Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #61  
Old 16-04-2008, 08:09 AM
yomost yomost is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 12
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Bá»™ 1
Quyển 4
ChÆ°Æ¡ng 64:
Ngộ hiểm trung hiểm, tiếu tử vong chi mĩ.
(Gặp hiểm trong hiểm, cái đẹp của nụ cÆ°á»i trÆ°á»›c tá»­ vong.)


Ãi tình vốn chính là thứ không thể nắm bắt nhất, có lúc thống khổ, có lúc mật ngá»t, có lúc khiến ngÆ°á»i ta khoái lạc, có lúc khiến ngÆ°á»i ta bi thÆ°Æ¡ng. (Cổ Long, ngữ)

--------------------------------------

“Thế nào? Mùi vị ngon chứ?†Liá»…u Dật vừa ra sức gặm thịt rắn trong tay, vừa dò há»i vá» tài nấu nÆ°á»›ng của mình.
Liá»…u Dật vừa ăn vừa nói: “Nếu nhÆ° má»™t ngÆ°á»i vừa đói phi thÆ°á»ng vừa không có lÆ°Æ¡ng khô, ta nghÄ© ăn thịt ngÆ°á»i sống cÅ©ng nhất định dá»… ăn phi thÆ°á»ng.â€
Liá»…u Dật vốn Ä‘ang ăn thức ăn, hốt nhiên cảm thấy má»™t trận ác tâm, nhìn nhìn Thất Nguyệt, thầm nghÄ©: “Ma nữ rốt cuá»™c là ma nữ, vẫn là ít nói tốt hÆ¡n.â€
Äã quyết định chủ ý, Liá»…u Dật cÅ©ng không nói gì, vừa chầm chậm thưởng thức thịt rắn, vừa từ từ thưởng thức mÆ°a rÆ¡i ngoài Ä‘á»™ng.
Hốt nhiên Thất Nguyệt há»i: “NgÆ°Æ¡i có thể nói cho ta biết tình yêu là gì không?â€
Liá»…u Dật bị Thất Nguyệt há»i má»™t vấn Ä‘á» Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế khiến mình cảm thấy khó chắc chắn, miệng ngừng nhai, nhìn Thất Nguyệt…
Thất Nguyệt cÅ©ng nhìn lại Liá»…u Dật, chỉ là ánh mắt lạnh băng ấy không có chút biểu tình gì, há»i tiếp: “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết sao?â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu, nói: “Sách thánh hiá»n không có ghi, cái này cÅ©ng có lẽ cần phải có lý giải của má»—i ngÆ°á»i.â€
Thất Nguyệt lôi ra má»™t cái khăn tay, lau miệng, nói: “Ta ăn no rồi, thế ngÆ°Æ¡i hãy nói lý giải của ngÆ°Æ¡i Ä‘i.â€
Liá»…u Dật ăn tiếp má»™t miếng, nói: “Nói gì chứ, rất mông lung, rất không rõ ràng, vào khi tình yêu má»™t sá»›m phát sinh, ta nghÄ© là bất kì sức mạnh nào cÅ©ng vô pháp ngăn trở, cÅ©ng có lẽ sẽ là hạnh phúc, cÅ©ng có lẽ sẽ là đầy bi thÆ°Æ¡ng, vào lúc tình yêu đến, cÅ©ng có lẽ ngÆ°Æ¡i không biết gì cả, nhÆ°ng vào lúc mà tình yêu Ä‘i mất, ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ biết.â€
Thất Nguyệt lắc lắc đầu, nói: “Không được rõ ràng lắm, vì cái gì hạnh phúc lại sẽ bi thÆ°Æ¡ng, lúc đến không biết, lúc Ä‘i mất vì sao nhất định sẽ biết?â€
Liá»…u Dật dùng tay áo lau lau miệng, nhìn mÆ°a bên ngoài, nói: “Ta cÅ©ng không rõ, vào lúc hai ngÆ°á»i ở cùng nhau, sẽ rất hạnh phúc, má»™t câu nói ngắn ngủi Ä‘Æ¡n giản của cô ta, thậm chí má»™t chút cá»­ Ä‘á»™ng của cô ta, Ä‘á»u sẽ khiến thế giá»›i của ngÆ°Æ¡i rất tuyệt vá»i, nhÆ°ng vào lúc không nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng, tiếp đó sẽ kéo đến vô tận nhá»› nhung, Ä‘au khổ và dằn vặt... khá»­a khá»­a, kì thật ta cÅ©ng không rõ lắm.â€
Thất Nguyệt há»i tiếp: “Nói vậy ngÆ°Æ¡i và Cát Lợi Nhi quen nhau nhÆ° thế nào?â€
Liá»…u Dật nhìn biểu tình nghiêm túc của Thất Nguyệt, nói: “Cái này hả… phải cảm tạ bàn tay của mệnh vận a, ta vốn thuá»™c tầng lá»›p thÆ° sinh vô liêu ở Giang Nam, hậu ân cá»­u công chúa của hoàng đế vì má»™t bức há»a của ta mà chạy mất, rồi kéo ta vào cái giang hồ này… chính là kiểu nhÆ° vậy đó.†Liá»…u Dật Ä‘em việc làm sao mình quen biết Cát Lợi Nhi nói ra, nhÆ°ng lúc nhìn đến Thất Nguyệt, cô ta đã dá»±a lên vách mà ngủ mất rồi.
Nhìn mặt Thất Nguyệt có chút xanh xao, cũng có lẽ cô ta đã rất mệt rồi.
Liá»…u Dật hÆ¡ lá»­a, cÅ©ng nằm xuống, nhÆ°ng vào lúc Liá»…u Dật nhắm mắt lại, khuôn mặt nhá» của Cát Lợi Nhi lại bồng bá»nh trÆ°á»›c mắt hắn…
Không biết ngủ đã bao lâu, cÅ©ng không biết vào giá» nào, ở thế giá»›i dÆ°á»›i lòng đất này, không có ánh mặt trá»i, thứ duy nhất chiếu sáng là má»™t chút hôn ám không biết từ đâu phản xạ lại, Liá»…u Dật mở mắt, ngồi dậy.
Liá»…u Dật tịnh không nhìn thấy Thất Nguyệt, không biết nha đầu này lại chạy Ä‘i đâu rồi, Liá»…u Dật cÅ©ng lÆ°á»i không quản, dù sao trên hòn đảo này, chạy cÅ©ng chạy không xa.
Chính vào lúc này, má»™t trận gió thổi Ä‘á»™ng tóc Liá»…u Dật, trận gió nhẹ này hấp dẫn Liá»…u Dật, bởi vì trận gió này không phải từ ngoài Ä‘á»™ng thổi vào, mà từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng thổi ra, chuyện này nói lên Ä‘iá»u gì? Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng này có thể có mật thất, hoặc giả cái gì đó kiểu nhÆ° ám đạo, Liá»…u Dật chậm chạp đứng lên, bằng vào cảm giác trận gió nÆ¡i má»›i thổi mà tìm đến…
Liễu Dật lôi cây đuốc dưới đất lên, lần vào bên trong, theo gió nhẹ từ từ thổi tới, Liễu Dật cuối cùng cũng ở một góc trong động tìm được một lỗ hổng nhỠcỡ ngón tay. Theo lỗ nhỠđó mà nhìn vào trong, chỉ có ánh sáng màu trắng, không nhìn thấy gì cả.
Liá»…u Dật dùng sức đẩy, thế nhÆ°ng vách đá này thủy chung không có phản ứng, Liá»…u Dật vá»™i chạy ra khá»i cá»­a Ä‘á»™ng, tìm Thất Nguyệt khắp xung quanh…
DÆ°á»›i bầu trá»i hôn ám, ánh sáng không sáng không tối đó Ä‘ang phản chiếu lên trên thân thiếu nữ màu vàng nhạt, chiếu lên trÆ°á»ng kiếm Ä‘eo ở eo thiếu nữ, Ä‘ang nhìn vá» mặt biển vô tận dÆ°á»›i lòng đất, trong ánh mắt tá»±a hồ mang vô tận thất vá»ng, bi thÆ°Æ¡ng.
Liá»…u Dật lá»›n giá»ng la: “Thất Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng, cô lại đây coi, tôi phát hiện sau sÆ¡n Ä‘á»™ng này có thứ gì đó, cÅ©ng có thể là cá»­a ra, chúng ta cÅ©ng có lẽ thoát ra được đấy.â€
Thất Nguyệt vừa nghe, vá»™i chạy qua, há»i gấp: “Ở đâu?â€
Liá»…u Dật vá»™i chỉ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng ấy trong Ä‘á»™ng, cùng nhanh chóng dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Thất Nguyệt gõ gõ nắm tay, hốt nhiên nói: “Bên trong là khoảng trống, ta nghÄ© đây không phải là mật thất thì cÅ©ng là cái gì đó kiểu nhÆ° ám đạo (Ä‘Æ°á»ng ngầm).â€
Liá»…u Dật nói tiếp: “Vừa rồi tôi đã thá»­, vô luận tôi đập kiểu nào cÅ©ng không mở vách đá này ra được, cÅ©ng có lẽ tu vi của tôi căn bản không đủ.â€
Thất Nguyệt nhìn Liá»…u Dật má»™t cái, rút từ cái túi nhỠở eo ra má»™t vật nhÆ° viên đồng, đại khái to cỡ nắm tay, dài hai thốn, trÆ°á»›c sau hai bên Ä‘iêu khắc đầu lâu của thượng cổ ma thú, xem ra là má»™t vật khủng bố phi thÆ°á»ng.
Liá»…u Dật há»i: “Äây là vật gì vậy?â€
Thất Nguyệt đặt viên đồng đó trên vách đá, nói: “Äây là vật đặt hữu của Ma môn chúng tôi, gá»i là “Thị thần lôiâ€, đừng coi nó chỉ to cỡ đó, mà uy lá»±c của nó lại rất kinh ngÆ°á»i, tin rằng má»™t cánh cá»­a đá nhÆ° vầy, sẽ nổ tung ra dá»… dàng.â€
Thất Nguyệt nói: “Chúng ta Ä‘i ra.â€
Liễu Dật vội vã theo Thất Nguyệt ra ngoài, chỉ sợ chạy chậm bị “Thị thần lôi†đó khiến chính mình nổ tung.
Äại Æ°á»›c Ä‘i ra khá»i Ä‘á»™ng chừng mÆ°á»i mấy trượng, Thất Nguyệt rút kiếm ra, nói: “Hy vá»ng có thể nổ tung ra được, nếu không chúng ta quả thật không có Ä‘Æ°á»ng để chạy.â€
Liá»…u Dật há»i: “Cô mang theo có má»™t quả mìn thôi sao?â€
Thất Nguyệt nhìn Liá»…u Dật, đáp: “Thị thần lôi ta mang theo không ít, nhÆ°ng muốn làm nó nổ thì phải có chân khí cÆ°á»ng liệt ngÆ°ng tụ đúng khí đúng lá»±c từ xa, chân khí của ta có hạn, chỉ cần kích nổ má»™t viên, ta đã hÆ° nhược phi thÆ°á»ng.â€
Liễu Dật không nói gì, chỉ gật gật đầu…
Thất Nguyệt theo tay kéo lên một đạo kiếm hoa, theo liên xuyến kiếm thức[1] kì quái xuất hiện, kiếm của cô ta từ từ phát xuất ánh sáng màu tím, Liễu Dật nhìn có chút ngẩn ngơ, thật đẹp, động tác này phảng phất như một điệu múa, thêm vào phục trang của Thất Nguyệt, nào phải là ngưng tụ chân khí, rõ ràng là một điệu múa đẹp đến không thể tồn tại mà!
Äá»™t nhiên, Thất Nguyệt ngừng lại, thân thể đứng thẳng lên, tay phải cầm ngang trÆ°á»ng kiếm, tay trái ngón giữa ngón trá» chầm chậm theo thân kiếm chuyển Ä‘á»™ng vá» trÆ°á»›c, chỉ thấy ánh sáng màu tím không ngừng tụ tập vá» phía trÆ°á»›c, càng lúc càng nhiá»u, càng lúc càng sáng, thế nhÆ°ng nhìn Thất Nguyệt, tay phải bắt đầu run nhẹ, vá»›i lại trên trán đã có thể thấy những giá»t mồ hôi, hiện tại kiểu ngÆ°ng tụ chân lá»±c này khó khăn phi thÆ°á»ng.
“Rào†một đạo ánh sáng màu tím như thanh kiếm trong tay Thất Nguyệt đã phóng ra, nhằm đánh thẳng vào “Thị thần lôi†ấy, vào khoảnh khắc đụng nhau, “Ầm†một tiếng, mặt đất bắt đầu run rẩy, tựa hồ cả hòn đảo sắp đổ sụp.
Thất Nguyệt đã hao phí quá nhiá»u chân lá»±c, dÆ°á»›i sá»± run rẩy của mặt đất, cô ta cÅ©ng đứng không vững, Ä‘á»™t nhiên ngã vá» sau… chính vào má»™t nháy mắt ngã xuống ấy, má»™t cánh tay có lá»±c ôm lấy eo thon của Thất Nguyệt, đỡ Thất Nguyệt dậy, nhÆ°ng chá»— giữa thân trên và thân dÆ°á»›i của Thất Nguyệt, căn bản không có che đậy gì, cánh tay đó trong lúc tiếp xúc vá»›i cái eo thon mịn ấy, run rẩy miá»…n cưỡng đỡ Thất Nguyệt dậy, mặt đất đã ngừng chấn Ä‘á»™ng, Liá»…u Dật nhÆ° chạm phải Ä‘iện vá»™i rút tay vá».
Thất Nguyệt sắc mặt có chút nhợt nhạt, nhìn Liá»…u Dật má»™t cái, nói: “Chúng ta tiến vào xem thá»­, có phải quả thật có thông đạo gì không.â€
Liá»…u Dật Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Thất Nguyệt ở sau chầm chậm bám theo, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng còn có chút tro bụi, Liá»…u Dật bÆ°á»›c qua đá vụn trên mặt đất, Ä‘i vào bên trong…
Ở cá»­a, Liá»…u Dật dừng lại, đây là má»™t thông đạo hình vuông, không biết vách tÆ°á»ng làm bằng gì, lại phát ra ánh sáng màu trắng, nhánh thông đạo này hiển nhiên còn kéo dài xuống dÆ°á»›i đất, Liá»…u Dật bắt đầu hoài nghi, ngÆ°á»i sáng tạo cái mê cung dÆ°á»›i lòng đất này, có phải muốn Ä‘em cái thế giá»›i này khoét ra cái Ä‘á»™ng này không?
Thất Nguyệt nhìn nhìn, nói: “Nhìn không thấy đầu, nhánh thông đạo này thật dài a.â€
Liá»…u Dật bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, nói: “Äúng a, lại còn kéo dài xuống dÆ°á»›i rất dốc, vẫn cảm thấy đâu có gì không đúng, chá»— có bí đạo ắt có cÆ¡ quan a, đúng, ắt phải có cÆ¡ quan a, trên rất nhiá»u cổ thÆ° Ä‘á»u có ghi nhÆ° vậy.â€
Thất Nguyệt Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c vài bÆ°á»›c, há»i: “Thật hả?†hốt nhiên, dÆ°á»›i chân chìm xuống, phảng phất dẫm phải cái gì, chính vào lúc này, sÆ¡n Ä‘á»™ng phía sau Thất Nguyệt ầm má»™t tiếng, từ bên trên rÆ¡i xuống má»™t cánh cá»­a đá, má»™t lần nữa đóng lại, nhÆ°ng cùng lúc vá»›i cánh cá»­a đá rÆ¡i xuống, mặt đất màu trắng tá»±a hồ Ä‘ang chuyển Ä‘á»™ng, biến thành càng lúc càng dốc đứng, Liá»…u Dật vá»™i nói: “Không hay!†tứ chi duá»—i ra, chống đỡ thân thể vào thông đạo hình vuông. Mà Thất Nguyệt cÅ©ng rút tá»­ sắc trÆ°á»ng kiếm ra, cắm vào vách đá, chính vào lúc hai ngÆ°á»i hoàn thành Ä‘á»™ng tác, thông đạo vuông này đã biến thành má»™t thông đạo đứng thẳng nhÆ° miệng giếng, hÆ¡n nữa nhìn không thấy đáy, nếu quả thật rÆ¡i xuống, không biết xÆ°Æ¡ng cốt có còn hoàn chỉnh không nữa.
Thất Nguyệt nhìn Liá»…u Dật phía dÆ°á»›i, nói: “ThÆ° sinh chết tiệt, trong cổ thÆ° còn nói gì nữa? Chúng ta hiện tại phải làm sao?â€
Liá»…u Dật ná»— lá»±c chi trì hai bên, trán đã có mồ hôi, nói: “Trong cổ thÆ° không nói phá cÆ¡ quan thế nào, tôi cÅ©ng không biết làm sao, nhÆ°ng tôi biết tôi kiên trì không lâu sẽ phải rÆ¡i xuống, cÅ©ng có lẽ, tôi sẽ rÆ¡i đến vỡ thân nát xÆ°Æ¡ng hết.â€
Thất Nguyệt nhìn biểu tình ná»— lá»±c đó của Liá»…u Dật, hốt nhiên lại cÆ°á»i…
Liá»…u Dật nói xong câu đó, ngẩng đầu lên, thấy miệng Thất Nguyệt cong cong, làn môi má»ng manh, đầy sức dụ hoặc, hàm răng trắng tinh thật chỉnh tá», cô ta đã cÆ°á»i, Liá»…u Dật nhìn có chút si mê, từ khi thấy Thất Nguyệt, cho đến hiện tại, chÆ°a từng thấy qua cô ta cÆ°á»i, không thể nghÄ© vào lúc này cô ta còn cÆ°á»i.
Liá»…u Dật nhìn Thất Nguyệt, há»i: “Cô rất cao hứng hả? Chúng ta đã sắp rÆ¡i xuống chết rôi, cô còn cÆ°á»i nữa.â€
Mặt Thất Nguyệt vẫn còn nhợt nhạt nhÆ° thế, nhÆ°ng nhợt nhạt không ngăn nổi dung nhan tuyệt thế ấy, má»™t nụ cÆ°á»i khuynh thành, nói: “MÆ°á»i mấy năm nay ta chÆ°a từng thá»­ qua cái gì là vui vẻ, ta cÅ©ng không biết vì sao hôm nay đã sắp chết, lại còn cÆ°á»i, ta sắp không còn lá»±c khí rồi, ta nghÄ© ta sẽ chết trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i.â€
Mồ hôi Liá»…u Dật đã bắt đầu chảy xuống, nhìn Thất Nguyệt ở phía trên, nói: “Không đâu, tôi ở phía dÆ°á»›i, tôi nghÄ© tôi sẽ chết trÆ°á»›c.â€
Thất Nguyệt hốt nhiên lại cÆ°á»i, nhìn lại quả thật rất vui vẻ, ở ranh giá»›i của tá»­ vong này, nụ cÆ°á»i của cô ta thánh thiện nhÆ° thế, ai còn để ý cô ta là ma nữ nhỉ.
Thất Nguyệt nói tiếp: “Thật là rất có hứng thú, chúng ta sắp, sắp chết rồi, còn thảo luận ai chết trÆ°á»›c.â€
Chính vào lúc này, tay Liá»…u Dật trược xuống dÆ°á»›i, Ä‘á»™t nhiên rÆ¡i xuống, thân ảnh ấy nhanh chóng biến mất giữa thông đạo hình vuông, chỉ nghe thanh âm Liá»…u Dật bên dÆ°á»›i truyá»n lên nói: “Thất Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng, tôi còn có lá»i nói vá»›i cô…†phần sau câu nói nghe không được nữa, có thể Liá»…u Dật đã rÆ¡i xuống rất sâu rồi.
Vào nháy mắt Liá»…u Dật rÆ¡i xuống ấy, Thất Nguyệt buông tay Ä‘ang nắm chuôi kiếm, không suy xét gì, không do dá»± gì, rÆ¡i nhanh nhÆ° bay xuống dÆ°á»›i, còn lá»›n giá»ng quát: “Äây là lãng mạn Æ°?†gió vùn vụt thổi qua bên tai, phảng phất đây má»›i chân chính là vá»±c sâu không đáy.
Dần dần, Thất Nguyệt nhìn thấy thân ảnh Liá»…u Dật, cÅ©ng có lẽ Thất Nguyệt mặc ít hÆ¡n, rÆ¡i xuống nhanh hÆ¡n, trong nháy mắt tiếp xúc nhau, Thất Nguyệt kéo tay Liá»…u Dật, lá»›n giá»ng nói: “Trả lá»i câu há»i của ta Ä‘i!â€
DÆ°á»›i tác dụng của gió mạnh, Liá»…u Dật miá»…n cưỡng nghe rõ câu nói của Thất Nguyệt, nhìn thấy tÆ°á»ng vách nhanh chóng lui lên phía trên, Liá»…u Dật lá»›n giá»ng cÆ°á»i nói: “Nếu nhÆ° đây cÅ©ng là lãng mạn, thế thì đây sẽ là lãng mạn của tá»­ vong, phải kêu là—lãng mạn cuối cùng.â€
Trên mặt Thất Nguyệt lá»™ ra má»™t tia vi tiếu (mỉm cÆ°á»i, há»i: “NgÆ°Æ¡i vừa rồi có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i ta?â€
Liá»…u Dật lá»›n giá»ng nói: “Tôi muốn nói, cô lẽ ra phải đã thÆ°á»ng xuyên cÆ°á»i, cô phải biết, nụ cÆ°á»i của cô rất đẹp, nếu nhÆ° cô không cÆ°á»i, thế giá»›i này sẽ thiếu Ä‘i má»™t thứ rất đẹp.â€
Dần dần, thông đạo vuông này rá»™ng ra, càng lúc càng rá»™ng, càng lúc càng rá»™ng, đồng thá»i xung quanh nổi lên đám mây màu trắng, không ngừng ma sát bên cạnh thân mình.
Thất Nguyệt cÅ©ng chịu không nổi sức ép, thân thể hÆ° nhược ngất Ä‘i, trong thế giá»›i tiá»m thức ấy, Thất Nguyệt cảm thấy chính mình thật khoái lạc, rất khoái lạc, bay lượn trong mây trắng vô tận này, liên tục bay lượn, bay vá» phía tá»­ vong, cÅ©ng đừng quản thế giá»›i hÆ° cấu này, mà bên thân mình, còn có ngÆ°á»i cùng vá»›i mình bay vá» phía tá»­ vong, hốt nhiên cảm thấy hạnh phúc mông lung thế…
Liá»…u Dật bị làn vân vụ này quấn quanh, cÅ©ng dần dần mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, dần dần mất Ä‘i ý thức, trong kí ức, hắn nhìn thấy nụ cÆ°á»i của Cát Lợi Nhi, thế nhÆ°ng, nụ cÆ°á»i ấy càng lúc càng xa, càng lúc càng không rõ ràng, thậm chí bắt đầu mÆ¡ hồ…
======================
[1]: LSQK chú: liên xuyến kiếm thức: cách múa kiếm theo vòng tròn, vòng này tiếp vòng kia.
__________________
Giang hồ tao loạn nhất thá»i hÆ°u
Vãn thế ưng vô biện oán cừu
Bất thức nhân gian hà thị lạc
Duy thá»i quang tá»± thủy trÆ°á»ng lÆ°u
Tài sản của yomost


Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:15 PM.
  #62  
Old 16-04-2008, 08:10 AM
yomost yomost is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 12
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Bá»™ 1
Quyển 4
ChÆ°Æ¡ng 65:
Ná nhất trích nhãn lệ, khả tri vị thùy lạc
(má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt ấy, có thể biết vì ai mà rÆ¡i)


lamsonquaikhach

Muốn yêu, cũng cần phải có dũng khí. (Cổ Long, ngữ)
----------------------------------------

Lần đầu tiên mở mắt ra, không cảm thấy bất kì đau đớn hay không dễ chịu gì hết, Liễu Dật gắng sức ngồi dậy, mình đã chết rồi sao? Hay đây là mộng? Chỗ cao như thế này, rơi xuống, vì sao một chút tổn thương cũng không có nhỉ?
Liá»…u Dật bắt đầu xem xét xung quanh, đây là má»™t gian phòng vuông xây bằng đá, bốn mặt có bốn viên dạ minh châu treo trên cao, chiếu sáng khắp gian phòng này, trừ bốn viên dạ minh châu ra, trong phòng trống rá»—ng, không có bất kì vật gì, Liá»…u Dật muốn đứng dậy, nhÆ°ng hốt nhiên cảm thấy tay mình bị ngÆ°á»i giữ lại, nhìn lại thì ra nguyên lai là Thất Nguyệt Ä‘ang nằm trên đất.
Chỉ thấy mặt Thất Nguyệt trắng bệch không có má»™t tia máu nào, xem ra đã hÆ° nhược đến cá»±c Ä‘iểm, Liá»…u Dật dùng rất nhiá»u sức lá»±c, cuối cùng gỡ được tay của Thất Nguyệt ra, nhẹ nhàng kêu vài tiếng, thế nhÆ°ng Thất Nguyệt không có bất kì phản ứng nào, Liá»…u Dật thá»­ đặt tay lên trán cô ta, thật nóng a, ngÆ°á»i tu luyện nhÆ° thế này, sao lại sinh bệnh nhỉ?
Liá»…u Dật đâu biết, từ khi vào Ä‘á»™ng, Thất Nguyệt không há» nghỉ ngÆ¡i, rÆ¡i xuống hòn đảo dÆ°á»›i đất cứ vÆ°á»›ng mắc vá»›i con rắn Ä‘á» suốt, sau đó dầm mÆ°a lạnh ở bên ngoài, vì làm nổ cánh cá»­a để vào sÆ¡n Ä‘á»™ng, đã dùng hết toàn bá»™ chân lá»±c, lúc này cô ta mệt má»i đã phát sốt cao.
Liễu Dật hốt nhiên hơi hoảng, căn phòng này bốn bên đến một cái cửa cũng không có, chỉ có phía trên cao kia nhìn không thấy đỉnh, trong này không có nước, không có thức ăn, thứ gì cũng không có, Thất Nguyệt hiện tại lại phát sốt cao, phải làm sao đây?
Lúc này, Thất Nguyệt từ từ mở mắt ra, câu đầu tiên là: “ThÆ° sinh? ThÆ° sinh? NgÆ°Æ¡i ở đâu?â€
Liá»…u Dật vá»™i Ä‘i qua, nói: “Äây, tôi đây.â€
Thất Nguyệt há»i: “Chúng ta còn chÆ°a chết, đúng không?â€
Liá»…u Dật gật gật đầu, nói: “Tuy chÆ°a chết, bất quá cái chết này càng khó chịu, nÆ¡i đây bốn bên Ä‘á»u là vách đá, không có nÆ°á»›c, không có đồ ăn, tôi nghÄ© chúng ta sẽ chết rất khó coi.â€
Thất Nguyệt nhìn nhìn Liễu Dật, cô ta muốn cựa mình ngồi dậy, thế nhưng cô ta một điểm lực khí cũng không có. Liễu Dật bước đến bên cạnh, đỡ vai Thất Nguyệt, từ từ đỡ cô ta ngồi dậy.
Thất Nguyệt há»i tiếp: “ThÆ° sinh, đáp ứng ta má»™t chuyện được không?â€
Liá»…u Dật nhìn nhìn Thất Nguyệt, há»i: “Chuyện gì, chúng ta Ä‘á»u sắp chết cả rồi, cô không phải còn kêu tôi lấy cô chứ?â€
Thất Nguyệt nhìn nhìn Liá»…u Dật, làn môi má»ng khô rang tá»±a hồ tá»± cÆ°á»i mình, cÆ°á»i nói: “Không phải, ta nghÄ©, chúng ta đã sắp chết rồi, trong mấy ngày còn lại này, để ta yêu ngÆ°Æ¡i, được không? Cho dù má»™t ngày, má»™t ngày cÅ©ng tốt, ta thá»±c muốn biết cảm giác yêu là gì.â€
Liá»…u Dật nhìn biểu tình nghiêm túc của Thất Nguyệt, tịnh không phải đùa giỡn, nhất thá»i quả thật không biết nói thế nào.
Thất Nguyệt há»i tiếp: “NÆ¡i này không có nÆ°á»›c, chúng ta tối Ä‘a sống ba đến bốn ngày, ta nghÄ© vá»›i tình huống của ta hiện tại, hai ngày đã là không tồi, cái ta muốn biết là, yêu má»™t ngÆ°á»i, cần có thá»i gian bao lâu?â€
Liá»…u Dật suy nghÄ© rồi đáp: “Yêu má»™t ngÆ°á»i, có thể chỉ cần thá»i gian má»™t cái chá»›p mắt, hoặc giả cần thá»i gian má»™t Ä‘á»i, hai chữ tình yêu này quá kì diệu, ta thật không biết phải nói thế nào.â€
Thanh âm Thất Nguyệt càng lúc càng nhá», nói: “Thế ngÆ°Æ¡i đáp ứng ta, trong Ä‘oạn thá»i gian này, cho ta yêu ngÆ°Æ¡i, được không? Äây là thỉnh cầu cuối cùng của ta.â€
Liá»…u Dật nhìn Thất Nguyệt, trong lòng lại nổi lên má»™t tia thÆ°Æ¡ng xót, má»™t nữ nhân kiểu này, nguyện vá»ng duy nhất trÆ°á»›c lúc chết chỉ là thá»­ má»™t lần tÆ° vị của tình yêu, thế nhÆ°ng, phải nói yêu Ä‘Æ¡n giản thế nào, làm sao nói yêu má»™t ngÆ°á»i liá»n yêu ngÆ°á»i đó nhỉ.
Thất Nguyệt nhìn biểu tình khó xá»­ đó của Liá»…u Dật, lại Ä‘au buồn nói: “Ta không yêu cầu ngÆ°Æ¡i cái gì, càng không vá»›i cao tá»›i chuyện ngÆ°Æ¡i yêu ta, ta cần chỉ là ngÆ°Æ¡i mở lòng dạ ra, má»™t tia thÆ°Æ¡ng xót của ngÆ°Æ¡i, để ta trÆ°á»›c khi chết thá»­ má»™t lần thế nào là yêu! Không lẽ nhÆ° vậy cÅ©ng không làm được? NgÆ°Æ¡i tàn nhẫn nhÆ° thế sao?â€
Liá»…u Dật vá»™i lắc đầu nói: “Không phải, cái tôi sợ là… là, cho dù cô dùng hết cả má»™t Ä‘á»i, cÅ©ng không yêu được tôi, nhÆ° thế, cô sẽ rất thất vá»ng à.â€
Thất Nguyệt lắc lắc đầu nói: “Chúng ta không thá»­ làm sao biết được, chuyện ngÆ°Æ¡i phải làm là đừng cá»± tuyệt ta, mà ta muốn làm là thá»­ má»™t lần yêu ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế không được sao? Thá»i gian của chúng ta không nhiá»u, ta không muốn lÆ°u lại bất kì hối tiếc nào.â€
Liá»…u Dật nhìn vẻ hÆ° nhược của Thất Nguyệt, lại gật gật đầu, chính vào khoảnh khắc hắn gật đầu ấy, Thất Nguyệt ngất Ä‘i, ngã vào lòng Liá»…u Dật, nhìn vẻ hÆ° nhược của Thất Nguyệt, Liá»…u Dật nói: “CÅ©ng có lẽ, cô cứ nhÆ° thế này mà ngủ suốt, cÅ©ng không cần tình yêu, còn tôi Æ°? Lại phải chịu hết dằn vặt của tá»­ vong, má»›i có thể chết Ä‘i.â€
Liễu Dật nhẹ nhàng đặt Thất Nguyệt xuống, để cô ta nằm được bằng phẳng hơn, thoải mái hơn một chút, chính mình cũng nằm xuống, tuy trong phòng rất sáng, nhưng Liễu Dật ngủ rất nhanh, mà ngủ thế này, ngủ say, không biết qua bao lâu…
Ãnh sáng chói mắt kêu gá»i Liá»…u Dật, nghe được tiếng rên rỉ của Thất Nguyệt bên mình: “NÆ°á»›c, nÆ°á»›c, nÆ°á»›c…†Liá»…u Dật sỠđầu Thất Nguyệt má»™t cái, thật nóng à, chính mình từ khi rÆ¡i xuống đây đến giá» chÆ°a được uống nÆ°á»›c, miệng đã sá»›m khô rồi, mà Thất Nguyệt dÆ°á»›i sá»± lợi hại của cÆ¡n sốt, càng cần nÆ°á»›c hÆ¡n, hiện tại quan trá»ng là nÆ¡i đây chẳng có gì cả, thế thì đào đâu ra nÆ°á»›c?
Liá»…u Dật lôi ra bình nÆ°á»›c mang theo ngÆ°á»i, lắc lắc, sá»›m đã hết rồi, mà bình nÆ°á»›c của Thất Nguyệt thì quẳng ở trên kia, không mang theo, thế này phải làm sao, Thất Nguyệt sốt thế này sẽ chết rất nhanh, Ä‘i đâu kiếm nÆ°á»›c đây? Trong lúc Liá»…u Dật Ä‘ang nôn nóng, hắn nhìn thấy ở lÆ°ng váy[1] của Thất Nguyệt có mang má»™t thanh chủy thủ nhá»â€¦
Liá»…u Dật nhìn thanh chủy thủ, lại nhìn bình nÆ°á»›c trong tay, hốt nhiên nói: “Có rồi…â€
NhÆ° thế này, không biết đã qua bao lâu, Thất Nguyệt sốt cao đã hạ, vá»›i lại sắc mặt đã trở nên tốt hÆ¡n, trông đã khá hÆ¡n nhiá»u rồi, Liá»…u Dật vùng vẩy thân thể hÆ° nhược, tá»±a vào tÆ°á»ng ngồi xuống.
Thất Nguyệt mở mắt ra, nhẹ nhàng ngồi lên, há»i: “ThÆ° sinh, ta cảm thấy tốt hÆ¡n rồi, chúng ta ở đây bao lâu rồi?â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu, cÆ°á»i nói: “Ở đây lại nhìn không ra thá»i gian, bất quá ta nghÄ© chúng ta đã nán lại hai ngày rồi, dù sao cÅ©ng không phải ngắn.â€
Thất Nguyệt lúc này ho húng hắng, Liá»…u Dật há»i: “Thế nào? Còn khó chịu Æ°?â€
Thất Nguyệt lắc đầu nói: “Không, chỉ có hÆ¡i khát, ta nghÄ© chúng ta quả thật đã kiên trì không nổi rồi, nÆ¡i này không có nÆ°á»›c, chúng ta sẽ chết khát thôi.â€
Liá»…u Dật cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Sao lại không có nÆ°á»›c, trong bình nÆ°á»›c bên cạnh cô có nÆ°á»›c, nếu nhÆ° không có nÆ°á»›c, chỉ sợ cô má»™t cÆ¡n sốt cao ấy cÅ©ng không qua khá»i, sá»›m đã bị chết nóng rồi.â€
Thất Nguyệt nhìn nụ cÆ°á»i mỉm của Liá»…u Dật, cảm thấy rất không tá»± nhiên, cầm bình nÆ°á»›c bên cạnh mình, há»i: “NgÆ°Æ¡i không uống sao?â€
Liá»…u Dật nhìn bình nÆ°á»›c ấy, nuốt nÆ°á»›c bá»t, lắc lắc đầu nói: “Tôi không khát, cô uống Ä‘i.â€
Thất Nguyệt cầm bình nÆ°á»›c, mở nắp bình, nhẹ nhàng ngá»­a đầu, uống vào… thật ngá»t, mang chút đặc dính, chút mùi tanh. Thất Nguyệt Ä‘á»™t nhiên đặt bình nÆ°á»›c xuống, nhìn vào bên trong, chỉ thấy bên miệng bình có màu Ä‘á» tÆ°Æ¡i, màu sắc này, mùi vị này, Thất Nguyệt hiểu rõ hết mức, đây không phải là nÆ°á»›c, đây là máu, là máu tÆ°Æ¡i của ngÆ°á»i.
Thất Nguyệt nhìn vá» phía Liá»…u Dật, chỉ thấy Liá»…u Dật lúc này vì đã chảy quá nhiá»u máu, hÆ° nhược quá Ä‘á»™, lại mê man rồi, khuôn mặt trắng bệch ấy, làn môi khô ran ấy, nhìn Liá»…u Dật đã mê man, Thất Nguyệt ngẩn ra, từ khi nhìn thấy Liá»…u Dật cho tá»›i lúc ấy, ấn tượng vá» Liá»…u Dật từng cảnh, từng màn má»™t lần nữa chuyển Ä‘á»™ng trong kí ức của cô ta, mắt của Thất Nguyệt không thể Ä‘á»™ng, cô ta không thể tin được trên thế giá»›i lại có loại ngÆ°á»i nhÆ° thế này, má»™t giá»ng nói nhẹ nhàng thoát ra khá»i miệng: “ThÆ° sinh ngốc, ngÆ°Æ¡i vì sao phải làm nhÆ° vậy? Vì sao lại ngốc thế này!â€
Má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt ấy, là cảm Ä‘á»™ng, má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt ấy, là quyến luyến, má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt ấy, là hạnh phúc, má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt ấy, là Ä‘au lòng… trong má»™t nháy mắt ấy, nÆ°á»›c mắt của cô ta đã khiến cô ta yêu má»™t ngÆ°á»i không nên yêu, má»™t ngÆ°á»i hÆ° vô phiêu miểu, không lấy gì làm hiện thá»±c, tình lang đã yêu má»™t nữ nhân, tình yêu chú định sẽ thống khổ má»™t Ä‘á»i, nhÆ°ng cô ta lúc này, còn để ý mấy chuyện này sao…
=================
[1] LSQK chú: Cái mà ở quần thì gá»i là lÆ°ng quần, còn ở váy thì gá»i là gì nhỉ? Ai biết chỉ giùm tại hạ vá»›i!
Tài sản của yomost


Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:39 PM.
  #63  
Old 16-04-2008, 08:10 AM
yomost yomost is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 12
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Bá»™ 1
Quyển 4
ChÆ°Æ¡ng 66:
Vũ nguyệt thần kiếm, loạn kiếm thập tam thức

Má»i ngÆ°á»i luôn luôn vào má»™t số thá»i Ä‘iểm không thích hợp nghÄ© má»™t số chuyện không nên nghÄ©, đây vốn là má»™t trong những Ä‘au khổ lá»›n nhất của loài ngÆ°á»i. (Cổ Long, ngữ)

-----------------------------------

Thất Nguyệt mang Liễu Dật nhẹ nhàng đặt nằm thẳng xuống, để hắn nằm được thoải mái hơn một chút, nhìn thanh trủy thủ vẫn còn nắm chặt trong tay hắn, nhìn vết thương kinh tâm trên cổ tay hắn, Thất Nguyệt hốt nhiên cảm giác tim mình thật đau, thật đau.
Thất Nguyệt cÅ©ng nhẹ nhàng nằm xuống, nhÆ° thế này, không có bất kì ai quấy nhiá»…u, giấc ngủ của hai ngÆ°á»i đến không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, cÅ©ng có lẽ, bá»n há» vÄ©nh viá»…n sẽ không tỉnh, nhÆ°ng cÅ©ng có lẽ…
Liá»…u Dật trong lúc hốt hoảng má»™t lần nữa mở mắt ra, Thất Nguyệt bị cá»­ đông của Liá»…u Dật đánh thức, gắng sức ngồi dậy, há»i: “Thế nào, không sao chứ?â€
Liá»…u Dật cÆ°á»i nhìn Thất Nguyệt nói: “Không sao, cô cÅ©ng quá coi thÆ°á»ng tôi rồi, tôi tuy có hÆ¡i mệt, hiện tại ngủ đủ, đã không sao rồi, chỉ bất quá bốn viên dạ minh châu chiếu vào mắt, làm tôi ngủ cÅ©ng ngủ không ngon.â€
Thất Nguyệt đứng dậy, bÆ°á»›c lại phía bốn hạt châu, bởi vì Thất Nguyệt rất cao, chỉ cần duá»—i tay, liá»n có thể ung dung lấy mấy viên dạ minh châu ra, cứ nhÆ° vậy, Thất Nguyệt lần lượt lôi bốn hạt châu xuống.
Chính vào lúc lôi hat châu thứ tư xuống, gian phòng này cuối cùng cũng trở thành không chói mắt như thế nữa, trái lại có chút hôn ám, chính vào lúc này, “Ầm†một tiếng, mặt đất bắt đầu chấn động, gian phòng bắt đầu lắc lư.
Liá»…u Dật vá»™i nói: “Chúng ta không lẽ còn rÆ¡i xuống nữa, tôi nghÄ© chúng ta đã ở má»™t nÆ¡i sâu hÆ¡n địa ngục tầng thứ mÆ°á»i tám rồi chứ.â€
Thất Nguyệt cầm bốn hạt châu, vất vả bÆ°á»›c đến bên cạnh Liá»…u Dật, cÅ©ng ngồi xuống, nói: “Tốt a, thế này thì chúng ta lại rÆ¡i xuống nữa, thá»­ coi chá»— sâu hÆ¡n mÆ°á»i tám tầng địa ngục là ở đâu?â€
Thế nhÆ°ng, tưởng tượng thÆ°á»ng lại không giống vá»›i thá»±c tế, lần này cÅ©ng không phải ngoại lệ, mặt đất tuy chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng tịnh không nứt ra, Liá»…u Dật cùng Thất Nguyệt cÅ©ng không rÆ¡i xuống dÆ°á»›i!
Thất Nguyệt suy nghÄ© rồi nói: “Ta vừa rồi có thể lại chạm phải cÆ¡ quan ở mấy chá»— ấy, thế nhÆ°ng làm sao ở chá»— chúng ta đây lại không có thay đổi gì cả?â€
Lúc này, ánh sáng trong phòng là từ bốn hạt dạ minh châu mà Thất Nguyệt đặt trên đất phát ra, bởi vì trên mặt đất, còn có hai ngÆ°á»i ngăn ánh sáng, tất cả, chỉ chiếu sáng có má»™t mảng xung quanh hai ngÆ°á»i.
Liá»…u Dật yếu á»›t trả lá»i: “Tôi không biết, trên cổ thÆ° không có nói, bất quá có má»™t câu nói tôi được nghe qua!â€
Thất Nguyệt vá»™i há»i: “Nói thế nào?†bất tri bất giác, Thất Nguyệt đối vá»›i thÆ° sinh này đã có má»™t loại cảm giác á»· lại mạnh mẽ.
Liá»…u Dật miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói: “Äại nạn không chết, tất có hậu phúc a! Cô hiện tai hãy mang mấy hạt châu đến nÆ¡i xem thá»­, nói không chừng cô vừa Ä‘á»™ng chạm vào trận pháp gì đấy, đâu đó lòi ra bí đạo nào thì sao?â€
Thất Nguyệt quả thật cầm một hạt dạ minh châu đứng lên, giơ cao lên quá đầu…
Quang hoa màu trắng, từng đạo bắn vá» má»—i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, Thất Nguyệt bên dÆ°á»›i phảng phất nhÆ° tiên tá»­ hạ phàm, dÆ°á»›i quang hoa này, càng thêm chói mắt, làm lóa mắt ngÆ°á»i ta.
Hốt nhiên, Thất Nguyệt đứng sững ra, buá»™t miệng nói: “Không phải thật chứ!â€
Liá»…u Dật vá»™i há»i: “Thế nào rồi?â€
Liá»…u Dật vá»™i chỉ vá» má»™t góc Ä‘á»™ bên hông mình nói: “NgÆ°Æ¡i xem…â€
Liá»…u Dật rất hÆ° nhược, miá»…n cưỡng quay đầu lại, rồi cÅ©ng ngẩn ra luôn, làm sao lại giống y nhÆ° lá»i nói của mình vậy, bên cạnh quả thật đã mở ra má»™t cái cá»­a rá»™ng hai trượng, cao má»™t trượng, bên trong không có má»™t chút ánh đèn.
Liá»…u Dật cÅ©ng cầm má»™t hạt dạ minh châu, miá»…n cưỡng chống đỡ thân thể, đứng lên nói: “Chúng ta Ä‘i vào xem thá»­.â€
Thất Nguyệt gật gật đầu, há»i: “NgÆ°Æ¡i Ä‘i được không?â€
Liá»…u Dật Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Thất Nguyệt nói tá»›i thân thể hÆ° nhược của mình, liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i, đáp: “Không có vấn Ä‘á», Ä‘i!â€
Hai ngÆ°á»i chậm chạp Ä‘i vào gian phòng hắc ám ấy, để thấy xa hÆ¡n, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u giÆ¡ viên dạ mình châu lên quá đầu, thế nhÆ°ng, trong gian phòng này lại nhìn không thấy gì cả…
Thất Nguyệt hốt nhiên nói: “NgÆ°Æ¡i nhìn xem, ở đây có bó Ä‘uốc.â€
Liá»…u Dật trả lá»i: “Chúng ta không có há»a tập a, làm sao đốt nó chứ.â€
Thất Nguyệt thần bí cÆ°á»i nói: “Không quan hệ, ta có thể.†Nói xong giÆ¡ tay phải lên, Ä‘á»™t nhiên, má»™t mÅ©i tên nhá» màu hoàng kim, mang theo ngá»n lá»­a, bắn thẳng vá» bó Ä‘uốc ấy, chỉ nghe “phụt†má»™t tiếng, bó Ä‘uốc ấy lại cháy lên thật, theo sá»± bốc cháy của bó Ä‘uốc ấy, chỉ nghe bên cạnh không ngừng vang lên những tiếng “phụt, phụtâ€, bốn bên lại toàn là Ä‘uốc, sau khi bó Ä‘uốc đầu tiên cháy, không biết vì sao, bá»n chúng cÅ©ng bùng cháy, trong má»™t lúc, căn phòng lại sáng hết cả lên.
Liá»…u Dật vá»™i há»i: “Äó là ám khí gì của ngÆ°Æ¡i thế, lợi hại nhÆ° vậy, còn mang theo lá»­a nữa.â€
Thất Nguyệt nói: “Là tụ tiá»…n, thân mÅ©i tên ấy là ta đặc biệt luyện chế, bên trong thêm vào trận pháp cổ xÆ°a, chỉ cần chân khí thôi Ä‘á»™ng, trận pháp sẽ vận hành, thân tên sẽ bốc cháy, sau đó bắn ra, ta gá»i mÅ©i tên này là “LÆ°u há»aâ€.
Liá»…u Dật gật gật đầu, bắt đầu quan sát bốn bên gian phòng này, rất hiển nhiên, gian phòng này so vá»›i gian phòng bá»n há» vừa ở phải lá»›n hÆ¡n năm sáu lần, ngay phía trÆ°á»›c lại có má»™t Ä‘iêu khắc bằng đá, Ä‘iêu khắc sống Ä‘á»™ng nhÆ° thật, phảng phất nhÆ° má»™t ngÆ°á»i sống, nếu không phải những bó Ä‘uốc ở đây đủ sáng, không chừng Liá»…u Dật còn cho bức tượng này là ngÆ°á»i thật.
Bên dÆ°á»›i tượng đá đó có má»™t cái bàn đá, phía trên không có gì cả, mà bên cạnh cái bàn đá, lại có má»™t khối đá lá»›n, có chiá»u cao hÆ¡n ná»­a ngÆ°á»i, trên tảng đá ấy, lại cắm má»™t thanh kiếm.
Khi nhìn xung quanh, bốn góc tÆ°á»ng lại đặt mấy hÅ© rượu không trong, vá»›i lại trên mặt vò rượu lại đặt má»™t ít lÆ°Æ¡ng khô, thịt mặn có thể để lâu dài được.
Chính vào lúc này, lại nghe Thất Nguyệt dài giá»n nói: ““VÅ© nguyệt†kiếmâ€
Liá»…u Dật chỉ là theo đó nhìn má»™t cái, không có gì đặc biệt, má»™t thanh kiếm mảnh mai, so vá»›i kiếm bình thÆ°á»ng xinh xắn hÆ¡n má»™t chút, trên lưỡi kiếm có hai viên bảo thạch màu hồng, xem ra rất quý giá, nhÆ°ng không cảm thấy thanh kiếm này thế nào cả.
NhÆ°ng Thất Nguyệt lại không nhÆ° vậy, vất vả thế này má»›i đến được đây, mục đích chính là thanh kiếm này, bảo tàng trong này tuy không kiếm được, nhÆ°ng thanh kiếm này so vá»›i bảo tàng Ä‘á»u có giá trị, “vÅ© nguyệt†kiếm có thể xếp vào vị trí thần kiếm thứ tám, tá»± nhiên có chá»— thần kì của nó, bảo kiếm thông linh thế này không những có thể nâng cao cá»±c hạn tu vi của mình, phát huy đến cao Ä‘iểm, mà còn vì có linh khí, thậm chí hình thành kiếm hồn, đối vá»›i tu luyện nhân kiếm hợp nhất sau này, sá»± giúp đỡ của Thiên nhân chi cảnh có thể nói là không thể Æ°á»›c lượng, thế nhÆ°ng thần kiếm tất là vật có thể gặp chứ không thể cầu, hiện tại Thất Nguyệt nhìn thấy thần kiếm rồi, có thể không kích Ä‘á»™ng Æ°?
NhÆ°ng Liá»…u Dật lại không có hứng thú lắm đối vá»›i thanh kiếm này, hắn rất hÆ° nhược, nhìn đến những thứ đồ ăn, đồ uống, sá»›m đã không chịu nổi, không thèm quản Thất Nguyệt, chính mình chạy đến chân tÆ°á»ng, cầm lên má»™t khối thịt mặn, mở má»™t hÅ© rượu, liá»n ngoác miệng ăn uống! Thịt mặn thì không thấy gì, nhÆ°ng rượu thì thÆ¡m đến không thể thÆ¡m hÆ¡n, coi bá»™ cất giữ cả trăm năm rồi, xem ra lần này quả thật không uổng phí.
Thất Nguyệt nhìn nhìn Liá»…u Dật, chính mình bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c thanh kiếm, chỉ thấy “VÅ© nguyệt†kiếm cắm sâu vào trong đá, chuôi kiếm màu ám ngân, dÆ°á»›i ánh Ä‘uốc chiếu sáng phản xạ quầng sáng dụ ngÆ°á»i, hai viên bảo thạch màu hồng trên lưỡi kiếm, vào lúc Thất Nguyệt tá»›i gần, má»™t sáng, má»™t tối, phảng phất nhÆ° có sá»± sống.
Phải biết, má»™t thanh kiếm thông linh, đối vá»›i ngÆ°á»i luyện kiếm có rất nhiá»u dụ hoặc, thông linh trăm năm, hấp thu linh khí ngoài cá»­u thiên, hình thành kiếm hồn, tá»± có thể giúp ngÆ°á»i luyện kiếm vượt qua thiên nhân chi cảnh, đạt đến đỉnh phong của kiếm, phiêu miá»…u chi cảnh, bao nhiêu ngÆ°á»i vì má»™t thanh thần kiếm mà làm cho thân bại danh liệt, thê ly tá»­ tán, vì dù cho đạt đến đại thành của kiếm, cÅ©ng phải biết, trong tam giá»›i, còn có bao nhiêu thanh thần kiếm chứ?
Thất Nguyệt nhẹ nhàng đặt tay lên chuôi kiếm màu ám ngân ấy, Ä‘á»™t nhiên cảm giác má»™t cổ sức mạnh to lá»›n truyá»n qua, má»™t tiếng “binh†buồn bã vang lên, Thất Nguyệt bị lá»±c trên thân kiếm đẩy lui vá» sau mấy bÆ°á»›c, nhÆ°ng mấy bÆ°á»›c này không những không khiến Thất Nguyệt từ bá», mà càng khiến Thất Nguyệt si mê thanh kiếm này hÆ¡n, hiển nhiên, thanh kiếm này Ä‘ang kháng cá»± cô ta, đã có thể kháng cá»±, Ä‘iá»u đó nói lên rằng nó không những thông linh, mà còn có thể đã đạt đến cảnh giá»›i kiếm hồn, nếu không theo thá»i gian mà xuất hiện, thanh kiếm này nói không chừng phải xếp vị trí đệ nhất.
Liá»…u Dật nhìn nhìn Thất Nguyệt, không quản hắn, chính mình còn Ä‘ang ăn thịt uống rượu, mấy ngụm rượu xuống bụng, âm ấm, Liá»…u Dật có chút cảm giác say, hốt nhiên, Liá»…u Dật không tá»± nhiên nhìn lên bức tÆ°á»ng đối diện má»™t cái, trên tÆ°á»ng lại có hình ngÆ°á»i, Liá»…u Dật Ä‘á»™t nhiên lắc lắc đầu, là thật, trên tÆ°á»ng xác thÆ°c có hình ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘á»™ng, hÆ¡n nữa trong tay cầm kiếm, Ä‘ang luyện kiếm.
Liá»…u Dật vá»™i la lên: “Thất Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng, cô nhìn kìa, trên tÆ°á»ng có ngÆ°á»i.â€
Thất Nguyệt nhìn bức tÆ°á»ng mà Liá»…u Dật chỉ, có chút khó hiểu, nói: “NgÆ°Æ¡i có phải uống nhiá»u quá không, trên tÆ°á»ng đâu có gì đâu.â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu, lần tiếp theo nhìn lên tÆ°á»ng, nhân ảnh vẫn còn Ä‘á»™ng, Liá»…u Dật tá»± nói má»™t mình: “Có thể, ta quả thật đã uống nhiá»u rồi.â€
Thất Nguyệt nhìn nhìn Liễu Dật, không quản hắn, tiếp tục chuẩn bị rút kiếm…
Liá»…u Dật vừa ăn, vừa uống, quả thật vô liêu, bèn nhìn lên ngÆ°á»i Ä‘ang luyện kiếm trên tÆ°á»ng, má»™t chiêu má»™t thức, tất cả có mÆ°á»i ba thức, má»—i kiếm Ä‘á»u công kích từ những chá»— không ngá» tá»›i được.
Liá»…u Dật uống xong má»™t hÅ© rượu, vì quả thật quá khát, hắn lại mở má»™t hÅ©, uống tiếp, sau mấy ngụm, ngÆ°á»i trên tÆ°á»ng lại không thấy nữa, thay vào đó lại là mấy hàng chữ.
““Loạn thập tam thứcâ€, lão phu sáng chế trăm năm trÆ°á»›c, truyá»n đến ngÆ°á»i có duyên hôm nay, hy vá»ng có thể tao phục cho muôn dân, mang theo lão phu trảm yêu trừ ma.â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu, cho rằng chính mình đã uống nhiá»u, thế nhÆ°ng, chữ trên tÆ°á»ng vừa biến mất, xuất hiện thay vào đó lại là má»™t dòng chữ khác.
““Loạn thập tam thứcâ€, kiếm thức lăng loạn vô chÆ°Æ¡ng, có thể gá»i là vô kiếm thức, lại bao hàm mÆ°á»i ba loạn thức, chủ dùng chân khí, thần kiếm, khu Ä‘á»™ng mÆ°á»i ba loạn kiếm, làm loạn địch, đạt đến, loạn tâm, loạn ý, loạn mạch, loạn kiếm, loạn bá»™, loạn khí, loạn thần, loạn mục… công có thể loạn địch mÆ°á»i ba cách.â€
Liá»…u Dật má»™t mặt uống rượu, má»™t mặt ăn đồ ăn, nghÄ© bụng: “Äây thật là đủ ngoan Ä‘á»™c, loạn thế này, đối phÆ°Æ¡ng không phải là thứ gì cÅ©ng không dùng ra được, chá» nhận cắt xẻo Æ°?â€
Nhìn văn tá»± biến mất trên tÆ°á»ng, tiếp đó lại xuất hiện má»™t hàng: “Tá»± nhiên, “Loạn thập tam thức†không phải là lý không thể phá được, chân khí đối phÆ°Æ¡ng nếu nhÆ° quả thật mạnh hÆ¡n vài lần, thế thì hắn có thể dùng lá»±c của chân nguyên cÆ°á»ng đại cách ly loạn kiếm, đạt đến cảnh giá»›i không gì nhiá»…u loạn được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tùy theo tu vi nâng cao của mình, loạn kiếm ý sẽ càng phát ra rõ ràng hÆ¡n.â€
Liá»…u Dật uống má»™t ngụm rượu, nghÄ© bụng: “Nguyên lai thế gian còn có kiếm pháp kì diệu nhÆ° vầy, nói nhÆ° thế thì chỉ cần tu vi của đối phÆ°Æ¡ng không quá cao so vá»›i mình, dùng kiếm pháp này há chẳng phải là vô địch sao?â€
Trên tÆ°á»ng má»™t lần nữa lại xuất hiện nhân ảnh ấy, thế nhÆ°ng Liá»…u Dật đã không nhìn nữa, bản lãnh nhìn qua không quên đã khiến hắn ghi vào trong óc, hÆ¡n nữa kiếm pháp này còn phải phối hợp sá»­ dụng thần kiếm, Ä‘á»™ khó quá cao, sau này có má»™t thanh bảo kiếm sẽ luyện a… lại nói, chính mình đã rÆ¡i vào chá»— sâu còn hÆ¡n mÆ°á»i tám tầng địa ngục, cho dù hiện tại có má»c cánh, bay ra khá»i cÅ©ng phải mệt chết được.
Do uống quá nhiá»u rượu, Liá»…u Dật đã ngủ thiếp Ä‘i…
Còn Thất Nguyệt Æ°, đối mặt vá»›i từng lần kháng cá»± của “VÅ© nguyệtâ€, tính khí quật cÆ°á»ng nổi lên, không rút được thanh kiếm này ra quyết không bằng lòng!
__________________
Giang hồ tao loạn nhất thá»i hÆ°u
Vãn thế ưng vô biện oán cừu
Bất thức nhân gian hà thị lạc
Duy thá»i quang tá»± thủy trÆ°á»ng lÆ°u
Tài sản của yomost


Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:43 PM.
  #64  
Old 17-04-2008, 07:50 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Quyển 4 Chương 67:

TÀNG THƯ VIỆN

Bá»™ 1
Quyển 4
ChÆ°Æ¡ng 67:
Linh kiếm trạch chủ, phá»ng tá»± nhân vô tình
(linh kiếm chá»n chủ, vô tình giống nhÆ° ngÆ°á»i)

-----------------------------------
Mệnh vận là gì? Mệnh vận há không phải là sợi xiá»ng xích không nhìn thấy được sao? (Cổ Long, ngữ)

------------------------------------

Ở nÆ¡i này, không có hắc ám, không có dÆ°Æ¡ng quang, thay vào đó là ánh Ä‘uốc bốn phía, Liá»…u Dật lắc lắc nhiá»u lần cái đầu có chút chóng mặt, hy vá»ng chính mình có thể tỉnh táo hÆ¡n má»™t chút…
Thế nhÆ°ng, vừa má»›i lắc đầu má»™t cái, “loạn thập tam thức†trên tÆ°á»ng vừa rồi phảng phất đã khắc sâu trong não, lập tức lại biểu diá»…n, Liá»…u Dật nghÄ© bụng: “Không phải chứ, chẳng lẽ thằng cha ấy chạy trong não ta sao?â€
Tá»±a hồ đã ăn qua đồ ăn, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, Liá»…u Dật đã hoạt bát không ít, đứng lên, nhìn vá» phía sau, chỉ thấy Thất Nguyệt vẫn còn ở đó ná»— lá»±c rút thanh kiếm “VÅ© Nguyệt†ấy, thế nhÆ°ng, má»—i lần tay tiếp xúc vá»›i chuôi kiếm màu ám ngân đó, liá»n bị bật trở lại, phảng phất thanh kiếm ấy là má»™t kẻ chống lại Thất Nguyệt.
Liá»…u Dật nhìn Thất Nguyệt quật cÆ°á»ng thế, Ä‘i qua, há»i: “Thanh kiếm này đối vá»›i cô quả thật trá»ng yếu nhÆ° vậy sao? Chẳng lẽ trong lòng cô chỉ có thanh kiếm này?â€
Trên mặt Thất Nguyệt có chút mồ hôi, cổ tay bị lá»±c phản chấn của “VÅ© Nguyệt†kiếm chấn ra máu, nhìn lại Liá»…u Dật, nghe câu nói của hắn, Thất Nguyệt hốt nhiên biến sắc mặt, há»i: “Trong lòng có cái khác thì sao? NgÆ°á»i ta yêu, yêu ngÆ°á»i khác, ta lại không phải là ngÆ°á»i hắn yêu, còn yêu cầu gì nữa?â€
Liá»…u Dật nghe câu nói của Thất Nguyệt, lắc lắc đầu, nói: “Äối vá»›i tình yêu, tôi không có tÆ° cách đánh giá, bởi vì chính tôi cÅ©ng là ở trong con Ä‘Æ°á»ng sai lầm, thế nhÆ°ng, thanh kiếm này dẫu sao cÅ©ng là vật ở ngoài thân, đã không có duyện phận, cô vì sao còn muốn cưỡng cầu.â€
Thất Nguyệt nghe lá»i khuyên giải của Liá»…u Dật, dÆ°á»ng nhÆ° có chá»— suy nghÄ©, hốt nhiên biến sắc mặt, tức giận nói: “Cái ta muốn, thì nhất định phải được, cho dù là cưỡng cầu, ta cÅ©ng muốn.â€
Liá»…u Dật nhìn Thất Nguyệt quật cÆ°á»ng, cÅ©ng nổi cáu, bÆ°á»›c đến bên cạnh thanh kiếm ấy, duá»—i tay ra nói: “Tốt, cô muốn nhÆ° vậy, dù sao chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u không ra được, để tôi giúp cô, để cho chúng ta cùng bị cây kiếm này giỡn cho chết.†nói xong, dùng sức rút má»™t cái…
Chuyện trên Ä‘á»i chính là nhÆ° vầy, rất nhiá»u Ä‘á»u là khó có thể dá»± liệu, chuyện ngÆ°Æ¡i nghÄ© không nhất định sẽ phát sinh, chuyện ngÆ°Æ¡i không nghÄ©, trái lại lại phát sinh!
“Rào†má»™t tiếng, theo tiếng ngâm nhẹ của “VÅ© Nguyệt†kiếm, mang theo bụi bặm, chuôi kiếm màu ám ngân dÆ°á»›i ánh Ä‘uốc phát ra quang hoa dụ ngÆ°á»i, hai viên bảo thạch màu Ä‘á» trên kiếm cách vào khoảnh khắc rá»i khá»i tảng đá, lại phát ra hai đạo quang hoa màu phấn hồng xoay chuyển, quay quanh thân kiếm nhá» nhÆ° ngón cái, trong nhất thá»i, cả gian phòng bị quang hoa màu phấn hồng trên thân kiếm chiếu sáng, làm cho cả thạch thất trở nên diá»…m lệ dị thÆ°á»ng!
Trong sự kinh ngạc của Liễu Dật, Thất Nguyệt càng kinh ngạc hơn, trong tay tượng khắc bằng đá phía sau lưng rơi ra một vật gì đó, “lách cách†một tiếng giòn tang vang lên, mang theo sự vui vẻ của kiếm, đột nhiên cùng kết hợp với kiếm.
Äó là má»™t cái vá» kiếm màu xám, to cỡ ngón chân cái, thành hình ống tròn, mặt dÆ°á»›i cùng của vá» kiếm, được bao bằng vật liệu màu ám ngân, cùng vá»›i chuôi kiếm thật là hài hòa!
Liá»…u Dật lắc lắc đầu nói: “Không phải chứ, kiếm đại ca, ngÆ°Æ¡i không muốn cùng thÆ° sinh chÆ¡i đùa à, ta má»™t Ä‘á»i chÆ°a từng cầm kiếm, ngÆ°Æ¡i theo ta khẳng định sẽ không có triển vá»ng gì đâu!†nói xong, Liá»…u Dật vứt mạnh kiếm xuống đất, lui vá» sau hai bÆ°á»›c.
Thất Nguyệt nhìn Liễu Dật bằng ánh mắt kì lạ, là kinh ngạc, là không tin nổi, nhìn Liễu Dật cầm kiếm vứt trên đất, cô ta nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, muốn cầm ‘Vũ Nguyệt’ kiếm lên, cô ta quả thật rất ưa thích thanh kiếm này, quang hoa màu phấn hồng vừa rồi quả thật là xinh đẹp, cho nên, cô ta không nhịn được ngồi xổm xuống, thế nhưng, khi cô vừa chạm vào chuôi kiếm, đột nhiên bị kiếm đẩy ra.
Thất Nguyệt nhìn “VÅ© Nguyệt†kiếm nằm trên mặt đất, trong mắt đầy vẻ thất vá»ng, xem ra thanh kiếm này quả thật không nguyện ý chá»n cô ta làm chủ.
Thất Nguyệt lúc này cÅ©ng kiên trì không nổi nữa, lui ra sau vài bÆ°á»›c, phịch má»™t tiếng, ngồi xuống, cầm lên má»™t hÅ© rượu, uống mạnh má»™t hÆ¡i, nhìn lại Liá»…u Dật nói: “ThÆ° sinh, cÅ©ng có lẽ ngÆ°Æ¡i nói đúng, không có duyên phận thì cưỡng cầu không được.â€
Liá»…u Dật Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Thất Nguyệt, cÅ©ng cầm má»™t hÅ© rượu, ngồi xuống, uống vào, nói: “Kì thá»±c, ta vừa rồi cÅ©ng có chút nóng nảy, chỉ là muốn khuyên giải cô, lại nói, cô xem cái thanh “VÅ© Nguyệt†kiếm gì đó, đâu có hÆ¡n được “Liệt DÆ°Æ¡ng†kiếm của Äại Äao VÆ°Æ¡ng, tôi nói cô nghe nè, cái thanh “Liệt DÆ°Æ¡ng†kiếm đó biết bay đấy, hãy xem cái thanh “VÅ© Nguyệt†kiếm gì đây, vừa nhìn đã biết là đồ thÆ°á»ng rồi. Äừng có cÅ©ng cho… “
Chính vào lúc Liá»…u Dật chê bai “VÅ© Nguyệt†kiếm, muốn an ủi Thất Nguyệt, chỉ nghe Thất Nguyệt Ä‘á»™t nhiên nói: “Cẩn thận!â€
Thá»i gian vừa qua, Liá»…u Dật tu luyện tâm pháp của Lang VÆ°Æ¡ng, ná»™i Ä‘an dung hợp không ít, cảm giác của thân thể cÅ©ng linh mẫn hÆ¡n nhiá»u, chính vào lúc Thất Nguyệt la cẩn thận, Liá»…u Dật Ä‘á»™t nhiên cảm thấy phía sau mình kình phong tập kích tá»›i. Trong lúc cấp bách, Ä‘á»™t nhiên cúi đầu má»™t cái, má»™t đạo ánh sáng màu xám Ä‘en, kéo theo cái Ä‘uôi dài ngoẵng màu phấn hồng, bay lÆ°á»›t qua trên đầu hắn, xông thẳng lên đỉnh phòng!
Liá»…u Dật quay đầu nhìn lại, chính là “VÅ© Nguyệt†kiếm, bập bá»nh ở trên không, hai viên bảo thạch màu hồng, không ngừng tán phát quang hoa màu phấn hồng, ở trong không trung, xinh đẹp đến cá»±c Ä‘iểm.
Liá»…u Dật mạnh mẽ đứng dậy, ngoác miệng chưởi: “Mẹ nó, chẳng lẽ cho rằng thÆ° sinh không chá»­i ngÆ°á»i sao, có cái thứ thấp kém ngÆ°Æ¡i, đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i từ sau lÆ°ng mà tính là anh hùng gì? Không phục sao? “Liệt DÆ°Æ¡ng†so vá»›i ngÆ°Æ¡i thì tốt hÆ¡n.â€
Thất Nguyệt vốn có chút rầu rÄ©, nhìn bá»™ dạng ngu đần đó của Liá»…u Dật, lần đầu tiên thấy ngÆ°á»i chỉ thanh kiếm không tiếc lá»i mắng chá»­i, chuyện này thật là kì văn, truyá»n ra ngoài khẳng định sẽ không ai tin.
Vào lúc này, “Vũ Nguyệt†kiếm xông mạnh xuống phía dưới, Liễu Dật duỗi tay ra, bắt lấy kiếm, kiếm vào tay, một thứ cảm giác ôn hòa, hai viên bảo thạch màu hồng như hai con mắt biết nói, chớp chớp.
Liá»…u Dật lại ngồi xuống, làm ra má»™t biểu tình nghiêm túc, thật thà nói vá»›i kiếm: “Kiếm huynh đệ, ngÆ°Æ¡i xem, thÆ° sinh ta thứ gì cÅ©ng không giá»i, ngÆ°Æ¡i đừng nên theo ta nữa, ngÆ°Æ¡i nhìn cô ta kìa, chẳng phải rất xinh đẹp sao?†nói xong, thân kiếm quả thật chỉ thẳng vào Thất Nguyệt.
Ngừng má»™t chút, Liá»…u Dật nói tiếp: “Cô ấy rất yêu thích ngÆ°Æ¡i đấy, võ công lại giá»i, ngÆ°á»i lại xinh đẹp, sau này ngÆ°Æ¡i hãy theo cô ta Ä‘i.â€
Liá»…u Dật nói xong, hai viên bảo thạch trên kiếm cách ấy chá»›p chá»›p, thế nhÆ°ng không biết là ý nghÄ©a gì. Liá»…u Dật tiếp tục nói cho hết: “NgÆ°Æ¡i không có Ä‘á»™ng tác gì, cho thấy là ngÆ°Æ¡i đã đáp ứng rồi, hiện tại ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a cho Thất Nguyệt xinh đẹp, sau này hãy theo cô ta Ä‘i, đừng có chạy loạn há.†Nói xong, Ä‘em kiếm Ä‘Æ°a cho Thất Nguyệt, nói: “Giao cho cô!â€
Thất Nguyệt nhìn bá»™ dạng thật thà đó của Liá»…u Dật, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nói: “Tốt rồi, đừng ồn ào nữa, “VÅ© Nguyệt†kiếm đã chá»n ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy thu lấy nó Ä‘i, ta không sao đâu.â€
Liá»…u Dật nghiêm túc nói: “Tôi không ồn ào, tôi nghiêm túc đấy, thanh kiếm này cÅ©ng chỉ có cô dùng má»›i hợp, dài mảnh mà xinh đẹp, tôi mang cÅ©ng phí uổng của trá»i, cô hãy thu lấy nó Ä‘i.â€
Thất Nguyệt lắc lắc đầu không biết làm sao, duá»—i tay chuẩn bị tiếp lấy, nói: “NgÆ°Æ¡i nghiêm túc cÅ©ng vô dụng à, kiếm đã chá»n ngÆ°Æ¡i rồi, ta dù rất muốn có được nó, thế nhÆ°ng…†phần sau câu nói Thất Nguyệt nói không ra nữa, bởi vì, lúc này cô ta có má»™t loại cảm Ä‘á»™ng, má»™t loại cao hứng nói không ra lá»i, cô ta lại quả thật nắm được “VÅ© Nguyệt†kiếm, cảm giác ấm áp, là sá»± thật!
Thất Nguyệt nhẹ nhàng rút “VÅ© Nguyệt†kiếm ra, quang hoa màu hồng lập tức quấn quanh trên thân kiếm, lóng lánh, trong suốt, xinh đẹp đến cá»±c Ä‘iểm, phảng phất nhÆ° sao dày đặt giữa trá»i sao…
Thất Nguyệt qua màu hồng lóng lánh ấy nhìn Liá»…u Dật, nói: “ThÆ° sinh, cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i.â€
Liá»…u Dật vá»™i uống má»™t ngụm rượu, lắc lắc đầu nói: “Cảm Æ¡n cái gì a, thanh kiếm này ta vốn dùng không được.â€
Thất Nguyệt lắc lắc đầu nói: “Không, ta muốn cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i vì ngÆ°Æ¡i cho ta trÆ°á»›c khi chết được biết cái hạnh phúc yêu má»™t ngÆ°á»i.â€
Nghe xong câu nói đó của Thất Nguyệt, Liễu Dật cũng uống rượu không nổi nữa, hắn có chút ngập ngừng, có chút luống cuống, có chút sai lầm không biết ở đâu!
Thất Nguyệt nhìn Liá»…u Dật, há»i: “Sao, ngÆ°Æ¡i sợ à? Nếu nhÆ° không có máu của ngÆ°Æ¡i, ta nghÄ© Thất Nguyệt sá»›m đã sốt cao mà chết rồi, đâu còn có thể thá»­ nghiệm ái tình của nhân gian nữa.â€
Liễu Dật nhìn Thất Nguyệt, không nói gì, chỉ là trong màu phấn hồng ấy, nhìn thấy nước mắt của Thất Nguyệt…
Tài sản của kiet1991


Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:46 PM.
  #65  
Old 17-04-2008, 07:51 AM
kiet1991's Avatar
kiet1991 kiet1991 is offline
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ
Huyết Hoả Kỳ Lân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bài gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Xu: 0
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Quyển 4 Chương 68:

Bá»™ 1
Quyển 4
ChÆ°Æ¡ng 68:
Ly động thoát hiểm, túy nhân đích khinh vẫn

(rá»i Ä‘á»™ng thoát hiểm, nụ hôn nhẹ say ngÆ°á»i)

Nguồn: Tàng thư viện
Dịch giả: lamsonquaikhach

Ãi tình vốn chính là thứ không thể nắm bắt nhất, có lúc thống khổ, có lúc mật ngá»t, có lúc khiến ngÆ°á»i ta khoái lạc, có lúc khiến ngÆ°á»i ta bi thÆ°Æ¡ng. (Cổ Long, ngữ)

---------------------------------------
Thá»i gian từng chút má»™t trôi qua, thức ăn trong phòng cÅ©ng từng chút má»™t giảm xuống, tá»­ vong Ä‘ang từ từ lại gần hai ngÆ°á»i.
Liá»…u Dật nhìn bức tượng to lá»›n, tá»±a hồ suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, mà Thất Nguyệt thì Ä‘ang nhìn Liá»…u Dật,, phảng phất cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© Ä‘iá»u gì, cả gian phòng yên lặng phi thÆ°á»ng!
Hốt nhiên trong não Liá»…u Dật lại chá»›p lên má»™t cái, má»™t vấn Ä‘á» xuất hiện: “Chủ nhân của gian phòng đã giấu thần kiếm ở đây, thế khẳng định sẽ để lại lối ra, nếu không cho dù có ngÆ°á»i được bảo kiếm thì sao, không lẽ còn ra không được sao?â€
Liá»…u Dật Ä‘á»™t nhiên nói: “Không đúng, căn phòng này khẳng định có Ä‘Æ°á»ng ra.â€
Thất Nguyệt rất ngạc nhiên, há»i: “Vì sao, ta đã tìm qua rồi, nÆ¡i đây không có chá»— nào kì quái cả, cÅ©ng không có cÆ¡ quan nào.â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu nói: “Không đâu, ông ta đã giấu kiếm ở đây, không lẽ sẽ khiến ngÆ°á»i có duyên được kiếm sau này chết đói ở đây sao, nhất định có lối ra ở đâu đó.â€
Trong mắt Thất Nguyệt tá»±a hồ cÅ©ng thấy được hy vá»ng, gật gật đầu nói: “Nói có đạo lý, thế nhÆ°ng cái lối ra ấy ở đâu chứ?â€
Liễu Dật đứng dậy, nhìn những bó đuốc ở bốn bên, tịnh không có chỗ nào đặc biệt, đồ vật trong cả gian phòng có hạn, chỗ thần bí nhất có thể là bức tượng.
Liễu Dật đi đến bên cạnh cái bàn dưới bức tượng, dừng lại, quan sát nó…
Bức tượng này tá»±a hồ là má»™t lão nhân, tay phải ông ta duá»—i ngang, tịnh không có gì đặc biệt, thế nhÆ°ng tay trái ông ta thì sao? Tay trái ở sau lÆ°ng… Liá»…u Dật gắng sức tìm kiếm ở sau lÆ°ng bức tượng, quả nhiên, tay trái đặt ở phía sau, trên tay trái ấy có má»™t khối ngá»c màu ám hồng, Liá»…u Dật thầm sợ, làm sao nÆ¡i này lại có khối ngá»c thứ tÆ°?
Liá»…u Dật duá»—i tay cầm lấy khối ngá»c ấy, không suy nghÄ© gì thêm mang ba khối ngá»c đã dung hợp trên cổ xuống, cẩn thận so thá»­, quả nhiên, khối ngá»c này cùng má»™t dạng vá»›i khối ngá»c mình mang theo.
NhÆ°ng Liá»…u Dật tịnh không vá»™i dung hợp chúng lại, có thể khối ngá»c hình phiến này là chìa khóa mở cá»­a cÆ¡ quan nào đấy, nếu nhÆ° dung hợp lại rồi, cho dù có cÆ¡ quan, có lối ra, cÅ©ng rất khó ra được.
Liá»…u Dật từ sau bức tượng bÆ°á»›c ra, cầm non ná»­a khối hồng ngá»c cuối cùng ấy, nói vá»›i Thất Nguyệt: “Tìm thấy ở phía sau, chúng ta tìm kÄ© xem, bốn bên có lá»— hổng nào bằng cỡ khối ngá»c này không.â€
Thất Nguyệt nhìn khối ngá»c ám hồng trong tay Liá»…u Dật nói: “NgÆ°Æ¡i nói là… khối hồng ngá»c này có thể là chìa khóa của lối ra ấy?â€
Liá»…u Dật gật gật đầu nói: “Chuyện này cÅ©ng không chắc, ta cÅ©ng chỉ là phá»ng Ä‘oán thôi, chúng ta Ä‘i kiếm xem.â€
Thế là, vì sinh tồn, mang má»™t tia hy vá»ng mong manh, hai ngÆ°á»i bắt đầu tìm kiếm…
Thá»i gian từng ngày qua bên cạnh hai ngÆ°á»i, thức ăn dần dần không còn nữa, còn lại má»™t ít rượu, Liá»…u Dật và Thất Nguyệt vô lá»±c ngồi cạnh tÆ°á»ng, Thất Nguyệt xuôi xị nói: “Kiếm khắp cả rồi, chẳng có gì cả, cÅ©ng có lẽ chúng ta chú định sẽ chết ở đây.â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu nói: “Không đâu, nÆ¡i đây nhất định có lối ra, nếu không cÅ©ng sẽ không giấu kiếm ở đây.â€
Liễu Dật nhìn chăm chăm vào bức tượng, hốt nhiên, nhìn thấy tay phải của bức tượng đang giơ ngang, tựa hồ một động tác này từ trước đến giỠrất không tự nhiên, đã nhìn một lần rồi, càng nhìn càng không hợp, Liễu Dật lại đi qua, tuy bao tử rất đói, nhưng bản năng sinh tồn khiến hắn không vứt bỠbất kì một cơ hội thoát ra nào.
Liá»…u Dật đứng trên cái bàn ấy, nhìn bàn tay phải của bức tượng đó, bởi vì bức tượng rất cao, cho nên Liá»…u Dật phải nhón chân lên nhìn, bởi vì quá gấp, Ä‘á»™t nhiên chân nghiêng má»™t cái, nhÆ° muốn ngã xuống, Liá»…u Dật vá»™i nắm lấy bàn tay phải, liá»n nghe má»™t tiếng “Két két…†giống nhÆ° tiếng của hai tảng đá ma sát vào nhau.
Liễu Dật miễn cưỡng đứng vững nhìn tay phải bức tượng, đã hơi hạ xuống một chút, trong não chớp lên, biết đâu cánh tay của bức tượng này là cơ quan ở đây. Thế là, Liễu Dật dùng hết lực khí bản thân, bắt đầu kéo tay phải của bức tượng xuống… “két két†tay phải đó quả thật chuyển động, từ từ, tay phải bức tượng bị Liễu Dật kéo xuống, buông xuôi theo thân thể.
Chính vào lúc này, mặt đất lại chấn Ä‘á»™ng mãnh liệt, phảng phất nhÆ° muốn sụp đổ, Liá»…u Dật nhảy mạnh khá»i bàn đá ấy, cố giữ thăng bằng, cố gắng để không ngã xuống, nhÆ°ng Thất Nguyệt lúc này cÅ©ng đã đứng lên há»i: “Sao rồi?â€
Liá»…u Dật lắc lắc đầu, nói: “Tôi không biết, có lẽ tôi đã đụng chạm vào cÆ¡ quan nào rồi.â€
Chính vào lúc này, chấn Ä‘á»™ng đã dừng lại, bên cạnh bức tượng ấy, đã xuất hiện má»™t cái cá»­a rá»™ng hai trượng, cao má»™t trượng, Liá»…u Dật ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Nhanh coi nè, nhanh xem nè, ở đó có cá»­a.â€
Thất Nguyệt gật gật đầu, nói: “Chúng ta tiến vào đó xem thử, cũng có lẽ là một bí thất khác.†Nói xong, cầm “Vũ Nguyệt†đi vào bên trong.
Liễu Dật cũng chuyển thân, đi vỠcánh cửa ấy…
Thế nhưng, cánh cửa này lại không phải là cửa dẫn đến một mật thất, mà tựa hồ là một sơn động, sơn động càng đi càng tối, đột nhiên, một trận gió mát thổi tới, mang theo mùi thơm của hoa.
Liá»…u Dật vá»™i nói: “Äây là cá»­a ra, cÆ¡n gió vừa rồi chính là từ bên ngoài thổi vào.†Theo lẽ thÆ°á»ng, Liá»…u Dật lập tức phán Ä‘oán sÆ¡n Ä‘á»™ng này rất có khả năng là cá»­a ra.
Thất Nguyệt nghe xong, gật gật đầu.
CÅ©ng không biết đã Ä‘i bao lâu, hốt nhiên trÆ°á»›c mắt chợt tối, tiếp đó là má»™t khoảng rá»™ng rãi, hai ngÆ°á»i cuối cùng đã từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng bÆ°á»›c ra ngoài, núi vẫn là núi cao vút thế, gió vẫn là gió nhẹ nhàng thế, trăng sáng vẫn là treo cao trên không…
Liá»…u Dật nhìn quanh quất bốn bên, tâm tình lên xuống, đã kích Ä‘á»™ng đến không nói nên lá»i, bị khốn nhiá»u ngày thế trong cái thạch thất ắt chết nhÆ° địa ngục ấy, cuối cùng đã Ä‘i ra ngoài, tâm tình nhÆ° thế cÅ©ng giống nhÆ° chim hoàng yến được tá»± do, khoan khoái đến không thể tả được.
Thất Nguyệt nhìn Liá»…u Dật, kích Ä‘á»™ng nói: “Chúng ta không chết, chúng ta quả thật sống sót nhÆ° thế này mà thoát ra, quả thật có lối ra.â€
Liá»…u Dật kích Ä‘á»™ng gật gật đầu, nói: “Thế nhÆ°ng chúng ta rõ ràng rÆ¡i xuống sâu nhÆ° thế, vì sao Ä‘i ra lại là ở đây nhỉ?â€
Thất Nguyệt nói: “CÅ©ng có lẽ, đó là trận pháp, chúng ta rÆ¡i xuống cÅ©ng chỉ là má»™t ảo giác.â€
Chính vào lúc này, Liá»…u Dật Ä‘á»™t nhiên nói: “Äừng cá»­ Ä‘á»™ng.â€
Thất Nguyệt quả thật má»™t cá»­ Ä‘á»™ng cÅ©ng không, há»i: “Sao rồi?â€
Liễu Dật cẩn thận bước qua, nhẹ nhàng ngồi xuống bên chân Thất Nguyệt, hai tay vỗ mạnh ra, thế nhưng vẫn là chậm một bước, ánh sáng màu lục ấy lại bay vụt lên, theo cái vỗ của tay Liễu Dật, đột nhiên biến thành vô số màu lục trên mặt đất, bay lên trên…
Thất Nguyệt xoay ngÆ°á»i, mở to mắt, kinh ngạc há»i: “Äây là cái gì, nhiá»u thế này, thật là xinh đẹp.â€
Liá»…u Dật cÅ©ng ngẩng đầu lên nhìn nói: “Là, Ä‘om đóm đấy, thật nhiá»u, thật đẹp.â€
Hai ngÆ°á»i lặng lẽ bị vô số Ä‘om đóm hấp dẫn, cÅ©ng không biết là má»™t con ấy, bay vào tầm nhìn của Liá»…u Dật, đồng thá»i cÅ©ng bay vào trong mắt của Thất Nguyệt, cùng lúc vá»›i con Ä‘om đóm bay qua, hai cặp mắt dán chặt vào má»™t chỗ…
Thất Nguyệt chầm chậm bÆ°á»›c tá»›i, nhẹ giá»ng nói: “Ta nghÄ©, chúng ta phải chia tay ở đây rồi.â€
Liá»…u Dật gật gật đầu nói: “Ừm, cô có chuyện phải làm của cô, tôi cÅ©ng phải Ä‘i tìm bằng hữu và Cát Lợi Nhi của tôi.â€
Chính vào lúc này, Thất Nguyệt nghe tiếng bÆ°á»›c chân, tiếng kêu la rất gấp, tá»±a hồ bốn năm ngÆ°á»i, cÅ©ng có lẽ đây là bằng hữu của hắn, trÆ°á»›c giỠở bên ngoài chá» hắn. Cặp mắt Thất Nguyệt khoảnh khắc ấy chuyển Ä‘á»™ng má»™t cái, má»™t ý niệm trả thù xuất hiện trong não.
NhÆ°ng Liá»…u Dật tá»±a hồ không phát hiện Ä‘iá»u gì không đúng, mà Thất Nguyệt lại nói: “Ta muốn ngÆ°Æ¡i đáp ứng ta má»™t chuyện.â€
Liá»…u Dật gật gật đầu, nói: “Chuyện gì, cô nói Ä‘i.â€
Thất Nguyệt bình tÄ©nh nói: “Ta muốn ngÆ°Æ¡i hôn ta má»™t cái, được không?â€
Liễu Dật đột nhiên lùi lại một bước…
Chính vào lúc này, Thất Nguyệt bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c… hai ngÆ°á»i ôm chầm lấy nhau, hai cặp môi cùng hòa vào má»™t chá»—, cặp mắt Liá»…u Dật tá»±a hồ mở lá»›n nhất từ khi sinh ra đến giá», cảm giác ấy… không nói ra được.
Má»™t chá»›p mắt ấy, phảng phất thế giá»›i dừng hết cả lại, má»™t chá»›p mắt ấy, phảng phất đã thành vÄ©nh viá»…n của hai ngÆ°á»i, má»™t nụ hôn nhẹ, má»™t vÄ©nh hằng, vô số chấm sáng màu xanh lục, xoay quanh đôi nam nữ ôm nhau, lại cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác lâng lâng…
Chính vào lúc này, Liá»…u Dật nghe được má»™t thanh âm quen thuá»™c: “Không…â€
Liá»…u Dật đẩy mạnh Thất Nguyệt ra, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau Äại Äao VÆ°Æ¡ng, Thập Kiệt Nhất, Lang VÆ°Æ¡ng và A Cá»­u bá»n há», còn có má»™t thân ảnh Ä‘ang dần dần chạy xa, tuy sắc trá»i rất tối, nhÆ°ng Liá»…u Dật có thể chắc chắn, đó chính là Cát Lợi Nhi, chính là ngÆ°á»i má»›i phát ra thanh âm vừa rồi.
Liá»…u Dật cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, xoay ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Cát Lợi Nhi…
NhÆ°ng bá»n ngÆ°á»i Äại Äao VÆ°Æ¡ng, tá»±a hồ còn chÆ°a tỉnh táo, còn Ä‘ang nhìn Thất Nguyệt đứng trong vô số lục sắc quang hoa đó.
Thất Nguyệt nhìn bóng Liá»…u Dật chạy xa khuất, nhẹ giá»ng nói: “Vì sao ngÆ°Æ¡i không nói vá»›i ta yêu má»™t ngÆ°á»i thì Ä‘au khổ nhÆ° thế này!â€
====================
Hết quyển 4: Trần thế nhÆ° triá»u nhân nhÆ° thủy.
Tài sản của kiet1991


Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 08:12 PM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
cot truyen ma kiem luc, do truyen ma kiem luc, doc truyen ma kiem luc, doc truyen ma luc kiem, download ma kiem luc p2, êàäåòñòâî, ebook ma kiếm lục, hau ma kiem luc, luc ma kiem, luc ma kiem phan moi, luc ma kiem tap 2, ma kiêÌm luÌ£c, ma kiếm lục, ma kiếm lục 2, ma kiếm lục 4vn, ma kiếm lục download, ma kiếm lục mp3, ma kiếm lục nhan xet, ma kiếm lục phần 2, ma kiếm lục txt, ma kiem kiem luc, ma kiem kuc, ma kiem luc, ma kiem luc 1, ma kiem luc 2, ma kiem luc 4vn, ma kiem luc chuong 1, ma kiem luc chuong 34, ma kiem luc ebook, ma kiem luc ebook phan 2, ma kiem luc full txt, ma kiem luc online, ma kiem luc phan 2, ma kiem luc phần 2, ma kiem luc prc, ma kiem luc site:4vn.eu, ma kiem luc tap 7, ma kiem luc tron bo, ma kiem luc txt, ma kiem luc.txt full, ma luc kiem, maa kiem luc, makiem luc phan 2, ñàìûé, ñëîâàðü, nhan xet ve ma kiem luc, nhat luc kiem ma, ñïóòíèêîâûé, òåòðèñ, phan sau ma kiem luc, phim ma kiem luc, sac hiep 4vn, tàn nguyệt bi má»™ng, tienhiep.makiemluc, tron bo ma kiem luc, truyện ma kiếm lục, truyen audio ma kiem luc, truyen hau ma kiem luc, truyen ma kiem luc, truyen ma kiem luc - 4vn, truyen ma kiem luc 2, truyen ma kiem luc tap 2, truyen ma kiem luc txt, truyen ma kiem luc y, truyen ma kiem luc. net, truyen ma kiem luc4vn.eu, truyen ma luc kiem, truyen tranh ma kiem luc, van an ma luc kiem, ðàáîòó



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™