Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 65 : Ước chiến ba năm
Nguồn: Sưu Tầm
Ở trên lôi đài.
-Ồ? Thật lợi hại, bịđánh mà cũng có thểđột phá. Được rồi, ta cũng không thể che giấu thực lực được nữa.
Phong Vân Vô Ngân cũng cười, đột nhiên, huyết mạch toàn thân hắn đột nhiên tăng tốc độ vận chuyển, phát ra những tiếng như tiếng thủy triều lên vô cùng rõ ràng.
Phù văn trên thần lực chùy đột nhiên hiện ra, bao quanh thân người Phong Vân Vô Ngân, đồng thời đan xen vào nhau, hình thành các loại huyễn ảnh dã thú xoay quanh đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, lúc thì là sói, khi thì là hổ, lúc lại là báo.
Hai tay Phong Vân Vô Ngân toàn lực dốc ra, mỗi tay 5200 cân lực lượng, hai tay lực lượng đạt tới 1 vạn cân, trọng lượng của thần lực chùy cũng đạt tới 7000 cân.
Bỗng nhiên, toàn thân Phong Vân Vô Ngân kinh mạch phồng lên, hai mắt khẽ đỏ lên, xương cốt kêu răng rắc như tiếng pháo nổ.
Mỗi một mảnh da thịt, mỗi một miếng xương cốt, mỗi một đoạn huyết quản đều tràn ngập thần lực vô cùng vô tận. Giống như thiên thần hạ phàm.
Tất cả thần lực ẩn chứa trong cơ thể cuối cùng cũng được Phong Vân Vô Ngân giải phóng hết ra.
-Cho dù là thiên tài thì đã sao? Một chùy là đập chết!
Phong Vân Vô Ngân khí thế vô cùng bá đạo.
Phong Vân Vô Ngân không ngờ rằng, Đường Thanh lại có thểđột phá và lãnh ngộ trong lúc chiến đấu, thực lực tăng vọt.
Giao Long Thương đại thành cảnh giới, 2 phần kiếm ý!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy, cả người Đường Thanh thương ý nồng đượm, mũi thương có một cỗ sát khí như vũng xoáy thôn phệ hấp thu không khí ở bốn xung quanh, như chuẩn bị bộc phát ra một đòn công kích mạnh mẽ nhất, sắc bén nhất.
Tình thế như vậy khiến Phong Vân Vô Ngân cũng không thể che giấu thực lực được nữa.
Hắn và Đường Thanh, nhất định phải có một người vĩnh viễn nằm lại trên lôi đài.
Thôi động tất cả thần lực.
Hai tay đột nhiên tăng thêm 4400 cân lực lượng, trọng lượng của thần lực chùy cơ hồ cũng tăng lên gấp đôi.
Có nghĩa là, lực công kích của Phong Vân Vô Ngân so với lúc trước đã tăng lên gấp đôi.
-Mặc kệ ngươi là thiên tài thế nào, lâm trận đột phá thì đã ghê gớm sao? Vẫn giết tất!
Toàn thân Phong Vân Vô Ngân 6 phẩm huyền khí ba động không ngừng, sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong người hắn có một cỗ bá khí càng ngày càng tích tụ nồng đượm, không thể chấp nhận bất cứ sự khiêu khích và oán khí nào.
Huyễn ảnh trên đầu tỏa sáng rực rỡ, càng làm tăng thêm uy thế cho Phong Vân Vô Ngân.
-Hả.....
Ở dưới lôi đài không ngừng phát ra những tiếng xì xào ồn ào.
Không ngừng xuất hiện bất ngờ.
Trận quyết đấu giữa đệ tử mới này có thể gọi là kinh điển.
Đường Thanh trong khi chuẩn bị bại vọng lại có thể lãnh ngộ ra 2 phần kiếm ý, thương kỹđột phá lên đại thành cảnh giới, vốn đã vô cùng hiếm có rồi, nhưng, thần lực của Phong Vân Vô Ngân trong thời khắc quan trọng cũng tăng lên gấp đôi.
Da Luật Hồng, khóe mắt không ngừng co giật, dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong đầu không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở...... “hắn mới 12 tuổi! Hắn mới 12 tuổi! Đã yêu nghiệt như vậy!”
Chúc lão cười tủm tỉm nhìn Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt biểu lộ sự tán thưởng tới tột đỉnh.
Ở trên lôi đài, quyết chiến đã tới thời khắc cuối cùng.
Tình thế bức bách khiến Đường Thanh không thể lui bước. Huyền khí toàn thân, hàng trăm cỗ thương ý ngưng lại làm một, hư ảnh giao long trên mũi thương cũng ngày càng sống động, vô cùng hung bạo.
-Giao Long Nhất Kích!
Đường Thanh gầm lên một tiếng, tu vi và tiềm lực toàn thân ngưng tụ lại thành một điểm, đột nhiên bộc phát ra. Giao long hư ảnh ở trên mũi thương điên cuồng lao ra, lao mạnh về phía Phong Vân Vô Ngân.
Cơ bắp toàn thân Phong Vân Vô Ngân nổi lên cuồn cuồn, thần lực giống như nước lũ vỡ đê không ngừng tuôn xuống, thân thể xoay tròn một vòng, huyền khí va chạm với trọng chùy, hình thành một cỗ xảo lực, khiến thân hình Phong Vân Vô Ngân khẽ bay đi, sau đó, trọng lực ném ra khỏi tay.
Trọng lượng của bản thân trọng lực, thêm vào ngàn cân chi lực của hai tay, thêm vào trợ lực trong lúc bay đi.
Gần 2 vạn cân lực lượng tập trung trên trọng chùy.
Trọng chùy nhanh như thiểm điện, khí thế vô cùng cường hãn đột nhiên bắn về phía thương kình giao long.
-Rầm!
Trọng chùy đánh vỡ một mảng không khí lớn, phát ra những tiếng sấm sét vang dội, giống như thiên thần giáng hạ trách phạt!
Đệ tử mới tu vi thấp, tâm thế rối loạn, hai tai ù đặc.
-Rắc!
Một thanh âm như tiếng thủy tinh nứt vỡ đột nhiên vang lên, chỉ thấy trọng chùy đã đập nát đạo giao long hư ảnh do thương kình tạo thành kia.
Trọng chùy vẫn không hề giảm tốc độ, nhanh như thiểm điện đập lên thân thểĐường Thanh.
-Phốc!
Hàng vạn cân lực lượng đập lên thân thểĐường Thanh, khiến thân thể hắn nát thành năm bảy mảnh, giống như bị ngũ mã phanh thây.
-Rầm!
Trọng chùy đập nát thân thểĐường Thanh, vẫn tiếp tục bay ra ngoài mười mấy mét rồi mới rơi mạnh xuống mặt đất, khiến mặt đất đá hoa cương rắn chắc bịđập thành một hố lớn, bụi bay mù mịt, cát đá bay tứ tung.
Phong Vân Vô Ngân dùng bạo lực để chiến thắng, giết chết Đường Thanh ngay tại chỗ, không lưu toàn thây.
Thần lực chùy sau khi giết địch lập tức thu nhỏ lại, biến thành một chiếc búa nằm ở trong hố sâu. Hung thú hư ảnh lơ lửng trên đầu Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức biến mất.
Phong Vân Vô Ngân cũng khôi phục lại trạng thái thân thể nhỏ nhắn nho nhã, vẻ mặt có chút tái nhợt, dáng vẻ hoàn toàn vô hại.
Nhưng, trận chiến này thì lại để lại sự chấn động vô cùng khủng bố với tất cả những ai đã chứng kiến.
Đặc biệt là khi Phong Vân Vô Ngân giết chết Đường Thanh, Đường Thanh đã đột phá, thực lực đại tăng, trong hoàn cảnh như vậy mà vẫn chết dưới trọng chùy trong tay Phong Vân Vô Ngân, điều đó càng làm tăng thêm sức thuyết phục cho chiến thắng của Phong Vân Vô Ngân.
-Đệ nhất thiên tài trong đám đệ tử mới... Phong Vân Vô Ngân mới là số 1 trong đám đệ tử mới của Nham Thạch Thành...
Tất cảđám đệ tử mới đều không dám đưa mắt nhìn thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân lúc này sắc mặt đã dần khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Ba người đám Đạt Hề kinh ngạc nhìn nhau, nhất thời cũng không nói nên lời.
Kim thị tam huynh đệ cũng tròn mắt ngây ngốc, vô cùng kinh hãi.
Chỉ thấy, Da Luật Hồng thân hình khẽ rung động, nhẹ như lông hồng bay lên lôi đài, hai tay chắp sau lưng, đứng cách xa Da Luật Hồng mấy mét, đứng sừng sững, khí thế vô cùng đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng căng thẳng, đưa mắt nhìn Da Luật Hồng.
-Phong Vân Vô Ngân, ngươi to gan làm loạn.
Da Luật Hồng sắc mặt lạnh lùng:
-Không ngờ lại dám giết Đường Thanh!
Phong Vân Vô Ngân và Da Luật Hồng đã sớm có mâu thuẫn, nỗi khổ khi bị phong bếđan điền năm xưa, Phong Vân Vô Ngân chưa giây phút nào có thể quên được.
Lúc này, đối diện với câu chất vấn sắc lạnh của Da Luật Hồng, cỗ oán khí trong lòng Phong Vân Vô Ngân liền bị kích thích, hắn lạnh giọng đáp:
-Ta to gan làm càn thế nào? Ta và Đường Thanh ở trên lôi đài công khai quyết đấu, sinh tử nghe theo ý trời, ta không giết hắn thì hắn sẽ giết ta. Lẽ nào, Da Luật Hồng đại nhân muốn tùy tiện dùng một tội danh vô lý để mượn cơ hội chèn ép ta?
Phong Vân Vô Ngân lời lẽ sắc bén, không hề có chút kiêng dè, không ngờ lại dám trực tiếp phản bác lại Da Luật Hồng.
Tất cả những người ở dưới lôi đài, trong lòng đều vô cùng chấn kinh, Da Luật Hồng là nhân vật thế nào? Đệ nhất thiên tài trong Nham Thạch Thành! Tu vi vô cùng cao thâm, chỉ còn cách tiên thiên chi cảnh một bước chân mà thôi. Lúc nào cũng có khả năng đột phá lên tiên thiên cảnh giới, tiến vào Tiên Thiên Thành. Hắn là thiên tài duy nhất nhận được sự ưu ái của Ngạo Hàn Tông tông chủ, là hậu thiên võ giả duy nhất được truyền thụ Ngạo Hàn Thất Tuyệt. Mỗi một tháng đều có một lần cơ hội vào trong Tiên Thiên Thành gặp tông chủ, kết giao tiên thiên võ giả.
Có thể nói, ở trong Nham Thạch Thành, Da Luật Hồng quyền thế ngút trời. Muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Hô phong hoán vũ. Cho dù là hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cũng, phần lớn đều phải nịnh bợ nghe lệnh Da Luật Hồng. Phong Vân Vô Ngân chỉ là một gã đệ tử mới, Da Luật Hồng tùy tiện tìm một cách nào đó là có thể giết chết.
Phong Vân Vô Ngân, không ngờ lại dám coi thường uy nghiêm của Da Luật Hồng, trực tiếp ra mặt chống đối.
Tuyệt đối hiếm thấy!
Đám đệ tử lâu năm ngày thường bị Da Luật Hồng chèn ép, chỉ biết nuốt hận vào trong lòng, lúc này thấy Phong Vân Vô Ngân khí thế hiên ngang rắn rỏi, trong lòng đều thầm giơ tay tán thưởng. Nhưng bọn chúng cũng hiểu rõ, đắc tội với Da Luật Hồng, Phong Vân Vô Ngân sẽ hoàn toàn mất hết mọi tiền đồ ở trong Nham Thạch Thành.
-Phong Vân Vô Ngân, đừng tưởng ngươi vận khí tốt, nuốt được chút thiên đan linh dược là có thể ngông cuồng. Ngươi có tư cách gì ngông cuồng trước mặt ta. Chỉ là một con kiến mà thôi.
Vẻ mặt Da Luật Hồng vô cùng lạnh lùng và coi thường:
-Đường Thanh và ngươi đều là đệ tử mới, nhưng thiên phú của hắn cao hơn ngươi rất nhiều, đã luyện ra thương ý. Võ giả có thể lãnh ngộ ra “ý”, trăm người mới có một. Ngày sau, Đường Thanh nhất định sẽ trở thành chân truyền đệ tử của Ngạo Hàn Tông, tiến vào Tiên Thiên Thành, làm rạng danh cho tông môn. Phong Vân Vô Ngân, ngươi đố kỵ với thiên phú của Đường Thanh, trong hoàn cảnh thắng bại đã phân định mà vẫn ra tay giết người , hoàn toàn không suy nghĩđến lợi ích của tông môn, tâm địa hẹp hòi, tội không thể tha.
Ngưng lại một lát, Da Luật Hồng ngữ khí hung lệ nói:
-Đường Thanh nếu chỉ là thiên tài bình thường, ngươi giết hắn, không ai trách tội ngươi. Nhưng, Đường Thanh đã lãnh ngộ ra thương ý, ở trong Nham Thạch Thành là thiên tài hiếm có, ngươi giết hắn đã làm tổn hại lợi ích của Ngạo Hàn Tông ta. Ngươi có tội.
Ngươi có tội!
Tội danh bịa đặt vô căn cứ! Có ý chèn ép!
Phong Vân Vô Ngân hai mắt trợn trừng, hai tay nắm chặt, móng tay đã cắm vào lòng bàn tay tới rướm máu, toàn thân run rẩy, thần lực không ngừng thôi động.
-Hừ!
Da Luật Hồng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên, hàn ý vô cùng cường hãn liền bao vây lấy Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân như đứng giữa trời băng tuyết, mắt chỉ nhìn thấy băng tuyết trắng xóa, lực lượng toàn thân hoàn toàn tan rã, mỗi một tế bào trong cơ thể, mỗi một đường huyết quản đều tràn ngập sự lạnh buốt chết chóc.
Lúc này, Đạt Hề trọng tài ở dưới lôi đài cuối cùng đã không nhịn được nữa, lớn tiếng nói:
-Da Luật Hồng, ngươi thật là quá đáng. Phong Vân Vô Ngân và Đường Thanh quyết đấu, hai bên đều tự nguyện, ở trên lôi đài, quyền cước không có mắt, Đường Thanh bị chết, chỉ có thể trách hắn tài nghệ không bằng người ta, có liên quan gì tới Phong Vân Vô Ngân. đúng như ngươi nói, mỗi một thiên tài, đối với tông môn mà nói đều là tài sản cực lớn, nhưng, Phong Vân Vô Ngân mới 12 tuổi có thể vượt cấp giết chết Đường Thanh, thiên phú của hắn tất cảđều nhìn thấy rõ, so với Đường Thanh không biết cao hơn bao nhiêu lần. Ngươi tự nói rằng muốn bảo vệ thiếu niên thiên tài trong Nham Thạch Thành thì nên bảo vệ Phong Vân Vô Ngân mới đúng, không nên tìm mọi cách chèn ép hắn, hành động như vậy thật là bỉ ổi. Mọi người đều biết rõ, ngươi và Phong Vân Vô Ngân có.....
-Đạt Hề huynh!
Tây Môn và Lý Tính vội ngăn Đạt Hề lại, vẻ mặt kinh hãi:
-Đạt Hề huynh, đừng nói nữa. Da Luật Hồng khí thếđang lên như diều gặp gió, trở mặt với hắn không phải là việc tốt.
Da Luật Hồng lạnh lùng nhìn ba người đám Đạt Hề:
-Hừ, ba người các ngươi thiên phú tầm thường, tầm nhìn cũng thấp kém hạn hẹp. Các ngươi dám nói thiên phú trước mặt ta? Thiên phú là cái gì? Các ngươi biết cái gì mới thực sự là thiên phú không? Phong Vân Vô Ngân là thứ gì chứ? Hắn so với Đường Thanh, chẳng khác nào gã ăn mày so với quốc vương. Đường Thanh đã lãnh ngộ ra hai phần thương ý, chỉ cần khổ công tu luyện một năm, cho dù là mười tên Phong Vân Vô Ngân cũng đều có thể dễ dàng giết chết. Phong Vân Vô Ngân chẳng qua chi nuốt được chút thiên đan linh dược, dựa vào một cỗ tiên thiên binh khí và nhục thân man lực để chiến thắng. Tu luyện võ đạo như chúng ta đều biết rõ rằng, nhục thân lực lượng chỉ là hạđẳng, rất dễđạt tới cực hạn. Phong Vân Vô Ngân lúc này, thân có hàng vạn cân thần lực, hoàn toàn không tồi, nhưng tiến bộ sau này của hắn nhất định sẽ vô cùng chậm chạp. Hắn sao có thể sánh với Đường Thanh được. Thiên tài như Đường Thanh, cho dù là tông chủ nhìn thấy cũng nhất định sẽ rất yêu quý, lúc này bị Phong Vân Vô Ngân dùng man lực giết chết, thật là một tổn thất lớn lao cho tông môn, không thể bù đắp nổi. Theo ta được biết, trong đám đệ tử mới của bốn tông môn khác trong Chiến Tần Đế Quốc đều có siêu cấp thiên tài đã lãnh ngộ ra “ý”, đám đệ tử mới của Ngạo Hàn Tông chúng ta chỉ có một mình Đường Thanh có thể sánh được với bọn chúng, Đường Thanh đã bị chết, thi đấu giao lưu đệ tử mới của năm tông môn, chúng ta lấy gì đấu với người ta? Tới lúc đó tự rước nhục vào thân, thất bại tan nát đều do tên Phong Vân Vô Ngân này gây ra.
Da Luật Hồng nói năng vô cùng hào sảng, lời lẽ cũng không phải không có chút đạo lý.
Tu luyện nhục thể, cuối cùng cũng đạt tới cực hạn. Ví dụ như Phong Vân Vô Ngân, với vạn cân thần lực như hiện tại, e rằng đã đạt tới cực hạn rồi. còn, tu luyện huyền khí vũ kỹ, vĩnh viễn không có điểm dừng. Một võ giả lãnh ngộ ra “ý”, ở phải tông môn cũng vô cùng hiếm có, chỉ cần ra sức vun trồng, cho hắn đủ thời gian tôi luyện, nhất định sẽ trở thành nhân vật không thể xem thường.
Phong Vân Vô Ngân toàn thân băng lãnh, chìm đắm trong huyễn cảnh của băng tuyết, nhưng mỗi câu mỗi chữ của Da Luật Hồng, hắn đều nghe thấy rõ ràng. Hận ý trong lòng hắn cũng ngày càng nồng đượm, không thể kiềm chếđược nữa.
-Khục khục....
Đúng lúc đó, một tiếng ho uể oải vang lên.
-Rắc!
Trong nháy mắt, hàn ý do Da Luật Hồng tạo ra để nhằm vào Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn bị tan rã.
Phong Vân Vô Ngân khẽ lắc đầu, thân thể và tư duy khôi phục lại như cũ.
Tiếng ho khan đó đến từ phía Chúc lão.
Da Luật Hồng kinh tâm động phách! Hắn đã lãnh ngộ ra bảy phần kiếm ý, ở trong Nham Thạch Thành tuyệt đối không có đối thủ, nhưng không ngờ rằng chỉ một tiếng ho của Chúc lão đã khiến cho hàn ý của hắn tan rã. Tu vi của Chúc lão, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 66 : Là Phong Vân Vô Ngân giết
Nguồn: Sưu Tầm
-Ha ha ha ah! Ha ha ha ha ha!
đúng lúc này, Da Luật Hồng cuối cùng cười cuồng ngạo, toàn thân run bần bật, giống như nghe thấy chuyện cười hoàng đường nhất trên thế giới:
-Ba năm sau quyết đấu võ đại với ta? Ha ha ha! Phong Vân Vô Ngân, ngươi suy nghĩ quá hão huyền rồi.
Ngưng lại một lát, Da Luật Hồng lạnh lùng nói:
-Da Luật Hồng ta năm na 23 tuổi, năm năm trước thông qua thành trì tuyển chọn, rời Khâu Hác Thành, tiến vào Nham Thạch Thành, trong vòng một năm huyền khí tu vi đột phá từ 7 phẩm lên 8 phẩm, đồng thời tu luyện hai loại huyền cấp thấp cấp vũ kỹ, đại thành cảnh giới. Ra ngoài rèn luyện, giết hơn hai mươi tán tu, trong đó có 10 phẩm sơ kỳ tán tôi, chiến đấu sinh tử, vượt cấp giết địch giúp ta cảm ngộ chân lý võ đạo, cuối cùng đột phá lên 10 phẩm sơ kỳ! Quay về Nham Thạch Thành, tu luyện một môn huyền cấp trung cấp vũ kỹ Hàn Băng Chưởng, đại thành cảnh giới. Lãnh ngộ ra 3 phần hàn ý. Ở trong thi đấu giao lưu của đệ tử mới trong năm đại tông môn của Chiến Tần Đế Quốc, vượt quan trảm tướng, đoạt được quán quân! Tông chủ đại nhân phá lệ truyền thụ cho ta Ngạo Hàn Thất Tuyệt, có thể gọi là thiên tài trăm năm có một. Phong Vân Vô Ngân, ngươi so với ta chỉ như con sâu con kiến, trâu chó lợn gà, ngươi dám khiêu chiến với ta?
Mấy năm công tích, Da Luật Hồng nói từđầu tới cuối, tất cả mọi người có mặt nghe mà say đắm.
Ba gã trung niên nam tử thần bí đều thầm nghĩ:
-Tuy chúng ta vẫn luôn coi khinh nhân phẩm của Da Luật Hồng, nhưng thiên phú của hắn yêu nghiệt như vậy, chúng ta quả thực không bằng. Tuyệt đối không sánh nổi.
Da Luật Hồng cười cuồng ngạo:
-Được! Phong Vân Vô Ngân, ngươi lập chiến ước ba năm với ngươi, chẳng qua là sợ ta trong ba năm này ngầm ám toán ngươi. Một con kiến như ngươi, ta ám toán làm gì? Ta còn muốn tu luyện không? Ta còn muốn lãnh ngộ đột phá không? Ta cho ngươi thời gian ba năm.
Nói xong, hắn quay đầu về phía Chúc lão:
-Chúc lão, ngươi là tiền bối cao nhân, tu vi cao thâm không thểđoán nổi. Nếu ngươi đã muốn giúp Phong Vân Vô Ngân, ta cũng không thể nói gì được nữa. Nhưng với tư chất của hắn, cho dù có nuốt rất nhiều cao cấp đan dược, cố gắng nâng cao tu vi thì cũng không phải đối thủ của ta. Hôm nay ta giết hắn giống như giết gà giết lợn, ba năm sau cũng sẽ như giết gà giết lợn. Nếu Chúc lão mà nhúng tay vào việc này thì sẽ tự hủy hoại thanh danh mà cũng có chút ích gì.
-Hì hì!
Chúc lão nhếch mép cười:
-Da Luật Hồng, ngươi không cần dùng lời lẽ khích bác ta, ta chỉ cảm thấy tiểu tử này thú vị mà thôi, ta sẽ không phá hỏng quy củ, giúp hắn nâng cao đẳng cấp. Việc này ngươi có thể hoàn toàn yên tâm.
-Như vậy thì tốt. Chúc lão, ta cáo từ.
Nói xong, Da Luật Hồng không thèm nhìn Phong Vân Vô Ngân lấy một cái, dẫn đám 9 phẩm cường giả vênh váo rời đi.
Phong Vân Vô Ngân tiến lại gần, cung kính đáp:
-Đa tạ Chúc lão vừa rồi lên tiếng giải vây.
Chúc lão chẹp miệng nói:
-Phong Vân Vô Ngân, trong thân thể nhỏ bé của ngươi có lực lượng và dũng khí rất lớn, cả Nham Thạch Thành này không thể tìm nổi ra người thứ hai có ngạo khí như ngươi, ngươi rất không tồi... nhưng, hì hì, nói ba năm sau ngươi có thể quyết chiến sinh tử với Da Luật Hồng, lời này có chút huênh hoang. Nếu ta không nhìn lầm, ngươi đã hấp thu nội đan dược lực của 10 phẩm hung thú, đồng thời tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết có chút thành tựu, nhờđó mới có vạn cân thần lực. Nếu ngươi muốn đánh bại Da Luật Hồng, e rằng phải có 20 vạn cân thần lực, ba năm sau mới có hi vọng. Tiền đề là, trong ba năm này, tu vi của Da Luật Hồng không chút tiến bộ. Nhưng điều này hiển nhiên là không thể nào. Chậc chậc, 20 vạn cân thần lực, cho dù tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đỉnh cao thì cũng không đạt được. Hơn nữa, thân thể này của ngươi sao có thể chứa đựng nổi 20 vạn cân thần lực? Như vậy ngươi chẳng phải sẽ nổ tung sao? Thôi được, dũng khí đáng khen, nghé con không sợ hổ, kẻ đi chân đất không sợ thằng đi dép. Nhưng đáng tiếc, lực bất tòng tâm... đương nhiên, nếu tìm được tiên thiên hung thú, dùng tinh huyết để tôi luyện nhục thân thì cũng chưa biết chừng....
Phong Vân Vô Ngân đứng im tại chỗ, lẩm bẩm:
-20 vạn cân thần lực? Tinh huyết của tiên thiên hung thú?
Đột nhiên, mắt hắn sáng rực, chắp tay cúi lạy bóng của Chúc lão:
-Đa tạ Chúc lão chỉ giáo.
Nếu Chúc lão không nói những lời này, Phong Vân Vô Ngân trong lòng vẫn không có được mục tiêu rõ ràng. Nhưng lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã có chút manh mối... Nếu muốn dựa vào thần lực đểđánh bại Da Luật Hồng thì phải có được từ 20 vạn cân thần lực trở lên; ngoài ra, nếu có thể tìm được tiên thiên hung thú, lấy tinh huyết của nó để tôi luyện nhục thân
Thì càng có khả năng đánh bại Da Luật Hồng.
Nhưng tiên thiên hung thú đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói quá mức xa vời.
Huyền Tôn Đại Lục, hung thú và võ giảđều có cấp bậc đối ứng.
Hậu thiên hung thú, chia thành 1 đến 10 phẩm. Đối ứng với 1 đến 10 phẩm hậu thiên võ giả.
Tiên thiên hung thú, tương ứng với tiên thiên võ giả.
Muốn đoạt được tinh huyết của tiên thiên hung thú, khó chẳng khác nào đánh bại Da Luật Hồng.
Phong Vân Vô Ngân tạm thời chưa dám đi nghĩ tới chuyện tiên thiên hung thú, nhưng về mặt tăng lực lượng thì hắn đã có chút cảm ngộ. Một mặt phải nhanh chóng luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đại thành cảnh giới, mặt khác phải luyện hóa thi thể hung thú, đoạt được thịt viên, ăn thịt viên, không chỉ chống đói mà còn có thể tăng cường lực lượng.
-Chúc lão có lẽ chưa biết việc mình ăn thịt viên? Đây có thể coi là một quân bài bí mật của mình.
Nghĩ như vậy, tâm thái đầy áp lực của Phong Vân Vô Ngân cũng trở nên nhẹ nhõm hơn một chút.
-Ngày mai mình sẽ tiến vào khu rèn luyện dã ngoại tiếp tục săn hung thú, luyện hóa thịt viên, tìm trung cấp, cao cấp Man Lực Quả, tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết! Ngoài ra nếu kiếm được vàng bạc thì còn phải mua một quyển huyền cấp trung, cao cấp kiếm kỹ, còn có thân pháp bí kíp.
Phong Vân Vô Ngân trong nháy mắt đã quyết định xong kế hoạch tu luyện của mình. Hiện nay, đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, thời gian vô cùng quý báu, phải tranh thù từng phút một, không được phép chậm trễ.
Hắn đi tới trước mặt đám người Đạt Hề, tùy ý khách sáo mấy câu rồi mang theo Phong Vân Tuyết, dưới con mắt phức tạp của chúng nhân rời khỏi võ đài, quay về trạch viện của mình.
Ở trong hoa viên của trạch viện.
Phong Vân Vô Ngân và Phong Vân Tuyết ngồi trên ghếđá trong hoa viên, đưa mắt nhìn nhau, thầm nói chuyện.
bốn phía vô cùng yên tĩnh, hương hoa dịu nhẹ, côn trùng kêu khẽ.
Phong Vân Tuyết lại không có tâm trí để thưởng thức khung cảnh này, sự lo lắng của nàng đối với Phong Vân Vô Ngân đã lên tới mức cực độ:
-Phong Vân Vô Ngân, lần này thật là hung hiểm! Bọn chúng đều coi thường ngươi, lăng nhục ngươi, nhưng Tuyết tỷ biết Vô Ngân là thiên tài võ đạo. Bắt đầu từ giải đấu khiêu chiến tại Khâu Hác Thành, Vô Ngân đã liên tiếp lập kỳ tích, giết Chu Hàm, giết Đường Thanh... đây đều là kỳ tích! Tuyết tỷ cũng tin Vô Ngân sẽ có một ngày đánh bại tên tiểu tử tâm địa hẹp hòi Da Luật Hồng. Nhưng, ước chiến ba năm.... có chút... có chút quá vội vàng. Vô Ngân, tên Da Luật Hồng đó ở trong Nham Thạch Thành, quyền cao chức trọng, lại được Ngạo Hàn Tông tông chủ ưu ái, những thứ khác chưa nói, cao cấp đan dược hắn nhất định ăn như ăn cơm, cao cấp vũ kỹ bí kíp hắn cũng đã đọc qua vô số... ba năm... cái này, Vô Ngân...ngươi quá vội vàng rồi! quân tử báo thù mười năm chưa muộn!
-Tuyết tỷ, ngươi cũng biết, năm xưa đan điền của ta bị phong bếđều là do tên Da Luật Hồng đích thân làm. Ta và hắn sớm đã kết thù oán. Cỗ oán khí này sẽ có ngày trút lên người Da Luật Hồng. Mười năm, ta không đợi được mười năm! Cuộc đời ngắn ngủi, giống như giấc mộng phù du, mười năm nhẫn nhục quả thực khó chịu. Không bằng trong ba năm dũng cảm tiến lên, không ngừng chém hết tất cả mọi khó khăn, để mong cầu đột phá trên võ đạo.
Phong Vân Vô Ngân nói chắc chắn như chém đinh chặt sát:
-Chiến ước ba năm với Da Luật Hồng, người khác đều nghĩ rằng ta có thù phải báo, hiếu chiến hiếu thắng, nhưng bọn chúng con mắt nông cạn, đều không biết rằng Da Luật Hồng chỉ là một mục tiêu để kích thích ta không ngừng tiến lên, còn mục tiêu cuối cùng của ta là không ngừng lãnh ngộ võ đạo, tiên thiên cảnh giới, và còn cao hơn nữa.
Trong lòng hắn thầm nghiêm giọng nói:
-Cho dù là Ngạo Hàn Tông tông chủ, sẽ có một ngày ta đích thân giết chết!
Những lời này, nếu người khác nghe thấy sẽ cười Phong Vân Vô Ngân cuồng vọng, nhưng Phong Vân Tuyết lại không hề phản bác, chỉ cảm thấy Phong Vân Vô Ngân một thân bá khí, khí tức vô cùng kiên định, dũng cảm tiến lên.
Ngưng lại một lát, Phong Vân Vô Ngân nói:
-Tuyết tỷ, về mặt tu luyện ta tự có kế hoạch, tỷ cũng đừng quá lo lắng. Ngược lại, tỷ.... đúng rồi, Tuyết tỷ, môn huyền cấp thấp cấp công pháp của tỷ luyện thế nào rồi?
-À... Vô Ngân, ngươi đưa ta 10 viên trung cấp dưỡng tâm đan, ta nuốt 4 viên, nhưng võ đạo thiên phú của ta đương nhiên không sánh được với Da Luật Hồng, cũng không sánh được với Đường Thanh. Dược lực của 4 viên trung cấp dưỡng tâm đan, ta có lẽ chỉ hấp thụ được sáu bảy phần, bởi vậy tạm thời chưa có đột phá. Ta nghĩ, nuốt thêm mấy viên đan dược nữa có lẽ sẽ đạt tới trung kỳ. Còn đại thành cảnh giới, thì phải cần nhiều đan dược hơn.
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ trong giây lát, lôi từ trong ngực ra một bình sứ, nói:
-Tuyết tỷ, ta còn 12 viên trung cấp dưỡng tâm đan, đưa cả cho tỷ. Không mong gì khác, chỉ mong tỷ luyện môn huyền cấp thấp cấp thân pháp này tới đại thành. Như vậy, chỉ cần không phải cường giả như Da Luật Hồng thì ai ức hiếp tỷ, ít nhất tỷ cũng có thể bỏ chạy.
-Không cần!
Phong Vân Tuyết nghiêm giọng kêu lên:
-Vô Ngân, ngươi bây giờ rất cần đan dược, sao có thểđưa ta được.
Phong Vân Vô Ngân cương quyết nhét bình sứ vào trong tay Phong Vân Tuyết, dùng khẩu khí không thể phản bác được nói:
-Tuyết tỷ, tỷ ngày trước đối xử tốt với ta, ta lúc nào cũng ghi nhớ trong lòng, Nham Thạch Thành này lòng người hiểm ác, chỗ nào cũng có cạm bẫy, ngày mai ta sẽ vào trong khu rèn luyện dã ngoại để tu luyện, tìm cách đột phá, không thể ở bên cạnh để bảo vệ cho tỷ, chỉ hi vọng tỷ tu luyện môn thân pháp đó tới đại thành cảnh giới, có khả năng tự bảo vệ mình. Tuyết tỷ đừng nói gì nữa, chỉ mười mấy viên trung cấp dưỡng tâm đan đối với ta mà nói căn bản cũng không có chút ảnh hưởng gì.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân đứng lên, đi về phía phòng mình.
Phong Vân Tuyết ánh mắt nhìn theo bóng Phong Vân Vô Ngân, nắm chặt bình sứ trong tay, tự nhủ:
-Vô Ngân ngươi yên tâm, Tuyết tỷ cũng sẽ giống như ngươi, nhất định sẽ cố gắng tu luyện, tham ngộ chân lý võ đạo.
Ngủ tới nửa đêm, Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ thức dậy, thu thập mọi thứ rồi rời khỏi Nham Thạch Thành, tiến vào trong khu rèn luyện dã ngoại.
Sáng sớm ngày hôm sau, Phong Vân Tuyết không nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân ở trong trạch viện, đoán rằng Phong Vân Vô Ngân không từ biệt mà đã ra đi, bắt đầu hành trình tu luyện của hắn. Nàng có chút buồn bã, nhưng cũng tràn ngập sự hi vọng, các loại cảm giác rất khó miêu tả nổi.
Giữa trưa, ở khu vực trạch viện cao cấp của Nham Thạch Thành.
Trong đám đệ tử mới, thực lực xếp thứ 2 và thứ 3, Tả Quan Hải và Phàn Thiên đứng ở ngoài một khu trạch viện xa hoa tráng lệ, lo lắng chờđợi.
Khu trạch viện đó tường cao cổng kín, vô cùng rộng rãi, cửa đồng sơn son, ở bên ngoài cổng có tượng đá kỳ lân, vô cùng tráng lệ.
-Ôi, Long Bá Thiên đại nhân sao vẫn còn chưa quay về!
Tả Quan Hải sốt ruột nói.
-Chúng ta dù thế nào cũng phải đợi Long Bá Thiên đại nhân quay về, bẩm báo lại thực tình. Nếu khiến Long Bá Thiên đại nhân hiểu lầm thì chúng ta chết chắc.
Phàn Thiên khiên can.
-Tả huynh, phải nhẫn nại một chút. Lần trước Long Bá Thiên đại nhân đã nói, hắn ra ngoài truy sát một gã 8 phẩm trung kỳ tu vi tán tu, đó là nhiệm vụ vô cùng dễ dàng, nhiều thì nửa tháng, nhanh thì bảy tám ngày là có thể quay về Nham Thạch Thành. Đoán chừng Long Bá Thiên đại nhân cũng phải quay về thành rồi.
-Mẹ kiếp, ai bảo chúng ta dính dáng đến chuyện này chứ? Gã Phong Vân Vô Ngân kia cường hãn bá đạo, ngay cảĐường Thanh cũng bị hắn giết chết, không để lại thi thể, tu vi của chúng ta không thể sánh được với Phong Vân Vô Ngân, vốn dĩ phải tránh xa hắn ra. Nhưng, nữ nhân của Long Bá Thiên đại nhân bị Phong Vân Vô Ngân giết chết, Long Bá Thiên đại nhân trước khi đi đã căn dặn ba người chúng ta phải bảo vệ cho nàng ta... ôi! Việc này, nhất định phải nói với Long Bá Thiên đại nhân, thực sự là tên Phong Vân Vô Ngân kia quá mức hung tàn bá đạo, không phải do chúng ta không chăm lo chu toàn....
Thời gian trước, ba nữ tử cứ quấy nhiễu Phong Vân Vô Ngân, bị Phong Vân Vô Ngân kiên quyết giết chết, nào ngờ, trong ba nữ tửđó có một người là nữ nhân của Đường Thanh, một người là nữ nhân của Tả Quan Hải, còn một người là nữ nhân của Long Bá Thiên, một gã đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành.
Đúng lúc đó.......
-Cộp! Cộp! Cộp!
Những tiếng vang lớn từ xa truyền tới, như tiếng bước chân voi, ngay cả mặt đất xung quanh cũng chấn động một lúc.
Hai người đám Tả Quan Hải và Phàn Thiên trong lòng đều lo lắng, đưa mắt nhìn theo, chỉ thấy ở ngã tư phía trước có một thân ảnh vô cùng uy mãnh xuất hiện.
Đó là một nam nhân tráng kiện, trang phục gọn gàng, mặt đầy râu rậm, mắt như hổ báo, vô cùng uy mãnh. Hắn cao tới hơn 2 mét, thân thể vô cùng cường tráng, trên vai vác một thanh đại đao, trong khí tức tỏa ra từng cỗ huyết tinh sát khí.
-Long Bá Thiên đại nhân!
Tả Quan Hải và Phàn Thiên nhìn thấy cự hán đó đều kinh hô lên một tiếng, sau đó vội vàng chạy tới nghênh đón, trong lòng vô cùng lo lắng bất an.
-Hả?
Cự hán đưa mắt nhìn Tả Quan Hải và Phàn Thiên một cái, cười thô lỗ:
-Ha ha, hai tên nhóc các ngươi, đợi ta ở đây là muốn xin ít đan dược của ta hả? Ha ha, lần này lão tử giết chết mấy tên tán tu, thu hoạch rất lớn, cho các ngươi mấy viên trung cấp đan dược cũng không vấn đề gì. Đúng rồi, nữ nhân của ta đâu? Sao không tới nghênh đón ta? Mau đón nữ nhân của lão tử tới đây, lão tử phải sung sướng một phen.
Cự hán này ăn nói vô cùng thô lỗ, tay phải vác đao, tay trái xách mấy túi vải nhuốm máu, trên mỗi túi vải đều đều vết máu, ở bên trong có lẽ là đựng thứ như đầu người .
-Cái này...
Tả Quan Hải sợ hãi ngẩng đầu nhìn cự hán một cái, sau đó thanh âm lí nhí như tiếng muỗi kêu nói:
-Chết rồi! Long Bá Thiên đại nhân... Tiểu Vân.... Tiểu Vân... chết rồi!
-Cái gì!
Bỗng nhiên, cự hán gầm lên một tiếng, giống như tiếng sấm giữa trời xanh, sát khí toàn thân không ngừng tuôn ra, giống như dòng lũ cuồn cuộn cuốn về phía Tả Quan Hải và Phàn Thiên!
-Long... Long Bá Thiên đại nhân.....
Tả Quan Hải và Phàn Thiên đều bị cỗ áp lực đó ép quỳ xuống, mặt xám xịt, một giây sau, “phù” một tiếng...
Hai gã cùng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó vẻ mặt tái nhợt, vô cùng suy nhược, ngay cả tu vi cũng bị giảm sút không ít.
-Đại nhân... là... là Phong Vân Vô Ngân giết... không liên quan tới chúng ta.....
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 67 : Thi Thực Ngốc Ưng
Nguồn: Sưu Tầm
Khi tia sáng ban mai đầu tiên chiếu rọi lên mặt đất, vạn vật bừng tỉnh thì Phong Vân Vô Ngân đã một mình tiến vào trong khu rèn luyện dã ngoại.
Thi triển Tật Phong Bộ băng núi vượt sông, tới một đỉnh núi cây cối rậm rạp, chính là nơi mà hắn đã bị 6 phẩm hung thú Vân Hổ Thú đuổi chạy thục mạng, sau đó gặp đám người Âu Dương Bảo Châu. Đến lại nơi chốn cũ, Phong Vân Vô Ngân lúc này đã không còn là kẻ yếu ớt như lúc xưa nữa, đã sớm không còn sợ 6 phẩm hung thú Vân Hổ Thú nữa rồi.
Không chỉ không sợ, phải Phong Vân Vô Ngân lúc này còn muốn đi săn Vân Hổ Thú nữa.
Phong Vân Vô Ngân chỉ giữ 52 hạt Thiên Địa Đan Điền trong cơ thể, ngụy trang 3 phẩm huyền khí cảnh giới, đi ở trên núi, không lâu sau đã dụ được một con Vân Hổ Thú ra.
Vân Hổ Thú tuy chỉ là 6 phẩm hung thú, nhưng đã có linh trí, có thể phân biệt được khí tức cường giả mạnh yếu, nó nhìn thấy tên nhóc trước mặt này, huyền khí tu vi chỉ là tam phẩm, vô cùng yếu ớt, lập tức vui mừng gầm lên một tiếng, xông thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân, định đánh chén một bữa no nê.
Phong Vân Vô Ngân không hề tránh né, cũng không dùng chùy dùng kiếm, hữu quyền đánh ra, đánh trúng đầu con Vân Hổ Thú kia.
-Phù!
Mấy ngàn cân lực lượng đột nhiên bộc phát, đánh nát vụn chiếc đầu lớn bằng cái cối xay của Vân Hổ Thú.
Rầm một tiếng, thi thể của Vân Hổ Thú rơi xuống đất, khiến mặt đất bịđập thành một hố sâu, chết thẳng cẳng.
-Ha ha, mình đang cảm thấy hơi đói thì có một món điểm tâm dâng lên tận miệng.
Phong Vân Vô Ngân cũng không nói nhiều, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập thể, luyện hóa thi thể của Vân Hổ Thú.
Vốn dĩ, thi thể của một con 6 phẩm hung thú, lôi về Nham Thạch Thành, lột da lóc thịt cũng bán được chút vàng bạc, nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, giá trị của nó không ở chỗ vàng bạc này, mà ở.... thịt viên.
Trực tiếp luyện hóa.
Không lâu sau, một viên thịt viên thơm ngon đã nằm trong lòng bàn tay Phong Vân Vô Ngân, mùi thơm nồng đượm đó kích thích vị giác của Phong Vân Vô Ngân. Không mất bao lâu hắn đã ăn xong viên thịt viên, lập tức, một cỗ nhiệt lưu từ dạ dày bốc lên, tỏa ra toàn thân hắn, một cảm giác vô cùng thoải mái dễ chịu liền tràn ngập toàn thân hắn.
-Ồ, thi thể của 6 phẩm hung thú, sau khi luyện hóa thành thịt viên để ăn có thể tăng thêm 50 cân lực lượng.
Đôi mắt Phong Vân Vô Ngân khẽ mi lại, khóe miệng hiện ra nụ cười vui sướng. Tới lúc này, hắn không chỉ phán đoán rất chuẩn xác lực lượng thi triển ra mà hấp thu tăng thêm bao nhiêu lực lượng, hắn cũng có thể phán đoán ra được.
Một ngày này, Phong Vân Vô Ngân ở trong núi, không ngừng dụ Vân Hổ Thú ra, giết rồi luyện hóa, vô cùng vui sướng.
Cho tới chiều tối, Phong Vân Vô Ngân tổng cộng giết chết 14 con Vân Hổ Thú, sau khi ăn hết 4 viên thịt viên liền cảm thấy béo ngậy no căng, không thể ăn thêm được nữa, đành phải tích trữ 10 viên thịt viên ở trong nạp giới. 4 viên thịt viên khiến cho Phong Vân Vô Ngân tăng thêm được 200 cân lực lượng.
Nửa đêm.
Phong Vân Vô Ngân ẩn mình trên một cành cây to của một cây đại thụ, ngồi xếp bằng, tĩnh thần nhập định, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền điên cuồng hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí.
Mấy tiếng sau, Phong Vân Vô Ngân mở mắt ra, lẩm bẩm:
-Trong núi này, hung thú có phẩm chất cao nhất chính là 6 phẩm Vân Hổ Thú, 1 viên thịt viên luyện hóa từ thi thể Vân Hổ Thú chỉ có thể tăng thêm 50 cân lực lượng, chưa đã lắm. Ngày mai mình sẽ tiến vào sâu trong khu rèn luyện dã ngoại tìm kiếm hung thú cao cấp, giết chết luyện hóa, đồng thời, tìm kiếm trung cấp, cao cấp Man Lực Quả.
-Muốn đạt tới điều kiện cơ bản để giết chết Da Luật Hồng thì nhục thân lực lượng phải đạt tới 20 vạn cân lực lượng. Mình vẫn còn đoạn đường rất dài phải đi. Không biết phải giết bao nhiêu hung thú, ăn bao nhiêu thịt viên thì mới có thể thỏa mãn được điều kiện đó.
-Nhưng khu rèn luyện dã ngoại này có 10 phẩm hung thú cư ngụ. Nếu có cơ hội giết chết mấy con 10 phẩm hung thú thì sẽ phát tài to, có 10 phẩm hung thú còn ngưng tụ ra được nội đan, đó là thứ rất tốt.
Phong Vân Vô Ngân không ngừng mơ màng suy nghĩ, nhưng, nghĩ tới 10 phẩm hung thú, hắn không khỏi lắc đầu:
-Thôi vậy, với thực lực của mình lúc này, gặp phải 10 phẩm hung thú thật thì chẳng khác nào tự chui đầu vào miệng cọp.
Sáng sớm hôm sau, Phong Vân Vô Ngân từ trên cây nhảy xuống, thi triển Tật Phong Bộ, trực tiếp xuống núi, theo bản đồ chỉ dẫn đi về phía khu vực có trung cấp Man Lực Quả.
Trên bản đồ có đánh dấu khu vực có cao cấp hung thú cư ngụ, nhưng Phong Vân Vô Ngân không hề tránh né mà còn cố ý xông vào săn giết.
7 phẩm hung thú Hắc Văn Cốt Báo... giết!
7 phẩm hung thú Cự Lực Mãng Xà... giết!
7 phẩm hung thú Ngạnh Bì Ngưu Đầu Thú... giết!
Trong 5 ngày, Phong Vân Vô Ngân tổng cộng giết 34 con 7 phẩm hung thú các loại, luyện hóa được 34 viên thịt viên, ăn vào một viên, tăng thêm 100 cân lực lượng, còn lại tích trữ trong nạp giới. Qua 5 ngày săn hung thú này, Phong Vân Vô Ngân cũng ngày càng thuần thục trong việc khống chế lực lượng, Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy cũng ngày càng trở nên tinh diệu.
Rất nhiều hung thú trở thành đối tượng để Phong Vân Vô Ngân tu luyện vũ kỹ.
Xuyên qua khu vực có rất nhiều 7 phẩm hung thú cư ngụ, bắt đầu tiến vào khu vực 8 phẩm hoành hành.
8 phẩm hung thú, Phong Vân Vô Ngân vẫn chưa dám quá mức ngông cuồng coi thường.
Gặp phải con 8 phẩm hung thú đầu tiên là một con Tuyết Hoa Hồ, thân pháp nhanh nhẹn, trảo nha vô cùng cứng rắn, khi công kích, trong trảo phong còn ẩn chứa lực lượng tựa như huyền khí vô cùng đáng sợ.
Khi đối diện với 8 phẩm hung thú, Phong Vân Vô Ngân chỉ dựa vào lực lượng thì rất khó giết chết, buộc phải dùng huyền cấp trung cấp vũ kỹ, Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy mới có thể săn thành công.
Qua 5 ngày, Phong Vân Vô Ngân giết được 29 con 8 phẩm hung thú, luyện hóa được 29 viên thịt viên, ăn hết một viên, tăng thêm 200 cân lực lượng, còn lại tích trữ ở trong nạp giới.
Nhưng, trong 5 ngày chiến đấu cùng 8 phẩm hung thú này, Phong Vân Vô Ngân cũng bị thương tổn, trong đó, khi gặp phải Ban Văn Liệt Diễm Hùng được coi là mạnh nhất trong 8 phẩm hung thú, Phong Vân Vô Ngân suýt nữa đã bị công kích có kèm theo liệt diễm của nó thiêu chết, trong lúc sinh tử, một chùy đập chết nó, nhờđó mà Phong Vân Vô Ngân thoát chết, tâm linh cũng trải qua một lần thử thách và đột phá.
Sau đó, Phong Vân Vô Ngân tìm một nơi kín đáo nghỉ ngơi 2 ngày, trong những ngày này, hắn liền hấp thu lại những kinh nghiệm chiến đấu với hung thú.
Đương nhiên, thu hoạch của Phong Vân Vô Ngân không chỉ là kinh nghiệm chiến đấu mà còn có mấy trăm cân lực lượng và mấy chục viên tích viên tích trữ ở trong nạp giới.
Thu hoạch rất nhiều.
Nghỉ ngơi 2 ngày xong, Phong Vân Vô Ngân lại tiếp tục chinh chiến.
Ngày hôm sau, Phong Vân Vô Ngân đi tới giữa trưa, trước mặt xuất hiện một khu rừng rậm rạp, ở trong khu rừng này có thứ mà Phong Vân Vô Ngân rất muốn đoạt được, chính là trung cấp Man Lực Quả.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 68: Thập đại cao thủ (2)
Nguồn: Sưu Tầm
-Cút!
Gã họ Vương kia tức giận đáp.
-Năm tên đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành liên thủ tấn công một gã đệ tử mới. Mẹ kiếp, việc như vậy ngươi không thấy mất mặt nhưng ta thì lại thấy mất mặt lắm. Cái gì mà thần lực vô cùng tận, ta thấy hắn gầy như que củi, toàn thân không có mấy lạng thịt, cho dù có chút sức lực thì cũng không thể sánh được với huyền khí tu vi chúng ta đã ngưng luyện mấy năm. Lý huynh đệ, ngươi phải biết rằng, Long Bá Thiên đại nhân gia tài giàu có, chỉ cần chúng ta bắt sống Phong Vân Vô Ngân giao cho hắn thì sẽ có được một quyển huyền cấp cao cấp huyền khí tu luyện bí kỹ mà hắn cóđược sau khi giết chết tán tu. Nếu không phải Long Bá Thiên đại nhân chủ yếu thu luyện hậu thổ thần công, việc tốt này cũng không tới lượt chúng ta. Loại thần công bí kíp này, hai huynh đệ chúng ta độc chiếm chẳng phải tốt hơn là chia cho năm người hay sao?
-Huyền cấp cao cấp huyền khí tu luyện bí kíp?
Gã họ Lý kia ánh mắt đột nhiên trở nên nóng bỏng, sự tham lam tràn ngập trong lòng hắn, hắn thè lưỡi ra liếm liếm quanh bờ môi khô nẻ, hung ác nói:
-Mẹ kiếp, người chết vì của cải, chim chết vì thức ăn, làm thôi! Vương đại ca, nơi này không tiện động thủ, để tránh kinh động tới đám Thi Thực Ngốc Ưng ở phía trước, như thế này đi, chúng ta gọi Phong Vân Vô Ngân xuống, đưa tới một nơi hẻo lánh để động thủ, chặt đứt chân tay hắn, bắt sống mang về cho Long Bá Thiên đại nhân.
-Được!
Gã họ Vương kia vỗ vỗ trường kiếm sau lưng.
Hai tên thương nghị xong, gã họ Lý liền thi triển thân pháp, chỉ mấy bước đã lên tới trên đồi, gã họ Vương theo sát phía sau, đi tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân.
-Phong Vân Vô Ngân!
Gã họ Lý nở nụ cười gượng.
Phong Vân Vô Ngân vừa rồi tuy không quan sát kỹ hai gã này, nhưng biết hai gã vừa rồi đã thương nghị gì đó ở dưới chân đồi, lúc này xem ra đã thượng lượng xong, đạt được sự nhất trí gì đó.
Phong Vân Vô Ngân mắt nhìn lướt qua, phát hiến trong khóe mắt hai gã đều tràn ngập sự tham lam, dáng vẻ chuẩn bị ra tay.
-Phong Vân Vô Ngân, người danh xưng kẻ mạnh nhất trong đám đệ tử mới, ta có mấy lời muốn nói với ngươi, ngươi đi theo chúng ta.
Gã họ Vương dùng khẩu khí ngạo mạn, lạnh lùng nói với Phong Vân Vô Ngân, dáng vẻ vênh váo ra lệnh như thể Phong Vân Vô Ngân là kẻ nô bộc hạnhân của hắn. Một giây sau, ánh mắt hắn khẽ chuyển, phát hiện thấy trên ngón tay phải của Phong Vân Vô Ngân có đep một chiếc nạp giới, sự tham lam trong ánh mắt lại càng hiện rõ.
-Đột nhiên, gã họ Vương liền trực tiếp tỏa ra một cỗ áp lực, cuồn cuộn kéo về phía Phong Vân Vô Ngân. cỗ áp lực này vô cùng sắc bén, giống nhưđao mang.
-Ngươi, đi theo chúng ta.
Khẩu khí của gã họ Vương càng trở nên cường thế hơn, vẻ mặt méo mó, hoàn toàn là tác phong cưỡng bức uy hiếp.
Phong Vân Vô Ngân mặt vẫn không hề biến sắc, trong lòng lại vô cùng tức giận. Hắn đã bị lũ Thi Thực Ngốc Ưng khiến cho cau mày nhăn mặt, đang không có chỗ để phát tiết, lúc này hai gã đệ tử lâu năm lại chủ động tới gây chuyện, thái độ vô cùng xấu xa, khiến Phong Vân Vô Ngân nổi lên sát cơ.
Hắn cũng không tỏ thái độ gì, gật đầu:
-Nơi này không tiện nói chuyện, kinh động tới đám Thi Thực Ngốc Ưng kia, mọi người đều không được lợi lộc gì. Chúng ta tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện.
Gã họ Vương và gã họ Lý nghe thấy vậy, đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ... đệ tử mới thì vẫn là đệ tử mới, đứng trước mặt đệ tử đệ tử lâu năm thì vẫn thấp hơn một cái đầu. Bảo hắn đi sáng đông, hắn tuyệt đối không dám đi sang phía tay. Gã Phong Vân Vô Ngân này tuy là đệ nhất cao thủ trong đám đệ tử mới, chẳng phải vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời, đi theo hai chúng a?
Ba người bước xuống chân đồi, gã họ Vương và gã họ Lý đi trước dẫn đường, dẫn Phong Vân Vô Ngân rời xa khỏi khu vực cư ngụ của Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, tiến vào trong một rừng phong đỏ vô cùng rậm rạp.
Ở trong rừng, địa thế rộng rãi, lá đỏ như máu, rơi lả tả xuống bốn xung quanh.
Phong Vân Vô Ngân đi phía sau hai gã họ Vương và họ Lý, nhưng lại phát hiện ra mình đã bị hai cỗ khí tức khóa chặt, một khi mình mà bỏ chạy thì sẽ lập tức bị phản phệ.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân cũng hoàn toàn không hề có ý định bỏ chạy. Áp lực của mỗi một người trong hai người này gây ra cho Phong Vân Vô Ngân tuyệt đối không sánh được với Đường Thanh, chỉ là khoác cái mác đệ tử lâu năm, không coi ai ra gì mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân còn dám khiêu khích cả Da Luật Hồng thì đã không sợ đắc tội với bất cứ ai trong Nham Thạch Thành, bị kẻ khác ức hiếp, có thểgiết được thì trực tiếp giết luôn để tránh hậu họa.
Con mắt khẽ mi lại, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy, gã họ Lý vác thiết côn, mỗi khi đặt chân xuống đều để lại một dấu chân trên mặt đất, dấu chân ngày càng sâu, còn gã họ Vương, khí thế toàn thân không ngừng tăng lên, xunh quanh thân thể đã xuất hiện huyền khí ba động vô cùng sắc bén, khiến cho lá phong rơi xuống cạnh hắn đều không ngừng bị chém vụn.
Cả hai đều đang chuẩn bị, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
-Dù sao cũng phải chiến đấu, sao mình lại phải đợi bọn chúng chuẩn bị khí thế tới mức cao nhất mới chiến đấu chứ?
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng, thần lực toàn thân tuôn ra, kinh mạch huyết quản cuồn cuộn chảy, nhanh như chớp một quyềnđánh về phía gã họ Vương.
Từ khí tức phán đoán thì gã họ Vương mạnh hơn gã họ Lý, bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân liền đánh hắn trước.
Trong thời gian này, không ngừng chiến đấu cùng với hung thú, kinh nghiệm thực chiến của Phong Vân Vô Ngân đã không ngừng được tôi luyện nâng cao, giết người cũng giống như giết hung thú, tốt nhất là một đòn dốc toàn lực lượng, trong nháy mắt giết chết, không để cho bất cứ cơ hội phản kháng nào.
Gã họ Vương và gã họ Lý đều vô cùng kinh hãi.
Bọn chúng không ngờ rằng, một đệ tử mới như Phong Vân Vô Ngân lại dám ra tay trước, vô cùng hung bạo.
Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân đều lặng lẽ không nói gì, thái độ vô cùng ngoan ngoãn như một con cừu hiền lành, nhưng lúc này, gã họ Vương và gã họ Lý cảm thấy phía sau đâu phải là một con cừu nhỏ mà quả thực là một con hung thú vô cùng dã man tàn bạo. Quyền phong nổ vang, không gian xung quanh tựa hồ cũng bị chấn động trong giây lát.
Trong nháy mắt, thân hình gã họ Vương vô cùng quỷ dị vặn vẹo một cái, không ngờ né tránh được một quyền đánh lén của Phong Vân Vô Ngân trong gang tấc, tay phải vòng lên, nhanh như tia chớp rút trường kiếm ở sau lưng ra, mấy động tác tưởng chừng vô cùng nhàn nhã, nhưng thực ra hắn đã phải dốc hết tu vi của hắn ra, khiến hắn toàn thân mồ hôi ướt sũng. Tuy hắn đã tránh được một quyền của Phong Vân Vô Ngân, nhưng quyền phong cũng đã làm rách một miếng lớn trên y phục của hắn.
-A!
Gã họ Vương gầm lên một tiếng, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu lâu năm cùng với tán tu, vung tay quét một kiếm về phía Phong Vân Vô Ngân, định tạm thời đẩy lùi Phong Vân Vô Ngân đi, trong lúc vội vàng, kiếm phong vẫn rất sắc bén cường hãn.
Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng, không hề tránh né, lại một quyền đánh ra, một quyền của hắn đã có thể phát ra 5600 cân thần lực, trong thời khắc chiến đấu sinh tử này, Phong Vân Vô Ngân biết rõ, nếu mình tránh một kiếm này thì sẽ cho gã họ Vương cơ hội định thần, tới lúc đó hắn ngưng tụ kiếm thế, giết hắn sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Nhân khi gã họ Vương vội vàng chém ra một kiếm, kiếm thế uy lực chưa được bảy tám phần mười lúc bình thường, Phong Vân Vô Ngân dùng bạo lực trực tiếp đánh về phía kiếm mang.
5600 cân thần lực, không chút màu mè đánh thẳng lên kiếm mang.
-Rắc!
Kiếm mang không ngờ trực tiếp tan vỡ.
Cần phải biết rằng, Phong Vân Vô Ngân đã nâng cấp phẩm chất của huyền cấp thấp cấp Thần Man Lực Vương Quyết trở thành huyền cấp trung cấp luyện thể công pháp, lại trải qua Địa Hỏa Long nội đan tôi luyện, thịt viên cũng đã ăn mười mấy viên, nhục thân vô cùng cứng rắn, một đôi thiết quyền không chỉ thần lực cường hãn mà còn rắn chắc như cự phủ đại chùy.
Gã họ Vương trong lòng vô cùng chấn kinh.
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn dùng nhục thân lực lượng chiến đấu, tam phẩm huyền khí ba động trên người thực ra chỉ là để ngắm cho vui. Gã họ Vương trải qua không dưới mấy chục lần chiến đấu, nhưng chưa từng gặp một võ giả chỉ có 3 phẩm huyền khí tu vi lại có thể dùng quyền đánh nátđược kiếm mang của hắn.
Phong Vân Vô Ngân ra tay ngoan độc, bước chân lóe lên, lại gần gã họ Vương, một quyền nữa đã lại dốc toàn lực đánh ra.
-Rắc rắc!
Một quyền này đánh mạnh lên xương sống lưng của gã họ Vương, 5600 cân thần lực trong nháy mắt đã đánh tan hộ thân huyền khí của gã họ Vương, dư lực như nước lũ đập thẳng lên sống lưng hắn, xương cốt toàn thân hắn không ngừng vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng cũng bị đánh nát, thân thểbay thẳng đi, sau đó như một đống bùn nhão nằm mềm ra đất.
Phong Vân Vô Ngân giết chết gã họ Vương chỉ trong mấy giây đồng hồ, không hề nhíu mày, vô cùng hung bạo. Gã họ Lý kia căn bản còn chưa kịp phản ứng, bỗng chốc liền cảm thấy hắn đang phải đối mặt với một con hung thú dữ tợn tới mức vô cùng đáng sợ.
Sau khi giết xong gã họ Vương, Phong Vân Vô Ngân cũng không hề có chút do dự, như hổ dữ lao về phía gã họ Lý. Trong lúc sinh tử, gã họ Lý dốc toàn lực, huyền khí toàn thân ngưng tụ trên thiết côn, một côn quét ra, gầm to:
-Kim Cương Phục Ma Côn Pháp!
-Ong!
Không khí bị một côn của gã họ Lý đánh cho rung động, mơ hồ, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện đạo hộ pháp hư ảnh vô cùng uy mãnh.
Một trận kình phong quét về phía Phong Vân Vô Ngân, y phục hắn không ngừng bay phần phật.
Kim Cương Phục Ma Côn Pháp này dựa vào huyền khí kích phát mãnh lực, một côn này của gã họ Lý cũng có tới bốn, năm ngàn cân lực lượng.
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa động, thần lực chùy đột nhiên nằm trong tay phải, thân chù trong nháy mắt lớn lên, một tay cầm chùy đập về phía gã họ Lý.
Chùy côn va chạm vào nhau.
-Rầm!
Mặt đất nơi hai người đứng chân đều bị nứt nẻ.
-Phì!
Gã họ Lý phun ra máu tươi, thiết côn trong tay đã bị gãy gập, rơi khỏi tay, người hắn bay đi.
Rơi mạnh xuống đất, hắn vẫn chưa chết ngay, miệng không ngừng phun ra máu tươi, huyết dịch có lẫn có mảnh vụn nội tạng, vô cùng thê thảm, miệng không ngừng phát ra thanh âm đứt quãng:
-Phong.... Vân Vô Ngân, đừng.... đừng .... giết... ta ... là... là Long Bá Thiên đại nhân... treo thưởng... treo thưởng bắt ngươi....
-Long Bá Thiên?
Phong Vân Vô Ngân thu thần lực chùy vào trong nạp giới, trong lòng thầm nghi hoặc, tiến lại gần, cúi xuống:
-Long Bá Thiên nào?
-Khục khục...
Gã họ Lý sắc mặt tái nhợt, miệng phun đầy máu tươi.
-Là một trong mười đại cao thủ trong số đệ tử lâu năm của Nham Thạch Thành, ngươi giết nữ nhân của hắn, hắn nổi cơn thịnh nộ, treo thưởng bắt sống ngươi, đích thân xử lý, bóp nát từng khúc xương của ngươi, khiến ngươi đau đớn đến chết, để phát... phát tiết nỗi hắn trong lòng hắn....
-Mười đại cao thủ?
Phong Vân Vô Ngân chưa từng nghe thấy chuyện này.
-Là... là ngoài 10 phẩm đại viên mãn cường giả ra, còn có một bộ phận 9 phẩm đỉnh cao cường giả tu vi vô cùng cao thâm, mỗi năm... mỗi năm tỉ thí một lần, xếp trong tốp 10 được gọi là mười đại cao thủ... Long Bá Thiên đại nhân, xếp thứ năm....
Gã họ Lý đứt quãng nói, rồi ánh mắt trắng bệch, lẩm bẩm như mê sảng:
-Đừng giết ta, đừng giết ta....
-Hả... mình lúc nào đắc tội với một tên 9 phẩm đỉnh cao cường giả? Không ngờ không tiếc treo thưởng bắt sống mình... nói mình giết chết nữ nhân của hắn? Việc này... hình như là có chuyện đó thật, mình đã giết chết ba nữ nhân, ai biết bọn chúng là nữ nhân của ai!
Phong Vân Vô Ngân thầm lẩm bẩm, sau đó cúi xuống nhìn gã họ Lý đang hấp hối.
Lúc này, gã họ Lý như cố giãy giụa trước khi chết, trên mặt xuất hiện hai đám ửng hồng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân:
-Đừng giết ta...
-Ngươi đã bị thương tới phủ tạng, cho dù có cao cấp trị thương đan dược có thể khôi phục được thương thế thì việc tu luyện sau này cũng sẽ không thể tăng tiến được. Trong thế giới võ giả, không tu luyện được thì còn đau khổ hơn cả cái chết. Bởi vậy, ngươi chết còn dễ chịu hơn.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, một quyền đánh xống, đập nát ngực gã họ Lý kia.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng nhanh gọn giết chết hai gã đệ tử lâu năm của Nham Thạch Thành, trong lòng cảm thấy rất bình thường. Ở trong khu rèn luyện dã ngoại này, cho dù là giết cả một tá người , chỉ cần làm sạch sẽ, không chỉ không hề gây ra phiền toái cho mình mà còn có thể.... kiếm thêmđược một khoản.
Phong Vân Vô Ngân dùng thần lực đào một cái hố trong khu rừng, chôn binh khí của hai người xuống, rồi hai tay xách cỗ thi thể như thể xách hai con gà, chân đi như bay trong khu rừng, cuối cùng chọn một sơn cốc nhỏ cây cối rậm rạp, ném cỗ thi thể xuống thảm cỏ dày, ngồi xếp bằng xuống, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể.
Luyện hóa thi thể!
Huyền khí tu vi của Phong Vân Vô Ngân lúc này là 6 phẩm, có thể luyện hóa thi thể của 7 phẩm huyền khí tu vi võ giả. Hai cỗ thi thể này, lúc sống đều là 8 phẩm cảnh giới, thi thể đã bị lạnh một lúc, huyền khí trong cơ thể cũng đã bị tiêu hao không ít, bởi vậy Phong Vân Vô Ngân lúc này cũng có thểluyện hóa, chỉ có điều huyền khí hấp thu được không nhiều.
Mất nửa tiếng, Phong Vân Vô Ngân luyện hóa xong hai cỗ thi thể, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền giống như con ác thú tham lam, sau khi ăn no một bữa liền vô cùng khoan khoái. Từ 6 phẩm đột phá lên 7 phẩm tựa hồ rất khó khăn, bởi vậy, luyện hóa xong hai cỗ thi thể này, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền vẫn không hề có dấu hiệu tách vỡ ra.
Phong Vân Vô Ngân không để ý nhiều, trực tiếp đứng lên, đi qua xem xét.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bá Khí Tác Giả: Xấu Tới Linh Hồn
-----oo0oo-----
Chương 69: Kiếm đạo thiên tài
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi luyện hóa thi thể xong, còn lưu lại trên mặt đất chỉ là hai bộ y phục rách nát và một quyển sách nhỏ, một ít kim phiếu, vàng lá, ngay cả nạp giới và bình sứ để đựng đan dược đều không có.
-Cái này... hai gã đệ tử lâu năm mà ngay cả nạp giới cũng không có lấy một cái. Thật là quá thất vọng.
Phong Vân Vô Ngân khóc dở mếu dở.
Nhưng cũng đúng, trừ khi là võ giả thực lực trác tuyệt, nếu không rất khó tích trữ tiền bạc, vàng bạc trên người đều dùng để mua đan dược hết rồi. Đệtử lâu năm thích sĩ diện, nhất định phải thuê một khu trạch viện trong khu trạch viện cao cấp, mỗi tháng cũng mất một khoản chi tiêu cố định không nhỏ.
Phong Vân Vô Ngân với tư tưởng tích tiểu thành đại, giơ tay nhặt quyển sách nhỏ và kim phiếu, vàng lá lên.
Kiểm đếm qua loa, tổng cộng có hơn 3 vạn lượng vàng, giở quyển sách nhỏ ra, trên trang bìa có ghi mấy chữ lớn, nét bút rắn rỏi khỏe khoắn....
“Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp
Đẳng cấp: huyền cấp thấp cấp
Loại hình: kiếm kỹ
Ghi chú: huyền khí tu vi đạt tới hậu thiên 6 phẩm có thể tu luyện kiếm pháp này.
Đặc điểm: kiếm chiêu thiên biến vạn hóa, khí thế tung hoành, giống như vạn kiếm cùng xuất ra, khiến kẻ địch rối loạn, mệt mỏi trốn tránh.”
-Ồ?
Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng rực:
-Không ngờ là một quyển kiếm kỹ bí kíp!
Quyển sách nhỏ này hiển nhiên là một bản chép tay, không phải nguyên bản, nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, giá trị của quyển kiếm kỹ bí kíp này vẫn không hề nhỏ.
Trước khi tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, ước nguyện ban đầu của Phong Vân Vô Ngân, lựa chọn đầu tiên của hắn vẫn là tu luyện một môn kiếm pháp, nhưng hắn đi lượn một vòng ở trường đấu giá, vô cùng thất vọng phát hiện ra, muốn có được một quyển huyền cấp thấp cấp kiếm kỹbí kíp đều phải chi tiêu một khoản rất lớn, đành rất không cam lòng từ bỏ.
Nhưng lúc này, lại có một quyển huyền cấp thấp cấp kiếm kỹ bí kíp nằm ngay trước mặt hắn.
Vô cùng vui mừng!
Vô cùng cẩn thận cất quyển bí kíp này vào trong ngực, Phong Vân Vô Ngân xử lý đám y phục trên mặt đất, bước ra ngoài sơn cốc quan sát một lúc, khẳng định chắc chắn sơn cốc này rất hẻo lánh, có lẽ không có hung thú hoặc người rèn luyện khác tới làm phiền, Phong Vân Vô Ngân mới yên tâm quay lại sơn cốc, ngồi xếp bằng trên đất, lại lôi quyển kiếm kỹ bí kíp ra, đọc cẩn thận.
-Ồ, bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này, tóm lại yếu chỉ nằm ở chỗ trong hư có thực, trong thực có hư, hư hư thực thực khiếnđối thủ không biết mà phòng thủ. Không có kiếm chiêu cố định, khi xuất kiếm, khí thế kinh người. Kiếm khí phiêu hốt bất định như vân vụ, nhưng thực ra, sát chiêu thường chỉ là một kiếm, trong hư chiêu đột ngột đâm ra một kiếm thực chiêu, giết địch giành chiến thắng.
Phong Vân Vô Ngân vừa nghiên cứu bộ kiếm pháp này, trong đầu vừa suy diễn múa may, hoàn toàn si mê chìm đắm trong bộ kiếm pháp này.
Dần dần đạt tới vong ngã cảnh giới, quên hết mọi thứ xung quanh.
Cho tới chạng vàng tối, Phong Vân Vô Ngân mới thoát khỏi trạng thái thần kỳ đó, đứng lên, từ trên hông rút trường kiếm ra, 416 hạt Thiên Địa ĐanĐiền đột nhiên nhập thể, toàn thân 6 phẩm huyền khí cuồn cuộn ba động.
Một giây sau, Phong Vân Vô Ngân rút kiếm đâm ra, tâm đi theo kiếm, trong sơn cốc bỗng chốc dày đặc kiếm quang, hàn khí kinh người . Phong Vân Vô Ngân bước đi trong sơn cốc, toàn thân bao bọc trong một đám kiếm quang, tu luyện bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này.
Không lâu sau, chỉ thấy thân thể Phong Vân Vô Ngân bao bọc dưới kiếm quang huyền khí, quả thực giống như đang ẩn mình trong vân vụ, hư hư thực thực, vô cùng khó đoán.
-Vù!
Ở trong vân vụ, kiếm quang lóe sáng, lại bắn ra sát chiêu tiềm ẩn, sát khí sắc bén vô cùng.
Vốn dĩ, một võ giả thiên phú cho dù cao thế nào, khi mới học một bộ vũ kỹ mới đều cần có quá trình từ ngượng nghịu đến thuần thục.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân lần đầu tiên luyện tập bộ kiếm pháp này, hoàn toàn không chút ngưng trệ, giống như nước chảy mây trôi, vô cùng lưu loát, thỉnh thoảng còn thi triển ra một chiêu vô cùng thần diệu.
Quỷ dị!
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cũng càng luyện càng cảm thấy vô cùng quỷ dị, vô cùng khó tưởng tượng nổi.
Phong Vân Vô Ngân chưa từng cảm thấy mình là một thiên tài, nhưng lúc này luyện kiếm, chỉ luyện mấy tiếng đồng hồ, hắn đã nắm vững được chừng mực hỏa hầu của bộ kiếm pháp này, kiếm thế kiếm ý đều thể hiện toàn mỹ tông chỉ của bộ kiếm pháp này.
Giống như, đã luyện mấy năm, mấy chục năm bộ kiếm pháp này vậy.
Phong Vân Vô Ngân sững người, ngừng luyện kiếm, vẻ mặt ngây ngốc:
-Sao... sao lại như vậy? Mình mới luyện bộ kiếm pháp này, nhưng sao cảm thấy như đã luyện mười mấy năm, đã có cảm giác luyện bộ kiếm pháp này tới cảnh giới tùy tâm sở dục? Lẽ nào mình là thiên tài kiếm đạo? Không! Tình trạng này đã không thể dùng thiên tài để hình dùng được rồi... quả thực là yêu nghiệt. Yêu quái!
Phong Vân Vô Ngân ngày càng cảm thấy hồ đồ, căn bản không thể tìm ra được lý do giải thích tình trạng này, nên cũng không luyện kiếm nữa, ngồi khoanh chân xếp bằng, trầm tư suy nghĩ.
-Lẽ nào là do trước kia mình đã tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm, tăng cường khả năng lãnh ngộ kiếm pháp, các loại kiếm pháp trên đời, thông một bộ là thông cả trăm bộ, bởi vậy, khi mình tu luyện các loại kiếm pháp khác cũng đều vô cùng dễ dàng, không hề khó khăn liền có thể nắm vững được tinh túy của kiếm ý.
-Nhưng... như vậy cũng không đúng. Độc Cô Cửu Kiếm, kiếm ý căn bản không hề có nhiều chỗ tương đồng với bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này. Hơn nữa, cho dù là do Độc Cô Cửu Kiếm khiến khả năng lãnh ngộ kiếm đạo của mình siêu việt thì cũng không thể tiến triển nhanh như vậy được.
Vừa nghĩ, Phong Vân Vô Ngân vừa rút trường kiếm ra, tùy ý vũ động mấy cái, mấy tia phiêu diêu vân vụ lập tức tỏa ra, giống như cõi mọng.
Không chút nghi ngờ gì, bộ kiếm pháp này, tựa hồ Phong Vân Vô Ngân đã luyện tới đại thành cảnh giới.
Một loại huyền cấp thấp cấp kiếm kỹ, cho dù là nhân vật thiên tài thế nào, đại khái cũng cần nửa tháng, thậm chí một tháng mới có thể luyện thành đại thành cảnh giới.
Hơn nữa, còn phải mượn rất nhiều cao cấp đan dược để kích thích tiềm lực, nâng cao khả năng cảm ngộ.
Nhưng, Phong Vân Vô Ngân tu luyện bộ kiếm pháp này, ngay cả một hạt đan dược đều chưa từng nuốt.
-Mình đúng là gặp phải yêu quái rồi. Kiếm ma Độc Cô Cầu Bại nhập thể rồi? cho dù là Độc Cô Cầu Bại e rằng cũng không thể có khả năng lãnh ngộ yêu nghiệt như vậy được?
Phong Vân Vô Ngân thầm lẩm bẩm, đột nhiên, một tia linh quang xuất hiện trong lòng:
-Lẽ nào... lẽ nào là vì... lẽ nào là vì nguyên nhân đó?
Gặp phải chuyện lạ như vậy, lại có liên quan tới kiếm đạo, đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân liền nghĩ tới một vật vô danh mà mấy ngày trước hắn đoạtđược ở trong ở trong khu rèn luyện khôi lỗi.
Một bức tranh vô cùng cổ xưa.
Ở trên bức tranh, một thanh niên nam tử vô cùng tuấn mỹ, phiêu nhiên thoát tục, tiên khí đằng đằng, hông đeo trường kiếm, tư thế như sắp rút kiếm ra.
Mỗi khi Phong Vân Vô Ngân nhìn bức tranh này đều có thể từ trong tư thế ý cảnh của nam tử trong tranh, lãnh ngộ ra một vài phương vị xuất kiếm.
Nam tử trong tranh, tuy chưa rút kiếm, nhưng đã tạo ra một loại ý cảnh vạn kiếm chờ xuất ra. Giống như mây gió, bất định vô thường.
Chỉ có điều, Phong Vân Vô Ngân mỗi khi nhìn tư thế của nam tử trong tranh này, khi lãnh ngộ tư thế xuất kiếm đạt tới cực hạn thì tinh thần lực sẽ xuất hiện cảm giác hoàn toàn trống rỗng, như thể đã bị hút cạn, linh hồn tựa hồ như sắp bị vỡ vụn.
Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân không dám thường xuyên nhìn bức tranh này.
Lúc này, trong đầu Phong Vân Vô Ngân tràn ngập sự nghi hoặc, không thể giải đáp nổi, đương nhiên liền nghĩ tới bức tranh đó, nghĩ tới nam tử trong tranh.
Phong Vân Vô Ngân không chút do dự lôi bức tranh cổ xưa từ trong nạp giới ra, dưới ánh trăng, nam tử trong tranh dáng vẻ hiên ngang, vô cùng sinhđộng, kiếm khí bốn phía đằng đằng bốc lên, giống như một loại tiên thế khó có thể diễn tả bằng lời, giống như một bậc kiếm tiên.
Bất giác, tất cả linh hồn của Phong Vân Vô Ngân đều chìm đắm vào trong bức tranh.
Ở trong đầu cũng không khỏi liên tưởng tới các điểm tinh diệu, tinh túy của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp.
Bỗng nhiên!
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rất rõ ràng, nam tử trong tranh bỗng nhiên động đậy.
Hắn rút trường kiếm ở hông ra, kiếm phong nổi lên, cát đá bay mù mịt, kiếm thế liên miên không ngừng, vân vụ quấn quanh. Không ngờ, đang diễn luyện bộ kiếm pháp mà Phong Vân Vô Ngân hôm nay đã luyện, Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy kinh hồn động phách!
Còn hồn phách của hắn tựa hồ cũng bị kiếm ý của nam tử trong tranh chói chặt, căn bản không thể suy nghĩ những điều khác được nữa. Mỗi một kiếm, mỗi một tư thế của nam tử trong tranh đều xâm nhập vào trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, để lại một dấu vết không thể phai mờ trên đó.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius