Dịch giả : Mèo Lười + Lữ Khách
Biên dịch + Biên tập : Mèo Lười
Nguồn : 4vn.eu
Chương bù hôm qua
- Hà huynh đệ, thì ra các ngươi ở trong này, làm hại tiểu muội ta tốn công tìm kiếm a!
Một giọng nói nữ nhân lẳng lơ vang lên.
Diệp Sảng giật mình, quay đầu lại cười haha:
- Ai cha, thì ra là Kỳ Kỳ, cả đêm không thấy, ngủ ngon hay ko nào? Đã ăn điểm tâm chưa?
Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên cửa đường hầm có năm người tiền vào, cả người bụi bặm, phỏng chừng cũng là bị đuổi từ hang động đến đây.
Tinh Tinh khẩn trương, khẽ chạm vào Chu Tước cung, Tô Kỳ Nhĩ luôn luôn quái gở, lúc này lại cười tủm tỉm, khẳng định là đem đến viện binh.
Chính mình cùng A Ngân năm lần bảy lượt đắc tội nàng, hôm nay chỉ sợ tránh không được phải tử chiến 1 phen, may mắn là BOSS đã bị giải quyết.
Phản Thanh Phục Minh thấy Tinh Tinh có động tác khẽ đề cung (chuông reo là bắn ), trong lòng liền hiểu được người tới chỉ sợ không phải bằng hữu.
- Xin hỏi vị mỹ nữ kia xưng hô như thế nào? Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh?
Phản Thanh Phục Minh chắp tay hỏi.
Tô Kỳ Nhĩ chưa trả lời, Diệp Sảng đã nở nụ cười:
- Phản ca, ta giới thiệu cho ngươi, vị này chính là thiên hạ đệ nhất đại bang, Cái Bang bang chủ Tô Kỳ Nhĩ, nhân nghĩa võ Trạng Nguyên!
Diệp Sảng vừa nói vừa nháy mắt, phản thanh phục minh có thể hiểu ý hay không, có hay không ăn ý với hắn, Diệp Sảng cũng là trong lòng không dám chắc, từ lần trước tại kim cát trấn một trận quần chiến kinh hồn ấy, party 3 người đã có thực lực PK nhất định, nhưng chiến thuật PK lại chỉ ở dưới mức tiêu chuẩn..
Tô Kỳ Nhĩ lần này mang người đến còn có hai khinh giáp chiến sĩ cùng một trọng giáp chiến sĩ, phỏng chừng là Cái Bang cao thủ, dù sao Diệp Sảng là không có thấy bạn Hồng 77, chẳng qua cao thủ thì cũng có thể cao đến bao nhiêu chứ? Nếu cao như Kiếm Thập Tam mà nói, Diệp Sảng lập tức giơ tay đầu hàng, tuyệt không phản kháng.
Nhưng mà, một người cuối cùng khiến cho Diệp Sảng chú ý.
Người này mặc một bộ quân phục ngụy trang màu màu xanh thẫm, đạn quấn quanh tại bên hông, một khẩu súng nằm trong bao da, tay nắm màu bạc sáng lộ ở bên ngoài.
Diệp Sảng đối với súng đạn cũng không hiểu biết lắm, nhưng mà thấy cái tay nắm sáng bóng kia tràn ngập cảm giác kim loại sáng bóng, hắn đoán đây là là một thanh súng lục rất mạnh, tối thiểu, súng này so với hồng tinh súng lục cùng với cây short gun của hắn mạnh hơn không ít.
Nhưng để cho Diệp Sảng cảm thấy lo lắng không phải khẩu súng mà là chủ nhân cảu khẩu súng.
Bởi vì con người này thật sự là quá bình thường, hắn không cao, thần thái lại giống như có chút hiền lành, diện mạo cũng phi thường bình thường, người giống hắn như thế, trên đường mộng tiên thành tùy tiện quơ một cái có cả nắm.
Nhưng cũng bởi vì hắn rất bình thường, cho nên rất dễ dàng khiến cho ngươi xem nhẹ hắn, Diệp Sảng luôn luôn cho rằng người như thế tương đối khó giải quyết.
Mà cái gì gọi là khí thế mười phần, tạo hình khoa trương, toàn thân trên dưới tràn ngập sát khí, phóng ra khí vương giả, trên mặt mang theo nụ cười tự tin, cái kia căn bản là không thể gọi là cao thủ, nếu không mà nói, Kiếm Thập Tam tối hôm qua vì cái gì mà chết?
Phản Thanh Phục Minh giật mình:
- Cái Bang trong tuyền thuyết? Cái Bang dựa vào ăn xin là chính, bang chủ khi nào thì đến phiên nữ nhân làm?
Nhất Đại Nữ Hoàng nhỏ giọng:
- Đại ca, Cái Bang từng có nữ bang chủ, cái người gọi là Hoàng Dung gì đó không phải là bang chủ sao?
Đại Hán Thiên Tử nói tiếp:
- Nhưng nàng không phải Hoàng Dung, nàng không biết võ công!
Nhất Đại Nữ Hoàng:
- Vạn nhất nàng đã luyện đả cẩu bổng hoặc là Hàng Long Thập Bát Chưởng thì sao? Thế nhưng rất khó? Võ công cao như thế cơ mà!
- Dừng!
Phản Thanh Phục Minh lạnh lùng quát lớn, tất cả mọi người đều chấn động.
Tô Kỳ Nhĩ cũng sửng sốt, nhòm người quái dị của Hà Kim ngân đầu óc điên điên khùng khùng này không biết có lai lịch ra sao…
Diệp Sảng cười trộm, ngươi mà hiểu bọn chúng nói gì á, đầu ngươi sẽ to ra liền lập tức.
Phản Thanh Phục Minh cười lạnh nói:
- Nói đến võ công a binh khí mấy cái này, dường như đều là càng từ xưa truyền lại, động cái chính là mấy trăm năm trước, động cái chính là thượng cổ bí tịch, đây đã thành là một cái hình thức tư duy cứng ngắc, các ngươi tưởng thượng cổ thần binh có thể đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi?
Nhất Đại Nữ Hoàng giật mình nói:
- Chẳng biết Đại ca nghĩ sao?
Phản Thanh Phục Minh tiếp tục cười lạnh:
- Chiếu theo nguyên lý trên mà suy đoán, trong lịch sử lợi hại nhất cũng không phải là cái gì Đả Cẩu Bổng, Hàng Long Thập Bát Chưởng hoặc là Cái Bang bang chủ, cũng không phải 《 Cửu Âm Chân Kinh 》- Hoàng Thường, lại càng không là vung đao tự xử [=))] Đông Phương Bất Bại, mà là người ở tại Chu Khẩu điếm Long Cốt Sơn, cách đây đã hơn ba vạn năm a!
Nhất Đại Nữ Hoàng hình như có sở ngộ:
- Nhưng người trên núi đó cũng không phải lợi hại nhất, căn cứ thuyết tiến hoá Darwin, Hầu Tử sớm hơn chút, lợi hại hơn.
Diệp Sảng cũng chế giễu, đi tới nói tiếp:
- Đúng, nếu không mà nói, Tôn Ngộ Không như thế nào có thể đại nháo thiên cung? Đánh đến Thiên cung vô địch thủ chứ?
Đại Hán Thiên Tử cũng ngộ:
- Nhưng mà Tôn Ngộ Không vì cái gì lại bị Như Lai Phật Tổ đặt ở Ngũ Hành sơn đè xuống? Chẳng lẽ nói Như Lai Phật Tổ có Ngũ Hành sơn lợi hại?
Phản Thanh Phục Minh khiển trách:
- Các ngươi không biết? Theo khoa học khảo chứng, ở địa cầu xuất hiện sớm hơn Hầu Tử vài ức năm trước kia, vỏ quả đất vận động đã làm cho nham thạch đè ép thành sơn thể, Ngũ Hành sơn so với Tôn Ngộ Không già hơn, ngươi muốn nói cao thủ võ công lợi hại thế nào, lợi hại nữa cũng không lợi hại bằng động đất, nàng là một bang chủ dù lợi hại như thế nào, chúng ta làm một cái động đất, nàng bị đánh chết như thường!
Nhất Đại Nữ Hoàng quá sợ hãi:
- Đại ca cao kiến, thực là trước đây chưa từng có lĩnh ngộ, tiểu muội phục sát đất!
Đại Hán Thiên Tử:
- Đại ca hùng tài vĩ lược, chờ tâm pháp này bị Đại ca lĩnh ngộ, Đại ca chắc chắn vô địch thế gian vạn vật!
Diệp Sảng lại gần sát hai bước, đi đến phía trước Tinh Tinh, cố tình ngăn cản tầm mắt của Tinh Tinh:
- Nói thế, chờ Phản ca thần công đại thành, như vậy còn phiền Phản ca cho huynh đệ chúng ta thấy động đất là như thế nào nha!
- Chuyện nhỏ! Các ngươi nhìn!
Phản Thanh Phục Minh khí vũ hiên ngang, làm cho liêm câu thương hướng xuống đất ném, tiến lên hai bước, bày ra một cái Luyện Khí công tạo hình (đứng tấn), trầm giọng nói:
- Địa…
Đoàn người Tô Kỳ Nhĩ cảnh giác giơ lên vũ khí đề phòng.
- Chấn…
Phản Thanh Phục Minh mặt mày đỏ bừng, khí thế mười phần.
- Đại!
Phản Thanh Phục Minh song chưởng chỉ hướng Tô Kỳ Nhĩ, party của Tô Kỳ Nhĩ không thèm lùi lại, khoảng cách đến đó còn khá xa, chừng hơn 50 mét, công kích kỹ năng, làm quái thế nào mà trúng được chứ…
Cho nên cuối cùng cái chữ “Pháp” cũng không được xướng lên, bởi vì ba mũi tiễn đã từ sau lưng Diệp Sảng bắn ra, hướng về cầu đá đối diện bay đi.
Một chiêu che mắt mày làm Tô Kỳ Nhĩ mất cảnh giác, Tinh Tinh mới vừa học Dẫn Đạo Tiễn liền đại phát thần uy, bắn về phía Tô kỳ Nhĩ.
Nữ nhân này nghĩ chính xác, vấn đề chính là ba mũi tiễn một trước một sau bay đi, trọng giáp chiến sĩ mang theo Trảm mã đao đột nhiên chắn trước mặt Tô Kỳ Nhĩ
Leng keng, phốc xuy!
Trị số tổn thương: - 123!
Ba mũi dẫn đạo tiễn có 2 mũi bị chiến sĩ kia dùng đao đánh bay, cuối cùng một cây bắn trúng lồng ngực hắn, không ngờ là hắn chẳng có chuyện gì cả.
- Lên!
Tô Kỳ Nhĩ ra lệnh một tiếng, hai khinh giáp chiến sĩ mang theo khảm đao xông lên cầu đá, Nhất Đại Nữ Hoàng cùng Đại Hán Thiên Tử liền nghênh đón.
Khinh giáp chiến sĩ cùng đấu sĩ đối cứng trên thực tế khó xảy ra, khinh giáp chiến sĩ nhanh nhẹn cao, ra chiêu nhanh, đấu sĩ lập tức phải chết đi sống lại, mà đấu sĩ liên kích rất mạnh, khinh giáp chiến sĩ cũng không dám gắng gượng, cho nên ra chiêu nhìn tựa như hung mãnh, kì thực song phương đều đang né tránh.
Tô Kỳ Nhĩ giơ pháp trượng, một mảng tường lửa hướng cầu đá ném tớiĐám người Diệp Sảng liền lui lại.
Đám người Cái Bang tiến lên cầu đá, tình hình này đúng là không cho đám người Diệp sảng không thể sống sót rời khỏi đây.
Tinh Tinh một bên lui về phía sau một bên kéo dây cung, lần này Diệp Sảng tính toán có chút vấn đề, đối phương trọng giáp chiến sĩ kia lực lượng cao vô cùng, hơn nữa phán đoán cực chuẩn, Tinh Tinh mỗi một tên bắn xuyên qua đã bị hắn giơ đao cản lại, cứ như vậy, Tô Kỳ Nhĩ có thần hộ mệnh, an tâm thả tay dùng kỹ năng.
Chuyện Diệp Sảng lo lắng rốt cục xuất hiện, tay súng kia lao xuống cầu đá vọt vào trong tường lửa, vung tay lấy ra khẩu súng lục màu bạc có ngoại hình ưu mỹ kia, giơ lên.
Phanh!!!
Một tia lửa đạn nhỏ từ họng súng phun ra, vẻn vẹn chỉ tia lửa đạn này đã để cho Diệp Sảng bọn người hoa mắt, cũng không phải tốc độ nhanh, mà là lửa đạn kia tại đây trong bóng đêm có vẻ rất chói mắt, thế cho nên tầm nhìn sinh ra một mảng chói lóa.
Tiếng súng lục này cũng vô cùng lớn, nhưng mà loại thanh âm này vừa nghe đã cảm giác được sức mạnh.
Đang lui về phía sau đại hán thiên tử bất ngờ không kịp phòng ngự, trên lưng dính một viên đạn, một đại đoàn huyết hoa nở rộ(để nguyên ý nó hay hơn, note tí là khẩu DE nó rất mạnh, bị bắn ở cự li gần vết thương to bằng cái chén chứ không có nhỏ đâu:-ss), Diệp Sảng bọn người quả thực không thể tin được vào hai mắt mình:
Trị số tổn thương: -175!
Last edited by Chim Ruồi; 26-04-2011 at 09:15 PM.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi
Dịch giả : Mèo Lười
Biên dịch + Biên tập : Chim Ruồi
Nguồn : 4vn.eu
Uy lực cường đại của khẩu súng màu bạc thật khiến người ta kinh ngạc, rất khó tưởng tượng một tay súng có thể bắn ra gần 200 điểm thương tổn, hơn nữa Đại Hán Thiên Tử sau khi trúng đạn, lập tức ngã xuồng.
Không phải bị chết, mà là uy lực của viên đạn quá mạnh, hắn căn bản là không thể chịu đựng được.
Biến cố này hoàn toàn thay đổi sự phán đoán của mọi người về cục diện trận đấu, Nhất Đại Nữ Hoàng thấy Đại Hán Thiên Tử bị thương, lập tức quay đầu lại đuổi theo hai chiến sĩ khinh giáp.
Đáng tiếng là nàng cũng vô phương 1 VS 2 (1vs 2: thuật ngữ game, solo là 1vs1, 1vs2 tức là 1 đánh 2 hay còn gọi là bị đánh hội đồng), gắng gượng chịu hai đao, một chiêu Thiên Mã Hành Không chuẩn bị xuất ra.
Phanh!!!
Tiếng súng lại vang lên.
Diệp Sảng thấy rất rõ ràng, cây súng kia dường như sức giật rất lớn, tay súng phải cầm hai tay nâng súng, họng súng giật lên ít nhất bốn năm mươi độ. (Giải thích thêm, súng nào củng có độ phản chấn - định luật 3 new ton =)) )
Trị số thương tổn: -175!
Lồng ngực Nhất Đại Nữ Hoàng nổ tung thành một mảng máu, nàng ngã xuống, là chân chính ngã xuống bởi một phát súng của đối phương.
- Lão nhị!
Phản Thanh Phục Minh sợ hãi, hắn cũng không nghĩ đối thủ lần này lại mạnh như thế.
- Ngươi đi tìm chết sao?!
Phản Thanh Phục Minh dùng sức ra một chiêu “Bất đảo kim thương” cách không bay đến. Tay súng kia chẳng những bắn súng giỏi mà thân thủ cũng rất tuyệt, hắn ngay lập tức lăn một vòng, dùng Liêm Câu thương bay lên cầu đá.
Trọng giáp chiến sĩ mặt không đổi sắc, chém một đao ngăn cản, chỉ tiếc hắn đã lầm rồi, kĩ năng này của Phản Thanh Phục Minh chính là kĩ năng lực lượng bạo phát, không có hai ba trăm điểm lực lượng tuyệt không có khả năng ngăn cản.
Trảm Mã Đao cùng Liêm Câu thương va chạm với nhau, trọng giáp chiến sĩ chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, Liêm Câu thương chỉ bị sai lệch một chút độ chính xác, mốt thương này đánh lên vai hắn.
Thương tổn: -332!
Trọng giáp chiến sĩ hoảng sợ, người của Túy Ngân hội quả là có chút tài năng, lực công kích thật mạnh mẽ.
Vút!!!
Lần này là một tiếng xé gió của một lợi khí vô cùng sắc bén.
Một mũi lên mang theo tử sắc quang mang cùng những tia sét xung quanh cắm phập vào trán của trọng giáp chiến sĩ.
Trị số thương tổn màu xanh lá -276!
(Chỗ này ta nghĩ sẽ có người thắc mắc, vì sao dame xanh lá lại thấp hơn dame hồng. Thực ra theo game này, game trong truyện í, dam xanh là dam crit, trong trường hợp này thằng trọng giáp chiến sĩ đã bị đánh gần hết máu, thành ra dam cuối cũng là dam crit lấy hết số máu còn lại, nếu mà thằng này còn đầy máu thì đương nhiên là nó sẽ mất nhiều máu hơn nữa chứ ko phải chỉ có vậy.)
“Bùm” một tiếng, trọng giáp chiến sĩ quỳ hai gối xuống đất, một dòng máu tươi từ trên trán chảy xuống, ánh mắt hắn nhìn xa xa, tràn ngập phẫn nộ! (Head shotttttt \m/)
Đây chính là kĩ năng mới của Tinh Tinh - Xuyên Vân Tiễn
Một tiễn lấy mạng của hắn, đáng tiếc kĩ năng này Tinh Tinh còn chưa thuần thục, hơn nữa vật liệu làm nên mũi tên cũng không tốt, không thể sinh ra hiệu quả xuyên thấu, nếu không thì nhất định sẽ là nhất tiễn song điêu, Tô Kỳ Nhĩ cũng là phải gục xuống theo.
- Giết!!!
Tô Kì nổi điên!
Phanh!
Ttiếng súng lại nổ, lại là mộtcái thương tổn -175 từ người Đại Hán Thiên Tử đang nằm trên mặt đất bay lên, không một ai có thể chịu được một lúc hai phát súng như vậy.
- Đó là cái loại súng gì?
Diệp Sảng hoảng sợ.
Hắn đương nhiên không biết, súng này tạo hình mạnh mẽ tuyệt đẹp, mang lại cảm giác mãnh liệt, có cái tên đỉnh đỉnh đại danh: desert eagle. (ta dùng tên tiếng anh luôn nhá. Thực ra ta không hiểu bọn tàu làm gì mê DE thế, xấu òm, chấp nhận là uy lực mạnh, nhưng mà xấu:|, giật lớn, lại gây tiếng nổ lớn, sau này có dòng DE cải tiến, báng súng dài hơn nhìn ngầu, thích cây DE cải tiến hơn)
Người có chút kiến thức về súng đều biết rằng deseart eagle là vua của dòng súng lục bán tự động. Sản xuất tại Israel, mục đích ban đầu của nó không phải là cho quân sự, mà là dân dụng.
Đặc điểm rõ ràng nhất của Desert eagle chính là đường kính đạn 0,5 tấc anh
(50AE), cụ thể chính là 12,7mm, chính là bằng cỡ ngón tay. (Thực ra DE dùng rất nhiều loại đạn, nhưng mà thằng tác giả chỉ nhắc đến loại đạn có đường kính bự nhất, tức là uy lực mạnh nhất, nổ bự nhất: 50AE hay còn gọi là 50 Action Express)
Với một khẩu súng, đường kính nòng là một tiêu chuẩn rất quan trọng, cỡ to chính là uy lực mạnh, cỡ nhỏ chính là lực xuyên thấu, mà 50AE cơ bản chính là loiạ đạn súng lục có đường kính lớn nhất.
Khẩu hồng tinh của Diệp Sảng chính là loại súng lục trang bị cho từng binh sĩ, còn desert eagle là loại hình vũ khí công kích, một khẩu Desert Eagle chỉ cần một phát liều có thể làm một con bò tót ngã xuống, đừng nói gì người.
Desert Eagle được nghiên cứu thành công năm 1981, đến nay vẫn làm cho toàn bộ giới mê súng trên tếh giới điên cuồng, nhiều năm không đổi.
Còn như Diệp Sảng bọn họ vì cái gì cảm thấy như thế, cũng chính là do đường kính đạn, đạn 50AE gây ra hỏa quang vô cùng chói mắt, trong hoàn cảnh mờ tối đột nhiên gặp ánh sáng, võng mạc lưu lại hình ảnh này, phải qua một đoạn thời gian mới có thể hồi phục được thị giác.
Cho nên thời điểm mà Đại Hán Thiên Tử ngã xuống, thị giác mọi người đã bị ảnh hưởng, Tinh Tinh cũng không dám tham bắn, liền khởi động Ưng Nhãn Thuật.
Nhưng khi nàng vừa khởi động, hai khinh giáp chiến sĩ liền xông tới Phản Thanh Phục Minh xông tới, Tô Kỳ Nhĩ bắn ra một cây hỏa tiễn, tay súng kia cũng nhắm vào hắn.
Phản Thanh Phục Minh hồi phục thị lực, chạy sang bên phải tránh được hỏa tiễn, nhưng không thể tránh đao phong của khinh giáp chiến sĩ, 120 HP cứ thế mất đi.
Bình nguyên tuyết toàn bộ đều là mặt đất bằng phẳng, Phản Thanh Phục Minh hoàn toàn nằm cách xa hoàn toàn với Liêm Câu Thương của hắn. Tình thế của thất thất lang vô cùng nguy hiểm.
5 giây qua đi, tình thế càng trở nên ác liệt, tay súng kia lại bắn ra một phát, Phản Thanh Phục Minh không còn cách nào khác chỉ đành nằm trên mặt đất thờ dài:
- Chúng ta ba huynh muội hôm nay lại chết một chỗ, vì pháp bảo mà hy sinh, tuy rằng vô cùng oan uổng nhưng rất có giá trị, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Ngày sau nhất định ta phải chém mấy tên nghịch tặc các ngươi…
May mắn party của Tô Kỳ Nhĩ không biết nhóm người này vừa mới đánh rớt ra pháp bảo, hai khinh giáp chiến sĩ lại hướng Lão Đại lao đến.
Diệp Sảng nóng nảy rút khẩu Hồng Tinh K59 ra, hắn cũng không quản tay có run hay là không, không nói tiếng nào nhằm vào hướng lão Đại bắn tới.
Pằng, pằng. pằng….
Hồng Tinh tuy rằng uy lực nhỏ, nhưng độ giật so với Desert Eagle nhỏ hơn, tốc độ bắn cũng nhanh hơn.
Diệp Sảng không cách nào có thể tưởng tượng được tình huống kế tiếp, tay súng kia liền hiểu được hắn đã liều mạng, đầu tiên là lăn sang bên cạnh, lăn tiếp hai vòng, đạn bắn làm bông tuyết văng tung tóe, tiếp đó hắn nhảy lên cao, làm ra thế cá chép vượt long môn, tại trên không mà bắn ra một phát.
Độ khó rất lớn, động tác bắn súng trên không này nhiều người có thể làm được nhưng làm đến mức “tinh chuẩn” thế này thì thực sự quá khó khăn.
Nếu không có kĩ năng cường đại thì lực lượng cơ thể phải rất lớn, còn phải có nhãn lực, tính toán quán tính rất tốt.
Damage: -175!
Máu tươi tung tóe, súng này một phát liền thấy máu, đúng là không phải ngoạn gia bình thường có thể làm được.
Viên đạn bắn trúng đùi Tinh Tinh, thời điểm mấu chốt Tinh Tinh lao tới đè Diệp Sảng xuống đất, hai người quay cuồng trên mặt đất.
Hai người nằm sấp xuống, tay sung kia có giỏi hơn nữa cũng không làm gì được, sau khi nằm xuống, viên đạn bay lướt qua người Diệp Sảng, nhưng hắn vẫn cảm thấy lạnh cả cổ, người này thật lợi hại.
Hai người lăn vài vòng trốn ra sau bức tường bằng băng, lúc này này, lão đại khó đã khó có thể thoát than rồi, hắn bị Tô Kỳ Nhĩ dung chiêu “Hỏa chi điểu” bắn trúng, đây là kỹ năng cấp 25, thả ra một lúc ba con chim lửa, từ ba phương hướng khác nhau mà đánh tới, nhưng mỗi con có thể gây nên tổn thương tới 150 HP, mà độ nhanh nhẹn của lão đại bây giờ còn lại bao nhiêu? Chính vì thế, hắn cũng biến thành bong ma:
- Con bà nó, Túy Ngân Kiếm của lão tử chỉ một lát nữa kéo tới tràn ngập nơi đây, đồ đê tiện nhà ngươi….
Tinh Tinh dựa vào vách tường, đắp thuốc hồi phục lên vết thương ở đùi, Diệp Sảng cũng rất khẩn trương, vừa rồi nếu không có Tinh Tinh hắn nhất định over (you die) vốn là 5vs5, giờ đã thành 2vs4, đúng là lấy trứng chọi đá.
Tinh Tinh thở hổn hển:
- A Ngân, một hồi ngươi chạy trước được cứ chạy, đừng hành động lung tung!
Diệp Sảng giật mình, vốn là muốn chọc nàng một hai câu, nhưng hiện tại không thích hợp nói đùa, lông mày Tinh Tinh co lại, có thể nhìn ra nàng đang rất đau.
Đạn AE tạo nên thương tổn không hề nhỏ, Tinh Tinh chỉ cảm thấy nửa thân tê dại.
- Tinh Tinh, cô….
Diệp Sảng chần chừ!
- A Ngân, một hồi ngươi lập tức thoát ra, ta sẽ yểm hộ cho ngươi, ta đã phát ra tin tức, Tiên tỉ các nàng sẽ lập tức tới đây! Tay súng này quá lợi hại, ngươi đánh không lại hắn đâu! Nghe lời ta!
Khẩu khí Tinh Tinh ban đầu rất kiên định nhưng đột nhiên lại trở nên nhẹ nhàng.
Diệp Sảng nhìn ánh mặt của nàng không thèm nói lại, bởi vì từ lần đầu tiên gặp gỡ Tinh Tinh, hắn đã cảm thấy Tinh Tinh là người tốt, hắm cảm thấy sâu thẳm trong nội tâm đã nhẹ nhàng rung động.
Chỉ có điều hắn đương nhiên không biết suy nghĩ của Tinh Tinh.
Tinh Tinh vừa nhìn tay súng kia xuất thủ liền biết người này không đơn giản, lại nhìn đối phương né tránh phát sung của Diệp Sảng, Tinh Tinh chỉ biết muốn an toàn thoát thân thực sự là rất khó.
Lần này chết, trang bị không may mà mất mát gì, bổn cô nương nhất định phải mua trang bị tốt nhất, sau đó huyết tẩy Cái Bang, gian sát con kĩ nữ Tô Kỳ Nhĩ (sát rồi gian, gian rồi sát, tái gian tái sát, tái sát tái gian a )
Bản thân cô ta không quan tâm đến tiền bạc, nhưng Diệp Sảng là một tên nghèo nàn, làm cho pháp bảo nổ tung cũng không phải chuyện tốt.
Cho nên Tinh Tinh hạ quyết tâm cùng với đối phương đồng quy vu tận.
Last edited by Chim Ruồi; 27-04-2011 at 12:48 PM.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi
Dịch giả : Noland
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Tay súng kia rất kinh nghiệm, thấy hai người đối phương trốn ra phía sau băng cung, hắn cũng không vội vàng truy kích, mà vẫn từ tốn thay băng đạn mới. Khẩu Desert Eagle này có ưu điểm là uy lực mạnh còn những cái khác đều là khuyết điểm, sức giật lớn, không thể bắn ngay lập tức, một băng đạn chỉ có 7 viên, hơn nữa lên đạn cũng chậm, không đủ lực thì cũng không thể khai hỏa. Nhưng quan trọng hơn vẫn là hai chữ cẩn thận. Chỉ có cẩn thận mới không trúng ám chiêu.
Tay súng giơ ngón tay ra hiệu, hai gã khinh giáp chiến sĩ từ hai phía trái phải chậm rãi tiến lên. Hiện giờ bọn họ đều biết đối phương ẩn nấp sau tường, chủ yếu là để xem khi nào đối phương nhảy ra mà thôi, dù sao hai người đó đều là chức nghiệp viễn trình, cận chiến không phải là thế mạnh, cứ chậm rãi tiến lên không sớm thì muộn cũng bức tử được họ.
Cánh đồng tuyết bỗng nhiên im lặng, dường như gió cũng ngừng thổi, mọi người đều cảm giác được tim mình đập nhanh hơn. Không khí càng yên tĩnh nghĩa là sắp có sóng to gió lớn xảy ra. Tô Kỳ Nhĩ cũng có dự cảm Diệp Sảng sẽ giở trò. Nàng cũng từ từ tiến lên, quả cầu trên pháp trượng lóe sáng, sẵn sàng xuất chiêu. Kinh nghiệm của tay súng kia rõ ràng có tác dụng, giằng co khoảng 20 giây, ở bên phải phía sau tường Diệp Sảng đột nhiên nhảy vọt lên. Tô Kỳ Nhĩ vung tay, một viên đạn lửa lập tức bắn tới. Sự nhanh nhẹn của Diệp Sảng hôm nay lại có đất để diễn. Viên đạn lửa lao thẳng đến Diệp Sảng đang ở trên không, Diệp Sảng uốn mình như tôm nhảy, viên đạn lửa bắn sượt qua mông hắn. Thật ra đây là kế dụ địch, Diệp Sảng lợi dụng nhanh nhẹn cao lao ra thu hút hỏa lực để cho Tinh Tinh bật dậy đánh lén. Trên Chu Tước cung hiện lên một vầng ánh sáng màu tím, đây là dấu hiệu của kỹ năng “Xuyên Vân Tiễn”. Nhưng ác một nỗi khi Diệp Sảng lao ra tay súng kia vẫn không nổ súng, đợi cho Tinh Tinh bật dậy giương cung, súng của hắn cũng vung lên.
Tô Kỳ Nhĩ cả kinh, có chuyện lớn rồi.
“Chíu”
Xuyên vân tiễn như một ngôi sao chổi màu tím bắn xoẹt ra.
“Đoàng”
Họng súng Desert Eagle cũng nháng lửa.
“Phập! phập!”
Lục thương trị số: “-525!”
Một kích xuyên tâm : “-266!”
Bùm một tiếng, hai đầu gối của tay súng nặng nề nện xuống đất. Hắn không mở to mắt mà là há to miệng, một tên này vô cùng độc ác. Xuyên vân tiễn đâm vào yết hầu hắn rồi xuyên suốt ra phía sau, đầu mũi tên ló ra sau gáy, máu rơi thành từng giọt…
Hắn ngắm trước, nhưng Tinh Tinh ra tay trước. Cũng bùm một tiếng, Tinh Tinh mang theo một chuỗi huyết hoa ngã ngữa ra sau. Trán náng thủng một lỗ, phát súng của đối phương không ngờ bắn trúng điểm yếu, nàng không chết không được. Trường hợp giết nhau mà nhất kích tất sát lại còn đồng quy vu tận như thế này trong Thế Giới Thứ Hai thật sự là hiếm có. Ba người Tô Kỳ Nhĩ đều sửng sốt, trời ơi, không ngờ một tên của nha đầu Tinh Tinh này lại hạ gục cao thủ như Thiết Huyết Cửu Thiên, chẳng qua nàng cũng trả một cái giá lớn tương tự.
Diệp Sảng lao về như tên bắn, lôi thi thể của Tinh Tinh vào sau góc tường. Tinh Tinh nằm trong lòng ngực hắn, trong lòng điên cuồng gào thét: “Đồ đầu heo, bảo ngươi chạy thì ngươi cứ chạy đi? Sao lại ngu đến thế hả? Đồ bờm!”. Diệp Sảng rất sợ chết, cho tới bây giờ vẫn rất sợ. Nhưng một khi hắn chạy lỡ bọn Tô Kỳ Nhĩ đào trang bị của nàng thì sao? Lão Đại có bảo thạch rồi thì không sợ, mà Tổ chiến đấu ba người lại chả có gì đáng giá, còn Tinh Tinh thì khác. Dù sao nàng cũng là bằng hữu của Diệp Sảng. Có lẽ chỉ những người không có bằng hữu như hắn mới cảm nhận được tình bằng hữu quý giá đến nhường nào.
Bỗng Tô Kỳ Nhĩ cười eo éo:
- Con điếm thúi của Thần Tiễn cuối cùng cũng chết, ha ha. Ái tướng của Nhân Giả Tiên Tử cũng bị chúng ta giết, chắc là khóc lóc thảm thiết lắm đây. Tiểu tiện nhân, giết ngươi tức khắc như vậy còn là tiện nghi cho ngươi lắm đó…
Tinh Tinh ở trạng thái U linh chợt thấy mắt Diệp Sảng biến thành hình tam giác (thử làm hoài mà ko được, ý bảo ánh mắt Diệp Sảng trở nên ác độc như rắn), khuôn mặt méo mó hẳn đi. Bất giác Tinh Tinh run lên, tiểu tử này nổi giận?
Diệp Sảng hít một hơi thật sâu, vuốt nhẹ khuôn mặt của Tinh Tinh, khiến hai mắt đang mở lớn của nàng nhắm lại. Hắn rút khẩu Benelli M3 ra rồi nhanh chóng vọt lên. Đao của hai khinh giáp chiến sĩ lập tức chém tới, nhưng tốc độ của Diệp Sảng không chậm như tốc độ của trọng giáp chiến sĩ là lão Đại và Phản Thanh Phục Minh, nhoáng một cái hắn đã luồn ra sau lưng hai người bọn họ, hai đao đó cũng trật mục tiêu. Tô Kỳ Nhĩ lập tức thả ra hai viên đạn lửa yểm trợ hai gã chiến sĩ. Diệp Sảng biết kỹ năng né tránh của Tô Kỳ Nhĩ không tốt, vì thế trong nháy mắt hai chiến sĩ xoay người, hắn chủ động dùng chiêu “Quả cân rơi xuống nước” mà ngã xuống. Đây là chiêu số cũ, hơn nữa lại còn rất chật vật, nhưng nó thực dụng. Chẳng những né tránh được đạn lửa từ phía sau, hơn nữa khẩu Benelli M3 nhắm thẳng mặt của một chiến sĩ nổ đoàng một phát. Khuôn mặt của gã chiến sĩ bị bắn thành một cái bánh nướng, hơn mười viên bi sắt găm chi chít.
Lục thương trị số: “527!”
Tô Kỳ Nhĩ nghiến răng thống hận, hận mình sao không phải là nguyên tố sư Quang hệ, cái tên Hà Kim Ngân này giỏi tránh né quá, không biết hắn học được từ đâu. Quan trọng là tốc độ của hắn quá nhanh. Khinh giáp chiến sĩ còn lại băm loạn nhưng tốc độ lăn của Diệp Sảng so với tốc độ chạy của hắn còn nhanh hơn nhiều. Kết quả là một trận băm chặt đó rơi vào khoảng không.
- Chết này!
Pháp trượng của Tô Kỳ Nhĩ lại vung lên, đại chiêu lại xuất ra, ba con chim lửa tạo thành một cơn lốc xoáy bay đến khiến cả cánh đồng tuyết sáng rực lên.
“Ầm ầm ầm!”
Tuyết nổ tung lên, bắn thành từng cụm bay lên 7,8m đồng thời lửa cháy hừng hực. Tuyệt chiêu này vốn không thể né tránh nhưng Diệp Sảng lại nhẹ nhàng tránh khỏi. Rất đơn giản, phạm vi không gian khi ba con chim lửa này hình thành thì rất lớn nhưng ngay khi chụm lại để phát nổ thì Diệp Sảng lại dùng tư thế “Cá nhảy lên trên ” nhảy xuyên qua khe hở mà ra. Tuy rằng quần áo toàn thân cháy khét lẹt, thương tổn mỗi giây 5 điểm, nhưng điểm sát thương thì hắn lại né được. Người thường đắc ý, một khi chiếm được thượng phong thường khó tránh khỏi sơ sẩy. Chiến sĩ khinh giáp kia vẫn đuổi theo Diệp Sảng, trên cơ bản Diệp Sảng cũng đã không còn lực để tránh né bởi vì người của hắn đã nằm dài trên đất. Tiếng súng bỗng nổ đoàng, lưỡi đao dừng lại trên mũi Diệp Sảng không tiến thêm được phân nào. Khuôn mặt của chiến sĩ kia cũng thành một cái bánh nướng cỡ lớn. Uy lực của Benelli M3 rất mạnh mẽ, vấn đề là có mấy ai dám cầm súng này đánh cận chiến như Diệp Sảng đâu? Hơn nữa đối với vấn đề phán đoán thời điểm, Diệp Sảng thuộc hàng bậc nhất.
“Rắc” một tiếng, Diệp Sảng lại lên đạn. Tô Kỳ Nhĩ trợn tròn mắt, bây giờ là 1vs 1, người có thứ bậc cao trên bảng xếp hạng như nàng vốn không có gì phải sợ. Nhưng bây giờ nàng không chạy không được, bởi vì tốc độ của Diệp Sảng vượt qua sự tưởng tượng của nàng. Kiếm Thập Tam nói rất đúng: “Cao thủ không phải do thứ bậc trên bảng xếp hạng quyết định!”. Nàng vừa chạy được vài bước, Diệp Sảng đã đuổi theo như cơn lốc. Tô Kỳ Nhĩ nghĩ thế này, xác suất tay súng nhắm bắn mục tiêu di động thường rất thấp, nếu mình lạng lách vài vòng, chạy ra khỏi đường hầm thì sẽ an toàn. Suy nghĩ của nàng rất tốt, rất thông minh, quả là “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!”. Nhưng ác một nỗi, Diệp Sảng không nổ súng mà vì nàng quanh co lạng lách nên Diệp Sảng chỉ cần không đến 10 giây là đã bắt kịp nàng.
- Này, chúng ta giống như thỏ rùa chạy thi ấy nhỉ?
Chợt Tô Kỳ Nhĩ nghe thấy tiếng của Diệp Sảng cách mình không đến 1m.
Trong lòng nàng cả kinh theo bản năng vội quay đầu lại. Không quay thì còn đỡ, lỡ quay rồi thì lãnh đủ ngay. Kỹ năng “Bình nguyên du kích thủ” của Diệp Sảng lại tái xuất giang hồ. Báng súng Benelli M3 vừa rộng vừa nặng, phang cái bốp vào mũi nàng. Tô Kỳ Nhĩ xưa nay tự phụ nhan sắc xinh đẹp, kết quả giờ là bị một báng súng của Diệp Sảng đập cho răng môi lẫn lộn, nàng cũng ngã cắm đầu như “Chó đói ăn phân”, trước mắt sao bay loạn xạ. Cho đến khi nàng nhìn rõ lại được thì thấy Diệp Sảng đang đứng bên cạnh nàng châm thuốc.
- Kỳ Kỳ à, body của cô cũng nước nôi đầy đủ nhỉ!
Diệp Sảng cười dâm.
Tô Kỳ Nhĩ thầm kêu không ổn, con heo lòng của tiểu tử này trỗi dậy mất rồi. Thật ra “Lưỡng tình tương duyệt” trong Thế Giới Thứ Hai cũng chỉ là một đống số liệu. Nhưng cảm giác rất giống thật, giống đến 99%. Đối với thân thể nam nữ game thủ thì không có tác động gì nhưng khoái cảm vẫn có. Mà Tô Kỳ Nhĩ cũng thuộc loại nữ nhân đưa đồ, vấn đề muốn chơi thì cũng phải chọn người, chứ để tên tiểu tử nghèo này cưỡi thì cũng tiện nghi cho hắn quá.
Tô Kỳ Nhĩ cảm thấy tìm được đường sống trong chỗ chết. Chỉ cần hôm nay không rơi trang bị, có thêm điểm kinh nghiệm lại còn sung sướng một lát thì có gì là không tốt đâu? Nữ nhân mà, tính toán tốt lắm. Bởi vậy nàng nở nụ cười:
- Hà huynh đệ, nơi đây hoang vắng, cảnh sắc thanh u, chúng ta.. chúng ta ..Ư..
Mỗi lần nàng ư một tiếng, Diệp Sảng đều mỉm cười. Tiếp theo ngón tay của hắn không chút do dự siết mạnh cò súng.
“Đoàng!!!!”
Một đám bi sắt ghim thẳng vào bộ ngực to tròn như bom nguyên tử của Tô Kỳ Nhĩ, toàn thân nàng mềm nhũn, nằm sóng sượt trên đất không nhúc nhích. Trị số tổn thương là 3 con số 2, có ai đó thật là đủ hai nặng (đánh vần đi). Đừng tưởng ngươi là mỹ nữ thì ta sẽ ngốc nghếch động lòng, đại gia Sảng Sảng của ngươi vừa xấu xa vừa hèn hạ, vừa nghĩa khí mà cũng vừa vạn ác.
- Hoàn cảnh thật là thích hợp, thích hợp đào quặng a!
Diệp Sảng cười gian xảo đưa tay sờ soạng trong túi Càn Khôn.
Sờ cái gì?
Dĩ nhiên là sờ tới món vũ khí hèn hạ nhất: Cái cuốc cũ.
Dịch giả : Tunglanh123
Biên dịch + Biên tập : Chim Ruồi
Nguồn : 4vn.eu
Tô Kỳ Nhĩ nhân phẩm cũng thật khá, trang bị toàn thân một món cũng không bị Diệp Sảng đào đi.
Diệp Sảng trong lòng bực tức, nhịn không được đá thi thể của Tô Kỳ Nhĩ hai cước:
- Nghèo như vậy mà cũng đòi làm bang chủ? Ta khinh, ta so với ngươi còn giàu hơn.
Hồn ma của Tô Kỳ Nhĩ vô cùng a cay:
- Ngươi ngươi ngươi, tên cẩu hỗn tạp, chờ đó, ngươi chờ đó cho ta, lần sau mà gặp ta muốn đem ngươi băm thây vạn đoạn , ngươi dám đá ta!"
Diệp Sảng tràn trề lửa giận mà không phát tiết được, liếc mắt ra bốn phía, thi thể lão Đại cùng Phản Thanh Phục Minh đều đã hóa vầng sáng bay về thành, tuy nhiên may mắn là những thứ bị văng ra từ cơ thể chỉ là dược thủy dược hoàn.
Nhìn lướt qua thi thể tay súng kia, Diệp Sảng bắt đầu cầu nguyện: "Xuân ca ơi, làm cho khẩu súng của tiểu tử này xuất hiện đi! Làm phiền lão nhân gia rồi! "
Hắn lại lấy cuốc ra đào bới một trận, một lúc sau Diệp Sảng đặt mông ngồi ở bên cạnh thi thể Tinh TInh hút thuốc:
- Ta thật là đen a, đẹp trai như vậy hôm nay mà ngay cả một kiện trang bị cũng không lấy được!
Trong hình thức u linh của Tinh Tinh, cô nhìn hắn mặt xám mày tro, tiểu tử này vì mình đã báo đại thù, nàng vừa mừng vừa sợ lại vừa giận, cảm thấy kinh hãi đối với Diệp Sảng, mấy ngày nay thực lực hắn tăng cường không ít, mừng nhất là Diệp Sảng đã trở mặt với Cái Bang kia, đáng giận là nhân phẩm của hắn lúc cần thì không bùng nổ, lúc không nên bùng nổ thì ngươi lại có thể đào được bảo thạch, thói đời kì lạ vậy sao?
Thời gian 5 phút trôi qua, Tinh Tinh cô nương bất đắc dĩ hóa bạch quang phù về thành, nàng cũng có tình nghĩa, rơi ra một đống thuốc hồi máu cho Diệp Sảng dùng.
Diệp Sảng đứng lên vỗ vỗ mông, đột nhiên, xa xa có lam quang xuất hiện, tập trung nhìn vào, Diệp Sảng thiếu chút nữa cười sái quai hàm, thi thể tay súng kia tránh thoát Diệp Sảng một kiếp, nhưng không tránh thoát trang bị quan trọng nhất ra đi, Sa Mạc Chi Ưng (Desert Eagle) đã rơi ra. (thông tin ở đây http://vi.wikipedia.org/wiki/Desert_Eagle)
Diệp Sảng cười ha ha:
- Ăn trộm gà không được trái lại còn mất nắm gạo, nổ chết ngươi đi con gà!
Bàn tay Diệp Sảng cầm lên thấy nặng trịch: Sa Mạc Chi Ưng (cấp tinh anh).
Chức nghiệp yêu cầu: Tay súng hệ du hiệp
Cấp bậc yêu cầu: Cấp 15
Sức mạnh yêu cầu: 50 điểm.
Súng này yêu cầu rất là hà khắc, nhưng yêu cầu càng hà khắc, thuộc tính sẽ càng khủng.
Động năng của nòng: 100
Sức giật: 88 %
Số viên đạn: 7
Đường kính 12.7 mm
Tầm bắn 35 thước
Thuộc tính viễn trình +5
Tầm nhìn +1
Tầm nhìn này không trực tiếp cho người chơi thấy, bởi vì cho thấy cũng vô dụng, cứ việc coi nó so với thuộc tính "Cảm giác" gần như nhau, nhưng "Tầm nhìn "không thể dựa vào điểm thuộc tính cộng thêm đó, nhất định phải dựa vào kỹ năng cùng trang bị, trọng yếu hơn nữa là thực lực trong trò chơi của người chơi.
Tầm nhìn thêm 1 điểm, là có thể kéo dài thêm 10 thước, "Tầm nhìn" người chơi cũng có sựu chênh lệch, trong thế giới thật độ cận thị là khác nhau, người trước xem cảnh vật phía xa tất cả đều là một mảng mê vụ mênh mông, người sau thì lại nhìn rõ ràng.
Tầm nhìn đối với người chơi thuộc hệ du hiệp mà nói, mặc dù không có quan hệ trực tiếp lợi và hại, nhưng lại hết sức quan trọng, có thể tưởng tượng vũ khí ngang nhau, thực lực hai người ngang nhau, lúc PK, tầm nhìn ai mạnh hơn có thể dựa vào địa hình mà chiếm tiện nghi.
Khẩu súng này vũ khí cấp 15, cấp tinh anh, thế nhưng tăng thêm một thuộc tính.
Nhìn chăm chú vào cây súng này, Diệp Sảng lâm vào trầm tư.
Súng này uy lực đích xác rất lớn, gấp súng lục Hồng Tinh 3 lần, chính là tên kia gây ra thương tổn 175 điểm HP, trừ trên người bọn lão đại có 10 điểm phòng ngự, nói cách khác thuộc tính viễn trình của tay súng kia đạt được điểm 60, điểm thuộc tính này thật biến thái a, nói cách khác, nếu hắn không có trang bị từ cấp hai trở lên, hắn phải cộng thêm ít nhất là 4 điểm thuộc tính viễn trình.
Điều này làm cho Diệp Sảng có chút khó hiểu, trong Đệ nhị thế giới các chức nghiệp lớn đều có thuộc tính đặc sắc, nói thật ra, tư chất thuộc tính của tay súng có vẻ bình thường, người này hiển nhiên là tăng sức mạnh rất nhiều.
Diệp Sảng có thể nói đây là lần đầu tiên đối với súng ống vũ khí trong trò chơi tự hỏi, hắn không có tri thức súng ống phong phú, nhưng hắn lại có một chút hứng thú nào đó.
Vũ khí cấp Tinh Anh đương nhiên là trang bị tốt, cho nên hắn nhìn một chút giới thiệu về trang bị.
Ở trong Đệ nhị thế giới, mỗi một trang bị đều có lời giới thiệu, để người chơi muốn tham khảo rồi lựa chọn: "Sa Mạc Chi Ưng ở trong chiến đấu dựa vào lực sát thương cường đại hạ gục đối thủ, được vinh dự "Kỳ tích súng lục", nhưng mà không cách nào tránh khỏi sức giật, sức nặng hai ki-lô-gam đòi hỏi tay súng linh hoạt khống chế cây súng này."
Diệp Sảng tự mình lý giải: "Nếu muốn dùng súng này, lên tới cấp 15 cần lãng phí rất nhiều điểm thuộc tính, hơn nữa súng này sức giật lớn như vậy, mà trong bắn súng,quan trọng nhất là độ chính xác, đối với thuật bắn súng của hắn mà nói, để dùng tốt nhất, chính là một khẩu súng thao tác đơn giản, không cần nhắm chính xác, uy lực phải lớn, thay đạn lại nhanh, sức nặng tương đương một trang giấy, có thể bắn phá tốt... "
Đương nhiên, đây là hắn đang nằm mộng ban ngày.
Lý giải của Diệp Sảng có vấn đề, nhưng chính hắn cũng không biết, không dùng súng này là đúng, bởi vì khẩu súng này là súng tốt, nhưng ở trên tay hắn lại thành đồ bỏ, đây là do tri thức súng ống của hắn khá khuyết thiếu.
Cây súng Desert Eagle này sức giật 88 % cùng với sức nặng hai ki-lô-gam đối với thuật bắn súng cùng sức mạnh yêu cầu cao phi thường, nói đơn giản chính là kỹ xảo phải tinh tế, muốn sử dụng khẩu súng cấp Tinh Anh, khi nổ súng cổ tay không thể mềm, cần phải gồng thật chắc tay, khuỷu tay nhất định phải duỗi thẳng, không thể gấp khúc, cần lợi dụng bả vai hấp thu lực phản chấn cường đại.
Nếu không làm như vậy, hậu quả trực tiếp chính là ngươi nã một phát súng, súng liền lập tức rời tay rồi bay thẳng lên trời, đây tuyệt đối không phải nói chuyện giật gân, bởi vì nếu như là trong thế giới thật, ngươi nổ súng, nhẹ thì cổ tay đau nhức sưng đỏ, nặng thì lập tức gãy xương, đây là do chưa qua huấn luyện.
Huống chi đa số người đang khẩn trương vì áp lực tâm lý sẽ quên kĩ năng này, tóm lại, kỹ xảo cấp cao Diệp Sảng còn chưa lĩnh ngộ, bất quá hắn cuối cùng cũng có tiến bộ, ít nhất bây giờ có thể đủ để nhận ra cái gì thích hợp với mình.
Diệp Sảng đem bảo bối này thu vào túi Càn Khôn, đang chuẩn bị đi ra ngoài, trong đường hầm xuất hiện một tiếng động lớn, Diệp Sảng thầm kêu không tốt, chẳng lẽ người truy sát lại tới nữa? Không được, hành tẩu giang hồ tính mạng rất trọng yếu, trên người lão tử thứ tốt nhiều lắm, nếu rơi ra, đây mới thực sự là khóc đến chết, cần phải đánh cuộc một lần.
Vì thế lại có một màn kinh điển xuất hiện, bốn năm mươi người chơi nôn nóng tiến vào khu rừng cấm địa, phát hiện trên mặt tuyết có người nửa chết nửa sống nằm ở nơi này rên rỉ, mặt đất chung quanh có thể thấy được dấu vết đánh nhau, thuốc cùng máu tươi rơi đầy cả đất.
Bọn người chơi này xông lên bao bọc vây quanh Diệp Sảng, cầm đầu là một triệu hoán sư hỏi:
- Bằng hữu, ngươi tại sao lại ở chỗ này?
Khẩu khí của hắn lộ vẻ hoài nghi, nhưng giọng nói của Diệp Sảng lộ vẻ hổn hển:
- Kiếm... Kiếm Thập Tam giết... Giết năm huynh đệ chúng ta, hắn,thuốc... ta chạy, ta cần thuốc, liền, ngay bây giờ...
Sung sướng giả chết quả nhiên là vỏ bọc tốt, nói thở không ra hơi, hơn nữa biểu hiện trên mặt thực không cam lòng, dường như dùng xong mấy bình thuốc nước là có thể thu phục Kiếm Thập Tam. Trên thực tế cho hắn một vạn bình cũng không làm được.
Nhưng bọn người này tinh thần đại chấn, triệu hoán sư quay đầu nói:
- Các huynh đệ, Kiếm Thập Tam quả nhiên không xuống núi, chạy đến địa phương này, đoàn người chúng ta cố thêm chút nữa, pháp bảo tên kia sẽ rơi ra thôi!
Một đám người ầm ầm hưởng ứng, trong đám người có một bác sĩ cảm thấy Diệp Sảng bị đánh đập như dog thật sự đáng thương, vì thế đã phát ra một cái"Trị liệu quang quyển", Diệp Sảng rất phối hợp, không giả bộ thở dốc nữa, biểu hiện cũng dần bình thường lại, đứng lên nói:
- Cám ơn cô, mỹ nữ!
Cô gái nở nụ cười:
- Vị ca ca này, anh nên cẩn thận một chút, ta đi đây!
Diệp Sảng nói:
- Cám ơn mỹ nữ, mỹ nữ tên gọi là gì?
- Bách Khoa tiểu hộ sĩ!
Cô gái trả lời.
- Đi thong thả a, cẩn thận một chút, Kiếm Thập Tam rất lợi hại, các huynh đệ cẩn thận!
Diệp Sảng nhìn bóng lưng của đám người kia phất tay, trong lòng kéo tới một trận sảng khoái. Lại tránh thoát một kiếp, té mau a, nếu không, đến tối các cao thủ hôm qua mang theo các tiểu đệ tìm mình thì thảm rồi.
Trong đường hầm từng đợt rồi lại từng đợt người chơi đi xuống, đi vào cấm địa ít nhất sáu bảy trăm người, những người này căn bản không thèm nhìn Diệp Sảng, xem ra bọn họ biểu tình nôn nóng, đoán chừng là sợ bọn người phía trước giành được, một đám liều mạng đuổi theo, nơi này xem ra không nên ở lại.
Cái động khẩu sớm đã bị người chơi đào sụp hình thành sườn dốc, Diệp Sảng lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài động, thấy ngọn tuyết phong, tâm tình Diệp Sảng thật sự là sảng khoái vô cùng, khắp núi đồi còn không ngừng có đội ngũ người chơi chui vào trong huyệt động.
Bất quá hắn cũng không biết, mấy ngày này trên diễn đàn đang yên tĩnh nhất thời bị oanh động: "Đệ nhất cao thủ Kiếm Thập Tam đối mặt mấy ngàn người chơi đuổi giết, lấy lực lượng một người đồ sát 300 người, vô số người chơi chết thảm dưới kiếm của Kiếm Thập Tam, hộ pháp thứ ba Truy Hồn Ma Thương của Thiết Huyết Cửu Thiên bang cũng bán muối trong rừng dưới kiếm của hắn, nói giản lược đi phỏng chừng Kiếm Thập Tam đã trở thành hồng danh đệ nhất của cả khu, giá trị tà ác đột phá 500 điểm, trước mắt tung tích người này không rõ ràng, hoan nghênh người chơi cung cấp manh mối cho Thiết huyết Cửu Thiên bang, lão Đại bang này chắc chắn mời rượu hậu tạ... "
Tin tức này vô cùng độc ác... Hắn lần này đang tung tin vịt, cái tên Truy Hồn Ma Thương kia, cũng không phải bị Kiếm Thập Tam xử lý, mà là bị Tinh Tinh cô nương đánh chết, đặc sắc nhất là Diệp Sảng chiếm lấy đại tiện nghi, khẩu súng cấp tinh anh đã đến tay hắn.
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi
Dịch giả : Tunglanh123
Biên dịch + Biên tập : Chim Ruồi
Nguồn : 4vn.eu
Tục ngữ nói "Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời", lời này rất đúng, nhưng ở trên người một vài tên quái thai lại không được, vài người vừa gặp đại nạn lúc sau liền gặp xui xẻo lớn.
Diệp Sảng ngồi xuống trên tảng đá trong khu cỏ khô ngồi thở, nơi này tên là "Thiên Xà Lĩnh", nghe tên chẳng biết nơi này là cái địa phương gì, ở đây cách Tiên Tung Lâm Tuyết Sơn Đô khoảng 300 km, nếu có thể lựa chọn, Diệp Sảng thà rằng quay về Tiên Tung Lâm đi tặng đồ ăn.
Bởi vì ngày hôm qua khi trốn xuống núi hắn đã quên một sự kiện, lúc đầu chiếc Hummer là Tinh Tinh trả tiền thuê, đã được xe móc kéo về, Diệp Sảng cũng không dám trở về thành dọc theo đường cũ, dứt khoát theo hướng Bắc Tiên Tung Lâm trốn chạy.
Vấn đề xảy ra, dã ngoại vùng hoang dã trước không thấy thôn sau không có điếm, nơi này một bóng người chơi cũng không thấy, cứ như đi xin cha tố cáo bà nội vậy.( DG: chắc là chỉ việc quá hiếm người đến mức không có)
"Lợi dụng đi chiếm tiện nghi, cuối cùng vẫn là hại mình! "Diệp Sảng chửi thầm, hộp thuốc lá vò thành một cục, ném đi.
Móc ra một điếu hồng tháp sơn cuối cùng, nếu không thấy gì nữa thì logout hút thuốc!
Thiên Xà Lĩnh nơi này đều là rắn, quái vật cấp 13 chết đi không rơi được bao nhiêu tài liệu, giá trị kinh nghiệm cũng không đáng kể, ngày hôm qua Diệp Sảng vẫn còn rất hào hứng, quái vật nhiều, ca ca luyện cấp, tình huống hiện tại là quái vật rất nhiều, ca ca không dám luyện cấp, bởi vì ca ca hết đạn ( DG: Súng đã hết đạn :)) ).
Súng lục Hồng Tinh vốn có 200 viên đạn, đốt một đống chỗ Tinh Tinh là 56 viên, hiện tại không còn đủ 15 viên, còn như vậy tiêu hao dần mà không có tiếp tế, chỉ sợ đến cùng lại tránh không khỏi "Nhân sinh tự cổ thùy vô tử (người xưa ai mà không phải chêt), chưa bị đánh chết đã chết đói ", đây mới thực sự là bi kịch a.
"Quên đi, chẳng cần nghĩ biện pháp nữa! "Diệp Sảng đem điếu thuốc cuối cùng dưới mông lên rít hai phát, cầm súng đi vào trong bụi cỏ cao cỡ nửa người.
Nếu hiện tại ở đây có người chơi khác, tuyệt đối sẽ không thấy Diệp Sảng.
Tiểu tử này cứ như bị áp bức, hắn lợi dụng tốc độ siêu nhân lao vào trong bụi cỏ như một cơn lốc, nhanh chóng hướng đống nham thạch, sau đó dương súng hướng xuống dưới mặt đá nổ súng.
Tình hình phía dưới cam đoan làm cho mọi người chấn động, một mảnh dài và hẹp tê người toàn là rắn, há mồm phì phì, súng bắn như vãi đạn, vô số thép vỡ tung ra như cát, rắn độc trúng phải, một mảng lớn chết...
Thanh âm Hệ thống vang lên :
- Chiến đấu vượt 2 cấp độ, một mình một người giết địch không có tổn thương, công kích tản xạ, giá trị kinh nghiệm gia tăng 20%!
Tiếp theo "Đinh " một tiếng :
- Tay súng dũng cảm, chúc mừng ngươi thăng cấp thành công, cấp bậc hiện tại là 12!
Nghe mấy thanh âm này Diệp Sảng không vui vẻ nổi, trong khoảng thời gian này, lại lên lv cơ chứ? Ở Thiên Xà Lĩnh bị hành hạ một ngày, không những không đi ra được, hơn nữa Tinh Tinh cùng lão đại bọn họ có vẻ như đều không có lên cấp, thật sự là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
" Làm sao bây giờ? Bụng cũng đã đói! "Diệp Sảng nghi hoặc, hay là ăn sống thịt rắn?
Thịt rắn nướng thực tế rất giàu dinh dưỡng và khoáng chất tốt cho sức khỏe ( DG: Ngon ), nhưng nơi này tất cả đều là cỏ khô, không cẩn thận biến thành biển lửa lan tràn, rắn nướng không có, hương vị bị nướng thật là có thể thử qua!
Diệp Sảng cực kỳ buồn bực, đạn dược đã tới gần cực hạn, bất quá còn may, hắn dường như nghe được tiếng nhạc.
" Đây không phải ngẫu nhiên, cũng không phải điều ước, đây là lão thiên an bài a... "
" Ảo giác? "Diệp Sảng bò lên, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận lắng nghe:
- Đêm hôm đó, em không cự tuyệt anh, đêm hôm đó, anh quất em, đêm hôm đó, em khóc hoài sướt mướt... "
Tiếng ca này, loại ca khúc mẫn cảm này có nhỏ đi nữa, hắn cũng tuyệt đối không nghe lầm.
Phân biệt phương hướng một lúc, Diệp Sảng nhanh chóng chạy theo hướng tây bắc, theo tiếng ca "Đêm hôm đó .." Càng ngày càng rõ ràng, trước mắt sáng ngời, tầm nhìn trở nên rộng rãi, chỉ thấy phía sau tiểu sơn, trên dòng Đại Giang trong suốt, một cái thuyền đánh cá đang chậm rãi tiến tới.
Loại thuyền motor này hắn nhận ra được, trung tâm thương mại có cho thuê, phỏng chừng những người chơi kia sinh sống, luyện câu cá thần công kia tại đây.
- Hắc hắc.
Diệp Sảng gào khan hai tiếng, quả nhiên thuyền đã tới, trên thuyền có hai người chơi mặc áo da, cầm đầu là một đại hán mặt đen hướng Diệp Sảng kéo lên thuyền:
- Huynh đệ, ngươi ở đây kiếm mật rắn à?
Diệp Sảng thầm nghĩ đúng là bắn rắn thật, nhưng nào có kiếm được cái gì, bất quá đại hán này làm sao biết được?
Đại hán mặt đen thản nhiên nói:
- Huynh đệ, một mình ngươi tại Thiên Xà Lĩnh di chuyển, bổn sự hẳn là không nhỏ,phải không? Có thu hoạch chứ?
Thành thực mà nói, bình thường Diệp Sảng rất tinh ranh, nhưng lối buôn bán này thật sự là chẳng ra gì, bất quá hắn cũng không ngốc, lời này của tên mặt đen có ý tứ, bọn họ người chơi nha, bình thường không cần chiến đấu.
Diệp Sảng nói:
-Đúng đó, có cái gì tốt không?
Đại hán mặt đen vui sướng ngây ngất:
- Huynh đệ kiếm được nhiều không? Chúng ta mua, 10 nguyên một cái!
Diệp Sảng lắp bắp kinh hãi, dis mẹ cái chym, không thể tưởng được đám rắn đen kia lại đáng giá như thế, sớm biết thì oánh nhiều một chút.
- Chỗ này của ta có 40 cái, ngươi cần thì lấy đi!
Diệp Sảng nói.
Hai người mặt đen hít một hơi khí lạnh, khủng khiếp a, đây mới gọi là quái vật a, lại có thể làm thịt 40 con mà có thể còn sống đi ra được, cao thủ, thật sự là cao thủ!
- Một lời đã định, 4 điểm tín dụng, chúng ta mua toàn bộ!
Gã mặt đen thành thực móc tiền ra.
- Chậm đã!
Diệp Sảng cũng không ngốc, " Đa cấu tòng ưu " (mua bán thuận lợi) điểm ấy nên cũng biết , đại hán này không trả giá , hiển nhiên hắn muốn chiếm tiện nghi của mình.
Gã mặt đen giật mình:
- Huynh đệ không hài lòng với giá trên sao?
Diệp Sảng nói :
- Thành thị gần nhất là ở nơi nào, ta muốn vào thành!
Gã mặt đen nhẹ nhàng thở ra:
- Huynh đệ ngươi không phải người ở Thải Hồng Thành sao? Trợ giúp người chơi không nói rõ sao? Gần nhất có hai địa phương, một cái chính là hướng về phía nam Mộng Tiên Thành, một chỗ ở phía bắc là Thải Hồng Thành, huynh đệ ngươi nói muốn vào thành, ta đề nghị ngươi đi Thải Hồng Thành!
Diệp Sảng nói:
- Ủa, vậy sao?
Gã mặt đen nói:
- Từ nơi này đến Mộng Tiên Thành quá khó khăn, thượng du Đại Giang có một dịch trạm nhỏ huynh đệ không ngại đi nhờ xe, nhiều nhất ba giờ là tới Thải Hồng Thành.
- Ặc?
Diệp Sảng nghĩ nghĩ rồi nói:
- Như vậy đi, các ngươi đem ta đến chỗ dịch trạm, ta sẽ đem mật rắn bán cho các ngươi!
Hai gã mặt đen liếc mắt nhìn nhau, sau đó quay đầu nói:
- Đi, không thành vấn đề, chuyện nhỏ như con thỏ!
Diệp Sảng thở ra một hơi, cuối cùng cũng thoát khỏi cái vùng khỉ ho cò gáy này.
Kỳ thật hắn cũng muốn đi shoping ở Thải Hồng Thành, Thải Hồng Thành là một khu thành thị yên tĩnh, cũng là một trong ba mươi hai đại chủ thành, trên lý luận mà nói vốn là khu thành thị phồn hoa nhất.
Hai người gã mặt đen khởi động motor đưa Diệp Sảng đến biên cảnh trạm, Diệp Sảng cũng theo như hứa hẹn đem mật rắn bán cho hai người, chia tay Diệp Sảng cũng không để hai người kia thêm vào danh sách bạn bè, vội vàng đi lên tàu.
Trong thành, bao quanh là giao thông phi thường phát đạt, giống như quân đội vậy, đặc biệt người chơi ra ngoài làm nhiệm vụ, mỗi ngày khứ hồi rất nhiều người, chỗ ngồi trên tàu cũng chật ních.
Diệp Sảng thầm nghĩ mình có phải hay không gặp một đoàn tàu lậu trong truyền thuyết. Theo điểm diễm ngộ ấy, kết quả số ghế của hắn đối diện là một vị ca ca đi giày tây tiêu sái, hơn nữa đang mặc chính là giày Armani, còn đeo một tấm tơ vàng chói mắt, thần thái bình thản, làm cho người ta có cảm giác hào hoa phong nhã.
Vị mặc âu phục thở một hơi, bỗng nhiên nói:
- Vị bằng hữu kia, ngươi từ Thiên Xà Lĩnh trở về sao?
Diệp Sảng tò mò:
- Làm sao ngươi biết?
Vị mặc âu phục nho nhã nói:
- Bằng hữu, trên người ngươi có mùi bách thảo rất nặng, vùng này chỉ có bách thảo ở Thiên Xà Lĩnh mới có hương vị đâm như vậy.
Diệp Sảng ngẩn người:
- Huynh đệ ngươi là người chơi sinh hoạt à?
- Đúng đúng!
Vị mặc âu phục khiêm tốn cười cười.
- Bằng hữu phải đi tìm mật rắn à? Xin hỏi là làm nhiệm vụ sao? Nếu không phải thì thống khoái bán đi, ta nguyện ý bỏ ra 20 nguyên một cái, có bao nhiêu mua bấy nhiêu!
Diệp Sảng vừa nghe liền trợn tròn mắt, ta chửi chết hai tên khốn kia, lão tử đẹp trai như vậy đi hành tẩu giang hồ lại có thể mắc mưu như vậy. ĐM hai thằng mặt đen, khó trách chúng thống khoái trả tiền như vậy, hóa ra đem giá cả giảm xuống 10 nguyên, xem ra không phải chỉ gặp gặp xui xẻo lớn, mà là ăn theo một chuỗi đen đủi rồi.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi