Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 23: Táng Thiên Đồng Quan Thứ Ba
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Một vạn? Có thể là thành chủ?
Quần thần trong đại điện ngạc nhiên.
Nên biết rằng Đại Trăn thánh đình ở Âm phủ binh phạt tứ phương gặp rắc rối lớn nhất không phải xuất binh mà là quản lý tứ phương. Sinh linh, tử linh bẩm sinh xung đột, tuy rằng Âm phủ cũng có rất nhiều sinh linh, nhưng số lượng không thể sánh bằng tử linh.
Nếu có một vạn tài năng thành chủ thì tốc độ chiến tranh bốn phía sẽ tăng gấp mấy lần.
Mọi người nhìn hướng Diêm Xuyên cương thi vương.
Diêm Xuyên cương thi vương thản nhiên nói:
- Không đủ.
Hóa Thê Lương nhướng mày, lòng hơi chịu, gã mang đến nhiều ích lợi như vậy mà không đủ đổi một chức quân đoàn trưởng sao?
Không đủ, Hóa Thê Lương không hề giận, ánh mắt trầm ngâm.
Hóa Thê Lương nói:
- Ta có thể chiêu hàng U Thần thánh vương, cùng lắm là U Thần thánh vương rút khỏi Vạn Quỷ cương vực.
Diêm Xuyên cương thi vương rốt cuộc hơi thay đổi sắc mặt:
- A?
Chiêu hàng một triều?
Cho dù với thân phận của Hóa Thê Lương cũng không có khả năng khiến một thánh vương cam nguyện từ bỏ giang sơn của mình.
Đây không phải là vấn đề thân phận, nó là năng lực Hóa Thê Lương bày ra.
Diêm Xuyên nhìn người chú trọng năng lực, vài quân đoàn trưởng đa số có đủ năng lực mới được hắn phá cách chấp nhận. Nếu như thật sự chiêu hàng được thì Hóa Thê Lương đúng là có tài năng ngút trời.
Diêm Xuyên cương thi vương nghiêm túc nói:
- Được, trẫm sẽ khiến Mông Điềm ngừng uất binh. Nếu ngươi có thể chiêu hàng U Thần thánh vương thì trẫm duẫn ngươi làm đệ bát quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình!
Đây cũng là Diêm Xuyên chính thức thừa nhận Hóa Thê Lương, mặc kệ gã có thể trở thành quân đoàn trưởng hay không đều được hắn chấp nhận, ít nhất thì Hóa Thê Lương có khí phách.
Hóa Thê Lương thở ra một hơi, cười nói:
- Ta thánh vương!
Diêm Xuyên cương thi vương gật đầu.
Hóa Thê Lương cười nói:
- Ngoài ra thần có một vật nguyện hiến cho thánh vương!
Diêm Xuyên cương thi vương lộ vẻ bất ngờ hỏi:
- A?
Còn chưa phong quan đã bắt đầu hối lộ? Thần hối lộ quân?
Diêm Xuyên cương thi vương nhìn Hóa Thê Lương, mắt lóe ý cười, cảm thán gã thật to gan.
Két!
Hóa Thê Lương vươn tay lấy ra một quan tài to lớn.
Diêm Xuyên cương thi vương giật mình.
Hóa Thê Lương chắc chắn nói:
- Thần có xem chút tư liệu về Đại Trăn thánh đình, biết cường giả của thánh vương là Cổ Tiên khí ‘Táng Thiên Đồng Quan'. Rất trùng hợp, lúc trước lão tổ tông của ta cơ duyên xảo hợp đạt được quan tài, sau này thưởng cho thần dùng, hôm nay mượn hoa hiến phật! Hiến cho thánh vương, hy vọng thánh vương sớm ngày dẫn Đại Trăn thăng cấp lên thiên đình!
Táng Thiên Đồng Quan?
Diêm Xuyên cương thi vương hơi đổi sắc mặt, nhìn Hóa Thê Lương, hỏi:
- Ngươi thật chắc chắn Đại Trăn có thể thăng cấp lên thiên đình?
Diêm Xuyên cương thi vương nhìn ra Hóa Thê Lương quyết đoán, có thân phận như vậy mà cam nguyện làm thần tử của thánh đình?
Nhìn mức độ tế luyện của Táng Thiên Đồng Quan thì rõ ràng đã tế luyện nhiều lần, là pháp bảo thường dùng, vậy mà Hóa Thê Lương nói đưa là đưa ngay?
Khí độ, khí phách như vậy rất hiếm ở Đại Trăn thánh đình.
Nếu năng lực của Hóa Thê Lương giống như gã đã nói, vậy có lẽ Đại Trăn thánh đình dặt được bảo bối rồi.
Diêm Xuyên cương thi vương vung tay.
Vù vù!
Táng Thiên Đồng Quan bỗng tỏa ánh sáng xanh rực rỡ, toát ra sóng gợn, chậm rãi bay vào lòng bàn tay của Diêm Xuyên cương thi vương.
Hóa Thê Lương lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Bởi vì Diêm Xuyên vẫy tay một cái đã xóa đi ấn ký của Hóa Thê Lương, tốc độc cực khủng bố hoàn toàn luyện hóa Táng Thiên Đồng Quan, còn thâm sâu hơn chính gã luyện hóa.
Không đúng, đây không chí là luyện hóa mà giống như nó chính là thứ của Diêm Xuyên. Nên biết lão tổ tông của Hóa Thê Lương cũng không có khả năng làm hoàn mỹ như vậy.
Táng Thiên Đồng Quan bay hướng Diêm Xuyên cương thi vương, hắn vung tay áo, Táng Thiên Đồng Quan biến mất.
Diêm Xuyên cương thi vương nghiêm túc nói:
- Vốn trẫm không thu lễ vật của thần tử, nhưng Táng Thiên Đồng Quan này cực kỳ quan trọng với trẫm. Trẫm nhận lễ vật này, trẫm nhận lời, sau này trả ngươi một vật Tổ Tiên khí!
Hóa Thê Lương cười nói:
- Vâng, đạ tạ thánh vương!
Có một lời hứa của Diêm Xuyên đáng giá ngàn vàng, Hóa Thê Lương biết rõ điều đó, huống chi quan trọng nhất là hắn đã nhận lễ, có tục ngữ ăn của người thì miệng mềm.
Diêm Xuyên gật đầu.
Sau khi bãi chầu, trong lòng đám triều thần thật lâu khó thể bình tĩnh.
Thành công mua quan?
Tất nhiên mọi người nhìn ra được Hóa Thê Lương mua quan không phải thân phận, thuộc hạ, lễ vật, chân chính khiến thánh vương nhìn túng là năng lực, lấy năng lực mua quan?
Một vài người hâm mộ, nhưng hâm mộ lại có ích gì? Chính mình không có đại khí phách như vậy.
Bên ngoài hoàng cung có đám thuộc hạ chờ đợi Hóa Thê Lương.
Đám thuộc hạ biết tin chầu triều trong Trung Ương điện, thấy mờ mịt.
Một thuộc hạ không cam lòng nói:
- Công tử, ngươi quá hạ thấp mình, trả giá nhiều như vậy mà chỉ được cơ hội trở thành đệ bát quân đoàn trưởng, vẻn vẹn chỉ là một cơ hội? Ta cảm thấy không đáng giá! Đại Trăn thánh đình có gì tốt?
Hóa Thê Lương lắc đầu, nói:
- Có nhiều chuyện ngươi không hiểu, còn nữa, từ giờ trở đi ta cũng là 5n Đại Trăn thánh đình, sau này ta không muốn nghe các ngươi hạ thấp Đại Trăn.
Mọi người đành bất đắc dĩ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Hóa Thê Lương ngoái đầu nhìn Trung Ương điện ở phía xa, hít sâu.
Hóa Thê Lương ánh mắt nghiêm túc nói:
- Không đáng giá sao? Không, Hóa Thê Lương ta tuyệt đối không nhìn lầm!
Hóa Thê Lương hét to:
- Đi!
Đám thuộc hạ mờ mịt hỏi:
- Đi đâu?
Hóa Thê Lương trầm giọng nói:
- Đi đô triều của U Thần thánh đình, ta muốn gặp U Thần thánh vương.
Đám thuộc hạ kinh ngạc hỏi:
- A? Thật sự đi sao?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Tiền tuyến. Trung quân đại doanh của Mông Điềm.
Một đám tướng sĩ cung kính đứng.
- Chủ soái, chúng ta đã chuẩn bị tốt rồi, Lý Tư đại nhân cũng chiêu lãm đủ nhân tài, khi nào xuất binh?
- Đúng vậy. Chủ soái, đại thương của ta sớm đói khát khó nhịn.
............
.........
...
Đám tướng sĩ xoa tay, chờ đợi Mông Điềm ra lệnh một tiếng.
Mông Điềm cười nhìn mọi người, đang định nói gì thì...
Bên ngoài vang tiếng hét to:
- Thánh chỉ tới!
Thanh âm đánh gãy mọi người trò chuyện.
Mông Điềm lập tức bước ra khỏi hàng, mang theo quần tướng cung nghênh.
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 24: Tinh La Kỳ Quán
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Vạn Quỷ cương vực. Lý La thành, Tinh La Kỳ quán.
Tinh La Kỳ quán là một kỳ quán kiểu lớn, xung quanh điêu khắc hoa văn, hoàn cảnh cực kỳ ưu nhã. Trong các đình có bàn cờ, để một số người thích kỳ đạo đến chơi cơ.
Quán còn thiết kế nhiều bàn cược, khiến mọi người đặt cược một vài kỳ thủ thắng thua.
Trong đại sảnh của Tinh La Kỳ quán.
Một nữ nhân đang ngồi uống trà.
Mặt bên trái của nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, nhưng nửa bên phải có một vết sẹo rất dài, vết sẹo ảnh hưởng toàn mỹ quan, trông hơi dữ tợn.
Nữ nhân ngồi trên ghế uống trà, nhìn một bức tranh treo trên tường, ngơ ngác ngồi.
Người trong tranh là đệ nhị quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình, Dịch Phong.
Ngoài đại sảnh có một nha hoàn chạy tới, sốt ruột nói:
- Chủ quán, chủ quán, nguy rồi, có người đến đá quán!
Nha hoàn tiến vào, nữ nhân lật tay khiến bức tranh lật úp vào tường, dường như nàng chỉ muốn một mình ngắm bức tranh này.
Nữ nhân nét mặt sa sầm:
- Có chuyện gì?
Nha hoàn kia sốt ruột nói:
- Không biết nữa, bắt đầu từ ba ngày trước có một kỳ thủ cực kỳ lợi hại cứ luôn thắng, không lâu trước đó còn cuồng vọng một chọi mười. Toàn Tinh La Kỳ quán xôn xao lên, mấy kỳ thủ khác không chơi nữa, đều nhìn nam nhân kia chơi cờ.
Nữ nhân trừng mắt, bật dậy:
- Một chọi mười? Là ai dám tới Tinh La Kỳ quán của ta gây chuyện?
Nha hoàn nói:
- Không biết, người này thắng cờ không lấy tiên thạch, tất cả lại bỏ vào ván cờ mới, nói là nếu ai có thể thắng hắn thì toàn bộ tiên thạch đều thuộc về người đó. Nhưng không ai thắng được, hắn luôn thắng trận!
- A?
Nha hoàn nói nhanh:
- Đúng rồi, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đều đến. Họ biết có người đến đá quán nên sớm chạy tới, hai vị kỳ thánh thật nhiệt tình với chủ quán.
Nữ nhân nói:
- Hừ! Nhiệt tình? Họ đến kệ họ, đi, chúng ta đi xem!
…
Lý La thành, Tinh La Kỳ quán.
Trong một sơn cốc hiện tại tụ tập nhiều kỳ thủ.
Bởi vì bắt đầu từ ba ngày trước một kỳ thủ cường đại tới. Kỳ thủ này đặt cờ rất nhanh, thắng cũng nhanh, tổng cộng chơi sáu mươi bàn cờ nhưng chưa bao giờ nhất bại.
Tinh La Kỳ quán chia kỳ thủ làm mười đẳng cấp, từ cấp thấp nhất cấp bắt đầu, phải khiêu chiến từng bậc đến cuối cùng mới có thể đấu với kỳ vương mạnh nhất.
Nhưng người này một đường giết tới, hiện tại đã đấu với kỳ vương mạnh nhất.
Hơn nữa những kỳ vương mạnh nhất ở trước mặt người này liên tục bìa lui, không chịu nổi một kích.
Kỳ thủ khác đánh cờ tại Tinh La Kỳ quán đều ngừng lại, vây quanh xem người nọ chơi kệ.
- Mau, sư đệ, bên này!
Mọi người hò hét, sơn cốc đã vây quanh mấy trăm người, tin tức nhanh chóng truyền bốn phương. Lý La thành tụ tập ngày càng nhiều cao thủ kỳ đạo đến xem náo nhiệt.
Chỉ thấy ở chỗ trung tâm nhất, một nam nhân mặc áo trắng ngồi ngay ngắn, trước mặt bày mười bàn cờ vây.
Trong mười bàn cờ vây đều có mười kỳ thủ đánh cờ với y.
Cạch!
Cạch!
Mười chỗ đặt cờ.
Nam nhân mặc áo trắng cười đặt xuống từng quân đen, dường như không cần suy nghĩ.
Nhanh, cực nhanh!
Nam nhân mặc áo trắng không phải ai khác, chính là đệ nhị quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình, Dịch Phong!
Dịch Phong không ngừng đặt quân cờ, không hề suy nghĩ, đối thủ mười bàn cờ thì vắt óc suy tư.
Một người đứng xem giật mình kêu lên:
- Không phải chứ. Sư huynh, ngươi nói với ta là có kẻ một chọi mười, ta còn tưởng là quyết đấu kỳ thủ nhất cấp, làm sao có thể? Mười người kia... ?
- Mười người đều là đỉnh cấp kỳ thủ, trong đó có năm kỳ vương trấn Tinh La Kỳ quán.
- Kỳ vương trấn quán?
- Một chọi mười mà vẫn nhàn nhã, người này biến thái quá.
- Ui! Từ khi nào Lý La thành xuất hiện kỳ thủ mạnh như thế?
- Đúng vậy. Kỳ lực này có lẽ chỉ có chủ quán Trần Phi Thiên, hoặc là Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh mới so sánh được.
- Trần Phi Thiên, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh?
............
......
...
Mọi người kinh thán.
- Nhìn thấy không? Sau lưng người này chất một đống khế thư.
Mọi người nhìn sang, thấy sau lưng Dịch Phong có hai tên thuộc hạ, bên cạnh bày đầy giấy tờ.
- Đó là gì?
- Là những thứ người này thắng trong ba ngày qua. Tinh La Kỳ quán có mở cá cược, người này vừa thắng vừa đặt cược mình thắng, lấy một viên hạ phẩm linh thạch thắng tới bây giờ gần như đã thắng một nửa Tinh La Kỳ quán.
- Cái gì? Một viên hạ phẩm linh thạch mà thắng nhiều như vậy?
- Đúng vậy. Hơn nữa ván cược không cho phép người khác đặt, chỉ có hắn và Tinh La Kỳ quán cược với nhau. Tinh La Kỳ quán một đường thua, lần này là một chọi mười, nếu bị thua thì có lẽ Tinh La Kỳ quán không còn tiên thạch để cược.
- Thắng cược toàn Tinh La Kỳ quán? Ui chà!
............
......
...
Xung quanh vang tiếng kinh thán, ai náy kinh ngạc nhìn Dịch Phong.
Dịch Phong không để ý, tay không ngừng đặt cờ, mười kỳ vương phía đối diện nôn nóng bất an.
Dịch Phong mỉm cười.
- Tránh ra, tránh ra, Lý La kỳ thánh đến!
- Tránh ra, tránh ra, Thiên Nguyên kỳ thánh đến!
Trong đám người vang tiếng quát.
Đám người nhường đường, có hai nam nhân phàm nhân bộ dạng năm, sáu chục tuổi đi tới. Một người có mái tóc đỏ, một người có mái tóc vàng.
Mọi người nhìn hướng nam nhân tóc đỏ, kêu lên:
- Kính chào Lý La kỳ thánh!
Mọi người nhìn hướng nam nhân tóc vàng, kêu lên:
- Kính chào Thiên Nguyên kỳ thánh!
Hai người không quá đẹp trai nhưng rất có khí thế.
Một đệ tử nói với Lý La kỳ thánh:
- Sư phụ, chính là tiểu tử kia, tiểu tử đó muốn đá quán Tinh La Kỳ quán!
Thiên Nguyên kỳ thánh nhíu mày hỏi:
- Lý La, ngươi đến làm gì?
Lý La kỳ thánh la lên:
- Hừ! Tinh La Kỳ quán của Phi Thiên xảy ra chuyện, sao ta có thể ngồi nhìn?
Thiên Nguyên kỳ thánh nhíu mày nói:
- Tinh La Kỳ quán của Phi Thiên xảy ra chuyện mắc mớ gì ngươi? Có ta được rồi. Tóc đỏ như mào gà, không phải Phi Thiên sớm nói không thích ngươi sao? Đừng tự mình đa tình!
Lý La kỳ thánh phản bác:
- Hừ! Là ngươi tự mình đa tình thì có! Kim mao sư tử? Ha ha, cũng không soi gương, chỉ bằng ngươi cũng muốn cưới Phi Thiên?
Hai kỳ thánh trừng nhau, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Hai kỳ thánh nghiêng đầu đi.
Mọi người nhìn tình hình này, không quá để ý. Hai - Có chuyện gì? Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cực kỳ ái mộ Trần Phi Thiên, tranh chấp với nhau nhiều năm. Dù trên mặt Trần Phi Thiên có vết sẹo nhưng dường như hai người không để ý bề ngoài.
Hôm nay cũng vậy, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nghe nói có người đến Tinh La Kỳ quán đá quán liền bỏ hết công chuyện chạy tới.
Hai người chửi nhau xong nhìn hướng bàn cờ.
Bên cạnh một trọng tài la lên:
- Kỳ vương Trần Đào Ngọc bỏ cờ nhận thua!
Xung quanh vang tiếng khẽ thở dài:
- Ài!
Dịch Phong lại đặt một quân cờ, kỳ vương ngồi đối diện gã mặt đỏ rực. Kỳ vương nhìn quân cờ đặt xuống, dường như nghẹn thật lâu, phun ngụm máu.
- Phụt.
- Ui, chơi cờ có thể làm người ta hộc máu?
Trong lúc đám đông bàn tán thì kỳ vương đó cười khổ bỏ cờ chịu thua.
- Kỳ vương Vương Duẫn bỏ cờ nhận thua!
Mọi người ngừng hít thở.
- Kỳ vương Chu Vận Thế bỏ cờ nhận thua!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 25: Kỳ Thánh
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Hiện tại Dịch Phong đánh bại từng bàn cờ nối tiếp nhau, lục tục có người bỏ cờ nhận thua.
Kỳ lực quá mạnh!
- Ui chà!
- Người kia là ai?
- Hắn là ai? Tại sao lợi hại như vậy?
...............
.........
......
Mọi người liên tục tặc lưỡi, Dịch Phong lần thứ hai thắng được nhiều tiên thạch.
Đây chính là mười bàn cờ, Dịch Phong thắng hết!
Mọi người nhìn hướng quản gia của Tinh La Kỳ quán.
Quản gia của Tinh La Kỳ quán vẻ mặt sốt ruột, trước đó gã không ngờ người đến biến thái như vậy.
Dịch Phong cười nói:
- Tổng cộng một vạn tiên thạch, tiếp tục cược không?
Một vạn tiên thạch? Các kỳ thủ xung quanh hít ngụm khí lạnh.
Quản gia của Tinh La Kỳ quán vẻ mặt nhăn nhó, một vạn tiên thạch, cộng thêm lúc trước Dịch Phong luôn thắng, hiện tại Tinh La Kỳ quán đã là trứng chọi đá.
Một nha hoàn cất cao giọng:
- Chủ quán đến, mau tránh ra, tránh ra!
Lúc này cá cược và bàn cờ đều đặc sắc.
Chủ quán chưa đi vào thì Quản gia của Tinh La Kỳ vọt ra đám đông ngăn cách Dịch Phong và Trần Phi Thiên.
Quản gia của Tinh La Kỳ chua xót nói:
- Chủ quán, lão hủ vô dụng, tiên thạch của Tinh La Kỳ quán đã bị cược chỉ còn lại không đến một phần!
Một kỳ vương thua cờ chua xót nói:
- Chủ quán, là tại thuộc hạ vô nặng!
Một nữ kỳ sốt ruột hỏi:
- Chủ quán, người này đến đá quán, chúng ta nên làm sao?
Quản gia của Tinh La Kỳ quán mặt như đưa đám nói:
- Hắn còn muốn cược, Tinh La Kỳ quán ta sẽ thua sạch!
Trần Phi Thiên hít sâu, lập tức hiểu có cao thủ tới.
Lý La kỳ thánh lập tức tiến lên, vỗ ngực cam đoan:
- Phi Thiên, nàng cứ yên tâm, có ai ở thì đừng ai mơ khi dễ Tinh La Kỳ quán!
Thiên Nguyên kỳ thánh lập tức bảo đảm:
- Phi Thiên, ta sẽ giúp nàng trút cơn tức này!
Hai kỳ thánh nhiệt tình tranh nhau.
Trần Phi Thiên nhíu mày.
Trong đám đông bỗng vang lên giọng của Dịch Phong.
- Còn muốn đánh cuộc nữa không?
Trái tim Trần Phi Thiên chợt nhảy lên, thanh âm thật quen thuộc. Không, không phải người đó, mấy năm nay nàng cũng gặp người có giọng giống nhau, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều.
Trần Phi Thiên hít sâu, nói:
- Tinh La Kỳ quán trước giờ chưa từng sợ ai!
Trần Phi Thiên vừa lên tiếng, các người đứng xem hưng phấn, kịch hay trình diễn.
Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh biểu tình nghiêm túc nhìn hướng đám người.
Đám đông mau chóng tránh ra.
Dịch Phong, Trần Phi Thiên đối mặt nhau.
Ánh mắt hai người giao nhau, dường như quên mọi thứ xung quanh, trong mắt có vô số lời muốn nói, liếc mắt vạn năm qua.
Dịch Phong, Trần Phi Thiên, hai người cảm giác mũi cay cay, cố nén mắt ngấn lệ.
Trần Phi Thiên giật mình tỉnh lại, bất giác lùi ra sau, mắt lóe qua kinh hoàng.
Lý La kỳ thánh la lên:
- Phi Thiên đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ giúp nàng thắng hắn!
Thiên Nguyên kỳ thánh cũng hét to:
- Phi Thiên, ta giúp nàng trút giận!
Dịch Phong tâm tư tinh tế, đã nhìn ra Trần Phi Thiên kinh hoảng bởi vì sao, đó là vì vết sẹo trên mặt nàng. Vết sẹo nàng hủy dung vì gã, làm sao Dịch Phong ghét bỏ được?
Lý La kỳ thánh tiến lên một bước:
- Tiểu tử, hãy để ta đấu với ngươi!
Thiên Nguyên kỳ thánh cũng xông lên nói:
- Để ta!
Nhiều kỳ thủ xung quanh kinh ngạc nhìn hai kỳ thánh này.
Quản gia của Tinh La Kỳ quán thì nở nụ cười. Kỳ lực của hai kỳ thánh cực kỳ kinh thế, hai người này sắp thua rồi.
Quản gia của Tinh La Kỳ quán cười nói:
- Vị tiên sinh này, ngươi có muốn tiếp tục không? Đương nhiên tiền cược của Tinh La Kỳ quán chúng ta chỉ có ba ngàn tiên thạch.
Dịch Phong chợt lắc đầu.
Lý La kỳ thánh la lên:
- Như thế nào? Tiểu tử, ngươi sợ rồi?
Dịch Phong nói:
- Nếu ván này các ngươi thắng thì sẽ trả lại hết những thứ ta thắng cho các ngươi.
Quản gia của Tinh La Kỳ quán cười toe toét.
Dịch Phong chợt cười nói:
- Nhưng, nếu ta thắng!
Thiên Nguyên kỳ thánh hỏi:
- Ngươi thắng thì sao?
Dịch Phong cười nói:
- Nếu thắng thì ta muốn nàng, Trần Phi Thiên.
- Cái gì?
- Khốn kiếp!
Hai kỳ thánh kinh kêu.
Kỳ thủ xung quanh kinh ngạc nhìn Dịch Phong, cái này đâu chỉ là đá quán, quá cuồng vọng.
Dịch Phong nhìn Trần Phi Thiên, hỏi:
- Như thế nào?
Trần Phi Thiên tâm tư linh lung, đương nhiên hiểu ý của Dịch Phong. Dịch Phong đang biểu đạt loại quyết tâm, mặc kệ nàng có sẹo hay không ta đều không quan tâm.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Trần Phi Thiên, nàng nhìn ánh mắt dịu dàng của Dịch Phong.
Trần Phi Thiên Ma xui quỷ khiến nói:
- Được.
Một chữ được phá vỡ mộng của hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh.
- Sao có thể như vậy?
- Nếu được như vậy thì lúc trước ta cũng làm rồi!
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đấm ngực giậm chân làu bàu, mắt tóe lửa nhìn Dịch Phong.
Thiên Nguyên kỳ thánh trầm giọng nói:
- Tiểu tử, ta sẽ đánh với ngươi, cho ngươi chết!
Lý La kỳ thánh la lên:
- Để ta!
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh lại tranh giành với nhau.
Dịch Phong thản nhiên nói:
- Cùng nhau đi.
Người xung quanh ngẩn ra:
- A?
Cùng nhau? Người này muốn một mình đấu với hai kỳ thánh?
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh sắc mặt khó xem.
Dịch Phong không muốn dông dài, nói thẳng:
- Không chơi thì đổi người!
Ánh mắt các kỳ thủ nhìn Dịch Phong ngày càng lạ.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh la lên:
- Tới thì tới!
Họ nhanh chóng bày bàn cờ, quản gia của Tinh La Kỳ quán nở nụ cười. Dù sao kỳ thánh đại biểu chính là vô địch, hiện tại Dịch Phong độc đấu với hai kỳ thánh, gã chết chắc rồi.
Người xung quanh cũng có biểu tình tương tự.
Nhưng không ai trông thấy Trần Phi Thiên siết chặt nắm tay, cắn môi, cảm xúc là lạ, mắt nhìn chằm chằm vào Dịch Phong.
Cạch!
Quân đầu tiên dặt xuyên.
Cạch!
Dịch Phong cực kỳ nhanh đặt cờ.
Cạch!
Cạch!
Cạch!
Quân cờ không ngừng đặt xuống, ngày càng nhiều. Nửa canh giờ sau, có một số kỳ thủ không chịu nổi. Bàn cờ huyền ảo làm vài kỳ thủ chỉ nhìn đã thấy đầu choáng váng, hoa mắt.
Cạch!
Cạch!
Nhưng Dịch Phong đặt cờ cực nhanh, tốc độ ban đầu của hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cũng rất nhanh, rồi dần dần hơi vất vả.
Hai người kinh sợ nhìn Dịch Phong.
Dịch Phong không ngừng đặt cờ.
Cạch!
Cạch!
Trần Phi Thiên ánh mắt rối rắm, lòng rối bời. Trần Phi Thiên không nhìn cờ mà nhìn Dịch Phong, xem khuôn mặt tập trung của gã, nhìn ngơ ngác.
Dịch Phong không phải đánh cờ mà là vuốt lên vết thương lòng của Trần Phi Thiên.
Nửa ngày sau, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh ngẩng đầu nhìn Dịch Phong, giờ hai người rốt cuộc hiểu cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Kỳ lực của người này quá khủng bố.
Nhiều kỳ thủ xung quanh không dám nhìn.
Trước kỳ lực của Dịch Phong, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh liên tục bại lùi.
Lý La kỳ thánh nôn nóng nói:
- Sao có thể như vậy?
Thiên Nguyên kỳ thánh nóng nảy hơn:
- Không thể thua, thua là Phi Thiên sẽ....
Cạch!
Cạch!
Cạch!
Từng quân cờ liên tục đặt xuống, rốt cuộc hai ngày sau, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nắm quân cờ nhưng không đặt xuống nổi. Bởi vì giờ phút này hai bên giằng co, nhưng nếu hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đặt cờ xuống bất cứ góc nào thì lập tức thua ngay.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 9
Chương 26: Cả Đời Không Hối Hận
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thiên Nguyên kỳ thánh đặt cờ xuống bất cứ góc nào thì lập tức thua ngay.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cầm cờ trắng thật lâu không thể đặt xuống.
Xung quanh vô số kỳ thủ đã không thể nhìn ván cờ cực kỳ phức tạp, họ chỉ xem tình huống đại khái.
Bỗng có một kỳ thủ kinh kêu:
- Nhìn kia, trên bàn cờ có chữ.
Chữ? Mọi người mờ mịt, nhưng thay đổi suy nghĩ, lập tức hiểu rõ.
Trong bàn cờ Dịch Phong dùng quân đen bày ra hai chữ, một bàn cờ có hai chữ.
[Cuộc đời]
[Không hối]
Khi đọc ra bốn chữ này thì mọi người ngây ngẩn.
Thật sự là bốn chữ.
Cuộc đời không hối? Đó là nam nhân mặc áo trắng bày ra, còn là trên bàn cờ của hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh?
Bày ra được bốn chữ này chứng minh kỳ lực của người này còn mạnh hơn cả hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh, cường rất nhiều.
Xung quanh vang tiếng hút khí lạnh.
- Ui!
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cũng phát hiện bốn chữ, mặt tím ngắt.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh kinh sợ nói:
- Sao có thể như vậy?
- Không thể nào!
Hai bàn cờ này không cần nói thêm gì nữa, Dịch Phong lại thắng.
Dịch Phong đứng dậy, chậm rãi đi tới gần Trần Phi Thiên.
Trần Phi Thiên nhìn trên bàn cờ bốn chữ 'cuộc đời không hối', nước mắt tuôn rơi.
Dịch Phong đi tới, Trần Phi Thiên tiến lên một bước nhưng lại vội lùi.
Dịch Phong tiến tới kéo tay Trần Phi Thiên lại.
Trần Phi Thiên rơi lệ, nghẹn ngào không nói nên lời.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh kinh kêu:
- Thả Phi Thiên ra!
- Tên háo sắc, tháo ra!
Hai người thua, mà thua chính là đưa Trần Phi Thiên cho Dịch Phong. Nhìn Trần Phi Thiên rơi lệ, hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh tưởng nàng uất ức, bùng phát.
Ầm!
Dịch Phong mang đến hai người thuộc hạ bức lùi hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh, không để họ quấy rầy.
Trần Phi Thiên hét to:
- Ngươi buông ta ra!
Dịch Phong không buông tay, một tay khác lau nước mắt cho Trần Phi Thiên.
Dịch Phong dịu dàng nói:
- Ta đến rồi, nàng là của ta, làm sao ta có thể buông tay?
Trần Phi Thiên khóc nói:
- Ta đã hủy dung, ta đã không hề xinh đẹp.
Dịch Phong dịu dàng nói:
- Không, ở trong lòng ta thì nàng vĩnh viễn là xinh đẹp nhất. Là vì vết sẹo này sao? Nó là chứng minh cho tình yêu cảu chúng ta, nếu nàng muốn tiêu trừ thì ta sẽ nghĩ hết cách cho. Hãy tin ta, ta đến rồi, sẽ không cho nàng chịu khổ nữa.
Trần Phi Thiên cắn môi nức nở, không để mình phát ra thanh âm.
Dịch Phong vung tay, một thuộc hạ nhanh chóng lấy ra một cái hộp. Trong ánh mắt tò mò của mọi người, Dịch Phong mở hộp ra.
Có kỳ thủ giật mình kêu lên:
- Đầu người, là đầu người!
Trần Phi Thiên kinh ngạc nhìn cái hộp, trợn to mắt.
Dịch Phong dịu giọng nói:
- Đây là đầu của Tả Giang, kẻ lúc trước hại nàng hủy dung, ta đã diệt cả nhà hắn!
Đây là người Trần Phi Thiên hận nhất trên đời, bây giờ đầu kẻ đó nằm đây, cả nhà bị diệt, tựa như lửa thù nhiều năm bị dập tắt. Trước mắt Trần Phi Thiên là trượng phu của nàng, tựa như ngọn núi cao bảo bọc nàng.
- Hu hu hu hu!
Trần Phi Thiên nằm trong ngực Dịch Phong, khóc thê thảm, như muốn trút ra hết uất ức trong lòng mình.
Dịch Phong vỗ lưng Trần Phi Thiên, mắt lóe tia yêu thương trào dâng.
Giờ phút này dù là đồ ngốc cũng nhìn ra được hai người quen biết nhau, tình cảm không bình thường.
- Ngươi, ngươi, ngươi!
- Sao, sao có thể?
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh trợn tròn mắt nhìn hình ảnh này.
Tại sao lại như vậy? Tại sao Trần Phi Thiên lộ vẻ dịu dàng như thế? Tên này là ai?
Xung quanh các kỳ thủ mắt tròn mắt dẹt. Quản gia của Tinh La Kỳ quán, nha hoàn, đám kỳ vương, người đứng xem cũng ngây ngốc nhìn, không hiểu ra sao.
Nam nhân mặc áo trắng là ai?
Dịch Phong ôm Trần Phi Thiên, mặc kệ mọi người.
Trần Phi Thiên khóc một lúc sau chợt phát hiện đang ở bên ngoài, đỏ mặt đẩy Dịch Phong ra.
Dịch Phong cười nói:
- Đều là lão phu lão thê còn sợ cái gì?
Trần Phi Thiên nhướng mày với Dịch Phong, mắt lóe tia tức giận.
Dịch Phong nhìn hướng mọi người.
Dịch Phong nghiêm túc nói:
- Tại hạ tên Dịch Phong, là trượng phu của Trần Phi Thiên, mấy năm nay, đa tạ chư vị đã chiếu cố thê tử của ta!
Các kỳ vương tròn xoe mắt:
- Cái gì? Trượng phu?
Đám kỳ thủ cũng mờ mịt, trượng phu của Trần Phi Thiên? Chủ quán có trượng phu?
Mọi người kinh ngạc. Quản gia của Tinh La Kỳ quán, nha hoàn ngây ngốc thật lâu sau mừng rỡ, bởi vì lúc trước thua tiên thạch căn bản không tính.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nhìn Trần Phi Thiên, muốn gặn hỏi:
- Trượng, trượng, trượng phu?
Trần Phi Thiên nhìn hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh, gật đầu, nói:
- Mấy năm nay, đa tạ hai vị đại ca chiếu cố!
Dịch Phong cũng gật đầu, nói:
- Mấy năm nay khi Tinh La Kỳ quán gặp rắc rối mấy phen nhờ có hai vị nhiều lần giúp đỡ, sau này nếu Dịch Phong ta có chuyện gì làm được thì hai vị cứ việc mở miệng, Dịch Phong ta sẽ hết sức giúp đỡ!
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nản lòng, Trần Phi Thiên lại có trượng phu? Vậy là mình hết đường diễn rồi.
Hai kỳ thánh Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh không nhận ra lời hứa của Dịch Phong quý trọng cỡ nào.
…
Âm phủ, U Thần thánh đình, đô triều.
Hóa Thê Lương mang theo vài tên thuộc hạ đứng ở bên ngoài đô triều, nhìn thành trì nguy nga to lớn trước mắt.
Một thuộc hạ lo lắng hỏi:
- Công tử, ngươi thật sự đi thuyết phục U Thần thánh vương? Mỗi một thánh vương đều không có khả năng tùy ý buông bỏ giang sơn, cho dù là tổ sư tiến đến, dù là thánh nhân khuyên bảo thì bọn họ cũng không có khả năng buông bỏ!
Hóa Thê Lương vỗ cây quạt trong tay, mắt lóe tia tự tin:
- Có lẽ ta không thể thuyết phục được người khác nhưng U Thần thánh vương thì chưa chắc, bởi vì hắn thiếu ta một phần đại ân!
- A?
Hóa Thê Lương chắc chắn nói:
- Ngày xưa lúc lão tổ tông giảng đạo thì U Thần thánh vương chỉ là một tán tu, đi nghe đạo, không hiểu pháp, thậm chí suýt mất mạng. Lúc đó cha ta cứu U Thần thánh vương, còn dẫn tiến đến chỗ lão tổ tông. Không có ơn cứu mạng của cha ta thì không có thành tựu U Thần thánh đình ngày nay!
- A?
Hóa Thê Lương chắc chắn nói:
- Đi đi, ta biết rõ tính cách của người này. Ta dám ở Trung Ương điện hứa hẹn lập quân lệnh trạng là vì ta hiểu U Thần thánh vương, nếu thì sao ta dám lập quân lệnh trạng? Cùng lắm thì ta có thể buộc U Thần thánh vương rời khỏi Vạn Quỷ cương vực.
Đám thuộc hạ đồng thanh kêu lên:
- Vâng, công tử anh minh!
Vèo!
Hóa Thê Lương mang theo mọi người tiến vào đô tiều U Thần thánh đình.
Hồn Nộ thánh đình
Trên triều đường, Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn ngồi trên long ỷ nhìn xuống.
Không khí triều đường cực kỳ nặng nề, hiển nhiên chiến quả bốn phương cực kỳ nguy ngập.
Ngoài điện vang tiếng hét chói tai:
- Báo!
Rất nhanh, một tướng sĩ xông vào đại điện.
Tướng sĩ kia khóc kể:
- Báo, thánh vương, đệ nhất quân đoàn trưởng Trần Cửu đã lấy thân tuẫn quốc!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trên triều đường xôn xao. Đệ nhất quân đoàn trưởng Trần Cửu đã lấy thân tuẫn quốc, vậy chẳng phải là nhiều thành trì trên tiền tuyến thất thủ?
Một quan viên sốt ruột nói:
- Thánh vương, Đại Trăn thánh đình thế tới rào rạt, Hồn Nộ thánh đình ta có bốn phần lãnh thổ thất thủ. Thánh vương, giờ phút này phải buông bỏ thành kiến giữa hai triều U Thần thánh đình, Hồn Nộ thánh đình, kết minh đối kháng với Đại Trăn thánh đình!
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn nheo mắt nói:
- Kết minh sao?
Đại Trăn thánh đình xuất binh, có thể nói là Hồn Nộ thánh đình cả nước chống cự, nhưng vẫn liên tục bại lùi.
Đại Trăn thánh đình quá hung mãnh.
Lúc trước không ai ngờ Đại Trăn thánh đình xuất binh hùng dũng như vậy, không lâu sau sắp binh tới gần thành.
Lại một quan viên khuyên:
- Thánh vương, không có thù hận vĩnh viễn, chỉ có ích lợi vĩnh viễn, chờ khi hai triều ta diệt Đại Trăn thánh đình rồi lại tranh chấp tiếp!
- Thần tán thành!
- Thần cũng tán thành!
.........
......
Phút chốc trong đại điện quần thần tán thành.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn nói:
- Chuẩn, Lễ bộ thượng thư, ngươi đi U Thần thánh đình thuyết phục U Thần thánh vương cùng nhau chống cự Đại Trăn thánh đình hung ác.
Một quan viên bước ra khỏi hàng, hét lên:
- Thần tuân chỉ!
Sau khi bãi triều, các quan viên đều rời đi. Trong đại điện chầu triều, một mình Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn ngồi trên long ỷ, ngón tay gõ tay vịn, mắt lóe tia lửa giận rực cháy.
Rất nhanh, Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn xuất hiện ở một sơn cốc có âm khí vòng quanh.
Ngoài sơn cốc, rất nhiều quỷ hồn bị một ít tướng sĩ dùng roi quất.
- Đừng, ta không muốn qua!
- A!
- Cứu ta!
.........
......
...
Trong sơn cốc vang vọng tiếng hét khóc thảm vô tận, cực kỳ thảm thiết.
Bùm!
- Mau đi vào.
- Đừng, ta không muốn qua!
Ngoài sơn cốc, vô tận quỷ vật giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng bị roi quất không có chỗ trốn, từng tên bị đuổi vào trong sơn cốc. Có một số chạy không nổi, bị ném vào trong.
Đám tướng sĩ thấy Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn, cung kính nói:
- Bái kiến thánh vương!
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn không để ý tới, đạp bước lên đỉnh một ngọn núi, nhìn cảnh sắc bên trong sơn cốc.
Trong sơn cốc có hắc long ngàn trượng đang xoay tròn.
Người hắc long tỏa ánh sáng đen âm u, mắt lóe ánh sáng đó, khí yêu tà cường đại toát ra khiến người nhìn lòng lạnh run.
Vô số quỷ hồn, quỷ vật bị đuổi vào sơn cốc, giãy dụa, bị hắc long mở miệng hút vào trong miệng.
- A!
- Đừng!
Có giãy dụa nhiều hơn cũng vô dụng, hắc long không ngừng nuốt quỷ vật.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn hét:
- Minh Long, Thất Sát!
Hắc long ngoái đầu nhìn Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn ở trên đỉnh núi.
hắc long trầm giọng nói:
- Tả Thiên Hồn?
Hắc long lại nói:
- Những quỷ vật này chưa đủ, ta hy vọng ngươi cung cấp cho ta số lượng gấp đôi!
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn trầm giọng nói:
- Không thành vấn đề, nhưng có chuyện muốn ngươi đi làm.
Minh Long Thất Sát khó hiểu hỏi:
- Có chuyện gì?
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn trầm giọng nói:
- Ngươi là Đạo Thần, còn là đỉnh Cổ Tiên, ở trong Đạo Thần xem như không tệ, ta muốn ngươi giết một người giúp ta!
Minh Long Thất Sát hỏi:
- Giết người? Là U Thần thánh vương?
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn trầm giọng nói:
- Không, là một cương thi vương mới sinh ra trong U tuyền, Diêm Xuyên!
Minh Long Thất Sát thản nhiên nói:
- Ha ha ha ha ha! Một cương thi vương? Tả Thiên Hồn, hiện tại ngươi sẽ không cho vì một cương thi vương mời ta ra đi? Ngươi nên biết khiến ta ra tay thì không dễ đâu.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn nhướng mày.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn trầm giọng nói:
- Dĩ nhiên, ta sẽ tăng gấp đôi quỷ vật cung ứng cho ngươi.
Minh Long Thất Sát lắc đầu, nói:
- Xem bộ dạng của ngươi thì rõ ràng Diêm Xuyên là nhân vật ghê gớm, quỷ vật? Âm phủ lớn như vậy, nếu không phải chờ ngươi thì ta sẽ thiếu quỷ vật sao?
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn trầm giọng hỏi:
- Vậy ngươi muốn sao?
Minh Long Thất Sát trầm giọng nói:
- Muốn sao? Ta muốn ngươi dẫn tiến ta với gia chủ, hoặc 6d của Tả gia, ta muốn cách thành tựu Tổ Tiên! Ta kẹt ở cảnh giới Cổ Tiên đã hai vạn năm!
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn nhìn Minh Long Thất Sát, sắc mặt khó xem.
Minh Long Thất Sát cứng mềm không ăn, chỉ muốn cách Tổ Tiên, nhưng dẫn tiến gia chủ... Bản thân Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn chỉ là một bàng chi, dù muốn dẫn tiến g thì gã phải trả cái giá rất lớn, thậm chí tiêu hao nhân tình giữa gã và tôn thất.
Ngay khi Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn cực kỳ tức giận thì bỗng vân hải khí vận lăn lộn.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn biến sắc mặt, ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Grao!
Kim long khí vận nóng nảy hú dài.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn nhắm mắt cảm ứng, một lát sau biến sắc mặt.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn lộ vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Sao có thể? Tại sao khí vận của U Thần thánh đình chảy hướng Đại Trăn? U Thần thánh đình tan vỡ?
- Không thể nào! Chắc chắn là ta cảm ứng sai, làm sao U Thần thánh đình bị diệt được?
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn không thể tin lại nhắm mắt cảm ứng.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn yên lặng đứng một lúc lâu, chợt kinh sợ mở mắt ra.
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn kinh sợ nói:
- Tốc độ như vậy là chảy ra hết? Là thần phục sao? Rốt cuộc U Thần thánh đình xảy ra chuyện gì? U Thần thánh vương thần phục Đại Trăn? Thần phục Diêm Xuyên?
Nên biết rằng mỗi một thánh vương đều có hùng tâm độc bá thiên hạ, sao có thể thuyết phục U Thần thánh vương thần phục ngay được?
Lúc trước trên chầu triều còn báo cáo Đại Trăn, U Thần thánh đình liều mạng ngươi chết ta sống, vậy mà bây giờ U Thần thánh vương thần phục? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Diêm Xuyên, một cương thi vương mới xuất thế, ban đầu Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn không để ý tới, ai ngờ hắn biến hung mãnh như vậy? Chớp mắt đã thành đối thủ một mất một còn với Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn.
Tốc độ nhanh quá, mới qua bao lâu? Mười năm sao?
Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn chợt cảm thấy tay chân lạnh lẽo, Diêm Xuyên tạo áp lực càng lúc càng lớn cho Hồn Nộ thánh vương, Tả Thiên Hồn, lớn đến gã cảm thấy khó thở.