Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #51  
Old 17-04-2008, 07:54 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 51

Vô Tướng Tâm Pháp



- Cho ta ăn với?. Cho ta ăn với?
- Tá»­u đà quá»· Huệ Căn vừa nói vừa chồm đến chá»±c vÆ¡ lấy má»› thức ăn để trên bàn.NhÆ°ng gữ hán nhân có bá»™ mặt thá»n ,cằm nhá»n đã kịp gạt tay Tá»­u đà quá»· ra.
? Gã đứng sững lên quát Huệ Căn Tửu đà quỷ.
- Tên hoà thượng thúi này.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, gã thẳng chân đạp cho Tá»­u đà quá»· má»™t cÆ°á»›c ngay ngá»±c.
- Bốp?
Tửu đà quỷ Huệ Căn ngã nhào xuống đất.Tửu đà quỷ không ngồI lên mà giãy giụa,la hét.
- ® nha đầu này đánh ta? ả đánh ta.
Y đập tay xuống sàn tiểu điếm tru tréo như một đứa trẻ.Vừa tru tréo Tửu đà quỷ vừa khóc chẳng khác nào một đứa trẻ nít vòi ăn nhưng lại không được ăn.
- Ta muốn ăn?Ta muốn ăn.
Tửu đà quỷ ngồi lên giãy hai chân, đập tay vào đầu.
- Nó đánh ta nè?
Y nghiêng đầu nhìn gã hán nhân thá»u thào,giận lẫy.
- Cho ta ăn đi?Ta đói lắm nè.
Gã hán nhân cau mày.
- Äúng là hoà thượng Ä‘iên,không biết nhục là gì.
Y xua tay.
- Äi Ä‘i , đừng làm rá»™ ta nữa.
Mặc cho gã nói.Tá»­u đà quá»· vẫn vÆ°Æ¡ng ngÆ°á»I lên thá»™p lấy Ä‘Ä©a thức ăn.
Gã hán nhân cau mày gắt giá»ng nói:
- Ta chặt tay tên hoà thượng này vậy.
Hắn vừa nói vừa lòn tay ra sau lÆ°ng toan rút kiếm thì ai đó giữ tay hắn lại.Gã hán nhân từ từ nhìn lại.Lá»t vào hai con ngÆ°Æ¡i của hắn là má»™t tráng niên anh tuấn,khôi khô.
Thiếu Hoa nói:
- Các hạ cần gì phải làm nhÆ° vậy. Äại hoà thượng đây hắn vì nghiệp báo nên má»›I loạn thần,mất trí.Các hạ không cho ngÆ°á»I má»™t miếng ăn thì thôi ,cần gì phải chặt tay vị hoà thượng.
Thiếu Hoa nói rồi gạt tay gã hán nhân.Chàng bước đến bên cuối xuống nói với Tửu đà quỷ Huệ Căn.
- Äại sÆ° đói hả?Hãy đứng lên cùng ăn vá»›i vãn bối.
- Tửu đà quỷ Huệ Căn nghiêng đầu nhìn chàng.
- Thiếu Hoa Ä‘iểm nụ cÆ°á»i khích lệ nhìn lão.Chẳng biết nụ cÆ°á»i mỉm của chàng tác Ä‘á»™ng thế nào đến Tá»­u đà quá»· mà lão nắm tay chàng rồi từ từ đứng lên.
- Lão toét miệng cÆ°á»i há»nh hệch,rồi dùng tay xoa chiếc đầu trá»c.
- Ún he.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Vãn bối má»i đại sÆ°.
Chàng dẫn Tá»­u đà quá»· Huệ Căn đến chiếc bàn trong goá rồi gá»i tiểu nhị bÆ°ng ra má»™t tô mì.Thiếu Hoa nhìn Tá»­u đà quá»· Huệ Căn nghÄ© thầm :
"Äâu ai có thể ngá» má»™t cao thủ thượng thừa của Phật gia cuối cùng lại bị nhÆ° thế này.Äến ngay cả má»™t miếng ăn cÅ©ng không thể tìm được".
Nghĩ như thế,bất giác Thiếu Hoa buông tiếng thở dài thương cảm cho Tửu đà quỷ Huệ Căn.à niệm vỠhận thù,vỠoan nghiệp mà Huệ Căn đã gieo đến cho chàng bất giác vỡ tan trong tâm tưởng của Thiếu Hoa.
Gã tiểu nhị vừa đật tô mì xuống trước mặt Tửu đà quỷ,lão buông ngay tô mì còn bốc khói trút ngay vào miệng.Nước và mì đổ tháo ra trang phục của lão. Tửu đà quỷ xuýt xoa bởi cái nóng làm rát cả miệng.
Cách ăn của Tửu đà quỷ khiến những thực khách phải doi mắt nhìn lão.
Thiếu Hoa lắc đầu.Chàng nói với Tửu đà quỷ Huệ Căn.
- Lão đại sư.Không phải ăn như vậy đâu.
Không màng tá»›i lá»i nói của Thiếu Hoa , Tá»­u đà quá»· Huệ Căn trút hết phần mì trong tô còn lại vào miệng,rồi dặt tô xuống bàn.Lão dùng hai ống tay áo tăng bào cáu bẩn chùi miệng mình.Lão nhìn Thiếu Hoa ,the lưỡi liếm mép nói:
- Ún nữa nhe.
Thiếu Hoa gật đầu nói:
- Tôn giáo cứ ăn.Nhưng hãy ăn từ từ,không ai bắt tôn giá phải ăn như vậy đâu.
Thiếu Hoa gá»i tiếp tô mì thứ hai,rồi cầm lấy Ä‘Å©a đặt vào tay Tá»­u đà quá»· Huệ Căn.Chàng nói:
- Tôn giá gắp từng gắp mà ăn,đừng trút cả tô vào miệng mình mà bị phá»ng rát nữa đó.
Tá»­u đà quá»· cầm Ä‘Å©a.Lão nhìn tô mì rồi gắp lấy má»™t cá»ng Ä‘Æ°a lên mặt.Lão nhìn cá»ng mì nói:
- ® nha đầu này dài thòng,kỳ cục quá.
Nghe lão thốt ra câu này , Thiếu Hoa chỉ còn biết lắt đầu, gượng cÆ°á»i.Chàng nhìn lão nhủ thầm :" Tá»­u đà quá»· Ä‘ang nghÄ© gì nhỉ?" Tá»­u đà quá»· Huệ Căn lá» mắt nhìn cá»ng mì nhÆ° nhìn kẻ thù của mình.Thiếu Hoa từ tốn nói:
- Äại sÆ° ăn Ä‘i.
Lão bất ngá» thả cá»ng xuống bàn,đặt Ä‘Å©a lên tô mì nhìn Thiếu Hoa nói :
- Ta ăn nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng đánh ta nhe. Äầu ta nhức lắm?NgÆ°Æ¡i đánh ta chết đó.
- Thiếu Hoa sẽ không đánh,không làm hại tôn giá đâu.
Chàng vừa nói nói dứt câu thì có hai đạo sĩ Võ đang phái bước vào. Cả hai đứng ngay ngưỡng cửa tửu điếm chỉ Tửu đà quỷ Huệ Căn.
- Lão kìa.
Cả hai vị đạo sÄ© đồng loạt rút trÆ°á»ng kiếm.
Thấy hai vị đạo sÄ© vừa xuất hiện đã rút trÆ°á»ng kiếm ,thá»±c khách trong tá»­u Ä‘iếm đồng loạt đứng lên.Thiếu Hoa cÅ©ng nhìn vá» phía hai vị đạo sÄ© đó.
Thá»±c khách trong tá»­u Ä‘iếm vá»™i vã rá»i ngay khá»i tá»­u Ä‘iếm để tránh chuyện can qua.Chá» má»i ngÆ°á»i ra hết rồi hai vị đạo sÄ© má»›i bÆ°á»›c đến bàn Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa đứng lên ôm quyá»n nói:
- Vãng bối tham kiến nhị vị đạo trưởng.
Hai vị đạo sÄ© nhìn chàng,má»™t ngÆ°á»i gắt giá»ng nói:
- Công tử...Công tử hãy đứng qua bên.
- Có chuyện gì khiến nhị vị đạo trưởng phẫn nộ như vậy?
Vị đạo sĩ thứ hai chỉ Tửu đà quỷ.
- Bần đạo đi tìm tên hoà thượng thúi này.
Hừ nhạt một tiếng,y nói tiếp:
- Gã hoà thượng thúi này đã xâm nhập Võ Äang phái,giết má»™t lúc hai mÆ°Æ¡i đồng đạo Võ Äang,sau đó Ä‘oạt Thái Cá»±c kiếm phổ xé rồi bá» Ä‘i.Chúng bần đạo phải Ä‘Æ°a lão vá» Võ Äang phái hành xá»­ theo công đạo.
Thiếu Hoa khẽ gật đầu.
- Hoá ra là nhÆ° vậy.NhÆ°ng nhị vị đạo trưởng biết hiện thá»i Tá»­u đà quá»· nhÆ° thế nào không?
- Bần đạo Thanh Tịnh nghe nói hắn đã phát cuồng.Có đúng như vậy không?
Thiếu Hoa gật đầu.
- Nhị vị đạo trưởng nhìn xem,Tá»­ đà quá»· Hụê Căn thành ngÆ°á»i nhÆ° thế nào.Äúng là ngÆ°á»i đã phát cuồng rồi a.Tá»­u đà quá»· không còn là Tá»­u đà quá»· hôm nào nữa.NgÆ°á»i đã chấp nhận chịu trả nghiệp quả do ngÆ°á»i tạo lập ra.
Chàng ôm quyá»n xá,từ tốn nói:
- Vãng bối thay Tửu đà quỷ hoà thượng xin nhị vị đạo trưởng hãy mở lòng hải hà,bỠqua tất cả những gì mà Tửu đà quỷ đã gieo.
Thanh Tịnh đạo trưởng và Thanh Hư đạo trưởng nhìn Thiếu Hoa.
Thanh Tịnh nói:
- Công tử là gì của Tửu đà quỷ Huệ Căn?
- Vãn bối không là gì cả.
- Không là gì cả?
Thanh Hư nói rồi nhìn qua Thanh Tịnh.Thanh Hư lại nhìn Thiếu Hoa.
- Công tá»­ biết Tá»­u đà quá»· Huệ Căn tá»™i lá»—i tày trá»i vá»›i Võ Äang chứ.
- Tất nhiên vãn bối biết tội lỗi của Tửu đà quỷ gieo ra không phải là ít.
Thanh Tịnh vuốt râu nói:
- Công tử biết sao còn cưu mang tên hoà thượng thúi này làm gì.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài nói:
- Nếu vãng bối là ngÆ°á»i ích ká»· thì đã tá»± tay giết Tá»­u đà quá»· nhÆ°ng vãn bối không làm Ä‘iá»u đó.Bởi lẽ nghiệp của Tá»­u đà quá»· đã thành sá»± thật.Tá»­u đà quá»· đã bị cuồng tâm,mong nhị vị đạo trưởng để cho Huệ Căn thanh thản trong những ngày còn lại.
Thanh Hư nhìn Thiếu Hoa nói:
- Thôi được...tên hoà thượng thúi này dù sao cÅ©ng là phế nhân vô dụng.Theo lá»i công tá»­ đã nói chúng bần đạo sẽ bá» qua cho lão.NhÆ°ng chúng bần đạo phải lấy báu vật của lão hoà thượng đây.
Äôi chân mày Thiếu Hoa nheo lại.Chàng ôn nhu nói:
- Nhị vị muốn nói đến viên chuyển luân thần châu của Tửu đà quỷ hoà thượng?
Thanh Tịnh gật đầu.Lão nhìn thẳng vào mặt chàng.
- Công tử đây cũng biết đến chuyển luân thần châu của Túy hoà thượng ư?
Thiếu Hoa gật đầu ôn nhu đáp lá»i :
- Vãng bối đang giữ viên chuyển luân thần châu đó.
Thanh Hư nhìn chàng vuốt râu nói:
- Nếu như công tử giữ viên chuyển luân thần châu của hoà thượng thúi thì hãy giao nó lại cho bần đạo.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i nói:
- Äạo trưởng có thể cho vãn bối biết lý do gì vãng bối lại phải giao viên chuyển luân thần châu cho đạo trưởng?
Thanh HÆ° nghiêm giá»ng nói:
- Tên hoà thượng thúi này đã giết hai mÆ°Æ¡i đạo sÄ© Võ Äang,xé Thái cá»±c kiếm. Äể chuá»™c lại cái tá»™i hắn vá»›i Võ Äang,thì buá»™c hắn phải giao lại chuyển luân thần châu.
Thanh Tịnh chen vào.
- Nếu công tá»­ giữ viên ngá»c chuyển luân kia,và mở lá»i xin cho Tá»­u đà quá»·...Công tá»­ hãy lấy vật chuá»™c mạng cho ngÆ°á»i.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài rồi nói:
- Nhị vị đạo trưởng biết những viên chuyển luân thần châu thÆ°á»ng mang đến đại hoa. cho ngÆ°á»i giữ nó chứ?Phi Yến trang chủ,Tá»­ Vong Cốc chủ nhân,Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính,Tuệ Giác đại lão hoà thượng và má»›i đây nhất là Vô Vi long thần thánh nữ.Tất cả Ä‘á»u đã mạng vong vì những viên chuyển luân thần châu.Nhị vị đạo trưởng không ngại khi giữ chuyển luân thần châu ,không sợ kiếp há»a đến vá»›i Võ Äang phái à?
Thanh Tịnh nói:
- Công tá»­ đừng lo,Võ Äang có cách để đối phó vá»›i những ai muốn Ä‘oạt thần châu.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Tại hạ muốn biết sao Võ Äang phái lại quan tâm tá»›i chuyển luân thần châu.
Thanh HÆ° nheo mày nhìn Thiếu Hoa gắt giá»ng nói:
- Không cần há»i nhiá»u...Nếu nhÆ° công tá»­ đây muốn chuá»™c mạng cho Tá»­u đà quá»· thì phải giao viên thần châu kia cho chúng ta.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Rất tiếc,tại hạ không thể giao viên chuyển luân thần châu của Tá»­u đà quá»· hoà thượng cho nhị vị trưởng lão được.Bởi vì chuyển luân thần châu không thuá»™c vá» Võ Äang,và cÅ©ng không thuá»™c vá» Tá»­u đà quá»·.
- Vậy nó thuộc vỠai?
Thiếu Hoa nhìn Thanh Tịnh và Thanh HÆ°,nghiêm giá»ng nói:
- Nó thuộc vỠHoàng Thiếu Hoa.
Thanh Tịnh đạo trưởng cau mày.
- Hoàng Thiếu Hoa...Phải chăng công tử đây là Dị kiếm khách?
- Thiên hạ gắn cho Thiếu Hoa ngoại danh đó.
Thanh Hư nói:
- Thảo nào ngươi lại khăng khăng đòi giữ lại mạng cho tên hoà thượng thúi này.
Y nhìn lại Thanh Tịnh đạo trưởng.
- Thanh Tịnh sÆ° huynh,chẳng cần nói nhiá»u nữa...Thanh HÆ° biết phải làm gì rồi.
Thanh Tịnh nghiêm mặt nhìn thiếu Hoa nói:
- Thiếu Hoa các hạ...Má»™t lần nữa bần đạo há»i công tá»­...Công tá»­ muốn giữ lại mạng của Tá»­u đà quá»· hay viên chuyển luân kia?
- Tại hạ muốn giữ cả hai.
- GiỠbần đạo mới biết.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng của Thanh tịnh đạo trưởng thì Thanh HÆ° bất ngá» phóng trÆ°á»ng kiếm đâm vào yết hầu Thiếu Hoa. Thanh HÆ° đạo trưởng tập kích bất ngá», hi vá»ng Thiếu Hoa không kịp trở tay. NhÆ°ng má»i dá»± kiến không nhÆ° ý tưởng của lão. Bằng má»™t Ä‘á»™ng tác cá»±c kỳ má»m mại và chuẩn xác, hữu thủ Thiếu Hoa vÆ°Æ¡n ra nhanh không thể tưởng. Hữu thủ của chàng vừa chạm vào hổ khẩu cầm kiếm của Thanh HÆ°, đã lái chiếu kiếm của đối phÆ°Æ¡ng đâm xuống mặt bàn.
- Phập...
Thanh HÆ° đạo trưởng chá»›i vá»›i không trụ vững được khi công thụt đối phÆ°Æ¡ng. Thanh Tịnh đạo trưởng vá»™i vã xuất chiêu vì sợ Thiếu Hoa nhân cÆ¡ há»™i đó mà lấy mạng Thanh HÆ°. Kiếm của lão đâm vào Ä‘an Ä‘iá»n chàng.
Thêm một lần nữa ngoài sức tưởng tượng của Thanh Tịnh, lưỡi kiếm củ lão sắp trúng đích thì như thể có ai đó kéo lưỡi kiếm chệch hướng điểm vào lưỡi kiếm của Thanh Hư.
- Keng...
Hai vị đạo sÄ© Võ Äang gần chÆ° sững sá» trÆ°á»›c sá»± biến hoá không sao lÆ°á»ng hết đó thì ảnh dị kiếm chá»›p lên, chém xả vào đôi kiếm của Thanh Tịnh và Thanh HÆ°.
- Chát...
Uy lực của chiêu do Thiếu Hoa phát ra , khiến cho hổ khẩu của Thanh Tịnh đạo sĩ lẫn Thanh Hư đạo sĩ nhăn mặt, thốt lên:
- ?i chà..
Cùng với tiếng thốt đó, cả hai bất giác buông đốc kiếm ôm hổ khẩu lùi lại.
Há» chÆ°a kịp trụ thân thì mÅ©i dị kiếm của Thiếu Hoa đã Ä‘iểm tá»›i ngay trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i chỉ cách đúng má»™t đốt tay. Thanh HÆ° lẫn Thanh Tịnh nhìn mÅ©i dị kiếm quái gở mà bất giác rùng mình, mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm mặt.
Thiếu Hoa nói.
- Chuyển luân thần châu là của Thiếu Lâmm, Võ Äang phái hãy quên những viên chuyển luân thần châu đó Ä‘i.
Thanh Tịnh và Thanh HÆ° cứ nghệch mặt ra nhìn Thiếu Hoa. Cổ há»ng hai ngÆ°á»i nhÆ° thể có khối than hồng nóng Ä‘á» chẹn ngang không sao thốt đựơc thành lá»i.
Không nghe Thanh Tịnh và Thanh HÆ° đáp lá»i mình, Thiếu Hoa gằn giá»ng nói:
- Nhị vị đạo trưởng có nghe Thiếu Hoa nói chứ?
Thanh Tịnh và Thanh Hư cùng gật đầu, Thiếu Hoa rút kiếm lại , chậm rãi nói:
.Nhị vị đạo trưởng đi đi... hãy để cho Tửu đà quỷ trả nợ trong kiếp cưồng nhân.
Thanh Tịnh và Thanh HÆ° nhặt lấy kiếm. Cả hai nhìn chàng nhÆ°ng không nói lá»i nào. Thanh Tịnh miá»…n cưỡng nói:
- Bần đạo hẹn gặp lại công tử.
Thiếu Hoa nhìn Thanh Tịnh và Thanh HÆ° , trang trá»ng nói:
- Äã giao kiếm , vãn bối không tiá»…n chân nhị vị đạo trưởng. Miá»…n thứ cho Hoàng Thiếu Hoa.
Thanh Tịnh và Thanh HÆ° lÆ°á»m chàng rồi má»›i quay bÆ°á»›c Ä‘i ra cá»­a tá»­u Ä‘iếm. Thiếu Hoa buông tiếng thở dài nhìn lại Tá»­u đà quá»·. Lão Ä‘ang gắp má»™t cá»ng mì Ä‘Æ°a lên trÆ°á»›c mắt nhìn má»™t cách chăm chú nhÆ° cá»ng mì là báu vật của lão vậy.
Thiếu Hoa nhìn lão nghĩ thầm :
?Với trạng thái như thế này, Tửu đà quỷ chắc khó mà giữ đựơc mạng mình trong giới võ lâm giang hồ?.
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì tiếng Phật hiệu cất lên ngoài cá»­a tá»­u Ä‘iếm.
- A di đà phật.
Thiếu Hoa nhìn ra ngoài cá»­a. Äứng ngay ngưỡng cá»­a tá»­u Ä‘iếm là má»™t vị cao tăng Thiếu Lâm, vá»›i dụng diện phÆ°Æ¡ng phi và tinh anh.
Thiếu Hoa nhìn vị cao tăng Thiếu Lâm nghĩ thầm:
? Vị cao tăng này chắc lại đến đòi chuyển luân thần châu ?.
Vị cao tăng đến trước mặt Thiếu Hoa, chắp tay xá chàng.
- A di đà phật, bần tăng là Pháp Thiện, ngÆ°á»i của Thiếu Lâm Tá»±.
Thiếu Hoa ôm quyá»n đáp trả rồi nói:
- Tại hạ là Hoàng Thiếu Hoa, ngÆ°á»i Ä‘ang giữ viên chuyển luân thần châu của tá»­u đà quá»· hoà thượng. Nếu nhÆ° đại sÆ° muốn Ä‘oạt viên thần châu đó thì hãy tính vá»›i Thiếu Hoa.
- A di đà phật... Thí chủ đừng hiểu lầm bần tăng..Những gì thí chủ đã làm với Thanh Tịnh đạo trưởng và Thanh Hư đạo trưởng bần tăng đã chứng kiến tất cả.
Thiếu Hoa cÆ°á»›p lá»i Pháp Thiện đại sÆ°.
- Äại sÆ° đã thấy tất cả vậy đại sÆ° định làm gì Thiếu Hoa và tá»­u đà quá»·?
- A di đà phật... bần tăng vào đây trước là thành tâm thỉnh ý đa tạ thí chủ đã cưu mang lão sư đệ Bất Giới Huệ Căn. Thứ hai bần tăng mong thí chủ cho bần tăng được đưa Huệ Căn vỠThiếu Lâm tự để y tịnh tâm sám hối, gột rửa cát bụi đã bám víu vào tấm tăng bào Phật gia.
Thiếu Hoa thở phào một tiếng.
- Äại sÆ° miá»…n thứ cho vãn bối - Thí chủ đại lượng từ bi tha cho Tá»­u đà quá»· Tụê Căn, phật tâm của Thiếu Hiệp cao vá»i vợi, bần tăng cảm kích vô cùng.
Chắp tay niệm Phật hiệu, Pháp Thiện đại sư nói tíêp:
- Có chứng kiến tận mắt, bần tăng mới biết đựơc lòng nhân hậu bao dung của thiếu hiệp. Một lạy này bần tăng mong thiếu hiệp nhận cho.
Thiếu Hoa hoảng hốt khi thấy Pháp Thiện đại sư toan lạy mình. Chàng vội đỡ lấy vị cao tăng Thiếu Lâm.
- Äại sÆ° xin đừng làm vậy, vãn bối đắc tá»™i vá»›i đại sÆ°.
- A di đà phật Thiếu Hoa nói:
- Thiếu Hoa chỉ sợ đại sư giống Thanh Tịnh và Thanh Hư đạo trưởng.
- Mong thí chủ đừng hiểu lầm bần tăng Pháp Thiện đại sÆ° bÆ°á»›c đến bên Tá»­u đà quá»· Huệ Căn, ôn nhu gá»i tên lão.
- Huệ Căn sÆ° đệ Huệ Căn Ä‘ang nhìn cá»ng mì, từ từ quay lại. Y vừa thấy Pháp Thiện đại sÆ° liá»n buông ngay đôi Ä‘Å©a Ä‘ang cầm trên tay quỳ má»p ngay xuống. Lão dập đầu xuống trứơc mÅ©i hài cá» của Pháp Thiện khóc rống lên nhÆ° má»™t đứa con nít.
Pháp Thiện đại sư niệm phật hiệu - Sư đệ có đồng ý theo sư huynh vỠThiếu Lâm Tự diện bích sám hối không?
Huệ Căn tửu đà quỷ ngẩng lên, vừa thổn thức khóc vừa gật đầu liên tục.
Pháp Thiện đỡ đầu y đứng lên rồi nói:
- SÆ° đệ mau Ä‘a tạ Thiếu Hoa thí chủ Tá»­u đà quá»· nhìn chàng Thiếu hoa khoát tay - Äại sÆ°...không cần phải làm nhÆ° vậy đâu.
- A di đà phật... Thiện tai thiện tai Pháp Thiện đại sư nhin chàng.
- Bần tăng có Ä‘iá»u này muốn nói vá»›i thí chủ.
Thiếu Hoa ôm quyá»n.
- Äại sÆ° chỉ giáo cho vãn bốí.
- Chuá»—i ngá»c chuyển luân thần châu vồn dÄ© của Phật gia. Chuá»—i ngá»c đó đã được Äạt Ma sÆ° tổ chuyển lên cho tiên đế. Chuá»—i ngá»c chuyển luân được tiên đế xem nhÆ° báu vật trân quốc, chỉ được dùng khi nào giang sÆ¡n trung nguyên gặp kiếp hung tợn, bá tính lầm than. Nếu Thiếu Hoa thiếu hiệp hợp nhất được chuá»—i chuyển luân thần châu, xin hãy nhá»› lấy tâm huyết của tiên đế và Äạt ma tổ sÆ°.
Thiếu Hoa ôm quyá»n - Äại sÆ° , vãn bối sẽ tâm niệm Ä‘iá»u này.
- A di đà phật, bần tăng xin cáo từ.
Thiếu Hoa tiễn Pháp Thiện đại sư cùng Tửu đà quỷ Huệ Căn ra đến tửu điếm.. Pháp Thiện đại sư nắm tay Tửu đà quỷ.
Thiếu Hoa trố mắt nhìn khi thấy Pháp Thiện đại sÆ° chẳng há» nhích Ä‘á»™ng cÆ°á»›c pháp nhÆ°ng thân ảnh của ngÆ°á»i dìu theo Tá»­u đà quá»· cứ băng băng lÆ°á»›t trên mặt đất. Thoáng cái đã mất hút chẳng để lại dấu vết gì.
Thiếu Hoa toan quay trở vào tá»­u Ä‘iếm thì thấy má»™t mảnh cà sa là đà nhÆ° cánh diá»u bay đến, chàng nhÆ° chẳng thấy bóng Pháp Thiện đại sÆ° đâu.
Thiếu Hoa đón lấy mảnh cà sa đó.
Chàng mở tấm cà sa ra. Dòng chữ triện chân phương đập vào mắt chàng:?Vô tướng tâm pháp ?
Thiếu Ho nhìn hướng Pháp Thiện và Tửu đà quỷ vừa đi nhẩm nói:
- Pháp Thiện đại sư để lại bí kíp võ công của Phật môn cho mình.
Chàng mỉm cÆ°á»i rồi cất mảnh cà sa vào áo ngá»±c
hết: Hồi 51, xem tiếp: Hồi 52
Tài sản của danangcity

  #52  
Old 17-04-2008, 07:56 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 52

Äối Mặt



Tòa hắc lầu vắng lặng nhÆ° tá». Má»™t sá»± vắng lặng không mang tính bình yên êm ả mà phảng phất trong đó sá»± khủng bố ẩn tàng. NhÆ° Băng và Thiên Tống đứng trÆ°á»›c cá»­a tòa hắc lâu. Cánh cá»­a tòa lầu đóng im ỉm nhÆ° thể má»™t lá»i cảnh báo đối vá»›i những ai muốn xông vào nó.
Như Băng nhìn sang Thiên Tống.
Bá»™ mặt lạnh lùng và chai lì của Thiên Tống chẳng biểu lá»™ má»™t chút cảm xúc nào. Bá»™ mặt của y nhÆ° thể trét má»™t lá»›p sáp khiến nó mất Ä‘i hẳn cái thần vốn có của má»™t con ngÆ°á»i, mà chỉ còn lại sắc na chai lì của má»™t xác chết thì đúng hÆ¡n.
Như Băng thở ra từ từ rồi nói:
- Thiên Tống, huynh đã sẵn sàng chưa ?
Thiên Tống gật đầu.
Như Băng bước đến đặt tay vào hai cánh cửa tòa hắc lầu. Nàng nghiêm mặt rồi phát tác chưởng kình. Dưới uy lực chưởng kình do Như Băng tạo ra, hai cánh cửa tòa hắc lầu từ từ dịch chuyển cùng với những âm thanh ken két.
Ãnh sáng từ bên ngoài không đủ xua Ä‘i bóng tối âm u trong tòa hắc lầu.
Bóng tối vẫn hoàn bóng tối. Như Băng nhìn lại Thiên Tống.
- Chúng ta vào !
Thiên Tống cầm thanh Huyết Kiếm hÆ°á»›ng mÅ©i kiếm xuống đất. Y chậm rãi bÆ°á»›c vào tòa hắc lầu. Theo sau y là NhÆ° Băng. Nàng cÅ©ng vận công phòng bị bất trắc. Bóng tối trong tòa hắc lầu phả ra khiến NhÆ° Băng cảm thấy rá»n rợn.
- Cạch !
Sau âm thanh khô khốc đó, một cánh cửa bí mật thứ hai từ trên sập thẳng xuống che hẳn cửa chính lại. Bóng tối bao trùm lên tất cả. Như Băng không thấy được Thiên Tống đâu nữa. Quanh nàng chỉ có bóng tối và bóng tối. Nàng rùng mình với màu đen u tối và lạnh lẽo đó.
Như Băng rít một luồng chân khí. Hơi lạnh ẩm ướt trong tòa hắc lâu làm căng lồng ngực của nàng. Luồng chân khí đó không làm nàng bình tâm mà như càng tạo ra trong nàng thứ cảm giác gai buốt cả xương sống.
NhÆ° Băng gằn giá»ng nói:
- Vô Diện nhân ! Xuất đầu lộ diện đi !
Má»™t tiếng Ä‘á»™ng khẽ, nhÆ° có cánh tay ngÆ°á»i nào đó chạm đến ngÆ°á»i nàng. Má»™t âm thanh xé gió cắt ngay qua bên phải NhÆ° Băng. NhÆ° Băng cảm nhận rõ mồn má»™t sát kiếm vừa lÆ°á»›t sạt qua hông mình. Cùng vá»›i cảm nhận đó là cảm giác âm ấm thấm vào da thịt nàng.
Như Băng nói:
- Thiên Tống !
Giá»ng nói của Thiên Tống cất lện ngay trÆ°á»›c mặt nàng.
- Thiên Tống đã giết hắn rồi !
Thiên Tống vừa nói dứt câu, thì lỗ tai bên trái của y khẽ giật nhẹ một cái.
Cùng với cái giật nhẹ của lỗ tai, y đâm thẳng mũi kiếm đến trước mặt.
Thêm má»™t xác ngÆ°á»i nữa đổ gục xuống ngay trÆ°á»›c mÅ©i giày của Thiên Tống.
Má»™t giá»ng nói ồm ồm cất lên:
- Äúng là thần kiếm có má»™t không hai ! Không thấy đối thủ nhÆ°ng kiếm vẫn chuẩn đích, bổn nhân phải khâm phục kiếm chiêu của TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống đó ! NhÆ°ng rất tiếc kiếm của TrÆ°Æ¡ng hiệp chỉ có thể giết được những chiếc bóng của Vô Diện nhân, mà chẳng bao giá» chém được đến bổn nhân !
Thiên Tống từ từ nâng kiếm qua khá»i đầu.
Giá»ng nói trầm trầm kia lại cất lên:
- Bổn nhân thấy Trương hiệp chứ Trương hiệp nào nhìn thấy được bổn nhân !
Lá»i nói trầm trầm của Vô Diện nhân vừa dứt thì Thiên Tống bất ngá» quay ngÆ°á»i ná»­a vòng. Thanh Huyết Kiếm chém xả vào không khí. Má»™t đạo kiếm khí đỠối cắt ra nhanh không thể tưởng hÆ°á»›ng vào nÆ¡i bóng tối.
- Chát !
Sá»± im lặng nhanh chóng bao trùm lên chẳng còn nghe tiếng Ä‘á»™ng tịnh gì nữa. Sá»± im lặng đó thật nặng ná» và tiá»m ẩn sá»± khủng bố rá»n rợn.
Như Băng thở phào rồi nói:
- Thiên Tống, huynh đã giết được Vô Diện nhân ?
Thiên Tống im lặng. Thính nhÄ© của y thỉnh thoảng lại giật nhẹ má»™t cái nhÆ° thể muốn nghe tất cả má»i âm thanh phát ra từ màn bóng tối bao bá»c quanh hai ngÆ°á»i.
Chẳng có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào phát ra để Thiên Tống có thể định vị được đối thủ của mình. Chỉ có bóng tối và sá»± im lặng bao quanh hai ngÆ°á»i.
Sá»± im lặng và bóng tối kia bất ngá» bị phá vỡ. Cả luồng ánh sáng vụt bừng lên. Chính luồng ánh sáng chói chang đó khiến Thiên Tống hoa cả mắt. Y không khá»i bối rối và sững sá» lẫn phân tâm bởi sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của vùng ánh sáng đó. Ngay cả NhÆ° Băng cÅ©ng phải dùng tay che mắt.
NhÆ° Băng bị ghịt vào vách hắc lầu. Nàng buá»™t miệng gá»i Thiên Tống:
-Huynh....
Nhưng gần như Thiên Tống chỉ kịp quay lại thì vách đá hắc lâu đã nuốt chửng lấy nàng. Như Băng định thần thì đã nhận ra mình đang đứng trong một gian mật thất, với ánh hào quang ngũ sắc phát ra từ chiếc thạch lâu.
Äứng quay lÆ°ng vá» phía nàng là má»™t ngÆ°á»i vận thụng y dài phết đất phủ cả hai gót chân. NhÆ° Băng nhìn ngÆ°á»i đó má»™t lúc rồi há»i:
- Tôn giá là Vô Diện nhân ?
- Còn nàng là Thiên Sứ bóng tối ?
- Không sai !
- Bổn nhân chính là Vô Diện nhân !
- Vô Diện nhân tôn giá hẳn đã biết mục đích của Như Băng khi tìm đến tòa hắc lâu này ?
Chắp tay sau lÆ°ng, Vô Diện nhân trầm giá»ng nói:
- Nàng muốn lấy viên chuyển luân thần châu của bổn nhân ?
- Äúng ! Ngoài chuyện lấy chuyển luân thần châu của tôn giá, bổn sứ còn muốn lấy cả mạng của tôn giá nữa !
- Vậy ư ?
Vô Diện nhân hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Nàng dựa vào Trương Thiên Tống để trả thù và đoạt lại những viên chuyển luân thần châu của Khai Lộ Sứ Hàn Thiết Quân ? Nay Thiên Tống đã bị vướng vào trong mê cung thì xem như nàng đã mất y rồi ! Nàng đâu đủ bản lĩnh để đoạt chuyển luân và lấy mạng bổn nhân !
NhÆ° Băng gằn giá»ng nói:
- Ai nói không nào ?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, NhÆ° Băng bất ngá» vồ thẳng tá»›i Vô Diện nhân hai đạo kình, tập kích vào lÆ°ng lão.
Vô Diện nhân chẳng hỠquay lại, mà thản nhiên hứng lấy hai đạo nhu chưởng của Như Băng.
- ¨m....
Thi triển ra chưởng công đó, NhÆ° Băng đã dụng đến tám thành công lá»±c mà đối phÆ°Æ¡ng không há» phản ứng chống trả mà nhận trá»n lấy chưởng công của nàng. Thế nhÆ°ng Vô Diện nhân vẫn chẳng há» hấn gì thậm chí cÆ°á»›c pháp vẫn trụ vững trên ná»n đá.
Như Băng vừa thu hồi chưởng ảnh thì bất ngỠVô Diện nhân quay ngoắt lại, chỉ khí phóng ra điểm vào tịnh huyệt của nàng.
Hứng lấy đạo chỉ khí của Vô Diện nhân, NhÆ° Băng đứng thừ ngÆ°á»i ra nhÆ° bị trá»i trồng. Trong ánh hào quang của viên chuyển luân thần châu, đập vào mắt nàng là má»™t khuôn mặt quái lạ. Má»™t khuôn mặt phẳng lỳ, chẳng có mÅ©i, chẳng có miệng, ngoại trừ hai con mắt sáng ngá»i.
Vô Diện nhân nói:
- Với võ công như nàng thì đâu có thể đả thương được bổn nhân chứ !
NhÆ° Băng nhìn Vô Diện nhân, Ä‘anh giá»ng nói:
- Không giết được ngươi thì Như Băng làm ma !
Vô Diện nhân phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y cắt ngang tràng tiếu ngạo cuồng nhiệt nói:
- Bổn nhân không giết nàng đâu ! Bổn nhân sẽ cho nàng má»™t sá»± lá»±a chá»n có lợi cho nàng !
- Tôn giá cho Như Băng một sinh lộ chứ gì ?
Y cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Äúng !
- Bổn sứ không cần sinh lộ của tôn giá ! Xuống tay lấy mạng Như Băng đi !
- Nàng muốn như thế à ?
- Không giết được kẻ thù thì bổn sứ chỉ có con Ä‘Æ°á»ng duy nhất là xuống suối vàng Ä‘oàn tụ vá»›i song Ä‘Æ°á»ng !
- Bổn nhân cũng phải nghiêng mình khâm phục chữ hận trong nàng đó !
- Nếu không có chữ hận đó, Như Băng không là Thiên Sứ bóng tối !
- Äúng thật, đáng ra nàng không nên là Thiên Sứ bóng tối ! Dù sao nàng cÅ©ng được tạo hóa ban cho má»™t sắc đẹp hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn, lẽ ra phải được để trong những nÆ¡i thanh cao, nhÆ°ng giá» thì đã bị vấy bẩn bởi cát bụi hận thù !
Vô Diện nhân nghiêm giá»ng nói:
- Bổn nhân cho nàng má»™t sá»± lá»±a chá»n ! Má»™t là viên chuyển luân thần châu kia, hai là cái mạng của bổn nhân ! Nàng lấy cái nào ?
Như Băng nhìn thẳng vào mắt Vô Diện nhân, lạnh lùng nói:
- Nếu có sá»± lá»±a chá»n, bổn sứ chá»n cái mạng của tôn giá đó !
- Nàng không cần hợp nhất chuyển luân thần châu à ?
- Mạng của tôn giá quan trá»ng hÆ¡n viên chuyển luân thần châu kia ! Tôn giá đặt ra sá»± lá»±a chá»n đó để làm gì ?
- Äể tặng cho nàng ! NhÆ°ng bổn nhân vẫn có Ä‘iá»u kiện buá»™t nàng phải làm cho bổn nhân !
Như Băng cau mày:
- Äiá»u kiện gì ?
- Äem thủ cấp của Hoàng Thiếu Hoa đến tế trÆ°á»›c má»™ bổn nhân !
Như Băng sững sỠbuột miệng lặp lại câu nói của Vô Diện nhân:
- Äem thủ cấp của Hoàng Thiếu Hoa đến tế trÆ°á»›c mồ lão ?
Vô Diện nhân gật đầu:
- Äúng ! Nàng đồng ý vá»›i bổn nhân chứ ?
- NhÆ° Băng nghe lạ tai lắm đó ! Không ngá» má»™t ngÆ°á»i vô danh tiểu tốt nhÆ° Hoàng Thiếu Hoa mà lại được má»™t cao nhân võ lâm quan tâm nhÆ° vậy ! Tôn giá muốn lấy thủ cấp của Hoàng Thiếu Hoa vì cái gì ?
Vô Diện nhân lắc đầu:
- Äừng há»i bổn nhân Ä‘iá»u đó !
- Tại sao với bản lĩnh võ công cao thâm như vậy, tôn giá lại không tự mình đi tìm Hoàng Thiếu Hoa mà lấy thủ cấp chứ ?
Vô Diện nhân phá lên cÆ°á»i:
- Ta thích nàng dâng nạp thủ cấp của Hoàng Thiếu Hoa hơn ! Phải chính tay nàng dâng nạp thủ cấp của hắn cho bổn nhân, bổn nhân mới thích thú hơn !
- Có dâng nạp thủ cấp của Hoàng Thiếu Hoa thì tôn giá cũng đã chết rồi !
- Äúng ! NhÆ°ng bổn nhân muốn há»™i kiến vá»›i Hoàng Thiếu Hoa nÆ¡i cõi a tỳ !
Y đổi giá»ng khe khắc:
- Nàng đồng ý với đỠnghị của bổn nhân chứ ?
- Hoàng Thiếu Hoa có thể là kẻ thù của Như Băng, tất nhiên Như Băng đâu thể bỠqua cơ hội này !
- Nói vậy NhÆ° Băng đã nhận lá»i ?
- Bổn sứ nhận lá»i ! NhÆ°ng không biết tôn giá có thá»±c hiện lá»i nói của mình không ? Chẳng ai làm cái chuyện khá» dại giao mạng mình cho ngÆ°á»i Ä‘ang truy sát mình !
- Bổn nhân thì làm được Ä‘iá»u đó, khi ngÆ°á»i khác không làm được !
- Vậy tôn giá thực hiện đi !
Nhìn thẳng vào mắt NhÆ° Băng, Vô Diện nhân trầm giá»ng nói:
- Trước tiên, bổn nhân sẽ hủy viên thần châu chuyển luân của mình trước khi giao mạng cho Như Băng !
Y vừa nói vừa quay lưng tiến vỠthạch lâu.
Như Băng vội nói:
- Khoan...
Vô Diện nhân dừng bước nhìn lại nàng. Y từ tốn nói:
- Nàng đổi ý à ? Nàng chá»n viên chuyển luân thần châu ?
- Không ! Như Băng muốn biết tại sao tôn giá lại muốn hủy viên chuyển luân thần châu đó ?
- Bởi vì bổn nhân không muốn nó lá»t vào tay NhÆ° Băng !
- Hay thật !
- Chẳng có gì cả ! Bởi bổn nhân không muốn Thiên Sứ bóng tối đạt được hai mục đích một lượt ! Hủy chuyển luân thần châu, tất bổn nhân đã mang theo nó rồi !
- Tôn giá biết xâu chuỗi chuyển luân thần châu thiếu một viên cũng không được chứ ?
- Bổn nhân biết Ä‘iá»u đó !
- Vậy tôn giá có thể để viên thần châu đó lại được không ?
- Tại sao bổn nhân phải để lại chứ ?
- Bởi NhÆ° Băng hứa sẽ trao toàn bá»™ xâu chuá»—i chuyển luân thần châu cho má»™t ngÆ°á»i !
- Kẻ nào khiến Như Băng quan tâm như vậy ? Trương Thiên Tống ư ?
Như Băng lắc đầu:
- Là ai thì tôn giá cũng chẳng nên quan tâm đến làm gì !
Vô Diện nhân cÆ°á»i khẩy:
- Nàng đã nói vậy thì bổn nhân chẳng há»i làm gì nữa ! Và bổn nhân cÅ©ng chẳng quan tâm đến chuyện của nàng ! Bổn nhân làm theo ý bổn nhân vậy !
Vô Diện nhân nhìn Như Băng rồi quay lưng lại từ từ vươn tay toan cầm lấy viên chuyển luân thần châu đặt trong miệng thạch lâu. Tay của Vô Diện nhân vừa chạm vào viên chuyển luân thần châu thì từ sau hốc đá, Quách Trụ bước ra nói:
- Tôn giá không thể hủy nó được đâu !
Vô Diện nhân quay mặt nhìn lại Quách Trụ.
Ngay lập tức, Quách Trụ dựng chưởng vỗ vào ngực Vô Diện nhân.
- ¨m...
Lần này hứng trá»n má»™t chưởng của Quách Trụ, Vô Diện nhân phải thối bá»™, dá»±a lÆ°ng vào vách đá, hai chân lão từ từ quỵ xuống, rồi gục qua má»™t bên.
Quách Trụ bước đến trước mặt Như Băng:
- NhÆ° Băng, chúng ta rá»i khá»i đây !
- Quách huynh, giải huyệt cho muội !
Quách Trụ gật đầu rồi giải khai tịnh huyệt cho nàng. NhÆ° Băng rút ngá»n trủy thủ giấu trong ống tay áo.
- Như Băng phải....
Quách Trụ cản tay nàng:
- Y đã chết rồi ! Chúng ta không có nhiá»u thá»i gian đâu !
Y nắm tay Như Băng kéo đến bên thạch lâu, lấy chuyển luân thần châu đặt vào tay nàng, rồi nói:
- Như Băng, chúng ta đi nhanh thôi !
Như Băng lưỡng lự:
- Quách huynh....
- Muội còn chần chỠgì nữa ? Lưu lại đây cả huynh và muội sẽ chết theo Vô Diện nhân đó !
Y nói rồi kéo Như Băng vào một vòm cửa phía sau hốc đá.
Hai ngÆ°á»i rá»i khá»i mật thất chÆ°a được bao nhiêu thì Vô Diện nhân từ từ đứng lên. Lão nhìn thạch lâu cất tiếng cÆ°á»i khảy. Y vừa cất tiếng cÆ°á»i lại ngÆ°ng hẳn ngay. Thần quang Vô Diện nhân ánh lên cái nhìn cau có và gắt gá»ng.
Y chắp tay sau lÆ°ng, gắt giá»ng nói:
- Ngươi là ai ?
- Tôn giá chưa chết à ?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thiếu Hoa từ sau hốc đá bÆ°á»›c ra. Vô Diện nhân nhìn sững Thiếu Hoa:
- Hóa ra là tiểu tử !
- Thiếu Hoa lấy làm lạ, sao tôn giá không chết ! Äúng ra Vô Diện nhân tôn giá chết má»›i đúng chứ ?
Chàng ve cằm nheo mày, nói tiếp:
- Äể tại hạ Ä‘oán thá»­ xem nhé. Má»™t là tôn giá ân hận vá»›i những gì mình đã làm vá»›i Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân mà muốn giao lại chuyển luân thần châu cho NhÆ° Băng. Äồng thá»i mượn tay Quách Trụ để từ bá» cái dung diện quái gở kia và giải luôn cái nghiệp thù hận vá»›i NhÆ° Băng. Còn Ä‘iá»u thứ hai là tôn giá kết hợp vá»›i chủ nhân Nhục Nhân Äịa để thá»±c hiện nốt việc còn lại là hợp nhất chuyển luân thần châu !
- Tiểu tử thắc mắc như vậy à ?
Thiếu Hoa gật đầu.
Vô Diện nhân khoanh tay trước ngực rồi nói:
- Còn bổn nhân thì có cái thắc mắc khác !
- Tôn giá thắc mắc gì ?
- Tại sao tiểu tử lại mò được đến gian mật thất này qua mật đạo kia ?
- Có gì khó đâu ! Thiếu Hoa chỉ cần theo sau Quách Trụ tất mò được đến gian mật thất này của tôn giá !
- Tiểu tử có thể theo chân Quách Trụ mà y không phát hiện được à ?
- Äược chứ ! Chuyện đó đâu khó gì vá»›i tại hạ !
- Vậy ngươi nghi ngỠQuách Trụ từ khi nào ?
- Nghi ngá» Quách Trụ là chủ nhân Nhục Nhân Äịa Æ° ? Äiá»u này thì Thiếu Hoa chỉ có thể nói nghi ngá» lâu rồi ! Tại hạ không nghi ngá» mà chỉ làm lạ thôi !
- Ngươi lạ cái gì ?
- Phàm khi tôn giá yêu ai thì tôn giá phải giữ ngÆ°á»i đó ! NhÆ°ng Quách Trụ chủ nhân Nhục Nhân Äịa thì không ! Yêu NhÆ° Băng thÆ° thÆ° nhÆ°ng thản nhiên trao NhÆ° Băng cho Thiên Tống ! Tại hạ làm lạ Ä‘iá»u đó !
Chàng vuốt lỗ mũi rồi nói tiếp:
- Thiếu Hoa còn lạ hÆ¡n nữa, tại sao vá»›i má»™t ngÆ°á»i nhÆ° vậy mà NhÆ° Băng lại giữ mối quan hệ ! Má»™t mối quan hệ quái gở chẳng thể nào chấp nhận được ! Tạo hạ trả lá»i tôn giá rồi đó ! Äến lượt tôn giá trả lá»i cho Thiếu Hoa biết hai Ä‘iá»u Thiếu Hoa nói, thì đâu là thá»±c chất cho mối quan hệ trong má»i hành Ä‘á»™ng của tôn giá ?
- Tiểu tử muốn biết để làm gì ?
- Äể nghiệm xem phía sau dung diện kia là con ngÆ°á»i nào !
- Äược bổn nhân sẽ nói. Bổn nhân hành Ä‘á»™ng theo suy nghÄ© của ngÆ°Æ¡i đó !
Thiếu Hoa gật đầu:
- Äa tạ tôn giá đã chỉ giáo cho Thiếu Hoa ! Bây giỠđến lượt Thiếu Hoa đặt Ä‘á» nghị vá»›i tôn giá !
- Ngươi có đỠnghị gì ?
- Thiếu Hoa hiện có huyết châu, hắc châu và cả ccl của Tá»­u Äà Quá»· Huệ Căn. Nếu nhÆ° tôn giá muốn thì Thiếu Hoa và tôn giá sẽ đánh cược vá»›i nhau vậy !
Äôi chân mày Vô Diện nhân nhíu lại:
- Äánh cược nhÆ° thế nào ?
- Chân diện dung của tôn giá với ba viên chuyển luân thần châu ! Chắc chắn tôn giá không bỠqua cơ hội này !
- Tại sao tiểu tử lại muốn biết chân diện của bổn nhân ?
- Thế mà tôn giá cÅ©ng há»i !
- Bổn nhân không được quyá»n há»i Æ° ?
- Tất nhiên ai cÅ©ng có quyá»n há»i cả ! NhÆ°ng nên há»i cái gì đáng há»i có hay hÆ¡n không ? Nếu bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng há»i, hóa ra chẳng biết gì cả ! Tôn giá đã há»i thì Thiếu Hoa xin trả lá»i ngÆ°á»i !
- Tiểu tử nói đi !
Thiếu Hoa tằng hắng rồi nói:
- Tôn giá nhìn xem, Thiếu Hoa có khuôn mặt như thế nào ?
- Rất khôi ngô và tuấn tú ! Thậm chí còn thông minh nữa !
Thiếu Hoa ôm quyá»n giả lả nói:
- Äa tạ tôn giá đã khen ngợi Thiếu Hoa ! Phàm ai sinh ra trên Ä‘á»i thảy Ä‘á»u có mặt cả, duy chỉ có tôn giá thì không. Vô Diện nhân là kẻ không có mặt ! Tại hạ không tin nên muốn biết chân diện thật của tôn giá !
- Chỉ vì muốn biết chân diện của bổn nhân, tiểu tử đánh cược những ba viên chuyển luân thần châu ? Không ngỠchân diện của bổn nhân cũng có giá đấy chứ !
- Có giá hay không thì Thiếu Hoa không biết, nhưng tại hạ làm theo hành động và suy nghĩ của mình !
Câu nói này của chàng khiến đôi chân mày rậm rì của Vô Diện nhân nhÆ°á»›ng lên. Vô Diện nhân gằn giá»ng nói:
- Thiếu Hoa, bổn nhân chấp nhận đánh cược với ngươi !
Thiếu Hoa reo lên:
- Tại hạ biết ngay, tôn giá không bao giỠbỠqua cơ hội này !
hết: Hồi 52, xem tiếp: Hồi 53
Tài sản của danangcity

  #53  
Old 17-04-2008, 07:57 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 53

Chân Diện



- Bổn nhân không tin một tiểu tử như ngươi lại có thể là đối thủ của bổn nhân !
- Thế thì tôn giá lầm rồi !
Cùng vá»›i lá»i nói đó, màn kiếm quang được chàng thi triển ra nhÆ° má»™t màng lÆ°á»›i khổng lồ từ từ hÆ°á»›ng đến Vô Diện nhân.
Äôi chân mày của Vô Diện nhân nhíu lại. Lão buá»™t miệng nói:
- Mãn Vũ Lê Hoa kiếm ! Tiểu tử ngươi là gì của kiếm sát Ngô Tịnh ?
- Tiểu đệ của Ngô huynh !
Lá»i Thiếu Hoa vừa dứt thì lưỡi dị kiếm của chàng chạm vào ngá»n ma trảo của Vô Diện nhân.
- Chát !
Chiếc ma trảo lẫn thanh dị kiếm bật ngược trở lại. Thiếu Hoa lách bá»™ qua trái, đâm thá»c mÅ©i kiếm vào tâm huyệt đối phÆ°Æ¡ng. Vô Diện nhân chẳng má»™t chút nao núng, hoành ngá»n ma trảo gạt thẳng xuống lưỡi kiếm:
- Chát !
Hai ngÆ°á»i chá»›p mắt đã giao thủ được mÆ°á»i chiêu nhÆ°ng chẳng bên nào chiếm được thượng phong.
Thiếu Hoa nói:
- Tôn giá đúng là cân tài, cân sức vá»›i Thiếu Hoa ! Giá» thì tôn giá không xem thÆ°á»ng tại hạ là tiểu tá»­ vô danh nữa chứ ?
- Thiếu Hoa, ngươi làm cho bổn nhân quá ư ngạc nhiên !
- Tôn giá sẽ còn ngạc nhiên hơn nữa !
Thiếu Hoa nói dứt câu thì bất ngá» ngá»n ma trảo của Vô Diện nhân bấu lấy lưỡi dị kiếm. Vô Diện nhân cÆ°á»i khẩy:
- Nói thế nào thì tiểu tử chưa phải là đối thủ của Vô Diện nhân !
Lão vừa nói dứt lá»i dồng công lá»±c vào chiếc ma trảo, giật mạnh má»™t cái.
Thanh dị kiếm thoát khá»i tay Thiếu Hoa lao vút lên nóc mật thất.
Kiếm vừa thoát ra khá»i tay Thiếu Hoa thì Vô Diện nhân liên thủ biến chiêu, phạt thẳng ngá»n ma trảo vào yết hầu của chàng. Vô Diện nhân những tưởng đâu ngá»n ma trảo kia sẽ bức ngay yết hầu của Thiếu Hoa, nhÆ°ng sá»± biến khiến y hoàn toàn bất ngá». Hữu thủ Thiếu Hoa vÆ°Æ¡n ra vuốt dá»c theo chiếc ma trảo, hÆ°á»›ng nó vá»— vào chiếc thạch lâu sau lÆ°ng chàng.
- Chát !
Thiếu Hoa vừa chuyển chiêu công của đối phÆ°Æ¡ng theo tuyệt kỹ của Khắc Mạc Kha đã truyá»n thụ cho chàng, đồng thá»i vÆ°Æ¡n trảo chụp lấy thanh dị kiếm giống hệt nhÆ° Thiên Tống đã từng thi triển chiêu thức đó.
Bá»™ pháp của chàng khẽ nhích Ä‘á»™ng thì mÅ©i kiếm đã Ä‘iểm vào đại huyệt Thiên Linh Cái của Vô Diện nhân. Má»i thao tác của Thiếu Hoa cá»±c kỳ nhanh. Nhanh đến Ä‘á»™ Vô Diện nhân bị hoa cả mắt chẳng có chút phản xạ gì.
Thiếu Hoa trang trá»ng nói:
- Tôn giá biết nhiá»u nhÆ°ng lại không biết gì cả !
Vô Diện nhân đứng thừ ngÆ°á»i ra, tay vẫn nắm ngá»n ma trảo, trong khi bàn tay quá»· đã bấu cứng vào thạch lâu. Mồ hôi từ từ thấm qua trang phục Vô Diện nhân.
Thiếu Hoa nói:
- Võ công của tại hạ là sá»± tổng hợp rất nhiá»u tuyệt công của cao thủ trong giang hồ. Thiếu Hoa chÆ°a dụng hết thì đã khắc chế được tôn giá rồi ! Tôn giá nhận thua chứ ?
- Rút kiếm lại đi !
- Äược ! Tại hạ rút kiếm lại nhÆ°ng tôn giá phải cho Thiếu Hoa thấy chân diện của ngÆ°á»i chứ ?
Vô Diện nhân dùng tả thủ lột ngay phần da che mặt bên dưới mắt.
Thiếu Hoa rút kiếm lại. Vô Diện nhân từ từ quay mặt lại đối mặt chàng.
Äập vào mắt Thiếu Hoa là má»™t khuôn mặt chân phÆ°Æ¡ng, vá»›i sóng mÅ©i dá»c dừa, miệng rá»™ng, trông thật phÆ°Æ¡ng phi và Ä‘Ä©nh đạc.
- Tiểu tử ngươi chịu rồi chứ ?
Vô Diện nhân vừa nói vừa bất ngá» phạt quá»· trảo vào vùng thượng đẳng của Thiếu Hoa. Ngay lập tức lưỡi dị kiếm xoay tròn, hÆ°á»›ng ngá»n ma trảo vá»— vào vách đá.
- Cạch !
Khi ngá»n ma trảo vừa chạm vào vách đá thì mÅ©i dị kiếm cÅ©ng đặt vào yết hầu của Vô Diện nhân. Lần này thì Vô Diện nhân hoàn toàn bất ngỠđứng ngây ra nhÆ° pho tượng. Lão gần nhÆ° không tin vào mắt mình nữa.
Thiếu Hoa nhìn Vô Diện nhân bằng ánh mắt khe khắt. Chàng nói:
- Tôn giá đánh cược vá»›i Thiếu Hoa là lại không giữ lá»i ! Không thật thà chút nào !
- Tiểu tử nói thế có ý gì ?
- Tôn giá buông binh khí xuống đi, rồi Thiếu Hoa sẽ nói ra điểm không thật và ngỠnghệch của tôn giá !
Vô Diện nhân từ từ buông cán ma trảo.
Thiếu Hoa nói:
- Bộ mặt kia không phải của tôn giá !
- Thế ngươi muốn bổn nhân có bộ mặt nào ?
- Chân diện !
- Äây là chân diện của bổn nhân !
Thiếu Hoa lắc đầu, chích mũi kiếm chạm nhẹ yết hầu của Vô Diện nhân.
Mũi dị kiếm của chàng chỉ chạm nhẹ thôi nhưng lão lại giật mình.
Thiếu Hoa nói:
- Tôn giá đồng ý lá»i nói của tại hạ là đúng không ?
- Tại sao tiểu tử biết đây không phải là bộ mặt thật của bổn nhân ?
Thiếu Hoa nheo mày:
- Sao tôn giá hay há»i thế nhỉ ? Thôi được rồi ! Tại hạ nói cho tôn giá biết chá»— ngây ngô của ngÆ°á»i nhé ! Có lẽ tôn giá ít khi nào nghÄ© sâu !
Chàng nhếch môi nói:
- Tôn giá gá»i tại hạ là tiểu tá»­, và đã tham gia vào cuá»™c Ä‘oạt châu cách đây mÆ°á»i tám năm ! Thế mà bá»™ mặt tôn giá chẳng có nếp nhăn nàp ! Thiếu Hoa dù ngây ngô đến đâu cÅ©ng không tin tôn giá luyện được thuật trụ nhan !
Buông tiếng thở dài, Vô Diện nhân nói:
- Bổn nhân thua ngươi !
Vừa nói Vô Diện nhân vừa lá»™t chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i trên mặt mình. Má»™t bá»™ mặt khác hiện ra lá»t vào hai con ngÆ°Æ¡i chàng. Má»™t khuôn mặt vá»›i những nếp nhăn hằn sâu và lá»— chá»— nhÆ° ngÆ°á»i bị mặt rá»—.
Thiếu Hoa bật cÆ°á»i thành tiếng.
Vô Diện nhân nói:
- Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì ?
- Äây là bá»™ mặt thật của tôn giá à ?
- Chứ ngươi còn muốn bổn nhân có bộ mặt nào nữa ?
Thiếu Hoa nhếch môi nói:
- Lạ thật ! Chắc Thiếu Hoa phải gắn lại cho tôn giá ngoại hiệu là Äa Diện nhân má»›i được ! Tôn giá có quá nhiá»u bá»™ mặt nhÆ°ng chẳng có bá»™ mặt nào của ngÆ°á»i cả !
Chàng chợt đổi giá»ng khắt khe và lạnh lùng nói tiếp:
- Thiếu Hoa đã đánh cược vá»›i tôn giá, và không muốn mình từ kẻ thắng lại trở thành kẻ thua ! Tại hạ rất kiên nhẫn ngồi chá» cá cắn câu nhÆ°ng không thể để cho cá thoát khá»i lưỡi câu của mình đâu !
Buông một tiếng thở dài, Thiếu Hoa nói:
- Bộ mặt này cũng không phải của tôn giá !
- Sao ngươi nói không phải bộ mặt thật của ta ?
- Có gì mà không nhận ra chứ ? Mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t cả trang phục tôn giá, thế mà trên bá»™ mặt kia lại chẳng có giá»t mồ hôi nào ! Thế thì nó đâu phải là bá»™ mặt của ngÆ°á»i ! Tôn giá xem thÆ°á»ng Thiếu Hoa quá rồi đó !
Thiếu Hoa nói rồi nhích mÅ©i kiếm hÆ¡i lún sâu vào yết hầu Vô Diện nhân. Má»™t giá»t máu rỉ ra Ä‘á»ng trên đầu mÅ©i dị kiếm. Vô Diện nhân nhìn chàng gần nhÆ° không chá»›p mắt.
Thiếu Hoa nói tiếp:
- Äã đánh cược thì phải chấp nhận Ä‘iá»u này ! Thua thì chấp nhận thua, thắng thì thắng ! Thiếu Hoa dù sao cÅ©ng là bậc hậu sinh nhÆ°ng không muốn kẻ trưởng bối nói hai lá»i !
Vô Diện nhân buông tiếng thở dài:
- Thấy chân diện của bổn nhân rồi, tiểu tử sẽ làm gì ?
- Theo thá»a Æ°á»›c vá»›i tôn giá !
- Äược !
Vô Diện nhân Ä‘Æ°a hữu thủ lên vuốt mặt mình. Y quẳng chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i xuống dÆ°á»›i chân Thiếu Hoa.
- Tiểu tử nhìn kỹ đi, đây mới chính là chân diện của bổn nhân !
Mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt phương phi đập vào mắt Thiếu Hoa với vòng mắt thâm, trán hằn những nếp nhăn nhưng toát ra vẻ cương nghị và quyết đoán.
Thiếu Hoa nhìn Vô Diện nhân nói:
- Äây má»›i đúng là khuôn mặt của tôn giá !
Vô Diện nhân buông tiếng thở dài rồi nói:
- Thiếu Hoa, bổn nhân có đỠnghị với ngươi !
- Äá» nghị gì ?
- Một tương lai đỉnh thiên lập địa ! Trên chỉ có bổn nhân, dưới thì thiên hạ dưới chân ngươi !
Thiếu Hoa phá lên cÆ°á»i.
Vô Diện nhân cau mày há»i:
- NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì ?
Thiếu Hoa rút kiếm lại rồi từ tốn nói:
- Äá» nghị của tôn giá, Thiếu Hoa nghe rất thèm muốn đó, nhÆ°ng rất tiếc, quá muá»™n rồi !
- Qúa muộn là sao ?
- Khi nào tôn giá có thể làm hồi sinh Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân và Hàn phu nhân Khắc Nhiá»…m TÆ°á»ng, Thiếu Hoa sẽ theo vá» vá»›i tôn giá ! Còn bây giá» việc tại hạ phải làm không phải là làm cho tôn giá, mà là làm cho tại hạ !
Thiếu Hoa thở ra từ từ rồi nói tiếp:
- Äúng ra tại hạ phải lấy mạng tôn giá, nhÆ°ng ai cÅ©ng được Thiếu Hoa cho má»™t cÆ¡ há»™i sống ! Cho má»™t cÆ¡ há»™i được sống để ngẫm lại những gì mình đã làm !
Thiếu Hoa nói rồi quay lưng đi thẳng vỠphía cửa mật đạo.
Vô Diện nhân nhìn theo chàng, trang trá»ng nói:
- Thiếu Hoa, ngươi sẽ hối tiếc cho ngày hôm nay !
- Äể tuá»™t mất con cá, tại hạ không hối tiếc đâu, chỉ sợ con cá đó không sống vá»›i lưỡi câu của Hoàng Thiếu Hoa !
Chân diện Vô Diện nhân đanh hẳn lại. Hai môi lão mím chặt với nhau cùng với lớp mồ hôi tuôn ra ướt đẫm trán.
Thiếu Hoa bước đến vòm cửa mật đạo, quay lại nói:
- Giá» thì tôn giá đã là ngÆ°á»i có mặt, hành tung nên giữ sá»± quang minh chính đại má»›i xứng đáng vá»›i bá»™ mặt của tôn giá !
Chân diện của Vô Diện nhân Ä‘á» bừng. Lão muốn nói nhÆ°ng cổ há»ng nhÆ° có cái gì đó chẹn ngang không thốt được ná»­a lá»i. Thiếu Hoa Ä‘iểm nụ cÆ°á»i gượng rồi quay bÆ°á»›c Ä‘i thẳng vào mật thất. Chàng nghe được tiếng thở dài của Vô Diện nhân.
hết: Hồi 53, xem tiếp: Hồi 54
Tài sản của danangcity

  #54  
Old 17-04-2008, 07:59 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 54

Dị Kiếm Hý Long



Như Băng nhìn Thiên Tống ngồi trên tràng kỹ trong tư thế kiết đà như một pho tượng. Lưỡi Huyết Kiếm đặt trên hai bắp chân. Nàng buông tiếng thở dài nghĩ thầm:
"Thiên Tống đã không còn là Thiên Tống ! GiỠy chỉ là một thanh kiếm sống không hơn không kém. Vậy Thiên Tống giỠcó phải là đối thủ của Thiếu Hoa không ?" Nàng lắc đầu buông tiếng thở dài một lần nữa rồi nhẩm nói:
- Không ! Thiên Tống giá» khó có thể là đối thủ của Thiếu Hoa ! Phải chăng mình đã hủy hoại y ? Biến y từ má»™t con ngÆ°á»i thành má»™t thanh kiếm vô hồn, vô thức !
Như Băng nhìn Thiên Tống thả tâm tưởng vào những ý niệm viễn vông.
Thiên Tống sực mở mắt.
Lỗ tai trái của y khẽ giật một cái.
Cùng vá»›i cái giật nhẹ của lá»— tai trái, thanh Huyết Kiếm cắt ra má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung nhanh không thể tưởng. Lưỡi kiếm đỠối chẻ vào má»™t mảnh lụa Ä‘ang là đà nhÆ° cánh bÆ°á»›m từ ngoài cá»­a sổ lÆ°á»›t vào.
Mảnh lụa là đà bay vào thư phòng của Như Băng và Thiên Tống tuyệt nhiên không tạo ra tiếng động nào, nhưng Thiên Tống vẫn nghe được, bấy nhiêu đó đủ biết y đã đạt tới cảnh giới vô vi của kiếm chiêu.
Chẻ đôi mảnh lụa, Thiên Tống rút kiếm lại. Y chẳng khác nào một kiếm thủ vừa chém được đối phương, mà dõi mắt nhìn xuống mảnh lụa. Nhìn một lúc y quay lại ngồi trên tràng kỹ đúng tư thế cũ.
Như Băng khẽ lắc đầu nghĩ:
- Thiên Tống không còn là ngÆ°á»i nữa ! Phải chăng y đã hóa thành Nhục nhân bởi mê tình của Quách huynh ?
Nàng buông tiếng thở dài. Sực nhớ lại mảnh lụa Thiên Tống vừa chẻ đôi, Như Băng cúi xuống nhặt lên. Nàng ráp hai mảnh lụa lại.
" Canh hai đêm nay, Như Băng thư thư đến biệt phủ của Khai Lộ Sứ Hàn Thiết Quân. Thiếu Hoa ! " Như Băng cau mày:
- Thiếu Hoa ?
Như Băng nhìn lại hai mảnh lụa một lần nữa. Nàng nghĩ thầm:
" Thiếu Hoa tìm đến mình để làm gì ? " Hai cánh môi nàng mím lại. Mãi một lúc nàng mới nói:
- Cuối cùng rồi mình cũng phải đối mặt với Thiếu Hoa !
Nói ra câu đó, bất giác Như Băng nhìn lại Thiên Tống. Một cảm giác lo âu mơ hồ xâm chiếm tất cả suy nghĩ của nàng.
Như Băng vo tròn hai mảnh lụa lại đặt lên bàn rồi bước đến trước mặt Thiên Tống. Thiên Tống mở mắt nhìn nàng. Như Băng nói:
- Thiên Tống, huynh sẽ đối mặt với một cao thủ đã từng bại dưới kiếm của huynh !
Thiên Tống không đáp lá»i nàng, mà chỉ đặt tay vào đốc kiếm.
Như Băng khẽ gật đầu.
Nàng tá»± trút bá» y trang mình, để phÆ¡i bày tất cả thân thể ra trÆ°á»›c mặt Thiên Tống. Mùi hÆ°Æ¡ng da thịt từ nàng phả ra xông vào khứu giác TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống. Nhân diện vô thần vô cảm của y từ từ chuyển qua màu Ä‘á» gấc, rồi phảng phất hiện lên chút sinh khí của má»™t con ngÆ°á»i.
NhÆ° Băng đặt tay lên vai Thiên Tống. Y gục đầu vào ngá»±c nàng. HÆ¡i thở nóng hổi từ cá»­a miệng Thiên Tống phả ra nhÆ° thể lò lá»­a chá»±c thiêu cháy thân thể NhÆ° Băng. Cảm nhận luồng hÆ¡i thở nóng bá»ng của Thiên Tống, bất giác NhÆ° Băng rùng mình má»™t cái.
Äây không phải là lần đầu tiên NhÆ° Băng chung đụng xác thịt vá»›i Thiên Tống. Äã có nhiá»u lần rồi, hình nhÆ° má»—i lần Thiên Tống được hưởng đặc ân của má»™t gã nô tình, sùng bái NhÆ° Băng. Hắn không còn là ngÆ°á»i nữa, không còn là má»™t kiếm thủ thượng thặng vô địch nữa, mà chỉ là má»™t thanh kiếm sống mang nhân dạng con ngÆ°á»i được NhÆ° Băng sá»­ dụng theo ý của nàng. Äây là cách nàng mài kiếm. Mài kiếm để thá»±c hiện chức phận trả thù, phục hận.
Mặc dù nàng biết mình sá»± dụng Thiên Tống nhÆ° má»™t thanh kiếm, mặc dù đã bao lần chung đụng xác thịt để hun đúc lòng tham trong ngÆ°á»i Thiên Tống, biến y thành má»™t gã nô tình nhÆ°ng chÆ°a bao giá» nàng cảm nhận cảm giác xa lạ nhÆ° hôm nay. Lần đầu tiên NhÆ° Băng cảm nhận thứ cảm giác xa lạ, quái quỉ khi thá»±c hiện chức phận mài thanh kiếm TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống.
HÆ¡i thở nóng hổi của Thiên Tống phả vào giữa đôi nhÅ© hoa của NhÆ° Băng. Bình thÆ°á»ng, nàng chẳng há» có cảm giác gì nhÆ°ng nay thì phải nhận cảm giác xa lạ đến lạnh lùng, chai sạn. Thiên Tống vòng tay qua tiểu yêu nàng. Y úp mặt vào ngÆ°á»i NhÆ° Băng nhÆ° thể muốn thâu nạp lấy tất cả những mùi hÆ°Æ¡ng da thịt từ nàng phả ra.
Như Băng buông tiếng thở dài, rồi gỡ tay Thiên Tống ra. Nàng vận lại trang phục trong khi Thiên Tống ngơ ngẩn tròn đôi mắt vô cảm nhìn nàng. Y chẳng khác nào một con thú hoang đang đói ăn và vừa được cho ăn thì đã bị giật lại.
Thiên Tống nhìn nàng bằng ánh mắt van xin, cầu khẩn trông thật tội nghiệp. Có lẽ trên thế gian này ánh mắt tội nghiệp nhất chính là ánh mắt của Thiên Tống trong khoảnh khắc này.
Tất nhiên Như Băng cũng nhận ra ánh mắt của Thiên Tống. Nàng vuốt má gã:
- Thiên Tống, không phải lúc này....Tất cả sẽ thuộc vỠhuynh nếu như hợp nhất được chuyển luân thần châu và hoàn thành chức phận của Như Băng.
Thiên Tống nhìn nàng nhÆ°ng chẳng thốt lá»i nào. Có lẽ sá»± hụt hẫng kia còn Ä‘á»ng trong từng suy nghÄ© của y. Sá»± hụt hẫng biến y thành con ngÆ°á»i khác. Má»™t con ngÆ°á»i chỉ biết đến phần nhục cảm Ä‘ang âm á»· cháy bá»ng trong mình. Y khá»u nhẹ vào tay NhÆ° Băng nhÆ° thể muốn van xin nàng má»™t lần nữa.
Như Băng lắc đầu.
Nàng nghĩ thầm:
" Y Ä‘ang hóa thân thành má»™t con khuyển cẩu trung thành ! Y không còn là ngÆ°á»i nữa ! " Nàng thở ra nói tiếp:
- Thiên Tống ! Chúng ta đi thôi !
Thiên Tống miá»…n cưỡng thả chân xuống tràng kỹ và bÆ°á»›c theo NhÆ° Băng. Hai ngÆ°á»i rá»i Nguyệt lầu bằng má»™t cá»— xe Ä‘á»™c mã. Há» xuôi theo quang lá»™ hÆ°á»›ng vá» Äào Hoa thôn. NhÆ° Băng cầm dây cÆ°Æ¡ng mà nghÄ© ngợi mông lung. Nàng nhủ thầm trong đầu:
" Thiếu Hoa hẹn mình đến Khai Lá»™ phủ vì cái gì ? Phải chăng y lại muốn giáo huấn cho mình vỠđạo lý làm ngÆ°á»i ? " NhÆ° Băng bá» xe, cùng Thiên Tống thả bÆ°á»›c chận rãi đến Khai Lá»™ phủ.
Màn đêm bao trùm lên Khai Lá»™ phủ. Má»™t tòa trang viên đã bá» hoang suốt bao nhiêu năm tháng, chẳng má»™t bóng ngÆ°á»i. Cá» dại hai bên lan ra cả ngoài con Ä‘Æ°á»ng trải sá»i từ tam quan dẫn đến tòa tiá»n sảnh.
Má»™t bên tòa tiá»n sảnh đã đổ sụp xuống, mái ngói cÅ©ng không còn nguyên vẹn. Tất cả nhÆ° má»™t hoài tích rệu rã bởi năm tháng không bóng ngÆ°á»i.
NhÆ° Băng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c của tiá»n sảnh. Cảnh vật hoang phế của Khai Lá»™ phủ khiến nàng không khá»i chạnh lòng xót xa. Cùng vá»›i ná»—i chạnh lòng cay đắng đó là sá»± uất hận âm á»· lại bùng cháy trong nàng.
Như Băng nói với Thiên Tống:
- Huynh đứng đây ! Một mình Như Băng vào được rồi !
Nàng nói rồi không để Thiên Tống trả lá»i có đồng ý hay không, mà thẳng bÆ°á»›c tiến vào đại sảnh Khai Lá»™ phủ. Thiếu Hoa Ä‘ang đứng trÆ°á»›c bệ thá» bài vị của Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân và Khắc Nhiá»…m TÆ°á»ng cùng hàng bài vị đặt sau lÆ°ng hai tấm bài vị chính. Äiá»u NhÆ° Băng phải ngạc nhiên là trên đầu Thiếu Hoa có vành khăn tang trắng toát.
Như Băng bước đến sau lưng Thiếu Hoa:
- Sao công tá»­ lại Ä‘á»™i tang cho song Ä‘Æ°á»ng của NhÆ° Băng ?
Thiếu Hoa từ từ nhìn lại nàng.
Ãnh mắt của Thiếu Hoa trong và sáng nhÆ° hai vì sao đêm chiếu mặt NhÆ° Băng.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài nói:
- Như Băng thư thư có lạ không ?
Như Băng gật đầu:
- Rất lạ !
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ° sẽ còn ngạc nhiên hÆ¡n nữa khi Thiếu Hoa nói ra Ä‘iá»u này. Thiếu Hoa tin chắc rằng thÆ° thÆ° sẽ không tin, nhÆ°ng Thiếu Hoa muốn thÆ° thÆ° phải tin !
NhÆ° Băng nghiêm giá»ng nói:
- Công tá»­ muốn nói Ä‘iá»u gì ?
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt nàng:
- Thư thư ! Ngay từ buổi đầu diện kiến với Thiếu Hoa, thư thư có cảm nhận gì không ?
- Công tá»­ há»i Ä‘iá»u đó để làm gì ?
- ThÆ° thÆ° chÆ°a trả lá»i Thiếu Hoa !
Như Băng nhìn Thiếu Hoa thở dài rồi nói:
- Ngay từ buổi đầu, Như Băng cảm nhận công tử có cái gì đó rất gần gũi với Như Băng !
- Thiếu Hoa cũng có cảm nhận đó !
- Nên công tử mới hẹn Như Băng đến đây ? Công tử biết sau này Như Băng cảm nhận sự gần gũi đó như thế nào không ?
- Thư thư nói đi !
- NhÆ° Băng cảm nhận ra rằng có lẽ buổi đầu tiên ta có cảm giác gần gÅ©i vá»›i công tá»­, vì công tá»­ Ä‘ang giữ huyết châu. Mà bất cứ ai giữ chuyển luân thần châu Ä‘á»u là kẻ thù của NhÆ° Băng !
Thiếu Hoa lắc đầu:
- Chữ hận đã khiến thÆ° thÆ° nảy sinh cảm giác đó ! Äúng ra những việc thÆ° thÆ° làm là chức nghiệp của Thiếu Hoa ! NhÆ°ng Thiếu Hoa đã không còn chức nghiệp đó ! Còn vì sao Thiếu Hoa có huyết châu....
Chàng nhìn sâu vào mắt Như Băng:
- Thư thư có muốn biết vì sao Thiếu Hoa có huyết châu không ?
- Vì sao công tử có huyết châu ?
Thiếu Hoa thở ra rồi từ tốn nói:
- Bởi Thiếu Hoa là bào đệ cùng huyết thống với thư thư !
Như Băng tròn mắt nhình chàng:
- Cái gì ?
NhÆ° Băng cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng rồi nói:
- Công tử có ý gì khi đặt ra câu chuyện đó ? Công tử đặt ra câu chuyện này với mục đích gì ? Phải chăng không ngoài mục đích hợp nhất chuyển luân thần châu ?
- Thiếu Hoa biết có nói ra thì thư thư cũng không tin, nhưng sự thật vẫn là sự thật ! Thiếu Hoa và thư thư là tỷ đệ cùng huyết thống !
Như Băng lắc đầu:
- Như Băng chưa từng biết, chưa từng nghe Thiếu Hoa lại là bào đệ của Như Băng ! Lạ lùng thật đấy ! Công tử hãy nói thật đi, công tử có ý gì ? Nếu muốn hợp nhất chuyển luân thần châu thì cần gì phải bày ra trò tỷ đệ cùng huyết thống ? Có đủ bản lĩnh thì đoạt thần châu !
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài :
- Thiếu Hoa hẹn thư thư đến đây không phải để đoạt thần châu chuyển luân, mà muốn cho thư thư biết sự thật ! Thiếu Hoa là bào đệ của thư thư !
Chuyện xảy ra dài dòng lắm !
Thiếu Hoa nhìn nàng nói tiếp:
- Äệ sẽ kể lại tất cả những gì đã xảy ra cho thÆ° thÆ° biết !
- Äược ! NhÆ° Băng xin được rá»­a tai nghe Thiếu Hoa kể !
Nghe giá»ng nói của NhÆ° Băng, Thiếu Hoa thừa biết chàng có nói thế nào thì NhÆ° Băng cÅ©ng chẳng bao giá» tin vào lá»i nói của mình. à niệm đó, Thiếu Hoa buá»™t tiếng thở dài.
NhÆ° Băng thấy chàng lưỡng lá»±, nên cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Công tử không nói được à ?
- Thiếu Hoa chẳng biết nên kể từ đâu !
Chàng vừa nói dứt câu thì bất ngá» không gian tÄ©nh lặng của Khai Lá»™ phủ bừng sáng hẳn lên bởi hàng hàng những bó Ä‘uốc từ ngoài sân rá»i vào.
Thiếu Hoa cau mày há»i NhÆ° Băng:
- NgÆ°á»i của thÆ° thÆ° ?
Như Băng lắc đầu.
Nàng chÆ°a kịp nói thì Thiên Tống cùng má»™t mỹ nữ bÆ°á»›c vào. NhÆ° Băng không thể tin vào mắt mình khi thấy nữ nhân đó giống hệt nàng nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c, chẳng thể nào phân biệt được.
Thiếu Hoa nhìn sang Như Băng:
- Thiếu Hoa chắc không có thá»i gian để nói vá»›i thÆ° thÆ° nữa rồi !
Như Băng nhíu mày:
- Chuyện này là thế nào ?
Thiếu Hoa buông một câu cụt lủn:
- Vô Diện nhân !
Như Băng chẳng màng đến câu nói của Thiếu Hoa mà thẳng bước đến trước mặt Thiên Tống và nữ nhân có nhân dạng và dung diện của nàng:
- Cô nương là ai ?
Nàng ta thản nhiên trả lá»i nàng:
- Thiên Sứ bóng tối Hà Như Băng !
NhÆ° Băng rít giá»ng nói:
- Hồ đồ !
Như Băng vừa nói vừa toan dựng chưởng vỗ vào nữ nhân nhưng thanh Huyết Kiếm của Thiên Tống đã lướt ngang che chắn trước mặt Như Băng.
Như Băng sững sỠnhìn gã:
- Thiên Tống ! Không nhận ra Như Băng à ?
Nữ nhân đứng bên Thiên Tống nói:
- Huynh ấy đã không nhận được ra nàng nữa, mà chỉ biết có ta thôi ! Nếu nàng muốn có lại được Thiên Tống thì hãy lấy mạng Thiếu Hoa đi !
- Tiện nhân ! NgÆ°Æ¡i giả dạng ta mà còn phun ra những lá»i nói đó Æ° ?
® nhìn sang Thiên Tống, vung nhẹ tả thủ như đuổi một con ruồi đang đậu trên mặt Thiên Tống.
Ngay lập tức chá»›p kiếm đỠối của Thiên Tống đã cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung chá»±c bổ đôi thể pháp của NhÆ° Băng.
Thiếu Hoa tợ một bóng quỷ vô hình lướt đến. Dị kiếm của chàng điểm vào lưỡi kiếm của Thiên Tống, khiến nó chuyển hướng đâm sượt qua vai Như Băng.
- Keng !
Kiếm chiêu của Thiếu Hoa cá»±c kỳ nhanh nên má»›i có thể giữ được cái mạng của NhÆ° Băng trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẻ tóc.
Thiếu Hoa đẩy Như Băng lùi lại hai bộ đứng đối mặt với Thiên Tống.
Chàng nhìn nữ nhân nói:
- Phía sau khuôn mặt Như Băng khả ái kia chắc là một bộ mặt xú nữ phải không ?
Nữ nhân cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Sao công tử biết ?
- Bởi tại hạ đã biết chân diện của Vô Diện nhân rồi !
Thiếu Hoa chắt lưỡi rồi nói:
- Phàm trên Ä‘á»i ngÆ°á»i làm sao có hai ngÆ°á»i giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c được ? Sá»± giống nhau đó buá»™t ngÆ°á»i ta nghÄ© đến có ngÆ°á»i giả ngÆ°á»i thật. NhÆ°ng phàm ngÆ°á»i giả cÅ©ng phải có cái Ä‘iểm gì đó khác biệt vá»›i ngÆ°á»i thật ! Rất tiếc cô nÆ°Æ¡ng lại chẳng để lại sá»± khác biệt nào cả ! Do đó, tại hạ phải tạo ra cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t sá»± khác biệt để còn phân định ai là NhÆ° Băng thật, ai là NhÆ° Băng giả !
Thiếu Hoa nói dứt câu, dị kiếm chàng chớp động nhanh không thể tưởng. Nữ nhân lẫn Thiên Tống gần như chẳng có phản ứng gì trước chiêu kiếm của Thiếu Hoa. Khi chàng rút kiếm lại thì trên trán nàng đã có một vết kiếm.
Thiếu Hoa nói:
- Bây giỠcô nương chẳng còn là Như Băng thư thư nữa !
Nữ nhân rống lên:
- Giết hắn !
Thanh Huyết Kiếm của Thiên Tống cắt ra má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung chém xả đến Thiếu Hoa. Chiêu kiếm của gã cá»±c nhanh và đầy uy lá»±c sát nhân, nhÆ°ng Thiếu Hoa đã kịp dá»±ng mÅ©i dị kiếm Ä‘iểm vào lưỡi kiếm của Thiên Tống.
Những bông hoa lửa li ti phát ra ngay trên đầu mũi dị kiếm khi nó trượt trên sóng kiếm của Thiên Tống.
- Rẹt !
Lưỡi Huyết Kiếm trượt qua hông Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa lách bộ qua trái, hoành kiếm nói:
- Thiên Tống tôn giá, đây là lúc Thiếu Hoa thá»±c hiện lá»i nói của Ngô đại ca trÆ°á»›c khi chia tay vá»›i tôn giá !
Chàng nói rồi dá»±ng kiếm qua khá»i đầu.
Thiên Tống đứng xoạc chân, định mũi Huyết Kiếm vào mặt Thiếu Hoa.
Hai ngÆ°á»i chÆ°a ai xuất chiêu nhÆ°ng sát kiếm từ hai lưỡi kiếm tá»a ra đã bao trùm tất cả không gian của Khai Lá»™ phủ. Trong khi Thiếu Hoa đứng đối mặt vá»›i Thiên Tống thì vài chục hắc y nhân cầm Ä‘uốc, bao bá»c thành má»™t vòng tròn.
Sá»± xuất hiện của bá»n hắc y nhân vẫn không làm Thiếu Hoa phân tâm. Dị kiếm của chàng vẫn không há» dao Ä‘á»™ng.
Thiên Tống rống lên một tiếng thật lớn.
NhÆ° Băng nhắm mắt lại. Nàng không dám chứng kiến kết cục của cuá»™c giao thủ này. Nàng chỉ nghÄ© thầm đến những lá»i Thiếu Hoa nói mà nhủ thầm:
" Có đúng nhÆ° vậy không ? " Huyết Kiếm tợ tia sét trá»i bổ thẳng đến Thiếu Hoa. Thanh dị kiếm cắt ra nhÆ°ng không đón thẳng vào kiếm chiêu của Thiên Tống. Má»™t lần nữa mÅ©i dị kiếm chỉ chạm khẽ vào sóng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng, đẩy nó sượt qua má»™t bên.
Ngay lập tức Thiên Tống biến chiêu, đâm vào Ä‘an Ä‘iá»n Thiếu Hoa.
Chàng chỉ hÆ¡i đảo ngÆ°á»i bÆ°á»›c lách qua bên, dùng dị kiếm đẩy Huyết Kiếm không cho nó trúng đích. Diá»…n tả thì không làm sao nói hết được những cái tinh xảo trong từng chiêu kiếm của TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống. Chỉ có thể nói kiếm chiêu của Thiên Tống xuất ra, hết chiêu này đến chiêu khác. Chẳng khác nào những lượn sóng nối tiếp nhau không ngừng. Chính sá»± liên tục đó khiến cho kẻ thị trận chỉ còn thấy những ánh chá»›p kiếm đỠối trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp bao bá»c lấy thân ảnh của Thiếu Hoa.
Nếu là ngÆ°á»i thị trận thì sẽ nghÄ© kẻ chiếm thế thượng phong chính là Thiên Tống, và chẳng bao lâu nữa Huyết Kiếm của y sẽ chém đối phÆ°Æ¡ng thành trăm mảnh. NhÆ°ng chỉ có ngÆ°á»i trong cuá»™c má»›i biết ai là ngÆ°á»i chiếm thế thượng phong. Mặc dù Thiên Tống không ngừng vÅ© lá»™ng kiếm chiêu tập kích Thiếu Hoa nhÆ°ng tất cả những chiêu kiếm của y gần nhÆ° không thể nào đạt được cảnh giá»›i sát tá»­ đối phÆ°Æ¡ng. Nó chÆ°a thành chiêu thì đã bị hóa giải, hết chiêu này đến chiêu khác.
- Keng....
ém thanh chát chúa đó vang lên khiến Như Băng giật mình.
Nàng mở to mắt hết cỡ. Thanh Huyết Kiếm bật lên cao bốn trượng, cùng lúc Thiên Tống vỗ chưởng vào vùng thượng đẳng của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa không màng đến chưởng khí của đối phương mà điểm mũi giày lướt lên cao ba bộ. Chàng đạp trên sóng kình chưởng khí của Thiên Tống., dùng lưỡi dị kiếm chém xả vào thanh Huyết Kiếm.
- Keng...
Thanh Huyết Kiếm bị chàng chém văng ra sau Thiên Tống.
Y ngả ngÆ°á»i vá» sau, vÆ°Æ¡n hữu thủ chá»™p lấy đốc kiếm.
NhÆ°ng má»i thao tác của Thiên Tống nhÆ° thể đã được Thiếu Hoa Ä‘oán trÆ°á»›c. Chàng chồm ngÆ°á»i Ä‘iểm mÅ©i dị kiếm đến, đâm vào đốc kiếm cÅ©ng là lúc hữu thủ của Thiên Tống thá»™p vào được đốc thanh Huyết Kiếm.
- Phập !
Thanh kiếm rơi xuống đất trong khi tay Thiên Tống bị mũi dị kiếm ghim đúng vào hổ khẩu như y đã từng ghim mũi Huyết Kiếm vào hổ khẩu của Ngô Tịnh.
Thiếu Hoa rút kiếm lại.
Một vòi máu đỠối từ hổ khẩu Thiên Tống phún ra rưới đỠmặt đất.
Thiên Tống đứng thừ ngÆ°á»i ra nhÆ° pho tượng, mặc cho máu nhá» xuống chân mình.
Thiếu Hoa rút dị kiếm lại.
Má»™t sá»± biến xảy ra, Thiên Tống nhÆ° bừng tỉnh khá»i cÆ¡n mÆ¡, mà ngÆ¡ ngác nhìn quanh. Y nhíu mày nói:
- Chuyện gì đã xảy ra ?
Tiếng vỗ tay vang lên buột Thiếu Hoa phải nhìn lại:
- Dị kiếm khách ! Äúng là có má»™t không hai !
hết: Hồi 54, xem tiếp: Hồi 55
Tài sản của danangcity

  #55  
Old 17-04-2008, 08:00 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 55

Máu Nhuộm Kiếm Thù



NgÆ°á»i vá»— tay và thốt ra câu nói đó chẳng ai khác chính là chủ nhân Nhục Nhân Äịa Quách Trụ. NhÆ° Băng nhìn lại Quách Trụ thì đã bị khống chế rồi.
Nàng buá»™t miệng há»i:
- Quách huynh, huynh làm gì vậy ?
- Rồi nàng sẽ biết vì sao Quách Trụ phải làm như vậy !
Y nhìn lại Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nhìn Quách Trụ. Hai ngÆ°á»i đối nhãn nhìn nhau. Chàng từ từ bÆ°á»›c vá» phía Quách Trụ. Hắn quát lên:
- Äứng lại !
- Quách tôn giá sợ Thiếu Hoa ?
- Tiểu tử Thiếu Hoa biết ai đang ở trong tay Quách mỗ không ?
- Biết ! Như Băng thư thư của Thiếu Hoa !
- NgÆ°Æ¡i biết rồi à ? Äúng, NhÆ° Băng chính là bào tá»· của ngÆ°Æ¡i ! Quách má»— thật không ngá» má»™t tiểu ngÆ° của dòng Hoàng giang lại có thể trở thành má»™t tay kiếm tuyệt hảo nhÆ° ngÆ°Æ¡i ! Chuyện này trăm năm trên cõi võ lâm chÆ°a chắc đã có má»™t lần !
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói:
- Äa tạ Quách tôn giá đã ngợi khen tại hạ ! Còn tại hạ thì có má»™t Ä‘iểm bất ngá» khác, cÅ©ng ngạc nhiên không kém gì tôn giá !
- Tiểu tử ngươi có bất ngỠgì ?
- Chuyện Quách tôn giá làm hẳn trăm năm cũng chưa xảy ra một lần !
- Ngươi muốn nói gì ?
- Thiếu Hoa đang muốn nói vỠchuyện Quách tôn giá đang làm đó !
Quách Trụ cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Phải chăng ngươi muốn nói đến mối quan hệ giữa Quách mỗ và tỷ tỷ của ngươi ?
Thiếu Hoa gật đầu:
- Äúng ! Tại hạ Ä‘ang muốn nói vá» mối quan hệ giữa tôn giá và NhÆ° Băng thÆ° thÆ°. Chắc chắn NhÆ° Băng tá»· tá»· và tôn giá có mối quan hệ rất khăng khít vá»›i nhau, nếu không muốn nói mối quan hệ đó tá»±a phu thê !
Quách Trụ phá lên cÆ°á»i.
Thiếu Hoa khoát tay.
- Quách tôn giá đừng cÆ°á»i ! Thiếu Hoa không thích nghe giá»ng cÆ°á»i quái gở đó của tôn giá !
Chàng lắc đầu nói tiếp:
- Phải chăng tôn giá mượn tiếng cÆ°á»i để khá»a lấp những ý niệm trong đầu mình ? Quách tôn giá thú thật Ä‘i, ngÆ°Æ¡i làm vậy chỉ vì muốn thá»±c hiện chỉ ngôn của Vô Diện nhân ?
Quách Trụ im lặng.
Thiếu Hoa nói tiếp:
- Quách tôn giá đừng nghÄ© Thiếu Hoa không biết mối quan hệ của tôn giá vá»›i Vô Diện nhân. Khi tôn giá cùng NhÆ° Băng thÆ° thÆ° rá»i mật thất Hắc lâu thì Thiếu Hoa đến ngay, và đã gặp Vô Diện nhân. Vở kịch của tôn giá và Vô Diện nhân đã bị Thiếu Hoa biết tá»ng cả rồi !
Thiếu Hoa ôm quyá»n:
- Tôn giá làm vậy để làm gì ?
- Ngươi tự mà tìm hiểu ! Chuyện ngày trước là chuyện ngày trước, còn hôm nay là chuyện của ngày hôm nay !
Thiếu Hoa gật đầu:
- Äược ! Thế tôn giá muốn gì nào ?
- Huyết châu !
- Tại hạ biết ngay tôn giá sẽ đòi huyết châu !
Thiếu Hoa nghiêm giá»ng nói:
- Thiếu Hoa đồng ý trao đổi huyết châu với Như Băng tỷ tỷ ! Tôn giá đồng ý chứ ?
Quách Trụ gằn giá»ng nói:
- Thiếu Hoa ! Quách mỗ muốn huyết châu nhưng cũng muốn ngươi chết nữa !
Thiếu Hoa lắc đầu:
- Tôn giá tham quá đó !
Chàng thở hắt ra rồi nói:
- Tôn giá đừng đem Như Băng tỷ tỷ ra ép Thiếu Hoa đấy ! Dù sao Như Băng thư thư cũng đã từng có mối quan hện khăng khít với tôn giá !
Quách Trụ gằn giá»ng nói:
- Thiếu Hoa ! Quách mỗ chưa nói ra thì ngươi đã nói dùm ta rồi ! Quả thật, Quách mỗ có ý lấy Như Băng để đổi lấy cái mạng của ngươi đó !
- Hay thật ! Thiếu Hoa phải nghiêng mình bái phục sự vô tâm lẫn vô tình của tôn giá !
Như Băng thở hắt ra một tiếng rồi nói:
- Thiếu Hoa công tử ! Dựa vào đâu mà công tử nói Như Băng là thư thư của công tử ?
Thiếu Hoa nhìn nàng:
- Tá»· tá»· là ái nữ của Hàn Thiết Quân Khai Lá»™ sứ, vậy Thiếu Hoa là gì của tá»· tá»· ? Äệ cÅ©ng là hậu nhân của Khai Lá»™ sứ Hàn Thiết Quân !
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài nói tiếp:
- Vì sao Cầm ThÆ° mẫu nÆ°Æ¡ng không nói cho đệ biết bí mật của huyết châu, bởi vì ngÆ°á»i sợ Thiếu Hoa cÅ©ng giống nhÆ° tá»· tá»·. Truy tìm kẻ đã hại cha !
Như Băng bật khóc.
Thấy nàng khóc, Thiếu Hoa phải mím môi mới ngăn được cơn xúc cảm chực tuôn trào ra ngoài.
Như Băng nói:
- Thiếu Hoa đệ....Thật ra Như Băng không phải là bào thư của Thiếu Hoa đâu !
Thiếu Hoa cau mày:
- Sao thư thư lại không phải là bào thư của đệ ?
- Sá»± thật là nhÆ° vậy đó ! NhÆ° Băng chỉ là nghÄ©a nữ của Khai Lá»™ sứ Hàn Thiết Quân ! Khi ta đủ trí khôn thì song Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c lúc lâm chung, buá»™t NhÆ° Băng phải hứa vá»›i ngÆ°á»i, truy cho ra huyết án Ä‘oạt châu hôm nào và giải oan cho Hàn gia. Bởi Hàn gia có ân trá»ng vá»›i song Ä‘Æ°á»ng. Ta nhận mình là con của Khai Lá»™ sứ Hàn Thiết Quân để buá»™t kẻ thù xuất đầu lá»™ diện !
Thiếu Hoa sững sá» vá»›i lá»i nói của NhÆ° Băng.
- Tá»· tá»·...Cho dù thế nào thì tá»· vẫn là bào tá»· của Thiếu Hoa ! Hành Ä‘á»™ng của tá»· đã chứng minh tá»· là ngÆ°á»i của Hàn gia !
- Nhưng Như Băng không phải là bào thư của Thiếu Hoa, bây giỠđệ chẳng ngại gì cả !
Nàng nhìn lại Quách Trụ:
- Quách huynh...còn chỠgì mà chưa ra tay ?
Dứt lá»i nàng quay lại Thiếu Hoa nói lá»›n:
- Thiếu Hoa, mở Ä‘Æ°á»ng đào thoát Ä‘i !
Quách Trụ cÆ°á»i khẩy:
- Các ngươi làm sao thoát được những sát thủ vây chặt Khai Lộ phủ !
Y nhìn Thiếu Hoa:
- Thiếu Hoa, ngÆ°Æ¡i chá»n lá»±a chÆ°a ?
Thiếu Hoa chần chừ:
- Tỷ tỷ Như Băng đã không còn trong tay tôn giá !
- Tiểu tử ngươi nghĩ như thế à ?
Quách Trụ đoạt lấy cây đuốc trên tay một gã hắc y nhân quẳng vỠphía Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa công tử, hãy nhìn lại Như Băng xem !
Thiếu Hoa cầm bó Ä‘uốc soi lại NhÆ° Băng. Chàng không thể nào tin được khi thấy nhân diện xinh đẹp của NhÆ° Băng giỠđây Ä‘ang biến đổi má»™t cách ghê rợn. Da mặt NhÆ° Băng nhăn nhúm hẳn lại, đồng thá»i có những khối thịt đỠối phồng lên.
Thiếu Hoa nhìn lại Quách Trụ:
- Tôn giá đã làm gì Như Băng tỷ ?
- NhÆ° Băng sống vá»›i Ä‘á»™c nhân Quách Trụ tất nhiên phải nhiá»…m Ä‘á»™c thôi ! Có gì mà ngÆ°Æ¡i khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy chứ ? Nếu ngÆ°Æ¡i muốn NhÆ° Băng sống thì hãy dâng nạp mình, Quách má»— sẽ giải Ä‘á»™c cho NhÆ° Băng ! Tá»· đệ hai ngÆ°á»i sẽ rá»i khá»i đây mà Ä‘i thật xa !
Như Băng thét lên:
- Không !
Nàng vừa thét vừa lao thẳng lại Quách Trụ.
Quách Trụ gằn giá»ng nói:
- Nàng muốn chết ?
- Äúng !
NhÆ° Băng vồ ngá»c thủ thá»™p tá»›i yết hầu Quách Trụ, nhÆ°ng y đã dá»±ng song thủ vổ thẳng vào thân pháp nàng má»™t chưởng vá»›i chín thành công lá»±c.
- ¨m....
NhÆ° Băng tợ má»™t cánh diá»u bắn ngược trở lại Thiếu Hoa. Thiếu Hoa đỡ lấy NhÆ° Băng.
- Tá»· tá»· !
Như Băng biến sắc thét lên:
- Thiếu Hoa buông tỷ ra ! Buông ra ngay !
Nàng vừa nói vừa xô Thiếu Hoa ra nhÆ°ng chàng vẫn ôm nàng. NhÆ° Băng lả ngÆ°á»i trong vòng tay Thiếu Hoa.
Quách Trụ phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äã quá muá»™n rồi !
Thiếu Hoa nhìn Như Băng. Nàng thở hổn hển nói:
- Thiếu Hoa ! Tỷ tỷ đã hại đệ rồi !
- Tỷ tỷ đâu có hại Thiếu Hoa !
- Nghe tỷ tỷ nói đây..đúng tỷ là bào thư của đệ.....
Thiếu Hoa bật khóc:
- Tá»· tá»·....
Lệ trào ra khoé mắt nàng. Như Băng gượng nói:
- Tá»· tá»· ra Ä‘i nhÆ°ng lại ôm hận vì đã hại Thiếu Hoa ! Ông trá»i sao tàn nhẫn vá»›i Hàn gia nhÆ° vậy ! Ông trá»i, sao ông lại nỡ để NhÆ° Băng thế này !
Nàng nhìn lại Thiếu Hoa:
- Thiếu Hoa ! Äệ và tá»· đã trúng kế Quách Trụ rồi ! Toàn thân tá»· giá» là má»™t khối Ä‘á»™c công khủng khiếp ! Bất cứ ai chạm vào Ä‘á»™c khí sẽ lây qua. Äệ đã bị nhiá»…m Ä‘á»™c công của Quách Trụ....Hắn muốn tá»· tá»· hạ Ä‘á»™c đệ !
Nàng bật khóc thổn thức.
Thiếu Hoa bồi hồi khi nghe Như Băng thốt ra câu này.
Thiếu Hoa nhìn lại Trương Thiên Tống.
Thiên Tống bÆ°á»›c đến bên Thiếu Hoa. Y nhìn chàng há»i:
- Thiếu Hoa...có cần ta giúp gì không ?
- Tôn giá có sợ bị trúng độc công không ?
Thiên Tống lắc đầu:
- Một kiếm thủ đã trở thành phế nhân không còn cầm kiếm được nữa thì còn gì sợ độc công ! Huống chi ta đã nhớ lại cả rồi...Nhất dạ phu thê bách nhật ân !
- Thiếu Hoa giao Như Băng thư thư cho tôn giá !
Thiên Tống gật đầu.
Y ngồi xuống đỡ lấy Như Băng từ tay Thiếu Hoa rồi bồng nàng đứng thẳng lên.
Y nói với Thiếu Hoa:
- Ta đã từng nói vá»›i NhÆ° Băng, Thiên Tống vá»›i NhÆ° Băng nhÆ° bóng vá»›i hình ! Bóng và hình không thể tách rá»i nhau được ! Chúng ta phải Ä‘i chung vá»›i nhau !
Thiếu Hoa ôm quyá»n:
- Một lạy này, Thiếu Hoa tiễn Thiên Tống huynh và Như Băng thư thư !
NhÆ°ng trÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i Ä‘i, hãy chứng kiến sá»± phẫn ná»™ của má»™t kiếm chủ !
Thiếu Hoa nhìn lại Quách Trụ:
- Quách tôn giá ! Tôn giá sẽ được chứng kiến sự phẫn nộ của Thiếu Hoa !
- Tiểu tử, ngươi đừng cao ngạo như vậy ! Ngươi chẳng còn sống được bao nhiêu lâu đâu. Nếu như ngươi trao huyết châu ra, Quách mỗ sẽ cho ngươi giải dược để cứu mạng mình !
- Thiếu Hoa chỉ có thể trao cho Quách tôn giá thanh dị kiếm này !
Quách Trụ cau mày thét lên:
- Giết hắn cho bổ nhân !
Lệnh được phán ra, bá»n hắc y nhân chẳng khác nào lÅ© thiêu thân lao vào Thiếu Hoa. Trong cÆ¡n phẫn ná»™, bốc đồng bởi những hành Ä‘á»™ng của Quách Trụ, bởi cái chết cận ká», Thiếu Hoa hú lên má»™t tiếng vang dá»™i cả màn đêm tÄ©nh lặng. Tiếng hú của chàng nhÆ° xé toạc tất cả sá»± yên tÄ©nh Khai Lá»™ phủ.
Cùng vá»›i tiếng hú đó, màn kiếm ảnh trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp. Màn kiếm ảnh mà trÆ°á»›c đây Thiếu Hoa đã thụ há»c từ sát kiếm Ngô Tịnh. Äúng ra đó là màn kiếm sát, thứ kiếm pháp sát nhân cuồng ná»™ mà Thiếu Hoa chẳng bao giá» dùng đến. Chàng dụng kiếm sát bằng tất cả sá»± phẫn ná»™ âm á»· trong chàng. Bằng tất cả ná»™t lá»±c tu vi mà Long Thần thánh nữ đã truyá»n thụ, bằng cả tuyệt công của Khắc Mạc Kha và bằng cả Vô TÆ°á»›ng tâm pháp của Pháp Thiện đại sÆ° để lại.
Cả má»™t vòm không gian Khai Lá»™ phủ ngập tràn kiếm ảnh. Tất cả má»i nÆ¡i Ä‘á»u có sát kiếm. Theo những luồng sát kiếm trùng Ä‘iệp đó thì thây ngÆ°á»i đổ xuống rầm rập. Má»™t bãi tha ma được tái lập bởi sát kiếm cuồng ná»™ của Thiếu Hoa.
Quách Trụ chứng kiến cảnh tượng đó, hồn siêu phách lạc. Hắn chẳng còn đủ tịnh tâm để nghĩ đến huyết châu, chẳng còn đủ dũng lược để lao vào cuộc đấu, mà lắc mình thi triển khinh công lao nhanh vào bóng tối đào thoát.
Khi màn kiếm ảnh được Thiếu Hoa thu lại, toàn thân chàng vẫn nhuộm một màu sát khí hừng hực. Thiếu Hoa đảo mắt nhìn quanh nói:
- Quách Trụ ! Tôn giá ở đâu ?
Chẳng có bóng Quách Trụ mà chỉ là bãi thây ngÆ°á»i lổn ngổn. Duy chỉ có hai ngÆ°á»i còn sống đó là Thiên Tống và NhÆ° Băng. NhÆ°ng đó cÅ©ng là hai con ngÆ°á»i sắp phải chối bá» sá»± sống của mình.
Thiếu Hoa nhìn quanh má»™t lúc, không thấy Quách Trụ, liá»n quay lại Thiên Tống và NhÆ° Băng.
Thiên Tống vẫn bồng Như Băng trên tay mình.
Thiếu Hoa nói:
- Thiên Tống....Như Băng tỷ tỷ....
Như Băng nhìn chàng:
- Thiếu Hoa....tá»· đệ chúng ta gặp nhau rồi lại sá»›m chia tay. Äệ...
Thiếu Hoa nắm lấy tay Như Băng:
- ThÆ° thÆ°....
Nấc nghẹn một tiếng, Như Băng nói tiếp:
- Thiếu Hoa, hãy hứa vá»›i thÆ° thÆ° má»™t Ä‘iá»u !
- ThÆ° thÆ° nói Ä‘i ! Thiếu Hoa sẽ làm theo ý của ngÆ°á»i !
Nàng nghiêm giá»ng, gằn từng tiếng:
- Thiếu Hoa đệ phải sống ! Äệ phải sống....phải sống !
Thiếu Hoa gật đầu:
- Thư thư....Thiếu Hoa hứa.....Thiếu Hoa sẽ sống....
NhÆ° Băng gượng cÆ°á»i:
- Như thế là đủ lắm rồi ! Những viên chuyển luân thần châu mà tỷ đoạt được...
Nàng nấc nghẹn một tiếng, cố lấy hơi nói tiếp:
- Quách Trụ....
Thiếu Hoa lắc đầu:
- Äệ biết chúng Ä‘ang ở đâu !
NhÆ° Băng cố gượng cÆ°á»i, hổn hển nói:
- Không ngỠThiếu Hoa lại là bào đệ của Như Băng ! Nếu tỷ là một trang giai nhân thì đệ đáng là một trang mỷ nam tử ! Tỷ mãn nguyện lắm rồi !
Nàng nắm lấy tay Thiếu Hoa nhìn chàng gần như không chớp mắt.
Buông tay Thiếu Hoa, Như Băng ngẩng lên nhìn Thiên Tống:
- Chúng ta đi !
Nàng nói được bấy nhiêu thì lật đầu nép vào ngÆ°á»i Thiên Tống trút hÆ¡i thở sau cùng.
Thiếu Hoa muốn bật ra tiếng khóc nhÆ°ng ngÆ°á»i chàng nhÆ° chai sạn hẳn lại. Chàng không thể khóc được cÅ©ng không thể buông nổi tiếng thở dài.
Trong chàng giỠđây nhÆ° có cái gì cô Ä‘á»ng chẳng khác nào hòn Thái SÆ¡n đè nặng trÄ©u tâm can.
Thiếu Hoa đứng bất động như pho tượng nhìn theo Thiên Tống ẵm xác Như Băng chầm chậm bước vào bóng tối.
hết: Hồi 55, xem tiếp: Hồi 56
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé, áèëüÿðä, dị kiếm khách, ïåñíÿ, ñâàäüáà, òåëåôîííûé, òàíöåâ, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™