25-03-2011, 03:29 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
Chương 55 - Giáo sỹ Tây Dương.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Nguồn: Tà ng Thư Viện
DÆ°Æ¡ng Lăng dá»i mắt, thấy bên cạnh tiểu công tá» trắng ngần nà y là má»™t vị trung niên đầu Ä‘á»™i mÅ© má»m, váºn quan phục ống tay rá»™ng. NgÆ°á»i nà y da dẻ trắng trẻo, khà chất ung dung, tÆ°á»›ng mạo giống tiểu công tá» kia đến bảy tám phần, có lẽ là má»™t cặp cha con. Có Ä‘iá»u vị văn sỹ trung niên nà y dáng ngÆ°á»i máºp mạp hÆ¡n, tháng hai đầu xuân khà trá»i vẫn lạnh lẽo, ấy váºy mà trên da thịt nhẵn nhụi của ông ta lại lấm tấm mồ hôi.
- Chuyện nà y...
DÆ°Æ¡ng Lăng có phần lúng túng. Tháºt tình thì y không há» biết câu nói đó có tháºt sá»± bắt nguồn từ kinh pháºt hay không, nhÆ°ng vừa nghe tiểu thÆ° sinh kia má»™t hÆ¡i kể ra mấy bá»™ kinh pháºt mà mình chÆ°a há» nghe qua thì biết ngay ngÆ°á»i ta má»›i đúng là kẻ Ä‘á»c sách, hÆ¡n nữa hiểu biết vá» pháºt há»c rất sâu. Y nà o dám đối đáp báºy bạ, chỉ Ä‘Ã nh cÆ°á»i trừ nói:
- Ờ... Chuyện nà y, hà hà , tại hạ thÃch Ä‘á»c sách nhÆ°ng lại không ham mê tìm tòi nghiên cứu, tháºt sá»± không nhá»› ra được đó là điển cố trong bá»™ kinh thÆ° nà o.
Tiểu thÆ° sinh nỠđảo cặp mắt Ä‘en tròn của mình, rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ranh mãnh nói:
- Ta hiểu rồi, vị huynh Ä‘Ã i nà y vốn là thuáºn miệng nói bừa để chá»c cho nÆ°Æ¡ng tỠđược vui, quả nhiên cÆ¡ trÃ! Bá»™i phục! Bá»™i phục!
NgÆ°á»i trung niên đứng cạnh bên cÆ°á»i lá»›n nói:
- Con chớ có ăn nói lung tung!
Tuy là mở miệng trách móc, nhÆ°ng giá»ng ông ta lại rất nhẹ nhà ng, cả khuôn mặt toát lên vẻ hiá»n háºu của ngÆ°á»i cha, hiển nhiên là rất cÆ°ng chiá»u con mình.
Tiểu thư sinh không phục nói:
- Vốn dÄ© là váºy mà . Tá»· tá»·, tÆ°á»›ng công nhà tá»· có phải là thÆ°á»ng hay nói báºy nói bạ để tá»· được vui không?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘á» mặt, khẽ xì má»™t tiếng, ánh mắt ngá»t ngà o liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng, tình cảm dịu dà ng muốn che giấu cÅ©ng không được. NgÆ°á»i thiếu niên vá»— tay cÆ°á»i nói:
- Trăng hoa đón gió vui xuân má»›i, hà ng liá»…u bên cầu đắm khói sÆ°Æ¡ng (1), đẹp thì đẹp đấy, nhÆ°ng là m sao có thể sánh được vá»›i vẻ đẹp 'mà y tá»±a núi xuân, mắt nhÆ° thu thuá»·' của nữ tá» khi chìm trong bể tình? Lúc tá»· tá»· nhìn tÆ°á»›ng công nhà mình, nụ cÆ°á»i tháºt xinh, tháºt ngá»t! Có Ä‘iá»u đệ thấy tÆ°á»›ng công nhà tá»· tÆ°á»›ng mạo anh tuấn, tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i, nhất định là rất giá»i cÆ°ng ná»±ng ngÆ°á»i khác. Tá»· tá»· phải trông chừng cẩn tháºn, kẻo không huynh ấy lại Ä‘i trêu hoa ghẹo nguyệt đấy!
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng hứ má»™t tiếng, nhÆ°ng vừa định cất lá»i phản bác thì chợt nhá»› đến Mã Liên Nhi. NgÆ°á»i con gái xinh đẹp đó, mình là thiếu nữ mà nhìn còn thấy tim Ä‘áºp thình thịch, thế nhÆ°ng lại cam tâm tình nguyện Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Lăng là m tiểu thiếp. Nói không chừng tÆ°á»›ng công tháºt sá»± rất giá»i cÆ°ng ná»±ng ngÆ°á»i khác, khiến cho con gái nhà ngÆ°á»i ta bị mê hoặc rồi trao tim cho chà ng. Vừa nghÄ© nà ng vừa liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng vá»›i vẻ ai oán.
NgÆ°á»i văn sỹ trung niên kia cÆ°á»i lá»›n, xoa đầu con mình rồi trách:
- Nói xà m!
Dứt lá»i ông ta quay sang DÆ°Æ¡ng Lăng chắp tay cÆ°á»i nói:
- Vị công tá» nà y, con ta tÃnh tình bÆ°á»›ng bỉnh, mong công tá» thứ lá»—i cho!
Dương Lăng vội đáp:
- Không dám, không dám. Lệnh công tá» thông minh lanh lợi, há»c thức hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ° ngá»c trong đá, tÆ°Æ¡ng lai nhất định sẽ có tà i là m Trạng Nguyên.
Tiểu thÆ° sinh ná» nghe xong, vẻ mặt nhÆ° cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, thần sắc hÆ¡i cổ quái. DÆ°Æ¡ng Lăng thấy vị trung niên kia không xÆ°ng há» tên cÅ©ng không có ý trò chuyện vá»›i mình, bèn cáo từ:
- Tại hạ phải cùng nương tỠvà o miếu dâng hương, thứ lỗi không hầu chuyện được!
Văn sỹ trung niên cÆ°á»i nói:
- Không sao cả, công tỠxin cứ tự nhiên!
DÆ°Æ¡ng Lăng vừa má»›i kéo Ấu NÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c dá»c theo hà nh lang mấy bÆ°á»›c, tiểu công tá» ná» Ä‘á»™t nhiên lại gá»i vá»›i theo:
- Nà y, huynh đà i, huynh vẫn chưa nói vì sao kiếp trước lại quay đầu nhìn ta hơn năm trăm lần đó nhé.
DÆ°Æ¡ng Lăng quay đầu cÆ°á»i nói:
- Chuyện nà y... Chỉ có hai loại ngÆ°á»i có thể khiến ta liên tục ngoái đầu lại nhìn: má»™t là giai nhân tuyệt thế vô song, hai là loại vô lại nợ tiá»n không trả. Không biết tiểu huynh đệ ngÆ°Æ¡i là loại ngÆ°á»i nà o?
Nói xong y cÆ°á»i lá»›n rồi kéo Ấu NÆ°Æ¡ng rảo bÆ°á»›c bá» Ä‘i.
Tiểu thư sinh vỗ cây quạt nhỠthếp và ng, nghiêm túc cân nhắc một hồi lâu:
- Gì thế nhỉ... Tuyệt thế giai nhân? Không ổn. Vô lại nợ tiá»n... Hình nhÆ° cÅ©ng không ổn. Ai da, tiểu tá» nà y chÆ¡i mình!
Ngẫm ra được ý xá» xiên, tiểu thÆ° sinh bèn háºm há»±c cất bÆ°á»›c Ä‘uổi theo. Văn sỹ trung niên không kịp ngăn lại, chỉ Ä‘Ã nh lắc đầu cÆ°á»i, khẽ Ä‘Æ°a tay vẫy má»™t cái. Trong hà nh lang, hÆ¡n mÆ°á»i hán tá» trÆ°á»›c đó vốn trông nhÆ° những du khách đứng ở xung quanh lần lượt hiện thân, lặng lẽ Ä‘i theo ông ta.
Văn sỹ trung niên cháºm rãi Ä‘i theo sau con trai. Má»™t lão bá»™c ăn mặc nhÆ° gia nhân bÆ°á»›c đến bên cạnh dìu ông ta, nhá» giá»ng nói:
- Lão gia, sắc trá»i không còn sá»›m nữa, chúng ta hãy quay vá» thôi!
Văn sỹ trung niên mỉm cÆ°á»i bảo:
- Ha ha, đứa nhá» nà y ngà y thÆ°á»ng ngay cả má»™t ngÆ°á»i bạn chÆ¡i cùng cÅ©ng không có, hiếm khi có được ngÆ°á»i cãi vặt cùng thế nà y, cứ để nó chÆ¡i thêm má»™t chút Ä‘i!
Lão bá»™c gáºt đầu, khom lÆ°ng dìu vị trung niên hÆ¡i máºp mạp nà y vất vả bÆ°á»›c và o Ä‘iện Kim CÆ°Æ¡ng. Bá»—ng nhiên từ phÃa Ä‘iện Thiên VÆ°Æ¡ng ở gian sau vang đến những âm thanh huyên náo. Vẻ mặt ngÆ°á»i văn sỹ trung niên chợt trở nên căng thẳng, chân bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, giá»ng lo lắng:
- Mau Ä‘i xem, đã xảy ra chuyện gì váºy?
Băng qua sảnh Ä‘iện, chỉ thấy trÆ°á»›c Ä‘iện Thiên VÆ°Æ¡ng có và i nhà sÆ° Tây Tạng mặc hồng bà o, Ä‘á»™i mÅ© cao Ä‘ang đứng trên nguyệt Ä‘Ã i (*), phÃa dÆ°á»›i có năm ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o Ä‘ang đứng, còn má»™t ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i đất, hai bên Ä‘ang cãi nhau ầm ỹ.
(*): bục có mặt chÃnh nhô ra phÃa trÆ°á»›c, ba mặt Ä‘á»u có báºc lên xuống.
Tiểu thÆ° sinh, DÆ°Æ¡ng Lăng và Ấu NÆ°Æ¡ng đứng cùng má»™t chá»— ngóng cổ xem náo nhiệt. Sáu, bảy hán tá» tráng kiện đứng chung quanh bá»n há», có vẻ nhÆ° cÅ©ng là du khách xem náo nhiệt, song lại ngầm vây bá»n há» và o giữa để bảo vệ.
Trên Ä‘Ã i, những nhà sÆ° Tây Tạng bô lô ba la quát tháo. DÆ°á»›i Ä‘Ã i, những ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o thân hình dong dá»ng cao cÅ©ng vung tay múa chân, to tiếng biện há»™ bằng má»™t thứ ngôn ngữ kỳ lạ, bá»™ dạng trông cá»±c kỳ giáºn dữ.
Lúc DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn thấy trên nguyệt Ä‘Ã i là mấy nhà sÆ° Tây Tạng thì đã biết hôm nay và o nhầm cá»a chùa, tiếp đó khi thấy mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc trÆ°á»ng bà o đứng cạnh đỉnh đồng bên dÆ°á»›i bục Ä‘Ã i Ä‘á»u là ngÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng mÅ©i cao, mắt xanh, thì lại cà ng cảm thấy kỳ quái hÆ¡n. Hai tốp ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i "ông nói gà bà nói vịt", cãi lá»™n nhặng xị má»™t hồi lâu, má»™t ngÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng dáng cao gầy trong đám ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i bục Ä‘Ã i Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ra, mặt Ä‘á» gay, căng há»ng la lên:
- "Khắp dÆ°á»›i gầm trá»i, chẳng chá»— nà o không phải đất của vua. Trong cả bốn bể, chẳng má»™t ai không là bá» tôi của vua." (2)
Các ngÆ°á»i Ä‘uổi bá»n ta Ä‘i là không đúng lý!
Vị tiểu công tá» kia cùng phụ thân Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, không nhịn được báºt cÆ°á»i. Nhà sÆ° Tây Tạng trên bục cÅ©ng hầm hầm nói bằng tiếng Hán:
- Không phải là bá»n ta... không thu nháºn các ngÆ°á»i. NhÆ°ng đám hòa thượng Tây DÆ°Æ¡ng các ngÆ°á»i ý đồ không tốt, Ä‘em ngÆ°á»i mắc bệnh đến đây, sẽ lây nhiá»…m.
NgÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng ở dÆ°á»›i bục Ä‘Ã i lắc đầu lia lịa:
- Không, không, không. Bệnh mà y mắc không phải là ôn dịch, sẽ không lây nhiễm đâu.
NgÆ°á»i hai bên Ä‘á»u dùng thứ tiếng Hán giả cầy của mình tranh cãi qua lại, mấy ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng đứng ở cạnh bên lúc nà y má»›i lá» mỠđại khái hiểu ra được.
Thì ra mấy ngÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng nà y là nhà truyá»n giáo đến từ Pháºt Lăng CÆ¡ (tên gá»i Tây Ban Nha và Bồ Äà o Nha ngà y xÆ°a), đã lăn lá»™n ba năm ở Äại Minh, mấy ngà y trÆ°á»›c vừa má»›i thà nh công thu được má»™t tÃn đồ đầu tiên của bá»n hỠở đất nà y, đó là má»™t tên ăn mà y mắc phải bệnh nan y, toà n thân lở loét, pháºp phù thoi thóp, thế là liá»n nhÆ° Ä‘oạt được chà bảo mang y vá» chùa Há»™ Quốc mà mình Ä‘ang ở nhá», má»™t mặt chăm sóc y, mặt khác Ä‘em giáo lý Thiên Chúa giáo truyá»n bá. Những nhà sÆ° Tây Tạng lo bệnh táºt của kẻ nà y sẽ lây nhiá»…m, thÆ°Æ¡ng lượng mấy lần vẫn không có kết quả, bèn Ä‘uổi bá»n há» ra khá»i cá»a.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy ngÆ°á»i mà đám truyá»n giáo nÆ°á»›c ngoà i nà y cứu trợ là ngÆ°á»i Hán, tuy rằng có phần vì tÆ° lợi, muốn phát triển giáo đồ, nhÆ°ng cÅ©ng tÃnh là má»™t việc thiện, liá»n bÆ°á»›c lên giúp há» cãi lý. NhÆ°ng mấy nhà sÆ° Tây Tạng kia căn bản bất chấp lý lẽ, không há» có lòng từ bi của ngÆ°á»i cá»a pháºt.
Tiểu thÆ° sinh cùng phụ thân thì thầm mấy câu, kế đó ngoắc tay gá»i má»™t ngÆ°á»i hầu lại nhá» giá»ng căn dặn. NgÆ°á»i hầu đó chạy lên nguyệt Ä‘Ã i, nói mấy câu vá»›i má»™t Lạt ma chấp sá»±. Vị Lạt ma chấp sá»± đó nghe nói vị thiện nhân dÆ°á»›i Ä‘Ã i muốn quyên góp ba nghìn lạng bạc tiá»n hÆ°Æ¡ng hoả thì mặt mà y láºp tức tÆ°Æ¡i roi rói, ngay láºp tức đáp ứng yêu cầu thu nháºn mấy nhà truyá»n giáo Tây DÆ°Æ¡ng kia.
Ngôi chùa to lá»›n nà y có tá»›i hÆ¡n mÆ°á»i gian, muốn an bà i má»™t khu phòng Ä‘á»™c láºp nho nhá» cho mấy ngÆ°á»i kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thà nh vấn Ä‘á». Hôm nay bá»n há» chuyện bé xé ra to, muốn Ä‘uổi mấy ngÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng nà y Ä‘i, nguyên nhân tháºt sá»± là vì tuy trong con mắt ngÆ°á»i Hán thì đám sÆ° sãi Lạt Ma cố nhiên là kỳ quái, nhÆ°ng trong mắt các nhà sÆ° nà y thì những hòa thượng tóc và ng mắt xanh kia còn là những kẻ man di má»i rợ ăn thịt ngÆ°á»i chÆ°a được khai hóa.
Có được chá»— nÆ°Æ¡ng thân, đám truyá»n giáo vui sÆ°á»›ng không thôi, nhao nhao hÆ°á»›ng vá» vị đại thiện nhân và DÆ°Æ¡ng Lăng - ngÆ°á»i đã lên tiếng cất lá»i chÃnh nghÄ©a - tá» lòng cảm Æ¡n rối rÃt, rồi sau đó há» tá»›i chá»— ở cÅ© Ä‘em chăn đệm, rÆ°Æ¡ng hòm Ä‘Æ°a và o háºu viện. NgÆ°á»i Tây DÆ°Æ¡ng vóc dáng cao nhất có vẻ nhÆ° thủ lÄ©nh của tốp giáo sỹ ná» không ngừng dùng thứ tiếng Hán hết sức kém cá»i của mình để tá» lòng cảm tạ vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng và tiểu thÆ° sinh.
DÆ°Æ¡ng Lăng rất tò mò vá» những nhà truyá»n giáo nà y. Trong ấn tượng của y, các nhà truyá»n giáo Tây DÆ°Æ¡ng đến Trung Quốc trong thá»i kỳ đầu vẫn khá văn minh và chÃnh trá»±c, tháºt sá»± xuất phát từ tÃn ngưỡng tôn giáo cuồng nhiệt nên má»›i không ngại gian khổ đến phÆ°Æ¡ng Äông xa xôi truyá»n đạo, cho nên khi trò chuyện vá»›i bá»n há» y luôn rất khách sáo.
Những nhà truyá»n giáo nà y nháºn mệnh lệnh của Tòa thánh đến phÆ°Æ¡ng Äông truyá»n giáo, Ä‘i đến đâu cÅ©ng gặp trắc trở, có rất Ãt ngÆ°á»i chịu để ý đến bá»n há». Lúc nà y thấy DÆ°Æ¡ng Lăng chủ Ä‘á»™ng bắt chuyện, nhà truyá»n giáo đó rất hÆ°ng phấn, láºp tức lắp bắp tá»± giá»›i thiệu hà nh trình đến đây của mình.
Thì ra nhà truyá»n giáo nà y tên là Sa TÆ° Các, y và mấy mÆ°Æ¡i vị giáo sỹ nháºn chỉ lệnh của giáo há»™i Da-tô (Jesus) Pháºt Lăng CÆ¡ tổ chức thà nh Ä‘oà n đến phÆ°Æ¡ng Äông truyá»n giáo. Ban đầu hỠđến được Ấn Äá»™, nhÆ°ng ở đó truyá»n bá giáo lý lại rất khó khăn và nguy hiểm, má»™t và i giáo sỹ còn vì bất đồng tôn giáo mà đã bị ngÆ°á»i dân bản xứ đánh chết.
Sau đó bá»n há» nghe nói Ä‘i tiếp vá» phÃa đông có má»™t quốc gia còn hùng mạnh và văn minh hÆ¡n, thế là bá»n há» rá»i khá»i Ấn Äá»™, xuôi theo Ä‘Æ°á»ng biển để đến Äại Minh, kết quả khi Ä‘á»™i thuyá»n đến Malacca (3) thì bị quân Ä‘á»™i nÆ¡i đó bắt giữ. Vá» sau bá»n há» mua chuá»™c lÃnh canh, thông qua thÆ°Æ¡ng nhân bản xứ lén vượt biên đến Nháºt Bản, sau khi lÆ°u lại và i giáo sỹ ở đó, năm ngÆ°á»i còn lại Ä‘i thuyá»n tá»›i vùng Giang Chiết, rốt cuá»™c đã đến được Äại Minh.
NhÆ°ng muốn truyá»n bá giáo lý Phúc Âm của Thiên Chúa giáo tại vùng đất của ngÆ°á»i Hán nà y rõ rà ng là có chút khó khăn. Äối vá»›i dân chúng thì má»™t vị thần bẻ xÆ°Æ¡ng Ä‘Ã n ông để tạo ra Ä‘Ã n bà hiển nhiên là không thần thông quảng đại bằng Nữ Oa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nặn đất thà nh ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa vị thần Tây DÆ°Æ¡ng kia còn không dạy cho đôi nam nữ đáng thÆ°Æ¡ng biết thế nà o là liêm sỉ lá»… nghÄ©a, cả ngà y để cho bá»n há» trần truồng lang thang trong vÆ°á»n cây ăn quả. Thứ thần chẳng đâu và o đâu nà y hiển nhiên không có sức hấp dẫn nhÆ° Pháºt Tổ NhÆ° Lai từ bi hoà nhã và Thái Thượng Lão Quân có thể hà ng yêu phục ma rồi.
Cho nên năm nhà truyá»n giáo nà y lăn lá»™n vất vưởng hÆ¡n hai năm ở vùng Giang Chiết mà không kiểm nổi má»™t tÃn đồ, bất đắc dÄ© Ä‘Ã nh phải đến kinh sÆ°, hy vá»ng có thể được hoà ng đế Äại Minh triệu kiến để có cÆ¡ há»™i truyá»n đạt giáo lý ở Äại Minh.
Äể ngÆ°á»i Hán có thể tiếp nháºn dá»… dà ng hÆ¡n, giỠđây bá»n hỠđổi sang mặc trÆ°á»ng bà o, há»c Tứ thÆ° NgÅ© kinh. Äể phù hợp vá»›i quan niệm "Trá»i tròn Äất vuông" (4) của ngÆ°á»i Trung Quốc, há» tháºm chà đã vẽ lại má»™t phần bản đồ thế giá»›i mà mình mang theo, đặt vị trà của Trung Quốc ở chÃnh giữa, có thể nói là đã dốc sạch vốn liếng ra rồi. Äáng tiếc quan viên bá»™ Lá»… nghe nói bá»n há» không phải là sứ giả đại diện cho tiểu bang dị quốc đến yết kiến thiên triá»u thì đã Ä‘uổi bá»n há» Ä‘i ngay, đến giá» còn chÆ°a gặp được Hoà ng đế mà bá»n hỠđã sắp trở thà nh ăn mà y rồi.
Tiểu thư sinh nỠnghe xong cảm thấy khá thú vị, không nhịn được bèn chen miệng và o:
- Quốc gia của các ngÆ°á»i ở đâu? Rá»™ng chừng nà o váºy?
Sa Tư Các lắp bắp nói:
- Ở phÆ°Æ¡ng Tây, rất xa rất xa, phải ngồi thuyá»n rất rất lâu. Quốc gia của chúng tôi vốn cá»±c kỳ nhá», còn không lá»›n bằng vùng Giang Chiết, nhÆ°ng hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c nữ vÆ°Æ¡ng Castilla thà nh hôn cùng quốc vÆ°Æ¡ng Aragón (5) của chúng tôi, hai nÆ°á»›c đã sát nháºp lại. Äất nÆ°á»›c của chúng tôi bây giỠđã lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, còn lá»›n hÆ¡n vùng Giang Chiết má»™t chút.
(1) Nguyên văn: Thiên địa gian hoa nguyệt xuân phong, há»a kiá»u yên liá»…u
"Thiên địa gian" là giữa trá»i đất, "hoa nguyệt xuân phong" là trăng hoa và gió xuân, "há»a kiá»u" là má»™t loại cầu được trang hoà ng lá»™ng lẫy, "yên liá»…u" là nhà nh liá»…u giữa là n sÆ°Æ¡ng sá»›m.
HieuSol phá»ng dịch :
Gió xuân thắm đượm trăng hoa,
Bên cầu tơ liễu sương nhòa mắt ai.
(2) Nguyên văn "Phổ thiên chi hạ, mạc phi vÆ°Æ¡ng thổ. Suất thổ chi tân, mạc phi vÆ°Æ¡ng thần" trÃch từ bà i "Bắc sÆ¡n", phần Tiểu nhã trong Kinh Thi.
Kinh Thi gồm 311 thiên, chia là m ba phần lá»›n: Phong (Quốc phong), Nhã, và Tụng. Trong đó, Nhã, nghÄ©a là đÃnh chÃnh, gồm những bà i hát nÆ¡i triá»u đình, được chia là m 2 phần: Tiểu nhã và Äại nhã. Tiểu nhã bao gồm những bà i dùng trong trÆ°á»ng hợp không quan trá»ng lắm nhÆ° các buổi yến tiệc (74 thiên).
(3) Malacca hay còn gá»i là Malaka (phiên âm Mã Lục Giáp), là má»™t cá»±u quốc gia tại Äông Nam Ã, chịu ảnh hưởng Hồi giáo, được thà nh láºp năm 1402, đến năm 1511 thì bị ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha chiếm.
(4) Kỳ thá»±c há»c thuyết cổ đại Trung Quốc “Trá»i tròn Äất vuông†tuyệt đối không phải là má»™t khái niệm vá» mặt địa lý, mà nói vá» má»™t loại Äạo, má»™t loại quy luáºt, má»™t loại văn hóa. Trá»i tròn biểu tượng cho "Äạo Trá»i viên dung", chÃnh là sá»± hà i hòa và quy luáºt tuần hoà n của vÅ© trụ. Äất vuông cÅ©ng giống nhÆ° Äạo là m ngÆ°á»i, giảng rõ ra chÃnh là đức tÃnh ngay thẳng, trung dung, hà nh Ä‘á»™ng có quy phạm, đây má»›i là giá trị chân chÃnh mà câu nói: “Thiên viên Äịa phÆ°Æ¡ng†hằng biểu hiện – “Thiên nhân hợp nhấtâ€.
(5) Aragón, Castilla, Leon và Navarre đã là m nên ná»n tảng của đất nÆ°á»›c và đế chế Tây Ban Nha hiện nay. Năm 1469, ngai và ng của hai vÆ°Æ¡ng quốc đạo CÆ¡ đốc là Aragón và Castilla đã được hợp nhất bởi lá»… cÆ°á»›i giữa vua Fernando II của Aragón và nữ hoà ng Isabel I của Castilla. Năm 1492, vÆ°Æ¡ng quốc hợp nhất đã chiếm đóng Granada, chấm dứt 781 năm cai trị của ngÆ°á»i Hồi giáo tại bán đảo Iberia.
Vua Fernando và nữ hoà ng Isabel đã củng cố vững chắc hệ thống quyá»n lá»±c trung Æ°Æ¡ng, đồng thá»i cái tên España (Tây Ban Nha) bắt đầu được dùng để chỉ vÆ°Æ¡ng quốc hợp nhất. Vá»›i những cải cách lá»›n vá» chÃnh trị, pháp luáºt, tôn giáo và quân Ä‘á»™i, Tây Ban Nha đã vÆ°Æ¡n lên trở thà nh má»™t cÆ°á»ng quốc trên thế giá»›i. (theo wikipedia)
Tà i sản của chickcannibal
Chữ ký của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:51 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 03:30 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 56 - Äêm mê ly.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tiểu thÆ° sinh không nhịn được bèn cÆ°á»i nói:
- Phà hÆ¡i cả ngà y trá»i, vẫn chỉ là má»™t vùng Giang Chiết thôi mà . Là m sao ở đó các ngÆ°Æ¡i có thể để cho phụ nữ là m quốc vÆ°Æ¡ng được nhỉ? Bà ta cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác thì lấy cả quốc gia Ä‘em là m của hồi môn à ?
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i nói vá»›i y:
- Quốc gia phÆ°Æ¡ng tây đúng là có thể để cho phụ nữ là m vua. NgÆ°Æ¡i chá»› thấy quốc gia Pháºt Lăng CÆ¡ bé nhá» mà lầm, hải quân của bá»n há» rất hùng mạnh, hiện tại có thể nói là tung hoà nh bốn biển, gần nhÆ° không có đối thủ. Ở nÆ¡i đó, bá»n há» có má»™t loại hoạt Ä‘á»™ng nổi tiếng nhất gá»i là đấu bò tót, thú vị hÆ¡n nhiá»u so vá»›i mấy trò đá gà chá»i dế của bá»n trẻ con Äại Minh chúng ta. Äấu sỹ bò tót tà i giá»i có thể má»™t kiếm đâm xuyên tim má»™t con bò Ä‘á»±c khổng lồ nặng cả nghìn cân.
Sa Tư Các trở nên hưng phấn, vội nói:
- Tháºt khó tin! Ngà i đã đến quốc gia của chúng tôi sao? Ở Äại Minh có rất Ãt ngÆ°á»i biết tá»›i chuyện ở nÆ°á»›c chúng tôi. Lạy Chúa, tháºm chà có ngÆ°á»i nói ở đó chúng tôi ăn thịt ngÆ°á»i nữa cÆ¡.
Y nhún nhún vai, vẻ mặt vô tội, nói tiếp:
- Thượng đế chứng giám, trên Ä‘Æ°á»ng đến phÆ°Æ¡ng đông, chúng tôi cÅ©ng sợ nhất là gặp phải tá»™c má»i ăn thịt ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe thấy thế thì cÆ°á»i ầm lên. Vị văn sỹ trung niên ná» hứng thú quan sát y má»™t chút, mỉm cÆ°á»i không nói gì. Tiểu thÆ° sinh nghe DÆ°Æ¡ng Lăng khen ngợi hải quân của Pháºt Lăng CÆ¡ hùng mạnh thì lấy là m không phục, vốn định nhắc đến hạm Ä‘á»™i khổng lồ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Trịnh Hòa vá»›i bảy lần đến đại dÆ°Æ¡ng phÃa tây (1) của bản triá»u, bá»—ng nghe đến võ sỹ đấu bò gì đó, láºp tức nảy sinh hứng thú, vá»™i há»i:
- Võ sỹ đấu bò gì thế? Ngươi hãy mau nói cho ta nghe, chơi hay lắm sao?
Äang định trả lá»i, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt nhìn thấy Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng ở má»™t bên hiếu kỳ nghe mình giảng giải, y không khá»i giáºt thót ngÆ°á»i. Y vốn là má»™t tú tà i nÆ¡i sÆ¡n thôn hẻo lánh, dá»±a và o cái gì mà biết tÆ°á»ng táºn những chuyện nÆ¡i đất khách quê ngÆ°á»i? Mặc dù không lo Ấu NÆ°Æ¡ng sẽ vì váºy mà nghi ngá» gì, nhÆ°ng nếu để cho nà ng há»i tá»›i thì sẽ không tránh khá»i phải tốn nhiá»u nÆ°á»›c bá»t giải thÃch má»™t phen. Thế là y cÆ°á»i ha hả nói:
- Äấu bò tháºt sá»± không phải là trò cho con nÃt chÆ¡i, rất là nguy hiểm đó. Nếu ngÆ°Æ¡i có hứng thú, ngà y thÆ°á»ng rảnh rá»—i hãy đến thăm mấy vị hoà thượng Tây DÆ°Æ¡ng đây, há»i bá»n há» má»™t chút không phải sẽ biết ngay sao? Ta và nÆ°Æ¡ng tá» còn có việc, không thể để cháºm trá»… quá lâu, phải cáo từ chÆ° vị rồi.
Tiểu thư sinh trợn mắt, miệng lẩm bẩm:
- Äấu bò rất hay sao? Chá» ta lá»›n thêm má»™t chút ta sẽ đấu má»™t tráºn, không những đấu bò mà ta sẽ đấu cả hổ nữa! Hừ, dám xem thÆ°á»ng ta sao?
Sa Tư Các nghe Dương Lăng nói xong thì vội và ng cất tiếng:
- Khách nhân tôn quý, xin hãy chá» má»™t chút, tôi có và i món lá»… váºt nhá» tặng cho các vị.
Y vội vã cầm một chiếc rương nhỠlên, lấy ra và i món đồ, cầm trên tay rồi nói:
- Hôm nay Ä‘a tạ các vị đã giúp đỡ, ở đây có mấy món đồ nhá», xin tặng cho các vị là m lá»… váºt.
Trong tay y cầm hai chiếc đồng hồ quả quýt và má»™t cái lăng kÃnh tam giác. Trong hai chiếc đồng hồ quả quýt bằng bạc đó, má»™t cái trên vá» khắc bá»™ xÆ°Æ¡ng khô, cái còn lại khắc cây thánh giá. Tiểu thÆ° sinh rất hiếu kỳ, không há» khách sáo cầm lấy ngắm nghÃa. Vị văn sỹ trung niên ná» hiển nhiên cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua thứ nà y, mặt đầy vẻ tò mò, song lại chỉ mỉm cÆ°á»i đứng bên cạnh con mình xem y cầm chÆ¡i.
Sa TÆ° Các miệng cÆ°á»i toe toét chỉ cho tiểu thÆ° sinh đó cách sá» dụng lăng kÃnh tam giác và đồng hồ quả quýt. Tiểu thÆ° sinh nghe xong liá»n cầm lăng kÃnh tam giác chạy qua má»™t bên soi lên ánh đèn quan sát, sau đó tÃu tÃt nói vá»›i phụ thân vá» cảnh tượng má»›i lạ vừa nhìn thấy.
Nhìn những món đồ của Sa TÆ° Các, DÆ°Æ¡ng Lăng thầm nghÄ©: "Những nhà truyá»n giáo nà y phần lá»›n Ä‘á»u tinh thông triết há»c, váºt lý, hoá há»c, nếu triá»u đình nhà Minh có thể xem trá»ng bá»n há», để những nhà truyá»n giáo nà y là m môi giá»›i, tăng cÆ°á»ng giao lÆ°u văn hoá và khoa há»c kỹ thuáºt giữa phÆ°Æ¡ng Äông và phÆ°Æ¡ng Tây, có lẽ chúng ta sẽ không gặp phải tình trạng bế quan tá»a cảng, má»i phÆ°Æ¡ng diện dáºm chân tại chá»—, khiến cho sau nà y Mãn Thanh nháºp quan, hà ng trăm nghìn ngÆ°á»i Hán phải chết, cà ng sẽ không xuất hiện cục diện bốn trăm triệu đồng bà o bị ngÆ°á»i ta ức hiếp mổ xẻ ở thá»i cáºn đại. Nếu Hoà ng đế đã yêu thÆ°Æ¡ng thái tá», mà vị Hoà ng đế ChÃnh Äức tÆ°Æ¡ng lai nà y lại khá ham chÆ¡i, váºy mình có thể lợi dụng má»™t chút, có lẽ ngà y mai tiến cung nên dâng chút lá»i ’sà m ngôn’â€.
NghÄ© đến đây, y bèn thấp giá»ng nói vá»›i Sa TÆ° Các:
- Sa TÆ° Các tiên sinh, tại hạ dà y mặt muốn xin tiên sinh má»™t cây thánh giá và má»™t chiếc đồng hồ quả quýt. Äối vá»›i quý quốc và giáo lý của các vị, ta cÅ©ng có đôi chút hiểu biết, khi nà o thuáºn tiện ta sẽ góp lá»i vá»›i triá»u đình, hy vá»ng có thể khÆ¡i dáºy sá»± trá»ng thị của triá»u đình, cho phép các vị gây dá»±ng giáo há»™i, tuyên truyá»n giáo lý.
Sa TÆ° Các nghe váºy thì vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, run giá»ng há»i:
- Ngà i là quan viên hay là quý tá»™c triá»u đình? Ngà i có thể gặp được Hoà ng đế bệ hạ sao?
Dương Lăng vội nói:
- NhỠtiếng chút đi! Hà hà , Sa Tư Các tiên sinh không cần hoà i nghi, ngà y mai ta sẽ và o cung gặp Hoà ng đế.
Sa TÆ° Các mừng đến mặt mà y rạng rỡ, vá»™i và ng tháo cây thánh giá Ä‘eo trên cổ xuống, xong lại chạy đến chá»— má»™t chiếc rÆ°Æ¡ng khác lấy ra thêm má»™t chiếc đồng hồ quả quýt. Xem ra bá»n há» cÅ©ng biết "máºt ngá»t chết ruồi" thì sẽ dá»… được ngÆ°á»i ta tiếp nháºn hÆ¡n là "Thượng đế yêu thÆ°Æ¡ng nhân loại", cho nên lúc đến phÆ°Æ¡ng Äông đã mang theo không Ãt lá»… váºt.
Sa TÆ° Các trịnh trá»ng trao lá»… váºt và o tay DÆ°Æ¡ng Lăng, nói:
- Ngà i là quý nhân của chúng tôi, rất hy vá»ng có thể nháºn được sá»± giúp đỡ của ngà i.
DÆ°Æ¡ng Lăng gáºt đầu mỉm cÆ°á»i, Ä‘oạn cất cao giá»ng nói vá»›i tiểu thÆ° sinh:
- Tiểu huynh đệ, sau nà y gặp lại!
Tiểu thÆ° sinh đó Ä‘ang áp má»™t chiếc đồng hồ quả quýt và o tai, tò mò lắng nghe tiếng tÃch tắc, tÃch tắc bên trong, nghe váºy bèn vẫy tay tiá»…n y. Xoay ngÆ°á»i Ä‘i được và i bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt quay đầu lại mỉm cÆ°á»i rồi nói vá»›i Sa TÆ° Các:
- Äúng rồi, nếu giáo sỹ tiên sinh muốn tuyên truyá»n giáo lý, có thể thá» truyện trò vá»›i các cụ bà láng giá»ng trÆ°á»›c xem sao, có lẽ sẽ dá»… thà nh công hÆ¡n đấy.
Sa TÆ° Các lấy là m kỳ quái há»i:
- Tại sao?
DÆ°Æ¡ng Lăng bắt chÆ°á»›c y nhún vai, cÆ°á»i nói:
- Tình hình các nÆ°á»›c bất đồng, những thứ mê tÃn của chế Ä‘á»™ phong kiến nà y, à , những chuyện nà y, ở nÆ¡i nà y của chúng ta phụ nữ lúc nà o cÅ©ng là những ngÆ°á»i thÃch tin theo trÆ°á»›c. Ha ha ha, cáo từ!
DÆ°Æ¡ng Lăng và Ấu NÆ°Æ¡ng rá»i khá»i chùa Há»™ Quốc. Äi dá»c theo con phố lá»›n được má»™t lát, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên kéo ống tay áo y, bẽn lẽn quay đầu nhìn vá» phÃa chùa Há»™ Quốc, ấp úng nói:
- TÆ°á»›ng công, chúng... chúng ta không xin tượng pháºt sao?
Thấy nét mặt e thẹn của nà ng lúc cố lấy can đảm nói ra những lá»i nhÆ° váºy trông hết sức mê ngÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Lăng nhịn không được bèn cố ý trêu:
- Thôi, trá»i đã tối rồi, hôm khác chúng ta hẵng Ä‘i.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng lại giáºt giáºt ống tay áo y, trá» môi, cúi gằm mặt, chẳng nói chẳng rằng, tá»±a nhÆ° cô bé đáng thÆ°Æ¡ng Ä‘ang bị ức hiếp. DÆ°Æ¡ng Lăng thấy váºy thì thầm ngứa ngáy trong lòng, không nhịn được bèn thấp giá»ng cÆ°á»i nói:
- NÆ°Æ¡ng tá» bé bá»ng, mong sá»›m bị tÆ°á»›ng công â€hiếp đáp†đến thế cÆ¡ à ? Ha ha, vá» nhà đi, tÆ°á»›ng công đã xin được tượng pháºt rồi.
***
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đặt cháºu nÆ°á»›c rá»a chân bên cạnh DÆ°Æ¡ng Lăng, ngồi xổm tháo già y cho y, sau đó há»i:
- TÆ°á»›ng công, mau nói cho thiếp Ä‘i, chà ng xin được tượng pháºt lúc nà o váºy?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ngâm chân DÆ°Æ¡ng Lăng và o trong nÆ°á»›c, vừa nhẹ nhà ng chà chân cho phu quân, vừa ngÆ°á»›c mắt nhìn y. DÆ°Æ¡ng Lăng lấy từ trong ngá»±c ra cây thánh giá ná», tay cầm sợi dây, y vừa cÆ°á»i há» há» vừa lắc lÆ° nó ở trÆ°á»›c mặt nà ng. Cặp mắt Ấu NÆ°Æ¡ng sáng lên, vá»™i và ng chùi tay và o vạt áo rồi cầm cây thánh giá lên xem.
Chá»›p chá»›p hà ng mi dà i, nà ng chăm chú nhìn má»™t hồi lâu rồi nhÃu mà y tò mò há»i:
- TÆ°á»›ng công, đây là ông pháºt nà o váºy? Tháºt là quái lạ, sao lại mặc Ãt đồ nhÆ° thế chứ?
Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng Lăng đảo nhÆ° rang lạc, tiện miệng đáp:
- Thì cÅ©ng giống nhÆ° mấy La Hán mà nà ng thấy trong chùa đó, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u để trần cánh tay. Ông Pháºt nà y thì để trần cả đùi.
- Ưm!
Ấu NÆ°Æ¡ng lại nghiêng đầu xem xét má»™t hồi, không yên tâm há»i:
- TÆ°á»›ng công, ông pháºt râu xồm đùi trần nà y có linh không váºy? Äã khai quang chÆ°a?
Dương Lăng đáp:
- Quang rồi, sao lại không quang, quang nữa thì sẽ thà nh ở trần đó (2). Vị thần nà y tên là CÆ¡ Äốc, nà ng có thấy quan cao nhất trong Cẩm Y vệ chúng ta được gá»i là ÄỠđốc không? ÄỠđốc tức là trông coi, giám sát, cai quản và dẫn dắt Cẩm Y vệ đó, đủ lợi hại chÆ°a? CÆ¡... Äốc nà y à , Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là giám sát và cai quản… - Nói đến đây y chợt cÆ°á»i há» há», không dám đùa giỡn lung tung nữa. (Chữ “Cơ†trong tiếng Trung phát âm là “jiâ€, mà “ji ji†là từ để chỉ dÆ°Æ¡ng váºt của Ä‘Ã n ông, có lẽ DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang định nói tá»›i cái nà y.)
TrÆ°á»›c kia y không há» tin và o thần thánh, nhÆ°ng từ lúc đầu thai chuyển thế đến nay, có và i chuyện y tháºt sá»± không dám Ä‘em ra bông đùa.
DÆ°Æ¡ng Lăng ngó xuống, thấy Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang cúi đầu chăm chú rá»a chân cho mình, khuôn mặt xinh xắn toát lên vẻ hiá»n thục của ngÆ°á»i vợ đảm Ä‘ang, cánh môi cong cong mỉm cÆ°á»i, mê ngÆ°á»i khôn tả.
Cô bé xinh đẹp trẻ tuổi nà y bất kể nghèo khó khổ sở thế nà o vẫn luôn theo sát bên y, xem y nhÆ° bầu trá»i, nhÆ° tÃnh mạng của chÃnh mình, chÆ°a từng cất má»™t lá»i oán thán. Y thì lúc nà o cÅ©ng ngây ngây ngô ngô, gặp sao hay váºy, may mắn lắm má»›i có được vị trà nhÆ° ngà y hôm nay. NhÆ°ng nếu không có bá» lÆ°ng non ná»›t của Ấu NÆ°Æ¡ng ở phÃa sau gánh đỡ mà không há» oán trách má»™t lá»i ấy, y không biết liệu mình có phải đã sá»›m biến thà nh má»™t đống xÆ°Æ¡ng mục rồi hay không. Vân vê sợi dây chuyá»n bạc trong tay, nhìn cây thánh giá bằng bạc ròng đó, DÆ°Æ¡ng Lăng bá»—ng nhá»› tá»›i câu thá» mà rất nhiá»u ngÆ°á»i đã trang trá»ng cất lên lúc thà nh hôn:
"Em bằng lòng là m vợ của anh. Suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y, dù hạnh phúc hay Ä‘au buồn, dù già u sang hay nghèo khổ, dù khá»e mạnh hay bệnh táºt, em Ä‘á»u sẽ luôn hết lòng vá»›i anh, không xa rá»i anh, mãi mãi ở bên anh!"
Trong những ngÆ°á»i từng nói câu nói nà y, không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i đã tháºt sá»± thá»±c hiện được nó? NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng không chút nghi ngá» rằng mặc dù Ấu NÆ°Æ¡ng không biết và cÅ©ng sẽ không nói câu thỠđó, nhÆ°ng không những nà ng Ä‘ang thá»±c hiện nó, mà sẽ còn mãi tiếp tục là m nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng âm thầm cất lá»i thá»: “Ấu NÆ°Æ¡ng, chúng mình đã từng đùm bá»c lẫn nhau, sau nà y cÅ©ng sẽ không bá» rÆ¡i nhau. Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng chÃnh là của cải quý giá nhất của ta.â€
Lòng y nóng ran, bất thình lình rút chân ra xá» và o già y, khom ngÆ°á»i bế Ấu NÆ°Æ¡ng lên. Ấu NÆ°Æ¡ng kêu lên má»™t tiếng, giá»ng hoảng hốt:
- TÆ°á»›ng công, chà ng là m gì váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng đặt nà ng lên đầu giÆ°á»ng, khẽ bảo:
- Ngồi ngay ngắn lên nà o, nà ng đã vì tÆ°á»›ng công mà nếm biết bao cay đắng, chịu biết bao Ä‘au khổ, mãi cho đến hôm nay má»›i là đêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc chân chÃnh từ sau khi nà ng được gả cho ta, nhÆ°ng tÆ°á»›ng công lại không có rượu thÆ¡m nến Ä‘á», không có khách chúc đầy nhà . Lúc vừa má»›i đến nhà chồng, vì tÆ°á»›ng công mà nà ng đã phải uất ức tá»± mình kéo khăn Ä‘á» trùm đầu(3). Äêm nay, hãy để tÆ°á»›ng công rá»a chân cho nà ng, hầu hạ nà ng để chuá»™c tá»™i!
- Gì cơ?
Ấu NÆ°Æ¡ng nghe xong, khuôn mặt trà n ngáºp sá»± hoảng sợ, giãy nãy nói:
- Không thể được! TÆ°á»›ng công, chà ng vạn vạn lần không thể là m thế được. Phụ nữ hầu hạ Ä‘Ã n ông của mình là điá»u nên là m, là bổn pháºn, nhÆ°ng tÆ°á»›ng công mà rá»a chân cho thiếp thì sẽ bị giảm phúc đó!
DÆ°Æ¡ng Lăng giữ chặt lấy hai chân nà ng, ngâm chúng và o trong nÆ°á»›c, giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết bảo:
- Ngồi yên nà o! Chỉ được cái nói mò, chân Ấu NÆ°Æ¡ng đẹp nhÆ° váºy, tÆ°á»›ng công có thể rá»a chân cho nà ng, đó là phúc khà của tÆ°á»›ng công. Äấy không phải là giảm phúc, phải là thêm phúc má»›i đúng.
Chân Ấu NÆ°Æ¡ng co rúm, ngón chân khẽ gáºp lại, mặc cho y nhẹ nhà ng xoa bóp. Äôi chân ngá»c nhá» bé thanh tú ấy mỹ lệ vô ngần, Ä‘Æ°á»ng cong bà n chân má»m mại đẹp đẽ, gầy mà không để lá»™ xÆ°Æ¡ng.
Trên đỉnh đầu khẽ vang lên tiếng nức nở, từng giá»t từng giá»t nÆ°á»›c mắt nhá» xuống cháºu nÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Ã nh phải lên tiếng:
- Ấu Nương, nà ng khóc gì chứ? Hôm nay là ngà y vui của chúng ta, phải vui lên, nếu không sẽ xui xẻo lắm đấy!
- Ưm!
Ấu Nương vội lau nước mắt, rưng rưng nói:
- TÆ°á»›ng công, sá»›m mai canh mấy chà ng lên triá»u váºy, để thiếp còn gá»i chà ng dáºy.
Dương Lăng nghĩ ngợi một chút rồi đáp:
- Là canh ba giỠdần. Ha ha, nha đầu ngốc, giỠlà lúc đêm xuân nghìn và ng của chúng mình, thế mà nà ng lại còn nghĩ ngợi đến mấy chuyện đó.
Ấu NÆ°Æ¡ng cắn môi, cÆ°á»i thẹn thùng. Lòng bà n chân vừa bị DÆ°Æ¡ng Lăng gãi nhẹ, nà ng liá»n rụt chân vá» vì nhá»™t, miệng khẽ rên rỉ má»™t tiếng. DÆ°Æ¡ng Lăng ngẩng đầu, chỉ thấy hà ng mi nà ng cong cong, bá» môi hÆ¡i vểnh, má»™t vẻ tá»±a vui tá»±a há»n, quyến rÅ© đến thấu xÆ°Æ¡ng, khiến con tim y không kìm nổi phải xao Ä‘á»™ng. Cuối cùng y đã biết được thế nà o má»›i là điên đảo tâm hồn.
Äêm, đã bắt đầu.
(1) Trịnh Hoà (1371-1433), tên khai sinh là Mã Tam Bảo, là nhà hà ng hải và nhà thám hiểm ngÆ°á»i Trung Quốc nổi tiếng nhất. Ông chÃnh là ngÆ°á»i đã chỉ huy các chuyến thám hiểm được gá»i chung là các chuyến Ä‘i của "Thái giám Tam Bảo hạ Tây dÆ°Æ¡ng" (三ä¿å¤ªç›£ä¸‹è¥¿æ´‹) hay "Trịnh Hòa đến đại dÆ°Æ¡ng phÃa tây" từ năm 1405 đến năm 1433. Tạp chà Life Magazine xếp Trịnh Hòa đứng thứ 14 trong số những ngÆ°á»i quan trá»ng nhất trong thiên niên ká»· vừa qua.
Số lượng chuyến Ä‘i của ông tá»›i Tây dÆ°Æ¡ng tùy và o cách phân chia, nhÆ°ng ông và hạm Ä‘á»™i đã "Tây dÆ°Æ¡ng" không dÆ°á»›i 7 lần. Ông đã Ä‘Æ°a vá» Trung Quốc nhiá»u chiến lợi phẩm và các phái viên từ Ãt nhất 30 vÆ°Æ¡ng quốc - bao gồm cả vua Alagonakkara của TÃch Lan (Ceylon) đến Trung Quốc để tạ lá»—i các Hoà ng đế Trung Hoa. (trÃch wikipedia)
(2) Ở đây DÆ°Æ¡ng Lăng chÆ¡i chữ: "quang" trong "khai quang" nghÄ©a là "lá»… mở vải phủ tượng pháºt", nhÆ°ng cÅ©ng có nghÄ©a là "trần trụi". à DÆ°Æ¡ng Lăng nói là chúa Jesus đã để trần đủ rồi, lá»™t bá»›t thêm nữa thì sẽ không còn gì mặc nữa.
(3) Äang nói đến táºp tục chú rể kéo khăn trùm đầu mà u Ä‘á» của cô dâu trong đêm Ä‘á»™ng phòng.
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:51 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 03:33 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 57 - Äêm xuân ngắn ngủi.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trốn và o trong chăn thoát y? Không được!
DÆ°á»›i sá»± cấm cản của đấng lang quân "bạo chúa", Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘Ã nh phải nhắm mắt trút bá» xiêm áo, để lá»™ má»™t thân hình mịn mà ng má»m mại. Ngay trÆ°á»›c mắt DÆ°Æ¡ng Lăng bất chợt chói lòa, cái yếm Ä‘á» tÆ°Æ¡i cùng chiếc quần lót mà u hồng sen má»ng manh không cách nà o che giấu được thân thể thanh cao thoát tục của nà ng, tấm thân thiếu nữ gần nhÆ° phÆ¡i trần trong ánh sáng lá» má» cà ng khiến ngÆ°á»i ta phải hoa mắt.
Trông thấy ánh mắt si dại của DÆ°Æ¡ng Lăng, Ấu NÆ°Æ¡ng ngượng ngùng "Æ°m" má»™t tiếng rồi vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i, Ä‘Æ°a tấm lÆ°ng trắng mịn vá» phÃa y.
DÆ°Æ¡ng Lăng nÃn thở sáp lại gần, nhẹ nhà ng đẩy Ấu NÆ°Æ¡ng xuống giÆ°á»ng, rồi bất chợt Ä‘Æ°a tay giáºt chiếc quần lót của nà ng. Ấu NÆ°Æ¡ng yêu kiá»u kêu lên “ối†má»™t tiếng, bà n tay không kịp giữ lại, chiếc quần đã bị y kéo tuá»™t xuống. Ấu NÆ°Æ¡ng ngượng quá, vá»™i ôm lấy gò má nóng hổi của mình, đôi chân liên tục đạp xuống chiếc đệm giÆ°á»ng tá» vẻ phản kháng, bá» mông tròn lẳn trắng phau lúc lên lúc xuống Ä‘áºp thẳng và o mắt DÆ°Æ¡ng Lăng.
Trông Ấu NÆ°Æ¡ng lúc nà y tá»±a nhÆ° má»™t trái Ä‘Ã o máºt chÃn má»ng và thÆ¡m ngát, từ eo trở xuống, Ä‘Æ°á»ng cong mê ngÆ°á»i dá»c hai bên thân nà ng lượn xuống tạo nên má»™t vẻ thanh nhã và gợi cảm vô cùng, lại thêm sá»± uốn lượn lên xuống nhịp nhà ng trên là n da mịn mà ng nõn nà ấy tháºt khiến ngÆ°á»i ta không kìm nổi những ý nghÄ© ám muá»™i. Là n da nà ng mịn mà ng nhÆ° trứng gà bóc dÆ°á»›i ánh sáng lại lá»™ ra vẻ óng ánh lung linh, thá»±c khiến ngÆ°á»i ta phải nuốt nÆ°á»›c miếng ừng á»±c.
DÆ°Æ¡ng Lăng nuốt nÆ°á»›c bá»t, ngón tay vuốt nhẹ theo cặp chân thanh tú săn chắc của Ấu NÆ°Æ¡ng mÆ¡n trá»›n lên trên. Äôi chân khả ái của Ấu NÆ°Æ¡ng hÆ¡i co lại, hai mắt cá chân yêu kiá»u dÃnh sát và o nhau, cặp đùi khép chặt đến ná»—i má»™t ngón tay cÅ©ng không chen được và o.
Cảm giác được sá»± căng thẳng của nà ng, DÆ°Æ¡ng Lăng khẽ mỉm cÆ°á»i. Y từ tốn cởi bỠáo quần rồi nhẹ nhà ng trÆ°á»n lên tấm thân non ná»›t láng mịn của Ấu NÆ°Æ¡ng. Ấu NÆ°Æ¡ng láºp tức cảm nháºn được thân thể trần trụi của tÆ°á»›ng công, mặt nà ng cà ng Ä‘á» hÆ¡n, nhÆ°ng lại không dám giãy giụa nữa.
DÆ°Æ¡ng Lăng nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay lần mò khám phá, khẽ thò và o trong chiếc yếm xoa nắn bầu ngá»±c xinh xắn của nà ng. DÆ°á»›i sá»± vân vê của y, nhÅ© hoa nho nhỠđã nhanh chóng săn cứng. Dần dần, hoà cùng sá»± âu yếm nhẹ nhà ng mà điêu luyện của DÆ°Æ¡ng Lăng, hÆ¡i thở dồn dáºp của Ấu NÆ°Æ¡ng đã chuyển thà nh những tiếng rên rỉ đầy khêu gợi. DÆ°á»›i những cái vuốt ve mÆ¡n trá»›n của y, thân thể nà ng khẽ run lên từng cháºp, bên dÆ°á»›i đã bắt đầu ẩm Æ°á»›t.
Má»™t cảm giác trÆ°á»›c nay chÆ°a từng đó lan tá»a khắp ngÆ°á»i Ấu NÆ°Æ¡ng , vừa khiến nà ng hoang mang, lại vừa Ä‘em đến cảm giác khoan khoái lạ kỳ khó mà diá»…n tả bằng lá»i. Nà ng ngượng đến ná»—i da thịt toà n thân Ä‘á»u á»ng lên mà u phấn hồng khêu gợi. Giá»ng run rẩy ngá»t ngà o, nà ng cầu khẩn:
- Tướng công, xin... xin chà ng... tắt đèn đi!
- Không! - Dương Lăng hôn phớt trên lưng nà ng một cái rồi si mê nói:
- Ta muốn nhìn nà ng, nếu để cho vẻ mỹ lệ thế nà y lặng chìm trong bóng tối, ông trá»i sẽ không tha cho ta đâu. Ta muốn nhìn nà ng, dù có qua má»™t trăm, má»™t nghìn năm nữa, ta cÅ©ng sẽ vẫn nhá»› tá»›i cái đêm mà Ấu NÆ°Æ¡ng xinh đẹp đã dâng hiến tình yêu và thân thể của nà ng ấy cho ta.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng lấy tay che lấy khuôn mặt Ä‘á» bừng, lá»i tán tụng vừa dịu dà ng vừa chứa chan tình cảm của phu quân khiến nà ng nhÆ° ngây ngất. Ngón tay của DÆ°Æ¡ng Lăng nhẹ nhà ng tháo nút thắt trên chiếc yếm duy nhất còn lại trên ngÆ°á»i nà ng rồi giáºt nhẹ ra. Sống lÆ°ng Ấu NÆ°Æ¡ng thẳng tắp, xuôi theo đó xuống dÆ°á»›i là má»™t khe trÅ©ng bà ẩn mà vô cùng đẹp đẽ. Nút thắt chiếc yếm vừa bị cởi ra, khi tấm thân má»m mại của nà ng được láºt lại, phần khuôn mặt lá»™ ra sau hai bà n tay Ä‘á»u đã Ä‘á» bừng.
DÆ°Æ¡ng Lăng hà i lòng chống ngÆ°á»i dáºy, hai mắt loé lên ngá»n lá»a của tình yêu. Khi y vừa tÃnh sáp lại mÆ¡n trá»›n cặp môi anh Ä‘Ã o của Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng bá»—ng nhiên "a" lên má»™t tiếng, thình lình bá» hai tay ra, mở mắt căng thẳng há»i:
- TÆ°á»›ng công, chà ng đã Ä‘eo tượng pháºt chÆ°a?
Chỉ thấy ngay trÆ°á»›c tấm ngá»±c trần của DÆ°Æ¡ng Lăng, cây thánh giá ná» Ä‘ang Ä‘ung Ä‘Æ°a cháºm rãi. Ấu NÆ°Æ¡ng ngượng chÃn ngÆ°á»i, vá»™i vã nhắm mắt lại. Äá»™ng tác ngây thÆ¡ cùng thân thể trẻ trung của nà ng toát ra sức hấp dẫn mạnh mẽ, khiến cho hÆ¡i thở DÆ°Æ¡ng Lăng láºp tức trở nên gấp gáp hÆ¡n.
Y không nhịn được nữa, láºp tức cúi xuống hôn lên bầu ngá»±c xinh xắn của Ấu NÆ°Æ¡ng, má»™t cánh tay mò xuống vuốt ve bá» eo thon thả của nà ng, khiến cho vùng bụng phẳng lì kia căng cứng lại. Ngón tay y lÆ°á»›t qua nÆ¡i nà o, da gà liá»n nổi lên nÆ¡i ấy.
DÆ°Æ¡ng Lăng chăm chú nhìn hà ng mà y liá»…u của nà ng, khẽ lấy chân tách hai chân nà ng ra, ngá»±c đè lên thân thể nhá» nhắn của nà ng. Trá»±c giác của phụ nữ khiến Ấu NÆ°Æ¡ng bất giác trở nên yên lặng, cặp mắt Ä‘en láy mở ra đầy hoảng sợ. Hai cánh tay thon thả của nà ng bấu chặt và o cánh tay DÆ°Æ¡ng Lăng, cÆ¡ thể run rẩy đợi chá» thá»i khắc căng thẳng đó.
Cặp mắt của DÆ°Æ¡ng Lăng bá»—ng cÅ©ng trở nên Ä‘en tuyá»n, miệng nhẹ gá»i tên Ấu NÆ°Æ¡ng, lại hÆ¡i nâng ngÆ°á»i lên, rồi cuối cùng khẽ khà ng cất tiếng:
- Ấu Nương, tướng công đến đây.
- Äừng! Khoan đã, tÆ°á»›ng công! - Ấu NÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên kêu lên. DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i và ng ghìm cÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c vá»±c, giáºt mình há»i:
- Sao thế Ấu Nương? Nà ng... Nà ng không muốn...?
Ấu Nương đỠmặt đáp:
- Không, không phải. TÆ°á»›ng công, chà ng ngồi dáºy Ä‘i, thiếp... thiếp quên khăn trắng...
Vừa nói nà ng vừa thẹn thùng quay đầu qua phÃa bên, cố vÆ°Æ¡n tay sang chá»— chiếc chăn vẫn còn xếp bên cạnh. Tối nay lúc trở vá» nà ng đã Ä‘i tìm chiếc khăn trắng nghiệm hồng mà mẹ tặng khi xuất giá, sau đó lặng lẽ nhét dÆ°á»›i đáy chăn của mình. Trong thá»i khắc chỉ mà nh treo chuông, rốt cuá»™c nà ng kịp nhá»› ra, may mà chÆ°a là m lỡ đại sá»±.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy nà ng lôi tấm khăn trắng tinh ra, giống nhÆ° là phất cá» trắng đầu hà ng, thì không khá»i có cảm giác dở cÆ°á»i dở khóc. Nà ng là ngÆ°á»i vợ mà y yêu thÆ°Æ¡ng nhất, trong lúc nà y đây y chỉ muốn nà ng có thể ghi nhá»› khoảnh khắc ngá»t ngà o và niá»m hạnh phúc khi hai ngÆ°á»i thuá»™c vá» nhau trong lần đầu tiên nà y chứ không phải là nÆ¡m ná»›p lo sợ nằm lên chiếc khăn nhá» xÃu kia, má»i tâm tÆ° Ä‘á»u táºp trung chỠđợi y kiểm nghiệm sá»± trinh trắng của nà ng. Y hy vá»ng Ấu NÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể hưởng thụ khoái lạc cùng y chứ không phải chỉ má»™t má»±c hiến dâng.
Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang mÃm môi lúng túng muốn lót khăn trắng dÆ°á»›i mông mình, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt giáºt lấy nó vứt sang má»™t bên. Nà ng tròn xoe mắt sá»ng sốt, lắp bắp nói:
- TÆ°á»›ng... tÆ°á»›ng công, chà ng... chà ng là m gì váºy?
- Không cần cái đó, rÆ°á»m rà quá Ä‘i. NÆ°Æ¡ng tá» Ã , phải có hứng… thú, hiểu không?
- Äi… Äi đâu? (Trong tiếng Trung chữ “thúâ€(qù) Ä‘á»c giống chữ “điâ€(qù), Ấu NÆ°Æ¡ng nghe nhầm – ND.)
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°a hai tay lần xuống dÆ°á»›i mông Ấu NÆ°Æ¡ng, xoa bóp hai bá» mông tròn lẳn của nà ng, khoé miệng mang theo má»™t nụ cÆ°á»i mỉm đầy mê hoặc. Y ká» bên tai nà ng khẽ nói:
- Äi đến đây nà y. TÆ°á»›ng công không muốn cầm quân đối tráºn. Äêm nay tÆ°á»›ng công muốn cÆ°á»›p trại công thà nh, để tiểu nÆ°Æ¡ng tá» võ nghệ siêu quần của ta phải giÆ¡ tay đầu hà ng...
...
Toà n bá»™ thể xác và tâm hồn của hai ngÆ°á»i hoà quyện và o nhau, dÆ° âm của cuá»™c mây mÆ°a cà ng là m cho cả 2 cảm thấy tâm hồn dà o dạt và vô cùng thá»a mãn. Trong lần đầu đón nháºn "mÆ°a móc" Ấu NÆ°Æ¡ng đã "đầu hà ng" tá»›i ba lần, sau đó DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i được táºn hứng trong cÆ¡n khoái cảm, rồi y ôm nà ng chìm và o giấc ngủ say.
Äang ngủ say sÆ°a không biết trá»i trăng mây nÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»™t nhiên choà ng tỉnh. Y mở mắt ra, chỉ thấy Ấu NÆ°Æ¡ng đã mặc xiêm y, khoác áo dà i, Ä‘ang ngồi bên cạnh đẩy khẽ y:
- TÆ°á»›ng công, nên thức dáºy rồi. TÆ°á»›ng công, hôm nay phải lên triá»u đó.
DÆ°Æ¡ng Lăng lá» Ä‘á» ngó ra ngoà i cá»a sổ. Bên ngoà i trá»i vẫn tối nhÆ° bÆ°ng, quay đầu nhìn lại, dÆ°á»›i ánh đèn hắt sáng, Ấu NÆ°Æ¡ng sau khi đón nháºn mÆ°a móc lúc nà y vẫn còn mặt mà y ngây ngất, tóc mai rối loạn, vẻ thiếu phụ thÆ°á»›t tha ấy đẹp đến ná»—i khiến ngÆ°á»i phải nÃn thở.
Con tim DÆ°Æ¡ng Lăng thoáng xao Ä‘á»™ng, y Ä‘Æ°a tay kéo nà ng ôm và o lòng, hôn phá»›t lên môi nà ng rồi cÆ°á»i nói:
- Trá»i còn tối mà , gá»i tÆ°á»›ng công dáºy sá»›m nhÆ° váºy, có phải là muốn tÆ°á»›ng công trò chuyện cùng nà ng không? Äêm qua tÆ°á»›ng công mệt quá, cho nên... gần gÅ©i nà ng xong thì đã ngủ luôn.
Ấu NÆ°Æ¡ng được y ôm và o lòng, con tim vui phÆ¡i phá»›i, lại nghe y nhắc đến cái chuyện vừa xấu hổ vừa ngá»t ngà o kia, khuôn mặt cà ng Ä‘á» á»ng lên, nhất thá»i cả ngÆ°á»i má»m nhÅ©n. Nà ng vốn Ä‘ang nÅ©ng nịu lay DÆ°Æ¡ng Lăng dáºy, nhÆ°ng giá» lại cảm thấy mình vừa bị tÆ°á»›ng công ôm và o lòng thì ngay cả tay cÅ©ng đã má»m nhÅ©n, không còn chút sức lá»±c, thế là không kìm nổi vừa ngượng ngùng vừa quýnh quáng kêu lên:
- TÆ°á»›ng công, chà ng mau dáºy Ä‘i! Không còn sá»›m nữa đâu, sắp đến giá» Dần rồi. Thiếp đã là m xong bữa sáng, hôm nay chà ng phải Ä‘i diện kiến hoà ng đế đó!
- Hả? - DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt nảy mình. Y vốn chẳng có bao nhiêu ấn tượng vá»›i giá» Dần, giá» Mão gì gì đó của thá»i đại nà y, nhất thá»i không nghÄ© rằng bây giá» bên ngoà i má»›i chỉ có vẻ nhÆ° hÆ¡n bốn giá» sáng mà đã đến giá» rồi.
Lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng quýnh quáng lên, vá»™i và ng trở mình ngồi dáºy. Vừa ngồi dáºy, y bá»—ng phát hiện trên đệm có má»™t miếng vá vuông vắn. Tấm đệm giÆ°á»ng nà y là tấm đệm được hai ngÆ°á»i mang theo từ DÆ°Æ¡ng Gia Bình, do há» tạm thá»i chÆ°a có thá»i gian mua sắm váºt dụng má»›i. Tuy rằng trên đệm có mấy vết vá, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng nhá»› là chá»— nà y không há» bị rách. Y lấy là m lạ há»i:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, chá»— nà y bị rách lúc nà o váºy? Äừng có vá tá»›i vá lui nữa, chi bằng hôm nà o đó chúng ta Ä‘i mua Ãt vải bông là m lại giÆ°á»ng Ä‘i!
Ấu NÆ°Æ¡ng cụp hà ng mi xuống, mặt Ä‘á» nhÆ° vải Ä‘iá»u. Nà ng thẹn thùng lấy từ sau lÆ°ng ra má»™t miếng vải đã được gấp lại ngay ngắn, bẽn lẽn nói:
- Còn không phải Ä‘á»u là do chà ng..., đây là ... chuyện trá»ng đại của nữ nhi, thiếp lại không thể để lại ở chá»— đó, ngượng chết Ä‘i được.
DÆ°Æ¡ng Lăng dòm dòm, miếng vải đó rõ rà ng là má»›i vừa được cắt từ tấm đệm ra, hÆ¡n nữa, tuy đã được gấp lại, nhÆ°ng bên trên vẫn thoáng lá»™ ra mà u Ä‘á».
- Ớ?... � Ồ...
***************************
Mặt trá»i đã lên cao được ba con sà o, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang đứng bên ngoà i Ä‘iện Trung Hoà , bụng đói lép kẹp. Cái lão Hoà ng đế nà y cÅ©ng tháºt là m cao quá Ä‘i, nếu đã không muốn tiếp kiến sá»›m thì bắt ngÆ°á»i ta dáºy sá»›m thế để là m cái quái gì cÆ¡ chứ?
Lần đầu lên triá»u, hÆ¡n nữa lại không quen thuá»™c kinh thà nh, cho nên cÆ¡m sáng còn chÆ°a kịp ăn thì DÆ°Æ¡ng Lăng đã phải láºt Ä‘áºt ba chân bốn cẳng chạy đến Tá» Cấm Thà nh. CÅ©ng phải nói là các quan viên trong triá»u đình nà y Ä‘á»u dáºy rất sá»›m, lúc DÆ°Æ¡ng Lăng đến nÆ¡i thì đã có rất đông đại thần Ä‘ang chầu chá»±c bên ngoà i Ngá» môn.
Lúc được LÆ°u Cẩn dẫn và o hoà ng cung thông qua lối nhá», DÆ°Æ¡ng Lăng còn tưởng là mình được đãi ngá»™ đặc biệt, không ngá» rằng lại bị Ä‘Æ°a thẳng đến Ä‘iện Trung Hoà , sau đó được cho hay rằng Hoà ng đế đã lên dá»± buổi tảo triá»u (1), khi vá» má»›i gặp y.
Chá» từ lúc trá»i còn tù mù cho đến táºn hừng đông, rồi từ lúc hừng đông đến táºn bây giá», DÆ°Æ¡ng Lăng uể oải nhìn cái bóng dÆ°á»›i chân mình, sau đó lại bắt đầu ngó nghiêng xung quanh. LÆ°u Cẩn dẫn y đến chá»— nà y xong thì không biết đã lặn Ä‘i đâu mất, để y đứng chá» má»™t mình ở đây. TrÆ°á»›c Ä‘iện, thị vệ nghiêm mắt nhìn thẳng, không há» liếc y lấy má»™t cái. DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng không dám chủ Ä‘á»™ng bắt chuyện. Những cung nữ thi thoảng ra và o Ä‘iện thì dÆ°á»ng nhÆ° lại rất có hứng thú vá»›i y, lần nà o cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng trá»™m ngắm bá»n há». Tuy có câu rằng "con gái mÆ°á»i tám không có ai là xấu", nhÆ°ng phần lá»›n những cung nữ nà y cÅ©ng chỉ là dung mạo Ä‘oan trang, vóc dáng cân đối, không được nhÆ° trên ti vi, cung nữ ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u xinh đẹp mê ngÆ°á»i. DÆ°Æ¡ng Lăng ngó má»™t hồi rồi cÅ©ng bắt đầu “nghiêm mắt nhìn thẳng†luôn.
Äang khi cái bụng lại "ùng ục" kháng nghị má»™t hồi, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt trông thấy trÆ°á»›c Ä‘iện có má»™t Ä‘á»™i ngÅ© Ä‘ang Ä‘i tá»›i, phÃa trÆ°á»›c là má»™t vị tÆ°á»›ng quân cao lá»›n dẫn đầu Ä‘á»™i nghi trượng. PhÃa sau, bên dÆ°á»›i tán lá»ng mà u và ng là má»™t chiếc long liá»…n (*) được khiêng bởi tám gã thái giám Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa y. Tinh thần DÆ°Æ¡ng Lăng láºp tức trở nên phấn chấn.
(*: nguyên văn là "bá»™ liá»…n", má»™t loại kiệu tám ngÆ°á»i khiêng của vua)
Vừa trông thấy long liá»…n, bá»n cung nữ, thị vệ, thái giám gần xa lần lượt Ä‘á»u quỳ xuống đất. Vừa má»›i ưỡn lÆ°ng xong, DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng vá»™i và ng bắt chÆ°á»›c quỳ theo. Äá»™i ngÅ© đông đảo cuồn cuá»™n Ä‘i qua bên ngÆ°á»i y, tiến thẳng và o trong Ä‘iện Trung Hoà , căn bản chẳng ghé mắt nhìn tá»›i những ngÆ°á»i bên cạnh.
DÆ°Æ¡ng Lăng vừa quỳ dÆ°á»›i đất vừa thầm lắc đầu, hoà ng đế bất quá là m việc ở ngay trong nhà , váºy thì kiếm nhiá»u kẻ rảnh rang nhÆ° váºy để là m gì chứ? NhÆ°ng mà quả thá»±c y không biết, Ä‘á»™i nghi trượng nà y vẫn còn là Ãt. Nếu nhÆ° hôm nay là ngà y cá» hà nh há»™i triá»u lá»›n thì trong Ä‘á»™i nghi trượng còn sẽ có hai con hổ, báo, bốn con voi, năm chiếc lá»… xa, Ä‘á»™i ngÅ© đó cà ng đông đảo và hoà nh tráng hÆ¡n thế nà y nhiá»u. Äế vÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có phong phạm của đế vÆ°Æ¡ng, mà phong phạm chÃnh là dá»±a và o sá»± hoà nh tráng
Thấy má»™t con kiến Ä‘ang từ bên gối bò nhanh qua, DÆ°Æ¡ng Lăng co ngón tay búng nó sang má»™t bên. Con kiến lăn mấy vòng trên mặt đất rồi cuá»™n ngÆ°á»i lại giả chết. Má»™t lát sau, phát hiện không có nguy hiểm gì, nó lại láºt Ä‘áºt bò dáºy rồi vá»™i vã trốn Ä‘i.
Khoé miệng DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i hÆ¡i nhếch lên, thoáng lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i: trong mắt hoà ng đế, mình chẳng phải cÅ©ng chỉ nhÆ° là má»™t con kiến thôi sao. Y hÆ¡i ngẩng đầu, Ä‘á»™i nghi trượng vẫn Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, những kẻ cầm cá», cầm lá»ng, cầm kim qua (2), nÆ°á»m nượp nối Ä‘uôi nhau không dứt. Thấp thoáng dÆ°á»›i những lá cá», má»™t góc trá»i xanh thẳm và cao vá»i vợi hiện ra.
DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn đến ngÆ¡ ngẩn, trong lòng thầm nghÄ©: “Hôm nay, có thể Ä‘i đến nÆ¡i trung tâm quyá»n lá»±c của thiên hạ, mình đã không còn là má»™t con kiến cá»n con nữa. Nếu cho mình thá»i gian và cÆ¡ há»™i, dÆ°á»›i bầu trá»i của trang lịch sá» nà y, liệu mình sẽ là má»™t lá cá» ngạo nghá»… tung bay rồi tan biến theo năm tháng, hay là má»™t toà lầu sừng sững mãi mãi không đổ sụp?â€
Äá»™i nghi trượng chia ra đứng ở hai bên hà nh lang, im lìm bất Ä‘á»™ng. Phá»ng chừng hoà ng đế lão gia cÅ©ng đã đói, thế nên phải uống chút trà , ăn chút Ä‘iểm tâm. Mãi má»™t hồi lâu rất lâu sau má»›i thấy má»™t tên thái giám Ä‘i ra ngoà i cá»a Ä‘iện Trung Hoà , vung phất trần lên, giá»ng the thé gá»i:
- Tuyên thị độc Dương Lăng tiếp kiến!
Lúc Ä‘i LÆ°u Cẩn đã dạy y má»™t số lá»… nghi căn bản của cung đình, thế nên DÆ°Æ¡ng Lăng nghe xong bèn vá»™i và ng bÆ°á»›c lên, cất cao giá»ng nói:
- Thần Dương Lăng xin vâng mệnh.
Tiểu thái giám đó hÆ¡i mỉm cÆ°á»i nói:
- DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c, má»i theo ta và o! - Nói Ä‘oạn hắn xoay ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c. DÆ°Æ¡ng Lăng cúi đầu rảo bÆ°á»›c và o theo.
Ở tiá»n thế, lúc Ä‘i thăm Cố Cung y cÅ©ng đã đến Ä‘iện Trung Hoà nà y, nhÆ°ng bố cục và cách bà i trà bên trong hiện giá» rõ rà ng có chá»— không giống. DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng không dám ngó nghiêng lung tung, chỉ cố theo chân tên tiểu thái giám đó Ä‘i và o trong. Äi đến cuối tấm thảm Ä‘á» tÆ°Æ¡i, tiểu thái giám chợt lánh sang má»™t bên, cao giá»ng nói:
- Thị độc Dương Lăng bái kiến hoà ng thượng.
DÆ°Æ¡ng Lăng biết ngÆ°á»i ngồi bên trên nhất định là đương kim thiên tá» - hoà ng thượng Hoằng Trị. Y quỳ xuống đất, hai bà n tay hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c và áp xuống tấm thảm, dáºp trán lên đầu ngón tay, lấy đủ hÆ¡i rồi cất cao giá»ng nói:
- Vi thần Dương Lăng khấu kiến hoà ng thượng.
PhÃa trên, má»™t giá»ng nói khoan thai thanh nhã cất lên:
- Miễn lễ, bình thân!
- Tạ Æ¡n bệ hạ! - DÆ°Æ¡ng Lăng đứng dáºy, cung kÃnh lui qua má»™t bên, đầu hÆ¡i cúi, mắt nhìn qua mÅ©i tá»›i thẳng chá»— tim. Tuy rằng trong lòng y cÅ©ng muốn táºn mắt nhìn diện mạo vị hoà ng đế Hoằng Trị nà y má»™t chút, nhÆ°ng con mắt lại không dám ngó lung tung. Ãnh mắt y chỉ khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy, trông thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t đôi già y thuá»™c loại dà nh cho quan lại, dÆ°á»ng nhÆ° còn có má»™t vị quan viên khác Ä‘ang ở đây.
Giá»ng nói ung dung thanh nhã kia lại cất lên:
- LÆ°u khanh, cứ nhÆ° váºy Ä‘i. Khanh hãy soạn chỉ nói vá»›i quốc vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên rằng thái tá» tuổi còn nhá», vốn không cần dâng nữ tá» tá»›i là m gì. Có Ä‘iá»u trẫm vẫn niệm tình hắn có lòng, mặc dù những nữ tỠđó ai nấy Ä‘á»u da dẻ thô ráp, vừa béo vừa lùn, không được tốt lắm, song trẫm Ä‘á»u đã phong là m nữ quan.
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe mà méo mồm, thiếu chút nữa thì không nhịn được mà báºt cÆ°á»i thà nh tiếng. Có lẽ lúc soạn chỉ vị LÆ°u đại nhân nà y sẽ không Ä‘Æ°a nguyên lá»i nói thẳng nhÆ° váºy và o, nhÆ°ng được chÃnh tai nghe hoà ng đế ban xuống thánh dụ thú vị nhÆ° thế, quả thá»±c cÅ©ng rất hiếm có.
Chỉ nghe vị LÆ°u đại nhân đó cÆ°á»i ha hả nói:
- Thần nghÄ© quốc vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên cÅ©ng biết là thái tá» nhá» tuổi, cho dù có dâng lên nữ tá» xinh đẹp thì cÅ©ng khó có thể được yêu thÃch, váºy nên đã lá»±a và i ả mà có cho Ä‘i cÅ©ng không tiếc để tống đến chá»— bệ hạ đấy.
Hoà ng đế Hoằng Trị nghe xong cÅ©ng không kìm nổi cÆ°á»i rá»™, rồi lão hổn hển nói:
- Vẫn là khanh mồm mép lanh lợi! Ha ha, hắn nhá» má»n nhÆ°ng trẫm thì không thể hẹp hòi, lá»… váºt tặng lại không được là m mất khà phách của thiên triá»u ta. Äi Ä‘i, tá»± Ä‘i soạn chỉ là được.
- Vâng, thần tuân chỉ. - Vị LÆ°u đại nhân đó đáp lá»i, sau đó khom ngÆ°á»i lui ra.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng nghe nói vị vua Hoằng Trị nà y chỉ yêu thÆ°Æ¡ng má»—i má»™t mình Ä‘Æ°ong kim hoà ng háºu, không láºp thêm phi tần nà o nữa. Hiện giá» thái tá» lại nhá» tuổi, nói không chừng quốc vÆ°Æ¡ng Triá»u Tiên lại tháºt sá»± có ý định nà y.
Vị LÆ°u đại nhân kia ở trÆ°á»›c mặt hoà ng đế mà vẫn dám bông đùa, chắc hẳn là cáºn thần được sủng ái bên cạnh Hoằng Trị, nhÆ°ng không biết là vị nà o. Lão ta có quyá»n soạn chỉ... NghÄ© đến đây, trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng máy Ä‘á»™ng, chợt nhá»› ra ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i khi bình luáºn vá» ba vị đại há»c sỹ trong triá»u có nói "Lý Công mÆ°u trÃ, LÆ°u Công quyết Ä‘oán, Tạ Công ngay thẳng", chẳng lẽ vị LÆ°u đại nhân nà y chÃnh là đại há»c sỹ LÆ°u Kiện (3)?
Lúc nà y chợt nghe Hoằng Trị nói:
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là DÆ°Æ¡ng Lăng Æ°? á»’, tuổi so vá»›i thái tá» cÅ©ng không lá»›n hÆ¡n bao nhiêu, tốt lắm, tốt lắm... A, ngÆ°Æ¡i là ..., DÆ°Æ¡ng khanh, ngẩng đâu lên Ä‘i!
(1) thá»i Minh hoà ng đế có hai lần ngá»± triá»u, má»™t là và o buổi sáng, gá»i là "tảo triá»u" (lên triá»u sá»›m), hai là và o buổi trÆ°a (giá» ngá»), gá»i là "ngá» triá»u" (lên triá»u trÆ°a).
(2) những dụng cụ dùng trong Ä‘á»™i nghi trượng: cá», lá»ng, vÅ© khà (xem hình cây "kim qua": http://imgsrc.baidu.com/baike/pic/it...3393457e50.jpg )
(3) LÆ°u Kiện (1433 - 1526), tá»± Hy Hiá»n, ngÆ°á»i Lạc DÆ°Æ¡ng, Äại há»c sỹ trong triá»u thá»i kỳ Minh VÅ© Tông. Cha là LÆ°u Lượng, chức Tam nguyên giáo dụ, có há»c hà nh. Thuở nhá» lá»… phép tháºn trá»ng, cùng giao du vá»›i đồng hÆ°Æ¡ng là Diêm VÅ© TÃch và Bạch LÆ°Æ¡ng Phụ, được chân truyá»n của danh gia triết há»c duy tâm là Tiết Tuyên, ngÆ°á»i Hà Äông. Năm Thiên Thuáºn thứ tÆ° Ä‘á»— tiến sỹ, được tuyển và o Hà n Lâm Viện là m biên tu. Äầu năm Thà nh Hoá, soạn ra "Anh Tông tháºt lục". LÆ°u Kiện giá»i vá» phán Ä‘oán, Tạ Thiên thiện vá» láºp luáºn, Là Äông DÆ°Æ¡ng tÃnh cách ôn hoà mà lại túc trà đa mÆ°u. Thế nên đã có lá»i khen "Lý Công mÆ°u trÃ, LÆ°u Công quyết Ä‘oán, Tạ Công ngay thẳng Ä‘Ä©nh đạc."
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:51 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 03:34 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 58 - Äối đáp lung tung.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : TheJoker
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Vốn DÆ°Æ¡ng Lăng không há» có cảm giác kÃnh sợ Thiên tá» nhÆ° những kẻ Ä‘á»c sách Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, hÆ¡n nữa con ngÆ°á»i ta khi đói cÅ©ng rất thiếu kiên nhẫn cho nên y hoà n toà n chẳng có tâm tình để nói mấy câu của kẻ nô tà i nhÆ° kiểu "hạ thần sợ là …â€, “hạ thần không dám…" gì gì đó, rồi còn phải đợi Hoà ng đế cÆ°á»i vang mấy tiếng, phất tay phán cho má»™t câu "Trẫm xá tá»™i cho ngÆ°Æ¡i". Thế nên vừa nghe vua Hoằng Trị nói xong, y láºp tức ngẩng đầu, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra đằng sau long án (bà n là m việc của vua).
Vị Hoà ng đế nà y dáng ngÆ°á»i hÆ¡i máºp má»™t chút, trông rất uy nghi. Äầu ông ta Ä‘á»™i mÅ© Dá»±c Thiện (*), ngÆ°á»i váºn long bà o cổ cháºt, ống tay áo rá»™ng, mặt mÅ©i trông hÆ¡i quen quen. Trông thấy tÆ°á»›ng mạo của y, vua Hoằng Trị bá»—ng dÆ°ng đứng dáºy, lông mà y hÆ¡i nhÆ°á»›ng lên, cÆ°á»i ha hả nói:
- Hoá ra là ngươi!
(*) Xem :http://www.cchmi.com/Portals/0/dianc...4%E5%86%A0.jpg )
DÆ°Æ¡ng Lăng "a" má»™t tiếng, chợt nhá»› tá»›i cặp cha con mình đã gặp tối qua. Thì ra bá»n há» là ..., DÆ°Æ¡ng Lăng vừa vui mừng vừa kinh ngạc thốt:
- Thì ra Hoà ng thượng là ...
Hoà ng đế Hoằng Trị vá»™i ho má»™t tiếng, Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho y. DÆ°Æ¡ng Lăng láºp tức tỉnh ngá»™, vá»™i và ng nuốt ná»a câu còn lại và o bụng. Thá»i đó, Hoà ng đế cải trang vi hà nh là má»™t hà nh Ä‘á»™ng đủ để khiến bá quan dâng sá»› can ngăn. Tuy rằng hiện thá»i chung quanh Ä‘á»u là những kẻ hầu hạ cáºn ká» Hoà ng đế, chuyện Hoà ng đế lén rá»i cung trong lòng bá»n há» cÅ©ng biết rõ đến tám, chÃn phần, thế nhÆ°ng nói công khai trÆ°á»›c đám đông thì lại là chuyện khác.
Thấy y khá cÆ¡ trÃ, ánh mắt Hoằng Trị không khá»i lá»™ ra vẻ hà i lòng. Ông ta từ tốn ngồi xuống, mỉm cÆ°á»i bảo:
- Hoá ra là ngÆ°Æ¡i à , trẫm Ä‘á»c đến tên của ngÆ°Æ¡i, má»›i sá»±c nhá»› ra thì ra ngÆ°Æ¡i chÃnh là viên Dịch thừa ở Kê Minh đã chấp bút viết ra sá»± tháºt, chỉ rõ những thói xấu Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i của bản triá»u đó. Ha ha ha, ngÆ°Æ¡i có biết chỉ vì má»™t phong thÆ° của ngÆ°Æ¡i mà giỠđây triá»u đình của trẫm đã cãi nhau ghê gá»›m lắm không?
Vừa nói ông ta vừa vê vê hà ng lông mà y, khuôn mặt tuy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, song lại thoáng lá»™ ra vẻ mệt má»i khó che giấu. Không nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của Cẩm Y đỠđốc TrÆ°Æ¡ng Tú, hôm nay tảo triá»u, bá»™ Há»™ đã dâng sổ sách lên để biện giải cho mình, rÅ© bá» trách nhiệm. Lúc đầu Hoằng Trị vốn chỉ ra lệnh cho Tam Pháp ty thÆ°Æ¡ng nghị xá» phạt Hà tham tÆ°á»›ng, thế nhÆ°ng giỠđây Hà tham tÆ°á»›ng đã ở trong đại lao của bá»™ Hình hÆ¡n ná»a tháng, bá quan trong triá»u thì lại dẹp y sang má»™t bên mà bắt đầu quay sang cãi vã nhau, những chuyện dù có liên quan hay không Ä‘á»u được lôi ra tất tần táºt, khiến Hoằng Trị nhức đầu không chịu nổi.
Thấy Hoà ng thượng lá»™ vẻ mệt má»i, má»™t thái giám già chầu bên cạnh vá»™i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt, mở má»™t chiếc há»™p nhá». DÆ°Æ¡ng Lăng ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m nhà n nhạt, Ä‘Æ°a mắt nhìn, chỉ thấy trên miếng gấm lót trong há»™p có đặt má»™t viên thuốc mà u Ä‘á» lá»›n bằng quả nhãn. Hoằng Trị nhón lấy viên thuốc Ä‘Æ°a và o miệng rồi nhấp má»™t há»›p trà nuốt xuống.
Trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng thầm máy Ä‘á»™ng. Trong ấn tượng của y, các Hoà ng đế triá»u Minh phần lá»›n Ä‘á»u Ä‘oản thá», dÆ°á»ng nhÆ° không mấy ngÆ°á»i sống quá bốn mÆ°Æ¡i, nguyên nhân chÃnh là vì bá»n há» luôn lấy Äạo giáo là m quốc giáo, cá Ä‘á»i Hoà ng đế Ä‘á»u thÃch uống Ä‘an dược do đạo sỹ luyện ra. Những Ä‘an dược nà y tuy có thể là m đầu óc tỉnh táo, nâng cao tinh thần, nhÆ°ng phần lá»›n Ä‘á»u mang Ä‘á»™c tố mãn tÃnh. Chẳng lẽ thứ Hoằng Trị uống cÅ©ng là loại Ä‘an dược kiểu nà y hay sao?
Thấy y ngẩn ngÆ°á»i, Hoằng Trị còn tưởng y bị lá»i mình vừa nói ban nãy là m cho hoảng sợ, bèn cÆ°á»i bảo:
- Ha ha! Ngươi ở nơi thấp hèn nhưng vẫn không quên lo lắng cho đất nước, trẫm rất lấy là m mừng, Dương khanh chớ nên lo sợ!
- Vâng!
Dương Lăng nhân cơ hội cố lấy can đảm tâu:
- Khải bẩm Hoà ng Thượng, ở Kê Minh thần từng theo đại quân giao chiến cùng giặc Thát, cho nên đối vá»›i tình hình lúc bấy giá» cÅ©ng hiểu rõ được phần nà o. Thần nghÄ©, ngÆ°á»i Thát Äát tụ hợp hÆ¡n hai vạn quân xâm phạm Äại Minh ta, đại quân hai ngả Trác huyện và XÃch huyện Ä‘á»u láºp được công lao, cánh quân ở Hoà i Lai tuy có phần tổn thất, nhÆ°ng công tá»™i cÅ©ng đủ bù trừ. Thần mạo muá»™i... nghÄ©... Hà tham tÆ°á»›ng quả không đến mức phải bị định tá»™i.
Trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng tháºt ra cÅ©ng khá thông cảm vá»›i vị Hà tham tÆ°á»›ng ná». Tuy rằng ông ta cÅ©ng có tÆ° tâm, không Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bá»™ Ä‘á»™i chủ công chÃnh quy Ä‘i chiến đấu vá»›i địch trÆ°á»›c, nhÆ°ng khi đối mặt vá»›i giặc Thát, quả tháºt cÅ©ng đã vắt sức lo nghÄ©, không dám buông lÆ¡i. Nếu nhÆ° lúc đó không phải do hai vị Giám quân ba lần bảy lượt thúc giục, chÆ°a hẳn ông ta đã nóng vá»™i tiến công nhÆ° váºy.
GiỠđây ông ta lại bị giam và o đại lao trở thà nh con dê thế tá»™i, DÆ°Æ¡ng Lăng cảm thấy có phần quá hà khắc. Cho nên y thừa dịp Hoà ng đế Ä‘ang cao hứng mà lấy can đảm tâu trình quan Ä‘iểm của mình. Sau khi nói xong, tim y cÅ©ng Ä‘áºp thình thịch, trong lòng cá»±c kỳ căng thẳng, chỉ lo vị Hoà ng đế nà y cÅ©ng thuá»™c loại ngÆ°á»i buồn vui thất thÆ°á»ng.
Uống viên thuốc mà u Ä‘á» kia xong, tinh thần Hoằng Trị đã tốt hÆ¡n rất nhiá»u, nghe được lá»i của DÆ°Æ¡ng Lăng, ông bèn liếc nhìn y, hứng thú há»i:
- Ngươi thỠnói xem, vì lý do gì mà không nên trị tội hắn?
Sá»›m nay lên triá»u, bá»™ Binh, bá»™ Công, bá»™ Há»™, NgÅ© Quân đô đốc phủ lại cãi nhau loạn cả lên, Hoằng Trị Ä‘au đầu chÃnh là bởi chuyện nà y. Thế nhÆ°ng lúc nà y ông ta đã ở thế cưỡi lÆ°ng cá»p, nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng Lăng có thể Ä‘Æ°a ra má»™t lý do giúp Hà tham tÆ°á»›ng thoát tá»™i, váºy thì những kẻ đòi trừng trị hắn cÅ©ng sẽ bá» qua, quan viên các bá»™ tá»± nhiên sẽ không kỳ kèo chuyện nà y mãi nữa. Äây chÃnh là kết cục mà Hoằng Trị Ä‘ang cần và o lúc nà y.
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe Hoằng Trị nói bằng giá»ng ôn hoà , dÅ©ng khà vì thế cÅ©ng tăng lên, y sắp xếp lại dòng suy nghÄ© má»™t chút rồi tâu:
- Hoà ng Thượng! NgÆ°á»i Thát Äát dùng năm nghìn kỵ binh tinh nhuệ tấn công Kê Minh, lúc ấy quân phòng thủ trong thà nh không tá»›i bốn trăm, may nhá» thà nh lÅ©y kiên cố, hoả pháo lợi hại má»›i có thể tạm thá»i giữ vững. NhÆ°ng ngay khi cổng thà nh bị đại pháo của giặc Thát bắn vỡ, sinh mạng hÆ¡n vạn dân chúng trong thà nh đã nhÆ° chỉ mà nh treo chuông. Nếu không nhá» có Hà tham tÆ°á»›ng kịp thá»i dẫn quân kéo đến cứu, trăm há» toà n thà nh là m sao thoát được cảnh lầm than, thà nh Kê Minh cÅ©ng nhá» thế mà không rÆ¡i và o tay giặc. Äây là má»™t công.
Lúc tuyết lá»›n phủ dà y trên núi, Hà tham tÆ°á»›ng nóng lòng giết địch nên trúng phải mai phục. Äây là má»™t tá»™i. NhÆ° váºy là công tá»™i có thể bù trừ.
Sau khi quân ta sa và o mai phục của quân địch, Hà tham tÆ°á»›ng có thể dứt khoát cho lui quân, khiến quân Thát không thể bà y tráºn có sức sát thÆ°Æ¡ng lá»›n, giảm thÆ°Æ¡ng vong của quân ta đến mức thấp nhất, sau đó quả tháºt chiến tráºn diá»…n ra không khác mấy so vá»›i giao phong chÃnh diện. Vì váºy tuy chuyện trúng kế là tháºt, nhÆ°ng tổn thất lại không hẳn đã đạt đến mức nhÆ° bị trúng kế.
DÆ°Æ¡ng Lăng không há» Ä‘á» cáºp đến những tổn thất vá» ngá»±a, chiến xa và quân nhu mà lúc quân Minh tranh nhau bá» chạy trối chết ra khá»i cốc đã vứt bá» lại, cà ng không Ä‘á» cáºp đến sá»± can thiệp ngu xuẩn của hai vị Giám quân không hiểu gì vá» việc quân. Lúc nà y y vẫn còn thấp cổ bé há»ng, nếu nói ra chỉ e hiệu quả không lá»›n, ngược lại sẽ còn tá»± lôi mình và o cái vòng xoáy to lá»›n nà y.
Kế đó y liá»n lái câu chuyện qua hÆ°á»›ng khác:
- Khải bẩm Hoà ng Thượng! Vì thế nên thần cho rằng, binh sỹ Hà tham tÆ°á»›ng không đông bằng đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng lại đạt được kết quả chiến đấu nhÆ° váºy, vẫn có thể xem là má»™t viên lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng. Nếu trách phạt quá nặng, e sẽ khiến tÆ°á»›ng sỹ tiá»n phÆ°Æ¡ng e ngại, sau nà y giao chiến vá»›i địch sẽ không dám liá»u mạng, chỉ mong không sÆ¡ sẩy, chẳng cầu có công lao. Äến lúc đó ai nấy lâm địch Ä‘á»u e dè chùn bÆ°á»›c, chẳng phải khiến quân Thát cà ng thêm kiêu ngạo Æ°?
- á»’...!
Hoằng Trị khẽ gáºt gù, nhÆ° có Ä‘iá»u nghÄ© ngợi. Thoạt tiên nháºn tin báo từ khoái mã của LÆ°u Cẩn, biết tiá»n phÆ°Æ¡ng hao binh tổn tÆ°á»›ng, ông nổi cÆ¡n giáºn dữ nên má»›i láºp tức lệnh cho Cẩm Y vệ giải Hà tham tÆ°á»›ng vá» kinh luáºn tá»™i.
Từ xÆ°a, chốn quan trÆ°á»ng là nÆ¡i mà ngÆ°á»i ta chỉ quan tâm tá»›i lợi Ãch của bản thân, kẻ là m quan trong triá»u chỉ lấy việc "Ä‘oán mò ý vua" là m mục tiêu hà ng đầu. Nếu Hoà ng thượng muốn trừng trị má»™t ngÆ°á»i nà o đó, bá»n há» sẽ vắt óc suy nghÄ© gán tá»™i danh cho kẻ ấy để Hoà ng thượng có thể trừng trị hắn má»™t cách “công bằng chÃnh trá»±câ€. Những ngÆ°á»i phẩm đức cao thượng má»™t chút, chỉ cần không ném đá khi ngÆ°á»i ta rÆ¡i xuống giếng đã là tốt lắm rồi. Có mấy ai lại chịu vì kẻ đó mà nói ra sá»± tháºt?
Những Ä‘iá»u mà DÆ°Æ¡ng Lăng vừa nói ra, đây là lần đầu tiên Hoằng Trị được nghe thấy, cho nên trong lòng láºp tức máy Ä‘á»™ng. Ông luôn tiếc nuối là mình không có tà i nhÆ° Thái tổ, Thà nh tổ, có thể vung roi nÆ¡i Tái Ngoại, khiến cho giặc Thát vừa nghe gió đã phải chạy dà i. NhÆ°ng là Thiên tá» của Äại Minh, ông vẫn hy vá»ng Ãt nhất mình có thể khiến giặc Thát không dám tuỳ tiện xâm phạm biên giá»›i, để cho con dân Äại Minh không đến ná»—i bị quân man di chà đạp.
Có trừng trị má»™t Hà tham thÆ°á»›ng hay không, đó không phải là vấn Ä‘á» lá»›n, nhÆ°ng nếu hình phạt quá nghiêm khiến biên quân sau nà y cứ sợ bóng sợ gió trong chiến đấu, tháºt không phải là điá»u hoà ng đế Hoằng Trị mong muốn.
Xem ra hồi phong ba "luáºn tá»™i" khiến cho kinh sÆ° chao đảo lần nà y có thể lắng lại tại đây rồi. Hoằng Trị âm thầm tÃnh toán trong lòng, chủ định đã có, song vẻ mặt vẫn thản nhiên nhÆ° không, ông cÆ°á»i rồi há»i tiếp:
- VÆ°Æ¡ng Thủ Nhân ở bá»™ Binh đã dâng lên má»™t tấu chÆ°Æ¡ng, tá» ra rất má»±c tôn sùng đạo luyện binh mà ngÆ°Æ¡i Ä‘á» cáºp đến. Hôm nay ngÆ°Æ¡i cứ nói thoải mái, để trẫm xem thá» nó có chá»— nà o Ä‘á»™c đáo nà o!
DÆ°Æ¡ng Lăng có phần sầu não, trong bụng nhủ thầm: "Rốt cuá»™c Thị Ä‘á»™c là là m cái gì đây? Chẳng lẽ không phải là là m bạn há»c vá»›i con trai ông sao? Sao lại giống nhÆ° Ä‘ang má»i thầy vá» dạy thế nà y? Bá»™ còn muốn kiểm tra trÆ°á»›c hay sao?" Thế nhÆ°ng y lại không rõ, Hoà ng đế phải lo nghÄ© rất nhiá»u việc, nếu ông có lòng muốn kiểm tra bản lãnh của má»™t ngÆ°á»i nà o thì chÃnh là có ý quý tà i muốn trá»ng dụng. Nếu đổi lại là má»™t vị quan thà nh thạo quy tắc quan trÆ°á»ng, lúc nà y nhất định sẽ phấn chấn tinh thần, háºn không thể trổ hết tháºp bát ban võ nghệ ra láºp tức để chiếm cảm tình của Hoà ng đế.
DÆ°Æ¡ng Lăng suy nghÄ© má»™t lúc, thầm so sánh má»™t số tình hình bản thân quan sát được và tình hình quân Ä‘á»™i Ä‘á»i sau, rồi nói:
- Khải bẩm Hoà ng Thượng! Thần thấy tÆ°á»›ng lÄ©nh trong quân Ä‘á»™i năng lá»±c không đồng Ä‘á»u, tuy có tÆ°á»›ng quân dÅ©ng mãnh, nhÆ°ng phần nhiá»u chỉ coi trá»ng sức mạnh cá nhân, không há» có sở trÆ°á»ng vá» trị quân.
HÆ¡n nữa, thiên hạ hiện giá» trá»ng đạo khinh khà (Äạo ở đây là đạo lý, lý luáºn, còn khà tức là những thứ kỹ thuáºt, dụng cụ - ND.), trá»ng văn khinh võ, quân công trăm tráºn không bằng má»™t bà i văn chÆ°Æ¡ng cẩm tú, khiến Ä‘a phần những ngÆ°á»i văn võ song toà n Ä‘á»u bá» võ mà theo văn, thế nên lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng cà ng thêm khó cầu.
Vả lại trong quân Ä‘á»™i hiệu lệnh thì không đồng nhất, vÅ© khà giáp trụ thì không giống nhau, lÆ°Æ¡ng thảo cung ứng cÅ©ng không đồng Ä‘á»u, thÆ°á»ng ngà y huấn luyện cá»±c Ãt, cho dù có sức chiến đấu cÅ©ng khó mà phát huy. Ở Kê Minh thần thÆ°á»ng được thấy quân Ä‘á»™i thao diá»…n, lúc ấy cá» xà rợp trá»i, áo quần rá»±c rỡ, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng sáng loáng, chiên trống rá»n vang, trông rất oai nghiêm hùng tráng. Thế nhÆ°ng vì phần lá»›n thá»i gian binh sỹ chỉ diá»…n táºp trên những tráºn hình nhÆ° thế nà y, xem trá»ng bá» ngoà i mà không quan tâm đến hiệu quả tháºt, cho nên tháºt sá»± không có bao nhiêu tác dụng.
Quân Ä‘á»™i cần phải luyện táºp hằng ngà y, cho dù thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng phải bá» ra má»™t chút thá»i gian và o diá»…n táºp dã chiến, nhÆ° thế thì tân binh má»›i có thể trở thà nh binh sỹ lão luyện, binh sỹ lão luyện má»›i có thể trở thà nh tinh binh. Khi ấy quân Ä‘á»™i Äại Minh ta vá»›i hoả khà được trang bị, nhất định sẽ là má»™t mÅ©i nhá»n sắc bén. Nếu dùng tốt, giặc Thát sẽ không chịu nổi má»™t đòn. NhÆ°ng binh khà dù tốt thì cÅ©ng phải có ngÆ°á»i sá» dụng, trong khi đó quân sỹ bây giá» kẻ biết dùng súng đạn đã là khó kiếm, đừng nói là thà nh thạo. Cho nên, thần nghÄ© rằng luyện binh bằng thá»±c chiến má»›i là cách hữu hiệu nhất để quân Ä‘á»™i mạnh lên.
Sắc mặt Hoằng Trị hÆ¡i sầm xuống. Cái tệ nạn "tÆ°á»›ng không biết quân, quân không biết tÆ°á»›ng" không phải là ông không biết, nhÆ°ng chia tách binh lá»±c, hạn chế binh quyá»n là thủ Ä‘oạn quan trá»ng để đế vÆ°Æ¡ng nắm vững quân quyá»n. Nếu cho phép tÆ°á»›ng lÄ©nh hoà n toà n khống chế quân Ä‘á»™i, thao luyện diá»…n táºp thÆ°á»ng xuyên, váºy chẳng phải là trao quyá»n hà nh và o tay kẻ khác hay sao?
Thoáng thấy sắc mặt của Hoằng Trị, DÆ°Æ¡ng Lăng biết là há»ng bét rồi. "Từ xÆ°a đến nay, đế vÆ°Æ¡ng lo nhất chÃnh là chuyện soán ngôi Ä‘oạt quyá»n, những gì mình nói chẳng phải là phạm và o Ä‘iá»u kiêng kỵ của lão ta sao?" NghÄ© thế y bèn vá»™i và ng nói tiếp:
- Cho nên thần nghÄ©, có thể tuyển chá»n lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng là m giáo đầu chuyên trách luyện binh, cứ nghìn ngÆ°á»i thì láºp thà nh má»™t Ä‘oà n, huấn luyện cho há» năng lá»±c chủ Ä‘á»™ng tác chiến và ứng biến khi lâm địch. Äến khi chiến sá»± nổ ra, ngÆ°á»i cầm quân chỉ cần đứng giữa Ä‘iá»u khiển, cho dù chủ soái không có mặt, sá»± phối hợp giữa các đạo quân cùng lắm cÅ©ng chỉ bị sai lệch má»™t chút, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cục diện ‘tÆ°á»›ng soái vắng mặt thì toà n quân tan vỡ’.
Nói tóm lại, thần cho rằng từ xÆ°a đến nay vua chúa các Ä‘á»i Ä‘á»u là trá»ng tÆ°á»›ng không trá»ng binh, thÆ°á»ng có câu rằng ‘ba quân dá»… kiếm má»™t tÆ°á»›ng khó cầu’, nhÆ°ng dùng phép luyện binh nà y thì lại là trá»ng binh không trá»ng tÆ°á»›ng. Hãy xem kỵ binh tinh nhuệ của Mông Cổ năm xÆ°a, những tÆ°á»›ng lÄ©nh cầm quân của há» có mấy ai đã từng Ä‘á»c qua binh thÆ° chiến sách, hiểu biết văn thao võ lược? Nếu toà n quân Ä‘á»u dÅ©ng mãnh thiện chiến, cho dù không có lÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng thì cÅ©ng có ai có thể địch lại đây?
Y phải cố nghÄ© cách chuyển đổi má»™t số thuáºt ngữ hiện đại thà nh lá»i mà Hoằng Trị có thể hiểu được rồi nói cho ông ta nghe, cho nên có chá»— diá»…n đạt không được trá»n ý. Tháºt ra, Ä‘iá»u mà y muốn nói chÃnh là tăng cÆ°á»ng năng lá»±c chủ Ä‘á»™ng tác chiến của các Ä‘Æ¡n vị cấp Ä‘á»™ từ Ä‘oà n trở xuống trong quân Ä‘á»™i, tÆ°á»›ng lÄ©nh cao cấp chỉ phụ trách đứng giữa Ä‘iá»u khiển mà không phải tá»± là m hết má»i việc. Là m nhÆ° váºy mặc dù là trao quyá»n nhiá»u hÆ¡n cho quân Ä‘á»™i, nhÆ°ng quyá»n lá»±c thá»±c chất của các tÆ°á»›ng lÄ©nh cao cấp lại không có gì thay đổi, cho nên thá»±c tế thì quyá»n kiểm soát của Hoà ng đế lại cà ng tăng thêm.
Hoằng Trị nghe đến phần sau, lá» má» cảm thấy ná»™i dung mà y nói dÆ°á»ng nhÆ° vừa có thể tránh xảy ra tình trạng thần tá» nắm giữ binh quyá»n mà sinh lòng tạo phản, lại vừa có thể Ä‘á» cao năng lá»±c tác chiến của quân Minh, nhÆ°ng nhất thá»i lại không hiểu thấu được hoà n toà n.
Ông Ä‘ang định há»i thêm, cụ thể hÆ¡n thì vị thái giám già bên cạnh khẽ bÆ°á»›c lên thấp giá»ng nhắc:
- Bệ hạ, ngá» triá»u sắp bắt đầu rồi, ngÆ°á»i xem...
Hoằng Trị khẽ ồ một tiếng rồi bảo Dương Lăng:
- Ừm, lá»i ái khanh rất có lý, trẫm sẽ cân nhắc. NgÆ°á»i đâu, thưởng cho DÆ°Æ¡ng Lăng ngá»± bà i Ä‘i lại trong cung, ban cho xuất thân đồng tiến sỹ, bắt đầu nháºm chức Äông cung Thị Ä‘á»™c ngay trong hôm nay. Hãy Ä‘Æ°a DÆ°Æ¡ng khanh đến Xuân PhÆ°á»ng Ä‘i!
- Tạ ơn Hoà ng Thượng!
DÆ°Æ¡ng Lăng quỳ xuống tạ Æ¡n, hai tay tiếp nháºn má»™t miếng ngá»c bà i cho phép ra và o cấm cung mà thái giám Ä‘Æ°a cho, sau đó Ä‘i theo tên tiểu thái giám đã dẫn y Ä‘i và o lui ra ngoà i.
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘i theo tên tiểu thái giám qua cổng Cà n Thanh, thẳng đến Xuân PhÆ°á»ng, nÆ¡i thái tỠở. Sau khi bÆ°á»›c và o má»™t tòa cung Ä‘iện, DÆ°Æ¡ng Lăng đứng chỠở ngoà i cá»a, còn tên tiểu thái giám và o trong bẩm báo. Má»™t lúc sau, cá»a cung Ä‘iện mở ra, má»™t viên quan trạc ngÅ© tuần bÆ°á»›c ra, phất ống tay áo, hầm hầm bá» Ä‘i, không thèm liếc DÆ°Æ¡ng Lăng lấy má»™t cái.
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i nhìn theo bóng lÆ°ng ông ta thì tên tiểu thái giám Ä‘Æ°a tin cÅ©ng đã bÆ°á»›c ra theo. Y nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Lăng nói:
- Dương thị độc, giỠngà i hãy chỠở đây đi! Cốc công công đã biết rồi, chỠmột lát Thái tỠgia sẽ triệu kiến ngà i. Ta vỠtrước đây.
DÆ°Æ¡ng Lăng đứng nguyên tại chá»—, chá» cho đến khi gót chân má»i nhừ. Thấy trong cung nà y bốn bá» tÄ©nh mịch, không há» có cung nữ, tháºm chà thái giám cÅ©ng không thấy má»™t ai, y nhân cÆ¡ há»™i khom lÆ°ng váºn Ä‘á»™ng thân thể Ä‘ang má»i nhừ má»™t chút. Bá»—ng nhiên lÆ°ng y chợt trầm xuống, ngay sau đó vai nhÆ° bị siết lại, tá»±a nhÆ° có váºt gì đó Ä‘ang bò lên vai y, DÆ°Æ¡ng Lăng sợ hãi giáºt nảy mình.
Y vừa xoay đầu, má»™t khuôn mặt Thiên Lôi lông lá vừa vặn đối diện vá»›i y. Trên khuôn mặt xấu xà đó, má»™t cặp mắt nhá» xÃu xoay tròn Ä‘ang trừng mắt nhìn y không chá»›p.
DÆ°Æ¡ng Lăng kinh hoảng la to má»™t tiếng. Không đợi y tóm lấy, khuôn mặt Thiên Lôi kia còn bị tiếng la của y là m cho hoảng sợ hÆ¡n, láºp tức rụt đầu lại, thoắt má»™t cái đã phóng tót lên đầu y. Lúc nà y, từ nÆ¡i cá»a Ä‘iện phụ vá»ng lại giá»ng đùng đục bể tiếng của má»™t thiếu niên:
- Cốc Äại Dụng, Lý đại há»c sỹ đã Ä‘i chÆ°a? Úi, ngÆ°Æ¡i là ai? Äừng có cá» Ä‘á»™ng lung tung kẻo tiểu hầu nhi của ta nổi nóng! Cẩn tháºn không nó cà o khắp mặt ngÆ°Æ¡i đó!
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:52 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 03:36 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 59 - Äà o tạo cÆ°á»›p biển.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : 6300
Nguồn: Tà ng Thư Viện
DÆ°Æ¡ng Lăng quay đầu nhìn lại, thấy má»™t cáºu thiếu niên đứng ngay sau lÆ°ng mình Ä‘ang vá»— tay cÆ°á»i lá»›n. Tiếng cÆ°á»i còn chÆ°a dứt, cáºu ta vừa thấy mặt y thì Ä‘á»™t nhiên trợn mắt há mồm, ngá»› ngÆ°á»i chăm chăm nhìn y, má»™t lúc lâu sau má»›i phấn khÃch hô to:
- Là ngÆ°Æ¡i à ? NgÆ°Æ¡i là thị Ä‘á»™c của ta sao? Cái gã... gã DÆ°Æ¡ng Lăng, dịch thừa ở Kê Minh chÃnh là ngÆ°Æ¡i hả?
Vừa rồi DÆ°Æ¡ng Lăng được diện kiến Hoằng Trị nên đã sá»›m biết tiểu thÆ° sinh mà mình gặp hôm qua chắc chắn là ChÃnh Äức rồi, cho nên cÅ©ng không bị bất ngá». Y cÆ°á»i gượng, cúi đầu trả lá»i:
- Thái tá» Ä‘iện hạ! Vi thần chÃnh là DÆ°Æ¡ng Lăng, xin thứ cho vi thần không thể là m lá»… vá»›i Thái tỠđược, vì... vì...
Chu Háºu Chiếu cÆ°á»i hì hì, khoát tay nói:
- Không cần hà nh lá»…, không cần hà nh lá»…! Ngà y nà o cÅ©ng là m lá»…, phiá»n chết Ä‘i được!
Lúc nà y, má»™t gã thái giám béo ú Ä‘ang dắt theo má»™t con chó Ä‘en lá»›n cao bằng ná»a thân ngÆ°á»i từ trong cung Ä‘iện Ä‘i ra, hắn cÆ°á»i hì hì:
- Thái tá» gia! Vừa rồi nô tà i tháºt sá»± là sợ chết khiếp đó. Con chó nà y trốn trong tủ chẳng chịu ngoan ngoãn gì cả, lão nô đã vứt mấy cục xÆ°Æ¡ng thịt và o trong rồi mà nó vẫn Æ° á» suốt, suýt chút nữa thì bị Lý há»c sỹ phát hiện.
DÆ°Æ¡ng Lăng cẩn tháºn quan sát Cốc Äại Dụng. Y thấy hắn vóc ngÆ°á»i máºp lùn, mặt tròn, mà y rắn, mắt lÆ°Æ¡n, khuôn mặt tÆ°Æ¡i tắn. Nếu không sá»›m biết sá»± tÃch vá» sau của kẻ nà y thì DÆ°Æ¡ng Lăng thá»±c sá»± cho rằng hắn rất hòa ái tốt bụng, khiến ngÆ°á»i khác cá»±c kì yêu mến.
Chu Háºu Chiếu cÆ°á»i nhÆ° má»™t đứa trẻ đắc ý, há»i gã:
- Äại Dụng! Lý thái phó Ä‘i rồi sao?
Cốc Äại Dụng cÆ°á»i vuốt Ä‘uôi:
- Chỉ trong hai canh giá» mà Thái tá» gia chui ra chui và o nhà xà tá»›i tám lần, Lý đại nhân sá»›m đã khó chịu rồi. Mặc dù hôm nay ngà i ấy không phải chầu triá»u sá»›m nhÆ°ng phải tá»›i dá»± ngá» triá»u, vừa nãy không chỠđược nữa nên đã xin cáo lui trÆ°á»›c rồi.
Chu Háºu Chiếu cÆ°á»i ha hả, y nhón mÅ©i chân bÆ°á»›c Ä‘i, lắc lÆ° ngÆ°á»i ba lần, vÆ°Æ¡n cổ thẳng Ä‘Æ¡, giống nhÆ° má»™t con láºt Ä‘áºt, nói cháºm rì rì:
- Quân tá» cầu há»c đạo - không cầu ăn uống, quân tá» lo không há»c được đạo - không lo nghèo. Kẻ là m quân vÆ°Æ¡ng - phải biết nhân từ, kẻ là m bá» tôi - phải biết cung kÃnh, kẻ là m con - phải biết hiếu thuáºn, kẻ là m cha - phải biết nhân từ, giao thiệp vá»›i ngÆ°á»i khác - phải biết giữ chữ tÃn....
Chu Háºu Chiếu Ä‘á»c xong liá»n cau mà y than thở:
- Thánh nhân chỉ nói má»™t câu vá» lá»…, nghÄ©a, nhân, trÃ, tÃn, Lý đại há»c sÄ© lại lôi ra má»™t đống dẫn chứng, trÃch dẫn đủ thứ kinh thÆ° Ä‘iển tịch, đã giảng giải mất bảy ngà y trá»i rồi. Ta thấy tháºt kỳ quặc, cái đầu của thánh nhân trông nó nhÆ° thế nà o nhỉ, lúc nói ra câu đó, ông ta có thá»±c sá»± nghÄ© nhiá»u và kỹ nhÆ° váºy không? Muốn dạy ta trở thà nh quân vÆ°Æ¡ng thì phải giảng đạo trị quốc chứ, sao mà má»—i câu Ä‘á»u cứ phải lôi bằng được các báºc thánh nhân từ cả nghìn năm trÆ°á»›c và o, nhÆ° kiểu nếu không là m thế thì ngÆ°á»i khác sẽ không phục váºy. Thá»±c sá»± là cá»±c kỳ nhạt nhẽo, ta nghe mà chán muốn chết.
Y phất tay, giống như vừa trút được gánh nặng:
- Äi rồi thì tốt, Ä‘i rồi thì tốt! Ông ta Ä‘i rồi thì ta cÅ©ng trở và o trong thôi!
Chu Háºu Chiếu Ä‘Æ°a tay huýt gió gá»i con khỉ Ä‘ang ngồi chồm há»—m trên đầu DÆ°Æ¡ng lăng nhÆ°ng nó vẫn nghìn ngang nhìn ngá»a, không buồn để ý tá»›i y. Chu Háºu Chiếu nhếch miệng cÆ°á»i:
- Xem ra con khỉ của ta rất thÃch ngÆ°Æ¡i đó, Ä‘i thôi! DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c! Chúng ta và o trong nà o!
DÆ°Æ¡ng Lăng méo mặt bám theo sau Chu Háºu Chiếu bÆ°á»›c và o thÆ° phòng dà nh cho Thái tá» Ä‘á»c sách. Tuy gá»i là thÆ° phòng nhÆ°ng lại giống má»™t cung Ä‘iện lá»›n, rất vắng vẻ, chỉ có hai gã tiểu thái giám phục dịch đứng ngay sát cá»a. Thấy con khỉ ngồi chồm há»—m trên đầu DÆ°Æ¡ng Lăng, hai tên nà y không nhịn được phải che miệng cÆ°á»i trá»™m.
Chu Háºu Chiếu thoải mái ngồi xuống má»™t cái ghế thấp được sÆ¡n sáng bóng, liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng vá»›i vẻ vô cùng hứng thú, Ä‘oạn vui vẻ cÆ°á»i bảo:
- Tá»›i đây nà o! DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c ngồi Ä‘i! Äể ta bảo Äại Dụng cho ngÆ°Æ¡i xem trò khỉ cưỡi chó, còn có phi qua vòng lá»a, rất hay đó.
DÆ°Æ¡ng Lăng cẩn tháºn ngồi xuống sau má»™t cái bà n. Chu Háºu Chiếu lấy mấy trái cây trên Ä‘Ä©a ném xuống dÆ°á»›i đất, con khỉ Ä‘ang trên đầu DÆ°Æ¡ng Lăng liá»n lao xuống nhặt, ngồi xổm dÆ°á»›i đất gặm ăn.
Chu Háºu Chiếu bảo Cốc Äại Dụng:
- Ta đói rồi, mang tới đây cho ta chút đồ ăn đi!
Cốc Äại Dụng Ä‘ang buá»™c con chó và o cây cá»™t trong Ä‘iện, nghe xong liá»n bảo mấy câu vá»›i tên thái giám trÆ°á»›c mặt, tên thái giám đó phóng Ä‘i nhÆ° bay.
NÆ¡i Thái tá» Ä‘á»c sách chỉ có thái giám, không có cung nữ hầu hạ. Chỉ má»™t lát sau, tám tên tiểu thái giám bÆ°ng mâm Ä‘i và o. Vốn DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang đói meo, ngá»i thấy mùi thức ăn, bụng y liá»n sôi ùng ục.
Tiểu Thái tá» thÃnh tai nghe được, thế là bèn vừa cÆ°á»i vừa chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng Lăng nói:
- Bà y ở đó, bà y ở đó! Nếu nhÆ° trong cung của Thái tá» ta mà có ngÆ°á»i chết đói thì đúng là chuyện khiến ngÆ°á»i ta cÆ°á»i đến rụng răng mất!
Chu Háºu Chiếu nói xong liá»n cÆ°á»i hì hì đứng lên, tùy tiện bÆ°á»›c tá»›i ngồi xuống bên cạnh DÆ°Æ¡ng Lăng, Ä‘Æ°a cho y đôi Ä‘Å©a bạc, nói:
- Ăn đi, nếm thỠxem thức ăn trong cung của ta thế nà o!
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy vị hoà ng đế ChÃnh Äức trong truyá»n thuyết nà y chẳng há» có vẻ kiêu căng phách lối chút nà o, cảm giác gò bó liá»n biến mất. Có DÆ°Æ¡ng Lăng ngồi cùng, dÆ°á»ng nhÆ° Chu Háºu Chiếu ăn cÅ©ng ngon miệng hÆ¡n, y vừa ăn vừa nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Hôm nay ngÆ°Æ¡i không tá»›i nghe Lý thái phó giảng bà i cho nên buổi chiá»u cÅ©ng chẳng có gì để giảng giải cho ta cả nhỉ! Phải rồi, hôm qua ngÆ°Æ¡i có nói tá»›i thứ gì đó gá»i là đấu bò tót, mau kể cho ta nghe Ä‘i!
DÆ°Æ¡ng Lăng vốn cho rằng thị Ä‘á»™c chỉ cần nghe giảng cùng vá»›i thái tá», không để cho Thái tá» quá buồn chán là được, giá» nghe ý tứ của Chu Háºu Chiếu, dÆ°á»ng nhÆ° thị Ä‘á»™c còn phải phụ trách giải đáp thắc mắc khi Thái tá» tá»± há»c. Nếu nhÆ° quả tháºt vị Thái tá» nà y chuyên cần hiếu há»c, tên thị Ä‘á»™c dốt nát mình đây chắc sẽ lá»™ tẩy ngay tại chá»— mất?
DÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© tá»›i đó không khá»i mừng thầm, y vừa nhấm nháp của ngon váºt lạ do ngá»± trù nấu nÆ°á»›ng vừa kể vá» môn thể thao đấu bò tót ở Tây Ban Nha cho Chu Háºu Chiếu nghe. Hiểu biết của DÆ°Æ¡ng Lăng vá» môn thể thao nà y rất Ãt á»i, thế nên y chỉ táºp trung kể những chuyện cÆ°á»i vá» những đấu sÄ© bò tót sẩy tay bị bò tót Ä‘uổi loạn khắp sân và bị húc văng khá»i đấu trÆ°á»ng. DÆ°Æ¡ng Lăng vốn giá»i mồm mép, lại cố ý thêm mắm thêm muối, không chỉ Chu Háºu Chiếu say mê mà ngay cả Cốc Äại Dụng và những tiểu thái giám dâng cÆ¡m Ä‘ang đứng ở bên cạnh cÅ©ng nghe đến nháºp thần.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy Cốc Äại Dụng Ä‘ang cÆ°á»i ngặt nghẽo mà trong lòng thầm cảm thấy xấu hổ, trÆ°á»›c mặt mình là những ai chứ? Má»™t kẻ là hôn quân tÆ°Æ¡ng lai nổi tiếng dâm đãng, còn kẻ kia là tên đại gian đại ác lừng danh. Còn mình thì sao? Mang tiếng là thị Ä‘á»™c nhÆ°ng lại đóng vai má»™t tên lá»™ng thần, má»™t tên há» mua vui cho Thái tá».
Không sai, y chẳng có dã tâm gì cả, thế nhÆ°ng đã tá»›i cái thế giá»›i nà y rồi, y không thể biến mình thà nh má»™t khán giả thá» Æ¡ vá»›i sá»± Ä‘á»i được. Vá» mặt tình cảm y cÅ©ng chẳng khác gì những ngÆ°á»i Hán hiện nay, trang bi thảm nhất trong lịch sá» Trung Quốc đối vá»›i y vốn chỉ là lịch sá», là quá khứ đã qua, y chẳng thể là m gì được, nhÆ°ng bây giá», hết thảy còn chÆ°a diá»…n ra. Äế quốc Äại Minh lúc nà y vẫn là quốc gia già u có nhất thế giá»›i, váºn mệnh đã sắp đặt y tá»›i trÆ°á»›c mặt quân vÆ°Æ¡ng của Äại Minh, lẽ nà o y lại không bá» ra má»™t phần sức lá»±c?
Sá»± suy tà n của triá»u Minh chủ yếu là do tÆ° duy của bá»n há» quá bảo thủ. Kẻ thống trị, tháºm chà cả giai cấp thống trị Ä‘á»u mù quáng tá»± cao tá»± đại, bế quan tá»a cảng. Bây giá» là thá»i Ä‘iểm cả thế giá»›i Ä‘ang phát triển mạnh cùng chủ nghÄ©a tÆ° bản Ä‘ang chuyển mình, nếu nhÆ° Trung Quốc có thể giữ mối liên hệ máºt thiết vá»›i thế giá»›i thì tÆ° tưởng và nháºn thức của cả giai cấp thống trị sẽ ngầm chịu ảnh hưởng, nhất định sẽ có thể phát triển theo hÆ°á»›ng tÃch cá»±c hÆ¡n.
NgÆ°á»i trÆ°á»›c mặt mình là ai chứ? Là Hoà ng đế Äại Minh tÆ°Æ¡ng lai đó! Äại Minh lúc nà y Ä‘ang thiếu thứ gì? ChÃnh là thiếu chà tiến thủ! Nếu nhÆ° có thể khiến vị Thái tá» trÆ°á»›c mặt nà y nhìn xa trông rá»™ng hÆ¡n, ở thá»i kỳ quân quyá»n tối cao nà y, má»™t suy nghÄ© của y cÅ©ng có thể sinh ra tác dụng không để Ä‘oán trÆ°á»›c được vá»›i sá»± phát triển của lịch sá». Lịch sá»... thá»±c sá»± là không thể thay đổi sao?
DÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© tá»›i đó, trong lòng thầm thấy rá»™n rà ng. Y cố giữ bình tÄ©nh, nói vá»›i Chu Háºu Chiếu:
- Thái tá», nếu ngÆ°á»i thÃch nghe, vi thần có thể kể mấy chuyện khác cho ngÆ°á»i.
Chu Háºu Chiếu vui mừng quá Ä‘á»—i, bèn gáºt đầu liên tục. Mặc dù y là Thái tá» nhÆ°ng Ä‘á»i sống tinh thần lại kém xa trẻ em thá»i hiện đại, dùng từ khô khan vô vị để hình dung cÅ©ng không quá đáng chút nà o. Lúc nà y nghe DÆ°Æ¡ng Lăng kể những chuyện má»›i lạ y má»›i biết trên thế giá»›i nà y còn có rất nhiá»u thứ đặc sắc và hay ho nhÆ° thế, cÅ©ng biết trá»i đất rá»™ng lá»›n đến mức nà o. Vốn Ä‘ang nghe đến say mê nên DÆ°Æ¡ng Lăng vừa Ä‘á» nghị nhÆ° váºy, cáºu thiếu niên ChÃnh Äức bèn vá»™i và ng bảo vá»›i Cốc Äại Dụng:
- Äại Dụng! Kêu ngÆ°á»i báo vá»›i Trà Vân thiá»n sÆ° hôm nay không há»c Phạn văn nữa!
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe váºy thì rất ngạc nhiên, không ngá» Chu Háºu Chiếu còn há»c cả ngoại ngữ nữa. Mà qua cách y tùy ý bảo thái giám hủy giá» há»c, rất hiển nhiên là môn há»c đó không phải do hoà ng đế sắp xếp cho y. Hình tượng ChÃnh Äức nà y khác rất xa kẻ hoang dâm vô Ä‘á»™, vô công rồi nghá» mà DÆ°Æ¡ng Lăng biết.
DÆ°Æ¡ng Lăng thong thả kể chuyện cÆ°á»›p biển Tây Ban Nha. Những nữ vÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p biển tóc Ä‘á», thuyá»n trưởng cÆ°á»›p biển chá»™t mắt được y gia công gá»™p lại thà nh má»™t chuyện. Vẫn duy trì được sá»± thú vị cho câu chuyện, y còn kể thêm vá» việc tranh chấp bá quyá»n trên biển của các nÆ°á»›c châu Âu Ä‘ang diá»…n ra và o thá»i Ä‘iểm hiện tại. Tháºm chà y còn hÆ° cấu thêm má»™t nÆ°á»›c tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i Äại Minh ở bá» kia đại dÆ°Æ¡ng, nằm cách Äại Minh còn xa hÆ¡n các nÆ°á»›c Ả-Ráºp, y kể lại câu chuyện từ lúc nó hùng mạnh, già u có, cho đến khi suy bại, chịu đủ sá»± lăng nhục.
Chuyện cÆ°á»›p biển đầy hấp dẫn khiến Chu Háºu Chiếu vốn thÃch phiêu lÆ°u nghe đến mê mẩn. DÆ°Æ¡ng Lăng bắt đầu kể đến Ä‘oạn các nÆ°á»›c châu Âu vì tranh già nh quyá»n bá chủ trên biển, bá» ngoà i thì tuyên bố không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i cÆ°á»›p biển nhÆ°ng lại ngấm ngầm nuôi dưỡng và sai chúng tấn công thuyá»n buôn nÆ°á»›c khác. Cốc Äại Dụng ở bên hÆ¡i chau mà y, tá» ra khinh thÆ°á»ng các nÆ°á»›c nhá» man di nà y không biết sÄ© diện.
Tiểu ChÃnh Äức thì lại xoa tay, giá»ng say mê:
- Hay quá, có triá»u đình chống lÆ°ng phÃa sau, lại không là m mất thể diện của triá»u đình, chuyện là m ăn lãi nhÆ° váºy, cÆ°á»›p biển lại hay nhÆ° váºy, ngay của ta cÅ©ng muốn thá» má»™t phen, há há há...
DÆ°Æ¡ng Lăng mỉm cÆ°á»i. TrÆ°á»›c mặt y là má»™t cáºu nhóc chÆ°a hiểu mấy vá» phải trái đúng sai, là má»™t tá» giấy trắng có thể tô cÅ©ng có thể xóa. Lý há»c sỹ dạy cho y lá»… nghÄ©a liêm sỉ, dạy cho y lối tá»± mãn của thiên triá»u; Cốc Äại Dụng lại dạy y ăn chÆ¡i hưởng lạc, hoang dâm vô Ä‘á»™; váºy thì phải để cho DÆ°Æ¡ng Lăng ta dạy y nhìn ra thế giá»›i, hÆ°á»›ng lòng tham lam và dã tâm ra bốn bể!
Giáo dục, phải bắt đầu từ bé...
Tà i sản của chickcannibal
Last edited by chickcannibal; 25-03-2011 at 03:52 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè