Hồi 54
Thái Hồ Loang Máu
Cây cá» xanh tÆ°Æ¡i chạy dà i, trá»i cao trong ngần không gợn má»™t áng mây.
Má»›i bắt đầu giò mùi thì ở tại Tuyết Khu Kiá»u, má»™t địa Ä‘iểm mà trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến Mã TÃch SÆ¡n ở Thái Hồ không thể nà o không Ä‘i ngang, đã thấy có vô số nhân váºt võ lâm nối gót nhau Ä‘i nhÆ° má»™t dòng nÆ°á»›c chảy không ngừng. Cảnh tượng ấy đã là m cho tiểu trấn vùng Tuyết Khu Kiá»u nà y lại thêm phần náo nhiệt.
Trên má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cách tiểu trấn Ä‘á»™ năm dặm bá»—ng có tiếng vó ngá»±a nổi lên từ xa vá»ng lại, cát bụi tung bay mịt mù, thấp thoáng thấy có sáu kị mã Ä‘ang phi tá»›i nhÆ° bay.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu râu dà i đến bụng, mắt sáng nhÆ° mắt diá»u hâu, dáng Ä‘iệu vô cùng oai vệ. Äôi mắt lão Ä‘ang chiếu sáng ngá»i, khà thế hiên ngang thì bá»—ng con ngá»±a của lão nhÆ° khiếp sợ má»™t váºt gì, đôi chân trÆ°á»›c bá»—ng chùng lại rồi đứng thẳng hai chân sau lên, cất tiếng hà dà i, suýt nữa là m cho lão già phải rÆ¡i xuống ngá»±a.
Năm ngÆ°á»i kị mã Ä‘ang chạy phÃa sau trông thấy thế không khá»i kinh hãi, vá»™i gò cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a đứng lại. Có má»™t ngÆ°á»i trong bá»n nhanh nhẹn nhảy phóc xuống đất, Ä‘Æ°a tay nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a của lão già rồi quát:
- Súc sinh, mà y bị gì thế?
Con ngá»±a có vẻ bình tÄ©nh trở lại nhÆ°ng vẫn lắc đầu vẫy Ä‘uôi, bốn chân run cầm cáºp.
Lão già ngồi trên mình ngá»±a đôi mắt chiếu sáng ngá»i, cÆ°á»i nhạt nói:
- LÅ© chuá»™t cả gan dám ám hại ngÆ°á»i, sao chÆ°a chịu ló mặt ra cho ta thấy?
Từ trong má»™t bụi cây ráºm rạp bên vệ Ä‘Æ°á»ng bá»—ng có tiếng cÆ°á»i trong veo nhÆ° chuông bạc vá»ng đến, rồi nạt lại lão:
- Mạc Khương! Bản cô nương đã tìm ngươi từ lâu rồi.
Cùng má»™t lúc vá»›i tiếng nạt đó, có hai bóng cô gái lao vút ra chặn ngang trÆ°á»›c mặt của sáu con ngá»±a. Hai cô gái xinh nhÆ° hoa đó không ai khác chÃnh là Hà n Thanh Quân và Äá»— Nguyệt Phấn.
Lão già ngồi trên mình ngá»±a chÃnh là Thị Vệ Lãnh Ban trong đại ná»™i tên là Mạc KhÆ°Æ¡ng, kẻ thù giết cha của Hà n Thanh Quân. Lão thấy nà ng thì trÆ°á»›c tiên lá»™ vẻ sá»ng sốt, sau đó lại cất tiếng cÆ°á»i to nói:
- Hà n cô nÆ°Æ¡ng, lão phu và lệnh tôn trÆ°á»›c kia giao du vá»›i nhau vô cùng thân máºt, nhÆ° tay vá»›i chân. Thế mà ông ấy cấu kết phản nghịch nên hoà ng thượng truyá»n lệnh bắt giết Ä‘i. Lão phu chỉ tuân theo thánh chỉ, sao cô nÆ°Æ¡ng lại trách.
Hà n Thanh Quân tức giáºn xanh mặt, nà ng quát:
- Mạc KhÆ°Æ¡ng, cho dù lão có khéo ăn nói đến đâu thì hôm nay ta cÅ©ng không tha cho lão đâu, hãy chuẩn bị Ä‘á»n tá»™i Ä‘i.
Bát Tý Nhân Ma Mạc KhÆ°Æ¡ng nghe qua câu nói ấy liá»n biến đổi sắc mặt, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i ha hả nói:
- Lão phu nghÄ© tình qua lại vá»›i cha ngÆ°Æ¡i mấy chục năm, muốn giữ cho lão má»™t ngÆ°á»i hÆ°Æ¡ng lá»a nên má»›i chừa cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống. NgÆ°Æ¡i tưởng lão phu sợ ngÆ°Æ¡i hay sao?
PhÃa sau lÆ°ng lão có má»™t ngÆ°á»i lÆ°á»›t ra quát:
- Tiện tỳ, ngÆ°Æ¡i còn nháºn ra Âu má»— không?
Hà n Thanh Quân Ä‘Æ°a mắt nhìn thì nháºn ra đó là Ãc Quỉ Thủ Âu NgÆ°Æ¡n Hoà i, má»™t kẻ trÆ°á»›c đây đã từng dùng thuyá»n chặn Ä‘Æ°á»ng nà ng trên sông Hoà ng Hà , sau đó bị Äà o Gia Kỳ chế ngá»±, may mắn mà thoát chết. Bởi thế nà ng cÆ°á»i nhạt nói:
- Âu Ngươn Hoà i, trước đây trên sông Hoà ng Hà ...
Âu NgÆ°Æ¡n Hoà i thấy Hà n Thanh Quân muốn nhắc lại mối nhục cÅ© của y thì buá»™t miệng quát to chặn há»ng:
- Câm miệng lại, nạp mạng đi!
Hắn vung ngá»n Ãc Quỉ Thủ to bằng cÆ°á»m tay, dùng thế Chỉ Thiên Hoạch Nháºt đánh thẳng ra, ánh thép chiếu ngá»i lạnh ngắt.
Thế võ má»›i Ä‘i được ná»a chừng thì lại biến thà nh ba thế khác liên hoà n bay vèo tá»›i, bóng cháºp chá»n cả không gian, hết sức hiểm hóc.
Hà n Thanh Quân tuốt lưỡi trÆ°á»ng kiếm ra, lắc ngÆ°á»i má»™t cái dùng thế Vân Mẫn Vu SÆ¡n đâm xéo vá» phÃa địch. Lưỡi kiếm đánh ra, ánh thép chói mắt, gió lạnh rÃt vèo vèo.
Mạc KhÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i có kiến thức rá»™ng rãi, vừa nhìn qua thế võ của Hà n Thanh Quân đã biến đổi sắc mặt, thầm nghÄ©:
- “Không xong, thế kiếm con tiện tỳ nà y sá» dụng chÃnh là Phong Vân Cá»u Kiếm Ä‘á»™c tôn của Thanh Vân tặc ni. Âu NgÆ°Æ¡n Hoà i e rằng không đối địch nổiâ€.
Liá»n đó đã nghe xoảng má»™t tiếng, ngá»n Ãc Quỉ Thủ của Âu NgÆ°Æ¡n Hoà i đã bị thanh trÆ°á»ng kiếm của Hà n Thanh Quân hất bay ra xa, rồi nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p lưỡi kiếm đã Ä‘iểm thẳng và o lồng ngá»±c y.
Âu Ngươn Hoà i chỉ kịp gà o lên một tiếng thảm thiết là đã ngã lăn quay ra đất, trước ngực bị thủng một lỗ to, máu tươi trà o ra như suối.
Bốn ngÆ°á»i còn lại sau lÆ°ng Mã KhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u trà n lên, quát to:
- Khá khen cho con tiện tỳ ác độc, hôm nay chúng ta không thể tha chết cho ngươi được nữa.
Bốn gã ấy Ä‘á»u là những cao thủ trong đại ná»™i, võ công Ä‘á»u rất cao cÆ°á»ng, khi trà n tá»›i tấn công hay lui vá» phòng thủ Ä‘á»u rất chặt chẽ, phối hợp rất tà i tình.
Phong Vân Cá»u Kiếm của Hà n Thanh Quân tuy tinh thâm tuyệt đỉnh nhÆ°ng hoà n toà n không thể già nh được quyá»n chủ Ä‘á»™ng, nà ng không khá»i cảm thấy cuống quÃt.
Trong khi đó Bát Tý Nhân Ma Mạc KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã nhảy xuống ngá»±a, thò tay nhanh nhÆ° chá»›p chá»™p vá» phÃa Äá»— Nguyệt Phấn.
Äá»— Nguyệt Phấn Ä‘ang táºp trung tinh thần chú ý theo dõi cuá»™c xô xát giữa Hà n Thanh Quân vá»›i bốn ngÆ°á»i kia, đồng thá»i Ä‘ang thầm tÃnh toán xem mình phải tiếp tay vá»›i Hà n Thanh Quân nhÆ° thế nà o, nên hoà n toà n không ngỠđến việc Mạc KhÆ°Æ¡ng ra tay đánh lén. Bởi thế khi nà ng hay được thì đã quá muá»™n, cánh tay phải của nà ng đã bị nắm chặt rồi.
NhÆ°ng đầu ngón tay của Mã KhÆ°Æ¡ng cắm sâu và o thịt là m Äá»— Nguyệt Phấn Ä‘au đến run lẩy bẩy, nà ng tức giáºn quát lên:
- Tên lão tặc hèn hạ chỉ giá»i đánh lén, nhục nhã thay danh tiếng cao thủ đại ná»™i.
Mã KhÆ°Æ¡ng cất tiếng cÆ°á»i to, chẳng thèm để ý đến lá»i nói của Äá»— Nguyệt Phấn.
Hà n Thanh Quân nghe Äá»— Nguyệt Phấn quát lên liá»n nhìn qua phÃa đó, nà ng không khá»i thất sắc, thế kiếm cháºm lại.
Bốn cao thủ đại ná»™i láºp tức thừa lúc đó ùa tá»›i tấn công, là m Hà n Thanh Quân lâm và o tình trạng hiểm nguy vô cùng.
Phà m các cao thủ đánh nhau, chỉ sÆ¡ sẩy má»™t li má»™t tà cÅ©ng có thể quyết định đến việc sống chết. Hà n Thanh Quân vì nóng lòng báo thù cha, lại giáºt mình trÆ°á»›c tình cảnh lâm nguy của Äá»— Nguyệt Phấn nên thay vì có thể áp đảo được địch nhân thì lại trở nên sút kém Ä‘i, lâm và o tình trạnh chỉ mà nh treo chuông.
Bát Tý Nhân Ma Mạc KhÆ°Æ¡ng không khá»i đắc trÃ, cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên dại. Bất ngá» lão bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng nói trầm trầm:
- Buông tay ra!
Liá»n đó lão cảm thấy có má»™t váºt cứng Ä‘ang chỉa thẳng và o lÆ°ng mình, khiến mạng môn huyệt tê buốt.
Mạc KhÆ°Æ¡ng không khá»i rùng mình, nhÆ°ng vẫn tiếc rẻ chÆ°a chịu buông Äá»— Nguyệt Phấn ra. Lão lách mình vá» phÃa trái, trong khi tay mặt kéo nà ng theo, mục Ä‘Ãch là mượn tay đối phÆ°Æ¡ng sát hại nà ng, nhỠđó lão cÅ©ng có thể thoát khá»i sá»± chế ngá»±.
Nà o ngá» thân hình của lão tuy nhanh nhÆ°ng ngÆ°á»i phÃa sau còn nhanh hÆ¡n nữa. Váºt cứng rắn đó vẫn chỉa và o mạng môn huyệt của lão, bám sát nhÆ° đỉa đói, không là m cách nà o thoát được.
Lại nghe ngÆ°á»i phÃa sau lÆ°ng cất giá»ng lạnh lùng quát:
- Ta bảo ngươi buông tay ra sao ngươi dám cãi lại, ngươi không còn muốn sống nữa sao?
Äá»— Nguyệt Phấn Ä‘Æ°a mắt nhìn thì thấy phÃa sau lÆ°ng Mạc KhÆ°Æ¡ng có má»™t lão ăn mà y già đang đứng sững, chÃnh là Cá»u Chỉ Thần Cái sÆ° bá, nên trong lòng hết sức vui mừng.
Mạc Khương bất đắc dĩ phải buông tay ra, lạnh lùng nói:
- NgÆ°Æ¡i là ai? sao dám có hà nh Ä‘á»™ng phản nghịch nhÆ° váºy?
Lúc bấy giá» bốn cao thủ Ä‘ang vây đánh Hà n Thanh Quân sắp áp đảo được đối phÆ°Æ¡ng thì bá»—ng bất ngá» trông thấy chủ soái bị chế ngá»± nên không khá»i chấn Ä‘á»™ng tinh thần, tay chân luống cuống.
Hà n Thanh Quân không bá» lỡ cÆ¡ há»™i tấn công liá»n ba chiêu hiểm hóc, láºt ngược tình thế và già nh lại quyá»n chủ Ä‘á»™ng.
NgỠđâu giữa lúc ấy thì cục diện lại thay đổi một lần nữa.
Cá»u Chỉ Thần Cái Ä‘ang yên trà rằng có thể chế ngá»± đối phÆ°Æ¡ng thì bá»—ng cảm thấy sau lÆ°ng có má»™t luồng kình phong cuốn tá»›i, rồi má»™t tiếng quát âm u ghê rợn vang lên:
- Buông tay ra!
Cá»u Chỉ Thần Cái thấy luồng kình phong quá mạnh thì biết đó là má»™t cao nhân võ há»c trong hắc đạo nên nhanh nhẹn lách tránh, rồi quay ngÆ°á»i lại phÃa sau để nháºn biết đối phÆ°Æ¡ng. Lão thấy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng tuổi mình mặc áo xanh Ä‘ang đứng cách đó bảy thÆ°á»›c.
Gã Ä‘Ã n ông nà y dáng Ä‘iệu khá thanh cao, lÆ°ng eo vai nở, mà y ráºm mắt to trông rất quắc thÆ°á»›c. NhÆ°ng đáng tiếc là chiếc mÅ©i lại cong nhÆ° mÅ©i ó, đôi môi lại quá má»ng, hai con mắt láo liên ngầm chứa má»™t sá»± hung ác gian manh.
Mạc KhÆ°Æ¡ng thấy ngÆ°á»i đó thì không khá»i nhẹ nhõm trong lòng, lão cất tiếng cÆ°á»i ha hả nói:
- Âu Dương huynh đến thực là đúng lúc.
Tiếp đó lão Ä‘Æ°a đôi mắt căm háºn nhìn thẳng và o Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i nhạt nói:
- Tưởng ai té ra lại là lão ăn mà y nhà ngÆ°Æ¡i. Nên biết hại ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i hại, ta sẽ băm nát thây ngÆ°Æ¡i ra cho hả dạ.
Cá»u Chỉ Thần Cái chẳng thèm để ý đến lá»i nói của lão mà nhìn chăm chú và o ngÆ°á»i mặc áo xanh há»i:
- Tôn giá là ai? TrÆ°á»›c tá»›i giá» lão hóa tá» nà y nổi tiếng xuống tay ác Ä‘á»™c, nếu kẻ nà o vô cá»› can thiệp và o việc của lão thì..... Không đợi cho lão dứt lá»i, gã Ä‘Ã n ông mặc áo xanh đã cÆ°á»i nhạt nói:
- Tại hạ là Âu DÆ°Æ¡ng Cầu. Kẻ khác kiêng sợ cái tên VÅ© Ná»™i Bát Kỳ của ông, chứ tại hạ chỉ là con cừu non nên chÆ°a biết sợ cá»p, mà trái lại còn Ä‘ang muốn vuốt thá» râu cá»p đây.
Mạc KhÆ°Æ¡ng vá»— tay, cÆ°á»i nói:
- Âu DÆ°Æ¡ng huynh thá»±c là ngÆ°á»i khà phách ngang tà n, ai cÅ©ng phải khâm phục.
Ngay lúc ấy có tiếng Hà n Thiết Quân nạt to, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay vun vút nhÆ° má»™t con rồng vẫy Ä‘uôi, ánh thép chiếu ngá»i, hai trong bốn gã Ä‘ang bao vây nà ng bị chém và o vai, máu tuôn đỠối, cùng lá»™n trở vá» phÃa sau.
Hai gã vừa tức giáºn vừa xấu hổ, hét lên má»™t tiếng rồi nhảy lên cao, lá»™n đầu trở xuống, vung tay ném ra vô số ám khà nhÆ° mÅ©i kim. Ãm khà từ trên cao bay xẹt xuống nhÆ° chá»›p, trong vòng mấy trượng vuông khôn cách chi mà tránh khá»i được.
Hà n Thanh Quân trông thấy, định nhảy tránh thì đã không kịp nữa. Nà ng nghiến chặt đôi hà m răng, định dùng mạng đổi mạng mà vung kiếm chém sả vá» phÃa địch.
Nà o ngá» ngay lúc đó có má»™t luồng kình lá»±c vô hình cuốn tá»›i, hất nà ng bay ra xa bảy tám trượng. Hai gã Ä‘Ã n ông từ trên không lao xuống nhÆ° hai con diá»u đứt dây, ngất lịm Ä‘i luôn.
Hà n Thanh Quân không khá»i sá»ng sốt, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã ám trợ cho nà ng vẫn chÆ°a xuất hiện.
Mạc KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khá»i giáºt mình, nhìn chòng chá»c và o Hà n Thanh Quân. Biến cố vừa rồi quá Ä‘á»™t ngá»™t nên lão ta chẳng thể nà o hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. NhÆ°ng qua má»™t lúc sau, lão tá»±a hồ đã Ä‘oán ra được má»™t phần sá»± thá»±c, liá»n láºp tức tá» ra nÆ¡m ná»›p sợ hãi, nhÆ° có má»™t đại há»a sắp giáng xuống đầu mình.
Âu DÆ°Æ¡ng Cầu trái lại không để ý gì đến chuyện đó, cÆ°á»i nói:
- Cá»u Chỉ lão hóa tá», nếu ông tá»± nháºn không thể đối địch vá»›i ta thì xin ông rá»i Ä‘i ngay, ta vẫn hở cho ông má»™t góc lÆ°á»›i, cho ông sống nốt quãng Ä‘á»i già của mình.
Cá»u Chỉ Thần Cái nghe thế hết sức tức giáºn, tóc râu Ä‘á»u dá»±ng đứng, đôi mắt trà n đầy lá»a căm há»n.
Tục ngữ có câu “ngÆ°á»i tranh nhau má»™t lá»i nói, pháºt tranh nhau má»™t lÆ° hÆ°Æ¡ngâ€. Cá»u Chỉ Thần Cái tên tuổi được liệt và o má»™t trong VÅ© Ná»™i Bát Kỳ thì có lẽ nà o lại sợ má»™t tên vô danh tiểu tốt nhÆ° Âu DÆ°Æ¡ng Cầu.
NhÆ°ng Cá»u Chỉ Thần Cái cho dù rất tức giáºn vẫn chÆ°a gây sá»± đánh nhau.
Vì Cá»u Chỉ Thần Cái là má»™t con ngÆ°á»i già dặn. Lão biết Âu DÆ°Æ¡ng Cầu dám khiêu chiến nhÆ° váºy thì chắc chắn phải có má»™t chá»— dá»±a. Hiện nay trong võ lâm nhân tà i rất nhiá»u, tre già măng má»c, ngÆ°á»i má»›i xuất hiện thay thế ngÆ°á»i cÅ© là chuyện rất thÆ°á»ng, lão không thể không tháºn trá»ng được.
HÆ¡n nữa nguyên nhân chÃnh yếu khiến lão phải dè dặt là vì trÆ°á»›c đây trong má»™t lần theo dõi hà nh tung Thang Bá Tá», lão đã bị bá»n yêu tà Vô Tình Tú SÄ© đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng, nguy kịch đến ná»—i tÃnh mạng chỉ còn không quá ba mÆ°Æ¡i ngà y. Sau đó may mắn nhá» Äà o Gia Kỳ biếu thuốc Cá»u ChUyển Hoa øn Hồn ÄÆ¡n để uống, tuy thÆ°Æ¡ng thế đã bình phục nhÆ°ng nếu đánh nhau vá»›i cao thủ thì sợ rằng sẽ tái phát.
Äà o Gia Kỳ có hứa vá»›i lão là sau khi xin thêm được Cá»u ChUyển Hoa øn Hồn ÄÆ¡n thì sẽ biếu thêm để cho thÆ°Æ¡ng thế bình phục hẳn, song vì y cứ báºn việc nà y việc ná» mãi nên kéo dà i cho đến táºn hôm nay.
ChÃnh vì váºy nên Cá»u Chỉ Thần Cái Ä‘ang đắn Ä‘o không biết có nên ra tay đánh nhau vá»›i đối phÆ°Æ¡ng hay không.
Âu DÆ°Æ¡ng Cầu tá»±a hồ biết rõ Cá»u Chỉ Thần Cái bá» ngoà i hung hăng nhÆ°ng trong lòng kiêng dè nên chỉ mỉm cÆ°á»i nham hiểm chỠđợi.
Bá»—ng từ đằng sau lÆ°ng hắn bá»—ng có tiếng cÆ°á»i khẽ vá»ng đến.
Tiếng cÆ°á»i tháºt quen thuá»™c là m cho Âu DÆ°Æ¡ng Cầu không khá»i giáºt mình, vá»™i quay ngÆ°á»i lại. Y nháºn ra ngÆ°á»i đó chÃnh là Thất Xảo PhÃch Lịch Thoa Äồ Lôi, má»™t ngÆ°á»i mà y lúc nà o cÅ©ng kiêng dè nên liá»n cÆ°á»i giả lả chà o:
- Äồ huynh!
Äồ Lôi mỉm cÆ°á»i nói:
- Âu hiá»n đệ!
Vừa nói Äồ Lôi vừa liếc mắt vá» phÃa Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Hiá»n đệ, giữa hiá»n đệ và Cá»u Chỉ Thần Cái đã xảy ra tranh chấp gì à ?
Âu Dương Cầu cau mà y nghĩ:
- “NgÆ°Æ¡i và Cá»u Chỉ Thần Cái có sá»± giao thiệp từ khi nà o váºy†Sắc mặt của y lá»™ vẻ không vui. NhÆ°ng y chÆ°a kịp trả lá»i thì Äồ Lôi tá»±a hồ đã Ä‘oán được ý nghÄ© trong lòng hắn nên vá»™i và ng nói:
- Giữa huynh và Cá»u Chỉ Thần Cái không phải là chá»— bạn bè thân máºt gì vá»›i nhau đâu. Chẳng qua trÆ°á»›c đây có dịp gặp mặt nhau má»™t lần mà thôi. Ngu huynh nhất định không can thiệp và o chuyện nà y, nhÆ°ng xin hiá»n đệ cho ngu huynh há»i ông ấy má»™t câu trÆ°á»›c đã.
Âu Dương Cầu nói:
- Äồ huynh muốn há»i lão ta Ä‘iá»u gì?
Äồ Lôi nghiêm sắc mặt, tằng hắng má»™t tiếng nói:
- Việc nà y tin chắc hiá»n đệ còn thiết tha muốn biết hÆ¡n ngu huynh, là tung tÃch của Tô hiá»n muá»™i.
Cá»u Chỉ Thần Cái nghe hai ngÆ°á»i đối đáp mà chẳng hiểu ất giáp gì cả. Lão cÅ©ng chẳng quen biết vá»›i Äồ Lôi, cố moi trà nhá»› nhÆ°ng vẫn không là m sao nhá»› được mình gặp hắn lúc nà o. Trong lòng bá»—ng phấn chấn thầm nghÄ©:
- “Có lẽ gã nà y do ai đó sai khiến, tá»›i đây trợ giúp ta cÅ©ng nên†Âu DÆ°Æ¡ng Cầu nghe lá»i nói của Äồ Lôi thì không khá»i đứng trÆ¡ ra ngÆ¡ ngác.
Äồ Lôi mỉm cÆ°á»i, rồi bÆ°á»›c vá» phÃa Cá»u Chỉ Thần Cái.
Bát Tý Nhân Ma Mạc Khương bỗng quát to:
- Âu DÆ°Æ¡ng huynh, ngÆ°á»i nà y có vẻ man trá lắm.
Dứt lá»i lão nhanh nhÆ° chá»›p thò cánh tay ra chụp vá» phÃa Äồ Lôi.
Giữa Âu DÆ°Æ¡ng Cầu và Äồ Lôi từ trÆ°á»›c đến nay vốn đã có hiá»m khÃch, lúc nà o cÅ©ng mong Æ°á»›c sao cho Äồ Lôi chết Ä‘i cho rồi. NhÆ°ng giỠđây vì muốn biết tin tức của Tô Chỉ Quỳnh nên trái lại y không muốn hắn bị sát hại, vá»™i quát lên:
- Cháºm đã!
Hắn chÆ°a dứt lá»i thì đã thấy Äồ Lôi nhanh nhẹn quay ngÆ°á»i lại, vung chưởng quáºt lại và o tay của Mạc KhÆ°Æ¡ng.Chỉ nghe Mạc KhÆ°Æ¡ng há»± lên má»™t tiếng khô khan rồi thân ngÆ°á»i lão đã bị bắn ra sau bốn năm trượng.
Âu Dương Cầu biến hẳn sắc mặt, trong lòng hết sức kinh hãi.
Äồ Lôi cất tiếng cÆ°á»i nhạt rồi nhanh nhẹn lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt Cá»u Chỉ Thần Cái, cất tiếng nhÆ° muá»—i kêu nói:
- Lão tiá»n bối, là vãn bối Äà o Gia Kỳ đây, xin hà nh Ä‘á»™ng theo vãn bối cho được vệc.
Nói Ä‘oạn chà ng vung tay chụp lấy Cá»u Chỉ Thần Cái rồi vá»t ngÆ°á»i ra xa bảy tám trượng.
Cá»u Chỉ Thần Cái biết đó là Äà o Gia Kỳ thì trong lòng hết sức vui mừng, lão vá»™i há»i:
- Có thực là thiếu hiệp không?
Äồ Lôi cÆ°á»i nói:
- ChÃnh là vãn bối đây.
Trong lúc đó Âu DÆ°Æ¡ng Cầu sợ hai ngÆ°á»i bá» chạy Ä‘i nên tức tốc vá»t ngÆ°á»i theo.
Äồ Lôi quay mặt lại, cất giá»ng lạnh lùng há»i:
- Âu DÆ°Æ¡ng hiá»n đệ, em là m váºy là có ý gì?
Thái Ä‘á»™ của Äồ Lôi trông hết sức uy nghi là m cho Âu DÆ°Æ¡ng Cầu bất giác kinh sợ. HÆ¡n nữa lúc nãy được mục kÃch thế đánh của Äồ Lôi y cảm thấy quả là cao siêu khôn lÆ°á»ng, tháºt khó đối phó, nên y bất giác rùng mình, thối lui ra sau, cất giá»ng khô khan cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ không có ý gì, song vì nóng lòng muốn biết tin tức Tô hiá»n muá»™i nên má»›i quên hết phép tắc mà thôi.
Äồ Lôi thừa lúc Âu DÆ°Æ¡ng Cầu Ä‘ang nói chuyện liá»n nhanh nhẹn nhét má»™t viên thuốc và o tay Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Lão tiá»n bối hãy mau uống viên Cá»u ChUyển Hoa øn Hồn ÄÆ¡n nà y Ä‘i.
Rồi chà ng xê dịch thân ngÆ°á»i, bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Âu DÆ°Æ¡ng Cầu cÆ°á»i nhạt nói:
- Nếu hiá»n đệ không tin ngu huynh thì việc nà y chỠđến khi hiá»n đệ so tà i vá»›i lão hóa tá» xong rồi sẽ há»i cÅ©ng không muá»™n.
Âu DÆ°Æ¡ng Cầu mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ nà o lại có ý như thế.
Sắc mặt của Äồ Lôi trở nên lạnh lùng, gằn giá»ng nói:
- Ngu huynh từ trước đến nay bao giỠcũng nói như đinh đóng cột.
Nói đoạn y bước tránh ra xa.
Cá»u Chỉ Thần Cái lúc nà y đã uống xong viên Cá»u ChUyển Hoa øn Hồn ÄÆ¡n nên trà n đầy lòng tá»± tin, cất tiếng cÆ°á»i to nói:
- Âu Dương Câu, xem đây.
Lão trà n ngÆ°á»i tá»›i vung chưởng đánh thẳng và o đối phÆ°Æ¡ng, trong nháy mắt đã tung ra bảy thế võ, kình phong dấy Ä‘á»™ng à o à o.
Cao thủ đánh nhau, già nh được chủ Ä‘á»™ng thì đối phÆ°Æ¡ng sẽ bị áp đảo luống cuống ngay. Vì thế Âu DÆ°Æ¡ng Cầu không khá»i rối loạn chân tay, lách tránh liên tiếp, chỉ biết váºn dụng Thái Ất Chân Lá»±c, thừa sÆ¡ hở của đối phÆ°Æ¡ng mà phản công trở lại.
Äồ Lôi bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Hà n Thanh Quân nói nhá»:
- Mạc KhÆ°Æ¡ng là kẻ đại thù vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, tại sao không nhân dịp nà y rá»a sạch mối háºn ấy Ä‘i? Thả cá»p vá» rừng ắt có háºu hoạn, nếu cô nÆ°Æ¡ng đánh không lại đã có ta giúp sức.
Hà n Thanh Quân tuy không biết y là ai nhÆ°ng biết chắc đó là má»™t cao thủ, và vừa rồi chÃnh y vừa má»›i cứu nà ng chứ không còn ai khác nữa. Nà ng láºp tức gáºt đầu cám Æ¡n rồi vung nhanh trÆ°á»ng kiếm, xông tá»›i Mạc KhÆ°Æ¡ng.
Bốn tên cao thủ tay sai thì Ä‘ang trá»ng thÆ°Æ¡ng ngất xỉu, hai tên còn lại thì chứng kiến Mạc KhÆ°Æ¡ng bị Äồ Lôi đánh văng ra xa nên trong lòng khiếp sợ, chỉ biết đứng chôn chân nhÆ° khúc gá»—, nhìn chòng chá»c và o Äồ Lôi mà thôi.
Mạc KhÆ°Æ¡ng bất ngá» thấy Hà n Thanh Quân xông lại, lão giáºt mình quát lên:
- Giá»i cho con tiện tỳ, ngÆ°Æ¡i dám đánh lén ...
ChÆ°a dứt lá»i lão đã váºn ná»™i lá»±c lên đỉnh Ä‘iểm, định má»™t chưởng đánh chết tÆ°Æ¡i Hà n Thanh Quân.
Bá»—ng lão cảm thấy hai huyệt đạo sau lÆ°ng bất thần tê buốt, đôi chân đứng không vững phải lảo đảo, và đôi tay cÅ©ng buông thõng xuống, không còn Ä‘iá»u khiển được nữa.
Hà n Thanh Quân chém tới nhanh như chớp, chỉ nghe hự một tiếng thì Bát Tý Nhân Ma Mạc Khương đã bị chém đứt lìa cánh tay trái, máu tươi tuôn như suối.
Lão biết mình đã bị đối phương thanh toán ngầm, hôm nay không cách nà o thoát chết nên nhắm mắt lại, cất tiếng than:
- Nhổ cá» không nhổ táºn gốc nên má»›i có kết quả hôm nay.
Hà n Thanh Quân rÃt lên:
- Ãc tặc, ngÆ°Æ¡i bán đứng bằng hữu, tháºt không bằng cầm thú. Hôm nay ta phải giết chết ngÆ°Æ¡i để an ủi linh hồn song thân nÆ¡i chÃn suối.
Nói đoạn nà ng dùng hết sức đâm mũi kiếm và o ngực trái của Mạc Khương.
Bát Tý Nhân Ma gà o lên má»™t tiếng thê thảm rồi té ngá»a ra phÃa sau chết ngay.
Trong khi đó, lÅ© nha trảo của lão cÅ©ng đã bất ngá» bị Ä‘iểm huyệt rồi có mấy bóng ngÆ°á»i nhảy ra mang chúng Ä‘i mất.
Âu DÆ°Æ¡ng Cầu và Cá»u Chỉ Thần Cái vẵn còn Ä‘ang đánh nhau ác liệt, cả hai Ä‘á»u có sở trÆ°á»ng riêng, sá» dụng toà n thế võ kì tuyệt khiến ai nhìn cÅ©ng phải kinh tâm táng đởm.
Bá»—ng nhiên Äồ Lôi Ä‘ang đứng bên cạnh bất ngá» lên tiếng:
- Âu DÆ°Æ¡ng hiá»n đệ, để ngu huynh giúp đệ má»™t tay nhé.
Vừa nói y vừa vung chưởng nhanh như chớp chụp và o vai trái của Âu Dương Cầu.
Âu Dương Cầu hết sức kinh hãi kêu lên:
- Anh..... Äồ Lôi cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, đắc thủ rồi liá»n vá»t thẳng lên cao, mang theo cả Âu DÆ°Æ¡ng Cầu, nhắm hÆ°á»›ng Nam lÆ°á»›t Ä‘i nhanh nhÆ° gió, chỉ trong nháy mắt đã mất dạng.
Cá»u Chỉ Thần Cái Ä‘Æ°a mắt nhìn theo má»™t lúc lâu, trong lòng không khá»i cảm khái tuổi già .
Bá»—ng nghe Äá»— Nguyệt Phấn nói:
- Hà n tá»·, lão đã chết rồi, dù chị có băm vằm lão ra cÅ©ng vô Ãch thôi.
Cá»u Chỉ Thần Cái quay lại nhìn thì thấy Mạc KhÆ°Æ¡ng toà n thân máu me bê bết, mặt mà y không còn nhìn rõ nữa. Lão bất giác thầm nghÄ©:
- “Tuy biết có nhân quả báo ứng nhÆ°ng con bé nà y xuống tay quả là nhẫn tâm tháºt†Äôi mắt của Hà n Thanh Quân Ä‘á» hoe, rạch lồng ngá»±c của Mạc KhÆ°Æ¡ng cắt lấy trái tim cho và o túi da beo Ä‘eo sau lÆ°ng, rồi quay mặt vá» hÆ°á»›ng Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- SÆ° bá, còn ngÆ°á»i vừa ám trợ chúng ta đâu rồi?
Cá»u Chỉ Thần Cái hÃp đôi mắt lại, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äã Ä‘i rồi.
Hà n Thanh Quân rất thông minh, nhìn thấy Cá»u Chỉ Thần Cái có thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy thì lá» má» Ä‘oán ra ẩn ý, sắc mặt không khá»i Ä‘á» bừng, nÅ©ng nịu nói:
- Äiệt nhi muốn bái tạ cái Æ¡n tÆ°Æ¡ng trợ của y chứ có ý gì đâu mà sao sÆ° bá lại cÆ°á»i. SÆ° bá có biết y là ai không?
Cá»u Chỉ Thần Cái lắc đầu nói:
- Con bé ngÆ°Æ¡i chá»› sốt ruá»™t, ta cÅ©ng má»›i biết ngÆ°á»i đó là ai thôi. Kể cÅ©ng lạ, ngÆ°Æ¡i phải biết rõ hÆ¡n ta má»›i phải chứ, váºy mà lại để cho nó Ä‘i mất.
Hà n Thanh Quân ngơ ngác không hiểu:
- Sư bá lúc nà o cũng nói chuyện ra vẻ bà ẩn, sao không nói thẳng cho điệt nhi biết?
Cá»u Chỉ Thần Cái nhÆ° không há» nghe thấy Hà n Thanh Quân, chỉ lẩm bẩm nói trống không:
- Nó Ä‘ang báºn việc gấp, là m gì rảnh rá»—i kể lể sá»± thÆ°Æ¡ng nhá»› vá»›i các ngÆ°Æ¡i. Thôi đừng sốt ruá»™t, rồi từ từ cÅ©ng biết ngay thôi mà .
Hà n Thanh Quân không khá»i tức mình giáºm chân thình thịch, khiến cho Äá»— Nguyệt Phấn không khá»i phì cÆ°á»i.
Cá»u Chỉ Thần Cái trợn mắt nói:
- Hai con bé nà y nhìn mặt thì thông minh, hóa ra lại ngốc ơi là ngốc, có thế cũng không biết.
Hà n Thanh Quân nói dỗi:
- Nếu Ä‘iệt nhi biết thì còn há»i sÆ° bá là m gì?
Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i ha hả, xem ra rất khoái chà nói:
- Thôi Ä‘i! Lên núi Mã TÃch SÆ¡n thôi. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ta sẽ nói cho các ngÆ°Æ¡i biết.
Từ Tuyết Khu Kiá»u tá»›i Mã TÃch SÆ¡n phải đón hai lần thuyá»n, đầu tiên ngồi thuyá»n tá»›i Tân Trang, sau đó thay thuyá»n đến Mã TÃch SÆ¡n.
NhÆ°ng đó chỉ là con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của du khách bình thÆ°á»ng, riêng nhân váºt võ lâm không muốn mất thá»i giá» nên tá»± thuê thuyá»n Ä‘i má»™t mạch tá»›i Mã TÃch SÆ¡n.
Cá»u Chỉ Thần Cái cùng hai cô gái cÅ©ng thuê lấy má»™t chiếc thuyá»n rồi nhắm Mã TÃch SÆ¡n chèo tá»›i. Lúc ấy trá»i đã vá» chiá»u, sóng nÆ°á»›c phản chiếu ráng chiá»u vô cùng rá»±c rỡ, tiếng hò hát của thuyá»n câu trên mặt sóng dìu dặt nÆ¡i nÆ¡i, cảnh sắc trông nhÆ° má»™t bức tranh vẽ.
Cá»u Chỉ Thần Cái ngồi dá»±a mạn thuyá»n, cầm má»™t ống Ä‘iếu bằng tre, vừa nhét thuốc và o vừa châm lá»a kéo ro ro, rồi phì khói thuốc ra trắng xóa, trông thảnh thÆ¡i vô cùng.
Hà n Thanh Quân sốt ruá»™t lên tiếng há»i:
- SÆ° bá, sao ngÆ°á»i cứ im lặng thế?
Cá»u Chỉ Thần Cái giáºt mình nói:
- Ta biết nói gì bây gi�
NhÆ°ng lão sá»±c nhá»› ra, cÆ°á»i nói:
- À, ngươi muốn biết lai lịch và danh tánh của chà ng ta phải không?
Hai chữ “chà ng ta†lão cố tình vừa nhấn mạnh, vừa kéo dà i như có ẩn ý sâu xa.
Hà n Thanh Quân tá»±a hồ Ä‘oán được mang máng nên sắc mặt bá»—ng á»ng Ä‘á».
Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Còn ai nữa? chÃnh là Äà o Gia Kỳ, ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i chẳng khi nà o quên đó.
Cả Hà n Thanh Quân và Äá»— Nguyệt Phấn Ä‘á»u giáºt mình, mặt lá»™ vẻ ngạc nhiên.
Không để cho hai nà ng kịp nói gì, lão đã nói tiếp:
- Ta biết hai ngÆ°Æ¡i không tin, váºy thôi Ä‘i, nói chi cho uổng lá»i.
Hà n Thanh Quân im lặng không nói gì, thầm nghĩ:
- “Sao huynh ấy không chịu ra mặt gặp mình, chẵng lẽ ...†Tánh con gái rất dá»… nghi ngá», sắc mặt nà ng không khá»i hiện vẻ u buồn.
Äá»— Nguyệt Phấn trong lòng không có cảm xúc gì, khẽ khuyên nhủ:
- Äà o công tá» có lẽ Ä‘ang có chuyện chi gấp nên không tiện lÆ°u lại chuyện trò, tá»· tá»· hà tất phải buồn bá»±c.
Hà n Thanh Quân dà u dà u nói:
- Tỷ nà o có buồn bực chi đâu.
Bá»—ng nhiên từ phÃa trá»i nÆ°á»›c tÃt xa có má»™t chiếc thuyá»n con rẽ nÆ°á»›c lÆ°á»›t nhanh tá»›i, trên thuyá»n có má»™t lão già đầu hói, mặc áo dà i mà u lam đứng sững. Khi hai chiếc thuyá»n gần nhau thì lão nhìn Cá»u Chỉ Thần Cái, chắp tay xá má»™t lượt rồi nói:
- Có phải Cá»u Chỉ Thần Cái tiá»n bối đầy không?
Vừa nói, lão vừa nhìn hai cô gái như dò xét.
Cá»u Chỉ Thần Cái từ từ gõ nhẹ ống Ä‘iếu và o mạn thuyá»n, cÆ°á»i đáp:
- Äúng là lão đây, tôn giá là ai?
Lão già lá»™ vẻ cung kÃnh nói:
- Tại hạ là Hà Äỉnh, giữ chức vụ Ä‘Ã n chủ Lá»… Tân Äà n ở Thái Hồ.
Tại hạ nghe lá»i đồn đãi nói tiá»n bối và nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đây ở Tuyết Khu Kiá»u đã sát hại Mạc đại nhân, lãnh ban Ä‘á»™i Thiết Vệ SÄ© trong đại ná»™i ...
Cá»u Chỉ Thần Cái biến sắc mặt quát:
- Bá»n Æ°ng khuyển Thanh triá»u ấy có liên quan gì đến Thái Hồ?
Hà Äỉnh có nén cÆ¡n tức giáºn trong lòng, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Nà o có thể nói nhÆ° váºy? Các vị là m gì ở chá»— khác thì không nói, nhÆ°ng Ä‘i qua Thái Hồ thì có thể Ä‘em lại nhiếu rắc rối cho tệ trại. Vì váºy tại hạ phụng mệnh Ngụy Ä‘Æ°Æ¡ng gia đến má»i các vị Ä‘i Ä‘Æ°á»ng khác.
Äây là chuyện bất đắc dÄ©, mong các vị lượng thứ cho.
Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i nhạt nói:
- Lão hóa tá» ta đâu phải là hạng ngÆ°á»i má»›i nghe dá»a nạt và i câu đã bá» chạy.
Äôi mà y của Hà Äỉnh khẽ nhÆ°á»›ng cao, chắp tay ngang nhiên nói:
- Nếu các vị tiếp tục đi tới thì có chuyện gì xảy ra, bản trại không chịu trách nhiệm.
Nói dứt lá»i lão quay mÅ©i thuyá»n lÆ°á»›t Ä‘i.
Hà n Thanh Quân nói:
- Lão già đó nói năng vô lá»…, tá»±a hồ chẳng phải ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, sao sÆ° bá không chịu xuống tay trừ hắn Ä‘i?
Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i nói:
- Chớ nên là m bẩn tay lão hóa tỠta.
Chẳng bao lâu thuyá»n đã cáºp bến má»™t xóm chà i lÆ°á»›i. Ba ngÆ°á»i bá» thuyá»n Ä‘i bá»™, nhắm hÆ°á»›ng núi đồi cổ thụ Ä‘i thẳng tá»›i.
Bóng hoà ng hôn đã buông rủ, cảnh sắc chung quanh đã trở thà nh mịt má».
Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Chúng ta lên được Thắng TỠLãnh thì chẳng còn lo không ai đón rước.
Äá»— Nguyệt Phấn nói:
- Sư bá, sao không thấy thủ hạ của Ngụy Hùng Hà o và quần hùng võ lâm đâu cả?
Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Ngá»n Mã TÃch SÆ¡n nà y gồm có tất cả hai mÆ°Æ¡i ba bến thuyá»n, trong khi số thủ hạ lo việc nghênh đón tân khách của Ngụy Hùng Hà o chỉ có mặt ở mặt núi phÃa trÆ°á»›c mà thôi. Ngá»n núi phÃa sau nà y là khu cấm địa của há», ta Ä‘i và o đây thì chắc chắn chẳng bao xa nữa sẽ có ngÆ°á»›i ra ngăn lại ngay thôi.
Hà n Thanh Quân nói:
- Tại ngá»n núi phÃa sau nà y chắc có Ä‘iá»u chi bà ẩn nên từ trÆ°á»›c tá»›i nay há» má»›i xem là khu cấm địa.
Cá»u Chỉ Thần Cái nói:
- Lão hóa tỠtừ trước đến giỠchẳng hỠkiêng dè lũ yêu tà , để coi thỠchúng là m gì với ta cho biết.
Lão vừa dứt lá»i thì có má»™t giá»ng cÆ°á»i lạnh lùng bay theo gió vá»ng đến:
- Cũng chưa hẳn thế đâu.
Cùng má»™t lúc vá»›i tiếng cÆ°á»i nhạt ấy, liá»n thấy có hai bóng ngÆ°á»i thá»±c to lá»›n từ trong cánh rừng cổ thụ nhảy ra nhÆ° đôi chim khổng lồ, đáp xuống trÆ°á»›c mặt Cá»u Chỉ Thần Cái Ä‘á»™ ngoà i hai trượng.
Hà n Thạch Quân và Äá»— Nguyệt Phấn Ä‘Æ°a mắt nhìn lên thì thấy đó là hai lão già , đầu Ä‘á»™i má»™t vuông khăn trắng, mình mặc áo dà i và ng sáºm giống nhau. Äôi mắt của hai lão lạnh lùng, khóe miệng mỉm má»™t nụ cÆ°á»i ghê rợn, nhìn chòng chá»c và o Cá»u Chỉ Thần Cái.
Cá»u Chỉ Thần Cái bá»—ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Tưởng là ai hóa ra là Bắc Quốc Song Ma. Giữa chúng ta có mối thù sống chết, váºy hôm nay thanh toán luôn cho rồi.
Hai bóng ngÆ°á»i bay tá»›i quả là Bắc Quốc Song Ma Ká»· Hồng Phi và Má»™ Phụng TÆ°á»ng.
Kỷ Hồng Phi hừ lạnh lùng, nói:
- Kẻ chiến bại thì còn nói tướng là m gì? Lần trước ngươi không mất mạng đã là may mắn lắm rồi. Chắc mối thù nà y ngươi không báo được đâu.
Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i nói:
- Có báo hay không là chuyện của ta, hai ngÆ°Æ¡i là m chó giữ cá»a cho Ngụy Hùng Hà o từ bao giá» váºy?
Kỷ Hồng Phi biến hẳn sắc mặt quát to:
- Bá láp, Kỷ mỗ đến đây là vì chuyện Mạc Khương. Ai đã giết Mạc Khương?
Hà n Thanh Quân tuốt trÆ°á»ng kiếm cầm tay, nghiến răng nói:
- ChÃnh là bản cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i định là m gì?
Kỷ Hồng Phi trợn to đôi mắt hung dữ lên quát:
- Con tiện tỳ kia, ngươi mau nạp mạng đi.
Không đợi Ká»· Hồng Phi quát xong, Hà n Thanh Quân đã vung trÆ°á»ng kiếm dùng Phong Vân kiếm pháp công ra ba thế nhanh nhÆ° chá»›p, vô cùng hiểm hóc.
Ká»· Hồng Phi không ngá» Hà n Thanh Quân có thể tấn công nhanh nhẹn và mãnh liệt đến nhÆ° váºy nên không kịp Ä‘á» phòng, buá»™c phải thối lui hai bÆ°á»›c, mặt đầy sát khÃ, lách mình tránh rồi thò tay ra chụp thẳng và o thanh kiếm của đối phÆ°Æ¡ng, quát to:
- Buông kiếm!
Thế võ của lão thá»±c hết sức cao thâm huyá»n diệu, không ai có thể tiên liệu được. Năm ngón tay của lão ta lÆ°á»›t gió vèo vèo nhắm thân kiếm chói ngá»i của Hà n Thanh Quân chụp xuống.
Trước khi đầu ngón tay của lão chạm và o kiếm thì Hà n Thanh Quân đã cảm thấy thanh kiếm của mình bị rung chuyển mạnh, hổ khẩu tay tê buốt, trong lòng thầm kêu nguy tai.
Cá»u Chỉ Thần Cái trông thấy Hà n Thanh Quân bị lâm nguy thì vung chưởng lên công thẳng và o bên hông của Ká»· Hồng Phi, cÆ°á»i nhạt nói:
- Từng ấy tuổi đầu mà lại Ä‘i hiếp đáp má»™t cô con gái nhá», thá»±c là hèn hạ.
Thế chưởng ấy của Cá»u Chỉ Thần Cái chỉ nhằm mục Ä‘Ãch là m cho kẻ địch phải tá»± cứu nguy, vì thế Ká»· Hồng Phi Ä‘Ã nh phải xoay tay đỡ.
Hai luồng chưởng phong chạm nhau nghe bùng má»™t tiếng, rồi cả hai Ä‘á»u bị bắn ra sau ná»a bÆ°á»›c.
NhÆ°ng cả hai lại nhanh nhẹn trà n tá»›i, dùng thế đánh chá»›p nhoáng tấn công và o đối phÆ°Æ¡ng, chưởng phong dấy Ä‘á»™ng à o à o chẳng thua chi má»™t cÆ¡n bão táp. Äôi bên Ä‘á»u dùng toà n những thế võ cao sâu kỳ diệu, khó bá» phân được thắng bại.
Má»™ Phụng TÆ°á»ng cất tiếng cÆ°á»i nhạt rồi cất bÆ°á»›c vá» phÃa hai cô gái.
Bá»—ng sắc mặt lão biến đổi hẳn, nhanh nhẹn nhảy lùi vá» phÃa sau.
Hai cô gái thấy thế không khá»i ngạc nhiên, chống kiếm thẳng nghiêm ngặt thủ thế.
Bá»—ng từ phÃa sau lÆ°ng hai nà ng có tiếng cÆ°á»i nhạt vá»ng ra:
- Có phải tên Quỉ Thủ Lão Tặc Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n đã sai khiến bá»n ngÆ°Æ¡i tiếp tay vá»›i lÅ© gian ác để hà nh Ä‘á»™ng ngang tà ng phải không?
Hai cô gái vá»™i quay mặt lại nhìn thì thấy Yến Nam Tam Kiệt cùng vá»›i bảy vị cao thủ võ lâm nữa Ä‘ang đứng cách đó ngoà i má»™t trượng, trong số đó có cả XÃch Sa Chấn SÆ¡n Chưởng DÆ°Æ¡ng Thiên Hà nh. Hà n Thanh Quân vừa nhìn qua, trong lòng hết sức vui mừng, cất tiếng kêu:
- Dương thúc thúc ...
Dương Thiên Hà nh đưa mắt ra hiệu, có ý bảo Hà n Thanh Quân chớ lên tiếng.
Ká»· Hồng Phi Ä‘ang giao đấu vá»›i Cá»u Chỉ Thần Cái, thấy tình hình nhÆ° váºy thì nhảy ra phÃa sao, trầm giá»ng nói:
- Bá»n các ngÆ°Æ¡i dù có đông gấp mÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng phải chết hết mà thôi.
Cá»u Long Tẩu Trạch Kỳ cất giá»ng lạnh lùng nói:
- Hai ngÆ°Æ¡i nếu á»· và o chất Ä‘á»™c vô hình của Quỉ Thủ lão tặc thì đã lầm to rồi, bá»n ta nà o phải các ngÆ°Æ¡i.
Song Ma nghe qua biến đổi sắc mặt. Má»™ Phụng TÆ°á»ng gằn giá»ng quát:
- Có gì thì nói rõ ra đi.
Trạch Kỳ cÆ°á»i nói:
- Nghe đồn các ngÆ°á»i ...
Bá»—ng ngay lúc đó từ trong sÆ¡n cốc có má»™t tiếng hú dà i vá»ng ra, khiến núi đồi vá»ng lên những tiếng ngân không ngá»›t.
Song Ma bá»—ng nhắm hÆ°á»›ng có tiếng hú vá»t Ä‘i nhanh nhÆ° chá»›p, Ká»· Hồng Phi còn nói vá»ng lại:
- Äợi lão phu là m xong việc nà y rồi sẽ trở lại lấy mạng các ngÆ°Æ¡i.
Cá»u Chỉ Thần Cái bá»—ng phá lên cÆ°á»i, nói:
- Hà nh Ä‘á»™ng đầu voi Ä‘uôi chuá»™t, lão hóa tá» thá»±c xấu hổ dùm bá»n bay.
Dứt lá»i lão quay qua hà n huyên vá»›i Yến Nam Tam Kiệt.
Dương Thiên Hà nh nói nhỠvới Hà n Thanh Quân:
- Vừa rồi ta có gặp Äà o thiếu hiệp, cáºu ấy có chuyển lá»i vá»›i cô nÆ°Æ¡ng là chúc mùng cô nÆ°Æ¡ng đã trả được thù. Ân oán đã xong, váºy cô nÆ°Æ¡ng không cần phải nhúng tay và o chuyện thị phi của giang hồ nữa.
Hà n Thạch Quân nói:
- Äây là tại DÆ°Æ¡ng thúc thúc có Ä‘iá»u chÆ°a rõ. Hiện Äá»— muá»™i đây Ä‘ang có ý định tìm Thang Bá TỠđể thanh toán món nợ máu khi xÆ°a, cháu là m sao khoanh tay đứng nhìn được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Hà nh tá» ra do dá»± trong giây lát rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu thế cháu có thể Ä‘i cùng số ngÆ°á»i chúng ta. Chuyến Ä‘i nà y rất nguy hiểm, vì chÆ°a biết Ngụy Hùng Hà o và Quỉ Thủ Thần Ông Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n Ä‘ang có âm mÆ°u thâm Ä‘á»™c gì. Vì thế phải hết sức dè dặt, không nên gây sá»± đánh nhau má»™t cách cẩu thả.
Hà n Thanh Quân nói:
- Cháu xin tuân mệnh.
DÆ°á»›i bóng hoà ng hôn mịt má», trên mÆ°á»i bóng ngÆ°á»i liá»n nối Ä‘uôi nhau nhằm hÆ°á»›ng rừng núi phÃa trÆ°á»›c mặt lÆ°á»›t tá»›i.
Vầng trăng sáng trong nhÆ° ngá»c Ä‘ang treo lÆ¡ lá»ng trên ná»n trá»i cao, cả vùng Mã TÃch SÆ¡n Ä‘ang phÆ¡i mình dÆ°á»›i ánh trăng bạc, trông chẳng khác nà o má»™t con ốc bằng ngá»c Ä‘á»±ng trong má»™t chiếc cháºu pha lê, khi má» khi tá». Cảnh váºt nhÆ° trong má»™ng, vừa xinh đẹp vừa êm Ä‘á»m.
Trên đỉnh cao tại ngá»n Huyá»n Phong thuá»™c Mã TÃch SÆ¡n, bóng ngÆ°á»i cháºp chá»n nhÆ° những bóng ma. Trong đám đông ấy thì Quỉ Thủ Thần Ông Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n Ä‘ang đứng chÃnh giữa, sắc mặt lạnh lùng nhÆ° giá băng, đôi mắt cá»p chiếu ngá»i ánh sáng.
Số ngÆ°á»i chung quanh lão ta Ä‘á»u là những ma đầu khét tiếng võ lâm, hoặc là những yêu tà hung tợn trong phe hắc đạo. NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u đứng im thin thÃt.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n bá»—ng gằn giá»ng nói:
- Chắc hẳn có kẻ đã thoát được tại hòn đảo hoang vừa rồi, nếu chẳng phải thế thì Yến Nam Tam Kiệt là m sao biết được nội tình của ta.
Kỷ Hồng Phi nói:
- Chỉ cần cáºt vấn Yến Nam Tam Kiệt thì sá»± tháºt thế nà o rồi cÅ©ng lá»™ rõ.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n lắc đầu nói:
- Không được, Yến Nam Tam Kiệt chỉ là bá»n ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, không đáng kể. Bắt sống chúng chỉ là m cho ngÆ°á»i ta kiêng dè, không hay. Kẻ đáng sợ nhất hiện giá» chÃnh là NgÅ© Hà nh Cốc Chủ Ngôn NhÆ° Băng, suốt mấy tháng gần đây lão phu truy tìm tung tÃch của lão ta mà vẫn không ra.
Vô Tình Tú Sĩ nói:
- Âu DÆ°Æ¡ng lão sÆ° võ công cao cÆ°á»ng tuyệt đỉnh, mÆ°u lược vô song thì tại sao lại kiêng sợ Ngôn NhÆ° Băng nhÆ° váºy?
LÅ© yêu tà sau khi bị trúng mÆ°u kế Ä‘á»™c của Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n thì tuy bị ép buá»™c phải thần phục, là m tay sai cho lão ta, nhÆ°ng trong lòng không giây phút nà o là không muốn thoát khá»i cảnh cá cháºu chim lồng đó. Bởi thế chúng luôn tìm cách xúi giục Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n đối đầu vá»›i những nhân váºt lá»—i lạc nhất, nhằm bắt lão hứng chịu thất bại.
NhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n là má»™t con cáo già thì lẽ nà o không biết Ä‘iá»u đó, lão mỉm cÆ°á»i nói:
- Xem ra Lệ lão sư chẳng hỠngán sợ Ngôn Như Băng chút nà o ...
Câu nói chÆ°a dứt thì má»™t cục đá to bằng nắm tay bá»—ng từ trên ná»n trá»i cao, rÆ¡i đánh phịch xuống ngay trÆ°á»›c mặt của Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n, rồi vỡ thà nh bốn năm mảnh nhá».
Äồng thá»i từ trên ngá»n cây ô bác cổ thụ cao chá»c trá»i cà nh lá xum xuê có má»™t tiếng cÆ°á»i nhạt rất khẽ vá»ng xuống.
Tiếng cÆ°á»i lá»t và o tai bá»n yêu tà thì bá»—ng rá»n vang là m cho cả bá»n Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n biến hẳn sắc mặt, vá»t ngÆ°á»i bay thẳng lên không rồi bất thần vung chưởng đánh mạnh ra.
Ầm một tiếng, cay cổ thụ đã bị đánh thủng một vùng to rộng, cà nh lá gãy đổ bay như mưa.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n buông chân đứng nhẹ trên cà nh cây, tức thì trông thấy má»™t bóng ngÆ°á»i từ trong ngá»n cây vụt bay Ä‘i nhẹ nhà ng nhÆ° má»™t con chim, đồng thá»i lại buông ra trà ng cÆ°á»i không ngá»›t. Lão không khá»i tức giáºn, hét to:
- Loà i chuột nhắt, chạy đi đâu?
Dứt lá»i lão lao ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, má»™t trÆ°á»›c má»™t sau lÆ°á»›t vèo vèo trên không nhÆ° hai luồng Ä‘iện xẹt.
NgÆ°á»i bà ẩn có thân pháp vô cùng cao tuyệt, y bất thần xẹt lẹ thân hình xuống đất rồi chui thẳng và o má»™t cánh rừng ráºm rạp. Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n cất tiếng hừ lạnh lùng rồi cÅ©ng nhà o và o cánh rừng đó. NhÆ°ng lão vừa Ä‘Æ°a tay vạch lá rừng ra thì bóng ngÆ°á»i đã mất hút.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n không khá»i tức giáºn đến râu tóc dá»±ng đứng, Ä‘Æ°a đôi mắt sáng ngá»i ngó khắp bốn bên. Bất giác lão biến sắc mặt vì tại má»™t gốc cây cạnh đấy lão thấy có má»™t cái đầu quỉ nắn bằng đất, to cỡ nắm tay, trông tháºt hung dữ, rùng rợn.
Lão vội nhặt cái đầu quỉ lên, nghiến răng thầm nói:
- Con quỉ già nà y cÅ©ng đến Thái Hồ rồi sao? Nếu quả thá»±c là hắn thì má»i việc rắc rối vô cùng.
NhÆ°ng khi lão ta nghÄ© đến việc đối phÆ°Æ¡ng không dám chạm mặt vá»›i mình thì lại Ä‘oán chắc rằng không phải là con quỉ già kia. NhÆ°ng dù tháºt hay giả thì lão ta cÅ©ng phải thay đổi Ãt nhiá»u kế hoạch, vì nếu không là m thế thì e rằng má»i việc Ä‘á»u sẽ gặp trở ngại gay go.
Con quỉ già ấy không ai khác hÆ¡n là Ngá»a Long Cốc Chủ Äồng Hải Xuyên. Còn kẻ chạy vụt Ä‘i chắc là đồ đệ của hắn, và hắn đã biết lão Ä‘ang cải trang giả dạng. Mà ngÆ°á»i duy nhất biết lão giả dạng và lá»t lÆ°á»›i khá»i đảo hoang chÃnh là hắn.
NghÄ© thế nên lão không khá»i hoang mang, lòng tá»± tin cÅ©ng bắt đầu lay chuyển.
NhÆ°ng dù sao lão ta cÅ©ng là má»™t con ngÆ°á»i lắm mÆ°u mẹo, nên quyết định vẫn thi hà nh theo kế hoạch đã định, nhÆ°ng chỉ thay đổi kế hoạch mà thôi.
Lúc bấy giá» lÅ© yêu tà cÅ©ng đã ùn ùn kéo tá»›i. Thiết Chỉ ThÆ° Sinh há»i:
- Hắn là ai váºy?
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n mỉm cÆ°á»i đáp:
- Không phải kẻ địch mà chỉ là má»™t đồ đệ giá»i của má»™t ngÆ°á»i bạn xÆ°a của lão phu, y mang đến má»™t nguồn tin máºt.
Nói đến đây lão chuyển đỠtà i, nói:
- Các vị lão sÆ°, ngà y mai các vị hãy giả dạng là m tân khách đến viếng thăm núi của ta, rồi trà trá»™n và o quần hùng, khi nà o cần thiết phải hà nh Ä‘á»™ng ta sẽ cho ngÆ°á»i thông báo.
Äám yêu ta nghe xong láºp tức tản Ä‘i ngay, chỉ còn má»™t mình Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n ngồi lại trầm ngâm nghÄ© ngợi.
Từ trong cánh rừng bá»—ng có má»™t bóng ngÆ°á»i bất thần lÆ°á»›t tá»›i. Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n ngÆ°á»›c mắt nhìn lên, nói:
- Ngươi đã là m việc ấy ra sao rồi?
NgÆ°á»i kia cung kÃnh đáp:
- Thuá»™c hạ đã Ä‘em lệnh của lão gia tá» truyá»n cho Ngụy Hùng Hà o để ông ta thi hà nh. Trong nÆ°á»›c uống và thức ăn ông ta sẽ bá» má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c không mà u, không mùi vị. Thứ thuốc phát tác rất cháºm chạp, ăn xong thì hai ngà y sau chất Ä‘á»™c má»›i ngấm và o tạng phụ và huyệt đạo.
ChÃnh thuá»™c hạ đã Ä‘Ãch thân trông nom há» là m việc ấy nên chắc chắn không có sÆ¡ suất.
Nói đến đây ngÆ°á»i kia dừng lại má»™t chút rồi má»›i tiếp:
- Kế hoạch ấy tuy hay nhÆ°ng chỉ e nếu ngÆ°á»i ngoà i biết được há» sẽ Ä‘Ã m tếu mà thôi.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n mỉm cÆ°á»i đầy gian manh:
- NgÆ°Æ¡i khá»i cần lo xa, sau ba ngà y nữa ta sẽ Ä‘em pho Hà n Thiết Quan Âm là m miếng mồi nhá» má»i ngÆ°á»i tranh Ä‘oạt và dùng võ lá»±c xô xát nhau. Cà ng sá» dụng chân lá»±c nhiá»u thì chất Ä‘á»™c cà ng phát tác mau và bị đối phÆ°Æ¡ng giết chết. NhÆ° váºy bá» ngoà i chẳng ai biết há» bị chất Ä‘á»™c sát hại.
NgÆ°á»i kia cÆ°á»i nói:
- Lão gia tá» tÃnh toán hết sức tà i tình, thuá»™c hạ không là m sao bì kịp.
Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n cất tiếng cÆ°á»i ha hả rồi cùng ngÆ°á»i kia phi thân vút Ä‘i.
Khi hai ngÆ°á»i vừa bá» Ä‘i thì trong lùm cây ráºm rạp lại lÆ°á»›t ra hai bóng ngÆ°á»i, chÃnh là Ngôn NhÆ° Băng và Äồ Lôi.
Äồ Lôi cất giá»ng căm háºn nói:
- Dụng tâm của tên lão tặc tháºt quá ác Ä‘á»™c. Ngôn cốc chủ nếu không sá»›m đối phó thì quần hùng võ lâm y sẽ mất mạng cả.
Ngôn Như Băng cất tiếng than rồi nói:
- Khi tá»™i ác của lão đã đầy dẫy thì tất sẽ bị trá»i trừng phạt, ngà y Ä‘á»n tá»™i của lão chẳng còn xa đâu. Chỉ mong lão sẽ chịu tá»™i dÆ°á»›i tay của lệnh sÆ° và lệnh nhạc phụ tại Vân Môn Giáp. Nà y lão đệ, chúng ta cứ theo kế hoạch mà là m thôi.
Nói đoạn cả hai cùng lướt đi.
Ãnh bình minh vừa ló dạng, bầu trá»i hãy còn lá» má».
Tại phÃa sau má»™t xóm nhà nằm vá» hÆ°á»›ng nam Mã TÃch SÆ¡n có má»™t sÆ°á»n núi bằng phẳng, chu vị rá»™ng Ä‘á»™ chừng bốn năm trăm trượng, hai bên có trên mÆ°á»i tòa lầu được kiến trúc dÆ°á»›i rừng cây mát mẻ, tÆ°á»ng quét vôi trắng tinh.
Chung quanh những tòa lầu ấy có rất nhiá»u nhân váºt võ lâm Ä‘ang Ä‘i lại nhởn nhÆ¡. Số thuá»™c hạ của Ngụy Hùng Hà o không ngá»›t tá»›i lui giữa đám quần hùng, tá» ra rất báºn rá»™n.
Trên góc sÆ°á»n núi có dá»±ng má»™t hà đà i ngó mặt ra bá» há». Nó nguyên là để hát cúng thần, nhÆ°ng bây giá» dùng là m võ Ä‘Ã i tá»· thà võ công cho số quần hùng hiện diện.
Hai bên sân khấu có hai câu đối rằng:
Ai đứng khoanh tay nhìn Ta và o diễn xuất chơi Nhưng bây giỠkhung cảnh đã hoà n toà n khác hẳn, không ai có thể khoanh tay đứng nhìn, mà cũng không ai có thể nhảy và o diễn xuất chơi được.
Cá»u Chỉ Thần Cái và Yến Nam Tam Kiệt cùng ăn ở chung vá»›i nhau trong những gian lầu dùng là m nÆ¡i tiếp khách ấy, há» vừa uống rượu, vừa xầm xì bà n tán.
Rượu thịt mà Ngụy Hùng Hà o mang ra tiếp khách Ä‘á»u là thổ sản Thái Hồ, những vùng khác không sao có được.
Cá»u Chỉ Thần Cái vừa vuốt râu vừa uống ừng á»±c má»™t chén rượu to rồi nói:
- Lão hóa tỠđến đây chỉ có mục Ä‘Ãch là ăn uống cho thá»a thÃch mà thôi, há»… thấy rượu là không để ý đến mạng nữa. Thứ rượu nà y đã để lâu trên mÆ°á»i năm, lại được khạp bằng nÆ°á»›c suối trong vá»›i loại gạo thÆ¡m quà giá, đồng thá»i lại nâm thêm trái dÆ°Æ¡ng mai, má»™t loại quả chỉ có ở vùng nà y nên chất rượu hết sức thÆ¡m ngon. Thá»±c không uổng công lặn lá»™i cá»±c nhá»c đến đây hôm nay.
Trạch Kỳ cÆ°á»i to nói:
- Chẳng ngỠđối vá»›i thuáºt uống rượu lão tiá»n bối lại am hiểu nhÆ° thế, chỉ vừa uống qua là đã biết ngay rượu gì. Trạch Kỳ nà y thá»±c lấy là m xấu hổ.
Cá»u Chỉ Thần Cái thấy Trạch Kỳ khen ngợi thì cà ng đắc trÃ, Ä‘Æ°a tay chỉ và o các món ăn trên bà n nói:
- Loà i bạch ngÆ° nà y là má»™t món ăn đặc biệt của Thái Hồ, các địa phÆ°Æ¡ng khác chắc chắn không thể có cÆ¡ há»™i thưởng thức được. Bạch ngÆ° Thái Hồ tuyệt ngon nổi tiếng thiên hạ, và o Ä‘á»i nhà Tùy các quan chức ở đây Ä‘á»u lấy nó là m váºt tiến vua, vì thịt nó vừa ngá»t, vừa bùi mà lại béo.
Ngoà i ra còn có loà i tôm trắng vá» má»m, ngân ngÆ°, cua Ä‘á», hà o Ä‘á»u là món ăn quà giá cả. Nếu Ä‘em so vá»›i sÆ¡n hà o hải vị thì còn vượt hÆ¡n nhiá»u.
Cá»u Chỉ Thần Cái Ä‘ang nói thao thao bất tuyệt vá» nghệ thuáºt ăn uống thì DÆ°Æ¡ng Thiên Hà nh hối hả bÆ°á»›c và o nói:
- Bên ngoà i có lá»i đồn rằng ba hôm nữa Quỉ Thủ Thần Ông Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n sẽ đến đây, và sẽ lấy pho Hà n Thiết Quan Âm để là m phần thưởng cho vị nà o có võ công cao nhất.
Äôi mắt của Cá»u Chỉ Thần Cái bá»—ng sáng ngá»i, cÆ°á»i to nói:
- Nếu thế thì còn nhiá»u chuyện vui đây. Lão hóa tỠăn nháºu no nê rồi lại còn được xem sÆ°á»›ng mắt nữa.
Diêm La Phán Ứng Triệu Hùng nói:
- Trong việc nà y e có mưu gian chi đây.
Lôi Thần Từ Vi Quang cÆ°á»i nhạt nói:
- HỠnà o chẳng hiểu kẻ là nh thì không đến, kẻ đến thì không là nh cơ chứ.
Cá»u Long Tẩu Trạch Kỳ thì trầm ngâm không nói gì.
Cá»u Chỉ Thần Cái nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Hà nh há»i:
- Còn hai con bé ấy đâu rồi?
Câu há»i vừa dứt thì Hà n Thanh Quân và Äá»— Nguyệt Phấn đã nhanh nhÆ° chá»›p lÆ°á»›t và o. Hà n Thanh Quân há»i:
- SÆ° bá tìm bá»n tiểu Ä‘iệt phải không?
Cá»u Chỉ Thần Cái trợn mắt nói:
- Ta chỉ e hai đứa bay lén Ä‘i ra bên ngoà i rồi gây sá»± thì lại rắc rối nên má»›i há»i thăm, chứ ai tìm hồi nà o?
Hà n Thanh Quân chu môi có vẻ không bằng lòng.
Cá»u Chỉ Thần Cái cÆ°á»i ha hả nói:
- Ai chẳng biết được hai đứa bay đang giở trò gì. Một thì đang nhớ chà ng, còn một thì tìm kẻ thù phải không?
Sắc mặt của hai cô gái cùng Ä‘á» bừng, không nói gì, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn Cá»u Chỉ Thần Cái.
Lúc ấy bên ngoà i khung cá»a bá»—ng có tiếng cÆ°á»i của Thiết Bối Äà Long Trình Nam Giang:
- Cá»u Chỉ tiá»n bối trông nom quá chặt chẽ không phải là thượng sách đâu. Hai cô nÆ°Æ¡ng nà y đã Ä‘i ra ngoà i má»™t vòng rồi đấy.
Cá»u Chỉ Thần Cái trợn mắt nói:
- Trình lão sư tưởng lão phu không biết hay sao?
Trình Nam Giang từ ngoà i bÆ°á»›c và o, trông thấy thái Ä‘á»™ của hai cô gái dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ bất mãn mình thì bất giác cÆ°á»i phá lên, nói:
- Trình mỗ đang sợ xảy ra chuyện rắc rối thì chuyện rắc rối đã xảy ra rồi.
Lão nói tiếp:
- Äá»— cô nÆ°Æ¡ng, cô không tìm ra Thang Bá Tá» nên cho rằng mụ ta chÆ°a đến, váºy là lầm. Mụ Ä‘ang có mặt ở tòa lầu phÃa Nam trong má»™t gian phòng bà máºt, chÆ°a đến lúc cần thì chÆ°a lá»™ mặt ra đâu. Lão phu có thể dẫn dụ mụ ta ra giùm cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u kiện.
Äá»— Nguyệt Phấn nghe thế vá»™i nói:
- Trình đại hiệp nói đi.
Cá»u Chỉ Thần Cái trợn mắt nhìn Trình Nam Giang nói:
- Trình lão sÆ° lại đứng ra cầm đầu cho mấy con bé nà y rồi. Không có chuyện thì thôi, có chuyện rắc rối thì lão hóa tá» sẽ tÃnh sổ vá»›i ông đấy nhé.
Trình Nam Giang vá»™i Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Cá»u Chỉ Thần Cái rồi nói:
- Trình mộ bảo đảm không có chuyện gì.
Nói xong lão quay sang hai cô gái, nói tiếp:
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng hãy vá» phòng sá»a soạn Ä‘i, chắc không tránh khá»i xô xát quyết liệt vì thế hãy mang theo nhiá»u ám khà để ra tay tấn công bất thần cho mụ ta không kịp sá» dụng chất Ä‘á»™c.
Hà n Thanh Quân cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Trình đại hiệp, nhÆ°ng ông còn chÆ°a nói Ä‘iá»u kiện cÆ¡ mà .
Trình Nam Giang nói:
- Äể chốc nữa sẽ nói sau, có lẽ Äá»— cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không đến ná»—i chối từ.
Hai cô gái lấy là m mừng, nhanh nhẹn vỠphòng riêng.
Cá»u Chỉ Thần Cái trợn to đôi mắt nhìn thẳng và o Trình Nam Giang nhÆ° muốn há»i lão Ä‘ang giở trò gì. Trình Nam Giang liá»n nghiêm sắc mặt rồi nói nhá» vá»›i Cá»u Chỉ Thần Cái và Yến Nam Tam Kiệt má»™t lúc.
Thần Cái và Tam Kiệt nghe qua thì biến đổi sắc mặt. Từ Vi Quang cÆ°á»i nhạt nói:
- Chẳng ngá» lão tặc lại nham hiểm Ä‘á»™c ác đến thế, muốn thâu tóm quần hùng trong thiên hạ. Äà o NhÆ° Hải xem ra hãy còn thua xa hắn.
Cho đến giá» Trình Nam Giang vẫn chÆ°a biết Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n chÃnh là Äà o NhÆ° Hải cải trang, Yến Nam Tam Kiệt lại cà ng không biết, há» chỉ nghe đồn đãi là chúng đã cấu kết vá»›i nhau mà thôi.
Cá»u Chỉ Thần Cái cất tiếng than:
- Quả là tÃnh tham ăn hại con ngÆ°á»i ta không Ãt, xem ra ta còn trúng Ä‘á»™c nặng hÆ¡n ba vị nhiá»u.
Trình Nam Giang mỉm cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i là nh thì gặp được việc may do đó chúng ta má»›i được Äà o thiếu hiệp, do đã biết trÆ°á»›c nên bá» thuốc giải Ä‘á»™c và o rượu thịt rồi. Lão tiá»n bố có ăn uống nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng chẳng há» bị hại đâu. Ba hôm nữa Quỉ Thủ lão tặc chắc chắn sẽ báºt ngá»a và rã rá»i cả hà ng ngÅ©, thất bại ê chá».
NhÆ°ng Äà o thiếu hiệp có ý muốn cho lão nếm mùi gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông, vì váºy không trừ Thang Bá Tá» không xong.
Trạch Kỳ ngạc nhiên nói:
- Thang Bá TỠhung ác tà n bạo, từ trước tới giỠkhông chịu phục tùng ai thế sao bây giỠlại bằng lòng là m tay sai cho Quỉ Thủ lão tặc?
Trình Nam Giang cÆ°á»i nói:
- Kẻ bÆ¡i giá»i thÆ°á»ng hay chết Ä‘uối. Hắn bị trúng Ä‘á»™c của Âu DÆ°Æ¡ng Tuyá»n, sau đó bị kiá»m chế ba nÆ¡i huyệt đạo, vì váºy phải trốn kÃn trong má»™t gian phòng để lo giải trừ chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i.
Cá»u Chỉ Thần Cái bất giác chặc lưỡi nói:
- Núi cao còn có núi cao hÆ¡n, thá»±c không ngá» Thang Bá Tá» và Ngôn NhÆ° Băng từ bấy lâu nổi danh là sá» dụng chất Ä‘á»™c vô song, váºy mà bây giá» trở thà nh vô dụng.
Từ bên ngoà i bá»—ng có giá»ng nói lạnh lùng vá»ng và o:
- Không hẳn thế đâu.
Cá»u Chỉ Thần Cái không khá»i biến sắc mặt, vung chưởng đánh ra ngoà i cá»a sổ.
Chưởng của lão bay ra ngoà i khoảng không mà không chạm và o gì ca. Lão còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì có hai bóng ngÆ°á»i từ cá»a sổ bay vút và o, buông ngÆ°á»i xuống lầu, chÃnh là hai anh em Thần Châu Song Sát Äông PhÆ°Æ¡ng Hiểu Tinh và Äông PhÆ°Æ¡ng Hiểu Bạch.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hiểu Bạch mỉm cÆ°á»i vòng tay nói:
- Nếu không phải thân già nà y còn má»™t tà sức lá»±c tránh khá»i chưởng lá»±c của Thần Cái thì chẳng phải lão đã là m oan hồn dÆ°á»›i tay ông rồi hay sao?
Cá»u Chỉ Thần Cái và má»i ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i rá»™ lên, sau đó đứng dáºy thi lá»… chà o há»i.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hiểu Tinh nói:
- Nghe lá»i đồn đãi là ba hôm nữa Ngôn NhÆ° Băng cÅ©ng đến đây, Ông ấy sẽ dùng pho Giáng Long kinh để đổi lấy Hà n Thiết Quan Âm, hoặc dùng nó nhÆ° má»™t váºt đánh cuá»™c ...
Bá»—ng ngay lúc ấy bên ngoà i cá»a sổ vang lên tiếng gà o thảm thiết, giữa đêm khuya nghe nhÆ° tiếng ma rên quỉ khóc, khiến ai nghe cÅ©ng phải rùng mình rởn óc.