Lý Dương cười cười đi tới gian trưng bày Audi Q7 ở phía trước, Trương mập mạp và Trịnh Khải Đạt cũng đi theo phía sau. Tư Mã Lâm và Ngô Hiểu Lỵ vừa đi vừa nói chuyện bên cạnh.
Audi Q7 này Lý Dương cũng nhìn thấy không ít lần, Lý Dương còn nhớ rõ có một khách hàng lái Audi Q7 ba lần chở ba người phụ nữ khác nhau tới cửa hàng mua trang sức, trong đó có hai lần là Lý Dương tự mình tiếp đãi nên lưu lại ấn tượng rất sâu.
- Đây là Audi Q7 thế hệ mới nhất, nội thất bên trong rất rộng rãi, động cơ sử dụng chính là kỹ thuật mới nhất hiện nay loại động cơ 3.0, hộp số tự động sáu cấp rất dễ điều khiển!
Trương mập mạp vội vàng đi tới bên cạnh Lý Dương cẩn thận giải thích, Trương mập mạp lúc này cũng nhận ra người trẻ tuổi trước mặt này cũng không hề đơn giản, ít nhất Trịnh Khải Đạt cũng không hề đối xử với hắn như tiểu bối mà hoàn toàn đặt hắn ở vị trí ngang hàng với ông ta.
Điều này có thể nói người trẻ tuổi này nếu không phải gia thế cùng bối cảnh rất sâu thì chính là bản thân hắn phải có gì đó hơn người.
Trương mập mạp có khuynh hướng coi Lý Dương là dạng người trước vì nếu là dạng sau thì có thể cùng Trịnh Khải Đạt đứng chung một chỗ không thua kém hơn nữa lại còn trẻ tuổi như vậy thì hẳn phải rất nổi danh mới đúng, người như vậy thì không thể nào mà ông ta không biết.
- Mặt khác nó còn trang bị hai túi khí phía trước cùng hai túi khí bên sườn, túi khí này một khi gặp va chạm bung ra cũng sẽ không bị co lại mà còn có tác dụng phòng ngừa lần va chạm thứ hai…!
Trương mập mạp trong đầu suy nghĩ nhưng miệng cũng không dừng giải thích, qua vài phút ông ta đã đem tính năng của chiếc Audi Q7 đời mới này nói qua một lượt.
Lý Dương lúc này ngồi vào trong xe xem thử, nội thất quả thật không tệ, chỉ là ngồi phía trong xe làm Lý Dương có một chút cảm giác áp lực làm hắn rất không thoải mái. Xem xét xung quanh một chút cuối cùng Lý Dương nhẹ nhẹ lắc đầu bước xuống. Chiếc xe này quả thật rất tốt nhưng Lý Dương đối với nó lại không có cảm giác đặc biệt thích thú.
- Lý lão đệ, còn có vấn đề gì sao? Cậu có thể nói ra một chút xem tôi có thể giải quyết được không?
Trương mập mạp rất giỏi quan sát sắc mặt, thần sắc vừa rồi của Lý Dương đều được ông ta thu vào trong mắt nên tự nhiên rõ ràng Lý Dương cũng không thích thú chiếc xe này lắm.
- Không có gì, tôi chỉ muốn xem thêm một chút, thật sự làm phiền!
Lý Dương xuống xe đảo mắt đánh giá xung quanh chợt tầm mắt bị hấp dẫn đến gian trưng bày Adudi A4 ở phía bên kia.
Nhìn vẻ ngoài có thể nói Audi A4 rất đẹp, Loại xe A4 này vốn là loại xe dành cho những người thành đạt. Thấy Lý Dương đi tới cạnh chiếc A4 mấy người cũng đi theo tới đó.
Lý Dương ngồi vào ghế lái thử cảm giác một chút cảm thấy không tệ, rất có cảm giác của một chiếc xe hơi cao cấp, hơn nữa không gian cũng không nhỏ, rất dễ chịu, vấn đề an toàn cũng đạt tiêu chuẩn.
- Lý Dương, cậu không phải muốn mua loại xe địa hình sao? Sao lại nhìn trúng cái này à?
Trịnh Khải Đạt ghé vào cửa sổ xe hỏi, công ty ông ta cũng có hai chiếc Audi đều là loại xe con 4 chỗ này nên đối với loại xe con này ông ta cũng không có hứng thú, ông ta chỉ hứng thú với những loại xe địa hình mà thôi.
Chỉ tiếc là bà vợ ông ta quản chặt quá nên không có cách nào, xe địa hình loại tốt cũng không có cái nào thấp hơn năm mươi vạn cho ông ta mua nên chỉ có thể ngồi những loại xe con kia chạy đi chạy lại thôi.
- Em muốn mua cho nhà mình một chiếc, anh trai em gần đây làm ăn không có xe cũng không tiện!
Lý Dương xuống xe đi xung quanh một vòng gật đầu nói.
Lý Dương nhìn thấy chiếc xe này lập tức nghĩ tới Lý Thành, nói thế nào thì bây giờ Lý Thành cũng đã là hiệu trưởng rồi mà cũng không có chiếc xe phù hợp với thân phận của anh ta, nếu như để tự bản thân Lý Thành đi mua xe sợ rằng cũng chỉ mua loại mười mấy hai mươi vạn.
Nếu hôm nay chính mình đã đến đây thì nhân tiện mua cho anh mình một chiếc, lần này đi Trịnh Châu thu hoạch cũng không nhỏ, trừ khối cược thạch chưa giải ra thì trong tài khoản cũng có hơn một ngàn vạn, mua một chiếc xe cũng rất nhẹ nhàng.
- Anh trai cậu, ý cậu là muốn mua cho anh trai cậu?
Trịnh Khải Đạt nghi hoặc liếc Lý Dương nói, ông ta đối với gia đình Lý Dương cũng không có hiểu biết nhiều, chỉ biết hắn là người huyện Lật Thành, Minh Dương, những điểm khác thì cũng không rõ ràng lắm.
- Đúng vậy! Trương tổng, kiểu xe A4 này chỗ ngài có những loại nào?
Lý Dương quay lại cười cười gật đầu nói, Ngô Hiểu Lỵ đứng bên cạnh cũng chăm chú nhìn vào chiếc A4. Quả thật chiếc xe A4 này so với chiếc Phong Nhạc của cô thì tốt hơn rất nhiều, chỉ tiếc là chiếc xe này giá quá cao, khả năng lúc này của cô còn chưa có mua được.
- Trước mắt cửa hàng chỉ còn loại bình thường và loại cao cấp, cả hai loại động cơ đều là 2.0, những loại khác thì cần đặt hàng trước!
Trương mập mạp tỉ mỉ trả lời, thời gian cuối năm vốn là lúc thị trường xe rất sôi động, loại A4 này lại thuộc một trong những loại xe tiêu thụ tốt nhất nên trong cửa hàng bọn họ lúc này cũng không còn giữ nhiều loại xe này lắm.
- Loại cao cấp giá bao nhiêu?
Lý Dương tay gõ gõ lốp xe nhân tiện hỏi. Xe xịn đúng là xe xịn, lốp xe này so với lốp xe của chiếc Santana bọn họ đi trước đó nhìn đẹp hơn nhiều.
Trương mập mạp hai mắt sáng lên, ông ta đã phát hiện người trẻ tuổi trước mặt này định vung tay mua sắm, nói không chừng cuộc làm ăn này có thể thành công.
- Loại cao cấp giá vốn là ba mươi chín vạn chín trăm ngàn, đối với lão đệ tôi sẽ ưu đãi hai vạn, ba mươi bảy vạn chín trăm ngàn đồng thời kèm thêm trang trí!
- Tôi nói lão mập mạp này, đây chính là lão đệ của tôi, giảm như thế có ít quá không hả!
Lý Dương còn chưa trả lời thì Trịnh Khải Đạt đã tranh nói trước, mặt Trương mập mạp lập tức nhăn như quả mướp đắng:
- Ta nói lão ca, ông cũng không phải không biết tình huống của tôi chứ, người ông mang tới tôi có dũng khí bán đắt hay sao?
- Đúng thật như thế, lần trước tôi mua xe cũng chỉ được ưu đãi một vạn!
Trịnh Khải Đạt gật đầu hướng Lý Dương nói.
Quyền mua bán cuối cùng cũng là ở Lý Dương, Trịnh Khải Đạt cũng không cố sức mặc cả giúp Lý Dương, ông ta và Lý Dương dù sao cũng mới vừa quen biết, hơn nữa ông ta cũng tin tưởng có ông ta ở đây thì Trương mập mạp kia cũng tuyệt đối không dám lừa gạt.
- Ba mươi bảy vạn chín thì ba mươi bảy vạn chín, chỗ các ngài có đăng ký biển số xe luôn không?
Nghĩ một chút Lý Dương liền quyết định mua chiếc xe này, Lý Dương cũng biết cuối năm giá xe hơi cũng không thấp, Trương mập mạp có thể ưu đãi cho hắn hai vạn cũng là tốt lắm rồi.
- Tất nhiên có thể, đại lý bảo hiểm cũng có ở đây luôn, hơn nữa làm cũng rất nhanh một ngày là có thể xong xuôi toàn bộ!
Trương mập mạp trên mặt nở nụ cười tươi rói, cặp mắt híp lại cơ hồ nhìn không thấy con ngươi bên trong.
- Tốt, Trương tổng ngài tính dùng tôi xem tổng cộng hết bao nhiêu tiền, tôi thanh toán một thể luôn!
Lý Dương móc ví lấy thẻ ra, hắn bây giờ chỉ có thể quét thẻ, chi phiếu thì phải trở lại Minh Dương mới có thể làm được. Sau này có chi phiếu thì bất luận mua cái gì cũng thuận tiện hơn nhiều, đương nhiên mua những đồ vật nhỏ thì dùng tiền mặt hoặc quét thẻ là tốt nhất, nhiều nơi cũng không dám nhận chi phiếu.
- Thuế mua bán là 10%, đăng ký và bảo hiểm tính tổng cộng khoảng hai vạn, toàn bộ lại là bốn mươi ba vạn bảy trăm ngàn!
Trương mập mạp rất nhanh tính ra toàn bộ chi phí. Bảo hiểm chính là loại bảo hiểm toàn phần, Trương mập mạp cũng tính theo giá cả bình thường, bán chiếc xe cũng không lời được nhiều bất quá làm bảo hiểm cũng đem lại cho ông ta một chút lãi nhỏ.
- Lý Dương cũng không để ý mấy điểm nhỏ nhặt, để bọn họ đem tất cả làm hết cũng thuận tiện cho mình, Minh Dương cũng không có đại lý Audi sau này muốn bảo dưỡng sợ rằng cũng phải tới chỗ này, làm biển số Trịnh Châu cũng tiện hơn một chút.
Lý Dương theo Trương mập mạp lên lầu hai quét thẻ, phía bên dưới nhân viên cũng xúm lại một chỗ nghị luận. Bọn họ từ đầu còn tưởng hai người lớn tuổi kia tới đây mua xe cuối cùng không nghĩ tới chính người trẻ tuổi kia mới là khách hàng.
Hơn nữa người trẻ tuổi này mua chiếc xe hơn bốn mươi vạn mà bộ dáng trông rất nhẹ nhàng tựa hồ như đây không phải là chuyện gì to tát.
Buồn bã nhất chính là cô gái trẻ gặp bọn họ lúc mới vào cửa hàng. Mối làm ăn tốt thế cuối cùng lại bị ông chủ cướp mất nếu không tháng này tiền thưởng của cô sẽ tăng thêm rất nhiều.
Bất quá rất nhanh cô gái này liền nở nụ cười vui vẻ, Trương mập mạp cho người báo cho cô ta biết lần buôn bán này công lao tính lên người cô ta nhưng tiền thưởng chỉ được nhận một nửa, coi như cấp cho cô ta một phần thưởng nho nhỏ.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
-Lý lão đệ, chiều ngày mai có thể tới lấy xe, nếu cậu không có thời gian thì chúng tôi có thể cho người láy xe tới chỗ cậu!
Sau khi làm xong mọi thủ tục thì Trương mập mạp liền cười nói.
Lý Dương suy nghỉ một chút rồi hỏi:
-Có gửi tới tận nhà không?
Lý Dương vốn định mua xe cho mình trước, nhưng bây giờ thì hắn quyết định đưa xe này cho Lý Thành, tâm nguyện của hắn vẫn chưa hoàn thành, không cần gấp, hơn nữa thời gian còn rất nhiều, Lý Dương muốn đi xung quanh xem có xe nào hợp với mình hơn không.
-Tận nhà? Không thành vấn đề, cậu đưa địa chỉ cho tôi, nếu có thời gian và nhân viên rãnh tôi sẽ cho người gửi tới! Trương mập mạp hơi sửng sốt, sau đó hắn liền nói.
-Tốt, vậy phiền Trương tổng vậy!
Lý Dương nhanh chóng viết địa chỉ và số điện thoại của Lý Thành, Lý Thành từ khi bị thương luôn ở trong nhà nghỉ ngơi, việc trường học tạm thời do Lý Quân Sơn quản lý, nhưng mà việc trường học tạm thời chưa được phê chuẩn nên Lý Quân Sơn cũng không việc gì để làm.
-Nếu Lý lão đệ muốn xem xe khác thì có thể tới trung tâm xe để xem, hai ngày nay vừa lúc có giới thiệu những chiếc xe mới, bên trong có rất nhiều xe tốt, có thể sẽ có xe mà Lý lão đệ cậu thích!
Trương cất địa chỉ rồi cười tủm tỉm nhìn Lý Dương nói, Trương mập mạp là một người làm ăn không khéo, ngay khi nghe Lý Dương nói liền biết Lý Dương định mua một chiếc xe nữa. Tuy Lý Dương không mua chiếc Audi Q7 của hắn nhưng lại tạo được quan hệ tốt với Lý Dương, điều này đối với hắn còn tốt hơn, Lý Dương từ lâu đã trở thành khách hàng quan trọng của hắn, tạo được quan hệ tốt sẽ rất có lợi.
-Triển lãm xe?
Hai mắt Lý Dương lóe sáng, đi tới triển lãm xe xem còn tốt hơn mình đi xung quanh tìm nhiều, ở triển lãm xe thì loại xe nào cũng có, rất dễ để so sánh.
-Anh Tư Mã, anh Trịnh, nếu có việc thì hai người cứ về trước, tôi muốn đến triển lãm xe xem một chút! Lý Dương quay đầu lại nói với hai người, đi đến dó không biết phải tốn thêm bao nhiêu thời gian nữa, Lý Dương không muốn làm phiền hai người.
-Không có việc gì, chúng ta cùng đi, dù sao thì cũng đang rãnh!
Tư Mã Lâm cười lắc đầu, mục đích lớn nhất của hắn khi đến Trịnh Châu là đổ thạch, hai ngày trước hắn đã đổ đã ghiền, hiện tại không có việc gì làm, Tư Mã Lâm cũng cần tìm chỗ để đi, không thể ngày nào cũng đổ thạch được.
Về phần Trịnh Khải Đạt, mục đích hắn đến Trịnh Châu là vì tối hôm nay, hiện tại hắn không có gì làm.
Hai người đồng ý đi theo thì quá tốt, Lý Dương cũng muốn họ đi theo cho ý kiến, trên phương diện xe cộ thì họ giỏi hơn Lý Dương nhiều.
Bốn người tính luôn Trương mập mạp cùng nhau đi ra, cũng may là Trương mập mạp có xe riêng, nếu không chắc chiếc xe jeep không chịu nổi quá.
Triển lãm xe tổ chức cách nơi này không xa, bốn người chỉ đi một lát là tới, bên trong đã trưng bày rất nhiều xe nhưng đa số đều là xe nhỏ thuộc loại bình thường, những chiếc xe tốt thì đang được đặt trong đại sảnh.
-Khu triển lãm của tôi ở bên kia, nhưng mà không cần phải đi, ở bên cạnh chỗ đó đang trưng bài BMWs nên rất khó đi tới!
Vào tới bên trong, Trương mập mạp bắt đầu giới thiệu, mặc kệ Lý Dương mua xe gì, chỉ cần Lý Dương mua xe thì người bán sẽ cảm kích hắn, đối với hắn như vậy mới có lợi.
Sâu bên trong có không ít xe tốt, Lý Dương xem có chút hoa cả mắt, về phần Trịnh Khải Đạt, vừa vào trong hắn liền đi tới chỗ trưng bài xe BMW, hai mắt hắn lóe sáng nhưng khuôn mặt thì tràn đầy bất đắc dĩ.
-Đây là Porsche Cayenne, loại xe này không tệ đâu!
Trương mập mạp liên tục giới thiệu, rất nhiều người phụ trách triển lãm đều biết Trương mập mạp vì vậy khi thấy hắn tới liền nhanh chóng đi ra chào đón. Mặt khác, Trương mập mạp cũng đã nhận ra lý Dương muốn mua xe việt giã nên hắn chỉ đơn giản giới thiệu những loại xe mình thấy thôi
Porsche Cayenne và Volkswagen Touareg Lý Dương không để ý, chúng cũng không phải là thứ hắn thích, nhưng mà trong những loại xe Trương mập mạp giới thiệu cũng có vài loại hắn cảm thấy hứng thu nên cũng có tới xem.
Hai chiếc Grand Cherokee và Wrangler đều rất không tệ, không gian phi thường lớn, cũng rất thoáng, giá cũng vừa phải, Lý Dương rất hài lòng với hai chiếc xe này.
Tính ra thì Lý Dương thích loại xe jeep Grand Cherokee hơn, nhưng mà những loại này chỉ dùng để triển lãm, bên ngoài không có bán, Lý Dương chỉ có bất đắc dĩ buôn tha mà thôi, không mua được xe jeep, cái tâm mua xe của Lý Dương từ từ nhạt lại, lòng hắn có chút không cam, thấy nhiều xe tốt như vậy lại không thể mua, quả thật là rất bực bội.
Loại xe jeep Wrangler có giá năm mươi vạn, giá rất rẻ, nhưng mà khi nhìn tới hệ số an toàn thì Lý Dương bỏ qua nó, chiếc xe này chỉ có hai túi khí, độ an toàn còn thua những chiếc xe giá hai mươi vạn nữa, khó trách Trịnh Khải Đạt nói dưới năm mươi vạn căn bản không thể mua được xe jeep tốt.
-Đây là Volvo XC60 và XC90, hiện tại công ty Volvo đã được nước ta thuận lợi thu mua, nó bây giờ là tài sản của quốc gia, nhân dân ta cũng được nở mặt nở mày một lần!
Trương mập mạp tiếp tục giới thiệu, những chiếc Volvo XC60 và XC90 làm cho Lý Dương có chút hứng thú.
Đi vào buồn xe, Lý Dương cảm thấy nó nhỏ hơn Grand Cherokee một tí, nhưng không gian phía sau lại rộng hơn, nó đủ để chứa một cái tủ sắc chứ không chơi. Đây là chỗ tốt nhất trong chiếc xe mà Lý Dương thấy thích, thấy qua chiếc xe đựng tủ sắc của Tư Mã Lâm, Lý Dương đã nghĩ tới việc mua một cái, nói không chừng còn có thể dùng nó để giử một số thứ quý trọng.
Giá của nó cũng nằm trong phạm vi cho phép của Lý Dương, nó có giá 90 vạn nhưng do có Trương mập mạp và Tư Mã Lâm đi theo nên người bán sẽ cho hắn môt cái giá ưu đãi, chiếc xe cộng thêm bộ phụ kiện được người bán bán với giá một trăm vạn.
Thứ quan trọng là loại Volvo là loại xe jeep tốt duy nhất hắn có thể mua trong khoảng thời gian này, hắn chỉ cần đợi vài ngày là có, vài ngày sau nó sẽ chính thức thuộc về Lý Dương.
-Tôi mua chiếc này!
Lý Dương hạ quyết tâm, BMWs hắn cũng không thèm nhìn qua, Lý Dương không thích BMWs cho lắm, tuy nó là mẫu xe được ưa thích hiện nay nhưng nó lại không thích hợp với hắn.
Trả tiền xong Lý Dương hận tới mức không thể trực tiếp láy xe rời đi, nhưng mà nghĩ tới việc phiền toái khi lo giấy tờ, hơn nữa còn phải lắp ráp thêm một số thứ nên Lý Dương chỉ có thể để lại chờ hai ngày sau tới lấy.
Lý Dương nhanh chóng mua một chiếc xe trăm vạn làm cho Trương mập mạp nhận định rằng Lý Dương có bối cảnh rất mạnh, việc này càng tăng thêm quyết tâm phải kết giao của hắn hơn nữa. Tới trưa, bốn người lưu lại ăn cơm, trên bàn rượu, ấn tượng của Lý Dương và Tư Mã Lâm đối với tên mập này tăng lên không ít, chỉ tiếc là người mà hắn nhận định có bối cảnh rất mạnh chỉ là một nhân viên mà thôi.
-Lý Dương, tối nay cậu có bận không? Nếu không bận thì theo tôi ra ngoài một chuyến?
Trên đường quay về khách sạn, Trịnh Khải Đạt đột nhiên hỏi, Ngô Hiểu Lỵ có chút sửng sốt, câu này cô cũng định hỏi nhưng không ngờ lại bị Trịnh Khải Đạt hỏi trước.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nhựng việc Lý Dương cần làm trên cơ bản đã hoàn thành hết nên buổi tối cũng không có bận việc gì, nhưng mà hắn có chút không rõ Trịnh Khải Đạt muốn đi đâu vào buổi tối nên hỏi lại một câu.
-Cậu không định đưa Lý Dương tới cái chỗ quỷ quái đó đó chứ?
Tư Mã Lâm đang lái xe đột nhiên quay người lại hỏi một câu.
-Cái gì mà nơi quỷ quái? Đối với tôi thì đó là một nơi rất tốt, có Lý lão đệ ở đây thì lần này tôi sẽ hkong6 tay không mà về đâu!
Trịnh Khải Đạt cười nói, Ngô Hiểu Lỵ ngồi ở phía sau dường như phát hiện cái gì đó nên hỏi:
-Trịnh ca, nơi mà anh định tới không phải là chợ quỷ đó chứ?
-A, cô cũng biết chợ quỷ nữa à? Đúng vậy, tối nay tôi định tới chỗ đó!
Trịnh Khải Đạt kinh ngạc quay đầu lại nhìn Ngô Hiểu Lỵ, chợ quỷ Trịnh Châu đối với những người ham mê đồ cổ thì không xa lạ gì, nhưng với người bình thường thì nơi đó rất thần bí, người biết tới nó cũng không nhiều.
-À, tôi nhớ rồi, hôm qua cô là người đưa Lý Dương tới cổ thành, sao tôi lại quên việc này chứ!
Trịnh Khải Đạt đột nhiên lộ giật mình nói, Ngô Hiểu Lỵ cười cười, cũng không có giải thích cái gì, trên thực tế tối nay nơi cô muốn dẫn Lý Dương đi cũng là chợ quỷ này.
Trịnh Khải Đạt cười nói:
-Như vậy thì rất tốt, tối nay chúng ta cùng đi, Tư Mã, cậu có đi không?
-Các người đều đi thì tôi ở lại khách sạn làm gì, đi theo xem một chút cũng không tệ!
Tư Mã Lâm bất đắc dĩ cười, mỗi lần Trịnh Khải Đạt tới Trịnh Châu đều là lúc chợ quỷ bắt đầu mở cửa, lần trước có chút hứng thú đi theo Trịnh Khải Đạt tới nơi này, nhưng từ đó về sau hắn không còn hứng thú nữa, đêm hôm khuya khoắc không đi ngủ mà đến đây cò kè mặc cả với thương nhân, Tư Mã Lâm quả thật là có chút không thích ứng được.
Chợ quỷ nói một cách đơn giản thì nó là thị trưởng buôn bán đồ cổ ngầm, rất nhiều người thích đồ cổ đều tới đây, trong nước, hầu như tất cả các thành phố lớn đều có một chợ quỷ riêng.
Mặt khác, chợ quỷ cũng có nhiều loại, loại tốt nhất là chợ quỷ ở Thiên Tân.
Trong lịch sử, từ thời nhà Thanh, mỗi lần có thiên tai nhân họa xảy ra thì dân chạy nạn phần lớn đều chạy tới Thiên Tân. Lịch sử ghi lại, trong thời Quang Tự, khu vực gần Thiên Tân từng xảy ra một trận hỏa hoạn, lần hỏa hoạn đó thiêu chết hơn nghìn người, người bị thương thì vô số, từ những con số này có thể thấy được dân chạy nạn ở đây đông như thế nào.
Dân chạy nạn càng lúc càng nhiều, dần dần cũng có người để ý tới những người này, họ dùng một ít đồ cũ không sử dụng nữa bán cho dân chạy nạn, dần dần, nơi này biến thành một thị trường đồ cổ.
Những hàng hóa lúc đó không như hiện nay, phần lớn đều rách nát, có cái thậm chí không còn chút giá trị nào. Những thứ như thế muốn bán cũng không bán được, phải làm sao đây? Lúc đó những tên gian thương bắt đầu giở trò quỷ, bọn họ không bán buồi sáng nữa mà thừa dịp đên tối đóng cửa tắt đèn không đủ ánh sáng lừa gạt bán cho những người dân chạy nạn.
Ví dụ như có người dùng chiếc áo bông bị hỏng bán đi, khi bán thì bọn họ chỉ cho người xem nhìn thấy phần còn nguyên vẹn; có người thì dùng mực nước tô lên đôi giày mục nát, nhìn thì rất mới nhưng thật ra nó đã rất rách nát,...
Người mua cũng biết rõ điều đó, nhưng mà bọn họ không thể chịu được sự cám dỗ từ những món hàng giá rẽ đó, nhưng mà người mua thì không thể nào tinh mắt bằng người bán được, cuối cùng thì người chịu thiệt vẫn là người mua.
Sau khi giải phóng, những thị trường như vậy từ từ thay đổi, ở nơi này có rất nhiều đồ vật bị những tên ăn trộm đem tới để tiêu thụ, từ từ, đổ cổ cũng xuất hiện nhiều hơn trong đây, đồ củ từ từ giảm bớt, cuối cùng đồ cổ và đồ cũ trộn lẫn với nhau, ban ngày bán đồ củ, ban đêm bán đồ cổ, đây chính là chợ quỷ.
Sau đó, cái tên chợ quỷ từ từ được mọi người biết tới, nó chậm rãi biến đổi tới bộ dáng như hiện nay.
Chợ quỷ ở Trịnh châu chia làm chợ sáng, chợ chiều và chợ đêm, hàng hóa nó bán lúc sáng và chiều là đồ cũ, còn đồ cổ thì được bán trong chợ đêm.
Trong đó chợ sáng mở cửa từ sáng sớm, buổi chiều khoảng 4,5 giờ tiếp tục kinh doanh, hàng hóa của nó chủ yếu là đồ củ.
Chợ đêm mở cửa sau 12 giờ đêm, lúc này không có người bán đồ củ nữa, nghiêm khắc mà nói lúc này mới chân chính là chợ quỷ, một chợ quỷ chuyên bán đồ cổ và một ít đồ kohng6 thể bán một cách quan minh chính đại.
Chợ quỷ Trịnh Châu mổi tháng mở cửa một lần, nhưng mà cách mỗi ba tháng sẽ có một lần mua bán lớn, lúc bình thường đều là chợ trời. Lúc bình thường thì chợ trời không có nhiều người, phần lớn đều là cư dân Hà Nam hoặc là Trịnh Châu, chỉ khi tới dịp buôn bán lớn thì lượng người tập trung tới đây mới đông lên, đồ tốt torng dịp này cũng không ít.
Hôm nay đúng dịp ba tháng một lần, chợ quỷ quy mô lớn buôn bán nên Trịnh Khải Đạt và Ngô Hiểu lỵ đều muốn tới đào bảo.
Lúc đến khách sạn Lý Dương mới hiểu rõ mọi thứ, trong lòng hắn cũng có chút tò mò với cái gọi là chợ quỷ này.
Trịnh Khải Đạt, Tư Mã Lâm và Ngô Hiểu Lỵ đều đã từng tham gia chợ quỷ nên không có hiếu kỳ như Lý Dương.
Hơn mười một giờ đêm, Trịnh Khải Đạt mới cùng Tư Mã Lâm vẫn còn buồn ngủ đi tới chỗ Lý Dương, trong bốn người thì tinh thần của Trịnh Khải Đạt và Ngô Hiểu Lỵ là tốt nhất, Lý Dương bởi vì tò mò nên tinh thần cũng không tệ, chỉ có Tư Mã Lâm là tệ nhất, hắn đang rất buồn ngủ, cuối cùng người lái xe đổi lại thành Trịnh Khải Đạt.
Lần đi chợ quỷ này Trịnh Khải Đạt cố ý chuẩn bị không ít tiền mặt, Lý Dương cũng mang theo mười vạn phòng trường hợp có đồ tốt nhưng lại không có đem theo tiền mặt, không có cách nào khác, chợ quỷ chỉ nhận tiền mặt chứ không dùng thẻ hay chi phiếu gì cả.
Xe chạy qua rất nhiều nơi, lúc mười hai giờ, chiếc xe đã chạy tới một ngã tư đường củ nát, lúc này đã có rất nhiều xe đậu ở đây, có những chiếc xe bánh mì rất bình thường nhưng cũng có những chiếc trị giá tới vài trăm vạn.
Trịnh Khải Đạt luôn chạy phía sau xe của những người khác, chợ quỷ mặc dù có trật tự nhưng cũng không có đảm bảo, trên người lại mang theo nhiều tiền mặt như vậy nên cẩn thận thì tốt hơn.
-Đây là chợ quỷ?
Mới vừa đến đầu phố, Lý Dương liền sửng sờ, ngã tư đường không lớn, mặt đường còn dính bẩn, nhưng mà hai bên vỉa hè có không ít quầy hàng, xung quanh những quầy hàng này có không ít người đi qua đi lại, đây là một cái chợ công khai chứ không lén lút như Lý Dương đã tưởng tượng.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
-Đúng vậy, đây là chợ quỷ, lần đầu tiên nhìn thấy chợ quỷ, biểu hiện của tôi cũng không khác anh bao nhiêu!
Ngô Hiểu Lỵ nhỏ giọng cười nói, từ khi số người sưu tầm đồ cổ tăng lên thì lượng người biết tới chợ quỷ và người tới chợ quỷ để đào bảo càng ngày càng nhiều. Hơn mười năm trước, chợ quỷ chỉ bắt đầu sau nữa đêm, hừng sáng liền chấm dứt, nhưng hiện tại chưa tới 0 giờ chợ quỷ đã bắt đầu rồi.
-Đi, vào xem!
Trịnh Khải Đạt chà xát hai tay, nét mặt vô cùng hưng phấn, hắn không mua được thứ gì tốt ở trong cổ thành nên chỉ còn cách đặt hi vông vào chợ quỷ thôi, hơn nữa lần này còn có Lý Dương đi theo nên hắn tin chắc là mình sẽ gặp thứ tốt.
Đi vào chợ quỷ, Lý Dương lập tức nhíu mày, hắn ngửi được một mùi khó ngưởi từ những quầy hàng xung quanh.
-Trong chợ quỷ hàng giả có rất nhiều, nhưng mà những món hàng giả này đều được làm rất tinh vi, không giống như những người trong cổ thành trực tiếp dùng đồ mỹ nghệ làm thành đồ cổ, bọn người đó chỉ có thể lừa gạt người mới còn những người này thì lại khác, nếu không cẩn thận thì ngay cả chuyên gia cũng có thể bị lừa!
Đi vào chợ quỷ, Ngô Hiểu Lỵ lập tức giải thích cho Lý Dương hiểu, khi nói tới đây thì giọng của cô đã rất nhỏ, chỉ dủ cho hai người nghe mà thôi
Nói xong Ngô Hiểu Lỵ dừng bước lại, ngồi xổm một quầy hàng chăm chú nhìn lọ đồ sứ thời thanh khoảng hai ba phút cô mới lắc đầu đi khỏi.
Ngô Hiểu Lỵ đi vài bước lại ngồi xổm xuống nhìn một khối ngọc cổ.
Lý Dương cũng ngồi xuống nhìn một chút, những thứ ở đây ngoài miếng ngọc cổ ra đều là đồ sứ, Ngô Hiểu Lỵ không hỏi gì thì ông chủ cũng không nói gì mà chỉ tủm tỉm cười nhìn hai người.
Lý Dương cẩn thận nhìn mấy khối ngọc cổ đặt trên bàn một lát rồi bất đắc dĩ lắc đầu, nếu những loại ngọc mới thì cho dù là loại nào hắn cũng nhận ra, nhưng thứ trước mắt lại là đồ cổ, hắn không cách nào nhìn ra thật giả cả, hắn nhìn thì giống như thật nhưng hắn lại cảm giác nó là giả.
-Ít nhất thì mấy thứ này đều là ngọc!
Lý Dương thầm nghĩ trong lòng, cho dù là làm giả cổ ngọc thì ít nhất cũng phải dùng ngọc để làm, vậy thì thứ này dù ít hay nhiều thì cũng có chút giá trị.
Trước mắt tổng cộng có ba mươi mấy khối cổ ngọc, Lý Dương mở ra năng lực đặc thù bao phủ những khối ngọc này, ít nhất thì dùng năng lực đặc thù hắn có thể biết được chất liệu của những khối cổ ngọc có tốt hay không.
Ba mươi mấy khối cổ ngọc lập tức hiện ra trong hình ảnh lập thể, Lý Dương ngơ ngác ngồi ở đó, trên mặt còn mang theo một chút không thể tin.
Thứ bị hắn nhìn chăm chú là những thứ căn bản không phải là ngọc, năng lực làm đồ giả của những người này quả thật quá mạnh, nếu như không có năng lực đặc thù thì Lý Dương còn cho rằng nó ít nhất cũng là ngọc nữa đó.
Trong số này chỉ có một phần ba là dùng ngọc để làm, nhưng mà những khối ngọc đó đều là hàng kém chất lượng, những thứ này trên cơ bản đều là thứ không có giá trị.
Trong quầy hàng chỉ có một số rất ít thứ là có giá trị, Lý Dương lặng lẽ liếc nhìn Ngô Hiểu Lỵ một cái, hắn thấy cô đang quan sát những khối ngọc cổ này, vài phút sau, Ngô Hiểu Lỵ lại lắc đầu rồi rời đi.
Cuối cùng quầy hàng này cũng bị Ngô Hiểu lỵ bỏ qua, kỳ thật vừa rồi Lý Dương cũng đả cảm thấy có chút kỳ lạ, hắn cảm thấy những khối ngọc này không phải là ngọc, Lý Dương cũng không biết vì sao mình lại có cảm giác như thế.
Đi tới quầy hàng phía trước hai người một lần nữa ngừng lại, Trịnh Khải Đạt đang đứng gần đó quan sát một bức tranh chữ, Tư Mã Lâm hì chắp tay sau đít ngắm nhìn bức tranh, bức tranh này có thật hay không hắn khong biết, nhưng người viết những chữ này hắn rất thưởng thức.
-Thế nào rồi Hiểu Lỵ, có nhìn trúng thứ gì chưa?
Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ đi qua thời điểm, Trịnh Khải Đạt vừa lúc thu hồi tranh chữ, giao cho bên cạnh người bán hàng rong.
-Không, một năm không bằng một năm!
Ngô Hiểu Lỵ cười khổ một tiếng, Trịnh Khải Đạt cũng đồng cảm gật đầu.
Hiện nay người sưu tầm đồ cổ càng ngày càng nhiều, chỉ cần là đồ cổ liền có người sưu tầm, những món đồ cổ hiện nay phần lớn đều bị người khác cất giữ, phần còn lại thì nằm trong biển người mênh mông không dễ tìm được, cho nên hiện nay người làm đổ giả càng ngày càng nhiều, đồ cổ đem ra bán càng ngày càng ít.
Với tranh chữ Lý Dương không biết gì, hắn cũng lười dùng năng lực đặc thù để quan sát, dù sao thì nhìn cũng không ra cái gì.
-Từ từ tìm, việc này không thể gấp được, trước sau gì cũng tìm được thôi mà!
Trịnh Khải Đạt nói, bức tranh kia hắn cũng không mua, nhưng mà Lý Dương hiểu được bức tranh chữ này không hề đơn giản, nếu không thì Trịnh Khải Đạt sẽ không có biểu hiện như vậy.
Càng tiến lên phía trước thì người càng nhiều, thời gian từ từ trôi qua, một lát sau thời gian đã hơn 0 giờ, những quầy hàng torng chợ quỷ đã đầy người, xung quanh mọi người dùng nhiều ngôn ngữ khác nhau cò kè mặc cả giá, lúc này chở quỷ rất giống một cái chợ thập cẩm.
Trong chợ quỷ, Lý Dương đã hai lần dùng năng lực đặc thù của mình, một lần là quan sát những khối cổ ngọc, một lần khác là dùng để nhìn những khối chạm khắc gỗ, hắn muốn nhìn một chút xem bn6 trong những thứ này có bảo bối gì không, kết quả là hắn vông cùng thất vọng.
Hai lần quan sát này làm cho Lý Dương phát hiện một điều, cho dù là cổ ngọc hay là nhưng khối chạm khắc gỗ đều có một điểm giống nhau là bề mặt của chúng đều xuất hiện một tầng màu vàng óng ánh. Nhưng mà không phải cái nào cũng giống nhau, có một số khác đậm hơn, một số còn có phân chia tầng nữa.
Lý Dương nhớ tới lúc quan sát những khối cổ ngọc, lúc đó những khối ngọc này cũng có một tầng màu vàng bao phủ bên ngoài, ba mươi mấy khối ngọc đó mặc kệ chất liệu ra sao đều chỉ có một lớp màu vàng rất mỏng.
Mặc kệ nhiều tầng hay là một tầng, chúng chỉ có thể thấy trong hình ảnh lập thể của Lý Dương mà thôi, nói cách khác là chỉ khi Lý Dương sử dụng năng lực đặc thù thì tầng màu vàng này mới xuất hiện, hơn nữa chỉ có một mình Lý Dương có thể thấy được. Tầng màu vàng mỏng manh đó còn mỏng hơn cả sợi tóc, nếu không phải hình ảnh lập thể rất rõ ràng cộng thêm việc Lý Dương quan sát rất kỹ thì hắn cũng không thể thấy được.
Lý Dương còn đang suy nghĩ thì, Ngô Hiểu Lỵ và Trịnh Khải Đạt đột nhiên cùng lúc nhìn chằm chằm vào một con ngựa bằng gốm, thoạt nhìn thì con ngựa này không có gì đặc biệt, Lý Dương cảm thấy nó còn không bằng những bức tượng ngựa trưng ở nhà nữa, ít nhất thì nó không đẹp bằng.
-Hiểu Lỵ, hai người cứ xem đi, tôi tới phía trước nhìn một chút!
Trịnh Khải Đạt đột nhiên cười lên, khi phát hiện mình và Ngô Hiểu Lỵ cùng lúc có hứng thú với bức tượng này thì Trịnh Khải Đạt chủ động nhường lại.
-Tốt, cám ơn Trịnh ca, một lát nữa em sẽ đuổi tới!
Ngô Hiểu Lỵ cũng không khách khí, thứ này quả thật là không tồi, hơn nữa Ngô Hiểu Lỵ đã xác định được khối gốm này có từ thời Đường, cuối cùng thì cô cũng tìm được một thứ mà ông ngoại cô thích.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tư Mã Lâm và Lý Dương hỏi han một chút lại tiếp tục dạo chợ đen cùng Trịnh Khải Đạt, Ngô Hiểu Lỵ cẩn thận quan sát con ngựa ba màu này một hồi, cuối cùng lặng lẽ gật đầu.
Thừa dịp Ngô Hiểu Lỵ mặc cả với người bán hàng, Lý Dương lại sử dụng năng lực đặc biệt. Ngô Hiểu Lỵ thích cái vòng phát sáng trên mặt ngoài của con ngựa ba màu, khác biệt chính là ba cái này vòng phát sáng màu vàng đậm, Lý Dương đếm tổng cộng có tám tầng, vòng sáng màu vàng đậm như thế này quả là lần đầu tiên Lý Dương nhìn thấy.
Ngoài con ngựa ba màu có ba vòng sáng màu vàng đậm phía ngoài, những vật khác của gian hàng tất cả đều là màu vàng nhạt, trong đó có hơn ba chiếc là có vòng sáng màu, mà những thứ đồ này nhìn bằng mắt thường đều không có gì khác biệt cả, Lý Dương so với những người nhìn từ bên ngoài thì khác biệt rất lớn.
- Đi thôi, có người may mắn như cậu đi cùng quả thật không tệ, cuối cùng cũng chọn được một món hài lòng rồi !
Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên vỗ vỗ bả vai Lý Dương, lúc này Lý Dương mới phát hiện con ngựa ba màu đã được Ngô Hiểu Lỵ cẩn thận đặt ở trong một hộp gỗ, con ngựa ba màu này cũng không lớn, cầm cũng không quá nặng, Ngô Hiểu Lỵ nhét luôn hộp gỗ vào bên trong túi xách.
- Đợi đã, Hiểu Lỵ, cô giúp tôi xem cái này có được không ?
Lý Dương vội vàng kéo Ngô Hiểu Lỵ lại, chỉ chỉ một người bằng gốm, người bằng gốm có ba vòng sáng, vòng sáng mặt ngoài dầy nhất , có chừng mười tầng.
- Đây không phải là dũng sĩ đới Đường, nhưng cũng là một đồ cổ , tôi không dám chắc, chỉ dám nhìn đồ triều Minh !
Một lát sau, Ngô Hiểu Lỵ vừa gật đầu lại lắc đầu , cuối cùng cho Lý Dương một giải thích như vậy, ở đây Ngô Hiểu Lỵ cũng không dám khinh thường , nước ở đây có thể sâu hơn cả ở Cổ Nguyên thành.
- Cái kia thì sao?
Lý Dương lại chỉ vào con ngựa ba màu phía trước, đẹp hơn con ngựa mà Ngô Hiểu Lỵ mua một chút .
- Cái này cậu muốn mua thì đến chợ hàng thủ công mỹ nghệ mà mua, đừng mua ở đây!
Ngô Hiểu Lỵ ghé vào bên tai Lý Dương, nhẹ giọng nói, sau đó cười cười rồi đứng thẳng người. Lần này Lý Dương chỉ vào con ngựa ba màu mà bề mặt chỉ có một vòng sáng màu vàng nhạt, màu ngọc giống hệt con lúc trước, nhưng Ngô Hiểu Lỵ chỉ ra vài thứ đồ giả làm bằng công nghệ hiện đại đều có đặc điểm này.
- Thì ra là như vậy, tôi hiểu rồi!
Lý Dương ngẩn người một chút, đột nhiên đứng bật dậy, nét mặt có chút kích động. Cuối cùng thì hắn đã đoán ra sau khi năng lực tăng lên, những vòng sáng màu vàng xuất hiện nhiều hơn là vì lý gì, nếu như Lý Dương không nhầm, năng lực mới này cũng sẽ giúp hắn rất nhiều.
- Ngẩn ngơ cái gì, đi mau !
Ngô Hiểu Lỵ vội kéo Lý Dương, đây là chợ đen, hạng người não cũng đều có, ngây ngô kêu ầm lên như vậy, rất dễ bị người ta hiểu lầm gì đó.
- Ừ, đi!
Lý Dương đi ngay sau Ngô Hiểu Lỵ, trên mặt lại lộ ra một nụ cười kỳ quái. Về cơ bản hắn đã có thể xác định, vòng sáng xuất hiện ngoài bề mặt có liên quan tới niên đại, màu sắc và số vòng sáng là mấu chốt để phân biệt niên đại, còn làm sao phân biệt được Lý Dương vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ, nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, hắn tin mình có thể hoàn toàn hiểu rất nhanh.
- Vị huynh đệ này, có đồ tốt có muốn mua hay không ?
Lý Dương đột ngột bị người khác kéo vai, khiến Lý Dương giất mình suýt nữa nhảy dựng lên, liền quay người lại.
Một người đàn ông không tới một mét bảy, trông lại có vẻ nham hiểm đứng ngay sau lưng Lý Dương, tay của hắn mới vừa buông xuống , vừa rồi chính là hắn kéo vai Lý Dương.
- Xem cái này, thấy thế nào ?
Người đàn ông nham hiểm kia thấy Lý Dương quay đầu lại, vạch rộng áo khoác ra để lộ thứ đồ trong ngực, còn không ngừng đưa ánh mắt ti hí nhìn Lý Dương.
- Đây là cái gì ?
Theo bản năng, Lý Dương cúi đầu liếc mắt nhìn, trong ngực người đàn ông nham hiểm kia là hai chiếc cốc tam giác bằng đồng thau đầy gỉ đồng.
- Đồ tốt đấy, cậu có thích không ?
Người đàn ông nham hiểm kia hỏi Lý Dương, liền cười khanh khách, rồi lại kéo Lý Dương tới bên đường. Đứng ở bên đường, Lý Dương mới phát hiện không ít người cũng đúng như bọn họ, rất nhiều người còn đang nhỏ giọng bàn bạc với nhau.
- Lý Dương, đâu rồi?
Ngô Hiểu Lỵ đang quan sát đồ trong một gian hàng, vừa quay đầu lại liền lo lắng, Lý Dương lần đầu tiên đến chỗ như thế này, đi một mình sẽ bị người ta lừa gạt đến quần cũng có thể cởi ra.
Lúc này Lý Dương đang lắc đầu cười một cách kỳ lạ, hai chiếc cốc tam giác này là đồng thau bị gỉ nhưng bề mặt lại chỉ có một vòng sáng màu vàng nhạt, hơn nữa nhờ năng lực đặc biệt còn có thể thấy rất rõ, chiếc cốc tam giác này không phải làm bằng đồng nguyên chất, ngoài bề mặt có hơi giống công cụ bằng đồng thau, không có bất kỳ một điểm nào gọi là có họ hàng với đồng thau cả.
- Là đồ đời nhà Hán, chỉ lấy hai vạn một chiêc, đây tuyệt đối là đồ tốt, bỏ lỡ thì không có cơ hội đâu !
Người đàn ông nham hiểm kia nhìn Lý Dương một cách hài lòng, vẻ mặt Lý Dương đã khiến hắn đoán ra đây là người mới trong nghề, người như vậy rất dễ bị lừa. Hơn nữa hắn rất tin khả năng làm giả đồng thau của mình, chỉ cần Lý Dương có hứng thú, sẽ không lo hắn không mua.
- Hai vạn ?
Lý Dương cười khẽ lắc đầu.
- Lý Dương , Trịnh đại ca đang đợi đằng trước, đi thôi?
Lý Dương đang muốn đi, Ngô Hiểu Lỵ đã tới bên cạnh hắn, lôi cánh tay Lý Dương và nhìn người đàn ông nham hiểm kia. Loại người như vậy Ngô Hiểu Lỵ đã gặp nhiều, vốn đều là tên lừa đảo.
- Ừ, chúng ta đi!
Lý Dương xoay người định đi theo Ngô Hiểu Lỵ, người đàn ông kia hơi bất ngờ, vội bước theo, vừa thấy một con cá lớn hắn cũng không muốn cứ buông tha như vậy.
- Đợi đã, cậu em, đồ của cậu còn chưa lấy mà đi vậy sao?
Người đàn ông nham hiểm chạy lên phía trước mặt Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ, giơ hai tay chặn hai người lại, những người chung quanh cũng chỉ nhìn bọn họ, sau đó ai làm gì cứ làm, không hề để ý.
Lý Dương nhíu mày, trên mặt có chút bực bội:
- Tôi bảo muốn mua đồ của anh lúc nào?
- Chú em, tôi vừa ra giá hai vạn, cậu không chối, hơn nữa còn đồng ý giá hai vạn, có nghĩa là chúng ta đã bàn bạc xong, bây giờ cậu phải giao tiền lấy hàng, chứ không phải bỏ đi!
Người đàn ông nham hiểm cười hắc một tiếng, Lý Dương hơi bất ngờ. Thế này mà gọi là làm ăn, cái đó không khác việc ép mua ép bán là mấy.
- Lý Dương, vừa rồi cậu đã trả giá rồi à?
Ngô Hiểu Lỵ cũng nhíu chân mày lại, Lý Dương không hiểu quy định của chợ đen, nhưng cô hiểu, có những thứ không thể ra giá bừa, càng không thể cứ thế mà về. Nếu không muốn bị người ta đổ thừa, có rất nhiều người bị dây vào đó, bây giờ Lý Dương cũng bị người này đổ thừa.
- Không, đồ như vậy tôi sao có thể trả giá được!
Lý Dương liền lắc đầu, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm ở đằng trước thấy Lý Dương bị người ta ngăn lại lập tức quay lại, bốn hộ vệ của Trịnh Khải Đạt cũng dần xuất hiện ở xung quanh.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào