11-08-2008, 03:38 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 57 : Những tấn bi hà i kịch tại Tiết Gia Trang
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Bên cá»a cấm má»™t lá cá» chiêu hồn.
Quả trong nhà có đám tang không còn nghi ngỠgì nữa.
Lúc nà y nhà sư đã nhìn rõ trên đèn lồng có viết hai hà ng chữ:
"Tiết Công Mộ Hoa chi tang".
"Hưởng niên lục tháºp ngÅ© tế".
(Ãám tang Tiết Công Má»™ Hoa, hưởng thá» sáu mươi lăm tuổi).
- Không hiểu Tiết Má»™ Hoa có phải là Tiết Thần Y không? Nhưng trạc tuổi muốn đúng rồi. Nếu quả Tiết Thần Y không chữa được cho mình mà chết Ä‘i thì há»ng bét!
Lúc nhà sư dừng ngá»±a trầm ngâm thì Ãặng Bách Xuyên và Công Dã Cà n cÅ©ng thúc ngá»±a đến nÆ¡i. Ba ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau Ä‘á»u lá»™ vẻ hoà i nghi không nhất quyết.
Bá»—ng thấy phÃa trong cá»a có tiếng khóc vang lên, tiếng khóc cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà :
- Lão gia Æ¡i! Lão gia y thuáºt như thần, ngỠđâu lại bị cấp chứng bá» chúng tôi mà đi. Tuy lão gia ngoại hiệulà "Diêm Vương Ãịch" mà rốt cuá»™c cÅ©ng bị tay Diêm Vương lôi Ä‘i. Bây giá» xuống Diêm cung chắc bị Diêm Vương hà nh hạ khổ sở!
Ba cổ xe lá»›n cùng A BÃch và sáu nhà sư chùa Thiếu Lâm pháp hiệu có chữ "Tuệ" cÅ©ng đến nÆ¡i.
A BÃch nghe tiếng ngưá»i khóc để viếng Tiết Thần Y thì cả kinh thất sắc nói:
- Ãại ca Æ¡i! Chúng mình tháºt xui quá rồi!
Ãặng Bách Xuyên không trả lá»i nà ng, nhảy xuống ngá»±a cất tiếng nói to:
- Huyá»n Nạn đại sư chùa Thiếu Lâm dẫn mấy ngưá»i bạn đến có việc khẩn cầu Tiết Thần Y.
Tiếng y nói bình thưá»ng cÅ©ng oang oang như tiếng chuông đồng, lúc nà y y còn lấy hÆ¡i nói to hÆ¡n má»™t chút nên vá»ng Ä‘i rất xa.
Tiếng khóc trong nhà bá»—ng im bặt. Má»™t lúc sau má»›i thấy má»™t ngưá»i đà n ông và má»™t ngưá»i đà n bà già ăn mặc như kẻ nô bá»™c trong nhà chạy ra nước mắt nước mÅ©i nhể nhãi. Hai ngưá»i nghẹn ngà o trông rất thương tâm.
Lão bộc đấm ngực nói:
- Lão gia chúng tôi mất từ chiá»u hôm qua. Các vị... các vị không gặp được nữa rồi.
Huyá»n Nạn chấp tay để trước ngá»±c há»i:
- Tiên sinh mắc bịnh gì mà tạ thế?
Lão bộc đáp:
- Không hiểu là bệnh gì. Ãá»™t nhiên lão gia nấc lên mấy cái rồi nghẹt thở. Lão gia chúng tôi vốn thân thể tráng liện, tuổi cÅ©ng chưa già mấy. Tháºt là má»™t sá»± không ngá»! Tháºt là má»™t sá»± không ngá»!
Huyá»n Nạn lại há»i:
- Trong nhà Tiết Thần Y còn ai không?
Lão bộc đáp:
- Không có ai. Không còn má»™t ngưá»i nà o hết.
Công Dã Cà n cùng Ãặng Bách Xuyên đưa mắt nhìn nhau cả hai ngưá»i cùng nháºn ra rằng khi lão bá»™c nói mấy câu nà y giá»ng nói không có vẻ tá»± nhiên và thiếu thà nh tháºt.
Huyá»n Nạn thở dà i nói:
- Con ngưá»i ta sống chết có số mạng đã váºy thì cho chúng tôi và o trước linh vị ông bạn già để lạy má»™t lạy.
Lão bộc áp úng:
- Cái đó... Cái đó... Vâng, vâng.
Rồi dẫn má»i ngưá»i tiến qua cổng lá»›n và o nhà .
Công Dã Cà n lùi lại sau má»™t bước, khẽ bảo Ãặng Bách Xuyên:
- Ãại ca! Tiểu đệ coi Ä‘iá»u nà y dưá»ng như có Ä‘iá»u gì khuất khúc. Lão bá»™c nà y ra chiá»u lúng túng và có ý máºp má» năm nắm nÆ¡m ná»›p.
Ãặng Bách Xuyên gáºt đầu, theo lão bá»™c nà y và o linh đưá»ng thì thấy cách trần thiết rất đơn giản quê mùa, thiếu thốn đủ thứ, rõ ra cách bà y trà trong lúc thảng thốt. Trên bà i vị có dòng chữ: "Tiết Công Má»™ Hoa chi linh vị." Mấy chữ nà y nét bút sắc sảo gân guốc đúng là cá»§a má»™t ngưá»i có há»c rá»™ng quyết không phải lão bá»™c kia viết được thế nà y.
Công Dã Cà n đã để ý đến Ä‘iá»u nà y, nhưng không nói gì.
Má»i ngưá»i theo thứ tá»± và o trước linh vị là m lá»… Ä‘iếu tang.
Công Dã Cà n ngoảnh đầu nhìn ra ngoà i sân thấy trên hai cây sà o tre có phÆ¡i đến mưá»i mấy bá»™ quần áo đà n bà có, đà n ông có. trẻ con có, thì tá»± há»i:
- Trong nhà Tiết Thần Y rõ rà ng có đông đủ gia quyến sao vừa rồi lão bộc nói không còn ai.
Huyá»n Nạn nói:
- Chúng tôi từ chùa Thiếu Lâm trên núi Trung SÆ¡n tá»›i đây cầu Tiết tiên sinh chữa bệnh cho. Không ngỠđến nÆ¡i thì Tiết tiên sinh lại quy tiên rồi. Bâygiá» trá»i đã xế chiá»u, đêm nay chúng tôi xin được ngá»§ trá» tại quý phá»§ má»™t đêm.
Lão bộc vẻ ngại ngùng áp úng:
- Cái đó... Cái đó... dạ... được... được. Xin chư vị hãy ngồi chơi, trong nhà khách chỠmột chút tiểu nhân đi là m cơm.
Huyá»n Nạn nói:
- Quản gia bất tất phải báºn lòng. CÆ¡m hẩm dưa muối cÅ©ng được mà .
Lão bộc nói:
- Dạ dạ! Xin các vị ngồi chơi một chút.
Nói xong lão dẫn má»i ngưá»i ra sảnh đưá»ng rồi xoay mình Ä‘i và o trong nhà .
Qua má»™t lúc lâu mà chẳng thấy lão bá»™c mang trà nước ra má»i khách chi hết. Huyá»n Nạn lẩm bẩm:
- Lão bá»™c nà y gặp buổi ông chá»§ qua Ä‘á»i má»™t cách đột ngá»™t thì không khá»i thần hồn Ä‘iên đảo. Hỡi Æ¡i! Huyá»n Thống sư đệ bị trúng hà n độc, biết là m thế nà o bây giá»?
Má»i ngưá»i chỠđến ná»a giá» vẫn chẳng thấy lão bá»™c ra nữa.
Bao Bất Ãồng đã bắt đầu nóng nảy nói:
- Tôi đi tìm ngụm nước uống khát quá rồi!
A BÃch nói:
- Ãừng! Tam ca hãy ngồi yên nghÄ© má»™t chút. Tiểu Muá»™i xuống nhà đun nước giúp lão bá»™c.
Nói xong nà ng đứng dáºy Ä‘i và o nhà háºu đưá»ng.
Công Dã Cà n sợ nà ng bị ngưá»i ám toán:
- Ãể ta Ä‘i cùng vá»›i hiá»n Muá»™i.
Hai ngưá»i thẳng và o phÃa sau. Nhà há» Tiết rất nhiá»u phòng ốc. Cả trước sau có đến năm dãy, mà khắo trong ngoà i tuyệt không má»™t bóng ngưá»i.
Hai ngưá»i lầm mò xuống đến nhà bếp thì cả đôi nam nữ lão bá»™c vừa rồi cÅ©ng chẳng thấy đâu nữa.
Công Dã Cà n biết là có chuyện khác thưá»ng, hấp tấp trở ra nhà sảnh đưá»ng nói:
- Tình hình trong nhà nà y rất dị thưá»ng. Không chừng Tiết Thần Y giả chết cÅ©ng nên.
Huyá»n Nạn cÅ©ng lấy là m kì đứng báºt dáºy há»i:
- Sao?
Công Dã Cà n đáp:
- Tại hạ tưởng nên và o xem quan tà i ra sao?
Y Lang ngưá»i Ä‘i và o trước linh vị, đưa tay ra toan nhấc quan tà i, rồi đột nhiên y nghÄ© sao rồi rút tay vá», chạy ra ngoà i sân lấy má»™t cái áo dà i phÆ¡i trên sà o quấn và o tay.
A BÃch há»i:
- Phải chăng nhị ca sợ trên áo quần có chất độc?
Công Dã Cà n đáp:
- Lòng ngưá»i nham hiểm biết đâu mà lưá»ng, không thể không đỠphòng được.
Y váºn kinh lá»±c nâng quan tà i nhấc xem thì thấy quan tà i rất là trầm trá»ng quyết bên trong không phải đặt xác chết, liá»n nói:
- Tiết Thần Y quả nhiên trá tá»!
Phong Bá Ãc rút đơn Ä‘ao dánh soạt má»™t tiếng noÃ:
- Cứ mở nắp quan tà i ra xem sẽ rõ?
Công Dã Cà n nói:
- Lão nà y ngoại hiệu xưng là Thần Y tất nhiên chuyên dùng thuốc độc. Tứ đệ phải cẩn tháºn đấy!
Phong Bá Ãc nói:
- Tiểu đệ biết rồi.
Y lừa mÅ©i đơn Ä‘ao và o quan tà i náºy lên. Lách cách mấy tiếng nắp quan tà i hé mở. Phong Bá Ãc bÃt kÃn các đưá»ng hô hấp vì sợ phấn độc trong quan tà i bay ra. Nhà sư chùa Thiếu Lâm pháp danh là Tuệ Ãá» thấy Phong Bá Ãc chú ý phòng bị, ra chiá»u sợ sệt cái thây ma thì trong bụng không khá»i có ý nghÄ© hoạt kê. Lão không nhịn được phải phì cưá»i.
Bao Bất Ãồng xẵng giá»ng há»i:
- Có chuyện chi mà cưá»i?
Rồi lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái, tung mình nhảy và o trong sân, vươn tay ra chụp lấy hai con gà mái Ä‘ang bắt sâu bá» trên cây quế ăn. Y nhắc tay má»™t cái liệng hai con gà mái qua miệng quan tà i.
Hai con gà kêu quang quác mấy tiếng rá»›t ngay xuống bên quan tà i rồi chạy vá»™i ra, nhưng chỉ chạy được mấy bước là ngã lăn ra. Hai con gà dẫy đà nh đạch mấy cái rồi nằm chết ngay đứ đừ. Lúc nà y dưới hà nh lang má»™t cÆ¡n gió lạnh buốt thổi qua. Hai con gà chết lông rụng tứ tung bay theo chiá»u gió.
Má»i ngưá»i thấy tình trạng nà y không khá»i khiếp sợ. Ta nên biết rằng những nhà sư chùa Thiếu Lâm pháp hiệu có chữ Tuệ Ä‘á»u đã tiá»m tâm tu luyện mấy chục năm trá»i, Ãt khi bước chân ra khá»i chùa. Ná»™i công các vị tuy rất thâm háºu, nhưng phần kiến văn và lịch duyệt bì thế nà o được vá»›i Bao Bất Ãồng, Phong Bá Ãc, là những ngưá»i lăn lá»™n giang hồ biết nhiá»u hiểu rá»™ng và thưá»ng gặp sá»± bất trắc.
Trước tình trạng nà y các nhà sư Tuệ Ãá» má»›i biết trong quan tà i có chất kịch độc, nhưng không mùi không sắc, giết ngưá»i má»™t cách vô sinh. Hai con gà mái vừa má»›i trúng độc chết mà đã rụng lông lá đủ biết chết độc mãnh liệt là chừng nà o, nên chưa ai dám đến bên quan tà i.
Huyá»n Nạn há»i Ãặng Bách Xuyên:
- Ãặng huynh! Vụ nà y là thế nà o đây? Chẳng lẽ Tiết Thần Y trá tá» tháºt sao?
Ãại Sư vừa nói vừa tung mình nhảy lên tay trái bá lấy xà nhà ngó và o trong quan tà i thì thấy trong đựng đầy đá hòn. Giữa có đặt má»™t cái bát lá»›n chứa đầy nước trong. DÄ© nhiên bát nước nà y là thuốc độc rồi.
Huyá»n Nạn lắc đầu nhảy xuống nói:
- Nếu Tiết huynh chẳng chịu chữa thuốc cho chúng ta thì thôi việc cóc gì phải bố trà cÆ¡ quan hiểm độc hại ngưá»i.
Chùa Thiếu Lâm không thù không oán vá»›i y. Hán h động nà y tháºt là vô lÃ. Hay là ... hay là ...
Nhà sư nói câu "Hay là " rồi dừng lại không nói nữa. Trong bụng nhà sư định nói:
Hay là có thâm thù với Mộ Dung ở Cô Tô?
Bao Bất Ãồng nói:
- Ãại sư bất tất phải đón non đón già . Má»™ Dung Công Tá» cùng Tiết Thần Y chưa biết nhau bao giá», lại không thù oán, mà có ra chăng nữa thì dù chúng tôi có Ä‘au khổ đến đâu cÅ©ng cố mà chịu đựng, chứ chẳng thèm quì lụy kẻ cừu thù để xin chữa thuốc. Ãại sư đừng tưởng Bao Bất Ãồng nà y là hạng vá áo túi cÆ¡m.
Huyá»n Nạn nói:
- Bao huynh nói thế là phải. Lão tăng đoán sai rồi.
Huyá»n Nạn là má»™t vị cao tăng đắc đạo, trong lòng cÅ©ng nghÄ© như váºy, nhưng không muốn nói ra, chỉ nháºn lá»—i mình mà thôi.
Ãặng bách Xuyên nói:
- NÆ¡i đây khà độc rất mạnh không nên đứng lâu, chúng ta ra ngoà i sảnh đưá»ng ngồi thôi.
Má»i ngưá»i ra nhà sảnh đưá»ng ai cÅ©ng bà y tỠý kiến mà chẳng ai biết rõ Tiết Thần Y giả chết lại còn bố trà cÆ¡ quan hãm hại ngưá»i là vì lẽ gì?
Bao Bất Ãồng nói:
- Lão Tiết quỉ y nà y tháºt là khả ố. Chúng ta Ä‘em má»› lá»a đốt quách cái tổ quá»· nà y Ä‘i! Ãặng Bách Xuyên nói:
- Không được! Dù sao thì Tiết tiên sinh cÅ©ng là má»™t ngưá»i bạn tốt cá»§a chùa Thiếu Lâm. Chúng ta phải biết nể mặt Huyá»n nạn đại sư mà đừng hà nh động lá»— mảng.
Lúc nà y trá»i đã tối mịt. Trong nhà chẳng có đèn lá»a chi hết, má»i ngưá»i Ä‘á»u bụng đói, miệng khát mà không ai dám uống chén nước trong nhà nà y.
Huyá»n Nạn nói:
- Hay là chúng ta ra ngoà i tìm một nông gia gần đây để kiếm lưng cơm chén nước.
Ãặng Bách Xuyên nói:
- Phải đó! Chúng ta ra khá»i đây mưá»i dặm đưá»ng, rồi hãy tìm ăn uống gì cho đỡ khát. Tiên sinh là ngưá»i rất tâm cÆ¡, chẳng những chỉ bố trà má»™t cái quan tà i thế nà y mà thôi đâu. Nếu xảy ra chuyện gì để liên lụy đến cả các vị đại sư thì trong lòng bá»n tại hạ áy náy vô cùng!
Y cùng Công Dã Cà n tuy không hiểu rõ nguyên nhân, nhưng cÅ©ng nghÄ© rằng cái lối "Gáºy ông Ä‘áºp lưng ông" cá»§a nhà Má»™ Dung đã đồn đại khắp nÆ¡i và bị khách gian hồ kết oán má»™t cách vu vÆ¡ đã nhiá»u. Y chắc rằng Tiết Thần Y có thân hữu gì đã bị hại rồi Ä‘em thù oán đổ lên đầu Cô Tô Má»™ để đòi nợ máu.
Má»i ngưá»i đứng dáºy Ä‘i ra phÃa cá»a chÃnh thì đột nhiên ở góc Tây Nam trên trá»i sáng rá»±c lên, tiếp theo là má»™t vùng những tia lá»a phun lên trước đỠsau biến thà nh mà u xanh biếc, khác nà o má»™t đám mưa hoa, lưng trá»i biến ảo bao nhiêu mà u sắc huy hoà ng trông rất đẹp mắt.
A BÃch vá»— tay nói:
- Ãẹp quá! đẹp quá không hiểu ai đốt pháo bông mà đẹp thế?
Lúc nà y má»›i và o cạnh má»™t sÆ¡ thu, chẳng phải là tiết Nguyên Tiêu hay tiết Trung Thu, sao lại có ngưá»i đốt pháo bông? Chẳng bao lâu lại có má»™t thứ hoa và ng chói bay vút lên không gian khác nà o trăm ngà n vì sao đổi ngôi va chạm và o nhau.
Ãốt pháo bông là má»™t trò vui lúc thiên hạ thái bình. Nhưng hiện giá» má»i ngưá»i Ä‘ang ở và o trưá»ng hợp nguy hiểm, lại Ä‘em theo ba bệnh nhân trúng độc dị thưá»ng khó chữa, thì ai còn lòng nà o mà ngắm cảnh pháo bông.
A BÃch tuy còn nhá» tuổi, nhưng nà ng cÅ©ng quan tâm đến bệnh tình tam ca, tứ ca hÆ¡n là tấm lòng ngây thÆ¡ cá»§a trẻ nÃt thÃch coi pháo bông.
Nà ng buồn rầu nói:
- Ãừng coi nữa! Chúng ta Ä‘i thôi!
Công Dã Cà n nói:
- Ãây không phải là pháo bông đâu, mà chỉ là tÃn hiệu để bá»n đại địch kéo đến bao vây.
Phong Bá Ãc la lá»›n:
- Thế thì tuyệt! Tuyệt diệu! Mình lại được một phen đâm chép cho sướng tay! Rồi quay trở lại nhà đại sảnh.
Phong Bá Ãc vừa trở gót quay lại thì Ãặng Bách Xuyên bảo:
- Tam đệ cùng lục Muá»™i! Các ngưá»i và o trong đại sảnh để ngăn trở phÃa trước, nhị đệ chống đỡ phÃa sau cho...
Ãoạn y quay lại nói vá»›i Huyá»n Nạn đại sư:
- Việc nà y không liên quan đến chùa Thiếu Lâm xin các vị đừng bà ng quang, đừng bênh vá»±c bên nà o là nhà Má»™ Dung cám Æ¡n đại đức nhiá»u lắm!
Trong khi Ãặng Bách Xuyên Ä‘ang nói thì Công Dã Cà n, Bao Bất Ãồng, A BÃch Ä‘á»u tuân theo phân phối cá»§a y, lùi lại phÃa sau.
Lúc nà y phe nhà Má»™ Dung tuy có năm ngưá»i, thì hai ngưá»i đã bị trá»ng thương lại má»™t cô gái nhá» tuổi. Trông địch nhân đốt lá»a hiệu ngất trá»i sắp có má»™t số đông ngưá»i đến công kÃch, uy thế mảnh liệt ghê gá»›m không phải tầm thưá»ng. Thế mà Ãặng Bách Xuyên tuyệt không sợ hãi gì, cÅ©ng không cầu phái Thiếu Lâm giúp sức.
Huyá»n Nạn nói:
- Sao Ãặng huynh lại nói thế? Dù địch nhân có thù riêng vá»›i chư vị mà kéo đến vây đánh, trung gian có Ä‘iá»u gì phải trái khuất khúc, bá»n bần tăng cÅ©ng phải xét Ä‘oán theo lẽ công bằng không thể để cho há» nhân lúc ngưá»i ta Ä‘ang gặp cÆ¡n nguy cấp, cáºy nhiá»u ngưá»i để thá»§ thắng được. Giả tá»· há» là đồng đảng cá»§a Tiết Thần Y bố trà cÆ¡ qua độc địa để hãm hại ngưá»i má»™t cách vô là thì các vị cùng chúng tôi Ä‘á»u coi há» là kẻ thù chung có là đâu lại thõng thõng tay đứng nhìn?
Ãoạn Huyá»n Nạn quay lại hô các nhà sư:
- Các vị sư đệ! Hãy chuẩn bị đối địch!
Bá»n đại tăng và o hà ng chữ Tuệ đồng thanh vâng lá»i.
Huyá»n Thống nói vá»›i Ãặng Bách Xuyên:
- Ãặng huynh! Bần tăng cùng hai vị sư đệ đã và o cánh đồng bệnh tương liên thì tá»± nhiên phải dắt tay nhau cùng ra sức chống địch.
Ãang lúc nói chuyện lại có hai bông hoa vá»t lên trá»i và lần nà y cà ng đến gần hÆ¡n. Rồi cứ cách má»™t lúc, lại hai bông hoa xuất hiện cả trước sau có đến sáu lần. Hình dáng cùng mà u sắc bông hoa Ä‘á»u khác nhau. Có bông tá»±a như má»™t nhát búa hoà nh tạo thiên quân có bông giống như hoa mẫu đơn. Sau khi sáu bông hoa phóng lên hết rồi, bầu trá»i Ä‘en nghịt không còn tÃn hiệu gì nữa.
Huyá»n Nạn hạ lệnh cho các đệ tá» Thiếu Lâm lo phòng giữ chung quanh nhà đại sảnh để chỠđịch nhân đến đánh. Nhưng chá» hồi lâu vẫn chẳng thấy động tÄ©nh gì.
Má»i ngưá»i vẫn nÃn thở chú ý trong má»™t khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, bá»—ng nghe mé Ãông có thanh âm má»™t cô gái ngâm thÆ¡:
"Mà y liá»u kìa ai biếng Ä‘iểm trang,
Khăn hồng ố lệ những mơ mà ng,
Phòng the khắc khoải hồn cô tịch,
Châu ngá»c khôn khuây ná»—i Ä‘oạn trưá»ng.
Giá»ng hát thê lương đầy vẻ thê lương não ruá»™t."
Huyá»n Nạn cùng Ãặng Bách Xuyên đưa mắt nhìn nhau trong lòng rất là nghi hoặc.
Thanh âm thán giá»ng đà o xong liá»n đổi sang vai kép:
- Cha chả! Lâu ngà y không thấy mặt, lòng trẫm những thương tình. Há»™p trân châu ban tặng cho khanh, chẳng biết có vui lòng bạn ngá»c?
Lại chuyển sang vai đà o:
- Chao ôi! Bệ hạ có Dương phi ká» cáºn, mãi say mê trong cuá»™c truy hoan. Châu ban mai phi bá» cho cam, đâu có là thương ngưá»i mệnh bạc.
Nói xong lại lên tiếng khóc thút thÃt.
Các nhà sư chùa Thiếu Lâm đứng chữ "Tuệ" Ãt ra ngoà i nên chưa hiểu nhân tình thế cô, chẳng biết ngưá»i kia lúc nói tiếng đà n ông, lúc rệ giá»ng đà n bà đang là m trò quỉ quái gì, nhưng nghe trong lòng cÅ©ng xiết ná»—i thê lương!
Bá»n Ãặng Bách Xuyên Ä‘á»u biết ngưá»i nà y đương diá»…n tuồng ÃÆ°á»ng Minh Hoà ng cùng Mai Phi là má»™t tấn tuồng cổ. Y đóng vai Mai phi lại đóng luôn cả vai ÃÆ°á»ng Minh Hoà ng nữa. Từ thanh âm cho đến kiểu cách tuy hay đến đâu nhưng má»i ngưá»i Ä‘ang lúc khẩn trương hồi hợp trông chá» biến chuyển thấy chuyện nà y trong lòng ai cÅ©ng nao núng không hiểu ngưá»i nà y có dụng ý gì.
Bá»—ng nghe ngưá»i đó lại lên tiếng:
- Thôi khanh khóc lóc là m chi cho phiá»n lòng trẫm. Mau bà y tiệc yến, rồi khanh thổi sáo cho trẫm hát má»™t khúc để giải buồn cho ái khanh. Ngưá»i đó lại chuyển giá»ng đà o lại nói:
- Dùng nước mắt để rá»a mặt những mong được thấy quân vương. Bá»a nay đã giáp mặt long nhan, thì tiện thiếp can lòng nhắm mắt.
Nói xong lại khóc ấm ức. Bao Bất Ãồng lá»›n tiếng nói:
- CÆ¡ gia An Lá»™c SÆ¡n chÃnh thị. Bá»› ÃÆ°á»ng Vương Lý thì hồ đồ. Dương ngá»c hoà n trao lại cho cô. Thá»i tránh khá»i sinh linh đồ thán.
Ãặng BÃch Xuyên muốn lên tiếng ngăn trở nhưng đã không kịp nữa. Tiếng ngưá»i khóc giả vá» bên ngoà i đã bặt tá»±a như giáºt mình hoảng sợ.
Chỉ trong khoảng khắc, bốn bá» im lặng như tá». Sau má»™t lúc nữa má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá»i thấy mùi hương thÆ¡m ngát.
Huyá»n Nạn la lên:
- Ãịch nhân thả hÆ¡i độc! Mau mau phong bế nguyệt đạo và ngá»i thuốc giải Ä‘i.
PhÃa ngoà i lại có ngưá»i nói:
- Thất tỷ! Thất tỷ đã đến đấy ư?
- Trong nhà ngũ ca có một quái nhân tự xưng là An Lộc Sơn!
Má»i ngưá»i nghe tiếng y nói chuyện thưá»ng thì má»›i biết rõ là đà n ông.
Ai nấy thá» hÃt má»™t hÆ¡i không có gì khác lạ, trái lại còn thấy đầu óc sáng suốt, dưá»ng trong mùi hương không có chất độc.
Bỗng nghe thanh âm một phụ nữ nói:
- Chỉ có mình đại ca là chưa đến. Váºy nhị ca, tam ca, tứ ca, lục ca, bát đệ nên ra mặt Ä‘i thôi.
Câu nói vừa dứt bá»n Ãặng Bách Xuyên đột nhiên thấy phÃa trước mặt sáng rá»±c lên má»i ngưá»i lóa mắt không mở ra được ngay.
Bỗng thấy cổng lớn có một là n sáng kỳ dị trông rõ có năm trai một gái.
Má»™t ngưá»i già mặc áo ngắn, râu Ä‘en lá»›n tiếng nói:
- Lão ngũ! Ngươi còn chưa ra ư?
Tay lão cầm tấm ván vuông trông tá»±a như chiếc bà n cá». Ngưá»i đà n bà là má»™t thiếu phụ đứng tuổi rất xinh đẹp. Bốn ngưá»i kia thì hai ngưá»i ra dáng há»c trò, má»™t ngưá»i là thợ má»™c, trong tay cầm má»™t cây búa, còn ngưá»i sau cùng mặt xanh, răng lồi, tóc Ä‘á», râu xanh trông rất khá»§ng khiếp chẳng khác má»™t con yêu quái.
Huyá»n Nạn chú ý nhìn xem thì mặt ngưá»i nà y nhồi son thoa phấn như kiểu những ngưá»i đóng trò sân khấu không phải y có chân tướng kì dị. Gã vừa đóng vai ÃÆ°á»ng Minh Hoà ng và vừa giả là m Mai phi.
Ãặng Bách Xuyên há»i bá»n ngưá»i má»›i đến:
- Tôn tÃnh đại danh các vị là gì? Tại hạ tên gá»i Ãặng Bách Xuyên.
Ãối phương chưa kịp trả lá»i thì trong nhà đại sảnh má»™t bóng đên lù lù nhảy ra, ánh Ä‘ao lấp loáng, nhằm gã kép hát chém luôn bảy tám Ä‘ao. Ngưá»i nà y chÃnh là Nhất Tráºn Phong Phong BáÃc.
Phong Bá Ãc tần công rất mãnh liệt, gã kép hát lại không kịp đỠphòng, tránh tả né hữu, tình thế rất nguy cấp, thế mà gã vẫn lên giá»ng khôi hà i:
- Lúc bạt sÆ¡n há» khà cái thế thá»i bất lợi há» truy bất thá». Truy bất thệ há»... Gã Ä‘ang hát dỡ câu thứ ba thì bị Phong Bá Ãc đánh rát quá không hát thêm được nữa. Sức mạnh nhổ núi anh hùng quán thế nhưng gặp thá»i bất lợi thà nh ra ngá»±a ô truy cÅ©ng nản chân bon ngá»±a ô truy...
Lão già râu Ä‘en đứng bên quát mắng Phong Bá Ãc:
- Ngươi tháºt là vô lÃ, chưa há»i đầu Ä‘uôi đã đánh ngay. Hãy ném má»™t chiếc"Ãại thiết cương"cá»§a ta đây! Lão cần trong tay má»™t tấm vuông vắn vun lên nhắm đầu Phong BáÃc Ä‘áºp xuống.
Phong Bá Ãc lẩm bẩm:
- Má»™t Ä‘á»i ta bôn tẩu gian hồ, kể cả lá»›n nhỠđã giao phong đến mấy trăm tráºn mà chưa thấy ai dùng thứ binh khà bằng tấm ván gá»— thế nà y.
Y giơ đòn đao lên chém thẳng và o tấm ván, mà không sứt mẻ chút nà o.
Nguyên tấm ván nà y trông như ván gá»— nhưng tháºt ra đúc bằng gang thép mà mặt ngoà i chỉ phá»§ nước sÆ¡n ván gá»— mà thôi.
Phong Bá Ãc cả kinh váºn hết kình lá»±c giáºt tháºt mạnh má»™t cái, má»›i rút được ra khá»i tấm ván.
Y quát lên:
- Bá»n mi là quân tà đạo dùng thép có chất hút sắt để hút khà giá»›i phải không?
Ngưá»i kia cưá»i nói:
- Không dám! Ãó là cái mâm để sắp cÆ¡m cá»§a lão phu.
Phong Bá Ãc để ý nhìn thì trên tấm ván có vạch những đưá»ng ngang dá»c thẳng tấp rõ ra là má»™t bà n cá» vi kì (cá» vây).
Phong Bá Ãc vốn hay đánh nhau, nhất là vá»›i những ngưá»i kì dị liá»n nói:
- Tháºt là má»™t khà giá»›i cổ quái. Ta đấu vá»›i ngươi má»™t lúc nữa chÆ¡i.
Dứt lá»i y múa Ä‘ao như gió cuá»™n cà ng đánh cà ng lẹ. Có Ä‘iá»u không dám để lưỡi Ä‘ao chạm và o bà n cá» hút sắt cá»§a đối phương.
Gã kép hát thở hồng hộc tiếp tục câu hát.
- Truy bất thệ há» khả nại hà Ngu há». Ngu há» nại nhược hà .
Rồi gã lại đổi sang giá»ng đà o:
- Xin đại vương bất tất phải phiá»n não. Tráºn đánh cai hạ bữa nay tuy bất lợi, thiếp xin theo đại vương phá trùng vây ra khá»i nÆ¡i nà y.
Bao Bất Ãồng quát lên:
- Mẹ kiếp! Cả Sở Bá Vương lẫn Ngu CÆ¡ nhà mi! Mau mau tá»± vẫn Ä‘i cho rồi! Má»— danh xưng Hán TÃn (2).
Y vừa rồi sấn lại đưa hai tay theo thế "Cầm long thủ" chụp xuống vai gã kép hát.
Gã kép hát hạ vai xuống tránh khá»i rồi hát tháºt to:
- Ãại Phong khởi há» vân phi dương (gió to thổi lên là mây bay hết...) Trá»i Æ¡i ta đây Hán Cao Tổ bắt giết Hán TÃn Nói xong tay trái gã đưa vá» sau lưng rút cây nhuyá»…n tiên đánh soạt má»™t tiếng nhằm Bao Bất Ãồng vụt tá»›i.
Huyá»n Nạn thấy mấy gã là m trò há» mà võ công rất lợi hại lại không biết đối phương thì nhÃu cặp lông mà y lên tiếng:
- Các vị hãy dừng tay, bà y tỠrõ đầu đuôi rồi hãy đánh nhau còn chưa muộn.
Nhà sư muốn Phong Bá Ãc dừng tay không đấu nữa nhưng đâu có được? Phong Bá Ãc sau khi biết mình nhiá»…m hà n độc, khà lá»±c kém xa lúc bình thá»i. Vả lại chất độc bá»™c phát thất thưá»ng không biết lúc nà , rất nguy hiểm. Vì thế múc cây đơn Ä‘ao như gió táp mưa sa, mong hạ đối phương má»™t cách chóng vánh.
Bốn ngưá»i Ä‘ang ham đánh thì trong nhà đại sảnh thêm má»™t ngưá»i nhảy ra nữa. Hai tay cầm hai lưỡi giá»›i Ä‘ao Ä‘áºp và o nhau loảng xoảng. Ngưá»i má»›i ra, oai phong lẫm liệt chÃnh là Huyá»n Thống đại sư. Ngá»±a ô truy không chạy nữa biết tÃnh sao? Ngu CÆ¡ nà ng Æ¡i! Bây giá» biết tÃnh thế nà o đây? Hán TÃn là tướng giá»i cá»§a Hán Cao Tổ, đánh bại Sở Hán Vương (tức Hạng Võ)
Nhà sư lớn tiếng nói:
- Các ngưá»i là bá»n giang hồ dùng thuốc độc hại ngưá»i. Bữa nay lão hòa thượng phải mở sát giá»›i má»›i được.
Luôn mấy ngà y nhà sư bị chất độc hà nh hạ cá»±c kì Ä‘au khổ không có chá»— nà o để tiết háºn. Nhà sư không há»i han gì nữa, sầm song công và o hai gă đứng tuổi ra vẻ nhà nho chém tá»›i.
Má»™t gã nho sinh tò tay và o bá»c móc ra má»™t thứ khà giá»›i giống cây quán quan bút đấu vá»›i Huyá»n thống. Còn má»™t gã nho sinh nữa lắc đầu lia lịa nói:
- Lạ tháºt! Ngưá»i tu hà nh lại nổi nóng bao giá»? Không biết lão xuất thân theo kinh Ä‘iển nà a?
Gã đưa tay và o bá»c vừa sá» vừa nói:
- Ủa đâu mất?
Rồi gã hết lục túi bên nà y lại nắn túi bên kia. Lúc nắn lúc vỗ, lẩm bẩm luôn trong miệng:
- Ô hay! Sao kiếm mãi không được?
A BÃch tÃnh hiếu kì liá»n há»i:
- Tiên sinh tìm chi váºy?
Gã nho sinh đáp:
- Vị hòa thượng kia võ công rất cao cưá»ng. Ngưá»i anh em tôi địch không lại y. Tôi muốn tìm binh khà để giúp cho bạn đồng hà nh thà nh thế "Hai ngưá»i chá»i má»™t chẳng chá»™t thì què." Nhưng lạ quá lạ quá! Binh khà cá»§a tôi biến Ä‘i mất đâu mất.
Gã vá»— đầu vá»— trán ra chiá»u suy nghÄ©. A BÃch không nhịn được phải phì cưá»i, nghÄ© bụng ra tráºn mà quên không biết khà giá»›i để đâu mãi không tìm thấy! Thằng cha nà y tháºt là buồn cưá»i! Mình chưa từng thấy ai như váºy bao giá». Coi bá»™ gã ngá»› ngẩn độ gà n tháºt chứ không phải giả vá».
Rồi nà ng há»i:
- Tiên sinh dùng thứ khà giới gì?
Gã nho sinh đáp:
- Phà m đã là ngưá»i dã là ngưá»i quân tá» phải tiên lá»… háºu binh tức là dùng lá»… nghi giảng giải trước không xong má»›i Ä‘i đến chá»— giao tranh, khà giá»›i đầu tiên cá»§a tại hạ là má»™t pho sách.
A BÃch cố nhịn cưá»i há»i:
- Tiên sinh dùng loại sách gì là m binh khÃ! Phải chăng là sách võ công bà quyết, binh thư đồ tráºn?
Gã nho sinh đáp:
- Không phải! Không phải! Pho sách luáºn ngữ. Tại hạ muốn Ä‘em lá»i lẽ thánh hiá»n để cảm hóa đối phương.
A BÃch cưá»i mÅ©i há»i:
- Tiên sinh đã là ngưá»i là u thông kinh sá» mà sách luẫn ngữ còn chưa thuá»™c, thế thì tiên sinh Ä‘á»c những sách gì?
Gã nho sinh đáp:
- Cô nương chỉ biết má»™t Ä‘iá»u chứ chưa biết hai. Bất luáºn là Luáºn ngữ, Mạnh ngữ, Xuân Thu hay Thi, Thư gì gi Ä‘i nữa, tại hạ Ä‘á»u phải thuá»™c lòng. Nhưng đối phương vị tất đã Ä‘á»c qua nên cần mở sách đưa cho há» coi thì má»›i hết đưá»ng chối cãi. Không có sách há» cho là mình bịa đặt ra, là m sao thuyết phục được? Nên ngưá»i ta thưá»ng nói rằng: "Nói có sách mách có chứng."
Gã vừa nói vừa lục tìm, sá» soạn khắp ngưá»i loạn cả lên...
Ngưá»i ăn mặc theo lối thợ thuyá»n thấy Huyá»n Thống xá» cặp vá»›i Ä‘ao như gió táp mưa sa chiêu thức cá»±c kì lợi hại. Nếu tiếp tục đánh thêm mấy chiêu nữa thì lo cho gã thư sinh xá» cây phán quan bút khó toà n tánh mạng. Gã liá»n vung búa xông và o tráºn chiến.
Công Dã Cà n liá»n phóng chưởng ra nhằm đánh gã. Công Dã Cà n coi bá»™ ốm o chẳng khác gì thầy đồ váºy mà chưởng lá»±c rất háºu. Ngà y nỠở trong má»™t tá»u lâu tại Giang Nam y đã thi uống rượu và đánh chưởng vá»›i Kiá»u Phong. Tuy y bị thua mà Kiá»u Phong cÅ©ng Ä‘em lòng kÃnh trá»ng y vá» ná»™i lá»±c, y không phải hạng tầm thưá»ng.
Gã thợ má»™c né ngưá»i tránh khá»i chưởng lá»±c cá»§a Công Dã Cà n rồi vung búa chém tạt ngang.
Gã nho sinh vẫn không tìm ra pho luáºn ngữ, thấy đồng bá»n xá» cây phán quan bút chân tay đã luống cuống, địch không nổi cặp đới Ä‘ao cá»§a Huyá»n Thống đại sư, gã liá»n nhìn Huyá»n Thống há»i móc:
- Ãại hòa thượng! Ãức Khổng TỠđã nói: "Ngưá»i quân tá» không là m Ä‘iá»u bất nhân." Ãại sư động thá»§ toan giết tứ đệ tại hạ. Thế là nhân hay bất nhân!
A BÃch khẽ há»i Ãặng Bách Xuyên:
- Thằng cha nà y đồn gà n tháºt hay là giả vá»?
Ãặng Bách Xuyên:
- Trên chốn giang hồ lòng ngưá»i giả trá rất nhiá»u. Bất luáºn lá»—i nà o há» cÅ©ng là m được. Tháºt là muôn mặt, ta nên phải cẩn tháºn.
Bá»—ng nghe Thầy đô gà n lại nói vá»›i Huyá»n Thống:
- Thưa đại hòa thượng! Ãức Khổng TỠđã nói: "Báºc nhân giả tất là ngưá»i có dÅ©ng, mà báºc dÅ©ng giả tất có lòng nhân." Ãại sư vì dÅ©ng thì có thừa, nhưng vá» nhân thì chưa đủ. Như váºy chưa phải là báºc quân tá» chân chÃnh. Ãức thánh lại dạy rằng: "Ãiá»u gì mình Ä‘i không muốn thì đừng là m cho ai." Chắc đại hòa thượng chẳng muốn ai đến giết mình thì tại sao lại đánh giết ngưá»i?
Tuy anh đồ Ä‘em lá»i vá»› vẩn khuyên cáo Huyá»n thống mà lạ thay võ công gã cÅ©ng không kém cá»i. Huyá»n Thống đâm trước chém sau đánh tá»›i tấp, mà gã né tả tránh hữu rất tà i tình thá»§y chung vẫn ở cách Huyá»n Thống ba thước.
Huyá»n Thống không khá»i e dè nhá»§ thầm: "Thằng cha nà y nói trăng nói cuá»™i cốt cho mình phân tâm mà đánh và o. Gã nà y võ công còn giá»i hÆ¡n gã xá» phán quan bút nhiá»u. Mình phải đỠphòng má»›i được."
Nhà sư nghÄ© váºy nên sáu phần để ý đỠphòng gã "Ãồ gà n" giả vá» mà chỉ dùng bốn phần công phu để đánh vá»›i gã thư sinh xá» cây phán bút quan. Gã thư sinh kia bị tấn công nhẹ hÆ¡n nên tình hình cuá»™c chiến cÅ©ng biến chuyển.
Hai bên lại đánh thêm mươi chiêu nữa, Huyá»n Thống nổi nóng quát lên:
- Nếu ngưá»i không tránh ra thì lão tăng không nể đâu.!
Nói xong chuyển mạnh thanh giá»›i Ä‘ao nhằm chém trước ngá»±c tên "Ãồ gà n."
Gã "Ãồ gà n" né mình tránh khá»i nói:
- Ãức thánh đã dạy: "Những kẻ ngang ngược chết đừng hối háºn." Tại hạ thấy đại sư võ công cao cưá»ng, phải cùng tứ đệ hợp lá»±c hai ngưá»i chá»i má»™t chưa chắc đã địch nổi đại sư, nên lấy lá»i lẽ khuyên can đại sư để hai bên bãi chiến là hÆ¡n.
Huyá»n thống cả giáºn vừa vung Ä‘ao chém tạt ngang vừa mắng:
- Thôi ngươi câm há»ng Ä‘i, đừng nói đạo đức nhân nghÄ©a nữa! Các ngươi sao lại dấu thuốc độc trong quan tà i để hại ngưá»i? Nếu bên ta không cẩn tháºn má»™t chút thì bây giỠđã vá» thế giá»›i bên kia rồi. Ngươi bảo "Ãiá»u gì mình đã không muốn thì đừng là m cho ngưá»i" váºy ngươi có muốn trúng độc để chịu chết không?
Gã đồ gà n lùi lại hai bước nói:
- Lạ nhỉ! Quan tà i là đồ dùng để đựng xác chết. Ai lại đem thuốc độc bỠvà o bao gi� Nếu trong quan tà i mà có thuốc độc thì cả thây ma cũng bị thuốc độc hại chết sao? Thế thì không đúng!
A BÃch nghe gã khá khôi hà i, cÅ©ng cưá»i nói xen và o:
- Thây ma đặt trong quan tà i dÄ© nhiên là chết từ lúc trước rồi. Nhưng các vị lại lắm mưu thần chước quá»·: Trong quan tà i không có thây ma mà chỉ có thuốc độc thôi để đánh bẫy chúng ta là những ngưá»i còn sống nhăn răng ra đây.
Gã "đồ gà n" lắc đầu nói:
- Không phải thế! KHông phải thế! Chỉ có đà n bà , trẻ con là khó chịu mà thôi. Cô đã là pháºn nữ nhi lại còn nhá» tuổi, không tránh hay mồm năm miệng mưá»i.
A BÃch trá» thiếu phụ đứng tuổi xinh đẹp há»i:
- Vị nà y cÅ©ng là đà n bà , váºy tiên sinh bảo y là ngưá»i hay, hay ngưá»i dở?
- Gã"đồ gà n"ngẩn ngưá»i ra lắc đầu đáp:
- Cô đánh trống lảng rồi! Tôi không cần trả lá»i câu đó nữa.
Gã Ãồ gà n cùng A BÃch đối đáp vá»›i nhau khiến Huyá»n Thống không cần để ý mấy vế gã múa tÃt song Ä‘ao đánh gã thư sinh kia rất gấp.
Gã thư sinh xá» cây phán quan bút láºp tức lâm và o tình thế nguy cấp.
Gã Ãồ gà n liá»n xoay sát lại phÃa sau Huyá»n Thống cất tiếng há»i:
- Con ngưá»i mà bất nhân thì lá»… nhạc ra sao? Ãại hòa thượng là ngưá»i bất nhân dù có dÅ©ng mãnh cÅ©ng chẳng ra gì.
Huyá»n Thống tức giáºn:
- Ta là ngưá»i nhà Pháºt thì bá»n nho gia có nói quanh nói quẩn, bất nhân gì gì Ä‘i nữa cÅ©ng không là m cho ta phải báºn tâm.
Gã Ãồ gà n đưa tay lên gõ trán mấy cái nói:
- Phải rồi! Phải rồi! Có thể là ngưá»i Ä‘á»c sách thà nh ra ương dở, không trách bị ngưá»i ta tặng cho hai chữ "Ãồ gà n" đại hòa thượng rõ rà ng là đệ tá» nhà Pháºt. Váºy thì tại hạ có Ä‘em nhân, nghÄ©a, đạo, đức cá»§a Khổng Mạnh nói vá»›i hòa thượng cÅ©ng như nước xao đầu vịt mà thôi!
Phong Bá Ãc chiến đấu đã lâu vá»›i lão sá» dụng chiếc bà n cá» bằng thép mà sao chưa thá»§ thắng được. Y đánh thêm má»™t chút nữa thì bụng dưới ngầm ngầm Ä‘au dưá»ng như chất độc lại bắt đầu lên cÆ¡n.
Bao Bất Ãồng tá»· thà vá»›i gã "kép hát." Y phát giác ra rằng võ công đối phương không lấy gì là m cao cưá»ng lắm, có Ä‘iá»u chiêu thức biến hóa luôn. Lúc y đóng vai Tây thi, miệng thốt ra những lá»i á»n thót, tiếng oanh thá» thẻ, khiến ngưá»i nghe phải nao nao lòng dạ. Chân gã di chuyển thướt tha, Ä‘iệu bá»™ chẳng khác má»™t giai nhân tuyệt mỹ trên Ä‘á»i. Thế rồi có lúc gã giả là m Lý Thái Bạch, má»™t nhân váºt cá»±c phong vá» thÆ¡, vá» rượu, vá»›i những Ä‘iệu bá»™ say sưa túy lúy cà n khôn, chân ngang đá chân xiêu.
Gã diá»…n những Ä‘iệu bá»™ nà y tuyệt diệu ở chổ là đem áp dụng và o đưá»ng lối võ công để chiến đấu. Tay gã cầm cây nhuyá»…n tiên có khi má»m mại như tay áo mỹ nhân, có khi văn vẻ như chà ng văn sÄ© múa bút, khiến cho Bao Bất Ãồng vừa tức lại vừa buồn cưá»i không biết là m thế nà o.
Gã đồ gà n oán trách mình một lúc rồi đột nhiên cất tiếng ngân vang câu:
"Có phế bỠthất tình,
Mới mong tròn quả phúc.
Tâm thần tân tu hoà i,
Chưa thoát vòng trần tục."
Huyá»n Nạn cùng Huyá»n Thống thấy gã ngâm vang bốn câu thÆ¡ Ä‘á»u giáºt mình lẩm bẩm:
- Thằng cha đồ gà n nà y kiến thức rất uyên thông. Gã thuá»™c cả mấy câu kệ cá»§a má»™t vị cao tăng Ä‘á»i Ãông Tấn là Cưu Ma La.
Bỗng gã đồ gà n lãi ngâm tiếp:
Thế sự thà nh không tưởng,
Còn vui thứ nỗi gì?
Ngâm xong gã há»i:
- Ãại hòa thượng! Dưới cùng còn hai câu gì nữa? Tại hạ quên mất rồi.
Huyá»n Thống Ä‘á»c tiếp:
Há»i ai ngưá»i đắc pháp,
Nhân giả phải tinh vi.
Gã đồ gà n cưá»i ha hả nói:
- Ãúng rồi! Ãúng rồi! Ãại sư lo đệ tá» nhà Pháºt chẳng vừa nói đến "Báºc nhân giả" là gì đó? Váºy thì đạo là khắp thiên hạ Ä‘á»u giống nhau hết. Tại hạ khuyên đại sư nên ra khá»i bến mê quay đầu trở lại, buông lưỡi Ä‘aođồ tể.
Huyá»n Thống trong lòng kinh hãi, đột nhiên thấu triệt lẽ huyá»n vi và tỉnh ngá»™ ra nói:
- Nháºt pháp vô biên! Cho tròn thiện quả!
Nhà sư niệm hai câu rồi quả nhiên quăng cặp giá»›i Ä‘ao xuống đất trên mặt thoáng qua má»™t nụ cưá»i nhấm mắt lại không nói gì nữa. Gã thư sinh kia cùng Huyá»n Thống Ä‘ang ham chiến, bá»—ng thấy đối phương thay đổi trạng thái má»™t cách đột ngá»™t không khá»i giáºt mình, cây bút phán quan trong tay cÅ©ng dừng lại không đánh nữa.
Hai nhà sư pháp hiệu có chữ "Tuệ" tưởng Huyá»n Thống lên cÆ¡n Ä‘au vá»™i la gá»i:
- Sư thúc! Chất hà n độc lại lên cơn rồi sao?
Ãoạn giÆ¡ tay ra định vá»±c Huyá»n Thống dáºy thì Huyá»n Nạn vá»™i quát lên:
- Ãứng yên không được động Ä‘áºy!
Rồi để tay lên mÅ©i nghe hÆ¡i thở cá»§a Huyá»n Thống thì quả nhiên nhà sư nà y đã tắt thở rồi. Té ra ngưá»i viên tịch má»™t cách đột ngá»™t. Huyá»n Nạn hai tay chấp để trước ngá»±c niệm mấy câu chú vãng sinh.
Mấy nhà sư vá» hà ng chữ "Tuệ" thấy sư thúc viên tịch thì khóc rống lên, rồi rút giá»›i Ä‘ao cùng thuyá»n trượng để toan liá»u chết đánh vá»›i hai gã thư sinh.
Huyá»n Nạn nói:
- Không được đông thá»§! Sư thúc các ngươi giác ngá»™ chân lÃ, vá» nÆ¡i cá»±c lạc, đặng thà nh chÃnh quả. Các ngươi nên mừng cho sư thúc má»›i phải.
Má»i ngưá»i Ä‘ang chiến đấu kịch liệt đột nhiên thấy cuá»™c biến diá»…n li kỳ Ä‘á»u dừng tay nhả ra ngoà i vòng chiến.
Anh đồ gà n cất tiếng gá»i to:
- Lão ngÅ©! Tiết ngÅ© đệ! Mau ra đây mà coi! Có ngưá»i bị ta nói khÃch má»™t câu Ä‘ang chết giấc. Lão ngÅ© mau ra cứu mạng! Mẹ kiếp! Sau mãi không thấy lão Tiết Thần Y ra đây cứu ngưá»i? Thế nà y thì tức tháºt!
Ãặng Bách Xuyên nói:
- Tiết Thần Y không có trong nhà , tiên sinh đây...
Anh đồ gà n trong lúc cấp bách quá lại gân cổ lên gá»i tháºt to.
- Tiết Má»™ Hoa! Tiết ngÅ© lão! Diêm Vương Ãịch! Tiết thần Y! Có mau ra cứu ngưá»i không? Tam ca ngươi nói khÃch để ngưá»i ta chết rồi. Ngưá»i ta không để yên đâu?
Bao Bất Ãồng tức giáºn nói:
- Mi ngươi giết ngưá»i lại còn giả vá» giả vịt nữa hả?
Nói xong vung chưởng ra đánh, tay trái y luồn qua tay phải ra điệu "Ảo long thảm châu" nắm lấy chòm râu đối phương.
Phong Bá Ãc cùng Công Dã Cà n Ä‘ang chiến đấu cao hứng không chịu dừng tay, Ä‘á»u chạy Ä‘i tìm đối thá»§ để đối chiến.
Ãặng Bách Xuyên quát lên:
- Nằm rạp xuống.
Rồi vươn tay trái ra chụp và o lưng gã "kép hát."
Ãặng Bách Xuyên ở Tham Hợp Trang trong khu Yến TỠở tại Cô Tô. Y là tay thuá»™c hạ đứng đầu cá»§a nhà Má»™ Dung.
Ãặng Bách Xuyên võ công tinh thục, ná»™i lá»±c thâm háºu, tuy không lừng lẫy tiếng tâm trong chốn giang hồ nhưng ai đã biết y Ä‘á»u Ä‘em lòng kÃnh phục.
Y nắm được gã kép hát rồi thuáºn tay ném gã xuống đất. Gã nà y thân pháp rất mau lẹ. Vai bên tả vừa chấm đất, ngưá»i y liá»n xoay Ä‘i ná»a vòng, đưa chân phải ra quyết ngang nhằm đá và o đùi Ãặng Bách Xuyên ngưá»i lại to béo, chuyển động không được linh hoạt. Y thấy khó lòng tránh khá»i cái đá. Bèn trầm khà xuống hạ bà n cho chân cứng đơ đỡ đòn ấy.
Bỗng nghe đánh rắc một tieếng, rõ rà ng trong hai chân chạm nhau có một chiếc bị gãy.
Gã kép hát liên tiếp trằn mình đi mấy vòng ra xa ngoà i mấy trượng rồi quát mắng:
- Mi đúng là tên giang tặc Mao Diên ThỠngầm hại kẻ trung lưu. Chao ôi! Chân ta là m sao rồi đây?
Nguyên lúc hai chân chạm và o nhau, thì chân gã kép hát không chống lại được sức mạnh ở chân Ãạnh Bách Xuyên nên bị gãy xương.
Thiếu phụ đứng tuổi ngưá»i xinh đẹp, mình mặc áo mà u hưá»ng, từ nãy giá» vẫn nghiêm trang đứng má»™t bên, chưa nói câu gì mà cÅ©ng không cỠđộng. Bây giá» mụ thấy gã kép hát gãy chân, còn ngoà i ra đồng bá»n đánh nhau Ä‘á»u bị dồn và o thế hiểm nghèo, nên cất tiếng nói:
- Bá»n ngươi hà nh động thế nà y là nghÄ©a lý gì? Các ngươi đã chiếm nhà ngÅ© ca ta, lại chẳng há»i đầu Ä‘uôi câu chuyện đã ra tay đánh ngưá»i bị thương liá»n má»›i tháºt là kì!
Mụ tuy ra chiá»u chất vấn đối phương, song lá»i nói vẫn êm ả dịu dà ng.
Gã kép hát nằm lăn xuống đất, ngẩn mặt lên thấy hai đèn lồng treo trên cá»a chÃnh, bất giác giáºt mình la lên:
- Ô hay! Sao trên lồng Ä‘en lại viết: "Tiết Má»™ Hoa chi tang" Trá»i Æ¡ i! Tiết ngÅ© ca hồn xuống suối và ng rồi ư?
Gã xá» khà giá»›i như cái bà n cá», hai gã thư sinh và cả tên thợ má»™c xá» búa cùng thiếu phụ đứng tuổi Ä‘á»u ngó vá» tay gã kép hát trá», có thấy đèn lồng nhưng dÄ©a đèn bên trong Ä‘á»u tắt hết nên không rõ.
Những ngưá»i nà y vừa đến đã đánh nhau ngay nên không ai để ý mãi đến lúc gã kép hát nằm lăn xuống đất ngá»a mặt lên má»›i chợt thấy đèn lồng.
Gã kép hát rống lên rồi hát:
- á»i ca ca Æ¡i! Chúng ta đã đà o viên kết nghÄ©a, bên cổ thà nh hò hẹn cùng nhau, qua năm ải, sáu tướng bay đầu, đà xiết nổi oai phong lẫm liệt!
Ãây là mấy câu văn khóc Quan Võ. Lúc bắt câu hát, gã tưởng hát chÆ¡i rồi sao gã bị xúc động mạnh, hát không đúng Ä‘iệu được.
Năm ngưá»i nhao nhao cả lên. Có ngưá»i quát há»i:
- Ai đã giết ngũ đệ?
Ngưá»i thì há»i:
- Ai giết ngũ ca?
Lại có ngưá»i khóc:
- Ngũ ca ơi! Kẻ nà o là hung thủ giết ngũ ca?
Má»™t ngưá»i mặt giáºn hầm hầm lá»›n tiếng quát:
- Bữa nay thế nà o cÅ©ng phải liá»u mạng vá»›i các ngươi má»›i được!
Huyá»n Nạn cùng Ãặng Bách Xuyênnhìn cảnh nhốn nháo nà y Ä‘á»u nghÄ© thầm trong bụng: Trong bá»n nà y trừ mụ đà n bà thì gã nà o cÅ©ng có vẻ Ä‘iên khùng, tinh thần không tỉnh táo. Nghe giá»ng nói thì dưá»ng như há» là anh em kết nghÄ©a vá»›i Tiết Thần Y.
Ãặng Bách Xuyên lên tiếng giải thÃch:
- Bá»n ta có anh em bị thương đến đây cầu Tiết Thần Y cứu chữa ngỠđâu...
Y chưa dứt lá»i thì thiếu phụ đứng tuổi đã phất tay áo má»™t cái.
Ãá»™t nhiên má»i ngưá»i ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m ngát xông và mÅ©i rồi láºp tức đầu váng mắt hoa, chân đứng không vững.
Thiếu phụ hô lên:
- Nà y té nà y!
Ãặng Bách Xuyên cả giáºn quát mắng:
- Mi là má»™t đứa yêu phụ! Y vừa nói vừa váºn kình lá»±c phóng chưởng ra đánh.
Thứ hương "Bách ma hoa tiên" cá»§a thiếu phụ sức mạnh kinh ngưá»i. Ãối phương dù công lá»±c thâm háºu đến đâu há»… trúng phải là láºp tức ngã liá»n.
Mụ thấy Ãặng Bách Xuyên ngưá»i lảo đảo, tưởng y té xuống ngay không ngá» y còn đủ sức đánh ra má»™t chưởng. Mụ toan né tránh Ä‘i nhưng không kịp nữa. Má»™t luồng kinh lá»±c thế dưá»ng nghiêng non bốc biển xô đến khiến cho mụ nghẹt thở. Mụ không tá»± chá»§ được ngả xuống đất.
Lại nghe tiếng rắc rắc mụ đã mất mấy cái xương sưá»n. Ngưá»i mụ chưa ngã lăn xuống đất thì mụ đã chết giấc.
Ãặng Bách Xuyên cÅ©ng thấy mặt mà y xây xẩm rồi ngã lăn ra. Má»—i bên Ä‘á»u bị má»™t ngưá»i ngã, còn ngoà i ra lại động thá»§ đánh nhau.
Huyá»n Nạn nghÄ© thầm:
- Trong vụ nà y còn nhiá»u chuyện rắc rối. Bây giá» chỉ có cách bắt hết đối phương thì hai bên má»›i khá»i có ngưá»i mất mạng.
Nhà sư nghÄ© váºy liá»n gá»i đồ đệ phái Thiếu Lâm:
- Lấy cây thiá»n trượng cho ta!
Má»™t nhà sư và o hà ng chữ Tuệ vá»™i lại bên cá»a cầm cây thiá»n trượng đưa cho Huyá»n Nạn. Gã thư sinh xá» phán quan bút tung ngưá»i lên nhảy xổ đến phóng bút đâm và o ngá»±c nhà sư Thiếu Lâm.
Huyá»n Nạn đánh chưởng bên trái đánh ra. Tay chưa đến nÆ¡i thì nhưỡng lá»±c đã tá»›i sau lưng gã, gã thư sinh té ngay xuống đất.
Huyá»n Nạn buông má»™t trà ng cưá»i lá»›n, cầm trượng trong tay, bước tạt ngang sang mé bên hai bước, đánh và o gã dùng bà n cá» là m khà giá»›i.
Gã nà y thấy thế đánh mãnh liệt, thiá»n trượng chưa đến mà chưởng phong đã chụp đến ngưá»i mình, liá»n váºn kình lá»±c ra cánh tay rồi cả hai tay giÆ¡ bà n cá» lên đỡ.
Má»™t tiếng choảng vang lên, bà n cá» tóe lá»a ra bốn mặt.
Gã thấy cánh tay tê nhức, hổ khẩu bị toạc ra. Huyá»n Nạn đại sư nhấc mạnh cây thiá»n trượng lên đồng thá»i lôi theo cả cái bà n cá».
Nguyên cái bà n cá» nà y có chất nam châm rất mạnh. Trước nay ngưá»i sá» dụng chuyên dùng nó để hút khà giá»›i bên địch. Bữa nay gặp phải tay kình địch mạnh hÆ¡n mình nhiá»u, nên cái bà n cá» cá»§a gã bị cây thiá»n trượng cá»§a Huyá»n Nạn đại sư hút chặt rồi Ä‘oạt mất.
Huyá»n Nạn dùng thiá»n trượng hút được bà n cá» lên rồi nhắm đầu gã kia chụp xuống.
Gã vội kêu:
- Ãại sư đánh xuống thì tôi không đỡ nổi đâu.
Gã vá»™i nói vứa chuồn nhanh vá» phÃa trước.
Huyá»n Nạn trở cây thiá»n trượng quét lên:
- Gã đồ gà n kia chịu nằm xuống đi thôi!
Nói xong cầm thiá»n trượng quét ngay, thấy mạnh vô cùng! Gả đồ gà n nói:
- Ãức phu tá» sở dÄ© thà nh thánh là vì ngưá»i hiểu thá»i cÆ¡. Gió thổi tất cả phải lướt theo chiá»u. Nằm xuống thì nằm chứ sao?
Gã chưa dứt lá»i, ngưá»i đã nằm phục xuống đất.
Sáu nhà sư chùa Thiếu Lâm và o hà ng chữ "Tuệ" nhảy xổ lên nhanh tay bắt lại.
Viện trưởng viện Ãạt Ma chùa Thiếu Lâm võ công dÄ© nhiên phi thưá»ng! Nhà sư vừa động thá»§ đã hại luôn ba tên cao thá»§ đối phương thế thì được toà n thắng.
Bá»n A BÃch vì lo thương thế Ãặng Bách Xuyên, còn các nhà sư chùa Thiếu lâm lại Ä‘em lòng xót thương Huyá»n Thống viên tịch nên tuy được toà n thắng mà chẳng ai vui mừng.
Gã xá» búa đấu vá»›i hai ngưá»i Bao Bất Ãồng và Phong Bá Ãc chống tả đỡ hữu cÅ©ng sắp bại tráºn đến nÆ¡i.
Gã xỠbà n cỠnói:
- Há»ng rồi! Há»ng rồi! Lục đệ Æ¡i! Chúng ta chịu thua Ä‘i thôi đừng đánh nữa!
Rồi gã quay sang há»i Huyá»n Nạn:
- Ãại hòa thượng! Tôi xin lá»—i:
NgÅ© đệ tôi đã phạm lá»—i gì, vá»›i các vị mà các vị giết chết? Tại sao các vị còn lấy lá»a hiệu để lừa chúng tôi đến đây?
Huyá»n nạn đáp:
- Ãâu có việc ấy? ...
Chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe tiếng dạo đà n tình tang từ đằng xa vá»ng lại. Hai tiếng đà n nà y vừa nổi lên, má»i ngưá»i cảm thấy trái tim bị xúc động nhảy theo hai cái.
Phong Bá Ãc cảm thấy nhức đầu khó chịu, tay phải ná»›i ra rồi đánh "Kẻng" má»™t tiếng thanh đơn Ä‘ao cá»§a y rá»›t xuống đất. Nếu không được Bao Bất Ãồng vá»™i và ng ra tay há»™ vệ thì đã bị đối phương chém trúng bả vai rồi.
Gã đồ gà n hô lớn:
- Ãại ca đến mau lên! Má»™t lÅ© gian tặc đến giết chết ngÅ© đệ, rồi lại bắt hết chúng tôi. Thất Muá»™i cÅ©ng bị chúng đánh chết. Tình thế tháºt nguy hiểm vô cùng!
Tiếng đà n trong rừng cây nổi lên liên hồi, má»i ngưá»i ttrong lòng phiá»n muá»™n khó chịu. Trái tim theo nhịp tiếng đà n nhảy lên binh binh.
Huyá»n Nạn lại cà ng kinh dị, lẩm bẩm:
- Không hiểu đây là thứ võ công gì cá»§a tà phái? Ta đã dùng thá» tâm pháp cá»§a bổn phái để trấn tÄ©nh tâm thần mà sao trái tim vẫn Ä‘áºp binh binh theo tiếng đà n vu nà y tháºt nguy ngáºp vô cùng.
Bá»—ng lại nghe tiếng đà n vang dá»™i má»—i lúc má»™t mau hÆ¡n. Trái tim má»i ngưá»i cÅ©ng theo nhịp nhảy rất gấp.
Huyá»n Nạn, Công Dã Cà n, Phong Bá Ãc, Bao Bất Ãồng cùng má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi xuống đất, váºn động ná»™i lá»±c thâm háºu để chống lại.
Chỉ có hai ngưá»i là Huyá»n Nạn và Công Dã Cà n là còn gắng gượng, kiá»m chế được trái tim đôi chút, còn sáu nhà sư và o hà ng chữ "Tuệ" đã la ầm lên, Ä‘au khổ vô cùng!
Sáu nhà sư đưa tay lên bịt tai để khá»i phải nghe tiếng đà n ác nghiệt. Nhưng lạ thay! Bất luáºn hai tay bịt mạnh đến thế nà o, tiếng đà n cÅ©ng len lõi và o được lá nhÄ© và tâm trạng không tá»± chá»§ được, vẫn phải chịu sá»± cảm ứng cá»§a tiếng đà n. Má»™t lúc sau tiếng đà n cà ng cấp bách, tháºt là tiếng mau sầm sáºp như trá»i đổ mưa. Trái tim má»i ngưá»i cÅ©ng nhảy theo lá»™n nhà o. Chỉ trong chốc lát nữa là má»i ngưá»i khó lòng thoát chết.
Huyá»n Nạn đại sư biết rằng không thể ngôi đây giữ thế thá»§ để bên địch muốn là m mưa là m gió gì thì là m mà phải sang thế công. Nhà sư liá»n cầm cây thiá»n trượng xung vá» phÃa có tiếng đà n nà y tá»±a hồ như ở dưới đất đưa lên, Huyá»n Nạn chuyển mình trong rừng cây xục xạo tìm mãi chẳng thấy ai. Nhà sư vừa quay lại thì tiếng đà n lại nổi lên boong boong.
Phong Bá Ãc la là ng, hai tay cà o trước ngá»±c loạn lên rách cả áo. Y vừa cà o mạnh vừa kêu gà o:
- Trá»i á»›i! Dá»… phải móc thá»§ng ngá»±c ra để giữ lấy trái tim không cho nó nhảy loạn lên!
Mới trong khoảnh khắc y đã cà o rách cả da trước ngực, máu tươi chảy đầm đìa.
Công Dã Cà n ôm lấy Phong Bá Ãc nói:
- Tứ đệ chớ nóng nảy phải cố gắng sức lỠđi như không nghe thấy tiếng đà n.
Nhưng chÃnh Công Dã Cà n chỉ vì phân tâm má»™t chút để chiếu cố Phong Bá Ãc thà nh ra tâm thần mình cÅ©ng bị dao động thêm không trấn tÄ©nh được. Trái tim cÅ©ng Ä‘áºp loạn lên.
Gã đồ gà n, gã xá» bà n cá», gã xá» búa, gã xá» phán quan bút và gã kép hát cÅ©ng Ä‘á»u nghe thấy tiếng đà n cả, nhưng tuyệt không ra chiá»u thống khổ. Hiển nhiên bá»n chúng có biện pháp riêng để kháng cá»±, nên không bị tiếng đà n kiá»m chế.
Bao Bất Ãồng bảo A BÃch:
- Lục Muá»™i! Lục Muá»™i còn chịu đựng được không? Ngồi lại gần bên tiá»u huynh nà y!
Bỗng thấy nhà sư hà ng chữ "Tuệ" chùa Thiếu Lâm cũng hai tay ôm chặt lấy ngực, nằm lăn lộn dưới đất, miệng không ngớt la lối.
Bao Bất Ãồng nghÄ© rằng:
- A BÃch nhá» tuổi lại kém công lá»±c, nhất định Ä‘au khổ hÆ¡n mình nên nghÄ© tá»™i nghiệp cho nà ng, muốn Ä‘em sức giúp nà ng má»™t chút.
Y cất tiếng há»i A BÃch vẫn xếp hà ng ngồi im miệng vẫn nở má»™t nụ cưá»i, tá»±a hồ như không việc gì?
- Trá»i! Hay là lục Muá»™i đã bị tiếng đà n là m cho chết rồi! Trước nay lục Muá»™i thÃch âm nhạc lắm đà n ngá»t hát hay nghá» cÅ©ng giá»i. Lục Muá»™i cà ng tinh thông âm luáºt thì đối vá»›i tiếng đà n nà y chắc còn bị cảm xúc mạnh hÆ¡n! Bao Bất Ãồng tuy không nhịn được chÃnh trái tim y Ä‘ang Ä‘áºp mạnh kịch liệt mà y cÅ©ng cố gắng lạng ngưá»i đến bên A BÃch để toan sá» lên mÅ©i nà ng coi còn thở không. Y chợt thấy A BÃch từ từ cỠđộng thì giáºt nẩy mình lên tá»± há»i:
- Sao ngưá»i chết lại còn cỠđộng được?
Rồi y thấy A BÃch đưa tay phải và o trong bá»c lấy ra má»™t váºt, trá»i tối mò nên không rõ nà ng lấy váºt gì?
Bao Bất Ãồng Ä‘ang kinh ngạc thốt nhiên phải phì cưá»i, y vừa kinh hãi vừa mừng thầm lẩm bẩm:
- Mình rõ tháºt lẫn thẫn! Lục Muá»™i đã chết đâu mà nà ng không cỠđộng!
Tiếp theo lại nghe hai tiếng tình tang từ trước mặt A BÃch phát ra.
Hai tiếng đà n nà y nghe rất ôn hòa, rõ rà ng do má»™t thứ nhạc khà bé nhá» nảy ra. Hai tiếng đà n nà y vang lên rồi, tiếng đà n ở trong rừng vá»ng ra Ä‘ang sôi nổi bá»—ng từ từ cháºm lại... Nhạc khà trong lòng A BÃch lại gãy lên hai hồi nữa thì tiếng đà n ở phÃa đối diện lại cà ng cháºm thêm.
Từ Huyá»n Nạn trở xuống chẳng ai là không vui mừng và đá»u lẩm bẩm:
- Không ai ngá» má»™t vị cô nương bé nhá» là A BÃch lại có bản lãnh Ä‘em âm nhạc, để đối phó vá»›i ca nhạc Ä‘em thanh âm nhẹ nhà ng chống vá»›i tiếng đà n gay gắt mà kiá»m chế bá»›t được đối phương.
Ãá»™t nhiên tiếng đà n trong rừng biến chế lại lên cao, chợt xuống thấp mấy hồi. A BÃch cÅ©ng đáp lại đối phương bằng những khúc lên bổng xuống trầm má»™t cách đột ngá»™t. Sáu nhà sư hà ng chữ Tuệ cùng Phong Bá Ãc Ä‘ang ở trong vòng lẩn quẩn đã được giải thoát, lục đục đứng lên.
Phong Bá Ãc thở phà o má»™t cái la lên:
- Bá»n ác tặc nà y là m chúng ta phải Ä‘au đớn vô cùng. Bây giá» giết chúng hết Ä‘i thôi.
Nói xong y cầm đao và o trong rừng.
Công Dã Cà n bồng Ãặng Bách Xuyên lên thấy hÆ¡i thở y có hòa hoãn, tuy Bách Xuyên bị trúng hÆ¡i độc cá»§a thiếu phụ xinh đẹp, nhưng tÃnh mạng y chưa có gì đáng lo trong chốc lát. Công Dã Cà n sợ bá»n địch nhân quá mạnh, mà Phong Bá Ãc lại trúng hà n độc bị trá»ng thương, liá»n đặt Ãặng Bách Xuyên xuống rồi cùng Bao Bất Ãồng chạy theo Phong Bá Ãc.
Sáu nhà sư hà ng chữ Tuệ vừa bị tiếng đà n hà nh hạ khổ sở ná»—i lòng căm phẫn vô cùng kẻ xách Ä‘ao, ngưá»i cầm trượng chạy và o rừng.
Nhưng lạ thay trong rừng chẳng có một ai!
Tiếng đà n lúc nghe thấy mé tả chợt lại sang mé hữu, có lúc như ở đằng trước, có lúc lại tá»±a hồ ở phÃa sau không biết đâu mà mò. Ai nấy Ä‘á»u cảm tưởng là đối phương có bảy tám ngưá»i nấp ở trên cây, thay phiên nhau mổi ngưá»i gãy má»™t lúc. Có Ä‘iá»u lúc nà y đà n lại du dương êm ả nghe rất lá»t tai, không là m cho ngưá»i nghe phải khó chịu, bá»±c dá»c, tim Ä‘áºp loạn lên. Trái lại nó khiến cho má»i ngưá»i thư thái, dá»… chịu.
Phong Bá Ãc báºt ngón tay vừa nhảy loạn lên, vừa lá»›n tiếng mắng chá»i má»™t hồi rồi đà nh lại trở ra. Tiếng đà n cá»§a A BÃch phối hợp vá»›i tiếng đà n cá»§a đối phương thà nh má»™t khúc nhạc hà i hòa.
Huyá»n Nạn cùng Công Dã Cà n Ä‘á»u hiểu rằng: Bá»n võ lâm Trung Nguyên có ngưá»i ná»™t công thâm háºu biết dùng thanh âm để áp bức tâm hồn kẻ khác hoặc để giết ngưá»i.
Nếu hai bên đối láºp Ä‘á»u dùng kÄ© thuáºt nà y và cùng tấu nhạc cÅ©ng chỉ là cách tranh đấu ná»™i lá»±c. Khi cuá»™c tranh đấu đến chá»— kịch liệt thì sá»± nguy hiểm thì chẳng kém gì khà giá»›i quyá»n cước. Bên nà o sÆ¡ sót hoặc công lá»±c kém sức tất bị bên mạnh đà n áp, tâm trà mê man đối phương muốn là m gì thì là m có khi phải thế ngay láºp tức. Song má»i ngưá»i nhìn nét mặt A BÃch và nghe tiếng đà n hai bên thì rõ ra không phải cuá»™c tranh đấu kịch liệt. Có Ä‘iá»u trên chốn giang hồ chẳng thiếu chi trò quá»· quái bà máºt, nên má»i ngưá»i vẫn chẳng được yên tâm. Bao Bất Ãồng cùng Phong Bá Ãc đứng trước mặt A BÃch đỠphòng địch nhân đến táºp kÃch.
Huyá»n Nạn dứng phÃa sau lưng nà ng ngầm váºn ná»™i công và o trong tay chỉ chá» há»… thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ là láºp tức dùng ná»™i lá»±c hùng mạnh cá»§a mình truyá»n và o lưng cho nà ng để chống vá»›i cưá»ng địch. Sau má»™t khoảng thá»i gian khá lâu, tiếng đà n trong rừng dần dần má»—i lúc má»™t nhanh. Ban đầu A BÃch còn gắng gượng theo kịp, nhưng chỉ trong khoảnh khắc là không Ä‘uổi được đối phương.
Gã đồ gà n cưá»i ha hả nói:
- Tiểu cô nương! Cô nương đấu cà nh vá»›i đại ca ta là má»™t báºc cầm tiên là không khác gì múa rìu qua mắt thợ sá»›m chuốc lấy cái khổ và o mình. Cô mau mau quảng đà n hà ng Ä‘i thôi. Ãại ca ta thấy ngươi nhá» tuổi có khi cÅ©ng buông tha cho mạng nhá» bé cá»§a cô.
Bá»n Công Dã Cà n nháºn ra tiếng đà n A BÃch đã không mau lẹ bằng đối phương lại còn kém cả vá» thanh âm rắn rá»i, rõ rệt nữa. Ãối phương gãy đà n cà ng mau, tiết tấu cà ng phân minh. Cuá»™c đấu đà n thắng bại đã rõ rệt, không còn cách nà o vãn hồi được nữa, má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau cả kinh hết sức.
Huyá»n Nạn thấy rõ cái thất bại cá»§a A BÃch là do kÄ© thuáºt kém ngưá»i chứ chẳng phải vì ná»™i lá»±c không đủ. Giả tá»· mình có Ä‘em chân lá»±c giúp nà ng thì cÅ©ng chẳng ăn thua gì, có khi là m hại thêm nữa là khác, gia tăng ná»™i lá»±c tất là m cho nà ng giáºt mình cảm xúc mà tiếng đà n cà ng tán loạn thêm cÅ©ng chưa biết chừng.
Sau má»™t lúc nữa, bất luáºn cách nà o A BÃch cÅ©ng không thể theo kịp đối phương.
Ãá»™t nhiên năm ngón tay nà ng vuốt dây đánh xòe má»™t tiếng rồi hạ đà n xuống, cưá»i nói:
- Sư phụ! Tiểu tỠkhông theo kịp nữa rồi!
Tiếng đà n trong rừng cÅ©ng láºp tức im bặt, tiếp theo là trà ng cưá»i ha hả cá»§a má»™t ông già nổi lên là m vang động cả khu rừng ráºm.
Rồi ông già lên tiếng:
- Tiểu ni tá»! Con đã há»c đến mức nà y cÅ©ng không phải là chuyện dá»…!
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
11-08-2008, 03:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 58 : Lo vạ lớn Quần Hùng táng đảm
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Má»i ngưá»i vừa kinh ngạc vừa mừng thầm. Nghe hai bên đối đáp thì dưá»ng như ngưá»i gãy đà n trong rừng là sư phụ A BÃch.
Chẳng những Huyá»n Nạn, bá»n Công Dã Cà n kinh ngạc mà cả bá»n đồ gà n bên đối phương lại cà ng kinh ngạc hÆ¡n.
Bá»—ng thấy má»™t lão già tay áo thùng thình phất phá»›i ở trong rừng bước ra. Ông trán cao hầu lá»™, tướng mạo kỳ dị nét mặt tươi cưá»i hì hì, ra vẻ hòa nhã.
Con ngưá»i cốt cách thanh kỳ vùa xuất hiện.
A BÃch vui mừng há»›n hở reo lên:
- A ha! Sư phụ! Sư phụ mạnh đấy ạ?
Gã "đồ gà n"cùng cả bá»n đồng thanh hô:
- Ãại ca!
A BÃch chạy lẹ Ä‘i truá»›c bá»n nà y lão già má»›i đến giang hai tay ra nắm lấy bà n tay A BÃch tươi cưá»i nói:
- A BÃch hả! A BÃch! Ngươi cà ng lá»›n cà ng xinh đẹp!
A BÃch đôi má á»ng hồng chưa kịp trả lá»i thì lão đã quay vá» phÃa Huyá»n Nạn đại sư chắp tay thi lá»… há»i:
- Ãại hòa thượng đây là má»™t vị cao tănh chùa Thiếu Lâm? Tiểu lão tháºt là vô lá»…!
Huyá»n Nạn chắp tay để trước ngá»±c đáp:
- Bần tăng là Huyá»n Nạn!
Lão mới đến reo lên:
- TrÆ¡i Æ¡i! Thế ra đây là Huyá»n Nạn sư huynh! Huyá»n Khổ đại sư là sư huynh hay sư sư đệ vá»›i Ãại hòa thượng? Tiểu lão cùng ngưá»i đã được có duyên há»™i ngá»™ mấy lần, tháºt là ý hiệp tâm đầu. Lâu nay ngưá»i vẫn mạnh giá»i chứ?
Huyá»n Nạn buồn rầu nói:
- Huyá»n Khổ sư huynh bần tăng chẳng may gặp phải tên nghịch đồ ám toán nên đã viên tịch rồi.
Lão kia nghe tin thá»™n mặt ra má»™t lúc. Ãá»™t nhiên lão nhảy vá»t lên cao hÆ¡n má»™t trương. Lúc ngưá»i lão chưa hạ xuống đất còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không đà cả tiếng khóc rống lên má»™t cách rất bi ai.
Huyá»n Nạn cùng bá»n Công Dã Cà n Ä‘á»u giáºt mình, không ai ngỠđến con ngưá»i già nua tuổi tác ấy lại khóc lóc thảm thiết như tuồng trẻ nÃt.
Hai chân vừa chấm đất, lão ngồi phệt xuống. Tay nắm lấy từng chòm râu mà giá»±t tháºt mạnh. Hai chân lão nện xuống đất thình thịch như ngưá»i rung trống.
Lão vừa khóc vừa kể lể:
- Huyá»n Khổ lão huynh Æ¡i! Bao lão huynh chẳng dặn dò tiểu đệ má»™t câu nà o đã bá» Ä‘i ngay? Lão huynh Æ¡i! Lão huynh là m thế sao cho hợp lý? Khúc "Phạn âm phổ tấu" kia cá»§a tiểu đệ đã biết bao nhiêu ngưá»i nghe rồi mà chẳng ai hiểu gì ráo. Chỉ mình lão huynh biết trong khúc đó bao hà m lý tưởng nhà Pháºt và có thể khiến cho công lá»±c lão huynh tinh tiến thêm lên. Lão huynh nghe Ä‘i nghe lại hết lần nà y sang lần khác mà không biết chán. Cái ông Huyá»n Nạn sư đệ cá»§a lão huynh đây vị tất đã có tÃnh tình giác ngá»™ được như huynh. Tiểu đệ e rằng tấu khúc nà y cho ông ta nghe, không khác gì đà n gãy tai trâu!. Trá»i Æ¡i! Trâu thì biết nghe đà n là m sao được mà gãy? Hỡi Æ¡i! Số mệnh tiểu đệ sao mà đau khổ đến nổi nước nà y?
Ban đầu Huyá»n Nạn nghe lão khóc lóc cÅ©ng tưởng lão là ngưá»i chà tình vá»›i Huyá»n Khổ, vì xót thương cái chết cá»§a má»™t vị sư huynh không cầm lòng được, mà báºt tiếng kêu gà o khóc lóc.
Nhưng nhà sư nghe lâu má»›i rõ là không phải thế. Lão khóc đây là khóc trên Ä‘á»i không tìm ra bạn tri âm.
Sau cùng nhà sư nghe lão lại bảo đánh đà n cho mình nghe chẳng khác gì đà n gãy tai trâu.
Huyá»n Nạn vốn là má»™t báºc cao tăng đắc đạo, tuy nghe trong tiếng khóc lão già có ý châm chá»c mình, nhưng vẫn không tức giáºn, mà chỉ tá»§m tỉm cưá»i nghÄ© thầm:
- Bá»n nà y ai cÅ©ng có tÃnh dở Ä‘iên dở khùng, chẳng nên lý luáºn vá»›i há» là m gì. Tuy ná»™i lá»±c lão thâm háºu hÆ¡n ngưá»i, song tÃnh khà gà n dở chẳng khác gì mấy ngưá»i đà n em mà có lẽ lão còn dở hÆ¡i hÆ¡n cả cÅ©, không trách ngưá»i ta thưá»ng nói rằng: "Ngưu tầm ngưu mã tầm mã" là phải lắm.
Bỗng thấy lão kia lại vừa khóc vừa nói:
- Huyá»n Khổ sư huynh Æ¡i! Ãể Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™, tiểu đệ đã khổ tâm sáng chế ra khúc nhạc má»›i là "Nhất vi ngâm" tặng lão huynh. Khúc nhạc nà y tuyên dương công đức Ãạt Ma lão tổ là đức thá»§y tổ chùa Thiếu Lâm đã thả bè lau qua sông. Sao sư huynh chẳng sống mà nghe! Ãá»™t nhiên lão quay lại nhìn Huyá»n Nạn há»i:
- Má»™ phần Huyá»n Khổ sư huynh an táng ở đâu? Ãại sư mau dẫn tiểu đệ đến đó. Lẹ lên! Lẹ lên! Cà ng lẹ cà ng tốt! Tiểu đệ sẽ gãy khúc đà n nà y cho y nghe. Biết đâu y nghe rồi chẳng khÃch động tâm thần mà sống lại!
Huyá»n Nạn đáp:
- Thà chá»§ sao lại hồ đồ đến thế? Sau khi sư huynh bần tăng viên tịch đã Ä‘em di thể ngưá»i há»a táng đốt thà nh nắm tro tà n, là m gì có má»™ phà n?
Lão kia nghe nói váºy đứng thá»™n mặt ra má»™t lúc rồi đột nhiên nhảy nhót reo mừng, la lên:
- Hay lắm! Như thế cà ng hay! Ãại sư đưa tại hạ Ä‘i lấy má»™t nắm tro nà y. Tại hạ sẽ dùng keo há»a để dán và o dây cây đà n Dao cầm. Rồi từ đây trở Ä‘i má»—i khi tại hạ tấu khúc nhạc là y lại được nghe. Ãại sư tÃnh thế có tuyệt diệu không? Ha ha! Cái sáng kiến cá»§a tại hạ tháºt là tuyệt vá»i!
Lão cà ng nói cà ng cao hứng rồi vá»— tay cưá»i rá»™ như ngưá»i Ä‘iên.
Ãá»™t nhiên Lão trông thấy thiếu nữ xinh đẹp nằm lăn má»™t bên thì thất kinh há»i:
- Ồ! Lục Muội là m sao thế. Ai đã đánh Lục Muội bị thương?
A BÃch nói:
- Sư phụ! Vụ nà y bên trong có chá»— hiểu lầm. Có sư phụ đến đây tháºt là khéo quá!
Lão kia há»i:
- Hiểu lầm cái gì? Ai hiểu lầm? Dù sao kẻ đánh Lục Muá»™i bị thương vẫn là kẻ chẳng ra gì. Chao ôi! Bát đệ cÅ©ng bị thương ư? Kẻ đánh Bát đệ bị thương tất không phải là ngưá»i tốt. Nà o ai là thá»§ phạm hãy báo danh Ä‘i! Công nghị phân xá» thì không kêu ca và o đâu được nữa! A BÃch! Ngươi ra ngoà i kia lấy cây đà n vỠđây cho ta.
A BÃch"dạ"má»™t tiếng rồi nà ng không nghe sư phụ nói ba hoa nữa, nà ng băng mình chạy ra gốc cây.
Má»i ngưá»i nhìn xa xa thấy bóng xanh nhảy lên cây tay cầm váºt gì rồi nhảy xuống đất. Nà ng lại qua gốc khác nhảy vá»t lên: Huyá»n Nạn cùng Công Dã Cà n bây giá» má»›i biết rõ thì ra lão già kia đã để mấy cây đà n trên ngá»n cây, và dùng ná»™i lá»±c rất thâm háºu để đánh đà n. Vì thế mà tiếng đà n khi ở mé tả lúc qua mé hữu không biết đâu mà mò. Lúc trước bao nhiêu ngưá»i chạy xục tìm trong rừng mấy lần mà thá»§y chung vẫn không tìm thấy ngưá»i đánh đà n ở chá»— nà o, là vì lẽ nà y.
Má»i ngưá»i lại nhìn thấy A BÃch hết chạy ở mé Ãông lại nhảy sang mé Tây mà cách xa nhau đến hÆ¡n mưá»i trượng, thì nghÄ© bụng chẳng lẽ lão già kia ná»™i công thâm háºu chuyển từ cây ná» sang cây kia cách nhau có đến hÆ¡n mưá»i trượng. Tiếng đà n cá»§a lão cá»±c kỳ thần diệu không ai đến mức độ đó được.
Má»i ngưá»i còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì thấy A BÃch ôm bảy tám cây Dao Cầm từ trong rừng chạy vá». Nà ng chạy được ná»a đưá»ng, thốt nhiên ngưá»i nà ng lạng Ä‘i má»™t cái rồi té lăn xuống đất. Cái ngã cá»§a A BÃch khiến cho lão gãy đà n cùng cả bá»n Công Dã Cà n Ä‘á»u thất kinh.
Công Dã Cà n hốt hoảng chạy ra bá»—ng cảm thấy mé tả có má»™t cÆ¡n gió nhẹ nhà ng vừa lướt qua mà lão gia đã bồng A BÃch trên tay rồi.
Công Dã Cà n lẩm bẩm:
- Lão tiên sinh nà y khinh công ghê tháºt!
Gã nhô lên thụt xuống ba cái, nhảy đến trước mặt hai ngưá»i.
Công Dã Cà n vừa ngó và o mặt A BÃch thì lòng đã hết lo ngay, vì mặt nà ng tươi như ánh nắng ban mai, tinh thần rất mạnh mẽ bên môi hé má»™t nụ cưá»i.
Công Dã Cà n liá»n cưá»i há»i:
- Lục Muội! Lục Muội muốn là m nũng với sư phụ chăng? Lục Muội là m cho ta sợ muốn chết.
A BÃch không đáp. Ãá»™t nhiên mấy hạt nước mắt rá»›t xuống khuôn mặt tươi như hoa đà o cá»§a nà ng. Công Dã Cà n giáºt mình liếc mắt ra nhìn thấy mặt lão gia xám ngắt nước mắt Ä‘ang tong tong nhá» xuống.
Công Dã Cà n rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Lão già nà y điên rồi sao?
Lão kia nhìn Công Dã Cà n đưa mắt ra hiệu khẽ há»i:
- Ãừng có lên tiếng.
Lão ôm A BÃch hấp tấp chạy vá» trước mặt má»i ngưá»i.
Phong Bá Ãc há»i:
- Lục Muá»™i! Lục Muá»™i là m sao váºy?
Gã chưa dứt lá»i thì lão nói ngay:
- Vạ lớn đến nơi rồi! Vạ lớn đến nơi rồi! Lão hốt hoảng nhìn tả ngó hữu vẻ mặt cực kỳ sợ hãy, hoang mang giục luôn miệng:
- Phải trốn mau kẻo không kịp mất rồi! Xin toà n thể quý vị và o nhà đi! Lẹ lên! Lẹ lên!
Bao Bất Ãồng vốn tÃnh ưa phản đối ngưá»i. Gã thấy lão già hoảng sợ giá»ng nói run, gã liá»n lá»›n tiếng há»i:
- Cái gì mà vạ lá»›n đến nÆ¡i? Trá»i sáºp hay sao?
Lão già vẫn hối hả giục:
- Lẹ lên! Lẹ lên! Và o nhà đi!
Bao Bất Ãồng nói:
- Xin lão tiên sinh tùy tiện. Bao Bất Ãồng nà y không và o đâu. Lục muá»™!...
Lão già tay trái ẵm A BÃch, tay phải đột nhiên vươn ra phÃa trước nắm trúng huyệt đạo trước ngá»±c Bao Bất Ãồng. Lão ra tay mau lẹ vô cùng.
Bao Bất Ãồng không kịp đỠphòng nên bị lão kiá»m chế được ngay.
Lão nhắc bá»—ng ngưá»i Bao Bất Ãồng lên. Hai chân gã lên khá»i mặt đất gã không tá»± chá»§ được, lão kia liá»n cứ nắm lấy như váºy chạy qua cổng lá»›n và o nhà .
Huyá»n Nạn cùng Công Dã Cà n Ä‘á»u rất lấy là m kinh ngạc toan lên tiếng há»i, thì gã đứng tuổi là m bà n cá» khia giá»›i khẽ nói:
- Ãại sư phụ cùng má»i ngưá»i và o nhà lẹ lên có lão đại ma đầu cá»±c kỳ lợi hại chá»›p mắt sẽ đến đây.
Huyá»n Nạn là má»™t nhà sư nổi tiếng vá» thần công, khắp võ lâm Ãt có đối thá»§ được thì còn sợ gì đại ma vá»›i tiểu ma đầu.
Nhà sư liá»n há»i lại:
- Ãại ma đầu nà o váºy? Kiá»u Phong phải không?
Gã nà y lắc đầu đáp:
- Không phải! Không phải! Lão nà y còn lợi hại gấp mấy Kiá»u Phong chÃnh là Tinh Tú Lão Quái đó!
Huyá»n Nạn ngừng má»™t lát rồi há»i:
- Tưởng ai chứ Tinh Tú Lão Quái thì hay quá rồi. Lão tăng đang muốn tìm y đây!
Gã nói:
- Thần công cá»§a đại sư tuy cao cưá»ng, dÄ© nhiên chẳng có sợ y nhưng mấy ngưá»i ở đây nếu bị y ám toán là chết hết có chăng chỉ má»™t mình đại sư là sống được thôi. Như váºy má»›i tháºt từ bi! Gã nói mấy câu móc há»ng nà y quả nhiên rất công hiệu.
Huyá»n Nạn vừa nghe vừa rùng mình nghÄ© bụng. Gã nà y nói có lý lắm, liá»n gáºt đầu:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy thì chúng ta và o nhà hết.
Lúc nà y sư phụ A BÃch đã Ä‘em nà ng cùng Bao Bất Ãồng đặt xuống rồi chạy ra.
Lão gịuc luôn miệng:
- Lẹ lên! Lẹ lên! Còn đợi gì nữa?
Lão đưa mắt nhìn thấy trong đám ngưá»i nà y có Phong Bá Ãc ra chiá»u bướng bỉnh, liá»n xoay tay trái qua mé hữu quét ngang cổ gã.
Phong Bá Ãc tuy là tay háo chiến, nhưng lão không ngỠđến lão sư phụ cá»§a Lục Muá»™i nói đánh là đánh luôn. Lúc nà y khà hà n độc trong ngưá»i gã lại bắt đầu lên cÆ¡n, nên lại cà ng khó chống. Gã vừa trông thấy tay lão đánh lại vá»™i và ng cúi đầu xuống né tránh. khôn gngÆ¡i tay tráo lão không phóng chưởng ra , đột nhhiên vòng vá» bên hữu rồi chụp xuống nắm được sau gáy Phong Bá Ãc, miệng lão vẫn giục:
- Lẹ lên! Lẹ lên và o nhà đi! Lão xách Phong Bá Ãc chẳng khác xách con gà chạy ngay và o nhà .
Công Dã Cà n trong lòng rất khó chịu vì hai ngưá»i anh em mình bị lão già chỉ ra má»™t chiêu đã tóm cổ xách Ä‘i. Tuy lão là sư phụ A BÃch chứ không phải ngưá»i dưng, nhưng tiếng tăm Má»™ Dung Cô Tô bấy lâu lừng lẫy giang hồ. Thanh danh Má»™ Dung công tá» là thế mà bá»n thuá»™c hạ lại kém cá»i như váºy, nhất là ở trước mặt chư tăng chùa Thiếu Lâm thì tháºt là mất thể diện rất nhiá»u.
Huyá»n Nạn nhìn vẻ mặt Công Dã Cà n liá»n Ä‘oán biết ngay tâm sá»± gã. ChÃnh nhà sư thấy lão kia liên tiếp chế phục Bao Bất Ãồng bằng má»™t thá»§ pháp mau lẹ vô cùng thì biết rằng bản lãnh lão nà y chẳng kém gì mình. Thế mà lão phải sợ Tinh Tú lão quái như váºy, chắc là lão quái kia phải là tay ghê gá»›m vô cùng, mình không thể coi thưá»ng được.
Nhà sư liá»n bảo Công Dã Cà n:
- Công Dã Cà n thà chá»§! Chúng ta hãy và o nhà rồi sẽ bà n định kế há»ach lâu dà i.
Sáu nhà sư hà ng chữ Tuệ khiêng thi thể Huyá»n Thống lên, Công Dã Cà n thì ẵm Ãặng Bách Xuyên chạy lẹ và o nhà .
Sư phụ A BÃch lại chạy ra lần nữa để túc giục ngưng thấy má»i ngưá»i đã chạy và o nhà cả rồi vá»™i đóng sáºp cá»a lại, và toan đóng cổng cà i then, thì gã sá» bà n cá» nói:
- Ãại ca! Ta cứ để ngá» cổng hay hÆ¡n. Ãó là kế: "Thá»±c giả tư chi, hư giả thá»±c chi." Chắc địch không biết thá»±c hư ra sao không dám hiên ngang sấn và o. Lão kia đáp thế cÅ©ng phải. Ta nghe lá»i ngươi. Tuy lão nói váºy nhưng giá»ng nói không có vẻ gì tá»± tin ở minh.
Huyá»n Nạn cùng Công Dã Cà n đưa mắt nhìn nhau và đá»u tá»± há»i:
- Lão nà y võ công cao cưá»ng đến thế sao lúc lâm sá»± lại hoang mang cuống quýt lên như váºy? Lão không còn chút chi bình tÄ©nh để xét Ä‘oán. Cái cá»a má»ng manh nà y đối vá»›i quân đạo tặc tầm thưá»ng còn chưa giữ nổi, huống chi đối vá»›i Tinh Tú Lão Quái, má»™t lão ma đầu khét tiếng, thì dù cá»a có đóng hay không phá»ng ăn thua gì? Xem thế đủ biết lão nà y đã bị Tinh Tú Lão Quái là m nhiá»u phen thất Ä‘iên bác đảo, chẳng khác gì con chim phải tên sợ là n cây cung, nên lão má»›i được tin Tinh Tú Lão Quái đến gần đã kinh hồn táng đởm.
Hai ngưá»i còn Ä‘anh ngẫm nghÄ© bá»—ng nghe lão gãy đà n giục luôn miệng:
- Lục đệ! lục đệ tÃnh sao đây?
Huyá»n Nạn tuy là má»™t vị cao tăng đăc đạo đã tu tâm dưỡng tÃnh cá»±c kỳ trầm tÄ©nh, nhưng thấy lão nà y hoảng sợ cuống cuồng thì không khá»i nổi nóng lên tiếng há»i:
- Lão trượng Æ¡i! Ngưá»i ta thưá»ng nói:
nước chảy ùa và o thì lấy đất đắp ngăn lại mà quân giặc đến thì tướng ra kháng cá»±. Dù Tinh Tú Lão Quái độc ác lợi hại đến đâu, tất cả má»i ngưá»i chúng ta hợp sức lại cá»± địch vị tất thua hắn cả. Sao lão trượng phải... hoang mang và ... quá lo xa đến thế?
Nên biết rằng trên chốn giang hồ, ngưá»i ngoà i dùng đến chữ sợ hãi nhát gan là má»™t Ä‘iá»u tối kỵ. vì váºy mà nhà sư phải đổi lại là quá lo xa.
Lúc nà y trên nhà khách sảnh đã thắp đèn sáng. Huyá»n Nạn đưa mắt nhìn má»i ngưá»i thì chẳng những lão gãy đà n là tá» vẻ sợ sẹt mà cả đến gã bà n cá», gã đồ gà n, gã phan quan bút ai nấy Ä‘á»u run lên bần báºt.
Huyá»n Nạn đã được mục kÃch bá»n ngưá»i nà y động thá»§và biết bản lãnh không phải tầm thưá»ng, HÆ¡n nữa bá»n nà y ai cÅ©ng giở Ä‘iên giở khùng, bất luáºn việc gì cÅ©ng cho là thưá»ng, há» nhìn tấn tuồng đó như những trò chÆ¡i tiêu khiển. Thế mà đột nhiên biến thà nh những con ngưá»i hoang mang, lo lắng khác nà o những kẻ hèn nhát vô dụng tầm thưá»ng không biết đâu mà nói.
Bá»—ng thấy gã thợ má»™c xá» búa gáºt đầu, lấy trong bá»c ra má»™t cái thước gấp cầm tay Ä‘o góc nhà đại sảnh, má»i ngưá»i cÅ©ng theo sau để coi gã là m gì, thì thấy gã để ý nhìn bốn góc. Ãá»™t nhiên gã tung ngưá»i nhảy lên Ä‘o hoà nh nhà xong rồi lại lắc đầu nhảy xuống.
Gã chạy và o nhà trong đến trươc cổ quan tà i hỠcủa Tiết Thần Y. Gã đưa mắt nhìn mấy lần rồi nói:
- Ãáng tiếc! Thá»±c là đáng tiếc!
Lão gãy đà n há»i:
- Không... không dùng được việc gì ư?
Gã sỠbúa đáp:
- Không được rồi, nhất định sư thúc sẽ nháºn ra.
lão gãy đà n tức mình nói:
- Ngươi... Ngươi còn gá»i y là sư thúc ư?
Lão sá» búa lắc đầu rồi không nói nữa. Ãoạn Ä‘i sâu mãi phÃa sau nhà .
Công Dã Cà n lẩm bẩm:
- Thằng cha nà y ngoà i cái nghỠlắc đầu ra tựa hồ như hắn không con là m được trò trống gì nữa?
Gã xá» búa lại Ä‘o goác tưá»ng phÃa sau rồi vừa Ä‘i vừa đếm bước chân, trông chẳng khác gì ngưá»i thợ Ä‘ang tÃnh toán để xay nhà cá»a phòng ốc.
Gã và o vưá»n sau tay cầm cây đèn nến, ngưng thần suy nghÄ© hồi lâu rồi Ä‘i và o dãy hà nh lang có đặt năm cái cối đá. Gã trầm ngâm má»™t lúc đặt cây đèn cầy xuống đất, đến bên cái cối thứ hai ở mé tả. Gã lấy má»™t Ãt trầu và mấy nắm đất bá» và o trong cối đá. gã cầm má»™t cái chà y đá lá»›n ở bên cạnh để giã và o lòng cối boong boong. Cái chà y đá nà y rất nặng, má»—i lần giáng xuống sức mạnh vô cùng.
Công Dã Cà n khẽ thở dà i một tếng lẩm bẩm:
- Chuyến nà y mình tháºt xúi quẩy gặp phải bá»n Ä‘iên rồ. Lúc nà y chúng còn Ä‘i giã gạo được má»›i kỳ. Nếu quả trong cối có gạo thì chẳng nói là m chi nhưng mình thấy rõ rà ng há» bá» trấu cùng đất và o cối giả chÆ¡i! Hỡi Æ¡i may mà Ãặng Bách Xuyên sau khi trúng độc mạch vẫn Ä‘iá»u hòa chỉ tá»±a như ngưá»i say rượu ngá»§ li bì, không có gì là nguy hiểm.
Boong! Boong! Boong tiếng giã gạo vang lên Ä‘á»u đặn và không ngá»›t.
Giả chừng mấy chục chà y thì đột nhiá»n vá» góc Ãông nam trong vưá»n hoa cách độ bảy tám trượng bá»—ng phát ra tiếng lách cách.
Tiếng nà y rất nhá» nhẹ song Huuyá»n Nạn và Công Dã Cà n tai thÃnh vô cùng hÆ¡i có tiếng gì lạ là nghe thấy ngay.
Má»i ngưá»i đảo mắt nhìn ra thì thanh âm nà y từ bốn gốc quế vá»ng lại.
Boong! Boong! Gã xá» búa vẫn liên tiếp giã gạo. Má»™t Ä‘iá»u kỳ dị xảy ra:
Gốc quế thứ nhì ở mé đông tá»±a hồ như chuyển động nhÃch ra dần. Má»™t lúc nữa má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn rõ, thì ra gã xá» búa cứ má»—i chà y nện xuống cối thì má»™t lần cây quế lại chuyển động nhÃch Ä‘i má»™t tấc hay ná»a tấc.
Lão gãy đà n khẽ cất tiếng hoan hô rồi trông vá» phÃa cây quế đó chạy ra. Lão khẽ nói:
- Ãúng rồi! Ãúng rồi!
Má»i ngưá»i cÅ©ng theo Ä‘i, thì thấy chá»— gốc quế dá»i Ä‘i, lá»™ ra má»™t phiến đá lá»›n. Trên phiến đá nà y có má»™t cái vòng sắt để cầm.
Công Dã Cà n xiết bao kinh ngạc, bội phục gã xỠbúa và tự lấy là m xấu hổ, Y tự nhủ:
- CÆ¡ quan ở dưới đất nà y an bà i má»™t cách tuyệt diệu, tháºt là mình không ngá» há» tinh vi đến thế gã xá» búa má»›i trong khoảnh khắc mà đã phát giác ra được chá»— then chốt cÆ¡ quan. Thế thì gã thông minh tà i trà chẳng kém gì cái ngưá»i đã bố trà ra cÆ¡ quan nà y.
Gã xá» búa lại giã mưá»i mấy chà y nữa thì cả phiến đá hoà n toà n lá»™ ra.
Lão gãy đà n nắm lấy vòng sắt kéo mạnh lên, nhưng không nhúc nhÃch được tà nà o. Lão toan váºn động hết ná»™i lá»±c để kéo lần thứ hai tì gã xá» búa la lên:
- Ãại ca! Hãy dừng tay!
Gã tung ngưá»i, mình nhảy đến bên má»™t chiếc cối đá khác, vạch quần ra tiểu và o trong cối nà y. Ãồng thá»i gã hô lá»›n:
- Xin các vị mau lại đi tiểu và o đây!
Lão gãy đà n kinh ngạc, vội bỠngay vòng sắt ra chạy đến.
Chá»›p mắt gã xá» bà n cá», gã đồ hà n gã xá» phán quan bút và lão gãy đà n cùng lão xá» búa nhất tá» Ä‘i tiểu và o trong cối đá.
Giả tá»· ở và o hoà n cảnh khác mà bá»n Công Dã Cà n thấy năm ngưá»i nà y Ä‘i tiểu và o cối như lÅ© Ä‘iên rồ thì không thể nhịn được phải cưá»i đến nẻ ruá»™t.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá»i thấy có mùi thuốc súng xông lên.
Gã xỠbúa mừng rỡ nói:
- Hay lắm không còn gì nguy hiểm nữa rồi!
Riệng mình lão gãy đà n là bá»ng đái lá»›n hÆ¡n cả. Lão Ä‘i tiểu mãi không hết nước, miệng lão nói lảm nhảm:
- Chết chưa! Chết chưa! Thế thì phá xong má»™t cÆ¡ quan. Lục đệ! Nếu không có lục đệ Ä‘iá»u tra ra cÆ¡ quan má»™t cách nhanh chóng thì hết thảy chúng ta Ä‘á»u bị nổ nát như cám.
Bá»n Công Dã Cà n cÅ©ng bất giác sợ run. Sau ngá»i thấy mùi thuốc súng khét lẹt ai cÅ©ng hiểu rằng trong giây phút vừa rồi, má»i ngưá»i đã trải qua cÆ¡n đại nạn.
Hiển nhiên dưới vòng sắt hỠđã để thuốc nổ và tra ngòi sẵn. Chỉ cần châm cái ngòi cháy lên, thuốc súng sẽ nổ tung. Tháºt là má»™t thá»§ Ä‘oạn cá»±c kỳ lợi hại do đối phương bố trà để hại ngưá»i. May mà gã xá» búa mau trà khôn kêu má»i ngưá»i Ä‘i tiểu là m ướt nhòi súng nên má»›i thoát khá»i tai nạn.
Lại thấy gã xá» búa Ä‘i tá»›i cái cối đá đầu tiên ở bên hữu... Gã váºn ná»™i lá»±c vần cái cối đá chuyển vá» mé hữu ba vòng. Gã ngẩng mặt trông trá»i, miệng lẩm bẩm khẩu quyết, lặng lẽ tÃnh toán má»™t lúc. Ãoạn gã lùi dần cái cối đá nà y vá» mé tả chuyển Ä‘i sái ná»a vòng, thì bá»—ng nghe thấy những tiếng lách cách.
Tảng đá lá»›n trụt xuống để hở ra má»™t cá»a động.
Lần nà y lão gãy đà n không dám hấp tấp chui và o ngay. Lão nhìn gã xá» búa vẫy tay ra hiệu nhá» dẫn đưá»ng.
Gã xá» búa quỳ xuống đất để ý nhìn cái cối đá ở mé tả thì đột nhiên trong lòng đất có thanh âm phát ra và rõ rà ng là lá»i thóa mạ:
- Tinh Tú Lão Quái! Mẹ nó đồ con chó! Nếu mi mà tìm thấy thì ta cho mi là giá»i!
Mi quen là m những trò độc ác, tất nhiên sẽ có ngà y chịu quả báo. Và o đây! Và o đây mà giết ta đi!
Huyá»n Nạn nghe rõ là thanh âm Tiết Thần Y thì mững thầm trong bụng.
Bá»—ng nghe Lão gãy đà n gá»i:
- Ngũ đệ! Chúng ta đến cả rồi!
Thanh âm trong lòng đất ngưng má»™t lát há»i lại:
- Có tháºt đại ca đó chăng?
Lão gãy đà n đáp:
- Nếu không có Lục đệ thì không tà i nà o mở được cơ quan nà y.
Bá»—ng nghe vèo má»™t tiếng. Từ trong thach động má»™t ngưá»i nhảy vá»t ra chÃnh là Diêm Dương Ãịch Tiết Thần Y!
Tiết Thần Y không ngá» ngoà i lão gãy đà n cùng mấy ngưá»i anh em kết nghÄ©a, lại còn có vô số ngưá»i ngoà i, thì không khá»i giáºt mình.
Lão gãy đà n nói:
- Bây giá» không nói nhiá»u lá»i nữa. Ngươi Ä‘em ngay thất Muá»™i cùng đồ đệ ta và o hầm để chữa cho chúng. Trong đó có đủ chá»— không?
Lão vừa nói vừa đưa tay trá» và o cá»a động.
Tiết Thần Y nhìn Huyá»n Nạn há»i:
- Ãại sư! Ãại sư đã đến đây ư? Mấy vị nà y là ban hữu cả đấy chứ? Huyá»n Nạn ngần ngừ má»™t lát rồi đáp:
- Phải rồi cùng bạn bè cả đấy mà .
Nguyên là chùa Thiếu Lâm đã nháºn định rằng là Huyá»n Bi đại sư chết vá» tay há» Má»™ Dung ở Cô Tô. Như váºy thì bè lÅ© Má»™ Dung Ä‘á»u là những kẻ cừu địch. Nhưng lần nà y nhà sư Ä‘i vá»›i bá»n Ãặng Bách Xuyên đến đây để xin chữa thuốc, dá»c đưá»ng Ãặng Bách Xuyên và Công Dã Cà n đã hết sức trần tình Huyá»n Bi đại sư quyết không phải bị Má»™ Dung công tá» hạ sát. Vì thế mà Huyá»n Nạn đại sư đã tin hỠđến sáu bảy phần. HÆ¡n nữa, chuyến nà y bá»n há» cÅ©ng gặp tai nạn như bá»n mình thì cÅ©ng là cùng há»™i cùng thuyá»n vá»›i nhau, nên nhà sư nhìn nháºn bá»n Ãặng Bách Xuyên cÅ©ng là bạn bè vá»›i mình. Công Dã Cà n nghe Huyá»n Nạn nói váºy thì nhìn nhà sư gáºt đầu tỠý đồng tình chứ không nói gì.
Tiết Thần Y nói:
- Dưới nà y có chá»— rá»™ng, xin các vị xuống cả đây. Nà o má»i Huyá»n Nạn đại sư Ä‘i trước cho!
Tuy y nói váºy nhưng y tiến và o trong hầm trước tiên. Nên biết rằng đưá»ng hầm tối mò nà y rõ là má»™t nÆ¡i nguy hiểm vô cùng mà ngưá»i trên chốn giang hồ thưá»ng xảo trá khôn lưá»ng, chẳng ai tin được ai. ChÃnh mình và o trước má»›i đúng lỠđón khách.
Tiết Thần Y và o rồi, Huyá»n Nạn không tá» vẻ gì ngần ngại, theo sau Ä‘i xuống luôn.
Má»i ngưá»i lục tục theo sau Huyá»n Nạn đại sư. Cả thi hà i Huyá»n Thống đại sư cÅ©ng khiêng xuống hầm.
Tiết Thần Y bấm nút cơ quan, phiến đá tự nhiên đóng lại. Y còn chuyển động cơ quan cho các cây quế đã di chuyển ra chỗ khác lại chuyển vỠchỗ cũ ngay trên phiến đá.
Bên trong là má»™t đưá»ng hầm đá mÆ¡i khoét ra má»i ngưá»i phải cúi lom khom Ä‘i má»›i khá»i đụng đầu.
Ãoà n ngưá»i Ä‘i trong khoảnh khắc thì đưá»ng hầm cao lên dần dần và đi tá»›i quãng đưá»ng địa đạo thiên nhiên.
Ãi chừng được hai mươi trượng thì đến má»™t thạch động rá»™ng rãi. Trong góc thạch động gần ánh lá»a sáng đã có đến hÆ¡n hai mươi ngưá»i ngồi đó, đủ cả trai gái già trẻ.
Những ngưá»i nà y nghe có tiếng bước chân Ä‘i và o Ä‘á»u ngoảnh đầu nhìn ra.
Tiết Thà n Y giới thiẹu:
- Ãây là những ngưá»i nhà tại ha, . Gặp lúc nguy nan không ai dám ra ngoà i là m lá»… bái kiến. Ãại ca! Nhị ca! Hai vị đến có việc chi?
Y vẫn giữ bản sắc thầy lang không chá» lão gãy đà n đã lại coi thương thế má»i ngưá»i ngay.
Tiết Thần Y coi ngưá»i đầu tiên là Huyá»n Thống đại sư rồi nói:
- Vị đại sư nà y giác ngá»™ mà viên tịch. Tháºt là má»™t việc đáng cung hỉ!
Y tá»›i xem Ãặng Bách Xuyên rồi mỉm cưá»i:
- Thất Muá»™i tại hạ có thứ phấn hương khiến cho ngưá»i hÃt phải sảy rồi ngã lăn ra. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc là tỉnh lại chứ không có chất độc gì cả.
Thiếu phụ đứng tuổi xinh đẹp cùng gã kép hát Ä‘á»u bị ngoại thương. Tuy thương thế trầm trá»ng nhưng Tiết Thần Y côi rồi cho là tầm thưá»ng.
Khi xem đến A BÃch thì la hoảng:
- Quả nhiên Tinh Tú Lão Quái... đã đến đây! Chất độc nà y của lão... lợi hại vô cùng! Tại hạ không thể chữa được rồi!
Công Dã Cà n la lên một tiếng ủa rồi nói:
- Dù sao cũng xin Tiết Thần Y cứu giùm cho!
Bỗng nghe tiếng lão gảy đà n tru lên khóc nức nở Gã đồ gà n nói:
- Ãại ca! Thầy Trang Tá» có câu: "Những báºc chân nhân Ä‘á»i xưa không ưa sống mà cÅ©ng không ghét chết." Ãồ đệ đại ca trúng phải chất độc cá»§a sư thúc. Nếu quả nhiên không thể chữa cho y khá»i được thì cÅ©ng là tá»›i số. Can chi đại ca phải khóc ròng?
Lão gãy đà n tức giáºn nói:
- Tên đồ đệ ngoan ngoãn cá»§a ta đã cách biệt ta trong tám năm trá»i, bữa nay má»›i đưá»c trùng phùng. Nếu nó chết Ä‘i lẽ nà o ta lại không Ä‘au xót? A BÃch con Æ¡i! Con Ãừng chết, muôn ngà n lần con không nên chết!
Công Dã Cà n cùng Bao Bất Ãồng nhìn A BÃch thì chỉ thấy sắc mặt nà ng đỠhồng song vẻ hồng hà o trông rất đáng buồn vì da thịt dưá»ng như rướm máu tươi.
Công Dã Cà n há»i:
- Tiết thần Y! Ngưá»i nghÄ©a Muá»™i cá»§a tại hạ đây bị trúng chất độc gì váºy?
Gã đồ gà n tiếp lá»i:
- Tiểu cô nương đây là đồ đệ đại ca ta. Ta là sư thúc nà ng. Ngưá»i má»›i là nghÄ©a huynh nà ng kể vá» tình nghÄ©a kết giao thì ngưá»i còn là vai dưới chúng ta má»™t báºc. Ãức Khổng TỠđã nói: "Danh có chÃnh thì ngôn má»›i thuáºn" ngươi phải kêu ta là sư thúc má»›i hợp lý. Thế mà mi Ä‘em gá»i xách mé má»™t Ä‘iá»u Tiết Thần Y hai Ä‘iá»u Tiết Thần Y như ngưá»i ngang hà ng. Sao không biết kêu bằng Tiết sư thúc?
Lúc nà y Tiết Thần Y đã coi mạch cho Bao Bất Ãồng cùng Phong Bá Ãc. Lão nhắm mắt ngoẹo cổ, suy nghÄ© mong lung. Ngưá»i ngoà i không ai dám kinh động luồng tư tưởng cá»§a y. Nên gã gãy đà n muốn khóc thế nà o thì khóc, gã đồ gà n muốn nói ba hoa thế nà o thì ba hoa chẳng ai thèm đếm xỉa gì đến.
Tiết Thần Y ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu nói:
- Lạ tháºt! Lạ tháºt! không hiểu kẻ nà o đã đánh hai vị huynh đà i đến nổi bị thương thế nà y?
Công Dã Cà n đáp:
- Ãó là má»™t gã thiếu niên đầu chụp lồng sắt.
Tiết Thần Y lắc đầu nói:
- Thiếu niên cóc gì? Có lý nà o lại là thiếu niên được? Ngưá»i nà y võ công gồm đủ những sở trưá»ng cá»§a hai phe chÃnh tà . Ná»™i lá»±c y má»›i lại cà ng thâm háºu? Ãt ra là phải rèn luyện ba mươi năm trở lên. Thế thì sao gá»i là thiếu niên được?
Huyá»n Nạn nói:
- Gã nà y đã từng đến nằm vùng trong chùa Thiếu Lâm, thế mà bá»n bần tăng chưa phát giác ra, nên há»… ngÄ© đến là mắc cỡ chết Ä‘i được!
Tiết thần Y nói:
- Mắc cỡ ư? Các vị thì việc móc gì mà mắc cỡ? Hai vị huynh đà i đây mắc phải chất hà n độc, lão phu không chữa được mới tức chứ? Hai chữ "Thần Y" từ nay không dám dương danh với thiên hạ nữa!
Thốn nhiên một thanh âm oang oang như tiếng chuông đồng nói:
- Tiết tiên sinh! Nếu váºy thì chúng tôi xin cáo từ thôi!
Ngưá»i nói đó chÃnh là Ãặng Bách Xuyên. Y bị trúng phấn hương chỉ ngã ra rồi mê man bất tỉnh. Nhưng ná»™i lá»±c rất thâm háºu, bây giá» y đã tỉnh lại rồi.
Bao Bất Ãồng tiếp theo:
- Phải rồi! Phải báºc đại trượng phu coi cái sống chết là do mệnh trá»i. Chui rúc ở dưới hầm nà y là m cóc gì? Chẳng lẽ là m ngưá»i cÅ©ng há»c thói con rùa Ä‘en hay con chuá»™t đồng, ẩn nấp và o trong hang trong hốc?
Tiết Thần Y nghe Bao Bất Ãồng nói móc, cưá»ilạt há»i:
- Coi bá»™ thà chá»§ ăn nói trưá»ng ba khoát bảy ra vẻ anh hùng lắm. Thà chá»§ có biết ai ngoà i kia không?
Phong Bá Ãc đáp thay:
- Các vị sợ Tinh Tú Lão Quái, chá»› tại hạ sợ cóc gì lão? Các vị bản lÄ©nh cao cưá»ng tháºt là uổng quá! Má»›i nghe cái tên Tinh Tú Lão Quái đã kinh hồn tán đởm!
Lão gãy đà n khẽ vá»— vai A BÃch vừa khóc vừa nói:
- A BÃch con Æ¡i! Có ngỠđâu ngưá»i sát hại con chÃnh là sư thúc con? Sư phụ con không đủ bản lãnh để báo thù cho con rồi!
Công Dã Cà n nghe bá»n nà y Ä‘á»u kêu Tinh Tú Lão Quái là sư thúc thì lấy là m quái dị, nghÄ© thầm: Trước khi rá»i khá»i nÆ¡i đây cần phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ lai lịch bá»n nà y. Có thế má»›i mong tìm cách cứu chữa được Lục Muá»™i.
Công Dã Cà n nghị váºy liá»n há»i:
- Các vị ai cÅ©ng xưng hô Tinh Tú lão Quái bằng sư thúc. Váºy các vị đây là những nhân váºt thế nà o?
Nguyên A BÃch tuy ở trong phá»§ Má»™ Dung lâu năm cùng Công Dã Cà n kết nghÄ©a anh em, nhưng y chưa từng há»i đến lai lịch sư môn nà ng bao giá». Nà ng không nói ra nên y cÅ©ng không biết.
Huyá»n Nạn nói và o:
- Những Ä‘iá»u lão tăng mắt thấy tai nghe bữa nay tháºt là nhiá»u chá»— không hiểu, lão tăng cÅ©ng Ä‘ang muốn thỉnh giáo.
Tiết Thần Y nói:
- Bá»n sư huynh, sư đệ chúng tôi có tám ngưá»i gá»i đùa là "Hà m Cốc Bát Hữu."
Y trỠlão gảy đà n nói tiếp:
- Vị nà y là sư huynh chúng tôi. Tại hạ đứng hà ng thứ năm nên gá»i là lão NgÅ©, còn những Ä‘iá»u khkác thì câu chuyện quá dà i lại không tiện nói vá»›i ngưá»i ngoà i. Mong rằng cac vị...
Y nói tÆ¡i đây thì đột nhiên có thanh âm rất nhá» gá»i:
- Tiết Má»™ Hoa! Sao ngươi không ra yết kiến ta? Khang Quảng Lăng! Ngươi Ä‘ang là m gì mà không gảy đà n cho ta nghe? Tiếng nói rất nhá» thấp thoáng như có như không. Nhưng những ngưá»i trong động Ä‘á»u nghe rõ mồn má»™t. Ngưá»i ta cảm giác tưởng chừng thanh âm nà y như má»™t sợi dây và ng nhá» li ti xá» qua lá»›p đất dà y đến hÆ¡n mưá»i trượng, hoặc như dây kim tuyến luồn theo những khúc đưá»ng hầm quanh co để chui và o lá»— tai má»i ngưá»i.
Lão gảy đà n la lên một tiếng:
- Ui da!
Rồi nhảy lên chồm chồm nói:
- Ãúng Tinh Tú Lão Quái rồi.
Phong Bá Ãc cÅ©ng đứng phắt dáºy lá»›n tiếng nói:
- Ãại ca! Nhị ca! Tam ca! Chúng ta quyết má»™t tráºn tá» chiến vá»›i hắn Ä‘i!
Lão gãy đà n vội can:
- Không được đâu! Không được đâu! Các ngươi mà ra bây giá» là uổng mạng đó! Các ngươi chết toi chẳng đáng kể gì nhưng là m tiếc lá»™ nhà thạch thất bà máºt nà t thì tÃnh mạng mấy chục ngưá»i đây cÅ©ng bị giết lây vì tay má»™t đứa thất phu như ngươi hay sao?
Bao Bất Ãồng nói xá» lại:
- Tiếng hắn nói đã lá»t và o được. Có lý đâu hắn lại không biết chá»— mình ngồi đây hay sao? Ngươi đúng là "Con rùa" chỉ quen lẫn lút. Nhưng thế nà o hắn chẳng tìm và o tá»›i nÆ¡i dù muốn ẩn lánh cÅ©ng không được đâu!
Lão gãy đà n nói:
- Y có tìm ra Ãt nhất cÅ©ng mất ba khắc hay má»™t giá» chưa chắc đã và o được. Mình lợi dụng thá»i gian để lo liệu kế phải hÆ¡n.
Gãxá» búa vẫn nÃn thinh từ nảy, bây giá» má»›i lên tiếng má»›i xen và o:
- Tuy sư thúc bản lÄ©nh cao cưá»ng, nhưng muốn khám cÆ¡ quan dưới hầm nà y, Ãt ra cÅ©ng mất hai giá», lại phải tìm cách táºÃ¢n thiện cÅ©ng mất hai giá» nữa.
Lão gãy đà n há»i:
- Cứ như lá»i hiá»n Ä‘iệt nói thì chúng ta còn được những bốn giỠđể tìm ra kế hoạch vững chảy phải không?
Gã xỠbúa đáp:
- Còn được bốn giỠrưỡi nữa.
Lão gãy đà n lại há»i:
- Sao giá» lại thêm nữa giá» ná»a!
Gã xỠbúa đáp:
- Trong vòng bốn giá» ta bố trà được thêm ba cÆ¡ quan và còn ngăn trở đối phương thêm ná»a giá» nữa.
Gã gãy đà n nói:
- Váºy thì hay lắm! Huyá»n Nạn đại sư! Khi lão đại ma đầu mà tá»›i đây, bá»n sư huynh, sư đệ tại hạ quyết nhiên khó lòng trốn thoát độc thá»§ cá»§a lão. Còn các vị là ngưá»i ngoà i thì không lo lắm, vì lão đại ma đầu tá»›i đây sẽ chuyên tâm để ý đối phó vá»›i bá»n tôi mà thôi. Các vị có rất nhiá»u hy vá»ng trố ra được. Có Ä‘iá»u tôi dặn các vị nên nhá»› là đừng có giở trò anh hùng hảo hán tranh đấu vá»›i lão. Ai đã gặp tay Tinh Tú Lão Quái mà còn trốn tránh được toà n mạng là anh hùng hảo hán lắm rồi!
Bao Bất Ãồng tá»± nhiên kêu lên:
- Thúi quá! Thúi quá!
Nghe y la hoảng như váºy má»i ngươìhÃt hÆ¡i mạnh để ngá»i xem mà chẳng thấy mùi chi hôi thối, Ä‘á»u có vẻ nghi ngá», nhìn Bao Bất Ãồng chòng chá»c.
Bao Bất Ãồng trá» lão gãy đà n nói:
- Lão nà y thúi quá không ngá»i được.
Y vừa bị lão gãy đà n ra má»™t chiêu đã kiá»m chế được mình, trong lòng rất căm phẫn. Bản tÃnh y là con ngưá»i quáºt cưá»ng không biết sợ trá»i sợ đất là gì. Nhưng y biết rõ bản lÄ©nh lão nà y giá»i hÆ¡n mình nhiá»u không thể địch lại. Bây giá» y vá»› được cÆ¡ há»™i liá»n buông lá»i chá»i Ä‘á»ng.
Gã xá» bà n cá» lưá»m Bao Bất Ãồng nói:
- Ngươi đã không thoát khá»i bà n tay đại sư huynh ta thì còn nói gì đến chuyện đối phó vá»›i sư thúc ta. Bản lÄ©nh lão còn hÆ¡n gấp mưá»i đại sư huynh ta. Váºy thì đứa nà o thúi miệng?
Ãặng Bách Xuyên nghÄ© thầm: Ngươì nà y nói rất có lý mà Bao tam đệ nhà mình chuyên nói bướng hoà i là m mất cả thá»i giá» qúy báu:
- Lai lịch các vị tại hạ chưa được nghe qua nên vừa rồi có sá»± hiểu lầm là m bị thương nương tỠđây. Tại hạ rất lấy là m ái náy. Bây giá» như ngưá»i má»™t nhà . Có Ä‘iá»u lúc nữa cưá»ng địch và o đây thì bá»n thá»§ hạ dưới trướng Cô Tô Má»™ Dung chúng tôi đây quyết không chịu trốn tránh. Nếu cưá»ng địch ghê gá»›m quá mình không chống lại được thì chịu chết cả vá»›i nhau là xong.
Huyá»n Nạn gá»i:
- Tuệ Kinh! Tuệ Thụ! Khinh công hai ngưá»i đã khá. Nếu có cÆ¡ há»™i thì các ngươi phải ráng tìm cách trốn thoát chạy vá» chùa Thiếu Lâm báo tin lên phương trượng sư bá hay, đừng để cho loà i yêu quái giết má»™t mẻ hết sạch, tháºm chà đến ná»—i không có ngưá»i đưa tin vá» chùa.
Hai nhà sư Tuệ Kinh Tuệ Thụ chắp tay bẩm:
- Bá»n tiểu đệ xin tuân pháp chỉ cá»§a sư bá.
Lão gãy đà n cùng bá»n Ãặng Bách Xuyên nghe Huyá»n Nạn nói phải biết rằng nhà sư đã quyết liá»u chết chống đối vá»›i Tinh Tú lão ma. Sở dÄ© nhà sư sai Tuệ Kinh Tuệ Thụ Ä‘i báo tin là để cho chùa Thiếu Lâm biết kẻ thù là ai đặng sau nà y có ngà y báo thù rá»a háºn.
Lão gãy đà n ngẩn ngÆ¡ má»™t hồi đột nhiên vá»— tay cưá»i nói:
- Hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn chết, thì A BÃch có trúng độc cÅ©ng đến chết là cùng. Ta còn thương tâm nổi gì? Hỡi ôi! Ở Ä‘á»i có ngưá»i bảo Khang Quảng Lăng nà y là má»™t lão gan toẹt. Trước nay ta vẫn tức mãi, nhưng giá» xem ra thì dẫu mình chẳng gan toẹt cÅ©ng là hạng dỡ hÆ¡i.
Bao Bất Ãồng nói:
- Ngươi đúng là đồ tồi, đồ gà n toẹt, đồ ngu xuẩn!
Lão gãy đà n tức Khang Quảng Lăng cả giáºn nói:
- Ta gan cũng chưa bằng ngươi.
Bao Bất Ãồng cãi:
- Ngươi gà n gấp mưá»i ta.
Khang Quẳng Lăng quắc mắt lên nói:
- Mi còn gà n bằng vạn ta.
Bao Bất Ãồng không chịu thua cÅ©ng lá»›n tiếng:
- Ngươi gà n gấp mưá»i vạn lần, trăm vạn lần, ngà n vạn lần, vạn vạn lần...! Thần Y Tiết Má»™ Hoa nói:
- Thôi hai vị đừng tranh hÆ¡i cãi nhau má»™t cách vô vị nữa. Tuệ Kinh, Tuệ Thụ hai vị sư huynh vá» chùa Thiếu Lâm, nếu phương trượng đại sư có há»i đến tiá»n nhân háºu quả, tại hạ e rằng hai vị không biết đưá»ng mà trả lá»i. Việc nà y chẳng qua là má»™t Ä‘iá»u bỉ ổi trong bản phái chúng tôi, lẽ ra không nên nói vá»›i ngưá»i ngoà i. Nhưng nói vá» việc trừ diệt mối đại há»a cho các bạn võ lâm mà không được những vị cao tăng chùa Thiếu Lâm chá»§ trương đại cuá»™c thì khó bá» thà nh công được. Tại hạ xin nói rõ là rất mong hai vị chỉ bẩm vụ nà y riêng vá»›i má»™t mình phương trượng quý tá»± mà thôi, đừng tiết lá»™ cho ngưá»i khác biết.
Tiết Mộ Hoa quay lại bảo Khang Quảng Lăng:
- Ãại sư huynh! Tiểu đệ muốn Ä‘em đầu Ä‘uôi vụ nà y nói rõ cho các đại sư hay.
Khang Quảng Lăng tuy báºc huynh trưởng mấy ngưá»i kia, bản lãnh cÅ©ng là hay hÆ¡n hết, nhưng lại kém vá» quyết đáp má»i việc. Sở dÄ© Tiết Má»™ Hoa há»i qua má»™t tiếng như váºy là cốt giữ thể diện cho y trước mặt ngưá»i ngoà i.
Khang Quảng Lăng không hiểu ý Tiết Mộ Hoa, nói ngay:
- Lão ngÅ© nói gì mà kỳ váºy? Ngươi có miệng lưỡi muốn nói gì thì nói, hà tất phải há»i ta?
Tiết Mộ Hoa nói:
- Huyá»n Nạn đại sư! Ãặng sư phụ! Vị ân sư mà chúng tôi theo nghiệp, anh em võ lâm kêu bằng Thông Biện tiên sinh!...
Huyá»n Nạn cùng Ãặng Bách Xuyên sá»ng sốt đồng thanh há»i:
- Sao?
Tà i sản của nguoidoi123
11-08-2008, 03:45 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 59 : Tiết Thần Y kể chuyện đồng môn
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Nguyên Thông Biện tiên sinh tức là Lung Ãc lão nhân (ông già câm Ä‘iếc) tai lão Ä‘iếc lòi, miệng lão câm đặc, lão lấy danh hiệu là Thông Biện tiên sinh. Bá»n đồ đệ trong môn phái lão Ä‘á»u bị lão chá»c thá»§ng lá nhỉ cho Ä‘iếc, cắt đầu lưỡi cho câm. Chuyện nà y trên chốn giang hồ ai cÅ©ng biết rõ. Ãã là đệ tá» lão quyết không có má»™t ngưá»i nà o là không câm Ä‘iếc. Thế mà bá»n Khang Quảng Lăng ai cÅ©ng tinh mắt tai thÃnh nói năng hoạt bát hÆ¡n cả ngưá»i thưá»ng nhiá»u nên má»i ngưá»i rất lấy là m kỳ!
Tiết Mộ Hoa nói:
- Các đệ tá» dưới trướng gia sư thảy Ä‘á»u câm Ä‘iếc nhưng chỉ những ngưá»i nháºp môn sau trong vòng ba mươi năm nay mà thôi, còn trước kia gia sư không Ä‘iếc mà cÅ©ng không câm. Số là gia sư bị sư đệ ngưá»i là Tinh Tú lão quái Ãinh Xuân Thu khiêu khÃch mà biến thà nh câm Ä‘iếc.
Bá»n Huyá»n Nạn bấy giá» má»›i vỡ lẽ đồng thanh nói:
- À ra thế đấy.
Tiết Mộ Hoa lại nói:
- Tổ sư tại hạ thu nạp hai vị đồ đệ: Ãại đệ tá» há» Tô tên gá»i Tinh Hà . Vị nà y là gia sư. Nhị đệ là Ãinh Xuân Thu. Ban đầu võ công cả hai vị xuýt soát nhau. Nhưng vá» sau thì có kẻ hÆ¡n ngưá»i kém.
Bao Bất Ãồng nói xen và o:
- Hà hà ! Nhất định sư thúc tiên sinh là Ãinh Xuân Thu bản lãnh giá»i hÆ¡n sư phụ tiên sinh rồi. Ãiá»u đó tiên sinh chả cần nói chúng tôi cÅ©ng đã biết.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Nói đúng ra thì không phải váºy. Nguyên tổ sư tại hạ há»c há»i cả vá» trên trá»i cho đến nhân gian. Sở há»c cá»§a ngưá»i tháºt là bao la bát ngát...
Bao Bất Ãồng nói:
- Tiên sinh nói thì chúng tôi cÅ©ng biết váºy thôi, chứ chẳng lấy gì là m tang chứng là lão há»c rá»™ng.
Tiết Má»™ Dung biết tÃnh Bao Bất Ãồng là hay bắt bẽ bà i báo nên lão không cãi lẽ vá»›i y, lão liá»n kể tiếp:
- Ban đầu sư phụ tại hạ cùng Ãinh Xuân Thu Ä‘á»u há»c chuyên vá» võ công. Nhưng vá» sau sư phụ tại hạ phân tâm há»c thêm ngón đà n cá»§a tổ sư nữa.
Bao Bất Ãồng nhìn Khang Quảng Lăng nói:
- Ha ha! Té ra tiếng đà n cá»§a Khang tiên sinh há»c được ở quá»· môn tà đạo.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Giả tỉ sư phụ tại hạ chỉ há»c thêm ngón đà n nữa thì cÅ©ng không có gì đáng ngại lắm. Nhưng tổ sư tại hạ há»c rá»™ng đủ thứ cầm kỳ thi há»a, bốc tướng số cùng các công nghệ tạp nhạp, chẳng món gì là không biết, chẳng nghá» nà o là không tinh. Sư phụ tại hạ bắt đầu há»c đánh đà n chẳng bao lâu lại há»c đến đánh cá», rồi quay ra há»c thá»§ pháp (phép viết chữ) cùng há»™i há»a. Các vị thá» tưởng xem: Những môn há»c nà y môn nà o chả tốn phà rất nhiá»u tâm lá»±c cùng ngà y giá»?
Ngừng má»™t lát Tiết Má»™ Hoa lại kể tiếp: Lúc ban đầu Ãinh Xuân Thu cÅ©ng giả vá» há»c táºp môn ngoại lệ đó, nhưng môn nà o y cÅ©ng chỉ há»c mưá»i ngà y hoặc ná»a tháng rồi nói thoái thát là ngu độn không thể há»c được và bảo chỉ chuyên tâm vá» võ công mà thôi. Tình trạng nà y kéo dà i mãi đến tám năm, mưá»i năm rốt cuá»™c thá»i gian cà ng lâu thì võ công hai vị sư huynh, sư đệ cà ng phân rõ cao thấp.
Huyá»n Nạn đại sư gáºt đầu nói:
- Nguyên má»™t môn đà n cùng đánh cá» cÅ©ng đã hao tổn đến ná»a phần tÄ©nh lá»±c cá»§a con ngưá»i rồi còn gì. Thế mà Thông Biện tiên sinh kiêm thông được bấy nhiêu thứ thì quả là hiếm có. Còn Ãinh Xuân Thu chỉ nhất tâm chuyên vá» võ công nên lão có bản lãnh trá»™i hÆ¡n sư huynh cÅ©ng chẳng lấy chi là m kỳ.
Khang Quảng Lăng nói:
- Lão ngÅ©! Còn có má»™t Ä‘iá»u rất khẩn yếu, sao không nói ra? Kể nốt Ä‘i! Mau lên!
Tiết Mộ Hoa nói:
- Ãinh Xuân Thu chỉ chuyên và o môn võ há»c cÅ©ng là má»™t chuyện hay. Nhưng mà ... Hỡi ôi! Chuyện nà y nói ra là vạch áo cho ngưá»i xem lưng chẳng tốt đẹp gì cho sư môn. Tóm tắt là Ãinh Xuân Thu còn chuyên Ä‘i há»c những thá»§ Ä‘oạn đê hèn cá»§a mấy môn tà phép cá»±c kỳ lợi hại cá»§a mấy phái bỉ ổi. Thế rồi đột nhiên lão quay vỠđánh tổ sư tại hạ đến bị trá»ng thương. Lão cố ý muốn giết tổ sư song tổ sư tại hạ là má»™t báºc kỳ nhân, bản lãnh hÆ¡n ngưá»i dù ngưá»i không kịp đỠphòng, bị đệ tỠđánh bất ngá» cướp mất thượng phong song Ãinh Xuân Thu muốn hạ sát không phải chuyện dá»….
Ngừng một lát Tiết Mộ Hoa kể tiếp:
- Ãinh Xuân Thu đánh tổ sư bị trá»ng thương rồi. Tổ sư phải vất vả lắm má»›i chống đỡ được. CÅ©ng may là sư phụ tại hạ đến cứu kịp thá»i.
Nhưng lúc Ãinh Xuân Thu khởi sá»±, lão đã bố trà rất cẩn máºt huống chi sư phụ tại hạ bản lãnh không bằng lão. Sau má»™t lúc ác chiến sư phụ tại hạ cÅ©ng bị thương còn tổ sư lăn xuống vượt thẳm không hiểu sống chết thế nà o?
Ngừng một lát như nén xúc động Tiết Mộ Hoa lại nói:
- Sư phụ tại hạ vì tham há»c nhiá»u môn quá mà chểnh mãng võ công. Nhưng những môn khác kẻ ra cÅ©ng không hoà n toà n vô dụng. Gặp lúc nguy nan đó, sư phụ tại hạ lại giở thuáºt ngÅ©hà nh bát quái cùng kỳ môn độn giác dùng cát đá là m loạn tai mắt Ãinh Xuân Thu rồi trốn thoát được.
Tiết Mộ Hoa ngẫm nghĩ một lát rồi nói tiếp:
- Ãinh Xuân Thu lại lừa bip tiểu sư phụ tại hạ:
- Nếu đừng mở miệng nói má»™t câu gì nữa thì vá» sau lão không tìm đến rá»a háºn nữa. Hồi đó dưới trướng sư phụ tại hạcó thảy tám ngưá»i chúng tôi là đệ tá» chưa thà nh tà i. Gia sư viết giấy giải tán chúng tôi không nháºn là m độ đệ nữa. Từ đó quả nhiên ngưá»i giả vá» là m câm là m Ä‘iếc không nói gì nữa và ai nói gì cÅ©ng không nghe. Vá» sau gia sư có thu nạp đệ tá» nhưng Ä‘á»u chá»c tai cắt lưỡi hết để láºp ra má»™t môn phái riêng là tên là "Lung à Môn." Chắc sư phụ chúng tôi cÅ©ng hối háºn vá» chuyện mình đã phân tâm Ä‘i há»c những nghá» tạp nhạp khác để đến ná»—i võ công không bằng Ãinh Xuân Thu.
Sau khi câm Ä‘iếc dÄ© nhiên bao nhiêu môn tạp nhạp Ä‘á»u bá» hết.
Tiết Mộ Hoa thở dà i rồi kể tiếp:
- Bá»n sư huynh, sư đệ chúng tôi tám ngưá»i khi còn thụ nghiệp ân sư thì ngoà i việc luyện võ, má»—i ngưá»i Ä‘á»u há»c thêm má»™t môn khác nữa. Ãây là nói vá» trước khi Ãinh Xuanâ Thu phản thầy, gia sư chưa trông rõ cái hại lá»›n vá» chuyện phân tâm Ä‘i há»c những môn khác. Chẳng những ngưá»i không ngăn cấm lại còn khuyến khÃch võ gia công chỉ Ä‘iểm cho Khang Quảng Lăng là đại sư huynh bắt đầu há»c ngón đà n.
Tiết Mộ Hoa lại trỠgã sỠdụng bà n cơ nói:
- Nhị sư huynh là Phạm Bách Linh đây thì há»c đánh cá» vây, và đã trở thà nh má»™t tay quốc thá»§ vô địch. Hiện nay y là tay kỳ thá»§ giá»i nhất thiên hạ.
Bao Bất Ãồng đảo mắt ngó Phạm Bách Linh rồi nói:
- Không trách tiên sinh dùng bà n cá» là m binh khÃ. Có Ä‘iá»u bà n cá» cá»§a tiên sinh lại đúc bằng thứ thép có chất nam châm chuyên môn dùng để hút binh khà cá»§a ngưá»i ta. Như váºy tưởng cÅ©ng chỉ là thứ khôn vặt, không phải hà nh vi cá»§a báºc chÃnh nhân quân tá».
Phạm Bách Linh cãi:
- Vá» thuáºt đánh cá» có thế trân đưá»ng hoà ng, có binh tướng hẳn hoi, nó chỉ diệu ở chá»— kỳ bÃ, nên không cấm kỳ những cÆ¡ mưu thần bà giả tà như phép dùng binh váºy...
Tiết Mộ Hoa cũng nói hùa theo:
- Cái bà n cá» cá»§a Phạm nhị ca sở dÄ© đúc bằng thép có nam châm, nguyên là để áp dụng và o thuáºt đánh cá». Sau má»™t thá»i gian nguyên cứu rồi là bất luáºn là đang Ä‘i đưá»ng hay nằm ngồi, đột nhiên y tưởng đến má»™t thế cá», là bà y quân Ä‘en, quân trắng ra bà n cá» có chất nam châm. Con cỠđúc bằng sắt thì dù là đang xe hay Ä‘i ngá»±a, chuyển động mạnh cÅ©ng không rÆ¡i mất quân cá» vì đá nam châm hút sắt chặt và o đấy. Tiến thêm má»™t bước nữa, y thấy dùng bà n cá» là m binh khà lại cà ng thuáºn tiện. Lúc mãi nghÄ© nước cỠđể là m ám khà thì tháºt tiện cả má»i bá». Thá»±c ra không phải bản tâm đúc bà n cỠđể chiếm Ä‘oạt tiện nghi cá»§a ngưá»i khác.
Bao Bất Ãồng là ngưá»i có tư tưởng kỳ khôi. Y nghe câu chuyện nà y lấy là m thú vị và trong lòng cÅ©ng rất đồng tình nhưng ngoà i miệng vẫn bà i bác y nói:
- Vá» vụ nà y lý lẽ vẫn chua xuôi tháºt là lá»i biện bác miá»…n cưỡng Phạm lão nhị bản lãnh đã cao cưá»ng lại như váºy. Nếu lão nhị dùng bà n cá» gá»— rồi lấy quân cá» sắt chỉ sâu xuống khác nà o ngưá»i khảm quân và o bà n cá» thì quân cá» còn rá»›t ra thế nà o được.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Là m như váºy không tiện bằng bà n sắt quân sắt.
Rồi lão lại kể tiếp:
- Tam sư huynh! Tại hạ là Tuân Tản Tinh thÃch Ä‘á»c sách. Bách gia chu tá» không sách nà o là không qua mắt tháºt là má»™t vị túc nho há»c vấn rất uyên thâm, tưởng các vị cÅ©ng đã biết rồi.
Bao Bất Ãồng nhá»› đến câu chuyện Gia Cát thiện chiến quần nho ở Ãông Ngô, liá»n nói móc:
- Cái nho của kẻ tiểu có chi là đáng kể.
Tuân Tản tức giáºn há»i:
- Sao? Ngươi bảo ta hạng nho sinh tiểu nhân. Chẳng lẽ ngươi tá»± nháºn là nho quân tỠư?
Bao Bất Ãồng nói:
- Tại hạ không dám đâu, không dám đâu?
Tiết Má»™ Hoa sợ hai ngưá»i Ä‘i đến chá»— cải lý thì e rằng đến ba ngà y ba đêm cÅ©ng không xong, liá»n cắt ngang câu chuyện. Lão trá» gã xá» phán quan bút nói:
- Vị nà y là tứ sư huynh tại hạ, má»™t tay nho nhã ung dung, chuyên vá» há»™i há»a, thÃch du sÆ¡n ngoạn thá»§y, nghiên cứu rất tinh vi các thứ hoa cá». Y há» Ngô, trước khi nháºp môn đã là m đến chức tướng quân tại triá»u đình nhà Ãại Tống. Vì váºy mà má»i ngưá»i kêu y bằng Ngô Lãnh Quân.
Bao Bất Ãồng nói:
- Chỉ sợ lãnh quân là đánh đâu thua đấy. Còn môn há»™i há»a cá»§a y thì e rằng vẽ ngưá»i chẳng ra ngưá»i, quá»· chẳng ra quá»·!
Tiết Mộ Hoa nói:
- Bao tiên sinh lại nói giỡn rồi! Tại hạ đứng hà ng thứ năm há»c vá» nghá» thuốc, kể cÅ©ng có chút hư danh trên chốn giang hồ nên không bao giá» quên được Æ¡n nghÄ©a sư phụ truyá»n dạy cho mình.
Bao Bất Ãồng liá»n chặn há»ng ngay:
- Cảm mạo phong hà n mà bị ho hắng thì tiên sinh còn gắng gượng chữa được. Tại hạ vừa trúng phải chứng hà n độc đã đà nh chịu bó tay. Thế tiên sinh chỉ xứng vá»›i câu: "Bệnh nặng chữa không nổi, bệnh nhẹ chữa không chết!" Ha há! Cái ngoại hiệu "Thần Y" quả nhiên danh bất hư truyá»n.
Khang Quảng Lăng vuốt chòm râu dà i, ngước mắt lên nhìn rồi nói:
- Lão huynh đây có tÃnh kỳ cục, quả nhiên đặc biệt khác ngưá»i.
Bao Bất Ãồng cưá»i ha hả nói:
- Tại hạ há» Bao tên gá»i Bất Ãồng, dÄ© nhiên không giống ngưá»i ta được.
Khang Quảng Lăng cưá»i ha hả nói:
- Có phải tiên sinh đúng há» Bao và thá»±c tên là Bất Ãồng không?
Bao Bất Ãồng đáp:
- Chẳng lẽ cái đó giả được nữa sao? Chà cha! Lão huynh nà y chuyên vá» chế tạo các cÆ¡ quan. Ãại khái lão huynh tinh thông vá» cái há»c công nghệ cùng thổ má»™c và hẳn là đồ đệ Lá»— Ban tiên sư?
Tiết Mộ Hoa:
- ChÃnh thị! Lục sư đệ tại hạ là Trương A Tam nguyên là tay thợ thuyá»n xuất thân. Trước khi nháºp môn há»c võ đã là má»™t tay thợ khéo tuyệt. Sau đến thụ nghiệp gia sư, nghá» thợ đã khéo lại cà ng khéo thêm. Thất sư Muá»™i tai hạ há» Thạch. Nà ng rất tinh vá» các hoa cá». Bao nhiêu kỳ hoa dị thảo trong thiên hạ nà ng Ä‘á»u trồng qua, mà thứ gì nà ng trồng tỉa cÅ©ng tốt tươi...
Ãặng Bách Xuyên nói:
- Thạch cô nương dùng dược váºt là m cho tại hạ mê Ä‘i té xỉu, chắc dược váºt đó cô nương chỉ lấy ở phấn hoa mà thôi, chứ không có chất độc?
Cô há» Thạch tên gá»i Thanh Lá»™ ngưá»i rất xinh đẹp, tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Má»›i rồi tôi có đắc tá»™i vá»›i Ãặng lão gia, mong được lão gia tha thứ cho.
Ãặng Bách Xuyên nói:
- Tại hạ là ngưá»i lá»— mãng, cÅ©ng xin cô nương lượng cả bao dung.
Tiết Má»™ Hoa lại trỠđến anh há», há»… mở miệng là lá»›n tiếng hát, nói:
- Bát đệ tại hạ đây là Lý Quá»· Lổi suốt Ä‘á»i thÃùch nghá» vẻ mặt diá»…n trò, dở Ä‘iên dở dại, vỠđưá»ng võ há»c y không khá»i chểnh mảng.
Lý Quỷ Lổi đang nằm lăn dưới đất đột nhiên lên tiếng:
- Tà i kiêu dÅ©ng quần hùng khiếp vÃa. Tôn Úc chÃnh thị cô vương. Chẳng thÃch giang sÆ¡n thÃch Ä‘iên cuồng cho phỉ chà con ngưá»i tuấn kiệt...
Tiết Mộ Hoa nói:
- Bá»n sư huynh đệ chúng tôi tám ngưá»i tuy bị ra khá»i cá»a nhưng đâu dám quên công sư phụ đã rèn luyện bấy lâu. Chúng tôi tá»± mệnh danh"Hà m cốc bát bá»u"để ká»· niệm Æ¡n đức ngà y trước sư phụ truyá»n nghệ cho mình tại ải Hà m Cốc. Ngưá»i ngoà i chỉ cho rằng chúng tôi thanh khà tương cầu, chứ có biết đâu rằng chúng tôiquả là sư huynh sư đệ. Chúng tôi vì phải đỠphòng Tinh Tu ùLão Quái trở lại Trung Nguyên chăng lưới má»™t mẻ quét hết, nên năm năm má»›i há»™i há»p má»™t lần, còn bình thá»i tản Ä‘i má»—i ngưá»i ở má»—i nÆ¡i. Vì thế mà A BÃch cô nương đây đã được sư huynh tại hạ thu là m đồ đệ, mà mấy anh em chúng tôi chẳng ai biết gì. Không thì là m gì xảy ra sá»± hiểu lầm quý vị rồi, tranh đấu như bữa nay.
Bá»n Huyá»n Nạn, Ãặng Bách Xuyên nghe Tiết Má»™ Hoa thuáºt chuyện lai lịch tám anh em xong, thì tấm lòng ngá» vá»±c đã bá»›t Ä‘i má»™t ná»a.
Công Dã Cà n nói:
- Tiết tiên sinh trá tỠrồi bố trà thuốc độc bên trong quan tà i phà i chăng là đối phó Tinh Tú Lão Quái? Sao Tiết tiên sinh biết lão sắp đến đây?
- Vá» vụ nà y kể ra cÅ©ng kỳ! Trước hai hôm, tại hạ Ä‘ang ngồi rá»—i. Trong nhà đóng cá»a thì đột nhiên bốn ngưá»i cưỡi ngá»±a đến xin chữa thuốc. Chữa bệnh cứu ngưá»i nguyên là pháºn sá»± cá»§a thầy lang chứ chẳng có chi khác thưá»ng. Nhưng lạ chá»— má»™t bệnh nhân là má»™t vị hòa thưá»ng béo chùn béo chụt, xương trước ngá»±c cÅ©ng như gân cốt sau lưng bị gãy nát. cái thân thể tròn trặn biến thà nh con ngưá»i vuông, tá»±a hồ như nhà sư nà y bị nhét và o trong quan tà i đã cháºt cứng rồi bị gò ép theo cái khuôn vuông vặn cá»§a nó.
Huyá»n Nạn nói:
- Tháºt là mắc cỡ! Tháºt là mắc cỡ! Ãó chÃnh là Tam TÄ©nh hòa thượng chùa Thiếu Lâm. Nhà sư nà y không giữ quy luáºt tu hà nh bị giam và o viện gá»›i luáºt để sám hối. Ngưá»i y to béo quá nên tòa thạch đình gò ép y biến thà nh hình thù như váºy. Ai đã đứa y đến đây để xin chữa thuốc?
Tiết Thần Y đáp:
- Y cùng Ä‘i vá»›i má»™t bệnh nhân nà y cà ng kỳ dị hÆ¡n nữa. Ãầu gã đội má»™t cái lồng sắt...
Nghe tá»›i đây Bao Bất Ãồng cùng Phong Bá Ãc đồng thá»i nhảy lên lá»›n tiếng chá»i mắng:
- Mẹ nó! Ãúng thằng lá»i đó rồi! Trá»i xuôi đất khiến cho gã mắc bệnh. Nhưng hiểu gã bị bệnh gì?
Tiết Thần Y đáp:
- Gã muốn tháo cái đầu sắt ra, nhưng tại hạ xem kỹ cái lồng nà y gã gắn liá»n và o đầu gã không thể lấy ra được.
Bao Bất Ãồng vá»— tay nói; - Ký tuyệt! Kỳ tuyệt! Chẳng lẽ cái đầu sắt đã có sẵn từ lúc gã còn là cái bà o thai má»›i sinh ra đã như váºy rồi phải không?
Tiết Thần Y lắc đầu đáp:
- Không phải thế! Cái lồng sắt lúc chụp và o đầu gã hãy còn nung lên nóng bá»ng là m cho da thịt gã nhÅ©n ra. Ãến khi huyết ngưng lại và những vết thương đóng thà nh sẹo, thì cái lồng dÃnh liá»n và o đầu ót cùng mặt mÅ©i gã, nên không tà i nà o tháo ra được nữa. Nếu cứ miá»…n cưỡng giáºt mạnh cái lồng sắt thì Ä‘á»ng thá»i lá»™t luôn cả da mặt gã và mặt mÅ©i không còn ra hình thù gì nữa.
Bao Bất Ãồng lạnh lùng há»i:
- Gã đã cầu tiên sinh tháo lồng sắt, sao tiên sinh không tháo ra cho gã. Dù ngũ quan cùng mặt mũi gã có biï lột đi hết, gã cũng không trách được tiên sinh kia mà ?
Tiết Thần Y nói:
- VỠcái bệnh co gân gãy xương của Tam Tĩnh hòa thượng thì chữa chẳng khó khăn gì. Nhưng chắc chùa Thiếu Lâm khi đã trừng phạt nhà sư, hẳn có phương pháp để chữa thương thế cho y, bất tất phải cần đến Tiết mổ ra tay.
Nhưng còn gã đầu sắt kia thì không phải dá»… dà ng gì mà tháo ra được. Lúc tại hạ còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì hai ngưá»i bạn đưa gã đến phát cáu, lá»›n tiếng quát tháo, giục tại hạ phải ra tay láºp tức. Tiết mổ bình sinh phải cái táºt khó chịu la há»… ai muốn đến chữa thuốc trị bệnh phải có lá»i nói cá» chỉ tá» tế khẩn cầu, tại hạ má»›i chịu chữa. Bằng ai cáºy thế áp bức thì tại hạ thà chịu chết dưới mÅ©i Ä‘ao lưỡi kiếm, quyết không khi nà o chịu chữa. Tại hạ nhá»› lại ngà y ở Tụ Hiá»n Trang có cuá»™c anh hùng đại há»™i, gã Kiá»u Phong liá»u mình xông pha nÆ¡i hiểm nguy vạn tá» nhất sinh đưa má»™t vị tiểu cô nương đến cầu tại hạ chữa thuốc. Con ngưá»i đó tháºt là dã man hung hăng đến cá»±c Ä‘iểm, nhưng y đã đến khẩn cầu tại hạ và nói năng rất má»±c lá»… độ, tuyệt không dám há»—n xược chút nà o.
Lão nói tá»›i đây nhá»› lại vá» sau bị mắc lừa A Châu để nà ng Ä‘iểm trúng huyệt đạo cắt mất cả râu ria, tháºt là má»™t cái nhục lá»›n trong Ä‘á»i lão, nên lão im không nói nữa.
Lúc nà y A BÃch trúng độc mê man, tâm thần bất tỉnh. Nếu không thì khi nà ng nghe nói tá»›i Kiá»u Phong đưa má»™t thiếu nữ tá»›i cầu Tiết ThầnY chữa thuốc, nà ng đã truy vấn rối rÃt để dò la tông tÃch A Châu rồi.
Bao Bất Ãồng nói:
- Tiên sinh nói gì là m phách váºy? Bao má»— trái lại có cái tÃnh rất kỳ khôi là kẻ nà o muốn được chữa bệnh cho Bao má»— thì phải van xin nói ngá»t, Bao má»— má»›i để cho mà chữa. Bằng đối phương cáºy thế áp chế thì thà rằng Bao má»— Ä‘eo bệnh suốt Ä‘á»i hay chết Ä‘i còn hÆ¡n chứ quyết không để cho há» chữa.
Khang Quảng lăng cưá»i ha hả nói:
- Bao tiên sinh là m như mình là má»™t thứ bảo bối, ngưá»i ta mất công trị bệnh cho tiên sinh mà lại phải hết lá»i năn nỉ, thì trừ khi là ...
Bao Bất Ãồng nói tiếp:
- Trừ khi ngưá»i đó là con ta!
Khang Quảng Lăng tức quá ngẩn ngưá»i ra nhưng trong lòng y lại nghÄ© rằng:
Gã nói thế cũng phải. Giả tỉ phụthân mình mắc bệnh mà gà n dở không chịu uống thuốc thì mình chỉ còn cách năn nỉ ông già mà thôi.
Khang Quảng Lăng là ngưá»i ưa lý luáºn, không ngá» lại bị Bao Bất Ãồng nói xá» liá»n đáp:
- Phải rồi! Nhưng ta không phải con ngươi.
Bao Bất Ãồng nói:
- Ngươi có phải là con ta hay không Ä‘iá»u đó chỉ có má ngươi má»›i biết rõ mà thôi, chứ ngươi biết thế nà o được?
Khang Quảng lăng nghe Bao Bất Ãồng nói xá» tức quá run lên, nhưng rồi gáºt đầu nói:
- Quả đúng thế tháºt!
Bao Bất Ãồng vổ tay cưá»i ha hả, nghÄ© thầm: Sư phụ lục Muá»™i tháºt ngốc quá xá!
Công Dã Cà n khá»i Tiết Thần Y:
- Tiết tiên sinh! Có phải hai ngưá»i đó ăn nói vô lá»… rồi bị tiên sinh cá»± tuyệt không chữa nữa chăng?
Tiết Thần Y gáºt đầu nói:
- Ãúng thế! Lúc má»— trả lá»i há» rằng: Tại hạ y thuáºt kém cá»i không chữa nổi, xin các vị Ä‘i kiếm ngưá»i nà o cao minh hÆ¡n má»›i xong. Gã đầu sắt thì đối vá»›i tại hạ thì rất má»±c khiêm cung! Gã nói; Tiết tiên sinh! Y đạo cá»§a tiên sinh đã đến mức tuyệt vá»i khắp chốn giang hồ đã tặng tiên sinh cái ngoại hiệu Diêm Vương Ãịch. Biết bao nhiêu phải nhá» tiên sinh má»›i thoát chết. Ngưá»i trong võ lâm ai mà chẳng kÃnh phục? Gia phụ lại cùng tiên sinh có má»™t mối liên kết sâu xa. Tiểu tá» khẩn cầu tiên sinh mở lượng từ bi ra tay cứu vá»›t cho đứa con cá»§a ngưá»i bạn cÅ©.
Má»i ngưá»i chăm chú nghe muốn hiểu lai lịch gã đầu sắt Du Thản Chi, khi thấy Tiết Thần Y biểu gã tá»± xưng là con ngưá»i bạn cÅ© lão nên đồng thanh há»i:
- Phụ thân gã là ai?
Lý Quỷ Lổi thốt nhiên nói và o:
- Gã là con ai chỉ mình má gã là hiểu rõ mà thôi, chứ gã biết thế nà o được?
Anh kép hát đã há»c lóm câu Bao Bất Ãồng vừa nói để trả lá»i lại má»™t cách rất buồn cưá»i và đúng lúc.
Bao Bất Ãồng cưá»i nói:
- Giá»i lắm! ngươi há»a lóm lá»i ta mà giống như hệt. Ta e rằng ngưá»i ngoà i không thể há»c được mà phải kẻ thừa kế chân truyá»n cá»§a ta.
Tiết Thần Y tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Bát đệ! Bao tiên sinh đây ưa tÃnh nói giỡn, bát đệ chẳng nên để và o lòng.
Lý Quỷ Lổi lại lên điệu hát võ:
Trăm hiệu xưng Hoà ng Ãế,
Quyá»n hoa hạ và o tay.
Muôn dân đội nước cao dà y,
Trăm hỠlà con là cháu.
Gã đã tra đóng vai cố nhân, nên khi trong bụng nghÄ© đến nhân váºt nà o là thốt ra lá»i đúng Ä‘iệu nhân váºt đó ngay láºp tức.
Bao Bất Ãồng muốn nói xá» gã là hà ng đệ tá» mình, gã liá»n đóng đức Hoà ng đế là má»™t vị vua tổ nước Trung Nguyên để xá» lại.
Tiết Thần Y tiếp tục kể:
- Tại hạ nghe gã đầu sắt tá»± giá»›i thiệu mình là con cố nhân, liá»n há»i phụ thân gã là ai thì gã đáp: "Tiểu nhân gặp chuyện không may là m nhục đến tiá»n nhân, nên không dám nêu tên tuổi phụ thân ra. Có Ä‘iá»u chắc chắn là tiên phụ ngà y trước có mối thâm giao vá»›i tiên sinh. Việc nà y đúng cả trăm phần trăm. Tiểu nhân không bao giá»dám Ä‘em tiên phụra để gạt."
Tại hạ nghe gã nói rất thà nh khẩn, quyết không phải chuyện bịa. Có Ä‘iá»u tại hạ giao du rất rá»™ng, bạn bè không biết bao nhiêu mà kể. Nghe gã nói thân phụ đã qua Ä‘á»i rồi, trong lúc bất ngá» tại hạ chưa Ä‘oán được thân phụ gã là ai.
Tiết Thần Y ngẫm nghĩ một lúc rồi kể tiếp:
- Lúc tại hạ còn Ä‘ang trầm ngâm thì ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i gã nói ngay: "Theo pháp chỉ cá»§a sư phụ việc khẩn yếu đầu tiên phải chữa thương cho Tam Tinh hòa thượng. Còn gã đầu sắt nà y tháo lồng sắt ra hay không cÅ©ng chẳng can hệ gì." Tại hạ vừa nghe liá»n lá»™n ruá»™t, liá»n há»i lại: "Tôn sư là ai? Pháp chỉ cá»§a ngươi chỉ rà ng buá»™c ngưá»i chứ rà ng buá»™c ta thế nà o được?" Bá»™ mặt gã nà y rất hung dữ gã nói: "Nếu ta nói tên ra thì lại e irằng ngươi phải sợ vỡ máºt. Ngưá»i dặn ta bảo ngươi phải chữa thương cho vị hòa thượng nà y ngay láºp tức. Nếu ngươi cố ý trùng trình là m lỡ việc cá»§a ngưá»i thì láºp tức cho ngươi xuống chầu Diêm Vương.
Ngừng một lão tiếp:
- Ban đầu tại nghe y nói hổn xược thì căm giáºn vô cùng. Nhưng sau thấy thanh âm gã quen tai, dưá»ng như giá»ng nói cá»§a ngưá»i Hồ cởi Tây Vá»±c. Tại hạ coi kỹ lại tướng mạo gã thấy tóc quăn, mắt sâu hoẵm không giống ngưá»i Trung Nguyên ta. Tại hạ chợt nhá»› ra má»™t ngưá»i, liá»n há»i: "Phải chăng ngươi ở Tinh Tú Hải đến đây?" Ngưá»i đó láºp tức biến sắc nói: Hừ! Nhãn quang ngươi tháºt nhìn nháºn không lầm. Ãúng ta ở Tinh Tú Hải đến đây. Ngươi đã Ä‘oán trúng váºy phải táºn tâm kiệt lá»±c chữa mau Ä‘i!
Lão ngẩn mặt nhìn lên rồi kể tiếp:
- Tại hạ thấy gã tá»± nháºn lá Tinh Tú Lão Quái thì nghÄ© thầm: "Mối thù sâu cay môn phái lẽ nà o không báo." Tại hạ liá»n giả bá»™ khiếp sợ há»i lại gã: Lâu nay tại hạ vẫn ngưỡng má»™ thần thông quảng đại cá»§a Ãinh lão tiên ở Tinh Tú Hải, Ä‘em lòng kÃnh ngưỡng vô cùng. Tại hạ giáºn mi vô duyên không được bái kiến, chẳng hiểu lão tiên có đến Trung Nguyên không?
Bao Bất Ãồng ngắt lá»i:
- Bêu bêu! Tiên sinh kêu lão bằng Tinh Tú Lão Quái hay Tinh Tú Lão Ma thì phải hơn. Sao lại cam chịu hạ mình kêu lão bằng "lão tiên." Nhục nhã ôi nhục nhã!
Ãặng Bách Xuyên vá»™i giảng hòa:
- Tam đệ! Ãây là Tiết tiên sinh cố ý trịnh trá»ng để dá» thám mà thôi. Khi ngưá»i ta cân dò la cho hiểu rõ những Ä‘iá»u mình chưa biết thì tất nhiên phải xưng hô cho há» vừa lòng, nên tiên sinh kêu bằng"lão tiên"là phải.
Bao Bất Ãồng cãi:
- Cái đó tiểu đệ đã biết rồi! Nhưng nếu tiểu đệ có dò la thì lại kêu lão bằng"lão yêu"hay"lão tặc"để khiêu khÃch cho gã nổi hung gầm thét lên như sấm. Tất rồi lòi Ä‘uôi.
Tiết Thần Y nói:
- Lão tiên sinh nói rất có lý. Tại hạ không quen lừa bịp, miệng kêu bằng "Lão tiên" mà không dấu được vẻ bất bình. Gã yêu nhân kia là tay giảo quyệt, vừa thấy thế gã đã Ä‘em lòng ngá» vá»±c vươn tay ra nắm lấy huyệt mạch môn cá»§a tại hạ rồi quát há»i: "Ngươi dò la hà nh tung sư phụ ta là có ý gì?" Tại hạ thấy sá»± tình bại lá»™, liá»n xoay tay phóng chỉ Ä‘iểm và o tá» huyệt là gã chết ngay.
Ngừng một lát Tiết Thần Y kể tiếp:
- Gã yêu nhân thứ hai móc trong bá»c ra má»™t lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§y đâm tại hạ. Trong tay tại hạ đã không có khà giá»›i mà võ công gã yêu nhân lại không vừa. Lúc đó tại hạ bị nguy cấp thì gã đầu sắt đột nhiên vươn tay ra Ä‘oạt lấy lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§y nói: "Sư phụ biểu chúng ta đến đây để xin chữa thuốc chứ có biểu đến đây giết ngưá»i đâu?" Gã yêu nhân tức mình nói: "Tháºp nhị sư đệ bị y giết chết đó ngươi không thấy hay sao? Ngươi... ngươi... là con cố nhân cá»§a y, nên bây giá» vá» hùa vá»›i ngươi ngoà i." Gã đầu sắt lại nói: "Ngươi giết chết Thần Y đây thì mặc kệ ngươi. Nhưng còn nhà sư béo chùn béo chụt nà y không chữa được khá»i để lão chết thì lấy ai dẫn đưá»ng Ä‘i tìm băng tằm? Bấy giá» sư phụ sẽ há»i tá»™i ngươi đó!"
Bao Bất Ãồng há»i xen và o:
- Gã đầu sắt cÅ©ng là đệ tá» Tinh Tú Lão Quái. Bá»n chúng yêu cầu Tam TÄ©nh hòa thượng dẫn đưá»ng Ä‘i tìm băng tằm là cái khỉ gì váºy?
Tiết Thần Y đáp:
- Tại hạ cÅ©ng nghe nói váºy thôi, còn cứu cánh ra sao cÅ©ng không biết. Tại hạ thừa cÆ¡ lúc hai gã cãi nhau, liá»n lấy khà giá»›i cầm tay. Gã yêu nhân kia nháºn thấy giết tại hạ cÅ©ng chẳng dá»… dà ng gì, lại nghÄ© tá»›i gã đầu sắt nói cÅ©ng không phải là vô lý. Gã liá»n bảo gã đầu sắt: "Ãã thế thì ngươi bắt lão y sinh quá»· quái nà y dẫn Ä‘i yết kiến sư phụ."
Tiết Thần Y hăng giá»ng kể tiếp:
- Gã đầu sắt nói: "ÃÆ°á»£c lắm!" Rồi gã xoay tay phóng chưởng ra trúng ngá»±c gã kia chết ngay láºp tức!
Má»i ngưá»i nghe Tiết Thần Y kể đến đây sá»ng sốt la lên má»™t tiếng:
- Ủa!
Bao Bất Ãồng nói:
- Cái đó có chi là lạ? Gã đầu sắt có việc cần đến tiên sinh nên gã đánh bạn đồng môn để tâng công tiên sinh chớ có gì đâu?
Tiết Mộ Hoa thở dà i nói:
- Trong lúc thảng thốt tại hạ cÅ©ng không hiểu rõ chân tâm gã vì tình nghÄ©a tại hạ là chá»— chà thân vá»›i tiên phụ gã, hay vì muốn là m công là m cán vá»›i tại hạ. tại hạ Ä‘ang định há»i lại cho biết, bất thình lình xa xa có tiếng hú vá»ng lại. Gã đầu sắt nhá»›n nhác nói: "Sư phụ tiểu nhân thúc giục tiểu nhân phải vá» ngay. Tiết bá phụ nên Ä‘em chữa thương cho nhà sư béo nà y khá»i Ä‘i. Sư phụ tại hạ vui lòng may ra ngưá»i bá» qua việc giết đến hai tên đồ đệ không nghÄ© đến chuyện báo thù nữa." Nói xong gã láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay, để nhà sư báo ở lại.
Huyá»n Nạn đại sư nói:
- Hiện giỠđể ngịch đồ Tam Tĩnh ở đâu?
Tiết Mộ Hoa trỠvà o gốc động đáp:
- Y nằm Ä‘iá»u dưỡng trong đó. Chỉ chừng ná»a tháng nữa là khá»i hẳn.
Huyá»n Nạn nói:
- Tiết tiên sinh bố trà cái quan tà i để đó, phải chăng là để đối phó với lệnh sư thúc?
Tiết Mộ Hoa nói:
- Ãúng thế! Tinh Tú lão tặc đã đến Trung Nguyên. Lão lại có hai tên đệ tá» bị chết trong nhà tại hạ. Sá»›m muá»™n thế nà o gã cÅ©ng tìm đến đây. Gã đầu sắt dù có muốn dối trá tá» và vấn thuốc độc trong quan tà i vá»›i hy vá»ng lừa lão và o bẫy. Cả già trẻ lá»›n bé trong nhà tại hạ ẩn nấp trong huyệt động nà y vừa được hai ngà y thì ngẫu nhiên gặp kỳ há»p mặt trong hạn năm năm cá»§a tám anh em đồng môn chúng tôi. Má»i ngưá»i còn tụ táºp khu phu cáºn ải Hà m Cốc thì liệt vị vừa kéo đến nhà . Ngưá»i lão bá»™c tại hạ tuy tÃnh nết rất trung thà nh, nhưng rất đỗi ngu ngốc. Lão tưởng lầm các vị là bá»n đối đầu ghê gá»›m kia tá»›i...
Bao Bất Ãồng cưá»i khanh khách ngắt lá»i:
- Ha ha! Chắc lão bá»™c tưởng Huyá»n Nạn đại sư là Tinh Tú Lão Quái! Còn chúng tôi là đồ tỠđồ tôn lão. Bạn đồng hà nh vá»›i lão má»— ngưá»i ngợm và tÃnh nết Ä‘á»u kỳ dị, bảo, là bá»n tiểu yêu phái Tinh Tú còn có lý giống được phần nà o, chứ Huyá»n Nạn đại sư là má»™t nhân váºt thanh nhã hiá»n hòa, đạo khà lồ lá»™ mà nháºn lầm là Tinh Tú Lão Quái hóa chẳng ra há»—n xược quá ư? Má»i ngưá»i nghe nói Ä‘á»u cưá»i ồ.
Tiết Thần Y cÅ©ng cưá»i nói:
- Cái lầm đó quả đáng đánh đòn. lão bá»™c lúc nà o cÅ©ng nÆ¡m ná»›p lo sợ toà n gia tại hạ mắc phải độc thá»§ Tinh Tú Lão Quái, lão hốt hoảng quá quên cả lá»i tại hạ dặn dò cặn kẻ, đốt ngay lưu tinh há»a pháo liá»n để báo tin cho các bạn đồng môn.
Ngừng một lát Tiết Thần Y lại kể tiếp:
- Thứ lưu tinh há»a pháo nà y do lục sư đệ tại hạ chế ra má»™t cách rất khôn khéo. Há»… đất há»a pháo lên, ánh sáng tá»a ra đến mấy dặm. Bá»n anh em đồng môn chúng tôi tám ngưá»i, má»—i ngưá»i dùng má»™t thứ Lưu tinh há»a pháo khác nhau đôi chút để dá»… phân biệt, cứ trông thấy hiệu há»a pháo là biết ngay ngưá»i nà o đã đến. Kể ra thứ lưu tinh há»a pháo nà y có lợi mà cÅ©ng có hại. Lợi ở chá»— bá»n "Hà m cốc bát hữu" chúng tôi má»—i khi gặp cÆ¡n nguy biến có thể báo tin cho nhau đến tụ há»™i má»™t chá»— đồng tâm hiệp lá»±c kháng địch. Nhưng trong trưá»ng hợp nà y chẳng hạn, lại khiến cho Tinh Tú Lão Quái biết mà quét sạch thì đó lại là má»™t Ä‘iá»u rất tai hại.
Bao Bất Ãồng nói:
- Bản lãnh Tinh Tú lão quái dù lợi hại đến đâu vị tất đã hÆ¡n được Huyá»n Nạn đại sư, má»™t vị cao tăng chùa Thiếu Lâm, hÆ¡n nữa còn bá»n ta là má»™t đám quân "tôm, cua" khá đông đứng ngoà i reo hò trợ giúp, nếu muốn sống mái má»™t tráºn, hồ dá»… đã biết ai thắng ai bại? Sao phải... phải...
Gã chưa nói hết thì hai hà m răng run cầm cáºp chạm và o nhau canh cách. Chừng độc trong ngưá»i gã đã lên cÆ¡n không nói hết được nữa.
Lý Quá»· Lổi lại cất giá»ng là m tuồng:
Má»— Kinh Kha chÃnh thị,
Sang thÃch khách Tần Hoà ng.
Ngá»n gió heo thổi buốt can trưá»ng,
Khiến tráng sÄ© khôn đưá»ng mở miệng.
Bất thình lình má»™t bóng ngưá»i từ dưới đất báºt tung lên hất đầu và o ngá»± Lý Quá»· Lổi.
Lý Quỷ Lổi rú lên một tiếng.
- Ui chao!
Rồi ngã ngá»a vá» sau. Ngưá»i kia tóm lấy gã đánh đấm túi bụi. Má»i ngưá»i nhìn lại chÃnh là Nhất tráºn Phong Bá Ãc.
Ãặng Bách Xuyê vá»™i chạy lại can:
- Tứ đệ không được lỗ mãng!
Rồi vươn tay kéo Phong Bá Ãc ra. Giữa lúc ấy má»™t âm thanh nhá» li ti truyá»n và o trong sÆ¡n động:
- Bá»n đồ tỠđồ tôn Tô Tinh Hà ! Mau mau ra đầu hà ng hoặc giả còn có thể bảo toà n tÃnh mạng! Nến còn trùng trình không chịu ra ngay thì đừng trách lão gia không đếm xỉa đến tình nghÄ©a đồng môn nữa!
Khang Quảng Lăng nói:
- Chà chà ! Lão mặt dà y còn nói đến tình nghĩa đồng môn nữa ư?
Lão nhị Phạm Bách Linh là kẻ thâm mưu nói:
- Lục đệ! Nếu chúng ta cứ mặc kệ lão liệu lão có đánh và o đây được không?
Trương A Tam không đáp lá»i Phạm Bách Linh quay sang há»i Tiết Má»™ Hoa:
- NgÅ© ca! Những phiến đá vân gá»— trong động nà y dưá»ng như biến trúc đã ba năm nay, không biết do tay thợ nà o mà khéo thế?
Tiết Mộ Hoa đáp:
- Ãây là cÆ¡ nghiệp tổ tiên truyá»n lại cho để xây sÆ¡n động nà y để là m nÆ¡i lánh nạn khi cần. Không hiểu ai đã xây nên?
Khang Quảng Lăng nói:
- Hay lắm! Lão ngÅ© đã có cái"động rùa"nà y mà vẫn giữ được bà máºt, không ai thông tá» ngõ đà ng thì tuyệt quá!
Tiết Má»™ Hoa ra chiá»u bẻn lẻn nói:
- Ãại ca lượng cho! Cái hầm nà y chẳng vẻ vang gì xin miá»…n nói đến nữa...!
Chưa dứt lá»i bá»—ng nghe đánh sầm má»™t tiếng rung chiếm cả nhà hầm. Dưới chân má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy mặt đất rung động không ngừng.
Trương A Tam cả kinh thất sắc nói:
- Nguy đến nÆ¡i rồi! Ãinh lão quái dùng thuốc nổ phá hầm thì chỉ trong chốc lát là tấn công và o đây.
Khang Quảng Lăng tức mình nói:
- Thá»±c là quân hèn hạ quân vô sỉ đến cùng cá»±c! Tổ sư cùng sư phụ tại hạ chuyên vá» môn há»c thổ má»™c. Những cÆ¡ quan biến hóa nà y là bản lãnh cá»§a bản môn thế mà Tinh Tú Lão Quái khhông thay đổi lòng dạ Ä‘em chất nổ Ä‘em phá vỡ cÆ¡ quan. Váºy thì còn xứng đáng bản môn thế nà o được?
Bao Bất Ãồng nói:
- Lão đã giết sư phụ, đánh sư phụ bị thương chẳng lẽ tiên sinh còn nhìn nháºn lão là m sư thúc nữa hay sao.
Khang Quảng Lăng chưa kịp trả lá»i đột nhiên lại nghe má»™t tiếng nổ vang trá»i. Trong động cát bụi bay mịt mù khiến cho má»i ngưá»i không mở mắt ra được. SÆ¡n động cá»a đóng kÃn không có lối thông hÆ¡i. Sức rung động quá mạnh không khà dạt dà o má»i ngưá»i cảm thấy lá nhÄ© Ä‘au nhói lên.
Huyá»n Nạn nói:
- Nếu để Lão dùng chất nổ phá hầm đánh ùa và o thì thà rằng chúng ta ra đi còn hơn.
Ãặng Bách Xuyên, Công Dã Cà n, Bao Bất Ãồng, Phong Bá Ãc bốn ngưá»i Ä‘á»u khen phải.
Bá»n Tiết Má»™ Hoa biết Huyá»n Nạn là má»™t vị cao tăng nhà chùa Thiếu Lâm mà phải chui rúc ở trong địa huyệt để trốn tránh địch nhân là má»™t việc rất tổn thương đến oai danh tông phái. Nhưng cuá»™c chiến đấu má»™t sống má»™t chết nà y, xét cho cùng thì ẩn nấp trong hầm cÅ©ng không yên được liá»n nói:
- Phải đó! Chúng ta ra hết để cùng lão quái quyết má»™t tráºn sống mất.
Phạm Bách Linh lại nói:
- Huyá»n Nạn đại sư cùng Lão quái kia vốn không thù oán mà bị lôi cuốn và o tráºn hổn độn nà y chắc là các vị đại sư phái Thiếu Lâm không chịu thõng tay đứng nhìn.
Huyá»n Nạn nói:
- Má»i việc liên quan đến các phái võ Trung Nguyên phái Thiếu Lâm Ä‘á»u nhúng tay và o. Xin các hạ miển trách cho tệ phái hay can thiệp và o việc ngoà i.
Trương A Tam nói:
- Ãại sư đã cólòng nghÄ©a hiệp giúp cho, anh em tôi cảm kÃch muôn phần! Chúng ta cứ theo đưá»ng cÅ© tiến ra để cho lão quái má»™t phen khiếp vÃa.
Má»i ngưá»u gáºt đầu khen phải.
Trương A Tam nói:
- Gia quyến Tiết ngũ ca cùng hai vị Bao, Phong trưởng cứ nén ở lại đây, chắc là lão quái không tìm thấy đâu.
Bao Bất Ãồng mắt hoằm hoằm nhìn A Lục nói:
- Ngươi ở lại phải hơn.
Trương A Tam vội nói:
- Thá»±c tình tại hạ không dám coi thưá»ng nhị vị. Nhưng nhị vị Ä‘ang bị thương mà cÅ©ng phải ra tay e có Ä‘iá»u bất tiện.
Trương A Tam phát động cơ quan nhảy lẹ ra ngoà i.
Hán h động cá»§a gã cá»±c kỳ mau lẹ. Vừa nghe tiếng lách cách vai tiếng cá»a động đã hở ra má»™t lá»— nhá».
Trương A Tam ném ba quả pháo.
Ãùng! Ãùng! Ãùng!
Ba tiếng nổ vang lê, khói trắng mù mịt.
Gã ném trước há»a pháo ra là để ngăn ngừa bá»n Tinh Tú Lão Quái đến gần. Gã sợ bên địch đứng rình ngoà i cá»a động thì ngưá»i nà o chuồn ra ngoà i là bị bắt mất ngưá»i ấy.
Ba tiếng pháo vừa nổ, phiến đá đóng cỠđộng mở ra má»™t đưá»ng đủ lá»t má»™t ngưá»i Ä‘i.
Trương A Tam lại ném luôn ba quả pháo nữa, đồng thá»i nhảy ra theo.
Chân gã chưa chấm đất thì trong là n khói trắng má» mịt đã thấy bóng ngưá»i đã nhảy đến bên mình. Chân trái ngưá»i nà y vừa chà xuống đất đã nhảy phóc ra ngoà i giữa đám đông la lên:
- Ai là Tinh Tú Lão Quái! Phong mổ muốn gặp lão.
Ngưá»i đó chÃnh là Phong Bá Ãc. Gã thấy trước mặt đứng sững má»™t Ãại Hán mặc áo vải liá»n quát ta:
- Ngươi tuy không là Tinh Tú Lão Quái nhưng hãy nếm má»™t liá»n cá»§a ta đây.
"Bịch"má»™t tiếng. gã ra tay rất nhanh đánh trúng và o ngá»±c Ãại Hán.
Ãại Hán là đệ tá» thứ chÃn phái Tinh Tú Lão Quái, bị đánh bất thình lình không kịp đỠphòng nên trúng má»™t quyá»n khá nặng. Nhưng công lá»± Ãại Hán rất thâm háºu, chỉ lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái rồi lại vung quyá»n đánh trả luôn. Thoi quyá»n nà y trúng Phong Bá Ãc"chát"má»™t tiếng. Thế rồi quyá»n qua chưởng lại va chạm nhau"binh, binh"dưá»ng như quyá»n chưởng Ä‘á»u đánh trúng và o ngưá»i đối phương, nhưng không trầm trá»ng lắm nên không ai đến ná»—i chà mạng. Bá»—ng nghe những tiếng vù vù lên nhanh bất tuyệt, Huyá»n Nạn, Ãặng Bách Xuyên, Khang Quảng Lăng, má»i ngưá»i trong động liá»n tiếp nhảy ra.
Trong đám cây ráºm giữa là n khói trắng má» mịt, vá» góc Tây Nam nhìn rõ má»™t lão già thân thể to lá»›n. Xung quanh lão lÅ© hán tỠđứng thà nh hà ng có kẻ cao ngưá»i thấp không Ä‘á»u nhau. Khang Quảng Lăng la lên; - Ãinh lão tặc! Ngươi vẫn chưa chết ư"? Có nháºn được ta không?
Lão già nà y chÃnh là Tinh Tú Lão Quái Ãinh Xuân Thu! Lão thoáng nhhìn má»™t lượt đã nhần rõ má»i ngưá»i đối phương.
Ãinh Xuân Thu không trả lá»i Khang Quảng Lăng lại há»i Tiết Thần Y:
- Tiết Má»™ Hoa hiá»n Ä‘iệt! Ngươi đã chữa khá»i nhà sư béo chùn béo chụt phái Thiếu Lâm chưa? Ta đã tha chết cho ngươi vá»›i Ä‘iá»u kiện là ngươi phải nháºp môn phái Tinh Tú ta.
Tinh Tú lão quái chỉ nhất tâm mong Tiết Mộ Hoa chữa khõi nhà sư Tam TĩnH đặng dẫn lão lên đỉnh núi Côn Lôn tìm kiếm băng tằm.
Tiết Má»™ Hoa nghe giá»ng lưỡi lão nà y dưá»ng như không để ý gì đến ngưá»i khác. Sư sống chết cá»§a những ngưá»i nà y lá tùy ý lão muốn xá» trà ra sao sẽ được như váºy.
Tiết Mộ Hoa đã biết rõ vị sư thúc ghê gớm nà y, trong lòng sợ hãi vô cùng nhưng ngoà i miệng vẫn nói cứng:
- Ãinh lão tặc. Trên cõi Ä‘á»i nà y ta chỉ nghe theo mệnh lệnh má»™t ngưá»i mà thôi. Ngươi có bảo ta chữa cho oai là ta cứ ngay. Ngươi muốn giết ta tháºt dá»… như trở bà n tay, nhưng muốn ta trị bệnh cứu ngưá»i ngươi phải đến cầu ngưá»i ta bảo ta má»›i được.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Chắc mi chỉ nghe lịnh Tô Tinh Hà mà thôi! Có phải thế không. Tiết Mộ Hoa đáp:
- Chỉ có hạng ác ôn không bằng loà i cầm thú mới sinh lòng phản thầy diệt tổ.
Má»™ Hoa dứt lá»i thì bá»n Khang Quảng Lăng, Phạm Bách Linh cho đến Lý Quá»· Lổi, má»i ngưá»i lá»›n tiếng hoan hô rầm rÄ©.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Bá»n mi Ä‘á»u là đồ đệ Tô Tinh Hà . Xong lão Tô phái ngưá»i đến báo tin cho ta hay là đã trục xuất bá»n mi ra khá»i môn phái rồi, không kể là đệ tá» lão nữa. Chẳng lẽ lá»i nói cá»§a lão Tô lại không đáng đếm xỉa? Chẳng lẽ lão còn ngấm ngầm lưu bá»n mi và o hà ng đồ đệ hay sao?
Phạm Bách Linh đáp:
- Má»™t ngà y là thầy suốt Ä‘á»i phải gá»i bằng cha. Sư phụ bá»n ta quả đã Ä‘uổi chúng ra khá»i môn phái. Trong bấy nhiêu năm chưa được gặp lão sư, bá»n ta có đến nhà bái yết mà cÅ©ng không được gặp ngưá»i. Tuy nhiên tấm lòng kÃnh yêu sư phụ cá»§a chúng ta quyết không giảm sút mảy may. Lão tặc há» Ãinh kia! Ta nói thiệt cho ngươi hay. Sở dÄ© bá»n ta biến thà nh cô hồn dã quá»· không có sư môn nà o để nương tá»±a hoà n toà n là do ngươi mà ra cả.
Ãinh Xuân Thu mỉm cưá»i đáp:
- Mi nói thế là đúng sá»± tháºt. Tô Tinh Hà sợ ta ra tay tiêu diệt bá»n mi, nên má»›i Ä‘uổi bá»n mi ra khá»i môn phái là có ý bảo tồn những cái mạng kiến ruồi cá»§a bá»n mi đó! Ha ha! Hay lắm! Hay lắm! ChÃnh miệng các ngươi hãy nói Ä‘i! Hiện nay bá»n mi còn là đồ đệ Tô Tinh Hà và Tô Tinh Hà còn là sư phụ bá»n mi nữa không?
Bá»n Khang Quảng Lăng vừa nghe lão nói váºy đã biết ngay nếu bá»n mình tá»± thừa nháºn là đệ tá» Tô Tinh Hà là láºp tức Ãinh Xuân Thu ra tay sát hại. Nhưng má»™t là không thể vì lúc lâm nguy mà bá» nghÄ©a thầy trò, hai là lão quái nà y tà n ác không lưá»ng! Bữa nay mình đã đối đầu vá»›i lão thì cÅ©ng chẳng còn mong lão tha thứ nữa.
Bá»n tám ngưá»i "Hà m Cốt Bát Hữu." Trừ thiếu phụ bị trá»ng thương nằm lại trong động, còn bảy ngưá»i đồng thanh la lên:
- Bá»n ta tuy bị sư phụ trục xuất ra khá»i môn phái, song tình nghÄ©a thầy trò không mảy may sức mẻ.
Lý Quỷ Lôi lớn tiếng nói:
- Ta là "Thiên Tiên Ãồng Má»—" ngươi là má»™t dòng súc sinh nhá» xÃu. Ta chỉ đánh má»™t trượng là cái đùi con chó cá»§a ngươi sẽ gãy ngay láºp tức.
Gã há»c tiếng nói cá»§a má»™t bà già , giá»ng khà n khà n nhưng rất vang dá»™i.
Bá»n Khang Quảng Lăng nghe đến bốn chữ "Thiên Tiên Ãồng Má»—" Ä‘á»u giáºt mình đánh thót má»™t cái, Ãinh Xuân Thu vốn là bình tÄ©nh ung dung, mà nghe đến tên đó không khá»i biến sắc mặt, hai mắt chiếu ra những ta sáng kì dị. Lão phất tay áo bên trái má»™t cái đột nhiên má»™t tia lá»a xanh lè vá»t ra lẹ hÆ¡n sao đôi ngôi bắn và o mình Lý Quá»· Lôi.
Lý Quỷ Lôi né tránh nhưng không kịp.
"Xèo"má»™t tiếng quần áo gã bốc chắc. Gã vá»™i nằm lăn xuống đất nhưng cà ng lăn ngưá»i Ä‘i bao nhiêu lá»a cà ng bốc lên to bấy nhiêu.
Phạm Bách Linh hai tay hốt đất cát hất lên mình gã.
Giữa lúc ấy Ãinh Xuân Thu phất tay áo luôn năm cái, năm tia lá»a bắn vá» phÃa năm ngưá»i bá»n Khang Quảng Lăng, chỉ còn Tiết Má»™ Hoa là không bị bắn và o.
Khang Quảng Lăng phóng hai chưởng ra định đẩy ngá»n lá»a trở lại. Nhưng chưởng lá»±c phóng ra chỉ là m cho ngá»n lá»a lung lay má»™t chút.
Huyá»n Nạn đại sư cÅ©ng phóng chưởng ra để hất cả hai ngá»n lá»a tạt ra chá»— khác. Còn Trương A Tam và Phạm Bách Linh thì đã bị lá»a bám và o mình.
Tinh Tú Lão Quái phát độâng long Hoa còn lợi hại hÆ¡n đệ tá» lão là TrÃch Tinh Tá» nhiá»u.
Chỉ trong khoảnh khắc, trong vưá»n sau đầy mùi khét lẹt. Bá»n Trương A Tam ba gã kêu la ầm Ä©!
Bá»n đệ tá» Ãinh Xuân Thu thấy váºy thi nhau tâng bốc sư phụ. Có kẻ nói:
- Sư phụ ra má»™t kỹ thuáºt nhá» má»n đã đốt bá»n chúng như heo quay mà sao chúng chưa chịu quỳ xuống xin đầu hà ng?
Có gã bảo:
- Sư phụ có tà i nghiêng trá»i lệch đất, Ä‘á»i trước chưa có ai bằng mà sau nà y cÅ©ng không ai bì kịp. Tháºt là thần thông quảng đại xuất quá»· nháºp thần, không tiá»n khoáng háºu. Nay ta cho bá»n chó lợn Trung Nguyên biết thá»§ Ä‘oạn phái Tinh Tú ta.
Có gã nói vá»›i Ãinh Xuân Thu:
- Sư phụ lão gia đã thần thông quảng đại như thế thì đánh đâu mà chẳng được. Các báºc anh hùng hảo hán bốn phương Ãông, Tây, Nam, Bắc ai mà không phải quy thuáºn như gió theo chiá»u?
Bao Bất Ãồng hét lên:
- Thúi lắm! Thúi lắm! Chao ôi! Da thịt ta tê rồi. Ãinh lão tặc kia! Ngươi là má»™t đứa mặt dà y!
Ãặng Bách Xuyên cùng Công Dã Cà n đã váºn kình lá»±c và o bà n tay. Bao Bất Ãồng chưa dứt lá»i thì thấy hai tia lá»a đã bắn tá»›i rất lẹ.
Ãặng Bách Xuyên cùng Công Dã Cà n Ä‘á»u phóng chưởng ra. Cả hai luồng chưởng Ä‘á»u đánh và o má»™t chá»—, báºt hai tia lá»a Ä‘i. Nhưng hai ngưá»i ruá»™t Ä‘au như dùi đâm, rú lên hai tiếng thất thanh rồi lùi lại ba bước.
Nguyên Ãinh Xuân Thu dùng ná»™i lá»±c rất thâm háºu để phóng há»a tinh, có ná»™i lá»±c cá»§a Huyá»n Nạn đại sư là chống lại được, đánh báºt há»a tinh ra ngoà i và không bị tổn thương gì cả. Còn Ãặng Bách Xuyên và Công Dã Cà n thì ná»™i lá»±c hãy còn kém xa Tinh Tú Lão Quái nên hai ngưá»i bị ná»™i lá»±c đối phương đà n áp, cảm thấy Ä‘au đớn không chịu nổi.
Huyá»n Nán đại sư tiến đến trước Lý Quỳ Lôi phóng ra má»™t chưởng. Chưởng lá»±c nà y Ä‘i thấp là là lướt qua mình Lý Quá»· Lôi, vang lên những tiếng xì xì xé rách áo gã ra. Ãồng thá»i vùng lá»a xanh lè cÅ©ng bị chưởng phong quạt tắt ngấm.
Một tên đệ tỠTinh Tú Lão Quái nói:
- Chưởng lá»±c lão trá»c kia khá đấy có thể bằng má»™t phần mưá»i chưởng lá»±c sư phụ ta.
Một tên khác nói:
- Chà ! Có chăng chỉ bằng một phần trăm chưởng lực sư phụ ta là cùng.
Huyá»n Nạn dùng chưởng lá»±c quạt tắt là n há»a trên mình Lý Quá»· Lổi, rồi trở tay quạt tiếp hai cái để dáºp tắt luôn cả lá»a Ä‘ang đốt Phạm Bách Linh và Trương A Tam.
Ãinh Xuân Thu vuốt chòm râu dà i nói:
- Vị cao tăng chùa Thiếu Lâm quả nhiên công lá»±c phi thưá»ng bữa nay lão phu xin đến lãnh giáo đây.
Nói xong lão bước tá»›i rồi lẹ là ng phóng chưởng ra đánh Huyá»n Nạn.
Huyá»n Nạn đại sư tuy chưa từng giao đấu vá»›i phái Tinh Tú nhưng nhà sư cÅ©ng biết phép "Hóa công đại pháp" cá»§a Ãinh Xuân Thu lợi hại vô cùng! Nhà sư còn nghe ngưá»i đồn từ lâu Tinh Tú Lão Quái có thể dùng tà thuáºt là m cho đối phương tiêu tan má»™t cách vô hình, nên rất tháºn trá»ng không dám sÆ¡ hở chút nà o.
Huyá»n Nạn để tụ chân khà phóng song chưởng ra đánh tá»›i tấp và o Ãinh Xuân Thu liá»n má»™t lúc mưá»i tám chiêu theo thế liên hoà n, tay trái chưa thu vá», tay phải đã phóng ra đột ngá»™t mau lẹ dị thưá»ng.
Ãinh Xuân Thu thấy chưởng lá»±c đối phương liên tiếp đánh tá»›i, dù muốn dùng tà pháp để phá công lá»±c đối phương cÅ©ng không có lúc nà o rãnh tay.
Quả nhiên phép khoái chưởng cá»§a phái Thiếu Lâm cá»±c kỳ lợi hại, dồn Ãinh Xuân Thu phải lùi lại.
Huyá»n Nạn phóng ra mưá»i tám chưởng liên hoà n. Ãinh Xuân Thu phải lùi lại mưá»i tám bước để tránh.
Huyá»n Nạn đánh xong mưá»i tám chưởng liá»n rồi phóng Uyên Ương cước đá nhanh như gió liá»n má»™t lúc ba mươi sáu cước. Bóng chân đá mịt má» ngưá»i ngoà i không phân biệt rõ được phát đá nà o chân phải hay chân trái.
Ãinh Xuân Thu thi triển thân pháp, né tránh cá»±c kỳ mau lẹ. Lão vừa trà nh xong ba mươi sấu cước, bá»—ng nghe hai tiếng chát chát, thì ra bả vai lão đã bị Huyá»n Nạn đánh trúng hai quyá»n.
Nguyên trong phép liên hoà n tam tháºp lục cước, Huyá»n Nạn đá hai cước sau cùng đồng htá»i vung quyá»n đánh ra. Ãinh Xuân Thu chỉ tránh được cước mà không tránh được quyá»n.
Ãinh Xuân Thu bị trúng hai quyá»n la lên:
- Tháºt là lợi hại!
Ngưá»i lão lạng Ä‘i hai cái. Nhưng Huyá»n Nạn cÅ©ng cảm thấy trong ngá»±c hồi há»™p, dưá»ng như ngưá»i bị mất thứ gì thì biết ngay rằng có Ä‘iá»u khác lạ.
Nhà sư hÃt mạnh má»™t hÆ¡i dà i rồi phóng quyá»n ra đánh Ãinh Xuân Thu. Ãinh Xuân Thu xoay ngưá»i lại đưa lưng ra đỡ lấy quyá»n. Lão giÆ¡ năm ngón tay như lưỡi câu chụp và o sau gáy Huyá»n Nạn đại sư.
Cuá»™c chiến đấu lúc nà y, hai tay cao thá»§ đã đén chá»— tỉ thà ná»™i lá»±c. Huyá»n Nạn cả kinh lẩm bẩm: "Ta quyết không thể tỉ thà chân lá»±c vá»›i gã được!"
Tuy nhà sư tÃnh như thế nhưng không váºn động chân lá»±c để phóng quyá»n ra đỡ thì chân lá»±c đối phương đánh tá»›i phá»§ tạng mình sẽ bị tan nát. Thế là đại sư biết rõ không nên thi Ä‘ua chân lá»±c vá»›i đối phương mà không váºn động chânlá»±c cÅ©ng không được.
Huyá»n Nạn váºn động ná»™i kình, cảm thấy chân khà cuồn cuá»™n tuôn ra ngoà i khônh ngá»›t, muốn ngưng tụ lại cÅ©ng không được nữa.
Sau khoảng thá»i gian uống cạn tuần trà Ãinh Xuân Thu cưá»i hà hà , nhún vai Ä‘áºp mạnh má»™t cái, Huyá»n Nạn láºp tức ngã ra. Chân khà trong ngưá»i thoát Ä‘i hết nhà sư cố gượng ngồi dáºy cÅ©ng không được nữa.
Ãinh Xuân Thu đánh ngã Huyá»n Nạn rồi đảo mắt nhìn chung quanh chỉ thấy Công Dã Can nằm dưới đất run lên bần báºt vì trúng phải hà n độc chưởng cá»§a Du Thản Chi. Ngoà i ra Ãặng Bách Xuyên, Tiết Má»™ Hoa Ä‘ang chiến đấu ác liệt vá»›i bá»n đồ đệ mình.
Bên phái Tinh Tú cÅ©ng có ngưá»i bị thương nằm lăn ra đó, Ãinh Xuân Thu nổi lên má»™t trà ng cưá»i phất tay áo má»™t cái nhảy sổ tÆ¡i sau lưng Ãặng Bách Xuyên phóng chưởng đánh ra, rồi thuáºn lại đá Bao Bất Ãồng má»™t cước. Ãăng Bách Xuyên cÅ©ng phóng chưởng ra đánh Ãinh Xuân Thu, nhưng ngưá»i y tá»±a hồ đã mắc trá»ng bệnh, toan hô hấp chân khà ngưng thần Ä‘iá»u dưỡng thì Ãinh Xuân Thu lại phóng ra má»™t chưởng nữa.
Ãặng Bách Xuyên bất đắc dÄ© phải phóng chưởng ra nghinh địch. Bà n tay y cảm thây mát lạnh rồi láºp tức sinh lá»±c trong ngươi tiêu tan. Trước mắt chỉ thấy má»™t vùng lá» má» như sương trắng.
Má»™t tên đệ tá» phái Tinh Tú chạy tá»›i giÆ¡ tay ra gạt. Ãặng Bách Xuyên ngã lăn ra.
Má»›i trong khoảnh khắc bá»n thá»§ hạ Má»™ Dung, những nhà sư chùa Thiếu Lâm do Huyá»n Nạn thống lÄ©nh cùng bá»n thá»§ hạ hà m cốc bát hữu do Khang Quảng Lăng dẫn dạy Ä‘á»u bị Ãinh Xuân Thu cùng Du Thản Chà chia nhau đánh ngã.
Du Thản Chi ná»™i lá»±c rất thâm háºu nhưng võ nghệ hãy còn tầm thưá»ng.
Mấy bữa nay gã được Ãinh Xuân Thu chỉ Ä‘iểm cách váºn chưởng phóng quyá»n đã tiến bá»™ rất nhiá»u. Nhưng dù sao vẫn chưa được thuần thục tinh diệu. Có Ä‘iá»u gã phát huy chất hà n độc băng tằm thì có thừa.
Bá»n Công Dã Cà n đối chưởng vói gã, kể ra thì chưởng lá»±c cá»§a bá»n nà y hÆ¡n gã nhiá»u, song chỉ chiến đấu má»™t lúc là đá»u bị thương ngã lăn ra.
Bên nà y chỉ còn má»™t mình Tiết Má»™ Hoa chưa bị thương. Tiên sinh cÅ©ng có xung kÃch, nhưng bá»n đệ tá» phái Tinh Tú Ä‘á»u mỉm dưá»i né tránh chứ không trả đòn.
Ãinh Xuân Thu cưá»i nói:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Trong bá»n đồng môn chỉ có mình ngươi là võ công cao hon cả. Ngươi có muốn cùng sư thúc tỉ thà má»™t phen không?
Tiết Má»™ Hoa thấy bá»n sư huynh sư đệ đồng môn Ä‘á»u nằm lăn hdưới đất chỉ có má»—i mình là chưa việc gì. Thì việc rằng bá»nh thá»§ hạ Ãinh Xuân Thu không có ý hại mình là để mình chữa thuốc ccho nhà sư béo kia.
Tiên sinh thở dà i đáp:
- Ãinh lão tặc! Ngươi toan dùng lối Ä‘em mỡ dá» mèo để bức ta trì bệnh cứu ngưá»i. Nhưng ngươi nghÄ© thế là lầm, không ăn thua gì đâu.
Tà i sản của nguoidoi123
11-08-2008, 04:00 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 60 : Sợ oai thần Hộ Hoa đà nh khuất phục
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Ãinh Xuân Thu vẩy tay nói:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Lại đây!
Tiết Mộ Hoa muốn bướng không lại, song tiên sinh lại nghĩ rằng nếu lão muốn giết cũng như trở bà n tay, đà nh phải tiến đến còn chừng ba bước thì đứng lại.
Ãinh Xuân Thu vươn tay trái ra vịn và o Tiết Thần Y tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Hiá»n Ä‘iệt táºp luyện võ công đã bao lâu?
Tiết Má»™ Hoa đáp buông thá»ng:
- Ba mươi lăm năm.
Ãinh Xuân Thu thở dà i nói:
- Công trình vất vả ba mươi lăn năm trá»i không phải là Ãt! Ta nghe hiá»n Ä‘iệt dùng y thuáºt chữa bệnh cho ngưá»i để đổi lấy võ công. Bao nhiêu môn phái Ä‘em những tuyệt nghệ truyá»n lại cho hiá»n Ä‘iệt nên hiá»n Ä‘iệt biết rất nhiá»u chiêu thức tinh diệu, có đúng thế không?
Tiết Mộ Hoa đáp:
- Những cái váºt đó phá»ng có chi đáng kể, nhất là đối vá»›i con mắt ngươi lại cà ng không ăn thua gì.
Ãinh Xuân Thu lắc đầu nói:
- Không phải thế! Không phải thế! Có Ä‘iá»u con ngưá»i ta phải lấy ná»™i lá»±c là m căn bản, chiêu thức là m ngá»n ngà nh. Nhưng nói thế không phải là chiêu thức kém bá» quan trá»ng. Tỉ như gã đệ tá» ta đây...
Lão trò Du Thản Chi nói tiêp:
- Ná»™i lá»±c gã tháºt là hùng háºu, nếu gã lại biết đủ những chiêu thức như Tiết hiá»n Ä‘iệt thì chẳng khác gì hổ thêm cánh tha hồ tung hoà nh ở đất Trung Nguyên. thà nh thá»±c mà nói vá» ná»™i lá»±c tiết hiá»n Ä‘iệt hÆ¡i kém môt chút, cho nên chiêu thức dù tinh diệu đến đâu cÅ©ng không bổ túc được. Giả tỉ ná»™i lá»±c Tiết hiá»n Ä‘iệt bị tiêu tan hết không còn được chút nà o trong mình thì dù có chiêu thức tuyệt diệu cÅ©ng thà nh phế nhân. Khi đó chẳng những mất hết võ công mà đến trà não cÅ©ng bị tổn thương rất nhiá»u, dù hiá»n Ä‘iệt có muốn là m nghá» trị bệnh cho ngưá»i cÅ©ng không thể được nữa.
Tiết Má»™ Hoa nghe nói toát mồ hôi trán ra. Tiên sinh hiểu rằng má»—i câu nói lão quái Ä‘á»u nhằm mục Ä‘Ãch uy hiếp mình.
Tiết Má»™ Hoa lại thấy bà n tay lão đặt trên vai mình từ từ phát ra luồng nhiệt khÃ, nếu mình chỉ phân tâm nghÄ© sang chuyện khác, sÆ¡ hở má»™t chút không đỠphòng mà lão Ä‘em "Hóa công đại pháp" để hại mình thì công trình rèn luyện vất vả ba mươi lăm năm trá»i bị tan ra mây khói.
Ãinh Xuân Thu lại há»i:
- Ta nói váºy hiá»n Ä‘iệt có tin chăng?
Bao Bất Ãồng Ä‘ang nằm dưới đất lÆ¡n tiếng mắng:
- Ngươi nói thúi lắm ai mà tin được?
Ãinh Xuân Thu cặp mắt loang loáng vẫn nhìn Tiết Má»™ Hoa chòng chá»c để chá» tiên sinh trả lá»i.
Tiết Mộ Hoa ngiến răng đáp:
- Ngươi đã là kẽ mặt ngưá»i dạ thú, hạ sát cả sư huynh thì bây giá» ngươi hạ sát bá»n anh em ta tám ngưá»i có chi là đáng kể? Công trình ba mươi lăm năm tu luyện vất vả bị tiêu tan dÄ© nhiên đáng tiếc. Nhưng tÃnh mạng còn chẳng giữ được thì kể gì đến công trình vất vả?
Bao Bất Ãồng reo lên khen ngợi:
- Mẹ nó! Tiết tiên sinh nói mấy câu nà y tháºt đáng mặt con ngưá»i có khà phách.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Ta hãy tạm tha mạng cho hiá»n Ä‘iệt và chỉ há»i hiá»n Ä‘iệt tám câu:
Hiá»n Ä‘iệt có chữa cho nhà sư béo kia không?
Ngừng một lát lão nói tiếp:
- Câu thứ nhất hiá»n Ä‘iệt trả lá»i không chịu thì ta láºp tức hạ sát đại sư huynh cá»§a hiá»n Ä‘iệt là Khang Quảng Lăng. Câu thứ hai hiá»n Ä‘iệt lại trả lá»i không chữa thì ta giết nhị sư huynh hiá»n Ä‘iệt là Phạm Bách Linh. Rồi tuần tá»± như thế cho đến câu thứ bảy ta giết bát sư đệ hiá»n Ä‘iệt là Lý Quá»· Lổi.
Lão tá»§m tỉm cưá»i há»i tiếp:
- Ãến câu thứ tám hiá»n Ä‘iệt vẫn không chịu chữa thì Ä‘oán thá» coi ta sẽ là m gì nà o?
Tiết Má»™ Hoa nghe lão nói dùng đến cách thảm khốc như váºy thì sắc mặt xám ngắt đáp:
- Bấy giá» ngươi sẽ giết ta chứ có chi quan trá»ng.
Ãinh Xuân Thu cưá»i há» há» nói:
- Ta đâu giết đâu giết hiá»n Ä‘iệt má»™t cách vá»™i và ng như váºy. Nếu tá»›i câu thứ tám mà hiá»n Ä‘iệt vẫn trả lá»i không chữa thì ta sẽ hạ sát má»™t ngưá»i tá»± xưng là Thông Biện tiên sinh tên gá»i Tô Tinh Hà !
Tiết Mộ Hoa gầm lên:
- Ãinh lão tặc! Ngươi cả gan dám động đến chân lông cá»§a sư phụ ta ư?
Ãinh Xuân Thu lạnh lùng đáp:
- Có gì không dám? Trước nay Tinh Tú tiên sinh đã là m việc gì cÅ©ng tá»± ý mình, không biết sợ ai. Lá»i ta nói bữa nay, sáng mai ta lại quên cÅ©ng không sao. Tuy ta đã hứa vá»›i Tô Tinh Hà là nếu y ngáºm miệng lại không nói gì nữa ta tha chết cho. Nhưng nếu hiá»n Ä‘iệt chá»c giáºn ta thì đồ đệ phạm lá»—i ta đổ lên đầu sư phụ chứ sao? Ta muốn giết y là ta giết thiên hạ còn ai là m gì nổi ta?
Tiết Má»™ Hoa ruá»™t như má»› bòng bong, tiên sinh biết rõ lão sư thúc nà y bất luáºn việc gì tà n ác đến đâu cÅ©ng là m được. Nếu mình nhất định không chữa cho nhà sư Tam TÄ©nh thì sư phụ mình là Thông Biện tiên sinh cÅ©ng chết vá» tay lão. Nhưng tiên sinh lại e rằng, nếu chữa cho nhà sư kia thì biết đâu cái dụng ý cá»§a lão còn hiểm độc gấp mưá»i, mình chữa cho nhà sư là giúp cho kẻ ác là m Ä‘iá»u tà n bạo.
Tiết Mộ Hoa trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Thôi được! Ta đà nh chịu khuất phục ngươi. Vá»›i Ä‘iá»u kiện là sau khi ta chữa cho vị hóa thượng đó rồi, ngươi không được là m khó dá»… các bạn bè cá»§a ta đây cÅ©ng như sư phụ, sư huynh và sư đệ ta.
Ãinh Xuân Thu cả mừng đáp:
- ÃÆ°á»£c lắm! Ta tha cái mạng kiến ruồi cho há».
Ãặng Bách Xuyên nói:
- Ai cần ngươi tha mạng. Báºc đại trương phu bữa nay chẳng may trúng phải gian kế cá»§a ngươi chết thì đà nh chết chứ sao? Nhưng ta chắc rằng Ä‘á»i ngươi sẽ gặp kết quả tà n khốc hÆ¡n.
Nguyên thanh âm Ãặng Bách Xuyên oang oang như tiếng chuông đồng, song lúc nà y chân khà bị tiêu tan nên tuy lá»i nói khẳng khái mà thanh âm chỉ phá»u phà o không có khà lá»±c như trước.
Bao Bất Ãồng nói:
- Mẹ kiếp! Tiết Má»™ Hoa đừng mắc và o cạm bẫy cá»§a nó. Thằng chó chết nà y vừa má»›i biểu lá»i nói cá»§a nó không có gì đáng tin cáºy má!
Ãinh Xuân Thu nói:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Ãây ta bắt đầu há»i câu thứ nhất: Hiá»n Ä‘iệt có chịu chữa cho nhà sư béo không?
Lão vừa nói vừa đưa chân phải ra. Ãầu bà n chân nhằm huyệt thái dương Khang Quảng Lăng tá»±a hồ như để chá» Tiết Má»™ Hoa đáp lại câu không chữa là lão phóng chân đánh chết Khang Quảng Lăng láºp tức.
Ai nấy trống ngực đánh thình thịch thì nghe có tiếng la lớn:
- Không chữa!
Ngưá»i thốt ra hai tiếng không chữa không phải là Tiết Má»™ Hoa mà lại là Khang Quảng Lăng.
Ãinh Xuân Thu cưá»i lạt nói:
- Mi tưởng chỉ nói váºy là ta đá chết ngươi ngay ư? Sá»± việc không phải dá»… dà ng thế đâu.
Lão quay lại nhìn Tiết Má»™ Hoa há»i tiếp:
- Phải chăng hiá»n Ä‘iệt muốn mượn ta để giết chết đại sư huynh?
Tiết Mộ Hoa thở dà i nói:
- Thôi ta đà nh ưng thuáºn lá»i ngươi, chữa cho nhà sư kia là xong!
Khang Quảng Lăng liá»n mắng Tiết Thần Y:
- Tiết ngÅ© lão! Ngươi tháºt chẳng ra trò gì cả. Ãinh lão tặc là đại thù cá»§a sư môn ta mà ngươi chịu khuất phục dưới sá»± uy hiếp cá»§a lão ư? Tiết Má»™ Hoa đáp:
- Lão giết bá»n sư huynh, sư đệ chúng ta chẳng có chi quan hệ. Nhưng đại ca không nghe thấy lão biểu là xúc phạm sư phụ hay sao? Bá»n Khang Quảng Lăng nghÄ© đến mối an nguy cá»§a sư phụ không dám nói gì nữa.
Bao Bất Ãồng lên tiếng:
- Bá»n ngươi toà n là ...
Gã định mắng:
Toà n là đồ hèn nhát. Nhưng Ä‘ang nói dở câu thì Ãặng Bách Xuyên đã đưa tay ra bịt miệng gã lại.
Bao Bất Ãồng bình sinh vẫn Ä‘em lòng kÃnh nể đại sư huynh nên đà nh nuốt giáºn không mắng nữa.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Lão há» Ãinh kia! Ta đã phải chịu khuất theo lá»i ngươi chữa cho nhà sư béo. Váºy ngươi phải đối đãi vá»›i bạn hữu ta cho lịch sá»±.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Nhất quyết ta theo lá»i ngươi.
Thế rồi Tiết Má»™ Hoa và o nhà hầm sai gia nhân khiêng những ngưá»i bị thương ra.
Nhà sư Tam TÄ©nh co rúm lại thà nh đống thịt lù lù tá»±a hồ quả bóng khổng lồ. Lão vừa trông thấy Huyá»n Nạn thì hồn vÃa lên mây.
Tiết Má»™ Hoa không nhiá»u lá»i nữa bắt tay và o việc cứu chữa bệnh nhân:
nà o tiếp xương, nà o chữa thương, báºn rá»™n cho đên lúc trá»i sáng tá» má»›i xong việc.
Những ngưá»i bị thương Ä‘á»u có chá»— riêng biệt:
Ngưá»i nằm giưá»ng, kẻ nằm trên cánh cá»a nghÄ© ngÆ¡i Ä‘iá»u dưỡng.
Gia nhân nhà há» Tiết là m thức ăn cho má»i ngưá»i Ä‘iểm tâm.
Ãinh Xuân Thu ăn hai bát miến rồi quay lại cưá»i hỉ hả vá»›i Tiết Thần Y:
- Hiá»n Ä‘iệt quả là ngưá»i biết thá»i vụ không bá» thuốc độc và o thức ăn.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Vá» cách dùng thuốc độc thì khắp thiên hạ có ai bằng ngươi. Dù ta có muốn váºy nhưng e câu: "Múa rìu qua mắt thợ, đánh trống qua cá»a nhà sấm."
Ãinh Xuân Thu cưá»i ha hả nói:
- Hiá»n Ä‘iệt kêu giai nhân Ä‘i thuê cho ta mưá»i cổ xe lừa vỠđây.
Tiết Mộ Hoa nói:
- Ngươi dùng mưá»i cổ xe lừa là m gì?
Ãinh Xuân Thu trợn mắt lên nói:
- Việc cá»§a ta sao hiá»n Ä‘iệt được há»i?
- Hiá»n Ä‘iệt có quen vá»›i nhiá»u ngưá»i tưởng thuê mưá»i cổ xe lừa cÅ©ng chẳng khó khăn gì?
Tiết Má»™ Hoa không nói sao được, đà nh kêu ngưá»i nhà đi thuê xe.
Và o giá» ngá», mưá»i cổ xe lừa lục tục kéo đến.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Bao nhiêu phu xe giết hết đi!
Tiết Má»™ Hoa cả kinh há»i:
- Sao?
Bá»—ng thấy bá»n đệ tá» phái Tinh Tú phóng chưởng ra má»™t loạt. Cả mưá»i tên phu xe ngã chết nằm ngổn ngang dưới đất.
Tiết Má»™ Hoa cả giáºn nói; - Ãinh lão tặc! Bá»n phu xe có thù oán gì vá»›i ngươi mà ngươi giết há»? Ngươi... ngươi... tháºt là độc ác!
Ãinh Xuân Thu nói:
- Phái Tinh Tú muốn giết mấy mạng ngưá»i chẳng lẽ còn tÃnh đến chuyện phải quấy, bà n đến lý lẽ nữa hay sao?
Bá»n ngươi bấy nhiêu ngưá»i ai nấy lên xe hết cả Ä‘i, không lưu lại má»™t ngưá»i nà o!
Lão lại giục Tiết Thần Y:
- Tiết hiá»n Ä‘iệt! Hiá»n Ä‘iệt có bao nhiêu sách vở cùng thuốc men và những đồ tùy thân lấy hết Ä‘em Ä‘i! Ta đốt nhà nà y bây giá»!
Tiết Thần Y lại cà ng kinh hãi. Nhưng tiên sinh biết lão nà y nói chẳng có Ä‘iá»u gì tà n ác nà o là lão không dám là m, nói lắm cÅ©ng chẳng vô Ãch. Bao nhiêu sách thuốc tiên sinh đã thuá»™c lòng cả rồi không cần Ä‘em Ä‘i nữa. Nhưng bao nhiêu thứ cao đơn hoà n tán, tiên sinh đã mất bao nhiêu tâm lá»±c Ä‘á»u là những váºt hiếm có Ä‘á»u gói ghém lại. Tiên sinh tức quá không là m sao được chỉ rá»§a thầm con ngưá»i độc ác.
Tiết Thần Y thu nhặt hết dược liệu ra rồi thì bá»n đệ tá» phái Tinh Tú phóng há»a đốt nhà !
Bá»n Huyá»n Nạn, Khang Quảng Lăng, Ãặng Bách Xuyên Ä‘á»u là những tay bản lÄ©nh không vừa, song ngưá»i thì bị "Hóa công đại pháp" cá»§a Ãinh Xuân Thu là m cho biến thà nh phế nhân, kẻ thì trúng phải chất hà n độc con Băng Tằm trong ngưá»i Du Thản Chi.
Trong sáu nhà sư phái Thiếu Lâm và o hà nh chữ Tuệ có hai ngưá»i là Tuệ Kinh, Tuệ Thu đã vâng lệnh Huyá»n Nạn đại sư muốn trốn vá» chùa Thiếu Lâm báo tin. Nhưng có ngỠđâu Ãinh Xuân Thu bố trà cá»±c kỳ nghiêm máºt, hai nhà sư đã chia nhau hai ngã mà đá»u bị đối phương túm được bắt trở lại.
Bá»n Huyá»n Nạn phái Thiếu Lâm cả thảy bảy nhà sư, bá»n Ãặng Bách Xuyên thá»§ hạ Má»™ Dung công tá» có năm ngưá»i, bá»n "Hà m Cốc bát Hữu" là sư huynh, sư đệ Khang Quảng Lăng cả thảy tám ngưá»i. Tất cả cá»™ng được hai mươi ngưá»i thì chỉ có mình Tiết Má»™ Hoa là chưa tổn thương chút nà o, còn ngoà i ra mưá»i chÃn ngưá»i bị trá»ng thương, không sao tá»± chá»§ được. Trong đám nà y có A BÃch trúng độc nặng hÆ¡n cả. Ãinh Xuân Thu không muốn để nà ng chết ngay liá»n cho nà ng uống má»™t viên thuốc giải khiến cho chất độc trong ngưá»i nà ng giảm bá»›t Ä‘i và lâm và o hoà n cảnh sống dở chết dở.
Cả Ä‘oà n hai mươi ngưá»i thêm và o đó ngưá»i nhà Tiết Má»™ Hoa cÅ©ng đến mấy chục ngưá»i Ä‘á»u bị bá»n đệ tá» phái Tinh Tú quẳng lên mưá»i cổ xe lừa. Bá»n đệ tá» nà y tá»± đánh xe lấy còn ngoà i ra Ä‘á»u cỡi ngá»±a áp giải Ä‘i.
Bá»n Huyá»n Nạn trong lòng nảy ra không biết bao nhiêu nghi vấn và đá»u tá»± há»i:
- Tên lão tặc nà y dẫn bá»n ta Ä‘i đâu?
Nhưng ai cÅ©ng hiểu rằng mình có dò há»i chỉ tổ lão mắng cho nhục nhã chứ quyết lão không trả lá»i.
Rồi ai nấy Ä‘á»u kết luáºn:
- Mình đà nh tạm nhẩn nại chỠđến nơi sẽ biết.
Má»i ngưá»i lên xe cả rồi, bá»n đệ tá» phái Tinh Tú liá»n buông rèm xuống dùng dây thừng buá»™c chặt rèm lại để những ngưá»i ngồi trong xe không nhìm thấy cảnh váºt bên ngoà i.
Xe Ä‘i lá»™c cá»™c suốt ngà y đêm, bá»n Huyá»n Nạn, Ãặng Bách Xuyên, Khang Quảng Lăng Ä‘á»u là những tay hà o kiệt võ lâm hiện thá»i, nhưng bây giá» võ công mất hết biến thà nh những tù nhân mặc ngưá»i bố trÃ.
Ban đầu má»i ngưá»i còn theo dõi phương hướng xe Ä‘i, hoặc theo dõi ánh mặt trá»i để tìm hiểu phương vị hầu suy Ä‘oán xem bá»n hỠđưa mình Ä‘i đâu. Nhưng má»—i khi trá»i tối Ãinh Xuân Thu liá»n chỉ huy Ä‘oà n xe Ä‘i vòng vèo lúc Nam lúc Bắc, thoắt Ãông thoát Tây. Ngưá»i trong xe không còn cách nà o tìm hiểu được hiện mình ở khu vá»±c nà o và đi vá» phương hướng nà o.
Má»—i khi Ä‘i qua má»™t thị trấn, phái Tinh Tú lại mua lừa, ngá»±a để đổi những con nà o yếu quá và mệt nhá»c.
Má»i ngưá»i chỉ phá»ng Ä‘oán được là mình Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa Ãông Nam.
Ãoà n xe Ä‘i như váºy đã được tám ngà y, đến ngà y thứ chÃn, Ä‘oà n xe chạy lẹn đèo núi, đưá»ng xá gháºp ghá»nh. Ngưá»i trong xe bị tung lên hất xuống, xương cốt má»i nhừ, Ä‘au nhức, cá»±c kỳ khó chịu.
Bá»n Huyá»n Nạn chỉ má»›i má»™t ná»™i lá»±c thì còn khá, còn Bao Bất Ãồng, Phong Bá Ãc, những ngưá»i bị chất độc cá»§a con Băng Tầm hà nh hạ thì những lúc nà y, tháºt khốn khổ vô cùng, cÆ¡ hồ chịu không ná»—i.
à ến giá» ngỠđưá»ng lên núi má»™i lúc má»™t dốc thêm. Sau cùng đến má»™t nÆ¡i cao quá, Ä‘oà n xe không tà i nà o Ä‘i lên được.
Bá»n đồ đệ phái Tinh Tú đà nh gá»i bá»n Huyá»n Nạn xuống xe.
NÆ¡i nà y toà n rừng trúc âm u, phong cảnh rất là u nhã tịch mịch. Bên đưá»ng ngưá»i ta đã chặt những cây trúc lá»›n, dá»±ng lên má»™t cái trạm nà y rất tinh xảo bằng những tay thợ tuyệt khéo.
Trương A Tam nhìn thấy cách kiến trúc, trong lòng thán phục vô cùng. Gã nhìn kỹ xung quanh hồi lâu trong lòng nảy ra nhiá»u mối nghi ngá».
Má»i ngưá»i và o quán Lương Ãình ngồi ngó ra thì thấy bốn ngưá»i ở trên đỉnh núi chạy xuống dốc, má»i ngưá»i nhìn ká»· lại thì hai ngưá»i Ä‘i đầu chÃnh là đệ tá» Ãinh Xuân Thu.
Trước khi Ä‘oà n xe dừng lại, chúng đã chạy lên núi hoặc để dò đưá»ng hoặc để báo tin. Hai ngưá»i Ä‘i sau là hai thanh niên ăn mặc theo kiểu nông thôn, chạy đến trước mặt Ãinh Xuân Thu thi lá»… rồi cầm phong thÆ¡ đưa lên.
Dinh Xuân Thu mở thÆ¡ xem rồi cưá»i lạt nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Ngươi chưa chịu thua còn muốn quyết má»™t tráºn sinh tá» thì lý đương nhiên ta phải bồi tiếp.
Chà ng thanh niên hán tá» hÆ¡i biến sắc lấy trong bá»c ra má»™t cái pháo ống lệnh, quệt lá»a lên đốt.
Ãùng má»™t tiếng. á»ng lệnh vá»t lên không trung.
Những ống pháo lệnh thôg thưá»ng chỉ nổ đùng má»™t tiếng bắn lên không trung nổ Ä‘oà ng má»™t tiếng nữa rồi vỡ tan tà nh. Nhưng pháo ống lên nà y bắn lên không rồi còn nổ lên ba tiếng "Ä‘oà ng, Ä‘oà ng, Ä‘oà ng." Tiếng sau cà ng nở lá»›n hÆ¡n.
Trương A Tam nghe tiếng pháo ống lệnh nà y có vẻ khác thưá»ng gã không nghi ngá» gì nữa, nhìn Khang Quảng Lăng khẽ nói:
- Ãại ca! Thứ pháo nà y chÃnh là cá»§a bản môn chế ra.
Pháo nổ xong, chẳng mấy chốc, bá»—ng thấy xuất hiện hÆ¡n ba mươi ngưá»i Ä‘á»u ăn mặc theo kiểu nông thôn từ trên đỉnh núi Ä‘i xuống. Những ngưá»i nà y Ä‘á»u cầm những binh khà dà i.
Khi bá»n há» xuống gần tá»›i nÆ¡i, má»i ngưá»i má»›i nhìn rá»thì những thứ há» cầm tay không phải là binh khà mà những Ä‘on khiêng bằng tre trúc.
Cứ hai cái đòn trúc thì quãng giữa lại buá»™c dây lưới. ngưá»i có thể ngồi và o đó được.
Ãinh Xuân Thu mỉm cưá»i nói:
- Chá»§ nhân má»i quý vị chẳng nên khách khÃ, xin ngồi và o võng Ä‘i!
Bá»n Huyá»n Nạn nhất nhất lên võng ngồi.
Cứ hai Ãại Hán thanh niên lại khiêng má»™t ngưá»i rồi chạy nhanh như bay theo dốc lên núi.
Ãinh Xuân Thu tay áo rá»™ng thùng thình bay phất phá»›i Ä‘i trước để hướng dẫn. Lão không ra vẻ gì hấp tấp. Nhưng lão vượt dốc núi như cÆ¡n gió. Chân lão tá»±a hồ không chấm đất và chỉ trong khoảng khắc lão đã biến hút và o trong khu rừng trúc ở trước mặt.
Bôn Huyá»n Nạn, Ãặng Bách Xuyên trúng phải hóa công đại pháp mấy bữa nay trong lòng vẫn ân háºn tá»± cho mình lầm mắt tay yêu tà đến ná»—i bị thương, chứ không phải mình kém sức chiến đấu. Ãến bây giá» thấy khinh công cá»§a lão phi thưá»ng như váºy, má»›i biết rằng bản lãnh lão lại cà ng khá»§ng khiếp, bất giác khâm phục vô cùng lẩm bẩm má»™t mình:
- Giả tỉ lão không dùng yêu thuáºt mình cÅ©ng không địch ná»—i lão.
Phong Bá Ãc dạ thẳng lòng ngay buá»™t miệng khen luôn:
- Khinh công lão yêu nà y tháºt là tuyệt dịu, ta bá»™i phục vô cùng!
Tà i sản của nguoidoi123
11-08-2008, 04:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 61 : Äoà n Dá»± cùng Vương Ngá»c Yến lại xuất hiện
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Phong Bá Ãc vừa thốt lá»i khen thì những tên đệ tá» phái Tinh Tú Ä‘i bên áp giải cÅ©ng tranh nhau lên tiếng tán tụng sư phụ. Chúng biểu võ công Ãinh Xuân Thu hiện thá»i khắp thiên hạkhông có ngưá»i bì kịp, cả từ xưa đến nay những tay võ há»c đại sư như Ãạt Ma lão tổ gì gì Ä‘i nữa cÅ©ng không thể bằng được.
Chúng tuôn ra những câu xiểng nịnh quá mức má»i ngưá»i chưa từng nghe thấy.
Bao Bất Ãồng nói:
- Nà y các vị lão huynh! Tuyệt nghệ phái Tinh Tú tháºt là chưa có má»™t môn phái nà o bì kịp, có thể nói là những tuyệt nghệ độc đáo, không tiá»n khóng háºu!
Bá»n đệ tá» khoái quá đồng thanh há»i:
- Theo ý kiến của hảo hán thì võ công của bản phái, môn nà o lợi hại hơn nhất?
Bao Bất Ãồng đáp:
- Há phải chỉ có má»™t môn, Ãt ra là ba môn.
Bá»n đệ tá» cao hứng há»i lại:
- Ba môn là những môn gì?
Bao Bất Ãồng nói:
- Môn thứ nhất là "Mã thà công"! Nếu không luyện tinh htục môn nà y thì e rằng ở trong quý môn thúi quá không còn chá»— nà o dong thân. Môn thứ hai là "Pháp luân công" nếu không thổi phồng võ công cùng đức hạnh quý phái thì chẳng những bị sư phụ ghét, mà giữa bạn đồng môn vá»›i nhau cÅ©ng khuynh loát tiêu diệt nhau không còn đất đứng. Còn môn thứ ba nữa là Háºu nhan công. Nếu không mặt dà y chẳng còn biết liêm sỉ là gì thì là m sao luyện nổi được hai môn đặng kỳ công nói trên, tức là Mã thà công và Pháp loa công.
Bao Bất Ãồng nói váºy ai cÅ©ng tưởng bị bá»n đệ tá» phái Tinh Tú nổi giáºn và nhất tá» lên chân xuống tay đánh gã. Nhưng sá»± tháºt lại khác hẳn, bá»n đệ tá» Tinh Tú Lão Quái nghe Bao Bất Ãồng nói xong ai ai cÅ©ng lẳng lặng gáºt đầu:
- Lão huyng tháºt là thông minh, hiểu bản phái rất sâu sa. Có Ä‘iá»u ba loại thần công Mã thÃ, Pháp hoa và Háºu nhan luyện táºp rất khó, ngưá»i thế tục có kiến thức sâu sa má»›i biết được cái hay cá»§a nó, còn thì Ä‘á»u cho là hư há»ng. Chỉ bao giá» trong tâm không còn những ý niệm coi thưá»ng cả má»i sá»± thì việc tu luyện Háºu nhan công má»›i có tiến bá»™ và gặp những trưá»ng hợp khẩn yếu má»›i khá»i thất bại.
Bao Bất Ãồng vốn tÃnh ưa nói trà o phúng gã không bao giá» tưởng đến bá»n nà y lại có những mưu hay kế giá»i, chẳng nghi ngá» gì, trong lòng gã bất giác lấy là m kinh dị. Gã cưá»i nói tiếp:
- Thần công cá»§a quý phái vi diệu không biết đến đâu mà lưá»ng. Tại hạ khôn xiết ngưỡng má»™, muốn xin đại tiên mở dẫn dụ thêm cho.
Tên ná» thấy Bao Bất Ãồng kêu mình bằng đại tiên thì tưởng mình bay bổng lên từng mây, nói:
- Lão huynh không phải là ngưá»i bản phái thì những thần công bà hiểm đó không thể Ä‘em truyá»n thụ cho lão huynh được. Bà quyết quan hệ nhất là phụng sá»± sư phụ coi như má»™t vị thần minh thì lão gia má»›i phóng ra má»™t phát... thúi thúi!
Bao Bất Ãồng cướp lá»i:
- Cái đó bảo là thơm chứ!
Ngưá»i kia gáºt đầu nói:
- Ãúng lắm! Tư chất lão huynh tháºt là giá»i. Nếu có nháºp môn và o bổn phái phải có bản lÄ©nh vi diệu như thế được. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là đi lạc đưá»ng tiến và o bà ng môn tả đạo. Tuyệt nghệ cá»§a bản môn tuy biến hóa thiên hình vạn trạng, song bà quyết căn bản không phiá»n phức lắm đâu. Chỉ cần nhá»› bốn chữ "mạt sát lương tâm" là gần đủ rồi đó.
Bao Bất Ãồng gáºt đầu lia lịa nói:
- Nghe đại tiên nói má»™t lúc còn hÆ¡n Ä‘á»c sách mưá»i năm. Chả trách ngưá»i xưa có câu rằng: "Ban sáng được nghe lá»i đạo đức, ban tối chết ngay cÅ©ng không có gì đáng tiếc nữa." Tại hạ hâm há»™ quà phái vô cùng! Giáºn mình không được và o môn hạ. Chẳng hay đại tiên có tiện dẫn được chăng?
Ngưá»i kia đáp:
- Muốn quy đầu bản phái đâu phải là chuyện dễ? Ta xem chừng lã lão huynh không chịu nổi bao nhiêu lần thỠthách cực kỳ gian nan khốn khổ?
Một tên đệ tỠkhác nói:
- Chổ nà y có nhiá»u tai mắt, không nên nói chuyện nhiá»u. Gã há» Bao kia! Nếu ngươi thá»±c tâm muốn quy đầu bản phái, ta sẽ bịa và bẫm giúp vá»›i sư phụ cho, tưởng cÅ©ng không có Ä‘iá»u gì đáng ngại lắm.
Nên biết rằng phái Tinh Tú muốn thu rất ngiá»u môn đệ khắp nÆ¡i. Tên đồ đệ nà o bắt được ngưá»i có căn cốt quy đầu, Ä‘á»u được kể là có công vá»›i môn phái.
Bá»n Ãặng Bách Xuyên, Công Dã Cà n nghe Bao Bất Ãồng thỉnh thác tên đệ tá» phái Tinh Tú thì không khá»i vừa tức mình vừa buồn cưá»i, nghÄ© thầm trong bụng:
Trên Ä‘á»i sao còn có hạng ngưá»i vô liêm sÄ©, lấy chuyện nịnh bợ là m vinh, tháºt là trên đòi rất hiếm váºy.
Trong khi nói chuyện, Ä‘oà n ngưá»i đã tiến và o má»™t cái hang núi.
Trong khe núi nà y má»c toà n má»™t thứ thông reo.
Gió thổi thông reo rà o rạt khác nà o sóng vỗ bi bõm.
Ãoà n ngưá»i tiến và o trong khu rừng thông nà y má»™t lúc nữa thì đến trước ba gian nhà gá»—. Trước cá»a nhà nà y dưới má»™t gốc cây lá»›n có hai ngưá»i ngồi đánh cá» và hai ngưá»i ngồi coi.
Ãoà n ngưá»i dần dần tiến và o gần đến nÆ¡i.
Bao Bất Ãồng thốt nhiên nghe thấy Lý Quá»· Lổi ngồi ở trên võng sau mình hắng giá»ng lấy hÆ¡i dưá»ng như sắp lên tiếng, nhưng rồi lại thôi.
Bao Bất Ãồng quay lại nhìn gã thì thấy sắc mặt lợt lạt, vẻ cá»±c kỳ sợ hãi.
Bao Bất Ãồng chợt hiểu nguyên do, chợt thấy trong hai ngưá»i xem đáng cá» thì má»™t ngưá»i là Ãinh Xuân Thu và ngưá»i nữa là má»™t thiếu nữ đẹp.
Hai ngưá»i ngồi đáng cá» thì gã bên hữu là má»™t lão già gầy khẳng gầy kheo, còn ngưá»i ngồi mé tả là má»™t thiếu niên công tá» xinh tươi.
Bao Bất Ãồng vừa nháºn ra công tá» và nữ lang, buá»™t miệng la lên:
- Vương cô nương! Sao cô nương lại ở đây? Cô nương cùng Ä‘i vá»›i gã há» Ãoà n nà y đến đây phải không?
Nguyên nữ lang khuynh quốc đó là Vương Ngá»c Yến còn chà ng thanh niên tá» là Ãoà n Dá»±.
Bao Bất Ãồng khi ở ThÃnh Hương Tịnh Xá cá»§a A Châu đã Ãoà n Dá»± má»™t lần. Chẳng những gã gặp mặt mà còn nắm cổ tay chà ng cÆ¡ hồ muốn gãy xương cốt.
Vương Ngá»c Yến là biểu muá»™i cá»§a Má»™ công tá», Bao Bất Ãồng thấy nà ng cứ lè kè vá»›i Ãoà n Dá»± trong lòng bất mãn vô cùng!
Vương Ngá»c Yến chỉ áºm ừ chứ không quay đầu lại. Nà ng để hết tinh thần và o xem đánh cá».
Bà n cá» vẽ trên phiến đá xanh. Quân trắng, quân Ä‘en Ä‘á»u bóng lá»ng lấp loáng. Hai bên đã bắt đến hÆ¡n trăm quân.
Ãinh Xuân Thu ngồi tá»±a và o lão già khẳng kheo, mắt cÅ©ng không trông ra ngoà i mà chỉ chăm chú nhìn và o bà n cá».
Ãoà n Dá»± trong tay cầm má»™t quân cá» Ä‘en, trầm ngâm chưa đặt xuống.
Bao Bất Ãồng la lên:
- Ô kia lão tiên sinh! nhà có khách đến, lão tiên sinh chẳng ra tiếp khách, chỉ chúi đầu và o xem đánh cỠlà nghĩa là m sao?
Bá»—ng thấy bá»n Khang Quảng Lăng, Phạm Bách Linh, tất cả tám ngưá»i "Hà m cốc bát hữu" còn ngồi trong võng khiêng đã hấp tấp nhảy xuống chạy đến trước bà n cỠđá xanh còn chừng má»™t trượng Ä‘á»u quỳ cả xuống.
Bao Bất Ãồng kinh ngạc há»i:
- Các ngươi là m trò khỉ gì thế?
Nhưng gã vừa dứt lá»i, gã tỉnh ngá»™ ngay Ä‘oán biết lão già gầy khẳng kheo kia là "Thông Biện Tiên Sinh" mà khắp thiên hạ kêu bằng Lung à Lão nhân và tức là sư phụ "Hà m Cốt Bát Hữu" nhưng có Ä‘iá»u là lão lấy là m kỳ là lão Ä‘ang chạm trán vá»›i kẻ thù là Tinh Tú Lão Quái Ãinh Xuân Thu mà sao ngồi còn rá»—i đánh cỠđược?
HÆ¡n nữa kẻ đối thá»§ vá»›i lão lại không phải má»™t tay trá»ng yếu, mà chỉ là má»™t anh đồ gà n không hiểu võ công.
Bỗng thầy Khang Quảng Lăng lên tiếng:
- Vãn bối xem chừng lão tiá»n bối bây giá» lại khoẻ mạnh hÆ¡n trước. Tám ngưá»i anh em chúng tôi tháºt vui mừng khôn xiết.
Bá»n "Hà m Cốt Bát Quái" đã bị Thông Biện Tinh Sinh Tô Tinh Hà đuổi ra khá»i môn phái, nên bá»n nà y đến bái kiến không dám dùng hai tiến sư phụ để xưng hô mà kêu bằng lão tiá»n bối.
Khang Quảng Lăng lại nói tiếp:
- Huyá»n Nạn đại sư chùa Thiếu Lâm cÅ©ng tá»›i đây.
Nên biết rằng Huyá»n Nạn là sư đệ Huyá»n Từ đại sư phương trượng chùa Thiếu Lâm, ở và o vị trà cao cả trong vá» lâm. Tô Tinh Hà không ra nghênh tiếp đã là thất lá»… rồi. Thế mà Huyá»n Nạn và o tá»›i nÆ¡i, lão vẫn ngồi nghiá»…m nhiên đánh cá», thì cà ng phạm tá»™i đại bất kÃnh.
Tô Tinh Hà nghe nói Huyá»n Nạn đến cÅ©ng hÆ¡i giáºt mình. Lão đứng dáºy nhìn má»i ngưá»i xá dà i má»™t cái rồi nói:
- Pháp giá Huyá»n Nạn Ä‘ai sư tá»›i nÆ¡i mà lão phu không ra nghêng tiếp tháºt là đắc tá»™i!
Lão nói và i câu lấy lệ, chẳng buồn nhìn Huyá»n Nạn đại sư, vá»™i quay ngay và o nhìn bà n cá».
Má»i ngưá»i thấy "Lung à Lão Nhân" nà y chẳng những tai nghe rất tinh mà miệng vẫn còn nói năng như thưá»ng, thì ra lão chẳng câm chẳng Ä‘iếc gì hết, nên ai nấy Ä‘á»u kinh ngạc.
Huyá»n Nạn đáp lá»… nói:
- Tiên sinh lại quá lá»i!
Nhà sư thấy Tô Tinh Hà coi cuá»™c cá» má»™t cách quan trá»ng thì nghÄ© bụng:
- Lão nà y ôm đồm đủ thứ: cầm, kỳ, thi, há»a chẳng món nà o là không giá»i. Chả trách võ công lão thua kém sư đệ là phải lắm.
Giữa lúc im lặng, thốt nhiên Ãoà n Dá»± lên tiếng:
- Hay lắm! Cứ đi thế nà y là được!
Nói xong đặt con cỠđen xuống bà n.
Tô Tinh Hà không cần nghĩ ngợi gì cầm quân cỠtrắng đi ngay.
Ãoà n Dá»± đã Ä‘i được hÆ¡n mưá»i nước rất cao. Ãến nước nà y chà ng vừa đặt con cá» Ä‘en xuống thì Tô Tinh Hà cÅ©ng cầm con cá» trắng đặt xuống ngay.
Hai bên Ä‘i được mưá»i mấy nước.
Ãoà n Dá»± bá»—ng thở dà i nói:
- Ký lý tiên sinh tinh diệu vô cùng, vãn bối không tà i gì phá nổi.
Kể thế là Tô Tinh Hà được cuá»™c, váºy mà lão lại tá» ra vẽ buồn rầu nói:
- Nước cá» cá»§a công tá» rất sâu sắc kÃn đáo. Mưá»i mấy nước trước tháºt là cao đến tá»™t độ. Có Ä‘iá»u công tá» chưa chịu nghÄ© kỹ hÆ¡n má»™t chút. Ãáng tiếc, đáng tiếc! Hỡi Æ¡i! Tháºt là đáng tiếc.
Lão nói liá»n bốn câu đáng tiếc tá» vẻ thà nh tháºt băn khoăn.
Ãoà n Dá»± lượm mấy quân cá» Ä‘en bên mình lên bá» và o chiếc há»™p gá»—.
Tô Tinh Hà cÅ©ng lượm mưá»i mấy quân cá» trắng cuả mình.
Nhị đệ tá» trong "Hà m Cốc Bát Hữu" là Phạm Bách Linh cÅ©ng là tay mê cá». Gã quỳ ở đằng xa xem cuá»™c cá» nà y không phải là cuá»™c đấu cá» chÆ¡i giữa sư phụ và chà ng thanh niên công tá» kia, mà là má»™t thế cá» do sư phụ mình bà y ra để chà ng công tá» kia phá giải, nhưng chà ng lại không phá nổi.
Vá» cá» thế vi kỳ (cá» vây) có nhiá»u vấn đỠrất nan giải. Thế cá» có sinh, tá», kiếp, phải tÃnh toán nát óc và khó lòng phá được.
Phạm Bách Linh quỳ má»p xuống đất nhìn không được, gã phải nghá»…nh lên má»›i nhìn thấy.
Tô Tinh Hà nói:
- Các ngưá»i đứng cả lên! Phạm Bách Linh! Thế cá» nà y quan hệ phi thưá»ng! Ngươi lại đây để coi cho rõ. Ngươi phá được là má»™t Ä‘iá»u tuyệt diệu.
Phạm Bách Linh mừng quá vâng ngay, rồi đứng dáºy tiến lại bên bà n cá» chú ý nhìn.
Vá» thế cá» vây thông thưá»ng. Thế nhá» chỉ mưá»i mấy con mà nhiá»u ra là bốn năm chục con. Nhưng thế cá» nà y đặt biệt có đến dư hai trăm con. Bà n cỠđã đến lúc sắp kết thúc, trong hai bên Ä‘en, trắng hiện ra những thế biến ảo vô cùng phức tạp.
Phạm Bách Linh đã nghiên cứu vi kỳ đến mấy chục năm và đã thà nh má»™t tay cao thá»§ nổi tiếng báºc nhất trong miá»n nà y. Thế mà gã vừa trông và o bà n cỠđã phải đầu nhức mắt hoa. Gã cố tÃnh toán gốc phiá hữu bên Ä‘en và thế sinh, tỠđã đủ là m cho khà huyết chạy lá»™n nhà o rồi.
Gã định thần tÃnh toán lần thứ hai lại phát giác ra rằng, mình tÃnh lần trước thế cá» Ä‘en thuá»™c vá» tá» mà thá»±c ra vẫn còn có đưá»ng lối và o chá»— sinh. Khi gã tÃnh đến bên cá» trắng thì biến diá»…n cà ng phức tạp. Gã suy nghÄ© má»™t lúc nữa thì thấy mắt mÅ©i tối sẫm lại, trong cổ á»c ra má»™t tiêng rồi miệng thổ máu tươi ra.
Tô TInh Hà lạnh lùng nhìn Phạm Bách Linh, nói:
- Thế cá» nà y cá»±c kỳ khó phá. Bữa nay gặp ngà y mở thế cá» ra phá, cứ mưá»i năm má»›i má»™t lần. Trá»i xui đất khiến ngươi tá»›i đây vừa đúng lúc. Ta biết rằng tư chất ngươi có hạn, nên hai mươi năm trước ta không để ngươi tham dá»± cuá»™c nà y. Bữa nay tháºt là số trá»i định trước, ngươi đến vừa gặp dịp, váºy ngươi có phá không?
Phạm Bách Linh đáp:
- Ta mong cho ngươi được thà nh công.
Phạm Bách Linh nhìn thế cá» hồi lâu rồi ngưá»i lảo đảo, lại há»™c máu tươi ra.
Ãinh Xuân Thu cưá»i lạt nói:
- Gã nà y đến chết oan mất thôi! Không hiểu gã mang lấy nghiệp khổ ải và o thân là m gì? Lão tặc kia (tức sư tổ) bà y ra chuyện rắc rối nà y cốt để hà nh hạ ngưá»i, giết chết ngưá»i. Có thể biểu những kẻ muốn phá thế cá» nà y là tá»± chui và o tròng váºy.
Tô Tinh Hà đưa mắt lưá»m Ãinh Xuân Thu há»i:
- Ngươi kêu sư phụ bằng gì?
Ãinh Xuân Thu đáp:
- Y là một tên lão tặc, ta kêu y bằng lão tặc chứ sao?
Tô Tinh Hà nói:
- Lung à lão nhân bữa nay không câm không điếc nữa, chắc ngươi phải biết lý do tại sao chớ?
Ãinh Xuân Thu nói:
- Hay lắm! Ngưá»i nói lá»i rồi lại ăn lá»i. Ãó là tá»± ngươi tìm lấy cái chết, đừng có trách ta tà n ác.
Bá»n Khang Quảng Lăng ngÆ¡ ngác nhìn nhau nghÄ© thầm:
- Ngà y trước lão quái nà y bức bách sư phụ mình giả câm giả Ä‘iếc má»›i chịu lá»i không giết. Bữa nay sư phụ đột nhiên mở miệng nói năng, chắc là quyết ý liá»u mạng vá»›i lão rồi! Trong lòng má»i ngưá»i vừa nao núng lại vừa phấn khởi.
Tô Tinh Hà tiện tay cầm má»™t phiến đá lá»›n ở bên mình đặt lại cạnh Huyá»n Nạn, nói:
- Xin má»i đại sư phụ ngồi xuống đây!
Huyá»n Nạn thấy phiến đá lá»›n nặng Ãt ra cÅ©ng năm sáu trăm cân, thế mà Tô Tinh Hà tuổi già , ngưá»i lại gầy khẳng gầy kheo, thân hình chua chắc đã chục tám chục cân thế mà lão cất nhắc váºt nặng lẹ như chÆ¡i, tuyệt không phải dùng sức.
Nhà sư lẩm bẩm:
- Cứ coi má»™t việc nhắc tảng đá lên cÅ©ng đủ biết công lá»±c lão thâm háºu vô cùng! ChÃnh mình lúc chưa bị mất võ công muốn cất tảng đá nay lên cÅ©ng phải cháºt váºt, đâu có được dá»… dà ng ung dung như lão.
Nhà sư chấp tay để trước ngực nói:
- Ãa tạ lão tiên sinh!
Tô Tinh Hà lại nói:
- Thế cá» nà y do tiên sư lão bà y ra. Ngưá»i đã Ä‘em hết tâm huyết ròng rã ba năm trá»i má»›i nghÄ© ra được thế cá» nà y. Ngưá»i đã bà y ra thế cá» tất mong trên Ä‘á»i có kẻ sỉ tri ká»· phá giải được. Tại hạ khổ công nghiên cứu trong ba mươi năm trá»i...
Nói tá»›i đây lão đảo mắt nhìn bá»n Huyá»n Nạn, Ãoà n Dá»±, Phạm Bách Linh má»™t lượt rồi nói tiếp:
- Huyá»n Nạn đại sư tinh thông vá» khoa thần há»c, đã hiểu bà quyết thần công chắc đã nghiệm ra rằng, mình tốn công khổ luyện bao nhiêu năm trá»i mà phần giác ngá»™ chưa chắc đã kịp ngưá»i thưá»ng, có ngưá»i chỉ mất rất Ãt thá»i gian mà thấu thiệt. Vá» kỳ lý cÅ©ng váºy, có khi đứa nhá» chừng tám chÃn tuổi đấu cá» vá»›i tay cao thá»§ mà thắng được. Tại hạ biết rằng mình nghiên cứu chưa được thấu đáo, nhưng những báºc anh tà i trong thiên hạ rất nhiá»u, biết đâu chả có ngưá»i phá được thế cá» nà y?
Ngừng một lát, Tô Tinh Hà lại nói tiếp:
- Lúc tiên sư qua Ä‘á»i còn để lại chút tâm nguyện nà y. Giả tá»· có ngưá»i phá được thế cá» tức là hoà n thà nh tâm nguyện cho tiên sư. Thì tiên sư ở dưới suối và ng cÅ©ng mỉm cưá»i khoan khoái.
Huyá»n Nạn nghÄ© thầm:
- Thầy trò Thông Biện tiên sinh truyá»n thụ cho nhau các môn cầm kỳ thi há»a cùng tạp nghệ, bất luáºn môn gì cÅ©ng đến chá»— tinh diệu. Há» Ä‘em hết thông minh tà i trà suốt Ä‘á»i chuyên chú và o bấy nhiêu nghá» chÆ¡i, để đến nổi Ãinh Xuân Thu hoà nh hà nh trong bản môn không còn uy kỵ gì nữa, vì không còn ai cấm Ä‘oán nổi lão. Như váºy tháºt là đáng buồn!
Bỗng lại nghe Tô Tinh Hà nói:
- Vị sư đệ tại hạ đây...
Lão trá» Ãinh Xuân Thu nói tiếp:
- Ngà y trước y phản bá»™i sư môn, hạ sát tiên sư và đánh tại hạ không sao trả đòn được. Lẽ ra tại hạ đà nh má»™t chết cho vẹn nghÄ©a vá»›i thầy. Nhưng chưa hoà n thà nh được chút tâm nguyện cá»§a sư phụ nếu mình cÅ©ng chết theo, không còn ai tìm được ngưá»i phá thế cá» thì có xuống suối và ng cÅ©ng chẳng dám nhìn mặt sư phụ. Vì lẽ đó mà phải nhẩn nhục cho đến ngà y nay.
Lão thở dà i nói tiếp:
- Tại hạ phải giữ lá»i ước vá»›i Ãinh sư đệ là bưng kÃn miệng bình không nói năng gì nữa. Chẳng những má»™t mình tại hạ thà nh ngưá»i câm Ä‘iếc, mà cả các đồ đệ má»›i thu nạp sau nà y cÅ©ng bắt buá»™c há» phải phải cắt lưỡi chá»c tai cho thà nh câm Ä‘iếc. Hỡi ôi! ròng rã ba mươi năm trá»i vẫn chưa được gì. Thế cá» cá»§a tiên sư để lại vẫn không có ngưá»i nà o phá nổi. Vị công tỠđây hạ được mưá»i mấy con đầu, Ä‘á»u là những nước cá»±c kỳ tinh diệu. Tại hạ Ä‘ang hy vá»ng trà n trá», ngỠđâu cÆ¡ sai má»™t nước đến nổi sau cùng lại bà thua.
Ãoà n Dá»± có vẻ thẹn thùng nói:
- Tại hạ tư chất ngu độn để phụ lòng kỳ vá»ng cá»§a lão trượng tháºt xấu hổ vô cùng...
Chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe Phạm Bách Linh kêu lên má»™t tiếng tháºt to, miệng á»c máu tươi ra như suối rồi ngã ngá»a vỠđằng sau.
Tô Tinh Hà khẽ nghiêng ngưá»i Ä‘i.
Vèo vèo vèo!
Lão búng ba con cỠra đánh trúng và o huyệt đạo trước ngực Bách Linh và ngăn được gã thôi thổ huyết.
Má»i ngưá»i còn Ä‘ang kinh ngạc, bá»—ng nghe đánh"cách" má»™t tiếng, từ trên không bay xuống má»™t váºt Ä‘en trúng và o bà n cá».
Tô Tinh Hà nhìn lại thì là má»™t miếng vá» cây tùng rá»›t đúng và o góc trên bên phải bà n cá» chổ đưá»ng thứ tám và thứ chÃn gặp nhau. Ãó là nước mấu chốt để phá thế cá».
Lão ngẩng đầu lên nhìn xem thì thấy thấp thoáng mảnh áo trưá»ng bà o lá»™ ra ở trên cây tùng cách xa năm trượng vá» mé tả. Rõ rà ng có ngưá»i nấp trên đó.
Tô Tinh Hà vừa kinh hãi vừa mừng thầm, lẩm bẩm:
- Có ngưá»i phục ở đây mà mình chẳng biết gì. Võ công ngưá»i nà y tháºt đã đến bá»±c ghê hồn. Tuy chá»— đó cách đây khá xa, mình Ä‘ang để tâm và o bà n cá» nên không biết.
Nhưng ngưá»i nà y ở ngoà i năm trượng lấy miếng vá» cây là m con cá» bắn xuống đúng chá»— thì tháºt là thần diệu. Nếu quả thế cá» cá»§a sư phụ được phá xong thì tháºt đáng cảm tạ Æ¡n trá»i đất.
Ãoà n Dá»± cÅ©ng hạ con cá» thứ nhất và o hà ng số tám và số chÃn giao nhau vá» góc trên bên phải.
Tô Tinh Hà cầm con cá» trắng lên toan Ä‘i thì bên tai đột nhiên lại nghe tiếng vù vù nhá» nhẹ má»™t hạt gì sắc trắng Ä‘i qua sau lưng mình bay tá»›i rá»›t xuống chá»— hai giòng số tám giao nhau vá» góc trên bên phải, và chÃnh là chá»— Tô Tinh Hà muốn đặt cá» xuống.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u la lên má»™t tiếng kinh ngạc, quay đầu nhìn ra thì không thấy bóng má»™t ngưá»i nà o cả. Cây tùng ở mé hữu cÅ©ng không cao mấy. Nếu có ngưá»i nấp ở đó thì trông thấy ngay, không hiểu ngưá»i nà y nấp chá»— nà o?
Tô Tinh Hà rất là m ký, nhìn lại hạt trắng nà y thì là mẩu gá»— cây tùng vừa má»›i náºy ra.
Hạt trắng vừa liệng xuống thì trên cây tùng mé tả lại bắn xuống má»™t hạt Ä‘en rá»›t và o Ä‘iểm hà ng năm và cá»™t mưá»i giao nhau ở góc trên bên phải bà n cá».
Má»i ngưá»i mắt đổ dồn trông vá» mé hữu để chá» xem con cá» trắng sẽ từ đâu phát ra.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîñàëîí , àêâàðèóìíûå , âèðòóàëüíûå , çíàêîìñòâ , êèòàéñêèé , êîíòîðà , ìåðñåäåñ , ìîñýíåðãîñáûò , íóäèçì , ìóçûêà , luc mach than kiem , ñàëàòû , ñàéòîâ , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , æèçíü , øêîëüíèöû