Long Tiêu Diêu chấn động. Loại rùa rõ ràng là lực phòng ngự mạnh lực công kích yếu nhưng lão quy trước mắt này lực công kích chẳng những không kém ngược lại cường đại đến mức biến thái. Trước sau hắn đã giết hơn ba mươi yêu thú cấp bốn, không có yêu thú nào lực công kích có thể so sánh với lão. Cho dù yêu thú thuộc tính Kim nổi tiếng về lực công kích cũng không thể tạo thành thương tổn quá lớn đối với Pháp trận của hắn.
Ngay khi Long Tiêu Diêu nghi hoặc không chừng, lão quy lại phun ra một đạo lôi điện màu vàng. Hắn thấy thế biết kết giới Pháp trận căn bản không chống được lôi điện của lão quy, lập tức lấy tấm thuẫn ra.
Quả nhiên khi lôi điện bắn lên kết giới Pháp trận, kết giới lập tức vỡ nát mà lôi điện tiếp tục bắn về phía Long Tiêu Diêu. Hắn vội vàng dùng tấm thuẫn đón đờ lôi điện, lôi điện đánh lên tấm thuẫn, chân khí hắn rót vào trong tấm thuẫn lập tức bị đánh tan, năng lượng lôi điện còn sót lại khiến cánh tay trái hắn lập tức tê rần.
Lúc này Long Tiêu Diêu đã hối hận mình quá tham lam, nếu như sau khi hoàn thành mục tiêu tiến vào Linh Dược Viên, tìm địa phương ẩn nấp, không đi tìm Liên Y Thảo sẽ không gặp phải phiền toái như vậy. Công kích lôi điện của lão quy bất kể là tốc độ hay là uy lực so với Lôi Điện Quyết của hắn đều không phải cùng một cấp bậc. Hắn căn bản vô lực ngăn cản công kích của lão quy, có lẽ đòn tiếp theo sẽ lấy mạng hắn.
Ngay khi Long Tiêu Diêu mờ mịt như mất hồn đứng ngây tại chỗ, trong đầu hắn đột nhiên truyền đến một thanh âm:
- Ngươi là ai, tại sao trong cơ thể ngươi lại có huyết mạch Long tộc?
Long Tiêu Diêu vừa nghe nhìn quanh một hồi nhưng lại không nhìn thấy bất kỳ ai. Lúc này hắn đã gần như ở vào tuyệt cảnh, tình huống có tệ hơn đi nữa thì cũng thế mà thôi. Có lẽ, biến hóa phát sinh sẽ làm hắn xuất hiện một đường sinh cơ. Vì thế, hắn lập tức hỏi:
- Đạo hữu là ai? Vì sao không ra gặp mặt?
Thanh âm lại vang lên trong đầu Long Tiêu Diêu:
- Tiểu tử, ta ở ngay trước mặt của ngươi. Chẳng lẽ muốn ta lại dùng lôi điện đánh ngươi một chút ngươi mới có thể nhìn thấy ta sao?
Long Tiêu Diêu nghe vậy trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp hỏi:
- Lão quy, là lão đang nói chuyện cùng ta sao? Làm sao lão có thể nói được? Không phải nói yêu thú chỉ có đạt tới cấp chín hóa thành hình người mới có thể nói chuyện sao?
Lão quy nghe vậy ngẩng cao đầu, đôi mắt ti hí trợn trừng nhìn Long Tiêu Diêu, nổi giận đùng đùng:
- Tiểu tử, ai là lão quy? Ta là Bí Hý, vừa rồi cũng không phải nói chuyện mà là tâm thần truyền âm.
Long Tiêu Diêu nghe vậy lại càng giật mình. Bí Hý - nghe đồn là con trưởng của rồng, chẳng lẽ lão quy trước mắt lại là Thần thú trong truyền thuyết? Hắn hỏi dò:
- Ngươi là Bí Hý? Con trưởng của rồng?
Lão quy ngẩng cao đầu, bày ra bộ dạng tự đắc:
- Vô nghĩa. Nếu không phải Long tộc, còn có ai có thể thi triển thiên phú Thần Lôi?
Mặc dù Long Tiêu Diêu không biết cái gì gọi là thiên phú Thần Lôi nhưng lôi điện màu vàng mà lão quy thi triển hắn đã đích thân cảm thụ, uy lực quả thật không phải yêu thú khác có thể sánh bằng. Nhưng hắn có chút nghi hoặc hỏi:
- Bí Hý, sao ngươi lại ở chỗ này?
Lão quy nghe vậy, cái đầu ngẩng cao lập tức cúi xuống, truyền âm nói:
- Ôi, đó là ta không may. Ta vốn trốn ở trong hồ này tu luyện, nào ngờ cái hồ này bị người nào đó không biết thu hồi phong ấn ở trong không gian này, ngay cả ta cùng bị vây ở nơi này cùng một lượt.
Nói tới đây, lão quy đột nhiên lại ngẩng đầu trừng mắt nhìn Long Tiêu Diêu:
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi ngươi còn chưa trả lời. Tại sao trên người của ngươi lại có khí tức Long tộc?
Long Tiêu Diêu biết mình không phải đối thủ của lão quy trước mắt, hơn nữa nếu lão quy là Long tộc hẳn là sẽ không có ác ý với Kim Xà. Mà Vạn Thú Tiên Kinh của mình là công pháp tu luyện của người tu tiên nhân loại, lão quy cướp đi cùng chẳng ích lợi gì. Nếu không ăn ngay nói thật có khi chọc giận lão quy, đến lúc đó chỉ sợ mình cùng nguy hiểm.
Vì thế Long Tiêu Diêu đem việc mình vô tình cứu cá chép vàng, tộc trưởng Kim Lý tặng mình Vạn Thú Lệnh, rồi hấp thu tinh huyết bản mạng của Kim Xà nói đại khái một lần. Lão quy nghe rất chăm chú, sau khi hắn nói xong, lão truyền âm nói:
- Thì ra là thế. Ngươi có thể gọi Tiểu Kim Long ra để ta gặp mặt không?
Lúc này Long Tiêu Diêu không có lựa chọn nào khác. Nếu chọc giận lão quy làm nó giết chết mình, Kim Xà sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở trong Vạn Thú Lệnh, hơn nữa còn có thể vì quan hệ huyết khế mà chết đi. Vì thế, Long Tiêu Diêu tâm thần khẽ động, gọi Kim Xà ra nhưng thần thức lại tập trung mười phần nhìn chằm chằm lão quy. Nếu lão quy muốn gây bất lợi với Kim Xà, hắn sẽ lập tức thu hồi Kim Xà.
Sau khi Kim Xà xuất hiện, lão quy không nhúc nhích nhìn Kim Xà. Mà Kim Xà cùng không ngừng làm ra động tác gật đầu, dường như lão quy cùng Kim Xà đang nói gì đó.
Sau một lúc lâu, thanh âm lão quy lại truyền vào đầu Long Tiêu Diêu:
- Long tiểu tử, ta và ngươi làm một vụ giao dịch. Ngươi thu ta vào Vạn Thú Lệnh mang ra khỏi không gian phong ấn này, ta tặng cho ngươi một giọt tinh huyết bản mạng. Như thế nào?
Long Tiêu Diêu nghe vậy trong lòng mừng rỡ, nhưng lập tức nghi hoặc hỏi:
- Bí Hý tiền bối. Nơi này linh khí dư thừa, bình thường lại không có ai quấy rầy. Địa phương tốt như vậy, vì sao người lại muốn rời đi?
Lão quy truyền âm:
- Nơi này tốt? Tiểu tử, ngươi không biết! Không gian này bị hạ cấm chế, tất cả yêu thú trong không gian đều không thể đột phá hạn chế cấp bốn. Hai ngàn năm trước ta đã đạt tới cấp bốn đỉnh, nhưng bởi vì cấm chế nơi này mà không thể thăng cấp. Tuy rằng thọ nguyên của ta rất dài nhưng nếu bị nhốt ở chỗ này không thể đột phá, lại qua mấy trăm năm nữa ta cũng sẽ gặp đại nạn.
Long Tiêu Diêu nghe vậy mới biết được vì sao mình chưa từng gặp được yêu thú cấp năm ở trong này. Người tu tiên tu kiến Linh Dược Viên vẫn còn tính toán rất chu đáo, nếu không thêm hạn chế, yêu thú trong Linh Dược Viên được linh khí dư thừa tẩm bổ, lại có quả do linh thảo kết ra, trong Linh Dược viên chỉ sợ khắp nơi là yêu thú cấp bậc cao cấp chín trở lên. Không nói người tu tiên Luyện Khí Kỳ, chỉ sợ cho dù là tu sĩ Kim Đan Kỳ tiến vào cũng chỉ có một con đường chết.
Long Tiêu Diêu nói:
- Nếu Bí Hý tiền bối gặp bất hạnh này, ta tự nhiên giúp ngài thoát vây. Tiền bối đã là cùng tộc với Kim Xà, coi như ta cống hiến sức mọn vì tiền bối, tiền bối cũng không cần phải lãng phí tinh huyết bản mạng cho ta.
Lão quy đánh giá Long Tiêu Diêu từ trên xuống dưới một phen, truyền âm nói:
- Không nghĩ tới nhân loại còn có người có lòng tốt như ngươi. Tuy nhiên, ngươi có biết vì sao Tiểu Kim Long muốn thành lập huyết khế với ngươi sao? Long tộc chúng ta là Thần thú cao ngạo nhất, cả đời sẽ không thiếu nợ nhân tình. Nếu không, chúng ta sẽ sinh ra chướng ngại, không thể phi thăng thượng giới. Ngươi cũng không cần khách khí, ta chỉ là vì tương lai có thể phi thăng.
Long Tiêu Diêu nghe vậy không nói thêm nữa, chỉ thi lễ nói lời cảm tạ:
- Bí Hý tiền bối, tu vi của ngài cao hơn ta, làm thế nào ta mới có thể thu ngài vào trong Vạn Thú Lệnh?
Lão quy truyền âm:
- Ngươi gọi Vạn Thú Lệnh ra, hấp thu một giọt tinh huyết bản mạng của ta rồi sau đó là có thể thu ta vào không gian Vạn Thú Lệnh.
Long Tiêu Diêu nghe vậy gọi Vạn Thú Lệnh ra, trên đỉnh đầu lão quy bay ra một giọt máu tươi màu vàng, bay vào trong Vạn Thú Lệnh.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lúc này Long Tiêu Diêu đã kích hoạt chín huyệt đạo mà Luyện Khí Kỳ cần phải kích hoạt. Trước Trúc Cơ, những huyệt đạo khác không thể kích hoạt, hắn cũng không thể tiếp tục hấp thu thú hồn hoặc tinh huyết.
Tuy nhiên sau khi Vạn Thú Lệnh hấp thu thú hồn hoặc tinh huyết, chỉ cần không phóng ra ngoài thì năng lượng không mất mát chút nào. Bởi vậy Long Tiêu Diêu cũng không lo lắng tinh huyết quá hạn. Chỉ là Vạn Thú Lệnh hấp thu tinh huyết của Bí Hý, trước khi hắn hấp thu thì Vạn Thú Lệnh cũng không thể hấp thu. chứa đựng thêm thú hồn và tinh huyết của yêu thú khác.
Yêu thú trong Linh Dược Viên cao nhất cũng chỉ chẳng qua là cấp bốn, mà sau khi Long Tiêu Diêu thành công Trúc Cơ, cấp bậc thú hồn có thể hấp thu tất nhiên cũng sẽ tăng lên. Vì đề cao thực lực hắn cũng không để ý đến thú hồn của yêu thú cấp bốn. về phần thú hồn hoặc tinh huyết của những yêu thú bậc cao kia làm thế nào có được, đó đều là chuyện trong tương lai không phải hiện tại hắn có thể nghĩ đến.
Sau khi Vạn Thú Lệnh hấp thu tinh huyết của Bí Hý, lão được Long Tiêu Diêu thu vào không gian Vạn Thú Lệnh không hề trở ngại. Long Tiêu Diêu thu hồi Kim Xà, lại đem Liên Y Thảo chuyển dời trồng trong không gian rồi bắt đầu trở về rừng rậm, tiếp tục sưu tầm linh thảo.
Ý tưởng của người là rất kỳ quái. Khi Long Tiêu Diêu bị Bí Hý công kích, mắt thấy có nguy hiểm về sinh mạng, hối hận mình không có trốn đi. Mà hiện ai ở, hắn cảm thấy kỳ ngộ và phiêu lưu cùng tồn tại. Nếu không tiếp tục sưu tầm hắn cũng không gặp phải Bí Hý, cũng không có khả năng đạt được tinh huyết bản mạng của Bí Hý. Hắn thậm chí cảm thấy chỉ cần có gan mạo hiểm, hắn có thể sẽ gặp được cơ duyên lớn hơn.
Có lẽ người đều có lòng tham, vĩnh viễn sẽ không thấy đủ. Thậm chí có người cho rằng thấy đủ thường là một số người tầm thường tự mình an ủi, nhưng người có lòng tham lại thật sự phần lớn gục ngã bởi lòng tham. Long Tiêu Diêu tuy là một người tu tiên nhưng cũng vẫn không thoát khỏi lòng tham.
Yêu thú. linh thảo trong Linh Dược Viên tương đương với đại lượng linh thạch. Sau khi Long Tiêu Diêu thoát khôi nguy hiểm lại tiếp tục bước trên con đường mạo hiểm. Là một tán tu. con đường tu tiên sau này vẫn cần đại lượng linh thạch phụ trợ.
Trong hơn hai chục ngày sau đó, Long Tiêu Diêu lại chém giết hơn chục yêu thú cấp bốn, chuyển dời được đại lượng dược thảo. Tuy nhiên hắn cũng gặp được ba đám đệ tử đại phái tu tiên kết đội mà đi, hơn nữa đều tới mười mấy người. May mắn hắn vẫn luôn chú ý tra xét. phát hiện đối phương trước nên đều tránh rất xa.
Nếu đã có đệ tử đại phái tu tiên lảng vảng ở sần. Long Tiêu Diêu càng thêm cẩn thận, giảm tốc độ di chuyển. Mỗi ngày chỉ tìm tòi khoảng vài dặm, cộng thêm có nhiều người đang tìm tòi, hắn cũng rất khó phát hiện thêm linh thảo.
Một ngày kia, Long Tiêu Diêu vừa tra xét đi tới, vừa bắt đầu cân nhắc xem có nên tìm một nơi ẩn nấp hay không, chờ thí luyện chấm dứt dưới sự bảo vệ của Pháp trận. Hiện tại theo số lượng người tu tiên tiến vào khu vực trung tâm tăng nhiều, chẳng những tỷ lệ tìm được linh dược không lớn, hơn nữa bất kỳ lúc nào cùng có thể gặp phải nguy hiểm, vẫn là nấp đi an toàn hơn.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu nghĩ vậy nhưng vẫn không bỏ được mà làm vậy, đây chính là cơ hội sau này không có, hái thêm được một gốc linh thảo ra bên ngoài ít nhất có thể đổi lấy hơn vạn linh thạch, tương lai ít nhất có thể mua đan dược tăng tốc độ tu luyện của mình.
Mặc dù Long Tiêu Diêu lòng đầy tâm sự nhưng thần thức vẫn đảo quét môi trường chung quanh. Ngay khi hắn đi qua một gốc đại thụ đột nhiên có ba thanh biến ảo phi kiếm cùng một đạo hỏa diễm từ bên phải hắn hơn bốn thước bay vụt tới.
Long Tiêu Diêu trong lòng hoảng hốt. vị trí Pháp kỹ phát ra ở trong phạm vi thần thức hắn bao trùm, rõ ràng không có phát hiện gì. Nhưng hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện đánh lén, vậy cũng chỉ có một loại khả năng: nơi đó có một ảo trận, chính mình lâm vào bẫy rập mà đệ tử đại phái tu tiên bố trí.
Tình huống nguy cấp căn bản không cho Long Tiêu Diêu có nhiều thời gian suy nghĩ. Hắn lập tức thi triển thần thông Ngư Hành Bách Biến chạy về phía trước bên trái, tránh né công kích đột nhiên xuất hiện. Đồng thời, hắn dùng chân khí rót vào Xá lỵ ngoa gia tốc trốn về phía trước.
Long Tiêu Diêu không đoán sai. Nấp ở phía phải hắn là đệ tử của đại phái tu tiên Thanh Vân Tông, là một trong những môn phái trận tông nổi tiếng của Tu Tiên giới Thần Châu đại lục. Bọn họ tổng cộng 28 đệ tử tham gia thí luyện lần này nhưng cuối cùng tụ tập cùng một chỗ cũng chỉ còn lại có 9 người.
Lúc này, đám đệ tử này cảm giác với thực lực của bọn họ tìm tòi, chém giết yêu thú nguy hiểm quá lớn cho nên quyết định dựa vào Pháp trận yểm hộ, đánh lén người tu tiên qua lại.
Bởi vì Pháp trận không thể di chuyển, nếu bắt giết yêu thú, ảo trận của bọn họ khẳng định không có tác dụng gì. Mà phát động phòng ngự trận cũng cần thời gian, còn có nguy hiểm không nhỏ. Nguyên bản bọn họ đã tổn thất không ít đồng bạn. thực lực hao tổn nhiều, nếu lại có tổn thương chỉ sợ ngay cả đánh lén đều có vẻ thực lực không đủ. Đai phái tu tiên tiến vào khu vực trung tâm cơ bản đều còncó hơn chục người.
Nhóm người này sau khi tiến vào khu vực trung tâm cũng không tìm kiếm linh thảo mà trực tiếp đi vào sâu trong rừng rậm bố trí ảo trận cùng phòng ngự trận, giống như ngư ông câu cá, yên lặng chờ đợi cá lớn mắc câu.
Tuy nhiên phạm vi khu vực trung tâm Linh Dược Viên rất rộng, mà nhân số tiến vào Linh Dược Viên vốngiảm hơn một nửa lại đều là tổ đội sưu tầm. Phương thức ôm cây đợi thỏ, cơ hội gặp được người tu tiên khác quả thật không quá lớn. Tuy rằng bọn họ đã mai phục gần 50 ngày nhưng là cũng chỉ gặp được hai nhóm người tu tiên.
Dưới sự yểm hộ của ảo trận, bọn họ đánh lén hai lần đều thuận lợi thành công, vừa đánh liền tiêu diệt một nửa địch nhân. Sau đó, một lần là dựa vào hiệu quả phòng ngự cường đại của Pháp trận, lấy được thắng lợi cuối cùng trong đối kháng. Một lần khác là địch nhân bước vào Pháp trận công kích mà họ bố trí, kết quả tự nhiên cũng là toàn thể mất mạng. Mà bọn họ lại không bị tổn thương gì.
Long Tiêu Diêu lại trời xui đất khiến thế nào đi tới nơi Thanh Vân Tông mai phục, coi như là bất hạnh của hắn. Nhưng bởi vì hắn lẻ loi một mình, những người kia cho ràng hắn là người sống sót trong đám người tu tiên nào đó, cũng không quá mức chú trọng hắn cho nên không toàn lực ra tay, chỉ có hai người phát động Pháp kỳ đơn giản công kích.
Đây coi như là may mắn trong bất hạnh của Long Tiêu Diêu. Nếu chín người đồng thời ra tay, chỉ sợ hắn căn bản vô lực tránh né. Mà hiện giờ, hắn với thần thông Ngư Hành Bách Biến, dưới ưu thế tốc độ di động của bản thể, không ngờ hữu kinh vô hiểm tránh thoát công kích, cũng rất nhanh chạy ra hơn chục thước.
Thấy đánh lén thất bại, đám đệ tử Thanh Vân Tông kia không khôi cảm thấy giật mình: Bọn họ từng ám toán hai nhóm người tu tiên, hơn nữa đều là đệ tử của đại phái tu tiên mà căn bản không có bất luận kẻ nào có thể tránh thoát bọn họ đánh lén. Huống chỉ lúc này còn là hai người đồng thời ra tay, bọn họ vốn tưởng rằng khẳng định là không sơ sẩy tí nào.
Hơn nữa càng làm bọn họ giật mình là phương thức né tránh kỳ dị cùng tốc độ mau lẹ của Long Tiêu Diêu. Mấy người đưa mắt nhìn nhau, trong vẻ kinh ngạc hiện lên vẻ tham lam. Bọn họ đã nhìn ra điểm không bình thường của Long Tiêu Diêu, hơn nữa phương thức né tránh kia nếu bọn họ tập được tuyệt đối là thủ đoạn tốt để bảo mệnh. Mà tốc độ mau lẹ của Long Tiêu Diêu rõ ràng là thân mang bảo vật. Mấy người không cần nói đều hiểu, đồng thời nói một tiếng “Đuổi theo” rồi cùng nhau đuổi theo hướng Long Tiêu Diêu chạy trốn. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu sau khi né tránh đánh lén bất thình lình, tăng tốc chạy về phương xa nhưng thần thức lại tập trung tra xét tình huống phía sau. Quả nhiên, ở hai gốc đại thụ nhìn như không có gì đột nhiên lóe linh quang. trống rỗng xuất hiện 9 đệ tử Thanh Vân tông đuổi theo hắn. Đó tự nhiên là bọn họ thu hồi ảo trận yểm hộ mới lộ thân hình ra.
Nếu Long Tiêu Diêu tính toán bỏ chạy kỳ thật với tốc độ bản thể của hắn hiện tại cộng thêm tác dụng gia tăng tốc độ của Xá lỵ ngoa thì cũng không phải việc khó khăn gì. Nhưng đột nhiên bị tập kích khiến trong lòng hắn tức giận. Đối phương tuy nhiều người nhưng đám đệ tử trận tông này nếu rời khôi Pháp bảo bảo hộ mà đuổi theo hắn, hắn quyết định gậy ông đập lưng ông.
Long Tiêu Diêu giải trừ hiệu quả gia tốc của Xá lỵ ngoa, một bên tiếp tục chạy trốn về trước một bên lặng lẽ lấy ra hai khối trận bàn, sau khi gắn linh thạch lên rồi rót chân khí kích hoạt. Hắn cách bọn đuổi theo phía sau đã hơn chục thước, đám người tu tiên Luyện Khí Kỳ phía sau tự nhiên không thể dùng thần thức tra xét, cũng không có khả năng phát hiện ra trận bàn hắn lấy ra.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không dựa vào hiệu quả gia tốc của Xá lỵ ngoa nhưng sau khi hắn hấp thu tinh huyết, thú hồn của yêu thú, thân thể hấp thu một bộ phận năng lượng của bản thể yêu thú, thể chất hơn xa người tu tiên nhân loại có thể sánh bàng. tốc độ di chuyển vẫn nhanh hơn so với những người đuổi theo rất nhiều.
Đám đệ tử Thanh Vân Tông phía sau đều lấy Tật Hành Phù ra tiến hành gia tốc. Có hiệu quả tăng tốc của Pháp phù, tốc độ bọn họ đề cao gấp đôi, toàn lực đuổi theo hướng Long Tiêu Diêu.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu dựa vào tốc độ di chuyển của bản thể đã có thể vượt qua đám đệ tử Thanh Vân Tông thi triển Tật Hành Phù, nhưng hắn vẫn khống chế tốc độ, duy trì khoảng cách nhất định khoảng mười thước cùng với đám người đuổi theo. Đây chủ yếu là vì hắn biết bình thường người tu tiên dùng Tật Hành Phù cực hạngia tốc thời gian dài tiêu hao thể lực, tinh lực bản thân đều hết sức nghiêm trọng. Có thể thoải mái suy yếu thực lực địch nhân, vì sao hắn không vui vẻ mà làm chứ?
Chạy trốn chừng thời gian một chén trà nhỏ, Long Tiêu Diêu tính toán năng lượng Tật Hành Phù của đám đệ tử Thanh Vân Tông phía sau cơ bản đã tiêu hao gần hết, hắn lập tức quẹo vào phía sau một gốc đại thụ che trời đồng thời phát động Pháp trận. Hắn một mực vòng quanh đại thụ rậm rạp trong rừng mà chạy, thân hình lúc ẩn lúc hiện, lúc này đột nhiên biến mất cũng không khiến đám đệ tử Thanh Vân Tỏng kia chú ý.
Đệ tử Thanh Vân Tông trải qua thời gian dài gia tốc đuôi theo, ưu khuyết thể chất lập tức lộ ra không thể nghi ngờ. Ba đệ tử thể chất tốt nhất dẫn đầu mà hai người thể chất kém cỏi nhất thì rơi rụng ở rất xa phía sau, mấy người khác thì lác đác đi ở đoạn giữa. Khoảng cách giữa mấy nhóm người đã cách ra khoảng hơn hai chục thước.
Chỉ giây lát, ba đệ tử Thanh Vân Tông liền chạy qua nơi mà Long Tiêu Diêu ẩn nấp. Lúc này ba người đó tuy vẫn miễn cưỡng đuổi theo nhưng thể lực, tinh lực tiêu hao lại làm cho bọn họ đã đánh mất sự linh mẫn của cảm giác.
Long Tiêu Diêu sao sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Tay trái chỉ quyết thi triển ra Loạn Kiếm Thuật, tay phải chỉ quyết thi triển Lôi Điện Quyết bắn về gáy hai đệ tử Thanh Vân Tông.
Loạn Kiếm Thuật cùng Lôi Điện Quyết đều là Pháp kỳ tốc độ nhanh, lực công kích mạnh. Mà đệ tử Thanh Vân Tông lúc này đang ở trạng thái suy yếu, khoảng cách lại chỉ có hai, ba thước, sao có thể tránh thoát khỏi tập kích bất thình lình chứ? Hai người không có phản ứng gì, thậm chí ngay cả thanh âm cũng không phát ra một tiếng liền vô thanh vô tức chết dưới công kích của Long Tiêu Diêu.
Một tên đệ tử Thanh Vân Tông khác hơi sửng sốt, nhưng đúng vào lúc này một đạo lôi điện cùng bốn thanh biến ảo phi kiếm đã bắn về phía hắn. Mọi sự phát sinh quá mức đột ngột, hắn còn chưa kịp thích ứng chuyển đổi vai diễn từ thợ săn biến thành con mồi, hơn nữa công kích lại bắn tới trước người mau lẹ như vậy, hắn căn bản không kịp phát động Pháp trận hoặc Pháp phù, trong lúc vội vàng chỉ đành lấy ra một tấm thuẫn pháp khí đỉnh cấp chống đờ.
Nhưng hắn cùng chỉ là vội vàng lấy tấm thuẫn ra lại chưa kịp rót đủ chân khí vào trong. Tốc độ lôi điện nhanh nhất, dẫn đầu đánh lên tấm thuẫn. Lôi điện cường đại trong nháy mắt đánh tan chân khí vốn không nhiều mà hắn rót vào rồi từ tấm thuẫn truyền lên cánh tay trái hắn.
Mặc dù thực lực tên đệ tử Thanh Vân Tông kia không kém nhưng cũng chỉ là trong phạm trù người tu tiên Luyện Khí Kỳ bình thường. Mà thực lực Long Tiêu Diêu hiệngiờ đã hơn xa người tu tiên Luyện Khí Kỳ khác có thể sánh bằng. Hơn nữa hiện tại hắn lại lọt vào công kích của Pháp kỳ thuộc tính Kim có lực công kích mạnh nhất, làm sao có thể chống đỡ. Cánh tay trái tê rần, tấm thuẫn trong tay rơi xuống, mà hắn thì bị năm thanh biến ảo phi kiếm nối tiếp tới chém giết tại chỗ.
Hai gã đệ tử Thanh Vân Tông theo sát ba người lập tức dừng chân, nhìn thấy ba gã đồng môn bị giết trong nháy mắt, hai người nhất thời kinh giận đan xen: Kinh chính là không nghĩ tới Long Tiêu Diêu lại có thực lực cường đại như vậy, không ngờ có thể miểu sát đệ tử thực lực mạnh nhất của Thanh Vân Tông. Giận chính làmột người bị Long Tiêu Diêu giết chết chính là hậu nhân của trưỡng lão Pháp trận điện của Thanh Vân Tông.
Vốn người kia không cần tham gia thí luyện Linh Dược Viên, nhưng người này vì thực lực không tồi, thái độ luôn cao ngạo, lần này khư khư cố chấp yêu cầu tham gia. Rơi vào đường cùng, vị trưỡng lão kia giao cho bọn họ vài trận bàn uy lực không tồi, dặn đi dặn lại đệ tử khác phải bảo hộ chu toàn. Hiện giờ căn bản không có cơ hội thi triển ra bản lĩnh, nhóm đầu tiên đã chết dưới tay Long Tiêu Diêu, như vậy đám đệ tử bọn họ trở về nên ăn nói như thế nào?
Tuy rằng hai người có chút thất thố nhưng nhìn thấy Long Tiêu Diêu có thực lực như vậy cũng không dám tùy tiện lấy thân mạo hiểm. Tuy nhiên sau khi bốn gã đệ tử còn lại cũng đuổi tới, bọn họ nhỏ giọng thương lượng vài câu liền xếp thành một hàng ngang cẩn thận tới gần vị trí nơi Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu không nhúc nhích ở trong ảo trận, nhưng hắn đã lặng lẽ thả Kim Xà, để nó chạy đến một nơi khoảng mười thước rồi nấp kín, chờ đợi cơ hội đánh lén.
Hiệu quả của Tiểu Ảo Trận vẫn còn, sáu gà đệ tử của Thanh Vân Tông lúc này vẫn không thể phát hiện vị trí chính xác của Long Tiêu Diêu. Nhưng bởi vì vừa rồi khi hắn ra tay có hai gà đệ tử Thanh Vân Tông chỉ cách mấy thước, dù chưa thể dùng thần thức tập trung nơi xuất xứ của công kích nhưng cũng biết vị trí đại khái.
Ảo trận chỉ có thể lừa gạt ánh mắt, thần thức tra xét nhưng không thể né tránh công kích. Hơn nữa sau khi bị công kích sẽ tự động mất hiệu quả ảo trận mà hiện hình.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết những điều này nhưng mấy người thân là đệ tử trận tông kia trong lòng lại biết rõ ràng. Khi mấy người đi tới nơi cách hắn khoảng năm, sáu thước đều thi triển ra Pháp kỹ cơ sở, dùng phương thức công kích bao trùm tiến hành công kích thăm dò trong phạm vi rộng mấy thước phía trước mặt.
Trong đợt công kích thứ hai của đệ tử Thanh Vân Tông, một viên hỏa cầu cùng một thanh biến ảo phi kiếm trước sau đánh trúng kết giới Pháp trận mà Long Tiêu Diêu bố trí, không gian hư vô vặn vẹo một hồi, kết giới Pháp trận lập tức lộ ra.
Một trong sáu gà đệ tử Thanh Vân Tông nhìn ra Hoàng Thổ phòng ngự trận bên ngoài thân Long Tiêu Diêu, cười lạnh một tiếng:
- Hoàng Thổ phòng ngự trận, chút tài mọn cũng dám thi triển trước mặt ta. Mọi người theo ta cùng công kích mắt trận. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu nghe vậy trong lòng chợt nghiêm lại. Hắn đương nhiên tin tường lời nói của tên đệ tử kia. Thân là đệ tử trận tông, hiểu được Hoàng Thổ phòng ngự trận đơn giản nhất cũng không có gì đáng kỳ quái. Hắn từng ở trên Tu Tiên Đại Hội hòi qua, biết phương thức tốt nhất phá giải Pháp trận chính là công kích mắt trận của Pháp trận.
Long Tiêu Diêu không dám chờ đợi bọn họ động thủ công kích Pháp trận, hắn lập tức âm thầm truyền âm Kim Xà, phát động đánh lén đối với đệ tử lên tiếng kia. Mà hắn thì phát động Lôi Điện Quyết cùng Loạn Kiếm Thuật phân biệt công tới hai gã đệ tử Thanh Vân Tông lấy ra hai trận bàn.
Bởi vì phạm vi Pháp trận bao trùm rộng hơn Pháp phù, có thể đồng thời bảo hộ mấy người cho nên khi tổ đội đệ tử Thanh Vân Tông giao chiến với những người khác đều chỉ định một hai đệ tử chuyên môn phụ trách phát động Pháp trận bảo hộ, do những người còn lại phụ trách công kích.
Tên đệ tử lên tiếng kia đã dẫn đầu phát động công kích. Hắn tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa, một đạo hòa diễm bay vụt tới đỉnh chóp của Hoàng Thổ phòng ngự trận. Nhưng chính vào lúc này, Kim Xà đã phát động công kích như tia chớp.
Tên đệ tử đó đứng cách Long Tiêu Diêu khoảng năm thước, vì có thể chuẩn xác công kích mắt trận, toàn bộ thần thức đều tập trung ở Pháp trận, sao có thể phát hiện Kim Xà đang lén tới gần. Kim Xà trong nháy mắt cắn trúng mắt cá chân người kia, lập tức chấm dứt sinh mạng, mà hỏa diễm cũng bởi vì hắn chết đi mà tự động tiêu tan.
Lôi Điện Quyết cùng Loạn Kiếm Thuật của Long Tiêu Diêu cũng vào lúc này bắn hướng hai gã đệ tử Thanh Vân đang phát động Pháp trận. Tên đệ tử bị lôi điện công kích tu luyện là công pháp thuộc tính Mộc, lúc này hắn thi triển ra Pháp kỹ Mộc Linh Thuẫn Luyện Khí Kỳ cấp bảy, một tấm thuẫn do chân khí ngưng kết, đường kính một xích đón đỡ lôi điện.
Mặc dù tu vi người này cũng là cấp chín nhưng thực lực chân thật lại kém Long Tiêu Diêu quá xa, mà thuộc tính Lôi lại là thuộc tính uy lực công kích cường đại nhất. Hơn nữa Lôi Điện Quyết của Long Tiêu Diêu lại là kết quả dung hợp của Pháp kỹ Luyện Khí Kỳ cấp chín và dòng điện của Điện Man, uy lực càng hơn xa người tu tiên lôi hệ bình thường.
Lôi điện bổ vào tấm thuẫn biến ảo, tấm thuẫn trong nháy mắt vỡ nát tiêu tan, mà lôi điện vẫn còn gần nửa năng lượng còn sót lại, nháy mắt bắn lên trên người tên đệ tử kia. Hắn lập tức toàn thân co giật ngã xuống đất, mặc dù còn chưa chết nhưng nhất thời mất năng lực chiến đấu.
Tên đệ tử bị Loạn Kiếm Thuật công kích thì lấy ra tấm thuẫn tiến hành phòng ngự. Nhưng vì tăng mạnh lực phòng ngự của thuẫn hắn không thể không tạm thời ngừng kích hoạt trận bàn, toàn lực rót chân khí vào tấm thuẫn. Biến ảo phi kiếm đâm lên thuẫn làm nó run lên, chân khí rót vào trong tấm thuẫn cũng bị tiêu hao hơn phân nửa.
Nhưng không may, trong ba đệ tử còn lại của Thanh Vân Tông vẫn có một người hiểu biết Hoàng Thổ phòng ngự trận, ba người phân biệt dùng Pháp kỳ hòa diễm và phi kiếm tiến hành công kích. Đệ tử Thanh Vân Tông phân công rất có kỹ xảo, đệ tử thuộc tính Kim Hòa lực công kích khá mạnh, chuyên môn phụ trách công kích, mà đệ tử lực công kích yếu hơn thì phụ trách phát động Pháp trận.
Trong ba người kia, hai người linh căn đạt tới cấp một, người còn lại cũng tới hai cấp, lực công kích quả thật không kém. Mà do hiểu biết Pháp trận, ba người chuẩn xác công kích lên mắt trận của Hoàng Thổ phòng ngự trận, chỉ thấy kết giới Pháp trận lập lòe một chút rồi ầm ầm biến mất.
Long Tiêu Diêu không nghĩ tới Pháp trận ở trước mặt đệ tử Thanh Vân Tông lại lộ vẻ không chịu nổi một kích như thế, vội lấy ra một tấm Pháp phủ đỉnh cấp Mộc Linh Tráo phát động. Đồng thời tay phải chỉ quyết như trước dùng Lôi Điện Quyết công tới gã đệ tử bị co giật ngã xuống đất. Lúc này có thể hoàn toàn giải quyết một đối thủ là có thể suy yếu một phần thực lực của đối phương. Hắn đương nhiên vẫn áp dụng biện pháp tiêu diệt từng bộ phận như trước, không thể cho người kia cơ hội khôi phục.
Trong nháy mắt Pháp trận biến mất, phòng ngự của Long Tiêu Diêu xuất hiện khe hở, nhưng ba gã đệ tử Thanh Vân phụ trách công kích phát hiện Kim Xà trong nháy mắt, cả bọn căn bản không nhân cơ hội công kích hắn ngược lại dùng Pháp kỹ phát động công kích hướng Kim Xà.
Long Tiêu Diêu sợ Kim Xà bị thương vội truyền âm dặn Kim Xà tránh né, không cần đánh bừa với đối phương. Mà hắn trong thời gian chớp nhoáng này đã phát động Pháp phù vòng bảo hộ, cũng dùng Lôi Điện Quyết giải quyết tên đệ tử Thanh Vân bị thương kia.
Ba đệ tử chủ công bởi vì không thể giải quyết uy hiếp của Kim Xà, không dám yên tâm công kích mà đều tự lấy Pháp phù phòng ngự ra kích hoạt. Tuy rằng Thanh Vân Tỏng chủ yếu nổi tiếng về Pháp trận nhưng đệ tử Luyện Khí Kỳ bình thường cơ bản không mua nổi trận bàn. Bọn họ cũng bởi vì tiến vào Linh Dược Viên mới được môn phái đặc biệt phát cho trận bàn, bình thường đều dùng Pháp phù tiến hành công phòng.
Nhưng phát động Pháp phù cũng cần thời gian, Long Tiêu Diêu căn bản sẽ không cho bọn họ cơ hội an tâm phát động Pháp phù, Loạn Kiếm Thuật cùng Lôi Điện Quyết lại công ra. Mà Kim Xà cũng nhân cơ hội phát động công kích đánh sau lưng, một người một rắn lại phát động giáp công đối với một đám đối thủ.
Ba người kia chứng kiến uy lực của lôi điện tự nhiên không dám sơ suất đều lấy thuẫn ra toàn lực rót chân khí chống đỡ lôi điện cùng phi kiếm công kích. Bởi vì chuẩn bị coi như đầy đủ, hai gã đệ tử bị công kích đều ngăn được một đợt công kích này, chỉ là tên đệ tử bị lôi điện công kích không thể ngăn cản hoàn toàn, tan rã lôi điện, năng lượng lôi điện còn lại khiến cánh tay hắn tê rần.
Nhưng bọn họ lại bởi vậy mà không thể đúng lúc phát động Pháp phù vòng bảo hộ. Kim Xà linh trí cực cao, lại ý hợp tâm đầu với Long Tiêu Diêu, lập tức thừa cơ hội này bổ nhào vào phía sau tên đệ tử bị lôi điện công kích kia. nhanh chóng lấy mạng của hắn. Một tên đệ tử khác vội cùng Pháp kỹ hỏa diễm công kích Kim Xà. nhưng Kim Xà sau một đòn thành công đã nhanh như chớp lùi ra vài thước.
Ngay khi hai người không biết làm sao thì trận bàn trong tay đệ tử phụ trách phát động Pháp trận linh quang lóe lên, một đạo kết giới Pháp trận xuất hiện ở ngoài thân ba người còn lại.
Long Tiêu Diêu thấy thế trong lòng trầm xuống. Hắn biết lực phòng ngự của Pháp trận, nếu không hiểu Pháp trận, bằng vào vũ lực mạnh mè phá Pháp trận, cho dù là ngày trước bị bầy sói vây công cuối cùng cũng là Lang Vương ra tay mới phá được Pháp trận. Hắn cũng không hiểu Pháp trận tự nhiên cũng sẽ không biết vị trí của mắt trận, mà lực phòng ngự của Pháp trận của đối phương hẳn là tuyệt đối sẽ không kém so với Hoàng Thổ phòng ngự trận. Hắn một thân một mình, chỉ sợ vô lực công phá.
Đương nhiên nếu hiện tại Long Tiêu Diêu tính toán rời đi, ba người còn lại tuyệt đối không dám lại rời khôi Pháp trận đuổi theo. Nhưng nếu hắn chỉ là tính toán bỏ chạy, ngay từ đầu có thể vận dụng ưu thế tốc độ chạy trốn, cần gì phải mạo hiểm ra tay với chín người.
Hơn nữa hiện tại mắt thấy đại công cáo thành, Long Tiêu Diêu trong lòng cực kỳ chờ mong đối với trận bàn sắp vào tay, làm sao chịu dễ dàng vứt bỏ cơ hội này. Nhưng trước không nói có thể đánh phá kết giới Pháp trận này hay không, cho dù tiêu hao lâu dài có thể công phá thì ở trong Linh Dược Viên nguy cơ bốn bề này, thời gian giao chiến càng dài nguy hiểm cũng càng lớn. Ai biết động tĩnh quá lớn sẽ kéo tới người nào, làm không tốt không chừng cuối cùng biến thành làm không công cho người khác, khiến cho người khác ngồi ngư ông thủ lợi.
Long Tiêu Diêu trong tâm tình mâu thuẫn, dùng Lôi Điện Quyết thử công kích kết giới Pháp trận một chút. Kết quả lại chỉ khiến kết giới lắc lư vài cái rồi không có động tĩnh sỉ, mà ba người trong Pháp trận lại bắt đầu không chút cố kỵ phát động công kích với hắn. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lúc này ngoài thân Long Tiêu Diêu mặc dù có Pháp phù Mộc Linh Tráo phòng hộ, nhưng lực phòng ngự thật sự không thể so sánh với Pháp trận. Dưới một đợt công kích của ba người, Mộc Linh Tráo đã lắc lư không ngừng, lung lay như muốn vỡ.
Nhìn thấy Lôi Điện Quyết lực công kích mạnh nhất của mình lại cũng khó lay chuyển được Pháp trận của đối phương, Long Tiêu Diêu đang muốn bất đắc dĩ vứt bỏ thành quả sắp vào tay trước mắt thì đột nhiên linh cơ máy động, gọi lão quy từ trong Vạn Thú Lệnh ra, cung kính nói:
- Bí Hý tiền bối, có thể phiền ngài phá vỡ Pháp trận kia hay không?
Lão quy lười biếng vươn cổ, giọng điệu không vui truyền âm nói:
- Long tiểu tử, không có việc gì đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi. Lần này ta giúp ngươi, nhưng sau khi ngươi rời khỏi đây nên tìm cho ta một hồ nước hoàn cảnh thật tốt.
Long Tiêu Diêu nghe vậy lập tứ gật đầu đáp ứng. Lão quy cũng không đợi hắn trả lời, cái miệng há ra, một đạo lôi điện màu vàng từ trong miệng bắn nhanh ra, bay thẳng lên kết giới Pháp trận. Kết giới Pháp trận lay động dữ dội, linh quang lập lòe nhưng chưa vỡ nát.
Lão quy lập tức lại phun ra một đạo lôi điện màu vàng to hơn, tiếng nổ ầm ầm truyền đến, lấy nơi bị lôi điện đánh trúng làm trung tâm trên kết giới Pháp trận xuất hiện những vết rạn. Tiếp đó, kết ai ới truyền đến một tiếng “rắc” giòn vang, trong nháy mắt biến mất.
Ba người trong kết giới Pháp trận đã sợ đến há mồm cứng lưỡi. Pháp trận bọn họ phát động gọi là Thanh Mộc phòng ngự trận, có thể chịu đựng hơn chục tên đệ tử Luyện Khí Kỳ cấp chín bọn họ công kích liên tục không ngừng thời gian một chén trà nhỏ. Cuối cùng, cũng không phải là bọn họ phá vỡ kết giới mà là năng lượng của linh thạch trên trận bàn tiêu hao hết mới mất hiệu quả phòng ngự.
Hiện tại bọn họ nhìn thấy một lão quy cực lớn lại quen biết với đối thủ của mình, hơn nữa lực công kích lại có thể so sánh với người tu tiên Kim Đan Kỳ, sao có thể không kinh ngạc vạn phần?
Nhưng ngay khi bọn họ còn chưa hồi tỉnh từ trong kinh ngạc, Kim Xà đã phát động công kích như tia chớp. Mà Long Tiêu Diêu cũng triển khai công kích, lôi điện phi kiếm đồng thời bắn ra.
Kết quả cuối cùng không cần nói cùng biết: Đệ tử Thanh Vân Tông hoàn toàn bị tiêu diệt. Long Tiêu Diêu vì vừa rồi động tĩnh Bí Hý phá trận quá lớn, quét tước chiến trường qua loa, bao gồm thi thể đám đệ tử kia cũng đều thu vào Vạn Thú Lệnh, lại thu lão quy cùng Kim Xà vào không gian rồi vội vã rời đi.
Long Tiêu Diêu thật cẩn thận đi sâu vào rừng rậm vài dặm, tìm đến một nơi tương đối bí mật phát động Tiểu Ảo Trận cùng Hoàng Thổ phòng ngự trận. Hiện giờ hắn đã hoàn thành vượt mức kế hoạch tiến vào Long Tiêu Diêu, tính toán ẩn nấp trong này chờ thí luyện chấm dứt bị truyền tống ra, hẳn là có thể đổi lấy Trúc Cơ Đan để Trúc Cơ, cũng có thể tìm đến hán tử của Thường thị Luyện Khí Điếm ở Thiên Đô phường thị để học tập luyện khí.
Long Tiêu Diêu cảm thấy được con đường tu tiên về sau đã một mảnh sáng ngời, không cần thiết phải tiếp tục mạo hiểm ở trong này. Trong thời gian chờ đợi, hắn vừa lúc có thể sửa sang lại chiến lợi phẩm sau khi tiến vào Long Tiêu Diêu một chút. Một số yêu thú bao gồm cả đàn sói, hắn đều lột sạch da, lấy đan. Càng trọng yếu hơn là hắn phải kiểm tra kỹ càng vật phẩm của người tu tiên bị hắn chém giết, hơn nữa khiến hắn cảm thấy hứng thú chính là những trận bàn của đám đệ tử Thanh Vân Tông.
Long Tiêu Diêu ở vòng ngoài Long Tiêu Diêu chém giết hơn hai chục người tu tiên, mà khiến hắn thu hoạch lớn nhất lại là đệ tử Thanh Vân Tông. Trên người chín người đó tổng cộng hơn 40 túi trữ vật, ngoài túi trữ vật của bọn họ, còn có hai nhóm người tu tiên mà bọn họ đánh lén.
Tuy rằng đó đều là đệ tử của danh môn đại phái nhưng trừ một số người cá biệt, không ngờ còn nghèo hơn một số tán tu giết người đoạt bảo một chút. Tuy nhiên có một túi trữ vật trong đó có hơn sáu chục khối linh thạch linh khí rõ ràng mạnh hơn một bậc. Long Tiêu Diêu nghĩ đó chính là linh thạch trung cấp, cũng là vị trưởng lão Thanh Vân Tông kia cho hậu nhân của lão. Uy lực của trận bàn có gắn linh thạch trung cấp hơn xa so với linh thạch cấp thấp.
Long Tiêu Diêu kiểm kê chiến lợi phẩm, thu hoạch phong phú vượt xa dự đoán trước của hắn: Linh thạch cấp thấp gần hai vạn, linh thạch trung cấp hơn 80 khối, hai loại linh thảo tổng cộng hơn 40 cây, một số pháp khí, đan dược, Pháp phù, mười cái trận bàn. trong đó hai cái loại công kích, hai cái loại ảo trận, còn lại đều là loại phòng ngự, hơn trăm cái ngọc giản, đại bộ phận là công pháp, Pháp kỹ.
Tuy nhiên trong số chiến lợi phẩm này, Long Tiêu Diêu ngạc nhiên vui mừng phát hiện trong một ngọc giản ghi chép chính là tâm đắc Pháp trận của Thanh Vân Tông. Nguyên lai ngọc giản này là bản ghi chép tâm đắc cả đời nghiên cứu Pháp trận của vị trưởng lão Thanh Vân, lão đã sớm truyền cho hậu nhân của lão, khiến hắn ta từ khi Luyện Khí Kỳ cấp bốn bắt đầu tiếp xúc, vận dụng Pháp trận. Hy vọng người kia tương lai cũng có thể trở thành một vị Pháp trận đại sư.
Đây tuyệt đối là ngạc nhiên vui mừng ngoài ý muốn, hơn nữa là trăm năm khó gặp. Trong ngọc giản từ nguyên lý, bố trí cùng vận dụng Pháp trận đến các loại Pháp trận cao cấp cùng với tổ hợp của Pháp trận... từ dễ đến khó hoàn toàn có thể làm tài liệu giảng dạy tốt nhất để học tập Pháp trận ở Tu Tiên giới. Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được nghiên cứu sâu sắc của vị trưởng lão kia đối với Pháp trận, cùng với dụng tâm lương khổ đối với hậu nhân.
Pháp trận đơn giản nhất chỉ cần có tu vi Luyện Khí Kỳ cấp bốn là có thể bố trí. Pháp trận là người tu tiên vận dụng lực lượng của trận pháp sử dụng năng lượng thiên địa phát huy ra công hiệu đặc biệt. Trận pháp chia làm ba loại lớn:
Pháp trận loại công kích: Có thể khống chế Pháp trận phát động công kích đối với mọi sinh mệnh lọt vào trong, như: Ngũ Hành Trận, Bát Quái Trận...
Pháp trận loại phòng ngự: Có thể bảo vệ mọi thứ trong phạm vi Pháp trận, như Ảo trận. Hoàng Thổ phòng ngự trận...
Pháp trận loại phụ trợ: Có thể phát huy công hiệu đặc thù, như Tụ Linh Trận có thể tụ tập linh khí.
Pháp trận bình thường do mắt trận, trận điểm cùng đường liên tiếp tạo thành.
Mắt trận là trái tim của Pháp trận, là bộ phận trọng yếu nhất của Pháp trận. Là nguồn động lực phát động Pháp trận, cũng là nơi mấu chốt phá giải Pháp trận.
Trận điểm tương đương với huyệt vị, khớp nối của Pháp trận, là đơn vị cơ sở đặc tính của Pháp trận. Đặc tính của Pháp trận chính là do từng đơn vị cơ sở đặc tính tổ hợp mà thành, số lượng trận điểm càng lớn. vị trí hơi lệch sẽ khiến đặc tính biến đổi, Pháp trận cũng không thể sinh ra hiệu quả nên có.
Đường liên tiếp chính là đường nối giữa mắt trận, trận điểm với trận điểm. Đường nối giữa trận điểm tựa như kinh mạch, mạch máu tạo thành tác dụng truyền dẫn. nối liền. Đường nối dày đặc như tơ nhện cũng không phải đơn giản là nối liền giữa hai điểm. Mà là hoặc gãy, hoặc cong, thậm chí là đường gấp khúc như răng cưa. có khi là một đường cong vòng, cũng có khi là rất nhiều vòng tròn xoắn ốc xếp lại thành mấy vòng thậm chí mấy chục vòng, rồi nối liền đến một điểm sau.
Đường liên tiếp là truyền năng lượng của Pháp trận, liên hệ tin tức các trận điểm, kết hợp đặc tính của mỗi một điểm một cách hữu hiệu. Cũng chỉ có kết hợp đặc tính trận điểm hoàn toàn, hữu hiệu mới có thể phát huy ra uy lực của Pháp trận.
Nhưng bởi vì đặc tính của trận điểm khác nhau, phương thức yêu cầu nối liên tiếp cùng không giống nhau. Nếu trong đó có xuất hiện khác biệt cho dù là nhỏ nhất, tổ hợp đặc tính trận điểm sẽ xuất hiện sai lệch, nhẹ thì uy lực Pháp trận giảm đi, nặng thì có thể tạo thành Pháp trận hoàn toàn mất hiệu lực. Hơn nữa bố trí Pháp trận khó khăn còn không chỉ như vậy. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào