Nói ra thì chậm, còn trên thực tế động tác của Tần Vũ cũng nhanh phi thường, vừa ra hiện ra liền đã như tia chớp mà trực tiếp đoạt Khương Phạm trong tay địa Vạn Dân ấn.
"Tần Vũ!!!"
Con mắt Chu Hoắc, Chu Hiển hai người, không khỏi trợn trừng mà tròn xoe nên.Trong mắt có cả sự phẫn nộ cùng với sợ hãi. Giờ phút này, bọn họ căn bản không thể động đậy.
"Tần Vũ. ngươi rốt cục đã xuất hiện ." Lôi Phạt Thiên Tôn nhìn Tần Vũ xuất hiện, đáy lòng cũng có một sự hưng phấn rất kích động, dựa theo quy tắc lúc trước. Hắn chỉ có thể xuất thủ được một lần. Nếu tại lúc này, hắn giết Tần Vũ, căn bản không tính là phạm quy.
"Thời gian tĩnh chỉ. bất quá cũng là trò trẻ con." Lôi Phạt Thiên Tôn đối với Thời gian pháp tắc rất tinh thông, nên tâm ý nhất động, liền muốn giải trừ luôn Thời gian tĩnh chỉ này.
"Hả?"
Giờ phút này bị 'Thời gian Tĩnh Chỉ' vây khốn, đáy lòng Lôi Phạt Thiên Tôn không khỏi kinh dị một tiếng, "Đây là cái loại Thời gian tĩnh chỉ gì. Sao ta không thể khống chế?" Nhất thời, trong đáy lòng Lôi Phạt Thiên Tôn khẩn trương lên.
Thời gian tĩnh chỉ này. Chính là dùng tân Vũ trụ thời gian chi lực đã tĩnh chỉ sự lưu tốc của thời gian.
Với Tân Vũ trụ thời gian chi lực. Liệu xem ,Lôi Phạt Thiên Tôn có khả năng khống chế được không?
Để giải trừ Thời gian tĩnh chỉ, chỉ có hai biện pháp, một là dựa vào sự lĩnh ngộ đối với Thời gian tĩnh chỉ không bị ảnh hưởng. Mặt khác là dựa vào bạo lực cường mạnh để phá giải, bất quá nếu dựa vào bạo lực, thông thường đều phải tiêu hao một ít thời gian.
"Không ổn, không ổn!" Trong lòng Lôi Phạt Thiên Tôn lại có chút sốt ruột rồi.
"Lôi Phạt Thiên Tôn, xin lỗi ."
Thanh âm lạnh như băng của Tần Vũ, vang lên trong đầu Lôi Phạt Thiên Tôn, chỉ thấy sau khi Tần Vũ giật lấy Vạn Dân Ấn từ trong tay Khương Phạm. Thì trong tay đột ngột xuất hiện một thanh cổ phác hắc sắc trường thương, với màu Huyền hoàng tô điểm trên mặt ngoài.
Đúng là Tàn Tuyết thần thương.
"Hưu!"
Thân hình Tần Vũ mạnh mẽ bắn tới, toàn thân giống như tên vừa ra khỏi cung, cực tốc mà bắn ra. Đầu mũi của thần thương trực tiếp nhằm hướng rất gần Khương Phạm là 'Chu Hoắc'. Mấy thước cự ly, thật sự quá ngắn .
"Không - -"
Nội thể Lôi Phạt Thiên Tôn đã dẫn động bổn nguyên chi lực dũng động, ngay cả Thiên Tôn Linh Bảo 'Nguyên Tội Kiếm' năng lượng cũng đã bành phái, thời gian lưu tốc cũng phảng phất một như một sợi dây căng tới mức cực hạn, mà đến một thời khắc, chuẩn bị đứt ra rồi.
Nhưng cho dù Lôi Phạt Thiên Tôn có cố gắng mạnh mẽ đến mấy. Muốn phá được nguyên cả Thời gian tĩnh chỉ của 'Tân Vũ Trụ', đều cần đến một chút thời gian. Một chút thời gian này, đủ để Tần Vũ giết chết Chu Hoắc .
"Không -" Chu Hoắc nhìn chằm chằm vào mũi thương, càng lúc càng lớn ở ngay trước mắt, trong lòng lộ vẻ không cam lòng.
Thời khắc này. hắn đã nghĩ Nam cực Thánh Hoàng Đoan Mộc Vân, trước khi chết. Đoan Mộc Vân đồng dạng cũng bị người đâm xuyên qua đầu, mà Chu Hoắc hắn, kết cục cũng giống như vậy.
"Phụ thân!"
"Phốc xích!"
Đến tận lúc trước khi chết Chu Hoắc hắn còn hoài vọng về phụ thân Lôi Phạt Thiên Tôn có thể cứu hắn, nhưng mà, đã không còn kịp rồi.
Tàn Tuyết thần thương băng lãnh, này. Rất vô tình mà trực tiếp đâm sâu vào đỉnh đầu Chu Hoắc. Kình khí kinh khủng trên Tàn Tuyết thần thương đã dễ dàng xé rách bổn nguyên lực phòng ngự ở phía bên ngoài linh hồn Chu Hoắc.
"Bộp!"
'Chân Linh' của Chu Hoắc, trực tiếp tiêu tản.
Lực công kích trên 'Huyết Xoa' của Huyết Hải nữ vương. Ngay cả nhất lưu Hồng Mông Linh bảo cũng đều không lại, còn nói gì đến 'Tàn Tuyết Thần Thương' của Tần Vũ nữa. Nếu đem so sánh Tàn Tuyết thần thương phối hợp 'Thời gian Tĩnh Chỉ', thì việc giết hại Thánh Hoàng, quả thực dễ dàng hơn nhiều.
"Hưu!"
Tàn Tuyết thần thương, sau khi xuyên qua đầu Chu Hoắc kia, thì một khắc sau, tốc độ trường thương vẫn không giảm một chút, mà cực nhanh thứ xuất.
"Bồng!" Lúc này công năng phụ là 'Toái Thể' của Tàn Tuyết thần thương mới phát động, Toàn thân thể Chu Hoắc trực tiếp nổ tung ra, biến thành vô tận máu tươi, thịt nát vỡ vụn cùng xương trắng, mà dính lên hết cả bộ hắc bào của Tần Vũ. Giống y như một Tử Vong chi thần, đang mang theo Tàn Tuyết thần thương, lại cực nhanh mà xuất ra tiếp vậy.
Lần này, Tàn Tuyết thần thương khi xuất ra, chỉ hơi hơi mà biến đổi phương hướng đi.
"Hưu!"
Tàn Tuyết thần thương, đã trực tiếp hướng về Chu Hiển, ở bên cạnh, cách đó không xa, tốc độ Tàn Tuyết thần thương vẫn nhanh như trước. Tần Vũ tay nắm rất ổn, một chút chần chừ đều không có, ánh mắt càng gắt gao mà nhìn thẳng chằm chằm vào con mắt Chu Hiển hơn.
"Đừng. Đừng thế." Chu Hiển nhìn Tàn Tuyết thần thương cực nhanh hướng đến, mà trong lòng lộ sự kinh sợ.
Vừa một sát na trước, thân phụ của hắn, Tây bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc đã tan xương, nát thịt, chân linh hội tán, mà Chu Hiển hắn, thực lực so với Tây bắc Thánh Hoàng, còn kém xa nữa.
Nên căn bản không cần phải hoài nghi. Tàn Tuyết thần thương này, nếu một thương đâm vào đầu. Kết quả sẽ là cái gì.
"Không -" Đáy lòng Chu Hiển, lộ vẻ không cam lòng.
Nhìn Tần Vũ hắc bào, băng lãnh, Chu Hiển chỉ cảm thấy đến già ngày cùng hắn mở một đại ngoạn tiếu, lúc trước cái...kia Nhân loại giới đích tiểu tử. chính mình lần đầu tiên nhìn thấy hắn địa trong khi, Chu Hiển chỉ cảm thấy đáo, này Tần Vũ chỉ là một con kiến hôi mà thôi, chính mình phiên thủ gian liền có thể giết chết hắn.
Cho nên hai ngàn năm không đến.
Lúc này Tần Vũ, liền trở thành Thần giới địa tân địa Tượng thần. Cử túc nặng nhẹ địa nhân vật. hơn nữa hậu tục địa vài,mấy năm. Tần Vũ địa thực lực canh nầy đây kinh người địa tốc độ gia tăng trứ. Vị thành Thần Vương. Tần Vũ liền có thể đánh bại Chu Thông. trở thành Thần Vương, Tần Vũ càng giết chết Chu Vô Luyến, Chu Thông bọn người.
Thực lực , so với chi Tu La Thần Vương, hơn một bậc.
Hôm nay, trước mặt gia gia mình 'Lôi Phạt Thiên Tôn' trước mặt. Muốn giết chính mình!
"Gia gia!"
Tại Tàn Tuyết thần thương khoảng cách Chu Hiển tình chỉ có hơn mười công phân địa trong khi, Chu Hiển đáy lòng không cam lòng địa rống giận trứ.
"Bồng!"
Tốc độ của thời gian, đang bị trói buộc bởi tân Vũ Trụ thời gian chi lực đột nhiên bùng ra. Thời gian lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường, 'Thời gian Tĩnh Chỉ' bị phá, sắc mặt Tần Vũ biến đổi: "Lôi Phạt Thiên Tôn này, thực lực quá mạnh. So với dự đoán của ta còn nhanh hơn ah." Tần Vũ không khỏi gia tốc Tàn Tuyết thần thương nhanh hơn nữa.
Nhưng mà -
Rốt cuộc, Tần Vũ đã xuất không tới.
"Thời gian đảo thối!"
Mấy chữ vang lên nghe thật đơn giản. Nhưng thanh âm lại như ẩn chứa lửa giận vô tận , Vang lên trong đầu Tần Vũ như chín đạo thiên lôi cùng lúc hưởng khởi, âm vang cả trí óc Tần Vũ.
Đồng thời, Tần Vũ chỉ cảm thấy một sự tình cực kỳ quỷ dị đang xảy ra. Thời gian xung quanh đang biến ảo, bản thân Tàn Tuyết thần thương của mình, cự ly với Chu Hiển địa lại càng lúc càng xa hơn.
Như bản thân đang lui lại về phía sau!
Không. không phải lui về phía sau, mà là trở lại lúc trước!
Ánh mắt lợi hại của Lôi Phạt Thiên Tôn kia, đang gắt gao nhìn thẳng Tần Vũ, trong lòng hắn đang chất động đến thất kinh, căn bản không thể dùng ngôn ngữ gì biểu đạt được, Thời khắc này, hắn đang có rất nhiều đa nghi, nhiều tới mức phi thường. tỷ như - Tần Vũ vì sao không cần đi qua Phù Điêu thông đạo, mà có thể trực tiếp tiến vào Thiên Tôn sơn.
Ngay cả Thiên Tôn. Cũng là phải đi qua Phù Điêu thông đạo mà đến.
Không gian chi lực tại Thiên Tôn Sơn đã bị trói buộc , vô luận là ai, đều không thể dùng Thuấn Di mà tiến vào được Thiên Tôn sơn.
Ngoại trừ điều này, thì lại có một điều khác, cũng làm hắn nghi hoặc. 'Thời gian Tĩnh Chỉ' của Tần Vũ . Vì sao bất đồng với 'Thời gian Tĩnh Chỉ' thông thường. Và vì sao hắn không thể phá giải mà phá khai được, chỉ có thể dựa vào cường lực mạnh mẽ để phá khai.
Bất quá thì có nghi hoặc đến mấy. Cũng không ngăn cản được, Oán hận và vô cùng vô tận lửa giận, đang thiêu đố trong lòng Lôi Phạt Thiên Tôn đối Tần Vũ !
"Chết đi ….đi -"
Trong tay Lôi Phạt Thiên Tôn, xuất hiện một thanh cự kiếm rộng bản, cự kiếm này, đúng là trong Thiên Tôn Linh bảo 'Nguyên Tội Kiếm', thần kiếm chí cao trong truyền thuyết. Nguyên Tội kiếm chỉ hơi hơi nhất động. Nhất thời một đạo kiếm khí đã bắn về phía Tần Vũ.
Kiếm khí của Nguyên Tội kiếm có tốc độ thật sự quá nhanh . Tần Vũ còn đang bị vây trong 'Thời gian Đảo Thối' trung. liền bị kiếm khí đánh trúng .
Trước đây, Tần Vũ cùng tứ đại Thần Vương của Lôi Phạt thành chiến đấu, trong khi đang giết chết được Chu Vô Luyến, Chu Thông thì Lôi Phạt Thiên Tôn đã xuất thủ hai lần, một lần thi triển Nhất khí Bát nguyên', bất quá thì Nhất khí Bát nguyên, không thể phá được 'không Gian Đống Kết'. chiêu thứ hai, đó là dùng kiếm khí từ Nguyên Tội kiếm. Kiếm khí thực giống như loại đao chuyên dùng để cắt kim loại, dễ dàng lấy không gian đang đông kết ra mà cắt như cắt kim loại vậy.
Lực công kích của kiếm khí. So với ‘Nhất khí Bát nguyên' còn muốn kinh khủng hơn nhiều.
"Chắc chết không phải nghĩ." Lôi Phạt Thiên Tôn liền giải trừ 'Thời gian Đảo Thối'. Hắn đang tự tin một cách phi thường là, chính cả Thiên Tôn mà trúng một kiếm từ Nguyên Tội kiếm. Đều muốn trọng thương. Còn với Thần Vương, khẳng định hẳn phải chết liền.
"Phốc!"
Kiếm khí nhập thể, Tần Vũ tựu giống như một phàm nhân bị lôi điện kích trúng, toàn thân đột nhiên co giật mà run rẩy kịch liệt lên.
"Phốc -" phảng phất như sóng nước cuộn lên. Trong miệng Tần Vũ không ngừng phun ra ngoài máu tươi. Cả người trên không trung vẫn không ngừng co giật run rẩy, từ trong mũi, từ trong con mắt, không ngừng thẩm thấu ra máu tươi. Sắc mặt càng thêm tái nhợt như giấy, nhìn vào thật rất kinh khủng mà hãi nhân.
Trúng kiếm khí Nguyên Tội kiếm hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
"Hô!"
Tần Vũ thất khiếu đổ máu tươi, nhưng cả người đột nhiên vô thanh biến mất . Trước Lôi Phạt Thiên Ttôn, và phần đông các Thánh Hoàng, Thần Vương mà không coi vào đâu. Vô thanh biến mất giữa Thiên Tôn sơn.
"Gia gia, truy. chúng ta nhanh đi truy, giết chết Tần Vũ." Chu Hiển đã lộ ra sự bi phẫn và lửa giận.
Lôi Phạt Thiên Tôn gật gật đầu, lãnh thanh đáp: "Tần Vũ này, đích xác có điểm lợi hại về thần thông, có thể không cần thông qua Phù Điêu thông đạo. Mà Thuấn Di trực tiếp li khai khỏi Thiên Tôn Sơn."
Muốn xuất khỏi Thiên Tôn sơn, phải thông qua Phù Điêu thông đạo.
Điều này cơ hồ đã trở thành một định lí. Cho nên Tần Vũ vừa rồi xem ra đã liên tục hai lần mà phá hư cái định lí này.Vì 'Định Lí', trên thực tế chính vẫn bị một số ít nhân vật thiên tài vượt qua được.
"Hưu!"
Chỉ thấy một viên khỏa linh châu có lôi điện vờn quanh, giữa khối huyết nhục đang vỡ vụn kia mà đột nhiên bay vọt ra. Rồi iếp tục nhằm hướng Chu Hiển, mà phóng tới. Linh châu này, chính là trấn tộc Linh bảo 'Lôi nguyên Linh Châu' của Chu gia. Lúc này Chu gia chỉ còn lại có một vị Thần Vương 'Chu Hiển', nên Lôi nguyên linh châu này, tự nhiên muốn rơi xuống đầu Chu Hiển.
"Hiển Nhi. ...trước tiên lấy máu nhận chủ đã." Lôi Phạt Thiên Tôn nhắc.
Trong lòng Chu Hiển nhanh chóng hiểu được. Đầu ngón tay lập tức có một giọt máu tươi xuất ra, trực tiếp dung nhập vào Lôi nguyên linh châu, Lôi nguyên linh châu này, rồi sau đó liền lơ lửng trên đỉnh đầu của Chu Hiển.
Tân nhiệm Tây bắc Thánh Hoàng 'Chu Hiển'.
"Lôi Phạt Thiên Tôn tiền bối, Vạn Dân Ấn đang ở trong tay Tần Vũ . Chúng ta nhanh đuổi theo." Khương Phạm vội vàng nói. Hắn đã gạt bỏ bao nhiêu thứ. Vạn Dân Ấn chính là mục tiêu của hắn, Tần Vũ đã cướp đi Vạn Dân Ấn. Hắn đương nhiên muốn đoạt lại.
Lôi Phạt Thiên Tôn lạnh nhạt gật đầu đáp: "Yên tâm ,Tần Vũ trúng một kiếm của Nguyên Tội kiếm, linh hồn chân linh nhất định hội tán. Hẳn phải chết không thể nghi ngờ gì nữa, bất quá hắn trước khi chết đã thuấn di đào tẩu thôi. Bây giờ sợ rằng đã hồn phi phách tán rồi. …… Hả. Chuyện này ta cùng các ngươi -
"Sư đệ!"
Một đạo thanh âm lạnh như băng trong đầu Lôi Phạt Thiên Tôn vang lên.
"Nhiệm vụ Khương Phạm nhờ ngươi, ngươi đã ra tay thực hiện rồi, ngươi đã xuất thủ quá một lần, liền không thể xuất thủ lại lần thứ hai. bây giờ ngươi không được tham gia vào quá trình tranh đoạt giữa các Thần Vương nữa. Nhanh chóng trở về." Thanh âm của Phiêu Vũ Thiên Tôn, một chút thương lượng đường sống cũng đều không có.
Lôi Phạt Thiên Tôn trên mặt co lại.
"Vâng, thưa Đại sư huynh." Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức dùng thần thức trả lời lại.
Lôi Phạt Thiên Tôn một chút đều không dám làm trái mệnh lệnh của Phiêu Vũ Thiên Tôn. Nếu làm trái. Thì hậu quả, Phiêu Vũ Thiên Tôn mặc dù chưa nói ra. Nhưng Lôi Phạt Thiên Tôn đã có thể tưởng tượng ra được.
Lôi Phạt Thiên Tôn đột nhiên nhìn về phía các Thánh Hoàng, Thần Vương, xung quanh mà lạnh nhạt nói: "Tần Vũ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, các ngươi tới Mê Vụ thành mà đoạt lại Vạn Dân ấn là có khả năng, lúc này Mê Vụ thành, cao thủ chính thức còn lại cũng có một Khương Lan, Tu La Thần Vương cùng các tiểu cô nương kia, hai người cũng đều là cao thủ đã lĩnh ngộ được thần thông 'Thời gian Tĩnh Chỉ', hai người bọn họ liên thủ có thể dễ dàng đánh bại Khương Lan, rồi một đám người các ngươi cướp đi Vạn Dân ấn, là chuyện không còn phải nghi ngờ nữa, ta không tham gia vào trong đó."
Lôi Phạt Thiên Tôn nói xong. Hơi hơi gật đầu Chu Hiển, rồi sau đó liền trực tiếp phi tới Phù Điêu thông đạo. thông qua Phù Điêu thông đạo ra khỏi Thiên Tôn sơn.
"Lôi Phạt Thiên Tôn tiền bối." Tu La Thần Vương không khỏi cung kính hành lễ.
Thời khắc này sự trói buộc của chúng Thần Vương đều bị giải trừ hết . Mà câu nói cuối cùng, Lôi Phạt Thiên Tôn vừa nói khi nãy. Ngay cả Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương ở bên ngoài, cũng rõ ràng nghe được.
Tần Vũ đã chết, kẻ uy hiếp chỉ còn lại có Khương Lan, thì sợ gì?
"Hô." Lôi Phạt Thiên Tôn trực tiếp thi triển Thuấn Di, mà biến mất trước mắt mọi người.
Còn Bát đại Thánh Hoàng, Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương trong mắt đều hiện lên một tia lãnh quang. Tần Vũ đã chết đi. Vạn Dân ấn tự nhiên cần phải thu hồi lại.
Bên ngoài của Mê Vụ thành.
Tần Vũ vô thanh xuất hiện tại đây. Tần Vũ không có lập tức Thuấn Di trở lại Tử Huyền phủ, vì Tần Vũ sợ làm cho chính thân nhân của mình lo lắng.
"Phốc!"
Tần Vũ lại vừa phun ra một ngụm máu tươi.
"Công kích của Thiên Tôn Linh bảo này. Uy lực lại thật sự là quá kinh khủng." Tần Vũ không khỏi cảm thán nói lên một tiếng, thân thể đã bị công kích. Muốn khôi phục sự tình này chỉ trong nháy mắt công phu là xong, đối với Tần Vũ, thương tổn lớn nhất chính là thương tổn ở trong linh hồn!
Trong đầu Tần Vũ.
Linh hồn nguyên anh đang ẩn ẩn tám loại quang mang lóe ra, thời khắc này, quang mang của nguyên anh không ngừng lưu chuyển, trong khi bị kiếm khí của Nguyên Tội kiếm kiếm công kích, Linh hồn nguyên anh liền phảng phất như bị loại đao cắt thép chẻ ra một vết thượng lớn vậy. Trong một khắc. Tần Vũ thật sự đã cảm giác được bản thân mình, đã tiếp cận tử vong.
May mắn vì Bát đại bổn nguyên lực đã hoàn toàn dung hợp cùng Linh hồn nguyên anh. Nên khôi phục lực rất mạnh, đạt tới mức mà trước đó chưa từng có, hơn nữa linh hồn của Tần Vũ cùng với tân Vũ Trụ hoàn toàn khế hợp, tân Vũ Trụ Vũ Trụ bổn nguyên chậm một chút rồi lập tức không ngừng truyền lại bổn nguyên chi lực trợ giúp cho linh hồn Tần Vũ.
"Phù."
Lấy tay lau một chút máu trên khóe miệng, Tần Vũ khóe miệng mỉm cười lại, "Lôi Phạt Thiên Tôn công kích, uy lực không nhỏ. Bọn họ e là, đều cho rằng ta hẳn phải chết mà không thể nghi ngờ ."
"Hả, một đám Thần Vương đều muốn tới? Cũng phải cần hảo hảo mà nghênh đón bọn chúng một phen."
Nắm tay vừa lật ra. Thứ mà bao người tranh đoạt, Vạn Dân ấn đang ở giữa lòng bàn tay của Tần Vũ, rồi sau đó Tần Vũ mỉm cười, thân ảnh nhất động, liền trực tiếp về tới Tử Huyền phủ.
Last edited by thaolakinh89; 24-08-2008 at 06:22 AM.
Trong Tử Huyền Phủ của Mê Vụ thành
Thấy một bộ dạng thất khiếu đổ máu như thế của Tần Vũ , cả một đám người của Tử Huyền phủ đều ngây cả người, bọn họ không dám tin tưởng rằng, cột trụ của bọn họ là 'Tần Vũ' , sẽ phải ngã xuống.
"Mẫu thân, không có việc gì chứ, không xảy ra chuyện gì chứ?" thiếu niên đã trưởng thành Tần Sương, vì lo lắng mà nhanh nhẹn dò hỏi Khương Lập.
Thời khắc này cả một đám người Khương Lập, Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hắc Vũ, trong lòng đều đang rối loạn, từ lúc nhìn giữa bong bóng nước mà thấy , Tần Vũ bị Nguyên Tội kiếm bổ trúng một kiếm, thất khiếu đổ máu. Rồi sau đó, những hình ảnh ở trong cái bong bóng nước vẫn do Tần Vũ khống chế, trong nháy mắt trở nên mơ hồ đi. Cuối cùng, bong bóng nước còn trực tiếp vỡ tan, hóa thành lưu thủy mà chảy vào trong hồ.
Nhìn thấy này một cảnh này, một đám người đều hoảng hốt .
"Nhị đệ, đừng có hoảng." Tần Tư quay về Tần Sương quát lên, dù trong miệng Tần Tư đã nói ra như vậy, nhưng trong mắt hắn, cũng khó mà giấu được sự sợ hãi đang dâng lên.
"Đừng sợ, đừng sợ, phụ thân các ngươi không có việc gì, không có việc gì." Khương Lập cất lên lời khẳng định phi thường .
Khương Lập và Tần Vũ có linh hồn song tu, tự nhiên có sự liên lạc lẫn nhau. Mặc dù Khương Lập cảm ứng được Tần Vũ đang chịu thương thế rất nặng, đặc biệt khi bị trúng kiếm khí của Nguyên Tội kiếm thì thậm chí chỉ thiếu chút nữa là linh hồn đã bị tan nát. Nhưng mà Khương Lập vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của Tần Vũ đích , Tần Vũ dù sao cũng không chết.
Trọng thương, nhưng không thể chết!
Khương Lập an ủi hai nhi tử Tần Sương, Tần Tư Còn các đệ tử của Tần thị nhất tộc, lúc này đã có chút bối rối rồi. Ngay cả Khương Lập, trong đáy lòng cũng tràn đầy lo lắng: "Vũ ca, người ở đâu, mau trở về đi?" Khương Lan, Hắc Vũ, Tả Thu Lâm …… đáy lòng cả mấy vị Thần Vương cũng thấy quá thê thảm.
"Tiểu Vũ, lần này trúng thương rất nặng." Sắc mặt Khương Lan thật khó coi, trong lòng cũng rất luống cuống.
Nguyên Tội kiếm, chính là Thiên Tôn Linh bảo! Tự bản thân Thiên Tôn Linh bảo đã có uy lực kinh người, hơn nữa lại là do bản thân Thiên Tôn thi triển, nên uy lực căn bản là không thể tưởng tượng được. Trong lòng Khương Lan, Thiên Tôn xuất thủ, Thần Vương thông thường thì hẳn phải chết, không thể nghi ngờ gì. Đừng nói là Lôi Phạt Thiên Tôn lúc này lại còn giận dữ, trực tiếp vận dụng Thiên Tôn Linh bảo mà xuất thủ. Lực phá hủy của một kiếm, có thể tưởng tượng đến cỡ nào
Chỉ là ……
Khương Lan đối với Tần Vũ vẫn có tin tưởng. Người luôn nhìn từng bước một mà trưởng thành của Tần Vũ một, chính là Khương Lan, nên đối Tần Vũ, đã có một loại tin tưởng có đặc thù riêng.
"Đại ca, người không chết, mọi người yên tâm, đại ca ta, tuyệt đối không có chết, người qua một lúc nữa sẽ trở lại." Hắc Vũ trực tiếp quay về mọi người đang ở xung quanh mà vạn phần khẳng định. Ánh mắt thực sự rất kiên định mà nhìn tới mọi người.
Các đệ tử Tần thị, thấy Hắc Vũ tỉnh táo, trầm ổn như thế, thì đáy lòng cũng từ từ mà tỉnh táo trở lại .
"Hô!"
Đột nhiên, trên mặt hồ bằng không mà xuất hiện một hắc bào thân ảnh, thân ảnh quen thuộc này, làm cho các đệ tử của Tần thị, còn có Khương Lập, Hắc Vũ cả bọn hơi hơi ngây ngốc, rồi trong nháy mắt bọn họ liền kích động cả lên.
"Phụ thân!" thanh âm thanh thúy vang lên đầu tiên từ Tần Tư, Tần Sương . Khi Tần Tư, Tần Sương vừa nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, con mắt đã hơi hơi có chút ươn ướt rồi.
"Đại ca." Hầu Phí, Hắc Vũ cũng đều nhìn Tần Vũ.
"Tiểu Vũ." Tần Phong, Tần Chính trên mặt cũng lộ ra một tia kinh hỉ mà cười, nhìn Tần Vũ.
……
Huynh đệ của mình, thân nhân của mình. Tần Vũ nhìn về phía một đám người này, giữa những ánh mắt vui sướng rạng rỡ của họ, Tần Vũ rõ ràng cảm nhận được, sự quan tâm, lo lắng của thân nhân, huynh đệ đối với chính bản thân mình.
Đáy lòng Tần Vũ không khỏi có một cảm giác ấm áp.
"Ta không có sao." Tần Vũ gắng áp chế sự kích động đang trào dâng trong lòng, quay,đối về mọi người mà nói.
Rồi lập tức Tần Vũ liền phi tới bên cạnh Khương Lập, Tần Tư, Tần Sương, mấy trăm nhân người ở đây, nhất thời đều vui vẻ mà cười lên cả, tận mắt nhìn thấy Tần Vũ không có việc gì, tất cả mọi người thực cao hứng phi thường.
"Vũ ca." từ lúc nhìn thấy Tần Vũ xuất hiện, Khương Lập vẫn không có xuất hiện, lúc này mới nhẹ nhàng cất giọng lên
Tần Vũ nắm lấy tay Khương Lập.
Lòng bàn tay nàng, đột nhiên đã đổ mồ hôi lạnh.
"Lập nhi, xin lỗi." Tần Vũ an ủi , hắn hoàn toàn có thể cảm thụ được sự lo lắng, sợ hãi của Lập nhi.
Khương Lập nhẹ nhàng tựa vào trong lòng Tần Vũ mà lẳng lặng không nhúc nhích. Vừa mới nhìn thấy cảnh tượng Tần Vũ bị một kiếm bổ trúng, ngả xuống đất mà thất khiếu đổ máu, nàng thật bị kinh sợ vô cùng.
Nàng không dám tưởng tượng ra, nếu Tần Vũ thật sự đã chết, nàng sẽ phải làm sao bây giờ?
Còn Tần Tư, Tần Sương hai tên tiểu tử ở hai bên chính lại đang ra hiệu cho nhau, còn hướng Tần Vũ, Khương Lập hai người mà chỉ chỉ trỏ trỏ, còn cười trộm nữa. Trong chốc lát sau, Khương Lập quay đầu liếc mắt nhìn Tần Tư, Tần Sương.
"Tiểu Tư, Tiểu Sương, hai tiểu quỷ ngươi mau qua một bên khứ." Khương Lập mắng yêu.
"Vâng, mẫu thân." Tần Tư, Tần Sương cười hi hi mà đáp.
Giờ phút này, hào khí của một đám người nơi Tử Huyền phủ, lại đổi lại thành rất hoan hỉ .
"Đúng, Vũ ca, bây giờ ở Thiên Tôn Sơn đằng kia thế nào ? Lôi Phạt Thiên Tôn có thể còn truy giết huynh nữa hay không?" Khương Lập đột nhiên nhìn về phía Tần Vũ mà lo lắng dò hỏi.
Tần Vũ nghe xong cười, lúc này hướng về giữa không trung mà phất tay lên một cái.
"Hô!"
Chỉ thấy giữa mặt hồ có không ít lưu thủy trực tiếp phi lên giữa không trung, rồi sau đó hóa thành một bong bóng nước thật lớn . Mặt ngoài bong bóng bước dần hiện ra rõ ràng, hình ảnh bên trong Thiên Tôn sơn , thậm chí ngay cả thanh âm của các vị Thần Vương cũng đều bị Tần Vũ thi triển thần thông, mà vang lên xung quanh đây.
Nhất thời, này một đám người đều an tĩnh,im lặng xuống, tất cả mọi người hướng đều hướng bong bóng nước mà lẳng lặng nhìn lại.
……
Giữa Thiên Tôn Sơn.
"Chư vị Thần Vương, Tần Vũ nay đã đã chết, Kẻ duy nhất trong Tử Huyền phủ giữa Mê Vụ thành cũng chỉ có một người Khương Lan , chúng ta giết qua đó, liền dễ dàng mà đoạt được Vạn Dân Ấn." Chu Hiển đang kích động mà lớn tiếng lên.
Thời khắc này, trong lòng Chu Hiển chỉ có lửa và lửa.
Vừa rồi, phụ thân hắn 'Chu Hoắc' đã ngay trước mắt hắn mà chết, hắn muốn lấy thiên đao vạn mã mà đem Tần Vũ chặt ra làm trăm mảnh, để trả mối thù giết phụ thân.
"Tần Vũ thật sự đã chết hay không, còn chưa xác định." Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' cười lạnh mà đáp lại.
Thời khắc này, Huyết Hải nữ vương, Tu La Thần Vương hai người đều từ Phù Điêu thông đạo mà tiến vào bên trong Thiên Tôn Sơn. Một đoàn Thần Vương chính tại đây đang thảo luận việc đoạt Vạn Dân Ấn. “Gì? Theo như lời của chính miệng Lôi Phạt Thiên Tôn, mà ngươi cũng dám hoài nghi?" Đoan Mộc Như Phượng lạnh lùng quát lên.
Đoan Mộc Như Phượng nhìn Huyết Hải nữ vương mà ánh mắt, ẩn chứ chứa vô tận đích sát ý oán hận. Đoan Mộc Vân chính đã bị Huyết Hải nữ vương giết chết. Một đám người tại đây đã thấy rõ. Muốn giết được Huyết Hải nữ vương, thật sự quá khó khăn. Đặc biệt là Huyết hải nữ vương có thể hóa thành vô tận Huyết hải, trong nháy mắt mà tháo chạy.
"Lôi Phạt Thiên Tôn, dù chính miệng đã nói, nhưng mà Tần Vũ này, dù sao cũng thi triển Thuấn Di mà thoát khỏi Thiên Tôn Sơn. Hắn có thể thi triển Thuấn Di, nói lên được là khi đó hắn còn chưa có chết." 'Tôn Luyện' của Tu La hải bình tĩnh nói.
Không ít Thần Vương đều gật đầu.
"Đương nhiên, sự tình này chỉ có thể nói lên rằng, Tần Vũ tháo chạy trong khi chưa kịp chết, xem bộ dáng của Tần Vũ khi bị trúng công kích của Lôi Phạt Thiên Tôn, thì đã bị trọng thương tới cực hạn. Tần Vũ rất có thể trước khi chết cố gắng thi triển Thuấn Di thôi. Mà cho dù là Tần Vũ không chết, thì linh hồn của hắn cũng đã bị trọng thương tới mức chưa từng có, điều này không cần phải nghi ngờ gì nữa." Tôn Luyện lại nói tiếp.
Bát đại Thánh Hoàng đẳng một đám người đều gật đầu, đồng ý với thuyết pháp của Tôn Luyện.
Lôi Phạt Thiên Tôn đã tự thân mà xuất thủ như thế này, còn sử dụng Thiên Tôn Linh bảo nữa! Công kích thực kinh nhân cỡ nào, ngay cả Lôi Phạt Thiên Tôn còn nói Tần Vũ hẳn phải chết. Bởi vậy có thể tưởng tượng rằng Tần Vũ trúng một kiếm, uy lực cực kỳ lớn. Không thể không chết được
"Chư vị, còn vì bất cứ cái gì, mà Tần Vũ không chết được, thì linh hồn cũng bị trọng thương tới mức chưa từng có, sợ rằng căn bản cũng vô pháp mà xuất thủ. Cũng trở thành một phế nhân mà thôi. Lúc này chúng ta hoàn không xuất thủ, thì khi nào xuất thủ?" nọ,vậy Chu Hiển vội vàng nói.
Sắc mặt Khương Phạm sâm trầm. Vạn Dân ấn giờ đang cách hắn rất xa, vì Vạn Dân ấn, hắn gạt bỏ bao nhiêu? Mà bây giờ Vạn Dân ấn cũng không có được .
"Thân Đồ huynh, các vị Thánh Hoàng, không cần quản bọn họ , Bát đại Thánh Hoàng chúng ta... ra tay trước." Khương Phạm trực tiếp ra tiếng nói.
"Đi."
Khương Phạm vừa nói ra, nhất thời các Thánh Hoàng đều hưởng ứng, bọn họ Bát đại Thánh Hoàng thực không sợ một Khương Lan. Cho dù là Tần Vũ, e là đã thành phế nhân. Mà kể cả không chết, phỏng chừng cũng vô pháp động thủ thêm lần nữa. Vây thì sợ gì?
"Mộc Khâm, còn muốn tranh đấu cái gì? chẳng lẻ, ngươi muốn cho Thần Vương Lâm Hải chi thành chết bớt đi hả ?" một đạo thanh âm ẩn chứa sự tức giận vang lên.
Đông bắc Thánh Hoàng Mộc Khâm không khỏi quay đầu nhìn lại.
"Đại, đại ca!" Mộc Khâm khó có thể tin mà nhìn người đang nói chuyện, vốn chỉ là một trung niên nhân rất bình thường đích trung niên nhân, nhưng sau đó hình dạng biến ảo rất nhanh, biến thành thần bí lão nhân Mộc Ngư, người năm đó Tần Vũ đã thấy ở Đông Hải.
"Lam Diệp Thần Vương!" Khương Phạm, Thân Đồ Diêm bọn người đều kinh hô lên.
Lam Diệp Thần Vương của Mộc gia, năm đó cũng thực là nổi tiếng tại Thần giới.
Mộc Ngư lão nhân đến tận lúc này , biến ảo dung mạo, vẫn lặng yên ở bên ngoài. Từ đầu tới đuôi, Mộc Ngư lão nhân chỉ là theo số đông mà làm, cho tới bây giờ không có dã tâm gì quá lớn.
"Mộc Khâm, hôm nay Mộc gia cũng chỉ có một Thần Vương là ngươi, vẫn hy vọng ngươi biết lo biết lắng, vậy ngươi đi làm gì? chẳng lẻ ngươi muốn đoạt Vạn Dân Ấn?" Mộc Ngư lão nhân lạnh lùng quát.
"Không." Mộc Khâm lập tức lắc đầu.
Mộc Ngư lão nhân hừ lạnh một tiếng: "Không nghĩ? Không muốn Vạn Dân Ấn, ngươi cần cái gì?"
"Đại ca, ta thân là Thánh Hoàng, há có thể một mình lui bước sao?" Mộc Khâm biện giải mà đáp.
Mộc Ngư lão nhân lạnh lùng nở nụ cười một tiếng: "Được lắm, ta cũng không muốn nhiều lời với ngươi, chỉ hy vọng là, ngươi với mọi việc nên cẩn thận một chút, dù sao Lâm Hải chi thành cũng chỉ còn lại có mình ngươi là Thần Vương ." nói xong, Mộc Ngư lão nhân liền trực tiếp hướng về Phù Điêu thông đạo bay đi.
"Đại ca." Mộc Khâm lập tức hô.
"Có chuyện gì nói hả?" Thân ảnh của Mộc Ngư lão nhân đình chỉ lại.
"Người có thể hay về lại Lâm Hải chi thành hay không?" Mộc Khâm nói mà chờ đợi
Mộc Ngư lão nhân cười lạnh một tiếng, lập tức tăng tốc độ mà hướng Phù Điêu thông đạo bay tới nhanh hơn: "Mộc Khâm, ta làm ra quyết định sẽ không sửa đổi, cho nên ngươi, tự thu xếp ổn thỏa đi." nói xong, Mộc Ngư lão nhân liền tiến vào Phù Điêu thông đạo.
Last edited by thaolakinh89; 24-08-2008 at 06:23 AM.
Nhìn chính đại ca Lam Diệp Thần Vương của mình rời đi, sắc mặt Mộc Khâm liền biến ảo.
"Mộc Khâm huynh, ngươi sẽ không từ bỏ chứ?" Khương Phạm nhìn về phía Mộc Khâm, ngay cả Chu Hiển cũng nhìn về phía Mộc Khâm này.
Bọn họ đamg lo lắng nhất là khi Mộc Khâm ở thời điểm ‘tối hậu quan đầu’, đột nhiên lại bị Lam Diệp Thần Vương xuất hiện, trực tiếp gây ảnh hưởng về chuyện từ bỏ. Nếu như vậy, Bát đại Thánh Hoàng biến thành thất đại Thánh Hoàng, ,sẽ không thể có hiệu quả tốt nhất được.
"Yên tâm, chư vị, ta sẽ không một mình thối lui đâu." Mộc Khâm đối với các Thánh Hoàng chung quanh, gật đầu nói. Bọn người Khương Phạm,lúc này mới an tâm.
"Huyết Hải nữ vương, chúng ta đi chứ?" Tu La Thần Vương đột nhiên lên tiếng với Huyết Hải nữ vương nói, Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' và Tu La Thần Vương 'La Phàm' nhìn nhau, trên mặt hai người đều hiện lên nụ cười.
"Đi."
Huyết Hải nữ vương, Tu La Thần Vương hai người rất rõ trực tiếp hướng Phù Điêu thông đạo bay đi. Nhất thời hai vị Thần Vương khác của Tu La hải là Tôn Luyện và Liễu Liên, cũng bay theo sát.
"Vạn Dân Ấn nhất thiết không thể để cho bọn họ tước đoạt ." Khương Phạm nói nhanh, rồi cũng lập tức bay theo, nhất thời kì bảy vị Thánh Hoàng cũng theo Khương Phạm hắn hướng về Phù Điêu thông đạo mà bay đi.
Bát đại Thánh Hoàng, Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương, cả bọn đã xuất phát, còn dẫn theo các Thần Vương khác của Bát đại thần tộc là Khương Hình, Thân Đồ Âm, Phổ Thai Đồ, Hoàng Phủ Lôi, Thang Tương, năm người cùng đi theo.
"Cô cô, trận chiến này, ta thực không đi ." Thần thức truyền âm từ Đoan Mộc Ngọc vang lên trong đầu Đoan Mộc Như Phượng.
Đoan Mộc Như Phượng, thời khắc này đang phi vào trong lối vào Phù Điêu thông đạo, liền quay đầu liếc mắt mà nhìn lại Đoan Mộc Ngọc từ xa xa , rồi lập tức hơi hơi gật đầu, truyền âm đáp: "Ngươi trở về Kính quang thành đi." Trong lòng Đoan Mộc Như Phượng, thực lực của Đoan Mộc Ngọc tịnh không mạnh. Đi theo cũng không có tác dụng gì, nên để cho hắn trở về thì tốt hơn.
"Vân tỷ, lần này đã đã mất đi năm vị Ẩn thế Thần Vương, chẳng lẽ ngươi còn muốn đi Mê Vụ thành ? Nếu giết chóc xảy ra. Nói không chừng chúng ta, còn bị mất mạng, mà Mộc Ngư lão đại ca đã trở về, chúng ta tính ra cũng trở về thôi." Phong Hân nhìn về vị tỷ muội tối của mình là 'Vân Ẩn' mà nói.
Vân Ẩn trầm mặc một lát.
"Ma Điền huynh, ngươi thì sao?" Vân Ẩn nhìn về phía Ma Điền.
Thời khắc này, Ẩn thế Thần Vương còn lại trong Thiên Tôn Sơn, cũng chỉ còn Phong Hân, Vân Ẩn và Ma Điền ba người. Ma Điền hít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc, nhìn về phía Phù Điêu thông đạo đáp: "Vân Ẩn, Phong Hân các ngươi cứ trở về đi, ta đã sống không biết bao nhiêu ức vạn năm, loại cuộc sống nhàm chán này, đối với ta mà nói còn không bằng trải qua một hồi chém giết đến chết. Ta vẫn còn nghĩ đến tranh đoạt. Nói không chừng, ta có thể trở thành tân đích Thiên Tôn kia thì. Dù sao, Thiên Tôn là ai, cũng chưa nói chính xác được."
Nghe Ma Điền nói. Làm cho Vân Ẩn, Phong Hân, hai người cảm thấy trầm mặc.
"Hưu." Ma Điền cũng hóa thành một đạo Lưu quang hướng phía dưới Phù Điêu thông đạo mà bay đi.
"Phong Hân, chúng ta trở về đi." Vân Ẩn thở dài một tiếng. Từ lúc Thiên Tôn Sơn hạ xuống cho tới bây giờ, bất quá, chưa gần được ba mươi năm thời gian, mà đã chết đi rất nhiều Thần Vương, Vân Ẩn, Phong Hân căn bản cảm giác thấy, không đến lượt mình mà có thể có hy vọng trở thành Thiên Tôn được. Các nàng quyết định từ bỏ rồi
"Tử Tín, nói thật nhé, ta không có tin tưởng lớn là Tần Vũ tiểu huynh đệ sẽ chết, Đi. Ta đi theo xem." Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' cười nói.
Thần Vương của Tu La hải, Huyết Yêu sơn đều đã xuất phát , lúc này chỉ còn lại có hai vị Thần Vương của Song Vực đảo đích, một vị là Huyễn Ảo Thần Vương, một vị là Phổ Dẫn Thần Vương.
"Phổ Dẫn, chúng ta có nên đi hay không?" Huyễn Ảo nữ vương nhìn về phía Phổ dẫn.
Phổ Dẫn cười lạnh một tiếng: "Huyễn Ảo, hôm nay trong Song Vực đảo, Phật vực chỉ còn lại có một mình ta, Tiên vực cũng chỉ còn lại có một người ngươi, chúng ta cũng nên trở về bình yên đi. Nếu không, Song Vực đảo rất có thể từ nay sẽ chìm nghỉm như băng đó."
******
Lần này Bát đại Thánh Hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La Thần Vương, Tôn Luyện, Liễu Liên, Thang Tương, Khương Hình, Hoàng Phủ Lôi, Phổ Thai Đồ, Thân Đồ Âm, Ma Điền, Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát', Tử Tín. Cộng ra tới hai mươi vị Thần Vương, trước sau mà cùng hướng Mê Vụ thành tiến đến.
Còn Mộc Ngư, Vân Ẩn, Phong Hân, Đoan Mộc Ngọc, Huyễn Ảo Thần Vương, Phổ Dẫn, sáu vị Thần Vương đều từ bỏ mà quay trở về.
……
"Hai mươi vị Thần Vương."
Trong Tử Huyền phủ, Tần Vũ nhìn qua bong bóng nước thấy đám Thần Vương ở bên ngoài Phù Điêu thông đạo mà Thuấn Di biến mất, trên mặt đã lộ ra nụ cười: "Lan thúc, Bát đại Thánh Hoàng e là đã tới bên ngoài của Mê Vụ thành, phải chuẩn bị một chút, mọi người hãy tiến vào tân Vũ Trụ đi." Đối mặt với công kích của cả một đám người, Bát đại Thánh Hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La Thần Vương đích Tần Vũ cũng sớm có chuẩn bị.
"Được."
Khương Lan mỉm cười đáp.
Khương Lập, Hắc Vũ, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hầu Phí, tất cả trên mặt đều có nụ cười, thế cục còn lại, tất cả bọn họ thực đã nắm trong tay rồi. Bọn người Bát đại Thánh Hoàng, Huyết Hải nữ vương, Tu La Thần Vương có thể đang tưởng rằng Tần Vũ đã chết, hoặc là trọng thương mà không thể nhúc nhích được.
Dù sao, những người đó thực tưởng tượng không ra là, linh hồn Tần Vũ đã hấp thu Bát đại bổn nguyên chi lực, có được sự khôi phục lực kinh người.
Hơn nữa, linh hồn Tần Vũ cùng bổn nguyên của tân Vũ Trụ hoàn toàn khế hợp rồi.
"Vũ Trụ bổn nguyên chi lực này, quả nhiên thần kỳ." Tần Vũ trong lòng than thở rõ.
Bát đại Thánh Hoàng, cũng chỉ có thông qua Bát đại linh châu mới có thể gián tiếp sử dụng được bổn nguyên chi lực của Vũ trụ. Kể cả Thiên Tôn cao thủ, cũng chỉ sử dụng bổn nguyên chi lực, bọn họ cũng vô pháp mà sử dụng linh hồn để hấp thu bổn nguyên chi lực được.
Trong một Vũ Trụ, duy chỉ có sáng tạo giả của Vũ Trụ đó, mới có thể dùng linh hồn hấp thu Vũ Trụ bổn nguyên chi lực được.
Khi Linh hồn hấp thu được bổn nguyên chi lực của Vũ Trụ , thì linh hồn cùng với bổn nguyên của Vũ Trụ sẽ liên lạc khế hợp nhau. Chỉ cần Vũ Trụ bổn nguyên bất diệt, thì linh hồn của Tần Vũ cũng sẽ bất diệt, mãi mãi.
******
"Hô!"
Cả Vạn dặm bầu trời , vô tận đích các Mê Vụ liền tiêu tán ra.
Bát đại Thánh Hoàng, Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương cầm đầu đích một đoàn Thần Vương, đang tiến vào Mê Vụ thành. Tần Vũ biết được một đoàn Thần Vương tới, cho nên cửa thành của Mê Vụ thành, căn bản không đóng.
"Tần Vũ, Khương Lan bọn ở trong Tử Huyền phủ , Vạn Dân Ấn cũng khẳng định ở tại đây." Chu Hiển chỉ vào Tử Huyền Phủ đang lơ lửng trên không trung, lạnh lùng nói.
Tu La Thần Vương 'La Phàm' mắt nhìn Tử Huyền phủ, tư lự trong chốc lát, rồi cười lạnh, trực tiếp hướng Tử Huyền phủ mà bay đi. Huyết Hải nữ vương vừa thấy, lập tức không cam lòng mà lao theo lên.
"Muốn cướp ...đoạt trước Vạn Dân ấn?" Đồng tử của Khương Phạm liền co rụt lại.
Khương Phạm cầm đầu, Bát đại Thánh Hoàng cũng đồng dạng hướng Tử Huyền phủ bay lên. nhất thời mười vị Thần Vương theo sau, cũng ngay sau đó mà đuổi theo.
Còn ngay tại lúc này -
Trên bầu trời của Tử Huyền phủ, đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng cực lớn diện tích ngàn dặm, một màu đen ngòm, lỗ thủng này, sâu thẳm không nhìn thấu, không ai biết được là, đột nhiên mà xuất hiện một lỗ thủng, sẽ nói lên được điều gì cả
Chỉ thấy Tử Huyền phủ, vốn vẫn đang tĩnh lặng trước đó, bỗng hóa thành một đạo Lưu quang, trực tiếp bay vào giữa lỗ thủng.
"Lôi Phạt Thiên Tôn đã xuất thủ rồi, các ngươi lại còn muốn truy sát nữa, thực có vẻ khinh người quá đáng đó!" Thanh âm của Khương Lan, từ Tử Huyền phủ trung xa xa vọng đến, rồi sau đó cả Tử Huyền phủ liền tiến vào giữa lỗ thủng đen ngòm kia.
Đoàn Thần Vương đối diện với một lỗ thủng thủng cực lớn đen ngòm, chu vi bao la như thế, có chút sững người lại.
Cái thông đạo đen ngòm, sâu không thấy đáy này, một chỗ khác là cái gì đây?
Hai mươi vị Thần Vương lúc này có chút chần chờ .
"Hừ, có cái gì mà phải sợ? Trong Tử Huyền phủ cũng có Thần Vương, cũng có thiên thần, thậm chí còn có một ít thần nhân, ngay cả những người đó đều dám tiến vào? chúng ta có cái gì mà không dám tiến vào hả." Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' xuy cười một tiếng, liền hóa thành một đạo huyết hồng sắc quang mang, thành người đầu tiên bay vào trong thông đạo đen ngòm giữa lỗ thủng..
Một hắc sắc thông đạo, phảng phất có thể thôn phệ hết thảy những thứ thông thường.
"Khương Lan này, tính ra cũng lợi hại, có thể trực tiếp mà tạo ra một không gian thông đạo giữa Thần giới và hạ giới. Được. chúng ta đi ……" Tu La Thần Vương 'La Phàm' nở nụ cười một tiếng cũng bay vào trong hắc sắc thông đạo. Tiếp sau đó, Tôn Luyện, Liễu Liên Thần Vương cũng theo mà bay vào.
Bát đại Thánh Hoàng, thời khắc này cũng phải giật mình.
Khi thấy hắc sắc thông đạo này, đáy lòng đã có chút thấp thỏm. Nhưng khi nghe được những lời mà bọn La Phàm vừa nói, trong lòng còn đang cẩn thận mà lo lắng, đã giật mình mà hiểu ra.
"Ha ha, đúng, hắc sắc thông đạo này, có thể đi thông tới nơi nào? Đầu bên này là thần giới. Vậy không gian đầu bên kia, tự nhiên chỉ có thể là hạ giới ." Thân Đồ Diêm cười tử vong rồi nói.
"Tiến vào hạ giới, chuyện quá nhỏ mà thôi, nhanh, thông đạo đang thu nhỏ lại rất nhanh kìa." Khương Phạm quát lên một tiếng.
Nhất thời Bát đại Thánh Hoàng lập tức hóa thành tám đạo Lưu quang, bay vào giữa hắc sắc thông đạo kia. Theo sau là Hoàng Phủ Lôi, Khương Hình, Thân Đồ Âm cả một đám người lần lượt bay vào trong đó.
Xem ra, cả hai mươi vị Thần Vương đều đã bay hết vào trong hắc sắc thông đạo rồi.
******
Giữa Tử Huyền tinh của tân Vũ trụ
Tử Huyền phủ đang lơ lửng giữa không trung, Tần Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hắc Vũ, Hầu Phí cả một đám người đều bay lên không mà đứng. Trên mặt tất cả đều có một tia cười lạnh.
Hắc sắc thông đạo kia, chính là do Tần Vũ chế tạo ra, đi thông vào tân Vũ trụ. Cố ý để dẫn dụ đám Thần Vương kia tiến vào tân Vũ Trụ.
"Tiểu Vũ, Một chiêu này của ngươi.Quả thật là quá ác a." Khương Lan cười nói.
Hầu Phí ở một bên cười dát dát rồi nói: "hắc hắc, ác cái gì ác? Lũ Thần Vương này, đối với đại ca thực không một điểm nương tay, ta đã sớm coi bọn chúng không có vừa mắt chút nào. Đại ca, lần này để cho ta hảo hảo giầy xéo, chà đạp bọn họ một phen."
"Ha ha, Hầu Tử, ngươi muốn giầy xéo cả Thần Vương? Quá tầm thường, mà giầy xéo lũ Thần Vương ở trong tân Vũ trụ này." Hắc Vũ cũng cười to theo.
Trong tân Vũ Trụ, Hầu Phí đã được Tần Vũ truyền cho tân Vũ trụ không gian pháp tắc. Lúc này cũng đã hoàn toàn lĩnh ngộ được rồi. Hắc Vũ cũng tương tự, nên cả hai có thể dễ dàng khống chế tân Vũ Trụ không gian chi lực.
Còn các Thần Vương kia?
Tại Thần giới, bọn họ là Thần Vương.
Còn giữa tân Vũ trụ. 'Không Gian Pháp Tắc' hoàn toàn không có có tác dụng, cả 'Thời gian gia Tốc' cũng vậy. 'Thời gian Tĩnh Chỉ' của Tu La Thần Vương và Huyết hải nữ vương thực cũng vô dụng nốt.
Bọn họ cũng không có cách nào dựa vào Tthuấn Di mà chạy trốn!
Giữa tân Vũ trụ này, bọn họ chỉ có thể mặc cho bị giầy xéo!
"Tốt lắm. Đừng nói nữa, bọn họ tới rồi." Tần Vũ cười lạnh nói, nhất thời tất cả mọi người hướng về phía trước nhìn lại.
"Hô!" "Hô!" "Hô!" "Hô!"……
Chỉ thấy Huyết Hải nữ vương là người thứ nhất vô thanh mà xuất hiện giữa không trung, rồi sau đó là Tu La Thần Vương, Tôn Luyện, Liễu Liên, Bát đại Thánh Hoàng …… cả một đoàn Thần Vương đều liên tiếp tiến vào trong đó.
Hai mươi vị Thần Vương lăng không mà đứng.
"Tần Vũ, ngươi không chết?" vừa thấy Tần Vũ cười lạnh đứng ở giữa không trung. Huyết Hải nữ vương không khỏi chấn động.
Tu La Thần Vương, Khương Phạm, Chu Hiển cùng các Bát đại Thánh Hoàng, một đám người đều khiếp sợ nhìn Tần Vũ giữa không trung cách đó không xa đích, ở trong lòng bọn họ, Tần Vũ lẽ ra chết đi mới đúng. Cho dù không chết. cũng phải trọng thương không cử động được.
Nhưng lúc này xem ra, Tần Vũ hình như một điểm,chút thương thế đều không có.
"Ha ha ……"
Tần Vũ cười nhìn hai mươi vị Thần Vương, "Hoan nghênh chư vị Thần Vương, đã tới thế giới của Tần Vũ ta."
"Thế giới của ngươi?"
La Phàm, Tiết Vân, Khương Phạm, Chu Hiển cùng hai mươi vị Thần Vương đều nghi hoặc liền. Chính là Thần Vương có sáng tạo được không gian cũng chỉ có thể xem như một vùng không gian, không thể gọi là thế giới được.
"Tần Vũ nói lời này là có ý tứ gì?" Bọn người Khương Phạm đều không khỏi nhíu mày lên.
"Tần Vũ, đừng nói nhiều lời, ngươi trúng công kích của Lôi Phạt Thiên Tôn tiền bối, không chết cũng trọng thương rồi. Trước mặt chúng ta, đừng có giả đò ngụy trang nữa …… mau mau mang Vạn Dân Ấn giao ra đây." Đoan Mộc Như Phượng là người thứ nhất quát lên.
"Đứng cùng bọn chúng nói nhảm làm gì? trực tiếp mà chộp lấy có hơn không." Chu Hiển quát lạnh một tiếng nói.
Chỉ thấy Chu Hiển là người thứ nhất xông lên Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Mộc Khâm, Thang Lam …… Bát đại Thánh Hoàng liền vọt lên phía trước.
"Chó chết. Cút về mau!"
Chỉ thấy Hầu Phí nổi một cơn giận dữ quát, lập tức Hầu Phí nắm lấy 'Huyền Thanh Nhất Khí Côn', phảng phất giống như đập vào bao cát, mà hung hăng đập mạnh lên trên người 'Chu Hiển'. Chu Hiển chỉ cảm thấy toàn thân đột nhiên bị trói buộc trúng, một cử động cũng không được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Huyền Thanh Nhất Khí côn hướng chính mình đập tới.
"Thuấn Di!" Chu Hiển định Thuấn Di.
Nhưng hắn đột nhiên phát hiện, bản thân căn bản không cảm ứng được sự dao động của không gian chi lực. Căn bản không thể Thuấn Di được.
"Bùng!"
Huyền Thanh Nhất khí côn đã nện lên trên người Chu Hiển.
Rồi ngay sau đó đích bảy vị Thánh Hoàng còn lại, cũng trúng phải tình huống như của Chu Hiển đã mắc phải, không thể thuấn di, cũng đồng dạng mà bị trói buộc, một cử động cũng không, chỉ có thể nhìn chính mình bị đập. Chỉ thấy Huyền Thanh Nhất Khí Côn liên tục nện lên người cả bảy vị Thần Vương, Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Đoan Mộc Như Phượng, Mộc Khâm, Phổ Thai Hồng .
Chu Hiển, Khương Phạm, cả tám vị Thánh Hoàng tựa như bao cát, mà không hề phản kháng mặc cho Hầu Phí đập vậy.
Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương cùng với các Thần Vương còn lại đều ngây dại.
"Này, Chuyện này sao có thể?" Bát đại Thánh Hoàng từ xa xa bay ngược trở về, thậm chí còn không để ý cả máu tươi văng trên khóe miệng, trên mặt Bát đại Thánh Hoàng đều lộ vẻ khó có thể tin được.
"Sao chúng ta không thể Thuấn Di? Sao không cảm ứng không được không gian giao độc, sao không cảm ứng được thời gian lưu tốc ?" Bát đại Thánh Hoàng kinh hoảng mà hô lên.
"Tất cả câm miệng, nếu không, lại gặp lại cây bổng của bổn Hầu gia." Hầu Phí giận dữ quát lên
Nhất thời Bát đại Thánh Hoàng đều bình tĩnh lại, bọn họ cùng nhớ là, vừa rồi Bát đại Thánh Hoàng bọn họ, chính đã bị Hầu Phí vụt như vụt bao cát rồi.
Last edited by thaolakinh89; 24-08-2008 at 06:24 AM.
Giữa không trung Tử Huyền tinh, mây mù phiêu lãng.
Tần Vũ, Khương Lan, Khương Lập, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Hắc Vũ, cả bọn người đứng ở đằng xa. Cùng cười nhạt với nhau, mà ngắm nhìn mà nhìn hai mươi kẻ Thần Vương vừa tiến vào tân Vũ trụ.
"Nhìn cái gì mà nhìn, tới tận bây giờ, một lũ các ngươi còn không biết hoàn cảnh của mình như thế nào hả?" Hầu Phí giơ Huyền Thanh Nhất khí côn dứ dứ vào hai mươi vị Thần Vương, đắc ý quát, giờ phút này thì Hầu Phí, mặt mày rạng rỡ hớn hở mà quá là đắc ý rồi.
Phóng nhãn Thần giới đã bao nhiêu năm qua, có ai có thể chỉ vào thẳng vào mặt Bát đại Thánh Hoàng, Tu La Thần Vương, Huyết Hải nữ vương cả một đám siêu cấp cao thủ, hơn nữa cả nhóm cao thủ này, còn phản kháng không được nữa..
"Cái chỗ này, rốt cuộc là địa phương nào?" Chu Hiển là người thứ nhất kêu lên.
Trong lòng Chu Hiển thấy được vô tận sự nghi hoặc, phẫn nộ, không cam lòng, thấp giọng rồi giận nói tiếp: "Tại sao lại tồn tại một chỗ này? Vì sao ở chỗ này, không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc đều vô dụng ."
"Cả một Vũ Trụ đầy ắp, có vô số không gian. Dù sao cũng không thể có một không gian như thế này, không nên có như thế này a!" Hoàng Phủ Ngự cau mày thật sâu. Sắc mặt trông phát khổ lên rồi.
Không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc một khi không thể sử dụng. Các Thánh Hoàng này, còn không phải trở thành vật phải chịu sự giầy xéo tiêu diệt sao?
Khương Phạm, Thân Đồ Diêm, Đoan Mộc Như Phong cả một đám người sắc mặt đều rất là khó coi, ngay cả kẻ một mặt lạnh nhạt tự tin như Tu La Thần Vương 'La Phàm', thì lúc này cũng khó có thể kìm nén được sự ngỡ ngàng, cũng như ưu tư sâu sâu trong mắt.
Trong lòng hai mươi vị Thần Vương đã lộ vẻ sợ hãi, lo lắng, khó có thể tin đến mức phải ngỡ ngàng!
Cái chỗ dựa tối quan trọng của bọn họ là 'Không gian pháp tắc' cùng với một phần 'Thời gian pháp tắc'. Nhưng ở chỗ này, thật là kỳ quái vì lại biến mất hết cả. Hết thảy bọn họ, làm sao không sợ hãi được?
Thời khắc này, tâm trạng của hai mươi vị Thần Vương đang rất hỗn loạn .
"Lập nhi, này rốt cuộc tại sao lại thế này?" Khương Phạm đột nhiên trực tiếp nói với Khương Lập.
Khương Lập ngẩn ra liền định trả lời. Nhưng Hầu Phí đã lập tức giận dữ, chỉ luôn vào Khương Phạm mà mắng: "Lão già này. ngươi sao mà dám nói chuyện với Lập nhi tỷ tỷ ta hả?"
"Phí Phí. Đủ rồi. Để cho mấy Thần Vương này tỉnh táo trong chốc lát đã, bây giờ bọn họ e là từng người một đều bị rối lộn tung lên rồi ." Tần Vũ cười lạnh mà nói.
Hầu Phí gật gật đầu. rồi sau đó. Hầu Phí chỉ vào hai mươi vị Thần Vương: "Hừ, một đám người các ngươi. Chẳng lẽ đến bây giờ còn chưa minh bạch về hoàn cảnh của bản thân? Hảo hảo mà ngẫm lại đi, từng người một sẽ minh bạch ra được. Nói chuyện với chúng ta, phải dùng thái độ như thế nào."
Lập tức, Hầu Phí liền phi tới bên cạnh Tần Vũ.
Mắt thấy mây mù đang phiêu đãng xung quanh. không khí cũng tươi mát, dễ chịu hơn
Chỉ có điều hai mươi vị Thần Vương đã phát hiện ra. Tất cả nhóm người bọn họ, đã bị vây ở trong một vòng tròn diện tích trăm thước. Bọn họ căn bản không thể bay ra khỏi được phạm vi này phạm vi. Cứ bay lên là gặp giới hạn, liền cảm thấy một cổ như bị một vách tường trong suốt ngăn cản lại.
"Không gian giam lao. Không gian giam lao thông thường." Khương Phạm thở dài mà nói.
Hai mươi vị Thần Vương không cách nào đoán ra được. Không gian giam lao này, chỉ là một chiêu mà các Thần Vương môn thường xuyên dùng để tiêu diệt các thiên thần, chỉ cần chưa lĩnh ngộ hoàn toàn được 'Không gian pháp tắc'. liền không có khả năng từ trong đó thoát ra được
Còn bây giờ, hai mươi vị Thần Vương đã bị 'Không gian giam lao' vây khốn rồi.
Nếu như trước đây, có người nói với hai mươi vị Thần Vương rằng, bọn họ sau này sẽ bị 'Không gian giam lao' vây khốn, thì bọn họ nhất định sẽ không tin tưởng …… nhưng hiện tại lại phát sinh thành sự thật rồi.
"Không gian giam lao, này. ..này thật sự là ……" Chu Hiển thời khắc này thực khóc không được, cười không xong.
"Họ có thể thi triển Không gian giam lao. Nói lên một điều là!" Tu La Thần Vương rất tỉnh táo nói tiếp, "Tại cái địa phương quỷ quái này, có thể thi triển được 'Không gian pháp tắc', nhưng mà chúng ta, vì cái gì mà vô pháp sử dụng được?"
Một đám Thần Vương xung quanh nhanh chóng gật đầu.
Đối phương có thể sử dụng 'không Gian Pháp Tắc', bọn họ vì cái gì mà vô pháp sử dụng?
"Chẳng lẽ Tần Vũ này. Có một loại thần thông đặc thù, làm cho chúng vô pháp mà sử dụng được không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, quá là có khả năng a." Phổ Thai Hồng nhíu mày nói.
Nhóm Thần Vương này hoàn toàn đi vào ngõ cụt rồi
Đến giờ mà bọn họ bây giờ còn tưởng rằng, nếu đối phương đã có thể thi triển 'Không Gian Pháp Tắc' mà bọn họ thì thi triển không được. Thì chắc bởi vì Tần Vũ đã sử dụng một loại thần thông đặc thù gì đó rồi.
"Ha ha. đại ca. Người nói làm thế nào để giải quyết đám Thần Vương này, cách đơn giản a. Trực tiếp mà giết chết hết, không phải rất rõ ràng sao?" Thanh âm Hầu Phí đang cười tử vong từ xa xa vọng tời
Nhất thời thanh âm thảo luận từ hai mươi vị Thần Vương lập tức đình chỉ.
"Bọn họ. Bọn họ đang thảo luận về cách xử quyết chúng ta ?" Thần Vương 'Khương Hình' lúc này lo lắng .
Các Thần Vương trầm mặc cả đống lại.
"Không gian giam lao này. Hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, thanh âm tuyệt đối không truyền từ bên ngoài vào đây được." Tu La Thần Vương 'La Phàm' lạnh nhạt nói. "tiểu tử Hầu Phí này, thực cố ý để thanh âm vọng vào đây, làm cho chúng tôi nghe được đó."
Tu La Thần Vương 'La Phàm' cùng Hầu Phí, trên thực tế là có quan hệ sư đồ.
Hồi trước, khi Hầu Phí tiến vào Thần giới không lâu. Liền bị Tôn Luyện mang đi. Sau đó Tu La Thần Vương liền dạy dỗ Hầu Phí. Nên kỳ thật Tu La Thần Vương 'La Phàm' cũng không lo lắng chuyện Tần Vũ sẽ xử lý hắn như thế nào.
"Hầu Phí này, lại cố ý dọa chúng ta?" Chu Hiển giận dữ nói.
Khương Phạm thanh âm lại có chút trầm xuống: "Không, hắn không phải dọa chúng ta. sợ rằng bây giờ Tần Vũ và một đám người kia chính thật đang thương lượng với nhau cách giải quyết chúng ta, ở chỗ này, chúng ta căn bản không có chút lực gì mà phản kháng."
Các Thần Vương môn nhất thời đều trầm mặc .
Bọn họ không hẹn mà cùng hướng về phía xa xa nhìn lại, ở đằng xa Tần Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm một đám người đang bàn bạc cái gì đó với nhau. Những lời này, các Thần Vương đều muốn nghe. Nhưng mà, bọn họ nghe không được.
"Phổ Thai Hồng kia giết, đúng . đại ca. còn Đoan Mộc Như Phong thì?" Thanh âm của Hầu Phí lại vang lên trong không gian giam lao.
Hai mươi vị Thần Vương nghe xong đều cảm thấy trái tim nhảy thót lên một cái thật mạnh.
Còn với Phổ Thai Hồng, trông sắc mặt lại càng biến đổi hơn.
"Phổ Thai huynh đừng có lo lắng, vậy là Hầu Phí cố ý trêu chọ chúng ta thôi" Hoàng Phủ Ngự lập tức an ủi Phổ Thai Hồng, Phổ Thai Hồng cười khổ một "Hoàng Phủ huynh. ta không phải là không biết, Hầu Phí đang trêu chọc chúng ta, chỉ là, cũng có khả năng, Hầu Phí nói vậy chứng tỏ rằng nội dung bọn họ đang ở trao đổi là chuyện gì, ai ……"
Phổ Thai Hồng thở dài một tiếng. Làm cho nhóm Thần Vương một trận trầm mặc.
Thanh âm thở dài này, ẩn hàm vô lực, không cam lòng. Sẽ ra sao đây? Ngoại trừ lúc bối rối mới đầu, khi vừa phát hiện không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc không thể dùng được, còn lúc này hai mươi vị Thần Vương đều hiểu được hoàn cảnh của chính mình.
Bọn họ chính là thịt cá
Còn bọn Tần Vũ chính là dao thái.
Muốn giết muốn tha, tất cả đều do Tần Vũ bọn họ quyết định cả.
Các Thần Vương không nhịn được liền hướng về hướng đám người Tần Vũ. Thậm chí có Thần Vương còn nhìn cử động môi của bọn Tần Vũ, mà phán đoán đám người Tần Vũ đang nói cái gì.
Dù sao ……
Hôm nay đám người Tần Vũ . Đang quyết định sự sinh tử của bọn họ!
Cái cảm giác tiểu mệnh bị người nắm trong tay, thật sự rất là đau khổ. Cho dù càng thống khổ, họ cũng chẳng thay đổi được sự thật này. Đáy lòng họ đều có một sự nghi hoặc không thể giải đáp: "Nơi này rốt cuộc là địa phương nào? Vì cái gì mà có được một địa phương như vậy?"
Địa phương này. Trong lòng Thần Vương không nên tồn tại.
Mà dù địa phương này có tồn tại, thì tồn tại cũng phải có lý. do Địa phương này tồn tại.Lại chỉ để cho các Thần Vương môn hiểu được là họ đang phải mặc cho Tần Vũ giết thịt.
"Tần Vũ này . Sáng tạo biết bao nhiêu kỳ tích." Tu La Thần Vương 'La Phàm' theo dõi Tần Vũ đang thảo luận từ xa xa, mà trong lòng thầm nghĩ .
Thi triển 'Không gian đống kết'. Có thể dưới không gian đống kết mà thi triển Thuấn Di, có thể trực tiếp Thuấn Di được vào Thiên Tôn sơn …… với các loại các kiểu sự tình này. Tần Vũ đã sáng tạo nên các kỳ tích. Lúc này, Tần Vũ còn đem bọn họ tới một nơi như thế này.
Và bây giờ ……
Kẻ chuyên sáng tạo ra kỳ tích, Tần Vũ. Còn nắm trong tay trứ bọn họ sanh tử.
Trong lúc này, mọi thứ đã rõ ràng. Tần Vũ và một đám người đang thương lượng với nhau, cách giải quyết các Thần Vương như thế nào.
"Đại ca, Lan thúc. các ngươi tựu không nên để phiền toái làm gì, các ngươi không đành lòng mà sát, thì ta sát, Tu La Thần Vương là sư tôn ta. Tự nhiên không thể giết, Tôn Luyện là tiền bối của Viên tộc ta, cũng không thể giết, Khương Phạm hả …… mặc dù sống làm người quá kém. Nhưng dù sao với Lập nhi tỷ tỷ cũng có một phần duyên phận phụ tử. Nên tha cho hắn cái mạng nhỏ. Những kẻ khác, toàn bộ giết sạch!" Hầu Phí ở một bên. Trong mắt hung quang lòe lòe.
Thời khắc này chính Hầu Phí qua khẩu khí đang tưởng tượng bản thân mình giết sạch một loạt Thần Vương, một phần hãnh diện cũng đã làm cho hắn kích động lên.
"Phí Phí. không được, đừng ở bên cạnh nói xàm vào." Khương Lan mắng lên một tiếng.
Khương Lan cũng có chút giận dữ, Hầu Phí này cứ một mực ở bên cạnh mà kêu Tần Vũ giết giết, theo lời Hầu Phí nói, hình như muốn giết đi gần hết Thần Vương thì mới tốt được.
"Vâng. Lan thúc." Hầu Phí bĩu môi mà không nói nữa .
"Khương Lan. ngươi cũng đừng ‘phụ nhân chi nhân’, ta xem lời Hầu Phí nói cũng có đạo lý địa. Hừ. Cả một đám Thần Vương tiến đến để giết, đối với chúng ta còn chút lòng nhân từ nào nữa không? bọn họ họ có thể làm như vậy với chúng ta, chúng ta có giết bọn họ thì cũng sao nào?" cái giọng khàn khàn của Tả Thu Lâm vang lên. Đồng thời ánh mắt u lãnh càng nhìn về phía Khương Lan.
Lời Tả Thu Lâm vừa nói ra. Thì Khương Lan ngược lại, lại không nói gì nữa.
Nếu như luận một cách chắn chắn về Thần giới người nào làm cho Khương Lan phải có chút sợ hãi, có lẽ chỉ có một vị Tả Thu Mi là thân tỷ tỷ của 'Tả Thu Lâm' .
"Tần Vũ. Quả như ngươi chưa nghĩ đến chuyện giết chóc. Ta khuyên ngươi nên động thủ…Còn Khương Lập, ngươi cũng đừng có nghĩ nhiều…Khương Phạm kia, khi trước đối với ngươi cũng chẳng niệm tình phụ tử, ta cũng khuyên ngươi tịnh mà giải quyết luôn hắn." Tả Thu Lâm trên người sát khí ẩn hiện.
Thân là 'Tử vong Thần Vương', với Tả Thu Lâm, việc giết người chẳng có gì phải bận tâm cả.
Tần Vũ lạnh nhạt cười: "Tốt lắm, Tả Thu Lâm tiền bối. Người cũng không cần khuyên bảo, trong lòng ta dĩ nhiên đã sắp đặt ra một biện pháp cho bọn họ."
Nói rồi Tần Vũ đồng thời vung tay lên
"Hô!" ‘ Không Gian Giam Lao' kia trực tiếp tiêu tản, hai mươi vị Thần Vương đều cảm thấy không khí được lưu động, nhất thời một đám Thần Vương không tự chủ được mà trong lòng ưu lo lên. Ánh mắt càng tụ tập tại trên đám người Tần Vũ.
Bọn họ biết …… một đám người Tần Vũ kia. Sợ là, đã có quyết định phải xử trí bọn họ như thế nào.
"Đại ca. người đã có quyết định rồi, định giết nhiều ít bao nhiêu đây?" Hầu Phí lập tức dò hỏi.
Các Thần Vương nghe được lời Hầu Phí nói như vậy. Nhất thời sắc mặt xoạt một chút mà trắng bệch ra. Rồi sau đó càng gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Vũ. Bọn họ rất muốn biết về quyết định của Tần Vũ.
Tần Vũ lại không có có nói gì, mà là phi về phía hai mươi vị Thần Vương kia, Hầu Phí, Hắc Vũ, Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong, Khương Lập cả bọn người cũng bay theo sau. Cho đến khi cách hai mươi vị Thần Vương phía trước chừng mười thướcmới dừng lại.
"Tần Vũ,Bát đại Thánh Hoàng chúng ta chính là được thiên địa ban tặng. Ngươi không thể giết chúng ta." Chu Hiển lập tức quát, bất quá thì thời khắc này, trong lònng Chu Hiển cũng có thấy một sự chột dạ.
"Thiên địa ban tặng?"
Tần Vũ nở nụ cười, "Chu Hiển, còn nhớ kỹ lần đầu tiên, chúng ta gặp mặt không ?"
Chu Hiển nao nao.
"Ta nhớ kỹ, trong lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ngươi phất tay mà hủy diệt cả một tòa thành trì, ta còn nhớ rõ ràng. Lúc đó có hài tử, đang cầm kẹo hồ lô đường, trước khi chết nhìn ta với một ánh mắt, ánh mắt ta cả đời không thể quên được. Khi đó ta đã trách hỏi ngươi, giết người nhiều như thế ngươi không sợ trời phạt sao. Ngươi còn trả lời ta 'Ta còn hiểu trời nhiều hơn người'."
Tần Vũ thở dài một tiếng.
"Thì sao nào? Giết chết một ít phàm nhân, thì sao chứ, chẳng lẽ không được làm?" Chu Hiển ánh mắt lạnh lùng. Trông bộ dáng ngược lại thật hiên ngang.
"Ngươi cho rằng ngươi hiểu được trời. Nhưng mà, tại thế giới của ta…… ta chính là Trời đây." Tần Vũ nhìn Chu Hiển với ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm, "Bây giờ ta tuyên bố, ngươi đã bị trời khiển, trời phạt!"
Chu Hiển nở nụ cười, lãnh mắt nhìn Tần Vũ: "Ngươi thấy có khả năng giết giết được ta, cho nên nghĩ rằng trời khiển, trời phạt là ngươi có khả năng quyết định hả? Huống hồ Chu gia ta còn là chưởng quản lôi điện chi lực, chưởng quản cả năng lực thiên phạt đây - -"
"Oành!"
Một đạo lôi điện đen như mực từ giữa không trung đánh xuống. mạnh mẽ bổ lên người Chu Hiển. Toàn thân Chu Hiển đột nhiên co giận một trận, nhưng hắn như trước vẫn khó có thể tin mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: "Không, không có khả năng, lôi điện không có khả năng không chịu sự khống chế của ta."
"Chết đi."
Sắc mặt Tần Vũ sắc lạnh lùng, chỉ thấy kim sắc, lục sắc …… các sắc lôi điện lại hỗn hợp vào nhau, rồi từ giữa không trung mà bất thình lình bổ tiếp lên người Chu Hiển, trực tiếp đánh tan Chu Hiển thành phấn mạt
Duy chỉ có một viên Lôi Nguyên linh châu là còn lại, trôi nổi trên không.
"Xử trí xong Chu Hiển. Giờ ta xử trí các ngươi." Tần Vũ cười lạnh mà nhìn về phía mười chín vị Thần Vương còn lại. Mắt thấy Chu Hiển bị lôi điện đánh chết, đáy lòng các Thần Vương môn đáy lòng một chốc đã rung như dây đàn liền .
Tần Vũ thấy vẻ mặt của các Thần Vương, cười lạnh mà nói: "Có người đề nghị ta đem bọn ngươi giết sạch. Bất quá thì ta cũng không có tâm địa độc ác đến vậy, trong mười chín người các ngươi. Xác định có bốn đến năm người, có thể không bị trừng phạt mà được rời khỏi nơi này này, tỷ như La Phàm huynh. tỷ như nhạc phụ ta Khương Phạm -"
Tần Vũ ánh mắt nhìn về phía Khương Phạm.
Khương Phạm nghe nói như thế, ngược lại, lại ngẩn ra.
Last edited by thaolakinh89; 24-08-2008 at 06:25 AM.
Trong lúc Tần Vũ vừa giết Chu Hiển không chút do dự. Khương Phạm đều đã nhìn thấy tận mắt, trong lòng Khương Phạm đã nghĩ đến. Tần Vũ cho dù không giết hắn, phỏng chừng cũng muốn làm nhục hắn một phen.
Vẫn nghĩ như vậy, nên khi nghe thấy ý tứ trong lời nói của Tần Vũ, hình như muốn trực tiếp phóng thích mình bình yên rời đi khỏi cái nơi địa phương quỷ quái này.
"Tần Vũ, ngươi -" Khương Phạm nhìn Tần Vũ. nhưng thật ra không biết nên nói cái gì cho ổn
Tần Vũ ánh mắt đảo qua các vị Thần Vương ở xung quanh , hắn có thể cảm nhận được các Thần Vương ở đây, đáy lòng đều quá sợi hãi rồi. Liền trực tiếp tuyên bố : "Những người sau, Tu La Thần Vương 'La Phàm', Khương Phạm, Hoàng Phủ Ngự cùng với Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát', bốn người này có thể an nhiên mà rời đi."
Mười chín vị Thần Vương ở đây vẻ mặt đều thể hiện rất nhiều vẻ khác nhau.
Tỷ như Hoàng Phủ Ngự này thì vừa vui mừng lại vừa là phẫn nộ, vui mừng bởi vì tính mạng của bản thân đã được bảo vệ. Còn phẫn nộ chính là …… Tần Vũ thế nhưng không buông tha cho huynh đệ của hắn - 'Hoàng Phủ Lôi'.
Bốn người được Tần Vũ bình yên rời đi, đều là có những hoàn cảnh riêng, La Phàm là sư tôn của Hầu Phí. Khương Phạm dù sao cũng là phụ thân của Khương Lập, đại ca của Khương Lan. Hoàng Phủ Ngự lúc trước đối với Tần Vũ cũng có chút ân tình. Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' thì khác.
Tần Vũ đã xem qua ‘Bong bóng nước’, thấy được sự thảo luẩn của chúng Thần Vương trong Thiên Tôn sơn rõ ràng từng lời, từng câu một. Cũng nhớ kỹ một câu nói của Huyết Yêu nữ vương " Tử Tín, nói thật nhé, ta không quá tin tưởng rằng Tần Vũ tiểu huynh đệ sẽ chết. Đi theo ta đi xem."
Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' sở dĩ truy tới đây. Căn bản không phải vì muốn giết Tần Vũ. Mà chỉ là vì nàng không tin Tần Vũ đã chết như vậy, nên nàng đến mà xem
Tần Vũ vung tay lên
Nhất thời cách đó không xa liền xuất hiện một cái hắc sắc thông đạo, mười chín vị Thần Vương đều hướng về thông đạo này mà nhìn lại. Bọn họ đều hiểu được rằng, thông đạo này chính là thông đạo để trở về.
"Thông đạo này, đi thông ra Thần giới, La Phàm huynh và các ngươi kia có thể rời khỏi." Tần Vũ trực tiếp nói.
"Tần Vũ, huynh đệ ta Tôn Luyện. Còn có muội muội Liễu Liên?" Tu La Thần Vương 'La Phàm' không có đi, mà là nhìn chằm chằm Tần Vũ. Hắn không thể bỏ lại được Tôn Luyện, Liễu Liên.
Khương Phạm đồng dạng cũng không có rời đi, mà là nhìn Tần Vũ nói: "Tần Vũ, còn Khương Hình của Phiêu Tuyết thành thì? Hắn cùng Lập nhi cũng có quan hệ huynh muội . Mặc dù không phải là thân huynh muội." Khương Phạm trong lúc này. Cũng chỉ cố gợi ra sự quan hệ giữa Khương Hình và Khương Lập.
"Tần Vũ. đại ca Hoàng Phủ Lôi ta, ngươi sẽ không giết chứ?" Hoàng Phủ Ngự nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ đã thấy những tình huống này, trong lòng càng hiểu được. Nhóm Thần Vương này, không ít người có liên quan đến nhau, muốn chỉ phóng thích mấy người, e là không được.
"Hừ. được rồi, La Phàm huynh, Hoàng Phủ huynh. ta liền nói cho các ngươi. Ta sẽ bố trí cho các Thần Vương kia như thế nào." Ngữ khí của Tần Vũ ngữ đột nhiên lạnh đi.
Mười chín vị Thần Vương, trong đáy lòng nhất thời đều thấp thỏm.
Ánh mắt Tần Vũ đảo qua mười chín vị Thần Vương. Lạnh lùng mà nói: "Ngoại trừ La Phàm, Khương Phạm, Huyết Hải nữ vương Vũ Sát, Hoàng Phủ Ngự . Mười lăm vị Thần Vương còn lại, chỉ có hai con đường để lựa chọn.”
"Một con đường là chết, một con đường là trở thành người hầu cho Tử Huyền phủ ta." Sắc mặt Tần Vũ không có chút thay đổi mà nói.
Mười chín vị Thần Vương ở đây đều ngẩn ra, ngay cả Hầu Phí, Khương Lan, Khương Lập cùng một đám người ở bên cạnh đều kinh ngạc liền. Vừa rồi bọn họ một mực thương lượng kẻ giết, kẻ tha.Thực không nghĩ tới Tần Vũ lại làm cho những người đó trở thành người hầu.
"Thánh Hoàng thành người hầu, đúng rồi , ,đúng rồi." Hầu Phí ở một bên mà mắt sáng rực lên.
"Tử lộ? người hầu?" Thân Đồ Diêm nhướn mày, nhìn về phía Tần Vũ, "Tần Vũ, nếu chúng ta lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền phủ, chúng ta phải làm bao lâu? Chẳng lẽ là vĩnh viễn?"
"Cũng không tính là vĩnh viễn. chỉ là đợi cho lần tiếp theo Thiên Tôn hạ xuống, các ngươi liền được khôi phục tự do." Tần Vũ cười lạnh nói, "Đương nhiên từ nay về sau Thiên Tôn sơn còn hạ xuống nữa hay không, còn không nhất định. Nói đơn giản. Khoảng sáu ngàn vạn ức năm. Trong mười năm người các ngươi, đại bộ phận đều trở thành người hầu của Tử Huyền phủ trong sáu ngàn vạn ức năm, sau sáu ngàn vạn ức năm . Các ngươi liền được khôi phục tự do."
"Đại bộ phận người?" Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' nhìn Tần Vũ, "Tần Vũ, Trong mười năm người này, chẳng lẽ còn có gì khác nhau?"
Tần Vũ mỉm cười mà gật đầu: "Đúng, trong mười năm người này. Hoàng Phủ Lôi, Đoan Mộc Như Phong, Thân Đồ Diêm, Khương Hình, Tử Tín, Huyết Hải nữ vương, sáu người này chỉ cần trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta. trong một ức năm, hết một ức năm, liền có thể được khôi phục tự do"
Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm và không ít người nhẹ nhõm một hơi.
Đối với Thần Vương cao thủ mà nói. một ức năm cũng không không tính là dài. Dù sao Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm đã sống rất lâu, khoảng chừng một ức hai ngàn vạn ức năm . Chỉ là có một ức năm làm người hầu. Cũng không phải không thể chấp nhận được.
"Đi, chư vị mời theo ta tiến vào Tử Huyền phủ, trong Tử Huyền phủ mà từ từ nói chuyện, như thế nào?" Tần Vũ cười lạnh nói.
Trong Tử Huyền phủ còn có khung cảnh rất đẹp. Chúng Thần Vương theo Tần Vũ bọn người mà từ từ đi vào trong Tử Huyền Phủ.
Tần Vũ đưa nhóm Thần Vương này trực tiếp đi tới giữa một viên tử trong Tử Huyền phủ: "Nơi đây là 'Lưu Thủy viên, trong Lưu Thủy viên cũng có hơn mười cái lầu các, từ nay về sau một các Thần Vương sẽ định cư ở nơi này."
Không ít Thần Vương đột nhiên hiểu ra. Trở thành người hầu của Tử Huyền phủ. Cũng không phải là chuyện quá khó để mà nhận.
"Người hầu? Tần Vũ, ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Phổ Thai Hồng đột nhiên đỏ giọng nói. "Ta Phổ Thai Hồng dù sao là Đông nam Thánh Hoàng, mặc kệ như thế nào. Ngươi cũng đừng mơ tưởng vũ nhục được ta."
Nhất thời Thang Lam, Mộc Khâm không ít Thần Vương đều nhìn về phía Tần Vũ, đối với cao thủ Thần Vương bậc này mà nói. Có đôi khi tình nguyện chết đi, chứ không muốn bị người khác vũ nhục.
Tần Vũ nhìn các Thần Vương này, cười lạnh nói: "Yên tâm, ta còn không hèn mọn như vậy, một khi các ngươi lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền phủ ta, các ngươi bình thường chỉ cần an cư ở tại Tử Huyền phủ, ngẫu nhiên mà chỉ đạo chỉ đạo một ít hậu bối đệ tử của Tử Huyền phủ tu luyện, hoặc là đem một ít kẻ khiêu khích sự tôn nghiêm của Tử Huyền phủ mà đánh bại cho chúng phải tháo chạy. Ngoài các việc này ra,. các ngươi liền không cần phải làm thêm sự tình gì cả. Hơn nữa, đối với những người khác trong Tử Huyền phủ. Ta chỉ nói, các ngươi là một số nhân vật được ta mời tới . Như thế nào?"
Thang Lam, Mộc Khâm cùng các Thần Vương nhìn nhau. trong mắt cùng có sự vui mừng lên.
Nếu Tần Vũ thực sự làm như vậy, thì mặt mũi, thể diện của bọn họ còn được giữ lại..
Trong số những người ở đây có biết bọn họ là người hầu của Tử Huyền phủ. Nhưng người ngoài thì không biết đuợc. bọn người Thang Lam cũng khẳng định được, những người ở đây cũng sẽ không mang sự tình này mà nói ra ngoài đâu.
"Đương nhiên. Trong số các ngươi có những người là Thánh Hoàng, có đôi khi cũng phải hiện thân! Các ngươi khi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta, cũng không phải hoàn toàn bị trói buộc sự tự do. Mỗi một ngàn năm qua đi, các ngươi liền có một năm được rời đi khỏi Tử Huyền phủ ra bên ngoài, thời gian còn lại, phải ở trong Tử Huyền phủ." Tần Vũ nói liền một hơi.
Trong lòng Thang Lam, Mộc Khâm và những người còn lại thấy nhẹ nhàng.
Trong một số tình huống. Thánh Hoàng cũng cần phải hiện thân. Tần Vũ dĩ nhiên đã nói, cứ một ngàn năm cho bọn họ một năm tự do. Thời gian, đối bọn họ mà nói như vậy là đủ rồi.
"Được, ta đáp ứng." Đoan Mộc Như Phong là người thứ nhất đáp ứng.
Trong mười năm người. Có sáu người chỉ là người hầu trong vòng một ức năm thôi, Đoan Mộc Như Phong là một trong số sáu người đó.Nàng biết chính mình với Tần Vũ đã không có một chút lưu tình. Tần Vũ vẫn còn làm như vậy, e là mười thì có tám chín phần là dựa vào sự quan hệ với Đoan Mộc Ngọc mà nhân nhượng. Đoan Mộc Như Phong tự nhiên phải biết tiến thối.
"Ta cũng đáp ứng." Mộc Khâm cũng đáp.
Đám Thần Vương liên tiếp đáp ứng. Làm cho trong lòng Tu La Thần Vương, Khương Phạm, Hoàng Phủ Ngự đều cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Tần Vũ chỉ là làm cho những người đó tại Tử Huyền phủ thành 'Người hầu'. Nhưng lại không công khai. Điều này làm cho trong lòng bọn họ, đã rất hài lòng .
"Huyết Hải nữ vương. chỉ còn lại có một mình ngươi." Tu La Thần Vương nhìn về phía Huyết Hải nữ vương nói.
Đích xác, thời khắc này chỉ có Huyết Hải nữ vương là một kẻ không có biểu hiện thái độ gì.
"Huyết Hải nữ vương, bất quá thì cũng chỉ có một ức năm mà thôi. Ngươi ngay cả điều này đều không thể đáp ứng hả?" Ma Điền ở một bên nói.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lại nhìn Tần Vũ, trầm giọng nói: "Tần Vũ, không biết có thể cùng ngươi nói chuyện riêng được không."
"Hả. Nói chuyện riêng. Được." Tần Vũ trầm ngâm một chút. cuối cùng gật đầu đáp ứng .
Tần Vũ, Huyết Hải nữ vương hai người tiến vào Tử Huyền phủ ở một giữa một tiểu viện u tĩnh trong Tử Huyền phủ diện tích gần ngàn dậm, đích xác là một nơi rất u tĩnh trống trải.
"Huyết Hải nữ vương. nói đi." Tần Vũ nhìn về phía Huyết Hải nữ vương.
"Ta không nghĩ định trở thành người hầu trong Tử Huyền phủ của ngươi." Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' nhìn Tần Vũ. Kiên định mà nói.
Tần Vũ nao nao.
"Huyết Hải nữ vương. ngươi với ta khả dĩ đã không có hạ thủ lưu tình, ta bây giờ chỉ là cho ngươi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta trong một ức năm . Chẳng lẽ điều này cũng không được? Sanh lộ không chọn. Ngươi chọn tử lộ?" Thanh âm Tần Vũ lạnh đi.
Hình như, chính mình quá nhân từ rồi.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lúc này lắc đầu nói: "Không, không phải là ý tứ này, chỉ cần ngươi không cho ta trở thành người hầu của Tử Huyền phủ. Ta liền nói cho ngươi …… vì cái gì lúc trước ta vào thời điểm tối hậu truớc mắt. Lại buông tha mà không đoạt lấy Nhất lưu Hồng Mông linh bảo của bọn ngươi
Tần Vũ nghe thế, đáy lòng không khỏi có một tia hứng thú.
Huyết Hải nữ vương lúc trước dùng sinh mệnh của 'Tử Hà, Huyết Vân', để uy hiếp chính mình. Muốn đoạt lấy nhất lưu Hồng Mông Linh bảo, rốt cục khi chính mình cũng nhanh đáp ứng lại. Thì Huyết Hải nữ vương này, lại đột nhiên buông tha cho, vì cái gì đây?
"Hảo, ta đáp ứng ngươi."
Một ức năm làm người hầu. Thiếu nàng cũng chẳng sao, Tần Vũ trực tiếp đáp ứng .
Trên sắc mặt Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' không khỏi lộ ra một tia vui mừng, nàng chỉ là đinh thử một chút, không nghĩ tới sẽ thành công .
"Huyết Hải nữ vương, ngươi cũng nói mau đi." Tần Vũ nhướn mày.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' hít sâu một hơi, rồi mới nói : "Bởi vì vào thời điểm tối hậu trước mắt. Có một người trực tiếp dùng thần thức truyền âm với ta, làm cho ta không được uy hiếp ngươi. không được uy hiếp Hầu Phí bọn họ."
"Có người dùng thần thức truyền âm với ngươi, ngươi lại nghe lời hắn như thế? Chẳng lẽ, hắn là Thiên Tôn?" Tần Vũ một chút liền suy đoán ra. "Là Phiêu Vũ Thiên Tôn ?"
Trong lòng Tần Vũ một chút đã nghĩ tới Phiêu Vũ Thiên Tôn.
Vì trong lòng Tần Vũ. Hắn đã có chút suy đoán, Phiêu Vũ Thiên Tôn mười phần thì có đến tám chín phần là ..kẻ thanh niên tóc bạc da đồng trẻ tuổi kia. Nếu là hắn, thì hết thảy mọi việc có thể giải thích đuợc.
"Đúng, là Thiên Tôn, bất quá thì không phải là Phiêu Vũ Thiên Tôn. Mà là kẻ năm đó vói ta có chút giao tình là Tiêu Diêu Thiên Tôn." Huyết Hải nữ vương lúc này phi thường rõ ràng, trực tiếp mà nói ra.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn?" Tần Vũ nghe xong, hơi có chút kinh ngạc.
Không phải là Phiêu Vũ Thiên Tôn mà mình vừa đoán. Mà lại là Tiêu Diêu Thiên Tôn?
Tiêu Diêu Thiên Tôn. Đối Tần Vũ cũng xem như tương đối chiếu cố. Khi trước, trong khi tại Sơn Hải cung, Tiêu Diêu Thiên Tôn này, đã trực tiếp hiện thân, cho Tần Vũ một món đồ Linh bảo.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn này. Vì cái gì mà trợ giúp ta, trợ giúp cho Phí Phí đây?" Đáy lòng Tần Vũ liền nghi hoặc liền.
"Huyết Hải nữ vương, ngươi biết về Tiêu Diêu Thiên Tôn được bao nhiêu?" Tần Vũ nhìn về phía Huyết Hải nữ vương. "Liệu có biết hắn trợ giúp ta, trợ giúp Hầu Phí vì nguyên nhân gì không ?"
Huyết Hải nữ vương trầm ngâm nói: "Tiêu Diêu Thiên Tôn trước khi trở thành Thiên Tôn, đã cùng ta có một phần giao tình. Bất quá thì từ sau khi hắn trở thành Thiên Tôn, ta liền cơ hồ không có cùng hắn gặp mặt lại nữa. Cho nên, hắn vì cái gì mà trợ giúp ngươi. Trợ giúp cho Hầu Phí, ta cũng không hiểu."
Tần Vũ hơi gật đầu.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn ……" Trong lòng Tần Vũ không khỏi mọc lên một nghi hoặc.
Thần giới.
Từ Tử Huyền phủ trở về lại Thần giới, cả Thần giới hình như vẫn giống như trước, vì cả Thần giới cũng không có bao nhiêu kẻ biết được, các Thần Vương thuộc về tầng lớp chí cao trên thần giới, thế nhưng đã có nhiều người phải trở thành vì Tử Huyền phủ địa người hầu.
*******
Giữa Tử Huyền phủ.
"Đại ca. ngươi đành ngốc ở đây qua một ức năm vậy, một ức năm mà thôi. Sẽ rất nhanh hết." Hoàng Phủ Ngự an ủi Hoàng Phủ Lôi mà nói.
"Tôn Luyện, Liễu Liên, các ngươi ở lại đây hảo hảo mà tu luyện. Tu La hải có ta, Thần giới cũng không ai động vào được đâu." Tu La Thần Vương 'La Phàm' cũng an ủi nói.
Đám Thần Vương đều an ủi cáo biệt lẫn nhau.
Rồi sau đó bọn Khương Phạm, Huyết Hải nữ vương theo thứ tự mà bay khỏi Tử Huyền phủ, còn Thần Vương còn lại đều đứng ở Tử Huyền phủ, bắt đầu kiếp sống người hầu của Tử Huyền phủ.
"La Phàm huynh, hãy chờ một chút." Đương lúc Tu La Thần Vương rời đi. Tần Vũ lên tiếng ngăn lại.
"Tần Vũ. ngươi có sự tình gì ?" La Phàm nhìn về phía Tần Vũ.
Đối với Tần Vũ. La Phàm cũng không biết bao nhiêu oán hận. Dù sao bọn họ đối Tần Vũ thực bất lưu tình, hôm nay Tần Vũ có thể làm được đến mức này, còn giữ lại thể diện mặt mũi cho các vị Thần Vương mặt mũi, đã rất không sai rồi
"La Phàm huynh, ta biết ngươi lúc trước nhận dạy Hầu Phí, là do một người nhắc nhở, không biết người đó là ai, có thể nói cho ta biết ?" Tần Vũ hỏi dồn.
Tu La Thần Vương ngẩn ra: "Ngươi nói người đó?"
Trầm ngâm một lát, Tu La Thần Vương gật đầu đáp: "Được rồi. ta nói cho ngươi. Lúc trước người nhắc nhở ta hảo hảo mà dạy Hầu Phí, chính là chỗ dựa lớn nhất của phi thăng giả một phương ta lúc này, Tiêu Diêu Thiên Tôn, một trong Tam đại Thiên Tôn!"
"Tiêu Diêu Thiên Tôn. quả nhiên là hắn." Tần Vũ con mắt sáng ngời.
Last edited by thaolakinh89; 24-08-2008 at 10:32 AM.