Thông thường, Mãnh Mã Tượng là yêu thú quần cư, nhưng không biết vì sao mà Long Tiêu Diêu lại gặp phải một con Mãnh Mã Tượng lạc đàn. Con Mãnh Mã Tượng này là yêu thú cấp mười đỉnh phong, thân hình cực lớn, dài gần ba trượng, toàn thân bao trùm lông rậm thật dày, hai cái ngà voi dài cả trượng, vòi voi cũng vượt quá một trượng, (tham khảo hình ảnh voi mamut)
Mãnh Mã Tượng chẳng những có lực phòng ngự rất mạnh, ngà voi cùng vòi voi CŨNG có lực công kích không nhỏ. Yêu thú cỡ lớn vốn đã có thực lực mạnh mẽ hơn các yêu thú cùng cấp, Mãnh Mã Tượng càng nổi trội, thậm chí có thể coi là bá chủ ở thời đại hồng hoang.
Tuy rằng Mãnh Mã Tượng có trí tuệ không thấp, cũng có thể biến hóa thành hình người nhưng nó thích dùng bản thể tác chiến. Mãnh Mã Tượng phát hiện ra Long Tiêu Diêu thì CŨNG không để ý tới, vẫn đứng ở chỗ đó.
Thì ra, con Mãnh Mã Tượng này đã sắp đến đại nạn thọ nguyên, nếu Tượng tộc tử vong bình thường thì trước khi chết sẽ đi đến mộ địa Tượng tộc, nằm ở đó chờ đợi tử vong đến. Theo quan niệm của Tượng tộc, chỉ có chết ở mộ địa Tượng tộc, để cho thi hài nằm ở mộ địa thì mới là kết cục hoàn mỹ của cuộc đời chúng nó.
Mộ địa Mãnh Mã Tượng ở trong vực sâu không gian hồng hoang này, con Mãnh Mã Tượng này muốn đi mộ địa nên mới hành động một mình. Mộ địa Tượng tộc là bí mật lớn nhất của chúng, đương nhiên không thể để cho các yêu thú khác phát hiện, càng không thể để cho Long Tiêu Diêu phát hiện. Nhưng mà con Mãnh Mã Tượng này đã gần hết thọ nguyên, lo sợ ra tay sẽ làm thọ nguyên trôi đi, không thể đi đến được mộ địa nữa, cho nên mới không để ý tới Long Tiêu Diêu.
Khi Long Tiêu Diêu bay lên trên không trung trên đầu Mãnh Mã Tượng, nó đương nhiên không thể nhường nhịn được, vì thế nó bay lên không, nâng cặp ngà to lớn hung hăng đụng vào Long Tiêu Diêu.
Dù là thân hình Mãnh Mã Tượng rất khổng lồ, nhưng nó vẫn có thể bay lên được, Mãnh Mã Tượng cậy vào thân thể mạnh mẽ, căn bản không cần phòng ngự, trực tiếp cậy mạnh phối hợp với cặp ngà có lực công kích mạnh nhất triển khai tấn công.
Long Tiêu Diêu vội gọi ra Chu Thiên Kiếm, muốn dùng kiếm trận khống chế Mãnh Mã Tượng cách mình hai mươi thước. Nhưng mà, Mãnh Mã Tượng rung cặp ngà liền cắt phá không gian kiếm trận ngưng tụ, thân thể to lớn mạnh mẽ lao tới, uy áp cùng cương khí kiếm trận rơi lên người Mãnh Mã Tượng cắt lông dài của nó tung tóe giữa không trung, da voi cũng bị cắt ra những vết thương, nhưng không chảy ra một giọt máu nào, rõ ràng không thể chân chính tổn thương đến Mãnh Mã Tượng.
Kiếm trận chẳng những không thể làm bị thương Mãnh Mã Tượng, ngược lại kích động hung tính của nó. Nó phát ra một tiếng rít gào, lắc cặp ngà khổng lồ, từ trong ngà voi bay ra mười mấy cái ngà voi biến ảo bay thẳng tới Long Tiêu Diêu. Đồng thời, thân thể khổng lồ của nó cũng di động tới trước mấy thước.
Long Tiêu Diêu vội gọi ra Cửu Bảo Phù Đồ chống đỡ ngà voi biến ảo công kích, đồng thời khống chế kiếm trận biến thành thế thứ chín Tinh Thần Nghịch Chuyển, lập tức uy lực kiếm trận tăng mạnh, uy áp kiếm trận liền làm Mãnh Mã Tượng khó tiến tới nửa bước. Ngà voi biến ảo trước sau va chạm lên Cửu Bảo Phù Đồ, làm cho phù đồ rung lắc một trận, hắn dốc sức rót chân khí vào bổ sung năng lượng mới duy trì được phù đồ ổn định.
Dưới thế công mạnh mẽ của Chu Thiên Kiếm Trận, dù cho Mãnh Mã Tượng có lực phòng ngự mạnh mẽ cũng khó mà thừa nhận nổi, trên người xuất hiện những dấu cắt màu trắng, lông dài trên người bị cương khí kiếm trận gần như cắt sạch sẽ.
Mãnh Mã Tượng phẫn nộ vung vòi voi, vòi voi nháy mắt dài ra đến ba trượng, nó vung vòi voi thật lớn quất thẳng tới Cửu Bảo Phù Đồ trước người Long Tiêu Diêu.
Vòi voi là một trong hai vũ khí của Mãnh Mã Tượng, lực công kích đã có thể sánh với Tiên bảo đỉnh cấp. Lúc này Long Tiêu Diêu lại gọi ra Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu hình thành một đạo lôi thuẫn, liên hợp với Cửu Bảo Phù Đồ hình thành tuyến phòng ngự mới khó khăn cản được một kích của vòi voi. Tuy nhiên, lôi thuẫn biến ảo lại bị vòi voi đánh văng vô số đốm sáng, vòi voi Mãnh Mã Tượng liền khôi phục lại độ dài như cũ.
Mãnh Mã Tượng vốn còn có thể tiếp tục phát động công kích, nhưng lúc này uy lực Chu Thiên Kiếm Trận tăng mạnh. Mãnh Mã Tượng đã khó mà dựa vào lực phòng ngự bản thể chống cự. Nó lo rằng điều động yêu nguyên lực quá độ sẽ khiến thọ nguyên trôi đi, ở trong lòng nó, không có gì trọng yếu hơn chuyện nhanh chóng chạy đến mộ địa.
Mãnh Mã Tượng phẫn nộ nói:
- Nhân loại, ngươi từ nơi nào chạy đến không gian của chúng ta, còn vô cớ ra tay với ta. Ta đã đến đại nạn thọ nguyên, chỉ hy vọng có thể im lặng chết ở mộ địa bản tộc. Nếu ngươi còn bức đến cùng, ta sẽ tự bạo cùng chết với ngươi.
Long Tiêu Diêu nghe vậy liền giảm bớt thế công của kiếm trận, nói:
- Ta từ nhân giới đi vào mảnh không gian này, đến đây chỉ là vì thu thập hồn phách hoặc tinh huyết bản mạng yêu thú. Nếu các hạ có thể đưa cho ta một giọt tinh huyết bản mạng, ta nhất định sẽ không làm khó.
Mãnh Mã Tượng nói:
- Ta đã đến đại nạn thọ nguyên, cho ngươi một giọt tinh huyết bản mạng cũng không sao cả. Nhưng hy vọng ngươi giữ lấy lời nói, không nên ôm ý đồ theo dõi ta tìm kiếm mộ địa bản tộc, bằng không ta nhất định cùng chết chung với ngươi.
Thấy Long Tiêu Diêu gật đầu đồng ý, Mãnh Mã Tượng dùng vòi vỗ lên đầu mình, một giọt máu to bằng trái nho tràn ngập năng lượng bay ra, hắn vội dùng Vạn Thú Lệnh thu lấy giọt tinh huyết bản mạng này, vốn là hắn cũng muốn tìm kiếm mộ địa Tượng tộc thu gom một ít tài liệu yêu thú, nhưng hiện giờ đã đồng ý với Mãnh Mã Tượng thì chỉ có thể bỏ qua.
Bởi vì không gian hồng hoang thuộc không gian khác loại bị phong ấn ở tiếp điểm không gian nào đó, yêu thú ở trong đó căn bản không có cơ hội phi thăng, mỗi một yêu thú cấp mười đỉnh phong cuối cùng đều sẽ đến đại nạn thọ nguyên mà không tránh khỏi cái chết. Tài liệu yêu thú cấp mười đỉnh phong ở nhân giới gần như là tồn tại có một không hai, trình độ quý hiếm không cần phải nói.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng không cảm thấy đáng tiếc, hiện giờ hắn đang chuẩn bị phi thăng thượng giới, đến Trường Sinh Giới thì tài liệu yêu thú cấp mười cũng không phải vật phẩm đặc biệt quý hiếm.
Cũng chính vì thế, khi Long Tiêu Diêu gặp được yêu thú ở không gian hồng hoang, phần lớn đều hàng phục đối phương thu lấy tinh huyết bản mạng, sẽ không tùy tiện chém giết yêu thú thu hồn phách. Hắn còn di dời rất nhiều thực vật hồng hoang quý hiếm cổ quái, thật ra thì những thực vật này cũng không có tác dụng quá lớn đến việc luyện chế đan dược trong tương lai, hắn làm vậy chỉ là vì phong phú không gian Vạn Thú Lệnh mà thôi.
Đảo mắt Long Tiêu Diêu tiến vào không gian hồng hoang cũng đã hơn một năm, sau khi hấp thu tinh huyết bản mạng cùng hồn phách của hơn bảy mươi yêu thú cấp mười đỉnh phong, hắn thăng cấp thành đại tu sĩ cấp chín, thực lực tự nhiên cũng tăng lên một bước.
Trong thời gian này, Long Tiêu Diêu chỉ dùng tinh huyết bản mạng của Sơn Nhạc Cự Viên hấp thu vào chủ huyệt Trung Cực. Đó là một loài cự viên thượng cổ (khỉ đột Gorilla), thân cao gần mười trượng, làm hắn coi trọng là thần thông phòng ngự Kim Cương của cự viên, có thể tăng mạnh lực phòng ngự bản thể.
Tiếp tục xâm nhập vào không gian hồng hoang, Long Tiêu Diêu đã tiến vào khu vực trung tâm không gian hồng hoang, thực lực yêu thú phổ biến đều rất mạnh. Tuy nhiên, mỗi con yêu thú đều có lãnh địa rộng mấy chục mấy trăm dặm, vì thế mà số lượng yêu thú giảm mạnh, còn ở khu vực trung tâm là vua của yêu thú không gian hồng hoang: Thao Thiết.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Dựa theo Đại Vu Thần có ghi lại, khi đó hắn đã chết ở trong tay Thao Thiết, ngay cả Nguyên Anh cũng bị Thao Thiết cắn nuốt. Thao Thiết có huyết mạch Long tộc thuần khiết, bản tính hung hãn tham ăn, thân dê, mắt dưới nách, răng hổ vuốt người, có đầu to cùng cái miệng lớn.
Bản thân Thao Thiết có thể thi triển phần lớn thần thông của Long tộc, bao gồm Long Ngâm, Long Tức cùng Càn Khôn Nhất Chỉ, thậm chí nó thi triển Long Ngâm còn có uy lực còn mạnh mẽ hơn, lại thêm bản thân nó còn có thần thông cắn nuốt đặc thù.
Thọ nguyên của Thao Thiết dài đến mười vạn năm, từ vạn năm trước nó đã là yêu thú cấp mười, năm xưa Đại Vu Thần đã chết trong tay nó. Là vua của mảnh không gian hồng hoang này, nó đã sớm đạt tới cảnh giới phi thăng, bởi vì không gian bị giam cầm mà không thể phi thăng thượng giới, cũng không thể tăng tu vi, tự nhiên tính tình càng thêm nóng nảy.
Khi Thao Thiết phát hiện ra Long Tiêu Diêu, lập tức dùng xuyên qua không gian của Long tộc bay về phía hắn. Thao Thiết cấp mười đỉnh phong xuyên qua không gian xa nhất đạt tới trăm dặm, khi Thao Thiết phát hiện được hắn thì chỉ cách có hơn hai trăm dặm, nháy mắt đã xuyên qua không gian xuất hiện cách hắn mấy chục thước.
Lần này Long Tiêu Diêu không dám có chút sơ suất, hắn nhìn Thao Thiết thi triển thần thông không gian đã thấy được con Thao Thiết này có thực lực mạnh hơn rất nhiều so với Tử Giao Vương trước kia. Đương nhiên điều này cũng là bình thường. Tử Giao Vương chỉ có được huyết mạch Long tộc, còn Thao Thiết thì chân chính là con của rồng, có được huyết mạch Long tộc thuần khiết, còn thăng cấp yêu thú cấp mười vạn năm. Tử Giao Vương tự nhiên không thể so sánh được.
Long Tiêu Diêu lập tức dùng Chu Thiên Kiếm Trận triển khai công kích, hơn nữa vừa đi lên liền thi triển Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế. Đồng thời, hắn cũng gọi ra Kim Long cùng Thiên Hồ, tuy rằng đối mặt Thao Thiết cấp mười đỉnh phong thì sức hỗ trợ của chúng có hạn nhưng vẫn có thể kiềm chế được tinh lực của Thao Thiết. Đương nhiên hắn cũng dặn dò hai linh sủng chú ý an toàn, dù sao đồng bạn huyết khế bị thương thì hắn cũng sẽ bị liên lụy.
Thiên Hồ đương nhiên sẽ không đánh bừa với Thao Thiết, nó chỉ ở bên cạnh Long Tiêu Diêu dùng ảo thuật quấy nhiễu Thao Thiết. Tuy nhiên bản thân Thao Thiết là Long tộc, thần hồn cũng rất mạnh mẽ, thực lực cao hơn Thiên Hồ một bậc, ảo thuật ảnh hưởng rất có hạn đối với Thao Thiết. Tất nhiên là Thao Thiết cũng phải chia ra một phần tinh lực chống đỡ ảnh hưởng từ ảo thuật, nếu không thì hơi không chút lưu ý, nói không chừng nó cũng sẽ phải trúng chiêu.
Kim Long lại dùng long uy giằng co với Thao Thiết, Long Tiêu Diêu sợ nó bị thương, không cho phép nó áp sát vật lộn. Mà thần thông đánh xa của Long tộc dù có thần diệu, nhưng đối phó với Thao Thiết cũng là Long tộc thì tác dụng đồng hóa giảm mạnh, căn bản không tạo thành uy hiếp gì tới đối phương. Kim Long chỉ có thể dùng long uy gây ra một ít áp lực nhỏ lên Thao Thiết, nhưng hiệu quả cũng rất bé nhỏ.
Tuy rằng Kim Long cùng Thiên Hồ đều không tạo thành uy hiếp lớn tới Thao Thiết, nhưng Thao Thiết CŨNG không dám có chút coi thường. Nó đương nhiên cảm nhận được khí tức Long tộc thuần khiết từ Kim Long, còn Thiên Hồ thần kỳ CŨNG làm cho Thao Thiết không dám khinh thường, gần như vừa xông lên là nó đã bị ảo thuật của Thiên Hồ ảnh hưởng tâm thần.
Nhưng uy hiếp lớn nhất tới Thao Thiết đến từ Chu Thiên Kiếm Trận. Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế là kiếm thế có uy lực mạnh nhất Chu Thiên Kiếm Trận, ba trăm sáu mươi năm thanh Chu Thiên Kiếm tựa như ba trăm sáu mươi năm ngôi sao, kiếm trận ẩn chứa một tia uy lực thiên đạo. Không gian bị kiếm trận khống chế tràn ngập áp lực thiên uy, phạm vi kiếm trận bao phủ như biến thành một mảnh không gian rộng lớn khôn cùng.
Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế vây khốn kẻ địch không dùng ngưng kết không gian giống như các kiếm thế khác, mà dùng không gian rộng lớn vô biên vây khốn địch nhân trong đó. Mà thiên uy ẩn chứa trong Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế, uy lực vượt xa bản thân kiếm trận phát ra uy áp, kẻ địch rơi vào trong đó sẽ bị áp chế thực lực, thậm chí thực lực còn giảm xuống chỉ bằng một nửa tình trạng đỉnh cao, năng lực tấn công phòng thủ đều giảm xuống.
Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế còn có một ưu điểm lớn nhất, chính là Long Tiêu Diêu hoàn toàn hợp làm một với Chu Thiên Kiếm, chỉ cần chân khí của bản thân cùng năng lượng pháp tắc không cạn kiệt, phi kiếm sẽ không thiếu năng lượng, lúc nào cũng có thể phát huy uy lực mạnh nhất.
Đương nhiên, Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế CŨNG có các khuyết điểm, có lợi thì phải có hại. Bởi vì phi kiếm hợp làm một với Long Tiêu Diêu, phi kiếm bị hao tổn thì hắn CŨNG sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng Chu Thiên Kiếm vốn đã là Pháp khí bản mạng của hắn, khuyết điểm này có thể xem nhẹ bỏ qua. Nhưng cương khí phi kiếm cắn trả hắn tương đối mạnh, chỉ là với thân thể mạnh mẽ của hắn thì CŨNG không quá lo chuyện cương khí cắn trả.
Thao Thiết ở bên trong Chu Thiên Kiếm Trận, liền cảm thấy bản thân bị một cỗ thiên uy hùng mạnh áp chế, không thể phát huy được tám phần mười thực lực bản thân ở trạng thái đỉnh phong. Hơn nữa, cương khí sắc bén không ngừng bắn lên thân thể nó.
Trên người Thao Thiết là lông rậm mà không có vảy giáp như Long tộc, tuy rằng nó thừa kế bản thể mạnh mẽ của Long tộc, nhưng lớp da lông không thể kiên cố như vảy giáp. Hơn nữa, cho dù lực phòng ngự bản thể của nó coi như không kém, lúc này lực phòng ngự bị áp chế, cũng khó mà chống đỡ được cương khí sắc bén bay đầy trời.
Long Tiêu Diêu phát động Chu Thiên Kiếm Trận trước tiên, tuy rằng Thao Thiết chưa bị thương, nhưng nó cũng cảm giác cương khí bắn lên cơ thể liền đau đớn khó nhịn nổi. Thao Thiết là vương giả không gian hồng hoang, đã mấy ngàn năm không bị công kích, lập tức giận tím mặt, ngửa đầu phát ra một tiếng Long Ngâm, tiếp đó đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Ngâm của Thao Thiết có uy lực mạnh mẽ, chỉ là Long Tiêu Diêu đã sớm chuẩn bị trước. Hắn nhận ra đối phương là Thao Thiết, tự nhiên biết thân phận con rồng của nó, cho nên đã sớm đề phòng đối phương phát động Long Ngâm. Nguyên thần tam sắc của hắn vốn đã rất mạnh, hơn nữa đã có phòng bị, Long Ngâm chỉ làm hắn cảm thấy đầu căng ra một chút, nhưng không cách nào lay chuyển được nguyên thần.
Kim Long thân là Long tộc, trời sinh có sức chống cự với Long Ngâm, cho nên không bị ảnh hưởng chút nào. Thiên Hồ am hiểu ảo thuật, mà thi triển ảo thuật cần có thần hồn duy trì, cho nên trời sinh Thiên Hồ đã có thần hồn mạnh mẽ. Dù là thế, Thiên Hồ cũng bị Long Ngâm chấn đến thân hình lảo đảo, chín cái đuôi dài hiện ra bao bọc nó ở trong mới chống đỡ được Long Ngâm đánh tới.
Thân hình Thao Thiết nhảy tới, tuy rằng nó không phải yêu thú phi hành, nhưng trời sinh đã có được thuộc tính Phong Lôi của Long tộc, tốc độ phi hành không chậm chút nào. Nhưng mà Thao Thiết húc đầu vào cương khí đan chéo bay tới trước đã hơn thời gian nguội chén trà nhỏ, vẫn không thể bay đến trước người Long Tiêu Diêu chỉ cách nó mấy chục thước.
Đây là không gian rộng lớn vô biên của Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế Chu Thiên Kiếm Trận, kiếm trận chỉ bao phủ không gian có đường kính mười mấy thước, kẻ địch bị vây trong đó nếu không thể nghĩ ra cách phá bỏ kiếm trận, dù cho bay không ngừng nghỉ ba ngày ba đêm cũng không cách nào thoát khỏi kiếm trận khống chế, là thần thông không gian vây khốn kẻ địch đỉnh cấp của Chu Thiên Kiếm Trận.
Thao Thiết có linh trí cực cao, đương nhiên sẽ không thể không nhìn ra được vấn đề trong đó, chỉ là nó không biết huyền ảo của kiếm trận, mới không cam lòng bay tiếp một hồi nữa. Nhìn thấy không thể bay ra khỏi phạm vi khống chế của kiếm trận, lúc này Thao Thiết mới ngừng lại, đột nhiên há to cái miệng còn lớn hơn cả người nó, dùng sức hút một cái, một cái lốc xoáy cắn nuốt liền xuất hiện ở giữa không trung.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tuy rằng Thao Thiết thừa kế đủ loại thần thông của Long tộc, nhưng thần thông mạnh nhất của nó chính là thần thông cắn nuốt chuyên biệt. Chỉ thấy có một cái lốc xoáy hình mũi nhọn dài gần ba trượng xuất hiện giữa không trung, mũi nhọn lốc xoáy chính là miệng lớn của Thao Thiết, còn phía trước lốc xoáy có đường kính đến cả trượng, trong lốc xoáy ẩn chứa lực hút mạnh mẽ, có thể hút tất cả vật phẩm, năng lượng trong phạm vi lốc xoáy đưa vào trong miệng Thao Thiết.
Lốc xoáy cắn nuốt của Thao Thiết đã bao phủ ba mươi mấy thanh Chu Thiên Kiếm ở trước mặt nó, bị sức hút mạnh mẽ từ lốc xoáy cắn nuốt, ba mươi mấy thanh phi kiếm gần như bị tác động khiến không thể khống chế được kiếm trận. Tuy rằng phi kiếm còn có thể miễn cưỡng duy trì kiếm trận vận hành, nhưng năng lượng trong phi kiếm lại bị trôi đi nghiêm trọng. Nếu không phải Long Tiêu Diêu đã hợp làm một với phi kiếm, sợ là đã không đủ năng lượng mà chống nổi cắn nuốt.
Nhưng mà lốc xoáy cắn nuốt có uy lực không nhỏ, Chu Thiên Kiếm bị lốc xoáy cắn nuốt bao phủ đã trôi mất năng lượng nghiêm trọng, tuy rằng phi kiếm còn có thể cố sức chống đỡ, bảo trì được trận hình kiếm trận, nhưng mà đã có chút lung lay, dường như lúc nào cũng có thể bị cuốn vào trong lốc xoáy.
Lúc này Long Tiêu Diêu tế ra Lưu Tinh, lấy ra Thanh Long Kỳ, gọi ra con rối Thanh Long hỗ trợ. Lưu Tinh hóa thành một khối đá lớn đường kính gần hai thước đập xuống đầu Thao Thiết, Thao Thiết không chút sợ hãi, dùng đôi sừng nhỏ trên đầu chọi vào Lưu Tinh đang đập tới. Một tiếng nổ ầm ầm truyền ra, Lưu Tinh lại bị Thao Thiết đội đầu đánh bay ra ngoài.
Nhưng Lưu Tinh rốt cuộc CŨNG là Tiên bảo loại hình công kích hạng nặng, Thao Thiết cứng đối cứng đánh bay Lưu Tinh, nó cũng không dễ chịu. Cái đầu to của Thao Thiết bị đâm bay ra sau gần một thước, lốc xoáy cắn nuốt cũng bị đánh gãy. Thao Thiết lắc lắc đầu, dường như có chút choáng váng, tiếp đó phát ra một tiếng Long Ngâm nổi giận, trong miệng tiếp tục xuất hiện lốc xoáy cắn nuốt.
Cùng lúc Thao Thiết phát ra Long Ngâm, Long Tiêu Diêu đã thu hồi Thiên Hồ. Trước mặt Thao Thiết thần hồn ngưng thực, thực lực mạnh mẽ, hiệu quả ảo thuật của Thiên Hồ rất có hạn, còn Thiên Hồ lại bị Long Ngâm tổn thương, cho nên hắn phải thu Thiên Hồ trở về.
Con rối Thanh Long gọi ra từ Thanh Long Kỳ theo Long Tiêu Diêu khống chế lao xuống từ không trung, đương nhiên thực lực của con rối Thanh Long không bằng Thao Thiết, nhưng hiện giờ Thao Thiết bị Chu Thiên Kiếm Trận áp chế mà thực lực giảm xuống, còn bị kiếm trận công kích, bị phân tâm thì thực lực cũng không manh hơn con rối Thanh Long bao nhiêu. Mấu chốt nhất là con rối không sợ bị thương, dù là bị thương nghiêm trọng cỡ nào, chỉ cần trở về Thanh Long Kỳ tịnh dưỡng là có thể khôi phục lại như cũ, còn Thao Thiết lại không dám để đối thủ làm mình bị thương.
Lúc này Lưu Tinh theo Long Tiêu Diêu khống chế đập xuống Thao Thiết. Thao Thiết đã bị thiệt thòi của Lưu Tinh một lần, lần này đương nhiên không dám lấy sừng chọi cứng nữa, mà dùng lốc xoáy cắn nuốt phun ra từ miệng quét về phía Lưu Tinh.
Lưu Tinh bị lốc xoáy cắn nuốt bao phủ, bị sức hút cực mạnh từ lốc xoáy kéo đi, tảng đá Lưu Tinh to lớn liền mất đi khống chế, theo lốc xoáy cắn nuốt cuộn tròn bay về phía cái miệng lớn của Thao Thiết. Hơn nữa, năng lượng trong Lưu Tinh đang nhanh chóng trôi mất, ngày càng không còn sức chống cự sức hút của lốc xoáy cắn nuốt.
Nhưng vào lúc này, con rối Thanh Long đã lao xuống Thao Thiết từ không trung, hai sừng của Thanh Long trực tiếp đâm vào lưng Thao Thiết. Thao Thiết không dám để cho con rối Thanh Long đánh vào lưng mình, vội xoay người lại, dùng hai sừng đón đỡ con rối.
Thao Thiết tuy là con của rồng, nhưng nó không có vảy giáp, hình thể nhỏ bé thua xa Thanh Long. Mà vật lộn tay đôi vốn không phải là sở trường của Thao Thiết, nhưng hiện giờ đối mặt con rối Thanh Long nhào tới, phần lớn thần thông truyền thừa của Thao Thiết đều bị con rối Thanh Long miễn dịch, trừ bỏ vật lộn ra thì Thao Thiết cũng không có lựa chọn khác.
Lúc này Chu Thiên Kiếm Trận đã thoát khỏi lốc xoáy cắn nuốt quấy nhiễu, kiếm trận được Long Tiêu Diêu khống chế một lần nữa phát huy ra uy lực mạnh nhất. Thao Thiết rơi vào kiếm trận bị áp chế, không phát huy đủ bảy phần mười thực lực bình thường. Còn cương khí kiếm trận vẫn cuồn cuộn không ngừng đánh về phía Thao Thiết, dù Thao Thiết chưa bị thương chí mạng, nhưng toàn thân đau đớn, lực phòng ngự dần dần giảm xuống.
Bởi vì thực lực Kim Long không bằng Thao Thiết cho nên phóng thích ra long uy cũng không đạt được bao nhiêu hiệu quả áp chế, nhưng uy áp Long tộc thuần khiết vẫn làm cho Thao Thiết không thể không nhìn tới, khí huyết của nó vận hành cũng chậm chạp ít nhiều, khiến nó không thể không phân tâm chống đỡ.
Kim Long thấy con rối Thanh Long đã triển khai công kích, cũng không chịu thua kém, thân hình lắc một cái đã tiến lên giáp công. Tuy rằng thực lực Thao Thiết mạnh hơn nó, nhưng Thao Thiết hiện giờ đã bị áp chế thực lực, hơn nữa năng lực vật lộn tay đôi của Thao Thiết vốn không mạnh bằng Long tộc, cho nên Kim Long tiến lên cũng không quá nguy hiểm. Bởi vậy Long Tiêu Diêu cũng không ngăn cản, chỉ khống chế kiếm trận phát huy thế công mạnh nhất.
Tuy rằng Thao Thiết có thực lực mạnh mẽ, nhưng nó vừa đi lên liền rơi vào Thiên Nhân Hợp Nhất kiếm thế của Chu Thiên Kiếm Trận, khiến nó bị áp chế thực lực, vẫn ở trong trạng thái bị động. Lúc này, nó đón đỡ con rối Thanh Long thì phát hiện Kim Long đánh lén ở sau lưng, lập tức bỏ qua con rối xoay người há cái miệng lớn cắn Kim Long. Tuy nhiên nó cũng không dám để cho con rối Thanh Long tùy tiện công kích, há mồm phun ra một ngụm Long Tức ngăn cản con rối tới gần.
Lúc này Kim Long hiện ra bản thể Long tộc, cơ thể dài tới mấy trượng, một đôi sừng đã dài hơn hai thước, vốn miệng của Thao Thiết chỉ rộng một thước, nhưng lúc Thao Thiết há to miệng, lại biến thành một cái bồn máu đường kính tận hai thước, hơn nữa cái miệng rộng này không phải ảo ảnh, mà là hình thái thực thể.
Kim Long cũng phát hiện nguy hiểm, thân hình nhoáng một cái đã xuất hiện ở góc dưới Thao Thiết, một đôi sừng rồng chọc thẳng tới bụng Thao Thiết.
Kim Long biến đổi vị trí là dùng thần thông không gian, tuy rằng thực lực của nó không bằng Thao Thiết, nhưng nó có quan hệ huyết khế với Long Tiêu Diêu, tâm thần tương thông chặt chẽ. Kim Long ở trong Chu Thiên Kiếm Trận chẳng những không bị không gian hạn chế, thậm chí còn có thể lợi dụng đặc tính của kiếm trận, bởi vậy nó tiến vào phạm vi kiếm trận thì không bị áp chế thực lực.
Rốt cuộc Thao Thiết có thực lực không tầm thường, nó phản ứng linh hoạt, lập tức xoay người lại, vẫn há miệng đón đỡ Kim Long, hơn nữa lốc xoáy cắn nuốt lại xuất hiện trong miệng, còn bao phủ Kim Long ở trong đó.
Lực hút cực mạnh của lốc xoáy cắn nuốt kéo Kim Long bay vào cái miệng rộng của Thao Thiết. Kim Long thấy thế vội thi triển thần thông không gian đính thoát khỏi lốc xoáy cắn nuốt khống chế. Nhưng ở trong lốc xoáy cắn nuốt, không gian bị phong tỏa hoàn toàn. Thần thông không gian của Long tộc thuộc loại Thần thú truyền thừa, thậm chí còn mạnh hơn xa người tu tiên nhân loại.
Khi Kim Long định thi triển thần thông không gian, lại phát hiện nó không thể xé rách không gian chui ra, đương nhiên nó cũng mất đi năng lực thi triển thần thông không gian. Kim Long vội lắc lư thân thể, chống cự lại lực hút từ lốc xoáy, VUNG móng vuốt muốn xé rách lốc xoáy kia, thoát khỏi phạm vi lốc xoáy.
Nhưng mà, dù móng vuốt của Kim Long có thể xé rách lốc xoáy, nhưng vết rách lập tức bị lốc xoáy xoay tròn tốc độ cao chữa trị lại. Lốc xoáy dường như không bị ảnh hưởng chút nào, thân thể Kim Long bị lực hút từ lốc xoáy dần dần bay vào cái miệng rộng của Thao Thiết.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đương nhiên là Long Tiêu Diêu sẽ không ngồi nhìn Kim Long rơi vào nguy hiểm, hắn đã bổ sung năng lượng cho Lưu Tinh, khống chế Lưu Tinh ném về phía Thao Thiết. Cùng lúc đó, con rối Thanh Long cũng xuyên qua Long Tức của Thao Thiết cản trở, lao về phía sau lưng Thao Thiết.
Tuy rằng Thanh Long hiện giờ đã là con rối không có sinh mệnh, nhưng bản thể của nó chính là Long tộc, chẳng những hoàn toàn miễn dịch Long Tức, hơn nữa thân thể xương cốt của nó còn có thể hấp thu một phần Long Tức. Thanh Long xuyên qua Long Tức dù chậm trễ một chút, nhưng thân thể không bị tổn thương gì, thậm chí còn hấp thu một phần năng lượng Long Tức mà khiến con rối trở nên càng cường tráng hơn.
Con rối Thanh Long nhào tới sau lưng Thao Thiết. Thao Thiết lại không chút để ý tới con rối, mà tăng mạnh lực cắn nuốt lốc xoáy, dường như hạ quyết tâm bất chấp mọi giá phải nuốt Kim Long vào bụng. Kỳ thật không phải là Thao Thiết khinh thường công kích của con rối Thanh Long, mà là thiên tính tham ăn của Thao Thiết làm rối. Đối mặt với món ngon Kim Long sắp tới miệng, Thao Thiết thậm chí quên hết tất cả nguy hiểm.
Con rối Thanh Long dùng sừng đánh lên lưng Thao Thiết, tuy rằng thực lực con rối còn xa mới bằng Thao Thiết, nhưng lực phòng ngự của Thao Thiết vốn kém hơn Long tộc, lại bị Chu Thiên Kiếm Trận áp chế, bị sừng rồng va đụng, Thao Thiết lập tức bị đánh bay ra hơn hai thước, trên lưng xuất hiện hai lỗ máu lớn, máu tươi lập tức tràn ra từ vết thương.
Lúc này Kim Long đã bị lốc xoáy cắn nuốt hút tới chỉ cách miệng rộng của Thao Thiết gần ba thước, nhưng mà con rối Thanh Long va đụng đánh gãy lốc xoáy cắn nuốt của Thao Thiết, Kim Long cũng lập tức thoát khỏi lốc xoáy trói buộc. Lúc này Kim Long uốn éo thân hình, dùng sừng mở đường đụng vào bụng Thao Thiết bị Thanh Long đánh bay về phía mình.
Phản ứng của Thao Thiết phải nói là cực nhanh, vốn nó bị Thanh Long đánh bay, thân hình đã có chút không khống chế, nhưng nó vẫn xoay người lại, dùng hai móng đón đỡ sừng của Kim Long. Sừng cùng móng vuốt của Long tộc là vũ khí công kích mạnh nhất, hơn nữa Kim Long vốn là thuộc tính kim có sở trường công kích, làm cho công kích bằng sừng càng thêm lợi hại.
Hai móng của Thao Thiết không phải vuốt rồng, mà càng giống tay người, tính kiên cố còn xa mới sánh với vuốt rồng bằng sừng, đụng vào Kim Long liền nóng rát như bị bẻ gãy. Tuy nhiên, Thao Thiết cũng dựa thế thân thể bay ra sau, tránh khỏi Kim Long va chạm.
Nhưng Thao Thiết bay ra sau, vừa lúc đúng hướng Thanh Long nhào tới cùng Lưu Tinh đập xuống, Thao Thiết rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng Càn Khôn Nhất Chỉ chống đỡ Lưu Tinh, dùng sừng trên đầu đón đỡ con rối Thanh Long.
Càn Khôn Nhất Chỉ vốn là thần thông đánh xa mạnh nhất của Long tộc, nhưng mà dù cho Thao Thiết thừa kế thần thông này, bởi vì không có vuốt rồng chống đỡ mà khiến cho uy lực của nó kém hơn nhiều so với Càn Khôn Nhất Chỉ của Long tộc. Vì Thao Thiết bị kiếm trận áp chế mà thực lực giảm xuống, Càn Khôn Nhất Chỉ chỉ làm trì trệ yếu đi uy lực của Lưu Tinh, nhưng không thể cản được Lưu Tinh tiến tới.
Sừng của Thanh Long hung hăng va chạm vào hai sừng của Thao Thiết, tuy rằng Thanh Long mượn lực bổ nhào xuống đánh vào, nhưng cuối cùng nó là con rối, thực lực kém xa Thao Thiết. Còn may là Thao Thiết đã bị áp chế thực lực, còn vội vàng ứng chiến, cho nên mới chỉ đánh bay Thanh Long ra ngoài, sừng cũng bị lung lay một chút, nhưng không bị đụng đến tan rã.
Thao Thiết đánh bay con rối Thanh Long thì thân thể cũng dừng lại giữa không trung: lúc này Lưu Tinh lao tới nện lên lưng Thao Thiết. Lúc này Lưu Tinh đã tiêu hao quá nửa năng lượng, nhưng vừa lúc nó nện lên vết thương trên lưng Thao Thiết, làm cho Thao Thiết đau đến cả người phát run, rơi xuống phía dưới.
Kim Long bên dưới đã bay lên đụng vào bụng dưới của Thao Thiết, lúc này Chu Thiên Kiếm Trận đã được Long Tiêu Diêu chỉ huy triển khai công kích toàn diện, không chỉ dùng cương khí công kích, mà là bản thể phi kiếm phát động công kích toàn diện.
Tuy rằng cương khí rất sắc bén nhưng còn xa mới bằng lực công kích của bản thể phi kiếm. Chu Thiên Kiếm bay tán loạn từ bốn phương tám hướng thẳng đến Thao Thiết, lúc này Thao Thiết bị thương mà ở trong trạng thái suy yếu, hai móng cũng bị sừng Kim Long chọi cứng va chạm tạm thời mất đi tác dụng, cũng không có sức chống đỡ đông đảo phi kiếm công kích.
Trong nháy mắt, bụng dưới của Thao Thiết bị Kim Long hung hăng đụng vào, bụng dưới đúng là chỗ yếu nhất của nó, liền bị sừng rồng chọc thủng hai cái lỗ lớn. Thân thể nó cùng lúc bị cả trăm thanh phi kiếm đâm trúng, cũng đâm ra mấy chục vết thương trên cơ thể. Tuy rằng mỗi vết thương chỉ sâu nửa tấc, nhưng cả trăm vết thương cũng làm Thao Thiết cực kỳ suy yếu.
Thao Thiết đã cảm thấy sợ hãi, chuyện còn lại liền đơn giản hơn. Thao Thiết bị kiếm trận vây khốn vì giữ mạng mà giao ra một giọt tinh huyết bản mạng, còn Long Tiêu Diêu cũng không muốn thay đổi trật tự vốn có của không gian hồng hoang, thả Thao Thiết rời đi. Tuy rằng Thao Thiết cực kỳ hung hãn nhưng thần thông cắn nuốt không thể truyền thừa cho nhân loại, cuối cùng hắn chỉ thu tinh huyết bản mạng của Thao Thiết vào huyệt đạo bình thường.
Thao Thiết là vua của yêu thú không gian hồng hoang, cũng là yêu thú hung hãn nhất trong mảnh không gian này. Chỉ là nó đụng phải Long Tiêu Diêu, gần như tất cả thần thông truyền thừa của Long tộc đều không có tác dụng gì, lại gặp phải Chu Thiên Kiếm Trận mạnh mẽ, còn thêm Kim Long cùng con rối Thanh Long phụ trợ, đương nhiên Thao Thiết không chiếm được tiện nghi gì.
Thao Thiết cũng không phải đối thủ, các yêu thú khác trong không gian hồng hoang lại càng không phải đối thủ của Long Tiêu Diêu. Hắn ở lại không gian hồng hoang hơn năm năm, trước sau thu lấy một trăm hai mươi tám loại hồn phách, tinh huyết bản mạng của yêu thú hồng hoang. Trong đó huyệt Phong Trì hấp thu hồn phách Hấp Huyết Biên Bức, thừa kế Siêu Thanh Ba công kích; huyệt Tam Âm Giao hấp thu tinh huyết Đại Đại Thử(chuột túi) thượng cổ, thừa kế Thần Hành Thuật súc địa thành thốn; còn huyệt Nhân Nghênh hấp thu tinh huyết Sơn Tiêu, kế thừa thần thông cường tráng, có thể tăng lực phòng ngự thêm ba mươi phần trăm.
Hiện giờ trước sau Long Tiêu Diêu đã thu tinh huyết, hồn phách yêu thú kích hoạt được một trăm năm mươi chín huyệt đạo Phi Thăng Kỳ, còn thiếu tám huyệt đạo, trong đó bao gồm chủ huyệt Quyết Âm Du, hắn có thể đạt tới cảnh giới Phi Thăng Kỳ đại viên mãn. Nhưng mà hắn tìm tòi ở không gian hồng hoang hơn ba tháng, lại không phát hiện được giống yêu thú mới, hắn đành phải rời khỏi mảnh không gian này, chỉ có thể đi Ngoại Hải tìm kiếm tám loại yêu thú còn lại.
Long Tiêu Diêu rất thuận lợi thông qua truyền tống trận trở về động phủ ngầm của Đại Vu Thần, hắn thu hồi Phệ Linh Trùng trông coi động phủ. Hắn cũng không phá hoại Pháp trận truyền tống kia, mà để lại lưu cơ duyên cho người đời sau.
Trước tiên Long Tiêu Diêu quay trở về phường thị Vương gia, hắn là đại tu sĩ cấp chín, đã sớm thành tồn tại vô địch ở giới này, không cần phải biến ảo ẩn nấp. Hắn gặp lại Bạch Như Ngọc ở động phủ phường thị Vương gia, cũng không nóng lòng đi Ngoại Hải. Hắn biết không lâu sau mình sẽ tìm kiếm con đường phi thăng thượng giới, cho nên hy vọng có thể ở chung với Bạch Như Ngọc một ít thời gian.
Vì thế, Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc đi Cực Bắc đại lục, không phải là muốn khiêu chiến tu sĩ Cực Bắc, mà là vì Băng Phong đại lục có thể hỗ trợ Bạch Như Ngọc lĩnh ngộ đạo cảnh.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Cực Bắc đại lục còn gọi là Băng Phong đại lục, nơi đó băng tuyết bao trùm quanh năm, xứng với cái tên thế giới băng tuyết, tự nhiên cực có lợi cho Bạch Như Ngọc tu luyện công pháp thuộc tính băng. Tuy rằng đại chiến không lâu trước mà tu sĩ Cực Bắc có địch ý với tu sĩ Thần Châu đại lục, nhưng bọn họ cũng tổn thất không ít tu sĩ trong đại chiến, Long Tiêu Diêu không cho rằng tu sĩ Cực Bắc có thể uy hiếp được tới hắn.
Cực Bắc đại lục cách sườn bắc Tuyết Nguyên Sâm Lâm mấy vạn dặm, đối với hai người Long Tiêu Diêu thì không tính là gì. Hiện giờ Bạch Như Ngọc cũng là đại tu sĩ cấp năm, tốc độ phi hành tự nhiên không thành vấn đề. Chỉ là lần này hai người đi ra ngoài không có chuyện gì gấp phải làm ngay, hai người chậm rãi đi tới, mười mấy ngày sau mới tiến vào Cực Bắc đại lục.
Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc tiến vào Cực Bắc đại lục cũng không gặp chuyện phiền phức gì, bọn họ trực tiếp bay vào sâu trong Cực Bắc đại lục. Tuy rằng đại lục khác biệt, nhưng phường thị Vương gia cũng có cửa hàng chi nhánh ở Cực Bắc đại lục. Hắn đi phường thị Vương gia mua một quyển bản đồ, đương nhiên cũng bao gồm bản đồ Cực Bắc đại lục, lúc này mục tiêu của hắn chính là thành thị tu tiên lớn nhất Cực Bắc đại lục: Băng Nguyên Thành.
Băng Nguyên Thành là trung tâm tu tiên Cực Bắc đại lục, tọa lạc ở trên sông băng, chiếm gần trăm dặm. Cực Bắc đại lục vốn hoang vắng, còn người phàm thì không thể sinh tồn ở khu vực sông băng, người tu tiên tự nhiên có thể tùy ý rào đất xây thành.
Trong Băng Nguyên Thành có gần mười vạn người tu tiên, quyền sở hữu Băng Nguyên Thành thuộc Huyền Âm Phái, cũng không phải là môn phái Quỷ tu, mà là một môn phái tổng hợp. Chẳng những có Đạo tu, Quỷ tu, còn có Nho tu cùng Phật tu, có thể coi là nồi lẩu thập cẩm, xứng đáng là đại phái đứng đầu Cực Bắc đại lục.
Nguyên nhân quan trọng nhất phải chọn Băng Nguyên Thành chính là vì bên dưới có một cái linh mạch hùng hồn xuyên qua toàn thành. Ở vị trí trung tâm thành trì, linh mạch hình thành một cái Băng Tuyền Nhãn, không ngừng phun ra linh khí thuộc tính băng, hơn nữa linh khí ngưng thực gần như thành nước. Huyền Âm Phái vây quanh nơi đó đặt thành cấm địa xây dựng động phủ trung tâm, cung cấp cho đại tu sĩ môn phái sử dụng tu luyện, cũng làm cho Huyền Âm Phái có được rất nhiều cao thủ.
Lần trước giới tu tiên hai đại lục đại chiến, Huyền Âm Phái cũng không chính thức tham gia, nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ dùng thân phận cá nhân tham dự trận đại chiến, trong đó còn có ba đại tu sĩ ngã xuống. Bởi vì Huyền Âm Phái không chịu vứt bỏ Băng Nguyên Thành mà đi xâm chiếm Tuyết Nguyên Sâm Lâm, nhưng có đại tu sĩ tử trận, đương nhiên cũng rất phẫn nộ. Nhưng Huyền Âm Phái sẽ không vì báo thù mà dốc sức xua quân, người tu tiên gần như sẽ không làm chuyện gì mà không có lợi lộc.
Cũng không phải ở trong Băng Nguyên Thành thì đều là tu sĩ Huyền Âm Phái, trong đó quá nửa là các tu sĩ môn phái nhỏ, gia tộc cùng đông đảo tán tu. Băng Nguyên Thành thần kỳ nhất chính là chỗ Băng Tuyền Nhãn kia, trong đó chẳng những ẩn chứa thiên địa pháp tắc hệ băng thủy, còn là thánh địa tu luyện của tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng thủy.
Đương nhiên, Huyền Âm Phái phong tỏa với bên ngoài, đó là tài nguyên quý giá nhất của tu sĩ Huyền Âm Phái. Chính vì bọn họ nắm giữ tài nguyên này, đại tu sĩ Cực Bắc đại lục tu luyện công pháp thuộc tính băng thủy hoặc là đầu nhập vào Huyền Âm Phái, hoặc là thành lập liên hệ đặc thù với Huyền Âm Phái, làm cho Huyền Âm Phái có được đông đúc nhân tài cùng tài nguyên nhân mạch hùng mạnh, có thể bảo trì địa vị đứng đầu đại lục trong thời gian dài.
Long Tiêu Diêu cũng từ Kỳ văn lục của phường thị Vương gia xem được những ghi chép liên quan tới Băng Tuyền Nhãn, mới quyết định cùng Bạch Như Ngọc đi Cực Bắc đại lục. Bởi vì Bạch Như Ngọc có số lượng lớn đan dược đỉnh cấp do hắn luyện chế phụ trợ, tăng lên chân nguyên không thành vấn đề, cản trở Bạch Như Ngọc tăng lên tu vi chủ yếu là lĩnh ngộ đạo cảnh.
Bạch Như Ngọc lĩnh ngộ ba loại đạo cảnh, trong đó dễ tăng lên nhất chính là pháp tắc thuộc tính băng liên quan tới công pháp hệ băng của nàng tu luyện. Nếu Long Tiêu Diêu thật sự đi tìm con đường phi thăng rời khỏi nhân giới, tuy rằng có thể lưu lại cho nàng đủ số đan dược, nhưng lĩnh ngộ đạo cảnh hoàn toàn dựa vào chính nàng, đến lúc đó một mình nàng đi Cực Bắc đại lục cũng hết sức nguy hiểm.
Hai người Long Tiêu Diêu bình an đi đến Băng Nguyên Thành, cũng không phải vì tu sĩ Cực Bắc đại lục thân thiện, mà là bởi hai người bày ra tu vi làm đám trộm cướp không dám đánh chủ ý tới bọn họ. Long Tiêu Diêu cũng không hiển lộ toàn bộ tu vi kinh thế hãi tục, mà chỉ biểu hiện đại tu sĩ cấp bảy, nhưng cũng là đại tu sĩ hậu kỳ, nào có ai to gan dám trêu chọc.
Tiến vào Băng Nguyên Thành phải giao phí vào thành, nhưng mà đó chỉ là với tu sĩ cấp thấp, tu sĩ cấp cao từ Nguyên Anh Kỳ trở lên đã không cần phải trả phí gì. Chung quy là tu sĩ cấp cao, ở giới này cũng xem như là cao thủ, môn phái tu tiên nào CŨNG sẽ tìm cách lôi kéo.
Sau khi tiến vào Băng Nguyên Thành, Long Tiêu Diêu dẫn Bạch Như Ngọc dạo một vòng quanh phường thị, từ miệng đám dẫn mối biết được Huyền Âm Phái hạn chế Băng Tuyền Nhãn, còn nhặt mót được hai khối tài liệu hệ băng, liền cùng Bạch Như Ngọc trực tiếp đi Quản Lý Điện của Huyền Âm Phái ở Băng Nguyên Thành.
Trong Băng Nguyên Thành không có người phàm cư ngụ, dù là con cháu đại tu sĩ Huyền Âm Phái, nếu không có linh căn không thể tu luyện thì cũng phải bị đưa ra khỏi Băng Nguyên Thành. Dựa theo điều lệ quản lý của Băng Nguyên Thành, trừ khi là đội tu sĩ quản lý Huyền Âm Phái, bất cứ kẻ nào cũng không thể phi hành ở Băng Nguyên Thành.
Long Tiêu Diêu cũng không muốn khiêu chiến Huyền Âm Phái, tuy rằng hiện giờ hắn tự tin có thực lực này, nhưng cũng không muốn chọc phiền phức. Tay phải của hắn nhẹ nhàng vòng quanh eo nhỏ của Bạch Như Ngọc, cất bước đi tới trước. Hắn bước đi rất tùy ý, tựa như đang tản bộ nhàn nhã, mỗi lần nhấc chân nhìn như chỉ mới nửa thước, nhưng đặt chân xuống thì đã đi xa trăm thước, đúng là thần thông súc địa thành thốn.
Long Tiêu Diêu trực tiếp dẫn Bạch Như Ngọc đi vào Quản Lý Điện, thủ vệ nơi đó là đệ tử Trúc Cơ Kỳ, thủ lĩnh cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, hai người gần như không cần phóng ra uy áp gì, những người đó đã cung kính khép nép mời hai người vào phòng Điện chủ Quản Lý Điện. Điện chủ Quản Lý Điện kia cũng chỉ mới Nguyên Anh Kỳ, tuy rằng không thể nhìn ra tu vi cụ thể của hai người, nhưng cũng biết hai người đều là đại tu sĩ, lúc này cung kính hỏi nhu cầu của hai người.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không cần nói nhiều lời với Điện chủ này, nói thẳng muốn ở gần Băng Tuyền Nhãn tìm hiểu một thời gian. Huyền Âm Phái đương nhiên không có tiền lệ mở ra Băng Tuyền Nhãn với tu sĩ xa lạ, nhưng nếu phát hiện hai người Long Tiêu Diêu đều là đại tu sĩ, tên Điện chủ này cũng không dám đắc tội, chỉ là mời hai người chờ một ngày, hắn đi hồi báo lên cao tầng Huyền Âm Phái.
Một ngày sau, một vị đại tu sĩ Huyền Âm Phái đi khách sạn phụ thuộc Quản Lý Điện gặp hai người Long Tiêu Diêu. Nhưng người này cũng chỉ là đại tu sĩ cấp hai, nhìn đến thực lực bí hiểm của hai người liền kinh hoảng. Huyền Âm Phái cũng không định tùy tiện mở ra Băng Tuyền Nhãn, nhưng khi đại tu sĩ này thấy được hai người liền không dám đưa ra yêu cầu gì.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không muốn ỷ thế hiếp người, nhưng mà không muốn trì hoãn quá lâu, vì thế không khách khí nói với đại tu sĩ Huyền Âm Phái này chỉ chờ nhiều nhất một ngày, đến lúc đó yêu cầu Huyền Âm Phái đưa ra câu trả lời cuối cùng.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc