Tự Cổ Đa Tình Vương chi hận
Vô Tình Nhân Thế Có Mấy Ai
Than oán thế nhân nhiều ngang trái
Khúc buồn ai oán mộng trần ai
Cay đắng chưa từng sao biết ngọt
Cơ hàn chưa trải hiểu chi đời
Mắt chưa đẫm lệ tim chưa nát
Sao hiểu xâu xa nghĩa tiếng cười
Người ra đi làm lòng tôi đau nhói
Cõi đời này vắng bóng người tôi yêu
Biết ngày xưa em đừng thề đừng hứa
Để giờ đây tôi lặng lẽ nhói đau
Trái tim tôi vết thương sâu vô tận
Vì kẻ khờ đã trót lỡ yêu ai
Dẫu biết tình là đếm không được
Mà sao tôi vẫn cứ đếm tình mà thôi
Đếm tình để rồi phải ngồi khóc 1 mình
Khi biết rằng mình ko thể đếm được
ký tên:
Hội trưởng hội chưa yêu nhưng phát cuồng vì yêu:))
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Yesterday
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay – em biết, một mình em ….
^^!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của _Gàviệttrì_