Chương 66: Lôi kéo người của Trình phu nhân
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Có Tiểu Hồi Thiên Đan này thì vết thương của ta sẽ mau lành hơn.
Tiểu Hồi Thiên Đan rất có ích cho Dương Thạc bây giờ.
Lúc trước Dương Thạc bị Dương Tử Hi đánh bị thương, xương tay phải bị gãy, vết thương như vậy dù hắn có Huyết Tinh Thạch Nhũ, Lục Dương chân khí hỗ trợ nhưng muốn lành lại trong thời gian ngắn gần như là chuyện không thể. Năm ngày này Dương Thạc chỉ miễn cưỡng dùng chút sức cánh tay phải.
Mới rồi một kích tay phải phát động toàn ưng tam kích, diệt sát một gã Hắc Y Vệ.
Đó là cực hạn của Dương Thạc, sau này giết hai tên Hắc Y Vệ hắn đều dùng tay trái.
Cho đến bây giờ, bởi vì lúc trước miễn cưỡng phát động toàn ưng tam kích, xương tay phải của Dương Thạc đau âm ỉ, không chừng xương gãy mới khép lại nay vỡ ra rồi.
Muốn hoàn toàn lành lặn không mất mười ngày, nửa tháng là không được.
Bây giờ có Tiểu Hồi Thiên Đan thánh dược trị thương, vết thương sẽ dễ lành hơn.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Vậy đi, ăn một viên Tiểu Hồi Thiên Đan chữa lành vết thương đã.
Dương Thạc lục tìm trên người thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhưng không thấy có thứ gì gì giá trị.
- Hồng Phi, Lục Thúy, đi vào hang núi đi.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đứng ngây như phỗng, vào hang trước, Huyền Ưng Huyết Phi theo sau.
Dương Thạc trở vào hang, khoanh chân ngồi, bỏ một viên Tiểu Hồi Thiên Đan vào miệng. Tiểu Hồi Thiên Đan vào cổ họng biến thành khí thể lạnh lẽo dung vào kinh mạch Dương Thạc, vòng quanh kinh mạch hai vòng, tới chỗ gãy xương tay phải, nhanh chóng tẩm bổ.
Hai nha đầu Hồng Phi, Lục Thúy theo Dương Thạc vào trong hang núi, thấy hắn đang tu luyện, trị thương, lòng có điều muốn nói, ngập ngừng do dự.
Dương Thạc cảm giác dược lực Tiểu Hồi Thiên Đan bắt đầu tự động tẩm bổ chỗ gãy xương, cứ tiếp tục thì cùng lắm một ngày sau chỗ gãy xương sẽ hoàn toàn lạnh lãi. Dương Thạc thở phào, mở mắt ra.
Dương Thạc lạnh nhạt liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, trầm giọng nói:
- Hồng Phi, Lục Thúy, ta biết các ngươi vốn là thị nữ bên cạnh Trình phu nhân, trung thành và tận tâm với bà ta. Hiện tại ta đã xé rách da mặt với Trình phu nhân, các ngươi hiện là thị nữ của ta, kẹt ở bên trong rất khó sinh tồn. Hiện tại cho các ngươi một lựa chọn, trở lại bên cạnh Trình phu nhân hoặc là tiếp tục theo ta, hoàn toàn trung với ta.
- Nếu là trung với Trình phu nhân thì các ngươi đi ngay đi, ta sẽ không miễn cưỡng giữ lại, cũng không xuống tay với các ngươi, coi như trọn vẹn tình chủ tớ của chúng ta.
- Nếu như ở lại bên ta, làm chọn lựa võ đạo của ta thì chỉ cần các ngươi không sinh dị tâm, lúc trước ta đối với Tiểu Địch như thế nào bây giờ đối xử với các ngươi như vậy.
Dương Thạc trầm giọng nói:
- Lúc trước ta chỉ là một phế vật, Tiểu Địch bị bán ra phủ, dù ta có liều mạng cũng không thể cứu nàng ra. Ta không chừng khổ tu, không ngừng tăng lên thực lực, muốn sớm ngày cứu nàng thoát khỏi hố lửa. Hôm nay, ta đã có thực lực, các ngươi là thị nữ của ta, nếu ai bất lợi với các ngươi thì dù phải liều mạng ta cũng đấu với kẻ đó.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục nghe Dương Thạc nói bị xúc động, người run lên.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục liếc nhau, trong mắt có kiên quyết.
Hồng Phi cắn môi, kéo Lục Thúy xoay người hành lễ với Dương Thạc:
- Thiếu gia, chúng ta nguyện ý ở bên cạnh ngươi, làm thị nữ của ngươi.
Hai tiểu nha đầu Hồng Phi, Lục Thúy có thể trở thành thị nữ theo hầu bên Trình phu nhân thì tất nhiên không là loại người cổ hủ.
Trình phu nhân và Dương Thạc, nên chọn bên nào, các nàng có thể tự làm ra quyết định.
Lúc trước các nàng là thị nữ bên người Trình phu nhân, nàng rất sủng ái hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục. Nhưng dù có yêu thương tới đâu thì Hồng Phi, Lục Thúy chỉ là một nha đầu dưới tay Trình phu nhân, nàng đối với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chỉ là thi ơn bé nhỏ, một chút này là các nàng vất vả khổ sở hầu hạ Trình phu nhân đổi lấy.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ở trong mắt Trình phu nhân chỉ là hai thị nữ ti tiện, chẳng phải vì đối phó Dương Thạc mà các nàng bị phái đến bên cạnh hắn đây sao?
Lúc có giá trị lợi dụng thì Trình phu nhân còn chú ý các nàng, nếu như không có giá trị lợi dụng ...
Lúc năm tên Hắc Y Vệ đấu với Dương Thạc, vì không để Trình phu nhân bị liên lụy đã định lăng nhục các nàng rồi giết chết, sinh mạng của các nàng chỉ là lông gà vỏ tỏi trong mắt Trình phu nhân.
Dương Thạc dù không tốt với các nàng bao nhiêu nhưng dù gì đó là tại thân phận của các nàng, nếu các nàng thật lòng thật tình làm người hầu của hắn, Dương Thạc không bạc đãi các nàng. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không trông chờ sẽ có địa vị ngang với Tiểu Địch trong lòng Dương Thạc nhưng ít nhất hắn sẽ không tùy tiện khiến các nàng mất mạng.
Huống chi hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục là được Trình phu nhân phái tới bên cạnh Dương Thạc, giờ nửa đường quay về sẽ bị trách phạt.
Vì các loại nguyên nhân, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục quyết định chọn Dương Thạc.
Dương Thạc mỉm cười nói với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục:
- Các ngươi đã lựa chọn ta thì ta sẽ đối xử với các ngươi như muội muội, được đến cái gì thiên tài địa bảo, công pháp bí điển, cũng sẽ cho các ngươi sử dụng tu luyện!
Dương Thạc nói rồi lấy hai khối Huyết Tinh Thạch Nhũ nhỏ từ trong ngực ra đưa cho Hồng Phi:
- Hai khối này là Huyết Tinh Thạch Nhũ, dùng nó sẽ tăng mạnh tốc độ tu luyện, các ngươi cầm dùng trước đi.
Mặc dù Huyết Tinh Thạch Nhũ quý giá nhưng giờ phút này cần dùng nó thu mua lòng người, Dương Thạc không đến mức keo kiệt. Huống chi hai tiểu thị nữ này đúng là có tư chất siêu tuyệt, có thiên tài địa bảo phụ trợ trong lời nói, tốc độ tu luyện không kém hơn thiếu gia, tiểu thư trong Trấn Quốc Công phủ, mạnh hơn Hắc Y Vệ rất nhiều. Dương Tử Mặc có thể nuôi dưỡng Hắc Y Vệ, Dương Thạc cũng có thể bồi dưỡng thế lực dưới tay mình.
Tương lai Trình phu nhân thấy Dương Thạc bồi dưỡng ra hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đối nghịch với nàng không biết sẽ có biểu tình gì.
- Huyết Tinh Thạch Nhũ?
- Không lẽ là Huyết Tinh Thạch Nhũ mà lúc trước đại công tử từng dùng?
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục thấy Dương Thạc lấy ra thiên tài địa bảo quý giá như vậy cho mình thì kinh ngạc há hốc mồm.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục vội vàng xoay người hành lễ nói:
- Thiếu gia, vật quý giá như vậy chúng ta không dám nhận.
Dương Thạc đặt hai khối nhỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ trước mặt, nói:
- Cho các ngươi thì cứ lấy đi, ta có Huyết Phi hỗ trợ, muốn phát hiện thiên tài địa bảo là chuyện dễ dàng. Không chừng sau này có thứ càng quý giá hơn.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục vội tạ ơn:
- Đa tạ thiếu gia!
Mặt hai tiểu nha đầu đầy hưng phấn, có Huyết Tinh Thạch Nhũ thì các nàng muốn trùng kích đẳng cấp luyện khí không phải chuyện khó.
- Thiếu gia, lần này Trình phu nhân phái chúng ta đến bên cạnh ngài có khiến chúng ta đi Tàng Thư Các chọn lựa hai bộ cao giai công pháp, còn ban cho chúng ta hai viên thông khí đan.
Hồng Phi nói xong lấy ra công pháp, thông khí đan của mình, bây giờ các nàng đã là người của Dương Thạc, tất nhiên không có gì giấu giếm.
Dương Thạc nói:
- Cao giai công pháp, thông khí đan? Trình phu nhân thật là bỏ vốn gốc. Các ngươi tự giữ đi, không cần giao cho ta.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục lại cảm ơn:
- Đa tạ thiếu gia!
Hồng Phi nói với Dương Thạc:
- Đúng rồi thiếu gia, lần trước ngươi đánh bị thương nhị thiếu gia, Trình phu nhân tra được là lục thiếu gia cầm trung giai vũ kỹ cho ngươi, phạt lục thiếu gia quỳ gối trong từ đường gia tộc, không biết bây giờ....
- Cái gì? Lục ca bị phạt quỳ từ đường?
Dương Thạc nghe tin người run rẩy, mặt âm trầm.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 67: Cưỡi Huyền Ưng, xông vào từ đường!
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Nghe Hồng Phi kể, Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Cái gì? Lục ca bị trình phu nhân trách phạt, quỳ trong từ đường dòng họ?
Lục ca Dương Thành vì sao bị Trình phu nhân trách phạt, Dương Thạc biết rõ nguyên nhân hơn ai hết.
Trấn Quốc Công phủ có quy tắc nghiêm ngặt, vốn lấy thiên phú của Dương Thạc là không có tư cách vào tầng hai Tàng Thư Các trong gia tộc, lựa chọn một bộ võ kỹ công pháp cao giai để tu luyện. Nhưng trước khi Dương Thạc so đấu với Dương Tử Hi, Dương Thành đã lấy trong Tàng Thư Các của gia tộc bộ võ kỹ Huyền Ưng tam kích cho Dương Thạc tu luyện, khiến hắn tăng nhanh thực lực, dễ dàng đi vào đỉnh tôi thể, cuối cùng dựa vào bí pháp đốt cháy chân khí trọng thương Dương Tử Hi.
Có thể nói Dương Thạc được như hôm nay toàn nhờ lục ca Dương Thành ban cho.
Nếu không có bộ Huyền Ưng tam kích của Dương Thành thì dù Dương Thạc miễn cưỡng trong vòng ba ngày đi vào đỉnh tôi thể nhưng đối mặt Dương Tử Hi không có nửa phần thắng.
Tuy nhiên, Dương Thành lấy võ kỹ trung giai trong Tàng Thư Các của gia tộc đưa cho Dương Thạc tu luyện là đã xúc phạm gia quy.
Bởi vì vậy Trình phu nhân mới phạt Dương Thành quỳ trong từ đường dòng họ ăn năn.
- Cách ngày ta bị thương Dương Tử Hi đã qua sáu ngày.
- Chắc lục ca quỳ ở từ đường dòng họ sáu ngày rồi.
Nghĩ tới đây sắc mặt của Dương Thạc âm trầm.
Nếu sáu ngày không ăn cơm uống nước, dù là đàn ông làm bằng sắt cũng chưa chắc chịu được. Dù lúc trước Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi cùng nhau tiềm tu thường hơn mười ngày không ăn cơm, nhưng một người một ưng dù gì có Huyết Tinh Thạch Nhũ tùy thời bổ sung khí huyết, tu luyện có lâu hơn cũng không thành vấn đề.
Lục ca Dương Thạc căn bản không có Huyết Tinh Thạch Nhũ phụ trợ, quỳ trong từ đường dòng họ sáu ngày, dù không nguy hiểm tính mạng thì e rằng thân thể suy sụp.
Lòng Dương Thạc tràn ngập tức giận:
- Hay cho Trình phu nhân, không dám ngay mặt đối phó ta thì giận chó đánh mèo lục ca sao?
Rất rõ ràng, lục ca Dương Thành thay Dương Thạc chịu khổ, hắn không thể thờ ơ được.
Dương Thạc lập tức quyết định:
- Bây giờ trở về Trấn Quốc Công phủ, mang lục ca ra khỏi từ đường dòng họ. Nếu Trình phu nhân khiến người ngăn cản thì ... Ai cản đường liền giết ai!
….. …. …. …. …..
Mặt trời lặn xuống núi, sắc trời nhanh chóng tối sầm. Lúc này đã là đầu thu, đêm lạnh lẽo, tiếng côn trùng, ếch kêu không dứt.
Trong Trấn Quốc Công phủ đèn đuốc sáng trưng, vào lúc này trên đến thiếu gia, tiểu thư, hạ đến thị nữ, gia nô đều chưa đi ngủ. Toàn Trấn Quốc Công phủ thỉnh thoảng vang tiếng người, khá náo nhiệt.
Chỉ có một nơi yên tĩnh, đó là từ đường dòng họ của Dương gia.
Từ đường dòng họ của Dương gia là một điện phu không lớn không nhỏ, bên trong thờ phụng liệt tổ liệt tông của Dương gia, bình thường có bốn gia nô khoảng ba mươi tuổi, thực lực sơ giai luyện khí trông coi. Đó là ban ngày, bình thường không ai dám tới gần đây ồn ào, tới buổi tối thì bên này càng thêm yên tĩnh.
Bốn gã gia nô trông coi từ đường dòng họ của Dương gia dù đứng thẳng tắp nhưng mặt hơi buồn ngủ.
- Lục thiếu gia ở trong từ đường dòng họ đã sáu ngày sáu đêm đúng không?
- Hình như là lục thiếu gia cầm võ kỹ trung giai trong Tàng Thư Các giao cho Dương Thạc thiếu gia tu luyện, xúc phạm gia quy. Không đợi phu nhân lên tiếng trách phạt, hắn liền chủ động lại đây quỳ. Nếu phu nhân không cho đứng lên thì sợ là hắn sẽ còn tiếp tục quỳ trong từ đường dòng họ. Dù lục thiếu gia là cảnh giới đỉnh luyện khí nhưng cứ tiếp tục như vậy e rằng sẽ bị suy sụp.
- Hừ! Lần này Dương Thạc trọng thương nhị thiếu gia, phu nhân tức giận nhưng không tiện trút lên người Dương Thạc, giận chó đánh mèo lục thiếu gia cũng là bình thường. Chỉ trách lục thiếu gia gặp phải Dương Thạc.
Bốn gã gia nô cố nén buồn ngủ, nhỏ giọng tán gẫu.
Nội dung cuộc trò chuyện là Dương Thành hiện đang quỳ trong từ đường dòng họ.
Bốn gã gia nô đang nói chuyện thì bỗng trên trời vang tiếng ưng kêu:
- Gru! Gru! Gru!
- A? Cái gì vậy?
- Hình như là ác điểu loại ưng, là con ưng nào dám bay tới bên trên Trấn Quốc Công phủ? Không lẽ không sợ cao thủ trong Trấn Quốc Công phủ bắn chết sao?
Bốn gã gia nô cùng lúc nhìn lên trời, mơ hồ thấy trong bầu trời đêm màu xanh đen có một ác điểu loài ưng to lớn.
- Hay cho súc sinh, dám đến Trấn Quốc Công phủ?
Ác điểu bay tới gần, bỗng có vài tiếng vèo vèo khe khẽ. Mấy thị vệ của Dương phủ nhảy lên nóc, kéo cung, định bắn ác điểu xuống.
Chính lúc này, trên người ác điểu vang thanh âm lạnh băng.
- Ta là thiếu gia thứ tử của Trấn Quốc Công phủ, Dương Thạc, Huyền Ưng này là sủng thú của ta. Các ngươi là thị vệ của Dương phủ, là gia nô của Dương gia, không lẽ muốn bắn chết sủng thú của Dương Thạc sao?
Thanh âm vang dội, trong phút chốc rơi vào tai đám thị vệ.
- Cái gì? Huyền Ưng này là sủng thú của Dương Thạc thiếu gia?
- Hình như lưng con Huyền Ưng có người, là Dương Thạc thiếu gia!
Thị vệ Dương phủ nghe thanh âm, sau đó thấy trên lưng ác điểu có một thiếu niên ngồi ngay ngắn, đúng là Dương Thạc. Bên cạnh Dương Thạc có hai tiểu nha đầu mười bốn, lăm tuổi, là Hồng Phi và Lục Thúy.
- Thật sự là Dương Thạc thiếu gia? Huyền Ưng là sủng thú của hắn? Sao có thể, Dương Thạc thiếu gia thế nhưng có Huyền Ưng đẳng cấp luyện khí làm sủng thú?
Dương Thạc ở trên không trung hét to vang hơn một nửa Trấn Quốc Công phủ. Giờ phút này, trong Trấn Quốc Công phủ, vô số người ngẩng đầu nhìn và Huyền Ưng Huyết Phi trên trời. Họ cảm ứng uy thế có thể so với cường giả luyện khí phát ra từ người Huyền Ưng Huyết Phi, người trong Trấn Quốc Công phủ làm vẻ mặt kinh ngạc.
Trong Ninh Lan Uyển, hai nha đầu mười bốn, lăm tuổi mặc đồ màu lam, tím vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi bay bên trên Trấn Quốc Công phủ.
- Ủa? Hình như Dương Thạc thiếu gia cưỡi con Huyền Ưng bay tới từ đường dòng họ.
- Mau, đi bẩm báo phu nhân!
Hai tiểu nha đầu thấy Dương Thạc cưới Huyền Ưng lao hướng từ đường dòng họ của Dương gia thì giật mình vội đi báo cho Trình phu nhân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lúc này Huyền Ưng Huyết Phi đã bay tới trước từ đường dòng họ.
Huyền Ưng Huyết Phi bềnh bồng trên cao mười trượng, Dương Thạc nhảy xuống, bùm một tiếng đáp xuống sân trống dưới từ đường dòng họ. Dương Thạc nhìn chằm chằm con đường đằng trước có từ đường dòng họ, sải bước đi tới.
- Dương Thạc thiếu gia?
- Thiếu gia, từ đường dòng họ là trọng địa của Dương gia, nếu không có chuyện gì thì xin Dương Thạc thiếu gia hãy dừng bước.
Thấy Dương Thạc chạy nhanh tới, bốn gã gia nô thủ hộ từ đường dòng họ liếc nhau, hai người đứng đằng trước duỗi tay ra muốn ngăn Dương Thạc đi tới.
Dương Thạc không thèm nhìn hai tên gia nô, sắc mặt âm trầm nói:
- A? Các ngươi muốn ngăn cản ta sao?
- Trọng địa của Dương gia thì sao? Ta là thứ tử Trấn Quốc Công phủ, trên người có huyết mạch của Dương gia, chẳng lẽ ta không được vào từ đường Dương gia? Gia nô các ngươi muốn ngăn cản bổn thiếu gia, không cho bổn thiếu gia bái tế liệt tổ liệt tông của Dương gia sao?
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Tránh ra cho ta!
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 68: Quyết liệt, đột phá trong từ đường
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Phu nhân có lệnh chúng ta canh giữ từ đường, nghiêm cấm mọi người tiến vào!
- Dương Thạc thiếu gia, đừng khiến hạ nhân chúng ta khó xử!
Nghe Dương Thạc nói, mấy tên gia nô biến sắc mặt. Hai gia nô ngăn cản Dương Thạc liếc nhau, cứng rắn nói với hắn.
Nghe bốn gã gia nô nói, mặt Dương Thạc âm trầm hỏi:
- A? Trình phu nhân ra lệnh cho các ngươi không cho phép ai đi vào từ đường?
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Trình phu nhân thật là có uy phong, không nàng đã quên Trấn Quốc Công phủ là Dương gia làm chủ sao? Nàng chỉ là một phu nhân chủ mẫu nho nhỏ cai quản gia vụ công phủ. Trong từ đường dòng họ Dương gia ta cung phụng liệt tổ liệt tông Dương gia, nàng vươn xúc tua đến đây, đệ tử Dương gia ta muốn bái tế tổ tông phải xem sắc mặt của nàng? Đại nghịch bất đạo như vậy cũng xứng làm chủ mẫu Dương gia ta sao?
Bốn gã gia nô biến sắc mặt, không ngờ Dương Thạc dám trực tiếp công kích phu nhân chính thê của Trấn Quốc Công phủ.
Bốn gã gia nô nuốt nước bọt khan, không dám nói tiếp.
Dương Thạc quát to:
- Các ngươi ngăn ở đây không lẽ muốn cùng Trấn Quốc Công phủ trở thành cá mè một lứa, vẽ đường cho hươu chạy, trợ Trụ làm bậy sao?
Dương Thạc quát to hùng hồn, chớp mắt bốn gã gia nô có cảm giác giống như người đứng trước mặt răn dạy bọn họ không phải thiếu gia thứ tử của Dương gia, Dương Thạc mà là gia chủ Dương Thạc, Trấn Quốc Công, Dương Thiên.
Bốn gã gia nô bản năng tinh thần run lên.
- Cút ngay!
Dương Thạc hành động, chân liên tục giẫm, mặc kệ hai gia nô cản trở lao tới trước, thẳng hướng cửa chính từ đường dòng họ của Dương gia.
- Nguy rồi!
Hai tên gia nô tỉnh táo lại, Dương Thạc đã đến gần bọn họ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mỗi một bước chân của Dương Thạc là chấn động mặt đất, giống như gây ra động đất. Hai gia nô đẳng cấp luyện khí ở trước mặt Dương Thạc có cảm giác đứng không vững.
Bí pháp Bộ Càn Khôn! Trong bước chân của Dương Thạc dùng tới chấn động bốn gã gia nô. Lúc trước Dương Thạc là đẳng cấp đỉnh tôi thể dùng bí pháp Bộ Càn Khôn có thể ảnh hưởng bộ pháp vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi, bây giờ hắn đả thông ba mươi sáu chỗ âm khiếu, nửa bước luyện khí đẳng cấp, dưới chân thi triển bí pháp Bộ Càn Khôn, đám gia nô của Dương gia mới là sơ giai luyện khí tất nhiên bị ảnh hưởng mạnh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai gia nô tinh thần kích động không đứng vững, Dương Thạc vọt tới. Vang tiếng nổ, hai gia nô văng ra xa ba, bốn trượng, đập mạnh xuống đất, dù chưa bị thương nhưng mặt họ đầy kinh sợ.
- Dương Thạc thiếu gia dừng bước, ngươi thật sự không thể vào từ đường dòng họ!
Thấy Dương Thạc lao tới trước, hai tên gia nô không thể ngăn cản. Còn lại hai gia nô đứng trước từ đường dòng họ cắn răng, lao nhanh che trước mặt hắn.
Hai gia nô vừa buông lời cảnh cáo vừa duỗi tay ra chộp hướng hai vai Dương Thạc, hiển nhiên chúng muốn bắt giữ hắn, không cho hắn đi tiếp.
Hai tên gia nô ra tay, Dương Thạc nheo mắt:
- A? Xuống tay với ta?
Dương Thạc quát to:
- Nanh vuốt thuộc hạ của Dương Tử Mặc, năm tên Hắc Y Vệ ra tay với ta còn chưa thể khống chế được ta, chỉ bằng vào hai ngươi cũng muốn bắt giữ ta sao? Đều cút ngay cho ta, nếu không thì đốt cháy chân khí không thiếu hai oan hồn!
Lục Dương chân khí phát ra từ người Dương Thạc.
Vù vù vù vù vù!
Lục dương chân khí trào ra khỏi người Dương Thạc, bốc cháy hừng hực.
Trảo của hai gia nô mới tới trước mặt Dương Thạc liền cảm giác hơi thở nóng cháy.
- Nguy rồi!
Hai tên gia nô biến sắc mặt, như mèo bị đạp đuôi sợ hĩa kêu lên, vọt ra sau.
- Cút ngay!
Không đợi hai tên gia nô lùi lại, tay trái Dương Thạc co thành nắm đấm đánh hướng một tên. Gia nô bối rối giơ hai chưởng ngăn cản, bị Dương Thạc một đấm đánh bay. Tay phải Dương Thạc trảo, bắt một gã gia nô đập mạnh xuống đất, gia nô nằm ngã ngửa.
Trên người hai tên gia nô chỗ này bị Dương Thạc đụng vào thì đốt cháy chân khí khiến phần đó cháy đen.
Bốn gã gia nô căn bản không thể ngăn cản Dương Thạc.
Khi Dương Thạc đánh lùi bốn gã gia nô, bước vào từ đường dòng họ thì sau lưng hắn có hai tiếng khẽ kêu:
- Dừng tay!
- Dương Thạc thiếu gia, mời ngươi lập tức dừng tay. Phu nhân đã dặn là không cho phép kẻ nào tiến vào từ đường dòng họ. Lục thiếu gia gây ra gia quy nên bị phạt trong từ đường, ngươi xông vào từ đường của Dương gia không lẽ muốn tạo phản sao?
Hai nữ nhân mười bốn, lăm tuổi chạy tới cách sau lưng Dương Thạc không xa, đều là nha đầu hầu hạ Trình phu nhân. Một nàng mặc áo xanh, một mặc áo tím, diện mạo xinh đẹp đáng yêu nhưng giờ thì trợn mắt hạnh trừng Dương Thạc.
- Là Lam Tinh, Tử Ngọc, thị nữ của Trình phu nhân sao?
Dương Thạc không cần quay đầu lại cũng biết hai nữ nhân đúng là hai thị nữ dưới tay Trình phu nhân, mức độ được yêu thương không thua gì hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, hai nàng này tên là Lam Tinh, Tử Ngọc.
- Trình phu nhân phái các ngươi đến ngăn cản ta, đáng tiếc nàng quá xem thường ta.. Chỉ bằng vào các ngươi muốn ngăn cản ta không có chút khả năng.
Dương Thạc mặc kệ hai thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc, tiếp tục đi hướng từ đường dòng họ.
- Dương Thạc, đứng lại cho ta!
Thấy Dương Thạc tiếp tục đi tới, Lam Tinh, Tử Ngọc rất tức giận, bay lên ngăn cản. Bỗng nhiên nghe trên bầu trời có tiếng Huyền Ưng hét to.
- Gru! Gru! Gru!
Ngay sau đó hai bóng dáng màu đỏ, màu xanh từ trên lưng Huyền Ưng bay xuống, đứng trước mặt Lam Tinh, Tử Ngọc.
- Hồng Phi, Lục Thúy, các ngươi ...
Lam Tinh, Tử Ngọc thấy hai người che trước mặt mình là Hồng Phi, Lục Thúy thì kinh ngạc há hốc mồm.
Lam Tinh, Tử Ngọc muốn thoát khỏi Hồng Phi, Lục Thúy quấy rối ngăn cản Dương Thạc đã là chuyện không thể.
Lam Tinh quá sốt ruột, lớn tiếng hét lên:
- Dương Thạc, ngươi không nghe theo lệnh phu nhân, muốn xông vào từ đường dòng họ, không lẽ ngươi muốn hoàn toàn quyết liệt với Trấn Quốc Công phủ sao?
- Quyết liệt?
Nghe Lam Tinh nói, Dương Thạc hơi ngừng lại.
Dương Thạc thản nhiên nói:
- Vì lục ca, dù phải quyết liệt với Trấn Quốc Công phủ thì sao?
Dương Thạc lại cất bước đi hướng từ đường dòng họ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Khi Dương Thạc đi tới cửa từ đường dòng họ thì có tiếng trầm đục phát ra từ bên trong.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong từ đường dòng họ liên tiếp nổ như pháo.
Đám hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, Lam Tinh, Tử Ngọc đều kinh ngạc, bản năng nhìn hướng từ đường dòng họ không biết bên trong xảy ra chuyện gì.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng nổ liên tục truyền ra, một trăm lần, ba trăm lần, tám trăm lần, vẫn vang lên một ngàn năm trăm sáu mươi hai lần mới hoàn toàn ngừng lại.
Tiếp theo có tiếng hét dài phát ra từ từ đường dòng họ.
- Đây là ...
Dương Thạc nghe tiếng hú, mắt sáng ngời.
- Một ngàn năm trăm sáu mươi hai lần nổ, đó là đả thông một ngàn năm trăm sáu mươi hai huyệt khiếu, dấu hiệu đi vào đẳng cấp võ sư. Không lẽ lục ca quỳ trong từ đường dòng họ từ đỉnh luyện khí đột phá tới đẳng cấp võ sư sao?
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 69: Phải phong cảnh tự lập môn hộ
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Đả thông một ngàn năm trăm sáu mươi hai huyệt khiếu, đi vào võ sư đẳng cấp?
Giờ phút này, không chỉ Dương Thạc, bao gồm hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, Lam Tinh, Tử Ngọc, bốn gã gia nô đều thấy rõ ràng dị tượng xảy ra trong từ đường dòng họ Dương gia.
Đột phá?
Có người ở trong từ đường dòng họ đột phá đến võ sư đẳng cấp?
Từ đường dòng họ là trọng địa cung phụng tổ tông gia tộc Dương gia, bình thường không ai tiến vào, bây giờ trong từ đường dòng họ chỉ có một người, đúng là thứ tử Dương Thành vì lén đưa võ kỹ trung giai cho Dương Thạc mà bị phạt quỳ trong từ đường dòng họ sám hối.
Lúc trước Dương Thành là đẳng cấp đỉnh luyện khí, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào cảnh giới võ sư, bây giờ gã ở trong từ đường dòng họ đột phá, dù khiến người kinh ngạc nhưng cũng nằm trong tình lý.
Từ đường dòng họ có tiếng hét dài gần như chấn động toàn Trấn Quốc Công phủ.
Mọi người đều dời mắt về vị trí từ đường dòng họ của Dương gia, nếu không phải đây là nơi trọng địa gia tộc, những người không quan trọng không được vào thì e rằng bây giờ bên ngoài đã bao vây nhiều hạ nhân, gia nô xem náo nhiệt.
Mắt Dương Thạc tỏa sáng nhìn chằm chằm vào từ đường dòng họ:
- Không ngờ lục ca đột phá!
Trong Trấn Quốc Công phủ này Dương Thành xem như là thứ huynh thương Dương Thạc nhất, gã vì hắn thậm chí không tiếc xúc phạm gia quy, bị phạt quỳ trong từ đường dòng họ.
Vì Dương Thành, Dương Thạc dám xông vào trọng địa từ đường dòng họ, thậm chí không tiếc quyết liệt cùng Dương gia.
Bây giờ Dương Thành từ đỉnh luyện khí đột phá bước vào đẳng cấp vớ, trong lòng Dương Thạc thầm mừng thay cho lục ca.
- Dương Thạc thiếu gia, hiện tại lục thiếu gia đã đột phá, ở Dương gia tiền đồ vô lượng, bây giờ ngươi xông vào từ đường dòng họ, quyết liệt với Dương gia thì đẩy lục thiếu gia đi đâu?
Ngay sau đó, hai tiểu thị nữ Huyền Ưng Huyết Phi phản ứng lại, lớn tiếng nói với nói:
- Xin thiếu gia dừng lại, không cần hại người hại mình!
- A? Hai tiểu nha đầu này cũng lanh mồm lanh miệng quá chứ.
Dương Thạc nghe Lam Tinh, Tử Ngọc nói hai câu này thì khựng lại.
Lúc trước Dương Thạc có thể liều mạng, dám kéo hoàng đế xuống ngựa, gần như không kiêng nể gì. Dù Dương Thạc có phải quyết liệt với Trình phu nhân, cùng lắm là cưỡi Huyền Ưng bay sâu vào Yến sơn, không chút dính dáng gì với Trấn Quốc Công phủ nữa. Cũng vì điều này Dương Thạc mới dám xông vào từ đường dòng họ.
Nhưng bây giờ lục ca Dương Thành đột phá đến võ sư đẳng cấp, địa vị trong Trấn Quốc Công phủ tăng vọt, bây giờ nếu Dương Thạc hành động thiếu úy nghĩ thì sợ là sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của lục ca.
Đang khi Dương Thạc suy tư, do dự thì trong từ đường dòng họ vang thanh âm.
- Dương Thạc, ngươi không cần vào, bây giờ ta ra ngay!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một tiếng giòn vang, cửa từ đường dòng họ mở, một bóng dáng thon dài bước ra.
Bóng dáng ấy là nam nhân thanh niên mười sáu, bảy tuổi, vóc dáng hơi gầy, khí thế cực mạnh, mỗi bước ra một bước là đám người Dương Thạc cảm giác khí huyết của nam nhân ồ ạt như trái tim đập, phát ra tiếng thình tịch thình thịch trầm đục.
Nam nhân thanh niên này đúng là Dương Thành.
- Lục ca!
Dương Thạc thấy lục ca Dương Thành đã đột phá, đi ra khỏi từ đường dòng họ, mặt hắn nở nụ cười. Dương Thành cười đáp lại nhưng không nói gì thêm.
Thấy Dương Thành tự mình ra khỏi từ đường dòng họ thì Lam Tinh, Tử Ngọc kinh ngạc nói:
- Lục thiếu gia, ngài ...
Dương Thành liếc hai tiểu thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc, thản nhiên nói:
- A? Bây giờ ta muốn rời khỏi từ đường, có cái gì không ổn sao?
Dương Thành lạnh lùng nói:
- Gia quy của Dương gia, hễ là đệ tử Dương gia đi vào võ sư đẳng cấp là có thể khai môn lập hộ thoát khỏi Dương phủ, không chịu Dương phủ ước thúc. Không lẽ Trình phu nhân muốn ta ở lại trong từ đường dòng họ? Lúc trước ta xúc phạm gia quy, muốn phạt thì phải là phụ thân làm. Trình phu nhân chỉ là tạm quản gia vụ, muốn nhúng tay vào chuyện tông tộc Dương gia ta sao?
Đi vào võ sư đẳng cấp, dựa theo gia quy của Dương gia thì có thể rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, khai môn lập hộ.
Cũng vì vậy Trấn Quốc Công phủ không ước thúc mạnh mẽ với đệ tử võ sư đẳng cấp.
Dương gia bốn đời có vô số đệ tử, sự thật là trừ bỏ một phần thiên phú quá kém bị chuyển đi nông trang ở nông thôn ra gần như sau khi đi vào đẳng cấp võ sư thì rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, khai môn lập hộ.
Đồng lứa tổ phụ của Dương Thạc có một vị thứ tử rời khỏi Trấn Quốc Công phủ ở trong quân dốc sức làm, cuối cùng được phong hầu tước, mặc dù không phải thừa kế hầu tước nhưng rất vinh quang.
Bây giờ Dương Thành đi vào võ sư đẳng cấp, đã có tư cách đứng ngang hàng với Trình phu nhân.
- Dương Thạc, chúng ta đi tiểu viện của ta nói chuyện.
Dương Thành nói xong ngẩng đầu, mau chóng rời khỏi từ đường dòng họ. Lúc Dương Thành đi ngang qua Lam Tinh, Tử Ngọc, hai tiểu thị nữ ngoan ngoãn cúi đầu, không dám ngăn cản.
Mãi khi huynh đệ Dương Thành, Dương Thạc, Lam Tinh, Tử Ngọc, Huyền Ưng Huyết Phi rời đi, Lam Tinh, Tử Ngọc mới ngẩng đầu liếc nhau.
- Lục thiếu gia đột phá? Còn có các nàng Hồng Phi, Lục Thúy thật sự đi theo Dương Thạc? Mau trở về báo chuyện này cho phu nhân!
….. …. …. …. …..
Đêm lạnh lẽo.
Trấn Quốc Công phủ, Dương Thạc, Dương Thành, Huyền Ưng Huyết Phi đứng trong một tiểu viện coi như rộng rãi, đại khí.
Tay Dương Thạc cầm một bầu hồ lô rượu, thỉnh thoảng uống hai hớp, sung sướng ngửa mặt lên trời thét dài:
- Võ sư đẳng cấp, rốt cục đi vào võ sư đẳng cấp!
- Đi vào võ sư đẳng cấp là ta có thể tham gia chọn lựa võ đạo, một hơi đoạt giải nhất. Khi đó có thể phong cảnh khai phủ lập hộ, có thể ở trong phủ cung phụng linh vị của mẫu thân. Mẫu thân, ngài trên trời có linh thiên hãy chờ xem, có một ngày ta sẽ đưa địa vị của ngài lên cao, cao hơn tiện nhân Trình phu nhân!
Dương Thành như người điên, mắt sáng như đuốc bẩn ánh sáng hận thù.
Dương Thạc nhìn lục ca, nhíu mày, lẩm bẩm nhắc lại lời Dương Thành nói:
- Phong cảnh khai phủ lập hộ?
Dương Thành và Dương Thạc giống nhau, đều là thứ tử Dương gia, chẳng qua hắn nhỏ hơn gã hai tuổi. Dương Thạc không biết chuyện quá khứ của Dương Thành, chỉ biết từ lúc hắn nhớ chuyện dường như không thấy mẹ đẻ của gã, rõ ràng là mẫu thân của Dương Thành ở trong Trấn Quốc Công phủ cũng rất khốn khổ.
Bình thường Dương Thành điệu thấp, nội liễm, trầm ổn, hôm nay gần như điên cuồng, Dương Thạc biết đó là tại vì lục ca áp lực lâu lắm, muốn triệt để phát tiết một phen.
Uống hết nguyên bình rượu hồ lô, Dương Thành máu nóng dồn lên não.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lực lượng khí huyết trong người như sắp nổ tung.
Dương Thạc nhìn bộ dáng của Dương Thành, nhíu mày.
"Lục ca vừa mới bước vào võ sư đẳng cấp, cảnh giới không xong, không thể khí huyết nội liễm được, còn uống nữa chỉ sợ sẽ nguy hiểm."
Khi Dương Thành lại cầm hồ lô rượu rót vào miệng, Dương Thạc lắc người tới gần gã, ghì lại hồ lô.
- Lục ca, đừng uống nữa.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 70: Thịnh điển võ đạo kéo dài hai năm.
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Dương Thạc, ngươi mặc kệ ta!
Dương Thành giật nhẹ lại, tiếp tục rót hồ lô rượu vào miệng.
Nhưng hồ lô đến bên môi không có rượu chảy ra, rõ ràng mới nãy Dương Thạc đã uống hết nguyên bình.
Dương Thành cười khổ, tùy tay quăng đi, hồ lô rượu leng keng rớt xuống đất, lăn ra xa.
- Dương Thạc, mới nãy ... Ta đã thất thố.
Dương Thành hít sâu, đã bình tĩnh tâm tình, trở về khí chất trầm ổn, khí huyết vốn cực kỳ dao động dần bình ổn lại.
Dương Thạc không nói gì, hắn biết giờ phút này lục ca có lời muốn nói.
Quả nhiên, ngay sau đó Dương Thành lắc đầu để đầu óc tỉnh táo lại, nói:
- Mười bảy năm trước mẫu thân của ta cũng là một tỳ nữ Dương gia, sau khi sinh ra ta mới trở thành tiểu thiếp của phụ thân. Phụ thân rất yêu thương mẫu thân, thường ở lại chỗ mẫu thân. Khi ta lên hai tuổi thì mẫu thân lại mang thai.
- Chỉ tiếc, tiểu thiếp rốt cuộc chính là tiểu thiếp, mặc dù có thai thì mỗi ngày phải đến chỗ Trình phu nhân phu nhân thỉnh an, nghe lời dạy bảo.
- Khi mẫu thân có thai bảy tháng, một ngày thân thể không khoẻ, không thỉnh an Trình phu nhân. Không ngờ bị Trình phu nhân bắt nhược điểm, đánh ba mươi gậy. Mẫu thân chỉ là một nữ nhân yếu đuối, chịu ba mươi gậy, tối hôm đó đẻ non, gần một tháng sau mất.
Hai sinh mạng chí thân đều tính lên người Trình phu nhân.
Dương Thạc im lặng, so với lục ca thì tình cảnh của hắn trong Trấn Quốc Công phủ xem như khá tốt.
Ánh mắt Dương Thành kiên quyết, lạnh lùng nói:
- Lần này chọn lựa võ đạo Đại Chu triều chỉ cần ta đoạt được giải nhất là có thể giành được danh phận phu nhân cho mẫu thân. Tương lai ta khai phủ lập hộ, là có thể danh chính ngôn thuận cung mẫu thân ở chính đường, nhận hương khói của con cháu ta! Chỉ cần ta ở trong quân không ngừng lập công, mẫu thân có thể không ngừng gia phong, rất có thể vượt qua Trình phu nhân.
Dương Thạc cụp mi mắt, thản nhiên nói:
- Trấn Quốc Công phủ to như vậy cấp bậc nghiêm ngặt, nhiều quy tắc nhưng thiếu đi phần tình người, rời khỏi Trấn Quốc Công phủ cũng tốt.
Giờ phút này, Dương Thạc hâm mộ lục ca Dương Thành. Đi vào võ sư đẳng cấp, tham gia chọn lựa võ đạo Đại Chu triều, sau khi đoạt giải nhất là có thể phong cảnh tự lập môn hộ. Ở trong Trấn Quốc Công phủ khắp nơi bị người ước thúc, không hoàn toàn tự do.
Đầu óc Dương Thạc nhanh chóng xoay chuyển.
"Chọn lựa võ đạo Đại Chu triều sao. Tham gia chọn lựa võ đạo cũng được đấy, dù không thể đoạt giải nhất, nhưng chỉ cần có biểu hiện tốt trong chọn lựa võ đạo thì cũng sẽ nổi tiếng kinh sư. Nếu lập nên danh tiếng to lớn, các thế lực, gia tộc đều mượn sức thì khi đó muốn cứu Tiểu Địch khỏi Ngọc Mạt Lâu dễ dàng hơn nhiều.”
Dương Thạc thở hắt ra, nói:
- Lục ca, ngươi muốn tham gia chọn lựa võ đạo, ta cũng muốn đi theo rèn luyện một phen. Tiếc rằng thực lực của ta chỉ là đỉnh tôi thể, e rằng không lấy được thành tích gì.
Dương Thành nhẹ lắc đầu, nói:
- Đỉnh tôi thể không phải không thể nổi danh trong chọn lựa võ đạo.
- Dương Thạc, ngươi cho rằng chọn lựa võ đạo Đại Chu triều chỉ cần hai, ba tháng là hoàn thành sao? Chọn lựa võ đạo này năm năm một lần, mà mỗi một lần, đều phải trải qua 'Sơ bạt', 'Võ cử', 'Giáo trường diễn võ so đấu'. Ba giai đoạn liên tục kéo dài hai năm.
Dương Thành giải thích với Dương Thạc:
- Chọn lựa võ đạo Đại Chu triều cần võ giả dưới hai mươi tuổi, tôi thể trung giai trở lên. Bình thường thực lực sơ giai luyện khí có thể dễ dàng thông qua sơ bạt, nửa năm sau mới có thể tiến hành võ cử, về phần giáo trường diễn võ so đấu thì cần hơn một năm. Bây giờ dù ngươi chỉ có thực lực đỉnh tôi thể nhưng thông qua sơ bạt không phải việc khó, chỉ cần trong nửa năm đi vào luyện khí trung giai thì sẽ vào võ cử được. Còn phần cuối cùng giáo trường diễn võ so đấu cần có võ sư đẳng cấp mới trổ hết tài năng được.
Nghe Dương Thành giải thích, Dương Thạc kinh ngạc hỏi:
- Chọn lựa võ đạo kéo dài tới hai năm?
Lúc trước bởi vì tư chất của Dương Thạc quá kém, vẫn không thể đột phá tôi thể trung giai, cho nên hắn không quan tâm chọn lựa võ đạo Đại Chu triều.
Bây giờ Dương Thạc hiểu biết sơ về chọn lựa võ đạo Đại Chu triều rồi.
Dương Thạc thầm nghĩ.
"Nói vậy là ta có thể tham gia chọn lựa võ đạo."
Bây giờ thực lực của Dương Thạc so với thiên tài cùng tuổi thì chênh lệch rất lớn.
Nhưng Dương Thạc có Lục Dương Huyền Ưng chân khí để tu luyện, ít nhất có thể cam đoan trong vòng nửa năm thực lực sẽ tăng vọt, thông qua võ cử không thành vấn đề.
- Dường như qua bảy, tám ngày nữa là sơ bạt chọn lựa võ đạo, không biết sẽ thử thách cái gì. ưm, mấy ngày nay có thời gian thì đi Tàng Thư Các trong gia tộc xem sao, thân phận bây giờ của ta đã thể tiến vào tầng thứ hai. Không cần công pháp nhưng võ kỹ linh tinh thì cần nghiên cứu vài bộ.
Lúc này Dương Thạc đã quyết định đấu một phen trên võ đài chọn lựa võ đạo Đại Chu triều.
….. …. …. …. …..
Trấn Quốc Công phủ, trong Ninh Lan Uyển.
Sắc mặt Trình phu nhân ngồi trên chủ vị, hai thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc đứng hầu hai bên.
Dưới tay Trình phu nhân ngồi một nữ nhân, mặc quần áo thanh linh, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, thoạt trông chừng hai mươi bốn, lăm tuổi.
Nữ nhân này là nhị phu nhân của Trấn Quốc Công phủ, bình thê của Dương Thiên, Lạc phu nhân.
- Tỷ tỷ, trước khi công gia bế quan từng nói tỷ tỷ cai quản gia vụ, việc ưu tiên là chọn lựa võ đạo lần này khiến đệ tử Dương gia ta tổ hết tài năng, đừng để hầu môn công phủ khác xem thường. Bây giờ nếu tỷ tỷ so đo với hai tiểu tử Dương Thạc, Dương Thành thì ...
Lạc phu nhân nói rồi cười khẽ.
- Phải rồi, muội muội quên mất, chọn lựa võ đạo lần này trong Trình Hầu phu cũng có một vị đệ tử thiên tài sẽ tham gia. Dương Thành đột phá đến võ sư đẳng cấp, không biết thiên tài trong Trình Hầu Phủ có thực lực gì, có vượt hơn Dương Thành đoạt giải nhất không.
Trình phu nhân là phu nhân của Trấn Quốc Công phủ, địa vị gia tộc của mình không bình thường, nhà mẹ đẻ của Trấn Quốc Công phủ là hầu môn Đại Chu triều. Lần này chọn lựa võ đạo, trong số cháu nhà mẹ đẻ của Trình phu nhân có một vị thiên tài thiên phú siêu tuyệt, có hy vọng đoạt giải nhất.
Lạc phu nhân ẩn ý là Trình phu nhân sợ Dương Thành áp đảo thiên tài Trình phủ nên mới chèn ép gã.
Mặt Trình phu nhân lạnh băng, trầm giọng nói:
- Hừ! Tiểu tử Trình gia có thể đoạt giải nhất hay không là dựa vào bản lĩnh của hắn, liên quan gì Dương Thành?
Trình phu nhân ra lệnh cho Lam Tinh:
- Lam Tinh, sáng sớm mai người đi bảo cho Dương Thành, Dương Thạc lần này họ tham gia chọn lựa võ đạo, đừng bôi nhọ danh vọng của Dương gia!
Lam Tinh nhẹ giọng lên tiếng:
- Tuân lệnh phu nhân!
Lạc phu nhân liếc sắc trời bên ngoài, đứng dậy nói với Trình phu nhân:
- Tỷ tỷ trí tuệ rộng lớn, muội muội bội phục vô cùng. Thời gian không còn sớm, muội muội đi về trước, tỷ tỷ cũng sớm nghỉ ngơi đi.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư