Chương 60
Tu tiên giả trên thực tế là biến tướng của class chiến sĩ có phép thuật, cũng như kungfu là biến tướng của class chiến sĩ. Class này có rất nhiều ưu điểm đáng sợ nhưng không phải là không có cách khắc chế. Thú vị là ở chỗ, Tất Cường biết cách khắc chế hắn. Skill điều khiển và do thám của con mắt đế vương của hắn chính là khắc tinh của class tu tiên giả. Trong đầu Tất Cường lúc này đã định hình chiến thuật để tiêu diệt đối phương.
Lúc này, gã tu tiên giả kia đã ra tay. Một loạt tám (chứ không phải năm) phi đao biến thành tám đạo cầu vồng đẹp mắt, ào ào tấn công Tất Cường. Xem ra gã thanh niên kia định lợi dụng ưu thế số đông để dành chiến thắng trong hỗn chiến. Tất Cường chỉ hừ nhạt một tiếng. Hắn vỗ vào túi hành trang. Tức thì hai Zombie lập tức hiện ra. Hai Zombie này chính là thi thể của hai gã class kungfu bị Sakura diệt rồi bị hắn quỷ hóa thành vũ khí. Trước giờ hắn vẫn cất chúng trong hành trang, bây giờ mới mang ra xài.
Quyết định của Tất Cường là chính xác. Class tu tiên giả là nâng cấp của class kungfu, skill điều khiển pháp khí là biến tấu của skill sử dụng ám khí. Hai con Zombie này một là kiếm sĩ, một là sát thủ sử dụng ám khí, lại có lever lên đến 73, chúng vừa xuất chiến lập tức áp chế hoàn toàn bộ phi đao của gã tu tiên giả kia.
Gã tu tiên giả kia lập tức tái mặt. Hai con Zombie này dù chỉ tương đương với quái cấp một, không quá khó đối phó. Nhưng đó là khi chúng không có sự hỗ trợ và điều khiển của một tư tế đen. Hắn lập tức quyết đoán thu hồi tám thanh phi đao kia trở lại. Đồng thời huy động một kiện pháp khí là một cái ô màu vàng ra.
Chiếc ô vừa được gã tu tiên giả mở ra thì lập tức một tấm màn phòng ngự có hình một quả cầu màu xanh lam hiện ra, bao bọc toàn thân gã. Những mũi ám khí và đòn tấn công của hai con Zombie vừa chạm vào tấm màn chắn thì lập tức bị đánh bật ra. Thân hình cả hai đều có chút loạng choạng, giống như bị phản phệ vậy. Đây quả nhiên là một pháp khí phòng ngự cao cấp.
Gã tu tiên giả dường như rất tự tin về khả năng của món pháp khí này. Hắn lại thò tay vào túi lấy ra một lá cờ có màu xanh da trời, có thêu một con đại bàng màu trắng trên nền cờ. Lá cờ này tỏa ra hào quang rất mạnh mẽ, xem ra là một kiện thần khí. Nếu như gã tu tiên giả có thể xuất ra được món vũ khí này thì cuộc chiến coi như đã được định đoạt.
Nhưng đúng lúc này, một điều khó tin xảy ra. Gã tu tiên giả cảm thấy nhoi nhói nơi khuỷu tay. Hắn còn chưa kịp hiểu thì chiếc dù đang giương cao đột nhiên cụp xuống. Bức màn phòng ngự rắn chắc trong chớp mắt biến mất. Gã tu tiên giả kinh hoàng. Hắn còn chưa hiểu tại sao thì hai con Zombie đã xông tới. Ám khí, kiếm chiêu lập tức ập vào tấn công hắn. Gã tu tiên giả nhoáng lên một cái, thân hình hắn lập tức như quỷ mị, chớp mắt đã rời khỏi phạm vi chiến đấu. Nhưng đây cũng là hành động cuối cùng của gã. Gã đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức như bị hàng trăm mũi kim đâm vào, Hp nhanh chóng sụt giảm và cạn kiệt. Những con số đỏ lòm bay lên từ trên đầu hắn như nấm sau mưa. Chưa đầy vài giây sau, hắn đã được về điểm xuất phát miễn phí.
Tất Cường từ từ đi đến bên thi thể đối thủ. Hắn nhẹ nhàng thu lấy bốn lá cờ và vài trang bị rơi ra. Hắn liếc nhìn qua các lá cờ và mỉm cười. Trong số mấy lá cờ này có một loại cờ hắn đang thiếu, cờ chữ Ly. Cộng thêm mấy lá cờ mà hắn thu được từ chỗ bọn người Hoàng tộc hôm trước thì chỉ còn thiếu cờ chữ Càn nữa là hắn tập hợp đủ bộ tám lá cờ bát quái. Tiếp đó, Tất Cường thi triển mấy skill trộm xác và Lễ rửa tội của quỷ đối với thi thể đối phương. Vừa làm hắn vừa lẩm bẩm
“Cực kỳ hữu dụng. Đồ vật cụ thể hóa quả nhiên cực kỳ hữu dụng.”
