22-09-2012, 10:28 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 61: CÆ¡ há»™i
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Chung Việt mỉm cÆ°á»i nhìn Diệp Ngâm Phong nói:
- Diệp huynh, huynh cÅ©ng không cần phải thÆ°Æ¡ng cảm nhÆ° váºy đâu, trên Ä‘á»i nà y chẳng có việc gì là không thể cả, sống trên cõi Ä‘á»i, phải sống cho sinh Ä‘á»™ng, nếu cứ mãi để ý tá»›i những thứ không đạt được, chỉ cà ng khiến bi thÆ°Æ¡ng thêm thôi, có ngÆ°á»i có ta, hÆ¡n nữa, huynh lại rất để ý tá»›i chuyện nà y, nhÆ°ng huynh lại không để trong lòng, nếu Ä‘em so sánh thì chẳng phải là không hay cho lắm không?
Diệp Ngâm Phong lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ nói:
- Sự việc không liên quan tới mình, thì là m sao ngươi có thể biết được cái khổ của ta chứ, hơn nữa việc của ngươi còn chưa giải quyết rõ rà ng nữa mà , thế mà còn quan tâm đến chuyện của ta nữa, đúng là móng vuốt của ngươi vươn dà i quá rồi đấy.
Những lá»i hắn nói sao mà nho nhã, thản nhiên thế, cho dù đó là những lá»i đùa cợt nhÆ°ng vẫn có sá»± tao nhã ở đó, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng Ä‘á»u tá» ra rất Ä‘iá»m tÄ©nh và đặc thù riêng.
Chung Việt nghe thấy Diệp Ngâm Phong và tay mình như móng vuốt, cảm thấy không hà i lòng nói:
- Huynh xem kìa, đó má»›i chÃnh là bản tÃnh của huynh, đã là bằng hữu tri ká»· thì phải quan tâm lẫn nhau, có khó khăn gì thì cứ nói vá»›i ta, sẽ không bất lợi gì vá»›i huynh đâu, ta cÅ©ng chẳng cÆ°á»›p chá»— của huynh, tuy năng lá»±c của ta có hạn, nhÆ°ng ở thà nh Hà ng Châu nà y, thì ta cÅ©ng là ngÆ°á»i có tiếng nói và tà i năng.
Diệp Ngâm Phong cảm nháºn được những lá»i nói của Chung Việt rất Ä‘áºm tình nghÄ©a, trong lòng cÅ©ng cảm thấy ấm áp, vô cùng thoải mái, mắt Ä‘Æ°a vá» phÃa Tôn Kiến và Lý Phách Thiên Ä‘ang cÆ°á»i nói rất vui vẻ, liá»n thần bà nói vá»›i Chung Việt:
- Công tá» của phủ doãn đại nhân Tôn Khoa đúng là má»™t nhân tà i tuấn tú, không biết chừng sẽ là ngÆ°á»i lá»t và o mắt xanh của Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng ý chứ.
- Cái tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i cố ý muốn chá»c tức ta phải không?
Chung Việt cÆ°á»i khắc khổ nói:
- Rõ rà ng ngÆ°Æ¡i biết ta và hắn cả mặt và lá»i Ä‘á»u không Æ°a nhau, lại cứ thÃch nói những lá»i xỉa xói đó vá»›i ta.
Tuy hắn nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại cảm thấy tâm trạng của Diệp Ngâm Phong từ chá»— chán nản dần dần bình thÆ°á»ng trở lại, hÆ¡n nữa bắt đầu pha trò cÆ°á»i rồi, trong lòng cÅ©ng vui vì bằng hữu.
Diệp Ngâm Phong khẽ phe phẩy quạt, vẻ mặt khinh thÆ°á»ng nói:
- Äây chẳng phải đấu đá nhau trên con Ä‘Æ°á»ng chÃnh trị quan trÆ°á»ng đó sao, thế hệ trÆ°á»›c thì đấu đá nhau trên triá»u đình, thế hệ sau thì đấu đá nhau để tranh hoa cÆ°á»›p ngá»c, đấu đá tá»›i khi nà o đối phÆ°Æ¡ng thua thì thôi. Theo ta thì, là m nhÆ° váºy thì không đáng để đặt quá nhiá»u tâm tÆ° và o chuyện đó, chỉ có há»c vấn chân chÃnh má»›i là kẻ có há»c thức, đó má»›i là mục tiêu để ta theo Ä‘uổi, còn đối vá»›i những thủ Ä‘oạn tìm cách để đấu đá nhau thì ta chẳng thèm quan tâm.
Chung Việt cÆ°á»i khắc khổ nói:
- Huynh cà ng nói cà ng thấy thế nà o ý, vừa nãy ai nói là thÆ°Æ¡ng tâm buồn chán, và nói không thÃch đấu đá nhau, huynh có Diệp Các đứng phÃa sau thì còn ai dám đấu đá vá»›i huynh nữa mà phải quan tâm chứ, nếu thá»±c sá»± muốn đấu đá thì chẳng phải không muốn sống đó sao?
Diệp Ngâm Phong khẽ lắc đầu, mìm cÆ°á»i không nói gì, thần thái rất hiu quạnh.
- Huynh lắc đầu là sao váºy? Xuất thân trong má»™t gia đình chức cao vá»ng trá»ng, bản thân lại là ngÆ°á»i được há»c đến nÆ¡i đến chốn, khà chất là tuyệt hảo, huynh còn có Ä‘iá»u gì không hà i lòng nữa chứ?
Nói tá»›i đây, Chung Việt lại nhá»› tá»›i kỳ khảo thà sang năm, liá»n trêu ghẹo nói:
- Huynh Ä‘á»u nói cả Ä‘á»i huynh chỉ coi trá»ng hai từ há»c vấn, chắc rằng kỳ thi năm sau, ngôi vị Trạng Nguyên đối vá»›i huynh thì dá»… nhÆ° trở bà n tay rồi.
- Dễ như trở bà n tay thì hơi quá, những cái gì mình chưa đạt được thì mới đáng theo đuổi thôi.
Diệp Ngâm Phong nghe thấy Chung Việt nói váºy liá»n phản bác, nhÆ°ng vẻ mặt rất tá»± tin đã chứng tá» cho Chung Việt rằng những lá»i ngÆ°Æ¡i nói không phải là không có căn cứ.
Diệp Ngâm Phong vẻ nghi hoặc nhìn Chu Ngộ Năng, rồi nói với Chung Việt:
- Ta thấy vị Chu công tá» kia tuy rằng xuất thân hà o môn, nhÆ°ng cÅ©ng không thấy có Ä‘iểm gì hÆ¡n ngÆ°á»i, hÆ¡n thế còn chẳng mang theo má»™t văn nhân nà o để trợ thủ, hôm nay hắn nhÆ° má»™t con cá chép béo máºp thân cô thế cô thế kia thì chắc chắn không thể vượt qua tráºn long môn nà y rồi.
Chung Việt thấy hắn hình dung Chu Ngá»™ Năng là má»™t con cá chép béo máºp vá»™i cÆ°á»i rồi lắc đầu nói nhá» vá»›i hắn:
- Diệp huynh, huynh đừng thấy Chu công tá» kia nhìn béo máºp nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu tiếp xúc vá»›i hắn thì sẽ phát hiện, tuy bá» ngoà i hắn hồ đồ váºy nhÆ°ng chà hÆ°á»›ng thì không há» tầm thÆ°á»ng nhÆ° cái vẻ bá» ngoà i của hắn đâu.
- � Có chuyện đó sao?
Diệp Ngâm Phong hiếu kỳ nói.
- Không chỉ nhÆ° váºy đâu, tuy huynh thấy hắn chẳng có vẻ gì lợi hại, há»c vấn lại chẳng ra gì, nhÆ°ng đối nhân xá» thế thì khiến chúng ta phải khâm phục đó.
Chung Việt nói thêm.
- Vì sao lai nói nhÆ° váºy?
Diệp Ngâm Phong vẻ không hiểu há»i lại.
- Diệp huynh, huynh có biết vì sao bên cạnh hắn lại còn một chỗ trống đó không?
Chung Việt lại thần bà nói:
- Nếu ta đoán không sai thì, hắn đang đi tìm viện binh tới, huynh không thấy cái tên gia đinh lúc mới đến đã không thấy bóng dáng đâu rồi sao?
- Cứu binh, có thể tìm được ai tới cứu binh chứ? Rốt cuộc là văn nhân mặc khách nà o có thể tới cứu binh đây?
Diệp Ngâm Phong hiếu kỳ nói.
- Không phải váºy, hắn chẳng phải là văn nhân mà cÅ©ng chẳng phải là mặc khách gì cả.
Chung Việt lắc đầu nói.
- Cái tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i nhà , lúc nà o rồi mà còn cứ mÆ¡i mÆ¡i nhau thế hả? Có gì thì cứ nói thẳng ra, đỡ phải ta há»i Ä‘i há»i lại.
Diệp Ngâm Phong thúc giục nói.
Chung Việt ha hả cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i nà y nói ra thì vô cùng bình thÆ°á»ng, chỉ là má»™t tên gia Ä‘inh mà Chu Ngá»™ Năng không biết nhặt được từ đâu mà thôi.
- Chỉ là má»™t tên gia Ä‘inh cá»n con sao?
Diệp Ngâm Phong trợn tròn mắt lên, cà ng thêm hiếu kỳ, nếu nói Chu Ngá»™ Năng má»i má»™t đại văn hà o tá»›i để trợ giúp, thì cÅ©ng chẳng có chút hiếu kỳ gì, mấy năm gần đây, những kẻ chỉ được Ä‘á»c qua mấy năm sách thánh hiá»n đã tá»± coi là tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i rồi, há»c vấn vô bá», Ä‘á»u ra ngoà i ba hoa để ngÆ°á»i khác cho rằng mình tà i hoa lắm, rồi Ä‘i đâu cÅ©ng nói là có ý muốn Ä‘oạt thiên hạ nà y, thá»±c ra trong bụng thì Ä‘á»u là những thứ vá»› vẩn ba hoa, chẳng có chút há»c vấn đáng kể nà o. Những kẻ nhÆ° váºy thì đâu đâu cÅ©ng có cả, nếu có tiá»n thì cứ Ä‘i trên phố là tóm được cả đống tá»± cho là văn nhân mặc khách ngay.
NhÆ°ng, cho dù có nghÄ© nát óc cÅ©ng không thể ngỠđược rằng Chu Ngá»™ Năng lại má»›i tá»›i má»™t tên gia Ä‘inh cá»n con để trợ giúp, khiến Diệp Ngâm Phong cà ng thêm hứng thú, rung đùi đắc ý, cho rằng tên gia Ä‘inh nà y nhất định có chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i rồi.
Nếu má»™t tên gia Ä‘inh cá»n con mà trong long môn tráºn nà y có thể vẽ rồng Ä‘iểm phượng thì đúng là sẽ có sá»± khác lạ vô cùng.
- Không sai, Diệp huynh lát nữa huynh hãy chỠđể xem kịch hay đi, nếu tên tiểu gia đinh đó không đến thì thôi, chứ nếu hắn đến, bảo đám hắn sẽ tạo ra một vở kịch cực kỳ hay.
Diệp Ngâm Phong cà ng nghe thì cà ng thấy hiếu kỳ, vốn thấy cảnh tượng ở đây cÅ©ng chẳng có gì hay ho, nhÆ°ng khi nghe thấy chuyện nà y thì tá»± nhiên thấy kÃch Ä‘á»™ng hẳn lên, bản thân hắn vốn rất có hứng thú vá»›i những kẻ có há»c vấn thá»±c thụ, hÆ¡n nữa trong má»™t hoà n cảnh nà y mà có má»™t tên tiểu gia Ä‘inh mà có há»c vấn cao thâm nhÆ° váºy, cà ng khiến hắn thêm hÆ°ng phấn, rất muốn xem má»™t tên tiểu gia Ä‘inh thì có thể tạo ra cÆ¡n sóng gió gì ở đây.
Chung Việt cÆ°á»i hi hà nhìn vẻ mặt hiếu kỳ của Diệp Ngâm Phong, trong lòng cÅ©ng tá» ra rất hiếu kỳ vá»›i tên tiểu gia Ä‘inh thần kỳ nà y, vá»›i những gì mình biết vá» tên gia Ä‘inh Trần Tiểu Cá»u nà y, thì cÅ©ng chỉ nghe tin đồn rằng hắn xá» Lý Phách Thiên thôi, còn nữa là huynh trưởng Chung Bân cÅ©ng đã ân cần cảnh báo cho hắn rằng, nhất định đừng có khinh thÆ°á»ng những kẻ gia Ä‘inh cá»n con, phải lấy lá»… để đãi ngÆ°á»i, nhất thiết phải nhá»› lấy Ä‘iá»u nà y.
Hắn biết huynh trưởng Chung Bân là ngÆ°á»i rất cẩn tháºn trong câu ăn tiếng nói, rất khiêm tốn Ä‘Ä©nh đạc, huynh trưởng cÅ©ng đã rất trịnh trá»ng cảnh báo hắn váºy rồi, nhất định phải có nguyên nhân bên trong, thá»±c ra mục địch vẫn là sợ hắn gây ra chuyện thôi.
NhÆ°ng đối vá»›i Chung Việt thì cảm thấy rất khó hiểu, hắn là em trai của quan phụ mẫu ở Hà ng Châu nà y, thế mà lại có vẻ kÃnh nể cái tên gia Ä‘inh cá»n con nà y, đây chẳng phải là trò cÆ°á»i cho thiên hạ đó sao? NhÆ°ng hắn biết rằng, những lá»i của huynh trưởng tuy hắn không hiểu lắm, nhÆ°ng nhất định là không sai, nếu không nghe theo lá»i của huynh trưởng, thì sá»›m muá»™n gì cÅ©ng có ngà y hắn phải hối háºn.
Lý Phách Thiên, Long Äại và Tôn Kiến cÅ©ng Ä‘ang tán chuyện vá»›i nhau, và i tên quan lại và thÆ°Æ¡ng nhân cùng câu kết thà nh má»™t liên minh cÅ©ng thấy rất tá»± tin, vá»›i Lý Phách Thiên mà nói, nếu tên gia Ä‘inh Trần Tiểu Cá»u kia không đến thì thôi, nếu hắn mà đến thì sẽ cho hắn biết thế nà o là sá»± lợi hại, không chỉ đánh bại hắn trên bà n cá», cÅ©ng phải cho hắn nến trải sá»± Ä‘au Ä‘á»›n của thể xác, nếu không nghÄ© váºy thì dẫn tên Long Äại tá»›i đây để là m cái gì chứ.
NghÄ© tá»›i đây, hắn nghiêm nghị nói vá»›i Long Äại:
- Nếu lát nữa tên trợ thủ của thằng heo máºp kia tá»›i, nhất định phải nghÄ© cách để cho hắn biết sá»± lợi hại, khiến hắn sống không bằng chết, Long Äại, việc nà y ta giao cho ngÆ°Æ¡i đó, nhất định phải là m cho đẹp mắt đó.
- Yên tâm đi, việc nà y giao cho ta thì đúng là quá đơn giản rồi.
Long Äại đồng ý ngay, con Ä‘Æ°á»ng hắn Ä‘i chÃnh là lÆ°u manh du côn, đấu đá nhau mà , đối vá»›i những vụ đánh nhau gây gổ thì đó chÃnh là bản sắc của hắn rồi, huống chi hiện giá» hắn phải bám chặt lấy cái cá»c vững chắc ở Hà ng Châu nà y là Lý gia mà .
NhÆ°ng Tôn Kiến thì không lạc quan nhÆ° hai ngÆ°á»i há», tâm tÆ° của hắn lại hoà n toà n chú ý tá»›i phÆ°Æ¡ng diện của Chung Việt.
Có câu rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuá»™t từ nhỠđã biết Ä‘Ã o hang Ä‘á»™ng rồi, cha hắn - Tôn Khoa giá»i vỠđầu cÆ¡ luồn cúi, hắn pháºn là con thì chắc chắn không thể nà o không có những mánh khóe di truyá»n đó được, lại dá»±a và o sá»± uy phong của cha hắn, ở thà nh Hà ng Châu nà y có ai mà không biết hắn Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng được gá»i là công tá» con ông cháu cha.
NhÆ°ng cho dù hắn hoà nh tráng, phong quang tá»›i đâu, nhÆ°ng trên hắn vẫn còn má»™t ngÆ°á»i luôn đè trên hắn đó chÃnh là Chung Việt, cái tên con ông cháu cha nà y không chỉ có bá»™ dạng hÆ¡n hẳn hắn, vá» phần há»c vấn cÅ©ng vượt mặt hắn, Ä‘iá»u nà y khiến hắn vô cùng bất mãn.
Cha thì bị Chung Bân áp chế chặt chẽ, hắn lại bị Chung Việt coi là dÆ°á»›i chiếu, cái kiểu Ä‘á»i Ä‘á»i là m kẻ thứ hai nà y khiến hắn không thể chịu Ä‘á»±ng được.
Hôm nay chÃnh là cÆ¡ há»™i tuyệt vá»i để hắn tạo dá»±ng tiếng tăm cho mình, tuy tà i nghệ cá» tÆ°á»›ng của Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng rất hay nhÆ°ng vẫn không thể coi là vô cùng tuyệt mỹ được, nhÆ°ng cÅ©ng có thể được liệt và o má»™t trong mÆ°á»i cao thủ của thà nh Hà ng Châu nà y, chỉ cần hắn có thể qua quan trảm tÆ°á»›ng, oai phong lẫm liệt đè nén được Chung Việt, hÆ¡n nữa lại có bao nhiêu nhân váºt máu mặt của Hà ng Châu ở đây là m chứng, thì cái danh hiệu lão nhị ngà n năm của hắn sẽ tá»± khắc được thay tên đổi há», hÆ¡n nữa còn có cÆ¡ há»™i riêng tÆ° tâm sá»± vá»›i Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng nữa, có những cÆ¡ há»™i vô cùng quý giá nhÆ° váºy, thì là m sao hắn có thể bá» qua được chứ.
Trong lòng hắn vẫn Ä‘ang nghÄ© ngợi váºy, dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Chung Việt.
NhÆ°ng khà độ của Chung Việt thì vô cùng lá»›n mạnh, hoà n toà n không thèm để ý gì tá»›i ánh mắt nhÆ° lang nhÆ° sói của hắn, vẫn cứ cÆ°á»i nói rất rôm rả vá»›i Diệp Ngâm Phong.
Cảnh tượng nà y, khiến lòng Tôn Kiến cà ng thêm phẫn uất, má»™t cảm giác bị khinh bỉ đâm thẳng và o tim hắn, hắn thá» rằng, hôm nay nhất định sẽ cho Chung Việt má»™t bà i há»c Ä‘Ãch đáng.
Lúc nà y Trần Tiểu Cá»u và Tiểu lục tá» cÅ©ng vá»™i và ng chạy tá»›i, khắp Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Trần Băng ngáp lấy ngáp để.
Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng Tiểu lục tá» cứ giá»›i thiệu mấy vị công tá» gia Ä‘ang há»™i tụ ở Túy HÆ°Æ¡ng Lầu.
Tiểu lục tá» nói nhanh đến ná»—i sùi hết bá»t mép ra:
- Cá»u ca, ta nói những Ä‘iá»u nà y huynh có nghe không váºy? Chúng ta không thể đánh mà không có sá»± chuẩn bị được.
- Äang nghe đây!
Trần Băng nói cho có lệ, thá»±c ra hắn chẳng chút quan tâm tá»›i tà i há»c của những kẻ đó, chỉ có Ä‘iá»u những thân pháºn và bối cảnh của những ngÆ°á»i nà y khiến hắn chú ý mà thôi, nhất là mối quan hệ giữa Lý Phách Thiên, Long Äại và công tá» của Hà ng Châu phủ doãn - Tôn Kiến.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
23-09-2012, 11:04 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 62: Cuối cùng ngươi cũng đã tới
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trần Băng vốn là ngÆ°á»i có tÆ° duy lô gÃch má»™t cách dị thÆ°á»ng, trá»±c giác nói cho hắn biết, tổ hợp những ngÆ°á»i nà y có má»™t cÆ¡ sở lợi Ãch rất thâm háºu.
Long Äại là má»™t thế lá»±c của thủy váºn ở thà nh Hà ng Châu nà y, hÆ¡n nữa là má»™t kẻ không chuyện ác nà o không dám là m, đầu Ä‘á»™i trá»i chân chà đạp những ngÆ°á»i dân lÆ°Æ¡ng thiện, còn Tôn Kiến lại là công tá» gia của Hà ng Châu phủ doãn, là má»™t con nhà quan Ä‘iển hình.
Hai thế lá»±c nà y nhẽ ra thuá»™c vá» hai thế lá»±c nhÆ° nÆ°á»›c vá»›i lá»a, bất kể là thân pháºn, bối cảnh hay là trình Ä‘á»™ há»c thức, chẳng có chút lợi Ãch qua lại gì vá»›i nhau. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i há» vẫn cứ ngồi cùng nhau, hÆ¡n nữa có vẻ rất tÆ°Æ¡ng đầu ý hợp, để xảy ra tình huống nà y chỉ có má»™t nguyên nhân duy nhất, Hà ng Châu phủ doãn Tôn Khoa chÃnh là cái ô dù bảo há»™ cho Long Äại.
Những suy Ä‘oán nà y đối vá»›i Trần Băng vô cùng quan trá»ng, má»™t thế lá»±c Ä‘en tối, Ä‘á»u là m những chuyện bắt ngÆ°á»i cÆ°á»›p của, nếu theo những lo gich bình thÆ°á»ng thì, thế lá»±c nà y nhẽ ra không thể tồn tại được ở những đô thị phồn hoa nhÆ° Hà ng Châu nà y.
Không những thế Long Äại còn là m việc rất uy phong lá»™ng trá»i, để có được những uy thế nà y chắc hẳn phÃa sau có sá»± háºu thuẫn rất lá»›n lao và đầy mÆ°u mẹo, vá» phần mÆ°u mẹo trong đó nhất định phải bao hà m Ä‘iá»u gì đó, hiện tại Trần Băng không rõ cho lắm, nhÆ°ng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u Hà ng Châu phủ doãn Tôn Khoa kia là má»™t kẻ mÆ°u mẹo để trợ giúp má»™t thế lá»±c.
Suốt quãng Ä‘Æ°á»ng Trần Băng Ä‘á»u suy tÆ° vá» chuyện nà y, trong bất giác đã tá»›i trÆ°á»›c cá»a Túy HÆ°Æ¡ng Lầu rồi. TrÆ°á»›c cá»a vô cùng bình thản, chỉ thấy gá»n gà ng hÆ¡n mức bình thÆ°á»ng, Trần Băng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy ba chữ được viết rất uốn lượn Túy HÆ°Æ¡ng Lầu.
Nếu nhìn kỹ ba chữ đó thì cÅ©ng chẳng có gì là đặc thù cả, nhÆ°ng Trần Băng lại là ngÆ°á»i rất chú ý tá»›i những chi tiết nhá», tỉ mỉ xem lại, thấy ba chữ nà y được viết rất tinh tế, cÅ©ng mang chút thÆ° pháp thi há»a đó chứ, hắn nghiêng nghiêng đầu xem lại lần nữa, Ä‘em ba chữ đó xem kỹ thì không khá»i kinh ngạc, lúc nà y má»›i phát hiện ba chữ nà y nhÆ° hình dáng má»™t công tá» và má»™t tiểu thÆ° Ä‘ang trong tÆ° thế thoải mái chè chén, có má»™t cảm giác phong lÆ°u khó mà nói nên lá»i được.
Trần Băng không khá»i vá»— tay tán dÆ°Æ¡ng, những kiểu thÆ° pháp mang thi vị của mô phá»ng nà y quả là má»™t kiệt tác, vô cùng đáng quý trá»ng. Tuy rằng trà nhá»› của hắn vô cùng ghê gá»›m, nhÆ°ng vá»›i những thi há»a nghệ thuáºt nà y thì Trần Băng mãi mãi không bao giá» vá»›i được tá»›i cái cảnh giá»›i đó rồi. Rồi hắn nhìn mấy chữ rất nhỠở dÆ°á»›i ba chữ to đó được viết Khổng Nghi Tần thÆ°.
Không ngỠđó là bút tÃch của Khổng lão ca, Trần Băng vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, Khổng lão ca quả nhiên không hổ danh là đại há»c gia già đá»i, chỉ dá»±a và o công lá»±c để ra má»™t bức thi há»a nà y, lại được phối vá»›i những vần thÆ¡ của hắn, thì chắc chắn sẽ có rất nhiá»u thiếu nữ ở thanh lâu nà y xếp hà ng dà i để được hầu hạ hắn.
Hắn nói xong không khá»i thở dà i, sao ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i lại có sá»± chênh lệch xa vá»i nhÆ° váºy nhỉ, nếu bản thân mình cÅ©ng có tà i năng ở lÄ©nh vá»±c nà y thì tốt quá, sau nà y còn có cÆ¡ há»™i thỉnh giáo Khổng Nghi Tần chứ, sau đó sẽ có cÆ¡ há»™i trổ tà i vá»›i Song Nhi hÆ¡n.
Äang lúc suy tÆ° váºy, chợt nghe thấy má»™t âm thanh tê tê dại dại vang tá»›i:
- Oan gia chết tiệt, còn ở đó nhìn cái gì thế, nô gia ở đây, mau tới đây.
Trần Băng tâp trung nhìn và o, không khá»i kinh ngạc, má»™t vị thiếu nữ rất đầy đặn, trên khuôn mặt còn có và i sợi râu, Ä‘ang mau chóng lao vá» phÃa hắn, hắn vô cùng kinh hãi né sang má»™t bên nói:
- Vị tiểu thÆ° nà y râu má»c uyển chuyển nhÆ° váºy, dám há»i là tiểu thÆ° khuê các nhà ai váºy?
Vị thiếu nữ nà y cÅ©ng chẳng thèm để ý tá»›i lá»i nói của hắn, rồi lao và o lòng của Tiểu lục tá» nói:
- Cái tên Tiểu lục tỠchết tiệt nà y, ngươi đi đâu mà lâu thế hả, để nô gia nhớ chết đi được.
Hóa ra cô bé đó không phải thÃch mình, trong lòng hắn khẽ thở phà o nhẹ nhõm, nhÆ°ng lại thấy bà n tay rất Ä‘iêu luyện của Tiểu lục tá» Ä‘ang sá» bóp ngá»±c cô bé mấy cái, rồi lại hôn mấy cái và o chiếc môi Ä‘á» á»ng và có và i sợi râu vẻ đùa giỡn nói:
- Äông Mai, chẳng phải lúc trÆ°á»›c ta nói vá»›i nà ng là ta có việc đó sao? Nà ng vá»™i cái gì chứ, đợi lúc nữa ta khởi xÆ°á»›ng uy vÅ© lên thì nà ng cố mà chịu đó nhé.
- Lục ca chà ng hÆ° quá, nô gia chỉ thÃch chà ng tá» ra uy vÅ© thôi, chà ng cà ng uy vÅ© thì nô gia ta cà ng thÃch.
Trần Băng nghe được những câu nà y trong lòng thấy lạnh hết cả ngÆ°á»i, lại thấy bà n tay của Tiểu lục tá» rất Ä‘iêu luyện sá» mó khắp ngÆ°á»i cô nà ng nà y, không hiểu khẩu vị của tên Tiểu lục tá» nà y lại nặng thế sao?
Má»™t thiếu nữ cá»±c phẩm mà ở trên trá»i cÅ©ng khó tìm mà dÆ°á»›i đất nà y lại cà ng khó hÆ¡n, lẽ nà o cô bé nà y chỉ hợp vá»›i khẩu vị của Tiểu lục tá» chăng?
Trần Băng thấy hai ngÆ°á»i há» Ä‘ang rất sung sÆ°á»›ng, có những hà nh Ä‘á»™ng không được tao nhã cho lắm, tháºm chà còn quên cả Chu công tá» Ä‘ang vô cùng nóng ruá»™t ngồi trong kia, cái tên Tiểu lục tá» nà y quả là kẻ trá»ng sắc khinh bạn, ta còn chÆ°a nói ngÆ°Æ¡i đâu đấy.
Hắn vá»™i ho khan má»™t tiếng, lúc đó má»›i khiến hai ngÆ°á»i há» bừng tỉnh.
Tiểu lục tá» vá»— mạnh má»™t cái và o đầu, rồi cÆ°á»i vẻ ngượng ngùng vá»™i và ng buông Äông Mai ra, rồi cùng vá»›i hắn bÆ°á»›c và o Túy HÆ°Æ¡ng Lầu.
Trong đại sảnh, má»™t bầu không khà xuân sắc thi vị, nhÆ°ng trong lòng Chu Ngá»™ Năng thì lạnh lùng nhÆ° băng tuyết váºy, không khá»i thầm trách tên Tiểu lục tá» là m việc không đến nÆ¡i đến chốn, thấy thá»i gian để giải thế cá» nà y đã sắp hết, thế mà tên Tiểu lục tá» khốn kiếp nà y vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a được Trần Băng tá»›i đây, đợi lát nữa nếu hắn tá»›i đây phải cho hắn má»™t tráºn má»›i được.
Những tên kỳ thủ mà Lý Phách Thiên mang theo Ä‘ang rất thản nhiên tá»± đắc mà thưởng thức trà ngon, trải qua má»™t hồi suy nghÄ©, mấy tên lÃnh đánh thuê nà y rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được ánh rạng đông, trong lòng rất kÃch Ä‘á»™ng, vá»™i và ng báo tin cho Lý Phách Thiên.
Vốn dÄ© Lý Phách Thiên cÅ©ng rất sầu muá»™n vì mãi chÆ°a giải được, sợ những tên kỳ thủ mình mang tá»›i Ä‘á»u là bá»n hữu danh vô Ãch. NhÆ°ng khi nghe được tin nà y, sá»± phiá»n muá»™n cÅ©ng đã tan biến hết, lần nà y thì hắn cÅ©ng đảm bảo thắng chắc không bị thua rồi.
Long Äại nhìn thoáng má»™t cái qua Chu Ngá»™ Năng, lạnh lùng cÆ°á»i rồi ngồi bên cạnh châm ngòi chém gió nói:
- Phách Thiên, ngÆ°á»i xem cái tên Chu Ngá»™ Năng kia mẹ kiếp có má»—i mình, thấy thá»i gian sắp trôi qua rồi, sao hắn vẫn bình tÄ©nh thế nhỉ? Hay là hắn đã giải được thế cá» nà y rồi?
- Dựa và o cái óc lợn của hắn thì giải thế chó nà o được, chỉ dựa và o cái thằng nhãi gia đinh kia thôi, nhưng hôm nay có lẽ tên tiểu tỠđó sợ chúng ta rồi, không ngỠtới lúc nà y rồi mà vẫn chưa chịu xuất hiện.
Lý Phách Thiên oán háºn nói, lúc nà y hắn vô cùng hi vá»ng tên chó má Trần Băng kia sẽ tá»›i kịp, nhÆ° váºy thì có thể danh chÃnh ngôn thuáºn mà cho hắn biết sá»± lợi hại của và i vị đại sÆ° mà ta mang tá»›i đây, lúc đó má»›i có thể báo mối thù lần trÆ°á»›c được.
Tôn Kiến quả tà i há»c vấn không phải bình thÆ°á»ng chút nà o, thế cá» trÆ°á»›c mắt đối vá»›i hắn mà nói, tuy có chút khó, nhÆ°ng vá»›i tÃnh cẩn tháºn suy sét của hắn, thì thế cá» nà y cÅ©ng được hắn phá giải rồi, hắn thả lá»ng nhẹ nhà ng ấn và o huyệt thái dÆ°Æ¡ng, rồi lại liếc mắt nhìn vẻ mặt thoải mái và đang cÆ°á»i nói của Chung Việt, trong lòng không khá»i dâng lên má»™t cảm giác thất bại, cái tên công tá» bá»™t nà y chắc cÅ©ng đã giải được thế cá» nà y rồi.
Ở đây chỉ có Diệp Ngâm Phong là thản nhiên nhất, nhÆ°ng trò chÆ¡i trẻ con thế nà y quả tháºt khiến hắn thấy chẳng có chút thú vụ gì, đôi mắt vẻ nghiá»n ngẫm nhìn các vị công tá» Ä‘ang ngồi trong đại sảnh, duy chỉ nhìn Chu Ngá»™ Năng là nhìn lâu nhất.
Xem ra Chung Việt nói không sai, thá»i gian sắp hết rồi, mà tên Chu Ngá»™ Năng nà y vẫn giữ được tâm trạng bình tÄ©nh nhÆ° váºy quả tháºt hiếm có, đúng là không thể đánh giá ngÆ°á»i ở bá» ngoà i được.
NhÆ°ng tên tiểu tá» nà y nhất định là không phá giải được thế cá» nà y rồi, vì sao mà vẫn giữ được vẻ tá»± tin nhÆ° váºy nhỉ?
Äáp án chỉ có má»™t, đó chÃnh là tiểu gia Ä‘inh thần kỳ nhÆ° Chung Việt đã nói, nghÄ© tá»›i đây, sá»± buồn chán của Diệp Ngâm Phong đã bị sá»± hiếu kỳ nà y dần dần lấn chiếm hết rồi, mở to đôi mắt của mình tìm tòi, quan sát nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Chu Ngá»™ Năng.
- Công tá», công tá», ta đã mang Cá»u ca tá»›i đây rồi, ta đã mang Cá»u ca tá»›i đây rồi.
Cùng vá»›i những âm thanh kéo dà i của Tiểu lục tá», Trần Băng và hắn hai ngÆ°á»i há» vá»™i và ng bÆ°á»›c và o.
Tất cả những ngÆ°á»i ở đại sảnh Ä‘á»u rất kinh ngạc nhìn vá» hai ngÆ°á»i há», nhất là những kỹ nữ, cÅ©ng thấy rất kỳ lạ, nhân váºt nà o mà có thể hô to gá»i nhá» loạn cả Túy HÆ°Æ¡ng Lầu nà y lên váºy, khiến ai nấy Ä‘á»u phải ngỡ ngà ng.
NhÆ°ng khi quay đầu lại nhìn thì thấy Trần Băng chỉ mặt bá»™ quần áo quá Ä‘á»—i tầm thÆ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° tất cả Ä‘á»u lắc đầu ngoai ngoái, đúng là những loại ếch ngồi đáy giếng, chỉ là má»™t tên hạ nhân mà cứ xôn xao cả lên, ngoà i cái vẻ ngoà i bảnh bao ra thì có cái gì để khiến má»i ngÆ°á»i phải ngạc nhiên nhÆ° gặp phải yêu quái váºy.
Sá»± xuất hiện của Trần Băng khiến cả há»™i trÆ°á»ng phải chú ý tá»›i mình, tất cả những cái nà y phải quy lại ở cái mồm to của Tiểu lục tá» thôi, trong lòng Trần Băng thì không ngừng tá»± há»i: những ngÆ°á»i khiêm tốn nhÆ° mình, cho dù Ä‘i tá»›i đâu Ä‘á»u cÅ©ng có sá»± quyến rÅ© khác lạ.
Lý Phách Thiên trợn tròn mắt vì tức giáºn, ngẩn ngÆ¡ ra vẻ rất lÆ°Æ¡ng thiện, cứ nghÄ© tá»›i lần mình bị hắn cho ăn quả Ä‘au, cÅ©ng chÃnh là có sá»± xuất hiện của hắn mà anh rể của mình Ngô Thiên Phát bị mất chức. Trong lòng tá»± nhiên có má»™t mồi lá»a cứ thế mà nhen nhóm lên, nhÆ°ng khuôn mặt thì lạnh lùng nói vá»›i Long Äại:
- Long Äại, ngÆ°Æ¡i nhất định phải nhá»› cho kỹ, chÃnh là cái thằng chó má nà y, ta không cần biết ngÆ°Æ¡i dùng cách nà o, nhất định phải cho thằng nà y má»™t tráºn thừa sống thiếu chết má»›i được.
- Yên tâm đi, Phách Thiên, huynh bảo ta nhằm tới ai, thì chẳng có ai có thể có kết cục tốt đẹp đâu.
Long Äại cÆ°á»i nham hiểm, vẻ rất tá»± tin nói cho Lý Phách Thiên nghe. Dá»±a và o thế lá»±c của hắn, để khiến má»™t tên gia Ä‘inh cá»n con thừa sống thiếu chết thì quá Ä‘Æ¡n giản, đối vá»›i hắn chỉ nhÆ° gạt má»™t hạt cát trên mặt.
Riêng Chung Việt và Diệp Ngâm Phong lại không há» báºn tâm tá»›i vẻ khệnh khạng mà má»i ngÆ°á»i ở đây gắn cho Trần Băng, hai ngÆ°á»i há» nhìn nhau rồi khẽ nở má»™t nụ cÆ°á»i.
Chung Việt cÆ°á»i là vì dá»± liệu được những mà n trình diá»…n sau nà y sẽ vô cùng đặc sắc, còn Diệp Ngâm Phong cÆ°á»i là vì rất hiếu kỳ và vẻ tham cầu vá»›i Trần Băng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngÆ°á»i kÃch Ä‘á»™ng nhất chÃnh là Chu Ngá»™ Năng công tá» của chúng ta rồi, Trần Băng vừa xuất hiện, thì Chu Ngá»™ Năng không còn giữ được vẻ bình tÄ©nh được nữa, vá»™i và ng đứng dáºy ra nghênh đón, rồi ôm chầm lấy Trần Băng, rồi rất kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Tiểu Cá»u, cuối cùng thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã tá»›i, cuối cùng thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã tá»›i.
Lúc nà y hắn thấy Trần Băng vô cùng quan trá»ng vá»›i mình, không có hắn, thì bản thân mình chẳng biết phải là m sao nữa, vừa cô Ä‘Æ¡n hiu quạnh và ngay cả thế cá» nà y cÅ©ng không thể phá giải được.
Sá»± xuất hiện của Trần Băng, khiến tâm trang Ä‘ang treo trên ngá»n cây nà o đó cuối cùng cÅ©ng đã nháºp và o xác hắn rồi, hắn ôm mạnh Trần Băng, giống nhÆ° bị tráºn hồng thủy và bấy vÃu được và o má»™t gốc cây, nhất định không chịu buông tay ra.
Trần Băng bị Chu Ngá»™ Năng ôm cảm thấy nhÆ° bị nghẹt thở váºy, trong lòng cÅ©ng thấy ấm áp vì hắn vô cùng coi trá»ng sá»± xuất hiện của mình, chỉ có má»™t câu rất Ä‘Æ¡n giản†cuối cùng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»›i rồi†mà bao hà m sá»± thà nh khẩn và mong chỠđến vô Ä‘á»™ của Chu Ngá»™ Năng vá»›i hắn, bao nhiêu là tÃn nhiệm, bao nhiêu là hi vá»ng, có thể nói những thứ nà y không thể dùng tiá»n và ng mà hằng lượng được.
CÅ©ng trong chốc lát nà y, hiện thá»±c của Chu Lão phu nhân và tri tâm của Chu Ngá»™ Năng, sao mà khác xa váºy chứ.
Trần Băng khẽ vá»— và o vai Chu Ngá»™ Năng, trong lòng quả tháºt rất muốn bảo vệ hắn, hắn lặng lẽ nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn và o đôi mắt của Chu Ngá»™ Năng, rồi rất chân thà nh nói:
- Chu công tá», ngÆ°á»i yên tâm Ä‘i, chỉ cần có Trần Tiểu Cá»u ta ở đây, thì không phải sợ bất kỳ Ä‘iá»u gì cả.
Những lá»i nà y được nói ra, tất cả những ngÆ°á»i ngồi ở đây Ä‘á»u thấy kinh ngạc. Tuy giá»ng nói của hắn không lá»›n lắm, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để lá»t và o lá»— tai của tất cả những vị công tá» ngồi đây.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
23-09-2012, 11:05 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 63: Bão
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
NgÆ°á»i có thể được gá»i là ngÆ°á»i, má»™t nguyên nhân rất quan trá»ng đó là bởi vì ngÆ°á»i có thể có suy nghÄ©, và biết dá»±a và o lá»±c lượng để hà nh Ä‘á»™ng, là m những việc đúng vá»›i thân pháºn của hắn, nói những lá»i đúng vá»›i thân pháºn của hắn.
Chỉ có nhÆ° váºy, má»›i phù hợp vá»›i luân thÆ°á»ng đạo lý, nếu không sẽ bị ngÆ°á»i khác cho rằng Ä‘iên ngu si.
Nếu nhÆ° Thiên VÆ°Æ¡ng lão tá» nói ra những lá»i nhÆ° váºy, cÅ©ng chẳng có ai dám phản đối và hoà i nghi cả, cà ng không có ai dám nghÄ© là đang bốc phét chém gió cả, vì sao Æ°? Vì hắn chÃnh là Thiên VÆ°Æ¡ng lão tỠđó.
Thân pháºn và địa vị của hắn có thể quyết định được trá»ng lượng của lá»i nói, cÅ©ng có thể bảo đảm cho hắn rằng, những lá»i hắn nói ra và những hà nh Ä‘á»™ng hắn là m sẽ thá»±c thi được.
NhÆ°ng những lá»i của Trần Băng lại trái hẳn vá»›i quỹ đạo bình thÆ°á»ng đó, những lá»i hắn nói so vá»›i thân pháºn là má»™t gia Ä‘inh thì cách xa ngà n vạn dặm.
Khoảng cách giữa Thiên Vương và gia đinh không biết cách xa ngần nà o nữa? Có lẽ là ở vô cực rồi.
NhÆ°ng má»™t tên tiểu gia Ä‘inh mà lại cÆ°á»›p lá»i của Thiên VÆ°Æ¡ng lão tá», nhÆ° váºy chẳng phải là trò cÆ°á»i và lố bịch đó sao?
Tóm lại, những lá»i nà y nếu là Thiên VÆ°Æ¡ng lão tá» nói ra thì nó quá bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng từ miệng của Trần Tiểu Cá»u nói ra thì đó chỉ là những lá»i ba hoa lá»— mãng mà thôi.
Lý Phách Thiên, Long Äại và Tôn Kiến Ä‘á»u thấy tức cÆ°á»i, nhất là hai tên kỳ thủ Ä‘i theo trợ giúp cho Lý Phách Thiên, cÆ°á»i nhÆ° chÆ°a bao giỠđược cÆ°á»i váºy.
Trần Băng không ngỠđược rằng mình chỉ tiện mồm nói ra mấy câu nhÆ° váºy mà lại có hiệu quả nhÆ° váºy, thấy Lý Phách Thiên tuy Ä‘ang cÆ°á»i, nhÆ°ng trong nụ cÆ°á»i đó mang theo biết bao mÆ°u mô, ngồi bên cạnh hắn là má»™t tên thân hình rất vạm vỡ cÆ°á»ng tráng, mặt mà y có vẻ phang phác Long Nhị, chắc chÃnh là anh trai của Long Nhị là Long Äại rồi, còn má»™t vị ngồi bên kia chắc hẳn là Tôn Kiến rồi.
Hắn đẩy Chu Ngá»™ Năng ra, mắt đối mắt vá»›i Lý Phách Thiên và mấy tên kia rất lâu, nhÆ°ng hai tên trợ thủ của Lý Phách Thiên vẫn Ä‘ang cÆ°á»i khanh khách, khiến hắn cảm thấy trong lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, rồi hắn nhìn hai tên trợ thủ của Lý Phách Thiên nói:
- Hai vị cẩu huynh, ngại quá để hai ngÆ°á»i phải cÆ°á»i nhÆ° tiện nhân rồi.
- Cái thằng nhãi nà y, ngươi dựa và o cái gì mà dám bôi nhỠvăn nhân hả? Ngươi nói ai là cẩu hả?
Trong đó có một kỳ thủ tên là Hà n Thái khoa trương nói:
- Dù gì Hà n Thái ta cÅ©ng là phó há»™i trưởng há»™i cá» Thiên Váºn, chÃnh là cao đồ của Hà n Mặc Tuân đại gia, và cÅ©ng là cháu há» xa mÆ°á»i tám Ä‘á»i của lão, luáºn thân pháºn địa vị thì không biết là hÆ¡n ngÆ°Æ¡i biết nhÆ°á»ng nà o nữa, cái thằng nhãi ranh nhÆ° ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà nói ta là cẩu?
Lúc hắn nói ra những lá»i đó, những kỹ nữ Ä‘ang vây quanh nghe thấy hắn là cao đồ của Hà n Mặc Tuân, ánh mắt nhìn hắn cà ng thêm hâm má»™ hÆ¡n, Hà n Thái cÅ©ng cảm nháºn được những ánh mắt hâm má»™ xung quanh Ä‘ang nhìn mình, không khá»i có chút đắc ý, rồi cà ng ngẩng cao đầu lên tá» vẻ cao quý.
Cái đồ ngÆ°Æ¡i thì cá» quạt cái gì chứ, ngay cả sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i còn bại dÆ°á»›i tay của ta, thì đối vá»›i những loại nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì có cái chó gì mà huênh hoang chứ, Trần Băng cảm thấy buồn cÆ°á»i, rồi nhìn những kỹ nữ kia vẫn có những ánh mắt hâm má»™ dõi theo Hà n Thái, trong lòng không khá»i cảm thán, hiệu ứng của danh nhân là váºy đó, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n.
Trần Băng cÅ©ng không há» nói ra mình đã từng giao tranh vá»›i Hà n Mặc Tuân, vốn bản tÃnh kÃnh già yêu trẻ, muốn giữ chút thể diện cho Hà n Mặc Tuân thôi, hắn giả bá»™ Ä‘ang suy tÆ° há»i Hà n Thái:
- Nếu ngươi không phải là chó, thì tại sao lại bám theo tên bánh bao thịt kia?
- Ngươi nói ai là bánh bao thịt hả?
Hà n Thái phản biện.
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo ai, thì ngÆ°á»i đó chÃnh là bánh bao thịt thôi.
Trần Băng tiện đưa đẩy luôn.
- NgÆ°Æ¡i nói báºy bạ gì thế hả, Lý công tỠđâu phải là bánh bao thịt chứ.
Hà n Thái buột miệng nói luôn.
- Không phải bánh bao thịt, lẽ nà o là bánh bao rau sao?
Trần Băng giả bộ phản bác nói.
- Lý công tỠcũng không phải là bánh bao rau.
Hà n Thái phản bác.
- Váºy thì là bánh bao gì váºy?
Trần Băng lại chá»c há»i.
- Là ... là ...
Bá»—ng nhiên Hà n Thái nháºn ra mình vô hình đã bị Trần Băng cho và o rá» rồi, có tranh cãi cÅ©ng không ổn mà không tranh cãi cÅ©ng không được, hắn Ä‘ang trong thế tiến thoái lưỡng nan, trá»™m nhìn Lý Phách Thiên má»™t cái, vá»™i quay đầu vá» hÆ°á»›ng khác, không dám tiếp lá»i nữa.
- Trần Tiểu Cá»u, cái con rùa Ä‘en rụt đầu nà y cuối cùng cÅ©ng đã tá»›i rồi, không cần đấu võ mồm vá»›i ta đâu, ta cÅ©ng không ngại nói cho ngÆ°Æ¡i biết, hôm nay ta phải khiến ngÆ°Æ¡i bị năm ngá»±a phân thây mà vá», ngÆ°Æ¡i có tin không hả?
Vẻ mặt Lý Phách Thiên hiện rõ vẻ tức giáºn, nhìn Trần Băng trong chốc lát, thần thái không còn bình tÄ©nh nhÆ° lúc trÆ°á»›c nữa rồi, thù nhân gặp nhau, chÆ°a thấy đã thấy Ä‘á» mắt lên rồi, cái tên Trần Tiểu Cá»u đáng chết nà y, nhất định không thể dá»… dà ng buông tha cho hắn được, không lá»™t má»™t lá»›p da của hắn ra, thì ta không phải là Lý Phách Thiên.
- Nói hay lắm nói hay lắm!
Trần Băng chẳng có chút sợ hãi sá»± uy hiếp của Lý Phách Thiên, nói đùa gì chứ, dù gì Trần Tiểu Cá»u ta bây giá» cÅ©ng là ngÆ°á»i có thân pháºn rồi, không chỉ là tam đại chưởng quầy của chi nhánh ở thà nh tây rồi, mà lại còn là lão đại của quân Ä‘oà n Anh Má»™c nữa, ngÆ°Æ¡i muốn năm ngá»±a phân thây ta sao? Ta không thèm năm ngá»±a phân thây ngÆ°Æ¡i thì thôi, cái thằng nhãi nhà ngÆ°Æ¡i bây giá» hãy nhìn rõ tình thế rồi hãy nói chuyện.
Hắn nhìn Lý Phách Thiên rồi đột nhiên nói:
- NgÆ°Æ¡i cho rằng thiên hạ nà y là của cha ngÆ°Æ¡i sao, trong tứ hải nà y là của mẹ ngÆ°Æ¡i sao? Thanh thiên bạch nháºt thế nà y không ngá» ngÆ°Æ¡i còn dám uy hiếp ta, ngÆ°Æ¡i cho rằng vị công tá» của phủ doãn đại nhân là không khà sao? Cho dù ngÆ°Æ¡i cho rằng công tá» của phủ doãn đại nhân là không khà đi chăng nữa, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i lại dám cho rằng em trai của tri phủ đại nhân là không khÃ?
Trần Băng nắm lấy cơ hội, muốn xỠluôn cái tên lúc nà o cũng lạm dụng vũ lực nà y, rồi gán hết tội tình lên đầu Lý Phách Thiên.
Tôn Kiến là má»™t ngÆ°á»i rất Ä‘iá»m tÄ©nh, chuyện nà y cứ tranh biện nữa thì cà ng khiến Lý Phách Thiên và o thế bị Ä‘á»™ng thôi, đối vá»›i bá»n há» mà nói không hay chút nà o, hắn nhìn tên mồm năm miệng mÆ°á»i Trần Băng, trong lòng thầm trách cái tên Lý Phách Thiên kia chỉ được cái kÃch Ä‘á»™ng lá»— mãng thôi, rồi vá»™i và ng nháy mắt hắn nói:
- Äá»u là những lá»i đùa thôi mà , không cần phải coi là tháºt đâu, đừng là m tổn thÆ°Æ¡ng hòa khà là được.
Rồi đôi mắt nhanh chóng liếc qua vẻ mặt đang vui vẻ của Chung Việt.
Cái tên Trần Tiểu Cá»u kia quả tháºt cÅ©ng lợi hại đó chứ, Chung Việt lắc đầu cÆ°á»i rồi nhìn vá» phÃa hắn, trong lòng cÅ©ng cảm thấy khâm phục và khinh bỉ hắn, khâm phục cái sá»± lẻo mép của Trần Tiểu Cá»u, khinh bỉ vì cÅ©ng biết lợi dụng mối quan hệ không tốt đẹp gì giữa ta và Tôn Kiến mà táºn dụng.
Cái tên nhãi nà y quả tháºt không phải hạng vừa đâu.
Diệp Ngâm Phong vẻ đồng tình nhìn Chung Việt, trong lòng cảm thấy rất buồn cÆ°á»i, không ngá» chỉ và i lá»i của tên nhãi Trần Tiểu Cá»u kia mà đã lôi ngÆ°á»i chẳng có chút can dá»± gì tá»›i chuyện vừa rồi Chung Việt và o, cái nà y quả tháºt nhanh trà đó, không phải những kẻ tầm thÆ°á»ng nà o cÅ©ng có thể nhanh nháºy nhÆ° váºy được.
Kỳ thực câu nói†chỉ cần có ta ở đây, thì không phải sợ ai cả†của Trần Băng cũng khiến Diệp Ngâm Phong ngẩn ngơ một hồi lâu.
Tuy trên khuôn mặt hắn giả bá»™ ra vẻ rất trấn tÄ©nh, nhÆ°ng trong lòng thì lại cảm thấy những lá»i của Trần Băng không biết chừng má»±c, hay là Trần Tiểu Cá»u không hiểu được tình hình thá»±c tế ở đây mà mù quáng tá»± tin quá chăng?
SÄ© nông công thÆ°Æ¡ng, tám giáo cá»u lÆ°u, tuy nói nghá» nà o cÅ©ng có thể là m trạng nguyên, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ trong má»™t phạm vi nhất định nà o đó thôi, tiểu gia Ä‘inh có khả năng cá» quạt thì cÅ©ng chỉ là sở thÃch nghiệp dÆ° mà thôi, cho dù có giá»i cỡ nà o, thì cÅ©ng chỉ là nghiệp dÆ° thôi, nếu so vá»›i những vị đại cao thủ chuyên nghiệp thì còn xa vá»i lắm.
NhÆ°ng nghe qua những lá»i đấu đá của Trần Tiểu Cá»u và Lý Phách Thiên, bây giá» Diệp Ngâm Phong đã thay đổi cách phán Ä‘oán của hắn, hắn cho rằng những lá»i vừa rồi của Trần Tiểu Cá»u chỉ nói đúng có má»™t ná»a thôi.
Äồng thá»i trong lòng cÅ©ng phải thừa nháºn, ngÆ°á»i nà y không phà i là loại ngu đần, mà chÃnh là trà tuệ đại hiá»n.
Linh hồn của cá» tÆ°á»›ng chÃnh là ở má»™t chữ†ngá»™â€, nếu không có ngá»™ tÃnh, cho dù cả Ä‘á»i chÆ¡i cá», thì cÅ©ng chỉ là những loại tầm thÆ°á»ng không đáng nói.
NhÆ°ng những lá»i nói rất lanh lợi của Trần Băng thì cÅ©ng thấy hắn là má»™t ngÆ°á»i cÆ¡ trà rất linh hoạt, rõ rà ng hắn cÅ©ng đã biết váºn dụng cái†ngộ†của hắn để lý giải rồi. NhÆ° váºy có thể thấy trên tà i đánh cá» của Trần Tiểu Cá»u cÅ©ng có má»™t trình Ä‘á»™ rất thâm sâu, nên hắn má»›i tá»± tin và bản lÄ©nh nhÆ° váºy chứ.
Tuy Diệp Ngâm Phong thừa nháºn sá»± linh hoạt và ngá»™ tÃnh của Trần Tiểu Cá»u, nhÆ°ng hắn cho rằng Trần Tiểu Cá»u chỉ đúng có má»™t ná»a thôi, còn vì sao chỉ đúng có má»™t ná»a, thì xuất phát từ sá»± tá»± tin thái quá của Diệp Ngâm Phong.
Cá» vua cá» tÆ°á»›ng là quốc cá» của Yến triá»u, cÅ©ng là má»™t môn há»c bắt buá»™c để bồi dưỡng những văn sÄ©, là m nhÆ° váºy để luyện cho các văn sÄ© khả năng linh hoạt và quyết Ä‘oán, là má»™t môn mà văn thần võ tÆ°á»›ng bắt buá»™c phải há»c.
Năm Diệp Ngâm Phong mÆ°á»i sáu tuổi thì đã xÆ°ng vÆ°Æ¡ng xÆ°ng bá vá» môn cá» vua nà y ở triá»u đình rồi, lúc hai mÆ°Æ¡i tuổi đã cùng vá»›i những ngÆ°á»i chấp chủ Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u táºp trung để bồi dưỡng nhân tà i rồi. Ngay cả ngÆ°á»i rất Ãt khi khen ngợi ai nhÆ° Diệp Các Lão cÅ©ng phải khen ngợi tà i trà cá» tuyệt đỉnh của con trai mình.
Trong lòng hắn vô cùng tá»± tin, vá»›i lý lịch, khả năng ngá»™ tÃnh của hắn, nếu hôm nay hắn không xuất hiện ở đây, thì không biết chừng cái tên Trần Tiểu Cá»u kia sẽ xÆ°ng hùng xÆ°ng bá ở đây rồi, nhÆ°ng ai bảo oan gia ngõ hẹp chứ, nếu hắn đã ở đây, thì không có lý do để Trần Tiểu Cá»u dá»… dà ng xÆ°ng hùng xÆ°ng bá rồi.
Vẻ mặt đâm chiêu và nghiá»n ngẫm của hắn cứ Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn Trần Băng.
Chu Ngá»™ Năng thấy Trần Tiểu Cá»u là chiêm tinh cứu mạng cho hắn, vá»™i và ng lôi hắn ngồi xuống bà n cá», rồi nói nhá» và o tai hắn:
- Tiểu Cá»u, chỉ cần ngÆ°Æ¡i giúp ta vượt qua được năm cá»a ải, chém sáu tÆ°á»›ng, thì ta sẽ thưởng lá»›n, sẽ để cho bốn đại hoa đán của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu nà y là Xuân VÅ©, Hạ Hà , Thu HÆ°Æ¡ng, Äông Mai hầu hạ ngÆ°Æ¡i, đảm bảo đêm nay ngÆ°Æ¡i sẽ hưởng thụ trá»n vẹn.
Trần Băng nghe ná»a câu trÆ°á»›c còn cảm thấy vui vẻ, trong lòng nghÄ©, Chu Ngá»™ Năng vẫn biết cách táºn dụng chiêu nà y đó chứ, hoà n toà n biết khẩu vị của hắn, nhÆ°ng nghe tá»›i câu cuối có tên Äông Mai, trong lòng hắn cảm thấy á»›n lạnh, vá»™i và ng nói:
- Có phải Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng trong truyá»n thuyết là có cặp râu nhÆ° Ä‘Ã n ông không váºy?
Vẻ mặt Chu Ngộ Năng bất giác vui vẻ nói:
- Tiểu Cá»u, sao ngÆ°Æ¡i biết váºy, đó chÃnh là cá»±c phẩm của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu đó, vừa lúc có thể để ngÆ°Æ¡i thưởng thức.
Trần Băng sợ quá suýt chút nữa thì vãi cả đái ra, cứ nghÄ© tá»›i dáng vẻ của Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, thì chắc Xuân VÅ©, Hạ Hà , Thu HÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng khắc ả là mấy, vá»™i và ng nói:
- Äạ tạ Chu công tỠđã có ý tốt, bốn vị hoa đán nhÆ° váºy là m sao Tiểu Cá»u có thể hưởng thụ được chứ, hay là để cho Tiểu lục tá» Ä‘i.
Con ngÆ°Æ¡i của Chu Ngá»™ Năng đảo đảo, rồi cÆ°á»i nói vá»›i Trần Băng:
- Cái tên Tiểu Cá»u nà y, cứ nhắc tá»›i Ä‘Ã n bà , thì ngÆ°Æ¡i lại hồ đồ rồi, vừa nãy ta má»›i đùa ngÆ°Æ¡i tý thôi mà . Ta nói Äông Mai không phải là Äông Mai có râu mà tên Tiểu lục tá» kết đâu, Äông Mai của Tiểu lục tá» thì ngay cả ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng còn chẳng dám gần nữa là , xem ngÆ°Æ¡i kìa bị dá»a tá»›i mức sợ mất hồn rồi.
Cái tên heo máºp chết tiệt nà y, không ngá» dám chÆ¡i mình má»™t vố, ta còn chÆ°a thèm nói ngÆ°Æ¡i đâu đó, Trần Tiểu Cá»u nhìn Chu Ngá»™ Năng vẻ rất khinh bỉ.
- Bốn vị hoa đán đó trên nhân gian nà y cũng hiếm có, vẫn giữ được tấm thân trong sạch đó.
Chu Ngá»™ Năng vẻ cÆ°á»i dâm dáºt nói:
- Nếu ngươi có thể đoạt được bốn vị hoa đán nà y trong tay thì Chu Ngộ Năng ta chắc phải bái phục ngươi lắm đó.
Trong lòng Trần Băng thấy rất vui sÆ°á»›ng, lần nà y hắn sẽ có cÆ¡ há»™i để váºn dụng ba mÆ°Æ¡i sáu kế tán gái và bảy mÆ°Æ¡i cách biến hóa rồi.
Hai ngÆ°á»i dang to nhá» thảo luáºn vá» bốn vị đại hoa đán, chợt nghe thấy tiếng của má»™t tiểu nha đầu hô:
- Các vị công tá», thá»i khắc đã tá»›i, xin má»i Ä‘em những kết quả mang tá»›i chá»— ta.
Lá»i nói nà y giống nhÆ° sét đánh ngang tai váºy, khiến Chu Ngá»™ Năng giáºt hết cả mình, hắn liá»n cố đẩy Trần Tiểu Cá»u, rồi run rẩy nói:
- Tiểu Cá»u, còn không mau phá giải thế cá» nà y cho ta Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
24-09-2012, 09:57 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 64: Khinh ThÆ°á»ng
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Chu Ngô Năng chỉ chăm chú cùng vá»›i Trần Tiểu Cá»u vui cÆ°á»i đùa giỡn, hoà n toà n quên mất việc hắn kêu Trần Tiểu Cá»u đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch chÃnh gì, đợi khi tiểu nha đầu nói, má»›i giáºt mình, vá»™i và ng giục Trần Băng đến giải thế cá» nà y, trong lòng thầm kêu lên má»™t tiếng đại sá»± không hay rồi, thá»i gian đã đến rồi, cho dù Trần Băng có thiên tà i đến đâu thì cÅ©ng không thể trong cái thá»i gian ngắn ngủi gần nhÆ° không váºy giải được thế cá» nà y.
Äám ngÆ°á»i Lý Phách Thiên nhìn bá»™ mặt béo ịch vui quá hóa buồn của Chu Ngô Năng, Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt vui sÆ°á»›ng khi ngÆ°á»i khác gặp nạn, đặc biệt là cái tên Hà n Thái phó há»™i trưởng của há»™i cá» Thiên Váºn, cà ng cảm thấy hả giáºn, để cái thằng nô bá»™c chó má nhà ngÆ°Æ¡i thi thố vá»›i lão tá» ta, lần nà y thì xòn rồi, thá»i gian đã hết, cho dù ngÆ°Æ¡i có năng lá»±c to lá»›n, thế cá» nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể giải được nữa rồi.
Chung Việt và Diệp Ngâm Phong lại lộ ra vẻ mặt tiếc nuối vô hạn, đặc biệt là Diệp Ngâm Phong, trong lòng cà ng cảm thấy khó chịu. Tựa như một tảng đá lớn đè trong lòng, khiến hắn vô cùng buồn rầu.
Trần Tiểu Cá»u lóe sáng bÆ°á»›c ra khiến cho Diệp Ngâm Phong có hứng thú say mê vá»›i hắn, hÆ¡n nữa nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của tiểu gia Ä‘inh nà y cÅ©ng khÆ¡i dáºy lòng háo thắng của hắn, nếu nhÆ° không cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i thể hiện tà i năng, thì khác nà o bở lỡ má»™t nhân duyên trá»i cho.
Hắn nghÄ© đến đây, Ä‘iá»m đạm nói:
- Vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y, có má»™t vị công tá» vừa đến kịp, chắc có thể giải được thế cá» nà y, cô nÆ°Æ¡ng có thể cho thêm chút thá»i gian được không?
Cách nói năng của hắn tao nhã, Ä‘iá»m đạm, toát lên vẻ hà o hoa phú quý.
Tiểu nha hoà n mặc dù tuổi còn nhá», nhÆ°ng ở nÆ¡i nhÆ° thanh lầu nà y, đủ loại má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gặp qua, sá»›m đã thà nh tinh rồi.
Mắt thấy vị công tá» nà y quần áo tuy rằng không phải quá đẹp đẽ quý giá, nhÆ°ng những lá»i nói cá» chỉ thì lại rất tá»± nhiên mang phong thái của quan lá»›n nhà già u, nà ng má»™t tiểu nha đầu nhá» bé cÅ©ng không dám ra mặt phản bác, nhÆ°ng Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng đã định thá»i gian rồi, cÅ©ng không thể tùy ý thay đổi được, liá»n nhá» giá»ng nói:
- Chuyện nà y... Thế nà y e rằng... em rằng...
Lý Phách Thiên liếc mắt nhìn Hà n Thái ra hiệu, Hà n Thái hiểu ý, vội và ng nói lớn:
- Thế không được, không có quy tắc, thì không có hiệu lực được, quy tắc là quy tắc, là m sao mà có thể chỉ vì một tên nha đinh nhỠmà tùy ý thay đổi chứ, hắn là Thiên Vương Lão TỠsao? Như thế khác nà o vi phạm ước nguyện ban đầu của Hồng Hạnh cô nương, lại cà ng là m mất đi vẻ uy phong của Túy hương lầu sao? Không thể là m như thế được.
Chu Ngô Năng vô cùng chán nản thất vá»ng, mục Ä‘Ãch của hắn không phải là nhất định phải gặp được Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng, mà là muốn ngăn cản Lý Phách Thiên gặp Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng, mắt thấy tráºn đấu nà y vẫn chÆ°a bắt đầu đánh, hắn đã bị loại rồi, trong lòng không khá»i có chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Trần Băng lúc nà y đứng bên cạnh bà n cá», chỉ nhìn thoáng qua, đã nhá»› kÄ© lại được toà n bá»™ vị trà các quân cá» trên bà n cá», chú tâm phát huy bản lÄ©nh thần kỳ, trong đầu vừa hết lòng suy nghÄ© cách giải, vừa hÆ°á»›ng vá» phÃa Diệp Ngâm Phong cÆ°á»i má»™t cái.
Trong lòng hắn đối vá»›i Diệp Ngâm Phong có chút háo kỳ và cảm kÃch, vị quý công tỠđến từ Kinh Thà nh nà y xem ra quả nhiên không phải là hạng ngÆ°á»i bụng dạ hẹp hòi, không so Ä‘o nà y ná», không dùng cách thức nà y ná» xua Ä‘uổi mình, ngược lại trong thá»i khắc mấu chốt lại nói tốt cho mình, ra sức ủng há»™ mình, ngÆ°á»i nhÆ° thế ở góc Ä‘á»™ nà o đó quả đáng kết giao.
Diệp Ngâm Phong nhìn vẻ mặt cÆ°á»i rạng rỡ của Trần Băng, trong lòng có chút thắc mắc, tên tiểu tá» nà y lại không há» có má»™t chút buồn phiá»n uể oải nà o. Lẽ nà o tháºt là đã có kế sách rồi, đối vá»›i thế cá» nà y đã có cách giải?
Trần Băng lại cÆ°á»i lạnh nhìn thoáng qua Hà n Thái má»™t cái. Thằng nhãi tiểu nhân nà y trong thá»i khắc mấu chốt thấy ngÆ°á»i gặp nguy, thừa cÆ¡ hãm hại khiến Trần Băng cá»±c kì khó chịu, Trần Băng thấy được trong ánh mắt của hắn lá»™ ra vẻ khinh thÆ°á»ng. Tên tiểu tá» nà y lá»i nói rất sắc bén, mở mồm ra là quy tắc, ngáºm miệng lại cÅ©ng là quy tắc, á»· và o chiêu bà i quy tắc để ra oai, quả nhiên y hệt nhÆ° Hà n Mặc Tuân.
Trần Băng trong lòng đối với Hà n Thái vô cùng phản cảm, nhìn hắn lạnh lùng nói:
- NgÆ°Æ¡i là cao đồ tâm đắc nhất của Hà n đại gia, Chu công tá» cÅ©ng là há»c trò của Hà n đại gia, luáºn vai vế, ngÆ°Æ¡i chÃnh là sÆ° huynh của Chu công tá», nhÆ°ng kẻ sÆ° huynh nhà ngÆ°Æ¡i không những không quan tâm sÆ° đệ của mình, mà còn thấy ngÆ°á»i gặp nguy, thừa cÆ¡ hãm hại vá»›i chÃnh sÆ° đệ mình, tim của ngÆ°Æ¡i lẽ nà o chó ăn mất rồi sao? Hà n đại gia rốt cục dạy ngÆ°Æ¡i thế nà o? Lẽ nà o Hà n đại gia dạy ngÆ°Æ¡i huynh đệ tà n sát lẫn nhau sao? Sau nà y Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng đừng nói là cao đồ của Hà n đại gia, đỡ là m mất mặt Hà n đại gia.
Hà n Thái Ä‘ang vênh vang đắc ý cÆ°á»i, đối vá»›i phát ngôn tuyệt vá»i vừa rồi của mình vô cùng mãn nguyện, không ngá» Trần Tiểu Cá»u lại không ngần ngại nói mỉa mai nhÆ° thế khiến hắn hoảng hốt lo sợ, lại bị gán thêm cái tá»™i ức hiếp đồng môn không thể gỡ bá».
Hắn nhÆ° con chuá»™t lá»™t đỠđẫn đứng ở đó, không biết thế nà o để phân trần cho chÃnh mình.
Trần Băng cÆ°á»i lạnh nhìn vẻ đỠđẫn của Hà n Thái, lại thừa thắng xông lên nói:
- Chá» Ä‘áºu nhiên Ä‘áºu ki, Ä‘áºu tại phủ trung khấp, bản thị đồng căn sinh, tÆ°Æ¡ng tiên hà thái cấp? Lý há»c giảng vỠđạo nghÄ©a nhất, trá»ng nhân luân, nhÆ°ng cái tên bại hoại nhà ngÆ°Æ¡i lại cùng vá»›i ngÆ°á»i ngoà i ức hiếp sÆ° đệ của chÃnh mình, lại còn dám tá»± xÆ°ng là lý há»c nhân tà i? NgÆ°Æ¡i đúng là cao đồ của Hà n đại gia à , khiến ngÆ°á»i ta khâm phục!
Hà n Thái bị mấy đòn đả kÃch của Trần Băng không đỡ nổi nữa rồi, hắn chán nản ngồi ở ghế, đầu trống rá»—ng, trong lòng không ngừng hối háºn bản thân vì sao lại đắc tá»™i cái tên mồm mép thế nà y.
Diệp Ngâm Phong vốn dÄ© yên lặng quan sát tình thế, nhÆ°ng khi Trần Tiểu Cá»u Ä‘á»c bà i thÆ¡ tứ tuyệt nà y ra, ánh mắt hắn ngay tức khắc sáng ngá»i lên, ngÆ°á»i nà y tháºt là đại tà i! Äại tà i à !
Hắn láºp tức đứng lên, vẻ mặt đầy kÃch Ä‘á»™ng chạy đến trÆ°á»›c mặt Trần Băng nói:
- Trần huynh, xin há»i bà i thÆ¡ nà y là huynh sáng tác sao?
Trần Băng hoà n toà n không rõ vì sao Diệp Ngâm Phong lại kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ là má»™t bà i thÆ¡ tứ tuyệt thôi mà , lúc há»c tiểu há»c ta đã biết rồi, cần phải khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy sao?
Hắn cũng dùng ánh mắt chân thà nh nhìn Diệp Ngâm Phong nói:
- Diệp huynh, ai sáng tác ra cÅ©ng không quan trá»ng lắm, quan trá»ng là khiến cho huynh Ä‘Ã i thÃch, ta cÅ©ng cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.
Thằng nhãi Trần Băng nà y đặc biệt thông minh nhạy bén, vừa không nói là chÃnh mình sáng tác, cÅ©ng không nói là ngÆ°á»i khác sáng tác, nhÆ°ng theo cách nhìn của Diệp Ngâm Phong thì Trần Băng nói nhÆ° váºy, vừa có vẻ khiêm tốn lại có phong cách quý phái.
Trong chá»— nà y ngÆ°á»i tỉnh táo nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Tôn Kiến rồi, hắn vẫn đứng ở bên cạnh quan sát tình thế, thấy tình hình nảy sinh bất ngá», cà ng ngà y cà ng phức tạp, thá»i gian cÅ©ng đã kéo dà i quá lâu rồi, vá»™i và ng lạnh lùng nói:
- Tạm thá»i không cần phải so Ä‘o bà n cãi, thá»i gian đã đến, các vị công tá» hãy khẩn trÆ°Æ¡ng viết đáp án ná»™p cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° không ná»™p, coi là bá» cuá»™c, không trách ai được.
Bây giá» má»›i nói, cÅ©ng đã muá»™n rồi. Trần Băng thầm thở phà o nhẹ nhõm, thế cá» nà y mặc dù cÅ©ng được coi là tác phẩm xuất sắc, nhÆ°ng đối vá»›i kẻ biến thái nhÆ° hắn mà nói thì lại không có khó khăn gì quá lá»›n, chỉ cần má»™t chút thá»i gian suy nghÄ© là có thể nghÄ© ra được đáp án, những lá»i Diệp Ngâm Phong nói ra để kéo dà i thá»i gian mặc dù không thà nh, nhÆ°ng lại dẫn tá»›i cuá»™c tranh luáºn khiến cho Trần Băng có cÆ¡ há»™i.
Thá»i gian tranh cãi tuy rằng không lâu, chỉ có má»™t chút thá»i gian Ãt á»i, nhÆ°ng đối vá»›i Trần Băng mà nói thì đúng là không khác gì được cứu mạng, trong khoảng thá»i gian ngắn ngủi nà y, trong đầu Trần Băng luẩn quẩn hà ng trăm cách biến hóa của thế cá» nà y, mà trong đó chỉ có má»™t cách là đáp án chÃnh xác.
Hắn mỉm cÆ°á»i cầm lấy bút lông, vừa viết đáp án vừa nói:
- Tôn công tá» nói quá đúng rồi, là m ngÆ°á»i nên có phúc đức, không nên lợi dụng chiếm lợi ngÆ°á»i khác, con Ä‘Æ°á»ng bất chÃnh không được chạm và o.
Những lá»i nói nà y lại đả kÃch cho Hà n Thái má»™t phen nữa, khiến hắn lại xấu hổ cúi thấp đầu xuống.
Sau khi Trần Băng hối hả viết xong đáp án liá»n ná»™p cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng, mấy vị công tá» khác cÅ©ng tá»›i tấp ná»™p đáp án của mình, tiểu cô nÆ°Æ¡ng trong lòng cuối cùng cÅ©ng được buông xuống gánh nặng rồi, thầm kêu đám đại gia nà y tháºt không dá»… hầu hạ, vá»™i và ng xin lui, quay Ä‘i tìm Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng.
Trong đám ngÆ°á»i nà y kẻ xui xẻo nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Chu Ngô Năng rồi, vốn dÄ© trong lòng trà n đầy hi vá»ng trông chá» Trần Băng có thể thần uy đại triển giúp hắn đánh bại những kẻ khác, nhÆ°ng không ngá» vì nguyên nhân thá»i gian, khiến ngá»n lá»a Ä‘ang nhe nhói trong lòng hắn bị má»™t cháºu nÆ°á»›c lạnh dáºp tắt rồi, kết quả lại nhÆ° cây khô tá»›i mùa xuân lại đâm chồi má»›i, Trần Băng trong lúc tranh cãi lại có cÆ¡ há»™i biểu diá»…n năng lá»±c thần kì của hắn, có thể là m xong đáp án Ä‘em ná»™p cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Nhiá»u việc diá»…n ra nhÆ° váºy khiến cho Chu công tá» mồ hôi đầy đầu, trong lòng bất ổn. Hắn kéo mạnh Trần Băng lại, vừa hÆ°ng phấn vừa nhá» giá»ng nói:
- Tiểu Cá»u, trong thá»i gian ngắn nhÆ° váºy lẽ nà o ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± nghÄ© ra đáp án rồi? Có khi nà o là ngÆ°Æ¡i viết lung tung?
Trần Băng nhìn bá»™ dạng gấp gáp không thể chỠđược của Chu Ngô Năng, trong lòng có chút buồn cÆ°á»i, giả vá» vò đầu nói:
- Äại thiếu gia, thá»i gian ngắn nhÆ° váºy ta thá»±c sá»± không nghÄ© ra đáp án, chỉ có thể viết linh tinh và o đó thôi, thế nà o thì cÅ©ng không thể là m mất uy phong của huynh được đúng không nà o? Việc nà y chỉ có thể trách lúc huynh Ä‘i không dẫn theo ta, không thì Trần Tiểu Cá»u ta chắc chắn vì huynh là m tất cả.
Ai nói ta không gá»i huynh Ä‘i? Rõ rà ng là vừa má»›i sáng sá»›m đã không biết huynh Ä‘i đâu rồi, ta còn chÆ°a nói huynh đấy. Chu công tá» nghe những lá»i nói ủ rÅ© của Trần Băng, chút hi vá»ng nhá» nhoi trong lòng Ä‘á»™t nhiên bị má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t của Trần Băng dáºp tắt rồi, khiến tim hắn tháºt lạnh tháºt lạnh, tâm trạng vô cùng chán nản buồn rầu.
Nhưng hắn cũng hiểu được Trần Băng cũng đã cố gắng hết sức rồi, thiên tà i mặc dù hơn nhân tà i, nhưng cũng không phải là vạn năng được, bây giỠchỉ trông chỠcái tên Hà n Thái kia viết sai đáp án thôi.
Hắn an ủi Trần Băng nói:
- Không sao, cùng lắm thì lát nữa nghÄ© cách khác phá đám Lý Phách Thiên, chỉ có Ä‘iá»u đêm nay huynh không được ngủ cùng bốn vị cô nÆ°Æ¡ng Xuân Hạ Thu Äông rồi.
Trần Băng vừa rồi nói câu hắn viết đáp án lung tung không biết là hắn cố ý hay vô ý, nhÆ°ng đám ngÆ°á»i Lý Phách Thiên lại rất cẩn tháºn nghe ngóng, trong lòng bá»n há» có chút vui mừng phấn chấn, nhất là Tôn Kiến, việc nà y chÃnh là do dÆ°á»›i sá»± thúc giục của hắn má»›i có được kết quả nà y, hắn cho mình nhÆ° má»™t công thần váºy, vẻ mặt đắc ý cÆ°á»i khẩy.
Hà n Thái rất muốn nói mấy câu trêu ngÆ°Æ¡i Trần Băng, nhÆ°ng Ä‘ang định mở mồm, thấy Trần Băng Ä‘ang nhìn hắn vá»›i ánh mắt khiêu khÃch, trong lòng nghÄ© đến vừa rồi bị gán cho mấy tá»™i rồi, không khá»i vá»™i ngáºm miệng lại.
Tên tiểu tá» nà y quả khôn lanh, bản thân nếu lần nữa không cẩn tháºn nói sai lại bị hắn đả kÃch chế nhạo lại, thì cái mác cao đồ của Hà n đại gia sau nà y còn mặt mÅ©i nà o nữa chứ.
NghÄ© đến đây, hắn ngáºm miệng lại, trong lòng lại khinh miệt Trần Băng .giÆ¡ ngón giữa lên
Trần Băng nhìn đôi môi khép chặt của Hà n Thái, trong lòng không khá»i buồn cÆ°á»i, hắn tiếp đón ánh mắt phẫn háºn của Hà n Thái, giÆ¡ tay phải lên, đối diện thẳng vá»›i đầu Hà n Thái
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
blacksun ,
chemgiodaisu ,
freejack ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khanhtl ,
Lôi Äế ,
longnapo2411 ,
ngochung_pham ,
tienvu1980 ,
tuantvnb ,
vinhphuc8703
26-09-2012, 12:17 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 65: Bất ngá»
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by Monkey - 4vn.eu
Trần Tiểu Cá»u đúng là không quan tâm mấy thứ thanh quy giá»›i luáºt, hắn chỉ là má»™t tiểu gia Ä‘inh thân pháºn hèn má»n, cho dù có là m mấy việc xấu xa, cÅ©ng hợp vá»›i thân pháºn của hắn, không sinh ra chênh lệch lá»›n.
Chung Việt và Diệp Ngâm Phong nhìn nhau cÆ°á»i, Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt không gì diá»…n tả được hết, Chung Việt nói vá»›i Diệp Ngâm Phong:
- Diệp huynh, huynh xem nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của tên tiểu gia Ä‘inh nà y có phải mang theo má»™t bà ẩn hấp dẫn không? Hắn khiêu khÃch Hà n Thái nhÆ° váºy, thân pháºn của Hà n Thái nhÆ° thế, là m sao mà chịu được chứ!
Diệp Ngâm Phong cÅ©ng dở khóc dở cÆ°á»i, nhÆ°ng hắn quan sát sá»± việc luôn cao hÆ¡n Chung Việt má»™t cấp Ä‘á»™, hắn vô cùng hiểu rõ Ä‘á»™ng cÆ¡ của Trần Băng là muốn là m rối loạn tinh thần của đám ngÆ°á»i Lý Phách Thiên, nhất là muốn là m loạn tinh thần của Hà n Thái, khiến hắn tá»± bại dÆ°á»›i chÃnh tay hắn.
Hắn bây giá» vẫn chÆ°a thể xác định được đáp án giải thế cá» mà Trần Băng vá»™i và ng Ä‘Æ°a ra có chÃnh xác không, nhÆ°ng cái nà y không quan trá»ng rồi, từ cái bà i thÆ¡ tứ tuyệt tuyệt diệu mà Trần Băng châm chá»c Hà n Thái vừa rồi, hắn đã có thể chắc chắn rằng tên tiểu gia Ä‘inh nà y là má»™t đại tà i.
Hắn là qúy công tỠđến từ kinh thà nh, tiếng tăm của phụ thân hắn Diệp Các Lão truyá»n khắp Nam Bắc, không ai không biết, không ai không rõ, trong tất các đại sứ biên cÆ°Æ¡ng khắp nÆ°á»›c không biết là có bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘á»u do ông ta Ä‘Ã o tạo ra. Mà Diệp Ngâm Phong cÅ©ng hiển nhiên thà nh nhân váºt được thÆ¡m lây.
NhÆ°ng cà ng nhÆ° váºy, Diệp Ngâm Phong là m việc rất nghiêm túc, hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói của hắn luôn Ä‘i cùng vá»›i chÃnh trị, đám bạn hữu của hắn ngà y ngà y Ä‘á»u nghiên cứu những nhân váºt trong triá»u chÃnh.
Má»—i khi nghÄ© đến cái nà y, đầu hắn Ä‘á»u rất loạn, lần Ä‘i xa tá»›i Hà ng Châu nà y, không phải là bởi vì sá»± đấu đá nhau trong nhóm quyá»n quý ở kinh thà nh, tháºm chà liên quan tá»›i việc sắc láºp Thái tá» cÅ©ng bị đồn tháo huyên náo cả lên, mà hắn vá»›i thân pháºn là đại công tá» của Diệp Các Lão, tá»± nhiên sẽ trở thà nh đối tượng hà ng đầu để bá»n quan lại lôi kéo.
Diệp Ngâm Phong tất nhiên là biết trong đó có sá»± hung hiểm, nếu không may, thì sẽ vấp ngã mà không thể nà o ngóc đầu lên nổi, trong lúc bất đắc dÄ© hắn phải chạy ra bên ngoà i du ngoạn sÆ¡n thủy, rồi cùng vá»›i ngÆ°á»i bạn tri tâm nhÆ° Chung Việt tám chuyện, để tâm trạng được thoải mái hÆ¡n.
Còn Trần Tiểu Cá»u má»™t bÆ°á»›c chân có thể là m được má»™t bà i thÆ¡, lại được so sánh là nhÆ° chó ngáp phải ruồi vá»›i những bá»n xấu xa ghê tởm trong triá»u đình kia, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng khiến Diệp Ngâm Phong phải phiá»n lòng, lúc nà y hắn lại có nhÆ° có cùng cảnh ngá»™ vá»›i tên tiểu gia Ä‘inh nà y.
- Luá»™c Ä‘áºu cháy cà nh đâu, Ä‘áºu ở trong nồi khóc thét, vốn cùng sinh ra từ má»™t giống, sao lại đối xá» vá»›i nhau khác nhÆ° váºy?
Trong lòng Diệp Ngâm Phong bá»—ng nhá»› tá»›i những vần thÆ¡ nà y, vẻ bất đắc dÄ© mà lắc đầu, sá»± đấu đá lục đục ở triá»u đình, biên cÆ°Æ¡ng thì Ä‘ang bị bại tráºn, quả tháºt không biết những đám bảo thủ nà y Ä‘ang nghÄ© gì nữa.
Nếu những trá»ng thần quan lá»›n trong triá»u đình nghe thấy được bà i thÆ¡ bất hủ nà y, thì chắc phải xấu hổ lắm đây, chắc sẽ tìm má»™t cái hố mà chui xuống thôi.
Chung Việt thấy Diệp Ngâm Phong lắc đầu thẫn thá», không khá»i mỉm cÆ°á»i nói:
- Diệp huynh Ä‘ang nghÄ© tá»›i bà i thÆ¡ mà tên tiểu gia Ä‘inh má»›i là m đó sao? Ta đã nói trÆ°á»›c rồi mà , tên tiểu gia Ä‘inh nà y không phải là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản đâu, ta nghÄ© Diệp huynh cÅ©ng không phải là má»™t ngÆ°á»i không chú ý quá mức tá»›i tôn ti phà m phu tục tá», nếu huynh có ý, thì lát nữa chúng ta sẽ cùng nói chuyện vá»›i hắn.
- Ta cÅ©ng Ä‘ang có ý váºy, không ngá» ta đến Hà ng Châu là quá đúng rồi, không ngá» lại gặp má»™t diệu nhân nhÆ° váºy, không uổng chuyến Ä‘i nà y à .
Diệp Ngâm Phong mỉm cÆ°á»i nói, đôi mắt thì Ä‘ang quan sát từng câu từng chữ trên bà i thÆ¡ nà y.
Sá»± khiêu khÃch của Trần Băng khiến Hà n Thái run hết cả ngÆ°á»i, hắn chỉ là ngÆ°á»i chỉ biết Ä‘á»c trên sách vở thôi, nên năng lá»±c thì sẽ kém hÆ¡n rồi, những Ä‘iá»u Trần Băng là m đã vượt qua phạm trù của má»™t ngÆ°á»i xuyên việt Ä‘á»c sách rồi, Hà n Thái chỉ biết ngẩn ngÆ¡ mà ngồi đó, má»™t câu cÅ©ng không nói nên lá»i.
Thằng ranh Lý Phách Thiên tuy rằng cà n rỡ lá»— mãng, nếu mà luáºn năng lá»±c Ä‘á»™ng thủ không biết mạnh mẽ hÆ¡n Hà n Thái bao nhiêu lần nữa, hắn á»· và o có Long Äại ở đây, nên không có chút sợ hãi gì, vá»— mạnh xuống bà n chỉ và o Trần Băng nói:
- Cái thằng nhãi nhép khốn kiếp nà y, dám khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy sao, hôm nay ta không trị được ngÆ°Æ¡i thì ta không còn là Lý Phách Thiên nữa.
Chu Ngá»™ Năng là ngÆ°á»i không thể chịu được sá»± kiêu ngạo của Lý Phách Thiên, không phải chỉ biết giÆ¡ ngón tay cái lên đó sao? NhÆ° váºy thì có gì ghê gá»›m chứ. Tuy từ trÆ°á»›c tá»›i Ä‘i đâu cÅ©ng chỉ có má»—i tên Tiểu lục tá» thôi, nhÆ°ng đã là m gì thì cÅ©ng dám chịu.
Nam nhi đại trượng phu, có gì mà phải sợ ai chứ?
Hắn nói với Lý Phách Thiên:
- Cái thằng nhãi nà y, cÅ©ng chỉ biết á»· thế ức hiếp ngÆ°á»i khác, ức hiếp huynh đệ của ta là m gì hả? Những vết thÆ°Æ¡ng lần trÆ°á»›c đã quên rồi sao? Nếu có bản lÄ©nh thì mình ngÆ°Æ¡i qua đây, hai chúng ta cùng chiến để xem ta có đánh cho ngÆ°Æ¡i không còn cái răng mà ăn cÆ¡m không nà o.
Nói xong rồi vén tay áo lên, rồi lại quay đầu dặn dò Trần Băng:
- Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, tránh xa má»™t chút, những chuyện lÆ°u manh du côn nà y, cứ để ta tiếp cho.
Cái tên nhãi nà y, quả nhiên cũng biết lấy lòng cao thủ đấy chứ, câu nà y nói ra khiến Trần Băng vô cùng ấm lòng, suýt chút nữa thì mướt đẫm lệ.
Lý Phách Thiên nháy mắt cho Long Äại, sau đó nhÆ° hổ đói vồ tá»›i Chu Ngá»™ Năng, trong lòng hắn biết rõ rà ng rằng, giÆ¡ ngón tay giữa lên thá»±c ra cÅ©ng chẳng có gì, hắn muốn dá»±a và o sá»± khiêu khÃch nà y để có cÆ¡ há»™i đánh cho tên Chu Ngá»™ Năng nà y nhÆ° má»™t con heo thừa sống thiếu chết, đỡ phải nhìn thấy hắn lải nhải ở đây, là m há»ng việc đại sá»± của mình.
Long Äại ra lệnh, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tên thủ hạ của hắn nhanh chóng lao lên.
Trần Băng cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng, rồi lấy chiếc côn Ä‘iện cầm trên tay, váºn sức chá» phát Ä‘á»™ng rồi nói:
- Long Äại, ngÆ°Æ¡i vẫn còn tâm trạng ở đây vẽ Ä‘Æ°á»ng cho hÆ°Æ¡u chạy nữa sao, ở nhà ngÆ°Æ¡i xảy ra chuyện gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết sao?
Câu há»i nà y khiến Long Äại ngẩn cả ngÆ°á»i vô cùng sá»ng sốt, thấy bá»™ dạng không có chút đáng sợ gì của Trần Băng, trong lòng cÅ©ng có chút do dá»±, hắn không phải là loại ngÆ°á»i lá»— mãng, vừa nãy thuá»™c hạ của hắn dÆ°á»ng nhÆ° có việc gấp gì muốn bẩm báo vá»›i hắn, nhÆ°ng hắn Ä‘ang vui vẻ ở đây, quả tháºt không muốn bị quấy rầy, nên đã Ä‘uổi bá»n chúng Ä‘i.
Bây giá» hắn nghÄ© lại thấy có gì không hay cho lắm, vẫy tay kêu tên thuá»™c hạ vừa tá»›i bẩm báo vá»›i hắn tá»›i để há»i.
Tên thuá»™c hạ kia vá»™i và ng chạy tá»›i, rồi ghé sát tai Long Äại nói to nhá» Ä‘iá»u gì váºy.
Vẻ mặt Long Äại từ Ä‘en biến thà nh trắng bệch rồi dần dần trở nên xanh xao rồi lại chuyển sang mà u xanh lục, trong chốc lát vá»— mạnh má»™t cái xuống đùi, mắt trợn trừng lên rồi kêu lên má»™t tiếng:
- Tên củi khô, ta sẽ giết cả nhà ngươi.
- Các huynh đệ, mẹ kiếp còn ngẩn ngÆ°á»i ra đó là m gì nữa? Äi theo ta, xem tên chó Củi khô kia Ä‘ang ẩn náu ở đâu nà o?
Long Äại cÅ©ng chẳng thèm đứng đây để là m cá»c cho Lý Phách Thiên nữa, dẫn theo đám huynh đệ vá»™i và ng Ä‘i tìm tên Củi khô để tÃnh sổ.
Những vị công tỠở đây chẳng hiểu mô tê gì cả mà nhìn theo bá»n Long Äại rá»i Ä‘i, trong lòng mÆ¡ hồ chẳng biết gì, tên tiểu gia Ä‘inh kia không biết đã dùng thủ Ä‘oạn nà o đối phó vá»›i tên Long Äại kia, không ngá» khiến Long Äại phải vá»™i và ng chạy Ä‘i nhÆ° váºy, ngay cả Lý Phách Thiên cÅ©ng chẳng thèm quan tâm nữa rồi.
Ông chủ của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu là Phan An Ä‘ang ngồi trong phòng khác, Ä‘ang thấy những mà n kịch mình dá»± Ä‘oán rất theo ý mình nên Ä‘ang rất hứng khởi, hắn đã sá»›m dá»± Ä‘oán được Long Äại sẽ có má»™t tráºn quyết đấu, do váºy đã bố trà trÆ°á»›c rất nhiá»u cao thủ, má»™t khi xảy ra xung Ä‘á»™t sẽ tá»›i khống chế lại ngay.
Mắt thấy Long Äại Ä‘á»™ng thủ, hắn cÆ°á»i lạnh lùng má»™t tiếng, Ä‘ang định xuất thủ, nhÆ°ng không thể tin nổi Long Äại lại dẫn theo đám Ä‘Ã n em vá»™i và ng chạy ra khá»i Túy HÆ°Æ¡ng Lầu.
Äiá»u nà y quả tháºt khiến hắn không thể nà o tin nổi, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa, trong lòng cÅ©ng có chút ảo não khi biết mình đã dá»± Ä‘oán sai. Mắt thất Lý Phách Thiên và Chu Ngá»™ Năng đánh nhau, cÅ©ng biết hai tên máºp nà y có đánh nữa thì cÅ©ng chẳng thể xảy ra chuyện lá»›n nà o cả, hÆ¡n nữa hai vị phú hà o công tỠđánh nhau ở Túy HÆ°Æ¡ng Lầu cà ng khiến danh tiếng của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu tăng thêm mà thôi.
Äầu óc hắn rất linh hoạt, rất coi trá»ng hiệu ứng của quảng cáo, đúng là thiên tà i trong kinh doanh, là má»™t cao thủ biết cách PG.
Hắn ý thức được rằng, hoà n toà n có thể dá»±a và o cÆ¡ há»™i hai đại hà o phú công tỠđánh nhau nà y bóp méo rằng vì muốn tranh chấp Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu mà động thủ, nếu nhÆ° váºy, thì thân pháºn của Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng sẽ cà ng có giá mà thôi, Túy HÆ°Æ¡ng Lầu cÅ©ng theo đó mà đội giá lên theo.
Hắn hi hà lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng, liá»n ngoảnh mặt là m ngÆ¡, không chút để ý tá»›i.
Lý Phách Thiên vốn dá»±a và o uy phong của Long Äại để trị Chu Ngá»™ Năng, không ngá» gần tá»›i lúc đó, cái tên tiểu tá» Long Äại lại thay đổi, Ä‘em theo đám thuá»™c hạ chạy mất, lần nà y khiến Lý Phách Thiên tức muốn ứ máu ra, giáºm chân chá»i lá»›n:
- Long Äại cái tên ăn cháo đá bát, ngÆ°Æ¡i chạy cái gì váºy? NgÆ°Æ¡i quay lại ngay cho ta.
Bây giá» Long Äại gì còn chút tâm trạng nà o quan tâm tá»›i hắn, sá»›m đã chạy xa mất rồi, nhÆ°ng tuy rằng Long Äại không để ý tá»›i hắn, nhÆ°ng Chu Ngá»™ Năng sẽ không bao giá» buông tha cho hắn, lợi dụng lúc hắn Ä‘ang sững sá» ra đó hắn giÆ¡ nắm đấu lên ra sức đám và o mắt Lý Phách Thiên, hắn láºp tức ôm lấy mắt ngồi xổm xuống, mồm thì không ngừng oán trách:
- Long Äại, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i là tên không biết nghÄ©a khÃ... ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i quay lại đây ngay cho ta.
Có ngÆ°á»i vui mừng có ngÆ°á»i Æ°u, sá»± thay đổi nà y khiến Lý Phách Thiên không kịp trở tay, Ä‘iá»u nà y khiến Chu Ngá»™ Năng vô cùng vui mừng.
Tuy vừa nãy Chu Ngá»™ Năng biết rõ rằng Long Äại Ä‘ang ở đây, nếu Ä‘á»™ng thủ sẽ bị thiệt thòi, nhÆ°ng trong lúc nà y, hắn cÅ©ng không thể do dá»±, không thể lùi bÆ°á»›c, rồi dá»±a và o cái bản lÄ©nh vốn có của mình mà xông lên gánh vác vụ nà y, quyết không để ngÆ°á»i khác đứng sau lÆ°ng nói nà y nói ná», nó hắn nhát gan, không dám sống chết vá»›i ngÆ°á»i khác. Cái anh hùng nà y hắn không là m không được, tuy rằng bi tráng những cÅ©ng không oán không háºn gì.
Tâm tình nà y hắn hoà n toà n khác vá»›i những loại con ông cháu cha nhÆ° Lý Phách Thiên và đám ngÆ°á»i khác, cÅ©ng là điá»u đáng yêu nhất là điá»u đáng để trân trá»ng nhất.
NhÆ°ng không ngá» trong lúc mấu chốt nhất, cái tên Long Äại nà y lại vá»™i và ng chạy Ä‘i mất, Ä‘iá»u nà y hoà n toà n nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của Chu Ngá»™ Năng, không có uy thế của Long Äại nữa, Chu Ngá»™ Năng trở nên mạnh mẽ hÆ¡n có đủ sức mạnh để chiến vá»›i tên Lý Phách Thiên kia.
Tiểu lục tỠcũng đứng một bên hô to để cổ vũ cho công tỠnhà mình.
Những cô nà ng vừa nãy còn ngồi ưỡn ẹo bên Lý Phách Thiên và đám ngÆ°á»i kia, khi thấy xảy ra đánh nhau, máu mê là chạy toán loạn cả lên.
Trần Băng giả bộ muốn lên để hỗ trợ, những cú đấm đá sung sướng của Chu Ngộ Năng, từng cú đấm trong lòng như xả được cục tức, không có chút lương tay gì.
Hắn vá»™i ngăn Tiểu Cá»u lại, vẻ chÃnh nghÄ©a nói:
- NgÆ°á»i trong giang hồ cần phải đạo nghÄ©a, ngÆ°Æ¡i đừng nhúng tay và o, để mình ta chiến vá»›i hắn là đủ rồi.
Trần Băng nghe váºy rất vui mừng, giang hồ cần phải đạo nghÄ©a cái Ä‘Ãt gì chứ, ngÆ°Æ¡i gặp may nên vẻ tinh vi.
Hà n Thái và má»™t tên văn nhân khác thì nhát gan hÆ¡n chuá»™t nhắt, giống nhÆ° những con kiếm bò trên chảo nóng váºy, cÅ©ng không dám lên trên để trợ giúp, chỉ có cái miệng là không ngừng kêu lên:
- Anh hùng nhẹ tay, anh hùng nhẹ tay.
Bản thân Chung Việt đối vá»›i vẻ kiêu ngạo hung hăng của thằng nhãi Lý Phách Thiên nà y thấy rất phản cảm, cá»™ng thêm Lý Phách Thiên lại là rắn chuá»™t má»™t ổ vá»›i Tôn Kiến, là kẻ địch trên chÃnh trị, hắn không vá»— tay tỠý vui mừng cÅ©ng đã là nể tình rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không ngăn cản hà nh Ä‘á»™ng ngang ngược của Chu Ngô Năng.
Tôn Kiến nhìn váºy, cảm thấy nóng ruá»™t, có ý định muốn lên trên ngăn lại, nhÆ°ng lại sợ máu me thế kia là m bẩn hết quần áo mồi của mình, thì lát nữa là m sao mà ngâm thÆ¡ là m phú vá»›i Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng được chứ, nếu có chút máu me dÃnh và o thì chẳng phải có chút khiếm nhã sao.
Hắn đang vẻ do dự, Lý Phách Thiên lại bị đánh cho mấy cái sưng vù mắt lên.
Phan An Ä‘ang ngồi trong phòng thấy tình hình cÅ©ng đã ổn ổn rồi, những câu chuyện được thêu dệt hay nhÆ° váºy mà truyá»n ra ngoà i thì đúng là Túy HÆ°Æ¡ng Lầu lại bÆ°á»›c lên má»™t tầm cao má»›i rồi, nên hắn vẫy tay dặn dò thuá»™c hạ tá»›i ngăn hai ngÆ°á»i há» lại.
Tên nhãi Chu Ngá»™ Năng nà y thấy cÆ¡ há»™i ngà n và ng nên cà ng đánh cà ng hăng, mấy tên cao thủ của Túy HÆ°Æ¡ng Lầu cố gắng hết sức lôi hắn ra mà cÅ©ng không thể lôi được, Ä‘ang lúc giao tranh váºy, má»™t giá»ng nói thanh thót vang lên:
- Các vị công tá», Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng muốn các vị bình tÄ©nh lại, đáp án đã có rồi, mong các vị công tá» chú ý nghe cho kỹ.
Chu Ngá»™ Năng nghe thấy giá»ng nà y, láºp tức ngừng ngay sá»± công kÃch vá»›i Lý Phách Thiên, quay đầu lại, lau những vết máu tÆ°Æ¡i trên đầu, hố hốc miệng, thở hổn hển cÆ°á»i ngây ngô nói:
- Hồng Hạnh cô nương muốn ta là m gì thì ta sẽ là m cái đó, Hồng Hạnh cô nương đã bảo ta tha cho tên khốn nà y thì ta sẽ tha cho hắn, nhưng tuyệt đối không được là m mất hứng Hồng Hạnh cô nương được.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy những lá»i nịnh hót của Chu Ngá»™ Năng, trong lòng cÅ©ng cảm thấy á»›n lạnh.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full