Trên lôi đài.
Tử sắc quang mang cùng hắc sắc quang mang tràn ngập một chỗ, không ngừng mà va chạm, quang mang cường liệt lại càng khiến cho những người ở xa lôi đài đều thấy chói mà nheo mắt lại.
Mà hai người bởi vì đụng vào nhau thấu phát ra tiếng va chạm cường liệt , khí tức mạnh mẽ càng như vằn nước dập dờn từng đợt hướng bốn phương tám hướng tản ra .
- Hả? Bọn họ làm cái gì vậy? Dưới sự chiếu rọi của tử quang và hắc quang , những người ở phía xa của lôi đài chỉ thấy Tần Hiên cùng Tần Kỳ hai người sát lại cùng một chỗ, thế nhưng lại có vẻ mơ mơ hồ , không nhìn rõ lắm.
- Bọn họ, hình như cận chiến thì phải?” Một người khác hồ nghi nói, bởi vì, tuy rằng không thấy rõ lắm hai người Tần Hiên rốt cuộc là đang làm cái gì, thế nhưng, chỉ là khi nhìn thấy tử quang cùng hắc quang giao quấn cùng một chỗ sẽ biết ngay.
Bọn họ đang công kích lẫn nhau!
- Không đúng , các người xem, hiện tại tử quang càng ngày càng thịnh, hắc quang lại càng ngày càng ảm đạm.
- Không sai, xem chừng, nếu như Tần Kỳ không có tuyệt chiêu mà nói, sợ rằng ngày hôm hắn nay sẽ phải thua. Những người xung quanh lôi đài đều sôi nổi bàn luận.
Một phía bên ngoài lôi đài .
Nhìn vào cuộc chiến bên trong lôi đài, sắc mặt Áo Luân lúc xanh lúc trắng .
“Tên hỗn đản này quả thực lại thêm cường đại rồi” Áo Luân nghiến răng nghiến lợi nói.
Mà người Tần gia ở một phía khác, lại đều khẩn trương nhìn hai người đang quyết đấu trên lôi đài.
“Thiếu gia hắn…” Hà quản gia cau mày, đúng lúc này, trong lòng hắn chợt nảy lên cảm giác không tốt, trực giác nói cho hắn biết, hình như đã xảy ra chuyện. Vì vậy, ở phía sau, Hà quản gia lần nữa lại tiến lên vài bước, đôi mắt tán ra tinh mang không giống với bình thường, hết sức chăm chú nhìn lên hai người đang dây dưa cùng một chỗ trên lôi đài .
Trên thực tế, hai người trên lôi đài không phải là dây dưa cùng một chỗ. Mà là, Tần Kỳ bị Tần Hiên triệt để ngăn chặn, thậm chí, hiện tại Tần Kỳ muốn động một chút đều không có khả năng.
- Tần Hiên! Trên mặt Tần Kỳ rốt cuộc lộ ra thần sắc kinh hãi.
- Ngươi , đây là yêu pháp gì của ngươi?
Tần Kỳ cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình trôi đi càng lúc càng nhanh, hắn sợ hãi nhìn Tần Hiên như thể đang nhìn một ác ma.
Khi trước, Tần Kỳ vẫn muốn liều mạng phản kháng, muốn giãy giụa ra. Thế nhưng, hắn càng phản kháng kịch liệt, thì lực lượng trong cơ thể hắn càng bị hút đi nhanh hơn! Bởi vậy , bây giờ , Tần Kỳ đã hoàn toàn từ bỏ việc chống cự lại. Hắn đã tuyệt vọng.
- Yêu pháp?Trên mặt Tần Hiên lộ ra một tia khinh thường. Trong lòng khẽ động, Hấp Tinh đại pháp vận chuyển càng thêm điên cuồng.
"Ầm uỳnh uỳnh..."
Ở phía sau, đầu Tần Kỳ lại giống như nổ vang, lực lượng trong cơ thể càng như dòng nước trong Trường Giang , sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trôi đi mất.Mà kỳ quái chính là, thân thể Tần Hiên như không có đáy, đem toàn bộ những lực lượng này hấp thu hết.
Trong chớp mắt, lực lượng của Tần Kỳ cũng đã bị Tần Hiên hấp thu hơn hai phần ba. Vốn dĩ, dựa theo phỏng đoán của Tần Hiên, bản thân đem lực lượng trên người Tần Kỳ hấp thu thì tối đa cũng chỉ được hai phần ba. Nếu vượt quá giới hạn này, thân thể chính mình rất có khả năng chịu đựng không nổi.
Bởi vì, kinh mạch của bản thân Tần Hiên đã bị chính hắn làm tràn ngập chân khí. Mà nói thế nào đi nữa Tần Kỳ cũng là ngũ giai cao thủ! Lực lượng của ngũ giai cao thủ có thể dùng từ cuồn cuộn mà hình dung !
Bởi thế, thân thể Tần Hiên tối đa chỉ có thể hấp thu hai phần ba lực lượng của Tần Kỳ. Chỉ là , Tần Hiên không chú ý đến hắc động bên trong đan điền!
Ngay từ lúc mới đầu, Hấp Tinh Đại Pháp vận chuyển, hắc động vô thanh vô tức mở ra một cái lỗ nhỏ! Sau đó, lực lượng bị Tần Hiên hấp thu vào, đi qua kinh mạch hắn, tiến nhập đan điền, cuối cùng đều bị hắc động hấp thu hết!
Chân chính không có đáy – hắc động!
Theo Hấp Tinh Đại Pháp vận chuyển càng thêm điên cuồng, hắc động cũng triệt để mở một cái mồm thật lớn! Đúng lúc này , Tần Hiên chỉ cảm thấy một lực hấp dẫn khổng lồ không gì sánh được đang từ bên trong hắc động kéo dài ra. Một cỗ hấp lực cường đại kinh khủng trong cơ thể Tần Hiên bắt đầu trở nên điên cuồng mà tàn phá bừa bãi .
Ngay trong nháy mắt này, xung quanh hắc động hình thành một miệng bão, kéo dài ra một lực hút khủng bố! Hấp lực khủng bố không ngừng điên cuồng xoay tròn lên. Chỉ trong nháy mắt, chân khí trong kinh mạch Tần Hiên bị lực hút khủng bỗ đó xé rách ra !
Vẻn vẹn trong nháy măt, chân khí của Tần Hiên đã bị hấp thu hầu như phân nửa!
Tần Hiên càng hoảng sợ, Hấp Tinh Đại Pháp càng điên cuồng vận chuyển lên…
Rất không may cho Tần Kỳ. Hắc động hấp thu khí của Tần Hiên, mà Tần Hiên vừa rồi lại nhanh chóng hấp thu khí của Tần Kỳ. Từ đầu đên cuối,chân khí trong cơ thể Tần Hiên thủy chung được bảo trì trong trạng thái tròn vẹn! Nói cách khác, thân thể Tần Hiên chỉ hành động như một người trung gian, lực lượng mà hắc động hút lấy cũng toàn là lực lượng của Tần Kỳ!
Không được đến một phút đồng hồ thời gian, toàn bộ lực lượng của Tần Kỳ hầu như đã bị hấp thu hết sạch!
Lúc này , trên mặt lôi đài .Khi trước hắc quang có thể tranh phong cùng tử quang thì lúc này tất cả trở nên ảm đạm. Toàn bộ lôi đài đều đã tràn ngập tử sắc quang mang được dật tán ra từ trên người Tần Hiên. Cùng lúc đó, từng luồng khí tức cuồn cuộn bập bềnh lan toả ra bốn phương tám hướng .
- Đây là yêu pháp gì của ngươi?
Tần Kỳ hỏi lần thứ hai. Thanh âm rất bình thản, tựa hồ không có cừu hận, tựa hồ đã nhận ra tất cả! Chỉ là, mắt của hắn đỏ hồng, mang theo vô tận oán hận đã bán đứng hắn !
- Yêu pháp?
Tần Hiên khinh thường cười lạnh một tiếng .
- Biết vì sao ta mới có nửa năm mà đã cường đại như vậy không? Chính là nhờ công pháp này! À, được rồi, kỳ thực ngươi cũng có thể biết, công pháp của ta rất đặc biệt, chính là hấp thu lực lượng của người khác để tăng lực lượng của mình! Cho nên, ta còn là rất cảm kích món quà hào phóng của ngươi !
- Ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế!
Tần Kỳ vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tần Hiên, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc oán độc!
-Tần gia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Tần Hiên cười lạnh một tiếng
- Tần gia? Hừ, nếu như ta sợ bị Tần gia các ngươi hãm hại như lời ngươi nói, ta đã không phế bỏ ngươi! Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ hãi các ngươi sao?
- Ngươi quá coi thường ta!
Tần Hiên cười lạnh một tiếng. Vung tay ra , một chưởng vỗ vào người Tần Kỳ. Lực lượng cường đại trong nháy mắt đã mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Tần Kỳ, lúc này đem toàn bộ kinh mạch hắn phá hủy!
Liền sau đó, Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, thả Tần Kỳ ra. “Bịch” một tiếng, lực lượng toàn thân bị hấp thu hầu như không còn, một chân còn bị phế đi Tần Kỳ lúc này thì bởi vì không còn chống đỡ được mà hung hăng ngã xuống mặt đất.
- Hảo hảo cảm thụ một chút cuộc sống của phế nhân đi!
Sau khi Tần Hiên bỏ lại những lời này, hắn xoay người muốn rời đi.
- Tần Hiên! Tần gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Tần Kỳ dữ tợn nhìn bóng lưng Tần Hiên hung ác lên tiếng nói.
- Sao? Thật thế à? Tần Hiên mạnh mẽ chuyển thân, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
- Nếu đã như vậy, ta lại phải cho ngươi một phần đại lễ nữa nhỉ!
Cùng với lời nói , tay phải Tần Hiên đưa lên. Từng đạo tử mang quanh quản tại đầu ngón tay Tần Hiên tựa như lôi điện, phát ra âm thanh “Lốp bốp lốp bốp”!
Tiếng nói còn chưa dứt , Tần Kỳ kinh hoàng phát hiện, từng đạo tử mang đã hướng về phía mình bắn nhanh tới !
“Thiếu gia! Không được!” Bên ngoài lôi đài, Hà quản gia thấy thế vội vã quát to một tiếng. Thế nhưng, cũng đã quá muộn.
“A…”. Theo một tiếng rú thảm của Tần Kỳ, máu tươi từ tứ chi hắn bắn ra tung tóe….
Dưới sự cố tình của Tần Hiên, đầu khớp xương tứ chi Tần Kỳ đều bị Tần Hiên bắn cho vỡ nát!
Lực lượng bị phế, đầu khớp xương tứ chi toàn bộ nát bấy!
Tần Kỳ,bị phế!
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Vào lúc Tần Hiên vừa định ly khai lôi đài , đám người Tần gia này trong nháy mắt bắt đầu vọt đến , vài người chắn trước mặt Tần Hiên , mặt khác mấy người còn lại thì hướng phía Tần Kỳ đã hôn mê vọt lại .
Đảo mắt qua Tần Kỳ trên mặt đất không rõ sống hay chết , những người Tần gia đó sắc mặt lúc này liền thay đổi .
- Ngươi giết thiếu gia?
Một người trong đó sắc mặt tối sầm nhìn Tần Hiên quát hỏi .
- Là tên phía vật kia sao?
Tần Hiên vẻ mặt lãnh đạm nhìn người vừa hỏi liếc mắt một cái , tiếp theo nói khinh thường nói :
- Tên phế vật đó không đáng để ta giết hắn !
Đang lúc nói chuyện , Hà quản gia cũng đã đi tới trên mặt lôi đài . Nghe thấy thế , nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng là, phía sau câu nói đầu tiên của Tần Hiên làm cho Hà quản gia tâm tư vừa mới buông lỏng lại bắt đầu thay đổi.
- Bất quá , Tần Kỳ tuy rằng không đáng để ta giết . Chỉ là , đã bị ta phế đi !
Tần Hiên sắc mặt lãnh đạm , ngữ khí bình tĩnh , tựa hồ vừa mới làm một loại chuyện bình thường không quan trọng .
Thế nhưng , lời nói của Tần Hiên lọt vào trong tai những người Tần gia , lại là cực kỳ khó nghe.
- Ngươi phế đi thiếu gia ?
Một kẻ tựa hồ là đầu lĩnh của đám người Tần gia kia sắc mặt âm trầm như rơi vào dòng nước xiết, nhìn Tần Hiên, trên người thấu phát ra từng luồng sát khí. Cùng lúc đó , sắc mặt mấy người Tần gia khác cũng liên tục kịch biến. Người nào cũng nắm chặt vũ khí trong tay, chỉ cần chờ tới khi mệnh lệnh hạ xuống, liền lập tức chém giết Tần Hiên.
Trong lòng Hà quản gia vừa nảy lên , mắt chứa đựng thâm ý liếc nhìn Tần Hiên , sau đó lại nhìn về phía Tần Kỳ đang bất tỉnh ở một bên, sắc mặt âm tình bất định, không biết nên nói cái gì .
- Người Tần gia các ngươi lẽ nào cũng chỉ là lấy nhiều người mà khi dễ ít người sao ? Tần Hiên lạnh lùng quét mắt qua mấy kẻ đang chặn ở trước mặt mình .
Mặc dù nói như thế , nhưng Tần Hiên lại không có lộ ra bất kỳ thần sắc sợ hãi nào .
"Hừ!" Đầu lĩnh của đám người Tân gia kia hừ lạnh một tiếng , sắc mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Tần Hiên .
- Nếu như không muốn Tần Kỳ chết mà nói , hãy mau cút đi !
Tần Hiên cười nhạt một tiếng , thân hình trong nháy mắt liền như quỷ mị trực tiếp từ bên cạnh mấy người Tần gia kia đi qua, nhẹ nhàng xuống đài .
Mấy người kia biến sắc , lúc này mới nghĩ đến chuyện đuổi theo .
- Trước xem thiếu gia thế nào đã .
Lời nói Hà quản gia nhàn nhạt truyền tới . Mấy người Tần gia này không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ dừng bước , hướng chỗ Tần Kỳ vọt lại.
Nhìn thấy Tần Hiên xuống tới , những người quan chiến từng người đều dùng ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái nhìn Tần Hiên .
Tần Hiên sắc mặt lãnh đạm, cũng không để ý những người này, trực tiếp đi tới bên người Thanh Thanh, sau đó cùng Thanh Thanh một đường vội vàng ly khai nơi này .
- Thanh Thanh?
Mới vừa ra bên ngoài đám người, một thanh âm có chút vui vẻ truyền tới .
Thanh âm có điểm quen thuộc .Nhìn theo phương hướng thanh âm truyền đến ,thì phát hiện một đám người đang hướng phía bọn họ nơi này đi tới , mà người đi ở phía trước chính là - Áo Luân .
- Thanh Thanh , rốt cuộc cũng thấy muội.
Áo Luân trên mặt lộ vẻ tươi cười , hướng phía nơi này bước nhanh đến . Nhìn thấy Thanh Thanh , trong mắt Áo Luân lộ ra một tia thần sắc hưng phấn .
"Hừ" nhìn thấy đó là Áo Luân , Thanh Thanh sắc mặt lại lập tức trầm xuống . Chỉ là liếc mắt qua đối phương một cái , mục quang Thanh Thanh liền thu trở về .
- Tần Hiên ca ca, chúng ta đi về trước đi.
Vừa nói , tay Thanh Thanh vừa kéo Tần Hiên , bộ dạng rất thân mật .
Nhìn một màn này , sắc mặt Áo Luân lúc này trở nên cực kỳ khó coi .
"Hừ!" Áo Luân vọt lên trên, chặn phía trước hai người Tần Hiên, cặp mắt tán ra hung quang nhìn Tần Hiên . Sau đó lại nhìn Thanh Thanh , mục quang từ từ nhu hòa xuống.
- Thanh Thanh, vì sao nàng liên tục tránh né ta ?
Áo Luân bước dài lên trước một bước, cầm lấy một tay Thanh Thanh, sốt ruột hỏi.
- Buông ra !
Sắc mặt Thanh Thanh rất không tốt . Lạnh quát một tiếng.
- Ta cùng với ngươi không có quan hệ gì cả, vả lại cũng không muốn đến gặp ngươi.
- Cái gì gọi là không có quan hệ ?Áo Luân nhất thời nóng nảy.
- Nàng chính là vị hôn thê của ta! Cùng lúc nói ra lời này , trên mặt Áo Luân đã có sắc giận dữ.
- Hắn cùng với nàng thì có quan hệ gì?
Nói đến đây, Áo Luân lại là phi thường căm hận Tần Hiên!
- Vị hôn thê? Trên mặt Thanh Thanh lộ ra một tia thần sắc trào phúng.
- Dựa vào cái gì nói ta là vị hôn thê của ngươi? Ai đáp ứng làm vị hôn thê của ngươi?
- Nàng, nàng, chính là phụ thân của nàng đồng ý, hơn nữa, chúng ta vẫn còn chỉ phúc vi hôn mà.(Chỉ phúc vi hôn: hôn ước được định ra khi còn trong bụng mẹ.)
Áo Luân nóng nảy. Nhìn thấy Thanh Thanh không chỉ không thừa nhận quan hệ của mình. Hơn nữa , hiện tại lại cùng Tần Hiên thân mật như vậy ! Hắn có thể nào không giận?
Trên thực tế, Áo Luân chính là bởi vì như thế, trước đây mới thường xuyên tìm Tần Hiên xui xẻo. Bởi vì, thật lâu trước đây, Thanh Thanh cũng đã đối xử với Tần Hiên rất tốt. Mà Áo Luân chính vì ghen tức với Tần Hiên, mới có thể đi tìm Tần Hiên gây khó dễ! Bằng không, lấy thân phận của hắn, căn bản là không có khả năng phát sinh chuyện xuất hiện cùng lúc với Tần Hiên!
"Vị hôn thê?Là cái quỷ gì?" Tần Hiên trong lòng có chút buồn bực. Hắn tựa hồ không có nghe Thanh Thanh nhắc tới việc nào như thế. Thế nhưng hiện tại một khi nhắc tới, Áo Luân cùng mình cừu hận, thì mọi việc cũng trở nên sáng tỏ.
- Áo Luân ngươi tránh ra!
Nhìn bộ dạng của Thanh Thanh, rõ ràng là không có chút hảo cảm nào với Áo Luân này, mà Áo Luân lại tựa hồ sống chết quấn lấy. Bởi vậy, Tần Hiên cuối cùng nhìn không thuận mắt, mà mở miệng.
- Không phải chuyện của ngươi!
Áo Luân oán hận liếc mắt nhìn Tần Hiên, giận dữ hét lên.
- Xin lỗi, chúng ta phải đi về.
Thanh Thanh lạnh lùng nhìn Áo Luân liếc mắt một cái
- Mời buông tay!
- Ngươi có quan hệ thế nào với Tần Hiên?
Áo Luân phẫn nộ nói.
- Liên quan gì đến ngươi!
Trên mặt Thanh Thanh lộ ra một tia bực mình.
- Ngươi không nghe thấy Thanh Thanh nói muốn ngươi buông tay sao?
Thân hình nhoáng lên, Tần Hiên liền xuất hiện trước mặt Thanh Thanh, đưa tay bắt lấy tay kia của Áo Luân, nhìn Áo Luân, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
Hán ghét nhất chính là bị người ta liều chết quấn lấy!
- Buông tay cho ta! Tần Hiên quát lạnh một tiếng, nắm lấy tay Áo Luân hơi dùng sức. Tức thì, sắc mặt Áo Luân liền thay đổi.
- Hảo!Là các ngươi lợi hại!
Áo Luân oán hận buông tay. Bây giờ, Thanh Thanh còn ở bên cạnh, hắn cũng minh bạch, hiện tại chính mình không phải đối thủ của Tần Hiên! Cuối cùng đành phải buông tay ra.
- Tần Hiên ca ca chúng ta đi thôi!
Thanh Thanh không thèm nhìn Áo Luân lấy một cái, chỉ là kéo tay Tần Hiên, hướng phía bên ngoài đi ra .
Nhìn bộ dạng thân mật của hai người, Áo Luân trong lòng tràn ngập lửa giận. Nhìn bóng lưng hai người, hai mắt Áo Luân không ngừng chuyển động, thấu phát ra một tia thần sắc thâm độc.
"Nữ nhân đê tiện, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay ta đâu.Hừ hừ, còn cả Tần Hiên, sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ tự tay giết ngươi!" Áo Luân nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ.
"Chúng ta quay về!" Một khắc sau, Áo Luân lần thứ hai oán độc liếc nhìn bóng lưng hai người Tần Hiên. Sau đó rảo bước đi qua một hướng khác.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
- Tần Hiên ca ca, xin lỗi huynh!
Có vẻ như cảm nhận được nghi hoặc của Tần Hiên, mới vừa rời đi, Thanh Thanh liền quay đầu lại mang theo áy náy nhẹ giọng nói với Tần Hiên.
Nhìn Thanh Thanh có điểm bất an, sắc mặt hiện lên chút hổ thẹn, Tần Hiên khẽ cười.
- Nha đầu ngốc, đừng quá áy náy như thế.
Vừa nói , Tần Hiên vừa thân mật nhẹ nhàng xoa xoa đầu nàng.
- Nhưng mà ...
Nghe thấy Tần Hiên nói như vậy, vẻ áy náy trên mặt Thanh Thanh hơi đậm thêm, tựa hồ muốn nói gì đó, chỉ là cùng lúc đó bị Tần Hiên lắc đầu cắt đứt.
- Muội không nói tự nhiên là muội có lý do của muội. Tần Hiên ca ca không trách muội . Có điều là...
Khi nói đến đây, Tần Hiên nghi hoặc liếc nhìn Thanh Thanh :
- Muội thực sự có hôn ước cùng Áo Luân ?
- Đúng vậy.
Thanh Thanh nhìn Tần Hiên, trong đôi mắt to lộ ra thần sắc khó hiểu, cuối cùng kiên định gật đầu.
Tần Hiên có phần không biết nói gì .
- Muội không hài lòng?
Tần Hiên nghĩ đến thái độ của Thanh Thanh lúc trước, nghi hoặc hỏi.
- Muội không muốn! Muội không thích tên Áo Luân kia chút nào cả!
Thanh Thanh dẩu dẩu môi, vẻ mặt kiên định nhìn Tần Hiên.Tần Hiên ngẩn ra. Đáy lòng có chút bất đắc dĩ. Có thể, đây là sự bi ai của đại gia tộc !
Trước đây, Tần Hiên có thể chưa biết bối cảnh của Thanh Thanh. Thế nhưng, hiện tại sau khi trả qua việc thăm dò, Tần Hiên đã hiểu rõ Thanh Thanh.
Thanh Thanh, chính là người Đỗ gia một cửa hiệu trứ danh ở Yến quốc! Nói đến cửa hiệu Đỗ gia, hầu như mọi người Yến quốc đền biết. Cửa hiệu Đỗ gia tuy rằng không phải cao cấp nhất. Nhưng cũng là cực kỳ có danh tiếng. Tại Yến quốc coi như một dạng tài đại khí thô(giàu có - nhiều của cải).
Thế nhưng, Đỗ gia dù sao cũng chỉ mạnh mẽ trong dân gian. Tuy rằng thế lực cũng tính là khổng lồ, nhưng lại thiếu khuyết sự hỗ trợ của quốc gia! Nếu như không có lực lượng quốc gia hỗ trợ, Đỗ gia nếu muốn tiếp tục lớn mạnh, rất khó!
Mà gia chủ Đỗ gia cũng chính là phụ thân của Thanh Thanh cùng với Lan Đặc, phụ thân của Áo Luân có chút giao tình. Để Đỗ gia của mình lớn mạnh, có lẽ lúc đó, ông phải đem Thanh Thanh gả cho Áo Luân nhi tử của Lan Đặc!
Lan Đặc gia tộc ở Yến quốc tính là một đại gia tộc. Thế nhưng, đối với thương nghiệp của Đỗ gia như thế cũng là vui vẻ mà liên minh với nhau. Dù sao, điều này đối với sự phát triển của gia tộc họ có rất nhiều lợi ích.Mà cách liên minh tốt nhất là hai nhà kết thành thông gia!
Cho nên, hai vị gia chủ bởi vì nhiều loại nguyên nhân định ra hôn ước giữa Thanh Thanh với Áo Luân! Nhưng là, khi Thanh Thanh lớn lên, nàng tịnh không thích vị trượng phu này của mình!
Thế nhưng, tương phản với Thanh Thanh chính là, thời gian đầu, Áo Luân quả thực cũng rất phản cảm với đoạn hôn ước này. Có điều, vào một lần nào đó sau khi nhìn thấy Thanh Thanh, lại khiến thiên nhân kinh động! Liền yêu mến Thanh Thanh! Sau đó, bắt đầu sống chết không bỏ, thậm chí lợi dụng lực lượng gia tộc mà áp bách Thanh Thanh, thậm chí cả Đỗ gia!
Thành ra, Thanh Thanh càng thêm phản cảm! Thậm chí không muốn nhìn mặt Áo Luân! Vì thế, mới có một màn vừa rồi!
Sau khi nghe Thanh Thanh nói chuyện, trên mặt Tần Hiên lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ. Vừa là lo lắng cho tương lai của Thanh Thanh, lại vừa có một loại tâm tình buồn bực thay cho Thanh Thanh.
Dù sao,sau khi bản thân hắn đến thế giới này, Thanh Thanh chính là người đầu tiên đối tốt với hắn! Tuy rằng, Thanh Thanh đối tốt với hắn cũng không nhất định là như với Tần Hiên trước kia.
- Muội, lẽ nào không nghĩ qua phải chống lại sao?
Nói thật ra , với hôn ước sinh ra vì lợi ích như thế, Tần Hiên lại là phi thường phản cảm.
- Chống lại?
Trên mặt Thanh Thanh lộ ra vẻ buồn bã.
- Dù có chống lại thì sao chứ? Muội có thể phản kháng sao?
Nhìn Thanh Thanh luôn luôn trong hình ảnh lạc quan nhìn về phía trước, lúc này xuất hiện trước mặt mình, lại lộ ra vẻ mặt buồn bã, tuyệt vọng với tương lai, Tần Hiên trong lòng không rõ duyên cớ chỉ thấy đau xót!
Hắn cũng không biết vì sao bỗng nhiên lại đau lòng. Thế nhưng, lúc này, hắn đột nhiên có một ý nghĩ điên cuồng! Một ý nghĩ muốn mang Thanh Thanh rời khỏi nơi này.
- Thanh Thanh, muội có từng nghĩ tới việc rời khỏi nơi này hay chưa?
Ngồi xuống ở hậu viện nhà mình, ngửi thấy mùi hoa nhàn nhạt, Tần Hiên lúc này cẩn thận hỏi.
- Rời đi? Đi đâu?
Thanh Thanh ngồi đối diện với Tần Hiên, trên mặt lộ ra thần sắc khó hiểu.
- Muội không phải chán ghét đoạn hôn ước này sao? Vậy muội có hay không nghĩ đến việc rời khỏi nơi này .Chỉ cần rời khỏi nơi này, sẽ không còn ai bức muội thành thân với Áo Luân.
Tần Hiên hốt nhiên mong mỏi nói .
- Rời khỏi nơi này?
Ánh mắt Thanh Thanh lộ ra một tia sáng, thế nhưng lập tức lại ảm đạm xuống.
- Rời khỏi nơi này, muội có thể làm được sao? Tiểu nữ nhân như muội một mình bên ngoài mà sinh tồn?
Khi nói đến đây, trên mặt Thanh Thanh lộ ra vẻ trào phúng.
- Bất kể muội đi tới đâu, Đỗ gia thậm chí là Áo Luân gia tộc sẽ đều tìm ra muội.Muội, bất quá chỉ là chạy trốn đoạn hôn ước này.Trừ phi, có người nguyện ý mang muội cùng nhau rời đi!
Ánh mắt Thanh Thanh lộ ra thần sắc khác thường nhìn Tần Hiên, trong ánh mắt tựa hồ chan chứa một tia mong chờ.
Tần Hiên trong lòng khẽ động :
- Ý của muội nói, là nếu có người nguyện ý mang muội rời đi, muội sẽ rời khỏi nơi này?
Thanh Thanh trong lòng run lên, nhìn Tần Hiên, sau đó nhẹ nhàng gật đầu:
- Nếu như, có một người yêu muội nguyện ý dẫn muội đi. Muội... muội nguyện ý rời đi. Cùng với hắn rời khỏi nơi này.
Trong lúc nói chuyện, Thanh Thanh mang theo thần sắc mong mỏi, thậm chí chờ đợi chăm chú nhìn vào mắt Tần Hiên, tựa hồ muốn từ trong ánh mắt Tần Hiên nhìn ra cái gì đó.
Thế nhưng, nàng thất vọng ...
Tần Hiên gật đầu,
- Vậy muội có yêu ai chưa? Hoặc là, người yêu muội?
Thanh Thanh trong lòng run lên, nhìn Tần Hiên, ánh mắt lộ ra vẻ thương tâm:
-Không có.
Với biểu hiện của Tần Hiên, Thanh Thanh có một tia thất vọng.
Tần Hiên cau mày, tựa hồ, sự tình có chút rắc rối. Hắn cũng không nghĩ tới Thanh Thanh cứ như thế bị gả cho tên hỗn đản Áo Luân, thế nhưng...
Sắc mặt Thanh Thanh buồn bã sâu sắc liếc mắt nhìn Tần Hiên :
- Tần Hiên ca ca, muội đi về trước .
Dứt lời, cũng không chờ Tần Hiên giữ lại, Thanh Thanh đã đứng lên, hướng phía bên ngoài đi ra.
- Tần Hiên ca ca. Sau khi đi vài bước, Thanh Thanh ngừng lại, quay lưng về phía Tần Hiên nói :
- Vốn dĩ tháng sau, chính là ngày muội thành thân với Áo Luân. Nếu như... nếu như..., muội sẽ chờ huynh nửa tháng.
Nói xong, Thanh Thanh vội vã chạy ra ngoài.
Kinh ngạc nhìn bóng lưng Thanh Thanh phía xa xa, Tần Hiên cảm giác được trái tim mình xúc động!
Vào lúc đó, Tần Hiên còn nhìn thấy một giọt nước trong suốt từ trên trời nhẹ rơi xuống, cuối cùng rơi trên mặt đất, "Ba!" một tiếng, giống như cõi lòng tan nát, trong nháy mắt hoá thành ngàn vạn mảnh nhỏ!
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
"Nửa tháng? Nửa tháng sau Thanh Thanh cùng Áo Luân thành thân?" Tần Hiên giống như vừa mới bừng tỉnh, nhìn Thanh Thanh đã biến mất trong tầm mắt trên đường rời đi, trong lòng Tần Hiên nảy lên một tia cảm giác mất mát.
"Nửa tháng sau, Thanh Thanh liền bị gả cho tên hỗn đản Áo Luân kia? Chờ ta nửa tháng, là ý tứ gì nhỉ?" Tần Hiên lần thứ hai nhíu mày.
"Lẽ nào, nha đầu này đã yêu mình rồi?" Tần Hiên bỗng giật mình bừng tỉnh. Nghĩ tới phản ứng lúc trước của Thanh Thanh, Tần Hiên trong lòng đã có thể khẳng định, nha đầu Thanh Thanh này thực sự đã yêu mình!
Tần Hiên có chút đau đầu. Với Thanh Thanh, Tần Hiên mặc dù có thích. Nhưng là, tựa hồ chưa đạt đến cung bậc tình yêu! Thậm chí, Tần Hiên hiện tại còn chưa phát hiện, chính mình, với Thanh Thanh tột cùng là cảm tình nào.
Bất quá, Tần Hiên có thể khẳng định chính là, mình tuyệt đối không mong muốn Thanh Thanh bị gả cho tên hỗ đản Áo Luân! Tuy rằng gia tộc Áo Luân tại Yến quốc là gia tộc số một số hai. Áo Luân cũng là một trong thập đại kiệt xuất thanh niên cao quý.Thế nhưng, Tần Hiên biết Áo Luân người này lòng dạ hẹp hòi, không phải người tốt. Hắn lo lắng khi đem Thanh Thanh giao cho Áo Luân!
Lại nghĩ đến giọt lệ trong suốt của Thanh Thanh rơi lại trước khi đi, Tần Hiên hình như thấy được trái tim Thanh Thanh cũng giống như giọt lệ này tan nát...
Nghĩ đến đây, Tần Hiên không tự chủ được mà có chút phiền muộn.
"Nha đầu này, cứ vậy mà yêu mình." Tần Hiên nhíu chặt hai hàng lông mày, lâm vào trong trầm tư. Nếu như hiện tại chính mình đem nha đầu Thanh Thanh này cao chạy xa bay mà nói, Thanh Thanh có thể sẽ theo mình rời đi.
Thế nhưng, mình thực sự yêu Thanh Thanh sao? Tần Hiên không rõ ràng lắm, nếu như mình không yêu Thanh Thanh mà nói, dù cho mang nàng rời đi thì sau đó sẽ thế nào? Chính mình sau đó khẳng định sẽ không cam chịu là loại người tầm thường này.
Tần Hiên thích chính là loại cuộc sống tràn ngập kích thích! Hắn biết, chính mình sau này, sẽ chạy tới từng tất đất trên thiên nguyên đại lục .
Mà nếu như mang theo Thanh Thanh mà nói ... Khả năng này không lớn.
Thế nhưng, nếu không mang theo Thanh Thanh, Tần Hiên hắn làm sao có thể trơ mắt ra nhìn Thanh Thanh nhảy vào trong chỗ nước sôi lửa bỏng?
Không được, cho dù không thể mang Thanh Thanh rời khỏi nơi này, cũng phải giải quyết sự kiện này! Lấy tính cách hắn tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Thanh Thanh nhảy vào chỗ nước sôi lửa bỏng mà không để ý đến.
Bất quá... đôi lông mày của Tần Hiên xoắn chặt lại. "Nếu như nói muốn giải quyết chuyện này, sợ rằng có không ít phiền phức."
Lan Đặc gia tộc cùng Đỗ gia không phải những gia tộc bình thường, mà đều là đại gia tộc! Nếu song phương đã quyết định ăn hỏi, hôn nhân của Áo Luân và Thanh Thanh hầu như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nếu làm cho hai phía, thậm chí là một phía huỷ bỏ cuộc hôn nhân này mà nói, hiện giờ chỉ có hai biện pháp. Nếu như hai người bọn họ đều là coi trọng thế lực gia tộc đối phương. Như vậy, chỉ cần tìm một thế lực cường đại hơn gia tộc họ làm mồi nhử , sẽ làm cho một bên hủy bỏ đoạn hôn ước này.
Nhưng mà... Trên mặt Tần Hiên lộ ra một tia cười khổ, hắn bây giờ chính là một kẻ thân cô thế cô, không phải là thế lực lớn!
Về phần biện pháp thứ hai, tựa hồ cũng có chút không thực tế. Dùng võ lực! Dùng lực lượng tuyệt đối để chấn nhiếp bọn họ! Thế nhưng, vừa nghĩ đến thực lực của mình hiện tại mới ngũ giai, chưa cần nói đến Lan Đặc gia tộc. Chỉ tính như chống lại Đỗ gia, Tần Hiên sợ cũng chịu không nổi.
"Đau đầu a." Tần Hiên vò vò đầu, trong lòng có chút phiền muộn.
"Quên đi, xe đến trước núi ắt có đường (Giống như: trời sinh voi ắt sinh cỏ ý nhỉ ^^!). Còn tới nửa tháng thời gian, lại sợ nghĩ không ra một cái biện pháp để giải quyết sao?"Tần Hiên tự an ủi mình một tiếng.
"Ài, trước tiên xem lần này có thu hoạch được cái gì không đã. " Hắn vừa mới là đem toàn bộ lực lượng của một tên ngũ giai cao thủ hấp thu hết. Tuy rằng, đại bộ phận đều bị hắc động hấp thu vào. Nhưng là , trong kinh mạch Tần Hiên quả thật chân khí vẫn còn dồi dào chứ không phải ít.
"Thực lực đại khái tăng lên một thành sao. " Tần Hiên không hài lòng lẩm bẩm nói, tinh thần lực trong sát na liền tiến nhập đan điền, tinh thần lực cường đại mà sung mãn lúc này đã đem hắc động bao vây.
Tâm niệm khẽ động,một tia tinh thần lực của Tần Hiên kéo dài ra tiến vào bên trong hắc động.
"Hả?" Tần Hiên bỗng nhiên kinh dị kêu lên một tiếng. Tại giờ khắc này, Tần Hiên đột nhiên phát hiện, chính mình lại là đi tới một chỗ kỳ lạ ở mặt trong không gian!
"Đây là địa phương nào?" Tần Hiên lúc này lại càng hoảng sợ. Lập tức nhìn ra xung quanh.
Không gian không quá lớn. Phỏng chừng rộng như một cái phòng nhỏ thôi. Xung quanh tối như mực, nếu không phải tinh thần lực của Tần Hiên có thể kéo dài ra. Tần Hiên thậm chí không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
"Ở giữa có vài điểm phát sáng!" Tần Hiên thoáng phát hiện ra địa phương phát ra bạch quang nhè nhẹ kia, trong lòng chỉ khẽ động, hắn liền xuất hiện ở trước mặt điểm sáng kia.
"Khí tức rất quen thuộc." Vừa tới phía trước chùm tia sáng này , một cỗ khí tức tràn đầy sự cường đại lẫn quen thuộc phả vào mặt.
"Khí tức này." Tần Hiên nhíu mày. "Đúng. Loại khí tức này chính là của lực lượng hắc động!" Tiếng Tần Hiên mạnh mẽ vang lên."Lẽ nào đây là bên trong hắc động? Vậy mà lớn như thế?" Tần Hiên sợ hãi than một tiếng. Thời gian đầu, bên trong hắc động mặc dù có không gian, nhưng lại là phi thường nhỏ. Cũng không có tia sáng ở giữa này.
"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Tần Hiên có phần không giải thích được.
"Hắc động. Điểm phát sáng..." Tần Hiên bắt đầu suy nghĩ.
Nhìn xung quanh là không gian tối như mực, mà tia sáng ở giữa kia giống như một vầng thái dương phát tán ra ánh sáng.
Thái dương? Đúng, chính là thái dương! Tần Hiên mắt sáng ngời. Trong lòng mơ hồ nghĩ ra một chút gì đó!
Hắc động, chẳng phải là giống như một cái vũ trụ sao. Mà tia sáng kia giống như một vầng thái dương. Nếu như, ở xung quanh xuất hiện thêm một ít điểm sáng nữa mà nói, cho dù không phải là vũ trụ, cái này cũng rất giống với - thái dương hệ!
Nghĩ tới đây, Tần Hiên trong đầu loáng thoáng xuất hiện một ít phương hướng tu luyện sau này .Tại giờ khắc này, hắn tựa hồ nắm bắt được cái gì đó.
"Nếu đúng như suy đoán.Như vậy mình sau này! " Trên mặt Tần Hiên tràn đầy sự vui mừng! Nếu như thành lập đúng với phỏng đoán của mình mà nói , tuyệt đối sẽ tạo ra một đường tu luyện hoàn toàn khác biệt!
Trong mơ hồ, Tần Hiên tựa như đã thấy được hoạn lộ thênh thang trước mắt mình.
Tu luyện, hắc động!
Liền lúc đó , Tần Hiên đã phát hiện, chính mình cùng với hắc động bên trong đan điền nối liền thành một khối! Thậm chí, lực lượng cuồn cuộn bên trong hắc động tùy thời có thể bị Tần Hiên điều động.
Lại kết hợp với tình huống hiện tại của hắc động, Tân Hiên đang bắt đầu một đường tu luyện chưa từng có ! Một đường tu luyện kinh thiên động địa , tràn ngập máu tanh đã được định trước!
Nếu như, Tần Hiên, thật sự muốn bắt đầu đường tu luyện đặc biệt này mà nói! Tần Hiên, chỉ sợ sẽ trở thành một cái siêu việt tồn tại!
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
Chương 60 : Quyết định của Tần Thiên!
Dịch: Ryul + A Nề
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
- Tiểu Kỳ triệt để bị phế bỏ.
Tần gia gia chủ , Tần Thiên đứng dậy , ngữ khí vô cùng bình thản, tựa hồ vấn đề hắn đang nói cùng hắn không có quan hệ. Tựa hồ, Tần Kỳ không phải người Tần gia, không phải nhi tử Tần Thiên hắn !
- Lão gia, huynh nhất định phải giết Tần Hiên, nhất định phải thay tiểu Kỳ báo thù a !
Ở bên cạnh Tần Thiên, một trung niên thiếu phụ diễm lệ, lúc này đang bi thương, hai mắt tràn ngập lửa giận nhìn Tần Thiên khóc lóc nói.
Nghe thấy thiếu phụ trung niên nói, Tần Thiên cau mày , chỉ hờ hững liếc mắt nhìn trung niên diễm phụ một cái, sau đó liền quay về chỗ ngồi của mình. Trong suốt quá trình đó, vẻ mặt của hắn thậm chí không một lần biến hoá.
- Tên tiểu hỗn đản Tần Hiên kia!
Trung niên diễm phụ nhìn thấy Tần Thiên như không nghe thấy lời của mình, lần thứ hai hướng nhìn về phía Tần Kỳ đang hôn mê, ánh mắt tràn ngập thần sắc oán độc.
- Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn!
Trung niên diễm phụ nghiến răng nghiến lợi giọng đầy căm hận. Sau khi nhìn Tần Kỳ đang hôn mê, hai mắt nàng không kìm được mà trào lệ. Nàng chính là thân sinh mẫu thân của Tần Kỳ, phu nhân của Tần Thiên.
- Đại ca !
Nhìn vẻ mặt bình thản của Tần Thiên, Tần Khải trong lòng nảy lên từng đợt căm giận ngút trời ! Tần Kỳ, là hi vọng của cả Tần gia, một đời thiên tài, thế nhưng, ngày hôm nay bị Tần Hiên đánh cho tàn phế , hoàn toàn phế đi !
- Lẽ nào việc này cứ như thế quên đi ?
Tần khải tức giận chất vấn.
- Ngươi muốn thế nào ?
Tần Thiên ngước mắt lên , liếc nhìn Tần Khải cùng trung niêm diễm phụ nhàn nhạt nói.
- Muốn thế nào à ?
Nhìn bộ dáng thờ ơ của Tần Thiên , Tần Khải bốc hỏa .
- Đệ đương nhiên là muốn lập tức giết tên hỗn đản Tần Hiên !
Tần Khải tức giận nói.
- Giết hắn? Tần Thiên rồi đột nhiên đề cao thanh âm .
- Dựa vào cái gì ?
Vừa nói, Tần Thiên vừa lạnh lùng quét mắt nhìn hai người, trong mắt thấu phát ra một tia sát khí nhàn nhạt !
- Vì sao ?
Tần Khải gần như gầm lên giận dữ
- Huynh nhìn xem tiểu Kỳ bị hắn phế thành như vậy , ngươi còn hỏi ta dựa vào cái gì! Hừ, Tần Kỳ có đúng là con của ngươi hay không?
- Nhi tử của ta ? Hừ.
Tần Thiên bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng.
- Tần Kỳ là nhi tử của ta .Nhưng đừng quên Tần Hiên cũng là nhi tử của ta!
Cùng lúc đó, khí thế trên người Tần Thiên đột nhiên đề thăng, tản ra một tia sắc bén, mang theo khí thế thượng vị giả!Nghe vậy, Tần Khải cùng mẫu thân của Tần Kỳ hoảng sợ khẽ run lên. Sau đó, Tần Khải liền nở nụ cười lạnh.
- Tần Hiên, bất quá chỉ là phế vật mà thôi . Đã sớm bị đuổi ra khỏi Tần gia chúng ta ! Hắn không phải là người của Tần gia chúng ta ! Hơn nữa, huynh không được quên. Tần Kỳ là niềm hi vọng của Tần gia chúng ta. Thế nhưng hiện tại nó lại bị Tần Hiên phế đi !
Tần Khải nhìn Tần Thiên, thân đại ca hắn, một bên cười nhạt, một bên chất vấn!
- Hừ !
Tần Thiên lạnh lùng nhìn Tần Khải .
- Đừng cho là ta không biết việc làm trong mấy năm nay của các ngươi ! Trước đây , Tần Hiên quả thực là một phế vật ! Nhưng ta đã sớm trục xuất hắn ra khỏi gia tộc. Thế nhưng , các ngươi đã làm những gì ? Hắn không có một chút ma pháp hay đấu khí, lẽ nào, các ngươi cho rằng , ta sẽ đem cả Tần gia giao cho hắn?
- Ngay cả một người được xưng là phế vật, các ngươi cũng không có ý định buông tha. Tâm tư các ngươi như thế, không cần ta phải nói ra!
Ngữ khí Tần Thiên càng ngày càng băng lãnh, khí thế thượng vị giả trên người hoàn toạn lộ rõ. Tần Khải trong lòng run lên, trên trán toát ra một tia mồ hôi lạnh! Có điều, Tần Khải tuy rằng bị Tần Thiên ảnh hưởng nhưng không phải vì thế mà lửa giận trong lòng hắn bị dập tắt! Ngược lại, lúc này hắn càng thêm giận dữ.
- Ta chỉ biết ngươi phải làm như vậy ! Hừ hừ.
Tần Khải hừ lạnh, mắt bắn nhanh ra hai đạo sát khí vô cùng lăng lệ!
- Câm miệng cho ta !
Mắt Tần Thiên thấu phát ra một tia lãnh mang. Tần Khải trong lòng run lên , lập tức ngậm miệng. Lạnh lùng nhìn mặt mấy người trong phòng, sắc mặt Tần Thiên bỗng nhiên trở lại bình thản. Trong lòng thở dài một hơi.
- Được rồi! Mấy năm nay bạc đãi ngươi. Có thể, đây là báo ứng a !
Tuy rằng , Tần Thiên sắc mặt không có gì biến hóa . Thế nhưng, trong lòng Tần Thiên lại có tư vị không rõ ràng. Hai người đều là nhi tử do chính mình sinh ra. Thế nhưng ngày hôm nay lại xuất hiện một hồi sự tình như thế. Tần Kỳ bị phế. Mà Tần Hiên lại mãnh mẽ quật khởi. Tần Thiên trong lòng không khỏi có chút hối hận. Thế nhưng , những suy nghĩ này đều trở nên vô ích. Nghĩ tới sự tình mấy năm qua Tần Khải cùng với đám người Tần Kỳ đối xử với Tần Hiên. Tần Thiên trong lòng không khỏi thở dài một hơi .
Hai nhi tử. Tần Hiên hiện tại tuy rằng đã đoạn tuyệt quan hệ cùng Tần gia. Thế nhưng, nói như thế nào cũng là nhi tử do chính mình sinh ra. Nếu như muốn Tần Thiên đối phó Tần Hiên , Tần Thiên là không có khả năng làm như vậy . Dù sao, hắn đã mất đi một nhi tử, hắn không thể lại mất nốt đứa còn lại . Nghĩ tới đây , Tần Thiên liền hạ quyết định.
- Truyền ra mệnh lệnh của ta.Sau này, không cho phép ai đối phó với Tần Hiên. Nếu có người dám cả gan chống lại mệnh lệnh của ta, lập tức phế bỏ thân phận đệ tử của Tần gia!
- Đại ca !
- Lão gia !
Tần Khải cùng mẫu thân của Tần Kỳ ngay lúc đó sững sờ. Sau đó liền phản ứng mạnh. Không cho phép đối phó Tần Hiên, chuyện tình Tần Kỳ cứ như thế bỏ qua sao? Bởi vậy, sau khi phản ứng, bọn họ không biết nói gì mà nhìn Tần Thiên, mọi người đều cho rằng mình nghe lầm.
- Chưa nghe rõ ràng ? Hả ?
Tần Thiên nhướng mày.
- Chuyện tình Tiểu Kỳ cứ như thế quên đi?
Mẫu thân Tần Kỳ sắc mặt âm trầm nhìn Tần Thiên, nhi tử chính mình bị người phế đi, khiến nàng rất phẫn nộ! Lúc này nàng thực sự hận không thể đem Tần Hiên mà lột da! Thế nhưng, Tần Thiên lại quyết định như thế !
- Hừ, đừng cho là ta không biết việc làm phía sau của các ngươi! Nói khó nghe một chút chính là, Tần Kỳ có ngày hôm nay đều là nó tự mình chuốc lấy!
Tần Thiên lạnh lùng liếc mắt quét qua hai người .
- Ta chỉ nói đến đây, nếu như ai trái lời, chớ trách ta tuyệt tình!
Nói xong, Tần Thiên phất tay áo đứng lên, tiêu sái đi nhanh ra ngoài. Một mực ở bên canh, Hà quản gia thở dài một hơi , nhìn thoáng qua sắc mặt liên tục biến ảo của hai người Tần Khải , cuối cùng cũng theo Tần Thiên đi ra ngoài.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi