24-05-2009, 11:53 AM
Äá»™c hà nh khách Lưu lãng thần thúTiên Phong Ma Thú Äại Quân
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Dark World
Bà i gởi: 1,087
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 32 giây
Thanks: 15
Thanked 1,501 Times in 155 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 505: Hình xăm cá»§a Ngá»c GiÃ
Dịch: Bá thiên bang
Biên dịch & biên táºp: Ngá»c Vi
Nguồn:TTV
- Nà ng nói cái gì cơ?
Lâm Vãn Vinh trợn mắt nhìn: “Bảo ta Ä‘i xé quần áo trên ngưá»i Ngá»c Già ư? Ta không có nghe sai đó chứ?!†Hắn nhăn nhó cả nữa ngà y trá»i, ngại ngùng há»i:
- Tá»· tá»·, chuyện nà y… Có lẽ không được hay lắm thì phải. Cởi y phục cá»§a nữ tá» là sở trưá»ng cá»§a ta, nhưng ta tuyệt đối không phải là ngưá»i tuỳ tiện đâu. Chuyện nà y cá»±c kì là m ta khó xỠđó!
- Tiểu đệ quả nhiên là phẩm hạnh cao thượng a!
An BÃch Như khẽ cưá»i hì hì, ánh mắt khẽ lưu chuyển, giống như há»n như dá»—i lưá»m hắn má»™t cái:
- Váºy hôm nay ta không thể không cho ngươi phá lệ, hãy tuỳ tiện má»™t lần thá» Ä‘i nà o? Tá»· tá»· thá»±c là rất hi vá»ng được thấy dáng vẻ tuỳ tiện cá»§a đệ đệ đó. Ôi…!
Nhìn đôi môi tiên diá»…m ướt át đỠmá»ng, ánh mắt như mặt nước hồ gợn sóng, quyến rÅ© phi thưá»ng, An tá»· tá»· hồ mị nà y tá»±a má»™t ngá»n lá»a bùng cháy giữa thảo nguyên bao la, thiêu đốt mãnh liệt khiến cả ngưá»i hắn như bị bốc lá»a, Lâm Vãn Vinh giữ chặt đôi tay nhá» bé cá»§a An BÃch Như, dụi và o trong lòng bà n tay má»m mại cá»§a nà ng, mặt đầy chÃnh khÃ:
- Vì sư phụ tá»· tá»·, đừng nói là xé áo quần , cho dù lên núi Ä‘ao, lăn và o chảo mở, tiểu đệ đệ cÅ©ng nghÄ©a bất dung từ. Ngá»c Già cô nương, xin đắc tá»™i váºy!
Hắn cưá»i hắc hắc, hùng hùng hổ hổ hiên ngang tiến vá» phÃa trước, đến bên ngưá»i Nguyệt Nha Nhi. Ngá»c Già hoà n toà n biến sắc, hoảng sợ đưa hai tay ôm lấy trước ngá»±c, tức giáºn hét lên:
- Ngươi, ngươi dám!!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Ta có cái gì mà không dám chứ, có sư phụ tá»· tá»· là m chá»— dá»±a cho ta rồi ! Ngá»c già cô nương, nà ng nhẫn nại má»™t chút Ä‘i, ta cởi quần áo rất có kinh nghiệm đó, cam Ä‘oan chỉ chốt lát là xong thôi!
Hắn tươi cưá»i, bà n tay to tướng xoa xoa và o nhau trước ngưá»i Ngá»c Già , nhẹ nhà ng nắm lấy áo nà ng. Nguyệt Nha Nhi tức tối giáºn dữ giãy nãy lên, hốc mắt trong chốc lát đã ứa đầy lệ, chiếc cổ cao cao thon dà i rưng rức từng hồi, tá»±a như má»™t con thiên nga xinh đẹp đầy kiêu hãnh Ä‘ang cố giãy giụa. Sợ hãi, thống háºn, chua xót, tuyệt vá»ng… thiếu nữ Äá»™t Quyết Ä‘ang trừng trừng nhìn hắn, vô số tâm tư trong nháy mắt hiện lên, từng giá»t nước mắt long lanh lặng lẽ rÆ¡i xuống.
Nguyệt Nha Nhi trong bá»™ dạng Ä‘au đớn đáng thương, là m cho con ngưá»i ta thấy mà đau lòng. Lâm Vãn Vinh quay đầu Ä‘i không dám nhìn và o ánh mắt cá»§a nà ng, há»i nhá»:
- Sư phụ tỷ tỷ, có thể bắt đầu được chưa?
An hồ ly Ä‘i tá»›i phÃa trước tươi cưá»i. Vuốt ve trên khuôn mặt bóng láng cá»§a cô gái Äá»™t Quyết và i cái, dịu dà ng bảo:
- Tiểu muá»™i muôi, tháºt đáng thương là m sao! Quả là khiến cho ta thương cảm mà ! Tiểu đệ đệ, ngươi cần phải dịu dà ng má»™t chút nha, xem dáng vẻ cá»§a tiểu muá»™i muá»™i nà y, đây chắc hẳn là lần đầu tiên đó, dừng quá thô lá»—. Cẩn tháºn đừng là m bị thương nà ng ta!
Lâm Vãn Vinh nghe được mà ướt đẫm mồ hôi: “Hồ ly xảo quyệt nà y rõ rà ng là đang câu dẫn ta mà thôi!â€
Ngá»c Già hai má đỠá»ng lên, quát lá»›n:
- Ngươi, ngươi cùng ả hồ ly nà y Ä‘á»u giống nhau, Ngá»c Già ta sẽ không bá» qua cho ngươi đâu.
- Phải không?
An tá»· tá»· trừng mắt, liếm liếm đôi môi tươi thắm. Cầm lấy bà n tay to cá»§a Lâm Vãn Vinh cháºm rãi đưa tá»›i chiếc cổ trắng nõn tá»±a thiên nga cá»§a Ngá»c Già , cưá»i quyến rÅ©:
- Tiểu đệ đệ, ngươi tá»›i sá» sá» thá» xem, để coi mùi vị cá»§a nữ nhân Äá»™t Quyết có ra là m sao nà o?
Ngá»c Già run rẩy cả ngưá»i, hai mắt đẫm lệ mông lung liếc nhìn Lâm Vãn Vinh. Trong mắt trà n ngáºp vẻ tuyệt vá»ng giống như ngưá»i sắp chết. Từ từ khép cặp mắt xinh đẹp lại, những giá»t nước mắt như hạt Ä‘áºu lá»›n lặng lẽ lăn dà i theo hai gò mắt. Cô gái Äá»™t Quyết nà y đúng là mỹ lệ vô song, cái dáng vẻ tuyệt vá»ng yếu Ä‘uối kia đã lấn át Ä‘i vẻ ngang bướng thưá»ng ngà y, rốt cuá»™c đã không còn tìm thấy má»™t chút mạnh mẽ ngoan cưá»ng nà o nữa.
Bà n tay còn cách da thịt Ngá»c Già trong gang tấc, Lâm Vãn Vinh chợt quay đầu nhìn vá» phÃa An BÃch Như cưá»i thần bÃ:
- Sư phụ tá»· tá»·, nà ng tháºt sá»± hy vá»ng ta sá» nữ nhân khác trước mắt nà ng hay sao?
An tá»· tá»· hai má đỠá»ng, khẽ hừ má»™t tiếng, gắt:
- Ngươi muốn sá» thì cứ sá» Ä‘i, há»i ta là m gì?
“Những lá»i nà y quả nhiên chứa đựng rất nhiá»u há»c vấn!†Lâm Vãn Vinh nghe được liá»n rõ rà ng, kéo tay nà ng cưá»i ha hả:
- Sư phụ tá»· tá»·, nà ng cÅ©ng không cần phải khảo nghiệm ta thế chứ, nữ nhân Äá»™t Quyết nà y cÅ©ng không đã bằng má»™t phần vạn sư phụ tá»· tá»·. Ta sá» cô ta là m gì?
An BÃch Như phẩy phẩy lá»ng tóc bên tai, quyến rÅ© lưá»m hắn má»™t cái:
- Tiểu sắc lang, nói dá»… nghe lắm, chá»› có tưởng là ta không biết tâm tư cá»§a ngươi, ngươi là đang thương hoa tiếc ngá»c, lạt má»m buá»™c chặt, đây chÃnh là phương pháp thượng thừa để trá»™m lấy trái tim nữ tá».
“Ài, đã khiến sư phụ tá»· tá»· hiểu lầm ta rồi, để chứng minh sá»± trong sạch cá»§a ta, ta nên sá» cho tốt, hay là không nên sỠđây?!†Lâm Vãn Vinh thở dà i, nhắm mắt đưa tay tá»›i quá» quạnh tá»›i khuôn mặt láng mịn cá»§a Ngá»c Già .
Còn chưa tá»›i gần được ngưá»i Nguyệt Nha Nhi, đã bị má»™t bà n tay má»m mại nhá» bé chụp lấy, An BÃch Như cưá»i hi hi nhìn hắn:
- Ai gá»i ngươi không nghe lá»i ta, nãy giá» nghÄ© ngợi lâu quá nên bây giá» muốn sá» cÅ©ng đã cháºm rồi.
Lâm Vãn Vinh há»›n hở, thuáºn tay chụp lấy bà n tay cá»§a nà ng nhẹ nhà ng vuốt ve:
- Tỷ tỷ không cần ghen, ta không sỠcô ta, thì sỠtỷ tỷ mấy cái là được rồi.
- Nói hươu nói vượn, ai ghen hả!
An BÃch Như đỠmặt như ráng chiá»u, giáºn dá»—i lưá»m hắn, giằng ra khá»i bà n tay hắn, nÅ©ng nịu:
- Không cho ngưá»i sá» ta, ta có ngân châm rất lợi hại đó!
Hai ngưá»i bá»n hắn tình chà ng ý thiếp, không để ý đến ai khác liếc mắt đưa tình, đúng là cà ng xấu xa thì cà ng khoái hoạt. Má»—i câu má»—i chữ Ä‘á»u Ä‘áºp và o tai Ngá»c Già , nà ng tức giáºn cất giá»ng mắng:
- Gian phu dâm phụ!
Gian phu dâm phụ vốn là má»™t cặp trá»i sinh. Lâm Vãn Vinh không nghÄ© đến lá»i lẽ chối tai vẫn cưá»i ha hả:
- Cảm Æ¡n đã khÃch lệ, sư phụ tá»· tá»·, tiểu muá»™i muá»™i nà y giá» phải là m sao đây?
An BÃch Như thở dà i, lắc đầu nhè nhẹ:
- Còn là m thế nà o nữa? Ngươi đã thương hoa tiếc ngá»c, không nỡ động chạm đến cô ta, váºy đà nh phải để ta động thá»§ thôi. Tiểu muá»™i muá»™i, bây giá» ta muốn cởi xiêm y trên ngưá»i ngươi, ngươi không phản đối đó chứ, hì hì…
Tiếng cưá»i khanh khách vang lên, ngá»c thá»§ cá»§a nà ng vươn ra như tia chá»›p, nhắm chuẩn đến lá»›p váy áo ở bụng cá»§a Nguyệt Nha Nhi, nhẹ nhà ng kéo tuá»™t ra.
“Ã…!!!†Ngá»c Già dữ dá»™i thét lá»›n. Quần áo trên ngưá»i cô gái Äá»™t Quyết đã bị chém thà nh hai Ä‘oạn, má»™t và i mảnh vải nhẹ nhà ng bay lên, lá»™ ra má»™t mảng bụng nÆ¡i rốn xinh đẹp tuyệt trần. Cô gái Äá»™t Quyết nà y dáng vẻ tháºt tuyệt vá»i, lệ chất thiên sinh, chiếc thắt lưng tÃnh tế trong suốt không đủ để che Ä‘i da thịt trắng ngần óng ánh như được ngâm trong sữa tươi, sáng loáng động lòng ngưá»i, trong ánh sáng yếu á»›t, cà ng tô thêm vẻ đẹp mê hoặc.
Ngá»c Già hét chói tai, hai tay vòng lấy che trước ngá»±c, cố gắng phá»§ kÃn vùng da thịt mịn mà ng bị lá»™ ra bên ngoà i, mặt nà ng ướt nhòe nước mắt, hoảng sợ lẫnOa phẫn ná»™, tức giáºn mắng:
- Ngươi tháºt chẵng khác gì hồ ly hoá thân, ngươi muốn là m gì đây? Oa Lão Công, ngươi… không cho phép ngươi nhìn!
An tá»· tá»· hì hì cưá»i, ôm lấy cánh tay Lâm Vãn Vinh, từng từ cháºm rãi ngân vang:
- Ta tiện thể cà ng muốn hắn nhìn cho rõ! Tiểu đệ đệ, ngươi phải mở to hai mắt ra, nhất định phải xem cho tháºt tinh tưá»ng và o.
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng gáºt đầu, nuốt nước miếng cái á»±c:
- Nhìn, nhất định phải chú tâm nhìn tháºt kÄ©, sư phụ tá»· tá»·, còn muốn cởi nữa không? Ta thá»±c muốn nguyện ý há»— trợ đó!
Thấy ánh mắt tiểu đệ đệ buông thả phóng túng, nhìn thẳng và o vùng bụng trắng nõn bị giáºt tung cá»§a Ngá»c Già , An tá»· tá»· có chút ý niệm tức giáºn vá»— nhẹ và o trán hắn, hầm hừ:
- Nhìn thế nà o? Hướng vá» phái trên nhé? Mà không… không thể để cho ngươi xem ngá»±c cá»§a nà ng ta được, xuống má»™t chút nữa váºy.
An hồ ly chỉ tá»›i chỉ lui, Lâm Vãn Vinh theo ánh mắt cá»§a nà ng trục lợi, cứ thế ngắm nghÃa Ngá»c Già từ trên xuống dưới, thá»±c là m cho An tá»· tá»· dở khóc dở cưá»i.
- Oa Lão Công, không được nhìn… không cho ngươi nhìn…!
Ngá»c Già hai tay ôm ở trước ngá»±c, thất thanh khóc rống lên.
An BÃch Như bất mãn hừ má»™t tiếng, lấy ngân châm đâm nhẹ và o mông hắn má»™t cái
- Ai da!
Lâm Vãn Vinh nhe răng trợn mắt như là ngồi trên đống pháo, nhảy dựng lên.
- Nhìn cái gì mà nhìn?
An tá»· tá»· tuỳ ý khẽ vuốt lá»ng tóc mai bên tai, thản nhiên cưá»i, phong tình vạn chá»§ng
Lâm Vãn Vinh bắt lấy tay nà ng, khẽ than thở:
- Ta tiện thể cÅ©ng muốn ngắm tá»· tá»· nà ng chút xÃu.
- Còn muốn lừa chá»c ta ư?
An BÃch Như hung hăng nhéo và o cánh tay hắn. Hai má như được đánh phấn.
Ãnh mắt nà ng chuyển hướng vá» phÃa Ngá»c Già , thần sắc chợt trở nên lạnh lẽo, dùng chút lá»±c dá»… dà ng gạt cánh tay Ngá»c Già đang che trước ngá»±c ra. Từ vùng bụng phẳng lì, theo rốn mà nhìn lên. Ở dưới ngá»±c trái cá»§a nà ng, nổi lên trên vùng da thịt láng mịn cá»§a Ngá»c Già , là hình xăm rất khéo léo, má»™t con mãnh thú Ä‘ang giương nanh múa vuốt, đó chÃnh là Kim Lang. Con Kim Lang nà y ước chừng cỡ bằng má»™t bà n tay nhá», dáng vẻ tá»± nhiên, khà thế bức ngưá»i, Ä‘ang ngẩn đầu hướng vá» bầu trá»i cao, hai con mắt bắn ra những tia sáng lạnh lùng lại vừa lãnh khốc nhưng cÅ©ng ẩn chứa sá»± dịu dà ng. Tháºt là má»™t loại tư vị cao quý nói khó lòng diá»…n tả.
- Thì ra đây là một mẫu lang!
Lâm Vãn Vinh nhìn xăm soi và o con tiểu lang mà u và ng, ánh mắt chăm chú, tháºt lâu sau má»›i than thở má»™t tiếng.
Sói chÃnh là biểu tượng cá»§a Äá»™t Quyết, trên quân kỳ cá»§a ngưá»i Hồ luôn thêu đủ các loại hình dạng cá»§a sói. Nhưng loại hoa văn vẽ Kim Lang nà y lại là lần đầu tiên được thấy, đặc biệt lại nằm trên ngưá»i cá»§a má»™t nữ tá» Äá»™t Quyết xinh đẹp xuất hiện hoa văn Kim Lang nà y, ý nghÄ©a tháºt không tầm thưá»ng tà nà o, thân pháºn Ngá»c Già nà y nhất định là cao vá»i vợi. Kim Ä‘ao danh quý, hoa văn Kim Lang, váºy Nguyệt Nha Nhi rốt cuá»™c là ai?
Lâm Vãn Vinh nhìn thẳng và o da thịt óng ánh cá»§a Ngá»c Già , trong mắt chợp lóe sáng. Lúc nà y Ngá»c Già cÅ©ng đã ngừng khóc, chỉ cắn răng, lạnh lùng nhìn thẳng vá» hắn, không nói má»™t tiếng nà o.
- Không nghĩ ra thì cũng chẳng cần suy nghĩ thêm cho mệt!
Má»™t giá»ng nói má»m mại vang lên bên tai. Giương mắt nhìn lên, An BÃch Như Ä‘ang đối diện mỉm cưá»i quyến rÅ© vá»›i hắn:
- Thân pháºn Ngá»c Già nà y, má»™t ngà y nà o đó sẽ như nước chảy hết thì đá phải lá»™ ra thôi. Ngươi chỉ cần giam giữ nà ng ta tháºt cẩn tháºn, nhá»› kỹ phải váºn dụng hết tất cả những thá»§ Ä‘oạn cá»§a ngươi!
Trong mắt An tá»· tá»· hiện lên má»™t thâm ý, đến tên ngốc cÅ©ng có thể nhìn ra. Lâm Vãn Vinh trong sá»± kinh hãi, Ä‘ang muốn lắc đầu. Bà n tay nhá» bé cá»§a An BÃch Như đã đè lên môi hắn:
- Cái gì cÅ©ng không cần nói, chỉ cần ngươi có thể bình yên trở vá», cho dù là thương thiên bại là thì đã là m sao? Ta cùng ngươi cùng nhau tranh đấu, trá»i không dung thì chúng ta đánh lại trá»i!
- Tỷ tỷ…
Hốc mắt Lâm Vãn Vinh đỠhoe, ôm chặt lấy nà ng, không chịu buông ra lần nữa.
An BÃch Như quay đầu Ä‘i, lau khoé mắt, cưá»i khanh khách:
- Tiểu đệ đệ, ta mệt rồi, ta muốn ngủ một giấc.
- Tốt… tốt!
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng gáºt đầu lia lịa:
- Tá»· tá»·, nà ng tối nay hãy ở trong lá»u vải cá»§a ta nghÄ© ngÆ¡i nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, ta thá»§ vệ ở bên ngoà i, đã đến lúc ta phải canh gác cho nà ng rồi.
An BÃch Như khẽ lắc đầu, cưá»i hì hì:
-Cái việc canh gác nà y có thể không cần cÅ©ng được, ta là má»™t ngưá»i sợ bóng tối, hÆ¡n nữa ngươi cÅ©ng mệt rồi, lại còn có ngưá»i không nỡ…!
“Tiên Nhi cùng các nà ng ấy sẽ không biết đâu!†Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i:
- Nhưng mà nếu tá»· tá»· nà ng mà sợ bóng tối, ta đây tiện thể canh gác bên cạnh ngưá»i nà ng váºy, con ngưá»i ta, cái không sợ nhất chÃnh là bóng tối đó.
Nhìn thấy gò má ngăm Ä‘en cá»§a hắn, An BÃch Như mÃm môi cưá»i duyên dáng, hân hoan vô cùng, cưá»i rá»™ lên mấy tiếng, nà ng vươn ngón tay chỉ vá» Ngá»c Già :
- Cô ta, chẳng lẽ sẽ ngá»§ chung trong lá»u vải cá»§a chúng ta sao?
- Cô ấy à !!
Lâm Vãn Vinh ngẩn ngưá»i:
- Bên ngoà i cá» nhiá»u như váºy, chẳng lẽ còn không đủ để an bà y cho tiểu cô nương nà y sao? Äể cô ta ở chá»— nà y cản trở chuyện tốt cá»§a chúng ta là m cái gì?
- Oa Lão Công, ngươi , ngươi…
Ngá»c Già tức giáºn đến mặt đỠbừng, ánh mắt như bốc lá»a nhìn hắn, những giá»t nước mắt trong suốt không ngừng rÆ¡i xuống.
So vá»›i An tá»· tá»· mà thì vị trà cá»§a Ngá»c Già nà y thá»±c kém quá xa, Lâm Vãn Vinh lấy má»™t bá»™ áo dà i mặc lên ngưá»i nà ng, tuỳ tiện tìm má»™t chá»— an nghỉ cho nà ng. Khi quay lại lá»u vải bước và o, đã thấy An BÃch Như không còn mặc nam trang nữa, trở lại thân pháºn nữ nhân, Ä‘ang nhìn ngá»n lá»a u ám kia đến ngẩn ngÆ¡.
- Tá»· tá»·, nà ng là m sao váºy?
Lâm Vãn Vinh bước nhanh đi và o, kéo tay nà ng.
- Äang đợi ngươi trở vỠđây!
An BÃch Như thản nhiên cưá»i:
- Những việc hôm nay ta nói qua, ngươi đã nhớ kỹ rồi chứ?
Lâm Vãn Vinh tức tốc gáºt đầu:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên nhá»› kỹ, đánh giặc xong ta sẽ phải quay vá» Miêu trại, đánh bại chÃn mươi chÃn cái đội xếp hà ng đó! Có dÅ©ng khà dám dồn Lâm Vãn Vinh ra và o góc tưá»ng, ta xem bá»n chúng có phải là không muốn sống lâu nữa không!
- Cái gì mà mấy đội xếp hà ng, cái gì mà dồn và o góc tưá»ng!
An tá»· tá»· gáºp cả ngưá»i xuống , cưá»i đến rá»›t nước mắt. Tháºt vất vả má»›i bình tÄ©nh lại được, nà ng lau nước mắt, quyến rÅ© nhìn hắn:
- Tiểu đệ đệ, ta muốn đi ngủ, ngươi muốn không?
Nà ng duá»—i thẵng lưng xuống, dáng vẻ lả lÆ¡i tuyệt mỹ, khiến ngưá»i ta nhìn đến hoa cả mắt, rung động mãnh liệt. Lâm Vãn Vinh lẩm bẩm:
- Tá»· tá»· nà ng ngá»§ Ä‘i, ta sẽ bảo há»™ cho nà ng ở nÆ¡i nà y, tháºt sá»± ta cho tá»›i bây giá» chưa bao giá» thuần khiết như váºy.
- Ta cÅ©ng váºy mà . Hì hì…!
An BÃch Như nằm ở trên giưá»ng hà nh quân cá»§a hắn, nhìn hắn nhạy mắt và i cái, nụ cưá»i mê hoặc vô song.
Giá» cÅ©ng đã không còn sá»›m nữa, An tá»· tá»· dưá»ng như tháºt sá»± mệt má»i, bá»™ ngá»±c nhấp nhô Ä‘á»u đặn, đôi mi dà i có chút rung động, rốt cuá»™c cÅ©ng cháºm rãi nhắm mắt lại.
Cho tá»›i bây giá» chưa bao giỠở khoảng cách gần như váºy để ngắm nhìn An hồ ly, mùi thÆ¡m ngát thoang thoảng, mà y liá»…u thanh nhã, hai gò má óng ánh, môi anh đà o đỠtươi, chiếc cổ như thiên nga trắng xinh đẹp động lòng ngưá»i, tuy là trong lúc Ä‘ang ngá»§ nhưng trên mặt dưá»ng như luôn thấp thoáng má»™t nụ cưá»i lÆ¡ đãng mị nhân.
Lâm Vãn Vinh nhìn đến ngẩn ngơ, vô thức tiến đến gần sát hai gò má nà ng. An hồ ly kia lại như có cảm ứng, đột nhiên mở mắt ra:
- Tiểu đệ đệ, ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta chăng?
- Không có, không có đâu!
Lâm Vãn Vinh vội và ng lắc đầu.
An BÃch Như cưá»i hì hì:
- Ngươi đã không chiếm tiện nghi của ta , ta đây lại muốn chiếm tiện nghi của ngươi đó, ta rất sợ bóng tối, ngươi không ôm ấp ta không ngủ được?
“Ầm…!!!†Trong đầu Lâm Vãn Vinh như bốc khói, tiện thể leo lên giưá»ng, hai ngưá»i chen chúc trên má»™t cái giưá»ng nhá» bé, phấn khÃch ôm ấp thân máºt. Thân hình An tá»· tá»· nhẹ tênh tá»±a như không có sức lá»±c, tá»a ra mùi thÆ¡m thoang thoảng, run rẩy ngả và o lòng ngá»±c hắn
Ôm chặt An hồ ly nồng ấm kia, Lâm Vãn Vinh kÃch động tá»±a như lần đầu tiên được và o phòng hoa trúc, tiếp đó muốn là m cái gì cÅ©ng hoà n toà n chẳng biết nữa. An BÃch Như nhéo má hắn má»™t cái, khẽ cưá»i:
- Không được là m chuyện xấu nữa nghe, ngươi phải thuần khiết mới được, ngươi phải tự nhắc nhở bản thân đó! Ta ngủ trước đây.
Nà ng tá»§m tỉm cưá»i, cháºm rãi nhắm mắt lại, chìm và o trong giấc ngá»§ trông tháºt an bình là m sao!
Lâm Vãn Vinh lấy từ trong lồng ngá»±c ra má»™t Ä‘oạn dây dệt bằng tÆ¡ tằm, len lén cá»™t và o góc áo cá»§a nà ng còn đầu kia thì cá»™t chặt và o thắt lưng cá»§a mình, cố dá»±t dá»±t mấy cái để xem độ chắc chắn, sau đó má»›i vừa lòng gáºt gù.
“Äể xem nà ng còn chạy được nữa sao?†Nhìn An tá»· tá»· Ä‘ang ngá»§ say kia, hà ng mi mỹ lệ trông tháºt dà i, hắn khấp khởi mừng thầm rồi chìm và o trong giấc ngá»§.
Tà i sản của Tobias
Chữ ký cá»§a Tobias [MARQUEE][COLOR="Green"][FONT="Comic Sans MS"][SIZE="4"]Bão táp mưa sa Ä‘á»i sóng gió
Gian khổ Ä‘á»i ngưá»i cá»±c lắm thay
Lang thang má»™t kiếp Ä‘á»i cô độc
Äi tìm máºt ngá»t giữa đắng cay [/SIZE][/FONT][/COLOR][/MARQUEE]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tobias
25-05-2009, 12:00 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 506: Äi tháºt rồi
Dịch: Lk Andy
Biên dịch: ThỠgia
Biên táºp: Remy
Nguồn: TTV
Má»™t đêm ôm An tá»· tá»·, ngá»§ tháºt thuần khiết, yên yên ổn ổn, cả nằm mÆ¡ cÅ©ng cưá»i trá»™m, giống như nhặt được bảo bối trân quý nhất trên thế giá»›i. Äêm xuân ngắn chẳng tà y gang, hôm sau tỉnh dáºy cÅ©ng đã là lúc tá» má» sáng, uể oải láºt mình sang, chiếc áo lông cừu đắp trên ngưá»i rÆ¡i xuống, cái lạnh se se ùa và o.
Không biết khi nà o quần áo cá»§a Lâm Vãn Vinh đã tụt hết, nhìn ngá»±c và cánh tay trần cá»§a mình, hắn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ cưá»i nói:
- Sư phụ tỷ tỷ, ngủ ngon quá, nà ng cởi áo ta ra là m gì?
Hắn ngáp một cái, thò tay ôm sang bên cạnh, vừa đưa tay ra đã thấy có gì đó không đúng, con mắt mở to ra.
Bênh cạnh trống hÆ¡ trống hoác, chỉ có đôi luồng hương thÆ¡m thoang thoảng trong mà n, nà o đâu còn bóng dáng An BÃch Như. Äiá»m báo bất thưá»ng dâng lên trong lòng, hắn giáºt nảy mình, y phục cÅ©ng không thèm mặc, trở thân nhảy xuống giưá»ng, vén rèm hét lá»›n:
- Sư phụ tỷ tỷ? Nà ng ở đâu? Ta sợ lắm, nà ng mau quay trở lại đi!
Chân trá»i má»›i lá»™ ra mấy khoảng trắng má» nhạt, quân doanh trong buổi bình minh ngáºp trà n yên tÄ©nh. Tiếng hét cá»§a hắn truyá»n khắp bốn phÃa, dẫn tá»›i má»™t tráºn ngó nghiêng hiếu kỳ cá»§a các tướng sÄ©, má»i ngưá»i nhìn hắn, sắc mặt cổ quái, như là muốn cưá»i mà không dám cưá»i.
Còn Ä‘ang cho rằng khoảng ngá»±c lõa lồ cá»§a mình là m đám ngưá»i chấn kinh, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chẳng thèm tÃnh toán, hò hét không ngừng tên gá»i cá»§a An hồ ly. Chỉ là bóng dáng cá»§a sư phụ tá»· tá»· lại giống như ngôi sao trong đêm, đã biến mất khi ánh bình minh đến.
- Trá»i sao tuy đẹp nhưng vÄ©nh viá»…n chỉ có thể lấp lánh trong đêm…
- Yên tâm Ä‘i, cho dù ngươi cầm dao Ä‘uổi ta, hôm nay ta cÅ©ng sẽ không Ä‘i, ai bảo ngươi nợ ta nhiá»u như váºy…
Từng câu từng chữ, dáng Ä‘iệu nhÃu mà y cưá»i nói cá»§a An BÃnh Như lại dấy lên trong tim, thì ra má»—i má»™t câu cá»§a hồ ly tá»· tá»·, má»—i nụ cưá»i Ä‘á»u có thâm ý. Lâm Vãn Vinh thầm lắc đầu, không khá»i thổn thức. Tương tư khiến ngưá»i già đi. An tá»· tá»· tá»›i lui như gió thế nà y còn không muốn là m chết cái mạng già cá»§a ta ư?
Hắn háºm há»±c quay vá» trong trướng. Mấy luồng ám hương truyá»n và o lá»— mÅ©i, chÃnh là hương thÆ¡m trên ngưá»i An BÃch Như. Nhá»› lại đêm qua hai ngưá»i ôm ấp thân máºt, thân hình lồi lõm lung linh đó, tiếng cưá»i nhiếp tâm động phách, dung nhan xinh tươi động lòng ngưá»i, cuối cùng sáng nay lại tan biến nÆ¡i nà o. Tá»±a như má»™t giấc mÆ¡.
Trên cÆ¡ thể trần trụi truyá»n tá»›i từng tráºn man mát, sợi tÆ¡ hôm qua buá»™c lên thân hai ngưá»i dùng để đỠphòng An tá»· tá»· không từ biệt mà đi giỠđã chẳng thấy đâu. Ngay cả y sam cá»§a nà ng cÅ©ng không biết ở nÆ¡i nà o.
Äấu phép cùng An tá»· tá»· từ trước đến giá» chưa từng đạt được kết quả tốt! Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ lắc lắc đầu, ánh mắt liếc qua, chỉ thấy nÆ¡i đầu giưá»ng không biết từ lúc nà o đặt má»™t trưá»ng sam má»›i tinh, được gấp rất chỉnh tá», tá»a ra u hương nhà n nhạt. CÅ©ng chẳng biết chiếc áo nà y may bằng vải gì, cầm và o tay thì má»m mại, nhẹ như không có gì, mặc và o ngưá»i lại ấm áp, thÆ¡m tho, cá»±c kỳ thoải mái.
Mặt dưới chiếc áo gấp má»™t bức thư trắng tinh. Và i dòng chữ nho nhá» Ä‘áºp và o mắt: “Tiểu đệ đệ, ngươi dám buá»™c góc áo cá»§a ta, thì ta cá»i quần áo cá»§a ngươi. Hai ngưá»i huá» nhau. Hi hi. Y phục ta mang Ä‘i rồi. Äể tránh sau nà y không cẩn tháºn bị nữ nhân khác cởi, là m há»ng phẩm đức cá»§a ngươi.â€
Thì ra đúng là An tá»· tá»· cởi quần áo cho ta, cÅ©ng không biết nà ng có thuáºn tay chiếm chút tiện nhi cá»§a ta hay không, Lâm Vãn Vinh kinh hỉ Ä‘an xen. Tâm lý vừa ngá»t ngà o lại vừa chua xót, vá»™i và ng dụi dụi mắt, tiếp tục xem.
“Äêm qua ta ngá»§ rất ngon, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên ta ngá»§ an tÄ©nh như váºy. Không phải là m gì, không phải nghÄ© gì, núp trong lồng ngá»±c rá»™ng lá»›n cá»§a gấu nhá», giưá»ng tuy bé, nhưng rất ấm áp, ta thÃch ngá»±c cá»§a gấu nhá»."
An BÃch Như bút há»a tinh tế, vẽ ra ở trên thư má»™t khuôn mặt cưá»i kiá»u mị giống nà ng như đúc. Nhìn nhan sắc xinh đẹp tươi cưá»i nà y, Lâm Vãn Vinh muốn cưá»i theo, sống mÅ©i lại cay cay, ta không ngá» lại thà nh con gấu nhá» cá»§a An tá»· tá»· giảo hoạt như hồ ly? Ta có đáng yêu như váºy không?
“Äiá»u duy nhất không đủ chÃnh là , tiểu đệ đệ gấu nhá» Ã , bá»™ dạng ngươi ngá»§ ngốc ngếch tháºt đáng cưá»i, má»™t đại mỹ nữ ở bên cạnh ngươi, ngươi không ngá» lại ngá»§ giống như lợn, cởi quần áo cá»§a ngươi ngươi cÅ©ng không biết, ta tháºp phần tức giáºn. Cho nên, khi cởi quần áo cá»§a ngươi, ta tiện tay chiếm má»™t chút tiện nghi, đừng oán trách, chẳng qua lần sau cho ngươi chiếm lại tiện nghi là được, khách khách.â€
“Ta phải vá» Miêu trại rồi, lần nà y chÃn mươi chÃn ngưá»i bạn thân theo ta hạ sÆ¡n, sÆ¡n trại không biết há»—n loạn thà nh như thế nà o rồi. Sá»± tình bên ngưá»i ngươi cÅ©ng đã được an bà i thá»a đáng, cứ yên tâm Ä‘i vá» phÃa trước, không ai có thể là m tổn hại đến má»™t cá»ng lông cá»§a ngươi. Phải nhá»› lá»i ta, cảnh giác nữ tá» ngưá»i Hồ. Cá»u hương tháºp bát ổ tam tháºp lục liên hoà n, ta ở Miêu trại đợi ngươi! Ngươi không được đến muá»™n, bằng không chÃn mươi chÃn ngưá»i bạn thân cá»§a ta, ta má»—i ngà y sá»§ng ái má»™t ngưá»i, ta đối vá»›i ngươi rất thà nh tháºt, từ trước đến giá» không nói phét, hi hi. Lại chiếm tiện nghi cá»§a ngươi má»™t cái… Sư phụ tá»· tá»· tá»± viết!â€
Nói tá»›i “lại chiếm tiện nghi cá»§a ngươi má»™t cáiâ€, trên bức thư trắng tinh liá»n in má»™t vết môi đỠthắm, là n hương thuần khiết như hương hoa phả và o mÅ©i, khiến ngươi ta lưu luyến không thôi. NghÄ© tá»›i bá»™ dạng quyến rÅ© cá»§a An tá»· tá»· lúc môi hồng nhẹ nhà ng hôn lên phong thư, trong lòng Lâm Vãn Vinh nóng như có lá»a, háºn không được dùng thân thay cho phong thư nà y, hưởng thụ nụ hôn thÆ¡m ngát ngá»t ngà o cá»§a An tá»· tá»·.
Phong thư cá»§a An BÃch Như để lại lá»i vừa trang trá»ng vừa khôi hà i, tuy má»i chá»— Ä‘á»u là đùa vui chá»c cưá»i, lại có má»™t cá»— tình ý không thể che dấu được, giống như nước à o à o từ trên núi chảy xuống tạt và o mặt, trong suốt tá»±a thá»§y tinh.
Không ngá» An tá»· tá»· lại Ä‘i như váºy, nà ng tá»›i cÅ©ng nhanh, Ä‘i cà ng nhanh hÆ¡n, giống như gió xuân thÆ¡m ấm trên thảo nguyên, nháy mắt đã không trở lại, mang theo ký ức sâu Ä‘áºm khiến ngưá»i ta vÄ©nh viá»…n cảm động và ghi nhá»›.
Nhìn vết son đỠthắm trên giấy, Lâm Vãn Vinh thở dà i một hơi, lẩm bẩm:
- Sư phụ tá»· tá»·, nà ng má»—i lần chiếm tiá»n nghi cá»§a ta xong liá»n bá» Ä‘i, trên Ä‘á»i là m gì có chuyện dá»… dà ng như thế. Ta cÅ©ng chiếm lại tiện nghi cá»§a nà ng, khiến cho nà ng không thể phản kháng, hắc hắc!
Hắn đè lên chiếc miệng nhỠđỠthắm trên bức thư, thÆ¡m tho ngá»t lịm, hương Ä‘á»ng trên môi.
“Xoạt xoạt†ngoà i trướng truyá»n tá»›i tiếng cưá»i nhẹ, má»™t giá»ng nói quyến rÅ© vá»ng và o:
- Thì ra “không thể phản kháng†là như thế nà y, chưa từng thấy ngươi chÆ¡i xấu như váºy. Äêm qua là m gì váºy, sao lại tháºt thà thế!
Thanh âm quen thuộc đến nỗi không thể quen hơn được nữa, Lâm Vãn Vinh nhảy lên như bị kim châm và o mông:
- Sư phụ tỷ tỷ, nà ng chưa đi?
Hắn xông ra ngoà i doanh trại, chỉ thấy má»™t thân ảnh mà u trắng giống như gió mát nhanh chóng bay vá» nÆ¡i xa, nhìn bóng dáng muôn vẻ thướt tha ấy, không phải An BÃch Như thì là ai?
An BÃch Như thân hình cá»±c nhanh, không há» giống như ngà y trước, tá»±a hồ căn bản không muốn cho hắn Ä‘uổi được. Mắt thấy cá»± ly giữa hai ngưá»i cà ng Ä‘uổi cà ng xa, Lâm Vãn Vinh trong lúc vá»™i và ng, dứt khoát dừng chân. Ngá»a cổ lên trá»i hét lá»›n:
- Sư phụ tỷ tỷ, ta nhớ nà ng. Ta nhớ nà ng…
Thân hình An BÃch Như khẽ chấn động, cước bá»™ từ từ cháºm lại. Chần chừ hồi lâu, cuối cùng nà ng chầm cháºm quay ngưá»i lại, trên khuôn mặt xinh đẹp lá»™ ra nụ cưá»i tươi. Äôi mắt trong vắt có chấm đỠli ti, chứa chan lệ châu óng ánh.
- Tiểu đệ đệ.
Nà ng cưá»i hi hi ra sức vẫy tay. Nước mắt rÆ¡i như mưa:
- Nhớ sớm đi Miêu trại. Ta ở đó đợi ngươi. Ngươi nhất định phải tới! GiỠta phải đi rồi, ngươi không được nhìn ta!
- Sư phụ tỷ tỷ…
Lâm Vãn Vinh hét lá»›n, muốn lao vá» phÃa trước. An BÃch Như thắm thiết nhìn hắn khẽ mỉm cưá»i, quay ngưá»i rá»i Ä‘i, nháy mắt đã xa ngoà i trăm trượng.
- An tỷ tỷ, ta nhất định sẽ tìm tỷ. Tỷ phải đợi ta! Nhất định phải đợi ta!
Lâm Vãn Vinh phẫn ná»™ gà o thét vá» nÆ¡i xa. An BÃch Như trong lúc trong lúc chạy dưá»ng như quay đầu lại, mỉm cưá»i vá»›i hắn, trong mắt long lanh. Bóng dáng thướt tha đó hóa thà nh má»™t là n khói trắng, từ từ, từ từ khuất xa.
Lần nà y Ä‘i tháºt rồi! Lâm Vãn Vinh ngây ngốc nhìn theo thân ảnh An BÃch Như. Tâm lý buồn khổ, nhưng lại có má»™t chút thanh thản. An tá»· tá»· cuối cùng không chá»n cách chẳng nói mà từ. Nà ng do dá»± ở ngoà i trướng, muốn Ä‘i rồi lại thôi, chứng tá» ná»™i tâm cá»§a nà ng mâu thuẫn và lưu luyến.
Nếu nói lần trước ly biệt ở phá»§ Thà nh Vương đầy hối háºn và đau lòng. Lần nà y lại hoà n toà n tương phản. Nó tạo cho ngưá»i ta má»™t loại cảm giác mong chá» và hi vá»ng sâu sắc, ngay cả khóc lóc cÅ©ng mang theo nét cưá»i. Tưởng tượng tá»›i ná»—i vui mừng và hạnh phúc khi gặp lại An tá»· tá»·, Lâm Vãn Vinh láºp tức kÃch động không thể kiá»m chế được. Nữ tá» có tình có ý như thế nà y, nếu không quý trá»ng và gìn giữ, nhân sinh trên Ä‘á»i sống còn có nghÄ©a gì?
- Lâm huynh đệ. Lâm huynh đệ…
Mấy tiếng gá»i khẽ là m Lâm Vãn Vinh tỉnh ngưá»i quay đầu lại, chỉ thấy Cao Tù con mắt láo liên Ä‘ang lén lút nhìn hắn. Hồ Bất Quy đứng bên cạnh lão Cao, nhìn mặt Lâm Vãn Vinh, mồ hôi khắp đầu tà tách chảy xuống.
- A. Cao đạ ca, Hồ đại ca, các ngưá»i Ä‘á»u quay vá» rồi à ?
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng lau nước trên khóe mắt, cưá»i há»i.
- VỠrồi, vỠrồi.
Cao Tù cưá»i hi hì liếc lên má hắn, thần bà há» há» nói:
- Äáng tiếc là vá» muá»™n, bá» qua vở kịch tuyệt vá»i.
Cao Tù và Hồ Bất Quy lúc tiến đánh Bạch Liên giáo ở SÆ¡n Äông Ä‘á»u từng gặp An BÃch Như. Tuy khoảng cách khá xa, nhưng dạng nhân váºt thần tiên như An BÃch Như, phà m là thấy má»™t lần sẽ không thể quên. Lâm Vãn Vinh xua xua tay nói:
- Äau thương ly biệt mà thôi, nà o có phải là kịch hay gì đâu. Hai vị đại ca chê cưá»i rồi.
Cao Tù mắt la mà y lém, cưá»i phóng đãng:
- Lâm huynh đệ khiêm tốn rồi, ly biệt tuy là thương tâm, thế những cÅ©ng rất ướt át. Vá»›i loại diá»…m phúc nà y cá»§a huynh đệ, ngưá»i khác tám Ä‘á»i cÅ©ng không được hưởng.
Thấy lão Cao thần bà há» há». Hồ Bất Quy cÅ©ng ngẩng đầu lên cưá»i, Lâm Vãn Vinh mÆ¡ hồ há»i:
Ướt át gì. Cao đại ca, ngươi nói gì đấy? Ta nghe không hiểu!
CÅ©ng là Hồ Bất Quy tháºt thà hÆ¡n má»™t chút, sai ngưá»i bưng má»™t bồn nước trong vắt đến, cưá»i nói:
- Tướng quân. Má»i nhìn!
Sóng nước trong vắt, phản chiếu bá»™ dạng cá»§a Lâm Vãn Vinh, đầu tóc buá»™c chỉnh tá», mặt cạo sạch bong, bá»™ dạng rất anh tuấn tiêu sái. Chỉ là trên hai bên má má»—i bên lại có vết son đỠthắm nho nhá», trong sóng nước dáºp dá»n lăn tăn, giống như má»™t chiếc miệng nhá» tươi đẹp, Ä‘ang lặng lẽ cất lá»i.
Lâm Vãn Vinh ngây ngốc, thì ra An tá»· tá»· "chiếm tiện nghi†cá»§a ta là như thế nà y, cÅ©ng không biết hôn lên lúc nà o nhỉ, lúc ta Ä‘ang ngá»§ à ? Hắn trong lòng ảo não không thôi, nhẹ nhà ng lau má, vừa hưng phấn vừa bi thương, giống như khuôn mặt vừa vui vừa giáºn cá»§a An BÃch Như Ä‘ang thá»±c sá»± hiện lên trước mặt.
- Lâm huynh đệ, lau đi.
Lão Cao giảo hoạt cưá»i nói:
- Bằng không đợi chút nữa để Nguyệt Nha Nhi thấy, hẳn là phải cãi cỠầm trá»i lên nhỉ?!
Quân hệ cái rắm gì đến nữ nhân Äá»™t Quyết! Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, nhá»› tá»›i An tá»· tá»· lúc sắp Ä‘i quay Ä‘i lại nhìn, nước mắt câm lặng, hắn cắn răng đẩy bồn nước ra:
- Sao mà phải lau, nhìn không quen à ! Ta ngược lại cảm thấy thế nà y đẹp trai hÆ¡n, ai bắt ta rá»a mặt, ta sẽ nổi nóng vá»›i ngưá»i đó!
Hai ngưá»i lão Cao quay sang nhìn nhau, cuối cùng nhịn không được liá»n cưá»i lá»›n, Lâm huynh đệ đúng là loại Ä‘a tình a. Hắn đã không biết xấu hổ, chúng ta còn báºn tâm là m cái rắm gì, dù sao các huynh đệ Ä‘á»u đã thấy rồi, đáng cưá»i cÅ©ng đã cưá»i xong rồi!
Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn từng li từng tà che mặt, tháºn trá»ng nói:
- Cao đại ca, ngươi cùng vá»›i trinh sát tiá»n phương xò sét thế nà o rồi? PhÃa trước có bá»™ lạc ngưá»i Hồ không!
Lão Cai cưá»i hắc hắc hai tiếng:
- Hôm qua chúng ta Ä‘i hết lá»™ trình hai, ba trăm dặm, trên đưá»ng nà y, bá»™ lạc nho nhá» có hai, ba cái, Ä‘á»u không được má»™t ngà n ngưá»i, đối vá»›i chúng ta không tạo thà nh uy hiếp. Bất qua theo huynh đệ tiá»n phương hồi báo, cách chúng ta ngoà i sáu trăm dặm, có má»™t bá»™ lạc ngưá»i Hồ quy mô to lá»›n, gá»i là XÃch Tháp, nghe nói là má»™t trong những bá»™ lạc tôn quý nhất cá»§a Äá»™t Quyết, quy mô lúc thịnh nhất có mấy chục vạn ngưá»i, tiá»n phương tiến đánh ngưá»i Hồ cá»§a Hạ Lan sÆ¡n, có rất nhiá»u quân là từ bá»™ lạc nà y Ä‘iá»u đến. Hiện tại còn lại cÅ©ng tầm hai ba vạn ngưá»i.
- XÃch Tháp nà y ta biết.
Hồ Bất Quy nói tiếp:
- Äá»™t Quyết tả vương Ba Äức Lá»— chÃnh là xuất thân từ XÃch Tháp bá»™ tá»™c, tráng Ä‘inh cá»§a bá»™ tá»™c nà y rất nhiá»u, thÃch nhất là ăn thịt sống, dÅ©ng mãnh gan dạ, được xưng là bá»™ tá»™c cưá»ng tráng nhất trên thảo nguyên.
Lâm Vãn Vinh xua xua tay nói:
- Cá»± ly hÆ¡n sáu trăm dặm, không gian nà y đủ để chúng ta gián tiếp thuyên chuyển, XÃch Tháp nà y tạm thá»i không phải là mục tiêu cá»§a chúng ta. Ta hiện tại quan tâm nhất là Ngạch Tể Nạp và Cáp NhÄ© Hợp Lâm. Hồ đại ca, Chuyện Hách Lý Diệp là m cho chúng ta thế nà o rồi?
Nói tá»›i đây, ngón tay cái cá»§a Hồ Bất Quy giương lên, cưá»i hắc hắc:
- Cao huynh đệ dùng thuốc quả nhiên danh bất hư truyá»n, Hách Lý Diệp đó ngã ở ngoại vi Cáp NhÄ© Hợp Lâm bá»™ tá»™c. Rồi không quá ná»a tiếng thì được ngưá»i Hồ phát hiện.
- Tháºt à ?
Lâm Vãn Vinh mừng rỡ há»i:
- Váºy bá»n chúng có thấy kim Ä‘ao và di thư không!
Hồ Bất Quy cảm khái lắc đầu:
- Tướng quân, ngà i không táºn mắt nhìn thấy tình cảnh đó, ngưá»i Äá»™t Quyết thấy kim Ä‘ao và di thư, kÃch động như là cha chết. Chúng chỉnh quân suốt đêm, mang theo đủ lương khô cấp dưỡng, hai bá»™ tá»™c tổng cá»™ng sáu - bảy nghìn ngưá»i, sáng sá»›m đã ầm ầm xuất phát rồi.
Sáu - bảy nghìn ngưá»i! Lâm Vãn Vinh kinh hãi không biết nói gì, nói như thế, tráng Ä‘inh hai bá»™ lạc không phải là đi hết sao? Nguyên nhân gì khiến cho bá»n há» cấp bách như váºy, cả gia viên cÅ©ng không thèm chiếu cố?
Thiếu nữ Äá»™t Quyết - Ngá»c Già !!!
Ba ngưá»i nhìn nhau, đồng thá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i.
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
25-05-2009, 05:58 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 507: Tá»›i má»™t địa phương thần bÃ
Dịch: Lk Andy
Biên dịch: ThỠgia
Biên táºp: Remy
Nguồn: TTV
Mị lá»±c cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y quả nhiên khác thưá»ng. Kim Ä‘ao vừa hiện, hai bá»™ lạc Ngạch Tể Nạp và Cáp NhÄ© Hợp Lâm không ngá» xuất lá»±c toà n bá»™, sức hiệu triệu cá»§a Ngá»c Già vượt quá sá»± tưởng tượng cá»§a tất cả má»i ngưá»i.
Nhá»› tá»›i sá»± việc đêm qua, Lâm Vãn Vinh nghiêm túc há»i:
- Hồ đại ca, ngươi hiểu biết rá»™ng rãi, ngươi nói xem, nếu trên thân thể má»™t ngưá»i Äá»™t Quyết xăm hình kim lang (sói và ng), váºy là đại biểu cho ý nghÄ©a gì?
- Hình xăm sói và ng?
Hồ Bất Quy trầm tư má»™t hồi, nhÃu mà y chầm cháºm lắc đầu:
- Theo ta biết, đầu lÄ©nh cá»§a má»—i má»™t bá»™ lạc ngưá»i Hồ hoặc là công thần có công Ä‘á»u thÃch xăm hình sói trên ngưá»i. Vị trà đó ở trước ngá»±c, sau lưng, cổ tay hoặc tháºm chà trên trán, đại biểu cho sá»± hung mãnh dÅ©ng cảm, chà cao vô thượng. Những năm gần đây giao chiến vá»›i ngưá»i Hồ, các loại xăm hình sói xanh, sói xám, sói Ä‘en ta Ä‘á»u thấy qua, chỉ chưa từng gặp sói và ng.
Kim lang trước ngá»±c Ngá»c Già , tá»± nhiên là không giống vá»›i những hình sói xanh sói xám khác. Äó là má»™t loại tượng trưng cho thân pháºn cao quý hÆ¡n, Ä‘iá»u ngà y không sai biệt lắm so vá»›i suy Ä‘oán cá»§a Lâm Vãn Vinh, nhưng thân pháºn chân chÃnh cá»§a Ngá»c Già vẫn là má»™t câu đố. May mà lần nà y đến vương đình Äá»™t Quyết đưá»ng dà i đằng đẵng, hắn có đủ thá»i gian để khai thác bà máºt cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y.
Lão Cao thấp giá»ng:
- Mặc kệ là sói Ä‘en hay sói và ng, chúng ta Ä‘á»u thịt nó là được. Lâm huynh đệ, tráng Ä‘inh cá»§a Ngạch Tể Nạp và Cáp NhÄ© Hợp Lâm xuất ra hết rồi, đã kéo đến nÆ¡i chúng ta đóng quân đêm trước. Bên trong bá»™ lạc đó giá» trống rá»—ng, chúng có hiện tại có động thá»§ không?
- Không cần nóng vội.
Lâm Vãn Vinh hững hỠxua tay:
- Äợi bá»n há» tháºt sá»± Ä‘i xa rồi, trinh sát ở tiá»n phương hồi báo tin tức, chúng ta lại động thá»§ cÅ©ng không muá»™n, Hồ đại ca, ngươi Ä‘i phân phó Ä‘i. Äại quân trang bị đơn giản. Tiếp tục thâm nháºp sâu và o thảo nguyên. Không có mệnh lệnh cá»§a ta, ai cÅ©ng không được ngừng lại.
- Tuân lệnh!
Hồ Bất Quy gáºt đầu, vá»™i và ng Ä‘i an bà i.
Äem các loại dấu vết đốt lá»a thổi cÆ¡m, dá»±ng trướng bồng xóa hết Ä‘i, nhìn không ra chá»— sÆ¡ hở nà o, Lâm Vãn Vinh má»›i vẫy tay, năm nghìn tướng sÄ© lên ngá»±a khởi hà nh tiến thẳng và o sâu trong thảo nguyên.
Vượt qua dặm trưá»ng, liá»n cảm thấy sá»± rá»™ng lá»›n và mênh mông cá»§a thảo nguyên. Phóng mắt ra Ä‘á»u là mây trắng trá»i xanh, hoa thÆ¡m cá» biếc, khiến thần trà con ngưá»i không khá»i sảng khoái, vui tươi thanh thản. Hà nh tẩu giữa trá»i, con ngưá»i nhá» nhoi yếu nhược giống như má»™t hạt cát trong biển lá»›n.
Nhìn trá»i xa xăm, đột nhiên nhá»› tá»›i câu An tá»· tá»· nói đêm qua “thảo nguyên nà y là thiên đưá»ng cá»§a chúng taâ€. Lá»i hãy còn ở bên tai, giai nhân lại đã xa táºn nÆ¡i nà o. Hai mắt hắn không khá»i ướt át, chẳng biết tá»›i năm tháng nà o má»›i có thể cùng vá»›i An tá»· tá»· dạo chÆ¡i trên thiên đưá»ng thảo nguyên nà y.
Tuy trên đưá»ng hà nh quân, nhưng trinh sát tiá»n phương vẫn không ngừng được phái ra. Má»—i má»™t tiếng lại có phi mã tá»›i báo hướng Ä‘i cá»§a hai bá»™ lạc Ngạch và Cáp. Thám mã cá»§a ngưá»i Hồ cÅ©ng không ngừng mở rá»™ng phạm vi tra xét, tìm hà nh tung cá»§a ngưá»i Äại hoa, chỉ đáng tiếc, Lâm Vãn Vinh lại vòng qua Cáp NhÄ© Hợp Lâm, tiến quân trá»±c tiếp và o sâu thảo nguyên, từ đầu đến cuối Ä‘á»u Ä‘i má»™t đưá»ng vòng, chạy ngược lại hướng vá»›i ngưá»i Äá»™t Quyết. Như váºy ngưá»i Äá»™t Quyết thế nà o cÅ©ng nghÄ© không ra.
- Hồ đại ca, chúng ta hiện ta cách Cáp Nhĩ Hợp Lâm bao nhiêu lộ trình?
Äi má»™t hÆ¡i ba tiếng liá»n, thẳng tá»›i quá trưa má»›i có thể nghỉ ngÆ¡i, chÃnh ngỠđầu xuân, dương quang chiếu thẳng lên thảo nguyên. Nắng chói chang, sau khi bôn ba trên đưá»ng, các tướng sÄ© sá»›m đã mồ hôi nhá»… nhại, hai má đỠbừng, ngược lại Lâm Vãn Vinh thần thái vẫn như thưá»ng. Quần áo mà An tá»· tá»· cho hắn cÅ©ng không biết là là m bằng vải gì, cá»±c kì mát mẻ thoáng khÃ, Ä‘i mất má»™t thá»i gian dà i như váºy cÅ©ng không thấy mồ hôi.
Lão Hồ lau lau trán, quệt những giá»t mồ hôi bị nhuốm Ä‘en xuống, hổn hển đáp:
- Có vẻ còn hÆ¡n hai trăm dặm, chiếu theo cước trình cá»§a ngưá»i Hồ mà tÃnh. Bá»n há» lúc nà y cách lá»™ trình cá»§a Cáp NhÄ© Hợp Lâm chừng hÆ¡n ba trăm dặm.
- Tốt.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Hồ đại ca, Ä‘i phân phó tất cả các huynh đệ tạm ngừng tiến vá» phÃa trước, tu chỉnh đà ng hoà ng, đặc biệt dặn dò má»™t câu, hiện ta chúng ta ở sâu trong thảo nguyên, cách XÃch Cáp chỉ có bốn trăm dặm lá»™ trình, rất có khả năng có thám mã cá»§a ngưá»i Hồ hoạt động ở xung quanh. Chúng ta phải tăng cưá»ng cảnh giá»›i, má»i ngưá»i không được tá»± ý là m ồn. Cà ng không được đốt lá»a thổi cÆ¡m, chỉ uống nước mát, ăn lương khô rồi nghỉ ngÆ¡i.
Cao Tù nhìn tứ phÃa, chỉ thấy chá»— nà y rá»™ng mênh mông bằng phẳng. Cả đồn ẩn nấp cÅ©ng khó mà đặt được, đúng là nÆ¡i thÃch hợp để kỵ binh tấn công. Hắn lắc đầu không hiểu:
- Lâm huynh đệ, còn má»™t tiếng nữa trá»i má»›i tối, sao lại dá»±ng trại bây giá»?! Chúng ta qua đêm luôn ở đây à ?
Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu, im lặng không nói, hắn ngẩng đầu nhìn vá» nÆ¡i xa, phương hướng chÃnh là địa Ä‘iểm cá»§a Cáp NhÄ© Hợp Sâm. Hồ Bất Quy ngẫm nghÄ©, nhẹ giá»ng há»i:
- Tướng quân, có phải đêm nay định động thủ không?
Lâm Vãn Vinh thở dà i một hơi:
- Thá»i gian không đợi ta. Hiện tại không kịp chá» tin tức cá»§a Từ tiểu thư nữa, bất kể Hạ Lan sÆ¡n có thế nà o, chúng ta nhất định phải Ä‘i vương đình Äá»™t Quyết. Cho dù chỉ lưu lại má»™t dấu chân, đó cÅ©ng là vết chân cá»§a ngưá»i Äại Hoa ta, là sá»± chấn động cá»±c lá»›n đối vá»›i ngưá»i Hồ, khiến cho bá»n há» không dám coi thưá»ng Hoa Hạ. Äây có lẽ con đưá»ng sinh tá» mù mịt không có lối vá», ngươi sợ không?
Lão Hồ ngây ngưá»i, láºp tức cưá»i lá»›n:
- Ta sợ cái cục ***! Có thể giết tá»›i sà o huyệt cá»§a ngưá»i Hồ, đó chÃnh là má»™ng tưởng cá»§a má»—i má»™t chiến sÄ© vệ quốc Äại hoa chúng ta. Dù chết. Ta cÅ©ng ngáºm cưá»i mà chết!
Lâm Vãn Vinh quay sang nhìn Cao Tù ở bên cạnh:
- Cao đại ca, còn ngươi?
- Còn phải há»i à ?
Cao Tù cưá»i hi hi, nói:
- Từ trước tá»›i giá» theo Lâm huynh đệ, ta đánh cÅ©ng đánh vui vẻ, giết cÅ©ng giết khoái hoạt. Chuyện mỹ diệu thế nà y Ä‘i đâu tìm đây? Tá»›i vương đình Äá»™t Quyết dạo chÆ¡i cÅ©ng rất hay, thuáºn tiện lại bắt cóc hai ả đà n bà , lão Hồ má»™t, ta má»™t! Chết cÅ©ng chết trên bụng đà n bà Äá»™t Quyết.
Lâm Vãn Vinh a a mấy tiếng, ánh mắt sâu thẳm, nhìn vỠnơi xa:
- Hồ đại ca, Cao đại ca, đừng dá»… dà ng nói sống nói chết, chúng ta còn có rất nhiá»u thứ chưa được hưởng thụ. Nhà ta còn có Thanh Tuyá»n, Xảo Xảo, Tiên Nhi mấy vị lão bà đang đợi ta. Trên Thiên Tuyệt phong có tiên tá» cô độc tịch mịch. Miêu trại có An tá»· tá»· hồ ly, ta đã đáp ứng nà ng phải xông và o Miêu trại, cùng nà ng dạo chÆ¡i khắp thiên đưá»ng thảo nguyên, do đó không thể chết, nhất định không thể chết! Tất cả chúng ta Ä‘á»u nhất định phải sống trở vá».
Hắn siết chặt nắm tay, nói má»™t hÆ¡i tháºt dà i, tá»±a như muốn cổ vÅ© động viên tất cả má»i ngưá»i. Ngữ khà kiên định đó, kiên cưá»ng cứng cá»i như đá tảng. Hồ Bất Quy, Cao Tù bị lây hắn, mấy bà n tay lá»›n nắm chặt lấy nhau:
- Chúng ta nhất định sống sót trở vá»!
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i lá»›n:
- Tốt, Ä‘i phân phó Ä‘i, toà n quân tu chỉnh, cho chiến mã uống đủ, kiểm tra vÅ© khÃ. Chuẩn bị tốt nước sạch lương khô, khi mặt trá»i lặn chúng ta sẽ xuất phát.
Quyết định nà y được lặng lẽ truyá»n đạt Ä‘i khắp nÆ¡i, đám ngưá»i láºp tức trang nghiêm yên tÄ©nh, tất cả các tướng sÄ© Ä‘á»u hiểu, tráºn chiến đêm nà y chÃnh là má»™t sá»± khởi đầu má»›i. Trước mắt còn có hà nh trình tà n khốc hÆ¡n Ä‘ang chỠđón bá»n há», không má»™t ai lùi bước run sợ, tháºm chà còn có ngưá»i thầm hưng phấn cùng mong chá». Từ thá»i khắc thâm nháºp và o thảo nguyên, sinh tỠđã không còn là vấn đỠmà há» phải suy nghÄ©.
Lâm Vãn Vinh tuần tra trong đội ngÅ©, kiểm tra cẩn tháºn trang bị và cấp dưỡng cá»§a từng chiến sÄ©, không dám có chút lÆ¡ là , tráºn chiến đêm nà y, bổ sung cấp dưỡng lần sau cÅ©ng không biết phải đợi tá»›i khi nà o. Chuẩn bị nhiá»u hÆ¡n má»™t phần thì hi vá»ng nhiá»u hÆ¡n má»™t phần.
Lúc trở vá» bên chiến mã cá»§a mình, lại thấy trên mình ngá»±a, thiếu nữ Äá»™t Quyết bị trói chặt, má»› tóc Ä‘en dà i mượt giống như là n mây phá»§ che lấp khuôn mặt xinh đẹp cá»§a nà ng, Ngá»c Già nằm yên không động Ä‘áºy. Cặp ngá»±c đầy đặn lúc lên lúc xuống, vẽ ra từng gợn sóng mỹ diệu.
- Ngá»c Già tiểu thư, đêm qua ngá»§ ngon không?
Lâm Vãn Vinh cởi trói cho nà ng. Äỡ nà ng xuống ngá»±a, không mặn không nhạt há»i.
Thá»i gian Ngá»c Già bị trói quá dà i, huyết dịch tuần hoà n không thông. Vừa hạ xuống, hai chân liá»n không khá»i tá»± run rẩy, yếu á»›t tê liệt. Lâm Vãn Vinh tá»›i đỡ nà ng, thiếu nữ Äá»™t Quyết lại hất tay, hung hăng Ä‘áºp và o tay hắn. Ngá»c Già cắn răng run rẩy, ngoan cưá»ng tá»±a và o lưng ngá»±a, từ từ đứng vững. Nà ng im lặng ngẩng đầu, trong mắt lấp lánh ngá»n lá»a bất khuất.
Lâm Vãn Vinh nhìn nà ng, nhất thá»i giáºt nảy mình, chỉ trong má»™t đêm, thiếu nữ nà y dưá»ng như gầy Ä‘i rất nhiá»u, đôi môi hồng ngả mà u trắng bệch, khuôn mặt sáng bóng như ngá»c không thấy nổi má»™t nụ cưá»i. Duy chỉ có trong đôi mắt xanh lam nhạt lại phừng phừng lá»a cháy, chứng tỠđây chÃnh là Ngá»c Già đang sống.
Cho dù song phương đối địch, nhưng từ góc độ cá tÃnh mà nói. Nữ tá» ngoan cưá»ng nà y Ä‘Ãch thá»±c đáng được kÃnh trá»ng, Lâm Vãn Vinh lặng lẽ thở dà i.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết nhãn thần lạnh băng nhìn hắn:
- Ngươi muốn nói gì vá»›i ta, tên Äại Hoa? Chẳng lẽ ngươi vÅ© nhục ta còn chưa đủ à ?
Y sam cá»§a Ngá»c Già bị An BÃch Như xé rách, đắp trên ngưá»i nà ng chÃnh là bá»™ quần áo cÅ© mà Lâm Vãn Vinh từng mặc, to to dà i dà i, rá»™ng rá»™ng nát nát. Äem thân hình mỹ diệu cá»§a nà ng bá»c ở bên trong, lại có má»™t loại tư vị khác biệt.
- Ngá»c Già tiểu thư. Có lẽ, nà ng chưa từng giác ngá»™ mình là tù binh.
Lâm Vãn Vinh hỠhững nói:
- NghÄ© xem các đồng bà o cá»§a nà ng rÆ¡i và o trong tay ta có kết quả như thế nà o! Rồi nhìn trạng thái hiện tại cá»§a nà ng… Có lẽ, nà ng tháºt sá»± nên bái tạ thần thảo nguyên tháºt tốt. Là thần kia đã phù há»™ nà ng tá»›i táºn hôm nay vẫn còn hoà n chỉnh vô khuyết!
Ãnh mắt tên thổ phỉ nà y lạnh như tảng băng, trên khuôn mặt Ä‘en thui trÆ¡ má»™t nụ cưá»i lạnh khinh miệt, lại có má»™t loại cảm giác cao cao tại thượng, lẫm liệt bất khả xâm phạm.
Ngá»c Già ngây ngốc, vá»™i và ng lắc lắc đầu, tức giáºn nói:
- Không cần phải dát và ng lên mặt. Ngươi sở dĩ lưu ta lại cũng chỉ bất quá là muốn lợi dụng ta mà thôi, tưởng ta không biết à ?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hi hi:
- Tiểu muá»™i muá»™i, nà ng quả tháºt là thông minh. Chẳng trách An tá»· tá»· đối vá»›i nà ng tán thưởng không ngừng!
Nhắc tá»›i nữ nhân quá»· dị như hồ ly đó, trên mặt Ngá»c Già láºp tức nổi lên vẻ Ä‘au buồn sâu sắc. Nà ng nắm chặt bà n tay giống như tức giáºn vá»›i chÃnh bản thân mình, lẩm bẩm:
- Ta không sợ ả, ta không sợ ả. Ta nhất định chiến thắng ả!
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i. Thá»§ Ä‘oạn cá»§a An tá»· tá»· không chỉ hữu hiệu vá»›i ta, uy lá»±c đối vá»›i Nguyệt Nha Nhi cÅ©ng không thể xem thưá»ng.
Nghe thấy hắn cưá»i, Ngá»c Già trừng mắt phẫn ná»™, hai vết son môi đỠchót trên má tên giặc mắt Ä‘en nà y gai mắt như váºy, giống như hai đóa hoa nứt ra, nà ng cắn răng, quay đầu sang cưá»i lạnh:
- Còn sư phụ tá»· tá»· cá»§a ngươi thì sao? Không gặp nữa à ? Äêm hôm qua ngươi còn vui vẻ lắm cÆ¡ mà ? Bị ngưá»i ta bá» rÆ¡i còn khoái hoạt như váºy. Äúng là thế gian Ãt thấy, ngưá»i Äại Hoa không có cốt khÃ!
- Lại chá»c và o ná»—i Ä‘au cá»§a ta, cẩn tháºn ta xé quần áo cá»§a nà ng đó!
Lâm Vãn Vinh cưá»i mấy tiếng kỳ quái, ra vẻ muốn chá»™p tá»›i.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết cất tiếng a a kinh hãi, ôm chặt lấy ngá»±c, sắc mặt trắng như tá» giấy. Tá»±a hồ nhá»› tá»›i đủ loại thá»§ Ä‘oạn bạo lá»±c cá»§a An tá»· tá»·, nà ng và Lâm Vãn Vinh rất giống nhau, Ä‘á»u lÄ©nh há»™i sâu sắc.
Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng:
- Cái đó gá»i là lưỡng tình nếu dà i lâu, há chỉ trong sá»›m tối, sá» sá» nắn nắn? Tình ý giữa ta và An tá»· tá»· như ngưá»i uống nước, ấm lạnh tá»± biết, nà ng là ngưá»i ngoà i cuá»™c, là m sao thấy rõ được! Thôi, không cùng nà ng nói những chuyện trẻ con không nên biết nữa, Nguyệt Nha Nhi tiểu muá»™i muá»™i, ta muốn báo cho nà ng má»™t tin tức tốt…
Hắn cưá»i xảo trá, hai tay dùng lá»±c vẽ ra má»™t vòng tròn lá»›n. Ngá»c Già tâm kinh vÃa hoảng:
- Cái gì, tin tức tốt gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i cợt nhả:
- Ta đã tuyển chá»n cho nà ng rất nhiá»u dÅ©ng sÄ© tinh tráng, có Ngạch Tể Nạp, còn có Cáp NhÄ© Hợp Lâm, bá»n há» ai ai cÅ©ng uy vÅ© hùng tráng, sức khá»e như sói, rất nhanh sẽ Ä‘uổi theo để há»™i ngá»™ vá»›i nà ng…
Ngá»c Già thông minh tuyệt đỉnh, nghe váºy láºp tức kinh hãi hấp tấp:
- Ngươi, ngươi dùng kim Ä‘ao cá»§a ta! Tên Äại Hoa ti bỉ! Oa lão công, ta háºn ngươi, ngươi giết ta Ä‘i!
Thiếu nữ Äá»™t Quyết ức chết không khá»i khóc thà nh tiếng, lệ châu như giá»t mưa tuôn rÆ¡i. Bá»™ dạng thương cảm là m như kim Ä‘ao là sinh mệnh cá»§a nà ng váºy.
Không phải là má»™t thanh Ä‘ao há»ng sao? CÅ©ng chỉ có ngưá»i Äá»™t Quyết các ngươi má»›i có thể xem nó như bảo bối. Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng nhếch nhếch môi.
Chân trá»i phết tà dương đỠnhư máu, Ä‘em bầu trá»i thảo nguyên nhuá»™m thà nh má»™t mảng đỠtịch mịch. Bên kia Hồ Bất Quy chạy nhanh tá»›i, nhá» giá»ng nói:
- Tướng quân, thá»i gian không còn nhiá»u nữa.
Lâm Vãn Vinh há» hững đáp lá»i:
- Bảo tất cả má»i ngưá»i vứt bá» tất cả tạp váºt nặng ná», chỉ mang Ä‘ao giá»›i, cấp dưỡng, mục tiêu Cáp NhÄ© Hợp Lâm, xuất phát!
- Xuất phát!
Hồ Bất Quy phất bà n tay to lá»›n. Năm ngà n ngưá»i chỉnh tá» vung roi, tiếng vó ngá»±a như sấm xuân cất lên. Bụi bặm ngáºp đất, mặt trá»i tươi đẹp chiếu sáng từ từ biến mất táºn phÃa chân trá»i.
- Ngươi, các ngươi đi đâu?
Ngá»c Già bị quăng lên lưng ngá»±a, khóc lóc kinh hãi há»i.
Lâm Vãn Vinh phóng mình lên ngá»±a, khẽ cưá»i:
- Tá»›i má»™t địa phương thần bÃ. Có lẽ, nà ng chỠđợi đã lâu rồi!
Tà i sản của thuyuy12
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a thuyuy12
25-05-2009, 12:46 PM
VU THẦN GIÃOTiên Phong Hà nhÄại Thống LÄ©nh Cầm Thú Quân Äoà n Lưu Manh Thần Tiá»n
Tham gia: Apr 2009
Äến từ: Lưu Manh Tinh
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 14 giá» 12 phút 39 giây
Thanks: 16
Thanked 4 Times in 4 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 508: Hạ Lan sơn vĩnh viễn không rơi và o tay địch
Dịch: Lk Andy
Biên dịch: ThỠgia
Biên táºp: Remy
Nguồn: TTV
Ban ngà y trên thảo nguyên giống như mặt của trẻ con, nói đổi là đổi.
Khi má»›i xuất phát, rõ rà ng khi mặt trá»i ngả vá» tây còn là trá»i quang mây tạnh, Ä‘i được má»™t tiếng, không ngá» mưa lại bắt đầu tà tách rÆ¡i. Mưa trên thảo nguyên và đồng bằng lục địa không giống nhau, nó không bị núi cao và vá»±c sâu cản trở, mưa bụi như cá»™t trụ, Ä‘áºp thẳng lên mặt ngưá»i ta, tạo ra sá»± Ä‘au đớn. Gió lạnh trên thảo nguyên cà ng không có hướng cố định, gà o thét thê lương không kiêng nể gì cả, thao túng tráºn mưa lay động, lúc thì vá» hướng đông, lúc thì vá» hướng tây. Thảo nguyên tÄ©nh lặng trở nên há»—n loạn, giống như được phá»§ lên má»™t tấm mà n dà y cá»™p, bao bá»c mây mù xanh thẳm giữa trá»i và o trong.
Äây là tráºn mưa đầu tiên gặp phải sau khi tiến và o thảo nguyên, không sá»›m không muá»™n lại rÆ¡i ngay và o lúc nà y. Lâm Vãn Vinh đã được lÄ©nh giáo uy lá»±c cá»§a lão thiên.
Nước mưa là m móng ngá»±a ẩm ướt, cá» xanh mÆ¡n mởn óng ánh nước trÆ¡n tuá»™t lầy lá»™i, tốc độ Ä‘i cá»§a chiến mã không khá»i cháºm lại. Các tướng sÄ© bất chấp gió mưa vẫn tiến vá» phÃa trước, y phục toà n thân ướt nhẹp. Nhìn từ xa, đội nhân mã nà y giống như má»™t đám mây không ngừng di động trong mưa bụi trùng trùng, nhanh chóng mà chỉnh tá».
- Móng ngá»±a ẩm ướt, tốc độ di chuyển chịu ảnh hưởng, Ä‘i như váºy, sợ rằng sáng sá»›m ngà y mai má»›i có thể đến được Cáp NhÄ© Hợp Lâm.
Hồ Bất Quy nhìn sắc trá»i, quệt những dòng mồ hôi và nước mưa trên mặt, trong mắt đầy vẻ lo lắng.
Äây gá»i là “thiên công bất tác mỹ†(ông trá»i không chịu hợp tác), Lâm Vãn Vinh có thể tÃnh toán chuẩn xác má»—i chuyện, duy có tâm tình cá»§a lão thiên gia là chẳng có cách nà o dá»± liệu. Hắn không khá»i thở dà i má»™t hÆ¡i:
- PhÃa đông nắng phÃa tây mưa. Äiá»u lo lắng cá»§a ta hiện giá» là phÃa chúng ta mưa như trút nước, lá»™ tuyến tiến quân cá»§a liên quân hai bá»™ lạc Cáp và Ngạch lại trá»i quang mây tạnh. Äi như váºy, tốc độ cá»§a bá»n chúng so vá»›i chúng ta nhanh hÆ¡n không Ãt. Nếu bá»n chúng tá»›i Äạt Lan Trát mà không phát hiện ra hà nh tung cá»§a chúng ta, tất nhiên sẽ nhanh chóng quay lại. Nước có thể nâng thuyá»n thì cÅ©ng có thể láºt thuyá»n, ngưá»i Hồ vì Ngá»c Già mà có thể Ä‘i giải cứu ngay trong đêm, cÅ©ng có thể vì nà ng mà ngay đêm quay lại. Má»™t khi không cẩn tháºn, chúng ta sẽ có thể bị bá»n chúng cắn phải.
Ná»—i lo cá»§a Lâm Vãn Vinh không phải là không có đạo lý, tốn hết tâm tư để dụ mấy nghìn tráng Ä‘inh cá»§a Ngạch Tể Nạp và Cáp NhÄ© Hợp Lâm xuất ra chÃnh là nhằm nhân thá»i gian nà y mà đánh lén, từ đó thuáºn lợi tiến và o Y Ngô. Má»™t tráºn mưa lá»›n đột nhiên đến như váºy, lại có khả năng chôn vùi hết lợi thế. Má»™t khi gặp phải ngưá»i Hồ, bá»n há» rất khó thoát thân.
Hồ Bất Quy nặng ná» gáºt đầu:
- Tướng quân nói rất đúng. PhÃa chúng ta trá»i mưa, bên phÃa Äạt Lan Trát lại rất có khả năng trá»i quang mây tạnh. Thá»i tiết quá»· quái cá»§a thảo nguyên như là mặt trẻ con, cÅ©ng không biết lúc nà o lại biến đổi. Hiện tại trinh sát tiá»n phương còn chưa quay lại, cÅ©ng không biết tình cảnh bên đó thế nà o.
- Váºy chúng ta phải là m sao? Tiến và o hay dừng lại?
Cao Tù lòng lo lắng há»i.
-Không thể dừng lại.
Lâm Vãn Vinh nói dứt khoát:
- Hiện tại thá»i gian còn Ãt. CÆ¡ há»™i giữa chúng ta và ngưá»i Hồ ngang nhau. Nếu lúc nà y ngưng tiến vá» phÃa trước, đợi tá»›i lúc ngưá»i Hồ Ä‘iá»u động quay vá» bá»™ lạc, toà n bá»™ ná»— lá»±c cá»§a chúng ta sẽ hao phà hết. Muốn nghÄ© tá»›i lá»™ tuyến từ Ngạch Tể Nạp tiến và o Y Ngô để tá»›i gần vương đình Äá»™t Quyết cÅ©ng không biết phải đợi tá»›i lúc nà o. Hồ đại ca, ý ngươi thì sao?
Hồ Bất Quy gáºt đầu nghiêm túc đáp:
- Ta tán thà nh ý kiến cá»§a tướng quân. Trá»i đã ban cho cÆ¡ há»™i tốt như thế nà y. Chúng ta tuyệt đối không được bá» lỡ. Äã là đánh tráºn thì chẳng có chuyện không mạo hiểm.
- Tốt.
Lâm Vãn Vinh ra sức xua tay:
- Phân phó cho tất cả huynh đệ, không cần phải thương tiếc ngá»±a. Giá» quan trá»ng là tốc độ, phải toà n lá»±c tiến vá» phÃa trước. Chiến mã và lương thảo đợi hạ được Ngạch Tể Nạp rồi bổ sung.
Ba ngưá»i hạ quyết tâm, liá»n không lo lắng gì nữa, suất lÄ©nh năm nghìn tướng sÄ© đội mưa mà tiến. Hà nh quân trên thảo nguyên trong tiết trá»i mù mịt như thế nà y quan trá»ng nhất là phương hướng. Äể đỠphòng lạc đưá»ng và lạc đội, ngưá»i có kinh nghiệm trên thảo nguyên phong phú nhất là Hồ Bất Quy Ä‘i trước dẫn đưá»ng, Cao Tù thì áp tráºn ở sau cùng. Mấy ngưá»i phân công hợp tác, Ä‘i vá» hướng Cáp NhÄ© Hợp Lâm. Xe ngá»±a duy nhất trong đội ngÅ© thì để lại cho Lý VÅ© Lăng. Bất kể gian nan khốn khổ như thế nà o, há» Ä‘á»u không bá» lại huynh đệ cá»§a mình.
Thế mưa cà ng lúc cà ng lá»›n, bầu trá»i như bao trong má»™t tầng mây mù. Thò tay không thấy năm ngón, ngay cả cách mấy bước chân cÅ©ng nhìn không rõ mặt đối phương. Tuấn mã dưới thân không ngừng tròng trà nh và ẩm ướt. Thảo nguyên vốn dịu dà ng bá»—ng dưng biến thà nh hung ác. Ngoại trừ nguyá»n rá»§a lão thiên ra, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chỉ biết cưá»i khổ.
Không biết Ä‘i hết thá»i gian dà i bao lâu, y phục toà n thân ướt sÅ©ng, mưa lạnh từ cổ chảy xuống ngá»±c lạnh buốt, Lâm Vãn Vinh không khá»i run rẩy vì lạnh. Nhìn chiến mã bên cạnh, quần áo cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết ướt hết, cả ngưá»i co chặt lại, thân hình nhấp nhô lên xuống, lồi lõm lung linh giống như núi Hạ Lan hùng vÄ© kéo dà i. Nước mưa là m ướt tóc nà ng, tạo thà nh từng dòng suối trong veo từ hai má nà ng chảy xuống. Sắc mặt Ngá»c Già trắng nhợt, nhắm chặt hai mắt, thân hình đầy đặn khẽ run rẩy trong mưa lạnh gió rét tá»±a má»™t ngá»n cá» nhá» mong manh yếu Ä‘uối.
Trá»i cao công bằng, dưới cùng má»™t phiến thiên không, mưa to gió lạnh không chỉ uy hiếp ngưá»i Äại Hoa mà cÅ©ng uy hiếp ngưá»i Äá»™t Quyết.
Äá»u là những ngưá»i sống, Ä‘á»u cùng Ä‘i chiến đấu, rốt cuá»™c là vì cái gì, Lâm Vãn Vinh lắc đầu thở dà i. Hắn lấy từ trong bá»c hà nh lý ra má»™t chiếc áo dà i, áo do chÃnh tay Xảo Xảo may cho hắn. Sau khi đơn giản hóa trang bị, đây là má»™t trong và i kiện hà nh lý còn lại cá»§a hắn.
Thân hình lạnh băng truyá»n tá»›i má»™t tia ấm áp. Ngá»c Già mở mắt, chỉ thấy trên tấm thân ẩm ướt cá»§a mình không biết từ khi nà o đắp má»™t kiện trưá»ng bà o má»›i tinh, mang theo hương thÆ¡m nhà n nhạt, trá»i đổ mưa to như hạt Ä‘áºu, rá»›t xuống trên áo, in dấu những giá»t nước trong veo.
- Ta không cần… không cần sự từ bi giả dối của ngươi!
Ngá»c Già ngẩng đầu gà o lên phẫn ná»™, mặt đỠbừng, hai dòng nước từ bên má chảy xuống, cÅ©ng không biết là mưa hay nước mắt.
Lâm Vãn Vinh lau nước mưa trên mặt, tay Ä‘ung đưa cưá»i lạnh:
- Cho dù là giả từ bi… không biết ngưá»i Äá»™t Quyết các ngươi lúc nà o má»›i có thể há»c loại giả từ bi nà y?!
Trên khuôn mặt Ä‘en bóng cá»§a hắn nước mưa nhanh chóng rÆ¡i xuống, búi tóc ban sáng còn được chải chuốt chỉnh tá» sá»›m đã tán loạn, hai vết môi hồng dưới sá»± gá»™t rá»a cá»§a nước mưa đã má» dần Ä‘i. Cả ngưá»i hắn ướt sÅ©ng trong mưa, vô cùng nhếch nhác, khà thế đó so vá»›i lúc trước đã khác rồi.
- Chuyện ngưá»i Äá»™t Quyết chúng ta không cần ngươi quản.
Thiếu nữ hừ má»™t tiếng, thanh âm lại bất giác nhá» Ä‘i rất nhiá»u, dưới cÆ¡n mưa lạnh, nà ng theo bản năng co rút thân hình lại.
Nhìn Ngá»c Già co thà nh má»™t khối run lẩy bẩy, Lâm Vãn Vinh cưá»i cưá»i, than thở:
- Ão rất ấm áp đấy. Äây là trước khi xuất chinh, thê tá» cá»§a ta mất mấy đêm tá»± tay may ra. Ngưá»i Äại Hoa chúng ta có truyá»n thống, tướng sÄ© trước khi xuất chinh, vợ hay tình nhân Ä‘á»u sẽ may quần áo cho há», chá» mong há» sá»›m ngà y bình an trở vá». Chỉ là váºt đổi sao dá»i, xuân thu qua lại, những dÅ©ng sÄ© chinh chiến sa trưá»ng liệu mấy ai có thể bình yên trở vá»? Vô số nữ tá» kiá»u diá»…m như hoa, má»™t Ä‘á»i mòn má»i chá» mong hóa thà nh hòn vá»ng phu trên đồi cao vách núi. Mối tình hoà i cá»§a ngưá»i Äại Hoa, ngưá»i Äá»™t Quyết các ngươi vÄ©nh viá»…n khó có thể hiểu rõ được!
Ngá»c Già láºp tức nổi giáºn:
- Không phải chỉ Äại Hoa các ngươi má»›i có ngưá»i si tình như váºy, nữ nhân và nam nhân Äá»™t Quyết chúng ta Ä‘á»u cÅ©ng có tình hoà i nà y. Tình lang cá»§a má»—i nữ nhân Äá»™t Quyết Ä‘á»u chinh chiến tại sa trưá»ng. Bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u mất Ä‘i sinh mệnh, cÅ©ng sẽ Ä‘á»u vÄ©nh biệt vá»›i thê tá» thân yêu…
- Váºy con mẹ các ngươi sao lại muốn châm ngòi chiến tranh? Vui lắm à ?!
Lâm Vãn Vinh đột nhiên gầm lên tức giáºn, hai mắt đỠrá»±c, rút roi quất lên tuấn mã Ä‘ang chở Ngá»c Già . Dây cương cá»§a chiến mã đó bị hắn nắm trong tay, chỉ có thể hà lên má»™t tiếng, chạy rảo vòng quanh, khiến thân hình thiếu nữ lá»™ ra và i đưá»ng cong mỹ diệu.
Nhìn khuôn mặt Lâm Vãn Vinh đỠrá»±c vì tức giáºn, ngá»±c Ngá»c Già nhô lên hạ xuống rất nhanh:
- Oa lão công, ngươi, ngươi dám nhục mạ ta?
- Nhục mạ nà ng cái rắm.
Lâm Vãn Vinh mặt đen hung ác đáp:
- Chá»c ta tức giáºn rồi. Ta sẽ khiến ngươi thấy thế nà o má»›i là thổ phỉ chân chÃnh… Ngươi rất đẹp phải không, cởi hết y phục cá»§a ngươi, để ngươi ở cùng đám sói trên thảo nguyên, trước mặt tá»™c nhân cá»§a ngươi hẳn sẽ đẹp lắm!
Bản sá»± trở mặt cá»§a tên thổ phỉ nà y cÅ©ng không phải là bình thưá»ng. Vừa rồi còn hi hi cưá»i nói, nháy mắt đã nhảy choi choi như tinh tinh. Hắn rống lên tức giáºn, mắt bắn ra lá»a đỠkhiến Ngá»c Già cÅ©ng không khá»i cảm thấy có chút khiếp sợ.
Nà ng cắn răng, cương ngạnh ngẩng mặt lên:
- Chiến tranh là vì để tá»™c nhân và đá»i sau cá»§a chúng ta đạt dược đất Ä‘ai phù nhiêu hÆ¡n, giúp chúng ta thoát ly mưa lạnh gió buốt, khiến cuá»™c sống già u có và sung túc hÆ¡n. Äiá»u nà y có gì sai?!
“Chát.†Lâm Vãn Vinh vá»— mạnh lên cặp mông đầy đặc cá»§a Ngá»c Già , âm thanh chát chúa vang lên xé qua gió mưa, truyá»n tá»›i táºn xa.
- Có gì sai à ? Muốn tá»™c nhân cá»§a ngươi tốt hÆ¡n thì có thể chiếm lÄ©nh đất cá»§a ngưá»i khác, giết chóc dân tá»™c khác sao?
Lâm Vãn Vinh cũng nổi điên, vỗ mạnh lên mông nà ng hai cái. Tiếng vỗ bạch bạch vang lên rõ rà ng:
- Lưu manh cá»§a toà n thế giá»›i Ä‘á»u muốn nà ng. Có phải bá»n há» Ä‘á»u có thể trói lấy nà ng, cởi hết y phục cá»§a nà ng, muốn là m gì thì là m không, đầu óc nà ng cao như váºy, sao nghÄ© như bá»n cưá»ng đạo thế? Mở to mắt nà ng ra mà nhìn, các ngươi châm ngòi chiến tranh, ngoại trừ là m cho cả hai dân tá»™c sinh linh đồ thán, máu chảy thà nh sông, các ngươi đạt được cái gì? Äạt được đất Ä‘ai phì nhiêu, khiến sinh hoạt sung túc hÆ¡n à ? Nà ng Ä‘i há»i tá»™c nhân cá»§a nà ng, lúc bá»n há» chiến tá», có già u có không, có sung túc không? Ta tháºt sá»± muốn đánh nà ng!
Hắn nói má»™t câu liá»n vá»— lên mông Ngá»c Già má»™t cái. Tiếng bạch bạch vang lên là m nhiá»…u loạn tất cả má»i ngưá»i. Các tướng sÄ© qua lại ở bên cạnh nhìn chằm chằm chá»§ soái mặt Ä‘en phát ná»™, muốn cưá»i mà không dám cưá»i. Hồ Bất Quy hai ngưá»i nhìn nhau, lão Cao gáºt đầu rằng:
- Lâm huynh đệ nổi bão tố rồi, cô gái nhá» Äá»™t Quyết lần nà y chịu khổ rồi!
Bị tên thổ phỉ nà y vÅ© nhục còn bị ngưá»i Äại Hoa Ä‘i qua Ä‘i lại cưá»i vui ngắm nhìn, thiếu nữ Äá»™t Quyết hét lên má»™t tiếng, mặt láºp tức đỠbừng, ngá»±c run rẩy kịch liệt. Nà ng hung hăng nhìn hắn, dùng thanh âm phẫn ná»™ Ä‘ang run rẩy thét lên:
- Oa lão công, ngươi giết ta đi, giết ta đi.
Lâm Vãn Vinh xòe bà n tay ra, mông cô nhóc nà y đà n hồi tốt tháºt, rung động là m lão tá» da đầu phát ngứa. Hắn hắc hắc cưá»i lạnh:
- Ta giết nà ng là m gì? Nà ng không phải là vá»ng tưởng muốn tá»›i chinh phục ngưá»i khác ư?! Ta cứ khiến nà ng phải nhìn thấy tá»™c nhân cá»§a nà ng và chÃnh nà ng bị ngưá»i khác chinh phục như thế nà o!
- Ngưá»i Äá»™t Quyết chúng ta vÄ©nh viá»…n sẽ không bị chinh phục!
Thân hình Ngá»c Già không ngừng vùng vẫy, mưa cứ rÆ¡i lên thân lên mặt nà ng, trong đôi mắt mà u lam cá»§a nà ng chứa đầy lệ quang bất khuất.
-Vĩnh viễn sẽ không bị chinh phục?
Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh, từ từ ká» sát khuôn mặt nà ng:
- Ngá»c Già tiểu thư, nà ng nhìn và o mắt cá»§a ta Ä‘i.
Thiếu nữ bất giác ngẩng đầu dáºy, nhìn thẳng và o con ngươi Ä‘en lánh cá»§a Lâm Vãn Vinh. Tròng mắt tên thổ phỉ ti bỉ vô sỉ trong veo như nước, trong suốt như thá»§y tinh, thâm thúy như tinh không. Tình cảnh nà y hình như đã từng thấy, Ngá»c Già ngây ngốc nhìn, nước mắt như mưa rÆ¡i xuống, cúi đầu:
- Nhìn, nhìn cái gì? Ta không nhìn!
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n:
- Ta muốn nà ng ghi nhá»› đôi mắt mà u Ä‘en, da thịt mà u và ng cá»§a ta. Äây là má»™t dân tá»™c từ trước đến nay chưa bao giá» bị chinh phục. Bá»n há» có văn hóa phong phú nhất, văn minh tinh thâm nhất, đứng sừng sững trên thế giá»›i nà y mấy ngà n năm, chưa từng gục ngã. Còn ngưá»i Äá»™t Quyết các ngươi…
Hắn tùy tiện phất tay, khinh thưá»ng cưá»i nói:
- … Sau mấy trăm năm nữa, Äá»™t Quyết chÃnh là má»™t danh tá»± chỉ còn tồn tại trong lịch sá»!
Ngá»c Già hô hấp khó khăn:
- Ngươi nói láo. Äá»™t Quyết chúng ta cưá»ng đại vô địch, nhất định tồn tại mãi mãi, truyá»n đến vạn năm!
- Tồn tại mãi mãi, truyá»n đến vạn năm? Chỉ bằng và o sá»± chiến tranh và chém giết không ngừng cá»§a các ngươi. Tiểu muá»™i muá»™i…
Lâm Vãn Vinh cưá»i cưá»i vá»— lên mặt nà ng:
- Con ngưá»i không thể dùng mông để nghĩ… ái dà … nà ng lại cắn ta!
Hắn trong lòng vênh váo đắc ý, ngón tay để gần môi Ngá»c Già , thiếu nữ Äá»™t Quyết há miệng cắn ngay, không chút lưu tình, tay nối đến tim, cÆ¡n Ä‘au kịch liệt truyá»n tá»›i, Lâm Vãn Vinh hét a a rụt ngón tay lại, đầu ngón tay đã chi chit xếp đầy vết răng chỉnh tá». từng giá»t máu li ti ứa ra. Ngá»c Già nhìn hắn chằm chằm, trong mắt lấp lánh quang mang đắc ý sau khi báo thù.
Con tiểu mẫu lang nà y! Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, thuáºn tay lại sá» soạng mông mẫu lang. Ngá»c Già hét thất thanh, sắc mặt đỠnhư máu, xấu hổ và giáºn dữ muốn chết.
Giáo huấn kỹ cà ng tiểu mẫu lang nà y rồi, thảo nguyên trên sa mạc vẫn mưa gió như cũ. Hà nh quân cấp tốc, chỉ còn cách Cáp Nhĩ Hợp Lâm bảy, tám dặm lộ trình.
- Lâm tướng quân, Lâm tướng quân…
Hồ Bất Quy quay ngá»±a, đội mưa ngược gió từ đội ngÅ© phÃa trước lao xuống, đằng sau hắn còn có mấy chục khoái mã. Mấy ngưá»i dừng lại trước mặt Lâm Vãn Vinh, Hồ Bất Quy nhảy xuống ngá»±a, đôi mắt thấy đã ứa nước.
- Hồ đại ca, sao váºy?
Lâm Vãn Vinh giáºt nảy mình. Thiết huyết hán tá» như Hồ Bất Quy đánh chết cÅ©ng sẽ không rÆ¡i lệ.
Hồ Bất Quy vội và ng lắc đầu, lau hết lệ trong mắt, a a nói:
- Không có gì, không có gì. Ta cao hứng, tướng quân, ngưá»i xem, đây là ai…
Hắn cưá»i cưá»i dịch ngưá»i sang, đằng sau liá»n lá»™ ra má»™t thân ảnh khoảng mưá»i sáu, mưá»i bảy tuổi, mặt Ä‘en bóng, bá»™ dạng lão luyện, Ä‘ang vui mừng như Ä‘iên nhìn Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh ngây ngốc, láºp tức ôm lấy hắn hắn gà o như Ä‘iên:
- Tiểu Hứa, Hứa Chấn, tháºt sá»± là ngươi à ? Ngươi sao lại tá»›i đây? Ngươi là m thế nà o lại tìm thấy chúng ta? Con bà nó, trá»i sao lại rÆ¡i xuống miếng bánh thế nà y!
Hứa Chấn lau lệ trên khóe mắt, mừng rỡ ôm quyá»n thưa:
- Tướng quân, là Từ quân sư phái ta tới!
Từ quân sư? Từ Chỉ Tình? Danh tá»± thân thiết mà lại bỡ ngỡ. Lâm Vãn Vinh có má»™t loại cảm giác kÃch động đến muốn khóc. Tuy chỉ cách xa có mấy mưá»i mấy ngà y, nhưng trong cuá»™c chinh chiến đẫm máu trên thảo nguyên, mấy chữ Hạ Lan sÆ¡n cùng Từ tiểu thư lúc ẩn lúc hiện như đám mây trên trá»i, tá»±a như chẳng chút quan hệ vá»›i Ä‘oà n cô quân nà y.
Hôm nay Hứa Chấn đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, hắn má»›i có má»™t loại cảm giác trở vá» hiện thá»±c. Cho dù không biết Hứa Chấn vì sao lại tìm thấy vị trà hiện tại, nhưng má»™t phần tình ý nà y cá»§a Từ Chỉ Tình, tháºt sá»± trá»ng háºu như cả tòa Hạ Lan sÆ¡n.
- Tướng quân, đây là thư Từ quân sư gá»i cho ngà i.
Kìm nén kÃch động, Hứa Chấn từ bá»c hà nh lý lấy ra má»™t khối da dê nho nhá». Kéo mở mấy cái liá»n lá»™ ra bức thư trắng tinh ở bên trong.
Từ Chỉ Tình gá»i thư! Lâm Vãn Vinh nháºn bức thư đó, lòng bà n tay đột nhiên khẽ run rẩy. Äối vá»›i đạo cô quân thâm nháºp thảo nguyên nà y mà nói, Hạ lan sÆ¡n má»›i là cá»™i nguồn cá»§a bá»n há».
“Cuá»™c chiến ở Ba Ngạ Hạo Äặc, thanh danh cá»§a chà ng lên cao. Và o trong thảo nguyên tiệt lương thá»±c cá»§a địch, dùng thân thể máu thịt chống địch ở ngoà i biên giá»›i, khiến ngưá»i Hồ nghe thấy mà kinh hồn táng đởm. Cảm tạ Æ¡n cá»§a chà ng, không biết lấy gì để bảo đáp, chỉ có má»™t chuyện, xin chà ng đừng quên: Chỉ Tình thân có thể chết, Hạ Lan sÆ¡n vÄ©nh viá»…n không rÆ¡i và o tay giặc!â€
“Chỉ Tình thân có thể chết. Hạ Lan SÆ¡n vÄ©nh viá»…n không rÆ¡i và o tay giặcâ€. Chỉ má»™t câu nà y liá»n biểu lá»™ tất cả. Lâm Vãn Vinh nắm chặt tay Hồ Bất Quy, khẽ giá»ng mà kiên định nói:
- Hồ đại ca. Hạ Lan sơn vẫn ở trong tay chúng ta!
Hồ Bất Quy lau nước mắt, mở miệng cưá»i lá»›n:
- Ta biết, Từ quân sư nhất định sẽ giữ vững Hạ Lan sÆ¡n. Tên thư sinh ngốc Äá»— Tu Nguyên giá»i lắm. Hứa Chấn, ngươi cÅ©ng giá»i lắm! Chúng ta đánh mấy tráºn trên thảo nguyên không lãng phÃ!
“Tâm ý cá»§a chà ng, Chỉ Tình đã hiểu. Chỉ là tiá»n trình cháºp chạp, hiểm nguy rải rác khắp nÆ¡i. Mong chà ng quý trá»ng thân mình, chá»› khiến ngưá»i ta lo lắng. Thiếp cất giữ trang phục lá»™ng lẫy, chôn trong gió cát, ngà y đêm mong chá», đợi chà ng khải hoà n!â€
Bức thư nà y giống như tÃnh cách cá»§a Từ Chỉ Tình, cá»±c kỳ đơn giản và kiên định. â€Chôn trong gió cát, đợi chà ng khải hoà nâ€, câu cuối cùng nà y ná»a che ná»a mở, là ám ngữ cá»§a hai ngưá»i, chỉ có Lâm Vãn Vinh Ä‘á»c má»›i hiểu. Bức thư chỉ vá»n vẹn mấy chứ, lá»i tuy ngắn, tâm tư lại như ý vẫn chưa táºn, hà m súc sâu sắc.
Lâm Vãn Vinh xoa xoa bức thư trắng tinh. Cơn sóng lòng nhấp nhô cuồn cuộn, nước mưa rơi lên tóc, lên mặt hắn, hợp thà nh dòng nhỠxuống. Hắn trở nên trầm mặc, hồi lâu vẫn không mở miệng.
Tà i sản của Lưu Manh
Chữ ký của Lưu Manh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Lưu Manh
25-05-2009, 06:57 PM
VU THẦN GIÃOTiên Phong Hà nhÄại Thống LÄ©nh Cầm Thú Quân Äoà n Lưu Manh Thần Tiá»n
Tham gia: Apr 2009
Äến từ: Lưu Manh Tinh
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 14 giá» 12 phút 39 giây
Thanks: 16
Thanked 4 Times in 4 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 509: Quốc sư Äá»™t Quyết - Phần 1
Dịch: Lk Andy
Biên dịch: ThỠgia
Biên táºp: Remy
Nguồn: TTV
Nhìn bá»™ dạng cá»§a Hứa Chấn khuôn mặt Ä‘en thui, dáng vẻ phong trần, quần áo toà n thân Ä‘á»u bị rách rưới, hiển nhiên Ä‘i đưá»ng cÅ©ng đã chịu không Ãt khổ Ä‘au. Lâm Vãn Vinh trầm mặc hồi lâu má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, kéo lấy hắn, há»i:
- Tiểu Hứa, ngươi là m sao tiến và o thảo nguyên, lại tìm thấy ta bằng cách nà o?
- Chuyện nà y kể ra thì dà i lắm.
Hai mắt Hứa Chấn hồng lên:
- Từ ngà y thứ ba sau khi Lâm tướng quân, Hồ tướng quân và Cao đại ca các ngưá»i tiến và o hạp cốc, mấy chục vạn ngưá»i Hồ liá»n triển khai tấn công hẻm núi Hạ Lan sÆ¡n Ä‘iên cuồng. Những ngưá»i Äá»™t Quyết đó hung hãn cưá»ng tráng, khà thế hung mãnh, má»—i má»™t đợt công kÃch Ä‘á»u tụ táºp hÆ¡n vạn ngưá»i, đồng thá»i tấn công mạnh và o hai thông đạo thông tá»›i phá»§ Hưng Khánh. Ba ngà y tiếp theo, cả vạn ngưá»i Hồ liên tiếp xung phong không dưới bốn mươi lần.
- Từ quân sư ra tá» mệnh lệnh, từ nà ng trở xuống, toà n quân tướng sÄ© chỉ được phép tiến lên trước, không cho phép lui lại, cá»a ải còn thì ngưá»i còn, cá»a ải bị phá thì ngưá»i chết, thá» chết bảo vệ Hạ Lan sÆ¡n! Quân sư tá»± thân tá»a trấn ở chân thông đạo phÃa tây, hÆ¡n hai mươi vạn huynh đệ chÃnh tại Hạ Lan sÆ¡n cùng ngưá»i Hồ quyết má»™t tráºn tá» chiến, chưa thấy má»™t ai lâm tráºn chùn chân. Hai bá» hạp cốc Ä‘ao quang đầy trá»i, máu chảy thà nh sông, há»a pháo cá»§a Thần CÆ¡ doanh liên tục phát xạ, ống pháo đỠrá»±c, rồi cÅ©ng không bắn ra được đạn nữa, má»™t số huynh đệ liá»n xách Ä‘ao xung phong. Ba ngà y ngắn ngá»§i, hÆ¡n bốn vạn huynh đệ đã chiến tỠở Hạ Lan sÆ¡n!
Trong lúc kể, và nh mắt Hứa Chấn đỠlên. Lâm Vãn Vinh, Hồ Bất Quy, Cao Tù ba ngưá»i cắn răng không thốt má»™t lá»i, song quyá»n bất giác nắm chặt lại.
Cuá»™c huyết chiến cá»§a mấy chục vạn ngưá»i, cho dù không có mặt ở hiện trưá»ng, bá»n há» cÅ©ng có thể tưởng tượng ra tình cảnh thảm liệt, máu thịt tung tóe ra là m sao. Hạ Lan sÆ¡n giống như sống lưng cá»§a Äại Hoa, đầu có thể đứt, máu có thể rÆ¡i, nhưng sống lưng vÄ©nh viá»…n không được sụp đổ!
- Hai hạp cốc cá»§a Hạ Lan sÆ¡n mấy lần bị chiếm đóng lại mấy lần được Ä‘oạt lại. Mấy vạn huynh đệ cá»§a đội cảm tá» chỉ có tám trăm ngưá»i sống sót trở lại. Äá»— đại ca bị thương tay phải, Tả Khâu tướng quân thì bị thương ở sưá»n phải, ngay cả Từ quân sư cÅ©ng…
- Từ quân sư là m sao?
Lâm Vãn Vinh túm lấy Hứa Chân, kinh hãi há»i.
Hứa Chấn tá»± biết đã thất ngôn, vá»™i và ng lau khóe mắt, cúi đầu là nhÃ:
- Tướng quân, ngà i đừng há»i, quân sư không cho tôi nói!
Lâm Vãn Vinh trợn trừng mắt, tức giáºn quát:
- Sao lại không nói cho ta. Nghe nà ng hay nghe ta! Tên tiểu tỠngươi muốn ta chết vì sốt ruột à ?
Hứa Chấn chÃnh thuá»™c Ä‘oà n quân mà Lâm Vãn Vinh dẫn tá»›i từ SÆ¡n Äông, thấy mắt trâu cá»§a hắn trừng lên vá»›i khà thế dá»a ngưá»i, nà o dám là m trái, chỉ đỠmắt nhá» giá»ng đáp:
- Từ quân sư lúc trấn thá»§ cá»a ải bị tên lạc cá»§a ngưá»i Hồ là m bị thương. Äã nằm hết mấy ngà y. Lúc thuá»™c hạ má»›i xuất phát, nà ng căn dặn tôi không được báo chuyện nà y vá»›i tướng quân, nếu trái lá»i sẽ bị xá» trà theo quân pháp.
Hứa Chấn nói không rõ rà ng, Lâm Vãn Vinh tâm lý lại Ä‘au nhói từng cÆ¡n. Bản thân Từ Chỉ Tình chÃnh là trụ cá»™t quốc gia. Vì bị loạn tiá»…n là m bị thương mà phải nằm giưá»ng nhiá»u ngà y, thương thế đó dÄ© nhiên không nhẹ.
-Tướng quân. Ngà i đừng lo lắng.
Thấy mặt Lâm Vãn Vinh tối sầm, sắc mặt âm trầm dá»a ngưá»i, Hứa Chấn vá»™i và ng nói:
- Lúc thuá»™c hạ sắp Ä‘i, khà sắc Từ quân sư đã có chuyển biến tốt. Ngưá»i còn tá»± thân tiá»…n tôi. Lại dặn tôi chuyển cáo vá»›i tướng quân, trong quân má»i chuyện Ä‘á»u bình yên. Xin ngà i đừng lo âu.
Thế cÅ©ng gá»i là bình an ư? Bị thương nặng thà nh như thế rồi! Lâm Vãn Vinh cam chịu thở dà i. Từ tiểu thư tÃnh tình còn cố chấp quá! Trước đây rất buồn phiá»n vì cái tÃnh cách cố chấp tháºm chà có chút quáºt cưá»ng nà y cá»§a nà ng. Hiện tại lại thấy, đây chẳng phải là chá»— khác biệt cá»§a Từ Chỉ Tình vá»›i những ngưá»i khác sao? Nhá»› lại dáng vẻ ngồi hát giữa rừng, Ä‘au buồn tống biệt cá»§a Từ tiểu thư trước lúc chia tay, sống mÅ©i hắn liá»n có chút cay cay.
Nghe Hứa Chấn nói xong má»™t phần, Cao Tù tâm lý nôn nóng, liá»n giống như mèo cà o, vá»™i và ng nắm lấy cánh tay Hứa Chấn há»i:
- Sau đó thì sao? Hạ Lan sÆ¡n như thế nà o? Ngưá»i Hồ có tấn công nữa không? Ngươi sao lại tá»›i thảo nguyên, rồi là m thế nà o mà tìm thấy chúng ta? Tiểu Hứa, ngươi có thể nói hết má»™t lượt không? Ta nóng lòng muốn chết rồi!
Hứa Chấn lau khóe mắt, cưá»i cưá»i xấu hổ, kể tiếp:
- Sau ba ngà y tấn công mãnh liệt thì ngưá»i Hồ cÅ©ng thây phÆ¡i đầy đồng, tổn thất thảm trá»ng. Mấy ngà y sau chúng liá»n cải biến chiến pháp, dùng chiến thuáºt quấy nhiá»…u, dương công (giả vá» tấn công) má»™t tráºn liá»n rút lui. Sau đó lại dương công. Lặp Ä‘i lặp lại như váºy. Ai cÅ©ng không hiểu bá»n chúng lúc nà o sẽ biến dương công thà nh chân công. Cứ thế thá»§ vững được và i ngà y, quân ta cá»±c kỳ mệt má»i. Äá»™t nhiên và o đêm hôm đó, ngưá»i Hồ cuối cùng giống như phát Ä‘iên, Ä‘iá»u động tất cả binh lá»±c, tấn công mãnh liệt thông đạo ở chân núi phÃa tây. Mấy chục vạn lÃnh Hồ hợp thà nh má»™t mảng dà y đặc đông nghìn nghịt ở dưới chân núi, do tả vương Ba Äức Lá»— tá»± thân suất lÄ©nh xung phong. Má»™t tráºn nà y đánh hết hai ngà y hai đêm. Chúng ta tại thông đạo phÃa tây chân núi và o ra mấy lần, cuối cùng cÅ©ng Ä‘oạt lại được hạp cốc. Từ quân sư cÅ©ng ở trong tráºn nà y mà bị thương nặng. Ngưá»i Hồ đánh lâu mà không hạ được, tá»›i sáng sá»›m ngà y thứ ba toà n quân lại đột nhiên thối xuất trăm dặm, buổi chiá»u chúng ta liá»n được nghỉ ngÆ¡i. Thì ra kho lương ở Ba Ngạn Hạo Äặc bị Lâm tướng quân công phá, lương thảo cá»§a ba chục vạn đại quân Äá»™t Quyết bị đốt má»™t mồi lá»a. Tráºn nà y là tráºn phản công sau cùng cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết. Tin tức truyá»n tá»›i, toà n quân phấn chấn, ngưá»i ngưá»i hoan hô nhảy nhót, cả Từ tiểu thư bị thương cÅ©ng khóc vì cao hứng!
- Từ tiểu thư đã khóc.
Lâm Vãn Vinh lẩm bẩm. Tâm tình phức tạp của Từ Chỉ Tình và o lúc đó, trên thế gian nà y không một ai hiểu rõ bằng hắn.
Hứa Chấn đáp má»™t tiếng, gáºt gáºt đầu:
- Ngưá»i Äá»™t Quyết lui ra trăm dặm. Sau và i ngà y, chúng tôi liá»n nghe rằng trên thảo nguyên có má»™t tốp thổ phỉ Äại Hoa, cướp bóc thương đội, bá»™ lạc ngưá»i Hồ ở khắp nÆ¡i. Còn nghe nói má»™t danh tá»± Äá»™t Quyết kỳ quái. Từ tiểu thư nói đó chÃnh là tướng quân ngà i, nà ng biết ngà i muốn là m gì rồi. Chỉ khổ là không có biện pháp liên lạc được vá»›i ngà i.
- Váºy ngươi là m sao tiến và o thảo nguyên?
Lâm Vãn Vinh trầm giá»ng há»i.
Hứa Chấn sắc mặt hưng phấn:
- ChÃnh lúc chúng tôi vô kế khả thi lại có má»™t vị cao nhân thần bà gá»i cho Từ tiểu thư má»™t phong thư. Bên trên chỉ có sáu chữ “Xuyên hạp cốc, và o thảo nguyênâ€. Äiá»u nà y đã đỠtỉnh Từ quân sư, tướng quân ngà y đã có thể xuyên qua Hạ Lan sÆ¡n, tiến và o A Lạp Thiện thảo nguyên, chúng ta cÅ©ng có thể là m được như váºy. Ngà y hôm sau, Từ tiểu thư ra lệnh cho tôi mang theo hÆ¡n chục huynh đệ, xuôi theo con đưá»ng mà tướng quân các ngưá»i khai phá tiến vá» phÃa trước. Nói cÅ©ng lạ, chúng tôi vừa tiến và o hạp cốc, liá»n có dấu hiệu chỉ dẫn. Lá»™ trình tuy gáºp ghá»nh nhưng chúng tôi thá»±c sá»± đã tiến và o được thảo nguyên. Lúc quay đầu lại nhìn, chỉ dẫn đó lại toà n bá»™ biến mất không thấy đâu.
“Cao nhân? Chỉ dẫn!†Lâm Vãn Vinh nghe mà mục trừng khẩu ngốc, chẳng lẽ là An tá»· tá»·? Nhưng ta lúc ở Ba Ngạn Hạo Äặc lá»±c chém Lạp Bố Lý, đó là kiệt tác cá»§a An tá»· tá»·, án chiếu theo nháºt trình mà tÃnh, nà ng ấy luôn luôn phải ở bên cạnh ta. Cho dù hồ ly tá»· tá»· biết thuáºt phân thân cÅ©ng không thể đồng thá»i xuất hiện ở Hạ Lan sÆ¡n và thảo nguyên. Chuyện nà y tháºt quá thần kỳ.
- Chỉ đáng tiếc, má»™t tráºn mưa lá»›n và o mấy ngà y trước khiến con đưá»ng trong hạp cốc đổ vỡ. Nếu lại muốn xuyên ngang qua Hạ Lan sÆ¡n tiến và o thảo nguyên, chỉ sợ là không thể.
Hứa Chấn mặt đầy tiếc rẻ nói.
Ba Ngạn Hạo Äặc đã phá, má»™t khi ngưá»i Hồ lui vá» thảo nguyên, thông đạo thần kỳ nà y cÅ©ng mất Ä‘i ý nghÄ©a chiến lược vốn có. Lâm Vãn Vinh ngược lại không cảm thấy đáng tiếc như thế. Chỉ là việc Hứa Chấn là m sao mà tìm thấy vị trà hiện tại cá»§a bá»n há» lại khiến hắn kinh ngạc.
- Sau khi chúng tôi tiến và o thảo nguyên, trước tá»›i Ba Ngạn Hạo Äặc, lại tá»›i Äạt Lan Trát, mấy lần suýt chút nữa gặp phải thiết kỵ cá»§a ngưá»i Hồ. Má»—i lần tá»›i thá»i khác mấu chốt, liá»n có ngưá»i chỉ phương hướng cho chúng tôi!
Hứa Chấn vừa nói vừa từ trong tay áo lấy ra một cái chỉ đoà n (ống giấy) nho nhỠđưa cho Lâm Vãn Vinh.
Chỉ Ä‘oà n đó là má»™t tấm bản đồ đơn giản, không ghi má»™t chữ nà o, chỉ phác há»a tỉ mỉ vị trị cá»§a mấy bá»™ lạc. Tuyến đưá»ng được tô Ä‘áºm chÃnh là là lá»™ tuyến mà Lâm Vãn Vinh đã hà nh quân qua. Bá»™ lạc gần nhất chÃnh là XÃch Thảo cách há» hÆ¡n bốn trăm dặm.
Tuyến đưá»ng rõ rệt, bút tÃch tú lệ, giống như thá»§ bút cá»§a nữ tá». Nhưng từ những nét vẽ đơn giản nà y mà nhìn, lại xét không ra là ai viết.
- Chúng tôi liá»n thuáºn theo đưá»ng nà y mà tìm, ở phÃa trước được mấy lá»™ trinh sát huynh đệ phát giác, từ đó má»›i tìm thấy tướng quân.
Hứa Chấn cuối cùng cÅ©ng nói rõ rà ng hà nh trình nà y. Rồi thở dà i má»™t hÆ¡i, nháºn lấy túi nước từ tay Hồ Bất Quy, đói khát uống á»c á»c mấy há»›p.
Mưa rÆ¡i rả rÃch lên chỉ Ä‘oà n, phát ra tiếng sá»™t soạt, Lâm Vãn Vinh nhìn chằm chằm và o chỉ Ä‘oà n, trong lòng đầy nghi hoặc. Có thế vẽ ra bản đồ chỉ đưá»ng rõ rà ng như thế nà y, chắc hẳn là ngưá»i cá»±c kỳ hiểu rõ hà nh tung cá»§a năm nghìn nhân mã nà y, hiá»m nghi lá»›n nhất không ai ngoà i An tá»· tá»·. Nhưng hồ ly tá»· tá»· sáng sá»›m hôm nay má»›i ly khai, lại tịnh không nhắc tá»›i chuyện nà y, nà ng chắc không biết chuyện. HÆ¡n nữa, từ thá»i gian bắt đầu mà đoán, mấy ngà y nay An tá»· tá»· luôn luôn ở bên cạnh ta, nà ng không có thá»i gian chỉ đưá»ng cho Hứa Chấn.
Giúp ta như váºy, lại có thể ẩn thân ở bên cạnh ta mà khiến ta không biết, tÃnh ra cÅ©ng có và i ngưá»i có khả năng đó. Tiên Nhi, Thanh Tuyá»n, An tá»· tá»·, Ninh VÅ© TÃch Ä‘á»u có bản sá»± nà y. Nhưng hai ngưá»i trước Ä‘ang ở kinh thà nh, ngưá»i sau vừa má»›i ly khai, váºy còn lại…
- LÃ Ninh VÅ© TÃch!!!
Lâm Vãn Vinh hét to, kinh ngạc đến nhảy cẫng lên, vá»™i và ng phóng mắt nhìn tứ phÃa.
Trong gió mưa mù mịt, tiết trá»i u ám, các tướng sÄ© thúc ngá»±a tiến vá» phÃa trước, không há» trá»… nải, nà o đâu nhìn thấy bóng dáng cá»§a Ninh tiên tá». Tâm tư được giải phóng, hắn nghiá»n ngẫm kỹ cà ng lá»™ tuyến trên tá» giấy đó, cà ng nhìn cà ng giống rèm mi mỠảo cá»§a Ninh VÅ© TÃch. Vá»›i tÃnh cách cá»§a Ninh tiên tá», nếu nà ng tháºt sá»± bà máºt bám theo thì so vá»›i An BÃch Như còn an tÄ©nh hÆ¡n, cà ng không thể thấy được.
Thì ra An tá»· tá»· và Ninh tiên tá» không ngá» Ä‘á»u luôn luôn bầu bạn bên cạnh ta. Ná»—i bi thương xen lẫn vui mừng cá»§a Lâm Vãn Vinh dâng trà o đến nghẹn lá»i, hai mắt không khá»i ẩm ướt. Có hai vị tuyệt đại mỹ nhân má»™t chÃnh má»™t tà ngà n dặm bầu bạn, nếu luáºn ngưá»i hạnh phúc nhất trong thiên hạ, ngoà i ta ra còn ai?!
Hắn tâm động thần Ä‘iên, phóng mắt nhìn gió mưa lay động khắp nÆ¡i, tà tà tách tách, sá»™t sá»™t soạt soạt, nháy mắt Ä‘á»u hóa thà nh bóng dáng động ngưá»i cá»§a Ninh VÅ© TÃch.
Thấy thần sắc hắn ngây ngốc, như vui như buồn, Cao Tù vội và ng vỗ vỗ vai hắn:
- Lâm huynh đệ, ngà i sao váºy?
Lâm Vãn Vinh như ngưá»i trong má»™ng vừa tỉnh lại, lắc đầu cưá»i nói:
- Không có gì, ta cao hứng quá rồi, có tin tức cá»§a Hạ Lan sÆ¡n và Từ tiểu thư, còn thấy được Hứa Chấn, ta có thể không vui mừng ư? Cao đại ca, Hồ đại ca, ta tin chắc chúng ta nhất định sống sót trở vá»!
Biết được tin tức cá»§a Hạ Lan sÆ¡n, tất nhiên khiến ngưá»i ta phấn chấn, nhưng cÅ©ng không phấn chấn đến mức như thế nà y, Cao Tù và lão Hồ quay sang nhìn nhau, Ä‘á»u cảm thấy Lâm tướng quân hình như còn che giấu tin tốt khác.
- Tướng quân, còn có một chuyện.
Hồ Bất Quy thanh âm dừng má»™t chút, nhÃu mà y:
- Trinh sát tiá»n phương đã phản hồi. Quả nhiên không ngoà i sở liệu cá»§a ngà i, liên quân cá»§a Ngạch Tể Nạp và Cáp NhÄ© Hợp Lâm sau khi tá»›i Äạt Lan Trát không phát hiện ra hà nh tung cá»§a chúng ta, liá»n nhanh chóng khởi hà nh quay vá». Cùng đồng hà nh vá»›i bá»n chúng còn có hai vạn kỵ binh Äá»™t Quyết mà lúc trước bị chúng ta dùng kế Ä‘iá»u tá»›i NgÅ© Nguyên.
Lâm Vãn Vinh há» hững à má»™t tiếng, cưá»i bảo:
- Bá»n chúng gặp nhau rồi? Nói như váºy, ngưá»i Hồ quay vá» nà y không phải là đạt tá»›i ba vạn nhân mã sao?
Hồ Bất Quy lo lắng nói:
- Mấy lá»™ hợp lại, không chỉ đạt tá»›i ba vạn quân! HÆ¡n nữa tốc độ hà nh quân cá»±c nhanh, công thêm thá»i tiết nắng ráo, bá»n chúng chạy như bay, trước mắt Cáp NhÄ© Hợp Lâm có hÆ¡n hai trăm dặm lá»™ trình.
Lâm Vãn Vinh hắc má»™t tiếng, sắc mặt trà n đầy vẻ tươi cưá»i tá»± tin:
- Ba vạn ngưá»i thì ba vạn ngưá»i, chúng ta không cần phải đụng chạm vá»›i chúng, ba vạn cÅ©ng chả khác gì ba nghìn. Váºy sẽ để chúng ta và ngưá»i Hồ thi cước lá»±c. Tiểu Hứa, ngươi và hÆ¡n chục huynh đệ tá»›i rất đúng lúc, bá»n ta lần nà y là m má»™t vụ lá»›n. Truyá»n lệnh xuống, mục tiêu Cáp NhÄ© Hợp Lâm, dùng hết tốc lá»±c tiến vá» phÃa trước.
Tin tức mà Hứa Chấn mang đến nhanh chóng truyá»n khắp toà n quân. Lá»i thỠ“Hạ Lan sÆ¡n vÄ©nh viá»…n không rÆ¡i và o tay giặc†giống như tiếng gió vang vá»ng bên tai má»—i ngưá»i, khiến những chiến sÄ© thâm nháºp thảo nguyên đơn độc chiến đấu nà y bá»—ng chốc kÃch động đến nước mắt lưng tròng, đây là cảm giác lâu ngà y không gặp, huyết mạnh tương liên.
Mưa rÆ¡i chẳng ngừng, nhưng lại không dáºp tắt được nhiệt tình như lá»a cá»§a hổ lang Äại Hoa, bá»n hỠđã bạo phát tất cả tiá»m lá»±c, táºn tình chạy như bay, trên mặt má»—i ngưá»i Ä‘á»u dạt dà o niá»m vui. Tráºn mưa lá»›n dưá»ng như trở thà nh dịp tẩy lẽ tốt nhất đối vá»›i bá»n há».
Ngưá»i Äá»™t Quyết tá»±a hồ như đã ý thức được gì đó, bá»n há» má»™t khắc cÅ©ng không ngừng chạy ngược vá», cuá»™c chiến cá»§a song phương trở thà nh cuá»™c Ä‘ua tranh vá» cước trình và sức chịu đựng.
Khi tin tức ngưá»i Hồ còn cách nÆ¡i đây hai trăm dặm truyá»n đến, năm nghìn kỵ binh Äại Hoa đã không còn tăm hÆ¡i, sát khà đằng đằng xuất hiện ở bên ngoà i Cáp NhÄ© Hợp Lâm.
Bầu trá»i xanh ngắt, bá»™ lạc Äá»™t Quyết to lá»›n giống như má»™t cái ô lá»›n cao chá»c trá»i, vô số trướng bồng trong gió lá»™ ra vẻ yếu á»›t vô lá»±c. Äợi chá» tướng sÄ© đại Hoa Ä‘em chúng dẫm đạp dưới vó ngá»±a đầy nhiệt huyết.
- Tướng quân, động thủ đi.
Hứa Chấn vừa cùng Lâm Vãn Vinh há»™i hợp, trên khuôn mặt trẻ tuổi trà n đầy sát khà đằng đằng. Äối vá»›i hắn mà nói, há»a thiêu Ba Ngạn Hạo Äặc, táºp kÃch Äạt Lan Ä‘á»u là truyá»n thuyết Lâm tướng quân tạo ra, còn chân chÃnh trên thảo nguyên, trong hang ổ Äá»™t Quyết giao thá»§ vá»›i ngưá»i Hồ thì đây là lần đầu tiên cá»§a hắn. Huyết chiến Hạ Lan sÆ¡n sá» sá» trước mắt, trong mắt hắn xạ ra há»a diá»…m rừng rá»±c, trên mặt nổi gân xanh nhìn Lâm Vãn Vinh xin đánh.
Lâm Vãn Vinh khẽ gáºt đầu. Mắt lá»›n trừng lên, mục quang quét qua năm nghìn tráng sÄ© đứng chỉnh tá» trước ngưá»i:
- Các huynh đệ, má»i ngưá»i chuẩn bị tốt chưa?
“Hống…hống…â€, tiếng tướng sÄ© gà o thét xuyên qua mưa gió Ä‘ang dần dần má» Ä‘i, vút thẳng lên trá»i.
Lâm Vãn Vinh phất hai tay, tiếng ná»™ hống liá»n đình chỉ.
- Cáp NhÄ© Hợp Lâm bá»™ lạc nho nhá» nà y không phải là mục tiêu cuối cùng cá»§a chúng ta. Nhưng lại là con đưá»ng mà chúng ta phải Ä‘i qua. Ta chỉ có má»™t yêu cầu: Hi vá»ng chiến Ä‘ao cá»§a các ngươi nhanh, chuẩn, độc. Dùng vó ngá»±a vô địch cá»§a các ngươi giẫm đạp trướng bồng cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết. Chúng ta sẽ không lưu lại. Nhưng, Ä‘au thương sẽ vÄ©nh viá»…n ở lại trong lòng ngưá»i Hồ!
Thanh âm vang rõ cá»§a hắn vá»ng ra xa, xao động bên tai các tướng sÄ©.
- Châm lá»a Ä‘i!
Hồ Bất Quy hét lá»›n xuyên qua mây mù.†“Ầm†má»™t tiếng. Vô số đốm lá»a đồng thá»i nổ lên. Bó Ä‘uốc rừng rá»±c cháy, nháy mắt chiếu sáng ná»a bầy trá»i. Các tướng sÄ© hưng phấn hai má đỠrá»±c.
Lá»a đốt sáng rá»±c bất ngá» giống như lôi Ä‘iện xẹt qua bầu trá»i, nhanh chóng thức tỉnh ngưá»i Äá»™t Quyết Ä‘ang ngá»§ say trong trướng bồng. Äôi mắt mÆ¡ ngá»§ cá»§a há» lim dim nhìn ra ngoà i lá»u, liá»n thấy má»™t cảnh mà cả Ä‘á»i không thể quên.
Tà i sản của Lưu Manh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Lưu Manh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì