24-11-2011, 03:16 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 51: Thất Äạo Toà n Phong
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
- Äại kế cá»§a ta chÃnh là phát tà i.
Lúc ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu uống đến chén thứ ba, cặp mắt đã hÆ¡i dÃp lại, lưỡi cÅ©ng phồng lên:
- ChỠsau khi phát tà i, ta sẽ có thể là m chuyện mà ta muốn là m.
- Rốt cuộc ngươi muốn là m chuyện gì?
Trương Thán đã uống mưá»i sáu chén nhưng mặt vẫn không Ä‘á», hÆ¡i thở cÅ©ng không gấp. Hắn uống rượu còn trôi chảy hÆ¡n so vá»›i uống trà , nhưng tÃnh ra vẫn cháºm hÆ¡n má»™t chút so vá»›i ăn cÆ¡m.
- Ta muốn má»™t thê tá» như hoa như ngá»c, có dung mạo hoa nhưá»ng nguyệt thẹn.
Trong mắt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đầy ảo tưởng:
- Ta còn muốn nổi danh, thà nh đại danh, là m cho ngưá»i ta vừa nghe đến tên ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ta Ä‘á»u sợ lui ba bước…
- Ngươi muốn là m chuyện nà y, không cần phải đợi đến lúc phát tà i.
- á»’?
- Ngươi chỉ cần đi mua một thanh đao là đủ rồi.
- Mua đao là m gì?
- Chỉ cần những lúc lòng không cao hứng, nếu có kẻ dám cưá»i, ngươi cứ mặc kệ có quen biết hay không, dùng má»™t Ä‘ao cắt hồ lô cá»§a hắn Ä‘i. Còn những lúc lòng ngươi cao hứng, nếu có kẻ dám chưá»ng cái vẻ mặt như đưa đám ra, ngươi cứ má»™t Ä‘ao chém đầu hắn xuống. Nếu dư thá»i gian, ngươi còn có thể cầm Ä‘ao Ä‘i cướp má»™t tiểu mỹ nhân dung mạo như thiên tiên vá». Như váºy chỉ cần ná»a năm, nếu như ngươi vẫn còn sống bảo đảm sẽ danh chấn thiên hạ.
- Phì! Ta muốn hà nh hiệp trượng nghĩa, những hà nh vi ác bá nà y sao có thể hợp với tư cách của ta được.
- Váºy ngươi muốn là m gì?
- Ta má»›i vừa nói, ta muốn nổi danh, muốn lấy má»™t thê tá» xinh đẹp, muốn ở má»™t nÆ¡i thoải mái, sống những tháng ngà y vui vẻ; ta còn muốn có võ công cao thâm hÆ¡n cả Thẩm lão đại, Tô lâu chá»§, Vương Lão Thạch, Bạch A Phi; ta còn muốn ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u bá»™i phục ta, hiệp danh vang lừng thiên hạ, Phương Háºn Thiếu thấy ta liá»n hối háºn vì sao năm đó không nịnh bợ ta má»™t chút…
- Ta không hiểu.
- Ngươi không hiểu cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngạc nhiên há»i.
- Nguyện vá»ng cá»§a ngươi, nói khó thì không khó, nói dá»… cÅ©ng không dá»…, nhưng Ä‘á»u chẳng liên quan gì đến phát tà i. Nếu như ngươi có năng lá»±c, hiện giá» cÅ©ng có thể là m được rồi.
Trương Thán nói:
- Phát tà i chỉ có thể là m cho ngưá»i ta sống được thoải mái má»™t chút, chắc còn có thể kiếm được mấy thê tá» vẻ ngoà i xinh đẹp còn bên trong rá»—ng tuếch, cá»™ng thêm má»™t đám tiểu nhân chuyên nịnh ná»t. Nhưng muốn đánh bại ngưá»i kiêu hùng như Tô Má»™ng Chẩm, muốn báºc nhân kiệt như Thẩm Hổ Thiá»n phải bá»™i phục ngươi, e rằng phát tà i chẳng có tác dụng gì. Tháºt ra, má»™t ngưá»i chỉ cần trong lòng sảng khoái, tá»± hiểu lòng mình, cho dù ở nÆ¡i nà o, sống như thế nà o cÅ©ng thoải mái như nhau.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngẫm nghÄ©, láºp tức cưá»i hà o sảng nói:
- Tốt! Nếu như tiá»n không mua được những thứ nà y, ta còn cần nhiá»u tiá»n như váºy để là m gì? Tháºt ra nếu tá»± biết thá»a mãn thì lòng sẽ vui, chỉ cần hiểu được đạo lý nà y, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u có thể trở nên già u có.
Hắn vỗ vỗ và o trán mình nói:
- Bây giá» ta má»›i biết, hóa ra chuyện mà ta muốn là m không nhất định phải đợi đến lúc phát tà i má»›i có thể là m, hÆ¡n nữa còn phải là m trước má»›i phát tà i được. Äáng tiếc hiện giá» vẫn có rất nhiá»u ngưá»i nghÄ© mãi không ra đạo lý nà y.
Dứt lá»i hắn lại gá»i má»™t vò rượu cao lương, còn má»i Trương Thán. Trương Thán ngá»a cổ uống sạch má»™t hÆ¡i, còn ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chỉ há»›p má»™t ngụm nhá».
Ban đầu Trương Thán không để ý, sau đó má»›i phát hiện, vì váºy há»i:
- Sao ngươi uống rượu giống như con kiến uống nước váºy?
- Cái gì con kiến nước uống?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nghe không hiểu.
- Ãt quá.
- Bởi vì ta không thÃch uống rượu.
Trương Thán nhất thá»i cưá»i lá»›n, cưá»i như Ä‘iên.
- Cưá»i cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cảm thấy bất mãn, hắn biết Trương Thán Ä‘ang cưá»i hắn.
- Ta thấy ngươi cao lá»›n cưá»ng tráng, uy vÅ© phi phà m, cho rằng ngươi có tá»u lượng cao, hóa ra lại uống không được rượu. Buồn cưá»i, buồn cưá»i!
- Có gì buồn cưá»i? Má»™t ngưá»i cao lá»›n uy mãnh chưa chắc đã có thể uống, còn má»™t ngưá»i nhá» bé lanh lợi chưa hẳn là không uống được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đảo tròng mắt to nói:
- Giống như ngưá»i cưá»ng tráng oai phong có thể lòng dạ thiện lương, còn ngưá»i thấp bé ôn hòa lại có thể lòng dạ ác độc, ngược lại cÅ©ng váºy. Dá»±a và o hình dáng tướng mạo để nháºn xét tÃnh tình tốt xấu, đó là chuyện ngu ngốc.
Hắn nói tiếp:
- Cho nên ngưá»i uống được rượu chưa chắc là ngưá»i hà o sảng, còn ngưá»i không uống được chưa hẳn không phải là ngưá»i dÅ©ng cảm. CÅ©ng như váºy, ngưá»i có thể uống chưa chắc là hảo hán, còn ngưá»i không giá»i uống cÅ©ng chưa hẳn không phải là hảo hán.
- à của ngươi là nói, uống rượu là uống rượu, còn hảo hán là hảo hán?
- Rượu là rượu, còn ngưá»i là ngưá»i. Có ngưá»i dùng rượu để luáºn ngưá»i, cÅ©ng giống như dùng văn để luáºn ngưá»i, Ä‘á»u là chuyện rắm chó không kêu.
- Ngươi đã không thể uống, lại gá»i rượu là m gì?
- Ta không giá»i uống, nhưng ngươi thì có thể uống.
- Cho nên ngươi mua rượu, còn ta uống rượu?
- Äúng. Ta nói cho ngươi biết má»™t bà máºt nhé!
- Ngươi nói đi!
- Ta bình sinh không thÃch má»i ngưá»i khác uống rượu, bởi vì rượu có thể là m mất Ä‘i lý trÃ. Má»™t số kẻ tá»± cho là tá»u lượng giá»i, lúc không say đã không nói tiếng ngưá»i, sau khi say cà ng nói chuyện giống như là đánh rắm. Cho nên ta không má»i ngưá»i khác uống rượu… Ngươi thì là ngoại lệ.
- Ta cÅ©ng nói cho ngươi biết má»™t bà máºt nhé!
- Ngươi nói đi, ta nghe!
- Äêm nay má»›i là lần đầu tiên ta uống nhiá»u rượu như váºy.
- á»’?
- Bởi vì những kẻ mà ta xem thưá»ng má»i ta uống rượu, ta không bao giá» uống. Những kẻ xem thưá»ng ta thì đương nhiên sẽ không má»i ta uống rượu. Còn nếu tá»± ta Ä‘i mua rượu, ta thà rằng kiếm bạc mua cÆ¡m ăn còn hÆ¡n. Mà đám hảo hữu cá»§a ta thì Ä‘á»u không thÃch uống rượu.
- Váºy tối nay ngươi là nể mặt ta?
- Nói váºy cÅ©ng không sai.
- Không ngá» má»™t kẻ thấp lùn như ngươi tá»u lượng lại tốt như váºy.
- Ban đầu chÃnh ta cÅ©ng không biết, hiện giá» xem ra là tháºt.
- Cho nên ta phụ trách má»i rượu, còn ngươi phụ trách uống rượu.
- Nếu như ngươi có lòng má»i ta uống nhiá»u má»™t chút, sao không gá»i má»™t Ãt đồ nhắm rượu?
- ÄÆ°á»£c, ngươi muốn gá»i gì nhắm rượu?
- Cơm, đương nhiên là cơm nóng hôi hổi, thơm ngà o ngạt, trắng như tuyết.
- ÄÆ°á»£c, không có vấn Ä‘á». Ta sẽ gá»i cÆ¡m cho ngươi nhắm rượu, chỉ cần ngươi nể mặt ta má»™t chút.
- Muốn ta uống thêm một vò à ?
- Cũng không phải. Ta chỉ muốn biết thêm một việc.
- Quả nhiên.
Trương Thán cưá»i nói:
- Con ngưá»i ngươi lòng hiếu kỳ quá lá»›n, không há»i cho rõ rà ng chân tướng thì không chịu bá» qua.
- Äây gá»i là chưa đến Hoà ng hà thì chưa cam lòng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu gãi gãi lá»— tai cưá»i nói:
- Ngươi là m sao quen biết vá»›i Lôi Thuần váºy?
- Nói cho ngươi biết cũng không sao.
Trương Thán lại uống má»™t chén rượu. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vì muốn nghe chuyện cá»§a ngưá»i khác, vá»™i ân cần rót rượu cho hắn.
- Ngươi có từng nghe qua “Thất Äạo Toà n Phong†cá»§a “Äà o Hoa Xã†chưa?
- Có phải là “Thất Äạo Toà n Phong†trong thà nh Trưá»ng An, là đám sáu ngưá»i Chu Äại Khối Nhi, Trương Thán *, “Äao Hạ Lưu Äầu†do Lại Tiếu Nga lãnh đạo?
* Trong “Äà o Hoa Xã†có hai ngưá»i cùng tên Trương Thán, cách Ä‘á»c giống nhau nhưng viết thì khác nhau.
- Äúng váºy.
Trương Thán nói:
- Xem ra ngươi cũng có chút kiến thức.
- Ưu Ä‘iểm cá»§a ta rất nhiá»u
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cưá»i hì hì nói:
- Ngươi có thể từ từ khai thác.
- Ta cÅ©ng là má»™t trong “Thất Äạo Toà n Phongâ€.
Trương Thán hứng rượu nổi lên, cà ng nói hăng say:
- Ta cùng vá»›i đám Lại đại tá»· kết nghÄ©a sinh tá», tình như thá»§ túc…
- Äúng rồi, giống như ta vá»›i Thẩm Hổ Thiá»n đại ca và Phương Háºn Thiếu váºy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu xen và o.
- Có má»™t năm và o tết nguyên tiêu, '“Äại Sát Thủ†định ám sát ngưá»i tại há»™i hoa đăng trong thà nh Trưá»ng An, nhưng bị Lại đại tá»· phát hiện. Ngươi có nghe nói đến không?
- Có. Äó là đại sá»± chấn động thiên hạ, ta là m sao không biết.
Ãnh mắt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu sáng lên.
- Cho nên hắn má»›i trút giáºn sang Lại đại tá»·.
Trương Thán nói.
- Hắn muốn giết Lại Tiếu Nga sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giáºt mình há»i.
- Có chúng ta ở đó, hắn cũng không giết được Lại đại tỷ.
Trương Thán thở dà i:
- Cho nên trong cÆ¡n tức giáºn, hắn đã trá»™m Ä‘i má»™t quyển sách quý “Tinh Tượng Chân Giám†cá»§a Lại đại tá»·, sau đó chạy trốn tá»›i Lư sÆ¡n.
- HÃ !
Lông mà y ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giãn ra, nói:
- Äể cho hắn thà nh công, các ngưá»i cÅ©ng tháºt kém cá»i.
- Vì váºy ta cÅ©ng Ä‘uổi theo đến Lư sÆ¡n.
- Chỉ một mình ngươi à ? Còn đám huynh đệ kết nghĩa của ngươi thì sao?
- Bá»n há» không Ä‘i được.
Trương Thán nói:
- Bởi vì trong thà nh bá»—ng xuất hiện má»™t nhân váºt thần bà vô cùng lợi hại.
- LÃ ai?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngạc nhiên nói:
- Có ngưá»i còn lợi hại hÆ¡n so vá»›i “Äại sát thủ†sao?
- Chúng ta cũng không biết y là ai, đến bây giỠcũng không biết y là địch hay bạn.
Trương Thán nói:
- Chỉ biết là y vừa cao vừa gầy, khuôn mặt trắng lạnh, trên lưng Ä‘eo má»™t chiếc bá»c vừa cÅ© vừa rách nát. Bất cứ ngưá»i nà o theo dõi Ä‘á»u không Ä‘uổi kịp y, còn những kẻ giao thá»§ vá»›i y trên ngá»±c Ä‘á»u xuất hiện má»™t lá»— máu, chưa từng có ai sống sót…
- Tháºt là lợi hại!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức kêu lên:
- Y là ai?
- Ngươi không nghe ta vừa nói sao? Chúng ta cũng không biết.
Trương Thán cũng kêu lên:
- Cho nên đám huynh đệ Trương Thán, “Äao Hạ Lưu Äầuâ€, Chu Äại Khối Nhi, Tá» Tương Hảo má»›i ở thà nh Trưá»ng An vá»›i Lại đại tá»·, còn ta má»™t mình Ä‘i bắt “Äại Sát Thá»§â€.
- Một mình ngươi đối phó được sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu liếc xéo hắn cả buổi:
- Nếu ta là huynh đệ của ngươi, cũng sẽ không yên tâm để ngươi đi một mình.
- Nói tháºt.
Trương Thán cưá»i khổ nói:
- Ta muốn tá»± mình là m má»™t số chuyện vang danh thiên hạ, cho nên má»›i lén chạy ra ngoà i. Äám ngưá»i Lại đại tá»· trước đó cÅ©ng không biết rõ tình hình.
- Tháºt tốt!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»— tay nói:
- Ta cÅ©ng hay là m những chuyện như váºy. Thẩm đại ca thưá»ng xuyên bị ta là m tức đến ná»—i lá»— tai cÅ©ng méo xệch.
- Nhưng mà ta đi chuyến nà y, thiếu chút nữa đã không còn mạng.
- TÃnh mạng không còn cÅ©ng chẳng há» gì, có chuyện thú vị sao lại không là m được?
Lần nà y ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu tá»± động uống ba ngụm “lá»›nâ€:
- Ta và ngươi tÃnh tình giống nhau, phải uống ba chén.
Trương Thán một hơi uống sạch rượu trong chén:
- Ta Ä‘uổi theo “Äại Sát Thủ†đến Lư sÆ¡n, khi sắp Ä‘uổi kịp thì hắn lại mất tăm. Ta biết là hắn đã phát hiện ra ta, muốn giết ta…
- Cho nên ngươi chuẩn bị liá»u mạng vá»›i hắn?
- Không, ta trốn.
- Cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại kêu lên.
- Chỉ có trốn, hắn má»›i cho rằng ta sợ hắn, láºp tức truy sát ta. Hắn hiện thân thì ta má»›i có thể giao chiến được.
- Trên ngưá»i “Äại Sát Thủ†có ba mươi sáu loại binh khÃ, má»—i loại Ä‘á»u dùng để đối phó vá»›i kẻ địch có sở trưá»ng khác nhau. Ngươi… là m sao địch nổi hắn?
- Ta đánh không lại.
Trương Thán nói:
- Cho nên ta vừa lên đến liá»n trá»™m Ä‘i ba mươi sáu loại vÅ© khà trên ngưá»i hắn.
- Äúng. Äánh thì ngươi không lại, chứ trá»™m thì ngươi rất giá»i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trừng mắt nói:
- Nếu không là m sao ngươi trá»™m được khăn tay trong ngưá»i ta.
Trương Thán chỉ liếc hắn một cái, vẫn nói tiếp:
- Nhưng dù không có vÅ© khÃ, ta vẫn đánh không lại “Äại Sát Thá»§â€. Khi thấy sắp sá»a mất mạng dưới tay hắn, chợt nghe giữa núi rừng có má»™t giá»ng nữ vang lên: “Lão ngÅ©, vá»›i thân thá»§ cá»§a ngươi mà muốn má»™t mình giao chiến vá»›i “Äại Sát Thủ†còn chưa đủ sức đâu, đại tá»· nói mà ngươi không tin, bây giá» phải chịu khổ rồi.â€
- Ai, Lại đại tỷ của ngươi đã đến sao?
- Ta khẽ giáºt mình. “Äại Sát Thủ†cÅ©ng giáºt mình, láºp tức đỠphòng. Lại nghe má»™t nam tá» nhá» giá»ng nói: “Äại tá»·, sao chúng ta không cùng đối phó vá»›i hắn?â€. Chợt nghe giá»ng nữ lúc trước cưá»i lên như chuông bạc: “Nếu hắn liá»u lÄ©nh, cứ cho hắn chịu khổ má»™t chút cÅ©ng tốt, xem hắn còn là m sao giết ngưá»i?â€
Trương Thán chìm và o hồi ức:
- Ngươi biết không, “Äại Sát Thủ†từng chịu thiệt bởi Lại đại tá»·, lúc nà y nghe thấy Lại đại tá»· và các huynh đệ đã đến, trong lòng hoảng hốt, nà o còn dám ở lại, láºp tức cướp đưá»ng chạy trốn…
- Ngươi lại để hắn chạy thoát sao?
- Ta láºp tức dùng “Phản Phản thần công†đánh hắn má»™t chưởng.
Trương Thán nói:
- Thương thế của hắn cũng không nhẹ.
- Có Ä‘iá»u vẫn chạy thoát, đúng không?
- Äúng. Lúc ấy ra cÅ©ng bị trá»ng thương nên không Ä‘uổi kịp.
- Lại đại tỷ của ngươi thì sao?
- Bởi vì ngưá»i đến vốn không phải là Lại đại tá»·.
Trương Thán lắc đầu cưá»i nói:
- Giá»ng cưá»i cá»§a cô gái kia cÅ©ng rất êm tai, nhưng so vá»›i Lại đại tá»· thì vẫn kém má»™t chút. Ta vừa nghe liá»n nháºn ra đó không phải là đại tá»· tháºt sá»±, cho nên biết cô gái kia chỉ là muốn dùng lá»i nói là m nhiá»…u loạn “Äại Sát Thá»§â€. Ta liá»n dốc sức phản kÃch, má»™t chưởng đánh hắn bị thương, khiến cho hắn sợ mất máºt chạy trốn…
- Ngưá»i đến không phải Lại Tiếu Nga…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu linh cÆ¡ khẽ động, vá»— đùi nói:
- Nhất định là tỷ tỷ của ngươi.
- Phì!
Trương Thán bực tức nói:
- Ta không có tỷ tỷ.
- Váºy…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thá» thăm dò:
- Hóa ra là biểu muội của ngươi à ?
- Phì!
Trương Thán lưá»m y má»™t cái:
- Biểu muá»™i cá»§a ta béo như má»™t con voi, có ngoại hiệu con mèo máºp. Nó mà lên được Lư sÆ¡n, trừ khi là Lư sÆ¡n cao không quá má»™t con ngá»±a.
- Như váºy…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu suy tư cả buổi, cuối cùng chợt nói:
- Nhất định là Lôi Thuần.
- Thông minh!
Trương Thán nói.
- Cô ấy là con gái má»™t cá»§a Tổng đưá»ng chá»§ Lôi Tổn cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng tại kinh thà nh, hÆ¡n nữa không lâu sau phải gả Ä‘i rồi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại nổi tÃnh cẩn tháºn:
- Cô ấy đến Lư Sơn là m gì?
- Cô ấy là trốn tới.
- Trốn tới?
Cặp mắt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu gần như nhảy ra khá»i hốc mắt.
- Cô ấy trước giá» rất có chà khÃ. Lúc trước ở Lục Phân Bán đưá»ng, cô ấy từng là trợ thá»§ cá»§a Lôi Tổn. Nhưng Lôi Tổn hiện giá» chỉ tin tưởng Äịch Phi Kinh và Lôi Mị, lại tranh đấu vá»›i Kim Phong Tế VÅ© lâu như dầu sôi lá»a bá»ng. Cô ấy sống ở giữa hai tảng đá lá»›n, giống như bị lá»a nóng băng lạnh dà y vò, lại không biết võ công, không thể là m gì được. Lôi Tổn muốn gả cô ấy cho Tô Má»™ng Chẩm, dụng ý là láºp kế để khống chế Kim Phong Tế VÅ© lâu. Lôi cô nương cảm thấy buồn rầu, liá»n lén chạy ra ngoà i, dá»±a và o trà tuệ thông minh cắt Ä‘uôi đám ngưá»i bám theo…
Trương Thán nói đến đây, không khá»i thở dà i má»™t tiếng:
- Hôm đó cô ấy đến Lư sÆ¡n du ngoạn, vừa lúc gặp phải ta Ä‘ang bị nguy khốn. Cô ấy vừa nhìn thấy võ công cá»§a ta và “Äại Sát Thá»§â€, liá»n Ä‘oán ra thân pháºn cá»§a chúng ta, lại liên tưởng tá»›i việc “Äại Sát Thủ†từng bị Lại đại tá»· phát hiện âm mưu tại há»™i hoa đăng, khiến cho hà nh động sắp thà nh lại bại. Cô ấy láºp tức giả tiếng Lại đại tá»· và mấy huynh đệ để hù dá»a “Äại Sát Thá»§â€â€¦
- Lôi Thuần có thể giả thà nh mấy giá»ng nói khác nhau sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu kinh ngạc nói:
- Kể cả giá»ng nam à ?
- Cô ấy ngoà i má»m trong cứng, là má»™t cô gái rất có bản lÄ©nh.
Trương Thán bội phục nói:
- Nhưng thân thể của cô ấy lại quá suy nhược.
Hắn ngừng một chút rồi nói:
- Có Ä‘iá»u “Äại Sát Thủ†cÅ©ng rất giảo hoạt, hắn chưa Ä‘i xa thì lại quay vá».
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giáºm chân nói:
- Váºy thì nguy rồi.
- May mà Lôi cô nương sau khi hiện thân, liá»n nhanh chóng nói mấy câu vá»›i ta. Mấy câu nà y chÃnh là nhược Ä‘iểm võ công cá»§a “Äại Sát Thá»§â€. Chá» khi hắn vừa quay lại, ta liá»n liên tục tấn công không cho hắn kịp chuẩn bị, khi hắn Ä‘ang còn lúng túng lại đánh hắn bị thương. Lần nà y “Äại Sát Thủ†tháºt sá»± bị thượng rất nặng, nhưng hắn vẫn không chịu bá» cuá»™c, dá»c theo đưá»ng Ä‘i phục kÃch chúng ta.
Trương Thán nói:
- Thuáºt ăn trá»™m cá»§a ta hoà n toà n khác vá»›i việc ra tay đánh ngưá»i. Khi tấn công kẻ địch, ra tay cà ng độc, dÅ©ng, mạnh thì cà ng tốt, đòi há»i lá»±c lá»›n kình trầm. Còn thuáºt ăn trá»™m thì hoà n toà n khác, xem trá»ng nhẹ, xảo, kỹ thuáºt và tốc độ, cà ng đạt đến mức không dáºy sóng, bụi không bay thì cà ng tốt. Việc đánh ngã đối thá»§ hoà n toà n khác vá»›i việc lén trá»™m đồ cá»§a ngưá»i khác.
- Cho nên có thể lấy được đồ cá»§a ngưá»i khác, cÅ©ng chưa chắc có thể đánh ngã được đối phương.
Lần nà y ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu rút ra má»™t kết luáºn thông minh:
- Vì váºy ngươi không phải là đối thá»§ cá»§a ta.
Trương Thán không để ý tới hắn.
- Khi đó ta vẫn không biết Lôi cô nương là hòn ngá»c quý trên tay Tổng đưá»ng chá»§ Lục Phân Bán đưá»ng. Ta còn tưởng rằng võ công cá»§a cô ấy cao cưá»ng, thâm tà ng bất lá»™. Vá» sau má»›i biết được, hóa ra cô ấy hoà n toà n không biết võ công, nhưng lại trà tuệ ngút trá»i, há»c rá»™ng nhá»› lâu, thông hiểu võ công cá»§a các nhà các phái. Cô ấy kịp thá»i giúp ta mở được mấu chốt, dùng mấy kỹ thuáºt ăn trá»™m cao thâm dá»a lui “Äại Sát Thá»§â€.
Hắn bùi ngùi nói:
- Vì váºy trên đưá»ng Ä‘i, nhìn giống như là ta bảo vệ Lôi cô nương, nhưng tháºt ra nếu không có cô ấy thì ta đã sá»›m mất mạng trong tay “Äại Sát Thủ†rồi. Má»—i lần “Äại Sát Thủ†ở nÆ¡i nà o thiết láºp mai phục, dùng quá»· kế gì để ám toán chúng ta, Lôi cô nương Ä‘á»u có thể Ä‘oán trước được, hoặc bình yên tránh khá»i, hoặc bà y kế cho ta phản kÃch, khiến “Äại Sát Thủ†lần nà o cÅ©ng thất bại rút lui. Cô ấy còn chỉ ta cách để váºn dụng “Bát Äại Giang Hồâ€, khiến cho trên đưá»ng Ä‘i hảo hán Ä‘á»u đứng ra tương trợ, nhá» váºy má»›i thoát được sá»± truy sát cá»§a “Äại Sát Thá»§â€.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu có chút không tin:
- Cô ấy lợi hại váºy sao?
- Dá»c theo con đưá»ng nà y, chúng ta đã kết nghÄ©a tại Sầu Dư đình. Chúng ta má»™t nam má»™t nữ hà nh tẩu trên giang hồ, không kết bái là m huynh muá»™i thì có chá»— không tiện.
Trương Thán lướt nhanh qua đoạn nà y:
- Ta đưa cô ấy trở lại Trưá»ng An. Lại đại tá»· cÅ©ng rất thÃch cô ấy, nháºn cô ấy là m Thất muá»™i…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chợt há»i:
- Không phải trước kia các ngưá»i đã có má»™t vị thất muá»™i gá»i là Tiểu Tuyết Y sao? Như thế nà o…
- “Thất Äạo Toà n Phong†cá»§a “Äà o Hoa Xã†vốn bao gồm Lại Tiếu Nga đại tá»·, Chu Äại Khối Nhi, “Äao Hạ Lưu Äầuâ€, Trương Thán, ta, Tá» Tương Hảo và Tiểu Tuyết Y. Có Ä‘iá»u Tiểu Tuyết Y đã mất tÃch má»™t thá»i gian. Má»i ngưá»i Ä‘á»u quen gá»i thất muá»™i, cho nên khi Lôi cô nương đến, má»i ngưá»i nhá»› tá»›i Tiểu Tuyết y, cÅ©ng gá»i cô ấy là thất muá»™i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại há»i:
- Váºy sao cô ấy còn trở lại kinh thà nh?
- Cô ấy là m sao yên tâm ở đó?
Trương Thán nói:
- Lại nói, ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng cÅ©ng tìm tá»›i “Äà o Hoa Xã†đòi ngưá»i. Nếu như Lôi cô nương muốn ở lại, váºy còn có thể nói được, nhưng cô ấy cÅ©ng muốn trở vá»â€¦
- Cho nên ngươi cùng đi với cô ấy?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cưá»i hà hà nói:
- Lần nà y đúng là ngươi hộ tống cô ấy trở vỠrồi.
- Không phải.
Trương Thán nói giống như Ä‘ang tá»± cưá»i nhạo mình:
- Cô ấy là lén trốn ra, chỉ nói cho Lại đại tá»· biết. Äến giữa đưá»ng lại bị ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng chặn lại, sai má»™t đám ngưá»i hầu bảo mẫu Ä‘i theo cô ấy… Ta… ta là đến kinh thà nh tìm cô ấy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu há hốc mồm:
- Ngươi… ngươi không phải muốn nói cho ta biết, ngươi cÅ©ng là từ “Äà o Hoa Xã†lén chạy ra ngoà i chứ?
Trương Thán lại uống một ngụm rượu lớn.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vốn muốn trêu chá»c và i câu, đột nhiên lại nghÄ© tá»›i Ôn Nhu.
Sau đó hắn đã nghĩ thông suốt. Hắn hiểu được một chuyện, nên chỉ lẩm bẩm một câu:
- Äầu năm nay, ngưá»i trốn khá»i nhà tháºt là nhiá»u…
Sau đó hắn không nói gì nữa, chỉ yên lặng uống rượu. Trương Thán uống một chén lớn thì hắn mới uống một ngụm lớn.
Äối vá»›i hắn đây đã xem như là uống thá»a thÃch rồi.
Số lượng lá»›n hay nhá», nhiá»u hay Ãt Ä‘á»u tùy thuá»™c và o má»—i ngưá»i. Và dụ như má»™t lượng bạc, trong mắt ngưá»i già u có thể không bằng cả cái rắm, nhưng vá»›i ngưá»i nghèo thì có thể không tiếc đầu rÆ¡i máu chảy vi nó.
Trong má»™t cháºp tối như váºy, bên ngoà i mưa không ngừng rÆ¡i, lúc đến lúc Ä‘i, lại như vÄ©nh viá»…n không kết thúc.
Ngồi trong quán rượu nghe âm thanh tà tách cá»§a hạt mưa, tâm tình cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng giống như Trương Thán.
Chá» Trương Thán nói xong câu chuyện, lại đến phiên ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu kể lại chuyện mình quen biết vá»›i Ôn Nhu…
Má»—i ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u có sá»± kiêu hùng trước đây, giống như hảo hán mở toang lồng ngá»±c cho Ä‘ao khách Ä‘iêu khắc lên vết tÃch, có bạn bè chà cốt mà bá»n há» không tiếc rÆ¡i đầu đổ máu, đương nhiên cÅ©ng có bóng hình mà bá»n há» nhá»› nhung trong tâm khảm…
- Tráºn mưa nà y khi nà o má»›i dứt?
- Tráºn chiến giữa Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng kết thúc, mưa có biến thà nh tuyết không?
- Chúng ta đem rượu ra ngoà i, dầm mưa uống!
- ÄÆ°á»£c! Chúng ta lại Ä‘em nước mưa là m rượu uống.
- Tiểu Trương, bây giỠchúng ta tản bộ đi…
- H� Tản bộ trong mưa? Với ngươi à ?
- Vá»›i ta thì sao? Chẳng lẽ ngươi có lá»±a chá»n khác?
- Äúng, có thì không cần phải Ä‘i vá»›i ngươi rồi.
- Con ngưá»i ngươi đúng là hiện thá»±c, lãnh khốc, vô tình, vô nghÄ©a…
- ÄÆ°á»£c rồi, đừng mắng nữa, ban ngà y còn chưa mắng đủ sao?
- Äá»§ rồi, đủ rồi, nhưng rượu thì lại chưa uống đủ…
- Váºy chúng ta hãy ra bên ngoà i uống, xem chúng ta ở trong mưa có thể nhìn thấy gì!
- Ngươi đúng là ngốc!
Không biết từ khi nà o ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng thÃch há»c theo dáng vẻ Ôn Nhu, thưá»ng mắng ngưá»i khác là ngốc:
- Trong mưa đương nhiên là nhìn thấy mưa…
- Äúng, trong mưa không nhìn thấy mưa thì là gì…
Trương Thán cưá»i đến suýt nữa ngã nhà o má»™t phát.
Nhưng cho dù là trong giấc má»™ng sau khi bá»n há» say, cÅ©ng khó có thể mÆ¡ được cảnh tượng mà bá»n há» nhìn thấy trong mưa không lâu sau đó…
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 03:18 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 52: Tiếng gió, tiếng mưa, tiếng rút đao, tiếng tiếng và o tai
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hai ngưá»i vừa nói vừa uống, Ä‘i đến bên ngoà i cá»a. Trương Thán suýt chút nữa đã ngã sấp mặt. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn thấy liá»n cưá»i nghiêng ngả:
- Nhìn ngươi uống rượu sắc mặt không Ä‘á», hÆ¡i thở không gấp, không nấc má»™t cái nà o, ta còn tưởng rằng có bao nhiêu bản lÄ©nh, hóa ra là đã say đến mức Ä‘i không nổi rồi.
Trương Thán vịn và o cá»a, thở hồng há»™c nói:
- Ai nói! Ta, ta đi cho ngươi xem…
Hắn miá»…n cưỡng Ä‘i và i bước, liá»n cảm thấy đầu choáng váng, mặt nóng lên, đầu nặng chân nhẹ. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại cưá»i phá lên, má»›i cưá»i được và i tiếng chợt cảm thấy mắc tiểu, liá»n nói:
- Ngươi tá»± lo Ä‘i! Ta ra phÃa sau tiểu tiện đã.
Trương Thán phất tay, lại đặt đầu xuống bà n:
- Äi, Ä‘i…
Lúc nà y trá»i đã tối, bên ngoà i mưa rÆ¡i tầm tã, sấm chá»›p đùng đùng. Trong quán rượu chỉ có và i ngá»n đèn Ä‘ang cháy, cùng vá»›i hai ba bà n có khách ngồi. Chưởng quỹ và phục vụ thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán má»™t ngưá»i uống mạnh còn má»™t ngưá»i uống xoà ng, nhưng Ä‘á»u đã say đến sáu bảy phần, mặc dù hà nh vi hÆ¡i phóng túng nhưng cÅ©ng không gây sá»± vá»›i ngưá»i khác, lại trả đủ tiá»n thưởng nên vẫn để mặc bá»n há».
Má»™t quán rượu lá»›n như váºy chỉ có mấy ngá»n đèn dầu, cá»™ng thêm bên ngoà i mưa gió tiêu Ä‘iá»u, trong quán có vẻ rất u ám.
Khách uống rượu thông thưá»ng đến lúc hưng phấn sẽ hô to gá»i nhá», chÆ¡i Ä‘oán quyá»n trợ hứng, nhưng hôm nay trong quán lại năm ba ngưá»i ngồi ở má»™t bà n, cúi đầu uống rượu giống như không mà ng thế sá»±. Bởi vì đây là quán rượu, trong quán rượu lại yên tÄ©nh như váºy tháºt sá»± hÆ¡i khác thưá»ng. Trương Thán nhìn mấy cái chén trên bà n kia, bá»—ng nhiên sững ngưá»i. Lúc nà y bên ngoà i chợt vang lên má»™t tiếng sấm lá»›n.
Má»™t tiếng sấm bất ngá».
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã Ä‘i ra phÃa sau, phÃa đó là nhà xÃ.
Trương Thán đợi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu khuất sau cá»a, má»›i nói má»™t cách bình tÄ©nh và rõ rà ng:
- Các ngươi đã đến rồi.
Không có ai trả lá»i hắn.
Chỉ có tám vị khách ngồi ở ba bà n.
Tám vị khách nà y Ä‘á»u Ä‘ang cúi đầu uống rượu trong chén. Bên ngoà i mưa gió thê lương, hoà ng hôn dần tà n, đêm dà i kéo đến.
Hắn đang nói chuyện với ai?
Bên ngoà i không có ai, chỉ loáng thoáng có và i tiếng ngá»±a hÃ. Cho dù có hán tá» qua đưá»ng, cÅ©ng Ä‘ang còn cách ở xa.
Câu vừa rồi của Trương Thán là nói với ai?
Chẳng lẽ là vị chưởng quỹ râu bạc mà y xám che khuất gương mặt, hay là tên tiểu nhị nÆ¡i khóe miệng vừa má»c ra và i sợi lông tÆ¡ thưa thá»›t?
Trương Thán lại uống tiếp má»™t chén rượu lá»›n, hà o sảng ngồi đó, trầm giá»ng nói:
- Nếu đã đến rồi, cần gì phải lẩn trốn như váºy?
Hắn nói xong câu nà y lại yên lặng.
Một cơn gió lạnh thổi tới, ánh đèn trong tiệm bùng lên một chút, sau đó đột ngốt tối đi.
Trương Thán chợt cảm thấy rùng mình, một cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có.
Bên ngoà i lại vang lên tiếng sấm, ánh chớp chợt lóe rồi biến mất.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đẩy cá»a sau ra, bước chân xiêu vẹo, trong miệng lẩm nhẩm và i câu vô nghÄ©a, Ä‘i vá» phÃa nhà xà ở sau quán.
Mưa như trút nước, thấm ướt cả ngưá»i, nhưng hắn không há» quan tâm.
Má»™t ngưá»i uống rượu say, còn không ngại ngá»§ trên những thứ dÆ¡ bẩn do mình nôn ra, sao lại quan tâm đến má»™t tráºn mưa?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngẩng mặt lên, để cho nước mưa Ä‘áºp và o mặt. Hắn mở miệng lá»›n, uống má»™t cách hả hê như thể nước mưa là rượu nguyên chất.
Nếu tháºt sá»± là rượu, hắn lại không dám uống như váºy.
Hắn uống và i ngụm nước mưa, bá»—ng nhiên báºt cưá»i. Bởi vì trá»i mưa đưá»ng trÆ¡n, thiếu chút nữa hắn đã ngã má»™t cú, liá»n dùng tay vịn và o má»™t gốc cây thấp, định thần lại má»›i tiến vá» phÃa trước. Mưa cà ng lúc cà ng dà y, ngà n vạn tiếng rÆ¡i, trước mắt là má»™t phiến mÆ¡ hồ không nhìn thấy rõ.
Nhà xà ở phÃa sau quán, đó là má»™t cái lán dùng cá» tranh đắp thà nh, chỉ đủ cho má»™t ngưá»i sá» dụng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hiện giá» Ä‘ang muốn dùng, hắn Ä‘ang rất mắc tiểu.
Má»™t ngưá»i uống nhiá»u rượu thì phải Ä‘i nhà xÃ, nếu không thì quả tháºt không phải bình thưá»ng. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trước giá» vốn “thẳng tÃnhâ€, ngoại trừ cá tÃnh ra thì tiêu hóa bà i tiết cÅ©ng như váºy.
Trong lòng cá»§a hắn thầm nghÄ©: “CÅ©ng may trên đưá»ng đến nhà xà hai bên có trồng má»™t Ãt cây thấp, nếu không Trương Thán còn chưa ngã sấp mặt thì mình đã ngã má»™t cú chổng vó lên trá»i rồi.â€
Hắn bước lên và i báºc thá»m đá, mở cá»a nhà xà ra, mùi hôi liá»n xá»™c và o mÅ©i, ruồi nhặng bay lung tung. Hắn cÅ©ng không quản nhiá»u như váºy, liá»n bước và o rồi đóng cá»a lại.
Ngay khoảnh khắc hắn đóng cá»a lại…
Má»™t tiếng “đùng†vang lên, ánh chá»›p xé tan mà n mưa, mặt đất sáng ngá»i.
Giữa ánh chớp lóe lên, hai hà ng cây thấp trong mưa chợt lay động.
Hóa ra không phải là cây, mà là ngưá»i.
Ngưá»i tinh nhuệ, kiên nhẫn, toà n thân mặc y phục mà u Ä‘en che kÃn đầu.
Äáng tiếc ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không nhìn thấy, hắn đã bước và o trong nhà xÃ.
Những ngưá»i áo Ä‘en nà y láºp tức chuyển động.
Cho dù không có mưa cÅ©ng rất khó phát hiện ra, bởi vì hà nh động cá»§a những ngưá»i nà y vừa thần tốc lại không mang theo má»™t chút tiếng gió nà o. Bá»n há» lấy ra và i thứ trên ngưá»i, nhanh chóng ghép lại thà nh má»™t thanh trưá»ng thương sắc bén, chia là m bốn phÃa bao vây nhà xÃ; mÅ©i thương nhắm chuẩn và o vách cá», trong ánh chá»›p lóe lên ánh sáng lạnh. Trong đó có hai ngưá»i bay vá»t lên phÃa trên, mÅ©i thương chống và o trên nóc nhà xÃ.
Không có một tiếng động nà o, huống hồ đây còn là đêm mưa, một buổi tối gió táp mưa sa.
Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘ang đợi.
Bá»n há» Ä‘ang đợi cái gì?
Sấm chớp lại nổi lên, rung động mặt đất, chiếu sáng mà n mưa.
Những chiếc đèn dầu kêu vù má»™t tiếng, trong đó có má»™t chiếc đã tắt, tá»a ra má»™t luồng khói Ä‘en khét lẹt.
Sắc mặt Trương Thán biến đổi.
Hắn từ trong tay áo móc ra một chiếc hộp sắt lớn khoảng bằng móng tay, dùng móng tay đẩy nắp hộp ra, chấm một chút và o thứ trong hộp chà dưới mũi một cái, sau đó mới nói:
- “Bát Äại Giang Hồ†ta Ä‘á»u tinh thông, “Diệt Äăng Mê Hồn yên†còn không đánh gục được ta.
Lần nà y hắn nháºn được phản ứng.
Hắn nghe thấy tiếng đao, là tiếng rút đao.
Tiếng đao vang lên tại chiếc bà n đầu tiên.
Tiếng Ä‘ao ưu mỹ như má»™t chuá»—i lục lạc khi gió thổi qua, lại giống như tiếng hát động lòng ngưá»i.
Tiếng Ä‘ao êm tai như váºy, Trương Thán rất Ãt khi nghe được. Loại tiếng Ä‘ao nà y không giống như là đang rút Ä‘ao, mà như là diá»…n tấu.
Tại chiếc bà n thứ hai cũng vang lên tiếng đao.
Chỉ có một tiếng, rất nhanh.
Lúc hắn nghe thấy, Ä‘ao đã ở trên tay ngưá»i ná».
Loại tiếng Ä‘ao nà y má»›i là tiếng Ä‘ao tháºt sá»±, từ trong thanh âm có thể nháºn ra: má»™t Ä‘ao xuất thá»§, không lưu mạng ngưá»i.
Tại chiếc bà n thứ ba lại không có tiếng đao.
Äao vừa nÆ¡i tay đã tá»a ra Ä‘ao phong kịch liệt, nhưng ngay cả thanh âm cÅ©ng không có.
Ngưá»i nà y rút Ä‘ao lại không phát ra tiếng động nà o.
Rút Ä‘ao như váºy đã không phải là rút Ä‘ao, mà là giết ngưá»i.
- Hóa ra là các ngươi.
Trương Thán thở dà i:
- Tháºt không ngá», đêm nay chẳng những ta có thể nghe được tiếng gió tiếng mưa, mà còn có thể nghe được tiếng Ä‘ao.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã đóng cá»a lại.
Hắn đang rất mắc tiểu.
Cho dù là võ lâm cao thá»§ cÅ©ng khó tránh khá»i sinh lão bệnh tá». Cho dù võ công có thâm háºu, lại tu luyện đạo dưỡng sinh, cÅ©ng chẳng qua có thể sống lâu thêm má»™t chút, Ãt bệnh Ä‘i má»™t chút, dẻo dai thêm má»™t chút, nhưng đến cuối cùng cÅ©ng phải già , cÅ©ng phải bệnh, cÅ©ng phải chết.
Cao thá»§ võ lâm cÅ©ng sợ lạnh sợ nóng, chỉ là sức chịu đựng tốt hÆ¡n má»™t chút so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng, cÅ©ng phải đại tiện tiểu tiện, tắm rá»a ăn ngá»§.
Võ lâm cao thủ khi mắc tiểu cũng nôn nóng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hiện giá» chÃnh là như váºy.
Nhưng hắn vừa đóng cá»a lại, bá»—ng nhiên cả ngưá»i Ä‘á»u cứng Ä‘á».
Ngưá»i cá»§a hắn đã ở trong nhà xÃ, nhưng ánh mắt vẫn còn lưu lại cảnh tượng tại má»™t khắc trước khi đóng cá»a.
Những cái cây kia… chuyển động…
Không phải cây, mà là ngưá»i.
Hắn vì chuyện nà y mà ngây ngưá»i, Ä‘ang muốn đẩy cá»a nhìn lại, bá»—ng nghe trên nóc nhà xà vang lên hai tiếng “phụp phụpâ€.
Thanh âm cá»±c nhá», còn nhẹ hÆ¡n so vá»›i tiếng mưa.
Nhưng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại phân biệt được, đó tuyệt đối không phải tiếng mưa rÆ¡i, mà là tiếng vÅ© khà sắc bén đụng và o mái cá».
Toà n thân hắn láºp tức căng thẳng, nắm chặt hai tay.
Nếu như hai hà ng cây bên ngoà i kia tháºt sá»± là ngưá»i…
Hắn muốn phá cá»a xông ra, nhưng bá»—ng nghe thấy cá»a nhà xà cÅ©ng vang lên hai tiếng “cá»™c cá»™c†khe khẽ.
Kẻ địch đã đến phÃa trước nhà xÃ.
Trong nhà xà chỉ rộng khoảng hơn một thước, không có chỗ nà o để tránh.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại muốn xông ra phÃa sau.
Dù sao hắn cÅ©ng là hán tá» kiên cưá»ng có tiếng trên giang hồ, qua thá»i gian dà i ở cùng Thẩm Hổ Thiá»n, dù là trăm tráºn trăm bại thì cÅ©ng có kinh nghiệm cá»§a trăm tráºn chiến.
Có Ä‘iá»u vách tưá»ng phÃa sau nhà xà cÅ©ng vang lên ba tiếng “cá»™c cá»™c cá»™câ€.
Lúc nà y hắn cũng đã quên là mình đang mắc tiểu, chỉ muốn lao ra ngoà i.
Nhưng hắn láºp tức phát hiện, bốn phÃa Ä‘á»u đã bị ngưá»i bao vây. Cái nhà xà nho nhá» nà y, dù là phÃa trên hay trái, phải, trước, sau Ä‘á»u bị ngưá»i dùng vÅ© khà sắc bén chống lên, chỉ cần ra lệnh má»™t tiếng sẽ láºp tức đâm và o…
Hắn không dám tưởng tượng, khi những vÅ© khà sắc bén phÃa trên và chung quanh nhà xà nà y đồng loạt đâm và o, hắn sẽ biến thà nh hình dạng gì.
Bên ngoà i mưa như trút nước, ồn à o rầm rĩ.
Ngoà i mưa ra còn có kẻ địch, kẻ địch không biết là ai, kẻ địch đáng sợ.
Còn có sấm chớp nổi lên, tiếng sấm vang sau ánh chớp.
Bởi vì xuất hiện ở bầu trá»i phÃa xa, cho nên tiếng sấm và ánh chá»›p má»›i phân ra trước sau. Nhưng má»™t Ä‘ao kia chỉ có Ä‘ao phong mà không có tiếng Ä‘ao. Trương Thán nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, trong kinh thà nh cÅ©ng chỉ má»™t ngưá»i có thể phát ra được.
Tương tá»±, tiếng Ä‘ao gá»n gà ng và tiếng Ä‘ao réo rắt du dương kia, cÅ©ng chỉ hai ngưá»i có thể phát ra được.
Ngưá»i đầu tiên rút Ä‘ao yên lặng, chắc hẳn là cao thá»§ đỉnh cấp Bà nh Tiêm cá»§a “NgÅ© Hổ Äoạn Hồn Ä‘aoâ€.
Ngưá»i thứ hai rút Ä‘ao chỉ có má»™t tiếng, tiếng Ä‘ao đột nhiên nổi lên, lại đột ngá»™t im bặt, chÃnh là Táºp gia trang chá»§ Táºp Luyện Thiên cá»§a “Kinh Hồn Ä‘aoâ€.
Ngưá»i thứ ba rút Ä‘ao như rồng ngâm, so vá»›i đà n cầm du dương còn êm tai hÆ¡n, chÃnh là truyá»n nhân đương đại Mạnh Không Không cá»§a “Tương Kiến bảo Ä‘aoâ€.
Trương Thán biết nhất định là bá»n há», cho nên hắn chỉ đà nh thở dà i, khi mà hắn còn có thể than thở được.
- Chà o các ngươi!
Trương Thán nói:
- Trong số năm thanh Ä‘ao đáng sợ nhất tại kinh sư trước khi Vương Tiểu Thạch đến, không ngá» ba thanh đứng sau hôm nay Ä‘á»u xuất hiện ở đây.
Hắn nói câu nà y rất hữu hiệu.
Hắn vốn là muốn bá»n há» nói chuyện. Äối phương không nói lá»i nà o, cà ng khó nắm được ý đồ.
Quả nhiên Táºp Luyện Thiên liá»n há»i:
- Còn có hai thanh sao?
Trương Thán nói:
- Hơn nữa là hai thanh xếp thứ nhất và thứ hai.
Táºp Luyện Thiên hừ lạnh má»™t tiếng.
Äao cá»§a hắn má»ng như giấy, đột nhiên phát ra ánh sáng sắc bén, ánh sáng năm mà u.
Chẳng lẽ Ä‘ao cá»§a hắn cÅ©ng giống như ngưá»i, cÅ©ng có mừng có giáºn?
Lần nà y là Bà nh Tiêm há»i:
- LÃ ai?
Giá»ng nói cá»§a hắn giống như bị ngưá»i dùng tay túm chặt cổ há»ng, hÃt thở không thông, nhưng thân hình lại cưá»ng tráng như má»™t con trâu đực.
- Hồng Tụ tiểu đao của Tô Mộng Chẩm và Bất Ứng bảo đao của Lôi Tổn.
Trương Thán đáp.
Trương Thán vừa nói như váºy, gương mặt cá»§a ba ngưá»i kia Ä‘á»u buông lá»ng.
Câu nói vừa rồi cá»§a Trương Thán vốn chẳng khác nà o sỉ nhục bá»n há», lúc nà y Trương Thán vừa nói ra tên cá»§a hai ngưá»i kia, ngược lại giống như là khen ngợi bá»n há».
Hơn nữa còn là tâng bốc rất cao.
Cho nên trong lòng ba ngưá»i Ä‘á»u rất thoải mái.
- Hồng Tụ tiểu đao của Tô Mộng Chẩm và Bất Ứng bảo đao của Lôi Tổn, ai là thứ nhất, ai là thứ hai?
Mạnh Không Không nhà n nhã há»i:
- Ngươi nghĩ thế nà o?
- Bá»n há» còn chưa há» so tà i.
Trương Thán nói:
- Ta không biết.
Mạnh Không Không lại ưu nhã há»i:
- Váºy ngươi biết cái gì?
Trương Thán nói:
- Ta chỉ biết là các ngươi đã đến.
Mạnh Không Không ung dung há»i:
- Ngươi có biết chúng ta đến là m gì không?
Trương Thán lại thở dà i.
Má»—i lần thở dà i hắn Ä‘á»u nhá»› tá»›i huynh đệ tốt Trương Thán cá»§a hắn, bởi vì “Äại Thảm Hiệp†Trương Thán rất hay thở dà i.
- Ta không biết.
Hắn nói:
- Ta chỉ biết là các ngươi đã rút đao ra.
Mạnh Không Không cưá»i:
- Thông thưá»ng rút Ä‘ao ra là để là m gì?
- Giết ngưá»i.
Trương Thán đà nh phải đáp.
Mạnh Không Không nhìn hắn vá»›i vẻ ung dung. Ngưá»i nà y cho dù giÆ¡ tay hay nhấc chân Ä‘á»u rất tao nhã đẹp mắt:
- Nơi nà y có ai để giết?
Trương Thán lại muốn thở dà i.
- Ta.
Hắn chỉ và o cái mũi của mình nói:
- Nếu các ngươi không muốn tự giết mình, hình như cũng chỉ có ta để giết.
- Äúng rồi.
Mạnh Không Không vui vẻ cưá»i nói:
- Ngươi đoán không sai chút nà o.
Nhân sinh có những lúc còn khổ sở hơn cả sai lầm.
Trương Thán hiện giá» chÃnh là như váºy.
Câu khen ngợi nà y cá»§a đối phương lại khiến Trương Thán không vui nổi. Bất cứ ngưá»i nà o khi đối mặt vá»›i ba đại Ä‘ao khách nà y Ä‘á»u khó có thể vui vẻ được.
Trương Thán cũng không ngoại lệ.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 03:19 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 53: Hiệu lệnh
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Mưa bên ngoà i cà ng dà y đặc.
Lúc giữa trưa, khi những cao thá»§ nhất lưu trong kinh thà nh vây công Quan Thất, là trá»i đất đổi mà u, gió táp mưa sa; còn lúc nà y là sấm chá»›p đùng đùng, gió mưa mãnh liệt.
“Äúng là gặp quá»· rồi, không ngá» lại bị vây khốn trong nhà xÃ!â€
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trán và mặt Ä‘á»u ướt đẫm, vốn là bị nước mưa là m ướt, lúc nà y lại toát ra mồ hôi to như hạt Ä‘áºu, tá»±a như dùng dao cạo má»™t cái sẽ rÆ¡i lã chã xuống.
Những kẻ nà y là ai?
Binh khà cá»§a bá»n chúng đã nhắm và o bốn phÃa nhà xÃ.
Bá»n chúng Ä‘ang chá» cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu bị vây khốn trong nhà xÃ, bốn phương tám hướng Ä‘á»u có kẻ địch. Chỉ cần hắn vừa xông ra, binh khà sẽ đâm và o, xuyên qua thân thể hắn, biến hắn thà nh má»™t con nhÃm trong nhà xÃ.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không muốn biến thà nh con nhÃm, cÅ©ng không muốn chết, cà ng không muốn chết trong nhà xÃ.
ÄÆ°á»ng đưá»ng là cá»± hiệp ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại chết trong nhà xÃ, váºy còn ra thể thống gì?
Hắn muốn sống, hÆ¡n nữa còn không muốn sống trong nhà xÃ.
Sinh mạng đẹp đẽ như thế, hắn tại sao phải chết?
Trên Ä‘á»i nà y còn có rất nhiá»u kẻ ác, vì sao bá»n chúng không chết mà lại đến phiên hắn chết trước?
Nhưng hắn lại không xông ra được.
Dưới tình thế nà y, không ra được xông cÅ©ng chỉ có đưá»ng chết, Ãt nhất cÅ©ng mặc cho ngưá»i ta xâu xé.
Những kẻ nà y đang chỠcái gì?
Chẳng lẽ là đang chá» hiệu lệnh? Chỉ cần ra lệnh má»™t tiếng, bá»n há» sẽ láºp tức lấy mạng hắn?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu toà n thân Ä‘á»u ướt đẫm, so vá»›i vừa rồi mắc mưa còn ướt hÆ¡n.
HÆ¡n nữa cÅ©ng cứng Ä‘á».
Hắn đã quên vì sao mình lại tiến và o nhà xÃ.
Hắn đang rất nôn nóng, nhưng sự nôn nóng nà y không giống như vừa rồi.
Hắn nôn nóng ra ngoà i.
Hắn muốn lá»›n tiếng gá»i Trương Thán đến giúp, nhưng cÅ©ng biết rõ chỉ sợ tiếng hô nà y còn chưa đến tai Trương Thán, những binh khà bên ngoà i nhà xà đã đâm hắn thà nh mưá»i bảy mưá»i tám lá»—.
Hắn ở trong nhà xà thở hổn hển, không biết nên là m thế nà o cho tốt.
Trương Thán cưá»i khổ nói:
- Các ngươi muốn giết ta, váºy ta nên là m gì đây?
- Ta thấy ngươi chỉ có hai biện pháp.
Táºp Luyện Thiên nói:
- Bị chúng ta giết hoặc là giết chúng ta.
Cặp mắt Trương Thán tròn vo, nói:
- Ta không muốn giết các ngươi.
Táºp Luyện Thiên cưá»i nói:
- Cho dù ngươi muốn giết cũng không giết được.
Trương Thán nói:
- Nhưng vì sao các ngươi lại muốn giết ta?
Táºp Luyện Thiên cưá»i lạnh nói:
- Ngươi đã sắp chết, còn há»i là m gì?
Trương Thán nói:
- Bởi vì ta không muốn mang theo nghi vấn đến Diêm Vương điện.
Táºp Luyện Thiên hÆ¡i do dá»± nhìn vá» phÃa Mạnh Không Không.
Mạnh Không Không lạnh nhạt nói:
- Ngươi há»i cÅ©ng vô Ãch, bởi vì chúng ta không biết, hÆ¡n nữa có biết cÅ©ng sẽ không nói.
- Váºy thì ta hiểu rồi.
Trương Thán nói:
- Không phải các ngươi muốn giết ta, mà là có ngưá»i phái các ngươi đến giết ta.
Vẻ tươi cưá»i cá»§a Mạnh Không Không đã có chút miá»…n cưỡng.
- Có thể má»i được ba vị đây đến giết ta.
Trương Thán nói:
- Trong thiên hạ chắc cũng chỉ có Tiểu hầu gia Phương Ứng Khán.
Mạnh Không Không cưá»i má»™t cách miá»…n cưỡng:
- Quá thông minh chưa hẳn là chuyện tốt.
Hắn thay đổi chá»§ Ä‘á»:
- Ta thì lại muốn biết, ngươi là m thế nà o phát hiện ra chúng ta đã đến?
- Ta không biết.
Trương Thán thẳng thắn nói:
- Ta vốn cũng không biết các ngươi đã đến.
- á»’?
- Ta chỉ là thấy chén rượu trên bà n cá»§a các ngươi. Táºp trang chá»§ xếp chén thà nh hình tam tinh hướng nguyệt *, ý nói “khi nà o động thá»§?â€. Bà nh môn chá»§ xếp ba chén chỉnh tá», má»™t chén đặt ở trước, là ra hiệu “bây giá»!â€. Ngươi thì dùng hai chiếc đũa giao nhau đặt trên đáy cá»§a năm chiếc chén, biểu thị “trước tiên hãy chá» má»™t chútâ€â€¦
Trương Thán cưá»i nói:
- Ta vừa nhìn liá»n biết là có ngưá»i đến, nhưng không biết dẫn đầu lại là các ngươi, liá»n cố ý giả say, trước tiên dụ tên trâu nước lá»›n kia Ä‘i, sau đó mở lá»i há»i thăm, cho rằng có thể má»™t mình dá»n dẹp. Không ngá»â€¦
* Ba ngôi sao sáng nhất trong chòm sao Liệp Há»™, thưá»ng nhìn để tÃnh thá»i gian khuya sá»›m.
Táºp Luyện Thiên búng nhẹ lưỡi Ä‘ao:
- Nếu ngươi sá»›m biết là chúng ta thì sẽ không để tên trâu nước lá»›n kia rá»i khá»i sao?
Trương Thán thà nh tháºt nói:
- Äúng, thêm má»™t ngưá»i giúp đỡ dù sao cÅ©ng tốt hÆ¡n chỉ có má»™t mình ta.
Táºp Luyện Thiên hừ lạnh nói:
- Nhiá»u ngưá»i cÅ©ng như nhau thôi.
Trương Thán cưá»i, đầy vẻ tá»± giá»…u:
- Có lẽ, má»™t số ngưá»i lại cảm thấy có thêm má»™t ngưá»i chết vá»›i mình thì tốt hÆ¡n.
Mạnh Không Không nghiêng đầu nhìn hắn:
- Ngươi là hạng ngưá»i như váºy sao?
Trương Thán há»i ngược lại:
- Theo ngươi thì sao?
Mạnh Không Không đột nhiên nói:
- Ãm hiệu mà chúng ta dùng là cá»±c kỳ bà máºt trên giang hồ.
Trương Thán nói:
- Ta biết.
Mạnh Không Không nói:
- Nhưng ngươi lại hiểu được?
- Trừ khi ám hiệu kia là do hắn phát minh, hơn nữa là bà y ra cho mình xem.
Trương Thán vẻ mặt khiêm tốn:
- Nếu không, ngay cả ta còn nhìn không hiểu thì đó cũng không phải là ám hiệu nữa.
- Ngươi tháºt thông minh.
Vẻ tươi cưá»i cá»§a Mạnh Không Không đã rất miá»…n cưỡng:
- Äáng tiếc ngưá»i thông minh thưá»ng hay chết sá»›m.
- Có thể vì bá»n há» dùng đầu óc quá nhiá»u.
Trương Thán cưá»i nói:
- Trước giá» ta chẳng muốn dùng đầu óc, có Ä‘iá»u lại lưu tâm đến má»i chuyện.
Táºp Luyện Thiên lạnh lùng nói:
- Ngưá»i quá nhạy cảm cÅ©ng khó sống lâu, trong ngưá»i rất dá»… sinh bệnh.
- Ngươi còn nói rất nhiá»u.
Mạnh Không Không nói:
- Ngưá»i nói quá nhiá»u cÅ©ng không dá»… sống lâu trăm tuổi.
- Äó là vì bá»n há» xuất khà quá nhiá»u.
Lá»i nói cá»§a Trương Thán đầy mỉa mai:
- Cho nên ta phải tranh thá»§ thá»i gian hÃt thở.
Táºp Luyện Thiên nói:
- Äáng tiếc ngươi sẽ rất nhanh không còn hÃt thở được nữa.
- Chuyện nà y không đáng tiếc, đáng tiếc là cho dù ta thông minh, cũng nghỉ không ra vì sao Phương tiểu hầu gia lại muốn giết ta.
Trương Thán như Ä‘ang há»i ngưá»i, lại như tá»± há»i mình:
- Ta chưa từng đắc tá»™i vá»›i hắn. Hắn rốt cuá»™c là vì nhá»› năm đó ta đã từng đắc tá»™i vá»›i đồng liêu cá»§a hắn là Long Bát thái gia nên muốn giết ta? Hay là vì ta là ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng nên má»›i động sát thá»§? Hay là vì ta là má»™t thà nh viên cá»§a Äà o Hoa Xã nên hắn má»›i hạ độc thá»§ như váºy?
- Có lẽ Ä‘á»u phải, có lẽ Ä‘á»u không phải.
Mạnh Không Không vuốt đao nói:
- Dù sao ngươi cÅ©ng không há»i được.
Trương Thán lại thở dà i:
- Mấy ngưá»i khác ngồi ở ba bà n kia, Ä‘á»u là ngưá»i do các ngươi mang đến sao?
Bà nh Tiêm đột nhiên nói:
- Hắn Ä‘ang kéo dà i thá»i gian.
Giá»ng nói cá»§a hắn khà n khà n, từ khi xuất hiện đến giá» chỉ nói hai câu.
Có Ä‘iá»u câu nói nà y lại nói trúng ý đồ cá»§a Trương Thán .
Hắn vừa mở miệng đã nói toạc ra dụng ý của Trương Thán.
Trương Thán trong lòng trầm xuống.
Hắn vốn muốn kéo dà i thá»i gian, bởi vì hắn biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a ba gã Ä‘ao khách nà y.
Hắn biết dù tiếp tục kéo dà i thá»i gian cÅ©ng không phải là địch thá»§ cá»§a bá»n há», nhưng hắn cÅ©ng chỉ có thể cố sức kéo dà i.
Ãt nhất hắn phải kéo dà i đến khi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu quay lại.
Nếu như mình bị sát hại trước khi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu quay lại, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không kịp chuẩn bị nhất định sẽ không có cÆ¡ há»™i sống sót.
Dù nói gì cÅ©ng phải cầm cá»± đến khi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trở lại.
Có Ä‘iá»u con trâu chết tiệt kia sao đến giá» còn chưa trở lại?
Hắn mắc tiểu gì mà lâu như váºy?
Lúc nà y Bà nh Tiêm vừa lên tiếng, Trương Thán liá»n không thể kéo dà i được nữa.
Hắn chỉ đà nh kêu lớn.
Hắn hi vá»ng tiếng kêu cá»§a mình có thể xuyên qua tiếng gió tiếng mưa truyá»n đến tai ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, cÅ©ng hi vá»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không đến mức say mèm. Nhà xà không cách quá xa, nếu như ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu có thể nghe thấy tiếng gá»i cá»§a hắn, láºp tức chạy Ä‘i, có lẽ vẫn còn kịp.
Hắn ngầm váºn khÃ, Ä‘ang muốn kêu to…
Äúng lúc nà y bá»—ng vang lên má»™t tiếng động mà giá» nà y phút nà y tuyệt đối không thể nghe được.
Äó là tiếng gõ mõ cầm canh, gõ lên canh ba hai khắc.
Hiện tại nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ là cuối giá» Dáºu, sao lại có tiếng báo canh? Huống hồ lại là báo canh ba hai khắc.
Tiếp đó ở phÃa sau, xuyên qua tiếng gió tiếng mưa bá»—ng vang lên và i tiếng la hét.
Trương Thán biến sắc, hắn biết mình đã đoán đúng.
Bá»n há» là m sao có thể bá» qua ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu?
Những kẻ nà y đã sá»›m phục kÃch hắn ở phÃa sau.
Trương Thán rất hối háºn vì sao mình không kêu sá»›m má»™t chút.
Nếu ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nháºn được cảnh báo cá»§a mình sá»›m má»™t chút, nói không chừng có thể tránh được váºn rá»§i, nhưng bây giá»â€¦
Trương Thán lại phát hiện một chuyện.
Sắc mặt cá»§a Táºp Luyện Thiên cÅ©ng biến đổi, trở nên giống như sắc mặt cá»§a mình.
Bà n tay cầm Ä‘ao cá»§a Bà nh Tiêm xiết chặt, nhìn vá» phÃa Mạnh Không Không.
Vẻ tươi cưá»i cá»§a Mạnh Không Không đã biến thà nh rất không tá»± nhiên.
Nếu tráºn chiến phÃa sau là do bá»n há» bố trÃ, vì sao sắc mặt cả đám Ä‘á»u biến đổi?
Lại một tiếng sấm vang lên, nhưng tiếng sấm nà y không che lấp được tiếng la hét.
PhÃa sau rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?
Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì, chắc chỉ có có trá»i má»›i biết.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không rõ vì sao chỉ trong thoáng chốc bên ngoà i lại xuất hiện nhiá»u kẻ địch như váºy muốn dồn hắn và o chá»— chết, cÅ©ng không rõ vì sao hắn lại bị vây khốn ở chá»— nà y.
Rượu khiến cho đầu cá»§a hắn nóng hừng há»±c, loạn đến mức nghÄ© không ra đầu mối. Tại thá»i khắc nà y, trong lòng hắn thá» rằng từ nay vá» sau sẽ không bao giá» uống cái thứ gá»i là hảo hán tăng thêm dÅ©ng khà gì đó nữa.
GiỠphút nà y hắn chỉ muốn hét to.
Hắn còn chưa hét lên, lại nghe thấy tiếng gõ mõ cầm canh, là canh ba hai khắc.
Tiếng mõ canh xuyên qua mưa gió rõ rà ng lá»t và o tai.
Tiếng mõ canh vừa vang lên, hiệu lệnh láºp tức phát ra.
Mưá»i ba thanh trưá»ng thương đồng loạt đâm xuyên qua nhà xÃ.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trong nháy mắt đã quyết định.
Hắn không thể phóng tá»›i trước, bởi vì phÃa trước có phục binh.
Hắn không thể lui vá» phÃa sau, bởi vì phÃa sau có cưá»ng địch.
Hắn cũng không thể xông ra hai bên, bởi vì những mũi thương đang chuẩn bị đâm thủng ngực bụng của hắn.
Hắn cà ng không thể phóng lên trá»i, bởi vì binh khà cá»§a kẻ địch Ä‘ang chá» cái đầu cá»§a hắn.
Trước không lối Ä‘i, sau không đưá»ng sống, trái phải và phÃa trên Ä‘á»u bị chặn, hắn có thể là m gì? ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhá»› mình đã từng há»i đại ca kết nghÄ©a Thẩm Hổ Thiá»n vá» vấn đỠnà y.
Thẩm Hổ Thiá»n đã trả lá»i: “Trước không đưá»ng tiến, sau không đưá»ng lui, thá»i cÆ¡ tuyệt hảo như váºy không toà n lá»±c phản công thì còn chá» gì nữa?â€
Mũi thương đã đâm và o.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hét lá»›n má»™t tiếng, đánh ra má»™t quyá»n.
Quyá»n cá»§a hắn lại nhắm và o mÅ©i thương, má»™t tiếng “rắc†vang lên, mÅ©i thương đã bị đánh gãy.
MÅ©i thương bị gãy bắn ra, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại dùng miệng cắn chặt.
Hắn rú lên má»™t tiếng, hÆ¡i cúi đầu xuống, từ trong hố phân lôi thùng phân ra, má»™t tay giÆ¡ lên cao, má»™t tay khác lại chụp lung tung trong nhà xÃ, tiếp đó lại nhấc chân đá văng cánh cá»a.
Lúc nà y hai thanh trưá»ng thương trước cá»a cÅ©ng bị đẩy báºt ra phÃa sau.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu má»™t cước đá văng cá»a nhà xÃ, mưa gió áºp và o mặt. Hắn láºp tức phun mÅ©i thương ra là m má»™t tên trước mặt hét lên rồi ngã gục, sau đó quát to:
- Ãm khÃ ÄÆ°á»ng môn đây!
Hắn vung cổ tay lên, phân và nước tiểu trong thùng liá»n xối và o đầu mấy tên phục kÃch trước cá»a.
Những kẻ phục kÃch vốn Ä‘ang nắm chắc, không ngá» ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại phản công ngay lúc nà y, đột nhiên phá cá»a xông ra. Vóc ngưá»i hắn cao lá»›n, cá»™ng thêm mấy thứ dÆ¡ bẩn trong thùng phân trút xuống đầu, lại gặp mưa to gió lá»›n. Những kẻ phục kÃch nhất thá»i không kịp chuẩn bị, lại nghe được mấy chữ “ám khÃ ÄÆ°á»ng môn†liá»n kinh hãi, chỉ cảm thấy mùi hôi xá»™c và o mÅ©i, những ngưá»i bị dÃnh Ä‘á»u hoảng sợ nhanh chóng thối lui, luống cuống né tránh.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vừa lá»›n tiếng doạ ngưá»i, vừa lao ra khá»i nhà xÃ.
Ba bốn thanh trưá»ng thương láºp tức từ trái phải đâm vá» phÃa hắn.
Hắn nổi giáºn quát má»™t tiếng:
- Xem chiêu!
Bà n tay cá»§a hắn mở ra, chỉ thấy hÆ¡n mưá»i chấm Ä‘en bay đến.
Kẻ địch Ä‘ang muốn thừa dịp hắn còn chưa ổn định đâm chết hắn, chợt thấy trong gió mạnh mưa dà y có hÆ¡n mưá»i chấm Ä‘en bay đến, Ä‘á»u sợ là ám khÃ ÄÆ°á»ng môn có tẩm độc, vá»™i và ng né tránh. Những ám khà kia bay đến giữa đưá»ng lại lượn vòng kêu lên “ông ôngâ€, khiến cho mấy tên sát thá»§ nà y hãi hùng khiếp vÃa, chưa bao giá» thấy qua ám khà kỳ dị như váºy, tất cả Ä‘á»u cố gắng không để cho ám khà dÃnh và o, đã quên mất việc đâm chết ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Dáng vẻ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giống như má»™t con hổ Ä‘iên, lại giống như thần linh trong mưa, thừa dịp nà y toà n lá»±c vá»t mạnh đụng ngã hai tên áo Ä‘en, sau đó lao thẳng đến cá»a sau quán rượu, vừa vung thùng phân trên tay vừa hét lá»›n:
- Kẻ nà o cản ta sẽ chết!
Hắn thần uy lẫm liệt như váºy, thanh thế có vẻ rất kinh ngưá»i. Äám sát thá»§ áo Ä‘en mất hết tiên cÆ¡, tráºn thế đại loạn, không thể ngăn cản được hắn. Má»™t gã sát thá»§ đứng gần Ä‘ang muốn vung thương lên đâm, lại bị ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu dùng thùng phân chụp và o đầu hắn, chỉ thấy hắn vung tay đá chân, không biết kẻ địch ở đâu, ngược lại là m cản trở đồng bá»n Ä‘uổi giết.
Lúc nà y đám sát thá»§ áo Ä‘en cÅ©ng đã phát hiện, cái gá»i là ám khà cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hóa ra chỉ là mấy con ruồi. Nhưng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu phá cá»a lao ra, giá»™i phân và nước tiểu, đồng thá»i ném ra mấy con ruồi “ám khÆnà y chỉ trong nháy mắt, lúc bá»n há» muốn muốn chặn giết thì hắn đã mở ra má»™t đưá»ng máu lao thẳng đến cá»a sau.
Äám sát thá»§ biết mắc lừa, Ä‘á»u vung thương Ä‘uổi giết trong mưa.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cao giá»ng hét lá»›n, vung vẩy hai nắm tay. Hắn sức mạnh như trâu, cao lá»›n hùng tráng. Má»™t gã sát thá»§ từ phÃa sau cá»a lách ra, trưá»ng thương vừa giÆ¡ lên thì cả ngưá»i lẫn thương đã bị đánh văng ra ngoà i má»™t trượng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã xông đến cá»a sau, kéo mạnh má»™t cái, hét lá»›n:
- Äầu than Ä‘en, có ngưá»i muốn giết…
Hắn còn chưa nói xong, chợt nghe có ngưá»i cÅ©ng hô lá»›n:
- Trâu nước lá»›n, cẩn tháºn ở đây!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã lao và o trong quán rượu, mang theo gió và mưa, tháºm chà còn có ruồi, phân và nước tiểu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên còn có máu và mồ hôi.
Ngay phÃa sau hắn là năm sáu tên sát thá»§, mÅ©i thương lóe lên ánh sáng lạnh.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đột nhiên khá»±ng lại, ngẩn ngưá»i ra.
Bởi vì ngoại trừ Trương Thán, hắn còn nhìn thấy ba ngưá»i, cùng vá»›i ba thanh Ä‘ao.
Trên tay Táºp Luyện Thiên có Ä‘ao, là Kinh Má»™ng Ä‘ao. Äao cá»§a hắn không chỉ có thể phá má»™ng, còn có thể Ä‘oạn hồn.
Trong tay Bà nh Tiêm cÅ©ng có Ä‘ao, là NgÅ© Hổ Äoạn Hồn Ä‘ao. Hắn từng dùng má»™t Ä‘ao chém đứt đầu ba con hổ, đương nhiên có hai con tháºt sá»± là mãnh hổ mắt và ng, còn má»™t con là Lôi Lão Hổ, Lôi Lão Hổ nà y còn đáng sợ hÆ¡n so vá»›i lão hổ tháºt sá»±
Trong tay Mạnh Không Không cÅ©ng có Ä‘ao, là Tương Kiến bảo Ä‘ao. Äao cá»§a hắn có thể khiến ngưá»i biệt ly. Vì tu luyện Tương Kiến bảo Ä‘ao, đã khiến cho tất cả thân nhân Ä‘á»u rá»i khá»i hắn, mãi mãi không gặp. Má»™t vị tiá»n bối trên võ lâm bảng đã từng nhiá»u lần đỠcáºp tá»›i loại Ä‘ao pháp nà y.
Ba đại Ä‘ao thá»§ nà y trong tay Ä‘á»u có Ä‘ao, lưỡi Ä‘ao lóe lên ánh sáng lạnh.
Bá»n há» vốn Ä‘ang muốn chặt đầu Trương Thán xuống, chợt thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu xông và o, sau lưng còn có nhiá»u ngưá»i.
Äám ngưá»i cầm thương sá»ng sốt, bá»n há» không ngá» nÆ¡i nà y còn có ba ngưá»i cầm Ä‘ao như váºy.
Trương Thán thoáng nhìn ánh mắt cá»§a đám ngưá»i áo Ä‘en, sau đó lại trông thấy ba ngưá»i Mạnh, Bà nh, Táºp sắc mặt kinh nghi bất định, liá»n báºt cưá»i.
- Äại ca! Nhị ca! Tam ca!
Hắn quay sang Mạnh Không Không, Táºp Luyện Thiên và Bà nh Tiêm cao giá»ng hô:
- Quả nhiên có ngưá»i Ä‘uổi giết lão tứ, các huynh đúng là liệu việc như thần.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 03:21 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 54: Chuyện nhà , chuyện nước, chuyện thiên hạ, chuyện chuyện thương tâm
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tiếng gió, tiếng mưa, tiếng thét to.
Ãnh Ä‘ao và bóng thương.
Tất cả Ä‘á»u diá»…n ra sau khi Trương Thán nói xong câu nà y.
Äám ngưá»i áo Ä‘en hầu hết đã xông và o, đồng loạt đâm ra thương cá»§a bá»n há».
Trong bá»n há» có ngưá»i ra tay vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, có ngưá»i ra tay vá»›i Trương Thán, có ngưá»i lao đến Bà nh Tiêm, Táºp Luyện Thiên và Mạnh Không Không thi triển sát chiêu.
Những ngưá»i bên cạnh ba gã Äao Vương Ä‘á»u lần lượt rút Ä‘ao.
Mạnh Không Không kêu lên:
- ChỠmột chút…
Nhưng lá»i nói cá»§a hắn chỉ có tác dụng vá»›i đám ngưá»i cầm Ä‘ao, còn đối vá»›i đám sát thá»§ cầm thương lại hoà n toà n vô dụng.
Thương múa thương đâm, đao vung đao chém.
Äám Ä‘ao khách Ä‘á»u dừng tay, chỉ có Táºp Luyện Thiên đột nhiên xông lên.
Sau đó bá»n há» bá»—ng nhìn thấy má»™ng, má»™t giấc má»™ng rá»±c rỡ.
Mộng vốn là thứ không nhìn thấy, chỉ tồn tại trong giấc ngủ.
Mộng có thể nghĩ đến, nhưng lại không thể chạm đến.
Nhưng mộng đôi khi cũng có thể thấy được, có thể sỠđược, khi nó thông qua thực tiễn hóa thà nh hiện thực.
Chỉ có Ä‘iá»u, khi đó ngươi sẽ có má»™t giấc má»™ng khác, má»™t giấc má»™ng cà ng đẹp hÆ¡n.
Ai có thể tạo nên một giấc mộng hoà n toà n giống như hiện thực?
Cho dù có thể, nhưng khi tỉnh lại vẫn là hư không.
Cho nên mộng vĩnh viễn là mộng, không phải là hiện thực.
Äao cá»§a Táºp Luyện Thiên là hiện thá»±c, không phải má»™ng.
Hắn xuất đao, đẹp như giấc mộng, mà u sắc rực rỡ, nhất là mà u đỠtươi của máu.
Äao cá»§a hắn lại mang đến hiện thá»±c tà n khốc.
Äao lướt qua, trong mà u Ä‘en bắn ra sắc Ä‘á».
Sau đó má»i ngưá»i má»›i giáºt mình. Mà u đỠkia vốn là máu tươi, còn mà u Ä‘en là trang phục Ä‘i đêm cá»§a đám sát thá»§.
Äám sát thá»§ cắn răng, vung thương liá»u mạng, những ngưá»i nhuá»™m máu ngã xuống Ä‘á»u không kêu lên tiếng nà o, còn những ngưá»i không chảy máu thì mắt cÅ©ng đỠlên.
Táºp Luyện Thiên cÅ©ng đã giết đến đỠmắt.
Thần hồn của hắn đã không còn ở trong thân thể, mà là ở đao.
Má»—i Ä‘ao chém ra, sinh mệnh cá»§a hắn Ä‘á»u bừng lên réo rắt, ưu nhã như má»™ng.
Có phải vì má»™ng quá đẹp, cho nên ngưá»i trên Ä‘á»i Ä‘á»u thÃch nằm mÆ¡?
Lúc nà y chợt vang lên tiếng mõ, là canh hai ba khắc, hoà n toà n tương phản với tiếng mõ canh vừa rồi.
Vừa rồi là canh ba hai khắc.
Hiện giá» là canh mấy? Thá»i gian sao có thể quay lại được?
Äám sát thá»§ vốn Ä‘ang vung thương, biết rõ sẽ nằm trong máu tươi nhưng Ä‘á»u liá»u mạng. Có lẽ là vì bá»n há» biết chỉ có liá»u má»›i có mạng.
Cho nên bá»n há» không ngừng lao đến thanh Ä‘ao kia, giống như lao và o trong má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Mặc dù đây là giấc má»™ng đẹp cá»§a Táºp Luyện Thiên.
Thông thưá»ng, má»™ng đẹp cá»§a má»™t ngưá»i rất có thể lại là ác má»™ng cá»§a má»™t ngưá»i khác.
Lúc nà y tiếng mõ lại vang lên.
Bá»n sát thá»§ liá»n ngừng tay, có kẻ hung hăng nhìn chằm chằm và o ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, Trương Thán, Táºp Luyện Thiên, Mạnh Không Không và Bà nh Tiêm, có kẻ lại ôm lấy thi thể đồng bạn trên đất, nhưng bá»n há» Ä‘á»u không còn xông lên trước mà đang lui lại.
Táºp Luyện Thiên hét lá»›n má»™t tiếng:
- Trốn không thoát đâu!
Hắn vung Ä‘ao xông đến. Bảy tên Ä‘ao thá»§ phÃa sau hắn sá»›m đã kÃch động, lúc nà y cÅ©ng đồng loạt xông lên.
Bà nh Tiêm chợt quay sang Mạnh Không Không nói:
- Chúng ta có cần thiết phải đánh tráºn chiến hồ đồ nà y không?
Nếu như nói âm Ä‘iệu cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu là vừa nhanh vừa vang đội giống như pháo nổ liên tiếp, váºy thì giá»ng nói cá»§a Bà nh Tiêm cÅ©ng giống như pháo, nhưng là loại phái dùng vò bá»c lại, vang lên những tiếng trầm.
Mạnh Không Không thở dà i nói:
- Váºy cÅ©ng đà nh chịu, Táºp thiếu trang chá»§ đã ra tay rồi.
Bà nh Tiêm nói ngay:
- Ngươi có thể ngăn cản.
- Ngăn cản Ä‘ao cá»§a Táºp Luyện Thiên?
Mạnh Không Không nói:
- Trừ khi là dùng Tương Kiến bảo đao của ta.
Bà nh Tiêm trầm ngâm một chút, nói:
- Nếu như động thá»§, váºy không nên để lại ngưá»i sống.
Mạnh Không Không ngầm đồng ý.
Hắn cÅ©ng rất muốn nói câu nà y, nhưng tốt nhất vẫn nên do ngưá»i khác nói ra.
Hiện giỠBà nh Tiêm đã nói.
Chỉ cần có ngưá»i nói, hắn sẽ có thể thoải mái hà nh động.
Mặc kệ đám ngưá»i nà y lai lịch thế nà o, tóm lại là do Táºp Luyện Thiên động thá»§ trước, cÅ©ng do Bà nh Tiêm hạ quyết sát lệnh trước. Lỡ may có giết sai, khi truy cứu tá»›i hắn cÅ©ng có chá»— để đùn đẩy.
Lúc nà y hắn búng nhẹ mũi đao. Ngón tay và mũi đao rung lên giống như sự vui sướng khi gặp mặt.
Hắn muốn giết ngưá»i.
Lúc nà y đám sát thá»§ đã ngã xuống sáu bảy ngưá»i, còn bảy tám ngưá»i khác Ä‘ang bị bức đến ngoà i cá»a sau.
Hà nh lang phÃa sau quán rượu đã hoà n toà n sụp đổ, mưa lá»›n gió cuồng tạt và o bên trong.
Ngoại trừ mưa gió còn có một thứ khác.
Một cái bóng xám.
Lạnh.
Rất lạnh
Lạnh vô cùng.
Lạnh đến rét căm.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, Trương Thán, Mạnh Không Không, Bà nh Tiêm, Táºp Luyện Thiên cùng vá»›i những sát thá»§ kia Ä‘á»u có cảm giác nà y, đó là lạnh đến thấu xương, là m cho ý chà cÅ©ng đông cứng lại.
Bảy tên Ä‘ao thá»§ xông lên phÃa trước Táºp Luyện Thiên, bá»—ng nhiên ba ngưá»i Ä‘i đầu ngã xuống.
Lúc những sát thủ áo đen kia ngã xuống, thà chết không chịu kêu lên một tiếng; còn khi ba gã đao thủ nà y ngã xuống, là không kịp phát ra tiếng kêu nà o.
NÆ¡i ngá»±c bá»n há» có má»™t lá»— máu.
Ngưá»i thứ nhất giống như bị kiếm đâm. Ngưá»i đến nhất định là cao thá»§ dùng kiếm, bởi vì má»™t kiếm kia đâm và o giữa trái tim, nhưng máu cÅ©ng không chảy ra nhiá»u.
Ngưá»i thứ hai lại giống như bị trưá»ng mâu xuyên thá»§ng, lá»— máu trên ngá»±c vừa sâu vừa thảm thiết.
Ngưá»i thứ ba thì miệng vết thương cà ng kỳ lạ, giống như bị binh khà kỳ môn Nga Mi Phân Thá»§y thÃch đâm và o.
Ba lỗ máu khác nhau, ba binh khà bất đồng.
Nhưng ngưá»i đến chỉ có má»™t, trên tay y cÅ©ng không há» có binh khÃ.
Y quay lưng vá» phÃa má»i ngưá»i, mặt hướng vá» phÃa sau nhà .
Bên ngoà i bầu trá»i Ä‘en kịt, gió gấp mưa buồn.
Ngưá»i nà y cÅ©ng gầy như mưa, sâu không thể lưá»ng như đêm tối, lại lạnh lẽo như cÆ¡n gió.
Äó là má»™t ngưá»i vóc dáng cao gầy, mặc má»™t bá»™ áo dà i mà u xám, trên vai Ä‘eo má»™t chiếc bá»c vừa xưa, vừa cÅ©, vừa trầm, vừa nặng.
Tay phải cá»§a y Ä‘ang đặt trên chiếc bá»c nÆ¡i vai trái.
Y là ai?
Mạnh Không Không cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Táºp Luyện Thiên chỉ lui má»™t bước, sau đó lại láºp tức xông lên.
Hắn dù sao cÅ©ng là Thiếu trang chá»§ cá»§a Táºp gia trang, hắn không thể tá» ra khiếp đảm trước mặt thuá»™c hạ, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng muốn biểu hiện sá»± xuất sắc cá»§a mình.
Biểu hiện còn xuất sắc hơn so với đám Mạnh Không Không và Bà nh Tiêm.
Cho nên hắn phải xông lên trước, đương nhiên là cùng với đao của hắn.
Äao kinh má»™ng.
Nhưng Ä‘ao cá»§a hắn lại chợt biến đổi, rá»i khá»i tay bay Ä‘i.
Mộng đã tan.
Ngưá»i vóc dáng cao gầy bá»—ng quay ngưá»i lại. Không ai nhìn thấy y ra tay, chỉ thoáng thấy khuôn mặt cá»§a y giống như quanh năm ở trong băng tuyết không nhìn thấy ánh mặt trá»i.
Bà nh Tiêm hừ một tiếng, đột nhiên xông ra.
Hắn xông ra không một tiếng động, đao của hắn cũng không phát ra tiếng động.
NgÅ© Hổ Bà nh môn Äoạn Hồn Ä‘ao trước giá» thiên vá» khà thế mãnh liệt, có thể luyện đến mức vô thanh vô tức, e rằng cÅ©ng chỉ có má»™t mình Bà nh Tiêm.
Ãnh Ä‘ao lóe lên, sau đó lại lui vá».
Lúc hắn lui đã cứu Táºp Luyện Thiên trở vá».
NÆ¡i ngá»±c cá»§a Táºp Luyện Thiên có má»™t Ä‘iểm đỠtươi, chỉ lá»›n khoảng bằng hạt Ä‘áºu Ä‘á».
Nhưng cả ngưá»i Táºp Luyện Thiên Ä‘á»u tan vỡ, nhìn dáng vẻ cá»§a hắn, giống như còn Ä‘au hÆ¡n gấp mưá»i lần tám lần so vá»›i có ngưá»i dùng dao cắt ruá»™t cá»§a hắn thà nh sáu Ä‘oạn, đâm và o tâm can cá»§a hắn tám mÅ©i châm, lại chặt xuống mưá»i ngón tay cá»§a hắn.
Vóc ngưá»i Bà nh Tiêm rất thấp bé, nhưng khi hắn vươn ngưá»i cầm Ä‘ao lại giống như má»™t ống sắt thẳng đứng.
Ngá»±c cá»§a hắn cÅ©ng Ä‘ang chảy máu. Máu nhanh chóng lan ra, đến ná»—i bá»™ áo bà o mà u lam cÅ©ng dần dần biến thà nh mà u tÃm.
Ngưá»i ná» lại quay lưng nhìn ra cÆ¡n mưa bên ngoà i.
Cảnh mưa có gì đẹp mắt?
Mạnh Không Không không biết.
Khi hắn chụp lấy Ä‘ao cá»§a Táºp Luyện Thiên bị đánh bay, má»›i phát hiện tay mình Ä‘á»u là mồ hôi.
Ngưá»i nà y rốt cuá»™c là ai?
Hắn cũng không biết.
Hắn chỉ biết là đám sát thá»§ áo Ä‘en cầm thương kia Ä‘ang vá»™i và ng lui ra khá»i quán rượu.
Äối mặt vá»›i cưá»ng địch đáng sợ đến mức khá»§ng bố như váºy, hắn nên là m gì?
Äúng lúc nà y, hắn chợt nghe thấy má»™t giá»ng nói.
Má»™t giá»ng nói là m cho ngưá»i ta cảm giác được sá»± thong thả ung dung, ôn hòa thân thiết, tháºm chà có thể từ trong giá»ng nói hình dung ra ngưá»i nói chuyện là má»™t ngưá»i béo béo máºp máºp, vẻ mặt tươi cưá»i, không có chuyện gì không thể giải quyết.
- Thiên Hạ Äệ Thất, Táºp thiếu trang chá»§, Mạnh tiên sinh, Bà nh môn chá»§, các ngưá»i đúng là náo nhiệt, gần đây khá»e chứ?
Ngưá»i ná» còn thêm má»™t câu, giống như má»i rượu thêm trà :
- Gần đây có phát tà i không?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán vừa thấy ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i thở phà o má»™t hÆ¡i, còn má»™t ngưá»i thì sắc mặt cà ng căng thẳng.
Ngưá»i nà y béo béo máºp máºp, ôn hòa thân thiết giống như giá»ng nói cá»§a hắn.
Hắn đương nhiên chÃnh là Chu Nguyệt Minh, Hình bá»™ tổng bá»™ đầu Chu Nguyệt Minh.
Hắn vừa xuất hiện, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã biết là được cứu rồi.
Chẳng lẽ đám ngưá»i nà y lại dám ngang nhiên giết ngưá»i ngay trước mặt Hình tổng đại nhân?
Trương Thán vừa thấy Hình tổng liá»n nhức đầu, bởi vì hắn từng nếm qua sá»± Ä‘au khổ cá»§a quan nha.
Có Ä‘iá»u hai ngưá»i Ä‘á»u rất ngạc nhiên, bởi vì câu đầu tiên mà Chu Nguyệt Minh nói ra.
“Thiên Hạ Äệ Thấtâ€?
Ai là “Thiên Hạ Äệ Thấtâ€?
Ngưá»i vóc dáng cao gầy bá»—ng nhiên không còn thấy nữa, bên ngoà i chỉ còn lại tiếng mưa gió thê lương, giống như Chu Nguyệt Minh vừa xuất hiện thì y cÅ©ng láºp tức biến mất.
- “Thiên Hạ Äệ Thấtâ€, “Thiên Hạ Äệ Thấtâ€â€¦
Mạnh Không Không lẩm bẩm:
- Nếu ngưá»i như y mà xem là “Thiên Hạ Äệ Thấtâ€, váºy “Thiên Hạ Äệ Nhất†chẳng phải là …
- Ngoại hiệu nà y của y không hỠkhiêm tốn chút nà o.
Chu Nguyệt Minh cưá»i hÃp mắt nói:
- Y cho rằng “Thiên Hạ Äệ Nhất†chÃnh là thái tổ cá»§a bản triá»u, còn mình thì xếp thứ bảy, sao có thể xem là khiêm tốn?
Chu Nguyệt Minh lại cưá»i cưá»i nói:
- Trong mắt cá»§a y, từ xưa đến nay cÅ©ng chỉ có sáu ngưá»i xếp trên y, sao có thể nói là khiêm tốn?
Mạnh Không Không than khẽ một tiếng:
- Y đúng là không khiêm tốn, không hỠkhiêm tốn chút nà o.
- Äúng váºy.
Chu Nguyệt Minh cưá»i ôn hòa nói:
- Trước giá» y vốn không phải là ngưá»i khiêm tốn.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cảm thấy rất hứng thú vá»›i ngưá»i nà y, nhịn không được há»i:
- Y là ngưá»i thế nà o?
Chu Nguyệt Minh thu lại nụ cưá»i:
- Ta chỉ biết y gá»i là “Thiên Hạ Äệ Thấtâ€, những chuyện khác ta Ä‘á»u không biết.
Trương Thán nhìn đêm mưa bên ngoà i tà tách không ngừng, chợt cảm thán:
- Có lẽ, y cÅ©ng là ngưá»i chuyện nhà , chuyện nước, chuyện thiên hạ, chuyện chuyện thương tâm.
Sau đó hắn hạ giá»ng nói vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu:
- Y chÃnh là ngưá»i ngà y đó vừa và o Trưá»ng An đã khiến Lại đại tá»· Ä‘au đầu.
- Ai mà biết.
Chu Nguyệt Minh giống như không để ý đến việc hắn thấp giá»ng nói chuyện:
- CÅ©ng có thể y là má»™t ngưá»i chuyện nhà , chuyện nước, chuyện thiên hạ Ä‘á»u không quan tâm.
Mạnh Không Không đột nhiên nói:
- Hình tổng đại nhân hôm nay lại có nhã hứng tới đây uống rượu, đúng là hiếm có.
Chu Nguyệt Minh cưá»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, ta nà o có số hưởng phúc như Mạnh tiên sinh. Ta chỉ nghe nói có ngưá»i đánh nhau um sùm ở đây, cho nên má»›i đến xem thá». Ngươi biết đấy, nhỠân Ä‘iển cá»§a hoà ng thượng nên ta má»›i được đảm nhiệm chức vị nho nhá» nà y, đúng là nặng tá»±a ngà n cân, không thể không dốc chút sức lá»±c.
Mạnh Không Không nhìn trên mặt đất chỉ còn lại ba gã Ä‘ao thá»§ cá»§a phe mình bị chết, lại nhìn Táºp Luyện Thiên Ä‘ang Ä‘au đớn như khà lá»±c toà n thân Ä‘á»u bị rút hết, còn Bà nh Tiêm thì Ä‘ang nhắm mắt váºn khà điá»u tức, liá»n nói:
- Äúng váºy, mấy ngưá»i chúng ta Ä‘ang uống rượu ở đây, đột nhiên nhóm ngưá»i kia xông và o chém giết, còn giết chết ba ngưá»i cá»§a chúng ta.
- Các ngươi quả tháºt đã chết ba ngưá»i.
Chu Nguyệt Minh nói:
- Có Ä‘iá»u hình như bá»n há» cÅ©ng đã chết mấy ngưá»i.
Mạnh Không Không vội nói:
- Äúng, bá»n chúng cÅ©ng không chiếm được lợi thế.
- Mạng ngưá»i Ä‘á»u như nhau, chết chÃnh là chết, nhưng ngưá»i sống thì không giống. Quốc pháp hiện hay chÃnh là : giết ngưá»i thì phải Ä‘á»n mạng.
Chu Nguyệt Minh như rất buồn rầu nói:
- Có đôi khi, ta mang lệnh vua trên ngưá»i, không thể không chấp hà nh trừng phạt.
- Äúng đúng đúng, Ä‘iá»u nà y ta hiểu.
Gương mặt Mạnh Không Không có chút không thoải mái:
- Chu đại nhân mắt thần như chá»›p, nhìn rõ má»i việc. Chúng ta là ngưá»i ăn cÆ¡m dưới trướng Phương hầu gia, sao dám vô cá»› xúc phạm đến quốc pháp được?
- Äúng váºy.
Chu Nguyệt Minh tươi cưá»i rạng rỡ nói:
- Các ngươi là thân tÃn cá»§a Phương hầu gia, đương nhiên sẽ không coi thưá»ng quốc pháp, có Ä‘iá»u…
Hắn giống như rất khó khăn nói:
- Lỡ may các ngươi có liên quan đến vụ án, váºy là cố tình vi phạm, tá»™i sẽ nặng thêm má»™t báºc.
Mạnh Không Không từ trong vạt áo móc ra một xấp giấy, đưa đến tay Chu Nguyệt Minh, nói:
- Äại nhân trên ngưá»i bị ước nước mưa rồi, xin hãy dùng xấp giấy lá»™n nà y lau cho khô đã!
Lúc Mạnh Không Không Ä‘ang muốn đến gần nắm lấy bà n tay to béo cá»§a Chu Nguyệt Minh, má»™t vị lão nhân luôn cúi đầu nhắm mắt theo bên cạnh Chu Nguyệt Minh bá»—ng dá»±ng thẳng hai hà ng lông mà y, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh như binh khÃ.
Còn một hán tỠtrẻ tuổi thẹn thùng khác hôm nay lại không ở bên cạnh Chu Nguyệt Minh.
Chu Nguyệt Minh cầm xấp giấy kia, cưá»i nói:
- Cảm Æ¡n ngươi! Trên ngưá»i cá»§a ta không ướt, má»i lấy vá»!
Mạnh Không Không vội lắc tay nói:
- Không không, ngà i cứ giữ đó có lúc dùng đến.
Chu Nguyệt Minh cầm xấp giấy kia, vẫn cưá»i nói:
- Nếu như trên ngưá»i bị ướt, chừng nà y cÅ©ng không đủ lau, ngươi cứ giữ lại tá»± mình dùng Ä‘i!
Mạnh Không Không hiểu ý vội nói:
- Nếu không đủ, trên ngưá»i ta còn có má»™t Ãt, xin Hình tổng đại nhân nể mặt…
Lão nhân bên cạnh Chu Nguyệt Minh chợt nói giá»ng khà n khà n:
- à cá»§a đại nhân là bảo ngươi lấy vá».
Mạnh Không Không vẫn tươi cưá»i nói:
- Hình tổng nếu như chê Ãt, sau khi ta vá» phá»§ sẽ xin công tỠđưa gấp mưá»i lần đến…
Lão nhân kia quát một tiếng:
- Thu vá»!
Mạnh Không Không bất đắc dÄ© đà nh phải cầm lại xấp giấy, cất và o trong ngưá»i.
- Ngươi có biết ánh mắt cá»§a ta vì sao lại tốt như váºy không?
Chu Nguyệt Minh lại cưá»i.
Mạnh Không Không nhất thá»i không biết trả lá»i thế nà o.
- Bởi vì ta lớn tuổi rồi.
Chu Nguyệt Minh tá»± há»i tá»± đáp.
Nhìn dáng vẻ cá»§a hắn chỉ khoảng chừng ba mươi bốn mươi tuổi. Ngưá»i máºp thưá»ng rất lâu già , huống hồ là vừa máºp mạp vừa khả ái. Nhưng bây giá» hắn lại nói mình đã già rồi, Mạnh Không Không cÅ©ng chỉ đà nh lắng nghe.
Ai bảo hắn là Chu hình tổng?
Trên thế gian, tất cả lá»i nói cá»§a “lão tổng†đá»u phải có má»™t đám ngưá»i không phải “lão tổng†cung kÃnh lắng nghe.
- Niên kỷ cà ng lớn, ánh mắt lại cà ng không dùng được.
Chu Nguyệt Minh vẫn cưá»i nói:
- Và dụ như, vừa rồi ta rõ rà ng nhìn thấy có bảy tám ngưá»i áo Ä‘en nằm trên đất, hình như là đã chết, nhưng trong nháy mắt lại không thấy tăm hÆ¡i, nhất định là ta nhìn lầm rồi.
Mạnh Không Không cuối cùng cÅ©ng hiểu ý cá»§a Chu Nguyệt Minh, hắn cảm kÃch đến thiếu Ä‘iá»u muốn quỳ lạy xuống.
Trong kinh thà nh có ai không biết thá»§ Ä‘oạn cá»§a Chu hình tổng. Hắn muốn chỉnh ngươi và không muốn chỉnh ngươi, tuyệt đối là khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c, giống như lên tiên cung và xuống địa ngục váºy.
Lúc nà y Chu Nguyệt Minh nói như thế, xem như đã bà y tỠthái độ.
- Và dụ như bây giá» ta nhìn thấy trên đất Ä‘ang có ba ngưá»i chết, nhưng chỉ cần trong nháy mắt lại không thấy bá»n há», ta cÅ©ng nhất định cho là mình hoa mắt.
Hắn quay đầu há»i lão nhân bên cạnh:
- Nhâm Lao, ngươi nói xem ta có phải hoa mắt không?
Lão nhân cung kÃnh nói:
- Nếu như trên đất tháºt sá»± có ngưá»i chết, đại nhân sao lại không nhìn thấy.
Chu Nguyệt Minh há»i:
- Cho nên trên đất vốn không có ngưá»i chết, đúng không?
Lão nhân đáp:
- Äúng.
Chu Nguyệt Minh lại quay sang Mạnh Không Không cưá»i nói:
- Không phải ngươi mới vừa nói ta mắt thần như chớp sao?
- Ta hiểu rồi.
Mạnh Không Không thoải mái tiếp nháºn:
- Äại nhân chỉ nhìn thấy thứ nên thấy mà thôi.
- Äúng.
Lần nà y đến phiên Chu Nguyệt Minh đáp:
- Má»™t ngưá»i nếu chỉ thấy những thứ mà hắn nên thấy, nghe những Ä‘iá»u mà hắn nên nghe, nói những lá»i mà hắn nên nói, là m những chuyện mà hắn nên là m, nhất định sẽ sống vui vẻ hÆ¡n má»™t chút, cÅ©ng sống lâu hÆ¡n má»™t chút.
Mạnh Không Không láºp tức “thu dá»n†ngưá»i chết trên đất, tháºm chà không để lại má»™t vết máu nà o nÆ¡i quán rượu. Sau đó bá»n há» má»›i dám rá»i khá»i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán cÅ©ng muốn rá»i khá»i.
Chu Nguyệt Minh đột nhiên nói:
- Không phải vừa rồi ta nghe nói ở đây có ngưá»i đánh nhau sao?
Lão nhân Nhâm Lao nói:
- Äúng, cá»a sau cá»§a quán nà y bị đổ, bà n ghế ngổn ngang, ngay cả nhà xà cÅ©ng bị phá tan, đúng là có dấu vết đánh nhau.
Chu Nguyệt Minh hÃp mắt nhìn quanh nói:
- Váºy sao? Là ai đánh nhau?
Nhâm Lao chỉ và o Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu:
- ChÃnh là bá»n há».
Chu Nguyệt Minh cưá»i tá»§m tỉm nhìn bá»n há», giống như má»™t ngưá»i đói bụng đã lâu nhìn thấy thức ăn phong phú:
- ChÃnh là hai ngưá»i bá»n há» sao?
Sau đó hắn hạ lệnh:
- Bắt bá»n há» vá»!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán không trốn, cÅ©ng không ngoan cố chống lại.
Bởi vì bá»n há» trốn không thoát.
Bên ngoà i quán rượu còn có mấy chục nha sai, Ä‘á»u là hảo thá»§ nhất lưu cá»§a Lục Phiến Môn trong kinh thà nh.
Bá»n há» cÅ©ng không muốn trốn.
Bởi vì lúc bắt bá»n há» Ä‘i, lão nhân Nhâm Lao đã thấp giá»ng nói:
- Khi vỠchỉ cần trình bà y rõ rà ng sẽ không sao, chúng ta cũng vì công sự mà thôi.
Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng muốn theo bá»n há» rá»i Ä‘i, Ãt nhất như váºy có thể tránh được đám ngưá»i Mạnh Không Không Ä‘uổi giết hoặc “Thiên Hạ Äệ Thất†phục kÃch.
Nhưng bá»n há» sai rồi.
Bá»n hỠđã quên, trên thế gian có má»™t loại ngưá»i mà lá»i nói vạn lần không nên tin.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 03:22 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 55: Bao nhiêu mưa gió
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
- Những thứ bị hư hại ở đây, vốn nên do chúng ta bồi thưá»ng.
Trước khi đi, Trương Thán quay sang lão chưởng quỹ và tiểu nhị đang sợ tới mức trợn mắt há mồm, nói như an ủi:
- Bây giá» không cần nữa rồi. Chu hình tổng đã ở đây thì tá»± có sổ sách công hữu, các ngưá»i yên tâm Ä‘i!
- Ngươi cũng yên tâm đi!
Nhâm Lao đứng bên cạnh Chu Nguyệt Minh nói:
- Chúng ta sẽ bồi thưá»ng.
Lão phát ra tiếng cưá»i trầm thấp và khô khốc:
- Dù sao cÅ©ng không phải do chúng ta xuất tiá»n túi ra.
- Ngươi nói đúng.
Trương Thán cÅ©ng cưá»i nói:
- Chuyện móc hầu bao cá»§a mình chỉ nên thỉnh thoảng, còn chuyện móc hầu bao cá»§a ngưá»i khác thì không ngại là m nhiá»u.
- Chúng ta đúng là vừa gặp đã quen, sở thÃch hợp nhau.
Nhâm Lao đặt tay lên bả vai hai ngưá»i bá»n há», nói:
- Ta má»i các ngươi vá», ngồi xuống trò chuyện cho sảng khoái.
Vì váºy Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu liá»n rá»i khá»i quán rượu thê lương lạnh lẽo nà y, Ä‘i và o trong ná»™i thà nh nhiá»u gió lắm mưa.
Trong mưa, bá»n nha dịch Ä‘i ở phÃa trước cầm đèn lồng dẫn đưá»ng, chút ánh sáng trên tay chiếu rá»i ra khuôn mặt lạnh lùng. Từ phÃa trên nhìn xuống, đám ngưá»i nà y trông giống như những thi thể, Ä‘ang tiến vá» nÆ¡i ẩn náu cá»§a mình theo má»™t tiếng gá»i từ xa xăm.
Trong kinh thà nh còn có bao nhiêu mưa gió?
Äây chÃnh là sảng khoái sao?
Nếu sảng khoái là như váºy, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán thà rằng Ä‘á»i nà y không bao giá» sảng khoái.
Äây không phải là sảng khoái, mà là đau muốn chết, cá»±c kỳ Ä‘au đớn.
Hiện giá» bá»n hỠđã biết, hình bá»™ nói là “chỉ cần trình bà y rõ rà ng sẽ không saoâ€, thá»±c chất là đem bá»n há» treo lên để “trình bà yâ€. HÆ¡n nữa nếu hình bá»™ cho rằng “không rõ rà ng†thì chÃnh là “không rõ rà ngâ€, phải tiếp tục “trình bà y†đến khi nà o bá»n há» thấy “rõ rà ng†má»›i thôi.
Và dụ như cuá»™c tra há»i giữa Nhâm Lao và Trương Thán.
- Sao ngươi lại đến kinh thà nh?
- Thế nà o? Kinh thà nh không thể đến sao?
Má»™t gã lÃnh canh ngục cầm Ä‘ao phÃa sau bá»—ng dùng má»™t chân đạp lên eo hắn.
Trương Thán Ä‘au đến ná»—i hồi lâu không nói nên lá»i.
- Là ta Ä‘ang há»i ngươi chứ không phải ngươi há»i ta, tốt nhất ngươi nên hiểu rõ.
Trương Thán bị treo ngược lên, muốn gáºt đầu cÅ©ng rất khó khăn.
- Tại sao ngươi lại đến đây?
- Là ngươi má»i ta đến.
- Cái gì?
- Ngươi đã nói là muốn chúng ta đến đây trình bà y rõ rà ng mà .
Nhâm Lao thở dà i, gáºt đầu má»™t cái.
Trục kéo bằng bây thừng kêu lên “cạch cạchâ€. Tay chân Trương Thán bị kéo thà nh hình chữ “nhất†(一), cả ngưá»i biến thà nh hình chữ “thổ†(土) ngược, Ä‘au đến khóc lên.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cả giáºn nói:
- Äại trượng phu đầu có thể rÆ¡i, máu có thể chảy, nhưng không thể khóc.
Trương Thán đau đến nước mắt như mưa:
- Ta không phải là đại trượng phu, ta còn chưa kết hôn, ta chỉ là hảo hán.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng không dá»… chịu gì, hắn bị treo lên thà nh hình cung, phần ót gần như chạm đến mÅ©i chân, cá»™t và o má»™t cái bánh răng gá»— lá»›n, cả ngưá»i như sắp nứt ra.
Nhưng hắn vẫn quát lên:
- Là hảo hán thì chỉ đổ máu chứ không đổ lệ.
Trương Thán đau đến nhe răng trợn mắt, rên hừ hừ nói:
- Ta… ta thà rằng rơi lệ, chỉ cần có thể không chảy máu.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nổi giáºn quát:
- Ta khinh! Äúng là mất thể diện…
Tiếp đó hắn không nói được nữa, bởi vì Nhâm Lao đã ra hiệu cột căng trục kéo.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã sắp biến thà nh má»™t hình tròn. Hắn chỉ cảm thấy xương cốt nÆ¡i lồng ngá»±c như muốn phá tan cÆ¡ ngá»±c đâm ra, xương sống lưng cÅ©ng sắp gãy thà nh bảy tám chục mảnh, giống như ám khà gắn đầy trong da lưng cá»§a hắn.
- Hắn không nói được nữa.
Nhâm Lao nói với Trương Thán:
- Ta há»i lại ngươi má»™t lần, ngươi tá»›i kinh thà nh để là m gì?
Lần nà y Trương Thán trả lá»i ngay.
- Ta là đưa Lôi Thuần trở vá».
- Lôi Thuần?
- Là con gái má»™t cá»§a Lôi tổng đưá»ng chá»§ Lục Phân Bán đưá»ng.
- Ngươi với cô ta có quan hệ gì?
- Cô ấy là muội muội kết bái của ta.
- Nghe nói ngươi còn có mấy ngưá»i huynh đệ kết nghÄ©a, đúng không?
- Äúng.
- Bá»n há» là “Thất Äạo Toà n Phong†cá»§a “Äà o Hoa Xãâ€?
- Phải.
- Hiện giá» bá»n há» có đến kinh sư không?
- Không.
- Cái gì? Huynh đệ kết nghÄ©a gặp nạn, chẳng lẽ bá»n há» lại không nghÄ© cách cứu viện? Ngươi lừa ai thế?
Nhâm Lao dùng một tay nắm lấy tóc Trương Thán.
Trương Thán cảm thấy từ dưới ngón tay khô gầy cá»§a lão nhân nà y Ãt nhất có gần trăm cá»ng tóc bị rút lên, hÆ¡n nữa còn có trăm cá»ng cÅ©ng sắp bị nhổ táºn gốc, ngay cả da đầu cÅ©ng sắp bị lá»™t ra.
- Bá»n há» cÅ©ng không biết chúng ta trở vá» kinh thà nh.
Trương Thán kêu lên.
- Hai ngưá»i các ngươi là lén chạy ra ngoà i?
- Äúng.
Nhâm Lao lùi lại má»™t bước, nhá» và o ngá»n lá»a Ä‘ang chao đảo quan sát vẻ mặt cá»§a Trương Thán:
- Mụn trên mặt ngươi tháºt không Ãt.
Trương Thán lẩm bẩm:
- Ta vẫn còn thanh xuân mà .
- Là n da của ngươi cũng không được trắng.
- Ta vốn gá»i là Trương Thán, “thán†trong than Ä‘en ấy.
- Ngươi và Lôi Thuần tháºt sá»± chỉ là huynh muá»™i kết bái thôi sao?
Trên mặt Nhâm Lao có nụ cưá»i là m cho ngưá»i khác buồn nôn:
- Chỉ đơn giản như váºy à ? Có chuyện gì không thể cho ngưá»i khác biết không?
Lần nà y sắc mặt Trương Thán lại biến đổi, không phải vì thân thể Ä‘au đớn mà là vì giáºn dữ.
Sau đó hắn nói:
- Ngươi quả tháºt là má»™t kẻ khôn khéo.
Nhâm Lao cưá»i nói:
- Äúng, chuyện gì ngươi cÅ©ng không thể gạt được ta.
Hắn ra hiệu cho ngưá»i Ä‘iá»u khiển trục kéo buông lá»ng dây thừng má»™t chút, để Trương Thán có thể thở má»™t hÆ¡i.
Trương Thán tháºt sá»± thở gấp má»™t hÆ¡i.
- Ngươi cũng rất thông minh.
- Bây giỠngươi mới biết à ?
Nhâm Lao vuốt râu cưá»i nói:
- Không xem như quá đần, cũng không phải quá trễ.
Sau đó hắn há»i:
- Bây giá» ngươi có định nói cho ta biết quan hệ tháºt sá»± giữa các ngươi không?
- Có.
Trương Thán nói nhá»:
- Nhưng ta chỉ nói cho một mình ngươi biết thôi.
Hắn liếc liếc sang phÃa ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Nhâm Lao láºp tức hiểu ý:
- Ngưá»i đâu, đưa hắn Ä‘i!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu quát lên:
- Äầu than Ä‘en, ngươi đúng là đồ thỠđế không biết xấu hổ, đồ con rùa…
Sau đó tiếng mắng chá»i cá»§a hắn biến thà nh kêu rên, bởi vì má»™t tên hình bá»™ đã dùng xiên lá»a nung đỠđâm và o vết thương cá»§a hắn, là m bốc lên má»™t luồng khói Ä‘en khét lẹt.
Trương Thán nói:
- Cũng không cần đưa hắn đi, ngươi ghé tai sát lại chẳng phải được rồi sao?
Nhâm Lao trong lòng suy nghÄ©: “Như váºy cÅ©ng tốt, để cho ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu táºn mắt nhìn thấy Trương Thán bán đứng ngưá»i cá»§a ‘Lục Phân Bán đưá»ng’, đây cÅ©ng là má»™t cách hay.â€
Lão liá»n ghé tai sát lại:
- Ngươi nói đi!
Trương Thán cũng không nói gì, bỗng nhiên cắn và o tai của Nhâm Lao.
Nhâm Lao kêu lên, láºp tức đánh ra má»™t chưởng, nhưng Trương Thán vẫn không buông tha. Những lÃnh canh ngục khác cÅ©ng chạy đến, bảy quyá»n tám chân đánh cho Trương Thán tai, mÅ©i, miệng Ä‘á»u trà o máu, nhưng hắn vẫn nhất quyết không nhả ra.
Có ngưá»i lại chụp lấy dây thừng kéo lên, nhưng Trương Thán vẫn cắn chặt tai Nhâm Lao, giống như muốn kéo cả đối phương lên.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn thấy trợn mắt, nhưng lại không giúp được gì.
Nhâm Lao Ä‘au đến mức quên hết má»i chuyện, kêu lên:
- Ngươi nhả ra! Ngươi nhả ra!
Trương Thán lắc đầu.
Nhâm Lao đau đến mức không chịu nổi, đà nh nói:
- Ngươi nhả ra, ta sẽ không đánh ngươi nữa.
Lúc nà y Trương Thán má»›i ná»›i lá»ng miệng. Nhâm Lao liá»n nhảy ra hai bước, ôm lấy lá»— tai, nổi giáºn quát lên:
- Tra tấn!
Trương Thán nói:
- Ta đã sá»›m biết ngươi sẽ không giữ lá»i, có Ä‘iá»u hiện giá» ta không đói, cÅ©ng không muốn nuốt cả cái tai thối cá»§a ngươi và o bụng, là m há»ng khẩu vị cá»§a ta.
Nói đến đây, Trương Thán cũng không nói được nữa, bởi vì những cực hình kia đang kéo da của hắn, xé thịt của hắn, bóc cơ của hắn, dỡ xương của hắn.
Trương Thán vẫn hô to gá»i nhá», kêu cha kêu mẹ.
Lần nà y ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại không ngừng nói:
- Tốt, tốt, có gan, có gan.
Nhâm Lao vuốt lỗ tai, hung hăng nói:
- Ta cũng biết trước giỠngươi rất có gan.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thản nhiên nói:
- Ta là hảo hán, còn ngươi là tiểu nhân.
Nhâm Lao oán háºn nói:
- Cho dù ngươi là hảo hán còn ta là tiểu nhân thì sao? Trước giá» Ä‘á»u là tiểu nhân tra tấn hảo hán, ngươi Ä‘au đớn còn ta vui vẻ. Ta sẽ chỉnh ngươi đến mức không còn ra hình ngưá»i nữa, xem ngươi là m hảo hán như thế nà o. Hảo hán chỉ là ngưá»i chết, còn loại tiểu nhân như ta lại có thể sống khá»e mạnh, vui vẻ nhìn hà i cốt cá»§a đám hảo hán các ngươi bị chó gặm, má»™ bia má»c đầy rêu xanh.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Chết thì sao? Ngươi sá»›m muá»™n gì cÅ©ng không tránh khá»i cái chết. Ta lưu danh muôn Ä‘á»i, còn ngươi tiếng xấu ngà n năm.
- Tiếng xấu thì sao?
Nhâm Lao cưá»i mắng:
- Ngươi chết nổi danh cũng không bằng ta sống tiêu dao.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Chẳng trách.
Nhâm Lao ngạc nhiên há»i:
- Chẳng trách cái gì?
- Chẳng trách Trương Thán lại không chịu ăn lỗ tai của ngươi.
Dáng vẻ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu như chợt hiểu ra:
- Hóa ra là do ngươi thối quá, thối chết đi được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu từ trong mưa nhà xà lao ra, trên ngưá»i còn mang theo mồ hôi, máu và nước mưa trá»™n lẫn vá»›i nhau, đương nhiên là khó ngá»i, nhưng Nhâm Lao còn không ngại hắn hôi, hắn đã mắng ngưá»i khác thối.
Nhâm Lao cưá»i khan hai tiếng:
- Váºy nếu ta há»i, loại anh hùng như ngươi chắc sẽ thà chết không chịu trả lá»i đúng không?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trừng mắt lắc đầu:
- Không đúng.
Nhâm Lao lại ngạc nhiên:
- á»’?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Váºy phải xem ngươi há»i cái gì.
Nhâm Lao đỠphòng hắn lừa gạt như Trương Thán, nhưng lại không thể bá» qua nhiệm vụ, liá»n nói:
- Chỉ cần ngươi trả lá»i tốt, đảm bảo ngươi sẽ ở chá»— nà y ăn tốt, ngá»§ tốt, ở tốt…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trong lòng trầm xuống:
- Các ngươi định nhốt chúng ta ở đây cả Ä‘á»i à ?
Nhâm Lao cưá»i ha hả nói:
- Nếu các ngươi trong sạch, không ai giữ được ngươi cả. Chỉ cần ngươi chịu thà nh khẩn hợp tác, chá»— nà y cÅ©ng không phải nÆ¡i giữ ngưá»i cả Ä‘á»i.
- Váºy thì tốt.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Ngươi bảo ngưá»i dừng tay rồi hãy nói.
Nhâm Lao nói:
- Ngươi nói và i câu tháºt thà trước, ta sẽ bảo ngưá»i dừng tay.
- Không được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Nếu như huynh đệ cá»§a ta bị thương nặng, lòng ta sẽ Ä‘au đớn; lúc lòng ta Ä‘au đớn thì sẽ nói năng lá»™n xá»™n, má»™t câu nói tháºt cÅ©ng nói không ra.
- Có đạo lý.
Nhâm Lao liá»n ra hiệu cho thá»§ hạ ngừng tra tấn Trương Thán. Chỉ trong thá»i gian đối thoại và i câu, Trương Thán đã bị già y vò giống như chó bị lóc xương, năm móng tay trái có ba móng bị báºt lên, máu tươi đầm đìa, mắt phải đầy tÆ¡ máu, mà mắt bị đánh đến sưng phồng; mắt trái thì lại vừa bầm vừa sưng giống như má»™t hạt hồ đà o, xương mÅ©i bị đánh gãy, cổ tay phải cÅ©ng bị bẻ gãy. Má»™t gã lÃnh canh ngục Ä‘ang cầm má»™t cây Ä‘inh sắt dà i bảy tấc đâm và o háºu môn cá»§a hắn, lúc Nhâm Lao bảo ngừng thì cây Ä‘inh dà i đã đâm và o gần má»™t ná»a.
Nhâm Lao sỠsỠvết thương nơi tai:
- Ngươi nói đi!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hÃt sâu má»™t hÆ¡i nói:
- Ngươi há»i Ä‘i!
- Ngươi là má»™t thà nh viên trong “Thất Äại Khấuâ€?
- Rõ rà ng là “Thất Äại Hiệpâ€, “Thất Äại Khấu†cái gì!
- Chuyện ngươi tá»›i kinh thà nh, đám huynh đệ kết nghÄ©a Thẩm Hổ Thiá»n, Phương Háºn Thiếu, Cẩu Cẩu, “Hạnh Bất Nhục Mệnh†có biết không?
- Biết.
- Tại sao ngươi lại đến kinh sư?
- Ta tới tìm Ôn Nhu.
- Ôn Nhu? ChÃnh là tiểu sư muá»™i cá»§a Tô Má»™ng Chẩm à ?
- Cũng là tiểu muội muội của đám chúng ta.
- Ngươi là tới tìm cô ta, hay là tới gặp sư huynh Tô Mộng Chẩm của cô ta?
- Tại sao ta phải gặp sư huynh của cô ấy? Ta cũng không quen biết Tô Mộng Chẩm.
- Bây giỠngươi đã biết rồi?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
- Có cảm tưởng gì?
- Có gì mà không dám tưởng?
- Tốt nhất ngươi nên thà nh tháºt trả lá»i, nếu không thì bằng hữu cá»§a ngươi sẽ phải chịu Ä‘au đớn đấy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hừ má»™t tiếng, lại nghe Trương Thán ở bên kia kêu lên:
- Trâu nước lá»›n, ngươi đừng lo lắng! Ta Ä‘au đến mức kêu cha gá»i mẹ, nhưng tuyệt đối sẽ không bảo ngươi mặc kệ ta. Bởi vì ta biết cà ng nói như váºy ngươi sẽ cà ng không đà nh lòng, có thể sẽ vì ta mà bán đứng cả tổ tông mưá»i tám Ä‘á»i.
- Ngươi chết luôn đi!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu khinh bỉ nói.
Nhâm Lao lúc nà y không kiên nhẫn được, liá»n quát lên:
- Nghe đây, hắn mà còn nói báºy ná»a câu, láºp tức cắt đầu lưỡi cá»§a hắn xuống!
Äám lÃnh canh ngục đồng loạt đáp lá»i, cà ng hùng hổ giống như lúc nà o cÅ©ng có thể Ä‘em Trương Thán ra là m thịt.
Trương Thán sợ đến le lưỡi, ngáºm miệng không nói.
Lúc nà y Nhâm Lao má»›i quay sang há»i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu:
- Rốt cuá»™c có phải Thẩm Hổ Thiá»n bảo ngươi đến liên lạc vá»›i Tô Má»™ng Chẩm không?
- Không phải.
- Ngươi có biết.
Nhâm Lao chỉ và o Trương Thán đang bị và i tên đại hán lực lưỡng đè chặt:
- Có phải Lại Tiếu Nga cá»§a “Äà o Hoa Xã†phái hắn đến cấu kết vá»›i Lôi Tổn không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải.
- Vì sao?
- Bởi vì hắn đã nói là không phải.
- Hắn nói không phải là không phải sao?
Nhâm Lao cả giáºn nói:
- Ngươi là trâu, không có óc ngưá»i à ?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại không há» giáºn:
- Bởi vì ta tin hắn.
Hắn há»i lại:
- Chúng ta đã phạm tá»™i gì? Ngươi có quyá»n gì tra khảo ta?
Nhâm Lao nói:
- Các ngươi qua lại vá»›i hắc bang trong thà nh, chÃnh là phạm pháp.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Váºy sao các ngươi không Ä‘i bắt bá»n há», lại đến bắt chúng ta?
- ÄÆ°á»£c, hai huynh đệ các ngươi đúng là má»™t cặp cứng đầu.
Nhâm Lao trầm giá»ng nói:
- Các ngươi đừng tưởng rằng không nói thì có thể thoát tá»™i. Cho dù là “Thất Äại Khấu†hay “Äà o Hoa Xã†thì Ä‘á»u là đảng cướp, chúng ta có cả ngà n lý do để khiến các ngươi ở trong lao cả Ä‘á»i, cÅ©ng có cả trăm lý do để khiến các ngươi rÆ¡i đầu. Không phải ta lòng dạ độc ác, mà là các ngươi rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt.
Lúc lão nói những lá»i nà y, má»™t đại hán liá»n cầm chiếc kìm gắp than nung đỠấn và o trên trên vết thương cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, phát ra tiếng “xì xìâ€, sau đó là má»™t mùi khét lẹt.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu toà n thân Ä‘au đến mức run lên.
- Äừng tưởng rằng các ngươi có thể cứng miệng. Ta có thể xem là đã nương tay rồi.
Nhâm Lao cưá»i lạnh, giống như rất thưởng thức vẻ mặt cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hiện giá»:
- Ta cho các ngươi thá»i gian má»™t ngà y suy nghÄ© kỹ cà ng, đừng để tối mai khi Nhâm Oán đến há»i, khi đó, hà …
- Nếu là y ra tay.
Nhâm Lao chân thà nh nói:
- Ngay cả các ngươi cÅ©ng sẽ không nháºn ra ai má»›i là Trương Thán, ai má»›i lÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