Quyển 7: Chu du tam giới
Chương 2239: Lưỡng bại cầu thương
Biên: Andγ★
Nguồn & Dịch: Sưu Tầm
Nhìn lão trư bị nướng chín bên cạnh, hai đầu ma thú quả nhiên không thể kiếm chế, bắt đầu gầm gừ đe dọa lẫn nhau khiến sơn cốc yên tĩnh trong chốc lát liền biến thành rùng rợn.
" tê. . ." Xích Lân Song Vĩ Xà giương đầu lên cao, miêng to như chậu máu mở rộng cùng với cái lưỡi dài phun ra nuốt vào, theo động tác đó trong không gian dần xuất hiện một luồng khí tức tanh tưởi. Đồng thời ma khí màu xích hồng quay cuồng bao bọc lấy thân hình nó khiến nhiệt độ trong sơn cốc thoáng cái liền tăng lên.
Quỷ Diện Ngô Công tất nhiên cũng không tỏ ra yếu thế. Một đoạn thân hình phía trước của nó dựng đứng lên, hai cái càng khủng bố từ miệng nhe cả ra ngoài, trên thân thể trải dài mấy trăm cái chân lớn nhỏ không ngừng đung đưa, phía sau thân hình nổi lên từng trận hàn phong.
Chỉ cần kẻ nào có lá gan nhỏ một chút mà nhìn thấy hai con ma thú trong tình trạng này nhất định sợ đến vỡ mật. Bất quá Lâm Hiên không những không sợ hãi, ngược lại tâm trạng lại vô cùng thoải mái, thích thú nhìn tràng chiến đấu sắp diễn ra.
Nhiệt độ trong sơn cốc đang tăng lên lại lập tức bị hàn phong dập tắt, sơn cốc trở nên lạnh lẽo hơn ba phần.
Hai đầu ma thú hiếm thấy này không ngờ lại có công pháp tương khắc nhau, quả nhiên là kì phùng địch thủ.
Tê. . .
Xích Lân Song Vĩ Xà khiêu khích trước, nhưng rốt cuộc không nhịn được liền xuất thủ, mà Quỷ Diện Ngô Công cũng không chút hoang mang phun ra vô số hàn phong đáp trả.
Xích Lân Song Vĩ xà tựa hồ biết mình đã coi thường đối thủ, đối với hàn phong đang đánh tới nó tỏ ra ngưng trọng, hai cái đuôi phía sau đồng thời quẫy mạnh khiến một khối cự thạch nặng cả ngàn cân bị ném bay ra, tạo thành một tấm cự thuẫn ngăn cản phía trước.
Phốc Phốc !
Một hồi âm thanh nặng nề truyền ra, cự thạch to lớn như một ngọn núi nhỏ không ngờ vừa tiếp xúc với hàn phong liền lập tức bị hòa tan.
" Ăn mòn !" Lâm Hiên đồng tử hơi co lại, loại năng lực này đối với hắn phi thường quen thuộc, giống y hệt huyễn linh thiên hỏa của hắn.
Cự thạch bị hòa tan tiêu biến khiến không còn thứ gì ngăn cản, hàn phong thế đi không hề giảm mà cấp tốc lao tới đối thủ
Xích Lân Song Vĩ Xà quá sợ hãi, bất quá muốn tránh đã không còn kịp. Một hồi âm thanh tê tê thảm thiết truyền ra, quái xà đã bị đánh trúng đầu, dù không lập tức bị hòa tan nhưng cũng khiến nó đau đớn đến kêu lên liên hồi. Quái xà toàn thân có lân giáp bao phủ, song con mắt lại là nơi bạc nhược nhất, khó trách khi trúng chiêu nó lại lồng lộn lên như thế.
Xích Lân Song Vĩ xà vừa sợ vừa giận, nó bất chấp thương thế, thân hình đột nhiên co rút lại, sau đó bắn thẳng tới ngô công, tốc độ như lưu quang lược ảnh, chỉ thấy xích hồng quang ảnh chợt lóe đã ở ngay trước mặt đối phương. Ngô công trong lúc đắc ý thấy thế chợt bừng tỉnh song bây giờ muốn tránh đã không kịp, liền thấy Quái xà mở miệng to như chậu máu hướng nó cắn xé.
Cạc cạc cạc cạc! Những âm thanh cao vút khiến người không thể thoải mái liên tiếp từ miệng ngô công phát ra. Chỉ thấy phía dưới, Xích Lân Song Vĩ Xà đang dùng hết sức cắn vào thân hình khổng lồ của nó, rõ ràng muốn cắn xé nó thành hai đoạn. Tuy nhiên thân thể ngô công cứng rắn vô cùng, nhất thời cũng không thể thành công. Ngược lại quỷ diện ngô công đau đớn càng trở nên lồng lộn, cũng hướng quái xà hung hăng cắn xé. Quái xà lập tức cuộn thân thể lại, muốn siết nát ngô công. Mà bên này ngô công dùng lợi thế của mình, những cái chân thô tráng không ngừng hướng thân thể mãng xà đâm xuống.
Hai con ma thú hung tính đại phát, bất chấp tất cả cuốn lấy nhau không ngừng triền đấu. Thân thể khổng lồ của chúng va đập khiến sơn cốc trở nên rung rinh, thậm chí dường như không chịu nổi sắp sụp đổ tới nơi.
Đầu heo quay chính là thủ phạm dẫn tới chuyện này lại không biết đã bị đánh bay đi nơi nào.
Lâm Hiên thấy thế thì trừng mắt líu lưỡi. Cái này đâu có phong phạm gì của ma thú cấp cao, rõ ràng giống như rắn rết bình thường cắn xé lẫn nhau. Chẳng lẽ hai đầu ma thú này hung tính lên cao làm cho thần trí mơ hồ, quên mất bản thân mang pháp thuật thần thông ?
Song phương không ai nhường ai, cào cấu cắn xé vật lộn phi thường kịch liệt, một nửa sơn cốc đã bị chúng biến thành bình địa. Bất kể ngô công hay mãng xà lúc này toàn thân đều trải đầy thương tích, hắc khí quanh thân trở nên cuồng loạn, nhưng lại không có dấu hiệu nào là chúng muốn dừng lại, tựa hồ chúng đã kết hạ huyết hải thâm cừu từ trước vậy, không chết không thôi. Nhưng hai đầu ma thú thực lực chênh nhau không nhiều, muốn phân thắng bại cũng không phải chuyện nhất thời nửa khắc là xong.
Oanh!
Lại một tiếng vang lớn truyền ra, đá vụn bay tứ tán, một tòa sơn phong bên trái đã bị hai con quái vật đụng phải tạo thành một lỗ thủng cực lớn. Khí tức của chúng lúc này đã thập phần suy yếu, có lẽ cũng đã gần tới kết thúc.
"Thời cơ là bây giờ" Lâm Hiên sau khi đánh giá hai ma thú một chút liền hưng phấn thì thào.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Quyển 7: Chu du tam giới
Chương 2240: Sâu trong sơn mạch
Biên: Andγ★
Nguồn & Dịch: Sưu Tầm
Sơn cốc đã bị Xích Lân Song Vĩ Xà và Quỷ Diện Ngô Công quần thảo thành một đống hỗn độn. Tuy bọn chúng còn chưa phân thắng bại nhưng cả hai chiến đấu đến giờ phút này thì đều như nỏ mạnh hết đà rồi.
Thanh mang chợt lóe, Lâm Hiên không chút hoang mang hiển lộ thân hình. Sau đó hắn nhẹ nhàng nâng tay lên rồi hướng hai bên phất một cái. Thanh âm kiếm minh vang vọng, sau đó hai đạo hồng mang như cá bơi từ tay áo hắn ra rồi hướng phía trước bắn đi. Khi Lâm Hiên vừa hiện thân thì hai đầu ma thú đã phát hiện ra hắn song không bên nào chịu nhả đối phương ra thì làm sao có thể tránh né được đây ?
"Xoẹt xoẹt". Huyết hoa bắn tung toé, Xích Lân Song Vĩ Xà cùng Quỷ Diện Ngô Công cùng lúc bị gỡ đầu xuống .
"Hắc hắc" Lâm Hiên không giấu nổi hưng phấn cười lớn một trận. Tuy hai ma thú đã như đèn cạn dầu song chúng da dày thịt béo, bảo vật bình thường cũng không thể nhẹ nhàng chém rụng đầu chúng như vậy được.
Đây cũng là vì phi kiếm của Lâm Hiên cực kỳ sắc bén nên mới tạo thành hiệu quả đó. Lâm Hiên nghĩ đến chiến lợi phẩm thu hoạch được lần này lại càng khiến hắn vô cùng cao hứng. Chuyến đi Phó gia sắp tới, Lâm Hiên tự tin lên rất nhiều.
Hắn xuất ra thêm mấy thanh phi kiếm nữa rồi không khách khí đem thi thể hai con ma thú xử lý. Không những da lông gân cốt mà cả máu huyết cũng cẩn thận thu lấy. Lúc xong xuôi mọi việc thì trăng đã lên cao, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng bay đi.
Mấy ngày tiếp theo, Lâm Hiên không vội vàng rời đi mà vẫn ở lại trong sơn mạch liệp sát ma thú, tâm tình hắn vô cùng thoải mái! Gặp ma thú bình thường thì hắn trực tiếp động thủ, nếu gặp loại đẳng cấp lợi hại thì triệu xuất Tiểu Mao Cầu. Chỉ trong một đoạn thời gian ngắn ngủi mà hắn đã diệt sát được sáu bảy trăm đầu ma thú. Tất cả đều là cao giai, còn mà thú cấp thấp thì hắn chẳng buồn động thủ. Cũng may Lâm Hiên có bảo vật tu du túi với trữ lượng khổng lồ chứ nếu không với lượng tài hàng kếch xù như thế thì hắn cũng chỉ có thể giương mắt ra mà bỏ qua lần đại cơ duyên này.
Lúc này Lâm Hiên đã ở sâu bên trong sơn mạch. Càng đi vào sâu khí tức trong sơn cốc càng thêm âm trầm, xung quanh đều là Thương thiên đại thụ cùng đủ loại thực vật không biết tên. Những cây cối này không biết đã sinh trưởng bao nhiêu Vạn năm rồi. Thậm chí không thiếu những cây đại thụ cao chọc trời, ngọn cây lẫn vào trong mây, đường kính của nó dù mấy chục người ôm cũng không xuể.
"Thực vật ma giới quả là không bình thường a!" Lâm Hiêm gật đầu cảm thán rồi hắn cũng không mấy bận tâm tiếp tục đi sâu vào trong. Thu hoạch cả tháng qua của hắn phi thường xa xỉ, phải biết rằng chỉ cần một đầu ma thú động huyền kỳ xuất hiện ở phường thị cũng đã bán được giá trên trời rồi. Vì vậy hắn đối với ma diễm sơn mạch vô cùng chờ mong. Có Tiểu Mao Cầu trợ giúp thì cho dù đối mặt với ma thú phân thần kỳ hắn cũng tự tin có thể diệt sát được.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lâm Hiên đã ở trong Ma Diễm Sơn Mạch bốn mươi lăm ngày.
Một đạo kinh hồng lướt qua phía chân trời. Đột nhiên kinh hồng chậm lại rồi hạ xuống một đỉnh núi nhỏ.
Quang mang thu liễm hiện ra đúng là Lâm Hiên. Nhưng lúc này vẻ mặt hắn có vài phần cổ quái. Lâm Hiên dùng bàn tay vân vê cằm suy nghĩ một hồi, sau đó vỗ vào túi trữ vật bên hông lấy ra một hộp gỗ phía trên dán mấy đạo phù chú. Lâm Hiên khẽ bấm tay rồi "ba" một tiếng nắp hộp gỗ mở ra. Bên trong hộp gỗ bay ra một đạo quỷ vụ, nó cấp tốc xoay chuyển rồi từ từ ngưng tụ lại hiện ra gương mặt một lão giả.
Thiên Quỷ Thượng Nhân vừa xuất hiện liền cung kính nói: "Chủ nhân gọi lão nô có gì phân phó?"
Lão quỷ bị Lâm Hiên đối xử không khách khí dường như đã quen, gương mặt lão cười cười rồi đảo mắt nhìn quanh một chút liền giật mình hô lên: "Chủ nhân, ngài đã tiến vào sâu trong Ma Diễm sơn mạch ?"
"A, không phải ngươi nói mình chưa bao giờ đến đây sao? Như thế nào lại biết nơi này là sâu trong Ma Diễm sơn mạch ?" Lâm Hiêm nghe vậy thì chậm rãi hỏi lại, trong mắt hắn lóe lên quang mang kỳ lạ.
" Cái này thật không phải chuyện gì to tát. Lúc trước lão nô cũng có mấy người hảo hữu tốt, tuy thần thông không bằng lão nô nhưng cũng không phải chuyện đùa. Bọn họ đã từng liên thủ với nhau tiến sâu vào ma diễm sơn mạch, đáng tiếc lại bị một đám ma thú vây công mà ngã xuống, chỉ có một người trọng thương may mắn trốn thoát. Địa hình và thực vật phân bố qua lời hắn miêu tả lại với ta giống y như hoàn cảnh lúc này.
Lão nô từ đó mà biết chủ nhân đã ở rất sâu trong Ma diễm sơn mạch." Lão quỷ không dám chậm trễ trả lời.
"Thật như vậy sao?" Lâm Hiên đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó sắc mặt hắn hòa hoãn lại hơn đôi chút. Đối phương nói như vậy cũng không có gì không ổn, bên trong sơn mạch thực vật và địa hình đúng là khác biệt với bên ngoài.
Thiên Quỷ Thượng Nhân dù nói như thế nhưng vẫn quay đầu đánh giá xung quanh thêm lần nữa, khi lão xác định chắc chắn nơi đây là sâu trong sơn mạch thì không nhịn được mà phải hít sâu một ngụm lương khí. Đám tri giao hảo hữu lúc trước tuy chưa người nào tiến giai lên Phân Thần kỳ đỉnh song kẻ nào cũng thần thông kinh người, thế mà gần như toàn quân bị diệt. Trong khi tiểu tử trước mắt sắc mặt hồng thuận, một điểm thương tổn cũng không có. Nghĩ đến đây vẻ mặt lão thoáng cái cung kính hơn vài phần mở miệng: "Chủ nhân gọi lão nô không biết có gì phân phó ?"
"Ngươi cũng biết nơi đây là sâu trong Ma Diễm sơn mạch thế nhưng tại sao suốt một khoảng thời gian dài như thế ta lại không hề gặp qua đầu ma thú nào?" Lâm Hiên ngưng trọng nói. Ma Diễm sơm mạch là nơi có đại lượng ma thú quần tu, tuy phân bố không đều nhưng không thể có trường hợp phi hành vài ngày vẫn chưa gặp đầu ma thú nào như vậy được. Thần thức Lâm Hiên cường đại như vậy nhưng vẫn không thể cảm ứng được bất cứ sự tồn tại nào của ma thú ở xung quanh. Trong lòng Lâm Hiên đã có suy đoán nhất định, bất quá trước tiên hắn vẫn muốn hỏi qua ý kiến lão quỷ này.
" Chủ nhân mãi không gặp đầu Ma thú nào sao?" Lão quỷ có chút khó tin nói.
"Không sai." Lâm Hiên gật gật đầu.
"Cái này…" Thiên Quỷ Thượng Nhân nhíu mày suy tư, sau một lúc lâu mới nhướng mày, sắc mặt lão vô cùng hoảng sợ : " Không ổn rồi. Chủ nhân mau mau rời khỏi nơi này."
"Rời đi?" Lâm Hiên nghe vậy lại không hề ngạc nhiên hỏi lại : " Vì sao ?"
"Nơi này ma thú nhiều không đếm xuể, sự tình thế này thì chỉ có một khả năng duy nhất, nơi này chính là lãnh địa của một đầu ma thú vô cùng cường đại. Tất cả những đầu ma thú khác không dám bén mảng tới gần."
Quả nhiên không khác so với Lâm Hiên dự đoán. Hắn vốn không biết tập tính của ma thú nhưng lấy yêu thú làm chuẩn cũng đoán được vài phần. Lúc này bên tai lại tiếp tục vang lên tiếng Thiên Quỷ thượng nhân.
"Nếu như lão nô đoán không sai thì lãnh địa rộng lớn thế này chỉ sợ là của một đầu ma thú Phân Thần kỳ. Nếu chủ nhân còn không mau rời đi mà để nghiệt súc này phát hiện ra thì khó mà giữ mạng."
" Ừm, ta biết." Sắc mặt Lâm Hiên lộ vẻ ngưng trọng rồi hắn không nói nhiều nữa, vội vàng triệu hồi lão quỷ vào hộp gỗ, bộ dáng như thể sẽ lập tức rời đi. Nhưng sau khi dán xong mấy đạo cấm chế phù lục rồi thu hộp gỗ vào túi trữ vật thì khóe miệng của hắn lại khẽ nhếch lên.
Phân Thần Kỳ Ma thú, mau mau chạy đi sao?
Đừng nói giỡn chứ. Nếu thật là như thế thì hắn cầu còn không được ấy chứ !!
Cấp bậc Phân Thần kỳ tuy hắn đánh không lại nhưng ma thú lại không thể hóa hình, vừa vặn bị khắc chế bởi lĩnh vực của Tiểu Mao Cầu. Hắn không cần phải sợ hãi gì cả.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Mấy ngày sau tại một nơi nào đó sâu trong ma diễm sơn mạch, một đội mười mấy tên ma tộc có tu vi khác nhau vừa từ từ phi hành vừa đảo mắt nhìn xung quanh. Dường như chúng đang lục soát tìm kiếm cái gì đó. Những ma tộc này có hình dáng cổ quái vô cùng song tu vi đều từ ly hợp kỳ trở lên. Hai kẻ dẫn đầu còn có tu vi vượt xa chúng, một kẻ là động huyền trung kỳ, kẻ còn lại không ngờ lại là một gã động huyền hậu kỳ đỉnh phong.
"Lâu huynh, Địa Tê long thật sự sống tại phụ cận nơi này sao? Chúng ta đã tìm kiếm nhiều ngày nay mà không thấy tăm hơi đâu, chẳng lẽ tin tình báo có sai lầm?" Một tên đại hán mặt đen mang hình dáng nhân tộc quay đầu lại hỏi, trên mặt gã tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.
"Hừ, Cốc đạo hữu nói như vậy hẳn là không tin tưởng Lâu mỗ ?" Âm thanh khàn khàn phát ra từ miệng một lão giả sắc mặt âm trầm đang phi hành bên cạnh, gã đúng là kẻ có tu vi cao nhất. Lão giả có phần trên giống người nhưng từ phần eo trở xuống lại biến thành đuôi bò cạp. Hai con mắt gã có màu xám trắng, thỉnh thoảng chớp động quang mang kỳ dị.
"Lâu huynh đừng tức giận. Tiểu đệ chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi. " Đại hán mặt đen vội vàng mở miệng giải thích, tựa hồ rất kiêng kỵ lão giả nọ.
"Thật ra Cốc đạo hữu cũng không cần sốt ruột. Lão phu mười phần nắm chắc cả mười. " Lão giả nghe đối phương nói như vậy thì hơi nhướng mày. Lão biết nếu không nói rõ thì đối phương sợ rằng sẽ sinh thoái ý, lão liền nói tiếp " Ngươi cũng biết Địa Tê Long chính là ma thú có một ít chân huyết của Nghiệt Long, dù không nhiều nhưng cũng đủ để các đầu ma thú khác thần phục. Ngươi không để ý rằng chúng ta vài ngày rồi không có gặp qua ma thú nào sao ? Lãnh địa rộng lớn như vậy, ngoài Địa Tê Long thì còn có thể là ma thú nào nữa ?"
"Lâu huynh quả nhiên sáng suốt. Tiểu đệ nhất thời hồ đồ quên mất điểm này." Đại hán mặt đen lấy tay vỗ vỗ đầu mấy cái, sau đó thập phần vui vẻ tươi cười. Nhưng một lát sau hắn lại như nhớ ra điều gì liền ngưng trọng nói " Lâu huynh, chúng ta chỉ có từng này nhân thủ liệu có nắm chắc đối phó được với Địa Tê Long không? "
"Hừ, Cốc đạo hữu từ lúc nào lá gan lại trở nên nhỏ như vậy. Ngươi yên tâm đi, tin tình báo của lão phu tuyệt đối không sai. Địa Tê long nọ nhiều nhất cũng chỉ là Động Huyền sơ kỳ mà thôi. Ngươi và ta liên thủ, lại có đám vãn bối dùng trận pháp phụ trợ há lại sợ không bắt được một đầu ma thú động huyền sơ kỳ sao ?"
"Địa Tê long?" Hai người không hề biết có người đang ẩn thân trong một đám mây xám không hề nổi bật di động theo sau bọn họ chừng mười dặm, người đó chính là Lâm Hiên. Nhìn qua có vẻ chậm chạp nhưng tốc độ của nó cũng không hề thua kém đám người đang bay phía trước chút nào.
Địa Tê long là ma thú gì Lâm Hiên không biết song Nghiệt Long thì Lâm Hiên lại rất rõ ràng. Đây chính là một trong những chân linh hùng mạnh hàng đầu, ngày xưa nó từng làm vật cưỡi cho ma tộc đại thống lĩnh. Địa Tê Long có chứa huyết mạch truyền thừa của Nghiệt Long, dù không nhiều thì toàn thân chắc chắn đều là bảo vật hiếm có. Chuyện tốt như vậy Lâm Hiên đương nhiên không thể bỏ qua, hắn lặng lẽ bám theo đám người này.
Qua nửa ngày, đột nhiên phía xa xuất hiện từng vầng sáng kỳ lạ lọt vào tầm mắt.
"Đây là ..." Tròng mắt Lâm Hiên khẽ co lại rồi ngân mang trong mắt hắn chợt nổi lên. Có Thiên Phượng thần mục gia trì, Lâm Hiên tự nhiên thấy rõ ràng quang trụ đó là một cột sáng màu đỏ máu, mặt ngoài còn quấn quanh từng vòng đen hình cung. Cùng lúc cột sáng đó từ trên trời giáng xuống thì thiên địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm đều hướng về phía đó chen chúc bay tới. Đang lúc giữa trưa mà sắc trời lại đột nhiên ảm đạm xuống, mây đen áp đỉnh, không trung bốn phía cột sáng nọ tối đen như mực. Bởi cự ly quá xa nên Thiên Phượng thần mục cũng không cách nào thấy rõ được.
Dị tượng quả thật vô cùng kinh người!
"Cái này…" Đại hán mặt đen có chút cứng họng nói không nên lời.
Sắc mặt lão giả đuôi bò cạp đồng dạng khẽ biến, kinh ngạc kêu lên: "Không thể nào, chẳng lẽ trên đời lại trùng hợp như vậy, Địa Tê long nọ đang độ kiếp tiến giai sao?"
"Lâu huynh nói không sai, Cốc mỗ cũng nghĩ như vậy. Thanh thế dị tượng trước mắt kinh người như thế thì chỉ có thể là ma thú đang độ kiếp tiến giai. Hắc hắc, lần này thật là trời cao tương trợ, vận khí của chúng ta đến rồi." Đại hán mặt đen hưng phấn liếm liếm môi.
"Hừ. Cốc hiền đệ, sợ rằng ngươi cao hứng quá sớm đó." Lão giả đuôi bò cạp lại không cho là như vậy.
"Cao hứng quá sớm ?"
"Không sai. Ngươi không xem xem thiên kiếp này có quy mô như thế nào? Ma khí trong phạm vi vạn dặm đều bị hấp dẫn đến, sợ rằng tin tình báo thật sự có sai lầm. Địa Tê Long không phải là sơ kỳ, mà là hậu kỳ đỉnh phong như lão phu, lúc này nó đang độ kiếp phân thần kỳ đó."Lão giả ngưng trọng nói.
"Cái gì?" Đại hán mặt đen nghe vậy thì cực kỳ kinh sợ "Lâu huynh khẳng định chắc chắn sao?"
"Mười thành thì ta không dám nói, nhưng có chín thành trở lên sự tình là như vậy." Lão giả vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn sắc trời, biểu tình càng lúc càng ngưng trọng.
"Vậy chúng ta phải làm thế nào? Một đầu địa tê long hậu kỳ chúng ta đã không phải là đối thủ. Nếu nó tiến giai thành công thì đến mạng chúng ta cũng chẳng còn. "Đại hán mặt đen khẩn trương nói. Gã cũng không muốn trộm gà không được còn mất nắm thóc. "Nếu như vậy hay là chúng ta mau mau rời khỏi chỗ này?"
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Quyển 7: Chu du tam giới
Chương 2242: Ma thú độ thiên kiếp
Biên: Andγ★
Nguồn & Dịch: Sưu Tầm
"Rời đi, tại sao muốn rời đi?" Lão giả đuôi bọ cạp lộ ra vẻ kỳ quái
"Chẳng lẽ chúng ta đứng chờ nó độ kiếp xong sẽ đem chúng ta diệt sát" Đại hán mặt đen biểu lộ hoài nghi, nhưng trong bụng nói thầm, chẳng lẽ gã này thần trí không bình thường ?
"Hừ, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, không sai, tình báo sai lầm, nhưng trước mắt chúng ta lại là một thiên đại cơ duyên lớn hơn vô số lần" Lão giả tỏ vẻ xem thường nói, ngẩn đầu quan sát xa xa nói tiếp
"Từ Động Huyền đến Phân Thần kỳ, nào có tấn cấp dễ dàng như vậy, cho dù nó có huyết thống Nghiệt Long, tỷ lệ thành công cũng vô cùng thấp, mà một khi nó tấn cấp thất bại, hắc hắc, khi đó pháp lực của nó đã tiêu hao sạch sẽ dưới thiên kiếp, còn không phải là cá nằm trên thớt sao"
"Nói như vậy không sai, nhưng vạn nhất đối phương tiến cấp thành công..." Đại hán mặt đen trong mắt như cũ lộ ra mấy phần do dự.
"Ngươi thật không có tiền đồ" lão giả đuôi bò cạp giận tím mặt: "Nào có nhiều như vậy vạn nhất, huống chi coi như là thật, Tu Tiên giới làm gì có sự tình một chút nguy hiểm cũng không có, muốn ổn thỏa, vậy ngươi cũng đừng truy cầu trường sinh chi lộ làm gì nữa, ngươi nếu không dám động thủ, quay đầu trở về là được, một mình lão phu cũng đủ giải quyết"
"Lâu huynh ngươi không nên tức giận, tiểu đệ chẳng qua là đem nguy hiểm lo lắng nhiều một chút, lúc nào nói sẽ quay về" đại hán mặt đen cố nhiên có chút nhát gan, song đối mặt hấp dẫn lớn cỡ Địa Tê Long, hắn cũng không muốn buông tay
"Tốt, ngươi lựa chọn như vậy là rất sáng suốt, chúng ta ẩn nấp tới gần quan sát một chút rồi quyết định sau"lão giả trên mặt hiện lên một tia tàn khốc, thanh âm băng hàn quay đầu lại phân phó.
Đại hán mặt đen tự nhiên không có dị nghị, hai người liền thi triển thần thông phóng đi, riêng đám vãn bối ly hợp kỳ thì cũng không dám chậm trễ phi độn đuổi theo. Một lát sau, lão giả cùng đại hán mặt đen đã đến một sơn cốc bốn phía đều bị dãy núi vờn quanh. Nói là sơn cốc, song diện tích của nó, thật ra hết sức bát ngát. Sơn cốc hình bầu dục, chỗ rộng nhất cũng mấy vạn trượng, mà nơi hẹp nhất cũng cả ngàn trượng.
Giờ khắc này sơn cốc bị hắc vụ nồng đậm bao quanh, ma khí đậm đặc đến cực điểm, còn có thành âm ùng ùng liên tiếp truyền tới tai, trên bầu trời hỏa cầu màu đen tung hoành phi vũ, còn có từng đạo tia chớp dữ tợn từ trên cao xẹt xuống .Thanh thế đúng thật không phải chuyện đùa, độ kiếp phân thần kỳ uy áp đúng là khó sức tưởng tượng
Lâm Hiên thấy vậy cũng cực kỳ kinh sợ, càng không nói đến lão giả và đại hán nọ. Song thu hút ánh mắt nhất lại không phải thiên địa dị tượng mà là một ma vật ở trung tâm sơn cốc
Ma thú hình thể to lớn như một ngọn núi, có ba phần giống giao long, lại có bảy phần giống Tê Ngưu, thực làm người ta trừng mắt. Địa Tê Long quả nhiên như lão giả đuôi bọ cạp dự đoán, tu vi động huyền hậu kỳ đại viên mãn, đang độ kiếp phân thần kỳ
Oanh!
Từng đạo tia chớp màu đen thô to như cánh tay từ trên bầu trời hạ xuống, ở giữa còn kèm theo hắc hồng lôi hỏa lớn nhỏ không đồng nhất, nhưng cái nhỏ nhất cũng lớn hơn chậu nước rủa mặt, mà số lượng lại càng không phải chuyện đùa, trong nháy mắt đã có hơn trăm cái rơi xuống
Toàn bộ thân hình Địa Tê Long phút chốc liền bị bao phủ hoàn toàn
Lâm Hiên ở phía xa nhìn thấy cũng sợ mất hồn mất vía, càng không nói đến Địa Tê Long đang đứng chịu trận. Đương nhiên ma thú này khổ khổ cực cực mới đến được ngày hôm nay, sao có thể khoanh tay chịu chết
"Ngao!" Một tiếng thét rung trời chuyển đất vang lên, tựa long ngâm mà cũng không phải long ngâm. Nếu so với long ngâm thì thiếu vài phần khí phách, nhưng lại nhiều hơn vài phần thô lỗ hung tợn
Thanh âm kia hùng hồn vô cùng, mặc dù bản thân không chứa Âm Ba Công, nhưng bởi vì tiếng hô thật sự quá lớn, ma vụ phương viên mấy dặm lại bị nó đánh cho xơ xác, đá vụn lộn xộn rơi như mưa, hai bên ngọn núi, nơi nào chống lại loại Thiên kiếp này giày xéo, tin tưởng không được bao lâu, cả tòa sơn cốc cũng sẽ bị hoàn toàn san thành bình địa.
Trong tiếng hô, Địa Tê Long ngẩng đầu lên, từng đạo ma phong trên người trống rỗng dựng lên, cùng tia chớp Liệt Hỏa đan vào lẫn nhau, tàn bạo kích đụng vào nhau, ngăn cản Thiên kiếp công kích. Địa Tê Long vạm vỡ vô cùng, trong thiên kiếp mãnh liệt lại hình dạng như vô sự.
Hai gã ma tộc núp ở xa nhìn thấy một màn không khỏi hoảng sợ, nhất là đại hán mặt đen lại bắt đầu có chút dao động
"Lâu huynh, Địa Tê Long này so với trong truyền thuyết còn muốn vạm vỡ hơn nhiều, trong lôi kiếp đáng sợ cũng có thể bình yên vô sự, ta xem chúng ta hay là không nên đi vuốt râu hùm, lúc này sớm rời đi thôi."
Lão giả nghe vậy ánh mắt lóe lên, đầu địa tê long này đúng là mạnh hơn hắn dự đoán rất nhiều, nếu như muốn an toàn, bây giờ rời đi là lựa chọn tốt nhất. Song nếu bỏ qua cơ hội này thì sẽ không bao giờ có lại. Giết được đầu ma thú này thì chỗ tốt khó mà tưởng tượng. Một tia do dự rất nhanh bị tham lam đánh nát, lão nghiêm mặt nói
"Sợ cái gì, Thiên kiếp lúc này bất quá mới bắt đầu mà, nó có thể ngăn cản được đợt thứ nhất, nhưng những đợt sau càng lúc càng kinh khủng, cũng chưa chắc đầu ma thú này đã có thể cầm cự được."
"Nga!" Đại hán mặt đen tuy vẫn còn do dự nhưng lại ngậm miệng không nói nữa. Săn được đầu Địa Tê Long này chỗ tôt thật sự quá lớn, dù có mạo hiểm cũng đáng
Cùng hai gã Ma tộc so sánh, Lâm Hiên lộ ra vẻ trấn định hơn nhiều. Dù sao hắn có Tiểu Mao cầu tương trợ, địa tê long cho dù thật sự tấn cấp thành công thì nguyên khí cũng đại thương, hẳn có thể ứng phó. Cho nên Lâm Hiên bất thanh sắc chờ đợi thời cơ xuất thủ
Thiên kiếp thời gian phủ xuống ít nhiều thật ra cũng không hề có quy luật. Ngắn có khi chỉ nửa canh giờ là kết thúc độ kiếp, mà dài thì có khi tới tận hai ba ngày. Đương nhiên dù ngắn hay dài thì mức độ nguy hiểm cũng không giảm bớt. Nếu thiên kiếp kéo dài, kiếp vân có đủ thời gian hấp thụ đại lượng thiên địa nguyên khí, về tổng thể thì sẽ có uy lực lớn hơn, nhưng thiên kiếp sẽ giáng xuống lần lượt. Còn nếu thời gian ngắn, có khi vài ba lượt thiên kiếp cùng xuống một lúc, không cần nói cũng biết uy lực kinh khủng cỡ nào
Nếu một kẻ có pháp lực thâm sâu, đương nhiên độ thiên kiếp kéo dài sẽ có lợi hơn. Còn với kẻ có bảo vật phòng ngự nghịch thiên hoặc công pháp uy lực cực lớn thì thiên kiếm ngắn sẽ dễ dàng hơn một chút
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Quyển 7: Chu du tam giới
Chương 2243: Nữ tử thần bí
Biên: Andγ★
Nguồn & Dịch: Sưu Tầm
Tuy nói như vậy nhưng mình sẽ trải qua loại thiên kiếp nào thì không ai có thể đoán trước được, cuối cùng tất cả cũng chỉ dựa vào vận khí mà thôi.
Bất tri bất giác hai canh giờ đã trôi qua. Thiên kiếp không hề có dấu hiệu chấm dứt mà ngược lại uy lực của nó càng lúc càng lớn. Địa Tê Long có thể chống đỡ dưới Thiên Kiếp lâu như vậy quả thật có chút khó tin. Nó vẫn bình an vô sự như trước, toàn thân nó dù có không ít vết thương nhưng lại không phải điểm trí mạng. Những vết thương đó rất nhanh chóng đã khôi phục lại như ban đầu.
Sắc mặt lão giả đuôi bọ cạp và đại hán mặt đen có chút khó coi.
"Tự lành thân thể. Địa Tê long này quả nhiên có loại năng lực hồi phục hiếm thấy này..." Lão giả mang vẻ cực kì bất đắc dĩ nuốt một ngụm khô khốc.
Địa Tê Long này còn có thần thông tự lành thân thể khiến lòng tin của lão giả càng trở nên dao động. Nhưng nếu quả thật như vậy thì giá trị của đầu địa tê long này sẽ cao hơn mấy lần. Hai gã ma tộc nhìn nhau rồi cuối cùng bọn gã vẫn quyết định đứng một bên xem xét tình hình rồi mới đưa ra quyết định. Thân thể tự lành cũng khiến Lâm Hiên chấn kinh nhưng hắn không những không lo sợ mà càng thêm vui mừng.
Đột nhiên có mười đạo độn quang đen như mực từ phía tây nam sơn cốc bay tới. Tất cả bọn chúng đều vây quanh một chiếc thú xa mang phong cách cổ xưa dùng một loại gỗ đen không biết tên luyện chế thành, toàn thân nó tản mát quang mang sáng bóng vô cùng. Mặt ngoài thú xa còn điêu khắc điểu thú trùng ngư làm nó càng thêm vẻ cổ phác huyền bí. Thú xa được kéo bởi vài đầu ma thú tướng mạo kỳ dị. Những ma thú này không phải sư tử cũng không phải hổ, sau lưng bọn chúng còn có một đôi cánh đen như mực. Tuy không biết đây là quái vật gì nhưng khí tức bọn chúng phát ra lại không phải chuyện đùa.
Hai con mắt Lâm Hiên híp lại chăm chú nhìn đám khách không mời mà đến này. Ở trong Ma Diễm Sơn Mạch mà phô trương thanh thế như vậy e rằng lai lịch bọn chúng có chỗ bất phàm. Sự tình có chút ngoài ý muốn nhưng hắn vẫn chỉ một mực yên lặng theo dõi mà thôi.
Qua khoảng thời gian uống cạn một chén trà, thú xa nọ đã tiếp cận sơn cốc. Lúc này hai tên cổ ma cũng đã phát hiện ra, trên mặt bọn gã đầy vẻ kinh nghi.
"Lâu huynh, ngươi xem...."
Lão giả đuôi bọ cạp không mở miệng nhưng sắc mặt lão âm u như trời sắp mưa. Dù không biết người tới là ai nhưng phô trương thanh thế như vậy thật không thể xem nhẹ được.
"Dừng lại !" Một âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo truyền ra. Mười người vây quanh và thú xa lập tức dừng lại lơ lửng trên không. Hào quang thu liễm lộ ra mười nữ tử dung nhan thanh tú, bất quá từ phần eo các nàng trở xuống không phải đôi chân mà là đuôi rắn.
"Chẳng lẽ là Nạp Già nhất tộc cổ ma ?" Lâm Hiêm vân vê cằm phán đoán.
Nếu xét về số lượng thì Nạp Già tộc không đáng nhắc đến, song thế lực lại không phải chuyện đùa. Nhất tộc này truyền thừa từ thượng cổ, Bảo Xà Thánh Tổ chính là tộc nhân của bộ tộc này. Khi Ma Tộc đại thống lĩnh ngã xuống và thiên ma phản bội thì toàn bộ ma giới đều do tám vị thủy tổ cai quản. Vị Bảo Xà này và Băng Phách đúng là hai trong số tám vị thủy tổ đó. Có chỗ dựa cường đại như vậy nên Nạp Già nhất tộc đương nhiên không phải kiêng kỵ nhiều, thế lực của bọn họ không ai dám xem thường.
Đây đều là những kiến thức Lâm Hiên thu hoạch được khi xem điển tịch. Lâm Hiên còn rõ thì hai gã cổ ma kia sao lại không biết cơ chứ. Hai gã buồn bực muốn khóc. Ánh mắt bọn gã đảo qua trên người đám thị nữ thì tất cả đều là Ly Hợp kỳ, vậy chủ nhân bọn chúng có tu vi...
Tiếng mở cửa truyền đến, cửa thú xa bị đẩy ra hai bên lộ ra một bàn tay trắng nõn như ngọc, sau đó là một đôi chân thon dài rồi cuối cùng một bóng lưng thon thả lọt vào tầm mắt.
Nàng này ngẩng cao đầu rồi nhìn về trung tâm sơn cốc, hai hàng lông mi hơi nhăn lại. Lúc này Lâm Hiên đã nhìn rõ mặt mũi nàng ta. Vóc người nàng này và nữ tử nhân tộc giống nhau như đúc, gương mặt nhìn qua có thể dùng từ mỹ lệ để hình dung. Nhưng ánh mắt nàng ta lại có màu xám trắng, thỉnh thoảng nó lại lóe ra từng tia lạnh lẽo, nhìn qua dường như không có chút tình cảm nào. Hai bên mặt nàng còn phân bố đầy lục sắc lân phiến, khi đôi môi anh đào hé mở thì một cái lưỡi tinh tế cứ thò ra thụt vào liên hồi, thêm vào đó là hai cái răng nanh quả thật làm người ta ớn lạnh. Cái này đâu phải mỹ nhân, người thường nhát gan một chút lập tức bị hù dọa vỡ tim a!
Tu vi nàng này không hề kém, đúng là Động Huyền hậu kỳ đỉnh phong. Sau khi nhìn rõ tình cảnh trong sơn cốc, nàng này mừng rỡ hô lên:
"Ha ha, vận khí Bổn cung thật tốt. Ma thú Địa Tê long trân quý như vậy cũng bị ta gặp phải. Di! Nó đang độ kiếp phân thần kỳ. Không sai, không sai, một khi độ kiếp thất bại bổn cung liền bắt nó làm ma sủng."
Khẩu khí nàng này thật lớn a! Động huyền kỳ bình thường đúng là không thể sánh bằng. Vừa dứt lời, nàng này quay đầu nhìn về chỗ hai tên cổ ma đang ẩn thân:
"Di, còn có mấy tên kiến hôi ẩn nấp một bên. Tuyết Hà, ngươi lập tức tiêu diệt hết đi, đừng để bọn chúng quấy rầy ta."
"Vâng, thưa tiểu thư." Một thị nữ sau lưng đeo song kiếm vội vàng vâng lệnh.
Thị nữ này dẫn theo mấy nữ tu cảnh giới cao nhất trong đám người hướng về phía hai gã ma tộc ẩn thân bay đi, khoảng cách chỉ trăm dặm nên đám thị nữ rất nhanh đã tới nơi. Mười lăm nữ tử ngay lập tức bao vây lão giả và đại hán vào trong. Thị nữ Tuyết Hà kia lại mở miệng:
"Hai người các ngươi nếu thức thời thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói rồi nên tự vẫn sớm đi. Đừng để chúng ta ra tay, lúc đó hai ngươi chắc chắn sẽ chịu nhiều thống khổ."
"Cái này..." Hai gã cổ ma sợ ngây người. Lâm Hiên cũng trừng mắt líu lưỡi... Những ma nữ này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề? Chỉ là một đám Ly Hợp mà lại dám uy hiếp Động Huyền trung kỳ và hậu kỳ, hơn nữa khẩu khí còn to lớn bất thường.
Đại hán mặt đen nghe xong thì trên mặt hắn lập tức lộ vẻ giận dữ. Vài tiểu bối Ly Hợp kỳ cũng dám huênh hoang trước mắt gã như vậy.
"Đám tiểu bối các ngươi chẳng lẽ muốn đi đầu thai sớm. " Đại hán mặt đen trừng mắt hét lớn, Ma khí toàn thân gã cuồn cuộn tuôn ra.
Lão giả đuôi bọ cạp lạnh lùng nhìn đám thị nữ. Lão không hề ra tay ngăn cản đồng bạn, hiển nhiên lão cũng đang rất giận dữ.
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bọn ta sẽ lập tức thành toàn cho các ngươi. " Thị nữ cầm đầu không chút tức giận nói. Khóe miệng ả nhếch lên vài phần châm chọc. Ả khẽ vung ngọc thủ, song kiếm sau lưng nhất thời phóng lên cao. Những nữ tu khác cũng có động tác y như vậy, tuy nhiên hình thái bảo vật của bọn chúng lại có chút bất đồng, đao thương kiếm kích, cơ hồ đầy đủ mười tám ban binh khí.
Sau đó đám nữ tử đột ngột di chuyển, không ngờ bọn chúng đều đứng vào những phương vị đặc thù.
"Trận pháp!" Lâm Hiên thở dài song hắn không hề vơi kinh ngạc. Mười lăm tên Ly Hợp kỳ bố trí trận pháp đối phó với hai lão quái vật Động Huyền kỳ thì dù thế nào cũng là trò đùa quá lố rồi.
Bọn chúng chắc phải có con bài chưa lật mới dám mạnh miệng như vậy. Rốt cuộc đám nữ tu này dựa vào cái gì đây?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★