Tại sao hắn lại nói như vậy. Đó là vì hắn đã sử dụng năng lực niệm để tiêu diệt đối phương. Mọi việc như sau: Khi gã tu tiên giả điều khiển phi đao tấn công Tất Cường. Hắn làm bộ né tránh nhưng thực ra hắn đã lén phun ra keo vạn năng trong hình thức ẩn lên mấy thanh phát khí. Tiếp đó, hắn dùng keo này để dính một mũi kim cụ thể hóa cũng ở dạng ẩn lên mỗi thanh phi đao. Sau đó thì chắc mọi người đã đoán ra được rồi. Gã tu tiên giả thu mấy món phi đao lại đã mang luôn cả mấy mũi kim vào. Tất Cường chỉ việc chờ cho đối phương mất cảnh giác thì điều khiển một mũi kim đâm vào hắn.
Bất cứ ai bị mấy mũi kim của hắn đâm đều không thể sử dụng được các skill mana, tu tiên thuật không phải là ngoại lệ. Tên đó không ngờ vẫn có thể dùng một skill để chạy trốn. Nhưng hắn lại không thoạt được skill do thám của Tất Cường. Tất Cường chỉ việc dùng phép phân ảnh phi tiêu của ninja để phóng ra hàng ngàn mũi kim ‘ẩn’ đâm vào hắn là xong.
Nhiệm vụ tiếp theo của Tất Cường rất đơn giản. Trong vòng một trăm ngày tới, hắn phải tìm được lá cờ chữ Càn và một quả tim của một người thuộc Hoàng tộc mắt thần. Tất nhiên, hắn cũng có nhiệm vụ phải đảm bảo cho bản thân không được chết bất cứ lần nào.
Ngày thứ 30 của cuộc thí luyện, Tất Cường đã hạ được 5 người tham gia thí luyện, thu được một số trang bị vũ khí, nguyên liệu, dược thảo quý, nhưng không tìm được lá cờ chữ Càn. Ngày thứ 45 của cuộc thí luyện, Tất Cường hạ được một con lợn thành tinh. Hắn thu được một cái răng nanh khá tốt và một vài tài liệu khác. Ngày thứ 53, một con rắn khổng lồ bị những mũi kim châm của Tất Cường biến thành một cái tổ ong. Ngày thứ 76, Tất Cường hạ được 6 người chơi trong đó có hai gã thuộc nhóm của Hoàng tộc Mắt thần. Hắn thu được một thanh kiếm thuộc loại có phép thuật cao cấp. Ngày thứ 89, còn 31 ngày nữa là đến hạn, Tất Cường tìm được một con suối khá kín đáo. Tại đây hắn bắt được một con cá chép gai và suýt mất mạng vì một con cá sấu ‘cụ’.
Ngày thứ 109, còn mười một ngày nữa là hết hạn cho đợt một cuộc thí luyện, Tất Cường bắt đầu cảm thấy lo sợ. Hắn vẫn không tìm được lá cờ có chữ Càn. Hắn vội vàng đi tìm kiếm và đồ sát người chơi. Không thể phủ nhận một điều đó là các skill và kỹ năng chiến đấu của Tất Cường quá tuyệt. Hầu hết đối thủ của hắn đều chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị một trận mưa kim vô hình và một loạt những đòn tấn công tiễn về làng.
Ví dụ như vào ngày thứ 113, một nữ gamer xinh đẹp phát hiện ra một người chơi khác đang ẩn nấp gần chỗ nàng. Nàng nhẹ nhàng đi đến, áp sát mục tiêu. Nàng di chuyển cực kỳ khéo léo xuyên qua các cành cây, bụi rậm mà không hề phát ra một tiếng động nào. Thân hình mượt mà, nóng bỏng của nàng như hòa vào môi trường xung quanh. Khéo léo nếu không quan sát kỹ thì dù nàng đứng ngay trước mặt cũng có khối người không phát hiện ra được.
Nàng từ từ áp sát mục tiêu. Nàng tiến vào một vị trí thích hợp, giương cung, lăp tên. Đột nhiên, con mồi của nàng di chuyển. Hắn gần như biến mất khỏi tầm quan sát của nữ thợ săn. Nàng nhíu mày tìm kiếm xung quanh. Mất một lúc, nữ thợ săn mới phát hiện ra mục tiêu của mình. Hắn đã ở cách đó khá xa và lại chui vào một bụi cây để phục kích ai đó.
Nữ thợ săn chột dạ. Nàng vội vàng tìm chỗ để quan sát xung quanh. Không có ai cả. Nàng đắn đo một lúc rồi quyết định lại áp sát mục tiêu. Lần này, nàng cẩn trọng hơn lần trước rất nhiều. Nàng vừa đi vừa để ý xung quanh. Vẫn không có gì bất thường. Nàng nhíu mày nhìn mục tiêu đã lọt vào tầm ngắm. Nàng nhẹ nhàng liếm môi.
Bụp. Bụp….Khung cảnh bỗng trở lên chói sáng, rồi tối đen. Một loạt những hiệu ứng âm thanh và hình ảnh bao phủ lấy nữ gamer. Mặt đất cách nàng không xa bỗng bị đội lên. Một gã đàn ông xám xịt lao lên, vồ lấy nàng.
“Không…”
Nữ gamer gào lên. Nhưng tất cả đã quá muộn. Khi nàng tỉnh dậy, nàng đã ở điểm hồi sinh của làng xuất phát. Nàng kinh hoàng kiểm tra bản thân, tụp 5 lever, mất tất cả các lá cờ mà nàng đã thu thập được, mất toi cây cung ma pháp cao cấp, thiết kế đẹp tuyệt vời mà nàng vẫn nâng niu như một con búp bê thuở thơ ấu và rất nhiều trang bị khác. Choáng. Nữ thợ săn ào lên khóc tức tưởi.
Nếu nữ thợ săn tội nghiệp đó biết được khung cảnh nơi nàng gặp nạn thì chắc nàng chỉ còn tìm một cái lỗ nào đó mà chui xuống hay phải lao đến quyết ăn thua đủ với kẻ đang ở đây. Kẻ đó chính là một gã con mồi của nàng. Một thanh niên mặc áo màu đen, Tất Cường. Hắn đủng đỉnh đi lại cái thi thể của kẻ định săn hắn. Hắn đá ngửa cái xác ra, lấy chân đá vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng mấy cái, đạp đạp vài cái vào ngực, ngay chỗ cao nhất, vào bụng và… một số chỗ khác nữa. Sau đó, hắn mới cười đểu giả, thu lấy các trang bị, trộm vài món đồ và biến luôn thi thể giai nhân thành một Zombie xanh lè, da dẻ bủng beo, nứt nẻ những dấu chân chim.
Hệ thống không hề cảnh cáo tội quấy rối của Tất Cường. Nên biết, Khám phá không phải là thể loại game sex nên việc động chạm giữa nam và nữ có rất nhiều giới hạn và điều kiện đi kèm. Nếu người chơi cố tình vi phạm sẽ bị trừng phạt ngay lập tức. Nhưng hệ thống cũng có lỗi của nó. Nếu sự động chạm đó được hiểu là những cuộc tấn công hay một hành động có liên quan thì không bị khiển trách. Việc sờ mó một xác chết đương nhiên bị xếp vào loại đáng bị trời đánh tan xác nhưng việc đá, đạp cho đối thủ vài cái thì lại được coi là bình thường. Đá vào đâu, mạnh hay nhẹ thì chỉ có quỷ mới quản được mà thôi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của thedark
Chương 61
Ngày thứ 119 còn ba giờ nữa thì đợt một của cuộc thí luyện cấm địa máu kết thúc. Tất Cường ngồi im lặng ngắm nhìn cảnh đẹp của thiên nhiên. Trong những ngày qua, hắn đã thu thập được gần hai mươi lá cờ, nhưng trong số chúng không có một lá cờ có chữ càn nào cả. Hiện tại, hắn chỉ còn một hi vọng cuối cùng. Nếu như kẻ địch vẫn không có lá cờ chữ càn thì có nghĩa là hắn, Tất Cường không được phép tham gia vòng thứ hai của thí luyện. Tham vọng sở hữu vật nuôi Thiên Ma Điểu cũng tan thành mây khói.
Một loạt những âm thanh sột soạt từ trong rừng vọng lại. Tất Cường quay đầu nhìn lại. Đối thủ của hắn rốt cuộc cũng đã xuất hiện. Đó là một thiếu nữ cực sex. Cô ta mặc một bộ đồ mà đến những thổ dân châu Phi cũng phải thấy xấu hổ. Chiếc áo của cô ta tuy dài quá rốn nhưng lại mỏng đến mức giống như một tấm kính trong suốt. Cái quần thì thậm chí còn đủ để che hết mấy sợi gì đó màu đen. Không những thế, cơ thể cô ta lại cực kỳ nhức nhối. Thứ gì cần to thì to đến mức phi lý, những nơi cần nhỏ thì giống như bị ai đó dùng dây siết chặt, những nơi cần dài thì cứ như một con rắn… Thêm vào đó là một gương mặt diễn viên và một đôi mắt ** điếm. Tóm lại, cô ta là loại đàn bà mà chỉ cần nhìn cũng đủ đánh thức những thứ cần đánh thức của đàn ông.
Tất Cường cười nhạt. Hắn nhận ra ả ta. Một trong những người của nhóm Hoàng tộc Mắt Thần. Dù cho khi đó, ả ta đứng lẫn trong đám đông thì cũng rất khó có thằng con trai nào bỏ qua được ả. Hắn cười nhạt
“Rốt cuộc ngươi cũng quyết định ra tay?”
Ả mỉm cười dâm đãng
“Chẳng lẽ chúng ta không có gì khác để làm sao? Hay ta có đề nghị như thế này. Chúng ta cùng so tài ‘chuyện đó’ một phen. Ai thua sẽ phải làm theo yêu cầu của người thắng. Thế nào hả?”
“Đồ điếm.”
Tất Cường gằn giọng. Ả kia bật cười, châm chọc
“Ha ha… Không ngờ nhà ngươi lại thiếu tự tin đến như vậy. Ngươi có còn là đàn ông không hả?”
‘Kim cụ thể hóa’
‘Khu vật’
‘Phi châm phân ảnh thuật’
Tất Cường ra tay. Hàng trăm mũi phi kim lao vào ả ta. Ả vung tay. Đám mây phi kim lập tức bị đánh văng ra như một đám bụi. Vậy là ả là người thứ hai có con mắt đế vương, tham gia thí luyện này. Tất Cường thầm nghĩ. Hắn lại vung tay, một luồng sáng màu đen bắn tới, skill ‘Ma khí tuôn trào’ của class tư tế đen. Nhưng cũng như đám mây phi kim, luồng sáng lập tức bị đánh văng ra chỗ khác. Ả kia vẫn cười dâm đãng
“Thôi, đừng đánh nữa. Chúng ta nên đặt cược như ta bảo có phải hơn không?”
Tất Cường không nói gì. Hắn lại bắt quyết, đọc chú ngữ
“Ám Mạc”
Cả khu vực lập tức tối om như đêm ba mươi. Ả Hoàng tộc trợn mắt ra nhìn. Bức màn đen tối này là một kiểu ma pháp môi trường cấp thấp. Nó không thể ngăn skill do thám của con mắt đế vương. Ả vẫn nhìn thấy khối mana của Tất Cường. Nhưng ả lại nhận thấy một điều đáng sợ. Khối mana ấy đang tụt giảm một cách chóng mặt. Chỉ trong vài giây, khối mana có trị giá đến mấy trăm điểm ấy hoàn toàn biến mất.
“Bùa triệt tiêu mana? Anh yêu, đừng có những hành động ngu ngốc như vậy chứ. Cách đó chỉ khiến em không thể nhìn thấy được skill của anh nhưng em chỉ cần tập trung skill điều khiển xung quanh bản thân thì anh cũng không làm gì được em mà. Thôi, chúng ta hãy làm theo đề nghị của em đi.”
Câu nói của ả làm Tất Cường nhíu mày một chút rồi cười lạnh. Hắn đã hiểu được chỗ khác nhau giữa skill điều khiển của con mắt đế vương của hắn và của những kẻ đẳng cấp S. Con mắt của hắn chỉ điều khiển được những sự vật xác định cụ thể. Nhưng skill của cấp S có thể điều khiển được tất cả mọi sự vật trong một khu vực cụ thể.
Chỉ cần biết được thông tin về chiến thuật của đối phương thì ắt sẽ có cách phá giải chiến thuật đó và dành chiến thắng. Đó là luật thép của cuộc đời. Nhất là khi đối phương hoàn toàn không thể quan sát được hắn nhưng hắn lại vẫn có thể nhìn thấu đối phương. Tất Cường bắt quyết, niệm chú ngữ.
‘Nụ hôn của quỷ’
Ả Hoàng tộc đang ung dung đột nhiên cảm nhận một điều không hay. Ả chưa kịp có phản ứng thì toàn thân ả bỗng nhiên tê dại, mất điều khiển. Lượng Hp nhanh chóng sụt xuống. A a a…Ả kinh hoàng hét lên, rồi vội vã sử dụng skill ‘điều khiển tự thân’ đưa cơ thể về trạng thái vô địch. Một vòng bảo vệ màu lục nhạt hiện ra. Hiện tượng tê liệt và xuất huyết lập tức chấm dứt. Ả thở phào một hơi rồi hét lên, phi thân vào khu rừng.
Hành động bỏ chạy của ả làm Tất Cường hơi giật mình. Hắn cười gằn một tiếng rồi đuổi theo. Vòng tròn Ám mạc lấy bản thân hắn làm trung tâm lập tức từ từ di chuyển theo. Đột nhiên, Tất Cường dừng lại. Hắn từ từ toát mồ hôi, vẻ mặt hiện ra sự căng thẳng. Skill do thám cho hắn biết một đám người đang phục kích gần đó. Việc con nhỏ Hoàng tộc ấy bỏ chạy chỉ là một cái bẫy. Tất Cường nhìn lại lá bùa ‘triệt tiêu MP’. Thời hạn hiệu lực chỉ còn lại hai phút. Con nhỏ Hoàng tộc kia cũng đã hết khả năng sử dụng trạng thái vô địch.
Đuổi theo tiêu diệt ả, thu lấy tim ả và rút lui trong vòng hai phút hay lập tức rút lui, chấp nhận thất bại trong nhiệm vụ này?
