![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
26-07-2008, 06:10 PM
|
![lymida1992's Avatar](customavatars/avatar1021_1.gif) |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 77
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 1 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 51
Ãá»’NG Há»’ CHÉP THẲNG ÃN ÃÀO VIÊN
VUA SỞ MỪNG CÔNG MỞ ÃẠI HỘI
Tấn Ling công láºp mÆ°u giết Triệu Thuẫn,dẫu không giết được,nhÆ°ng thấy Triệu Thuẫn bá» trốn Ä‘i thì trong lòng cÅ©ng mừng rỡ khác nà o đứa há»c trò được rá»i thầy há»c ra,sá»± mừng rỡ kể sao cho xiết,liá»n Ä‘em cung quyến đến ở luôn ngà y đêm tại Ãà o Viên,không vá» cung nữa.Triệu Xuyên Ä‘ang Ä‘i săn ở Tây Giao trở vá»,gặp Triệu Thuẫn và Triệu Sóc.Triệu Xuyên há»i chuyện đầu Ä‘uôi và bảo Triệu Thuẫn rằng:
-Thúc phụ chớ sang nước khác vội,hãy đợi trong mấy ngà y tôi sẽ có tin báo.
Triệu Thuẫn nói:
-Nếu váºy thì ta hãy tạm ở lại núi Thu DÆ°Æ¡ng để đợi tin nhÆ°ng nhà ngÆ°Æ¡i nên cẩn tháºn,chá»› đẻ thêm tai vạ đấy.
Triệu Xuyên từ biệt Triệu Thuẫn và Triệu Sóc,rồi trở vá» kinh thà nh,nghe biết Tấn Linh công chÆ¡i ở Ãà o Viên,má»›i giả cách và o yết kiến và xin lá»—i vá»›i Linh công rằng:
-Tôi là thân thÃch vá»›i ngÆ°á»i có tá»™i,khi nà o lại còn dám hầu hạ ở bên cạnh chúa công,xin chúa công cho tôi được từ chức.
Linh công tin là thực,mới phủ dụ Triệu Xuyên rằng:
-Triệu Thuẫn đã nhiá»u lần khinh bỉ ta,ta không thể chịu được,việc nầykhông can dá»± gì đến nhà ngÆ°Æ¡i,nhà ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm mà giữ chức.
Triệu Xuyên lại tạ,rồi lại tâu rằng:
-Tôi thiết tưởng là m vua chỉ quý hÆ¡n ngÆ°á»i ta là được thoả thÃch cả vá» thanh,cả vá» sắc mà thôi,nay chúa công dẫu có Ä‘Ã n sáo chuông trống,nhÆ°ng số ná»™i cung chÆ°a đủ,còn lấy gì là m vui ! Tá» Hoà n công thuở xÆ°a biết bao nhiêu phi tần,ngoại vị chánh cung,lại còn sáu bà nhÆ° phu nhân nữa,tiên quân ta là Tấn VÆ°Æ¡ng công,từ khi còn trốn ở các nÆ°á»›c, đến đâu cÅ©ng lấy vợ,lúc trở vá» nÆ°á»›c,ngá»ai sáu mÆ°Æ¡i tuổi,mà phi tần còn rất đông,nay chúa công đã láºp ra Ä‘Ã i cao vÆ°á»n rá»™ng thÆ° thế nầy,mà sao không sai ngưòi Ä‘i tuyển gái đẹp vá» dạy múa hát để là m trò vui,chẳng cÅ©ng hay lắm Æ° !
Linh công nói:
-Nhà ngÆ°Æ¡i nói chÃnh hợp ý ta ! Nay ta muốn tuyển gái đẹp trong nÆ°á»›c thì nên sai ai được?
Triệu Xuyên nói:
-Quan đại phu là Ãá»— Ngạn Giả Ä‘i tuyển con gái,bất cừ trong thà nh ngoà i ấp,phà m có con gái trong hai mÆ°Æ¡i tuổi bắt phải là m sổ khai trinh,hạn trong má»™t tháng thì vá» báo tin.Triệu Xuyên mượn việc ấy để sai Ãá»— Ngạn Giả Ä‘i biệt chá»— khác,rồi lại tâu vá»›i Linh công rằng:
-Ãá»™i quân thị vệ của chúa công ở Ãà o Viên hãy còn Ãt lắm,tôi có tuyển được hai trăm lÃnh tinh dùng,xin chúa công cho sung và o là m quân thị vệ.
Linh công thuáºn cho,Triệu Xuyên vá» dinh,tuyển hai trăm quân giáp sÄ©.Bá»n giáp sÄ© há»i Triệu Xuyên rằng:
-Chẳng hay tướng quân định sai chúng tôi đi đâu?
Triệu Xuyên nói:
-Chúa công chẳng thÆ°Æ¡ng gì đến dân,chỉ vui chÆ¡i ở chốn Ãà o Viên,nay có sai ta tuyển bá»n các ngÆ°Æ¡i và o đấy để ngà y đêm canh phòng.Bá»n các ngÆ°Æ¡i đây,ai là ngÆ°á»i không vợ con nhà cá»a,nay Ä‘i và o đấy, ăn sÆ°Æ¡ng nằm gió,biết bao giá» xong;
Bá»n giáp sÄ© Ä‘á»u than vãn mà nói rằng:
-Ãưá vô đạo hôn quân ấy,sao không chóng chết Ä‘i ! Nếu Triệu tÆ°á»›ng qiân (trá» Triệu Thuẫn)còn ở nhà ,tất không có việc nà y.
Triệu Xuyên nói:
-Ta có một câu nà ynmuốn bà n cùng các ngươi,chẳng biết có nên không?
Bá»n giáp sÄ© Ä‘á»u nói:
-Nếu tÆ°á»›ng quân cứu được cho chúng tôi thoát khá»i nông nổi khổ sở nà y thì Æ¡n tái sinh ấy bao giá» chúng tôi quên được.
Triệu Xuyên nói:
-Chá»— Ãà o Viên nà y không kÃn đáo lắm,nhÆ° chốn thâm cung.Canh hai đêm hôm nay,các ngÆ°Æ¡i xông và o trong vÆ°á»n,giả cách đòi xin ban thưởng,chá» khi ta vẫy tay áo là m hiệu thì các ngÆ°Æ¡i giết ngay hôn quân Ä‘i,ta sẽ đón quan tÆ°á»›ng quốc vá» láºp vua khác,các ngÆ°Æ¡i nghÄ© thế nà o?
Bá»n giáp sÄ© Ä‘á»u nói:
-Chúng tôi xin vâng mệnh !
Triệu Xuyên cho bá»n giáp sÄ© ăn cÆ¡m uống rượu,sai chá»±c sẳn ở ngoà i cá»a Ãà o Viên,rồi và o tâu vá»›i Linh công.Linh công lên Ä‘Ã i trong thấy bá»n giáp sÄ© ngÆ°á»i nà o cÅ©ng tráng kiện,thì bằng lòng lắm ,bèn giữ Triệu Xuyên ở lại hầu rượu.Uống rượu đến canh hai,bá»—ng nghe thấy bên ngoà i có tiếng uyên náo.Linh công kinh sợ,há»i là cá»› gì.Triệu Xuyên nói:
-à chừng quân túc vệ xua Ä‘uổi ngÆ°á»i Ä‘i đêm đó mà thôi, để tôi xin ra bảo hỠđừng là m kinh Ä‘á»™ng thánh giá.
Triệu Xuyên sai thấp đèn lồng, ở trên Ä‘Ã i bÆ°á»›c xuống.Bá»n giáp sÄ© hai trăm ngÆ°á»i đã phá cá»a và o đến nÆ¡i.Triệu Xuyên bảo bá»n giáp sÄ© đứng yên cả ở dÆ°á»›i Ä‘Ã i,rồi lại trở lên tâu vá»›i Linh công rằng:
-Quân sÄ© biết chúa công dá»± tiệc,váºy muốn xin chúa công ban thưởng cho lá»™c thừa,chứ không có ý gì khác cả.
Linh công truyá»n cho ná»™i thị Ä‘em rượu ban thưởng cho quân sÄ©,rồi đứng tá»±a bao lÆ¡n mà trông xuống.Triệu Xuyên đứng bên cạnh,gá»i to lên rằng:
-Chuá công thân hà nh ra đây ban thưởng cho các ngươi,các ngươi hãy bái tạ ơn trên.
Nói xong,giÆ¡ tay áo vẫy má»™t cái .Quân sÄ© biết là Linh công liá»n kéo ồ lên.Linh công sợ hãi,bảo Triệu Xuyên rằng:
-Giáp sÄ© trèo lên lầu là m gì thế? Nhà ngÆ°Æ¡i truyá»n cho há» xuống Ä‘i !
Triệu Xuyên nói:
-Quân sÄ© nhá»› quan tÆ°á»›ng quốc là Triệu Thuẫn,muốn xin chuá công cho đón vá».
Linh công chÆ°a kịp trả lá»i thỉ đã bị quân giáp sÄ© xúm lại đâm chém chết ngay.Thi vệ xung quanh Ä‘á»u bá» chạy tán loạn cả.Triệu Xuyên nói:
-Nay đã trừ được hôn quân rồi,các ngÆ°Æ¡i chá»› nên giết báºy má»™t ngÆ°á»i nà o,phải theo ta Ä‘i đón quan tÆ°á»›ng quốc vá» triá»u.
Ãá»— Ngạn Giả Ä‘ang Ä‘i tuyển gái đẹp ở ngoà i cõi xa,nghe báo Linh công bị giết,giáºt mình kinh sợ,biết là mÆ°u kế của Triệu Xuyên,nhÆ°ng không dám nói ra,bèn lẻn vá» nÆ¡i dinh phủ.
Bá»n SÄ© Há»™i nghe tin ấy,cÅ©ng vá»™i và ng chạy đến Ãà o Viên,nhÆ°ng chẳn thấy má»™t ngÆ°á»i nà o cả,biết là Triệu Xuyên đã Ä‘i đón Triệu Thuẫn vá».Triệu Thuẫn.Triệu Thuẫn vỠđến kinh thà nh, Ä‘i thẳng và o Ãà o Viên.Các quan trong triá»u Ä‘á»u hợp đông đủ cả.Triệu Thuẫn phục ở bên cạnh thi thể Tấn Linh công mà khóc òa lên,rất là thảm thiết,tiếng khóc vang Ä‘á»™ng đến ngoà i vÆ°á»n.Dân nÆ°á»›c Tấn nghe tiếng, Ä‘á»u bảo nhau rằng:
-Xem thế thì biết quan tÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i trung thà nh.Việc nà y chẳng qua chỉ bởi chúa công ta gây nên tai vạ,chứ không phải lá»—i của quan tÆ°á»›ng quốc.
Triệu Thuẫn truyá»n rÆ°á»›c thi thể của Tấn Linh công sang chôn ở đất Khúc á»c,rồi hợp triá»u thần để láºp vua má»›i.Bấy giá» Tấn Linh công chÆ°a có con trai.Triệu Thuẫn nói:
-Từ khi tiên quân ta mất Ä‘i,tôi đã có xÆ°á»›ng nghị rằng không nên láºp vua nhá»,vì nhiá»u ngÆ°á»i không thuáºn,mà thà nh ra có việc nà y,bây giá» ta phải tháºn trá»ng má»›i được.
Sĩ Hội nói:
-Trong nÆ°á»›c có vua lá»›n thì là má»™t Ä‘iá»u đại phúc,quan tÆ°á»›ng quốc dạy phải lắm !
Triệu Thuẫn nói:
-Tiên quân ta (tức là Tấn Văn công) ngà y xÆ°a hiện còn má»™t ngÆ°á»i con.Lúc má»›i sinh ra,bà mẹ nằm má»™ng thấy thần nhân giÆ¡ bà n tay Ä‘en xoa và o đứa bé,bởi váºy má»›i đặt là Hắc Ãiến.Ngà y nay Ä‘ang là m quan ở nhà Chu,hiện đã lá»›n tuổi,tôi muốn đón vỠđể láºp lên là m vua.
Các quan không dám trái ý, đồng thanh mà nói rằng:
-Quan tướng quốc nghĩ rất phải.
Triệu Thuẫn muốn gỡ cái tá»™i giết vua cho Triệu Xuyên,má»›i sai Triệu Xuyên sang nhà Chu đón công tá» Hắc Ãiến vá» nÆ°á»›c Tấn.Công tá» Hắc Ãiến và o triá»u nhà Thái miếu,rồi nối ngôi lên là m vua,tức là TấnThà nh công.Tấn Thà nh công đã lên ngôi,giao hết quyá»n chÃnh cho Triệu Thhuẫn,lại Ä‘em con gái gả cho Triệu Sóc,tức là nà ng Trang CÆ¡.Triệu Thuẫn tâu vá»›i Tấn Thà nh công rằng:
-Mẹ tôi nguyên là con gái nÆ°á»›c Ãịch.Bà Triệu CÆ¡ tôi (con gái Tấn văn công gả cho thân phụ Triệu Thuẫn là Triệu Thôi )thuở xÆ°a nhÆ°á»ng cho mẹ tôi là m vợ cả,váºy nên tôi được là m Ä‘Ãch tá»,nháºn chức trung quân,nay con bà Triệu CÆ¡ tôi là :Triệu Ãồng,Triệu Quát,và Triệu Anh, Ä‘á»u đã lá»›n tuổi cả,tôi lại xin nhÆ°á»ng lại quyá»n chức ấy.
Thà nh công nói:
-Quan tÆ°á»›ng quốc không phải nhÆ°á»ng, để ta sẽ dùng cho là m quan tất cả.
Nói xong,liá»n cho Triệu Ãồng,Triệu Quát và Triá»u Anh là m quan đại phu.Triệu Xuyên nói riêng vá»›i Triệu Thuẫn rằng:
-Ãổ Ngạn GIả ngà y trÆ°á»›c xu nịnh tiên quân để là m hại há» Triệu.Việc Ãà o Viên nà y chỉ có Ãổ ngạn Giả ra ý không thuáºn,nếu không trừ bá» ngÆ°á»i ấy Ä‘i thì há» Triệu ta cÅ©ng khò lòng mà yên được.
Triệu Thuẫn nói:
-NgÆ°á»i ta không bắt tá»™i nhà ngÆ°Æ¡i thì chá»›,nhà ngÆ°Æ¡i lại định bắt tá»™i ngÆ°á»i ta hay sao ! Há» Triệu ta ngà y nay chỉ nên cùng vá»›i các quan triá»u thần hòa má»±c vá»›i nhau,chá»› nên gây ra những việc thù oán.
Triệu Xuyên không dám nói đến việc Ãổ Ngạn Giả nữa. Ãá»— Ngạn Giả cÅ©ng má»™t lòng theo ý há» Triệu để được khá»i tá»™i.Triệu Thuẫn vẫn lấy việc Ãà o Viên là m áy náy,má»™t hôm sang chÆ¡i sá» quán, đòi lấy bản chép của quan thái sá» là Ãồng Hồ để xem Ãồng Hồ chép việc Ãà o Viên ra sao. Ãồng Hồ Ä‘em bản thảo Ä‘Æ°a trình Triệu Thuẫn.Triệu Thuẫn mở ra xem,trông thấy chép rá» rà ng: “Mùa thu,tháng bảy,năm Ất Sá»u Triệu Thuẫn giết vua là Di Cao ở Ãà o Viênâ€.
Triệu Thuẫn giáºt mình kinh sợ nói:
-Quan thái sá» lầm rồi ! Ta đã chạy ra Hà Ãông cách kinh thà nh hÆ¡n trăm dặm,ta có biết đâu đến việc giết vua,mà quan thái sá» lại đổ lá»—i cho ta,chẳng cÅ©ng oan lắm Æ°!
Ãồng Hồ nói:
-Ngà i là m quan tÆ°á»›ng quốc,trốn Ä‘i chÆ°a khá»i địa giá»›i nÆ°á»›c nhà mà đã có việc giết vua nà y,khi ngà i vá» lại không trị tá»™i quân giặc,nhÆ° thế mà bảo không phải tá»± ngà i chủ mÆ°u,còn ai tin được?
Triệu Thuẫn nói:
-Bây giá» có thể chá»a lại được không?
Ãồng Hồ nói:
-Ãã gá»i là tÃn sá» thì có thế nà o phải chép nhÆ° thế,bởi váºy đầu tôi có thể cắt được,chứ bản thảo nà y thì không thể chữa lại được.
Triệu Thuẫn thở dà i than rằng:
-Thế má»›i biết cái quyá»n chép sá»,còn lá»›n hÆ¡n cái quyá»n là m tÆ°á»›ng quốc ! Tiếc thay,bấy giá» ta chÆ°a ra khá»i địa giá»›i, để đến ná»—i chịu tiếng xấu muôn Ä‘á»i,hối sao cho kịp !
Từ bấy giá» Triệu Thuẩn phụng sá»± Tấn Thà nh công,cà ng thêm kÃnh cẩn.Triệu Xuyên cáºy có công to,xin là m chức chÃnh khanh,Triệu Thuẩn sợ mang tiếng,không cho.Triệu Xuyên tức giáºn,phát ra cái ung ở đằng lÆ°ng mà chết.Con Triệu Xuyên là Triệu Chiên xin nối giữ chức vị của cha.Triệu Thuẫn bảo Triệu Chiên rằng:
-Ãợi khi nà o nhà ngÆ°Æ¡i láºp được công trạng thì dẫu ngôi khanh tÆ°á»›ng cÅ©ng chẳng khó gì !
Chu Khuông vÆ°Æ¡ng mất.Em là Du lên nối ngôi,tức là Chu Ãịnh vÆ°Æ¡ng.Năm đầu Chu Ãịnh vÆ°Æ¡ng,Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em quân đánh đất Lục Hồn,qua sông Lạc Thủy,keó đến địa giá»›i nhà Chu, định dùng uy lá»±c áp chế thiên tá» mà cùng vá»›i nhà Chu chia đôi thiên hạ.Chu Ãịng vÆ°Æ¡ng sai quan đại phu là VÆ°Æ¡ng Tôn Mẫn đến uý dụ Sở Trang vÆ°Æ¡ng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng há»i:
-Tôi nghe nói vua Ãại VÅ© ngà y xÆ°a có đúc chÃn cái Ä‘inh,từ nhà Hạ,nhà ThÆ°Æ¡ng đến nhà Chu ta vẫn truyá»n cho nhau,coi là của quý,hiện nay để ở đất Lạc DÆ°Æ¡ng.Chẳng hay những cái Ä‘inh ấy hình dáng,lá»›n bé và nặng nhẹ thế nà o,xin quan đại phu cho biết?
Vương Tôn Mẫn nói:
Vua Ãại VÅ© nhà Hạ đúc nên chÃn cái Ä‘inh, đến Ä‘á»i vua Kiệt vô đạo,má»›i thiên sang nhà ThÆ°Æ¡ng?Vua Trụ nhà ThÆ°Æ¡ng bạo ngÆ°á»c,chÃn cái Ä‘inh ấy lại thiên sang nhà Chu,xem thế thì biết Ä‘á»i nà o có đức thì má»›i giữ nổi chÃn cái Ä‘inh ấy.Khi nhà vua Thà nh vÆ°Æ¡ng nhà Chu tôi để chÃn cái Ä‘inh ấy ở Lạc DÆ°Æ¡ng, đã có bói má»™t quẻ thì biết rằng nhà Chu tôi truyá»n được ba mÆ°Æ¡i Ä‘á»i,bảy tram năm có lẻ,năm nay váºn mệnh nhà Chu hãy còn,nhà vua chá»› nên há»i đến Ä‘inh vá»™i !
Sở Trang vương hổ thẹn,từ bấy giỠkhông dám có ý nom dòm nhà Chu nữa.
Lại nói chuyện quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là Ãấu Việt Tiêu từ khi thấy Sở Thà nh vÆ°Æ¡ng chia mất quyá»n chÃnh của mình,trong lòng oán giáºn,lại cáºy mình là ngÆ°á»i tà i giá»i và đá»i trÆ°á»›c có công lao,dân trong nÆ°á»›c ai cÅ©ng tin phục,má»›i có ý muốn là m phản,thÆ°á»ng vẫn nói rằng:
-Nhân tà i nước Sở chỉ có một mình Vĩ Giả mà thôi,còn thì chẳng đáng kể.
Khi Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘i đánh Lục Hồn,cÅ©ng lo đấu Việt Tiêu là m phản,má»›i bảo VÄ© Giả ở lại để giữ nÆ°á»›c. Ãấu Việt Tiêu thấy Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em quân Ä‘i vắng,má»›i quyết chà nổi loạn, định Ä‘em hết những quân của bản tá»™c ra để khởi sá»±. Ãấu Khắc (con Ãấu Ban ) không theo. Ãấu Việt Tiêu giết chết Ãấu Khắc,rồi Ä‘em quân đến giết quan tÆ° mã là VÄ© Giả.Con VÄ© Giả là VÄ© Ngao Ä‘em mẹ chạy trốn sang Má»™ng Trạch. Ãấu Việt Tiêu ra đóng đồn ở đất ChÆ°ng Giã để chặng Ä‘Æ°á»ng Sở Trang vÆ°Æ¡ng trở vá».Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe tin Ãấu Việt Tiêu nổi loạn,tức khắc rút quân vá» nÆ°á»›c.Vá» gần đến đất ChÆ°Æ¡ng Lạp, Ãấu Việt Tiêu Ä‘em quân ra đối địch.Quân Sở Trang vÆ°Æ¡ng trông thấy Ãấu Việt Tiêu Ä‘eo cung cầm giáo, Ä‘i lại hăng hái ở trÆ°á»›c tráºn, Ä‘á»u có ý sợ hãi.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-Há» Ãấu mấy Ä‘á»i có công vá»›i nÆ°á»›c,nay chẳng thà để cho Ãấu Việt Tiêu hpụ ta,chá»› ta không nỡ phụ Ãấu Việt Tiêu.
Nói xong,liá»n sai quan đại phu là Tô Tùng sang Ä‘iá»u đình vá»›i Ãấu Việt Tiêu,thuáºn cho giảng hoà và tha cho cái tá»™i giết quan tÆ° mã. Ãấu Việt Tiêu nói:
-Ta xấu hổ vì phải là m chức lệnh doãn,chứ ta có mong ân xá đâu ! Có dám đánh thì đem quân tới đây !
Tô Tùng hai ba lần phủ dụ mà Ãấu Việt Tiêu không nghe.Khi Tô Tùng vá» rồi, Ãấu Việt Tiêu truyá»n nổi hiệu trống tiến quân sang dắnh.Sở Trang vÆ°Æ¡ng há»i các tÆ°á»›ng rằng:
-Các tÆ°á»›ng,có ai dám đối địch vá»›i Ãấu Việt Tiêu không?
Quan đại tÆ°á»›ng là Nhạc Bá vâng mệnh ra tráºn.Con Ãấu Việt Tiêu là Ãấu Bà Hoà ng liá»n Ä‘em quân ra nghinh chiến.Phan Uông trông thấy Nhạc Bá không đánh nổi Ãấu Bà Hoà ng,cÅ©ng giục ngá»±a ra tráºn.Em Ãấu Việt Tiêu là Ãấu Kỳ cÅ©ng Ä‘em quân ra giao chiến vá»›i Phan Uông.Sở Trang vÆ°Æ¡ng ngồi trên xe,cầm dùi đánh trống để đốc chiến. Ãấu Việt Tiêu lại bắn mÅ©i tên nữa,cắm và o cái má»™c.Sở Trang vÆ°Æ¡ng vá»™i và ng truyá»n lịnh thu quân.
Ãấu Việt Tiêu cố sức tiến đánh,may có hữu quân đại tÆ°á»›ng là công tá» Trắc và tả quân đại tÆ°á»›ng là công tá» Anh Tá»,hai mặt đổ lại,bấy giá» Ãấu Việt Tiêu má»›i lui quân.Nhạc Bá và Phan Uông nghe hiệu cÅ©ng thu quân trở vá».VỠđến đất Hoà ng Há»,Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n Ä‘em hai cái tên của Ãấu Việt Tiêu ra xem thì thấy dà i gấp rưỡi cái tên khác,cánh tên bằng lông hạc, đốc tên bằng răng báo,mÅ©i tên sắc không biết thế nà o mà kể ! Các ngÆ°á»i xung quanh trông thấy,ai cÅ©ng lắc đầu lè lưỡi,lấy là m sợ hãi,cho là mÅ©i tên thần. Ãêm hôm ấy,Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘i tuần các dinh,nghe thấy quân sÄ© chá»— nà o cÅ©ng hợp nhau bà n vá» mÅ©i tê thần tiên của Ãấu Việt Tiêu,cho là khó lòng đánh nổi.Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i láºp kế sai ngÆ°á»i đặt chuyện ra mà nói vá»›i quân sÄ© rằng:
-Ãá»i tiên quân ta là Sở Van vÆ°Æ¡ng ngà y xÆ°a nghe nói ngÆ°á»i Nhung Nam là m tên tốt lắm,sai sứ Ä‘i há»i,ngÆ°á»i Nhung Nam má»›i Ä‘em dâng hai cái tên,gá»i là “Thấu cốt phongâ€,vẫn để ở nhà thái miếu. Ãấu Việt Tiêu lấy trá»™m được hai cái tên ấy,nhÆ°ng bắn hai phát là mất rồi,còn sợ gì nữa ! Chỉ đến ngà y mai là ta đánh tan được thôi.
Bấy giá» quân sÄ© má»›i được yên lòng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng hạ lệnh rút quân sang nÆ°á»›c Tùy,giả cách nói định mÆ°á»›n quân các nÆ°á»›c ở Hán Ãông vỠđánh Ãấu Việt Tiêu.Tô Tùng nói vá»›i công tá» Trắc rằng:
-Giặc mạnh ở trÆ°á»›c mặt mà ta lui quân thì e há»ng việc.
Công tỠTrắc nói:
-Ãấy tất là đại vÆ°Æ¡ng láºp kế đó thôi ! Chúng ta và o yết kiến thì tá»± khắc biết rõ.
Ãêm hôm ấy,công tá» Trắc cùng vá»›i công tá» Anh Tá» và o yết kiến Trang vÆ°Æ¡ng.Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-Ãấu Việt Tiêu mạnh thế lắm,ta không thể địch nổi,phải dùng kế má»›i đánh được.
Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em máºt kế bảo vá»›i hai tÆ°á»›ng,và sai há» Ä‘em quân Ä‘i mai phục.Cả hai Ä‘á»u vâng mệnh Ä‘em quân Ä‘i.Gà gáy hôm sau,Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n cho đại binh kéo lui. Ãấu Việt Tiêu nghe tin,tức khắc Ä‘em quân Ä‘uổi theo.Quân Trang vÆ°Æ¡ng cố sức Ä‘i gấp qua đất Cánh Lăng. Ãấu Việt Tiêu cÅ©ng cố sức Ä‘uổi theo,má»™t ngà y má»™t đêm Ä‘i hÆ¡n hai trăm dặm, đến cầu Thanh Hà ,trông thấy quân Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘ang thổi cÆ¡m ở bên kia cầu,lại cố sức Ä‘uổi theo cho kịp.Khi đấu Việt Tiêu đến nÆ¡i thì quân Trang vÆ°Æ¡ng bá» cả nồi niêu mà chạy. Ãấu Việt Tiêu hạ lệnh Ä‘uổi theo,cốt ý bắt cho kỳ được Trang vÆ°Æ¡ng,rồi má»›i được ăn cÆ¡m sáng.Quân Ãấu Việt Tiêu Ä‘ang lúc má»i mệt,lại phải nhịn đói để cố mà tiến lên,bèn theo kịp Trang Uông.Phan Uông bảo Dấu Việt Tiêu rằng :
-Nhà ngươi muốn bắt vua Sở thì sao không cố mau lên một chút !
Ãấu Việt Tiêu tưởng thá»±c má»›i bá» Phan Uông,lại cố Ä‘uổi theo sáu mÆ°Æ¡i dặm nữa, đến địa giá»›i Thanh SÆ¡n,gặp toán quân của Hùng Phụ CÆ¡. Ãấu Việt Tiêu há»i Hùng Phụ CÆ¡ rằng:
-Vua Sở ở đâu?
Hùng Phụ Cơ nói:
-Vua Sở chưa đi đến đây !
Ãấu Việt Tiêu trong lòng nghi ngá»,lại bảo Hùng Phụ CÆ¡ rằng:
-Nhà ngÆ°Æ¡i tìm vua Sở cho thìkhi ta lên lém vua,sẽ cho nhà ngÆ°Æ¡i được quyá»n chÃnh.
Hùng Phụ Cơ nói:
-Ta trông quân sÄ© nhà ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u mệt má»i cả,nên phải cho ăn no thì má»›i giao chiến được.
Ãấu Việt Tiêu lấy là m phải,má»›i đóng quân lại để nấu cÆ¡m ăn.Quân Ãấu Việt Tiêu Ä‘ang nấu cÆ¡m ăn,bá»—ng thấy công tá» TRắc và công tá» Anh Tá» hai mặt Ä‘em quân đến đánh.Quân Ãấu Việt Tiêu đói không thể đánh được,bá» chạy vá» phÃa nam,lui vá» cầu Thanh Hà thì cầu ấy đã bị phá đổ từ bao giá» rồi.Nguyên Sở Trang vÆ°Æ¡ng đã Ä‘em quân phục sẵn ở bên cầu, đợi cho Ãấu Việt Tiêu qua cầu thì phá cầu Ä‘i để chặn lối trở vá». Ãấu Việt Tiêu thấy cầu đã bị phá gẫy,giáºt mình kinh sợ,truyá»n cho quân sÄ© dò xem nÆ°á»›c sông nông sâu thế nà o để tìm Ä‘Æ°á»ng sang.Bá»—ng nghe ở bên kia sông có tiếng pháo nổ,má»™t toán quân Sở quát to:
-Quân Nhạc Bá đóng đây, Ãấu Việt Tiêu mau mau xuống ngá»±a mà đầu hà ng Ä‘i !
Ãấu Việt Tiêu giáºn lắm,truyá»n cho quân sÄ© đứng bên nà y sông giÆ°Æ¡ng cung ra bắn.Trong toán quân Nhạc Bá có má»™t viên tiểu tÆ°á»›ng tà i nghá» bắn cung tên gá»i Dưỡng do CÆ¡,ngÆ°á»i ta vẫn khen là “thần tiểnâ€.Dưỡng Do CÆ¡ nói vá»›i Nhạc Bá xin cùng vá»›i Ãấu Việt Tiêu bắn thì Nhạc Bá thuáºn cho.Dưỡng Do CÆ¡ đứng ở bá» sông bên nà y,quát to lên mà bảo Ãấu Việt Tiêu rằng:
-Mặt sông rá»™ng nhì thế nà y,tên nà o mà bắn cho thấu ! Tôi nghe nói quan lệnh doãn (tức là Ãấu Việt Tiêu )tà i bắn lắm,váºy tôi xin cùng vá»›i ngà i bắn thi.Hai bên nên đứng giáp ở trên dịp cầu,má»—i bên bắn ba phát,ai may thì sống.
Ãấu Việt Tiêu há»i rằng:
-Nhà ngươi là ai?
Dưỡng Do Cơ nói:
-Tôi là tiểu tÆ°á»›ng thuá»™c quân Nhạc Bá,tên gá»i Dưỡng Do CÆ¡.
Ãấu Việt Tiêu có ý khinh bỉ,má»›i bảo Dưỡng Do CÆ¡ rằng:
-Nhà ngÆ°Æ¡i muốn bắn thi thì hãy nhÆ°á»ng ta bắn trÆ°á»›c ba phát.
Dưỡng Do Cơ nói:
-Ãừng nói ba phát,dẫu đến trăm phát,tôi cÅ©ng không sợ ! Ai tránh là không giá»i !
Nói xong,liá»n ra đứng ở trên dịp cầu vá» phÃa sông bên nà y. Ãấu Việt Tiêu đứng ở dịp cầu bên kia,giÆ°Æ¡ng cung bắn ngay má»™t phát,tưởng rằng phát tên nà y bắn ra thì Dưỡng Do CÆ¡ lá»™n cổ xuống sông mà chết.Ai ngá» Dưỡng Do CÆ¡ trông thấy mÅ©i tên đến,tay cầm đốc cung,gạt liá»n má»™t cái,mÅ©i tên rÆ¡i xuống dÆ°á»›i sông.Dưỡng Do CÆ¡ lại quát to lên mà bảo Ãấu Việt Tiêu rằng:
-Bắn nữa đi ! Bắn nữa đi !
Ãấu Việt Tiêu lại giÆ°Æ¡ng cung nhắm thẳng và o Dưỡng Do CÆ¡ bắn luôn má»™t phát nữa.Dưỡng Do CÆ¡ ngồi sụp xuống thì mÅ©i tên ấy qua đầu mà bay Ä‘i mất; Ãấu Việt Tiêu nói:
-Nhà ngÆ°Æ¡i bảo rằng ai tránh là không giá»i,sao lại còn ngồi sụp xuống,nhÆ° váºy không phải là trÆ°á»ng phu.
Dưỡng Do Cơ nói:
-Quan lệnh doãn còn được bắn má»™t phát nữa, đến phát nà y thì tôi không dám tránh,nếu phát nà y không trúng thì ngà i phải nhÆ°á»ng cho tôi bắn.
Ãấu Việt Tiêu nghÄ© thầm:
-Nếu hắn không tránh thì phát tên nà y tất phải trúng. Ãấu Việt Tiêu tức khắc giÆ°Æ¡ng cung ra bắn.Dưỡng Do CÆ¡ đứng vững hai chân,không cá»±a cáºy chút nà o,khi mÅ©i tên tá»›i nÆ¡i,liá»n há mồm tháºt to,cắn chặt ngay lấy. Ãấu Việt Tiêu bắn ba phát tên cùng không trúng cả,có ý sợ hải,nhÆ°ng trót đã hẹn lá»i,cÅ©ng phải để cho Dưỡng Do CÆ¡ bắn lại,má»›i bảo Dưỡng Do CÆ¡ rằng:
-Nay ta nhÆ°á»ng hco nhà ngÆ°Æ¡i bắn lại ba phát,nếu bắn không trúng bấy giá» nhà ngÆ°Æ¡i lại phải nhÆ°á»ng ta.
Dưỡng Do CÆ¡ cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Có bao giỠmà lại đến ba phát ! Tôi chỉ bắn một phát thì quan lệnh doãn đi đơì mà thôi !
Ãấu Việt Tiêu nói:
-Nhà ngươi nói khoát là m gì thế,hãy thỠbắn xem nà o !
Ãấu Việt Tiêu nghÄ© thầm:
-Hắn bắn phát tên nà y mà trúng,chẳng kể là m chi,nhược bằng không trúng ta còn sợ nữantha hồ cho hắn bắn.Ai ngá» Dưỡng Do CÆ¡ là ngÆ°á»i bắn giá»i lắm,trăm phát trúng cả trăm,bấy giá» Dưỡng Do CÆ¡ giả cách giÆ°Æ¡ng cung ra bắn,nhÆ°ng tay vẫn giữ lấy tên. Ãấu Việt Tiêu nghe tiếng dây cung,tưởng là tên đến,má»›i nghiêng mình tránh vá» phÃa tả.Dưỡng Do CÆ¡ nói:
-Tên vẫn còn ở tay tôi,nà o đã bắn đâu ! Quan lệnh doãn bảo ai tránh là không giá»i,cá»› sao lại tránh?
Ãấu Việt Tiêu nói:
-Còn sợ ngưòi ta tránh sao gá»i là bắn giá»i!
Dưỡng Do CÆ¡ lại gỉa cách giÆ°Æ¡ng cung ra bắn. Ãấu Việt Tiêu lại trắnh vá» phiá hữu.Dưỡng Do CÆ¡ thừa lúc Ãấu Việt Tiêu tránh luôn tay bắn má»™t phát nữa, Ãấu Việt Tiêu không biết tên đến,né tránh không kịp,mÅ©i tên xuyên qua sá»,chết ngay tại tráºn.Quân Ãấu Việt Tiêu thấy chủ tÆ°á»›ng đã chết rồi,bá» chạy tán loạn.Công tá» Trắc và công tá» Anh Tá» chia Ä‘Æ°á»ng Ä‘uổi theo,giết cho quân Ãấu Việt Tiêu thây chết nhÆ° núi,máu chảy thà nh sông.Con Ãấu Việt Tiêu là Ãấu Bà Hoà ng trốn sang nÆ°á»›c Tấn,sau vua Tấn dùng là m quan đại phu,phong cho ở đất Miêu,gá»i là Miêu Bà Hoà ng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng đã được toà n thắng,thu quân trở vá» kinh thà nh,bao nhiêu ngÆ°á»i há» Ãấu,bất cứ lá»›n bé Ä‘á»u Ä‘em chém đầu cả,chỉ trừ co con Ãấu Ban là Ãấu Khắc Hoà ng hiện Ä‘ang là m quan châm doãn, Ä‘Æ°Æ¡ng phụng mệnh Sở Trang vÆ°Æ¡ng sang sứ nÆ°á»›c Tá».Khi Khắc Hoà ng vỠđến nÆ°á»›c Tống,nghe tin Ãấu Việt Tiêu nổi loạn,các ngÆ°á»i theo hầu Ä‘á»u can không nên vá» vá»™i Ãấu Khắc Hoà ng không nghe.
Khi Ãấu Khắc Hoà ng vỠđến kinh thà nh nÆ°á»›c Sở,và o nói vá»›i quan tÆ° khấu xin chịu tá»™i và bảo rằng:
-Tổ phụ ta ngà y xÆ°a là Tá» Văn đã biết Ãấu Việt tiêu có tÆ°á»›ng là m phản,tất đến nổi diệt tá»™c,khi sắp tạ thế,có dặn thân phụ tôi trốn sang nÆ°á»›c khác.Thân phụ tôi nghÄ© Æ¡n nÆ°á»›c Sở,không nÆ¡á» bá» Ä‘i,thà nh ra bị Ãấu Việt Tiêu giết chết.Nay tôi đã cùng há» vá»›i kẻ phản nghịch,lại không theo được lá»i dặn của tổ phụ tôi,váºy thì còn sống là m gì ! Tôi xin chịu tá»™i chết !
Trang vương nghe nói bèn than rằng:
-Tá» Văn ngà y xÆ°a tháºt là thần nhân ! Huống chi lại có công to vá»›i nÆ°á»›c Sở,nỡ nà o lại để cho tuyệt tá»± !
Nói xong,liá»n xá tá»™i cho Ãấu Khắc Hoà ng,vẫn cho là m quan,lại cho đổi tên là Ãấu Sinh,nghÄ©a là đáng chết mà được sống.
Trang vÆ°Æ¡ng khen Dưỡng Do CÆ¡ có công bắn chết Ãấu Việt Tiêu,cho là m chức xa hữu,nghe nói Ngu Khâu là ngÆ°á»i hiá»n,cho quyá»n chức lệnh doãn.Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n mở má»™t tiệc đại yến ở trên tiệm Ä‘Ã i,triệu các quan triá»u thần đến dá»± tiệc,lại cho cả các phi tần theo Ä‘i.Trang vÆ°Æ¡ng bải triá»u thần rằng:
-Ta không uống rượu nghe hát, đã sáu năm trá»i nà y,bấy giá» dẹp yên được bá»n phản nhgịch rồi,ta xin cùng vá»›i các ngÆ°á»i bà y má»™t tiệc vui gá»i là thái bình yến.Phà m các quan viên văn vÅ©,bất cừ to nhá» Ä‘á»u được dá»± tiệc cả.
Các quan sụp lạy,rồi theo thứ tá»± và o ngồi.Chức bà o nhân (NgÆ°á»i nhà bếp) dâng món ăn,chức thái sá» (chức quan coi việc văn hóa,nghệ thuáºt )tấu nhã nhạc.Khi mặt trá»i đã gần lặn,tiệc rượu còn Ä‘ang vui,Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n thắp nến lên để uống rượu nữa,lại sai má»™t cung tần được vua yêu là Hứa CÆ¡, Ä‘i má»i khắp các quan má»—i ngÆ°á»i má»™t chén rượu.Các quan Ä‘á»u đứng dáºy để uống,bá»—ng có má»™t tráºn gÃo to,bao nhiêu nến thắp ở trên Ä‘iện,tắt hết cả.Các ná»™i thị còn Ä‘ang châm lá»a chÆ°a đến.Trong các quan đại phu,có má»™t ngÆ°á»i trông thấy Hứa CÆ¡ đẹp,nhân lúc tối tăm,thò tay nắm lấy vạt áo nà ng.Hứa CÆ¡ tay trái dứt vạt áo,tay phải nắm được giải mÅ© của ngÆ°á»i ấy.Giải mÅ© đứt,ngÆ°á»i ấy sợ lắm,vá»™i và ng buông tay ra,Hứa CÆ¡ lấy được cái giải mÅ©,rón rén Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trang vÆ°Æ¡ng,ghé tai mà tâu rằng:
-Thiếp vâng mệnh đại vÆ°Æ¡ng ra má»i các quan uống rượu,mà có má»™t ngÆ°á»i vô lá»…,dám nhân lúc tắt nến,nắm lấy vạt áo thiếp,thiếp đã dứt được cái giải mÅ© của ngÆ°á»i ấy,xin đại vÆ°Æ¡ng thắp nến mà xem xét xem.
Trang vÆ°Æ¡ng vá»™i và ng truyá»n cho ná»™i thị chá»› thắp nến vá»™i và bảo các quan triá»u thần rằng:
-Ngà y nay ta bà y tiệc,mong cùng các ngÆ°á»i mua vui,các ngÆ°á»i nên bá» cả giải mÅ© Ä‘i,rồi cùng ta uống rượu tháºt say.Nếu ai không dứt giải mÅ© thì chÆ°a được vui lắm.
Các quan triá»u thần Ä‘á»u dứt bá» hết giải mÅ©.Bấy giá» Trang vÆ°Æ¡ng má»›i thắp nến,thà ng ra không biết ngÆ°á»i nà o nắm vạt áo Hứa CÆ¡ cả.Tiệc xong,trở vá» trong cung,Hứa CÆ¡ tâu vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Thiếp nghe nói nam nữ phải có phân biệt,huống chi lại là vua tôi. Ãại vÆ°Æ¡ng sai thiếp má»i các quan uống rượu,là để tá» lòng kÃnh trá»ng các quan,nay ngÆ°á»i ấy nắm lấy vạt áo thiếp mà đại vÆ°Æ¡ng không trị tá»™i,thì còn ra thể thống gì nữa !
Trang vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Ta bà y tiệc rượu nà y là muốn để các quan Ä‘á»u được cùng vui,bởi váºy má»›i sai thắp nến để uống rượu thêm.Rượu say sinh ra chá»›t nhả,chẳng qua cÅ©ng là thÆ°á»ng tình,trị tá»™i má»™t ngÆ°á»i mà là m cho các quan không được vui, đó không phải là điá»u ta muốn !
Hứa CÆ¡ thán phục.Vá» sau ngÆ°á»i ta gá»i tiệc rượu ấy là “Tuyệt anh há»™i†(nghÄ©a là há»™i dứt giải mÅ© ).Má»™t hôm,Trang vÆ°Æ¡ng cùng vá»›i Ngu Khâu bà n tiệc chÃnh trị, đêm đã khuya,má»›i trở cung.Bà phu nhân là Phà n CÆ¡ há»i Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Ngà y hôm nay trong triá»u có việc gì mà đại vÆ°Æ¡ng vá» cháºm nhÆ° váºy?
Trang vương nói:
-Ta cùng vơi Ngu Khâu bà n việc,thà nh ra khuya quá mà không biết.
Phà n Cơ nói:
-Ngu Khâu là ngÆ°á»i hiá»n ở nÆ°á»›c Sở ta.
Phà n Cơ nói:
-Cứ nhÆ° ý thiếp thì Ngu Khâu vị tất là ngÆ°á»i hiá»n.
Trang vÆ°Æ¡ng há»i:
-Sao thế?
Phà n Cơ nói:
-Ngu Khâu má»—i lần cùng vá»›i đại vÆ°Æ¡ng bà n việc chÃnh trị,thÆ°á»ng đến đêm khuya,mà chÆ°a thấy tiến cá» má»™t ngÆ°á»i nà o cả.Cái trà của má»™t ngÆ°á»i thì có hạn,mà số kẻ sÄ© nÆ°á»›c Sở thì vô cùng.Ngu Khâu muốn Ä‘em cái trà của má»™t ngÆ°á»i để che lấp tất cả kẻ sÄ© trong thiên hạ sao gá»i là ngÆ°á»i giá»i được?
Trang vÆ°Æ¡ng khen phải.Ngà y hôm sau, Ä‘em lá»i Phà n CÆ¡ thuáºt lại cho Ngu Khâu nghe.Ngu Khân nói:
-Váºy mà tôi chÆ°a kịp nghÄ© đến Ä‘iá»u đó; để tôi xin liệu ngay.
Ngu Khâu liá»n há»i khắp triá»u thần,xem có ai biết ngÆ°á»i hiến thì nói. Ãấu Sinh nói vá»›i Ngu Khâu rằng:
-Tôi có biết ngÆ°á»i con của VÄ© Giả tên gá»i Vi Ngao là ngÆ°á»i hiá»n.Vi Ngao vì tránh cái nạn Ãấu Việt Tiêu mà đi ẩn ở Má»™ng Trạch,ngÆ°á»i ấy tháºt có tà i là m tÆ°á»›ng quốc.
Ngu Khâu và o tâu,Trang vương nói:
-VÄ© Giả ngà y xÆ°a là ngÆ°á»i trà sÄ© thì con VÄ© Giả tất cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng,nếu nhà ngÆ°Æ¡i khôn gnói,có lẽ ta quên mất !
Sở Trang vÆ°Æ¡ng bèn sai Ngu Khâu cùng vá»›i Ãấu Sinh Ä‘i đến Má»™ng Trạch để triệu VÄ© Ngao.Nguyên VÄ© Ngao tên tá»± là Tôn Thúc,bởi váºy ngÆ°á»i ta vẫn gá»i là Tôn Thúc Ngao.Tôn Thúc Ngao Ä‘em mẹ Ä‘i tránh nạn,sang ở Má»™ng TRạch,là m ruá»™ng nuôi thân.Má»™t hôm,Tôn Thúc Ngao vác cà y ra đồng,thấy ở dÆ°á»›i ruá»™ng có con rắn hai đầu,giáºt mình kinh sợ mà nói rằng:
-Ta nghe nói con rắn hai đầu là váºt chẳng là nh,ai trông thấy nó là chết,ta nguy đến nÆ¡i rồi !
Nói đoạn,lại nghĩ thầm rằng:
-Nếu ta để con rắn ấy sống thì sau nà y ai trông thấy nó lại bỠmạng,cho bằng một mình ta đà nh chịu mà thôi.
Tôn Thúc Ngao nghÄ© váºy,má»›i giÆ¡ cái cà y đánh chết con rắn,chôn ở bá» ruá»™ng,rồi trở vá» nhà khóc vá»›i mẹ.Bà mẹ há»i cá»› là m sao,Tôn Thúc Ngao nói:
-Con nghe nói ai thấy con rắn hai đầu cÅ©ng chết,nay con trông thấy,con lo rằng không sống mà nuôi mẹ được váºy nên con khóc.
Bà mẹ nói:
-Bây giỠcon rắn ở đâu?
Tôn Thúc Ngao nói:
-Con sợ ngÆ°á»i khác lại trông thấy nữa,nên đã giết chết mà chôn Ä‘i rồi.
Bà mẹ nói:
-NGÆ°á»i ta há»… có má»™t niá»m thiện ở trong lòng,trá»i tất phù há»™ cho.Nay con trông thấy con rắn hai đầu,sợ di lụy đến ngÆ°á»i khác,giết mà chôn Ä‘i,thế là con hÆ¡n má»™t niá»m thiện nhiá»u lắm ! Con tất không chết mà lại được phúc nữa.
Mấy hôm sau,bá»n Ngu Khâu phụng mệnh Sở Trang vÆ°Æ¡ng đến triệu Tôn Thúc Ngao.Bà mẹ má»›i cÆ°á»i mà bảo Tôn Thúc Ngao rằng:
-Ãấy là vì việc con chôn rắn mà được phút đó !
Tôn Thúc Ngao Ä‘em mẹ theo bá»n Tôn Ngu Khâu vá» kinh thà nh nÆ°á»›c Sở,Sở Trang vÆ°Æ¡ng cùng vá»›i Tôn Thúc Ngao nói chuyện suốt má»™t ngà y,lấy là m bằng lòng lắm,má»›i bảo Tôn Thúc Ngao rằng:
-Tôi má»›i ở chá»— thảo dã tá»›i đây, đại vÆ°Æ¡ng đã vá»™i giao quyá»n chÃnh cho,e rằng ngÆ°á»i ngoà i không phục.Váºy tôi xin theo các quan đại phu.
Trang vương nói:
-Ta đã biết tà i nhà ngươi thì nhà ngươi không nên từ chối.
Tôn Thúc Ngao hai ba lần từ chối không,má»›i nháºn là m chức lệnh doãn.Tôn Thúc Ngao chỉng đốn chÃnh trị nÆ°á»›c Sở,láºp ra quân pháp,cho Ngu Khâu coi đạo trung quân,công tá» Anh Tá» coi đạo tả quân,công tá» Trắc coi đạo hữu quân,Dưỡng Do CÆ¡ đạo hữu quảng,Khuất Ãăng coi đạo tả quảng,hiệu lệnh rất nghiêm,nhân dân được yên ổn,lại đáp đê khÆ¡i sông để tiện việc là m ruá»™ng,dân nÆ°á»›c Sở ai cÅ©ng ca tụng công đức.Triá»u thần thấy Trang vÆ°Æ¡ng tin dùng Tôn Thúc Ngao,thì lúc đầu không phục,nhÆ°ng đến lúc Tôn Thúc Ngao sá»a sang chÃnh trị hẵn hòi rà nh mạch,má»›i tấm tắc mà khen rằng:
-NÆ°á»›c Sở có phúc, được ngÆ°á»i hiá»n thần ấy,chẳng kém gì Tá» Văn thuở xÆ°a.Tá» Văn thuở xÆ°a là m lệnh doãn khiến cho nÆ°á»›c Sở được cÆ°á»ng thịnh,nay có Tôn Thúc Ngao,khác nà o nhÆ° Tá» Văn sống lại !
Bấy giá» Trịnh Mục công (Lan )mất,thế tá» Di lên nối ngôi,tức là Trịnh Linh công.Công tá» Tống và công tá» Quy Sinh cầm quyá»n chÃnh nÆ°á»›c TRịnh,vẫn bắt cá cả hai tay,chÆ°a biết theo Tấn hay theo Sở.Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i cùng vá»›i Tôn Thúc Ngao thÆ°Æ¡ng nghị, định Ä‘em quân sang đánh Trịnh.Bá»—ng nghe tin Trịnh Linh công bị công tá» Quy Sinh giết chết?Sở Trang vÆ°Æ¡ng bảo Tôn Thúc Ngao rằng:
-Nhân việc nà y ta đem quân sang đánh Trịnh,lại cà ng có cơ lắm!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-10-2008, 11:32 AM
|
![Cánh gà nướng's Avatar](images/avatars/Onion16.gif) |
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 52
CÔNG TỬ Tá»NG NGHĨ GHEN MIẾNG Ä‚N
TRẦN LINH CÔNG QUà MÊ SẮC ÃẸP
Công tá» Quy Sinh,tên tá»± là Tá»-Gia.Công tá» Tống tên tá»± là Tá»-Công,hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là quý thÃch(há» hà ng thân thÃch của vua) ở nÆ°á»›c Trịnh.Bấy giá» Ä‘ang năm đầu Trịnh Linh Công,công tá» Tống và công tá» Quy Sinh hẹn nhau cùng và o triá»u.Bá»—ng đâu ngón tay trá» của công tá» Tống tá»± nhiên rung Ä‘á»™ng.Công tá» Tống má»›i giở ngón tay mình Ä‘ang rung cho công tá» Quy Sinh xem.Công tá» Quy Sinh lấy là m lạ.Công tá» Tống nói:
-Bao giá» ngón tay trá» của tôi rung Ä‘á»™ng thì thế nà o ngà y ấy tôi cÅ©ng được ăn má»™t món gì lạ.Ngà y trÆ°á»›c tôi Ä‘i sứ nÆ°á»›c Tấn, được ăn thạch hoa ngÆ° (cá),sau sang sứ nÆ°á»›c Sở, được ăn thiên nga(ngá»—ng),má»™t lần được ăn hợp hoan quất (quýt),ngón tay trá» Ä‘á»u báo trÆ°á»›c,mà lần nà o cÅ©ng nghiệm cả.ChÆ°a biết ngà y hôm nay được ăn món gì đây !
Khi công tá» Tống và công Quy Sinh và o đến triá»u môn,thấy ná»™i thị phụng mệnh Ä‘i gá»i đồ tể gấp lắm...Công tá» Tống há»i ná»™i thị rằng:
-Nhà ngÆ°Æ¡i gá»i đồ tể có việc gì?
Nội thị nói:
-Có ngÆ°á»i ở Hán Giang vá»,mua được má»™t con giải to lắm,nặng hÆ¡n hai trăm cân Ä‘em dâng cho chúa công.Chúa công nháºn mà thưởng cho ngÆ°á»i ấy,bây giá» buá»™c con giải ở dÆ°á»›i thá»m,sai tôi Ä‘i gá»i ngÆ°á»i và o là m thịt, để định bà y tiệc thết các quan đại phu.
Công tỠTống nói:
-Ãó tức là má»™t món ăn quý lạ,ngón tay trá» của ta rung Ä‘á»™ng quả là có nghiệm.
Khi và o đến trong triá»u,trong thấy ở chân cá»™t dÆ°á»›i thá»m có buá»™c má»™t con giải tháºt to,hai ngÆ°á»i cứ nhìn nhau mà cÆ°á»i. Ãến lúc yết kiến Trịnh Linh Công,nét mặt hai ngÆ°á»i vẫn còn há»›n hở.Trịng Linh Công há»i:
-Hai ngÆ°á»i hôm nay có sá»± gì mà vui mừng nhÆ° váºy?
Công tỠQuy Sinh nói:
-Lúc công tá» Tống cùng vá»›i tôi sắp và o triá»u thì ngón trá» rung Ä‘á»™ng,công tá» Tống có nói:há»… ngón tay trá» rung Ä‘á»™ng thì bao giá» cÅ©ng được ăn món gì quý lạ.Nay trông thấy dÆ°á»›i thá»m có buá»™c con giải to,chắc là thế nà o chúa công ngá»± tiệc,cÅ©ng có gia ân đến chúng tôi,váºy nên chúng tôi buồn cÆ°á»i.
TRịnh Linh Công nói đùa rằng:
-Nghiệm hay không,việc ấy còn tùy ở ta.
Khi tan triá»u vá»,công tá» Quy Sinh bảo công tá» Tống rằng:
-Miếng ngon dẫu có,nhưng nếu chúa công triệu nhà ngươi thì là m thế nà o?
Công tỠTống nói:
-Ãã bà y tiệc để thết các quan,có lẽ nà o lại quên ta được!
Ãến lúc ngá»± tiệc,ná»™i thị Ä‘i triệu khắp cả các quan đại phu.Công tá» Tống há»›n hở và o triá»u trông thấy công tá» Quy Sinh.Liá»n cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Tôi vẫn chắc rằng chúa công thế nà o cũng triệu tôi.
Ãược má»™t lúc,các quan Ä‘á»u đến cả.Trịnh Linh Công má»i ngồi,rồi bảo các quan rằng:
-Thịt giải là một món ăn quý lạ,ta không dám ăn một mình,xin cùng với các ngươi cùng uống rượu.
Các quan cùng nói:
-Chúa công có của ngon váºt lạ gì,cÅ©ng nhá»› đến chúng tôi,chúng tôi biết lấy gì mà báo Ä‘á»n cho được.
Nhà bếp Ä‘em món thịt giải dâng lên Trịnh Linh Công trÆ°á»›c.Trịnh Linh Công nếm mà khen ngon,rồi sai ngÆ°á»i ban cho các quan má»—i ngÆ°á»i má»™t bát thịt giải và má»™t đôi đủa ngà ,mà đưa từ bà n dÆ°á»›i lên đến bà n trên.Khi Ä‘Æ°a đến bà n nhất,bà n nhì thì chỉ có má»™t bát thịt giải,nhà bếp bèn tâu vá»›i Linh Công rằng:
-Thịt giải hết cả rồi,chỉ còn một bát,chúa công dạy đưa cho ai?
Trịnh Linh Công nói:
-ÃÆ°a cho Tá» Gia (tức là công tá» Quy Sinh).
Nhà bếp đêm bát thịt giải Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt công tá» Quy Sinh.Linh Công cÆ°á»i rầm lên mà bảo rằng:
-Ta định ban khắp cho các ngÆ°Æ¡i mà lại thiếu má»™t mình Tá»-công(tức là công tá» Tống).Thế là số Tá» Công không được ăn thịt giải.Ngón tay trá» sao gá»i là nghiệm được.
Nguyên Linh công cố ý truyá»n cho nhà bếp nấu thiếu Ä‘i má»™t bát thịt giải đế chứng tá» rằng ngón tay trá» của công tá» Tống không nghiệm,cốt ý gây nên má»™t câu chuyện cÆ°á»i.Ai ngá» công tá» Tống đã trót nói khoát vá»›i công tá» Quy Sinh,ngà y nay thấy các quan Ä‘á»u được ăn cả,mà mình không Ä‘Æ°á»c ăn,thẹn quá hóa giáºn,má»›i chạy thẳng đến trÆ°á»›c mặt Linh công,thò ngay tay và o bát thịt giải của Linh Công,vá»›t lấy má»™t miếng cầm ăn,vừa ăn vừa nói:
-tôi đã được ăn rồi,có phải ngón tay trỠcủa tôi không nghiệm đâu!
Nói xong,tức khắc lui ra.Trịnh Linh công nổi giáºn,ném Ä‘Å©a xuống mà rằng:
-Công tá» Tống vô lá»…,dám khinh ta nhÆ° váºy,hay là cho nÆ°á»›c Trịnh không có lưỡi gÆ°Æ¡m sắc chém được đầu hắn chăng!
Bá»n công tá» Quy Sinh Ä‘á»u sụp lạy mà tâu rằng:
- Công tá» cáºy tình thân thuá»™c,muốn được thừa huệ chúa công,có phải dám vô lá»… đâu,xin chúa công tha lá»—i cho.
- Linh công hầm hầm tức giáºn.Các quan Ä‘á»u mất vui mà tan vá» cả.Công tá» Quy Sinh tức khắc đến nhà công tá» Tống mà bảo rằng:
- Ngà y hôm nay chúa công tức giáºn lắm,sáng mai công tá» nên và o triá»u xin lá»—i.
Công tỠTống nói:
-Há»… mình khinh ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng khinh mình dẫu ai cÅ©ng váºy,nay chúa công khinh tôi trÆ°á»›c,lại còn trách nổi gì!
Công tỠQuy Sinh nói:
-Ãã Ä‘Ã nh rằng thế,nhÆ°ng theo lá»… vua tôi thì công tá» nên tạ má»›i phải.
Ngà y hôm sau,hai ngÆ°á»i lại cùng và o triá»u.Công tá» Tống cÅ©ng đứng trong bạn mình mà là m lá»…,nhÆ°ng không tá» ra hối háºn sợ hải chút nà o, đến nổi công tá» Quy Sinh không an tâm má»›i tâu vá»›i Linh công rằng:
-Công tá» Tống sợ chúa công quở trách,nay đến tạ tá»™i nhÆ°ng sợ quá không nói nên lá»i,xin chúa công khoan dung cho.
Trịnh Linh công nói:
-Ta sợ có lỗi với TỠCống chứ TỠCống có sợ có lỗi với ta đâu!
Nói xong,tức thì vùng vằng đứng dáºy.Khi tan triá»u trở vá»,công tá» Tống má»i công tá» Quy Sinh đến hà mà bảo rằng:
-Chúa công giáºn ta lắm,thế nà o cÅ©ng trị tá»™i ta,chi bằng ta nổi loạn mà giết ngay chúa công Ä‘i,thì má»›i khá»i chết được.
Công tỠQuy Sinh lấy tay bịt tai mà bảo công tỠTống rằng:
-Chết nổi! Giống váºt mình nuôi lâu ngà y,mình còn chẳng nở giết,huống chi là vua má»™t nÆ°á»›c,sao công tá» lại nói hồ đồ nhÆ° váºy !
Công tỠTống nói:
-Ta nói bỡn đó thôi,xin chá»› tiết lá»™ cho ngÆ°á»i khác biết.
Công tá» Quy Sinh cáo từ trở vá».Công tá» Tống dò biết công tá» Quy Sinh cùng vá»›i em Trịnh Linh công là công tá» Khứ Táºt chÆ¡i bá»i thân thiết lắm,má»›i đặt Ä‘iá»u nói ngay giữa triá»u Ä‘Æ°á»ng rằng:
-Tá» Gia (tên tá»± công tá» Quy Sinh) cùng vá»›i Tá» LÆ°Æ¡ng (tên tá»± công tá» Khứ Táºt ) hai ngÆ°á»i ngà y đêm bà n nhau,không biết định là m việc gì ! E rằng việc ấy rất nguy hiểm cho nÆ°á»›c Trịnh ta !
Công tá» Quy Sinh vá»™i và ng nắm lấy tay công tá» Tống dắt đến chá»— vắng ngÆ°á»i mà bảo rằng:
-Sao công tá» lại nói nhÆ° váºy?
Công tỠTống nói:
-Nhà ngươi không đồng mưu với ta,thế nà o ta cũng khiến nhà ngươi chết trước ta một ngà y !
Công tá» Quy Sinh vốn ngÆ°á»i nhu nhược,không dám quyết Ä‘oán,nghe lá»i công tá» Tống nói,sợ hãi mà há»i rằng:
-Nhà ngươi định là m thế nà o?
Công tỠTống nói
-Chúa công vô đạo,xem má»™t việc chia thịt giải nà y thì đủ biết.Nếu là m xong đại sá»±,thì ta cùng nhà ngÆ°Æ¡i láºp công tá» Tá» LÆ°Æ¡ng (tức là công tá» Khứ Táºt ) lên là m vua,rồi cầu thân vá»›i Tấn mà giữ lấy nÆ°á»›c nhà .
Công tỠQuy Sinh nghĩ ngợi hồi lâu rồi đáp lại rằng:
-Thôi,mặc công tỠmuốn là m gì thì là m,ta cũng không tiết lộ cho ai biết cả.
Công tá» Tống liá»n tụ hợp trong nhà ,nhân khi Linh công Ä‘i là m lá»… thu tế,bèn Ä‘em nhiá»u tiá»n bạc đút lót cho thị vệ,ná»a đêm lẻn và o chá»— vua ngủ ở trai cung,lấy cái bị đất đè lên mình mà giết Ä‘i rồi nói dối là Linh công bị bệnh trúng áp.Công tá» Quy Sinh biết việc ấy mà không dám nói ra.Ngà y hôm sau,công tá» Quy Sinh và công tá» Tống bà n nhau láºp công tá» Khứ Táºt lên là m vua.Công tá» Khứ Táºt kinh sợ,từ chối rằng:
-Tiên quân ta có tám ngÆ°á»i con.Nếu định láºp ngÆ°á»i hiá»n,thì tôi không có tà i đức gì cả,mà định láºp ngÆ°á»i nhiá»u tuổi thì đã có công tá» Kiên.Tôi dầu chết thì thôi,chứ không dám quá pháºn nhÆ° váºy!
Bấy giá» công tá» Quy Sinh và công tá» Tống má»›i láºp công tá» Kiên lên là m vua,tức là Trịnh TÆ°á»›ng công.Nguyên Trịnh Mục Công thuở xÆ°a,cả thảy có mÆ°á»i ba ngÆ°á»i con.Trịnh Linh công bị giết,Trịnh TÆ°á»›ng công nối ngôi là m vua.Còn mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i con nữa là : 1.Công tá» KHứ Táºt,tên tá»± là Tá» LÆ°Æ¡ng;2.Công tá» Há»·,tên tá»± là Tá» Hán;3.Công tá» Phi,tên tá»± là Tá» Tứ;4.Công tá» Phát,tên tá»± là Tá» Quốc;5.Công tá» Gia,tên tá»± là Tá» Khổng;6.Công tá» Yến,tên tá»± là công tá» Du;7.Công tá» Phú,tên tá»± là TỠẤn;8.Côn gtá» Phong;9.Công tá» VÅ©;10.Công tá» Nhiên;11.Công tá» ChÃ.
Trịnh Linh công ghét các em hay bè phái,chỉ sợ ngà y sau sinh biến,má»›i bà n riêng vá»›i công tá» Khứ Táºt, định để má»™t mình Khứ Táºt ở nhà ,còn thì Ä‘uổi hết các em Ä‘i sang các nÆ°á»›c khác.Công tá» Khứ Táºt nói:
-Tiên quân ta thuở xÆ°a,lúc má»›i sinh ra,có ứng và o cái má»™ng cà nh lan, đó là điá»m há» ta sẽ được hÆ°ng thịnh.Anh em trong má»™t nhà cÅ©ng và nhÆ° cái cây có cà nh,có lá,nếu Ä‘em cắt bá» cà nh lá Ä‘i mà để cho gốc rá»… trÆ¡ trá»i thì chắc cái cây ấy chẳng bao lâu cÅ©ng đến khô héo.Nay chúa công bao dung được các em thì thôi,nhược bằng không bao dung được mà phải Ä‘uổi Ä‘i thì tôi cÅ©ng xin Ä‘i,chá»› nỡ đâu má»™t mình ở lại,mai sau còn mặt mÅ©i nà o trông thấy tiên quân ở dÆ°á»›i suối và ng nữa.
Trịnh Linh công nghe nói cảm Ä‘á»™ng,má»›i cho cả mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i em Ä‘á»u ở lại là m quan đại phu,cùng cầm quyá»n chÃnh.Công tá» Tống sai sứ giao kết vá»›i nÆ°á»›c Tấn, để nhá» che chở cho nÆ°á»›c Trịnh.Năm sau,Sở Trang vÆ°Æ¡ng sai công tá» Anh Tá» là m tÆ°á»›ng, Ä‘em quân sang đánh Trịnh,và há»i nÆ°á»›c Trịnh rằng:
-Sao nước Trịnh dám giết vua?
Nước Tấn sai Tuần Lâm Phủ đem quân sang cứu Trịnh.Nước Sở mới rút quân vỠđánh nước Trần.
Năm thứ ba Ä‘á»i Chu Ãịnh vÆ°Æ¡ng,quan thượng khanh nuá»›c Tấn là Triệu Thuẩn mất,KhÆ°á»›t Khuyết thay là m trung quân nguyên soái nghe nói nÆ°á»›c Trần cùng vá»›i nÆ°á»›c Sở giảng hòa,liá»n tâu vá»›i Tấn Thà nh công,sai Tuân Lâm Phủ theo Tấn Thà nh công, Ä‘em quân bốn nÆ°á»›c Tống,Vệ Trịnh,Tà o,kéo sang đánh nÆ°á»›c Trần.Tấn Thà nh công Ä‘i đến nữa Ä‘Æ°á»ng thì bị bệnh mà chết.Tuân Lâm Phủ liá»n rút quân vá»,rồi láºp thế tá» Nho lân là m vua,tức là Tấn Cảnh Công.Năm ấy Sở Trang vÆ°Æ¡ng đánh Trịnh, đóng quân ở đất Liá»…u Phân(đất nÆ°á»›c Trịnh).KhÆ°á»›t Khuyết Ä‘em quân sang cứu Trịnh,lẻn đánh quân Sở.Quân Sở bị thua,ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh ai cÅ©ng mừng rỡ,chỉ có má»™t mình công tá» Khứ Táºt là sắc mặt lo âu.Trịnh tÆ°á»›ng công lấy là m lạ,liá»n há»i.Công tá» Khứ Táºt nói:
-NÆ°á»›c Tấn đánh được quân Sở,chẳng qua là gặp may mà thôi.Tôi chỉ sợ quân Sở căm tức mà lại sang đánh Trịnh, đóng quân ở phÃa Bắc sông ÃÄ©nh Thủy.Gặp bấy giá» công tá» Quy Sinh bị bệnh chết,công tá» Khứ Táºt má»›i truy cứu cái tá»™i nếm thịt giải khi trÆ°á»›c,mà giết công tá» Tống, Ä‘em phanh thây ở trong triá»u,lại đẽo áo quan của công tá» Quy Sinh và đuổi gia quyến Ä‘i nÆ¡i khác,rồi sai sứ sang tạ tá»™i vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-NÆ°á»›c tôi có kẻ phản nghịch là công tá» Quy Sinh và công tá» Tống,nay đã trị tá»™i cả rồi,váºy chúa công tôi xin theo vua Trần cùng sang ăn thá» mà qui phụ thượng quốc.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng thuáºn cho, định há»p vua Trần và vua Trịnh cùng ăn thỠở đất Thần lăng,bèn sai sứ sang Æ°á»›c hẹn vá»›i vua Trần.Sứ giả ở nÆ°á»›c Trần vá»,nói rằng vua TRần bị quan đại phu là Hạ Trung ThÆ° giết chết,trong nÆ°á»›c đại loạn.Nguyên Trần Linh công là con Trần Cung công vốn ngÆ°á»i lẳng lÆ¡ biếng nhác,không có uy nghi gì cả,lại ham mê tá»u sắc,chẳng thiết gì đến chÃnh sá»±,tin dùng hai quan đại phu là Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ.Hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u má»™t phÆ°á»ng tá»u sắc,bởi váºy vua tôi ý hợp tâm đầu,nói cÆ°á»i đùa bỡn,rất là chá»›t nhã,không còn e lệ gì nữa!
Bấy giá» trong triá»u có má»™t ngÆ°á»i hiá»n thần là Tiết Giả,trung thá»±c dám nói thẳng,Trần Linh công vẫn có ý ná»… sợ.Lại có quan đại phu là Hạ Ngá»± Thúc?Nguyên ngÆ°á»i cha Hạ Ngá»± Thúc là công tá» Thiếu Tây (con Trần Ãịnh công ),tên tá»± là Tá» Hạ,bởi váºy Ngá»± Thúc dùng chữ Hạ là m há»,gá»i là Hạ Ngá»± Thúc,vẫn nối Ä‘á»i là m quan tÆ° mã nÆ°á»›c Trần, ăn lá»™c ở đất Châu Lâm.Hạ Ngá»± Thúc lấy con gái TRịnh Mục công là m vợ,gá»i là nà ng Hạ CÆ¡,mắt phượng mà y ngà i,môi son má phấn,dáng dấp đã chẳng kém gì Ly CÆ¡,Tức Vi,lẳng lÆ¡ lại có phần hÆ¡n Ãắc Ká»·,Văn KhÆ°Æ¡ng,ai trông thấy cÅ©ng phải tâm thần mê mẫn.Hạ CÆ¡ lại còn má»™t câu chuyện ly kỳ nữa là : Năm má»›i mÆ°á»i lăm tuổi,nằm má»™ng thấy má»™t chà ng đẹp trai,mÅ© ngá»c áo lông,tá»± xÆ°ng là thượng giá»›i thiên tiên,cùng vá»›i Hạ CÆ¡ giao hợp,rồi dạy Hạ CÆ¡ những phép hấp tinh đạo khÃ, để thá»a thÃch lòng ngÆ°á»i trong khi giao tiếp.
Khi Hạ CÆ¡ chÆ°a lấy chồng, đã tÆ° thông vá»›i anh là công tá» Man (thứ huynh của Trịnh Linh công ),chÆ°a được ba năm thì công tá» Man ốm quặt quẹo rồi chết non,sau lấy Hạ Ngá»± Thúc,sinh được má»™t ngÆ°á»i con trai tên gá»i là Hạ TrÆ°ng ThÆ°.Hạ TrÆ°ng ThÆ° tên tá»± là Tá» Nam,năm mÆ°á»i hai tuổi thì cha là Hạ Ngá»± Thúc ốm chết.Hạ CÆ¡ thÆ°á»ng có ngoại tình,má»›i để Hạ TrÆ°ng ThÆ° ở trong thà nh theo thầy há»c táºp,còn mình thì vỠở đất Châu Lâm.Khổng Ninh và Nghi Hà ng phủ nguyên trÆ°á»›c là bạn đồng liêu vá»›i Hạ Ngá»± Thúc,trong thấy Hạ CÆ¡ đẹp,vẫn có ý nom dòm.Hạ CÆ¡ có má»™t con thị nữ tên gá»i là Hà Hoa là ngÆ°á»i rất tinh quái,vốn đã hiểu biết tÃnh chủ.Má»™t hôm Khổng Ninh cùng vá»›i Hạ TrÆ°ng ThÆ° Ä‘i săn,nhân tiện đến Châu Lâm,rồi ở chÆ¡i ngủ lại ở đấy,Khổng Ninh chịu phà tâm cÆ¡,máºt kết cùng Hà Hoa,tặng má»™t cà nh trâm và nhá» nói há»™ vá»›i chủ,bởi thế má»›i cùng Hạ CÆ¡ tÆ° thông.
Khổng Ninh lại lấy trá»™m cái quần trong bằng gấm của Hạ CÆ¡ Ä‘em ra khoe vá»›i Nghi Hà ng Phủ.Nghi Hà ng Phủ cÅ©ng thèm thuồng,má»›i Ä‘em tiá»n của bà n mÆ°u vá»›i Hà Hoa, để nhá» tiến dẫn há»™.Hạ CÆ¡ xÆ°a nay trông thấy Nghi Hà ng Phủ là ngÆ°á»i vóc dạc cao lá»›n,mặt mÅ©i phÆ°Æ¡ng phi,cÅ©ng đã có lòng thÃch,má»›i bảo Hà Hoa má»i đến.Nghi Hà ng Phủ khéo là m cho Hạ CÆ¡ được bằng lòng,bởi váºy được Hạ CÆ¡ yêu hÆ¡n Khổng Ninh.Nghi Hà ng Phủ bảo Hạ CÆ¡ rằng:
-Ngà y trước quý nương có cho Khổng Ninh một cái quần gấm,nay đã có lòng yêu tôi,cũng nên cho tôi cái gì để kỷ niệm.
Hạ CÆ¡ cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Cái quần gấm ấy là hắn lấy trộm của thiếp,chứ không phải thiếp tặng cho đâu.
Hạ Cơ lại ghé tai bảo nhỠNghi Hà ng Phủ rằng:
-Dẫu nằm cùng giÆ°á»ng vá»›i nhau,nhÆ°ng cÅ©ng có kẻ háºu ngÆ°á»i bạc chứ!
Nói xong,liá»n cởi cái áo cánh bằng lụa Ä‘Æ°a tặng Nghi Hà ng Phủ.Nghi Hà ng Phủ bằng lòng lắm,từ bấy giá» hai ngÆ°á»i lại cà ng thân máºt,còn Khổng Ninh thì má»—i ngà y Hạ CÆ¡ má»™t nhạt dần.Vì Khổng Ninh khi trÆ°á»›c có Ä‘em cái quần gấm của Hạ CÆ¡ khoe khoang vá»›i Nghi Hà ng Phủ,sau Hà ng Phủ được cái áo cánh của Hạ CÆ¡,lại Ä‘em khoe vá»›i KHổng Ninh.KHổng Ninh há»i chuyện Hà Hoa,biết là Nghi Hà ng PHủ cùng vá»›i Hạ CÆ¡ thân máºt lam,má»›i sinh lòng ghen ghét định tìm kế để phá.Khổng Ninh nghÄ© thầm rằng:
-Chúa công cÅ©ng là ngÆ°á»i dâm dục,nghe đồn Hạ CÆ¡ đẹp,vẫn có lòng mÆ¡ Æ°á»›c, đã nhiá»u lần nói đến,chỉ tiếc rằng cá» chẳng đến tay,chi bằng ta dắt chúa công đến,tất nhiên chúa công phải Æ¡n ta.Vả chúa công có bệnh hôi nách,chắc là Hạ CÆ¡ cÅ©ng không Æ°a,bấy giá» ta thừa cÆ¡ mà hưởng chung cuá»™c vui thú,khiến Nghi Hà ng Phủ phải nhạt bá»›t Ä‘i má»™t và i phần,cho thá»a tấm lòng căm tức của ta, ấy chÃnh là diệu kế đó!
KHổng Ninh bèn lẻn và o yết kiến Trần Linh công,nhân khi Ä‘Ã m luáºn,nói đến chuyện Hạ CÆ¡ là ngÆ°á»i đẹp,thiên Hạ không ai bằng.Linh công nói:
-Ta cũng nghe đồn từ lâu,nhưng năm nay chắc nà ng đã gần bốn mươi tuổi,e rằng hoa đắc tháng ba,còn gì là xuân nữa!
Khổng Ninh nói:
-Hạ CÆ¡ khéo giữ nhan sắc lắm,năm nay vẫn còn nhÆ° con gái mÆ°á»i lăm tuổi,và am hiểu cái thuáºt trong phòng,giao tiếp rất thần diệu.
Linh công bấy giá» lá»a dục nổi lên ngùn ngụt,sắc mặt Ä‘á» bừng,bảo Khổng Ninh rằng:
-Nhà ngươi có kế gì khiến cho ta được đi lại với Hạ Cơ thì ta không dám quên ơn.
Khổng Ninh nói:
-Hạ CÆ¡ nhà ở Châu Lâm.Chá»— ấy nhiá»u cây cối,phong cảnh rất đẹp,sáng mai chúa công giả cách ra chÆ¡i Châu Lâm,tât thế nà o Hạ CÆ¡ cÅ©ng phải nghênh tiếp.Hạ CÆ¡ có má»™t con thị nữ,tên gá»i Hà Hoa,cÅ©ng khá thông thạo việc tình,dẻ tôi xin Ä‘em ý chúa công bảo nó khéo nói vá»›i Hạ CÆ¡,chắc thế nà o cÅ©ng xong chuyện.
Linh công cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Việc nà y ta tin cáºy ngÆ°Æ¡i đó!
Ngà y hôm sau,Trần Linh công truyá»n thẳng ngá»±a xe ra chÆ¡i Châu Lâm,cho quan đại phu là Khổng Ninh Ä‘i theo.Khổng Ninh sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tin trÆ°á»›c cho Hạ CÆ¡ để sá»a tiệc sẵn,lại tỠý cho con Hà Hoa biết,bảo nó nói vá»›i Hạ CÆ¡.Linh công đến Châu Lâm.Hạ CÆ¡ mặc lá»… phục ra rÆ°á»›c và o trong nhà rồi sụp lạy mà tâu rằng:
-Con trai thiếp là Hạ TrÆ°ng ThÆ° Ä‘i trá» há»c vắng nhà ,không biết chúa công tá»›i đây,váºy nên không kịp nghêng tiếp,xin chúa công tha lá»—i.
Giá»ng nói thá» thẻ nhÆ° tiếng chim oanh,nghe rất êm tai ! Linh công thấy Hạ CÆ¡ nhan sắc chẳng khác gì má»™t vị thiên tiên,bá»n phi tần trong cung Ãt ai bì kịp,má»›i bảo Hạ CÆ¡ rằng :
-Thôi ta miá»…n lá»… cho quý nÆ°Æ¡ng,ta nghe nói quý nÆ°Æ¡ng ở đây có cái vÆ°á»n hoa đẹp,váºy ta muốn và o xem má»™t chút.Hạ CÆ¡ nói:
-Từ khi phu quân tạ thế Ä‘i rồi,cái vÆ°á»n nà y bá» hoang,không ai quét dá»n,thiếp xin cáo tá»™i trÆ°á»›c vá»›i chúa công.
Hạ CÆ¡ ứng đối rất lÆ°u loát.Trần Linh công cà ng thêm có lòng yêu mến,truyá»n cho Hạ CÆ¡ cởi bá» lá»… phục ra, để Ä‘Æ°a và o ngoạn cảnh ở vÆ°á»n hoa.Hạ CÆ¡ bá» lá»… phục ra,bên trong lại mặc có má»™t bá»™ quần áo thÆ°á»ng rất nhã đạm,trông khác nà o nhÆ° đóa hoa lê ở dÆ°á»›i bóng trăng,chùm mai nhị ở trong đám tuyết, Æ°a nhìn biết nhÆ°á»ng nà o ! Hạ CÆ¡ Ä‘Æ°a Linh công và o chốn háºu viên.VÆ°á»n dẫu chẳng lấy gì là m rá»™ng lắm,nhÆ°ng có đủ hoa tÆ°Æ¡i lá lạ,cây đẹp cá» thÆ¡m,má»™t dòng nÆ°á»›c chảy quanh,mấy gian nhà thủy tạ,khoảng giữa lại có hiên cao,tức là chá»— yến khách,hai đầu có hai dãy nhà ,lối Ä‘i thông và o ná»™i tẩm.PhÃa trong nữa có má»™t chuồng ngá»±a,còn vá» phÃa tây vÆ°á»n có má»™t chá»— đất bá» không, để là m chá»— táºp bắn.
Linh công còn Ä‘ang ngoạn cảnh thì trong hiên đã bà y má»™t bà n tiệc thịnh soạn.Hạ CÆ¡ bÆ°ng chén rượu đứng má»i?Trần Linh công cho ngồi hầu ở bên cạnh.Hạ CÆ¡ khiêm nhượng không dám và o ngồi.Linh công nói :
-Có lẽ nà o chủ nhân lại không ngồi! Thôi thì hôm nay ta hãy miễn lễ vua tôi cho,cứ ngồi lại uống rượu cho vui.
Linh công truyá»n cho Khổng Ninh ngồi bên hữu,Hạ CÆ¡ ngồi bên tả.Trong khi uống rượu,Linh công cứ nhìn Hạ CÆ¡ chòng chá»c,mắt không há» chá»›p.Hạ CÆ¡ cÅ©ng liếc mắt Ä‘Æ°a tình.Linh công nhân lúc tá»u hứng,lại cà ng si tình.Khổng Ninh ở bên cạnh tán tụng thêm và o,là m cho Linh công tấm lòng phÆ¡i phá»›i,rượu uống và o mãi mà không thấy nhiá»u ! Mặt trá»i đã lặn vá» tây,ngÆ°á»i nhà thắp nến,lại uống má»™t cháºp nữa,Linh công say quá,nằm gục xuống đấy mà ngủ,tiếng ngáy khè khè.Khổng Ninh bảo riêng vá»›i Hạ CÆ¡ rằng:
-Chúa công hâm mộ nhan sắc của quà nương,ngà y nay tới đây,tìm cuộc truy hoan,quý nương chớ nên trái ý.
Hạ CÆ¡ mÄ©m cÆ°á»i,không nói gì cả.Khổng Ninh tức khắc truyá»n cho quân sÄ© Ä‘á»u ra ngoà i yên nghỉ.Hạ CÆ¡ sá»a soạn gối thêu má»n gấm,lại tắm gá»™i sạch sẽ để chá» khi vua ngá»±.Bấy giá» chỉ để có thị nữ Hà Hoa đứng hầu ở cạnh Linh công. Ãược má»™t lúc,Linh công tỉnh rượu,mở mắt nhìn,trông thấy Hà Hoa,liá»n há»i:
-Ai đấy ?
Hà Hoa quỳ xuống mà tâu rằng:
-Tiện tì tên gá»i Hà Hoa,phụng mệnh chủ mẫu cho ra đây hầu hạ chúa công.
Nói xong,liá»n dâng má»™t chén nÆ°á»›c mai thang để giã rượu.
Trần Linh công há»i:
-Nước mai thang nà y,ai nấu mà khéo nhĩ?
Hà Hoa nói:
-Tâu chúa công,nước mai thang là do tiện tì nấu.
Trần Linh công nói:
-Nhà ngÆ°Æ¡i biết nấu mai thang,váºy thì nhà ngÆ°Æ¡i biết là m mối cho ta không?
Hà Hoa giả cách không hiểu mà đáp rằng:
-Tiện tì đây không quen là m mối,nhÆ°ng cÅ©ng xin hết lòng,chẳng hay chúa công để ý đến ngÆ°á»i nà o?
Trần Linh công nói:
-Ta vì chủ mẫu nhà ngÆ°Æ¡i mà ruá»™t gan rối loạn.Nếu nhà ngÆ°Æ¡i giúp ta được thì ta sẽ trá»ng thưởng.
Hà Hoa nói :
-Chủ mẫu tôi pháºn hèn,sợ không đáng hầu quý nhân,nếu chúa công có lòng nghÄ© đến thì tiện tì xin Ä‘Æ°a và o.Linh công mừng lắm,sai Hà Hoa cầm đèn lồng để dẫn lối. ÃÆ°á»ng Ä‘i khuất khúc,rối và o đến phòng ngủ của Hạ CÆ¡.Hạ CÆ¡ Ä‘ang ngồi má»™t mình ở dÆ°á»›i bóng đèn ngẩn ngÆ¡ chỠđợi,bổng nghe tiếng giầy,toan há»i xem ai thì Linh công đã bÆ°á»›c và o đến trong cá»a.Hà Hoa cầm đèn quay ra.Linh công không nói năng gì, ẫm Hạ CÆ¡ và o mà n cùng nằm.Trong khi ân ái thấy chẳng khác gì gái tÆ¡,Linh công lấy là m lạ,liá»n há»i.Hạ CÆ¡ nói:
-Thiếp có phép nội thị,sau khi sanh đẻ cũng chẳng qua chỉ ba ngà y thì đã lại nguyên cũ.Linh công khen rằng:
-Ta được gặp quý nương,chẳng khác gì được gặp thiên tiên.
Sức Linh công, đã không bằng Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phú,hÆ¡i hám lại không được thÆ¡m tho,chỉ vì là ông vua má»™t nÆ°á»›c,nên Hạ CÆ¡ cÅ©ng ham lợi mà không quản ngại,chiá»u chuá»™ng đủ Ä‘iá»u trong khi cùng giÆ°á»ng cùng gối.Linh công thấy váºy,cho là má»™t sá»± gặp gỡ Ãt có gần đến gà gáy,Hạ CÆ¡ giục Linh công trở dáºy.Linh công nói:
-Ngà y nay ta được gần gụi ái khanh,nghÄ© lại bá»ng phi tần,không khác gì đất bùn chẳng hay ái khanh có nghÄ© đến ta chút nà o không?
Hạ Cơ ngỠLinh công đã biết việc Khổng Ninh và Nghi hà ng Phủ đi lại với mình,mới nói với Linh công rằng:
-Xin nói tình thá»±c vá»›i chúa công,từ khi phu nhân thiếp tạ thế Ä‘i rồi,thiếp không tá»± chế được mình,cÅ©ng có Ä‘i lại vá»›i ngÆ°á»i khác,nay đã được hầu hạ chúa công thì từ bây giá» trở Ä‘i,thiếp không dám tiếp ai nữa !
Linh công nói:
-Ãi khanh xÆ°a nay giao tiếp những ai,nên kể thá»±c cho ta biết,can chi mà phải giấu diếm?
Hạ Cơ nói:
-Hai quân đại phu là khổng Ninh và Nghi Hà ng phủ vì cá»› Ä‘i lại trông nom đứa con nhá» của thiếp,thà nh ra có cùng thiếp dan dÃu,ngoà i ra không có má»™t ai.
Linh công cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Thảo nà o mà Khổng Ninh cứ khen cái tà i tiếp của ái khanh.Nếu chưa trải qua sao có biết được !
Hạ Cơ nói:
-Tiện thiếp biết tá»™i đã nhiá»u,xin chúa công thứ cho.
Linh công nói:
-Khổng Ninh có cái công tiến dẫn ái khanh,ta còn nhớ ơn, ái khanh chớ ngại.Ta chỉ ước ao được cùng ái khanh đi lại lâu dà i,còn thì mặc ái khanh,ta chẳng cấm là m gì!
Hạ Cơ nói:
-Chúa công cứ thÆ°á»ng thÆ°á»ng Ä‘i lại thì có khó gì chẳng được lâu dà i vá»›i nhau.
Linh công trở dáºy.Hạ CÆ¡ cởi cái áo lót mình,mặc và o cho Trần Linh công mà nói rằng:
-Mỗi lúc chúa công trông thấy cái áo nà y cũng như trông thấy tiện thiếp.
Hà Hoa lại cầm đèn lồng Ä‘Æ°a Linh công theo lối cÅ© ra ngoà i hiên.Sáng hôm sau,Hạ CÆ¡ má»i Linh công lên nhà trên để ngá»± cÆ¡m sáng.CÆ¡m xong.Khổng Ninh lại theo Linh công vá» triá»u.Các quan Ä‘á»u hợp cả ở triá»u môn chỠđợi.Linh công truyá»n cho miá»…n triá»u,rồi Ä‘i thẳng và o trong cung.Nghi Hà ng Phủ nắm lấy áo Khổng Ninh,cố há»i xem tối hôm trÆ°á»›c Linh công ngủ ở đâu.Khổng Ninh không thể giấu được ,má»›i phải nói tháºt cả.
Nghi Hà ng Phủ biết là Khổng Ninh tiến dẫn,mới giẫm chân xuống đất mà gắt rằng:
-Món tốt nhÆ° thế ,sao lại nhÆ°á»ng cho ngÆ°á»i ta hưởng má»™t mình !
Khổng Ninh nói:
-Chúa công lấy là m đắc ý lắm ! Lần sai thì đến phần nhà ngươi,có gì mà lo !
Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i sằng sặc rồi trở vá».Ngà y hôm sau,Linh công ra triá»u, đợi lúc quan đã tan vá» cả,má»›i gá»i Khổng Ninh đến trÆ°á»›c mặt mà tạ Æ¡n tiến dẫn Hạ CÆ¡,lại gá»i Nghi Hà ng Phủ và o mà há»i rằng:
-Có ái thú nhÆ° thế mà không tâu vá»›i ta,hai ngÆ°á»i lại hưởng trÆ°á»›c là nghÄ©a là m sao?
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ đồng thanh tâu rằng:
-Thần đằng quả không gì cả !
Linh công nói:
-ChÃnh Hạ CÆ¡ đã thú vá»›i ta nhÆ° váºy,các ngÆ°á»i lại còn giấu diếm là m gì!
Khổng Ninh nói:
-Thà dụ như một món ăn,bà y tôi phải nếm trước,nếu nếm mà không thấy ngon thì không dám tiến dâng.
Linh công cÆ°á»i mà bảo rằng:
-Thà dụ nhÆ° món chân gấu (là món ăn ngon nhất trong các món ăn của Trung quốc) thì nhÆ°á»ng cho ta ăn trÆ°á»›c cÅ©ng được chứ sao !
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ Ä‘á»u bÆ°ng miệng cÆ°á»i,Linh công lại nói:
-Ta cùng hai ngÆ°á»i dẫu Ä‘á»u Ä‘á»u Ä‘i lại vá»›i nà ng,nhÆ°ng riêng vá»›i ta,nà ng có tặng má»™t váºt để là m ká»· niệm.
Nói xong,liá»n vạch cái áo lót mình cho Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ xem mà bảo rằng:
-Mỹ nhân cho ta đấy,hai ngÆ°á»i có được không ?
Khổng Ninh nói
-Tôi cũng có !
Linh công há»i :
-Nà ng tặng nhà ngươi cái gì ?
Khổng Ninh vén áo, để lộ cái quán gấm,rồi nói với Linh công rằng:
-Hạ Cơ tặng cho tôi đấy ! Chẳng những tôi có,Nghi Hà ng phủ cũng có.
Linh công lại há»i Nghi Hà ng Phủ.Nghi Hà ng Phủ cởi cái áo cánh lụa Ä‘Æ°a trình Linh công.Linh công báºt cÆ°á»i mà nói rằng:
-Ba ta ngÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u có má»™t váºt tùy thân để là m tang chứng,ngà y khác Ä‘i ra Châu Lâm,có thể cùng nhau mỡ đại há»™i “liên sà ng†được đấy !
Má»™t vua và hai bà y tôi, đùa bỡn nhau ở chốn triá»u Ä‘Æ°á»ng,tiếng đồn đến ngoà i,là m cho má»™t vi trung thần nghiến răng nghiến lợi mà kêu rằng:
-Triá»u đình là chá»— phép tắc ká»· cÆ°Æ¡ng mà nhảm nhà nhÆ° váºy thì cÆ¡ mất nÆ°á»›c đến nÆ¡i rồi !
Nói xong,liá»n Ä‘i thẳng và o triá»u để Ä‘em lá»i can ngăn.
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-10-2008, 11:34 AM
|
![Cánh gà nướng's Avatar](images/avatars/Onion16.gif) |
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 53
SỞ TRANG VÆ¯Æ NG TRẢ LẠI ÃẤT TRẦN
TẤN CẢNH CÔNG ÃEM QUÂN CỨU TRỊNH
Trần Linh công cùng vá»›i Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ Ä‘em những đồ váºt của Hạ CÆ¡ tặng cho, đùa bởn vá»›i nhau ở chốn triá»u Ä‘Æ°á»ng.Quan đại phu là tiết gia nghe nói,liá»n và o triá»u để định can Linh công.Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ vốn sợ Tiết Giã là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c,nay thấy vua không triệu mà Tiết Giã đến,biết là Tiết Giã có ý muốn Ä‘em lá»i can ngăn,má»›i cáo từ Linh công mà lui ra.Linh công rảo đến trÆ°á»›c mặt,nắm lấy vạt áo Linh công,rồi quỳ xuống mà tâu rằng:
-Tôi nghe nói vua tôi phải lá»… nghÄ©a,nam nữ phải có phân biệt,nay vua tôi dắt nhau Ä‘i dâm loạn,lại Ä‘em chuyện ấy khoe khoang ở chốn triá»u Ä‘Æ°á»ng,không còn má»™t mãy may liêm sỉ nà o cả. Ãó là cái cÆ¡ mất nÆ°á»›c,xin chúa công hãy nghÄ© lại.
Trần Linh công thẹn toát mồ hôi ra,lấy áo che mặt mà nói rằng:
-Nhà ngươi bất tất phải nói lắm,ta đã biết hối rồi !
Tiết Giã cáo từ lui ra.Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ đứng ở ngoà i cá»a,trong thấy Tiết Giã hầm hầm nổi giáºn mà lui ra,thì lẩn và o trong đám đông ngÆ°á»i để tránh.Tiết Giã trông thấy,gá»i Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ lại mà trách rằng:
-Vua có Ä‘iá»u thiện ,bá» tôi nên bà y ra,vua có Ä‘iá»u bất thiện,bá» tôi nên dấu Ä‘i.Nay hai ngÆ°á»i đã xui vua là m Ä‘iá»u bất thiện,mà lại còn nói ra,nhân dân ai cÅ©ng biết cả,thì còn ra thể thống gì,sao hai ngÆ°Æ¡i không biết xấu hổ !
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ không biết nói sao,chỉ vâng dạ và chịu lá»—i.Tiết Giã Ä‘i khá»i,Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ và o yết kiến Linh công,thuáºt lại những lá»i nói của Tiết Giã và tâu vá»›i Linh công rằng:
-Từ nay trở đi,chúa công chớ đi chơi Châu Lâm nữa !
Linh công nói:
-Váºy thì hai ngÆ°á»i có Ä‘i hay không?
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ nói:
-Tiết Giã chỉ cốt can chúa công,chứ có việc gì đến chúng tôi.Váºy thì chúng tôi Ä‘i được,mà chúa công không nên Ä‘i.
Linh công hăng hái nói rằng:
-Thà rằng ta mất lòng Tiết Giã,chứ Ä‘á»i nà o lại chịu bá» nÆ¡i vui thú ấy !
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ lại tâu rằng:
-Nếu chúa công lại Ä‘i nữa thì không khá»i Tiết Giã là m rầy rà lôi thôi,biết là m thế nà o?
Linh công nói:
-Hai ngÆ°á»i có kế gì mà khiến Tiết Giã đừng nói nữa không?
Khổng Ninh nói:
-Nếu muốn cho Tiết Giã đừng nói thì chỉ có một cách khiến hắn không mở miệng ra được.
Linh công cÆ°á»i mà nói rằng:
-Hắn có miệng thì hắn nói,ta dùnh cách gì mà khiến cho hắn không mở miệng ra được.
Nghi Hà ng Phủ nói:
-Tôi hiểu câu nói của Khổng Ninh rồi ! NgÆ°á»i ta chết thì không mở miệng ra được,sao chúa công không hạ lệnh giết chết Tiết Giã Ä‘i thì có phải được vui thú suốt Ä‘á»i hay không?
Linh công nói:
-Ta giết hắn thế nà o được?
Khổng Ninh nói:
-Hay là dể tôi sai má»™t ngÆ°á»i rình mà đâm chết hắn Ä‘i !
Linh công nói:
-Nhà ngươi cứ là m !
Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ cáo tá»± lui ra,rồi bà n nhau Ä‘em tiá»n của thuê thÃch kháchđứng rình ở má»™t chá»— hẻo lánh đợi Tiết Giã và o triá»u Ä‘i qua,giết chết Tiết Giã.NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trần thấy váºy,cho là Trần Linh công sai ngÆ°á»i giết,chứ không biết rằng đó là âm mÆ°u của Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ.Tiết Giã chết rồi,vua tôi lại cà ng không kiêng ná»… gì nữa,lâu lâu lại rủ nhau ra chÆ¡i Châu Lâm.Trưóc còn giấu giếm,sau lâu ngà y quen thói,công nhiên ra chÆ¡i chẳng nghÄ© gì đến tai tiếng nữa.NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trần có là m má»™t bà i thÆ¡ “Châu Lâm†để chê Linh công.Hạ TrÆ°ng ThÆ° dần dần khôn lá»›n,biết chuyện mẹ nhÆ° váºy,trong lòng khác nà o dao đâm,nhÆ°ng ngại vì có Trần Linh công,không là m thế nà o được.Má»—i khi Linh công sắp ra Châu Lâm thì TrÆ°ng ThÆ° tạo sá»± Ä‘i vắng, để cho khuất mắt,còn bá»n trai gái dâm loạn ấy thấy Hạ TrÆ°ng ThÆ° Ä‘i vắng thì lấy là m mừng.
Ngà y tháng thoi Ä‘Æ°a,Hạ TrÆ°ng ThÆ° đã mÆ°á»i tám tuổi,cao lá»›n đẹp đẽ,có sức khá»e,lại giá»i nghá» bắn cung.Linh công muốn lấy lòng Hạ CÆ¡;má»›i cho TrÆ°ng ThÆ° nối chức của cha là m quan tÆ° mã,coi giữ binh quyá»n.TrÆ°ng ThÆ° tạ Æ¡n,rồi và o bái yết Hạ CÆ¡.Hạ CÆ¡ dặn rằng:
-Ãấy là ân Ä‘iá»n của chúa công,con nên má»™t lòng vì nÆ°á»›c,chá»› nghÄ© gì đến việc nhà .
TrÆ°ng ThÆ° từ biệt Hạ CÆ¡ và o triá»u cung chức.Má»™t hôm,Linh công cùng vá»›i Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ lại ra chÆ¡i Châu Lâm.Hạ TrÆ°ng ThÆ° cảm Æ¡n vua cho được là m tÆ° mã,vá» nhà bà y tiệc để thết đãi.Hạ CÆ¡ vì có con ở đấy,không dám ra hầu rượu.Trần Linh công cùng vá»›i Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ trong khi say rượu,cÆ°á»i nói đùa bỡn,múa tay hoa chân.Hạ TrÆ°ng ThÆ° trông thấy ghét lắm má»›i lui và o sau bình phong để nghe xem nà o thế nà o.Trần Linh công bảo Nghi Hà ng Phủ rằng:
-Hạ Trưng Thư cao lớn đẹp đẻ lắm,trông giống nhà ngươi lắm,hay là con rơi của nhà ngươi đấy?
Nghi Hà ng Phủ cÆ°á»i mà nói rằng:
-Hạ Trưng Thư hai mắt lau láu,rất giống chúa công.
Khổng Ninh ở bên cạnh nói bông rằng:
-Chúa công và Nghi Hà ng Phủ hãy còn Ãt tuổi,sinh thế nà o được hắn,tôi chắc hắn có nhiá»u bố lắm,dẫu mẹ hắn cÅ©ng không nhá»› được hắn là con ai nữa !
Nói xong,ba ngÆ°á»i lại vá»— tay cÆ°á»i ầm lên.Hạ TrÆ°ng ThÆ° nghe nói,hổ thẹn vô cùng,tức thì hầm hầm nổi giáºn,và o khóa chặt cá»a phòng của Hạ CÆ¡ lại,rồi lẻn qua cá»a ngang ra ngoà i,truyá»n cho quân sÄ© vây kÃn xung quanh phủ,không được để cho Linh công cùng KHổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ chạy thoát.
Quân sÄ© vâng lệnh,vây kÃn quanh phủ.Hạ TrÆ°ng ThÆ° mình mặc nhung phục tay cầm bảo kiếm, Ä‘em má»™t toán quân tiến và o cá»a giữa,quát to lên rằng:
-Mau mau bắt lũ dâm tặc !
Linh công Ä‘ang cÆ°á»i nói khá» khà ,chẳng biết tà gì cả.Khổng Ninh nghe tiếng,vá»™i và ng nói vá»›i Linh công rằng:
-Nguy cấp lắm rồi!
Hạ TrÆ°ng ThÆ° đánh lừa ta rồi !Nay hắn Ä‘em quân và o,kêu bắt dâm tặc,ta biết chạy Ä‘Æ°á»ng nà o cho thoát?
Nghi Hà ng Phủ nói:
-Cá»a trÆ°á»›c nó đã vây kÃn thì ta chạy vá» cá»a sau.
Ba ngÆ°á»i xÆ°a nay ở nhà Hạ CÆ¡ đã thông thuá»™c cả Ä‘Æ°á»ng lối,Linh công định chạy và o phòng Hạ CÆ¡,dể cầu Hạ CÆ¡ cứu cho.Chẳng ngá» khi và o đến nÆ¡i,thấy cá»a phòng đã khóa chặt,lại cà ng sợ hãi,liá»n chạy ra sau vÆ°á»n.TrÆ°ng ThÆ° cầm kiếm Ä‘uổi theo.Linh công nhá»› rằng ở bên chuồng ngá»±a,có cái tÆ°á»ng thấp,có thể nhảy qua được,má»›i chạy vá» phÃa chuồng ngá»±c.TrÆ°ng ThÆ° quát to lên rằng:
-Ãứa hôn quân kia,mà y chạy Ä‘Æ°á»ng nà o cho thoát !
TrÆ°ng ThÆ° giÆ°Æ¡ng cung bắn ngay má»™t phát,nhÆ°ng không trúng.Linh công chạy và o chuồng ngá»±a,toan tìm chá»— ẩn thân,chẳng may bị Ä‘Ã n ngá»±a cắn đá,vá»™i và ng lui ra.TrÆ°ng ThÆ° Ä‘uổi kịp,lại bắn thêm má»™t phát nữa,trúng và o giữa bụng,Trần Linh công chết ở cạnh chuồng ngá»±a.Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ trông thấy Linh công chạy vá» phÃa đông,biết là Hạ TrÆ°ng ThÆ° tất nhiên Ä‘uổi theo,má»›i quay vá» phÃa Tây chạy và o trÆ°á»ng táºp bắn,tìm chá»— rà o thủng chui ra được,không dám vá» nhà nữa,rủ nhau trốn sang nÆ°á»›c Sở.Hạ TrÆ°ng ThÆ° bắn chết Trần Linh công,rồi kéo quân và o thà nh,nói dối là Linh công say rượu ngá»™ cảm mà chết,láºp thế tá» Ngá» lên nối ngôi,tức là Trần Thà nh công.Trần Thà nh cá»ng trong lòng căm tức Hạ TrÆ°ng ThÆ°,nhÆ°ng sức không là m gì nổi,nên phải ẩn nhẩn không dám nói ra.Hạ TrÆ°ng ThÆ° cÅ©ng sợ chÆ° hầu Ä‘em quân đến há»i tá»™i mình,má»›i cố ép Trần Thà nh công phải sanh chầu nÆ°á»›c Tấn, để vững chá»— dá»±a.
Lại nói chuyện sứ nÆ°á»›c Sở phụng mệnh Sở Trang vÆ°Æ¡ng sang hẹn Trần Linh công đến há»™i ở đất Thần Lăng,khi sang chÆ°a đến nÆ°á»›c Trần,nghe tin có bạn,má»›i quay trở vá»,lại vừa gặp Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ trốn sang nÆ°á»›c Sở,và o yết kiến Sở Trang VÆ°Æ¡ng,giấu kÃn những chuyện vua tôi dâm loạn,chỉ nói việc Hạ TrÆ°ng ThÆ° là m phản,giết Trần Linh công,cÅ©ng giống nhÆ° sứ nÆ°á»›c Sở vá» báo khi trÆ°á»›c.Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i hợp triá»u thần để thÆ°Æ¡ng nghị.Bấy giá» nÆ°á»›c Sở có quan đại phu tên gá»i là Khuất Vu ,tên tá»± là Tá» Linh (con Khuất Ãăng ).Khuất Vu mặt mà y thanh tú,văn vÅ© toà n tà i,chỉ phải cái bệnh hiếu sắc,vẫn chuyên há»c phòng trung bà thuáºt của Bà nh tổ,mấy năm trÆ°á»›c sang sứ nÆ°á»›c Trần,gặp Hạ CÆ¡ Ä‘i chÆ¡i được thấy nhan sắc,lại nghe đồn nghá» chÆ¡i tuyệt diệu,thì trong lòng Æ°á»›c ao lắm. ÃẾn lúc nghe nói Hạ TrÆ°ng ThÆ° là m phản,KHuất Vu muốn nhân việc ấy để mà sang lấy Hạ CÆ¡,má»›i cố khuyên Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em quân sang đánh Trần.Quan lệnh doãn là Tôn THúc Ngao cÅ©ng nói nên đánh.
Sở Trang VÆ°Æ¡ng má»›i Ä‘Æ°a má»™t đạo hịch sang nÆ°á»›c Trần,nói rằng: “Hiếu thị cho nhân dân nÆ°á»›c Trần biết,Hạ TrÆ°ng ThÆ° có tá»™i giết vua,trên thần dÆ°á»›i ngÆ°á»i Ä‘á»u tức giáºn cả,nÆ°á»›c Trần không đánh được,váºy ta phải yên lặng,không được náo Ä‘á»™ngâ€
NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trần Ä‘á»c hịch,ai cÅ©ng đổ lá»—i cho Hạ TrÆ°ng ThÆ°,muốn nhá» tay nÆ°á»›c Sở giết Ä‘i,cho nên không muốn chống cá»± quân Sở.Sở Trang vÆ°Æ¡ng củng vá»›i các tÆ°á»›ng là công tá» Anh Tá»,công tá» Trắc và Khuất Vu Ä‘em đại binh kéo thẳng đến kinh thà nh nÆ°á»›c Trần,chẳng có ai chống cá»± lại cả.Hạ TrÆ°ng ThÆ° biết là ngÆ°á»i trogn nÆ°á»›c oán mình,bèn trốn ra Châu Lâm.Bấy giá» Trần Thà nh Công còn Ä‘ang ở nÆ°á»›c Tấn chÆ°a vá»nquan đại phu là Viên Pha (cháu bốn Ä‘á»i Viên Ãà o Ãá» )cùng vá»›i triá»u thần thÆ°Æ¡ng nghị rằng:
-Vua nước Sở đem quân sang đây,chỉ cốt để trị tội Hạ Trưng Thư,chi bằng ta bắt gặp Hạ Trưng Thư đem nộp vua Sở rồi xin giảng hòa.
Triá»u thần Ä‘á»u lấy là m phải.Viên Pha liá»n sai con là Kiá»u NhÆ° Ä‘em quân tá»›i Châu Lâm để bắt Hạ TrÆ°ng ThÆ°?Kiá»u NhÆ° chÆ°a kịp Ä‘i thì quân nÆ°á»›c Sở đã kéo đến dÆ°á»›i chân thà nh .NÆ°á»›c Trần lâu nay,chÃnh lệnh không ra gì,và Trần Thà nh công Ä‘i vắng,không ai là m chủ,dân nÆ°á»›c Trần má»›i mở cá»a thà nh cho quân Sở và o.Sở Trang vÆ°Æ¡ng kéo quân và o há»i bá»n Viên Pha rằng:
-Hạ Trưng Thư ở đâu?
Viên Pha nói:
-Hiện nay ở Châu Lâm.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng lại há»i:
-Sao các quan nước Trần lại dung túng cho Hạ Trưng Thư mà không trị tội?
Viên Pha nói:
-Không phải là chúng tôi không muốn trị tội,nhưng thế không là m gì nổi.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng liá»n sai Viên Pha Ä‘i dẫn Ä‘Æ°á»ng rồi Ä‘em đại phu tiến sang Châu Lâm, để công tá» Anh TỠđóng má»™t toán quân ở trong thà nh.Hạ TrÆ°ng ThÆ° Ä‘ang thu nháºp gia tà i, địng Ä‘em mẹ là Hạ CÆ¡ trốn sang nÆ°á»›c Trịnh,nhÆ°ng chÆ°a kịp thì quân Sở vây kÃn Châu Lâm,bắt được Hạ TrÆ°ng ThÆ°.Sở Trang vÆ°Æ¡ng không thấy Hạ CÆ¡ đâu cả,sai tÆ°á»›ng sÄ© sục tìm thì bắt được ở sau vÆ°á»n,còn Hà Hoa không biết trốn Ä‘i đâu mất.Hạ CÆ¡ sụp lạy trÆ°á»›c mặt.Sở Trang vÆ°Æ¡ng mà tâu rằng:
-Thiếp chẳng may gap lúc nÆ°á»›c nhà biến loạn,pháºn liá»…u bồ sống chết ở trong tay đại vÆ°Æ¡ng,nếu đại vÆ°Æ¡ng rủ lòng thÆ°Æ¡ng,thì xin cho thiếp được sung và o là m kẻ thị tì phục dịch.
Hạ CÆ¡ nhan sắc đã diá»…m lệ,lá»i nói lại trang nhã rạch ròi,Sở Trang vÆ°Æ¡ng thấy váºy tâm thần mê mẩn,bảo các tÆ°á»›ng rằng:
-Phi Tần nÆ°á»›c Sở ta dẫu nhiá»u,nhÆ°ng được nhÆ° Hạ CÆ¡ thì rất Ãt, ý ta muốn Ä‘em vá» cung,các ngÆ°á»i nghÄ© thế nà o?
Khuất Vu can rằng:
-Ãại vÆ°Æ¡ng Ä‘em quân sang đây là cốt để trị kẻ có tá»™i,nếu lấy Hạ CÆ¡ thì hoá ra má»™t ngÆ°á»i tham sắc,sao gá»i là bá chủ được?
Trang vÆ°Æ¡ng:
-Tá» Linh (tên tá»± của Khuất Vu )nói phải lắm,ta không dám nạp và o háºu cung nữa.NhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y là má»™t váºt quà ở thế gian nếu để mắt ta trông thấy thì khó lòng nhịn được.
Trang vÆ°Æ¡ng bèn truyá»n cho quân sÄ© Ä‘uổi Hạ CÆ¡ Ä‘i.Bấy giá» công tá» Trắc đứng bên cạnh cÅ©ng mê nhan sắc của Hạ CÆ¡,lại thấy Sở Trang vÆ°Æ¡ng không dùng,má»›i quỳ mà tâu rằng:
-Tôi chẳng may góa vợ,xin đại vương cho tôi lấy nà ng là m vợ.
Khuất Vu lại can rằng:
-Ãại vÆ°Æ¡ng không nên cho.
Công tá» Trắc giáºn lắm,nói:
-TỠLinh không bằng lòng cho ta lấy Hạ Cơ là bởi cớ sao?
Khuất Vu nói:
-NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy là má»™t váºt chẳng là nh ở trong trá»i đất,cứ nhÆ° tôi đã biết thì công tá» Man và Hạ Ngá»± Thúc chÃnh vì nó mà chết non, vua Trần và Hạ TrÆ°ng ThÆ° vì nó mà bi giết,Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ vì nó mà phải tan nát.Thiên hạ thiếu gì ngÆ°á»i có nhan sắc mà lại Ä‘i lấy má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế, để di há»a vá» sau !
Sở Trang vương nói:
-Cứ nhÆ° lá»i Tá» Linh nói thì ta cÅ©ng sợ lắm !
Công tỠTrắc lại bảo Khuất Vu rằng:
-Nếu váºy thì tôi cÅ©ng không dám ! NhÆ°ng ngÆ°á»i bảo đại vÆ°Æ¡ng,không nên lấy,và ta cÅ©ng không nên lấy,hay nhà ngÆ°Æ¡i muốn lấy chăng ?
Khuất Vu nói luôn mấy câu rằng:
-Không dám ! Không dám !
Sở Trang vương nói:
-Nếu để hắn vô chủ thì có ngÆ°á»i tranh,ta nghe nói TÆ°Æ¡ng lão má»›i rồi vợ chết, âu là ta cho TÆ°Æ¡ng lão lấy là m vợ kế.
Bấy giá» TÆ°Æ¡ng Lão cÅ©ng Ä‘em quân theo Sở Trang vÆ°Æ¡ng, ở toán háºu Ä‘á»™i.Trang vÆ°Æ¡ng bèn triệu đến mà gã Háºu CÆ¡.Hai vợ chồng cùng nhau lạy tạ rồi lui ra.
Khuất Vu can Sở Trang vÆ°Æ¡ng và công tá» Trắc không nên lấy Hạ CÆ¡ là có ý muốn giữ phần cho mình,nay thấy Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em gả cho TÆ°Æ¡ng Lão thì nghÄ© thầm rằng: “Ãáng tiếc ! Ãáng tiếc!â€.NhÆ°ng lại tá»± nhủ rằng:
-Tương Lão chịu nổi Hạ Cơ thế nà o được,chẳng qua cũng chỉ trong dăm sáu tháng,một năm thì Hạ Cơ cũng lại góa chồng thôi !Bấy giỠta sẽ định liệu.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng đóng quân ở Châu Lâm má»™t đêm,rồi lại trở vá» kinh thà nh nuá»›c Trần.Công tá» Anh TỠđón và o trong thà nh.Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n Ä‘em Hạ TrÆ°ng ThÆ° ra cá»a thà nh mà phân thây,theo nhÆ° lối Tá» TÆ°á»›ng công xá» tá»™i Cao Cừ Di ngà y trÆ°á»›c.Sở Trang vÆ°Æ¡ng trị tá»™i Hạ TrÆ°ng ThÆ° rồi,thu hết bản đồ nÆ°á»›c Trần,láºp là m má»™t huyện của nÆ°á»›c Sở,cho công tá» Anh Tá» là m quan trấn thủ, để quản trị dân nÆ°á»›c Trần,còn bá»n Viên Pha, Ä‘á»u bắt Ä‘em vá» nÆ°á»›c Sở cả.
Các nÆ°á»›c phụ thuá»™c và o nÆ°á»›c Sở ở Nam PhÆ°Æ¡ng nghe tin Sở Trang vÆ°Æ¡ng diệt được nÆ°á»›c Trần, Ä‘á»u đến triá»u hạ,chỉ có quan đại phu nÆ°á»›c Sở là Thân Thúc Thá»i Ä‘i sứ nÆ°á»›c Tá» chÆ°a vá» (bấy giá» Tá» Huệ công mất thế tá» Vô Giã lên nối ngôi,tức là Tá» Khoảnh công.Tá» và Sở vẫn giao hiếu vá»›i nhau,bởi váºy Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i sai Thân Thúc Thá»i sang viếng vua cÅ© và dùng vua má»›i ), đến lúc vá»,thấy Sở Trang vÆ°Æ¡ng diệt được nÆ°á»›c Trần mà không chúc mừng câu nà o cả,Sở Trang vÆ°Æ¡ng sai ná»™i thị ra trách mắng Thân Thúc Thá»i rằng:
-Hạ TrÆ°ng ThÆ° vô đạo giết vua,ta Ä‘em quân sang há»i tá»™i,thu được bá» cõi nÆ°á»›c Trần,các nÆ°á»›c phụ thuá»™c của ta Ä‘á»u đến triá»u hạ cả,mà nhà ngÆ°Æ¡i chẳng nói gì đến,hay có ý cho việc ta đánh Trần là không phải?Thân THúc Thá»i Ä‘i theo sứ giả và o yết kiến để được nói hết lá»i trÆ°á»›c mặt nhà vua.Sở vÆ°Æ¡ng thuáºn cho.Thân Thúc Thá»i nói rằng:
-Có má»™t ngÆ°á»i dắt trâu Ä‘i tắt qua ruá»™ng ngÆ°á»i ta,dẫm nát cả lúa mạ.NgÆ°á»i chủ có ruá»™ng giáºn lắm,cÆ°á»›p lấy trâu.NhÆ° cái kiện ấy mà đến tai đại vÆ°ong thì đại vÆ°Æ¡ng định xá» ra là m sao?
Sở Trang vương nói:
-Dắt trâu dẫm lúa,dẫu có tổn hại nhưng cũng chẳng là bao,mà lại cướp lấy trâu thì chẳng cũng quá lắm ư ! Nếu ta xỠcái kiện ấy thì phạt nhẹ đứa dắt trâu mà trả trâu cho nó,nhà ngươi nghĩ có phải không?
Thân Thúc Thá»i nói:
-Sao đại vÆ°Æ¡ng xá» kiện thì sáng nhÆ° thế mà xá» vá»›i nÆ°á»›c Trần lại tối nhÆ° váºy ! Hạ TrÆ°ng ThÆ° giết vua,thì nó có tá»™i,không phải vì thế mà giết Trần đáng diệt, đại vÆ°Æ¡ng trị tá»™i hắn là đủ,nay lại diệt nÆ°á»›c Trần thì khác nà o nhÆ° chuyện cÆ°á»›p trâu,còn mừng vá» nổi gì !
Sở Trang vương nói:
-Nhà ngươi nói phải lắm !
Thân Thúc Thá»i nói:
-Ãại vÆ°Æ¡ng đã cho lá»i nói tôi là phải thì sao không bắt chÆ°á»›c việc trả lại trâu cho ngÆ°á»i ta?
Sở Trang vÆ°Æ¡ng tức khắc triệu quan đại phu nÆ°á»›c Trần là Viên Pha và o mà há»i rằng:
-Hiện nay vua nước Trần ở đâu?
Viên Pha nói:
-Khi trước ở nước Tấn,bây giỠkhông biết đi đâu?
Nói xong,nước mắt chảy xuống ròng ròng.Sở Trang vương động lòng mà bảo rằng:
-Nay ta định trả lại nÆ°á»›c cho nhà ngÆ°Æ¡i,mà ngÆ°Æ¡i nên tìm đón vua Trần vá»,rồi má»™t lòng thần phục nÆ°á»›c Sở ta,chá»› có quên cái Æ¡n ấy.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng lại triệu Khổng Ninh và Nghi Hà ng PHủ,tha cho vá» nÆ°á»›c để cùng giúp vua Trần .Viên Pha dẫu biết là tai vạ nÆ°á»›c Trần bởi tại Khổng Ninh và Nghi Hà ng Phủ nhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt Sở Trang vÆ°Æ¡ng không dám nói đến,chỉ cùng nhau lạy tạ rồi lui ra.Khi bá»n Viên Pha gần ra khá»i địa giá»›i nÆ°á»›c Sở thì gặp Trần Thà nh Công ở nÆ°á»›c Tấn vá»,nghe tin nÆ°á»›c nhà bị diệt,cÅ©ng toan sang để kêu vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng.
Viên Sa thuáºt lại cái lòng tá» tế của Sở Trang vÆ°Æ¡ng cho Trần Thà nh Công nghe,rồi vua tôi cùng nhau vá» nÆ°á»›c.Quan trấn thủ nÆ°á»›c Trần là công tá» Anh TỠđã tiếp được thÆ° của Sở Trang vÆ°Æ¡ng triệu vá» nÆ°á»›c,má»›i Ä‘em bản đồ nÆ°á»›c Trần gaio trả lại cho Trần Thà nh Công.Khổng Ninh vá» nÆ°á»›c chÆ°a được má»™t tháng,nhiá»u khi ban ngà y trông thấy Hạ TrÆ°ng ThÆ° đến bắt Ä‘á»n mạng rồi thà nh ra bệnh Ä‘iên cuồng,nhảy xuống ao mà chết. Ãêm hôm Khổng Ninh chết,Nghi Hà ng Phủ cÅ©ng nằm má»™ng thấy Trần Linh Công,Khổng Ninh và Hạ TrÆ°ng ThÆ°,ba ngÆ°á»i cùng đến bắt Nghi Hà ng PHủ.Nghi Hà ng Phủ.Nghi Hà ng Phủ cÅ©ng kinh sợ mà chết.
Công tỠAnh TỠvỠđến nước Sở và o yết kiến Trang vương.Trang vương nói:
-Ta đã t rả lại nÆ°á»›c Trần rồi,sẽ xin Ä‘á»n cho nhà ngÆ°Æ¡i chá»— khác.
Công tá» Anh Tá» xin khu ruá»™ng ở đất Thân và đất Lã.Trang vÆ°Æ¡ng toan thuáºn cho.Khuất Vu liá»n nói vá»›i Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Ãất Thân và đất Lã là má»™t ná»›i trá»ng yếu,nÆ°á»›c Sở ta dùng để chống giữ vá»›i nÆ°á»›c Tấn,không nên Ä‘em thưởng cho ai cả.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i thôi,không cho công tá» Anh Tá» nữa. Ãến lúc Thân Thúc Thá»i cáo lão,Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘em đất Thân phong cho Khuất Vu.Khuất Vu chẳng từ chối mà nháºn ngay.Công tá» Anh Tá» vì thế sinh hiá»m khÃch vá»›i Khuất Vu.Trang VÆ°Æ¡ng thấy nÆ°á»›c Trần dẫu thần phục mình,nhÆ°ng còn nÆ°á»›c Trịnh vẫn theo nÆ°á»›c Tấn,má»›i cùng triá»u thần thÆ°Æ¡ng nghị việc đánh TRịnh.
Quan lệnh doãn là Tôn Thúc Ngao nói với Trang vương rằng:
-Ta đánh Trịnh thì nÆ°á»›c Tấn tất đến cứu,váºy má»›i phải Ä‘em đại binh Ä‘i má»›i được.
Trang vÆ°Æ¡ng liá»n cỠđại binh tiến sang đánh Trịnh.TÆ°Æ¡ng lão Ä‘i là m tiá»n há»™.Viên phó tÆ°á»›ng thuá»™c toán quân của TÆ°Æ¡ng Lão tên là ÃÆ°á»ng Giao xin vá»›i TÆ°Æ¡ng Lão rằng:
-Trịnh là má»™t nÆ°á»›c nhá»,bất tất phải phiá»n đến đại binh,tôi xin Ä‘em thủ hạ má»™t trăm ngÆ°á»i để mỡ Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trÆ°á»›c.
TÆ°Æ¡ng Lão khen mà cho Ä‘i. ÃÆ°á»ng Giao cố sức xông pha Ä‘i trÆ°á»›c,quân nÆ°á»›c Trịnh không Ä‘Æ°Æ¡ng nổi,vì thế mà đại binh của Sở Trang vÆ°Æ¡ng thấy quân tiá»n bá»™ Ä‘i được nhanh cóng nhÆ° váºy,má»›i khen TÆ°Æ¡ng Lão rằng:
-Ta không ngá» nhà ngÆ°Æ¡i đã già mà còn khá»e được nhÆ° thế.
Tương Lão nói:
-Ãó không phải là công tôi,nhá» có viên phó tÆ°á»›ng là ÃÆ°á»ng Giao cố sức,má»›i được nhÆ° váºy !
Trang vÆ°Æ¡ng triệu ÃÆ°á»ng Giao đến,toan trá»ng thưởng, ÃÆ°á»ng Giao nói:
-Tôi chịu Æ¡n Ãại vÆ°Æ¡ng to lắm,ngà y nay gá»i chút báo Ä‘á»n có đâu lại dám lÄ©nh thưởng.
Trang vương ngạc nhiên mà nói rằng:
-Ta có biết nhà ngươi bao giỠmà nhà ngươi bảo chịu ơn ta ?
ÃÆ°á»ng Giao nói:
-Trong bữa tiệc “Tuyệt Anhâ€có ngÆ°á»i nắm vạt áo Hứa CÆ¡,ngÆ°á»i ấy tức là tôi đó! Ãại vÆ°Æ¡ng rá»™ng lượng tha mà không giết,váºy nên tôi phải cố sức để báo Ä‘á»n.
Trang vương nói:
-May là m sao! Giả sá» bấy giá» ta thắp nến lên để trị tá»™i ngÆ°á»i mất giải mÅ© vì ta thì sao bây giá» lại có ngÆ°á»i vì ta mà cố sức nhÆ° váºy !
Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n ghi lấy công ÃÆ°á»ng Giao để đợi khi đánh Trịnh xong trở vá» thì sẽ trá»ng dụng. ÃÆ°á»ng Giao nói chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng:
-Tá»™i ta đáng chết mà đại vÆ°Æ¡ng không giết,váºy ta cố sức để báo Ä‘á»n.Nay ta đã nói rá» ra rồi,chẳng lẽ ta là ngÆ°á»i có tá»™i mà lại đợi sau nà y đại vÆ°Æ¡ng trá»ng dụng hay sao?
Ãêm hôm ấy, ÃÆ°á»ng Giao tức khắc bá» trốn,không biết Ä‘i đâu mất.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe nói khen rằng:
-ÃÆ°á»ng Giao tháºt là má»™t ngÆ°á»i giá»i!
Ãại binh nÆ°á»›c Sở vây thà nh nÆ°á»›c Trịnh,cả thẩy mÆ°á»i bảy ngà y.Trịnh TÆ°Æ¡ng công có lòng trông mong quân Tấn đến cứu,không chịu giảng hòa,quân sÄ© chết hại rất nhiá»u.PhÃa đông bắc thà nh nÆ°á»›c Trịnh có má»™t chá»— lở hÆ¡n mÆ°á»i trượng,quân nÆ°á»›c Sở sắp sá»a trèo và o.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe trong thà nh có tiếng khóc rầm rÄ©, Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng xót,truyá»n cho quân sÄ© hãy lui lại mÆ°á»i dặm.Công tá» Anh Tá» nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Ta nên nhân lúc thà nh lở mà tiến và o,cớ sao lại lui quân?
Sở Trang vương nói:
-NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh chỉ biết sợ uy ta,chÆ°a biết mến đức ta,nay ta lui quân là để tá» cho nÆ°á»›c Trịnh biết ta có lòng nhân đức.
Trịnh TÆ°Æ¡ng công thấy nÆ°á»›c Sở lui quân,ngá» là nÆ°á»›c Tấn đã Ä‘em quân đến cứu,má»›i chở những nÆ¡i thà nh lở,rồi cố sức chống giỡ.Sở Trang vÆ°Æ¡ng biết là nÆ°á»›c Trịnh không chịu đầu hà ng,lại tiến quân vây thà nh đến hÆ¡n ba tháng.TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Nhạc Bá phá cá»a thà nh tiến và o.Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n cho quân sÄ© không được nhÅ©ng nhiá»…u hại dân.Trịnh TÆ°Æ¡ng công để trần vai áo,dắt Ä‘Ã n dê ra đón quân Sở mà tạ tá»™i rằng:
-Tôi là kẻ ngu dại,không biết thần phục thượng quốc, để đến nổi đại vÆ°Æ¡ng nổi giáºn phải Ä‘em quân tá»›i nÆ°á»›c tôi,nay tôi biết tá»™i đã nhiá»u,xin đại vÆ°Æ¡ng rá»™ng lượng thÆ°Æ¡ng cho nÆ°á»›c tôi là m nÆ°á»›c phụ thuá»™c,không đến nổ tuyệt duyệt,thì nÆ°á»›c tôi được Ä‘á»™i Æ¡n nhiá»u lắm.
Công tỠAnh TỠnói với Sở Trang vương rằng:
-Nước Trịnh cùng quá ,mới chịu đầu hà ng,nếu ta tha cho thì rồi hỠlại là m phản,chi bằng ta diệt hẳn đi.
Sở Trang vương nói:
-Nếu ngà y nay ta diệt nÆ°á»›c Trịnh mà Thân Thúc Thá»i hãy còn thì tất lại Ä‘em cái chuyện “cÆ°á»›p trâu dẫm lúa†mà cÆ°á»i ta đó.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n lui quân ba mÆ°Æ¡i dặm,rồi cho nÆ°á»›c Trịnh giảng hoà .Trịnh TÆ°Æ¡ng công thân hà nh đến đại dinh quân Sở xin há»™i thá»,và cho ngÆ°á»i em là công tá» Khứ Táºt sang là m con tin.Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n rút quân vỠđóng ở Diên Ãịa.Quân thám tá» vá» báo vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-NÆ°á»›c Tấn cho Tuân Lâm phủ là m chánh tÆ°á»›ng,Tiên Cốc là m phó tÆ°á»›ng, Ä‘em quân sang cứu Trịnh đã giảng hòa,ta còn sinh sá»± vá»›i Tấn gì nữa,chi bằng ta giữ cho toà n quân mà vá».
Có kẻ cáºn thần là Ngủ Sâm tâu vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Quan lệnh doãn nói thế là phải ! NÆ°á»›c Trịnh cho sức ta không bằng Tấn,cho nên má»›i theo Tấn,nay quân Tấn đến mà ta rút vá» thì tá» ra rằng tháºt là ta không bằng Tấn.Vả nÆ°á»›c Tấn biết Trịnh theo Sở thì tất đánh Trịnh,váºy ta đánh Tấn để cứu Trịnh,chẳng cÅ©ng nên lắm Æ°!
Tôn Thúc Ngao nói với Sở Trang vương rằng:
-Quân nÆ°á»›c Sở ta,năm trÆ°á»›c sang đánh Trần,năm nay sang đánh Trịnh,nhá»c mệt lắm rồi,nếu đánh mà không mắng thì dẫu ăn thịt NgÅ© Sâm,cÅ©ng không đáng cái tá»™i của hắn váºy.
Ngũ Sâm nói:
-Nếu đánh mà được thì quan lệnh doãn là ngÆ°á»i vô mÆ°u,nếu đánh không dược thì thịt NgÅ© Sâm nà y tất bị quân Tấn ăn mất,còn đâu mà để phần ngÆ°á»i nÆ°á»›c Sở nữa!
Sở Trang vÆ°Æ¡ng liá»n há»i ý tất cả các tÆ°á»›ng, Ä‘Æ°a cho má»—i ngÆ°á»i má»™t cai bút để viết và o bà tay,ai định đánh thì viết chữ “Ãánhâ€,ai định lui thì viết chữ “Luiâ€.Các tÆ°á»›ng viết xong,Sở Trang vÆ°Æ¡ng sai mở bà n tay ra xem thì chỉ có bốn ngÆ°á»i viết chữ “Lui†là : Quan trung quân nguyên soái NgÆ°u Khâu,quan lệnh doãn TÆ°Æ¡ng lão và hai tÆ°á»›ng là Sai CÆ°u CÆ¡ và Bánh Danh.Còn bá»n công tá» Anh Tá»,công tá» Trắc,công tá» Cốc Thần,Khuất Ãăng,Phan Ãảng,Nhạc Bá,Dưỡng Do CÆ¡,Hứa Bá,Hùng Phụ Bá,và Hứa Yển hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘á»u viết chữ “Ãánh†cả.
Sở Trang vương nói:
-NgÆ°u Khâu là báºc lão thà nh,nay cùng vá»› quan lệnh doãn hợp ý nhau,váºy thì lui quân vá» là phải.
Sở Trang vÆ°á»›ng truyá»n đến sáng mai thì rút qaun vá»? Ãêm hôm ấy,NgÅ© Sâm xin và o yết kiến,nói vá»›i Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Ãại vÆ°Æ¡ng sợ gì nÆ°á»›c Tấn mà phải bá» nÆ°á»›c Trịnh nhÆ° váºy?
Sở Trang vương nói:
-Nà o ta có bỠnước Trịnh bao gi�
Ngũ Sâm nói:
-Quân Sở ta vây nÆ°á»›c TRịnh ba tháng má»›i thu phục được nÆ°á»›c TRịnh nay quân Tấn đến mà ta rút vá»,khiến cho Tấn được côn glà cứu nÆ°á»›c Trịnh,thế thì chẳng phải ta bá» nÆ°á»›c Trịnh là gì !
Sở Trang vướng nói:
-Quan lệnh doãn bảo ta rằng đánh Tấn vị tất đã được,váºy nên ta phải bá».
NGũ Sâm nói:
-Tôi đã tÃnh trÆ°á»›c cả rồi ! Tuân Lâm PHủ nÆ°á»›c Tấn má»i lên là m trung quân nguyên soái,chÆ°a có uy tÃnh gì để cho ngÆ°á»i ta phục,quan phó tÆ°á»›ng là Tiên Cốc,nguyên là con Tiên Thả CÆ°,cháu Tiên Chẩn,cáºy thế mấy Ä‘á»i có công,là m nhiá»u Ä‘iá»u kiêu ngạo,còn bá»n Loan ,Triệu Ä‘á»u má»—i ngÆ°á»i má»™t ý,xem thế thì các tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn,không đồng tâm vá»›i nhau,dẫu nhiá»u quân đến đâu,cÅ©ng có thể phá tan được.Vả đại vÆ°Æ¡ng là m vua má»™t nÆ°á»›c mà phải sợ các tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn, để cho thiên hạ chê cÆ°á»i thì sao cho nÆ°á»›c Trịnh chịu phục.
Sở Trang vương ngạc nhiên mà nói rằng:
-Ta dẫu không khéo dùng quân,cũng chẳng chịu thua các tướng nước Tấn !
Nói xong,liá»n sai ngÆ°á»i bảo quản lệnh doãn là Tôn Thúc Ngao cho tất cả chiến xa quay vá» hÆ°á»›ng bắc mà tiến đến Quản Thà nh để đợi quân Tấn đến thì đánh.
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-10-2008, 11:35 AM
|
![Cánh gà nướng's Avatar](images/avatars/Onion16.gif) |
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 54
SỞ VÆ¯Æ NG ÃUá»”I QUÂN TUÂN LÂM PHỦ
ƯU MẠNH ÃÓNG VAI TÔN THÚC NGAO
Tấn Cảnh cũng nghe tin Sở Trang vương thân hà nh đem quân sang đánh Trịnh,mới phong Tuân Lâm Phủ là m trung quân nguyên soái,Tiên Cốc là m phó nguyên soái, để đem quân sang cứu.Khi đi đến sông Hoà ng Hà ,có quân thám tỠbáo rằng:
-Trịnh bị Sở vây, đợi mãi không thấy quân ta đến cứu, đã hà ng Sở rồi.Quân Sở đã sắp sá»a rút vá».
Tuân Lâm Phủ bèn triệu các tướng và o để hội nghị.Sĩ Hội nói:
-Ãem quân Ä‘i cứu mà không kịp,bây giỠđánh Sở cÅ©ng chẳng ra thế nà o,chi bằng ta hãy rút vá»,sau sẽ định liệu.
Tuân Lâm Phủ khen phải,toan truyá»n rút quân vá».Bá»—ng có má»™t viên đại tÆ°á»›ng đứng dáºy can rằng:
-Không nên ! NÆ°á»›c Tấn ta là m được bá chủ là vì biết bênh vá»±c kẻ yếu,nay Trịnh đợi mãi không thấy quân ta đến cứu,má»›i phải hà ng nÆ°á»›c Sở,ta đánh được nÆ°á»›c Sở thì Trịnh tất lại vá» vá»›i ta.Nếu ta bá» Trịnh mà tránh quân Sở thì các nÆ°á»›c nhá» còn trông cáºy và o ta nổi gì ! NÆ°á»›c Tấn không là m được bá chủ nữa rồi.Nếu nguyên soái nhất định rút quân vá»,thì tôi tình nguyện Ä‘em quân bản bá»™ của tôi ra đánh má»™t tráºn.
Tuân Lâm Phủ nhìn xem ai là quan phó nguyên soái Tiên Cốc.Tuân Lâm Phủ bảo Tiên Cốc rằng:
-Vua Sở thân hà nh Ä‘em quân tá»›i đây,binh nhiá»u tÆ°á»›ng mạnh,nếu ta Ä‘em má»™t toán quân sang đánh,khác nà o nhÆ° ném thịt và o hổ đói mà thôi,phá»ng có Ãch gì !
Tiên Cốc thét lên rằng:
-Nếu ta không Ä‘i thì sẽ có ngÆ°á»i bảo rằng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c Tấn mà không có má»™t ngÆ°á»i nà o dám đánh,chẳng cÅ©ng xấu hổ lắm Æ° ! Chuyến nà y ta Ä‘i,dẫu chết tại tráºncÅ©ng còn được tiếng là ngÆ°á»i có chà khà !
Tiên Cốc nói xong,tức khắc lui ra. Ãi đến cá»a dinh gặp anh em Triệu Ãồng và Triệu Quát.Tiên Cốc bảo Triệu Ãồng và Triệu Quát rằng:
-Quan nguyên soái sợ nÆ°á»›c Sở muốn rút quân vá»,chỉ má»™t mình ta quyết Ä‘em quân Ä‘i đánh.
Triệu Ãồng và Triệu quát nói:
-Ãại trượng phu phải nhÆ° thế ! Anh em tôi cÅ©ng xin Ä‘em quân bà n bá»™ Ä‘i theo tÆ°á»›ng quân.
Ba ngÆ°á»i cùng nhau Ä‘em quân qua sông Hoà ng Hà .Tuân Thủ không thấy Triệu Ãồng và Triệu Quát,liá»n há»i quân sÄ© má»›i biết hai ngÆ°á»i đã theo Tiên Cốc qua sông Hoà ng Hà để đón đánh quân Sở,liá»n giáºt mình kinh sợ,và nói vá»›i quan tÆ° mã Hà n Quyết.Hà n Quyết và o bảo Tuân Lâm Phủ rằng:
-Nguyên soái không biết việc Tiên Cốc qua sông Hoà ng Hà hay sao?Nếu gặp quân Sở thì tất bị thua,ngà i là m nguyên soái mà để cho Tiên Cốc bị thua thì lỗi ở ngà i đó !
Tuân Lâm Phủ kinh sợ há»i kế,Hà n Quyết nói:
-Việc đã lỡ ra nhÆ° váºy,chi bằng ta kéo cả đại binh sang đánh,nếu được thì công vá» ngà i,nếu không được thì cả các tÆ°á»›ng cùng phải chịu tá»™i,chẳng hÆ¡n là ngà i chịu tá»™i má»™t mình hay sao?
Tuân Lâm Phủ khen phải,truyá»n kéo đại binh qua sông.Tiên Cốc nghe tin,mừng mà nói rằng:
-Ta vẫn biết là nguyên soái phải theo lá»i nói của ta !
TRịnh tÆ°á»›ng công cho ngÆ°á»i Ä‘i dò thám,biết là quân Tấn cÆ°á»ng thịnh lắm,chỉ sợ má»™t mai chiến thắng thì lại trị cái tá»™i theo Sở,má»›i hợp triá»u thần lại để thÆ°Æ¡ng nghị.Quan đại phu là Hoà ng Thủ nói:
-Tôi xin sang sứ bên quân Tấn dể khuyên Tấn đánh Sở,Tấn được thì theo Tấn,Sở được thi theo Sở.Bên nà o mạnh thế thì ta theo,chứ có lo gì !
Trịnh Tương công khen phải,rồi sai Hoà ng Thú đi.Hoà ng Thú đến nói với quân Tấn rằng:
-Chúa công tôi mong quý quốc đến cứu,khác nà o đại hạn mong mÆ°a.Chỉ vì xã tắc lâm nguy nên má»›i phải theo Sở trÆ°á»›c mặt chứ không phải dám phản bá»™i thượng quốc.Nay Sở chiến thắng mà sinh kiêu,vả lại Ä‘i lâu má»i mệt,nếu thượng quốc đánh quân Sở thì nÆ°á»›c Trịnh tôi cÅ©ng xin theo.
Tiên Cốc nói:
-Ta đánh được Sở và là m cho Trịnh phải phục,chỉ ở tráºn nà y !
Loan Thư nói:
-NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh hay phản phúc lắm,ta chá»› nên tin lá»i !
TRiệu Ãá»—ng và Triệu Quát nói:
-NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh xin theo ta để cùng đánh Sở, đó là má»™t cÆ¡ há»™i chá»› nên bá» ! Ta nên theo lá»i Tiênn Cốc
Hai ngÆ°á»i nói xong,bèn không vân lệnh Tuân Lâm Phủ,mà lại tá»± tiện theo Tiên Cốc cùng vá»›i Hoà ng Thú định Æ°á»›c đánh Sở,Trịnh TÆ°Æ¡ng công lại sai sứ đến quân Sở,khuyên Sở Trang vÆ°Æ¡ng giao chiến vá»›i Tấn.Quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là Tôn Thúc Ngao lo quân Tấn cÆ°á»ng thịnh,nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-NgÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn không có ý quyết chiến,chi bằng ta cho ngÆ°á»i sang giảng hoà ,giảng hoà mà không được,bấy giá» ta sẽ giao chiến thì lá»—i tại nÆ°á»›c Tấn.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng lấy là m phải,liá»n sai Sái CÆ°u CÆ° sang quân Tấn xin giảng hòa.Tuân Lâm Phủ mừng lắm,nói:
-Nếu váºy thì là phúc cả cho hai nÆ°á»›c!
Tiên Cốc trỠvà o mặt Thái Cưu Cư mà mắng rằng:
-NÆ°á»›c ngÆ°á»i đã cÆ°á»›p thuá»™c quốc của ta,nay lại còn sang giảng hòa ! Dẫu nguyên soái ta cho hòa,ta cÅ©ng nhất định không chịu,ta quyết đánh cho chẳng còn má»™t mống nà o trở vá»,khiến nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i biết tay Tiên Cốc nà y.Nhà ngÆ°Æ¡i nên mau mau vá» báo vá»›i vua Sở,liệu mà trốn trÆ°á»›c Ä‘i,kẻo nữa khó toà n tÃnh mệnh đó !
Sái CÆ°u CÆ° bị Tiên Cốc sỉ mắng má»™t hồi,cúi đầu lui ra. Ãi đến cá»a dinh,lại gặp anh em Triệu Ãồng và Triệu Quát,Triệu Ãồng và Triệu Quát giÆ¡ gÆ°Æ¡m trá» và o mặt Sái CÆ°u CÆ° mà bảo rằng:
-Nếu mà y còn sang đây lần nữa thì ta sẽ cho mà y nếm lưỡi gươm nà y !
Sái CÆ°u CÆ° ra khá»i dinh quân Tấn là Triệu Chiên.Triệu Chiên giÆ°Æ¡ng cung và o mặt Sái CÆ°u CÆ° mà bảo rằng:
-Mà y là miếng thịt ở đầu mũi tên của ta,chẳng bao lâu ta sẽ bắt sống mà y,hãy cho mà y trở vỠbáo trước cho vua Sở mà y biết.
Sái CÆ°u CÆ° trở vá» nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nổi giáºn,há»i các tÆ°á»›ng xem ai dám sang khiêu chiến vá»›i quân Tấn không? Quan đại tÆ°á»›ng là Nhạc Bá xin Ä‘i.Nhạc Bá ngồi má»™t cái xe tiến sang vòng quân Tấn.Gặp má»™t bá»n quân hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i,Nhạc Bá bắn chết má»™t ngÆ°á»i,rồi quay xe trở vá».Quân Tấn chia là m ba toán Ä‘uổi theo,toán Ä‘i giữa là Bảo Quý,toán Ä‘i phÃa tả là Bảng Ninh,toán Ä‘i phÃa hữu là Bà ng Cái.Nhạc Bá hét to lên rằng:
-Ta bắn vá» phÃa tả thì trúng ngá»±a,bắn vá» phÃa hữu thì trúng ngÆ°á»i ,nếu bắn không trúng thì ta thua !
Nhạc Bá giÆ°Æ¡ng cung bắn luôn má»—i bên má»™t phát,phát bên tả trúng suốt ba bốn con ngá»±c,xe không Ä‘i được nữa,phát bên hữu trúng Bà ng Cái,còn quân sÄ© thì bị thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u.Bởi váºy toán quân phÃa tả và phÃa hữu Ä‘á»u không dám theo nữa,chỉ có Bảo Quý chỉ huy toán quân di giữa là cố sức Ä‘uổi gần đến nÆ¡i,Nhạc Bá chỉ còn có má»™t phát tên,toan giÆ°Æ¡ng cung ra bắn Bảo Quý,nhÆ°ng lại nghÄ© thầm rằng:
-Nếu phát tên nà y ta bắn không trúng thì tất nhiên bị hại !
Nhạc Bá còn Ä‘ang nghÄ© ngợi thì bá»—ng có má»™t con hÆ°Æ¡u to ở đâu chạy qua trÆ°á»›c mặt.Nhạc Bá liá»n bắn chết con hÆ°Æ¡u ấy rồi sai Nhiếp Thúc xuống xe lấy con hÆ°Æ¡u, Ä‘Æ°a biếu Bảo Quý.Bảo Quý thấy Nhạc Bá bắn chẳng sai phát nà o,trong lòng sợ hãi,nhân thấy Nhạc Bá sai ngÆ°á»i biếu con hÆ°Æ¡u,má»›i giả cách than rằng:
-TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở biết giữ lá»… nhÆ° váºy thì ta không dám xâm phạm.
Bảo Quý quay xe trở vá».TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn là Ngụy Kỳ biết Bảo Quý thả cho Nhạc Bá chạy,nổi giáºn mà nói rằng:
-NÆ°á»›c Sở có ngÆ°á»i đến khiêu chiến,mà nÆ°á»›c Tấn ta không ai dám sang tráºn địa quân Sở,tôi e rằng ngÆ°á»i nÆ°á»›c Sở tất cÅ©ng cÆ°á»i ta,váºy tôi xin sang để dò xem quân Sở mạnh yếu thế nà o.
TRiệu Chiên cũng nói với Tuân Lâm Phủ rằng:
-Tôi xin cùng với NGụy tướng quân cùng đi.
Tuân Lâm Phủ nói :
-Khi trÆ°á»›c Sở sang xin giảng hòa vá»›i ta rồi má»›i đánh,nay các ngÆ°á»i sang quân Sở,cÅ©ng phải xin giảng hòa trÆ°á»›c để gá»i là đáp lá»… lại Sở.
Ngụy Kỳ xin vâng mệnh.Triệu Chiên đưa Ngụy Kỳ lên xe trước mà bảo rằng:
-Tướng quân báo lại việc Sái Cưu Cư,còn tôi xin báo lại việc Nhạc Bá.
Quan thượng quân nguyên soái là SÄ© Há»™i nghe tin Triệu Chiên và Ngụy Kỳ sang tráºn địa quân Sở,vá»™i và ng và o yết kiến Tuân Lâm Phủ, Ä‘eẻ can ngăn việc ấy,nhÆ°ng và o đến nÆ¡i thì hai tÆ°á»›ng đã Ä‘i rồi.SÄ© Há»™i má»›i nói riêng vá»›i Tuân Lâm Phủ rằng:
-Ngụy Kỳ và Triệu Chiên còn Ãt tuổi nóng nảy bồng bá»™t,không biết tùy cÆ¡ ứng biến,tất là m cho quân Sở phải tức giáºn.Nếu quân Sở bất thình lình mà đến đánh thì ta là m thế nà o?
Bấy giỠquan phó tướng là Khước Khắc cũng đến nói với Tuân Lâm Phủ rằng:
-Tình ý nÆ°á»›c Sở khó mà lÆ°á»ng được,ta nên phòng bị trÆ°á»›c !
Tiên Cốc thét to lên rằng:
-Sắp sá»a giao chiến,lại còn phòng bị gì nữa !
Tuân Lâm Phủ không biết đằng nà o mà quyết đoán.Sĩ Hội lui ra,nói riêng với Khước Khắc rằng:
-Nguyên Soái chẳng khác gì ngÆ°á»i bù nhìn ! Thôi chúng ta phải tá»± liệu lấy má»›i được.
SÄ© Há»™i nói xong,liá»n bảo KhÆ°á»›c Khắc rủ hai quan thượng quân đại phu là Củng Sóc và Hà n Xuyên Ä‘em quân bản bá»™ ra phục ở trÆ°á»›c núi ngao SÆ¡n.Quan Trung quân đại phu là Triệu Anh Tá» cÅ©ng lo quân Tấn thua,sai ngÆ°á»i sắp thuyá»n sẵn ở cá»a sông Hoà ng Hà đỠphòng khi chạy trốn.Ngụy kỳ vẫn ghét Tuân Lâm Phủ,muốn là m cho Tuân Lâm Phủ mang tiếng,nên trÆ°á»›c mặt Tuân Lâm Phủ thì nói đến việc hoà ,nhÆ°ng khi sang đến quân Sở thì lại nói đến việc đánh.TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Phan Ãảng biết chuyện trÆ°á»›c kia Sái CÆ°u CÆ¡ sang sứ nÆ°á»›c Tấn,bị tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn sÄ© nhục nay thấy Ngụy Kỳ đến,bà n tÃnh sá»± báo thù,vá»™i và ng bÆ°á»›c và o đại binh thì Ngụy Kỳ đã ra khá»i dinh rồi.Phan Ãảng tức khắc dục ngá»±a Ä‘uổi theo,bèn toan quay lại để đối địch,bá»—ng thấy trông rừng có sáu con hÆ°Æ¡u lá»›n,nhân nghÄ© đến việc tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở biếu hÆ°Æ¡u khi trÆ°á»›c,liá»n giÆ°Æ¡ng cung bắn chết má»™t con,sai ngÆ°á»i hầu xe Ä‘em biếu Phan Ãảng mà nói rằng:
-Khi trước Nhạc tướng quân có cho quân Tấn tôi một con hươu,nay quân Tấn tôi đáp lễ lại.
Phan Ãảng nghÄ© thầm rằng:
-Quân Tấn cÅ©ng bắt chÆ°á»›c lối cÅ© của ta nhÆ° váºy,nếu ta Ä‘uổi theo thì chẳng hóa ra ngÆ°á»i nÆ°á»›c Sở ta vô lá»… lắm Æ°! Bèn cùng truyá»n quay xe trở lại.Ngụy Kỳ vỠđến dinh quân Tấn,nói vá»›i Tuân Lâm Phủ rằng:
-Vua nÆ°á»›c Sở không cho giảng hòa, định đánh má»™t tráºn để quyết thắng phụ.
Tuân Lâm Phủ há»i:
-Triệu Chiên đâu?
Ngụy Kỳ nói:
-Tôi đi trước,hắn đi sau,thà nh ra tôi không được gặp.
Tuân Lâm Phủ nói :
-Nước Sở đã không cho giảng hòa thì Triệu Chiên tất nhiên bị hại !
Nói xong,sai Tuân Dinh Ä‘em quân Ä‘i đón Triệu Chiên.Nguyên Triệu ChiênÄ‘ang đêm Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a dinh quân Sở,giải chiếu xuống đất ngồi, Ä‘em rượu ra uống,rồi sai hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i giả cách nói tiếng nÆ°á»›c Sở,lén và o trong dinh quân Sở.Quân Sở biết là giả,nắm lại để há»i.NgÆ°á»i ấy rút dao đâm chết má»™t ngÆ°á»i trong đám quân Sở.Quân Sở náo Ä‘á»™ng cả lên, đốt Ä‘uốc Ä‘uổi bắt được mấy ngÆ°á»i.Những ngÆ°á»i khác trốn thóat chạy ra,trông thấy Triệu Chiên vẫn còn ngồi trên chiếu,thì vá»™i và ng ôm lên xe,rồi tìm ngÆ°á»i dong xe thì đã mắc trong đám quân Sở,không ra được rồi.Triệu Chiên phải cầm cÆ°Æ¡ng ngá»±a lấy,ngá»±a đói không thể Ä‘i được.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe nói có giặc lên đến,liá»n thân hà nh Ä‘em quân ra Ä‘uổi.Quân Ä‘uổi gấp lắm,Triệu Chiên vá»™i và ng bá» xe trốn và o trong rừng.TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Khuất Ãăng trông thấy cÅ©ng xuống xe Ä‘uổi theo,Triệu Chiên cởi áo giáp và xe ngá»±a Ä‘em vá» ná»™p Sở Trang vÆ°Æ¡ng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng vừa toan quay xe trở vá» thì thấy Phan Ãảng chạy đến.Phan Ãảng trá» vá» phÃa bắc mà bảo Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Trông cắt bụi bay lên thế kia thì đại nÆ°á»›c Tấn sắp sá»a kéo đến!
Sỡ dÄ© có đám cát bụi ấy là bởi có toán quân của Tuân Dinh phụng mệnh Tuân Lâm Phủ Ä‘i đón Triệu Chiên,Phan Ãảng trông không rá»,tưởng là đại binh quân Tấn,là m cho Sở Trang vÆ°Æ¡ng sợ hãi,mặt xám xanh lại,may gặp có toán quân của quan lệnh doãn là Tôn Thúc Ngao kéo đến.Sở Trang vÆ°Æ¡ng má»›i được yên lòng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng há»i Tôn Thúc Ngao rằng:
-Sao lệnh doãn biết có đại binh nước Tấn sắp tới mà đem quân ra cứu ta?
Tôn Thúc Ngao nói:
-Tôi không biết có đại binh nÆ°á»›c Tấn,nhÆ°ng tôi sợ đại vÆ°Æ¡ng khinh thÆ°á»ng xông và o quân giặc,nên tôi phải Ä‘em quân tiếp ứng,còn đại binh ta cÅ©ng sắp tá»›i đây bây giá».
Sở Trang vÆ°Æ¡ng ngảnh vá» phÃa bắc,trông lại má»™t lượt,thấy đám cát bụi cÅ©ng không thấy gì là m cao;má»›i bảo Tôn Thúc Ngao rằng:
-Không phải đại binh nước Tấn.
Tôn Thúc Ngao nói:
-Nay các tÆ°á»›ng Ä‘á»u đả đến cả,xin đại vÆ°Æ¡ng cứ truyá»n lệnh tiến đánh,nếu ta đánh được má»™t toán thì các toán khác Ä‘á»u phải vỡ tan.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng liá»n truyá»n lệnh tiến binh.Tuân Lâm Phủ cÅ©ng Ä‘em quân ra đối địch,nhÆ°ng quân Sở nhiá»u quá,quân Tấn không thể nà o địch nổi,tức khắc bá» chạy tán loạn.Tuân dinh Ä‘i đón Triệu Chiên,không thấy đâu cả,lại gặp tÆ°á»ng nÆ°á»›c Sở là Hùng Phụ CÆ¡,hai bên giao chiến má»™t lúc,hÆ°ng Tuân Dinh thấy quân Sở đông quá,cÅ©ng phải bá» chạy,bị Hùng Phụ CÆ¡ bắt sống.TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn là Bà ng Bá Ä‘em hai con là Bà ng Ninh và Bà ng Cái cùng ngồi má»™t cái xe nhỠđể chạy trốn, Ä‘i cháºn không,da bà n chân trầy ra hết.Triệu Chiên trông thấy,kêu to lên rằng:
-Ai đi xe thế kia,cứu tôi với !
Bà ng Bá nghe tiếng Triệu Chiên,bảo hai con chá»› ngảnh cổ lại.Hai con không hiểu ý cha,tức thì ngảnh cổ nom lại phÃa sau xem ai.Triệu Chiên trông thấy liá»n gá»i:
-Bà ng Bá cho ta lên xe với !
Hai con nói vá»›i Bà ng Bá.Bà ng Bá tức giáºn lắm,nói:
-Ãã nhÆ° váºy thì hai đứa mà y nhÆ°á»ng chá»— cho ngÆ°á»i ta ! Bà ng Bá tức thì Ä‘uổi hai con xuống mà cho Triệu Chiên lên xe.Bà ng Ninh và Bà ng Cái mất xe thà nh ra chết ở trong đám loạn quân.Tuân Lâm Phủ và Hà n Quyết cùng má»™t bá»n tà n quân chạy men bá» sông Hoà ng Hà ,ngảnh lại trông thấy Tiên Cốc bị thÆ°Æ¡ng ở ttrán,máu chảy đầm Ä‘ià , Ä‘ang xé áo chiến bà o ra để buá»™c.Tuân Lâm Phủ trá» và o mặt Tiên Cốc mà bảo rằng:
-Tướng quân hăng hái lắm mà sao cũng như thế !
Ãi đến cá»a sông Hoà ng Hà ,gặp Triệu Quát cÅ©ng đến,Quát nói vá»›i Tuân Lâm Phủ rằng:
-Anh tôi là Triệu Anh Tá»,khi trÆ°á»›c có sắp sẵn thuyá»n bè,nay đã qua sông rồi,mà chẳng bảo cho chúng ta biết,nhÆ° váºy thì còn ra nghÄ©a lý gì nữa !
Tuân Lâm Phủ nói:
-Những lúc nguy cấp nà y còn bảo nhau sao kịp !
Triệu Quá vẫn hầm hầm tức giáºn,từ bấy giá» cùng vá»›i Triệu Anh Tá» thà nh ra hiá»m khÃch.
Tuân Lâm Phủ nói:
-Quân ta không thể đánh nhau với Sở được nữa,bây giỠnên mau mau nghĩ kế để qua sông.
Tuân Lâm Phủ liá»n sai Tiên Cốc Ä‘i tìm thuyá»n,nhÆ°ng chỉ tìm được có mấy chiếc.Tuân Lâm Phủ chÆ°a kịp qua sông thì lại thấy có vô số quân ùn ùn chạy đến.Tuân Lâm Phủ nhìn xem quân nà o thì tức là toán quân của Triệu Sóc và Loan NhÆ° bị tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là công tá» Trách đánh Ä‘uổi,cùng chạy đến đây.Tuân Lâm Phủ ngảnh vá» phÃa nam,trông thấy cát bụi bay lên ngỡ là quân Sở Ä‘uổi tá»›i,má»›i sai đánh trống và hạ lệnh rằng:
-Ai sang trước thì sẽ có thưởng !
Quân sÄ© tránh cÆ°á»›p thuyá»n chở,thà nh ra giết hại lẩn nhau.DÆ°á»›i thuyá»n ngÆ°á»i đã đầy rồi,mà còn nhiá»u ngÆ°á»i chen nhau bÆ°á»›c xuống đến nổi đắm mất ba mÆ°Æ¡i chiếc thuyá»n.Tiên Cốc đứng ở trong thuyá»n lại thét to lên rằng:
-Ãứa nà o bÃu và o mái chèo và mạn thuyá»n thì cứ lấy dao mà chặt tay Ä‘i !
Các thuyá»n Ä‘á»u theo lệnh lấy dao ra chặt,ngón tay rÆ¡i và o trong thuyá»n,khác nà o hoa rụng,phải bốc từng bốc mà ném xuống sông.Trên bá» ngÆ°á»i khóc nhÆ° ri,nghe rất thê thảm ! Mặt sau lại có bá»n Tuân Thủ,Triệu Ãồng,Ngụy Kỳ,Bà ng Bá và Bảo Quý lục tục kéo đến.Tuân Thủ đã xuống thuyá»n rồi,không trông thấy con là Tuân Dinh,sai ngÆ°á»i đứng ở trên bá» gá»i rầm lên.Có ngÆ°á»i biết là Tuân Dinh bị bắt,nói vá»›i Tuân Thủ.Tuân Thủ nói:
-Con ta đã bị bắt thì ta không chịu vỠkhông !
Nói xong tức thì lên bỠđể lại xông và o đám quân Sở.Tuân Lâm Phủ can rằng:
-Tuân Dinh đã bị bắt thì tÆ°á»›ng quân Ä‘i cÅ©ng vô Ãch.
Tuân Thủ nói:
-Nếu tôi bắt được tướng nước Sở thì cũng có thể đòi lại được con tôi.
Ngụy Kỳ vốn chÆ¡i thân vá»›i Tuân Dinh,bởi váºy cÅ©ng xin theo Ä‘i.Tuân THủ mừng lắm, Ä‘em mấy trăm quân trở lại.Quân sÄ© nhiá»u ngÆ°á»i vẫn kÃnh phục Tuân Thủ,cho nên Ä‘á»u vui lòng theo cả,có ngÆ°á»i đã xuống thuyá»n rồi,nghe nói Tuân Thủ định trở lại để tìm Tuân Dinh,cÅ©ng Ä‘á»u lên bá» xin theo.Tuân Thủ là ngÆ°á»i bắn giá»i lắm,bấy giá» xông và o quân Sở,trông thấy tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là TÆ°Æ¡ng Lão Ä‘ang Ä‘i thu thấp những xe ngá»±a và khà giá»›i của quân Tấn bá» lại,có ngỠđâu quân Tấn thình lình kéo đến,không kịp Ä‘á» phòng,bị Tuân Thủ bắn cho má»™t phát,ngã lăn xuống đất.Công tá» Cá»c Thần trông thấy TÆ°Æ¡ng Lão bị mÅ©i tên,vá»™i và ng đến cứu.
Ngụy Kỳ xông và o,giao chiến vá»›i công tá» Cốc Thần.Tuân Thủ lại bắn luôn phát nữa,trúng ngay và o cánh tay phải của công tá» Cốc Thần.Công tá» Cốc Thần Ä‘au quá, đứng lại để nhổ mÅ©i tên,bị ngụy Kỳ bắt sống và lấy thêm cả cái xác của TÆ°Æ¡ng Lão mang vá»,Tuân Thủ nói:
-Ãem công tá» Cốc Thần và xác TÆ°Æ¡ng Lão nà y cÅ©ng đủ chuá»™c lại được con ta,ta nên trở vá».
Nói xong,liá»n giục ngá»±a vá» ngay.Khi quân Sở biết mà đuổi theo thì đã khôn gkịp.Côn gtá» Anh Tá» Ä‘em quân Ä‘uổi đánh SÄ© HỘi.SÄ© Há»™i vừa đánh vừa chạy,may nhá» có quân của Cung Spốc tiếp ứng,má»›i chạy thoát được.Công tá» Anh Tá» có sức Ä‘uổi theo,lại gặp tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn là KhÆ°á»›c Khắc Ä‘em quân đến.Công tá» Anh Tá» thấy váºy,phải thu quân trở vá».Tuân THủ vỠđến cữa sông Hoà ng Hà ,thấy toán quân của Tuân Lâm Phủ chÆ°a qua sông thết,có ý kinh sợ,may nhá» có toán quân của Triệu Anh TỠđã qua sông rồi,cho ngÆ°á»i Ä‘em thuyá»n sang đón,quân Tấn má»›i qua được sông Hoà ng Hà .
Ãại Bình quân Sở đã kéo đến Bà Thà nh,NGÅ© Sâm nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng xin mau mau Ä‘uổi theo để đánh quân Tấn.Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-NÆ°á»›c Sở ta từ khi thua Tấn ở đất Thà nh Bá»™c,vẫn lấy là m xấu hổ,nay được má»™t tráºn nà y đủa rưả cái thẹn năm xÆ°a,nhÆ°ng hai bên rồi cÅ©ng nên giảng hòa vá»›i nhau,ta còn giết hại là m gì nữa.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n đóng quân lại.Trịnh TÆ°Æ¡ng công biết là quân Sở thắng tráºn,thân hà nh đến Bà Thà nh để khao thưởng quân sÄ©, đón Sở Trang VÆ°Æ¡ng vỠđất Hà nh Ưng,rÆ°á»›c và o ở trong vÆ°Æ¡ng cung,mở tiệc chúc mừng.Phan Ãảng nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng xin chất xác quân Tấn để đắp má»™t cái Ä‘Ã i gá»i là “Kinh quán†ká»· niệm võ công của ngÆ°á»i nÆ°á»›c Sở.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-Ta chỉ nhá» may mà đánh được quân Tấn,sao đáng gá»i là vÅ© công !
Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói xong,truyá»n cho quân sÄ© nhặt chôn những xác ngÆ°á»i chết,lại là m văn tế thần sông Hoà ng Hà ,rồi thu quân vá».Khi vỠđến nÆ°á»›c Sở,ban thưởng công thần,cho ngÅ© Sâm là m quan đại phu.Quan lệnh doãn là Tôn Thúc Ngao thở dà i mà than rằng:
-Tuân Lâm Phủ là má»™t báºc đại thần.Việc đánh Sở nà y bởi tại Tiên Cốc trái lệnh, đến nổ thua quân,nay chúa công giết má»™t Tiên Cốc,cÅ©ng đủ là m gÆ°Æ¡ng cho kể khác.Ngà y xÆ°a nÆ°á»›c Sở giết Thanéh Ãắc Thần mà Tấn Văn công mừng;nÆ°á»›c Tấn tha Mạnh Minh mà Tấn TÆ°á»›ng công sợ,xin chúa công tha tá»™i cho Tuân Lâm Phủ,khiến được láºp công vá» sau.
Tấn Cảnh công theo lá»i,liá»n chém Tiên Cốc,phục chức cho Tuân Lâm Phủ,và sai luyện táºp quân mã, đợi ngà y khác Ä‘i đánh báu thù.
-Quan lệnh doãn nước Sở là Tôn Thúc Ngao ốm nặng,dặn con là Tôn An rằng:
-Ta có má»™t tá» di biểu,khi ta chết rồi,mà y nên Ä‘em dâng đại vÆ°Æ¡ng. Ãại vÆ°Æ¡ng có cho mà y là m quan thì mà y chá»› nháºn.Tà i mà y nhá» má»n,không nên dá»± và o đám quan trÆ°á»ng.Nếu đại vÆ°Æ¡ng có phong ấp cho mà y,mà y phải từ chối,từ chối mà không được thì nên xìn đất Tẩm Khâu.Tẩm Khâu là má»™t chá»— đất xấu,chẳng ai thèm tranh dà nh,hoạ may con cháu vá» sau má»›i được hưởng cái lá»™c ấy.
Nói xong thì chết,Tôn An Ä‘em tá» di biểu và o dâng Sở Trang vÆ°Æ¡ng;Trang vÆ°Æ¡ng mở ra Ä‘á»c.Tá» di biểu nhÆ° sau nà y:
-“Tôi vốn là kẻ khốn cùng Ä‘á»™i Æ¡n đại vÆ°Æ¡ng cất nhắc cho là m lệnh doãn,trong mấy năm nay không có công trạng gì đáng kể phụ lòng đại vÆ°Æ¡ng ủy thác,cÅ©ng lấy à m hổ thẹn.Nay nhá» uy linh của đại vÆ°Æ¡ng được mệnh chung trong nhà ,tháºt là may cho tôi! Tôi chỉ có má»™t đứa con ngu dốt,không thể cho là m quan được,còn cháu tôi là Viá»…n Bằng thì cÅ©ng có tà i năng,có thể dùng được.NÆ°á»›c Tấn là m bá chủ đã mấy Ä‘á»i,má»i rồi dẫu bị thua,nhÆ°ng chúa công chá»› nên xem thÆ°á»ng.Dân nÆ°á»›c Sở ta khổ vá» việc chiến tranh đã lâu,chúa công nên nghÄ© lại mà khiến cho dân được yên nghÄ©.NgÆ°á»i ta đến lúc sắp chết,câu há»i thÆ°á»ng hay há»p lẽ phải.Xin chúa công xét choâ€.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘á»c xong,than rằng:
-Tôn Thúc Ngao gần chết mà vẫn không quên việc nÆ°á»›c.Trá»i là m cho Tôn Thúc Ngao chết,cÅ©ng là má»™t sá»± không may cho ta.
Trang vÆ°Æ¡ng nói xong thân hà nh đến nhà Tôn Thúc Ngao ôm lấy áo quan mà khóc.Các quan Ä‘i theo hầu,cÅ©ng Ä‘á»u khóc cả.Ngà y hôm sau,Trang vÆ°Æ¡ng cho công tá» Anh Tá» là m quan lệnh doãn,và cho Viá»…n Bằng là m quan châm doãn.Trang vÆ°Æ¡ng lại muốn cho Tôn An là m quan công chÃnh,nhÆ°ng Tôn An theo lá»i cha dặn,nhất định xin từ chối,trở vá» xin là m ruá»™ng.Trang vÆ°Æ¡ng có yêu má»™t ngÆ°á»i kép hát là Mạnh Thù Nho,vẫn gá»i là Ưu Mạnh. Ưu Mạnh là ngÆ°á»i lùn,không đầy năm thÆ°á»›c,nguyên là má»™t ngÆ°á»i kép hát,rất giá»i lại có tà i khôi hà i, được Trang vÆ°Æ¡ng yêu lắm.Má»™t hôm, Ưu Mạnh ra chÆ¡i ngoà i đồng,gặp Tôn An Ä‘i kiếm củi,quẩy má»™t gánh củi trở vá». Ưu Mạnh đón mà há»i rằng:
-Sao công tá» chịu khó nhá»c mà gánh củi nhÆ° váºy?
Tôn An nói:
-Cha tôi là m tÆ°á»›ng quốc trong mấy năm trá»i,không lấy má»™t đồng tiá»n nà o của ai, đến lúc chết chẳng còn lý gì,bởi váºy tôi phải gánh củi.
Ưu Mạnh than rằng:
-Công tá» cứ vững lòng,rồi đây thế nà o đại vÆ°Æ¡ng cÅ©ng triệu công tá»!
Ưu Mạnh vá» nhà chế ra má»™t bá»™ mÅ© áo giống nhÆ° của Tôn Thúc Ngao ngà y trÆ°á»›c,lại bắt chÆ°á»›c dáng Ä‘iệu ăn nói của Tôn Thúc Ngao luyện táºp trong ba ngà y,cái gì cÅ©ng giống,tháºt là Tôn Thúc Ngao sống lại !Gặp bấy giá» Sở Trang vÆ°Æ¡ng ngá»± yến ở trong cung,triệu Ưu Mạnh và o là m trò. Ưu Mạnh sai má»™t ngÆ°á»i khác ra trò trÆ°á»›c, đóng vai Sở Trang vÆ°Æ¡ng,là m ra bá»™ tưởng nhá»› Tôn Thúc Ngao,còn mình thì đóng vai Tôn Thúc Ngao.Sở Trang vÆ°Æ¡ng (vai trò) trông thấy,giáºt mình king sợ mà nói rằng:
-Ô hay ! Tôn Thúc Ngao hãy còn sống à ? Ta tưởng nhớ nhà ngươi lắm,nhà ngươi nên ở lại mà giúp ta !
Ưu Mạnh nói:
-Tôi đây chỉ giống Tôn Thúc Ngao mà thôi,có phải là Tôn Thúc Ngao tháºt đâu!
Sở Trang vương (vai trò ) nói:
-Ta tưởng nhớ Tôn Thúc Ngao mà không được trông thấy,nay thấy nhà ngươi giống Tôn Thúc Ngao,cũng khiến cho ta được đỡ nhớ.Ta cho nhà ngươi cứ là m tướng quốc,nhà ngươi chớ từ.
Ưu Mạnh nói:
-Äại vÆ°Æ¡ng tin dùng tôi nhÆ° váºy,rất hợp vá»›i sở nguyện của tôi ,nhÆ°ng tôi có lão thê ở nhà ,rất là từng trải tinh Ä‘á»i để tôi xin vá» bà n vá»›i lão thê tôi,rồi má»›i dám vâng lệnh.
Ưu Mạnh trở và o buồng trà ,một lúc lại bước lên sà n hát mà tâu với Sở Trang vương(vai trò ) rằng:
-Vừa rồi tôi có bà n vá»›i lão thê tôi,thì lão thê tôi khuyên tôi chá»› nháºn.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng (vai trò) há»i:
-Sao váºy?
Ưu Mạnh nói:
-Lão thê tôi có đặt má»™t bà i hát để khuyên tôi,váºy tôi xin hát.
Nói xong liá»n hát:
-Quan tham không nên là m,thế mà nên là m !
Quan liêm nên là m,thế mà không nên là m !
Quan tham không nên là m, đã tham thì tất đê hạ,mà nên là m vì con cháu được lên xe xuống ngựa !
Quan liêm nên là m, đã liêm thì tất cao khiết,mà không nên là m vì con cháu phải ăn đói mặc rách !
Chà ng chẳng thấy:
Quan lệnh doãn nước Sở ta là Tôn Thúc Ngao,lúc sống là m quan không lấy của ai một đồng nà o.
Chẳng may thất lá»™c( ngÆ°á»i là m quan chết Ä‘i,ngÆ°á»i ta gá»i là thất lá»™c,nghÄ©a là mất lá»™c(lÆ°Æ¡ng bổng ) Ä‘i rồi,con cháu nghèo hèn đói khát,chỉ có cái túp chui ra chui và o...
Chà ng,chà ng ôi,chà ng chá»› há»c đòi Tôn Thúc Ngao !
Quân vương nà o có nhớ công lao!
Trang vÆ°Æ¡ng trông thấy Ưu Mạnh lá»i ăn tiếng nói,giống hệt nhÆ° Tôn Thúc Ngao thuở xÆ°a, đã Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng xót,sau nghe đến bà i hát của Ư Mạnh,bá»—ng ứa nÆ°á»›c mắt mà nói rằng:
-Khi nà o ta dám quên công Tôn Thúc Ngao !
Trang vÆ°Æ¡ng liá»n sai Ưu Mạnh Ä‘i triệu Tôn An.Tôn An mặc áo rách, Ä‘i già y cá»,và o yết kiến Trang vÆ°Æ¡ng.Trang vÆ°Æ¡ng há»i:
-Nhà ngươi đến nổi cùng khốn như thế ư?
Ưu Mạnh đứng bên cạnh, đỡ lá»i mà tâu rằng:
-Nếu không cùng khốn thì đã không tỠđược cái nhân đức của quan lệnh doãn ngà y trước!
Trang vương nói:
-Tôn An khi trước đã từ chối không muôn là m quan,nay ta nên phong cho một cái ấp lớn.
Tôn An đã cố ý xin từ chối.Trang vương nói:
-Ta đã quyết định như thế,nhà ngươi chớ nên từ chối.
Tôn An nói
-Nếu đại vương nghĩ đến chút công lao của tôi,mà muôn cho tôi được ấm no thì xin phong cho tôi ở đất TâmẩKhâu là đủ.
Trang vương nói:
-Khi cha tôi gần mất có dặn tôi nhÆ° váºy,nếu không phong cho đất Tảm Khâu thì tôi không dám nháºn.
Trang vÆ°Æ¡ng theo lá»i.Vá» sau,ngÆ°á»i ta thấy rằng Tẩm Khâu là má»™t nÆ¡i đất xấu,không ai muốn tranh Ä‘oạt.Con cháu Tôn Thúc Ngao cứ nối Ä‘á»i được hưởng lá»™c ấy.
Tuân Lâm Phủ nÆ°á»›c Tấn nghe tin Tôn Thúc Ngao chết,biết là quân Sở chÆ°a có thể Ä‘i cứu Trịnh được,má»›i tâu vá»›i vua Tấn xin Ä‘em quân Ä‘i đánh Trịnh,nhÆ°ng chỉ cÆ°á»›p phá biên giá»›i nÆ°á»›c Trịnh,rồi thu quân trở vá».Các tÆ°á»›ng nói vá»›i Tuân Lâm Phủ xin vây kÃn thà nh nÆ°á»›c Trịnh.Tuân Lâm Phủ nói:
-Ta vây kÃn thà nh nÆ°á»›c TRịnh,cÅ©ng chÆ°a chắc đã lấy nổi,vạn nhất nÆ°á»›c Sở Ä‘em quân đến cứu thì lại thà nh ra thêm việc,chi bằng ta hãy để cho ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh phải sợ ta.
Trịnh TÆ°Æ¡ng công thấy váºy,quả nhiên sợ lắm,sai sứ sang bà n mÆ°u vá»›i nÆ°á»›c Sở và đưa ngÆ°á»i em là công tá» ChÆ°Æ¡ng sang nÆ°á»›c Sở, đổi lấy công tá» Khứ Táºt vá» vá» nÆ°á»›c TRịnh để cùng cầm quyá»n chÃnh trong nÆ°á»›c.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-Nếu nÆ°á»›c Trịnh biết thủ tÃn,thì chẳng cần gì phải giữ ngÆ°á»i là m tin.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói xong,liá»n cho cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»,rồi hợp các quan triá»u thần lại để thÆ°Æ¡ng nghị.
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-10-2008, 11:37 AM
|
![Cánh gà nướng's Avatar](images/avatars/Onion16.gif) |
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 55
GIẮT DAO LẺN VÀO DINH QUÂN SỞ
KẾT CỎ BẮT ÄƯỢC TƯỚNG NƯỚC TẦN
Sở Trang vÆ°Æ¡ng há»p triá»u thần lại để thÆ°Æ¡ng nghị việc cùng chống quân Tấn.Công tá» Trác nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Nước Tống xưa nay vẫn một lòng theo Tấn,nay ta đem quân đi đánh Tống thì Tấn tất phải sang cứu,khi nà o còn dám tranh nước Trịnh của ta.
Sở Trang vương nói:
-Nhà ngÆ°Æ¡i bà n dẫu phải,nhÆ°ng ta chÆ°a có cá»› gì mà đánh Tống được.Tiên quân ta ngà y xÆ°a đánh Tống má»™t tráºn ở sông Hoằng Thủy,vua Tống bị thÆ°Æ¡ng chết,thế mà nÆ°á»›c Tống cÅ©ng chịu nhịn ta; đến khi ta há»™i chÆ° hầu ở đất Quyết Lạc,vua Tống lại hết sức cung phụng nÆ°á»›c ta.Sau đó Tống Chiêu công bị giết,công tá» bão lên nối ngôi,nay đã mÆ°á»i tám năm rồi,ta muốn đánh Tống mà chÆ°a tìm được cá»› gì cả.
Công tỠAnh TỠnói:
-KHó gì Ä‘iá»u ấy ! Vua TỠđã mấy lần Triá»u sÃnh nÆ°á»›c ta,mà ta chÆ°a đáp lại nay ta mượn Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c Tống để sang sứ nÆ°á»›c Tá»,nếu Tống không hco hay là vô lá»… vá»›i sứ nÆ°á»›c ta thì sẽ gây sá»± mà đem quân sang đánh.
Sở Trang vương nói:
-Bây giỠsai ai đi sứ?
Công tỠAnh TỠnói:
-Thân Vô Úy khi trÆ°á»›c đã có theo tiên quân ta sang há»™i ở đất Quyết Lạc.NgÆ°á»i ấy nên sai Ä‘i.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng liá»n sai Thân Vô Úy Ä‘i sứ nÆ°á»›c nÆ°á»›c Tá».Thân Vô Úy tâu vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
-Sang sứ nÆ°á»›c Tá»,tất phải Ä‘i qua nÆ°á»›c Tống,xin đại vÆ°Æ¡ng cấp cho má»™t đạo văn thÆ° để mượn Ä‘Æ°á»ng.
Trang vương nói:
-Khi trÆ°á»›c tiên quân ta há»™i chÆ° hầu ở Quyết Lạc,rồi cùng vá»›i các vua chÆ° hầu Ä‘i săn ở Mạnh ChÆ°,vua Tống trái lệnh,tôi bắt ngÆ°á»i thị vệ mà giết Ä‘i,bởi váºy nÆ°á»›c Tống oán giáºn tôi lắm.Nay tôi qua nÆ°á»›c Tống,nếu đại vÆ°Æ¡ng không cấp cho má»™t Ä‘á»™i văn thÆ° mượn Ä‘Æ°á»ng thì nÆ°á»›c Tống tất giết tôi.
Trang vương nói:
-Trong đạo văn thÆ° gá»i sang Tá»,ta để tên là Thân Chu,mà không dùng tên cÅ© Thân Vô Úy của nhà ngÆ°Æ¡i nữa !
Thân Vô Úy vẫn chưa chịu đi,nói rằng:
-Tên đổi được,nhưng mặt không thể đổi được.
Trang vÆ°Æ¡ng nổi giáºn nói:
-Nếu nước Tống giết nhà ngươi thì ta quyết vì nhà ngươi báo thù mà đem quân diệt nước Tống.
Thân Vô Úy không dám từ chối nữa.Ngà y hôm sau Ä‘Æ°a ngÆ°á»i con là Thân Tá» và o yết kiến Trang vÆ°Æ¡ng mà kêu rằng:
-Tôi chết vì việc nước,xin đại vương trông nom cho con tôi.
Trang vương nói:
-Äó là việc của ta,nhà ngÆ°Æ¡i chá»› lo ngại?
Thân Vô Úy từ giả rồi Ä‘i.NgÆ°á»i con là Thân Tá» tiá»…n ra đến ngoà i cõi.Thân Vô Úy dặn rằng:
-Cha Ä‘i chuyến nà y,tất chết ở nÆ°á»›c Tống,con nên tâu vá»›i đại vÆ°Æ¡ng báo thù cho cha,con chá»› quên lá»i cha dặn.
Hai cha con cùng ứa nước mắt mà từ giả với nhau.Vô Úy đi đến địa giới nước Tống.Quan trấn thủ nước Tống biết là sứ nước Sở, đòi xem văn thư,Vô Úy nói:
-Ta phụng mệnh vua Sở,chỉ có đạo văn thÆ° sang sứ nÆ°á»›c Tá»,chứ không có đạo văn thÆ° mượn Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c Tống.
Quan trấn thủ giam giữ sứ giả là Thân Chu,rồi sai ngÆ°á»i phi báo vá»›i Tống Văn Công.Bấy giá» Hoa Nguyên Ä‘ang cầm quyá»n chÃnh vá»›i nÆ°á»›c Tống liá»n tâu vá»›i Tống Văn công rằng:
-NÆ°á»›c Sở là má»™t nÆ°á»›c cừu địch vá»›i ta,nay sai sứ sang nÆ°á»›c ta,mà không có văn thÆ° mượn Ä‘Æ°á»ng,thế là khinh ta quá lắm,xin chúa công bắt sứ nÆ°á»›c Sở mà giết Ä‘i.
Tống Văn công nói:
-Ta giết sứ nước Sở thì tất nước Sở đem quân sang đánh,biết là m thế nà o?
Hoa Nguyên nói:
-Chẳng thà bị quân Sở Ä‘em quân sang đánh,còn hÆ¡n là để cho nÆ°á»›c Sở khinh ta,nÆ°á»›c Sở đã khinh ta thì rồi thế nà o cÅ©ng Ä‘em quân sang đánh. Äằng nà o ta cÅ©ng bị quân Sở đánh,chi bằng ta hãy giết sứ nÆ°á»›c Sở Ä‘i, để cho khá»i hổ thẹn.
Hoa Nguyên bèn sai ngÆ°á»i áp giải sứ giả là Thân Chu vá» trong triá»u.Hoa Nguyên trông thấy Thân Chu thì nháºn được ngay là Thân Vô Úy,lại cà ng tức giáºn mà mắng rằng:
-Ngà y trÆ°á»›c nhà ngÆ°Æ¡i dám giết thị vệ của tiên quân ta,nay lại đổi tên là Thân Chu toan tránh khá»i tá»™i chết hay sao?
Thân Vô Úy biết mình thế nà o cũng chết,mới quát to lên mà mắng rằng:
-Thằng Bão (tên Tống Văn công )kia,mà y thông gian vá»›i tổ mẫu lại giết chết Ä‘Ãch Ä‘iệt,may mà thóat nạn,lại còn dám vô lá»… vá»›i sứ thần nÆ°á»›c lá»›nQuân Sở ta kéo sang đây thì vua tôi mà y tan xác ra nhÆ° cám !
Hoa Nguyên sai cắt lưỡi Thân Chu trÆ°á»›c,rồi sau má»›i chém,lại đốt văn thÆ° của nÆ°á»›c Sở, Ä‘em tro ném ra ngoà i cõi.NgÆ°á»i theo hầu Thân Chu vá» báo vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng,Sở Trang vÆ°Æ¡ng Ä‘ang ăn cÆ¡m,nghe tin Thân Chu bị giết,thì ném đủa xuống chiếu,rồi đứng ngay dáºy,sai quân tÆ° mã là công tá» Trắc sá»a soạn binh mã để thân hà nh sang đánh Tống,lại cho Thân Tá» (con Thân Chu )là m chức quân chÃnh để theo Ä‘i đánh.Quân nÆ°á»›c Sở vây kÃn thà nh ThÆ° DÆ°Æ¡ng (kinh thà nh nÆ°á»›c Tống ),là m ra những cái thang cao bằng mặt thà nh,bốn mặt đánh và o.
Hoa Nguyên cố sức chống giữ,lại sai quân đại phu là Nhạc Anh TỠlẻn sang cáo cấp với nước Tấn;Tấn Cảnh công toan đem quân đi cứu.Mưu thần là Bá Tôn can rằng:
-Tuân Lâm phủ Ä‘em đại quân Ä‘i đánh quân Sở mà bị thua ở đất Bà Thà nh, ấy là lòng trá»i gÃup cho nÆ°á»›c Sở đó ! Nay ta Ä‘i cứu Tống,vị tất đã nên việc.
Cảnh công nói:
-Hiện bây giỠchỉ có nước Tống là thân với ta,nếu ta không cứu thì bỠmất nước Tống !
Tấn Cảnh công khen phải,há»i các quan trong triá»u xem có ai dám sang sứ nÆ°á»›c Tống.Quan đại phu là Giải DÆ°Æ¡ng xin Ä‘i.Tấn Cảnh công nói :
-Việc nà y trừ phi TỠHồ (tên tự của Giải Dương )thì không còn ai đương nổi !
Giải DÆ°Æ¡ng mặc quần áo thÆ°á»ng dân Ä‘i sang nÆ°á»›c Tống,bị quân Sở bắt được, Ä‘em ná»™p Sở Trang vÆ°Æ¡ng.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nháºn biết lé tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn,tên gá»i Giải DÆ°Æ¡ng,má»›i há»i Giải DÆ°Æ¡ng rằng:
-Nhà ngươi đến đây có việc gì,
Giải Dương nói:
-Tôi phụng mệnh chúa công tôi đến dụ nước Tống cứ cố sức chống giữ để đợi quân cứu viện.
Sở Trang vương nói:
-Ngà y trÆ°á»›c nhà ngÆ°Æ¡i đã bị tÆ°á»›ng nÆ°á»›c ta là VÄ© Giả bắt được,ta đã không nỡ giết mà tha cho vá»,nay nhà ngÆ°Æ¡i lại chui đầu và o lÆ°á»›i thế là nghÄ©a lý gì,nhà ngÆ°Æ¡i thá» nói ta nghe !
Giải Dương nói:
-Tấn và Sở là cừu địch,thì tôi bị giết là phải lắm,còn nói gì !
Trang vÆ°Æ¡ng khám trong mình GIải DÆ°Æ¡ng,bắt được đạo văn thÆ°,liá»n mở ra xem,xem xong bảo rằng:
-Kinh thà nh nÆ°á»›c Tống,chẳng qua chỉ nay mai thì ta sẽ phá vỡ mà thôi,bây giá» nhà ngÆ°Æ¡i phải nói trái lại những lá»i đã viết trong văn thÆ° mà bảo nÆ°á»›c Tống rằng: “NÆ°á»›c Tấn ta ngà y nay có nhiá»u việc cần kÃp,không thể nà o sang cứu nÆ°á»›c Tống được,sợ để cho nÆ°á»›c Tống phải mong đợi mãi thì lỡ công việc,váºy chúa công tôi có sai tôi đến nói cho nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i biết !â€NhÆ° thế thì ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tống không còn mong đợi gì nữa,tất phải ra hà ng,nhân dân hai nÆ°á»›c sẽ tránh khá»i được vạ chiến tranh khổ sở.Khi việc đã thà nh rồi,ta sẽ trá»ng thưởng nhà ngÆ°Æ¡i và cho là m quan ở nÆ°á»›c Sở ta.
Giải DÆ°Æ¡ng cùi đầu nÃn lặng,không nói gì cả.Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói:
-Nếu nhà ngÆ°Æ¡i không nghe lá»i thì ta sẽ chém đầu.
Giải DÆ°Æ¡ng vốn không muốn nghe lá»i,nhÆ°ng sợ mình chết ở trong đám quân Sở thì không có ai Ä‘em lá»i vua Tấn mà truyá»n báo cho nÆ°á»›c Tống biết,má»›i gỉa cách xin vâng mệnh.Sở Trang vÆ°Æ¡ng để Giải DÆ°Æ¡ng đứng ở trên xe,bắt phải ra truyá»n bão cho ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tống.Giải DÆ°Æ¡ng liá»n gá»i ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tống mà bảo rằng:
-Ta là sứ nÆ°á»›c Tấn,tên gá»i Giải DÆ°Æ¡ng,bị quân Sở bắt được,bảo ta dụ nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ra hà ng,nhÆ°ng nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i chá»› nghe,chúa công ta sắp sá»a Ä‘em đại binh đến cứu đó !
Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe tiếng,liá»n sai lôi xuống mà mắng rằng:
-Nhà ngÆ°Æ¡i đã nháºn vá»›i ta mà lại bá»™i Æ°á»›c thế là ngÆ°Æ¡i thất tÃn,chá»› trách ta tà n ác.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng truyá»n cho vÅ© sÄ© Ä‘em Giải DÆ°Æ¡ng ra chém.Giải DÆ°Æ¡ng chẳng sợ hải chút nà o cả,thong dong mà đáp rằng:
-Sao đại vÆ°Æ¡ng lại bảo là tôi thất tÃn ! Nếu tôi theo lá»i đại vÆ°Æ¡ng thì lại thất tÃn vá»›i nÆ°á»›c Tống tôi lắm.Giả sá» nÆ°á»›c Sở có ngÆ°á»i bá» tôi nà o ăn lá»… của nÆ°á»›c khác mà trái lá»i đại vÆ°Æ¡ng thì đại vÆ°Æ¡ng cho là ngÆ°á»i biết thủ tÃn hay sao?Tôi xin chịu chết để tá» ra rằng chữ tÃn của nÆ°á»›c Sở là ở bên ngoà i chứ không ở bên trong !
Sở Trang vương khen rằng:
-Nhà ngươi là một trung thần không sợ chết !
Nói xong,liá»n tha cho vá».Hoa Nguyên nghe thấy Giải DÆ°Æ¡ng nói là quân Tấn sắp sá»a sang cứu,lại cà ng cố sức chống cá»± vá»›i quân Sở.Công tá» Trắc (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở )sai quân sÄ© là m má»™t cái chòi cao ở phÃa ngoà i thà nh nÆ°á»›c Tống mà ở phÃa ngoà i thà nh nÆ°á»›c Tống mà ở, để dứng trên nhìn và o trong thà nh,xem tình hình nÆ°á»›c Tống.Hoa nguyên cÅ©ng là m má»™t cái chòi ở phÃa trong thà nh để nhìn ra.Hai bên giữ nhau từ tháng chÃn năm trÆ°á»›c đến tháng năm năm sau,trong thà nh nÆ°á»›c Tống,lÆ°Æ¡ng thá»±c hết sạch cả,nhiá»u ngÆ°á»i bị chết đói.Hoa Nguyên Ä‘em những lá»i trung nghÄ©a khuyên bão kẻ dÆ°á»›i,ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tống Ä‘á»u cảm Ä‘á»™ng mà khóc đổi con cho nhau mà ăn,lượm lặt xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i chết mà nấu.
Sở Trang vương không biết là m thế nà o.Quân sĩ lại tâu rằng:
-Lương thực trong dinh,chỉ còn bảy ngà y nữa thì hết.
Sở Trang vương nói:
-Ta không ngỠnước Tống mà đánh khó như thế.
Nói xong,liá»n đứng lên trên xe để xét xem tình hình quân sÄ© nÆ°á»›c Tống,thì thấy quân sÄ© giữ thà nh rất nghiêm chỉnh.Sở Trang vÆ°Æ¡ng bèn thở dà i,rồi triệu công tá» Trắc để bà n việc rút quân vá».Thân Tá» (con Thân Vô Úy )sụp lạy,trÆ°á»›c xe Sở Trang vÆ°Æ¡ng,khóc mà nói rằng:
-Cha tôi liá»u chết để phụng mệnh đại vÆ°Æ¡ng,nay đại vÆ°Æ¡ng lại thất tÃn vá»›i cha tôi hay sao !
Sở Trang vÆ°Æ¡ng có ý hổ thẹn.Thân THúc THá»i bấy giá» Ä‘ang cầm cÆ°Æ¡ng trên xe Sở Trang vÆ°Æ¡ng,má»›i hiến kế rằng:
-NÆ°á»›c Tống không chịu hà ng là vì biết chừng quân ta không ở lâu được,nếu ta truyá»n cho quân sÄ© là m nhà ở,và cầy ruá»™ng để lấy thóc ăn,tá» cho nÆ°á»›c Tống biết là quân ta còn ở đây lâu thế thì nÆ°á»›c Tống tất sợ mà phải đầu hà ng.
Sở Trang vÆ°Æ¡ng khen phải,truyá»n cho quân sÄ© Ä‘i đốn gá»— là m nhà ở xung quanh thanéh.Trong mÆ°á»i ngươì thì để năm ngÆ°á»i vây thà nh,còn năm ngÆ°á»i cà y ruá»™ng,cứ mÆ°á»i ngà y lại thay đổi nhau má»™t lần.Hoa Nguyên nghe thấy tin ấy,nói vá»›i Tống Văn công rằng:
-Quân Sở không có ý rút vá» mà quân Tấn cÅ©ng không thấy đến cứu,biết là m thế nà o, âu là tôi xin lẻn và o dinh quân Sở để hiếp công tá» Trắc,bắt phải cho giảng hoà thì há»a chăng má»›i được việc.
Tống Văn công nói:
-NÆ°á»›c ta còn hay mất,quan hệ ở việc nà y lắm,tÆ°á»›ng quốc phải cẩn tháºn má»›i được!
Hoa Nguyên dò biết là công tá» Trắc vẫn ngủ ở trên chòi cao,lại dò biết hết cả há» tên những ngÆ°á»i thị vệ của Sở Trang vÆ°Æ¡ng. Äêm hôm ấy Hoa Nguyên thay hình đổi dạng là m ngÆ°á»i thị vệ,dòng dây xuống thà nh,lẻn đến dinh quân Sở.Gặp quân Sở Ä‘ang Ä‘i tuần,Hoa Nguyên há»i rằng:
-Quan nguyên soái có ở trên chòi không?
Quân Sở nói:
-Có !
Hoa nGuyên lại há»i:
-Ngà i đã ngủ chưa,
Quân Sở nói:
-Mấy ngà y hôm nay,ngà i khó nhá»c quá,hôm nay đại vÆ°Æ¡ng ban cho má»™t thẩu rượu,ngà i uống xong đã Ä‘i nghÄ© rồi !
Hoa Nguyên vội trèo thẳng lên trên chòi.Quân Sở ngăn lại Hoa Nguyên nói:
-Hôm nay đại vÆ°Æ¡ng có việc cÆ¡ máºt,cần phải dặn bảo quan nguyên soái,má»›i rồi lại có cho quan nguyên soái uống rượu, đại vÆ°Æ¡ng sợ quan nguyên soái uống rượu mà ngủ quên Ä‘i mất,nên phải sai tôi đến đây để dặn lại cho thất cặn kể rồi vá» nói ngay cho đại vÆ°Æ¡ng biết.
Quân Sở tưởng thá»±c, để cho Hoa Nguyên trèo lên.Trên chòi đèn thấp còn sáng,công tá» TRắc cởi áo,nằm ngủ đã say,Hoa Nguên trèo ngay lên giÆ°á»ng nắm se sẽ lấy tay lay công tá» Trắc.Công tá» Trắc tỉnh dáºy,bị Hoa nGuyên nắm lấy hai cánh tay.Công tá» Trắc vá»™i và ng há»i:
-Ai thế nà y?
Hoa Nguyên nói sẽ mà đáp rằng:
-Nguyên soái chá»› sợ ! Tôi là Hoa Nguyên nÆ°á»›c Tống đây ! Tôi phụng mệnh chúa công tôi lên sang đây để xin giảng hòa nếu quan nguyên soái nghe lá»i thì hai nÆ°á»›c cùng nhau Ä‘á»i Ä‘á»i giao hiếu,nhÆ°Æ¡c bằng quan nguyên soái không nghe thì tôi và nguyên soái cùng chết đêm nay.
Hoa Nguyên tay trái giữ lấy công tá» Trắc,tay phải rút má»™t con dao nhá»n ở trong mình ra.Trong dÆ°á»›i bóng đèn,thấy lưỡi dao sáng quắc,công tá» Trắc vá»™i và ng đáp rằng:
-Có việc thì thương lượng với nhau,cần gì mà phải thô lỗ.
Hoa nguyên rụt lưỡi dao lại mà xin lỗi rằng:
-Nguyên soái chá»› lấy là m lạ ! Vì sá»± thế gấp quá,cho nên tôi phải là m nhÆ° váºy.
Công tỠTrắc nói:
-Tình hình nước Tống bây giỠthế nà o?
Hoa Nguyên nói:
-Chẳng nói giấu gì nguyên soái,nÆ°á»›c tôi đổi con cho nhau mà ăn,nhặt xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mà nấu,cùng khốn lắm rồi !
-Tình hình nÆ°á»›c Tống đã đến ná»—i cùng khốn quá nhÆ° váºy kia à ?Sao nhà ngÆ°Æ¡i lại chịu Ä‘em thá»±c tình mà báo cho ta biết?
Hoa Nguyên nói:
-NGÆ°á»i quân tá» thấy ngÆ°á»i ta cùng khốn thì có lòng thÆ°Æ¡ng,tôi chắc quan nguyên soái là ngÆ°á»i quân tá»,váºy nên tôi không dám giấu.
Công tỠTrắc nói:
-Thế thì vì cớ gì mà nước Tống còn không chịu đầu hà ng?
Hoa Nguyên nói:
-Tình hình nÆ°á»›c tôi dẫn cùng khốn,nhÆ°ng chà khà dân nÆ°á»›c tôi vẫn chÆ°a sá»n,cho nên vua và dân nÆ°á»›c tôi cố sức chống giữ,thà rằng cùng chết vá»›i nhau,còn hÆ¡n cái nhục đầu hà ng ở dÆ°á»›i chân thà nh.Nếu quan nguyên soái có lòng thÆ°Æ¡ng dân mà rút quân ra ngoà i ba mÆ°Æ¡i dặm,thì chúa công tôi cÅ©ng xin má»™t lòng thần phục quý quốc,không bao giá» dám trái lá»i.
Công tỠTrắc nói:
-Ta cÅ©ng chẳng dấu gì nhà ngÆ°Æ¡i,quân Sở ta cÅ©ng chỉ còn có lÆ°Æ¡ng ăn trong bảy ngà y mà nÆ°á»›c ngÆ°á»i không đầu hà ng thì quân Sở cÅ©ng phải rút vá» thôi.Má»›i rồi,ta sai quân sÄ© là m nhà ở và cà y ruá»™ng,là láºp kế khiến cho nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i sợ đó mà thôi.Sáng mai ta tâu vá»›i vua Sở lui quân ba mÆ°Æ¡i dặm,vua tôi nhà ngÆ°Æ¡i chá»› có thất tÃn.
Hoa Nguyên nói:
-Tôi xin cùng vá»›i Nguyên soái ăn thá»,hai bên Ä‘á»u không sai lá»i nhau !
Công tá» Trắ cùng Hoa Nguyên ăn thá» xong,lại xin kết nghÄ©a anh em.Công tá» Trắc lấy má»™t chiếc lệnh tiá»…n trao cho Hoa Nguyên,dặn phải Ä‘i mau.Hoa Nguyên có chiếc lệnh tiá»…n ấy thì cứ công nhiên Ä‘i thẳng đến dÆ°á»›u thà nh,là m ám hiệu cho trên thà nh thả dây xuống rồi kéo l ên, Ä‘i thẳng và o trong cung, Ä‘em lá»i công tá» Trắc tâu vá»›i Tống Văn công.Sáng hôm sau,công tá» Trắc cÅ©ng Ä‘em lá»i Hoa Nguyên thuáºt lại cho Sở Trang vÆ°Æ¡ng nghe,và tâu rằng:
-Xuýt nữa thì mệnh tôi chết vá» lưỡi dao của Hoa Nguyên đêm hôm qua rồi,may mà Hoa Nguyên có lòng nhân từ Ä‘em tình hình trong nÆ°á»›c bảo thá»±c vá»›i tôi và xin tôi rút quân,tôi đã nháºn lá»i rồi,xin đại vÆ°Æ¡ng xuống chỉ.
Sở Trang vương nói:
-Nước Tống cùng khốn như thế,ta nên cố đánh cho kỳ được !
Công tỠTrắc sụp lạy mà tâu rằng:
-Quân ta chỉ còn có lượng ăn trong bảy ngà y,tôi đã trót bảo thực với Hoa Nguyên rồi.
Trang vÆ°Æ¡ng nổi giáºn mà nói rằng:
-Sao nhà ngươi lại nói thực với quân giặc?
Công tỠTrắc nói:
-Má»™t nÆ°Æ¡c Tống nhá» má»n nhÆ° váºy,còn có ngÆ°á»i bá» tôi không chịu nói dối,huống chi Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c Sở ta mà lại không có ngÆ°á»i bá» tôi nhÆ° thế hay sao !
Trang vÆ°Æ¡ng nguôi cÆ¡n giáºn mà bảo rằng:
-Quan tư mã nói phải lắm!
Trang vÆ°Æ¡ng bèn hạ lệnh rút quân,ra đóng ở ngoà i ba mÆ°Æ¡i dặm.Thân Tá» thấy Trang vÆ°Æ¡ng đã hạ lệnh rút quân vá»,không dám ngăn trở,nhÆ°ng váºt mình ôm bụng mà kêu khóc.Trang vÆ°Æ¡ng sai ngÆ°á»i khuyên bảo Thân Tá» rằng:
-Nhà ngÆ°Æ¡i chá»› phiá»n ! Thế nà o ta cÅ©ng là m cho tỠđược lòng hiếu của nhà ngÆ°Æ¡i !
Hoa Nguyên phụng mệnh Tống Văn công đến dinh quân Sở để là m tá» giao Æ°á»›c.Công tá» Trắc theo Hoa Nguyên và o thà nh nÆ°á»›c Tống,cùng vá»›i Tống Văn công ăn thá».Tống Văn công sai Hoa Nguyên Ä‘Æ°a linh cá»u Thân Chu sang trả quân Sở và sang ở lại nÆ°á»›c Sở đế là m tin.Sở Trang vÆ°Æ¡ng rút vá» nÆ°á»›c Sở,là m lá»… an táng cho Thân Chu rất trá»ng thể.Các quan trong triá»u Ä‘á»u Ä‘i Ä‘Æ°a tất cả.Sở Trang vÆ°Æ¡ng lại cho Thân TỠđược nối chức cha là m quan đại phu.Hoa Nguyên ở nÆ°á»›c Sở,chÆ¡i thân vá»›i công tá» Trắc và nhân đó lại kết giao vá»›i công tá» Anh Tá».
Má»™t hôm hai ngÆ°á»i ngồi chÆ¡i vá»›i nhau,bà n đến thá»i sá»±,công tá» Anh Tá» thở dà i mà than rằng:
-Nay Tấn và Sở tranh nhau,binh hoà liên miên biết bao giỠcho thiên hạ được thái bình !
Hoa Nguyên nói:
-Tôi nghÄ© Ä‘ang khi Tấn và Sở tranh nhau,không bên nà o chịu thua,nhÆ° bây giá» nếu được má»™t ngÆ°á»i đứng lên nói cho hai bên giảng hòa vá»›i nhau,các nÆ°á»›c phụ thuá»™c của hai bên nà o thì triá»u cống vá» bên ấy,rồi cùng nhau yên nghÄ©,khiến cho nhân dân trách khá»i lầm than khổ sở,nhÆ° thế cÅ©ng chẳng may cho Ä‘á»i lắm ru !
Công tỠAnh TỠnói:
-Việc ấy nhà ngươi có là m nổi hay không?
Hoa Nguyên nói:
-Ta có giao du với tướng quân nước Tấn là Loan Thư,năm trước tôi sang sứ nước Tấn,Loan Thư cũng có nói đến việc ấy,tiếc rằng không có ai ở giữa mà liên hợp hai nước với nhau được.
Ngà y hôm sau,công tá» Anh Tá» Ä‘em lá»i Hoa Nguyên nói vá»›i công tá» Trắc.Công tá» Trắc nói:
-Hai nước còn chưa chán sự tranh chiến,việc ấy đã bà n đến thế nà o được.
Hoa Nguyên ở Sở đã được sáu năm thì Tống Văn công (Bão)chết,con là Tống Cung công(Cố)lên nối ngôi.Hoa Nguyên mới vỠnước Tống để chịu tang.
Lại nói chuyện Tấn Cảnh công nghe tin quân Sở vây quân Tống đã hơn một năm,mới bảo Bá Tôn rằng:
-NÆ°á»›c Tống cố giữ được nhÆ° váºy,cÅ©ng đã má»i mệt lắm rồi,ta chá»› nên thất tÃn,phải Ä‘em quân Ä‘i cứu má»›i được;
Tấn Cảnh công Ä‘em quân Ä‘i cứu Tống.Bá»—ng nghe báo có sứ nÆ°á»›c Lá»™ Ä‘Æ°a máºt thÆ° đến.Nguyên xÆ°a nÆ°á»›c Lá»™ tức là má»™t giống XÃch Äịch, ở tiếp giáp vá»›i nÆ°á»›c Lê, đến Ä‘á»i Chu Bình vÆ°Æ¡ng,vua nÆ°á»›c Lá»™ Ä‘uổi vua nÆ°á»›c Lê mà chiếm lấy đất,từ đó má»—i ngà y má»™t cÆ°á»ng thịnh.Bấy giá» vua nÆ°á»›c Lá»™ tên gá»i Anh Nhi ,lấy ngÆ°á»i chị Tấn Cảnh công là Bá CÆ¡ là m phu nhân.Anh Nhi hèn yếu,quan tÆ°á»›ng quốc là Phong ThÆ° chuyên quyá»n,khi trÆ°á»›c có Hồ Xạ Cô là công thần nÆ°á»›c Tấn trốn sang ở nÆ°á»›c Lá»™,Phong ThÆ° còn e sợ,không dám hoà nh hà nh lắm,từ lúc Hồ Xạ Cô chết rồi,Phong THÆ° không còn e sợ ai cả,muốn cho vua Lá»™ tuyệt giao vá»›i Tấn,liá»n vu tá»™i cho Bá CÆ¡,bảo vua nÆ°á»›c Lá»™ giết Ä‘i.
Má»™t hôm,Phong ThÆ° cùng vá»›i vua nÆ°á»›c Lá»™ (tức là Anh Nhi) Ä‘i săn ở ngoà i cõi,nhân khi uống rượu say,thinhau bắn chim,Phong ThÆ° bắn sẩy tay khiến vua nÆ°á»›c Lá»™ bị thÆ°Æ¡ng ở mắt.Phong thÆ° ném cung xuống đất,cÆ°á»i mà nói rằng:
-Tôi bắn không trúng nên phạt một chén rượu.
Vua nÆ°á»›c Lá»™ không thể nhịn được,nhÆ°ng liệu sức mình không là m gì nổi Phong ThÆ° má»›i là m tá» máºt thÆ° Ä‘Æ°a sang nÆ°á»›c Tấn,xin nÆ°á»›c Tấn Ä‘em quân sang há»i tá»™i Phong ThÆ°.MÆ°u thần nÆ°á»›c Tấn là Bá Tôn nói vá»›i Tấn Cảnh công rằng:
-Nay ta giết Phong ThÆ°,chiếm lấy đất nÆ°á»›c Lá»™ và cả mấy nÆ°á»›c xung quanh nữa thì phÃa tây nam nÆ°á»›c Tấn ta má»—i ngà y má»™t mở rá»™ng,cÆ¡ há»™i ấy chá»› nên bá» phà !
Tấn Cảnh công cÅ©ng giáºn vua nÆ°á»›c Lá»™ vá» việc giết vợ là Bá CÆ¡ (chị Tấn Cảnh công),má»›i sai Tuân Lâm Phủ là m đại tÆ°á»›ng.Nguy Khóa (con Ngụy Thù) là m phó tÆ°á»›ng, Ä‘em quân Ä‘i đánh nÆ°á»›c Lá»™.Phong ThÆ° Ä‘em quân ra đất Khúc LÆ°Æ¡ng để chống cá»± vá»›i quân Tấn,bị quân Tấn đánh thua,bá» chạy sang nÆ°á»›c Vệ.Vệ Mục công (Tốc) Ä‘ang củng vá»›i nÆ°á»›c Tấn giao hiểu,liá»n bắt Phong ThÆ° Ä‘Æ°a sang ná»™p quân Tấn.Tuân Lâm Phủ sai giải Phong ThÆ° vá» Giáng Äô(kinh thà nh nÆ°á»›c Tấn)mà giết Ä‘i.Quân Tấn kéo thẳng và o kinh thà nh nÆ°á»›c Lá»™.Vua nÆ°á»›c Lá»™ là Anh Nhi ra đón.Tuân Lâm Phủ ra đón.Tuân Lâm Phủ kể tá»™i Anh Nhi giết oan Bá CÆ¡ ,rồi bắt Ä‘em vá» nÆ°á»›c Tấn,lại mượn cá»›,dân nÆ°á»›c Lê nhá»› vua cÅ©,liá»u tìm con cháu vua nÆ°á»›c Lê,daaÄ‘p thà nh cho ở má»™t chá»—,tiếng là khôi phục nÆ°á»›c Lê,kỳ thá»±c là dể diệt nÆ°á»›c Lá»™.Vua nÆ°á»›c Lá»™ là Anh Nhi nghÄ© đến nÆ°á»›c mà thÆ°Æ¡ng xót,rồi tá»± vẫn chết.NgÆ°á»i nÆ°á»›c Lá»™ láºp Ä‘á»n thá».Tấn Cảnh công sợ Tuân Lâm Phủ chÆ°a đánh được nÆ°á»›c Lá»™,má»›i Ä‘em đại binh đóng ở Tắc SÆ¡n để tiếp ứng.
Khi Tuân Lâm Phủ đánh được nÆ°á»›c Lá»™ rồi, đến Tắc SÆ¡n báo tin thắng tráºn,má»›i lÆ°u phó tÆ°á»›ng là Ngụy Khóa ở lại nÆ°á»›c Lá»™, để giữ lấy nÆ°á»›c ấy.Bá»—ng có má»™t tóan quân kéo đến nÆ°á»›c Lá»™,há»i ra má»›i biết là đại tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn tên gá»i là Äá»— Hồi.Nguyên từ khi Tần Khang công chết,con là Tấn Cung công (Äạo)nối ngôi,nhân việc Triệu Xuyên sang đánh Sùng,là má»™t nÆ°á»›c phụ thuá»™c của Tần,bởi váºy Tần má»›i kết giao vá»›i Phong ThÆ° để chống nhau vá»›i Tấn. Äược bốn năm thì Tần Cung công chết,con là Tần Hoà n công (Vinh) lên nối ngôi,bấy giá»,bấy giá» Ä‘ang là năm thứ mÆ°á»i má»™t Ä‘á»i Tần Hoà n công,nghe tin nÆ°á»›c Tấn sang đánh Phong ThÆ°,Tần toan Ä‘em quân đến cứu,nhÆ°ng lại nghe tin nÆ°á»›c Tấn đã giết Phong ThÆ° và bắt vua nÆ°á»›c Lá»™,Tần bèn sai Äá»— Hồi Ä‘em quân sang để tranh lấy địa giá»›i nÆ°á»›c Lá»™.
Äá»— Hồi vốn là má»™t ngÆ°á»i lá»±c sÄ© đã có danh tiếng ở nÆ°á»›c Tần,hà m răng nhá»n hoắt,khóe mắt tròn xoe,tay cứng nhÆ° đồng,mặt Ä‘en tá»±a sắt,râu xòm tóc quăn,mình cao hÆ¡n trượng,lại có sức khá»e,vẫn thÆ°á»ng cầm má»™t cái búa khai sÆ¡n,nặng má»™t trăm hai mÆ°Æ¡i cân.Nguyên Äá»— Hồi thuá»™c giống Bạch Äịch,khi trÆ°á»›c đã có má»™t lần ở Thanh My sÆ¡n Äá»— Hồi đâm chết luôn ba con hổ,rồi lá»™t da Ä‘em vá»,Tần Hoan công nghe nói là ngÆ°á»i vÅ© dÅ©ng,cho lamé xa hữu tÆ°á»›ng quân,lại má»™t lần nữa, Äá»— Hồi chỉ Ä‘em b atrăm ngÆ°á»i mà phá vỡ được hÆ¡n má»™t vạn giặc cÆ°á»›p ở Xa Nga SÆ¡n,bởi váºy uy danh má»—i ngà y má»™t lừng lẫy,thân là m đến đại tÆ°á»›ng.
Ngụy Khá»a thấy Äá»— Hồi Ä‘em quân đến,tức khắc bà y tráºn để đợi giao chiến. Äá»— Hồi tay cầm búa khai sÆ¡n, Ä‘em ba trăm quân đến táºn nÆ¡i,chém giết quân Tấn,khác nà o nhÆ° má»™t vị thiên thần giáng hạ.Quân Tấn sợ hải,bá» chạy tán loạn.Ngụy Khá»a vá»™i và ng rút quân và o trại,rồi giữ thế thủ,không dám ra đánh nữa. Äá»— Hồi đến khiêu chiến luôn trong ba ngà y mà Ngụy Khá»a nhất định không ra.Bá»—ng nghe báo có tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn là Ngụy Kỳ(em Ngụy Khá»a) Ä‘em quân đến tiếp ứng.Ngụy Kỳ nói vá»›i Ngụy Khá»a rằng:
-Chúa công sợ bá»n XÃch Äịch kết liên vá»›i nÆ°á»›c Tần mà sinh biến,váºy có sai tôi đến đây để tiếp ứng.
Ngụy Khá»a thuáºt lại những chuyện vÅ© dÅ©ng của tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tần là Äá»— Hồi cho là không ai địch nổi.Ngụy Kỳ không tin,nói rằng:
-Là m gì đám giặc cỠấy !Ngà y mai tôi r atráºn,thế nà o cÅ©ng quyết đánh tan được !
Ngà y hôm sau, Äá»— Hồi lại đến khiêu chiến.Ngụy Kỳ tức giáºn,toan xông ra đánh.Ngụy Khá»a cố ý ngăn lại.Ngụy Kỳ không nghe, Ä‘em quân ra giao chiến vá»›i Äổ Hồi. Äổ Hồi lại múa búa khai sÆ¡n,tả xung hữu Ä‘á»™t,chém chết quân Tấn.Ngụy Kỳ thua to,may nhá» có Ngụy Khá»a Ä‘em quân ra tiếp ứng,má»›i vỠđược trong trại. Äêm hôm ấy,Ngụy Khá»a Ä‘ang ngồi trong trại,ngh’ quanh nghÄ© quẩn,không biết dùng mÆ°u kế gì, Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mòng mòng,bá»—ng nghe tiếng ngÆ°á»i ghé và o tai mà đá»c ba tiếng: “Thanh Thảo biâ€, đến lúc tỉnh dáºy,không hiểu là nghÄ©a là m sao,mà chợp mắt ngủ Ä‘i thì lại thấy nhÆ° trÆ°á»›c,bèn Ä‘em chuyện nói vá»›i Ngụy Kỳ.
Ngụy Kỳ nói:
-Cách đây Ä‘á»™ mÆ°á»i dặm,có má»™t cái bãi cá»,tên gá»i “Thanh Thảo biâ€hay là quân Tần sau nà y tất sẽ phải thua tráºn ở đấy chăng,váºy tôi xin Ä‘em má»™t toán quân đến đó mai phục sẵn,rồi anh láºp kế Ä‘em quân giặc đến,hai bên cùng đánh thì má»›i phá vỡ được.
Ngụy Kỳ liá»n Ä‘em quân đến mai phục sẵn ở Thanh Thảo bi.Ngụy KHá»a giả cách thua chạy,dụ Äá»— Hồi đến gần Thanh Thảo bi.Quân mai phục của Ngụy Kỳ ở hai bên đổ ra,cùng vá»›i Ngụy Khá»a vây chặt lấy Äá»— Hồi. Äổ Hồi chẳng sợ hải chút nà o cả,vẫn cầm búa khai sÆ¡n,tả xung hữu Ä‘á»™t,dần dần tiến đến phÃa Thanh Thảo bi.Bá»—ng thấy Äổ Hồi má»—i bÆ°á»›c lại ngã má»™t cái,khác nà o nhÆ° ngÆ°á»i trượt nÆ°á»›c băng.Quân Tấn thấy váºy,reo ầm cả lên.Ngụy Khá»a ngừng trông,thấy má»™t ông lão già ,mình mặc áo vải,chân Ä‘i già y Ä‘ay, Ä‘ang kết những dây cá» lại, để là m cho vÆ°á»›ng chân Äá»— Hồi.Quân Äá»— Hồi thấy chủ tÆ°á»›ng bị bắt, Ä‘á»u bá» chạy tán loạn cả,bị quân Tấn Ä‘uổi bắt,số ba trăm ngÆ°á»i chỉ trốn thóat được Ä‘á»™ bốn năm chục ngÆ°á»i mà thôi.
Ngụy Khá»a há»i Äá»— Hồi rằng:
-NgÆ°Æ¡i cáºy có sức khá»e,cá»› sao cÅ©ng để bị bắt thế nà y?
Äá»— Hồi nói:
-Không biết hai chân ta vÆ°á»›n gphải váºt gì mà thà nh ra khó cá» Ä‘á»™ng quá. Äó là trá»i hại ta,chứ không phải sức ta không đánh nổi.
Ngụy Khá»a nghÄ© lấy là m lạ.Ngụy Kỳ nói vá»›i Ngụy Khá»a rằng:
-Äá»— Hồi đã có sức khoe,nếu ta để y sống thì e sẽ sinh biến.
Ngụy Khá»a nói:
-à ta cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy !
Nói xong,truyá»n chém Äá»— Hồi,rồi Ä‘em đầu vá» Tắc SÆ¡n ná»™p Tấn Cảnh công để lấy công. Äêm hôm ấy,Ngụy Kỳ nằm ngủ,lại thấy ông lão già ngà y hôm trÆ°á»›c đến mặt vái chà o mà nói rằng:
-TÆ°á»›ng quân có biết vì cá»› gì mà Äổ Hồi bị bắt hay không? Vì tôi kết cá» lại để là m cho Äổ Hồi vÆ°á»›ng chân mà ngã đó.
Ngụy Khá»a kinh sợ ,nói rằng:
-Tôi chÆ°a được biết cụ bao giá»,sao cụ lại giúp tôi nhÆ° váºy,tôi biết lấy gì mà trả Æ¡n cụ?
Ông lão già nói:
-Tôi là thân phụ nà ng Tổ CÆ¡.TÆ°á»›ng quân biết theo lá»i dặn sáng suốt của tiá»n nhân mà gả chồng cho con gái tôi,váºy tôi cảm cái Æ¡n ấy, đến đây để giúp tÆ°á»›ng quân.Sau nà y con cháu tÆ°á»›ng quân được Ä‘á»i Ä‘á»i vinh hiển mãi.
Nguyên xÆ°a thân phụ Ngụy Khá»a là Ngụy Thù có má»™t ngÆ°á»i thiếp yêu,tên gá»i Tổ CÆ¡.Má»—i khi Ngụy Thù Ä‘i đánh giặc lại dặn Ngụy Khá»a rằng:
-Nếu ta ra tráºn mà chết Ä‘i,mà y nên cho Tổ CÆ¡ Ä‘i lấy chồng được nÆ¡i xứng đáng,khiến Tổ CÆ¡ có chổ nÆ°Æ¡ng tá»±a,chá»› để cho hắn phải khổ sở thì ta dẫu chết cÅ©ng được yên lòng !
Äến lúc Ngụy Thù ốm nặng,lại dặn Ngụy Khá»a rằng:
-Tổ CÆ¡ là ngÆ°á»i thiếp yêu của ta;khi ta chết rồi,mà y phải Ä‘em nà ng ấy chôn theo ta,cho ta ở dÆ°á»›i suối và ng có ngÆ°á»i bầu bạn.
Nói xong thì chết.Ngụy Khá»a an táng cho cha,nhÆ°ng lại không bắt Tổ CÆ¡ chôn theo.Ngụy Kỳ nói:
-Anh không nhá»› lá»i cha dặn lúc gần mấy hay sao?
Ngụy KHá»a nói:
-Thân phụ ta lúc thÆ°á»ng vẫn dặn ta sau nà y gã chồng cho Tổ CÆ¡, đến lúc gần mất,lại dặn phải Ä‘em nà ng Ä‘em chôn theo, đó chỉ là lá»i dặn lúc mê hoảng mà thôi,ngÆ°á»i hiếu tá» nên theo lá»i dặn của cha khi còn sáng suốt,chá»› theo lá»i trối khi lúc mê hoảng.
Vá» sau,Ngụy Khá»a gả Tổ CÆ¡ cho má»™t nho sÄ©.Vì NGụy Khá»a có âm đức ấy,cho nên linh hồn thân phụ Tổ CÆ¡ má»›i hiện lên kết cá» lại để báo Æ¡n.Ngụy Khá»a thuáºt chuyện chiêm bao cho NGụy Kỳ nghe.Ngụy Kỳ lấy là m chuyện lạ lùng.
Vua tôi nÆ°á»›c Tần nghe tin Äổ Hồi thua tráºn, Ä‘á»u sợ hãi mất vÃa.Tấn Cảnh công thưởng cho Ngụy Khá»a đất Linh Hồ, để là m thái ấp,lại đúc má»™t quả chuông để ghi công thắng tráºn.Vì quả chuông là “Cảnh chungâ€.Tấn Cảnh công lại sai SÄ© Há»™i Ä‘em quân Ä‘i diệt nÆ°á»›c Äiá»n Thị,nÆ°á»›c LÆ°u Vu và nÆ°á»›c thuá»™c LÆ°u Vu là nÆ°á»›c Äạc Thần.Mấy nÆ°á»›c ấy Ä‘á»u là của ngÆ°á»i XÃch Äịch,từ đó đất Ä‘ai XÃch Äịch Ä‘á»u thuá»™c vá» nÆ°á»›c Tấn tất cả.
Bấy giá» nÆ°á»›c Tấn mất mùa,trá»™m cÆ°á»›p nổi lên nhÆ° ong.Tuân Lâm Phủ dùng được má»™t ngÆ°á»i có tà i dò xét kẻ trá»™m,ngÆ°á»i ấy tên gá»i KhÆ°á»›c Ưng.KHÆ°á»›c Ưng thÆ°á»ng ra chÆ¡i chợ,trá» và o ai mà bảo là kẻ trá»™m; Ä‘em bắt vá» tra há»i thì quả nhiên là kẻ trá»™m tháºt.Tuân Lâm Phủ há»i KhÆ°á»›c Ưng rằng:
-Tại sao nhà ngÆ°Æ¡i lại biết được nhÆ° váºy?
KHước Ưng nói:
-Tôi trong con mắt ngÆ°á»i ấy,khi thấy hà ng hóa ở chợ thì có ý tham,thấy ngÆ°á»i ở chợ thì có ý thẹn,sao thấy tôi tá»›i nÆ¡i thì có ý sợ,bởi thế mà tôi biết Ä‘Ãch là kẻ trá»™m.
KhÆ°á»›c Ưng má»—i ngà y bắt được mấy chục đứa kẻ trá»™m,nhÆ°ng số kẻ trá»™m lại cà ng ngà y cà ng nhiá»u.Quan đại phu là DÆ°Æ¡ng Thạch Chức nói vá»›i Tuân Lâm Phủ rằng:
-Nguyên Soái dùng Khước Ưng để bắt trộm,nhưng tôi e rằng kẻ trộm chưa bắt được hết mà KHước Ưng đã chết đến nơi !
Tuân Lâm Phủ giáºt mình kinh sợ há»i rằng:
-Sao thế?
|
![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
| |