Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #56  
Old 17-04-2008, 08:02 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 56

Hoạt Náo Võ Lâm



Thiếu Hoa nằm thiếp trên tràng kỷ, Lại Xương Uy đi tới đi lui, thỉnh thoảnh lão lại dừn bước nhìn chàng, lắc đầu nói:
- Làm sao bây giỠ?
Bội Bội dùng khăn lau mặt Thiếu Hoa. Thỉnh thoảng nàng lại nấc nghẹn một tiếng.
Xương Uy làu bàu nói:
- TrÆ°á»›c khi thiếp Ä‘i, lão đệ nói, phải bằng má»i giá Hoàng lão đệ phải sống ! Chúng ta phải làm cách nào bây giá» ?
Phương Phương lăn chiếc ghế đặc chủng đến bên Thiếu Hoa. Nàng nhìn, rồi từ từ nắm lấy tay Thiếu Hoa. Mắt Phương Phương nhắm lại. Tất cả những gì xảy ra cho Thiếu Hoa tái hiện lại trong thần thức của nàng.
Mồ hôi rịn ra trán Phương Phương.
Nàng buông tay Thiếu Hoa.
XÆ°Æ¡ng Uy vồn vã há»i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
- Phương Phương, cô nương có cách gì cứu Thiếu Hoa không ?
Phương Phương buông tiếng thở dài nói:
- Thiếu Hoa huynh trúng phải kỳ Ä‘á»™c của má»™t Ä‘á»™c nhân ! Äá»™c nhân hạ Ä‘á»™c thì khó có ngÆ°á»i nào giải được Ä‘á»™c ! NhÆ°ng trÆ°á»›c đây PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng có biết má»™t thứ thần dược có thể giải được bách Ä‘á»™c.
Xương Uy rối rít nói:
- Cô nương, thần dược đó ở đâu ? Dù ở bất cứ đâu, Lại Xương Uy cũng sẽ tìm cách đem vỠcứu Thiếu Hoa !
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng nói:
- Nếu chá» Lại XÆ°Æ¡ng Uy trại chủ quay vá», PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng e rằng không kịp cứu Thiếu Hoa !
- Thế làm sao bây giỠ?
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng và má»i ngÆ°á»i sẽ Ä‘Æ°a Thiếu Hoa đến đó !
- Phương Phương nói đi...đó là đâu ?
- Trên Vu Sơn, trong động Ngũ Lão !
XÆ°Æ¡ng Uy trang trá»ng nói:
- Chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng ngay, đến Vu SÆ¡n, má»i ngÆ°á»i chuẩn bị nhanh lên !
Hảo Hảo từ ngoài chạy vào:
- Tá»· tá»·, ngÆ°á»i ta kéo đến đây đông lắm !
XÆ°Æ¡ng Uy há»i:
- Nha đầu, ngươi nói ai kéo đến ?
- Tiểu tỳ cũng không biết, nhưng hỠđã xông vào rồi !
Xương Uy làu bàu nói:
- Bá»n nào đến đây nhỉ ? Bá»™ chúng không biết trại chủ LÄ©nh CÆ°Æ¡ng trại Bạch Äầu sÆ¡n Ä‘ang ở đây sao ?
XÆ°Æ¡ng Uy vừa nói dứt câu thì tiếng cÆ°á»i khành khạch của Cuồng tà Du Hạo Nhiên cất lên. Lão vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Trại chủ lục lâm Lại Xương Uy là cái thứ ôn dịch nào mà có thể ngăn được Cuồng tà Du Hạo Nhiên này chứ ?
Du Hạo Nhiên vừa nói vừa đẩy cửa bước vào.
Xương Uy, Bội Bội và Phương Phương đồng loạt dàn hàng ngang áng ngữ chặn Du Hạo Nhiên lại.
Du Hạo Nhiên nhìn ba ngÆ°á»i nói:
- Má»™t gã trại chủ LÄ©nh CÆ°Æ¡ng trại lục lâm thảo khấu, má»™t nha đầu phế nhân, má»™t nha đầu trông nhÆ° tiểu thÆ° khuê các và má»™t tiểu nha đầu tóc còn chÆ°a má»c hết có thể chặn Cuồng tà Du Hạo Nhiên này được sao ?
Bá»™i Bá»™i ôm quyá»n nói:
- Tiá»n bối, chúng tôi không có y gây hấn vá»›i tiá»n bối, chẳng hay tiá»n bối đến đây có chuyện gì ?
- Có chuyện gì à ?
Du Hạo Nhiên chỉ Thiếu Hoa:
- Lão phu đến vì cái gã Thiếu Hoa đó đó !
Bội Bội cau mày nói:
- Du tiá»n bối, hiện thá»i Thiếu Hoa huynh Ä‘ang lâm trá»ng bệnh, không thể bồi tiếp tiá»n bối được ! Nếu nhÆ° tiá»n bối muốn gặp huynh ấy hãy đợi khi nào huynh ấy tỉnh lại đã !
- Cuồng tà Du Hạo Nhiên mà đợi gã hả ? Lão phu không nói nhiá»u nữa !
Nếu các ngươi muốn sống thì hãy giao hắn cho lão phu ! Nếu như không muốn giao hắn thì phải giao huyết châu và những viên thần châu mà tiểu tử thúi kia đoạt được cho lão phu !
Bội Bội nhìn sang Xương Uy.
Xương Uy nói:
- Hóa ra lão đến đây chủ đích để Ä‘oạt ngá»c châu của thiếu gia ! Lão cuồng muốn Ä‘oạt thì ít ra cÅ©ng há»i qua Lại XÆ°Æ¡ng Uy này chứ ?
Xương Uy vừa nói vừa lòn tay ra sau lưng rút thanh khoái đao. Lão lại nói:
- Lâu lắm rồi chưa đụng đến đao pháp, cũng ngứa tay ngứa chân lắm rồi !
Cuồng tà Du Hạo Nhiên cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Một tên lục lâm như ngươi mà cũng đòi giao thủ với ta à ?
Cuồng tà Du Hạo Nhiên vừa toan Ä‘á»™ng thủ thì Thanh Tịnh và Thanh HÆ° bÆ°á»›c vào. Theo sau hai ngÆ°á»i đó là ba vị đạo sÄ© nữa.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thấy những vị đạo trưởng Võ Äang liá»n nói:
- Chư vị đạo trưởng đến đây cũng vì huyết châu của Thiếu Hoa huynh ?
Thanh Tịnh đạo trưởng nói:
- Không sai, chúng bần đạo đến vì muốn lấy lại chuyển luân thần châu !
Bội Bội bối rối. Nàng nhìn Phương Phương nghĩ thầm:
- Bao nhiêu ngÆ°á»i đến đây chỉ nhằm mục đích Ä‘oạt chuyển luân thần châu của Thiếu Hoa huynh ! Xem chừng chúng ta khó lòng giữ được thần châu cho huynh ấy !
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhìn qua chÆ° vị đạo sÄ© Võ Äang, rồi nhìn lại Cuồng tà Du Hạo Nhiên.
Nàng ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tiá»n bối, mạng ngÆ°á»i là quí nhất....Thiếu Hoa huynh trÆ°á»›c khi ngất Ä‘i đã giao chuyển luân thần châu lại cho tiện nữ giữ nó. Nay chÆ° vị tiá»n bối đã nhất quyết Ä‘oạt chuyển luân thần châu của Thiếu Hoa huynh....ai cÅ©ng muốn cả....tiện nữ không biết trao cho ai !
Nàng nói rồi lăn chiếc ghế đặc chủng có hai bánh xe ra giữa. Hảo Hảo lo lắng nhìn theo PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Ra đến bên ngoài PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng má»›i dừng lại. Má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c theo PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
Phương Phương chỉ khoảng sân tràng phía trước mặt rồi nói:
- ChÆ° vị, ở đây có khoảng sân trống, chÆ° vị cứ tá»· thí vá»›i nhau ! Ai là ngÆ°á»i thắng, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sẽ trao chuyển luân thần châu cho ngÆ°á»i đó ! Äó là cách giải quyết tốt nhất !
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vừa nói dứt câu, Cuồng tà liá»n lên tiếng:
- Thế thì huyết châu và những viên kia đã thuộc vỠbổn nhân rồi !
Du Hạo Nhiên vừa nói vừa bất ngỠquay sang vỗ thẳng một chưởng vào lưng Thanh Hư đạo trưởng.
- Bình !
Lão xuất thủ hoàn toàn bất ngá», vả lại đánh từ phía sau nên Thanh HÆ° gần nhÆ° không kịp phản xạ, hứng trá»n má»™t chưởng của lão. Thân hình Thanh HÆ° đạo trưởng chẳng khác nào má»™t cánh diá»u bị đẩy vá» phía trÆ°á»›c.
Lão đạo sÄ© Võ Äang té chúi ngÆ°á»i, cày lên mặt đất, nằm duá»—i dài chẳng thể nào gượng dậy nổi.
Thanh Tịnh đạo trưởng và ba vị đạo sÄ© kia cùng lÆ°á»›t đến đỡ Thanh HÆ° ngồi lên. Thanh HÆ° rùng mình há hốc miệng phun ra má»™t vòi máu rÆ°á»›i Ä‘á» cả mặt đất rồi trút hồn ra khá»i xác.
Cuồng tà Du Hạo Nhiên chắp tay sau lÆ°ng bÆ°á»›c ra khá»i mái hiên. Lão giả lả cÆ°á»i nói:
- Thế là một tên đạo sĩ đã đi tong...GiỠđến lão đạo sĩ thúi nào muốn lấy chuyển luân thần châu cứ tiếp bước theo gã đạo sĩ thúi kia !
Thanh Tịnh và ba vị đạo sÄ© còn lại Ä‘á» mặt. Cái chết của Thanh HÆ° bởi tay Cuồng tà Du Hạo Nhiên khiến cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u tức giận đến biến sắc.
Thanh Tịnh đạo trưởng rút trÆ°á»ng kiếm, khe khắt nói:
- Lão ma đầu đánh lén Thanh Hư sư đệ của bần đạo đâu phải là quang minh chính đại !
Cuồng tà khoát tay đáp lá»i Thanh Tịnh bằng chất giá»ng rất dá»­ng dÆ°ng:
- Từ trÆ°á»›c đến nay, bổn nhân có bao giá» tá»± cho mình là kẻ quang minh chính đại đâu ! Äiá»u gì cần thì bổn nhân làm thôi ! Còn bá»n đạo sÄ© thúi các ngÆ°Æ¡i quang minh chính đại lắm Æ° ?
Lão cÆ°á»i khẩy rồi nói tiếp:
- Xem cái bản mặt quang minh chính đại của bá»n đạo sÄ© thúi các ngÆ°Æ¡i kìa, vừa má»›i nghe tiểu tá»­ Hoàng Thiếu Hoa bị trúng Ä‘á»™c công gần chết liá»n mò đến ngay ! Có quang minh chính đại không nhỉ ? Thà nhÆ° bổn nhân thì chẳng ai nói làm gì, dù sao bổn nhân cÅ©ng là tà nhân, còn bá»n đạo sÄ© các ngÆ°Æ¡i lúc nào cÅ©ng tá»± cho là quang minh chính đại nhÆ°ng lại chẳng có gì đáng để bổn nhân gá»i là quang minh chính đại !
Lão vuốt chòn râu nhướng mày nói tiếp:
- Nếu là ngÆ°á»i quang minh chính đại, bá»n đạo sÄ© các ngÆ°Æ¡i mau rá»i khá»i chá»— này cÅ©ng còn kịp đó !
Cuồng tà Du Hạo Nhiên thốt ra câu này, sắc diện của bốn vị đạo sÄ© Võ Äang càng Ä‘á» hÆ¡n. Thanh Tịnh đạo trưởng rít giá»ng nói:
- TrÆ°á»›c khi bần đạo rá»i khá»i đây thì lão phải trả mạng của Thanh HÆ° sÆ° đệ cho bần đạo !
Nói dứt câu, Thanh Tịnh đạo trưởng múa tít trÆ°á»ng kiếm xông thẳng đến Cuồng tà Du Hạo Nhiên. Lão chá»›p Ä‘á»™ng kiếm chiêu, tạo ra những đóa hoa kiếm chia làm ba hÆ°á»›ng công thượng, trung và hạ tập kích Du Hạo Nhiên.
Cuồng tà Du Hạo Nhiên thủ chiêu dùng song chưởng vừa gạt đỡ những chiêu kiếm của Thanh Tịnh đạo trưởng vừa nói:
- Lão đạo sÄ© thúi, mau vá» nói vá»›i Thái Ất chân nhân đến đây may ra còn giữ được thể diện của Võ Äang, chứ cỡ nhÆ° lão thì chẳng làm gì được bổn nhân đâu !
Lão vừa nói vừa lách mình qua trái nửa bộ, điểm chỉ vào sóng kiếm của Thanh Tịnh đạo trưởng.
Chỉ pháp của lão đánh bật thanh trÆ°á»ng kiếm của Thanh Tịnh qua bên, đồng thá»i tả thủ thì vá»— tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n đối phÆ°Æ¡ng má»™t chưởng vá»›i tám thành lá»±c đạo.
Cách ứng phó linh hoạt của Cuồng tà khiến Thanh Tịnh đạo trưởng gần nhÆ° lúng túng, mà rối loạn chiêu pháp. Thanh Tịnh đạo trưởng buá»™c phải thối bá»™ vá» sau để né tránh chưởng công của đối phÆ°Æ¡ng. Vị đạo sÄ© Võ Äang vừa thối bá»™ vừa toan biến chiêu thì đã nhận trá»n má»™t cÆ°á»›c của Du Hạo Nhiên vào ngay ngá»±c.
Thanh Tịnh đạo trưởng văng ra, rơi xuống ngay bên cạnh Thanh Hư đạo trưởng. Thanh Tịnh đạo trưởng chẳng thể nào gượng đứng dậy nổi. Lão rùng mình, ôm ngực, khoé miệng rỉ máu tươi.
Cuồng tà Du Hạo Nhiên nói:
- Còn tên đạo sĩ thúi nào muốn tranh đoạt với bổn nhân không ?
Ba vị đạo sĩ còn lại lưỡng lự nhìn Thanh Tịnh. Thanh Tịnh đạo trưởng thở hắt ra một cái. Lão nhìn Du Hạo Nhiên nói:
- Cuồng tà, Võ Äang sẽ tìm lão !
Thanh Tịnh đạo trưởng gượng đứng lên nói:
- Chúng ta đi !
Hai vị đạo sÄ© xốc xác Thanh HÆ° đạo trưởng. Các đạo sÄ© Võ Äang vừa dợm bÆ°á»›c thì Du Hạo Nhiên lắc vai, thi triển khinh công lÆ°á»›t qua đầu há».
Lão chặn Ä‘Æ°á»ng Thanh Tịnh và ba vị đạo sÄ© kia lại. Cuồng tà nói:
- Bá»n đạo sÄ© các ngÆ°Æ¡i muốn đến thì đến, muốn Ä‘i thì Ä‘i sao ? Các ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i thì cÅ©ng phải há»i xem bổn nhân có cho phép Ä‘i hay không chứ ?
Bá»n đạo sÄ© các ngÆ°Æ¡i ngang nhiên Ä‘i mà chẳng há»i xem bổn nhân có cho Ä‘i hay không thì bổn nhân đâu còn là Cuồng tà nữa !
Thanh Tịnh đạo trưởng quắc mắt quát:
- Chư huynh đệ, chúng ta cùng xông lên !
Bá» xác Thanh HÆ° xuống đất, cả bốn vị đạo sÄ© đồng loạt tuốt kiếm xông đến Cuồng tà Cuồng tà Du Hạo Nhiên cÆ°á»i khảy nói:
- Có thế chứ !
Lão vừa nói vừa phát tác Vô Minh chỉ. Từ đầu những ngón chỉ pháp, mÆ°á»i đạo chỉ khí phát ra tợ mÆ°á»i lưỡi sét bổ thẳng vá» phía bốn vị đạo sÄ© Võ Äang phái.
- ¨m !
Thanh Tịnh lẫn ba ngÆ°á»i kia bị Vô Minh chỉ hất ngược trở lại ngã sóng soài dÆ°á»›c đất. Bả vai Thanh Tịnh bị khoét má»™t lá»— sâu hoắm, máu tuôn ra xối xả. Hai ngÆ°á»i thì bị Vô Minh chỉ xuyên thủng yết hầu, ngÆ°á»i thứ ba thì bị thủng Ä‘an Ä‘iá»n, ngồi bệt xuống đất chẳng sao gượng đứng được.
Du Hạo Nhiên bước đến hai bộ nói:
- Bổn nhân má»™t khi xuất thủ giết ngÆ°á»i thì giết cho bằng được. Khi nào bổn nhân tha thì má»›i được sống thôi, nhÆ°ng từ trÆ°á»›c đến nay bổn nhân không biết tha cho ai bao giá» !
Lão vừa nói vừa dá»±ng song chưởng qua khá»i đầu.
- Bổn nhân cho bá»n đạo sÄ© thúi các ngÆ°Æ¡i vá» cõi tiên đây !
Lá»i dứt thì Vô Minh chỉ lại xuất hiện. Năm đạo Vô Minh chỉ hÆ°á»›ng vào Thanh Tịnh, năm đạo còn lại hÆ°á»›ng vào vị đạo trưởng bị thủng Ä‘an Ä‘iá»n.
- ¨m...
Ngực của Thanh Tịnh bị thủng toang hoác, vị đạo sĩ kia cũng vậy. Cả hai bị quẳng đi, va lưng xuống đất nằm bất động.
Giết xong chúng đạo sÄ© Võ Äang, Du Hạo Nhiên nhìn lại PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
- Nha đầu, ngươi thấy thành tích của bổn nhân như thế nào ? Ta thắng rồi chứ ?
Lão chìa tay tới trước, nói:
- Nha đầu còn chỠgì nữa mà chưa giao chuyển luân thần châu cho bổn nhân ?
Lão vừa nói dứt câu thì bất thình lình từ trên không má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t xuống nhÆ° tiên nữ. Kẻ đến chẳng ai khác mà chính là Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Nàng ta trụ thân ngay trước mặt Du Hạo Nhiên.
Lão tròn mắt nhìn Mã Trân Trân:
- Sao lại là nàng ?
- Lão lạ lắm ư ?
- Ta tưởng nàng đã chết rồi chứ ? Tưởng đâu nàng đã bị Vô Vi phái trừng phạt không còn xuất hiện trên giang hồ chứ ?
Mã Trân Trân ngá»­a mặt cÆ°á»i nói:
- Nha đầu Hà Mẫn Trinh thì làm gì được ta chứ ! Ta giỠđây đã là Vô Vi cung chủ rồi ! Ta đến đây để tìm lão đây !
Du Hạo Nhiên nheo mày há»i:
- Nàng tìm ta để làm gì ?
Lão vuốt râu suy nghĩ rồi nói:
- Bổn nhân biết rồi, phải chăng nàng tìm bổn nhân để chắp lại tơ tình bị đứt chăng ? Nếu thế thì tốt lắm ! Nàng đợi bổn nhân lấy lại những viên chuyển luân thần châu của tên tiểu tặc tử Hoàng Thiếu Hoa rồi sẽ cùng nàng kết tình !
Nghe lão nói, Mã Trân Trân bật cÆ°á»i khanh khách.
Nghe Mã Trân Trân cÆ°á»i, Du Hạo Nhiên buá»™t miệng há»i:
- Sao nàng cÆ°á»i ? Phải chăng nàng rất thích thú Æ° ?
Mã Trân Trân cắt ngang tràng tiếu ngạo dòn dã, rồi từ tốn nói:
- Uyên Ương Hồ Äiệp có biết kết tình vá»›i ai đâu ! Ta cÆ°á»i vì thấy lão ngây ngô quá ! Lão sắp chết đến nÆ¡i rồi mà còn đòi kết tình vá»›i ta ! Thôi nhé, nếu muốn kết tình vá»›i bổn nÆ°Æ¡ng thì hãy đợi kiếp sau vậy ! Còn bây giá» thì bổn nÆ°Æ¡ng sẽ đòi lại món nợ hôm nào mà lão đã vay của bổn nÆ°Æ¡ng !
Uyên Ương Hồ Äiệp vừa nói vừa vÅ© lá»™ng song thủ. Sợi mành lụa xuất hiện tạo thành những vòng xoáy chung quanh nàng.
Du Hạo Nhiên vỗ tay nói:
- Nàng múa đẹp quá ! Ta thích xem nàng múa lắm !
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai môi của lão thì đôi mành lụa nhÆ° hai con giao long lao thẳng đến lão.
Cuồng tà Du Hạo Nhiên xoạc chân dụng Vô Minh chỉ đón thẳng đỡ thẳng.
- Chát !
Cả hai đối thủ cùng bật lùi vỠsau hai bộ. Cuồng tà Du Hạo Nhiên trố mắt nhìn Mã Trân Trân. Lão nói:
- Không ngỠchỉ xa nhau chưa được bao lâu thế mà võ công của nàng đã tăng tiến như vậy !
- Không chỉ tăng tiến mà Uyên Ương Hồ Äiệp còn có tình lang khác thay vào chá»— của lão !
- à nàng muốn nói tên tiểu tử Hoàng Thiếu Hoa đang nằm chỠchết trong kia ư ?
- Thiếu Hoa đâu còn là tình lang của bổn nương !
- Thế nàng đến đây để làm gì ? Không vì hắn thì đến đây làm gì ?
- Bổn nương có cùng mục đích với lão đấy !
- Nàng cũng cần những viên chuyển luân thần châu của tiểu tử Thiếu Hoa ?
Mã Trân Trân gật đầu đáp:
- Không sai !
- Ta đến trước, vậy chuyển luân thần châu của tên tiểu tử kia thuộc vỠbổn nhân rồi ! Nàng đừng tranh đoạt với bổn nhân làm gì !
Du Hạo Nhiên vừa nói dứt câu thì Mã Trân Trân chớp động chiêu công.
Lần này những vòng tròn do hai mảnh lụa tạo ra cuốn đến lão như đôi mãnh xà chực quấn lấy thân ảnh Du Hạo Nhiên.
Du Hạo Nhiên Ä‘anh giá»ng nói:
- Bổn nhân không dễ bắt nạt đâu !
Lão vừa nói vừa phát ra Vô Minh chỉ thì bất ngỠtừ hai đầu mảnh lụa phát ra một tiếng nổ.
Cùng với tiếng nổ đó, là màn khói trắng cuốn đến trước mặt Du Hạo Nhiên.
Du Hạo Nhiên bối rối, thối bộ vỠsau, nhưng hai luồng khói đó nhanh hơn chụp đến mặt lão.
Lão xây xẩm mặt mày, chao đảo, ôm lấy mặt. Cuồng tà Du Hạo Nhiên nói:
Nàng dụng độc công ?
- Không sai ! Lão bây giỠchẳng khác gì Thiếu Hoa rồi !
Nàng nói dứt câu thì Quách Trụ từ ngoài tam quang thả bước chậm rãi tiến vào. Y khoanh tay nhìn Du Hạo Nhiên.
Du Hạo Nhiên lắc đầu như thể đang thấy cái gì đó trước mặt.
Quách Trụ nói:
- Du Hạo Nhiên, bổn độc chủ đến thâu nạp lão đây !
Du Hạo Nhiên quay lại há»i:
- Ngươi là ai ?
Lão dụi mắt, rồi nói tiếp:
- Ngươi là Tây Phong độc chủ ?
- Kẻ kế thừa Tây Phong độc chủ !
Du Hạo Nhiên lắc đầu:
- Bổn nhân không muốn làm Nhục nhân đâu ! Ta không muốn....ta không muốn....
Du Hạo Nhiên vừa nói vừa quay bộ thi triển khinh công lao vụt đi như thể sợ hãi cái gì đó đang rượt đuổi sau lưng lão. Quách Trụ nhìn theo nói:
- Lão không muốn cũng phải tìm đến ta mà thôi !
Quách Trụ không màng đuổi theo Du Hạo Nhiên mà nhìn lại Phương Phương.
Sự xuất hiện của Quách Trụ khiến Phương Phương biến sắc. Nàng nghĩ thầm:
" Chính gã này đã hại Thiếu Hoa huynh " Quách Trụ dừng bÆ°á»›c, gằn giá»ng nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
- Giao tên tiểu tử thúi Hoàng Thiếu Hoa và những viên chuyển luân thần châu ra đây !
Quách Trụ vừa thốt dứt lá»i thì Thiếu Hoa cÅ©ng từ trong bÆ°á»›c ra ngoài mái hiên.
- Tại hạ Ä‘ang ở đây ! Má»i các hạ đến lấy !
Quách Trụ nhìn chàng bằng ánh mắt xét nét.
Quách Trụ há»i bằng giá»ng ngạc nhiên:
- Ngươi chưa chết à ?
- Thiếu Hoa đúng ra đã bÆ°á»›c qua cầu Nại Hà xuống gặp NhÆ° Băng thÆ° thÆ° và những ngÆ°á»i khác rồi, nhÆ°ng nghe tiếng của tôn giá nên quay lại để đối mặt má»™t lần cuối !
Sá»± xuất hiện của Thiếu Hoa khiến PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng hoàn toàn sá»­ng sốt và bất ngá». Nàng nhìn Thiếu Hoa:
- Thiếu Hoa huynh.....
Phương Phương nhận ra sắc diện Thiếu Hoa vô cùng nhợt nhạt, cùng với những nốt đỠhiện ra khắp mặt chàng.
Quách Trụ quan sát Thiếu Hoa, rồi phá lên cÆ°á»i. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Hoàng Thiếu Hoa, ngươi đang đau đớn lắm phải không ?
- Tôn giá nói đúng, tại hạ đang rất đau đớn bởi độc công của tôn giá !
- Thế thì ngÆ°Æ¡i sao còn chÆ°a quì xuống dâng chuyển luân thần châu để Quách má»— ban cho ngÆ°Æ¡i giải dược, để ngÆ°Æ¡i sống quãng Ä‘á»i còn lại trong lốt Nhục nhân !
Thiếu Hoa nhếch môi, ôn nhu nói:
- Quách tôn giá tìm Thiếu Hoa để ban phát giải dược hay để đoạt chuyển luân thần châu và cái mạng của Thiếu Hoa ? Tôn giá đã lẫn lộn mục đích của mình rồi ! Nếu tôn giá không đến lấy chuyển luân thần châu và cái mạng của Thiếu Hoa thì Thiếu Hoa cũng phải đến dâng nó cho tôn giá !
Chàng nói rồi đưa dị kiếm đến trước, hướng mũi kiếm vào mặt Quách Trụ, lừng lững bước đến.
Mặc dù biết Thiếu Hoa đã bị trúng độc công của mình, nhưng Quách Trụ sao quên được cảnh khủng khiếp khi Thiếu Hoa dụng đến sát kiếm, nên y phải thối bộ.
Thiếu Hoa bÆ°á»›c đến thì gã lại thối bá»™. NgÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i ngÆ°á»i thối bá»™, chẳng mấy chốc Quách Trụ đã lui đến tận ngôi tam quang của Vạn HÆ°Æ¡ng lầu.
Thiếu Hoa chau mày:
- Tại hạ dâng nạp mà tôn giá không nhận à ?
Quách Trụ lưỡng lự.
Thiếu Hoa nói tiếp:
- Không nhận, tại hạ cũng phải buộc tôn giá nhận !
Lá»i nói của chàng nhÆ° tiếng phán của tá»­ thần đối vá»›i Quách Trụ, khiến y không sao giữ được tịnh tâm. Y miá»…n cưỡng nói:
- Lần khác Quách mỗ sẽ đến nhận cũng không muộn !
Y nói rồi quay lÆ°ng thi triển khinh công lao ra khá»i ngôi tam quan.
Thiếu Hoa từ từ chống kiếm xuống đất. Chàng thở ra nhè nhẹ rồi từ từ quỵ chân quỳ xuống.
Mã Trân Trân nhận ra ngay tình trạng của Thiếu Hoa.
Nàng băng mình đến trước mặt chàng.
Thiếu Hoa nhìn Mã Trân Trân:
- Nàng cũng đòi mạng của Thiếu Hoa và chuyển luân thần châu ?
Mã Trân Trân lưỡng lự rồi nói:
- Thiếu Hoa, giỠngươi đã tàn phế rồi, hãy giao chuyển luân thần châu cho ta !
- Thế cô nÆ°Æ¡ng có nghÄ© đến hôm trên lâu thuyá»n của cô nÆ°Æ¡ng không ?
Dù sao Thiếu Hoa cũng đã giúp cô nương có được một cái mạng !
- Bổn nÆ°Æ¡ng không quên đâu và thậm chí còn cảm kích ngÆ°Æ¡i nhiá»u !
Nếu không có ngÆ°Æ¡i thì bổn nÆ°Æ¡ng đã chết rồi, đâu thể nào Ä‘oạt được chức vị Vô Vi cung chủ của Mẫn Trinh ! én là ân, khi nào Thiếu Hoa chết, bổn nÆ°Æ¡ng sẽ cúng tế cho ngÆ°Æ¡i ! Còn bây giá», Thiếu Hoa đã là ngÆ°á»i vô dụng, thì hãy giao chuyển luân thần châu cho ta !
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt Mã Trân Trân:
- Xem ra cô nÆ°Æ¡ng xem trá»ng báu vật hÆ¡n nghÄ©a tình !
- Thiếu Hoa, hãy giao chuyển luân thần châu cho bổn nương !
Thiếu Hoa gằn giá»ng:
- Äến đây, những viên chuyển luân thần châu Ä‘ang ở trong ngÆ°á»i Thiếu Hoa !
Mã Trân Trân cau mày:
- Thiếu Hoa, ngươi đừng buột bổn nương phải ra tay !
Thiếu Hoa lắc đầu nói:
- Ta chẳng ép buộc ai cả ! Bất cứ ai có đủ bản lĩnh thì cứ đến lấy chuyển luân thần châu !
Mã Trân Trân cau mày thét lớn:
- Vậy là ngươi đã ép buộc ta rồi !
Mã Trân Trân vừa nói vừa bất ngỠphát động đôi mảnh lụa công đến Thiếu Hoa.
Chàng gần nhÆ° không có phản ứng gì mà hứng trá»n lấy chiêu công của Mã Trân Trân.
- ¨m....
Thiếu Hoa bị đôi mảnh lụa đánh trược vỠsau nằm dài trên mặt đất. Tuy nhiên thanh dị kiếm vẫn được chàng giữ trong tay. Khoé miệng Thiếu Hoa rỉ máu.
Phương Phương thấy cảnh tượng đó, hốt hoảng quát lên:
- Dừng tay !
Mã Trân Trân không màng đến lá»i nói của nàng, mà lÆ°á»›t đến Thiếu Hoa.
Nàng toan dụng đến sát chiêu một lần nữa thì thanh dị kiếm dựng lên điểm ngay vào đúng tâm huyệt nàng.
Thiếu Hoa nghiến răng nói:
- Thiếu Hoa đã thỠphải sống, nên không thể chết bởi tay của ai được !
Nếu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng giết Thiếu Hoa thì ta cùng cô nÆ°Æ¡ng sẽ Ä‘i chung má»™t con thuyá»n !
Sắc mặt Mã Trân Trân biến sắc.
Nàng lắp bắp nói:
- Sao ngươi ương ngạnh như vậy ?
- Ta đã chá»n cho mình cái đích phải đến, nếu chÆ°a đến được cái đích đó thì không bao giá» buông kiếm !
Chàng nói dứt câu thì có tiếng phật hiệu cất lên:
- A di đà phật !
Cùng với tiếng phật hiệu đó, Pháp Thiện đại sư xuất hiện lướt thẳng đến bên chàng. Thấy Pháp Thiện đại sư, Thiếu Hoa buông một tiếng thở phào:
- Äại sÆ°, Thiếu Hoa chỉ có thể giao những viên chuyển luân thần châu cho ngÆ°á»i !
Mã Trân Trân lùi lại. Pháp Thiện đại sư nhìn nàng cất tiếng nói:
- A di đà phật ! Mã cô nương hãy đi đi !
Mã Trân Trân lưỡng lự rồi quay bước bỠđi.
Pháp Thiện đại sư cúi xuống đỡ Thiếu Hoa đứng lên. Vị cao tăng Thiếu Lâm nói:
- Bần tăng đưa thí chủ đi !
Pháp Thiện đại sư nói rồi toan cắp lấy Thiếu Hoa nhưng Phương Phương đã kịp thét lên:
- Äại sÆ°....
Pháp Thiện đại sư dừng bước.
Phương Phương cố lăn chiếc ghế đến bên Pháp Thiện đại sư.
Nhìn nàng, Pháp Thiện đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật ! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i bần tăng ?
- Äại sÆ° định Ä‘Æ°a Thiếu Hoa huynh Ä‘i đâu ?
- VỠThiếu Lâm tự may ra các vị trưởng tôn có thể cứu được cho Thiếu Hoa thí chủ !
- Äại sÆ°, tiểu nữ biết có má»™t chá»— có thể giúp được cho Thiếu Hoa !
- A di đà phật ! Cô nương có thể cho lão nạp biết đó là chỗ nào ?
- Vu Sơn, động Ngũ Lão có dòng Thiên Nhất thần thủy !
Pháp Thiện đại sư cau mày nhìn nàng:
- Thiên Nhất thần thủy ? Sao tiểu cô nương biết dòng Thiên Nhất thần thủy ?
- Mẫu thân trÆ°á»›c khi qua Ä‘á»i có nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng !
Pháp Thiện đại sÆ° niệm ngay lá»i phật hiệu :
- A di đà phật ! Bần tăng sẽ đưa tiểu cô nương cùng đi với Thiếu Hoa !
- Äa tạ đại sÆ° !
Pháp Thiện đại sÆ° cắp lấy PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Tay của ngÆ°á»i vừa cắp lấy PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng rùng mình liên tục. Mồ hôi vã ra trán nàng, sắc diện nàng tái nhợt.
Pháp Thiện đại sÆ° há»i:
- Tiểu cô nương bị sao vậy ?
Phương Phương lắc đầu đáp:
- Tiểu nữ không sao....đại sư mau đưa tiểu nữ và Thiếu Hoa huynh đến động Ngũ Lão trên Vu Sơn đi !
- A di đà phật !
Pháp Thiện đại sÆ° cắp hai ngÆ°á»i, thi triển khinh công tối thượng lao vút Ä‘i. Cùng lúc đó, những ngÆ°á»i khác từ trong nhà chạy ra, nhÆ°ng nhân dạng Pháp Thiện đại sÆ° và Thiếu Hoa cùng PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã nhanh chóng mất hút ngoài tầm mắt má»i ngÆ°á»i.
hết: Hồi 56, xem tiếp: Hồi 57
Tài sản của danangcity

  #57  
Old 17-04-2008, 08:04 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 57

Ná»­a Miếng Ngá»c Bá»™i



Pháp Thiện đại sÆ° ngồi kiết đà trên phiến đá. NgÆ°á»i nhÆ° má»™t vị bồ tát tham thiá»n nhập định. PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng dùng tay lê đến bên ngÆ°á»i, cất tiếng nói:
- Äại sÆ°....
Pháp Thiện đại sÆ° từ từ mở mắt nhìn nàng, cất giá»ng từ tốn há»i:
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u gì muốn nói ?
Nàng nhìn Pháp Thiện đại sÆ°, ôm quyá»n xá, rồi nói:
- Tiểu nữ có mấy Ä‘iá»u muốn há»i đại sÆ° !
- A di đà phật ! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i bần tăng ?
Nàng nhìn Pháp Thiện đại sư ôn nhu nói:
- Tiểu nữ không dám giấu đại sÆ°....tiểu nữ vốn có má»™t công năng rất lạ thÆ°á»ng. Bất cứ ai tiểu nữ chạm tay vào có thể nhìn thấy quá khứ lẫn tÆ°Æ¡ng lai của ngÆ°á»i đó ! Chính vì thế mà tiểu nữ má»›i mạo phạm há»i đại sÆ° và Ä‘iá»u để tham chứng xem công năng của mình có đúng hay không ?
- A di đà phật ! Bần tăng cũng có nghe nói đến công năng kỳ diệu đó !
NhÆ°ng để có được công năng nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng nói, thì hành giả phải tham thiá»n nhập định đạt tá»›i cảnh giá»›i vô vi của phật gia. Lúc đó má»›i có thể nhận được công năng kia, còn tiểu cô nÆ°Æ¡ng đây là ngÆ°á»i ngoài phật môn....sao có thể có được ?
- Tiểu nữ cũng không biết nữa ! Tự dưng mình lại có công năng đó !
Nàng nhìn Pháp Thiện đại sÆ° từ tốn há»i:
- Phải chăng trước đây đại sư là một thảo khấu sơn lâm ?
Pháp Thiện đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật !
Nhìn sững PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, Pháp Thiện đại sÆ° ngạc nhiên há»i:
- Sao tiểu cô nương lại biết ?
- Tiểu nữ đã nói rồi, tiểu nữ có công năng đặc biệt mà !
- A di đà phật ! Äúng là nhÆ° vậy. TrÆ°á»›c đây bần tăng là má»™t thảo khấu sÆ¡n lâm ! Bần tăng xuất gia đầu phật cÅ©ng vì muốn quên quá khứ đó !
Phương Phương nhìn sững Pháp Thiện đại sư:
- Äại sÆ° từng phạm trá»ng tá»™i nên má»›i xuất gia đầu phật ?
- A di đà phật !
Niệm phật hiệu nhÆ°ng chân diện Pháp Thiện đại sÆ° Ä‘á» bừng. NgÆ°á»i nhìn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói:
- Tiểu cô nương nhắc lại quá khứ của bần tăng để làm gì ?
Phương Phương bối rối, ngập ngừng nói:
- Tiểu nữ muốn nhắc lại để thẩm chứng xem đại sÆ° có phải là con ngÆ°á»i đó không ?
- A di đà phật !
Pháp Thiện đại sư nhìn vào mắt nàng, rồi từ từ buông tiếng thở dài:
- Có lẽ bần tăng không thể giấu được thân phận của mình rồi !
Pháp Thiện đại sÆ° chắp tay lên ngá»±c rồi há»i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
- Tiểu cô nương, sao tiểu cô nương lại biết dòng Thiên Nhất thần thủy này ?
- Mẫu thân đã nói lại cho tiểu nữ biết.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vừa nói vừa lấy ná»­a miếng ngá»c bá»™i, đặt vào tay Pháp Thiện đại sÆ°.
Nhìn ná»­a miếng ngá»c bá»™i, Pháp Thiện đại sÆ° nhắm mắt buông lá»i phật hiệu:
- A di đà phật !
Phương Phương nói:
- Äại sÆ°, thân mẫu trÆ°á»›c lúc lâm chung có dặn vá»›i tiểu nữ giữ ná»­a miếng ngá»c bá»™i này, để có thể tìm được phụ thân. Äại sÆ° biết miếng ngá»c bá»™i này không ?
Pháp Thiện đại sư nhìn nàng nhẩm niệm phật hiệu:
- A di đà phật ! Bần tăng có biết !
- Äại sÆ° có thể nói cho tiểu nữ biết chuyện gì đã xảy ra ngày trÆ°á»›c không ?
Pháp Thiện đại sư sượng sùng nhìn nàng.
- Tiểu cô nương muốn biết chuyện xảy ra ngày trước ư ?
Phương Phương gật đầu:
- Tiểu nữ muốn biết !
Buông tiếng thở dài, Pháp Thiện đại sư nói:
- Hồi đó, bần tăng là má»™t thảo khấu sÆ¡n tặc. Bần tăng được má»™t vị vÆ°Æ¡ng tôn công tá»­ nhá» chặn má»™t Ä‘oàn bảo tiêu để cÆ°á»›p má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng. Vị cô nÆ°Æ¡ng đó tên là Cát Hoài Ngá»c. Bần tăng đã cÆ°á»›p được Cát Hoài Ngá»c tiểu thÆ°....
Pháp Thiện đại sư nhìn Phương Phương:
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng có khuôn mặt của Cát Hoài Ngá»c tiểu thÆ° !
- Äó chính là mẫu thân của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng !
- A di đà phật ! GiỠcô nương muốn tìm phụ thân của cô nương ?
Phương Phương gật đầu:
- Äó là di ngôn của mẫu thân ! PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng phải thá»±c hiện bằng được ! May mắn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng gặp được đại sÆ°....
- A di đà phật ! Chính vì thế mà tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa chạm vào ngÆ°á»i bần tăng đã cảm nhận ngay có mối quan hệ vá» thân thế nên xúc Ä‘á»™ng ?
Phương Phương gật đầu.
Pháp Thiện đại sư buông tiếng thở dài, rồi ôn nhu nói:
- Bần tăng khuyên tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘iá»u...
- Äại sÆ° cứ nói, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng xin lắng nghe chỉ huấn của ngÆ°á»i !
- A di đà phật ! Thiện tai, thiện tai ! Nếu nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng chịu nghe chỉ ngôn của bần tăng, thì bần tăng khuyên tiểu cô nÆ°Æ¡ng đừng Ä‘i tìm con ngÆ°á»i này !
Phương Phương ngây mặt nhìn Pháp Thiện đại sư.
- Äại sÆ°, sao tiểu nữ lại không nên tìm ngÆ°á»i này ?
- A di đà phật ! Bởi bần tăng biết ngÆ°á»i này chẳng yêu thÆ°Æ¡ng gì mẫu thân của tiểu cô nÆ°Æ¡ng cả. Y chỉ muốn lợi dụng Cát Hoài Ngá»c để tìm đến dòng Thiên Nhất thần thủy này. Y đã lừa tình của Hoài Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng, sau đó đã bá» rÆ¡i nàng mà bá» Ä‘i chẳng bao giá» quay lại !
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cắn chặt răng, nàng cất giá»ng u oán:
- Phụ thân tiểu nữ tàn nhẫn như vậy ư ?
- A di đà phật ! Bần tăng đã giúp y rất nhiá»u để có được kim lượng từ tay y ban phát !
- Äại sÆ°, ngÆ°á»i đó Ä‘ang ở đâu ?
Pháp Thiện đại sư nhìn nàng.
Phương Phương khẩn thiết nói:
- Äại sÆ°, tiểu nữ đã hứa vá»›i mẫu thân tìm y trả lại ná»­a miếng ngá»c bá»™i này ! Nếu không làm được, mẫu thân tất sẽ không thể nhắm mắt được !
- A di đà phật ! Oan nghiệt....oan nghiệt....Tại sao Cát Hoài Ngá»c lại buá»™c má»™t nhi nữ tật nguyá»n nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng phải Ä‘i tìm kẻ bạc tình nhẫn tâm đó chứ ?
Pháp Thiện đại sư buông tiếng thở dài.
Phương Phương khẩn thiết nói:
- Äại sÆ°, xin hãy nói cho tiểu nữ biết ! Kiếp này tiểu nữ xin được ngậm cá» kết vành Ä‘á»™i ân đại sÆ° !
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói rồi liá»n sụp lạy Pháp Thiện đại sÆ°. Vị cao tăng Thiếu Lâm hối hả đỡ nàng dậy:
- Tiểu cô nương đừng nên làm vậy !
Nhìn Phương Phương, Pháp Thiện đại sư buông tiếng thở dài rồi nói:
- A di đà phật ! Bần tăng chỉ sợ tiểu cô nÆ°Æ¡ng tìm đến ngÆ°á»i này chỉ mang há»a mà thôi !
- Tiểu nữ chấp nhận bất cứ há»a kiếp nào, miá»…n gặp lại được ngÆ°á»i đó là được rồi !
Pháp Thiện đại sư thở ra, ôn nhu nói:
- Bần tăng sẽ nói cho tiểu cô nương biết. Chính vì việc làm năm xưa mà bần tăng phải ân hận mãi trong lòng. Cho dù bần tăng có xuất gia đầu phật cũng không chuộc lại nghiệp quả ngày trước !
Cầm ná»­a mảnh ngá»c bá»™i, Pháp Thiện đại sÆ° đặt vào tay nàng:
- Muốn tìn ngÆ°á»i này, tiểu cô nÆ°Æ¡ng hãy đến Hàm Äan. Tại Hàm Äan, chẳng có ai có được ná»­a miếng ngá»c bá»™i nhÆ° thế này đâu ! Vá»›i miếng ngá»c bá»™i này, tiểu cô nÆ°Æ¡ng sẽ tìm ra được ngÆ°á»i đó ! Bần tăng chỉ biết nhÆ° thế thôi ! Bần tăng nói thêm má»™t Ä‘iá»u nữa, y là kẻ bạc tình và vô nghÄ©a !
Nói rồi Pháp Thiện đại sư buông tiếng thở dài.
Phương Phương nói:
- Äại sÆ° có thể nói rõ cho tiểu nữ biết được không ?
Nhìn Phương Phương, Pháp Thiện đại sư nói:
- Ná»­a miếng ngá»c bá»™i này sẽ Ä‘Æ°a tiểu cô nÆ°Æ¡ng đến gặp y. Hãy tin vào lá»i nói của bần tăng ! Còn y là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nào, rồi đây tiểu cô nÆ°Æ¡ng sẽ biết !
Nói rồi, Pháp Thiện đại sÆ° nhắm mắt lại tham thiá»n nhập định.
NgÆ°á»i chÆ°a thiá»n định được bao lâu thì Thiếu Hoa từ trong Ä‘á»™ng NgÅ© Lão bÆ°á»›c ra. Chàng giá» hoàn toàn khác trÆ°á»›c. Thiếu Hoa bÆ°á»›c ngay đến bên Pháp Thiện đại sÆ° và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhìn chàng mỉm cÆ°á»i há»i:
- Thiếu Hoa huynh sao rồi ?
Thiếu Hoa nhìn nàng:
- Phương Phương, nếu không có muội thì không biết huynh ra sao nữa.
Hóa ra quới nhân giúp đỡ cho huynh chính là muội ! Hãy nhận của huynh một lạy này !
Phương Phương bối rối khoát tay nói:
- Thiếu Hoa huynh đừng làm vậy....Phương Phương không nhận lạy tạ ân của huynh đâu !
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i:
- Phương Phương không nhận, huynh sẽ không lạy. Huynh không khách sáo đâu !
Chàng nhìn lại Pháp Thiện đại sÆ°, ôm quyá»n nói:
- Äại sÆ°, vãn bối đã hoàn toàn bình phục !
Pháp Thiện đại sư mở mắt nhìn chàng :
- A di đà phật ! Thiện tai, thiện tai ! Thiếu hiệp hoàn toàn bình phục là tốt lắm rồi !
- Vãn bối cảm tạ đại ân cứu mạng của đại sư !
- A di đà phật ! Thiếu hiệp đừng Ä‘a lá»… vá»›i bần tăng. NgÆ°á»i mà thiếu hiệp phải tạ ân chính là PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tiểu cô nÆ°Æ¡ng đây !
Thiếu Hoa nhìn lại Phương Phương.
Nàng mỉm cÆ°á»i vá»›i chàng. Chân diện thuần khiết của nàng đập vào mắt Thiếu Hoa. Chàng cảm thấy má»™t niá»m hoan há»· Ä‘ang ngập tràn tâm thức mình.
Phương Phương nói:
- Äại sÆ° đừng nói vậy, tiểu nữ áy náy lắm !
- éu đây cũng là duyên phận mà tạo hóa sắp xếp, bần tăng chẳng biết nói như thế nào !
Pháp Thiện đại sư nhìn lại Thiếu Hoa nói tiếp:
- Thiếu hiệp, bần tăng có chuyện muốn nhỠthiếu hiệp !
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói:
- Äại sÆ° chỉ ngôn, vãn bối sẽ hết mình làm tròn bổn phận mà đại sÆ° giao phó !
- A di đà phật ! Bần tăng nhá» thiếu hiệp Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tiểu cô nÆ°Æ¡ng đến Hàm Äan tìm má»™t ngÆ°á»i ! NgÆ°á»i đó là ai thì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sẽ nói cho thiếu hiệp biết !
Thiếu Hoa nhìn Phương Phương:
- Phương Phương, muội đồng ý cho huynh đi chứ ?
Nàng đỠmặt thẹn thùng:
- Muá»™i chỉ sợ làm phiá»n huynh thôi !
Thiếu Hoa nhìn lại Pháp Thiện đại sư:
- Äại sÆ°, PhÆ°Æ¡ng muá»™i đã đồng ý cho vãn bối theo nàng !
Pháp Thiện đại sư chắp tay lần chuỗi hạt, ôn nhu nói:
- Phương Phương và Thiếu Hoa công tử có thể đi được rồi ! Bần tăng sẽ lưu lại Ngũ Lão động ! Nơi đây rất phù hợp với bần tăng. Nếu như sau này, Thiếu Hoa và Phương Phương có dịp hãy đến đây thăm bần tăng !
Thiếu Hoa nhìn Phương Phương.
Nàng chắp tay xá Pháp Thiện đại sư:
- Äại sÆ°, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sẽ quay lại bái tạ ngÆ°á»i !
- A di đà phật ! Mong tiểu cô nÆ°Æ¡ng bảo trá»ng !
Nhìn lại Thiếu Hoa, Pháp Thiện đại sÆ° nghiêm giá»ng nói:
- Thiếu hiệp bảo trá»ng và hãy bảo vệ cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng !
- Äại sÆ°, vãn bối xem PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhÆ° hai con mắt của mình !
Thiếu Hoa chắp tay lạy Pháp Thiện đại sư:
- Vãn bối cáo từ !
Pháp Thiện đại sư khẽ gật đầu.
Thiếu Hoa nhìn lại Phương Phương nói:
- Phương muội không nệ hà yên vị trên lưng Thiếu Hoa chứ ?
Äôi lưỡng quyá»n của nàng Ä‘á» bừng. Nàng thẹn thùng nói:
- Kỳ quá....
- Äừng ngại mà, khi nào đến Hàm Äan, huynh sẽ đặt lại cho muá»™i má»™t chiếc ghế khác !
- Nhưng muội sợ huynh cực khổ !
- PhÆ°Æ¡ng muá»™i đã chịu Ä‘á»±ng bao khó nhá»c vì huynh thì đến bây giá» huynh phải trả lại công cho muá»™i chứ !
Thiếu Hoa nói rồi ghé lưng, cõng Phương Phương. Chàng nhìn Pháp Thiện đại sư nói:
- Äại sÆ°, mong đại sÆ° bảo trá»ng để sau này vãn bối và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng còn đến vấn an đại sÆ° !
- A di đà phật ! Bần tăng Ä‘a tạ thịnh tình của thiếu hiệp ! Bần tăng sẽ chá» hai ngÆ°á»i đến vấn an.
oOo Hàm Äan là chốn kinh kỳ, tất cả Ä‘á»u lạ mắt vá»›i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Nàng ngỡ nhÆ° mình lạc vào má»™t cảnh giá»›i hoàn toàn khác. Ngồi trên thượng lầu, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng rảo mắt nhìn xuống Ä‘Æ°á»ng. Mắc dù đã sẩm tối nhÆ°ng vẫn tấp nập nhá»™n nhịp. Sá»± tấp nập đó khiến nàng cảm thấy vui vui.
Thiếu Hoa đẩy cửa bước vào.
Nàng quay lại nhìn chàng.
Phương Phương lăn chiếc ghế đến trước mặt Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa huynh....
Thiếu Hoa đặt tay lên vai nàng nói:
- Huynh chúc mừng muội !
Phương Phương phấn khích nói:
- Huynh đã tìm được chủ nhân của miếng ngá»c bá»™i rồi Æ° ?
- Huynh đã tìm được rồi !
- Làm sao huynh tìm được ?
- Huynh tưởng đâu khó tìm lắm, không ngỠlại dễ như vậy !
Chàng lấy ná»­a miếng ngá»c bá»™i đặt vào tay PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
- Sẽ có ngÆ°á»i đến đây đón muá»™i ! Chủ nhân của miếng ngá»c bá»™i này là má»™t vị đại gia hào phú gì đó ở chốn kinh đô, nên lão chủ hiệu kim hoàn nhận ra ngay !
Chàng khoanh tay nhìn Phương Phương:
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng muá»™i nói cho huynh biết, tại sao muá»™i phải Ä‘i tìm chủ nhân miếng ngá»c bá»™i này ?
Nàng cÆ°á»i bí hiểm, nhu hòa đáp lá»i Thiếu Hoa:
- Äây là chỉ ngôn của mẫu thân ! NhÆ°ng rồi muá»™i cÅ©ng sẽ nói vá»›i huynh khi gặp ngÆ°á»i đó !
Chàng nhÆ°á»›ng mày há»i:
- Ngay cả muội cũng còn giữ bí mật với huynh sao ?
- Muá»™i không giữ đâu, thế nào muá»™i cÅ©ng sẽ nói vá»›i huynh mà ! NhÆ°ng không phải lúc này. Khi nào muá»™i gặp ngÆ°á»i đó rồi, nếu không có gì sẽ dẫn huynh đến, lúc đó chắc chắn huynh sẽ ngạc nhiên vô cùng !
Thiếu Hoa giả lả cÆ°á»i nói:
- Hy vá»ng huynh sẽ không ngạc nhiên !
Phương Phương nguýt chàng:
- Nhất định huynh sẽ ngạc nhiên !
Thiếu Hoa ôm quyá»n:
- Äa tạ lòng hảo tâm của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tiểu thÆ° !
- Huynh lại ghẹo muội nữa rồi ! Muội không muốn làm tiểu thư đâu !
Thiếu Hoa bÆ°á»›c đến bÆ°ng tịnh rượu mở nắp tu luôn má»™t ngụm rồi nhìn lại nàng há»i:
- Thế Phương muội tính làm gì nào ?
Mặt nàng đỠbừng, lắc đầu đáp:
- Muội không nói đâu !
Thiếu Hoa bÆ°ng tịnh rượu đến bên PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Chàng nhá» giá»ng nói:
- Cái gì Phương muội cũng giấu huynh hết sao ? Nói cho huynh biết đi, muội muốn làm gì nào ?
Nàng bặm môi lắc đầu, nhìn chàng.
Thiếu Hoa nói:
- Nếu muá»™i có quan hệ vá»›i chủ nhân của ná»­a miếng ngá»c bá»™i này thì chắc chắn là Ä‘Æ°Æ¡ng kim tiểu thÆ° lá ngá»c cành vàng ! Bây giá» muá»™i còn nhìn đến Hoàng Thiếu Hoa không ?
- Thiếu Hoa huynh...
Nàng vừa nói vừa đập tay xuống thành tựa ghế:
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không muốn nghe huynh nói nhÆ° vậy đâu ! Mãi mãi muá»™i là PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng của Thiếu Hoa huynh ! PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chỉ sợ Thiếu Hoa huynh chê muá»™i là kẻ tật nguyá»n thôi !
Thiếu Hoa khoát tay:
- Sao muá»™i lại nói Thiếu Hoa là hạng ngÆ°á»i nhÆ° vậy ?
Chàng nhíu mày, tròn mắt rồi tu tiếp ngụm rượu thứ hai. Thiếu Hoa nhìn nàng nói tiếp:
- Muá»™i đừng có xem thÆ°á»ng huynh quá !
- Thế tại sao huynh lại cho muội là tiểu thư ? Muội cũng không thèm làm tiểu thư nữa đâu !
Thiếu Hoa chồm tới:
- Thế Phương muội muốn làm gì nào ?
Nàng nghiêm giá»ng trả lá»i:
- Phương Phương chẳng muốn làm gì hết, mà chỉ muốn luôn luôn được ở bên cạnh Thiếu Hoa huynh !
Chàng tròn mắt nhìn Phương Phương:
- Tại sao muội chỉ muốn ở bên cạnh huynh ?
- Muội cũng không biết nữa !
- Mình mà lại không biết....lạ thật đó ! Muội cái gì cũng giấu huynh cả !
Nói rồi Thiếu Hoa dốc tịnh rượu tu ừng ực. Chàng đặt tịnh rượu xuống bàn nhìn nàng nói:
- Lúc nào huynh cÅ©ng mong muá»™i gặp được may mắn trong cõi Ä‘á»i này !
- Äược ở bên huynh là muá»™i may mắn lắm rồi !
Nghe nàng nói câu này, Thiếu Hoa không khá»i bồi hồi, pha trá»™n sá»± lúng túng.
Chàng nghĩ thầm:
" Làm sao Thiếu Hoa ở bên PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mãi được, vì Thiếu Hoa có những việc phải làm. Mà những việc của Thiếu Hoa Ä‘á»u ở chốn rừng Ä‘ao, rừng gÆ°Æ¡m, sống chết lúc nào không biết. Sao có thể Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vào kiếp há»a " à niệm đó trôi qua, bất giác Thiếu Hoa không dằn được mà buông tiếng thở dài. PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghe chàng thở dài liá»n há»i:
- Thiếu Hoa huynh sao lại thở dài vậy ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i vá»›i nàng.
Phương Phương nói:
- Phương Phương là một gánh nặng cho huynh phải không ?
Thiếu Hoa lắc đầu khoát tay đáp:
- Không !
- Thế sao huynh lại thở dài ? Huynh nói cho muội biết đi !
- Má»—i má»™t tiếng thở dài của huynh thôi mà muá»™i đã gặng há»i rồi. Còn muá»™i thì lại giấu huynh tất cả má»i Ä‘iá»u. Thật ra huynh thở dài chỉ vì sợ má»™t ngày nào đó không được ở gần bên muá»™i, hầu hạ muá»™i !
Nàng giãy nãy :
- Huynh không nói thật, huynh nói dối !
Thiếu Hoa nghiêm giá»ng nói:
- Xem kìa...nếu huynh nói thật lòng mình thì sao nào ?
Phương Phương nhìn chàng ngập ngừng nói:
- Muội....muội có diễm phúc và may mắn như vậy sao ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i:
- Huynh nói thật lòng mình đó !
Dung diện nàng Ä‘á» bừng, nàng lí nhí há»i - Thế còn Bá»™i Bá»™i tá»· tá»· ?
- Bội Bội ư ? Sao muội lại nhắc đến Bội Bội ?
Nàng bẽn lẽn nói:
- Phương Phương nếu có diễm phúc, nếu có ước mơ thì chỉ mong Thiếu Hoa huynh xem Phương Phương giống như Bội Bội tỷ tỷ !
Nàng cúi mặt nhìn xuống đôi chân bất động mà buông tiếng thở dài rồi nói:
- Làm sao muá»™i có thể sánh bằng những ngÆ°á»i khác...
- Phương Phương, muội nghĩ đến đôi chân của muội ?
- Muá»™i không phải là ngÆ°á»i con gái toàn vẹn !
- Vá»›i huynh, muá»™i là ngÆ°á»i con gái toàn vẹn đó !
- Huynh nói thật chứ ?
Thiếu Hoa gật đầu.
Tiếng gõ cá»­a cắt đứt cuá»™c đối đáp giữa hai ngÆ°á»i. Thiếu Hoa nói:
- NgÆ°á»i ta đến đón muá»™i đó !
- Huynh đi cùng với muội nhé !
Thiếu Hoa gật đầu.
Chàng quay ra cửa nói:
- Trương trưởng lão phải không ?
- Chính lão phu !
Cá»­a phòng dịch mở, má»™t lão già bÆ°á»›c vào. Lão bÆ°á»›c đến ôm quyá»n xá Thiếu Hoa rồi quay lại PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng:
- Tiểu thư, lão phu vâng lệnh tới đón tiểu thư ! Kiệu đang chỠở dưới !
Phương Phương nói với Thiếu Hoa:
- Huynh đi cùng với muội !
Lão Trương nói:
- Tiểu thÆ°, công tá»­ Ä‘i rất bất tiện ! Vá»›i lại đây là buổi đầu há»™i ngá»™, đại lão gia muốn thẩm chứng thá»±c hÆ° thế nào ! Tiểu thÆ° có đúng là chủ nhân của ná»­a miếng ngá»c bá»™i đó hay không, nên công tá»­ Ä‘i cùng rất bất tiện !
Lão khom ngÆ°á»i cung kính nói tiếp:
- Khi nào đại lão gia thẩm chứng đúng tiểu thÆ° là chủ nhân của ná»­a miếng ngá»c bá»™i kia, nhất định sẽ phái lão phu đến đón công từ vào tạ ân !
Phương Phương nhìn Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i vá»›i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói:
- Phương muội yên tâm, lúc nào huynh cũng ở bên muội !
Nàng gật đầu:
- Huynh nhớ chỠmuội quay vỠnhé !
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i gật đầu đáp:
- Nhất định rồi !
Chàng nói rồi đưa Phương Phương xuống lầu. Khi nàng đã yên vị bên chiếc kiệu son sơn thiếp vàng do tám gã phu lực lưỡng khiêng, Thiếu Hoa mới cảm nhận có cái gì đó bồn chồn trong lòng mình.
Lão Trương nhìn chàng nói:
- Công tử, lão phu sẽ quay lại ngay để đón công tử !
Nói rồi lão ôm quyá»n xá Thiếu Hoa.
Cổ kiệu hoa cùng lão Trương đi rồi, Thiếu Hoa cũng không vơi đi cảm giác bồn chồn trong lòng mình. Chàng nhủ thầm:
" Có lẽ mình cÅ©ng nên theo PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Muá»™i ấy tật quyá»n không thể thiếu mình được ! "
hết: Hồi 57, xem tiếp: Hồi 58
Tài sản của danangcity

  #58  
Old 17-04-2008, 08:06 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 58

Má»™ng Quyá»n Äoạn Nghiệp



Lão TrÆ°Æ¡ng đẩy PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vào má»™t gian đại sảnh vá»›i những vật dụng toàn bằng bạc.Bá»™ lÆ° đồng đặt ngay giữa gian đại sảnh đó toa? mùi hÆ°Æ¡ng trầm ngào ngạt.Chính mùi trầm hÆ°Æ¡ng từ bá»™ lÆ° đồng toa? ra khắc há»a má»™t không gian vừa trang trá»ng vừa uy nghi.
Lão Trương nói:
-Tiểu thÆ° chỠở đây...Äại lão gia sẽ ra gặp tiểu thÆ°.
Phương Phương nhìn quanh nói:
-Lão trượng...Ở đây sao vắng lặng quá.
-Tiểu thư,không phải ai cũng được đại lão gia tiếp đón đâu.Tiểu thư rất có phúc phần mới được gặp đại lão gia.Lão phu cáo từ.
Lão Trương quay bước bỠra ngoài,rồi đóng cửa lại.
Có lại má»™t mình PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng trong toà đại sảnh rá»™ng lá»›n,nàng không khá»i hồi há»™p.Nàng nghÄ© thầm:"Không biết phụ thân có nhận ra mình không".
Phương Phương còn đang nghĩ ngợi mông lung thì nghe bước chân tiến đến từ sau lưng nàng.Tiếng bước chân đó khiến tim Phương Phương đập loạn nhịp với một nỗi hồi hộp khôn cùng.
Bước chân dừng lại sau lưng nàng.
Giá»ng nói ôn nhu đằm thắm cất lên.
-Cô nÆ°Æ¡ng đừng quay mặt lại ,mà hãy trả lá»i bổn nhân.
Mặc dù giá»ng nói kia nghe thật đầm ấm,nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vẫn cảm thấy có cái gì đó nặng trÄ©u trong lòng mình.Nàng khẽ gật đầu.
-Tôn giá cứ há»i.Tất cả những gì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng biết sẽ đáp vá»›i ngÆ°á»i.
-Tốt lắm...
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghe tiếng thở ra của ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng mình.
Rồi giá»ng nói ấm áp lại cất lên.
-Ná»­a miếng ngá»c bá»™i đó ở đâu cô nÆ°Æ¡ng có?
-Ná»­a miếng ngá»c bá»™i của tiểu nữ do chính mẫu thân trao lại trÆ°á»›c lúc viên tịch.
-Thế mẫu thân cô nương tên là gì?
-Mẫu thân tên Cát Hoài Ngá»c.
-Mẫu thân của cô nương có nói phụ thân cô nương tên gì không?
Phương Phương lắc đầu.
-Mẫu thân không nói,vì...
-Vì sao lại không nói?
-Mẫu thân nói phụ thân có rất nhiá»u tên,nên chẳng có tên nào là của ngÆ°á»i cả.
Phương Phương lại nghe tiếng thở dài cất lên sau lưng mình.
Nàng buá»™t miệng há»i:
-Tôn giá là ai...Nếu tôn giá không tin PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng là chủ nhân của ná»­a miếng ngá»c bá»™i kia, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sẽ rá»i khá»i đây.
-Bổn nhân tin cô nÆ°Æ¡ng là chủ nhân của ná»­a miếng ngá»c bá»™i đó,bởi cô nÆ°Æ¡ng có gÆ°Æ¡ng mặt rất giống vá»›i Cát Hoài Ngá»c.Giá» cô nÆ°Æ¡ng hãy trả lá»i ta má»™t câu này nữa.
-Tôn giá cứ há»i.
-Tại sao đi cùng với Hoàng Thiếu Hoa?
Äôi chân mày của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ngnhíu lại.Nàng nhủ thầm:"Sao ngÆ°á»i này lại há»i mình câu đó".
à niệm đó trôi qua trong tâm tưởng,PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng buá»™t miệng há»i:
-Tôn giá quan tâm đến Thiếu Hoa huynh?
Bổn nhân chỉ thắc mắc thôi.
-Tôn giá thắc mắc gì à?
-Bổn nhân có bằng hữu trong giá»›i võ lâm,nên biết Hoàng Thiếu Hoa công tá»­ là ngÆ°á»i của giá»›i võ lâm.Bổn nhân vốn không có quan hệ vá»›i giá»›i võ lâm,vá»›i lại thấy cô nÆ°Æ¡ng tàn tật mà Ä‘i chung vá»›i má»™t kiếm khách có ngoại hiệu là dị kiếm khách,nên má»›i há»i. Cô nÆ°Æ¡ng có thể trả lá»i cho bổn nhân được chứ?
Phương Phương nói:
-Nếu tôn giá muốn biết Phương Phương sẽ nói cho tôn giá biết.
Nàng thuật lại những gì xảy ra với nàng và Thiếu Hoa không bỠsót một chi tiết nhỠnào.
Nghe nàng nói xong,ngÆ°á»i kia má»›i nói:
Cô nương đã đưa Thiếu Hoa đến dòng Thiên nhất thần thuỷ?
Phương Phương gật đầu.
-Nếu không có dòng Thiên nhất thần thuỷ thì huynh ấy đã chết bởi độc công của ác nhân rồi.
-Thiếu Hoa đúng là may mắn.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng há»i:
-Tôn giá nói vậy có ý gì?
-Bổn nhân chỉ nói Thiếu Hoa may mắn thôi.
-Giá» thì tôn giá đã tin,PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng là chủ nhân của miếng ngá»c bá»™i đó chÆ°a?
-Tất nhiên là bổn nhân đã tin.Cho dù không có nÅ©a miếng ngá»c bá»™i kia thì gặp cô nÆ°Æ¡ng,bổn nhân vẫn tin,cô nÆ°Æ¡ng là con của Cát Hoài Ngá»c.
Phương Phương thở phào một tiếng rồi nói:
-Nếu tôn giá đã tin,PhÆ°Æ¡ng Phưỡngin tôn giá hãy cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng biết phụ thân của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở đâu...Nếu Ä‘uậoc hãy cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng gặp ngÆ°á»i má»™t lần.
Äáp lại lá»i khẩn thiết của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng là sá»± im lặng.Sá»± im lặng khiến nàng có cảm giác nhÆ° không gian Ä‘ang cô Ä‘á»ng lai? tạo ra sá»± ngá»™p thở trong nàng.
Nàng chỠđợi má»™t câu trả lá»i nhÆ°ng tất cả vẫn chỉ là sá»± im lặng nặng ná».
-Ta chính là ngÆ°á»i con cần gặp.
Tim PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng những tưởng nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c khi lá»i nói kia lá»t vào thin?h nhÄ© nàng.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng muốn quay lại nhìn cho rõ tÆ°á»ng tận con ngÆ°á»i mà bấy lâu nàng muốn gặp mặt.Kể cả trong giấc má»™ng cÅ©ng mÆ¡ tá»›i ngày này.NhÆ°ng ngược vá»›i ý nghÄ© trong đầu nàng là sá»± thụ Ä‘á»™ng, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chẳng dám nhìn lại,mà cúi mặt đê? cho lệ trào ra khóe mắt.Nàng nghÄ© thầm:"Phải chăng đây là ngÆ°á»i mà ta hằng muốn gặp chăng?Con ngÆ°á»i trong giấc mÆ¡ ta cÅ©ng ao Æ°á»›c được gặp má»™t lần.NhÆ°ng sao sau khi tiếp cận rồi ta vẫn thấy cái gì đó quá xa lạ vá»›i mình.Cuá»™c há»™i kiến này sẽ để lại trong ta những gì?" Nàng càng nghÄ© ngợi bao nhiêu thì lệ càng trào ra khoé mắt bấy nhiêu.Những giá»t lệ Ä‘ua nhau rÆ¡i xuống mÅ©i hài nàng mà ná»—i ray rứt,nặng trÄ©u vẫn không làm sao vÆ¡i dần.
Phương Phương khẽ nói:
-Phụ thân.
Äây là lần đầu tiên nàng thốt ra hai tiếng phụ thân.Mặc dù ai cÅ©ng có thể thốt ra lá»i nói đó,nhÆ°ng vá»›i nàng sao nó gượng gạo và có cái gì đó cứ muốn che?n ngang cuốn há»ng,PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng rít má»™t luồng chân khi? đè nén ná»—i xúc Ä‘á»™ng Ä‘ang ngập trong nàng,thốt lên hai tiếng phụ thân:
-Phụ thân.
NgÆ°á»i kia bÆ°á»›c qua,nhÆ°ng vẫn quay lÆ°ng vá» phía nàng.
Phụ thân mang chiếc ngoại y bắng gấm,thứ trang phục của những đại gia đại phú,hay những bậc công hầu chốn cung đình.
Nàng miễn cưỡng nói:
-Phụ thân,sao ngÆ°á»i không quay lại cho con nhìn rõ mặt ngÆ°á»i?
NgÆ°á»i kia từ từ quay lại.
Nếu Thiếu Hoa có mặt ở đây hẳn không thể nào tin được con ngÆ°á»i này lại là phụ thân của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.Khuôn mặt mà chàng đã từng đối mặt ở Hắc lâu,khuôn mặt chân phÆ°Æ¡ng của Vô diện nhân.
Phương Phương nhìn vào khuôn mặt mà nàng hằng mộng tưởng như muốn nuốt chửng lấy nó.
Nàng miễn cưỡng nói:
-Phải ngÆ°á»i là phụ thân của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không?
Vô diện nhân gật đầu.Lão lấy ná»­a miếng ngá»c bá»™i của mình ráp vào ná»­a miếng ngá»c bá»™i của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng ,đặt vào tay nàng.
-Ta chính là phụ thân của con.
Phương Phương bật khóc:
-Phụ thân...
Buông tiếng thở dài,Vô diện nhân đặt tay lên vai nàng.
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...ta không ngá» mình lại có má»™t đứa con tật nguyá»n vá»›i Cát Hoài Ngá»c.
-Cha không ngỠà?
-Cha không ngá»...khi ta ra Ä‘i,con chÆ°a có mặt trong cõi Ä‘á»i này.
- Phương Phương gật đầu.
- Äúng rồi...Mẫu thân cÅ©ng nói nhÆ° vậy vá»›i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
Nàng nắm tay Vô diện nhân.
-Phụ thân...Sao ngÆ°á»i ra Ä‘i mà không quay lại má»™t lần để xem mẫu thân và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào?
Nắm tay Phương Phương ,Vô diện nhân nói:
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Cha ra Ä‘i vì mẫu thân con cho ta là kẻ gian trá bạc tình và bá»™i nghÄ©a.Má»™t con ngÆ°á»i chỉ nghÄ© đến dòng Thiên nhất thần thuá»· mà chẳng có tình ngÆ°á»i.
-Vậy phụ thân có đúng như mẹ nói không?
-Tất nhiên là không.
-Thế tại sao cha không quay lại tìm mẹ và con.Cha có biết mẹ Ä‘a? vì cha mà lâm trá»ng bệnh qua Ä‘á»i không ?TrÆ°á»›c khi ra Ä‘i mẹ vẫn nhá»› đến cha,vẫn muốn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘i tìm cha trả lại cho cha mảnh ngá»c bá»™i mà cha tặng mẹ.
Nhìn Phương Phương ,Vô diện nhân nói:
-Cha vì nghiệp lá»›n,nhÆ°ng mẫu thân con lại không hiểu cha.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con phải hiểu cho phụ thân.Sinh ra là má»™t nam tá»­ hán,tất cha phải lập danh vá»›i thiên hạ chứ.Bây giá»,cha đã là má»™t vÆ°Æ¡ng gia rồi.
-Cha đã là vương gia nhưng vẫn không tìm đến mẫu thân và Phương Phương.
-Cha có ná»—i khổ của mình.NhÆ°ng dù sao thì phụ thân cÅ©ng đã được sum há»p vá»›i PhÆ°Æ¡ng nhi.Cha sẽ Ä‘á»n bù lại tất cả những gì mà PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã chịu Ä‘á»±ng trong cuá»™c Ä‘á»i này.Con sẽ có được tất cả.
Phương Phương thấy lệ trào ra khoé mắt mình,nàng thổn thức nói:
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không phải tìm phụ thân để đòi há»i sá»± Ä‘á»n bù của ngÆ°á»i.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tìm ngÆ°á»i cốt để thá»±c hiện chỉ ngôn của mâ?u thân.
-Chỉ ngôn của mẹ con là gì?
-Mẫu thân muốn trả lại cho phụ thân ná»­a mảnh ngá»c bá»™i mà trÆ°á»›c đây phụ thân đã trao cho mẫu thân.
-Mẹ Phương Phương còn nói gì nữa không?
Phương Phương lưỡng lự rồi nói:
-Mẹ muốn nói vá»›i phụ thân...cái gì của ngÆ°á»i,mẹ trả lại cho ngÆ°á»i.Còn chữ tình thì mẹ chẳng bao giá» nhận nÆ¡i cha nữa.
Nàng bật khóc rồi nói tiếp:
-Mẹ muốn sống trá»n vẹn má»™t kiếp ngÆ°á»i.
Buông tiếng thở dài,Vô diện nhân nói:
-Mẹ con chỉ nói thế thôi à?
Phương Phương gật đầu.
Vô diện nhân vồn vã há»i:
-Còn nói gì nữa không?
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lắc đầu.Nàng nhìn lên phụ thân mình.Mặc dù nàng mong có cái ngày Ä‘oàn viên này nhÆ°ng sao giỠđây khi Æ°á»›c nguyện đã thành sá»± thật thì cảm nhận má»™t Ä‘iá»u mà nàng không ngá» tá»›i,đó là sá»± xa lạ.Nàng cảm nhận ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt mi?nh thật xa lạ,mặc dù tâm linh cho nàng biết y đích thá»±c là cha của mình.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mím hai cánh môi để khoa? lấp những ý niệm mÆ¡ hồ kia ra khá»i tâm thức mình.Nàng nhủ thầm:
-Mong trá»i cho ta gặp lại phụ thân để Ä‘á»n đáp những gì ngÆ°á»i đã trút lên cuá»™c Ä‘á»i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thi? Ä‘a? Ä‘Æ°Æ¡?c rồi.
Vô diện nhân nhìn nàng,Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm.Lão tuè tốn nói:
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...cha sẽ bù đắp lại cho con tất cả.Con sẽ có được tất cả những gì thiên hạ mong muốn có trên cuá»™c Ä‘á»i mình. PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con vừa ý không?
-Phương Phương chẳng cần gì cả.Miễn con gặp được phụ thân là con mãn nguyện rồi.
Vô diện nhân mỉm cÆ°á»i.
-Ta cũng vậy.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nắm tay Vô diện nhân.Sá»± đụng chạm chẳng biết khÆ¡i dậy Ä‘iá»u gì trong tâm thức nàng do đặc dị công năng tạo ra mà,sắc diện PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tái nhá»n,tái nhợt.Nàng nhìn Vô diện nhân gần nhÆ° không chá»›p mắt.
Vô diện nhân cau mày nhìn nàng.
-Sao con nhìn cha dữ vậy...Cha có gì lạ lắm à?
Phương Phương buông tay Vô diện nhân.
-Cha định nhỠPhương Phương một chuyện mà không nói phải không?
Vô diện nhân nhướng mày nhìn nàng với tất cả sự ngạc nhiên.
Lão nhá» giá»ng nói:
-Sao con biết cha sắp nhỠcon một chuyện.
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng có thể Ä‘á»c được ý niệm trong đầu cha.
Vô diện nhân nhướng mày.
-Hay lắm...Cha không ngá» mình lại có được ngÆ°á»i con thông tuệ nhÆ° con.Vậy con nói thá»­ xem,cha định nhá» con làm chuyện gì?
-Cha nói đi.
- Äược...Cha sẽ nói.
Vô diện nhân nghiêm giá»ng nói:
-Cha muốn con lấy chuyển luân thần châu trong tay Thiếu Hoa và có thể được thì giết hắn luôn.
Phương Phương nhìn sững cha mình.
-Cha...Sao cha lại muốn đoạt thần châu của Thiếu Hoa huynh còn muốn giết huynh ấy nữa ?
-Bởi y là hậu hoa. của cha.Một kiếp hoa. trùng điệp mà cha phải nhổ nó đi.
Vô diện nhân nắn bỠvai của Phương Phương,vừa nói:
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con làm được chuyện này xem nhÆ° đã giúp cha rất nhiá»u.Thậm chí đã có thể nói con báo hiếu được công sinh thành của cha.Và rồi con sẽ được hưởng tất cả những gì cha có.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con sẽ có được tất cả.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng nói:
-Sao cha lại muốn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng làm chuyện này cho cha?PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mà không phải má»™t ngÆ°á»i nào khác?
- Äúng...chỉ có PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mà không má»™t ai khác.Bởi vì chỉ có mình con là tiếp cận được vá»›i Hoàng Thiếu Hoa dị kiếm khách.Bởi vì chỉ có con má»›i có thể lấy mạng gã tiểu tÆ°? đó.
Lão trang trá»ng nói:
-Chỉ có con thôi.
Lão lay vai Phương Phương.
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng,con giúp cha nhé...Cha kỳ vá»ng tất cả vào con ,và mẫu thân con cÅ©ng mỉm cÆ°á»i nÆ¡i chín suối.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng nói:
-Cha hãy cho Phương Phương biết rõ vì sao phải giết Thiếu Hoa huynh.Tại sao anh ấy lại là mối hậu hoạn của cha.
Thốt ra câu nói đó mà đôi nhu nha?n thuần khiết tinh anh của Phương Phương đã mất hẳn đi xúc cảm ban đầu khi diện kiến Vô diện nhân.
Vô diện nhân trang trá»ng há»i nàng:
-Con muốn biết vì sao à?
Phương Phương gật đầu:
-Con muốn biết vì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng làm bất cứ Ä‘iá»u gi? cu?ng pha?i biết rõ nguyên nhân tÆ°á»ng tận.Äó là chỉ ngôn của mẫu thân..HÆ¡n thế nữa...Thiếu Hoa huynh là bằng hữu của con.
-Cha biết Ä‘iá»u này,nhÆ°ng con đã ban cho y sá»± sống thì có thể tÆ°á»›c sá»± sống đó lại.
-Vậy cha hãy nói vì sao cha muốn giết huynh ấy ?
-Cha đã dùng Khai lộ sứ Hàn Thiết Quân như một con cỠđể đoạt lấy xâu chuyển luân thần châu.Nếu không giết hắn thì hắn sẽ giết cha một khi biết được sự thật này.
-Sự thật gì?
-Cha đã giao cho Hàn Thiết Quân xâu chuá»—i chuyển luân thần châu của tiên đế,để y Ä‘Æ°a đến Thiếu Lâm tá»± làm báu vật trấn quốc.NhÆ°ng bên trong thì đã bố trí ngÆ°á»i Ä‘oạt lại.
-Hàn gia bị chết oan.
-Vì nghiệp lớn thì hy sinh Hàn Thiết Quân có đáng gì.
Phương Phương nghiêm mặt nói:
-Cha hy sinh luôn cả mẫu thân?
Äôi chân mày Vô diện nhân nhíu lại:
-Mẫu thân con đã không chỉ cho cha biết Thiên nhất thần thuỷ ở đâu.
-Chính vì vậy cha mới không màng đến mẫu thân nữa?
Vô diện nhân lắc đầu.
-Chuyện trong quá khứ đã qua rồi...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng hãy nghÄ© đến hiện tại.Hiện thá»i cha đã có chín viên chuyển luân thần châu rồi...Chỉ còn ba viên trong tay Thiếu hoa là đủ má»™t xâu chuyển luân.Khi bí mật trong chuá»—i chuyển luân được tìm ra,thì cha đã có thể làm chủ thiên hạ,và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sẽ có được tất cả má»i thứ trên thế gian này.Cha sẽ Ä‘á»n bù cho con tất cả...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con nghe cha chứ?
Phương Phương gật đầu.
-Con Ä‘ang nghe,để thẩm thấu được con ngÆ°á»i phụ thân nhÆ° thế nào.
Äôi chân mày Vô diện nhân nhíu lại.Lão nhìn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói:
-Phương Phương...con nói vậy có ý gì?
- Äáng lẽ PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không nên Ä‘i tìm phụ thân.
-Tại sao Phương Phương lại nói vậy?
-Con nói vậy bởi vì hiểu được bản chất của phụ thân như thế nào.
Phương Phương buông tiếng thở dài,nói tiếp:
- Äúng ra PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng nên nghe lá»i của Pháp Thiện đại sÆ°,đừng Ä‘i tìm phụ thân.Äi tìm con ngÆ°á»i vô nhân ,vô tình và bất đạo này.
Mặt Vô diện nhân chảy xệ xuống.
Phương Phương lại nói tiếp:
-Thà không gặp phụ thân còn hÆ¡n gặp ngÆ°á»i.Gặp phụ thân rồi tất cả ý niệm vá» cha Ä‘á»u tan biến trong tâm tưởng của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
Vô diện nhân lắc đầu gắt gá»ng nói:
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Äừng nói nhiá»u...Con phải chá»n lá»±a giữa cha và Thiếu Hoa.Nếu chá»n lá»±a đúng thì tất cả Ä‘á»u thuá»™c vá» con,nếu sai,con chẳng có gì cả ,mãi mãi là má»™t thiếu nữ tật nguyá»n khốn nạn.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhìn vào mắt Vô diện nhân gằn giá»ng nói:
-Phụ thân không cần thiết phải đặt Ä‘iá»u kiện đó cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chá»n lá»±a.TrÆ°á»›c đây cha đã từng lợi dụng,gạt tình mẫu thân.Nay khi má»›i gặp PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng,cha lại muốn lợi dụng cả con để thá»±c hiện nốt những hoài vá»ng quyá»n lá»±c của cha.
Nàng thở hắt ra má»™t tiếng rồi trang trá»ng nói:
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã chá»n lá»±a rồi.Con chẳng làm gì cho cha cả.Và ngÆ°á»i con chá»n là Thiếu Hoa huynh.Còn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng có mặt ở đây là để thay mẫu thân trả lại ná»­a miếng ngá»c bá»™i cho kẻ vong tình.
Vô diện nhân biến sắc xanh rá»n.Y gằn giá»ng nói:
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Con đã chá»n lá»±a rồi à?
-Phụ thân đừng nói nữa...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã chá»n rồi.Xem nhÆ° PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã làm tròn sứ mạng vá»›i mẫu thân.Sau lần há»™i kiến này, PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không có cha.
Nàng ôm quyá»n.
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘a tạ cha còn chút tình nghÄ© đến đứa con tàn tật này.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thành bái và gá»­i lại cha sá»± Æ°u ái đó.Cha xem nhÆ° không có con trên Ä‘á»i này.
Lá»i nói này của nàng khiến cho chân diện của Vô diện nhân Ä‘anh hẳn lại.Hai cánh môi của lão mím chặt nhÆ° thể không muốn nói lá»i nào nữa vá»›i nàng.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng ôm quyá»n xá.
-Phụ thân...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cáo từ.Phụ thân bảo trá»ng.
Phương Phương nói rồi lăn chiếc ghế đặc chủng từ từ tiến ra cửa biệt sảnh.
Vô diện nhân gắt giá»ng quát:
- Äứng lại...
Phương Phương dừng lại ,nói:
-Cha muốn nói gì với Phương Phương?
Thở hắt ra một tiếng ,Vô diện nhân nói:
-Nha đầu...ngươi tưởng rằng đã là huyết nhục của Triệu Bính là muốn đến thì đến,muốn đi thì đi sao?
Vô diện nhân hừ nhạt một tiếng.
-NgÆ°Æ¡i sẽ ân hận vá»›i sá»± lá»±a chá»n này.
-Phụ thân định làm gì Phương Phương?
-Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không nghe lá»i ta,thì ta cÅ©ng chẳng có má»™t đứa con tật nguyá»n nhÆ° ngÆ°Æ¡i.Nếu ngÆ°Æ¡i không nghe lá»i ta,may ra trong mắt ta còn có tình huyết thống vá»›i ngÆ°Æ¡i mà Ä‘á»n bù cho ngÆ°Æ¡i tất cả.
Phương Phương lăn chiếc ghế quay lại đối diện với Triệu Bính Vô diện nhân.
Nàng gắt gá»ng nói:
-Thì ra tình huyết thống của ngÆ°á»i chỉ dá»±a trên sá»± tàn tật của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mà ban phát cho chút tá»™i nghiệp.NhÆ°ng để được cho ngÆ°á»i ban phát cho chút tình tá»™i nghiệp đó thì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng phải là kẻ bất đạo vô tình giống nhÆ° ngÆ°á»i.
Phương Phương lắc đầu.
-Tại sao Phương Phương phải đi tìm phụ thân của mình để tận mắt chứng kiến sự bạc tình vô tâm của phụ thân.
Nàng lấy má»™t luồng chân ngÆ°Æ¡ng căn phồng lồng ngá»±c,gắt giá»ng nói:
-Không...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không bao giá» có má»™t ngÆ°á»i cha nhÆ° tôn giá và vÄ©nh viá»…n chẳng bao giá» có cốt nhục vá»›i tôn giá.PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chỉ là kiếp quả do sá»± vô tâm của tôn giá tạo ra mà thôi.
Lệ trào ra khoé mắt nàng,PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng gằn giá»ng nói tiếp:
-Tôn giá đừng bao giỠđòi há»i ở PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng làm bất cứ Ä‘iá»u gì cho ngÆ°á»i.Äừng bao giá».
Hừ nhạt một tiếng,Triệu Bính Vô diện nhân nói:
-Làm má»™t Ä‘Æ°Æ¡ng kim tiểu thÆ° lá ngá»c cành vàng,ngÆ°Æ¡i không muốn,lại tiếp nhận thân tật nguyá»n khốn nạn.Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã không nhận tình cốt nhục từ ta,thì ta cÅ©ng không nên có má»™t ái nữ tàn tật nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gượng rồi nói:
-Tôn giá định làm gì Phương Phương?
-Ta muốn ngÆ°Æ¡i vá» cùng vá»›i mẹ ngÆ°Æ¡i.Tại sao bổn vÆ°Æ¡ng lại phải nhận má»™t ả nha đầu tàn tật làm con của mình.NgÆ°Æ¡i vừa tật nguyá»n,vừa Æ°Æ¡ng ngạnh cản lại ý muốn của bổn vÆ°Æ¡ng.
Nàng gắt gá»ng trả lá»i Vô diện nhân.
-Phương Phương đâu phải là con của tôn giá.
Äúng...Bổn vÆ°Æ¡ng không có má»™t đứa con tật nguyá»n nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
-Vậy tôn giá định làm gì Phương Phương nào?
- ÄÆ°a ngÆ°Æ¡i vá» vá»›i mẹ ngÆ°Æ¡i vậy.
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy rồi nói:
-Hùm dữ còn không ăn thịt con...NhÆ°ng tôn giá thì ăn thịt cả con mình,chỉ vì nó tật nguyá»n.CÅ©ng được lắm.
Nàng nói rồi ngẩng cao đâu,trang trá»ng nói:
- Phương Phương trả lại cái mạng tội nghiệp này cho tôn giá đó.Phương Phương mong rằng kiếp sau và muôn ngàn kiếp sau nữa,ta không đầu thai vào làm con của kẻ bất nhân,bất nghĩa,bất trung và bất tình.Giết đi.
Chân diện của Vô diện nhân nhăn nhúm hẳn lại.
-Ngươi đã muốn thì ta đành chìu theo ý của ngươi.
Lão vừa nói dứt câu thì nghe tiếng động sau lưng mình.Tiếng động đó buộc Triệu Bính phải quay ngoắt lại.Lão thừ mặt khi thấy Thiếu Hoa đứng đó tự bao giỠmà lão chẳng hỠphát hiện được.
Lão trừng mắt nhìn Thiếu Hoa.
-NgÆ°Æ¡i...
hết: Hồi 58, xem tiếp: Hồi 59
Tài sản của danangcity

  #59  
Old 17-04-2008, 08:08 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 59

Nhị Trùng Tối Äá»™c



Thiếu Hoa nhìn Triệu Bính.Chàng buông tiếng thở dài rồi nói:
-Triệu tôn giá không cần lặp lại những gì mình đã nói với Phương Phương.Tất cả những gì tôn giá nói,tại hạ đã nghe rõ cả rồi,không cần tôn giá phải nói lại.
Thiếu Hoa bước đến hai bộ,khoanh tay trước ngực.
-Thiếu Hoa chỉ có má»™t Ä‘iá»u muốn há»i tôn giá.
-NgÆ°Æ¡i muốn há»i Ä‘iá»u gì?TrÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i há»i,bổn nhân cÅ©ng nên há»i ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u.
Thiếu Hoa ôm quyá»n.
-Thiếu Hoa rửa tai nghe tôn giá nói.
- Äây là biệt trang của bổn vÆ°Æ¡ng...NgÆ°Æ¡i tá»± tiện xâm nhập đã phạm trá»ng tá»™i.
-Thiếu Hoa đã nghÄ© đến Ä‘iá»u này...NhÆ°ng không biết tá»™i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của Thiếu Hoa dám xâm nhập biệt phủ của vÆ°Æ¡ng gia có nặng bằng cái tá»™i đã gieo rắt sá»± chết chóc cho Hàn gia không?
Thiếu Hoa hừ nhạt một tiếng rồi nói tiếp:
-Tại hạ nếu vì chữ hận thì chẳng màng đến Ä‘iá»u tôn giá nói.NhÆ°ng tại hạ đã nói NhÆ° Băng thÆ° thÆ°,Thiếu Hoa sẽ không cùng Ä‘i má»™t con Ä‘Æ°á»ng vá»›i thÆ° thÆ°.Còn Ä‘iá»u Thiếu Hoa muốn há»i tôn giá...
-NgÆ°Æ¡i muốn há»i vá» những viên chuyển luân thần châu?
Thiếu Hoa lắc đầu.
-Không.
-Vật tiểu tá»­...ngÆ°Æ¡i muốn há»i cái gì?
-Tôn giá có trái tim không,hay chẳng có trái tim nhÆ° chẳng có khuôn mặt thật của ngÆ°á»i vậy.
Chàng nói dứt câu thì thanh dị kiếm cÅ©ng cắt ra má»™t Ä‘Æ°á»ng chá»›p nhanh không thể tưởng.Những tưởng đâu lưỡi dị kiếm của Thiếu Hoa sẽ chẻ đôi thân pháp Triệu Bính. PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thấy chá»›p kiếm của Thiếu Hoa thốt lên.
-Thiếu Hoa huynh...
Lưỡi dị kiếm không chẻ đôi thân diện của Triệu Bính mà lại rá»c trang phục lão,rồi Ä‘iểm vào vùng tâm hiệt của Vô diện nhân Triệu Bính.Mặc dù thấy Thiếu Hoa ,Thiếu Hoa,Vô diện nhân đã có sá»± phòng bị nhÆ°ng tuyệt nhiên khi chàng chá»›p Ä‘á»™ng kiếm chiêu thì lão hoàn toàn chẳng có được má»™t chút phản xạ nào để ứng phó vá»›i chiêu công của chàng.
Triệu Bính đứng ngây ra như pho tượng.
Chân diện lão biến qua màu tái nhởn,nhợt nhạt.Lã nhìn Thiếu Hoa,ánh mắt khe khắt của chàng khiến cho Triệu Bính sững ngÆ°á»i rùng mình,mà buá»™t miệng nói:
-Thiếu Hoa...ngươi dám giết bổn vương?
Thiếu Hoa gật đầu.
-Bất cứ lúc nào.Cổ nhân có câu thượng bất chính hạ tất loạn.Vá»›i tôn giá,tại hạ có thể giết được trăm ngÆ°á»i mà chẳng chút chùng tay.
Lá»i nói cÅ©ng nhÆ° giá»ng nói của Thiếu Hoa chẳng biết tác Ä‘á»™ng thế nào mà Triệu Bính lại rùng mình má»™t lần nữa.Mồ hôi vã ra Æ°á»›t đẫm mặt lão.
Thiếu Hoa nói tiếp:
-Tôn giá có thể nhẫn tâm muốn lấy mạng của cốt nhục mình thì đối vá»›i chức vị vÆ°Æ¡ng gia kia chẳng thế nào buá»™c Thiếu Hoa dừng tay lấy mạng tôn giá.Thậm chí Thiếu Hoa còn rất thích chẻ tôn giá ra làm hai để xem trái tim của ngÆ°á»i có giống vá»›i khuôn mặt không.
-NgÆ°Æ¡i...
Thiếu Hoa lắc đầu cÆ°á»›p lá»i Triệu Bính.
-Tôn giá đừng hồi há»™p và khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy.Chỉ cần tôn giá trả lá»i cho tại hạ biết...Tôn giá có tim không.Nếu tại hạ nghe được thì tôn giá có thêm cÆ¡ há»™i để được sống,nếu nhÆ° nghe không được thì kiếm của tại hạ cÅ©ng tàn nhẫn vẫm tâm nhÆ° tôn giá.
Triệu Bính mấp may hai cánh môi mà chẳng thể nào thốt ra lá»i.
Thiếu Hoa gằn giá»ng nói:
-Sao tôn giá không trả lá»i cho Thiếu Hoa được à?
-Bổn vương nói được.
-Thế thì cho tại hạ biết đi.Tôn giá có trái tim không.
Triệu bính ngập ngừng một lúc rồi nói:
-Bổn vương không có trái tim.
-ít ra Thiếu Hoa cÅ©ng còn nghe được lá»i nói này của tôn giá.
Triệu Bính miễn cưỡng nói:
-Thiếu Hoa...ngươi rút kiếm lại đi...Bổn vương sẽ trao lại cho ngươi những viên chuyển luân thần châu kia.
-Tôn giá định đổi mạng của tôn giá với những viên chuyển luân thần châu à?
Triệu Bính gật đầu.
-Bổn vương đổi.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i giả lả.
-Nếu Thiếu Hoa không đổi thì sao?
-Nếu như bổn vương là ngươi thì ta sẽ đổi ngay,chứ không bao giỠđổi qua cơ hội đó.
-Rất tiếc,Thiếu Hoa khác tôn giá.
-Ngươi muốn giết bản vương trả thù.
-Tại hạ có thể tha được cho Tá»­u đà quá»· Huệ Căn thì tất nhiên cÅ©ng có thể cho tôn giá má»™t cÆ¡ há»™i để sống trong sá»± ăn năn của mình chứ.NhÆ°ng trÆ°á»›n khi Thiếu Hoa quyết định có nên để má»™t con ngÆ°á»i vô diện,vô tâm tồn tại haykhông thì phải há»i má»™t ngÆ°á»i.
-NgÆ°Æ¡i há»i ai?
-Phương Phương...Phương muội sẽ quyết định cho sự tồn tại của tôn giá hay không.
Thiếu gia nhìn Phương Phương.
-PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng...Hãy định cho huynh má»™t sá»± phán quyết đối vá»›i con ngÆ°á»i chẳng có tâm chẳng có mặt này.
Triệu Bính nhìn Phương Phương...
Phương Phương cắn răng trên vào môi dưới.Lệ trào ra khoé mắt nàng.
Nấc nghẹn một tiếng,Phương Phương nói:
Äù Triệu Bính tôn giá không có trái tim ,không có nhân diện nhÆ°ng ông tạo lại buá»™c PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng mang cốt nhục của ngÆ°á»i.Không có ngÆ°á»i sẽ không có PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.Phụ xá»­ tá»­ vong,tá»­ bất vong bất hiếu...PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thay cha trả những nợ nghiệp mà ngÆ°á»i đã vay của Hàn gia.
Phương Phương nói rồi nhắm mắt lại ngẩng cao đầu chỠđợi sát chiêu của Thiếu Hoa.
Chàng buông tiếng thở dài nói:
-Triệu tôn giá may mắn quá.NgÆ°á»i có viên ngá»c há»™ mệnh má»›i được sống.Tá»™i chết của tôn giá xem nhÆ° đã được PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tha,nhÆ°ng tá»™i sống thì ngÆ°Æ¡i phải chịu.
Thiếu Hoa nói rồi chích mũi kiếm vào hai hổ khẩu của của Vô diện nhân.
Lão nhăn mặt nói:
-Ngươi không muốn ta dụng đến...
Thiếu Hoa cÆ°á»›p lá»i :
-Tôn giá nên nhận chút hình phạt của tại hạ,một kẻ vô tâm vô diện thì không nên có võ công làm gì.
Chàng nói rồi rút thanh dị kiếm lại.
Chàng bước ra sau chiếc ghế đặc chủng của Phương Phương,gác thanh dị kiếm trên thành tựa rồi nói:
-Phương muội...Hẳn muội đã thoa? mãn vì đã gặp được phụ thân.
Phương Phương gật đầu:
- Äã gặp nhÆ°ng xem nhÆ° không gặp.Muá»™i Æ°á»›c gì đừng có ngày hôm nay trong cuá»™c Ä‘á»i muá»™i.
-Sẽ chẳng bao giá» có ngày này nữa,nếu nhÆ° PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng biết quên nó.Quên cả sá»± hiện hữu của má»™t con ngÆ°á»i chẳng có bá»™ mặt thật của y.Chúng ta Ä‘i nhé.
Phương Phương gật đầu.
Thiếu Hoa chậm rãi Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vá» phía cá»­a biệt sảnh.Chàng mở cá»­a.Bên ngoài hai hàng cao thủ đã đứng sẵn chá» Thiếu Hoa va PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.Vừa thấy chàng và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng xuất hiện tấc cả Ä‘á»u đặt tay vào đốc binh khí.
Thiếu Hoa nheo mày.
Chàng nghĩ thầm:" Tay mình sẽ nhuốm máu tanh ư?" à nghĩ đó trôi qua thì nghe Triệu Bính thét lên.
-Các ngÆ°Æ¡i lui ra.Không má»™t ai được chặn Ä‘Æ°á»ng cả,để cho há» Ä‘i.
Bá»n cao thủ nghe lịnh đồng dạt ra hai bên nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cho Thiếu Hoa và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.Hai ngÆ°á»i chậm rãi theo con Ä‘Æ°á»ng mà bá»n cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Triệu Bính dạt ra rá»i biệt phủ.
oOo Vô diện nhân Triệu Bính ngồi thừ nhìn chiếc tráp chứa những viên chuyển luân thần châu.Nhìn những viên chuyển luân thần châu lão cảm thấy má»™t ná»—i chán chÆ°á»ng gặm nhấm bản thân mình.
Bưng chén rượu,Triệu Bính dốc vào miệng.
Lão đặt chén xuống bàn...
-Thật là vô nghĩa.
Äôi chân mày lão nhíu lại khi thấy những viên ngá»c châu có cái gì đó khác thÆ°á»ng.
-Quái lạ.
Triệu Bính thò tay đến toan cầm lấy một viên nhưng sao lại thụt tay lại.Linh cảm báo cho lão biết có cái gì đó bất ổn,Triệu bính quay ngoắt lại.
Quách Trụ tong bộ thụng y chủ nhân Nhục nhân địa đang khoanh tay đứng nhìn lão.
Triệu Bính đứng lên nghiêm giá»ng há»i:
-Quách Trụ...ngươi vào tự bao gi�
-Rất lâu rồi.
-Ngươi vào đây để làm gì?
- Äẻ ngắm nhìn vÆ°Æ¡ng gia.
Triệu Bính chau mày.
-Ngắm nhìn bổn vương?
Quách Trụ gật đầu.
- Äúng.VÆ°Æ¡ng gia ngắm những viên chuyến luân thần châu thi Quách má»— cÅ©ng thích ngắm nhìn vÆ°Æ¡ng gia.Xem vÆ°Æ¡ng gia nhìn những viên thần châu,thấy vÆ°Æ¡ng gia rất khác thÆ°á»ng.
-Bổn vÆ°Æ¡ng khác thÆ°á»ng chá»— nào?
-Vương gia giống như những nhục nhân trong Nhục nhân địa.
Triệu Bính đanh mặt.
-Ngươi nói vậy có ý gì?
Quách Trụ hất chiếc mũ trùm đàu ra sau,để phơi bộ mặt gớm ghiếc ra trước mắt Triệu Bính.Thấy bộ mặt gã, Triệu Bính cau mày.
Quách Trụ nói:
-Vương gia có muốn Quách Trụ nói rõ không?
-Ngươi muốn phản ta?
-Không phải phản mà muốn biến tôn giá thành nhục nhân.
-NgÆ°Æ¡i...
Triệu Bính đứng lên,trừng mắt nhìn Quách Trụ.
-Bổn vương đã đối xử với ngươi thế nào...Ngươi đối lại ta bằng sự phản trắc sao?
Quách Trụ cÆ°á»i khẩy rồi nói:
-Phàm là Ä‘á»™c nhân thì phải có Ä‘á»™c tâm.Không có Ä‘á»™c tâm thì sao gá»i là Ä‘á»™c nhân được?
Y bước đến trước mặt Triệu Bính.
-Quách mỗ cũng giống như tôn giá,vô diện nhân ắt phải là vô tâm nhân.
-Quách Trụ...Bổn vÆ°Æ¡ng đã cho ngÆ°Æ¡i rất nhiá»u.
-NhÆ°ng tất cả những gì tôn giá cho Ä‘á»u là những thứ không thật.Ngay cả bạch Hảo Dung cÅ©ng không thật nốt.
Quách Trụ lắc đâu:
-Tôn giá nghÄ© rằng Quách má»— là kẻ hoài tình.Không đâu...Äá»™c nhân thì đâu biết hoài tình.Tất cả những gì Quách Trụ làm chỉ để tôn giá tin thôi.Tin má»™t ngÆ°á»i hoài tình sống vì tình,nhÆ°ng thật ra Quách má»— có ý khác.Quách má»— chỉ nghÄ© đến những viên chuyển luân thần châu thôi.
Y hắt ra một tiếng rồi nói:
-Giá» thì tôn giá chẳng còn là gì nữa khi chân diện đã bị Thiếu Hoa lật ra rồi.Quách má»— chỉ còn cần ở ngÆ°á»i,cần ở cái chức vị vÆ°Æ¡ng gia.NhÆ°ng để dụng được chức vị vÆ°Æ¡ng gia đó thì tôn giá phải là nhục nhân của Nhục nhân địa.
Triệu Bính biến sắc:
-Quách Trụ...Bổn vương không thể là nhục nhân của Nhục nhân địa được.
-Bây giỠai là chủ nhân,Quánh mỗ hay vương gia?
-Ta vẫn còn là vương gia.
Nói dứt xong,Triệu Bính thét lên:
-NgÆ°á»i đâu.
-Triệu vÆ°Æ¡ng gia đừng gá»i vô ích.Tất cả Ä‘á»u là nhục nhân của Nhục nhân địa,biệt phủ chỉ còn má»™t ngÆ°á»i duy nhất chÆ°a là nhục nhân nhÆ°ng rồi cÅ©ng sẽ là nhục nhân.NgÆ°á»i đó chính là vÆ°Æ¡ng gia.
Triệu Bính nghiến răng nói:
-Quách Trụ...ta lầm ngươi.
-Ai cÅ©ng có má»™t lần lầm lẫn trong Ä‘á»i mà.NhÆ°ng trong võ lâm,chỉ má»™t lần lầm thôi thì chẳng có lần thứ hai để sữa chữa sai lầm đó.
Quách Trụ cầm lấy chiếc tráp ngá»c.
-Tôn giá đã dày công vì những viên chuyển luân thần châu này,hãy cầm lấy nó.
Triệu Bính lắc đầu.
Quách Trụ chau mày.
-Sao...BỠbao nhiêu công sức,giỠTriệu vương gia lại không dám cầm à?
-Những viên thần châu này đã bị tẩm độc công của ngươi.
Quách Trụ bật cÆ°á»i.
-Triệu vương gia...không dám nhận những viên thần châu thì Quách mỗ giữ chúng vậy.Chỉ cần ba viên nữa thôi Quách mỗ đã làm chủ thiên hạ.
Triệu vương gia sẽ được Quách mỗ nhìn tới.
Y nói rồi đóng chiếc tráp ngá»c lại.
Triệu Bính giận đến tái mặt.
-NgÆ°Æ¡i định Ä‘em ngá»c Ä‘i đâu?
-VỠNhục nhân địa.
Vừa nói Quách Trụ vừa phủi nhẹ á»ng tay áo thùng thình.Má»™t lá»›p phấn trắng xoá tuôn thẳng ra chụp lên Triệu Bính.Ngay lập tức Triệu Bính lảo đảo chẳng làm sao trụ nổi thân mình.Lão chá»i tay lên mặt bàn nói:
-Quách Trụ...ngươi...
Quách Trụ nhún vai cÆ°á»i khẩy rồi nói:
-Khi nào cần giải dược,Triệu vÆ°Æ¡ng gia biết tìm đến đâu để được ban phát chứ.Äừng đến trá»… đó.Giải dược của Quách Trụ không nhiá»u để ban phát cho những ngÆ°á»i vô dụng đâu.
Y nói rồi quay bước đi thẳng ra cửa.
VÆ°Æ¡ng gia Triệu Bính nhìn theo Quách Trụ mà hai chân từ từ khuỵu xuống.Lão thá»u thào nói:
-Tại sao có ta còn có ngươi nữa.
hết: Hồi 59, xem tiếp: Hồi 60
Tài sản của danangcity

  #60  
Old 17-04-2008, 08:09 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 60

Vô Vi Thuộc VỠVô Vi



Mã Trân Trân nằm duá»—i dài trên tràng ká»·, Äầu gác lên chân má»™t gã thanh niên mặt hoa da phấn. Ngồi dÆ°á»›i chân Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp cÅ©ng là má»™t gã thanh niên khác. Hai nắm xoa tứ chi của Mã Trân Trân , trong khi Äó thì tám gã vÅ© công trong những chiếc khố, cởi trần trùng trục nhảy múa cho Mã nÆ°Æ¡ng xem. Thỉnh thoảng trong Äám VÅ© công nam nhân lại có kẻ làm trò , những trò thật lố bịch và nhố nhăng nhÆ°ng Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân lại phá lên cÆ°á»i khanh khách. Thậm chí có những Äá»™ng tác nhìn qua Äã tởm lợm, nhÆ°ng Mã Trân Trân lại thích thú.
Mã Trân Trân chìa tay vỠphía gã tránh niên ngồi dưới chân.
Gã nắm tay Trân Trân dìu nàng ngồi thẳng lên.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp nói:
-Chốc rượu cho ta.
Gã kia vá»™i vã bÆ°ng chén và bình rượu Äến quỳ dÆ°á»›i chân Mã nÆ°Æ¡ng mà dâng lên bằng Äầu trông thật thành bái. Nhìn gã Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp khẽ mỉm cÆ°á»i. Thị cầm bình rượu chuốc ra chén rồi tá»± dốc vào miệng uống.
Uống xong chén rượu, Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp bÆ°á»›c vào nhóm vÅ© công Äang quay cuồng vá»›i những Äá»™ng tác vừa kích Äá»™ng vừa truỵ lạc và dâm dật.
Dang rá»™ng hai cánh tay nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m, Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân chuyển bÆ°á»›c vào trong vòng quay cuồng của Äám vÅ© công nam nhân.
Nàng chẳng khác nào má»™t cánh bÆ°á»›m , lúc nghiêng qua trái, lúc chao lượn qua phải , khi thì ngá»­a ngÆ°á»i hẳn ra nhÆ°ng lại Äựơc má»™t gã vÅ© công chá» sẵn và hứng lấy. Trông Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân chẳng khác nào cánh bÆ°á»›m khoe hÆ°Æ¡ng , khoe sắc vá»›i má»™t lÅ© quá»· nhân háo hức Äầy khát vá»ng dục tính.
Má»—i khi nàng ngã xuống thì có má»™t gã Äón lấy tiểu yêu của nàng. Cùng vá»›i Äá»™ng tác hứng lấy tấm thân má»m mại uyển chuyển nhÆ° bÆ°á»›m lượn của Mã Trân Trân tiếp liá»n theo Äó là má»™t thao tác vuốt ve mÆ¡n trá»›n. Má»—i lần Äược vuốt ve mÆ¡n trá»›n thì cứ y nhÆ° rằng tràng tiếu ngạo khanh khách lại cất lên vang Äá»™ng cả gian biệt sảng.
Trò nhảy múa Äến cá»±c Äá»™ theo từng tiếng cÆ°á»i giòn giã của Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân. Bá»n vÅ© công vây quanh nàng, hết gã này Äến gã khác thò tay tá»›i nhÆ° thể muốn vuốt ve thân thể Äang uốn lượn của Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân. Khi những cánh tay Äó chạm vào ngÆ°á»i nàng thì tràng cÆ°á»i lại cất lên khanh khách.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân biểu lá»™ tất cả sá»± thích thú khi Äược bá»n vÅ© công nam nhân ve vuốt và háo hức chá»±c vồ lấy thân thể mình. Trong cÆ¡n kích Äá»™ng, Trân Trân xoay ngừơi má»™t vòng. Theo thao tác Äó , chiếc thắt lÆ°ng của nàng tuông ra , lÆ°á»›t sạt qua mặt bá»n vÅ© công nam nhân. Bá»n vÅ© công Äồng loạt quỳ xuống, úp mặt dÆ°á»›i Äất. Hai tay không ngừng vá»— xuống sàn gạch, tạo ra những âm thanh chan chát ngỡ nhÆ° tiếng mÆ°a rào rá»›t trên mái ngói.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp nghe những âm thanh kia lại càng kích Äá»™ng. Nó chẳng khác má»™t khúc biến tấu khích lệ nàng. Äến chiếc ngoại y rÆ¡i ra khá»i ngÆ°á»i nàng, trên ngÆ°á»i nàng chỉ còn cái yếm hồng má»ng tang, không Äủ che hết vùng Äồi hoa Äầy Äặn và no tròn.
Trong trang phục thật má»ng và hở hang, nhÆ° thể muốn phô bầy tất cả những ÄÆ°á»ng nét của tạo hoá Äã ban tặng cho nàng, Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân bắt Äầu Äá»™c diá»…n trong sá»± phủ phục của bá»n vÅ© công nam nhân. Nàng hết vặn ngÆ°á»i rồi lại uốn éo tấm thân nhÆ° má»™t con rắn , Äể vòng tiểu yêu lá»™ ra những Äá»™ng tác gợi tình. Nếu vòng tiểu yêu của nàng là Äiểm khởi phát cho những Äá»™ng tác uốn lượn thì vùng thượng Äẳng và Äôi mông tôn tạo thành má»™t cái ná»n Äầy chất nhục dục.
Mã Trân Trân bất ngá» vá»— tay má»™t tiếng , Äồng thá»i ÄÆ°a tay qua khá»i Äầu.
Ngay lập tức tám gã vÅ© công nam nhân chồm tá»›i. Tất cả Äá»u vÆ°Æ¡n tay ra Äặt vào Äôi chân của nàng. Bá»n chúng nhÆ° những tên nô tình Äang vòi Äược hưởng những món ăn mà chúng thích nhất. Tất cả Äá»u bất Äá»™ng nhÆ° những pho tượng.
Mãi một lúc sau Mã Trân Trân mới nói:
-Ai là ngÆ°á»i múa Äẹp nhất?
Bá»n vÅ© công nam nhân Äồng loạt xÆ°á»›ng lên -Vô Vi cung chủ?Vô Vi cung chủ..
Nghe bá»n vÅ© công nam nhân thốt ra câu nói này, Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân phá lên cÆ°á»i khanh khách? Tiếng cÆ°á»i của Mã nÆ°Æ¡ng biểu lá»™ tất cả niá»m khích Äá»™ng Äang âm á»· bùng lên trong ngÆ°á»i nàng.
Tiếng cÆ°á»i của Mã Trân Trân chỉ bị cắt Äứt khi má»™t giá»ng nói ôn nhu cất lên Äập vào thính nhÄ© nàng.
-Rất Äẹp, rất hay? Mã nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Äáng Äược phong tặng tÆ°á»›c hiệu vÅ© sÆ°.
Thiếu Hoa vừa nói vừa vỗ tay.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp từ từ nhìn lại chàng.
Nàng Äể nguyên tấm thân chỉ còn lại má»—i chiếc yếm , dá»i bÆ°á»›c Äến ngồi lên tràng ká»·.
Bá»n vÅ© công nam nhân Äứng xếp thành hai bên Trân Trân. Thiếu Hoa bÆ°á»›c Äến hai bá»™ khoang tay trÆ°á»›c ngá»±c.
Trân Trân nhìn chàng từ Äầu Äến chân. Nàng im lặng không nói tiếng nào mà chỉ dùng mắt quan sát chàng. Thiếu Hoa tằng hắng nói:
-Mã nương biết vì sao Thiếu Hoa quay vỠVô Vi cung chứ?
-Thiếu Hoa muốn tìm lại Trân Trân.
Chàng lắc Äầu.
-Thiếu Hoa chẳng có ý muốn tìm lại Trân Trân Äâu.
-Thế Thiếu Hoa Äến Äây là gì nếu không có ý tìm lại Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp?
-Má»™t chưởng của Mã nÆ°Æ¡ng tặng cho Thiếu Hoa tại Vạn hÆ°Æ¡ng lầu Äã Äủ Äể Thiếu Hoa không muốn gặp Mã nÆ°Æ¡ng rồi.
-Thiếu Hoa hận Trân Trân bởi chưởng ảnh Äó Æ°?
-CÅ©ng không có gì Äể hận cả ? Thiếu Hoa Äến Vô Vi cung vì má»™t nguyên cá»› khác.
-Vì cái gì Thiếu Hoa Äến Äây?
-Vì Vô Vi cung.
Trân Trân nheo mày.
-Trân Trân không hiểu ý của Thiếu Hoa?Trân Trân giá» Äã là Vô Vi cung chủ.
- Äúng rồi?Bởi vì Trân Trân là Vô Vi cung chủ nên Thiếu Hoa má»›i quay lại Vô Vi cung. Phàm là Vô Vi cung chủ thì phải giữ qui giá»›i của tiên sÆ° Long thần thánh nữ, nhÆ°ng Mã nÆ°Æ¡ng lại không.
Chàng chắt lưỡi:
-Nếu Long thần thánh nữ có mặt ở Äây , không biết nghÄ© sao vá» việc làm của Vô Vi cung chủ Mã Trân Trân.
Mã Trân Trân cau mày:
-Thật ra Thiếu Hoa muốn gì?
-Muốn gì Æ°?muốn Mã nÆ°Æ¡ng Äối mặt vá»›i Vô Vi cung ?à không , muốn Mã nÆ°Æ¡ng Äối mặt vá»›i những qui giá»›i của Vô Vi phái thì Äúng hÆ¡n.
-Trân Trân muốn Thiếu Hoa Äừng xen vào chuyện của Mã Trân Trân.
Chàng cÆ°á»›p lá»i Mã Trân Trân:
-Vì bây giỠVô Vi phái là của Mã Trân Trân.
- Äúng.
Thiếu Hoa Äanh giá»ng nói:
- Äược..Thiếu Hoa sẽ không chen vào.
Trân Trân mỉm cÆ°á»i -Thiếu Hoa không chen vào , vậy Thiếu Hoa còn muốn gì ở Trân Trân không ?
-à của Mã nÆ°Æ¡ng muốn Thiếu Hoa Äòi gì nào?
Trân Trân Äứng lên -Lần trÆ°á»›c trên lâu thuyá»n của Mã Trân Trân , Thiếu Hoa và Trân Trân Äã giao tá»­u, nhÆ°ng lại chÆ°a giao hoan. Bây giá» Mã Trân Trân có thể bồi tiếp Thiếu Hoa.
Nàng nói rồi khoát tay má»™t cái. Ngay lập tức bá»n vÅ© công nam nhân lẩn ngay ra khá»i Äại sảng ÄÆ°á»ng.
Thiếu Hoa chá» cho bá»n vÅ© công nam nhân lui ra rồi má»›i nói:
-à của Mã nÆ°Æ¡ng là Thiếu Hoa và ngÆ°á»i nối tiếp buổi giao hoan Äã giở giang chÆ°a trá»n tình.
Trân Trân gật Äầu:
Thiếu Hoa nhún vai -Hay lắm Äấy?nhÆ°ng rất tiếc Thiếu Hoa không thể chìu theo ý muốn của Mã nÆ°Æ¡ng. Thiếu Hoa chỉ Äến Äây làm ngÆ°á»i thị chứng cho sá»± trở lại của Vô Vi phái thôi. Lần này Thiếu Hoa sẽ không xem vào ná»™i sá»± của Vô Vi phái.
Chàng quay lại nhìn ra cửa.
Thiếu Hoa cung thỉnh Vô Vi cung chủ.
Hà Mẫn Trinh cùng hai cung nữ thả bước tiến vào. Thấy Hà Mẫn Trinh dung diện của Mã Trân Trân sa sầm. Nàng buộc miệng nói:
-Sao ngÆ°Æ¡i lại có thể thoát ra khá»i thiên lao.
Mẫn Trinh từ tốn nói:
-Bổn cung rá»i Äược thiên lao là nhá» có Thiếu Hoa công tá»­.
Trân Trân nhìn lại Thiếu Hoa:
-Thiếu Hoa?
Thiếu Hoa khoát không cho Mã Trân Trân nói hết lá»i.
-Thiếu Hoa Äã cứu Mã nÆ°Æ¡ng má»™t lần, giá» phải Äáp lại cho Mẫn Trinh cung chủ chứ. Mã nÆ°Æ¡ng Äừng trách Thiếu Hoa. Bây giá» Thiếu Hoa là kẻ bàng quang toa. thị.
Chàng nói rồi Äứng khoang tay vá»›i vẻ dá»­ng dÆ°ng nhìn Mẫn Trinh và Trân Trân.
Mẫn Trinh bÆ°á»›c Äến trÆ°á»›c mặt Trân Trân:
-Thần sứ Mã nương? GiỠthì ngươi có chịu nhận gia hình của tiên sư không?
Giá»ng nói của Mẫn Trinh không khe khắt , rất Äá»u Äá»u, nhÆ°ng lại toát ra uy quyá»n của ngÆ°á»i chưởng thượng nắm quyá»n sinh sát trong môn phái.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp miá»…n cưỡng nói:
-Mẫn Trinh..nếu ngÆ°Æ¡i có thể là Vô Vi cung chủ thì thần sứ Mã Trân Trân cÅ©ng có thể là Vô Vi cung chủ. Nếu nhÆ° Thiếu Hoa không xen vào , vậy sao ta và ngÆ°Æ¡i không cùng nhau quyết Äấu má»™t trận Äể Äịnh Äoạt ai là Vô Vi cung chủ. NgÆ°Æ¡i thắng thì Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp sẽ giao chức vị cung chủ lại cho ngÆ°Æ¡i?Và ngược lại..
Mẫn Trinh cÆ°á»›p lá»i nàng:
-Nếu bổn cung thắng sẽ buộc ngươi phải chịu gia hình theo di pháp của tiên sư.
Trân Trân im lặng. Má»™t lúc sau má»›i gật Äầu.
-Bổn nÆ°Æ¡ng Äồng ý.
-Tốt lắm. Bổn cung sẽ cho ngÆ°Æ¡i thấy Vô Vi phái không phải chá»— nhÆ¡ nhuốc Äể cho sứ thần thể hiện những hành vi trụy lạc và Äồi bại.
Hà Mẫn Trinh bÆ°á»›c Äến hai bá»™ Trân Trân cÅ©ng nói:
-Bổn nương cũng sẽ gia hình ngươi.
-Ta không chút oán hận thần sứ.
Mẫn Trinh vừa nói vừa vận thần công. Chân diện nàng Äang bình thÆ°á»ng liá»n có sá»± thay Äổi. Dung diện của Mẫn Trinh nhÆ° thể hoá thành ngá»c, vừa sáng vừa óng ánh trắng thật huyá»n bí.
Cùng vá»›i sá»± thay Äổi của chân diện thì mặt gạch biệt sảng dÆ°á»›i chân nàng từ từ phồng lên.
Hiện tượng Äó khiến Thiếu Hoa phải cau mày nhìn.
Trân Trân thì biến sắc, Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp buá»™t miệng nói:
-Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i Äã luyện thành Tiếp ngá»c thần công.
-Không sai?Trong những ngày ở thiên lao , bổn cung Äã luyện thành tuyệt há»c Tiếp ngá»c Vô Vi của tiên sÆ° Äể lại.
-Không thể nào tin Äược.
Mã Trân Trân vừa nói vừa bất ngá» vá»— chưởng thẳng Äến thân ảnh của Hà Mẫn Trinh.
Mẫn Trinh không há» né tránh mà thản nhiên Äón lấy chưởng kình của Mã Trân Trân.
-Chát?
Vô Vi cung chủ vẫn Äứng yên vị , không có biểu hiện gì trúng phải chưởng công của Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp. Ngược lại Mã Trân Trân thì nhăn mặt. Thị có cảm giác Äôi ngá»c thủ của mình gãy thành nhiá»u khúc khi chưởng kình chạm vào thân ảnh của Mẫn Trinh.
Chỉ cần má»™t lần phát tác chưởng công, Mã Trân Trân cÅ©ng Äủ biết mình chẳng thể nào là Äốì thủ của Mẫn Trinh. Chân diện của Trân Trân càng lá»™ vẻ sợ hãi hÆ¡n.
Bất ngá» Trân Trân thét lá»›n má»™t tiếng nhÆ°ng không phát Äá»™ng chiêu công tập kích Mẫn Trinh mà Äạp mạnh mÅ©i hài thi triển kinh công , lao vút vá» phía cá»­a.
Một âm thanh xé gió nghe buốt cả cột sống -Rét?
Cùng vá»›i âm thanh Äó là mảnh lụa má»ng vụt bắn ra nhanh hÆ¡n cả chá»›p mắt , chặn ngang ÄÆ°á»ng Äào thoát của Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Uyên Æ°Æ¡ng hồ Äiệp lao thẳng vào mành lụa , rồi bị hất ngược trở lại , ngã lăng xuống Äất.
Trân Trân nhÆ° thể biết mình không thể tránh khá»i sát chiêu của Äối phÆ°Æ¡ng mà lồm cồm quỳ lên. Thị hÆ°á»›ng vá» phía Mẫn Trinh mà ôm quyá»n sụp lạy.
-Cung chủ tha cho Mã nương.
Mẫn Trinh nghiêm giá»ng nói:
-Chiếu theo gia hình của tiên sÆ° Äể lại, thần sứ chịu tá»™i gì?
-Cung chủ?Mã nÆ°Æ¡ng sẽ phải bị nung trên giàn há»a.
-Bổn cung chiếu theo gia hình Äó sá»­ phạt thần sứ Äược không ?
Trân Trân sụp lạy Mẫn Trinh. Thị bật khóc , vừa khóc Trân Trân vừa nói:
-Cung chủ?xin tha cho thần sứ?Thần sứ không chịu nổi Äâu.
Bất ngỠTrân Trân nhìn Thiếu Hoa:
-Thiếu Hoa?Má»™t ngày cÅ©ng là Äạo phu thê?Chàng hãy nói vá»›i cung chủ má»™t tiếng.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài. Chàng nhìn Mẫn Trinh từ từ Äứng lên.
Thiếu Hoa khẽ lắc Äầu rồi quay bÆ°á»›c tiến ra cá»­a.
Trân Trân gá»i theo:
-Thiếu Hoa.
Chàng quay lại nói với Trân Trân.
-Buổi giao loan Äá»™ng phòng trên lâu thuyá»n của Mã nÆ°Æ¡ng vẫn còn Äang dang dở. Thiếu Hoa không thể nói hai lá»i vá»›i Hà Mẫn Trinh cung chủ.
Nội sự của Vô Vi phái thuộc vỠVô Vi phái.
Mẫn Trinh chỠcho Thiếu Hoa nói hết mới lên tiếng:
-Thiếu Hoa huynh hãy khoan Äi.
Thiếu Hoa nhìn nàng.
-Tại hạ Ở lại Äây Äể làm gì?
-Trông thấy Vô Vi phái hành xử với thần sứ Mã Trân Trân.
-Tại hạ không thích chứng kiến cuộc hành xử này.
Mẫn Trinh ôn nhu nói:
-Nể tình Thiếu Hoa huynh, nếu nhÆ° Mẫn Trinh chỉ giam Mã Trân Trân vào thiên lao Vô Vi phái , huynh có Äồng ý không?
-Tại hạ Äã nói rồi?Tại hạ không chen vào ná»™i sá»± của quý phái.
Chàng ôm quyá»n xá Mẫn Trinh -Cung chủ? Thiếu Hoa cáo từ. Mong rằng có ngày gặp lại Cung chủ.
Thiếu Hoa chậm rãi tiến vỠphía cửa biệt sảng. Chàng nghe sau lưng mình tiếng khóc của Mã Trân Trân. Thỉnh thoảng lại có tiếng thở dài của Hà Mẫn Trinh.
Thiếu Hoa dừng bước ngay ngưỡng cửa. Chàng nghĩ thầm:
?Vô Vi thì luôn thuộc vỠVô Vi?.
à niệm Äó trôi qua tâm thức của chàng , Thiếu Hoa thở hắt ra má»™t tiếng rồi thi triển khinh công lao thẳng vá» phía ngôi tam quan Vô Vi phái. mặc nhiên Äể lại sau lÆ°ng tất cả những gì thuá»™c vá» Vô Vi phái.
hết: Hồi 60, xem tiếp: Hồi 61
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé, áèëüÿðä, dị kiếm khách, ïåñíÿ, ñâàäüáà, òåëåôîííûé, òàíöåâ, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™