27-02-2008, 04:09 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 62
Nhân yêu phụ thân
Triệu Tá» Uy dẫn đám ngưá»i Lôi Phượng tìm kiếm đại ca khắp nÆ¡i trên thảo nguyên, rốt cuá»™c vẫn không có hy vá»ng nà o vá» Hy Bình cùng Tiểu Nguyệt, Hoa Tiểu Mạn lo lắng đến ná»—i khóc nhiá»u lần.
Lúc nà y, lại thêm má»™t ngà y dà i nữa, má»i ngưá»i thu dá»n gá»n gà ng chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm, thế nhưng trừ phi tìm lại những nÆ¡i đã tìm qua chứ cÅ©ng không biết bắt đầu tìm kiếm nÆ¡i nà o.
Lôi Phượng há»i “Tá» Uy, hạp cốc đó có lối ra khác không?â€.
Triệu Tá» Uy rung động toà n thân, vui mừng “Không sai, có má»™t lối ra khácâ€. Hốt nhiên dừng lại má»™t lúc rồi nói tiếp “Không tốt, lối đó là sa mạc, há» vốn không quen đưá»ng, cả hai lại không chuẩn bị gì, bá»—ng nhiên và o nÆ¡i đó, xem ra là nh it dữ nhiá»u â€.
Má»i ngưá»i kinh sợ, tại sao trước đây không nghÄ© tá»›i vấn đỠnà y?
Tứ Cẩu hét lên “Tại sao tiểu tá» ngưá»i lại không nói sá»›m?â€.
Triệu Tá» Uy “Lối đó cách rất xa nÆ¡i nà y, hÆ¡n nữa lại cạnh sa mạc, ta nghÄ© há» không thể chạy tá»›i đó. Huống hồ, má»™t khi tiến và o Da Lặc sa mạc, cÆ¡ há»™i sống sót quay trở vá» là rất Ãt. Vì thế ta thấy tốt hÆ¡n chá»n tìm kiếm đại ca trên thảo nguyên trước tiên, nếu may mắn, há» có thể trên thảo nguyên đợi chúng ta. Còn nếu như há» tiến và o sa mạc, chúng ta không cần thiết phải tìm kiếm. Cho dù há» há» không gặp bão cát, há» có lẽ cÅ©ng bị vây hãm đến chết trong sa mạc. Ai, tìm ngưá»i trong sa mạc, tìm sao đây?â€.
Lôi Long “Dẫu sao ngươi cÅ©ng nên nói cho chúng ta má»™t lá»i để lúc đó chúng ta có thể ngay láºp tức chia nhau ra tìm kiếmâ€.
Triệu Tá» Uy hổ thẹn cúi đầu “Ta xin lá»—iâ€.
Tứ Cẩu la lá»›n “Má»™t câu xin lá»—i há có thể đởn giản giải quyết vấn đỠkhông?â€.
Hoà ng Äại Hải ngăn há» tranh cãi “Äừng sinh chuyện nữa, là m váºy có tác dụng gì không? Triệu huynh, Ä‘i qua Da Lặc sa mạc là địa phương nà o?â€.
Triệu Tá» Uy “Nó là hai mảnh thảo nguyên nối liá»n lại vá»›i nhau, được gá»i là Mạc Tư thảo nguyên, cư trú trong đó là Dã Mã tá»™c và Bạch Dương tá»™câ€.
Hoà ng Äại Hải “Chúng ta láºp tức quay vá» Thần Äao Môn, sau đấy Ä‘i và o Mạc Tư Thảo Nguyên. Nếu đại ca cùng Tiểu Nguyệt có thể may mắn vượt qua sa mạc, há» chắc chắn có thể ở đó. Còn như há» không ở nÆ¡i đó, chúng ta không cần phải tìm kiếm lại nữaâ€.
Äến lúc nà y có lẽ cÅ©ng chỉ biết là m như váºy, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u mang tâm sá»± nặng ná», và i nữ nhân cà ng Ä‘au đớn sầu khổ tá»™t cùng.
Qua ba ngà y dùng khoái mã cấp tốc, má»i ngưá»i đã vá» tá»›i Thần Äao Môn.
Äá»— Tư Tư cùng Phong Ãi VÅ© và Hồ Äiệp Lục CÆ¡ thấy má»i ngưá»i quay trở vá» mà không có Hy Bình và Tiểu Nguyệt, liá»n láºp tức chạy tá»›i truy vấn, kết quả chỉ khiến Äá»— Tư Tư câm lặng ôm Tuyết Nhi và o lòng lưu lệ còn Phong Ãi VÅ© choáng váng hồi tưởng những gì đã qua.
Sau khi khẩn trương chuẩn bị, khả dÄ© đến giá» xuất phát, Lãnh Như Băng đột nhiên cảm thấy không khá»e liá»n để Hoa Tiểu Mạn bắt mạch cá»§a mình, tức khắc phát giác ra nà ng đã mang thai được hai tháng. Theo đó, Hoa Tiểu Mạn kiểm tra chúng nữ cùng vá»›i bản thân má»™t lượt, phát giác bản thân cùng vá»›i chúng nữ cá»§a Hy Bình, thêm và o BÃch Nhu, Lan Hoa, Oanh Thúy tất cả Ä‘á»u mang thai.
Cái nà y phải chăng là bi trong hỉ?
Tuy nhiên sá»± tình nà y lại rắc rối, đã mang thai thì sao có thể quay trở lại địa phương sa mạc đó? Vì những hà i tá», nam nhân không cho phép đám nữ nhân theo cùng cÅ©ng để tránh khá»i liên lụy mình.
Song Äá»— Manh Manh vẫn ương ngạnh đòi Ä‘i theo tìm kiếm Hy Bình và Tiểu Nguyệt. Dù má»i ngưá»i không ưng thuáºn, nhưng cÅ©ng không thể khuyên can nà ng, cuối cùng đà nh để nà ng theo cùng, còn lại má»i nguyện vá»ng cá»§a nữ nhân khác Ä‘á»u bị cá»± tuyệt.
Cái đáng nói đến nhất là Từ Thanh Vân thá»i gian nà y lưu tại Thần Äao Môn, tịnh không tưởng hắn cùng má»i ngưá»i tham gia Ä‘i tìm kiếm khi mà hắn không có má»™t đại giao tình nà o vá»›i Hoà ng Hy Bình. Thêm và o đó, đám ngưá»i Tứ Cẩu nghÄ© dù có hắn hay không có hắn cả hai không có sá»± khác biệt, mà cÅ©ng không ép buá»™c hắn trao tặng mối nhân tình nà y.
Ngay sau đó, nhóm ngưá»i bao gồm bảy ngưá»i nà y, sáu nam nam má»™t nữ, mang theo kỳ vá»ng cá»§a má»i ngưá»i lại má»™t lần nữa tiến vá» phÃa trước tiếp tục cuá»™c hà nh trình tìm kiếm ngưá»i.
HỠđã Ä‘i được hai ngà y, Äá»— Thanh Phong phu phụ đưa ngưá»i BÃch Lục Kiếm Trang quay trở vá» sÆ¡n trang; Tiếp đấy Lãnh Tinh Oánh cùng vá»›i ngưá»i cá»§a mình trở lại Hồ Äiệp Môn; Từ Phiêu Nhiên cÅ©ng mang theo hai nữ nhân và môn đồ li khai Thần Äao Môn. Từ Thanh Vân nhân vì thê tá» muốn lưu lại Thần Äao Môn chiếu cố tá»· tá»· Äá»™c Cô Kỳ, hắn cÅ©ng lưu lại đây, thuáºn tiện giúp đỡ sắp xếp Thần Äao Môn má»™t chút.
Và o ngà y thứ bảy tÃnh từ lúc đám ngưá»i Lôi Long rá»i Ä‘i, có má»™t nhóm ngưá»i đến Thần Äao Môn toà n là những kẻ không má»i mà tá»›i, nhân số rất đông, tổng cá»™ng có đến năm sáu trăm ngưá»i, trá»±c tiếp xông và o Thần Äao Môn, hai bên giao chiến, tá» thương rất nhiá»u.
Phụ tá» Triệu Kiệt Anh cùng đám ngưá»i Từ Thanh Vân nháºn được tin liá»n dẫn má»i ngưá»i lao ra, Äá»— Tư Tư vừa trông thấy liá»n dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i, toà n thân kịch chiến, thối lui và i bước, khuôn mặt trắng bạch không còn huyết sắc.
Triệu Kiệt Anh la lá»›n “Ngươi là ai? Tại sao lại dẫn ngưá»i xâm phạm Thần Äao Môn ta?â€.
Kẻ cầm đầu có thanh âm bán nam bán nữ “Ta là Thi Trúc Sanh Äịa Ngục Môn, chuyến viếng thăm đặc biệt nà y đến để bái phá»ng Triệu môn chá»§â€.
Triệu Kiệt Anh không thể tưởng tượng ngưá»i ăn mặc diêm dúa đầy yêu khà đang đứng trước mặt nà y, không ngá» lại là má»™t trong võ lâm thất công tá» Thi Trúc Sanh, nói “Chúng ta vá»›i quý môn vô oan vô cừu, công tá» gây ra thế nà y, không phải là đi quá xa sao?â€.
Thi Trúc Sanh “Môn chá»§, thuyết có nói, vô sá»± bất đăng tam bảo Ä‘iện, ta đương nhiên có mục Ä‘Ãch má»›i đến. Tư Tư, dạo nà y có khá»e không?â€.
Äá»— Tư Tư nhìn nam nhân tuấn mÄ© nà y đã từng khiến trái tim nà ng thổn thức má»™t khoảng thá»i gian, chỉ thấy hắn đã không còn bất cứ má»™t Ä‘iểm nà o cá»§a nam nhân, biến thà nh giống như nữ nhân rất kỳ dị quái gở, ngay cả cỠđộng cÅ©ng giống nữ nhân, sao mà có thể thay đổi thà nh hình dạng thế nà y? Chẳng lẽ mắt nà ng đã Ä‘ui?
Nhìn và o dáng vẻ hiện giá» cá»§a hắn, Äá»— Tư Tư có cảm giác kinh tởm, lạnh lùng “Tại sao?â€.
Thi Trúc Sanh cưá»i nói “Rất kỳ quái phải không? Kì tháºt ta nên Ä‘a tạ Hoà ng Hy Bình, nếu không có hắn hãm hại ta vô pháp luyện thà nh má»™t trong hai võ há»c chà cao cá»§a bổn môn “Äịa Tà ng Chi KhÃâ€, khi tối háºu ta cÅ©ng không phải hạ quyết tâm tá»± cung tu luyện chà cao võ há»c khác cá»§a bổn môn “Tuyệt Tình Luân Hồi Äao†và hôm nay đã có thà nh tá»±u như ý muốn! Nhưng cÅ©ng bởi thế ta tuyệt háºu, Ä‘iá»u đó khiến ta bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i nữ nhi cá»§a chúng ta. Trước đây, ta đã ra lệnh cho nhị kiệt Ä‘i kiếm nà ng ở đâu để thu hồi nữ nhi, nhưng lại bị Hoà ng Hy Bình phá hoại, lúc đó ta còn Ä‘ang trong lúc bế quan, vì thế vô pháp tá»± thân xuất thá»§. Ngà y hôm nay, ngoà i việc muốn hạ uy phong má»™t trong tứ đại võ lâm thế gia, thêm và o đó ta còn muốn thu hồi nữ nhi!â€.
Äá»— Tư Tư hét lá»›n “Ta không đáp ứng, ta tuyệt không thể giao nữ nhi cho ngươi! Ngươi tâm bệnh cuồng nhân, Tuyết Nhi theo ngươi, có thể bị hại cả Ä‘á»iâ€.
Thi Trúc Sanh cưá»i yêu kiá»u “Cái đó nằm ngoà i sá»± kiểm soát cá»§a nà ng, nữ nhi là cá»§a ta, ta phải quyết địnhâ€.
Triệu Kiệt Anh “Thi công tá», ngươi muốn ngưá»i, phải há»i qua chúng ta có cho không?â€.
Thi Trúc Sanh “Ta muốn nữ nhi cá»§a ta. Không phải chuyện cá»§a lão đừng can sá»±. Lão già , Ä‘i sang má»™t bênâ€.
Triệu Tá» Hà o thét chá»i “Yêu nhân ngươi, dám tại Thần Äao Môn lá»™ng hà nh lá»— mãng?â€.
Thi Trúc Sanh thần sắc âm u “Có vẻ bá»n ngươi không chuẩn bị giao ngưá»i. Tốt, nếu đã váºy cho bá»n ngươi chứng kiến sá»± tháºt chân chÃnh, nhị kiệt, ngÅ© hà nh quá»·, dẫn ngưá»i đánhâ€.
Nhân mã hai bên không má»™t lá»i giải thÃch lao lên khai chiến tại phÃa trước Thần Äao Môn, tiếng thét “sátâ€, tiếng kêu la thống háºn vang lên kéo dà i trong tai, Ä‘ao quang kiếm ảnh, huyết tinh trùng thiên, Ä‘oản thá»§ Ä‘oạn cước, tá» thương vô số.
Triệu Kiệt Anh bị ngÅ© hà nh quá»· quấy rối, cùng năm ngưá»i chiến đấu tương đương. Lãnh Như Băng và Äá»— Tư Tư tìm đánh Äịa Ngục Nhị Kiệt. Lôi Phượng dẫn chúng nữ giết môn đồ Äịa Ngục Môn thà nh từng mảnh, cuồng phong bạo vÅ©, kiếm chém má»i nÆ¡i, huyết lưu thà nh hồ.
Triệu Tá» Hòa cùng Từ Thanh Vân ngay từ lúc đầu đã tá»± tìm đến khai chiến vá»›i Thi Trúc Sanh, nhưng hai ngưá»i liên thá»§ cÅ©ng vẫn biết sá»›m không phải là địch thá»§, chỉ thấy Thi Trúc Sanh huy động kiếm khà âm sâm, hÆ¡n nữa còn rất nhanh và mạnh, vô cùng hiểm độc dữ dá»™i, tất cả má»—i má»™t kiếm xuất ra Ä‘á»u có má»™t lá»±c lượng thần bà như thể đến từ địa ngục, có thể khiến đối phá»§ sản sinh ảo giác khiếp đảm, giống như có rất nhiá»u quá»· hồn khá»§ng khiếp đến trước mặt, từ từ khiến cho hai ngưá»i tâm kinh đảm chiến, không phát huy xuất ra được năm thà nh công lá»±c như bình thưá»ng, cả hai ngưá»i thá»i khắc nà y cảm thấy lá»±c bất tòng tâm, trên thân có và i nÆ¡i xuất hiện mà u sắc.
Triệu Kiệt Anh và đám ngưá»i Lôi Phượng nhìn thấy hai ngưá»i há» lâm hiểm cảnh, nhưng bản thân mình cÅ©ng Ä‘ang trong tình trạng chịu đựng, vô pháp thoát thân qua đó trợ giúp há», chỉ có thể vô vá»ng nhìn bá»n há» không còn sức vô phương hoà n thá»§ bị Thi Trúc Sanh sát tá», tâm can trùng xuống lo lắng vô cùng.
Từ Triệu hai ngưá»i cùng vá»›i Thi Trúc Sanh Ä‘á»u là võ lâm thất công tá», nhưng bá»n há» không tưởng sức mạnh tháºt sá»± cá»§a Thi Trúc Sanh lại cao hÆ¡n há» nhiá»u đến thế nà y, bị kiếm cá»§a Thi Trúc Sanh bức đến ná»—i chỉ có khả năng đón đỡ. Bá»n há» lúc nà y thấy chấn kinh, ngoà i ra còn cảm giác hôm nay không có sinh khà hy vá»ng sống sót trở vá», láºp tức sinh ra má»™t trạng thái tâm lý anh hùng bất phục rất hà o dÅ©ng, toà n tâm cùng nhau dá»± định dù chết cÅ©ng phải toà n lá»±c chiến đấu.
Ãnh mắt hai ngưá»i trao đổi nhanh giữa tráºn chiến, tâm lÄ©nh thần há»™i, cả hai biểu lá»™ ra má»™t nét tiếu dong thảm liệt, cùng lúc đó hét lên má»™t tiếng lá»›n, Ä‘ao thế và chưởng kình đồng thá»i nghênh đón trưá»ng kiếm cá»§a Thi Trúc Sanh, khi bị kiếm chiêu cá»§a Thi Trúc Sanh chặn đứng, hai ngưá»i lùi lại nhanh như chá»›p.
Triệu Tá» Hà o phi thân lùi lại đánh gục phÃa có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang chiến đấu ở phÃa sau, lùi ra ngoà i khoảng bốn trượng (*), đột nhiên đứng sững lại như núi, đại Ä‘ao cá» quá đầu, khà thế cấp bách tăng tá»›i mức tối cao.
Từ Thanh Vân thi triển Thiên Phong Phiêu Vạn Lý thân pháp ngưng lại trên không phÃa sau Triệu Tá» Hà o, bên trong thân thể thiên chánh cương khà váºn tá»›i cá»±c Ä‘iểm, toà n thân ngân mang bạo xạ, chân khà tụ lại chá» bá»™c phát!
Thi Trúc Sanh hà n mang kiếm bạo phát, như thể vạn đạo oan hồn từ địa ngục cùng vá»›i sát khà hướng hai ngưá»i phóng tá»›i.
Từ Triệu hai ngưá»i xuất thanh hét lá»›n, cùng lúc phát động công kÃch, Triệu Tá» Hà o vá»›i Bà n Cổ Liệt Thiên Äao kình từ phÃa trước ngá»±c trá»±c xạ Thi Trúc Sanh. Ngay lúc Thi Trúc Sanh cá» kiếm để đón đỡ, liá»n cảm thấy từ trên đỉnh đầu có chưởng kình hùng háºu như áp lá»±c núi đè xuống, Từ Thanh Vân vá»›i Toái Vân chưởng đã phóng tá»›i thiên linh cái cá»§a gã, nếu như bị hắn kÃch trúng, không những mây trên trá»i vỡ nát mà còn cả cái đầu trên cổ cá»§a Thi Trúc Sanh gã.
Thi Trúc Sanh không suy nghÄ© nhiá»u, lùi lại ba bước, phiêu thân chuyển sang hướng phải, trạng thái tốc độ nhanh không thể tin được, tuy có thể tránh né được má»™t Ä‘ao quân lâm thiên hạ cá»§a Triệu Tá» Hà o, nhưng lại không thoát được Từ Thanh Vân dụng Thiên Phong Vạn Lý thân pháp theo sát như hình bóng cùng vá»›i chưởng pháp khiến má»i váºt rắn chắc Ä‘á»u bị phá há»§y Toái Vân chưởng, phải cá» kiếm nghênh tiếp.
Kiếm Thi Trúc Xanh xuất ra vạn quá»· hiện, khiến cho thế công cá»§a Từ Thanh Vân lá»™ ra sÆ¡ hở, trưá»ng kiếm cá»§a Thi Trúc Sanh từ phÃa trước ngá»±c cá»§a hắn mang theo hà n khà âm sâm đâm xuyên tá»›i ngá»±c, nhưng dư kình Toái Vân chưởng cá»§a Từ Thanh Vân ở phÃa trước vẫn không triệt thoái, kÃch trúng vai trái Thi Trúc Sanh. Thi Trúc Sanh trúng chưởng lùi lại, theo đó rút kiếm ra khá»i ngá»±c Từ Thanh Vân, máu từ ngá»±c há» Từ tuôn ra không ngừng, ngã đổ trên đất, khoảnh khắc đã Ä‘oạn khÃ.
Triệu Tá» Hà o nhân lúc Thi Trúc Sanh lùi lại, đại Ä‘ao chém xiên ná»a thân vá» phÃa bên trái. Thi Trúc Sanh ngoan cưá»ng chịu đựng Ä‘au đớn dùng vai trái trụ lại cùng vá»›i toà n thân huyết khà tăng lên, trong nháy mắt chuyển thân đối diện Triệu Tá» Hà o, kiếm trong tay huy xuất mưá»i ba nhát kiếm chém lên Ä‘ao phong cá»§a Triệu Tá» Hà o, hữu cước cùng lúc phóng và o eo trái Triệu Tá» Hà o, má»™t cước cưá»ng mãnh khiến chân khà há»™ thân cá»§a Triệu Tá» Hà o xung động lẫn nhau, phát ra thanh âm lá»›n.
Triệu Tá» Hà o chịu má»™t cước xuất ra ngoà i ý liệu đó cá»§a Thi Trúc Sanh, Ä‘au táºn tâm phế, chân khà ngưng trệ, đại Ä‘ao trong tay bị Thi Trúc Sanh huy xuất kiếm khà chấn bay tuá»™t khá»i tay. Trong lúc đại kinh, hắn không thể nghÄ© nhiá»u, thân ngả xuống đất láºp tức lùi lại, vừa lúc may mắn tránh được má»™t kiếm âm lạt cá»§a Thi Trúc Sanh Ä‘ang đâm tá»›i ngá»±c.
Thi Trúc Sanh lao sát đến truy kÃch, huy kiếm vá» phÃa Triệu Tá» Hà o từ trên bổ xuống má»™t kiếm, tuy nhiên đã bị Äá»— Tư Tư nghe thấy hét lên “Thi Trúc Sanh, ngừng tayâ€.
Trong khi nói, Äá»— Tư Tư phi thân tá»›i, chặn kiếm phong cá»§a Thi Trúc Sang Ä‘ang hướng tá»›i Triệu Tá» Hà o, Thi Trúc Sanh vì thế thu hồi lại.
Äá»— Tư Tư nói lá»›n “Kêu bá»n há» ngừng tay, ta giao Tuyết nhi cho ngươi mang Ä‘iâ€.
Lúc nà y, Äịa Ngục Nhị Kiệt tuy đã bị Lãnh Như Băng bức lui liên tiếp, nhưng toà n bá»™ chúng môn đồ Thần Äao Môn còn lại không thể giết xông ra khá»i vòng vây chặt cá»§a Äịa Ngục Môn, NgÅ© Hà nh Quá»· bị Triệu Kiệt Anh giết mất hai, bản thân Triệu Kiệt Anh cÅ©ng đã bị và i vết thương, trông như tiếp tục chiến đấu được, cuối cùng chịu thua vẫn là Thần Äao Môn.
Thi Trúc Sanh nghe Äá»— Tư Tư nói váºy, cÅ©ng thấy đã đủ vừa ý, bởi vì lần nà y hắn đến đây mục Ä‘Ãch chá»§ yểu cuối cùng đã đạt được, vẫy tay ra hiệu cho môn đồ, nói lá»›n “Toà n bá»™ đình thá»§! Bá»n hỠđã bị chúng ta đánh cho khiếp sợâ€.
Nhân mã hai bên dần dần đình chỉ tà n sát, trên mặt đất nhân số tá» thương không Ãt hÆ¡n hai trăm.
Äá»— Tứ Tư khóc nói “Nếu đã biết sá»›m má»i chuyện thế nà y, ta chỉ việc đưa Tuyết nhi cho hắn, ta in lá»—i má»i ngưá»i. Kì Kì, Ä‘i và o trong ôm Tuyết nhi ra đây, nhá»› dùng miếng vải che lên mắt cá»§a nó, tá»· không muốn nó nhìn thấy cảnh tượng khá»§ng khiếp nà yâ€.
“Thanh Vân, Thanh Vân, huynh hãy tỉnh lại Ä‘i†Äá»™c Cô Thi phá»§ phục trên thân thể Từ Thanh Vân Ä‘au đớn khóc lá»›n, đột nhiên khởi thân cầm kiếm hướng vá» Thi Trúc Sanh lao tá»›i.
Lôi Phượng và Äá»™c Cô Cầm liá»n giữ nà ng lại, nói “Thi Thi, muá»™i đừng qua, thá»±c lá»±c chúng ta so vá»›i bá»n há» cách nhau quá xa, muá»™i qua chẳng những không báo được thù còn có thể mất mạng, muá»™i trước tiên phải nhẫn nhịn, sau nà y tìm cÆ¡ há»™i báo thù lạiâ€.
Äá»™c Cô Thi bi thống công tâm, vô pháp chịu đựng, ngã và o lòng Äá»™c Cô Cầm.
Äá»— Tư Tư “Thi Trúc Sanh, ngươi theo ta qua má»™t bên, ta có và i câu muốn nói riêng vá»›i ngươiâ€.
Thi Trúc Sanh nhìn nữ nhân nà y ngưá»i đã sinh ra má»™t nữ nhi cho hắn, khẽ gáºt đầu, theo nà ng li khai má»i ngưá»i.
Khi đã Ä‘i được tương đối xa, Äá»— Tư Tư quay đầu lại đối diện Thi Trúc Sanh “Ngươi có thể mang Tuyết nhi Ä‘i, nhưng không thể nói vá»›i nó, ngươi là phụ thân cá»§a nóâ€.
Thi Trúc Sanh lãnh đạm cưá»i há»i “Nó là nữ nhi cá»§a ta, sao ta không thể nói váºy?â€.
Äá»— Tư Tư “ChÃnh vì nó là nữ nhi cá»§a ngươi, ngươi không thể nói thế. Lẽ nà o ngươi cho nó biết phụ thân nó là kẻ yêu quái bán nam bán nữ? Ngươi có muốn nó biết phụ thân nó là ma quá»· độc ác không thể dung thứ? Trong tâm cá»§a nó phụ thân nó chắc chắn không có hình dạng giống ngươi như thế nà y! Nếu ngươi còn chút nhân tÃnh, ngươi hãy chỉ trong tưởng tượng cá»§a Tuyết nhi, Tuyết nhi chung quy là nữ nhi cá»§a ngươi! Ta nói Ä‘iá»u nà y, tá»± bản thân ngươi cân nhắcâ€.
Thi Trúc Sanh trầm mặc má»™t lúc nói “Nà ng nghÄ© tất cả má»—i cá nhân Äịa Ngục Môn cùng má»™t dạng như ta sao? Phải, ta vì má»™t tưởng tranh bá võ lâm, không ngại bất cứ giá nà o, nhưng Tuyết nhi là dòng giống duy nhất cá»§a ta, ta có thể chiếu cố tốt cho nó, nó nhất định sẽ trở thà nh hảo nữ hà i giống như a di thuần khiết mỹ lệ cá»§a nó, nà ng có thể tuyệt đối yên tâm giao nó cho ta, còn vá» chuyện ta khiến nó chấp nháºn ta hay không, đây là chuyện cá»§a ta, nà ng bất tất Ä‘a tâmâ€.
Hai ngưá»i quay trở vá» hai phÃa nhân mã đứng đối diện vá»›i nhau, Tuyết nhi đã được Äá»™c Cô Kỳ ôm trong lòng bước ra.
Äá»— Tư Tư bước tá»›i ôm lấy Tuyết Nhi, nước mắt tuôn rÆ¡i hôn xuống chiếc má nhá» cá»§a cô bé, nói “Tuyết nhi, mẹ phải cùng vá»›i Tuyết nhi phân khai má»™t khoảng thá»i gianâ€.
Tuyết nhi la lá»›n “Tại sao lại như váºy? Con không muốn cùng vá»›i mẹ phân khai, con muốn ở cùng vá»›i mẹ! Mẹ, con muốn được cởi bá» miếng vải Ä‘en trên mắt, Tuyết nhi hiện giá» hoà n toà n không nhìn thấy gìâ€.
Äá»— Tư Tư giao Tuyết Nhi cho Thi Trúc Sanh, đột nhiên che mặt chạy nhanh vá» Thần Äao Môn.
Tuyết nhi “Ông là ai? Mẹ?â€.
Thi Trúc Sanh nhìn tiểu nữ hà i khả ái nà y, không ngỠđây là nữ nhi cá»§a hắn? Trong tâm cá»§a hắn không biết tư vị yêu thương là gì, không tưởng tuy Thi Trúc Sanh hắn cả Ä‘á»i ác độc nhưng lại có má»™t nữ nhi khả ái đến như váºy, trá»i cao đối vá»›i hắn tháºt không bạc.
Thi Trúc Sanh có và i phần kÃch động “Tuyết nhi, cha đưa con vá» nhà â€.
Tuyết Nhi nghe thấy thanh âm cá»§a hắn rất kỳ lạ, ở trong lòng hắn vùng vẫy “Ta không muốn theo ngươi vá» nhà , ta không biết ngươi, ta muốn mẹ, ngươi hãy thả ta ra, đồ xấu xaâ€.
Má»i ngưá»i nhìn ngưá»i Äịa Ngục Môn từ từ Ä‘i xa, tất cả cảm thấy mệt má»i vô bỉ cÅ©ng như bi thương trầm trá»ng.
Tráºn chiến nà y, Thần Äao Môn tá» thương hÆ¡n tám mươi ngưá»i, ngoại trừ số Ãt và i ngưá»i ở ngoà i, gần như tất cả má»—i cá nhân hoặc nhiá»u hoặc Ãt Ä‘á»u thụ thương, Triệu Môn Tam Äao cÅ©ng mất mạng trong tráºn chiến nà y, tổn thất cá»±c lá»›n.
Bảy ngà y sau, tam gia còn lại trong tứ đại võ lâm thế gia, tất cả dẫn theo nhân mã tá»›i Thần Äao Môn, thương lượng chư sá»±.
Ngưá»i cá»§a Thiên Phong Bảo nhân vì Từ Thanh Vân chiến tá», tất cả từng ngưá»i Ä‘á»u phẫn ná»™, chỉ muốn láºp tức đến Äịa Ngục Môn báo cừu tuyết háºn, nhưng tam gia còn lại kiên quyết phản đối vì cứ thế nà y Ä‘i tá»›i Äịa Ngục Môn chẳng khác gì Ä‘i và o chá»— chết.
Äịa Ngục Môn vẫn còn má»™t thi viá»…n lệnh vả lại Äịa Ngục có vô số môn đồ, dá»… thá»§ khó công, chúng ta hiện tại chỉ có tam đại chưởng môn cùng Triệu Tá» Hà o, Lôi Phượng, Lãnh Như Băng và và i ngưá»i khác nữa có thể chiến đấu, thá»±c lá»±c không thể chắc chắn chiến thắng, muốn được báo thù, phải chá» sau nà y Lôi Long bá»n há» quay vá», liên hợp lại vá»›i ngưá»i cá»§a Viá»…n Dương tiêu cục, má»›i có khả năng tiêu trừ Äịa Ngục Môn.
Từ Phiêu Nhiên tuy bi phẫn khó chịu đựng được, sau má»™t lúc đã hÆ¡i Ä‘iá»m tÄ©nh lại, cÅ©ng minh bạch má»i chuyện Ä‘á»u phải qua Ä‘i, lúc nà y Ä‘iá»u có thể là m là trước tiên chuẩn bị háºu táng nhi tá».
Quân tá» báo thù, mưá»i năm chưa muá»™n!
Ngà y mà những nhân váºt đầu não quay vá», cÅ©ng là lúc báo thù!
(*) Theo nguyên bản là mưá»i mét. Vì hệ thống Ä‘o lưá»ng cá»§a TQ thay đổi theo thá»i gian nên ở đây xin lấy con số 1 trượng bằng 0.23 mét.
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 10-07-2008 at 05:36 PM .
27-02-2008, 04:10 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 63
Trư ca lạt muội
Bảy ngưá»i Lôi Long dùng thá»i gian năm ngay, Ä‘i qua sa mạc, đến má»™t mảnh thảo nguyên. Má»i ngưá»i cảm thấy hưng phấn không thể tả cùng vá»›i giải thoát. Bởi vì năm ngà y trong sa mạc, tuy có Triệu Tá» Uy chỉ dẫn thêm và o có chuẩn bị sung túc nhưng quả tháºt cÅ©ng phải chịu đựng sá»± ác liệt cá»§a sac mạc.
Sáu nam nhân cõ lẽ còn khá hÆ¡n má»™t chút, chứ Äá»— Manh Manh thá»±c sá»± khó có thể chịu đựng, thưá»ng là có và i hối háºn khi Ä‘i theo.
Bảy con ngá»±a sau ba ngà y cưỡi, đã tráng liệt hy sinh. Äá»— Manh Manh tháºt sá»± không thể Ä‘i nổi, khiến sáu nam nhân phải dìu nà ng, tháºm chà ôm nà ng Ä‘i tiếp.
Trong tình huống thế nà y, sáu nam nhân cÅ©ng không có tâm tình liệp diá»…m, dù ôm thân thể kiá»u mỹ cá»§a Äá»— Manh Manh, cÅ©ng không hưởng thụ chút nà o, ngược lại lúc nà y giống như là m việc khổ lá»±c.
Tuy nhiên Tứ Cẩu cùng Hoa Tiểu Ba nhiá»u hay Ãt cÅ©ng lén lút chiếm và i tiện nghi vá»›i Äá»— Manh Manh, khi dùng tay giúp nà ng hay lúc ôm nà ng, không tránh khá»i há» muốn dùng ma trảo đó thừa lúc không chú ý sá» nhẹ má»™t chút trên thân thể Äá»— Manh Manh.
Äá»— Manh Manh cÅ©ng không ngại tiểu động tác cá»§a hai ngưá»i, chỉ là và o lúc đó trừng ánh mắt mỹ lệ vá» phÃa bá»n há» mà phẫn ná»™. Tuy những ngưá»i khác biết rõ vá» hà nh động và biểu hiện cá»§a hai ngưá»i, tuy nhiên không nói gì, biểu hiện cá»§a Hoà ng Äại Hại cÅ©ng rất cao thượng. Dẫu sao Äá»— Manh Manh cÅ©ng không có má»™t biểu hiện thẳng thắn cá»± tuyệt, nên bá»n há» không chú ý những cỠđộng tiểu tiết nà y.
Trong sa mạc, bá»n há» chỉ dá»±ng má»™t cái lá»u, bảy ngưá»i ngá»§ cùng trong đó.
Thưá»ng ngà y ôm Äá»— Manh Manh ngá»§ đương nhiên là Hoà ng Äại Hải, song lúc tỉnh dáºy lại phát hiện Äá»— Manh Manh ôm nam nhân khác cùng chá»— đó, tháºm chà có má»™t lần có hoà n cảnh nà ng ngá»§ vắt ngang trên ba thân thể nam nhân.
Cứ như váºy, bá»n há» thiên tân vạn khổ mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ rốt cuá»™c đã Ä‘i ra khá»i sa mạc, đến mảnh đất xanh tươi nà y.
Triệu Tá» Uy nhìn địa hình má»™t thoáng rồi nói “NÆ¡i chúng ta hiện tại Ä‘ang đứng là thảo nguyên thuá»™c vá» Dã Mã Tá»™c, chúng ta phải cẩn tháºn hà nh sá»±â€.
Hoa Tiểu Ba “Uy cam, sao váºy? Ngưá»i ở đây không thân thiện ư?â€.
Triệu Tá» Uy đáp “Thân thiện quá mức! Ta đã từng cùng vá»›i Triệu Môn Tam Äao Ä‘i qua mảnh thảo nguyên nà y, lúc đó ta tá»›i Bạch Dương Tá»™c. Hắc, đó là nÆ¡i tốt, đệ nhất định thÃch thú. Từ miệng cá»§a Bạch Hoạt trong Bạch Dương Tá»™c ta biết được, nam nhân Dã Mã Tá»™c trông thấy nam nhân ngoại lai thì sẽ cướp Ä‘oạt ngayâ€.
Äá»— Manh Manh tò mò há»i “Há» chiếm doạt lấy nam nhân để là m gì ?â€.
Triệu TỠUy như muốn hồi đáp, đột nhiên lại dừng lại, tựa hồ khó nói ra.
Tứ Cẩu “Nói Ä‘i! Không nghe thấy mỹ nữ cá»§a chúng ta há»i ngươi sao?â€.
Triệu Tá» Uy nhìn Äá»— Manh Manh, ho lên trả lá»i “Há» cướp lấy nam nhân để cùng vá»›i nữ nhân cá»§a bá»n há» lên giưá»ngâ€.
Äá»— Manh Manh á»ng hổng “Sao có thể có chuyện đó chứ?â€.
Hoa Tiểu Ba vá»— tay “Äiá»u nà y thá»±c sá»± quá tốtâ€.
Äá»— Manh Manh châm chá»c “Có cái gì tốt? Ngươi không có cùng nữ nhân lên giưá»ng sao? Äêm nay không cho phép tá»›i gần ta, đồ xấu xaâ€.
Lôi Long lo lắng nói “Xem ra ta không thể vì BÃch Nhu bảo trì trinh khiết. Ai, thiên vạn không muốn gặp phải sá»± tốt là nh đó, BÃch Nhu mà biết sẽ cương quyết không để ý đến taâ€.
Äá»— Manh Manh chỉ Tứ Cẩu, Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh và Triệu Tá» Uy nói “Các ngươi xem, công tá» Lôi Long cá»§a chúng ta si tình chuyên nhất, đâu có như các ngươi thấy ai là yêu, ngay cả ta cÅ©ng dám đụng chạm, không thèm là tá»›i các ngươi nữa â€.
Bốn ngưá»i kêu to oan uổng, tất cả nói bản thân nà ng khi ngá»§ ngẫu nhiên lăn qua đè bá»n há» còn chưa tÃnh, tháºm chà còn duá»—i tay và o thân thể bá»n há» chá»c ngoáy, khiến bá»n há» tá»±a hồ dục há»a phần thân, may mắn bá»n há» giữ vững bản thân Ä‘iá»m tÄ©nh chịu đựng, phát dương quân tá» chi đạo, nếu không sá»± trinh khiết cá»§a nà ng đã sá»›m không được bảo toà n.
Cuối cùng Tứ Cẩu nói thêm “Äây gá»i là mà u sắc chân thá»±c cá»§a nữ nhânâ€.
Äá»— Manh Manh nhá»› lại từ khoảng thá»i gian gần đây, ngá»§ chung má»™t lá»u vá»›i há», Ä‘Ãch xác có ngá»§ qua cùng tất cả bá»n há», hÆ¡n nữa tháºm chà thưá»ng xuyên cho tay và o bên trong quần dà i ngắn cá»§a há», tá»± nhiên, nhiá»u lần cÅ©ng bị bá»n há» cảm thấy rất rõ rà ng.
Nà ng đỠmặt xấu hổ tá»›i táºn tai tranh biện “Không phải như váºy, là các ngươi đám sắc lang nà y giữ lấy ta mà ôm qua! Sư huynh, huynh giúp Manh Manh vá»›i! Manh Manh rốt cuá»™c là ngưá»i cá»§a huynh, huynh không thể để đám huynh đệ sắc lang cá»§a huynh tùy tiện khi phụ Manh Manhâ€.
Hoà ng Äại Hải cưá»i nói “Các ngươi đừng trêu chá»c muá»™i ấy nữa, cẩn tháºn muá»™i ấy khi quay vá» tố cáo tình trạng các ngươi trước mặt các lão bà , đừng quên nữ nhân lúc mang thai không dá»… đối phó nhất, há» khởi phát tÃnh khà xấu và có các ngươi đón nháºnâ€.
Äá»™c Cô Minh “Chúng ta tìm nguồn nước, rá»a sạch thân thể, săn và i thứ ăn lại má»™t bữa no, ngá»§ má»™t giấc ngon, tinh thần sung túc để Ä‘i tìm Hi Bình và Tiểu Nguyệtâ€.
Äá»— Manh Manh “Äá»™c Cô biểu ca vẫn quan tâm tá»›i đại ca hay huynh chỉ biết chiếm tiện nghi cá»§a Manh Manh, humphâ€.
Hoa Tiểu Ba cưá»i “Huynh ấy Ä‘ang quan tâm Tiểu Nguyệtâ€.
Äá»™c Cô Minh nhá»› lại má»™t tối hôm đó Ä‘i tìm Tiểu Nguyệt, vừa đúng bị Hoa Tiểu Ba nhìn thấy hắn bị Tiểu Nguyệt cá»± tuyệt, khuôn mặt tuấn mỹ á»ng hồng.
Äá»— Manh Manh tức giáºn “So vá»›i ngươi còn tốt hÆ¡n nhiá»uâ€.
Tứ Cẩu “Äi thôi! Lâu rồi chưa được tắm, trên thân bốc mùi đến chết mấtâ€. Hắn hướng vá» phÃa Äá»— Manh Manh liếc má»™t cái tháºt nhanh “Nà y, Manh Manh rõ rà ng sạch nhất, ha haâ€.
Äá»— Manh Manh nghe thấy, láºp tức chá»i rá»§a chạy tá»›i Ä‘uổi đánh, Tứ Cẩu giáºt mình chạy ra xa má»™t lúc, má»i ngưá»i thấy thế cưá»i to.
Tiếng nước ẩn ẩn ước ước.
Äá»— Manh Manh nhá»› lại trên dòng sông đã trút bá» quần áo giống như má»™t mỹ nhân ngư bÆ¡i lá»™i sung sướng, cảm giác thiên đưá»ng.
Ngay khi nà ng nhìn thấy dải sông nà y, không cần quan tâm tá»›i nhiá»u ngưá»i, láºp tức trút bá» hoà n toà n y phục lao mình xuống nước sông mát lạnh, đồng thá»i nghiêm lệnh sáu nam nhân chỉ được phép nhìn, cấm Ä‘i xuống.
Äá»™c Cô Minh và Lôi Long vừa Ä‘i săn, Hoa Tiểu Ba cÅ©ng bị sai Ä‘i kiếm cá»§i khô, trên bá» sông chỉ còn ba ngưá»i cặp mắt không di chuyển chăm chú nhìn mỹ nữ khá»a thân giữa dòng sông.
Lúc nà y, Äá»— Manh Manh lưng quay thẳng vá» phÃa bá»n há» dùng tay chà xát vùng ngá»±c cá»§a nà ng, hai ngưá»i nhìn thấy đưá»ng nét thân hình sau lưng mịn mà ng mảnh khảnh bừng sáng cùng vá»›i bá» mông má»m mại trắng hồng hoà n hảo.
Tứ Cẩu “Äại Hải, nếu không phải chúng ta rõ cặn kẽ vá» ngươi, chúng ta thá»±c sá»± tin ngươi vô năng! Nằm cùng vá»›i mỹ nữ như thế nà y, không ngá» ngươi vẫn bất động vá»›i nà ng, quả thá»±c không biết ngươi nghÄ© thế nà oâ€.
Hoà ng Äại Hải cưá»i nhạo “Ngươi đám sắc lang nà y, Ä‘oạn thá»i gian gần đây chiếm nhiá»u tiện nghÄ© nữ nhân cá»§a ta, ta còn chưa tìm ngươi tÃnh toán tổng số. GiỠđây không ngá» lại dám tại trước mặt ta nói những lá»i bừa bãi? Hãy nhìn Ä‘i, đừng có suy nghÄ© ngu ngốc lung tung chó chếtâ€.
Tứ Cẩu lúng túng xấu hổ “Sao có thể chứ? Tháºm chà nếu ta thá»±c sá»± nghÄ© váºy. ta quả tháºt cÅ©ng không thể là m được. Hey, ngà y nà o ngươi quay trở vá» cÅ©ng chiếm lại và i tiện nghÄ© nữ nhân cá»§a ta không được sao? Ngươi biết Thanh Thanh cá»§a ta so vá»›i Manh Manh cá»§a ngươi mạnh không khác biệt gìâ€.
Triệu Tá» Uy “Tứ Cẩu, ngươi phản bá»™i muá»™i muá»™i ta?â€.
Tứ Cẩu vá»™i giải thÃch “Không có, không có. Tứ Cẩu ta nghÄ© vá» Ä‘iá»u tốt, không sợ mang ra cho má»i ngưá»i hân thưởng, nhưng tất cả cÅ©ng chỉ là hân thưởng, không được giữ lấy nữ nhân cá»§a ta mà thá»±c sá»± giáºt lấy để chiếm hữu. Các ngươi có hiểu không?â€.
Triệu Tá» Uy và Hoà ng Äại Hải cưá»i lá»›n tiếng.
Hoà ng Äại Hải “Ngươi hãy quên Ä‘i! Ta không là m việc buồn chán đó, ngươi tá»± mình mà hân thưởngâ€.
Lúc nà y, Lôi Long và Äá»™c Cô Minh vác hai con cừu trên vai quay trở lại, Hoa Tiểu Ba cÅ©ng mang hai bó cá»§i lá»›n vá», giết cừu, châm lá»a, chuẩn bị quay cừu.
Äá»— Manh Manh toà n thân thượng hạ tẩy rá»a đến trắng hồng má»m mại, tháºm chà so vá»›i con cừu quay còn dụ nhân hÆ¡n. Nà ng hướng mặt đối diện sáu nam nhân, rất tá»± nhiên từ dòng sông Ä‘i lên tá»›i, lau khô những giá»t nước trên thân, thay y phục má»›i, sau đó hướng vá» phÃa sáu nam nhân nói “Chỉ được phép nhìn, cấm được nghÄ©. Vẫn còn nhìn? Không xuống sông sao?â€.
Sáu nam nhân như lÄ©nh thánh chỉ, tất cả vứt quần áo khắp nÆ¡i trên đất, lao tá»›i giữa sông vang lên tung tóe. Äá»— Manh Manh thay bá»n há» quay cừu, má»™t bên nướng cừu má»™t bên nhìn sáu nam nhân giữa sông.
Sáu nam nhân nà y Ä‘á»u cao lá»›n anh tuấn, má»—i thân thể lõa lồ cÅ©ng có vẻ đẹp riêng, tuy nhiên giỠđây nà ng lại nghÄ© tá»›i má»™t thân thể nam nhân khác đã từng được nhìn qua má»™t lần, đó đơn giản là hoà n mỹ má»™t cách tà dị, tất cả má»—i thốn cÆ¡ nhục khiến ngưá»i ta cảm thấy lá»±c lượng kinh nhân, phát Ä‘i mệnh lệnh tạo ra dã tÃnh cuồng đầy mị lá»±c, có lẽ thân thể đó không thuá»™c vá» nà ng Äá»— Manh Manh, nhưng nà ng mãi mãi hoà i niệm hắn.
- Äại ca, Manh Manh kì tháºt rất yêu huynh, huynh biết không?
Äá»— Manh Manh Ä‘ang suy tư loạn tưởng, nghe thấy Tứ Cẩu gá»i “Manh Manh, không biết nhìn gì mà tá»›i mức mê mẩn thế?â€.
Hoa Tiểu Ba “Manh Manh, nếu tối nay muá»™i cùng Äại Hải động phòng, chúng ta là m những ngưá»i xem đặc biệt cho hai ngưá»i, thế có được không?â€.
Hoà ng Äại Hải tóm lấy đầu Hoa Tiểu Ba dìm xuống nước.
Tứ Cẩu cưá»i nói “Chắc chắn không muốn chúng ta nhìn thấy thụ tá»™i sống động, đợi khi ta mang bốn nữ nhân cá»§a ta Ä‘i cùng, ngươi động phòng lại cho ta xem, ta vừa xem vừa là m theo, ha haâ€.
Hoà ng Äại Hải thả Hoa Tiểu Ba sau khi hắn đã uống và i ngụm nước sông, rồi lại giữ lấy cẩu đầu cá»§a Tứ Cầu nhẫn xuống nước.
Hoa Tiểu Ba “Uy ca, thượng du cá»§a dòng sông nà y khô ráo sạch sẽ không?â€.
Triệu Tá» Uy cưá»i trả lá»i “Dòng sông nà y nối tiếp Bạch Dương Tá»™c và Dã Mã Tá»™c, thượng du là Bạch Dương Tá»™c, tại nÆ¡i đó hà ng ngà y nữ nhân thưá»ng cá» rá»a mông, không những sạch mà còn đẹp chết ngưá»iâ€.
Hoa Tiểu Ba láºp tức có tư thế ói má»a, la lá»›n “Hoà ng Äại Hải, không ngá» huynh lại cho đệ uống nước tắm cá»§a nữ nhân, đệ và huynh chưa kết thúc đâuâ€.
Hắn vá»™i và ng lao tá»›i muốn cùng Hoà ng Äại Hải lý luáºn, tuy nhiên lại bị má»™t cánh tay khác cá»§a Äại Hải nhấn xuống táºn tá»›i đáy nước, vẻ như Hoa Tiểu Ba hắn sẽ lại uống nhiá»u ngụm nước sông dùng để rá»a mông cá»§a nữ nhân.
Nháºn lẫy những gì hắn xứng đáng.
Ban đầu má»i ngưá»i chuẩn bị Ä‘i dá»c trên sông, vượt qua đó tá»›i mảnh thảo nguyên bị chia ra là m hai ná»a bởi đại sÆ¡n mạch, tá»›i Bạch Dương Tá»™c để quyết định lại hà nh trình sau nà y. Thế nhưng khi bá»n hỠăn xong cừu quay, trá»i đã tối, bắt buá»™c dá»±ng lá»u ngá»§ lại má»™t đêm.
Äá»— Manh Manh Ä‘i sang má»™t bên ôm lấy Hoà ng Äại Hải, nhắm mắt chuẩn bị ngá»§, đột nhiên mở mắt nói “Hoa Tiểu Ba, đừng có dụng cái thứ cá»§a ngươi đâm và o phÃa sau taâ€.
Hoa Tiểu Ba Ä‘ang dá»±a sát và o thân thể Äá»— Manh Manh liá»n lùi ra xa má»™t chút, lúng túng “Sao có được?â€
Äá»— Manh Manh chuyển thân quay lại “Không có? Nếu nó không ở đó sao má»i ngưá»i mặc y phục, ngươi từ sá»›m đã xấu xa lấy Ä‘i trinh tiết những ngưá»i khác, không có?â€
Nà ng không chú ý kháng nghị cá»§a Hoa Tiểu Ba, dụng ngá»c thá»§ tháo dây quần hắn, má»™t tay xuất ra trảo giữ chặt lấy dâm căn đó cá»§a hắn, thét “Äây là thứ gì? Nó không phải cá»a ngươi? Vẫn nói không có, humphâ€.
Hoa Tiểu Ba cẫu xin “Manh Manh, bá» ra Ä‘i! Cái nà y trách đệ thế nà o được? Äệ cÅ©ng không nghÄ© đến, nhưng nó ngoan cố phô trương khả năng cá»§a nó, đệ có cách gì?â€.
Hoà ng Äại Hải dá»±ng ngưá»i lên “Hoa Tiểu Ba, đệ cẩn tháºn vá»›i thứ cá»§a đệ, đêm khuya nếu nó ra ngoà i ăn lén, huynh sẽ chặt nó ngayâ€.
Hoa Tiểu Ba bảo chứng “Tuyệt đối khôngâ€.
Äá»— Manh Manh đột nhiên nói “Sư huynh, huynh cÅ©ng xấu xa như thế, nhiá»u ngưá»i ở đây thế nà y, không ngá» huynh đối vá»›i Manh Manh ấp á»§ say mê trong tưởng tượng, vẫn không lùi lại sát muá»™i ư?â€.
Hoà ng Äại Hải “Manh Manh, sư huynh xấu như thế nà o?â€
Äá»— Manh Manh buông lá»ng Hoa Tiểu Ba, lăn ngưá»i tá»›i áp sát Hoà ng Äại Hải, tiếp theo chuẩn bị đối phó hắn giống như đối phó vá»›i Hoa Tiểu Ba â€Äây là minh chứngâ€.
Hoà ng Äại Hại ngăn lại cỠđộng tai hại cá»§a nà ng nói “Muá»™i nhìn há»â€.
Äá»— Manh Manh nhìn má»™t lượt, phÃa dưới quần má»—i ngưá»i tất cả căng lên đánh trống, tức giáºn “Má»™t đám sắc langâ€.
Má»i ngưá»i thấy lại bị oan uổng, Äá»™c Cô Minh ngẩng đầu lên phản đối “Manh Manh, kỳ tháºt chúng ta đã rất chánh nhân quân tá», nhiá»u tối ngá»§ cùng nhau như thế nà y, nhưng vẫn để muá»™i bảo tồn đồng trinh, nói Ä‘i, có khi để ngưá»i thiên hạ cưá»i chúng ta đám nam nhân nà y vô năng, muá»™i hãy cho chúng ta duy trì má»™t chút quyá»n lợi! HÆ¡n nữa, cái váºt nà y căn bản không nháºn sá»± khống chế ý chà cá»§a chúng ta, tá»± bản thân nó có quyá»n phát ngônâ€.
Năm nam nhân còn lại tháºt sá»± đối vá»›i cao luáºn cá»§a Äá»™c Cô Minh bá»™i phục đến phục sát đất, ngưá»i nà y nói những giải thÃch chó chết đó thá»±c là tuyệt vá»i.
Hoa Tiểu Ba “Ah! Manh Manh, chúng ta Ä‘á»u có phong độ nam nhân, trừ phi dùng dâm dược, nếu không dù đánh đến chết tất cả cÅ©ng có thể chịu đựng đượcâ€.
Triệu Tá» Uy “Tiểu Ba, tá»›i Bạch Dương Tá»™c, đệ không cần phải chịu đựng nữaâ€.
Tứ Cấu vui mừng ngạc nhiên “Tháºt chứ?â€.
Triệu Tá» Uy â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, nữ nhân Bạch Dương Tá»™c, bất cứ lúc nà o hỠđược sá»± đồng ý cá»§a trượng phu, ngay láºp tức có thể cùng bất cứ nam nhân nà o là m tình. Lần trước khi ta Ä‘i tá»›i đó, ngoại trừ Triệu Môn Tam Äao, cÅ©ng mang theo Dạ Lai Hương và Dã Mân Côi, chúng ta nháºn được Bạch Hoạt phụ tá» chiêu đãi nhiệt tình. Sau bữa tiệc lá»›n buổi tối, Bạch Hoạt phụ tá» chạy tá»›i cùng Dạ Lai Hương, Dã Mân Côi hai ngưá»i hoan hảo, ta cùng Triệu Môn Tam Äao và đám thể tá» cá»§a há» chÆ¡i đùa xung quanh, hắc, con mẹ nó, tháºt sá»± sáng khoải hết sứcâ€.
Tứ Cẩu vuốt đầu “Không lấy là m lạ Triệu Môn Tam Äao cãi nhau muốn Ä‘i theo, nguyên lai có hảo sá»± nà yâ€.
Hoa Tiểu Ba “Uy cam, huynh đã cùng bao nhiêu nữ nhân là m chuyện đó?â€.
Triệu Tá» Uy “Khoảng năm sáuâ€.
Hoa Tiểu Ba tò mò “Tất cả từng ngưá»i đạt được cao trà o chứ?â€.
Triệu Tá» Uy tá»± hà o â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, hỠđối vá»›i ta không chịu chia tay , khiến ta khoảng thá»i gian tá»›i sẽ quay lại tìm bá»n há»â€.
Tứ Cẩu “Biết sá»›m thì đã không lãng phà thá»i gian trên sông, nếu Ä‘i nhanh tá»›i Bạch Dương Tá»™c, tối nay không phải có thể ôm nữ nhân trong lòng mà phiên vân phúc vÅ© sao?â€.
Triệu Tá» Uy “Ta đối vá»›i há» không quá nhiá»u cảm giác hứng thú, ta thấy muốn ôm Má»™ng Hương lên giưá»ng nhất, sau đấy là Thá»§y Khiết Thuâ€.
Äá»™c Cô Minh cưá»i há»i “Ngươi đối vá»›i vá»›i muá»™i muá»™i ta không là m gì sai quấy chứ?â€.
Triệu Tá» Uy cưá»i “Nói vá»›i muá»™i muá»™i ngươi, ta chỉ là giáºn dữ phẫn ná»™. Quấn chặt ta suốt cả ngà y, là m ta không có nhiá»u không gian biểu hiện vá»›i Má»™ng Hương, giỠđây cuối cùng gây ra cái bụng đầy lên, để coi sau nà y khi nà ng ta thá»±c sá»± mang thai quấn lấy ta như thế nà o?â€.
Tứ Cẩu đồng cảm “Ngươi cảm thấy cáºt lá»±c, ta hà ng tối phải đối phó bốn ngưá»i mệt đến ná»—i ta thở hổn hển không ra hÆ¡i, đặc biệt là muá»™i muá»™i cá»§a ngươi, bám lấy ta mà già y vò đến chếtâ€.
Triệu Tá» Uy “Sao lúc đầu ngươi lại muốn theo Ä‘uổi nó?â€.
Tứ Cẩu “Ta không hối háºn sao? Ban đầu biết sá»›m, ta chỉ việc nhưá»ng nà ng ta cho Hy Bình, đâu để nà ng ta hà nh hạ tá»›i chết.â€.
Triệu Tá» Uy kinh ngạc “Muá»™i muá»™i ta cÅ©ng thÃch tên xấu xa đó?â€.
Tứ Cẩu “Hy Bình dưá»ng như có ý muồn nà ng, chỉ là không muốn là m Tứ Cẩu ta Ä‘au khổâ€.
Triệu Tá» Uy “Sá»± lá»±a chá»n cá»§a muá»™i muá»™i ta là chÃnh xác, ngươi chỉ có ba nữ nhân, tên há»—n đản đó Ãt nhất và i mươi nữ nhân, cưới hắn, muá»™i muá»™i ta có khi phải sống như góa phụâ€.
Hoa Tiểu Ba “Uy ca, huynh đại khá chưa có biết bản lÄ©nh chân chÃnh tá»· phu cá»§a đệ. Huynh ấy hà ng đêm cùng và i mươi nữ nhân quần thảo tá»›i bình minh, tất cả từng ngưá»i má»™t bị huynh ấy là m đến mức mê man cho tá»›i hôm sau, nếu huynh tìm được ngưá»i nghe huynh ấy hát, huynh ấy nhất định hát từ sáng sá»›m tá»›i tối, rồi đến tối huynh ấy vẫn có thể đối phó đám nữ nhân cá»§a mình hai ba lần. Hắc, vì thế huynh muốn theo Ä‘uổi Má»™ng Hương thì phải nhanh má»™t chút, tranh thá»§ lúc huynh ấy đổi vá»›i Má»™ng Hương chưa có hứng thú, còn trong trưá»ng hợp huynh ấy yêu thÃch Má»™ng Hương, huynh chỉ có thể đứng nhìn trong tuyệt vá»ngâ€.
Triệu Tá» Uy không tin nói “Không thể chứ?â€.
“Có thể!†Gần như có tất cả thanh âm hồi đáp gã, bao gồm cả Äá»— Manh Manh cÅ©ng không ngoại lệ.
Triệu Tá» Uy chán nản “Nếu thá»±c sá»± như váºy, ta theo Ä‘uổi hai bảo bối muá»™i muá»™i cá»§a Từ Thanh Vân váºyâ€.
Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba kinh ngạc “Ngươi muốn cùng vá»›i chúng ta tranh giáºt?â€.
Triệu Tá» Uy cưá»i nói “Công bình cạnh tranh mà â€.
Tứ Cẩu “CÅ©ng tÃnh cả ta và oâ€.
Ba ngưá»i kháng nghị “Ngươi không được phép gia nháºpâ€.
Tứ Cẩu kì lạ há»i “Tại sao?â€.
Triệu Tá» Uy “Ngươi đã có 4 nữ nhân, chúng ta chỉ có má»™t, ngươi không có lấy má»™t chút thông cảm sao? Mà vẫn muốn cùng chúng ta tranh già nh?â€.
Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba tán đồng “ChÃnh thịâ€.
Äá»— Manh Manh tức giáºn “Má»™t đám dâm cônâ€.
Lôi Long phát ngôn “Ngà y mai đấu lại! Äi ngá»§, cho ta an tÄ©nhâ€.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 10-07-2008 at 05:37 PM .
27-02-2008, 04:14 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 64: Thất hãm dã mã
Dịch giả: GhienTruyen
Biên táºp: vodanh84
Äêm thảo nguyên bao la.
Má»™t Ä‘oà n ngưá»i ước chừng hÆ¡n năm sáu mươi ngưá»i Ä‘ang di chuyển trên thảo nguyên. Äêm tối nên không thể nhìn rõ mặt mÅ©i há» nhưng có má»™t Ä‘iểm chắc chắn là ngưá»i dẫn đầu là má»™t nữ nhân.
Bá»—ng nghe nữ nhân dẫn đầu há»i nhá»ï¼šâ€œNguyên Äan, mấy tên nam tá» Trung Nguyên có đẹp trai tháºt không?â€
Nguyên Äan trả lá»i: “Thưa đúng váºy. Bá»n chúng rất tuấn tú, những nam nhân trong tá»™c Ãt có ngưá»i nà o tuấn tú như chúng.â€
Nữ nhân đầu lãnh nói: “Ngươi Ä‘ã biết tÃnh mẹ ta rồi đó, bà ấy không thÃch dùng những thứ không đẹp đâu.â€
Nguyên Äan nói: “Tiểu thư, năm ngưá»i tá»· muá»™i cá»§a chúng ta Ä‘ang tuần tra thì tình cá» thấy bá»n chúng Ä‘ang tắm. CÆ¡ thể bá»n chúng cÅ©ng cao lá»›n như nam nhân cá»§a tá»™c ta và rất tuấn tú, tá»™c trưá»ng chắc chắn sẽ rất thÃchï¼â€
Nữ nhân đầu lãnh nói :“Nếu váºy thì chúng ta động thá»§ Ä‘iï¼Chá» bá»n chúng ngá»§ say, chúng ta sẽ dùng mê hồn yên vụ để là m chúng mê man. NgÅ© Äoá Kim Hoa, việc nà y giao cho các ngươi. Sau khi đánh mê bá»n chúng thì thông báo cho chúng ta qua tiếp ứng, Ä‘i Ä‘i!â€
Năm nữ nhân tuân lệnh phóng đi, thân pháp nhẹ nhà ng nhanh chóng, giống như môt là n gió thổi trong mà n đêm thảo nguyên, không hỠảnh hưởng đến thảo nguyên thanh bình.
Bảy ngưá»i Lôi Long tỉnh dáºy thì thấy mình Ä‘ang nằm trong má»™t căn phòng lá»™ng lẫy như trong cung Ä‘iện, trong lòng cảm thấy kinh hãi. Nhìn lần nữa thì thấy trong phòng có rất nhiá»u nữ nhân, những nữ nhân nà y so vá»›i há» còn cao hÆ¡n má»™t cái đầu, ngưá»i nà o cÅ©ng cá»±c kỳ xinh đẹp, là m cho há» như cảm thấy mình Ä‘ang mÆ¡, thấy mình lạc bước đến mÄ© nhân quốc.
Triệu Tá» Oai tỉnh hồn lại trước nhất, biết mình đã trở thà nh con mồi cá»§a Dã Mã Tá»™c, hắn muốn ngồi dáºy thì phát giác toà n thân vô lá»±c.
Má»i ngưá»i tuy đại naÌ£n lâm đầu nhưng không há» sợ hãi, cặp mắt không ngừng liếc qua liếc lại các nữ nhân đó. Trước đây há» chưa bao giá» thấy qua những nữ nhân cao lá»›n như váºy, Ãt nhất cao hÆ¡n há» má»™t cái đầu, tháºm chà có ngưá»i còn cao hÆ¡n thế. Há» từ từ nhìn xuống ngá»±c cá»§a các nữ nhân đó.
Há» thầm kêu lên “Trá»i Æ¡i, tháºt tuyệt mỹâ€.
Bá»n há» miá»…n cưỡng cố gắng ngồi dáºy.
Lôi Long hướng vá» ngưá»i phụ nữ ngồi giữa trong trướng há»i:“Xin há»i cô nương đây là đâu váºy?â€
Không ai hồi đáp .
Tứ Cẩu nói:“Các ngưá»i câm rồi hả? Sao há»i mà không trả lá»i!â€
Vẫn không ai hồi đáp .
Hoa Tiểu Ba nói :“Cô nương, vì sao các ngưá»i bắt chúng ta đến đây?â€
Bá»n nữ nhân trừng mắt nhìn hắn má»™t cái, vẫn không ai trả lá»i.
Äá»™c Cô Minh nói:“Cô nương, các nà ng không nói đã đẹp như thế, không biết khi nói thì đẹp đến cỡ nà o nữa. Hãy cho chúng ta thấy vẻ đẹp cá»§a các nà ng khi nói Ä‘i?â€
Má»™t nữ nhân trong bá»n bá»—ng nói:“Cuối cùng bá»n ngươi cÅ©ng biết ha.â€
Tình thoại cao thá»§ Äá»™c Cô Minh cuối cÅ©ng cÅ©ng nháºn được má»™t câu nói.
“Tá»™c trưá»ng đến.â€, Má»™t thanh âm thánh thót từ bên ngoà i vá»ng và o.
Bên ngoà i bước và o bốn nữ nhân, bá»n hỠước chừng ngoà i ba mươi tuổi, sắc đẹp cá»§a há» là m loá mắt má»i ngưá»i.
Bốn nữ nhân đó Ä‘á»u cao lá»›n, ngưá»i đứng đầu trong bốn ngưá»i là ngưá»i cao nhất, nhan sắc tuyệt đẹp, không há» thua kém Lãnh Tinh Oánh. Xem ra nà ng ta là tá»™c trưá»ng Dã Mã Tá»™c.
Sáu nam nhân nhìn bốn nữ nhân tiến và o, mắt trố ra nhìn, lòng thầm nói: “ Chỉ sợ bá»n mình chỉ đứng tá»›i ngá»±c há» thôiï¼Bá»n nữ nhân nà y ăn gì mà cao dữ váºy nhỉ, trong thiên hạ không ngá» có những nữ nhân cao thế nà y, mà không phải má»™t ngưá»i, mẹ nó đúng là tà môn.
Lôi Long nói :“BaÌ€ là tá»™c trưá»ng ? Bá»n ta không có thù oán gì sao đối đãi vá»›i bá»n ta như váºy?â€
Nguyên Na cưá»i nói:“Ngươi muốn ta đối đãi các ngươi như thế nà o? †Nói xong liá»n cuối xuống đưa tay nắm lấy Lôi Long, cưá»i nói:“Ngươi tháºt cưá»ng tráng đó nhaï¼â€
Khi baÌ€ ta cúi xuống, bảy ngưá»i Ä‘á»u thấy đồi ngá»±c trắng như tuyết lá»™ ra, mắt má»—i ngưá»i Ä‘á»u mở to không chá»›p, ngay cả Äá»— Manh Manh nhìn thấy cÅ©ng bất giác nuốt má»™t ngụm nước bá»t, háºn ông trá»i không ban cho mình bá»™ ngá»±c to bằng ná»a baÌ€ ta.
Nguyên Na nói:“Äẹp không?â€
Má»i ngưá»i hoà n toà n không ngá» baÌ€ ta nói năng thẳng thừng như váºy.
Hoa Tiểu Ba si mê nói:“Äẹp chảy nước luôn.â€
Lôi Long mặt đỠlên nói:“Các ngưá»i đánh thuốc mê chúng ta rồi Ä‘em đến đây, tháºt ra có ý đồ gì?â€
Nguyên Na không trả lá»i hắn mà há»i ngược lại:“Ta có đẹp không?â€
Lôi Long bị cô ta há»i đến á khẩu.
Tứ Cẩu nói lá»›n:“Còn phải há»i? Nếu các ngưá»i không đẹp mê hồn như váºy, chúng ta đâu cần đối xá» tốt vá»›i các ngưá»i nãy giá».â€
Nguyên Na cưá»i nói:“Ngươi định đối xá» không tốt vá»›i chúng ta như thế nà o? Các ngươi hiện má»™t chút sức lá»±c cÅ©ng không có, là m sao đối xấu vá»›i chúng ta?â€
Tứ Cẩu cáu tiết há»i:“không được là sao?â€
Triệu Tá» Oai nói:“Tá»™c trưá»ng, hãy nói và o chÃnh đỠđi, các ngưá»i muốn là m gì chúng ta?â€
Nguyên Na liếc Triệu Tá» Oai má»™t cái nói:“Ta muốn sáu nam nhân các ngưá»i bồi tiếp ta.â€
Lôi Long biến sắc mặt la lá»›n:“Không được.â€
Tứ Cẩu và Hoa Tiểu Ba đồng thanh nói :“Hay lắm.â€
Äá»™c Cô Minh nói:“Tá»™c trưá»ng, hiện tại chúng ta toà n thân không có sức, là m sao phục thị ngưá»i? Ngưá»i trước tiên hãy cho chúng ta giải dược, chúng ta có sức má»›i vui vẻ vá»›i ngưá»i được.â€
Hắn ngoà i việc nói chuyện yêu đương hay cá»±c, còn là ngưá»i biết suy nghÄ©ï¼
Hoà ng Äại Hải nói :“Tá»™c trưá»ng, những việc như thế nà y tốt nhất là song phương tình nguyện, vì sao ngưá»i lại độc Ä‘oán tá»± mình quyết định như thế?â€
Nguyên Na nói :“Ta cÅ©ng muốn các ngươi cam tâm tình nguyện cùng ta vui vẻ. Ai, ta tháºt mâu thuẫn quá, không biết là nên là m thế nà o vá»›i các ngưá»i đây? Nguyên Anh, ngươi giúp ta quyết định được không ?â€
Má»™t trong ba nữ nhân cao lá»›n như Nguyên Na đứng bên cạnh nói:“Tá»™c trưởng, bá»n chúng hÃt phải phục hổ yên vụ mà còn nhanh chóng tỉnh lại thế nà y, nếu như khôi phục võ công cho há» chúng ta có thể gặp những phiá»n phức không đáng có†Nguyên Na nói :“Ngươi nói rất có đạo lÃ. Nguyên Linh, hãy dùng phương pháp khÃch tình mạnh nhất Ä‘iï¼â€
Nữ nhân lùn nhất trong ba ngưá»i (tháºt ra chỉ lùn hÆ¡n hai ngưá»i kia má»™t chút thôi), lấy trong túi ra má»™t bình nhá» mà u hồng, từ trong bình lấy ra má»™t viên thuốc mà u xanh lá.
Nguyên Na nói :“Chỉ cần các ngươi chịu uống viên thuốc kia, ta sẽ khôi phục công lá»±c cho các ngươi, thế nà o?â€
Hoa Tiểu Ba nói:“Ngươi xem chúng ta là đồ ngốc hết hảï¼Nhìn sÆ¡ qua thì biết không phải thứ tốt là nh gì rồi.â€
Nguyên Na nói:“Ngươi tháºt thông minh. Ta thÃch ngươi lắm, có muốn uống sữa không?â€
Hoa Tiểu Ba thà nh tháºt nói:“Muốn.â€
Nguyên Na nói:“Váºy trước tiên phải uống viên thuốc đó Ä‘i.â€
Hoa Tiểu Ba nói:“Thuốc đắng khó uống lắm. Uống sữa trước đãï¼â€
Nguyên Na nói:“Quên nói vá»›i các ngưá»i, các ngưá»i không muốn uống cÅ©ng phải uống. Nếu không uống các ngươi chỉ có con đưá»ng chết. Còn uống các ngươi sẽ được khoái lạc vô biên. Các ngươi chá»n cái nà o?â€
Má»i ngưá»i im lặng suy nghÄ©.
Hoà ng Äại Hải lên tiếng nói:“ChÆ¡i má»™t vánï¼Äem thuốc đến đây, ta uốngï¼â€
Lôi Long ngăn lại nói:“Äại Hải, đừng là m váºy.â€
Hoà ng Äại Hải nói:“Tháºt ra nói tá»›i chết thì chết vì độc hay vì bất kỳ cái gì khác, có gì khác nhau đâu? Chỉ là chưa tìm được đại ca và Tiểu Nguyệt, ta chết không cam lòngï¼â€
Tứ Cẩu biết lúc nà y vô pháp phản kháng. Không biết bá»n chúng dùng thuốc gì chế trụ bá»n há», mà toà n thân không có má»™t chút sức lá»±c. Ài, cÅ©ng tại tối hôm trước mÆ¡ thấy cùng Triệu Tá» Thanh vui vẻ, nếu không Tứ Cẩu ta tuyệt đối không thể bị các xú bà nương đó bắt mà không biết chút gì. Hiện tại, bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải tạm thá»i nghe theo bá»n chúng.
Hắn cùng Hoà ng Äại Hải nháºn lấy viên thuốc từ tay Nguyên Linh bá» và o miệng nuốt Ä‘i, nháºn ra thuốc nà y có mùi thÆ¡m ngà o ngạt. Thì ra độc dược có mùi vị tuyệt hảo như thế, tháºt là không thể tưởng được.
Hoa Tiểu Ba há»i:“Mùi vị thế nà o?â€
Tứ Cẩu nháºn ra mình không láºp tức trúng độc thân vong, không nhịn được nói:“Rất ngon.â€
Hoa Tiểu Ba quay sang Nguyên Linh nói:“Äại mÄ© nhân, cái thứ ngon là nh đó Hoa Tiểu Ba cÅ©ng phải có phần, hãy cho ta má»™t viênï¼â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết tai kiếp nan đà o, vì váºy Ä‘á»u uống thuốc do Nguyên Linh đưa cho, phát hiện Tứ Cẩu không há» lừa há», thì ra mùi vị tá» vong lại thÆ¡m tho như váºy, như giấc má»™ng đêm xuân váºy.
Má»™t khăÌc trước khi chết, má»i ngưá»i Ä‘á»u có tâm sá»± trầm trá»ng vô cùng.
Lôi Long thì nhá»› đến BÃch Nhu và đứa con chưa ra Ä‘á»i cá»§a hắn.
Tứ Cẩu thì nhá»› đến bốn nữ nhân cá»§a hắn, đương nhiên cÅ©ng nhá»› đến các hà i tá» trong bụng há».
Triệu TỠOai thì nhớ đến Mộng Hương .
Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba nhá»› nhung Thuá»· Khiết Thu .
Hoà ng Äại Hải đầu tiên nhá»› đến Hi Bình và Tiểu Nguyệt, nhá»› đến cha mẹ tại Hoà n SÆ¡n Thôn, hắn ôm chặt Äá»— Manh Manh ở bên cạnh, nói :“Các ngươi chỉ cần nam nhân, có thể tha cô ta không?â€
Nguyên Na nhìn Äá»— Manh Manh nói:“Tạm thá»i không thể thả cô ta Ä‘i được, nhưng ta có thể hứa vá»›i ngươi không hại cô ta, thế nà o?â€
Hoà ng Äại Hải thở ra má»™t hÆ¡i nói:“Váºy cÅ©ng được.â€
Nguyên Na nói:“Nguyên Anh, ngươi mang vị tiểu cô nương nà y đến chổ đó Ä‘i.â€
Nguyên Anh phân phó hai tên thị nữ đỡ Äá»— Manh Manh cùng nhau bước ra.
Sáu nam nhân còn lại Ä‘á»u nhắm mắt chá» chết. Hoa Tiểu Ba và Tứ Cẩu hai ngưá»i nghÄ© thầm nhắm mắt chết sao bằng mở mắt ngắm nữ nhân rồi chếtï¼
Sau khi hai ngưá»i mở mắt ra thì thấy Äá»™c Cô Minh Ä‘ang ngắm mÄ© nữ trước mặt, đúng là đồng cảm mà .
Hoà ng Äại Hải đột nhiên mở mắt nói:“Chúng ta không có trúng độc, công lá»±c Ä‘ang từ từ khôi phục lại nè.â€
Năm ngưá»i còn lại cùng rúng động, đồng thá»i váºn khà toà n thân, quả tháºt như Hoà ng Äại Hải nói, thắc mắc nhìn Nguyên Na .
Nguyên Na nở má»™t nụ cưá»i là m Ä‘iên đảo nam nhân nói:“Ngạc nhiên hả? Thứ các ngưá»i vừa uống là giải dược đó. Ài, caÌc người tháºt dá»… thương, ta là m sao để các ngươi chết được chứ?â€
Triệu Tá» Oai nói:“Tháºt ra trong hồ lô cá»§a bà bán thứ thuốc gì váºy?â€
Nguyên Na cưá»i nói:“Xuân dược .â€
Tứ Cẩu nhÃu mà y há»i:“à bà là sao?â€
Nguyên Na nói:“Ta muốn các ngươi cam tâm tình nguyện cùng ta hoan hảo, biết chưa?â€
Lôi Long nói:“Công lá»±c chúng ta khôi phục tương đối rồi, bà không ép được chúng ta đâuï¼Äa tạ giải dược cá»§a bà .â€
Má»i ngưá»i đứng dáºy, phát giác nữ nhân đó tháºt quá cao, bá»n há» vốn đã cao rồi nhưng cÅ©ng chỉ đứng tá»›i ngá»±c cá»§a bà ta, tháºt là xấu hổ.
Nguyên Na duyên dáng cưá»i nói:“Các ngưá»i muốn là m gì?â€
Hoà ng Äại Hải nói:“Chúng ta muốn Ä‘i, xin giao Manh Manh lại cho ta, chúng ta sẽ xem như không có gì xảy ra.â€
Nguyên Na như là gặp việc gì tức cưá»i lắm, đột nhiên cưá»i rung ngưá»i, cưá»i xong liá»n nói:“Các ngươi đã vÄ©nh viá»…n là nô lệ cá»§a ta rồi, đừng hòng nghÄ© đến việc thoát khá»i bà n tay ta.â€
Má»i ngưá»i cảm thấy lạnh toát sống lưng, đồng thá»i cÅ©ng nổi giáºn.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 10-07-2008 at 05:38 PM .
27-02-2008, 04:17 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
đệ lục táºp dã mã chi vÅ©
đệ tứ chương
sủng nam sinh hoạt
Biên táºp : jin_king0flove
Không khà trong trướng phút chốc bổng nhiên căng thẳng như cung đã giương, chỉ cần dây căng là tên phát.
Nguyên Na như không thấy sáu nam nhân Ä‘ang phẫn ná»™, duyên dáng cưá»i nói:“Bá»™ các ngưá»i tÃnh động thá»§ hả? Hãy để dà nh sức mà phát tiết trên cÆ¡ thể ta nèï¼Ta quên cho các ngươi biết, thuốc lúc nãy các ngươi đã uống là Si Tình Hoà n, tuy có thể giải khai dược tÃnh cá»§a phục hổ yên vụ, những đồng thá»i để lại tình căn trong cÆ¡ thể các ngươi, là m các ngươi vÄ©nh viá»…n yêu thương ta, không thể li khai ta, các ngươi có tin không?â€
Cặp mắt cá»§a bà ta bá»—ng nhiên xạ ra ánh nhìn ôn nhu và nhiệt tình vô hạn, nhìn sáu ngưá»i má»™t cái rồi nhắm mắt lại không nhìn há» nữa.
Sáu ngưá»i không biết bà ta Ä‘anglà m trò quá»· gì, nhưng chỉ má»™t lúc sau, mắt há» bổng xạ xuất những tia si mê và cuồng nhiệt, đăm đăm nhìn Nguyên Na, giống như bà ta là kẻ mà há» yêu thương nhất.
Nguyên Na mở đôi mắt mỹ lệ, nhìn thần sắc cá»§a sáu ngưá»i, lá»™ xuất nụ cưá»i mãn ý, nói:“Nguyên Linh, Nguyên Thu, các ngươi ra ngoà i được rồi.â€
Trong nháy mắt, trong trướng chỉ còn Nguyên Na và sáu ngưá»i bá»n há».
Nguyên Na từ từ cởi áo, lá»™ ra tấm thân cá»±c kỳ mÄ© lệ, cưá»i nói:“Các con, ta có đẹp không?â€
Sáu ngưá»i đồng thanh nói:“Äẹp.â€
Nguyên Na nói:“Ta là Nữ hoà ng cá»§a các con, hãy qua đây ngá»§ vá»›i ta.â€
Sáu ngưá»i nói :“Vâng, thưa Nữ hoà ng .â€
Nguyên Na nằm xuống mặt thảm, chá» Ä‘á»i sá»± thô bạo và ôn tồn cá»§a nam nhân.
Ngưá»i nhảy lên mình Nguyên Na đầu tiên là Tứ Cẩu. Lúc Nguyên Na khêu gợi hắn thì hắn bổng thấy cÆ¡ thể trà n đầy sức lá»±c, chút nữa là là m hắn không thở nổi.
Lúc bốn ngưá»i kia Ä‘ang cởi bá» quân áo thì Nguyên Na đã bị Tứ Cẩu và Hoa Tiểu Ba là m cho động tình đến đỉnh Ä‘iểm. Thá»i cÆ¡ vừa đến, Tứ Cẩu giương thương công phá thà nh quách, thì lần đầu tiên phát giác thần thương cá»§a mình oai lá»±c không lá»›n lắm. Nhưng trên chiến trưá»ng không thể suy nghỉ nhiá»u, đâm hết nhát nà y đến nhát kia, chết cÅ©ng không buông.
Tứ Cẩu giết địch hết má»™t thá»i thần, cuối cùng gục ngã. Äồ đệ hắn, Hoa Tiểu Ba, tiếp tục tái chiến phong vân .
Bị xa luân chiến nhưng Nguyên Na không những không mệt mà còn nhiệt tình nghênh đón, giết địch vô số, tháºt không hổ là nữ trung đại anh hùng.
Không biết đã qua bao lâu, sáu nam nhân cuối cùng cÅ©ng không địch lại Nguyên Na, gục ngã trên mÄ© lệ chiến trưá»ng, bị Nguyên Na Ä‘iểm má»™t chỉ, tạm ngừng chiến.
Nguyên Na hà i lòng mặc lại y phục, sau đó nói:“Nguyên Anh, các ngưá»i có thể và o được rồi.â€
Ba ngưá»i Nguyên Anh ã€Nguyên Linh và Nguyên Thu nghe gá»i tiến và o.
Nguyên Anh há»i:“Tá»™c trưá»ng, sáu nam nhân nà y ra sao ạ?â€
Nguyên Na đưa tay vuốt nhẹ lồng ngá»±c tráng kiện cá»§a Triệu Tá» Oai, nói:“Dương căn cá»§a bá»n chúng không khác mấy so vá»›i nam nhân trong tá»™c, nhưng sức chịu đựng cá»§a há» mạnh mẽ hÆ¡n nam nhân trong tá»™c nhiá»u, có thể là do há» có ná»™i công cao thâm mà ra. Nguyên Linh, chúng ta còn bao nhiêu viên Trá»ng Sinh Hoà n ?â€
Nguyên Linh nói:“Thưa Tá»™c trưá»ng, tháºt là trùng hợp, chúng ta còn đúng sáu viên.â€
Nguyên Na nói:“Lấy hết cho bá»n chúng uống Ä‘i.â€
Nguyên Linh lấy ra má»™t bình nhá» mà u xanh lục, trút ra sáu viên thuốc cho sáu ngưá»i bá»n Lôi Long uống.
Khoảnh khắc sau, hạ thể cá»§a bá»n há» từ từ giương lên, từ từ dà i và to ra, so vá»›i trước đây dai và to hÆ¡n phân ná»a, tháºt là bất khả tư nghịï¼
Nguyên Na giải khai huyệt đạo cho há», sáu ngưá»i từ từ tỉnh lại, thấy tình hình trước mắt, tháºt là không thể tin được.
Lôi Long nói:“BÃch Nhu, Lôi Long ta tháºt có lá»—i vá»›i nà ngï¼â€
Hoa Tiểu Ba ná»a mừng ná»a sợ nói:“Ồ, chú em cá»§a mình sao mà biến ra lá»›n váºy nè? Còn to hÆ¡n cả tên khốn Lãng Vô Tâm nữaï¼Sao nó không dà i và lá»›n hÆ¡n chút nữa nhỉ ? ÄÆ°á»£c váºy thì ta có thể so trưá»ng luáºn Ä‘oản vá»›i tá»· phu được rồi. Hắc, các mÄ© nhân Æ¡i, các nà ng hãy chuẩn bị tiếp chiêu nhaï¼â€
Nguyên Na cưá»i nói:“Ta sẽ đấu vá»›i ngươi, thế nà o?â€
Hoa Tiểu Ba nói má»™t tiếng “Tốt lắmâ€, rồi láºp tức nhảy lên bụng cá»§a Nguyên Na. Nguyên Na thuáºn thế nằm xuống, vừa nằm xuống là đã cởi sạch sẽ quần áo.
Hoa Tiểu Ba Ä‘ang chuẩn bị giáp chiến thì bá»—ng dưng hắn ta dừng lại ngÆ¡ ngẫn nhìn Nguyên Na há»i:“Vì sao ta lại nghe lá»i bà như váºy nhỉ?â€
Äó cÅ©ng là điá»u mà năm ngưá»i kia tá»± há»i từ khi tỉnh dáºy, dưá»ng như đối vá»›i Nguyên Na há» không cóp má»™t chút háºn ý nà o, trái lại còn có tình ý miên man vá»›i bà ta không dứt ra được. Chỉ cần bà ta nói má»™t tiếng là há» tá»± nguyện phục tùng mà mà trong lòng không có má»™t chút miá»…n cưỡng nà o.
Bá»n há» bị trúng tà hay bị nhan sắc cá»§a Nguyên Na là m cho mê mẫn? Tuy nhiên bá»n há» biết và o lúc nà y bá»n há» hoà n toà n tỉnh táo.
Nguyên Na quay sang Äá»™c Cô Minh ngoắc tay nói:“Ngươi cÅ©ng qua đây Ä‘iï¼â€
Äá»™c Cô Minh không có má»™t chút kháng nghị, quả nhiên cùng vá»›i Hoa Tiểu Ba, má»™t trước má»™t sau dáºp và o hai cá»± cá»± huyệt cá»§a Nguyên Na. Thân thể bà ta quằn quại, miệng liên tục rên lên nho nhá».
Tứ Cẩu ngạc nhiên nói:“Tháºt là biết nghe lá»i ha ï¼â€
Nguyên Anh đứng bên cạnh nói:“Có biết tại sao không?â€
Tứ Cẩu nói:“Nữ nhân tháºt lắm mồm, có rắm thì mau phóng Ä‘i, nhịn sẽ chết ngưá»i đó.â€
Nguyên Anh nói:“Thứ các ngươi uống lúc nãy là Si Tình Hoà n, thuốc nà y là m cho ngưá»i uống không khống chế được tình cảm cá»§a mình, nếu như kết hợp vá»›i Nhiếp Hồn Thuáºt cá»§a bản tá»™c thì cả Ä‘á»i ngưá»i đó sẽ trung trinh vá»›i ngưá»i thi thuáºt, bất luáºn các ngươi đến đâu, chỉ cần bà ta nghÄ© đến các ngươi thì các ngươi cÅ©ng sẽ cảm ứng được mà quay vá» theo ý nghÄ© trong đầu cá»§a bà ta. Nói má»™t cách đơn giản là hiệnt ại các ngươi đã trở thà nh sá»§ng nam cá»§a tá»™c trưởng bản tá»™c.â€
Triệu Tá» Oai nói:“Xem ra có vẻ đúng như thế. Ta hiện tại không muốn li khai bà ta, còn đối vá»›i bà ta tình thâm như biển, vì bà ta chết không hối tiếc.â€
Ba ngưá»i Nguyên Anh gáºt đầu, biểu thị hắn nói đúng.
Triệu Tá» Oai tiếp tục nói:“Các ngươi cho ta má»™t viên Si Tình Hoà n nữa được không?â€
Nguyên Linh trả lá»i:“Hết rồi.â€
Triệu Tá» Oai thất vá»ng nói:“Nếu mà cho Má»™ng Hương uống thuốc nà y thì ta có thể nắm được linh hồn cá»§a nà ng rồi.â€
Tứ Cẩu chế giá»…u:“Äừng có mÆ¡ má»™ng hảo huyá»n nữa.â€
Lôi Long ôm đầu Ä‘au khổ nói:“Các ngưá»i đừng tranh cải nữa, để ta yên má»™t chút được không? Ài , BÃch Nhu Æ¡i, ta tháºt sá»± đã yêu thương nữ nhân đó mất rồi, còn phát sinh quan hệ vá»›i nà ng ta nữa. Ta là m sao còn mặt mÅ©i nhìn nà ng đây? Nà ng thiên vạn đừng bá» mặc ta nhaï¼â€
Tứ Cẩu nghÄ© thầm:“Công tá» tháºt si tìnhâ€.
Triệu Tá» Oai cÅ©ng chìm và o trong trầm tư, lẳng lặng nhìn ba ngưá»i phượng đảo loan Ä‘iên, thầm nghĩ:Nữ nhân nà y tháºt vô cùng kiêu dÅ©ng không ai địch lại. Không biết chúng ta là m sao đối vá»›i bà ta nhu tình như thuá»·, bách y bách thuáºn đây? Ài, nghỉ không ra thì không nghÄ© nữa, dù sao thì việc cÅ©ng đã như váºy rồi.
Triệu Tá» Oai và Tứ Cẩu thay thế Hoa Tiểu Ba và Äá»™c Cô Minh .
Hoà ng Äại Hải nói:“Tá»™c trưá»ng, bà có thể thả Manh Manh được chưa?â€
Nguyên Na hổn hển nói:“Chỉ cần các ngươi có biểu hiện tốt, ta có thể để cho nó Ä‘i, nhưng các ngươi thì vÄ©nh viá»…n đừng nghÄ© đến việc li khai ta, các ngưoi hiện đã là những sá»§ng nam má»›i nạp cá»§a ta.â€
Tứ Cẩu vừa hì hục vừa há»i:“Cuối cùng bà có bao nhiêu sá»§ng nam ?â€
Nguyên Na cưá»i nói:“Không Ãt không nhiá»u, chỉ có má»™t trăm lẻ tám hảo hán ở trên gưá»ng thôi. Hự, nhanh hÆ¡n chuÌt nữa, caÌ€ng maÌ£nh caÌ€ng tôÌt.â€
Tứ Cẩu đạo ï¼šâ€œÄÆ°Ì€ng kÃch động, mỗi lần baÌ€ kiÌch động laÌ€ ôm ta muôÌn naÌ thở haÌ€.â€
Mông của Nguyên Na saÌ€ng qua saÌ€ng laÌ£i, hổn hển noÌi:“MuôÌn ta đừng kiÌch động hả? Nhanh hÆ¡n chuÌt nữa Ä‘iï¼â€
Tứ Cẩu vaÌ€ Triệu Tá» Oai nghe cả hai noÌi như vậy, nhaÌ€o lên người Nguyên Na tiến hà nh khiêu khÃch bà ta.
Lôi Long vaÌ€ Hoà ng Äại Hải biêÌt laÌ€ không thể traÌnh giao hợp vÆ¡Ìi Nguyên Na được. BoÌ£n hoÌ£ tuy noÌi laÌ€ không tiÌ€nh nguyện nhưng cũng không nghĩ đêÌn việc cự tuyệt hay laÌ€m haÌ£i baÌ€ ta.
Äiều Ä‘oÌ thật kyÌ€ quaÌi, boÌ£n hoÌ£ đưa ngoÌn tay lên miệng căÌn maÌ£nh, Ä‘au quaÌ, thiÌ€ ra đây laÌ€ thực không phải mÆ¡ï¼
ÄaÌ£i chiêÌn kêÌt thuÌc.
Thật ra Nguyên Na muôÌn để boÌ£n hoÌ£ bên miÌ€nh, hễ muôÌn laÌ€ quÆ¡ tay lâÌy liền, nhưng Hoà ng Äại Hải kiên trì muôÌn đêÌn gặp Äá»— Manh Manh, Nguyên Na Ä‘aÌ€nh phải để hăÌn Ä‘i gặp tiÌ€nh nhân cũ, thuáºn tiện bảo Hoa Tiểu Ba Ä‘i theo hăÌn.
Hoa Tiểu Ba tháºt sự không muôÌn Ä‘i, viÌ€ người phuÌ£ nữ cường traÌng naÌ€y Ä‘ã cho hăÌn cảm giaÌc phong cuồng maÌ€ hăÌn chưa từng coÌ. VÆ¡Ìi laÌ£i caÌi Ä‘oÌ của hăÌn bỗng nhiên to daÌ€i ra, hăÌn muôÌn duÌ€ng noÌ tung hoaÌ€nh trên thân thể nữ nhân vaÌ€i bận để chưÌng tỏ oai phong .
Thật ra Lôi Long laÌ€ người muôÌn Ä‘i nhâÌt , nhưng laÌ£i biÌ£ Nguyên Na buộc phải ở laÌ£i , hăÌn vô pháp cưỡng laÌ£i yÌ muôÌn của baÌ€ ta, chỉ Ä‘aÌ€nh phải tiêÌp tuÌ£c laÌ€m nô lệ tiÌ€nh aÌi.
Nữ nhân naÌ€y trừ ăn uôÌng ra, dường nữ chỉ coÌ việc hoan hảo vÆ¡Ìi nam nhân. Một ngaÌ€y trôi qua, boÌ£n hoÌ£ không chỉ cuÌ€ng Nguyên Na hoan hảo, maÌ€ cả ba người boÌ£n Nguyên Anh cũng tham gia, tháºt laÌ€ kÃch thÃch đêÌn tiêu hồn.
Cuộc sôÌng như thÃªÌ tuy phong lưu , thật hợp yÌ vÆ¡Ìi Tứ Cẩu vaÌ€ Hoa Tiểu Ba laÌ€ những tên haÌo săÌc, tuy nhiên biÌ£ nữ nhân năÌm quyền chủ động coÌ€n boÌ£n hoÌ£ chỉ biÌ£ động laÌ€m theo, coÌ€n biÌ£ đặt cho danh hiệu Sá»§ng Nam , laÌ€m cho boÌ£n hoÌ£ coÌ cảm giaÌc như biÌ£ cưỡng gian hay biÌ£ băÌt laÌ€m nam kÄ© , nhưng thật vô phaÌp từ chôÌi môÌi thâm tiÌ€nh kyÌ€ quaÌi của Nguyên Na , chỉ cần ba ta duÌ€ng aÌnh măÌt ra hiệu laÌ€ boÌ£n hoÌ£ nhanh choÌng phoÌng lên thân thể nhu nhuyễn mỹ lệ của baÌ€ ta, tận tiÌ€nh cuÌ€ng ba ta ân aÌi.
Chỉ coÌ caÌch giải trừ dược tiÌnh của Si Tình Hoà n trong cÆ¡ thể hoÌ£ thiÌ€ hoÌ£ mÆ¡Ìi coÌ thể li khai Nguyên Na được, nêÌu không cả đời naÌ€y hoÌ£ phải quyÌ€ dươÌi gâÌu quần của baÌ€ ta.
AÌ€i , laÌ€m quá»· tuy phong lưu , nhưng laÌ€m người vẫn tôÌt hÆ¡n.
Một ngaÌ€y phong phong vÅ© vÅ© Ä‘ã qua , dường như thời gian ăn cÆ¡m chiÌnh laÌ€ khoảng thời gian haÌ£nh phuÌc nhâÌt đôÌi vÆ¡Ìi boÌ£n hoÌ£.
CÆ¡m nươÌc xong xuôi thiÌ€ trăng Ä‘ã lên cao, bỗng nhiên trên thảo nguyên dâm vÅ© đầy trời. Bất quá, phạm vi râÌt nhỏ, chỉ goÌi goÌ£n trong trươÌng bồng của Nguyên Na.
Triệu Tá» Oai bị Nguyên Na Ä‘eÌ€ bên dươÌi, Lôi Long ôm Nguyên Anh, Tứ Cẩu tâÌn công Nguyên Thu từ phiÌa sau , Äá»™c Cô Minh Ä‘eo cưÌng lâÌy Nguyên Linh , thật laÌ€ trong trươÌng xuân vÅ© liên miên .
KyÌ€ thật noÌi trăÌng ra chỉ noÌi tÆ¡Ìi diá»…m ngá»™ hiện taÌ£i, boÌ£n hoÌ£ Ä‘ã chêÌt không hôÌi tiêÌc , tuy nhiên hoÌ£ coÌ€n coÌ yếu vụ trên người.
BoÌ£n hoÌ£ đêÌn đây laÌ€ để tiÌ€m Hi Bình vaÌ€ Tiểu Nguyệt, maÌ€ hiện taÌ£i laÌ£i Ä‘i ôm âÌp nữ nhân trong trươÌng, thật laÌ€ coÌ chuÌt không tôÌt lăÌm.
BoÌ£n hoÌ£ tuy haÌo săÌc, nhưng coÌ€n coÌ lương tâm vaÌ€ tinh thần traÌch nhiệm, biêÌt như thÃªÌ naÌ€y laÌ€ không tôÌt , luôn tiÌ€m caÌch thoaÌt thân. Nhưng Ä‘iều Ä‘oÌ không nằm trong khả năng của hoÌ£, noÌi không ngoa , khi hoÌ£ cuÌ€ng caÌc nữ nhân Ä‘oÌ hoan hảo , thiÌ€ trong loÌ€ng thậm chiÌ quên luôn cả vợ yêu ở nhaÌ€. LuÌc ân aÌi, trong loÌ€ng hoÌ£ chỉ coÌ duÌ£c voÌ£ng sôi traÌ€o.
BoÌ£n hoÌ£ không biêÌt viÌ€ sao dương cụ của miÌ€nh bỗng nhiên daÌ€i to hÆ¡n biÌ€nh thường, nhưng laÌ£i cực kyÌ€ vui mừng, má»—i nam nhân đều muôÌn trở nên maÌ£nh mẽ trên phương diện Ä‘oÌ , tháºm chà coÌ€n muôÌn chinh phục hêÌt nhục thể vaÌ€ linh hồn của moÌ£i nữ nhân.
Sau Ä‘oÌ boÌ£n hoÌ£ từ miệng của caÌc nữ nhân Ä‘ang ôm trong loÌ€ng maÌ€ biêÌt được , những nữ nhân naÌ€y Ä‘ã cho hoÌ£ uôÌng một loaÌ£i thuôÌc cực kyÌ€ trân quyÌ laÌ€ Trá»ng Sinh Hoà n , giuÌp hoÌ£ thoaÌt thai hoán cốt, cường tráng hÆ¡n xưa. BoÌ£n hoÌ£ nhiÌ€n xuôÌng dương cuÌ£ ngaÌ£o nghễ của miÌ€nh, trong loÌ€ng bâÌt giaÌc sinh ra cảm kiÌch caÌc nữ nhân kia.
Tứ Cẩu tháºm chà coÌ€n muôÌn khi trở về sẽ Ä‘em Triệu Tá» Thanh lên giường chỉnh cho một trận đêÌn luÌc naÌ€ng phải van xin mÆ¡Ìi thôi.
Äá»™c Cô Minh thiÌ€ nghĩ đêÌn việc Ä‘aÌnh baÌ£i Lãnh Tinh Oánh, hăÌn muôÌn cho thiên haÌ£ biêÌt hăÌn không chỉ noÌi tình thoại thiên hạ vô địch, maÌ€ khả năng thực chiến cũng vô địch luônï¼ï¼tuyệt không để ai khi dễ nữa.
Triệu Tá» Oai chỉ nghĩ đêÌn người vợ Ä‘ang mang côÌt nhuÌ£c của hăÌn Äá»™c Cô Cầm coÌ chuÌt xiÌu, phần lÆ¡Ìn laÌ€ nghĩ tÆ¡Ìi Má»™ng Hương , hăÌn daÌm khẳng Ä‘iÌ£nh lần naÌ€y trở về, Từ Thanh Vân tuyệt không xưÌng laÌ€ đôÌi thủ tiÌ€nh trường của Triệu Tá» Oai hăÌn nữa , coÌ thể thuáºn tiện chinh phuÌ£c luôn hai muá»™i muá»™i bảo bối của hăÌn . CoÌ€n nữa, caÌi cô nương Thuá»· KhiêÌt Thu cũng vậy , xem ra coÌ thể cuÌ€ng Má»™ng Hương bình phân thu sắc. HăÌc, Triệu Tá» Oai ta phaÌt oai ra gom hêÌt thiên hạ mÄ© nữ vaÌ€o loÌ€ng.
Lôi Long thiÌ€ laÌ£i sợ BÃch Nhu thâÌy của quyÌ hăÌn ta lÆ¡Ìn như vậy , không biêÌt coÌ ghen gâÌp đôi hay không?ï¼
Một ngaÌ€y mÆ¡Ìi laÌ£i đêÌn, boÌ£n hoÌ£ gặp râÌt nhiều nữ nhân, những nữ nhân naÌ€y người naÌ€o người nâÌy đều cao hÆ¡n boÌ£n hoÌ£ , kiêÌm một người thâÌp hÆ¡n hoÌ£ thật khoÌ, coÌ€n người cao hÆ¡n hoÌ£ nhiều như lông trên miÌ€nh trâu. BoÌ£n hoÌ£ nghĩ mãi không ra, viÌ€ sao những nữ nhân naÌ€y laÌ£i cao đêÌn vậy, người laÌ£i Ä‘eÌ£p man daÌ£i như vậy , dung maÌ£o cũng không xâÌu, thậm chiÌ râÌt nhiều người coÌ thể goÌ£i laÌ€ tuyệt sắc .
BoÌ£n hoÌ£ được sôÌng taÌ£i đây thiÌ€ coÌ thể goÌ£i laÌ€ diá»…m phúc tá» thiên , nhất thế phong lưu . Bởi viÌ€ nữ nhân ở đây, ngươi không cần quyêÌn rũ hoÌ£ hoÌ£ cũng đêÌn câu ngươi lên giường. Một khi Ä‘ã lên giường, ai cũng như ai đều động tiÌ€nh như dã cẩu .
Nghĩ xem, coÌ nam nhân naÌ€o không muôÌn lên giường vÆ¡Ìi những mĩ nữ xinh Ä‘eÌ£p phoÌng Ä‘ãng như thêÌ?
Tứ Cẩu ôm mông Nguyên Thu, vừa mãnh liệt công kÃch vừa noÌi:“Bảo bối , caÌc người coÌ bao giờ thâÌy một nam một nữ từ Trung Nguyên đêÌn không?â€
Nguyên Thu vừa thở hổn hển vừa noÌi :“Không coÌ, chaÌ€ng hỏi laÌ€m chi?â€
Tứ Cẩu noÌi:“BoÌ£n ta đêÌn đây laÌ€ để tiÌ€m hoÌ£, nêÌu không naÌ€ng laÌ€m sao gặp được nam nhân maÌ£nh mẽ như ta đây?â€
Nguyên Thu cười duyên noÌi:“HoÌ£ đôÌi vÆ¡Ìi chaÌ€ng quan troÌ£ng như vậy sao?â€
Tứ Cẩu đạo ï¼šâ€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, boÌ£n hoÌ£ laÌ€ bằng hữu thân thiêÌt nhâÌt của Tứ Cẩu ta.â€
Nguyên Thu noÌi:“Nam nhân Ä‘oÌ coÌ cao lÆ¡Ìn không? Bản lãnh trên giường của hăÌn thÃªÌ naÌ€o?â€
Tứ Cẩu đạo :“MeÌ£ kiêÌp, noÌi tÆ¡Ìi nam nhân laÌ€ nghĩ ngay đêÌn chuyện Ä‘oÌ. Bộ Tứ Cẩu ta không thỏa mãn naÌ€ng sao?â€
Nguyên Thu tưÌc giận noÌi :“Nữ nhân thiÌch nam nhân tuần tuÌ, cũng thiÌch cuÌ€ng nam nhân cường traÌng ân ái , Ä‘oÌ laÌ€ việc biÌ€nh thường maÌ€ï¼Bộ nam nhân caÌc người không thiÌch nữ nhân xinh Ä‘eÌ£p, không thiÌch cuÌ€ng nữ nhân quyêÌn rũ lên giường sao?â€
Tứ Cẩu bị naÌ€ng ta thuyết phục noÌi:“Hai người boÌ£n hoÌ£, nam râÌt cao lÆ¡Ìn tuâÌn tuÌ , nữ thiÌ€ Ä‘eÌ£p như thiên tiên, khi gặp hoÌ£ naÌ€ng sẽ thiÌch ngay .â€
Nguyên Na Ä‘ang cởi trên buÌ£ng Triệu Tá» Oai , nhâÌp lên nhâÌp xuôÌng , nghe vậy liền quay mặt qua noÌi:“Tứ Cẩu , boÌ£n hoÌ£ coÌ thể Ä‘ang ở Bạch Dương Tá»™c .â€
Lôi Long bị Nguyên Anh hôn đêÌn không thở nổi , cÃ´Ì găÌng lăÌm mÆ¡Ìi đầy được mặt của cô ta ra, quay qua một bên thở lâÌy thở để noÌi:“Tá»™c trưởng , baÌ€ cho chuÌng tôi đêÌn Bạch Dương Tá»™c một chuyêÌn, khi gặp được hoÌ£ boÌ£n tôi sẽ lập tưÌc quy về đây.â€
Nguyên Anh noÌi:“Tá»™c trưởng chuÌng ta không sợ caÌc người chaÌ£y mâÌtï¼Cho duÌ€ caÌc người chaÌ£y đêÌn đâu cũng tự động quay laÌ£i đây, không ai cản được.â€
Nguyên Na noÌi tiếp :“NoÌi như thÃªÌ nhưng ta sẽ không cho caÌc ngươi Ä‘i khỏi Dã Mã Tá»™c, viÌ€ caÌc người thật quaÌ dễ thương.â€
Thật laÌ€ dễ thương coÌ luÌc cũng không tôÌt lăÌm.
Äá»™c Cô Minh nằm thở trên người Nguyên Linh sau trận chiêÌn, noÌi:“ViÌ€ sao boÌ£n ta phải li khai caÌc naÌ€ng? Æ Ì‰ cuÌ€ng caÌc naÌ€ng, boÌ£n chỉ coÌ vui vẻ . Nhưng laÌ€ một nam nhân, boÌ£n ta phải laÌ€m việc chiÌnh trươÌc , sau Ä‘oÌ mÆ¡Ìi bồi tiêÌp caÌc naÌ€ng cuồng hoan . LuÌc Ä‘oÌ, chuÌng ta sẽ ân aÌi vÆ¡Ìi caÌc naÌ€ng hêÌt miÌ€nh .†VÆ¡Ìi biểu hiện của hăÌn, coÌ vẻ như chưa laÌ€m xong việc chiÌnh hăÌn khoÌ coÌ thể hêÌt miÌ€nh hoan hảo vÆ¡Ìi boÌ£n hoÌ£ được.
Nguyên Na noÌiï¼šâ€œÆ Ì‰ Dã Mã Tá»™c của chuÌng ta, nhiệm vuÌ£ chiÌnh của caÌc người laÌ€ ngủ vÆ¡Ìi nữ nhân , laÌ€m cho boÌ£n hoÌ£ sung sươÌng. Nam nhân caÌc người không coÌ quyền phát ngôn, moÌ£i việc đề phải nghe nữ nhân sai khiêÌn. Ta noÌi không cho caÌc người Ä‘i thiÌ€ caÌc người phải ở laÌ£i ngủ vÆ¡Ìi ta, nghe rõ chưa?â€
Lôi Long đẩy mặt của Nguyên Anh ra , traÌnh đôi môi tham lam của naÌ€ng ta, noÌi:“ChuÌng ta không Ä‘i được, vậy cho Manh Manh Ä‘i đượckhông?â€
Nguyên Na đạo :“LaÌ€ nữ nhân aÌ€ï¼vậy thiÌ€ coÌ thể thương lượng được .â€
Lôi Long noÌi:“Như vậy Ä‘i, saÌng mai naÌ€ng cho pheÌp cô ta Ä‘i nha?â€
Nguyên Anh noÌi:“Long đệ đệ, nêÌu như cô ta Ä‘i rồi Ä‘em cưÌu binh đêÌn, boÌ£n ta phải laÌ€m sao ?â€
Lôi Long cảm thâÌy da gaÌ€ nổi lên, noÌi không được tự nhiên lăÌm:“Như vậy … không, cô ta không laÌ€m vậy được, bên caÌ£nh Ä‘oÌ chuÌng ta không coÌ cứu binh naÌ€o hêÌt.â€
Nguyên Na noÌi:“TôÌt lăÌm, thật ra Dã Mã Tá»™c không thiÌch nữ nhân bên ngoaÌ€i. SaÌng mai sẽ cho cô ta Ä‘i. CoÌ€n caÌc người ï¼CaÌc người phải ở laÌ£i đây , vÄ©nh viễn không được rời khỏi Dã Mã Tá»™c . Triệu Tá» Oai , đêÌn lượt ngươi ra oai rồi Ä‘oÌ.â€
BaÌ€ ta nằm xuôÌng, ôm Triệu Tá» Oai đặt lên buÌ£ng miÌ€nh, nhường cho Triệu Tá» Oai quyền chá»§ động của nam nhân.
Nguyên Thu tưÌc giận noÌi:“Tá» Cẩu , chaÌ€ng nghĩ mệt xong chưa?â€
Tứ Cẩu sợ hãi noÌi:“LuÌc boÌ£n hoÌ£ đà m tình thuyết ái thiÌ€ ta Ä‘ã cuÌ€ng naÌ€ng Ä‘aÌ£i chiêÌn một lần, bây giờ Lôi Long công tá» coÌ€n chưa chÃnh thức khai chiến , naÌ€ng laÌ£i muôÌn ta tái chiến lần nữa? Bộ naÌ€ng muôÌn lâÌy maÌ£ng ta sao?â€
Nguyên Thu cười duyên noÌi:“Ai bảo chaÌ€ng hiêÌu săÌc như vậy, vừa thâÌy ta Ä‘ã nhảy lên laÌ€m liền, tình thoại một câu cũng không noÌi laÌ€m vui loÌ€ng người ta. NêÌu chaÌ€ng không noÌi tình thoại , thiÌ€ duÌ€ng haÌ€nh động thay thÃªÌ vậy.â€
Tứ Cẩu cười thảm tiếu noÌi:“Hôm nay ta phải ra thảo nguyên băÌt hêÌt động vật về đây mÆ¡Ìi được.â€
Nguyên Thu ngaÌ£c nhiên hỏi:“Sao vậy?â€
Tứ Cẩu Ä‘eÌ€ naÌ€ng ta xuôÌng, vaÌc thương tiêÌn thẳng vaÌ€o long đà m hổ huyệt , noÌi:“Bộ naÌ€ng không biêÌt ta cần của quyÌ của hổ , lang , cẩu caÌc loaÌ£i để bồi bổ cÆ¡ thể sao?â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 10-07-2008 at 05:40 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
27-02-2008, 04:19 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 6, chương 5 - Mộng chuyển bạch dương
Dịch thuáºt: NDGHNTÄ
Biên táºp: giangjc-jin_king0flove
Äá»— Manh Manh nằm giữa Hoà ng Äại Hải và Hoa Tiểu Ba, suy nghÄ© vá» những tao ngá»™ trong hai ngà y vừa qua khiến lòng nà ng thá»±c sá»± không cách nà o bình tÄ©nh lại được. Có lẽ nà ng không nên đến, bởi Ä‘iá»u đó không những chẳng mang lại kết quả tốt đẹp gì, mà lại còn bị cái tên há»—n đản đó chiếm lấy phần tiện nghi.
Nhưng, giáºn thì giáºn, nà ng đối vá»›i những cái hôn cá»§a hắn không những không có sá»± bà i xÃch mà trái lại còn có phần thÃch thú.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng không thể cùng nam nhân khác ngoà i Äại Hải gần gÅ©i, có lẽ còn tÃnh tá»›i cả đại ca. Nam nhân mà nà ng gá»i đại ca nà y, nà ng không cách nà o cá»± tuyệt nổi, tuy nà ng và hắn gặp nhau không nhiá»u, nhưng chẳng có cách nà o khống chế được tình yêu đối vá»›i nam nhân đã thất tung nà y.
Nếu như Äại Hải từ lâu đã là ngưá»i trong má»™ng cá»§a nà ng, thì đại ca lại là kÃch tình đột phát, cả hai nam nhân trong tâm nà ng Ä‘á»u là thâm tình, đối vá»›i ngưá»i trước là tình yêu trưá»ng cá»u, đối vá»›i ngưá»i sau là tình ái phong cuồng.
Thỉnh thoảng nà ng đâm ra nghi ngá» chÃnh bản thân mình phải chăng là má»™t ngưá»i đà n bà dá»… dãi; nhưng ko, nà ng là má»™t cô gái thuần khiết, chỉ là trong trái tim thuần khiết ấy cá»§a nà ng Ä‘ang chứa đựng tình yêu vá»›i hai ngưá»i đà n ông.
Nà ng vốn đã nguyện ý gá»i gắm cuá»™c Ä‘á»i mình cho Hoà ng Äại Hải nhưng nà ng cÅ©ng đồng thá»i phát hiện ra rằng giữa mình và đại ca chẳng biết tá»± bao giỠđã phát sinh và bảo lưu má»™t mối thâm tình.
Hoà ng Äại Hải ngắm nhìn biểu tình trầm tư cá»§a nà ng bá»—ng chợt thẹn bèn cất tiếng há»i: “Manh manh, muá»™i giáºn huynh sao?â€.
Äá»— Manh Manh chợt lá»™ ra má»™t nét tươi cưá»i đẹp đến mê ngưá»i, ép cÆ¡ thể lên ngưá»i chà ng, dịu dà ng nói:â€Sư huynh, Manh Manh là m sao trách chà ng đây? Chà ng cÅ©ng chỉ là thân bất do ká»·, vả lại giữa chà ng vá»›i bá»n há» cÅ©ng chẳng phải là thân thiết, nam nhân bên cạnh Manh Manh, có ai mà không đồng thá»i có nhiá»u nữ nhân đâu, Manh Manh đã quen rồi, sẽ ko ghen đâu.â€
Tuy nói như váºy, nhưng trong long nà ng Ãt nhiá»u cÅ©ng có má»™t chút tư vị, nam nhân nà y vốn là cá»§a nà ng, bây giá» lại bị những nữ nhân khác đến già nh lấy sá»± thắm thiết trong lòng, nà ng là m sao có thể đến má»™t chút cảm giác cÅ©ng ko có chứ?
Hoà ng Äại Hải hôn lên má nà ng, mỉm cưá»i trêu chá»c "Cứ như lá»i muá»™i nói, chẳng lẽ khi huynh lại theo Ä‘uổi những nữ nhân khác, muá»™i cÅ©ng giÆ¡ cả hai tay tán đồng hay sao?"
Äá»— Manh Manh giáºn dá»—i đáp lá»i: "Thiếp biết cả hai huynh đệ chà ng vốn Ä‘á»u không phải là ngưá»i tốt, chà ng nếu thÃch, cÅ©ng có thể Ä‘i kiếm má»™t đống nữ nhân như đại ca. Bất quá, là chà ng muốn giữ mình trong sạch, nếu chà ng không lý tá»›i Manh Manh, Manh Manh cÅ©ng sẽ Ä‘i tìm những nam nhân khác".
Hoà ng Äại Hải cưá»i rá»™: "Phải chăng là nà ng Ä‘ang thú nháºn?"
Hoa Tiểu Ba nghe thế bèn nhá»m dáºy chuyển thân đến bên Äá»— Manh Manh, lá»›n tiếng tình nguyện: "Manh Manh, như quả nà ng phải Ä‘i tìm nam nhân khác, Hoa Tiểu Ba nguyện Ä‘i theo nà ng".
Hoà ng Äại Hải quát: "Äến lúc đó ta sẽ thiến ngươi".
Äá»— Manh Manh la lên: "Hoa Tiểu Ba, phải chăng ngươi định dùng cái đó để chống lại ta phải không?"
Nà ng láºp tức chuyá»…n mình áp tá»›i Hoa Tiểu Ba, như là không thèm để ý tá»›i kháng nghị tránh né cá»§a y trước đó, mạnh bạo lá»™t quần cá»§a hắn xuống, nắm lấy bảo bối cá»§a hắn kéo ra, hét lá»›n :â€ngươi đúng …..ngươi đúng là gốc dâm dáºt, sao mà cái nà y so vá»›i trước lại to hÆ¡n?â€
Hoa Tiểu Ba ngáºp ngừng đáp :â€Nà ng bá» ra trước, ta sẻ nói cho nà ng biết ….Ô..Ô! Manh Manh, nà ng đừng có trêu chá»c đồ nghá» cá»§a ta có được không? Nó rất dá»… phóng báºy ra, cầu xin nà ng hãy tha cho ta! Äại Hải cÅ©ng đã biến lá»›n lên như váºy, nà ng qua đó chÆ¡i vá»›i hắn Ä‘i!â€
Äá»— Manh Manh tá» vẻ không tin, bèn há»i: "Tháºt chứ?"
Nà ng buông tha Hoa Tiểu Ba, lại quay sang quấy quả Hoà ng Äại Hải, nếu quả nhiên như Hoa Tiểu Ba nói, nhất định phải há»i cho rõ vá» Ä‘iá»u nà y má»›i được.
Äang lúc há» Ä‘em sá»± tình má»™t năm má»™t mưá»i nói hết ra, Äá»— Manh Manh hả cái miệng nhá» cá»§a nà ng ra tháºt lá»›n ngạc nhiên
Hoa Tiểu Ba cuối cùng không nhịn được bèn há»i" Manh Manh, cá»§a ta so vá»›i tá»· phu không tệ chứ hả?"
Äá»— Manh Manh nhìn xuống hạ thể cá»§a hắn, cất tiếng: Cá»§a đại ca hoà nh tráng hÆ¡n cá»§a ngươi nhiá»u, ngươi sao có thể sánh được vá»›i chà ng, ha ha"
Hoà ng Äại Hải thất kinh: "Manh Manh, nà ng đã từng nhìn thấy cá»§a đại ca rồi ư?"
Äá»— Manh Manh chẳng há» thẹn nói: "Không những chỉ nhìn thấy, mà còn thấy đại ca và ..."
Nà ng xém chút nữa đã Ä‘em chuyện cá»§a Hi Bình cùng Tiểu Nguyệt nói ra, may là tỉnh ngá»™ kịp thá»i, láºp tức đổi giá»ng nói :â€Muá»™i còn thấy qua huynh ấy cùng Phượng tá»· hỠân ái!†tổng kết quá khứ hà m hồ, nà ng không khá»i tá»± giác thở ra má»™t hÆ¡i.
Hoa Tiểu Ba biện bạch :â€Manh Manh, chúng ta hiện tại như thế nà y, đã tá»›i cá»±c hạn rồi. Tá»· phu thì thiên sinh dị bẩm, chúng ta tá»± nhiên không thể so sánh vá»›i huynh ấy, bất quá, vá»›i mô dạng hiện tại cá»§a ta, đã có thể là m nữ nhân rên lên rên xuống trên giưá»ng không chịu nổi rồi. Sau khi trở vá», ta muốn Xuân Thá»§y nà ng ta phải rên rỉ cuồng nhiệt, còn nữa cả Thá»§y Khiết Thu, cả Thiên Phong Song Kiá»u, cả Äà o Nhi, Liá»…u Nhi, còn ……..â€
“Äá»§ rồi!†Äá»— Manh Manh cắt ngang:â€Ngươi không phải cÅ©ng muốn là m cả ta rên rỉ lên đấy chứ?â€
“Äúng thế!†Tiểu Ba thuáºn miệng nói ra, má»›i biết là há miệng mắc quai, liá»n trở lá»i chữa lại: â€Nà ng đừng có nhìn ta vá»›i ánh mắt đó, ta căn bãn không còn có vá»ng tưởng tá»›i Manh Manh, chỉ tùy miệng nói ra, chưa tÃnh trước câu trả lá»i.â€
Hoà ng Äại Hải đáp: "Cẩn tháºn vá»›i cái thứ "siêu cấp vÅ© khÃ" cá»§a nhà ngươi đó, há»… cứ dùng sai mục Ä‘Ãch là ta má»™t kiếm trừ bá»"
Hoa Tiểu Ba thất kinh: "Äó thá»±c sá»± là má»™t tổn thất trá»ng đại cho các nữ nhân trong thiên hạ a"
Äá»— Manh Manh giáºn dữ quát lên:"Mau Ä‘em cái thứ đó cá»§a ngươi cất Ä‘i, tháºt không biết hổ thẹn mà ."
Hoa Tiểu Ba lá»™ rõ vẻ bá»±c bá»™i: "Là tá»± nà ng đòi phóng xuất ra mà , giá» lại quay sang trách ta, thá»±c chẳng có đạo lý gì cả. Sau nà y sẽ không cho phép nà ng ngược đãi ta như váºy nữa. Hầy, huynh đệ, đã đắc tá»™i rồi, bá» qua Ä‘i nha, giá» thì Ä‘i ngá»§. Chúc huynh có 1 giấc xuân má»™ng, ngà y mai thức dáºy, đệ nhất định sẽ Ä‘i kiếm và i mÄ© nữ vá» cho huynh".
Hoà ng Äại Hải cùng Äá»— Manh Manh không nén được cùng cưá»i rá»™ lên"
Äá»— Manh Manh song quyá»n đấm thình thịch lên ngá»±c Hoa Tiểu Ba, tức giáºn quát: "Tên há»—n đản đáng chết, mau láºp tức tránh ra. Äêm nay không cho phép ngươi được để tay lên mông ta".
Hoa Tiểu Ba nói: “Äiá»u nà y không thể được, trừ phi nà ng cả đêm nay đừng nằm ngá»§ trên ngưá»i ta. Nà ng nếu nằm ngá»§ trên ngưá»i ta, ta chỉ có thể để tay lên cái mông nhá» nhắn đầy đặn đà n hồi cá»§a nà ng, bởi nÆ¡i ấy là nÆ¡i có nhiá»u xúc giác nhất. Äại Hải, huynh nói có đúng ko nà o?â€
Hoà ng Äại Hải thuáºn miệng đáp "ÄÃch xác là như thế".
Äá»— Manh Manh bất bình: "Hai tên há»—n đản các ngưá»i dám hợp lại khi phụ Manh Manh, Manh Manh sẽ bảo đại ca tu chỉnh lại các ngưá»i"
Hoa Tiểu Ba la lên: "Là m sao có thể thế được? Chúng ta vốn không thể thoát thân khá»i chốn nà y, chỉ có thể để má»™t mình Manh Manh tá»›i Bạch Dương Tá»™c tìm tá»· phu, đến lúc tìm được tá»· phu, huynh ấy nhất định sẽ có cách cứu chúng ta ra khá»i cái chốn bể tình nà y. Hoa Tiểu Ba ta đây mặc dù đối vá»›i mỹ nữ tình hữu má»™t lòng, nhưng quyết không thể để bị mỹ nữ khống chế, phải tá»± do tá»± tại nhâm nhi các tiểu cô nương má»›i được a"
Hoà ng Äại Hải tán đồng: "Äiá»u nà y có lẽ được chấp thuáºn, chúng ta đợi đến ngà y mai sẽ Ä‘i tìm Nguyên Na thương lượng, nhất định cô ta sẽ dá»… dà ng đồng ý".
Äá»— Manh Manh há»i: "Nếu không tìm được đại ca, chúng ta sẽ xá» trà như thế nà o?"
Äại Hải buông lá»i thán tức: "Nếu không tìm được đại ca và Tiểu Nguyệt tại Bạch Dương Tá»™c thì có thể là hỠđã chết. Khi đó nà ng hãy trở lại Thần Äao Môn, thỉnh cầu viện trợ".
Hoa Tiểu Ba nói: “Chỉ mong n à ng có thể tìm được tỉ phu cá»§a ta, nếu không thì kẻ thảm thương nhất ko phải là bá»n ta mà sẽ là đám thư hổ cá»§a Thần Äao Môn kìa.â€
Äá»— Manh Manh đáp: "Äại ca và Tiểu Nguyệt nhất định Ä‘ang há»™i tại Bạch Dương Tá»™c chá» Manh Manh tá»›i".
Hoà ng Äại Hải và Hoa Tiểu Ba không thấy trả lá»i, chỉ trầm mặc như Ä‘ang chìm dần và o giấc ngá»§. Toà n thân vốn đã mệt má»i sau má»™t ngà y dà i, há» thá»±c sá»± đã hoà n toà n kiệt sức.
Äá»— Manh Manh thì không thể ngá»§, nà ng mặc dù thá»±c sá»± tin rằng Hi Bình vẫn còn sống, nhưng trong lòng cÅ©ng không tránh khá»i âu lo.
Nếu chẳng may Hi Bình chết, trái tim nà ng cÅ©ng chết Ä‘i má»™t ná»a theo chà ng.
Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là nếu Hi Bình quả thá»±c đã chết, Hoà ng Äại Hải và sáu nam nhân khác cÅ©ng sẽ phải chấp nháºn váºn mệnh cá»§a nam nhân được sá»§ng ái.
Dù rằng nà ng có thể băng qua sa mạc để trở lại Thần Äao Môn, nhưng quả tháºt không có cách nà o để cải biến váºn mệnh cá»§a sáu ngưá»i bá»n há». Huống hồ, ngà y mai nà ng có thể thuáºn lợi rá»i khá»i Dã Mã Tá»™c hay không vẫn còn là má»™t câu há»i. Lúc nà y nà ng đột nhiên thá»±c sá»± muốn trao thân cho Hoà ng Äại Hải, nhưng nhìn chà ng Ä‘ang chìm và o ngá»§ ngon là nh lại khiến nà ng do dá»± không dám đỠxuất.
Nà ng thá»±c sá»± là má»™t thiếu nữ thuần khiết, mặc dù trong lòng thá»±c sá»± nguyện ý, nhưng trước sá»± đứng đắn cá»§a Hoà ng Äại Hải, nà ng cÅ©ng vô pháp xuất khẩu thà nh lá»i, như quả đổi lại là Hi Bình, có lẽ nà ng có thể liá»u lÄ©nh nói ra chăng?
Tâm tình nà ng vô cùng mâu thuẫn, nà ng đã nghÄ© hà ng ngà n hà ng vạn lần, nhưng quả tháºt vẫn không thể tìm ra đâu là nguyên nhân.
Suốt má»™t đêm dà i trằn trá»c thao thức, cho tá»›i táºn lúc bình minh, Äá»— Manh Manh vẫn không tà i nà o chợp mắt.
…………………………..
Nguyên Na quả nhiên để cho Äá»— Manh Manh rá»i khá»i Dã Mã Tá»™c. Chúng nhân Ä‘á»u không thể tưởng được rằng Nguyên Na lại dá»… dà ng thương lượng đến thế, những lo lắng trước đó Ä‘á»u là thừa, nữ nhân nà y có vẻ cÅ©ng không phải là ngưá»i xấu, chỉ là đôi khi cố tình tá» vẻ như váºy mà thôi.
Äá»— Manh Manh thá»±c sá»± cÅ©ng không ngá» rằng lại có thể được chấp nháºn cho rá»i khá»i Dã Mã Tá»™c dá»… dà ng đến thế, trái tim nà ng giỠđây chỉ má»™t lòng hướng vá» Bạch Dương Tá»™c.
Kì thá»±c, Dã Mã tá»™c đối vá»›i nữ nhân bên ngoà i Ä‘á»u dùng phương thức xua Ä‘uổi, bởi há» cho rằng sẽ phải chia sẻ nam nhân cùng bá»n nữ nhân bên ngoà i; cÅ©ng giống như bầy ngá»±a hoang ngoà i kia nếu phải phân chia các vùng thảo nguyên cá»§a chúng, chúng đương nhiên cÅ©ng chẳng há» vui vẻ gì.
Thá»±c ra mà nói, thá»i xa xưa, nữ nhân vốn giống như ếch ngồi đáy giếng. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u thÃch ngồi xổm trong khi tiểu, sẵn đó cÅ©ng soi xem diện mạo cá»§a mình, đồng thá»i tá»± cho mình là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Thế là sau khi tiểu xong lại muốn ngồi thêm má»™t chút để tá»± tán thưởng.
Nguyên Na cÅ©ng là má»™t nữ nhân, hÆ¡n nữa lại còn là má»™t mÄ© nữ kiêu ngạo, nà ng biểu lá»™ tÃnh cách nà y má»™t cách thá»±c sá»± rõ nét.
Äá»— Manh Manh trước lúc rá»i Ä‘i, còn ngoái đầu đưa mắt nhìn vá» phÃa Hoà ng Äại Hải, ánh mắt thâm tình ấy khiến trái tim chà ng như vỡ tan ra thà nh từng mảnh.
Cả năm nam nhân kia cÅ©ng nhìn và o ánh mắt cá»§a Äá»— Manh Manh, như thể há» sợ sẽ bá» qua ánh mắt cá»§a nữ nhân nà y, liá»n đó chuyển qua Nguyên Na thì nhãn tình như hóa thà nh liệt há»a.
_________________
Äá»— Manh Manh rá»i khá»i Dã Mã Tá»™c, nhắm hướng Bạch Dương Tá»™c thẳng tiến. Äến đây, kết quả ra sao, chẳng ai biết trước được. Nà ng chỉ còn biết nhắm chuẩn phương hướng mà lao Ä‘i.
Dã Mã Tá»™c cấp cho nà ng má»™t con ngá»±a, Nguyên Na mặc dù thả cho nà ng Ä‘i, nhưng thá»±c ra vá»›i đỠnghị xin Ä‘i cá»§a nà ng cÅ©ng không lấy gì là m thoải mái. Äa số nữ nhân Ä‘á»u thÃch nhìn thấy nữ nhân khác phải chịu khổ, Nguyên Na tá»± nhiên cÅ©ng không phải là ngoại lệ.
Thá»i gian má»™t ngà y quả thá»±c ko dà i, thế nhưng con đưá»ng cá»§a ngưá»i muốn Ä‘i lại quá đỗi xa xăm.
Äá»— Manh Manh tuy rằng luyện võ từ nhá», ná»™i công cÅ©ng đã đạt tá»›i má»™t mức há»a hầu nhất định, nhưng cả ngưá»i lúc nà y mệt má»i rã rá»i, nà ng sau khi phóng má»™t mạch cÅ©ng đã hạ dần tốc độ xuống Ä‘i bá»™ má»™t quãng mói có thể phát huy khinh công để gấp rút lên đưá»ng.
Nhưng sức ngưá»i có hạn, vừa phải chaÌ£y suôÌt một quãng đường không những daÌ€i maÌ€ còn đầy gian khổ chông gai, nay laÌ£i phải tiêÌp tuÌ£c thi triển khinh công, tr ải qua m á»™t đêm dà i thao thức không ngá»§, Manh Manh lúc nà y đã như ngá»n đèn cạn dầu. Nà ng phải tá»›i Bạch Dương Tá»™c, phải tá»›i …
___________________
Mà n đêm dần buông xuống.
Äá»— Manh Manh chaÌ£y như bay về phiÌa rặng nuÌi, trong tâm bá»—ng nảy sinh má»™t ná»—i vui mừng cuồng loaÌ£n. Äột nhiên naÌ€ng cảm thâÌy măÌt hoa maÌ€y choaÌng … đầu nặng chân nheÌ£, dươÌi chân như coÌ như không … cuối cùng ngã xuôÌng thảo nguyên mênh mang bao la vô táºn.
Chợt có hai kỵ mã Ä‘ang phóng như bay vá» phÃa nà ng, ngồi trên lưng ngá»±a là hai cô nương Ä‘Ãch thá»±c vô cùng mÄ© lệ.
Má»™t thiêÌu nữ phong tư như hoa như ngoÌ£c câÌt tiêÌng:†Tiểu tá»·, naÌ€ng ta hôn mê rồi.â€
Thiếu nữ kia đáp: "Chỉ nhi, vị cô nương đây là vì lao lực quá độ, chỉ ngần ngủ một giấc là sẽ không sao".
Bạch Chỉ há»i: "Tiểu tá»·, chúng ta có cần đánh thức cô ta dáºy không?"
Vị tiểu tá»· trả lá»i: "Không cần, sau khi cô ta ngá»§ đủ giấc sẽ tá»± hồi tỉnh lại, Chỉ nhi, giúp tá»· tá»· xốc cô ta lên ngá»±a"
Bóng ngưá»i ngá»±a dần khuất Ä‘i giữa thảo nguyên trong mà n đêm u tối.
___________________
Äá»— Manh Manh tỉnh lại, chợt phát hiện ra mình Ä‘ang nằm dưới ánh đèn mỠảo bên trong má»™t cái trướng.
Bên trong trướng ngoại trừ nà ng ra còn có hai cô nương khác, há» Ä‘á»u đã ngá»§ say. Nà ng chợt hiểu ra rằng chÃnh hai thiếu nữ nà y đã cứu và mang nà ng tá»›i đây.
Äây là đâu? Có phải Bạch Dương Tá»™c không? Hai thiếu nữ nà y là ai? Há» có từng trông thấy đại ca không nhỉ?
NghÄ© qua nghÄ© lại, chợt nà ng cảm thấy đói, rất muốn gá»i bá»n há» thức dáºy, nhưng lại không dám là m phiá»n hai vị ân nhân cứu mạng Ä‘ang say trong giấc má»™ng kia, nên đà nh cố nén nhịn, nằm xuống nghÄ© xem ngà y mai nên phải là m sao. Có lẽ do đã ngá»§ quá nhiá»u nên lúc nà y nà ng không còn cảm thấy mệt má»i nữa, chỉ là trong lòng có quá nhiá»u ná»—i muá»™n phiá»n.
Từng sá»± việc cứ như tái hiện chầm chậm trôi qua trươÌc măÌt naÌ€ng, nhất thá»i khiến naÌ€ng không biêÌt phải laÌ€m sao, đơn cử Ä‘oÌi cũng laÌ€ một vấn đề nan giải cần phải giải quyêÌt.
Khẽ cau maÌ€y, naÌ€ng cÃ´Ì dằn Ä‘i cÆ¡n Ä‘oÌi bằng caÌch nghĩ đêÌn những moÌn ngon sẽ thưởng thưÌc và o ngaÌ€y mai, quên Ä‘i caÌi daÌ£ daÌ€y Ä‘ang kêu reÌo, naÌ€ng kheÌp chặt đôi măÌt quyêÌt tâm ngủ. Äôi khi, taÌ£m quên laÌ£i laÌ€ một caÌch hay.
Bá»—ng nhiên, nà ng nghe thấy tiếng má»™t thiếu nữ nói mê: " Äại há»—n đản, đừng bá» Chỉ nhi mà đi, Chỉ nhi không muốn chà ng đối xá» lạnh nhạt vá»›i Chỉ nhi như thếâ€
Äỗ Manh Manh mở to hai măÌt, nhiÌ€n thâÌy tiểu nữ tử Ä‘ang noÌi mộng miÌ£. Äôi haÌ€ng lệ khẽ ưÌa ra chầm chậm lăn dà i trên goÌ€ maÌ xinh xăÌn , dòng lệ rÆ¡i coÌ€n vương trên mi măÌt là m nhoà đi nét khả aÌi vô song.
Nà ng nghÄ© rằng, tên đại há»—n đản mà thiếu nữ nà y vừa nhắc đến nhất định là tình nhân cá»§a cô ta. Tại sao cô ta lại gá»i tình nhân cá»§a mình là đại há»—n đản nhỉ? Cái tên đại há»—n đản ấy là ngưá»i như thế nà o? Má»™t ngưá»i kỳ quái, má»™t giấc má»™ng kỳ quái.
Bạch Chỉ lại la lên: "Hoà ng Hi Bình, đại há»—n đản, Chỉ nhi không sợ chà ng, Chỉ nhi thÃch chà ng".
Äá»— Manh Manh tức thá»i theo phản xạ, báºt dáºy trưá»n tá»›i bên cạnh Bạch Chỉ, thô bạo lay nà ng tỉnh giấc, lo lắng há»i: "Chỉ nhi, hãy mau nói cho ta biết, đại ca ta hiện giá» Ä‘ang ở đâu?"
Bên trong trướng, cả hai thiếu nữ Ä‘á»u bị tiếng cá»§a nà ng là m cho tỉnh dáºy.
Bạch Chỉ dụi dụi mắt, mÆ¡ mà ng há»i: "Tá»· tá»·, ai là đại ca cá»§a tá»·?"
Äá»— Manh Manh đáp: "Là cái tên đại há»—n đản Hoà ng Hi Bình mà muá»™i vừa nhắc đến trong giấc mÆ¡".
Bạch Chỉ khuôn mặt á»ng hồng, láºp tức phản ứng: "Ta không biết hắn"
Äá»— Manh Manh tá» vẻ giáºn dá»—i: "Muá»™i không biết chà ng, tại sao lại gá»i Ä‘Ãch danh chà ng, hÆ¡n nữa lại là trong giấc mÆ¡? Xin hãy nói cho ta biết, đại ca cá»§a ta hiện giá» Ä‘ang ở đâu?"
Bạch Chỉ lắc đầu: "... Ta… ta… ta và hắn không có quan hệ".
Vị thiếu nữ kia bèn cất tiếng: “Cô nương, hăÌn ta Ä‘ang taÌ£i tộc trường BaÌ£ch Dương khoan khoan khoaÌi khoaÌi laÌ€m tÃªÌ tử, khả năng hiện taÌ£i Ä‘ang bồi tiêÌp BaÌ£ch Liên của hăÌn ngủ một giâÌc rồi.â€
Äá»— Manh Manh láºp tức há»i dồn: "Bây giá» muá»™i có thể dẫn ta Ä‘i gặp chà ng được không?"
Thiếu nữ kia bèn cưá»i nói: "Cô nương, hiện tại má»›i là canh ba, là m sao chúng ta có thể quấy rầy hỠđược? Äể ngà y mai hãy Ä‘i, nà ng cÅ©ng đói rồi phải không?"
Äá»— Manh Manh bất tri bâÌt giaÌc daÌ£ daÌ€y phaÌt ra tiêÌng kêu khiêÌn thiêÌu nữ bật cười, nà ng Ä‘i ra lâÌy đồ ăn Ä‘em laÌ£i ngồi cuÌ€ng.
Tam nữ vừa ăn vừa Ä‘aÌ€m Ä‘aÌ£o, dần dần biêÌt rõ về nhau, tựa như Ä‘ã quen từ lâu, không coÌ chuyện giÌ€ laÌ€ không noÌi đêÌn.
Äá»— Manh Manh cÅ©ng biết được rằng hai vị ân nhân cứu mạng mình vốn tên là Bạch Tư và Bạch Chỉ, hÆ¡n nữa còn biết giữa Bạch Chỉ và đại ca có mối quan hệ gì đó, nhưng nà ng ta nhất định má»™t má»±c chối từ không chịu thừa nháºn.
HỠđà m luáºn tá»›i táºn lúc gần sáng má»›i bắt đầu Ä‘i nghỉ.
Äỗ Manh Manh lần nà y quả thật Ä‘ã ngủ say. CoÌ lẽ nỗi lo phiền bao lâu nay đột nhiên như biêÌn mâÌt, thêm vaÌ€o Ä‘oÌ vừa được thỏa mãn caÌi bao tử trôÌng rỗng, cÆ¡ thể vaÌ€ tinh thần thư giãn không coÌ€n lo lăÌng, đôi măÌt naÌ€ng xem ra Ä‘ã nhăÌm chặt.
Những nỗi muá»™n phiá»n, sưÌc con người quả thật không dễ daÌ€ng truÌt bỏ.
Äá»— Manh Manh mÆ¡ thấy Hi Bình, tá»± nhiên cÅ©ng má»™ng thấy cả Hoà ng Äại Hải, những lúc mÆ¡ dến Hi Bình thì chà ng luôn rất thô bạo, còn khi mÆ¡ vá» Hoà ng Äại Hải thì chỉ thấy chà ng vô cùng ôn nhu.
Nữ nhân thá»i bấy giỠđôi lúc yêu nam nhân thô bạo, lại có khi yêu cả cái tÃnh ôn nhu cá»§a nam nhân. Cả hai thứ cảm giác đó Ä‘á»u khiến nữ nhân thá»a mãn, tháºm chà là bối rối.
Bạch Chỉ cÅ©ng mÆ¡ thấy má»™t nam nhân, chỉ có Ä‘iá»u trong hằng hà sa số những giấc mÆ¡ cá»§a nà ng, gã nam nhân ấy luôn luôn vô cùng thô bạo, nhưng nà ng lại âu yếm nhá»› nhung cái sá»± thô bạo ấy.
Bạch Tư thì ngá»§ ko được, lặng lẽ bước ra tìm đại ca cá»§a nà ng Bạch Tá», bảo hắn Ä‘i gá»i Hi Bình trở vá».
Bạch Tá» vừa sáng sá»›m đã cưỡi ngá»±a ra Ä‘i, chẳng khác nà o SÆ¡ Cuồng Ä‘uổi theo Bạch Liên. Chẳng qua là Bạch Liên hiện tại đã là thê tá» cá»§a Hi Bình, bây giá» có lẽ nà ng Ä‘ang ở trong vòng tay cưá»ng tráng ấm áp cá»§a Hi Bình, hưởng thụ sá»± vuốt ve chăm sóc cá»§a hắn.
Dẫu là trá»i đất, trong sá»± vuốt ve ấp á»§ cÅ©ng nà o có cần biết đến gió mây
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 10-07-2008 at 05:41 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè