Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 69 : Tiên thảo hai vạn năm
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Tám quyền hợp nhất.
Cổ Thần vừa đánh vừa ngưng luyện Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, lại dung hợp thêm một quyền, quyền cương so với bảy quyền hợp nhất lại mạnh thêm vài thành. Trịnh Diệc Hồng mặt xám như tro tàn, Cổ Thần một quyền lại một quyền đánh tới, lực lượng phong ấn không gian vừa mới nhạt đi, thì lại một cỗ lực lượng phong ấn cường đại hơn từ bốn phương tám hướng xông đén, khiến cho hắn nửa bước cũng khó đi được.
Càng khiến cho Trịnh Diệc Hồng tuyệt vọng hơn chính là, quyền cương đánh đến lực lượng càng ngày càng mạnh.
Uỳnh........
Lại thêm một tiếng nổ lớn.
Rắc rắc rắc...............
Quyền cương của tám quyền hợp nhất khiến cho quang mạc màu vàng đất kia xuất hiện thêm hơn mười đạo vết rạn.
- Chín quyền hợp nhất.....
Một quyền đánh ra, Cổ Thần lại có thêm một phần lĩnh ngộ, trong chốc lát lại dung hợp thêm được một quyền.
Ầm........
Quang mạc màu vàng đất dưới quyền cương của chín quyền hợp nhất cuối cùng đã bị đánh nát bấy. Trung phẩm phòng ngự tien bảo, cũng không thể ngăn cản được sự công kích một quyền so với một quyền càng ngày mạnh hơn của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Trịnh Diệc Hồng sợ dến vỡ mật, trong mắt đầy hoảng loạn, rống lên thê lương:
- Van cầu ngươi, đừng giết ta...
Hắn là một Giá Vụ hậu kỳ cường giả, thọ nguyên còn ít nhất hơn một ngàn năm, còn có thể sống được vô cùng lâu.
-Mười quyền hợp nhất.....
Cổ Thần đã động sát tâm, một lần nữa dung hợp thêm một đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, một quyền đánh ra tương đương với mười quyền đồng thời công kích.
Một quyền Đằng Vân vong, mười quyền Giá Vụ diệt.
Mười quyền hợp nhất đủ để miểu sát Giá Vụ Kỳ cường giả.
Trịnh Diệc Hồng không còn tiên bảo phòng ngự nữa. Thấy quyền cương đnáh lại, tiên lực toàn thân vận chuyển tới cực hạn rống to một tiếng:
- Ta liều mạng với ngươi....
Ầm.........
Trịnh Diệc Hồng vận chuyển tiên lực toàn thân, tung ra hai đạo quyền cương mạnh nhất, đánh về phía Cổ Thần.
Ầm..........
Hai đạo quyền cương bị một đạo quyền cương hợp nhất từ mười đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh cho nát bấy.
Quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền không hề dừng lại. đánh thẳng lên trên người Trịnh Diệc Hồng.
A...............
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, thân thể Trịnh Diệc Hồng lập tức bị đánh thành cát bụi, thần hình câu diệt. Với Thuần Dương Tiên lực hùng hậu như ngày hôm nay, Cổ thần cho dù liên tục đánh ra một trăm đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng không thành vấn đề. Tuy nói một trăm quyền có thể đánh chế Hư Không cường giả, nhưng nếu liên tục đánh ra hơn mộ trăm đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng không có khả năng giết chết một vị Hư không kì siêu cấp cường giả, trừ phi là đồng thời hợp nhất một trăm quyền.
Mười quyền hợp nhất còn dễ, chứ trăm quyền hợp nhất quả thực quá khó khăn.
- Ầm
Dưới đáy biển, một tiếng nổ kinh thiêng vang lên.
Trịnh Diệc Hồng thần hình đều đã câu diệt, nhưng công kích của Cổ Thần vẫn không hề dừng lại.
Cổ Thần một hơi, đem, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền sáu đạo hợp nhất, bảy đạo hợp nhất, tám đạo hợp nhất, chín đạo hợp nhất, mười đạo hợp nhất. Một quyền này Cổ Thần thử hợp nhất mười một quyền. Quyền cương đánh lên một tòa tiểu sơn phía trước ngàn trượng, đem trọn bộ tòa tiểu sơn này đánh nát bấy, tạo ra dưới đáy biển một cái hố to mấy trăm trượng.
Lực xung kích khuyến tán ra tứ phương đạt tới ngoài ngàn dặm. Tuy nơi này là đáy biển cách mặt biển hơn hai vạn dặm, nhưng cũng tạo lên trên mặt biển những con sóng cao tới mấy trăm trượng. Mặc cho nước biển cuồn cuộn, tiên lực cương tráo bên ngoài cơ thể Cổ Thần không có chút sứt mẻ nào. Cổ Thần hít một hơi, nói:
- Mười một quyền hợp nhất đã là cực hạn của ta lúc này, nếu muốn tiến thêm một bước, cần có thêm thời gian tu luyện rồi. Bất quá đạt tới mười quyền hợp nhất, cường giả dưới Hư Không kỳ, không cần sử dụng bất luận loại tiên bảo nào, ngay cả thần thông ba đầu sáu tay cũng không cần, chỉ dựa vào thực lực bản thân, ta đều có thể chém giết dễ dàng. Nếu bị mười tên cường giả Giá Vụ kỳ vây công, Hư Không sơ kỳ siêu cấp cường giả cũng phải tránh lui nhưng lại không phải là đối thủ của ta....
Tuy đánh ra mười đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền hợp nhất thành một đạo cũng cần hao phí tiên lực gấp mười. Nhưng đối với pháp lực toàn thân của Cổ Thần giờ phút này, hoàn toàn có thể đánh ra hơn mười đạo quyền cương Chiến Thần Diệt Tinh Quyền mười quyền hợp nhất. Thậm chí còn có thể không ngừng đánh ra hai mươi đạo quyền cường cũng không thành vấn đề. Chém giết Giá Vụ hậu kỳ cường giả, cũng chẳng khác gì thái rau.
Đánh chết Trịnh Diệc Hồng, Giá Vụ hậu kỳ cường giả ở phía bắc chỉ còn cách Cổ thần hai vạn dặm, mà ở phía nam mười mấy vạn dặm lại xuất hiện thệm một gã Giá Vụ hậu kỳ cường giả, đang hướng đến chỗ Cổ Thần.
- Còn có hai gã Giá Vụ hậu kỳ cường giả, nội tình của Chư tử thế gia, quả nhiên là thâm hậu...Hừ, ta hôm nay ngược lại muốn nhìn xem, Chư Tử thế gia có thể đưa đến bao nhiêu tên Giá Vụ hậu kỳ cường giả? Đến một tên ta giết một tên, đến mười tên ta giết cả mười tên......Để ta xem Chư tử thế gia có thể đưa đến đây bao nhiêu Giá vụ hậu kỳ cường giả cho ta giết?
- Cơ Nghiêu, ngươi xui Chư tử thế gia truy sát ta, hi vọng ta cùng với Chư Tử thế gia lưỡng bại câu thương. Ngươi tính nhầm rồi, ta trước diệt Chư Tử thế gia, đợi khi ta bược vào Hư Không kỳ, "Phá Thiên Chỉ" có chút thành tựu ở đệ nhị trọng cảnh giới, sẽ diệt Thánh Đình của ngươi, đem các ngươi dẫm dưới chân ta, để ta xem các ngươi còn có thể nói gì.......
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, thân thể thuấn di lập tức vượt qua ba ngàn dăm đi về phía bắc. Tên Hầu Vô Nghiệp còn chưa đuổi đến địa điểm Trịnh Diệc Hồng phát ra Thủy Kiếm truyền âm, chợt phát hiện bên ngoài mấy ngàn dặm, có một tên tu sĩ đang phi độn đến đây, độn tốc nhanh đến cực điểm, một lần có thể vượt qua ba ngàn dặm.
Hầu Vô Nghiệp bên trong nước biển cảm ứng cự ly,khoảng cách giữa hai bên chỉ có hơn sáu ngàn dặm. Đợi khi hắn cảm ứng được Cổ Thần đến, Cổ Thần đã xuất hiện cách hắn ba ngàn dặm. Một cái chớp mắt qua đi, Cổ Thần đã đứng ở trước mặt Hầu Vô Nghiệp.
- Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, mười quyền hợp nhất.
Cổ Thần vừa đến lập tức đánh ra một quyền, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ẩn chứa lực lượng khổng lồ, đánh thẳng về phía trước.
Trung phẩm tiên bảo phòng ngự bay ra từ bên trong mi tâm Hầu Vô Nghiệp lập tức bị một quyền của Cổ Thần đánh nát.
Lên...
Một quyền qua đi, quyền thứ hai lập tức đánh đến.
- Chạy.....
Hầu Vô Nghiệp chỉ kịp xuất ra một đạo Thủy Kiếm truyền âm cho Hạ Phi Viễn, hộ thể cương khí lập tức bị quyền cương của Cổ Thần đánh tan nát, nguyên thần lập tức tan vỡ, bị quyền cương đánh thành cát bụi, lập tức thần hình câu diệt.
Hạ Phi Viễn đang gấp rút phi độn đuổi theo về phía bắc, một lần vượt qua hơn bảy trăm dặm, bên trong ba tên Giá Vụ hậu kỳ cường giả, có thực lực mạnh nhất, đã chạm tới bức tường Hư Không kỳ,chỉ thiếu một chút nữa thôi là lập tức có thể bước vào Hư Không kỳ.
Đúng lúc này Hạ Phi Viễn biến sắc, Hầu Vô Nghiệp gửi tới cho hắn một đạo Thủy Kiếm truyền âm. Trong tin tức chỉ có một chữ: "Chạy..."
Một tiếng này thê lương đến cực điểm, hiển nhiên Hầu Vô Nghiệp đã gặp phải nguy cơ sinh tử, mới hét ra chữ này, Hạ Phi Viễn lập tức cảm giác được đại sự không ổn, lập tức hướng phía nam quay đầu bỏ chạy. Hai quyền đã diệt Hầu Vô Nghiệp, thân ảnh Cổ Thần lóe lên, lập tức hướng tới Hạ Phi Viễn ở phía nam đuổi theo sau.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Một lần thuấn di Hạ Phi Viễn vượt qua bảy trăm dặm đường, đã là độn tốc cực hạn của Giá vụ kỳ cường giả rồi, nhưng trước mắt Cổ Thần vẫn quá chậm, chỉ một lần thuấn di, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai ngàn dặm rồi.
Mười hơi thở qua đi, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai vạn dặm.
Năm mươi hơi thở qua đi, Cổ Thần đã xuất hiện ngay sau lưng Hạ Phi Viễn.
Đồng dạng cũng là hại đạo quyền cường mười quyền hợp nhất của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Quyền thứ nhất đánh tan trung phẩm tiên bảo của Hạ Phi Viễn, quyền thứ hai liền diệt thể xác cùng nguyên thần của Hạ Phi Viễn. Chỉ sau hơn một trăm hơi thở, Tàng Khôn Huyền cùng ba vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả của Chư Tử thế gia đều đã ngã xuống.
- Ngày xưa các ngươi truy sát ta, có từng nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay
Cổ Thần liếc nhìn thi thể của Hạ Phi Viễn đánh ra thêm một quyền nữa.
- Mười một quyền hợp nhất.
Ầm.......
Cổ Thần đánh ra một đạo quyền cương, nghiền nát toàn bộ nước biển trong vòng một ngàn trượng, trong nháy mắt quyền cương đã đánh đến thi thể của Hạ Phi Viễn, Hạ Phi Viễn tu vi đã đạt đến Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong tuy bị mười đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền hợp thành một đạo đánh chết nhưng thi thể vẫn không hề bị phá hủy, nhưng giờ phút này thụ thêm một quyền lập tức hóa thành tro bụi biến mất vô ảnh vô tung.
Một đạo quyền cương này, so với hai đạo quyền cương Cổ Thần đánh ra vừa rồi còn cường đại hơn mấy thành.
Cổ Thần cười nói:
-Mười một quyền hợp nhất cuối cùng cũng đã thành thục.
Trong phương viên mười vạn dặm, không còn thấy tu sĩ xuất hiện, Cổ Thần lấy ra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.
- Ủa? Có ba động linh khí?
Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền, hai mắt Cổ Thần chợt sáng ngời, xoay người hai mắt liếc xuống một quả đồi nhỏ cách đó mấy chục trượng, từ trong đó truyền ra vài tia ba động linh khí.
- Có tiên thảo?
Cổ Thần nội tâm vui vẻ, thân thể lóe lên liền đã xuất hiện bên trên quả đồi, ba động linh khí truyền ra càng thêm cường liệt. Linh khí ba động truyền ra từ một cái khe nhỏ chiều dài ước chừng hai thước, chiều rộng ước chừng một tấc. Bên trong một mảnh đen kịt, mắt thường không nhìn thấy gì. Nhưng thân thể của Cổ Thần lại có thể rõ ràng cảm ứng được, sâu trong cái khe này chừng một trượng có một cây dược thảo cao chừng một xích lá giống như tiên thảo Ngạo Mạn Đầu.
Cổ Thần vung tay một cái, tiên lực cương khí hóa thành một bàn tay khổng lồ, đem khe hở đẩy qua hai bên, không gian bên trong lập tức hiện ra trước mắt Cổ Thần. Đây không phải vạn niên thủy tham, ngay cả thủy tham cũng không phải, mà là một cây cỏ, Cổ Thần chưa từng thấy qua loại dược thảo này.
Chỉ cần cây tiên thảo này đã có thể tồn tại hơn hai vạn năm dưới đáy biển cũng đã chứng minh phẩm cấp của nó. Đây nhất định là một cây tiên thảo cực kỳ trân quý. Theo phán đoán sơ bộ, cây tiên thảo này ước chừng đã sinh trưởng hơn hai vạn năm. Điều này khiến Cổ Thần vô cùng giật mình. Hiện tại tuy rằng không biết tên của nó, nhưng hắn có thể khẳng định cây tiên thảo này có giá trị tuyệt không dưới vạn năm thủy tham.
Cổ Thần xuất ra dược hạp, đem cây tiên thảo có lá hình răng cưa này thu vào bên trong, sau đó bỏ vào bên trong Càn Khôn Hạp. Đợi sau này biết rõ tác dụng của cây tiên thảo này rồi sẽ xử lý sau. Bên trong phương viên hơn mười vạn dặm đã không còn xuất hiện tu sĩ, hẳn là Thành Đình không phái thêm người tới nữa, Cổ Thần thu hồi thần thức tiếp tục kiếm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.
- Ba động linh lực thật mạnh.
Vừa xâm nhập vào không gian bên trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần lập tức bị hấp dẫn bởi một khối thuẫn bài phát ra quang mang lấp lánh. Kim quang lóe lên, tấm thuẫn bài kia lập tức được Cổ Thần lấy ra, hắn than thở:
- Linh khí ba động mạnh mẽ, chất liệu thượng hạng, cái thuẫn bài này chỉ sợ là tồn tại cao nhất bên trong thượng phẩm tiên bảo, kém một chút nữa là có thể so sánh cùng với Vô Thượng tiên bảo rồi. Nếu dùng cái thuẫn bài này phòng ngự, chỉ sợ là cho dù ta tu luyện "Phá Thiên Chỉ" đệ nhất trọng cảnh giới đạt đến đại thành cũng khó có thể phá hủy. Chỉ tiếc Tàng Khôn Huyền tự cao tự đại thượng phẩm tiên bảo phòng ngự tốt như vậy lại không dùng đến, cũng dám bằng hộ thể cương tráo tiếp ta một chỉ, thực là muốn chết.
- Kim cương tinh thiết thuẫn!
Cổ Thần thấy được danh tự của cái thượng phẩm tiên bạo phòng ngự này liền mỉm cười, đem tấm thuẫn bài này thu vào bên trong Càn Khôn Trạc của bản thân.
Thuần Dương Tiên lực một lần nữa tiến vào bên trong Càn Khôn Trạc. Bên trong còn có hai kiện hạ phẩm tiên bảo, cùng với một kiện trung phẩm tiên bảo, đều bị Cổ Thần lấy đi. Lấy xong tiên bảo, lực chú ý của Cổ Thần chuyển sang bí kíp "Ngũ Hành Phân Thần Ấn". Quyển thượng và quyển trung hắn đã có ở trong tay, chỉ thiếu quyển hạ nữa là đầy đủ. Quả nhiên quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" nằm ở bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền. Ngày sau luyện thành "Ngũ Hành Phân Thần Ấn", đồng thời đạt được lực lượng của năm đạo bổn nguyên, thông qua "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" thi triển ra. Chắc chắn là một bí pháp công kích kinh thiên thịa, khiếp quỷ thần. So với trên tay cường giả Tàng gia, uy lực cường đại hơn trăm ngàn lần.
Ngoại trừ quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thân Ấn". còn có một bản bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", cũng khiến Cổ Thần chú ý. Bên trong ghi lại một vài phương pháp tiên bảo...Sau thời đại Thượng Cổ Hoang tu chân tài nguyên trở nên khuyết thiếu, tài liệu luyện chế tiên bảo lại càng thêm khan hiếm. Bản "Tàng Thị Luyện Khí" này trong tay Tàng Khôn Huyền cũng không có phát huy nhiều tác dụng.
Tàng gia là hậu nhân của Chư Tử đại tiên Tàng, cũng là một chi Chư Tử thế gia, chỉ là về sau thành lập nên Đại Thằng Đế Đình cho nến mới phân tách ra, nhưng quan hệ cùng Chư Tử thế gia vẫn mười phần mật thiết.
"Tàng" vốn là thiên tài đệ nhất trong việc luyện khí, luyện đan. Ba bả bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", "Tàng Thị Trân" cùng với "Tàng Thi Đan Kinh" đều là do Tàng để lại cho hậu nhân đời sau. Tàng Khôn Huyền, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn ba người mỗi người giữ một bản không ngờ lại đều rơi vào trong tay Cổ Thần.
Tuy rằng trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền có “Tàng Thị Luyện Khí”, mà bản thân hắn, cũng là cao thủ luyện khí, thế nhưng, trong Càn Khôn Trạc cũng không có bao nhiêu pháp bảo, phổ thông pháp bảo không có tác dụng gì với Tàng Khôn Huyền, hiển nhiên là đều để lại cho hậu nhân của Tàng gia.
Ngoại trừ bí kíp và tiên bảo ra, những thứ còn lại đều là phù chú, phần lớn đều là linh phù cao cấp, đối với tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh thì có lực sát thương rất lớn, bất quá đối với Độ Hư cường giả thì đã hoàn toàn vô dụng rồi, Cổ Thần thu toàn bộ vào bên trong Càn Khôn Trạc của mình, bản thân mình không dùng được thì để lại cho người khác cũng không tệ.
Thẳng cho tới khi bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền đã trống rỗng thì Cổ Thần mới đình chỉ động tác, tiếp tục quay lại công việc tìm kiếm Vạn Niên Thủy Tham.
Ngày qua ngày…
Cổ Thần ở sâu dưới đáy Đông Hải, không ngừng tìm kiếm, nháy mắt đã qua hơn một tháng, phạm vi Cổ Thần tìm kiếm đã vượt qua hơn hai trăm vạn dặm, thời gian trôi qua, đã từ vùng biển có độ sâu hai vạn trượng đi tới vùng biển có độ sâu hơn một vạn trượng.
Chương 70: Vạn Niên Thủy Tham. (Trung)
Tìm kiếm tiên thảo dưới đáy biển không phải là chuyện dễ dàng gì, một tháng này, ngoại trừ gốc tiên thảo hơn hai vạn năm kia ra thì Cổ Thần hoàn toàn không phát hiện được bất cứ thứ gì khác.
Tới vùng biển sâu hơn một vạn trượng, tam nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc cũng đã có thể chịu nổi áp lực của nước biển nơi này rồi.
Mi tâm Cổ Thần kim quang lóe lên, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp xuất hiện , cửa tầng thứ ba mở ra, tam nữ lập tức đi ra ngoài.
- Sư đệ còn chưa tìm được sao?
Thấy Cổ Thần nhíu mày, Hư Tử Uyên hỏi.
Cổ Thần nhẹ gật đầu, nói:
- Vùng biển có độ sâu hơn hai vạn trượng, ta cơ bản là đã tìm qua một lần, còn lại chính là vùng biển sâu hơn một vạn trượng vô cùng rộng lớn này, ta cần sự trợ giúp của ba người.
Đại bộ phận Đông Hải, đều có độ sâu tầm một đến hai vạn trượng, chỉ có phạm vi hơn hai trăm dặm gần Phong Bạo Thâm Uyên mới có độ sâu hơn hai vạn trượng. Vùng biển sâu một vạn trượng này, cách bờ biển không quá một trăm vạn dặm. Vùng biển này cơ hồ có thể dùng từ “mênh mông” để hình dung. Đông, Tây, Nam, Bắc, đều kéo dài đến hai ngàn vạn dặm ,khoảng cách vô cùng lớn, lớn đến mức dường như là không có biên giới.
Nếu như chỉ có một mình Cổ Thần tìm kiếm, cho dù là một trăm năm cũng tìm không hết.
Mông Tiên Âm nói:
- Bốn người chúng ta cùng tìm kiếm một chỗ, so với một người nhanh hơn rất nhiều, có lẽ mất thời gian không bao lâu đã có thể tìm được Vạn Niên Thủy Tham rồi.
Tự Ngọc gật đầu nói:
- Chúng ta chia ra, phạm vi tìm kiếm sẽ rộng hơn!
Cổ Thần nói:
- Ba người đừng ly khai ta quá xa, ta sợ ba nàng gặp phải nguy hiểm, ba nàng mỗi người hãy lấy một kiện phòng ngự tiên bảo mang theo phòng thân, một khi gặp nguy hiểm, phải phát ra"Thủy Kiếm truyền âm" báo cho ta ngay tức khắc. Ba người không được rời xa ta quá ba vạn dặm, nếu gặp phải nguy hiểm, bằng vào phòng ngự tiên bảo cố ngăn cản trong một thời gian ngắn, sau mười hơi thở, ta sẽ lập tức tới ngay.
Nói xong, Cổ Thần xuất ra ba kiện tiên bảo: Thái Hư Tiên Đỉnh, Kim Cương Tinh Thiết Thuẫn, Ngũ Hành ấn. Thái Hư Tiên Đỉnh tuy chỉ là một đan đỉnh, nhưng dù sao cũng là một kiện vô thượng tiên bảo, chất liệu vô cùng chắc chắn. Thừa tư cách để có thể trở thành một kiện phòng ngự tiên bảo. Hư Tử Uyên là đan dược tông sư, tạo nghệ trên phương diện này còn đứng trên cả Cổ Thần, cho nên Thái Hư Tiên Đỉnh liền giao cho Hư Tử Uyên. Kim Cương Tinh Thiết Thuẫn là thượng phẩm phòng ngự tiên bảo, trong số tam nữ Mông Tiên Âm tu vị thấp nhất, hắn liền đưa kiện tiên bảo này cho nàng phòng thân. Ngũ Hành Ấn trên người Cổ Thần tổng cộng có hai kiện, một kiện là trung phẩm phòng ngự tiên bảo, một kiện là hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, cái lấy ra đúng là trung phẩm phòng ngự tiên bảo, hắn liền giao cho Tự Ngọc.
Đợi tam nữ đem pháp lực lưu lại lạc ấn của mình bên trên tiên bảo, bốn người liền xếp thành hình số một nằm ngang, khoảng cách giữa mỗi người đều không quá vạn dặm, bắt đầu tìm kiếm. Hư Tử Uyên xếp ở vị trí bên phải thứ nhất, Tự Ngọc vị thứ hai, Cổ Thần vị thứ ba, Mông Tiên Âm vị trí tay trái thứ nhất. Hư Tử Uyên có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, cách Cổ Thần xa nhất, Tự Ngọc cùng Mông Tiên Âm chỉ cách hắn không đến một vạn trượng, nếu có nguy hiểm gì Cổ Thần chỉ cần mất ba đến bốn hơi thở đã có thể đến bên cạnh hai nàng.
Hơn nữa, bên trong nước biển, khoảng cách cảm ứng của Cổ Thần đạt đến mười vạn dặm, trong mười vạn này xuất hiện thứ gì hoặc người nào, hắn hoàn toàn có thể nắm rõ. Cũng không cần sợ tam nữ bị cường giả của Thánh Đình hoặc Yêu tộc phái đến đánh lén, chỉ sợ đám Hoang Thú dưới đáy biển, đột nhiên xuất hiện đả thương người.
Bốn người Cổ Thần song song tìm kiếm, đi tới đi lui dưới đáy biển, tốc độ so với một người Cổ Thần tăng lên rất nhiều. Chỉ là tiến độ tìm kiếm Vạn Niên Thủy Tham cũng không có gì khả quan.
Trong nháy mắt, một tháng trôi qua, hai tháng trôi qua, ba tháng trôi qua. Suốt ba tháng này, bốn người Cổ Thần không ngừng tìm kiếm dưới đáy biển, Hoang Thú cũng đã bị Cổ Thần chém giết vài đầu, những thứ tiên thảo khác đã tìm được hai gốc, nhưng Vạn Niên Thủy Tham vẫn chưa thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
Thẳng cho đến một ngày trong tháng thứ ba, bên tai Cổ Thần chợt vang lên một tiếng “Ba”, chính là Thủy kiếm truyền âm do Mông Tiên Âm phát ra:
- Cổ Thần, Tử Uyên tỷ tỷ, Tự Ngọc tỷ tỷ, các người mau tới đây, dường như ta đã phát hiện ra Vạn Niên Thủy Tham rồi.
Cổ Thần chỉ mất thời gian bốn lần hô hấp đã tới bên cạnh Mông Tiên Âm,theo lời của Mông Tiên Âm, lập tức cảm ứng được linh khí ba động ở phía trước, quả nhiên là có tiên thảo. Phía trước Mông Tiên Âm là một quần thể san hô, cây cao nhất đạt đến hai, ba trượng mà thấp thì chỉ có vài xích(1 xích = 33.33cm), tràn lan về phía trước, có diện tích ước chừng một ngàn trượng. Phía trước Mông Tiên Âm hơn mười trượng, có một gốc san hô cực lớn, cao chừng hai trượng, bên cạnh nó mọc ra một gốc thực vật, lá rộng cỡ bằng đầu ngón tay, thân cây rất nhỏ, nhưng gốc vô cùng lớn, lộ ra một chút trên mặt đáy biển, dường như là được vật gì chống đỡ.
- Quả nhiên chính là Thủy Tham, bất quá có đạt được một vạn năm hay không, cần phải quan sát kỹ hơn.
Cổ Thần đại hỉ, , vung tay lên, gốc san hô lâp tức bị thổi bay, chỉ còn lại một gốc Thủy Tham ở phía trước.
San hô ở trong quốc gia của phàm nhân đều là thiên đại bảo bối, nếu đạt đến độ cao hai thước, liền có giá trị liên thành, san hô cao đến hai trượng, phàm nhân ngay cả nhìn cũng chưa bao giờ được nhìn qua, là vật báu vô giá. Nhưng đối với tu sĩ mà nói, san hô căn bản là không có tác dụng gì, trong mắt Cổ Thần, chỉ có gốc Thủy Tham kia. Cổ Thần đi đến bên cạnh gốc Thủy Tham, cẩn thận kiểm tra một hồi, sau đó vui vẻ nói:
- Tốt, gốc cây này đúng là Vạn Niên Thủy Tham, ít nhất cũng đã sinh trưởng được một vạn hai ngàn năm rồi, ha ha! Chính là một gốc Vạn Niên Thủy Tham đã vô cùng thành thục!
Nói xong lập tức xuất ra dược hạp, vội vã hái gốc Vạn Niên Thủy Tham đặt vào.
Vạn Niên Thủy Tham, từ bên ngoài nhìn vào, thân cây hết sức nhỏ, lá cây lưa thưa, nhưng bán kính của bộ rễ phía dưới thì không nhỏ một chút nào, dài chừng hai thước, giống như nhân hình, so với Cửu Khúc Vân Chi Thảo thể tích còn lớn hơn một phần, may mắn Cổ Thần đã sớm chuẩn bị trước, mang theo một cái dược hạp cỡ lớn, nếu như là phổ thông dược hạp, quả thực là không thể chứa nổi.
Vạn Niên Thủy Tham, Cửu Khúc Vân Chi Thảo, Huyết Ô, Âm Dương Chi, hai chủng tiên thảo hiếm thấy cùng hai chủng linh thảo cao cấp, Cổ Thần đều đã có trong tay, để luyện chế Ngộ Hư Đan, tài liệu duy nhất còn thiếu chính là linh thảo vô cùng hi hữu: Thanh Thụ Hoa
Thanh Thụ Thảo với tư cách là linh thảo hi hữu, so với Vạn Niên Thủy Tham cùng Cửu Khúc Vân Chi Thảo, hai chủng tiên thảo hiếm thấy này còn khó tìm hơn nhiều, chỉ có thể sinh trưởng bên cạnh Hợp Đạo Kỳ Thanh Hoa Thần Thụ.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Linh phù này có thể đánh trọng thương đỉnh tiếm cao thủ Minh khiếu kì. Cổ Thần phi hành về hướng nam qua hơn năm vạn đặm liền thấy Ma đằng thành. Cổ Thần trực tiếp phi hành đến bên trên Ma đằng thành, tu vi cường đại phóng ra bên ngoài, cảm ứng toàn bộ Ma đằng thành.
Mộc yêu trong Ma đằng thành còn nhiều hơn so với Tùng bachs thành hơn nữa tu vi cũng cao hơn, cao thủ Minh khiếu kỳ có hơn mười người. Trong cả Ma đằng thành có một vị yêu tu cường đại nhất là Đằng vân kỳ độ hư cường giả, ở sâu trong một tòa cung điện cực lớn.
Cả Ma Đằng thành có một vị Độ hư cường giả, tất nhiên là Ma Đằng Vương.
Cổ Thần truyền âm nói.
- Ma đằng Vuơng, có Cổ Thần bái phỏng.
Ma Đằng Vương cũng cảm nhận được, một vị Độ Hư cường giả tiến đến, đang từ bên trong đi ra, nghe được tiếng của Cổ Thần, thân thể lóe lên đã đến trước người Cổ Thần ôm quyền nói.
- Cổ Thần đạo hữu, ta không biết người đến đây tiếp đón chậm trễ xin thứ lỗi cho.
Tuy biểu hiện lãnh đạm, nhưng ngữ khí không lạnh nhạt chút nào. Cổ Thần cũng biết, Ma Đằng Vương trời sinh như thế cũng không phải là lạnh nhạt tiếp đón.
Từ phần mộ Hắc đế đi ra đã qua mười năm, tuy lúc ấy Ma Đằng Vương bị thương có nặng một chút, nhưng không bằng Ngô tinh, Thánh hoàng cơ Nghiêu, độ thiền đại sư, giờ phút này thương thế đã khỏi như lúc ban đầu.
Cố Thần nói:
- Hôm nay ta mạo muội đến đây có một chuyện muốn thỉnh giáo Ma Đằng Vương.
Ma Đằng Vương nói.
- Thỉnh tiến đến hàn xá một chút, Ma đằng tự nhiên tương trợ hết sức.
Nói xong Ma Đằng Vương đột nhiên kinh hãi nhìn Cổ Thần.
- CổThần đạo hữu….nhanh như vậy ngươi đã bước vào Đằng Vân hậu kì.
Tại bên trong phần mộ Hắc Đế, Ma Đằng Vương tận mắt thấy tu vi của Cổ Thần, từ Đằng vân sơ kì đột phá đến đằng vân trung kì, nhưng lúc đó Cổ Thần đạt được Thủy Chi Bản Nguyên, lại bị lực lượng của Hắc đế phụ thể cho nên cũng không kinh ngạc.
Thế nhưng mà mới qua mười năm, tu vi của Cổ Thần đã bước vào Đằng Vân hậu kì.
Mười năm đối với mấy ngàn năm thọ nguyên của Độ Hư cường giả chỉ là thời gian ngắn ngủi, Ma Đằng Vương bị thương tại phần mộ Hắc đế, phải dưỡng thương hơn mười năm mới bình phục. Ngô tinh, thánh hoàng cơ Nghiêu, Độ thiền đại sư còn cần mấy chục năm mới khôi phục, chứ mười năm chưa thể bình phục được.
Đồng dạng là mười năm, nhưng chênh lệch trong đó cũng quá lớn.
Ma Đằng Vương là mộc yêu, một ngàn năm mới từ đằng vân sơ kì bước vào đằng vân trung kì, lại qua một ngàn hai trăm năm mới từ trung kì đến hậu kì. Tại đằng vân hậu kì đã hơn ngàn năm mà còn chưa chạm đến bình chướng của giá vụ kì,
Mà Cổ Thần mất có mười năm từ đằng vân trung kì tiến vào hậu kì, bảo sao Ma Đằng Vương lại không sợ hãi? Người so với người thật sự tức giận mà.
Tuy Cổ Thần không phải là trong mười năm từ trung kì tiến vào hậu kì nhưng tại tầng thứ tư của bảo tháp cũng chỉ có hơn tám mươi năm, nhưng tốc độ đó cũng thập phần khủng bố rồi.
Đối với sự kinh ngạc của Ma Đằng Vương, Cổ Thần mỉm cười nói.
- Chỉ là vận khí mà thôi, khi vận khí đến Ma Đằng Vương bước vào giá vụ kì cũng không bao nhiêu khó khăn.
Ma Đằng Vương lắc đầu nói.
- Bước vào giá vụ kì là tương lai xa xôi của ta, cho dù là có vận khí, nhưng Cổ Thần đạo hữu cũng là kì tại ngút trời, ta vĩnh viễn kém xa…tốc độ tu luyện của tu sĩ nhân tộc rất là nhanh, nhất là ngươi càng nhanh đến không thể tưởng tượng được.
Trong khi nói chuyện Cổ Thần và Ma Đằng Vương đã đi vào trong cung điện.
- Mời Cổ Thần đạo hữu ngồi.
- Thỉnh Ma Đằng Vương.
Hai người đồng thời ngồi xuống, Ma Đằng Vương nói.
- Thiên hạ còn chuyện gì có thể làm khó Cổ Thần đạo hữu.cần ta hỗ trợ,
Cổ Thần nói.
- Cổ mỗ còn trẻ, Ma Đằng Vương đã bước vào độ hư cảnh đã mấy ngàn năm có biết thượng cổ thời đại, còn có thanh hoa thần thụ tu luyện thành hợp đạo kì chư tử đại tiên?
Ma Đằng Vương nói.
- Thượng cổ có năm vị đại danh đỉnh đỉnh, bên trong cổ hoang đại đế không phải có Thanh Hoa đại đế sao? Chẳng lẽ Cổ Thần đạo hữu không biết.
Cổ Thần khẽ cười nói.
- Thanh Hoa đại đế tung hoành thiên hạ, danh chấn cổ kim, ta sao có thể không biết, nhưng ngoại trừ Thanh Hoa đại đế còn có thanh hoa thần thụ khác tu luyện tới hợp đạo kì không?
Ma Đằng Vương lắc đầu nói.
- Thanh hoa thần thụ số lượng rất ít, có thể mở ra linh trí tu luyện thành công lại càng ít, cả vạn năm cũng khó có một cây mở ra linh trí, cho nên khi một cây thanh hoa thần thụ tu luyện thành công thì cây trước đã sớm vẫn lạc, trong trí nhớ của ta chỉ có Thanh Hoa đại đế dùng thanh hoa thân thể để tu luyện tới hợp đạo kì thành tựu chư tử đại tiên.
- Chỉ có một người Thanh Hoa đại đế sao?
Cổ Thần có chút thất vọng, Thanh Hoa đại đế là một trong năm vị đại đế thời kì thượng cổ, trên dưới mười vạn năm rồi, nếu muốn tìm nơi hạ lạc của đại đế, nói dễ vậy sao?
Ma Đằng Vương nói.
- Đạo hữu muốn tìm thanh hoa thần thụ hợp đạo kì làm gì? Từ sau thời thượng cổ thiên hạ đã không có cao thủ hợp đạo kì chứ đừng nói là thanh hoa thần thụ hợp đạo kì.
Cổ Thần nói.
- Cổ mỗ cũng không phải là tìm thanh hoa thần thụ hợp đạo kì mà muốn tìm một loại linh thỏa là Thanh thụ thảo cây này quái dị tới cực điểm, chỉ có sinh trưởng bên cạnh thanh hoa thần thụ hợp đạo kì, nên ta muốn tìm nơi hạ lạc của một thanh hoa thần thụ hợp đạo kì để xem có thanh thụ thảo hay không.
Ma Đằng Vương nói.
- Thì ra là thế, linh thỏa này quả nhiên khó tìm, bất quá..
- Bất quá cái gì?
Nghe biến đổi trong ngữ khí Ma Đằng Vương, Cổ Thần hỏi.
Ma Đằng Vương nói.
- Ta không biết nơi hạ lạc của thanh hoa đại đế, nhưng ta biết đại điểm nơi Thanh Hoa đại đế sinh trưởng, chỉ là…
Trong nội tâm Cổ Thần vui vẻ nói.
- Có chuyện gì khó xử mong Ma Đằng Vương nói thẳng.
Ma Đằng Vương nói.
- Mộc tộc của ta có một vị cường giả tên là thanh hoa vương, là một cây thanh hoa thần thụ tu luyện mà thành, người này thiên tư thông minh, không quá ba nghìn tuổi nhưng đã là hư không sơ kì cường giả, chí hướng của hắn khá lớn, muốn nói theo tấm gương của thanh hoa đại đế, không ở trong đồ yêu cốc mà một mực ở lại nơi thanh hoa đại đế sinh trưởng để bế quan tu luyện, vốn lúc trước đi phần mộ Hắc đế Kim bằng vương mời hắn nhưng hắn đang bế quan nên ta đi thay.
- Thanh hoa vương? Hư không sơ kì siêu cấp cường giả?
Cổ thần thì thầm.
Ma Đằng Vương nói.
- Đúng vậy, trong vòng mười năm hắn không thể đột phá sơ kì, nhưng hư không sơ kì đỉnh phong cũng thập phần cường đại, Cổ thần đạo hữu ngàn năm trước Thanh hoa vương từng bị thương nặng trong tay Nhân tộc, nếu không với tư chất của hắn đã sớm bước vào hư không kì nên nếu người đến đó không khỏi sẽ tranh đấu một phen.
Cổ thần nói.
- Ngươi sợ Thanh hoa vương sẽ tổn thương đến ta?
Ma Đằng Vương gật đầu.
- Không chỉ như thế, ta sợ sẽ có họa sát thân, không phải ta không muốn giúp ngươi mà là không muốn hại ngươi.
Cổ thần hơi vểnh bờ môi nói.
- Hư không sơ kì siêu cấp cường giả chỉ sợ không tổn thương đến ta.
- Cái gì?
Ma Đằng Vương lộ vẻ ngạc nhiên.
Đằng vân sơ kì và hư không sơ kì cũng cách nhau hai cảnh giới.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chiến lực của Cổ thần rất mạnh, Ma Đằng Vương biết rõ, giá vụ hậu kì cường giả cũng không phải là đối thủ của Cổ thần nhưng nói chiến lực của hắn có thể thắng được hư không sơ kì siêu cấp cường giả, Ma Đằng Vương vô pháp tin tưởng.
- Ma Đằng Vương, mấy tháng trước ta từng gặp tàng khôn huyền, cùng với ba vị chư tử thế gia giá vụ hậu kì, bọn họ đều là người của Thánh hoàng cơ Nghiêu phái tới truy sát ta.
Cổ thần không nói tiếp hắn làm sao thắng được hư không kì cường giả mà đem chủ đề nói sang chuyện khác.
Sự chú ý của Ma Đằng Vương quả nhiên bị hấp dẫn nói.
- Tàng khôn huyền, đây chính là hư không sơ kì siêu cấp cường giả, hơn nữa ba vị giá vụ hậu kì cường giả, cổ thần đạo hữu làm sao có thể thoát thân?
Cổ thần mỉm cười nói.
- Không dối gạt Ma Đằng Vương, tàng khôn huyền và ba vị giá vụ kì đều bị ta đánh chết không ai chạy thoát.
- Cái gì?
Bá một cái, Ma Đằng Vương đứng lên, khuôn mặt vốn lạnh như băng cũng hiện ra vẻ khiếp sợ đến tột đỉnh nói.
- Cổ thần đạo hữu, đây là sự thật?
Cổ thần gật đầu, trầm ổn nói.
- Ma Đằng Vương, ta sao có thể lừa ngươi, đây là sự thật ta không dùng tính mạng của mình ra nói giỡn.
Lúc đánh chết tàng khôn huyền và ba vị giá vụ hậu kì, cổ thần chỉ đem Chiến thần diệt tinh quyền tu luyện tới mười một quyền hợp nhất, sau bốn tháng cổ thần tìm kiếm dưới đáy biển vạn niên thủy tham thỉnh thoảng hướng tới đại phương tìm kiếm oanh một quyền, vừa tìm vừa tu luyện.
Sau bốn tháng cổ thần đã đem chiến thần diệt tinh quyền dung hợp đến cảnh giới ba mươi hai quyền hợp nhất.
Ba mươi hai quyền họp nhất so với đệ nhất trọng phá thiên chỉ còn kém xa nhưng lực công kích cũng thập phần dọa người, miểu sát hư không kì cường giả thì không nói nhưng khiến chó hắn bị thương thì không thành vấn đề.
Đánh ra mấy quyền liên tục thì hư không sơ kì siêu cấp cường giả cũng không ngăn được huống chi cổ thần còn có át chủ bài là phá thiên chỉ.
Nhìn thấy thần thái tự nhiên của cổ thần không giống nói bừa, Ma Đằng Vương nói.
- Cổ thần đạo hữu, ngươi đúng là thiên hạ đệ nhất kì nhân từ xưa đến nay, coi như chư tử đại tiên tại đằng vân kì cũng không thể chống lại hư không kì cường giả, không..liền năm vị đại đế cũng không làm được như vậy.
Cổ thần cười nhạt một tiếng nói.
- Vậy Ma Đằng Vương có thể cho ta biết chứ?
Ma Đằng Vương suy tư một chút nói.
- Cổ thần đạo hữu, thanh hoa vương là người có thực lực mạnh nhất của mộc tộc, ta không muốn thanh hoa vương tổn thương đến ngươi, cũng không muốn ngươi đả thương thanh hoa vương, nếu thanh hoa vương vẫn lạc, thì địa vị của mộc tộc chúng ta sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Cổ thần nói.
- Nếu đánh nhau thì thụ thương là không thể tránh khỏi, nhưng ta có thể cam đoan tuyệt đối sẽ không cùng thanh hoa vương sinh tử đấu, tuyệt không tổn thương tính mạng hắn, nếu có thanh thụ thảo ta liền hái một ít, nếu không có ta liền rời đi. Ma Đằng Vương, hiện tại ta có nhu cầu cấp bách với thanh thụ thảo, kính xin nói cho ta biết địa phương thanh hoa đại đế sinh trưởng.
- Tốt, nếu không có cổ thần đạo hữu ta đã sớm vẫn lạc tại bên trong phần mộ hắc đế, ngươi đã cam đoan như thế ta cũng không làm kẻ vong ân phụ nghĩa.
Ma Đằng Vương nói.
- Chỗ mà thanh hoa đại đế sinh trưởng lúc ban đầu tại Liên thiên sơn mạch, đỉnh Thiên Phong trong sơn cốc thường có thanh hoa thần thụ sinh trưởng nên gọi là thanh hoa cốc, cốc này trừ mộc tộc chúng ta cũng không có ai biết, nếu ngươi xâm nhập khó tránh khỏi sẽ phải chiến đấu với thanh hoa vương, vậy ta đi cùng ngươi một chuyến, hi vọng có thể thương lượng một chút.
Cổ thần gật đầu nói.
- Như vậy rất tốt.
Ma Đằng Vương cùng Cổ Thần ly khai Đồ Yêu cốc hướng đến Liên Thiên sơn mạch phi hành.
Đồ Yêu cốc tại biên giới phía đông của Đông Hoang yêu vực, mà Liên Thiên sơn mạch tại khu vực phía tây, khoảng cách còn hơn một ngàn năm trăm vạn dặm, nếu theo Liên Thiên sơn mạch đi xa hơn về phía tây một trăm vạn dặm liền đi ra lãnh địa cực đông của Nhân tộc.
Ma Đằng Vương là Đằng Vân hậu kì cường giả, khoảng cách thuấn di chỉ có trên dưới vạn trượng nhưng Cổ Thần phi độn có thể gấp ba mươi lần như thế đó là ba mươi vạn dặm.
Ly khai Ma Đằng thành, Ma Đằng Vương mới phi độn hơn mười tức, thì thân thể Cổ Thần đã lóe lên, liền gọi Ma Đằng Vương phía trước nói.
- Ma Đằng Vương, tốc độ như vậy quá chậm, mấy ngày mới có thể đến nơi, ngươi hãy tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp cảu ta, ta mang ngươi đi một đoạn.
Cổ Thần nói xong, trên mi tâm lóe ra một đoàn quang mang, Như Ý Linh Lung bảo thấp biến lớn thành mấy trượng phủ bên người Cổ Thần.
Ầm ầm…
Tầng thứ hai, thời gian chi tháp mở cửa ra.
Ma Đằng Vương biết rõ độn pháp của Cổ Thần nhanh hơn với mình không nói gì thêm, trực tiếp tiến vào tầng thứ hai Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Cổ Thần thu hồi Như Ý Linh Lung bảo tháp vào mi tâm, thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ngoài ngàn dặm, hướng miền tây Đông Hoang yêu vực tiến đến.
Tuy phi độn ở đây so với trong đông hải có kém hơn nhưng một tức hai ngàn dặm cũng là nhanh đến cực điểm.
Một hơi hai ngàn dặm
Mười hơi hai vạn dặm
Ngàn hơi tăm vạn dặm
Bảy ngàn hơi, một ngàn bốn trăm vạn dặm.
Một giờ bảy ngàn hai trăm tức.
Gần một giờ sau Cổ Thần liền từ Đồ Yêu cốc đã đi đến Liên Thiên sơn mạch, đến chân núi Thiên Phong.
Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra khỏi mi tâm, tầng thứ hai mở ra, Ma Đằng Vương liền đi ra.
Ma Đằng Vương nhìn xuyên qua tầng mây lên đỉnh Thiên Phong cả kinh nói.
- Nhanh như vậy sao? Hơn nửa canh giờ? Chẳng lẽ Đồ Yêu cốc có truyền tống trận đến Liên Thiên sơn mạch sao?
Ma Đằng Vương tại bên trong tầng thứ hai là thời gian giảm dần, bên ngoài một giờ bên trong mới có nửa giờ.
Cổ Thần mỉm cười nói.
- Đồ Yêu cốc và Liên Thien sơn mạch cũng không xa, Ma Đằng Vương, thanh hoa cốc ở chỗ nào.
- Không xa? Kim bằng vương cũng khó có khả năng trong nửa giưof bay tới a?
Ma Đằng Vương thầm nhủ trong lòng một tiếng nói.
- Cổ Thần đạo hữu đi theo ta.
Nói xong Ma Đằng Vương bay dọc theo chân núi Thiên Phong hướng về phương bắc.
Đỉnh Thiên Phong cao tới hơn hai vạn trượng, cả sơn thể vô cùng khổng lồ, sơn mạch liên miên không dứt, nhánh núi ngọn núi cũng có rất nhiều, sơn cốc tầng tầng lớp lớp, đếm không xuể.
Ma Đằng Vương mang theo Cổ Thần bay về phương bắc hơn bảy nghìn dặm sau đó chuyển sang hướng tây hơn hai ngàn dặm mới dừng lại tại một nhân hình sơn mạch.
Trong sơn cố phía trước, cỏ xanh um tùm dạt dào, sinh cơ bừng sáng.
Hình như có vô cùng vô tận khí tức sinh mệnh tuôn ra từ trong cốc, mộc linh khí nồng đạm tới cực điểm, rất thích hợp với cây cối phát triển.
Ma Đằng Vương chỉ vào sơn cốc phía trước nói.
- Đây là Thanh Hoa cốc, mỗi trăm năm, trong Thanh Hoa cốc sẽ có một số thực vật mở ra linh trí, bước lên con đường tu chân, đây chính là một chỗ bảo địa.
- Linh khí dồi dào đến cực điểm, hơn nữa đều thích hợp với thực vật hấp thu, nói này quả nhiên là bảo địa.
Cổ Thần nhìn qua sơn cốc khẽ cười nói.
Tuy biểu hiện như thường nhưng trong nội tâm Cổ Thần đang kinh nghi bất định, tuy vẫn còn bên ngoài Thanh Hoa cốc nhưng trong Cổ Thần mệnh tuyền hai đại bổn nguyên Thủy, Hỏa như là đã tỉnh lại trong giấc ngủ say.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Càng tới gần Thanh Hoa cốc hai bổn nguyên Thủy ,Hỏa sinh động càng mãnh liệt. loại tình huống này chỉ có tại bên trong Phần mộ Hắc đế mới xuất hiện qua.
Chỉ là khi đó Thủy, Hỏa không dung, tại bên trong Cổ Thần mệnh tuyền tiến hành sinh tử chiến đấu.
Mà giờ khắc này CỔ Thần có tiên thiên linh bảo Càn Khôn Ngọc Bích nên hai đại bổn nguyên tuy sôi trào mãnh liệt nhưng không đấu đá với nhau mà tiến hành dung hợp, có xu thế hòa vào làm một.
- Chẳng lẽ bên trong Thanh Hoa cốc cũng có một loại Ngũ Hành bổn nguyên?
Trong nội tâm Cổ Thần khẽ động, trong ánh mặt hiện lên vẻ hưng phấn.
Ngũ hành bổn nguyên thì Cổ Thần đã có hai loại là Thủy, Hỏa, bổn nguyên hệ Thổ thì Cổ Thần biết bên trong Hiên Viên phần mộ có nhưng Mộc và Kim hắn lại không biêt ở đâu. Thanh Hoa cốc là nơi Thanh hoa đại đế sinh trưởng cũng được coi là gia viên của đại đế.
Nếu Thanh Hoa cốc có bổn nguyên phải chăng là Mộc hệ?
Cổ Thần mới bước vào Đằng Vân kì không đến nửa tháng nhưng bở vì đạt được bổn nguyên hệ Thủy mà tu vi của hắn đã đột phá đến trung kì.
Tuy hắn có thêm bổn nguyên hệ Hỏa nhưng không dung hợp với hệ Thủy mà xa lánh nhau, tuy có lực lượng của Hắc thủy đại đế ngăn cản chúng đấu đá nhưng cũng chỉ là làm cho bọn chúng chiếm một chỗ trong Mệnh Tuyền không thể sống chung với nhau.
Tại tình huống đó, tu vi của Cổ Thần đã đột phá Đằng Vân trung kì.
Hiện tại trên người Cổ Thần có tiên thiên linh bảo Càn Khôn Ngọc Bích có thể dung hợp bổn nguyên, nếu như lại đoạt được một loại nữa chính là tam đại bổn nguyên dung hợp, như vậy tu vi của hắn khẳng định sẽ tăng lên, nói không chừng có thể tăng lên một cấp độ.
Mặc kệ bên trong có thanh thụ thảo hay không thì Cổ Thần cũng tràn ngập hứng thú với Thanh Hoa cốc.
- Thủy, Hỏa hai đại bổn nguyên ta đã đạt được,Thổ chi bổn nguyên tại phần mộ Hiên Viên bây giờ lại phát hiện Mộc hệ, chỉ có Kim bổn nguyên còn không biết tung tích. Bạch đà đại đế là Phật môn đại đế có lẽ Kim bổn nguyên tại đại linh Đế đình cảnh, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Ngũ hành bổn nguyên, một ngày nào đó ta sẽ tìm được chúng. Chiến thần Hình từng nói, có được một hệ lại có hại, chỉ có toàn bộ mới có đại tác dụng, ta muốn xem có được tất cả sẽ có trọng dụng gì?
Nhìn qua Thanh Hoa cốc trong lòng Cổ Thần thầm nghĩ.
- Thanh Hoa vương, Ma Đằng tới bái phỏng.
Ma Đằng vương hướng về Thanh Hoa cốc hô to một tiếng.
Cả Thanh Hoa cốc rộng chừng ngàn trượng, chiều dài hơn ba ngàn trượng, dưới sự cảm ứng của Cổ Thần cả Thanh Hoa cốc đều xuất hiện trong đầu hắn.
Trong cốc có không ít cây cỏ đã xuất hiện linh trí, còn có một số bước vào Thần Hải bí cảnh hóa thành hình người, tạm thời có thể ly khai mặt đất.
Tại chỗ sâu nhất của sơn cốc sinh trưởng trên trăm cây thanh hoa thần thụ, tất cả đều không có mở ra linh trí nhưng cứng rắn vô cùng có thể so với cực phẩm pháp bảo , là tài liệu luyện chế pháp bảo tốt nhất.
Tuy thanh hoa thần thụ là tài liệu tốt để luyện chế pháp bảo nhưng không có ai dám chặt cây tại đây, trong rừng cây có một luồng khí tức khủng bố của một siêu cấp cường giả.
Trong rừng cây có một tòa nhà đá, khí tức này phát ra từ đây.
Cả Thanh hoa cốc cũng chỉ có tòa nhà này để lộ ra khí tức khủng bố chứng tỏ Thanh Hoa vương đang ở đây.
- So về thực lực, Thanh Hoa vương vẫn còn trên Tàng Khôn Huyền, xem ra Ma Đằng vương nói không sai, đúng là Thanh Hoa vương đã đạt đến hư không sơ kì đỉnh phong có thể bước vào trung kì, nhưng mà muốn tiến lên một bước đấy cũng không dễ dàng, với thực lực này ta có thể chiến một trận.
Cổ Thần cảm nhận được khí tức của Thanh Hoa vương trong nội tâm liền phán đoán ra thực lực của hắn, mạnh hơn so với Tàng Khôn Huyền nhưng yếu hơn Ngọc Kình Vương, cho nên hẳn là sơ kì đỉnh phong.
Cường giả hư không kì mỗi khi tăng lên một cấp, thực lực đều tăng trưởng trên diện rộng so với Đằng Vân, Giá Vụ cảnh thì hơn nhiều lắm. tuy Cổ Thần có thể chiến thắng hư không sơ kì cường giả nhưng trong những cường giả đó cũng có sự chênh lệch không nhỏ.
- Thanh Hoa vương Ma Đằng tới bái phỏng.
- Thanh Hoa vương Ma Đằng tới bái phỏng.
Trước sơn cốc Ma Đằng vương hô to ba lượt, thanh âm ở noài ngàn dặm cũng có thể nghe thấy được nhưng Thanh Hoa vương vẫn không xuất hiện.
Chắc hẳn hắn đang bế quan trùng kích cảnh giới trung kì nên không để ý tới Ma Đằng vương.
Cổ Thần nói.
- Ma Đằng vương, Thanh Hoa vương đang bế quan vào lúc quan trọng, tạm thời có lẽ không để ý tới mọi việc, không bằng chúng ta trực tiếp vào tìm.
Cả thanh hoa cốc hoàn toàn yên tĩnh, nếu Thanh Hoa vương vẫn không xuất hiện, Ma đằng vương gật đầu.
- Đi.
Cổ Thần đi trước, MaDDawngf vương theo sát tiến vào bên trong cốc.
Vừa đến bên ngoài Thanh hoa cốc thì một luồng khí tức hung mãnh từ sâu bên trong bộc phát, như một luồng sao băng phá toái hư không xuất hiện bên ngoài ngàn trượng.
Oanh..
Bóng người vừa hiện ra, một đạo quyền cương nổ bắn về phía Cổ Thân.
- Chiến Thần diệt tinh quyền, mười hai quyền hợp nhất.
Tay phải Cổ Thần đánh ra chiến Thần diệt tinh quyền.
Bành…
Hai đạo lực lượng như núi oanh kích một chỗ, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Hai đạo quyền kình đồng thời nát bấy, tiên lực cương khí mãnh liệt khuếch tán ra bốn phương hình thành mấy đám mây hình tròn, trong chốc lát liền bành trướng đến vạn trượng bên ngoài, những nơi đi qua như là cuồng phong phá hủy, cát bay đá chạy một mảnh bừa bãi.
Cổ Thần đaons được lực lượng của đạo quyền kình cũng đánh ra một đạo tương tự không mạnh không yếu.
Mà hắn phản kích Chiến Thần diệt tinh quyền, hai người hòa nhau không ai chiếm được tiện nghi.
- Thanh Hoa vương ta là Ma Đằng mau dừng tay.
Ma Đằng vương hô to, thân ảnh lóe lên ngăn cản ở giữa hai người.
Quyền kình tán đi, thân ảnh Thanh Hoa vương liền xuất hiện trước người Cổ Thần. hắn thân cao chừng hơn hai mét, thập phần cao lớn, tóc buông trên vai thể hiện một luồng khí tức cuồng dẫ.
- Ma Đằng vương ngươi dám mang ngoại tộc đến Thanh Hoc cố, có dụng ý gì?
Thanh Hoa vương hét lớn vang vọng sơn cốc.
Đối với hư không kì cường giả thì sự lĩnh ngộ pháp tắc đã cự kì sâu, chỉ cần nhìn là biết nguyên hình cảu tu sĩ, trừ khi tu vi của đối phương hơn xa mình mới khó có thể nhìn ra, Cổ Thần là nhân tộc, Thanh Hoa vương vừa nhìn liền biết.
Tu vi của Cổ Thần chỉ là Đằng Vân hậu kì, lại có thể tiếp được một quyền bảy thành thực lực của hắn khiến cho nội tâm hắn kinh ngạc không thôi, phải biết rằng một quyền này có thể miểu sát một gã giá Vụ hậu kì cường giả. Nếu Cổ Thần không có thực lực thì một quyền vừa rồi có thể đem hắn hình thần câu diệt, Ma Đằng vương cũng không kịp mở miệng.
Gặp thực lực cảu Cổ Thần không kém hắn mới đè xuống sát tâm, mở miệng hỏi.
Thanh hoa vương tuy chỉ dùng bảy thành thực lực nhưng hắn lại không biết Cổ Thân mới chỉ dùng mười hai quyền hợp nhất, mới chỉ chiếm bốn thành thực lực của Cổ Thần.
Ma Đằng vương nói.
- Thanh Hoa vương, tuy Cổ Thần đạo hữu là tu sĩ nhân tộc nhưng không phải là người của Thánh ĐÌnh, tại bên trong phần mộ hắc đế hắn đã cứu tính mệnh của tu sĩ yêu tộc, Long tộc còn đánh trọng thương Thánh Hoàng cơ Nghiêu và Độ thiền hòa thượng là bằng hữu của Ma Đằng ta.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế