Hai mươi bốn người của doanh trại Thần Xạ liền rời đi. Thoáng chốc đã không còn thấy bóng dáng.
- Hừ Hừ! Chờ xem? Chỉ bằng đám rác rưởi các ngươi sao?
Trong lòng Âu Dương thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không vì vậy mà coi khinh đối thủ. Cái này gọi là thương sáng dễ tránh ám tiễn khó phòng. Ai biết hôm nay người của doanh trại Thần Xạ bị mình sỉ nhục, tương lai có thể xuất hiện một yêu thiêu thân nào không. Cho nên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
- Thực lực! Vẫn là thực lực. Xem ra cần phải nhân thời gian nghỉ ngơi nhanh chóng tu luyện Hóa Yêu Quyết! Một khi ta thành Yêu Chiến Sĩ, vậy cho dù đám người kia có thêm lá gan, bọn họ cũng không dám đến khiêu khích ta!
Âu Dương nắm chặt nắm đấm. Hắn biết, đây là một thế giới chỉ coi trọng thực lực. Muốn nhận được sự tôn trọng của người khác nhất định phải xuất ra thực lực khiến người khác tin phục. Điều này cũng chính là nguyên nhân khiến Âu Dương có can đảm khiêu khích toàn bộ doanh trại Thần Xạ.
- Đừng xem, đừng xem nữa! Mau đi đi!
Hồ Hiểu Thông nhìn người của doanh trại Thần Xạ rời đi, lúc này hắn biết Âu Dương xem như đã đắc tội doanh trại Thần Xạ một cách triệt để. Tuy nhiên hắn cũng không có cách nào. Nếu như ngày hôm nay Âu Dương lựa chọn thỏa hiệp, vậy doanh trại Thần Xạ sẽ càng không buông tha. Âu Dương dùng thắng lợi mang tính áp đảo cho doanh trại Thần Xạ một bạt tai. Cho dù bọn họ có ý xấu cũng chỉ có thể đợi sau khi chiến tranh chấm dứt.
Hồ Hiểu Thông biết, cho dù doanh trại Thần Xạ có thêm một lá gan, trong chiến trường hoặc là trong quân doanh bọn họ cũng không dám làm gì Âu Dương. Đại Vận quốc có thủ đoạn rất tàn nhẫn đối với hành động tự giết lẫn nhau. Một khi phát hiện người như vậy, bất kể là bản thân hắn hay người nhà của hắn đều tuyệt đối khó tránh khỏi cái chết. Người nhà của Thần Xạ Thủ đều ở trong Đại Vận quốc. Nếu như bọn họ dám làm xằng làm bậy, chẳng khác nào không để ý tới sự an nguy của người nhà.
Hồ Hiểu Thông vừa xua đám binh lính tản đi, vừa đi đến bên cạnh Âu Dương đang bị vây trong một đám kỵ sĩ của trung đội số 7.
- Quân sư!
Lăng Túc nhìn thấy Hồ Hiểu Thông đi tới. Tuy rằng hắn không nhận ra Hồ Hiểu Thông, nhưng hắn nhận ra y phục trên người Hồ Hiểu Thông. Đây là y phục của một quân sư trong quân.
- Lăng Túc đúng không?
Hồ Hiểu Thông nhìn Lăng Túc đang đứng thẳng tại đó. Tuy rằng Lăng Túc còn trẻ tuổi, nhưng vẫn có vài phần khí phách của Lăng Trung Thiên. Khí phách của Lăng Túc là do chân chính chém giết trong chiến trường đi ra. Đây mới thực sự là khí phách chân chính.
- Chào quân sư!
Lăng Túc không hề dựa dẫm vào thân phận của cha mình. Từ đầu đến cuối hắn đều cảm thấy thân phận của chính mình chỉ là đội trưởng trung đội số 7. Cũng bởi vì tính cách hắn như vậy, hắn được vô số người khen ngợi, không kiêu không nóng nảy.
- Lần này biểu hiện của trung đội số 7 rất tốt. Sau khi chiến tranh kết thúc nhất định sẽ nhận được không ít ban thưởng. Nhưng hiện tại vẫn chưa phải là thời điểm nói về điều này. Tuy quân Tây Kỳ bị đánh lùi một đợt, nhưng với tính cách của Trịnh Công Danh, nhiều nhất chỉ năm ngày sau hắn nhất định có thể tổ chức công thành. Lần tới sẽ không dễ đánh như vậy. Cho nên nhân mấy ngày này nên chuẩn bị một chút đi!
Hồ Hiểu Thông không nói gì thêm. Hắn hiểu rõ trung đội số 7 lợi hại, nhưng lợi hại hơn nữa cũng chỉ có hai trăm người. Trong lúc mấy chục vạn đại quân chém giết, chuyện hai trăm người có thể làm được thật sự rất có hạn.
Sau khi nói xong hắn liền xoay người rời đi. Lăng Túc nhìn theo bóng của Hồ Hiểu Thông nhún vai. Hắn không hiểu rốt cuộc Hồ Hiểu Thông định biểu đạt điều gì.
- Đừng gây rối nữa! Nhanh đi về huấn luyện một chút. Nhiều nhất là năm ngày, Tây Kỳ có thể sẽ lại đánh tới. Đến lúc đó chúng ta lại chơi đùa một trận nữa.
Lăng Túc vung tay lên, kêu gọi người của trung đội số 7 trở về nơi bọn họ đóng quân. Nhưng bất kể như thế nào, ngày hôm nay Âu Dương đều là nhân vật chính. Hai lần biểu diễn của hắn hoàn toàn mang tính áp đảo, không chỉ khiến quân đông nam biết tới thực lực Thần Xạ Thủ Âu Dương tự xưng là thiên hạ vô song, cũng khiến kị sĩ mới gia nhập của trung đội số 7 biết, Âu Dương chưa bao giờ theo bọn họ huấn luyện, trên chiến trường hầu như chỉ đi dạo chung quanh nhưng hắn không hề đơn giản như bọn họ tưởng tượng.
Dùng thực lực để chứng minh tất cả. Đây là phương pháp của Âu Dương, cũng là phương pháp hữu hiệu nhất ở đây. Trải qua cuộc thi đấu bất ngờ ngày hôm nay, Âu Dương tin tưởng, trong vòng năm ngày hắn có thể có được thời gian nghỉ ngơi cố gắng tu luyện Hóa Yêu Quyết của mình một chút.
Nói đến Hóa Yêu Quyết, trong lòng Âu Dương lại kích động. Có lẽ Hóa Yêu Quyết này trong mắt Lăng Túc không tính là công pháp gì tốt, nhưng đối với người mới học như Âu Dương mà nói chắc chắn là bảo vật cấp thần điển.
Bởi vì Hóa Yêu Quyết chính là chìa khóa khiến hắn mở ra con đường cường giả, tạo ra một thành tựu ở thế giới này. Hắn có thể đàng hoàng làm một Thần Xạ Thủ thiên hạ vô song hay không đều phải dựa vào Hóa Yêu Quyết này...
Âu Dương đang một mình tĩnh tọa trong lều vải của trung đội số 7. Phía ngoài lều vải không ngừng truyền đến những tiếng hô huấn luyện của trung đội số 7. Nhưng ở tại trung đội số 7 lâu như vậy, hơn nữa đã chém giết vô số lần ngoài chiến trường, Âu Dương đã không còn bị áp lực đối với với những âm thanh như thế nữa.
Âu Dương lấy Hóa Yêu Quyết của Mộc Vãn Phong ra, tiếp tục lật xem. Thật ra hắn đã xem quyển Hóa Yêu Quyết này mấy lần. Tất cả những phương pháp tu luyện không tính là phức tạp. Chủ yếu nhất vẫn là hấp thu linh nguyên bên ngoài ngưng kết thành yêu đan.
Ban đầu Âu Dương nghĩ việc ngưng kết yêu đan này hẳn phải cực kỳ khó khăn. Nhưng thực tế sau khi nhìn thấy Hóa Yêu Quyết, Âu Dương mới hiểu được tại sao mọi người đều có thẻ nhìn thấy thứ thiên phú không ngừng được cường điệu này.
Thiên phú trong miệng mọi người của thế giới này thực tế chỉ là năng lực nhận biết và hấp thu linh nguyên của thân thể. Năng lực này càng mạnh, đánh giá thiên phú của hắn lại càng cao. Âu Dương đã từng thử. Năng lực nhận biết của hắn đối với linh nguyên quả thật không mạnh. Cho dù dưới sự chỉ dẫn của Hóa Yêu Quyết, trên thực tế hắn chỉ có thể cảm giác được lượng linh nguyên vô cùng ít ỏi.
- Tốc độ hấp thu linh nguyên của ta có lẽ còn chưa bằng một phần trăm của Lăng Túc. Muốn dựa vào tốc độ này để hấp thu đầy đủ linh nguyên ngưng kết ra yêu đan, xem ra rất khó!
Âu Dương thử một hồi, hắn phát hiện mình có thể dựa vào công pháp Hóa Yêu Quyết hấp thu nhiều tia khí tức linh nguyên. Nhưng những khí tức này vẫn quá ít ỏi. Muốn ngưng kết ra yêu đan, mức độ khó khăn rất cao.
- Ôi... thành sự tại nhân! Không có gì không làm được, chỉ có điều có dám làm hay không!
Âu Dương vừa động viên tinh thần cho mình vừa bắt đầu chậm rãi hấp thu linh nguyên khí tức. Tốc độ hấp thu của hắn quả thật rất chậm. Tuy rằng trên Hóa Yêu Quyết có rất nhiều lời chú giải nhưng so với có giáo viên hướng dẫn thực tế vẫn kém xa..
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa
Linh nguyên không ngừng từ lỗ chân lông của Âu Dương đưa vào trong thân thể của hắn. Dưới sự dẫn dắt hợp lý, những khí tức linh nguyên này chậm rãi ngưng tụ về phía vị trí trái tim của Âu Dương.
Tốc độ ngưng tụ linh nguyên rất chậm. Nếu dựa vào tốc độ như vậy, muốn lấp kín nơi này sau đó hoá lỏng lại gia cố hóa thành yêu đan, chỉ sợ ít nhất phải cần thời gian mười năm mới có thể hoàn thành.
Tuy nhiên Âu Dương không quá chú ý tới điều này. Dù sao bước đầu tiên là quan trọng nhất. Nếu như ngay cả tự tin bước đi bước đầu tiên còn không có, vậy sau này cứ an tâm làm Thần Xạ Thủ là được rồi.
Linh nguyên chậm rãi ngưng tụ đến vị trí trái tim. Âu Dương biết, tuy rằng chậm, nhưng mình làm vẫn có hiệu quả. Chung quy vẫn tốt hơn nhiều so với những người ngay cả cảm ứng linh nguyên cũng không làm được.
Trong lòng Âu Dương không ngừng tự an ủi mình. Muốn trở thành kẻ ở trên người khác nhất định phải chịu khổ trong khổ! Nhưng ngay thời điểm hắn đang suy ngẫm, trong bụng dưới của hắn bỗng nhiên xuất hiện một lực lượng kỳ diệu. Lực lượng này theo sự dẫn sắt của linh nguyên hướng về phía trái tim của hắn. Cảm giác được sự tồn tại của lực lượng này, Âu Dương cuống quít tạm dừng hấp thu. Khi hắn dừng lại, lực lượng kia liền quay ngược trở về bên trong đan điền của hắn.
- Đây là...
Đây là lần đầu tiên Âu Dương cảm giác được sự tồn tại của lực lượng này. Hiện tại hắn cảm thấy có chút buồn bực. Tại sao trong thân thể của mình lại có lực lượng như vậy? So với một tia khí tức yếu ớt do linh nguyên ngưng tụ ra, lực lượng vừa nãy cường đại hơn gấp ngàn vạn lần.
- Lẽ nào...
Âu Dương dường như nghĩ tới điều gì! Hắn đứng dậy đi tới phía trước lều vải, quay về bên ngoài kêu lớn với Lăng Túc đang huấn luyện:
- Đội trưởng! Ta muốn bế quan tu luyện. Tuyệt đối đừng để người tới quấy rầy ta!
- Kêu la cái gì! Biết rồi, biết rồi!
Lăng Túc đang huấn luyện vui vẻ, chợt nghe Âu Dương kêu to, trong lòng rất bất mãn trừng mắt với gia hỏa Âu Dương nhàn nhã này một cái.
Âu Dương nhận được câu trả lời chắc chắn của Lăng Túc, hắn lại quay vào trong lều vải. Hắn tin tưởng lời nói của Lăng Túc. Chỉ cần Lăng Túc đáp ứng, cho dù quân Tây Kỳ đánh tới, cũng không có vấn đề.
Lại ngồi xếp bằng dưới đất, Âu Dương bắt đầu chầm rãi hấp thu khí tức linh nguyên. Tuy nhiên lần này hắn không sử dụng phương pháp hấp thu toàn thân, mà chỉ hấp thu linh nguyên ở bụng dưới! Quả nhiên! Lực lượng vừa xuất hiện lúc nãy lại theo linh nguyên từ từ di chuyển về phía vị trí trái tim của hắn.
- Thứ này có thể ngưng tụ thành yêu đan không?
Bản thân Âu Dương cũng không biết có thể làm như vậy được hay không. Nhưng nếu lực lượng này thuộc về mình, chung quy nó không thể nào hại mình chứ? Thử một lần chắc hẳn không có vấn đề đâu.
Lực lượng bị linh nguyên dẫn dắt từ từ đi tới vị trí trái tim của Âu Dương. Lực lượng này vừa mới đi tới trái tim của Âu Dương, Âu Dương liền cảm giác toàn thân mình giống như bị đông cứng lại. Giờ phút này, lực lượng này giống như không nghe theo sự chỉ huy của hắn.
- Hết rồi!
Vào lúc này, trong lòng Âu Dương chỉ có một suy nghĩ như vậy. Nhưng hắn còn chưa suy nghĩ rõ ràng, lực lượng này đã cắn nuốt tất cả linh nguyên tại trái tim của hắn!
Sau khi cắn nuốt hết khí tức linh nguyên, lực lượng này không gây tổn hại tới Âu Dương như suy nghĩ của hắn. Trái lại nó bắt đầu từ từ khuếch tán. Cuối cùng không ngờ lực lượng này đã bao phủ lấy trái tim. Cùng lúc đó, toàn thân Âu Dương cũng khôi phục được khả năng hoạt động!
- Chuyện này... Không thể nào như vậy được...
Âu Dương ngồi yên trên mặt đất. Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy? Vừa nãy sau khi lực lượng khó hiểu này bất ngờ hấp thu linh nguyên đã trợ giúp hắn hoàn thành bước đầu tiên để ngưng tụ yêu đan— yêu khí hoá lỏng!
Yêu khí chính là một cách gọi của linh nguyên. Đây là cách Yêu Chiến Sĩ gọi lực lượng của mình. Muốn ngưng kết ra yêu đan, bước thứ nhất chính là biến linh khí trong trái tim mình từ khí thành chất lỏng. Mà một khi đạt được giai đoạn này, vậy chỉ còn cách ngưng kết ra yêu đan chân chính một bước cuối cùng là có thể cô đọng thành hình!
Người bình thường hay thiên tài muốn từ một người cái gì cũng không biết thành công hoá lỏng, cho dù có đan dược trợ cấp, nếu không cần thời gian ba năm, năm năm căn bản không thể làm được. Nhưng gia hoả Âu Dương này lại chỉ cần chưa tới một ngày đã làm được. Điều này giải thích thế nào?
- Mụ nội nó, không phải mình là thiên tài trăm vạn năm mới xuất hiện một lần trong truyền thuyết, sau khi bị người ta xem là vô dụng, cuối cùng một bước lên trời?
Âu Dương ảo tưởng, nhưng điều này cũng chỉ có thể là ảo tưởng. Bởi vì khi hắn nhận được một vài thứ hắn cũng mất đi một vài thứ khác.
- Ôi... Đừng suy nghĩ lung tung nữa!
Âu Dương vỗ vỗ vào đầu mình. Hắn bắt đầu quan sát sự biến hóa trong thân thể của mình. Lúc này trong trái tim của hắn, lực lượng yêu khí biến ảo ra một thế giới nho nhỏ ở trạng thái lỏng. Nhưng Âu Dương nhanh chóng phát hiện ra chỗ khác lạ. Thế giới ở trạng thái hóa lỏng của mình không hề giống thế giới màu xanh trên Hóa Yêu Quyết đã nói. Không ngờ thế giới ở trạng thái hóa lỏng của mình lại là một biển máu!
- Đây chẳng lẽ là do lực lượng kia tạo thành?
Âu Dương nghĩ tới lực lượng vừa nãy. Thật ra hắn cơ bản đã phán đoán ra khởi nguồn của lực lượng kia! Đây hẳn là lực lượng do mình tu luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng suốt nửa nay sinh ra. Thời điểm Âu Dương nghĩ tới điều này, hắn lập tức đứng dậy bắt đầu đánh Hàng Long Thập Bát Chưởng! Nhưng hắn vừa luyện, thiếu chút nữa đã khóc lớn!
- Ta ngất! Đúng là không có nhân tính! Ta vốn có ngón tay vàng. Kết quả lại biến ngón tay vàng thành ngón tay đồng... Đây đúng là bi kịch...
Âu Dương kêu lên một tiếng bi thảm. Bởi vì giây phút hắn nhận được yêu khí hoá lỏng, hắn đã hiểu rõ mình đã mất cơ hội tiếp tục tu luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng. Tuy rằng Âu Dương không biết rốt cuộc Hàng Long Thập Bát Chưởng này là gì, nhưng không nghi ngờ chút nào, tu luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng này còn vượt xa phương thức tu luyện Yêu Chiến Sĩ. Mình đã tu luyện ở đây bao lâu? Không ngờ Hàng Long Thập Bát Chưởng đã trợ giúp mình lực lượng đủ để ngưng tụ đạt được trình độ hoá lỏng yêu đan.
Nếu như mình có thể tìm được phương thức tu luyện hợp lý, như vậy tu luyện cái gọi là Hàng Long Thập Bát Chưởng kia không chừng thật sự có thể một chưởng đánh ra Ngũ Trảo Kim Long bay trên bầu trời giống như trong ti vi!
Đáng tiếc khi phát hiện ra, có suy nghĩ gì cũng đã muộn. Mất thì đã mất rồi. Cho dù có hối hận cũng vô ích. Hiện tại Âu Dương không suy nghĩ tới những điều này nữa. Hắn chỉ có thể suy nghĩ làm sao tiếp tục đi trên con đường Yêu Chiến Sĩ.
- Đã hoá lỏng. Bước kế tiếp chính là ngưng tụ thành yêu đan ở trạng thái rắn. Chỉ cần yêu đan vừa thành, vậy có thể yêu hóa thân thể và vũ khí thành một Yêu Chiến Sĩ nhất giai.
Âu Dương nghĩ đến Yêu Chiến Sĩ, trong lòng hắn cảm thấy có chút an ủi..
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa
Mở Hóa Yêu Quyết ra, Âu Dương bắt đầu quan sát phương pháp chuyển biến yêu đan từ trạng thái lỏng thành trạng thái rắn. Về phần tại sao trạng thái lỏng lại có màu đỏ như máu, hắn cũng không quá lưu ý. Dù sao lực lượng của mình hoàn toàn không phải do hấp thu linh nguyên, mà do dựa vào lực lượng vốn thuộc về Hàng Long Thập Bát Chưởng. Bởi vậy có một ít biến dị cũng bình thường.
- Ai nói lão tử không là phải thiên tài. Lão tử chính là thiên tài thế giới. Cho dù là thiên tài chí ít cũng phải một, hai năm mới có thể hoá lỏng. Ta chỉ cần một ngày đã có thể làm được. Ha ha ha ha. . .
Âu Dương tùy ý cười. Tiếng cười của hắn đã khiến những kỵ sĩ trung đội số 7 đang nghỉ ngơi bên ngoài phải chú ý. Những người này đã nhận được mệnh lệnh của Lăng Túc, cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng không cho phép quấy rầy Âu Dương. Cho nên tuy bọn họ nghe thấy Âu Dương phát ra tiếng cười như điên dại, nhưng bọn họ chỉ nhìn một chút cũng không hề tới gần.
...
Trong quân doanh Tây Kỳ, Trịnh Công Danh đang ngồi trong lều lớn của mình. Lúc này trong lều lớn của hắn, hai người trẻ tuổi một nam một nữ đang đứng trước mặt của hắn.
- Đằng Nhi, Tú Nhi, chiến trường không thể giống với hoàng cung. Chỉ hơi bất cẩn một chút sẽ chết. . .
Trịnh Công Danh nhìn hai người cháu đang đứng trước mắt mình có chút bất đắc dĩ. Hai tiểu tử này đến đây xem cái gì? Ở đây khác với đi du lịch bên ngoài. Trên chiến trường cho dù là một Yêu Chiến Sĩ lục giai như hắn cũng bị nguy hiểm. Hai tên tiểu tử này một người là nhất giai, một người là nhị giai. Nếu như dưới tình trạng không sử dụng lực lượng cũng không khác người bình thường là mấy.
Tứ quốc lại có điều ước. Mặc dù Yêu Chiến Sĩ ở trên chiến trường, trừ phi đều là Tu luyện giả, bằng không tuyệt đối không cho phép ra tay đối với binh lính bình thường. Hai tên tiểu tử này ở chỗ này có thể làm được gì.
- Hoàng thúc, phụ hoàng nói để chúng ta tới quan sát một chút sự tàn nhẫn trên chiến trường, không để chúng ta trở thành bông hoa trong nhà kính. . .
Nữ tử được gọi là Tú Nhi chu cái miệng nhỏ nhìn Trịnh Công Danh nói.
- Ôi. . . Hoàng huynh thực sự quá dung túng cho hai người các ngươi. Tuy nhiên ta đã nói trước, trong quân đội không có hoàng tử, công chúa. Nơi này chỉ có binh sĩ. Không nghe lời đều phải xử theo quân pháp!
Tuy rằng Trịnh Công Danh rất yêu quý cháu trai cháu gái của mình, nhưng hắn vẫn có thể công tư rõ ràng. Trong quân doanh, nếu như hắn không thể đối xử bình đẳng, vậy không chừng hai người sẽ gây chuyện làm náo loạn nơi này.
- Hoàng thúc yên tâm, chúng ta chỉ tới xem mà thôi!
Trịnh Đan Đằng gật đầu. Tuy nhiên vẻ giảo hoạt trong mắt của hắn vẫn không thoát khỏi con mắt của Trịnh Công Danh.
Trịnh Công Danh lắc đầu quay về hai người nói:
- Các ngươi đi tới doanh địa của ta nghỉ ngơi trước mấy ngày đã. Năm ngày sau, chúng ta sẽ phát động một đợt công kích. Đến lúc đó hai người các ngươi đứng bên cạnh ta nhìn là được rồi.
Bóng đêm từ từ phủ xuống, đèn đuốc được thắp sáng khắp nơi bên trong Kiến Phong Thành. Lúc này trong quân doanh đã tạm thời trở nên yên tĩnh. Các tướng sĩ ngồi quây lại với nhau thành từng nhóm trước lửa trại bàn về đề tài mỗi người cảm thấy hứng thú.
Âu Dương vẫn ngồi trong lều vải. Hiện tại hắn đang thử nghiệm chuyển đổi từ trạng thái lỏng sang trạng thái rắn. Một khi yêu đan tiến vào trạng thái lỏng, đã không cần linh nguyên nữa mà cần nén chúng lại.
Đến một bước này, trên căn bản chỉ cần không phải là kẻ ngu ngốc khẳng định có thể trở thành công trở thành Yêu Chiến Sĩ. Nhưng Âu Dương vẫn rất cẩn thận. Hắn không hề nóng lòng muốn thành đan, mà tiến lên dần dần.
Mình chỉ trong một ngày đã ngưng tụ ra yêu đan. Điều này vốn đã rất khó tin nổi. Mình ngưng tụ ra yêu đan ở trạng thái lỏng còn có màu máu. Xem ra màu sắc quỷ dị này vẫn khiến người ta cảm thấy bất an.
Yêu đan ở trạng thái lỏng dưới sự khống chế của Âu Dương từ từ chảy xuôi về phía trái tim. Sau đó tại vị trí trái tim, nó tạo thành một vòng xoáy nho nhỏ. Sau đó đã thấy những chất lỏng linh nguyên vừa hình thành không ngừng ngưng tụ tại trung tâm của vòng xoáy này. Sau khi rất nhiều chất lỏng tiến vào vòng xoáy, bên trong vòng xoáy bất ngờ tạo thành một yêu đan nhỏ bằng hạt đậu xanh có màu đỏ như máu. Huyết Sắc Yêu Đan này mới vừa xuất hiện, Âu Dương lập tức cầm Thứ Kiêu Cung trong tay.
Tay cầm Thứ Kiêu Cung, Âu Dương bắt đầu dẫn dắt lực lượng tiếp tục chảy xuôi về phía vòng xoáy. Khoảng chừng mười phút sau, tất cả chất lỏng biến mất hoàn toàn. Một Huyết Sắc Yêu Đan to bằng hạt đậu đã xuất hiện trong tim Âu Dương. Âu Dương biết vào lúc này vẫn chưa hoàn toàn thành công. Bởi vì hắn vẫn chưa đi hết bước dẫn dắt yêu đan yêu hóa vũ khí và thân thể!
Âu Dương điều động yêu đan từ trong tim mình chậm rãi di chuyển đến vị trí cánh tay. Vào giây phút yêu đan xuất hiện trên cánh tay, Thứ Kiêu Cung trong tay của hắn điên cuồng chớp động. Một cơn lốc từ trên người hắn phát ra. Cơn lốc trực tiếp thổi tung lều vải bay lên không trung. Biến cố như vậy đã khiến tất cả quân doanh đều bị kinh động!
Người phát hiện biến cố này đầu tiên, chính là Bì Ba! Bản thân Bì Ba Yêu Chiến Sĩ ngũ giai. Về phương diện cảm nhận rất mạnh. Khi hắn phát hiện ra khí tức này, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là không thể nào!
Đây rõ ràng cho thấy một người bình thường đã đạt được Yêu Chiến Sĩ phát ra yêu khí hóa thân! Trong quân doanh chỉ có hắn là Yêu Chiến Sĩ và Hồ Hiểu Thông là Lục Tiên. Vậy còn người nào có thể đột phá?
Hơn nữa cho dù là đột phá, người này chắc chắn sẽ không lựa chọn nơi hỗn loạn như quân doanh. Chỉ cần thoáng bị yêu hóa này cắt qua, hậu quả có lẽ chính là tan xương nát thịt. Nhưng hiện tại Bì Ba cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Hắn trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía vị trí Âu Dương.
Khi hắn đi tới vị trí nơi đóng quân của trung đội số 7, đầu tiên hắn cảm thấy sửng sốt. Khi hắn thấy rõ nơi phát ra khí tức này chính là vị trí của trung đội số 7 đầu hắn như muốn lớn lên! Từ khi trung đội số 7 xuất hiện đến bây giờ, tất cả quân doanh đã không được yên ổn. Nhưng so với cục diện trước mặt, chuyện lần này còn lớn hơn nhiều. Phải biết rằng, Yêu Chiến Sĩ quả thực là tồn tại chí cao vô thượng. Một Yêu Chiến Sĩ thậm chí còn quan trọng hơn một trăm ngàn binh sĩ. Vào lúc này bất kể như thế nào Bì Ba cũng muốn tự mình làm người hộ pháp. Một khi xảy ra vấn đề gì, vậy tổn thất đó chính là tổn thất của cả Đại Vận quốc. . .
Lần này Bì Ba cũng không để ý tới chuyện bảo người tránh đường nữa. Hắn trực tiếp chui xuống đất mà đi. Hắn đi qua dưới chân vô số binh lính đang vây xem trốn vào bên trong nơi đóng quân của trung đội số 7. Lúc này tất cả kỵ sĩ của trung đội số 7 kể cả Lăng Túc đang há hốc miệng nhìn Âu Dương.
Mắt Âu Dương đã biến thành đỏ như máu. Từng luồng yêu khí không ngừng từ trong thân thể của hắn phóng ra. Lúc này Thứ Kiêu Cung trong tay hắn đã thay đổi hình dáng. Thứ Kiêu Cung vốn màu tím đậm hiện giờ đang phát sáng. Điêu khắc hình con cú ở hai đầu Thứ Kiêu Cung giống như sống lại. Cũng tương tự với Âu Dương, bốn con mắt của hai con cú đều đỏ như máu..
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa
Trong nháy mắt khi Bì Ba nhìn thấy Âu Dương, thiếu chút nữa hắn đã ngất đi! Dù thế nào hắn cũng không tưởng tượng ra được điều này! Trước đây không lâu, khi hắn nhìn thấy Âu Dương, hắn đã xác định đây tuyệt đối là một người không bình thường. Một người có kỹ thuật bắn cung kinh người. Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, Âu Dương tuyệt đối không thể nào đã từ người bình thường đạt tới Yêu Chiến Sĩ!
Nhưng lúc này Bì Ba không có thời gian cân nhắc tới những điều như vậy. Hiện tại hắn đang đau đầu vì Âu Dương! Bởi vì hắn nhìn thấy Âu Dương đang yêu hóa Thứ Kiêu Cung của hắn. Yêu Chiến Sĩ cả đời chỉ có thể yêu hóa một vũ khí bản mệnh của riêng mình. Từ xưa đến nay hắn chưa bao giờ nghe nói có Yêu Chiến Sĩ nào lại yêu hóa cung tiễn!
Cung tiễn có ích lợi gì? Đặc điểm của Yêu Chiến Sĩ chính là thân thể cường đại, năng lực cận chiến cực mạnh. Bất kể là Lục Tiên, Trận Đồ Sư hay Huyễn Thuật Sư, một khi bị Yêu Chiến Sĩ đến gần trong vòng trăm mét, ngoại trừ sử dụng một vài pháp bảo đặc biệt nhanh chóng né tránh, trên căn bản chỉ có một con đường chết.
Mà bây giờ Âu Dương lại làm ngược lại, bỏ qua năng lực cận chiến của Yêu Chiến Sĩ muốn chơi đánh xa. Đây không phải là đi ngược với xu hướng chính sao? Điều này đáng tin sao?
Nhưng hiện tại mặc dù hắn sốt ruột nhưng có thể làm được gì? Bởi vì Thứ Kiêu Cung đã được yêu hóa. Dưới yêu khí tràn ngập, Thứ Kiêu Cung giống như đã hoàn toàn sống lại. Hai con cú trên chiến cung của Âu Dương không ngừng chuyển động đầu. Thời điểm chúng nhìn về phía Bì Ba, Bì Ba bất ngờ cảm giác hai con cú đang thầm cười mình! Nụ cười này thật sự quá độc ác. Thậm chí Bì Ba cảm giác sởn gai ốc.
- A...
Âu Dương đau khổ gầm lên một tiếng. Một lượng yêu khí khổng lồ từ trong thân thể hắn phát ra. Yêu khí kia có màu đỏ như máu. Trong nháy mắt khi yêu khí tản ra, Bì Ba cảm giác được một khí tức sát phạt rất đáng sợ. Đó chính là khí tức sát phạt thuần khiết nhất. Cũng chỉ có người từng chân chính ngang dọc trên chiến trường mới có thể nắm giữ khí tức sát phạt như vậy.
- A...
Lại một tiếng gầm thét vang lên. Âu Dương bỗng nhiên rút một mũi Tam Lăng Tiễn đen nhánh từ túi đựng tên phía sau lưng mình, gài tên lên Thứ Kiêu Cung đã hoàn toàn yêu hóa, chậm rãi kéo dây cung. Nhất thời cả mũi Tam Lăng Tiễn tỏa ra một tầng yêu khí huyết sắc!
Mũi tên này đã không còn là mũi tên bình thường nữa! Đây là yêu tiễn do yêu khí của Yêu Chiến Sĩ ngưng tụ ra! Uy lực của mũi tên này mạnh hơn mũi tên thường không chỉ ngàn lần!
Âu Dương buông dây cung ra, mũi tên mang theo một vệt ánh sáng huyết sắc bay về phía bầu trời. Mũi tên cắt qua trời cao, biến mất trong màn đêm tối đen. Dấu vết huyết sắc của yêu khí vẫn còn lưu lại rõ ràng!
- Vậy là xong rồi sao?
Dù sao Bì Ba cũng là một Yêu Chiến Sĩ. Hắn biết, nếu quả thật chính là yêu hóa, như vậy mới chỉ hoàn thành một nửa mới đúng. Theo lý, Âu Dương phải hóa thân. Nhưng tại sao Âu Dương vẫn chỉ có dáng dấp của con người? Lẽ nào hắn đã thất bại?
Nhưng nếu thất bại lại không đúng! Nếu như thất bại hắn làm sao thu hồi được yêu khí, làm sao bắn ra được mũi tên ẩn chứa yêu khí như vậy?
Thở ra một hơi, Âu Dương vẫn chìm đắm trong cảm giác yêu đan của mình trợ giúp mình yêu hóa Thứ Kiêu Cung. Tuy nhiên hắn cũng thắc mắc một vấn đề giống như Bì Ba. Dựa theo ghi chép trên Hóa Yêu Quyết, đáng ra mình cũng phải hoàn thành yêu hóa thân thể mới đúng. Nhưng tại sao thân thể của mình lại không có bất kỳ biến hóa nào?
Thân thể không có thay đổi chỉ là một điểm kỳ lạ. Kỳ lạ nhất vẫn là Thứ Kiêu Cung của mình. Bây giờ mình có thể cảm giác được, Thứ Kiêu Cung đã thay đổi! Nó không còn là một bảo bối bình thường nữa. Hiện tại theo Âu Dương thấy, không ngờ Thứ Kiêu Cung có sinh mạng!
Từ trước đến nay Yêu Chiến Sĩ yêu hóa vũ khí chưa từng nghe nói sau khi người ta yêu hóa vũ khí, vũ khí sẽ sống lại. Nghĩ tới những điều này, đột nhiên Âu Dương có một ý nghĩ:
- Lẽ nào ta đã dùng tất cả lực lượng để yêu hóa Thứ Kiêu Cung. Cho nên thân thể mình chỉ nhận được rất ít?
Suy nghĩ này của Âu Dương không phải không có căn cứ. Vốn thân thể của hắn sau khi hoàn thành hoá lỏng đã có mười mã lực. Nhưng bây giờ Âu Dương cảm giác toàn thân mình đầy lực lượng mang tính công phá. Loại biến hóa này lẽ ra không hợp lý. Phải biết rằng thân thể Yêu Chiến Sĩ cường đại hơn nhiều so với người bình thường. Nhưng đó là sau khi yêu hóa. Trước khi đạt Yêu Chiến Sĩ bát giai, nếu không yêu hóa, thân thể chỉ có hai mươi, ba mươi mã lực mà thôi.
Nhưng hiện tại Âu Dương cảm giác thân thể mình phải có tới trăm mã lực!
- Ta ngất! Không cần yêu hóa còn có thể nắm giữ lực lượng mạnh như vậy sao? Đây không phải là vô địch sao...
Âu Dương lại đang tự an ủi mình. Trên thực tế hắn hiểu rõ hơn ai hết, bởi vì thiên phú của hắn không đủ để hoàn toàn yêu hóa nên đã bị lực lượng đẩy đến nước này. Cho nên trong chuyện này hắn chỉ có thể xem như không yêu hóa hoàn toàn. Chỉ riêng trăm mã lực nhìn đã rất đáng sợ. Nhưng Yêu Chiến Sĩ nhất giai bình thường sau khi yêu hóa cũng có thể nắm giữ lực lượng gấp mười hắn! Cái này bên nào nặng bên nào nhẹ hắn vẫn có thể hiểu rõ.
- Thất bại sao?
Hồ Hiểu Thông cũng bay tới. Khi hắn nhìn thấy một mình Âu Dương đứng ở giữa tay cầm Thứ Kiêu Cung đã biến dáng, nhưng thân thể Âu Dương lại không hề xuất hiện bất kỳ hiện tượng yêu hóa nào, cảm giác đầu tiên của hắn chính là thất bại.
- Không! Hắn thành công! Chỉ có điều hắn yêu hóa không giống với yêu hóa Yêu Chiến Sĩ!
Sắc mặt của Bì Ba có chút khó coi. Trước kia cũng từng có người yêu hóa giống như Âu Dương. Trước đây rất lâu đã có người dựa vào linh đan diệu dược mạnh mẽ đẩy mình tới mức ngưng tụ yêu đan. Cuối cùng, bọn họ cũng giống như Âu Dương, hoàn toàn yêu hóa vũ khí, nhưng thân thể lại không có cách nào yêu hóa. Kết quả cuối cùng chính là bọn họ cả đời chỉ có thể làm một chuẩn Yêu Chiến Sĩ. Bởi vì thiên phú của bọn họ không đủ để chống đỡ cho bọn họ tiếp tục tiến lên.
- Lẽ nào...
Hồ Hiểu Thông nhìn sắc mặt của Bì Ba, hắn đã hiểu được. Trong mắt của hắn đầy vẻ tiếc nuối. Hắn dùng ánh mắt xem bi kịch nhìn Âu Dương đang đứng ở giữa. Hắn biết từ giờ phút này Âu Dương có thể sẽ hoàn toàn biến thành một bi kịch. Mặc dù hắn có thể mạnh hơn so với người bình thường, nhưng lại chỉ có thể đạt được bản lĩnh trung gian giữa người bình thường và Yêu Chiến Sĩ. Lên không được, xuống không xong. Bọn họ có một cộng đồng được gọi là - bán yêu giả!
- Đáng tiếc lại là một bán yêu giả! Nếu như hắn có thể hoàn toàn yêu hóa, ngược lại chúng ta có thể đưa hắn trở về Đế Đô, có lẽ hắn còn có thể tiến thêm một bước nữa. Nhưng hiện tại...
Bì Ba nhìn Âu Dương, hắn thôi không tiếp tục thảo luận với Hồ Hiểu Thông. Hiện tại bất kể như thế nào, Âu Dương đều đã nhảy tới trước một bước nhỏ. Cho dù hắn không hoàn toàn thành công, nhưng một bước nhỏ này cũng không tồi..
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa
Âu Dương thật sự thất bại sao? Hắn thật sự vĩnh viễn chỉ là bán yêu giả, không có cách nào trở thành một Yêu Chiến Sĩ chân chính sao? Vấn đề này hiện tại không ai biết. Cho dù là bản thân Âu Dương cũng không biết. Nhưng hắn biết mình nắm giữ một yêu đan giết chóc khác hẳn với tất cả mọi người. Còn yêu đan giết chóc này có hiệu quả đặc biệt gì, hiện tại vẫn chưa biết được...
Sau khi thu hồi yêu khí toàn thân vào trong thân thể, Âu Dương cảm giác được rõ ràng sự biến hóa của thân thể. Sự biến hóa này không chỉ đến từ lực lượng còn có cả phương diện cảm giác và tầm nhìn.
Nếu như nói trước đây Âu Dương cố hết sức có thể nhìn thấy ngoài 4, 5 dặm. Nhưng hiện tại con mắt của hắn có thể nhìn thấy tất cả trong phạm vi mười mấy dặm. Đáng sợ nhất chính là Âu Dương phát hiện con mắt của chính mình không ngờ có thể nhìn trong đêm tối mà không hề có trở ngại nào.
- Chẳng lẽ cái này chính là lợi ích do Yêu Chiến Sĩ mang đến sao?
Bản thân Âu Dương cũng cảm thấy kích động trước tầm nhìn đáng sợ này! Hiện tại, với lực lượng yêu khí của hắn phối hợp với Thứ Kiêu Cung biến dị, Âu Dương cảm giác chỉ sợ mũi tên của mình có thể bắn chết người ngoài mười dặm cũng không có vấn đề. Bây giờ hắn có được tầm nhìn đáng sợ như vậy phối hợp với kỹ thuật bắn cung cùng năng lực tấn công từ xa, Âu Dương biết, lực sát thương của mình đã nâng cao gấp ngàn lần!
- Chúc mừng ngươi!
Bì Ba chạy tới bên cạnh Âu Dương. Hồ Hiểu Thông ở bên cạnh cũng đi sát phía sau hắn tới chúc mừng Âu Dương.
- Đa tạ nguyên soái. . .
Âu Dương được Bì Ba xem trọng như vậy, mặc dù bản thân đã trở thành một Yêu Chiến Sĩ, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa thực sự bước vào trong không gian của Yêu Chiến Sĩ, cho nên biểu hiện có chút nhát gan cũng là bình thường.
- Nguyên soái, Âu Dương đạt đến Yêu Chiến Sĩ. Có phải nên cho hắn trở về Đô Thành tiếp nhận sự giáo dục của quốc sư đại nhân hay không?
Lăng Túc đầy vẻ háo hức từ bên cạnh chạy tới. Lúc này hắn thật tình cảm thấy vui mừng khi Âu Dương có thể đi đến một bước này. Mặc dù bản thân hắn không hiểu rõ tại sao Âu Dương lại đột nhiên biến thành một Yêu Chiến Sĩ, nhưng vào lúc này hắn vẫn muốn mở miệng tìm một lối đi tốt cho huynh đệ của mình.
Lăng Túc xuất thân thế gia, tất nhiên hắn biết rõ, chỉ có vào Đô Thành tiếp nhận sự giáo dục của quốc sư trong tương lai mới có thể có lối thoát. Giờ phút này hắn nhất định phải tranh thủ cho Âu Dương. Âu Dương không có bối cảnh cường đại. Hắn không giống mình. Nhưng hắn có huynh đệ tốt là mình!
Lăng Túc nhìn Bì Ba. Hắn muốn nhận được một cái gật đầu hoặc một lời khẳng định chắc chắn từ Bì Ba. Nhưng lần này hắn đã thất vọng. Bởi vì Bì Ba chỉ cho hắn một nụ cười áy náy.
- Tại sao?
Lăng Túc nhìn Âu Dương một chút lại nhìn Bì Ba một chút. Hắn không biết tại sao Bì Ba lại như vậy!
- Lăng Túc, ngươi vẫn quá non nớt. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện Âu Dương có chỗ cổ quái sao?
Bì Ba nói xong nhìn về phía Âu Dương đang có vẻ không hiểu. Nói thật hắn không muốn nói ra chuyện này. Dù sao chuyện này sẽ là một đả kích mạnh mẽ đối với Âu Dương.
- Cổ quái? Tuy rằng xuất thân của Âu Dương không phải danh môn, nhưng ta dùng đầu của ta đảm bảo, Âu Dương tuyệt đối sẽ trung thành với Đại Vận ta! Sẽ không có bất cứ vấn đề gì!
Lăng Túc hiểu lầm ý của Bì Ba. Hắn còn tưởng rằng Bì Ba cảm thấy xuất thân của Âu Dương có vấn đề.
- Ngu ngốc!
Lúc này Hồ Hiểu Thông đứng bên cạnh không nhịn được nữa. Hắn nói chen vào:
- Nguyên soái không phải có ý này!
Hồ Hiểu Thông nói xong lại liếc mắt nhìn Bì Ba một cái. Hắn biết vào lúc này hẳn là hắn nên làm người xấu.
- Ôi. . . Thật ra Âu Dương không phải là Yêu Chiến Sĩ. Hắn chỉ có thể được coi là bán yêu giả. . .
Lời Hồ Hiểu Thông vừa nói ra khỏi miệng, Lăng Túc lập tức giống như bị sấm sét đánh trúng, đứng yên tại chỗ. Vừa nãy vẻ mặt hắn còn đầy bi phẫn. Lúc này chỉ còn lại có bi, phẫn đã biến mất không thấy nữa.
Bán yêu giả? Tất nhiên hắn hiểu bán yêu giả là thế nào. Hắn cũng biết mặc dù bán yêu giả cường đại hơn người bình thường vô số lần, nhưng bán yêu giả căn bản không được tính là Yêu Chiến Sĩ chân chính. Một bán yêu giả sẽ không thể trở thành Yêu Chiến Sĩ chân chính. Từ xưa đến nay bán yêu giả thực sự giống như có một ma chú, chưa bao giờ có người phá vỡ. . .
- Đội trưởng. . .
Âu Dương nhìn Lăng Túc. Từ trong ánh mắt của Lăng Túc, hắn nhìn thấy có điểm không đúng. Mình không có yêu hóa. Về điểm này hắn vốn đã cảm giác không đúng. Nhưng hắn quy kết toàn bộ vấn đề cho Huyết Sắc Yêu Đan. Nhưng hiện tại đột nhiên đụng tới một bán yêu giả khiến hắn không hiểu ra sao.
- Không sao. . . Không đi Đô Thành cũng không sao. Tự do phát triển cũng rất tốt. Nói không chừng ngươi có thể tìm ra được con đường của riêng mình!
Vào lúc này Lăng Túc chỉ nghĩ làm sao an ủi Âu Dương. Nhưng nhìn từ nét mặt của hắn, dù thế nào cũng không giống như đang an ủi người khác.
- Bán yêu giả là thế nào?
Âu Dương nhìn Lăng Túc. Hắn nhận ra được, Lăng Túc đang lừa hắn. Về phần tại sao Lăng Túc phải làm như vậy hắn lại không rõ.
- Âu Dương! Cái gì là bán yêu giả có gì quan trọng? Phụ thân ta từng nói, ngươi không thể nào đạt đến nước này, nhưng ngươi đã làm được. Con đường sau này của ngươi do ngươi tự đi. Những điều này thật sự quan trọng như vậy sao?
Lăng Túc vỗ vai Âu Dương nói.
- Ha ha, có phải tương lai ta rất khó tiến bộ đúng không? Có phải bán yêu giả này chính là một loại tồn tại dị dạng?
Thật ra Âu Dương đã nghĩ tới những điều này. Hắn biết rõ hơn ai hết. Tuy nhiên hắn sẽ không vì đều này mà mất đi sự tự tin. Đường đều do người đi mà thành. Chẳng lẽ nói những người trước kia đều thất bại thì mình cũng thất bại sao?
Lăng Trung Thiên còn nói thiên phú của mình cực kém. Nhưng không phải mình vẫn đạt đến giai đoạn này sao? Cái gì gọi là ma chú bán yêu giả quấy nhiễu vô số người? Âu Dương lại tin tưởng, chỉ cần mình nỗ lực hết sức, mình nhất định có thể thoát khỏi vòng luẩn quẩn này.
- Âu Dương. . .
Bì Ba muốn mở miệng an ủi Âu Dương một chút, nhưng hắn lại không biết phải nói gì. Điều này vốn là chuyện vui, không ngờ lại trở thành tình cảnh như vậy. . .
- Không có gì! Ta rất khỏe. Bán yêu giả thì đã sao? Không phải là không thể yêu hóa thôi sao? Các ngươi đã quên ta là một cung thủ sao? Mà ta chỉ cần có cung tên và mũi tên trong tay, ta có thể yêu hóa hay không cũng không đáng kể. Bởi vì nó đã yêu hóa rồi!
Âu Dương giơ Thứ Kiêu Cung trong tay mình lên. Trong nháy mắt khi hắn giơ lên, Thứ Kiêu Cung giống như đáp lại lời hắn. Hai con cú trên thân cung đồng loạt phát ra một tiếng rít chói tai!
Tiếng rít chói tai này mang theo sự bất khuất, mang theo sự nguyền rủa, mang theo một sát khí khiến người ta sởn gai ốc! Khi tiếng rít chói tai này xuất hiện, cho dù là Bì Ba cũng cảm thấy kỳ lạ..
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa