Quyển 3: Tinh Lam! Tinh Lam!
Chương 11: Hỏa hệ kiếm nguyên (Thượng).
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm: 4vn.eu
- Ngưng luyện kiếm linh, huyễn hóa kiếm nguyên!
Trong thức hải, Sang Sư hét lớn lên một tiếng, một thiên công pháp kỳ diệu chảy vào trong đầu Lăng Phong, từng chữ từng chữ hiện ra giống liền ngay lập tức khắc sâu trong vào thức hải. Cơ hồ ngay lập tức, Lăng Phong liền lĩnh ngộ được thiên công pháp này chính là thiên tiếp theo huyễn hóa kiếm nguyên của kiếm điển!
Hắn hoàn toàn đem niệm thức chìm đắm vào trong kiếm linh, hắc bạch nhị khí, vòng xoáy linh hồn âm dương một lần nữa lưu chuyển. Phương pháp của thiên huyễn hóa kiếm nguyên này cần phải dùng nghị lực vô cùng lớn để áp chế lực lượng linh hồn, khiến cho kiếm linh không ngừng tăng cường, cuối cùng ngưng tụ lại thành một nguyên điểm. Năng lượng linh hồn bên trong nguyên điểm không ngừng tụ tập, khi đạt tới cực hạn, nguyên điểm vỡ tan sau đó huyễn hóa thành kiếm nguyên...
Nội dung toàn bộ thiên công pháp này rất rõ ràng, nhưng đến khi Lăng Phong bắt đầu tu luyện thì sắc mặt hắn đại biến!
Lực lượng linh hồn của bản thân, hoặc giả nói niệm thức căn bản không đủ để chống đỡ lại sự tiêu hao kịch liệt! Ngay lúc đó, Sang Sư hét lên một tiếng:
- Tiếp tục, không cần lo lắng về lực lượng linh hồn!
Một cỗ năng lượng linh hồn hùng hậu tinh thuần không gì sánh được trực tiếp nhập vào trong thức hải Lăng Phong, cảm thụ được cỗ lực lượng như biển rộng này, Lăng Phong cảm giác mình như một con thuyền nhỏ nhoi trên đại dương mênh mông, vô cùng nhỏ bé! Hắn không kịp cảm thán, lập tức điều khiển cỗ lực lượng này tiến nhập vào trong kiếm linh.
Dưới sự áp chế của niệm thức, kiếm linh sau khi thu nạp được năng lượng khổng lồ thì thể tích cũng không lớn thêm, trái lại còn không ngừng thu nhỏ.
Thu nhỏ, tiếp tục thu nhỏ...
Khi kiếm linh biến thành một điểm nhỏ gần như trong suốt, bên trong mơ hồ có vô số luồng hắc bạch nhị khí chuyển động.
Thành!
Đã từng có một lần kinh nghiệm rèn luyện kiếm thai, lần này Lăng Phong thao tác cũng trở nên quen thuộc hơn, hắn cố gắng gom lấy cỗ năng lượng niệm thức cuối cùng dũng mãnh xộc về phía kiếm linh! Ầm ầm một tiếng, trong đầu phảng phất như có vạn luồng sấm sét đánh xuống, nhất thời hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa, tâm thần trôi nổi bềnh bồng.
Một lát sau, tất cả đã bình yên trở lại.
- Sao lại thế này, thế nào lại như vậy?
Trong thức hải truyền đến âm thanh suy yếu của Sang Sư.
Lăng Phong dùng niệm thức thăm dò, hắn phát hiện ra hiện tại niệm thức của mình so sánh với cường độ mạnh nhất của lúc trước cũng không có biến hóa quá lớn, thế nhưng khi điều khiển thì càng trở nên dễ dàng thuận lợi hơn.
Trong thức hải đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, kiếm linh vẫn đang huyền phù bất động, bên trong hai luồng hắc bạch nhị khí lượn lờ, thế nhưng ở bên cạnh nó lại có thêm hai đạo "kiếm linh" thể tích có phần lớn hơn một chút, một đạo trong số đó tỏa ra màu lửa đỏ, một đạo khác thì bộ dáng khá giống với kiếm linh trước kia, chẳng qua bên trong không có hắc bạch nhị khí vờn quanh.
Kiếm nguyên! Hai gia hỏa mới này nhất định là kiếm nguyên mà Sang Sư vẫn nhắc tới.
- Kỳ quái, sau khi huyễn hóa kiếm nguyên, kiếm linh hẳn phải biến mất mới đúng, vì sao vẫn còn ở đây? Vô cùng cổ quái.
Sang Sư lẩm bẩm nói. Lão biết trong lòng Lăng Phong có rất nhiều nghi hoặc, bèn nói thẳng:
- Hai đạo kiếm nguyên này, ngươi có thể coi chúng là "kiếm linh phân thân", cũng có thể nói đó là phân thân của linh hồn ngươi! Nhất định ngươi rất kỳ quái vì sao Thuật Luyện Sư không thể kiêm tu nguyên tố cự linh có phải không?
Lăng Phong "ừm" một tiếng, đây là nghi hoặc trong lòng khi hắn nghe thấy Gia Liệt Áo kinh hô.
- Bởi vì khi tu luyện "cảm tri" để hấp thu thiên địa nguyên lực thì chú trọng về phương diện linh hồn, tự nhiên sẽ cắt đứt khả năng hấp thu bốn hệ nguyên lực địa, thủy, hỏa, phong. Cho nên Thuật Luyện Sư căn bản không có khả năng xảy ra biến dị cự linh từ đó có được nguyên tố cự linh. Thế nhưng ngươi lại khác! Ta đã từng nói qua ngươi trời sinh đã có linh hồn song phân, tư chất hơn xa người thường, ngươi có thể không giải thích được thâm ý trong đó, nhưng hiện tại hẳn là ngươi đã biết rõ rồi chứ?
Lăng Phong nhìn kiếm linh cùng với kiếm nguyên huyền phù ở trong thức hải, đột nhiên minh bạch lời nói của Sang Sư, hắn kinh hỉ kêu lên:
- Ý của ngài là...
- So sánh một cách thông tục nhất, linh hồn của người thường như là một cái bình, khi trong đó đã xếp đầy "cảm tri" thì không thể nào xếp thêm nguyên lực của bốn hệ được. Mà linh hồn của ngươi lại bất đồng, linh hồn ngươi chính là hai cái bình, một cái trong đó xếp đầy cảm tri, còn một cái khác có thể xếp được nguyên lực của bốn hệ!
Kỳ thực Sang Sư vẫn còn có một câu chưa nói, đó chính là biến hóa phát sinh trên người Lăng Phong còn vượt xa tưởng tượng của lão. Trong dự tính lúc trước, khi huyễn hóa ra kiếm nguyên, kiếm linh nên biến mất mới đúng, thế nhưng Lăng Phong lại không vậy! Kiếm linh của hắn vẫn còn đó, điều này có nghĩa --- linh hồn Lăng Phong chính là ba cái bình.
- Thấy thanh kiếm nguyên màu đỏ này không? Ngươi có thể coi như nó là hỏa hệ nguyên tố kiếm linh! Sở dĩ ngươi không thể nào dung hòa cùng với nguyên lực bản thân, nguyên nhân hoàn toàn bởi vì không thức tỉnh được nguyên tố cự linh. Nhưng hiện tại, nếu như ngươi muốn tu luyện nguyên tố chân võ quyết đã không còn là vấn đề nữa.
Sang Sư thuyết giảng một đoạn rồi nói:
- Tiểu tử, vừa rồi giúp ngươi huyễn hóa kiếm nguyên ta đã tiêu hao rất nhiều năng lượng linh hồn, kế tiếp ta cần phải ngủ say một thời gian ngắn. À, nếu như ngươi muốn kiêm tu nguyên tố chân võ quyết thì có thể tìm đến gia hỏa tên là Mạch Kha kia, ta thấy dao động nguyên lực trên người hắn cũng không tồi!
Tiêu hao rất nhiều năng lượng linh hồn? Lăng Phong rốt cục cũng minh bạch vì sao Sang Sư nói chuyện lại có vẻ vội vã như vậy. Sau khi nói xong những lời trên, Sang Sư liền rơi vào trầm lặng. Nhất thời Lăng Phong có chút lo lắng: Không có vấn đề gì chứ? Cho tới nay, ấn tượng mà Sang Sư đem tới cho hắn vô cùng sinh động, thậm chí là vui vẻ sôi nổi, nhưng vừa nghe thấy lão cần phải ngủ say thì Lăng Phong có phần không thích ứng được, nhất là giấc ngủ này lại vì bản thân mình.
Tính ra, với năng lượng linh hồn của Sang Sư hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề gì mới phải! Lăng Phong nghĩ như vậy, chậm rãi rời khỏi thức hải, bắt đầu tỉ mỉ nghiền ngẫm lời nói của Sang Sư: nguyên tố chân võ quyết? Dường như là một thứ không tệ chút nào. Nhưng mà đi tìm Mạch Kha để học tập sao?
Lăng Phong đối với lão đầu lạnh lùng đó thực sự không có ấn tượng gì tốt.
Hắn tiện tay cầm lấy khối tinh chương định để vào trong tiết văn, đột nhiên trong lòng khẽ động, tiết văn --- Tô Lam, Tô Lam đại sư dịu dàng hình như cũng là hỏa hệ nguyên tố Thiên Hành Giả đó! Hình như nàng còn đưa cho mình một khối lệnh bài...
Trong lòng hạ quyết tâm, Lăng Phong lấy ra một tấm da ma thú, cẩn thận đem phương pháp luyện chế biến dị Phá Không Toa ghi chép lên trên đó, bao gồm cả cách tinh luyện kim lũ mai, tần suất đưa vào niệm thức cũng viết rất rõ ràng. Một tấm da ma thú ghi lại phương pháp luyện chế một loại tinh chương ở trong thuật luyện giới được gọi là "luyện phương". Một tấm luyện phương hiếm có thậm chí có thể khiến cho không ít Thuật Luyện Sư tranh chấp đến vỡ đầu chảy máu...
Quyển 3: Tinh Lam! Tinh Lam!
Chương 11: Hỏa hệ kiếm nguyên (Hạ).
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm: 4vn.eu
Thấy bộ dáng mơ hồ của hắn, Lăng Phong cười hỏi:
- Ta vào phòng đã bao lâu rồi?
- A!
Ngẩng đầu nhìn lên một máy luyện kim đo thời gian, Ngả Luân vội vàng trả lời:
- Lăng đại sư, ngài đã vào đó hơn hai ngày rồi!
Hai ngày? Hoàn hảo. Lăng Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn cảm thấy có chút đói bụng, tiện tay đen biến dị Phá Không Toa cùng luyện phương giao cho Tiểu Ngả Luân:
- Về sau không cần gọi ta là Lăng đại sư, so với ngươi ta cũng lớn hơn không nhiều lắm, nếu như ngươi nguyện ý thì hãy gọi ta một tiếng Lăng đại ca đi. Thứ ngươi đang cầm, chính là tinh chương cùng với luyện phương để phá giải Thụy Tinh!
- A? Vâng, vâng, Lăng đại ca!
Mắt thấy thái độ Lăng Phong ôn hòa như vậy, Tiểu Ngả Luân kích động đến mức mặt đỏ bừng, không hề nghe rõ câu nói sau cùng của Lăng Phong. Đến khi bóng lưng Lăng Phong biến mất, hắn mới ngây ngốc nhìn vào tinh chương trong lòng bàn tay:
- Lăng đại ca nói đây là thứ gì? Tinh chương dùng để phá giải Thụy Tinh, phá giải... tinh chương dùng để phá giải Thụy Tinh!
Ngả Luân vội vàng hoảng hốt la lên:
- Phỉ Bối đại sư, Ny Khả Các chủ, Mạc gia gia, Thác Bạt đại thúc...
...
Sau khi ních đầy dạ dày, một đường hỏi thăm, Lăng Phong đi tới Tinh Lam Nguyên Lực học viện.
Bề ngoài của Nguyên Lực học viện tương đối đơn giản, chỉ là một cánh cửa lớn bằng ngọc thạch màu xanh, nhưng ngược lại các thủ vệ đứng tại môn khẩu đã nói lên sự bất phàm của nơi này. Dùng ánh mắt của Lăng Phong mà xem, hai gã thủ vệ đứng ở đây ít nhất cũng phải đạt tới tu vi ngũ tinh! Không tương xứng với kiến trúc đơn sơ chính là một đoàn người đứng bên ngoài đại môn, đoàn người túm năm tụm ba, hoặc là nói chuyện phiếm hoặc chơi vài trò tiêu khiển nho nhỏ, điều duy nhất không ngoại lệ chính là ánh mắt bọn họ không ngừng liếc về phía đại môn học viện.
Lăng Phong cảm thấy những người này có chút kỳ quái, bất quá cũng không để ở trong lòng, mà trực tiếp hướng về phía đại môn đi tới.
- Này, ngươi đang làm gì đó?
Một người thủ vệ trung niên không kiên nhẫn ngăn cản Lăng Phong, sau khi liếc mắt quan sát hắn, bèn nói:
- Ngươi không phải học sinh nơi này, không thể vào!
- Ta tìm người!
Tuy rằng thái độ gã thủ vệ này có chút ác liệt, nhưng Lăng Phong cũng không tức giận, hiện tại Lăng Phong cảm thấy cùng với những tiểu nhân vật thế này tranh chấp thì không hay cho lắm.
- Tìm người?
Cười lạnh một tiếng, gã thủ vệ nói:
- Chỉ sợ là tìm vật mới đúng! Đi đi đi, cùng với đám người kia thành thật mà chờ ở cửa môn khẩu, còn muốn lằng nhằng nữa ta sẽ đuổi ngươi đi đó.
Vừa nói, bàn tay của hắn vừa đẩy về phía Lăng Phong.
Tuy rằng không muốn tranh hơi cùng với hai người này, nhưng Lăng Phong không khỏi nhíu mày, chân lực hộ thể bất chợt phát động!
Hung hăng va chạm!
Gã thủ vệ không lường trước được Lăng Phong dám phản kích lại, hơn nữa cường độ chân lực so với hắn chỉ mạnh hơn chứ không kém. "Huỵch huỵch" một tiếng, thân thể hắn không chịu đựng được lực phản chấn mạnh mẽ, bắn về phía sau rơi trên mặt đất. Đây là Lăng Phong đã không hạ tử thủ, bằng khong nếu vận dụng Thốn Kích kình mà nói, lần này sẽ không chỉ đơn giản là mất mặt như vậy.
- Giỏi lắm, ngươi dám hành hung trước cửa Nguyên Lực học viện!
Gã thủ vệ kêu gào rồi bò lên, trước mắt đồng sự bị đánh mất hết mặt mũi khiến hắn thẹn quá hóa giận. Đang muốn nổi cơn tam bành, bất chợt từ phía sau truyền đến một tiếng hô kinh hỉ:
- Lăng đại ca!
Đế Nhã cùng với một thiếu niên từ trong học viện đi tới, nàng vừa thấy Lăng Phong đã lập tức mừng rỡ tiến lên:
- Hai ngày này đại ca vẫn luôn nhắc tới huynh đó, ngày hôm qua huynh ấy còn đặc biệt phái người tới Đa Bảo Các muốn mời huynh đi tới nhà chúng ta làm khách, kết quả Ny Khả tỷ tỷ nói rằng huynh đang có việc bận. Lăng đại ca, không phải huynh quên chúng ta rồi đấy chứ?
Lăng Phong nhận ra được sự chân thành trong lời nói của nàng, thái độ rất khác biệt so với trên đường đi tới Tinh Lam thành. Hắn không biết rằng đây là vì Gia Liệt Áo đã đem sự tình phát sinh ở trong Nguyên Lực Tháp nói cho người của Nạp Đa gia tộc. Đế Nhã khi nghe thấy Lăng Phong vì Gia Liệt Áo mà dám đối kháng với Mạch Kha đại sư, tận đáy lòng đã xem hắn là người một nhà, cho nên thái độ cũng trở nên vô cùng thân thiết.
- Ta cũng vừa mới xong việc!
Lăng Phong áy náy nói:
- Cũng không biết Gia Liệt Áo đại ca lại tới tìm ta!
- Vậy huynh xong việc rồi thì đừng quên tới nhà muội làm khách đó.
Hàn huyên qua vài câu, Đế Nhã cười nói:
- Lăng đại ca, huynh tới Nguyên Lực học viện có việc gì vậy? Mau vào đi.
Lạnh lùng liếc nhìn gã thủ vệ một cái, đừng thấy dánh vẻ tươi cười cùng với Lăng Phong, Đế Nhã thân là truyền nhân của đại gia tộc đối với người ngoài cũng không mấy nhẫn nại, nói:
- Môn vệ Đạt Ai Nhĩ, từ khi nào học viện lại xuất hiện quy củ này vậy? Lẽ nào bản thân ta là học sinh của Nguyên Lực học viện, ngay cả mời người nhà tham quan học viện một chút cũng không được sao?
Nhìn thấy mọi người vây lại xem, Đạt Ai Nhĩ tức giận nói:
- Ta nói không được là không được!
Hắn híp mắt liếc nhìn Lăng Phong:
- Đế Nhã tiểu thư, cô nói hắn là người nhà của cô, ai biết hắn có phải là thám tử do những thương hội kia phái tới hay không? Nếu như hắn quấy nhiễu học sinh ở trong học viện thì tính sao? Trách nhiệm này ta không đảm đương được!
Tuy rằng Nạp Đa gia tộc là đại gia tộc số một số hai của công quốc, thế nhưng Đạt Ai Nhĩ lại là người của Nguyên Lực học viện, mà Nguyên Lực học viện địa vị cao cả, cho nên Đạt Ai Nhĩ cũng không sợ Đế Nhã.
Đế Nhã tức giận đến mức sắc mặt phát xanh, nàng đang muốn lên tiếng, Lăng Phong bèn ngăn lại, nhàn nhạt móc ra một khối lệnh bài:
- Ta do Tô Lam đại sư đích thân mời tới, vật này có thể chứng minh chứ?
Thấy tấm lệnh bài này, sắc mặt Đạt Ai Nhĩ thoáng trắng nhợt. Tô Lam đại sư là ai? Đó là thủ tịch đệ tử của Mạch Kha đại sư, viện trưởng Nguyên Lực học viện, bản thân còn là thất tinh hỏa hệ Thiên Hành Giả! Mà khối lệnh bài này hắn cũng biết, phóng mắt nhìn khắp công quốc, người có thể có được tấm lệnh bài này của Tô Lam đại sư cũng đếm trên đầu ngón tay. Vừa nghĩ tới người mà mình đắc tội lại là quý khách của Tô Lam đại sư, hắn liền nhịn không được hai chân run lên. Những liên tưởng kinh khủng liên tiếp hiện lên trong đầu: bị khai trừ chức vụ, mất đi sự che chở của Nguyên Lực học viện, Nạp Đa gia tộc đến gây phiền phức...
Mặc kệ hắn đứng đó liên tưởng trời biển, Lăng Phong sau khi đưa ra lệnh bài liền cùng với Đế Nhã đi vào học viện. Phía sau bọn họ, vang lên một loạt những tiếng nghị luận nho nhỏ:
- Thiếu niên vừa rồi là ai? Thậm chí còn có được lệnh bài tự tay Tô Lam đại sư chế tác!
- Ai biết được! Nghe nói ngay cả đồ đệ Tang Phi mới được Mạch Kha đại sư thu nhận, cũng không được Tô Lam đại sư chiếu cố như vậy!
- Hừ, các ngươi nhìn tên kia đi, quả thực là xui xẻo!
Có người chỉ về phía Đạt Ai Nhĩ sắc mặt như tro tàn.
Quyển 3: Tinh Lam! Tinh Lam!
Chương 12: Nguyên lực.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm: 4vn.eu
- Học viện có bốn phân viện: Đan Dược Viện, Thực Chiến Viện, Nguyên Trận Viện, Luyện Kim Viện.
Tinh Lam Nguyên Lực học viện nhìn bên ngoài thì không mấy thu hút, nhưng khi tiến vào trong mới thấy diện tích vô cùng rộng lớn. Phần lớn kiến trúc nơi này là những tòa nhà một tầng đứng độc lập, hơn nữa khoảng cách giữa các tòa nhà cũng khá xa, hiển nhiên bởi vì cân nhắc đến vấn đề các học viên nơi này đều là những nguyên tố Thiên Hành Giả có lực phá hoại kinh người!
Vừa đi, Đế Nhã vừa giới thiệu với Lăng Phong:
- Luyện Kim Viện chủ yếu dành cho những học viên có thiên phú về luyện kim học tập và nghiên cứu các vật phẩm luyện kim, những người đang chờ ở ngoài kia chính là đến để thu mua vật phẩm luyện kim! Học viện quản lý những vật phẩm này tương đối thoải mái, chỉ cần không phải là loại vật phẩm luyện kim mới được chế tạo, những thứ còn lại có thể tùy ý bán ra, đám thương nhân kia thu mua vật phẩm luyện kim của họ, chỉ cần bán lại là đã thu được không ít lợi nhuận!
- Nguyên Trận Viện chủ yếu là nghiên cứu các loại công dụng của nguyên trận, thỉnh thoảng cũng có người tốn rất nhiều tiền bạc mời người trong học viện bố trí nguyên trận cho họ, bất quá việc này phải được sự cho phép của lãnh đạo học viện.
Như những hoa văn mà Lăng Phong đã từng thấy ở trên tấm ngọc thạch tại Nguyên Lực Tháp chính là một nguyên trận, nguyên trận có công dụng hội tụ thiên địa nguyên lực. Bình thường nếu muốn tạo ra được một nguyên trận, ngoại trừ những nguyên liệu hi hữu ra, cũng cần không ít nguyên tố Thiên Hành Giả tiến hành bày trận, người không phải là thân gia phú hòa thì căn bản không thể hưởng dụng được.
- Thực Chiến Viện là nơi được chuẩn bị cho những nguyên tố Thiên Hành Giả có thiên phú mạnh mẽ. Ngoại trừ những nguyên tố Thiên Hành Giả tu luyện tứ hệ nguyên lực học tập và chiến đấu với nhau ở trong đó, thỉnh thoảng cũng có thể mời một số chân võ giả phổ thông đến đây, thứ nhất là để thí nghiệm uy lực của nguyên lực ấn, thứ hai là để hai bên có cơ hội cọ sát. Một ít tổ chức dong binh bên ngoài thỉnh thoảng cũng thường thông báo tin tức, mời những nhân viên thực chiến này tham gia các loại thám hiểm. Bất quá nguyên tố Thiên Hành Giả thực sự quá trân quý, học viên thực chiến nếu muốn ra ngoài phải trải qua thẩm tra tầng tầng lớp lớp, lãnh đạo của học viện rất sợ họ gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Lăng Phong gật đầu, trên thực tế bởi vì độ khống chế và độ tương thích nguyên lực bất đồng, nên nguyên tố Thiên Hành Giả cũng chia ra làm nhiều loại, từ trong lời nói của Đế Nhã cũng rất dễ nhận thấy nguyên tố Thiên Hành Giả của Thực Chiến Viện không thể nghi ngờ là rất quý giá! Lúc này Lăng Phong đột nhiên nghĩ đến Khải Ân, không biết thiên phú của hắn thế nào, chắc hẳn cũng vô cùng kinh người?
- Về phần Đan Dược Viện cuối cùng.
Đế Nhã lộ ra dáng tươi cười rất ôn nhu, nói:
- Bối Nạp Thông so với muội thì có quyền lên tiếng nhiều hơn, hắn là lãnh đạo của Đan Dược Viện đó!
Bối Nạp Thông trong lời nàng chính là gã thiếu niên đi cùng nàng.
Nghe được Đế Nhã ca ngợi, Bối Nạp Thông liên tục xua tay:
- Ta bất quá chỉ là trợ lý phân viện trưởng, không thể tính là lãnh đạo gì được.
Đế Nhã trừng mắt liếc hắn.
Lăng Phong cười cười, ấn tượng của hắn đối với Bối Nạp Thông này không tệ. Tuy rằng dáng vẻ mang theo chút cứng nhắc của thư sinh, thế nhưng cả người nhìn qua thấy vô cùng thành thực. Hơn nữa có thể thấy, quan hệ giữa Đế Nhã và hắn không cạn, hai bên đều có ý ái mộ nhau.
- Đan Dược Viện chủ yếu là luyện chế các loại dược phẩm, như đề thăng chân lực, hấp thu nguyên lực nhanh hơn, bất quá nguyên liệu của những loại đan dược này vô cùng khó tìm, cho nên bình thường đan dược luyện chế ra chủ yếu là dùng cho trị liệu thương thế.
Đế Nhã đành phải bỏ qua ý nghĩ để cho Bối Nạp Thông biểu hiện một chút, lên tiếng giải thích:
- Đan dược là thứ học viện quản lý nghiêm ngặt nhất, đãi ngộ của Đan Sư cũng là tốt nhất! Nếu như có người có thể phát minh ra một loại đan dược mới, địa vị của hắn sẽ được tăng lên rất nhiều, đồng thời cũng được quốc vương tự thân khen ngợi! Hiện tại Bối Nạp Thông đang nghiên cứu một loại đan dược mới đó!
- Không thể nói lung tung, vẫn chỉ là một chút khởi đầu thôi, tuyên truyền ra ngoài sẽ bị người khác cười chê!
Bối Nạp Thông vội vàng nói.
Thấy bộ dáng quẫn bách của hắn, rồi nhìn sang bộ dáng Đế Nhã chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Lăng Phong nhịn không được cười lên ha hả. Đế Nhã buồn bực, hung hăng véo Bối Nạp Thông một cái, thấy đối phương bị mình khi dễ mà dáng vẻ vẫn cứ ngây ngô cũng không nhịn được phì cười.
- Lăng đại ca, phía trước chính là nơi Tô viện trưởng tĩnh tu, không được viện trưởng cho phép bọn muội không thể vào được.
Đế Nhã dừng trước một phiến rừng cây, áy náy lên tiếng.
- Được. Đa tạ muội, khi nào rảnh rỗi nhất định ta sẽ đăng môn bái phỏng Gia Liệt Áo đại ca.
Sau khi hai người rời đi, Lăng Phong nhìn về phía rừng cây trước mắt, thực vật của phiến rừng cây này khá kỳ quái, toàn thân đều màu đỏ, vừa đến gần đã cảm nhận được cảm giác nóng hầm hầm, rất giống với những đóa hoa mà hắn đã nhìn thấy tại Nguyên Lực Tháp.
Đi ở trong đó, Lăng Phong cảm nhận thấy kiếm nguyên màu đỏ ở trong thức hải trở nên hoạt bát, tựa hồ hoàn cảnh nơi này khiến nó vô cùng hưng phấn!
Không mất bao lâu đã đi tới trung tâm của rừng cây, trước mắt đột nhiên rộng mở, Lăng Phong chợt thấy một kỳ cảnh. Chỉ thấy Tô Lam cùng một thiếu nữ ngồi khoanh chân, dưới chân các nàng là một khối bạch ngọc diện tích rất lớn, mặt trên điêu khắc nguyên trận phức tạp, từng luồng hồng quang bao bọc xung quanh thân thể các nàng, khiến càng nàng nhìn như tiên tử bước ra từ trong tranh.
Giữa hai tay thiếu nữ có sáu khối quang cầu màu đỏ không ngừng xoay tròn nhìn xa tựa như một sợi dây xích, thiếu nữ đưa lưng về phía Lăng Phong nên cũng không chú ý đến hắn. Tô Lam khi nhìn thấy Lăng Phong cũng hơi sững sờ, lập tức đánh mắt ra hiệu cho hắn chờ, tiếp tục nói:
- Kiều Kiều, ổn định lại, nghìn vạn không nên hoảng hốt, chầm chậm thôi. Với thiên phú của ngươi hẳn là cũng đủ để điều khiển sáu khối hỏa cầu này.
- Vâng!
Kiều Kiều đáp lời một tiếng, mười ngón tay nhanh chóng lướt qua phía trước người, từng khối hỏa cầu ở trước mặt nàng không ngừng xoay tròn, càng lúc càng ổn định, Kiều Kiều bỗng dưng khẽ quát một tiếng, chỉ thấy hai khối hỏa cầy trong đó dung hợp lại cùng một chỗ!
Đây tựa hồ là một khởi đầu thuận lợi, kế tiếp động tác của nàng càng lúc càng nhanh, đem bốn khối hỏa cầu còn lại tiến nhập vào trong khối hỏa cầu vừa dung hợp. Phi thường kỳ quái chính là, theo số hỏa cầu càng lúc càng dung hợp nhiều lên, thể tích của nó trái lại càng thu nhỏ, màu đỏ nhạt trước khia cũng từ từ chuyển sang màu đỏ đậm, ánh sáng phát ra gai mắt tựa như mặt trời chính ngọ!
- A!
Lăng Phong nhịn không được nhẹ giọng "a" một tiếng, động tác của Kiều Kiều khiến hắn nghĩ tới phối chế tố linh mặc.
Bị âm thanh này quấy rầy, Kiều Kiều kêu khẽ một tiếng, "phốc" hỏa cầu vừa ngưng kết thành nhất thời trở nên bất ổn, bề ngoài "xẹt xẹt" bắn ra từng đạo hồng quang tựa như mũi tên!
- Kiều Kiều, mau tung ra đi!
Tô Lam biến sắc, vội vã quát lên.
Kiều Kiều ứng tiếng đem hỏa cầu ném lên giữa không trung, tay áo Tô Lam run lên, một đạo hồng quang hướng về phía hỏa cầu giữa không trung nhanh chóng bắn đi, "ầm" một tiếng, tựa như pháo hoa bị châm ngòi, vô số quang điểm màu đỏ ào ào rơi xuống.
Hỏa hệ nguyên lực thật mạnh!
Lăng Phong cảm giác được dư ba của cỗ hỏa hệ nguyên lực vỡ tung này so với Đế Nhã xuất thủ hắn từng được thấy qua còn mạnh hơn một bậc!
- Này, ngươi là ai? Ai cho ngươi vào đây?
Thành công trước mắt đã bị một tiếng kinh hô của Lăng Phong quấy rối, Kiều Kiều tức giận đứng dậy, đôi môi cong lên quát hỏi, hiển nhiên là rất bất mãn.
Tô Lam cười cười:
- Kiều Kiều, nói ra cũng là định lực của ngươi không đủ, bằng không cũng không dễ bị người khác quấy nhiễu!
- Sư phụ, vì sao người còn nói giúp cho ngoại nhân vậy?
Kiều Kiều kéo tay áo Tô Lam đung đưa không ngớt:
- Nếu không phải kẻ xấu này đột nhiên phát ra âm thanh, con đã có thể luyện "Phong Viêm Dung" đến cảnh giới "Lục Dung" rồi!
- Rồi rồi rồi, đều là hắn không tốt, đã đươc chưa?
Tô Lam hiển nhiên rất cưng chiềuu nàng, cười cười xoa đầu nàng rồi nói:
- Bất quá người kia là khách của lão sư, ngươi không nên trách cứ người ta.
Lăng Phong cũng có chút xấu hổ, dù sao cũng là bản thân đã quấy rầy người ta tu luyện trước, hắn áy náy nói:
- Vừa rồi đã làm phiền nhiều, nội tâm thực sự không yên, vô cùng xin lỗi!
Lúc trước Kiều Kiều vẫn còn rất bất mãn, nhưng nhìn thấy Lăng Phong nghiêm trang tạ lỗi như vậy, nàng bỗng nhiên cười rộ lên, tiếng cười như trân châu rơi trên khay ngọc thanh thúy êm tai vô cùng:
- Hì hì, lão sư, người này cứng nhắc thật, con chưa từng thấy ai xin lỗi nghiêm trang như thế, thực giống như một tên đầu gỗ.
Hay thật, Lăng Phong cười khổ trong lòng, bản thân vừa âm thầm chê Bối Nạp Thông là cứng nhắc, lập tức đã bị báo ứng rơi lên đầu.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Master Thief
Quyển 3: Tinh Lam! Tinh Lam!
Chương 13: Tu luyện nguyên tố chân võ quyết.
Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm: 4vn.eu
Tô Lam hiển nhiên biết rõ tính cách của ái đồ, bất đắc dĩ lắc đầu hỏi Lăng Phong:
- Ta nhớ ngươi tên là Lăng Phong phải không? Tới tìm ta có việc gì thế?
- Vâng.
Lăng Phong nói:
- Ta hi vọng ngài có thể truyền thụ cho ta nguyên tố chân võ quyết.
- Thể chất của ngươi đã hoàn toàn cách tuyệt cùng với tứ hệ nguyên lực rồi!
Tô Lam cau mày nói:
- Cho dù ta truyền thụ cho ngươi nguyên tố chân võ quyết, ngươi cũng vô pháp tu luyện!
- Ta biết, bất quá hiện tại ta đã có thể hấp thu nguyên lực rồi!
Một lần nữa kiểm tra độ tương thích nguyên lực cho Lăng Phong, khi thấy hỏa hệ nguyên lực kéo nhau phóng về phía Lăng Phong, Tô Lam kinh ngạc đến ngây người! Đây là người ba ngày trước bị kết luận là có độ tương thích với nguyên lực bằng không sao? Chỉ riêng tốc độ thiên địa nguyên lực tụ tập phóng về phía hắn như hiện nay, dù cho độ tương thích không phải là "tuyệt hảo" thì ít nhất cũng là "cực phẩm". Phối hợp với thiên phú về độ khống chế nguyên lực "tuyệt hảo" của hứn, Tô Lam cũng trở nên kích động.
- Thực kỳ quái, vì sao thể chất của ngươi đột nhiên phát sinh biến hóa vậy? Hơn nữa còn độ tương thích nguyên lực còn đạt tới đẳng cấp đó?
Tô Lam không thể kiềm chế, vội vàng nói:
- Trước tiên ngươi ở chỗ này chờ một lát, ta cần phải đi báo lại cho lão sư.
Nàng lại quay đầu nhìn về phía Kiều Kiều:
- Kiều Kiều, Lăng Phong muốn học tập nguyên tố chân võ quyết, trước tiên con cứ dạy cho hắn một số phương pháp cơ sở để thu nạp nguyên lực đi.
Dứt lời, một đạo hồng quang bao bọc lấy thân thể, nàng vội vàng biến mất, lưu lại Kiều Kiều cùng Lăng Phong mắt to mắt bé nhìn nhau.
- Này, đầu gỗ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Kiều Kiều trừng lớn đôi mắt mỹ lệ, không ngừng quan sát trên người Lăng Phong, nàng không hiểu vì sao lão sư luôn tao nhã lịch sự lại vì một câu nói của Lăng Phong mà biểu hiện thất thố đến thế.
Lăng Phong cũng đang thấy mạc danh kỳ diệu, những việc liên quan đến lời hứa hẹn do chính mồm Mạch Kha đại sư nói ra, sau khi Lăng Phong kiểm tra ra độ tương thích nguyên lực bằng không thì Gia Liệt Áo cũng không đề cập tới nữa, cho nên hắn không rõ ràng những điểm mấu chốt trong đó.
- Thôi bỏ đi, lão sư muốn ta dạy ngươi cách thu nạp nguyên lực, vừa rồi nhìn độ tương thích nguyên lực của ngươi cũng không tệ, ta sẽ dạy ngươi cách thu nạp nguyên lực hỏa hệ.
Kiều Kiều vỗ tay một cái, cười hì hì nói:
- Vẫn luôn là người khác dạy ta, ta còn chưa từng thử qua cảm giác dạy dỗ người khác đó!
Thấy bộ dạng này hưng phấn như vậy, Lăng Phong mơ hồ cảm thấy chút bất an, bản thân sẽ không thành vật thí nghiệm đấy chứ?
...
Nguyên tố chân võ quyết cùng với chân võ quyết phổ thông có một điểm tương đồng, đó chính là đều có thể chia làm hai phương diện, một là xếp chồng chân nguyên lực, hai là nguyên lực ấn! Thứ gọi là nguyên lực ấn có thể coi là một loại chiêu thức đặc thù, bất quá loại chiêu thức này phải phối hợp sử dụng cùng với nguyên tố linh kỹ, hơn nữa một loại nguyên tố linh kỹ có thể tự do phối hợp cùng với nhiều loại nguyên lực ấn.
Đây là yếu quyết cơ bản khi tu luyện, vô cùng rõ ràng, chỉ cần thức tỉnh được nguyên tố cự linh là có thể thuận lợi nắm giữ được nguyên tố chân võ quyết!
Sự phân bố nguyên lực trên Thần Vẫn đại lục không đều, tỷ như "linh cư" là những địa phương có nguyên tử vô cùng sung túc, mà những nơi cư ngụ của bách tính phổ thông thì nguyên lực lại loãng đến mức hầu như không có. Hơn nữa, cho dù địa phương có thiên địa nguyên lực thì tứ hệ nguyên lực cũng phân bố không đồng đều, tựa như ở trên hải dương thì cực kỳ khuyết thiếu hỏa hệ nguyên lực.
May là phiến rừng cây dành cho tu luyện này có được sự ngưng tụ của nguyên trận, nên nguyên lực vô cùng dư thừa, Lăng Phong rất dễ dàng cảm ứng được sự tồn tại của hỏa hệ nguyên lực.
Trong kiếm nguyên hồng sắc phóng ra từng đạo niệm thức màu bạc trắng, trong cảm nhận của niệm thức, những cây cối hoa cỏ xung quanh đều không tồn tại, nếu có cũng chỉ là một tầng hồng sắc dày mỏng không đều, Lăng Phong biết hồng sắc này chính là hỏa hệ nguyên lực, vì vậy liền cẩn thân điều khiển chúng dung hợp cùng với niệm thức, ở bên trong kiếm nguyên hình thành từng đạo chân nguyên lực.
Dần dần, màu sắc kiếm nguyên hồng sắc càng thêm tinh khiết, sáng đến gai mắt!
Lăng Phong không biết Kiều Kiều đứng một bên quan sát trong nội tâm đã rất kinh ngạc, ở trong mắt nàng, từng đạo niệm thức màu bạc trắng thô to xoay tròn bất định xung quanh Lăng Phong, mà hỏa hệ nguyên lực trong không khí còn ngưng kết lại thành một tầng khí vụ màu đỏ điên cuồng kết hợp cùng với những niệm thức này!
Một mình Lăng Phong dĩ nhiên lại hút sạch toàn bộ hỏa hệ nguyên lực trong phương viên ba trượng, tốc độ tu luyện thế này thực sự là vô cùng đáng sợ!
Kiều Kiều tự nghĩ cho dù người tu luyện nguyên tố chân võ quyết mười sáu năm như mình thì khi tu luyện cũng không chắc có thể miễn cưỡng tạo thành động tĩnh lớn như vậy, hơn nữa hiện tại Lăng Phong mới chỉ sử dụng công pháp tích lũy chân nguyên lực trụ cột nhất mà thôi! Kiều Kiều quả thực không dám tưởng tượng nếu để cho hắn học tập công pháp cao cấp thì tốc độ tu luyện sẽ đáng sợ đến thế nào?
Đầu gỗ này có thực là chưa từng tu luyện qua nguyên tố chân võ quyết không? Gạt người, nhất định là gạt người!
Lăng Phong chìm đắm trong tu luyện không biết được nội tâm của Kiều Kiều phong phú như thế nào, hắn chỉ cảm giác được dù cho bao nhiêu hỏa hệ nguyên lực dũng mãnh tiến vào cũng không thể khiến cho kiếm nguyên hồng sắc có cảm giác tràn đầy, phảng phất như thanh kiếm nguyên này chính là một con quỷ đói khát vô số năm, tham lam hấp thu đến từng giọt nguyên lực.
Sang Sư đã từng nói hồng sắc kiếm nguyên này tương đương với hỏa hệ kiếm linh, vừa nghĩ tới uy lực thổ hệ cự linh của Khải Ân, tâm tình Lăng Phong đã nóng lên, uy lực như vậy thật sự là quá cường đại! Lúc trước kiếm linh tuy rằng cũng có thể xếp chồng nguyên tố linh kỹ, nhưng chung quy cũng không thể cường đại bằng nguyên tố kiếm linh chân chính, hơn nữa còn thiếu đi sự phối hợp của chân nguyên lực. Vài hôm nữa có cơ hội mình nhất định phải luyện chế vài khối hỏa hệ tinh chương, thử xem sau khi dùng hỏa hệ kiếm linh chân chính luyện hóa nguyên tố linh kỹ thì cường đại đến thế nào!
Tu luyện không biết đến thời gian!
Lăng Phong đột nhiên cảm giác thiên địa nguyên lực ở ngoại giới ngừng tiến về phía mình, mà bản thân dĩ nhiên cũng không thể hấp thu thêm chút hỏa hệ nào nữa! Hắn không khỏi kinh ngạc mở mắt thì thấy hai tay Kiều Kiều đang kết thành một nguyên lực ấn cổ quái, mà xung quanh thân thể hắn có một tầng khí lưu gần như trong suốt bao quanh, hiển nhiên thứ này chính là thủ phạm khiến mình gián đoạn tu luyện.
- Đầu gỗ, ngươi còn trừng mắt nhìn cái gì?
Kiều Kiều hai tay chống nạnh:
- Lần đầu tiên tu luyện mà đã dám hấp thu nhiều nguyên lực như vậy, có phải ngươi không muốn sống nữa hay không?
Tuy rằng nàng làm ra bộ dáng hung dữ như vậy, thế nhưng Lăng Phong biết nàng vì muốn tốt cho mình, nên hắn cũng cười cười không nói nhiều, hắn cũng không có ý định giải thích cùng Kiều Kiều bản thân hấp thu hỏa hệ nguyên lực vẫn còn thiếu rất nhiều. Có sự tồn tại của hỏa hệ kiếm nguyên, lượng nguyên lực khổng lồ vừa hấp thu chỉ cần một lần chuyển hóa là có thể luyện hóa hoàn toàn, căn bản sẽ không đả thương được đến bản thân.
Không trung vang lên một tiếng rít sắc bén, hồng quang chợt lóe, Tô Lam xuất hiện.
- Lão sư, người đi gặp Mạch Kha gia gia có phải không?
Kiều Kiều khoe khoang nói:
- Vừa rồi con đã dạy gã đầu gỗ này ngưng luyện chân nguyên lực đó.
- Kiều Kiều là giỏi nhất!
Cười cười véo cái mũi nhỏ nhắn của nàng, Tô Lam nói:
- Khi ta đến thì sư tôn vừa mới bế quan, xem ra không tới mười ngày nửa tháng chắc là sẽ không xuất quan.
Nàng lại nhìn về phía Lăng Phong:
- Lăng Phong, hiện tại ngươi đang ở đâu? Nếu như không tiện thì có thể chuyển đến Nguyên Lực học viện.
Lăng Phong ngẫm lại, mặc dù ở chỗ này đối với tu luyện của mình rất có ích, nhưng hắn vẫn lắc đầu cự tuyệt:
- Hiện tại ta đang ở Đa Bảo Các, nếu như Tô đại sư cho phép mà nói, ta hy vọng có thể tiếp tục đến nơi này tu luyện.
- Lão sư, người nên đáp ứng hắn đi.
Kiều Kiều dường như rất sợ sư phụ không đồng ý, tỏ ra tội nghiệp cầu xin:
- Người không biết đâu, vừa rồi tên đầu gỗ này tu luyện rất thú vị đó.
Rồi ngay sau đó liền nhanh nhảu kể lại tình hình khi nãy Lăng Phong tu luyện.
Nghe vậy, Tô Lam cả kinh, nhãn thần nhìn về phía Lăng Phong lại nhiều thêm vài phần mừng rỡ:
- Ta đâu có không đồng ý? Chỉ sợ Lăng Phong sau này sẽ không nhìn tới địa phương này thôi, bởi vì còn có địa phương tu luyện càng tốt hơn nữa dàng cho hắn.
Lời của nàng còn có chút hàm hồ, Lăng Phong cũng không tỉ mỉ suy nghĩ, mục đích chủ yếu khi tới Nguyên Lực học viện hôm nay đã được giải quyết, hắn cũng không nán lại thêm nữa mà liền cáo từ rời đi.
- Hừ hừ, tên đầu gỗ này, dĩ nhiên cứ như vậy rời đi, thực sự là không thú vị.
Kiều Kiều oán hận nói.
- Thế nào rồi, tiểu nha đầu, không nỡ xa người ta sao?
Tô Lam trêu đùa cũng chẳng khiến Kiều Kiều xấu hổ chút nào, tiểu nha đầu tâm linh như một tờ giấy trắng, nàng gật đầu nói:
- Vâng, đúng vậy, cả ngày cứ ru rú một chỗ tu luyện nên chán lắm, có thêm gã đầu gỗ này rất thú vị, hì hì.
Tiểu nha đầu này, xem ra nàng đã coi Lăng Phong trở thành bạn chơi đùa rồi.
- Lão sư, vừa rồi người nói có thể tên đầu gỗ kia sẽ không coi trọng Nguyên Lực học viện là có ý gì?
- Con nhóc mơ hồ này.
Gõ ngón tay lên trán nàng một cái, Tô Lam cười nói:
- Lẽ nào con quên mất lời hứa mà sư tôn đã từng công khai sao?
- Mạch Kha gia gia? A, con biết rồi!
Kiều Kiều lập tức nghi hoặc nói:
- Thế nhưng cho dù độ tương thích nguyên lực của tên kia có cao tới đâu, nhưng nếu độ khống chế không tốt thì cũng không phù hợp với yêu cầu của Mạch Kha gia gia.
- Lão sư là người mà ngay cả điểm này cũng không nghĩ tới sao?
Tô Lam bất đắc dĩ nói, đồ đệ bảo bối này thực sự là khiến người ta vừa yêu vừa giận:
- độ khống chế nguyên lực của hắn ta đã sớm kiểm tra qua rồi, là tuyệt hảo!
- Oa!
- Oa cái đầu ngươi!
Tức giận gõ đầu nàng một cái, Tô Lam nói:
- Nếu không phải ngươi không chịu đè nén tính khí để tu luyện, nhân tuyển tốt nhất tiếp để thu truyền thừa của sư tôn cũng chỉ có ngươi mà thôi.
Kỳ thực thiên phú của Kiều Kiều không hề thấp hơn Lăng Phong, thậm chí còn có thể hơn, bởi vì độ khống chế nguyên lực, độ tương thích của nàng đều là "tuyệt hảo"! Đáng tiếc tính tình của nàng nhanh nhảu láu táu, căn bản không thích hợp tu luyện nguyên lực chân võ quyết khô khan, hơn nữa bối cảnh của nha đầu này lại lớn đến dọa chết người, cũng không ai dám đi bắt ép nàng tu luyện. . Mỗi một lần tu luyện, ngay cả mình cũng phải ngọt ngào dụ dỗ mới có thể khiến nàng miễn cưỡng an phận tĩnh tu chốc lát.
Nghĩ tới đây, Tô Lam lại cảm thấy bất đắc dĩ, biết bao nhiêu người hao hết tâm tư cũng không thức tỉnh được nguyên tố cự linh, mà lại có một số người nắm được thiêu phú tuyệt vời nhưng căn bản không muốn nỗ lực, chỉ có thể cảm thán cảnh ngộ bất đồng giữa người với người.
Kiều Kiều cười hì hì, không ngừng bám dính làm nũng bên người Tô Lam.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Master Thief
Trở lại tổng bộ Đa Bảo Các, tràng cảnh trước mắt khiến Lăng Phong vô cùng kinh ngạc.
Ny Khả cùng với Phỉ Bối và vài gã Thuật Luyện Sư phẩm cấp khá cao đang đứng quanh một chiếc bàn, ở giữa bọn họ có đặt biến dị Phá Không Toa, thần tình cả nhóm vừa vui mừng lại vừa khổ não.
- Ny Khả tỷ tỷ!
- Tiểu Phong, đệ về rồi!
Ny Khả mừng rỡ đứng dậy:
- Chuyện lần này thực sự cần đa tạ đệ.
- Giữa tỷ đệ chúng ta còn phải nói những lời khách sao này sao?
Lăng Phong kỳ quái hỏi:
- Mọi người đang làm gì vậy? Lẽ nào hiệu quả khối tinh chương này không được tốt?
Không phải chứ, tuy rằng hắn chưa kiểm tra qua uy lực của biến dị Phá Không Toa, thế nhưng đánh bại phòng ngự của Thụy Tinh hẳn là cũng không vấn đề gì.
- Không phải!
Ny Khả vội vàng nói:
- Vừa rồi chúng ta đã kiểm tra qua, thậm chí Phỉ Bối đại sư cũng dựa theo luyện phương mà đệ đưa để luyện chế một khối biến dị Phá Không Toa mới, uy lực cũng đã đủ để công phá phòng ngự của Thụy Tinh, đám Thuật Luyện Sư làm ra một lượng lớn hẳn cũng không phải việc khó, chỉ là...
Nàng bối rối nhìn về phía Phỉ Bối.
- Lăng đại sư, chuyện này để ta nói đi.
Phỉ Bối ho nhẹ một tiếng, nói:
- Chúng ta từ trước tới nay chỉ một mực lo nghiên cứu ra một khối tinh chương có lực bạo phát đủ để chống lại Thụy Tinh, thế nhưng vừa rồi Tiểu Ngả Luân lại hỏi tới một vấn đề.
Hắn chỉ tay về phía Ngả Luân đang đứng cạnh mấy người.
Ngả Luân nhận được chỉ thị của Phỉ Bối, khẩn trương nói:
- tinh chương mới của chúng ta tuy rằng có thể phá giải được lực phòng ngự của Thụy Tinh, trong đối chiến giữa sơ giai dong binh hiệu quả vô cùng rõ ràng. Thế nhưng tác dụng của Thụy Tinh đối với đại đa số dong bình vẫn rất nổi bật! Bọn họ tuy rằng không thể bằng vào khối tinh chương này thu được chỗ tốt trong đối chiến ngang cấp, thế nhưng khi ra ngoài thám hiểm thì lực phòng ngự của Thụy Tinh làm tăng rất nhiều tỷ lệ sống sót của họ.
Hắn khi mới bắt đầu nói còn có phần lắp bắp, thế nhưng càng về sau lại càng lưu loát.
Lăng Phong hiểu rõ ý tứ của hắn, đứng trước những dong binh có được biến dị Phá Không Toa thì Thụy Tinh không có đất dùng, nhưng khi ra ngoài thám hiểm thì sao? Đối với những ma thú hung hãn thì Thụy Tinh lại có tác dụng không nhỏ.
Sắc mặt mấy người Phỉ Bối đều ngượng ngùng, Lăng Phong tốn hao tinh lực nghiên cứu ra biến dị Phá Không Toa đã giảm bớt rất nhiều nguy cơ cho Đa Bảo Các rồi, bọn họ đưa ra đề xuất này quả thực là quá phận.
Thấy biểu tình xấu hổ của họ, Lăng Phong cười cười, hắn căn bản không cảm thấy đây là sự tình quá nghiêm trọng:
- Ta sẽ nghiên cứu thêm một chút, thử xem có thể luyện chế ra được loại tinh chương có lực phòng ngự mạnh hơn Thụy Tinh hay không.
Nhóm người Phỉ Bối nhìn nhau, tất cả đều đại hỉ.
Ny Khả mở miệng, thế nhưng không nói nên lời, nhưng trên mắt đã vương đầy lệ. Nàng thật không ngờ khi ở Băng Phong thành bản thân mình vô ý bảo vệ một lần lại khiến Lăng Phong báo đáp hậu hĩnh đến vậy, chỉ cần khối tinh chương biến dị Phá Không Toa là đã đủ trả lại ân tình kia, Lăng Phong căn bản không cần làm thêm nữa! Thế nhưng hắn đối mặt với thỉnh cầu của Đa Bảo Các lại không chút do dự, có thể nghĩ hắn đã thực sự coi bản thân mình là người thân rồi...
Tiểu Ngả Luân đột nhiên nói:
- Lăng đại ca, đệ có thể làm trợ thủ cho huynh được không?
Nói chung, Thuật Luyện Sư thu đồ đệ thì trước đó đều để đồ đệ làm trợ thủ của mình, trước tiên thành thạo một chút thao tác trên phương diện thuật luyện. Thỉnh cầu của Ngả Luân rõ ràng là mang theo ý niệm bái sư học nghệ trong đầu, nhóm người Phỉ Bối không biết môn quy của sư phụ Lăng Phong như thế nào ( trong mắt bọn họ, Lăng Phong là một Thuật Luyện Sư cường đại như vậy hẳn là có một thuật lão sư phi thường cường hãn), có cho phép thu đồ đệ hay không, họ rất sợ yêu cầu không an phận của Ngả Luân sẽ khiến Lăng Phong tức giận.
- Không sao!
Lăng Phong cười khoát khoát tay, nói với Ngả Luân đang bị quở mắng sắp phát khóc:
- Ngươi cùng đi theo ta, ta thuận tiện dạy cho ngươi một vài thứ.
Hắn đột nhiên nghĩ đến, bản thân mình không thể ở lại Đa Bảo Các cả đời. Đến khi mình rời đi, vạn nhất Đa Bảo Các lại gặp phải nguy cơ như ngày hôm nay thì làm sao? Nếu có một Thuật Luyện Sư cường đại trường kỳ tọa trấn ở đây, tình huống tự nhiên sẽ tốt hơn không ít.
Ngả Luân tuổi còn trẻ đã có thể trở thành Thuật Luyện Sư hiển nhiên thiên phú không tệ, Lăng Phong vì thế mà có ý niệm bồi dưỡng một "thuật luyện đại sư tương lai" cho Đa Bảo Các.
- A... vâng, vâng, Lăng đại ca.
Ngả Luân có được đáp án ngoài dự đoán của mọi người, kinh hỉ luống cuống đi theo sau Lăng Phong tiến về phòng luyện chương.
- Tiểu Ngả Luân thực sự là vận khí tốt.
Mạc lão đầu cảm thán nói.
- Đúng vậy!
Thác Bạt ước ao nói:
- Tiểu gia hỏa này, vừa rồi Lăng đại sư đáp ứng dạy hắn một vài thứ, khong biết tiểu tử kia sẽ hưởng thụ được bao nhiêu.
- Hắc hắc, tiểu gia hỏa này thường ngày tốt với ta nhất, chờ sau khi hắn đi ra ta cần phải hỏi thử xem Lăng đại sư đã dạy hắn những thứ gì.
Kim Tư cười mờ ám nói.
Nghe tiếng nghị luận của mọi người xung quanh, Ny Khả âm thầm cười, nàng có thể đoán ra dụng ý của Lăng Phong khi dạy dỗ Ngả Luân, đối với sự trung thành của Tiểu Ngả Luân nàng cũng vô cùng tin tưởng. Năm đó nếu không phải Đa Bảo Các cứu hắn về từ giữa trời đông giá rét thì tiểu tử này đã sớm mất mạng, hơn nữa một thân tri thức luyện chương của hắn hoàn toàn có được từ Phỉ Bối đại sư, hai người tuy không có danh nghĩa thầy trò nhưng thực tế lại là vậy!
Kết hợp những điều đó lại, nếu muốn lưu giữ tâm của Tiểu Ngả Luân cũng không hề khó. Chỉ cần đến khi Tiểu Ngả Luân trưởng thành hẳn, những Thuật Luyện Sư trước mắt này triệt để quy phục vào Đa Bảo Các, thậm chí là hấp dẫn lôi kéo thêm các Thuật Luyện Sư khác gia nhập Đa Bảo Các!
Mà hết thảy những biến hóa này, tất cả đều bắt nguồn từ Lăng Phong!
Tri thức thuật luyện của hắn không phải là do học tập theo hệ thống có được, nếu để hắn dạy mà nói, việc duy nhất có thể làm chính là như Sang Sư trực tiếp dùng phương pháp Linh Hồn Ấn Khắc đem tri thức lưu lại lạc ấn trong thức hải Ngả Luân. Nhưng rất rõ ràng, làm như vậy cũng không hợp với thực tế.
- Khụ!
Lăng Phong ho nhẹ, hỏi:
- Trong ngày thường ngươi luyện chế tinh chương thì làm như thế nào?
Ngả Luân cho rằng Lăng Phong đang kiểm tra kiến thức của mình, không ngờ tới đại sư trong cảm nhận của hắn hoàn toàn là một thuật luyện kiến thức nửa vời. Hắn cung kính trả lời, lời lẽ không hề sơ sót, sợ câu trở lời của mình khiến Lăng Phong bất mãn.
Phòng luyện chương này là do Phỉ Bối sử dụng, dưới sự dạy dỗ của Phỉ Bối, Ngả Luân đối với nơi này cũng rất quen thuộc. Từ câu trả lời của hắn, Lăng Phong ngược lại đối với công dụng của các dụng cụ nơi này hiểu được không ít. Khẽ lắc đầu, hắn cảm thấy những công cụ này thật sự quá phức tạp, thí dụ một trình tự cần thiết khi luyện chương như "cảm tri", phải chia làm mười ba trình tự vô cùng cẩn thận: đầu tiên cần công cụ luyện kim đặc thù để đo đạc cấp độ cụ thể của ma hạch cần cảm tri, sau đó cần phải đo đạc độ dài chiều cao cẩn thận đến từng góc cạnh, tiếp theo lại phải tiến hành một loạt kiểm tra để đảm bảo khi cảm tri sẽ không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn... trước sau cần phải dùng đến không dưới ba mươi loại dụng cụ!
Lăng Phong rốt cục cũng rõ vì sao khi hắn phá giải Thụy Tinh chỉ cần hai ngày đã khiến họ kinh ngạc đến vậy. Dựa theo cách làm của họ, cho dù có được ý tưởng phá giải rõ ràng thì không có thời gian hai tháng cũng đừng mơ tưởng hoàn thành được! Nói về phương diện tri thức của luyện chương chính quy thì bản thân mình vạn vạn lần không bằng được Tiểu Ngả Luân chứ đừng nói đến chỉ dạy hắn.
Thấy Lăng Phong lắc đầu, Tiểu Ngả Luân vẻ mặt khẩn trương, không biết câu trả lời của mình đã khiến Lăng Phong không hài lòng chỗ nào.
Lăng Phong không rảnh để quan tâm đến tâm tư lo được lo mất của hắn, nhắm mắt ngưng thần, tỉ mỉ tìm kiếm những tri thức căn bản trong thức hải. Chỉ chốc lát sau, nhiều loại luyện phương đã xuất hiện, sau khi xem xong những luyện phương đó, hắn có chút thất vọng, dùng nó để luyện chế thành tinh chương hiệu quả vô cùng tốt! Nhưng những tinh chương này không loại nào không phải trung cấp tinh chương, không cùng một đẳng cấp với Thụy Tinh, cho dù hiệu quả tốt hơn cũng vô dụng.
Hắn trở nên hiếu kỳ, khối Thụy Tinh kia làm sao có thể khiến sơ cấp cự linh hình thành được lá chắn phòng hộ? Ánh mắt Lăng Phong rơi vào Thụy Tinh trên tay, bỗng dưng, giữa hai tay hắn bộc phát ra một trận tinh quang gai mắt, một làn sóng chân lực điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong Thụy Tinh!
Tiểu Ngả Luân ở đằng sau thất kinh, hắn vô ý thức muốn ngăn Lăng Phong lại, cũng may vào khắc cuối cùng đã khắc chế được sự xung động của bản thân. Khôi tinh chương này là Đa Bảo Các phái người mua về từ Thụy Tinh thương hội chuyên môn dùng để nghiên cứu, cho dù khi nghiên cứu bị hủy thì có sao?
Tinh chương tính chất cứng rắn, nhưng cũng không phải không thể tổn hại. Chân lực cường đại dũng mãnh tiến vào, chỉ nghe "rắc rắc" một tiếng giòn tan, mặt ngoài tinh chương xuất hiện vô số vết nứt, dùng sức thêm một chút, nó hoàn toàn vỡ vụn!
Ngay lập tức!
Niệm thức mạnh mẽ đâm ra, tố linh mặc tràn ra sau khi tinh chương vỡ vụn liền bị Lăng Phong điều khiển phiêu phù giữa không trung. Niệm thức như nước chảy, xuyên vào trong tố linh mặc, tỉ mỉ cảm ứng linh hồn vật tính trong đó.
Khi luyện chế tinh chương, trừ trình tự phối chế tố linh mặc tương đối rườm rà ra, còn tồn tại một nguy hiểm rất lớn, đó chính là --- linh hồn vật tính! Linh hồn vật tính nói cách khác chính là linh hồn của ma thú, mà linh hồn ma thú tồn tại bên trong ma hạch! Khi Thuật Luyện Sư cảm tri, chúng rất có khả năng sẽ đột nhiên bạo động, đối kháng với niệm thức của Thuật Luyện Sư, thậm chí còn tiến vào có ý đồ chiếm giữ thứ hải của họ! Đương nhiên, ma thú có thể làm được việc này cũng không nhiều.
Vừa rồi Lăng Phong đánh nát tinh chương, chính là để dùng niệm thức nhìn rõ xem linh hồn vật tính luyện chế Thụy Tinh đến từ loại ma thú nào, không nghĩ tới linh hồn con ma thú này còn muốn xâm chiếm thức hải của hắn! Lấy cường độ niệm thức của Lăng Phong, dù cho linh hồn ma thú tứ tinh cũng không thể nào đối kháng nổi, sao có thể e ngại mộ con ma thú nho nhỏ chưa vượt quá tam tinh?
Niệm thức như lợi kiếm, điên cuồng đâm ra!
"Chóe" một tiếng, linh hồn trong tố linh mặc như bị lửa đốt, thét lên chói tai lui về!
- Trốn đi đâu!
Niệm thức bỗng nhiên tăng thêm ba phần, Lăng Phong rốt cuộc cũng nhìn ra được hình dạng cụ thể của linh hồn trước mặt: đó là một con ma thú hải dương có hình tròn kỳ lạ, nó huy động tám trảo, trên đỉnh mỗi một móng vuốt đều có một mặt hộ thuẫn hình tròn!
Trong hải dương có rất nhiều kỳ thú, loại ma thú này ngay cả trong kho tri thức của Sang Sư cũng không ghi chép hoàn chỉnh, bất quá thông qua lần tiếp xúc ngắn ngủi này, Lăng Phong đã tìm hiểu rõ ràng được linh hồn vật tính của nó, cũng minh bạch đối với nó phải dùng loại tố linh mặc nào.
Chậm rãi mở mắt, đoàn tố linh mặc huyền phù trước mặt mất đi sự điều khiển của niệm thức, "phốc" một tiếng bắn ra tứ tán. Một bóng đen trong đó vặn vẹo một chút sau đó hóa thành một đoàn vụ khí biến mất. Mất đi sự che chở của tố linh mặc, linh hồn vật tính căn bản không thể tồn tại độc lập.
Tiểu Ngả Luân trừng trừng nhìn Lăng Phong, Lăng Phong hơi do dự, khua tay múa chân tả lại rồi nói nói:
- Ngươi có biết loại ma thú đó tên là gì không?
Rất rõ ràng, trên phương diện thuyết minh Lăng Phong thực sự rất thiếu thiên phú, nói cả nửa ngày, Tiểu Ngả Luân mới miễn cưỡng tưởng tượng ra được thứ hắn miêu tả, do dự nói:
- Có phải là Hải Đảm Tặc hay không?
- Hải Đảm Tặc?
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Master Thief