Câu hỏi đó hiện nên trong đầu Tất Cường. Hắn phải ra quyết định thật nhanh bởi cái bẫy kia đã bắt đầu khép lại. Rút lui. Tất Cường quyết định. Hắn lợi dụng sự yểm hộ của Ám mạc để bỏ chạy.
Nhưng, Tất Cường phát hiện ra có điều không ổn. Con nhỏ Hoàng tộc đã quay trở lại. Bọn Hoàng tộc kia cũng xông đến. Tại sao chúng lại không tiếp tục phục kích. Chẳng lẽ chúng biết hắn đã phát hiện ra chúng. Nhưng tại sao? Hắn không có mana, nên skill do thám của chúng đã bị vô hiệu. Ám mạc tạo ra một môi trường đen tối nên chúng không thể nhìn thấy gì quá năm mét. Khoan, Ám mạc. Tất Cường đột nhiên hiểu ra. Ám mạc tạo ra một khu vực tối đen bao quanh hắn. Nếu có kẻ nào đó ở bên trong ám mạc thì không cần phải nói nhưng nếu ở bên ngoài mà nhìn thì nó chỉ giống như một quả cầu đen khổng lồ. Chúng có thể quan sát quả cầu đó để suy đoán vị trí của hắn….
Nếu bây giờ hắn thu lại ám mạc thì sẽ là mồi cho skill điều khiển của con nhỏ Hoàng tộc. Nếu không, hắn sẽ nhanh chóng bị bọn người kia bao vây và đánh bại. Phải tiêu diệt con nhỏ Hoàng tộc ấy trước. Tất Cường vỗ túi hành trang và tiếp tục phi thân về phía trước.
Con nhỏ Hoàng tộc dâm đãng đang phi thân theo sự hướng dẫn của những kẻ bên ngoài thì đột nhiên một đám phi kim bắn tới. Ả chẳng thèm quan tâm đến chúng. Trạng thái vô địch của ả vẫn còn vài chục giây nữa. Quả nhiên, mấy cái phi châm chạm vào màn chắn lập tức bị đánh bay. 10,9,8…2,1,0, màn phòng ngự của ả hoàng tộc cuối cùng cũng biến mất. Trạng thái vô địch của ả đã kết thúc. Ả hơi ngần ngừ, không biết có tiếp tục đuổi theo hay không? Bọn bên ngoài vẫn pm cho biết quả cầu đen vẫn tiếp tục di chuyển về phía đằng xa. Như vậy, mục tiêu của ả đã đi khá xa.
Ả Hoàng tộc còn đang mải suy nghĩ thì đột nhiên cảm giác bất an lần trước lại hiện ra. Ả kinh hoàng hét lên, móc trong túi ra một nắm bùa nhưng quá muộn. Cơ thể ả lại hoàn toàn tê liệt, Hp nhanh chóng sụt xuống.
‘Nụ hôn của quỷ’
Tất Cường đang ở gần chỗ ả. Vậy nhưng quả cầu ám mạc vẫn tiếp tục di chuyển. Ả hoàng tộc gào thét điên cuồng. Lũ phục binh lúc này mới phát hiện ra bị lừa. Chúng lập tức ào đến. Chúng lao vào ám mạc, tuy không nhìn thấy đối phương nhưng skill do thám của chúng lại cho phép chúng nhìn rõ con nhỏ Hoàng tộc kia.
Khi chúng đuổi đến nơi, chỉ thấy con nhỏ Hoàng tộc đang nằm co do trên mắt đất, không ngừng xuất huyết. Một tên tu sĩ nhíu mày, bắt quyết, niệm chú.
‘Lễ phước của thần linh’
Con nhỏ dâm đãng kia lập tức thoát khỏi trạng thái tê liệt, hiện tượng xuất huyết cũng mất đi. Ả lồm cồm đứng dậy, run run nói
“Hắn ở gần đây. Chỉ vừa nãy thôi”
Một gã pháp sư nghe vậy thì liếc mắt cho bọn chiến sĩ. Bọn chúng lập tức tản ra, tìm kiếm xung quanh. Một lúc sau, bọn chúng trở về mang theo một cái xác. Chúng đặt cái xác xuống đất, báo cáo
“Đội trưởng, xung quanh không còn ai hết. Chúng tôi chỉ phát hiện ra con Zombie này thôi.”
Gã pháp sư gật đầu:
“Đó là hai skill rất nổi tiếng của class tư tế đen. Skill phân thân và skill thuật thế thân của tư tế đen. Skill thứ nhất cho phép tư tế đen đem các hiệu quả phép thuật của bản thân đặt lên một con Zombie còn skill thứ hai giúp đổi chỗ của tư tế đen với một con Zombie khác. Hừ tên này sử dụng các skill này rất thuần thục. Trận này, chúng ta thua rồi.”
Thực vậy, bọn chúng đã thua. Xung quanh nơi này có rất nhiều đội mai phục nhưng chỉ vài người trong số đó là có con mắt đế vương. Một khi, Tất Cường đã thu hồi lại Ám mạc thì những kẻ đó không cách nào có thể phục kích hay thậm chí cả áp sát một kẻ có sự hỗ trợ của skill do thám của con mắt đế vương. Đó là chưa kể đến những skill đánh lén cực kỳ đáng sợ của class tư tế đen. Cuối cùng, không thể không nói đến thời gian của cuộc thí luyện cũng sắp hết.
Nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ chấp nhận bỏ cuộc. Cuộc săn đuổi lại tiếp tục. Không còn lá bùa triệt tiêu mana nào nữa, Tất Cường dễ dàng bị skill do thám của địch phát hiện. May mắn cho hắn là tầm xa của skill do thám lớn hơn rất nhiều so với tầm xa của skill điều khiển và tốc độ di chuyển của hai bên cũng không quá chênh lệch nhau. Do đó, hắn có thể vừa bỏ chạy vừa quan sát kẻ địch đang truy đuổi cũng như phục kích xung quanh.
Thời gian dần trôi đi, cuộc truy đuổi cũng dần đến hồi kết. Cự ly của hai bên càng ngày càng bị rút ngắn nhưng thời hạn của cuộc chiến này cũng sắp hết. Dù vậy, bọn người Hoàng tộc vẫn quyết tâm truy đuổi. Họ không hề có ý định lùi bước khi chưa đến hết cơ hội.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của thedark
Chương 62
Đột nhiên không hề có sự báo trước, Tất Cường bỗng nhiễn biến mất ngay trước mắt bọn Hoàng tộc. Lũ NPC ấy ngớ người ra. Chúng vội vàng lao đến nơi mà hắn vừa biến mất, ráo rác tìm kiếm xung quanh. Không có ai tại đó cả. Bọn họ vẫn không bỏ cuộc. Họ tìm kiếm rất lâu tại nơi đó, mãi cho đến khi hệ thống thông hết giờ của đợt thí luyện thứ nhất và tiến hành di chuyển tất cả bọn họ ra khỏi khu Cấm Địa.
Họ không thể tìm kiếm được Tất Cường là có nguyên nhân của nó. Không phải bởi Tất Cường đã rời mạng. Để đảm bảo độ chân thực của trò chơi, người chơi không thể rời mạng khi đang ở trạng thái chiến đấu. Nếu vì lý do gì đó, họ bắt buộc phải rời mạng thì hệ thống sẻ tạo lập một NPC tương tự thay thế cho người chơi đó để làm bia cho đối phương tấn công. Khi người chơi trở lại game, thì nhân vật của họ sẽ bị coi như đã bị đánh chết một lần.
Tất Cường biến mất là do hắn được sự giúp đỡ của người khác. Ngay khi ấy, đột nhiên từ một bụi cây, một cô gái nhỏ nhắn xông ra. Cô gái dễ dàng chụp được tay hắn trước cả khi hắn kịp có bất kỳ phản ứng nào. Sau đó thì ‘bụp’ một tiếng vang lên. Tất Cường và cô gái đồng thời biến mất khỏi chỗ đang đứng và xuất hiện tại một vị trí khác cách đó khá xa.
“Sakura. Là cô à?”
Tất Cường kêu lên, khi nhìn thấy cô gái. Đó là cô thiếu nữ loli bé bỏng, xinh xắn, Sakura của làng Tốn. Cô bé đáng yêu đó đã cứu hắn thoát khỏi sự truy đuổi của bọn Hoàng tộc. Sakura nhìn hắn một cái rồi gay gắt hỏi
“Anh có điên không mà đứng ở một nơi nguy hiểm và lộ liễu như vậy hả? Anh không biết lần này Hoàng tộc huy động lực lượng đông đảo như vậy là để túm anh à?”
Tất Cường chỉ có thể cười khổ
“Ài. Tôi đã đánh giá quá thấp trí tuệ của bọn chúng. Tôi cứ nghĩ chúng sẽ chỉ gọi đến một gã có con mắt đế vương như trước mà thôi.”
Sakura cười lạnh một tiếng rồi lại hỏi
“Anh kiếm được đủ bộ tám lá cờ chưa?”
Tất Cường lại cười khổ
“Tôi kiếm được gần hai mươi lá cờ rồi nhưng vẫn không kiếm được lá cờ có chữ Càn nào cả.”
Sakura lập tức cười tươi rói
“Vậy trao đổi với tôi đi. Tôi đổi một lá cờ có chữ Càn lấy mười lá cờ khác của anh.”
“Tại sao cô lại cần nhiều cờ đến như vậy? Chẳng lẽ ngoài tác dụng làm bằng chứng để vượt qua giai đoạn một chúng còn tác dụng gì khác sao?”
Sakura tươi cười giải thích
“Đúng vậy. Nhưng đây chỉ là một phần thưởng thêm đối với các NPC chúng tôi thôi. Ngoài tám lá cờ trong bộ bát quái, ai thu được thêm mười lá cờ nữa thì sẽ được thưởng thêm một kiện vũ khí có phép thuật thượng hạng nữa.”
Tất Cường nghe vậy thì hơi ngớ người ra. Té ra chỉ là một phần thưởng thêm cho NPC. Hắn hơi thất vọng nhưng lại nghỉ đến một việc khác, một nhiệm vụ ẩn dấu. Đó không phải là không có khả năng. Biết đâu những người chơi thông thường nếu thu thập được được dư mười lá cờ so với yêu cầu cũng sẽ được thưởng thêm. Nghĩ vậy, Tất Cường vội kiểm tra lại số cờ của mình. Hiện hắn có tất cả 28 lá cờ, nếu trao đổi mười lá với Sakura và trừ đi tám lá cờ bộ bát quái thì hắn còn lại 11 lá. Vậy chắc cũng đủ rồi. Tất Cườngliền vui vẻ trao đổi với Sakura.
“Ping Pong. Thời gian thi đấu vòng một cuộc thí luyện đã sắp hết. Những thí sinh đã tập hợp đủ bộ tám lá cờ Bát Quái hãy đặt chúng vào các vị trí tương ứng trong hình Bát quái trước mặt. Những lá cờ còn dư thì đặt vào trong hình tròn bên cạnh.”
Sau tiếng thông báo của hệ thống, một bức phù điêu hình bát quái và một bức hình tròn khác liền hiện ra trước mặt Tất Cường. Hắn liếc nhìn Sakura một cái. Sakura không đặt những lá cờ nằm mà cắm chúng vào các góc của bức phù điêu và mặt hình tròn. Tất Cường mau mắn bắt chước làm theo. Một tiếng thông báo của hệ thống vang lên làm hắn cảm thấy sung sướng nhưng
“Ping Pong. Người chơi Tất Cường đã thu thập đủ bộ tám lá cờ bát quái, ngoài ra còn thu được thêm mười lá cờ nữa. Hệ thống thưởng cho người chơi Tất Cường, danh hiệu Sát Nhân Vương.”
Sặc tiết. Danh hiệu ‘vua giết người’ à? Thưởng kiểu quái gì thế này. Tất Cường hậm hực nghĩ. Nhưng kể ra thì phần thưởng cũng là xứng đáng. Dù sao đó cũng là phần thưởng cho việc hắn đã giết quá nhiều người chơi và NPC.Tất Cường thở dài rồi treo luôn lên trên đầu. Tiếp đó, hệ thống lại thông báo
“Ping pong. Những người lọt vào vòng hai cuộc thí luyện Cấm Địa Máu được nghỉ mười hai ngày để chuẩn bị. Mười ngày sau, đợt hai của thí luyện sẽ được bắt đầu.”
‘Mười hai ngày trong game tức là mười hai tiếng đồng hồ bên ngoài.’ Tất Cường thầm đánh giá một lúc rồi quay sang nói với Sakura.
“Đợt thí luyện thứ hai tới đây, cô có kế hoạch gì không? Nếu không có gì đặc biệt thì chúng ta cùng kết thành một đội phối hợp được không?”
Sakura liếc mắt nhìn Tất Cường một cái rồi nói
“Đợt hai của thí luyện Cấm Địa Máu luôn là một cuộc thí luyện đơn. Tức là người thí luyện phải tiến hành thí luyện một mình trong một không gian bị giới hạn. Ta nghĩ chúng ta không thể kết đội được đâu.”
Tất Cường nghe vậy thì nhíu mày lại. Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình thường, nói
“Nếu vậy thì chúng ta sẽ cùng kết đội trong đợt thí luyện cuối cùng, được chứ?”
Sakura nghe vậy thì bật cười
“Hi hi hi… Nếu chúng ta cùng vượt qua được đợt thứ hai thì tôi cũng không có lý do để phản đối.”
Tất Cường mừng rơn
“Nếu vậy thì chúng ta cùng cố gắng nhé. Sau đó, chúng ta sẽ cùng nhau hoàn thành luôn cả đợt thí luyện thứ ba luôn.”
Sakura cũng vui vẻ đáp
“Được thôi. Vậy hẹn gặp lại anh sau đợt hai nhé. Không được thất bại đâu đấy.”
Tất Cường vỗ ngực đánh bộp một cái như một con tinh tinh
“Cứ tin ở tôi. Cả cô cũng chiến thắng đấy.”
Sakura bật cười không nói. Thân hình cô hơi nhòa đi rồi biến mất giữa khu rừng.
Tất Cường nhìn theo rồi thở ra. Hắn có mười hai tiếng đồng hồ để chuẩn bị trước khi bắt đầu đợt hai. Hắn nhẹ nhàng thoát game.
Tất Cường quyết định đi chơi. Đã năm ngày nay, trừ thời gian lên lớp và làm bài tập còn lại hầu hết thời gian hắn đều dành cho việc chơi game, hiện đã đến lúc phải trở về cuộc sống bình thường rồi. Tất Cường gọi điện cho thằng Chiến và Mimosa. Cả hai người đều bận online nên không thể đi với hắn.
Tất Cường cũng chẳng lấy đó làm điều khó chịu. Đây là truyện đương nhiên khi bạn yêu một kẻ nghiện game. Lúc này dù xảy ra bất cứ truyện gì thì hắn cũng phải nhịn. Nhưng cứ đợi bước vào nhà hắn rồi xem. Hắc hắc hắc… rồi sẽ biết tay nhau. Tất Cường độc địa nghĩ. Hôm nay là chủ nhật, hắn quyết định đi xem phim.
“Hi hi ha ha hô hô…”
Tất Cường ôm bụng cười ngặt nghẽo ngay trong rạp chiếu phim. Nội dung bộ phim thật thú vị. Đó là một câu truyện kể về một người đàn ông dê già. Ông ta dù đã vợ con đầy đủ nhưng vẫn sáng cơm chiều phở. Phải công nhận ông ta khá sát gái. Số đàn bà qua tay ông ta nhiều như sao trên trời. Nhưng rồi giống như bất kỳ ai trên thế giới này, ông ta dần có tuổi, sức khỏe suy yếu, không còn như xưa nữa. Những hoạt cảnh chưa ra đến chợ đã tiêu hết tiền hay mất bao công sức để cưa em vậy mà đến khi lâm trận thì trên bảo dưới không nghe,… Liên tục diễn ra. Những khuôn mặt thộn ra như tàu lá héo, những ánh mắt thất vọng, tức tối… làm cho Tất Cường không thể nhịn được cười.
“Ha ha… Tếu ơi là tếu. Tay đạo diễn đáng chết làm mình đau hết cả bụng.”
Tất Cường đi ra khỏi rạp chiếu phim, vừa đi vừa cười không thôi. Vừa đi được một đoạn, mắt hắn lại sáng lên. Một ‘em’ cực xinh đang đứng xếp hàng chuẩn bị mua vé xem phim. Em này tuổi khoảng hai ba, hai tư. Nước da trắng hồng tự nhiên, mái tóc đen nhánh làm nổi bật lên những nét ngây thơ, dịu dàng. Kết hợp với đó là những tác phong đặc trưng của những người phụ nữ hiện đại, trưởng thành. Nói tóm lại, cô ta trông thật ngon mắt và làm đàn ông thèm muốn.
Tất Cường lập tức xếp hàng để mua một vé bộ phim đó. Vào phòng chiếu, hắn nhìn quanh, tìm kiếm ‘con mồi’. Rạp chiếu phim khá đông nhưng con mồi nổi bật như vậy cũng dễ tìm. Cô ta đang ngồi tại một mình tại một dãy ghế trống. Tất Cường lập tức tiến đến, tự nhiên như không ngồi vào cái ghế bên cạnh. Hắn chờ cơ hội và cơ hội đã đến. Cô gái cầm lon côca lên định uống. Tất Cường lập tức làm ra vẻ nỡ tay, huých khuỷu tay lên, trúng ngay tay cầm của cô ta.
“Ối.”
Cô gái kêu lên. Lon côca bị hất văng hết cả lên người cô.
“Ôi. Tôi xin lỗi. Tôi vô ý…”
Tất Cường lập tức chớp lấy cơ hội. Hắn định nói vài câu dễ nghe nhưng lại im re ngay lập tức. Hắn thở ra một hơi, chán nản, ngồi ngay ngắn lại như không có việc gì. Cô gái ấy là một chiếc ‘tivi màn hình phẳng’. Rõ chán. Không ngờ một mặt tiền tốt đến như vậy mà lại không có ‘điện’, như vậy thì chẳng đáng để đầu tư.
“Ui chu chao. Con quỷ dễ thương quá.”
Tất Cường lại xem phim. Đó là một bộ phim thể loại kinh dị khá đặc sắc. Nội dung phim thì không có gì đáng nói nhưng các hiệu ứng hình ảnh, những con quỷ đội mồ sống lại thì thật tuyệt vời. Chúng không phải là các xác chết bẩn thỉu, máu me be bét mà là những con quái thú xinh xắn theo kiểu những pho tượng cổ điển thường có tại các lâu đài, tu viện, nhà thờ châu Âu cổ. Những đôi cánh dơi của chúng thật tuyệt diệu, chỉ vỗ vài cái là có thể nâng những con mồi to nặng như con người lên không, dễ dàng. Những cái sừng cong cong ngộ nghĩnh chẳng biết để làm gì. Những chiếc răng cửa sắc nhọn như răng nanh loài ăn thịt. Những tài phép tuyệt diệu dễ dàng tiêu diệt kẻ địch…
Một ý tưởng léo lên trong đầu Tất Cường. Hắn dần hình thành một hình ảnh và con đường phát triển tương lai cho nhân vật của mình dựa trên hình ảnh con quỷ vừa rồi. Tất Cường từ từ nở một nụ cười hưng phấn.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của thedark