- Lão quỷ ngươi, điều này sao có thể, ta nhớ kỹ ngươi dốt đặc cán mai mỗi lần phối chế Thanh Tỉnh dược tề, lúc này mới qua bao lâu mà ngươi có thể phối chế ra.
Nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ đắc ý, Tát Cáp bị đả kích thật sự muốn tát một cái chết hắn luôn.
- Kháo, vậy thì sao, hai tháng nay ta học tập Thanh Tỉnh dược tề rất chăm chỉ, hắc hắc, lão đầu ta nói cho ngươi biết, ta đã nhặt được bảo vật.
Nghĩ tới hai tháng vừa rồi, chính mình thảo luận khổ cực với Kiệt Sâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ không khỏi cảm giác có giá trị.
- Nhặt được bảo? Đã xảy ra chuyện gì?
Thấy Bỉ Tư Pháp Mỗ thần thần bí bí, Tát Cáp không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
- Hắc, ta nói cho ngươi biết, trong học viện của ta có một học viên có tạo nghệ Linh Dược tề còn thâm sâu hơn ta, mấy ngày nay ta học hỏi từ hắn hắn, lĩnh ngộ không ít thứ, nếu không, cho dù nửa năm nữa ta cũng không thể phối chế ra Thanh Tỉnh dược tề được…
Đối với Tát Cáp, hai người đã có tình hữu nghị vài chục năm, tự nhiên Bỉ Tư Pháp Mỗ không có giấu diếm.
- Có chuyện tình như vậy sao?
Tát Cáp không nhịn được kinh hãi.
- Hội trưởng, hội trưởng có nhà không?
Đột nhiên hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ nghe được một tiếng kêu loáng thoáng từ bên ngoài truyền vào.
- Lão đầu có người tìm ngươi kìa.
Hai người đang nói chuyện với nhau bị cắt đứt, Bỉ Tư Pháp Mỗ có chút không vui trong lòng.
- Di, là Khải Tát Lâm của công hội chúng ta, nàng tới đây tìm ta làm gì không biết?
Đối với thanh âm của Khải Tát Lâm, đương nhiên Tát Cáp vô cùng quen thuộc, lão suy nghĩ một chút rồi mở cửa phòng thí nghiệm đi ra ngoài.
- Hội trưởng, cuối cùng cũng tìm được ngài rồi.
Khải Tát Lâm thở hổn hển, thấy Tát Cáp không khỏi hưng phấn lên:
- Ta đã tìm được thiếu niên mà ngài để ý kia rồi.
- Thiếu niên? Thiếu niên nào?
Tát Cáp có chút không hiểu, trong đầu không khỏi nghi hoặc.
- Chính là K.S đại sư a, ngài nói chỉ cần nhìn thấy hắn thì đến thông tri cho ngài ngay.
- Cái gì? K.S đại sư, ngươi tìm được K.S đại sư rồi sao?
Tát Cáp nhảy dựng lên, tay nắm lấy Khải Tát Lâm:
- Hiện giờ hắn đang ở đâu?
- Cái gì K.S đại sư?
Bỉ Tư Pháp Mỗ đi theo ra hiếu kỳ hỏi.
- Chính là người lần trước ta nói cho ngươi, thông qua đặc tính phản ứng vật lý của Linh Dược tề mà dùng nhị giai cao cấp linh thức, thành công phối chế ra Tiêu Dung tề nhị giai thượng phẩm, ta nói cho ngươi một bí mật, trước đây Thiên Áo Lợi đấu giá một lọ Linh Dược tề tam giai thượng phẩm chính là xuất phát từ tay K.S đại sư kia.
- A? Linh Dược tề ở lần đấu giá kia là do hắn phối chế sao, quả thật là thực lực phi phàm a.
Bỉ Tư Pháp Mỗ lắc đầu, lần đấu giá đó hắn không đi nhưng đã từng nghe nói qua, lấy thân phận Linh Dược Thiên sư trung cấp của hắn vẫn tự nhận không thể chế tạo ra Linh Dược tề có độ tinh khiết cao như vậy.
- Được rồi, hiện giờ K.S đại sư đang ở đâu?
Tát Cáp có chút lo lắng hỏi.
- Hắn tên gọi Kiệt Sâm, mới xảy ra xung đột với Tử Khải Đặc tại chỗ phường thị Linh Sư công hội trong Thành Tháp Lâm. Bị quản sự Mai Tây của Linh Sư công hội làm bị thương, hiện giờ bị đưa đến Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, hơn nữa bản thân hắn bị trọng thương.
Bị Tát Cáp nắm tay, Khải Tát Lâm không nhịn được tim đập rộn ràng, trên mặt đỏ bừng.
- Cái gì? Kiệt Sâm?
Bỉ Tư Pháp Mỗ ở bên cạnh không nhịn được kêu lên:
- Ngươi nói hắn bị thương? Hơn nữa bị đưa đến Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm?
- Đúng vậy, Kiệt Sâm kia thụ thương không nhẹ, sinh mệnh thậm chí còn gặp nguy hiểm.
Khải Tát Lâm nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ ở bên cạnh nói, mặc dù nàng không biết Bỉ Tư Pháp Mỗ là ai thế nhưng người có thể cùng chỗ với hội trưởng, nhất định thân phận bất phàm.
Mặc dù Khải Tát Lâm không biết Kiệt Sâm bị thương nguy cấp tới mức nào, nhưng toàn thân hắn đều là máu me, quả thật dọa nàng chết khiếp.
- Chết tiệt, Tư Đế Nhĩ ngươi làm trò gì vậy, nếu như Kiệt Sâm xảy ra chuyện gì, lão tử nhất định cho hắn đẹp mặt.
Bỉ Tư Pháp Mỗ phẫn nộ.
- Có chuyện gì vậy lão quỷ?
Tát Cáp có chút phiền muộn, chính mình còn đang tìm K.S đại sư mà phiền muộn, hắn thì có liên quan gì?
- Lúc trước ta nói với ngươi học viên kia chính là Kiệt Sâm, tạo nghệ của hắn trên Linh Dược học, tuyệt đối vô cùng thâm hậu.
Bỉ Tư Pháp Mỗ lo lắng nói:
- Không được, ta không thể ở đây cùng ngươi nữa, ta phải lập tức trở về, nếu như Kiệt Sâm xảy ra chuyện gì…
Nghĩ tới đây, Bỉ Tư Pháp Mỗ nắm chặt song quyền, cắn răng nói:
- Cho dù Tư Đế Nhĩ chết muôn lần cũng khó có thể hả mối hận trong lòng ta.
Thấy Bỉ Tư Pháp Mỗ như vậy, Tát Cáp ở cùng hắn vài chục năm vẫn chưa từng gặp bộ dáng phẫn nộ của hắn như thế.
- Kiệt Sâm, K.S đại sư, Kiệt Sâm, K.S đại sư …
Tát Cáp thì thào nói hai cái tên quen thuộc này, hắn không khỏi nhớ tới thiếu niên đứng cười nhẹ ở lần đấu giá hội kia, chính mình cư nhiên đã thấy qua K.S đại sư mà lại không hề phát giác, vẫn cho rẳng hắn chỉ là một gã học viên không tiến lên được của học viện Tây Tư.
- K.S đại sư không phải tên viết tắt của Kiệt Sâm sao? Chính mình thật vất vả mới có thể tìm được vị K.S đại sư này, nếu như K.S đại sư xảy ra chuyện gì tại Thành Tháp Lâm…
Tát Cáp có chút khó tưởng tượng trong lòng.
- Lão vương bát đản Tư Đế Nhĩ, lão tử không cho hắn đẹp mặt không xong.
Tát Cáp thầm nghĩ một tiếng trong lòng, lập tức quay sang Bỉ Tư Pháp Mỗ hét lớn:
- Lão quỷ, ngươi chờ một chút, ta với ngươi cùng đi …
Thoáng chốc, hai gã Thiên Linh sư tứ giai cao cấp xuất toàn lực chạy về phía Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm.
- Ta biết sẽ ra dạng này.
Khải Tát Lâm nhìn Tát Cáp hội trường còn không kịp đóng cửa phòng thí nghiệm, hướng về phía hai người biến mất, trong lòng bồi hồi không biết nói gì.
Ở đại sảnh Kiểm Sát thự trong Thành Tháp Lâm, Khắc Lai Nhân và Phong Diệp không khỏi ngưng trọng sắc mặt, đứng thẳng một bên, Khắc Lai Nhân mặc trường bào màu đỏ trên người, đã có hai lỗ thủng ở trên, còn khóe miệng Phong Diệp vương chút máu tươi, lộ vẻ chật vật, chỉ là hai người vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Tử Tước Tư Đế Nhĩ ở trước mặt.
Ba người Tiếu Ba, Tạp La Đặc và Cổ Bình ở một bên thở hổn hển, so với Khắc Lai Nhân và Phong Diệp mà nói, bọn họ lộ vẻ cực kỳ chật vật, thậm chí trường bào trên người Tiếu Ba đã biến mất từ lâu, lộ ra áo giáp mặc ở bên trong.
Một đám hộ vệ của Kiểm Sát thự cầm vũ khí trong tay bao vây lấy năm người bọn họ, còn có không ít hộ vệ bị thương trong chiến đấu trước đây, miệng kêu thảm, toàn bộ đại sảnh là một đống hỗn độn.
Hai người Khải Đặc và Đặc Lạc Y đã sớm bị đánh vào bên trong Kiểm Sát thự, thấy một đám hộ vệ của Linh Sư công hội đứng trước cửa lớn, trong lòng thầm mắng không ngớt, thật sự đi cũng không được, không đi cũng không được.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
- Hừ, Khắc Lai Nhân, tuy rằng ngươi là Linh Dược sư tam giai đê cấp, thế nhưng hiện giờ ngươi mang theo học viên xông tới cơ quan hành chính của vương quốc, ý đồ cướp đi phạm nhân, mưu phản chính quyền. Ta thân là thự trưởng Kiểm Sát thự, là quan viên trông coi an toàn của vương quốc, có quyền bắt ngươi đi chuyển giao cho bộ môn đặc thù của vương quốc, tiến hành chế tài đối với ngươi, lấy thân phận của ngươi vị tất không có công việc tốt. Thế nhưng không may cho những người này của ngươi, Phong Diệp kia hẳn là Linh sư cap cấp đi, ta thấy tuổi tác ngươi không lớn. thực lực tương lai rất có thể nâng cao một bước mới, đáng tiếc, các ngươi sẽ vì hành động ngày hôm nay mà phải trả giá lớn.
Nhìn hai người Khắc Lai Nhân và Phong Diệp, Tư Đế Nhĩ cầm trường kiếm trên tay hừ lạnh nói, y phục trên người còn lưu lại vết tích chiến đấu lúc trước.
Tuy rằng Khắc Lai Nhân đạt tới Linh sư tam giai đê cấp, còn Phong Diệp lại là Linh sư tam giai cao cấp thế nhưng đối mặt với Thiên Linh sư tứ giai đê cấp như Tư Đế Nhĩ, cho dù hai người liên thủ thì chiến đấu vẫn bị rơi xuống hạ phong, không có khả năng thắng.
Lúc này trong lòng hai người Khắc Lai Nhân và Phong Diệp vô cùng lo lắng không gì sánh được, thế nhưng bọn họ lại không có biện pháp, mặc dù bọn họ biết, nếu như bọn họ chia ra thì nguy hiểm của Kiệt Sâm cũng phân ra.
Chênh lệch một giai giống như một cái lạch trời, dựng thẳng trước mặt hai người bọn họ, cho dù hai người bọn họ đem hết toàn lực cũng chỉ có thể để vài vết thương trên người Tư Đế Nhĩ, mà hai người bọn họ đều bị nội thương không nhỏ.
- Lão đầu, nơi này là Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, người hầu không được đi vào.
Ở phía sau lại lần nữa truyền đến tiếng kêu la của hộ vệ.
- Người hầu? Hừ, mắt chó nhà ngươi.
Một thanh âm của lão già tràn ngập uy nghiêm truyền từ ngoài cửa vào:
- Ta đến tìm lão sư Khắc Lai Nhân của học viện Tây Tư, nghe nói nàng ở đây, còn có Tử Tước Tư Đế Nhĩ nữa phải không? Bảo hắn tới gặp ta.
- lão sư Khắc Lai Nhân, thì ra các ngươi và lão gia hỏa kia là một bọn, lão đầu ngươi trước tiên nằm xuống ở chỗ này cho ta.
Hộ vệ nghe nói lão giả này tới tìm Khắc Lai Nhân xong liền kêu lên.
- Muốn chết.
Một âm thanh thanh thúy vang lên, phịch một tiếng, một bóng người hung hăng bay tới từ cửa phòng khách hạ xuống mặt đất, nằm im như một đống rác.
Một lão giả mang theo một thiếu nữ chậm rãi đi từ cửa phòng khách đến, thấy tình hình trong đại sảnh, lão giả kia không khỏi nhíu mày lại, ánh mắt lập tức rơi trên người Khắc Lai Nhân.
- Lão sư Khắc Lai Nhân, chuyện gì xảy ra vậy?
Lão giả dùng một giọng nói không chút biểu cảm dò hỏi.
- Các ngươi muốn chết,… ách …
Kiểm Sát thự của chính mình hôm nay bị nhiều người xông vào, Tư Đế Nhĩ sớm đã giận sôi gan, miệng không nhịn được mắng to, thế nhưng khi hắn thấy rõ người tới là ai, không khỏi thoáng ngây ngẩn cả người:
- Quản gia Mai Da, vì sao là ngươi? Còn cả tiểu thư Lâm Đạt nữa?
Thân là thự trưởng Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, tự nhiên Tư Đế Nhĩ nhận ra quản gia Mai Da của thành chủ Thành Tháp Lâm, đừng nhìn Mai Da chỉ là một quản sự nhỏ nhoi, thế nhưng những người làm quan viên như Tư Đế Nhĩ lại không thể khinh thường, huống chi ái nữ Lâm Đạt của thành chủ Tác Nạp Tư cũng đi theo bên cạnh Mai Da quản gia.
Thấy Mai Da vừa tiến đến liền hỏi Khắc Lai Nhân, lại liên tưởng tới câu nói lúc trước Mai Da nói ở bên ngoài, Tư Đế Nhĩ không khỏi cảm thấy không ổn trong lòng.
- Thì ra là quản gia Mai Da.
Thấy Mai Da, con mắt Khắc Lai Nhân không khỏi sáng ngời:
- Ngài tới vừa tới lúc, Tử Tước Tư Đế Nhĩ giam cầm học viên của học viện Tây Tư chúng ta, ngài phải làm chủ cho chúng ta.
- Tư Đế Nhĩ, đã có chuyện gì xảy ra?
Mai Da thản nhiên nói.
Mặc dù Mai Da tương đối phẫn nộ trong lòng, thế nhưng nhìn thấy dáng dấp đám người Khắc Lai Nhân, Mai Da biết lúc trước song phương đã trải qua một lần giao chiến, không ngờ lại gây chiến ở Kiểm Sát thự, điều này làm cho Mai Da cáo già biết sự tình không hề đơn giản.
Nếu như là việc nhỏ, Mai Da không ngại thay Khắc Lai Nhân nói rõ, nhưng chuyện tình đã phát triển tới mức này, Mai Da khôn khéo không tỏ thái độ trực tiếp.
- Quản gia Mai Da, Tử Tước Tư Đế Nhĩ giam cầm học viên chính là Kiệt Sâm, có người nói rằng trước khi hắn đến Kiểm Sát thự đã trọng thương từ trước, hiện tại sinh mệnh rất có thể bị nguy hiểm, nếu như ngươi còn muốn hắn hỗ trợ thì không được lề mề, ta sợ ngươi không nhìn thấy Kiệt Sâm mà là một cỗ thi thể.
Khắc Lai Nhân cũng không phải ngu ngốc, cảm nhận được thái độ Mai Da, trong lòng hơi chút giận dữ.
Đáng tiếc Khắc Lai Nhân cũng không biết, hiện giờ Kiệt Sâm đang ở trong phòng dùng hình hưởng thụ người khác dùng hình với hắn.
- Cái gì, học viên kia chính là Kiệt Sâm?
Nghe được cái tên Kiệt Sâm, sắc mặt Mai Da bỗng nhiên biến đổi, không còn an ổn như trước nữa, nếu như Kiệt Sâm xảy ra chuyện gì, vậy Lâm Đạt tiểu thư…
- Tư Đế Nhĩ, mau giao Kiệt Sâm ra cho ta.
Lâm Đạt ở bên cạnh nghe Tư Đế Nhĩ bắt giữ học viên lại chính là Kiệt Sâm, sắc mặt của nàng bỗng thay đổi.
Mẹ nó, hôm nay là ngày gì vậy, thay cháu trai và nhi tử của mình giáo huấn một cái học viên Linh lực cấp tám, vậy mà nhiều người đến nói hộ hắn như vậy, hiện giờ còn có cả nữ nhi thành chủ Thành Tháp Lâm và quản gia phủ thành chủ Thành Tháp Lâm cũng xuất hiện nữa. Thần sắc trên mặt Tư Đế Nhĩ biến ảo bất định, trong lòng phẫn nộ vô cùng.
Mại Khắc đứng ở trước cửa đều nhìn nhau, bọn họ cho rằng Kiệt Sâm chỉ là một người bình thường, nhưng hiện giờ nhiều người tới Kiểm Sát thự để biện hộ giúp hắn, trong lòng Mại Khắc không khỏi có chút sợ hãi. Đến lúc đó hắn sẽ không tìm tới mình tính sổ chứ, tuy rằng chính mình không làm gì, chỉ nghe theo mệnh lệnh của đại nhân Mai Tây thế nhưng người ta không quan tâm a, chắc chắn sẽ coi mình là đồng lõa.
- Tiểu tử Tư Đế Nhĩ, ngươi thật to gan.
Trong lúc thần sắc trên mặt Tư Đế Nhĩ đang biến ảo, trong lòng còn do dự, một âm thanh vang rền như sấm nổ rung trời truyền tới từ bên ngoài Kiểm Sát thự, ngay lập tức có một đạo nhân ảnh chui vào trong phòng khách, khí lưu trên người hóa thành một đầu mãnh hổ đỏ rực, rít gào lao về phía Tư Đế Nhĩ.
Cảm thụ được khí thế kinh người kia, Tư Đế Nhĩ biến sắc, trong lòng không dám sơ ý, vận chuyển linh lực trong cơ thể, trường kiếm trong tay hướng về phía đạo nhân ảnh kia đâm tới.
- Muốn chết.
Đạo nhân ảnh kia lại quát một tiếng, toàn bộ người trong đại sảnh nhất thời ong ong tai lên, đối mặt với trường kiếm của Tư Đế Nhĩ, đạo nhân ảnh kia không sợ hãi chút nào, tay trái đánh ra như thiểm điện, một chưởng vỗ lên trên trường kiếm của Tư Đế Nhĩ, mà hữu chưởng đồng thời đánh lên lồng ngực Tư Đế Nhĩ.
- Phanh…
Tư Đế Nhĩ bị hư ảnh mãnh hổ đỏ rực đánh trúng, toàn thân bị chấn động, giống như bị điện giận, lập tức bay một mạch ra ngoài, phun máu tươi ở giữa không trung, đồng thời trường kiếm trên tay cũng phát sinh ra tiếng răng rắc, trực tiếp gãy thành hai đoạn.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Trong lúc đạo nhân ảnh kia muốn bay vút lên tấn công thêm, một đạo nhân ảnh khác bay vào trong phòng khách như thiểm điện, trực tiếp kéo lại đạo nhân ảnh kia.
- Bỉ Tư Pháp Mỗ đạo sư…
- Viện trưởng đại nhân…
- Tát Cáp hội trưởng…
Thấy hai bóng người kia dừng lại, đám người nhất thời ngẩn ra, mà nguyên bản đám hộ vệ đang nhìn Kiểm Sát thự trưởng của mình bị thương xong, muốn xông lên hành hung những người vây quanh. Đến khi nhìn ra hai đạo nhân ảnh mới tới là ai, tất cả đều ngừng bước lại, trên mặt lộ thần sắc giật mình.
Khóe miệng Khắc Lai Nhân có chút nước mắt ngưng đọng, Bỉ Tư Pháp Mỗ tới, vậy Kiệt Sâm nhất định được cứu rồi.
Toàn bộ Thành Tháp Lâm, tổng cộng có bốn nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, nếu như nói ai có quyền thế nhất, vậy phải kể tới bá tước Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm, nếu như nói ai có thực lực cực mạnh, như vậy chỉ có cường giả đệ nhất danh xưng là Tông Linh sư Quỳnh Tư, nhưng nếu nói ai có danh tiếng nhất, như vậy chắc chắn chính là hai người Linh Dược Thiên sư tứ giai trung cấp Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp.
Hai người bọn họ không chỉ là viện trưởng học viện Tây Tư và hội trưởng Linh Dược sư công hội mà còn là thành viên của đội Linh Dược sư hoàng gia của vương quốc Áo Lan Đa.
Linh Dược sư là chức nghiệp được tôn quý nhất đại lục, bọn họ sở hữu danh vọng cực lớn tại đại lục.
- Nói, Kiệt Sâm đại sư ở chỗ nào?
Bỉ Tư Pháp Mỗ đi tới trước mặt Tư Đế Nhĩ, một bước dẫm lên vết thương cháy đên trước ngực Tư Đế Nhĩ, nhất thời Tư Đế Nhĩ lại lần nữa phun máu tươi từ trong miệng ra, nguyên bản thần sắc phẫn nộ trong ánh mắt vừa nhìn thấy hai người tới là ai biết mất không còn chút nào, chỉ còn lại nỗi sợ hãi.
Trong lòng Tư Đế Nhĩ rất rõ ràng, nếu như không bởi vì gia tộc Bột Lan Đặc ở phía sau, chắc chắn thành chủ Tác Nạp Tư sẽ không bởi vì một chút việc nhỏ mà hoàn toàn trở mặt với mình, còn nếu Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp giết chết chính mình, gia tộc Bột Lan Đặc cũng sẽ không vì một Tử Tước mà đắc tội với hai thành viên Linh Dược sư hoàng gia, hai gã Linh Dược Thiên sư tứ giai trung cấp.
Trời ạ, rốt cuộc chính mình đã chọc phải cái gì, tên Kiệt Sâm kia đến tột cùng là ai, không phải nói chỉ là một học viên bình thường của học viện thôi sao. Hiện giờ quản gia Mai Da cũng tới, thậm chí hai con quái vật lớn viện trưởng Bỉ Tư Pháp Mỗ và hội trưởng Tát Cáp cũng đến đây, lại còn xưng hô Kiệt Sâm kìa là Kiệt Sâm đại sư, Kiệt Sâm đó không phải chỉ là một học viên Linh lực cấp tám thôi sao…
- Nói mau, Kiệt Sâm đại sư đang ở chỗ nào?
Thấy Tư Đế Nhĩ cứ ngây người như vậy, Bỉ Tư Pháp Mỗ không khỏi tức giận, lại lần nữa hung hăng dùng sức giẫm xuống.
Răng rắc …
Ngực Tư Đế Nhĩ nhất thời truyền đến âm thanh xương cốt vỡ vụn, toàn bộ ngực đều lõm xuống dưới vài phần, hai mắt trợn trắng lên như cá chết, máu tươi trong miệng ứa ra.
Hộ vệ Kiểm Sát thự ở bên cạnh nắm vũ khí trong tay, do dự không biết có phải muốn tiến lên không thế nhưng thủy chung không dám tiến lên.
- Nói, ngươi giam Kiệt Sâm đại sư ở chỗ nào?
Tát Cáp ở bên cạnh cũng tức giận nói.
- Kiệt Sâm đại sư?
Lúc trước một mình Bỉ Tư Pháp Mỗ nói mọi người không nghe rõ, hiện giờ nghe Bỉ Tư Pháp Mỗ cư nhiên gọi là Kiệt Sâm đại sư, mà Tát Cáp hội trưởng cũng xưng hô như vậy, tất cả mọi người đều cảm giác khiếp sợ trong lòng… Kiệt Sâm này đến tột cùng là nhân vật nào a?
Trái ngược lại, Khắc Lai Nhân ở bên cạnh nghe đạo sư của mình nói thế, thần sắc nàng rất bình thường, nàng chỉ lo lắng trong lòng chính là không biết hiện giờ Kiệt Sâm thế nào.
- Ở … ở …
Bọt máu trào ngoài mép miệng Tư Đế Nhĩ, hắn không nói được một câu hoàn chỉnh.
- Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư, Tát Cáp đại sư, Kiệt Sâm kia ta nghe Tử Tước Tư Đế Nhĩ nói đưa hắn đến Dụng Hình thất, hẳn là ngay ở trong Kiểm Sát thự.
Mại Khắc ở bên cạnh không nhịn được, thần sắc khẩn trương đứng ra nói, chính mình mau chóng đi ra lấy công chuộc tội đi, ngay cả Tử Tước Tư Đế Nhĩ cũng thành cái dạng này, vậy nếu truy cứu lên, sợ rằng chính mình sẽ bị Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư tát một cái chết luông, đến lúc đó chết không kịp ngáp thì quá khổ.
- Dụng Hình thất?
Tất cả mọi người đều biến đổi thần sắc, đương nhiên bọn họ biết rõ Dụng Hình thất là địa phương nào, đó chính là nơi để dằn vặt phạm nhân bị tử hình a, không ngờ Kiệt Sâm lại bị đưa tới nơi này, Tư Đế Nhĩ kia quả thực muốn lấy mệnh người ta a.
- Muốn chết.
Bỉ Tư Pháp Mỗ đá văng Tư Đế Nhĩ ra, vội vã chạy vào trong Kiểm Sát thự tìm kiếm, mà đám người Tát Cáp và Mai Da cũng theo sau, không ai quan tâm tới Tư Đế Nhĩ đã chỉ còn nửa hơi thở.
Ở trong Dụng Hình thất Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, Đại Giang và Đầu Trọc dùng quyền nện trên người Kiệt Sâm, hai người đã coi Kiệt Sâm trở thành bia thịt, mà mỗi một quyền đều đánh rất nặng, luôn chọn vào yếu điểm và các khớp xương mà đánh vào.
- Ngươi kêu đi, ha ha, tiểu tử ngươi kêu đi, vì sao hiện giờ không kêu nữa.
Đại hán tên Đại Giang nện từng quyền trầm trọng lên người, diện mục dữ tợn kêu gào nói.
Mặc dù Kiệt Sâm được truyền thụ công pháp chữa thương thế nhưng bị công kích biến thái liên tục như vậy, lúc này sắc mặt trở nên tái nhợt, toàn thân đầy máu tươi, hai mắt trắng dã.
- Kêu con mẹ ngươi, phi .. khụ khụ …
Ý thức có chút không rõ, Trát Khắc dùng toàn lực kêu một tiếng, muốn nói ra nhưng lại chỉ có thể phun ra bọt máu.
Mà Kiệt Sâm ở bên kia thì đóng chặt hai mắt, trong miệng không phun nửa câu, vẻ mặt lộ thần sắc thống khổ không gì sánh được.
Kiệt Sâm thực sự rất thống khổ, hắn vô cùng thống khổ, mỗi một kích của tên đại ngốc kia đều khiến linh lực trong cơ thể hắn tăng lên.
Từ lúc dùng roi da hành hình, Linh lực cấp tám trong cơ thể Kiệt Sâm đã đủ độ dày để trùng kích vào Kinh mạch cấp chín. Thế nhưng Kiệt Sâm vẫn đau khổ áp chế, ở địa phương quỷ quái như thế này việc tấn cấp không phải một ý kiến hay.
Cũng may theo dụng hình, roi da quất lên trên người Kiệt Sâm khiến linh lực bát cấp của hắn ngày càng suy yếu, về sau nhỏ đến mức không thể phát hiện được nữa, điều này khiến cho Kiệt Sâm thở dài một hơi.
Nhưng không nghĩ tới hai đại hán đánh roi da xong lại dùng nắm tay, coi Trát Khắc và Kiệt Sâm trở thành bia thịt, như vậy thì không bình thường nữa.
Mỗi một đấm của đại ngốc kia hạ xuống, Kiệt Sâm đều có thể cảm nhận được trình độ linh lực bát cấp tăng cao lên, so với roi da còn muốn khoa trương hơn, mỗi một đấm khiến linh lực trong cơ thể hắn cuồn cuộn hơn một chút, Kiệt Sâm chỉ có thể cố gắng vận chuyển linh lực bát cấp đi tới khắp các kinh mạch trong cơ thể, sau đó liên tục áp súc, thế nhưng vẫn không đủ.
Kiệt Sâm bảo chứng, chỉ cần chính mình buông tha một chút ý thức áp chế linh lực, như vậy Linh lực cấp tám sẽ không cần Kiệt Sâm chỉ huy mà đột phá cửa ải Linh lực cấp chín luôn.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Quả thật độ dày Linh lực cấp tám trong cơ thể đã quá mức khoa trương, thậm chí còn vượt qua độ dày mà hai năm trước đây Kiệt Sâm dừng lại ở Linh lực cấp năm.
Thế nhưng Kiệt Sâm không dám buông lỏng áp chế linh lực ra, người bình thường khi tấn cấp linh lực không thể bị ảnh hưởng bởi bên ngoài, nếu không rất dễ tạo thành tẩu hỏa nhập ma do linh lực hỗn loạn.
Hiện nay ở tình huống tấn cấp này, Kiệt Sâm còn hoài nghi chính mình có thể vì linh lực hỗn loạn mà thất khiếu chảy máu bạo thể mà chết hay không.
Chính vì vậy hắn chỉ có thể nhẫn,
Nam nhân, có đôi khi phải biết nhẫn nhịn!
- Các ngươi làm gì vậy, đây là Dụng Hình thất của Kiểm Sát thự, các ngươi không được xông loạn…
- Ai nha…
Ở phía sau, Kiệt Sâm chợt nghe thấy tiếng động truyền đến bên tai, lập tức cửa lớn của Dụng Hình thất bị người hung hăng đạp ra.
- Các ngươi làm gì vậy …
Đại Giang và Đầu Trọc đang dụng hình với Kiệt Sâm và Trát Khắc chợt cả kinh, bọn họ lập tức quay đầu lại, sau đó cả hai thấy hai nắm đấm từ đâu nện lên trên mặt họ.
- Phác …
Hai bộ thân thể hung hăng bay ra ngoài, nặng nề đập lên trên tường Dụng Hình thất, một mảng tường rơi xuống người, máu tươi chảy ra lênh láng, hai người đã tuyệt khí bỏ mình từ lâu.
- Kiệt Sâm, ngươi không sao chứ?
Một đám thanh âm thân thiết truyền vào trong tai Kiệt Sâm.
Bỉ Tư Pháp Mỗ, lão sư Khắc Lai Nhân, lão sư Phong Diệp, Tạp La Đặc, Tiếu Ba, Cổ Bình…
Một đám khuôn mặt thân quen đang lay động trước mặt mình, Kiệt Sâm thở một hơi ra thật dài.
- Trước cứu Trát Khắc, đừng động vào ta …
Gian nan nói ra một câu khỏi miệng, Kiệt Sâm nắm mắt lại, thả lỏng linh lực áp chế trong cơ thể.
- Oanh …
Linh lực mất đi áp chế giống như ngựa bị buộc hỏa dược đang cháy sau đuôi, nhanh chóng cuồng bạo bùng phát khắp kinh mạch, linh lực cuồng bạo không cần Kiệt Sâm chỉ huy, thoáng cái phá tan rào cản Linh lực cấp chín.
Nguyên bản hàng rào Kinh mạch cấp chín giống như tường đồng vách sắt hiện giờ giống như giấy mỏng, trong nháy mắt bị trùng kích thành vô số mảnh nhỏ.
Đại lượng Linh lực cấp tám điên cuồng dũng mãnh tràn vào Kinh mạch cấp chín của Kiệt Sâm, mà thời điểm Linh lực cấp tám chuyển hóa thành Linh lực cấp chín, trong cơ thể Kiệt Sâm còn có hơn nửa Linh lực cấp tám không tiến nhập được vào Kinh mạch cấp chín …
Áp súc, tràn ngập, áp súc, tràn ngập…
Lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm, linh lực đang diễn biến điên cuồng, nhanh chóng chảy xuôi về một bên.
Dòng suối linh lực mạnh mẽ chảy xuôi xuống một vách đá dựng đứng, vách đá ôn nhu hóa thành một cái lá chắn
Dần dần dòng suối linh lực biến thành sông, nhẹ nhàng ma sát dưới chân vách đá!
Dần dần, con sông biến lớn hơn, ở vách đá dựng đứng giữa sườn núi như muốn đánh bật một bình chướng!
Cuối cùng, sông lớn hóa thành hải dương gào thét, giận giữ, điên cuồng trùng kích vào vách đá dựng đứng, giống như một hùng sư vĩnh viễn không biết mệt mỏi, quay đầu triển khai tấn công địch nhân liên tục.
- Kiệt Sâm…
Mọi người ở bên cạnh thấy Kiệt Sâm tràn đầy máu tươi, đám người Tạp La Đặc và Tiếu Ba hiện chút lệ quang nơi khóe mắt.
- Kiệt Sâm đây là …
Mai Da đi tới trước mặt Kiệt Sâm do dự nói, thấy Kiệt Sâm bị thương nặng như vậy, điều Mai Da nghĩ tới đầu tiên chính là Linh Dược tề của tiểu thư sợ rằng không có được nữa.
- Đừng chạm vào hắn.
Bỉ Tư Pháp Mỗ chặn Mai Da lại, lập tức liếc mắt với Tát Cáp, đáy mắt hai người đồng thời hiện lên một tia nghi hoặc.
Bọn họ thân là Linh Dược sư, tự nhiên linh thức mạnh mẽ hơn các Linh sư khác rất nhiều, nguyên bản bọn họ thấy Kiệt Sâm toàn thân máu me cũng thất kinh, chỉ là khi dùng linh thức tinh tế cảm nhận. Lúc này bọn họ phát hiện Kiệt Sâm tràn đầy sức sống sinh mệnh, không giống người bị thương chút nào, ngược lại giống như một người khỏe mạnh do ăn nhiều thuốc đại bổ.
Càng khiến cho Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp khiếp sợ chính là, hiện giờ linh lực ba động trong cơ thể Kiệt Sâm vô cùng hỗn loạn, dường như đang tấn cấp, hơn nữa linh lực ba động lớn như vậy chỉ khi tấn giai mới gặp phải.
Hiện nay Kiệt Sâm cư nhiên tấn một cấp bậc, liên tưởng tới lời nói lúc trước của hắn, Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp liền có một đáp án trong lòng.
- Trước tiên trị liệu cho người kia, sau đó các ngươi mau đi ra ngoài!
Bỉ Tư Pháp Mỗ xuất ra một lọ thuốc trị liệu từ trên người, nhanh chóng cho Trát Khắc phục dụng xong rồi quay sang mọi người nói.
Trên mặt mọi người đều tràn đầy nghi hoặc, không biết Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp muốn trị liệu Kiệt Sâm toàn thân đầy máu như thế nào?
Chỉ là mọi người tràn ngập tin tưởng vào hai người bọn họ, cả đám nhanh chóng lui ra ngoài.
Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp nhìn nhau, ngồi xếp bằng song song bên cạnh Kiệt Sâm, không chút nào quan tâm tới dơ bẩn trên mặt đất của Dụng Hình thất.
Lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm đang có đại lượng Linh lực cấp tám chuyển hóa thành Linh lực cấp chín quán thâu vào kinh mạch, gia nhập vào quân số để trùng kích bình chướng.
Nếu như nói bình chướng của một giai là vách núi đá dựng đứng thì bình chướng của Linh lực cấp chín giống như vách đá hơi nghiêng, dòng linh lực không ngừng trùng kích vào vách núi đá đồng thời dưới sự chuyển hóa Linh lực cấp tám của Kiệt Sâm, dòng nước còn không ngừng lên cao, chỉ cần dùng nước có thể trùng kích vách núi đá dựng đứng hoặc là vượt qua độ cao của vách núi đá, như vậy Linh lực cấp chín có thể phá tan bình chướng, tấn cấp một giai.
Kiệt Sâm có thể cảm thụ được dòng nước trùng kích đang không ngừng mạnh lên, bình chướng dưới sự trùng kích của dòng nước đã có chút lung lay sắp đổ, hơn nữa dòng nước cũng không ngừng lên cao, đạt tới được đỉnh chóp của vách núi đá, thế nhưng vào giờ phút này, dòng nước đã bị đỉnh chỉ dâng lên.
Linh lực cấp tám của Kiệt Sâm đã chuyển hóa hết sang Linh lực cấp chín, không còn dư thừa chút nào.
- Không phải chứ …
Kiệt Sâm không khỏi rên thầm một tiếng trong lòng, mắt thấy chỉ còn một chút nữa nhưng Linh lực cấp tám đã không còn, nguyên bản Linh lực cấp tám bị áp chế trong cơ thể quá nhiều gây khó chịu hiện giờ lại thiếu khiến Kiệt Sâm trợn tròn mắt.
Hắn điên cuồng vận chuyển Linh lực cấp chín trong cơ thể, hung mãnh đánh vào bình chướng, Kiệt Sâm có thể cảm giác được bình chướng đang lung lay sắp đổ, nhưng vẫn cứ thiếu một chút, nó vẫn sừng sững không ngã.
Ở phía sau một tia lực lượng cổ quái đột nhiên chui ra từ thân thể Kiệt Sâm, cỗ lực lượng này vô cùng kỳ lạ, trước tiên trị hết thương thế trong thân thể hắn, Kiệt Sâm căn bản không biết cỗ lực lượng này đến tột cùng tới từ đâu, nó đột ngột xuất hiện trong thân thể Kiệt Sâm, trong sát na lan ra Kinh mạch cấp chín.
Linh lực cấp chín nhìn thấy cỗ lực lượng này giống như cừu thấy hổ, dưới sự kinh ngạc của Kiệt Sâm mà tự tránh lui ra, lộ một con đường rộng thênh thang.
Kiệt Sâm thoáng trừng mắt lên, trong cảm giác của hắn, Linh lực cấp chín sớm dã bị chật ních không còn khe hở nào, mà khi cỗ lực lượng này xuất hiện, Linh lực cấp chín dĩ nhiên còn có thể tránh sang một bên, xem ra chính mình áp súc linh lực vẫn chưa đủ a.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Cỗ lực lượng cổ quái này đi nghênh ngang trong Kinh mạch cấp chín của Kiệt Sâm, sau khi đi hết một vòng liên tới chỗ bình chướng, dưới cái nhìn của Kiệt Sâm, nhẹ nhàng đánh lên bình chướng kia.
- Oanh…
Ngay cả Linh lực cấp chín trong cơ thể của Kiệt Sâm không phá được bình chướng thế nhưng khi lực lượng cổ quái kia chạm nhẹ vào, toàn bộ chợt vỡ tan, biến thành một bãi phế tích.
Đại lượng Linh lực cấp chín lao rầm rầm qua, tiến nhập vào trong một kinh mạch hoàn toàn mới, vui mừng lượn lờ bên trong, còn cỗ lực lượng cổ quái kia sau khi công phá xong liền trực tiếp biến mất, không biết đi chỗ nào.
Kiệt Sâm chỉ cảm giác đầu óc thần thanh khí sảng trong nháy mắt, thậm chí có thể trực tiếp cảm ứng được chu vi của nguyên tố linh lực trong cơ thể, mỗi tế bào trong thân thể đều hô hấp liên tục, linh lực vận chuyển qua bị tế bào hút trực tiếp vào bên trong, mỗi một phần tế bào, máu, xương cốt, cơ thể, gân, nội tạng cùng với lông đề điên cuồng hấp thu lực lượng linh lực, bỏ cũ lấy mới, thải ra cặn bã thối nát.
Dường như có một đạo quang mang thần kỳ chiếu xuyên qua đầu Kiệt Sâm, chiếu sáng toàn bộ thân thể của hắn, trước Kiệt Sâm chỉ có thể dùng linh thức để nhận biết tình huống trong cơ thể chính mình, còn hiện giờ lại giống như nhìn bằng kính hiển vi, mỗi một chi tiết đều thấy rất rõ ràng.
Vào giờ khắc này, rốt cục Kiệt Sâm bước vào cảnh giới nhất giai, chân chính trở thành một gã Linh đồ.
- Má ơi …
Kiệt Sâm mở một mắt ra, thấy được hai đôi mắt đang trừng trừng nhìn mình, lại không ngừng đánh giá liên tục trên người mình, giống như đang nhìn chằm chằm vào một quái vật vậy.
- Ta van các người, có thể không nhìn gần như vậy được không, hai người không biết như vậy sẽ dọa chết người hay sao?
Kiệt Sâm có chút không vui quay sang Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp kêu lên, sau đó dùng lực hít một hơi thật sâu.
- Ọe …
Một luồng không khí tanh tưởi trực tiếp chui vào trong mũi Kiệt Sâm, khiến Kiệt Sâm thiếu chút nữa nôn ọe ra, một đám bầy nhầy dính trên người, một ít chất nhờn màu đen dính trên cổ tay Kiệt Sâm, từng cỗ tanh tưởi bốc lên, chính là cặn bã bài tiết ra từ trong cơ thể Kiệt Sâm.
Vốn không khí trong Dụng Hình thất không trong sạch chút nào, hơn nữa lại có thêm những mùi cổ quái này tự nhiên vô cùng khó ngửi, mà Kiệt Sâm lại vừa tấn cấp một giai, cảm giác thân thể cực kỳ nhạy cảm.
Xem ra tấn cấp cũng không phải thứ tốt gì …
Kiệt Sâm âm thầm mắng một câu trong lòng, chỉ là hắn cảm kích liếc mắt nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp, không biết chính mình tu luyện bao lâu, hai người già bọn họ vẫn kiên trì ở cạnh trong hoàn cảnh ác liệt, thật sự là khổ cho bọn họ rồi.
- Tẩy mao phạt tủy? Ngươi đang tấn cấp Linh đồ nhất giai hay là Thiên Linh sư tứ giai?
Lúc này Bỉ Tư Pháp Mỗ rốt cục mở miệng, chuyện tình tẩy mao phạt tủy phát sinh trên người Kiệt Sâm căn bản chỉ xảy ra khi tấn cấp Thiên Linh sư tứ giai mới xuất hiện, nhưng trong nhận biết của Bỉ Tư Pháp Mỗ, Kiệt Sâm căn bản là Linh đồ nhất giai.
Chưa từng nghe qua tấn cấp Linh đồ nhất giai sẽ tẩy mao phạt tủy, khó trách hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp dùng ánh mắt quái dị như vậy nhìn Kiệt Sâm.
- A ha, ngày hôm nay trời cao mây tạnh, tốt, ánh nắng rất đẹp, vô cùng quang đãng, được rồi, ta đã tu luyện bao lâu?
Nhìn Dụng Hình thất u ám, Kiệt Sâm cười ha ha, đây là chỗ tốt của Bạo Lực Linh Sư luyện thể, có thể tấn cấp Linh đồ nhất giai trực tiếp tẩy mao phạt tủy, cường độ thân thể chính mình sẽ được đề cao đến tối đa, không ngừng đề thăng thể chất của chính mình.
- Ngươi tu luyện suốt nửa ngày, hiện giờ đã là buổi tối, còn cái gì mà trời quang mây tạnh …
Bỉ Tư Pháp Mỗ khinh bỉ liếc nhìn Kiệt Sâm, lập tức vọt đến trước mặt hắn:
- Ngươi mau đi tắm đi, thối quá.
Nói xong, Bỉ Tư Pháp Mỗ đưa một lọ Linh Dược tề màu vàng đã dùng hơn nửa ra.
- Đây là …
Thấy Linh Dược tề này, Kiệt Sâm không khỏi cảm giác quen mắt, nhanh chóng nghĩ ra, con mắt không khỏi trừng lớn:
- Đây không phải Trừ Xú dược tề dùng để nuôi trồng sao?
Trừ Xú dược tề chỉ là một loại dược tề vô cùng đơn giản, cũng không tính là Linh Dược tề chân chính, bình thường khi nuôi trồng một ít linh thú cấp thấp như heo, mùi hôi sẽ tận trời, công nhân đi vào chăm sóc phải dùng một ít Trừ Xú dược tề, như vậy sẽ không cảm thụ được mùi xú khí, không ngờ lão gia hỏa Bỉ Tư Pháp Mỗ lại coi chính mình như con lợn.
Kiệt Sâm vung tay ném tất cả vào thùng rác, con mẹ nó, dám trêu đùa lão tử…
…
Hắn trực tiếp tắm rửa ở trong Kiểm Sát thự, sau đó Kiệt Sâm cùng bọn Bỉ Tư Pháp Mỗ đi vào trong phòng khách của Kiểm Sát thự.
Hiện giờ phòng khách của Kiểm Sát thự đã được quét dọn sạch sẽ từ lâu, chuyện tình ngày hôm nay đã chấn kinh toàn bộ Thành Tháp Lâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư và Tát Cáp đại sư là ai? Đó chính là nhân vật đứng đầu giậm chân một cái là rung chuyển cả Thành Tháp Lâm.
Người bị bi kịch nhất trong sự kiện kia có lẽ là Tử Tước Tư Đế Nhĩ, dưới công kích phẫn nộ của Bỉ Tư Pháp Mỗ, toàn thân xương cốt kinh mạch của Tư Đế Nhĩ bị nát bấy, cho dù cứu chữa có lẽ sẽ bị liệt nửa người, thực lực toàn thân không còn tồn tại nữa.
Chuyện này nhanh chóng truyền đến tai thành chủ Thành Tháp Lâm, sau khi nghe xong, Tác Nạp Tư vô cùng nổi giận, nghe nói mắng Kiểm Sát thự ở trong thư phòng rất nhiều, còn phái người của phủ Thành chủ đi Kiểm Sát thự an ủi Kiệt Sâm.
Ngay sau đó, nhi tử Khải Đặc của Nam tước Cáp Duy cùng với Đặc Lạc Y nhi tử của Tư Đế Nhĩ, còn th êm một bộ phận hộ vệ tham dự sự kiện đó đều bị bắt, tội danh là kẻ khả nghi ẩu đả nơi công cộng, cùng với lạm dụng chức quyền, làm hại Linh Dược sư của vương quốc.
Nhất thời toàn bộ Thành Tháp Lâm thần hồn nát thần tính, đại lượng hộ vệ Thành chủ đi bắt hộ vệ Kiểm Sát thự khiến nhân tâm Thành Tháp Lâm hoảng sợ.
Đại đa số người không hiểu đều không biết chuyện tình này nghĩa lý gì, cùng lắm chỉ dò la, hiếu kỳ hỏi thăm, mà một số ít người có thân phận cao biết được tin tức đều kinh hồn táng đảm, âm thầm nhớ kỹ tên Kiệt Sâm này, đồng thời báo cho con cháu và thủ hạ của chính mình nghìn vạn lần không được đắc tội kẻ tên Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm này được Tư Pháp Mỗ đại sư viện trưởng học viện Tây Tư Bỉ và hội trưởng Tát Cáp che chở, đồng thời nghe nói Bá tước Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm cũng rất quan tâm hắn, vậy còn ai trong Thành Tháp Lâm dám đắc tội Kiệt Sâm, muốn tìm chết cũng phải cố gắng đi tìm biện pháp khác.
- Kiệt Sâm, cuối cùng tiểu tử ngươi cũng ra rồi.
Vừa mới ra ngoài, một âm thanh thô cuồng chợt truyền vào trong tai Kiệt Sâm, chỉ thấy đại gia hỏa kia toàn thân quấn đầy bông băng đang nằm trên cáng cứu thương, dáng vẻ tươi cười nhìn Kiệt Sâm.
Mà đám người Khắc Lai Nhân lão sư đứng ở phòng khách, sau khi thấy Kiệt Sâm cũng lộ ra một dáng vẻ tươi cười.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin