Dịch giả: o0zero90o Biên Tập: Song Tinh Nguồn: 4vn http://4vn.eu/
Post bù cho ae, quả thứ 10 cũng là quả cuối cùng
Bình thường ngoài thời gian ngưng luyện pháp lực và tu luyện loại công pháp nào đó, thì tu sĩ còn có thể tu luyện ít nhất một môn kỹ năng chiến đấu cùng một môn kỹ năng phụ trợ. Đương nhiên, ngươi cũng có thể tu luyện nhiều loại kỹ năng cùng lúc, nhưng mỗi loại kỹ năng đều rất uyên thâm, sễ tốn rất nhiều tinh lực, làm chậm trễ quá trình tu luyện. Cho nên, chỉ có một số ít thiên tài mới có thể đa tu, còn tu sĩ bình thường hầu hết chỉ tu luyện một loại, miễn cho lâm vào tình cảnh tham thì thâm.
Kỹ năng chiến đấu bao gồm ngự kiếm thuật, các loại lôi thuật, Ngũ Hành pháp thuật....Về phần kỹ năng phụ trợ như là luyện đan, luyện khí, nghiên cứu pháp trận cùng với những thứ khác. Những điều này chỉ là phân chia đại khái, thực chất mỗi một chủng loại còn được phân chia thành nhiều loại khác nữa. Mà cơ quan luyện khí thuật chỉ là một bộ phận của luyện khí thuật.
Cảnh giới hiện tại của Tiểu Bànđã đc củng cố phi thường vững chắc, hơn nữa có đại lượng dược vật cùng dụng cụ hỗ trợ, khiến cho Tiểu Bàntiến cảnh một cách nhanh chóng. Dưới tình huống như vậy, hắn không cần phải tiếp tục mỗi ngày mười canh giờ khổ tu nữa, bởi vì như vậy sẽ tạo thành hiệu quả ngược lại, làm cho than thể bị tổn thương. Cứ như vậy, trừ bỏ thời gian tu luyện 《 Hỗn Độn Quyết 》” cùng với luyện chế hai loại thần lôi, Tiểu Bàncòn thừa không ít thời gian để cho hắn thuận lợi kiêm tu thêm một kỹ năng phụ trợ.
Đối với Tiểu Bànmà nói, kỹ năng phụ trợ tốt nhất không thể nghi ngờ chính là luyện khí thuật. Nguyên nhân chính là không gian bổn mạng pháp bảo của hắn rất thích hợp cho luyện khí. Không chỉ có đại lượng tài liệu, mấu chốt là các phế phẩm do Tiểu Phàm chế tạo hỏng có thể trực tiếp phân giải nên không cần lo lắng lãng phí tài liệu. Dưới tình huống như vậy, Tiểu Bàncơ hồ có thể tùy ý luyện chế các tài liệu cao cấp.
Mà những tu sĩ khác hiển nhiên sẽ không có điều kiện này, bọn họ có được tài liệu thật không dễ dàng cho nên không thể thường xuyên luyện chế, chỉ có thể thỉnh thoảng luyện chế một chút, có rất ít cơ hội luyện khí nên làm cho kinh nghiệm của họ về vấn đề này tăng lên một cách chậm chạp.
Mặt khác, không quản mỗi khi luyện khí bọn họ đều rất cẩn thận, nhưng có thể nói là nếu bọn họ dùng tài liệu để luyện tập sẽ dẫn đến hỏng hóc rất nhiều, như vậy sẽ phát sinh lãng phí, phàm là luyện khí sư đều phải đau lòng không ngớt.
Mà những tổn hại như thế ở trong không gian này của Tiểu Bànđều không tồn tại, đối với hắn mà nói, luyện khí và chơi đùa cũng giống như nhau, dù sử dụng tài liệu trân quý cũng không khiến hắn đau lòng. Có điều kiện như vậy, Tiểu Bànđã sớm muốn tìm một cuốn bí tịch luyện khí để chơi.
Bất quá, luyện khí là một môn đại học vấn, trên thị trường đều là đồ phổ thông, chỉ có thể luyện chế pháp khí cấp thấp. Gia sản Tiểu Bànnhiều như vậy, làm sao để ý mấy đồ bỏ đi này. Nhưng các bí tich luyện khí cao cấp đều là bí mật bất truyền của người ta, cơ hồ chẳng khác gì là cây rụng tiền ( một loại cây quý trong truyện thần thoại, khi rung có nhiều tiền rơi xuống- ý nói việc không tưởng - DG ), căn bản chẳng ai lấy ra bán
Nhưng thật ra trong Huyền Thiên biệt viện cũng có một ít bí tịch coi như không tệ, có thể luyện chế một ít pháp khí khá mạnh. Nhưng các bí tịch này đều cần một lượng lớn cống hiến môn phái mới có thể học được. Dựa theo tác phong của Tiểu Bàn, hiển nhiên là sẽ không phí khí lực đi kiếm điểm cống hiến môn phái.
Cho nên Tiểu Bànđến tận giờ vẫn không có cơ hội thử luyện khí. Nhưng hắn không ngờ, tại địa phương mà đến cả *** chim cũng không có này, lại có người cứ như vậy tặng không cho mình một bộ luyện khí điển tịch, đây thật đúng là muốn cái gì thì có cái đó.
Căn cứ mặt trên ghi lại, bộ bí tịch này xuất xứ cũng thật không nhỏ, là của một môn phái chuyên về cơ quan luyện khí thuật để lại. Môn phái này ở ngàn năm trước cũng phong quang 1 thời, thậm chí không thua kém Huyền Thiên biệt viện. Nhưng thật đáng tiếc, trong ngàn năm thời gian, môn phái này đã từng bước xuống dốc, cuối cùng trở thành một môn phái ít người biết đến. ít nhất, Tiểu Bàncòn chưa từng nghe qua tên môn phái này.
Bất quá, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, môn phái này tuy rằng đã xuống dốc nhưng bảo vật tổ truyền để lại cũng không ít. Tỷ như cự nỏ, còn có cơ quan phi chu.(tàu phi hành cao tốc).
Thanh niên nhân này cũng không biết là hài tử của người nào trong môn phái, không những có được hai kiện bảo vật tốt như vậy, mà còn giữ cả bí tịch môn phái. Tuy rằng chỉ là sơ cấp bí tịch, ghi lại mấy chục món bảo vật, phương pháp luyện chế đại hình pháp bảo, cao nhất cũng chỉ là cấp bậc của pháp bảo cự nỏ, không có pháp bảo mạnh hơn nữa. Nhưng như thế cũng đã phi thường không tồi rồi, dù sao lấy thực lực của Tiểu Bànmà nói, hiện tại ngay cả cự nỏ kia hắn cũng không chế tạo ra được. Hắn chỉ có thể luyện chế tối đê cấp cơ quan: Thần Tí Liên Hoàn Nỗ.
Tài liệu luyện chế Thần Tí Liên Hoàn Nỗ gồm có nhu cương, huyền thiết, phong đồng làm chính, trộn lẫn một ít trung cấp tài liệu. Mấy thứ này trong không gian bổn mạng pháp bảo cuả Tiểu Bàn đều có. Hắn thấy cái mình thích là thèm, nhịn không được liền móc ra các tài liệu, sau đó dựa theo phương pháp trên ngọc giản bắt đầu luyện chế.
Chỉ thấy Tiểu Bànduổi tay trái ra, Hỗn Độn pháp lực vận chuyển tới lòng bàn tay, thúc giục 《 Hỗn Độn Quyết 》 phát ra Hỗn độn chân hỏa. Một đoàn hỏa diễm u tối xuất hiện trên lòng bàn tay hắn. Đây là bổn mạng chân hỏa mà mỗi tu sĩ đều có thể thôi phát, căn cứ theo công pháp tu luyện mà có sự bất đồng. Tiểu Bàntu luyện chính là Hỗn Độn quyết, thuộc tính Hỗn Độn pháp lực sinh ra chân hỏa mang bộ dạng u tối này.
Đừng nhìn Hỗn Độn chân hỏa này không có gì thu hút, thậm chí có chút khó coi này nhưng lại có uy lực cực kỳ kinh nhân. Kỳ thực, Tiểu Bànvốn cũng không coi trọng chân hỏa tạo ra từ Hỗn Độn quyết, nhưng sau khi sử dụng lại kinh ngạc phát hiện, ngọn lửa màu xám không hợp mắt này lại sắc bén kinh người. Huyền thiết, phong đồng, các tài liệu cấp thấp khác cơ hồ trong giây lát đều có thể hòa tan cực kỳ dễ dàng.
Sau khi hắn hỏi qua Hàn Linh Phương về bổn mạng chân hỏa của nàng có uy lực thế nào, Hàn Ngọc Phương nói cho hắn biết, bởi vì nàng là Hoả hệ tu luyện giả, bổn mạng chân hỏa so với tu sĩ bình thường còn mạnh hơn 1 chút, có thể trong thời gian mấy hơi thở, hòa tan được Huyền Thiết cùng các loại tài liệu cấp thấp khác.
Sau khi so sánh, Tiểu Bànlập tức ý thức được, bổn mạng chân hỏa Hỗn Độn hỏa của mình, tựa hồ so với chân hỏa của Hàn Linh Phượng thì uy lực cao hơn rất nhiều. Bởi vậy có thể suy ra, bản thân tu luyện công pháp 《 Hỗn Độn Quyết 》, nếu so với công pháp của Hàn Linh Phượng tu luyện thì không chỉ cao hơn một cấp bậc. Việc này từng khiến cho Tiểu Bàncao hứng một thời gian.
Khi xuất ra Hỗn độn chân hỏa, thần thức Tiểu Bàn đảo qua, bắt đầu dựa theo trình tự, dẫn dắt các loại tài liệu tiến vào Hỗn Độn hỏa. Trước uy lực khủng bố của Hỗn Độn hoả, mọi loại tài liệu đều hóa thành dịch thể, dung hòa với nhau thành một thể.
Cùng lúc đó, tay phải Tiểu Bàn cũng không có nhàn rỗi, đánh ra từng đạo pháp quyết khắc sâu ở trên đoàn dich thể kim chúc kia. Pháp quyết cùng thần thức phối hợp, đoàn dịch thể kim chúc chậm rãi kéo dài, biến dạng, ước chừng một lúc sau, đã hình thành lên hình dáng một chiếc cự nỏ.
Theo đạo pháp quyết cuối cùng được đánh ra, một tiểu nỗ tinh mỹ màu bạc dài chừng một thước xuất hiện trước mặt Tiểu Bàn. Hắn không để ý đầu đầy mồ hôi, lập tức nắm lấy thưởng thức thành quả lần đầu tiên luyện chế của mình. Ngoại hình tiểu nỏ cùng với hình dáng ghi chép trên ngọc giản giống nhau, trên thân nỏ lóe ra phù chú tựa hồ cũng không sai biệt lắm. Như vậy bắn một mũi tên xem sao?
Nghĩ vậy, Tiểu Bàn liền xuất ra Ngũ Hành tinh thủy, uống vài ngụm bổ sung một chút pháp lực bị tiêu hao, sau đó lấy ra một ít Huyền Thiết, dùng bổn mạng chân hỏa thiêu đốt, rất nhanh liền luyện chế ra một cây nỗ tiễn dài hai tấc. Thứ này rất đơn giản cho nên cơ hồ là trong chớp mắt Tiểu Bàn đã hoàn thành xong.
Dịch giả: darkmonkey Biên Tập: Song Tinh Nguồn: 4vn http://4vn.eu/
Mừng ta ra tù hôm nay post 5c nhé, sang tuần sau sẽ bắt đầu quăng boom
Sau khi luyện chế xong tiểu tiễn, Tiểu Bàn nhanh chóng đưa nó vào một chỗ đặc thù dưới thân của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ . Đây là một cái trữ vật không gian có thể tồn trữ một ngàn mũi tên , nói cách khác , Thần Tí Liên Hoàn Nỗ có thể liên tục không ngừng bắn một ngàn nhát.
Sau đó hắn lại đem một khối quặng thô linh thạch khá lớn đặt ở một nơi trên phần đuôi của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ . Có linh thạch cung cấp linh khí, Thần Tí Liên Hoàn Nỗ có khả năng bắn lien tục không ngừng, cho đến khi nào linh thạch hết năng lượng.
Sau khi chuẩn bị xong, Tiểu Bàn cứ dựa theo lời trên ngọc giản, bắt đầu nắm nhược điềm trên Thần Tí Liên Hoàn Nỗ , hướng bên trong nhẹ nhàng đưa vào một tia linh khí . Nếu Thần Tí Liên Hoàn Nỗ là sản phẩm dạt tiêu chuẩn như trong ngọc giản, vậy nó sẽ tự động kéo dây cung, lên tên, sau đó Tiểu Bản chỉ cần bóp cò một cái là có thể bắn.
Nhưng mà thực hiển nhiên, tác phẩm đầu tiên của Tiểu Bàn cũng không phải là tác phẩm thành công. Khi hắn đưa linh khí vào, lập tức liền nhìn thấy được phù chú, pháp quyết trên Thần Tí Liên Hoàn Nỗ xảy ra chấn động, không đợi hắn kịp phản ứng một cái, chỉ nghe thấy phịch một tiếng vang, Tiểu Bàn không có kinh nghiệm cứ như vậy chịu đựng vụ nổ.
May mắn Tiểu Bàn luyện chế Thần Tí Liên Hoàn Nỗ là cấp thấp nhất, trong đó ẩn chứa linh khí không phải rất nhiều, cho nên sau khi nổ tung uy lực cũng không quá mạnh mẽ, ít nhất so với mậu Thổ thần lôi vẫn còn kém xa. Tiểu Bàn dựa vào thân thể thiết cốt, cuối cùng cũng không bị thương, hữu kinh vô hiểm tránh được một lần bị kiếp.
Chẳng qua tình huống này quá mức bất ngờ, vẫn làm cho Tiểu Bàn hoảng sợ. Không chỉ như thế , Thần Tí Liên Hoàn Nỗ sau khi nổ tung, các mảnh kim chúc nhỏ nứt vụn bắn thẳng lên mặt hắn, làm cho mặt hắn một mảng xanh, một mảng tím, hơn nữa còn sinh ra cảm giác đau ngứa.
Kết quả này tự nhiên làm cho Tiểu Bàn buồn bực không thôi, một bên hắn thu lại mảnh nhỏ trên mặt đất, tùy tay ném vào trong không gian bổn mạng pháp bảo, một bên cười khổ tự nhủ: “Mợ nó! Ta làm sao lại xui xẻo như vậy đây? Tu luyện thần thôi bị oanh tạc thì cũng thôi, tại sao lúc luyện khí thời điểm cũng xảy ra việc này a? Ta chẳng lẻ lại chính là thằng thiên sinh đã xui xẻo trong truyền thuyết sao?”
Sự kiện lần này thật ra là do Tiểu Bàn rõ ràng đã đánh giá thấp khó khăn khi luyện khí. Nếu một tên thái điểu cũng có thể lần đầu luyện khí đã thành công, vậy luyện khí cũng quá là đơn giản đi! Trên thực tế, luyện khí là một học vấn rất đòi hỏi kỹ thuật, chỉ cẩn hơi có sai lầm, tài liệu lập tức sẽ trở thành đồ phế thải, thậm chí còn gây ra nổ mạnh . Đương nhiên, gây ra hỏng tài liệu là không ít, nhưng tình huống nổ mạnh trực tiếp lại không nhiều. Hôm nay Tiểu Bàn lần đầu tiên ra tay lại gặp phải nổ mạnh, vậy cũng chỉ có thể nói rõ hắn đúng là có chút xui xẻo .
Bất quá , Tiểu Bàn thật sự là một hài tử quật cường và nóng nảy, càng là làm hư, hắn vẫn lại càng có động lực. Tỷ như thời gian lần đầu tu luyện Quỳ Thủy Âm Lôi , Tiểu Bàn bị tạc mấy trăm lần, thiếu chút nữa bị nổ thành bán thân bất hoại . Nếu đổi lại là người khác, khẳng định sớm đã không nhịn được, nhưng sừng sốt là Tiểu Bàn lại kiên trì tới cùng, cuối cùng vẫn có thể học xong luyện chế Quỳ Thủy Âm Lôi, dưới điều kiện không có danh sư chỉ điểm lại không có thượng phẩm pháp bảo hộ thân. Tiểu Bàn có thể tu thành lôi thuật như vậy, cũng có thể xem như một chuyện kỳ lạ của Tu Chân Giới. Nếu việc này truyền ra ngoài, hắn nhất định có thể thành danh nhân của Tu Chân Giới.
Mà bây giờ, trên con đường luyện khí lại một lần nữa gặp phải khó khăn không nhỏ, nhưng Tiểu Bàn lại không có chút ý tứ lùi bước nào. Không phải chỉ là nổ mạnh thôi sao? Đến thần lôi nổ mạnh lão tử còn không thèm để ý, chẳng lẽ lại đi sợ một vụ nổ gãi ngữa như vậy?
Phát ra những lời quật cường, Tiểu Bàn không bởi vì khó khăn này mà buông tha, ngược lại hắn bắt đầu điên cuồng luyện chế. Trong mấy ngày kế tiếp, trừ bỏ tu luyện 《 Hỗn Độn Quyết 》 cùng hai loại Lôi thuật, toàn bộ tinh lực và thời gian của hắn đều dùng cho việc luyện chế Thần Tí Liên Hoàn Nỗ .
Một món đồ lại một món đồ phế phẩm từ trong tay của hắn sinh ra, sau đó lại bị ném vào trong Hắc Thổ phân giải thành các loại tài liệu như ban đầu. Tuy rằng vẫn chưa một lần thành công, nhưng Tiểu Bàn vẫn không có nhụt chí, ngược lại càng làm càng hăng. Bởi vì hiện tại hắn đã so với trước kia mạnh mẽ hơn rất nhiều , ít nhất sự cố nổ mạnh đã giảm từ ba lần còn một lần bùng nổ, sau đó lại mười lần mới có một lần nổ mạnh, đây chẳng phải cũng là một loại tiến bộ sao?
Liên tiếp qua vài ngày như thế, có lẽ là ông trời cũng không thể nhịn được nữa. Tiểu Bàn tại không biết qua bao nhiều lần, cuối cùng cũng là chết tạo ra đệ nhất kiện Thần Tí Liên Hoàn Nỗ coi như là hợp cách.
Sau khí lắp một trăm cây nỗ tiễn cùng số lương linh thạch vừa đủ, Tiểu Bàn một hơi bắn ra toàn bộ, đem khẩu đại thiết chung kia bắn thành chi chit như con nhím.
Tiểu Bàn nhận xét uy lực của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ so ra kém hơn pháp bảo cự nỗ của người ta, nhưng là nỗ tiễn này cũng có thể xuyên vào bên ngoài Huyền Thiết chung một tấc. Thành tích này đã làm cho Tiểu Bàn phi thường hài lòng , phải biết rằng, ngay cả là khi hắn dùng kim ưng kiếm đâm vào cũng bất quá được hai ba tấc. Nói cách khác, Thần Tí Liên Hoàn Nỗ uy lực cơ hồ tương đương với một nửa so với hắn ngự kiếm đâm công kích.
Nhưng là Tiểu Bàn ngự kiếm công kích, mỗi lần đều phải vận dụng pháp lực , hơn nữa sau đâm sau hết còn phải thu hồi phi kiếm mới có thể tiếp tục, điều này làm cho thời gian giữa hai lần công kích cũng tương đối dài. Nhưng là Thần Tí Liên Hoàn Nỗ lại không có khuyết điểm như vậy, chỉ cần linh thạch vừa đủ , nỗ tiễn bên trong vừa đủ, như vậy Tiểu Bàn liền có thể liên tục không ngừng bắn ra, tính thời gian phi kiếm công kích lần thứ hai, cũng đủ để cho Thần Tí Liên Hoàn Nỗ bắn ra mười tên. Hơn nữa tiêu hao pháp lực tự thân ít như thế, điều này quả là một ưu thế rất lớn.
Cuối cùng xem như thành công, Tiểu Bàn thỏa mãn vuốt ve Thần Tí Liên Hoàn Nỗ, uống vài ngụm ngũ hành tinh thủy bổ sung pháp lực, thần niệm vừa động sau đó liền ra khỏi bổn mạng không gian. Ngay sau đó Tiểu Bàn đã xuất hiện trong phòng ngủ mình .
Tiểu Bàn vừa mới đi ra , liền lập tức có cảm giác không đúng , trong không khí đã không còn hương vị không khí trong lành tươi mát như trước, thay vào đó là mùi cháy khét, hơn nữa còn xen lẫn trong đó một cỗ huyết tinh.
“Đã xảy ra chuyện!” Tiểu Bàn cơ hồ lập tức ý thức được điểm này. Không nói những lời vô nghĩa, Tiểu Bàn nhanh chóng bước một bước dài lao ra ngoài cửa . Lập tức hắn đã bị khung cảnh đáng sợ trước mắt làm cho ngây người.
Thì ra, Thanh Phong quan lúc này đã muốn từ một chốn yên vui, thanh bình biến thành tình cảnh giống như luyện ngục. Những gian sương phòng đều bốc cháy hừng hực. Những thi thể không lành lặn của các tiểu đạo sĩ trên mặt đất, thân thể bọn họ bị lưỡi dao sắc bén chém thành từng đoạn. Có nhiều thi thể còn bị hỏa hệ đạo pháp thiêu đốt cháy sém, còn có người thậm chí bị quái thú cắn đứt thành mấy mảnh, vết thương trên người cực kỳ thê thảm.
Những đạo sĩ này tuy rằng đối với Tiểu Bàn không có tình cảm sâu nặng, nhưng dù sao đều là thủ hạ của hắn. Nghĩ đến hàng ngày họ hầu hạ hắn, nấu ăn cho hắn, pha trà cho hắn, trợ giúp hắn quản lí công việc. Cũng bởi vì có sự cố gắng của bọn hắn Tiểu Bàn mới có thể thoải mái như vậy. Cho nên trong miệng Tiểu Bàn tuy không nói gì cả, nhưng trong lòng hắn rất là cảm kích. Vốn hắn còn định hảo hảo đi cảm ơn những người này, nhưng lại không nghĩ đến, còn chưa tới ngày đó bọn họ đã bị người ta tàn sát ngay dưới mí mắt của mình!
Chứng kiến khung cảnh thê lương như vậy, nhất thời mắt Tiểu Bàn đỏ lên
Dịch giả: wikipedia Biên Tập: Song Tinh Nguồn: 4vn http://4vn.eu/
Quả thứ 2 mừng ta ra tù
Thanh Phong quán tuy là tiểu đạo quan của đại phái tu chân Huyền thiên biệt viện. Nhưng vì vị trí ở phàm giới nên linh khí thưa thớt, tầm quan trọng cũng không lớn, nên không được coi trọng. Cho nên chỉ an bài một tu sĩ là Tiểu Bản chấn thủ ở đây. Còn lại là đạo sĩ, lo xử lí các loại tạp vụ, tuy có tu luyện nhưng chỉ là hậu thiên công pháp phi thường nông cạn. Tuy thân thể mạnh mẽ hơn không ít so với phàm nhân, nhưng không thể được so sánh được với tu sĩ chính tông.
Có thể nói những đạo sĩ này chính là những phàm nhân cường tráng mà thôi. Theo đạo lí mà nói, thân là tu sĩ chỉ cần không phải là kẻ điên như tà tu thì sẽ không tùy ý ra tay với phàm nhân. Bởi vì đó quả thực là ỷ lớn hiếp nhỏ, truyền ra ngoài chỉ khiến thanh danh tổn hại mà thôi. Đương nhiên khi phàm nhân làm ra những chuyện tình mà người người đều oán, thì lại khác. Tỷ như Tiểu Bàn giết Thái Sư, trảm Tổng đốc, diệt Quốc Trượng, đều vì trước đó bọn chúng đều tàn ác tước đoạt sinh mạng phàm nhân.
Mà bây giờ những đạo sĩ Thanh Phong quán lại không phải như vậy. Bọn họ luôn luôn ẩn cư thế ngoại, không làm chuyện gì xấu mà lại bị giết chết một cách tàn nhẫn như thế. Hành động ti tiện như vậy chỉ có bọn táng tận lương tâm tà phái tu sĩ mới làm được.
Nhưnng là, theo hơi thở còn lưu lại ở hiện trường lại không có một tia tà khí, ngược lại tồn tại linh khí đặc hữu của tu sĩ chính phái. Điều này nói lên một điều, bọn người gây ra vụ thảm sát này là những tu sĩ chính phái.
Sau khi cho ra kết luận, Tiểu Bàn vốn đã sôi gan lại càng thêm giận đến không thể kiềm chế được. Hắn không chịu nổi ngửa mặt lên trời gầm lên: “Mặc kệ các người là ai, ta đều phải đem các người oanh sát thành cặn bã!”
Tiểu Bàn dùng pháp lực tinh thuần gầm lên, giống như Hổ Khiếu Sơn Lâm, thanh chấn trăn dặm, ngọn lửa bập bùng xung quanh đều có chút run lên.
Vừa lúc này có mấy tiếng cười lạnh ở bốn phương tám hướng truyền đến, đồng thời có một âm thanh sắc nhọn, với ngữ khí tràn ngập cừu hận hồi đáp: “Tử mập mạp, ta còn chưa đi tìm ngươi mà ngươi đã đứng ở đây! Lại còn dám xất khẩu cuồng ngôn? Haha, vậy hãy để cho chúng ta xem là ai đem ai oanh sát thành cặn bã!”
Nương theo âm thanh nham hiểm, Tiểu Bàn liền nhận thấy được xung quanh xuất hiện năm cỗ hơi thở cường đại. Tiếp theo, hắn đã nhìn thấy năm tu sĩ bay tới từ tứ phía. Nguyên lai, đám hung thủ không có rời đi ngay, ngược lại còn đang tìm tung tích của Tiểu Bàn tứ phía. Nhưng Tiểu Bàn trốn trong không gian bổn mạng pháp bảo của mình nên bọn hắn không tìm được. Hiện giờ Tiểu Bàn tự mình nhảy ra kêu rống, bọn hắn liền đại hỉ tiến tới bao vây. Sau đó đều tự dừng trên không, cao cao tại thượng nhìn xuống Tiểu Bàn bên dưới.
Cứ việc bị cường địch bao vây, nộ khí trùng thiên của Tiểu Bàn lại không giảm chút nào, ngược lại vẻ mặt đầy sát khí đánh giá đám tu sĩ xung quanh. Trước khi đánh giá thì không sao, vừa đánh giá được tình hình tức khắc khiến Tiểu Bàn hút một ngụm lãnh khí.
Nguyên lai, bốn nam một nữ vây xung quanh, chỉ có một vị thanh niên sắc mặt trắng bệch là tiên thiên cảnh giới, bốn người khác đều là trúc cơ kỳ tu sĩ. Mà Tiểu Bàn thực lực còn yếu, không nhận ra được tu vi của đối phương, nhưng cũng có thể nhận ra bọn hắn cũng không dễ trêu chọc.
Trước tiên là nói về vị nữ tu sĩ duy nhất, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, một thân hồng y, cơ thể đầy đặn tản ra phong vận thành thục của thiếu phụ, một đôi mắt phượng mang theo một nét khinh miệt. Tuy rằng thoạt nhìn nàng có vẻ yếu đuối, nhưng trên thực tế lại nguy hiểm vô cùng. Xung quanh nàng có thể thấy được hơn mười cái cơ quan Hồi Toàn Phiêu (kiểu như bom mê rang á các bơn, nhưng nó lại mang hình dạng phi tiêu) đang không ngừng bay múa.
Loại Hồi Toàn Phiêu này có ba cánh, tạo hình tinh xảo, lớn bằng lòng bàn tay, cả vật thể đen thui. Là một loại cơ quan pháp bảo phi thường lợi hại. Từ ngọc giản luyện khí, TIểu Bàn biết được lai lịch, cách luyện chế cùng phương thức sử dụng nó.
Đừng nhìn vật ấy khéo léo đẹp đẽ, nhưng là sau khi phát ra liền phóng xuất những mũi nhọn cực kỳ lợi hại, thông qua tác động xoay tròn tốc độ cao, hình thành lên một quang bàn rộng mấy trượng. Loại quang bàn này sắc bén vô cùng, có thể cắt kim đoạn ngọc. Hiện trường để lại một số thi thể bị cắt thành đoạn có tám phần là do loại Hồi Toàn Phiêu này tạo thành.
Thứ này trừ bỏ sắc bén ra, thì tệ nhất là bị nó bám theo. Đặc tính bay vòng khiến cho nó có thể tùy ý chọn bất cứ góc độ xảo diệu nào để tập kích. Hơn nữa vừa ra tay chính là hơn mười Hồi Toàn Phiêu, chúng đan chéo nhau, trước sau hô ứng làm cho người ta khó lòng phòng bị, khó mà đón đỡ.
Hơn nữa khi nó phi hành còn có thể phát ra một loại tiếng rít đặc biệt, có thể quấy nhiễu tâm thần mục tiêu lại càng thêm vài phần quỷ dị.
Mặt khác đáng nhắc tới chính là loại phi tiêu này không những có thể tấn công mà còn có thể lợi dụng quang bàn chắn bên người để tiến hành phòng ngự. là một trong số ít những loại pháp khí cao cấp có cả công và thủ.
Nhưng loại Hồi Toàn Phiêu này luyện chế không hề dễ, thân mình nó nhỏ yếu, không chắc chắn, dễ dàng bị cường đại pháp khí phá hủy. Hơn nữa thứ này sử dụng tương đối phức tạp, đối với thần thức yêu cầu cực cao, cho nên những tu sĩ am hiểu sử dụng nó cũng không nhiều. Nhưng là một khi đem loại pháp khí này luyện đến tùy tâm sở dục thì uy lực của nó cũng được mọi người coi trọng.
Mà bây giờ xem cô gái này thoải mái thao tác hơn mười cái là có thể suy đoán ra, nàng hiển nhiên đã đem vật ấy luyện đến cảnh giới đại thành, tuyệt đối là một đối thủ nguy hiểm.
Bên phải nàng là một nam tu sĩ khoảng bốn mươi tuổi, đang tiêu sái vuốt vuốt hai đoạn râu cá trê. Người này hình dáng tiêu sái đứng trên thân một con cơ quan điểu. Cơ quan điểu dưới chân hắn hai cánh mở rộng khoảng chừng hơn 3 trượng, cả cơ thể đều dùng một loại kim chúc màu vàng kim luyện thành, tạo hình uy vũ, cực giống một con hùng ưng nhưng dĩ nhiên nguy hiểm hơn rất nhiều.
Trong ngọc giản cũng có ghi lại thông tin về loại cơ quan kim ưng này. Thứ này một thân lông chim đều là ám khí, không phát uy thì thôi, một khi động cả thân mình có hàng vạn kim vũ bạo xuất, giống như kim tử bay đầy trời, có thể đánh cho địch nhân thành con nhím.
Bên cạnh người này la một người áo xám bộ mặt tiều tụy, bộ dạng hắn uể oải ngổi trên một con tiểu báo thổ hoàng sắc dài hơn hai trượng. Tiểu Bàn vừa nhìn còn tưởng rằng đó là một con báo thật, nhưng tiếp tục quan sát, liền phát hiện ra nó cũng là một loại cơ quan thú, chẳng qua bề ngoài mơ hồ có bọc một loại da giống như da của báo yêu cho nên mới tạo cho người ta một loại ảo giác như vậy.
Cũng chính bởi vì tấm da này ngăn cản tầm mắt, khiến cho Tiểu Bàn không thể nhìn ra được chân diện mục của con báo, mà hắn cũng không đoán ra được nó là vật gì.
Tiểu Bàn bất đắc dĩ chỉ có thể buông tha, đem ánh mắt tập trung đến vị Trúc Cơ tu sĩ sau cùng. Người này một thân áo trắng, bộ dáng tuấn lãng, tuổi rất trẻ, thoạt nhìn cũng chỉ đến hai mươi tuổi. Trên mặt luôn mang theo một nụ cười như có như không, cầm trong tay một kiện Sơn Thủy chiết phiến, không hề dựa vào ngoại vật mà vẫn lăng không vững vàng, tạo nên một loại khí chất tiêu sái.
Tuy rằng người này không để lộ ra cơ quan thú, nhìn như vô hại. Nhưng Tiểu Bàn lại cực kỳ kiêng kụ hắn, không riêng gì vì Tiểu Bàn cảm nhận đến áp lực cực mạnh từ trên người hắn, mà mấy người khác mơ hồ cũng lấy hắn vi tôn. Có thể trở thành người đứng đầu, thì thực lực vốn là mạnh nhất.
Còn về tiểu tử đã đạt tới tiên thiên, Tiểu Bàn khẳng định mình chưa từng gặp qua. Nhưng không biết vì cái gì đối với hắn lại có một cảm giác quen thuộc. Điều này làm cho Tiểu Bàn dị thường khó hiểu!
Dịch giả: honeykiss Biên Tập: Song Tinh Nguồn: 4vn http://4vn.eu/
Quả thứ 3 mừng ta ra tù
Lấy năm đối một, trong đó có bốn tu sĩ Trúc Cơ kì, tình hình hiển nhiên cực kì bất lợi đối với Tiểu Bàn. Nhưng ngay cả đối mặt với khốn cảnh như vậy, Tiểu Bàn vẫn như trước không hề tỏ vẻ sợ hãi.
Chuyện cho tới bây giờ, Tiểu Bàn cũng đã đoán được lai lịch của những người này cùng nguyên nhân vì sao chúng lại làm như thế. Tám phần là có quan hệ đến thanh niên mà mấy ngày trước đây mình diệt sát. Bởi vì những người này đại bộ phận đều có một loại pháp bảo tương tự nhau, người mà mình diệt sát còn có hẳn hai loại pháp bảo giống như vậy, thậm chí còn có ngọc giản ghi chép lại về khôi lỗi thú cùng pháp khí, hiển nhiên đã nói lên bọn họ đều là cùng một phe.
Xem ra chính mình mấy ngày trước đây động tay chân đã làm không sạch sẽ, cho nên bây giờ mới bị tìm tới tận cửa rồi. Hiện tại đám người kia hẳn đã muốn hạ sát thủ, rõ ràng chính là muốn giết người diệt khẩu, tránh việc đắc tội với Huyền Thiên biệt viện. Cho nên dưới tình huống như vậy, Tiểu Bàn cho dù là cầu xin tha thứ cũng không có tác dụng, còn không bằng ra tay đánh cuộc một lần.
Nghĩ vậy, Tiểu Bàn hít sâu một hơi, sau đó trào phúng nói : "Chư vị đều là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, ra tay một cái là liền giết chết được hơn chục vị phàm nhân đạo sĩ, quả nhiên là sát khí thật lớn, uy phong thật mạnh a!"
Nghe thấy Tiểu Bàn trào phúng như vậy, mấy người Trúc Cơ tu sĩ đều không chịu nổi mặt già đỏ lên. Ra tay đối với phàm nhân quả thật là mất phong độ, truyền ra ngoài cũng đủ làm cho mặt mũi của bọn họ bị ném sạch sẽ. Hơn nữa Tiểu Bàn không chỉ lẫm liệt, mà lại còn có khí thế ngất trời, cho nên trong lúc nhất thời mấy người bọn họ đều đuối lý không thể phản bác được.
Bất quá, đám Trúc Cơ kỳ tu sĩ tuy không phản đối, nhưng vị thanh niên Tiên Thiên cảnh giới kia lại thẹn quá hoá giận tiếp lời nói: "Chúng ta sát khí cùng uy phong còn không có bằng ngươi đâu! Hừ, hiện tại còn mồm mép nữa ư? Ta cũng đã cầu xin ngươi tha thứ, chẳng phải là ngươi đã đem ta diệt sát ngay đương trường sao?"
Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, nhất thời ngây ra một lúc, thấy có điều quái lạ bèn nói: "Ta và ngươi cho tới bây giờ đều chưa thấy qua, tại sao lại giết ngươi? Hơn nữa, nếu ta đã đem ngươi giết chết, làm sao ngươi còn có thể đứng ở nơi này a? Chẳng phải là làm ta khó hiểu rồi ư?"
“Ngu ngốc, chẳng lẽ ngươi không biết Tá Thi Hoàn Hồn sao?" Người trẻ tuổi nổi giận mắng: "Nếu không phải là cái tên vương bát đản nhà ngưoi thì nhục thể của ta sao lại bị hủy, ta lại làm sao có thể biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ như hiện tại chứ?"
"Tá Thi Hoàn Hồn?" Tiểu Bàn vừa nghe, lập tức đã hiểu ra! Đây là một loại bí thuật Quỷ tu, làm cho tàn hồn của tu sĩ bị giết trú vào một khối thi thể của người vừa chết khiến cho hắn sống lại. Đương nhiên, người sống lại như vậy nghiêm chỉnh mà nói thì cũng không tính là người sống, nhưng cũng không phải là người chết, có thể tu luyện công pháp, nhưng sau này tiến cảnh sẽ tăng rất chậm, rất khó có thành tựu. Nói một cách khác, người này hoàn toàn đã bị phế đi!
Mà thân thể của người thanh niên trước kia có tư chất coi như là phi thường không tồi, thậm chí so với Hàn Ngọc Phượng cao hơn hẳn một cấp bậc. Nếu hắn tiến vào Huyền Thiên biệt viện, người như hắn có thể trực tiếp tiến vào nội môn. Cho dù là ở một môn phái cỡ trung không có điều kiện bằng Huyền Thiên biệt viện, hắn cũng có thể chưa tới hai mươi đã trở thành Tiên Thiên bảy tám trọng thiên tu sĩ.
Phải biết rằng, Tiểu Bàn tuy là mười sáu tuổi mới tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, đến bây giờ đã quá hai mươi cũng chỉ là Tiên Thiên ngũ trọng thiên. Nếu muốn đến được bằng cảnh giới như hắn, còn phải hơn vài năm nữa mới được. Mà đây còn là do Tiểu Bàn có điều kiện tu luyện xa xỉ mới được vậy. Từ đó có thể thấy được người này trước kia thiên tư thật tốt. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn tu luyện tới Nguyên Anh cảnh giới hẳn cũng không có vấn đề gì.
Thế mà một thiên tài được coi trọng như vậy cũng bởi vì có một chút tranh cãi với Tiểu Bàn, cuối cùng rơi vào tình trạng thân thể bị hủy, pháp bảo mất hết, chỉ có thể dựa vào Tá Thi Hoàn Hồn thuật mà ngắc ngoải sống. Sau này đừng nói tu thành Nguyên Anh, chỉ sợ Trúc Cơ còn vất vả. Có thể nói, cả đời này của hắn đều bị hủy ở trong tay Tiểu Bàn, điều này có thể làm hắn không hận thấu xương đối với Tiểu Bàn sao? Cũng chính bởi vì thế, sau khi sống lại, còn chưa kịp củng cố cảnh giới, hắn liền khẩn cấp mang theo vài vị sư huynh trong môn phái tìm đến báo thù.
Muốn làm rõ ràng nguyên nhân hậu quả của chuyện này, dưới uy áp cường thế của đối phương, Tiểu Bàn vẫn như cũ không hề sợ hãi, chỉ là cười lạnh một tiếng, nói thẳng: "Ngươi bảo rằng đó chỉ là tranh cãi? Vì vài câu nói, ngươi liền dùng cự nỗ pháp bảo bắn ta, nếu không ta phản ứng mau lẹ, chẳng phải là đã chết oan trên tay ngươi sao? Trước ngươi ép ta phải bán linh vật của Huyền Thiên biệt viện, sau ra tay trí mạng đối với ta. Đối với loại người như ngươi, tại sao ta lại không thể giết? Ngươi cho Huyền Thiên biệt viện của chúng ta là địa phương nào? Bất kì thứ mèo mả gà đồng gì đó đều có thể ở trước Huyền Thiên biệt viện diễu võ dương oai sao?"
"Thúi lắm, cái đó cùng với Huyền Thiên biệt viện thì liên quan cái rắm?" Người trẻ tuổi hổn hển nói : "Ta không phải là chỉ là muốn lén tìm ngươi mua linh vật thôi sao? Dù sao thì môn phái của ngươi cũng không biết được ngươi chiếm tiện nghi, trước kia không phải đều là làm như thế sao?"
"Hừ, tên tiền quán chủ kiếm lời cho vào túi tiền riêng, sau khi ta trở về chắc chắn sẽ bẩm báo môn phái để tiến hành nghiêm trị." Sau đó Tiểu Bàn phẫn nộ nói : "Bất quá chuyện tình đó chỉ là một mặt! Hôm nay chư vị tới Thanh Phong quán đã giết hơn mười nhân khẩu, nếu các vị không cho ta một cái công đạo, chỉ sợ việc này không thể bỏ qua được!"
"Ai nha, khẩu khí của vị tiểu huynh đệ này thật sự lớn a! Người không biết còn tưởng rằng ngươi là Kết Đan kỳ tiền bối nha!" Nữ tu sĩ nhịn không được cười lạnh nói.
"Ha ha, đệ tử của Huyền Thiên biệt viện quả nhiên là có khí khái duy ngã độc tôn a! Cho dù chỉ là một tên thái điểu Tiên Thiên cảnh giới, cũng có dũng khí nói năng lỗ mãng với Trúc Cơ kỳ tiền bối a!" Tên cưỡi tiểu báo kia cười lạnh nói: "Tiểu tử kia, dũng khí của ngươi quả thực làm cho ta bội phục sát đất a!"
"Đúng là không biết sống chết!" Tu sĩ đứng ở trên cơ quan điểu khinh thường nói.
"Được rồi, đừng nói chuyện vô nghĩa nữa!" Lúc này vị tu sĩ áo trắng cầm chiết phiến kia bỗng nhiên nói: "Chúng ta không phải đến đây để giảng đạo lý, mà là tới giúp tiểu sư đệ trút giận, đương nhiên còn phải lấy lại bảo vật sư môn bị mất đi nữa! Thanh Phong quán dù sao cũng là sản nghiệp của Huyền Thiên biệt viện, kinh động tới bọn hắn cũng không hay, cho nên cần làm lưu loát một chút! Không được để lộ ra dấu vết gì!"
Nghe được những lời đó của hắn, vài người chung quanh lập tức đều nghiêm túc hẳn lên. Bọn hắn hiểu nếu sự tình hôm nay để Huyền Thiên biệt viện biết được thì nhất định sẽ dấy lên một hồi tinh phong huyết vũ, cho nên tất cả đều lập tức nghiêm túc, nhất định không thể lưu lại tên mập mạp chết tiệt này được.
Cảm nhận được sát ý của mấy người, tâm lý của Tiểu Bàn sớm đã có sự chuẩn bị cho nên cũng không hề sợ hãi, ngược lại sâu trong nội tâm còn sinh ra một loại chiến ý dâng trào. Ban đầu Tiểu Bàn cũng không cảm thấy được như thế, nhưng sau khi Hỗn Độn Quyết tự động vận hành ở trong thân thể hắn, thì rất nhanh hắn liền cảm nhận được trong cơ thể nhiệt huyết đang sôi trào cháy bỏng một cách rõ ràng.
Một cỗ chiến ý từ trên người Tiểu Bàn mạnh mẽ tỏa ra, ngay cả là vài vị Trúc Cơ tu sĩ cũng bị khí thế đột nhiên bùng nổ ấy của Tiểu Bàn làm chấn kinh một chút. Bọn hắn trăm triệu thật không ngờ, dưới việc khí thế chính mình mạnh như vậy bao vây cùng chấn nhiếp, một tên tu sĩ cấp thấp Tiên Thiên ngũ trọng thiên này không những không úy kỵ, mà lại còn có thể bộc phát ra chiến ý dâng trào như vậy.
Thấy một màn như vậy, bọn hắn đều không chịu nổi lâm vào cả kinh, đồng thời trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ đến, Huyền Thiên biệt viện quả nhiên bất phàm, tùy tiện một tên cấp thấp đệ tử mà còn có biểu hiện bất phàm như vậy. Thật sự là không thể không khiến bọn hắn phải ngả mũ thán phục.
Dịch giả: mrchelsea Biên Tập: Song Tinh Nguồn: 4vn http://4vn.eu/
Quả thứ 4 mừng ta ra tù
Đối với biểu hiện chẳng thèm ngó ngàng của TIểu Bàn, làm cho tên thanh niên hận thấu xương. Hắn vừa thấy tên đầu lĩnh lên tiếng , lập tức nhe răng cười một tiếng, nói thẳng: “Để ta tới, ta nhất định phải đích thân giết hắn!”
Nói xong, hắn đột nhiên vung tay lên, hai đạo tử sắc quang mang hiện lên, hai con khôi lỗi phi hổ màu tím cao hai ba trượng hiện ra ở trước mặt hắn.
Hai con phi hổ này đều được luyện chế bằng cấm thuật đặc thù, thần kỳ chính là loại cơ quan thú này rõ rang là mang theo quang mang của tài liệu kim chúc, lại đươc luyện khí sư dùng Quỷ Phủ thần công luyện chế, nên trở nên giống y như da thật, tính bền chắc rất cao. Phi hổ triển sí, trong lúc di chuyển, lớp da bên ngoài của chúng cực kì tự nhiên, giống như chúng đều là vật sống vậy.
Dưới chân chúng có bốn đóa bạch vân rộng năm thước, hai cánh giang rộng mang theo phong lôi, trong mắt bắn ra những mũi nhọn màu xanh nhạt, trong miệng xuất hồng quang, thỉnh thoảng lại chợt lóe bạch quang, hình thái uy mãnh cực điểm.
Vừa thấy hai con phi hổ, trong lòng Tiểu Bàn cả kinh. Hắn từng đọc được tu liệu về thứ này trong ngọc giản. Chung có tên là Đạp Vân Sáp Sí hổ (chắp cánh bay lên mây), chính là trung cấp khôi lỗi thú, nhất định phải do Kết Đan kỳ tu sĩ luyện chế.
Phải biết rằng, sức chiến đấu của Khôi lỗi thú vô cùng cường hãn, không chỉ bởi vì chúng tự động công kích, mà chủ yếu là chúng khác với pháp bảo bình thường. Trên người khôi lỗi thú có thể trang bị các loại cơ quan pháp bảo.
Giống như đối với Đạp Vân Sáp Sí hổ, trên chân chúng có trang bị pháp bảo Đạp Vân Châu. Đây là một loại trân châu đặc thù, sau khi trang bị, chỉ cần dùng linh khí thúc dục, nó sẽ thả ra một đóa bạch vân. Đóa bạch vân này bản chất chính là thực thể, có thể để khôi lỗi thú đạp lên trên lăng không đi lại, giống như là đi trên mặt đất. Từ đó, chúng có thể lợi dụng bạch vân để bay trên trời mà tiến hành công kích. Mà thứ này cũng hoàn toàn khác với phi điểu, chỉ giống về hành động phi hành, còn phương thức thì hoàn toàn khác.
Hiển nhiên, dưới tình huống như vậy, chẳng khác nào giúp cho Đạp Vân Sáp Sí hổ không những được tăng cường linh hoạt trên diện rộng, mà còn có thể gia tốc trong cự ly ngắn, trong chiến đấu có trợ giúp rất lớn. Mặt khác, Đạp Vân Sáp Sí hổ mặc dù là loại phi hành khôi lỗi thú, nhưng cũng không sợ bị người ta chặt đứt cánh. Nếu như chúng có cánh giống như phi điểu, bị chặt đứt cánh thì sẽ yếu ớt rơi xuống, nhưng khuyết điểm này hiển nhiên đã được người sang tạo ra nó triệt tiêu hoàn toàn.
Như vậy mới thấy được tác dụng của Đạp Vân Châu lớn thế nào, chỉ tiếc đồ chơi này phí tổn xa xỉ, không phải người nào cũng có thể dùng. Mà hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ có thể sử dụng tám khỏa đạp vân châu, có thể thấy chủ nhân giàu có cỡ nào.
Ngoài ra, Đạp Vân Sáp Sí hổ có thể phát ra phụ trợ cân bằng pháp thuật, hơn nữa làm cho tốc độ phi hành tăng đáng kể. Phối hợp với đạp vân châu, khiến cho Đạp Vân Sáp Sí hổ có được tính linh hoạt đồng thời còn có thể duy trì được tốc độ cực cao, thực sự trở thành bá chủ bầu trời.
Mà mắt Đạp Vân Sáp Sí hổ cũng không phải vật phàm, đó chính là pháp bảo Phá Pháp Linh Châu có thể nhìn thấu ảo thuật. Mặt khác trong miệng của nó còn có một pháp bảo có thể phun ra đạo thuật, không biết cụ thể là loại nào. Nhưng từ trong miệng chúng mơ hồ thả ra hồng quang cùng bạch quang, tám phần là một cái hỏa hệ, một cái băng hệ.
Nghĩ đến chính mình lát nữa phải nếm thử mùi vị băng hỏa cửu trọng thiên, Tiểu bàn nhịn không được hơi có chút sợ hãi. Hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ này, mỗi một con đều có thực lực tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường, hai con cùng nhau phóng xuất, băng hỏa lẫn nhau phối hợp, uy lực càng thêm một bậc.
Người trẻ tuổi có trong tay hai bảo bối này, tất nhiên không để Tiểu Bàn vào mắt, xuất khẩu cuồng ngôn nói: “Lên, đem tên mập mạp chết tiệt này xé thành mảnh nhỏ cho ta!”
Hai con Đạp Vân Sáp Sí Hổ sau khi nghe thấy mệnh lệnh của chủ nhân, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng đập phong lôi sí, hướng Tiểu bàn cấp tốc xông lại, thanh thế cực lớn, quả thực giống như mãnh long hạ sơn.
Ngay lúc hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ phát động, trên mặt đất Tiểu Bàn cũng không cam chịu yếu thế, đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng, không tránh không né, ngự kiếm trực tiếp bay lên, không chút hoang mang hướng hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ đánh tới.
Thấy một màn như vậy, bốn tên tu sĩ khác đều lộ vẻ khinh thường, khoanh tay đứng nhìn vở kịch hay. Phải biết rằng, hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ này mỗi một con đều nặng vạn quân, dưới chân có bạch vân tiến hành xung phong, lại có phong lôi song sí gia tốc, từ trên đánh xuống dưới, hung mãnh đến cực điểm, chỉ sợ một tòa núi nhỏ cũng có thể trực tiếp bị đánh sụp. Như Tiểu Bàn lấy thân thể huyết nhục đối chiến, trong mắt bọn họ, hoàn toàn là hành vi tự sát.
Cho nên bọn hắn mới không có một người nào ra tay, đều vui sướng nhìn một khắc nữa Tiểu Bàn bị Đạp Vân Sáp Sí Hổ xé nát.
Nói thì chậm, nhưng đến rất nhanh. Trong nháy mắt, Tiểu Bàn đã tiếp cận hai con sáp sí hổ đang lao xuống, mắt thấy hai chân trước của Đạp Vân Sáp Sí Hổ sắc bén bổ tới người Tiểu Bàn, ngay tại thời điểm mấu chốt, một chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
Chỉ thấy ngay lúc chạm vào nhau, hai tay Tiểu Bàn mạnh mẽ vung lên, tiếp theo một cái đại thiết chung cao chừng ba mươi bốn mươi trượng đột nhiên xuất hiện trên đất trống.
Hai con Đạp Vân Sáp Sí Hổ đang lao xuống, Tiểu Bàn từ phía dưới hướng lên trên đón đánh, song phương đụng nhau tại nơi cách mặt đất hai mươi trượng, kết quả là sau khi đại thiết chung xuất hiện liền tách song phương rời ra.
Tiểu Bàn sớm đã chuẩn bị, đại thiết chung vừa xuất hiện, là hắn nhanh chóng dừng lại sau đó trốn sang bên cạnh đại thiết chung.
Nhưng hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ lại không có chuẩn bị? Chúng nó trong lúc đang gia tốc đến nhanh nhất, đột nhiên phát hiện trước mắt xuất hiện một cái Huyền thiết đại chung lớn như một quả núi nhỏ. Sự tình phát sinh quá đột ngột, cho nên hai con Sáp Sí Hổ này một điểm cơ hội để phản ứng cũng không có, đầu chúng liền đụng phải đại thiết chung.
Tình cảnh này, thật là giống như hỏa tinh đụng địa cầu. Chỉ nghe rầm rầm hai tiếng nổ mạnh. Đại thiết chung nặng ngàn cân kia vốn đang vững vàng, lại đột ngột bị đụng bay về phía sau, rất nhiều gian nhà ở Thanh Phong quán đều bị đại thiết chung đụng nát, có thể thấy được độ mạnh yếu của lần va chạm này.
Đầu của hai con Đạp Vân Sáp Sí hổ trực tiếp bị hãm vào trong huyền thiết chung, tình huống giống như đánh vào bùn.
Lúc này Tiểu Bàn hấp thụ giáo huấn lần trước, căn bản sẽ không đem thần thức vào đại thiết chung thăm dò, chỉ khống chế để một tia thần thức nhỏ điều khiển đại thiết chung. Vì vậy nên đại thiết chung chỉ bôc lộ ra kích thước hơn ba mươi trượng chứ không lộ ra nguyên bản hơn trăm trượng như bình thường. Cho nên lần này tuy va chạm mãnh liệt, nhưng mà đối với Tiểu Bàn mà nói, cũng không tổn hao cọng tóc nào. Không như lần trước ngăn cản cự nỏ của người trẻ tuổi đánh lén, Tiểu Bàn bị cự nỏ dùng lực lớn đánh vào thiếu chút nữa tổn thương thần thức.