Chung Cực Thần Đạo Tác giả: Nhất Bút Thư Chương 66 : Một Năm Qua Mau
Dịch: Trần Kinh Vân
Converter: sunny281188
Nguồn: Banlonghoi.com
Tác Luân thúc thúc, chúng ta sớm muộn cũng động thủ với năm đại công tước kia, hơn nữa bọn họ có được “Dạ Xoa Quyết” chắc chắn là sẽ không loạn truyền, cái này chỉ để ổn định tâm tư bọn họ mà thôi.” Duy Khắc Lai Ân vừa giải thích cho Tác Luân xong, liền quay đầu nói với Mã Đặc Sâm: “Gia gia, mỗi một quốc gia hẳn là phải có một vài lực lượng tinh nhuệ để thi hành một vài nhiệm vụ đặc thù, ví dụ như bảo hộ quốc vương cùng vương cung, tỷ như hộ vệ thần điện, lực lượng thi hành một vài nhiệm vụ đặc thù có độ khó cao, những nhiệm vụ này đều phải có người có thực lực cường đại mới có thể đảm đương nổi. Bốn bộ pháp quyết này cháu cũng không phải là muốn phổ biến thông dụng ra toàn quân, chẳng qua là để cho hai người huấn luyện quân đội thi hành những nhiệm vụ đặc thù này thôi.”
Tác Luân cùng Mã Đặc Sâm suy nghĩ một chút, cảm thấy lời nói của Duy Khắc Lai Ân rất có lý, mới miễn cưỡng đáp ứng.
Bất quá vào lúc Duy Khắc Lai Ân dạy bọn họ tu luyện “Ngạo Long Quyết”, Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân luôn luôn hữu ý hay vô ý hỏi một vài vấn đề về bốn bộ công pháp như “Minh Vương Quyết”, Duy Khắc Lai Ân vừa nghe là đã biết hai người chuẩn bị đơn giản hóa bốn bản pháp quyết kia đi, đối với hành động này Duy Khắc Lai Ân cũng làm ra vẻ không biết, những gì bọn họ hỏi tới đều một mực giải đáp.
Sau này trong lúc vô tình Duy Khắc Lai Ân mới được Á Lịch Khắc Tư cho biết rằng Mã Đặc Sâm lại rút gọn bốn bộ công pháp kia thành hơn ba mươi bộ pháp quyết đặc hữu, dùng để huấn luyện những nhóm quân đội bất đồng.
Đông qua xuân tới, đảo mắt đã thấy mùa hè mang theo cái nắng chói chang tới, lúc này đã qua một năm, Duy Khắc Lai Ân cũng đã hơn mười tám tuổi rồi.
Trúc Cơ kỳ đối với rất nhiều Tu Chân Giả mà nói chính là một đạo quan ải, có thể bước vào cánh cửa đại đạo hay không, trước hết phải xem đến việc đã Trúc Cơ hay chưa. Có điều việc Trúc Cơ đối với Duy Khắc Lai Ân mà nói cũng không phải chuyện gì khó, hiện giờ hắn đã thuận lợi Trúc Cơ, mơ hồ muốn đột phá tới Trúc Cơ tiền kỳ rồi.
“Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân” là một bộ công pháp luyện thể, chỉ cần sau này không chủ động dừng việc tu luyện lại thì chân nguyên trong cơ thể sẽ tự động vận hành dựa theo lộ tuyến công pháp, hơn nữa còn không ngừng cải thiện thể chất, tăng cường cường độ thân thể. Trải qua một năm tu luyện, thân thể Duy Khắc Lai Ân đã mạnh hơn trước rất nhiều, mặc dù còn cách đỉnh phong tầng thứ nhất một khoảng nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự biến đổi của thân thể. Nhất là máu trong cơ thể hiện tại đã trở nên đậm đặc giống như thủy ngân, trong đó dung nạp đại lượng chân nguyên, thời gian chân nguyên vận chuyển cũng thoải mái hơn nhiều, mỗi giờ mỗi khắc đều tế luyện da thịt toàn thân, nội tạng, xương cốt.
Quan sát quyền đầu lớn nhỏ trong tay, toàn thân trong suốt như thủy tinh, bên trong có một viên cầu Kim Long không ngừng du động, Duy Khắc Lai Ân thở dài một hơi: “Có món đồ này lưu lại cho Tạp Lai vương quốc xem như là đủ rồi, sắp tới có lẽ nên tìm một cơ hội rời đi thôi, cũng tới lúc đi du ngoạn khắp nơi trên đại lục này rồi.”
Nhìn thấy mặt trời chói chang đang dần lặn về phía tây, nhiệt độ từ từ hạ thấp xuống, Duy Khắc Lai Ân liền thu hồi Thùy Tinh Cầu trong tay, trực tiếp tiến vào vương cung.
Duy Khắc Lai Ân cũng không dừng lại nói chuyện với ai mà trực tiếp đi tới luyện võ trường trong vương cung, lúc này cũng là thời gian Á Lịch Khắc Tư tu luyện mỗi ngày.
Còn cách luyện võ trường rất xa, Duy Khắc Lai Ân đã nghe thấy tiếng hô quát truyền ra từ bên trong, thì ra là Tác Luân đang phụng bồi Á Lịch Khắc Tư tôi luyện vũ kỹ. Hắn cũng không quấy rầy hai người mà chỉ lặng lặng đứng nhìn ở đằng xa.
Luyện võ trường này hết sức rộng lớn, chiều dài chiều rộng đều hơn năm mươi thước, lúc nay trong sân đang có hai người quần thảo với nhau, khí thế ngất trời. trên tay hai người đều cầm Phương Thiên Họa Kích dài ba thước, bên hông đeo một thanh trường kiếm, chì thấy một mảng kích ảnh liên tục lóe lên, giống như hai đầu thần long so đấu với nhau.
Phương Thiên Họa Kích này vốn là phỏng theo hình tượng của rồng mà chế thành, tất cả kích pháp cường đại nhất đều lấy hành động của rồng làm mẫu, thi triển tới mức tận cùng là có thể như thần long quần chiến.
Tu luyện “Ngạo Long Quyết” một năm, Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân đều thuận lợi tấn thăng lên cảnh giới Kiếm Tông, thực lực của Á Lịch Khắc Tư cũng đột nhiên tặng mạnh, hiện giờ hắn cũng đã có thực lực Đại Kiếm Sư. Vì để cho ba người họ có thể phát huy lực chiến đấu cường đại, Duy Khắc Lai Ân còn sáng chế ra một bộ kích pháp “Thiên Long Thần Kích”, một bộ kiếm pháp “Thiên Long Thần Kiếm”, hơn nữa lúc tu vị của hắn đạt tới Trúc Cơ kỳ còn dùng tâm hỏa luyện chế ra ba thanh Phương Thiên Họa Kích, ba thanh Thiên Long Kiếm.
Duy Khắc Lai Ân luyện chế Phương Thiên Họa Kích cùng Thiên Long Kiếm cũng là dùng thủ pháp luyện chế pháp khí mà tế luyện. Trong đó Phương Thiên Họa Kích nặng ba trăm sáu mươi lăm cân, Thiên Long Kiếm nặng một trăm tám mươi cân, bàn về sức nặng thì còn nặng so với một người bình thường!
Luyện chế thành binh khí như vậy, trong đó tất nhiên cũng có kinh mạch giống như cơ thể người. Nếu như phối hợp Phương Thiên Họa Kích này với “Ngạo Long Quyết” thi triển ra “Thiên Long Thần Kích” thì uy lực lại càng tăng mạnh! Mỗi ngày Duy Khắc Lai Ân còn dạy bọn họ trong lúc tu luyện nên đem đấu khí trong cơ thể dựa theo kinh mạch cố định mà quán chú vào Phương Thiên Họa Kích cùng Thiên Long Kiếm. Kể từ đó liền tương đương với hai kiện binh khí cùng tu luyện, thậm chí uy lực của cửu nhi cửu chi binh khí này còn có thể so sánh ngang với pháp bảo! Dĩ nhiên muốn thăng cấp thành pháp bảo sợ rằng phải mất mấy trăm năm mới được, chẳng qua muốn cho binh khí này có thể hóa lớn hóa nhỏ dung nhập vào trong thể nội thì chỉ cần hai mươi ba mươi năm là đủ.
Quan sát trong sân thấy Á Lịch Khắc Tư dùng hết khí lực bản thân, Phương Thiên Họa Kích ba trăm sáu mươi lăm cân giống như một con giao long vùng vẫy giữa không trung, Duy Khắc Lai Ân vừa nhìn vừa gật đầu lia lịa. Bàn về thiên phú tu luyện, Á Lịch Khắc Tư hẳn là loại thượng giai, chỉ là phẩm chất “Hổ Khiếu Quyết” của gia tộc Bố Lai Ni Khắc quá kém, tiến độ tu luyện tự nhiên không được nhanh. Bất quá kể từ khi tu luyện “Ngạo Long Quyết”, thực lực Á Lịch Khắc Tư đúng là mỗi ngày đều có tiến bộ, kết quả này vẫn còn phải kể đến việc mỗi ngày hắn phải chia bớt thời gian xử lý quốc sự, nếu không thì không biết hắn còn tiến xa tới đâu.
“Á Lịch Khắc Tư cẩn thận, nhìn Thương Long Tam Kích này!”
Đánh được nửa ngày, Tác Luân nhận thấy thể lực Á Lịch Khắc Tư từ từ tiêu hao, không thể chống đỡ nổi nữa bèn hét lên một tiếng, chuẩn bị kết thúc cuộc chiến đấu này.
“Thương Long Tham Trảo!” Tác Luân mạnh mẽ tiến lên một bước, một kích đánh xuống đầu Á Lịch Khắc Tư, hàn quang trên lưỡi kích lóe lên giống như móng vuốt của thần long phá không đánh thẳng tới trán Á Lịch Khắc Tư.
Á Lịch Khắc Tư cũng không lùi mà tiến tới một bước, hét lớn một tiếng: “Thanh Long Xuất Thủy!” Binh khí trong tay xoay tròn hướng về phía trước đón đỡ, thanh thế không hề thua kém Tác Luân chút nào.
“Đương -----” Hai thanh binh khí nặng kinh người va chạm vào nhau tạo thành một tiếng vang thật lớn, phát ra thanh âm điếc tai nhức óc. Hai người đang đối chiến trên sân đồng thời quát to.
“Thương Long Bài Vĩ!” Nương theo lực đạo phản kích của thần thương trong tay, Tác Luân mạnh mẽ quay người lại, một thương hoành tảo quét về phía Á Lịch Khắc Tư.
“Thanh Long Đạp Vân!” Á Lịch Khắc Tư cũng không chậm chút nào, thân hình mạnh mẽ hạ thấp xuống, cơ hồ là nằm sát trên mặt đất, không chỉ tránh khỏi công kích của Tác Luân mà còn thi triển ra phản kích bén nhọn.
Lúc này sắc mặt Tác Luân đại biến, đấu khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, hét lớn một tiếng: “Thiên Long Hoành Không!”
Chỉ thấy hai tay hay hắn vẫn duy trì chiêu thức Thương Long Bài Vĩ, trường kiếm giắt bên hông tự động phóng ra ngoài, ngăn chặn Phương Thiên Họa Kích của Á Lịch Khắc Tư.
Lúc này đấu khí trên người Á Lịch Khắc Tư cũng chợt bộc phát, ánh sánh Phương Thiên Họa Kích trong tay chợt lóe, tiếp tục tấn công Tác Luân.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Chung Cực Thần Đạo Tác giả: Nhất Bút Thư Chương 67 : Long Châu.
Dịch: Trần Kinh Vân
Converter: sunny281188
Nguồn: Banlonghoi.com
Duy Khắc Lai Ân đứng ở bên cạnh lại thấy rõ ràng, mới vừa rồi Á Lịch Khắc Tư đã thi triển “Lực” tự quyết trong tam tự chân văn, lúc này Phương Thiên Họa Kích trong tay vốn là ba trăm sáu mươi lăm cân ít nhất cũng phải tương đương với một ngàn cân, Thiên Long Kiếm của Tác Luân tuyệt đối không thể cản nổi.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, mặc dù thực lực Tác Luân hơn Á Lịch Khắc Tư đến mười cảnh giới, sử dụng “Ngự” tự quyết cách không thi triển kiếm pháp cũng ngăn cản không nổi công kích của Á Lịch Khắc Tư, chỉ hơi va chạm đã bị văng ra xa. May là Tác Luân đã kịp lấy Thiên Long Kiếm hơi cản trở một chút, Phương Thiên Họa Kích trong tay lập tức vọt tới đón đỡ công kích đã gần tới sát người.
Kình khí hai người va chạm vào nhau liền vang lên tiếng kêu chan chát tản ra bốn phía, chỉ nghe Tác Luân cười ha hả nói: “Hảo tiểu tử, hôm nay thiếu chút nữa là phải ăn quả đắng trong tay ngươi rồi!”
Á Lịch Khắc Tư cũng thở hổn hển thu hồi Phương Thiên Họa Kích, đành cười khổ: “Ba ngày nay thúc thúc liên tục dùng Thương Long Tam Kích để kết thúc trận đấu, nếu cháu không nghĩ ra phương pháp ứng đối thì chẳng phải là quá ngu dốt hay sao!”
“Ha ha, xem ra ngày mai thúc thúc ta đây phải đổi chiêu thức mới rồi.” Đang nói thì Tác Luân đã thấy Duy Khắc Lai Ân cầm một thứ đồ chơi gì đó đi tới, hắn vội vàng nhảy dựng lên hỏi: “Duy Khắc Lai Ân, có phải là cháu vừa mới làm ra đồ vật cổ quái gì không?”
“Ha ha, chỉ là một món đồ chơi nhỏ thôi.” Duy Khắc Lai Ân cười cười đưa Thủy Tinh Cầu trong tay ra.
Tác Luân cẩn thận quan sát Thủy Tinh Cầu trước mắt, chỉ thấy trong đó có một tiểu Kim Long không ngừng bay lượn chung quanh, thỉnh thoảng thì như kim long hành không, khi thì lại như mãnh long nhập thủy, lúc thì quanh quẩn không ngừng trên không trung, lúc thì lại như đang chém giết cùng mãnh thú.
“Hình như đầu Kim Long này có bao hàm ảo diệu gì đó bên trong, chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn thúc cũng không nhìn ra được.” Tác Luân nhìn một hồi lâu rồi cau mày nói.
Ban đầu lúc chỉ dẫn bọn họ luyện tập “Thiên Long Thần Kích”, Duy Khắc Lai Ân từng đưa cho bọn họ mấy chục bức tranh thủy mặc, để cho bọn họ treo ở trong phòng rồi từ từ nghiền ngẫm, vì vậy Tác Luân tự nhiên cũng nhận ra được trong đó có ẩn chứa huyền ảo.
“Trong này hình như bao hàm một bộ kích pháp cùng kiếm pháp lợi hại, mưới vừa rồi đệ có nhìn thấy mấy động tác rất quen mắt, có điều cũng chưa hiểu được hoàn toàn.” Á Lịch Khắc Tư tiếp lời.
Duy Khắc Lai Ân gật đầu đáp: “Hai người cũng biết là “Thiên Long Thần Kích” cùng “Thiên Long Kiếm Pháp” đều từ động tác của rồng diễn biến thành, chẳng qua trên Á Đặc Tây đại lục không có Thần Long tồn tại, cho nên để cho mọi người có thể lĩnh ngộ hai loại vũ kỹ này tốt hơn, ta liền luyện chế khỏa Long Châu này, chỉ cần chăm chỉ quan sát và tính toán các động tác của Kim Long này thỉ có thể từ từ lĩnh ngộ Chân Long ý cảnh, luyện “Thiên Long Thần Kích” cùng “Thiên Long Kiếm Pháp” tới đại thành.”
Khỏa Long Châu này là Duy Khắc Lai Ân tập hợp vân đồng, khoa đấu văn, đậu nha văn cùng vô số chủng chân văn bất đồng viết thành “Long” tự chân văn, sau lại dùng tâm hỏa luyện hóa mà thành. Mặc dù không có lực công kích cùng phòng ngự gì nhưng Kim Long trong đó tập hợp mấy chục loại “Long” tự chân văn huyền bí, ngoại hình không khác Chân Long bao nhiêu, để lĩnh ngộ vũ kỹ thì cũng dư dả.
“A, thật sự thần diệu như thế sao? Vậy trước tiên cứ để thúc nghiên cứu một chút!” Vừa nói Tác Luân liền không chút khách khí nhét khỏa Long Châu vào trong ngực.
Á Lịch Khắc Tư nhìn viên cầu nhô ra trong ngực Tác Luân, ánh mắt hiện lên vẻ không nỡ rời xa, bất quá hắn cũng biết mỗi ngày mình cần phải xử lý không ít quốc sự, không có bao nhiêu thời gian đi tìm hiểu vũ kỹ, không thể làm gì khác hơn là cố gắng nhẫn nhịn.
“Ha ha, Chân Long ý cảnh này cũng không dễ tìm hiểu như vậy đâu, sợ rằng cả đời cũng không thể hiểu thấu hoàn toàn, việc này không cần phải gấp trong nhất thời.” Nói rồi liền quay đầu bảo Á Lịch Khắc Tư: “Đã hơn mười ngày chúng ta không có đi ra ngoài rồi, hôm nay ra ngoài thành dạo chơi một chút chứ?”
Á Lịch Khắc Tư vội vàng nhận lời: “Tốt, ca ca chờ đệ một lát, đệ đi thay đổi y phục rồi sẽ tới ngay.”
Qua mười phút đồng hồ, Á Lịch Khắc Tư đã nhanh chóng tẩy đi mồ hôi trên người, đổi một bộ y phục sạch sẽ, Thiên Long Kiếm vẫn được giắt ở bên hông, hưng phấn kéo Duy Khắc Lai Ân đi ra ngoài thành.
“Ca ca, “Ngạo Long Quyết” do Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền xuống quả nhiên vô cùng huyền diệu, tốc độ khôi phục thể lực cùng đấu khí hơn “Hổ Khiếu Quyết” gấp trăm lần, chỉ một lát mà đệ đã khôi phục hoàn toàn! Hơn nữa “Ngạo Long Quyết” này tùy thời đều có thể vận chuyển tu luyện, ngay cả lúc ngủ thực lực cũng chậm rãi tăng lên, công pháp thần kỳ như vậy trước kia đệ cũng chưa từng nghe nói qua a!” Vừa đi, Á Lịch Khắc Tư vừa nói liên hồi.
“Ngạo Long Quyết” này thoát thai từ “Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân”, tự nhiên cũng có đặc tính tự động tu luyện.
“Ha ha, công pháp của thần tất nhiên là khác xa so với công pháp bình thường. Có điều công pháp cũng chỉ là vậy ngoài thân, muốn tu luyện tới cảnh giới tối cao, cái quan trọng nhất là phải dựa vào bản tâm của mình, nếu không cho dù tu luyện pháp quyết lợi hại hơn nữa cũng uổng công.” Duy Khắc Lai Ân mỉm cười hồi đáp.
“Ca ca yên tâm, đệ chắc chắn sẽ không lười biếng đâu! Còn nữa, mấy ngày gần đây đệ đã từ từ sinh ra cảm giác huyết nhục tương liên với Thiên Long Kiếm, không nghĩ tới cảm giác mà ca ca miêu tả ban đầu đệ lại có thể trải nghiệm nhanh như vậy, thật sự là quá thần kỳ!” Khi nói những lời này, cánh tay vẫn nắm chuôi Thiên Long Kiếm, đấu khí “Ngạo Long Quyết” không ngừng vận hành trong thân kiếm.
Bởi vì đặc tính lúc vận hành “Ngạo Long Quyết”, Mã Đặc Sâm, Tác Luân cùng với Á Lịch Khắc Tư mỗi ngày đều không để kiếm rồi khỏi tay, tùy thời tùy khắc dùng đấu khí tế luyện binh khí, hy vọng sớm đạt tới cảnh giới như Duy Khắc Lai Ân miêu tả, có thể biến lớn hóa nhỏ, thu vào thể nội.
Hai người đi dạo không hề mang theo thị vệ, chỉ chốc lát đã đi tới một trang viên ngoài thành, sau đó lững thững đi vào. Không mang theo thị vệ thật ra cũng không ai có ý kiến gì, trong Tạp Lai vương quốc, những người có thực lực đạt tới Đại Kiếm Sư không có bao nhiêu cả, thị vệ có thực lực ngang với hai người bọn họ thì lại không có, vì vậy mang theo cũng chỉ là gánh nặng, dứt khoát không mang theo thị vệ còn tốt hơn.
Thị vệ trong trang viên tự nhiên không dám ngăn trở, hai người đi thẳng một đường tới mạch điền bên cạnh trang viên, bên trong có một người năm mươi tuổi, khuôn mặt tang thương nhìn thấy vội chạy ra quỳ xuống trước mặt Duy Khắc Lai Ân cùng Á Lịch Khắc Tư: “Thần, Cáp Mặc, bái kiến quốc vương bệ hạ, thân vương điện hạ!”
Á Lịch Khắc Tư thản nhiên nói: “Đứng lên đi, không biết hơn nửa năm nay ngươi có đạt được thành quả gì không a?”
“Bệ hạ, thần dựa theo phương pháp canh tác thân vương điện hạ truyền xuống, sản lượng lương thực hiện tại đã tăng thêm gần một nửa. Chẳng qua muốn tạo ra loại giống mới cần phải có thời gian dài, sợ rằng phải mấy năm mới có thể trồng được.” Cáp Mặc vội vàng khom người hồi báo.
“Ha ha, Cạp Mặc ngươi chính là đại thần nông nghiệp của Tạp Lai vương quốc chúng ta, tất cả sự tình liên quan đến nông nghiệp đều do ngươi chịu trách nhiệm, phương pháp trồng trọt kiểu mới này ngươi phải nghĩ biện pháp nhanh chóng thúc đẩy thông dụng ra cả nước. Bệ hạ sẽ phái trợ thủ đắc lực nhất cho ngươi, ngươi có khó khăn gì cứ việc bẩm báo, bệ hạ nhất định sẽ tạo điều kiện tốt nhất cho ngươi.” Duy Khắc Lai Ân cũng biết đây không phải là chuyện có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, dĩ nhiên sẽ không trách tội hắn.
“Thân vương điện hạ yên tâm, thần nhất định sẽ sử lý tốt việc này, tuyệt không cô phụ kỳ vọng của bệ hạ!” Vừa nói, Cáp Mặc liền quỳ xuống tạ ơn.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Chung Cực Thần Đạo Tác giả: Nhất Bút Thư Chương 68 : Thương Nhân Bỉ Nhĩ.
Dịch: Trần Kinh Vân
Converter: sunny281188
Nguồn: Banlonghoi.com
Cáp Mặc vốn chỉ là một nông dân bình thường, đơn giản là vì hắn có nhiều kinh nghiệm trong việc trồng trọt cây lương thực nên được Duy Khắc Lai Ân tuyển chọn, trở thành người đầu tiên nhậm chức đại thần nông nghiệp ở Tạp Lai vương quốc. Hơn nữa, Duy Khắc Lai Ân còn đem kinh nghiệm canh tác nông nghiệp trước đây trên địa cầu dạy cho hắn, để cho hắn tham khảo rồi tìm ra phương pháp trồng trọt thích hợp nhất cho Tạp Lai vương quốc. Chẳng những vậy Duy Khắc Lai Ân còn dạy cho Cáp Mặc vài loại phương pháp bồi dưỡng hạt giống cao sản và xây dựng trang viện này để cho Cáp Mặc làm nơi nghiên cứu.
Sở dĩ chọn một người nông dân đảm nhiệm chức vụ đại thần nông nghiệp là vì Duy Khắc Lai Ân phát hiện quan viên trong coi nông nghiệp trước kia không hề có kinh nghiệm trồng trọt, đối với việc đồng áng lại biết rất ít, khi có việc xảy ra chắc chắn không thể giải quyết tốt. Cho nên hắn dứt khoát chọn một nông dân kinh nghiệm phong phú rồi để cho một vài quan viên trước kia đi theo làm thủ hạ học tập, trau dồi một vài kiến thức nông nghiệp. Thủ đoạn lựa chọn quan viên lớn mật như thế, hơn nữa dưới sự giám sát của Mã Đặc Sâm, hiện tại ngành nông nghiệp cũng coi như có chuyển biến tốt.
Cáp Mặc vốn là một nông dân, một chữ bẻ đôi cũng không biết, lúc đầu khi hắn nghe thấy mình được phong làm đại thần nông nghiệp cũng đã sửng sốt mãi mà không thể trấn tĩnh tinh thần lại. Được trọng dụng như thế, trong lòng hắn tự nhiên sinh ra sự cảm kích từ tận đáy lòng, có chuyện gì cũng đều liều mạng mà làm a! Sau lại được Mã Đặc Sâm chỉ điểm nhiều lần, mới xem như thích ứng với công việc của mình.
Duy Khắc Lai Ân cùng với Á Lịch Khắc Tư đi vào trong xem xét một vòng, tự mình tới kiểm tra thực hư thành quả nghiên cứu rồi mới hài lòng rời khỏi trang viên.
“Huyền Tiêu Thiên Tôn thật sự là vị thần linh rất quan tâm chăm sóc tín đồ của mình, không nghĩ tới ngay cả loại chuyện nhỏ nhặt như nông canh này cũng chú ý tới như thế!” Vừa đi, Á Lịch Khắc Tư vừa thở dài nói.
Duy Khắc Lai Ân khẽ mìm cười: “Chuyện nông canh này không phải là chuyện nhỏ đâu, bất kể là binh dân hay là quý tộc đều phải dựa vào lương thực để sống, chẳng những vậy đại quân vừa động thì cần mang theo vô số lương thực, vì vậy đây chính là gốc rễ của một nước! Phương thức canh tác lúc trước của Tạp Lai vương quốc quả thật vẫn có chút lạc hậu, chỉ cần cải tiến một chút là năng suất đã tăng thêm một nửa, số lượng lương thực này có thể nuôi sống biết bao nhiêu người, bao nhiêu đội quân, có thể tăng thêm bao nhiêu thu nhập thuế má cho quốc gia đây! Nếu như huynh đoán không sai, trong vòng mười năm, sản lượng lương thực bình quân có thể tăng lên gấp ba, điều này sẽ tạo ra bao nhiêu tài phú a! Chỉ cần một ngành nông nghiệp này là có thể giúp cho thực lực tổng thể của Tạp Lai vương quốc tăng lên gấp đôi!”
Cuộc nói chuyện làm cho trái tim của Á Lịch Khắc Tư đập lên thình thịch, hiện tại hắn là quốc vương của Tạp Lai vương quốc, tự nhiên là vô cùng quan tâm tới thực lực quốc gia của mình, hơn nữa hắn cũng biết Duy Khắc Lai Ân không hề nói sai một lời.
“Gia tăng gấp ba a! Buồn cười thật, trên Á Đặc Tây đại lục có nhiều quốc gia, nhiều quý tộc như vậy mà lại không có một ãi nghĩ tới việc phát triển nông nghiệp để đề cao thực lực quốc gia mình, ngược lại chi lo dùng trọng kim chiêu mộ cường giả.” Á Lịch Khắc Tư lắc lắc đầu, hắn cũng từng là quý tộc, tất nhiên hiểu rõ thói quen của quý tộc.
Tất cả quý tộc đều vô cùng coi trọng thể diện của mình, trong mắt họ thì loại công việc như trồng trọt này là việc làm phi thường đê tiện, thậm chí bọn họ còn đi xem thường những người nông dân bình thường kia, cảm thấy làm công việc này có thể gây tổn hại tới thể diện của mình. Với tâm thái như thế, dĩ nhiên bọn họ sẽ không hề trọng thị nông nghiệp, kết quả là khiến cho kỹ thuật nông nghiệp lạc hậu, sản lượng lương thực bình quân không được đề cao.
Ngay khi bọn họ đang nói chuyện thì có một đoàn xe đang từ từ đi tới ở phía trước, Duy Khắc Lai Ân không khỏi cười nói: “Bệ hạ, ngoại trừ nông nghiệp, một quốc gia muốn trở nên cường đại còn phải phát triển cả thương nghiệp! Vừa hay phía trước có một thương đội, nhìn bộ dáng bọn họ tựu hồ như mới đi mua bán hàng hóa ở phương xa về, không bằng chúng ta cùng đi xem thử một chút?”
“Hay lắm, chúng ta cùng tới xem thử nào!” Á Lịch Khắc Tư cực kỳ tin tưởng lời nói của Duy Khắc Lai Ân, cả hai huynh đệ liền bước tới nghênh đón.
Kể từ khi Á Lịch Khắc Tư ngồi lên vương vị cách đây một năm, Duy Khắc Lai Ân thường xuyên giảng giải đạo lý cùng thuật trị quốc cho hắn. Trong đó có rất nhiều thứ Á Lịch Khắc Tư chưa từng được nghe qua, ví dụ như việc phát triển nông nghiệp và thương nghiệp.
Phát triển nông nghiệp thì còn dễ lý giải, Duy Khắc Lai Ân chỉ cần nói hai ba giờ là Á Lịch Khắc Tư có thể hiểu rồi, nhưng nói về việc buôn bán để làm giàu cho quốc gia, bất kể thế nào hắn cũng nghĩ không thông. Sau này Duy Khắc Lai Ân phải tận hết tâm lực, thậm chí không tiếc đem hai thành thị ra làm thí nghiệm, cuối cùng mới khiến cho Á Lịch Khắc Tư hiểu được diệu dụng của thương nghiệp. Thì ra thương nghiệp cũng không phải là thấp mua cao bán, đầu ki đảo bả, mà là bù đắp nhau xúc tiến sản xuất, muốn cho tất cả dân chúng của một quốc gia trở nên giàu có, trừ thương nghiệp ra thì không còn biện pháp nào khác!
Đối với mỗi một câu nói, mỗi một câu chuyện của Duy Khắc Lai Ân, Á Lịch Khắc Tư đều chép lại trên giấy, hôm nay hắn đã sao chép đầy mấy bản lớn, khi có thời gian rảnh rỗi liền lấy ra nghiên cứu một chút. Những thứ này ngay cả Mã Đặc Sâm trong lúc vô tình thấy được liền khen không dứt miệng, từ đó về sau hắn cũng học Á Lịch Khắc Tư, mỗi khi Duy Khắc Lai Ân nói ra điều gì sâu sắc, cũng đều ghi lại để nghiền ngẫm.
Chờ khi hai người tới gần, người dẫn đầu thương đội thấy người đang đến là quốc vương của mình, lập tức bước nhanh tới, quỳ trước mặt bọn họ.
“Tiểu nhân Bỉ Nhĩ, ra mắt quốc vương bệ hạ, thân vương điện hạ!” Người cầm đầu nọ cung kính hô.
Sau khi để cho tất cả bọn họ đứng dậy, Duy Khắc Lai Ân mới hỏi: “Bỉ Nhĩ, xem các ngươi một đường phong trần mệt mỏi, hẳn là mới trở lại từ phương xa a?”
“Thân vương điện hạ, tiểu nhân nghe theo mệnh lệnh của quốc vương bệ hạ phát ra năm ngoái, hiệu triệu các đại thương gia tích cực buôn bán, bèn lấy ra tất cả tích súc mình dành dụm được, đi ra ngoài mạo hiểm buôn bán một lần. Tính ra đã gần một năm rồi đều hoạt động trong lãnh địa của năm vị đại công tước, cũng đã từng đi đến các nước láng giềng mấy lần, hiện tại bởi vì rời nhà đã lâu, mới trở về một lần, thuận tiện mang theo nhi tử trong nhà ta cùng đi.” Bỉ Nhĩ cẩn thận hồi đáp.
“Nga, ngươi trở lại để mang theo nhi tử ngươi đi cùng? Nói như vậy, một năm này thu hoạch của ngươi cũng không tệ lắm, muốn cho nhi tử ngươi học một ít bản lĩnh kinh doanh sao?” Duy Khắc Lai Ân cười hỏi.
Bỉ Nhĩ nhận ra tính tình Duy Khắc Lai Ân ôn hòa, vì vậy cũng không sợ nữa, ngẩng đầu trả lời: “Nhờ có Huyền Tiêu Thiên Tôn phù hộ, tiểu nhân ra ngoài một chuyến, vậy mà tiền vốn đã tăng thêm năm lần, nhận thấy đây là một con đường phát tài, liền muốn mang theo nhi tử học tập một ít, tương lai cũng có thể kiếm miếng cơm ăn.”
“Một năm mà đã kiếm tiền gấp năm lần? Không biết ngươi ở bên ngoài làm sinh ý gì thế, lần này trở về sau này tính buôn bán thứ gì đây?” Duy Khắc Lai Ân cũng hơi kinh ngạc, bởi vì hiện nay Tạp Lai vương quốc có thể nói là vật liệu thiếu thốn, hàng hóa dùng để mua bán cũng không nhiều lắm. Nhưng mà Bì Nhĩ một năm có thể kiếm tiền gấp năm lần, xem ra cũng là nhân tài buôn bán.
“Hắc hắc, tiểu nhân chỉ là buôn bán một vài thứ lặt vặt, chẳng qua lần này trở lại, trong lòng thật đúng là có chút tính toán. Tiểu nhân phát hiện lương trà mà thần điện dạy cho chúng ta phối trí rất được người bình thường hoan nghênh, lần này trở về chính là muốn mang theo vài xe lương trà bán ra các quốc gia khác.” Ở bên ngoài làm ăn, cuộc sống cũng rất gian khổ, Bi Nhĩ không muốn nói ra những chuyện gian khổ trước mặt quốc vương, cho nên chỉ lựa những chuyện tốt mà nói.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Chung Cực Thần Đạo Tác giả: Nhất Bút Thư Chương 69 : Mị Lực Của Thương Nghiệp.
Dịch: Trần Kinh Vân
Converter: sunny281188
Nguồn: Banlonghoi.com
Duy Khắc Lai Ân hồi đáp: “Buôn bán lương trà đúng là ý kiến hay, vật này chính là sản phẩm độc hữu của Tạp Lai vương quốc chúng ta, nếu bán ra ngoại quốc thì giá ít nhất cũng phải tăng lên gấp trăm lần. Chẳng qua ngươi bán thứ này thì cần phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để cho người ta nhìn ra phương pháp phối trí lương trà, nếu không chờ bọn họ học được thì tài lộ của ngươi sẽ bị chặt đứt. Như vậy đi, lúc trở về ta sẽ phân phó nhân viên thần điện một tiếng, sau này lương trà sẽ trở thành thương phẩm đặc biệt của thần điện Tạp Lai vương quốc chúng ta, tiến hành giữ bí mật phương pháp gia công, ngươi cần bao nhiêu hàng hóa có thể liên lạc với thần điện, thần điện sẽ để giá ưu đãi cho ngươi.”
Thứ lương trà này chính là do Duy Khắc Lai Ân vô tình tìm được trong một lần đi dạo trên núi, cộng với vài loại thảo dược rồi phơi khô dùng để uống, sau đó hắn dạy phương thức phối trí cho nhân viên thần điện, đưa cho từng người đến thần điện tham bái Huyền Tiêu Thiên Tôn, làm cho bọn họ tin rằng đây là vật do thần linh ân tứ. Ban đầu hắn chỉ tiện tay chuẩn bị, cũng không suy nghĩ sâu xa, càng không ngờ tới có người có thể nhìn ra điểm buôn bán mấu chốt trong đó.
“Bán với giá gấp một trăm lần, có phải là quá đen tối hay không?” Á Lịch Khắc Tư kinh ngạc hỏi, vẻ mặt đám người Bỉ Nhĩ ở bên cạnh cũng trở nên ngạc nhiên.
“Ha ha, bệ hạ có điều không biết a, thứ lương trà mang theo mùi vị dã thảo đặc thù này thật ra là hái từ bên trong dãy Mễ Ni Á, sau đó phơi khô chế thành. Theo suy đoán của thần, một người bình thường có khả năng hái ba bốn mươi cân dã thảo mỗi ngày, tiền công không tới mười đồng tệ, hơn nữa theo như tỉ lệ phối trí cùng phơi khô, giá thành một cân lương trà tuyệt đối sẽ không vượt qua nửa đồng tệ! Dựa theo tính toán, một ngày ngày uống hai chén thì một cân có thể uống bốn năm tháng, cho dù bán hơn một trăm đồng tệ một cân, chia đều hai ngày mới hết một đồng tệ, đối với gia đình hơi giàu có ở ngoại quốc cũng không coi là gánh nặng.” Duy Khắc Lai Ân nói với vẻ hời hợt.
Á Lịch Khắc Tư kinh ngạc há hốc miệng, vừa nghe Duy Khắc Lai Ân nói như thế, hắn cũng cảm thấy một đồng tệ để uống lương trà hai ngày là chuyện rất có lời. Nhưng mà rõ ràng vốn của một cân chỉ là nửa đồng tệ, bán với giá hơn một trăm đồng tệ, đây chính là lợi nhuận gấp hai trăm lần a!
Không nói đến Á Lịch Khắc Tư, Bỉ Nhỉ ở bên cạnh lại càng kinh ngạc nhìn Duy Khắc Lai Ân, hắn không nghĩ tới vị thân vương điện hạ này lại tinh thông buôn bán như thế, vừa mới nghe mình muốn kinh doanh lương trà, là đã tính toán quy định ra tiền vốn cùng với giá bán, hơn nữa còn hợp tình hợp lý.
Không để ý tới thần sắc kinh ngạc của mọi người, Duy Khắc Lai Ân lại nói: “Bệ hạ, bây giờ thần cảm thấy chuyện tình thương hội vương thất Tạp Lai vương quốc chúng ta có thể đăng lên nhật báo rồi, chỉ cần thương nhân quốc nội tuân thủ quy định chúng ta đặt ra, thì được mang danh thương hội vương thất, như vậy cũng khiến cho lúc bọn họ làm ăn với các quốc gia khác có thêm một chút thân phận và thể diện.”
“Chuyện tình thương hội đã sớm thương lượng xong phương án hoạt động rồi, chỉ là bởi vì ban đầu phải đợi qua hai năm thì tài chính quốc gia mới sung túc, sau đó sẽ thành lập thương hội. Nếu như huynh cảm thấy hiện tại thời cơ đã chín muồi, thương hội vương thất có thể thành lập ngay bây giờ.” Á Lịch Khắc Tư lập tức tỏ thái độ.
“Bây giờ nhìn lại, kế hoạch phát triển chúng ta hoạch định trước kia vẫn còn hơi bảo thủ, chỉ cần quản lý được huyết mạch thương nghiệp, tài chính vương quốc chúng ta sẽ phát triển rất nhanh, lần buôn bán lương trà này chính là một cơ hội.” Vừa nói Duy Khắc Lai Ân liền quay đầu hỏi: “Bỉ Nhĩ, nếu thương hội vương thất được thành lập, ngươi có nguyện ý cùng làm sinh ý với quốc vương bệ hạ không? Tất nhiên là chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi, lần buôn bán lương trà đầu tiên này, chúng ta cung cấp hàng hóa, ngươi chỉ cần bỏ ra nhân lực vận chuyển là được rồi. Kỳ hạn hợp tác là một năm, lơi nhuận người cùng quốc vương bệ hạ chia đều, ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhìn nụ cười ấm áp của Duy Khắc Lai Ân, Bỉ Nhĩ cảm thấy trước mắt là một mảng hư ảo? Cùng quốc vương bệ hạ hợp tác làm ăn, hơn nữa mình không cần phải chi ra một phân tiền vốn, lại còn được chia một nửa lợi nhuận, ở nơi nào trên Á Đặc Tây đại lục này mới có chuyện tốt như vậy a!
“Thân vương điện hạ, tất cả những gì người nói đều là sự thật sao?” Bỉ Nhĩ có phần không dám tin tưởng.
“Đương nhiên là thật, ta lấy danh nghĩa Huyền Tiêu Thiên Tôn mà thề.” Trong thời khắc mấu chốt, lời của quốc vương bệ hạ chưa chắc đã hữu dụng, nhưng lời của thần côn thì tuyệt đối hữu dụng.
“Tốt lắm, tiểu nhân đồng ý!” Toàn thân Bỉ Nhĩ kích động run rẩy, hắn cảm giác kỳ ngộ lớn nhất cả đời mình đã tới!
Cùng quốc vương bệ hạ hợp tác làm sinh ý, ở những quốc gia khác chỉ có những đại quý tộc lật tay che trời mới có đãi ngộ này a! Chính mình chẳng qua chỉ là một bình dân nho nhò lại có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy, chuyện này quả thật như là trời sập a!
“Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, mặc dù là cùng bệ hạ hợp tác làm sinh ý, nhưng mà thếu má của ngươi một phân cũng không thể thiếu, đừng hy vọng quốc vương bệ hạ sẽ cho người đi cửa sau.”
Những lời nói này của Duy Khắc Lai Ân khiến cho tất cả mọi người đều nở nụ cười, Bỉ Nhĩ thì luôn miệng nói: “Xin thân vương điện hạ yên tâm, thuế thu nhập của tiểu nhân tuyệt đối sẽ giao đủ không thiếu một đồng!”
“Tốt lắm, ngươi đến thành Áo Khắc Lan nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta sẽ phái người đưa ngươi vào cung, chúng ta thương lượng cụ thể việc hợp tác.” Duy Khắc Lai Ân khoát khoát ray rồi cùng Á Lịch Khắc Tư lướt qua đoàn xe, tiếp tục đi về phía trước.
“Xem ra Tạp Lai vương quốc chúng ta còn có rất nhiều tiềm lực có thể khai thác a! Chỉ cần tích cực cổ vũ dân chúng lao động, tài phú mà họ tạo ra đúng là không có cách nào tưởng tượng nổi!” Vừa đi, Duy Khắc Lai Ân không nhịn được mà cảm thán một câu.
“Ca ca, đệ vẫn có điều không hiểu, tại sao chúng ta phải hợp tác buôn bán với Bỉ Nhĩ?” Á Lịch Khắc Tư nói ra nghi vấn trong lòng.
“Lý do hợp tác cùng Bỉ Nhĩ là rất đơn giản, huynh nghĩ là sẽ đào tạo ra một vị anh hùng! Ra trận giết địch, một vị anh hùng có thực lực cường đại sẽ sinh ra hiệu quả tăng cường sĩ khí mà chúng ta không thể lường hết được. Trên phương diện thương nghiệp cũng thế, một người đi đầu đạt được thành quả to lớn sẽ khiến cho rất nhiều người theo đuổi lợi nhuận, đến lúc đó thương nghiệp của Tạp Lai vương quốc sẽ nhanh chóng phát triển. Có điều nhiệm vụ kế tiếp của ngươi càng ngày càng nặng, muốn cổ vũ thương nghiệp phát triển, nhất định Tạp Lai vương quốc chúng ta phải có đầy đủ thương phẩm phong phú, quan trọng nhất là phải có sản nghiệp đặc thù của chúng ta! Hiện tại thì lương trà coi như là một thứ, những cái khác đều cần tới sự cố gắng của ngươi rồi!” Duy Khắc Lai Ân không bỏ lỡ thời cơ giáo huấn những khái niệm tiên tiến cho Á Lịch Khắc Tư.
“A, thì ra thương trường cũng như chiến trường, cũng cần phải có anh hùng a!” Á Lịch Khắc Tư bừng tỉnh, thuận miệng nói thầm: “Chẳng qua trong một năm Bỉ Nhĩ có thể kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ?”
“Nói ra thì đệ nhất định không tin đâu, đợi ngày mai ta dạy cho Bỉ Nhĩ sau này nên buôn bán như thế nào, chỉ cần hắn có thể lĩnh ngộ một nửa những điều huynh dạy thì tiền hắn kiếm được một năm còn nhiều hơn thuế thu một năm của Tạp Lai vương quốc! Hơn nữa huynh chỉ nói là số tiền hắn kiếm được, không bao gồm một nửa của đệ đâu.” Duy Khắc Lai Ân tự tin nói.
“Cái gì, vượt qua thuế má của cả quốc gia? Đây không phải là thoáng cái liền trở thành người phú khả địch quốc rồi sao?” Á Lịch Khắc Tư giật nảy mình, theo bản năng cảm thấy có chút khó tin, nhưng mà hắn hiện tại đã có thói quen tin tưởng mỗi một lời nói của Duy Khắc Lai Ân, ít nhất là đến bây giờ vẫn vậy, không có chuyện gì mà Duy Khắc Lai Ân không làm được.
“Mị lực của thương nghiệp, đệ không tự mình nhận thức thì không cách nào tưởng tượng được đâu!” Duy Khắc Lai Ân làm bộ thâm trầm nói một câu.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Chung Cực Thần Đạo Tác giả: Nhất Bút Thư Chương 70 : Thiên Niên Ưu Đàm Hoa.
Dịch: Trần Kinh Vân
Converter: sunny281188
Nguồn: Banlonghoi.com
“Cách làm của Huyền Tiêu Thiên Tôn đúng thật là không giống với người thường chút nào! Sau chiến dịch thành Khoa Mỗ Lạc, đệ cùng gia gia cứ nghĩ việc Huyền Tiêu Thiên Tôn quan tâm nhất chính là phát triển quân đội, lại không ngờ rằng trong một năm này chúng ta chỉ chủ yếu phát triển nông nghiệp, tăng cường giáo dục trong dân chúng, xúc tiến buôn bán, còn đối với quân đội lại chưa từng chú ý tới. Những quốc gia khác đều nghiêm cấm bình dân học tập văn tự, Tạp Lai vương quốc chúng ta lại đề xướng việc giáo dục toàn dân, trong một năm thành lập rất nhiều trường học ở khắp nơi trên cả nước, giáo sư còn nhận được kiến thức do Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền xuống. Lúc ấy trong lòng đệ còn cảm thấy cách làm này có hơi quái dị, nhưng mà theo thời gian trôi qua, đệ càng cảm thấy cách làm này vô cùng sâu sắc, trí tuệ của thần linh người phàm như chúng ta không thể hiểu rõ a!” Á Lịch Khắc Tư không nhịn được thở dài lần nữa, mỗi khi hắn ở cùng một chỗ với Duy Khắc Lai Ân, trong lòng luôn sinh ra rất nhiều cảm thán.
“Giúp cho dân chúng khỏe mạnh, dạy cho dân chúng hiểu biết tri thức, làm cho con dân giàu mạnh, đây chính là ý nguyện của Huyền Tiêu Thiên Tôn. Bình thường đệ sẽ không nhìn ra những thứ này có thâm ý gì, nhưng một khi tới thời khắc quốc gia nguy vong, đệ sẽ thấy cả một quốc gia bộc phát ra lực lượng cường đại thế nào a! Cứ tin huynh đi, lực lượng này đệ không cách nào tưởng tượng nổi đâu!” Duy Khắc Lai Ân nói một câu vô cùng thâm ảo.
“Ha ha, nếu như có thể lựa chọn, đệ tình nguyện vĩnh viễn không bao giờ thấy được loại lực lượng này, mọi người cứ bình bình an an mà sống là tốt nhất.” Á Lịch Khắc Tư cảm thấy không khí có chút ngưng trọng, cho nên liền cười ha hả phá tan bầu không khí không thoải mái này.
“Nói đúng lắm, nếu tất cả mọi người đều nghĩ như thế thì thiên hạ có thể thái bình rồi! Đã lâu rồi huynh đệ chúng ta không có leo núi, hôm nay có muốn leo lên một lần không? Duy Khắc Lai Ân vừa đề nghị, Á Lịch Khắc Tư lập tức đáp ứng, cho nên hai người rời khỏi đường lớn, đi về hướng Mễ Ni Á sơn mạch.
Hai người một bên thì leo lên núi, một bên thì cười nói vui vẻ, chờ khi lên tới đỉnh núi thì sắc trời đã nhá nhem tối , Duy Khắc Lai Ân cùng Á Lịch Khắc Tư liền bắt đầu ngồi xuống tu luyện.
Bất luận là “Ngạo Long Quyết” hay “Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân” bình thường đều có thể tự động vận hành, nhưng mà hiệu quả tự nhiên không bằng với việc chủ động tu luyện, huống chi linh khí ở trên ngọn núi tinh khiết, tu luyện lại càng là làm ít hưởng nhiều.
Chờ khi Duy Khắc Lai Ân kết thúc việc tu luyện thì trên bầu trời đã đầy sao rồi, từng ngọn gió thổi qua thân thể mang đế một loại cảm giác mát mẻ thích thú.
Nhìn thấy Á Lịch Khắc Tư còn đang tu luyện, Duy Khắc Lai Ân liền đứng lên, tùy tiện đánh ra một bộ quyền pháp. Khí huyết trong cơ thể giống như nước sông chảy cuồn cuộn mãi không dứt, da thịt toàn thân và xương cốt vô cùng sảng khoái giống như được xoa bóp. Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, bộ công pháp “Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân” mà hắn tự nghĩ ra này, khi ngồi xuống tu luyện thì hiệu quả không bằng vừa luyện quyền vừa tu luyện, hình như vừa luyện quyền vừa tu luyện có thể làm cho khí huyết luôn chuyển động trong cơ thể, làm cho thân thể được tu dưỡng tốt hơn.
Đến cảnh giới của Duy Khắc Lai Ân thì đã không cần tu luyện quyền pháp hay kiếm pháp đặc biệt gì cả, chỉ cần vung tay là đã như linh dương quải giác, cực kỳ huyền diệu.
Ngay khi Duy Khắc Lai Ân đang luyện quyền, trong lúc vô tình liền phát hiện một đốm sáng yếu ớt le lói bên trong sơn cốc ở đằng xa.
“Di, đấy là cái gì vậy nhỉ, ta nhớ ở nơi này không hề có người ở mà, chẳng lẽ là loại ma thú hoạt động về đêm sao?” Nghĩ tới đây, Duy Khắc Lai Ân cảm thấy mình hẳn là đi xuống xem thử một chút, nếu không có bình dân đi vào trong núi mà gặp ma thú thì phiền toái rồi.
Bởi vì Á Lịch Khắc Tư còn đang tu luyện, nên Duy Khắc Lai Ân cũng không có đi ngay lập tức mà chú ý quan sát điểm sáng kia, rồi chờ Á Lịch Khắc Tư tu luyện xong.
Bất quá nhìn một lát thì Duy Khắc Lai Ân lại cảm thấy buồn bực, điểm sáng mà hắn phát hiện ra vẫn đứng im ở vị trí cũ, không hề di động, nếu quả thật là ma thú thì không nên bất động như vậy a?
Không bao lâu sau, Á Lịch Khắc Tư cũng đã hoàn thành việc tu luyện của mình, nghe được nghi vấn của Duy Khắc Lai Ân, hắn liền ngưng thần nhìn trong chốc lát mới lên tiếng: “Chỗ này là sơn cốc không hề có người ở, nhưng mà đệ lại không nhớ rõ ma thú gì có thể phát quang vào ban đêm, bất quá năng lực của ma thú thiên kỳ bách quái, nói không chừng thật sự có loài ma thú này, xem ra phải đi kiến thức một phen mới được.”
“Ha ha, may là huynh có một thứ giúp cho chúng ta đỡ không phải đi lại, vừa lúc đem ra thử nghiệm luôn.” Nói rồi Duy Khắc Lai Ân tháo cái túi nhỏ ở bên hông xuống, sau khi mở ra liền có một đám mây mờ mờ bay lên.
Á Lịch Khắc Tư thấy được không khỏi kinh ngạc hỏi: “Đây là cái gì vậy?”
“Đây là Ngũ Sắc Vân, có thể giúp con người phi hành. Khoảng cách từ đây xuống dưới chân núi cũng còn khá xa, chúng ta trực tiếp bay xuống thì nhanh hơn nhiều.” Vừa nói Duy Khắc Lai Ân vừa bấm pháp quyết, đám mây mờ ảo kia quay cuồng một trận liền hóa thành hình dáng của một cái giỏ.
Nhìn Duy Khắc Lai Ân đi tới cái giỏ do đám mây tạo thành, tuy Á Lịch Khắc Tư tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nhưng vẫn không kìm được mà cũng đi tới.
“Lát nữa nhất định không được lên tiếng, nếu đó quả thật là ma thú mà bị dọa chạy mất thì uổng công một phen rồi.” Duy Khắc Lai Ân nhắc nhở một câu, thấy Á Lịch Khắc Tư gật đầu bèn dùng chân nguyên thúc giục Ngũ Sắc Vân. Chỉ thấy đám mây này biến hóa một chút sao cho vừa đủ để bao bọc hai người, sau đó liền bay thẳng về phía đốm sáng trong sơn cốc.
Cái túi bên hông là túi trữ vật mà Duy Khắc Lai Ân chế luyện, chẳng qua đây chỉ là túi trữ vật hạ cấp, bên trong cũng không chứa được bao nhiêu đồ vật cả. Về phần Ngũ Sắc Vân này là Duy Khắc Lai Ân cố ý luyện chế thay cho phương tiện đi bộ, những pháp thuật di chuyển nhanh chóng như Đằng Vân phải có thực lực Kim Đan kỳ mới có thể thi triển, ngự kiếm phi hành cũng cần có thực lực từ Kim Đan kỳ trở lên, cho nên hắn đành luyện chế một vài pháp khí thông dụng để dùng khi cần thiết. Sở dĩ kiện pháp khí này gọi là Ngũ Sắc Vân cũng không phải vì nó có năm màu mà là nó bao hàm năm màu sắc khác nhau. Ngũ Sắc Vân có thể thay đổi màu sắc tùy theo hoàn cảnh xung quanh khiến cho người ta khó lòng nhận ra.
Tỷ như bây giờ, ở trong bầu trời đêm liền biến thành màu xám, nếu không nhìn kỹ thì không phát hiện được.
Hai người ngồi trên Ngũ Sắc Vân bay dọc theo con đường xuống núi, khi bay tới giữa sườn núi, Duy Khắc Lai Ân đột nhiên cảm nhận được một cỗ hơi thở bất thường, vội vàng thúc dục Ngũ Sắc Vân đảo qua sườn núi một vòng. Lúc này hắn lập tức phát hiện nơi hơi thở phát ra là từ một động khẩu màu đen sâu thăm thẳm.
“Nơi này tại sao lại có một cỗ tà khí truyền tới nhỉ, nhìn địa thế thì đây cũng không giống như là địa phương âm tà tụ tập a? Trước hết cứ để qua một bên, chờ ta đi xuống xem đốm sáng kia là thứ gì rồi tính sau.” Xác nhận được nơi tà khí phát ra, Duy Khắc Lai Ân tiếp tục thúc dục Ngũ Sắc Vân bay vào trong sơn cốc.
Chờ khi bay tới gầy, thấy rõ thứ phát ra bạch sắc quang mang, trong lòng Duy Khắc Lai Ân cả kinh: “Thiên Niên Ưu Đàm Hoa, làm sao Á Đặc Tây đại lục lại có thứ đồ vật này?”
Thiên Niên Ưu Đàm Hoa là một loại linh thảo cực kỳ khó kiếm, ba ngàn năm nở hoa một lần, hoa chỉ nở trong một canh giờ, chờ thêm một canh giờ nữa tự nhiên sẽ héo tàn, phải mất thêm ba ngàn năm mới nở hoa lần nữa. Thiên Niên Ưu Đàm Hoa có công dụng dịch kinh tẩy tủy, loại bỏ tạp chất trong cơ thể, là chủ thuốc luyện chế ra Ưu Đàm Ngọc Cơ Đan, không những cải thiện thể chất mà còn giúp cho thanh thần định tâm, có tác dụng kéo dài tuổi thọ! Chỉ là bởi vì Thiên Niên Ưu Đàm Hoa này thật sự khó có được, vì vậy ở Tu Chân Giới, Ưu Đàm Ngọc Cơ Đan thuộc về loại đan dược trong truyền thuyết, thường nhân khó gặp được.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo