Sau một ngày cuồng nhai mọi ngươi đều ý vị chưa tận mà quay về. Dùng xong bữa tối thì bỗng dưng có thị nữ đến thông báo là tinh linh nữ vương muốn gặp ta.
Vì vậy ta vội vàng thay đổi quần áo đi theo thị nữ. Khi ta đến nơi thì đã thấy tinh linh nữ vương cùng các vị trưởng lão đã có mặt sẵn trong đại sảnh. Thấy ta đến nữ vương liền đứng lên đón tiếp.
“Lĩnh chủ các hạ do bận việc nên hiện giờ mới tiếp kiến người xin người thừ lỗi.” Nữ vương cất giọng thánh thót nói.
“Ko có gì. Ko biết nữ vương bệ hạ muốn gặp ta là có chuyện gì.” Ta trực tiếp vào chủ đề hỏi.
“Ko vội, người cứ ngồi trước đã có chuyện gì chúng ta từ từ nói.” Ngã mễ lên tiếng.
Ta gật đầu ngồi xuống liền nghe nữ vương lên tiếng:” TA hôm nay mời người đến thật sự là có việc quan trong muốn nói.”
Thấy nữ vương bắt đầu lên tiếng ta ko khỏi nghiêm túc lắng nghe. Chỉ thấy nữ vương tiếp tục thuyết.
“Ko biết lĩnh chủ đại nhân có nghe nói đến thần ma đại chiến ko.”
Ta lắc đầu. Thấy vậy nữ vương bèn lên tiếng:” Cách đây hơn 5000 năm khi đó đại lục có vô số cường giả. Thánh cấp lúc này có thể nói khắp nơi đều có thể thấy còn thần cấp thậm chí cả trên thần cấp cao thủ cũng thường xuyên có thể gặp được. Nhưng bỗng dưng ko biết từ đâu xuất hiện sinh vật hắc ám, bọn chúng tàn bại háo sát hễ những nơi mà bọn chúng đi qua đâu là thi chất thành núi máu chảy thành sông.”
Nữ hoàng dường như đang chìm vào trong hồi ức. Một lát su mới nói tiếp:” Trước nguy cơ đó thì các quốc gia bắt đầu hợp thành liên minh nhằm chống lại thế lực tà ác. Nhưng do đối phương thực lực quá cường hãn khiến cho vô số cường giả bị vẫn lạc. Tinh linh nữ hoàng lúc đó cũng hi sinh trong trận chiến đó. Khi tất cả mọi người gần như tuyệt vọng thì các vị chủ thần cuối cùng ko thể nhẫn nhịn con dân của mình bị tàn sát nên đã ra tay can thiệp. Quang minh thần trực tiếp phái xuất 4 vị nhất cấp chủ thần mang theo thiên sứ quân đoàn tham chiến. Mặc dù ma vật thực lực cường hãn nhưng sao có thể là đối thủ của 4 vị nhất cấp chủ thần cơ chứ nên liền liên tục bại thối. Khi ma tộc đại quân gần như bại vong thì ám thần tự thân xuất thủ tương 4 vị nhất cấp chủ thần đồ sát vãn hồi cục diên. Việc này đã làm xúc nộ quang minh thần cùng các vị chủ thần khiến cho các vị chủ thần tự thân tham chiến. Cùng với quang minh thần là tự nhiên nữ thần, thuỷ thần, hoả thần, phong thần, lôi thần, thú thần.”
“7 vị chủ thần vây công ám thần nhưng ko thể ngờ ám thần thực lực cường hãn ngoài sự tưởng tưởng của mọi người. Ám thần cùng 7 vị chủ thần giao chiến suốt một tháng mới trọng thương rời đi. Mọi người cũng tưởng như vậy là đã hết ko ngờ ám thần ko biết từ đâu tìm được minh thần, tử thần, hắc ám ma thần. Cả 4 vị chủ thần liên kết quyết định tiêu diệt quang minh thần đằng 7 vị chủ thần. Tình huống đến lúc này đã là sinh tử chiến nhân thần liên minh đối chiến ma tộc.”
Trầm ngâm giây lát nữ vương tiếp tục đạo:” Lúc này nhân tộc thủ hộ giả tứ đại gia tộc cũng phải động thân. Tứ đại gia tộc gồm có hoàng kim sư tộc tư đồ gia tộc, băng sương cự hạc âu dương gia tộc, chu tước lâm gia, cự long hách ba nhĩ gia tộc. Tứ đại gia tộc xuất lĩnh vô số cao thủ như thần kị sĩ, thứ thần cao thủ, thị thần cao thủ…
Cuối cùng mặc dù đánh lui được liên quân ma tộc cùng trọng thương ám thần, minh thần, tử thần, hắc ám ma thần tương truyền tống môn phong ấn nhưng nhân thần liên minh cũng tổn thất thảm trọng. Lôi thần, hoả thần vẫn lạc còn lại 5 vị chủ thần thì trọng thương lâm vào trầm thuỵ ko biết đến khi nào mới có thể thức tỉnh. Còn nhân tộc đại đa số cường giả đều chết nhiều công pháp tu luyện theo đó mất đi khiến cho nhân tộc thực lực suy giảm đến bây giờ vẫn chưa có khôi phục. Tứ đại gia tộc càng thảm tử đại gia chủ đều bị chết dưới tay của ám thần còn thị thần, thứ thần cao thủ gần như ko còn sót một người.Phải biết tứ đại gia chủ lúc đỏ là nhất cấp chủ thần thực lực, một lúc mất 4 người khiến cho tứ đại gia tộc từ đó im hơi lặng tiếng đến giờ vẫn chưa có khôi phục lại.”
Mặc dù tinh linh nữ vương đã ngừng nhưng ta vẫn còn trong chấn động chưa có tỉnh lại. Ko ngờ trên đời này còn có thần tộc, ma tộc còn có tứ đại thủ hộ gia tộc nữa. Nếu ko phải chính miệng tinh linh nữ vương nói ra ta cứ tưởng mình đang nghe chuyện thần thoại ấy chứ.Ko ngờ trên thần cấp cao thủ còn có thị thần, thứ thần, nhất cấp chủ thần, chủ thần tồn tại.Theo ta tính toán thì ta hiện giờ có lẽ là thứ thần thực lực. Hắc hắc, chuyện càng ngày càng thú vị chủ thần thật chờ mong gặp các ngươi.
Nữ vương im lặng ko quấy nhiễu ta trầm tư. Khi ta tỉnh lại ko biết thời gian đã qua bao lâu liền ngượng ngùng đối với nữ vương thuyết:
“Xin lỗi.”
“Ko có gì. Khi ta nghe chuyện này thì phản ứng cũng như ngươi.” nữ vưong khẽ cười nói.
Ta bỗng dưng nhớ đến mục đích đến đây liền vấn:” Ko biết nữ vương bệ hạ nói chuyện này với ta là có ý gì.”
“Theo đại trưởng lão tiên tri thì trong 10 năm nữa ma tộc lại một lần nữa tấn công đại lục. Mà theo đại trưởng lão thì cũng chỉ có người mới có thể cứu tinh linh tộc thoát khỏi hoạ diệt vong.” Nữ vương nghiêm túc nói.
“TA ư” Ta chỉ vào mình ko tin nói.
“Đúng là người. Mặc dù ngươi hiện giờ thực lực ko đủ nhưng ngươi tiềm lực vô hạn nên ta tin ngươi có thể làm được.”
Nam cung chiến thiên suy nghĩ một lát liền nói:”Vậy ko biết nữ vưong bệ hạ muốn ta làm gì.”
“Vì bảo vệ tinh linh tộc thoát khỏi diêt vong ta cùng các vị trưởng lão bàn bạc và quyết định cùng ngươi kết minh. Đồng thời đem ta duy nhất đích nữ nhi khắc lỵ ti gả cho ngươi.”
Nghe vậy ta biết tinh linh tộc đinh làm gì rồi. Mặc dù ta ko thích hôn nhân chính trị như nghĩ đến khắc lỵ ti ngây thơ đáng yêu ta liền cắn răng nói:
“Được ta đồng ý. Nhưng cũng hy vọng người có thể nói với dực nhân tộc tộc trưởng để họ có thể đến ta lĩnh địa sinh sống.”
“Ko có gì.” Nữ vương bệ hạ sảng khoái thuyết.
“Nếu ko có chuyện gì thì ta về nghĩ sớm.” Nói xong nam cung chiến thiên liền rời đi.
Sau khi nam cung chiến thiên rời đi trong phòng chỉ còn lại tinh linh nữ vương cùng các vị trưởng lão. Nhị trưởng lão lúc này liền lên tiếng vấn.
“Nữ vương, người thật sự tin tưởng hắn có thực lực đương đầu với ma tộc à.”
Nữ vương cười nói:” Trưởng lão người ko có phát hiện ma sủng của ti lâm 3 nàng có gì khác biệt à.”
“Chỉ là ngũ cấp quan hổ với tam cấp ma miêu thôi chứ có gì khác biệt.” Ngã mễ nhịn ko được lên tiếng.
Đại trưởng lão lắc đầu nói:” Ngươi còn phải học hỏi nhiều. Nếu ta đoán ko lầm thì đó là cửu cấp thương vị ma thú quang minh hổ vương và tử cực thiên hổ.”
Nghe vậy ngã mễ ko khỏi kinh ngạc. Nàng cùng chúng ta đồng hành hơn một tháng vậy mà ko hề phát hiện liền ngượng ngùng nói:” Vâng đại trưởng lão ta sẽ cố gắng học hỏi.”
Lúc này nữ vương mới lên tiếng:” Cái này cũng ko trách ngươi. Cả ta nếu ko cẩn thận thì cũng rất khó phát hiện. Hy vọng hắn sẽ ko phụ lòng kì vọng của chúng ta”
Hình như mấy ngày nay khắc lỵ ti mỗi khi gặp ta là đỏ mặt tìm cách trốn tránh. Có lẽ là nàng biết được tin nữ vương bệ hạ đem nàng gả cho ta. Cũng vì chuyện này mà ta bị ti lâm 3 nàng hành hạ đến khổ. Cuối cùng vì tình phúc cuộc sống sau này ta chỉ đành cắn răn chịu đựng. Cũng may các nàng mặt dù sái tính tình nhưng sau đó cũng chấp nhận.(Hắc ta đúng là quá tài mà)
Chúng ta đã ở tinh linh sâm lâm một tuần, cũng đã đến lúc chúng ta phải trở về. Ở lĩnh địa còn nhiều việc cần ta xử lý do đó hôm nay ta muốn gặp khắc lỵ ti nói một tiếng dù sao nàng cũng là vị hôn thê của ta.
Đến trước cửa phòng ta ko biết có nên gõ hay ko. Trong lúc ta đang chần chờ thì bỗng nhiên cửa phòng chợt mở. Khắc lỵ ti từ trong bước ra thấy ta ko khỏi ngẫn người.
“Nàng vẫn khoẻ chứ.” Nam cung chiến thiên ngương ngùng lên tiếng.
“Hảo, huynh đến đây có chuyện gì ko.” Nàng đỏ mặt nhỏ giọng thuyết.
Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh. Nam cung chiến thiên nói:” Nàng ko mời ta vào phòng à.”
Trong phòng một màu xanh biếc hết sức tự nhiên mang theo thoảng thoảng mùi thơm ko biết là hoa hay là hương thơm của người.
“Khắc lỵ ti có phải ta khiến cho nàng ghét lắm phải ko.” vừa ngồi xuống nam cung chiến thiên liền lên tiếng.
“Ko có. Muội làm sao mà ghét huynh được chứ.” Khắc lỵ ti vội vàng giải thích.
“Vậy tại sao mỗi khi gặp ta nàng lại tìm cách lãng tránh.” Ta lại vấn.
“Cái này.. Cái này..” Nàng ngập ngừng nữa ngày cũng ko biết nên nói gì. Khi nàng nghe mẫu thân muốn tương nàng gả cho nam cung chiến thiên thì nàng hết sức vui mừng. Nhưng mỗi khi gặp hắn thì có lẽ do xuất vu thiếu nữ căng trì khiến cho nàng ko dám tiếp xúc. Chẳng lẽ nàng lại đem điều này nói cho hắn, ko biết hắn co cười mình ko.
Thấy nàng chỉ im lặng ko nói gì. Ta thở dài một tiếng mở miệng nói:” Nàng cũng biết nàng mẫu thân muốn đem nàng gã cho ta.”
Khắc lỵ ti gật đầu. Thấy nàng vẫn tiếp tục im lặng ta cuối cùng nhịn ko được lên tiếng:” Nếu nàng ko muốn lấy ta thì ta cũng ko ép nàng. Ta sẽ nói với nữ vương đem hôn ước huỷ đi coi như ko có gì xảy ra.”
Nói xong nam cung chiến thiên đứng lên muốn rời đi. Khắc lỵ ti lúc này thì vội, thấy ta càng lúc càng gần cửa cuối cùng nhịn ko được chạy lên ôm hắn mà nói.
“Thiên, chẳng lẽ huynh ko biết tâm muội đối với huynh.”
Bị nàng nhất ôm ta sợ muốn nhảy nhưng khi nghe nàng nói ta càng cảm thấy kì lạ liền vấn.
“Nàng ko phải ko muốn gả cho ta hay sao.”
“Ngốc quá, muội lần đầu gặp thì đã thích huynh rồi làm gì có chuyện ko muốn lấy huynh.” Khắc lỵ ti ngượng ngùng nói.
Nghe thế nam cung chiến thiên ko khỏi mững rỡ quay lại ôm nàng nói:” Thật sự, nàng nói mọi chuyện đều là thật.”
Thấy nàng gật đầu đồng ý. Ta ko khỏi vui mừng ôm nàng xoay vòng trong phòng. Nhìn thấy nhân nhi trong lòng khuôn mặt đỏ bừng thẹn thùn vô cùng xinh đẹp ta từ từ cuối đầu. Thấy ta hạ đầu nàng ko khỏi ngượng ngùng nhắm mắt chờ đợi. Cuối cùng 4 phiến môi cũng tiếp xúc.
“Anh ninh.” Khắc lỵ ti kêu lên một tiếng quyến rũ. Nàng lúc này cảm thấy mềm nhũn bán dựa hẳn trong lòng ta.
Ta lúc này đã ko thoả mãn với việc thân vẫn. Tay phải theo eo tiến đến ngọc đồn kiều đĩnh của nàng vuốt ve. Tay trái ko biết lúc nào đã tiến đến trước ngực nắm lấy ngọc phong ko biết khiến cho bao nhiêu người ham muốn. Ngực nàng mặt dù ko lớn nhưng căng tròn, đầy đặn đàn hồi kinh nhân nắm trong tay hết sức sảng khoái. Tay ko ngừng như, niễn, áp đem ngoạn trong tay khi ta đang muốn tiếng một bước hành động thì bỗng bị người cắt ngang.
“Khái khái.” Nghe tiếng chúng ta dật mình tách nhau ra. Thấy người đến là nữ vương khắc lỵ ti ko khỏi thẹn thùn đỏ mặt trốn vào trong lòng ta ko dám ngẩng đầu lên.
“Nữ vương bệ hạ xảo.” Ta cười khan thuyết.
“Hừ nếu ta ko đến ko biết ngươi tiểu tử muốn đem ta nữ nhi làm gì nữa.” Nữ vương trừng ta nói.
“Hắc hắc.” Nghe thế ta chỉ biết cười trừ.
“Ta chỉ đến xem khắc lỵ ti thôi. Nếu ko có gì ta đi trước.” Nói xong liền rời khỏi phòng.
Lúc này khắc lỵ ti mới ngẩng đầu lên hung ác nhéo ta, vừa nhéo vừa nói:” Tại huynh, tại huynh hết. Mẫu thân thấy rồi ko biết làm gì bây giờ.”
Trong nàng khẩn trương ta ko khỏi cười nói:” Đều sắp là phu thê rồi co gì phải sợ chứ.”
“Ai là phu thế với huynh, thiếu xú mỹ đi.”
“Vậy nãy ai nói là muốn gã cho ta vậy.” Ta trêu chọc thuyết.
“A hunh dám trêu muội.” Vừa nói nàng vừa hunh hăng đánh vào ngực ta.
“Được rồi ko đùa nữa. Ta lần này đến là muốn nói tạm biệt. Ngày mai ta phải trở về.” Nam cung chiến thiên giữ chặt 2 tay nàng nói.
Nghe vậy khắc lỵ ti ko khỏi buồn bả:” Huynh phải đi à?” Chỉ là ko biết nàng nghĩ đến cái gìài tròng mắt ko ngừng đảo loạn chỉ trong chốc lát liền giảo hoạt đối với ta nói:
“Vậy huynh lên đường cẩn thận.” Nói xong ko đợi ta lên tiếng liền tương ta đẩy ra khỏi phòng.
Thấy nàng như vậy ta cũng đành cười khổ rời đi.
Sáng hôm sau, sau khi thu thập mọi thứ cần thiết chúng ta bắt đầu lên đường trở về. Đưa tiễn có tinh linh nữ vương, các vị trưởng lão cũng đông đảo tinh linh. Ta nhìn trong đám đông ko có phát hiện khắc lỵ ti đến thì ko khỏi trong lòng cảm thấy thất lạc.
Đợi một lúc lâu vẫn ko thấy nàng xuất hiện chúng ta đành phải lên đường. Khi đi ra khỏi tinh linh thành bỗng dưng thấy một bóng ảnh đã đứng chờ sẵn ở đó.
“Hừ huynh làm gì mà trễ vậy làm muội đợi cả buổi.” Khắc lỵ ti báo oán.
Ta kinh ngạc hỏi:” Nàng đây là định làm gì.”
“Mẫu thân đã cho phép muội đi với huynh.” Nàng tươi cười nói.
Nghe vậy ta ko khỏi mừng rỡ ôm lấy hôn như mưa lên mặt nàng nói:” Nhứ thế thật là tốt quá.”
Ta bỗng dưng cảm thấy 3 đôi mắt chằm chằm nhìn vào sau lưng ta. Hình như ta quên cái gì đó. Khi ta quay lại nhìn thấy ti lâm các nàng ko biết khi nào đã tiến đến sau lưng.
“aaaaaaaaaaa” Tiếng hét vang vọng khắp rừng ko biết doạ chết khiếp bao nhiêu người.( Chủ nhân chính là ta nam cung chiến thiên ñang bị 3 nàng thi hành chính sách bao lực ngược đãi ko ra hình người)
Đế đô nam cung phủ, nam cung băng ngọc một mình ngồi thẩn thở một mình ko biết nghĩ gì. Chợt tỳ nữ tiểu hồng vội vã chạy đến dường như có chuyện gì rất gấp vậy.
“Tiểu thư, có chuyện lớn rồi.” Tiểu hồng vừa thở vừa nói.
“Tiểu hồng làm gì mà vội vội vàng vàng, có gì bình tĩnh rồi nói.” Nam cung băng ngọc điềm đạm thuyết.
“Tiểu thư nguy rồi ái đức hoa bệ hạ đến gặp lão gia đề thân.”
“Đề thân? Cho ai.” Nam cung băng ngọc mê hoặc.
“Còn ai nữa, ngoài ai đức hoa duy nạp đáng ghét đó. Từ khi gặp tiểu thư hắn cứ tử triền lạn đả quấn lấy người.” Tiểu hồng bất phẫn nói.
“Tiểu hồng ko được nói bậy. Hắn dù sao cũng là đại vương tử.” Nam cung băng ngọc hát xích tiểu hồng.
“Nhưng mà tiểu thư…” Tiểu hồng lại muốn nói gì đó nhưng lại bị nàng cắt ngang.
“Được rồi ta muốn yên tĩnh một mình em lui xuống trước đi.” Nói xong nàng im lặng nhìn về phương xa. Ko biết hắn bây giờ thế nào có nhớ đến ta hay ko nữa.
“Ài, quên đi chúng ta ko thể nào có khả năng được. Có lẽ đây cũng là cách giải quyết tốt nhất.” Nàng thở dài lẩm bẩm. Lúc này nhìn bóng nàng trong đình hết sức cô đơn, tịch mịch thê lương.
--------------------------------------------------------------------------------------------
Sau một tháng hành trình rốt cục chúng ta đã trở về tự do chi thành. Khi đến nơi thì khắc lỵ ti tiểu tinh linh này nhìn cái gì cũng mới lạ kéo tay nam cung chiến thiên hết hỏi này lại hỏi cái kia khiến cho hắn buồn bực muốn chết. Cũng may có ti lâm các nàng bồi nàng nếu ko ta ko buồn bực đến chết mới lạ à.
Còn khắc lỵ ti lúc này thì hết sức vui vẻ. Cuối cùng nàng cũng có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài. Nghe mọi người nói thế giới loài người rất xinh đẹp đến bây giờ nàng mới tận mắt nhìn thấy à. Nàng cùng ti lâm 4 người kỷ kỷ tra tra ko ngừng khiến cho mỗ người nào bị gạt ra ngoài hết sức buồn chán.
Thấy các nàng hào hứng như vậy ta cũng đàng chịu. Ko thể làm các nàng mất hứng được, trên đường đi ta ko ít chịu đau khổ bởi các nàng. Đúng là một nhóm ma nữ mà.
Chớp mắt mà đã 3 ngày. Tối nay ko biết vì sao trong lòng ta hết sức buồn bực cảm thấy có chuyện gì sắp xảy ra nhưng lại ko biết là cái gì. Đang lúc ta trong phòng uống muộn tửu thì thấy ti lâm từ ngoài đi vào.
“Ca ca huynh làm sao mà lại hát rượu một mình như vậy.”
Thấy nàng nam cung chiến thiên ko khỏi vui vẻ lên tiếng:” Đây, đến đây uống vơi ta một chén.”
“Huynh uống đã nhiều lắm rồi cũng nên đi nghĩ đi thôi.” Thấy trên bàn bày đây vò rượu nàng ko khỏi lo lắng thuyết. Nói xong liền đến đỡ muốn đưa ta vào phòng nghỉ ngơi.
Ti lâm đỡ ta vào phòng ngủ đặt lên giường vừa muốn đi ra. Nghe từ nàng xử nử hương thơm khiến ta trong lòng nhất động liền vươn tay kéo nàng ngã lên giường ôm chặt.
Thấy ta như vậy nàng ko khỏi thẹn thùn lên tiếng:” Ca huynh làm gì vậy.”
Nhìn nàng ngượng ngùng đỏ mặt hết sức đáng yêu. Ko nhịn được ta liền cúi đầu vẫn lên đôi môi hồng nhuận. Môi nàng hết sức mềm mại hôn ko thích thủ đến khi sắp thở ko ra ta mới rời khỏi.