ phong.
Tướng mạo của kiếm khách kia rất anh tuấn, cho dù là lúc kích chiến cũng bình tĩnh, khí độ nhẹ nhàng, nhìn qua giống như khí chất của thiên tử, kiếm thuật thi triển cũng chỉ điểm giang sơn, rầm rộ, gợi lên rất nhiều thiên địa đại thế, ép đao khách trẻ tuổi cho dù có sức lực khủng bố thì căn bản không thể phát huy được
- Trọng Thủy Lưu, chỉ bằng ngươi mà cũng có thể nổi danh cùng ta à! Hôm nay ta sẽ chém ngươi để cho người trong thiên hạ biết rõ Tàng Thiên Ca ta chính là một đóa hoa hồng, còn ngươi cũng tất cả các thiên tài trong thiên hạ thì chỉ có thể trở thành một mảnh lá xanh bên cạnh hoa hồng mà thôi.
Âm thanh do kiếm khách phát ra tuy rằng ngữ khí sát phạt khá nặng, ngạo khí phi phàm nhưng bộ dạng nói chuyện của kiếm khách trẻ tuổi cũng là trò chuyện vui vẻ, giống như là một câu nói vui đùa mà thôi.
Trọng Thủy Lưu? Tàng Thiên Ca sao?
Trong đầu Huyền Thiên không ngừng hiện lên danh tự các thiên tài hậu bối của Thần Châu đại địa, sửng sốt khi không tìm được người tên là Trọng Thủy Lưu và Tàng Thiên Ca.
Huyền Thiên nhớ tới ngoại trừ công tử cấp yêu nghiệt thì bên ngoài còn có yêu nghiệt thiên tài Hướng Thiên Tiếu đã lấy được Đại kim cương thần lực công: thì nhất định sẽ bước vào thiên giai cảnh lúc mười tám tuổi, không khỏi thầm nghĩ chẳng lẽ Trọng Thủy Lưu và Tàng Thiên Ca cũng giống như Hướng Thiên Tiếu, đều là một tuyệt đại thiên tài xuất thân sơn dã sao? Hay là một yêu nghiệt có chút thế lực lớn nhưng vẫn chưa lộ diện?
Đang suy nghĩ thì đao khách trẻ tuổi đã cười lên ha hả, thanh âm to đến cực điểm, vô cùng tục tằng:
- Ha ha ha ha…..Tàng Thiên Ca, khẩu khí của ngươi cũng thật là lớn, cũng không sợ gió quá lớn chà xát đầu lưỡi của ngươi à, đao của lão tử chặt đầu thì luôn chém mấy tên thiên tài yêu nghiệt không biết trời cao đất rộng, tất cả mấy tên yêu nghiệt thiên tài đó đều đã trở thành oan hồn dưới đao của lão tử, lão tử một bước chém một cái, một đường chém đến vương giả vô thượng chi cảnh. Tàng Thiên Ca, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi.
- Ta kháo! Địa vị của hai người biến thái này như thế nào? Mà khẩu khí của người này còn lớn hơn so với người khác, đi mẹ nó cho rồi.
Huyền Thiên xì mũi coi thường.
Tàng Thiên Ca nói hắn là hoa hồng duy nhất trong thiên hạ còn tất cả các yêu nghiệt thiên tài khác cũng chỉ là một mảnh lá xanh bên cạnh hoa hồng mà thôi.
Trọng Thủy Lưu thì lại nói tất cả yêu nghiệt đều trở thành oan hồn dưới đao của hắn, hắn một bước chém một người, một đường chém đến vương giả vô thượng chỉ cảnh.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 567: Hai tên yêu nghiệt. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên nghe xong hai câu này thì vô cùng khó chịu, theo ngụ ý của bọn hắn thì Huyền Thiên hắn cũng chỉ là một mảnh lá xanh như Tàng Thiên Ca nói, mà Trọng Thủy Lưu thì lại càng cuồng vọng hơn, Huyền Thiên hắn lại trở thành oan hồn dưới đao của hắn.
Thần sắc của Tàng Thiên Ca vẫn lạnh nhạt như trước, kiếm thuật như loại nước chảy mây trôi đè xuống, thực lực lại đề cao thêm vài phần, vững vàng chiếm thế thượng phong nói:
- Hải ngoại yêu tà mà cũng dám có khẩu khí cao nhất trời như thế, từ xưa đến nay đều là Thần Châu đại địa xuất anh kiệt, vương giả vô thượng đều từ anh kiệt của Thần Châu đại địa mà ra. Ma Vực hải ngoại, yêu tà đầy đất, từ xưa đến nay đều vong hồn dưới tay vương giả vô thương. Ta chính là đệ nhất Thần Châu, Trọng Thủy Lưu, ta nói ngươi là phiến lá xanh thì ngươi chính là phiến là xanh, mặc kệ là ngươi có phục hay không thì ta đều một kiếm chém chết.
Trọng Thủy Lưu Quá lên một tiếng, bảo đao trong tay liên tục chém ra, từng luồng đao cương phá toái hư không, chém xé trời, quát:
- Tàng Thiên Ca, ngươi chính là ếch ngồi đáy giếng, nói ngươi đần mà ngươi còn không chịu thừa nhận. Âm Minh Vương tung hoành ở Thần Châu gần hai trăm năm chính là xuất xứ từ thánh vực hải ngoại. Âm Minh Đại Pháp vừa xuất ra thì đã vô địch tung hoàng khắp Thần Châu, cái gì mà Thần Châu xuất anh kiệt chứ, anh kiệt trong miệng ngươi đều bị Âm Minh Vương hút hết nội lực, toàn bộ đều biến thành phế vật của Thần Châu, ha ha ha ha…..lão giả chính là vương giả vô thượng hải ngoại đứng thứ hai, một bước một đao, một đao một chém hết tất cả cái gọi là anh kiệt Thần Châu, quét ngang thiên hạ, chặt đầu biết bao nhiêu người, vương giả đạp trên thi thể mà đi, ha ha ha ha….!
Trong lòng Huyền Thiên khẽ động, thì ra đời thứ hai của vương giả Âm Minh Vương lại không phải là võ giả Thần Châu mà là đến từ Ma Vực hai ngoại, Âm Minh Đại Pháp rõ ràng có thể hấp thụ nội lực của người khác, đem nội lực mà người khác khổ cực tu luyện cả đời bỗng nhiên hấp thụ không còn một chút, khiến người khác từ một võ giả cường đại biến thành một tên phế nhân, Âm Minh Đại Pháp này quả nhiên là một loại tà công.
Thông qua hai người nói chuyện thì Huyền Thiên đã tinh tường, Tàng Thiên Ca này chính là võ giả Thần Châu đại địa, mà Trọng Thủy Lưu lại là người tới từ Ma Vực hải ngoại, thực lực cường đại như thế không biết là đến từ Luyện Huyết Ta Thần Giang Bá Tử hay là Trục Nhật đảo hoặc là thế lực cường đại của một hải ngoại nào đó.
Vô luận như thế nào thì giờ phút này Huyền Thiên cũng xem mình là thuộc về bên Tàng Thiên Ca bên này, có lẽ sau này trên con đường vương giả thì rất sẽ có tranh đấu, nhưng vô luận như thế nào thì hai người cũng đều là võ giả Thần Châu đại địa, võ giả của Ma Vực hải ngoại xâm lấn thì hai người sẽ có cùng chung địch nhân nên Huyền Thiên hy vọng Tàng Thiên Ca có thể chiến thắng, tốt nhất là có thể chém chết Trọng Thủy Lưu.
Nếu không thì, Trọng Thủy Lưu chỉ mới có bấy nhiêu tuổi mà tu vi cùng thực lực cùng thực đã như thế thì sau này có thể sẽ cường địch của võ giả Thần Châu.
Tàng Thiên Ca không thèm chú ý với sự càn rỡ của Trọng Thủy Lưu, ở bên trong chiến đấu kịch liệt thì hắn lại giống như nhàn nhã dạo chơi, khí định thần thanh nhưng tay xuất kiếm ra lại nhanh như thiểm điện, thế như sấm sét.
Tàng Thiên Ca nói:
- Vô số oan hồn bị chạt đầu dưới đao, vương giả đạp thi thể mà đi, ha ha ha ha…. Trọng thủy Lưu, lời nói của ngươi thật sự làm cho ta tán thưởng…. nhưng mà, vương giả vô thượng đạp thi mà đi chính là ta, còn ngươi chính là thi thể bị đạp lên, không chỉ có đạp lên thi thể của ngươi mà ngày khác ta còn muốn chạy đến hải ngoại, chạy thẳng đến đảo phủ Hoàng Long, một mẻ hốt gọn cả Luyện Huyết tà giáo, đạp trên thi thể của tà giáo yêu nhân để làm mình chứng cho vương giả vô thượng, Trọng Thủy Lưu, ngươi chính là thi thể đầu tiên mà ta đạp dưới chân.
Luyện Huyết Tà Giáo sao? Ánh mắt Huyền Thiên lóe lên, Trọng Thủy Lưu quả nhiên là người của Luyện Huyết tà giáo.
Trong lòng Huyền Thiên khẽ động, họ Trọng trong thiên hạ vô cùng thưa thớt, Cửu Đoàn lão nhân cắt đứt Trường Giang và Hoàng Hà kia cũng là người của Luyện Huyết tà giáo, không biết là có quan hệ gì với Đọan Thủy Lưu hay không.
Một lời Tàng Thiên Ca vừa thốt thì kiếm thế đột nhiên biến đổi, thân thể bay lên trên không trung, thân thể cùng kiếm thế vô thượng tinh không kết hợp cùng một chỗ, một kiếm đánh ra giống như từ thiên ngoại đến, nhất kiếm phi tiên, kiếm cương quá lớn giống như là trên thái dương bay vụt xuống một luồng chân hỏa thái dương vậy, quang mang cực nóng hầu như có thể chọc mù hai mắt làm cho người khác không thể nào nhìn được.
Đây là một môn cái thế sát thuật, uy lực kinh thiên động địa, khủng bố tuyệt luân.
Những nơi quang mang kiếm cương đi qua, vạn vật đều bị hủy, hư không pháo trước bị lực lượng vô hình ép tới mứ lõm xuống một mảnh, kinh thế đao cương do Đọan Thủy Lưu chém ra đều bị phá hỏng biến thành nát bấy.
Nhất kiếm phi tiên, đâm thẳng đến cổ họng của Đọan Thủy Lưu, lực lượng vô hình áp hãm hư không phong tỏa không gian mấy trặm trượng xung quanh, Huyền Thiên đứng ở trong sơn động cũng có thể cảm giác đượ một luồng lực lượng khổng cổ từ bên ngoài động đè ép tiến đến, nhưng mà chỉ là dư âm nên với sức lực cường đại của Huyền Thiên thì có thể chịu đựng được.
Tàng Thiên Ca xử xuất một kiếm thế này lập tức biến từ thế thượng phong thành ưu thế tuyệt đối, một kiếm đánh chết Đọan Thủy Lưu vô cùng uy lực.
Đối mặt với một kiếm này của Tàng Thiên Ca khiến sắc mặt của Đọan Thủy Lưu biến hóa, nhưng mà cũng lộ ra vẻ sợ hãi, hắn hét lớn một tiếng, làn da trong lúc đó biến thành màu đỏ như máu, một luồng huyết sắc khí xông ra từ trong cơ thể hắn, cả lông đều nhuộm thành huyết hồng, mà ngay cả bảo đao thiên cấp trong tay cũng không ngoại lệ, giống như là mới chui từ trong biển máu ra vậy.
- Huyết hà thần đao -- chém!
Đọan Thủy Lưu chém ra một đạo, đao cương màu đỏ như máu phá thiên diệt địa, không gian phong tỏa bốn phía lập tức bị hỏng, phá tan uy thế vô hình một kiếm phi tiên của Tàng Thiên Ca.
Đao cương huyết sắc tấn công với kiếm cương chói mắt vang lên tiếng bạo phát uỳnh uỳnh, giống như là sắt thép văng tung tóe, kiếm cương và đao cương nghiền nát tứ phương, đâm rách hư không, đánh bầu trời thành một cái sàng, xuyên thấu đại địa khiến mặt đất khắp nơi đều hoang tàn.
Thân ảnh của Tàng Thiên Ca đã lui, Đọan Thủy Lưu cũng lui về phía sau hai bước, có thể thấy được thực lực giữa hai người tuy rằng không kém quá nhiều nhưng cũng có cao thấp, Tàng Thiên Ca có thực lực cao hơn.
Huyền Thiên có thể cảm nhận được sức lực thân thể đáng sợ trên người Đọan Thủy Lưu tựa hồ rất quen thuộc, cùng là tu luyện công pháp luyện thể cực kì cường đại nhưng sức lực lại cường đại hơn Huyền Thiên mấy chục lần, khủng bố đến cực điểm.
Nhưng Tàng Thiên Ca lại có thể đánh cho Đọan Thủy Lưu lui về phía sau, cái này hoàn toàn là đánh lui kẻ có tu vi cường hãn, thực nguyên thâm hậu, như vậy thì thực lực của Tàng Thiên Ca thật sự là sâu không lường được, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.