Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 688-689: Ảnh hổ phát uy.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Đám địch nhân đó tựa hồ là từ trong động của một chỗ bị sương mù lượn lờ che dấu số lượng phần đông tới ngàn vạn. Đợi đến thần niệm Lôi Động cẩn thận quét qua, về sau lại phát hiện đámđịch nhân kia là một tộc đàn Biên Bức.
Hình thể tộc đàn Biên Bức này không lớn, giương cánh ra vẻn vẹn chỉ dài có mấy xích, nhưng mà từng con ánh mắt hung ác, răng nhọn móng sắc, quanh thân màu đỏ đậm như máu. Xung quanh cánh trảo quanh quẩn lấy một tia hỏa diễm. Đại đa số thực lực không mạnh lộ ra khí tức chỉ bằng luyện khí cao giai của nhân loại không khác biệt lắm. Số ít hình thể phảng phất như chim khổng lồ, thể trạng ước chừng Trúc Cơ kì thực lực. Sau cùng có được một cỗ khí tức lực lượng phi thường khổng lồ, tuyệt đối là Kim Đan cao giai.
Thì ra là diễm trảo Huyết Bức, Lôi Động cơ hồ lập tức liền nhớ lại tư liệu bên trong yêu thú, lông mi hắn xuất hiện một cỗ ngưng trọng. Yêu thú đơn thể thực lực không mạnh, nhưng mà lại tập hợp với nhiều yêu thú thì số lượng bình thường sẽ có mấy trămđến mấy vạn.
Bình thường mà nói, diễm trảo Huyết Bức số lượng đạt tới hơn vạn thì có tính uy hiếp rất lớn, ngay cả Nguyên Anh tu sĩ cũng không dám chính diện tới chọi cứng. Mà nhóm biên bức này, số lượng có lẽ đã vượt qua một vạn, nhất là dưới hoàn cảnh như thế này, chỉ sợ ý niệm duy nhất của Nguyên Anh trung giai tu sĩlà lập tức chạy trốn. ! .
Bất quá Lôi Động lại không có ý tứ chạy trốn chút nào. Một Nguyên Anh tu sĩ bình thường đích xác rất khó đối phó như thếphần đông số lượng diễm trảo Huyết Bức, nhưng không có nghĩa là Lôi Động không được. Lôi Động tu hành U Minh phối hợp loại bảo bối như Vạn Quỷ Phiên thì am hiểu nhất chính là đại quy mô chiến đấu.
Hơn nữa Lôi Động hao phí một cái giá rất lớn luyện chế ra Minh Diễm U Quỷ Phiên, sao có thể là vật tầm thường? U Quỷ cườngđại khiến cho hắn rất tin tưởng tuy rằng hắn hôm nay số lượng U Quỷ còn lại chưa đủ 30 vạn. Nhưng đối phó với đám Diễm Trảo Huyết Bức này thì dư xài rồi.
Duy nhất để cho Lôi Động có chút kiêng kị chính là Diễm Trảo Huyết Bức xuất hiện có chút kỳ quặc, ngược lại rất có thể là Hắc Dực Ma Vương ở phía sau đụng chạm sau lưng. Nếu như tên này có thể sử dụng Diễm Trảo Huyết Bức thì phải tính toán lại thực lực của hắn.
Lôi Động tự hỏi kỳ thật cũng chỉ trong mấy nhịp thở mà thôi. U Quỷ hộ vệ cho Lôi Động đã cùng tiền phong quân của Diễm Trảo Huyết Bức đụng vào nhau. Nếu bàn về đơn thể thực lực khuyết thiếu tinh thuần u minh quỷ khí của Lôi Động trợ giúp. Một cái U Quỷ tựa hồ không phải đối thủ của Huyết Bức, vừa mới giao thủ thì đã rơi vào thế hạ phong.
Nhưng cái này cũng không đại biểu cho đại quân U Quỷ so Diễm Trảo Huyết Bức thực lực kém hơn. Trên thực tế, chiến thuật củađại quân U Quỷ chính là lấy yếu thắng mạnh, dùng chúng lấn quả. Đa số thời điểm, đều dựa vào số lượng khổng lồ hung hăngáp chế đối phương. Dùng số lượng đem địch nhân cường đại đèchết.
Theo từng con U Quỷ bề ngoài dữ tợn mà hung hãn từ trong phiên chui ra, gia nhập vào bên trong chiến trường, rất nhanh liền tạo thành ưu thế số lượng tuyệt đối. Một cái U Quỷ, đích xác kém hơn một chút, nhưng hai cái U Quỷ đối phó một đầu biên bức có thể chiếm cứ thượng phong. Ba con vây công chính làhoàn toàn áp chế. Bốn U Quỷ đánh một đầu Huyết Bức, vậy thuần túy chính là khi dễ người.
Theo U Quỷ số lượng không ngừng gia tăng, U Quỷ đại quân đãchiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Từng con Huyết Bức, không ngừng bịU Quỷ hung tàn xé thành mảnh nhỏ, huyết nhục mạn thiên phi vũ ). Mà U Quỷ sau khi cắn nuốt những huyết nhục này thì giống như được ăn thuốc bổ trở nên đặc biệt phấn khởi, hung mãnh.
Cho dù là những Diễm Trảo Huyết Bức hình thể tương đối rất lớn, thực lực có thể so với Trúc Cơ bị u quỷ vây quanh cũng khómà tự bảo vệ mình. U Quỷ đối phó với địch nhân mạnh hơn chính mình là một loại chiến thuật. Đó là chiến thuật biển quỷ.
Bên trên đầu, thậm chí là vài con U Quỷ như một đám kiến hung hãn đem những người Diễm Trảo Huyết Bức to lớn vây vào trong, bất kể tổn thương mà liều mạng cắn xé Không bao lâu, Diễm Trảo Huyết Bức to lớn trong từng tiếng kêu bén nhọn đã bịbị U Quỷ xé nát, phân mà nuốt hắn. Đã trở thành thuốc bổ tuyệt hảo.
Đương nhiên, cho dù là đại chiếm thượng phong cũng không giây phút nào không có U Quỷ bị diệt sát, nhao nhao hóa thành một đoàn sương mù, từ nay về sau triệt để biến mất. Điều này cũng là chuyện tình không có cách nào giải quyết, mỗi một lầnáp dụng chiến thuật biển quỷ đều kèm theo cự lượng pháo hôi bịtiêu diệt.
Lôi Động không để cho hai đại Quỷ vương xuất thủ, đó là phòng bị Hắc Dực Ma Vương núp trong bóng tối. Quỷ vương thực lực rất mạnh, chỉ cần phối hợp với đại quân u quỷ thì những đầu Diễm Trảo Huyết Bức này sẽ giống như rau dưa bị thái mà thôi. Chỉ là bất luận là cường giả nào thì lực lượng đều khó có khảnăng là vô cùng vô tận đấy. Hai đại Quỷ vương là chủ lực mà LôiĐộng chuẩn bị đối phó Hắc Dực Ma Vương vì thế đương nhiên không thể tự làm hao tổn thực lực.
Bất quá đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ của Lôi Động đã được phái ra, thực lực của nó đạt đến Kim Đan cao giai, hình thể đã dài khoảng chừng bảy tám trượng. Trong tiếng gào thét có thể chấn sương mù cùng không khí đều bị run rẩy, rất có một bộ dang phong quang của thú vương.
Phệ Hồn Ảnh Hổ cũng có sự kiêu ngạo của nó, những đầu Huyết Bức cấp thấp này thường sẽ bỏ qua, nó chỉ nhắm trúng nhữngđầu Huyết Bức to cao. Trong tiếng xé gió bay vút lên, thỉnh thoảng có một đầu Trúc Cơ cấp Huyết Bức bị hắn xé nát, kéo thúhồn ra, một ngụm nuốt vào bụng.
Tác phong hung hãn mạnh mẽ khiến cho Huyết Bức cấp thấp bịchấn nhiếp, đồng thời cũng làm cho Huyết Bức Chi Vương có khítức Kim Đan cao giai nổi trận lôi đình. Những Huyết Bức Trúc Cơđều là tử tôn cường đại của nó, lúc này bị một đầu hung hổ tùyý chà đạp, quả thực là khiêu khích uy nghiêm của nó. Tuy nói làsử dụng bí thuật khiến nó không thể không công kích những thứhung mãnh này. Nhưng cái này cũng không đại biểu nó không chút nào đau lòng nhìn tộc đàn không ngừng chết đi, nhất lànhững tinh anh.
Xèo...xèo ~
Một tiếng rít bén nhọn mang theo thanh âm có thể đâm thủng màng nhĩ của người ta vang lên, Huyết Bức Chi Vương núp ở phía sau rốt cuộc kềm nén không được, hướng Phệ Hồn Ảnh Hổ thi triển ra thiên phú âm thanh sóng công kích. Huyết Bức cấp thấp rất nhanh chóng công kích, mà Huyết Bức Chi Vương thì bắtđầu bay lượn, trong không trung chỉ còn lưu lại một đạo tàn ảnh kim nhàn nhạt.
Phệ Hồn Ảnh Hổ đang đại phát thần uy không kịp chuẩn bị, bịmột đạo sóng âm mãnh liệt đánh trúng, thân hình ngốc trệ ở giữa không trung bên trong không chút động đậy. Ngay sau đó, nó liền híz-khà-zzz đau nhức gào lên. Ám vân rậm rạp, phi thường xinh đẹp trên lưng hổ bị móng vuốt sắc bén cực lớn vạch ra một lỗ máu, máu tươi phun ra nòoài như suối khiến cho PhệHồn Ảnh Hổ thống khổ lập tức lâm vào hung mãnh gào thét.
Phệ Hồn Ảnh Hổ có một tia thần thú huyết mạch, bản năng chiếnđấu không thể khinh thường. Bị đau đớn, trong miegnj nó phun ra một quả quả cầu ánh sáng phản kích. Đầu Huyết Bức Chi Vương cũng rất mạnh, quanh thân nổi lên một đạo kim quang ngăn cản được mãnh lực của quả cầu ánh sáng khiến nó bạo tạc nổ tung. Tuy nói thân hình ngược lại bay ra ngoài không có bịảnh hổ chiếm được tiện nghi gì. Trái lại sau khi lăng không mộtđoạn thì nhe cặp răng hng ác nhìn chằm chằm vào ảnh hổ.
Ảnh hổ đi theo Lôi Động đã rất lâu, những trận chiến lớn nhỏ trải qua vô số. Đối với một đầu yêu thú không có huyết thống cao quý không chính hiệu, đương nhiên sẽ không cam rơi xuống hạphong. Trong tiếng gầm gừ, ánh mắt của nó hung ác dị thường chằm chằm vào Huyết Bức Chi Vương. Thể chất cường hãn khiến vết thương sau lưng đã đông lại, máu tươi không còn phun ra nữa.
Mãnh thú bị thương là lúc nguy hiểm nhất, mà ảnh hổ lại là hổ vương, lúc này trong ánh mắt của nó lộ ra quang mang hung ác mà tàn nhẫn. Chỉ có thú hồn của đầu kim sắc Biên Bức kia chếtđi mới đền bù cho tổn thương của nó. Nhất là tính cách kiêu ngạo của nó bắt đầu dần dần cảm giác mình đã theo không kịp chủ nhân, không được chủ nhan trọng dụng, bản năng nó không thể chờ đợi được muốn dùng một hồi chiến đấu huy hoàng khiến cho chủ nhân sủng ái mà coi trọng.
Đầu Huyết Bức Chi Vương kia tựa hồ cũng không yếu, quanh thân hiện lên kim sắc nhàn nhạt, hai cánh hoàn toàn mở ra dài chưng mười trượng, đồng dạng hung mãnh mà bá khí.
Hai đầu yêu thú cường đại khiêu khích đưa mắt nhìn một phen, sau đó không hẹn mà cùng công kích, giảo sát nhau. Móng vuốt sắc bén của Huyết Bức Chi Vương mang theo Địa Hỏa diễm mãnh liệt, hơn nữa nó lại am hiểu công kích sóng âm, tốc đọ cực nhanh làm cho Phệ Hồn Ảnh Hổ không theo kịp.
Nhưng Phệ Hồn Ảnh Hổ có được huyết mạch thần thú, thiên phúchiến đấu tương đối xuất chúng, bình thường còn muốn áp đảođồng giai yêu thú. Cả hai hung mãnh chiến đấu thành một đoàn, trong lúc nhất thời ngược lại có chút cảm giác bất phân thắng bại. Nhưng những Huyết Bức cùng U Quỷ chung quanh thì không ngừng bị dư kình nhao nhao làm thương vong thảm trọng.
Không nhiều lắm một lát, Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng Huyết Bức Chi Vương dùng một phương thức chiến đấu bản năng nhất của yêu thú, trên từng con đều mang theo vết thương đầy mình. Phệ Hồn Ảnh Hổ hung mãnh, da lông bóng loáng đã chật vật chịu không nổi, toàn thân cao thấp phần lớn là bị lợi trảo gây ra.
Mà Huyết Bức Chi Vương càng thê thảm, phần bụng bị một vết cào cự đại sâu tới tận xương, nội tạng cũng bị lòi ra. Một cái cánh cơ hồ bẻ gẫy, đánh mất năng lực bay nhanh.
Lúc này mới giao chiến mấy chục nhịp thở, đầu Huyết Bức Chi Vương đã biết rõ hổ điên hung hãn không muốn sống đó không dễ đối phó, tiếp tục đánh xuống, chỉ sợ ngay cả tính mạng cũng muốn ném đi, vì thế nó bắt đầu manh động thoái ý.
Nhưng Phệ Hồn Ảnh Hổ nóng lòng biểu hiện trước mặt Lôi Động ở đâu chịu từ bỏ ý đồ, chiêu chiêu dốc sức liều mạng làm cho Huyết Bức Chi Vương chật vật chạy thục mạng. Cuối cùng, PhệHồn Ảnh Hổ chọi cứng bảy tám đầu Trúc Cơ Huyết Bức trợ giúp mà một ngụm cắn nát cổ Huyết Bức Chi Vương đem nó thú hồn rút ra, hung tàn thôn phệ ngay lập tức.
Gầm thét một tiếng đày cuồng ngạo đẩy lui bảy tám đầu Trúc Cơ Huyết Bức. Lúc này mới ngậm thi thể Huyết Bức Chi Vương phi về tới trước mặt Lôi Động, tựa hồ có ý muốn tanh công. Nó duỗi người ra nịnh nọt thân mật liếm liếm trên mặt Lôi Động.
- Bảo bối ngoan, ngươi tộ già phải là thế?
Lôi Động thở dài một hơi, có chút đau lòng sờ vết thương quanh thân nó. Vừa rồi tại thời điểm giao chiến solo, Phệ Hồn Ảnh Hổ rất rõ ràng truyền cho Lôi Động một tin tức không muốn chủ nhân hỗ trợ. Cũng bởi vậy, Lôi Động từ đầu tới đuôi không có trợ giúp nghĩ cách. Nếu không, cho dù là Lôi Động liều mạng thương thế lại thêm nặng chút, cũng sẽ dùng u minh quỷ khí cường hóa cho nó không cần phải cố sức liều mạng như vậy.
NGAO ~
Phệ Hồn Ảnh Hổ kiêu ngạo gầm thét một tiếng, đôi mắt trông mong nhìn qua Lôi Động, lộ ra một tia cầu xin thương xót.
- Hảo hài tử.
Trong lòng Lôi Động không khỏi đau xót, đã có một tia áy náy. Vốn là móc ra một ít đan dược chữa thương để nó nuốt vào, sauđó sờ lấy đầu của nó, hắn trịnh trọng nói:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi, sau này không bỏ mặc ngươi nữa, ngươi là đồng bọn ta không thể thiếu.
Những năm gần đây này, bởi vì ảnh hổ thiên tư có hạn, nó muốnđột phá gông cùm xiềng xích huyết thống tấn cấp đến Nguyên Anh kì thực khó như lên trời. Cũng bởi vậy không tìm ra phương pháp xử lý Phệ Hồn Ảnh Hổ tăng huyết thống lên vì thế Lôi Độngđối với ảnh hổ hoặc nhiều hoặc ít có chút lạnh nhạt. Một ít đại chiến, cơ bản đều không có đem nó thả ra đối địch. Thậm chí, Lôi Động cũng muốn tìm một yêu thú huyết mạch thần thú nồngđậm một ít đến thay thế vị trí của ảnh hổ.
Điều này làm cho Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng Lôi Động tình cảm thâm hậu, tâm ý bao nhiêu có chút giống nhau rất nhụt chí. Cũng bởi vậy muốn mượn một trận chiến này, thể hiện giá trị của nó trước mưt chủ nhân.
Trên thực tế cảm tình Lôi Động đối với ảnh hổ cũng thập phần thâm hậu. Dù sao nhiều năm như vậy kề vai chiến đấu và sống chung với nhau. Ảnh hổ cho lập được vô số công lao hãn mã, còn cứu được hắn rất nhiều lần. Coi như là lại người có tâm địa sắt đá thì cũng phải mềm lòng
Quả nhiên lời nói của Lôi Động khiến cho Phệ Hồn Ảnh Hổ rất vui vẻ, Ngao ngao gào lên mấy tiếng sau đó vui vẻ cọ qua cọ lại trên người Lôi Động, lộ vẻ vui mừng nịnh nọt.
- Hảo hảo, ta thề coi như là hao phí nhiều hơn nữa tư chất nguyên, cũng phải đem ngươi cường hành tăng lên tới Nguyên Anh cảnh giới.
Lôi Động bị bộ dáng của nó làm cho buồn cười nói.
Quả thật, Phệ Hồn Ảnh Hổ có một tia thần thú huyết mạch, nhưng mà chỉ một tia mà thôi. Bình thường mà nói, tấn cấp đến Kim Đan cao giai đã là tư chất cực hạn của Phệ Hồn Ảnh Hổ. Còn muốn tiến lên một cáp nữa thì đó là muôn vàn khó khăn còn hơn cả lên trời.
Hơn nữa, coi như là Lôi Động hao hết thủ đoạn cùng tài nguyênđem Phệ Hồn Ảnh Hổ tăng lên tới Nguyên Anh kì cũng chỉ là cực hạn của nó. Nếu muốn triệt để giải quyết vấn đề này, chỉ có từgốc rễ cải biến huyết thống của Phệ Hồn Ảnh Hổ. Đây cũng làvấn đề Lôi Động cho tới nay đều đang tự hỏi mà nhức đầu.
Xem ra, sau khi giải quyết xong ụự tình nơi này thì phải đi NgựThú Tông một chuyến rồi. Ngự Thú Tông tuy rằng không phải làtông phái quá mức cường đại, nhưng đối với nghiên cứu yêu thúthì rất tinh thông vafc chuyên nghiệp. Trước đó Lôi Động đã từng phái người tiến đến tìm hiểu thông tin, nhưng lại bị đối phương phủ định trở về. Thủ đoạn hòa bình không được thì phải dùng cách bạo lực thôi.
Tạm thời thu liễm một ít ý niệm thượng vàng hạ cám Lôi Động không có đem Phệ Hồn Ảnh Hổ thu hồi mà mở miệng ngưng thần quát to:
- Hắc Dực Ma Vương, ngươi dầu gì cũng xuất thân là Ma tộc huyết thống cao quý cao đẳng, hiện giờ lại như chó nhà có tangđồng dạng trốn trong bóng tối đùa nghịch chút thủ đoạn nhỏ bất nhập lưu không cảm thấy mất măt sao?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 690: Ác chiến.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Hắc Dực Ma Vương luôn tự hào mình có huyết thống cao quý, xuất thân cao quý , hiện giờ bị Lôi Động quát mắng chửi bới như thế khiến hắn suýt nữa phun ra một ngụm ma huyết. Chính mìnhđường đường một tộc nhân của Ma tộc huyết thống cao quý caođẳng, như thế nào cũng là tồn tại cấp bậc ma vương. Hôm nay chẳng những hổ lạc đồng bằng chật vật chạy thục mạng đến loại tình trạng này, vẫn một mực muốn bị một kẻ Kim Đan kỳ tiểu bối nhân loại mắng đến không dám ra trận.
Nếu là đổi lại một Kim Đan tiểu bối tầm thường, Hắc Dực Ma Vương đã sớm chạy lên đi một cái tát đem hắn đánh thành thịt nát rồi. Nhưng trước mắt tiểu tử này không phải kẻ dễ trêu vào. Không nói tới một Quỷ vương đang hộ vệ, mà còn đám quỷ binhđông đảo như vậy.
Những quỷ binh tuy rằng nhỏ yếu, nhưng mà một khi tạo thành biển quỷ mênh mông thì cũng phi thường khủng bố. Hắc Dực Ma Vương sinh hoạt những năm nay biết rõ một món đồ cường đại như vậy tên là Tiên Thiên Linh Bảo Minh Vương Phiên có thểđiều khiển vô cùng vô tận quỷ binh Quỷ Tướng. Bao nhiêu mạnh nhân tài cường giả cũng phải ôm hận mà táng thân trong biển quỷ.
Nếu là ở vào thực lực đỉnh phong cũng không phải sợ những quỷ binh nho nhỏ này. Nhưng hắn lúc này, nếu như lại trùng động chạy tới chọi cứng với quỷ hải thì chỉ sợ là lành ít dữ nhiều. Cố nén xúc động muốn giết người trong lòng, hắn triển bí thuật khặc khặ-x-xxxxx khặc nở nụ cười:
- Tiểu tử, bổn vương giết người còn nhiều hơn lượng người màngươi đã gặp. Ít dùng những loại kích tướng này với bổn vươngđi. Ngươi đã dám truy bổn vương đến Đông Hải tuyệt cốc này thìhãy chuẩn bị tốt thừa nhận lửa giận của bổn vương.
Thanh âm phảng phất từ bốn phương tám hướng truyền đến, làm cho không người nào có thể phát giác vị trí cụ thể của Hắc Dực Ma Vương.
Sau khi Huyết Bức Chi Vương chết , còn lại mấy ngàn Huyết Bứcđã lâm vào hỗn loạn, không phải khắp nơi chạy trốn thì chính làbị U Quỷ vây quét mà giết. Từ đầu đến cuối, ngoại trừ hao tổn đi một chút u quỷ thì thực lực của Lôi Động cũng không hạ thấp nửa phần.
Mà bởi vì Lôi Động chủ tu U Minh cùng có được Phệ Hồn Tháp bình thường tùy thân đều mang theo số lượng phần đông âm hồn tùy thời bổ sung hao tổn. Nếu như Hắc Dực Ma Vương thuần túy muốn dùng phương thức như thế chơi tiêu hao chiến, Lôi Động căn bản không sợ, hắn cười lạnh một tiếng:
- Nói khoác không biết ngượng, chó nhà có tang mà thôi, còn dám tự xưng cái gì bổn vương.
Lúc này thần niệm Lôi Động tản ra mọi nơi phân ra mấy ngàn U hồn hướng bốn phương tám hướng bay đi. Nhiều đội bắt đầu thăm dò mọi nơi. Nơi này là lãnh địa của Huyết Bức sẽ không xuất hiện yêu Thú Tộc bầy cường đại gì khác. Cử động lần này của Lôi Động ngược lại không chút nào sợ, chỉ cần có thể tìmđược chỗ ẩn thân của Hắc Dực Ma Vương là được.
Lôi Động trước đó sử dụng phép kích tướng cũng không ăn thua, mặc dù không có bức ra phương vị Hắc Dực Ma Vương ẩn núp, nhưng mà đã có thể xác nhận hắn ngay tại phụ cận cách đókhông xa. Nếu không, vừa rồi lời khích tướng của Lôi Động đã cốý không truyền đi xa, mà vẫn tới tai Hắc Dực Ma Vương.
Hôm nay thần niệm của Lôi Động đã bao lại phạm vi bảy tám dặm, mặc kệ gì gió thổi cỏ lay, đều chạy không khỏi cảm giác của hắn. Liễm tức thuật Hắc Dực Ma Vương tuy rằng tinh diệu, nhưng bất luận có hành động nào tất nhiên sẽ sinh ra không khírung động.
U Quỷ bên trong Minh Diễm U Quỷ Phiên không ngừng tuôn ra, Huyết Bức còn thừa lại đã bị giết được không còn một mảnh, phạm vi hơn mười dặm tràn ngập U Quỷ phô thiên cái địa. Dưới sự chỉ huy của Lôi Động từng tấc từng tấc tìm kiếm mỗi một cái góc nhỏ.
Dù là Hắc Dực Ma Vương ẩn núp che giấu, cũng cuối cùng chạy không khỏi tìm tòi y hệt thiên la địa võng bực này. Lãnh địa Huyết Bức không có yêu thú lợi hại nhưng mà các loại cấp thấp yêu trùng thì nhiều vô số kể, nhao nhao bị U Quỷ đại quân bức ra, thôn phệ sạch sẽ.
Đến lúc này, Hắc Dực Ma Vương làm sao cũng không tin tưởng rằng mình bị lộ vị trí đơn giản như thế. Mấy đàn U Quỷ đã bay gần tới hắn rồi, hơn nữa càng ngày càng gần. Loại tình huống này, hắn sớm muộn sẽ bạo lộ. hiện giờ tình huống đã không cho phép hắn có cái gì ý khác rồi, phía sau lưng Hắc Dực trùng trùngđiệp điệp ma khí cường đại bạo ngược nổ tung, ma thân cườngđại phía dưới cực tốc hóa thành tàn ảnh nhàn nhạt.
Một đường mà đến, U Quỷ bị nhuệ khí quanh thân hắn giảo sát nát bấy. Hắn lúc này có một cái ý niệm duy nhất trong đầu chính là lợi dụng năng lực cận chiến cường đại của mình chặn giết LôiĐộng. Dù sao tiểu tử này cho dù càng lợi hại, cũng là dựa vào ngoại vật, giết hắn đi thì cái gì đại quân Quỷ Hải, hung Mãnh Quỷ vương sẽ tan thành mây khói.
Không thể không thừa nhận, chiến thuật của hắn rất đúng. Hơn nữa lúc này bạo phát mạnh mẽ, tựa hồ cũng không thua khí thếcủa Nguyên Anh tu sĩ Kim Cương Tự lúc trước. Bởi vậy có thểthấy được điểm mạnh của loại Ma tộc cao cấp huyết thống, nếu không kịp chuẩn bị chưa hẳn sẽ một kích đắc thắng.
Đáng tiếc chính là thần niệm của Lôi Động đã sớm nhạy cảm cực kỳ, trong lòng càng một mực đề phòng Hắc Dực Ma Vương phản công. Vừa mới có động tác, thần niệm Lôi Động liền bắt được hành tung của tên ma đầu này. Trong lòng hơi cả kinh tên này bịthương nặng như thế, lại cũng có thể tuôn ra khí thế tốc độ đáng sợ như thế, nhưng sắc mặt Lôi Động lại chưa từng có biến hóa, trái lại hét lớn một tiếng:
- Tới hay lắm.
Thân pháp Quỷ Ảnh Độn vận chuyển dựng lên, thân hình như vòi rồng phiêu diệp trên màn sương mù, phiêu hốt bất định màphảng phất vô số quỷ ảnh. Quỷ Ảnh Độn là độn thuật mà LôiĐộng thường xuyên tu luyện, đã cùng nó lô hỏa thuần thanh tới mấy chục năm, lại thêm thân thể u minh song trọng công hiệu thi triển ra thật đúng thần diệu khó lường.
Trong chốc lát, Lôi Động đã cùng vô số U Quỷ mạn thiên phi vũ (bay đầy trời) Hòa thành một thể, sau khi liễm tức thì khó mà tìmđược chỗ ẩn thân của hắn.
- Hảo tiểu tử, quả nhiên rất cao minh, liễm tức công pháp đủ kỳ diệu.
Hắc Dực Ma Vương thấy tình huống như vậy, không kinh sợ màcòn lấy làm mừng, khặc khặ-x-xxxxx cuồng tiếu ở nụ cười:
- Đáng tiếc, ngươi gặp bổn vương.
Theo cái nhin lướt qua của hắn ề phía chân thân, cảm giác lạnh như băng đánh thẳng trong lòng Lôi Động, mồ hôi rịn ra, trong lòng thầm hô không tốt. Lôi Động đầu cảm giác mình tựa hồ không để ý đến cái gì, Ma Vương xếp đặt thiết kế phục kích chính mình, hiển nhiên là cũng sớm đã đoán ra bản thân trốn ở phía sau. Há có thể không sử dụng biện pháp đặc thù?
Trong tốc độ như ánh sáng, Hắc Dực Ma Vương đã đánh ra một chưởng cuồng bạo, ma khí thao thiên hóa thành một đạo Cựchưởng đen như mực hung hăng hướng Lôi Động đánh tới.
Hiển nhiên, Hắc Dực Ma Vương này đối với không gian pháp tắc nắm giữ thậm chí còn trên cả Lôi Động, đạo Cự chưởng đen như mực trong chớp mắt là tới trước măt Lôi Động bao trùm hắn như một tòa núi nhỏ.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 691-692: Sinh tử một đường.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Động vừa hiện ra, sắc mặt phi thường khó coi, trong lòng Hắc Dực Ma Vương không khỏi sảng khoái vô cùng:
- Tiểu tử ngươi dám khi dễ bổn vương, hiện giờ chét đi cho bổn vương.
Trong tưởng tượng của hắn:
- Một tát này đánh trúng thì cho dù là Nguyên Anh sơ giai tu sĩcũng khó có thể thừa nhận, huống chi chính là Kim Đan tiểu tử. Cho dù hắn may mắn không chết, cũng có hậu chiêu có thể đối phó hắn.
Lúc này, lực lượng toàn thân Lôi Động đã ngưng tụ đến cực hạn, thi triển Tu La chi dực, đôi cánh khẽ mở ra chỉ trong hai ba nhịp thở hiển nhiên không đủ. Lúc này Lôi Động khu động chân nguyên toàn thân thân hình trực tiếp hướng về phía sau, tàn ảnh chồng chất, vẫn còn giống như quỷ mị.
Nếu như nhìn chung quanh thân hình hắn thình lình có thể nhìn thấy một tia không gian sóng động quỷ dị rung động. Tại loại nguy hiển nhất trước mắt này, Lôi Động phúc gặp tâm đến đem một tia không gian pháp tắc nhiều năm lĩnh ngộ tới gia trì vào bên trong thân pháp nhanh chóng thối lui, nhìn như tốc độ không nhanh, nhưng từng tàn ảnh phiêu hốt cũng đã bay ngược ra sau tới khoảng cách mấy trượng.
Nhưng lúc này còn chưa đủ, cự chưởng của Hắc ma hệt như giòi phụ cốt đuổi sát theo, muốn đem Lôi Động một cái tát chụp chết.Đến lúc này Lôi Động đâu còn dám có nửa điểm giữ lại. Quanh thân tất cả chân nguyên chốc lát hóa thành u minh quỷ khí tinh thuần, tay phải kích phát một tiếng rồng ngâm xông thẳng lên trời, một Cự Long sắc gần mười trượng dữ tợn ầm ầm đã trúng ma chưởng màu đen kia.
Hai cổ năng lượng cường đại không hề hoa mĩ va chạm vào nhau bộc phát ra sóng xung kích cường đại, chấn cho ngũ tạng lục phủ của Lôi Động bốc lên không ngớt, máu tươi từ trong miệng phun ra như suối. Đám sương mù bên cạnh bị thổi bay, quay cuồng tán loạn.
- Hảo tiểu tử, chiêu thức này mà cũng né được, bất quá, ngươi hôm nay chết chắc rồi.
Hắc Dực Ma Vương cuồng nở nụ cười, sau đó đôic ánh mở ra chuẩn bị thừa dịp thắng truy kích, thực hành sách lược trảm tướng.
A Sửu thân là trung bộc Lôi Động đâu chịu từ bỏ ý đồ, trong tiếng rít gào liền phóng ra một đạo hắc sắc đao khí chém tới.
- Lăn ~
Trong lòng Hắc Dực Ma Vương quả muốn chém giết Lôi Động, cho dù là chịu đả thương nặng đều không sao cả. Không muốn dây dưa ngươi tới ta đi cùng a Sửu, lấy mạng đổi mạng vận đủ toàn bộ ma khí, hung hăng cùng a Sửu đụng vào nhau. Cuối cùng là thực lực có chỗ chênh lệch, a Sửu bị đụng bay ra ngoài. Nhưng Hắc Dực Ma Vương cũng không chịu nổi, đao khí còn sót lại bổ vào cũng khiến ắn bị trọng thương.
Nhưng mà, không đợi Hắc Dực Ma Vương thở một ngụm, chuyện tình để cho hắn không tưởng được đã xảy ra. Một đạo sóng động mãnh liệt đột nhiên từ phía sau hắn tạc lên. Toàn thân Hắc Dực Ma Vương căng cứng thầm kêu một tiếng không tốt, cũng đãkhông kịp trốn tránh rồi.
Lôi Động sớm đã mai phục Quỷ Thứ một bên Thứ, hung mãnh cho Hắc Dực Ma Vương một đòn U Linh Nhất Kích. Dao găm sắc bén hung hăng chém một lỗ thủng lớn trên người Hắc Dực Ma Vương.
Rống ~
Hắc Dực Ma Vương điên cuồng mà thống khổ gào lên! .
Hắc Dực Ma Vương bị Quỷ Thứ đánh lén mà trọng thương, nhưng cự chưởng của hắn cũng mang theo khí thế kinh ngườiđánh về phía sau. Quỷ Thứ tránh né không kịp bay ngược ra tầm hơn mười trượng, nguyên bản quỷ thân ngưng đọng thực chất một hồi vặn vẹo, suy yếu hiện lên hình dáng hơi mờ. Mà a Sửuđã như đèn cầy sắp tắt, lờ mờ vô cùng. Cho dù là Ma Vương ở trạng thái suy yếu ngã xuống một cảnh giới, sau khi thi triển bíthuật cũng không dễ chịu như bình thường.
Lưỡng bại câu thương ~
Từng người bộc phát, từ đầu tới đuôi, bất quá mấy nhịp thở thời gian thì đã đấu tới lưỡng bại câu thương.
Ở trong đó, cố nhiên là bởi vì Lôi Động có chút coi thường Hắc Dực Ma Vương đang gặp trọng thương. Cũng chưa hẳn không phải đầu Ma Vương thường Lôi Động, nguyên lai cho rằng LôiĐộng chỉ vẹn vẹn có một cái Quỷ vương, trên thực tế thì hắn cóhai cái.
Đây cũng là cuộc chiến nguy hiểm nhất từ lúc Lôi Động xuất đạođến nay. Bất quá hắn lại không có chút lần nguy hiểm nhất cuộc chiến. Bất quá hắn lại không có chút nào hối hận tới khiêu chiếný niệm Ma Vương. Hôm nay đúng là thời cơ tốt nhất đánh chết hắn, bằng không đợi hắn khôi phục đỉnh phong thực lực lại lần nữa mới giết đến tận cửa, chỉ sợ sẽ tạo nên hậu quả không thểvãn hồi.
Đế Ma Chủng sáng long lanh giống như tinh thạch quý giá nhất thế gian chậm rãi xuất hiện trên trán hắn. Trong nháy mắt lực lượng chiến ý ngập trời, lục phủ ngũ tạng bị trọng thương bịcưỡng chế chắc chắn. Đến một khắc này, một người một ma chỉcó một ý niệm là giết chết đối thủ.
U Quỷ mạn thiên phi vũ (bay đầy trời) Mãnh liệt giống như thủy triều hướng Hắc Dực Ma Vương giảo sát. Mà a Sửu Quỷ Thứ haiđại Quỷ vương giữ vững tinh thần phi hành vòng quanh Hắc Dực Ma Vương tùy thời tiến công.
Ngay cả Phệ Hồn Ảnh Hổ Kim Đan kỳ cũng núp ở phía sau gào thét phun ra quả cầu năng lượng oanh kích Hắc Dực Ma Vương.
NGAO ~ NGAO ~
Không hổ là Ma tộc cao cấp một trong những chủng tộc khó chơi nhất trong truyền thuyết. Quỷ Thứ tiếp tục ẩn thân đánh lén, nhưng lúc này phía sau lưng Hắc Dực Ma Vương đột nhiên giải lkhai ra một cái cự động. Mà lúc này mới mấy nhịp thở thời gian, miệng vết thương liền bắt đầu hợp lại, kết thành một huyết kén xấu xí. Ma khí cường đại quanh thân bên ngoài tạo thành mộtđạo hắc sắc vòi rồng, từng đạo Phong Nhận rất nhỏ mà sắc bén vô cùng, mặc kệ U Quỷ gì bị cuốn vào trong đó đều bị xé tan thành mây khói.
Nhưng mà số lượng U Quỷ quá khổng lồ, không sợ bất luận sinh tử, phảng phất giống như vô cùng vô tận đánh về phía hắn. Dùlà chỉ hao phí một chút lực lượng của ma vương là đủ.
Hắc Dực Ma Vương đương nhiên biết rõ, dựa theo tình huống của mình, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ có chỉ còn đường chết. Tiểu tử Lôi Động này là tiểu bối Kim Đan khó chơi nhất trong những tiểu Kim Đan mà mình gặp từ trước tới giờ. Lập tức Hắc Dực Ma Vương cũng không dám lại có chút do dự, hóa thành một đạo hắc sắc Lưu Tinh, tịch quyển hướng bản thân Lôi Động đánh tới dưới tác dụng của không gian pháp tắc chỉ trong chớp mắt là đãđến.
Lúc này Lôi Động đã luôn ở trong tình trạng tập trung ngưng thần vì thế hồn nhiên không sợ, sớm có chuẩn bị. Tu la chi dực mở ra, cả người bay ra ngoài hơn vài dặm, sau đó tiếp tục chỉhuy Quỷ Hải đại quân, đi tiêu hao Hắc Dực Ma Vương, chỉ cần không cho hắn cận thân thì Hắc Dực Ma Vương sớm muộn sẽ bịhao hết lực lượng, cuối cùng bị đại quân u quỷ đánh bại.
- Hay cho một tiểu tử giảo hoạt.
Hắc Dực Ma Vương xác định rõ ràng thế cục thì thiếu chút nữa thổ ra một búng máu. Chẳng lẽ mình sẽ bị tên tiểu tử này mài chết sao? Đây đối với một Ma Vương huyết thống cao quý mànói, quả thực quá mức khuất nhục rồi.
Nhưng mà, khi ánh mắt của hắn quét qua chiến trường thoáng nhìn xa xa Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng hai đầu Quỷ vương không ngừng đánh lén đang tạo cho hắn phiền toái không nhỏ thì hai mắt của hắn sáng rực lên.
Cùng Lôi Động tổn thương mười ngón không bằng đoạn một ngón tay của Lôi Động. Niên đại mà Hắc Dực Ma Vương sinh tồn, các loại chủng tộc nhiều vô số kể, đương nhiên là có chủng tộc cùng tu sĩ am hiểu ngự thú, ngự quỷ. Hắn thập phần tinh tường, thân làm chiến sủng cùng quỷ bộc có thể tâm ý tương thông phương thức chính là dùng huyết tế tiến hành thần hồn kết nối. Nhưng kể từ đó, một khi chiến sủng quỷ bộc tử vong thì thần hồn chủ nhân hồn đồng dạng sẽ chịu trọng thương.
Tuy nói dùng lực lượng của hắn chiến cho tới bây giờ cũng đã lànỏ mạnh hết đà, nếu là đem lực lượng cuối cùng đánh chết những tổng chiến sủng của Lôi Động thì chỉ sợ tánh mạng của hắn sẽ như dầu cạn đèn tắt. Nhưng tổng thể so với cái chết khuất nhục thì tốt hơn, huống chi cũng chưa hẳn không có cơ hội lật ngược thế cờ.
Nghĩ đến là liền làm, Hắc Dực Ma Vương hung ác bay thẳng đến gần phệ hồn ảnh hổ, trước hết giết đầu tiểu lão hổ này, sau đólàm thịt hai tên quỷ vương kia. Như thế trong thời gian ngắn liên tục gặp trọng thương, cho dù để cho tiểu tử này cuối cùng thắng, thời gian sau này của hắn cũng không sống khá giả.
Thấy tình huống như vậy, Lôi Động thầm hô một tiếng không tốt, vội vàng triển khai hai cánh, thân hình hóa thành đạo đạo hư ảnh cứng rắn nghênh đón. Không nói trước kia Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng hắn ở chung được hơn nhiều năm, đã sớm có tình cảm như huynh đệ, hơn nữa , ảnh hổ vừa chết tất sẽ đối với thần hồn củađối với chính mình hình thành kịch chế. Đến lúc đó sống hay chết, chỉ sợ cũng không phải do chính mình rồi.
Thân hình chắn ảnh hổ trước đó, cản Hắc Dực Ma Vương lại. Hắc Long ngâm lần nữa gầm thét thi triển đi ra, nương tựa theo trạng thái Thiên Hạ Vô Song uy lực không thể khinh thường.
Chết tiệt, lại là một chiêu này. Hắc Dực Ma Vương đối với chiêu thức uy lực không tầm thường này rất kiêng kị, bất quá lúc này là thời cơ tốt nhất để hắn đánh chết Lôi Động, tự dẫn xác tới cửa, tiểu tử này nếu lại thoát khỏi thì dây dưa thì khó khăn.
Lập tức ma trảo đánh ra chống đỡ được một chiêu của Lôi Động. Trong không khí hắc quang văng khắp nơi rung động kịch liệt. Năng lượng sóng lãng cuốn bay đám u quỷ đang tràn ngập cảbầu tời. Chính diện ngạnh kháng, rõ ràng là Lôi Động bị tổn thất nặng, trong miệng máu tươi cuồng phun, phía sau lưng đâm vào phía trên một tòa núi nhỏ, đá vụn bay toán loạn.
Bất quá trước mắt Lôi Động cũng thuận thế đem hai đại Quỷ vương cùng Phệ Hồn Ảnh Hổ đều triệu trở về, một mực bảo vệbên cạnh thân. Trận thế hiện giờ chính là chuẩn bị cùng Hắc Dực Ma Vương cứng rắn đánh một trận rồi. Dù sao chuyện cho tới bây giờ, bất luận là ai muốn rút khỏi vòng chiến cũng vô cùng khó khăn.
Mà đầu Hắc Dực Ma Vương kia chiếm được tiện nghi cũng không dễ chịu, tuy nói huyết thống cường đại nhưng cũng có điểm giới hạn. Ba phen mấy bận gặp trọng thương để cho tánh mạng của hắn hắn đã đến biên giới của thở hơi cuối cùng. Bất quá Ma tộc cuối cùng vẫn thuộc loại hung hãn mà hiếu chiến, đến lúc này hắn cũng chỉ có một ý niệm là đánh chết tiểu tử nhân loại này.
Ai!!!
Lôi Động khẽ thở dài một tiếng, ám giao lần này chỉ sợ là thật muốn lành ít dữ nhiều rồi.
Bất quá, Ma Vương hung tàn cũng kích phát ra một tia cuồng ngạo. Muốn giết mình, mặc kệ ngươi là thần là ma, cuối cùng sẽ không để cho ngươi sống tốt, cho dù chết cũng phải vật lộnđồng quy vu tận với ngươi.
Ngay khi chủ ý đã chắc chắn, Lôi Động đã chuẩn bị cùng cùng yêu sủng quỷ bộc dùng phương thức tự bạo để chấm dứt chiếnđấu.
Loong coong ~
Một tiếng đàn xa xưa mà thanh thúy vang lên.
Thanh sắc quang mang mạn thiên phi vũ hóa thành một đạo hư ảnh phi kiếm, hung hăng mà hướng Hắc Dực Ma Vương chém giết mà đi. Hắc Dực Ma Vương thấy thế thì sắc mặt kinh biến, vội vàng vận khởi ma khí Hóa Thuẫn ngăn cản, nhưng một kiếm kia uy lực há có thể tầm thường? Mà tên này vốn là thời điểm suy yếu nhất. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì ma thuẫn bị trảm phá, hư ảnh phi kiếm sẽ đâm xuyên người tạo thành một lỗ hổng cự đại.
Hắc Dực Ma Vương gầm gừ một tiếng, sau đó một nữ tử sau lưng có đôi cánh trắng mặc quần trắng, chậm rãi từ trong sương mù dày đặc rơi xuống. Đám U Quỷ giương nanh múa vuốt đánh tới thì bị một cỗ lực lượng vô hình bắn ra.
Thấy người tới trong lòng Lôi Động bỗng nhiên buông lỏng, vội vàng ra lệnh cho U Quỷ không được công kích nữ tử này.
- Dực nhân tộc?
Hắc Dực Ma Vương có chút thất thần thốt lên, nhưng lập tức bác bỏ nói:
- Không đúng không đúng, là một con người.
Trong ánh mắt Hắc Dực Ma Vương lóe lên tia hung sát, hắn trầm giọng nói:
- Nhân loại, đây là ân oán ở giữa bổn vương cùng tiểu tử kia. Nếu như ngươi chịu khoanh tay đứng nhìn, bổn vương sẽ ban thưởng ngươi vô tận chỗ tốt.
- Ồ? Hình như là cao đẳng Ma tộc Vậy ngươi nói một chút, có cái gì vô tận chỗ tốt ban thưởng cho ta?
Thanh âm phiêu miểu, trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.
Hắc Dực Ma Vương nhất thời nghẹn lời, hắn là đoạt xá Trọng sinh cơ hồ chính là một tên nghèo rớt mồng tơi, ở đâu có chỗ tốt hay không tốt gì đâu. Bất quá, trong chớp mắt hắn móc ra ba cái trữ vật thủ trạc:
- Đây là trữ vật thủ trạc từ ba cái Nguyên Anh tu sĩ mà ta đoạtđược, xem như là thù lao lần này ngươi không nhúng tay vào chuyện này.
- Thù lao tựa hồ có hơi ít.
Nữ tử kia lạnh lùng nói:
- Ngươi là một cao đẳng Ma tộc, hơn nữa còn là một Ma vương, trên người chẳng lẽ không có thứ gì đặc thù sao? Giống như các loại Tiên Thiên Linh Bảo...
Bà mẹ nó, trên người lão tử có Tiên Thiên Linh Bảo thì làm gìcòn chật vật như thế. Bất quá lúc này, Hắc Dực Ma Vương cũng không dám đắc tội với nữ tử trước mặt, hắn đành phải nói dối rằng:
- Tiên Thiên Linh Bảo tự nhiên là có, bất quá chờ bổn vương giết chết tiểu tử này thì mới cho ngươi được.
Một bên Lôi Động nghe được mà muốn té xỉu, thương thế của hắn hiện giờ rất nặng, cơ hồ muốn hôn mê, tức thì Lôi Động vội vàng nói:
- Băng Vân, đừng chơi đùa nữa. Mau giết tên ma vương này đi, nếu không nam nhân của nàng sẽ chết đấy.
Trên thực tế Lôi Động lúc này trong lòng cũng cảm thấy rất kỳ quái, dựa theo bình thường thì thời gian hai người cách biệt mới có mười năm, tại sao thực lực của Đạm Đài Băng Vân như thếnào thoáng cái tăng lên nhanh như vậy? Khí thế kia rõ ràng là tu sĩ nguyên anh? Hơn nữa tại sao nàng còn trùng hợp xuất hiện tạiđây?
Tuy rằng nghi vấn đầy bụng, nhưng hiện tại không phải là thờiđiểm hỏi thăm.
Trên thực tế, Đạm Đài Băng Vân bất quá là đi ngang qua nơi này mà thôi. Nguyên bản nàng từ Dạ Xoa Hải trở về, đi ngang quaĐông Hải, không có tính toán về Thiên Âm cung. Mà là chuẩn bịđi Kim Cương Tự một chuyến. Lại không ngờ tới đi ngang qua bên ngoài Đông Hải tuyệt cốc thì nghe được thanh âm, rồng ngâm hết sức quen thuộc cùng với âm thanh gào thét ác đấu với nhau.
Đối với thanh âm Hắc Long ngâm bạo ra của Lôi Động, Đạm Đài Băng Vân đương nhiên hết sức quen thuộc, tuy không dám chắc có phải là Lôi Động đang chiến đấu hay không thôi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 693-694: Mỹ nữ cứu anh hùng
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng mặc dù chỉ là như vậy cũng đủ làm cho nàng quyết định xem xét một phen đến tột cùng là chuyện gì. Không nghĩ tới thật là Lôi Động cùng người khác ác đấu. Vốn định giả vờ một chút làm Lôi Động tức giận để giảm một ngụm ác khí trong lòng mình.
Nhưng nghe được Lôi Động nói như thế, thần niệm của nàng cảkinh tràn ra dò xét, quả nhiên thấy Lôi Động đang lâm và tình trạng suy yếu tới cực độ, hồ sắp chết. Lập tức trong lòng xẹt quaý nghĩ kinh tâm động phách, đối với Ma Vương trở nên hận thấu xương, nàng nổi giận lạnh giọng quát:
- Ma đầu ngươi đúng là rất to gan.
Đạm Đài Băng Vân cảm giác như chỉ cần mình tới chậm nửa bước nữa thì hậu quả thực là đáng sợ. Nghĩ tới hậu quả này, ngay cảcâu "nam nhân của nàng" do Lôi Động nói, nàng cũng không sođo nữa. Lúc này Đạm Đài Băng Vân đem đàn cổ treo để ngang trước người, mười ngón tay như bạch ngọc tung bay, trong tiếngđàn ngân vang biến thành vô số đạo thanh kiếm khí sắc bén giống như vạn tên cùng bắn phô thiên cái địa hướng Ma Vương bắn tới.
Hắc Dực Ma Vương khổ không thể tả, vốn là không có ngờ tới tại tuyệt cốc chi địa sẽ có người tới xen vào việc của mình. Càng không ngờ tới, nữ nhân thần bí đột nhiên xuất hiện lại cùng LôiĐộng tiểu tử này tựa hồ có bộ dạng gian tình. Những thanh sắc kiếm khí hắn đã từng nếm qua, uy lực vô cùng lớn. Ở đâu còn dám có nửa điểm dừng lại muốn nhìn, hắn quyết định dùng một tia lực lượng cuối cùng để chạy trốn.
Ma thân hóa thành hắc sắc Lưu Tinh, lờ mờ phá vỡ không gian, hình thành từng cơn rung động không gian, Hắc Dực Ma Vương dùng một tốc độ cực nhanh bỏ chạy. Đáng tiếc chính là, hắn cuối cùng đã coi thường Đạm Đài Băng Vân. Là người từng ở trong Bích Ba Bí Cảnh trên trăm năm. ngay cả Dạ Xoa Tộc từ xưa đến nay cũng không có mấy người có thẻ làm được. Đối với lý giải không gian pháp tắc tuy rằng vẫn không bằng Hóa Thần cường giả, nhưng không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh. Chỉ thấy nàng hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ ~ muốn đi? Đã chậm.
Vô số đạo thanh sắc kiếm khí trong giây lát hội tụ lại với nhau ngưng tụ thành một trường kiếm dài hơn mười trượng. Nhẹ nhàng vẽ một cái, liền xé toang không gian xuất quỷ nhập thần tiến tới trước mặt Hắc Dực Ma Vương đang lơ lửng trên không trung hung hăng xuống chém.
Hắc Dực Ma Vương tuy rằng cường hãn vô cùng, nếu là ở thời kỳ toàn thịnh, ngay cả U Minh Quỷ Đế đều lấy không được chỗ tốt. Nhưng mà hắn lúc này chung quy đã như cây đèn cầy sắp tắt như trong gió, nỏ mạnh hết đà rồi. Trong lúc bất ngờ Hắc Dực Ma Vương không kịp chuẩn bị, lại muốn tránh cũng không được, Hắc Dực Ma Vương bị một kiếm chính diện này chém trúng, ma thân cực lớn cao năm sáu trượng thình lình bị thanh liên kiếm khíchém thành hai đoạn.
Cùng lúc đó một tiểu Ma Vương thân hình cao hai ba trượng, thất kinh chạy như bay ra bên ngoài. Đây chính là tinh phách của Hắc Dực Ma Vương, cũng chính là nguyên thần mà các tu sĩ Hóa Thần thường nói. Nguyên thần chính là Nguyên Anh tiến giai thành thực thể, tuy không khác với bản thân mấy nhưng Hắc Dực Ma Vương đã bị ngạnh sanh hạ xuống một cái cảnh giới, thếcho nên nguyên thần trở nên có chút bé nhỏ. Nhưng xét cho cùng thì vật ấy vẫn là nguyên thần hoặc là xưng là tinh phách.
Giá trị của một cái nguyên thần đương nhiên là vượt xa các loại Nguyên Anh. Bất luận là dùng để luyện khí, luyện đan, chế tác Khôi Lỗi đều có đặc hiệu vô cùng cường đại. . Đạm Đài Băng Vân tuy rằng xuất thân từ Thiên Âm cung danh môn chính phái, nhưng nhưng đi theo Lôi Động mưa dầm thấm đất, bị thay đổi một cách vô tri vô giác tự nhiên sẽ không bỏ qua vật ấy. Huống chi, tên này thiếu chút nữa đã giết chết Lôi Động.
Trên thực tế, tu tiên thế giới vốn là tàn khốc mà người thắng làm vua. Cái gọi là chính phái cũng không có nghĩa là nhân từ nương tay, cũng rất ít người có thói quen sau khi giết yêu thú mà phóng thú hồn tinh phách của hắn mà bỏ trốn. Cũng không có thói quen giết chết yêu thú sẽ không lấy tài liệu đáng giá trên người nó.
Tu tiên chính là nghịch thiên mà làm, đối nghịch với pháp tắc Thiên Địa vũ trụ. Không có sát phạt quyết đoán, không có một tâm linh cứng rắn thì tuyệt không khả năng thành công. Nếu làtông phái khắp nơi chú ý từ bi hỉ xả, trách trời thương dân thìsớm đã bị lịch sử vhôn vùi cả ngàn năm rồi.
Bởi vậy để bắt được tinh phách của tên này, Đạm Đài Băng Vân làm rất thành thạo, phía sau lưng Bạch Dực rung lên, ném ra ngoài phong hồn cầu phong ấn tinh phách vào trong đó. ĐạmĐài Băng Vân khẩn trương vạn phần muốn quay đầu lại đi thăm dò thì thấy Lôi Động hô to:
- Đem máu huyết đều thu thập lại mau, đây là mặt hàng Hóa Thần kì tồn tại, một thân máu huyết đáng giá vô cùng.
Đạm Đài Băng Vân lảo đảo thiếu chút nữa ngã chết, ngược lại không đơn giản là bởi vì chính mình một kiếm đánh chết cái Hóa Thần, mà là Lôi Động cái tên này gần chết tới nơi rồi mà còn quan tâm tới máu huyết quý giá đó. Cũng bởi biết được sự tình, mạng tên kia cứng rắn, mặc dù yếu ớt nhưng không thể chếtđược khiến nàng thở dài một hơi.
Lập tức Đạm Đài Băng Vân nhanh chóng lấy ra một đám bình ngọc, đem huyết dịch Hắc Dực Ma Vương
Tinh luyện một phen, sau đó cùng thu thập lại một lần nữa. Vềphần thi thể Ma Vương, đương nhiên cũng rất đáng giá, cũng không phải nói Thiên Âm cung không thu thân thể yêu thú, chỉ làĐạm Đài Băng Vân rất ít khi làm những chuyện này, nhất là tại trước mặt Lôi Động khẳng định phải biểu hiện một chút nữ tính rụt rè.
- Đã chết chưa? Lá gan ngươi đúng là rất lớn nha, Trúc Cơ kỳ thìdám trêu Nguyên Anh, Kim Đan kỳ thì dám cùng Hóa Thần đối nghịch. Ngươi nếu thành tựu nguyên anh thì dưới gầm trời này có ai được ngươi để vào mắt?
Làm xong mội chuyện, , Đạm Đài Băng Vân có chút tức giận phi thân tiến lên nói một câu. ."Hơn 100 năm " không gặp hắn, không nghĩ tới lần gặp ămtj này lại bực bội tới như vậy. Bất quábởi vì tu vi tiến nhanh khiến cho quan hệ trong đó giữa nàng vàLôi Động không có áp lực tâm lý quá lớn, ngược lại thần sắc tỏ vẻ vui sướng hơn nhiều.
Thế giới này, từ trước đến nay dùng thực lực vi tôn, không cóthực lực ngay cả quyền nói chuyện đều không có. Năm đó ĐạmĐài Băng Vân ngay cả Kim Đan kỳ cũng chưa tới, tự nhiên lo lắng những người hữu hình vô hình tạo nên áp lực thật lớn. Trên thực tế, nếu như thực lực lớn đến một trình độ nào đó, tỷ như nàng có thể thành tựu Hóa Thần..., đừng nói cùng Lôi Động mến nhau, cho dù nàng yêu Đinh Uyển Ngôn cũng không có mấy người dám phản đổi mãnh liệt.
Hắc Dực Ma Vương vừa chết, Lôi Động như vứt được một khối tâm bệnh lớn, hắn thở phào nhẹ nhỏm, nở nụ cười khổ nói:
- Ngươi cho rằng ta nguyện ý cùng một đầu Hắc Dực Ma Vương dốc sức liều mạng ah, thằng này chiếm đoạt thân xác của Hợp Hoan Tông Ngân Hồ, kế thừa ý chí của hắn, muốn dồn ta vào chỗ chết. Ta nếu không thừa dịp hắn rơi vào trạng thái suy yếu mà ra tay thì, đời này chẳng phải là sống ở trong lo lắng hãi hùng sao? Cá nhân ta đông trốn tây chạy ngược lại không sao, nhưng cha mẹ ta, mấy người Uyển Ngôn sẽ bị liên lụy.
Dù là Đạm Đài Băng Vân có mạnh gấp trăm lần, nhưng từ trong xương cốt vẫn là một nữ tử, quan hệ với Lôi Động thật không minh bạch đấy. Kiêng kỵ nhất đương nhiên là hiền thê của hắn thê Đinh Uyển Ngôn rồi. Vừa nghe đến cái tên này, sắc mặt củaĐạm Đài Băng Vân cũng có chút phức tạp, có vẻ là không thoải mái, lại là có chút hổ thẹn, nhưng càng nhiều hơn là đối với LôiĐộng có chút giận chó đánh mèo.
Lúc trước nếu không có hắn và Lôi Long hợp mưu đùa nghịch, vềphần cùng Lam Khinh Ti cùng một chỗ song song cho hắn? Từnay về sau sao lại lầm đường lạc lối như vậy? Bất quá trên thực tế Đạm Đài Băng Vân cũng tinh tường, lúc trước nếu như không có đi đến một bước kia, dùng tính tình hung ác của nam nhân này, Đạm Đài Băng Vân nàng sớm đã hóa thành một nắm đất vàng rồi.
Một ít tâm bệnh của nàng do thực lực tăng trưởng hầu như tiêu tán hết. Nàng tại bên trong Bích Ba Bí Cảnh bỏ ra hơn 100 năm cũng không có quên hắn, trái lại bởi vì thời gian dài dằng dặc vô cùng cô tịch mà hãm vào càng sâu, thói quen này lâm vào nguy cơ rất lớn, trong lòng nghĩ Lôi Động thật sự đáng giận. nhưng thời gian dần qua làm cho cảm tình của nàng đối với Lôi Động lại biến hóa một cách vi diệu.
Trên thực tế trước kia nếu là hai người lập trường đối địch, ngay cả Đạm Đài Băng Vân đều không thể không thừa nhận, Lôi Động là nam tử xuất sắc, so với Đạm Đài Băng Vân nàng còn muốn cao hơn một bậc. Nhất là lần đó bị Bạch Cốt lão ma chặn đường, khí thế biểu hiện ra ngoài của hắn khiến cho Đạm Đài Băng Vân say mê không thôi. Nhất là thời điểm cùng chung hoạn nạn, lạiđồng bệnh tương liên khó tránh khỏi sẽ sinh ra một chút tình cảm biến hóa. Triệu Châu dài đằng đẵng, Đạm Đài Băng Vân nàng duy nhất có thể tin tưởng và dựa vào chỉ có một mình hắn.
Rồi sau đó cho hắn tuy rằng làm cho nàng bi phẫn không thôi, nhưng trong lòng lại vì tán thành với Lôi Động mà yên lặng tiếp nhận, nếu không cũng không thể một phen quấn quít chặt lấy hắn dần dần trở thành quan hệ tình lữ. Khi đó hai người vừa làtình vừa là đồng bọn, nhưng nhiều hơn chính là khâm phục, thỉnh thoảng từng người gặp được phiền toái trongtu luyện, LôiĐộng cho Đạm Đài Băng Vân cảm thụ lớn nhất chính là tư duy thiên mã hành không của hắn, dường như không bao giờ bị trói buộc cùng với ngộ vô cùng cường đại.
Mà Đạm Đài Băng Vân, đồng dạng cho những rung động rất lớn. Nữ tử này đúng là kỳ tài, một ít chuyện tình khó hiểu phức tạp rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ, thường thường còn có thể suy một ra ba. Hơn nữa mặt đàn cổ tại thời điểm không giết âm nhạc tấu cũng cực kỳ động lòng người.
Cứ như vậy mông lung trở lại Khang Châu, Đạm Đài Băng Vân mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phảng phất từ trong mộng đẹp bỗng nhiên giựt mình tỉnh lại, đối mặt là vô cùng áp lực. Trên lập trường của tông phái càng không mặt mũi nào đối mặt Đinh Uyển Ngôn. Lúc này mới khiến cho nàng chán nản, nổi lòng muốn trốn tránh.
Trong lòng mang theo tâm tình vô cùng phức tạp, Đạm Đài Băng Vân nhẹ nhàng lầm bầm một câu:
- Ngươi ngược lại vì Uyển Ngôn suy nghĩ tình nguyện ngay cảmạng nhỏ của mình đều không để ý sao?
- Khục khục.
Lôi Động liên tục ho khan vài tiếng, nở nụ cười nói:
- Nếu như ngươi gặp được nguy hiểm, ta cũng sẽ liều chết màlàm.
- Đều bị thương thành như vậy còn ở chỗ này nói ngon ngọt. Nhanh chút chữa thương, ta giúp ngươi hộ pháp.
Lôi Động tự biết thương thế rất nặng, cũng là không dám có chút trì hoãn, vội vàng uống một viên thuốc chữa thương, chậm rãi vận công chữa thương. Bất quá chỉ trong chớp mắt một chuyện khiến hắn giật mình diễn ra, trong cơ thể ngũ tạng lục phủ toàn bộ lệch vị trí không nói, còn chỗ tổn hại kinh mạch càng đã gặp phải tàn phá khủng bố đứt gãy uốn éo thành một đoàn.
Mà thần hồn cũng không chịu nổi giống như cây đèn cầy sắp tắt uể oải không còn sức sống leo lét trong tử phủ. Hắn đã là KimĐan cao giai thể chất mạnh mẽ, sinh mệnh lực hung hãn viễn siêu phàm nhân gấp trăm lần, nghìn lần.
Có bổn mạng chân nguyên kéo lại được tính mạng, lúc này LôiĐộng mới miễn bị đi đời nhà ma.
Sau nửa canh giờ, thương thế của Lôi Động chẳng những không có nửa phần khôi phục, ngược lại có trạng thái còn nặng hơn. Dùng chân nguyên thúc trị tổn thương tự nhiên phải tìm được kinh mạch, từng bước ân cần săn sóc, sau đó dùng chân nguyên chăm sóc miệng vết thương khiến thân thể khôi phục nhanh hơn. nhưng lúc này Lôi Động tàon tahan cao thấp tìm không tới chútđịa phương tốt, kinh mạch càng khó có thể khơi thông.
Đạm Đài Băng Vân nhìn ra chỗ không đúng, gấp bước lên phía trước một phen đặt tay lên kinh mạch của hắn, thần niệm chui vào trong đó kiểm tra một phen, sợ đến mức sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, xa xa đánh giá thấp thương thế của hắn, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chỉ cần thêm nửa canh giờ nữa, hắn sẽ điđời nhà ma. Kim Đan kỳ lại bất đồng Nguyên Anh kỳ, Nguyên Anh còn có thể đi đoạt xá Trọng sinh. Nhưng thần hồn của KimĐan kỳ thì không cách nào tồn trữ tánh mạng ấn ký cùng kí ức nguyên vẹn, đoạt xá cũng trở nên mất kí ức.
Lúc này Đạm Đài Băng Vân ở đâu còn dám có nửa điểm rụt rèđắn đo, vội vàng lấy tay đặt lên bụng dưới chỗ đan điền của LôiĐộng, chân nguyên vô cùng tinh thuần chậm rãi rót vào.
Thực lực của Đạm Đài Băng Vân Đạm Đài Băng Vân, đã không phải chuyện đùa. Từ nhỏ tâm pháp mà nàng tu tập lại là tiên gia công pháp phi thường tinh thuần, đối với chữa thương uy lực xem như không tầm thường. Nhưng mà cho dù như thế cũng chỉcó thể trợ giúp Lôi Động đem thương thế hơi trì hoãn, không đạtđược mục đích trị tận gốc. hơn nữa, mỗi lần vừa để tay xuống thìthương thế của Lôi Động càng thêm chuyển biến xấu khiến cho nàng không giây phút nào đều dùng chân nguyên duy trì lấy tính mạng của Lôi Động.
Mấy ngày thoáng cái qua đi, mà lấy chân nguyên của nàng cường hoành cỡ nào cũng nhịn không được duy trì vận tác không ngủ không nghỉ như thế, sắc mặt trắng bệch, đổ mồ hôi đầm đìa. Bất quá nàng không dám trì hoãn, sau khi vội vàng uống một maiđan dược liền trong ánh mắt kinh ngạc của Lôi Động kháp động pháp quyết, triệu hồi ra một hồng y thiếu nữ tuổi chừng mười sáu.
- Băng Vân tỷ tỷ, làm sao ngươi một mực đem ta nhốt tại túi đại linh thú? Bên trong thật nhàm chán, ta đều nhanh buồn bực chết rồi.
Hồng y thiếu nữ phảng phất có chút bất mãn, cái miệng nhỏ nhắn đều mở ra. Thoáng nhìn Lôi Động hơi thở mong manh, cô gái kia ha ha ha nở nụ cười:
- Ta nói như thế nào ta một mực dùng thần niệm liên hệ ngươi, ngươi cũng không hỏi ta, thì ra là đã tìm được tình lang ngày nhớđêm mong. Lôi Động, đã lâu không gặp.
Ánh mắt Lôi Động vô lực khẽ đảo mắt, ca nhận thức tiểu cô nương này sao?
- Hồng Loan, không nên nói bậy.
Đạm Đài Băng Vân mặt đỏ lên, nhưng hiện tại cũng không thời gian cùng nàng dây dưa, đành phải nói:
- Mau mau hóa thành nguyên hình, đưa chúng ta đi Dạ Xoa Hải, Lôi Động bị thương rất nặng, ngay cả mạng sống cũng sắp không còn nữa.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 695: Dực Thần Tộc bá đạo.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Hồng Loan? Lôi Động ngược lại hơi hơi kinh ngạc, thiếu nữ này hiển nhiên không thể nào là Hợp Hoan Tông Hồng Loan đã chếtđi. Hắn ngược lại nhớ rõ, Đạm Đài Băng Vân có một đầu Linh Thú Hồng Loan có vẻ như có một tia huyết mạch Hoang Cổ thần thú Phượng Hoàng.
Nhưng vấn đề là trình độ huyết mạch Hồng Loan nồng đậm nhiều lắm là cùng Phệ Hồn Ảnh Hổ không kém nhiều, làm sao cóthể hóa hình được? Cái gọi là Hóa Hình, chính là yêu thú hóa thành hình người, tối thiểu nhất chính là yêu thú đến Nguyên Anh kì mới được.
Bất quá ngay cả Đạm Đài Băng Vân cũng đã Nguyên Anh trung giai rồi, Hồng Loan có thể Hóa Hình, ngược lại cũng không phải là sự tình không thể tiếp nhận. Suy đoán một chút, những năm này Đạm Đài Băng Vân cũng có phần có một chút kỳ ngộ của mình.
Hồng Loan cũng là huyết tế Linh Thú của Đạm Đài Băng Vân, thời khắc mấu chốt không dám làm ẩu, lúc này thân hình nàng một hồi vặn vẹo, biến ảo trở thành một đầu hồng sắc Đại Điểu xòe cánh hơn mười trượng. Hồng Loan vốn chính là loài chim phi thường xinh đẹp vừa đến Nguyên Anh kì, tức thì lông vũ càng hoa lệ khí chất cao quý. Ngược lại cùng thần thú Phượng Hoàng có ba bốn phần tương tự.
Cũng may chiến lợi phẩm Lôi Động đều dặn dò a Sửu thu thập, tất cả Quỷ vương cùng U Quỷ không chối từ cùng Đạm Đài Băng Vân lên phía sau lưng Hồng Loan nàng xếp bằng. Sau lưng nàng mang theo màu hồng hoa lệ mà cao quý. Một cỗ sóng động cường đại bảo hộ hai người trong đó, hai cánh cực đại mở ra, liền hướng lên bầu trời bay đi, mục tiêu trực chỉ Dạ Xoa Hải. Tốc độ kia cực nhanh, so với tốc độ phi hành cao nhất của Nguyên Anh tu sĩ còn nhanh hơn mấy phần. Bất quá bởi vì có khí cơ Hồng Loan khiến cho hai người không bị ảnh hưởng bởi một chút cương phong.
Giống như là vì giải đáp nghi hoặc của Lôi Động Đạm Đài Băng Vân bên cạnh giúp hắn chữa thương, vừa nói:
- Ta tại Bích Ba Bí Cảnh chui vào một cái khe hở không gian vô ýphát hiện Phượng Hoàng chi vũ, trong đó ẩn chứa một ống máu huyết thần thú Phượng Hoàng. Tiện lợi dùng nó trợ giúp Hồng Loan tăng lên cấp độ huyết mạch.
Lôi Động tâm niệm vừa động, nguyên lai có thể lợi dụng thần thúhuyết dịch tăng lên phẩm chất huyết mạch của Linh Thú. Đây chẳng phải là nói, nếu như mình có thể có được một ít máu huyết của Bạch Hổ thần thú có thể vì Phệ Hồn Ảnh Hổ đề cao huyết mạch rồi sao? Bất quá Lôi Động rất nhanh thì bình tĩnh lại, máu huyết thần thú như thế nào vật tầm thường? Không nói trước ở giữa thiên địa thần thú đã sớm tuyệt tích, mặc dù có còn sống đấy, bằng thực lực của chính mình đi lấy máu huyết của chúng cũng chỉ có con đường chết.
Chính là không biết từ một số yêu thú có huyết mạch cao hơn Phệ Hồn Ảnh Hổ chiết xuất huyết mạch cao cấp ra, sau đó lại cho Phệ Hồn Ảnh Hổ tăng lên phẩm chất thì sao? Tựa hồ đây cũng làmột con đường tốt, giống như trong cơ thể Phệ Hồn Ảnh Hổ vốn là ẩn chứa một tia thần thú máu huyết.
Đương nhiên con đường này bất luận hữu dụng vô dụng, cũng không phải Lôi Động bây giờ có thể đi xử lí được. Hiện giờ lo màbảo trụ tính mạng rồi hãy nói sau. Cùng Hắc Dực Ma Vương khiến cho chật vật như thế, cũng do Lôi Động đắc ý thiếu chút nữa bồi táng cái mạng theo Hắc Dực Ma vương, cao cấp Ma tộc quả nhiên không thể khinh thường ah, các loại thiên phú thần thông, cường đại dị thường.
Đạm Đài Băng Vân thấp giọng khiển trách một tiếng, sắc mặt lại trắng bệch thêm vài phần. Suy đoán duy trì duy trì thương thếcủa Lôi Động không chuyển biến xấu, dùng thực lực của nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được.
Lôi Động cũng không dám suy nghĩ nhiều, bài trừ hết thảy tạp niệm, dùng bổn mạng chân nguyên bổn mạng của mình chữa thương xem như gián tiếp mà trợ giúp Đạm Đài Băng Vân giữchút khí lực.
Tốc độ phi hành của Hồng Loan cực nhanh, lúc này mới khôngđến một ngày thì đã tới giữa không trung bên trên Dạ Xoa Hải. Nhưng mà ánh sáng màu đỏ rậm rạp của Hồng Loan Hồng Loan muốn đi tới biển sâu cần một chút thời gian. Lúc này xa xa lướtđến hai đạo quang ảnh trắng noãn, tốc độ cực nhanh. Cùng lúcđó, nghe đối phương quát quát to một tiếng:
- Người đến dừng lại, nếu không chính là địch của Dực Thần Tộc ta.
Đạm Đài Băng Vân sắc mặt ngưng tụ, nàng đã tính toán muốnđể cho Hồng Loan vào trong nước trước rồi, nhưng không ngờvẫn bị Dực Thần Tộc phát hiện. Chẳng lẽ nói Dực Thần Tộc đãđem Dạ Xoa Hải Hải Vực toàn bộ giám thị sao? Dùng thần niệm của Đạm Đài Băng Vân, đương nhiên biết rõ hai người Dực Thần Tộc , đều có cấp bậc Nguyên Anh sơ giai, nhưng vẫn không dám mạo hiểm để cho Hồng Loan chui xuống mặt biển. Nếu không Dực Thần Tộc này một khi một khi nổi bão, chỉ sợ sẽ khuynh sào xuất động cao thủ tới bắt người.
Cứ như vậy im lặng dừng lại trên không trung chờ đợi người của Dực Thần Tộc đi tới.
Tốc độ của hai người Dực Thần Tộc rất nhanh, thời gian không tới tầm mười nhịp thở cũng đã đến. Một nam một nữ, nam anh tuấn cao lớn, nữ xinh đẹp yểu điệu. Ngoại trừ có thêm cánh thìngũ quan vô cùng rõ ràng, cùng nhân loại khác biệt không tính lớn. Chỉ phía sau lưng nhiều thêm một đôi cánh màu trắng tinh khiết. Nhưng ánh mắt của bọn hắn lại có chút như nhìn từ trên cao xuốngm đánh giá hai người Lôi Động một phen.
Nam nhân tóc vàng lạnh lùng dị thường hỏi:
- Người đến nhanh chóng báo lai lịch, tính danh, đến Dạ Xoa Hảiđến có có mục đích gì?
Lôi Động hơi suy yếu cũng nghe được lời nói kiêu ngạo của Dực Thần tôc, nếu như không có bị thương, chỉ sợ sẽ trực tiếp tát cho hắn một cái. Ngay cả cả Đạm Đài Băng Vân sắc mặt cũng cực kỳ lúng túng, nhưng vì Lôi Động, nàng vẫn nhịn xuống, thanh âm có chút lạnh run đáp:
- Ta là Khang Châu Thiên Âm cung Đạm Đài Băng Vân, vị này chính là sư huynh của ta Lôi Động, hắn bị thụ rất nghiêm đảthương nặng, chúng ta là đến Dạ Xoa Hải bái kiến Dạ Xoa Vương tiền bối, cầu xin Ly Thủy Chi Phách của hắn để mà chữa thương.
Ly Thủy Chi Phách ở bên trong Dạ Xoa nhất tộc cũng không tính là bí mật gì lớn
Sắc mặt nam dực nhân hơi trì hoãn, nhưng vẫn bá đạo nói:
- Dạ Xoa Vương hiện tại không tiện gặp khách, vùng trời quốc gia tạm thời do Dực Thần Tộc chúng ta quản chế. Đạm Đài Băng Vân, ta dùng danh nghĩa Quang Minh Vương A Gia Na mệnh lệnh ngươi, trong thời gian một nén nhang ly khai Dạ Xoa Hải, nếu không chính là địch nhân của Dực Thần Tộc chúng ta.
Không đợi Đạm Đài Băng Vân bắt đầu nổi giận, nữ dực nhân thìkhịt khịt mũi, lộ ra kỳ quái thần sắc:
- Đợi một chút, trên người nữ nhân này tựa hồ có khí tức của người Thần tộc chúng ta, nhưng nàng rõ ràng cho thấy là một phàm nhân.
Dực Thần Tộc tự nhận là là Thần Tộc rất cao quý. Từ trước đến nay nhìn bất kì chủng tộc nào, kể cả đối với nhân loại cũng luôn dùng hai từ phàm nhân..
Giống như sớm nhất rất nhiều đa chủng tộc đều gọi Dực Thần Tộc là Dực nhân tộc. Bất quá vì xưng hô như thế mà Dực Thần Tộc phản ứng thập phần kích liệt, tự xưng là Dực Thần Tộc
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss