Mấy ngày này, Tần Thắng tiếp tục mài đũng quần trong thư viện, tìm kiếm các loại tư liệu điển tịch. Hắn thuận tay rút ra một quyển sách trên kệ.
Đây là một bộ sách cũng không rất xưa, bìa sách còn mới, ngoài bìa viết mấy chữ to màu đen, “Phân chia cảnh giới Tu luyện”.
Mở sách ra, Tần Thắng thoáng đọc vài dòng, liền bị nội dung bên trong hấp dẫn.
Đây là một quyển về các loại đẳng cấp của tu luyện giả, mặc dù không biết người phương nào viết ra, nhưng nội dung cực kỳ chi tiết.
Thông qua nội dung giới thiệu, Tần Thắng rốt cục đối với các loại tu luyện giả ở Thiên Khung đại lục hiểu thêm chút ít.
Dựa theo thực lực, tất cả tu luyện giả đều được chia làm chín cấp bậc.
Ma pháp sư chia ra từ nhất cấp tới cửu cấp. Trong đó, nhất, nhị cấp ma pháp sư bị xưng là sơ cấp ma pháp sư, tam, tứ cấp được xưng là trung cấp ma pháp sư. Còn ngũ, lục cấp được xưng là cao cấp ma pháp sư.
Thú nhân tế tự, đấu khí chiến sỹ, ngoài ra còn có một loại đặc thù tu luyện giả — long kỵ sĩ, cũng chia ra cửu cấp tương tự ma pháp sư.
Trong mỗi cảnh giới lại chia làm hạ giai, trung giai, thượng giai, chiến lực mỗi một giai khá bất đồng.
Ngoài ra, trên cửu đại cảnh giới, còn có thánh vực cường giả ngạo thị thiên hạ.
Thánh vực cường giả tu luyện đồng dạng chia làm thánh vực sơ giai, thánh vực trung giai, thánh vực đỉnh phong, thánh vực cực hạn, mỗi một giai đoạn đều phải có cơ duyên thật lớn mới đột phá được!
Tần Thắng bây giờ dưới trạng thái hình người chỉ là ngũ cấp chiến sĩ nho nhỏ, huyễn hoá ra trạng thái “Ra duyên cốt giáp” cũng chỉ có thể đạt tới lục cấp đỉnh phong.
Nhẹ nhàng khép sách, Tần Thắng thở một hơi dài, tâm triều mênh mông, thật lâu không thể bình tĩnh.
Những ngày sau, Tần Thắng điên cuồng rèn luyện, tiếp thu huấn luyện của ban tinh anh cùng 5 tên cùng phòng xong, hắn lại âm thầm thiết kế chế độ rèn luyện riêng cho bản thân.
Hắn biết chỉ có không ngừng rèn luyện mới có thể thu ngắn khoảng cách này lại.
……..
Trên sân học viện, 6 người phòng 501 vừa hoàn thành xong bài vận động, đang bàn chuyện thế sự gần đây, chợt nghe 1 tiếng “ Hống” dữ tợn.
Ngay lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào điếc tai.
Trên bầu trời tại học viện thao trường bay tới một sinh vật như 1 đám mây đen thật lớn.
Tên mê ngủ Tử văn phi hùng đang nằm ở trong túi Tần Thắng ngáy o o, chợt bật người tỉnh lại, nhảy lên bả vai Tần Thắng, ngửa đầu nhìn sinh vật thật lớn bay lượn trên bầu trời. đôi mắt nhỏ không có một tia sợ hãi mà tràn ngập tò mò.
Tần Thắng đọc sách biết đây là con thất cấp ma thú dực long, thân dài 16 thước, toàn thân lân giáp phòng ngự kinh người, lực công kích kinh khủng, am hiểu phong hệ ma pháp.
Đứng ở trên dực long, 1 người thanh niên quần áo hoa lệ, đại khái hơn hai mươi tuổi, xem bộ dáng là hẳn là đệ tử học năm thứ 6, đắc ý nhìn người đi đường phía dưới.
“Tử Văn, ngươi chừng nào cũng có thể bay lượn a?” Tần Thắng quay đầu quay về Tử Văn phi hùng trên vai nói.
Tử Văn phi hùng lúc này không có đáp, chỉ nhìn cự long trên bầu trời bay lượn, lộ ra ánh mắt hâm mộ.
Thanh âm Lạp Cơ Tư Đặc vang lên: “Không phải là 1 con thất cấp dực long thôi sao? Có cái gì đắc ý, ta sau này phải bắt 1 con cự long chính thức”. Bất quá, Tần Thắng trong mắt hắn chứng kiến nét hâm mộ lộ rõ.
Chứng kiến dực long biến mất tại bầu trời, mấy người lúc này mới cất bước hướng tiểu phạn điếm đi đến.
Có lẽ vì vừa rồi chứng kiến bộ dáng uy mãnh của dực long nọ, mấy người không có ma sủng cảm giác buồn bực không vui. Tần Thắng cũng không biết an ủi bọn họ như thế nào, trên bàn ăn không người nào nói chuyện, không khí chẳng vui vẻ như mọi ngày.
Ngay lúc này, bàn bên cạnh vang lên âm thanh làm kẻ khác chán ghét.
“Một năm vào tới sáu người, lần này phòng “501” xem ra là sáu kẻ ba phải thôi, không phải chỉ là mấy tên tiểu tử sao? Ha ha”
“Thật là đám tiểu hài chưa ráo máu đầu, ta xem nên gọi là 6 đầu trư a! Ha ha......”
Tần Thắng nhẹ nhàng quay đầu, nhìn thấy tại bàn đối diện hơn mười thiếu niên quần áo hoa lệ đang ngồi, trước ngực toàn bộ đeo bảng tên học viên năm 3, xem ra khoảng mười bảy mười tám tuổi!
An Đức Lỗ bọn họ hôm nay vì thấy dực long ma sủng, bây giờ đang buồn bực. Lúc này đột nhiên có người đến cửa gây chuyện, không thể nghi ngờ là hỏa tính bộc phát.
Thanh âm khiêu khích còn chưa dứt, giọng Lạp Cơ Tư Đặc đã tức giận vang lên.
“ Ta nói hôm nay xuất môn như thế nào mà mắt trái giật giật, nguyên lai là đụng với mấy đám cẩu a! Các ngươi nói xem, tại sao phạn điếm vẫn cho phép mấy đám cẩu vào đây a! Thật là một đám ẻo lả, mới học năm 3 đã khoác lác chẳng coi ai ra gì.”
Nghe Lạp Cơ Tư Đặc nói, thiếu niên đối diện sắc mặt trở nên xanh đen, nắm chặt nắm tay, âm nghiêm mặt nói: “Tiểu tạp chủng, hôm nay mọi người tâm tình tốt, chỉ cần ngươi quỳ xuống khấu đầu ba cái, kêu ta 1 tiếng đại gia. Ta hôm nay bỏ qua cho ngươi, nếu không, ta sẽ cho các ngươi từ lầu ba rơi xuống.”
Tần Thắng sắc mặt đằng trở nên khó coi, trên người sát khí bắt đầu tràn ngập, làm Lạp Cơ Tư Đặc cũng phải hoảng sợ.
Chậm rãi đứng lên, Tần Thắng hướng thiếu niên kia đi đến.
Vị hoa kia dùng thiếu niên chứng kiến Tần Thắng đã đi tới, không giận mà cười, khinh miệt mắng: “Tiểu tạp chủng, ta chửi ngươi là tiểu tạp chủng, thế nào?......A!”
Vị hoa kia dùng thiếu niên còn không có nói xong, đột nhiên biến thành hét thảm một tiếng!
Tần Thắng vươn bàn tay phải, bóp trụ người nọ, nhất hắn lên khỏi ghế, người nọ trong nháy mắt không thể vùng vẩy.
“ Ba” một tiếng.
Đầu hắn bị Tần Thắng đập xuống bàn. Thiếu niên kia vốn kiêu ngạo, bây giờ vẻ mặt kinh hoảng, hắn căn bổn không nghĩ đến Tần Thắng dám động thủ tại đây, không chút nào để ý thân phận của hắn. Tay phải ôm vết thương trên đầu, máu tươi từ tay phun ra, tay trái chỉ vào Tần Thắng quát:
“Tên tiện dân này, dám động thủ với quý tộc, ta sẽ cho ngươi hối hận là đã sanh ra trên đời” Nói xong hung hăng đem đấu khí trên người tụ lại, thân hình như gió, hung hăng tung 1 cước vào Tần Thắng.
Hắn đột nhiên tập kích, kẻ khác khó lòng phòng bị, thiếu niên quần áo hoa lệ trong lòng rất là cao hứng, xem ra, mặc dù Tần Thắng được xưng đệ tử thiên tài, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, vào học cũng chỉ mới mấy tháng. Cho dù là thiên phú cường thịnh, bây giờ nhiều lắm có thể đạt tới tam cấp chiến sĩ, như thế nào có thể ngăn cản đòn của 1 tứ cấp chiến sỹ như hắn.
Nhưng là tục thoại nói rất đúng: “Hy vọng càng lớn, thất vọng càng cao”.
Khi cước hắn cách thân thể Tần Thắng còn không quá một ngón tay, Tần Thắng vươn tay phải tay đón lấy, thuận thế hất lên cao như bứng 1 gốc cây, người hắn bị hất văng vào vách tường.
Một tiếng “Đông” rợn óc vang lên.
Thiếu niên kêu lên thảm thiết, hắn bây giờ không chỉ là đầu chảy máu, cả người tràn đầy vết thương, vẻ mặt ứ huyết, quần áo rách nát.
Mới vừa ngẩng đầu, nhìn thấy đám bằng hữu tất cả đều bị bọn An Đức Lỗ đánh tới, nằm la liệt trên mặt đất, lúc này hắn đã lâm vào một loại sợ hãi.
Nhìn ma thần Tần Thắng hướng chậm rãi đi tới, tên thiếu niên trên mặt đã sớm không còn dạng kiêu ngạo vừa rồi.
Theo từng bước chân Tần Thắng, thân thể thiếu niên sẽ không tự chủ được run rẩy mãnh liệt, chứng kiến Tần Thắng đi tới trước mặt, dòng nước từ đũng quần hắn không tự chủ chảy ra.
Tần Thắng cúi đầu nhìn kỹ hắn, ngoài miệng ôn tồn nói: “Ngươi cầu xin thì ta sẽ tha cho 1 lần!”
Trong mắt thiếu niên quý tộc, lúc này bộ dáng Tần Thắng quả thực giống ác ma, sắc mặt trắng bệch kêu khóc nói: “Ngươi là đại gia, ta là tạp chủng, ta cũng không dám nữa, ngươi hãy bỏ qua ta một lần đi, huhu......”.
Chứng kiến hắn khóc rống kêu thảm, Tần Thắng nhíu mày, không biết tên này trong lòng thực sự nghĩ cái gì, nhưng Tần Thắng cũng không sợ hắn tìm đến gây phiền toái.
“ Lần sau nhớ kỹ không nên trêu chọc ta, nếu không......”
Nhìn hắn hé miệng muốn nói gì, Tần Thắng cũng không định nghe hắn nói nhảm, trực tiếp đạp 1 cước, thân thể hắn từ cửa sổ bay ra ngoài.
Sau đó chỉ nghe “Phanh” “ A” “ A”
......
Chứng kiến Tần Thắng đem tên cầm đầu đá ra cửa sổ, Ba Khắc bọn họ cười hắc hắc, nhìn nhau nhau một cái, mang mười mấy tên thiếu niên còn lại ném xuống.
“Tần Thắng, cứ như vậy buông tha bọn chúng sao?” Lạp Cơ Tư Đặc hỏi.
“ Vậy thế nào, chẳng lẽ thật sự giết bọn họ sao? Dạy bọn chúng biết cách cư xử vậy đủ rồi.” Tần Thắng tới bàn ngồi xuống, tiếp tục dùng cơm.
Năm người thoáng nhìn nhau, lần lượt ngồi xuống.
Lúc này, ánh mắt người tại tửu lâu kính sợ nhìn về phía Tần Thắng.
......
Không lâu lắm, từ phía trước tửu lâu đi tới không ít người, hùng hùng hổ hổ thét:
“ Rốt cuộc tên tiện dân nào dám khi dễ quý tộc chúng ta, không phải muốn chết sao?”
“ Ngươi nói là ai, chúng ta rửa hận cho ngươi, bắt hắn gọi ngươi gia gia”
Tần Thắng không nhanh không chậm ăn xong miếng cơm cuối cùng trong chén, chậm rãi đứng dậy, tự nhủ: “Ăn no, cũng nên hoạt động 1 chút.”
Thả người nhảy xuống tửu lâu, Tần Thắng giống như ngọn lông tơ bay xuống đất, lặng yên không phát một tiếng động!
Đám quý tộc thiếu niên đang muốn xông lên, đột nhiên, cảm giác được một trận hàn khí, động tác không khỏi đình trệ xuống.
Lúc này, Tần Thắng vốn cúi đầu trầm mặc không nói đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người trước mặt.
Đám quý tộc thiếu niên vừa rồi vẫn kiêu ngạo vô cùng, lúc này thấy ánh mắt Tần Thắng, không nhịn được lạnh cả người.
Chỉ thấy, trên người Tần Thắng dần dần nổi lên một cổ sát khí của hồng hoang ma thú.
Tinh thần chấn nhiếp!
Đám quý tộc không tự chủ cảm giác một loại sợ hãi thật sâu, nhịn không được lui từng bước về phía sau!
Đây là năng lực đặc biệt lúc Tần Thắng dung hợp Mị nhiêm xà đồng thu được.
Nhìn trước mặt một lũ người sắc mặt trắng bệch, Tần Thắng khóe miệng có chút nhếch lên, lộ ra một tia khinh thường.
Hắn biết, trừ phi có người trợ giúp thực lực cao cường, nếu không bọn họ vĩnh viễn cũng sẽ không còn dám trực diện gây sự!
Mặt không chút thay đổi, Tần Thắng đi qua trước mắt đám người, nhưng không có một ai dám ngăn lại.
Trong phòng mình, Tần Thắng vừa mới luyện công xong. Cảm giác đấu khí năng lượng tinh thuần tràn ngập trong cơ thể , Tần Thắng thì thào tự nói: “Dựa theo tiến độ này, sợ rằng phải hai ba tháng thời gian nữa mới có thể đánh sâu vào tầng đấu khí thứ năm......”
Đẩy cửa phòng ra, Tần Thắng trực tiếp đi ra ngoài. Kết thúc một ngày tu luyện, hắn một mình đi dạo học trong viện.
Bây giờ Tần Thắng cũng có thể xưng là nhân vật nổi tiếng tại Lạp Tư vũ kỹ học viện. Hắn lần trước đánh lui đám đệ tử quý tộc đã tạo ra 1 chấn động không nhỏ trong học viện.
Thực lực cường đại, dung mạo tuấn tú, thiên phú kinh người....., không thể nghi ngờ có thể làm thổn thức không ít trái tim thiếu nữ, cho nên bây giờ vô luận Tần Thắng đi tới nơi nào, cũng hấp dẫn không ít ánh mắt kinh ngạc cùng ái mộ.
Trời đã tối, một ngày học đã kết thúc, đây là lúc các học sinh thư giãn. Trên thao trường học viện có rất nhiều nam nữ lui tới.
Tần Thắng vẫn đi dạo, không chút nào để ý tới ánh mắt chung quanh. Đang lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy trên bầu trời truyền đến trận ba động khác thường. Ngẩng đầu một cái, chỉ thấy một đạo màu vàng hoa mỹ nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt hướng trước mắt Tần Thắng bắn thẳng đến.
1 con hoàng kim cự điêu thật lớn, thân thể màu vàng, thân to 5 thước, hai cánh dang rộng chừng 10 thước, cánh chim màu vàng tại trời chiều chiếu xuống, lộ ra vẻ kim quang chói mắt.
“ Bát cấp ma thú, huyền linh kim điêu”, Tần Thắng chau mày. Phản ứng không chậm chút nào, hừ lạnh một tiếng, tay phải mơ hồ xuất quang hoa màu trắng, cương mãnh dữ dằn kích ra.
Cương mãnh quyền khí bắn thẳng đến huyền linh kim điêu, chấn lui đòn công của nó!
Con huyền linh kim điêu chậm rãi hạ xuống, từ kim điêu một cô gái mặc áo hồng bước xuống, trực tiếp hướng Tần Thắng đã đi tới.
“ A, không phải tiểu ma nữ ‘hỏa khổng tước’ Hải Luân sao?”
“ A, tên kia hình như là học viên năm 1 Tần Thắng sao? Nghe nói hắn một mình đánh lui hơn mười người a?”
“ Cái tên Tần Thắng kia chắc là bội tình bạc nghĩa gì đó, bây giờ người ta tìm tới đòi nợ đây.”
“ Ta cuối cùng cũng tìm được ngươi, Tần Thắng!”, Hải Luân tức giận nói
Lần trước Tần Thắng đụng ngã nàng, sư tỷ lại bắt xin lỗi hắn. Giờ lại nghe nói hắn ỷ mạnh hù dọa đám đệ tử quý tộc, cho nên đại tiểu thư hôm nay muốn dạy hắn 1 bài học.
Tần Thắng vốn định bỏ đi, hắn không định trêu chọc tiểu phiền toái này, nhưng bây giờ nàng đã kêu tên hắn, muốn đi cũng không thích hợp.
Vì vậy, Tần Thắng ngừng cước bộ, mắt nhìn Hải Luân đang chậm rãi đi tới.
Nhìn Hải Luân ưu nhã đi tới, Tần Thắng cũng thầm khen: Thật sự khí chất thoát tục, dung nhan thanh lệ a.
“ Ngươi tìm ta có chuyện gì.” Tần Thắng nghe được bên cạnh tiếng người bàn luận lung tung, mà Hải Luân sắc mặt càng ngày càng xanh đen, vốn không định nói chuyện, Tần Thắng vẫn phải há mồm hỏi.
“Tiểu tử cuồng vọng , Hải Luân ta tới báo thù. Ta sẽ mời ca ca ta và mấy bằng hữu cùng ngươi luận bàn một chút, địa điểm ngay võ tràng học viện!” Hải Luân điêu ngoa nói.
“Tốt, vừa lúc cũng muốn lãnh giáo một chút”, Tần Thắng từ lúc tiến vào học viện vũ kỹ Lạp Tư, đúng là muốn tìm thủ mạnh mẽ, đánh một hồi, kiểm nghiệm thực lực một chút.
Đối với ca ca Hải Luân, Tần Thắng cũng có nghe qua cũng là 1 siêu cấp thiên tài, vừa hợp tâm nguyện Tần Thắng.
Đang ở lúc này, Tử Văn phi hùng linh mẫn cảm nhận được hơi thở của huyền linh kim điêu. Nó vội leo lên bả vai Tần Thắng, vừa vặn bị Hải Luân nhìn thấy.
Lông mềm mại, thân thể tròn xoe, Tử Văn phi hùng đáng yêu đối với các thiếu nữ đều có lực sát thương trí mạng.
Vốn đã định bỏ đi, Hải Luân quay lại, hai tay ôm trước ngực, mắt nhìn tiểu vật đáng yêu trên vai Tần Thắng.
“Chúng ta không bằng cá cược 1 chút, nếu ngươi thua, ngươi phải đem con chó nhỏ đáng yêu kia đưa cho ta.” Hải Luân hiển lộ ra ánh mắt vô cùng cao hứng, nói.
“Vậy kia nếu ngươi thua thì sao?” Tần Thắng khóe miệng có chút nhếch lên.
“Ta thua? Ngươi đến lúc đó nhất định sẽ bị đánh thành đầu heo.” Hồng y thiếu nữ Hải Luân như 1 con gà con kiêu ngạo, vừa nghe Tần Thắng nói, lông mi lập tức nhíu lại, càng thêm vẻ đáng yêu.
“ A a, vậy chờ coi sao, ha ha......”, nhìn bộ dáng Hải Luân, Tần Thắng cảm giác muốn hộc máu.
“ Tốt lắm, nếu ta thua, ta đem huyền linh kim điêu tặng cho ngươi.” Hải Luân lấy tay chỉ chỉ huyền linh kim điêu phía sau, nói: “Phải biết rằng, nó chính là một bát cấp giai cao cấp ma thú.”
Tần Thắng vẫn muốn một ma thú bay lượn, cái thế giới này thật sự rất lớn, hai cái thành thị khoảng cách rất xa, cho nên tại đại lục, việc hành tẩu phi thường mất thời gian.
“ Đi, đi tới diễn võ trường”, Tần Thắng cũng không phí lời, đi theo Hải Luân hướng diễn võ trường.
......
“Có chuyện vui đây, mau tới coi, muốn thấy cao thủ quyết đấu không? Muốn nhìn Tần Thắng bị cao thủ hành hung không? Mau tới a!” Hải Luân ngồi trên huyền linh kim điêu, lớn tiếng kêu réo.
Nhiều đệ tử nghe được tiếng gào của Hải Luân liền đi theo, đội ngũ phía sau ngày càng nhiều, mọi người ùn ùn hướng võ trường học viện đi đến.
......
“Oa, vóc người cô nàng này cũng quá chuẩn, tấn công phòng thủ đầy đủ, không biết lớn lên khuôn mặt nhìn ra sao!” Bạch hổ Thú nhân An Đức Lỗ vẻ mặt nham nhở cười.
“Cái này cũng không sai, Tiểu muội muội đó giọng nói thật thánh thót......” Lạp Tư Cơ Đặc hai mắt tỏa ánh sáng, nước miếng chảy ra.
“ Ân, ta thích mông to, mụ mụ nói mông to có thể sanh nở tốt!” Không cần phải nói, kẻ nói câu thô tục này là man nhân Ba Khắc.
“Di, tại sao tụ tập nhiều người như vậy?” Nhìn 1 đám người xa xa, Đan Ni nhíu mày, túm lấy một gã đệ tử chạy qua hỏi “Xảy ra chuyện gì?”
“Các ngươi còn không biết a? Nghe nói có người tìm đến Tần Thắng, tên học sinh năm nhất mới nổi, đòi quyết đấu......” Tên đệ tử vẻ mặt hưng phấn nói.
“ Cái gì? Tần Thắng......” Mọi người phòng 501 giật mình, vội vội vàng vàng hướng đám người đuổi theo!
......
Hải Luân nhìn người kéo tới càng lúc càng đông , tâm tình hưng phấn, vẻ mặt chí đắc cười, khiêu khích nhìn Tần Thắng, hình như đang nói: “Ta xem ngươi mất mặt như thế nào, hôm nay nhất định sẽ đại bại mà về.”
Tần Thắng mặt không chút thay đổi nhìn Hải Luân một cái, tâm cảnh hắn so với tuổi tác khác rất xa, chuyện như vậy rất khó làm cho hắn xáo động. Hắn căn bản không ngại thể diện, cho nên vô luận có người xem hay không đối với hắn không có gì ảnh hưởng.
Rất nhanh mọi người đổ tới xung quanh diễn võ trường, lúc này trên võ trường đã có năm người đứng.
Tần Thắng đứng giữa sân, trầm mặc không nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn người trước mặt! Bốn người toàn bộ mang thẻ bài của học viên năm tư, so với Tần Thắng lớn hơn vài tuổi, khí chất rất là bất phàm.
“Này hình như tất cả đều là tinh anh đệ tử năm tư a!” Trong đám người truyền đến một tiếng hô kinh sợ!
“Đúng vậy, đây là tứ đại kim cương, tứ đại cao thủ mạnh nhất sau thiên tài Hải Á Đức Nhĩ!”
......
“Đại ca ngươi tại sao không tới?” Tần Thắng quay đầu lại, nhìn Hải Luân hỏi.
“Hừ, đại ca ta là người thế nào mà nói đánh là đánh, ngươi trước hết đánh thắng mấy bằng hữu này của ta rồi tính!” Hải Luân cười hì hì, quay về Tần Thắng khiêu khích.
“Tốt lắm, các ngươi cùng lên đi” Tần Thắng khóe miệng khẽ nhếch, quay về bốn người nói.
“Người kia rốt cuộc là ai a? Sao cuồng vọng như thế.”
Lúc này mấy trăm người nghe Tần Thắng nói, nhất thời trở nên ồn ào, rất nhiều đệ tử trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này quá mức cuồng vọng đi, đa số còn cho rằng Tần Thắng không tự lượng sức.
Phải biết rằng tứ đại kim cương mặc dù không phải tuyệt đỉnh thiên tài trong học viện, nhưng cũng là nhân vật nhất đẳng, là tứ đại cao thủ mạnh nhất sau thiên tài Hải Á Đức Nhĩ!
“Cái tên Tần Thắng rốt cuộc nghĩ gì?!”
“Nghe nói tên này là học viên thiên tài của năm nhất, thiên phú cực mạnh”
“Ân, nghe nói hắn lần trước một mình dọa lui hơn mười tên đệ tử quý tộc, bất quá lá gan thật sự lớn, không sợ đại ca thiên tài của Hải Luân đánh cho tàn phế?”
Cái tên Tần Thắng, chỉ chốc lát đã truyền khắp cả học viện, tất cả nam nữ đến đây xem cuộc chiến đều nghe qua lai lịch của hắn.
“Tần Thắng không hổ là Tần Thắng, thật sự rất có phách lực, thật sự quá mạnh mẽ” đám người Lạp Cơ Tư Đặc cảm thán nói.
“Tiểu tử, ngươi cũng quá cuồng vọng đi, không biết tốt xấu, một mình Thụy Đặc ta cũng đủ đánh ngươi răng rơi đầy đất.” Thanh niên mặc áo võ sĩ màu đen quay về hướng Tần Thắng hét lớn.
Lời còn chưa dứt, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ, hóa thành một bóng đen hướng Tần Thắng vọt tới.
Trong nháy mắt, Thụy Đặc đến trước người Tần Thắng. Vừa rồi thái độ kiêu ngạo của Tần Thắng đã hoàn toàn chọc giận hắn, trong tiếng xé gió thê lương, một quyền như tia chớp hướng mặt Tần Thắng đánh ra, đồng thời chân phải hướng phần eo Tần Thắng đạp tới.
Tất cả mọi người khẩn trương nhìn tình hình trong sân. Thụy Đặc này một quyền một cước cương mãnh cuồng bạo, nếu Tần Thắng thật sự bị đánh, cho dù không chết, sợ cũng trọng thương!
Bất quá, bằng ý thức chiến đấu kinh khủng của Tần Thắng, hắn cũng không dễ dàng bị đánh trúng!
Tại lúc đối phương còn chưa hoàn toàn phát động công kích, thân thể hắn đã cấp tốc lui về phía sau, tránh được công kích sắc bén của đối phương. Sau đó, như một thần long vẫy đuôi, chân phải hắn giữa không trung tạo ra một quỹ đạo đẹp mắt, mang theo lực lượng cường đại hướng đầu Thụy Đặc đá vào.
Thụy Đặc chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, chân phải Tần Thắng đã mang theo kình phong mãnh liệt, như tia chớp hướng đầu của hắn đánh thẳng đến. Tốc độ quả thực khó có thể hình dung, Thụy Đặc kinh hãi cơ hồ hồn phi phách tán, vội vàng đưa song chưởng ra che kín trước mặt.
Tần Thắng hừ lạnh một tiếng, 1 cước giữa không trung như nước chảy mây trôi chuyển hướng, đá vào tiểu phúc của Thụy Đặc đang không hề phòng bị.
“ Oa......, hảo a.” Bên sân các thiếu nữ ánh mắt nồng cháy nhìn Tần Thắng.
Chỉ cảm thấy bụng truyền đến một trận đau nhức kinh người, cả thân thể Thụy Đặc giống như một bao cát, bị chấn bay về phía sau.
“ Hự” một tiếng, hắn ngã sấp xuống mặt đất cách đó hơn mười thước!
Một vết máu từ khóe miệng Thụy Đặc tràn ra, mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng là hiển nhiên hắn đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, ba đồng bọn bên cạnh vội vàng đi tới đỡ hắn dậy.
“ Không sao chứ, Thụy Đặc.”
“ Hắn thực lực rất mạnh, các ngươi cẩn thận một chút”
Thụy Đặc sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vốn nghĩ muốn hảo hảo giáo huấn Tần Thắng một chút, nhưng không ngờ bị 1 cước chấn bay. Toàn thân nhịn không được có chút run rẩy.
Tràng người phía ngoài trong nháy mắt tất cả yên lặng, ngay sau đó liền bộc phát ra tiếng kinh hô điếc tai nhức óc.
Chỉ bằng một kích, một gã ngũ cấp cao mất khả năng chiến đấu.
Cơ hồ tất cả mọi người không dám tin tưởng sự thật phát sanh trước mắt.
“ Thụy Đặc cứ như vậy thất bại, 1 chiêu đã bại”
“ Hắn chính là một vị ngũ cấp sơ giai chiến sĩ a?”
“ Tần Thắng cũng quá lợi hại đi! Một kích đánh bại một vị ngũ cấp cao thủ.”
Vốn đang cao hứng, Hải Luân chứng kiến thực lực cường đại của Tần Thắng, sắc mặt không khỏi biến đổi, lộ ra vẻ khó tin.
“Các ngươi cùng lên đi” thanh âm Tần Thắng một lần nữa vang lên.
“Không nên kiêu ngạo quá, để ta đánh với ngươi”, từ trong ba người, một thanh niên mặc áo lam vóc người nhỏ gầy đi ra.
“Ta gọi là Trát Khắc”, lam bào thanh niên nói chuyện rất kiệm lời, không hề nói nhảm nửa chữ.
Vừa dứt lời, thân hình hắn đã trở nên mơ hồ, trong một giây đồng hồ, cả người hình như là biến mất, chỉ để một đạo lam ảnh nhàn nhạt.
“Như thế nào biến mất vậy?”
“Biến mất hồi nào, đó là vì hắn tốc độ quá nhanh, ngươi căn bản nhìn không thấy thân ảnh hắn mà thôi.”
“Nguyên lai là phong kiếm Trát Khắc a, bằng vào phong thuộc tính Đấu khí, tốc độ mau lẹ như tia chớp.”
Thân ảnh nhỏ gầy quỷ mị của Trát Khắc bỗng xuất hiện trước mặt Tần Thắng, mang theo một cổ khí thế sắc bén. Trong lúc đó, tay hắn chẳng biết khi nào đã xuất ra 1 trường kiếm!
Bóng kiếm biến ảo khó lường, giống như u linh bay đầy trời, từng đạo kiếm khí sắc bén cường hãn chuyển động, vô thanh vô tức hướng Tần Thắng đâm tới......
Tần Thắng không khỏi hừ lạnh một tiếng, đấu khí dọc theo cánh tay gân cốt cấp tốc vận chuyển, tay phải nhất thời nổi lên quang mang màu trắng quái dị, huyết nhục trong nháy mắt biến thành cương trảo thiết cốt.
Trường kiếm trong tay Trát Khắc mặc dù quỷ mị, nhưng dưới lực lượng tinh thần khổng lồ của Tần Thắng, căn bản là không chỗ nào che dấu.
Tay phải Tần Thắng khẽ nhúc nhích, xẹt qua tàn ảnh, sau một giây đồng hồ, ngón trỏ giữ chặt thanh kiếm đang cuồng loạn.
Tốc độ cực nhanh, mau như thiểm điện!
“ Đinh......” Một tiếng, Trát Khắc chỉ cảm thấy một cổ cự lực kinh khủng truyền đến từ thân kiếm, hổ khẩu đau nhức.
Căn bản là không có cho hắn 1 chút thời gian phản ứng, Tần Thắng di động bắt lấy cổ tay Trát Khắc, tốc độ nhanh như tia chớp, nắm hắn trực tiếp ném đi, làm cho đám người xem hoảng sợ kinh hô một trận.
“Bồng!” 1 tiếng, Trát Khắc chỉ cảm trời đất quay cuồng, cả người trực tiếp nện vào mặt đất cách đó mười thước.
Lực phản chấn thật lớn truyền đến, thậm chí đưa thân thể hắn 1 lần nữa bắn lên, Trát Khắc chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, sau lưng truyền đến cảm giác đau nhức mãnh liệt.
Tần Thắng trong nháy mắt tốc độ quá nhanh, động tác vừa xuất ra đã hoàn thành. Mọi người chỉ thấy Tần Thắng bắt được cổ tay Trát Khắc, trong nháy mắt, thân thể Trát Khắc đã nằm xa xa trên mặt đất.
“Người nầy cũng quá kinh khủng! Hắn thật là học viên năm nhất sao?”
“Ta và Tần Thắng học chung một ban a.” 1 tên bên cạnh tự hào nói.
Ngoài võ trường bắt đầu bộc phát ra một trận hoan hô, tiếng vỗ tay như nước, kích động nhất là đám học viên năm nhất.
“Quả thực không phải người!” Hồng y thiếu nữ mắt trừng lớn, hàm răng trắng cắn chặt môi, bộ dáng thật là đáng yêu.
“Hai ngươi cùng lên đi,” Tần Thắng quay về hai người còn lại nói.
Hai người còn lại là một đôi song sinh, trên thân xích lỏa, da như 1 cổ đồng sắc, cơ thể đồ sộ rắn chắc, nhìn qua đã biết là dạng chiến sĩ lực lưỡng.
“Các hạ thực lực cường đại, man nhân Mạt Lạp, Mạt Khắc đến lĩnh giáo cao chiêu.” Hai người tiến lên từng bước, diễn võ trường nhất thời “oanh oanh” 2 tiếng, mặt đất chấn động kịch liệt vài cái.
“Chẳng lẽ đây là Cuồng bạo Song Sát Mạt Lạp cùng Mạt Khắc trong truyền thuyết”
“ Đúng vậy, mặc dù bọn họ thực lực chỉ có ngũ cấp sơ giai, nhưng nghe nói một khi cuồng hóa, bằng vào lực lượng thân thể cường đại của man nhân, hai người có thể xuất ra thực lực của chiến sĩ ngũ cấp đỉnh phong, xem ra Tần Thắng gặp nguy hiểm rồi!”
......
“ Oanh long long” “ Oanh long long”
Hai gã khổng lồ chạy như điên, mỗi bước chân tạo ra tiếng nổ “ầm ầm” trên mặt đất.
Khí thế quyền phong cường đại phát ra làm cho không khí xáo động, hai nắm tay giống như lợi kiếm, một tả một hữu, hướng Tần Thắng đánh đến.
Tần Thắng hai chân đạp mạnh mặt đất, vọt tới về phía trước.
Động tác hắn nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt, đã vọt tới hai người. Thấy nắm tay Mạt Lạp đã tới trước mặt, thân thể Tần Thắng vặn vẹo một cách bất thường, vừa vặn tránh thoát đòn công kích.
Cùng lúc đó, tay trái Tần Thắng như tia chớp, trong phút chốc túm lấy thân thể tráng kiện của Mạt Khắc. Ngay sau đó, Tần Thắng bộc phát lực lượng kinh khủng, nắm lấy Mạt Khắc, mang thân thể khổng lồ kia trực tiếp quăng qua bên trái, nện mạnh vào thân thể Mạt Lạp.
Một tiếng nổ “Bồng!”.
Sau một khắc, hai huynh đệ Mạt Lạp, dưới ánh mắt ngốc trệ của mọi người, bị ném văng lên cao, sau đó ầm ầm ngã sấp xuống mặt đất.
Hai người chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, một cổ huyết khí xông lên ngực, thiếu chút nữa thổ ra một ngụm máu tươi!
Người xem đang kinh sợ, đột nhiên bên tai vang lên tiếng “Hống......Hống......”, cuồng nộ.
Hai man nhân không biết khi nào đã một lần nữa đứng lên.
Giờ phút này, bọn họ khắp người quang mang màu vàng chói loá, hơi thở cường đại bạo tăng! Không khí xung quanh người không ngừng biến động.
Khi quang mang màu vàng chậm rãi rút đi, hai người một trước một sau đứng thẳng, Mạt Khắc phía trước, Mạt Lạp ở phía sau. Thân hình thoáng chốc cao lớn thêm rất nhiều.
“ Chẳng lẽ là cuồng hóa”, mọi người kinh hô, mở to hai mắt nhìn, miệng há hốc, xem ra giật mình không nhỏ.
Man nhân có kỹ năng đặc biệt là Cuồng hóa. Chỉ có man nhân huyết thống thuần nhất mới có thể kế thừa, hơn nữa trong đó, chỉ có rất ít người thành công mở ra kỹ năng này, mặc dù di chứng sau khi cuồng hoá rất lớn, nhưng có thể trong nháy mắt tầng lực chiến đấu tăng lên mấy.
Mọi người bây giờ bắt đầu lo lắng, không biết Tần Thắng rốt cuộc có thể ngăn cản công kích của 2 man nhân đã cuồng hóa hay không.
Đang lúc này, trên người Mạt Lạp quang mang chợt tăng lên, song chưởng đặt vào lưng của Mạt Khắc, thân thể Mạt Khắc trong giây phát ra khí thế cường đại hơn gấp mấy lần.
Hét lớn một tiếng, Mạt Khắc nhảy lên, điên cuồng hướng Tần Thắng vọt tới.
“Đây là kỹ năng dung hợp nhất thể......” trong đám người có tiếng kinh hô.
Tần Thắng có thể cảm thấy quyền của Mạt Khắc hùng hậu so với trước kia rất nhiều.
Song lúc này trên mặt Tần Thắng không sợ hãi chút nào mà lại lộ ra nét hưng phấn. Không có chút né tránh, Tần Thắng trực tiếp tung quyền lấy cứng đối cứng, quyền phong phá không, tiếng sấm ầm ầm!