25-04-2010, 06:21 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 4 - Äồng Bệnh TÆ°Æ¡ng Lân
Hồi 51: Tân Pháp
Dịch giả: duy_daica310
Biên dịch: vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Äiá»u bất ngỠở đây là tuy hạ thân của BÃch Dạ Æ°á»›t át, thế nhÆ°ng nà ng cÅ©ng chỉ liếc hắn má»™t cái mà không há» có biểu hiện nà o quá khÃch hết, tháºm chà đến cả má»™t Ä‘iểm khó chịu cÅ©ng không lá»™ ra ngoà i.
TrÆ°á»›c đây, má»—i khi BÃch Dạ mê hoặc nam nhân thì nà ng Ä‘á»u cố gắng tạo ra những nụ cÆ°á»i tháºt quyến rÅ©, nhÆ°ng những lúc đó lại không há» vui vẻ tháºt sá»±, còn chuyến nà y cùng Ä‘i vá»›i Má»™ Dung Thiên thì sá»± vui thÃch của nà ng quả tháºt là đã phát ra từ ná»™i tâm. Thế nhÆ°ng nếu tâm tình của nà ng Ä‘ang trong lúc vui vẻ mà trong nháy mắt phải biến thà nh bi phẫn hay ngược lại, thì bất luáºn thế nà o BÃch Dạ cÅ©ng không là m được. Bởi váºy, ngay lúc nà y nà ng không thể nà o trở mặt mà để cho Má»™ Dung Thiên chiếm đại tiện nghi của mình được.
Tuy nhiên, Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không dám lắm lá»i, hÆ¡n nữa, hắn đã liên tục kể chuyện cÆ°á»i cả đêm, nên Ãt nhiá»u gì thì cÅ©ng có chút miệng lưỡi khát khô. BÃch Dạ thấy hắn bá»—ng nhiên trở nên “ngoan ngoãn†hÆ¡n thì cÅ©ng có chút thất vá»ng. Thông thÆ°á»ng, trong những bữa tiệc của giá»›i thượng lÆ°u tại Lam Nguyệt đế quốc, nà ng vẫn phải giao thiệp vá»›i những kẻ quý tá»™c có bá» ngoà i nhã nhặn, lá»… Ä‘á»™, nhÆ°ng kỳ thá»±c ná»™i tâm của bá»n há» lại chỉ háºn không thể bá» nà ng và o túi là m của riêng mà thôi. Äúng là má»™t bá»n ngÆ°á»i giả dối, ngụy quân tá», nên nà ng rất chán ghét và mệt má»i đối vá»›i bá»n há». Váºy mà nam tá» trẻ tuổi nà y tuy có chút háo sắc, nhÆ°ng dù sao thì cÅ©ng có và i Ä‘iểm chÃnh trá»±c, và rất dá»… khiến ngÆ°á»i ta ná»›i lá»ng cảnh giác, không cần thá»i khắc nà o cÅ©ng bị áp lá»±c Ä‘á» phòng ám toán. Huống chi, nếu không nói đến mặt tình dục thì hắn còn má»™t Ä‘iểm tốt là biết kể chuyện tiếu lâm. Vì thế, BÃch Dạ trái lại còn hy vá»ng Má»™ Dung Thiên vẫn tiếp tục kể chuyện vui, nhÆ°ng nà ng thẹn thùng không dám nói. Tuy nà ng là nữ nhân đồng tÃnh luyến ái, nhÆ°ng loại đòi há»i nà y quả cÅ©ng có hÆ¡i thái quá.
Do vị "tiểu huynh đệ" của hắn lúc nà y vẫn rắn chắc và nóng ấm nên khiến cho Má»™ Dung Thiên lúng túng và cá»±c kỳ xấu hổ. Hắn vì muốn cho sá»± tình xấu hổ nà y mau chóng kết thúc nên liá»n dá»i ánh mắt từ trên ngÆ°á»i mỹ nữ xuống tòa Uy NhÄ© thà nh ở bên dÆ°á»›i. Lúc nà y hắn má»›i phát hiện ra thà nh thị ở Thần Phong đại lục hoà nh tráng và hùng vÄ© đến mức nà o. Ngồi trên lÆ°ng Phong Linh lá»™ có thể nhìn được bao quát cả toà n thà nh, các kiến trúc trong thà nh cứ trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, liên miên không dứt, chỉ nhìn qua má»™t lần cÅ©ng không thể nhìn thấy được tÆ°á»ng thà nh. Các phố lá»›n ngõ nhá» cÅ©ng chi chÃt nhÆ° sao trên trá»i, có thể nói là cá»±c kỳ hùng vÄ©. Thượng Kinh tuy cÅ©ng là má»™t thà nh phố lá»›n, nhÆ°ng so vá»›i Uy NhÄ© thà nh thì rõ rà ng là không theo kịp, tháºm chÃ, ngay cả má»™t thà nh phố máºu dịch thuá»™c tầm cỡ quốc tế ở địa cầu nhÆ° New York nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ nhÆ° thế là cùng. Váºy mà tòa Uy NhÄ© thà nh ở trÆ°á»›c mắt đây cÅ©ng chỉ má»›i là má»™t thà nh thị thuá»™c cấp hai ở lục địa nà y mà thôi, nếu váºy thì thà nh thị thuá»™c cấp má»™t hẳn phải là rất Æ° đồ sá»™. Không biết loại thà nh nhÆ° thế thì sẽ có quang cảnh nhÆ° thế nà o nhỉ? Má»™ Dung Thiên tá»± cho trà tưởng tượng của mình rất phong phú, hắn có thể nhìn đống phân ven Ä‘Æ°á»ng mà tưởng tượng thà nh má»™t đại mỹ nhân Ä‘ang thoát y đầy gợi cảm; đối vá»›i hắn, những việc nhÆ° thế cÅ©ng không phải là chuyện khó gì, nhÆ°ng lúc nà y đây, đối vá»›i hai loại thà nh thị cao cấp kia thì lại không thể hình dung ra nổi.
Hắn kìm lòng không được, rốt cuộc phải buộc miệng than:
- Chà , chà , quả là một tòa thà nh to lớn và xinh đẹp!
BÃch Dạ kinh ngạc nhìn Má»™ Dung Thiên, lúc nà y hắn tá»±a nhÆ° má»™t đứa trẻ vừa má»›i tiếp xúc vá»›i Ä‘á»i váºy, rất hồn nhiên và rất hiếu kỳ đối vá»›i má»i thứ trên Ä‘á»i, quả tháºt khó có thể tưởng tượng được hắn lại là má»™t kẻ hạ lÆ°u. BÃch Dạ phát hiện ra bản thân mình bắt đầu nảy sinh hứng thú vá»›i nam tá» trẻ tuổi nà y, mặc dù hắn có vẻ nhÆ° là má»™t há»—n hợp cá thể đầy mâu thuẫn.
Má»™ Dung Thiên hÆ°ng phấn chỉ xuống má»™t địa phÆ°Æ¡ng ở mé phải bên dÆ°á»›i, há»i:
- Ủa, cái đó là gì thế?
Váºt mà hắn vừa chỉ là má»™t pho tượng trông cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° bức tượng nữ thần Tá»± Do, cao chót vót, và khác xa vá»›i những kiến trúc khác ở trong thà nh, vì váºy mà nó đặc biệt thu hút sá»± chú ý của ngÆ°á»i ta.
BÃch Dạ nhìn theo hÆ°á»›ng ngón tay của hắn, rồi ngạc nhiên nói:
- Äó là tượng Ä‘iêu khắc của vị anh hùng đã cống hiến rất nhiá»u trong ba lần chống ma thú công thà nh. Y là má»™t vị triệu hoán sÆ° đỉnh đỉnh đại danh của Uy NhÄ© thà nh, Mạt Ngõa Nhi Äa tiên sinh. Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không biết sao?
Mộ Dung Thiên gãi gãi đầu và hơi có chút xấu hổ, nói:
- Ta từ má»™t trấn nhá» xa xôi tá»›i đây, cho nên đối vá»›i các việc bên ngoà i Ä‘á»u không được rõ rà ng cho lắm.
BÃch dạ thoáng nhÃu mà y, há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i đến từ má»™t trấn nhá» xa xôi tháºt Æ°?
Má»™ Dung Thiên sợ nà ng sẽ đòi đến cái trấn nhá» kia thì lại cà ng chết, nên vá»™i và ng chuyển Ä‘á» tà i sang chuyện khác. Hắn hết chỉ đông rồi chỉ tây để há»i đủ thứ vấn Ä‘á» linh tinh, cÅ©ng may là BÃch Dạ cÅ©ng bị phân tán sá»± chú ý nên không há»i thêm Ä‘iá»u gì nữa.
Phong Linh lá»™ chở hai ngÆ°á»i đáp xuống má»™t khu vá»±c ở phÃa đông thà nh, cÆ° dân ở đây rõ rà ng là Ãt hÆ¡n so vá»›i những nÆ¡i khác rất nhiá»u, nên không há» thấy ai tò mò ló đầu ra xem. NhÆ°ng những tòa kiến trúc ở đây Ä‘á»u hoà n toà n má»›i mẻ, dÆ°á»ng nhÆ° má»›i được xây cách đây không lâu. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u thắp đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, tại đây có rất nhiá»u ngÆ°á»i dáng cao to vạm vỡ, toà n thân bắp thịt cuồn cuá»™n, còn trên đầu thì có hai chiếc sừng lá»›n và cong, Ä‘ang báºn rá»™n là m việc không ngừng. Những ngÆ°á»i nà y so vá»›i Ba Tây thì còn có vẻ to lá»›n và thô tráng hÆ¡n hẳn, còn khà lá»±c của há» thì đúng là mạnh kinh ngÆ°á»i. Từng khối nham thạch trông to lá»›n nặng ná» nhÆ° thế mà há» chỉ dùng má»™t bà n tay nhấc lên rất nhẹ nhà ng, sau đó còn chồng hết lá»›p nà y đến lá»›p khác lên nhau mà không tốn bao nhiêu sức lá»±c cả, tình cảnh đó trông chẳng khác nà o những đứa trẻ nhá» Ä‘ang chÆ¡i láp ráp vá»›i những khối đồ chÆ¡i là m bằng gá»— váºy.
Những ngÆ°á»i nà y trông tháºt giống vá»›i những cái cần cẩu to lá»›n và rất sống Ä‘á»™ng. Má»™ Dung Thiên sợ hãi thầm than không ngá»›t, hắn nghÄ© ngay đến những ngÆ°á»i nà y hẳn là những dã man nhân có khà lá»±c mạnh nhất trên đại lục nà y và chỉ chuyên lo vá» việc xây cất. Nhìn vóc dáng bên ngoà i thì đầu của há» rất giống vá»›i đầu trâu, chỉ có Ä‘iá»u là khuôn mặt của há» thì không khác vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng chút nà o. Có bá»n há» xây nhà cá»a cho, thì dù có muốn không hà i lòng cÅ©ng không được.
Trông thấy nữ cung tiá»…n thủ hạ xuống từ trên lÆ°ng Phong Linh lá»™, thì má»™t nhân váºt của Kiến Trúc công há»™i Ä‘ang phụ trách giám sát công trình kiến trúc tại đây liá»n tiến lên nghênh tiếp, nói:
- BÃch Dạ tiểu thÆ°, xin hoan nghênh quang lâm.
Nói cho cùng, nhân loại cÆ° xá» vá»›i nhau cÅ©ng khác hẳn so vá»›i những chủng tá»™c khác ở trên đại lục nà y, đặc biệt là đối vá»›i những ngÆ°á»i có danh vá»ng và chức nghiệp cao cấp hÆ¡n mình. Äối vá»›i những nữ sÄ© có tiếng tăm thì ai ai cÅ©ng Ä‘á»u quen gá»i là tiểu thÆ°, tuy nhiên, cái danh từ xÆ°ng hô ấy lại khiến cho Má»™ Dung Thên nhá»› tá»›i má»™t chức nghiệp đặc biệt khác ở địa cầu.
Do có việc Ä‘Ã ng hoà ng ở trÆ°á»›c mắt nên BÃch Dạ cÅ©ng thu hồi lại những cá» chỉ phóng đãng thÆ°á»ng ngà y, nà ng hÆ¡i hÆ¡i vuốt cằm rồi nói:
- Ta đại diện cho Khẳng Äặc tiên sinh đến trÆ°á»›c há»i thăm má»™t chút, rồi sau đó sẽ Ä‘i ngay. Những phòng ốc dà nh cho dân di cÆ° của Cách Lâm Trấn thế nà o rồi?
NgÆ°á»i giám công đáp:
- Không thà nh vấn Ä‘á»! Chúng ta đã phát Ä‘á»™ng toà n bá»™ công tượng [1], tháºm chà còn má»i luôn cả ngÆ°á»i của Lan Äá» Lá»™ TÆ° thà nh sang giúp đỡ, tất cả đã là m suốt đêm không nghỉ. Hiện tại nhà ở cÅ©ng đủ sá» dụng, nhÆ°ng chỉ sợ là các cá»a hà ng kinh doanh dà nh cho các sinh hoạt chức nghiệp giả thì vẫn phải chá» thêm hai, ba ngà y nữa má»›i có thể buôn bán được, bởi vì vẫn chÆ°a lắp đặt thiết bị xong.
BÃch Dạ hà i lòng nói:
- Váºy cÅ©ng được, tạm thá»i cứ có chá»— ở trÆ°á»›c đã rồi sẽ bà n bạc tiếp, các ngÆ°Æ¡i phải vất vả nhiá»u rồi.
NgÆ°á»i giám công vá»™i há»i:
- Có thể được ra sức cho Uy NhÄ© thà nh chÃnh là vinh hạnh của ta, nhÆ°ng trái lại, BÃch Dạ tiểu thÆ° cùng vá»›i quý dong binh Ä‘oà n đã giúp cho bổn thà nh được gia tăng lá»±c lượng, nên ta xin đại diện cho bách tÃnh của toà n thà nh để tá» lòng tri ân vá»›i chÆ° vị!
Nói xong, y Ä‘Æ°a tay phải lên ngang ngá»±c rồi khom lÆ°ng hà nh đại lá»… rất long trá»ng, sau đó má»›i nói tiếp:
- BÃch Dạ tiểu thÆ°, các ngÆ°á»i đã Ä‘i suốt đêm chắc cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i. Bá»n ta đã chuẩn bị sẵn phòng thượng đẳng dà nh cho quý tân [2] để tiếp đón chÆ° vị ở trong thà nh rồi.
BÃch Dạ há miệng ngáp má»™t cái nói, rồi nói:
- Tốt lắm!
Tuy Ä‘i Ä‘Æ°á»ng không đến nổi vất vả, nhÆ°ng vì nghe Má»™ Dung Thiên kể chuyện tiếu lâm của ngÆ°á»i lá»›n suốt cả đêm, nên khiến cho nà ng phải cÆ°á»i đến rã rá»i toà n thân, lúc nà y cÅ©ng cảm thấy có phần mệt má»i.
NgÆ°á»i giám công nhìn thoáng qua Má»™ Dung Thiên ở phÃa sau nà ng, rồi há»i:
- Vị tiên sinh nà y là ....?
Y cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì lâu nay ngoà i “bạn gái†của BÃch Dạ ra thì không má»™t ai được phép ngồi trên lÆ°ng của Phong Linh lá»™, nhất là nam nhân.
Vừa nghe há»i, BÃch Dạ liá»n nhá»› ra, nà ng nói:
- A, đúng rồi, thiếu chút nữa thì ta đã quên giá»›i thiệu, vị nà y chÃnh là ngÆ°á»i kiêm tu hai chức nghiệp dược - võ, tức La Äịch tiên sinh. Y cÅ©ng là ngÆ°á»i đến từ Cách Lâm trấn.
NgÆ°á»i giám công nghe váºy thì láºp tức tá» ra cung kÃnh ngay. Khoan nói tá»›i việc ngÆ°á»i nà y được cùng cưỡi Phong Linh lá»™ vá»›i BÃch Dạ đã, chỉ ná»™i bốn chữ “dược - võ song tu†thôi là đã không Ä‘Æ¡n giản rồi. Äịa vị của má»™t ngÆ°á»i mang cả sinh hoạt chức nghiệp và chiến đấu chức nghiệp so vá»›i má»™t chiến chức giả đã gần tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i nhau, mà lại không có nhiá»u nữa. Thế nhÆ°ng vá»›i má»™t ngÆ°á»i kiêm luôn cả đặc thù chức nghiệp và chiến đấu chức nghiệp thì lại khác hẳn. Cứ thá» tưởng tượng đến hoà n cảnh của má»™t cánh quân bị vây khốn tại má»™t nÆ¡i hẻo lánh nà o đó, trong khi tất cả Ä‘an dược Ä‘á»u bị tiêu hao hết, nhÆ°ng nếu trong Ä‘á»™i ngÅ© có má»™t ngÆ°á»i là dược sÆ° thì tác dụng sẽ to lá»›n đến thế nà o?
Do đó, ngÆ°á»i giám công tuyệt đối không vì chuyện Má»™ Dung Thiên là ngÆ°á»i ngoà i má»›i đến mà dám tá» ra xem thÆ°á»ng hắn, y cung kÃnh nói:
- La Äịch tiên sinh, chúng ta đã chuẩn bị không Ãt phòng ốc dà nh cho quý tân....
Mộ Dung Thiên hiểu được ý tứ của y, hắn ho khan một tiếng rồi nói:
- Không cần, ta ở lại đây đợi bằng hữu của ta.
Kỳ tháºt hắn không muốn có nhiá»u quan hệ vá»›i BÃch Dạ, vừa rồi suýt tà là đã không tá»± khống chế được, may mà váºn khà của hắn còn tốt, nếu có lần sau thì chÆ°a chắc đã thoát khá»i ma trảo của nà ng.
BÃch Dạ cÅ©ng Ä‘ang muốn đến khách Ä‘iếm trÆ°á»›c để nghỉ ngÆ¡i, vả lại hạ thể của nà ng đã ẩm Æ°á»›t từ nãy giá» nên cảm thấy cá»±c kỳ khó chịu. Vì váºy mà chỉ dặn dò thêm và i câu, rồi cưỡi Phong Linh lá»™ bay theo hÆ°á»›ng chỉ dẫn của ngÆ°á»i giám công để đến nÆ¡i dà nh sẵn cho quý tân. Nà ng nhá»› tá»›i việc mình để cho Má»™ Dung Thiên hại đến khổ sở nhÆ° thế, nên trÆ°á»›c khi Ä‘i vẫn hung hăng trừng mắt nhìn hắn má»™t cái, ấy váºy mà đối vá»›i Má»™ Dung Thiên thì cái trừng mắt đó vẫn mê ly hấp dẫn, câu hồn Ä‘oạt phách rất nhiá»u.
Không lâu sau, bá»n ngÆ°á»i Khẳng Äặc cÅ©ng dẫn chúng nhân đến nÆ¡i. Bá»n Tạp Tháp thấy Má»™ Dung Thiên cưỡi Phong Linh lá»™ suốt đêm mà vẫn bình yên vô sá»±, mặt mà y há»›n hở phấn chấn nhÆ° thế thì ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u hết sức kinh ngạc. Theo há» phá»ng Ä‘oán thì chỉ cần sau mÆ°á»i phút cưỡi trên lÆ°ng Phong Linh lá»™ thôi thì Má»™ Dung Thiên tất sẽ bị BÃch Dạ ngược đãi rồi, chừng đó hẳn là hắn sẽ lại phải quay vá» vá»›i chá»— ngồi thấp kém nhất ở trên lÆ°ng Cá»± TÃch thôi.
Mặc dù quá trình chỉ huy má»i việc rất thuáºn lợi, nhÆ°ng công việc an bà i mấy vạn dân là m việc tá»›i lui cÅ©ng phải mất gần má»™t ngà y má»›i hoà n tất được.
CÅ©ng vì Má»™ Dung Thiên còn chÆ°a có chức nghiệp huy chÆ°Æ¡ng nên hắn không được cấp cho nhà riêng, nên chỉ Ä‘Ã nh là m mặt dà y Ä‘i theo ở ké vá»›i TÆ° Ân thôi. Nay đã đến Uy NhÄ© thà nh rồi, váºy thì phải nên Ä‘i là m chứng nháºn chức nghiệp cà ng sá»›m cà ng tốt, nếu không, chẳng lẽ cứ ăn bám lão đầu nà y hoà i sao?
Sáng mai Mạc Lý An sẽ phải quay vá» Lan Äá» Lá»™ TÆ°, nên cÅ©ng chỉ có thể lÆ°u lại má»™t đêm. Y giao du rá»™ng rãi, thế nà o cÅ©ng biết được Dược SÆ° công há»™i nằm ở đâu, nên Má»™ Dung Thiên muốn đến há»i thăm má»™t chút, bằng không thì vá»›i tòa thà nh rá»™ng lá»›n không thua gì thà nh phố New York nà y mà muốn tìm ra được nÆ¡i cần đến thì quyết không phải là má»™t chuyện dá»… dà ng gì.
Thế nhưng, và o lúc nà y thì Mạc Lý An lại tìm đến hắn trước, và còn mang theo một tin xấu nữa. Y nói:
- La Äịch, hôm nay Liên Minh Chức Nghiệp công há»™i đã ban hà nh má»™t pháp quy má»›i: sau nà y má»—i lần cần là m nháºn chứng chức nghiệp thì bất kể công dân nà o của đế quốc cÅ©ng sẽ phải y theo trị số cao thấp mà đến thà nh thị có cấp báºc tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng để là m, rồi sau đó sẽ do ý nguyện cá nhân hoặc là đế quốc yêu cầu phân bố đến nÆ¡i khác. Trị số dược sÆ° của ngÆ°Æ¡i rất cao, nên phải đến siêu cấp thà nh thị má»›i là m được!
Hết hồi 51
=============================
Chú thÃch
[1] công tượng: ngÆ°á»i là m công việc xây cất.
[2] quý tân: khách quý.
Tà i sản của huynhba
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của huynhba
25-04-2010, 06:22 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 4 - Äồng Bệnh TÆ°Æ¡ng Lân
Hồi 52: Hóa Noãn
Dịch giả: duy_daica310
Biên dịch: Nháºp Ma Nhân
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Má»™ Dung Thiên nghe thế thì sá»ng sốt há»i:
- Không phải tháºt chứ? Mạc Lý An tiên sinh, tin tức nà y có chÃnh xác không?
Mạc Lý An gáºt đầu khẳng định:
- Hoà n toà n chÃnh xác, tất cả má»i ngÆ°á»i trong thà nh Ä‘á»u biết.
Má»™ Dung Thiên cảm thấy dở khóc dở cÆ°á»i. Là m chứng nháºn chức nghiệp mà cÅ©ng phiá»n phức ghê, bản thân mình quả tháºt là xui xẻo, nếu nhÆ° đến sá»›m hÆ¡n má»™t ngà y để chứng nháºn thì tốt rồi, váºy mà cái pháp quy má»›i dở hÆ¡i ấy không biết sống chết thế nà o lại ban hà nh và o ngà y hôm nay. Bất đắc dÄ©, hắn phải há»i lại:
- Mạc Lý An tiên sinh, nhÆ° váºy siêu cấp thà nh thị gần đây nhất thì cách bao xa?
Mạc Lý An đáp:
- Số lượng siêu cấp thà nh thị ở trên đại lục nà y cÅ©ng không có nhiá»u lắm đâu. Lam Nguyệt đế quốc có tổng cá»™ng mÆ°á»i hai thà nh, gần đây nhất thì có Pháºt Lạc Lý TÆ° thà nh cách đây hÆ¡n 5000 dặm.
Má»™ Dung Thiên vừa nghe đến con số “5000 dặm†thì sắc mặt liá»n trở thà nh khó coi còn hÆ¡n cả trái khổ qua. Từ Cách Lâm trấn đến Uy NhÄ© thà nh chỉ cách chừng hÆ¡n 700 dặm, mà tốc Ä‘á»™ của Cá»± TÃch lại khá nhanh, so vá»›i xe khách ở địa cầu cÅ©ng không kém hÆ¡n bao nhiêu, thế mà cÅ©ng phải mất những 10 tiếng má»›i đến nÆ¡i, nhÆ° váºy thì má»™t chặng Ä‘Æ°á»ng dà i 5000 dặm phải mất bao lâu má»›i tá»›i? Äến lúc đó cÅ©ng không biết có thể xin được phân bố vá» lại Uy NhÄ© thà nh để được ở chung vá»›i các nà ng Lệ Toa không nữa.
Mạc Lý An thấy biểu tình của hắn nhÆ° thế thì phì cÆ°á»i, nói:
- La Äịch tiên sinh, ngÆ°Æ¡i hẳn là cảm thấy rất may mắn nhỉ. Pháºt Lạc Lý TÆ° không chỉ đứng thứ hai trong số các siêu cấp thà nh thị của bổn quốc, mà các chức nghiệp lá»›n và tổng công há»™i, cùng vá»›i Liên Minh Chức Nghiệp công há»™i Ä‘á»u ở đó cả. Sau khi ngÆ°Æ¡i đến đó chắc chắn sẽ có thể thi triển tà i năng, ta Ä‘ang sợ vá»›i má»™t nhân tà i nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà ở lại Uy NhÄ© thà nh thì sẽ bị mai má»™t đó.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì trong lòng lại cà ng thêm buồn bá»±c, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không có biện pháp nà o hÆ¡n. Việc đã không thể tránh được, sá»›m muá»™n gì thì hắn cÅ©ng bắt buá»™c phải là m chứng nháºn chức nghiệp, bằng không thì má»™t bÆ°á»›c cÅ©ng khó Ä‘i lại trên Thần Phong đại lục nà y. CÅ©ng giống nhÆ° lần trÆ°á»›c váºy, chỉ má»—i má»™t việc kiếm chá»— ngồi trong chuyến di cÆ° thôi mà thiếu chút nữa đã không kiếm được rồi.
oooOooo
Hai ngà y sau, tá»u Ä‘iếm của TÆ° Ân đã được sắp xếp xong, và nó cÅ©ng được chÃnh thức khai trÆ°Æ¡ng lần thứ hai. Y rất nổi tiếng vá»›i món thịt quay, BÃch Dạ Linh và các món thá»±c váºt trà n ngáºp hÆ°Æ¡ng vị nông thôn, khiến cho cÆ° dân của Uy NhÄ© thà nh cá»±c kỳ Æ°a thÃch. Trong nhất thá»i, khách nhân nối Ä‘uôi nhau xếp thà nh hà ng dà i không dứt, quả là rất đắt khách. Má»—i buổi tối, TÆ° Ân kiếm được nhiá»u tiá»n đến ná»—i cứ phải đếm tá»›i đếm lui mãi, miệng của y thì cÆ°á»i không khép lại được. Còn Má»™ Dung Thiên thì kiếm cá»› ở lại và i ngà y, nhÆ°ng vì hắn cảm thấy không thể ở chùa mãi được, nên trong lòng cÅ©ng thầm có tÃnh toán riêng.
Mạc Lý An ở lại và i ngà y rồi cÅ©ng ly khai, khiến cho Má»™ Dung Thiên vô cùng thất vá»ng. Hắn cảm thấy nhÆ° bên cạnh vừa mất Ä‘i má»™t vị “lÆ°Æ¡ng sÆ° Ãch hữuâ€, [1] việc gì cÅ©ng phải tá»± mình mà y mò, muốn tìm má»™t ngÆ°á»i kiến thức uyên bác để há»i xin ý kiến cÅ©ng không được. Lão TÆ° Ân thì rất Ãt khi ra ngoà i, nên căn bản là cÅ©ng không hiểu biết nhiá»u lắm. Kỳ tháºt, y cÅ©ng chỉ dá»±a và o má»™t số thông tin Ãt á»i có được từ Quang hệ truyá»n hình trong tá»u Ä‘iếm ở Cách Lâm trấn và những lá»i kể của khách nhân đến quán mà thôi. Lạc Na và Lệ Toa thì từ khi sinh ra chÆ°a từng rá»i khá»i Cách Lâm trấn, cho nên dù có há»i mấy nà ng cÅ©ng nhÆ° không.
oooOooo
Lại má»™t buổi sáng tháºt nhà n hạ, ngà y mai Má»™ Dung Thiên đã phải xuất phát cuá»™c hà nh trình Ä‘i đến Pháºt Lạc Lý TÆ° thà nh, nên tuy hắn Ä‘ang ăn cÆ¡m trong tá»u Ä‘iếm mà mặt mà y thì lại rầu rÄ© không vui. Äiá»u nà y không phải là vì quãng Ä‘Æ°á»ng quá dà i, mà là vì hắn sắp phải rá»i xa tá»u Ä‘iếm của TÆ° Ân và cÅ©ng là ngôi nhà đầu tiên của hắn tại Thần Phong đại lục. Bất kể thá»i khắc nà o cÅ©ng luôn có những kẻ tha hÆ°Æ¡ng xa nhà , bÆ°á»›c Ä‘i cô lẻ trên Ä‘Æ°á»ng dà i sẽ mang đến cho khách lữ hà nh Ãt nhiá»u cảm giác mất mát. Mặc dù Mạc Lý An bảo rằng đến Pháºt Lạc Lý TÆ° là ước mÆ¡ của hà ng nghìn, hà ng vạn ngÆ°á»i dân, nhÆ°ng đối vá»›i hắn thì lại không cảm thấy vui vẻ chút nà o.
- Hey, La Äịch tiên sinh.
Chợt có má»™t thanh âm hà o sảng mà quen thuá»™c vang lên, khiến cho Má»™ Dung Thiên Ä‘ang lúc thẫn thá» liá»n láºp tức phục hồi tinh thần. Hắn vừa ngẩng đầu nhìn lên thì liá»n trông thấy cái dáng dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc của Ba Tây vì Ä‘ang váºn dụng thoải mái cái ngôn ngữ tân thá»i “hey†mà gã đã há»c được.
Trông thấy má»™t tên bằng hữu duy nhất ở trên đại lục, mà tuổi tác của cả hai cÅ©ng xấp xỉ nhau, nên Má»™ Dung Thiên cÅ©ng phấn chấn trở lại, vá»™i chà o há»i ngay:
- Hey, Ba Tây, ngá»n gió nà o đã thổi ngÆ°Æ¡i đến đây thế?
Ba Tây vốn là má»™t chiến sÄ© có sức lá»±c không tầm thÆ°á»ng, nên khi gã vừa đến Uy NhÄ© thà nh thì liá»n được trá»ng dụng ngay, và còn được sắp xếp cho và o ở tại khu phố cao sang, cách tá»u Ä‘iếm của TÆ° Ân khá xa nữa.
Ba Tây cất tiếng sang sảng nói:
- Là ngá»n gió của thà nh nà y! La Äịch tiên sinh, thá»i gian đánh cuá»™c giữa ta và ngÆ°Æ¡i vẫn còn và i ngà y nhỉ. Vì mấy ngà y nay ta quá báºn rá»™n để Ä‘i nháºm chức nên không có thá»i gian rãnh, nhÆ°ng và i ngà y sau nhất định ta sẽ có thá»i gian và sẽ bù lại cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm. NgÆ°Æ¡i biết không, ta đã há»i thăm rõ rà ng rồi, ở phÃa tây của Uy NhÄ© thà nh là Lan Tất bình nguyên, tại nÆ¡i đó có loại ma thú cấp H, thá»±c lá»±c so vá»›i Lấn ma cÅ©ng không sai biệt lắm, ngÆ°Æ¡i có muốn tiếp tục chăng....
Má»™ Dung Thiên ngắt lá»i gã:
- BỠqua đi Ba Tây, vụ đánh cược của chúng ta coi như là kết thúc. Từ nay trở đi, ngươi có thể đi là m chuyện mà mình cần là m.
Ba Tây vừa nghe xong thì đôi mắt trÆ° của gã trợn tròn, há»i:
- Cái gì, Ba Tây ta có thể nói rồi mà không giữ lá»i sao….
Vừa nói đến đây, Ä‘á»™t nhiên gã nhá»› lại lúc gặp phải Hủ Huyết Bệ thì mình đã liá»n bá» chạy trối chết rồi, do đó nên âm thanh của gã bất giác cÅ©ng yếu Ä‘i nhiá»u.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i đáp:
- Ba Tây, ta không có ý đó, nhÆ°ng ngà y mai ta phải Ä‘i đến Pháºt Lạc Lý TÆ°, có lẽ trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn sẽ chÆ°a thể quay vỠđược.
Ba Tây sững ngÆ°á»i nhìn hắn, khi gã Ä‘ang vừa muốn nói má»™t hai câu chúc mừng thì lúc nà y chợt nghe má»™t giá»ng nữ nhân trà n đầy mỵ lá»±c, nhẹ nhà ng vang lên:
- Tháºt à ? Thế thì quả là rất trùng hợp nhỉ. Vừa khéo ngà y mai ta cÅ©ng phải quay vá» Pháºt Lạc Lý TÆ° đấy.
Hai ngÆ°á»i cùng lúc quay đầu nhìn lại phÃa sau, không, nói chÃnh xác hÆ¡n là toà n thể khách nhân ở trong tá»u Ä‘iếm Ä‘á»u quay lại nhìn. Thì ra BÃch Dạ tiểu thÆ° xinh đẹp khêu gợi Ä‘ang đứng cÆ°á»i khanh khách ở cá»a từ lúc nà o mà không ai hay. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nháºn ra vị nữ cung tiá»…n thủ đại danh đỉnh đỉnh trong Cuồng Bạo dong binh Ä‘oà n nà y vốn là má»™t ngÆ°á»i có xuất thân từ gia đình quý tá»™c, nhÆ°ng lại rất thÃch tiếp cáºn tầng lá»›p bình dân, vì thế mà ai nấy cÅ©ng láºp tức ân cần chà o há»i và tá» lòng tôn kÃnh vá»›i nà ng, cả TÆ° Ân cÅ©ng Ä‘Ãch thân bÆ°á»›c ra tiếp khách.
BÃch Dạ vẫn vá»›i dáng vẻ phong tình tá»a ra tứ phÃa, sau khi quay sang TÆ° Ân gá»i và i món ăn, rồi thì nà ng uyển chuyển bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Má»™ Dung Thiên, cất tiếng há»i:
- Chẳng hay BÃch Dạ có thể may mắn lại cùng đồng hà nh vá»›i La Äịch tiên sinh chăng? Phong Linh lá»™ của ta bay khá nhanh, chỉ cần má»™t ngà y đêm là sẽ đến thôi.
Không đợi Má»™ Dung Thiên kịp trả lá»i, nà ng dá»i ánh mắt sang phÃa Ba Tây, mỉm cÆ°á»i đầy quyến rÅ© nói:
- Ba Tây tiên sinh, ngươi dùng cơm xong chưa?
ThÆ°á»ng ngà y Ba Tây có vẻ nhÆ° rất trì Ä‘á»™n, nhÆ°ng lúc nà y thì lại biểu hiện ra sá»± thông minh chÆ°a từng có, gã rất cung kÃnh, gáºt gáºt đầu đáp:
- Dùng xong, dùng xong rồi!
Nói xong, gã còn lÆ°u luyến nhìn lại những món ăn vừa được bÆ°ng ra còn nóng hổi, hÆ°Æ¡ng vị thịt quay tá»a ra bốn phÃa, trong lòng tiếc nuối không thôi nhÆ°ng rốt cuá»™c cÅ©ng phải chạy ra khá»i quán, so vá»›i lần trÆ°á»›c chạy trốn con Hủ Huyết Bệ thì còn nhanh hÆ¡n và i phần. Má»™ Dung Thiên thấy váºy thì không khá»i mắng thầm trong bụng, giống TrÆ° nhân đúng là thấy khó thì chạy, vừa rồi má»›i còn vá»— ngá»±c thá» thốt nà y ná», thế mà chỉ trong nháy mắt là đã bất chấp đạo nghÄ©a, bá» ta lại má»™t mình đối diện vá»›i ma nữ. Ta kết bạn tháºt là sÆ¡ suất quá Ä‘i, cà ng nghÄ© mà cà ng Ä‘au lòng, Má»™ Dung Thiên hỡi Má»™ Dung Thiên.
Tất cả khách nhân ở trong tá»u Ä‘iếm Ä‘á»u vểnh tai lên hóng chuyện. Từ lúc cÆ° dân của Cách Lâm trấn di chuyển đến đây, bá»n há» từng nghe nói BÃch Dạ đã cùng cưỡi Phong Linh lá»™ vá»›i má»™t nam nhân đến đây. Do tin tức mÆ¡ hồ và chÆ°a được xác thá»±c, hÆ¡n nữa ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u biết chuyện BÃch Dạ là má»™t nữ nhân đồng tÃnh, nên há» Ä‘á»u có thái Ä‘á»™ không tin, nhÆ°ng cứ nhìn và o tình huống trÆ°á»›c mắt đây mà nói, nếu không có lá»a thì sao có khói? Má»i chuyện Ä‘á»u có nguyên nhân cả. Äám khách nhân ở trong tá»u Ä‘iếm liá»n dồn hết sá»± chú ý lên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên, há» muốn nhìn rõ xem nam tá» kia rốt cuá»™c là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o và hắn có chá»— nà o khác vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, thế nhÆ°ng bá»n há» lại thất vá»ng phát hiện ra là bản thân tên kia chỉ mặc má»™t bá»™ trang phục rất bình thÆ°á»ng, và cÅ©ng không có nhiá»u hÆ¡n hai cái chân, hoặc Ãt Ä‘i má»™t con mắt, má»™t cái lá»— tai...v...v…
Khi không mà nữ nhân vá»›i cái ngoại hiệu là Diá»…m Hạt nà y lại tìm đến mình để săn đón, chà o há»i thì nhất định là có âm mÆ°u đây mà ! NghÄ© thế rồi, Má»™ Dung Thiên Ä‘Ã nh phải phá lệ lần đầu mà từ chối sá»± dụ hoặc của mỹ nhân, hắn vá»™i và ng ho khan hai tiếng rồi khÆ°á»›c từ:
- Cái nà y…..ta nghÄ© là cưỡi Cá»± TÃch cÅ©ng đủ rồi. Lòng tốt của BÃch Dạ tiểu thÆ° thì ta xin tâm lÄ©nh, nhÆ°ng trá»ng lượng của ta rất nặng, để sủng váºt của BÃch Dạ tiểu thÆ° mệt chết thì tháºt không phải chút nà o.
BÃch Dạ thầm nghÄ©: “Muốn cá»± tuyệt lão nÆ°Æ¡ng Æ°? Không dá»… dà ng thế đâu!†Äêm trÆ°á»›c nà ng bị Má»™ Dung Thiên là m cho tâm tÆ° tán loạn rất khó chịu, nên khi vừa vỠđến nÆ¡i dà nh cho quý tân thì đã láºp tức phải Ä‘i ngâm nÆ°á»›c lạnh, rồi lại còn phải tá»± an ủi là lâu rồi dục vá»ng của bản thân má»›i bị khÆ¡i lên nhÆ° thế. Sau khi hồi tưởng lại, nà ng rất hối háºn và cảm thấy không phục. Khi không mình Ä‘ang là má»™t thợ săn thì lại biến thà nh con mồi, việc nà y quả đúng là lần đầu tiên má»›i gặp trong Ä‘á»i. Vì thế nà ng má»›i Ä‘Ã nh hoãn lại việc quay vá» Pháºt Lạc Lý TÆ°, để ở lại thêm má»™t ngà y mà tìm cÆ¡ há»™i trút giáºn cuối cùng. Sau khi tra được địa chỉ thì nà ng đã láºp tức tìm đến táºn cá»a, nhÆ°ng không ngá» gặp lúc nam nhân kia cÅ©ng muốn Ä‘i Pháºt Lạc Lý TÆ°. Vá»›i má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy, BÃch Dạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là sẽ không bá» qua, và nà ng cÅ©ng không vá»™i có hà nh Ä‘á»™ng gì, cứ đợi đến lúc đó thế nà o cÅ©ng có cÆ¡ há»™i ra tay thôi.
BÃch Dạ đã sá»›m Ä‘oán được Má»™ Dung Thiên sẽ cá»± tuyệt, nên nà ng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói tiếp:
- Nà o có sao đâu, Phong Linh lá»™ của ta tuy còn chÆ°a thà nh niên, nhÆ°ng nếu phải chở năm ngÆ°á»i cùng má»™t lúc thì cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì vẫn má»™t má»±c từ chối, nên BÃch Dạ lại nói:
- Không phải chúng ta là bằng hữu sao? La Äịch tiên sinh xin đừng khách khÃ, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không xem ta là bằng hữu Æ°?
Má»™ Dung Thiên nhìn thấy ánh mắt của các nam khách ở trong tá»u Ä‘iếm Ä‘á»u lá»™ vẻ căm phẫn, chỉ cần hắn nói má»™t tiếng “đúng†thôi thì bá»n há» sẽ láºp tức lao và o Ä‘áºp hắn no đòn để trút háºn thay mỹ nhân cho coi, nói không chừng, sau đó sẽ còn Ä‘em hắn ra phố diá»…u hà nh bêu xấu nữa kia. NghÄ© tá»›i đây, hắn chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© nói:
- Thôi được rồi, ta chỉ Ä‘Ã nh nghe theo tiểu thÆ° váºy.
Rồi Ä‘á»™t nhiên hắn nhá»› đến má»™t chuyện, vá»™i lấy từ trong túi ra má»™t váºt và há»i:
- BÃch Dạ tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i có biết đây là cái gì không?
Váºt đó chÃnh là quả trứng mà hắn đã nhặt được. TrÆ°á»›c kia Má»™ Dung Thiên vẫn luôn mang theo trong mình, chỉ là vẫn chÆ°a biết nó là trứng con gì thôi. Sau khi Mạc Lý An Ä‘i rồi thì hắn má»›i nhá»› là mình đã quên há»i. Bây giá» vừa khéo BÃch Dạ cÅ©ng là má»™t nữ nhân có kiến thức rá»™ng rãi, thế là hắn liá»n nhân cÆ¡ há»™i nà y để há»i thăm luôn thể.
BÃch Dạ cầm lấy quả trứng và quan sát tỉ mỉ hồi lâu, sau đó má»›i nghiêm trang nói:
- Hình nhÆ° đây là trứng của sủng váºt.
Nà ng cảm thấy rất kỳ quái và cÅ©ng không dám khẳng định hoà n toà n, bởi vì trong ấn tượng của nà ng thì tuyệt không có loại trứng của sủng váºt nà o mà ở giữa có ba vạch mà u và ng kim thế nà y. Do đó, nà ng lại há»i thêm má»™t câu:
- Ngươi lấy được nó ở đâu thế?
Mộ Dung Thiên thoáng suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Là do một con ma thú biến thà nh.
Vốn dÄ©, Thần Phong đại lục không có loại sinh váºt có tên gá»i là “chó†nà y. Vì váºy hắn Ä‘Ã nh phải nói dối để tránh không biết giải thÃch thế nà o nếu nhÆ° nà ng vẫn tiếp tục truy vấn.
Ai ngá», khi BÃch Dạ nghe váºy thì mặt ngá»c biến sắc, hốt hoảng kêu lên:
- Hóa noãn?
Hết hồi 52
================================
Chú thÃch
[1] lÆ°Æ¡ng sÆ° Ãch hữu: thầy tốt bạn hiá»n
Tà i sản của huynhba
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của huynhba
25-04-2010, 06:23 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 4 - Äồng Bệnh TÆ°Æ¡ng Lân
Hồi 53: Vượng Tà i
Dịch giả: duy_daica310
Biên dịch: Nháºp Ma Nhân
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Má»™ Dung Thiên không hiểu ý của câu đó nghÄ©a là gì, nên há»i lại.
- Hóa noãn?
BÃch Dạ nghe hắn há»i váºy thì cảm thấy kỳ quái, nà ng cháºm rãi giải thÃch:
- Lẽ nà o ngay cả việc nà y mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết sao? Äây là má»™t việc cÆ¡ bản nhất vá» sủng váºt đấy. Hầu hết các ma thú có khả năng công kÃch Ä‘á»u rất hung ác và tà n bạo. Thông thÆ°á»ng, chúng nó vừa thấy nhân loại thì nhất định sẽ tấn công ngay, tá»›i chết má»›i thôi. Tuy nhiên, cÅ©ng có má»™t số Ãt nếu không địch lại thì sẽ bá» chạy. Trong đó lại còn có má»™t số rất Ãt đặc thù ma thú khi gặp lúc cùng Ä‘Æ°á»ng thì sẽ nảy sinh ý niệm sợ chết, rồi sau đó chúng sẽ Ä‘em yêu khà toà n thân hóa tán Ä‘i, còn tinh khà của bản thân thì sẽ chuyển hóa thà nh trứng, và biến thà nh sủng váºt của nhân loại. Toà n bá»™ quá trình nhÆ° thế được gá»i là “Hóa noãnâ€. Thế nhÆ°ng tỉ lệ ma thú hóa noãn lại rất thấp, đại khái cÅ©ng chỉ có má»™t phần vạn. HÆ¡n nữa, đẳng cấp của các ma thú hóa noãn Ä‘á»u rất cao, thông thÆ°á»ng Ä‘á»u là từ cấp C trở lên.
Nói đến đây, ánh mắt của nà ng đảo quanh má»™t vòng, rồi lÆ°á»›t nhanh trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên trừ đầu xuống chấn, hiển nhiên là không thể tin được nam nhân nà y lại có thể chinh phục được ma thú cấp C, chẳng những thế mà lại còn có thể khiến cho nó “hóa noãn†nữa. Nà ng chợt há»i:
- Äây là loại ma thú gì váºy?
Má»™ Dung Thiên nghe há»i váºy thì vá»™i tránh né ánh mắt của nà ng, rồi đáp:
- Cái nà y Æ°? Ta cÅ©ng không biết gá»i là gì nữa.
BÃch Dạ cảm thấy hiếu kỳ, há»i:
- Váºy hãy ấp cho nó nở sá»›m xem.
Kiến thức của Mộ Dung Thiên ở thế giới nà y rất kém, mà nay hắn lại gặp phải những từ ngữ nà y thì lại cà ng mù tịt. Hắn thắc mắc:
- Ấp trứng? Ấp như thế nà o?
Vụ nà y chắc không giống nhÆ° gà mái ấp trứng ở địa cầu đấy chứ? CÅ©ng bởi vì Mạc Lý An cho rằng Má»™ Dung Thiên không phải là chiến đấu chức nghiệp giả, hoà n toà n không có khả năng gặp được “hóa noãnâ€, nên y đã không giảng giải cho hắn biết vá» việc nà y.
BÃch Dạ thấy gã nhà quê nà y không hiểu được cả chút kiến thức cÆ¡ bản nhất thì cÅ©ng không biết là m sao hÆ¡n, chỉ Ä‘Ã nh phải giải thÃch cho hắn:
- Việc đó rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần lấy máu của ngÆ°á»i là m váºt dẫn, rồi nhá» lên quả trứng….
Nà ng thoáng dừng lại má»™t chút, rồi dÆ°á»ng nhÆ° sợ Má»™ Dung Thiên vẫn chÆ°a hiểu nên nà ng bổ sung thêm:
- Phải là máu của ngÆ°á»i chinh phục con ma thú nà y, còn những ngÆ°á»i khác thì không được, chỉ cần má»™t giá»t là đủ rồi.
Má»™ Dung Thiên gãi gãi đầu há»i lại:
- Chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy thôi sao?
Nghe nà ng giải thÃch xong, hắn liá»n dùng dao cắt và o ngón trá» tay trái. Kỳ tháºt, sau khi trải qua má»™t thá»i gian váºt lá»™n kịch liệt vá»›i Lấn ma, Má»™ Dung Thiên đã quen vá»›i những cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n của thể xác, do đó, má»™t chút Ä‘au Ä‘á»›n thế nà y thì chẳng đáng là bao, tháºm chÃ, hắn còn không há» nheo mà y chút nà o.
Má»™t giá»t máu từ tay Má»™ Dung Thiên rÆ¡i xuống quả trứng, nó láºp tức thẩm thấu và o trong trông rất thần kỳ, rồi hắn khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn và o quả trứng để xem biến hóa thế nà o. Vạn nhất khi quả trứng nở ra mà không phải là con chó nhá» kia, thì chắc nó cÅ©ng sẽ không nháºn ra mình nữa, nếu váºy thì tháºt đáng tiếc, bởi vì nó là động váºt duy nhất từ địa cầu đến đây vá»›i mình kia mà . BÃch Dạ cÅ©ng nÃn thở không phát ra tiếng Ä‘á»™ng nà o, bởi vì cÆ¡ há»™i được nhìn táºn mắt “hóa noãn†được ấp thà nh ma thú tuyệt không có nhiá»u. Vì váºy, nà ng cÅ©ng muốn xem rốt cuá»™c đây là loại ma thú gì và đẳng cấp nhÆ° thế nà o.
Trứng của sủng váºt cao cấp khi nở ra thÆ°á»ng kèm theo má»™t chút dịch thể lạ, thông thÆ°á»ng là những loại dịch thể phát ra ánh sáng. Tố chất của sủng váºt khác nhau thì mà u sắc và cÆ°á»ng Ä‘á»™ của ánh sáng dịch thể cÅ©ng không giống nhau, nếu có kèm theo thuá»™c tÃnh của sủng váºt thì có thể sẽ tạo ra những hiện tượng nhÆ° là lá»a bốc lên, hoặc có băng ngÆ°ng kết, hoặc những gì liên quan vá»›i các hệ nguyên tố khác. Má»i khách nhân trong tá»u Ä‘iếm cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua sá»± kiện “hóa noãnâ€, cho nên há» lại cà ng không thể bá» qua cÆ¡ há»™i nà y. Tất cả Ä‘á»u ngÆ°ng dùng cÆ¡m và nÃn thở chá» xem sá»± việc tiếp diá»…n thế nà o, tháºm chÃ, cả hai nà ng Lạc Na và Lệ Toa cÅ©ng rất hiếu kỳ, há» không biết La Äịch tiên sinh đã kiếm được trứng sủng váºt ấy ở đâu ra.
Trong lòng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấp thá»m chỠđợi. Và o lúc nà y, từ bên trong quả trứng chợt truyá»n ra những tiếng Ä‘á»™ng nho nhá», sau đó thì từ từ nứt ra…..đầu tiên là má»™t cái móng vuốt lông xù thò ra dò xét, rồi nó dùng thêm sức để phá toạc vá» trứng ra, tiếp đó là má»™t cái đầu nhá» tròn vo rồi đến thân thể, sau cùng thì toà n bá»™ vá» trứng cÅ©ng Ä‘á»u bị nghiá»n nát. TrÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i liá»n xuất hiện má»™t con sủng váºt nhá» bé khả ái. Bá»™ dáng của nó rất bình thÆ°á»ng, cÅ©ng chỉ có bốn chân, Ä‘uôi dà i, toà n thân có má»™t lá»›p lông trắng và chiếc đầu tròn tròn, ngoà i ra cÅ©ng không thấy có đặc Ä‘iểm nà o khác lạ.
BÃch Dạ thấy thế thì hÆ¡i thất vá»ng, cách thức trứng “nở†cÅ©ng rất tầm thÆ°á»ng, nó hoà n toà n không có bất kỳ thuá»™c tÃnh đặc trÆ°ng nà o, có lẽ đây chỉ là má»™t sủng váºt thấp kém mà thôi. Nà ng nghÄ© thế nên cÅ©ng cảm thấy thoải mái trong lòng, gã nam nhân hạ lÆ°u kia nhìn thế nà o cÅ©ng không giống là má»™t cao thủ, sao hắn lại có thể khiến ma thú cao cấp hóa noãn được chứ.
Má»™ Dung Thiên nhìn thấy con váºt kia thì quá Ä‘á»—i vui mừng, hắn cÆ°á»i lá»›n và nói:
- À há, quả nhiên là ngươi!
Thì ra con váºt kia vừa sinh ra đã có hình dáng trông rất giống con chó nhá», chỉ có Ä‘iểm duy nhất không giống là hình dáng của nó nhá» hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa lại cháºm chạp lá» má», bÆ°á»›c Ä‘i ở trên bà n mà xiêu xiêu vẹo vẹo nhÆ° muốn té, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác quả tháºt có vẻ khá hoạt kê. Còn đôi mắt Ä‘en nhánh của nó thì quét nhìn má»i ngÆ°á»i trong tá»u Ä‘iếm má»™t vòng, đến khi nhìn thấy Má»™ Dung Thiên thì rất vui vẻ, cháºp chững chạy tá»›i dụi dụi chiếc đầu nhá» bé và o lòng bà n tay hắn. Sau khi con chó nà y đến đại lục thì sức mạnh và trà tuệ của nó cÅ©ng gia tăng rất nhiá»u, trong lòng nó biết rằng yêu khà trên ngÆ°á»i mình sẽ khiến nhân loại không tha cho nó, bởi váºy nên má»›i “hóa noãn†để trở thà nh sủng váºt của Má»™ Dung Thiên.
Má»™ Dung Thiên khoái chà há»i nó:
- Còn nháºn ra ta không?
Con chó gáºt gáºt đầu xác nháºn khiến Má»™ Dung Thiên hứng chà cÆ°á»i toe toét. BÃch Dạ thấy váºy thì hÆ¡i có vẻ buồn bá»±c, vì sủng váºt nở ra sau khi hóa noãn thì sẽ không nhá»› đến cuá»™c chiến trÆ°á»›c đó vá»›i chủ nhân. GiỠđây, nà ng nhìn bá»™ lông trắng nhÆ° tuyết của con chó thì lấy là m kinh ngạc mà “ý†lên má»™t tiếng, sao trông nó quen quen thế nhỉ? Hình nhÆ° đã từng gặp qua ở nÆ¡i nà o rồi thì phải, BÃch Dạ khẽ nhÃu mà y, nhÆ°ng sau má»™t lúc cố lục lá»i trà nhá»› thì rốt cuá»™c nà ng cÅ©ng không nhá»› ra được.
Má»™ Dung Thiên há»i:
- Tiểu thÆ° là m sao váºy, có vấn Ä‘á» gì sao?
Con chó nhá» biến hóa khác hẳn so vá»›i những gì BÃch Dạ đã trông thấy hôm trÆ°á»›c, hÆ¡n nữa trong đầu nà ng vốn không nghÄ© rằng ma thú chuẩn S cấp cÅ©ng phải “hóa noãnâ€, vì thế nên nà ng má»›i không nhá»› ra được gì, cuối cùng chỉ Ä‘Ã nh bá» qua rồi cÆ°á»i nói:
- Không có gì, ta nghÄ© nó có chút tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i loại ma thú cấp H, tên là Yêu khuyển. Chỉ có Ä‘iá»u là cÅ©ng không hoà n toà n giống lắm, chắc là má»™t loại há»—n tạp.....À phải rồi, có lẽ là chủng loại lai tạp đấy.
Khuôn mặt của BÃch Dạ chợt á»ng hồng tháºt là hiếm hoi. Khi nói đến vấn Ä‘á» thô tục kia, tuy nà ng là ngÆ°á»i phóng khoáng nhÆ°ng cÅ©ng không tránh khá»i cảm thấy ngượng ngùng. Äể tránh kéo dà i sá»± xấu hổ của mình, nà ng chuyển Ä‘á» tà i:
- NgÆ°Æ¡i đừng hy vá»ng và o nó quá nhiá»u, cứ nhìn phÆ°Æ¡ng thức phá trứng thì hẳn nó chỉ là má»™t con ma thú cấp thấp thôi.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i đáp:
- Không sao, dù cấp báºc của nó thế nà o thì ta cÅ©ng không ngại.
Hắn quả tháºt không câu nệ chuyện đó, bởi vì Ä‘iểm quan trá»ng nhất là ở chá»— nó là “đồng hÆ°Æ¡ng†của hắn, và tất nhiên hắn cÅ©ng không kỳ vá»ng con chó nà y có thể giúp mình được việc gì.
Lệ Toa và Lạc Na đối vá»›i con váºt khả ái kia cÅ©ng cảm thấy rất thÃch thú, cả hai cùng cất tiếng há»i:
- La Äịch tiên sinh, có thể cho chúng ta vuốt ve nó má»™t chút không?
Má»™ Dung Thiên bế con chó nhá» Ä‘Æ°a qua cho hai nà ng, rồi cÆ°á»i nói:
- Tất nhiên là được, hai nà ng cứ việc chơi đùa với nó.
Bản tÃnh của con chó nhá» nà y vốn cÅ©ng rất thÃch chÆ¡i đùa, nên nó không há» sợ hai nà ng, mà chỉ thò đầu lưỡi ra và liếm lên bà n tay của hai nà ng để tá» vẻ thân thiện.
Lúc nà y cÅ©ng vừa lúc TÆ° Ân bÆ°ng thức ăn lên, BÃch Dạ ăn má»™t, hai miếng, rồi má»›i trở vá». TrÆ°á»›c khi Ä‘i, nà ng nói vá»›i Má»™ Dung Thiên:
- La Äịch tiên sinh, ta Ä‘i dây, sáng sá»›m mai chúng ta sẽ gặp lại, không gặp không vỠđó nhé.
Nói xong, nà ng liá»n quay ngÆ°á»i rá»i khá»i tá»u Ä‘iếm vá»›i dáng vẻ thÆ°á»›t tha thùy mị, phong tình vạn chủng, cá»±c kỳ hấp dẫn.
Hai thị nữ Ä‘ang đùa giỡn vá»›i con chó, khi vừa thấy BÃch Dạ Ä‘i rồi thì cúi xuống nhẹ giá»ng há»i:
- La Äịch tiên sinh, có đúng là ngÆ°Æ¡i đã đắc tá»™i vá»›i BÃch Dạ tiểu thÆ° không váºy?
Mộ Dung Thiên thở dà i:
- Äâu có!
Kỳ tháºt, hắn cÅ©ng không biết tại sao BÃch Dạ lại cứ bám rịt hắn không buông.
NhÆ°ng hai nà ng lại nghÄ©, tuy La Äịch tiên sinh thoạt nhìn thì có vẻ nhÆ° rất háo sắc, nhÆ°ng tháºt ra thì hắn luôn có chừng má»±c, cÆ° xá» không bao giá» quá Ä‘Ã . Các nà ng sá»›m chiá»u ở chung vá»›i hắn trong má»™t thá»i gian lâu nhÆ° váºy nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng hiểu rõ tÃnh cách của hắn.
- Gâu!
Con chó nhá» chợt sủa lên má»™t tiếng. Nó quả là rất thông minh, vừa rồi có BÃch Dạ ở bên cạnh nên vẫn má»™t má»±c im lặng để tránh bị nà ng nháºn ra qua tiếng sủa của mình.
Lệ Toa hưng phấn nói:
- A, tiếng kêu của nó tháºt kỳ quái nhỉ, đáng yêu ghê!
Giống súc sinh lông trắng mà xù nà y luôn được các nữ nhân yêu thÃch, vô luáºn là ở địa cầu hay Thần phong đại lục cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° thế.
Lạc Na nói:
- La Äịch tiên sinh, hay là ngÆ°Æ¡i hãy đặt cho nó má»™t cái tên Ä‘i, vì chúng ta không biết nên gá»i nó thế nà o cho tốt.
Má»™ Dung Thiên gáºt đầu đồng ý:
- Ừm, ta cÅ©ng nghÄ© váºy. Nhất định phải đặt má»™t cái tên tháºt tao nhã má»›i được.
Hắn vuốt cằm suy nghĩ một lúc lâu, khiến cho hai nà ng và con chó nhỠsốt ruột chỠđợi, mãi sau đó hắn mới vỗ tay một cái rồi nói:
- Äược rồi, hay là cứ gá»i nó là Vượng Tà i Ä‘i!
“Lịch bịch!†Tất cả những ngÆ°á»i trong tá»u Ä‘iếm và con chó nhá» Ä‘ang táºp Ä‘i vừa nghe hắn nói thế thì Ä‘á»u đồng loạt té bịch xuống đất.
Hết hồi 53
Tà i sản của huynhba
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của huynhba
25-04-2010, 06:25 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 4 - Äồng Bệnh TÆ°Æ¡ng Lân
Hồi 54: Truyá»n Thụ
Dịch giả: KEN_E
Biên dịch: the_onlysun
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Cảm giác nóng và lạnh chợt đồng loạt tiêu tan, Má»™ Dung Thiên tỉnh lại từ cÆ¡n nháºp định và trở vá» vá»›i hiện thá»±c. Hiệu lá»±c của viên Ä‘an dược kỳ quái mà hắn ăn được lúc trÆ°á»›c quả là mạnh đến mức khó tin. Tuy hiện nay những luồng nhiệt lÆ°u trà n ra từ Ä‘an Ä‘iá»n đã yếu Ä‘i nhiá»u nhÆ°ng chúng vẫn chÆ°a hoà n toà n biến mất.
Và Má»™ Dung Thiên cÅ©ng phát hiện ra sức mạnh của bản thân cÅ©ng tăng lên không ngừng, Ä‘iá»u nà y có thể thấy được thông qua việc hắn phóng ra há»a cầu và băng cầu cà ng lúc cà ng lá»›n hÆ¡n. Trong mấy ngà y nay, má»—i khi rảnh rá»—i thì Má»™ Dung Thiên Ä‘á»u nháºp định để thúc đẩy quá trình hấp thu và lÆ°u thất những luồng nhiệt lÆ°u trong ngÆ°á»i cho mau chóng kết thúc, bởi vì ngà y nà o mà chúng còn tồn tại thì hắn cÅ©ng sẽ không được ngủ ngon. Trong những lúc mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, thỉnh thoảng hắn vẫn cảm thấy trong kinh mạch của mình lại ngẫu nhiên xuất hiện sá»± va chạm của ná»™i lá»±c khiến cho hắn bị Ä‘au nhói mà phải tỉnh giấc, do đó, hắn cảm thấy rất phiá»n não. Vả lại, hắn còn má»™t viên hoà n dược mà u xanh dÆ°Æ¡ng mà tạm thá»i vẫn chÆ°a dám dùng tá»›i, vì để tránh cho việc sóng nà y chÆ°a lặn mà sóng khác đã nổi lên.
Má»™ Dung Thiên nằm trên giÆ°á»ng, tay vuốt ve chiếc đầu của con chó nhá» tên là Táºt Phong, miệng lẩm bẩm:
- Táºt Phong a Táºt Phong, sáng mai chúng ta sẽ phải Ä‘i đến má»™t thà nh thị xa lạ rồi, chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nỡ rá»i xa chá»— nà y phải không.
Do cái tên “Vượng Tà i†kinh Ä‘iển bị hai thị nữ và con chó nhá» cá»±c lá»±c phản đối nên Má»™ Dung Thiên Ä‘Ã nh phải tiếc nuối bá» qua, những cái tên khác mà hắn tá»± cho là không xấu lắm nhÆ° “Tiểu CÆ°á»ngâ€, “Lai Phúcâ€, “Äại Hoà ngâ€, “Tiểu Bạch†thì cÅ©ng Ä‘á»u bị phản đối cả. [1] Trong khi đó thì khả năng văn há»c của hắn rất có hạn nên nhất thá»i không nghÄ© ra được cái tên nà o có thể dùng được. Cuối cùng nhân vì nhá»› tá»›i cái đêm mÆ°a bão bị hút và o lá»— Ä‘en, lúc đó hắn đã chạy bán sống bán chết vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ cá»±c hạn, ấy váºy mà con chó nà y vẫn má»™t má»±c bám theo không rá»i, lúc bấy giá» còn là m cho hắn tưởng mình đã gặp quá»· nữa chứ. Hiển nhiên là tốc Ä‘á»™ của nó rất nhanh, cho nên hắn liá»n thuáºn miệng nói ra cái tên “Táºt Phongâ€. Ai ngá», suy nghÄ© nát óc thì không có cái tên nà o được chấp nháºn, còn cái tên Táºt Phong thì chỉ được tùy tiện thốt ra mà lại được chấp nháºn ngay. Thấy con chó cÅ©ng không phản đối nên Má»™ Dung Thiên liá»n quyết định dùng tên đó luôn.
Bất cứ loại sủng váºt nà o sau khi hóa noãn thì dù trÆ°á»›c đó nó có mạnh đến cỡ nà o, nhÆ°ng đến khi tái sinh thì Ä‘á»u trở vá» hình dạng nhá» bé và sức mạnh cÅ©ng cá»±c kỳ thấp kém so vá»›i đồng loại. Tuy nhiên, sủng váºt cao cấp thì sẽ phát triển nhanh hÆ¡n các cấp thấp hÆ¡n rất nhiá»u. Do đó, Táºt Phong há»c rất nhanh, chỉ vá»›i khoảng thá»i gian gần má»™t ngà y trá»i mà nó đã có thể Ä‘i đứng tá»± do, tháºm chà còn chạy nhảy không ngừng, rất Æ° là hiếu Ä‘á»™ng.
So vá»›i tâm tình vui vẻ của nó, thì trái lại, tâm tình của Má»™ Dung Thiên lại có phần khá nặng ná». Äêm nay chÃnh là đêm cuối của hắn ở Uy NhÄ© thà nh, và cÅ©ng chÃnh là đêm cuối cùng hắn ở chung vá»›i Lạc Na và Lệ Toa. Trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn, hắn sẽ chÆ°a thể trở lại đây ngay, vì thế mà hắn cảm thấy không thoải mái chút nà o.
Táºt Phong nằm trong tay hắn, khẽ sủa lên hai tiếng:
- Gâu! Gâu!
Từ sau khi dùng máu để “ấp trứngâ€, Má»™ Dung Thiên phát hiện ra giữa hắn và Táºt Phong tá»± nhiên lại được tâm ý tÆ°Æ¡ng thông, và hắn có thể thông qua tiếng sủa của nó mà đoán được nó muốn gì. Lúc nà y hắn lại há»i:
- Táºt Phong, ý ngÆ°Æ¡i bảo ta không cần phải lo lắng vì còn có ngÆ°Æ¡i ở bên cạnh, đúng không?
- Gâu!
Táºt Phong vui sÆ°á»›ng sủa thêm má»™t tiếng nhÆ° để khẳng định lá»i nói của chủ nhân.
Mộ Dung Thiên thở dà i một hơi rồi nói:
- Nhưng ngươi lại không phải là mỹ nữ kia mà ....
- Oác!
Con Táºt Phong nghe váºy thì lại tru lên má»™t tiếng, miệng sùi bá»t mép rồi ngã lăn ra giÆ°á»ng. à nghÄ© của tên chủ nhân nà y tháºt không thể suy Ä‘oán theo lẽ thÆ°á»ng được.
“Cá»™c, cá»™c.†Từ phÃa cá»a phòng vang lên hai tiếng gõ cá»a, tháºt là xảo diệu, vừa nhắc tá»›i mỹ nữ thì mỹ nữ láºp tức xuất hiện ngay. Thông qua lá»±c đạo gõ cá»a, Má»™ Dung Thiên có thể Ä‘oán được ngÆ°á»i vừa gõ là Lạc Na, và có lẽ quán của TÆ° Ân cÅ©ng đã nghỉ bán rồi nên hai nà ng má»›i đến đây tìm hắn.
Mộ Dung Thiên hô to:
- Má»i và o.
Khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Lạc Na và Lệ Toa láºp tức xuất hiện ngay sau cánh cá»a. Má»™ Dung Thiên vừa nhìn thấy hai ngÆ°á»i há» thì tâm tình trở nên tốt hÆ¡n má»™t chút, nói:
- Hai vị mỹ nữ đã hết giỠlà m việc rồi à ?
Táºt Phong cÅ©ng vui vẻ sủa lên má»™t tiếng chà o đón há». Nó đã chÆ¡i đùa vá»›i há» suốt má»™t buổi chiá»u nên đã sá»›m quen thuá»™c vá»›i cả hai nà ng.
Hai nà ng than thở:
- Äúng váºy, La Äịch tiên sinh, ngÆ°á»i ở đây đông quá, tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta mệt chết Ä‘i được.
Nhìn thấy con chó nhá», Lệ Toa dang rá»™ng hai tay ra và cÆ°á»i nói:
- Táºt Phong, lại đây để ta ôm má»™t cái nà o.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i hÃp mắt lại, mê mẩn nói:
- Thế có muốn ta giúp các nà ng xoa bóp một chút không? Tay nghỠcủa ta tốt lắm đấy..…
Vừa nói, hắn vừa co một tay lại giống như thức mở đầu của Long trảo thủ, bóp bóp nhẹ trong không trung.
Lệ Toa Ä‘ang chÆ¡i vá»›i Táºt Phong nên không thấy hà nh Ä‘á»™ng đó của hắn, nhÆ°ng Lạc Na thì Ä‘á» mặt nói:
- Không cần đâu, bá»n ta là m sao dám phiá»n đến La Äịch tiên sinh chứ?
Sở dÄ© nà ng nói thế, má»™t phần nguyên nhân là vì thứ tá»± tôn ti trong chức nghiệp, còn nguyên nhân khác là vì vá»›i cá tÃnh của Má»™ Dung Thiên, nếu để cho hắn xoa bóp thì chắc chỉ có thể xoa bóp ở cái nÆ¡i "đặc biệt" mà bất cứ ai cÅ©ng không thể không Ä‘á» phòng mà thôi.
Hai thị nữ bÆ°á»›c đến bên cạnh giÆ°á»ng, ngồi xuống, rồi Lệ Toa nói:
- La Äịch tiên sinh, ngà y mai ngÆ°á»i tháºt phải Ä‘i Pháºt Lạc Lý TÆ° thà nh sao?
Trong thá»i khắc ly biệt, ngÆ°á»i ta luôn luôn cảm thấy rất thÆ°Æ¡ng tâm, mà Má»™ Dung Thiên thì không thÃch cái loại cảm xúc đó, Ãt nhất là trong lúc ở chung vá»›i hai nà ng. Hắn chỉ muốn là m cho hai nà ng vui vẻ, nên liá»n nói giỡn:
- Äúng váºy, các nà ng xem, ta mượn tiá»n của các nà ng cà ng lúc cà ng nhiá»u, nếu không Ä‘i là m kiếm tiá»n thì chỉ còn cách lấy thịt ra để trả mà thôi.
Hai thị nữ nghe váºy thì báºt cÆ°á»i khanh khách, tâm trạng buồn rầu vì ly biệt cÅ©ng vÆ¡i Ä‘i không Ãt. Lệ Toa nói:
- La Äịch tiên sinh đừng lo, bá»n ta không ngại Ä‘iá»u đó đâu.
Má»™ Dung Thiên thấy mục Ä‘Ãch đã đạt được, nên liá»n nghiêm mặt nói:
- À há, con ngÆ°á»i ta sống trên Ä‘á»i thì cÅ©ng phải là m việc thôi, không thể là m má»™t kẻ bất há»c vô thuáºt hoà i được. HÆ¡n nữa, nói không chừng đến lúc đó ta có thể xin được phân phối vá» lại Uy NhÄ© thà nh cÅ©ng nên.
Kỳ tháºt, hắn biết chắc Ä‘iá»u đó sẽ không thể xảy ra. Vì căn cứ theo kinh nghiệm phong phú của TÆ° Ân, ngà y ma thú công thà nh chỉ còn cách má»™t năm nữa thôi, lúc đó chÃnh là lúc rất cần nhân tà i, mà má»™t thà nh thị lá»›n nhÆ° Pháºt Lạc Lý TÆ° quyết sẽ không bá» qua má»™t nhân tà i nhÆ° hắn, do đó mà tá»· lệ hắn phải ở lại Pháºt Lạc Lý TÆ° sẽ là chÃn mÆ°Æ¡i chÃn phần trăm, phần còn lại chỉ xảy ra khi nà o đầu óc của há»™i trưởng Dược SÆ° công há»™i có vấn Ä‘á» mà thôi.
NhÆ°ng Lệ Toa và Lạc Na thì lại không biết Ä‘iá»u đó, nên há» vui vẻ nói:
- Tháºt à ? La Äịch tiên sinh, chẳng lẽ đến lúc đó, ngÆ°Æ¡i sẽ tình nguyện trở lại Uy NhÄ© thà nh nhá» bé nà y sao?
CÅ©ng không phải Má»™ Dung Thiên không muốn quay lại, mà là hắn không thể quay lại thôi. Bản thân hắn biết rõ cái đạo lý "nếu hy vá»ng cà ng lá»›n thì thất vá»ng sẽ cà ng nhiá»u", nếu không thì để đến khi các nà ng biết hắn lÆ°u lại Pháºt Lạc Lý TÆ° chỉ e rằng há» sẽ buồn lắm lắm. Thế nên Má»™ Dung Thiên má»›i nói tiếp:
- Cho dù ta không thể trở lại sống ở Uy NhÄ© thà nh, nhÆ°ng ta vẫn có thể thÆ°á»ng xuyên quay lại đây để thăm các nà ng kia mà . Có hai vị đại mỹ nhân xinh đẹp của ta ở đây, thì ta là m sao có thể bá» mặc không quan tâm tá»›i chứ?
ThÆ°á»ng ngà y, khi hai nà ng nghe được Má»™ Dung Thiên nói đến hai chữ “của ta†thì sẽ rất xấu hổ ngượng ngùng, tất nhiên là há» sẽ giáºn dá»—i má»™t hồi, nhÆ°ng và o lúc nà y thì cả hai lại chỉ cảm thấy vui sÆ°á»›ng không thôi.
Má»™ Dung Thiên chợt nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, Ä‘á»™t nhiên nói:
- Äược rồi, các nà ng hãy cởi áo ngoà i ra Ä‘i.
- Hả, cái gì cơ?
Hai nà ng nghe hắn bảo thế thì trợn mắt tròn xoe, há» tháºt không ngá» La Äịch tiên sinh Ä‘á»™t nhiên lại thốt ra má»™t câu nhÆ° váºy. TrÆ°á»›c kia dù hắn cÅ©ng có chút háo sắc, nhÆ°ng lại không có can đảm để nêu ra má»™t loại yêu cầu lá»›n máºt nhÆ° thế. Cho dù chÃnh bá»n há» nguyện ý, nhÆ°ng Ãt ra.…Ãt nhất cÅ©ng phải từ từ vun đắp tình cảm chứ, tá»± dÆ°ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t nhÆ° thế nà y, tháºt khiến cho hai nà ng mặt Ä‘á» tÃa tai, không biết nên là m thế nà o má»›i phải.
Lúc nà y Má»™ Dung Thiên cÅ©ng nháºn ra câu nói của mình có phần quá Ä‘á»™t ngá»™t và thất thố, bèn cÆ°á»i giải thÃch:
- Yên tâm đi, ta chỉ dạy các nà ng một việc nà y thôi.
Vừa dứt lá»i, từ trên lòng bà n tay phải của hắn liá»n báºt ra má»™t quả băng cầu.
Lệ Toa và Lạc Na thấy váºy thì cùng lúc kêu lên kinh hãi:
- Băng hệ ma pháp!
Hết hồi 54
===================================
Chú thÃch
[1] Vượng Tà i, Tiểu Bạch, Äại Hoà ng v.v là tên thông dụng của Ä‘á»™ng váºt nuôi trong nhà ở Trung Quốc (đã từng xuất hiện trong các truyện khác nhÆ° Tru Tiên, Nhân gian băng khà v.v), còn Tiểu CÆ°á»ng là tên má»™t con gián (nổi tiếng sống dai), ở Trung Quốc đã từng được dá»±ng thà nh phim, bà i hát khá nổi tiếng.
Tà i sản của huynhba
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của huynhba
25-04-2010, 06:26 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 4 - Äồng Bệnh TÆ°Æ¡ng Lân
Hồi 55: à Loạn
Dịch giả: Nháºp Ma Nhân
Biên táºp: [SM]FreeKill
Hiệu Ä‘Ãnh: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Lệ Toa và Lạc Na đồng thá»i la hoảng:
- Băng hệ ma pháp!
Äó chÃnh là ma pháp cao cấp được biến thể từ Thủy hệ, nên tu luyện khó khăn hÆ¡n Thủy hệ không biết bao nhiêu lần, ngoại trừ thiên phú ra, ngÆ°á»i luyện còn cần phải có nghị lá»±c và trà tuệ siêu phà m thì má»›i có thể thà nh công. Số lượng Băng hệ ma pháp sÆ° ở trên đại lục nà y chỉ chiếm khoảng trên dÆ°á»›i má»™t phần trăm số Thủy hệ ma pháp sÆ° hiện có. Nói má»™t cách khác, trong má»™t trăm Thủy hệ ma pháp sÆ° thì má»›i có má»™t Băng hệ ma pháp sÆ° mà thôi.
Hai thị nữ nhìn thấy Má»™ Dung Thiên biểu diá»…n ma pháp thì khiếp sợ không thôi, há» nhìn quả băng cầu tá»a ra hà n khà lẫm lẫm và đang nổi lÆ¡ lá»ng trên không đầy vẻ nghi hoặc. Phải biết rằng hÆ¡n mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c, Thủy nguyên tố cảm ứng Ä‘á»™ của La Äịch tiên sinh vẫn còn rất thấp, tháºm chà tệ hại đến mức ngay cả má»™t phép Thủy ma pháp Ä‘Æ¡n giản nhất cÅ©ng không thể thá»±c hiện được. Vá»›i cái tÃnh sÄ© diện của La tiên sinh, tuyệt sẽ không là m cái trò “thâm tà ng bất lộ†[1] gì đó trÆ°á»›c mặt mỹ nữ. Vả lại còn má»™t chuyện không thể bá» qua, đó là khi La Äịch tiên sinh phát ra Băng hệ ma pháp, y hoà n toà n không có dấu hiệu gì khác lạ và cÅ©ng không niệm bất cứ câu chú ngữ nà o. Äối vá»›i những vị ma pháp sÆ° có khả năng khống chế nguyên tố đến mức thuần thục để là m được nhÆ° váºy, tức là dù chỉ phát ra má»™t trái băng cầu Ä‘Æ¡n giản nhất mà không cần niệm chú ngữ, thì tối thiểu há» cÅ©ng phải đạt đến cấp báºc tông sÆ°, và cÅ©ng chÃnh là nguyệt cấp.
Hai thị nữ ngây dại nhìn dáng vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý của Má»™ Dung Thiên mà trà n ngáºp ngưỡng má»™. Phải biết rằng, tố chất của má»™t ngÆ°á»i là rất khó thay đổi, huống chi lại còn thay đổi chỉ trong mÆ°á»i ngà y ngắn ngủi nhÆ° thế, Ä‘iá»u ấy qua tháºt khó có thể lý giải nổi.
Mộ Dung Thiên nói:
- Äây gá»i là tu luyện thuáºt, ta Ä‘ang muốn dạy cho các nà ng môn nà y đấy.
Hai nà ng không thể tin và o lá»— tai mình, run giá»ng há»i:
- La Äịch tiên sinh, ngÆ°Æ¡i…..ngÆ°Æ¡i nói là muốn dạy bá»n ta “tu luyện thuáºtâ€?
Tu luyện thuáºt cao cấp rất thần kỳ, nó có thể khiến má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng vá»›i tố chất trung bình trở thà nh má»™t võ giả cấp thấp, dù chỉ cao hÆ¡n má»™t tầng nhÆ°ng cÅ©ng đã có sá»± khác biệt rồi. HÆ¡n nữa, có thể trở thà nh võ giả thì chẳng khác nà o quạ Ä‘en biến thà nh phượng hoà ng. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng mà nói, đó là má»™t giấc mÆ¡ xa vá»i không ai dám nghÄ© đến! NhÆ°ng thông thÆ°á»ng thì các phép tu luyện thuáºt cao cấp Ä‘á»u là những pháp môn bà truyá»n của cÆ°á»ng giả và các gia tá»™c, muốn tu luyện được thà nh công tháºt không Ä‘Æ¡n giản chút nà o. Thế nhÆ°ng cứ nhìn và o minh chứng trÆ°á»›c mắt, thứ Má»™ Dung Thiên tu táºp rõ rà ng là tu luyện thuáºt cao cấp nhất, do đó mà hai nà ng nghi hoặc không dám tin và o những gì mình vừa thấy vừa nghe, phải chăng mình Ä‘ang mÆ¡? Tuy nhiên, các nà ng cÅ©ng không dám há»i tu luyện thuáºt của Má»™ Dung Thiên từ đâu ra, bởi những việc nhÆ° thế Ä‘á»u rất tế nhị và rất cần được giữ bà máºt.
Má»™ Dung Thiên thấy hai nà ng lá»™ vẻ mâu thuẫn trên mặt thì ngạc nhiên há»i:
- Chẳng lẽ hai ngÆ°á»i không muốn há»c?
Lạc Na cắn môi đáp:
- Không phải, nhÆ°ng…..nhÆ°ng mà thông thÆ°á»ng chẳng ai lại Ä‘i truyá»n tu luyện thuáºt cao cấp cho ngÆ°á»i ngoà i. La Äịch tiên sinh, ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy có sao không?
Thà nh tháºt mà nói, ở trên đại lục nà y, không ai là không muốn có được sức mạnh, ngẫm lại bản thân mình chỉ là má»™t nữ thị nhá» bé mà có may mắn được há»c, nên Ä‘iá»u đó khiến cho các nà ng sinh ra cảm giác có chút “khó tinâ€. Bởi váºy bất luáºn tu luyện thuáºt có hấp dẫn cỡ nà o, há» vẫn cứ lo lắng không dám tiếp nháºn.
Lệ Toa gáºt đầu, nà ng cÅ©ng sá»± lo lắng giống nhÆ° Lạc Na váºy.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i nói:
- Té ra trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng có loại quy củ đó hay sao? Tuy nhiên, hai ngÆ°á»i dù gì cÅ©ng là Lạc Na và Lệ Toa “của taâ€, sao coi là ngoại nhân được?
Lệ Toa cúi đầu đáp:
- Cái đó khác, bá»n ta biết ngÆ°Æ¡i chỉ là nói đùa thôi.
Mộ Dung Thiên nói:
- Ta mặc xác ai đó có quy củ gì, tóm lại, ta đã coi các nà ng là ngÆ°á»i nhà rồi, trừ phi các nà ng xem thÆ°á»ng ta.
Hai nà ng vội lắc đầu:
- Không có, bá»n ta là m gì có ý đó…
Má»™ Dung Thiên không cho các nà ng có cÆ¡ há»™i đáp trả, cÆ°á»i nói:
- Váºy thì cứ quyết định nhÆ° thế Ä‘i, nhÆ°ng ta phải nói trÆ°á»›c rằng ta cÅ©ng không dám chắc là sẽ dạy thà nh công đâu đấy.
Bởi vì hắn cÅ©ng không rõ kết cấu cÆ¡ thể yêu tá»™c có tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i loà i ngÆ°á»i hay không, nên bây chỉ có thể xem là thá» nghiệm mà thôi.
Hai nà ng cảm kÃch gáºt đầu đáp:
- Äược, nếu há»c không được thì âu cÅ©ng là do tÆ° chất bá»n ta ngu dốt, đâu thể trách La Äịch tiên sinh ạ.
Mộ Dung Thiên gãi gãi đầu, ngại ngùng nói tiếp:
- Váºy hai ngÆ°á»i phải cởi áo ngoà i ra má»›i được, nếu không thì ta không thể chỉ dẫn chÃnh xác được.
Nếu phải chỉ Ä‘iểm kinh mạch, đặc biệt là vá»›i ngÆ°á»i không hiểu rõ thân thể nữ nhân nhÆ° Má»™ Dung Thiên, quả tháºt hắn chỉ có thể biết sao nói váºy, tuyệt không phải cố ý khinh nhá»n hay nhân cÆ¡ há»™i để chiếm tiện nghi gì cả.
Hai nữ thị biết tÃnh Má»™ Dung Thiên tuy háo sắc, nhÆ°ng hắn sẽ không là m chuyện quá đáng, nên hai nà ng khẽ Ä‘Æ°a mắt há»™i ý vá»›i nhau rồi bắt đầu ngượng ngùng cởi áo ngoà i ra.
Táºt Phong nhân lúc má»i ngÆ°á»i không để ý, nó cÅ©ng chạy Ä‘i tìm TÆ° TÆ° và Tiểu Ã.
Hai thân hình tuyệt diệu từ từ lá»™ ra trÆ°á»›c mắt Má»™ Dung Thiên, dÆ°á»›i ánh đèn ma pháp nhu hòa, phong nhÅ© cao ngất gợi cảm, hấp dẫn kinh ngÆ°á»i, hai chiếc eo nhá» nhắn, đôi chân thon dà i, da thịt sáng bóng nhÆ° rắn, Ä‘Æ°á»ng cong Æ°u mỹ tuyệt luân, quả là những cá»±c phẩm mà thượng giá»›i đã tạo ra dà nh cho nam nhân. Những nÆ¡i huyá»n bà nhÆ° ẩn nhÆ° hiện sau lá»›p ná»™i y lại cà ng là m tăng thêm không Ãt sức dụ hoặc. Cho dù sá»›m đã chuẩn bị tâm lý, nhÆ°ng và o thá»i khắc nà y thì Má»™ Dung Thiên vẫn không nhịn được máu huyết nhá»™n nhạo, hÆ¡i thở trầm trá»ng. Äừng nói là hắn, dù bất kỳ nam nhân nà o nhìn thấy những tấm thân nhÆ° váºy thì e rằng tim cÅ©ng Ä‘áºp mạnh và khó lòng kiá»m chế, trừ phi kẻ đó có vấn Ä‘á» vá» mặt tâm sinh lý.
Má»™ Dung Thiên cố hết sức kéo ánh mắt rá»i khá»i những nÆ¡i mỹ diệu có thể là m ngÆ°á»i ta phạm tá»™i kia, để lấy lại bình tÄ©nh và bắt đầu hÆ°á»›ng dẫn. BÆ°á»›c đầu tiên là xác định vị trà huyệt đạo, đây cÅ©ng là tri thức cÆ¡ bản nhất vá» kinh mạch cÅ©ng nhÆ° phÆ°Æ¡ng thức váºn hà nh, hấp thu năng lượng. Má»™ Dung Thiên chìa ngón trá» ra, hắn hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi cuối cùng cÅ©ng đặt nhẹ lên Thiên Ä‘á»™t huyệt [2] trên thân hình nhÆ° ngá»c của Lệ Toa.
Lần đầu bị ngón tay của nam tá» trẻ tuổi đặt lên ngÆ°á»i, Lệ Toa hÆ¡i run khẽ má»™t chút, sắc hồng mân côi nhanh chóng lan khắp cÆ¡ thể, da thịt nà ng vốn rất má»m mại, giỠđây cà ng giống nhÆ° sắp tan ra. Lạc Na nhìn cảnh tượng trÆ°á»›c mắt cÅ©ng bị kÃch thÃch, sắc mặt thoáng Ä‘á» á»ng.
Mộ Dung Thiên nuốt nước miếng:
- Có cảm giác gì không?
Hắn cảm thấy hai chữ “cảm giác†nghe nhÆ° có chút máºp má», giống nhÆ° còn có ngụ ý khác nên hắn liá»n bổ sung thêm má»™t câu:
- à ta là cái cảm giác gai gai đó.
Từ đầu ngón tay Má»™ Dung Thiên truyá»n đến sức nóng nhÆ° có ma lá»±c, Lệ Toa cảm thấy cả ngÆ°á»i mình bị tê tê không chịu nổi, nà ng nhắm mắt và hÆ¡i thở cÅ©ng trở nên gấp gáp hÆ¡n, cuống quÃt đáp:
- Có, có một chút.
Má»™ Dung Thiên thấy dảng vẻ của nà ng nhÆ° váºy thì chỉ sợ đó là khoái cảm do da thịt đôi bên tiếp xúc mà sinh ra, chứ không phải là sá»± kÃch thÃch do tiếp xúc huyệt đạo, vì váºy, hắn thầm nghÄ© thăm dò huyệt đạo nhÆ° thế nà y là gần nhÆ° thất bại rồi, tháºt dá»… gây cảm giác lẫn lá»™n mÆ¡ hồ, vả lại những bá»™ vị đó cÅ©ng quá nhạy cảm, chỉ sợ đến lúc chỉ dẫn không được lại còn khiến “củi khô gần lá»a sẽ cháy†thì nguy. Bởi váºy hắn chuyển tá»›i Thiên phủ huyệt [3] trên tay trái:
- Ừm, nơi nà y không có cảm giác đau đớn gì chứ?
KÃch thÃch trên tay yếu hÆ¡n má»™t chút, Lệ Toa hÆ¡i khôi phục lại vẻ bình thÆ°á»ng, đáp:
- Không có ạ.
Mộ Dung Thiên lẩm bẩm nói:
- Kỳ quái, lẽ ra đúng là chỗ nà y mới phải.
Chá»— huyệt đạo nà y rất nhá» bé nên chắc chỉ cần di chuyển tà tẹo là được rồi, Má»™ Dung Thiên nghÄ© thế xong thì liá»n di chuyển ngón tay quanh Ä‘iểm đó và i milimét, vừa định há»i lại thì đã thấy Lệ Toa rúng Ä‘á»™ng toà n thân:
- Ã, quả thá»±c có Ä‘au má»™t chút, cảm giác rất kỳ quái.
Äó đúng là cảm giác Ä‘au nhẹ trên Thiên phủ huyệt, lòng tin của Má»™ Dung Thiên tăng lên nhiá»u, xem ra trên cÆ¡ thể yêu tá»™c cÅ©ng có huyệt đạo. Hắn láºp tức thá» thêm và i huyệt đạo ở những nÆ¡i khác, vị trà có thể lệch Ä‘i má»™t chút nhÆ°ng cÅ©ng không sai biệt nhiá»u, xem ra cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đồng vá»›i ngÆ°á»i ở địa cầu.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i nói:
- Tốt lắm, ta nghÄ© hai ngÆ°á»i có thể tu luyện được đó.
- Tháºt sao?
Lệ Toa và Lạc Na trong lúc vui mừng chia ra tả hữu ôm lấy hai tay Má»™ Dung Thiên, vòng má»™t phong mãn căng đầy của cả hai liá»n bị chèn ép mà biến dạng. Äá»™ng tác nà y chÃnh là má»™t khảo nghiệm khắc nghiệt nhất đối vá»›i định lá»±c của nam nhân, máu mÅ©i của Má»™ Dung Thiên thiếu chút nữa là đã phún trà o ra ngoà i rồi. Hắn vá»™i nhá»› đến những lá»i của đức Khổng Tá» còn sót lại trong đầu, niệm lấy niệm để không biết bao nhiêu lần câu “phi lá»… váºt thị†thì má»›i cấp tốc kiá»m nén được dục vá»ng Ä‘ang sôi sục trong ngÆ°á»i.
Hai nà ng cÅ©ng biết mình có chút thất thố nên vá»™i buông tay hắn ra, Ä‘á» mặt không dám ngẩng đầu lên. NhÆ°ng chuyện phát sinh kế tiếp cà ng là m các nà ng xấu hổ hÆ¡n. Äó là vì đầu ngón tay của Má»™ Dung Thiên cÆ¡ hồ rà khắp toà n thân há» từ trên xuống dÆ°á»›i, không trừ chá»— nà o, đây cÅ©ng là việc bất khả kháng bởi huyệt đạo Ä‘á»u nằm phân bố khắp nÆ¡i.
Má»™ Dung Thiên để hai nữ thị tiến và o trạng thái nháºp định, thúc đẩy linh lá»±c lÆ°u Ä‘á»™ng y theo những huyệt đạo do ngón tay hắn chỉ dẫn. Thá»±c tế luôn luôn là má»™t vị sÆ° phụ tốt nhất, còn hÆ¡n bất cứ lý luáºn sắc bén nà o. NgÆ°á»i trên đại lục Ä‘á»u biết nháºp định, chỉ là vấn Ä‘á» mạnh hay yếu mà thôi. Năng lá»±c nháºp định của hai nà ng so vá»›i hắn còn mạnh hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng linh lá»±c của há» so vá»›i yêu linh khà cÆ°á»ng thịnh của Yêu Linh Ä‘an thì tất nhiên là không thể sánh được, bởi váºy nên sức lá»±c mà há» phải bá» ra cÅ©ng không Ãt. HÆ¡n nữa, huyệt đạo trên cÆ¡ thể con ngÆ°á»i quả là nhiá»u vô số kể, Má»™ Dung Thiên phải hao phà hÆ¡n hai giá» má»›i hoà n thà nh công việc chỉ dẫn linh lá»±c ở ná»a thân trên cho hai ngÆ°á»i. HÆ¡n mÆ°á»i huyệt đạo kế tiếp lại khiến cho hắn cảm thấy khó xá», bởi chúng Ä‘á»u nằm ở khu vá»±c giữa hai chân. Ai cÅ©ng biết, vá»›i nữ nhân mà nói, đó là nÆ¡i rất riêng tÆ°, huống chi hai nà ng mỹ nữ nà y chỉ còn mặc ná»™i y.
Hết hồi 55
==================================
Chú thÃch:
[1] Thâm tà ng bất lá»™: ý chỉ ngÆ°á»i có tà i hoa mà không để lá»™ ra cho ngÆ°á»i ngoà i biết.
[2] Thiên Ä‘á»™t huyệt: Äây là huyệt vị hết sức lợi hại đối vá»›i việc là m ngừng tiếng nấc, nằm ở chÃnh giữa chá»— lõm sát bá» trên xÆ°Æ¡ng ức.
“Thiên†có nghÄ©a là trá»i, nói đến má»™t nÆ¡i cao, hà m ý phần cao của cÆ¡ thể.
“đột†có nghĩa là sự tiến triển hay sự nhô lên, trồi lên, ý nói trái táo Adam trồi lên ở cổ.
huyệnt nằm dÆ°á»›i trái táo Adam, có tác dụng Ä‘iá»u hòa các rối loạn ở há»ng và là m thông khÃ, giáng khÃ, thÆ°á»ng dùng trong hen suyá»…n, nôn nấc.
[3] Thiên phủ huyệt: Ở bá» trong bắp cánh tay trong, dÆ°á»›i nếp nách trÆ°á»›c 3 thốn nÆ¡i bá» ngoà i cÆ¡ hai đầu cánh tay. Tác dụng Tuyên thông Phế khÃ, trị suyá»…n, ho, chảy máu cam, cánh tay trong Ä‘au.
Tà i sản của huynhba
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của huynhba
Từ khóa được google tìm thấy
4vn di gioi duoc su , 4vn.eu di gioi duoc su , âèäåîêëèïû , ãîñòèíèöà , Ä‘i gioi duoc su 4vn , bach luyen thanh tien , dị giá»›i dá»±c sÆ° , dị giá»›i dược su , dị giá»›i dược sÆ° , dị giá»›i dược sÆ°- , dị giá»›i dược sÆ°. , dị giá»›i dÆ°Æ¡Ì£c sÆ° , dị gioi duoc sÆ° , di dói dược sÆ° , di dioi duoc su 4vn , di doi duoc su , di doi duoc su 134 , di duoi duoc su , di duong duoc su 4vn , di gi , di giá»›i duoc su , di giá»›i dược su , di giá»›i dược sÆ° , di gioi dai duoc su , di gioi dao tac , di gioi duco su , di gioi duo csu , di gioi duo su 4vn , di gioi duoc , di gioi duoc su , di gioi duoc su 1 , di gioi duoc su 144 , di gioi duoc su 149 , di gioi duoc su 201 , di gioi duoc su 203 , di gioi duoc su 4vn , di gioi duoc su 4vn eu , di gioi duoc su 4vn.eu , di gioi duoc su 5 , di gioi duoc su full , di gioi duoc su full prc , di gioi duoc su hoi 300 , di gioi duoc su hoi 339 , di gioi duoc su luan dam , di gioi duoc su prc , di gioi duoc su prc dich , di gioi duoc su prc full , di gioi duoc su quyen 12 , di gioi duoc su quyen 13 , di gioi duoc su tom tat , di gioi duoc su tulangtu , di gioi duoc su. , di gioi duoc su.4vn , di gioi duocsu , di gioi luyen duoc su , di gioi prc , di gioi thuy , di giÆ¡i dược sÆ° , di goi duoc su , di hioi duoc su , di the duoc su , di the thanh duoc su 4vn , diị giá»›i dược sÆ° , ditheduocsu , doc di gioi duoc su , doc digioi duócu , duoc sÆ° vô si dao tac , dƯỢc sƯ di gioi , êîðáèíà , íèêîëü , ïðåäñêàçàíèÿ , ñòèðàëüíûõ , òåëåôîííûé , phienhykau-digioiduocsu , truyen di gioi duoc su , tuchangioi-digioiduocsu , vo si dao tac , ýëåêòðîìîíòàæ