Chương 66: Lại một lần nữa lợi dụng thần khí cục gạch.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 66: Lại một lần nữa lợi dụng thần khí cục gạch.
Đánh kẻ khác hết sức thê thảm là truyền thống quen thuộc của Nghệ Phong, khi Nghệ Phong ở địa cầu, thường xuyên đẩy chó của người ta xuống nước, sau đó hung hăng đánh, cuối cùng cầm đến quán rượu nướng ăn, thậm chí còn mời cả chủ nhân của con chó đến ăn, chỉ là chủ nhân của con chó ăn rất ngon, cũng không biết đây là chó nhà hắn, mặc dù lúc đó có hoài nghi nhưng đều bị Nghệ Phong vô sỉ phủ nhận.
Nhìn Ban Đạt Tạp ôm tay không ngừng lăn lộn trên mặt đất, Nghệ Phong lại nhặt lên một hòn gạch, hung hăng đập tới, lực đạo vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa rất chăm chú, hoàn toàn lộ ra tư thái của điện ảnh đảo quốc.
- A... A...
Một tiếng kêu đau đớn thê thảm chấn động nhân tâm, truyền tới lỗ tai mọi người, tất cả không nhịn được rùng mình. Mặc dù bọn họ sinh sống ở Thánh Tông, thế nhưng màn trước mắt vẫn khiển bọn họ phát lạnh.
Nhìn Ban Đạt Tạp không ngừng la hét chói tai trên mặt đất, mọi người tựa hồ có chút không thể tin được. Một tên phế nhân tại sao có thể đối phó với một võ giả Sĩ Cấp dễ dàng như vậy, mặc dù trong có dùng thủ đoạn đê tiện. Nhưng liên tục phát sinh hai lần, lẽ nào thực sự chỉ đơn giản là sử dụng thủ đoạn đê tiện hay sao?
Mọi người quay đầu nhìn Lưu Phong, như muốn xác nhận Nghệ Phong bị cắt đứt kinh mạch có thật hay không.
Lưu Phong kiên định gật đầu, tin tức này tuyệt đối không sai. Vì điều này, chuyện Nghệ Phong bị trục xuất khỏi gia môn cũng truyền khắp Mạc thành.
Nghệ Phong phảng phất như cũng mệt mỏi, hắn nhìn vũ khí trên tay, bỗng nhiên cảm thán một câu:
- Không hổ là thần khí trong truyền thuyết, dựa vào ngươi, ta có thể đánh bại cao thủ trong thiên hạ.
Thi Đại Nhi nghe thấy câu nói này, bật cười thành tiếng, khuôn mặt xinh đẹp của nàng điểm xuyết thêm nụ cười, càng thu hút ánh mắt của người khác.
Nghệ Phong hung hăng trừng mắt nhìn Thi Đại Nhi, sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Nghệ Phong đang dùng ánh mắt huyễn ảo bất định nhìn mình, bình thản nói:
- Lời ta nói trước đây vẫn còn hiệu lực, trong một năm này, ta sẽ tìm một số người nào đó trong các ngươi để luyện tay.
Nói xong, Nghệ Phong không để ý đến bọn họ, cũng bất kể Ban Đạt Tạp nằm trên đất đã không còn nhìn ra hình dạng, bước đi ra ngoài.
Nghệ Phong vẫn nhớ một chuyện, hẹn ước của hắn và tiểu nha đầu Thiên Nghịch vẫn chưa hoàn thành, hắc hắc, Thiên Nghịch lạnh lùng mỉm cười xuất hiện trên Thánh địa, Nghệ Phong càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ.
- Phong ca ca. Ca ca cười tà ác như vậy, lại nghĩ đến chuyện chỉnh đốn ai sao?
Thanh âm bất mãn của Thi Đại Nhi vang lên phía sau Nghệ Phong.
- Nói lung tung, cẩn thận không ta cho nàng ngửi rắm đấy, nụ cười của ta thiện lương như vậy, sao có thể dùng từ tà ác để hình dung chứ?
Thi Đại Nhi che miệng cười, bỗng nhiên nàng bình tĩnh nói:
- Phong ca ca, ca ca nói cho ta biết, ca ca không phải phế nhân?
Nghệ Phong bất giác cảm thấy căng thẳng, sau đó quỷ dị nhìn Thi Đại Nhi: nhãn lực của tiểu ny tử này tốt như vậy, lẽ nào đã nhìn ra điều gì?
- Phong ca ca, sức mạnh vừa rồi của ca ca không giống như một phế nhân.
Quả nhiên, tiểu ny tử này không đơn giản, tình huống như vậy cũng bị nàng nhìn ra. Xem ra nàng xác thực rất mạnh.
- Nàng biết còn hỏi cái gì?
Nghệ Phong nhẹ nhàng vuốt mái tóc Thi Đại Nhi, hắn phát hiện hắn cực kỳ thích mái tóc đen nhánh, đầy mượt mà của nàng.
- Ca ca xấu lắm, lần nào cũng làm tóc ta rối loạn, đáng ghét... Chỉ có điều, Phong ca ca, ta rất hiếu kì, kinh mạch của ca ca đã bị đứt đoạn, tại sao...
Nghệ Phong mỉm cười, cũng không nói nhiều với Thi Đại Nhi, cũng không thể nói cách đây không lâu hắn còn là một cao thủ, sau đó biến thành phế nhân, trong vòng bảy ngày đã tu luyện đến Tử Cấp bát giai.
Nói cho Thi Đại Nhi biết những điều này, Nghệ Phong sợ nàng sẽ xem mình như quái vật để nghiên cứu.
- Tiểu ma nữ, đừng quan tâm nhiều chuyện như vậy. Chỉ là, ta hiện tại rất yếu chính vì… Ha ha, nói cho nàng cũng không ngại, Tử Cấp bát giai, rất mất mặt đúng không?
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi khẽ cười nói.
Thi Đại Nhi trong nháy mắt lại tười cười, mặc dù không biết Nghệ Phong vì nguyên nhân gì có thể tu luyện đấu khí. Thế nhưng, có thể tu luyện, đó chính là có hi vọng. Như vậy mình cũng có hi vọng ở cùng Nghệ Phong.
- Phong ca ca, ta luôn tin tưởng ca ca sẽ trở thành một cường giả.
Đại Nhi tươi cười kiên định nói.
…
Nghệ Phong thật sự cũng không ngờ, đánh người lại khiến cho bình cảnh của mình đạt được đột phá, phảng phất giống như phát tiết, đấu khí trong cơ thể cũng dâng trào, không hề hao phí chút khí lực đã đột phá đến cửu giai. Kết quả này khiến Nghệ Phong vô cùng ngạc nhiên, hắn thậm chí có nghi hoặc, mình có phải rảnh rỗi khi đi tìm những người này chỉnh đốn.
Thế nhưng nghĩ đến thực lực Tử Cấp cửu giai của mình, hắn không khỏi thở dài, với thực lực này của hắn đi tìm người khác gây phiền phức, thuần túy là đi chịu đòn.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong tự chế giễu bản thân, vứt bỏ suy nghĩ không thực tế này. Đột phá cấp bậc khó khăn hơn đột phá giai tầng. Đại đa số mọi người, có thể cả đời cũng không đột phá được một cấp bậc. Nếu như nói đột phá giai tầng là đột phá về lượng thì đột phá cấp bậc chính là đột phá về chất. Cái sau hiển nhiên khó khăn hơn cái trước vạn phần.
Nghệ Phong lại nhớ tới lời tứ trưởng lão nói, mặc dù tứ trưởng lão nói không nhiều, thế nhưng câu nào cũng có điểm quan trọng. Hắn nói, “Thực chiến là thủ đoạn đột phá tốt nhất”, Nghệ Phong vẫn luôn cho rằng như vậy.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi có chút hối hận vì đã đưa Nhuyễn Kình giáp cho Trữ Huyên, trước đây ỷ vào có Nhuyễn Kình giáp, cấm địa phía sau Thánh địa hắn cũng dám lén lút thâm nhập vào. Thế nhưng hiện tại, Nghệ Phong thật sự không có dũng khí này, với thực lực Tử Cấp cửu giai của hắn, chưa cần nói đến Mị khủng khiếp, cho dù tùy tiện xuất ra một Linh cũng có thể lấy cái mạng nhỏ của Nghệ Phong.
Nghệ Phong thở dài một hơi. Trong lòng có chút tiếc nuối. Thánh địa bao quát bất cứ cường giả chức nghiệp nào, thế như không có Nhiếp hồn sư quỷ dị nhất. Mặc dù lão đầu tử lúc nào cũng nhắc đi nhắc lại Nghệ Phong tuyệt đối sẽ là một Nhiếp hồn sư xuất sắc, nhưng hắn lại không có ai chỉ dạy.
Nghệ Phong hạ quyết tâm, lần sau nhất định phải kêu lão đầu tử bắt cóc một Nhiếp hồn sư lên núi chỉ giáo Nghệ Phong. Nếu hắn không dạy, các loại hổ báo đầy trong thời Thanh thập đại cực hình mà từ trước đến giờ hắn chưa nếm thử, vừa vặn sẽ mượn dịp này nếm qua.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của oOoDeathGodoOo
Mị Ảnh Tác giả: Anh Giai Ngây Thơ
Chương 67: Hỏa địa thử.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nghệ Phong cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định mạo hiểm một lần. Với thực lực Tử Cấp cửu giai của mình, lại cộng thêm hồn lực của Sư Cấp bát giai và công pháp Thiên cấp, vẫn có thể đi tìm Linh nhất giai cấp bậc thấp nhất, đánh không lại ít nhất có thể bỏ chạy.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cắn răng, tiến về chỗ sâu sau núi.
...
Thánh địa tọa lạc ở một sơn cốc. Ở phía sau Thánh địa có cấm địa, không phải cái gì khác mà chính vì do ở đó là chỗ giao tiếp của Thánh địa và dãy núi Lam Linh.
Tuy dãy núi Lam Linh không bằng Thập đại cấm địa, nhưng cũng có danh tiếng ở đại lục, cường giả bỏ mạng ở đó cũng không ít. Trong Dãy núi Lam Linh ngoại trừ ma thú có thực lực cao cường, còn tồn tại đủ loại Linh và Mị.
Nói cách khác, cấm địa của Thánh địa là một con đường thông đến Dãy núi Lam Linh.
Mặc dù Nghệ Phong đã có một thời gian chưa tới cấm địa, thế nhưng tình huống vẫn không có gì thay đổi. Cây cối cao vút trời mây, trên mặt đất trải một lớp lá rụng dày đặc, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu ríu gọi nhau. Ánh sáng mặt trời thỉnh thoảng lại chiếu xuyên qua những tán lá xanh um, khiến rừng cây rậm rạp lại có thêm mấy phần sinh khí.
Dãy núi Lam Linh chung quy vẫn có khí thế to lớn, Nghệ Phong cũng có thể cảm giác được đại khí bên trong. Chỉ có điều, trái tim hắn bỗng nhiên co thắt lại, tiến vào nơi nguy hiểm, hắn không thể không cẩn thận.
Tuy nói hiện tại vẫn ở ngoại vi của Dãy núi Lam Linh không gặp phải ma thú và Mị cường hãn. Thế nhưng, cho dù là linh và ma thú cấp thấp cũng không phải thứ hiện tại Nghệ Phong có thể đối kháng được. Hiện tại hắn chỉ có thể đối kháng với Linh nhất giai và ma thú cấp thấp nhất.
Nghệ Phong cẩn thận tìm kiếm xung quanh, thế nhưng tựa hồ vận khí của hắn cũng không tốt, không tìm được ma thú và Linh nhất giai mà hắn muốn. Ngược lại hắn tìm được rất nhiều chim bay cá nhảy, nếu không phải biết hiện tại không thích hợp làm việc khác. Nghệ Phong thật sự rất muốn bắt bọn chúng làm thịt, sau đó nướng ăn.
Cũng không biết qua bao lâu, Nghệ Phong không dám đi quá xa, rời khỏi Thánh địa càng xa, chứng minh tỷ lệ bản thân đụng độ với ma thú và linh cao cấp càng lớn. Hắn không muốn mạo hiểm tính mạng của mình.
Thời gian từng chút trôi qua, gió thổi nhè nhẹ khiến Nghệ Phong cảm thấy hơi lạnh. Hắn khẽ nắm chặt nắm tay, đưa tay đẩy đám lá rụng thổi vào mặt mình, bên tai vang lên tiếng lá cây di động.
- Xoạt...
Một tiếng động vang lên, khóe miệng Nghệ Phong cuối cùng cũng lộ ra nụ cười. Cước bộ hơi chậm lại, đấu khí trong cơ thể căng thẳng, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nghệ Phong biết rất rõ, ma thú này chính là Hỏa địa thử hay xuất hiện trong khu vực này nhất, tuy gọi là Địa thử, thế nhưng hình thể của nó cũng không nhỏ, có con lớn bằng con lợn sữa. Bộ lông màu xám, duy chỉ có cái đuôi dài là màu hỏa hồng.
Hỏa địa thử trước mắt nhe hàm răng ra ngoài, bộ lông màu xám hơi dựng lên, uốn cong người. Hiển nhiên nó cũng đã phát hiện ra Nghệ Phong, liền tiến nhập trạng thái công kích.
Mặc dù Hỏa địa thử là tồn tại thấp nhất trong ma thú, tuy nhiên thực lực cũng không thấp, con người Tử Cấp bình thường không phải là đối thủ của nó, nhưng nó cũng không phải đối thủ của Sĩ Cấp. Thế nhân vì vậy xếp thực lực của nó là Sĩ Cấp.
Nghệ Phong hiểu rõ, nếu chỉ dựa vào thực lực của mình, muốn đánh bại Hỏa địa thử là tương đối khó khăn. Mặc dù hắn vốn đang tìm cơ hội đột phá, nhưng cũng không muốn dùng cách đầu cơ trục lợi.
Đây là một trận ác chiến.
Hỏa địa thử thấy con người trước mặt vẫn đang dò xét đánh giá nó, không hề có dấu vết động thủ. Nó liền mài hàm răng sắc bén. Chân sau nhún mạnh, há mồm cắn về phía Nghệ Phong.
Ánh mắt Nghệ Phong chăm chú, động tác dưới chân không hề chậm trễ, nhanh chóng né tránh sang một bên. Công pháp Thiên cấp tu luyện trong khoảng thời gian này cũng phát huy tác dụng, cuốn theo một đám lá rụng bay lượn. Người hắn theo đó cũng vọt sang bên cạnh.
Móng vuốt của Hỏa địa thử hung hăng chộp xuống mặt đất, một đạo vết tích có thể thấy rõ xuất hiện trên mặt, nưng có thể nhìn ra lực đạo và hung tàn bên trong.
Hỏa địa thử tung một kích chưa trúng, thân thể bỗng nhiên thay đổi, móng vuốt lại cào thêm một vết xuống mặt đất, gào thét, hung hăng chộp về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong hơi nghiêng người, đấu khí hội tụ trên nắm tay, khi Hỏa địa thử lướt qua bên người, hung hăng đánh về phía hắn.
Dù sao thực lực của Hỏa địa thử cũng cao hơn Nghệ Phong một bậc. Lực công kích mạnh mẽ của nắm tay cũng không đánh tới người hắn, nó xoay người trên không trung, rồi vững vàng rơi xuống mặt đất. Ánh mắt hung tàn nhìn về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong và Hỏa địa thử đứng đối mặt với nhau, cẩn thận nhìn xung quanh, dùng một loại quỹ tích riêng lưu chuyển đấu khí trong kinh mạch. Nghệ Phong biết, vũ kỹ sơ cấp không có tác dụng với Hỏa địa thử, hắn chỉ có thể mượn vũ kỹ cao cấp. Hai chiêu vừa rồi, nếu không dựa vào Mị Ảnh cường hãn. Hắn đã thất bại.
Hỏa địa thử phảng phất cũng cảm nhận được nguy hiểm của con người trước mặt, cái đuôi hỏa hồng lại tiên diễm thêm mấy phần, giống như muốn xuất huyết.
- Vù...
Bỗng nhiên, Hỏa địa thử lại bổ xuống Nghệ Phong. Chỉ là tốc độ lần này nhanh hơn vừa rồi mấy phần, tiếng không khí vù vù cũng chứng minh lực lượng lần này mạnh hơn mấy lần. Màn bất ngờ này khiến Nghệ Phong đầy căng thẳng.
…
- Công pháp Nhật giai cấp thấp - Phách Liệt Quyền!
Nghệ Phong hét lớn, thân thể hơi di động, mang theo khí thế long trời lở đất đánh về phía Hỏa địa thử.
Bạo liệt quyền nghe nói tu luyện đến cảnh giới cực cao, có thể dễ dàng chém kim cương. Chỉ là với thực lực hiện tại của Nghệ Phong, có thể chém được một tảng đá cũng đã đủ thỏa mãn rồi.
Đấu khí không ngừng tăng thêm, chỗ bàn tay của Nghệ Phong mơ hồ toả ra quang mang, phảng phất giống như cự quyền trướng đại. Không khí xung quanh cũng bị khí áp của quyền thế này làm cho rung động.
Kình khí cường đại, khiến cho nhãn thần của Hỏa địa thử càng thêm hung tàn. Cái đuôi dựng đứng lại ửng đỏ hơn mấy phần, phảng phất như có hỏa diễm đang thiêu đốt bên trong nó. Toàn bộ thân thể dựng đứng, thai nghén lực đạo mạnh nhất, hung hăng cắn về phía Nghệ Phong.
- Đi chết đi...
Nghệ Phong tức giận hừ lạnh, lại tăng thêm một phần lực đạo lên nắm tay, hung hăng đánh về phía Hỏa địa thứ, ép không khí xung quanh cấp tốc dạt sang hai bên.
Hai người vừa tiếp xúc, lực đạo phản hồi ẩn chứa bên trong, nhất thời khiến cho thân ảnh của cả hai bỗng nhiên lùi lại.
- Chung quy vẫn là ma thú chuẩn Sĩ Cấp. Lực lượng mạnh hơn mình mấy phần. Nếu không mượn dùng vũ kỹ Nhật giai, sợ là trận này sẽ thiệt thòi lớn.
Khi Nghệ Phong trượt dài về phía sau, bàn tay như tê dại, trong lòng không khỏi than thở.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hỏa địa thử lại lộn nhào trên không trung, tháo gỡ lực đạo trên người, bình ổn rơi xuống mặt đất, thân thể khẽ run rẩy, chứng minh nó cũng không khỏe.
Tuy Hỏa địa thử không có trí tuệ, thế nhưng đau đớn từ trên người truyền đến càng khiến hai mắt nó trở nên đỏ ngầu. Bộ lông xám trên người dựng đứng, khí tức từ trong miệng thở ra cũng có cảm giác nóng rực.
Nghệ Phong biết, Hỏa địa thử hoàn toàn bị chọc giận rồi, chiến đấu tiếp theo sẽ còn mãnh liệt hơn trước vạn phần.
Nghệ Phong vẫn phòng thủ, lần này lựa chọn chủ động xuất kích, quỹ tích vận hành của Phách Liệt Quyền vận chuyển trong kinh mạch, từng đạo đấu khí từ kinh mạch bá đạo lao về phía nắm tay, cùng với di động thân hình của Nghệ Phong, trong không khí mơ hồ có tiếng xé gió vang lên.
Hỏa địa thử thấy con người trước mặt lại dám chủ động công kích, hàm răng sắc bén, um tùm càng chìa ra dữ tợn. Kêu lên một tiếng, thân thể đột ngột bắn về hướng Nghệ Phong đang lao tới.
- Ầm...
Hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, vừa chạm vào đã tách khỏi, sau đó lại một lần nữa công kích đối phương. Lực lượng của hai bên dĩ nhiên tương đương nhau, không ai hơn ai.
Sắc mặt Nghệ Phong ngưng trọng, trên nắm tay đấu khí không ngừng tuôn ra. Mặc dù đấu khí nhàn nhạt không màu, thế nhưng trong tình cảnh ánh sáng mặt trời bị cây cối ngăn cản, lại mơ hồ có thể thấy được.
Quyền thế long trời lở đất, móng vuốt phá không không ngừng hiện ra, va chạm vào nhau, sau đó biến mất, không có một tia kỹ xảo, hoàn toàn chỉ là lấy cứng đối cứng.
Phảng phất hai bên đều quen với tình cảnh này, không hề biến ảo, tấn công, va chạm, lui về phía sau, lại tấn công, tiến hành các động tác lặp đi lặp lại.
Hiển nhiên, cả hai đối chọi như vậy đều chịu những thương tổn khác nhau. Trên nắm tay của Nghệ Phong đã xuất hiện mấy vết cắt đầy máu, còn thân thể Hỏa địa thử hơi có chút run rẩy.
Lực đạo trên người Hỏa địa thử mạnh mẽ bắn ra, hàn quang lộ ra từ hàm răng trắng hếu khiến người khác bất giác run rẩy, hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong không chút nghi ngờ, nếu lần này tiếp tục đụng độ với nó, trên nắm tay mình nhất định sẽ có thêm mấy vết máu. Nhãn thần hắn ngưng trọng, thân ảnh mạnh mẽ xoay chuyển, tránh thoát một kích này của Hỏa địa thử.
Một kích của Hỏa địa thử chưa trúng, thân thế không khống chế được, theo quán tính tiến về phía trước. Nghệ Phong không buông tha cơ hội này, quyền thế trên tay hắn mạnh mẽ bắn ra, thân pháp Mị Ảnh mạnh mẽ vận hành, đuổi theo Hỏa địa thử còn đang hành động theo quán tính, hung hăng đập tới.
Cảm giác được lực lượng hung mãnh, trong mắt Hỏa địa thử tràn đầy vẻ khiếp sợ, thế nhưng quán tính cường đại của thân thể khiến nó chỉ có thể trợn trừng hai mắt, cảm giác nắm tay không ngừng gia tăng thêm sức mạnh đánh về phía mình.
- Ầm...
Âm hưởng nặng nề vang lên, nắm tay rắn chắc của Nghệ Phong nện vào sau lưng Hỏa địa thử. Hỏa địa thử mạnh mẽ bị đập xuống mặt đất. Một tiếng kêu trầm muộn lại tiếp tục vang lên.
Hỏa địa thử không hổ là ma thú giảo hoạt, khi đập xuống mặt đất, nó không hề để ý đến thương thế của mình, vội vàng kéo thân thể của mình dậy, chạy trốn về phương hướng nào đó. Tất cả những chuyện này đều phát sinh trong chớp mắt.
Thế nhưng, Nghệ Phong sớm đoán được như vậy, thân hình biến ảo, rất nhanh ngăn chặn lối đi của Hỏa địa thử, lại một lần nữa tung quyền mạnh mẽ đập vào người Hỏa địa thử.
- Ngao...
Một tiếng gào không cam lòng vang lên, Hỏa địa thứ bị đập nằm sấp trên mặt đất, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất mãn. Trên hàm răng um tùm dính đầy vết máu tươi. Nghệ Phong tung quyền ầm ầm đánh xuống, khiến nó không dám mở mắt. Bộ lông dựng đứng cũng trở nên mềm oặt, thần kỳ nhất là, cái đuôi hỏa hồng lúc này lại trở thành màu đen.
Nghệ Phong ngồi dưới đất, thở dốc từng hơi, trận chiến vừa rồi tiêu hao của hắn rất nhiều thể lực. Nếu không nhờ một kích cuối cùng trúng mục tiêu thì trận chiến này rất khó nói ai thắng ai bại.
Thế nhưng cho dù chiến thắng, tay hắn cũng bị cắt mấy vết, chuyện này khiến Nghệ Phong không khỏi cười khổ. Một Hỏa địa thử nhỏ bé như vậy cũng khiến hắn chật vật, bản thân thật sự quá yếu ớt.
Tuy nhiên điều vui mừng là hắn giành chiến thắng hoàn toàn chỉ dựa vào thực lực của mình, không hiểu những người gọi hắn là phế nhân, nếu biết được với thực lực của Tử Cấp cửu giai giết chết được Hỏa địa thử thì bọn họ sẽ còn biểu tình như thế nào?
Nghệ Phong mỉm cười, vừa định kéo thân thể uể oải đứng dậy xem Hỏa địa thử có ma tinh hay không, liền lập tức ngồi xuống, cho dù trong cơ thể Hỏa địa thử có ma tinh. Hắn cũng không thèm để ý.
Nghệ Phong lấy từ trong linh giới ra một ít tễ thuốc, nhẹ nhàng nhét vào vết máu trên tay. Lúc này mới thở dài một hơi, dù sao hắn cũng không muốn nhìn thấy trên tay mình chi chít vết sẹo.
Nghệ Phong vẫn có tự tin vào y thuật của bản thân, tễ thuốc mà hắn điều chế ra, tuyệt đối không lưu lại vết sẹo. Y thuật của Nghệ Phong ngay cả tam trưởng lão cũng tán thán vạn phần. Hắn không chỉ nói một lần, Nghệ Phong còn trẻ mà đã đạt được y thuật cao như vậy, quả thực là kỳ tích.
Nghệ Phong làm xong tất cả chuyện này, vừa định thừa dịp mới chiến đấu, cơ thể đang uể oải, tiến hành tu luyện Lăng Thần Quyết khôi phục tinh thần. Nhưng con mắt chợt nhìn về một phương hướng, hắn bỗng nhiên đứng thẳng dậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía trước.
Bên cạnh thân thể của Hỏa địa thử có một thứ giống như Hỏa địa thứ, nhưng lại không phải Hỏa địa thử. Toàn thân nó hiện ra màu hồng nhạt, giống như một khối tinh thể. Trong thân thể lưu chuyển hỏa diễm nhàn nhạt, lại có vẻ trong suốt.
- Hỏa Linh...
Nghệ Phong hoảng hốt, không sai. Đây là Hỏa Linh. Vừa mới giết được một con Hỏa Linh thú, bây giờ lại xuất hiện một con Hỏa Linh. Nghệ Phong cảm giác mình sắp khóc rồi. Đấu khí của hắn đã tiêu hao quá nhiều, hơn nữa con Hỏa Linh trước mặt này mặc dù cũng chỉ là nhất giai, thế nhưng lực sát thương của Hỏa Linh mạnh hơn ma thú rất nhiều.
Nghệ Phong tại thời kỳ toàn thịnh tự nhiên không cần phải lo lắng, nhưng vừa rồi mới liều mạng một phen, hiện tại...
Trong nháy mắt Nghệ Phong cảm thấy vô cùng căng thẳng, hắn hiểu rõ vì sao Hỏa Linh lại xuất hiện ở nơi này. Thực vật của Linh và Mị là năng lượng và linh hồn. Hỏa địa thử vừa mới chết đi, còn có tàn dư của linh hồn và năng lượng, thảo nào lại hấp dẫn Hỏa Linh đến đây.
Lực công kích của Linh kỳ thực cũng không cao hơn ma thú cùng đẳng cấp bao nhiêu. Nhưng nó lại là ngoại lệ của ngoại lệ, toàn bộ cơ thể Hỏa Linh đều do năng lượng và linh hồn cấu thành, muốn giết chết nó một là phải tiêu hao hết năng lượng, hai là hủy diệt linh hồn.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thế nhưng, đáng tiếc hai cách này đều vô cùng khó khăn. Muốn tiêu hao hết năng lượng của Linh, ít nhất phải có năng lượng cao hơn nó mấy lần, mấy chục lần, thậm chí mấy vạn lần. Linh do năng lượng cấu thành, chúng nó có thể hấp thu năng lượng trong thiên địa, nói cách khác, ngươi muốn tiêu hao hết năng lượng của nó, nhất định phải khiến năng lượng tiêu hao lớn hơn năng lượng hấp thu của nó.
Chỉ cần điểm này tựa hồ đã khiến Linh nằm trong số những kẻ bất bại. Cho nên hầu như không ai dùng biện pháp ngu ngốc tiêu hao hết năng lượng của Linh. Cho dù là những kẻ có thực lực cao hơn nó rất nhiều, bình thường đều áp chế năng lượng của nó, sau đó tìm linh hồn phá hủy.
Về phần phá hủy linh hồn, mặc dù có dễ dàng hơn cách đầu một chút, thế nhưng cũng cực kỳ khó khăn. Chưa nói đến những thứ khác, đơn giản bởi vì vị trí linh hồn của nó không thể xác định. Không giống các sinh vật khác, bình thường linh hồn đều ẩn giấu trong đầu, thì linh hồn của Linh có thể tự do di động khắp cơ thể, ngươi không thể biết chính xác được rốt cuộc linh hồn của nó đang ở đâu. Hơn nữa, linh hồn là loại tồn tại rất hư huyễn, người bình thường căn bản không phát hiện ra nó, chỉ có thể dựa vào hồn lực của chính mình cảm ứng.
Thế nhưng, hồn lực bình thường căn bản không có tác dụng, chỉ có người có lực lượng nguyên hồn cực kỳ cường đại mới có thể cảm ứng được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao người khác rất khó đối phó với Linh và Mị, thế nhưng nhiếp hồn sư lại có thể ứng phó rất nhẹ nhàng.
Chỉ bởi vì bọn họ có thể phát hiện chỗ linh hồn của Linh và Mị. Nếu đã biết được nhược điểm của bọn chúng, đối phó với chúng còn không đơn giản hay sao?
Quan trọng nhất là, hồn lực của người bình thường chỉ có thể dùng để khống chế đấu khí thi triển trong cơ thể hắn. Còn hồn lực của Nhiếp hồn sư lại có thể xuyên qua cơ thể ra ngoài, dùng để giết địch chiến đấu. Lực sát thương của tinh thần càng tăng thêm tính thần bí trên người Nhiếp hồn sư. Điều này khiến tất cả mọi người chỉ hận bản thân không thể trở thành Nhiếp hồn sư.
Nghệ Phong nhìn Hỏa Linh phía trước đã chú ý đến mình không khỏi cười khổ lắc đầu: Đối với Linh mà nói, linh hồn của con người là thứ có bổ trợ nhất, thực lực của Nghệ Phong không mạnh. Nhưng người có linh hồn cường đại chính là thuốc bổ khiến tất cả Linh đều tha thiết ước mơ.
Nghệ Phong hơi vận chuyển đấu khí trên người, không để ý đến sự mệt mỏi trên cơ thể, vẻ mặt ngưng trọng nhìn linh ở trước mặt, vô cùng cẩn thận, không dám có bất cứ chủ quan nào. Khi đối kháng với ma thú, hắn còn có thể tranh thủ thời gian sử dụng độc thuật, thế nhưng độc thuật căn bản vô dụng đối với linh.
- Phù phù...
Hỏa Linh tựa hồ không kiên trì đối diện với Nghệ Phong, nó khẽ hé miệng, một quả cầu năng lượng thuộc tính hỏa hung hăng phun về phía Nghệ Phong, phảng phất giống như ma pháp.
Trong nháy mắt Nghệ Phong thi triển thân pháp Mị Ảnh, dưới huấn luyện gian khổ của hắn, thân pháp Mị Ảnh vẫn có chút thành tựu, tốc độ đề cao hơn mấy lần. Trong tình huống trên đùi còn đeo hai bao cát, điều này khiến cho Nghệ Phong không khỏi cảm thấy chỗ bất phàm của công pháp Thiên cấp này.
Hỏa Linh tựa hồ cũng không nghĩ lần đầu tiên đã đánh trúng Nghệ Phong, nhìn thấy tình huống này, nó cũng không có bất cứ biến hóa gì, vẫn há miệng như trước, chuẩn bị lần công kích tiếp theo .
Liên tục phun kích hai lần, màu lửa của Hỏa Linh hơi u ám đi một chút, thế nhưng lập tức được khôi phục lại. Điều này cũng nói rõ, hai đạo công kích mang tính thăm dò vừa rồi đã tiêu hao năng lượng của nó, hiển nhiên tốc độ của Hỏa Linh cũng tương đương với Nghệ Phong hấp thu linh khí thiên địa.
Nghệ Phong tiếp tục né tránh, khiến Hỏa Linh không còn tâm trạng tiếp tục chơi đùa được nữa. Thân hình giống như Hỏa địa thử của nó lao về phía Nghệ Phong. Đồng dạng cặp móng vuốt sắc nhọn cũng hung hăng chộp về phía Nghệ Phong. Chỉ là, móng vuốt này do năng lượng cấu thành, lực sát thương ít nhiều cũng không bằng thực thể.
- Hừ... Trên thế giới này tại sao lại có sinh vật biến thái như vậy.
Nghệ Phong lắc mình tránh thoát công kích của Hỏa Linh, không nhịn được thầm mắng một câu.
Thứ quỷ quái này không chỉ có công kích tầm xa, cận chiến cũng không hề kém cỏi. Một thứ như vậy có thể xuất hiện trên thế giới không? Càng tức giận hơn là, khắp nơi trên thế giới này lại đầy rẫy sinh vật như vậy.
- Phách Liệt quyền ...
Nghệ Phong gầm lên giận dữ, một quyền hung hăng nện vào thân thể Hỏa Linh, thế nhưng, lực phản chấn cường đại khiến cho Nghệ Phong phải lùi về sau mấy bước.
Trong cặp mắt bằng năng lượng cấu thành của Hỏa Linh tràn đầy vẻ khinh thường. Con người đáng thương này lẽ nào không biết, nếu không thể tiêu hao hết toàn bộ năng lượng của nó thì tấn công của hắn căn bản không có tác dụng?
Nghệ Phong nhìn vẻ khinh thường hiện lên trong mắt Hỏa Linh, trong lòng hắn cũng vô cùng tức giận. Thứ quỷ quái này lại khinh thường mình như vậy. Mẹ kiếp, nếu không phải vì không tìm được linh hồn của ngươi, thì lão tử đã cho ngươi một quyền xong đời rồi.
Thế nhưng, tình huống hiện tại Nghệ Phong chỉ có thể cẩn thận ứng phó với Hỏa Linh. Trong khi Hỏa Linh hoàn toàn chưa hề phát tiết ra thực lực thật sự của nó.
Quả cầu năng lượng mầu hồng nhạt lại một lần nữa phun về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong còn đang suy nghĩ làm thế nào chạy trốn, trong nháy mắt chỉ có thể dùng nắm đấm đón đỡ quả cầu lửa đang đánh tới.
- Ầm...
Một tiếng va chạm vang lên, quả cầu năng lượng màu hồng nhạt đúng như Nghệ Phong dự liệu, bị một quyền của hắn đánh tan. Thế nhưng, trên nắm tay của hắn lại truyền đến một cảm giác đau đớn vô cùng.
- Mẹ kiếp... Mình quên mất toàn bộ cơ thể của tên hỗn đản này do hỏa năng lượng trong ngũ hành năng lượng cấu thành.
Nghệ Phong mắng to, trong lòng không khỏi càng thêm cảnh giác.
Mặc dù Hỏa Linh cũng không có ít nhiều linh trí, thế nhưng nó cũng biết con người trước mặt cũng không có nhiều uy hiếp đối với nó. Đặc biệt là dáng dấp thở hổn hển kia, càng khiến cho nó hưng phấn vạn phần.
Hấp thu năng lượng linh hồn của con người này, có lẽ sẽ khiến bản thân nó tấn cấp.
Nghĩ vậy, toàn thân màu hồng nhạt của Hỏa Linh lại sáng thêm mấy phần, bên trong cơ thể trong suốt phảng phất có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Xùy...
Từ trong miệng Hỏa Linh phun ra một đạo năng lượng. Nghệ Phong lắc mình né tránh, lại kinh hãi phát hiện, Hỏa Linh nhân cơ hội này đã dùng móng vuốt năng lượng lấp lánh hỏa quang của nó hung hăng chộp xuống mặt hắn.
- Mẹ kiếp, dám dùng thủ đoạn độc ác như vậy sao? Muốn phá hủy dung mạo của lão tử sao.
Nghệ Phong mắng to, thân pháp Mị Ảnh phát huy đến mức tận cùng, lần này khó khăn lắm mới tránh thoát.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thế nhưng, móng vuốt sắc bén của Hỏa Linh vẫn cắt một đường về phía Nghệ Phong, xé rách tay áo của hắn, chứng minh chiêu vừa rồi của Nghệ Phong đã hoàn toàn thất bại.
Tay áo rách bươm khiến Nghệ Phong cười khổ không thôi, hắn hung hăng nhìn Hỏa Linh, nhãn thần như thù hận không thể ăn thịt nó. Bộ y phục này Nghệ Phong dự định mặc 180 ngày, đợi từ màu trắng biến thành màu đen, từ màu đen biến thành màu xám sẽ tắm rửa. Nhưng tình huống hiện tại, thứ quỷ quái này lại phá vỡ kế hoạch 180 ngày không tắm rửa của hắn.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cũng không tìm cách chạy trốn nữa, hắn hung hăng nhìn Hỏa Linh, nhãn thần phảng phất như muốn nghiền nát Hỏa Linh kia.
Nhãn thần sắc bén này của con người khiến cho Hỏa Linh sửng sốt, bỗng nhiên nó có loại cảm giác sợ hãi, phảng phất như từ sâu thẳm trong linh hồn truyền đến. Nó bất giác lùi về phía sau mấy bước.
Ngay khi nó lùi xuống, Nghệ Phong cảm giác đầu mình phảng phất giống như nhảy lên. Hắn ngây người kinh hãi, không dám tin nhìn Hỏa Linh phía trước, sau khi xác định nhiều lần cảm giác vừa rồi, lúc này mới chắc chắn cảm giác vừa rồi không sai. Nghệ Phong vô cùng vui mừng, không dám tin nhìn lên sau lưng Hỏa Linh, thì thầm tự nói: Điều này sao có thể?
Nghệ Phong quả thật không ngờ khi hắn tưởng rằng đã hết hi vọng, vừa rồi còn chuẩn bị tốc độ chạy trốn, nhưng vừa rồi, hắn lại nhận thấy trên người Hỏa Linh có ba động. Ba động này không giống với ba động năng lượng, mặc dù rất yếu ớt, nhưng là ba động thật sự.
Hỏa Linh là do năng lượng và linh hồn cấu thành, nếu không phải ba động năng lượng, vậy đó nhất định là ba động linh hồn.
Nghệ Phong thật sự không ngờ, lúc này lại xuất hiện một màn giống như hí kịch như vậy. Hắn có thể nhận thấy được linh hồn bên trong cơ thể của linh. Đây chính là kỹ năng của Nhiếp hồn sư.
Nghệ Phong lắc đầu, tận đáy lòng không khỏi cảm thán: Mẹ kiếp, không có cách nào, thiên tài lúc nào cũng có chỗ khác với người thường. Cho dù không học nhiếp hồn thuật, cũng có kỹ năng của Nhiếp hồn sư.
Dáng vẻ kiêu ngạo này của Nghệ Phong, cho dù là Hỏa Linh đối diện cũng muốn cào cho một cái. Thế nhưng, lúc này nó bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi khó hiểu, cảm giác nhược điểm lớn nhất của mình giống như đã bại lộ trước mặt con người này.
Nghệ Phong bao trùm toàn bộ hồn lực của mình lên người Hỏa Linh, quả nhiên, cảm giác ba động kia lại càng cường liệt.
Nếu như bọn người lão đầu tử biết được Nghệ Phong vui mừng như vậy vì có thể phát hiện chỗ năng lượng của Hỏa Linh, khẳng định sẽ cảm thấy rất mất mặt. Với hồn lực nguyên hồn của Nghệ Phong, lại cộng thêm hồn lực của Sư Cấp bát giai. Cho dù không học nhiếp hồn thuật, có thể phát hiện linh hồn của nó cũng là lẽ đương nhiên. Mất mặt nhất là, khi Nghệ Phong sắp sửa tiêu diệt Hỏa Linh mới miễn cưỡng phát hiện ra.
Nghệ Phong đương nhiên không biết những chuyện này, hắn lại một lần nữa cảm thán tận đáy lòng: ta chính là thiên tài, sao ta lại đẹp trai như vậy? Không biết chuyện này có quan hệ gì đến vẻ ngoài của ta không? Phí lời, vừa nhìn đã biết con Hỏa Linh này là giống cái, bản thiếu đẹp trai như vậy, cho nên nó mới bại lộ nhược điểm của mình.
Sự sợ hãi của Hỏa Linh rút cuộc khiến nó không nhịn được, miệng liên tiếp phun ra mấy đạo năng lượng. Màu sắc thân thể cũng bởi vậy có hơi u ám.
Thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ biến ảo mấy lần, cấp tốc tránh né luồng năng lượng bắn tới, đấu khí cũng từ trong kinh mạch Nghệ Phong vận chuyển ra. Đấu khí ít ỏi từng chút một hội tụ trên nắm đấm của hắn.
Hỏa Linh thấy công kích năng lượng của mình không có tác dụng với đối phương, trong đôi mắt màu hồng nhạt của nó chợt sáng lên mấy phần, múa móng vuốt hung hăng lao về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, lực đạo trên nắm tay không hề thuyên giảm, đánh về phía Hỏa Linh. Ngay khi nắm đấm của Nghệ Phong và móng vuốt của Hỏa Linh sắp sửa đụng nhau, quyền thế của hắn lại đột ngột đánh về phía cái đuôi của Hỏa Linh.
Trong mắt Hỏa Linh hiện lên vẻ kinh hoảng, cái đuôi của nó cấp tốc né tránh, thế tiến công của móng vuốt cũng yếu đi. Chỉ thấy trên cái đuôi màu hồng nhạt, phảng phất có một đạo lưu quang đang lẩn vào trong cơ thể Hỏa Linh.
Nắm đấm của Nghệ Phong nện xuống cái đuôi của Hỏa Linh, cái đuôi khéo léo đột nhiên trở nên u ám. Có thể thấy được, uy lực một quyền này của Nghệ Phong đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của Hỏa Linh.
- Mẹ kiếp...
Nghệ Phong không nhịn được thầm mắng một tiếng, mắt đã nhìn thấy linh hồn của Hỏa Linh, thế nhưng nó đã chuyển dời vào trong cơ thể, một quyền này xem như phí công.
Hỏa Linh khiếp sợ nhìn con người trước mắt, dù thế nào nó cũng không nghĩ ra, con người vừa rồi còn tùy ý để mặc mình xâm lược, lúc này tại sao lại dễ dàng tìm thấy nhược điểm của mình như vậy. Một khi đã phát hiện ra nhược điểm của Hỏa Linh thì nó cũng không có gì khác biệt với một ma thú. Nghệ Phong có thể giết Hỏa địa thử, đương nhiên cũng có thể giết Hỏa Linh.
- Đi chết đi...
Nghệ Phong lại một lần nữa gầm lên giận dữ, công kích vào sau lưng Hỏa Linh. Nghệ Phong phát hiện, ba động nhàn nhạt kia đã dừng lại ở nơi đó.
Thân thể của Hỏa Linh đột nhiên xoay chuyển, lao về hướng Nghệ Phong, phía sau lưng được bảo vệ gắt gao.
- Ầm…
Nắm đấm của Nghệ Phong lại một lần nữa va chạm với Hỏa Linh, lực phản chấn cường đại khiến cho nắm đấm của Nghệ Phong như tê dại.
Lần này Hỏa Linh lại một lần nữa đào thoát khỏi công kích của Nghệ Phong, linh hồn cũng chuyển dời đến một chỗ khác.
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, không để ý đến đau đớn trên tay, quyền thế lại hung hăng đập vào đầu Hỏa Linh.
Hỏa Linh không hề cử động, dùng đầu đón đỡ quyền thế của Nghệ Phong. Ngay khi đầu nó sắp sửa va chạm với Nghệ Phong, bên khóe miệng Nghệ Phong chợt hiện lên một nụ cười châm chọc. Quyền thế tiếp tục xông đến. Phách Liệt quyền được cấu thành tấn công về phía cái đuôi của Hỏa Linh.
Hỏa Linh thật sự không ngờ quyền thế của Nghệ Phong lại biến hóa nhanh như vậy, trong mắt nó tràn đầy vẻ khiếp sợ. Chỉ có thể trợn mắt nhìn nắm đấm của Nghệ Phong nện xuống cái đuôi của mình.
- Ầm...
Một tiếng va chạm mãnh liệt vang lên, cái đuôi của Hỏa Linh bị xé toạc, vô số mảnh nhỏ phiêu tán trong hư không, không có máu, giống như đánh nát một tinh thể thủy tinh.
Khi cái đuôi của Hỏa Linh bị Nghệ Phong đập nát, đôi mắt quỷ dị của nó cũng chậm rãi nhắm lại, toàn bộ thân thể ngã xuống mặt đất. Hỏa hồng vừa rồi phảng phất còn đang lưu chuyển trong cơ thể đột nhiên dừng lại. Từng đạo năng lượng từ trên người Hỏa Linh chậm rãi phiêu tán, sau đó dung nhập vào trong thiên địa.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế