24-04-2011, 07:21 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Chương 564: Con rể
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
Toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u không biết hai ngÆ°á»i bá»n há» chÆ¡i trò gì, chỉ Ä‘á»u cảm thấy ba ngÆ°á»i bá»n há» nói chuyện nghe rất kỳ quái, rất khó lý giải. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i nói được má»™t lúc thì TÆ° Äồ Bác lại thốt ra má»™t câu nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»u Ä‘á» mặt, ngồi ở đó, cúi thấp đầu, không biết nên nói gì má»›i tốt. Ãn tượng của bá»n hỠđối vá»›i Lâm Bắc Phà m là rất tốt, hÆ¡n nữa TÆ° Äồ Thụy Tuyết trong lòng cÅ©ng chỉ có má»™t mình đối phÆ°Æ¡ng, tháºm chỉ còn chuẩn bị trao lần đầu của mình cho đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng loại chuyện nà y Ä‘á»u là tiến hà nh trong bà máºt, sao có thể nói ra má»™t cách Ä‘Æ°á»ng hoà ng nhÆ° váºy? Khiến hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u cảm thấy mặt nóng rá»±c, giống nhÆ° là bị đốt váºy.
TÆ° Äồ Lượng thì lại ngồi đó ngạc nhiên thốt lên: "Phụ thân, thế, thế thì hÆ¡i hà o sảng quá thì phải? Hứa gả cả hai em cho lão đại Æ°? Lão đại chiếu cố được không? Nếu váºy, hay là dứt khoát hứa gả luôn cả Tá» Nguyệt cho lão đại cho xong luôn Ä‘i. Nếu váºy, nữ nhi của TÆ° Äồ gia chúng ta có thể cùng nhau xuất giá!"
TÆ° Äồ Bác suýt nữa thì sặc nÆ°á»›c bá»t mà chết. Thằng tiểu tá» mất dạy nà y nói cái gì váºy? Nữ nhân nhà ngÆ°á»i khác Ä‘á»u muốn gả cho má»™t gia đình tốt. Nữ nhi của TÆ° Äồ gia Ä‘á»u phải gả cho má»™t gã nam nhân nà y. Nếu nhÆ° truyá»n ra ngoà i, há chẳng phải là là m mất hết mặt mÅ©i của TÆ° Äồ gia sao? Vừa rồi sở dÄ© đáp ứng yêu cầu của Lâm Bắc Phà m, đó chẳng qua là bất đắc dÄ©. Ai ngá» thằng con trai chỉ biết gây há»a của mình lại thốt ra má»™t câu rắm chó nhÆ° váºy, đúng là tức chết ta mà . Hắn hừ lạnh nói: "Mà y nói linh tinh cái gì đó? Tá» Nguyệt má»›i có mÆ°á»i lăm tuổi, sao có thể gả cho ngÆ°á»i ta được? Mà y còn có má»™t chút phong phạm của anh trai nà o không hả? Cả ngà y chỉ biết là m loạn, cẩn tháºn không tao nhốt mà y lại đó!"
TÆ° Äồ Lượng lẩm bẩm: "Tá» Nguyệt tuy má»›i mÆ°á»i lăm tuổi, nhÆ°ng mông và ngá»±c Ä‘á»u không còn nhá» nữa rồi. Có thể tìm nam nhân rồi, hÆ¡n nữa, có nam nhân nà o mà lại không thÃch chÆ¡i Lolita chứ? Äây chÃnh là má»™t cÆ¡ há»™i tốt mà !"
"Sặc!" Nam Cung Thanh vừa uống được má»™t ngụm trà liá»n phun ra toà n bá»™.
Tên TÆ° Äồ Lượng nà y nói rất ngÆ°u B, khiến mình phải nhìn vá»›i ánh mắt khác.
Ngay cả em gái của mình cÅ©ng muốn coi nhÆ° là Lolita để tặng cho ngÆ°á»i khác, dạng nam nhân nà y, còn có chuyện gì mà không là m được.
Trán Lâm Bắc Phà m cÅ©ng túa mồ hôi, hắn đã cảm thấy lá»a hà n khà nhÆ° có nhÆ° không toát ra từ ba cô gái TÆ° Äồ Thụy Tuyết, TÆ° Äồ Hải Quỳnh và Nam Cung Vi, ba con mắt đẹp đồng thá»i bắn ra từng đạo từng đạo sát cÆ¡, giống nhÆ° là bảo kiếm rá»i khá»i vá», Thì ra ba ngÆ°á»i bá»n há» cho rằng đây là yêu cầu mà Lâm Bắc Phà m Ä‘á» xuất, háºn không được xông lên chém hắn là m tám mảnh. Nếu mình thá»±c sá»± đáp ứng, e rằng ba ngÆ°á»i há» sẽ là m ra chuyện đại nghÄ©a diệt thân đó mất. Hắn nghÄ© tá»›i đây liá»n vá»™i và ng lắc đầu: "cái nà y tôi không thể đáp ứng được."
TÆ° Äồ Bác hÃt sâu má»™t hÆ¡i, may mà đối phÆ°Æ¡ng không đáp ứng, nếu không, ba nữ nhi của mình Ä‘á»u lá»t hết và o tay đối phÆ°Æ¡ng, váºy thì mình chẳng phải là chịu thiệt sao? Gả má»™t nữ nhi thì hắn là con rể của mình, gả Ä‘i ba nữ nhi thì hắn vẫn là con rể của mình. Thế chẳng phải là lãng phà tà i nguyên à ? Hắn vá»™i và ng cÆ°á»i nói: "Lâm tiên sinh nói cÅ©ng phải, Tá» Nguyệt tuổi còn nhá», sao có thể đã gả cho ngÆ°á»i ta được? Không biết kiến nghị gả Thụy Tuyết Và Hải Quỳnh của tôi, Lâm tiên sinh thấy sao?"
"Cái nà y, cÆ°á»›i hai nữ nhi của TÆ° Äồ gia, phải chăng là hÆ¡i quá đáng?" Lâm Bắc Phà m có chút "xấu hổ" há»i.
"Có gì đâu nà o?" TÆ° Äồ Bác trong lòng thầm mắng đối phÆ°Æ¡ng vô sỉ, bản thân hắn muốn Ä‘á» xuất ra dạng yêu cầu nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại để mình mở miệng trÆ°á»›c, lại khiến cho mình nói ra vá»›i vẻ cam tâm tình nguyện. Äúng là quá ti bỉ, nhÆ°ng là m sao mà nói những lá»i nhÆ° váºy ra được. Trên mặt hắn lại lá»™ ra nụ cÆ°á»i hà o sảng: "Tục ngữ có câu, mỹ nữ phối anh hùng, thiếu niên tà i tuấn nhÆ° Lâm tiên sinh, à không, giống nhÆ° Bắc Phà m đây má»›i có tÆ° cách phối vá»›i hai đứa con gái bảo bối của ta chứ?" Hắn thay đổi xÆ°ng hô vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nói rõ hắn đã coi đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i của Liên Hoa sÆ¡n trang, tất nhiên là không cần phải quá khách khÃ.
"NhÆ°ng, hai vị tiểu thÆ° liệu có bằng lòng không? Tôi, tôi không muốn cưỡng bách hai ngÆ°á»i há»!" Lâm Bắc Phà m vẫn giả vá» giả vịt nói.
Ãnh mắt của TÆ° Äồ Bác chiếu lên ngÆ°á»i hai nữ nhi, mỉm cÆ°á»i nói: "ý kiến của các con thế nà o?" Hắn không há» biết quan hệ giữa hai ngÆ°á»i con gái của mình và Lâm Bắc Phà m, còn chuẩn bị dùng thân pháºn hụ thân để ra lệnh cho há».
TÆ° Äồ Thụy Tuyết thấy ma trảo của Lâm Bắc Phà m không còn hÆ°á»›ng tá»›i Tá» Nguyệt má»›i mÆ°á»i lăm tuổi, trong lòng cao hứng thêm mấy phần, mặt mà y xấu hổ nói khẽ: "Thụy Tuyết có thể được gả cho nam nhân giống nhÆ° Lâm tiên sinh đây, trong lòng cÅ©ng vui mừng vạn phần!"
TÆ° Äồ Hải Quỳnh thấy chị mình đã đáp ứng rồi, mình nếu nhÆ° cá»± tuyệt hình tá»±a hồ nhÆ° có chút không hợp tình lý. HÆ¡n nữa, cảm tình của cô ta đối vá»›i Lâm Bắc Phà m tuy chÆ°a tá»›i mức có tình ái nam nữ, nhÆ°ng đối vá»›i lá»ai nam tá» thần thông quảng đại, hÆ¡n nữa còn trẻ tuổi anh tuấn nà y, mình cÅ©ng yêu thÃch mấy phần, cho nên gáºt đầu nói: "Hải Quỳnh cÅ©ng nguyện ý!" Cô ta nhá»› tá»›i những lá»i mà tên TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng đã nói khi mình ở trong phòng Lâm Bắc Phà m, mặt không khá»i Ä‘á» hây hây.
Quy tắc ngầm?
Không phải là nam nữ là m chuyện nà y sao? Mình có thể trở thà nh nữ nhân của hắn, lại có thể tu luyện võ công cao thâm, tá»±a hồ nhÆ° cÅ©ng là má»™t lá»±a chá»n không tồi. Nếu đối phÆ°Æ¡ng hiện tại cưỡng bức mình là m loại chuyện đó, mình có phản kháng không? Hay là thuáºn theo hắn? Sợ rằng khả năng thuáºn theo là lá»›n hÆ¡n? Chút khà lá»±c nà y của mình, sao có thể phản kháng được đối phÆ°Æ¡ng? Trong đầu cô ta không ngá» lại hiện ra ý nghÄ© đó, sau cÅ©ng vẫn tìm cho mình được má»™t lý do khá hợp lý.
TÆ° Äồ Bác cÅ©ng hÆ¡i ngây ngÆ°á»i, không ngá» hai đứa con gái bảo bối của mình lại trả lá»i má»™t cách thống khoái nhÆ° váºy.
Hắn tá»± nhiên biết rõ tÃnh cách của hai đứa con gái bảo bối nà y, đứa nà y tùy hứng hÆ¡n đứa kia, đứa nà y cao ngạo hÆ¡n đứa kia, trÆ°á»›c giá» không để bất kỳ má»™t nam nhân nà o và o trong mắt. Äừng nói là hai đứa nỠđồng thá»i gả cho má»™t nam nhân, cho dù à má»™t trong hai đứa gả cho nam nhân nà y, e rằng quá ná»a là không đồng ý, mình còn chuẩn bị má»™t đống lá»i nói để khuyên giải chúng, vì dụ nhÆ° là vì lợi Ãch của gia tá»™c nà y, rồi thì Lâm Bắc Phà m nà y Æ°u tú thế nà y thế kia, công phu trên giÆ°á»ng tuyệt hảo nà y ná», ai ngá» tất cả Ä‘á»u không cần phải nói.
"Các con, các con nói là đá»u đồng ý Æ°?" TÆ° Äồ Bác cảm thấy tai mình có vấn Ä‘á»?
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»u hÆ¡i gáºt đầu, mặt mang theo vẻ xấu hổ, nói: "Chúng con đồng y!"
TÆ° Äồ Bác cảm thấy chuyện nà y có chút ngoà i sức tưởng tượng, hai đứa con gái của mình đáp ứng má»™t cách thống khoái nhÆ° váºy, chẳng lẽ bên trong có âm mÆ°u gì Æ°? Có lẽ là cố ý đáp ứng mình, nhÆ°ng lại Ä‘ang nghÄ© phÆ°Æ¡ng pháp trốn chạy. NhÆ°ng hắn nhìn hai đứa con gái bảo bối của mình, thấy chúng Ä‘á»u là ra vẻ ngượng ngùng của thiếu nữ, chứ không há» có vẻ gì khác lạ, Äiá»u nà y khiến hắn tá»±a hồ nhÆ° hiểu ra gì đấy.
Thế nà y thì Lâm Bắc Phà m và hai đứa con gái của mình sớm đã qua lại với nhau rồi, vừa rồi chẳng qua là tìm một cái cớ để ở cùng một chỗ với hai đứa con gái của mình mà thôi.
Sau khi TÆ° Äồ Bác nghÄ© tá»›i đấy, cuối cùng cÅ©ng có thể thở phà o má»™t hÆ¡i.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ, đây chẳng phải là kết tục tốt nhất sao? Hắn sợ hai đứa con gái của mình sẽ mÆ°u sát thân phu, hoặc là khiến Lâm Bắc Phà m Ä‘oạn tá» tuyệt tôn. NhÆ° váºy nếu chá»c giáºn đối phÆ°Æ¡ng, e rằng Liên Hoa sÆ¡n trang của mình sau nà y sẽ không có được ngà y tháng thái bình nữa rồi.
TÆ° Äồ Bác láºp tức vui vẻ cÆ°á»i lá»›n: "Äã nhÆ° váºy thì chuyện nà y quyết định váºy Ä‘i. Sau hai tháng nữa, Lâm Bắc Phà m và hai đứa con gái của tôi sẽ kết hôn!" Hắn sợ Lâm Bắc Phà m có gánh nặng gì đó trong lòng, lại bổ sung má»™t câu: "Tứ đại gia tá»™c chúng tôi tất nhiên là không thèm đếm xỉa tá»›i luáºt pháp của Trung Quốc, giấy chứng nháºn kết hôn gì đó, đối vá»›i chúng tôi mà nói là chuyện không cần thiết. Chỉ cần cá» hà nh xong nghi thức kết hôn, các con chÃnh là phu thê rồi, có thể sống cùng nhau!" Hắn vốn còn muốn nói thêm má»™t câu, kỳ thức chÆ°a kết hôn cÅ©ng có thể ở chung vá»›i nhau, dẫu sao thì chuyện nà y cÅ©ng được quyết định rồi. NhÆ°ng lại sợ bị hai đứa con gái của mình già y vò, sau cùng Ä‘Ã nh nuốt lại câu nà y và o trong bụng. Dẫu sao thì bá»n nó cÅ©ng là nam nữ trẻ tuổi, đối vá»›i tình dục cÅ©ng khó có thể khống chế, khẳng định là trong hai tháng nà y sẽ không nhịn được mà phát sinh loại quan hệ đó, cái nà y không cần mình phải lo lắng.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng rất lá»… phép ôm quyá»n vá»›i hắn: "Váºy tiểu thế bái kiến nhạc phụ đại nhân!"
"Äược rồi, được rồi!" TÆ° Äồ Bác trong lòng rất đắc ý, trong lúc vô ý có được má»™t cao thủ tuyệt định là m con rể, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Liên Hoa sÆ¡n trang mà nói, không nghi ngá» gì nữa chÃnh là nhÆ° hổ thêm cánh.
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh nhìn nhau, trên mặt lá»™ ra vẻ hạnh phúc.
Nam Cung Vi nhìn thấy thấy cả, trong lòng bỗng cảm thấy trống rỗng, giống như là mất đi một thứ gì đó.
Nam Cung Thanh trong lòng thì đố kỵ muốn chết, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘Ã nh cam chịu. Ai bảo ngÆ°Æ¡i ta đẻ được mấy đứa con gái? HÆ¡n nữa ai ai cÅ©ng xinh đẹp, khiến nam nhân nhìn thấy là không khống chế được. Có Ä‘iá»u hiện tại cÅ©ng không phải là lúc nói váºy. Trên mặt hắn nở má»™t nụ cÆ°á»i xán lạn: "Lâm huynh, không ngá» anh nhanh nhÆ° váºy đã trở thà nh con rể của Liên Hoa sÆ¡n trang rồi, đúng là đáng chúc mừng, có Ä‘iá»u hiện tại chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong nhà , váºy anh có thể lấy võ công bà tịch bà i trừ tạp chất ra để má»i ngÆ°á»i nhìn má»™t chút không? Äiá»u nà y đối vá»›i má»—i má»™t ngÆ°á»i há»c võ mà nói thì Ä‘á»u có lợi Ãch rất lá»›n.â€
Ai ngỠLâm Bắc Phà m lại lắc đầu.
Nam Cung Thanh sắc mặt láºp tức biến đổi, cảm giác nhÆ° mình Ä‘ang bị trêu đùa, nhÆ°ng hắn vẫn cố nhịn sá»± phẫn ná»™ trong lòng, vẫn gượng cÆ°á»i nói: "Lâm huynh, anh có ý gì váºy?"
Lâm Bắc Phà m lại lắc đầu: "Tôi có bản võ công bà tịch đó, có Ä‘iá»u hiện tại nhá»› ở trong đầu thôi, nếu nhÆ° các anh cần, tôi có thể viết ra, chỉ là ..."
"Chỉ là gì?" Nam Cung Thanh có chút nôn nóng há»i.
"Chỉ là nếu các anh tá»± mình luyện, muối bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể ra ngoà i, Ãt nhất cÅ©ng cần năm sáu năm thá»i gian, hÆ¡n nữa các anh táºp võ cà ng dà i thì thá»i gian tốn cà ng nhiá»u!" Lâm Bắc Phà m há» hững nói.
Má»—i má»™t ngÆ°á»i có mặt ở đây Ä‘á»u ngây ngốc.
Nếu bà i trừ tạp chất cần năm sáu năm thá»i gian, váºy thì quá dà i rồi? HÆ¡n nữa đối phÆ°Æ¡ng còn nói là thá»i gian táºp võ cà ng dà i thì tốn cà ng nhiá»u thá»i gian, váºy nếu là dạng cao thủ táºp võ hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i năm nhÆ° TÆ° Äồ Bác, há chẳng phải là cà ng tốn nhiá»u thá»i gian hÆ¡n sao?
"Bắc Phà m, cáºu có kiện nghị gì tốt không?" TÆ° Äồ Bác biết đối phÆ°Æ¡ng trong lá»i còn có ý khác, vá»™i và ng há»i.
"Tôi có thể tá»± mình Ä‘á»™ng thủ, giúp các ngÆ°á»i bà i trừ táºp chất trong cÆ¡ thể ra ngoà i!" Lâm Bắc Phà m cháºm rãi nói.
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh cùng kinh nhỉ vạn phần, thốt lên: "Có tháºt không?"
"Tháºt, có Ä‘iá»u loại chuyện nà y rất tốn thá»i gian, cho nên tôi chỉ có thể giúp hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, nhiá»u hÆ¡n nữa thì tôi chịu!" Lâm Bắc Phà m cháºm rãi nói.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
cunhonho ,
du2core ,
fromhell ,
hk14041989 ,
Hoà ng Vân Phong ,
keeponlylove ,
ngochung_pham ,
quyquadu ,
soixamhungac01 ,
thedung33 ,
Yeuhoa
24-04-2011, 07:21 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
ChÆ°Æ¡ng 565: Äá»a lạc, Ä‘á»a lạc triệt để
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh trong lòng Ä‘á»u thầm mắng đối phÆ°Æ¡ng ti bỉ vô sỉ.
Vừa rồi còn nói là chuyện giúp TÆ° Äồ Hà i Quỳnh bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể là hà nh Ä‘á»™ng lúc buồn chán, hiện tại lại biến thà nh chuyện cá»±c kỳ phà thá»i gian, rõ rà ng chÃnh là không muốn giúp quá nhiá»u ngÆ°á»i bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể, nhÆ°ng có thể thấy rằng đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là loại ngÆ°á»i ngu ngốc.
Có Ä‘iá»u có thể bà i trừ táºp chất trong cÆ¡ thể cho hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, đối vá»›i TÆ° Äồ gia tá»™c và Nam Cung gia tá»™c mà nói cÅ©ng có lợi Ãch không nhá» rồi. Dẫu sao thì cao thủ và ngÆ°á»i thân của hai gia tá»™c cá»™ng lại cÅ©ng chỉ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i há» dùng mắt há»™i ý má»™t thoáng, sau cùng Ä‘á»u gáºt đầu, coi nhÆ° là đồng ý chuyện nà y.
Bởi vì sợ đêm dà i lắm má»™ng, cho nên TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh hai ngÆ°á»i quyết định trÆ°á»›c tiên để Lâm Bắc Phà m giúp hai ngÆ°á»i há» bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể, má»™t mặt cÅ©ng là chuẩn bị 100%, mặt khác cÅ©ng là thá» xem bản sá»± của đối phÆ°Æ¡ng rốt cuá»™c là nhÆ° thế nà o, nếu nhÆ° không có, váºy thì hôn sá»± đã đáp ứng vừa rồi tất nhiên cÅ©ng bùng luôn.
Lâm Bắc Phà m nà o biết được tÃnh toán của hai ngÆ°á»i, trong lòng cÆ°á»i lạnh liên tục, có Ä‘iá»u ngoà i miệng thì vẫn đáp ứng.
Má»—i má»™t ngÆ°á»i trong đại sảnh Ä‘á»u vây lại,muốn xem xem Lâm Bắc Phà m giúp hai ngÆ°á»i há» bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể ra ngoà i nhÆ° thế nà o, nhân số tuy nhiá»u, nhÆ°ng lại không có ai nói má»™t tiếng nà o, có thể thấy được quy củ cá»±c kỳ nghiêm khắc của Liên Hoa sÆ¡n trang.
Lâm Bắc Phà m đứng đó, là m bá»™ là m tịch giÆ¡ hai tay ra, nắm lấy tay phải của TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh, nói má»™t cách rất vô sỉ: "Bởi vì sợ cháºm trá»… thá»i gian, cho nên tôi cùng lúc giúp cả hai ngÆ°á»i bà i trừ tạp chất!"
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh suýt nữa thì thổ huyết.
Tên nà y nói năng tháºt quá vô sỉ, có má»™t loại hiệu quả giống hệt nhÆ° TÆ° Äồ Lượng.
Lúc thì nói là bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể rất Ä‘Æ¡n giản, lúc thì nói là rất mất thá»i gian. Hiện tại thì hay rồi, lại nói là sợ cháºm trá»… thá»i gian, má»™t hÆ¡i bà i trừ cho hai ngÆ°á»i. Xem ra thá»±c lá»±c mà đối phÆ°Æ¡ng ẩn tà ng là không thể coi thÆ°á»ng.
TÆ° Äồ Bác rất bất lá»±c, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i bồi nói: "Váºy thì phải cám Æ¡n Bắc Phà m rồi!"
"Có Ä‘iá»u!" Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên lại phun ra má»™t câu.
"Có Ä‘iá»u cái gì?" Nam Cung Thanh cảm thấy đối phÆ°Æ¡ng rất thÃch nói nhảm, thế nhÆ°ng mình hiện tại bị đối phÆ°Æ¡ng nắm trong tay, cÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, chỉ có thể mỉm cÆ°á»i há»i.
"Cái nà y, giúp các ngÆ°á»i bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể rất tiêu hao thể lá»±c. NhÆ°ng sau khi tôi tá»›i Liên Hoa sÆ¡n trang rồi, còn chÆ°a kịp ăn cái gì. Tháºt là .." Lâm Bắc Phà m có chút vô sỉ cÆ°á»i cÆ°á»i.
TÆ° Äồ Bác láºp tức gá»i: "NgÆ°á»i đâu, mau chuẩn bị thịnh yến, lát nữa ta muốn uống mấy chén vá»›i Bắc Phà m!"
Liên Hoa sÆ¡n trang tất nhiên là không thiếu thức ăn, láºp tức có mấy hạ nhân dạ má»™t tiếng, quay ngÆ°á»i Ä‘i chuẩn bị thức ăn.
"Bắt đầu thì có thể bắt đầu, có Ä‘iá»u tôi vẫn còn má»™t chuyện phải nhắc nhở hai vị trÆ°á»›c. Bà i trừ tạp chất trong cÆ¡ thể phải chịu Ä‘á»±ng má»™t trình Ä‘á»™ nhất định, nếu hai ngÆ°á»i không nhịn được thì tất cả Ä‘á»u vô Ãch!" Lâm Bắc Phà m rất vô tá»™i nói.
"Hả? Nhịn Ä‘au Æ°?" TÆ° Äồ Bác ngây ngÆ°á»i, nhìn sang TÆ° Äồ Hải Quỳnh. Nó hình nhÆ° không có nói cho mình vá» loại tình huống đó, hình nhÆ° chỉ nói là trong ngÆ°á»i ngứa ngứa, má»™t lát sau thì xong.
"Äúng váºy. À, Hải Quỳnh bởi vì thá»i gian táºp võ ngắn, hÆ¡n nữa tÆ° chất không phải là cao, cho nên phÆ°Æ¡ng pháp bà i trừ rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i các vị táºp võ lâu rồi, cho nên sẽ xuất hiện má»™t chút Ä‘au Ä‘á»›n!" Lâm Bắc Phà m giải thÃch má»™t cách lung tung.
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh đâu phải không biết rằng đối phÆ°Æ¡ng có ý là m ra những cái nà y? NhÆ°ng cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu, có Ä‘iá»u hai ngÆ°á»i há» táºp võ lâu rồi, Ä‘au Ä‘á»›n bình thÆ°á»ng đối vá»›i há» mà nói thì căn bản chẳng tÃnh là gì, láºp tức gáºt đầu nói: "Không vấn Ä‘á»!"
Lâm Bắc Phà m quả nhiên không nói lá»i thừa nữa, bắt đầu Ä‘em hai cổ năng lượng yếu á»›t của mình truyá»n và o trong cÆ¡ thể há», thuáºn theo kỳ kinh bát mạch của há» bắt đầu váºn chuyển. Có Ä‘iá»u hắn không muốn để hai ngÆ°á»i được bà i trừ tạp chất má»™t cách thống khoái, cho nên khống chế hai cá»— năng lượng Ä‘i lại khắp nÆ¡i trong thân thể há», lại còn truyá»n tá»›i kinh mạch ở chá»— mẫn cảm nhất, khiến cho hai ngÆ°á»i má»™t chốc thì cảm thấy cả ngÆ°á»i Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, má»™t lúc thì lại xuất hiện cảm giác tê tê ngứa ngứa, má»™t lát thì lại cảm thấy cả ngÆ°á»i giống nhÆ° là bị lá»a đốt, má»™t thoáng thì lại cảm thấy toà n thân giống nhÆ° là bị đóng thà nh băng. Äiá»u nà y khiến bá»n há» thầm mắng Lâm Bắc Phà m nhÆ° tát nÆ°á»›c ở trong lòng, suýt chút nữa thì rút Ä‘ao giết ngÆ°á»i.
Tên há»—n đản nà y quả nhiên không phải là thứ tốt là nh gì, vẫn là má»™t tên thù dai, vừa rồi tất cả những mà hắn là m ra Ä‘á»u bố trà rất tốt, đám ngÆ°á»i bá»n mình ngược lại thà nh ra rÆ¡i và o bẫy của hắn, tháºt sá»± là có chút ý tứ tiá»n mất táºt mang.
NhÆ°ng khi bá»n há» há» nghÄ© tá»›i đây, liá»n cảm thấy hai má nóng bừng, cả ngÆ°á»i má»m oặt, má»™t cá»— lá»a dục khó có thể khắc chế không ngá» lại từ bụng dÆ°á»›i trà n ra, Ä‘ang từng chút từng chút thôn phệ lý trà của há», khiến bá»n há» cảm thấy sá»± tình rất không đúng, vá»™i và ng thốt lên: "Bắc Phà m, cáºu, cáºu Ä‘ang là m gì váºy? Mau, mau dừng tay!"
"Nhạc phụ, Nam Cung huynh, tôi Ä‘ang bà i trừ táºp chất trong ngÆ°á»i cho hai vị, sao có thể dừng tay được?" Lâm Bắc Phà m rất vô tá»™i nói, giống nhÆ° là mình bị oan uổng váºy, "Sắp xong rồi, các ngÆ°Æ¡i kiên trì thêm má»™t lát, không thể ná»a đưởng bá» dở được!"
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh hai ngÆ°á»i suýt chút nữa thì ngất Ä‘i.
Nam tá» nà y quá vô sỉ, quá đáng ghét rồi, không ngá» lại trêu đùa bá»n há», còn dùng loại phÆ°Æ¡ng pháp nà y để khÆ¡i dáºy lá»a dục của há», thế chẳng phải là khiến hai ngÆ°á»i há» là m trò há» sao? Là m ra má»™t số chuyện thÆ°Æ¡ng thiên hại lý Æ°?
Có Ä‘iá»u Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không dám dà y vò linh tinh, vạn nhất bá»n há» không khống chế được lá»a dục trong cÆ¡ thể, là m ra loại chuyện đó, váºy mình chẳng phải sẽ chịu thiệt sao? Hắn chỉ là lại khống chế hai cá»— năng lượng váºn chuyển hai phút trong cÆ¡ thể hai ngÆ°á»i, rồi buông há» ra, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, lau mồ hôi trên trán, nói: "May mắn không nhục mệnh, cuối cùng đã hoà n thà nh rồi!"
"Lâm đại ca, anh, anh không sao chứ?" TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»u lo lắng há»i.
"Không sao, Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà mà , mệt chút cÅ©ng không sao!" Lâm Bắc Phà m giả vá» giả vịt.
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh hai ngÆ°á»i vừa cháºm rãi thở ra má»™t hÆ¡i, nghe thấy câu nà y của đối phÆ°Æ¡ng, cÆ¡ hồ muốn phát cuồng.
Äối phÆ°Æ¡ng không ngá» còn không biết xấu hổ mà nói ra câu nà y, tháºt sá»± là cá»±c phẩm trong vô sỉ, khiến bá»n há» toát mồ hôi. Có Ä‘iá»u bá»n há» cÅ©ng cảm thấy thân thể của mình nhẹ nhõm hÆ¡n trÆ°á»›c kia, lá»±c lượng so vá»›i trÆ°á»›c kia cÅ©ng nhẹ hÆ¡n nhiá»u, bên ngoà i cÆ¡ thể tá»± hồ cÅ©ng tiết ra má»™t thứ gì đó mà u Ä‘en. Có lẽ những thứ đó Ä‘á»u là cái được gá»i là tạp chất. Oán khà trong lòng há» láºp tức giảm bá»›t Ä‘i nhiá»u, nhìn Lâm Bắc Phà m cÅ©ng thuáºn mắt hÆ¡n nhiá»u.
"NgÆ°á»i đâu, chiêu đãi Bắc Phà m cho tốt, ta trÆ°á»›c tiên Ä‘i tắm rá»a, thay quần áo đã!" TÆ° Äồ Bác vui vẻ đứng dáºy, cÆ°á»i cÆ°á»i rồi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o bên trong.
Nam Cung Thanh cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng tìm má»™t cái cá»› rồi bá» Ä‘i.
Trong đại sảnh láºp tức yên tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u, Lâm Bắc Phà m trái nhìn TÆ° Äồ Thụy Tuyết, phải nhìn TÆ° Äồ Hải Quỳnh, lại nhìn sang ghế bên cạnh là Nam Cung Vi má»™t má»±c không nói gì, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i đắc ý, ai biết được có thể gặp được tuyệt thế mỹ nữ ở đây chứ?
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh nghÄ© tá»›i những lá»i phụ thân mình vừa nói, cảm thấy rất xấu hổ, hiện tại có chút không dám nhìn thẳng và o Lâm Bắc Phà m, chỉ đứng ở đó, bá»™ dạng luống cuống chân tay.
"Ha ha, các ngÆ°á»i ngồi xuống nói chuyện Ä‘i, tôi còn có chút chuyện phải là m!" TÆ° Äồ Lượng Ä‘á»™t nhiên phun ra má»™t câu.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nhân há»a đắc phúc, có thêm được hai cô em xinh đẹp, trong lòng rất đắc ý, hắn ngồi ở đó, ôm bá»n há», cÆ°á»i nói: "Các em sau nà y cứ theo anh là được rồi, tuy không lợi hại bằng Nam Cung gia, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng anh cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, đảm bảo không để bá»n em phải chịu khổ đâu. HÆ¡n nữa tÃnh tình của anh rất tốt, sẽ không giống nhÆ° hắn, Ä‘á»™ng chút là muốn giết ngÆ°á»i!"
Hai cô gái xinh đẹp đó Ä‘á»u xấu hổ nói: "Äa tạ TrÆ°Æ¡ng thiếu gia!"
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng vui đến ná»—i không khép nổi miệng lại, gáºt đầu nói: "Không tồi, không tồi. Xem ra nÆ¡i nà y đúng là má»™t địa phÆ°Æ¡ng tốt, mỹ nữ nhiá»u quá!" Nếu không phải là có ngÆ°á»i khác ở đây, hắn khẳng định đã là m chuyện gì đó vá»›i hai cô gái nà y ra. Có Ä‘iá»u mắt hắn đảo liên tục, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i gì đó, vá»™i và ng gá»i: "Lão đại, bụng em đói ra, các ngÆ°á»i lát nữa bảo há» mang đồ ăn và o phòng em nhé, em Ä‘i trÆ°á»›c đây!" Hắn nói xong câu nà y, cÅ©ng không để ý đến những ngÆ°á»i khác, ôm hai cô gái trá»±c tiếp bÆ°á»›c ra ngoà i, bá»™ dạng nhÆ° không dằn nổi, khiến hai cô gái có chút bất lá»±c.
Lâm Bắc Phà m trợn mắt lên, tên béo nà y đúng là không có đức hạnh, vừa má»›i đạn nạn không chết đã khôi phục lại bản tÃnh rồi. Có Ä‘iá»u hắn thấy trong đại sảnh chỉ còn ba ngÆ°á»i, không nhịn được liá»n cÆ°á»i nói: "Hiện tại chỉ còn lại bốn ngÆ°á»i chúng ta, có phải là nên loại chút chuyện gì đó không?" Hắn cố ý lá»™ ra ánh mắt mÆ¡ mà ng, không ngừng ngắm nghÃa thân hình man diệu mê ngÆ°á»i của ba cô gái.
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»u xấu hổ vạn phần, hung hăng trừng mắt lÆ°á»m hán, còn Nam Cung Vi thì đứng dáºy, lạnh lùng nói: "Các ngÆ°Æ¡i tiếp tục Ä‘i, tôi là hôn thê của TÆ° Äồ Lượng, không phải là ngÆ°á»i gì đó của các ngÆ°á»i!" Cô ta nói xong câu nà y liá»n chuẩn bị bÆ°á»›c ra ngoà i.
"Chị Nam Cung, em biết chị không thÃch anh trai của em, chị cÅ©ng thÃch Lâm đại ca mà !" TÆ° Äồ Thụy Tuyết Ä‘á»™t nhiên thốt ra má»™t câu, đôi mắt đẹp của cô ta nhìn chằm chằm và o đối phÆ°Æ¡ng, không biết mình nên quyết định nhÆ° thế nà o. Má»™t bên là Lâm Bắc Phà m, má»™t bên là anh ruá»™t của mình, cô ta thá»±c sá»± không muốn khiến hai ngÆ°á»i có mâu thuẫn gì. NhÆ°ng cô ta cÅ©ng biết, nếu Nam Cung Vi gả cho anh trai mình, nhất định sẽ không vui vẻ, bởi vì trong lòng cô ta cÅ©ng thÃch Lâm Bắc Phà m.
BÆ°á»›c chân của Nam Cung Vi hÆ¡i dừng lại má»™t chút, nhÆ°ng rồi lại bÆ°á»›c ra ngoà i: "Em sai rồi, chị không thÃch hắn!"
"Có mà , chị má»™t má»±c thÃch Lâm đại ca, chị đừng tá»± lừa dối mình!" TÆ° Äồ Thụy Tuyết nói to.
Nam Cung Vi cảm thấy tim mình Ä‘ang nhá» máu. Cô ta là m sao không biết mình và TÆ° Äồ Lượng căn bản không có má»™t chút cảm tình nà o, ngÆ°á»i mà mình thÃch là Lâm Bắc Phà m, nhÆ°ng mình có thể là m gì được đây? Mình và TÆ° Äồ Lượng đã Ä‘Ãnh hôn, đây là sá»± thá»±c không thể thay đổi, chẳng lẽ phải hủy hôn Æ°á»›c rồi ở cùng vá»›i Lâm Bắc Phà m Æ°? Khóe mắt cô ta ứa ra hai hà ng lệ, khẽ cắn chặt răng, không nói gì. Hoặc thá»±c sá»± là nên nói ra câu nà y, mình và Lâm Bắc Phà m là có duyên mà không pháºn, chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc cho mấy ngÆ°á»i há» mà thôi.
Và o lúc cô ta Ä‘ang nghÄ© váºy thì thấy Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trÆ°á»›c mặt mình, cô ta không nhịn được mà giáºt thót mình, lui ra sau mấy bÆ°á»›c, run giá»ng nói: "Anh, anh, anh..." Cô ta cảm thấy mình bất lá»±c trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng.
Lâm Bắc Phà m không nói gì, chỉ dang hai tay ra, ôm chặt mỹ nhân nà y và o lòng.
"Anh, anh, anh muốn là m gì?" Nam Cung Vi cảm thấy tim mình đang run rẩy.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
24-04-2011, 07:22 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Chương 566: Yêu điên cuồng
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
Nam Cung Vi bình thÆ°á»ng Ä‘á»u táºn sức khắc chế tình cảm của mình, không để nó lá»™ ra ngoà i, nhÆ°ng lần nà y nhìn thấy Lâm Bắc Phà m đã lâu rồi chÆ°a gặp, cô ta cảm thấy tình cảm chất chứa đã lâu của mình trà o dâng nhÆ° thủy triá»u, nhanh chóng lấn át lý trÃ, khiến cô ta háºn không được láºp tức chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt đối phÆ°Æ¡ng, kể lể ná»—i nhá»› nhung bao ngà y nay. NhÆ°ng thân pháºn của mình khiến cô ta phải đứng giữa ngã ba nhân sinh, rất khó Ä‘Æ°a ra sá»± phán Ä‘oán sáng suốt, cho nên má»›i nói ra những câu trái vá»›i lòng nhÆ° váºy. NhÆ°ng hiện tại bị đối phÆ°Æ¡ng ôm chặt trong lòng, ngá»i thấy khà tức nam nhi nồng Ä‘áºm của đối phÆ°Æ¡ng, cảm thụ cái hôn nóng bá»ng của đối phÆ°Æ¡ng, má»™t chút lý trà cuối cùng của cô ta cứ dần dần biến mất, lá»a dục không khống chế nổi bắt đầu loan tá»a, khiến cô ta phát ra tiếng rên nhÆ° có nhÆ° không.
"Äừng rá»i khá»i em, đừng rá»i khá»i em..." Nam Cung Vi vừa đáp lại đối phÆ°Æ¡ng, vừa lẩm bẩm. Cô ta cảm thấy mình giống nhÆ° là sắp sụp đổ, nếu nhÆ° không thể ở cùng má»™ chá»— vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, cô ta thà tá»± tá», ý nghÄ© nà y đã cắm rá»… sâu trong lòng cô ta.
Lâm Bắc Phà m vừa thưởng thức môi thÆ¡m của đối phÆ°Æ¡ng vừa an ủi: "Em là của anh, không ai có thể mang em rá»i khá»i anh được. Cho dù là thần cÅ©ng không thể!" Hắn lại ôm chặt đối phÆ°Æ¡ng thêm má»™t chút, khiến giữa hai ngÆ°á»i không còn kẽ hở, có thể cảm thụ rõ rà ng hai cục thịt má»m trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng, dÆ°á»›i sức ép của hai ngÆ°á»i, nó cÆ¡ hồ đã biến dạng.
Nam Cung Vi cảm thấy cả ngÆ°á»i giống nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, sá»›m đã ném tất cả má»i chuyện và thân pháºn của mình ra xa, trong đầu chỉ nghỉ tá»›i đối phÆ°Æ¡ng, chỉ quan tâm tá»›i đối phÆ°Æ¡ng, cô ta mÆ¡ mà ng nói: "Chúng ta, chúng ta thá»±c sá»± có thể sao?"
Lâm Bắc Phà m hai tay ôm chặt lấy eo thon khiêu gợi của cô ta, bóng ảnh nhoáng lên, đã biến mất khá»i đại sảnh.
TÆ° Äồ Thụy Tuyết và TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»u ngây ngốc, má»™t lúc sau má»›i có phản ứng.
"Chị, bá»n há», bá»n há» không phải Ä‘i là m chuyện đó chứ?" Vẫn là TÆ° Äồ Hải Quỳnh mở miệng trÆ°á»›c, mặt cÅ©ng thoáng Ä‘á», trong đầu hiện lại tình cảnh Lâm Bắc Phà m và Nam Cung Vi vừa rồi hôn nhau cuồng nhiệt, khiến cô ta cảm thấy cả ngÆ°á»i nóng bức bất an, giống nhÆ° có má»™t ngá»n lá»a Ä‘ang rá»±c cháy trong cÆ¡ thể, có má»™t loại chá» mong không tên đối vá»›i tình cảm nam nữ.
Khuôn mặt trắng nõn của TÆ° Äồ Thụy Tuyết cÅ©ng Ä‘á» lên, trong đầu cÅ©ng hiện lên bá»™ dạng không thể dằn nổi của hai ngÆ°á»i Lâm Bắc Phà m và Nam Cung Vi, khẳng định là đi là m chuyện đó rồi. Trong lòng cô ta không chỉ thấy chua xót, nÆ¡i nà y chÃnh là Liên Hoa sÆ¡n trang, lại là giữa ban ngà y ban mặt, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i bá»n há» lại trốn ở trong phòng là m loại chuyện đó, thá»±c sá»± là quá đáng ghét rồi. Mình là phải là ngÆ°á»i đầu tiên nên là m chuyện đó vá»›i hắn chứ. Quan hệ giữa mình là Lâm Bắc Phà m đã được cha đáp ứng rồi, sao cô ta lại cÆ°á»›p mất? Khiến mình giống nhÆ° là con mèo nhá» bị vứt bá» váºy, trong lòng cô ta vô cùng ủy khuất. Cô ta tức giáºn nói: "Mặc kệ há», chị mệt rồi, muốn Ä‘i ngủ má»™t giấc!" Cô ta hừ khẽ má»™t tiếng, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phòng mình.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh chu cái miệng nhá» lên, trong lòng cÅ©ng có chút không vui, đôi mắt Ä‘en láy đảo liên tục, không biết Ä‘ang nghÄ© gì, sau cùng cÅ©ng quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phòng mình.
Trong đại sảnh giá» trống không, không biết từ lúc nà o Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t bóng ngÆ°á»i. ChÃnh là TÆ° Äồ Lượng.
Khóe miệng hắn cong lên, nhìn vá» phÃa phòng mà Lâm Bắc Phà m tạm thá»i Ä‘ang ở, trên mặt lá»™ ra nụ cÆ°á»i dữ tợn.
...
Trong phòng của Lâm Bắc Phà m.
Quần áo của hai ngÆ°á»i bá»n hỠđược cởi ra rất nhanh chóng, vẫn tiếp tục hôn nhau, hai ngÆ°á»i giống nhÆ° hai con sÆ° tá» Ä‘ang phát tình, quên hết tất cả những gì ở xung quanh, trong đầu không ngừng hiện lên ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c mặt, háºn không được hòa thà nh má»™t vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Theo má»™t tiếng rên Ä‘au Ä‘á»›n, hai ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng kết hợp lại vá»›i nhau.
Nam Cung Vi cảm thấy mình giống nhÆ° là bị xé rách, nhÆ°ng khóe mắt lại chảy ra hai hà ng lệ hạnh phúc, miệng của cô ta vừa rồi bị chÃnh mình cắn rách má»™t chút, ứa ra máu Ä‘á», nhÆ°ng cô ta cảm thấy mình lúc nà y rất sung sÆ°á»›ng, mỹ diệu.
Mình cuối cùng cÅ©ng trở thà nh nữ nhân của đối phÆ°Æ¡ng, cho dù sau nà y phát sinh chuyện gì không thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c thì mình cÅ©ng sẽ không sợ hãi.
Lâm Bắc Phà m nhẹ nhà ng hôn lên nÆ°á»›c mắt trên mặt đối phÆ°Æ¡ng, ghé và o tai của cô ta, nói: "Anh nhất định sẽ đối đãi vá»›i em tháºt tốt!" Hắn biết má»—i má»™t cô gái sau khi mất Ä‘i đêm đầu tiên, tâm tình Ä‘á»u sẽ sản sinh rất nhiá»u biến hóa. Lúc nà y bá»n há» là yếu Ä‘uối nhất, nếu mình là m không tốt, sẽ lÆ°u lại má»™t ná»—i ám ảnh không tốt trong lòng há», cho nên mình nhất định phải an ủi há» tháºt tốt, để xóa Ä‘i sá»± cố kỵ trong lòng há».
Nam Cung Vi mỉm cÆ°á»i, chủ Ä‘á»™ng hiến dâng môi thÆ¡m, nói khẽ: "Em biết anh đối vá»›i em rất tốt, e là cam tâm tình nguyện, Anh, anh là m Ä‘i, em không sao đâu!" Cô ta không ngá» lại uốn éo thân thể, phối hợp vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô ta vừa bị phá trinh, sao có thể chịu nổi sá»± tà n phá nà y? Láºp tức cảm thấy bên dÆ°á»›i của mình Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, khiến lông mà y của cô ta nhÆ° dÃnh và o nhau, miệng không ngừng co giáºt, suýt nữa thì báºt khóc.
"Anh hiện tại vẫn chÆ°a được, nghỉ ngÆ¡i má»™t lát Ä‘i!" Lâm Bắc Phà m thấy bá»™ dạng nà y của đối phÆ°Æ¡ng, không nhịn được liá»n cÆ°á»i nói.
Nam Cung Vi Ä‘á» mặt, tá»±a hồ nhÆ° vì sá»± không hiểu biết của mình mà xấu hổ, có Ä‘iá»u cô ta rất nhanh liá»n cảm thấy má»™t loại cảm giác mỹ diệu truyá»n khắp toà n thân, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n dần dần mất Ä‘i, chỉ còn lại cảm giác tê tê. Cô ta nói khẽ: "Em không sao cả, em rất muốn cảm thụ loại tÆ° vị khi anh Ä‘i và o cÆ¡ thể em, anh là m Ä‘i!"
Lâm Bắc Phà m thấy đối phÆ°Æ¡ng nói váºy, chỉ có thể từ từ váºn Ä‘á»™ng, lúc ban đầu Nam Cung Vi còn cảm thấy bên dÆ°á»›i Ä‘au Ä‘au, vá» sau thì khoái cảm nhÆ° sóng lá»›n áºp tá»›i, khiến cô ta rên rỉ không ngá»›t.
...
Lam Bắc Phà m và Nam Cung Vi quần nhau trên giÆ°á»ng đúng ba tiếng má»›i dừng lại. Hắn cảm thấy Nam Cung ở trong lòng mình giống nhÆ° là má»™t con sÆ° tá» Ä‘ang phát tình váºy, không ngừng đòi há»i mình, giống nhÆ° là muốn nuốt sống mình, khiến hắn lại má»™t lần nữa cảm thụ sá»± lợi hại của nữ nhân nà y.
Nam Cung Vi không phải là loại nữ nhân mê luyến tình dục, cô ta biết khắc chế ham muốn của mình nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng lần nà y, cô ta sợ sau nà y không có cÆ¡ há»™i ở cùng má»™t chá»— vá»›i đối phÆ°Æ¡ng nữa, cho nên mặx kệ vừa bị phá thân, bên dÆ°á»›i đã sÆ°ng tấy lên mà liên tục đòi há»i đối phÆ°Æ¡ng mấy lần, nếu không sợ mình cả tuần không bò nổi xuống giÆ°á»ng thì e rằng còn muốn đòi há»i tiếp.
"Bắc Phà m, em, em thá»±c sá»± thà nh nữ nhân của anh rồi sao? Em không phải là đang nằm mÆ¡ chứ?: Nam Cung Vi uốn éo cÆ¡ thể nhÆ° ngá»c, dụi sát và o lòng đối phÆ°Æ¡ng, thẽ thá»t nói.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi!" Lâm Bắc Phà m hai tay nhẹ nhà ng vuốt ve mông đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nói.
Mặt Nam Cung Vi vẫn chÆ°a hết Ä‘á», có thêm mấy phần phong tình của thiếu phụ. Cô ta lại chủ Ä‘á»™ng hôn môi đối phÆ°Æ¡ng, nói khẽ: "Nam Cung Vi em đã giao cho anh rồi, có Ä‘iá»u sau nà y dù phát sinh chuyện gì, em tuyệt đối sẽ không để nam nhân thứ hai chạm và o thân thể của em đâu!"
Lâm Bắc Phà m véo nhẹ mũi đối phương, trêu: "Em nói linh tinh gì đó? Em đã là nữ nhân của anh rồi, anh cũng sẽ không để bất kỳ nam nhân nà o khác chạm và o em đâu, nếu ai dám có ý đồ với em, anh sẽ chặt cái chân chó của nó!"
Nam Cung Vi sinh ra là nữ tá» trong đại gia tá»™c, từ nhỠđã sống trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, tuy cuá»™c sống vô Æ°u, nhÆ°ng lại không có quyá»n tá»± chủ của mình, ngay cả ra ngoà i má»™t lần, tá»›i thế giá»›i bên ngoà i tham quan cÅ©ng là ước mÆ¡ xa vá»i. Phải thông qua từng cuá»™c khảo hạch má»›i có thể. Mà lần đó nếu không phải là TÆ° Äồ Lượng Ä‘á»™t nhiên thất tung, cô ta chắc không có má»™t lần cÆ¡ há»™i nhÆ° váºy. Mà gia tá»™c để có thể liên minh vá»›i TÆ° Äồ gia tá»™c, không há» thông qua sá»± đồng ý của cô ta mà đã bắt cô ta Ä‘Ãnh hôn vá»›i TÆ° Äồ Lượng, trở thà nh vị hôn thê của ngÆ°á»i khác. Chuyện nà y khiến cô ta tức giáºn đến ná»—i không ăn cÆ¡m hai ngà y, cÅ©ng sản sinh sá»± chán ghét và háºn thù đối vá»›i TÆ° Äồ Lượng, háºn không thể chém đối phÆ°Æ¡ng thà nh vạn mảnh, nhÆ° váºy thì mình má»›i có thể già nh lại được hạnh phúc của Ä‘á»i mình. NhÆ°ng cô ta biết loại chuyện nà y là không thể, cho nên chỉ có thể chôn sâu hôn nhân không có má»™t chút cảm tình nà o nà y và o trong lòng, cho tá»›i táºn đến ngà y mà sinh mệnh của mình kết thúc. Ai ngá» sá»± xuất hiện của Lâm Bắc Phà m lại khiến trái tim đã lạnh băng của cô ta lại má»™t lần nữa cháy bùng lên. Khiến cô ta lần đầu tiên cảm nháºn được rằng là m nữ nhân là má»™t chuyện cá»±c kỳ hạnh phúc. Cô ta hiện tại đã bị loại hạnh phúc nà y bao bá»c, nà o còn nhá»› tá»›i gì khác? Cô ta cÆ°á»i nói: "Em chỉ là tùy tiện nói thôi, không có ý gì khác cả?"
Lâm Bắc Phà m nà o có biết được trong lòng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghÄ© gì? Sá»± Ä‘Ãnh hôn của cô ta và TÆ° Äồ Lượng đã trở thà nh má»™t nút thắt không thể tháo mở trong lòng cô ta. Hắn hÆ¡i trầm tÆ° má»™t lát rồi nói: "Anh sẽ tìm thá»i gian để nói chuyện nà y vá»›i A Lượng, hi vá»ng hắn có thể xóa bá» hôn sá»± của hai ngÆ°á»i, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i má»i ngÆ°á»i mà nói là má»™t việc tốt!"
"Sao, sao có thể nhÆ° váºy được!" Nam Cung Vi trong lòng vui mừng không thôi, nhÆ°ng lại há»i vá»›i vẻ không dám tin.
"Trên thế giá»›i nà y không có chuyện gì là không thể cả, cùng lắm anh nói vá»›i hắn rằng hai ngÆ°á»i chúng ta đã phát sinh quan hệ. Trong bụng em đã mang đứa con của anh, anh xem hắn còn dám cÆ°á»›i em không!" Lâm Bắc Phà m có chút vô lại nói.
"Anh, anh lại nói linh tinh rồi, ai mang hà i tá» của anh chứ!" Nam Cung Vi mặt Ä‘á» lên, há»n dá»—i nói.
"Ai bảo là không có nà o? Chúng ta vừa là m chuyện đó nhiá»u lần, khẳng định là có rồi!" Lâm Bắc Phà m mê đắm nói.
Nam Cung Vi cảm thấy mặt mình nóng bừng, giống nhÆ° là trăm hoa Ä‘ua nở váºy, có thêm mấy phần kiá»u diá»…m và mỹ lệ. Sinh con Æ°? Äây là chuyện vÄ© đại nhất trong Ä‘á»i nữ nhân, sinh má»™t đứa con cho nam nhân mà mình yêu, đây là kết tinh tình ái của hai ngÆ°á»i, nếu mình thá»±c sá»± mang cốt nhục của anh ấy, mình nhất định sẽ vui lắm. NhÆ°ng loại chuyện nà y há có thể nói ra má»™t cách tùy tiện. Nếu để anh ấy biết, sẽ cho rằng là mình muốn có con đến phát Ä‘iên mất, cô ta xấu hổ nói: "Ai, ai nói vừa là m đã có thể sinh con? Sinh con Ä‘au lắm, em không muốn sinh đâu!"
"Không muốn sinh Æ°? Cái nà y không phải do em, hay là chúng ta là m thêm và i lần nhé, nhÆ° váºy xác suất sẽ cao hÆ¡n!" Lâm Bắc Phà m cố ý nói vá»›i vẻ mê đắm, láºt ngÆ°á»i đè lên đối phÆ°Æ¡ng.
Nam Cung Vi láºp tức sợ đến hoa dung thất sắc, chá»— đó của mình đã sÆ°ng tấy lên rồi, đã có chút quá mức rồi, nếu lại bị đối phÆ°Æ¡ng dà y vò nữa, e rằng thá»±c sá»± là xuất hiện tình huống cả tuần không xuống nổi giÆ°á»ng, váºy thì chẳng phải là bị má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết đến bà máºt nà y Æ°? Vả lại, cô ta nghe nói rằng má»™t nữ nhân nếu liên tục là m loại chuyện nà y, sẽ xuất hiện tình huống nó trở nên lá»ng lẻo. Äiá»u nà y đối vá»›i nữ nhân mà nói là chuyện quan trá»ng nhất. Cô ta vá»™i và ng van cầu: "Bắc Phà m, chá»— đó của em rất Ä‘au, hay là thôi Ä‘i, qua mấy ngà y nữa, đợi mấy ngà y nữa, thân thể em khá»e rồi, chúng ta lại là m, được không?"
Lâm Bắc Phà m láºp tức báºt cÆ°á»i: "Cô bé ngốc, anh lừa em đấy, em cho rằng anh dâm váºy à ? Thân thể của em không khá»e, anh sẽ không cưỡng bách em là m loại chuyện đó đâu!" Hắn nằm xuống cạnh đối phÆ°Æ¡ng, nhẹ nhà ng ôm đối phÆ°Æ¡ng và o lòng, hôn lên môi đối phÆ°Æ¡ng, ôn nhu nói: "Vừa rồi nhất định là rất mệt đúng không? Em nghỉ ngÆ¡i má»™t lát Ä‘i!"
Nam Cung Vi cảm thụ bá»™ ngá»±c ấm áp của đối phÆ°Æ¡ng, trong lòng thấy ngá»t ngà o, gáºt gáºt đầu rồi không nói gì nữa.
Äúng và o lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i thì Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên nói khẽ: "Là ai trốn ở đó? May ra đây!" Hắn thuáºn tay vá»› lấy chăn, che lên ngÆ°á»i mình và Nam Cung Vi.
NhÆ°ng thấy ngoà i cá»a có má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, có chút xấu hổ thè thè lưỡi. nói: "Em, em đến nhầm chá»—, em Ä‘i đây. Các ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i!" Trừ nha đầu TÆ° Äồ Hải Quỳnh ra thì còn có thể là ai nữa?
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
24-04-2011, 07:24 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Chương 567: Tét mông
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
TÆ° Äồ Hải Quỳnh vốn là má»™t ngÆ°á»i không yên pháºn, vừa rồi tá»±a hồ cảm thấy Lâm Bắc Phà m và Nam Cung Vi hai ngÆ°á»i sẽ phát sinh má»™t chút chuyện gì đó, cho nên liá»n lén lút ở lại, muốn xem xem cái gá»i là chuyện giữa nam nữ nó nhÆ° thế nà o, tuy mình ở trong phim cÅ©ng nhìn thấy má»™t số cảnh, nhÆ°ng đó dẫu sao cÅ©ng chỉ là thứ trong phim, so vá»›i hiện thá»±c thì vẫn có chút khác biệt, loại cảm giác kÃch thÃch nà y khiến cả ngÆ°á»i cô ta nóng bừng, giống nhÆ° là muốn bốc cháy váºy.
Hai ngÆ°á»i bá»n há» thá»±c sá»± Ä‘ang ở bên trong là m loại chuyện đó Æ°? Váºy cÅ©ng quá nhanh rồi? Không ngá» chị Vi thân hình đẹp nhÆ° váºy, so vá»›i mình còn đẹp hÆ¡n nhiá»u, chẳng trách tên đại sắc lang Lâm Bắc Phà m vừa thấy chị Vi đã liá»n không Ä‘á»™ng Ä‘áºy nổi. A, thằng em của tên đại sắc lang nà y cÅ©ng lá»›n quá nhỉ? So vá»›i nam nhân Nháºt Bản trong phim AV thì còn to hÆ¡n gấp đôi, chị Vi hình nhÆ° vẫn là lần đầu tiên, có thể chịu Ä‘á»±ng được không?
TÆ° Äồ Hải Quỳnh vừa nhìn trá»™m cảnh ân ái bên trong, vừa nghÄ© thầm trong lòng, lại cảm thấy bụng dÆ°á»›i của mình có môt ngá»n lá»a Ä‘ang thiêu đốt, háºn không được bÆ°á»›c lên thay thế Nam Cung Vi, để mình cÅ©ng được cảm thụ cảm giác đê mê ấy. Hai cái tay không biết từ lúc nà o đã đặt xuống dÆ°á»›i, nhẹ nhà ng vuốt ve, má»™t loại khát vá»ng trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có không ngừng quanh quẩn trong đầu, khiến cô ta cảm thấy thân thể của mình nhÆ° trống rá»—ng. Khi Nam Cung Vi lần cuối cùng đạt tá»›i cá»±c khoái, cô ta cÅ©ng rên lên má»™t tiếng, lần đầu đạt tá»›i sá»± cá»±c khoái của mình, quần lót cÅ©ng Æ°á»›t sÅ©ng, rất là khó chịu.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh sao có thể ngá» chút Ä‘á»™ng tác nhá» nà y sẽ bị Lâm Bắc Phà m bắt được? Cô ta Ä‘á» mặt lên, là nhà nói: "Em, em không phải là cố ý đâu. Hai ngÆ°á»i tin em Ä‘i, em không phải là cố ý mà !"
Nam Cung Vi không ngá» chuyện giữa mình và Lâm Bắc Phà m bị đối phÆ°Æ¡ng phát hiện. Hiện tai hai ngÆ°á»i Ä‘ang trần truồng nằm trên giÆ°á»ng, còn ôm nhau rất chặt, tất cả lá»i nói Ä‘á»u vô Ãch, hÆ¡n nữa cô ta cÅ©ng không biết nên biện giải nhÆ° thế nà o, chỉ có thể dụi sâu đầu và o lòng Lâm Bắc Phà m, để mặc hắn Ä‘i mà giải thÃch.
Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i, không ngá» cô bé nà y lại có hứng thú cao nhÆ° váºy, không ngá» lại dám nhìn lén mình và Nam Cung Vi. Nếu mình không dằn mặt đối phÆ°Æ¡ng má»™t chút, váºy thì vị hôn phu nhÆ° mình đây chẳng lẽ là là m vô Ãch? Hắn tức giáºn nói: "Không phải là cố ý Æ°? Em đứng ở bên ngoà i cả mấy tiếng, chẳng lẽ đây cÅ©ng không phải là cố ý?"
TÆ° Äồ Hải Quỳnh xấu hổ vô cùng, là nhà nói: "Em, em..."
"Nhạc phụ đã đáp ứng hôn sá»± giữa chúng ta rồi, váºy anh chÃnh là vị hôn phu của em, cho nên bất kỳ chuyện gì em cÅ©ng phải nghe anh, biết chÆ°a?" Lâm Bắc Phà m là m ra vẻ ta đây là trượng phu, khấu khà khá là nghiêm khắc.
"NgÆ°á»i ta ngÆ°á»i ta biết sai rồi mà , hu hu..." TÆ° Äồ Hải Quỳnh đã bao giá» bị ngÆ°Æ¡i ta mắng nhÆ° thế nà y đâu? Láºp tức ủy khuất Ä‘Æ°a tay lên ôm mặt, báºt khóc.
Nam Cung Vi lần đầu tiên nghe thấy Lâm Bắc Phà m nói năng má»™t cách nghiêm khắc nhÆ° váºy, cÅ©ng có chút bất nhẫn, nhẹ giá»ng khuyên bảo: "Bắc Phà m, Hải Quỳnh cÅ©ng không là m gì cả, anh không cần phải dữ nhÆ° váºy đâu!" Cô ta nghÄ© tá»›i cảnh vừa rồi Ä‘á»u bị TÆ° Äồ Hải Quỳnh nhìn thấy, mặt lại Ä‘á» lên, không biết nên giải quyết chuyện nà y nhÆ° thế nà o.
Tay phải của Lâm Bắc Phà m thò và o trong chăn vá»— nhẹ lên bà n tay ngá»c của đối phÆ°Æ¡ng, đánh mắt ra hiệu bảo nà ng ta đừng chen và o, lúc nà y lại tiếp tục nói vá»›i TÆ° Äồ Hải Quỳnh: "Hiện tại anh có thể cho em hai sá»± lá»±a chá»n. Thứ nhất là anh sẽ nói chuyện nà y cho phụ thân của em rồi cá»± tuyệt hôn sá»± giữa chúng ta, thứ hai chÃnh là chịu phạt!"
TÆ° Äồ Hải Quỳnh không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại nghiêm khắc nhÆ° váºy, hôn sá»± giữa mình và Lâm Bắc Phà m vừa má»›i được quyết định, nếu cứ váºy bị cá»± tuyệt, thì mình sau nà y còn mặt mÅ©i nà o mà nhìn ngÆ°á»i khác nữa? Nói không chừng những hạ nhân đó sẽ truyá»n ra má»™t số lá»i đồn, nói mình bởi vì mất trinh, hoặc là vì những nguyên nhân không tốt nà o đó nên má»›i bị ngÆ°á»i ta cá»± tuyệt. Váºy mình sao nà y sao có thể là m ngÆ°á»i được nữa? Cô ta tuy tuổi không còn nhá», nhÆ°ng cÅ©ng biết sá»± đáng sợ của lá»i đồn, cà ng đừng nói là trong dạng đại gia tá»™c nhÆ° thế nà y, tốc Ä‘á»™ của lá»i đồn cà ng nhanh, cà ng bị ngÆ°á»i ta khinh bỉ hÆ¡n. Nà ng ta rất ủy khuất nói khẽ: "Em, em chá»n cái thứ hai, chịu phạt. Thế được chÆ°a? NgÆ°á»i ta, ngÆ°á»i ta không phải là cố ý, anh chỉ biết khi phụ em thôi, hu hu..."
Lâm Bắc Phà m hÆ¡i lè lưỡi ra, dâm dê cÆ°á»i nói: "Nếu nháºn phạt thì em mau cởi quần ra, để anh tét mông hai mÆ°Æ¡i cái, chuyện nà y anh sẽ coi nhÆ° là chÆ°a há» phát sinh!"
"A, anh, đồ dê già !" TÆ° Äồ Hải Quỳnh không ngá» lại trừng phạt nhÆ° váºy, mặt Ä‘á» lên, giáºn dá»—i nói.
Nam Cung Vi cÅ©ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại nói ra má»™t câu nhÆ° váºy, cÅ©ng xấu hổ không thôi, giÆ¡ tay phải lên, véo và o hông đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái, khiến Lâm Bắc Phà m láºp tức gà o lên thảm thiết, liên tục cầu xin mấy lần cô ta má»›i chịu tha.
"Anh ngay cả câu nà y mà cũng nói ra được, anh quá đáng lắm!" Nam Cung Vi e thẹn nói.
"Äá»u là ngÆ°á»i má»™t nhà mà , có sao đâu!" Lâm Bắc Phà m trÆ¡ mặt nói.
Nam Cung Vi sau lần đầu tiên gặp đối phÆ°Æ¡ng, liá»n biết đối phÆ°Æ¡ng là dạng ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, đúng là không tồi, chỉ là có chút háo sắc, chuyện nà y e rằng Ä‘á»u là táºt chung của nam nhân, cho nên cô ta đối vá»›i loại chuyện nà y cÅ©ng chỉ mắt nhắm mắt mở, nhÆ°ng khi loại chuyện nà y thá»±c sá»± phát sinh trÆ°á»›c mặt mình, lại cảm thây tim mình không khá»i Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, mặt Ä‘á» nhÆ° gấc, nghÄ© tá»›i đối phÆ°Æ¡ng ở ngay trÆ°á»›c mặt mình mà lại tét mông trần của nữ nhân khác, loại tình cảm giác dâm mỹ nà y bảo trùm cả tim cô ta.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh sợ đối phÆ°Æ¡ng đối nhiên tét mông mình, vá»™i và ng dùng hai tay che mông, cÆ¡ hồ là van cầu: "Lâm đại ca, em sai rồi, anh đừng tét mông em, được không? Mông của nữ hà i tá», sao có thể tùy tiện mà đánh được? Cùng lắm, cùng lắm thì em hôn anh má»™t cái, coi nhÆ° là bồi thÆ°á»ng, thế đã được chÆ°a?"
"Váºy không được!" Lâm Bắc Phà m cố ý nói: "Em vừa rồi nhìn lén mông trần của anh và Vi nhi, hiện tại canh đánh mông trần của em cÅ©ng là hợp tình hợp lý, có gì mà không được?"
"A, ai nhìn lén mông trần của hai ngÆ°á»i chứ?" TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á» mặt, giảo biện.
"Chẳng lẽ không thấy sao?" Lâm Bắc Phà m há»i lại.
"Em, em, ngÆ°á»i ta chỉ thấy má»™t chút thôi!" TÆ° Äồ Hải Quỳnh không những nhìn thấy cái mông trần của hai ngÆ°á»i, mà còn thấy cả thằng em của Lâm Bắc Phà m nữa, tháºm chà cả chá»— bà máºt của Nam Cung Vi, nhÆ°ng cô ta không dám nói ra, vạn nhất Lâm Bắc Phà m lại Ä‘á» xuất yêu cầu hà khắc hÆ¡n, váºy mình cà ng không biết nên là m gì má»›i tốt.
"Em nhìn lén mấy tiếng, chẳng lẽ chỉ nhìn thấy má»™t chút thôi Æ°?" Lâm Bắc Phà m cố ý giả vá» tức giáºn.
"Cái nà y, cái nà y, ngÆ°á»i ta đã nói rồi, không phải là cố ý mà !" TÆ° Äồ Hải Quỳnh cúi đầu, xấu hổ đáp.
"Äã váºy thì anh sẽ nói chuyện nà y vá»›i nhạc phụ!" Lâm Bắc Phà m ý lấy lùi là m tiến.
"Äừng, đừng, ngÆ°á»i ta để anh đánh hai mÆ°Æ¡i cái là được chứ gì?" TÆ° Äồ Thụy Tuyết và o lúc quan đầu vẫn lá»±a chá»n để đối phÆ°Æ¡ng tét mông hai mÆ°Æ¡i cái. Tuy cá»±c kỳ xấu hổ, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i chuyện giữa mình và hắn đã được phụ thân tán thà nh rồi. Mình giỠđã là nữ nhân của hăn, hắn có đánh mình mấy cái hình nhÆ° cÅ©ng chẳng sao cả. Cô ta nghÄ© tá»›i đây, trong lòng cÅ©ng bình tÄ©nh hÆ¡n má»™t chút, cÅ©ng không còn thấy khó xá» nhÆ° vừa rồi nữa.
"Thế má»›i được chứ. Nà o, cởi quần ra rồi nằm lên giÆ°á»ng Ä‘i!" Lâm Bắc Phà m vô lại nói.
Nam Cung Vi xấu hổ đưa tay ra, nhằm tới hông đối phương mà nhéo mấy cái.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh đây là lần đầu tiên cởi quần trÆ°á»›c mặt nam nhân, sá»± xấu hổ ở trong lòng khó có thể hình dung được. Cô ta bẽn lẽn cả ná»a ngà y má»›i nằm xuống giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng cởi quần mình ra, Ä‘á»™ng tác rất cháºm, hai tay không ngừng run rẩy, khuôn mặt thanh thuần tuyệt mỹ thì cúi thấp xuống, mặt Ä‘á» tá»›i táºn mang tai, căn bản là không dám ngẩng đầu lên.
Cô ta mặc bên ngoà i má»™t chiếc quần bò bó chặt, sau khi nhẹ nhà ng kéo xuống, láºp tức hiện ra đôi chân thon dà i trắng nõn. Hai chân kẹp chặt, giống nhÆ° là sợ hắn nhìn thấy bá»™ vị mẫn cảm của mình váºy, cặp mông tuy vẫn hÆ¡i gầy, không được mê ngÆ°á»i nhÆ° Nam Cung Vi, nhÆ°ng cÅ©ng lá»™ ra tÆ° vị dụ ngÆ°á»i. Hiện tại má»™t chiếc quần lót mà u trắng bó chặt, giống nhÆ° là bánh bao vừa rồi khá»i lồng. Lúc nà y cái kÃch thÃch khà quan của nam nhân nhất chÃnh là vết tÃch của má»™t mảng ẩm Æ°á»›t, chứng tỠđối phÆ°Æ¡ng vừa rồi đã phát sinh chuyện gì đó, cà ng tăng thêm cảm giác thần bà vô cùng.
"á»°c!" Lâm Bắc Phà m tuy vừa rồi ân ái vá»›i Nam Cung Vi mấy tiếng, nhÆ°ng hiện tại thấy cảnh dụ ngÆ°á»i nà y, cảm giác đầu mình xuất hiện tình trạng thiếu dưỡng khà thạm thá»i, hô hấp trở nên gấp rút, ra sức nuốt nÆ°á»›c bá»t.
Nam Cung Vi tuy xấu hổ không muốn nhìn chá»— kÃn của nữ nhân khác, nhÆ°ng lòng hiếu kỳ vẫn khiến hai mắt của cô ta nhìn không chá»›p và o TÆ° Äồ Hải Quỳnh ở trÆ°á»›c mặt, thầm kinh thán trÆ°á»›c vẻ mỹ lệ và thanh xuân của đối phÆ°Æ¡ng, chẳng trách lại khiến tên đại sắc lang nà y là m ra quyết định nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh tất nhiên là nghe thấy tiếng nuốt nÆ°á»›c bá»t của Lâm Bắc Phà m, cÅ©ng biết cái nà y đại biểu cho Ä‘iá»u gì. Trong lòng xấu hổ vô cùng, đồng thá»i cÅ©ng có chút đắc ý, mình tuy nhá» tuổi hÆ¡n chị Nam Cung, nhÆ°ng thân hình của mình cÅ©ng không tồi, cÅ©ng đủ để khiến tên sắc lang nà y Ä‘iên đảo thần hồn. Cô ta ngượng ngùng nói khẽ: "Có, có phải cởi nữa không?"
"Cởi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải cởi rồi, chúng nói là đánh mông trần mà !" Lâm Bắc Phà m cảm thấy giá»ng nói của mình có chút khà n khà n, cÅ©ng có chút kÃch Ä‘á»™ng, giống nhÆ° là má»™t lão sắc quá»· đã lâu rồi chÆ°a chạm và o nữ nhân giá» lại Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t mỹ nữ tuyệt mỹ váºy.
TÆ° Äồ Hải Quỳnh khẽ cắn răng, hai tay đặt lên quần lót, nhẹ nhà ng kéo xuống.
Äáºp và o mặt đầu tiên là má»™t thảm cá» Ä‘en bóng, giống nhÆ° là má»™t vùng đất trà n đầy sá»± mị hoặc váºy, đủ để má»—i nam nhân Ä‘á»u muốn lao và o khám phá. Có Ä‘iá»u TÆ° Äồ Hải Quỳnh rất nhanh liá»n nằm lên giÆ°á»ng, chỉ lá»™ ra cái mông trắng nõn, chui đầu và o trong chăn, van cầu: "Lâm đại ca, nhẹ má»™t chút, ngÆ°á»i ta sẽ Ä‘au đấy!"
Lâm Bắc Phà m nhìn mảng mông trắng nõn của đối phÆ°Æ¡ng, cảm thấy có chút hoa mà y chóng mặt, nữ nhân của mình nhiá»u vô số, nhÆ°ng lần tét mông tiểu nữu nà y, có má»™t loại cảm giác còn kÃch thÃch hÆ¡n là trá»™m tình gấp bá»™i. Giá»ng nói của hắn có chút run rẩy: "Anh, anh sẽ nhẹ tay!"
"Bốp" Một tiếng ròn tai vang lên trong phòng.
"Ô ô..." Tuy hạ thủ không quá nặng, nhÆ°ng vẫn truyá»n tá»›i cho TÆ° Äồ Hải Quỳnh từng đợt cảm giác quái dị, tay của đối phÆ°Æ¡ng giống nhÆ° là trà n đầy ma lá»±c váºy, khiến toà n thân mình nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, rất không thoải mái, tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° khi mình nghÄ© tá»›i loại chuyện đó ở trong đầu, má»™t loại khát vá»ng xá»™c lên óc, tá»±a hồ nhÆ° rất hi vá»ng được đối phÆ°Æ¡ng chÆ¡i, mặt cô ta cÅ©ng Ä‘á» nhÆ° gấc.
"Bốp bốp bốp..." Lâm Bắc Phà m cảm thấy mông đối phÆ°Æ¡ng rất là đà n hồn, má»m mại không gì sánh được, giống nhÆ° là da trẻ con váºy, nhẵn nhụi trÆ¡n tuá»™t, khiến mình không nhẫn tâm đánh tiếp. Hắn ban đầu có lẽ còn hÆ¡i dụng lá»±c, nhÆ°ng vá» sau cÆ¡ hồ là thà nh sá» mông đối phÆ°Æ¡ng, loại cảm giác vô cùng sÆ°á»›ng tay nà y khiên hắn nhÆ° mê luyến.
"A...!" Ai ngá» hắn má»›i đánh được hÆ¡n chục cái, TÆ° Äồ Hải Quỳnh Ä‘á»™t nhiên nắm chặt lấy tay hắn, phát ra tiếng rên nho nhá», thân hình không ngừng run rẩy. Không ngá» dÆ°á»›i sá»± sá» mó của đối phÆ°Æ¡ng, lại má»™t lần nữa đạt tá»›i cá»±c khoái. Khi cô ta còn ở ngoà i, đã bị tiếng Ä‘á»™ng bên trong khiến cả ngÆ°á»i nóng rá»±c, giá» lại bị đối phÆ°Æ¡ng khiêu khÃch, sao có thể kiên trì được nữa?
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
24-04-2011, 07:24 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Chương 568: Giả quỷ
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
Bữa tối của Liên Hoa sơn trang được cỠhà nh trong đại sảnh.
Kế hoạch ban đầu là mở tiệc sá»›m, ai ngá» Lâm Bắc Phà m lại kéo Nam Cung Vi và o trong phòng phong cuồng vá»›i nhau mấy tiếng liá»n, lại máºp má» vá»›i TÆ° Äồ Hải Quỳnh hÆ¡n ná»a tiếng, khiến thá»i gian của bữa tối bị cháºm lại mấy tiếng.
Bữa tối mà Liên Hoa sÆ¡n trang chuẩn bị quả nhiên là cá»±c kỳ phong phú, ở nÆ¡i đây cái gì cÅ©ng thấy, nà o là tay gấu, tổ yến, vây cá, những món ăn mà chỉ có hoà ng đế cổ đại má»›i được ăn, nhÆ°ng ở nÆ¡i đây Ä‘á»u được bà y ra hết.
TÆ° Äồ Bác và Nam Cung Thanh hai ngÆ°á»i sau khi biết được thá»±c lá»±c chân chÃnh của Lâm Bắc Phà m, tất nhiên là vui vẻ vạn phần, không ngừng kÃnh rượu vá»›i hắn. Trên mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i niá»m nở, suýt chút nữa thì kết bái huynh đệ luôn vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, ngay cả TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cÅ©ng bị chuốc cho sai bà tÃ, cÆ¡ hồ là ở ngay trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà nhảy nhót hò reo.
Nam Cung Vi và TÆ° Äồ Hải Quỳnh hai ngÆ°á»i trải qua chuyện lúc chiá»u, quan hệ vá»›i Lâm Bắc Phà m trong nháy mắt đã thân cáºn hÆ¡n nhiá»u, chỉ là Nam Cung Vi vừa bị phá thân, tÆ° thế Ä‘i lại có chút kỳ quái. May mà ngÆ°á»i trong Liên Hoa sÆ¡n trang Ä‘á»u báºn rá»™n chúc mừng, cÅ©ng không có ai chú ý tá»›i vấn Ä‘á» nhá» nà y, mà đôi mắt đẹp của TÆ° Äồ Thụy Tuyết thì không ngừng quan sát Nam Cung Vi, không biết là đang nghÄ© gì.
"Rượu ngon, rượu ngon!"
Sau khi tiệc tối kết thúc, TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng dÆ°á»›i sá»± dìu đỡ của hai bảo vệ, mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ quay vá» phòng mình, miệng không ngừng lèm bèm gì đó, mà khi đôi mắt nhá» của hắn nhìn thấy hai cô gái ở trong phòng thì láºp tức cÆ°á»i hắc hắc, rồi giống nhÆ° là hổ đói vồ mồi, lao vá» phÃa hai ngÆ°á»i, trong phòng lức tức truyá»n ra tiếng hét chói tai.
Lâm Bắc Phà m rất bất lá»±c nhìn vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, lắc lắc đầu, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phòng mình.
Trải qua tráºn ân ái lúc chiá»u, hắn cảm thấy tu vi của mình tá»±a hồ nhÆ° Ä‘á» cao hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng vẫn chÆ°a đạt được tá»›i cá»u trá»ng cảnh giá»›i. Tuy Ä‘iá»u nà y đã được tiểu Kim nhắc nhở, nhÆ°ng hắn cÅ©ng vẫn hÆ¡i cảm thấy tiếc nuối.
Tu luyện và là m ngÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° nhau, nếu ngÆ°Æ¡i má»™t má»±c không tu luyện, hoặc là không có hy vá»ng xa lá»i, nhÆ°ng má»™t khi bÆ°á»›c và o trong rồi, chÆ°a đạt tá»›i cảnh giá»›i tối cao thì e rằng không chịu thôi.
Hắn ngồi xếp bằng ở trên giÆ°á»ng, hai tay giao nhau thà nh má»™t ấn kết rất kỳ quái, thần thức đóng lại, năng lượng trong cÆ¡ thể Ä‘ang cháºm rãi váºn chuyển theo hÆ°á»›ng ngược chiá»u kim đồng hồ, xÆ°Æ¡ng cốt và kinh mạch toà n thân hÆ¡i có biến hóa.
Tiểu Kim thì lÆ°á»i biếng nằm trên giÆ°á»ng, vừa gặm má»™t cái tay gấu thÆ¡m phức, vừa đổ rượu và o miệng, mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nói: "Không ngá» Liên Hoa sÆ¡n trang lại xa xỉ nhÆ° váºy, ngay cả những thứ đồ tốt nhÆ° thế nà y cÅ©ng có. Em đã quyết định rồi, vì những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đó, chúng ta cứ ở lại đây, ăn của hắn, uống của hắn, cho tá»›i khi ăn cho chúng nghèo Ä‘i má»›i thôi!" Nó nói xong câu nà y, nhìn Lâm Bắc Phà m má»™t cái, không nhịn được mà khen ngợi: "Lão đại đúng là đổi tÃnh rồi, khắc khổ tu luyện, so vá»›i em còn mạnh hÆ¡n, có Ä‘iá»u em cảm thấy rằng, má»—i ngà y ăn ngon uống ngon sÆ°á»›ng hÆ¡n hẳn, tu luyện là m cái gì."Nó lại lấy ra má»™t con chim sữa quay, cho và o miệng, rất nhanh liá»n nhổ ra má»™t đống xÆ°Æ¡ng.
"Két..."
Không biết qua bao lâu, khi tiểu Kim đã uống tá»›i xiêu vẹo, nằm ở trÆ°á»›ng giÆ°á»ng ngáy o o, thì nghe thấy cá»a ở phòng bên nhẹ nhà ng bị đẩy ra, má»™t bóng ngÆ°á»i nhá» nhắn xinh xắn rón rén bÆ°á»›c và o.
Lâm Bắc Phà m tuy Ä‘ang trong tình trạng tu luyện, nhÆ°ng tu vi của hắn đã không yếu, cho dù là dÆ°á»›i loại tình huống nà y, hắn cÅ©ng cảm thấy tiếng bÆ°á»›c chân rất khẽ. Hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i dừng tu luyện, cháºm rãi mở hai mắt ra. Tuy hiện tại đã là buổi tối, trong phòng không báºt đèn, cá»±c kỳ tối, nhÆ°ng thị lá»±c của hắn đã không phải là tầm thÆ°á»ng, liếc má»™t cái dã nhìn ra ngÆ°á»i nà y không phải là TÆ° Äồ Thụy Tuyết mà ban sáng đã nói sẽ tá»›i tìm mình, mà chÃnh là má»™t Lolita mỹ lệ má»›i mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi, chÃnh là TÆ° Äồ Tá» Nguyệt, đứa con gái nhá» nhất của TÆ° Äồ gia.
Lại thấy tay phải của cô ta cầm má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm sắc bén, Ä‘ang bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c vá» phÃa giÆ°á»ng. Cô ta không có thị lá»±c tốt nhÆ° Lâm Bắc Phà m, cho nên không chủ ý tá»›i được tất cả tình cảnh ở trong phòng.
Lâm Bắc Phà m tuy không biết đối phÆ°Æ¡ng muốn là m gì, nhÆ°ng thấy đối phưởng ná»a đêm ná»a hôm tá»›i phòng mình, còn mang theo vÅ© khÃ, e rằng là lai giả bất thiện. Mắt hắn đảo lia lịa, vá»™i và ng tóm tiểu Kim Ä‘ang ngủ ngon dáºy, đặt sang bên cạnh rồi dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất nằm lên giÆ°á»ng, kéo chăn che kÃn ngÆ°á»i.
"Tên há»—n đản nà y không ngá» dám cá»± tuyệt mình, khảng định là chê mình rồi, hôm nay mình nhất định phải dằn mặt hắn!" TÆ° Äồ Tá» Nguyệt có chút tức giáºn lẩm bẩm, lại tiến gần tá»›i giÆ°á»ng hÆ¡n.
Kỳ thức cái nà y cÅ©ng không thể trách cô ta, từ nhỠđã lá»›n lên trong Liên Hoa sÆ¡n trang, không gặp được bao nhiêu ngÆ°á»i, mà má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u yêu chiá»u cô ta, khiến cô ta có thêm mấy phần tÃnh cách ngang tà ng. Khi cô ta biết anh trai của mình chuẩn bị hứa gả mình và hai chị gái cho nam nhân ở tÆ°á»›c mặt, trong lòng tức giáºn vạn phần, hắn cho rằng hắn là ai chứ? Không ngá» lại bắt cả ba chị em cùng gả cho hắn, hắn không phải là điên chứ hả? Có Ä‘iá»u sau khi nghe nói đối phÆ°Æ¡ng cá»± tuyệt ngay tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, cà ng tức muốn ói máu.
Mình tuổi thì không quá lá»›n, nhÆ°ng là má»™t mỹ nữ tuyệt sắc, đối phÆ°Æ¡ng không ngá» lại dám cá»± tuyệt mình? Thế há chẳng phải là không nể mặt mình sao? Muốn cá»± tuyệt thì cÅ©ng phải là mình cá»± tuyệt má»›i đúng chứ, đối phÆ°Æ¡ng chỉ được phép là m ra vẻ vô cùng thất vá»ng mà thôi.
TÆ° Äồ Tá» Nguyệt rất không phục, không biết hai chị gái của mình vì sao lại đồng ý má»™t hôn sá»± cá»±c kỳ hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy. Tất cả luôn cảm thấy tên nam nhân nà y không phải là hạng tốt là nh gì, không chỉ rất không Ä‘Ã n ông mà còn ý đồ câu dẫn hai chị gái của mình Ä‘i, thá»±c sá»± là quá đáng ghét. Hắn không phải là có võ công rất cao Æ°? Váºy mình ná»a đêm giết hắn, xem hắn có chá»— nà o Ä‘ang kiêu ngạo nà o.
Võ công của TÆ° Äồ Tá» Nguyệt có thể nói là loại cá»±c kỳ rác rưởi, bình thÆ°á»ng chỉ biết là m loạn, căn bản không há» nghiêm túc táºp luyện võ công. Có Ä‘iá»u bình thÆ°á»ng há»™ vệ trong trang viện Ä‘á»u yêu mến cô ta, cho nên và o lúc huấn luyện thÆ°á»ng nhÆ°á»ng nhịn cô ta, khiến cô ta cho rằng võ công của mình là thiên hạ vô địch, không ai sánh bằng, cÅ©ng có thêm mấy phần khà thế cao ngạo. Do cô ta đây là lần đầu tiên giết ngÆ°á»i, cho nên trong lòng vẫn hÆ¡i khẩn trÆ°Æ¡ng, chỉ sợ đối phÆ°Æ¡ng nổi Ä‘iên, là m ra chuyện gì đó vá»›i mình. Cô ta nhẹ nhà ng nuốt nÆ°á»›c bá»t, tiến lại gần, khi thấy quả tháºt có má»™t nam nhân Ä‘ang nằm ngủ trên giÆ°á»ng, trông tá»±a hồ nhÆ° cÅ©ng không tồi, tuổi cÅ©ng không quá lá»›n, nhÆ°ng trong lòng lại vô cùng chán gét. Cô nói khẽ: "Ta giết ngÆ°Æ¡i nè, xem ngÆ°Æ¡i có bản sá»± gì nà o!" Cô ta nghiến chặt răng, hai tay nắm trÆ°á»ng kiếm, ác Ä‘á»™c đâm và o bụng dÆ°á»›i của đối phÆ°Æ¡ng.
"Phốc!"
TrÆ°á»ng Kiếm đâm thẳng và o trong, còn truyá»n lại má»™t tiếng Ä‘á»™ng khe khẽ.
Lâm Bắc Phà m sắc mặt trắng bệch, gà o lên: "Tôi, tôi bị sao thế nà y? Cô, cô..." Hắn ngồi báºt dáºy, nhìn TÆ° Äồ Tá» Nguyệt ở bên cạnh, thất thanh hét: "Cô, cô là ai? Cô vì sao lại muốn giết tôi? Tôi là m quá»· cÅ©ng sẽ không tha cho cô đâu!" Thân hình hắn co giáºt má»™t cái, ngã xuống giÆ°á»ng, không còn hô hấp nữa.
"A? Mình, mình thà nh công dá»… dà ng nhÆ° váºy sao?" Mắt hạnh của TÆ° Äồ Tá» Nguyệt trợn trừng lên, vô cùng kinh ngạc.
Äối phÆ°Æ¡ng không phải là cao thủ võ lâm sao? Sao lại không há» có má»™t chút cảnh giác nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ Tá» Nguyệt lần đầu tiên giết ngÆ°á»i, trong lòng cÅ©ng hoảng hốt. Mình chẳng qua là nghÄ© đối phÆ°Æ¡ng có thể né được má»™t kiếm nà y, sau đó thì liá»u mạng vá»›i mình mấy hiệp, sau cùng hắn sẽ thua dÆ°á»›i kiếm của mình, không thể không quỳ xuống đất, hÆ°á»›ng tá»›i mình mà cầu xin, còn mình thì đại nhân đại lượng tha cho hắn, nhÆ°ng ai ngá» lại xảy ra án mạng.
"Là m, là m sao bây giá»? Mình, mình không phải là cố ý mà , hai chị gái của mình thà nh quả phụ rồi, hu hu..." TÆ° Äồ Tá» Nguyệt không còn khà thế hùng hổ vừa rồi, giống nhÆ° là trẻ con là m sai váºy, hai tay che mắt, khóc thất thanh. Cô ta tuy không hiểu chuyện, nhÆ°ng cÅ©ng biết đối phÆ°Æ¡ng sau khi bị mình giết, sẽ phát sinh là chuyện lá»›n, nam nhân của hai chị gái mình bị mình giết, đây là má»™t chuyện rất lá»›n trong Liên Hoa sÆ¡n trang, nói không chừng cha mình còn trách mắng mình nữa.
"Cô, vì sao lại muốn giết tôi..."
Äúng và o lúc nà y, Lâm Bắc Phà m vừa rồi đã ngã xuống giÆ°á»ng, dừng hô hấp Ä‘á»™t nhiên bay ra, giống nhÆ° là không có thân thể váºy, hai mắt ảm đạm, nhÆ°ng lại có má»™t cá»— hà n khà bao bá»c quanh ngÆ°á»i hắn, khiến nhiệt Ä‘á»™ của cả căn phong hạ thấp xuống rất nhiá»u, giống nhÆ° là bÆ°á»›c và o mùa đông khắc nghiệt váºy.
"A, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sao lại còn sống? A, ngÆ°Æ¡i là ma!" TÆ° Äồ Tá» Nguyệt láºp tức sợ đến ná»—i mặt trắng bệch, cả ngÆ°á»i run rẩy, giống nhÆ° là lá trong cuồng phong váºy, khóc rống lên nhÆ° má»™t cô nÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng: "NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i mau Ä‘i Ä‘i. Ta, ta không phải là cố ý đâu, ta cầu xin ngÆ°Æ¡i đó, ta, ta không dám là m loạn nữa đâu!" TrÆ°á»ng kiếm trong tay cô ta không biết đã bị ném Ä‘i đâu rồi, hai bà n tay nhá» vung loạn ở trÆ°á»›c mặt, giống nhÆ° là muốn Ä‘uổi đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i.
"Không dám là m loạn nữa Æ°? Cô đã giết tôi rồi, sao có thể chỉ má»™t câu là xong? Diêm VÆ°Æ¡ng gia bảo tôi dẫn cô tá»›i địa ngục, muốn trừng phạt cô, cho và o mÆ°á»i tám tầng địa ngục, núi Ä‘ao chảo dầu!" Giá»ng nói của Lâm Bắc Phà m có chút băng lãnh.
"Äừng, đừng, tôi không muốn xuống mÆ°á»i tám tầng địa ngục đâu, tôi, tôi vẫn muốn sống, hu hu..." TÆ° Äồ Tá» Nguyệt không muốn xuống mÆ°á»i tám tầng địa ngục, cô ta không biết lấy đâu ra khà lá»±c, quay ngÆ°á»i chạy ra ngoà i cá»a.
"Két!"
Cá»a phòng tá»± Ä‘á»™ng đóng lại, hÆ¡n nữa đóng rất chặt, khiến TÆ° Äồ Tá» Nguyệt dùng hết khà lá»±c toà n thân cÅ©ng không mở ra được. NhÆ°ng "quá»· ảnh" ở phia sau cà ng lúc cà ng gần mình, khiến cô ta không biết phải là m gì.
"Trả mạng lại cho tôi, trả mạng lại cho tôi..." Giá»ng nói của Lâm Bắc Phà m cà ng lúc cà ng gấp, cà ng lúc cà ng băng lãnh.
"Äừng, đừng, a, cứ mạng vá»›i..." TÆ° Äồ Tá» Nguyệt sợ đến ná»—i ngồi bệt xuống đất, khóc rống lên.
"TỠNguyệt? Em, em sao lại ở trong phòng của Lâm Bắc Phà m.
Cá»a phòng Ä‘á»™t nhiên bị TÆ° Äồ Thụy Tuyết mở ra, thấy TÆ° Äồ Tá» Nguyệt ngồi dÆ°á»›i đất khóc tu tu, khiến cô ta cÅ©ng vô cùng kỳ quái, không nhịn được liá»n há»i.
"Chị, cứu em vá»›i, có quá»·!" TÆ° Äồ Tá» Nguyệt sau khi thấy chị mình, giống nhÆ° là thấy được cá»ng rÆ¡m cứu mạng váºy, vồi và ng từ dÆ°á»›i đất bò dáºy, ra sức ôm lấy đối phÆ°Æ¡ng, chỉ sợ đối phÆ°Æ¡ng sẽ biến mất.
"Quá»· nà o? Em nói linh tinh gì đó?" TÆ° Äồ Thụy Tuyết bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i.
"Là , là tháºt đó, em vừa giết chết nam nhân ở trong phòng nà y, hắn, hắn Ä‘á»™t nhiên biến thà nh quá»· rồi!" NÆ°á»›c mắt của TÆ° Äồ Tá» Nguyệt không ngừng ứa ra, Ä‘em chuyện nà y kể lại rõ rà ng.
"Cái gì? Em, em giết Bắc Phà m rồi Æ°? Em, em..." TÆ° Äồ Tá» Nguyệt láºp tức ngây ngốc, chỉ cảm thấy đầu ong má»™t cái, ngÆ°á»i lảo đảo, suýt nữa thì ngã xuống đất.
"NgÆ°á»i ta, ngÆ°á»i ta không cố ý mà ..." TÆ° Äồ Tá» Nguyệt rất ủy khuất nói.
"Em, em, em..." TÆ° Äồ Thụy Tuyết nghÄ© tá»›i Lâm Bắc Phà m bị em gái của mình giết, nÆ°á»›c mắt ứa ra. Chẳng lẽ nam nhân của mình cứ váºy mà chết sao? Cô ta chết cÅ©ng không tin. Cô ta đẩy em gái mình ra, báºt đèn lên, nhÆ°ng thấy Lâm Bắc Phà m Ä‘ang nằm bất Ä‘á»™ng trên giÆ°á»ng. Cô ta vô cùng bi phẫn khóc rống lên: "Bắc Phà m, anh, anh sao lại chết? Anh, anh mau tỉnh lại Ä‘i, em không nên để anh sống ở đây, anh mau tỉnh lại Ä‘i!" Cô ta bất chấp tất cả lao vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng.
"Mình, mình thá»±c sá»± đã là m sai sao?" TÆ° Äồ Tá» Nguyệt rất vô tá»™i nói: "Mình thá»±c sá»± không phải là cố ý mà , mình, mình chỉ là đùa chÆ¡i vá»›i hắn thôi. Hu hu, mình nên là m gì bây giá»?"
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong