Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” “Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần...” “Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” “Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không?”
Một tù nhân trốn khỏi trại giam, chạy mãi đến khi gặp một căn nhà.
Hắn ta bước vào nhà, định lục tìm tiền bạc và súng ống nhưng chỉ thấy một cặp vợ chồng trẻ đang ngủ trên giường. Anh ta lôi chàng trai ra trói vào ghế.
Trong lúc trói cô gái ở trên giường, anh ta hôn cô một cái rồi bước vào phòng tắm. Khi tên tù đã ở trong phòng tắm, chàng trai thì thào nói với cô vợ:
- Nghe này, hắn là một tên tù, em nhìn quần áo hắn xem. Có lẽ hắn đã ở trong đó nhiều năm rồi và cũng từng ấy năm chưa thấy phụ nữ. Lúc nãy anh nhìn thấy hắn hôn em, thôi thì hãy làm cho hắn thỏa mãn, đừng kháng cự. Nếu hắn tức giận thì có thể giết chúng ta mất. Vậy nhé cưng, anh yêu em!
Người vợ trả lời:
- Không đâu, hắn không hôn em, hắn chỉ nói khẽ vào tai em rằng hắn là gay, hắn trông thấy anh rất đáng yêu... Thôi cố gắng lên, cưng của em!
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà : -Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé. Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : "7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Sai Gon nhé" 6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà. 7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h....8h30....9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : " sao bà không ra" Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít : má không cho em đi
Hôm qua lên núi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em van nó cũng không tha
Nó đem nó nhét "mả cha" nó vào
Mả cha nó cứng như sào
Nó khua nó khoắng nó bào em ra
Em rằng vừa giãy vừa la
Nhưng càng giẫy giụa, “nó” càng vào sâu
Ban đầu em thấy hơi đau
Về sau lại thấy vừa đau vừa buồn
Đè em được một lúc lâu
Cái thằng phải gió đi đâu mất “hình”
Hôm sau em lên núi rình
Mong thằng phải gió nó lại.. lình xình với em ^^