Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 681: Giới tu luyện thay đổi vì Trương Dương.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Lời của Long Hạo Thiên khiến Long Chính và những người khác đều sửng sốt.
Long Chính nhanh chóng gật đầu, Long Hạo Thiên nói không sai, nếu Hô Diên Phong đã đuổi giết Trương Dương, vậy người đánh Hô Diên Phong thảm như vậy chắc chắn không phải là Trương Dương.
Điểm này, mọi người của Long gia nhanh chóng tán thành.
Người của Long gia khẳng định như vậy ngoài việc đệ tử bên ngoài báo cáo về, thì trong tiềm thức bọn họ cũng không muốn tin Trương Dương có thể tiến được bước cao như vậy.
Đây là một thứ tiềm thức, ngay cả Long Hạo Thiên cũng không phát hiện ra.
Ai cũng có tư tâm, người tu luyện nội kình cũng không ngoại lệ. Họ không muốn thừa nhận, cũng không muốn tin, một người trẻ hơn mình nhiều như vậy, lại lợi hại hơn mình nhiều như vậy. Bọn họ không muốn phải ngước nhìn một người trẻ tuổi hơn mình.
- Bất kể có phải Trương Dương hay không, chuyện này sẽ có ảnh hưởng gì tới Long gia ta?
Một lão nhân chừng 70 khẽ nói một câu, ánh mắt mọi người lập tức hướng về phía ông.
Lão nhân này đã 76, kể ra ông ta cao hơn Long Hạo Thiên một cấp, chỉ là điều kiện của ông ta có hạn, tốc độ tu luyện cũng chậm, lúc 61 tuổi vẫn là tam tầng trung kì, cho tới tận bây giờ, dưới sự trợ giúp của linh dược, cũng không vượt qua được tam tầng hậu kì.
Kiếp này, ông ta khó có khả năng đột phá tứ tầng.
Gia tộc nào cũng có người như vậy, số lượng cũng không ít, cho dù họ không có khả năng tiến vào tứ tầng, nhưng kinh nghiệm phong phú, bình thường đều là người trực tiếp dạy bảo đệ tử đời sau, địa vị trong gia tộc cũng rất trọng yếu.
- Chung thúc nói không sai, sẽ có ảnh hưởng lớn tới Long gia chúng ta, chúng ta nhất định phải hiểu rõ.
Long Hạo Thiên gật đầu, vị lão nhân này lập tức nói vào trọng điểm.
Cho dù Trương Dương trưởng thành tới mức nào, Long gia cũng không thể can thiệp, cũng không cần biết, đối với họ mà nói, quan trọng nhất là chuyện đó mang tới ảnh hưởng gì.
- Long Phong nói, Trương Dương đã an toàn, tôi thấy, từ nay về sau không ai có thể ngăn được sự phát triển của Trương Dương.
Long Chính lại nói, lúc Long Phong đưa tin tới, cố ý nói Trương Dương đã an toàn, khi đó, Trương Dương đã liên lạc với anh ta.
Anh ta cũng chỉ nói như vậy, những chuyện khác của Trương Dương anh ta không tiết lộ, một là anh ta không biết, cho dù biết cũng sẽ không nói quá nhiều. Anh ta sẽ không để gia tộc mình biết quá nhiều chuyện của Trương Dương.
- Trương Dương? Sự vùng lên của Trương gia lần này, không ai có thể ngăn cản được.
Long Cửu cảm thán nói, lúc nói ánh mắt còn hơi phức tạp.
ở Long gia, ông ta là người gặp Trương Dương đầu tiên, lúc ấy cũng vì muốn thử khả năng của Trương Dương nên giao đấu với hắn.
Kết quả lần đó ông ta tự tìm nhục, một chiêu đã bị Trương Dương chế ngự.
Lần đó, cũng để lại ấn tượng rất sâu cho ông ta.
Lần đó mặc dù thua, nhưng ông ta không chịu phục. Ông ta cũng không ngờ sau đó biểu hiện của Trương Dương lại đáng sợ như vậy, không chỉ đánh chết Hô Diên Bằng, trưởng lão tam tầng hậu kì của Hô Diên gia, thậm chí trưởng lão Hô Diên Tín cũng bị chém chết.
Trận chiến ấy, cũng khiến Trương Dương hoàn toàn nổi danh.
Còn hiện tại, Trương Dương đã có thể chống lại đại viên mãn, cho dù tin tức truyền đến báo là Trương Dương đang chạy trốn, nhưng có thể chạy trốn dưới sự đuổi giêt của đại viên mãn thì cũng là có bản lĩnh rồi.
Lại càng không cần nói, sau đó còn truyền đến tin, Hô Diên Phong trọng thương quay về, Hô Diên gia gõ chín tiếng chuông.
- Sự phát triển của Trương Dương, nếu không ngăn cản, thì chỉ có thể giao hảo, cho dù sao này hắn phát triển tới mức nào, Long gia chúng ta tuyệt đối không thể trở mặt với người này.
Long Khoan, thủ hạ của Long Hạo Thiên nói một câu. Long Khoan cũng là thành viên quan trọng của Long gia. Năm nay mới 51 tuổi, nhưng đã là đại cao thủ tam tầng hậu kì.
Ông ta cũng là một trong những người có hy vọng trở lành trưởng lão nhất của Long gia. Lần trước đại hội Long gia ông ta đang bế quan, cho nên mới không ra mặt.
- Đúng vậy, sự quật khởi của Trương gia, là điều tất nhiên.
Long Hạo Thiên thở dài, từ từ nói, tất cả mọi người đều gật đầu.
Cho dù Trương Dương có tu vi gì, có thể thoát được sự truy kích của đại viên mãn, sau này bất cứ ai cũng không có cách nào ngăn trở hắn, hắn mới 21 tuổi mà đã có thành tích như vậy, tương lai phát triển hẳn sẽ không ai ngáng đường được.
Sự phát triển của Trương Dương,cũng chính là sự vùng lên của Trương gia, thế gia ngàn năm có ít người, Trương gia y thánh nhất mạch, lần này lại quật khởi lần nữa.
Tất cả mọi người lúc này trong lòng không biết cảm thấy ra sao.
Có ghen tị, có hâm mộ, cũng có kẻ bất đắc dĩ, gia tộc vùng lên không phải Long gia bọn họ. Cho dù là ai, địa vị bá chủ của Long gia cũng đang bị de dọa. Tương lai có giữ được địa vị này hay không còn chưa biết được.
Tuy nhiên cũng may mắn, là Trương gia vùng lên, là Trương gia có số người ít nhất
Vì Trương gia không có nhiều người, cho dù họ quật khởi, cũng không thể làm mưa làm gió cả giới tu luyện.
- Cho dù sau này Trương Dương trưởng thành như nào, cho dù Trương gia sau này thế nào, tôi đề nghị, Long Phong là người thừa kế tộc trưởng tiếp theo.
Long Chính đột nhiên lại nói một câu, Long Hạo Thiên sửng sốt, lập tức nhìn về phía ông ta.
Không chỉ Long Hạo Thiên, tất cả những người đang ngồi cũng đều nhìn Long Chính.
Rất nhanh, mọi người chậm rãi gật đầu. Đề nghị này của Long Chính quá bất ngờ, nhưng ngẫm lại cẩn thận, lại rất có lý.
Tộc trưởng Long gia, từ trước đến này để là người có năng lực, Long Phong chưa tới 27, đã có nội kình tam tầng, là một người tuổi trẻ tài cao của Long gia.
Ngoài ra, Long Phong có quan hệ thế nào với Trương Dương, ai cũng hiểu, Trương Dương và Long gia không có giao tình gì, nhưng đối với Long Phong thì khác, ai cũng có thể nhìn ra, Trương Dương đối xử với Long Phong khác đối với Long gia như nào.
Như vậy, Long Phong trở thành tộc trưởng của Long gia, sẽ có lợi cho sự phát triển mối giao tình giữa hai gia tộc.
Cho dù Trương gia thật sự vùng lên, Long gia cũng có thể tự bảo vệ được mình.
Đương nhiên, Long Chính đề xuất việc thừa kế tộc trưởng lúc này cũng không phải tùy hứng nói ra, mà là sau khi suy nghĩ kĩ càng thì mới đề xuất.
- Tôi đồng ý.
Long Cửu là người đầu tiên giơ tay đồng ý, lần này là hội nghị lâm thời, nhưng ngoài trưởng lão, những nhân vật quan trọng nhất của gia tộc đều có mặt, lúc này để xuất việc người thừa kế tộc trưởng là rất hợp lý.
- Tôi cũng đồng ý.
Long Khoan giơ tay theo, sau đó là Long Dược, Long Chính, những người khác đều giơ tay theo, tất cả mọi người đều giơ tay.
Long Phong trước kia khá khiêm tốn, nhưng xem xét kĩ, người kế thừa tộc trưởng Long gia hợp lý nhất cúng là anh ta. Cho dù Trương gia không vùng lên, thực lực của Long Phong cũng đủ.
- Cái này, để báo cáo cho trưởng lão rồi tính sau. Hiện tại chúng ta phải bàn vấn đề thái độ sau này đối với Trương Dương và Trương gia.
Long Hạo Thiên có chút ngạc nhiên, tuy nhiên trong lòng có chút kích động. Đứa con trai nối tiếp vị trí của mình, ông đương nhiên vui mừng, nhưng lúc này không tiện thể hiện ra ngoài.
Những người khác lại gật đầu, không ai nhắc lại đề tài này, tiếp tục thảo luận thái độ đối với Trương gia trong tương lai.
Ai cũng biết, đây mới là vấn đề then chốt, cho dù Trương Dương dùng cách gì khiến Hô Diên Phong trọng thương, người này cũng chân chính lọt vào mắt họ.
Thậm chí là người bọn họ coi trọng nhất.
Giới tu luyện nội kình tương lai, tất nhiên sẽ thay đổi vì người này, mà trong quá trình thay đổi này, Long gia bảo vệ bản thân mình như nào mới là điểm mấu chốt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 682: Tiểu tử cậu hợp khẩu vị của tôi.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Kết quả thảo luận của Long gia lần nào cũng được giữ bí mật, tuy nhiên trong Long gia mau chóng lan truyền một tin đồn.
Long Phong, người vẫn luôn tu luyện ở ngoài, còn chưa về, được đề cử làm người thừa kế tộc trưởng, đại trưởng lão đang bế quan tu luyện bất ngờ cũng đồng ý điều này.
Lần đề cử này thật sự quá nhanh, thông qua cũng quá nhanh.
Long gia trước đây, đều là sau khi tộc trưởng giới thiệu mới bắt đầu để cử, trưởng lão tứ tầng không kiêm nhiệm tộc trưởng. Cũng có tộc trưởng không giới thiệu, sau khi qua đời mới bắt đầu chọn.
Long Hạo Thiên hiện nay còn khỏe mạnh, hơn nữa ông còn chưa giới thiệu, Long Phong đã được đề cử làm người thừa kế tộc trưởng, rất nhiều đệ tử bình thường của Long gia thấy có chút cổ quái.
Bọn họ cũng chỉ là cảm giác, không ai dám phản đối.
Long Phong rất trẻ, nhưng thực lực của anh ta đã được chứng minh, rõ ràng là người nổi bật nhất trong số đệ tử trẻ của Long gia. Các trưởng bối đều đã đồng ý, thế hệ người trẻ càng không có ý kiến gì.
Đây là một việc nhỏ, là việc của Long gia.
Tuy nhiên có những người thông minh đã bắt đầu cảm thấy vấn đề gì, Long Phong được đề cử như vậy, tất nhiên liên quan đến những chuyện khác, hơn nữa còn là chuyện rất quan trọng.
Sau hội nghị, Long gia lại có người lặng lẽ rời khỏi bình nguyên Long gia.
Lần này chính là Long Cửu, sau khi Trương Dương có thể trốn thoát trong tay đại viên mãn, còn có thể khiến đại viên mãn trọng thương quay về, Trương Dương đã trở thành một trong những người được Long gia coi trọng nhất, toàn bộ Long gia thống nhất ý kiến, không thể ngăn cản sự phát triển của người này, thì tất yếu phải tạo quan hệ tốt.
Điều này cũng khiến Long Hạo Thiên có phần hối hận, sớm biết Trương Dương phát triển như vậy, lúc trước đã không nên hùa theo, mắt nhìn những người khác trong gia tộc bắt nạt Trương Dương, thậm chí còn giậu đổ bìm leo.
Cũng may quan hệ của Long Phong và Trương Dương vẫn tốt như trước, đây cũng là một ưu thế nhỏ của Long gia.
Long gia lúc này, mặc dù đều không thừa nhận, nhưng trong lòng họ, đều cho rằng Trương Dương có thể đột phá ngũ tầng trở thành siêu cường nhân ngũ tầng, nếu không cũng không phải nhọc lòng như vậy.
- Trương Dương, về rồi hả, Lý huynh cũng tới sao?
Đưa Lý Trường Phong đi ăn xong, Trương Dương mau chóng về nhà, Long Phong đang chờ ở nhà.
Anh ta không biết cụ thể là chuyện gì, nhưng anh ta biết rõ, lần này Trương Dương ra ngoài có sự tao ngộ không tầm thường. Lúc vừa về, Vô Ảnh và Tia Chớp đều chạy tới bên người anh ta khoe sự thăng cấp của chúng.
Lần này ra ngoài, không ngờ Vô Ảnh và Tia Chớp đều đã trở thành linh thú tứ tầng, lúc vừa phát hiện Long Phong rất chấn động.
- Long huynh, anh cũng ở đây.
Lý Trường Phong lập tức cúi đầu, Long Phong không gây áp lực nhiều với anh ta lắm, nhưng thực lực của Long Phong cũng mạnh hơn anh ta, dù sao cũng là cao thủ tam tầng.
Trương Dương khẽ mỉm cười, vỗ nhẹ lên bả vai Long Phong:
- Tôi xảy ra chút việc, không kịp báo cho cậu, để cậu về một mình.
- Cậu không sao là tốt rồi.
Long Phong cũng cười. Lý Trường Phong ở đây, anh ta cũng không nói thêm gì.
Nhìn vẻ tự nhiên của hai người, Lý Trường Phong có chút hâm mộ. Anh ta biết rõ, Trương Dương đối với mình không thể giống như với Long Phong. Nói cách khác chính là không thể coi mình là bạn chân chính.
Thêu hoa trên gấm, dù thế nào cũng không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi( giúp người khi gặp nạn)
Tình bạn của Trương Dương và Long Phong, đó là từ khi Trương Dương còn chưa nổi tiếng, thậm chí thực lực còn yếu, hơn nữa còn cùng nhau trải qua hoạn nạn sống chết.
Dẫn Lý Trường Phong vào phòng, Long Phong lập tức lôi Trương Dương vào thư phòng, sau đó trực tiếp hỏi:
- Lần này rút cục có chuyện gì, tôi đã tới Hô Diên gia, lão già kia thật sự rất thảm.
Lúc này, trên mặt anh ta mới lộ vẻ sốt ruột.
- Kể ra thì rất dài dòng, lúc tôi lấy được tuyết liên chuẩn bị quay lại gặp cậu, không ngờ vừa xuống núi liền gặp lão già kia, lão già kia định dẫn tôi quay lại Bá Vương Phong, tôi cũng chỉ có thể chạy.
Trương Dương cười khổ, từ từ kể lại chuyện.
Đại viên mãn thật sự lợi hại, lúc kể lại, Trương Dương liền nghĩ tới chuyện hôm đó.
Đặc biệt sau khi hắn biết Hô Diên Phong nhiều nhất mới chỉ phát huy bảy phần thực lực, không kìm nổi lại run lên. Nếu không phải Hô Diên Phong yêu quý thân thể mình, e rằng hiện nay hắn đã không còn trên đời này nữa, căn bản không có cơ hội tới Dẫn Long Sơn cầu viện.
- Cậu tới Dẫn Long Sơn?
Nghe thấy Trương Dương nói đi Dẫn Long Sơn, Long Phong nhăn mày. Anh ta chỉ nghe nói nơi đó rất đáng sợ, lại còn lúc ở Nam Cương, cũng không biết sự đáng sự của Dẫn Long Sơn.
Ngay cả như vậy, anh ta cũng cảm giác Trương Dương chạy tới Dẫn Long Sơn là có chút vấn đề.
- Không tới Dẫn Long Sơn, lần này thật sự không về được, nơi đó có linh thú hùng mạnh, là nó đuổi Hô Diên Phong đi.
Trương Dương từ từ nói, ánh mắt Long Phong trừng lớn, lập tức nói:
- Cậu nói, là linh thú Dẫn Long Sơn khiến lão già Hô Diên Phong bị thương nặng như vậy?
- Phải, linh thú sống ở Dẫn Long Sơn, là một con linh thú ngũ tầng hùng mạnh, nếu không phải Hô Diên Phong chạy nhanh, lần này ông ta chắc chắn chết.
Trương Dương khẽ gật đầu, miệng Long Phong không ngậm lại được. Linh thú ngũ tầng, thảo nào người Nam Cương lại sợ Dẫn Long Sơn như vậy,khó trách Hô Diên Phong cường đại như vậy cũng bị trọng thương.
Long Phong đột nhiên lại nhớ ra cái gì, vội vàng hỏi;
- Vậy, lần trước.
Anh ta hỏi là lần đầu tiên đi Nam Cương, lão yêu bà cố ý lừa Trương Dương đi Dẫn Long Sơn, lão yêu bà không có ý tốt, dụ Trương Dương lên Dẫn Long Sơn, chính là muốn hại chết hắn.
Lần đó Trương Dương đi một mình, còn lấy về Dẫn Long thảo. Lúc ấy Long Phong không để ý lắm, hiện tại sau khi biết Dẫn Long Sơn có linh thú ngũ tầng, trong lòng đột nhiên sợ hãi.
Trương Dương cũng hiểu anh ta nói gì, thở dài nhẹ giọng nói:
- May mắn Vô Ảnh đồng tông với linh thú ngũ tầng kia, có Vô Ảnh con linh thú này không làm khó bọn toi. Nếu không lần trước tôi đã không về được rồi.
Lần trước cũng rất nguy hiểm, lúc Cự Long xuất hiện, Trương Dương ngay cả sức để di chuyển cũng không có.
Tuy nhiên cũng may sau khi trải qua lần trước, lần này Trương Dương dám chạy tới đó, giúp hắn có nơi tránh đại viên mãn, thậm chí còn đối phó lại với đại viên mãn.
- Cậu, sau đây cậu định thế nào?
Qua một lúc, Long Phong mới dần bình tĩnh lại, khẽ hỏi một câu.
Trong mắt Trương Dương đột nhiên hiện lên một đạo hàn quang, nụ cười trên mặt biến mất, thản nhiên nói:
- Tuy số người của Trương gia không nhiều, nhưng cũng là thế gia ngàn năm, không thể để người khác tùy tiện ức hiêp. Người không bắt nạt tôi, tôi không bắt nạt người. Đây cũng là nguyên tắc hành sự của Trương gia, nhưng nếu có người chủ động khiêu khích, ức hiếp, Trương gia cũng không để người đó được dễ dàng. Chuyện lần này, tất nhiên sẽ không dễ bỏ qua cho họ.
Giọng điệu của Trương Dương rất bình thản, thậm chí nghe không rõ là vui hay buồn.
Tuy nhiên Long Phong biết, Trương Dương đã quyết định, phải lấy lại công bằng cho bản thân, đòi Hô Diên gia trả lại sự công bằng cho hắn. Trương gia định đấu với Hô Diên gia tới cùng.
Ngoài ra, Trương Dương mở miệng nói Trương gia, cố ý nhắc tới việc giữa các thế gia ngàn năm, chính là để trừ mình ra, điểm ấy Long Phong rất rõ, Trương Dương không muốn anh ta liên lụy vào việc này.
- Tôi hiểu, cậu yên tâm. Tôi tuy là người của Long gia, nhưng cũng là vệ sĩ của cậu, trong vòng ba năm, cậu gặp chuyện gì tôi cũng phải chịu trách nhiệm. Cậu hãy nhớ kĩ, lúc ở cạnh cậu, tôi chỉ là vệ sĩ của cậu.
Long Phong mỉm cười, giọng nói không lớn, nhưng có sự kiên định khiến người ta không dễ từ chối.
- Haha, tiểu tử này nói không sai, Dương Dương không nhìn lầm người, tiểu tử này, rất hợp khẩu vị của ta.
Một giọng nói đột nhiên vang lên, chỉ vang lên trong thư phòng, người xung quanh đều không nghe thấy, thậm chí Trương Đạo Phong ở rất gần thư phòng cũng không nghe thấy gì.
Long Phong cả kinh, đứng thẳng nìn về phía ngoài cửa sổ, Trương Dương cũng đứng lên, tuy nhiên trên mặt lại hiện lên sự vui mừng bất ngờ.
Giọng nói này hắn rất quen, đây là lão tổ tông của Trương gia, Trương Bình Lỗ.
- Cụ, là cụ sao?
Trương Dương khẽ hỏi một câu, hắn và Long Phong chỉ có thể nghe được giọng nói, căn bản không biết người ở đâu, giọng nói này giống như truyền tới từ bốn phương tám hướng.
- Đương nhiên là ta, thảo nào lại thả ông dẫn hương đi tìm ta, hóa ra xảy ra chuyện lớn như vậy.
Cửa đột nhiên mở ra, Long Phong đang nhìn cửa sổ đột nhiên quay đầu lại, bên ngoài một lão nhân bình thường bước vào.
Nhìn qua, lão nhân này chẳng khác gì mấy ông cụ về hưu an hưởng tuổi già, trông như yếu đuối không chịu được gió máy, chỉ nhìn từ bên ngoài, có thể lừa được tất cả mọi người.
Tuy nhiên Long Phong biết lão nhân này đáng sợ, lúc trước chính lão nhân này, chỉ một câu, đã quát lui trưởng lão Lý gia, còn khiến trưởng lão Lý gia bị thương.
- Trương, Trương lão tiền bối.
Long Phong vội vàng cúi đầu, khẽ chào. Anh ta biết rõ thân phận của lão nhân này. Ông ta giống lão tổ tông đã ẩn cửa mấy trăm năm nay của Long gia.
Cũng giống Hô Diên Phong của Hô Diên gia, đang bị thương nặng kia.
Trong giới tu luyện, họ đại diện cho đỉnh cao.
- Cụ, cụ tới nhanh vậy.
Trương Dương cũng đi lên phía trước, cười hỏi. Trương Đạo Phong thả ông dẫn hương ra còn chưa được một ngày, Trương Bình Lỗ đã tới đây, thực khiến hắn có chút ngạc nhiên.
- Mấy ngày này đúng lúc ta đang ở Hàng Thành, rất gần, đương nhiên đi cũng nhanh.
Trương Bình Lỗ cười cười, tuy nhiên nụ cười nhanh chóng biến mất, hỏi Trương Dương:
- Dương Dương, kể chuyện lần này gặp lão già điên kia cho ta nghe, không được bỏ qua điểm nào, lão già điên thật sự càng già càng không biết xấu hổ, hậu bối như con mà lão ta cũng dám tự mình ra tay, còn đuổi giết xa như vậy.
Trương Bình Lỗ nói, trong giọng nói mang theo một cỗ sát khí.
Cỗ sát khí kia khiến Long Phong không nhịn được cũng rùng mình. Chỉ là tức giận đã lợi hại như vậy. Long Phong hiểu rất rõ về cường nhân cảnh giới đại viên mãn.
- Vâng, cụ, là như này…
Trương Dương kể lại mọi chuyện tỉ mỉ, kể từ chỗ lần này hắn sai Truy Phong đưa hắn chạy trốn, trên đương đánh nhau một trận với Hô Diên Phong.
Trong mắt Long Phong lập tức lộ ra vẻ kinh hãi. Lúc này anh ta mới biết, không ngờ Trương Dương đã giao thủ với Hô Diên Phong. Tuy nói bị thương, nhưng dù sao đã giao thủ thật sự, sau khi giao thủ còn có thể chạy thoát, điều này đối với bất cứ người nào vừa tiến vào tứ tầng mà nói cũng đều là một điều tự hào.
Trưởng lão Lý gia chính là ví dụ sống, chỉ một câu đã khiến ông ta bị thương, để ông ta giao thủ với đại viên mãn, chỉ e căn bản không nổi một chiêu, lại càng không cần phải nói giao thủ xong còn có thể chạy trốn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 683: So tài với ông cụ.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
- Tiểu tử Long gia, cậu ở lại đây đợi một lát, Dương Dương, cháu mau đi theo ta.
Nghe Trương Dương nói tới việc giao thủ với Hô Diên Phong, tròng mắt Trương Bình Lỗ cũng không ngừng chuyển động. Trương Dương đang nói tới đoạn chạy tới Côn Lôn Sơn, Trương Bình Lỗ đột nhiên nói một câu.
- Đi ra ngoài?
Trương Dương hơi ngạc nhiên, vừa dứt lời đã bị Trương Bình Lỗ kéo đi.
Ánh mắt Long Phong trừng lớn hơn, muốn đi theo ra ngoài nhưng người không động. Lão tổ tông Trương gia gọi Trương Dương ra ngoài rõ ràng là muốn nói chuyện riêng. Lúc này anh ta theo ra ngoài khác nào không hiểu chuyện.
- Cụ…
Trương Bình Lỗ kéo Trương Dương ra cửa, Trương Đạo Phong đúng lúc đang đi ra ngoài, nhìn thấy hai người vội gọi một tiếng.
- Đừng nói, con cũng lại đây.
Trương Bình Lỗ dùng ngón trỏ đặt vào miệng nói. Trương Đạo Phong lập tức gật đầu, đi theo Trương Bình Lỗ ra phía sau.
Ông ta còn không biết có chuyện gì, tuy nhiên ông cụ nhà mình đến nhanh như vậy thật tốt, cứ đi theo đã.
Đi được hai bước, ông ta đột nhiên nghĩ ra cái gì, trực tiếp truyền âm nhập mật tới Trương Vận An, lúc ra cửa Trương Vận An cũng chạy ra. Không chỉ ông ta, cả Truy Phong, Tia Chớp, Vô Ảnh cũng đều theo ra.
Nếu đại viên mãn che dấu hành tung, có thể giấu được tất cả cao thủ tứ tầng và linh thú tứ tầng.
Tuy nhiên một khi họ để lộ chút hơi thở, liền bị linh thú phát hiện. Lúc trước Vô Ảnh nhận ra Trương Bình Lỗ cũng là như vậy. Vừa rồi Trương Bình Lỗ ra ngoài để lộ chút hơi thở, mới bị tam đại linh thú phát hiện, cùng nhau theo ra ngoài.
- Cụ…
- Đừng nói, đi, đưa ta tới nơi nào không người.
Ra cửa, Trương Dương cũng nói một câu, đáng tiếc hắn chưa nói hết đã bị Trương Bình Lỗ chặn lại.
Suy nghĩ một hồi, Trương Dương dẫn họ tới sau núi, nơi đó không có ai, là vùng đất trống, làm gì ở đó cũng không bị ai phát hiện.
Cả đoàn người, đều là cao thủ tứ tầng, Truy Phong và Vô Ảnh cũng đã tiến lên tứ tầng, ngay cả Tia Chớp cũng là linh thú tam tầng hậu kì.
Trong đó còn có một tứ tầng đại viên mãn, lực lượng cường đại như vậy,cho dù bất cứ gia tộc nào gặp phải chỉ e cũng đều sợ. Thực lực như vậy đủ sức tiêu diệt một gia tộc hoặc một môn phái lớn.
Rất nhanh lên tới đỉnh núi, Trương Bình Lỗ thoáng nhìn quanh, lại lập tức kéo Trương Dương chạy tới sau núi.
Cuối cùng dừng lại ở một khe hẹp dưới núi, cái khe này chỉ to bằng sân thể dục, tất cả đều là cây nhỏ, nửa vách núi bên cạnh còn bị đào rỗng, nơi này từng bị khai thác, phát triển, sau đó bị ngừng lại.
Sau khi tới nơi, Trương Bình Lỗ lập tức nói, ánh mắt Trương Dương trừng lớn.
Không chỉ hắn, cả Trương Đạo Phong và Trương Vận An cũng vậy, hai người còn há miệng to, bọn họ cho rằng mình nghe lầm.
- Chít…
Vô Ảnh lập tức nhảy lên người Trương Dương, rất cảnh giác nhìn Trương Bình Lỗ. Truy Phong đã chân, cũng tới cạnh, ánh mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Trương Bình Lỗ, Tia Chớp cũng tới trước mặt Truy Phong, nhìn về phía trước.
Ba con vật đều biết sự hùng mạnh của Trương Bình Lỗ, tuy nhiên chúng cũng tuyệt đối không cho phép đối phương ức hiếp Trương Dương. Lần trước sau khi trở về từ cuộc trốn chạy ngàn dặm, độ trung thành của Truy Phong cũng lên tới 80, độ trung thành của ba con vật hiện tại đều hơn 80.
- Cụ, không phải cụ muốn luận bàn với Trương Dương đấy chứ, hiện tại mới là tứ tầng sơ kì, không thể là đối thủ của cụ.
Trương Đạo Phong vội nói, lời này của ông cũng có ý khác nữa.
Đó là thực lực của Trương Dương không bằng cụ, cụ tìm nó so tài thuần túy là bắt nạt, con không thể để cụ ức hiếp hậu bối như vậy.
- Tiểu tử con, nghĩ gì thế, ta muốn xem Trương Dương chạy thoát lão già đó như nào, so tài, tất cả mấy đứa cùng lên cũng không phải đối thủ của ta.
Bóng Trương Bình Lỗ lóe lên, trực tiếp tới trước mặt Trương Đạo Phong, gõ lên đầu ông.
Trương Đạo Phong đáng thương, hơn 70 tuổi, lại bị người ta coi là trẻ con gõ đầu, tuy nhiên người gõ đầu ông là Trương Bình Lỗ, cho dù là tuổi tác hay thân phận, đều là trưởng bối lão tổ tông của ông, ông chỉ có thể chấp nhận.
- Dương Dương, tới đây.
Trương Bình Lỗ trở về chỗ, đứng đó nhìn Trương Dương.
- Cụ, lúc đó cháu dùng Hàn Tuyền kiếm, dù sao cụ cũng phải để cháu lấy kiếm tới…
- Vận An, quay về lấy kiếm cho Dương Dương.
Trương Dương còn chưa nói xong, lại bị Trương Bình Lỗ chặn lời, Trương Vận An đáp một tiếng rồi vội vàng đi về, Trương Vận An đáng thương, đường đường cường nhân tứ tầng, lúc này thành chân sai vặt.
Trương Dương cũng chỉ có thể cười khổ, cụ nhà mình tính tình có chút nóng nảy.
Dường như mấy ông lão sống tới hơn hai trăm tuổi như vậy tính tình đều có chút cổ quái.
Cường nhân tứ tầng, tốc độ đương nhiên nhanh, không lâu sau Trương Vận An quay lại, mang theo Hàn Tuyền kiếm của Trương Dương. Thanh kiếm này để trong phòng ngủ của Trương Dương, cũng dễ tìm.
Cầm lấy thần binh, khóe miệng Trương Dương lại có chút bất đắc dĩ, nói:
- Cụ, cụ ra tay lưu tình.
Trương Bình Lỗ trừng mắt, lúc này mới lên tiếng:
- Linh tinh, dĩ nhiên ta không mạnh tay với cháu rồi, cháu yên tâm, cháu là thiên tài kiệt xuất nhất trong hơn 1800 năm nay của Trương gia, ta không cam lòng để cháu mất một cọng tóc đâu.
Ông cụ chưa dứt lời, cả người Trương Dương nổi da gà, vội vàng rút Hàn Tuyền kiếm ra, ngửa mắt chỉ lên trời, một cỗ năng lượng ngưng tụ quanh Hàn Tuyền kiếm.
Kiếm vừa ra, Trương Vận An và Trương Đạo Phong không nói gì, cả hai kinh ngạc nhìn Trương Dương.
Hai người đều là cường nhân tứ tầng, rất mẫn cảm với năng lượng, bọn họ đã cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ mà bảo kiếm mang lại. Năng lượng này ngay cả họ cũng không thể khống chế.
Lúc trước họ nghe nói Trương Dương giao thủ với Hô Diên Phong, thật không ngờ Trương Dương đã có thể tự mình khống chế năng lượng thiên địa.
- A, hay đấy.
Ánh mắt Trương Bình Lỗ hơi sáng lên, trên mặt cũng lộ nụ cười, song chưởng vung lên, một cỗ năng lượng càng khổng lồ hơn ngưng tụ giữa song chưởng của ông cụ.
Trương Dương và Hô Diên Phong từng giao thủ, đương nhiên biết sự lợi hại của đại viên mãn, tinh thần hắn không dám lơ là chút nào. Phá thiên kiếm pháp thức thứ nhất được hắn vận chuyển, tiến công trước.
Ánh trăng hôm nay không sáng bằng hôm đó, nhưng ít ra có thể giúp mình nhìn rõ đối phương, Hàn Tuyền kiếm mang theo một cỗ hàn quang, trong tay Trương Dương biến thành một đoàn kiếm hoa.
- Cha, đây là năng lượng thiên địa.
Trương Vận An chậc miệng, nhỏ giọng hỏi Trương Đạo Phong. Trương Dương có thể trực tiếp vận dụng năng lượng thiên địa, thực sự khiến ông ta giật mình.
- Cha biết.
Trương Đạo Phong gật đầu.
Trương Vận An lại hỏi:
- Năng lượng thiên địa chẳng phải người cảnh giới đại viên mãn mới có thể không chế sao? Dương Dương, Dương Dương là tứ tầng sơ kì đúng không?
- Ta biết, nó là tứ tầng sơ kì.
Trương Đạo Phong lại gật đầu, rất máy móc, Trương Vận An quay lại nhìn cha mình, có chút bất đắc dĩ.
- Cha, chẳng lẽ Trương Dương đã tiến vào đại viên mãn?
- Không thể, đúng nó là sơ kì, nhưng nhất định có kì ngộ. Con có thấy, tuy nó có thể khống chế một cỗ năng lượng, nhưng năng lượng khống chế rất nhỏ, không nhiều như của ông cụ.
Trương Đạo Phong rút cục lắc đầu, ông vẫn luôn cẩn thận quan sát, rất nhanh tìm được sự khác biệt trong đó.
Ông vừa nói, Trương Vận An cũng phát hiện điểm này, tuy nhiên cho dù có điểm khác biệt này, nhưng trong lòng họ vẫn rất chấn động.
Đừng tưởng cỗ năng lượng này nhỏ, tuy nhỏ cũng là năng lượng thiên địa, cao hơn một bậc so với nội kình tự thân ngưng tụ. Những năng lượng thiên địa này không những có thể rất nhanh chuyển hóa thành nội kình, còn có thể bộc phát ra uy lực rất lớn.
Không nói những cái khác, chỉ nhìn Trương Dương có thể khống chế cỗ năng lượng này, Trương Vận An hiểu mình không phải đối thủ của hắn.
Trương Đạo Phong lúc này cũng lo lắng điểm này, ông chán nản phát hiện, cho dù mình có thể đỡ được Trương Dương, cũng không thể đánh bại hắn. Trương Dương chỉ mượn cỗ năng lượng này nếu giao thủ với ông thì sẽ chiếm ưu thế bất bại.
Đây chỉ là biểu hiện hiện nay của Trương Dương. Nếu Trương Dương còn có hậu thủ khác, hoặc thêm sự trợ giúp của Truy Phong Vô Ảnh, hai linh thú tứ tầng, chỉ e ông cũng phải chạy trối chết.
- Kiếm pháp kì quái, rất tốt.
Trương Bình Lỗ giao thủ cùng Trương Dương, miệng không ngừng kêu lên.
Sau khi giao thủ, Trương Dương buông lỏng một chút, đối chiến với Trương Bình Lỗ không khẩn trương như khi chống đỡ với Hô Diên Phong. Trương Bình Lỗ giống như đang kiểm tra hắn, còn Hô Diên Phong thì muốn giết hắn.
Đây là hai thái độ hoàn toàn khác nhau. Trương Bình Lỗ không có ý định gây thương tổn cho Trương Dương, điều này cũng khiến Trương Dương yên tâm, toàn lực phát huy kiếm pháp của mình.
Nhìn một lúc, bọn Vô Ảnh cũng yên tâm, Trương Bình Lỗ quả thật không có ý giết người.
Nếu Trương Bình Lỗ cũng có ý giết, chúng nó chỉ e phải chạy một chuyến tới Dẫn Long Sơn, cho dù Vô Ảnh và Truy Phong đều đã tiến vào tứ tầng, nhưng nếu bọn nó cùng chiến đấu cũng vẫn không phải đối thủ của đại viên mãn.
Đại viên mãn thật sự quá hùng mạnh.
Sử dụng kiếm pháp phá thiên, Trương Dương có một cảm giác vô cùng thích thú.
Người có thể khiến hắn tùy ý sử dụng kiếm pháp tiến hành so tài cũng không nhiều, so tài không giống như chiến đấu sống chết, càng có thể dễ dàng phát hiện sự thiếu sót trong kiếm pháp của mình.
Trong lúc vận chuyển kiếm pháp phá thiên, Trương Dương cũng không ngừng tiến hành sửa chữa, thức thứ nhất kiếm pháp phá thiên dần dần thành thục.
Trương Dương hiện nay, mới chân chính luyện thành thức thứ nhất kiếm pháp phá thiên. Sau này lúc sử dụng kiếm pháp này, sẽ thuận lợi hơn những công phu khác.
- Dừng dừng.
Ước chừng đánh hơn nửa tiếng, Trương Bình Lỗ mới hét to một tiêng, trực tiếp lui về sau vài bước.
Trương Dương cầm Hàn Tuyền kiếm nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán, vận chuyện nhiều năng lượng như vậy đối với hắn mà nói cũng có gánh nặng nhất định, lúc này trán vã cả mồ hôi.
Sau khi tứ tầng, hắn rất ít khi chảy mồ hôi.
- Dương Dương, vừa rồi cháu dùng kiếm pháp gì thế?
Sau khi dừng lại, Trương Bình Lỗ trực tiếp hỏi, ông cũng nhận thấy kiếm pháp này không đơn giản, Trương Dương sử dụng kiếm pháp mới điều động được năng lượng thiên địa.
Kiếm pháp như vậy tuyệt đối không phải của Trương gia. Nếu là của Trương gia, Trương Bình Lỗ không thể không biết, ông là lão tổ tông của Trương gia, là người thủ hộ.
- Đây là kiếm pháp phá thiên, cháu ngẫu nhiên có được, cũng mới luyện thành gần đây, hiện tại cháu mới tu luyện thức thứ nhất.
Trương Dương trả lời, nơi này không có người ngoài, tất cả đều là người nhà, trừ Trương Bình Lỗ, những người khác đều biết sự tồn tại của kiếm pháp phá thiên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 684: Tình cảm của Trương gia và chuột ảo.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Nói xong Trương Dương lại lấy ra một quyển sổ trong người, trực tiếp giao cho Trương Bình Lỗ.
Kiếm pháp phá thiên trước khi tu luyện thành, hắn bắt buộc phải nhìn bí tịch kiếm pháp mới có thể luyện, nhưng sau khi tu luyện thành công, đặc biệt là sau khi hệ thống hình thành năng lượng mới, quyển bí tịch này cũng không dùng đến nữa.
Cả quyển kiếm pháp, đầu đã được khắc lại trong lòng hắn.
Nhìn quyển bí tịch rất bình thường này, Trương Bình Lỗ đột nhiên nhảy lên, Ông cụ không giống Trương Dương lúc trước, và Trương Vận An, Trương Đạo Phong, lần đầu ông cụ đã nhìn ra sự siêu phàm của kiếm pháp.
Dù sao cũng là cường nhân đại viên mãn, đỉnh cao trong giới tu luyện.
- Đây không phải kiếm pháp bình thường. Ta đoán không sai, đây là một bộ kiếm pháp chỉ cường nhân ngũ tầng mới có thể tu luyện được. Bên trong đây mỗi thức đều là thu hút năng lượng thiên địa. Bộ kiếm pháp này chỉ có cường nhân ngũ tầng chân chính mới có thể phát huy uy lực của nó. Dương Dương, tuy cháu đã tu luyện thành công thức thứ nhất, nhưng chưa đạt được một nửa uy lực trong đó.
Sau khi xem xong, Trương Bình Lỗ mới gập quyển bí tịch lại, nhẹ giọng nói.
- Cụ, thức thứ nhất uy lực rất lớn, cháu đã luyện thành rồi.
Trương Dương không kìm nổi giải thích. Uy lực của bộ kiếm pháp này hắn đã biết. Thức thứ nhất đã tăng cường thực lực cho hắn rất nhiều, có bộ kiếm pháp này, tin tằng người thuộc cảnh giới tư tầng sơ kì đã không còn là đối thủ của hắn. Nếu tu luyện thành thức thứ hai, chỉ e có thể đấu một trận với đại viên mãn.
Thật không ngờ, Trương Bình Lỗ lại nói ngay cả nửa phần uy lực hắn cũng chưa đạt được, điều này khiến hắn có ít nhiều không phục.
- Cháu đã luyện thành, nhưng phương pháp không đúng, phải là người chân chính nắm trong tay năng lượng thiên địa thì mới sử dụng được. Hiện giờ cháu chỉ là mượn năng lượng do tự thân kiếm pháp mang tới, đừng nói một nửa, ta thấy ba phần uy lực cũng chưa được.
Trương Bình Lỗ trừng mắt, sau khi nói xong, ông cụ liền cảm thán:
- Bộ kiếm pháp này không biết do ai sáng tạo, nhưng ta dám khẳng định, người sáng tạo ra bộ kiếm pháp nhất định là cường nhân ngũ tầng, còn là một trong những người lợi hại nhất.
Là đại viên mãn, một chân đã bước vào cảnh giới ngũ tầng, bọn họ hiểu về ngũ tầng hơn người khác nhiều.
Người tu luyện ngũ tầng, cũng phân chia mạnh yếu.
Giống như chuột ảo ở Dẫn Long Sơn, không phải người tu luyện ngũ tầng bình thường có thể so sánh được. Nó mạnh hơn rất nhiều người tu luyện ngũ tầng bình thường. Nhân loại cũng như vậy, có những người hùng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn chuột ảo ở Dẫn Long Sơn.
Đáng tiếc những người tuy luyện này đều biến mất trong lịch sử, cho dù cường nhân tu luyện ngũ tầng cũng không bất tử, cuối cùng không tránh khỏi quy luật tự nhiên.
- Cháu hiểu.
Trương Dương chậm rãi cúi đầu, không hổ là cường nhân đại viên mãn, một câu đã nói lên hết.
Trương Dương đúng là chỉ mượn. Cho dù hắn sử dụng năng lượng thiên địa này như nào, kiếm pháp cũng là trung gian, cần có kiếm pháp trung chuyển mới sử dụng được.
Nghiêm khắc mà nói, những năng lượng này là do kiếm pháp huy động, cũng không phải của hắn.
Năng lượng thiên địa như vậy, đương nhiên không thể so sánh với năng lượng nắm trong tay. Cảnh giới đại viên mãn tuy không phải chân chính nắm trong tay năng lượng thiên địa, nhưng lực độ khống chế mạnh hơn hắn sử dụng kiếm pháp nhiều. Trương Bình Lỗ lập tức nhìn ra Trương Dương sử dụng bộ kiếm pháp này không đủ.
- Cháu không phải nản lòng, tu luyện cho tốt bộ kiếm pháp này, cho dù là cường nhân tứ tầng trung kì cũng không phải đối thủ của cháu.
Trương Bình Lỗ giao bí tịch lại cho Trương Dương. Ông cụ thật thấu đáo, Trương Dương mà thật sự luyện thành kiếm pháp này, cho dù chỉ là năng lượng đi mượn, cũng vẫn có thể đánh bại cường nhân trung kì. Đây dù sao cũng là lĩnh ngộ tự nhiên, là thứ chỉ cường nhân ngũ tầng mới có.
Đại viên mãn vì sao lại mạnh hơn cường nhân tứ tầng hậu kì nhiều như vậy, chính là bởi vì họ đã lĩnh ngộ được rất nhiều tự nhiên chi đạo.
Trương Vận An nhìn bí tịch trên tay Trương Dương có chút quen, không kìm nổi đi về phía trước mấy bước, nhẹ giọng nói:
- Cụ, đây là kiếm pháp phá thiên cháu có thể luyện không, luyện thành, có phải cháu cũng có thể lợi dụng kiếm pháp huy động năng lượng thiên địa không?
Khống chế năng lượng thiên địa, cái khác không nói, chỉ khống chế những năng lượng này tiến hành hấp thụ chuyển hóa thành nội kình, đã có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian tu luyện.
Sau khi tiến vào tứ tầng, tu luyện gian nan hơn, nội kình càng phải mạnh hơn, dựa vào sự khổ tu của bản thân, không biết bao nhiêu năm mới thăng cấp.
Nếu không phải khó như vậy, mỗi gia tộc cũng không có ít cao thủ tứ tầng như vậy, lớn nhất cũng chỉ sơ kì hay trung kì.
- Cháu không được.
Trương Vận An vừa cười liền cứng miệng, một câu của Trương Bình Lỗ như giội cho ông một gáo nước lạnh.
- Vì sao, Dương Dương có thể luyện thành, cháu sao lại không thể?
Trương Vận An không phục hỏi, ông thật sự muốn tu luyện bộ kiếm pháp này, ai cũng muốn tăng cường thực lực của bản thân.
Trương Dương cũng ngẩng đầu nhìn Trương Bình Lỗ, hắn thật ra mơ hồ hiểu được, Trương Vận An vì sao không thể tu luyện bộ kiếm pháp này.
Điểm mấu chốt của bộ kiếm pháp này là ở chỗ tự nhiên chi đạo, lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo liền chính là quá trình khống chế năng lượng thiên địa. Trương Vận An mù tịt về tự nhiên chi đạo, cũng không thể tu luyện bộ kiếm pháp này.
- Ta vừa nói, bộ kiếm pháp này sáng tạo cho cường nhân ngũ tầng. Đừng nói cháu, ngay cả ta cũng đừng nghĩ luyện bừa, luyện không thành thì thôi, nếu luyện lại gây ra rủi ro gì, thì có khi bị tẩu hỏa nhập ma. Nó có thể luyện thành thuần túy là sự may mắn của nó, nếu ta nhìn thấy bộ kiếm pháp này trước, ta nhất định không đồng ý cho nó tu luyện.
Trương Bình Lỗ lại trừng mắt nhìn Trương Vận An. Trương Vận An thật thà cúi đầu.
Ông cụ đã nói như vậy, ông cũng không nên tiếp tục truy vấn, chỉ có thể khiến mình thêm tiếc nuối. Tiếc là kiếm pháp lợi hại như vậy lại không thể tu luyện. Cái này giống người bị đói mấy ngày, chỉ có thể chảy nước miếng trước một bữa tiệc lớn.
- Vận An, nghe cụ, không sai đâu, nếu có thể tu luyện, sao cụ lại phản đối.
Trương Đạo Phong biết rõ, mỗi người có cơ duyên riêng, đây là cơ duyên của Trương Dương.
Tuy nhiên nghe Trương Bình Lỗ nói nguy hiểm như vậy, ông cũng hoảng sợ, còn may Trương Dương tu luyện thành công, bằng không đệ tử kiệt xuất của Trương gia này đã xong đời rồi.
- Cha, con hiểu.
Trương Vận An có chút ủ rũ, nhưng nhanh chóng bình thường.
Cho dù thế nào, ông cũng là cường nhân tu luyên tới tứ tầng, nghĩ xa hơn người bình thường.
- Dương Dương ở lại, hai người về trước đi.
Trương Bình Lỗ lại nói, Trương Đạo Phong lập tức gật đầu, dẫn theo Trương Vận An quay lại biệt thự.
Truy Phong, Vô Ảnh thì không muốn đi, cuối cùng Trương Dương khuyên nhủ, lát sau chúng cũng về.
Phỏng chừng chúng đều biết, động thủ thì bản thân không thể là đối thủ của Trương Bình Lỗ, cuối cùng ngoan ngoãn nghe lời, cùng nhau về nhà chờ Trương Dương.
Dù sao khoảng cách này, sau khi thăng cấp chúng đều chấp nhận được, cũng không có gì.
- Cụ, cậu không thể tu luyện, chẳng lẽ cụ cũng không?
Tiễn mọi người xong, Trương Dương đột nhiên hỏi.
Bộ kiếm pháp này cần phải lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo mới tu luyện được. Trương Vận An và Trương Đỉnh Phong đều không lĩnh ngộ, tuyệt đối không có khả năng tu luyện thành công, nhưng Trương Bình Lỗ đã lĩnh ngộ rất sâu tự nhiên chi đạo, hơn mình nhiều, sao lại không thể luyện?
Nếu Trương Bình Lỗ cũng có thể tu luyện bộ kiếm pháp này, sẽ gia tăng thực lực của bọn họ, đối phó với Hô Diên gia càng thêm chắc chắn.
- Không được.
Trương Bình Lỗ cười khổ, còn rất tiếc nuối.
- Ta vừa nói, bộ kiếm pháp này tạo ra cho cường nhân ngũ tầng, căn cơ là ngũ tầng, cháu có thể tu luyện thành công thật là vạn hạnh, chắc chính cháu cũng cảm nhận được. Bộ kiếm pháp này cần sự phụ trợ của tự nhiên chi đạo, mà ta là kế thừa tiếp nhận, nếu cưỡng ép tu luyện bộ kiếm pháp này, tất nhiên sẽ tẩu hỏa nhập ma, giống như ta cưỡng ép tấn công ngũ tầng vậy.
Trương Bình Lỗ chậm rãi nói, lần này Trương Dương cuối cùng đã hiểu.
Trương Bình Lỗ không thể tu luyện, vì tự nhiên chi đạo của ông cụ là kế thừa, cưỡng ép tu luyện chỉ phản tác dụng.
Như vậy xem ra, đây thật sự là kiếm pháp chỉ cường nhân ngũ tầng mới có thể tu luyện, một là khó khăn, hia là bắt buộc bản thân phải lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo.
Tự thân lĩnh ngộ đâu dễ dàng vậy, có thể nói lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo còn khó hơn tiến vào tứ tầng hậu kì. Bằng không cường nhân đại viên mãn cũng đã không dựa vào kế thừa để kéo dài.
- Con kể lại một lần chuyện giao thủ với lão già cho ta, kể tỉ mỉ chút.
Trương Bình Lỗ ngồi trên mặt đất, gọi Trương Dương ngồi xuống, hai người ngồi đó nói chuyện.
Trương Dương kể lại, cả chuyện lúc trước định tới Long gia.
Cuối cùng mới nói tới Dẫn Long Sơn, vẻ mặt Trương Bình Lỗ luôn rất bình tĩnh, dường như không có gì bất ngờ.
Ngẩng đầu nhìn Trương Dương, Trương Bình Lỗ chậm rãi nói:
- Thời gian sống của chuột ảo ở Dẫn Long Sơn là dài nhất, sớm đã đột phá tới ngũ tầng, con đi vào đó là đúng, tuy nhiên ở đó con được che chở, không đơn thuần nguyên nhân là Vô Ảnh. Một ngàn năm trước, tiền bối Trương gia chúng ta từng cứu chuột ảo một lần, chuột ảo tuyệt đối sẽ không sát hại người có huyết mạch Trương gia, trên người con có huyết mạch Trương gia, chuột ảo rất giỏi cảm nhận huyết mạch, nó nhất định sớm đã phát hiện thân phận của con.
- Cụ, cụ bảo, tổ tiên Trương gia chúng ta có giao tình với chuột ảo?
Lần này tới lượt Trương Dương trừng mắt, hắn không ngờ Trương gia còn có bí mật này.
Tiền bối Trương gia, không ngờ đã cứu chuột ảo, chuột ảo sẽ không động thủ với người đời sau của Trương gia.
Trương Bình Lỗ thở dài, nói:
- Chuyện này cháu không được nói cho người khác biết. Đây là một trong những bí mật quan trọng nhất của Trương gia, ngay cả Trương Đạo Phong cũng không biết. Chúng ta đều sẽ không kinh động tới nó, tình cảm này phải dùng vào thời điểm mấu chốt.
Trương Dương hơi ngẩn người nhìn Trương Bình Lỗ. Hắn không ngờ, Trương gia lại có tay sau như vậy.
Thế gia ngàn năm, quả nhiên không phải đơn giản, ngay cả Trương gia bọn họ cũng có rất nhiều bí mật.
- Vậy lần này cháu chẳng phải là đã dùng ân tình này sao?
Trương Dương đột nhiên nghĩ, lập tức nói, lần này chuột ảo giúp hắn một việc lớn, còn ép Hô Diên Phong chạy trốn, khiến Hô Diên Phong bị thương.
Trương Bình Lỗ khoát tay cười nói:
- Không, thứ nhất cháu không biết việc này, thứ hai cháu không thể hiện thân phận của Trương gia, chuột ảo vẫn là nể mặt Vô Ảnh mới giúp cháu. Nếu dùng ân tình của Trương gia, lão già kia đã chết lâu rồi, chuột ảo căn bản không tha cho lão.
Đối với điểm này, Trương Bình Lỗ rất chắc chắn. Năm đó vị tiền bối Trương gia kia đã có ân tình cứu mạng chuột ảo, với trí tuệ của chuột ảo, đương nhiên nó hiểu, tình cảm như vậy không tới lúc gia tộc lâm vào cảnh giệt vong thì sẽ không dùng tới.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 685: Không buông tha Hô Diên gia.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Bí mật này, nếu không phải Trương Dương gặp chuột ảo, Trương Bình Lỗ cũng sẽ không nói.
Căn bản đây là bí mật mà phải là người thủ hộ thì mới có thể biết. Tuy nhiên Trương Bình Lỗ đã nhận định Trương Dương có thể thành đại viên mãn, sẽ thành người thủ hộ, hơn nữa giữa Trương Dương và chuột ảo có trung gian là Vô Ảnh, nên mới nói bí mật này ra.
- Nhớ kĩ, chuyện này giữ bí mật, không được nói cho Đạo Phong và Vận An.
Trương Bình Lỗ lại dặn dò một câu, nói xong lại thở dài:
- Người của Trương gia quá ít, rất nhiều người đều cho rằng chúng ta ít người nên dễ bắt nạt. Lần này ta sẽ cho họ thấy, Trương gia ngàn năm ta, không thua kém bất cứ thế gia, môn phái nào khác.
Lúc nói, trong mắt Trương Bình Lỗ lại hiện lên tia độc quang.
Vị tổ tiên Trương gia dạo chơi nhân gian Trương Bình Lỗ này thực sự nổi giận.
Giữa đại viên mãn mặc dù không có văn bản quy định rõ ràng gì, nhưng đều có những nguyên tắc hành sự riêng, có một quy tắc bất thành văn đó là không động thủ với hậu bối của gia tộc khác.
Đại viên mãn quá hùng mạnh, bọn họ động thủ, căn bản không ai chống đỡ được.
Lần này Hô Diên Phong làm trái quy tắc, về phần vì sao Hô Diên Phong nhất định phải giết Trương Dương, Trương Bình Lỗ cũng cảm nhận được phần nào.
Tốc độ của Trương Dương tiến bộ quá nhanh, đối thành con cháu gia tộc khác, ông cụ mà gặp thì cũng có ý nghĩ này, càng không cần nói Trương Dương là kẻ thù của Hô Diên gia.
Hiểu thì hiểu, nhưng không có nghĩa Trương Bình Lỗ không truy cứu chuyện này.
Ngược lại, ông cụ còn sẽ làm lớn chuyện lên, ông muốn cho mọi người thấy, để tất cả đại viên mãn biết rằng, Trương Dương chính là vảy ngược (rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận), ai dám động đến hắn, chính là tự liều mạng.
Lần này không thể bỏ qua cho Hô Diên gia.
- Cụ, chúng ta ít người cũng có chỗ tốt, tuy rằng hiện tại chỉ có mấy người chúng ta, nhưng ai cũng là cường nhân tam tầng trở lên, thực lực như vậy, cũng đủ để tiếu ngạo cả giới giang hồ.
Hắn còn tưởng, Trương Bình Lỗ nói gia tộc ít người, là giục hắn sớm sinh con, khả năng này không phải không có, Trương gia thường xuyên xuất hiện chuyện như vậy.
Cũng không biết vì sao, đệ tử nào của Trương gia cũng đều không muốn có con sớm như vậy, Trương Vận An, Trương Đạo Phong đều từng trải qua, Trương Dương kiếp trước càng như vậy, không ít lần bị ông nội giục.
- Cháu nói không sai, cháu về trước đi, theo như tính cách cẩn thận của lão già kia, lần này trọng thương trở về, chắc chắn làm rùa đen rụt cổ, ta phải đi tìm hiểu tin tức, tìm ra ổ rùa. Tứ đại thế gia, hừ, vẫn luôn cho rằng chỉ có tứ đại thế gia, Trương gia an nhàn lâu quá rồi, cũng nên thay đổi.
Trương Bình Lỗ cười lớn, lúc nói, mắt hiện lên tia sát khí.
Trương Dương vội vàng gật đầu, cỗ sát khí này của ông cụ còn mạnh hơn của Hô Diên Phong, cảm nhận cỗ sát khí này khiến người ta rất không thoải mái.
Trương Bình Lỗ rời đi một mình, Trương Dương thì quay về biệt thự.
Thấy chỉ có Trương Dương, Trương Vận An và Trương Đạo Phong đều hỏi, biết ông cụ đi tìm hiểu tin tức, hai người đều yên tâm.
Trương Vận An thì có chút vui mừng, nhìn thái độ của ông cụ, lần này chắc liều mạng với Hô Diên gia.
Đây là thế gia ngàn năm, liều mạng với một thế gia ngàn năm, nghĩ thì cũng có chút kích động, nếu thật là tiêu diệt họ, Trương gia có muốn ẩn danh cũng khó, đương nhiên sẽ nổi tiếng.
Ngay cả Trương Đạo Phong, lúc này cũng không nói gì.
Có câu ông cụ nói không sai, Trương gia khiêm tốn lâu quá rồi, hiện tại ai cũng dám bắt nạt, phải cho họ thấy sự đáng sợ của Trương gia.
Trương Dương lại quay về nói chuyện với Long Phong một lúc rồi mới về nghỉ ngơi.
Vừa rạng sáng hôm sau, Trương Đạo Phong đã chờ Trương Dương ở phòng khách, trên tay còn cầm một bình ngọc nhỏ.
Bình ngọc này là ba viên giải độc thánh đan, Trương Đạo Phong dùng một nửa tuyết liên ngàn năm mà Trương Dương mang về để phối thành, tuổi ông dù sao cũng lớn hơn Trương Dương, kinh nghiệm phối dược phong phú hơn.
Có giải độc thánh đan, chẳng khác nào Trương Khắc Cần được giải độc.
- Ông ngoại, cảm ơn ông.
Nhận cái bình, Trương Dương mừng rỡ nói.
- Đứa nhỏ này, sao còn nói câu đó với ông, ông biết cháu rất sốt ruột.
Trương Đạo Phong cười ha hả, Trương Dương vẫn luôn rất lo lắng độc của Trương Khắc Cần, điểm ấy ông đã sớm biết, nên nhanh chóng phối dược, hoàn toàn hiểu tâm sự này của Trương Dương.
Trương Dương gật đầu cười, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn, kéo Mễ Tuyết ra ngoài.
Trị độc cho Trương Khắc Cần, hắn mới có thể yên tâm chuẩn bị chiến tranh. Hô Diên gia dù sao cũng là một thế gia ngàn năm, lạc đà gầy còn hơn ngựa to. Thế gia ngàn năm như vậy thường sẽ có những hậu thủ, ai biết hậu thủ của Hô Diên gia là gì.
Chỉ đánh Hô Diên gia không khó, nhưng hoàn toàn diệt đi một gia tộc, cũng không dễ như vậy, nhất định phải chuẩn bị tốt mọi chuyện.
- Trương Dương, độc của cha có phải có thể giải rồi?
Ngồi ở ghế phụ trên xe, nhìn Trương Dương vẫn luôn cười, Mễ Tuyết nhẹ giọng hỏi một câu.
Cô là một cô gái thông minh, tuy Trương Dương chưa nói mục đích ra ngoài từ sáng sớm, nhưng cô nhìn điệu bộ gấp gáp của Trương Dương thì có thể đoán ra.
- Đúng vậy, em có đồng ý quản lý một khách sạn lớn không?
Trương Dương cười hả hả đáp, hỏi lại một câu.
- Khách sạn lớn? Khách sạn gì?
Mễ Tuyết có chút nghi hoặc, cô hiện tại đang kinh doanh khách sạn.
- Chính là loại khách sạn năm sao, nếu em đồng ý, anh định mở một cái ở Trường Kinh.
Trương Dương giải thích, lần trước trong lúc giới thiệu cho Trương Dương, Hoàng Tĩnh không có hệ thống khách sạn ở Trường Kinh khiến Trương Dương có chút tiếc nuối.
Lúc trước Trương Dương từng đề xuất việc này, công ty có thể mở một khách sạn ở Trường Kinh, nếu tài chính không đủ, hắn có thể đầu tư, tiện gia tăng cổ phần của hắn.
Về việc tiếp nhận khách sạn kia, Trương Dương không có ý định gì khác.
Đã nhận rồi, hiện tại hắn là cổ đông lớn nhất, đương nhiên muốn kinh doanh tốt, bên trong không có người nào của mình cũng không hay, Mễ Tuyết hiện cũng đang kinh doanh khách sạn, để cho cô tiếp quản một khách sạn cũng không vấn đề.
Mở khách sạn ở Trường Kinh rất tiện cho họ.
- Em không có ý kiến, mở gì cũng được.
Mễ Tuyết cúi đầu, mặt hơi đỏ lên, cô còn tưởng hai người đính hôn rồi, Trương Dương cố ý mở rộng kinh doanh, sau đó giao cho cô quản lý.
Vừa nghĩ thế, cô thấy mình giống như bà chủ, không kìm được đỏ mặt.
- Được, vậy cứ quyết như thế, xây dựng khách sạn cần thời gian, đợi em tốt nghiệp có thể tới nơi khách học tập trước, tích lũy kinh nghiệm.
Trương Dương gật đầu, hắn còn muốn nói chuyện tu luyện nội kình ra, có bội lan đan và hỏa long quả, Mễ Tuyết chẳng sợ gì, cũng có giai đoạn đầu tốt.
Tuy nhiên cuối cùng Trương Dương vẫn không nói ra, trước khi hỏa long quả chưa phối ra dược vật, chưa hỏi ý kiến Trương Vận An và Trương Đạo Phong, chuyện này tốt nhất chưa nên nhắc đến.
Không lâu sau xe tới cửa đại viện tỉnh ủy. Trương Dương không ăn điểm tâm, nhưng cũng muộn, theo thói quen của Trương Khắc Cần, lúc này chắc ông đã tới cơ quan, bắt đầu công việc rồi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin