Hồi 65
Mối U Tình Nặng Trĩu Bên Lòng
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn ÄÆ°á»ng Toà n há»i:
– Tiên sinh có sợ rắn độc không?
Nà ng vừa nói vừa vung Ä‘ao chém chết hai con rắn Ä‘á»™c bò đến bên ÄÆ°á»ng Toà n.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng thả nhiá»u rắn Ä‘á»™c ra thế nà y là cốt để là m nhiá»…u loạn tai mắt chúng tôi.
Liên Tuyết Kiá»u cầm đại Ä‘ao vung lên chém luôn bốn năm con nữa rồi khẽ bảo ÄÆ°á»ng Toà n:
– Giả tỉ Cổn Long Vương lúc nà y hạ lệnh cho đoà n cung nỠmai phục bốn mặt nhất tỠbắn ra thì tôi e rằng phần lớn chúng ta đây chỉ để ý chém rắn mà không tránh được tên bắn và tất cả sẽ bị thương.
ÄÆ°á»ng Toà n há»i:
– Cô nương có ý gì cao kiến không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng thi triển cách tấn công bên địch má»—i lần má»™t khác, chứ không giống nhau, khiến cho ngÆ°á»i ta không biết đâu mà liệu trÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng nói thế chẳng hóa ra trong bụng đã có sẵn thà nh kiến nhÆ° váºy?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Theo ý tôi thì bây giá» tiên sinh chỉ còn má»™t cách gá»i là “DÄ© Ä‘á»™c công Ä‘á»™câ€.
ÄÆ°á»ng Toà n khẽ há»i tiếp:
– Dùng há»a công phải không?
Liên Tuyết Kiá»u gáºt đầu đáp:
– Äúng đó! Dùng há»a công đốt cháy tả tÆ¡i cánh đồng hoang mÆ°á»i dặm nà y thì chẳng những khiến cho “Huyết Hà đại tráºn†của Cổn Long VÆ°Æ¡ng tan nhÆ° bá»t nÆ°á»›c dÆ°á»›i sông mà còn cứu được bao nhiêu tay đồng đạo trong võ lâm.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Phương pháp nà y rất hay, song chỉ e rằng Cổn Long Vương đã chuẩn bị từ trước.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tiên sinh hãy cho má»› lá»a đốt lên triệt Ä‘Æ°á»ng đám rắn Ä‘á»™c nà y trÆ°á»›c rồi sẽ tÃnh sau. Nếu còn chần chừ thì chỉ trong ná»a giá» tất có ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang bà n luáºn, Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng quát rất lá»›n:
– Thằng cha Cổn Long VÆ°Æ¡ng chó má nà y đánh ngÆ°á»i không được, phá tráºn không xong, lại dùng cách đốn mạt thả rắn Ä‘á»™c cho cắn ngÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i nghe tiếng quát ồn ồn biết ngay là Chu Äại ChÃ.
Liên Tuyết Kiá»u chau mà y vá»™i bảo ÄÆ°á»ng Toà n:
– Nghe thanh âm gã nà y dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i chất phác dị thÆ°á»ng, e rằng gã bị rắn Ä‘á»™c Ä‘á»›p trúng rồi. Tiên sinh phải gá»i y lui ngay, để lâu ná»c Ä‘á»™c loang ra khắp ngÆ°á»i thì khó chữa lắm đó.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Lá»i cô nÆ°Æ¡ng quả là không sai...
Äoạn cất tiếng há»i Chu Äại ChÃ:
– Có phải ngÆ°á»i bị rắn Ä‘á»™c cắn bị thÆ°Æ¡ng rồi không?
Chu Äại Chà vẫn kÃnh phục ÄÆ°á»ng Toà n, không dám nói dối lá»›n tiếng đáp:
– Không sao đâu! Thuộc hạ da dà y thịt cứng tuy bị rắn độc đớp một miếng cũng không có gì đáng ngại.
Liên Tuyết Kiá»u nghÄ© thầm:
“Gã nà y quả nhiên ngây ngô. Äến rắn Ä‘á»™c cắn cÅ©ng coi là thÆ°á»ngâ€... rồi khẽ bảo ÄÆ°á»ng Toà n:
– Gá»i y lại đây để xem thÆ°Æ¡ng thế ra sao?
ÄÆ°á»ng Toà n há»i lại:
– Cô nương có thuốc trị rắn độc không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Hãy gá»i gã lại đây xem sao đã, rồi hãy tÃnh.
ÄÆ°á»ng Toà n gá»i to:
– Chu Äại ChÃ! Lại đây mau!
Chu Äại Chà vâng dạ chạy đến ngay, há»i:
– Tiên sinh có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
ÄÆ°á»ng Toà n há»i:
– NgÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng chá»— nà o?
Chu Äại Chà đáp:
– Ở đùi non. Thuộc hạ đâm lên đuôi rắn bị nó đớp một miếng.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Ngươi cho ta coi vết thương!
Bá»—ng nghe véo má»™t tiếng. Má»™t mÅ©i tên vù vù bay tá»›i. Liên Tuyết Kiá»u nhanh mắt tay lẹ vung đại Ä‘ao lên gạt mÅ©i trÆ°á»ng tiá»…n rá»›t xuống đất.
ÄÆ°á»ng Toà n nhÃu cặp lông mà y nói:
– Dưới có rắn độc bao vây, nếu trên lại có tên nỠbắn đến tới tấp thì quả nhiên không còn cách nà o tránh dược.
ChÆ°a dứt lá»i bốn mặt tên bắn veo véo nhÆ° mÆ°a, phá tan bầu không khà tịch mịch ban đêm.
Liên Tuyết Kiá»u múa tÃt thanh đại Ä‘ao, ánh Ä‘ao lấp loáng há»™ vệ cho ÄÆ°á»ng Toà n.
Âu Dương Thống nhảy tới, hốt hoảng nói:
– Tiên sinh lên xe ngay để tránh tên. Cổn Long Vương khởi thế công phen nà y chắc còn mãnh liệt hơn hai lần trước.
ÄÆ°á»ng Toà n trầm ngâm má»™t giây rồi nói:
– Y đã thâm độc đến thế thì tại hạ cũng không thể lưu tình được nữa.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống ngÆ¡ ngác há»i:
– Tiên sinh nói váºy là nghÄ©a là m sao?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Thuá»™c hạ tÃnh cho má»› lá»a đất cháy la liệt cánh đống hoang mÆ°á»i dặm nà y cho không còn má»™t tấc. Bang chủ mau mau hạ lệnh, má»™t mặt Ä‘uổi rắn phòng tên, má»™t mặt trừ bá» hết những dám cá» ráºm trong vòng ba trượng.
Âu Dương Thống lắc đầu thở dà i đáp:
– Dù mình có phóng há»a chăng nữa, cÅ©ng không có cách nà o đốt cháy cả cánh đồng được, vì bá»n Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất đông khi nà o há» chịu ngồi nhìn mà không dáºp tắt?
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Chẳng giấu gì Bang chủ, lúc thuá»™c hạ tiến và o cánh đồng nãy, đã bố trà sẵn nhiá»u dây thuốc dẫn há»a. Chỉ cần đốt đầu dây lên là láºp tức có mấy trăm chá»— đồng thá»i phát há»a. Cánh đồng hoang nà y rất nhiá»u cá» khô. Chúng ta đã lâm và o tình thế không đốt lá»a không xong rồi.
Thốt nhiên y thò tay và o bá»c, lấy ra má»™t viên đá lá»a, lại móc xuống gầm xe kéo ra ba đầu dây thuốc, báºt lá»a đốt lên, láºp tức lá»a cháy truyá»n Ä‘i sáng rá»±c. Chuá»™t bá» thấy lá»a cháy chạy tứ tung. Lá»a cháy truyá»n ra ngoà i mÆ°á»i thÆ°á»›c, ba dây lá»a lại phân ra là m mấy chục tia cháy len và o những bụi cá» ráºm.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống giáºt mình nói:
– Tiên sinh đã bố trà đến nhÆ° váºy kia Æ°?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Xin Bang chủ hạ lệnh mau mau phải nhổ hết cá» xung quanh ta đừng để đến ná»—i phóng há»a tá»± đốt mình.
Âu Dương Thống nói:
– Trừ cá» thì dá»… nhÆ°ng Ä‘uổi rắn thì khó. Lá»a cháy lên tất rắn xông cả và o đây thì là m thế nà o?
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Bang chủ...!
Véo má»™t tiếng, má»™t mÅ©i tên bắn thủng tấm khăn xanh bịt đầu ÄÆ°á»ng Toà n.
Liên Tuyết Kiá»u vá»™i vung Ä‘ao lên múa tÃt để há»™ vệ cho ÄÆ°á»ng Toà n.
Lúc nà y quần hà o Cùng Gia Bang, dưới phòng rắn độc trên gạt mưa tên.
Những tay bản lãnh cao cÆ°á»ng nhÆ° Âu DÆ°Æ¡ng Thống cùng Thiết Má»™c đại sÆ° còn phải luôn luôn đối phó không rảnh tay chút nà o. May mà ÄÆ°á»ng Toà n đã dá»± bị dây lá»a, bao thuốc để ứng dụng lúc nà y. Tiếng nổ lẹt đẹt liên hồi, hÆ¡n mÆ°á»i chá»— cá» ráºm đồng thá»i cháy bùng.
Cánh đồng cá» nà y lâu năm không có ngÆ°á»i đốn phát, cá» khô chất thà nh từng đống. MÆ°á»i chá»— phát há»a má»™t lúc, rồi cháy tan ra mau lẹ dị thÆ°á»ng. Chỉ trong chá»›p mắt đã thà nh bể lá»a.
Những tay cung ná» nấp trong bụi ráºm Ä‘á»u bị thế lá»a bức bách phải chạy cho mau. Tên bắn và o má»—i lúc má»™t thÆ°a thá»›t. Äà n rắn Ä‘á»™c bốn mặt bị lá»a cháy, xông cả và o chá»— quần hà o đặt chân. Ãnh lá»a chiếu sáng tá»±a thể ban ngà y, Ä‘em lại cho quần hà o má»™t phÆ°Æ¡ng tiện chém rắn rất dá»…. Song rắn Ä‘á»™c nhiá»u quá xông và o nhÆ° nÆ°á»›c triá»u dâng, đâm chém không xiết.
Äang lúc quần hà o bị nguy khốn vá» rắn Ä‘á»™c, ÄÆ°á»ng Toà n Ä‘á»™t nhiên chạy tá»›i tay cầm má»™t cái bao trắng nói:
– Các vị mau lấy thuốc hùng hoà ng nà y để đuổi rắn!
Quần hà o theo lá»i, má»—i ngÆ°á»i bốc từng nắm thuốc hùng hoà ng liệng và o Ä‘Ã n rắn. Quả nhiên chúng thấy hùng hoà ng sợ quá, tá»›i tấp lùi lại phÃa sau, chịu để lá»a cháy, không dám xông và o nữa.
Thế lá»a má»—i lúc má»™t mãnh liệt, sức nóng xông cả tá»›i chá»— quần hà o. Tuy nhiên quần hà o đã nhổ cá» trong má»™t phạm vi ngoà i ba trượng nên không lo lá»a cháy tá»›i nÆ¡i.
Thế lá»a to quá, ai trông thấy cÅ©ng phải táng đởm kinh hồn.
Liên Tuyết Kiá»u ngấm ngầm lo sợ, nghÄ© thầm “Lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ở giữa cái lồng lá»a khổng lồ, nếu Ä‘á»™t nhiên tráºn gió to nổi lên thì bất luáºn từ phÆ°Æ¡ng nà o lại cÅ©ng rất nguy hiểmâ€.
Má»i ngÆ°á»i bị thế lá»a trấn áp, đứng thá»™n mặt ra mà nhìn. CÅ©ng may là lá khô cá» ráºm tuy rất dá»… cháy nhÆ°ng cÅ©ng mau tà n. Chẳng bao lâu những chá»— bắt đầu phát há»a, cá» ráºm, lá khô cháy hết chỉ còn trÆ¡ lại đống than. Lá»a cháy loang mãi ra xa trong khoảng hai ba mÆ°Æ¡i trượng chung quanh quần hà o, hÆ¡i nóng đã giảm dần.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chấp tay sau lÆ°ng nhìn bốn mặt lá»a cháy ngất trá»i bất giác thở dà i nói:
– Thá»±c là má»™t bể lá»a kinh hồn Ä‘á»™ng phách.
ÄÆ°á»ng Toà n từ từ Ä‘i tá»›i gần Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nói:
– Bang chúa! Cổn Long VÆ°Æ¡ng tốn bao nhiêu tâm huyết, bị má»™t tráºn bể lá»a nà y là bao nhiêu công trình trôi theo dòng nÆ°á»›c. Tuy nay đã phá được “Huyết Hà đại tráºn†của y cùng cứu thoát bao nhiêu anh em đồng đạo võ lâm song đã gây ra má»™t mối thù không Ä‘á»™i trá»i chung giữa y và Cùng Gia Bang ta.
Thiết Mộc đại sư nói:
– A di Ä‘Ã Pháºt! Tá»™i nghiệp cho những loà i Ä‘iểu thú rắn rết trong cánh đồng nà y Ä‘á»u hóa kiếp thà nh than.
Lúc ấy, Liên Tuyết Kiá»u đã châm chÃch vết thÆ°Æ¡ng rắn cắn cho Chu Äại Chà và cho gã uống má»™t viên thuốc tiêu Ä‘á»™c Con ngÆ°á»i thô hà o nhÆ° Chu Äại Chà tuy sức mạnh đứng đầu ba quân mà đối vá»›i bá»™ mặt đẹp nhÆ° hoa của Liên Tuyết Kiá»u đâm ra chân tay luống cuống. Nà ng bảo là m gì gã cÅ©ng nghe là m váºy, bảo uống thuốc cÅ©ng riu rÃu nghe lá»i, há miệng ra nuốt luôn. Liên Tuyết Kiá»u bảo gã buá»™c vết thÆ°Æ¡ng lại, gã láºp tức duá»—i chân ra.
Lão áo xanh Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy chạy đến trÆ°á»›c xe, cất tiếng nói to:
– Xin mở cá»a xe ra.
ÄÆ°á»ng Toà n vá»™i chạy lại mở.
Lão áo xanh thò tay và o trong xe ẵm lấy ái nữ nói:
– Từ thuở nhá» lão phu bình sinh chÆ°a chịu Æ¡n ai bằng dây tÆ¡ sợi tóc, nhÆ°ng phen nà y được nhá» liệt vị giúp đỡ lão phu xin ghi lòng tạc dạ. Sau nà y tất có lúc báo Ä‘á»n, bây giá» thì xin tạm biệt.
Lão nói Ä‘Æ¡n sÆ¡ và i câu rồi không chỠÂu DÆ°Æ¡ng Thống trả lá»i đã chạy nhanh nhÆ° biến.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan cất tiếng gá»i thì ÄÆ°á»ng Toà n nói ngay:
– Xin để cho lão Ä‘i. Äối vá»›i những nhân váºt hà o sảng phi phà m nà y cà ng nói nhiá»u câu khách sáo cà ng tá» ra tầm thÆ°á»ng.
Âu Dương Thống nói:
– Ta thÆ°á»ng nghe tiếng đồn Nam Ông KhÆ°Æ¡ng SÄ© ẩn có lẽ là lão nà y.
Phà Công Lượng nói:
– Thuá»™c hạ cÅ©ng nghÄ© váºy.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Phải lão hay không, Ä‘iá»u đó chẳng có gì quan hệ. Chúng ta chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng thôi!
Âu DÆ°Æ¡ng Thống kiểm Ä‘iểm lại thì thấy trong Bát Anh có hai ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng và ba ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nhẹ. Chu Äại Chà bị rắn Ä‘á»™c Ä‘á»›p má»™t miếng, Bách Công Bảo không thấy hà nh tung đâu nữa, có lẽ gã thừa cÆ¡ lúc kịch chiến bá» trốn Ä‘i rồi. Mấy ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng tuy cứu chữa được song cÅ©ng bị hại trong lúc há»—n chiến, không bị rắn Ä‘á»™c Ä‘á»›p thì cÅ©ng bị trúng tên mà chết. Năm ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng trong bá»n Bát Anh, nếu không có ngÆ°á»i hết sức săn sóc cÅ©ng khó lòng thoát chết.
Âu Dương Thống nhìn đống xác chết, buồn rầu thở dà i nói:
– Tại chúng ta bảo há»™ không được chu đáo, nên không cứu được má»™t ngÆ°á»i nà o.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Bang chủ bất tất phải tá»± trách mình. Bá»n ta tiếp thu lúc bá»n chỉ còn hÆ¡i thở thoi thóp. Dù có linh dược cho uống, cùng ngÆ°á»i chuyên việc trông nom vị tất đã cứu nổi, huống chi gặp Cổn Long VÆ°Æ¡ng huy Ä‘á»™ng thế công cá»±c kỳ mãnh liệt.
Phà Công Lượng nói:
– Ngựa sợ chạy hết rồi, bây giỠlấy gì cho tiên sinh đi?
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Tại hạ đi bộ cùng các vị cũng được chứ sao?
Âu DÆ°Æ¡ng Thống kinh ngạc há»i:
– Cá»— xe của tiên sinh là má»™t cái kho vô táºn, nà o khà giá»›i nà o ám khà không thiếu thứ gì. Du Má»™c NgÆ°u lÆ°u ma của Gia Cát Võ Hầu ngà y xÆ°a cÅ©ng chỉ đến thế mà thôi, bá» Ä‘i chằng đáng tiếc lắm Æ°?
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i đáp:
– Diệu dụng của chiếc xe nà y đã bị Cổn Long Vương phát giác mất rồi, không thể dùng nó được nữa.
Nói xong mở cá»a xe thò tay và o lấy Ä‘i và i cái rồi nói:
– Chúng ta đi thôi.
NgÆ°á»i áo Ä‘en dong xe vẫn nằm dÆ°á»›i gầm xe. Quần hà o cùng cÆ°á»ng địch chiến đấu kịch liệt là thế mà tá»±a hồ gã vẫn không hay biết gì hết. Mãi đến lúc ÄÆ°á»ng Toà n là m cho bánh xe chuyển Ä‘á»™ng, gã má»›i ló đầu ra và vẫn e dè nhÆ° bị ngÆ°á»i ta trông rõ mặt.
Âu Dương Thống đảo mắt nhìn quần hà o nói:
– Chúng ta đi thôi!
Nói xong rảo bước đi trước. Quần hà o lũ lượt theo sau.
Lúc nà y thế lá»a cháy bốn mặt lại cà ng to dù ai có muốn dáºp tắt cÅ©ng không được nữa. Tất cả những gì trong cánh đồng hoang nà y phải cháy thà nh than hết.
Quần hà o từ từ theo thế lá»a cháy dần ra xa, Ä‘i chừng hai giá» má»›i ra khá»i cánh đồng cá».
ÄÆ°á»ng Toà n trá» má»™t tòa núi đất nói:
– Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm thì Quan huynh đã dẫn ngÆ°á»i đến và hiện Ä‘ang chá» chúng ta ở trên núi nà y.
Âu Dương Thống nói:
– Nếu váºy chúng ta lên đó coi.
Quần hà o trèo lên đỉnh núi quả nhiên thấy võ tÆ°á»›ng Cùng Gia Bang Quan Tam Thắng đã dẫn Tứ Tháºp Bát Kiệt đến chỠđợi trên núi.
Quan Tam Thắng khoanh tay nói:
– Thuá»™c hạ đến cứu viện cháºm trá»… vì gặp biển lá»a ngăn trở không tá»›i nÆ¡i được, xin Bang chủ thứ tá»™i.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Ngươi đến được đây là hay lắm rồi?
Rồi dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì quan trá»ng, ông há»i tiếp:
– Các ngÆ°Æ¡i có gặp bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không?
Quan Tam Thắng đáp:
– Dá»c Ä‘Æ°á»ng có gặp mấy tên tuần tiá»…u của Cổn Long VÆ°Æ¡ng đặt ám hiệu, song Ä‘á»u bị thuá»™c hạ cùng Tứ Tháºp Bát Kiệt giết chết không để sót má»™t tên.
Âu Dương Thống nói:
– Trên đỉnh núi nà y cảnh váºt rất đẹp. Bá»n ta trải qua má»™t tráºn ác chiến lâu dà i mệt nhá»c, chi bằng hãy ở trên núi nà y nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, chÆ° vị tÃnh sao?
ÄÆ°á»ng Toà n phải Ä‘i từ cánh đồng hoang ra tá»›i đây, rất là nhá»c mệt, song y bản tÃnh quáºt cÆ°á»ng, vẫn không chịu tá» vẻ khiếp nhược. Y thấy Âu DÆ°Æ¡ng Thống nêu ra vấn đỠở lại trên núi nghỉ ngÆ¡i, liá»n tán thà nh ngay.
Quan Tam Thắng nhìn kỹ lại thấy bá»n Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘á»u có vẻ má»i mệt thì trong bụng nghÄ© thầm:
“Bang chủ ná»™i công rất thầm háºu lại được nghỉ ngÆ¡i khá lâu mà vẫn chÆ°a hoà n hồn, chắc là tráºn đánh vừa rồi nguy hiểm vô cùngâ€. Y liá»n tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Thuộc hạ đã mang theo lương khô nước uống, xin lấy ra để Bang chủ xơi một chút chăng?
Âu DÆ°Æ¡ng Thống biết quần hà o thảy Ä‘á»u Ä‘ang bụng đói miệng khát liá»n gáºt đầu nói:
– Quan huynh bảo chúng đem ra đây.
Quan Tam Thắng ghé tai thì thầm mấy câu. Äại hán luôn luôn gáºt đầu vâng mệnh Ä‘i ngay.
Một lúc sau cơm nước được bà y ra trước mặt quần hà o.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cùng quần hà o sau má»™t tráºn ác chiến lâu dà i, đói quá cùng ngồi và o ăn uống rất ngon là nh, ăn uống xong nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, ai nấy Ä‘á»u cảm thấy tinh thần hồi phục.
Quan Tam Thắng đã sai ngÆ°á»i Ä‘i kiếm má»™t con ngá»±a đủ yên cÆ°Æ¡ng cho ÄÆ°á»ng Toà n cưỡi.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống thấy quần hà o đã hết mệt nhá»c liá»n đứng dáºy cÆ°á»i nói:
– Cùng Gia Bang chúng tôi có má»™t phân khu cách đây không đầy ba mÆ°Æ¡i dặm. Má»i các vị qua đó ăn uống nghỉ ngÆ¡i và i ngà y, bồi bổ tinh thần rồi sẽ cùng bà n mÆ°u đối phó vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u nghiêng mình đứng dáºy nói:
– Nạn nữ nhá» Æ¡n Bang chúa bao dung má»›i thoát chết, trong lòng rất là cảm kÃch, lẽ ra phải Ä‘i theo Ä‘em chút sức má»n giúp đỡ Bang chúa. Song Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại là nghÄ©a phụ nạn nữ. Nạn nữ từng tham dá»± và o những kế hoạch lá»›n lao bà máºt trong VÆ°Æ¡ng phủ nên biết rất nhiá»u. Má»™t khi đã Ä‘i theo, tất là phải tiết lá»™ công việc bà máºt của nghÄ©a phụ. Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy là ngÆ°á»i thâm Ä‘á»™c tà n nhẫn chẳng ai không oán ghét, song nạn nữ đối vá»›i y có tình cha con, không tiện tiết lá»™ kế hoạch của y. Bang chủ đã có lòng bao dung, nạn nữ còn được sống ngà y nà o tất sau nà y có dịp Ä‘á»n đáp. Bây giá» nạn nữ xin cáo biệt Bang chúa.
Nói xong nghiêng mình thi lễ, trở gót ra đi.
Âu Dương Thống đáp lễ nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i ân oán phân minh, Âu DÆ°Æ¡ng Thống nà y rất là bá»™i phục. Song lúc nà y tưởng cô nÆ°Æ¡ng không nên Ä‘i đâu má»™t mình. Cổn Long VÆ°Æ¡ng cùng mấy trăm thuá»™c hạ hiện còn lẩn quẩn gần đây, nếu cô nÆ°Æ¡ng gặp bá»n há» không khá»i rầy rà . Theo ý tại hạ muốn má»i cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u lại đây mấy bữa rồi sẽ ra Ä‘i cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Lúc đó tại hạ quyết không lÆ°u lại nữa. Còn việc cô nÆ°Æ¡ng không tham dá»± và o kế hoạch đối phó vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, tại hạ cÅ©ng không miá»…n cưỡng.
Liên Tuyết Kiá»u dừng chân, chá» cho Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói xong má»›i nghiêm nghị đáp:
– Thịnh tình của Bang chúa, nạn nữ xin ghi dạ nhÆ°ng không dám để Bang chủ phải nhá»c lòng vì nạn nữ.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan kiếm lá»i lÆ°u nà ng lại, nhÆ°ng ÄÆ°á»ng Toà n nói ngay:
– Cô nÆ°Æ¡ng đã muốn ra Ä‘i, tệ Bang chúa không tiện cưỡng lÆ°u, xin chúc cô nÆ°Æ¡ng lên Ä‘Æ°á»ng được má»i sá»± may mắn.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– ÄÆ°á»ng tiên sinh thần cÆ¡ diệu toán, hiện trên thế gian nà y không ai bì kịp.
Công việc định quốc an bang đối vá»›i tiên sinh chẳng có khó gì, mong rằng tiên sinh sẽ Ä‘em tà i ra chấn chỉnh lại Ä‘Æ°á»ng lối giang hồ.
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng quá khen! ÄÆ°á»ng Toà n nà y tá»± biết không thể qua lệnh trá»i. Việc lá»›n trong võ lâm sau nà y trông cáºy ở cô nÆ°Æ¡ng nhiá»u lắm.
Liên Tuyết Kiá»u má»›i nghe nói hÆ¡i ngẩn ngÆ¡ má»™t chút, rồi nà ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
– Tiên sinh nói giỡn rồi. Chút pháºn nữ nhi có đâu kham nổi việc lá»›n.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Nghe lá»i cô nÆ°Æ¡ng, ÄÆ°á»ng má»— đã trông rõ hùng tâm tráng chà rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nghiêng mình chà o:
– Xin tiên sinh bảo trá»ng.
Rồi trở gót quay đi.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– ÄÆ°á»ng má»— mong rằng cô nÆ°Æ¡ng vững tâm bá»n chÃ, đừng vì thất bại nhất thá»i mà nản lòng.
Bá»—ng thấy Viên Hiếu đứng dáºy Ä‘i theo Liên Tuyết Kiá»u, Thượng Quan Kỳ cÅ©ng rảo bÆ°á»›c Ä‘i theo.
Viên Hiếu Ä‘i được mấy bÆ°á»›c rồi dÆ°á»ng nhÆ° sá»±c nhá»› tá»›i Thượng Quan Kỳ.
Gã dừng chân toan quay trở lại thì Thượng Quan Kỳ đã theo đến nÆ¡i. Chà ng khẽ há»i:
– Viên đệ định đi đâu?
Viên Hiếu thở dà i đáp:
– Tiểu đệ Ä‘ang định có lá»i thÆ°a đại ca, xin cho đệ Ä‘i bảo há»™ Liên cô nÆ°Æ¡ng...
Gã nói vụng vá», diá»…n giải tÆ° tưởng má»™t cách rất khó khăn. Song trông vẻ mặt biết rằng gã đã quyết tâm.
Thượng Quan Kỳ ngoảnh đầu nhìn ra thì Liên Tuyết Kiá»u đã Ä‘i xa đến bảy tám trượng. Chà ng trầm ngâm giây lát rồi há»i:
– Chuyến đi vừa rồi Viên đệ có dược gặp sư phụ không?
Viên Hiếu đáp:
– Gặp rồi.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Hiện giỠsư phụ Ở đâu?
Viên Hiếu đáp:
– SÆ° phụ cÅ©ng Ä‘i rồi. Tiểu đệ không biết ngÆ°á»i Ä‘i đâu song đại ca muốn gặp ngÆ°á»i cÅ©ng có cách.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Cách gì?
Viên Hiếu đáp:
– Äêm khuya thanh vắng, đại ca Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thổi ống tiêu lên, sÆ° phụ nghe tiếng tiêu sẽ tìm đến đại cạ..
Gã không nhìn thấy bóng Liên Tuyết Kiểu nữa, vội nói:
– Liên cô nương đi xa rồi không nhìn thấy nữa, chúng ta phải đuổi theo nà ng cho kịp!
Thượng Quan Kỳ gáºt đầu.
Chà ng quay mình lại bái biệt Âu Dương Thống rồi cất bước đi mau.
Cả hai ngÆ°á»i tăng gia cÆ°á»›c lá»±c nhằm hÆ°á»›ng Liên Tuyết Kiá»u Ä‘uổi theo.
Liên Tuyết Kiá»u vẫn giữ má»™t tốc Ä‘á»™ vừa phải, không mau không cháºm. Hai ngÆ°á»i chỉ Ä‘uổi theo má»™t lúc là kịp.
Viên Hiếu Ä‘i thong thả lại vẫn giữ mức Ä‘á»™ cách Liên Tuyết Kiá»u chừng bốn năm thÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm để ý xem xét vẻ mặt chất phác của Viên Hiếu lá»™ ra má»™t mối lo buồn man mác, dÆ°á»ng nhÆ° trong tâm nặng trÄ©u má»™t mối tình thầm kÃn.
Liên Tuyết Kiá»u vẫn nghiá»…m nhiên tá»±a hồ không biết có ngÆ°á»i theo sau, nà ng không ngoảnh đầu nhìn lại lần nà o.
Cả ba ngÆ°á»i cùng giữ vẻ trầm lặng, nghe rõ cả tiếng bÆ°á»›c chân.
Äi má»™t mạch chừng hÆ¡n mÆ°á»i dặm, Liên Tuyết Kiá»u má»›i dừng bÆ°á»›c, đứng dÆ°á»›i gốc cây lá»›n bên Ä‘Æ°á»ng. Nà ng đảo mắt nhìn thấy hai ngÆ°á»i liá»n há»i:
– Các ngươi đi theo ta là m chi? Không sợ gặp Cổn Long Vương ư?
Viên Hiếu muốn trả lá»i nhÆ°ng gã máy môi mãi mà không biết nói sao, rồi Ä‘á»™t nhiên gã cúi đầu xuống, lẳng lặng không nói gì.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cô nương đi một mình cũng không sợ Cổn Long Vương ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Một mình ta dù có bị y giết cũng chả cần, còn sợ hãi gì?
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói:
– Tại hạ không thể cùng đi với cô nương được, vì còn có việc gấp phải giải quyết.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Váºy ngÆ°Æ¡i cứ tùy ý. Chúng ta Ä‘i vá»›i nhau má»™t bá»n thá»±c ra không tiện.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ chỉ yêu cầu cô nÆ°Æ¡ng Æ°ng thuáºn cho má»™t Ä‘iá»u là có thể yên tâm Ä‘i ngay được.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– NgÆ°Æ¡i đối vá»›i ta đã có cái Æ¡n cứu mạng. Nếu là việc ta có thể là m được là ưng thuáºn ngay. Váºy ngÆ°Æ¡i cứ nói ra?
Thượng Quan Kỳ nhìn Viên Hiếu nói:
– Tại hạ có ngÆ°á»i anh em đây tÃnh tình đôn háºu mà thiên tÆ° rất nhanh, sau nà y võ công gã nhất định hÆ¡n ngÆ°á»i.
Liên Tuyết Kiá»u nhÃu cặp lông mà y há»i:
– Việc đó liên can gì đến ta?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Chỉ vì gã là ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, không hiểu những sá»± hiểm Ä‘á»™c trên thế gian. Mong rằng cô nÆ°Æ¡ng chiếu cố cho gã.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Viên Hiếu nói:
– Ta mặc kệ gã. Rồi trở gót đi luôn.
Thượng Quan Kỳ vá»™i gá»i theo:
– Xin cô nương hãy dừng bước?
Liên Tuyết Kiá»u quay lại lạnh lùng nói:
– Ta đã bảo mặc kệ gã, ngÆ°Æ¡i tháºt lắm chuyện quá!
Thượng Quan Kỳ chắp tay xá dà i nói:
– NgÆ°á»i anh em tại hạ trông bá» ngoà i thì trung háºu chất phác mà bên trong ý định kiên quyết phi thÆ°á»ng, không thể nà o lung lay được. Gã đã quyết tâm Ä‘i theo cô nÆ°Æ¡ng là vÄ©nh viá»…n không thay đổi chà hÆ°á»›ng. Dù tại hạ có bức bách y trở lại Ä‘i theo tại hạ, thì gã tất ngÆ¡ ngẩn suất Ä‘á»i, không còn biết sinh thú là gì nữa. Cô nÆ°Æ¡ng cứ coi má»™t việc gã Ä‘i tìm thuốc cho cô nÆ°Æ¡ng má»›i đây là đủ chứng tá» lá»i tại hạ nói không sai.
Liên Tuyết Kiá»u cúi đầu ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu lên nói:
– Thôi được! Ta Æ°ng thuáºn lá»i ngÆ°Æ¡i.
DÆ°á»›i ánh dÆ°Æ¡ng quang, ngÆ°á»i ta nhìn rõ cặp mắt nà ng cố giấu đôi giá»t lệ long lanh. Nà ng vá»™i quay gót Ä‘i ngay. Thượng Quan Kỳ khoanh tay nói:
– Lá»i nói cô nÆ°Æ¡ng coi nặng bằng non. Tại hạ xin phó thác Viên đệ cho cô.
Liên Tuyết Kiá»u lẳng lặng nhÆ° không nghe tiếng, nà ng vẫn cất bÆ°á»›c từ từ, không ngoảnh đầu lại nữa.
Ngá»n gió núi thổi láºt tà áo trắng phất phÆ¡. Viên Hiếu ngoảnh đầu nhìn sau lÆ°ng Liên Tuyết Kiá»u rồi Ä‘á»™t nhiên quỳ xuống thụp lạy Thượng Quan Kỳ má»™t lạy nói:
– Äại ca! Äại ca!....
Gã vụng vỠkhông biết lúc chia tay nên nói câu gì cho phải.
Thượng Quan Kỳ cũng lạy xuống nói:
– Viên đệ Ä‘i mau thôi! Liên cô nÆ°Æ¡ng đã Ä‘i xa rồi. Cuá»™c Ä‘á»i còn dà i, chúng ta còn nhiá»u dịp tái há»™i.
Viên Hiếu nói:
– Äại ca đối vá»›i đệ rất tốt, Viên Hiếu nà y không bao giá» quên được.
Thượng Quan Kỳ thấy rõ lỗ mũi hơi cay, cơ hồ sắp sa lệ nhưng chà ng cố nhịn vẫy tay nói:
– Viên đệ đi đi, kẻo không theo kịp Liên cô nương.
Viên Hiếu nói:
– Xin đại ca bảo trá»ng thân thể. Rồi đứng dáºy trở gót chạy ngay.
Thượng Quan Kỳ trông theo cho đến lúc Viên Hiếu mất hút, chà ng cảm thấy bâng khuâng trong dạ, thở dà i má»™t tiếng, trông vá» hÆ°á»›ng Äông mà đi.
Viên Hiếu cùng Liá»n Tuyết Kiá»u Ä‘i song song vá» phÃa Bắc. PhÃa chÃnh Nam là bá»n quần hà o Cùng Gia Bang còn ở lại đó. PhÃa chÃnh Tây là cánh đồng hoang bát ngát, khói lá»a chÆ°a tà n. Chỉ còn phÆ°Æ¡ng chÃnh Äông là không có vết chân ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ thong thả cất bÆ°á»›c, lòng buồn rÆ°á»i rượi.
Hình ảnh Liên Tuyết Kiá»u đã in sâu và o tâm khảm chà ng và chiếm giữ má»™t địa vị quan trá»ng. Lúc nà y chà ng cảm thấy cái buồn phải xa rá»i ngÆ°á»i ngá»c. Những mối thâm tình ấp ủ bấy lâu nay Ä‘Ã nh chôn sâu xuống táºn đáy lòng. Thượng Quan Kỳ trong lòng chứa đầy bao ná»—i tâm sá»± khôn tả, vẻ mặt thẫn thá».
Äá»™t nhiên phÃa sau có tiếng gá»i to:
– Thượng Quan huynh đệ!
Thượng Quan Kỳ giáºt mình quay đầu nhìn lại thấy má»™t ngÆ°á»i toà n thân váºn đồ Ä‘en, chÃnh là Quan Ngoại Tiên Thần Äá»— Thiên Ngạc, chà ng liá»n chắp tay cÆ°á»i thi lá»… nói:
– Äá»— huynh!....
Äá»— Thiên Ngạc khẽ thở dà i nói:
– Chỗ nà y không tiện nói chuyện.
Liá»n nắm tay Thượng Quan Kỳ rảo bÆ°á»›c chạy mau.
Hai ngÆ°á»i chạy má»™t mạch chừng sáu bảy dặm thì đến má»™t bãi tha ma má»™ địa hoang lÆ°Æ¡ng. Má»™t cây bách cổ thụ cao ngất trá»i bao trùm má»™t ngôi cổ má»™ xanh xanh.
Äá»— Thiên Ngạc dắt Thượng Quan Kỳ và o sau ngôi má»™ cao lá»›n nói:
– Trong hoà n cảnh nguy hiểm nà y, bất cứ lúc nà o chúng ta cÅ©ng có thể bị cÆ°á»ng địch táºp kÃch má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, mà hiá»n đệ trong lòng đầy mối tâm sá»± thẫn thá», tuyệt không Ä‘á» phòng gì cả. Tiểu huynh có lá»i nói thẳng, mong rằng hiá»n đệ đừng giáºn...
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Äá»— huynh có Ä‘iá»u gì xin cứ nói ra.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Vừa rồi giả tỉ hiá»n đệ không gặp tiểu huynh mà lại gặp phải Cổn Long VÆ°Æ¡ng hoặc những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng y thì hiá»n đệ thá» tưởng tượng xem cục diện sẽ đến thế nà o?
Thượng Quan Kỳ gượng cÆ°á»i nói:
– Thì bị chúng giết chết là cùng chứ gì?
Äá»— Thiên Ngạc thá»™n mặt ra há»i:
– Sao hiá»n đệ lại nói váºy?
Thượng Quan Kỳ biết mình buá»™t miệng lỡ lá»i, vá»™i chắp tay nói:
– Tiểu đệ trong lòng không được bình tÄ©nh, ăn nói thất thÆ°á»ng, tháºt là đắc tá»™i. Mong rằng Äá»— huynh chẳng để và o lòng.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– DÆ°á»ng nhÆ° hiá»n đệ có tâm sá»± gì nặng trÄ©u báºn lòng?
Thượng Quan Kỳ thở dà i không đáp.
Äá»— Thiên Ngạc nhìn ra phÆ°Æ¡ng trá»i thở phà o má»™t cái nói:
– Chôn xác cần chi nÆ¡i đất tốt, thế gian đâu chẳng có non xanh? Chúng ta đã là những ngÆ°á»i bôn tẩu giang hồ thì sá»± gặp nguy hiểm hay sống chết là thÆ°á»ng.
Song dÆ°á»ng nhÆ° hiá»n đệ đầu óc mÆ¡ mà ng không há» phòng bị để bị ngÆ°á»i ám toán thì đó lại là việc không nên...
Thượng Quan Kỳ chắp tay nói:
– Tiểu đệ biết tội rồi.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu huynh bôn tẩu giang hồ đã quá ná»a Ä‘á»i ngÆ°á»i, có lý nà o còn nháºn xét lầm được. Hiá»n đệ sầu thảm trong lòng, má»™t ngÆ°á»i lẽo đẽo, chắc là trong lòng hoà i bão má»™t tâm sá»± khác thÆ°á»ng. Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì hiá»n đệ Ä‘ang bị nữ nhi tình trÆ°á»ng khắc chế.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Sao Äá»— huynh lại biết?
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i nói:
– Tiểu huynh đã ngần nà y tuổi đầu mà chẳng biết gì thì chẳng hóa sống uổng hay sao?
Thượng Quan Kỳ vẻ mặt buồn thiu cúi đầu xuống nói:
– Tiểu đệ thá»±c xấu hổ quá khiến cho Äá»— huynh phải nhá»c lòng.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i nói:
– NgÆ°á»i ta có câu rằng:
“Nhi nữ tình trÆ°á»ng anh hùng khà đoản†bất luáºn những báºc hà o kiệt đến đâu cÅ©ng khó lòng khám phá ra cái bà máºt vá» chữ tình.
Tiểu huynh...
Thượng Quan Kỳ đột nhiên ngẩng đầu lên, hai tia mắt lấp loáng nói:
– Äá»— huynh! Vì ngÆ°á»i mà hi sinh để chu toà n cho bạn, phải chăng là hà nh vi của kẻ đại trượng phu?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Không cÆ°á»›p giáºt cái sở thÃch của ngÆ°á»i đã là trang quân tá», quên mình để chu toà n cho ngÆ°á»i thì còn cao hÆ¡n má»™t tầng...
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên tinh thần phấn khởi xá dà i Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äa tạ Äá»— huynh có lòng chỉ giáo, tiểu đệ má»›i mở mắt rạ..
Chà ng ngẩng đầu lên nhìn đám mây trắng trên đầu nổi lên má»™t trà ng cÆ°á»i ròn rã.
Äá»— Thiên Ngạc tuy già u kinh nghiệm, nhiá»u lịch duyệt, mà thấy Thượng Quan Kỳ nổi lên tráºn cÆ°á»i rá»™ má»™t cách dá»™t ngá»™t, ông không khá»i hoang mang, kinh ngạc, hồi lâu má»›i há»i lại:
– Hiá»n đệ cÆ°á»i chi váºy?
Thượng Quan Kỳ thôi không cÆ°á»i nữa từ từ Ä‘Æ°a mắt nhìn Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu đệ nghÄ© đến Ä‘á»i ngÆ°á»i trên thế gian...
Äá»— Thiên Ngạc kéo Thượng Quan Kỳ vá»™i nấp và o sau má»™t ngôi cổ má»™ cách đó và i thÆ°á»›c.
Ông chú ý nhìn ra thì thấy hai đạo nhân áo xanh râu dà i, tay cầm trÆ°á»ng kiếm sóng vai Ä‘i đến.
Má»™t ngÆ°á»i ngoảnh nhìn bốn mặt má»™t lượt rồi nói:
– Quái lạ, rõ rà ng mình nghe tiếng cÆ°á»i từ khu nà y vá»ng ra. Sao lại không thấy bóng ngÆ°á»i nà o?
NgÆ°á»i kia đáp:
– Äúng là tiếng cÆ°á»i của má»™t tráng sÄ© hiên ngang. Chúng ta Ä‘á»u nghe rõ, khi nà o lầm được. Vì thế mà theo ý kiến tiểu đệ, chắc ngÆ°á»i đó ẩn nấp gần đâu đây, chúng ta thá» tìm xem.
Äá»— Thiên Ngạc nghe tiếng nói và coi vẻ mặt hai vị nà y biết không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng bôn tẩu giang hồ. Giả tỉ là những báºc lão giang hồ thì chỉ lẹ bÆ°á»›c chút nữa là đã nhìn thấy mình cùng Thượng Quan Kỳ.
Äạo nhân nói trÆ°á»›c lại lên tiếng:
– Nếu ngÆ°á»i ta đã muốn ẩn lánh, tất là đã trông thấy bá»n ta rồi, nhÆ°ng không muốn ra tÆ°Æ¡ng kiến, thế là há» không thÃch gặp mình, hà tất bức bách há» lá»™ diện là m chi?
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
“Coi vẻ mặt thì mấy đạo nhân nà y không phải có ý nói dối để gạt mình và nhất định xuất thân trong má»™t môn phái lá»›n, có Ä‘iá»u y Ãt khi len lá»i và o chốn giang hồ...â€.
Còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, Äá»— Thiên Ngạc lại thấy má»™t đạo nhân nữa, nhiá»u tuổi hÆ¡n, đầu tóc đã hoa râm, song cặp mắt sáng ngá»i. Vừa trông đã biết ngay là má»™t tay cao thủ và o báºc võ công thượng thừa.
Hai đạo nhân đến trÆ°á»›c đối vá»›i ngÆ°á»i đến sau nà y rất má»±c cung kÃnh, nghiêng mình thi lá»….
Äạo nhân đến sau tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
– Nhị vị sÆ° đệ vừa rồi có nghe tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i lá»›n không?
Hai ngÆ°á»i đồng thanh đáp:
– Lúc chúng tôi chạy đến đây thì ngÆ°á»i đó đã lánh xa, dÆ°á»ng nhÆ° có ý muốn tránh mặt bá»n ta.
Äạo nhân râu đốm bạc Ä‘Æ°a mắt nhìn hai lão, Ä‘á»™t nhiên để tay lên nghe nói:
– Hai vị tráng sÄ©! Ra đây há»™i kiến vá»›i chúng tôi, có Ä‘iá»u gì đáng ngại?
Hai đạo nhân đến trước lấy là m kỳ, nghĩ thầm:
“Cả bốn mặt nà o mình có thấy ai đâu?â€.
Bá»—ng thấy cây cá» Ä‘á»™ng Ä‘áºy, sau ngôi cổ má»™ Thượng Quan Kỳ, Äá»— Thiên Ngạc từ từ đứng lên.
Äá»— Thiên Ngạc chắp tay nói:
– Tại hạ xin có lá»i kÃnh chà o đạo trưởng.
Nói xong, rảo bước đi ra.
Äạo trưởng râu bạc Ä‘Æ°a mắt lấp loáng nhìn hai ngÆ°á»i má»™t lúc rồi chắp tay nghiêng nình đáp lá»…, cÆ°á»i nói:
– KÃnh chà o hai vị tráng sÄ©.
Hai đạo nhân đến trÆ°á»›c thầm phục sÆ° huynh, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau mỉm cÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ đáp lễ nói:
– Phải chăng ba vị đạo trưởng là ...
Äạo nhân râu bạc đáp:
– Bá»n bần đạo chúng tôi ở Võ ÄÆ°Æ¡ng tá»›i đây.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ tháºt đã thất kÃnh. Khắp thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, danh tiếng lừng lẫy khắp giang hồ, ai cÅ©ng kÃnh trá»ng.
Äạo nhân râu bạc chắp tay nói:
– Không dám...
Rồi chăm chú nhìn Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Hai vị Ở môn phái nà o có thể cho bần đạo nghe được chăng?
hết: Hồi 65, xem tiếp: Hồi 66
Nguồn: Vietkiem.com
Äược bạn: má»t sách Ä‘Æ°a lên
và o ngà y: 2 tháng 3 năm 2004