 |
|

07-04-2008, 10:29 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 62
Thoát giam tam hùng
Tất cả lại trở vá» vá»›i sá»± yên lặng, từng cÆ¡n gió trong mát thổi tạt, là m bốc lên mùi máu tanh tưởi, khiến má»i ngưá»i cÆ¡ hồ nôn tháo ra.
Nhạc Nhạn Linh đứng thừ ra như phá»—ng đá, cứ má»—i lần chà ng giết ngưá»i, trong lòng Ä‘á»u có cảm giác ngÆ¡ ngẩn và xót xa, chà ng chẳng phải sợ có ngưá»i báo phục, mà là sá»± lương thiện trong đáy lòng đã khiến chà ng cảm thấy mình đã là m má»™t Ä‘iá»u lẽ ra không nên là m.
Bốn nà ng cháºm bước Ä‘i đến gần, Dao Trì Long Nữ lặng băng bó vết thương cho chà ng, cá» chỉ hết sức dịu dà ng và ngáºp đầy Ä‘au xót.
Nhạc Nhạn Linh quét mắt nhìn bốn nà ng, giá»ng chua xót nói:
- Bốn vị lẽ ra không nên gần gũi với Nhạc Nhạn Linh nà y mới phải!
Bốn nà ng cùng rúng động cõi lòng, dưá»ng như hỠđã cảm nháºn Ä‘uợc Ä‘iá»u gì, Vân Phụng Ảnh dịu giá»ng nói:
- Chúng tiểu muội rất hiểu lòng của Linh ca, Linh ca không nên nghĩ vớ vẩn nữa.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i chua chát:
- Ngá»c muá»™i! Äể tá»± ngu ca là m Ä‘uợc rồi!
Dao Trì Long Nữ lắc đầu:
- Không đuợc đâu! Linh ca một tay đâu băng chắc đuợc!
Hà nh động và lá»i nói cá»§a há» như hoà n toà n không có kẻ khác.
Không sai, hỠđã quên mất sự hiện diện của quần hùng rồi.
Bá»—ng, Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i to lên tiếng nói:
- Nhạc Nhạn Linh, mục Ä‘Ãch ngươi đến đây là chỉ để lấy mạng Diệp Thiên Lân phải không?
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Phải, có lẽ khiến bảo chá»§ thất vá»ng.
Lãnh Vân bảo chủ lắc đầu:
- Không, lão phu không há» thất vá»ng, bởi lẽ tÃnh mạng cá»§a lão phu vốn đã được nhặt lại từ Äoạn Hồn cốc, chỉ các vị võ lâm đồng đạo hiện diện tại đây là thất vá»ng thôi.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng quét mắt nhìn quần hùng nói:
- Ngưòi mang thuốc giải sắp đến đây, các vị bất tất lo lắng.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i to:
- Nhạc Nhạn Linh, ngươi cÅ©ng xem thưá»ng Lăng Tiêu nà y quá, Lãnh Vân Bảo tuy không phải danh môn chÃnh phái gì trên giang hồ, nhưng chưa từng cúi đầu vá»›i bất kỳ ai bao giá».
Nhạc Nhạn Linh giá»ng buông thõng
- Sinh mạng quan trá»ng hÆ¡n danh dá»± nhiá»u!
- Giá mà lão phu sá»›m nháºn thức được câu nói ấy, thì đâu phải giam trong Äoạn Hồn cốc hai mươi năm trá»i.
Ngay khi ấy, trong sảnh bá»—ng có má»™t thiếu nữ dung mạo Ä‘oan trang Ä‘i ra, vừa nhìn thấy thi thể tà n khuyết cá»§a NgÅ© Nhạc thần quân, nà ng liá»n kinh hãi biến sắc, há miệng ra nhưng không thốt nên lá»i.
Lãnh Vân bảo chá»§ trầm giá»ng nói:
- Tú nhi, con ra đây là m gì?
Thiếu nữ vá»™i mắt khá»i thi thể, run giá»ng nói:
- Mẫu thân bảo nhi nữ ra há»i phụ thân đã mang thức ăn lên Ä‘uợc chưa?
Lãnh Vân bảo chủ chỉ mặt thoáng lướt vẻ đau khổ, lắc đầu nói:
- Thôi khá»i mang lên nữa, các vị thúc thúc đây có lẽ chẳng có lòng dạ nà o mà ăn cả.
Thiếu nữ ngạc nhiên:
- Äã xảy ra rắc rối gì phải không phụ thân?
- Ngươi đừng báºn tâm, và o nói vá»›i mẫu thân hãy láºp tức thu xếp dẫn các đệ đệ và tá»· muá»™i ngươi theo háºu sÆ¡n rá»i khá»i bảo ngay.
Thiếu nữ nghe váºy liá»n biến sắc mặt:
- Còn phụ thân thì sao?
- Äừng lo cho ta, Ä‘i mau.
- Mẫu thân không bao giỠbỠđi đâu!
Lãnh Vân bảo chá»§ tức giáºn vung tay, bốp má»™t tiếng, giáng cho thiếu nữ má»™t tát tai quát:
- Ai dám không nghe lá»i lão phu, Ä‘i mau!
Thiếu nữ lùi sau hai bước, đưa tay sỠmá, ánh mắt lộ vẻ kiên định nói:
- Phụ thân, chúng ta nguyên có má»™t gia đình yên ấm, từ khi phụ thân bị giam, má»i ngưá»i đã phải nếm trải biết bao Ä‘au khổ, trá»i cao thương xót, khiến phụ thân lại trở vá», những ngỡ không bao giá» rá»i xa nhau nữa, chẳng ngá» thá»i gian sum há»p tháºt là ngắn ngá»§i.
Lãnh Vân bảo chá»§ giáºn dữ quát:
- Ngươi… muốn chết hả?
Nhạc Nhạn Linh mặt thoáng lướt qua vẻ Ä‘au khổ, giá»ng trÄ©u nặng nói:
- Bảo chá»§, có lẽ tại hạ phải táºn chút sức lá»±c vì bảo chá»§!
Lãnh Vân bảo chá»§ nghe váºy thoáng ngẩn ngưá»i, Ä‘oạn buông tiếng cưá»i vang:
- Ha ha… Nhạc Nhạn Linh, ngươi tưởng lão phu bằng lòng chấp nháºn sá»± thương hại cá»§a ngươi hay sao?
Nhạc Nhạn Linh không chút tức giáºn, bình thản nói:
- Bảo chá»§, bây giá» không phải lúc bảo chá»§ xưng hùng, mà là muốn bảo chá»§ nghÄ© đến chÃnh Nhạc má»— khi xưa cÅ©ng có má»™t mái ấm gia đình.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i:
- Nhưng hiện tại đã không còn nữa chứ?
Nhạc Nhạn Linh gáºt đầu:
- Äúng váºy!
- Váºy lẽ ra ngươi phải ganh ghét ngưá»i khác có má»™t gia đình yên ấm má»›i đúng.
Nhạc Nhạn Linh chua xót:
- Không, Nhạc mỗ không muốn bất kỳ ai giống như Nhạc mỗ, trôi giạt giang hồ, không chốn nương thân.
Vẻ mặt chà ng hết sức thiểu não, như đang hồi ức gì đó, và cũng như đang thực hiện ý tưởng của mình.
Lãnh Vân bảo chá»§ vẻ cao ngạo trên mặt tan biến, qua vẻ mặt cá»§a Nhạc Nhạn Linh, lão đã nháºn thức được địa vị quan trá»ng cá»§a mình ở trong lòng vợ con, nếu lão muốn xưng hùng thì trẻ kia đừng cưới vợ sinh con, đừng gánh lấy trách nhiệm thiên phú nà y.
Lão ngơ ngẩn nhìn Nhạc Nhạn Linh nói:
- Nhạc Nhạn Linh, kẻ khác nói là ngươi có một trái tim thánh thiện.
Nhạc Nhạn Linh nhếch môi cưá»i:
- Thi thể trên mặt đất kia đã chứng minh tất cả!
- Có lẽ lão phu không xứng đáng để há»i.
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu:
- Không, Nhạc Nhạn Linh không muốn nhắc lại quá khứ nữa.
Äoạn chà ng quay sang Hoa Diá»…m Phương nói:
- Phương muá»™i có thể giúp há» giải trừ chất độc trong ngưá»i không?
Hoa Diá»…m Phương tấm tức gáºt đầu.
Nhạc Nhạn Linh dịu giong nói tiếp:
- Phương muá»™i hãy lượng thứ cho há», có lẽ ở nhà há» cÅ©ng có những ngưá»i yêu thương há» như các vị muá»™i muá»™i thương yêu ngu ca váºy, Ä‘ang chỠđợi há».
Bốn nà ng trong ánh mắt lên vẻ kỳ lạ, Hoa Diá»…m Phương ngoan ngoãn gáºt đầu, từ trong lòng lấy ra má»™t chiếc lá» ngá»c mầu hồng phấn, đến trao cho thiếu nữ kia và nói:
- Cô nương hãy tìm má»™t thùng nước, đổ má»™t phần ba và o đó và khuấy Ä‘á»u lên mang đến đây, má»—i ngưá»i chỉ cần má»™t ly là độc được giải trừ ngay.
Thiếu nữ hết sức cảm tạ, vá»™i định quỳ xuống cảm Æ¡n, Hoa Diá»…m Phương vá»™i đỡ dáºy nói:
- Äừng cảm tạ tôi!
Lãnh Vân bảo chá»§ thấy váºy bèn cưá»i nói:
- Phải cảm tạ vị Nhạc công tỠkia mới đúng!
Thiếu nữ thoáng ngẩn ngưá»i, quay sang định cảm tạ Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh nhếch môi cưá»i nói:
- Cô nương khá»i phải cảm tạ, số mệnh cô nương tốt hÆ¡n tại hạ nên má»›i gặp chúng tôi, cô nương nên cảm tạ số mệnh má»›i phải!
Thiếu nữ định quỳ xuống, nhưng bị khà kình cá»§a Nhạc Nhạn Linh đỡ lại không sao quỳ xuống Ä‘uợc, đà nh chắp tay xá dà i, quay ngưá»i trở và o trong sảnh.
Lát sau thiếu nữ đã xách một thùng nước trở ra, quần hùng tranh nhau uống.
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu, lòng khinh bỉ thầm nhủ:
“Có lẽ đó chÃnh là nhân tÃnh.â€
Bốn nà ng cÅ©ng Ä‘á»u táºp trung ánh mắt và o quần hùng.
Ngay khi ấy, Nhạc Nhạn Linh bá»—ng cảm thấy có má»™t bà n tay đặt lên huyệt Bối Tâm cá»§a mình, chà ng không động Ä‘áºy lạnh lùng nói:
- Vị bằng hữu nà o váºy?
Chỉ nghe tiếng Äá»™c Thánh Công Tôn Äà o cưá»i khảy:
- Nhạc Nhạn Linh lão phu không hỠdùng độc!
Bốn nà ng nghe tiếng kinh hãi quay lại, Äá»™c Thánh lạnh lùng nói:
- Các ngưá»i mau lui ra, nếu không thì… hừ!
Bốn nà ng thấy Nhạc Nhạn Linh đã lá»t và o tay Äá»™c Thánh, lòng Ä‘á»u mất hết chá»§ ý, đồng thanh nói:
- Không đuợc là m hại y!
Äoạn y lá»i cùng lui ra xa.
Lúc nà y Lãnh Vân bảo chá»§ đã uống thuốc giải xong, quay lại chợt thấy Äá»™c Thánh Ä‘ang đứng sau lưng Nhạc Nhạn Linh thoáng suy nghÄ© liá»n vỡ lẽ, bèn lạnh lùng cưá»i nói:
- Công Tôn huynh bao lâu nay vẫn khá»e chứ?
Äá»™c Thánh cưá»i u ám:
- NhỠphúc đức của Lăng huynh.
Lãnh Vân bảo chá»§ cháºm bước tiến tá»›i.
Hôm nay, Công Tôn huynh quan tâm Lãnh Vân bảo, tháºt không quý hóa. Lăng má»— là địa chá»§ đâu thể chểnh mảng vá»›i khách, xin má»i Công Tôn huynh và o trong dùng trà .
Äá»™c Thánh gằn giá»ng:
- Lăng Tiêu, đứng lại!
Lãnh Vân bảo chá»§ vá» sá»ng sốt:
- Công Tôn huynh?
Äá»™c Thánh cưá»i khảy:
- Lăng Tiêu, ngươi hãy đứng yên đó, đừng giả vỠngốc ngếch nữa, lão phu không dễ bị mắc lừa đâu.
Lãnh Vân bảo chá»§ biết khó có thể tiếp cáºn lão ta, đà nh đứng lại nói:
- Công Tôn huynh là như đối mặt vá»›i đại địch thế nà y, tháºt ra đã xảy ra việc gì váºy?
Äá»™c Thánh cưá»i khảy:
Lăng huynh đừng vỠvĩnh nữa, lúc nà y lão phu chỉ cần mạnh tay một chút là tiểu tỠnà y táng mạng ngay.
Lãnh Vân bảo chủ vỠnhư vỡ lẽ:
- À ra váºy, nếu Công Tôn huynh nói sá»›m là Lăng má»— đã dừng lại rồi.
Äá»™c Thánh cưá»i khảy:
- Lăng huynh đừng khéo vỠvĩnh nữa, ai chả biết tiểu tỠnà y đã hai lần cứu mạng Lăng huynh.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i phá lên:
- Công Tôn huynh đã xem Lăng má»— là ngưá»i quá xem trá»ng nhân nghÄ©a rồi.
Äá»™c Thánh cưá»i u ám:
- Váºy có lẽ lão phu đã lầm ngưá»i. Tuy nhiên lão phu chỉ tin ở chÃnh mình, nếu Lăng huynh tháºt sá»± không có ý định báo ân tiểu tá» nà y, váºy thì lão phu hạ thá»§ đây.
Thái Phụng Tiên Tá» hoảng kinh gằn giá»ng quát:
- Công Tôn Äà o, lão mà dám hạ sát y, bổn cô nương sẽ lá»™t da lão.
Äá»™c Thánh cưá»i nham hiểm:
- Lão phu bình sinh không sợ ngưá»i hung dữ, nếu các vị tá»± tin có thể chống nổi độc cá»§a lão phu thì cứ phóng tay tấn công, chúng ta cùng thi thố hết sở trưá»ng.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i khảy:
- Công Tôn Äà o, nếu lão phu nhá»› không lầm, dưá»ng như ngưá»i nà y đã từng cứu mạng ngươi thì phải!
- Äúng váºy, đó là trong Äoạn Hồn cốc, nhưng đã trao đổi bằng ba Ä‘iá»u kiện.
- Công Tôn huynh vá»›i y đâu có thâm thù đại háºn gì?
- Tiểu tá» nà y là đại địch lá»›n nhất đã là m há»ng đại kế cá»§a lão phu, má»™t ngà y hắn còn sống là má»™t ngà y lão phu ăn ngá»§ không yên, đó chÃnh là nguyên nhân lão phu nhất quyết phải trừ khá» hắn.
Lãnh Vân bảo chủ mắt ánh lên vẻ kỳ lạ:
- Cầu cho Công Tôn huynh sẽ đuợc toại nguyện.
Hiện hắn đang ở trong tay lão phu, chả lẽ Lăng huynh ngăn cản đuợc ư?
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i:
- Äây là Lãnh Vân bảo, Công Tôn huynh chá»› nên quên.
Äá»™c Thánh thản nhiên cưá»i:
- Váºy thì để lão phu kết liá»…u tên tiểu tá» nà y xong, chúng ta…
Äá»™c Thánh chưa dứt lá»i, bá»—ng cảm thấy trên huyệt Bối Tâm mình cÅ©ng có má»™t bà n tay đặt lên, liá»n giáºt mình kinh hãi, không nói tiếp Ä‘uợc.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i mỉa mai:
- Công Tôn huynh sao không nói nữa váºy?
Äá»™c Thánh cưá»i gằn:
- Vị bằng hữu nà o mà lại xem trá»ng lão phu mà lại truyá»n công lá»±c từ sau lưng thế nà y?
Chỉ nghe má»™t giá»ng nặng ná» nói:
- Lão nạp Cổ Pháºt Thiên Si đây!
Äá»™c Thánh cưá»i phá lên:
- Ha ha, chúng ta cùng bị giam má»™t nÆ¡i, suốt hai mươi năm trá»i, lão phu tưởng là má»™t khi chia tay, ba chúng ta kiếp nà y khó thể gặp lại nhau, tháºt không ngá» hôm nay chúng ta lại tái ngá»™ trong Lãnh Vân bảo nà y.
Cổ Pháºt Thiên Si mỉm cưá»i:
- Lão nạp cÅ©ng có cùng mục Ä‘Ãch như Công Tôn thà chá»§, chỉ vì má»™t ngưá»i…
- Nhưng kết quả không giống nhau chứ?
- Phải, thà chủ là giết, lão nạp là tha…
- Nhưng hiện nay hắn đang ở trong tay lão phu.
Cổ Pháºt Thiên Si cưá»i:
- Thà chá»§ có biết vì sao Nhạc Nhạn Linh chẳng thể thoát khá»i tay thà chá»§ trong lúc thà chá»§ nói chuyện không?
- Vì hắn mà hà nh công thì lão phu…
Bá»—ng lão ngưng lá»i không nói tiếp nữa.
Cổ Pháºt Thiên Si cưá»i:
- Vì y mà váºn công là thà chá»§ biết ngay chứ gì? Thà chá»§ tin là lão nạp có khả năng ấy không?
Äá»™c Thánh biết hôm nay đã lá»t và o tay Cổ Pháºt, bèn tuân theo lá»i đối phương, bèn lạnh lùng nói:
- Thiên Si, ngươi muốn gì?
- Lão nạp đã nói rồi, mục Ä‘Ãch lão nạp đến đây là để tha ngưá»i.
- Nếu lão phu thả hắn thì sao?
- Lão nạp cũng sẽ thả thà chủ.
- Tháºt chăng?
Lãnh Vân bảo chá»§ bá»—ng cưá»i khảy nói:
- Tháºt không ngá» Công Tôn huynh cÅ©ng quý mạng sống thế nà y!
Äá»™c Thánh đỠmặt, cưá»i khảy:
- Lăng huynh, chúng ta cũng tương tự nhau thôi.
Cổ Pháºt Thiên Si trầm giá»ng:
- Thả ngưá»i Ä‘i!
- Ngươi chưa trả lá»i tháºt hay giả?
- Pháºt môn không bao giá» nói dối.
Äá»™c Thánh liá»n thu tay vá», cưá»i khảy nói:
- Nhạc Nhạn Linh váºy là cục diện giữa chúng ta hôm nay lại kết thúc nữa rồi.
Nhạc Nhạn Linh tiến tới hai bước, quay lại nói:
- Công Tôn Äà o, Nhạc má»— trước giá» không há» muốn giết kẻ không có thù oán, nhưng đối vá»›i tôn giá, Nhạc má»— phải phá lệ.
Äá»™c Thánh thản nhiên cưá»i:
- Chúng ta chẳng thể cùng tồn tại rồi! Cổ Pháºt, buông tay Ä‘i.
Cổ Pháºt Thiên Si bá»—ng lùi sau năm bước, chắp tay trước ngá»±c nói:
- Lão nạp đã đắc tội.
Hoa Diá»…m Phương tay phải chầm cháºm đưa lên, đưa mắt nhìn Äá»™c Thánh nói:
- Công Tôn Äà o, tôn giá có danh hiệu là Äá»™c Thánh, hôm nay bổn cô nương không tá»± lượng sức mình muốn tá»· thà vỠđộc vá»›i tôn giá, tôn giá hãy chuẩn bị Ä‘i.
Äá»™c Thánh sá»ng sốt:
- Cô nương là ai?
Dứt lá»i, tay cÅ©ng giÆ¡ lên, má»™t luồng gió nhẹ đã bay vá» phÃa Hoa Diá»…m Phương, khó thể phát giác Ä‘uợc.
Hoa Diá»…m Phương Ä‘iá»m nhiên cưá»i:
- Tôn giá đã chuẩn bị xong chưa?
Äá»™c Thánh đắc ý cưá»i to:
- Không cần tỷ thà nữa, cô nương hãy lo liệu tang phục đi thôi!
Má»i ngưá»i nghe váºy liá»n bà ng hoà ng kinh hãi, không má»™t ai đã trông thấy Äá»™c Thánh hạ độc từ lúc nà o.
Hoa Diá»…m Phương Ä‘iá»m nhiên cưá»i:
- Chất độc thiêu tâm cá»§a Äá»™c Thánh chẳng có gì đáng kể, tôn giá nên chuẩn bị háºu sá»± là tốt hÆ¡n.
Äá»™c Thánh cả kinh buá»™t miệng há»i:
- Quỷ Diện Bà Bà là gì của cô nương?
- Là thị bộc của bổn cô nương.
- Váºy cô nương là …
- Tông chá»§ Máºt Tông.
Äá»™c Thánh tái mặt, thừ ra nhìn Hoa Diá»…m Phương thiểu não nói:
- Sao lần gặp trước không chịu cho biết thân pháºn?
Hoa Diá»…m Phương cưá»i khảy:
- Nể mặt Quá»· Diện Bà Bà , bổn cô nương đã tha cho tôn giá má»™t lần, nhưng tôn giá chẳng biết tiến thoái, cứ bám theo quấy nhiá»…u, Hoa Diá»…m Phương hôm trước vì lòng nhân từ suýt nữa đã khiến Linh ca táng mạng trong tay tôn giá bổn cô nương rất là hối háºn là không giết tôn giá rồi.
Quần hùng nghe váºy chỉ biết Äá»™c Thánh đã bị Hoa Diá»…m Phương chế ngá»±, không má»™t ai biết vì sao Hoa Diá»…m Phương lại có thể khắc chế kịch độc cá»§a Äá»™c Thánh.
Äá»™c Thánh van vỉ:
- Tông chủ có thể cho lão phu gặp mặt bà bà lần cuối không?
Hoa Diễm Phương lạnh lùng lắc đầu:
- Bổn tông chủ không bao giỠbuông tha cho bất kỳ kẻ nà o dám trái mạng cả.
Lạ thay, Äá»™c Thánh Công Tôn Äà o tà n ác là thế, nghe váºy không dám nói gì thêm nữa.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe má»™t giá»ng nặng ná» nói:
- Tiểu chủ nhân!
|

07-04-2008, 10:29 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 63
Thân thế mịt má»
Hoa Diá»…m Phương nghe tiếng rúng động cõi lòng, nhưng nà ng không ngoảnh lại nhìn như má»i ngưá»i, chỉ bình thản nói:
- Diễm Phương đã liệu chừng Bà Bà đã đến đây rồi!
Ngưá»i đến đúng la Quá»· Diện Bà Bà mặt đầy vằn vện khiếp ngưá»i, bà nặng ná» cháºm chạp Ä‘i đến bên cạnh Hoa Diá»…m Phương thà nh khẩn nói:
- Tiểu thư, khi xưa lệnh đưá»ng đã từng được ngưá»i nà y trợ giúp hai lần, do đó má»›i tặng cho má»™t quyển Äá»™c Kinh khoáng cổ tuyệt kim cho y, tuy y từng hai lần mạo phạm tông chá»§, nhưng xin tông chá»§ vì tình…
- Nhưng lão thỠquyết sát hại Linh ca, Diễm Phương không dám buông tha cho lão.
Äá»™c Thánh vá»™i thấp giá»ng nói:
- Chỉ cẩn tông chủ buông tha lão phu, lão phu xin thỠkiếp nà y sẽ không bao giỠlà m thương tổn đến một sợi tóc của Nhạc Nhạn Linh nữa.
Má»i ngưá»i nghe váºy lại bà ng hoà ng kinh hãi, bởi há» Ä‘á»u biết Äá»™c Thánh hà nh sá»± xưa nay đầu có thể lìa, máu có thể đổ nhưng không bao giá» thu hồi lá»i mình đã thốt ra.
Hoa Diá»…m Phương vốn cÅ©ng chẳng muốn sát hại Äá»™c Thánh, chẳng qua vì tình thế má»›i phải bắt buá»™c như váºy.
Giá» nghe lão hứa sẽ không bao giá» gây thương tổn cho Nhạc Nhạn Linh nữa, liá»n đổi giáºn là m vui, nhoẻn cưá»i nói:
- Tháºt ư? Tôn giá không dối gạt bổn tông chá»§ chứ?
Äá»™c Thánh trịnh trá»ng:
- Äừng nói lão phu cả Ä‘á»i không dối gạt ai, mà lão phu cả Ä‘á»i chuyên thÃch dối gạt thì cÅ©ng không bao giá» dối gạt cô nương.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i nhạt nói:
- Công Tôn Äà o, tôn giá đâu phải hạng ngưá»i tham sinh úy tá».
Äá»™c Thánh cưá»i to:
- Không sai, công tá» nói rất đúng nhưng má»i ngưá»i nà o biết lão phu trong Ä‘á»i có từng kÃnh trá»ng ngưá»i nà o không?
Hoa Diễm Phương đưa mắt nhìn Quỷ Diện Bà Bà nói:
- Bà bà , hãy mau trao thuốc giải cho lão ta.
Quá»· Diện Bà Bà tiến tá»›i đưa thuốc giải cho Äá»™c Thánh nói:
- Lẽ ra tôn giá không nên gây khó khăn cho con gái bà ấy!
Äá»™c Thánh đón lấy thuốc uống và o, bá»—ng há»i:
- Bà bà , nà ng có khá»e không?
Trong khi nói mắt nhìn chằm chằm và o mặt Quỷ Diện Bà Bà , dáng vẻ hết sức bức thiết.
Quá»· Diện Bà Bà thấp giá»ng:
- Hãy quên Ä‘i thôi, bà ấy đã chết mưá»i tám năm rồi.
Gương mặt Äá»™c Thánh liá»n co giáºt dữ dá»™i, má»™t hồi tháºt lâu má»›i thốt nên lá»i, lá»›n tiếng nói:
- Ai đã sát hại?
- Khẽ nà o, đừng là m cho Phương nhi đau buồn.
Äá»™c Thánh bá»—ng năm lấy hai tay Quá»· Diện Bà Bà , run giá»ng khẽ nói:
- Bà bà , hãy cho tại hạ biết… ai đã sát hại nà ng?
Quá»· Diện Bà Bà trầm trá»ng:
- Trước lúc chết, bà ấy không hỠnhắc đến tôn giá.
Äá»™c Thánh cưá»i chua xót:
- Tại hạ biết nà ng không bao giá» nhắc đến tại hạ, nhưng trong lòng tại cả cả Ä‘á»i không há» có hình bóng cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ nà o khác. Hãy cho tại hạ biết, ai đã sát hại nà ng?
Quỷ Diện Bà Bà thở dà i:
- Ôi! Tôn giá biết Máºt Tông hiện đã không phải do bà ấy lãnh đạo rồi còn cần lão thân cho biết là m gì?
Äá»™c Thánh chợt hiểu thoáng ngẩn ngưá»i, sau đó buông tiếng cưá»i vang:
- Ha ha… kiếp nà y Công tôn má»— đã không được gặp nà ng, nhưng trên đưá»ng xuống suối và ng, không ai có thể ngăn cản Công Tôn má»—! Ha ha… lão phu Ä‘i đây! Phương nhi! Hãy nhá»› lấy lá»i lão phu.
Ngoảnh sang sâu lắng nhìn Hoa Diá»…m Phương, Ä‘oạn liá»n phi thân bá» Ä‘i.
Quá»· Diện Bà Bà quay ngưá»i lại, bá»—ng há»i:
- Phương nhi có nhá»› lá»i lão ta được không?
Hoa Diá»…m Phương thông minh tuyệt đỉnh, trước kia nà ng đã từng bao lần há»i thân phụ mình là ai, song Ä‘á»u bị Quá»· Diện Bà Bà ỡm á» lảng tránh, qua việc xảy ra hôm nay, nà ng như đã hiểu ra gì đó.
Nà ng thẫn thỠnhìn Quỷ Diện Bà Bà nói:
- Bà bà đã nói những gì, Phương nhi Ä‘á»u hiểu rõ cả rồi!
Äá»an đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh ánh mắt nà ng đầy vẻ tá»± ty mặc cảm.
Thái Phụng Tiên TỠđầu óc linh mẫn, thấy váºy cả kinh, vá»™i phi thân đến ôm Hoa Diá»…m Phương và o lòng, dịu giá»ng nói:
- Phương muội, sao sắc mặt khó coi thế nà y?
Bạch Như Ngá»c và Vân Phá»§ng Ảnh lúc nà y cÅ©ng Ä‘á»u hiểu ra, cùng Ä‘i đến gần, Nhạc Nhạn Linh tuy không hiểu gì, song cÅ©ng Ä‘oán ra sá»± thể không phải bình thưá»ng, cÅ©ng bèn cất bước Ä‘i đến.
Quỷ Diện Bà Bà thầm cầu khấn:
- Cầu xin trá»i cao thương xót, để há» sưởi ấm cõi lòng giá lạnh cá»§a Phương nhi!
Hoa Diá»…m Phương nước mắt dà n giụa nhìn bốn ngưá»i nói:
- Má»™t ngà y nà o đó má»i ngưá»i sẽ khinh thưá»ng Hoa Diá»…m Phương nà y.
Nhạc Nhạn Linh vội nói:
- Muá»™i nói gì lạ váºy?
- Hiện Linh ca chưa hiểu rõ sá»± tháºt nên má»›i nói váºy.
Mai Ngá»c Sương nghiêm giá»ng:
- Phương muá»™i, Linh ca yêu là yêu con ngưá»i cá»§a Phương muá»™i, Phương muá»™i là ngưá»i vô tá»™i, chỉ có bá»n dối Ä‘á»i tá»± phụ má»›i gán tá»™i cho má»™t ngưá»i lương thiện mà thôi.
Nà ng nói váºy chẳng khác nà o cho Hoa Diá»…m Phương biết là nà ng đã hiểu rõ ná»™i tình rồi.
Hoa Diá»…m Phương lo lắng nhìn ba ngưá»i kia, thấy trong mắt há» Ä‘á»u ngáºp đầy vẻ thân thương quan hoà i, ngoà i ra má»™t vẻ gì khác lạ.
Nà ng có phần yên tâm, đưa tay áo lên lay nước mắt, cảm động nói:
- Tiểu muá»™i sẽ không bao giá» rá»i xa các vị tá»· tá»·!
Bạch Như Ngá»c tiếp lá»i:
- Äúng rồi! Phương muá»™i, chúng ta sẽ không bao giá» rá»i xa nhau.
Ngay khi ấy, bá»—ng ngoà i cổng bảo loạng choạng chạy và o bảy tám tráng hán, thảy Ä‘á»u toà n thân bê bết máu, đại hán Ä‘i đầu cất tiếng nói:
- Bẩm bảo chá»§, ngưá»i cá»§a Máºt Tông đã tấn công đến rồi!
Lãnh Vân bảo chá»§ cả kinh, thất sắc, lão nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» là trước khi nháºn được tin báo, ba trạm gác bên ngoà i bảo đã bị triệt hạ má»™t cách dá»… dà ng thế nà y.
Lão tức giáºn quát:
- Sao các ngưá»i không thông báo sá»›m hÆ¡n?
Lãnh Vân bảo chá»§ vừa dứt lá»i, bá»—ng nghe từ sau bình phong vang lên má»™t giá»ng trẻ con lạnh lùng cưá»i nói:
- Há» quả cÅ©ng rất muốn thông báo sá»›m, song khốn ná»—i không có cánh, chẳng thể thoát khá»i tay bổn thiếu gia, nên đà nh phải Ä‘i cùng bá»n thiếu gia và o đây.
Dứt lá»i, sáu tiểu tá» từ sau bình phong cháºm rãi Ä‘i ra, theo sau há» là Thất Tà n Tẩu và hÆ¡n hai mươi lạt ma mặc tăng bà o đỠvà đen.
Sáu tiểu đồng như là nhân váºt cầm đầu, chỉ thấy há» ngạo nghá»… khoanh tay trước ngá»±c nói:
- Lăng Tiêu, tôn giá đánh hay hà ng, quyết định mau!
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i khảy:
- Äánh thì sao? Hà ng thì sao?
Äồng tá» cầm đầu:
- Nếu đánh, hôm nay bá»n nà y sẽ giết sạch tất cả má»i ngưá»i hiện diện tại đây, còn hà ng thì kể từ nay Lãnh Vân bảo chá»§ phải tuân theo mệnh lệnh cá»§a phái Máºt Tông, trở thà nh má»™t trá»ng địa thống nhất võ lâm Trung Nguyên.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i vang:
- Ha ha… các ngươi không thấy nghĩ quá dễ dà ng sao?
Sáu đồng tá» bởi chưa từng rá»i khá»i bên mình tông chá»§ Máºt Tông nên không biết bốn kỳ nữ và Nhạc Nhạn Linh, tưởng mình toà n thân đầy độc váºt, Lãnh Vân bảo hẳn không ai địch nổi, vì váºy chúng hết sức ngạo mạn hống hách, chẳng xem má»i ngưá»i ra gì.
Lãnh Vân bảo chá»§ vừa dứt lá»i, sáu ngưá»i liá»n buông tiếng cưá»i vang, trong số má»™t đồng tá» có nốt ruồi Ä‘en ở giữa chân mà y bá»—ng tiến tá»›i má»™t bước nói:
- Lăng Tiêu, có giá»i thì hãy ra đây xem thá»!
Lãnh Vân bảo chá»§ là má»™t chá»§ nhân má»™t bảo, sao thể chịu nổi lá»i khiêu khÃch ấy, vừa định bước ra, bá»—ng nghe má»™t ngưá»i đứng cạnh cưá»i to nói:
- Bảo chá»§ hà tất hÆ¡n thua vá»›i bá»n trẻ con nà y, hãy để Sáp Dá»±c Hổ thay mặt bảo chá»§ dạy cho bá»n nhãi ranh miệng còn hôi sữa nà y má»™t bà i há»c được rồi.
Dứt lá»i, ngưá»i đã đến trước mặt gã độc đồng ấy.
Gã độc đồng cưá»i khảy:
- À, khinh công cũng khá lắm, thảo nà o có danh hiệu Sáp Dực Hổ (chắp cánh). Nhưng chút bản lĩnh đó đối với bổn thiếu gia chẳng là gì cả.
Sáp Dá»±c Hổ nhướng đôi mà y, giáºn dữ quát:
- Nhãi ranh quá là ngông cuồng, đại gia hóa kiếp cho ngươi đây!
Vừa dứt lá»i, hai tay đã vung ra vá»›i chiêu Thương Ưng Bác Thố (ưng xanh bắt thá») chá»™p và o hai tay gã độc đồng, xuất thá»§ như chá»›p, hiển nhiên không phải là hạng vô danh.
Gã độc đồng thản nhiên cưá»i:
- Hãy thỠrồi sẽ rõ!
Trong khi nói vẫn đứng yên bất động.
Sáp Dá»±c Hổ bao năm lăn lá»™n trên giang hồ, từng trải nhiá»u tráºn chiến, thấy gã độc đồng không né tránh, biết là đối phương định chỠđến khi chiêu thức mình dùng già má»›i đột ngá»™t xuất thá»§, bèn vá»™i thu hồi năm thà nh công lá»±c để đỠphòng bất trắc.
Trong chá»›p mắt, hai tay Sáp Dá»±c Hổ đã còn cách bắp tay gã độc đồng không đầy năm phân, mắt thấy gã độc đồng có bản linh thông thiên cÅ©ng không thể nà o tránh khá»i chứ đừng nói là xuất chiêu chống đỡ.
Sáp Dực Hổ đinh ninh đã nắm chắc phần thắng, năm thà nh công lực đã thu hồi lại tung ra, quát to:
- Xem đại gia có thể…
Chưa dứt lá»i hai tay đã nắm lấy bắp tay gã độc đồng, đột nhiên…
Sáp Dá»±c Hổ rú lên thảm khốc, rồi thì ngã lăn ra đất, liên tiếp co giáºt mấy cái, toà n thân trở nên tÃm Ä‘en, chết ngay tại chá»—.
Trong quần hùng, ngoà i bốn thiếu nữ và Nhạc Nhạn Linh, thảy Ä‘á»u kinh hoà ng thất sắc, chẳng hiểu gì cả.
Sáu gã độc đồng thấy má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh khiếp, cà ng thêm lấy là m đắc ý, gã độc đồng ấy theo thói quen lại khoanh tay trước ngá»±c, đưa mắt nhìn Lãnh Vân bảo chá»§ nói:
- Lăng Tiêu, tôn giá tá»± tin hÆ¡n được ngưá»i nà y bao nhiêu?
Lãnh Vân bảo chá»§ ước lượng tình thế, biết phái Máºt Tông đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch tiêu diệt Lãnh Vân bảo, không thể nà o tránh khá»i xung đột, tuy không hy vá»ng già nh được phần thắng, nhưng lão là chá»§ nhân má»™t bảo, hôm nay ngưá»i ta đã khinh mình đến ná»—i kéo đến nhà khiêu chiến, nếu mình không đứng ra thì lấy ai đứng ra, đà nh bấm bụng nói:
- Không sai, lão phu Ä‘ang muốn thá» sức vá»›i tiểu tá» ngươi, để xem trên mình ngươi có bao nhiêu độc váºt ghê ghá»›m.
Thái Phụng Tiên Tá» từ trong tay áo lấy ra mấy mÅ©i độc châm sau Ä‘uôi có cánh má»ng, cất tiếng ngăn cản:
- Bảo chá»§, không được đâu, bá»n há» chÃnh là sáu trong mưá»i hai độc đồng phò tá tông chá»§ Máºt Tông đấy!
Lãnh Vân bảo chá»§ và quần hùng nghe váºy Ä‘á»u cả kinh thất sắc, thì ra tuy há» chưa từng gặp mưá»i hai độc đồng nhưng đã được nghe từ lâu.
Sáu gã độc đồng cÅ©ng giáºt mình sá»ng sốt, thiếu nữ áo đỠnà y là ai mà lại biết được lai lịch cá»§a há», lẽ Ä‘uÆ¡ng nhiên há» nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» trong số há» mưá»i hai ngưá»i đã có ba ngưá»i táng mạng dưới tay thiếu nữ áo đỠnà y.
Gã độc đồng giữa chân mà y có nốt ruồi Ä‘en bá» hai tay buông trước ngá»±c xuống, cưá»i khảy nói:
- Nha đầu, ngươi đã biết lai lịch của chúng tiểu gia, có dám thỠsức với bổn thiếu gia và i chiêu không?
Mai Ngá»c Sương tức giáºn, tay phải vung lên, vừa định phóng độc châm, bá»—ng nghe Hoa Diá»…m Phương nói:
- Sương tá»· bất tất tức giáºn bá»n nô tà i nà y, chút độc trên mình há» chẳng có gì đáng kể, để tiểu muá»™i đối phó được rồi.
Äoạn cất bước Ä‘i vá» phÃa sáu gã độc đồng.
Nhạc Nhạn Linh không yên tâm tiến tới một bước, nắm tay Hoa Diễm Phương quan tâm nói:
- Phương muá»™i có thể đối phó được vá»›i độc váºt cá»§a há» tháºt ư?
Hoa Diá»…m Phương nghe lòng ngá»t lịm, nhoẻn cưá»i nói:
- Tháºt, Linh ca đừng lo.
- Nhưng ngu ca…
Hoa Diá»…m Phương quay ngưá»i cản tầm nhìn cá»§a sáu gã độc đồng, từ trong lòng lấy ra má»™t quả cầu trắng to cỡ trứng chim sẻ được xâu bởi sợi dây chuyá»n bằng bạch kim nói:
- Äây chÃnh là váºt khắc chế tÃnh mạng cá»§a há».
Äoạn bá» quả cầu trắng và o miệng ngáºm.
Nhạc Nhạn Linh vẫn không mấy tin song thấy Hoa Diá»…m Phương tá»± tin như váºy đà nh buông tay cho nà ng Ä‘i.
Hoa Diễm Phương dừng lại trước mặt gã độc đồng ấy cách chừng ba thước, lạnh lùng nói:
- Các ngươi hãy xông và o một thể đi!
Gã độc đồng có nốt ruồi Ä‘en cưá»i nói;
- Ngươi đã thân máºt vá»›i tên tiểu tá» kia đủ rồi chứ? Bây giá» có thể thân máºt vá»›i bổn thiếu gia má»™t lúc không?
Hoa Diá»…m Phương đỠmặt, mắt rá»±c sát cÆ¡, giá»ng sắc lạnh nói:
- Bổn cô nương xé xác ngươi.
Gã độc đồng cưá»i to:
- Chỉ cần ngươi dám!
Hoa Diá»…m Phương nhướng mà y bừng sát khÃ, buông tiếng quát vang, chỉ thấy bóng và ng nhấp nhoáng, hai tay gã độc đồng đã lá»t và o tay Hoa Diá»…m Phương.
Chỉ thấy rất nhiá»u trùng con kỳ dị nhá» như kiến ở trên tay gã độc đồng bá» chạy tứ tán, không dám đến gần bà n tay Hoa Diá»…m Phương.
Hoa Diễm Phương lạnh lùng quát:
- Ngươi còn tà i cán gì nữa, mau giở ra đi!
Lúc nà y gã độc đồng ấy biết đã gặp phải khắc tinh, song khốn ná»—i đã lá»t và o tay sát tinh, không động Ä‘áºy được, bất giác mặt mà y tái ngắt, vá»™i ngẩng lên, khịt mÅ©i tháºt mạnh, phún ra vô số trùng đỠli ti, song vừa tiếp xúc vá»›i hÆ¡i từ miệng Hoa Diá»…m Phương phà ra, liá»n tức rÆ¡i lả tả xuống đất chết ngay, hệt như thiêu thân lao và o lá»a Ä‘á».
Thế là gã độc đồng ấy bay ra trùng con rợp trá»i, nhưng không con nà o dám chạm và o Hoa Diá»…m Phương.
Lúc nà y quần hùng mới lấy lại can đảm, hăm hở sẵn sà ng ra tay.
Năm gã độc đồng kia thấy đồng bá»n bị hạ sát má»™t cách dá»… dà ng, thảy Ä‘á»u khiếp đởm kinh tâm.
Gã độc đồng cầm đầu lạnh lùng nói:
- Ngưá»i là ai?
Hoa Diá»…m Phương cưá»i khảy:
- Các ngươi không cần biết bổn cô nương là ai, hôm nay các ngươi đừng mong ngưá»i nà o sống rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Thất Tà n Tẩu từ nãy giỠyên lặng, giỠbỗng lớn tiếng nói:
- Há» là ba trong Tứ Äại Nữ Bá lừng danh trên giang hồ, thiếu niên kia là Nhạc Nhạn Linh, thảy Ä‘á»u là tỠđối đầu vá»›i bổn phái.
- Má»i ngưá»i hãy chú ý, tuyệt đối không được buông tha há».
Láºp tức mưá»i lăm gã lạt ma Ä‘á»u toà n thân giá»›i bị, năm gã độc đồng cÅ©ng rá»±c sát cÆ¡ khiếp ngưá»i.
Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương ung dung đưa tay lên vuốt tóc, theo đó má»™t mÅ©i độc châm đã chênh chếch bay lên không.
Äá»™t nhiên, má»™t gã lạt ma áo đỠhá»± lên má»™t tiếng, quay ngưá»i vung chưởng bổ và o gã lạt ma áo Ä‘en sau lưng giáºn dữ quát:
- Mẹ kiếp, ngươi dám nhân cơ hội nà y hạ độc thủ báo tư thù ư?
Thì ra hai ngưá»i nà y bình nháºt vốn đã bất hòa, giỠđây trá»i xui đất khiến Mai Ngá»c Sương lại đả thương y.
Gã lạt ma áo Ä‘en đâu ngá» ngưá»i nhà lại đột ngá»™t ra tay tấn công mình thế nà y, trong khoảng cách quá gần mà đối phương lại xuất thá»§ quá nhanh, kèm theo má»™t tiếng rú thảm, gã lạt ma áo Ä‘en đã bay ra xa hÆ¡n bảy thước, trá»ng thương ngã lăn ra đất ngất xỉu.
Hai ngưá»i đứng bên gã lạt ma áo Ä‘en trông thấy rất rõ rà ng, liá»n quát to:
- Ngươi điên rồi hả? Y đâu có hạ độc ngươi?
Gã lạt ma áo đỠấy lúc nà y cánh tay phải đã hoà n toà n tê dại, bế huyệt cÅ©ng không ngăn được, biết mình hôm nay khó thể toà n mạng, nghe váºy liá»n tức giáºn quát:
- Ão Ä‘en các ngươi lúc nà o mà chả bênh vá»±c cho áo Ä‘en, khá»i nói nhiá»u, hãy nếm thá» má»™t chưởng cá»§a ta.
Dứt lá»i đã vung chưởng, vá»›i chiêu Nhị Lá»™ Phân Bình, chia ra tấn công hai ngưá»i cùng má»™t lúc.
Hai gã lạt ma áo Ä‘en đã có chuẩn bị thấy váºy tức giáºn quát:
- Sợ ngưá»i hay sao?
Bốn chưởng đã cùng lúc tung ra, bùng một tiếng vang dội, gã lạt ma áo đỠthét vang, văng ra xa tám thước chết ngay tại chỗ.
Những lạt ma áo đỠkhác thấy váºy liá»n tức giáºn quát:
- Hai đánh má»™t đâu có anh hùng, bá»n áo Ä‘en các ngươi tháºt hiếp ngưá»i quá đáng.
Bá»n lạt ma áo Ä‘en cÅ©ng xúm lại tranh nhau nói:
- Ai động thủ trước chứ?
Thất Tà n Tẩu vội lên tiếng:
- Chớ nội bộ xung đột, chúng ta hãy xem y trúng độc gì trước đã.
Thái Phụng Tiên TỠđã biết không giấu nổi, nhoẻn cưá»i nói:
- Khá»i cần xem, chÃnh bổn cô nương đả thương y đó.
Bá»n lạt ma nà y tÃnh rất hung tà n nhiá»…u sá»±, vừa nghe bị ngưá»i bỡn cợt, đâu thể nà o nhẫn nhịn nổi, thảy Ä‘á»u trừng mắt nghiến răng, giáºn dữ quát:
- Ả nha đầu thối tha, hãy nạp mạng đây!
- Hãy xé xác ả ta…
Thế là cùng đổ xô lao đến tấn công Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương.
Hoa Diá»…m Phương sợ có năm gã độc đồng trà trá»™n và o khó bá» chế ngá»±, bèn tiên hạ thá»§ vi cưá»ng buông tiếng quát vang, thi triển chiêu Thiên Nữ Tán Hoa tấn công năm gã độc đồng.
Trong khi ấy Nhạc Nhạn Linh cũng lớn tiếng quát:
- Má»i ngưá»i hãy hợp sức đối phó.
Äồng thá»i tung mình lao vá» phÃa Thất Tà n Tẩu.
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i to nói:
- Hãy để già nh và i tên cho Lăng mỗ với.
Äoạn cÅ©ng tung mình gia nháºp và o vòng chiến.
|

07-04-2008, 10:30 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 64
Xuất sư bất lợi
Thất Tà n Tẩu như không ngá» Nhạc Nhạn Linh lại nhắm và o lão, khi má»i ngưá»i lần lượt lao và o vòng chiến, chỉ có má»™t mình lão đứng yên tại chá»—.
Nhạc Nhạn Linh phi thân lao đến, từ từ cưá»i khảy nói:
- Nhạc Nhạn Linh, hôm nay không còn ai bảo vệ được cho ngươi nữa rồi.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i sắc lạnh:
- Và cũng không còn ai cứu ngươi được nữa.
- Ha ha, ngươi tưởng là thắng được lão phu ư?
Nhạc Nhạn Linh váºn công và o song chưởng lạnh lùng nói:
- Lão tặc Diệp Thiên Lân đã xuống gặp Diêm vương sớm hơn ngươi một bước rồi, lão tặc ấy chết như thế nà o, ngươi cũng sẽ chết như thế đó.
Thất Tà n Tẩu khi vừa bước và o cổng bảo, đã trông thấy thi thể tà n khuyết cá»§a NgÅ© Nhạc thần quân, nhưng lão không há» lấy là m lạ, bởi vá»›i võ công cá»§a bốn kỳ nữ, bất kỳ ngưá»i nà o cÅ©ng có thể dá»… dà ng lấy mạng NgÅ© Nhạc thần quân, song lão không ngá» ngưá»i hạ sát NgÅ© Nhạc thần quân lại là Nhạc Nhạn Linh, bởi lẽ lão đã từng chứng kiến võ công cá»§a Nhạc Nhạn Linh lúc ở Phi Vân trại rồi.
Thất Tà n Tẩu khinh miệt cưá»i to:
- Lão phu có thể tin là ngươi đã lấy mạng Diệp Thiên Lân, nhưng không phải chÃnh ngươi đã đánh bại lão ta.
Ngay khi ấy, đằng kia vang lên má»™t tiếng rú thảm khốc, Thất Tà n Tẩu liếc mắt nhìn, thấy má»™t gã lạt ma áo Ä‘en đã táng mạng dưới tay Thái Phụng Tiên Tá», lão bất giác nghe lòng căng thẳng.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i lạnh lùng:
- Ngươi tự xét võ công của mình so với Diệp lão tặc thế nà o?
Thất Tà n Tẩu chợt động tâm thầm nhủ:
“Diệp Thiên Lân nếu không sá» dụng vÅ© khà thì suýt soát vá»›i mình, còn như y sá» dụng vÅ© khà thì mình chắc chắn bại, váºy xem ra lúc nà y mà mình không hạ thá»§ trước bắt lấy Nhạc Nhạn Linh là m con tin, lát nữa đây e chẳng dá»… thoát thân.â€
Thì ra lão vẫn chưa tin Ngũ Nhạc thần quân đúng là do Nhạc Nhạn Linh hạ thủ.
Bá»—ng trong đấu trưá»ng lại vang lên hai tiếng rú thảm khốc, âm thanh trong trẻo, dưá»ng như là cá»§a nhóm độc đồng.
Thất Tà n Tẩu giáºt mình quét mắt nhìn, thấy năm gã độc đồng đấu vá»›i Hoa Diá»…m Phương đã có hai ngưá»i ngã xuống, giá» chỉ còn lại ba ngưá»i, rất hiển nhiên cục thế đã nghiêng hẳn sang má»™t bên.
Thất Tà n Tẩu không dám chần chừ nữa, cưá»i khảy nói:
- Võ công của lão phu so với Diệp Thiên Lân thế nà o, ngươi hãy thỠtiếp lão phu và i chiêu là biết ngay.
Äoạn buông tiếng quát to:
- Ngươi hãy xem chiêu nà y như thế nà o?
Dứt lá»i, hai tay vịn và o đôi nạng nhún mạnh, ngưá»i tung vá»t lên cao hÆ¡n hai trượng, từ trên cao lao xuống, nhanh như chá»›p tấn công và o hai vai Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y công lực đã cao hơn lúc ở Phi Vân trại gấp bội, đâu xem thế công của Thất Tà n Tẩu ra gì, lạnh lùng quát:
- Hơn kém không bao nhiêu!
Äồng thá»i tay phải vung lên, vá»›i chiêu Huyá»n Quang Xung Thiên phản công, chân phải lẹ là ng xoay sang trái, khéo léo tránh khá»i thế công cá»§a Thất Tà n Tẩu.
Thất Tà n Tẩu ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, đôi nạng kiếm má»™t khi không trúng Ä‘Ãch, bắt buá»™c phải chạm đất má»›i có thể công tiếp, nhưng nếu không bức lui được đối thá»§, khi hạ xuống đất sẽ là má»™t cÆ¡ há»™i tốt cho đối phương công kÃch.
Lão thấy Nhạc Nhạn Linh không thoái lui, trong khi thế hạ xuống cá»§a mình không sao kiá»m hãm Ä‘uợc đà nh tay phải nạng kiếm thi triển chiêu Trưá»ng Hồng Trở Nháºt quét và o Nhạc Nhạn Linh, vá»›i công là m thá»§, nạng kiếm tay trái theo đà rÆ¡i Ä‘iểm xuống đất.
Nhạc Nhạn Linh liệu trước có váºy, nên khi tấn công chỉ tung tả chưởng, tay phải vẫn váºn công sẵn sà ng.
Ngay khi nạng kiếm của Thất Tà n Tẩu chưa chõi xuống mặt đất, Nhạc Nhạn Linh đã cất tiếng huýt dà i, tung mình lên không, tả chưởng với chiêu Huyết Vũ Thiên Lý từ trên không giáng xuống.
Chỉ thấy bóng đỠrợp trá»i, hệt như tầng tầng lá»›p lá»›p mưa máu, kình phong à o đổ xuống, phạm vi không dưới mưá»i trượng.
Thất Tà n Tẩu nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» công lá»±c cá»§a Nhạc Nhạn Linh lại tinh tiến nhiá»u đến váºy, bất giác hồn phi phách tán, vá»™i thu nạng kiếm tay phải vá», thừa thế chõi xuống mặt đất, tung mình vá»t ra sau như tên bắn.
Bình má»™t tiếng, Thất Tà n Tẩu lưng va mạnh và o bình phong, tuy tránh khá»i thế chưởng cá»§a Nhạc Nhạn Linh nhưng bị va đến mắt nổ Ä‘om đóm.
Nhạc Nhạn Linh hạ xuống đất, cưá»i khảy nói:
- Thất Tà n Tẩu còn chiêu nà y thế nà o?
Thất Tà n Tẩu không đáp, quét mắt nhìn quanh, thấy bá»n lạt ma lại đã chết thêm mấy ngưá»i, ba độc đồng giỠđây chỉ còn lại má»™t, Ä‘ang nhảy tránh má»™t cách hết sức vất vả.
Thế là , lão lại cà ng sợ hãi hÆ¡n, ý định đà o tẩu liá»n nảy sinh, chẳng nói má»™t lá»i, váºn hết công lá»±c quát to:
- Tiểu tá», ngươi hãy thá» tiếp lão phu má»™t chưởng nữa thá» xem.
Dứt lá»i đã thi triển chiêu Ngân Hà Äảo Quyá»n (treo ngược), lại lăng không lao đến tấn công Nhạc Nhạn Linh, uy lá»±c hung mãnh hÆ¡n chiêu đầu nhiá»u.
Nhạc Nhạn Linh tuy chẳng ngán lão ta, song cũng không dám quá khinh địch, song chưởng vung động, liên tiếp công ra bảy chưởng.
Thất Tà n Tẩu lòng đã nuôi ý định đà o tẩu, đâu còn lòng dạ giải chiêu công chiêu, thấy Nhạc Nhạn Linh không Ä‘uổi tá»›i, chỉ đứng ngay tại chá»— xuất thá»§, lòng mừng khôn xiết, thừa thế Ä‘iểm chân và o bình phong, vá»t ra ngoà i bảo nhanh như chá»›p.
Nà o ngá» lão phóng Ä‘i chưa đến năm thước, bá»—ng trước mặt có má»™t váºt to bay đến, Ä‘ang lúc cấp bách, Thất Tà n Tẩu đâu mà ng thù hay bạn, buông tiếng quát vang, tay phải nạng kiếm vá»›i chiêu Bình Bá»™ Thanh Vân từ dưới đâm ngược lên.
Bóng Ä‘en bay đến đó là má»™t gã lạt ma áo Ä‘en, y cÅ©ng có ý định như Thất Tà n Tẩu, thừa lúc má»i ngưá»i Ä‘ang đấu thà mạng đà o tẩu trước, nà o ngá» lại gặp phải sát tinh nà y.
Má»™t tiếng rú thảm khốc vang lên táºn mây xanh, gã lạt ma áo Ä‘en “phịch†má»™t tiếng rÆ¡i xuống đất, má»™t kiếm xuyên ngá»±c, cả trước lẫn sau máu phun xối xả, sá»›m đã hồn quy địa phá»§.
Thất Tà n Tẩu bị y cản trở cũng theo sau hạ xuống, cũng vừa lúc Nhạc Nhạn Linh đuổi đến nơi.
Hai ngưá»i đối mặt phen nà y, Ä‘á»u cùng hiểu tâm ý cá»§a nhau, kẻ muốn đà o tẩu đã bỠý Ä‘inh đà o tẩu, toà n lá»±c ứng chiến, ngưá»i Ä‘uổi theo thì lại sợ để cho kẻ địch có cÆ¡ há»™i đà o tẩu, tấn công tá»›i tấp.
Hai ngưá»i Ä‘á»u thi thố hết tà i năng, cuá»™c chiến ác liệt tá»™t cùng.
Hoa Diá»…m Phương lúc nà y đã đánh ngã gã độc đồng còn lại, phi thân đến trợ tráºn cho Nhạc Nhạn Linh.
Lãnh Vân bảo chủ với quần hùng liên thủ giao chiến với ba gã lạt ma, tuy chưa chế ngự được hỠnhưng đã nắm chắc phần thắng.
Lúc nà y ở trong sân, cuộc chiến ác liệt hơn hết chỉ có Nhạc Nhạn Linh và Thất Tà n Tẩu mà thôi.
Trong thoáng chốc, hai ngưá»i đã giao thá»§ hÆ¡n hai mươi chiêu, lúc nà y cuá»™c chiến đã hoà n toà n kết thúc, quần hùng Ä‘ang lo chữa trị thương thế cho ngưá»i cá»§a phe mình.
Bá»n ngưá»i phái Máºt Tông chỉ trừ má»—i mình Thất Tà n Tẩu Ä‘ang giao chiến, ngoà i ra không còn má»™t ngưá»i sống sót.
Bốn kỳ nữ quan tâm hÆ¡n hết là Nhạc Nhạn Linh, đó là nguyên nhân chá»§ yếu đã khiến cuá»™c chiến kết thúc nhanh chóng, bốn nà ng cÆ¡ hồ không có thá»i gian xem xét đến tình trạng cá»§a quần hùng, cùng lúc phi thân vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh.
Thất Tà n Tẩu võ công chỉ tương đương với Ngũ Nhạc thần quân, lúc nà y thấy đại thế đã mất, lòng cà ng thêm hoảng, chiêu thức bắt đầu rối loạn.
Trong khi ấy, Nhạc Nhạn Linh thì ngược lại, đối mặt vá»›i kẻ thù giết cha, bao háºn thù đã tÃch tụ trong lòng nhiá»u năm qua đã hoà n toà n biến thà nh sức mạnh tấn công Thất Tà n Tẩu.
Bá»—ng, Thất Tà n Tẩu há»± lên má»™t tiếng, hai bóng ngưá»i vụt tách nhau ra, cuá»™c chiến tạm ngưng.
Hai nạng kiếm trong tay từ từ lúc nà y chỉ còn lại má»™t, nạng kia đã bay ra xa ngoà i má»™t trượng, mặt lão ngáºp đầy vẻ kinh hoà ng.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng đứng trước mặt lão cách chừng năm thước, giá»ng sắc lạnh nói:
- Thất Tà n Tẩu, chiêu tiếp theo Nhạc mỗ sẽ đánh văng thanh kiếm còn lại trong tay lão, sau đó sẽ cho lão biết sự khủng khiếp của Nhạc mỗ.
Thất Tà n Tẩu mặt co giáºt dữ dá»™i, hai mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn vá» phÃa cây nạng kiếm nằm ngoà i má»™t trượng như muốn nhặt lại và o tay.
Nhạc Nhạn Linh chầm cháºm tiến tá»›i, trên ngưá»i chà ng như toát ra má»™t khà lạnh rợn ngưá»i, gây cảm giác hết sức ngá»™t ngạt khó thở.
Thất Tà n Tẩu môi thoáng động Ä‘áºy như muốn nói Ä‘iá»u gì đó, nhưng không thốt nên lá»i, bá»—ng buông tiếng gầm to:
- Nhạc Nhạn Linh hãy tiếp chưởng của ta!
Dứt lá»i vá»›i chiêu Lôi Tẩu Phong Hà nh má»™t chưởng bổ và o ngá»±c Nhạc Nhạn Linh, đừng thấy Thất Tà n Tẩu trước nay sá» dụng kiếm, ná»™i lá»±c cÅ©ng rất là thâm háºu, chưởng xuất kình phong như bão táp, uy mãnh tuyệt luân.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng quát:
- Nhạc mỗ sợ lão hay sao?
Dứt lá»i thi triển chiêu Huyết VÅ© Tinh Phong nghênh đón.
Thất Tà n Tẩu chiêu nà y là dụ địch, mục Ä‘Ãch tháºt sá»± là tìm cÆ¡ há»™i nhặt lại kiếm.
Nhạc Nhạn Linh vừa xuất chiêu, Thất Tà n Tẩu đã thu chiêu, tay phải nạng kiếm chõi mạnh xuống đất, vá»t nhanh vá» phÃa cây nạng kiếm kia.
NgỠđâu lão nhanh, Nhạc Nhạn Linh cà ng nhanh hơn, trong tiếng quát vang đã đuổi theo đến nơi tung chân đá bay thanh nạng kiếm ra xa ngoà i bảy trượng.
Thất Tà n Tẩu vươn tay chụp hụt, biết ngay việc gì đã xảy ra, lão từng trải nhiá»u kinh nghiệm chiến đấu, má»i phản ứng gần như đã trở nên máy móc, không há» suy nghÄ©, tay phải đã tung ra chiêu Hà Nhạc Lưu Vân công và o bụng dưới Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh ngay khi tung chân đá kiếm, đã tÃnh đến chiêu tiếp theo rồi, chiêu công cá»§a Thất Tà n Tẩu vừa đúng như ý muốn cá»§a chà ng, chà ng buông tiếng quát vang toà n lá»±c vung chưởng đón tiếp.
Bùng một tiếng kèm theo một tiếng hự đau đớn của Thất Tà n Tẩu, cát bụi tung bay mịt mù.
Thất Tà n Tẩu văng bay ra xa hÆ¡n hai trượng, miệng phún máu tươi, thanh nạng kiếm còn lại cÅ©ng đã vuá»™t khá»i tay, bay ra xa ngoà i năm trượng.
Nhạc Nhạn Linh lướt đến trước mặt Thất Tà n Tẩu, giá»ng lạnh lùng và tà n bạo nói:
- Thất Tà n Tẩu, lão từng nghĩ có ngà y hôm nay hay không?
Thất Tà n Tẩu mắt rá»±c vẻ căm thù háºm há»±c nói:
- Tiểu tá», tốt hÆ¡n ngươi hãy giết lão phu ngay, bằng không…
Nhạc Nhạn Linh khÃch động buông tiếng cưá»i dà i, nghiến răng nói:
- Lão tặc, ngươi đừng mong giở trò khÃch tướng, bổn thiếu gia đã bảo giết ngươi là phải giết ngươi, và cách chết cá»§a ngươi chắc chắn sẽ không tốt hÆ¡n Diệp Thiên Lân.
Thất Tà n Tẩu tuy không Ä‘uợc chứng kiến NgÅ© Nhạc thần quân chết như thế nà o, nhưng thi thể tà n khuyết kia đã khiến lão rợn ngưá»i, lão vốn là ngưá»i tà n bạo, đối vá»›i bản thân cÅ©ng không ngoại lệ, bèn nghÄ© nhanh:
“Nếu bị hắn tùng xẻo trước công chúng, thà là mình tá»± tuyệt còn hÆ¡n, đằng nà o hôm nay cÅ©ng không còn hy vá»ng sống, mình hẵn thừa lúc hắn không chú ý tá»± tuyệt cho rồi.â€
Äá»an liá»n nảy sinh mưu kế, sầm mặt cưá»i khảy nói:
- Lão phu võ công kém cá»i đã lá»t và o tay ngươi, giết hay tùng xẻo tùy ý, nếu lão phu mà chau mà y má»™t cái, thì chẳng xứng đáng mang danh Thất Tà n Tẩu nữa.
Giá»ng nói hết sức kiên định như chứng tá» sá»± tà n bạo cá»§a mình váºy.
Nhạc Nhạn Linh thoáng ngạc nhiên:
- Lão tự tin chịu đựng đuợc ư?
Thất Tà n Tẩu cưá»i quái dị:
- Tiểu tư, ngươi cứ thỠxem.
Äoạn liá»n nhắm mắt lại, sẵn sà ng chỠđón cá»±c hình.
Nhạc Nhạn Linh giá» má»›i tin hoà n toà n, lòng giá»›i bị liá»n giảm nhiá»u, lại bất giác đâm ra phân vân do dá»±.
Thất Tà n Tẩu chÃnh là muốn chà ng như váºy, ngay khi Nhạc Nhạn Linh chưa chá»n được quyết định, lão bá»—ng vung chưởng tá»± bổ và o thiên linh cái, bá»™p má»™t tiếng, khi Nhạc Nhạn Linh phát giác thì lão đã máu óc nhầy nhụa chết má»™t cách thê thảm.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn thi thể của Thất Tà n Tẩu, lòng não nỠthầm nhủ:
“Váºy cÅ©ng tốt, lão đã là má»™t ngưá»i tà n phế rồi!â€
Lãnh Vân bảo chá»§ đến giá» má»›i thấy nhẹ ngưá»i, lão buông tiếng cưá»i dà i phá tan bầu không khà ngá»™t ngạt, nói:
- Nhạc công tỠcó thể và o trong đại sảnh nghỉ ngơi chốc lát chăng?
Nhạc Nhạn Linh chầm cháºm quay ngưá»i Æ¡ há» nói:
- Tôn giá định chiêu đãi chúng tôi ư?
Lãnh Vân bảo chá»§ cưá»i to:
Không kể đuợc là chiêu đãi, chẳng qua…
- Tôn giá là ngưá»i sáng suốt tinh Ä‘á»i, hẳn biết rõ hôm nay hoà n toà n là phong vân tụ há»™i mà thôi.
Lãnh Vân bảo chá»§ thay đổi hẳn thái độ cao ngạo tá»± đại trước đây, trầm giá»ng nói:
- Theo lão phu thì không phải phong vân há»™i tụ, mà là có ngưá»i muốn trốn tránh gì đó.
Thái Phụng Tiên Tá» nhoẻn cưá»i:
- Ai trốn tránh gì váºy?
Lãnh Vân bảo chủ quả quyết:
- Nhạc công tá» Ä‘ang trốn tránh nợ tình ngưá»i mà kẻ khác đã bá» ra cho y.
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng giáºt mình thầm nhá»§:
“Lão nà y tháºt tinh mắt, mình lạnh nhạt vá»›i lão thế nà y mà lão vẫn nháºn thấy ná»—i lòng cá»§a mình, báºc tôn sư có khác.â€
Äoạn lạnh lùng nói:
- Tôn giá quá thần thánh Nhạc mỗ rồi!
Lãnh Vân bảo chá»§ không đáp mà lại há»i:
- Nhạc công tá» vá»™i và ng đến mức mà ở lại chÆ¡i chốc lát cÅ©ng không được sao, định Ä‘i đâu váºy?
Nhạc Nhạn Linh nhạt giá»ng:
- Äó là việc cá»§a Nhạc má»—.
Äoạn quay sang bốn nà ng nói:
- Chúng ta đi thôi!
Lãnh Vân bảo chá»§ không há» trách thái độ lạnh nhạt cá»§a Nhạc Nhạn Linh, cưá»i cởi mở nói:
- Lão phu biết là công tỠđịnh Ä‘i đâu, chúng ta hẹn gặp lại nhau ở Äá»an Hồn cốc.
Nhạc Nhạn Linh lại giáºt mình, hừ má»™t tiếng lạnh lùng nói:
- Mong là tôn giá đoán đúng.
Äoạn cất bước bá» Ä‘i trước, bốn nà ng liá»n theo sau, cuối cùng là Quá»· Diện Bà Bà .
Lãnh Vân bảo chủ não nỠlắc đầu, cất bước tiễn đưa.
Ra đến cổng bảo, Nhạc Nhạn Linh bỗng dừng bước, quay lại nói:
- Cơ nghiệp của tôn giá xây dựng chẳng phải dễ dà ng!
Lãnh Vân bảo chá»§ ngẩn ngưá»i:
- Äó là nhá» phúc đức cá»§a các vị bằng hữu võ lâm.
- Xây dựng khó, giữ gìn cà ng khó hơn, hẳn là tôn giá hiểu rõ hơn tại hạ.
Lãnh Vân bảo chá»§ chẳng hiểu sao bá»—ng dưng Nhạc Nhạn Linh lại nói đến những Ä‘iá»u vá»› vẩn thế nà y, thắc mắc nói:
- Lão phu không hiểu Nhạc công tỠmuốn nói gì?
Nhạc Nhạn Linh nghiêm giá»ng:
- Tại hạ muốn nói là một gia đình êm ấm vui vầy rất có thể bị hủy hoại bởi một ý nghĩ của tôn giá.
Lãnh Vân bảo chủ rúng động cõi lòng:
- Äó là dụng ý chá»§ yếu duy nhất cá»§a Nhạc công tỠư?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i nhạt:
- Sá»± sống chết cá»§a cá nhân tôn giá không đáng kể, nhưng có rất nhiá»u trách nhiệm không ai có thể gánh vác thay tôn giá.
Lãnh Vân bảo chá»§ mắt bá»—ng trà o ra hai giá»t lệ nóng, khÃch động và cảm kÃch, nghẹn ngà o nói:
- Thảo nà o có ngưá»i bảo Nhạc công tá» có má»™t trái tim thánh thiện.
- Những mong là há» không có cảm nháºn sai lầm!
- Lão phu bình sinh chưa từng lầm lẫn bất cứ Ä‘iá»u gì.
- Những mong tại hạ sẽ không gặp tôn giá tại Äoạn Hồn cốc.
Äoạn tung mình phóng Ä‘i như bay, năm ngưá»i Ä‘i sau cÅ©ng theo chà ng mất dạng dưới chân núi.
|

07-04-2008, 10:31 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 65
Trở lại Äoạn Hồn cốc
Nhạc Nhạn Linh tuy không biết nhiá»u vá» tình hình trong Äoạn Hồn cốc, nhưng đưá»ng lối từ bên ngoà i và o thì chà ng rất quen thuá»™c, nên năm ngưá»i vừa và o đến Äoạn Hồn cốc liá»n tức tiến thẳng và o trung tâm.
Äoạn Hồn cốc vang danh trong giang hồ lẽ Ä‘uÆ¡ng nhiên chẳng phải chỉ nhá» cao thá»§ đông đảo, Ä‘iá»u chá»§ yếu là tin tức rất linh thông vá»›i ngoại giá»›i, bất kỳ ai định xâm nháºp Ä‘á»u biết trước và hoạch định đối sách, tất nhiên sá»± xâm nháºp cá»§a năm ngưá»i cÅ©ng không ngoại lệ.
Năm ngưá»i rẽ qua bức bình phong đá tiến và o cốc, bá»—ng thấy mưá»i lăm ngưá»i áo đỠbịt mặt Ä‘ang đứng sóng vai nhau cách chừng mưá»i lăm trượng tá»± bao giá».
Những ngưá»i nà y thảy Ä‘á»u mắt rá»±c tinh quang, Ä‘ao kiếm lăm lăm trong tay, vẻ như gặp đại địch váºy.
Vân Phụng Ảnh quét mắt nhìn quanh, thắc mắc chau mà y nói:
- Trong Äoạn Hồn cốc chả lẽ không còn có cao thá»§ nữa hay sao? Tại sao chỉ phái bá»n vô dụng nà y đến đây thế nhỉ?
Thái Phụng Tiên Tá» cÅ©ng rất lấy là m lạ, nhưng nà ng suy luáºn nhanh hÆ¡n, khi Vân Phụng Ảnh vừa dứt lá»i, nà ng như hiểu ra nói:
- Có lẽ Thiên Diện Nhân tá»± biết không phải địch thá»§ cá»§a chúng ta nên đã bố trà trá»ng binh ở bên trong động để nhá» có máy móc há»— trợ, nhất cứ tiêu diệt chúng ta ở trong động.
Nhạc Nhạn Linh đã từng và o trong, biết rõ ắt có mai phục lợi hại, nghe váºy hÆ¡i lo âu, lặng thinh không nói gì.
Mưá»i lăm ngưá»i áo đỠbịt mặt nà y tuy chưa phải là hạng cất chân chấn động giang hồ, nhưng thảy Ä‘á»u là nhân váºt kiệt xuất trong võ lâm, xưa nay rất kiêu căng tá»± phụ, đâu để kẻ khác khinh thưá»ng thế nà y.
HÆ¡n nữa, trước khi ra đây, cốc chá»§ cho biết là trong năm ngưá»i chỉ có Nhạc Nhạn Linh là võ công cao hÆ¡n hết, bốn thiếu nữ không đáng ngại, nên cho há» cÆ¡ há»™i nà y để láºp đại công.
Tất nhiên, hỠnằm mơ cũng chẳng ngỠđuợc sự gian xảo của Thiên Diện Nhân.
Trong mưá»i lăm ngưá»i, má»™t gã đại hán vẻ như đầu mục tiến tá»›i má»™t bước quát:
- Mẹ kiếp, nha đầu thối tha kia, ngươi nói ai vô dụng hả?
Vân Phụng Ảnh chau mà y:
- Các ngươi chứ còn ai nữa!
Äại hán nghe váºy cà ng thêm tức giáºn, gằn giá»ng quát:
- Nha đầu thối tha chá»› khua môi múa mép, có giá»i hãy ra đây đấu vá»›i đại gia và i chiêu thá» xem.
Vân Phụng Ảnh thấy ngưá»i nà y nói năng lá»— mãng như váºy, liá»n mặt lá»™ sát cÆ¡, tiến tá»›i hai bước quát:
- Äó là ngươi tá»± tìm lấy cái chết, xuất thá»§ Ä‘i!
Äại hán ấy thấy Vân Phụng Ảnh trên mặt ngoà i vẻ tức giáºn, không mảy may sợ hãi, lòng lại đâm ra sá» sợ, nhưng trước đông ngưá»i thế nà y, y đã trót nói ra thà nh thế cưỡi hổ, đà nh bấm bụng quát to:
- Hừ, đại gia là hạng ngưá»i gì mà lại già nh phần hÆ¡n vá»›i nha đầu ngươi, ngươi xuất thá»§ trước Ä‘i.
Vân Phụng Ảnh quát to:
- Ngươi muốn chết!
Dứt lá»i đã thi triển chiêu Cuồng Phong Phiêu Như (sợi tÆ¡) bổ thẳng và o ngá»±c gã đại hán ấy.
Chiêu nà y Ä‘uợc tung ra trong cÆ¡n thịnh ná»™, tuy chỉ là má»™t chiêu võ công thông thưá»ng, nhưng do nà ng thi triển tháºt là uy mãnh tuyệt luân.
Gã đại hán thấy váºy rợn ngưá»i, vá»™i và ng lách sang bên năm bước, kinh hãi thầm nhá»§:
“Mình đã chá»n lầm ngưá»i rồi!â€
Äại hán nà y ứng biến cÅ©ng khá nhanh nhẹn, nhưng dù thế nà o sao có thể so sánh vá»›i Vân Phụng Ảnh, má»™t trong tứ đại kỳ nữ.
Ngay khi chân y vừa chạm đất, bỗng nghe Vân Phụng Ảnh quát to:
- Nằm xuống ngay!
Mưá»i bốn ngưá»i bịt mặt kia chỉ thấy bóng ngưá»i chá»›p nhoáng, chưa kịp hiểu ra việc gì, trong đấu trưá»ng đã vang lên má»™t tiếng rú thảm khốc, đồng bá»n cá»§a há», má»™t thân ngưá»i cao to đã bay ra xa hÆ¡n ba trượng, nằm yên bất động, hiển nhiên là dữ nhiá»u là nh Ãt rồi.
Mưá»i bốn ngưá»i bịt mặt thảy Ä‘á»u kinh hoà ng thất sắc, thuá»—n mặt ra nhìn bốn nà ng, lòng không ngá»›t suy nghÄ© vá» lá»i nói cá»§a Thiên Diện Nhân, trước kia há» rất tÃn nhiệm lão, nhưng giỠđây sá»± tháºt đã chứng minh, lá»i nói cá»§a lão hoà n toà n giả dối.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng quét mắt nhìn hỠnói:
- Các vị đã phụng mệnh đến đây ngăn cản bá»n nà y và o động phải không?
Má»™t ngưá»i trong số đáp:
- Äúng váºy!
Dao Trì Long Nữ cưá»i khảy:
- Các vị tự xét mình đủ khả năng hay không?
Dao Trì Long Nữ quả không phải khoa trương, qua võ công vừa rồi cá»§a Vân Phụng Ảnh, chỉ cất tay má»™t cái đã hạ sát đầu mục cá»§a há», nếu ba nà ng khác cÅ©ng tương Ä‘uÆ¡ng như Vân Phụng Ảnh, há» quả không phải là địch thá»§.
Thế nhưng há» không dám quên lá»i dặn cá»§a cốc chá»§ trước khi đến đây, bất luáºn như thế nà o cÅ©ng không Ä‘uợc để cho năm ngưá»i và o động trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn.
HỠđã từng Ä‘á»u ở đây nhiá»u năm, biết rõ quy Ä‘iá»u nghiêm khắc cá»§a Äoạn Hồn cốc.
HÆ¡n nữa, há» không tin là bốn thiếu nữ nà y thảy Ä‘á»u có võ công kinh ngưá»i thế kÃa.
Thế là , mưá»i bốn ngưá»i bịt mặt cùng đưa mắt nhìn nhau, má»™t ngưá»i cất tiếng lạnh lùng nói:
- Hừ, nếu không có khả năng bắt lấy bá»n tiểu bối như ngươi, bá»n đại gia cÅ©ng chẳng đến đây.
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng há»i:
- Các vị đã ở đây lâu lắm rồi phải không?
Mưá»i bốn ngưá»i bịt mặt nghe há»i Ä‘á»u ngẩn ngưá»i, chẳng hiểu chà ng có dụng ý gì, vẫn ngưá»i lên tiếng vừa rồi đáp:
- Phải, ngươi há»i chi váºy?
- Các vị không cần biết Nhạc má»— há»i để là m gì, Nhạc má»— há»i các vị, trong thá»i gian qua những ngưá»i và o đây có ai sống còn không?
- Hắc hắc, ngươi váºy chẳng phải biết rõ mà còn há»i là m gì? Äoạn Hồn cốc danh phù kỳ thá»±c, có và o không có ra, chả lẽ ngươi chưa biết hay sao?
Ngưá»i ấy cưá»i to:
- Lẽ đương nhiên hỠđã biết rõ bổn cốc quy định như váºy mà còn ngoan cố dấn thân và o, dÄ© nhiên là đáng chết rồi, còn phải há»i nữa ư?
- Ai đã định phép tắc ấy?
- Ha ha… thần kinh ngươi có bình thưá»ng hay không? Äoạn Hồn cốc đã có cốc chá»§, váºy thì phép tắc do ai định ra kia chứ?
Nhạc Nhạn Linh lòng phừng lá»a giáºn, mắt rá»±c sát cÆ¡ nói:
- Nếu má»i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n định phép tắc thì trên Ä‘á»i còn có con đưá»ng nà o Ä‘i được nữa? NÆ¡i nà o bình yên Ä‘uợc nữa chứ? Các vị chẳng phải hạng ngưá»i không biết lẽ phải, chả lẽ bấy nhiêu cÅ©ng không hiểu hay sao?
Ngưá»i ấy cưá»i khinh miệt:
- Nhạc Nhạn Linh, nếu ngươi tự tin đủ khả năng, một mình ngươi định ra phép tắc cho thiên hạ võ lâm thì cũng chẳng ai phản đối, nhưng ngươi tự xét mình có đủ khả năng hay không?
Hoa Diễm Phương nhướng mà y bực tức nói:
- Linh ca, hạng ngưá»i táng tâm bệnh cuồng nà y, nói chuyện đạo lý vá»›i há» là m gì? Giết quách há» cho rồi!
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y lòng cÅ©ng đã phừng lá»a giáºn, nhưng tiá»m thức lương thiện vẫn còn rà ng buá»™c chà ng khiến chà ng không muốn động thá»§ giết ngưá»i ngay, chà ng lạnh lùng nói:
- Trá»i cao mà còn có đức hiếu sinh, Nhạc má»— không muốn chưa giáo dục đã hạ sát, bởi vì chúng ta chưa há» có thâm thù đại háºn, do đó tại hạ muốn khuyên các vị hãy tá»± chá»n lấy con đưá»ng sống.
Ngưá»i ấy giáºn dữ quát:
- Tiểu tá», ngươi xem bá»n đại gia là hạng ngưá»i gì hả?
Nhạc Nhạn Linh Ä‘anh giá»ng:
- Äây là câu nói cuối cùng cá»§a Nhạc má»—.
- Nếu bá»n đại gia không nghe thì sao?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Tôn giá không thể thay mặt cho má»i ngưá»i.
Äoạn chầm cháºm quét mắt nhìn ba ngưá»i kia, lạnh lùng nói:
- Các vị, sự sống chết của bản thân các vị lúc nà y hoà n toà n nằm trong tay các vị, vị nà o muốn sống xin đứng sang bên phải.
Mưá»i ba ngưá»i cùng đưa mắt nhìn nhau, không ai di động ná»a bước, má»™t ngưá»i trong số cưá»i khảy:
- Nhạc Nhạn Linh nếu ngươi khiếp sợ thì hãy tá»± tuyệt quách ở đây, hà tất phải váºn dụng tâm cÆ¡ định trước chia rẽ rồi sau diệt trừ, hắc hắc, bá»n đại gia quanh năm lăn lá»™n trên chốn giang hồ, mÅ©i Ä‘ao nhuốm máu, chả lẽ lại mắc lừa tên tiểu tá» miệng còn hôi sữa ngươi hay sao?
Tấm lòng tốt lại đổi lấy báo ứng như váºy dù là ngưá»i đất cÅ©ng không chịu nổi, huống hồ là Nhạc Nhạn Linh bản tÃnh cao ngạo, chưa bao giá» cúi đầu vá»›i bất kỳ ai.
Nhạc Nhạn Linh buông tiếng cưá»i dà i phẫn khÃch, mắt rá»±c sát cÆ¡, giá»ng sắc lạnh nói:
- Tôn giá tháºt hiểu rõ con ngưá»i Nhạc má»—. Nà o, mưá»i bốn ngưá»i hãy xông và o Ä‘i, dưới Huyết Chưởng cá»§a má»—, nếu để cho các vị qua Ä‘uợc mưá»i chiêu, Nhạc má»— sẽ tá»± tuyệt ngay hôm nay tại đây.
- Tháºt không? Các ả nà y có tiếp tay không?
- Nhạc má»— chưa đỠcáºp đến các cô nương ấy!
- ÄÆ°á»£c, các ngươi xuất thá»§ Ä‘i!
Bốn cô nương biết rõ Nhạc Nhạn Linh có đủ bản lÄ©nh ấy, nhưng vẫn không mấy yên tâm, cùng đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, thảy Ä‘á»u lá»™ vẻ vô và n quan tâm.
Nhạc Nhạn Linh ngoảnh lại quét mắt nhìn bốn nà ng nói:
- Các muá»™i hãy canh giữ bốn phÃa, kẻ nà o đà o tẩu cứ giêt.
Äoạn ung dung bước tiến vá» phÃa mưá»i bốn ngưá»i, mặt Ä‘anh lạnh không lá»™ vẻ gì cả.
Bốn nà ng biết tình thế không thay đổi gì Ä‘uợc nữa, nói nhiá»u vô Ãch, đà nh chia nhau đứng bốn góc, váºn công sẵn sà ng, má»™t mặt canh chừng bá»n ngưá»i bịt mặt đà o tẩu, mặt khác cÅ©ng đỠphòng Nhạc Nhạn Linh nhất bất địch, kịp thá»i ra tay cứu viện.
Mưá»i bốn ngưá»i bịt mặt chá» khi Nhạc Nhạn Linh Ä‘i đến trước mặt cách chừng má»™t trượng, bá»—ng cất tiếng huýt lảnh lót, tản ra bốn phÃa, bao vây Nhạc Nhạn Linh và o giữa.
Nhạc Nhạn Linh thản nhiên quét mắt nhìn quanh, lạnh lùng nói:
- Các vị xuất thủ đi!
Má»™t ngưá»i trong số cưá»i khảy:
- Ngươi xuất thủ trước thì đúng hơn!
- Các vị không chống đỡ nổi đâu.
- Hừ, chết đến nÆ¡i rồi mà còn nói khoác, có giá»i thì xuất thá»§ Ä‘i.
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng quay ngưá»i hướng vá» ngưá»i vừa lên tiếng nói:
- Váºy thì Nhạc má»— lấy mạng tôn giá trước, hãy chuẩn bị Ä‘i.
Mục tiêu vừa Ä‘uợc chỉ định, mưá»i ba ngưá»i kia Ä‘á»u mừng rỡ, cùng váºn công sẵn sà ng, chuẩn bị toà n lá»±c nhất kÃch, bởi há» không cần phải đỠphòng Nhạc Nhạn Linh tấn công.
Ngưá»i lên tiếng đó là kẻ tâm cÆ¡ thâm trầm, thấy đồng bá»n thảy Ä‘á»u váºn công sẵn sà ng, lòng liá»n hiểu ý, bèn váºn tụ công lá»±c và o đôi chân, định khi cần thiết sẽ lách tránh sang hai phÃa, để khiến khi Nhạc Nhạn Linh đánh hụt, không thể nà o quay lại phòng thá»§ Ä‘uợc nữa.
Nhạc Nhạn Linh vừa dứt lá»i, y liá»n cưá»i gằn nói:
- Äại gia đã chá» ngươi từ lâu rồi
Bốn nà ng thấy váºy lòng thầm kinh hãi, tưởng là Nhạc Nhạn Linh không biết sau lưng đầy rẫy nguy cÆ¡, bất giác cùng tiến tá»›i hai bước.
Bỗng, Nhạc Nhạn Linh quát to:
- Hãy tiếp chiêu!
|

07-04-2008, 10:32 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 66
Ma thanh khắc địch
Má»™t tiếng quát vang chẳng khác nà o má»™t mệnh lệnh tấn công, mưá»i ba ngưá»i bịt mặt kia láºp tức song chưởng toà n lá»±c đẩy ra, cùng nhắm và o Nhạc Nhạn Linh, má»—i ngưá»i trong bá»n há» Ä‘á»u đã chá»n sẵn góc độ.
Mưá»i ba ngưá»i, hai mươi sáu cánh tay tung ra chưởng phong như bà i sÆ¡n hải đảo, kèm theo tiếng rÃt như sấm rá»n, uy thế tháºt kinh thiên động địa, cùng hướng vá» má»™t mục tiêu.
Cuồng phong cuốn tung cát đá, mù mịt một khoảng rộng hơn hai trượng, mặt đối mặt cũng khó nhìn thấy nhau.
Ngay khi mưá»i ba ngưá»i vừa xuất chiêu, trong đấu trưá»ng bá»—ng vang lên má»™t tiếng rú tá»™t cùng thảm khốc, tiếp theo đó là má»™t tiếng bình vang dá»™i, sau đó hoà n toà n im lặng.
Những ngươi bịt mặt lòng thấm đắc ý, hỠtin chắc rằng lúc nà y Nhạc Nhạn Linh đã táng mạng.
Bốn nà ng nghe tiếng rú lúc đầu cũng bà ng hoà ng kinh hãi, mãi khi nhìn rõ thi thể văng bay ra, các nà ng mới thở phà o nhẹ nhõm.
Má»i ngươi Ä‘á»u chú mắt nhìn và o bụi cát má» mịt tìm kiếm, đó tá»±a hồ là bản năng cá»§a con ngưá»i, khi chưa nhìn rõ sá»± tháºt thì khó mà yên lòng Ä‘uợc.
Sá»± yên lặng bá»—ng như chết lịm, má»i ngươi Ä‘á»u cÆ¡ hồ nghe rõ tiếng tim Ä‘áºp cá»§a mình.
Äá»™t nhiên hai tiếng rú thảm khốc vang lên từ phÃa bắc, rồi thì lại hồi phục sá»± yên lặng.
Những ngươi bịt mặt Ä‘á»u nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u thất vá»ng và khá»§ng khiếp, bởi vì ngưá»i cá»§a há» chẳng thể tá»± tà n sát nhau Ä‘uợc, váºy thì…
Thảy Ä‘á»u như ban ngà y gặp ma quá»·, cùng tung mình thoái lui ra khá»i phạm vi cát bay, như thể cháºm má»™t bước là táng mạng ngay váºy.
Má»™t cÆ¡n gió mạnh thổi qua, cát bụi tan bay, má»i cảnh váºt liá»n hiện rõ trong tầm mắt.
Bá»n ngươi bịt mặt khi nhìn thấy rõ, liá»n cùng buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng, bởi lẽ cảnh tượng trong đấu trưá»ng giỠđây hoà n toà n trái ngược vá»›i ý nghÄ© cá»§a há».
Nhạc Nhạn Linh ngạo nghá»… đứng yên chá»— cÅ©, sau lưng bên phải chà ng cách chừng năm trượng là thi thể cá»§a ngưá»i tiếp chưởng chà ng, bên trái chà ng cách chừng ba trượng là thi thể hai ngưá»i bịt mặt khác, hiển nhiên tiếng rú thảm là cá»§a hai ngưá»i nà y.
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng cưá»i sắc lạnh, nói lá»›n:
- Các vị đã thất vá»ng phải không?
Giá»ng nói hết sức lạnh lùng và tà n bạo, khác hẳn vá»›i các lá»i khuyên ôn tồn khi nãy, giỠđây chà ng như đã biến thà nh má»™t ma vương sát nhân không chút tình cảm.
Ngưá»i bịt mặt đối diện hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, cưá»i khảy nói:
- TÃn dá»± cá»§a ngươi tháºt đáng khâm phục, và thân thá»§ nhanh nhẹn cÅ©ng tháºt đáng kinh khiếp, nhưng tà i ám toán cá»§a ngươi cÅ©ng tháºt đáng ghê tởm.
Nhạc Nhạn Linh biết y muốn ám chỉ cái chết cá»§a hai ngươi bịt mặt, bèn cưá»i khảy nói:
- Tôn giá nói hết chưa?
- Chả lẽ ngươi còn muốn nghe thêm nữa ư?
- Äối vá»›i má»™t ngươi sắp chết, trăn trối là điá»u Ä‘uÆ¡ng nhiên, Nhạc má»— không bao giá» ngăn cản.
- Ngươi đã sỠdụng đuợc mấy chiêu rồi?
- Cứ kể là hai chiêu đi.
Ngưá»i bịt mặt ấy quay sang những ngươi bịt mặt khác, khoác tay nói:
- Tản ra!
Äoạn gằn giá»ng nói tiếp:
- Hai chiêu hạ sát ba ngưá»i, mưá»i chiêu có thể quả tháºt như ý muốn, nhưng hôm nay không dá»… dà ng như ngươi tưởng đâu.
Lúc nà y bá»n ngươi bịt mặt còn lại đã tản ra bốn phÃa, há» Ä‘á»u chẳng hiểu gì giống như Nhạc Nhạn Linh, thảy Ä‘á»u chú mắt nhìn và o ngưá»i bịt mặt đó hạ lệnh.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i sắc lạnh nói:
- Nhạc mỗ không tin là tôn giá có đủ khả năng khiến cho Nhạc mỗ không đạt đuợc ý muốn.
Ngưá»i bịt mặt ấy lại cưá»i nham hiểm nói:
- Ngươi hãy đếm xem bá»n ta còn bao nhiêu ngưá»i?
Nhạc Nhạn Linh không chút suy nghĩ đáp ngay:
- Mưá»i má»™t.
Äoạn liá»n lặng ngươi nghÄ© nhanh:
- Chẳng lẽ hỠđịnh lần lượt từng ngưá»i má»™t ứng chiến hay sao?
Ngưá»i bịt mặt ấy cưá»i đắc ý:
- Váºy thì trong bá»n chúng ta sẽ có ba ngươi chứng kiến ngươi thá»±c hiện lá»i hứa.
Nhạc Nhạn Linh rúng động cõi lòng, song ngoà i mặt vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh, cưá»i khảy nói:
- Chẳng hay tôn giá bảo ngươi nà o xông và o trước?
Mưá»i ngưá»i bịt mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ bồn chồn lo lắng, bởi vì há» có tám phần mưá»i má»™t khả năng chết, nên má»—i ngươi Ä‘á»u lá»™ vẻ không phục.
Ngưá»i bịt mặt định kế cÅ©ng tháºt gan dạ, cưá»i gằn nói:
- Lão phu sẽ là ngươi đầu tiên.
Äoạn cúi xuống đất bẻ lấy mưá»i ngá»n cá», nắm trong tay nói:
- Trong mưá»i ngá»n cá» nà y có bảy ngá»n ngắn, ngưá»i nà o rút phải ngá»n ngắn sẽ phải tá»± hy sinh tÃnh mạng, ngưá»i ngắn nhất sẽ tiếp theo lão phu, rồi cứ lần lượt nối tiếp theo nhau. Nà o, má»™t ngưá»i hãy đến rút lấy.
Mưá»i ngưá»i bịt mặt thấy y xá» sá»± công bằng, không ai nói gì Ä‘uợc, đà nh y lá»i chen nhau xúm đến, má»—i ngưá»i lấy má»™t ngá»n cỠđịnh mệnh.
Nhạc Nhạn Linh không ngá» ngưá»i nà y hung tà n như váºy, lại vá»›i bản thân mình là m thà điểm, dùng tám mạng ngưá»i đổi lấy tÃnh mạng mình, lòng bất giác hết sức lo lắng.
Bốn nà ng cÅ©ng hết sức hồi há»™p, nhưng trong nhất thá»i không ai nghÄ© ra Ä‘uợc đối sách thÃch đáng.
Lát sau, trong mưá»i ngươi đã chá»n ra bảy ngưá»i phải chết, ngưá»i bịt mặt ấy cháºm rãi tiến vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh và cưá»i hung hiểm nói:
- Lão phu đến tiếp chiêu thứ ba của ngươi đây!
- Mệnh lệnh hiểm độc cá»§a tôn giá tháºt khiếp Nhạc má»— bá»™i phục.,
Ngưá»i bịt mặt ấy dừng lại cách Nhạc Nhạn Linh chừng má»™t trượng, gằn giá»ng nói:
- Lão phu mong là trên Ä‘uá»ng xuống suối và ng, khi gặp lão phu hẵng nói câu ấy cÅ©ng chẳng muá»™n.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Trên con Ä‘uá»ng xuống suối và ng, có lẽ ông sẽ không thể gặp được Nhạc má»— đâu.
- Lão phu sẽ chỠngươi.
Nhạc Nhạn Linh phá lên cưá»i:
- Trong vòng năm mươi năm tới đây, Nhạc mỗ chưa muốn chết, e rằng tôn giá không có đủ kiên nhẫn chỠNhạc mỗ đó chứ!
Ngưá»i bịt mặt ấy sá»ng sốt, bá»—ng tức giáºn quát:
- Sao? Ngươi định nuốt lá»i hả?
Nhạc Nhạn Linh Ä‘anh giá»ng:
- Nhạc Nhạn Linh trước nay nói là giữ lá»i.
Ngưá»i bịt mặt ấy bá»—ng rống to:
- Lão phu sẽ chỠđuợc.
Äồng thá»i đã tung mình lao tá»›i trước vá»›i chiêu Ngá»c Thạch Câu Phần hoà n toà n để lá»™ trá»ng huyệt toà n thân, thà mạng tấn công Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh không ngỠđối phương lại thà mạng thế nà y, giáºt mình kinh hãi, lẹ là ng xoay ngưá»i, vòng ra sau lưng ngưá»i bịt mặt ấy.
Ngưá»i bịt mặt ấy má»™t chiêu hẫng hụt, như sợ Nhạc Nhạn Linh xuất thá»§ sau lưng, mặc dù y đã hạ quyết tâm thà mạng, nhưng trên cõi Ä‘á»i mấy ai có thể chịu chết má»™t cách ung dung.
Má»™t chiêu vừa hụt, y liá»n lẹ là ng biến chiêu Äảo Äả Kim Chung song chưởng toà n lá»±c tung ngược ra sau.
Phản ứng y tuy nhanh, nhưng sao bằng được Nhạc Nhạn Linh, nếu Nhạc Nhạn Linh mà muốn hại mạng y, e rằng chưa kịp biến chiêu quay ngưá»i thì đã hồn quy địa phá»§ rồi.
Chiêu Äảo Äả Kim Chung cá»§a ngưá»i bịt mặt ấy cÅ©ng là đấu pháp thà mạng.
Nhạc Nhạn Linh chỉ thầm cưá»i khảy, tung mình lướt lùi ra sau khoảng má»™t trượng rưỡi.
Ngưá»i bịt mặt ấy tuy liên tiếp hai chiêu chưa đả thương Ä‘uợc Nhạc Nhạn Linh, nhưng liá»n nghÄ© lầm là ngưá»i không dám thà mạng vá»›i y, chiêu thức cà ng thêm phóng túng, cÆ¡ hồ chiêu nà o cÅ©ng chỉ công chứ không thá»§.
Nhạc Nhạn Linh vẫn chưa hoà n thá»§, chỉ tránh né và thoái lui, lát sau chà ng đã cách bá»n ngưá»i bịt mặt kia không đầy ba trượng.
Bá»n ngưá»i bịt mặt kia cÅ©ng hết sức lấy là m lạ, khi nãy Nhạc Nhạn Linh có thể chá»›p nhoáng tránh khá»i sá»± tấn công cá»§a mưá»i ba ngưá»i, sao bây giá» chỉ có má»™t ngưá»i mà cÅ©ng không thể chống cá»± nổi thế nà y?
Những ngưá»i rút Ä‘uợc ngá»n cá» ngắn bắt đầu chú ý đồng bá»n đã sá» dụng những chiêu thức gì mà lại duy trì Ä‘uợc lâu thế nà y bởi đó là vấn đỠliên quan đến sá»± sống chết cá»§a há».
Nhưng hỠđã quên mất má»™t Ä‘iá»u, Nhạc Nhạn Linh đã lui đến nÆ¡i chỉ cách há» không đầy má»™t trượng, cánh tay tá» thần Ä‘ang từ từ vươn tá»›i.
Ba ngưá»i may mắn đã rút Ä‘uợc ngá»n cá» dà i, lúc nà y Ä‘ang thầm mừng cho mình đã thoát khá»i tay tá» thần, chuẩn bị chứng kiến Nhạc Nhạn Linh tá»± tuyệt, đâu còn nghÄ© đến gì khác nữa.
Ngay khi ấy bỗng nghe Nhạc Nhạn Linh quát:
- Äây là chiêu thứ ba.
Dứt lá»i đã buông bá» ngưá»i bịt mặt Ä‘ang Ä‘iên cuồng tấn công, tung mình lên cao hÆ¡n ba trượng, thi triển chiêu Huyết Vân Di Thiên (mây máu đầy trá»i) giáng xuống đỉnh đầu bá»n ngưá»i bịt mặt ở phÃa sau.
Chỉ thấy dà y đặc bóng chưởng, hệt như mây máu đầy trá»i, khiến ngưá»i không biết tránh đâu cho thoát.
Bá»n bịt mặt ấy giá» má»›i vỡ lẽ, song đã quá muá»™n mà ng.
Tiếng rú thảm vang lên liên hồi, ba ngưá»i đã ngã gục, đó là ba ngưá»i đã rút Ä‘uợc ngá»n cá» dà i, há» nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» mình lại ra Ä‘i sá»›m hÆ¡n đồng bá»n má»™t bước.
Những ngưá»i bịt mặt Ä‘á»u xuất chưởng đón tiếp, tình thế hết sức rối loạn, không má»™t ai thoát thân Ä‘uợc.
Thế nhưng có má»™t Ä‘iá»u đáng cho há» Ä‘uợc an á»§i là ba ngưá»i may mắn kia đã chết trước mình, do đó cảm nghÄ© không công bằng liá»n tức tiêu tan.
Nhạc Nhạn Linh chiêu sau hung mãnh hÆ¡n chiêu trước, vây hãm tám ngưá»i không sao phân tán Ä‘uợc nữa, giá»ng sắc lạnh nói lá»›n:
- Lẽ ra tôn giá không nên táºp trung há» lại rồi quên phân tán má»›i phải.
Ngưá»i bịt mặt ấy nghÄ© nhanh, liá»n nảy sinh mưu kế nói:
- Nhạc Nhạn Linh, lão phu không ngỠngươi tuổi trẻ mà lại quỷ quyệt thế nà y!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy vá»›i chiêu Huyết VÅ© Tinh Phong hạ gục hai ngưá»i bịt mặt, cưá»i nói:
- Äó là tôn giá buá»™c Nhạc má»— phải váºy.
Lúc nà y bảy chiêu đã qua, ngưá»i bịt mặt ấy nghiến răng nói:
- Lão phu chẳng thể ăn thịt ngươi đuợc, chết trở thà nh ma quỷ cũng phải ăn tim ngươi.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Cầu mong cho tôn giá đuợc toại nguyện.
Lúc nà y tám chiêu đã qua.
Bỗng, Thái Phụng Tiên TỠlớn tiếng nói:
- Linh ca, đã hết tám chiêu rồi.
Nhạc Nhạn Linh bất giác giáºt mình thầm nhá»§:
- Ồ, mình mắc lỡm lão quỷ nà y rồi.
Ngưá»i bịt mặt ấy lúc nà y cÅ©ng đã quát to:
- Các vị huynh đệ hãy toà n lực thà mạng.
Äoạn bổn cÅ© soạn lại, vá»›i chiêu Ngá»c Thạch Câu Phần toà n lá»±c tấn công Nhạc Nhạn Linh.
Năm ngưá»i kia cÅ©ng biết đây là lúc má»™t mất má»™t còn, nếu chống đỡ Ä‘uợc hai chiêu nữa kẻ chết chắc chắn là Nhạc Nhạn Linh, còn như không chống đỡ Ä‘uợc hai chiêu nữa kẻ chết chắc chắn là mình nên cÅ©ng giở hết toà n lá»±c xuất chưởng tấn công.
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y trong lòng cÅ©ng hết sức hồi há»™p, má»™t chiêu Huyết Lưu Phiêu Cán ngăn cản thế công cá»§a đối phương, tiếp theo đó chà ng cất tiếng huýt dà i, tung mình lên cao thi triển chiêu cuối cùng Liệt Nháºt Dục Huyết (nắng và ng tắm máu).
Chỉ thấy mưá»i đầu ngón tay chà ng như vừa nhúng và o cháºu máu lấy ra, lăng không quét quanh, thoạt nhìn thì thấy như hà ng vạn vết sáng đỠtừ trên trá»i phóng xuống, chói lòa không còn nhìn thấy gì nữa.
Sáu ngưá»i bịt mặt vừa xuất chiêu, Nhạc Nhạn Linh đã mất dạng, há» thảy Ä‘á»u là những ngưá»i già u kinh nghiệm chiến đấu, liá»n biết ngay không ổn, chưa kịp phản ứng thì má»—i ngưá»i đã bị trúng mấy chỉ, trong tiếng rú thảm liên hồi, thảy Ä‘á»u ngã ra chết ngay.
Nhạc Nhạn Linh hạ xuống đất, bởi chà ng đã dùng sức quá nhiá»u nên sắc mặt cÅ©ng có phần nhợt nhạt, chà ng quét mắt lướt nhìn qua những tá» thi dưới mặt đất, lẩm bẩm:
- Có lẽ các vị chưa bao giỠnghĩ đến những kẻ vô tội đã chết dưới tay các vị, lúc hỠchết, cũng bi thảm như các vị đây.
Bốn nà ng cùng xúm đến, Hoa Diễm Phương quan tâm nói:
- Linh ca, hãy nghỉ một lát nhé.
Nhạc Nhạn Linh cảm kÃch và thâm tình quét mắt nhìn bốn nà ng:
- Không cần đâu, chúng ta và o cà ng nhanh cà ng tốt.
Ngay khi ấy bá»—ng nghe má»™t giá»ng sắc lạnh rợn ngưá»i nói:
- Nhãi con, tháºt không ngá» ngươi tuổi còn trẻ thế nà y mà đã luyện thà nh toà n bá»™ tuyệt há»c Huyết Chưởng, hắc hắc, tháºt là đáng quý.
Năm ngưá»i cùng giáºt mình ngoảnh lại nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nói, lặp tức thảy Ä‘á»u kinh hãi, bởi lẽ vá»›i võ công như há» mà không phát giác ra đối phương đã đến gần không đầy ba trượng.
Chỉ thấy đó là hai lão nhân tuổi rất cao và trang phục quái dị, ngưá»i bên phải cao gầy như ngá»n tre, hai mắt sâu hoắm, miệng ó mÅ©i gà , miệng to râu xồm, tướng mạo hết sức hiểm ác.
Ngưá»i bên trái thân hình ngÅ© Ä‘oản, mặt trắng như giấy, mắt lá»™ mÅ©i tẹt, năm chòm râu bạc dà i, khiến ngưá»i khi nhìn và o thì có má»™t cảm giác quái dị.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng há»i:
- Hai vị đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Lão nhân thân hình ngÅ© Ä‘oản cưá»i quái dị nói:
- Tiểu tá», ngươi há»i rất thÃch đáng, nhưng bây giá» lão phu không nói trước, ngươi thá» vá»›i trà thông minh thá» Ä‘oán xem nà o?
Nhạc Nhạn Linh trong nhất thá»i không sao nháºn định Ä‘uợc há» là bạn hay thù, đà nh nói:
- Tại hạ không giá»i vá» suy Ä‘oán, hai vị nói thẳng ra Ä‘uợc không?
Lão nhân cao gầy âm trầm tiếp lá»i:
- Lúc các ngưá»i hạ sát mưá»i lăm ngưá»i kia, hai ta đã thấy hết cả rồi.
Dao Trì Ngá»c Nữ cưá»i khảy:
- Váºy sao hai vị không hiện thân ra cứu giúp?
Lão nhân cao gầy cưá»i quái dị:
- Cô nương biết hai lão phu là địch hay là bạn nà o?
Hoa Diá»…m Phương chỉ lạnh lùng tiếp lá»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là địch rồi, ngưá»i tốt đâu có tướng mạo như hai vị.
Nà ng buông lá»i tháºt thà ngây thÆ¡, song đó cÅ©ng là sá»± tháºt, ngưá»i tốt quả là không có tướng mạo hung ác thế nà y.
Hai lão nhân nghe váºy mắt liá»n rá»±c hung quang, lão nhân thân hình ngÅ© Ä‘oản cưá»i u ám nói:
- Váºy cô nương có biết vì sao hai lão phu không hiện thân không?
Hoa Diá»…m Phương ngá»› ngưá»i, nhất thá»i nà ng không sao trả lá»i Ä‘uợc.
Vân Phụng Ảnh lạnh lùng tiếp lá»i:
- Dá»±a và o sá»± hy sinh cá»§a hỠđể nháºn xét võ công cá»§a bá»n nà y chứ gì?
Hai lão nhân cùng sá»ng sốt như không nghÄ© Vân Phụng Ảnh lại Ä‘oán ra Ä‘uợc tâm ý cá»§a há».
Lão nhân cao gầy quét mắt nhìn năm ngưá»i nói:
- Cô nương đoán đúng rồi, hãy thỠđoán nữa xem vì sao hai lão phu bây giỠmới hiện thân?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy:
- Hai vị nghĩ mình có đủ sức đối kháng với tại hạ phải không nà o?
Lão nhân thân hình ngÅ© Ä‘oản cưá»i sắc lạnh:
- Không chỉ đối kháng không thôi đâu, ngươi có biết chúng lão phu là ai không?
Thái Phụng Tiên Tá» Mai Ngá»c Sương từ nãy giá» im lặng, giá» bá»—ng cất tiếng lạnh lùng nói:
- Biên Thùy Song Ma, bằng và o tà i cán hai vị mà cũng dám nói là đối kháng với Linh ca của bổn cô nương ư? Lai lịch hai vị, bổn cô nương biết rất rõ, chớ có khoác loác.
Nhạc Nhạn Linh và Vân Phụng Ảnh và Bạch Như Ngá»c vừa nghe hai ngưá»i nà y là Biên Thùy Song Ma, Thá»i Hoà ng Tâm Ma và Tà n Ma Mao VÅ© danh chấn võ lâm, trong lòng hai nà ng không khá»i thầm kinh hãi.
Nếu luáºn vá» võ công, Vân Phụng Ảnh và Bạch Như Ngá»c không đến ná»—i phải sợ hai ngưá»i nà y, mà là há» thân hoà i dị thuáºt, rất khó đối phó.
Thì ra Tâm Ma Thá»i Hoà ng có luyện Mê Âm Ma Tâm, không bao giá» giao thá»§ vá»›i ngưá»i khi đối địch chỉ do má»™t mình Tà n Ma Mao VÅ© xuất thá»§, lão đứng bên ca hát, đối thá»§ bị tiếng hát là m mê mẩn tâm thần mặc cho võ công thông thiên cÅ©ng bị rối loạn chiêu thức mà bại dưới tay Tà n Ma Mao VÅ©.
Tà n Ma Mao VÅ© tÃnh rất hung bạo phà m ai bại dưới tay lão cÅ©ng không chết toà n thây, thảy Ä‘á»u bị lão ta xé xác thà nh nhiá»u mảnh vụn, nên má»›i có tên là Tà n Ma.
Biên Thùy Song Ma cưá»i khảy nói:
- Cô bé tinh mắt lắm, ngươi đã biết danh hiệu chúng lão phu, có cách phá giải không?
Thái Phụng Tiên Tá» buông tiếng cưá»i nói:
- Mê Tâm Ma Âm chẳng đáng kể là kỳ há»c kinh thế gì, lão cứ thi thố, bổn cô nương phá cho lão xem.
Tâm Ma Thá»i Hoà ng nhất thá»i khó nháºn định Ä‘uợc tháºt hay giả, cưá»i lạnh lùng nói:
- Cô bé, ngươi là đệ tỠcủa ai?
Nhạc Nhạn Linh tuy chưa biết nhị ma lợi hại, nhưng chưa từng gặp mặt há» bao giá», nên không biết hư thá»±c ra sao, chà ng bèn tiếp lá»i:
- Hai vị đã đến đây có mục Ä‘Ãch hà tất gạn há»i ngá»n ngà nh. Nà o, Nhạc má»— tiếp hai vị và i chiêu xem thá».
Tà n Ma Mao VÅ© đưa mắt nhìn Tâm Ma há»i:
- Lão đại, đánh ngay bây giỠư?
Tâm Ma đưa mắt nhìn, thấy Thái Phụng Tiên Tá» mặt lá»™ vẻ lo âu, lòng liá»n hiểu ra, cưá»i to nói:
- Bây giỠbắt đầu đuợc rồi.
Tà n Ma tÃnh tình hiếu sát, tá»± nãy giỠđã muốn động thá»§, nghe váºy liá»n quát vang:
- Lão phu lấy mạng ngươi đây.
Dứt lá»i liến lướt tá»›i nhanh như chá»›p, vung tay hai ngón chÄ©a và o mặt Nhạc Nhạn Linh, ra tay cá»±c kỳ nguy hiểm.
Nhạc Nhạn Linh sá»›m đã đỠphòng thấy chiêu thì buông tiếng cưá»i khảy dùng chỉ thi triển chiêu Huyết Phong Thiên Lâu (ngà n luồng gió máu) phản công và o huyệt Tà n CÆ¡ nÆ¡i ngá»±c Tà n Ma.
Di chỉ hoà n chỉ, di công chỉ công, chiêu thức như còn nhanh nhẹn hơn Tà n Ma.
Tà n Ma thấy váºy giáºt mình kinh hãi liá»n dẹp bá» lòng cuồng ngạo, tháºn trá»ng xuất chiêu ứng phó.
Hoa Diá»…m Phương không hiểu biết nhiá»u vá» chuyện giang hồ, thấy váºy cất tiếng nói:
- Sương tá»· đừng lo, Linh ca chắc chắn sẽ thắng há».
Mai Ngá»c Sương khẽ lo âu, chau mà y nói:
- Phương muội không biết, lão quỷ Tâm Ma kia có Mê Tâm Ma Âm, lão mà hát lên, chúng ta chỉ còn chỠhỠtùng xẻo thôi.
Hoa Diá»…m Phương giá» má»›i hiểu ra nguyên nhân lo âu cá»§a má»i ngưá»i, nà ng vá»™i nói:
- Váºy biết là m sao đây? Chúng ta sao không hạ sát lão Tâm Ma đó ngay lúc nà y.
Mai Ngá»c Sương thấp giá»ng:
- Phương muá»™i không được vá»ng động, chúng ta mà động Ä‘áºy, lão ta tức khắc hát lên ngay.
Hoa Diá»…m Phương giá» má»›i hiểu ra được sá»± tháºt, liá»n lo đến nước mắt chảy dà i nói:
- Sương tá»·, váºy chúng ta là m sao bây giá»? Lát nữa lão ta hát lên thì Linh ca sẽ bại còn gì? Biết phải là m sao đây?
Bá»—ng nà ng như chợt nghÄ© đến Ä‘iá»u gì há»i:
- Sương tỷ, Nhiếp Hồn Âm có khắc chế đuợc lão ta không?
Mai Ngá»c Sương chợt động tâm, vừa định nói thì Tâm Ma Mao VÅ© đã cất tiếng hát.
Âm thanh ồ á» rất khó nghe nhưng lại có má»™t sức mạnh kỳ dị khiến ngưá»i không sao tá»± kiá»m chế được, cà ng cảm thấy khó nghe thì lại cà ng khó nghe, ghê tởm âm thanh gì thì giống hệt âm thanh đó, có cảm giác như ý niệm mình chi phối âm thanh, nhưng thá»±c tế thì âm thanh chi phối tư tưởng mình, ai có muốn không nghÄ© đến cÅ©ng chẳng thể được.
Nhạc Nhạn Linh trong đấu trưá»ng Ä‘ang già nh thế chá»§ động, nhưng khi Tâm Ma cất tiếng hát, tình hình liá»n biến đổi, chiêu thức cá»§a Nhạc Nhạn Linh hoà n toà n mất chưởng pháp, trở thà nh thế bị động ngay.
Trong bốn nà ng, Hoa Diá»…m Phương rất tinh tưá»ng vỠâm thuáºt nên không cảm thấy gì là sợ hãi, nhưng ba nà ng kia thì thảy Ä‘á»u mặt hoa biến sắc, vẻ dưá»ng như hết sức Ä‘au khổ.
Há» thấy ngưá»i yêu chiêu thức bấn loạn, có má»™t thân võ công mà chẳng thể ra tay trợ giúp, mắt thấy chỉ chốc lát nữa là ngưá»i yêu sẽ táng mạng dưới tay Tà n Ma, đủ biết há» Ä‘au khổ đến dưá»ng nà o.
Bỗng soạt một tiếng, tay áo trái của Nhạc Nhạn Linh đã bị móng tay Tà n Ma rạch toạc, suýt nữa thì thương tổn đến da thịt.
Tà n Ma đắc ý cưá»i nói:
- Tiểu tá», hãy thi triển tuyệt chiêu Huyết Chưởng cá»§a ngươi Ä‘i chứ? Ha ha…
Hoa Diá»…m Phương nghe tiếng cưá»i bá»—ng nhiên tỉnh táo, liá»n tức cất lên má»™t âm thanh lảnh lói, tuy không to nhưng có sức là m trong sáng tinh thần, vẻ Ä‘au khổ trên mặt ba nà ng thiếu nữ xinh đẹp kia liá»n tiêu tan.
Nhạc Nhạn Linh chiêu thức cũng dần khôi phục như trước.
Hoa Diễm Phương thấy Nhiếp Hồn Âm phát sinh hiệu lực, lòng vui mừng khôn xiết, cà ng thêm phấn khởi hát lên.
Tà n Ma bà ng hoà ng sá»ng sốt, lão không hiểu nổi vì lẽ gì tiếng hát cá»§a thiếu nữ nà y lại có thể ức chế Ma Âm cá»§a mình, bèn tức giáºn hát to hÆ¡n.
Lúc nà y ba nà ng đã hoà n toà n tỉnh táo, Bạch Như Ngá»c khẽ nói:
- Phương muội, hãy hát tiếp đi, lão ma ấy không cự nổi Phương muội đâu!
Hoa Diá»…m Phương chỉ lo cho sá»± an nguy cá»§a Nhạc Nhạn Linh, nghe váºy liá»n gáºt đầu tiếp tục hát to.
Lạ thay, mặc cho Tâm Ma váºn hết công lá»±c cá»§a bản thân, hát đến khan cổ cÅ©ng không sao lấn át Ä‘uợc tiếng hát êm dịu cá»§a Hoa Diá»…m Phương, giá» má»›i biết mình đã gặp phải khắc tinh.
Trong đấu trưá»ng, Nhạc Nhạn Linh đã vãn hồi ưu thế, phục hồi chá»§ động tấn công, Tà n Ma hết sức bối rối, lão tức giáºn quát:
- Lão đại, ngươi hãy cố gắng nữa chứ.
Tà n Ma lúc nà y đã váºn dụng hết toà n lá»±c, khốn ná»—i tà i lá»±c không bằng ngưá»i, biết là m sao hÆ¡n, lão đà nh tức tối ngưng hát quát vang lên:
- Nha đầu thối tha, đây đâu phải là tá»u lầu, ngươi bán tiếng hát cho ai nghe hả?
Ba nà ng lúc nà y đã yên tâm, đưa mắt nhìn Tà n Ma, ánh mắt ngáºp đầy vẻ chế nhạo.
Hoa Diá»…m Phương ngưng hát, Mai Ngá»c Sương cưá»i khảy nói:
- Lão cương thi, đây đâu phải trấn Ä‘iếm thị táºp, lão kêu oan ức gì, ai mà tá»™i nghiệp lão kia chứ?
Tâm Ma trợn mắt hung hãn quát:
- Ngươi muốn chết hả?
Mai Ngá»c Sương cưá»i khảy:
- Kẻ muốn chết chÃnh là lão, lão có giá»i hãy đấu vá»›i bổn cô nương và i chiêu thá» xem.
Ngay khi ấy, đấu trưá»ng bá»—ng vang lên má»™t tiếng soạt khẽ, chỉ nghe Hoa Diá»…m Phương vá»— tay cưá»i reo:
- Linh ca, phải tiện cả cánh tay phải của lão ta mới đuợc, chứ chỉ rạch toác tay áo thì dễ dãi cho lão ta quá.
Nhạc Nhạn Linh trầm giá»ng nói:
- Äây gá»i là có qua có lại, ngu ca Ä‘ang trả lại cho lão mà .
Bạch Như Ngá»c cưá»i:
- Là m ăn buôn bán là phải có lãi, nếu chỉ lấy vốn mà không có lãi thì thiệt thòi còn gì?
Má»™t ngưá»i xướng, má»™t ngưá»i há»a đầy vẻ chế giá»…u, khiến Tà n Ma tức đến lá»™n ruá»™t, chiêu thức cà ng thêm rối lá»an, mất hết chưởng pháp.
Tâm Ma ngoảnh lại nhìn, thấy Tà n Ma bị Nhạc Nhạn Linh áp đảo đến mức hết sức lúng túng, chỉ còn sức chống đỡ chứ không còn sức hoà n thủ nữa, nếu cứ thế tiếp tục, chừng và i chiêu nữa, ắt sẽ táng mạng dưới tay Nhạc Nhạn Linh, bất giác sốt ruột như kiến trên chảo nóng.
Tà n Ma không hiểu ná»—i khổ tâm cá»§a Tâm Ma, tưởng đâu lão có ý chÆ¡i khăm mình, tức giáºn nói:
- Thá»i Hoà ng, ngươi… bán đứng ta hả?
Hoa Diá»…m Phương chỉ lạnh lùng tiếp lá»i:
- Tâm Ma lão có hứng thỠsức tiếp với bổn cô nương nữa không?
Tâm Ma tức quá cưá»i vang:
- Ha ha… Nha đầu thối, nà o đến đây, lão phu đấu với ngươi và i chiêu.
Vân Phụng Ảnh bỗng tiến tới hai bước nói:
- Phương muá»™i khá»i phải động thá»§, để tá»· đối phó Ä‘uợc rồi.
Hoa Diá»…m Phương biết Vân Phụng Ảnh muốn mình đỠphòng và khắc chế Ma Âm cá»§a Tâm Ma, kẻo há»… lão ta vừa đánh vừa hát, không ai trị nổi, bèn cưá»i nói:
- Vâng, Phụng tỷ cứ yên tâm đấu với lão ta, khi nà o lão ta hát thì tiểu muội cũng hát.
Tâm ma gian kế lại bị lá»™, liá»n không muốn động thá»§ nữa, giáºn dữ quát:
- Ngươi tưởng Ma Âm của lão phu không địch lại ngươi sao?
Hoa Diá»…m Phương nhoẻn cưá»i:
- Nếu địch lại thì lão hãy hát đi.
Tâm Ma chợt động tâm, cưá»i nham nhở nói:
- Phu xướng phụ tùy, lão phu hát thì nương tỠcũng phải hát theo đấy nhé.
Hoa Diá»…m Phương tức giáºn mặt hoa biến sắc.
Mai Ngá»c Sương vá»™i cao giá»ng nói:
- Phương muá»™i đừng nên tức giáºn, đó là mưu kế cá»§a lão ta, định là m cho Phương muá»™i tức giáºn không thể ngưng thần đối phó vá»›i lão ta nữa.
Hoa Diá»…m Phương vỡ lẽ, bèn cưá»i khảy nói:
- Thá»i Hoà ng, hãy hát Ä‘i chứ.
Tâm Ma thua hết keo nà y đến keo khác, liá»n phừng lá»a giáºn quát:
- Chả lẽ lão phu lại sợ ngươi sao?
Äoạn quả nhiên cất tiếng hát to.
Hoa Diá»…m Phương cÅ©ng liá»n cất tiếng khắc chế, khiến Ma Âm cá»§a lão chẳng chút phát huy tác dụng, trái lại còn là m ảnh hưởng nặng nỠđến Tà n Ma trong đấu trưá»ng.
Ngay khi ấy, bá»—ng từ trong Äoạn Hồn cốc ùn ùn tiến ra khoảng hai trăm ngưá»i áo đỠbịt mặt, ra khá»i động liá»n chia thà nh bốn đội, từ bốn phÃa bao vây đến, như muốn vây hãm năm ngưá»i và o giữa.
Ngay khi bá»n ngưá»i bịt mặt hiện thân, từ ngoà i cÅ©ng tiến và o Huyết Diện Kim Cang, Cá»u Văn Long và Thiên Phụng bang chá»§ Liá»…u Dao Kim.
Hiển nhiên, ngưá»i cá»§a phái Nam Hải và ngưá»i cá»§a Thiên Phụng bang Ä‘á»u đã đến đây.
|
 |
|
| |