25-11-2008, 08:57 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 65
Cái đầu từ từ ngước mắt lên… Cái chết vẫn chưa đến, chưa… Äất giá lạnh bó chặt lấy ngưá»i… Là m sao có thể sưởi ấm được đất… không sao cá» quáºy được trong nấm mồ nầy… HỠđã chôn ta đến táºn đây. Tuyết nhè nhẹ rÆ¡i trên khuôn mặt láºt ngá»a ra đằng sau. Giá mà lại thấy buồn má»a để mắt má» Ä‘i, ta sẽ đỡ xót xa cho cái thân ta… Bá»n đà n ông là đồ ác thú, đúng thế, đồ ác thú? Khi còn nhá» ta sống như má»™t Ä‘oá hoa đồng ná»™i. Mẹ yêu dấu đặt tên ta là Dasenka. Ôi, mẹ sinh con ra ở Ä‘á»i là m gì? Äể cho bá»n đà n ông chôn sống con… Con vô tá»™i… Mẹ Æ¡i, mẹ có trông thấy con không?
Cái đầu hé môi, cái lưỡi khô gá»i: "Mẹ Æ¡i, mẹ thân yêu, con sắp chết đây…" Nước mắt rà n rụa. Những bông tuyết bám trên hà ng mi…
Sau cái đầu, trên bãi rộng chìm trong bóng tối, sợi dây thừng ở giá treo cổ là m cái vòng kêu cót két…
Và khi ta chết, há» vẫn không để ta yên, há» sẽ Ä‘em treo ta lên… Ta Ä‘au đớn, ta Ä‘au đớn, đất đè nặng lên ngưá»i ta. Có những tảng đá ép và o hông ta… Ôi, Ä‘au quá, ná»—i cá»±c khổ lại bắt đầu, Ä‘au quá! - Cái đầu há hốc miệng lả xuống - "Cầu Chúa che chở cho con… Mẹ thân yêu, mẹ hãy thưa vá»›i Ngưá»i… Con vô tá»™i… Khi con giết nó con có tá»± chá»§ được đâu… Giống chó còn biết cắn… Cả ngá»±a cÅ©ng thế…". Ngưá»i đà n bà chẳng biết lấy gì để kêu nữa, ngây dại ra vì Ä‘au đớn. Cặp mắt mở rá»™ng, vụt tắt. Cái đầu ngoẹo sang má»™t bên…
Lại bắt đầu… Tuyết rơi… Vẫn chưa chết… Sắp được ba ngà y rồi… Gió là m sợi dây thừng kêu cót két…
"Thế là ba hôm nay không ai vắt sữa con bò… Nhưng cái gì thế kia: má»™t đốm sáng đỠchăng? Ôi, sợ quá… Có nhiá»u bó Ä‘uốc… Nhiá»u xe trượt tuyết… Nhiá»u ngưá»i… HỠđến đây… Lại những cá»±c hình nữa chăng?
Ngưá»i đà n bà muốn giáºm chân nhưng hà ng núi đất đè nặng lên đôi bà n chân mụ, ngăn không cho mụ cá» quáºy dù là má»™t ngón chân…
Vua Piotr nói to:
- Nó đâu? Ta không thấy. Chó nhá mất rồi sao?
- Ê, ngưá»i gác! Ngá»§ đấy à ? Ê, gác? - những ngưá»i đứng cạnh các xe trượt tuyết gá»i to.
- Tôi đây-ây-ây! - Có tiếng đáp á» Ã . Qua mưa tuyết Ä‘ang rÆ¡i, ngưá»i gác chạy lại, vướng vÃu trong tấm áo da cừu. Hắn không dừng lại mà cứ thế phục xuống chân vua Piotr, như má»™t con gấu; hắn cúi lạy nhà vua rồi quỳ lên…
- Có phải ở đây chôn má»™t ngưá»i đà n bà không?
- Thưa vâng, tâu Äức Sa hoà ng kÃnh mến…
- Nó còn sống chứ?
- Thưa vâng, tâu hoà ng thượng.
- Sao nó bị chôn sống?
- Thưa, nó dùng dao cắt cổ chồng.
- Nó đâu?
Ngưá»i gác chạy Ä‘i, ngồi xổm xuống, khúm núm lấy vạt áo da cừu phá»§i lá»›p tuyết phá»§ trên mặt ngưá»i đà n bà và má»› tóc bết băng đóng cứng.
- Thưa nó còn sống, nó còn sống, tâu hoà ng thượng nó chớp mắt.
Vua Piotr, Xitni, Alexaska cùng năm sáu tân khách cá»§a LÆ¡fo lại gần cái đầu. Hai tên lÃnh ngá»± lâm giÆ¡ cao Ä‘uốc lên là m những chiếc mÅ© sắt sáng lấp loáng. Giữa đám tuyết, má»™t cái mặt bẹt trắng bệch như tuyết, nhìn ám ngưá»i má»›i đến vá»›i cặp mắt thao láo sâu hoắm.
- Tại sao mầy giết chồng? - Vua Piotr há»i.
Cái đầu nÃn lặng. Ngưá»i gác đá mÅ©i á»§ng dạ và o má nó:
- Sa hoà ng há»i mầy đấy, đồ ngu.
- Nó có đánh mầy hay hà nh hạ mầy không? - Vua Piotr cúi xuống ngưá»i đà n bà - Tên nó là gì?
- Daria…
- Nầy Daria, mi kể ta nghe đầu đuôi thế nà o…
Ngưá»i đà n bà nÃn lặng. Ngưá»i gác bối rối ngồi thụp xuống ghé và o tai mụ, nói:
- Mầy phải nghe lá»i, may ra được tha đấy… Mầy là m khổ tao đấy, con mụ kia…
Bấy giá» cái đầu má»›i há hốc lá»— miệng Ä‘en ngòm ra: má»™t giá»ng khà n khà n, thá»u thà o, căm há»n thốt lên:
- Tôi đã giết nó. Nếu phải là m lại, tôi vẫn cứ giết nó, cái đồ ác thú ấy…
Cái đầu nhắm mắt lại. Má»i ngưá»i nÃn lặng. Nhá»±a từ các bó Ä‘uốc xèo xèo rÆ¡i xuống. Xitni nói liến thoắng nhưng chẳng có ai dịch. Ngưá»i gác lại lấy mÅ©i á»§ng dạ ẩy cái đầu - cái đầu quặt quẹo như đã chết. Vua Piotr ho sụ Ä‘i vá» phÃa xe trượt tuyết. Nhà vua khẽ bảo Alexaska:
- Cho đem bắn đi…
Tà i sản của ngudoc
25-11-2008, 09:00 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 66
Nhà vua lạnh cóng chẳng nói chẳng rằng quay vá» ngôi nhà sáng trưng cá»§a LÆ¡fo. Nhạc công Ä‘ang cá» nhạc ở hà nh lang phòng khiêu vÅ©. Các tấm gương phản chiếu những chiếc áo dà i sặc sỡ, những khuôn mặt, những cây sáp Qua là n hÆ¡i ấm, vua Piotr nhìn ngay thấy bá»™ tóc mà u nâu nhạt cá»§a Anna Monx. Cô gái vẻ mặt mÆ¡ mà ng, đôi vai trần cúi xuống, ngồi cạnh tưá»ng.
Vừa lúc đó, dà n nhạc chÆ¡i má»™t Ä‘iệu valse cháºm, chÄ©a thẳng những chiếc kèn đồng từ ngoà i hà nh lang và o; tiếng nhạc kể vá»›i nhà vua vá» Ansen, vá» chiếc áo dà i mà u hồng má»ng, nhẹ như tÆ¡ nà ng mặc, vỠđôi bà n tay thÆ¡ ngay nà ng đặt trên đầu gối… Tại sao, tại sao má»™t ná»—i buồn ghê gá»›m vò xé lòng nhà vua? Dưá»ng như chÃnh nhà vua bị chôn dưới đất đến táºn cổ giữa gió thổi, bão tuyết, Ä‘ang kêu gá»i tình yêu cá»§a nà ng từ má»™t cõi xa xăm vô thá»±c…
Anna chá»›p chá»›p mắt; trước hết thảy má»i ngưá»i nà ng trông thấy vua Piotr đứng ở ngưỡng cá»a. Nà ng đứng dáºy chạy như bay trên sà n nhà đánh xi bóng lại chá»— nhà vua… GiỠđây, nhạc Ä‘iệu tươi vui ca ngợi nước Äức tốt là nh có cây hạnh đà o nở hoa mà u hồng trước những khuôn cá»a sổ xinh xắn, sạch sẽ sạch bong; thân phụ và thân mẫu rất phúc háºu mỉm cưá»i âu yếm ngắm Hanx và Greten đứng dưới cây hạnh đà o - biá»u tượng cá»§a tình yêu muôn thuở; và tá»›i lúc vầng thái dương cá»§a há» biến mất trong khoảng trá»i dêm xanh ngát thì cả hai sẽ thở má»™t hÆ¡i dà i bình thản mà đi xuống mồ…
Chao ôi, cái cõi xa xăm vô thực!…
Vua Piotr ôm Ansen ấm áp trong tấm áo lụa hồng và lặng lẽ khiêu vũ mãi, lâu đến nỗi các nhạc công chơi sai cả.
Nhà vua nói:
- Anna!
Nà ng ngước khóe mắt tin cáºy, trong trắng, tươi sáng nhìn và o cặp mắt nhà vua.
- Hôm nay Ngưá»i buồn ư, Pete!
- Annutska, nà ng có yêu ta không?
Äể trả lá»i, Anna gáºt mạnh; cổ nà ng buá»™c má»™t dải nhung… Tất cả các bà , cả ngưá»i đương khiêu vÅ© lẫn ngưá»i ngồi Ä‘á»u hiểu Sa hoà ng há»i Anna Monx gì và nà ng trả lá»i như thế nà o. Sau khi khiêu vÅ© quanh phòng má»™t vòng, vua Piotr nói:
- Có nà ng, ta sung sướng…
Tà i sản của ngudoc
25-11-2008, 09:13 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 67
Ngưá»i ta xốc nách đưa vị giáo trưởng và o. Lão ban phúc là nh cho đức hoà ng thái háºu tuổi tác, cho tiểu đệ cá»§a hoà ng thái háºu và các vị đại thần; vẻ nghiêm nghị lão giÆ¡ bà n tay khổ hạnh ấn những hạt bằng xương cá»§a chuá»—i trà ng hạt và o miệng má»i ngưá»i. Sa hoà ng Piotr vẫn chưa đến. Giáo trưởng Ioakim ngồi xuống má»™t chiếc ghế gá»— lưng cao và cúi đầu xuống rất thấp; chiếc mÅ© chùm đầu che kÃn mặt. Ãnh nắng lá»t và o phòng qua những khuôn cá»a sổ nằm sâu dưới các vòm cá»§a Ä‘iện Hữu giác. Má»i ngưá»i Ä‘á»u lặng lẽ, chắp tay nhìn xuống. Chỉ có bóng má»™t cánh chim bồ câu Ä‘áºu bên ngoà i trên báºu cá»a sổ phá»§ tuyết là m gợn sá»± im lặng. Chiếc lò sưởi bằng sứ mà u lam tráng men toả hÆ¡i rất ấm, đượm mùi trầm và mùi sáp. Äiá»u phải là m trước hết, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là cứ ngồi yên vị như thế, trong má»™t sá»± im lặng uy nghiêm theo cho đúng nghi thức và thá»§ tục. Mặc cho những lá»›p sóng ngưá»i - ôi, hư vô cá»§a hư vô - đụng và o cái bất di bất dịch đó mà vỡ tan tà nh? Hãy chấm dứt má»i cám dá»—, má»i Ä‘iá»u canh tân! Thà nh luỹ cá»§a nước Nga là đây, - dù ta có nghèo khó cÅ©ng chẳng cần, quý hồ ta công minh… Còn má»i chuyện khác, Chúa sẽ giúp ta…
Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng đợi nhà vua đến. Natalia Kirilovna mê mẩn thiếp Ä‘i. Và i tháng nay, bà đẫy ra, sức khá»e suy yếu Xtresnev vừa rá»n rÄ© vừa rón rén nhặt chuá»—i hạt từ trên lòng hoà ng thái háºu rá»›t xuống thảm. Thá»i Sofia, trong phòng nầy có má»™t chiếc đồng hồ qua lắc hình cái tháp nhá». Ngưá»i ta đã mang nó Ä‘i nÆ¡i khác vì nó kêu tÃch tắc nghe rất khó chịu. HÆ¡n nữa, chẳng đã có câu: "Không ai rõ giá» mình Ä‘iểm lúc nà o…" đó sao. Äếm giá», đếm thá»i gian là tá»± dối mình. Cứ để mặc thá»i gian từ từ êm ả trôi trên đất Nga.
Cánh cá»a buồng ngoà i sáºp đóng, có những tiếng nói từ ngoà i trá»i lạnh vá»ng và o, là m rối loạn sá»± yên tÄ©nh uể oải. Thái háºu cố nhịn ngáp, là m dấu trước miệng.
Má»™t thiếu niên thị vệ hiá»n là nh kÃnh cẩn báo tin Sa hoà ng đã đến. Không vá»™i và ng, các vị đại thần liá»n bá» mÅ© cao xuống Natalia Kirilovna cau mặt nhìn ra cá»a, nhưng nhá» Æ¡n Chúa, vua Piotr báºn y phục Nga. Trước khi bước qua ngưỡng cá»a, nhà vua đã cố nén cưá»i, rất đưá»ng bệ Ä‘i và o… "Con chim bồ câu cá»§a ta, chân nó như chân sếu, nó tháºt khó mà giữ được vẻ trịnh trá»ng", thái háºu thầm nghÄ©, nét mặt lại tươi tỉnh, niá»m nở.
Vua Piotr lại gần vị giáo trưởng, xin ban phúc là nh rồi há»i thăm sức khá»e cá»§a hoà ng huynh Ivan Ä‘ang ốm…
Nhà vua cần tiá»n gấp nên nháºn được thư mẹ gá»i vá» là ngoan ngoãn đến nghe lá»i Ioakim. Nhà vua ngồi lên ngai, tì lên khuá»·u tay, má»™t bà n tay che miệng phòng khi ngáp bất chợt và dấn mình và o không khà im lặng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng cá»§a gian phòng như thể chìm và o má»™t chiếc nệm lông chim.
Ioakim rút trong áo thụng Ä‘en ra má»™t quyển vở, - bà n tay lão run run vì tuổi già ; lão từ từ giở trang giấy, ngưá»i mắt lên trá»i, ấn mãi mấy ngón tay lên cây tháºp ác tám cánh Ä‘Ãnh trên mÅ© ni, là m dấu rồi cất giá»ng ẻo lả cháºm chạp và nhạt nhẽo Ä‘á»c.
"Äừng có loá mắt bởi cái ảo tưởng là dẹp xong bá»n phiến loạn thì lòng ngưá»i và cả nước đã yên… Ta cá»±c lòng vì không thấy có sá»± nhất trà vá» tư tưởng cÅ©ng như sá»± phồn thịnh cá»§a má»i dân tá»™c. Ở kinh đô, nà o thầy tu, nữ tu sÄ©, nà o giáo sÄ©, trợ tế, không có việc là m, thô bỉ và vụng vá» và đủ các loại cầu bÆ¡ cầu bất - chúng đông vô kể - lấy giẻ bó chặt tay và cẳng, nhiá»u kẻ còn bịt mắt hoặc nhắm nghiá»n lại, Ä‘i lang thang ngoà i phố, ăn xin má»™t cách ranh ma, già dối. Phải chăng thế là má»™t vưá»n hoa nở? Rồi trong các nhà ta thấy nạn rượu chè, tệ Ä‘oán má»™ng, yêu thuáºt và truỵ lạc ghê gá»›m. Chồng túm tóc vứt vợ trần truồng ra đưá»ng, vợ giết chồng, còn con cái, tá»±a má»™t lÅ© Ä‘iên rồ, má»c như cá» dại… Phải chăng thế là má»™t vưá»n hoa nở? Ta còn thấy con trai nhà quý tá»™c, và ngưá»i thợ lẫn ngưá»i nông dân, tá»± châm lá»a đốt nhà rồi kiếm má»™t cái chuỳ bá» và o rừng, thả sức hung bạo hoà nh hà nh. Hỡi nông dân, cà y cá»§a ngươi đâu? Hỡi ngưá»i buôn bán, đấu cá»§a ngưá»i đâu? Hỡi bá»n nhà quý tá»™c, danh dá»± cá»§a ngươi đâu?
Giáo trưởng cứ thế tiếp tục, kể ra má»i tai hoạ Ä‘ang hoà nh hà nh khắp nÆ¡i. Vua Piotr không buồn ngáp nữa Natalia Kirilovna bồn chồn ngưá»i mắt lúc nhìn con, lúc nhìn các đại thần; nhưng đám nầy vẫn vểnh râu ngồi im theo tục lệ. Má»i ngưá»i Ä‘á»u, rõ việc nước tháºt rối ren.
Nhưng giải quyết cách nà o? Äà nh âm thầm chịu đựng thôi… Ioakim Ä‘á»c tiếp:
"Thần quyết định trong sá»± hiểu biết hèn má»n cá»§a thần nói rõ sá»± tháºt vá»›i các thánh thượng cao cả…
Chừng nà o bá»n phi đạo Do Thái còn hoà nh hà nh trong nước thì sẽ không thể có được tráºt tá»± và thịnh vượng Chúng ta khổ vá» tá»™i lá»—i cá»§a ta… Trước kia chúng ta là đệ tam La Mã, nay chúng ta đã thà nh đệ nhị Xodom và Gomo(1)… Tâu các thánh thượng cao cả, cần phải cấm bá»n dị giáo xây dá»±ng Ä‘á»n đà i cá»§a chúng, và cần phải phá huá»· những cái chúng đã cất xong… Không thể để cho bá»n tà đạo đáng nguyá»n rá»§a chỉ huy các trung Ä‘oà n… Quân đội chÃnh giáo tìm được lợi Ãch gì ở chúng? Chúng chỉ là m Chúa giáng giáºn dữ xuống… Chó sói mà lại chỉ huy cừu! Cần phải cấm dân chÃnh giáo giao thiệp vá»›i bá»n tà đạo… Không nên đưa và o nước ta những phong tục nước ngoà i cÅ©ng như không được thay đổi mảy may y phục cá»§a ta. Khi chúng ta đã dần dần hồi phục và tinh thần chÃnh thống đã vượng, chúng ta cần tống cổ bá»n dị chá»§ng ra khá»i nước Nga, còn khu xloboda ngưá»i Äức, cái địa ngục ấy, cái nÆ¡i đồi bại ấy phải Ä‘em đốt Ä‘i?
Mắt vị giáo trưởng rá»±c lá»a, khuôn mặt run lên, bá»™ râu mảnh, đôi bà n tay tÃm ngắt cÅ©ng run lên. Bá»n đại thần cúi mặt xuống; rõ rà ng là Ioakim đã quá trá»›n; trong má»™t vấn đỠnhư thế nầy, không thế thẳng thừng được…
Cặp mắt Romodanov trố lồi ra như mắt tôm.
Giáo trưởng Ä‘á»c xong. Natalia Kirilovna chẳng hiểu gì hết, vẫn tiếp tục gáºt đầu mỉm cưá»i.
Vua Piotr ngồi ngả ngưá»i trên ngai, cặp môi trá» ra như môi con nÃt. Giáo trưởng cất quyển vở, đưa những ngón tay khẳng khiu lên xoa mặt rồi nói:
- Chúng ta sẽ bắt đầu đại sá»± bằng má»™t việc nhá»â€¦ Thá»i Sofia Alekseyevna do thần cố váºt nà i, tên tà đạo khốn kiếp Quirin Kunman đã bị bắt ở Kukui… Tra há»i thì y khai thấy ở Amsterdam có má»™t ngưá»i báºn lá»… phục trắng hiện ra và hạ lệnh cho y Ä‘i Moskva là nÆ¡i theo y nói, dân chúng Ä‘ang chìm đắm trong cảnh phi đạo u mê… - Ioakim xúc động lặng im má»™t lát - "Còn các ngươi, - y nói lúc há»i cung, - các ngươi mù quáng: các ngươi không thấy đầu ta có hà o quang bao bá»c và Äức Thánh thần phán qua miệng ta". Và y dẫn nhiá»u Ä‘oạn trÃch trong các thuyết đồi bại cá»§a Jakov Bom và Christof Bactutx(2)… Ngoà i ra chÃnh y đã quyến rÅ© con bé Maria Xelifontova ở Moskovi và đe doạ là m con bé sợ phải mặc nam phục; con bé ở nhà y trong má»™t buồng chứa đồ… Suốt ngà y đêm cả hai đứa say tuý luý kéo vÄ© cầm và gõ não bạt; Kunman thò đầu ra cá»a sổ gà o lên như bị ma là m rằng Äức Thánh thần đã ốp và o y. Y xem bói cho những kẻ đến cầu y và truyá»n lệnh bắt há» hôn y nÆ¡i bụng dưới… Lạy Chúa, sao ngưá»i ta có thể im lặng lấy má»™t phút khi quá»· Satan đắc thắng ở đây? Thần cúi xin các đấng thánh thượng cao cá hãy hạ chiếu chi thiêu sống Quirin Kunman cùng vá»›i sách vở cá»§a y…
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u quay đầu lại nhìn vua Piotr.
Nhà vua hiểu rằng vụ Quirin Kunman đã được quyết định từ lâu rồi. Nhà vua Ä‘á»c thấy bản án trong khóe mắt bình tÄ©nh cá»§a mẹ. Chỉ có Romodanovski cá» quáºy ria mép tá» vẻ không tán thà nh. Vua Piotr ngồi ngay ngắn lại và cắn xước móng tay. Váºy đây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i, ngưá»i ta đòi há»i nhà vua quyết định má»™t quốc sá»±. Thá»±c ghê gá»›m, nhưng nhà vua đã cảm thấy á»›n ngưá»i vì giáºn dữ. Nhà vua nhá»› đến những câu chuyện má»›i đây ở nhà LÆ¡fo, những nét mặt thông minh, đầy tá»± trá»ng cá»§a những ngưá»i ngoại quốc… Má»™t sá»± miệt thị lá»… phép… Hôm sau, Xitni đã nói vá»›i nhà vua: "Nước Nga là má»™t nước châu à từ lâu quá mất rồi. Ở quý quốc dân chúng sợ ngưá»i châu Âu, nhưng đối vá»›i ngưá»i Nga, không có kẻ thù nà o nguy hại bằng chÃnh ngưá»i Nga đấy!". Vua Piotr nhá»› lại ná»—i sỉ nhục phải nghe những lá»i đó… Lúc ấy, nhà vua đã thưởng Xitni má»™t cái áo lông chồn và sai ngưá»i bảo hắn dừng quay lại nhà LÆ¡fo nữa mà đi ngay Arkhagensk. Nhưng nếu lão ngưá»i Anh nghe thấy câu chuyện nầy thì lão sẽ nói sao? Sao bằng các nhà thá» Lute và Gia-tô ở khu xloboda ư? Nhà vua nhá»› lại tiếng chuông lanh lảnh cá»§a ngôi nhà thá» Äức, mùa hè, lá»t qua các khuôn cá»a sổ để ngá»â€¦ Tiếng chuông ban mai ấy bao hà m sá»± Ä‘oan chÃnh và tráºt tá»±, đượm hương những ngôi nhà ngăn nắp ở Kukui, chiếc rèm ren ở cá»a sổ phòng Anna Monx…
Cả nà ng nữa ngươi cÅ©ng Ä‘em thiêu sống sao, cái thằng già chết dẫm kia, đồ quạ Ä‘en! Ngươi muốn biến Kukui thà nh đống tro tà n! GiỠđây cặp mắt vua Piotr như muốn đốt cháy lão giáo trưởng. Nhưng mạnh hÆ¡n cÆ¡n thịnh ná»™, phải chẳng nhá» những bà i há»c cá»§a LÆ¡fo, tÃnh ương ngạnh và mưu trà cá»§a nhà vua đã vượt lên.
ÄÆ°á»£c rồi, các ngà i đại thần ạ, đồ ráºm râu! Chá»i rá»§a hỠư? Thì chẳng phải lâu la gì, há» sẽ quỳ má»p dáºp đầu xuống thảm, thái háºu sẽ oà lên nức nở, lão giáo trưởng sẽ giấu mÅ©i và o giữa hai đầu gối, nhưng rồi mặc dù thế, nghÄ© sao há» vẫn cứ là m váºy, hÆ¡n nữa, há» sẽ thắt chặt hầu bao lại…
- Thánh lão, - vua Piotr giáºn dữ nhưng vẫn nhã nhặn nói. Natalia Kirilovna ngạc nhiên ngưá»i mắt nhìn con - trẫm cay đắng mà nháºn thấy rằng trẫm và Ngưá»i không nhất trÃ… Trẫm không can thiệp và o công việc quân sá»± cá»§a trẫm… Mưu đồ cá»§a trẫm có lẽ cÅ©ng to tát đấy - nhưng Ngưá»i có biết không đã? Trẫm định chinh phục biển cả… Trẫm thấy hạnh phúc cá»§a nước nhà là ở chá»— thương mại hà ng hải phát đạt, nó là má»™t thiên ân… Vá» quân sá»± trẫm không thể không cần đến ngưá»i ngoại quốc… Nhưng cứ thỠđụng và o các nhà thá» cá»§a há» xem, há» sẽ bá» trốn hết… Thế có nghÄ©a là gì? - Nhà vua nhìn thẳng và o mặt các vị đại thần, hết ngưá»i nầy đến ngưá»i khác. - Ngưá»i muốn bẻ gãy cánh trẫm chăng?
Các vị đại thần ngạc nhiên thấy vua Piotr có những lá»i lẽ cứng cá»i như váºy. Há» nhìn nhau: "á»’, ồ? Các ngà i thấy chưa? Nhà vua xá» sá»± thẳng tay!". Romodanovski gáºt gù: "Äúng váºy, quá đúng váºy". Giáo trưởng hếch mÅ©i vá» phÃa ngai và ng, cất giá»ng xúc động hùng dung nói to:
- Tâu thánh thượng cao cả! Thánh thượng hãy trao cho thần thủ hạ của quỷ Satan là tên tà đạo Quirin Kunman.
Vua Piotr sầm mặt. Nhà vua cảm thấy phải nhượng bá»™ bá»n ráºm râu vá» Ä‘iểm đó… Natalia Kirilovna vừa lắp bắp: "Sa hoà ng yêu dấu", vừa chắp tay cầu khẩn… Nhà vua liếc mắt vá» phÃa Romodanovski. Ông nầy khẽ dang cánh tay.
- Trẫm chẳng dÃnh lÃu gì đến Kunman hết, - vua Piotr nói. - Trẫm ná»™p đầu y cho Ngưá»i.
Vị giáo trưởng mệt lừ liá»n ngồi xuống nhắm mắt lại.
- Và bây giỠcó việc nầy, các vị đại thần ạ: trẫm cần tám ngà n rúp cho quân đội và hạm đội…
Ra khá»i Ä‘iện, vua Piotr cho Fedor Yurievich Romodanovski lên cùng ngồi xe trượt tuyết và đi vá» nhà ông ta ở phố Lubianka ăn bữa tối.
Chú thÃch:
(1) Hai thà nh phố cổ cá»§a xứ Palestin, bị lá»a trá»i huá»· diệt vì sa Ä‘oạ, truỵ lạc (theo kinh thánh đạo Thiên chúa).
(2) Tác giả những sách thần bà (chú thÃch cá»§a tác giả).
Tà i sản của ngudoc
25-11-2008, 09:21 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 68
Từ là ng Mytisi, ngưá»i ta đưa mụ Vorobikha đến Ä‘iện Kreml gặp vị hoà ng háºu trẻ tuổi. Evdokia mừng quá liá»n ra lệnh cho đưa mụ Vorobikha từ xe trượt tuyết và o thẳng phòng ngá»§ cá»§a mình. Phòng nầy ở tầng gác hai cá»§a má»™t ngôi nhà gá»— có hai khuôn cá»a sổ nhá» xÃu căng rèm che nắng. Trên ổ nằm nóng bá»ng trên lò, bà đỡ già , Ä‘i á»§ng dạ và mặc áo bông, nằm ngá»§ suốt ngà y Evdokia sắp đẻ đến nÆ¡i và mấy ngà y hôm nay, nà ng không rá»i khá»i đống nệm nhồi lông thiên nga. Chắc chắn là nà ng cÅ©ng muốn thoát ra khá»i cái xó buồng nghẹt thở nầy để Ä‘i xe trượt tuyết dạo má»™t vòng quanh Moskva tuyết phá»§ có những ngá»n khói lam bay lên dưới vòm trá»i thấp và trong các ngõ hẻm, những cà nh cây tha thướt, lấp lánh ánh bạc, vướng và o vai cổ ngá»±a… Nhưng thái háºu và hết thảy các bà hầu cáºn Ä‘á»u la lên: Lạy Chúa? Dạo chÆ¡i bằng xe trượt tuyết là m sao được! Phải nằm xuống, không được động Ä‘áºy, cẩn tháºn cái bụng, Ngưá»i chẳng mang hòn máu cá»§a Sa hoà ng đấy ư? Há» chỉ cho phép nà ng được nghe những chuyện cổ tÃch có háºu… Cả đến khóc nà ng cÅ©ng bị cấm vì có hại cho đứa bé.
Mụ Vorobikha kÃnh cẩn nhưng nhanh thoăn thoắt bước và o. Mụ sạch sẽ, chân váºn giầy gai má»›i, dưới chiếc váy bằng vải thô mụ thá»§ má»™t túm Ä‘an sâm cho thÆ¡m.
Mụ có cặp môi hiá»n háºu, mắt nhá» như mắt chuá»™t khuôn mặt tuy già nhưng vẫn hồng hà o; mụ nói liến thoắng không lúc nà o ngÆ¡i miệng… Äến ngưỡng cá»a, mụ đưa cặp mắt sắc nhìn khắp gian phòng, trông thấy tất cả rồi quỳ phục xuống trước giưá»ng và liá»n được ban Æ¡n ngay: vị hoà ng háºu trẻ tuổi chìa cho mụ má»™t bà n tay nhá»›p nháp:
- Vorobikha ngồi xuống, kể chuyện đi… Giải buồn cho ta…
Vorobikha lau sạch cặp môi và mà o đầu bằng chuyện vỠmột lão ông và một lão bà , các cô con gái một giáo sĩ, một con dê đực sừng và ng…
- Khoan đã Vorobikha…- Evdokia nhá»m dáºy để nhìn xem có phải bà đỡ vẫn ngá»§ không. - Ngươi bói cho ta má»™t quẻ, nà ng bảo.
- á»’ tâu hoà ng háºu xinh đẹp, già không biết bói.
- Ngươi nói dối, Vorobikha… Ta không hé chuyện ra vá»›i ai đâu bói cho ta má»™t quẻ bằng hạt Ä‘áºu Ä‘i…
- á»’ thá»i nầy mà dùng Ä‘áºu thì ngưá»i ta lấy gáºy đánh cho tuốt xương ra… Hay là dùng bá»™t lúa mạch nhà o vá»›i nước phép?
- Bao giá» ta bắt đầu trở dạ? Sắp rồi ư? Ta sợ lắm… Ban đêm tim ta se lại, se lại, rồi ngừng Ä‘áºp… Ta ngồi nhá»m dáºy, ta tá»± há»i: con ta có sống không? Ôi, lạy Chúa?
- Nó đạp chân à ? Ở đâu?
- Nó đạp chân ở đây nầy… Nó xoay Ä‘i xoay lại dưá»ng như khẽ lấy đầu gối và khuá»·u tay cá» và o ta.
- Nó xoay từ phải sang trái hay ngược lại?
- Cả hai chiá»u… Nó quẫy tợn lắm…
- Con trai đấy.
- Ô tháºt ư?
Vorobikha âu yếm chớp chớp cặp mắt chuột thì thà o:
- Hoà ng háºu còn muốn bói gì nữa? Tâu hoà ng háºu xinh đẹp, già thấy Ngưá»i nóng lòng muốn há»i già má»™t Ä‘iá»u. Hoà ng háºu nói thầm và o tai già nầy…
Evdokia quay mặt và o tưá»ng; khuôn mặt nà ng có những vết nâu ở trán và thái dương, cặp môi má»ng, đỠá»ng lên…
- Có phải ta xấu đi chăng, ta không rõ nữa…
- Hoà ng háºu đẹp lắm, đẹp như tranh ấy…
- Ngươi im Ä‘i… - Evdokia quay mặt lại, đôi mắt nâu trà n lệ. - Ngưá»i có thương ta không. Ngưá»i có yêu ta không? Ngươi hãy nói cho ta biết… Äi lấy bá»™t lúa mạch Ä‘i…
Vorobikha đã mang theo má»™t cái túi đựng đủ các thứ cần dùng: má»™t cái đĩa đất, má»™t lỠđầy nước và má»™t thứ bá»™t sẫm mà u… Mụ thì thà o: "Äây là hạt giống dương sỉ nhặt trước ngà y lá»… Thánh Nãng". Mụ đổ nước và o bá»™t, nhà o lên, đặt cái đĩa trên chiếc ghế dà i cạnh giưá»ng; mụ lẩm bẩm Ä‘á»c thần chú, cầm lấy chiếc nhẫn cưới cá»§a Evdokia, nhúng và o đĩa và bảo hoà ng háºu nhìn và o.
- Hoà ng háºu hãy nghÄ© đến Ä‘iá»u là m mình lo lắng, Ngưá»i cứ nói to lên hoặc là m cách khác cÅ©ng được, tuỳ ý. Ngưá»i nghi có chuyện gì thế?
- Từ khi ở tu viện Ba Ngôi vỠđây thì Ngưá»i thay đổi - Evdokia khẽ mấp máy môi nói, - Ngưá»i chẳng chịu nghe lá»i ta là m như ta là má»™t con tháºm ngốc. "Khanh nên Ä‘á»c má»™t quyển sá»â€¦ Há»c tiếng Hà Lan hay tiếng Äức Ä‘i…" Ta đã thá» là m nhưng ta chẳng hiểu gì cả? Có cần phải Ä‘á»c sách thì má»›i yêu vợ không?
- Thế hoà ng thượng và hoà ng háºu không ăn nằm vá»›i nhau đã lâu chưa?
- Gần ba tháng rồi… Natalia Kirilovna cấm. Ngưá»i lo cho cái bụng cá»§a ta…
- Hoà ng háºu hãy nhìn và o giữa cái nhẫn nầy, Ngưá»i có trông thấy cái gì đục đục không?
- Hình như là má»™t mặt ngưá»i…
- Hoà ng háºu hãy nhìn kỹ thêm… Má»™t mặt đà n bà phải không?
- Hình như thế… Phải rồi, một mặt đà n bà …
- Nó đấy - Vorobikha mÃm môi là ra vẻ quan trá»ng; cặp mắt nhá» cá»§a mụ nhìn chăm chú như qua má»™t cái lá»— chuá»™t… Evdokia thở hổn hển, nhá»m dáºy: bà n tay nà ng lướt từ phÃa trên chiếc bụng căng phồng lên tá»›i ngá»±c nÆ¡i trái tim thổn thức như con chim bị nhốt.
- Ngươi biết những gì? Ngươi giấu ta Ä‘iá»u gì? Nó là ai thế?
- Ai, ai à , má»™t thứ rắn độc, má»™t con ngưá»i Äức… Cả Moskva Ä‘á»u xì xà o vá» nó, nhưng không dám nói to… HỠđã bá» bừa mê cho hoà ng thượng ở xloboda. Äức Hoà ng háºu thân yêu đừng buồn, hãy còn quá sá»›m để phiá»n muá»™n. Ta sẽ có cách… Ngưá»i hãy cầm lấy cái kim… - Vorobikha thoắt rút ở khăn bịt đầu ra má»™t chiếc kim, miệng lẩm bẩm đưa cho hoà ng háºu. - Hoà ng háºu cứ lấy những ngón tay xinh đẹp cá»§a Ngưá»i cầm lấy, đừng sợ gì hết… Ngưá»i hãy nhắc lại câu già nói "Cút Ä‘i cút Ä‘i đồ rắn độc ác nghiệt, xảo quyệt, con Anna, có sừng, quặt quẹo, gãy vụn và què liệt, hãy cút Ä‘i đừng quay lại, tá»›i bên kia núi Fafe, nÆ¡i mặt trá»i chẳng má»c, trăng chẳng sáng, sương chẳng bám, hãy rÆ¡i và o trong đất ẩm sâu ba xagien rồi ở lại đấy, con Anna ở lại cái nÆ¡i cô quạnh đó, đồ rắn độc ác nghiệt, xảo quyệt, cho đến ngà y táºn thế, a-men". Ngưá»i đâm Ä‘i, đâm kim và o giữa cái nhẫn ấy, đâm và o giữa mặt nó…
Evdokia đâm mãi và o cái đĩa đến ná»—i gãy cả kim. Lúc đó, nà ng ngả ngưá»i xuống, gấp cánh tay che lấy mắt, cặp môi má»ng run run ức nở…
Tối đến, các mụ hầu và các vú em, các bà đỡ và các thiện nữ nhốn nháo, là m cá»a và sà n nhà kêu cót két.
- Sa hoà ng ngự đến!
Vorobikha ném má»™t hạt trầm và o cây nến để là m cho không khà dịu mát Ä‘i, rồi lá»§i mất… Vua Piotr nhảy lên cầu thang bốn báºc má»™t.
Nhà vua cúi xuống giưá»ng hoà ng háºu, ngưá»i sá»±c hÆ¡i lạnh bên ngoà i và mùi rượu.
- Chà o Dunia(1)… Váºy khanh chưa đẻ ư? Thế mà trẫm cứ tưởng… - Nhà vua khẽ cưá»i, - có vẻ xa xăm, tươi vui vá»›i cặp mắt tròn xa lạ…
Evdokia cảm thấy lạnh ở ngực. Nà ng nói rà nh rẽ:
- Thiếp sẽ rất sung sướng nếu chiá»u được lòng hoà ng thượng… Thiếp thấy má»i ngưá»i đợi mãi đã ngán rồi… Thiếp xin lá»—i…
Nhà vua cau mặt, cố hiểu xem hoà ng háºu là m sao. Nhà vua giÆ¡ hai tay cầm lấy má»™t chiếc ghế dà i, ngồi xuống, Ä‘inh thúc ngá»±a rạch má»™t vệt trên thảm.
- Trẫm dùng bữa tối ở nhà Romodanovski… Ngưá»i ta tâu vá»›i trẫm là khanh sắp đẻ tá»›i nÆ¡i… Trẫm tưởng là đã bắt đầu rồi…
- Thiếp sẽ chết khi lâm bồn, rồi hoà ng thượng sẽ được tin. Ngưá»i ta sẽ báo cho hoà ng tượng rõ…
- Thôi Ä‘i… Äẻ chết sao được…
Lúc đó hoà ng háºu liá»n lấy hết sức tung chăn đệm ra rồi chỉ và o bụng:
- Nó đây, hoà ng thượng trông… Chỉ có thiếp má»›i phải lo sợ, kêu rên, chứ không phải hoà ng thượng. Chết sao được! Hoà ng thượng sẽ biết sau tất cả má»i ngưá»i… Cứ cưá»i Ä‘i, cứ vui chÆ¡i Ä‘i, cứ rượu nhiá»u và o… Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i hãy Ä‘i đến cái xloboda đáng nguyá»n rá»§a cá»§a hoà ng thượng…
Nhà vua há miệng nhìn hoà ng háºu trừng trừng.
- Thiếp xấu hố vá»›i má»i ngưá»i. Ai cÅ©ng rõ…
- Ai cũng rõ chuyện gì?
Nhà vua mặt hầm hầm, thu gá»n chân lại như má»™t con mèo. A, bây giá» thì Evdokia chẳng cần gì hết…
Hoà ng háºu kêu to:
- Ai cÅ©ng rõ hoà ng thượng lui tá»›i cái nhà con tà đạo ngưá»i Äức ấy! Cái con hầu ở quán rượu ấy! Không biết nó đã cho hoà ng thượng uống gì thế?
Thế là nhà vua đỠbừng mặt, vã cả mồ hôi ra, đá văng cái ghế dà i đi. Trông nhà vua dữ dội đến nỗi Evdokia tự nhiên giơ cánh tay lên che mặt. Nhà vua đứng sững, quắc cặp mắt quỷ vương nhìn vợ…
- Äồ ngu! - Vua Piotr chỉ thốt ra được có thế.
Hoà ng háºu giÆ¡ hai tay, ôm lấy đầu và oà lên nức nở khóc thầm. Äứa bé uể oải bồn chồn trở mình trong bụng mẹ. Má»™t cÆ¡n Ä‘au nhói ghê gá»›m như đứt ruá»™t đứt gan, thắt chặt ngang lưng hoà ng háºu vá»›i má»™t sức mạnh khó hiểu…
Nghe thấy tiếng hoà ng háºu gà o lên như má»™t con váºt, các mụ hầu và các vú em, các bà đỡ và các thiện nữ liá»n đổ xô và o buồng. Hoà ng háºu kêu la, cặp mắt Ä‘iên dại, miệng há hốc. Má»i ngưá»i tÃu tÃt… Há» tháo các bức tranh thánh xuống, thắp các ngá»n đèn chong đêm lên. Vua Piotr đã Ä‘i khá»i. Qua những cÆ¡n Ä‘au đầu tiên, Vorobikha và bà mụ xốc nách đưa Evdokia sang đẻ ở buồng tắm hÆ¡i nước nóng sá»±c.
Chú thÃch:
(1) Gá»i Evdokia má»™t cách trìu mến
Tà i sản của ngudoc
25-11-2008, 09:31 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 69
Má»™t con quạ nhá» mắt trắng từ dưới trái tranh hoảng hốt bay lên Ä‘áºu trên ngá»n cây, sương muối rÆ¡i xuống lả tả Gã Digan chợt ngầng đầu lên, - phÃa bên kia các cà nh cây tuyết phá»§, trá»i bình minh mùa đông phô mà u sắc đỠhồng hồng. Khói bốc lên nghi ngút, - các bà ná»™i trợ đã nhóm bếp lò. Äâu đâu cÅ©ng nghe thấy tiếng á»§ng dạ dẫm tuyết lạo xạo và tiếng ho húng hắng; cá»a nhá» các nhà kêu cót két, má»™t chiếc rìu nện chát chát.
Các mái nhà dốc đứng in hình lồ lá»™ những cây bạch dương; toà n khu Zaretsie um lên những là n khói hồng: những ngôi nhà vững chãi cá»§a quân xtreletz , những kho chứa hà ng cao ngất cá»§a bá»n lái buôn, những túp nhà nhá» cá»§a dân nghèo thị trấn nầy - thợ thuá»™c da, thợ mÅ©, lái nấu kvas …
Con quạ nhá» nghịch ngợm chuyá»n từ cà nh ná» sang cà nh kia là m rÆ¡i bụi tuyết và o mắt Digan. Gã bá»±c mình giÆ¡ bao tay lên doạ. Gã kéo chiếc thùng láng băng ở dưới giếng lên, đổ nước thÆ¡m ngát và o chiếc cháºu gá»—.
Và o cái ngà y chá»§ nháºt tươi đẹp nầy, tim gã thắt lại vì má»™t cÆ¡n giáºn dữ chua xót. "Mẹ kiếp! Chúng nó bắt mình là m nô lệ… Mình ở đây không bằng má»™t con váºt thồ. Mà mình cÅ©ng gánh vác được gia đình mình có kém gì ai đâu kia chứ? Cái thùng kêu lanh lảnh, cái gầu kÄ©u kịt, chiếc bánh xe gãy, cá»™t ở ngá»n, lắc lư.
Chá»§ nhà là gã xtreletz , Opsey Rezov Ä‘i ra thá»m. Ngang lưng chiếc áo lông cừu hắn mặc, có thắt má»™t sợi dây lưng bằng len Ä‘á». Hắn gặp lạnh húng hắng ho, kéo sụp mÅ© xuống táºn mắt, Ä‘eo bao tay và o, lắc chùm chìa khoá kêu leng keng.
- Mầy vợi nước rồi chứ?
Äể trả lá»i, con mắt độc nhất cá»§a Digan chỉ lóe lên má»™t ánh chá»›p - đôi giầy vá» gai trượt trên mô đất đóng băng bên cạnh chiếc cháºu gá»—. Opsey ra mở chuồng súc váºt: chá»§ nhà mà cẩn tháºn thì phải tá»± tay cho súc váºt uống nước. Giữa đưá»ng hắn lấy chiếc á»§ng dạ trắng Ä‘iểm má»™t hà ng chấm đỠgạt má»™t con sà o vướng lối Ä‘i:
- Tao chưa lấy sà o nầy quáºt cho mầy má»™t tráºn đấy thằng con nhà nông nô kia… Mầy lại bắt đầu vung vãi má»i thứ ra sân rồi…
Hắn mở cá»a, lấy cá»c chặn cá»a rồi nắm bá»m lôi ra hai con ngá»±a thiến béo tốt, vá»— và o cổ chúng, huýt sáo và hai con ngá»±a liá»n uống nước lạnh buốt, chốc chốc lại nghểnh cổ lên: chúng nhìn bình minh, nước từ cặp môi âm ấm cá»§a chúng chảy xuống ròng ròng. Má»™t con hÃ, toà n thân khẽ rung lên… "Nầy, nầy, đứng im" - Opsey khẽ bảo. Hắn cho mấy con bò cái và má»™t con bò đực nhá» mà u nâu ra khá»i chuồng; đà n cừu lúc nhúc rối rÃt theo sau những chiếc móng nhá» dẫm lên tuyết kêu lạo xạo. Digan vẫn vợi nước mãi, mệt nhoà i, quần ướt sÅ©ng.
Opsey nói:
- Bụng mầy không tốt mấy mà ác thì có thừa. Mầy chẳng bao giá» yêu thương vá»— vá» giống váºt mầy chỉ biết có trợn trừng trợn trạc cái con mắt mầy… Tao thá»±c không hiểu tâm địa mầy thế nà o?
- Sức là m được đến đâu thì là m đến đó, ngưá»i ta có phải là giống bò đâu…
Opsey cưá»i gằn má»™t cách độc ác:
- ÄÆ°á»£c, được!
Hắn bắt Digan phải cho súc váºt ăn trước mặt hắn và thay ổ rÆ¡m. Digan phải Ä‘i Ä‘i lại lại hà ng chục lần từ chuồng súc váºt đến cuối sân, chá»— các đống rÆ¡m trắng xoá tuyết rÃu rÃt bầy chim sẻ trên rÆ¡m bị xáo lá»™n. Gã bổ cá»§i mang và o nhà . Mặt trá»i chiếu sáng các ngá»n cây phong phá»§ tuyết nổi báºt lên ná»n trá»i xanh. Chuông nhà thá» bÃnh boong. Opsey nghiêm trang là m dấu. Má»™t em gái mặt tròn, mắt xanh như mắt quạ con, nhảy ra thá»m.
- Bố ơi, nhanh lên và o ăn cơm…
Opsey giáºm á»§ng cho rÆ¡i hết tuyết rồi Ä‘i và o cái cá»a thấp và đóng sáºp cá»a lại, ra vẻ ông chá»§. Chẳng ai gá»i Digan. Gã đợi má»™t lát, xì mÅ©i, lấy vạt áo rách chùi mÅ©i mãi rồi tuy chẳng được má»i cÅ©ng bước và o trong tầng hầm ấm áp, má» má» tối, nÆ¡i gia đình nhà chá»§ ăn cÆ¡m. Gã né mình ngồi lên chiếc ghế dà i gần ngưỡng cá»a.
Mùi súp bắp cải hầm thịt thÆ¡m nức. Opsey cùng em trai là Konxtantin cÅ©ng là quân xtreletz ung dung ngồi ăn, lần lượt múc thức ăn trong má»™t cái âu gá»—. Má»™t bà lão cao lá»›n, nét mặt nghiêm nghị mắt lá» Ä‘á», tiếp thức ăn.
Hai anh em Opsey có má»™t cá»a hà ng ở chợ bán đồ Ä‘an lát, má»™t nhà tắm hÆ¡i nước công cá»™ng ở phố Bansuc và má»™t cối xay gió: ngoà i ra há» còn lÄ©nh canh cá»§a vương hầu Odoevski mưá»i hai dexiatin ruá»™ng và đồng cá». Trước kia hai ngưá»i là m lấy (há» không dá»± chiến dịch Krym) nay Sa hoà ng Piotr chẳng để hỠđược yên lúc nà o: ngà y nà o cÅ©ng có thể bị gá»i Ä‘i xâu hoặc luyện táºp quân sá»±. Quân xtreletz không được phép là m việc trong các cá»a hà ng hay trong các nhà tắm cá»§a há». Phó mặc cho bá»n là m thuê công nháºt thì không được. Thà nh thá» các bà vợ và chị em, tóm lại phụ nữ phải là m. Còn đà n ông thì hầu hạ các trò du hà cá»§a Sa hoà ng.
- Mùa gặt hè tá»›i nầy, không biết ta sẽ là m thế nà o, tháºt là gay quá, - Opsey nói? Hắn siết chặt trên ngá»±c má»™t chiếc bánh mì tròn, là m xước cả áo sÆ¡-mi và cắt má»™t khoanh cho em trai và cho hắn. Hai ngưá»i thở dà i, cắn bánh, lúc lắc những miếng thịt trong thìa và lại ăn súp.
- Thá»i buổi nầy, mướn ngưá»i là m thuê công nháºt là nguy hiểm, - Konxtantin nói. - Má»›i có má»™t đạo dụ: phải Ä‘em ná»™p những tên du đãng sống không ai bảo lãnh trong các xloboda hoặc các quán rượu, trong các nhà tắm, các kho chứa gạch…
- Nhưng nếu có việc là m thì sao?
- Thì phải chịu trách nhiệm vỠnó như đối với một thằng kẻ cướp… Digan có đưa anh giấy tỠgiới thiệu gì không? Biết nó là ai?
- Có ma nà o mà biết được… Nó chẳng bảo gì hết…
- Tốt hơn có lẽ nên cho nó ra để tránh tai vạ chăng?
Lúc Digan bước và o, tay rứt những mảnh băng phá»§ kÃn bá»™ râu cằm, con mắt độc nhất nhìn trừng trừng và o hai anh em, Opsey nói to:
- Tao chán cái thằng ấy lắm rồi…
Má»™t lát im lặng. Hai anh em vẫn ăn. Mùi bánh mì và súp bắp cải là m Digan run lên. Gã vứt má»™t mảnh băng xuống ngưỡng cá»a và cất giá»ng khà n khà n há»i:
- Ra hai bác nói chuyện vỠtôi đấy à ?
- Có lẽ thế. Sao? - Opsey đặt cái thìa xuống. - Thế là sáu tháng nay mầy ăn bánh mì nhà tao. Nhưng mầy là ai? Có ma quá»· biết… Có nhiá»u thằng chẳng có tên tuổi gì như mầy lảng vảng quanh hết nhà nầy đến nhà khác.
- Tôi mà không có tên tuổi gì à ? Thế tôi đã ăn cắp gì cá»§a bác? - Digan há»i.
- Hiện nay tao chưa biết gì hết.
- Chưa biết gì hết! Thì chÃnh thế.
- Có lẽ mầy cứ ăn cắp lại hÆ¡n. Tại sao hai con cừu cá»§a tao chết? Tại sao bò cái cá»§a tao lại đỠđẫn, sữa lại thối không thể uống được? Tại sao? - Opsey lại gần đầu bà n, đấm xuống bà n. - Tại sao đà n bà nhà tao Ä‘au bụng suốt vụ thu? Tại sao? Tại gặp phải vÃa xấu! Tại cái con mắt Ä‘en ngòm cá»§a mầy cứ trợn trừng trợn trạc!
- Bác Opsey, bác đừng có là m ồn lên, - Digan nói, giá»ng mệt má»i. - Bác là má»™t nông dân tinh khôn kia mà .
- Konxtantin, chú nghe thấy chưa? Nó lại còn mắng tao nữa kia chứ. Tao là m ồn lên à ! - Opsey đứng dáºy khá»i bà n ăn, cá» quáºy mấy ngón tay, gáºp lại, nắm chặt quả đấm. Digan không thể cãi được, - hai anh em hắn khá»e mạnh, béo tốt. Gã khôn hồn đứng lên.
- Tôi thấy tôi có nai lưng ra là m thế nà o bác cÅ©ng nói được… Tôi là m cáºt lá»±c cho nhà bác, bác Opsey ạ, xin cảm Æ¡n… (Gã chà o). Bác cứ việc nghÄ© xấu vá» tôi, tôi cÅ©ng chẳng cần. Nhưng bác trả tôi tiá»n công…
- Tiá»n công nà o? - Opsey quay mặt vá» phÃa em trai, vá» phÃa bà lão đương nhìn cuá»™c đấu khẩu bằng con mắt đỠđần như chết. - Nó có đưa mình giữ giúp cá»§a cải gì không? Hay là tao vay mượn gì nó?
- Bác Opsey ạ, cần phải biết sợ Chúa. Má»—i tháng ná»a rúp, cá»§a tôi thế là hai rúp rưỡi…
- Thế là Opsey nhảy má»™t bước đến gần Digan, giáºn dữ Ä‘iên cuồng quát to:
- Tao phải trả công mầy à ? Mầy có muốn sống mà ra khá»i đây không? Bá»n đồ **, mầy thá» tá»± soát lại con ngưá»i mầy xem?
Hắn nắm lấy cổ Digan, hét lên má»™t tiếng man rợ mà đấm và o mang tai gã: nếu Digan không cúi xuống thì hẳn là phải chết vì quả đấm sau, Konxtantin nắm lấy đôi vai run run cá»§a anh giữ lại. Digan loạng choạng bước ra. Konxtantin chạy theo, đẩy má»™t cái và o lưng gã tống gã ra khá»i nhà . Digan giương con mắt độc nhất lên nhìn mãi cái cổng: gã những muốn đốt phăng nó Ä‘i… "Cứ đợi đấy, cứ đợi đấy", gã nói, giá»ng ghê gá»›m. Gã sá» lên má thấy có máu. Nhiá»u ngưá»i Ä‘i qua; há» quay mặt lại cưá»i, Digan ngẩng tháºt cao đầu, nện á»§ng xuống đất, Ä‘i thẳng vá» phÃa trước mặt.
Tà i sản của ngudoc