Phủ Vân La thành chủ, thành chủ La Hiên hai tay chắp sau lưng, thân hình cao ngất, trong ánh mắt mang theo vài phần nghiêm trọng, hỉ nộ hoàn toàn không lộ ra ngoài, làm cho người ta nhìn không ra nội tâm của hắn đang nghĩ gì.
Giờ phút này, La Hiên đang đi tới đi lui, dưới chân giẫm lên nền đá xanh, phát ra tiết tấu nhẹ nhàng mà có lực.
La Hiên mỗi một bước đi, trái tim của Tống Thanh Sơn đang đứng bên cạnh, liền nhảy theo một cái.
- Thành chủ đại nhân. . .
Tống Thanh Sơn lấy gan kêu một tiếng.
Tuy cùng là Thiên Nhân cảnh cường giả, nhưng Tống Thanh Sơn ở trước mặt Vân La thành chủ, phảng phất giống như một tiểu hài tử phạm sai lầm nhìn thấy gia trưởng, căn bản không dám thở mạnh, cẩn thận từng li từng tí.
Vân La thành chủ, không giận mà uy, khí thế cường đại, làm cho Tống Thanh Sơn không có cách nào thăm dò được thực lực sâu cạn của La Hiên.
- Ân, Tống tộc trưởng. Ý đồ của ngươi đến đây, ta đã biết. Không nói gạt ngươi, tuy Phủ Thành chủ ta cùng Thiên Các cứ điểm lui tới mật thiết, nhưng cuối cùng là hai cái cơ cấu bất đồng. Ta từng nói bóng nói gió hỏi qua bọn hắn về con đường nhập hàng Nghịch Yêu Đan, người phụ trách của bọn họ chỉ cười mà không nói, chỉ nói đây là luật lệ sinh ý, không thể tiết lộ. Tại nơi này, ta dù là thành chủ, cũng không cách nào bắt buộc họ được.
Không phải La Hiên không muốn bắt buộc, mà là hắn căn bản không có tư cách này. Mặc dù là chủ nhân Vân La Thành, ở trước mặt Thiên Các, cũng cường thế không nổi.
Dù sao, “Thiên Các” là thế lực cường đại, một cái Vân La Thành nho nhỏ có thể so sánh hay sao. Phải biết rằng, Vân La Thành đối với Thiên Các mà nói, đến tư cách thành lập một cái phân đà đều không có!
Chỉ có cường đại như Hắc Thạch Thành, mới có tư cách thành lập một cái phân đà của Thiên Các.
Mà phân đà như vậy, Thiên Các có một trăm lẻ tám cái!
Như thế so sánh, một cái Vân La Thành, ở trước mặt Thiên Các, quả thực chính là nhỏ như hạt vừng. Tuy tiểu cứ điểm Thiên Các ở Vân La Thành không có thể đại biểu toàn bộ thế lực Thiên Các, nhưng cuối cùng cũng là chiêu bài của “Thiên Các”.
Chỉ cần có chiêu bài này, Phủ Thành chủ cũng phải lễ kính ba phần.
Tống Thanh Sơn mang theo vài phần đắng chát:
- Ai, Tống gia ta lần này, thật đúng là bị đâm mà không minh bạch. Tống gia ta xưa nay cũng chưa bất kính với Thiên Các cứ điểm. Nhưng Thiên Các cứ điểm lại cố ý gây khó dễ Tống gia ta, lúc này ta còn không tin đây là sự thật.
- Thiên Các làm việc, tuy bá đạo, nhưng cũng có nguyên tắc, tuyệt sẽ không cố ý làm khó dễ Tống gia các ngươi. Nếu ta đoán không lầm, sau lưng việc này còn có bàn tay của gia tộc khác. Tống gia ngươi tại Vân La Thành có cừu gia nào, Tống đương gia ngươi nên hiểu rõ hơn ta mới đúng.
Tống Thanh Sơn ở trước mặt thành chủ La Hiên, cũng không cần che giấu, thở dài:
- Muốn nói đối thủ một mất một còn với Tống gia ta, tự nhiên là Nhậm thị gia tộc. Nhưng Nhậm thị gia tộc, chưa bao giờ làm qua sinh ý Nghịch Yêu Đan. Hơn nữa bọn hắn căn bản không có tư cách sản xuất ra Nghịch Yêu Đan.
Tống Thanh Sơn không phải chưa từng hoài nghi tới Nhậm thị gia tộc, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không tin Nhậm Gia có thủ bút lớn như vậy.
Dù sao, Tống gia xưa nay vẫn lấy Nghịch Yêu Đan làm sản nghiệp, mà Nhậm Gia ở phương diện này, căn bản chưa từng làm qua.
Nghịch Yêu Đan không phải là Linh dược, không thể dựa vào đào tạo là có được.
Nghịch Yêu Đan, cần phải có phương pháp luyện đan, có thủ pháp luyện chế tương ứng, có Luyện đan sư cường đại, còn phải có Đan Đỉnh!
Tất cả điều kiện này, thiếu một thứ cũng không được.
Mà những điều kiện này, Nhậm Gia một cái cũng không có!
Sức tưởng tượng của Tống Thanh Sơn tuy phong phú, cũng không nghĩ tới việc này cùng Nhậm thị gia tộc có quan hệ.
La Hiên khẽ vuốt cằm, Tống Thanh Sơn nói những này, hắn cơ bản cũng đồng ý. Nếu nói thủ bút lần này là của Nhậm Gia, hắn là người đầu tiên không tin.
Đang lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa đi vào một người, bước nhanh vội vàng tới trước mặt La Hiên, rỉ tai vài câu, đồng thời đưa một phần tư liệu cho La Hiên.
Người này là tâm phúc của La Hiên, là thủ hạ đáng tin cậy nhất.
La Hiên đem những tài liệu kia mở ra, chỉ lật một tờ, lông mày liền nhíu lại.
- Thành chủ đại nhân, có phát hiện rồi hả?
Tống Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi.
La Hiên biểu lộ hết sức kinh ngạc, không kiềm chế được mà đọc hết tư liệu, tốc độ lật trang càng lúc càng nhanh. Không bao lâu, hơn mười tờ tư liệu đã đọc xong.
- Tống đương gia, ngươi tự xem đi.
Tống Thanh Sơn vội vàng cầm lấy xem:
- Này. . . đây là hóa đơn giao dịch? Yêu tộc yêu đan, còn có Cửu Anh Thảo, Vạn Vân Đằng. . .
Những hóa đơn giao dịch này vô cùng phân tán, chia ra rất nhiều phần, nếu chỉ xem một tờ, nhất định sẽ nhìn không ra cái gì.
Nhưng cẩn thận xếp cùng một chỗ xem xét, Tống Thanh Sơn bỗng nhiên sắc mặt đại biến:
- Đây là tài liệu Nghịch Yêu Đan!
- Đúng vậy.
La Hiên nhẹ gật đầu, Tống Thanh Sơn phản ứng chậm như thế, làm hắn có chút thất vọng.
- Thủ bút không nhỏ a, những tờ hóa đơn này, mặc dù phân tán vô cùng, nhưng tổ hợp lại xem xét, tuyệt đối là tài liệu của Nghịch Yêu Đan. Thành chủ đại nhân, những hóa đơn giao dịch này, không biết là từ đâu mà đến?
La Hiên hừ lạnh một tiếng, làm cho da đầu Tống Thanh Sơn run lên một hồi.
- Đây là danh sách tuyệt mật, ngươi vừa nhìn là biết đó là thủ bút của một nhà? Tống đương gia, có một số việc không chỉ đơn thuần là nhìn ở trên mặt. Chuyện ngươi cảm thấy không có khả năng đã xảy ra, lại hết lần này tới lần khác hỏi đã xảy ra chuyện gì!
- Cái gì?
Tống Thanh Sơn sắc mặt có chút khó coi, phảng phất đoán được cái gì, đột nhiên thân hình chấn động, nghẹn ngào hỏi:
- Chẳng lẽ là hóa đơn giao dịch của Nhậm Gia?
La Hiên thản nhiên nói:
- Đúng vậy, những tờ hóa đơn này, thông qua nhiều con đường bí mật tới Nhậm thị gia tộc, gần nửa tháng nay Nhậm Gia không ngừng tập trung thu mua Linh dược cùng yêu đan.
- Làm sao có thể?
Tống Thanh Sơn mặt xám như tro, hắn vẫn không tin được, Nhậm Gia làm sao có thể biết luyện chế Nghịch Yêu Đan?
Nhậm Gia cùng Tống gia tranh đấu, hiểu nhau rất rõ, ngay cả đối phương có bao nhiêu thân gia, bao nhiêu tài sản, chỉ sợ đều có thể biết được tám chín phần mười.
Thế nhưng mà, Tống Thanh Sơn chưa từng nghe qua, Nhậm Gia có năng lực luyện chế Nghịch Yêu Đan!
Hắn đem con gái gả vào Nhậm gia, nằm vùng mười sáu năm, đại bộ phận tình báo của Nhậm gia đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Hắn có thể trăm phần trăm khẳng định, Nhậm Gia tuyệt đối không có tư cách luyện chế Nghịch Yêu Đan. Nếu bọn họ có tư cách kia, sớm đã toàn lực phát triển.
Làm sao có thể đợi đến thời điểm này mới ra chiêu? Làm sao có thể bỏ qua khoảng lợi nhuận lớn như vậy?
Việc này không phù hợp với lẽ thường a!
Nhưng mà, những tình báo tuyệt mật này, tất nhiên không thể giả được.
Nhưng lại làm người ta rất khó tin nổi a!
Liên tưởng tới những sự kiện gần đây, cùng Nhậm gia giao phong mấy lần, Nhậm gia phảng phất giống như ở thời khắc mấu chốt, thì kì binh xuất hiện, đem Tống gia hắn đánh cho liên tiếp bại lui, hoa rơi nước chảy.
Nghĩ tới đây, Tống Thanh Sơn đã có vài phần tin tưởng. Nhậm gia này, quả nhiên không thể theo lẽ thường mà suy đoán.
Tống Thanh Sơn không hổ là một nhân vật kiêu hùng của Vân La Thành, ý thức được thế cục không ổn, lập tức liền biết xem xét thời thế. Ánh mắt liếc qua thành chủ La Hiên, trong lòng hiểu rõ, xem ra, thành chủ đại nhân đối với Nhậm thị gia tộc có quá nhiều bí mật, cũng cảm thấy có chút bất an...
Nhậm gia a Nhậm gia, làm cho thành chủ đại nhân cảm thấy khó chịu, ngày tốt lành của Nhậm gia các ngươi chỉ sợ sẽ nhanh chóng chấm dứt thôi. Bên cạnh giường mình, há lại để cho người khác ngủ ngáy?
Lần Yêu tộc phong ba hơn hai mươi năm trước, thành chủ La Hiên hạ lệnh chém giết Nhậm gia lão tộc trưởng. Hôm nay nếu như ngồi xem Nhậm thị không ngừng cường thịnh, thành chủ đại nhân không như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than mới là lạ!
Nhất niệm như vậy, Tống Thanh Sơn thoáng cái bình tĩnh hơn nhiều. Hắn ý thức được, sự tình tiếp theo, tựa hồ không cần hắn tự mình ra tay.
. . .
Cùng lúc đó, bên trong Nhậm thị gia tộc, Nhậm Thương Khung mỗi ngày làm đủ công khóa. Ngắn ngủn mười ngày, Nhậm Thương Khung cơ hồ bằng sức một người, đem khí diễm của Tống gia hoàn toàn đè xuống.
Lão thái thái hiển nhiên là hết sức anh minh, cũng không có hướng gia tộc tuyên bố sự tình Nghịch Yêu Đan. Nàng đang đợi thời cơ, đến lúc thích hợp mới có thể đem việc này nói ra.
Nhưng mà, điều kiện trước tiên là không thể đem Nhậm Thương Khung lộ ra, không có khả năng để cho ngoại giới biết rõ, luyện dược sư của Nhậm thị là Nhậm Thương Khung.
Này tự nhiên là từ một loại bảo hộ đối với Tôn nhi.
Người trẻ tuổi, phúc duyên lớn thì tốt, nhưng danh tiếng quá thịnh mà nói, ở Vân La Thành rất dễ bị ám toán. Tại lúc không cần thiết, tuyệt không thể lộ ra.
Ngủ đông, ẩn mình mới là vương đạo.
Bởi vì cái gọi là, không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì bỗng nhiên nổi tiếng.
Mười sáu năm một lần Vân La thịnh hội, mới là thời điểm Nhậm Thương Khung bay lên!
Tin tưởng Tống gia bên kia, cũng đang dồn hết sức, muốn tại Vân La thịnh hội hung hăng đem các đối thủ dẫm nát dưới chân, nhất là Tống Lam, đối với Nhậm Thương Khung, chỉ sợ là hận không thể lột da, ăn thịt hắn mới là lạ.
Căn cứ trí nhớ kiếp trước của Nhậm Thương Khung, tham dự Vân La thịnh hội lần này đều là thiên tài, tu vị cao nhất đúng là Tống Lam, là võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng.
Mà ở kiếp này, Nhậm Thương Khung lại không biết, từ khi chiến tranh Nghịch Yêu Đan xảy ra, những vấn đề này đã thoát khỏi quỷ tích kiếp trước!
Tống Lam đạt được thượng phẩm Trúc Cơ Đan, đã bắt đầu trùng kích vào võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nghịch Yêu Đan cạnh tranh, là một hồi chiến tranh không có khói thuốc súng.
Nhậm Gia âm thầm ra tay, đem Tống gia đánh cho thất bại thảm hại. Bất quá Nhậm Thương Khung không có dương dương đắc ý. Hắn biết rõ, trận chiến Nghịch Yêu Đan này, bất luận thắng bại như thế nào, Tống gia cùng Nhậm Gia đã triệt để trở mặt.
Tuy nói chống lại Tống gia, Nhậm Thương Khung hoàn toàn không sợ. Nhưng Nhậm Thương Khung rất rõ ràng, sau lưng Tống gia, là sự ủng hộ của Vân La thành chủ La Hiên.
Hơn hai mươi năm trước, La Hiên hạ lệnh chém giết Nhậm Gia lão tộc trưởng, nói đó là việc công, còn không bằng nói là dùng công mưu tư!
Tuy trong lòng lo lắng, bất quá Nhậm Thương Khung không quá quan tâm. Dưới mắt, việc hắn cần làm, là không ngừng tăng lên thực lực.
Trong thế giới này, chỉ có thực lực, mới là vương đạo.
Nếu như Nhậm Thương Khung hắn có thể lặp lại kỳ tích của phụ thân ở mười sáu năm trước, như vậy bên trong Vân La Thành, cho dù là thành chủ La Hiên, muốn gây phiền toái cho gia tộc cũng phải cân nhắc ba phần.
Từ sau khi lần trước được lão thái thái chỉ điểm, tiến vào võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, Nhậm Thương Khung đang từng bước súc tích lực lượng.
Đại đạo hạt giống trong cơ thể càng lúc càng sinh động hơn.
Mà hai canh giờ luyện đan mỗi khi trời tối, dưới sự kiên trì bền bỉ, rõ ràng đối với đại đạo hạt giống của hắn có sự kích thích rất rõ ràng.
Võ đạo cùng đan đạo trong lúc đó, phảng phất như liên hệ với nhau. Mà Nhậm Thương Khung liên tục luyện đan, đối với loại liên hệ này, càng ngày càng cảm giác được rõ ràng.
Ban ngày luyện công, buổi tối luyện đan, hơn nữa Nhậm Thương Khung tìm được phương pháp kích thích đại đạo hạt giống, khiến cho tốc độ tu luyện của hắn lúc này, ít nhất nhanh hơn kiếp trước năm ba lần, hiệu suất quả thật kinh người.
Nhậm Thương Khung đối với tiến triển hôm nay, tương đối hài lòng.
Hắn biết rõ, tại Vân La Thành này, sáu người có được đại đạo hạt giống, đại đạo hạt giống là giống nhau. Sở dĩ phân biệt, cũng không phải lấy thiên phú so sánh, mà là đối với việc kích thích đại đạo hạt giống khác nhau mà thôi.
Bắc Cung Dao kiếp trước sở dĩ có thể trổ hết tài năng, bỗng nhiên nổi tiếng, là bởi vì nàng đối với lực khai phát đại đạo hạt giống hết sức kinh người.
Ở kiếp trước, Nhậm Thương Khung không cách nào theo kịp.
Nhưng ở kiếp này, Nhậm Thương Khung căn bản không cần tự ti.
Dùng tốc độ tu luyện như vậy, cho dù không dựa vào Trúc Cơ Đan, trước khi Vân La thịnh hội đến, trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ bát trọng cũng có chín thành nắm chắc.
Buổi sáng hôm nay, Nhậm Thương Khung theo thường lệ đi bái kiến Tổ Mẫu, nộp thành quả lao động cả đêm qua.
Hôm nay Nhậm Thương Khung luyện chế ra hạ phẩm Nghịch Yêu Đan, mỗi một viên, độ linh lực cùng dung hợp đều hơn chín thành.
Bên cạnh lão thái thái, có một đạo thân ảnh đã lâu không gặp lọt vào tầm mắt Nhậm Thương Khung.
- Tỷ?
Nhậm Thanh Sương thấy Nhậm Thương Khung, vốn sắc mặt đang ngưng trọng, cũng thoáng hòa hoãn một chút, trêu ghẹo nói:
- Tiểu tử, nghe Tổ Mẫu nói, ngươi gần đây lại có đại sự a.
- Tỷ, quặng mỏ bên kia phải chăng đã xảy ra vấn đề gì hả?
Nhậm Thương Khung nhìn mặt mà nói chuyện, thấy Nhậm Thanh Sương phiền muộn là đoán được tám chín phần. Bất quá khuôn mặt Nhậm Thanh Sương hôm nay da thịt ôn nhuận như ngọc, sáng bóng vô cùng, đã hoàn toàn khôi phục dung mạo ngày nào. Điều này làm cho toàn thân Nhậm Thanh Sương tản mát ra một vẻ đẹp cuốn hút vô cùng.
Nhậm Thanh Sương hôm nay nếu đi ra ngoài, nhất định sẽ làm cho đám thanh niên quý tộc rớt tròng mắt.
Lão thái thái thấy Nhậm Thương Khung, vẫy vẫy tay:
- Thương Khung, ngày hôm qua Vân La Thành vệ đột nhiên đến quặng mỏ ta, dùng danh nghĩa kiểm tra, lệnh chúng ta tạm thời đình chỉ khai thác, chờ bọn hắn xét duyệt xong mới được khai thác tiếp.
- Các hạng thủ tục của chúng ta, không phải đều đầy đủ hay sao?
Nhậm Thương Khung nhíu mày, bất quá lại gật đầu:
- Nói như vậy, Vân La thành chủ là nhịn không được rồi.
Tống gia liên tiếp đại bại trước Nhậm thị gia tộc, dùng quan hệ giữa Tống gia cùng Vân La thành chủ, Vân La thành chủ ở phía sau ra tay, cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Nhậm Thanh Sương trong khoảng thời gian này cũng không biết Vân La Thành đã xảy ra chuyện gì, bởi vậy đối với việc Vân La Thành vệ bỗng nhiên giá lâm, cảm thấy hết sức kinh ngạc, cố ý trở về thỉnh giáo.
Lão thái thái có chút tán thưởng, hỏi:
- Thương Khung, ngươi cảm thấy nên ứng đối như thế nào?
- Không cần ứng đối, chỉ cần thủ tục của chúng ta đầy đủ hết, thì không sợ bọn họ kiểm tra.
Nhậm Thương Khung mỉm cười tự nhiên:
- Cái gọi là kiểm tra, chẳng qua chỉ là một loại đánh tiếng mà thôi. Đây là cấp tín hiệu cho chúng ta a.
- Tín hiệu?
Nhậm Thanh Sương có chút khó hiểu, nàng phát hiện, đường đệ này càng lúc càng thâm sâu khó dò.
- Ân, xem ra chúng ta tuy mượn lực của Thiên Các cứ điểm, nhưng cuộc chiến Nghịch Yêu Đan, vẫn không thể gạt được pháp nhãn của Vân La thành chủ. Xem ra, bọn hắn đã biết rõ, sau lưng việc này là bàn tay của Nhậm Gia chúng ta.
Lão thái thái lộ ra ánh mắt tán dương:
- Thương Khung nói đúng, lão thân đoán chừng, Vân La thành chủ nhất định đã điều tra ra được, như thế hành động lần này không có gì lạ cả.
Nhậm Thanh Sương có chút biến sắc:
- Nói như vậy, nếu Vân La thành chủ muốn chặt đứt con đường thu mua tài liệu của chúng ta, sản nghiệp Nghịch Yêu Đan, chẳng lẽ không phải thoáng cái sẽ bị bọn hắn cắt đứt sao? Tại Vân La Thành này, Vân La thành chủ muốn làm chút chuyện như vậy, cũng không khó ah.
Nhậm Thanh Sương tức giận nói:
- Ngươi còn cười được. Chúng ta đã có thể lợi dụng Nghịch Yêu Đan đem Tống gia ngăn chặn. Một khi Vân La thành chủ âm thầm ra tay, cục diện sẽ nghịch chuyển ngay lập tức. Đến lúc đó, Tống gia phản công, chúng ta phải ứng đối như thế nào?
- Tỷ, có một câu nói như thế này. Trong phúc có họa, trong họa có phúc, họa phúc đồng hành. Việc này, thoạt nhìn là tai họa, chưa hẳn không thể biến thành chuyện tốt. Nếu như ta đoán không lầm mà nói, Vân La thành chủ sẽ làm như vậy, hơn nữa khẳng định đã làm rồi. Nếu không tin, có thể để cho Tổ Mẫu đại nhân đi hỏi một chút, ta dám đảm bảo nếu muốn nhập hàng nữa, những người kia nhất định sẽ ra sức khước từ.
Lão thái thái than nhẹ một tiếng:
- Ta đã liên hệ qua, sự việc đúng như Thương Khung nói. Xem ra năng lực của La Hiên cũng không nhỏ!
Việc này cũng không có gì lạ, Vân La thành chủ tại Vân La Thành chính là quyền uy vô thượng, hắn đã âm thầm ra tay, tất nhiên có thể chấn nhiếp những nhà cùng Nhậm thị gia tộc giao dịch.
- Hắn thực làm như vậy?
Nhậm Thương Khung lộ vẻ vui mừng.
Nhậm Thanh Sương cáu giận nói:
- Ngươi cao hứng nổi sao?
- Tỷ, Vân La thành chủ tại Vân La Thành cho dù năng lực thông thiên, nhưng có một thế lực, hắn cũng không dám đụng vào, chính là Thiên Các cứ điểm.
Nhậm Thanh Sương sững sờ, lập tức đã rõ ràng cái gì.
Nhậm Thương Khung ung dung cười nói:
- Là thời điểm lại đi Thiên Các cứ điểm rồi. Tỷ, ngươi đã trở về, hai tỷ đệ ta không bằng đi một chuyến, như thế nào?
Dung mạo của Nhậm Thanh Sương đã khôi phục, nhưng xưa nay vẫn ở quặng mỏ, không có công khai lộ diện. Lúc này muốn nàng lên phố một lần, Nhậm Thanh Sương trong nội tâm cảm thấy là lạ.
- Tỷ, chẳng lẽ ngươi không muốn cho đám thanh niên quý tộc của Vân La Thành mở mang tầm mắt hay sao?
- Miệng lưỡi trơn tru.
Nhậm Thanh Sương khiển trách một câu, nhưng trong nội tâm lại có chút vui vẻ. Những năm này, nàng luôn trở thành tiêu điểm cho người khác chỉ trỏ, hôm nay lại có một loại cảm giác hãnh diện.
- Thương Khung, ngươi xưa nay đi tới Thiên Các cứ điểm, không phải luôn dịch dung sao? Chẳng lẽ. . .
Nhậm Thương Khung thở dài:
- Vân La thành chủ đã điều tra ra được, dịch dung còn có ý nghĩa gì nữa? Lại nói bọn hắn đã lộ ra nanh vuốt, chúng ta nếu như giấu đầu hở đuôi. Bọn chúng lại cho rằng Nhậm gia ta là mèo bệnh.
- Tiểu tử, ngươi chớ quên, đối thủ lần này của chúng ta, không giống như Tống gia. Vân La thành chủ ra tay, ở Vân La Thành này. . .
Nhậm Thanh Sương nhịn không được nhắc nhở.
Nhậm Thương Khung lãnh đạm nói:
- Vân La thành chủ thì như thế nào? Ở thế giới này, cường quyền mới là vương đạo, Vân La thành chủ như hắn bất quá chỉ là bá chủ một vùng mà thôi. Nhậm thị gia tộc chúng ta muốn phát triển, không thể lúc nào cũng lo sợ một tên thành chủ nho nhỏ! Hắn nếu như cản đường, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp dẫm hắn dưới chân!
Nói cho cùng, Nhậm Thương Khung đối với La Hiên này cũng không có hảo cảm. Kiếp trước Yêu tộc quy mô xâm lấn, vị thành chủ này cơ hồ như thùng rỗng kêu to, ngoại trừ tổ chức chạy trốn ra, căn bản không có chống cự chút nào!
Hắn đơn giản liền buông tha toàn bộ Vân La Thành, ruồng bỏ trăm vạn con dân, há có thể để cho người khác tôn kính?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đi trên đường cái Vân La Thành, tâm tình Nhậm Thanh Sương rất thoải mái. Những năm gần đây, vết sẹo bên gò má trái, vẫn là tâm bệnh lớn nhất của nàng.
Nữ hài tử thiên tính thích đẹp, Nhậm Thanh Sương mặc dù thành thục, cũng không ngoại lệ.
Qua nhiều năm như vậy, nàng đã chịu đủ các loại chỉ trỏ, chế giễu…
Hôm nay, rốt cục có thể đem những lọn tóc vẫn che gò má trái để ra sau, đem dung nhan tuyệt sắc biểu hiện ra trước mắt người đời, đây là một loại hạnh phúc khó có thể diễn tả bằng lời được.
Hưởng thụ ánh mắt kinh ngạc của người quen, Nhậm Thanh Sương quên hết những phiền muộn mấy ngày nay. Nhìn Nhậm Thương Khung đang đi phía trước, trong lòng Nhậm Thanh Sương không khỏi dấy lên sự cảm kích vô cùng.
Nếu không có đường đệ này, gia tộc sao có thể phát triển như hôm nay? Sao có Nhậm Thanh Sương như hiện tại?
Không biết vì sao, khi Nhậm Thương Khung nói ra những lời khinh thường Vân La thành chủ, lần đầu tiên Nhậm Thanh Sương không có trách cứ hắn nói ngoa ngôn vọng ngữ, mà chỉ thấy hãnh diện cùng chờ mong mà thôi.
Ngắn ngủn không đến một tháng, đường đệ này tựa như ánh sáng mặt trời, từ từ bay lên, hào quang vạn trượng.
Bất tri bất giác, đã trở thành một trụ cột của gia tộc!
Hôm nay, thấy hắn đi đứng trầm ổn, lại không thiếu tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi, ẩn trong lúc đó, lại có một loại khí độ làm cho người ta kính phục.
Loại khí độ này, lúc Nhậm Thanh Sương còn rất nhỏ, đã từng cảm nhận qua trên người Tam thúc!
Nhậm Thương Khung phảng phất giống như sau lưng có mắt, nhún vai cười nói:
- Tỷ, sau lưng ta có hoa sao?
Nhậm Thanh Sương dậm chân:
- Đường ngươi ngươi đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Tỷ đệ hai người đi không bao lâu đã tới Thiên Các cứ điểm.
Thủ vệ kia tự nhiên không biết thần bí Đan sư trong khoảng thời gian này là Nhậm Thương Khung, đem tỷ đệ hai người chận ở bên ngoài.
Nhậm Thương Khung thản nhiên nói:
- Xin thông báo cho Đan tiểu thư, nói người đưa đan bái phỏng.
Thủ vệ kia không hỏi nhiều, gật gật đầu, liền đi vào thông báo. Không bao lâu đã đi ra nói:
- Mời hai vị vào.
Nhậm Thương Khung mỉm cười tự nhiên, khoang thai đi vào.
Nơi này, hắn đã tới rất nhiều lần, tâm tình tự nhiên bình thản. Nhưng Nhậm Thanh Sương thì khác, nàng rất ít khi cùng người của Thiên Các cứ điểm liên hệ, trong nội tâm không khỏi có chút gợn sóng.
Chỉ là, nhìn qua bóng lưng trầm ổn của Nhậm Thương Khung, chút gợn sóng trong lòng cũng dần dần bình tĩnh, thầm nghĩ, ta so Thương Khung thì lớn hơn nhiều, cũng không thể rụt rè, làm mất mặt gia tộc.
Trong đình viện, Đan tiểu thư gợi cảm đáng yêu cười khanh khách nói:
- Nhậm thiếu gia, ta mới vừa rồi còn suy nghĩ, ngươi rốt cuộc đến khi nào mới bộc lộ thân phận. Ha ha, ngươi tiểu quỷ này, thiếu chút nữa làm cho ta nhìn lầm.
Nhậm Thương Khung cười nhạt một tiếng:
- Đan tiểu thư mắt sáng như đuốc, thân phận của tiểu đệ, chỉ sợ trong mắt ngài, cũng không phải là bí mật gì a?
Đan tiểu thư kia lắc đầu, ánh mắt dừng tại trên mặt Nhậm Thanh Sương, hơi có chút ngạc nhiên, bất quá chỉ lóe lên mà thôi, cười nói:
- Vị muội muội này phong hoa tuyệt đại, đích thị là Nhậm thị gia tộc Thanh Sương tiểu thư a?
Cô gái này, kỳ thật đã qua tuổi ba mươi, xưng hô “Đan tiểu thư” quả thật có chút hơi quá, nhưng Nhậm Thương Khung là cố ý gọi như vậy, tất nhiên, xưng hô như thế rất hợp với ý nàng.
Chỉ nghe nàng khanh khách cười:
- Hai tỷ đệ các ngươi, đều rất khéo ăn nói. Bất quá, nếu như không ngại, thì gọi ta một tiếng Đan tỷ a. Thanh Sương muội tử, ngồi đi. Chậc chậc, tuyệt sắc như vậy, không biết đã có lang quân hay chưa?
Nhậm Thanh Sương sắc mặt đỏ lên, đang muốn mở miệng thì Nhậm Thương Khung đã nói trước:
- Tỷ tỷ của ta còn chưa đính hôn, lấy đâu ra lang quân. Đan tỷ nếu như có người thích hợp thì giới thiệu đi ha ha?
- Ha ha, Thanh Sương muội tử tuyệt sắc như vậy, đâu cần tới ta phải giới thiệu.
Nói đến đây, Đan tiểu thư bỗng nhiên ngừng lại một chút, nhìn qua Nhậm Thương Khung, chuyển chủ đề:
- Tiểu quỷ đầu, ngươi lần này không cần che dấu thân phận mà đến, chắc là đã biết được chút ít gì rồi đúng không?
Nhậm Thương Khung khoan thai cười cười:
- Biết được gì chứ?
- Hừ, tiểu gia hỏa ngươi, cực kỳ láu cá a, khi đàm phán..., so với nhiều lão hồ ly còn muốn giảo hoạt hơn. Ta cũng không tin, ngươi vô duyên vô cớ lại bộc lộ thân phận. Nhanh nói sự thực đi.
Hai người đã hợp tác với nhau rất nhiều lần, nên không xa lạ giống như lúc mới gặp.
Nhậm Thương Khung bất đắc dĩ nói:
- Quả thực là không biết chuyện gì cả, chẳng qua là cảm thấy thời cơ đã đến, nên không cần che dấu nữa mà thôi.
Lời này tự nhiên là giả ngu, bất quá Đan tiểu thư thấy vẻ mặt hắn như vậy, nhất thời không phân biệt được thật giả. Vân vê mái tóc mềm mại, bỗng nhiên nói:
- Vân La thành chủ hôm qua đã tới nơi đây, ngươi biết không?
- Đan tỷ, Vân La thành chủ muốn làm chuyện gì, chắc chắn sẽ không xin chỉ thị của ta, nên ta làm sao biết được?
Việc này, Nhậm Thương Khung tự nhiên cũng có thể suy đoán ra. Bất quá trước mặt Đan tỷ, hắn cũng không muốn biểu hiện quá mức thông minh.
Bởi vậy, hắn cố ý dùng khẩu khí khẩn trương truy vấn:
- Hắn tới làm gì?
- Hắn muốn Thiên Các cứ điểm ta ngừng thu mua Nghịch Yêu Đan, nói cách khác, hắn đến để cầu tình cho Tống gia.
- Hả?
Nhậm Thương Khung mí mắt chớp chớp:
- Thế Đan tỷ trả lời như thế nào?
Đan tiểu thư cười hì hì, phảng phất tựa như cố ý trêu cợt Nhậm Thương Khung, hỏi ngược lại:
- Ngươi hi vọng ta trả lời hắn như thế nào?
- Đương nhiên là nhất quyết cự tuyệt.
Nhậm Thương Khung nghiêm túc nói, bất quá lập tức cười một tiếng quái dị:
- Dù sao chúng ta cũng có hiệp nghị nha, hắc hắc.
Đan tiểu thư ung dung cười nói:
- Vậy làm cho ngươi thất vọng rồi, con người của ta, ghét nhất là bị những hiệp nghị ước thúc.
- Không có, ta không trêu cợt ngươi. Tuy Vân La thành chủ không uy hiếp được Thiên Các cứ điểm ta, bất quá cũng nên nể chút mặt mũi. Ta đã đáp ứng hắn, không thu mua Nghịch Yêu Đan của bất luận nhà nào. Kể cả Nhậm thị gia tộc các ngươi.
Nhậm Thanh Sương sắc mặt hơi đổi, đang muốn mở miệng chất vấn. Đã thấy Nhậm Thương Khung hướng nàng nháy mắt, khẽ lắc đầu, ý bảo nàng không nên vọng động.
- Như vậy cũng tốt, cho hắn chút mặt mũi, sẽ không ảnh hưởng tới quan hệ hợp tác của chúng ta, rất tốt!
- Rất tốt sao?
Lần này, liền Đan tiểu thư có chút ngoài ý muốn.
- Hắc hắc, Đan tỷ à. Không nói gạt ngươi, ngươi mặc dù muốn thu mua, Nhậm Gia cũng cung cấp không ra đan dược. Bởi vì con đường thu mua tài liệu của chúng ta, đã bị Vân La thành chủ chặt đứt toàn bộ.
Quả nhiên, lời này nói ra, Đan tiểu thư rõ ràng không có biểu hiện ngoài ý muốn, ngược lại bên trong khóe mắt còn toát ra một tia mỉm cười giảo hoạt.
- Nếu không, ta sao lại nói Đan tỷ xử lý tốt chứ? Ta đoán, Đan tỷ chỉ là thuận nước giong thuyền mà thôi? Vân La thành chủ kia, nhất định đã nói cho ngươi biết, hắn đã chặt đứt con đường nhập hàng của chúng ta. Đan tỷ tự nhiên là biết thời biết thế. . .
Lần này, Đan tiểu thư ngược lại có chút giật mình. Tiểu tử này, thật đúng chỉ có mười sáu tuổi sao?
Trong chuyện này, xác thực hoàn toàn đúng như hắn nói. Đan tiểu thư vốn đối với đề nghị của Vân La thành chủ không nhiều hứng thú lắm.
Vân La thành chủ hắn mặt mũi tuy lớn, nhưng muốn can thiệp vào chuyện của Thiên Các cứ điểm, hắn còn chưa có tư cách.
Đan tiểu thư sở dĩ cho hắn mặt mũi, chỉ là thuận nước giong thuyền mà thôi. Con đường nhập hàng của Nhậm Gia đã bị chặt đứt, như vậy tất nhiên cung cấp Nghịch Yêu Đan không được, không bằng biết thời biết thế đáp ứng hắn.
Bất quá, nội tâm Đan tiểu thư, sớm đã có đối sách. Nghịch Yêu Đan là mối làm ăn rất tốt, tự nhiên buông tha là không thể nào.
Chỗ mà Đan tiểu thư muốn, cũng chính là chỗ Nhậm Thương Khung muốn!
Nhậm Thanh Sương đầu đầy sương mù, không biết hai người này đang nói cái gì.
- Hạ phẩm Nghịch Yêu Đan, ngoài chín thành linh lực, hai vạn một quả; trung phẩm Nghịch Yêu Đan, trên tám phần đến dưới chín phần, bốn vạn một miếng; ngoài chín thành linh lực, tám vạn một quả.
Đan tiểu thư nghe báo giá như thế, lộ ra mỉm cười:
- Tiểu tử, khẩu vị của ngươi cũng không nhỏ. Bất quá để tỏ thành ý vì đã xé bỏ hiệp nghị trước kia, cái giá này, ta đồng ý! Hắc hắc, La Hiên thành chủ, ta đáp ứng ngươi không thu mua Nghịch Yêu Đan của Vân La Thành, đây cũng không làm trái lời hứa. Hôm nay, chúng ta ra nguyên liệu, nhờ Nhậm thị gia tộc luyện chế đan dược, trả phí tổn luyện đan cho bọn hắn, đây là việc hợp lý a?
Nhậm Thương Khung cười hắc hắc, không thể không nói, sinh ý làm lâu năm, tự nhiên có sự ăn ý giữa hai bên. Hai người một câu cũng không nói đến chuyện luyện chế thay, nhưng vẫn có thể ngầm hiểu lẫn nhau.
Nhậm Thanh Sương bừng tỉnh đại ngộ, cũng không khỏi nở nụ cười.
Thì ra là thế!
Lần này, Nhậm thị không có con đường nhập tài liệu thì như thế nào? Thiên Các cứ điểm không thu mua Nghịch Yêu Đan thì như thế nào?
Tình huống hôm nay, quan hệ giữa Nhậm thị cùng Thiên Các cứ điểm, là quan hệ người được thuê cùng cố chủ. Nói cách khác, Nhậm Gia hiện nay đang làm thuê, Vân La thành chủ cho dù một tay che trời, cũng không thể ngăn cản chuyện này.
Như thế, Nhậm Gia không cần hao tâm tổn trí, mà tiền lời, cũng không ít hơn so với tự tay luyện chế bao nhiêu. Loại sinh ý không vốn này, cớ sao không làm?
Hiệp nghị mới được ký kết, Nhậm Thương Khung cười tủm tỉm nói:
- Đan tỷ a, hiệp nghị lần này, sẽ không xé bỏ như lần trước nữa chứ?
Này tự nhiên chỉ là nói giỡn mà thôi, hắn cũng biết, Đan tiểu thư cũng không phải là muốn xé bỏ hiệp nghị trước, mà chỉ là hành động bất đắc dĩ mà thôi.
- Yên tâm đi tiểu tử. Bán mặt mũi một lần cho La Hiên hắn, là xem trọng hắn lắm rồi. Lần sau nếu tới, hắn còn không biết chừng mực, ta sẽ không để cho hắn đắc ý ra về. Hừ, nguyên tắc của ta rất đơn giản, ai ảnh hưởng ta kiếm tiền, ta khiến cho hắn ăn không ngon, ngủ không yên!
- Hắc hắc, tốt. Tống gia chỉ biết ôm chân thành chủ đại nhân, để xem Tống Thanh Sơn lần này, còn có chiêu thức gì.
Đan tiểu thư lông mi giương lên, bỗng nhiên thần thần bí bí nói:
- Tiểu gia hỏa, để tỏ lòng thành hợp tác, tỷ tỷ ta ngược lại có thể tiết lộ cho ngươi một tin tức bí mật, căn cứ tình báo, Tống Thanh Sơn lần này bỏ cả vốn gốc, đem hai quả thượng phẩm Trúc Cơ Đan lấy ra sử dụng. Một quả cho Đan sư Tống Bính của bọn hắn, một quả thì cho Tống Lam. Đây là muốn trợ hai người này trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng. Nếu ta đoán không sai, trong vài ngày tới, sẽ có tin tức Tống Lam đột phá.
Trên đường phản hồi gia tộc, tâm tình Nhậm Thương Khung có chút không yên.
Đan tiểu thư vừa rồi lộ ra tin tức kia, làm cho hắn lần thứ nhất sau khi sống lại cảm thấy áp lực.
Võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Có thể nói, hết thảy những chuyện này, đã lệch khỏi quỹ đạo kiếp trước, rất nhiều chuyện, đã vượt qua khỏi dự đoán của hắn.
Xem ra, phải cẩn thận đánh giá lại thế cục lần nữa. Nếu như một mực lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước, quá mức tự tin mà nói, cục diện sẽ trở nên phức tạp thêm, thoát ly khỏi phạm vi khống chế của hắn.
- Xem ra, sau khi trọng sinh, không chỉ mỗi mình ta biến hóa ah. Bởi vì biến hóa của ta, dẫn tới nhiều chuyển biến khác, lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước. Tống gia liên tiếp bị ta ngăn trở, làm cho Tống Thanh Sơn ra quyết định, sử dụng hai quả thượng phẩm Trúc Cơ Đan, mục đích như thế nào, tự nhiên là muốn vực dậy Tống gia đang có xu hướng suy tàn! Tống Thanh Sơn a Tống Thanh Sơn, ngươi thật là cam lòng hao phí hết vốn liếng!
Nhậm Thương Khung nhất niệm đến vậy, cười lạnh, vẻ ngạo khí trong lòng lại lần nữa phát tác:
- Võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng, thì như thế nào? Tống Thanh Sơn, trong Vân La thịnh hội, ta nhất định phải cho tất cả tính toán của ngươi thất bại!
Sau khi về đến nhà, Nhậm Thương Khung cũng không có đi võ tràng, mà là trở lại phòng mình. Đem không gian giới chỉ mở ra, ánh mắt nhìn tới kệ đá bên trong giới chỉ.
Kệ đá trên cùng, ngoại trừ ba cái Đan Đỉnh ra, còn có một vài bình lọ phong cách cổ xưa, đó chính là tinh hoa luyện đan cả đời của Vạn Dược Tôn.
Bảy lọ màu sắc khác nhau, phân biệt lưu dữ bảy loại linh dịch khác nhau.
Những linh dịch này, có thể được Vạn Dược Tôn cất dữ, thứ nhất là bởi vì bản thân chúng giá trị nghịch thiên, thứ hai, đó chính là tinh hoa luyện đan mà cả đời Vạn Dược Tôn nghiên cứu.
Những linh dịch cùng đan dược này, có một đặc điểm giống nhau, đó chính là linh lực cùng độ dung hợp, đều đạt đến mười thành hoàn mỹ!
Nói một cách khác, những đan dược cùng linh dịch này, là tác phẩm hoàn mỹ.
Cũng chính bởi vì chúng hoàn mỹ không một tỳ vết, mới có thể được Vạn Dược Tôn cất dữ, lưu làm kỷ niệm!
Nhậm Thương Khung cầm lên một cái lọ nhỏ màu xanh da trời, trên đó viết ba chữ… Đăng Thiên Môn.
Đây là một lọ linh dịch, tên là Đăng Thiên Môn.
Cái gì gọi là Đăng Thiên Môn?
Vạn Dược Tôn nói, Đăng Thiên Môn này, chính là linh dịch giống như Trúc Cơ Đan, được bảy bảy bốn mươi chín loại Linh dược tổ hợp, hình thành một dược phương phức tạp, thông qua bốn mươi chín lần luyện chế, chắt lọc ra tinh hoa trong tinh hoa, hình thành linh dịch Đăng Thiên Môn này.
Đăng Thiên Môn, tên như ý nhĩa, là linh dịch trợ giúp võ đạo Trúc Cơ cảnh, trùng kích Tiên Thiên cảnh giới, tiến vào Thiên Nhân cảnh!
Thiên Nhân cảnh, chính là cảnh giới siêu thoát phàm tục, là bước đầu tiên đi vào thiên đạo. Bởi vậy, linh dịch này được xưng là Đăng Thiên Môn.
Ý tứ rất rõ ràng, là trợ giúp Trúc Cơ võ giả trùng kích Thiên Nhân cảnh, bước vào cánh cửa thiên đạo!
Lọ linh dịch này, bên trong có chứa bốn mươi chín giọt linh dịch. Linh dịch này tuy là chất lỏng, nhưng mỗi một giọt giống như thủy ngân, phảng phất như mỗi giọt là một sinh mạng độc lập, tràn đầy sức sống.
Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng mở nắp bình ra, đưa lên mũi ngửi một chút, liền có một loại cảm giác thoải mái.
Vạn Dược Tôn, không hổ là Vạn Dược Tôn! Dám xưng Vạn Dược chi tổ, quả thật có năng lực kinh thiên động địa, đoạt công tạo hóa.
Không nói đến sáu cái lọ khác như thế nào, chỉ một bình linh dịch Đăng Thiên Môn này, nếu xuất hiện ra bên ngoài, chỉ sợ sẽ khiến tu luyện giới máu chảy thành sông.
Phải biết rằng, cho dù là thượng phẩm Trúc Cơ Đan, độ linh lực cao nhất chỉ là chín thành rưỡi mà thôi. Trúc Cơ Đan mười thành linh lực, trừ khi là Đan đạo đại sư tự thân ra tay, nếu không đừng nghĩ xuất hiện.
Như Tống gia vẫn lấy hai quả thượng phẩm Trúc Cơ Đan làm tự hào, nhưng hai khỏa kia cũng chỉ vừa vặn chín thành linh lực mà thôi.
Cho dù vậy, cũng đủ trợ giúp Tống Lam trong thời gian ngắn trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng thành công!
Mà Trúc Cơ Đan hoàn mỹ, ý vị như thế nào?
Ý nghĩa tại giai đoạn võ đạo Trúc Cơ này, có thể một đường xông thẳng! Trực tiếp tiến vào võ đạo Trúc Cơ đỉnh phong, có cơ hội trùng kích Thiên Nhân cảnh.
Mà linh dịch Đăng Thiên Môn này, trên cơ sở Trúc Cơ Đan, thì tốt hơn nhiều lắm, chẳng những có thể đả thông tất cả chướng ngại của cảnh giới võ đạo Trúc Cơ, trên cơ bản còn có thể trùng kích Thiên Nhân cảnh!
Kỳ diệu nhất chính là, linh dịch Đăng Thiên Môn này, còn có công hiệu hóa mục nát thành thần kỳ, cho dù là võ giả tư chất bình thường, phục dụng linh dịch này, chỉ cần chịu đựng được khảo nghiệm của linh dịch, sẽ được linh dịch Tẩy Tủy phạt mao, phát sinh thoát thai hoán cốt!
Phương pháp luyện chế này, Vạn Dược Tôn đã bỏ ra tinh lực suốt đời nghiên cứu mà thành, có thể nói đây chính là dược phương độc nhất vô nhị.
Bốn mươi chín giọt linh dịch này, chính là bốn mươi chín giọt đoạt công tạo hóa.
Mấu chốt nhất chính là, Đăng Thiên Môn linh dịch này được luyện từ bốn mươi chín loại Linh dược, đều là sơ linh cửu cấp Linh dược phi thường khó được.
Chỉ coi tài liệu, đã không thể đo lường. Căn bản không phải thế lực phàm tục có thể thừa nhận. Cũng chỉ có Vạn Dược Tôn, mới có khả năng cùng vốn liếng chuẩn bị được!
Cũng chính bởi vì tài liệu quý báu, phương pháp luyện chế độc nhất vô nhị, nên linh dịch này mới có danh tự… Đăng Thiên Môn!
Thử nghĩ một chút, giả thiết lúc trước không gian giới chỉ này, bị tổ tiên Lữ gia đạt được, như vậy Lữ gia hôm nay, sẽ có bộ dáng như thế nào?
Chỉ sợ cho dù là Vân La thành chủ, cũng phải nhìn lên Lữ gia a?
Nhân duyên tạo hóa, phảng phất bên trong đều có thiên ý. Kiếp trước, bảo đao Trảm Phong Vân của Lữ gia lộ diện, nhưng giới chỉ của Vạn Dược Tôn, lại căn bản không có tin tức gì.
Bởi vậy có thể thấy được, kiếp trước, Tứ Hỉ Nhi phát hiện Trảm Phong Vân bảo đao, nhưng lại không tiến sâu vào sơn động kia, nên không phát hiện được di hài của Vạn Dược Tôn.
Từ khi mở ra không gian giới chỉ, Nhậm Thương Khung một mực nhắc nhở chính mình, không phải vạn bất đắc dĩ, không nên động tới những linh đan diệu dược kia.
Bởi vì Nhậm Thương Khung biết rõ, Linh đan mà Vạn Dược Tôn lưu lại, đều là trân bảo hiếm thấy. Dùng tu vị cùng cảnh giới hôm nay của hắn, dùng những vật kia, là đại tài tiểu dụng, không thể nghi ngờ là lãng phí.
Hơn nữa, nội tâm Nhậm Thương Khung cũng có một cổ chấp niệm, hắn hi vọng ở kiếp này, bằng vào ý chí cùng lực lượng của bản thân bước lên con đường võ đạo. Mà không phải nhờ vào ngoại lực trợ giúp.
Nhưng mà…
Thế cục gian nan.
Đối mặt với thế công bão táp của Tống gia, nếu như phớt lờ mà nói, tại Vân La thịnh hội sẽ không hạ được Tống Lam, kế hoạch kia sẽ gặp ảnh hưởng rất lớn.
Không thể nói trước, Đăng Thiên Môn linh dịch này, phải dùng.
Có linh dịch này trợ giúp, năm tháng sau trước khi Vân La thịnh hội được tổ chức, hắn mới có cơ hội trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng.
Bằng không mà nói, cho dù là hắn có thủ pháp kích thích đại đạo hạt giống tinh diệu, ngộ tính rất cao, cũng không có thể ngắn ngủn trong vòng nửa năm, liên tục đột phá hai lần.
Dù sao, đại đa số võ giả ở Vân La Thành, dùng cố gắng cả đời, cũng chẳng qua đạt tới võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng mà thôi.
Nếu như hắn trong vòng nửa năm đạt tới đệ cửu trọng, thì đây là việc không có khả năng.
Cho dù là tuyệt thế thiên tài, cũng làm không được.
Rất nhiều thiên tài của các đại môn đại phái, căn cốt tốt nguyên nhân một phần là bởi vì từ nhỏ đã có điều kiện ưu việt, không ngừng phục dụng các loại linh đan diệu dược, muốn không thiên tài cũng khó a.
Hôm nay, Nhậm Thương Khung có được y bát của Vạn Dược Tôn, cho dù là hạch tâm đệ tử của Thiên Các, nếu so sánh về linh đan diệu dược mà nói, chỉ sợ cũng kém hơn Nhậm Thương Khung ba phần.
Mặc dù Thiên Các là thế lực thông thiên, nhưng cũng không có một người nào có thể cùng Vạn Dược Tôn so sánh!
Tại cảnh giới võ đạo Trúc Cơ, Đăng Thiên Môn linh dịch, đủ miểu sát tất cả Trúc Cơ Đan!
Nhậm Thương Khung lấy ra hai cái lọ đã chuẩn bị trước, mỗi một cái lọ đều hứng một giọt Đăng Thiên Môn linh dịch.
Một giọt Linh dịch ước chừng lớn bằng hạt đậu nành, khi rơi xuống phát ra một thanh âm kỳ ảo vô cùng.
Sau khi hứng hai giọt Đăng Thiên Môn linh dịch vào hai cái lọ xong, Nhậm Thương Khung đem bình linh dịch màu xanh da trời kia để lại chỗ cũ.
Đăng Thiên Môn linh dịch này, nếu rơi vào tay người khác mà phục dụng lung tung, nguy hiểm sẽ rất lớn.
Nhưng ở trong tay Nhậm Thương Khung thì không có bất kỳ một nguy cơ nào. Bởi vì, bên trong cuốn Vạn Dược Tôn Sư đã nói rất rõ ràng.
Phục dụng linh dịch này, nhất định phải có đủ năng lực khai thông kinh mạch. Có đủ năng lực khai thông kinh mạch, chính là Luyện Khí kỳ võ giả.
Nói cách khác, dưới võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, tu luyện hằng ngày, chỉ có thể tu luyện khiếu huyệt, không có năng lực khai thông kinh mạch.
Không có năng lực này, thì không thể phục dụng Đăng Thiên Môn linh dịch. Một khi Linh dược này tiến vào bên trong cơ thể, không cách nào lưu chuyển, kết quả tất nhiên là linh lực bạo thể mà chết, thảm thiết cực kỳ.
Nhậm Thương Khung hoàn toàn có đủ điều kiện.
Hắn hôm nay đã là võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng. Quan trọng là hắn còn có được đại đạo hạt giống, bản thân cảnh giới của hắn, thậm chí sẽ không thua quá nhiều cường giả đệ bát trọng không có đại đạo hạt giống.
Bởi vậy, phục dụng loại linh dịch này, Nhậm Thương Khung tại phương diện yêu cầu, là tuyệt đối đầy đủ!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đăng Thiên Môn quả nhiên bá đạo, linh dịch kia vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức giống như nộ hải triều dâng, dũng mãnh vô cùng, lực đạo làm cho thân thể Nhậm Thương Khung thoáng cái căng phồng lên.
Cũng may, Nhậm Thương Khung sớm có chuẩn bị, kinh mạch lập tức mở ra toàn bộ, đem linh lực lưu chuyển trong kinh mạch, sau bảy chu thiên tuần hoàn, cuối cùng mới đem cổ lực lượng hùng hậu kia khống chế.
Lần thứ nhất trùng kích tự nhiên là mạnh nhất.
Giống như một người làm khuân vác, lần đầu tiên vác vật nặng, sẽ rất mệt. Nhưng sau vài ngày, sẽ cảm thấy vật nặng này càng lúc càng nhẹ.
Mà Nhậm Thương Khung sử dụng Đăng Thiên Môn linh dịch, cùng khuân vác vật nặng là hoàn toàn bất đồng. Khi khuân vác, bản thân vật nặng là không thay đổi.
Cái thay đổi chính là sức lực của người khuân vác không ngừng tăng lên.
Mà Nhậm Thương Khung phục dụng linh dịch này, sau khi tiếp nhận cổ dược lực trùng kích lần thứ nhất, về sau nếu như tiếp tục phục dụng mà nói, cổ lực lượng này sẽ yếu dần yếu dần theo từng lần sử dụng.
Sau khi vận hành đủ mười hai chu thiên tuần hoàn, Đăng Thiên Môn linh dịch đã hoàn toàn dung nhập vào trong kinh mạch, cốt cách, khiếu huyệt, huyết dịch, da thịt, tạng phủ của Nhậm Thương Khung.
Thậm chí mỗi một cọng lông trên thân thể Nhậm Thương Khung đều phát ra một cổ lực lượng hùng hậu. Cổ lực lượng này chính là tác dụng thần kỳ của Đăng Thiên Môn linh dịch, là kiệt tác hoàn mỹ của Vạn Dược Tôn tiền bối.
Rốt cục, linh lực của linh dịch này sau khi di chuyển khắp toàn thân. Bắt đầu hội tụ về một hướng.
Nới hội tụ của chúng chính là đan điền khí hải!
Trong cơ thể con người, có ba đại đan điền. Theo thứ tự là hạ đan điền, trung đan điền, cùng với thượng đan điền.
Mà đan điền khí hải, chính là hậu đan điền, nằm ở dưới rốn ba thốn, tập trung các đại huyệt như khí hải, thần khuyết, mệnh môn ...
Những yếu huyệt này chính là trung tâm điều hòa khí huyết, là sinh mạng chi thủy, âm dương chi hội, nộ khí chi nguyên của con người.
Bởi vậy, hạ đan điền, chính là một bộ vị hành công mấu chốt trong Luyện Khí, cũng là nơi yếu hại mà Luyện Khí kỳ võ giả tập trung cải tạo.
Tất cả chân khí, bất luận trong kinh mạch vận chuyển như thế nào, cuối cùng đều phải tiến vào hạ đan điền, tập trung ở khí hải. Đến khi chân khí tích tụ bên trong khí hải đến một trình độ nào đó, nội khí tràn đầy cùng năng lượng đạt tới trạng thái cảm ứng lẫn nhau, ở trong đan điền sẽ hình thành một loại khí tràng, khi vận chuyển sẽ câu thông với thiên địa, cùng thiên địa dung hợp thành nhất thể, lúc này chính là Thiên Nhân cảnh giới.
Thiên Nhân cảnh, chính là từ phàm thai tục cốt của hậu thiên, tiến vào vô thượng thiên đạo. Đến cảnh giới này, thân thể giống như một tiểu vũ trụ, mà thiên địa chính là một vũ trụ lớn. Thân thể cùng thiên địa giống như hai vòng tròn đồng tâm. Thân thể là nhỏ, thiên địa là lớn.
Mà thân thể tu luyện, chính là đem cái vòng tròn nhỏ này không ngừng mở rộng, muốn cùng với vòng tròn lớn của thiên địa không ngừng tiếp cận.
Cái gọi là cùng thiên địa đồng thọ, cùng nhật nguyệt tranh huy, kỳ thật đó chính là việc truy cầu thiên đạo của võ giả.
Bên trong hệ thống võ đạo, trong lúc nội khí tràn đầy này, hình thành một quá trình ngưng tụ, gọi là Kết Đan.
Nội khí cùng năng lượng không ngừng tụ tập ở khí hải, tới một trình độ nhất định, tinh khí sẽ tự động ngưng kết thành đan.
Quá trình này, chính là quá trình mà Trúc Cơ cảnh đột phá lên Thiên Nhân cảnh.
Một khi kết đan thành công, liền như ý nghĩa là đã đột phá trói buộc của phàm thai tục cốt, chính thức bước vào Thiên đạo đại môn, tiến vào Thiên Nhân chi cảnh.
Nội đan, là tiêu chí của Thiên Nhân cảnh!
Thiên Nhân cảnh tu luyện, có “Thất phản cửu hoàn” quá trình. Nói cách khác, trong lúc nội đan ở hạ đan điền kết thành, sẽ từ từ di chuyển tới thượng đan điền, chính là Nê Hoàn cung.
Ở trong quá trình này, nội đan phải đi qua cửu chuyển chu thiên.
Tam chuyển là Duyên Đan, lục chuyển là Ngân Đan, cửu chuyển là Kim Đan!
Đạt đến Cửu chuyển, Thiên Nhân cảnh đã đến đỉnh phong! Thành tựu chính là Kim Đan đại đạo. Cái gì gọi là Kim Đan?
Kim, là vật không bao giờ bị hủy hoại. Cái gọi là Kim Đan, chính là ví như trường sinh bất tử.
Người mạnh nhất trong Vân La Thành thập đại gia tộc, đại đa số cũng chỉ là cường giả cấp bậc Duyên Đan, hơn nữa đại bộ phận là nhất chuyển, nhị chuyển mà thôi.
Nhậm lão phu nhân Quan thị, chính là tam chuyển Duyên Đan, trong Vân La Thành thập đại gia tộc, chính là đỉnh cấp cường giả.
Chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào tứ chuyển, thành tựu Ngân Đan.
Vân La thành chủ La Hiên là cường thế nhất, đã là cường giả đạt tới ngũ chuyển Ngân Đan cấp bậc.
Tu vi ngũ chuyển Ngân Đan, Vân La thành chủ La Hiên đã có đủ năng lực áp đảo rất nhiều cường giả ở Vân La Thành, trở thành người đứng đầu Vân La Thành có quyền uy vô thượng.
Đương nhiên, Nhậm Thương Khung còn cách rất xa những cấp bậc này.
Hôm nay tuy Nhậm Thương Khung phục dụng Đăng Thiên Môn linh dịch, nhưng cũng không có nghĩa là hắn có thể trong nháy mắt tiến vào Thiên Nhân cảnh.
Đương nhiên, Đăng Thiên Môn linh dịch này chính là vật nghịch thiên. Sau khi phục dụng, Nhậm Thương Khung liền có một loại cảm giác thoát thai hoán cốt.
Vật ấy mặc dù không đủ để cho hắn lập tức thành tựu Thiên Nhân cảnh, nhưng ở trên con đường võ đạo Trúc Cơ này, hết thảy chướng ngại cùng gông cùm xiềng xích, tất cả đều đã bị linh dịch này trùng kích phá tan.
Lần thứ nhất Nhậm Thương Khung cảm thấy đại đạo hạt giống trong cơ thể kích động như thế, đó là một loại cảm giác rất phấn chấn cùng vui mừng.
Hiển nhiên, sự kích thích của Đăng Thiên Môn linh dịch với đại đạo hạt giống, so với Trảm Phong Vân bảo đao lúc trước, ít nhất mạnh hơn mười lần.
Dù sao, sự kích thích của Trảm Phong Vân bảo đao, chỉ là một loại cộng minh.
Mà Đăng Thiên Môn linh dịch, là trực tiếp tiến vào bên trong cơ thể, dung hợp hoàn mỹ, sự kích thích đối với đại đạo hạt giống, tự nhiên không phải cái loại cộng minh như chuồn chuồn lướt nước có khả năng so sánh.
- Không hổ là nghịch thiên linh dịch đủ mười thành linh lực...
Nhậm Thương Khung đối với trạng thái thân thể rất hài lòng. Dùng trạng thái thân thể này, dùng độ sinh động của đại đạo hạt giống như vậy, việc tu luyện trong cảnh giới Trúc Cơ, sẽ dễ dàng hơn mười lần!
- Còn có năm tháng...
Hai mắt Nhậm Thương Khung có chút híp lại, bắn ra một đạo tinh quang:
- Tống Lam, hi vọng thượng phẩm Trúc Cơ Đan kia có thể giúp ngươi đột phá đến Trúc Cơ đệ cửu trọng, nếu không, ta sẽ rất thất vọng a...
Nhậm Thương Khung giờ phút này tin tưởng tràn đầy, dùng trạng thái này, năm tháng sau, trước khi Vân La thịnh hội bắt đầu, hắn hoàn toàn có thực lực trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng.
Nếu như dùng trạng thái bình thường, cần phải năm ba năm mới có thể đột phá đến đệ cửu trọng, nhưng trải qua Đăng Thiên Môn linh dịch phạt gân tẩy tủy, lúc này, hoàn toàn có thể rút ngắn xuống còn năm tháng!
Thậm chí, trong vòng một hai năm, hắn hoàn toàn có cơ hội trùng kích Thiên Nhân cảnh!
Thiên Nhân cảnh!
Nghĩ đến ba chữ kia, trong nội tâm Nhậm Thương Khung không khỏi kích động, đây chính là cảnh giới mà biết bao võ giả không cách nào với tới.
Nếu mình có thể ở trước mười tám tuổi tiến vào Thiên Nhân cảnh, này chính là vinh quang bực nào, uy vọng bậc nào?
Phải biết rằng, mười sáu năm trước, Nhậm Đông Lưu ngang trời xuất thế, khi đó Nhậm Đông Lưu đã hơn hai mươi tuổi, dưới gối đã có con trai thứ hai.
Vinh quang năm đó của phụ thân, Nhậm Thương Khung không nhìn thấy được, bởi vì lúc đó, hắn vẫn còn trong tã lót.
Hôm nay, lại là mười sáu năm qua đi, thời đại thuộc về Nhậm Thương Khung hắn rốt cục đã đến!
Bên trong võ tràng, kiếm khí của Nhậm Thương Khung như mưa, bồng bềnh phiêu diêu, lúc như hào quang chói chang rực rỡ, lúc thì như yên vân (khói sương) bồng bềnh ảo mộng.
Toàn Phong Lạc Diệp Kiếm tổng cộng chỉ có ba chiêu, nhưng ba chiêu này có thể diễn biến ra một trăm lẻ tám thức. Dùng chiêu thứ nhất Kim Châm Độ Kiếp mà nói, lúc trước Nhậm Thương Khung một chiêu phát ra, tối đa chỉ có thể phát ra mười ba đạo kiếm khí.
Mà theo tu vi của hắn không ngừng đột phá, Nhậm Thương Khung hôm nay đã có thể phát ra hai mươi bốn đạo kiếm khí.
Hai mươi bốn đạo kiếm khí, còn không phải là tiêu chuẩn cực hạn cùa bộ kiếm kỹ này!
Chung cực của nó, mỗi một chiêu đều có thể phát ra ba mươi sáu đạo kiếm khí, trong ba chiêu, có thể diễn biến ra một trăm lẻ tám đạo kiếm quang!
Nói cách khác, một chiêu Kim Châm Độ Kiếp này, cảnh giới cao nhất, có thể đâm ra ba mươi sáu đạo kiếm khí, nhanh như thiểm điện, xuất quỷ nhập thần, khí thế như phong quyển tàn vân!
Nhậm Thương Khung chỉ là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy, có thể đâm ra hai mươi bốn đạo kiếm khí, kỳ thật đã là siêu cấp thiên tài rồi.
Phải biết rằng, toàn bộ Nhậm thị gia tộc, ngoại trừ lão thái thái là Thiên Nhân cảnh cường giả ra, không người nào có thể phát ra hơn ba mươi đạo kiếm khí.
Mỗi một đạo kiếm khí, chính là một đạo ám kình, có thể trong một cái hô hấp phát ra hai mươi bốn đạo ám kình, đã có năng lực để cho đại bộ phận trưởng lão trong gia tộc xấu hổ không ngừng.
Mồ hôi trên trán Nhậm Thương Khung bắt đầu túa ra, kiếm quang dừng lại, lâm phong mà đứng. Cảm thụ sinh mệnh lực trong khí hải tràn đầy, tinh thần hắn phấn chấn vô cùng.
Kiếm kỹ đạt tới trình độ này, khổ luyện có lẽ đã không cách nào hình thành đột phá. Xem ra, là thời điểm phải ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, tìm kiếm cơ hội đột phá lần nữa!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius